QUYỂN I: NGUYỆT THẦN
Chương 10: Lần đầu đến Nguyệt Thần giới
Dịch Giả: Oll
Biên tập: AlfaRomeo™
Nguồn: TTV
Cảm giác giống như vừa xuyên qua mây, lại giống như vừa đi qua một đám sương mù, ý thức của Vân Hi chịu ảnh hưởng bởi một sức mạnh sâu xa nào đó ở nơi này, vượt qua ngăn cách không gian và thời gian, vượt qua những mông lung và mờ mịt, rồi chợt tiến vào một thế giới hoàn toàn khác!
Đây là một thế giới tinh thần giả định!
"Bíp! Cường độ thân thể đã kiểm tra xong, phán đoán sơ bộ: Võ giả cấp ba!"
"Bíp! Tần số tinh thần nhập vào thân thể giả lập, thiết lập mô phỏng Nguyệt Thần giới!"
"Bíp! Vì thuận tiện cho việc đi lại trong Nguyệt Thần giới, mời quý khách đặt cho mình một cái tên!"
Ba tiếng nhắc nhở, phảng phất như vang lên bên tai, lại vọng tới sâu trong đầu, cho dù là Vân Hi cũng không có cách nào đoán được âm thanh này rốt cục phát ra từ hướng nào!
"Bíp! Mời quý khác xác nhận tên! Có thể thực hiện bằng giọng nói hoặc hoặc viết tay!"
Trong lúc Vân Hi đang cẩn thận tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, tiếng nhắc nhở lại tiếp tục vang lên một lần nữa, đồng thời ở trước mặt hắn hiện ra rất nhiều hợp âm, các con số, chữ Hán (1), chữ Latinh (2), thậm chí còn có một số loại chữ viết mà hắn không nhận ra được!
Những văn tự vừa mới xuất hiện này liền biến hóa với một tốc độ cực nhanh. Vân Hi vừa mới tiến vào Nguyệt Thần giới, ý thức còn chưa hoàn toàn thích ứng với hoàn cảnh chung quanh, lại nhìn thấy những văn tự xuất hiện bất ngờ biến hóa nhanh đến chóng mặt này, khiến cho hắn nhất thời bị hoa mắt, không khỏi nhanh chóng điểm vào trong màn hình ba chữ số Ả Rập (3).
"123, mời quý khách xác nhận có muốn sử dụng tên gọi này hay không!"
"Xác nhận!"
"Tên đã được tạo, mời quý khách lựa chọn địa điểm hiện tại của mình!"
Tiếng nhắc nhở vừa vang lên, trước mặt Vân Hi xuất hiện hơn ngàn tòa thành để lựa chọn!
Hắn nhìn lướt qua ngàn tòa thành ở nơi này, cuối cùng dừng lại ở thành Tinh Diệu!
Đông Nhược Tuyết đang ở trong tòa thành này.
Vừa mới lựa chọn thành xong, thanh âm giống ban nãy lại vang vọng khắp nơi.
"Xác nhận mục tiêu, chuẩn bị tiến hành truyền tống!" Thanh âm này vừa mới vang lên, Vân Hi bỗng cảm thấy khung cảnh xung quanh thay đổi đến nghiêng trời lệch đất; sương mù trắng đục bao trùm khắp nơi tản đi, không đến mười hơi thở bỗng hiện lên bóng dáng của một thành phố. Hắn nhìn khắp bốn phương tám hướng, thấy mình hiện đang đứng giữa một quảng trường rộng lớn có diện tích chừng 1 km².
"Chào mừng quý khách đã đến với khu vực bên ngoài Nguyệt Thần giới! Mời ngài mau chóng xung kích tầng thứ nhất Nguyệt Thần giới, đạt được quyền hạn một sao! Sau khi đạt được quyền hạn một sao, ngài mới có thể hưởng thụ chức năng chuyển đổi linh khí cơ bản, đồng thời được cấp thêm một số đặc quyền nhất định! Chúc ngài sớm ngày thành công!"
Thanh âm thần bí kia phát ra một câu rồi cũng không còn nói thêm gì nữa, hiển nhiên, nó đã hoàn thành sứ mạng của một người dẫn đường!
Vân Hi đứng ở trên quảng trường, sau cơn mơ mang ngắn ngủi, đôi mắt hắn lại hiện lên vẻ kinh ngạc tột.
Chân thực!
Giả mà y như thật vậy!
Xúc giác, thị giác, khứu giác, vị giác, thính giác hoàn toàn giống y như ở thế giới hiện thực. Vân Hi có thể cảm nhận được cảm giác vững chắc khi đặt bước chân trên mặt đất, có thể cảm giác được sự thoải mái khi gió nhẹ thổi ngay mặt.
Nếu không phải vì hắn có thể phân ra ý thức, cảm nhận được mình vẫn còn đang đứng trong căn tin học viên Tinh Diệu, có thể điều khiển được cơ thể làm những động tác cơ bản thì có lẽ, hắn nghĩ rằng mình đã hoàn toàn tiến vào một thế giới mới rồi!
"Nơi này là Nguyệt Thần giới? Một thế giới do năng lượng tinh thần tạo nên sao!
Vân Hi siết chặt nắm tay, những móng tay đâm vào trong da thịt khiến cho hắn có cảm giác hơi đau truyền tới não bộ.
Mặc dù hắn biết kiểu đau đớn này là do thế giới tinh thần của Nguyệt Thần giới thông qua ý thức bản thân tạo ra, nhưng loại đau đớn này cứ như là thực vậy, thực đến mức hắn không thể phân biết được sự khác nhau giữa bên ngoài và trong thế giới này.
Nếu một người nào đó không có chuẩn bị gì cả mà tiến vào Nguyệt Thần giới, đồng thời bị người ta giết chết ở đó, có khi kẻ đó lại cho rằng mình thực sự đã chết rồi!
"Không biết rổt cục thì Nguyệt Thần điện này thuộc về thế lực nào nhỉ?! Điện chủ đời thứ ba của Nguyệt Thần điện - Lãnh Phong là thần thánh phương nào, có thể bằng vào trí tuệ và sức mạnh cá nhân sáng tạo ra một thế giới thần kỳ như thế này, dẫn dắt cả nền văn minh nhân loại đi tới một thời đại mới..."
Giờ phút này, trong nội tâm của Vân Hi gần như không nhịn được hiện lên suy nghĩ muốn đi gặp vị điện chủ Nguyệt Thần điện này một lần!
Đương nhiên, cũng chỉ là suy nghĩ trong đầu vậy thôi!
Nguyệt Thần giới được tạo ra đến nay đã 200 năm rồi, mà người sáng tạo ra nó - điện chủ Lãnh Phong cũng đã mất được 200 năm, trở thành một Truyền Kỳ. Trừ khi hắn có thuật cải tử hoàn sinh, hồi sinh lại một người từ địa phủ, nếu không thì việc đi gặp một người đã chết chỉ là mơ mộng hão huyền thôi!
Ngay lúc Vân Hi thu liễm tinh thần, định tìm hiểu tỉ mỉ Nguyệt Thần giới thì trong căn tin học viện, Đông Nhược Tuyết chợt thoát ra khỏi Nguyệt Thần giới, lấy máy thu sóng ra, rồi lo lắng thúc giục: "Đông Phương, sao anh vẫn chưa tiến vào Nguyệt Thần giới vậy?! Nhanh vào đi! Sau khi tiến vào Nguyệt Thần giới thì đi thẳng đến Nguyệt Thần Quang, chọn Chiêm Thiên lâu phòng số 4151 nhé, bọn em ở chỗ này! Mật hiệu là 'quyền hạn một sao'!"
"Nguyệt Thần Quang?"
Ở bên ngoài, Vân Hi khẽ ngẩn người suy tư, còn trong Nguyệt thần giới thì hắn đang nhìn chăm chú vào cột sáng màu xanh lam cao chọc trời ở giữa quảng trường.
Cột sáng này có đường kính đến mấy chục mét, cao vút trong mây, nhìn không thấy đỉnh, được bao phủ bởi hoàn toàn một màu xanh lóng lánh. Trước mặt hào quanh màu xanh này, tâm linh mọi người đều được tịnh hóa toàn bộ, bày ra hết thảy những áp lực trong cuộc sống, trưng ra bộ mặt chân thận nhất của chính mình!
"Tới nhanh một chút! Ở cùng em còn có học tỷ Tả Chân Chân ưu tú nhất lớp đấy! Chị ấy đã xung kích thành công tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, trở thành học viên tinh anh rồi; ngày thường chúng ta có muốn gặp cũng chưa chắc đã gặp được! Sau khi anh đến rồi thì ở cạnh đó, nghe chị Tả giải thích các chiêu số võ kỹ của học trưởng Bàng Phi, những thứ này rất có ích cho anh xung kích tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới sau này!"
Đông Nhược Tuyết nói xong thì đeo máy thu sóng lên một lần nữa, xem dáng vẻ thì hình như cô không muốn bỏ qua một giây phút nào.
Vân Hi ‘ừ’ một tiếng, rồi liền bước tới Nguyệt Thần Quang.
Vừa mới tiến vào Nguyệt Thần Quang thì hắn nghe thấy một giọng nói vang lên: "Mời quý khách lựa chọn địa điểm cần đến. Hiện tại, quyền hạn của ngài là 0, mỗi một lần truyền tống căn cứ vị trí xa gần sẽ tiêu hao từ 1 đến 100 điểm tích lũy! Trước mắt, ngài có 3 điểm tích lũy, chỉ có thể tiến hành truyền tống cự ly ngắn!"
"Nguyệt Thần Quang này, không ngờ lại là một cái truyền tống trận vạn năng!" Nghĩ thầm, Vân Hi báo ra Chiêm Thiên lâu phòng số 4151!
"Chiêm Thiên lâu phòng số 4151 đã bị khóa, quyền hạn của quý khách không đủ một sao, không thể tiến vào, mời khai báo mật khẩu!"
"Quyền hạn một sao!"
"Mật khẩu chính xác, tiến hành truyền tống!"
Giọng nói vừa chấm dứt, hoàn cảnh xung quanh Vân Hi lập tức thay đổi, rất nhiều những tia sáng màu xanh ở trung tâm quảng trường biến thành một căn phòng luyện công rộng chưa đầy 100 m², toàn bộ quá trình diễn ra chưa đầy ba giây!
Lúc này, ở giữa phòng luyện công treo lơ lửng một cái màn hình lập thể, trên màn hình phát ra hình ảnh một nam tử trẻ tuổi đang chém giết ma thú, đối diện với màn hình là ba cô gái tóc dài bồng bềnh đang ngồi đó!
Vân Hi biết được hai trong ba người, là Đông Nhược Tuyết và Triệu Uyển Quân, còn cô gái với vẻ mặt hơi lãnh đạm còn lại, không cần nói cũng biết, chính là người mà Đông Nhược Tuyết gọi là học tỷ Tả Chân Chân.
Nhìn thấy Vân Hi xuất hiện, Đông Nhược Tuyết vội vã đứng lên giới: "Chị Tả, đây là anh trai Đông Phương. Bởi vì không tìm được nơi xem, lại không muốn bỏ qua cơ hội được tận mắt quan sát học trưởng Bàng Phi xung kích tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, cho nên tạm thới tới đây..."
Tả Chân Chân lạnh lùng liếc nhìn Vân Hi, sau khi nhìn thấy hắn chỉ có tu vi Võ giả cấp ba bèn quay lại nhìn vào màn hình.
Vừa không để ý tới phản ứng của Vân Hi, cũng không để ý tới chút áy náy của Đông Nhược Tuyết!
Đối với chuyện này, trong lòng Đông Nhược Tuyết và Triệu Uyển Quân cũng không có bất mãn gì.
Tả Chân Chân không chỉ xung kích thành công tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, bản thân lại là một Võ giả cấp năm, từng ra ngoài thành Tinh Diệu giết chết ma thú; thực lực của cô, dù nhìn khắp học viện Tinh Diệu thì cũng là nhân vật đứng trong tốp mười. Hơn nữa, lai lịch của cô cũng không đơn giản, Đông Nhược Tuyết có thể mời vị học tỷ này đến đây đã là một chuyện rất đáng ăn mừng rồi!
Sau khi kéo Vân Hi ngồi xuống, Đông Nhược Tuyết nói nhỏ: "Nói ít xem nhiều, ngồi yên xem học trưởng Bàng Phi làm sao xung kích tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, có gì không hiểu thì cứ giữ nguyên trong lòng để về sau hẵng hỏi, ngàn vạn lần không được thất lễ trước mặt chị Tả."
Vân Hi gật đầu, cùng với ba cô gái ở đây nhìn lên màn hình đang treo lơ lửng trong phòng luyện công!
---------------
Chú thích:
(1) – Chữ Hán hay còn gọi là chữ Nho, Chữ Trung Quốc, là một dạng chữ viết biểu ý của tiếng Trung Quốc. Chữ Trung Quốc có nguồn gốc bản địa, sau đó du nhập vào các nước lân cận trong vùng bao gồm Triều Tiên, Nhật Bản và Việt Nam. Tại các quốc gia này, chữ Hán được vay mượn để tạo nên chữ viết cho ngôn ngữ của dân bản địa ở từng nước.
(2) – Chữ Latinh là ngôn ngữ chính thức của đế quốc La Mã (ngày nay đã sụp đổ). Hiện tại, nó là hệ thống chữ viết dùng bảng chữ cái được sử dụng rộng rãi nhất hiện trên thế giới.
(3) – Chữ số Ả Rập (còn gọi là chữ số Ấn Độ hay chữ số Hindu) là bộ ký hiệu được phổ biến nhất để tượng trưng cho số. Chúng được xem là một trong những thành quả quan trọng nhất trong toán học. Xem thêm tại đây: http://vi.wikipedia.org/wiki/Chữ_số_Ả_Rập
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
QUYỂN I: NGUYỆT THẦN
Chương 11: Liệt Không Cửu Kích
Dịch Giả: Oll
Nguồn: TTV
Tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới!
Sau khi xin kiểm tra xung kích tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, mọi người đều sẽ bị Nguyệt Thần Quang truyền tống đến sân thí luyện. Mỗi sân thí luyện đều có hoàn cảnh khác xa nhau, đồng thời cũng đặt ra đủ loại yêu cầu với những người tham gia kiểm tra. Lúc thì yêu cầu lấy một số thảo dược trong sân thí luyện; có lúc lại yêu cầu phải có được một thứ nào đó của con ma thú; đôi khi lại yêu cầu giết chết đối thủ được chỉ định, giới hạn có ma thú, nhân loại, có khi lại phải đánh bại một Võ giả cấp năm do hệ thống bố trí!
Cho dù là loại yêu cầu nào đi nữa thì cũng là để kiểm tra khả năng quan sát, phản ứng, trí tuệ, tâm tính của người tham gia mà thôi. Tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là kiểm tra thực lực của người tham gia, hầu hết những người có thực lực Võ giả cấp năm hoặc cấp sáu đều có thể tiến vào được tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, lấy được quyền hạn một sao.
Giờ phút này, ở giữa màn hình hiện lên hình ảnh Bàng Phi - người xếp vị trí thứ bảy trong ‘thập đại phong vân’ của học viện Tinh Diệu đang bị hai mươi ba con Ma Hóa Cự Khuyển vây đánh. Những con Ma Hóa Cự Khuyển này đều là ma thú cấp ba, không những có thân thể giống như loài hổ mà cả tố chất thân thể của chúng cũng không hề thua chúa tể muôn thú là bao. Đặc biệt hơn, chúng lại là ma thú sống theo bầy đàn, rất am hiểu phối hợp vây quét. Chúng có sức uy hiếp rất lớn, hơn xa khi đối đầu với hai mươi ba con mãnh hổ.
"Với tình hình hiện tại, xem ra học trưởng Bàng Phi cần phải để tâm đến Ma Hóa Cự Khuyển Vương rồi! Nó là ma thú cấp bốn, tố chất thân thể của ma thú mạnh hơn con người rất nhiều, hơn nữa lại có thể ra lệnh cho hai mươi ba con Ma Hóa Cự Khuyển phối hợp hành động, đúng là có khả năng uy hiếp đến học trưởng!"
Triệu Uyển Quân quan sát ưu thế địa hình trên màn ảnh, phân tích hành động của hai mươi ba con Ma Hóa Cự Khuyển và phản ứng của học trưởng Bàng Phi, nói với vẻ hưng phấn.
"Bàng Phi rất mạnh! Có lẽ đến lúc này, tố chất thân thể của hắn đã đạt tới Võ giả cấp bốn đỉnh phong; lại nắm giữ được bốn loại chiến kỹ gồm Thôi Vân chưởng, Toái Phong chỉ, Liệt Không Cửu Kích, Huyễn Thủy Lăng Ba Bộ nữa chứ; dù hắn có gặp phải Võ giả cấp năm vẫn có thể kiên trì được một lát. Với thực lực như vậy, thảo nào hắn lại dám xung kích tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới một cách công khai. Xem ra, chuyện hắn lấy được quyền hạn một sao chắc sẽ không có gì khó, chỉ không biết hắn sẽ nhận được đánh giá ở loại nào!"
"Hẳn là loại 'Phổ thông' rồi! Ở học viện Tinh Diệu chúng ta cũng chỉ có một người nhận được đánh giá loại 'Ưu' mà thôi, học trưởng Cảnh Hoài Vân!"
"Học trưởng Cảnh Hoài Vân là thần tượng thứ hai của mình đó! Ngoài đại nhân Ninh Phương Viễn ra thì người mình sùng bái nhất chính là anh ấy! Chậc, không biết đến bao giờ mình mới có thể đạt được cảnh giới như thế nữa!"
Tả Chân Chân thoáng nhìn qua Triệu Uyển Quân, dù tính cách nàng cao ngạo thật nhưng trông thấy Cảnh Hoài Vân thì cũng phải cảm thán: "Học trưởng Cảnh Hoài Vân lúc mười chín tuổi đã là Võ giả cấp bảy, ở Nguyệt Thần giới lấy được quyền hạn ba sao. Nhân vật thiên tài như vậy, sau này tám chín phần sẽ trở thành cường giả cảnh giới Tiên thiên, những người như chúng ta chỉ có thể đứng từ xa quan sát mà thôi!"
Nói xong, Tả Chân Chân lặng im trong chốc lát, rồi nói tiếp: "Chúng ta nói đến Bàng Phi đi! Võ giả cấp bốn đỉnh phong, mở ra tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, sau khi có được quyền hạn một sao hẳn là dùng nó để chuyển đổi thiên địa nguyên khí rồi hấp thu, lúc đó hắn sẽ trở thành Võ giả cấp năm. Như vậy, sau này học viện Tinh Diệu chúng ta lại có thêm một học viên tinh anh rồi!"
Đông Nhược Tuyết gật đầu. Các nàng đều là người có chí tiến thủ, giờ nói đến thiên tài số một của học viện - Cảnh Hoài Vân thì liền cảm thấy một loại áp lực tâm lý vô hình trong lòng.
"Đáng tiếc, đến giờ em chỉ mới nắm vững được Thôi Vân chưởng, còn yếu lĩnh của Toái Phong Chỉ và Liệt Không Cửu Kích thì còn chưa có... Nếu không, em có thể xung kích thử tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới rồi!"
Tả Chân Chân khẽ liếc nhìn Đông Nhược Tuyết, thực lực của vị học muội này cũng khá, hơn nữa trên người cũng có tiềm lực tiến vào tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới; đến khi nghe thấy vị học muội này nói đến mấy bộ chiến kỹ thì trong lòng cô không khỏi muốn tài bồi: "Vân vô tung, phong vô thường! Thôi Vân chưởng có nguồn gốc từ một môn phái cổ xưa trên núi Võ Đang ở thời cận cổ đại (1) tên là Thái Cực Thôi Thủ, vốn là một chiêu thức chỉ mang tính rèn luyện, sau khi phát triển đến bây giờ thì đã trở thành một trong những chiến kỹ trung cấp của học viện - Thôi Vân chưởng. Yếu quyết của bộ chưởng pháp này chủ yếu là chú trọng áp sát, đẩy, gạt, đè và húc. Còn yếu quyết của Liệt Không Cửu Kích chính ở một chữ 'Liệt', mỗi một kích đánh ra chứa sức mạnh tụ thành một thể, công kích mục tiêu trong nháy mắt, mỗi lần bạo phát đủ để nứt đá gãy cây, xé rách không gian! Cái tên Liệt Không chính là vì vậy mà có! Học muội hãy nhìn Bàng Phi đi, lúc này hắn đang thi triển chiến kỹ này đấy!"
Trong lúc nói chuyện, Tả Chân Chân dời lực chú ý của ba người Đông Nhược Tuyết, Triệu Uyển Quân, Vân Hi tới những hình ảnh trong màn hình: "Thấy không! Mỗi khi Bàng Phi xuất chiêu đều đem sức mạnh trong tay đánh ra trong chớp mắt, nếu như các ngươi lạc vào cảnh giới kỳ lạ, vẫn có thể nghe được âm thanh không khí bị vỡ tan ở bên cạnh hắn. Bộ chiến kỹ này nếu như tu luyện đến kích thứ chín, đánh ra liền mạch, thì ngay cả ngọn núi cũng có thể bị đánh nát hoàn toàn!"
Nghe thấy Tả Chân Chân giảng giải như thế, hơn nữa lại có Bàng Phi với thực lực Võ giả cấp bốn đỉnh phong 'biểu diễn' trên màn hình, Đông Nhược Tuyết cùng Triệu Uyển Quân cũng đã nhìn ra được một vài bí ẩn trong đó!
"Điều quan trọng nhất của bộ chiến kỹ này chính là phát lực và kỹ xảo khống lực, trước khi phát lực, các ngươi phải khống chế được nguồn sức mạnh này, không để cho nó bị tán loạn, lúc chạm vào người đối thủ phải bạo phát ngay lập tức (2) thì sẽ gây ra tổn thương một cách lớn nhất cho đối thủ. Nếu như ngươi có thể..."
Đông Nhược Tuyết cùng Triệu Uyển Quân đang chăm chú nghe giảng, bỗng dưng Tả Chân Chân ngừng lại khiến cho hai người giật mình kinh ngạc. Ngay sau đó liền nhìn theo ánh mắt của Tả Chân Chân mà dừng lại trên người Vân Hi, Lúc này hắn đang cau mày, dường như đang suy tư điều gì đó!
"Sao vậy, xem phản ứng của cậu thì hình như có kiến giải khác?"
Vân Hi khẽ lắc đầu nói: "Ta cảm thấy Liệt Không Cửu Kích không nên hiểu như vậy!"
Vân Hi vừa mở miệng, Đông Nhược Tuyết liền phát hoảng, vội vàng nói: "Anh nói hươu nói vượn gì vậy! Cứ ngồi im lắng nghe là được rồi." Nói xong, cô áy náy nói với Tả Chân Chân: "học tỷ Tả, anh Đông Phương mới có thực lực Võ giả cấp ba, còn chưa tu luyện qua chiến kỹ trung cấp nên không cách nào cảm nhận được những ý nghĩa sâu xa trong lời của học tỷ, nên..."
"Ta biết!" Đông Nhược Tuyết còn chưa có nói hết đã bị Tả Chân Chân cắt ngang: "Đông Phương, người có thể sống sót ra khỏi rừng Dạ Huyết đương nhiên không phải bình thường! Nơi đó, ngay cả ta với thực lực Võ giả cấp năm cũng không dám đi vào! Ta cũng muốn nghe thử một chút cao kiến của ngươi về Liệt Không Cửu Kích..."
"Học tỷ Tả, anh ấy không có cao kiến gì đâu, thậm chí anh ấy còn chưa từng thấy qua những kỹ xảo của bộ chiến kỹ đó nữa…”
"Học muội! Bàng Phi không mất nhiều thời gian lắm liền có thể lấy đầu của Ma Hóa Cự Khuyển, hoàn thành lần xung kích này nên những chuyện tiếp theo cũng không có gì phải để ý nữa, giờ cứ nghe một chút cao kiến của Đông Phương học đệ xem thử!"
"Chuyện này..."
Tả Chân Chân không lí gì đến Đông Nhược Tuyết nữa, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Vân Hi: "Được rồi, cậu nói đi!"
"Ta cảm thấy, yếu quyết của Liệt Không Cửu Kích không nằm ở chữ 'Toái'! Bộ chiến kỹ này tổng cộng có chín kích, có thể học và thi triển từng kích một! Thế nhưng, theo ta biết thì bộ chiến kỹ này vốn là một bộ kỹ xảo liên kích, chín thức liên hoàn, một kích rồi lại một kích, kích sau mạnh hơn kích trước, lấy yếu chống mạnh, lấy mau đánh nhanh, công kích trực diện. Chín kích thi triển cùng một lúc như nước chảy mây trôi, liên miên không dứt; các bước tấn công của nó là sự liên kết chặt chẽ giữa bốn bước: chặn, suy yếu, áp chế và đánh tan; không cho đối thủ có thời gian thở gấp! Mà dựa vào những lí giải vừa rồi của học tỷ, thì sau khi đánh trúng đối thủ rồi đem sức mạnh bộc phát ra một lần nữa để có thể gây thương tổn lớn nhất; nếu như tách ra chỉ tu luyện một kích trong chín kích thì không sai. Nhưng một khi bạo phát chân khí, nếu muốn ngưng tụ lại thì sẽ tốn một khoảng thời gian nhất định, chín kích sẽ không phát ra liên tục được nữa, rồi lúc đó sẽ bị khí thế của đối phương áp chế, phòng ngự của họ vốn đã bị phá hủy cũng sẽ khôi phục lại..."
Vân Hi còn chưa có nói hết thì Đông Nhược Tuyết đã quát lớn: "Được rồi, anh Đông Phương, đừng nói nữa! Anh chỉ là một Võ giả cấp ba mà lại đi nghi ngờ học tỷ Tả. Anh đừng quên, học tỷ đã xông qua tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, một thân tu vi đã đạt đến Võ giả cấp năm, trở thành học viên tinh anh của học viện, anh làm gì có tư cách mà đánh giá chứ!"
"Nhưng mà..."
Triệu Uyển Quân đang tĩnh tọa ở một bên nhã nhặn nói: "Sao mình cảm thấy anh Đông Phương nói... hình như cũng đúng..."
"Uyển Quân! Mi vẫn tin ổng sao! Ổng chỉ mới là Võ giả cấp ba thôi, căn bản là chưa học được chiến kỹ Liệt Không Cửu Kích, mi không ngại hỏi ổng xem đến cùng là giáo viên nào dạy cho ổng bộ chiến kỹ này!"
Triệu Uyển Quân nhìn Vân Hi với vẻ tò mò!
"Đọc trong sách!"
Vân Hi trả thành thật trả lời!
"Sách gì? Chẳng lẽ là bí tịch của một vị đại sư nào đó sao?!"
"Chiến kỹ & tu dưỡng đạo đức dành cho Chiến sĩ trung cấp."
"Chiến kỹ & tu dưỡng đạo đức dành cho Chiến sĩ trung cấp? Quả nhiên là bí tịch cấp đại sư! Có người nói quyển sách này chính là căn cứ vào những lời nói của cường giả Tiên thiên mật cảnh Lý Đạo Nho mà viết nên, giá trị tương đương với sách được cường giả Tiên Thiên mật cảnh tự viết đấy!"
"Xin lỗi học tỷ Tả... anh Đông Phương..."
"Không có gì, chuyện nhỏ nhặt này không đáng để ta phải tức giận đâu!” Tả Chân Chân nói xong, cũng không nhìn Vân Hi nữa mà nhìn lên màn hình.
"Học tỷ Tả thật là khoan hồng độ lượng!"
Đông Nhược Tuyết nói xong lại ngồi xuống, nhưng ý thức của nàng lại rời nhanh khỏi Nguyệt Thần giới, quay về với thân thể của cô ngồi ở trong căn tin, tức giận nói: "Tại anh hết! Nếu anh không nói như vậy thì có khi học tỷ Tả sẽ tiếp tục chỉ điểm bọn em, nếu như em có thể hiểu được Thôi Vân chưởng cùng Liệt Không Cửu Kích, ít nhất cũng nắm chắc bảy phần xung kích thành công tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, lấy được quyền hạn một sao! Giờ thì tốt rồi, lại bị anh phá hỏng, học tỷ Tả chắc chắn sẽ không chỉ dẫn thêm nữa!"
"Những lời cô ta nói quả thật là có vấn đề, anh chỉ không muốn bọn em đi đường vòng..."
"Anh còn nói nữa! Anh chỉ là một Võ giả cấp ba, sao có thể so với học tỷ Tả được?"
"..."
"Được rồi, anh ngồi yên đó, không được nói gì hết! Nếu có vấn đề gì thì cứ giữ trong lòng, lúc về rồi hỏi em, em sẽ giải đáp cho anh! Bây giờ, chỉ mong học trưởng Bàng Phi có thể biểu hiện xuất sắc để học tỷ lại bình phẩm thêm vài câu nữa đi!"
Trách móc xong vài câu, Đông Nhược Tuyết lại đội máy thu sóng lên, ý thức lại trở lại phòng 4151 trong Nguyệt Thần giới!
---------------
Chú thích:
(1) – Thường dùng để nói về thời kỳ Tống, Nguyên, Minh, Thanh ở giữa thế kỷ 19 ở Trung Quốc.
(2) – Trong các tác phẩm kiếm hiệp còn gọi là thốn kình.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
QUYỂN I: NGUYỆT THẦN
Chương 12: Kiểm tra quyền hạn một sao
Dịch Giả: Oll
Nguồn: TTV
Sau khi vào lại Nguyệt Thần giới, chuyện Đông Nhược Tuyết làm đầu tiên chính là nhìn về chỗ Vân Hi ngồi.
Lúc này, chỗ đó đã không có một bóng người!
"Đông Phương đâu?"
"Đi mất rồi! Bởi vì học tỷ Tả cũng ở đây nên mình không tiện ngăn cản... cho nên..."
"Chuyện này không thể trách bạn được, có trách thì cũng phải trách ông anh mình, đang yên đang lành lại đi nói loạn lên làm gì không biết..."
Cô đang tức mình nên cũng không có để ý đến chuyện tại sao cô vừa thoát khỏi Nguyệt Thần giới thì ý thức của Vân Hi đã có mặt ở trong căn tin, sau khi tiến vào lại Nguyệt Thần giới thì ý thức Vân Hi vẫn còn ở trong này!
"Đáng ghét, ta còn tưởng là do tính cách đã thay đổi nên mấy ngày nay ổng mới biết thân biết phận! Không ngờ ta suy đoán thật chính xác, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời! Mới qua mấy ngày mà tính tự đại trong ổng đã hiện ra rồi! Khi trở về, ta phải kéo ổng vào Nguyệt Thần giới để cho ổng biết rõ thế nào mới là Liệt Không Cửu Kích thực sự!"
Đông Nhược Tuyết tức lắm, mãi cũng không nguôi giận!
Vân Hi hiển nhiên biết, hắn đi rồi sẽ khiến cho cô 'em gái' của mình không hài lòng, nhưng hắn lại không phải là Đông Phương! Nếu như cô ta đã không thèm quan tâm đến, lại còn bác bỏ ý kiến của hắn nữa thì hắn chẳng cần thiết phải ở lại đó!
Điều quan trọng nhất là khi hắn tận mắt chứng kiến độ khó của nhiệm vụ mà Bàng Phi nhận được khi xung kích tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, trong lòng hắn đã nắm chắc có thể vượt qua được kiểm tra quyền hạn một sao nên không cần phải ở lại đó tốn thời gian một cách vô ích nữa.
Ra khỏi phòng số 4151, Vân Hi đi thẳng đến chỗ Nguyệt Thần Quang đang tỏa ra ánh trăng sáng vằng vặc bên ngoài Chiêm Thiên lâu.
Ở khu vực trung tâm của mỗi tòa thành đều có Nguyệt Thần Quang như vậy, nhiệm vụ chủ yếu của nó là chịu trách nhiệm tiến hành kiểm tra quyền hạn một sao, tương đương với cửa vào trong Nguyệt Thần giới!
Cửa vào bên trong Nguyệt Thần giới ở thành Tinh Diệu nằm ngay chính giữa vườn hoa. So với cột sáng ở trên quảng trường lúc hắn mới tới thì cột sáng ở đây còn sáng ngời, khổng lồ hơn. Những tia sáng ở bên trong chiếu thẳng lên không trung xa xôi, dường như có mối liên hệ nào đó với trăng sao trên trời.
Vân Hi đi vào khu vực trung tâm vườn hoa. Ở đây có không ít người qua lại, hoặc là nói chuyện với nhau, hoặc là đi ngang qua, hoặc là tản bộ, mục đích khác nhau.
Bên dưới cột sáng khổng lồ tập trung không ít người tu luyện, bọn họ phần lớn là võ giả cấp ba, những võ giả cấp bốn, cấp năm tiêu biểu cho tầng lớp tinh anh của nhân loại cũng không hiếm thấy. Bọn họ tụm năm tụm ba bên ngoài cột sáng màu xanh, quan sát những thông tin được cập nhật liên tục trên màn hình lập thể rồi gật gù bình luận.
Những tin tức được cập nhật liên tục này chủ yếu là vượt qua kiểm tra quyền hạn của Nguyệt Thần giới, có cái một sao, có cái hai sao, cũng có những cấp khác nhưng chủ yếu vẫn là giới hạn trong ba sao. Tuy không phải không có bốn sao trở lên nhưng phải mấy phút mới xuất hiện một lần, hơn nữa còn xuất hiện trùng nhau!
Ở bên dưới màn hình, cứ vài phút lại có một số võ giả cấp bốn, cấp năm vẻ mặt đầy tự tin tiến vào trong cột sáng dưới sự khích lệ của những người bạn; tương tự, thỉnh thoảng cũng có một số người ở trong cột sáng đó đi ra!
Chỉ có điều, khác với những người ngập tràn tự tin đi vào, trừ một số người mang vẻ mặt vui sướng tiếp nhận những lời chúc mừng từ bạn bè thì hầu hết mọi người đều có dáng vẻ uể oải, thất vọng.
Không cần nhìn cũng biết, bọn họ chính là những võ giả không vượt qua được kiểm tra.
"Tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới! Xông qua tầng đầu tiên, lấy được quyền hạn một sao là có thể mượn sức mạnh của Nguyệt Thần giới hấp thu thiên địa linh khí được chuyển hóa. Có được linh khí, ta có thể bắt đầu tu luyện giai đoạn đầu tiên của kiếm khí, ngưng tụ kiếm khí..." Nghĩ vậy, Vân Hi đi thẳng đến chỗ cột sáng khổng lồ màu xanh.
Vừa tiến vào trong cột sáng, tiếng nhắc nhở quen thuộc đã vang lên: "Tên 123, kiểm tra thân phận hoàn tất, quyền hạn Nguyệt Thần giới hiện tại cấp 0! Phải chăng tiến hành kiểm tra quyền hạn một sao! Đề nghị quý khách đạt đến Võ giả cấp bốn lại tiến hành kiểm tra!"
Vân Hi thoáng điều chỉnh tâm trạng của bản thân, vẻ bình tĩnh trong mắt cũng dần trở nên sắc bén. Trên thân mình nếu đặt giữa dòng người, tuyệt đối không có ai nhìn hắn lần thứ hai cũng hiện lên một tinh thần bất khuất!
"Kiểm tra!"
"Bíp! Xác nhận mệnh lệnh! Nhiệm vụ kiểm tra đang được lựa chọn... Hoàn thành lựa chọn! Hãy dùng mọi cách có thể, kiên trì ba phút trước Võ giả cấp sáu! Đang tiến hành truyền tống!"
Nguyệt Thần giới vẫn giữ nguyên phong cách dứt khoát của mình, vừa dứt lời thì hoàn cảnh chung quanh đã thay đổi hoàn toàn, những tia sáng trắng trôi nổi ở xung quanh dần biến mất, lộ ra một sân thi đấu khép kín!
Lúc này, Vân Hi đã bị truyền tống đến sân thi đấu khép kín, trước mặt hắn cũng hiện lên một tia sáng màu lam, ngay sau đó, một người đàn ông trung niên cao lớn mặc khôi giáp hiện ra!
"Ừm? Một thằng nhóc võ giả cấp ba không có trang bị gì lại đi tiến hành kiểm tra quyền hạn một sao, không biết chữ 'chết' viết như thế nào sao! Ông đây đang gấp, lãng phí mười giây tiễn chú mày ra đi vậy!” Người đang ông trung niên tuy nói chuyện nhưng động tác cũng không chậm, đưa tay rút thanh trọng kiếm nặng ít nhất cũng năm mươi cân ra khỏi vỏ!
Vân Hi thi lễ với người đàn ông trung niên trước mắt theo phong cách của Võ giả, rồi mở miệng hỏi: "Xin hỏi... kiểm tra đã bắt đầu chưa?"
"Bắt đầu?! Kiểm tra đã bắt đầu từ lúc chú mày bị truyền tống đến sân thi đấu khép kín này rồi! Không thể tin được mình lại nhận được một nhiệm vụ may mắn như thế này, giết một thằng nhóc võ giả cấp ba là lấy được 10 điểm tích lũy! Nhóc, nhớ kỹ, người giết chú mày là ông đây, Vương Thịnh của thành Ma Thiên!" Trong tiếng hét vang, người đàn ông trung niên cầm thanh trọng kiếm chém xuống người Vân Hi!
Một kiếm này, không hoa mỹ, hoàn toàn là sự dung hợp giữa tốc độ và sức mạnh!
So với võ giả cấp ba mà nói...
Sức mạnh tuyệt đối!
"Ầm!"
Thanh trọng kiếm chạm xuống đất, cả mặt sân thi đấu đều rung lên giống như động đất, ngay lập tức xuất hiện một vết chém dài một mét!
"Không ngờ lại có thể tránh được một kiếm của ông!? Một thằng nhóc võ giả cấp ba..."
Chém hụt một kiếm, trên mặt Vương Thịnh thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc!
Chỉ có điều, hắn còn chưa hết kinh ngạc thì trong nháy mắt đã thấy một bàn tay duỗi thành kiếm dần biến lớn trước mặt mình!
"Keng!"
Thanh trọng kiếm nhanh chóng quay lại đỡ đòn, ngoặt nghèo cản được thế công của đòn vừa rồi, thân thể hắn cũng lùi liền ba bước!
"Sức mạnh thật lớn... thằng nhóc võ giả cấp ba... Liệt Không Cửu Kích?!"
Khi Vương Thinh còn chưa đứng vững, một tiếng gió rít truyền tới trong nháy mắt, đánh thẳng vào tay phải của võ giả cấp sáu vừa kịp thời giơ lên đỡ. Đòn tấn công mạnh mẽ làm không khí bị ép nổ tung!
Liệt Mộc Kích!
"Bùm!"
Cả người Vương Thịnh lung lay, bất đắc dĩ phải bước lui lại phía sau!
Nhưng, hắn lui lại cũng đồng nghĩa với việc đẩy bản thân vào con đường chết!
Vân Hi tấn công tới tấp, xuất ra Liệt Nham Kích, Liệt Sơn Kích, Liệt Hà Kích; ba kích liên hoàn, một kích nối tiếp một kích, như nước chảy mây trôi đánh lên người Vương Thịnh. Sức mạnh của ba kích chồng lên nhau khiến cho hắn đứng còn chưa vững bị đánh bay đi, cả người đều lộ sơ hở!
Trong chớp mắt Vương Thịnh bị đánh bay đi, ánh mắt Vân Hi lóe lên vẻ sắc bén, chân bước theo một bộ pháp huyền diệu đuổi theo hắn, tiếp tục tấn công.
"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"
Liệt Thành Kích!
Liệt Tinh Kích!
Liệt Nguyệt Kích!
Liệt Nhật Kích!
Liệt Không Cửu Kích!
Chín kích liên hoàn!
"Phụt!"
Khóe miệng Vương Thịnh rỉ máu, mắt trợn tròn lên hoảng sợ không thể tin nổi!
"Liệt Không Cửu Kích... làm sao lại..."
"Bùm!"
Hắn còn chưa kịp nói hết đã bị Nguyệt Thần giới phán định tử vong, thân hình đã tán loạn tành từng tia sáng xanh rực rỡ, biến mất ngay tại chỗ...
Võ giả cấp sáu!
Chết!
Thành tích chiến đấu, thắng!
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
“Liệt Không Cửu Kích… đúng là chín kích liên hoàn, kích này nối tiếp kích kia, ra đòn liền mạch như nước chảy mây trôi, có thể kìm hãm đối thủ, từng bước dồn ép, cuối cùng có thể lấy yếu thắng mạnh!”
Nhìn đôi tay của mình, Vân Hi đã dựa vào thực chiến để chứng minh lí luận lúc nãy!
“Bíp! Kiểm tra quyền hạn một sao của Nguyệt Thần giới kết thúc! Thời gian: 16 giây! Kết quả kiểm tra: giết chết Võ giả cấp sáu, thành tích: thông qua! Đang tính toán đánh giá kết quả…"
Đang nghĩ ngợi, một loạt thông báo về kết quả kiểm tra vang lên trong đầu Vân Hi.
“Bíp! Tính toán đánh giá kết quả hoàn tất, tổng số điểm: 398 điểm, đánh giá: cấp Đại sư!”
“Bíp! Do trong quá trình kiểm tra quyền hạn một sao của Nguyệt Thần giới, ngài được đánh giá ‘cấp Đại sư’, nên ngoài 10 điểm cơ bản ra còn được thêm số điểm thưởng bằng năm lần số điểm cơ bản! Đồng thời nhận được phần thưởng: cây non Vạn Linh Mộc!”
“Bíp! Do trong quá trình kiểm tra quyền hạn một sao của Nguyệt Thần giới, kết quả ‘cấp Đại sư’ với 398 điểm đã thay thế kết quả loại ‘Ưu’ với 143 điểm trước đây, trở thành kết quả tốt nhất trong năm của thành Tinh Diệu nên được thêm số điểm thưởng bằng một lần số điểm cơ bản!”
“Bíp! Do trong quá trình kiểm tra quyền hạn một sao của Nguyệt Thần giới, kết quả ‘cấp Đại sư’ với 398 điểm đã thay thế kết quả ‘cấp Đại sư’ với 371 điểm trước đây, trở thành kết quả tốt nhất trong lịch sử thành Tinh Diệu nên được thêm số điểm thưởng bằng mười lần số điểm cơ bản! Tổng cộng bạn nhận được 170 điểm tích lũy!”
“Bíp! Chúc mừng ngài đã vượt qua kiểm tra quyền hạn một sao của Nguyệt Thần giới, nhận được một không gian tu luyện cá nhân! Số điểm tích lũy của ngài là 170 điểm, xếp hạng thế giới: chưa vào tốp một triệu, không thể hiển thị! Xếp hạng trên Địa Cầu: chưa vào tốp một trăm ngàn, không thể hiển thị! Xếp hạng tại thành Tinh Diệu: chưa vào tốp một vạn, không thể hiển thị! Xin hãy tiếp tục cố gắng, sớm đạt tới 200 điểm tích lũy để yêu cầu kiểm tra quyền hạn hai sao!”
Một loạt tiếng thông báo vang lên trong đầu Vân Hi, lần lượt nói rõ những lợi ích khi hắn đạt được quyền hạn một sao!
“Xin quyền kiểm tra quyền hạn hai sao cần 200 điểm tích lũy… còn thiếu 30 điểm! Xem ra, mình cần phải tìm hiểu cách kiếm điểm tích lũy như thế nào mới được, nhưng trước hết nên đi xem thử không gian tu luyện cá nhân đã! Tác dụng chủ yếu của Nguyệt Thần giới là giúp người tu luyện tách thiên địa nguyên khí ra khỏi hư không ngập tràn ma khí, giúp người tu luyện hấp thu! Không biết phương pháp tách này rốt cuộc dựa theo nguyên lí nào!”
Trong lúc Vân Hi đang suy nghĩ, sân thi đấu khép kín dần dần tan vỡ. Đồng thời, âm thanh quen thuộc lại vang lên!
“Kiểm tra kết thúc! Không gian kiểm tra sắp đóng lại, xin hãy lựa chọn điểm đến hoặc trực tiếp thoát ra ngoài!”
Ánh mắt Vân Hi lướt qua toàn bộ những điểm đến vừa hiện ra trên danh sách, rồi lựa chọn đi đến không gian tu luyện cá nhân!
“Bíp! Lựa chọn không gian tu luyện cá nhân! Do không gian tu luyện cá nhân của bạn là không gian cấp một sao! Ở lại trong không gian cá nhân một ngày tiêu tốn 1 điểm tích lũy, xin hỏi có vào hay không!”
“Tốn điểm tích lũy sao?”
Tuy hơi bất ngờ nhưng Vân Hi có tới 170 điểm tích lũy nên không hề do dự, lựa chọn xác nhận!
“Bíp! Đang tiến vào không gian tu luyện cá nhân… Vì đây là lần đầu tiên ngài tiến vào không gian tu luyện cá nhân nên hãy đặt cho nơi này một cái tên!”
“Lăng Vân cư!”
“Tên gọi ‘Lăng Vân cư’ đã được thiết lập! Số thứ tự: Tinh Diệu – Một sao – 001203751! Có tiến vào ‘Lăng Vân cư’ hay không?”
“Có!”
Vừa mới xác nhận, cảnh vật bốn phía đã thay đổi nhanh chóng, một cái sân nhỏ đường kính khoảng hai mươi mét hiện ra một cách rõ ràng xung quanh hắn. Bốn phía quanh sân có bốn bức tường cao che chắn, bên ngoài bức tường là một khoảng không gian tối tăm, mờ mờ ảo ảo, dường như không có thật!
Vân Hi đã không còn thấy lạ về khả năng thay đổi hoàn cảnh trong nháy mắt của Nguyệt Thần giới. Sau khi bước vào sân, ánh mắt của hắn lập tức đánh giá xung quanh.
Với quyền hạn hiện tại của hắn, tất nhiên vẫn chưa đủ tư cách tiến vào xem xét không gian bên ngoài sân; có lẽ, sau khi quyền hạn được nâng cao, không gian mờ mịt kia tự nhiên sẽ biến thành những đồ vật khác. Ở trong sân cũng không có kiến trúc nào khác, ngoài một căn nhà nhỏ bằng gỗ và một vài hoa cỏ trang trí ra, cũng chỉ có một gốc cây non cao không quá một mét!
Cây non Vạn Linh Mộc là phần thưởng dành cho Vân Hi khi hắn đạt được kết quả kiểm tra ‘cấp Đại sư”, thuộc cấp bậc Linh mộc, có thể nâng cao 50% tốc độ ngưng tụ nguyên khí. Tác dụng của nó tương đương với một cái Tụ Linh trận. Có nó ở đây, tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí của không gian tu luyện dường như có thể so sánh với không gian tu luyện của những người có quyền hạn hai sao.
“Đây chính là Lăng Vân cư – không gian tu luyện của ta!”
Vân Hi hít nhẹ một hơi, ngay lập tức cảm thấy một dòng thiên địa nguyên khí tinh thuần cuồn cuộn cuốn tới từ mọi ngóc ngách trong sân, không ngừng đổ vào trong cơ thể hắn, bị hắn hấp thu rồi luyện hóa thành chân khí!
Trong lúc thân thể giả lập của Vân Hi ở trong Nguyệt Thần giới bắt đầu hấp thu thiên địa nguyên khí, thân thể ở ngoài căn tin của hắn cảm giác được sự tồn tại của thiên địa nguyên khí có trong Nguyệt Ma giới!
Tinh thần giả định trong Nguyệt Thần giới giống như một ngọn đèn sáng dẫn đường, giúp hắn phân biệt đâu là ma khí ngang ngược có hại cho con người, đâu là thiên địa nguyên khí có thể hấp thu.
“Đây chính là sức mạnh của Nguyệt Thần giới sao!? Có thể tách lấy nguyên khí ẩn chứa trong ma khí của Nguyệt Ma giới!”
Trong đầu Vân Hi vừa nghĩ, tinh thần giả định trong Nguyệt Thần giới lập tức ngồi xuống, bắt đầu vận công hấp thu thiên địa nguyên khí trong ‘Lăng Vân cư’. Khi hắn bắt đầu tu luyện, thân thể ở ngoài căn tin dường như biến thành một cục nam châm từ tính yếu, hút lấy thiên địa nguyên khí. Một lượng lớn linh khí lẫn trong nguyên khí của Nguyệt Ma giới tự động đổ vào trong thân thể của hắn, dựa theo đường vận công của thân thể ở trong Nguyệt Ma giới mà chuyển hóa thành những tia chân khí chảy vào kinh mạch, trộn lẫn với luồng chân khí yếu ớt sẵn có trong người hắn, tạo nên một luồng chân khí mạnh mẽ hơn!
Sau khi dòng chân khí này từ từ lớn lên mới bắt đầu tạo thành một vòng tuần hoàn nhỏ trong cơ thể, chuyển động tuần hoàn từng vòng một, liên tiếp đả thông những huyệt đạo vốn đang ứ đọng, trong thời gian chưa tới vài phút đã đi qua kỳ kinh bát mạch trong cơ thể tạo thành một vòng chu thiên.
“Võ giả cấp bốn… chân khí có thể tuần hoàn trong cơ thể, tự động vận hành, đây là dấu hiệu đạt đến Võ giả cấp bốn!”
Vân Hi đã đọc qua một số kiến thức cơ bản nên lập tức phán đoán được tu vi chân khí, cấp bậc Võ giả của hắn lúc này!
Sau khi đạt được quyền hạn một sao, có thể hấp thu thiên địa nguyên khí, trong thời gian vài nhịp hô hấp, hắn đã vượt qua vách ngăn của Võ giả cấp ba trở thành Võ giả cấp bốn!
Hơn nữa, dựa theo tốc độ tu luyện hiện nay, chỉ cần hắn giữ cho thân thể giả định ở trong Nguyệt Thần giới luôn ở trạng thái tu luyện thì nhiều nhất một năm, chân khí trong cơ thể sẽ mạnh đến mức đả thông toàn bộ huyệt đạo toàn thân, khiến chân khí của hắn phân bố khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể, từ đó tu vi có thể tiến thêm một bước, trở thành Võ giả cấp năm đúng nghĩa!
“Tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí của quyền hạn một sao đã như thế này, vậy quyền hạn cao cấp hơn như hai sao, ba sao, bốn sao hay năm sao sẽ ra sao? Nếu như mình có thể đạt tới quyền hạn cao nhất là mười sáu sao, tùy ý tu luyện một ngày còn không phải…”
Giờ phút này!
Nguyệt Thần giới, thần khí vô thượng đã dẫn dắt nền văn minh nhân loại, mở ra một kỉ nguyên hoàn toàn mới, cuối cùng đã lộ ra một góc của tảng băng trôi vể sự kỳ diệu của mình trước mặt Vân Hi!
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Một thành phố cấp ba tương tự như thành Tinh Diệu. Trong thành gồm có sáu thành phố vệ tinh cấp hai, mười một thành phố nhỏ cấp một, tổng dân số lên đến chín triệu sáu trăm ngàn người!
Lúc này, ở một góc sân luyện võ trong Nguyệt Thần giới thuộc khu vực thành Ma Thiên, có một người đàn ông trung niên nhìn nhìn qua mới ba mươi tuổi đang tập luyện với đối thủ giả định. Hắn không ngừng múa thanh trọng kiếm của mình, một kiếm nối tiếp một kiếm chưa từng gián đoạn, cho dù trên trán chảy đầy mồ hôi nhưng hắn cũng không thèm lau đi!
Người đàn ông trung niên này không phải là ai khác mà chính là Vương Thịnh – Võ giả cấp sáu. Lúc nãy, trong đợt kiểm tra của Vân Hi, hắn còn chưa đánh được chiêu nào đã bị Liệt Không Cửu Kích giết chết trong nháy mắt.
“Không thể! Không thể như thế! Bộ chiến kỹ trung cấp Liệt Không Cửu Kích sao lại có uy lực lớn như vậy được!”
Trong đầu Vương Thịnh không ngừng hiện lên hình bóng của Vân Hi đang ra đòn trong sân thi đấu khép kín lúc nãy, mỗi động tác, mỗi vị trí mà bước chân của người này bước lên, góc độ của mỗi đòn đánh giống như một bộ phim đang hiện lên rõ ràng trong đầu hắn!
Sau khi một chiêu lại nối tiếp một chiêu liên tục đánh chồng lên nhau, trước mắt hắn dường như xuất hiện ảo giác. Cảnh vật bốn phương tám hướng đều biến mất hoàn toàn, thứ còn sót lại chính là quỹ đạo của mỗi đòn Liệt Không Cửu Kích đang đánh tới. Đưa mắt nhìn lại, cả một vùng không gian đều tràn ngập sức mạnh của chín đòn tấn công, mặc kệ hắn có né tránh như thế nào cũng không thể tránh khỏi một kích quyết định cuối cùng!
Đòn tấn công tinh thần liên tiếp đã tàn phá đến giới hạn chịu đựng cuối cùng của Vương Thịnh. Nhân lúc bản thân vẫn còn chút tỉnh táo cuối cùng, hắn chỉ có thể liều mạng cùng chết với đối phương. Hắn nổi giận gầm to: “Trọng Kiếm Cương Kích! Phá!”
“Bùm!”
Ảo giác biến mất, hình bóng của Vân Hi cũng biến mất, còn thân hình của hắn thì bị chiêu thức trước mắt đánh văng đi rồi rơi xuống mặt đất một cách nặng nề!
Đồng thời, tiếng phán xét lạnh lùng vô tình của Thần Nguyệt giới lại vang lên một lần nữa!
“Thất bại!”
Võ giả huấn luyện cũng biến mất ngay sau đó!
Vương Thịnh đang nằm trên mặt đất, nhưng hắn không vội vàng đứng dậy mà đang hồi tưởng lại toàn bộ những động tác vừa rồi. Vì sao, bản thân lại bị dồn ép tới mức muốn cùng chết với đối phương, vì sao cuối cùng lại thất bại!
Sau khi sắp xếp lại các động tác trong trận chiến lúc nãy một cách có hệ thống, trong mắt hắn bỗng phát ra một tia sáng, rồi hắn hét lớn: “Lại lần nữa! Tiếp tục yêu cầu Võ giả huấn luyện cấp bảy, chiến kỹ Liệt Không Cửu Kích! Cấp bậc chiến kỹ: cấp Đại sư!”
“Quyền hạn của ngài đang là hai sao! Có thể yêu cầu võ giả huấn luyện cấp bảy, chiến kỹ Liệt Không Cửu Kích, cấp bậc Đại sư. Yêu cầu này cần tiêu hao 20 điểm tích lũy, có xác nhận hay không…”
“Xác nhận!”
“Chờ đã! Vương Thịnh, thần kinh cậu có vấn đề à!”
Một người đàn ông trung niên trên mình mặc giáp trụ sải bước đi tới !
“Đoàn trưởng!”
Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, Vương Thịnh vội khom người chào hỏi, trên mặt ngập tràn vẻ kính trọng đối với người này.
“Vương Thịnh! Vừa rồi ta đang kiểm tra điểm tích lũy của các thành viên trong đoàn săn ma Thiên Hỏa chúng ta, thấy điểm tích lũy của ngươi giảm từ 461 điểm xuống còn 41 điểm chỉ trong một buổi chiều, rốt cuộc là ngươi đang làm gì thế! Có huấn luyện gì đi nữa thì cũng không nên yêu cầu võ giả huấn luận cấp bảy và võ kỹ cấp Đại sư chứ!? Cậu sử dụng những điểm tích lũy quý giá một cách lãng phí như vậy chỉ để hành hạ bản thân sao!”
“Hành hạ bản thân? Đoàn trưởng à, ngài nói như vậy là sai hoàn toàn rồi! Tuy là tôi sử dụng hết 420 điểm tích lũy, nhưng 420 điểm này tuyệt đối đáng giá !”
“Đáng giá!? Cậu nói việc tập luyện liên tục với một võ giả cấp bảy là đáng giá? Hơn nữa còn cố ý tiêu tốn thêm 10 điểm tích lũy để nâng chiến kỹ của đối phương lên cấp Đại sư?”
“Việc này tất nhiên là có nguyên nhân của nó, đoàn trưởng, ngài có biết tôi phát hiện ra chuyện gì không! Liệt Không Cửu Kích, một đòn Liệt Không Cửu Kích hoàn hảo!”
“Liệt Không Cửu Kích!? Chỉ là một bộ chiến kỹ trung cấp mà thôi! Bây giờ cậu đã là võ giả cấp sáu rồi, lẽ ra ánh mắt phải đặt trên những chiến kỹ cao cấp mới đúng, đừng tiếp tục lãng phí thời gian với những chiến kỹ trung cấp này nữa!”
“Đoàn trường, nói ra có lẽ ngài sẽ không tin nhưng vừa rồi tôi bị một thằng nhóc mới chỉ là võ giả cấp ba giết chết trong nháy mắt đấy!”
Lời này vừa nói ra, một võ giả đầu trọc đang ở bên cạnh lắng nghe bỗng “phụt” một tiếng, phun hết ngụm nước vừa mới uống vào miệng ra!
“Ta… ta không nghe lầm chứ, lão Vương, ngươi… ngươi đường đường là một võ giả cấp sáu lại bị một thằng nhóc võ giả cấp ba giết chết trong nháy mắt!”
“Bị giết chết trong nháy mắt thì sao nào, có gì đáng ngạc nhiên đâu! Thất bại không hề đáng sợ, chỉ sợ thất bại rồi vẫn không dám thừa nhận mình sai!”
“Ha ha ha ha, cười chết ta rồi lão Vương ơi, ngươi chính là người đầu tiên thua trong tay người khác mà vẫn có thể nói một cách quang minh chính đại như thế này.”
Ngay cả người đàn ông trung niên cũng tỏ vẻ khó hiểu nhìn Vương Thịnh: “Lão Vương, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế!”
Vương Thịnh ra vẻ nghiêm túc nói: “Đoàn trưởng, ta thua tâm phục khẩu phục!”
Đến lúc này, không chỉ người đàn ông trung niên cùng võ giả đầu trọc mà ngay cả những võ giả khác đang tập luyện gần đó cũng lục tục kéo tới, vây lấy lão Vương!
“Không thể tin được nghe lão Vương, ngươi lại thừa nhận mình thua trong tay một thằng nhóc võ giả cấp ba sao?”
“Một võ giả cấp ba cũng có thể khuất phục được ngươi sao? Ngươi có còn là ‘Thái Sơn Kiếm’ tiếng tăm lừng lẫy của đoàn săn ma Thiên Hỏa mà chúng ta biết không đó?”
“Lão Vương, cho dù ngươi có lấp liếm cho thất bại lần này cũng không cần phải lấy cái lí do hoang đường như vậy, lại còn tâm phục khẩu phục nữa chứ… Trời ạ… Nếu tên võ giả cấp ba đó không phải là một thằng nhóc mà là một cô gái thì ta còn tưởng rằng hồn phách của lão Vương bị cô ta hút đi mất tiêu rồi.”
Sắc mặt Vương Thịnh vẫn giữ nguyên vẻ thận trọng: “Các ngươi chưa tự mình nếm thử loại chiến kỹ như nước chảy mây trôi, hoàn toàn tự nhiên này nên chưa biết. Khi nào các ngươi chính mắt nhìn thấy, ta tin lúc đó các ngươi sẽ không còn nói như vậy nữa. Ta tin tưởng rằng, chỉ cần bản thân có thể đỡ được đòn Liệt Không Cửu Kích hoàn hảo này, Thiên Cương Trọng Kiếm Kích của ta nhất định sẽ đột phá, tu vi cũng có thể tiến thêm một bước, nói không chừng còn có thể trở thành võ giả cấp cao!”
“Võ giả cao cấp? Lão Vương, ngươi nói thật không?”
Đoàn trưởng hơi ngạc nhiên, bản thân hắn chính là một võ giả cao cấp, thậm chí là một võ giả cấp chín chuẩn bị bước vào Tiên thiên. Ở thành Ma Thiên, hắn có biệt danh là “Thiên Hỏa Kiếm Thánh”, tên tuổi của hắn chỉ kém những nguyên lão ở cảnh giới Tiên thiên mật cảnh mà thôi. Hắn vốn là võ giả cao cấp nên tất nhiên hiểu được võ giả trung cấp muốn trở thành võ giả cao cấp khó khăn như thế nào.
“Đúng vậy, võ giả cao cấp! Đoàn trưởng, ngài nói nếu dùng 461 điểm có thể đột phá đến cảnh giới võ giả cao cấp thì có đáng không?”
“Xứng đáng, tuyệt đối xứng đáng!”
“Ha ha, lão Vương, ngươi thổi phồng quá mức rồi đó, một thằng nhóc mười tám mười chín tuổi thì dù có lợi hại đến đâu đi nữa cũng không thể lợi hại tới mức đó được! Gì mà Liệt Thiên Cửu Kích hoàn hảo cơ chứ!” Trên mặt võ giả đầu trọc lộ hiện lên vẻ coi thường, còn gồng cơ bắp cuồn cuộn trên tay mình lên: “Ta chỉ cần một đấm là có thể đánh nó xẹp lép như một con tép!”
“Nếu không tin thì ngươi có thể thử! Ngươi có thua mất điểm rồi thì cũng đừng có trách ta không nhắc nhở! Ngươi đã tích lũy được 485 điểm, định yêu cầu kiểm tra để đạt quyền hạn ba sao của Thần Nguyện giới phải không. Mỗi một lần thách đấu ở Nguyệt Thần giới, bên thua sẽ mất 10% tổng số điểm để thưởng cho bên thắng! Thua mất 50 điểm, ngươi lại phải thắt eo buộc bụng suốt hơn một tháng đấy!”
“Ách…”
Võ giả đầu trọc tuy ngoài miệng nói thật dễ nghe nhưng trên thực tế thì tu vi của hắn còn thấp hơn Vương Thịnh một chút, mới chỉ đạt đến võ giả cấp sáu!
Hiện tại, ngay cả Vương Thịnh cũng bị đối phương đánh chết ngay tức thì. Cho dù trong đó hẳn là còn có yếu tố khác, nhưng chỉ mỗi điều này thôi cũng đã đủ để chứng minh thực lực của thằng nhóc đó không hề yếu. Nếu hắn thật sự thách đấu với thằng nhóc đó thì cho dù thắng cũng chẳng đạt được bao nhiêu điểm, lại còn bị chê là ỷ lớn hiếp nhỏ; nhưng lỡ như thất bại thì mất hết 50 điểm chỉ là chuyện nhỏ, mất mặt mới là chuyện lớn!
“Không còn gì để nói rồi à!”
Đoàn trưởng thấy võ giả đầu trọc im lặng không nói gì thì trên mặt lộ ra vẻ hào hứng, nói: “Ha ha, lão Vương, nghe cậu nói thằng nhóc này thần kỳ như vậy, ta cũng hơi ngứa tay rồi!”
“Ngứa tay…”
Vừa nói xong, mọi người có mặt tại đây đều tỏ vẻ ngạc nhiên!
“Đoàn trưởng, chẳng lẽ ngài…”
“Không thể nào, đoàn trưởng… chẳng lẽ ngài muốn tự mình ra tay!”
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina