|
|
20-07-2008, 09:24 PM
|
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
*Thất Tuyệt Ma Kiếm* TG: Ngá»a Long Sinh - Hồi 35
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 30
Giả bán mì dò la động tĩnh
Lôi Phi ngừng lại một chút rồi đáp:
- Kỳ hơn nữa có cả hòa thượng phái Thiếu Lâm trà trộn và o Hội Võ Quán, thế mà chúng ta ở trong ấy không nhìn thấy một nhà sư nà o. Dĩ nhiên hòa thượng đã cải trang.
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Tháºt thế Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Nhất định không sai!
Lý Hà n Thu há»i:
- Hai phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và Thiếu Lâm Ä‘á»u có ngÆ°á»i trà trá»™n và o Há»™i Võ Quán mà lại cải trang thì e rằng há» có dụng ý gì?
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Nhất định là thế! Tăng lữ chùa Thiếu Lâm là m việc gì cÅ©ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh, Ãt khi giả mạo cải trang. Phen nà y há» hóa trang trà trá»™n và o Há»™i Võ Quán dÄ© nhiên phải có nguyên nhân.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh là ngÆ°á»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng có thể Ä‘oán được cá» Ä‘á»™ng của hai phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và Thiếu Lâm là có dụng ý gì chÆ°a?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Hiện giá» tình thế chÆ°a hoà n toà n rõ rệt. Phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và phái Thiếu Lâm cho ngÆ°á»i lẻn và o Há»™i Võ Quán hoặc giả để nghe ngóng cá» Ä‘á»™ng vá» cuá»™c anh hùng đại há»™i. Có khi vì Lý đệ công bố bức thÆ° của Hà n Ãà o mà ngÆ°á»i ta đến dò la. Nói tóm lại tình trạng thà nh Kim Lăng hiện nay sắp xẩy cuá»™c phong ba. TrÆ°á»ng biến cố nà y Ä‘ang âm thầm nung nấu, hiện giá» chÆ°a thể Ä‘oán chắc vì nguyên nhân gì.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Theo nháºn xét của Lôi huynh liệu Giang Nam Song Hiệp đã phát giác tình thế khác thÆ°á»ng nà y chÆ°a?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n chúng đến hấp tấp lại láºt Ä‘áºt ra Ä‘i thì dÄ© nhiên đã phát giác những Ä‘iá»u khác lạ. Ãt nhất hỠđã nhìn thấy có rất nhiá»u nhân váºt lạ mặt. Hai tên đó giảo quyệt Ä‘a nghi, tất Ä‘á» cao cảnh giác rồi, nên má»›i cáo thoái má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh dự đoán thì phản ứng và hà nh động của Giang Nam Song Hiệp sẽ ra sao?
Lôi Phi đáp:
- Cứ tình thế hiện tại mà nói thì chúng không ra ngoà i hai Ä‘Æ°á»ng lối. Má»™t là án binh bất Ä‘á»™ng, bố trà thêm nhiá»u tai mắt Ä‘iá»u tra cho biết sâu xa vấn Ä‘á». Ãiểm nà y đòi há»i má»™t tÃnh nhẫn nại rất lá»›n. Hai là chúng phái bá»n thuá»™c hạ ngấm ngầm bắt bá»n ngÆ°á»i khả nghi để tra há»i cho đủ chứng cá»›.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh! Lôi huynh thá» tÃnh xem Giang Nam Song Hiệp còn hà nh Ä‘á»™ng gì khác nữa?
Lôi Phi đáp:
- Có khi há» theo má»™t trong hai Ä‘Æ°á»ng, có khi há» hà nh Ä‘á»™ng cả hai cách má»™t lúc.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠtiểu đệ nên thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ nên tạm thá»i nhẫn nại, lặng nghe biến chuyển.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi ngẩng đầu lên nói:
- Trong lòng tiểu đệ có má»™t Ä‘iá»u cần nói rõ vá»›i Lôi huynh.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u chi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ không có ý tranh già nh bá chủ võ lâm, dÆ°Æ¡ng danh thiên hạ mà chỉ nhất tâm báo thù, giết được Song Hiệp Ä‘em đến tế trÆ°á»›c má»™ phần gia phụ rồi láºp tức lui khá»i giang hồ.
Lôi Phi lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Cái đó không được đâu?
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Sao lại không được?
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét của tiểu huynh thì Lý đệ dÆ°á»ng nhÆ° không phải nhân váºt hưởng thú lâm tuyá»n, chẳng tà i nà o thoát khá»i vòng thị phi trong võ lâm.
Lý Hà n Thu nói:
- Có thể là Lôi huynh chÆ°a tin lá»i tiểu đệ.
Lôi Phi nói:
- Con ngÆ°á»i đã bị lôi cuốn và o chốn giang hồ mà muốn thoát ly đâu phải chuyện dá»….
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó đối vá»›i ngÆ°á»i ta kia, còn tiểu đệ không ham muốn danh trục lợi thì dÄ© nhiên chẳng có cái chi rà ng buá»™c.
Lôi Phi cÆ°á»i nói:
- Dù cho Lý đệ không bị danh lợi rà ng buá»™c, song vẫn chẳng thể thoát được những mối nhân tình cùng đạo nghÄ©a là m cho vÆ°Æ¡ng vÃu.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ và o chốn giang hồ Ä‘i đâu cÅ©ng chỉ má»™t mình, hà nh Ä‘á»™ng riêng rẽ là cố gắng tránh khá»i những mối ân oán ở Ä‘á»i không để liên lụy và o mình.
Lôi Phi cháºm rãi há»i:
- Liệu Lý đệ là m được thế chăng?
Lý Hà n Thu ngơ ngẩn đáp:
- Tiểu đệ đã mấy phen hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»u được cả, chỉ có lần nà y má»›i nhá» tá»›i Lôi huynh giúp đỡ...
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i ngắt lá»i:
- Ngoà i tiểu huynh không kể, e rằng Lý đệ còn có mối liên quan tá»›i nhiá»u ngÆ°á»i khác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Có ai đâu?
Lôi Phi há»i lại:
- Khi Lý đệ bị hãm trong PhÆ°Æ¡ng gia đại viện tất có ngÆ°á»i ám trợ, đúng váºy không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Có thế!
Lôi Phi hất hà m há»i:
- NgÆ°á»i đã ngấm ngầm cứu Lý đệ, Lý đệ có nhá»› Æ¡n ngÆ°á»i ta không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Dĩ nhiên tiểu đệ phải ân oán phân minh.
Lôi Phi há»i:
- Giả tỷ hỠgặp tai nạn, Lý đệ là m ngơ được chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ phải thẳng thắn đứng ra cứu trợ.
Lôi Phi lại há»i:
- Còn má»™t chuyện nữa là ông già thẳng thắn đứng ra chứng thá»±c bút tÃch của Hà n Ãà o rồi bị giết, Lý đệ nghÄ© thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ rất là m áy náy vỠvụ nà y.
Lôi Phi há»i:
- Giả tỷ con ông già đó gặp nạn, Lý đệ có cứu viện không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãó là má»™t nghÄ©a cá», khi nà o tiểu đệ lại lùi bÆ°á»›c.
Lôi Phi nói:
- Thế thì đúng rồi! Lý đệ má»›i và o giang hồ có mấy tháng mà đã dÃnh lÃu đến bao nhiêu chuyện ân oán. Bên nà y phải đứng ra viện trợ, bên kia theo nghÄ©a lý không từ chối được mà đòi thoát ly khá»i chốn ân oán giang hồ Æ°?
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Sá»± tháºt Lôi huynh nói rất đúng lý. Ân oán giang hồ khác nà o mà ng nhện, ai đã dÃnh tay và o khó lòng thoát được.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Tiểu huynh Æ°a những môn tạp há»c. Vì thế ngoà i kỹ thuáºt ăn trá»™m, còn há»c bói toán và hiểu sÆ¡ qua Ma Y tÆ°á»›ng pháp. Theo tÆ°á»›ng há»c mà tiểu huynh biết rất nông cạn cÅ©ng đã nháºn thấy Lý đệ không phải là nhân váºt mai danh ẩn tÃch chốn lâm tuyá»n. Tiểu huynh e rằng mai đây khắp chốn giang hồ loạn lạc tÆ¡i bá»i sẽ lôi cuốn cả Lý đệ và o đó.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Tháºt thế Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Nếu Lý đệ không tin thì chúng ta thỠchỠcoi.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tiểu huynh há»c nhiá»u thứ vụn vặt, bốn chục năm trá»i chạy khắp đó đây để tìm hiểu thế sá»±, không muốn gây thù kết oán trên chốn giang hồ thị phi. Thế mà lần nà y ngược lại Ä‘Æ°á»ng lối thông thÆ°á»ng, gây nên cừu háºn vá»›i Giang Nam Song Hiệp.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Vụ nà y kể ra không dÃnh lÃu gì đến y, mà chÃnh y lại tá»± khoác và o mình.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n há»i:
- Sao Lôi huynh lại tá»± dấn mình và o trÆ°á»ng thị phi là m chi?
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả đáp:
- Vì thá»±c lá»±c của Giang Nam Song Hiệp cá»±c kỳ lá»›n lao, nên tiểu huynh muốn thá» sức vá»›i há».
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế!
Lôi Phi nói:
- Còn nguyên nhân thứ hai nữa...
Lý Hà n Thu không nhịn được há»i ngay:
- Nguyên nhân nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh coi thấy rõ Lý đệ là má»™t nhân váºt sau nà y dÃnh lÃu rất nhiá»u đến chuyện thị phi trong võ lâm, liá»n tÃnh chuyện kết giao vá»›i Lý đệ cho hiểu biết rá»™ng thêm vá» mấy trÆ°á»ng nhiệt náo.
Lý Hà n Thu nhÃu cặp lông mà y nói:
- Lôi huynh! Tiểu đệ e rằng tâm nguyện của Lôi huynh khó được thá»a mãn.
Lôi Phi há»i:
- Tại sao váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Vì tiểu đệ bản tÃnh không quen quần đấu, và chỉ mong hà nh Ä‘á»™ng má»™t mình trong công cuá»™c báo thù cho song thân.
Lôi Phi nói:
- Ãối vá»›i kẻ thù khác thì Lý đệ nói thế còn có thể được, nhÆ°ng đối vá»›i những nhân váºt nhÆ° Giang Nam Song Hiệp, thuá»™c hạ đầy rẫy, tai mắt khắp nÆ¡i thì dù Lý đệ có phép thần thông nhÆ° Ãại La Kim Tiên cÅ©ng khó lòng lấy sức má»™t ngÆ°á»i để chá»i vá»›i hà ng trăm cao thủ võ lâm.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác, ngáºp ngừng:
- Cái đó... cái đó...
Lôi Phi nói tiếp:
- Lý đệ không cầu cạnh ngÆ°á»i ta viện trợ đã Ä‘Ã nh, nhÆ°ng ngÆ°á»i có tâm nguyện trợ lá»±c Lý đệ, tưởng Lý đệ không nên từ chối.
Lý Hà n Thu nói theo:
- Tá»· dụ những nhân váºt nhÆ° Lôi huynh mà giúp tiểu đệ...
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Tiểu huynh nghÄ© rằng sức má»™t ngÆ°á»i không thấm tháp và o đâu. Chúng ta cần kiếm thêm mấy tay trợ thủ khác nữa má»›i được.
Lý Hà n Thu khẻ buông tiếng thở dà i, muốn nói lại thôi.
Lôi Phi cÆ°á»i mát nói:
- Chúng ta hãy nghỉ một lúc cho tinh thần thư thái để đêm nay còn đi coi động tĩnh.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta đi đâu?
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Nơi nà o nhiệt náo thì đi. Lý đệ cứ theo tiểu huynh là được.
Lý Hà n Thu thấy y là ngÆ°á»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng, mÆ°u trà hÆ¡n Ä‘á»i, chà ng không muốn há»i nữa, liá»n nhắm mắt dưỡng thần.
Tối hôm ấy Lôi Phi kêu nhà hà ng lấy Ãt đồ ăn uống cho mau xong, rồi cÆ°á»i nói:
- Bây giỠchúng ta lại thay hình đổi dạng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cải trang thà nh ngÆ°á»i khác hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Chúng ta giả là m ngÆ°á»i bán mì.
Lý Hà n Thu há»i:
- Hóa trang thà nh ngÆ°á»i bán mì để là m gì?
Lôi Phi khẽ đáp:
- Há»™i võ quán chủ hiện thá»i không ở trong Há»™i Võ Quán.
Lý Hà n Thu há»i:
- Y ở đâu?
Lôi Phi đáp:
- Theo chá»— Ä‘iá»u tra của tiểu huynh thì dÆ°á»ng nhÆ° hiện nay Há»™i võ quán chủ là má»™t nhân váºt rất trá»ng yếu hoạt Ä‘á»™ng ở Kim Lăng.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Chúng ta hóa trang là m ngÆ°á»i bán mì vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Lôi Phi đáp:
- Chá»— ở của Há»™i võ quán chủ chung quanh phòng bị rất nghiêm máºt, chỉ có lão bán mì ở đây mÆ°á»i mấy năm ngà y nà o cÅ©ng và o được. Lão bán mì có thêm má»™t kẻ giúp việc. Váºy chúng ta hóa trang là m hai ngÆ°á»i ấy là đúng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn chÃnh lão ta thì sao?
Lôi Phi đáp:
- Nhất thiết sẽ do tiểu huynh sắp đặt. Chúng ta đi thôi!
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Lôi Phi đến Kim Lăng chÆ°a được bao lâu mà đã quan sát được đến cả những Ä‘iểm vi tế, chẳng chá»— nà o y không thuá»™c lòng, tháºt Ãt ngÆ°á»i bì kịp.
Lôi Phi thu dá»n qua loa rồi rảo bÆ°á»›c Ä‘i ra. Lý Hà n Thu theo sau, ra khá»i phạn Ä‘iếm Ä‘i vòng vèo tiến và o má»™t ngõ hẻm.
NÆ¡i đây toà n nhà tranh vách đất lụp xụp của bá»n dân nghèo. Lôi Phi Ä‘i tá»›i má»™t căn nhà giáºu tre liá»n đẩy cá»a bÆ°á»›c và o.
Má»™t lão già mặc bà o lam Ä‘ang ngồi trong nhà cầm dá»c tẩu hút thuốc.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i há»i:
- Lão trượng đã sắp gánh hà ng xong chưa?
Lão già đáp:
- Xong cả rồi! Hai vị muốn xơi trước một bát phải không?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ muốn Ä‘iá»u đình vá»›i lão trượng má»™t việc.
Lão già há»i:
- Việc gì?
Lôi Phi thò tay và o bá»c móc ra má»™t đỉnh bạc nói:
- Ãỉnh bạc nà y để trả tiá»n lão trượng đêm nay, bá»n tại hạ mượn gánh mì của lão trượng.
Lão già nhìn đỉnh bạc há»i:
- Má»™t gánh mì là m gì hết nhiá»u tiá»n thế?
Lôi Phi há»i lại:
- NgÆ°á»i giúp việc của lão trượng đâu rồi?
Lão già đáp:
- Y Ä‘ang rá»a bát chén trong bếp.
Lôi Phi điểm lẹ và o huyệt mạch lão già nói:
- Lão trượng hãy nằm nghỉ một lúc.
Y lại và o bếp Ä‘iểm huyệt ngÆ°á»i phụ việc của lão. Hai ngÆ°á»i đổi lấy y phục của lão bán mì cùng ngÆ°á»i phụ việc xong tắc đèn, gánh mì ra khá»i lá»u tranh.
Lôi Phi vừa đi vừa khẻ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ phải nhá»› hiện giá» chúng ta là ngÆ°á»i bán mì thì đối vá»›i ai cÅ©ng cần hòa nhã.
Lý Hà n Thu gáºt đầu cất bÆ°á»›c Ä‘i theo.
Lôi Phi đã ngấm ngầm theo dõi Ä‘Æ°á»ng lối mà lão bán mì thÆ°á»ng Ä‘i qua, bây giá» cÅ©ng theo Ä‘Æ°á»ng lối ấy.
Ãến canh hai, y quanh và o má»™t cái ngá» lá»›n vắng vẻ tịch mịch.
Lôi Phi khẽ dặn:
- Lý đệ! Chúng ta và o đến nÆ¡i cÆ° trú của Há»™i võ quán chủ rồi đấy. Lý đệ phải cẩn tháºn má»™t chút.
Lý Hà n Thu gáºt đầu tiếp tục Ä‘i theo sát Lôi Phi.
Ngõ nà y vắng vẻ nhÆ°ng khá rá»™ng. Hai bên toà n nhà cao lá»›n. Hiển nhiên đây là nÆ¡i trú ngụ của hạng ngÆ°á»i cao thượng trong thà nh Kim Lăng.
Lôi Phi gánh mì đến trước cổng lớn sơn đỠở tòa nhà thư năm thì dừng lại.
Hai ngÆ°á»i vừa dừng bÆ°á»›c, cánh cổng lá»›n kẹt mở.
Má»™t đại hán võ phục Ä‘en lạng ngÆ°á»i ra xua tay nói:
- Ãêm nay không được bán hà ng ở đây.
Lôi Phi là m bộ kinh ngạc nói:
- Lão phu bán mì ở đây đã mÆ°á»i năm chÆ°a há» phạm tá»™i vá»›i đại gia. Nhà lão phu mấy miệng ăn chỉ trong và o gánh hà ng để sống. Nếu ế hà ng không bán hết thì ngà y mai tháºt nguy to. Lão phu lấy đâu ra tiá»n ăn xà i cho gia đình.
Y nói toà n tiếng thổ âm Kim Lăng.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Tà i ba Lôi Phi Ãt ngÆ°á»i bì kịp. Má»›i có mấy ngà y ở Kim Lăng đã há»c ngay được thổ ngữ nÆ¡i đây.
Bổng thấy đại hán áo Ä‘en lắc đầu há»i:
- Mỗi đêm ngươi bán gánh mì nà y được mấy lạng bạc?
Lôi Phi đáp:
- Lão phu vốn liếng Ãt, má»—i đêm bán bất quá được và i ba tiá»n, là m gì có hà ng lạng bạc.
Ãại hán áo Ä‘en nói:
- Thôi! Bây giá» thế nà y. Ta cho lão má»™t lạng bạc để Ä‘á»n bồi tiá»n hà ng khá»i thiệt thòi. Ãêm nay đừng bán nữa vá» nghỉ sá»›m Ä‘i.
Lôi Phi nói:
- Thịnh tình của đại gia lão phu xin thâm tạ. Có Ä‘iá»u lão phu mÆ°á»i mấy năm nay bán hà ng theo má»™t Ä‘Æ°á»ng cố định, khách hà ng chiếu cố đã quen. Ãêm nay mấy vị không được ăn mì của lão phu e rằng chẳng được vui lòng rồi từ đây khó mà bán mì cho các vị đó nữa. NhÆ° váºy nồi cÆ¡m của gia đình lão phu không giữ vững được. Nay đại gia có cho má»™t và i lạng bạc, song ngà y tháng lâu dà i. Má»™t năm 365 ngà y, má»—i bữa đại gia có cho lão phu tiá»n bạc mãi được đâu.
Ãại hán tức giáºn nói:
- Lão già con khỉ nà y rắc rối tháºt!
Lôi Phi nói:
- Lão phu thiệt không dám rắc rối với đại gia.
Ãại hán lạnh lùng há»i:
- Hay là lão không muốn sống nữa?
Lôi Phi nhấc gánh mì lên nói:
- Trá»i Æ¡i! NgÆ°á»i cùng khổ tháºt khó Ä‘á»™ qua ngà y.
Ãại hán áo Ä‘en nói:
- Thôi Ä‘Ã nh thế nà y váºy. NgÆ°Æ¡i gánh hà ng ra đầu cổng mà bán, không được và o gần đây.
Lôi Phi dạ một tiếng, quảy gánh hà ng đi thẳng và i bước, không dừng lại ở hà nh lang.
Lúc nà y chiá»u trá»i Ä‘á»™t nhiên biến đổi. Gió lạnh nổi lên rồi Ä‘á»™t nhiên đổ mÆ°a rà o.
Lôi Phi khẽ há»i Lý Hà n Thu:
- Khổ quá nhỉ?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- CÃ nh hay!
Lôi Phi nói:
- Nhất định đêm nay có việc nghiêm trá»ng. Chúng ta thá» chá» coi.
Lôi Phi chÆ°a dứt lá»i thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p vá»ng lại.
Bốn con tuấn mã chạy như bay tới nơi.
Lý Hà n Thu và Lôi Phi đứng co ro và o má»™t góc giả vá» rét không chịu nổi, nhÆ°ng vẩn ngấm ngầm chú ý nhìn bốn ngÆ°á»i cỡi ngá»±a.
Ngá»n đèn khêu lên, Lôi Phi và Lý Hà n Thu nhìn rõ hai ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c mặc áo mà u nguyệt bạch. Lưỡng quyá»n nhô cao, mặc gầy hốc hác không đáng hai lạng thịt. Cặp lông mà y chữ bát coi nhÆ° ngÆ°á»i chết rồi má»›i hoà n hồn.
Bốn con ngá»±a lao rất mau. Lý Hà n Thu và Lôi Phi má»›i ngắm được hai ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c, còn hai ngÆ°á»i Ä‘i sau chÆ°a kịp nhìn rõ mặt thì ngá»±a đã vá»t qua. Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang thấy bốn con ngá»±a chạy thẳng và o tòa nhà lá»›n của Há»™i võ quán chủ.
Cánh cổng mở ra rồi đóng lại ngay sau khi bốn ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua khá»i.
Lôi Phi ngá»ng trông chiá»u trá»i nói:
- Lý đệ! Chúng ta nên vỠthôi.
Y gánh mì lên đi trước.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta chỉ coi má»™t chút nhÆ° váºy rồi Ä‘i ngay Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh chỉ muốn chứng thực một việc thì đã chứng thực được rồi. Dĩ nhiên không cần ở lại nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chứng thực việc gì?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh muốn chứng thá»±c xem bá»n há» là hạng ngÆ°á»i nà o.
Lý Hà n Thu há»i:
- Có váºy mà Lôi huynh đã chứng thá»±c được rồi Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Chứng thá»±c xong rồi. Bốn ngÆ°á»i vừa rồi là những nhân váºt trá»ng yếu, nhất là hai ngÆ°á»i mặc áo nguyệt bạch Ä‘i trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao? Hai ngÆ°á»i đó Ä‘á»u là nhân váºt nổi danh Æ°?
Lôi Phi há»i lại:
- Lý đệ chưa thấy y đã đà nh, chẳng lẻ lại chưa nghe danh hay sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ trÆ°á»›c nay Ä‘i đâu chỉ có má»™t mình, nên biết rất Ãt chuyện giang hồ.
Lôi Phi đáp:
- Chẳng lẻ Lý đệ chÆ°a nghe đến tên Ãoạt Hồn Song Sát bao giá» Æ°?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Tiểu đệ chưa từng nghe qua.
Lôi Phi cÆ°á»i mát nói:
- Há» là những nhân váºt nổi tiếng ma đầu hạng nhất trong võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng kim. Trên chốn giang hồ ai nghe danh chúng cÅ©ng sợ vỡ máºt.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Lạ ở chá»— sao Há»™i võ quán chủ lại Ä‘i cấu kết vá»›i Ãoạt Hồn Song Sát nà y.
Ãá»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân rất gấp vá»ng lại.
Lôi Phi im tiếng không nói nữa, thủng thẳng gánh mì và o má»™t bên Ä‘Æ°á»ng rồi dừng bÆ°á»›c. Y Ä‘Æ°a mắt nhìn ra thì thấy hai đại hán võ phục Ä‘eo Ä‘ao hấp tấp chạy tá»›i ngăn cháºn trÆ°á»›c mặt.
Lôi Phi ngá»ng đầu lên nhìn đại hán má»™t cái rồi há»i:
- Hai vị đại gia muốn ăn mì chăng?
Hai gã đại hán đeo đao lạnh lùng đáp:
- Ăn hay không ăn chưa cần nói tới. Lão thỠlà m bát mì để chúng ta coi thỠtà i nghệ xem sao?
Lôi Phi là m bá»™ láºt Ä‘áºt nấu hai bát mì. Ãá»™ng tác của y rất là thuần thục.
Chỉ trong nháy mắt bát mì nóng bốc hÆ¡i ngùn ngụt đã đặt trÆ°á»›c hai ngÆ°á»i.
Ãại hán bên tả bÆ°ng bát mì lên ăn trÆ°á»›c má»™t miếng nói:
- Mì nà y ăn được đấy!
Gả thò tay và o bá»c móc ra hai đồng tiá»n đồng đặt xuống mặt gánh hà ng rồi trở gót Ä‘i luôn.
Lần nà y Lôi Phi không nói gì nữa, quảy gánh mì lên vỠthẳng nhà lão già .
Y tiến và o căn lá»u tranh đặt gánh mì xuống, tắt đèn lá»a Ä‘i. Y chá» má»™t lúc lâu chừng ăn xong bữa cÆ¡m má»›i vá»— và o ngÆ°á»i lão bán mì tên giúp việc để giải khai huyệt đạo cho há». Ãoạn y cảnh cáo thầy trò lão già phải giữ kÃn câu chuyện, nếu tiết lá»™ ra ngoà i là mang vạ sát thân.
Ãoạn y cùng Lý Hà n Thu len lén Ä‘i ra trở vá» khách sạn.
Lý Hà n Thu trong lòng đầy mối nghi ngá». Chà ng định vá» khách sạn rồi sẽ há»i.
NgỠđâu Lôi Phi vừa bước và o khách sạn đã ra nghiêm lệnh:
- Bất luáºn việc gì, chúng ta cÅ©ng để đến sáng mai sẽ bà n. Bây giá» mệt lắm rồi, hãy là m má»™t giấc đã!
Y nói xong vùi đầu mà ngủ.
Lý Hà n Thu biết rõ không phải Lôi Phi má»i mệt, sở dÄ© y nói váºy tất có nguyên nhân, chà ng cÅ©ng lên giÆ°á»ng nằm nhắm mắt rồi ngủ Ä‘i lúc nà o không biết.
Lý Hà n Thu tỉnh dáºy thì ngà y đã sáng bạch.
Lôi Phi dáºy trÆ°á»›c, y Ä‘ang ngồi nhắm mắt Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở.
Lý Hà n Thu từ từ ngồi dáºy nói:
- Giấc ngủ ngon quá! Ngủ rồi chẳng biết trá»i biết đất gì nữa.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Lý đệ! DÆ°á»ng nhÆ° Lý đệ có nhiá»u chuyện muốn nói thì bây giá» nói Ä‘i!
Lý Hà n Thu ngá»ng đầu Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh má»™t lượt nói:
- Lạ thiệt?
Lôi Phi há»i:
- Chuyện gì?
[/B]
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 31
Hà nh tung bại lá»™ phải tìm Ä‘Æ°á»ng
Lý Hà n Thu há»i :
- Tiểu đệ trước đây vẫn tỉnh ngủ, hơi động một tà là biết ngay, không hiểu sao lần nà y lại ngủ như chết?
Lôi Phi cÆ°á»i há»i lại :
- Trong mình Lý đệ mạnh giá»i chứ?
Lý Hà n Thu đáp :
- Trong vụ nà y tất có nguyên nhân, tiểu đệ tin là có Ä‘iá»u gì khác thÆ°á»ng.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Tâm thần Lý đệ cảnh giác rất linh mẫn, tiểu huynh sợ Lý đệ không nhẫn nại được nên thi hà nh kế nhỠđể Lý đệ ngủ một giấc say sưa.
Lý Hà n Thu há»i :
- Có phải Lôi huynh dùng thuốc mê hồn không?
Lôi Phi lắc đầu đáp :
- Không phải! Ãây là má»™t thứ thuốc giúp cho giấc ngủ ngon là nh, chỉ có lợi chứ không có hại gì cho sức khá»e. Mấy bữa nay Lý đệ má»i mệt nhiá»u quá, cần được má»™t giấc ngủ ngon để phục hồi sức lá»±c.
Lý Hà n Thu há»i :
- Nghe khẩu khà của Lôi huynh, dÆ°á»ng nhÆ° đêm qua có ngÆ°á»i lần và o chá»— chúng ta nằm ngủ?
Lôi Phi đáp :
- Ãúng thế! Há» phá cá»a sổ mà và o, thấy chúng ta ngủ say chẳng biết trá»i đất gì, há» quan sát sÆ¡ qua má»™t lúc rồi bá» Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu há»i :
- NgÆ°á»i nà o đã tá»›i đây?
Lôi Phi đáp :
- Không phải là thuá»™c hạ của Giang Nam Song Hiệp mà là ngÆ°á»i nhà Há»™i võ quán chủ.
Lý Hà n Thu lại há»i :
- Sao? Bá»n há» hoà i nghi chúng ta rồi Æ° ?
Lôi Phi đáp :
- Tiểu huynh chắc đêm qua trong thà nh Kim Lăng nà y mấy chục nhà khách sạn Ä‘á»u bị há» lục soát, có khi còn xảy ra mấy vụ kịch chiến. Phà m ngÆ°á»i nà o hỠđã Ä‘em lòng ngá» vá»±c Ä‘á»u khó mà thoát khá»i quan ải nà y. Có Ä‘iá»u cuá»™c tra xét vừa qua rất là có lợi cho chúng ta.
Lý Hà n Thu không hiểu há»i :
- Có lợi ở điểm nà o?
Lôi Phi đáp :
- Qua vụ Ä‘iá»u tra nà y, há» giảm bá»›t lòng ngá» vá»±c rất nhiá»u đối vá»›i chúng ta, nhÆ° váºy cuá»™c giám thị ngấm ngầm tất không gắt gao vá»›i mình lắm nữa.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm :
- Tuy đã cẩn tháºn rất nhiá»u, song đối vá»›i những cuá»™c giả trá nguy hiểm trên giang hồ Ä‘á» phòng không thể xiết được. Ãêm qua Lôi Phi bá» thuốc mê cho mình mà mình chẳng biết má»™t tà gì. Giả tá»· y muốn hạ sát mình tháºt dá»… nhÆ° trở bà n tay. Từ nay trở Ä‘i mình phải cáºn tháºn hÆ¡n má»›i được.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng, nhÆ°ng ngoà i miệng lại cất tiếng há»i :
- Lôi huynh! Ãêm qua ta giả là m ngÆ°á»i bán mì phải chăng để Ä‘i coi gã ốm nhom tức Ãoạt Hồn Song Sát?
Lôi Phi đáp :
- TrÆ°á»›c khi chÆ°a gặp hai gã, tiểu huynh cÅ©ng không biết trÆ°á»›c có phải Ãoạt Hồn Song Sát hay không, mà chỉ biết là có ngÆ°á»i sắp tá»›i.
Lý Hà n Thu há»i :
- Tại sao Lôi huynh lại biết?
Lôi Phi đáp :
- Tiểu huynh theo ám ký của Cái Bang để lại nháºn ra rằng .
Lý Hà n Thu há»i :
- Chừng nà o Lôi huynh trở v�
Lôi Phi đáp :
- Chóng thì hai giá» mà cháºm lắm thì cÅ©ng không quá ba giá».
Lý Hà n Thu nói :
- Vâng! Tiểu đệ xin kÃnh cẩn chá» Lôi huynh.
Lôi Phi ra khá»i phòng, xoay tay khép cá»a lại rồi rảo bÆ°á»›c Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu đứng dáºy đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt, thất trong góc giÆ°á»ng Lôi Phi có để chiếc túi vải trắng liá»n bụng bảo dạ :
- NgÆ°á»i ta tặng cho Lôi Phi biệt hiệu ẪThần Thâuá»® là nói kỹ thuáºt ăn cắp của y thiên hạ vô song. Y nhân lúc ta không biết mà sá» dụng dược váºt là m cho ngủ say đủ chứng minh y sở trÆ°á»ng vá» nghá» dùng Ä‘á»™c. Y còn biết đủ ám ký của các môn phái, giá»i thuáºt hóa trang. Tà i năng của y trên Ä‘á»i tháºt Ãt ngÆ°á»i bì kịp.
Chà ng nghÄ© váºy rồi cố nén tÃnh tò mò Ä‘ang trá»—i lên cá»±c kỳ mãnh liệt. Chà ng vÆ°Æ¡n tay ra lấy túi vải trắng. NhÆ°ng lúc tay sắp đụng và o túi Ä‘á»™t nhiên rụt vá» nghÄ© thầm :
- Lý Hà n Thu nà y Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là ngÆ°á»i quân tá», đâu có thể nhòm trá»™m đồ váºt của ngÆ°á»i khác?
Chà ng liá»n ngồi xếp bằng, trút bá» tạp niệm, váºn Ä‘á»™ng chân khÃ, Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở.
Không hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu, bá»—ng nghe có tiếng bÆ°á»›c chân vá»ng lại. Lý Hà n Thu ngấm ngầm váºn Ä‘á»™ng chân khà đỠphòng. Song bá» ngoà i giả vá» nhÆ° không hay biết gì.
Lý Hà n Thu không thể giả vỠđược nữa liá»n đứng dáºy há»i :
- Ai đó?
NgÆ°á»i ngoà i cá»a khẽ đáp :
- Tiểu nhân có thể và o được không?
Nghe thanh âm lạ tai không phải là tiếng Lôi Phi, chà ng đáp :
- Cứ và o đi!
Cánh cá»a kẹt mở, má»™t thằng nhá» chừng 15,16 tuổi ăn mặc rách rÆ°á»›i bÆ°á»›c và o.
Lý Hà n Thu ngưng thần chú ý nhìn và o mặt thằng nhỠmột hồi để coi xem gã đã luyện võ chưa?
Thằng nhỠđảo mắt ngó quanh má»™t hồi không thấy ai, gã liá»n nhìn thẳng và o mặt Lý Hà n Thu há»i :
- Có phải trong phòng nà y còn một vị nữa trú ngụ không?
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i :
- Ngươi kiếm y có việc gì?
Thằng nhỠđáp :
- Tiểu nhân có phong thư trao cho y.
Lý Hà n Thu há»i :
- Thư của ai?
Thằng nhỠđáp :
- Tiểu nhân không biết. Có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a phong thÆ° cho tiểu nhân bảo và o phòng Ä‘Æ°a cho ông khách lá»›n tuổi.
Lý Hà n Thu há»i :
- Thư đâu? Ngươi đưa cho ta!
Thằng nhỠđáp :
- Nhưng tướng công còn nhỠtuổi.
Lý Hà n Thu ngắt lá»i :
- Y là bạn ta. Ngươi đưa cho ta thì cũng thế.
Thằng nhá» ngần ngừ má»™t lúc rồi thò tay và o bá»c móc phong thÆ¡ ra Ä‘Æ°a cho Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu đón lấy thÆ° thì thấy phong bì Ä‘á» giấy trắng không để tên Lôi Phi mà cÅ©ng không ghi tên ngÆ°á»i gá»i, nhÆ°ng dán rất kỹ.
Thằng nhá» trao thÆ¡ cho Lý Hà n Thu rồi vẫn đứng yên không nhúc nhÃch.
Lý Hà n Thu thủng thẳng há»i :
- Tiểu huynh đệ! Còn chuyện gì nữa không?
Thằng nhỠxòe tay ra nói :
- Xin trả lại thơ cho tiểu nhân!
Lý Hà n Thu sá»ng sốt há»i :
- Tại sao váºy?
Thằng nhỠđáp :
- NgÆ°á»i kia bảo tiểu nhân trao thÆ¡ nà y tất được trả tiá»n. NhÆ°ng tiểu nhân Ä‘Æ°a thÆ° rồi chẳng thấy gì.
Lý Hà n Thu tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Té ra là thế!
Chà ng thò tay và o bá»c móc ra má»™t lạng bạc Ä‘Æ°a cho gã.
Thằng nhỠđón lấy bạc xong trở gót đi ngay.
Lý Hà n Thu khép cá»a lại nghÄ© bụng :
- Phong thơ nà y không đỠtên ai, mình có mở ra coi chẳng hỠgì.
Chà ng toan bóc ra bá»—ng cảm thấy phong thÆ¡ khá nặng liá»n tá»± há»i :
- Chẳng lẽ trong nà y ngoà i bức thÆ¡ còn có váºt gì khác?
Rồi chà ng thay đổi ý nghĩ không mở ra coi nữa.
Sau vụ nà y không có chuyện gì nữa.
Lúc vầng thái dương gác núi, mới thấy Lôi Phi vỠquán.
Lý Hà n Thu đứng dáºy nghênh tiếp há»i :
- Lôi huynh có phát giác ra được Ä‘iá»u gì không?
Lôi Phi đáp :
- Chúng ta không thể ở đây được nữa, phải xếp dá»n Ä‘i nÆ¡i khác.
Y buông tiếng thở dà i há»i tiếp :
- Sau khi tiểu huynh đi rồi có xảy ra chuyện gì không?
Lý Hà n Thu đáp :
- Có ngÆ°á»i phái má»™t thằng nhá» Ä‘Æ°a thÆ° đến.
Lôi Phi há»i :
- Trong thơ nói gì?
Lý Hà n Thu đáp :
- Tiểu đệ chưa mở ra coi.
Chà ng liá»n lấy thÆ¡ Ä‘Æ°a cho Lôi Phi.
Lôi Phi đón lấy thơ cầm trong tay nhắc nhắc một cái rồi nói :
- Trong thÆ¡ nà y còn có váºt gì khác nữa.
Y thò tay và o bá»c lấy ra má»™t lưỡi dao trủy thủ nói :
- Lý đệ! Váºn khà phong tá»a Ä‘Æ°á»ng hô hấp lại.
Lôi Phi cầm phong thÆ¡ đặt lên bà n, lấy lưỡi dao trủy thủ khẽ rạch má»™t cái. Lá thÆ¡ ở trong chìa ra. Lôi Phi thò mÅ©i dao khá»u thÆ¡ ra. Ngoà i thÆ¡ ra còn má»™t tấm ngân bà i bằng đồng tiá»n rá»›t xuống đất đánh cạch má»™t tiếng.
Lôi Phi ngó qua đồng tiá»n, chÆ°a lượm lên ngay. Y mở thÆ¡ coi trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm lÆ°u ý cá» Ä‘á»™ng của Lôi Phi, thấy cặp lông mà y y nhăn tÃt lại. Hiển nhiên bức thÆ° nà y không Ä‘em tin gì tốt đẹp.
Lôi Phi coi thÆ¡ xong, gấp lại cất và o bá»c chứ không Ä‘Æ°a cho Lý Hà n Thu coi.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm :
- Chắc trong thơ nà y nói vỠviệc tư của y, nên y không cho mình hay.
Bá»—ng thấy Lôi Phi cúi xuống kiểm tra tấm ngân bà i. Y láºt lên láºt xuống coi cả hai mặt rồi lượm cất và o bá»c.
Lý Hà n Thu để ý nhìn tấm ngân bà i một mặt vẽ con rồng còn mặt khác là con phượng. Ngoà i ra không thấy điểm nà o khả nghi cả.
Lôi Phi cất ngân bà i rồi khẽ nói :
- Con bồng ngựa bắt con ve sầu, nhưng sau con bồng ngựa lại có con sẻ bà ng. Chỗ nà y không thể nán lại được, chúng ta phải đi thôi.
Lý Hà n Thu há»i :
- Ãi ngay bây giá» Æ°?
Lôi Phi đáp :
- ChỠđến đêm sẽ ra đi.
Lý Hà n Thu há»i :
- Lôi huynh có phát giác ra được chỗ nà o khả nghi không?
Lôi Phi khẽ thở dà i đáp :
- Tai mắt của Giang Nam Song Hiệp đã phát giác ra chúng ta rồi.
Lý Hà n Thu sá»ng sốt há»i :
- Sao! Chúng ta bị lộ hà nh tung rồi ư?
Lôi Phi đáp :
- Bất cứ ngÆ°á»i lạ nà o đến Há»™i võ quán Ä‘á»u bị bá»n Giang Nam Song Hiệp theo dõi. Chao ôi! Há»™i võ quán tiếng tăm lừng lẫy té chỉ là m tai mắt cho Giang Nam Song Hiệp.
Y ngừng lại một lát rồi tiếp :
- Ngoà i Giang Nam Song Hiệp còn có mấy tốp ngÆ°á»i nữa cÅ©ng hoà i nghi chúng ta. Há» quyết định canh ba đêm nay tiến và o khách sạn mở cuá»™c Ä‘iá»u tra.
Lý Hà n Thu lại há»i :
- Còn phong thơ vừa rồi &?
Lôi Phi lắc đầu lắc dà i chặn lá»i :
- Ãó là chuyện khác. Má»™t ông bạn tiểu huynh viết thÆ¡ cho hay mấy việc.
Lý Hà n Thu ồ lên một tiếng rồi nói :
- Té ra là thế!
Lôi Phi nói :
- Trong thÆ° viết bằng ám ngữ, trừ ngÆ°á»i đã biết ná»™i tình, kẻ khác có bắt được thÆ° nà y cÅ©ng chẳng hiểu chi hết.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng :
- Xem chừng Lôi Phi bố trà cÅ©ng kỹ lắm. nếu y mÆ°u đồ chuyện gì mà không muốn nói rõ thì ta cÅ©ng không tiện há»i.
Lôi Phi trông trá»i chiá»u nói :
- Hiện giá» chúng ta đã bị ngÆ°á»i theo dõi thì các khách sạn nà o trong thà nh Kim Lăng nà y cÅ©ng chẳng qua tai mắt hỠđược.
Lý Hà n Thu há»i :
- Nếu váºy chúng ta phải ra ngoà i thà nh hay sao?
Lôi Phi đáp :
- Ãúng thế! Ãêm nay chúng ta phải ra khá» ná»™i thà nh má»›i thoát khá»i tai mắt theo dõi của há».
Sáng mai mình lại cải trang thà nh ngÆ°á»i khác rồi và o khách sạn trú ngụ. Tức là đổi được địa vị ở ngoà i sáng và o bóng tối để dá» thám.
Lý Hà n Thu nói :
- Tiểu đệ xin tuân mệnh. Lôi huynh muốn xếp đặt thế nà o tùy ý.
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Tiểu đệ có việc muốn thỉnh giáo Lôi huynh.
Lôi Phi há»i :
- Việc gì?
Lý Hà n Thu nói :
- Thuáºt dịch dung của Lôi huynh cá»±c kỳ cao minh, hà nh Ä‘á»™ng lại vô cùng tháºn trá»ng. Không hiểu tại sao còn bị bại lá»™ hà nh tung?
- Hiện giá» tình thế ở Kim Lăng rắc rối lắm. ChÃnh tiểu huynh cÅ©ng không ngá».Má»™t là ta đã coi thÆ°á»ng tà i năng của Giang Nam Song Hiệp, hai là thà nh Kim Lăng Ä‘ang sắp xảy ra chuyện tà y đình.
Lý Hà n Thu há»i :
- Việc gì?
- Ãó là chá»— mà tiểu huynh chÆ°a hiểu. Nháºn xét theo những ám ký còn lÆ°u lại thì dÆ°á»ng nhÆ° há» Ä‘ang tranh Ä‘oạt má»™t váºt gì.
Lý Hà n Thu lại há»i :
- Sao lại tranh Ä‘oạt váºt gì?
Lôi Phi đáp :
- Ãây cÅ©ng là má»™t chuyện chúng ta phải Ä‘iá»u tra cho biết rõ.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i :
- Hay là váºt nà y có liên quan đến Ãinh Bá»™i ở trong ngôi hoang tá»±?
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 32
Giả khách thăm hoa lên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng
Bỗng nghe Lôi Phi nói tiếp:
- Cứ hiện tình mà nói thì dÆ°á»ng nhÆ° Giang Nam Song Hiệp Ä‘ang bảo vệ váºt đó. Má»™t đằng các môn phái lá»›n lại tá»±a hồ Ä‘ang ở chá»— giữa, các môn phái cÅ©ng giữ bà máºt và cùng tranh đấu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh đã nháºn thấy há» tranh đấu vì váºt gì chÆ°a?
Lôi Phi đáp:
- Các môn phái lá»›n để ám ký bằng má»™t thứ ẩn ngữ chÆ°a tá» rõ là tranh già nh váºt gì.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những ám ký của các môn phái lớn không giống nhau thì nôi dung của nó khi nà o lại cùng một thứ được?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi, há» dùng những ám ký bằng phẩm váºt hay danh từ có chá»— bất đồng, nhÆ°ng ná»™i dung lại cùng má»™t lối. Ãó má»™t Ä‘iá»u chÆ°a từng thấy trên chốn giang hồ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bá»n há» cố ý dùng ẩn ngữ hay là há» không biết tháºt?
Lôi Phi đáp:
- Trong Ä‘á»i tiểu huynh đã trải qua rất nhiá»u việc quái dị nhÆ°ng chÆ°a từng thấy bao giá» lạ nhÆ° lần nà y là các môn phái tụ táºp cả ở đây, mà toà n thể Ä‘á»u dùng ẩn ngữ. Bất luáºn phái nà o cÅ©ng chÆ°a thể nói rõ nó là váºt gì.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nếu việc nà y có liên quan đến Ãinh Bá»™i thì ta phải tìm cách giúp lão má»™t tay.
Rồi chà ng há»i:
- Lôi huynh đã già u kinh nghiệm thỠđoán xem vụ nà y là thế nà o?
Lôi Phi trầm ngâm hồi lâu rồi đáp:
- Chuyện nà y kỳ dị lắm, không thể lấy lẽ thông thÆ°á»ng mà phán Ä‘oán được. Nếu mình láºp luáºn miá»…n cưỡng thì chỉ là trong thà nh Kim Lăng nà y có má»™t báu vô giá đã đồn đạo ra ngoà i giang hồ, nên ngÆ°á»i các môn phái Ä‘á»u kéo đến đây hy vá»ng tranh thủ váºt báu đó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºt báu đó là cái gì?
Lôi Phi đáp:
- Cả vấn Ä‘á» là ở chá»— nà y. Váºt đó trân quà đến Ä‘á»™ các môn phái lá»›n đã biết váºt gì rồi mà không nói ra. NhÆ°ng mà ...
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng là m sao?
Lôi Phi đáp:
- NhÆ°ng mình Ä‘oán nhÆ° váºy chÆ°a chắc đã đúng. Má»™t và i phái vì lý do nà y chẳng nói là m chi.
Lẽ nà o hết thẩy những môn phái lá»›n cùng vì mục Ä‘Ãch nà y, tiểu huynh rất Ä‘á»—i hoà i nghi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh hoà i nghi thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh ngỠđây chỉ là má»™t chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng rất Ä‘á»—i hoạt kê.
Lý Hà n Thu há»i:
- Theo ý Lôi huynh thì những ngÆ°á»i tá»›i đây không hiểu vì mục Ä‘Ãch gì hay tìm kiếm váºt gì?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Không hẳn nhÆ° váºy. Tiểu huynh e rằng cả ngÆ°á»i chủ sá»± cÅ©ng không hiểu sá»± tình.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh nói váºy té ra là má»™t chuyện hà m hồ Æ°?
Lôi Phi vẫn cÆ°á»i đáp:
- Vì thế mà tiểu huynh nổi tÃnh hiếu kỳ rất mãnh liệt. Lý đệ có thÃch thì hợp tác vá»›i tiểu huynh. Chúng ta tra xét ná»™i tình không chừng những ám ký của các môn phái giúp hai ngÆ°á»i chúng ta thu lượm được kết quả rất hay cÅ©ng nên.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ nghĩ rằng chuyện nà y không liên can gì đến chúng ta.
Lôi Phi nói:
- Quan hệ lắm chứ! Vụ nà y dÃnh lÃu đến Giang Nam Song Hiệp và bao nhiêu nhân váºt trong thà nh Kim Lăng sẽ bị lôi cuốn cả và o đó. Chúng ta có bÆ°á»›c chân và o thì má»›i biết rõ được ná»™i tình và má»›i nắm được đại cuá»™c.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sau khi chúng ta nắm được đại cuộc rồi có lợi gì không?
Lôi Phi đáp:
- Nắm được đại cuá»™c rồi mình má»›i có thể thao túng Ã
Y tủm tỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Lý đệ có muốn giết Giang Nam Song Hiệp để báo thù không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãó là tâm nguyện duy nhất của tiểu đệ.
Lôi Phi khẽ nói:
- Theo nháºn xét của tiểu huynh thì hiện giá» lá»±c lượng đôi ta khó mà giết được Giang Nam Song Hiệp. Váºy ta cần mượn ngoại lá»±c giúp và o.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cách mượn ngoại lực giúp và o?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó giản dị lắm! Chỉ cần chúng ta biết rõ ná»™i tình quấy cho bá»n há» tranh đấu nhau rồi mình đứng sau mà n chá» cÆ¡ há»™i Ä‘á»™ng thủ, má»™t phát là thà nh công.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó tiểu đệ tưởng không là chuyện dễ dà ng.
Lôi Phi đáp:
- Vì thế ta phải tìm cách hiểu rõ nội tình.
Lý Hà n Thu bị Lôi Phi là m cho Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ, chà ng rất muốn Ä‘i ngay liá»n nói:
- Hay lắm! Váºy tiểu đệ xin theo lá»i Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ là truyá»n nhân của Thất Tuyệt Ma Kiếm, võ công cao cÆ°á»ng hÆ¡n tiểu huynh nhiá»u, nhÆ°ng vá» chuyện đấu trà trên chốn giang hồ e rằng tiểu đệ còn kém má»™t chút.
Lý Hà n Thu nói:
- Bất cứ vỠphương tiện gì tiểu đệ cũng còn thua Lôi huynh xa lắm.
Lôi Phi cÆ°á»i nói:
- Lý đệ khách sáo quá.
Ãoạn y xách bao lên nói tiếp:
- Chúng ta đi thôi!
Lý Hà n Thu không há»i gì nữa, đứng lên Ä‘i theo Lôi Phi.
Hai ngÆ°á»i tÃnh trả tiá»n hà ng, rá»i khá»i khách sạn rảo bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hai ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c Ä‘i chừng ná»a giá» ra đến bá» sông Tần Hoà i. Lôi Phi bÆ°á»›c xuống con thuyá»n nhỠđã buá»™c sẵn ở đó rồi chui và o khoang.
Lý Hà n Thu cÅ©ng chui và o theo. Cách trần thiết trong khoang thuyá»n rất luá»™m thuá»™m. Ngoà i đồ dùng để đánh cá chẳng có má»™t váºt gì khác.
Lôi Phi đặt túi vải xuống cÆ°á»i há»i:
- Bắt đầu từ hôm nay chúng ta tạm trú trong thuyá»n nhá» nà y được không?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Con thuyá»n nà y không có chủ nhân hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên là có.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy chủ thuyá»n đâu?
Lôi Phi đưa ngón tay lên chỉ và o mũi đáp:
- ChÃnh là tiểu huynh.
Y cÆ°á»i nói tiếp:
- Nguyên trong thuyá»n nà y có hai ông cháu nÆ°Æ¡ng tá»±a nhau là m nghỠđánh cá để sinh nhai.
Tiểu huynh đã bá» tiá»n ra mua thuyá»n rồi.
Vừng thái dương đã xế non đoà i. Bức mà n đêm đã từ từ rũ xuống, đâu đấy đã bắt đầu lên đèn.
Lôi Phi ra khá»i khoang thuyá»n, cầm sà o đẩy thuyá»n ra giữa sông.
Sông Tần Hoà i lúc lên đèn tức là bắt đầu mở chợ đêm, thuyá»n bè bốn mặt treo cao ngá»n đèn có phủ rèm sa. Tiếng Ä‘Ã n tiếng hát mấy chá»— vang lên. Du khách tá»›i má»—i lúc má»™t nhiá»u.
Lôi Phi đẩy thuyá»n đến má»™t chá»— vắng vẻ dừng lại nói:
- Bến sông Tần Hoà i nổi danh phong nguyệt. ChỠlúc nữa chợ hoa náo nhiệt chúng ta sẽ đi thưởng ngoạn.
Lý Hà n Thu lắc đầu nói:
- Tiểu đệ chưa từng bước chân và o chỗ phong nguyệt không muốn đi là m chi.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i nói:
- Tháºt hiếm có con ngÆ°á»i thiếu niên nhÆ° Lý đệ mà kiêng cữ phong nguyệt khiến cho ngÆ°á»i ta phải khâm phục.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu Lôi huynh chịu khuất tất thì cùng tiểu đệ coi nhau như anh em.
Lôi Phi gáºt đầu cÆ°á»i đáp:
- Hay lắm! Nhất định chúng ta cứ thế.
Y giÆ¡ tay trá» vá» phÃa má»™t chiếc thuyá»n hoa lá»›n há»i:
- Con thuyá»n to lá»›n rá»±c rỡ kia có treo bốn ngá»n đèn lồng Lý đệ đã nhìn thấy chÆ°a?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ thấy rồi.
Lôi Phi nói:
- Hồi hôm Giang Nam Song Hiệp đã ăn mặc quần áo nhẹ nhà ng lên thuyá»n đó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Hai cha đó Ä‘á»u tuổi ngoại ngÅ© tuần chẳng lẽ còn lÆ°u luyến phong nguyệt Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Dù há» có Æ°a thÃch cảnh đó, nhÆ°ng lúc nà y há» cÅ©ng không yên tâm mà hưởng lạc thú.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy há» lên thuyá»n hoa để là m gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãó chÃnh là chá»— khiến cho ta sinh lòng ngá» vá»±c. Huống chi hồi hôm chÃnh là lúc các ca nữ ăn cÆ¡m rồi ngủ để dưỡng thần Ã
Y trầm ngâm một chút rồi tiếp:
- Nếu trong thuyá»n đó không có má»™t nhân váºt nà o mà địa vị còn cao hÆ¡n Giang Nam Song Hiệp thì tất là ngÆ°á»i Giang Nam Song Hiệp đã Æ°á»›c hẹn nhau ở gặp trên thuyá»n.
Lý Hà n Thu há»i:
- à Lôi huynh định thê nà o?
Lôi Phi đáp:
- Vì thế mà chúng ta tìm cách trà trá»™n lên thuyá»n đó để ý xem.
Lý Hà n Thu há»i:
- Là m thế nà o mà trà trá»™n lên thuyá»n được?
Lôi Phi đáp:
- Chỉ có má»™t biện pháp là chúng ta cải trang là m du khách tìm thú vui phong nguyệt thì má»›i lên thuyá»n được.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu không có phÆ°Æ¡ng cách nà o khác thì Ä‘Ã nh dùng biện pháp đó váºy.
Lôi Phi nói:
- Bây giỠhãy còn sớm, chúng ta ngồi nghỉ một lát rồi hãy đi cũng chưa muộn.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i phong thÆ° liá»n há»i:
- Tiểu đệ trong lòng vẫn chÆ°a quên má»™t Ä‘iá»u chẳng hiểu có nên há»i Lôi huynh không?
Lôi Phi há»i ngay:
- Phải chăng Ä‘iá»u mà Lý đệ muốn há»i có liên quan đến phong thÆ° kia?
Lý Hà n Thu đáp:
- ChÃnh phải! Song Lôi huynh có Ä‘iá»u trở ngại thì tiểu đệ cÅ©ng không há»i nữa.
Lôi Phi cÆ°á»i rồi há»i:
- Lý đệ đã coi thấy những hình vẽ trên ngân bà i chưa?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ thấy rõ rồi, một mặt vẽ con rồng, còn mặt nữa khắc con phụng.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ đã hiểu sá»± tÃch tấm ngân bà i đó chÆ°a?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ không hiểu.
Lôi Phi nói:
- Con rồng con phụng trên ngân bà i là đại biểu cho hai ngÆ°á»i, bạn giang hồ kêu hai vị đó là "Long Phụng Song Kiếm", còn phong thÆ¡ kia của má»™t ngÆ°á»i bạn tiểu huynh gởi cho. Y lấy cắp được Long Phụng ngân bà i Ä‘Æ°a cho tiểu huynh Ä‘á» phòng khi dùng đến.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Lấy cắp của ngÆ°á»i ta Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh được ngÆ°á»i tặng cho cái ngoại hiệu là "Thần Thâu" mà không Ä‘i kết giao vá»›i mấy ngÆ°á»i bạn trá»™m cắp chẳng hóa ra là m uổng mất danh hiệu thần thâu rồi Æ°?
Lý Hà n Thu biết y nói vừa là sá»± tháºt vừa ra kiểu ỡm á». Chà ng không đối đáp được ngay. Sau má»™t lúc má»›i cháºm rãi há»i:
- Thế Long Phụng ngân bà i đó có tác dụng gì?
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tác dụng rất lá»›n. Nếu gặp thá»i cÆ¡ cần đến có thể khiến cho ngÆ°á»i ta hiểu lầm Long Phụng Song Kiếm đã tá»›i Kim Lăng. Cái đó có tác dụng khiến cho Giang Nam Song Hiệp phải sợ hãi hồi há»™p.
Lý Hà n Thu há»i:
- Theo lá»i Lôi huynh thì oai danh Long Phụng Song Kiếm cÅ©ng lá»›n lắm Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Oai danh Long Phụng Song Kiếm tuy lá»›n nhÆ°ng hỠđã qui ẩn từ lâu. Những năm gần đây trên trốn giang hồ Ãt ngÆ°á»i nghe đồn vá» hai vị nà y.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Còn phong thơ kia chỉ nói sơ qua vỠtình hình biến chuyển ở Kim Lăng và chỗ nguy hiểm của chúng ta.
DÆ°á»ng nhÆ° y chÆ°a nói hết song Ä‘á»™t nhiên dừng lại.
Lý Hà n Thu không tiện há»i nên đổi sang chuyện khác:
- Từ nay chúng ta phải trú ngụ trong con thuyá»n nhá» nà y tháºt Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Giang Nam Song Hiệp đặt tai mắt khắp nÆ¡i. Những tay cao thủ những môn phái lá»›n Ä‘á»u đến đây tụ há»™i. Chẳng những chỉ có hà nh Ä‘á»™ng của chúng ta khiến há» sinh lòng ngá» vá»±c mà cả những nhân váºt võ lâm đến thà nh Kim Lăng nà y cÅ©ng nghi kỵ lẫn nhau, tá»±a hồ Ä‘ang truy tầm cái gì. Má»™t tráºn đấu kịch liệt có thể xảy ra bất cứ lúc nà o.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng chúng ta ở ẩn trong con thuyá»n nhá» nà y là cốt yếu để lẩn tránh cuá»™c xung Ä‘á»™t đó?
Lôi Phi đáp:
- Ãó má»›i là má»™t phần chá»— dụng tâm của tiá»u huynh chứ không phải mục Ä‘Ãch cốt yếu à ...
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- TrÆ°á»›c khi chúng ta chÆ°a hiểu cuá»™c mÆ°u đồ của há» thì không nên để mình bị lôi cuốn và o trÆ°á»ng xung Ä‘á»™t đó. Ãiá»u cần nhất là chúng ta phải quan sát nghiên cứu để phát giác ra chá»— Giang Nam Song Hiệp phát hà nh hiệu lệnh chiếc hoa thuyá»n trên sông Tần Hoà i không những ra ngoà i ý nghÄ© của má»i ngÆ°á»i mà tháºt tình nó khiến cho ngÆ°á»i sinh lòng ngá» vá»±c.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- PhÆ°Æ¡ng Tú sao không phát lệnh ngay ở PhÆ°Æ¡ng gia đại viện? NÆ¡i đó phòng vệ cá»±c kỳ nghiêm máºt. Hắn đã tốn công sá»a sang bố trà mấy chục năm trá»i. Sao lại phải lên chiếc thuyá»n hoa trên song Tần Hoà i nà y?
Lý Hà n Thu nói:
- Hay là há» dụng tâm dụ ngÆ°á»i ta lạc và o Ä‘Æ°á»ng rẽ?
Lôi Phi nói:
- Ngoà i mục tiêu đó còn có thể vì má»™t lý do khác tức là trên chiếc thuyá»n hoa kia có má»™t ngÆ°á»i còn có địa vị cao hÆ¡n Giang Nam Song Hiệp, nên song hiệp phải tá»›i đó để thụ giáo và nháºn lá»i chỉ thị.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãúng thế!
Lôi Phi nói:
- ChÃnh tiểu huynh trông thấy Giang Nam Song Hiệp lên chiếc thuyá»n hoa đó, vì thế mà chúng ta tá»›i dò la xem. Có Ä‘iá»u chuyến Ä‘i nà y rất mạo hiểm, không chừng còn Ä‘Æ°a tá»›i má»™t cuá»™c ác đấu.
Lý Hà n Thu nói:
- Chúng ta giả là m những du khách thưởng hoa, lên thuyá»n chÆ¡i nhÆ°ng không xung Ä‘á»™t vá»›i há» là xong.
Lôi Phi cháºm rãi nói:
- TÃnh nhẫn nại nói thì dá»… mà là m thì khó. Giả sá» trên thuyá»n hoa đó quả có nhân váºt địa vị cao hÆ¡n Giang Nam Song Hiệp thì sá»± phòng thủ tất nhiên cá»±c kỳ nghiêm máºt. và những ngÆ°á»i quan sát trên thuyá»n phải là những tay tinh tế vô cùng. Bất luáºn chúng ta hóa trang thà nh bá»™ mặt nà o cÅ©ng bị há» dòm thấy chá»— sÆ¡ hở. Khi ấy lại cà ng cần đến đức tÃnh nhẫn nại để đối phó.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Tiểu đệ nhá»› kỹ rồi. Má»i việc nhất thiết Ä‘á»u do Lôi huynh chủ trÆ°Æ¡ng.
Lôi Phi nói:
- Ãã váºy chúng ta đến tuyá»n hoa đó để coi xem.
Y nói rồi đẩy thuyá»n đến má»™t chá»— kÃn đáo cách đó chừng trăm trượng. Y mở bá»c lấy ra hai tấm mặt nạ nói:
- Lý đệ Ä‘eo tấm nà y và o. Mục Ä‘Ãch chuyến Ä‘i là để quan sát tình hình, không nên hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãng. Bất luáºn gặp trÆ°á»ng hợp nà o cÅ©ng phải nhẫn nại đừng để lá»™ hình tÃch.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ xin ghi nhớ.
Lôi Phi lại lấy ra hai bá»™ áo, hai ngÆ°á»i thay đổi áo rồi lẳng lặng lên bá» Ä‘i bá»™ quanh vá» phÃa chiếc thuyá»n lá»›n.
Lôi Phi vì muốn che dấu hà nh tung, Ä‘i vòng quanh ra xa rồi má»›i nháºp bá»n và o đám đông.
Lúc nà y chợ hoa đã náo nhiệt, ngÆ°á»i qua lại đông nhÆ° mắc cá»i. Lôi Phi Ä‘i xuống bá» sông lên thẳng con thuyá»n to lá»›n kia.
Lý Hà n Thu không hiểu sau khi mình Ä‘eo tấm mặt nạ và o hình dạng ra sao. Chà ng thấy Lôi Phi biến thà nh má»™t chà ng thÆ° sinh chừng bốn chục tuổi. Y mặc chiếc áo dà i mà u lam trông chẳng khác cáºu khóa há»ng thi.
Trên thuyá»n lá»›n tiếng Ä‘Ã n sáo xen lẫn tiếng hát du dÆ°Æ¡ng lá»ng lại.
Lý Hà n Thu ngoảng đầu nhìn xa thì thấy chiếc thuyá»n kia Ä‘á» ba chữ lá»›n "Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng".
Hai ngÆ°á»i vừa bÆ°á»›c lên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng liá»n có má»™t đại hán đầu trần ra nghênh tiếp. Gã
nghiêng mình thi lễ nói:
- Hai vị tá»›i nÆ¡i vừa khéo trong tiểu phÆ°á»ng còn má»™t gian gác mé Tây.
Ãá»™ng tác của Lôi Phi có vẻ thà nh thạo, y vẫy tay nói:
- NgÆ°Æ¡i dẫn Ä‘Æ°á»ng cho ta.
Hán tỠđầu trần Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i qua má»™t Ä‘Æ°á»ng lan can treo đèn hồng Ä‘i thẳng và o má»™t căn phòng nhá».
Lý Hà n Thu vừa lên thuyá»n chà ng đã lÆ°u tâm quan sát thì thấu chiếc hoa thuyá»n nà y dà i chừng bốn trượng, rá»™ng hÆ¡n hai trượng.
Khoảng giữa lát ván chia thà nh từng gian gác nhá».
Lôi Phi đi trước tiến và o một gian gác. Y ngồi xuống rồi nói:
- Anh em chúng ta má»›i đến Kim Lăng nà y là má»™t nhÆ°ng đã được nghe từ lâu phong cảnh thuyá»n
hoa trên sông Tần Hoà i bữa nay tới du ngoạn.
Hán tỠđầu trần trạc tuổi 24, 25. Mặt mÅ©i tuấn tú, nhỡn thần sung túc. Gã mở đầu bằng má»™t nụ cÆ°á»i thái Ä‘á»™ rất khả ái. NhÆ°ng Lôi Phi má»™t tay lão luyện giang hồ, hiểu ngay y là má»™t tay cao thủ võ công.
Gã đáp:
- Quan khách thiệt có mắt tinh Ä‘á»i, má»›i tá»›i Kim Lăng đã xuống ngay Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng của
tiểu nhân. Trong tệ thuyá»n ngÆ°á»i đẹp rượu ngon. Dúng là má»™t chiếc thuyá»n hoa đứng đầu sông
Tần Hoà i. Không hiểu quan khách muốn dùng điểm tâm gì?
Chiem Thang typed Thất Tuyệt Ma Kiếm 7
Gã nói rồi lấy trong tay áo ra một tấm thực đơn cầm hai tay đưa lại.
Lôi Phi xua tay nói:
- Không cần phải thực đơn. Ngươi lấy cho mấy món nhắm tinh khiết ngon là nh, hai bình rượu
hoa Ä‘iêu lâu năm cho chúng ta. Ãồng thá»i kêu mấy vị cô nÆ°Æ¡ng thông hiểu thi thÆ°, Ä‘Ã n ngá»t hát
hay là được.
Hán tá» nghiêng mình cÆ°á»i nói:
- Xin hai vị cứ yên tâm, tiểu nhân cam đoan hai vị sẽ vừa dạ.
Ãoạn hắn quay gót Ä‘i ra xoay tay khép cá»a lại.
Lôi Phi khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Gã nà y không phải hạng tầm thÆ°á»ng đâu. Chúng ta hiểu gã mà gã cÅ©ng biết chúng ta
rồi. Váºy phải cáºn tháºn lắm má»›i được.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i:
- Không hiểu nhân váºt nà o lại tà ng hình trên chiếc thuyá»n hoa nà y?
Lôi Phi đáp:
- Có ở đây mới tà ng hình được và tai nghe rõ tám phương.
Bá»—ng cánh cá»a kẹt mở, má»™t thiếu nữ mặc áo hồng, mái tóc búi lên theo kiểu cung phi. Tay ôm Ä‘Ã n tỳ bà tiến và o phòng nghiêng mình thi lá»… tá»± giá»›i thiệu:
- Tiện thiếp là Ngá»c ThÆ°á»ng.
Lôi Phi cÆ°á»i khanh khách nói:
- Ngá»c ThÆ°á»ng! Ngá»c ThÆ°á»ng! Cái tên má»›i đẹp là m sao!
Ngá»c ThÆ°á»ng nhoẻn miệng cÆ°á»i nói:
- Chiếc thân bạc mệnh sa Ä‘á»a phong trần. Mong rằng lưỡng vị khách gia đừng chê cục mịch xấu xa.
Lôi Phi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng diện mạo nhÆ° đóa hoa xuân khiến ngÆ°á»i má»›i gặp má»™t lần cÅ©ng không thể quên được. Má»i cô ngồi xuống đây.
Ngá»c ThÆ°á»ng nhẹ Ä‘Æ°a gót ngá»c ngồi tá»±a và o mình Lôi Phi há»i:
- Khi chưa có rượu nhắm khách gia có muốn nghe tiện thiếp dạo hát một khúc điệu chăng?
Lý Hà n Thu đã định bụng trÆ°á»›c là không nói gì nhất thiết để Lôi Phi là m chủ. Chà ng chỉ nhìn trá»™m Ngá»c ThÆ°á»ng thấy ả nhãn thần sung túc, dÆ°á»ng nhÆ° là ngÆ°á»i đã luyện võ công.
Bá»—ng nghe Lôi Phi há»i lại:
- Ngá»c ThÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng ở Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng nà y đã bao lâu?
Ngá»c ThÆ°á»ng đáp:
- Chưa đầy ba tháng.
Lôi Phi nói:
- Té ra là thế, thảo nà o tại hạ coi bộ cô nương chưa nhiễm chút phong trần.
Y ngừng má»™t chút há»i tiếp:
- Trước đây ba tháng cô nương trú ở phương nà o?
Ngá»c ThÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i đáp:
- Thân pháºn Ä‘Ã n bà con gái lÆ°u lạc phong trần. NÆ¡i đâu cÅ©ng là má»™t thiên huyết lệ Ä‘au lòng.
Chẳng nói là m chi nữa.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Con nha đầu nà y môi miệng đáo để. Không chừng ta gặp phải một tay kình địch.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì hán tỠđầu trần đã dẫn ngÆ°á»i Ä‘em rượu và o.
Lôi Phi cầm hồ rượu rót cho Ngá»c ThÆ°á»ng má»™t chung trÆ°á»›c, rồi tá»± rót cho mình má»™t chung sau, y nói:
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng uống rượu Ä‘i!
Ngá»c ThÆ°á»ng khoan thai đặt cây tỳ bà xuống, Ä‘Æ°a bà n tay trắng nhÆ° ngá»c rót cho Lý Hà n Thu má»™t chung, thị nói:
- Tiện thiếp mượn hoa dâng pháºt. Má»i hai vị khách gia uống má»™t chung.
Ãoạn thị nâng lên uống cạn má»™t hÆ¡i. Lôi Phi cÅ©ng uống cạn chung rượu rồi cÆ°á»i nói:
- Ngá»c ThÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng và o phÆ°á»ng đã ba tháng chẳng hay hoa xuân còn phong nhụy không?
Ngá»c ThÆ°á»ng tuy cÅ©ng là tay lão luyện, nhÆ°ng bị Lôi Phi há»i má»™t câu bất ngá», thì không khá»i thẹn Ä‘á» mặt lên, cúi đầu xuống đáp:
- Tiện thiếp còn có tấm thân xỠnữ.
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Ôi đáng tiếc! Tháºt là đáng tiếc!
Lý Hà n Thu rất lấy là m kỳ tá»± há»i:
- NgÆ°á»i ta còn là cô gái nguyện vẹn, đáng lẽ phải ngá» lá»i cung hỉ sao y lại bảo là đáng tiếc?
ThỠcoi y có dụng ý gì?
Bỗng nghe Lôi Phi nói tiếp:
- Tại hạ có lá»i Æ°á»›c hẹn vá»›i má»™t ông bạn, không thể nấn ná ở lại Kim Lăng, sáng mai phải lên Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng, rồi đây khó lòng mà được thấy mặt. Mối tình tưởng niệm tại hạ Ä‘Ã nh khắc cốt ghi tâm, khó lòng quên được.
Ngá»c ThÆ°á»ng tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Tiện thiếp chÆ°a kịp há»i tôn tÃnh đại danh?
Lôi Phi đáp ngay:
- Tại hạ há» Ãiá»n.
Ngá»c ThÆ°á»ng nói:
- Té ra là Ãiá»n đại gia.
Thị ngưng một lúc rồi tiếp:
- Coi tÆ°á»›ng diện Ãiá»n đại gia thì dÆ°á»ng nhÆ° không phải là má»™t nhân váºt Æ°a cÆ°á»i nói ba hoa, nhÆ°ng nghe lá»i Ä‘Æ°á»ng máºt của Ãiá»n đại gia thì tá»±a hồ má»™t vị ở trÆ°á»ng phong nguyệt đã lâu năm và má»™t tay đã đánh đổ mấy cà nh phù dung à ...
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng dạy quá lá»i.
Tiếng cÆ°á»i chÆ°a dứt, cánh cá»a kẹt mở, má»™t thiếu nữ chừng 17, 18 tuổi mặc xiêm trắng quần xanh khoan thai Ä‘i tá»›i.
Ngá»c ThÆ°á»ng tủm tỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt ngó Lý Hà n Thu há»i:
- Còn đại gia đây quà tÃnh là gì?
Lý Hà n Thu đã định không nói gì, nhÆ°ng lúc nà y chà ng không thể ngáºm miệng được nữa đánh đáp:
- Tại hạ hỠTrương.
Ngá»c ThÆ°á»ng lại Ä‘Æ°a mắt ngó thiếu nữ xiêm trắng quần xanh nói:
- Ngá»c Chiêu muá»™i muá»™i! Muá»™i qua bồi tiếp TrÆ°Æ¡ng gia.
Ngá»c Chiêu mỉm cÆ°á»i đủng đỉnh bÆ°á»›c tá»›i bên Lý Hà n Thu ngồi xuống.
Lý Hà n Thu thấy Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng ăn mặc diêm dúa chằng không chịu được quay đầu lại ngó thì thấy thị lông mà y tÆ°a thá»›t ủi nhÆ° ngá»c dao, môi nhÆ° đóa anh Ä‘Ã o. Cái đẹp của thị đượm vẻ thanh nhà n. Chà ng tá»± há»i:
- Nhân váºt nhÆ° thế nà y đâu phải hạng luân lạc phong trần?
Ngá»c Chiêu nâng chung rượu trÆ°á»›c mặt lên nói:
- Tiện thiếp kÃnh má»i TrÆ°Æ¡ng gia má»™t chung.
Lý Hà n Thu cũng nâng chung rượu lên sẽ nhấp môi nói:
- Tại hạ vốn Ãt uống rượu, xin cô nÆ°Æ¡ng miá»…n trách.
Ngá»c Chiêu nói:
- TrÆ°Æ¡ng gia đã không quen uống rượu váºy tiện thiếp cÅ©ng không nà i ép.
Thị nói bằng một thanh âm trong trẻo dịu dà ng lễ độ.
Lôi Phi cÅ©ng nâng má»™t chén rượu lên cÆ°á»i ha hả nói:
- Anh chà ng nà y lúc nà o cÅ©ng thá»n thẹn là m lại không biết uống rượu. Nà o! Tại hạ xin phụng bồi cô nÆ°Æ¡ng má»™t chung được chăng?
Ngá»c Chiêu nâng chung rượu lên nói:
- Tiện thiếp cÅ©ng Ãt uống rượu lắm.
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Nếu váºy thì cô nÆ°Æ¡ng đây tháºt tốt đôi lắm.
Ngá»c Chiêu Ä‘á» mặt nhÆ° áng mây hồng cúi đầu không nói gì.
Lôi Phi lại cÆ°á»i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng thẹn thò nhÆ° váºy thì ở trên thuyá»n hoa tiếp khách là m sao được?
Ngá»c ThÆ°á»ng vá»™i đỡ lá»i:
- Ngá»c Chiêu muá»™i muá»™i má»›i tá»›i đây chÆ°a được ba ngà y nên còn nhút nhát.
Lôi Phi đảo mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Cô nương ở đâu tới đây?
Ngá»c Chiêu ngẩng đầu lên đáp:
- Tiện thiếp ở Hà ng Châu.
Lôi Phi khen:
- Thiệt là má»™t địa phÆ°Æ¡ng nổi danh phong cảnh xinh đẹp khà thiêng chung đúc nên ngÆ°á»i hà o kiệt.
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Tại sao cô nÆ°Æ¡ng lạc và o Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng nà y?
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Lôi huynh quả là ngÆ°á»i lợi hại. Y nói cÆ°á»i há»i hợt mà vẫn có ý dò la hÆ° thá»±c.
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i mát đáp:
- Gia phụ buôn bán thất bại. Trại chủ đòi nợ nhiá»u quá. Tiện thiếp trên không huynh trưởng, dÆ°á»›i không tá»· muá»™i, chẳng nỡ để song thân phải Ä‘au khổ, nên tá»± nguyện bán mình và o đây.
Lôi Phi nói:
- Té ra là thế!
Rồi y thở dà i nói tiếp:
- Dung nhan cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, mai đây tất nức tiếng sông Tần Hoà i.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tám thân liá»…u bồ mệnh bạc, bán mình báo đáp song thân. Từ đây chìm nổi phong trần, là m gì còn có ngà y nở mặt nở mà y vá»›i Ä‘á»i nữa?
Lôi Phi há»i:
- Sao? Cô nương không muốn ở trốn phong trần tham danh trục lợi ư?
Ngá»c Chiêu nói:
- Ãứng tá»±a cá»a bán tiếng cÆ°á»i mà ở trong bóng tối gạt thầm châu lệ. Tiện thiếp cÅ©ng được Ä‘á»c sÆ¡ qua sách vở có lý đâu cam lòng chịu kiếp phong trần luân lạc.
Lôi Phi há»i:
- Giả tá»· tại nguyện ý chuá»™c cô nÆ°Æ¡ng ra khá»i chốn phồn hoa, không hiểu ý cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o?
Câu há»i nà y ra ngoà i sá»± tiên liệu của Ngá»c Chiêu.
Thị ngẩn ngÆ°á»i đáp:
- Tiệp thiếp được phÆ°á»ng chủ Ä‘oái thÆ°Æ¡ng ban cho 200 lượng bạc.
Lôi Phi há»i:
- Tại hạ có thể bỠra 200 lạng được, nhưng chưa hiểu cô nương quyết định thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tấm thịnh tình của Ãiá»n gia tiện thiếp xin ghi và o phế phủ.
Lôi Phi há»i:
- Thế là cô nương không chịu chứ gì?
Ngá»c chiêu đáp:
- Duyên bèo nÆ°á»›c má»›i gặp lần đầu, tiện thiếp không dám để đại gia phà món tiá»n lá»›n.
Lôi Phi cÆ°á»i khanh khách nói:
- Ngà y trÆ°á»›c Chu Du đánh Huỳnh cái. Má»™t bên muốn đánh, má»™t bên muốn chịu đòn. Hà tất cô phải nghÄ© nhiá»u.
Ngá»c Chiêu chau đôi mà y liá»…u nói:
- Khoan!
Lôi Phi toan kêu gã hán tỠđầy trần, nghe thị nói váºy liá»n há»i:
- Còn sao nữa?
Lý Hà n Thu cÆ°á»i thầm trong bụng.
Lôi Phi là m nhÆ° chuyện tháºt, Ngá»c Chiêu đâm ra sợ hãi nên há»i lại:
- Ãại gia chuá»™c tiện thiếp ra rồi không hiểu cách đối đãi thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ sẽ đưa cô nương vỠnguyên quán để cung lịnh song thân vui chữ đoà n viên.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ãại gia nói tháºt không?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ nói hoà n toà n sá»± tháºt.
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 33
Phà minh châu chuộc gái Yên Hoa
Ngá»c ThÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên nói xen và o:
- Xem chừng Ãiá»n gia đúng là má»™t ngÆ°á»i rất tốt!
Lôi Phi nói:
- Ngá»c ThÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng quá khen mà thôi.
Ngá»c ThÆ°á»ng há»i:
- Tiện thiếp chán ngán chuyện phong trần. Chẳng hiểu Ãiá»n đại gia có lòng từ bi muốn chuá»™c tiện thiếp ra tháºt không?
Lôi Phi chau mà y há»i lại:
- Có phải Ngá»c ThÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng vì chuyện Ä‘á»n đáp song thân mà bán mình và o đây không?
Ngá»c ThÆ°á»ng đáp:
- Cảnh phong trần luân lạc, tá»±a cá»a bán ngÆ°á»i chẳng lẽ còn có ngÆ°á»i cam tâm vô cá»› và o đây?
Lôi Phi cÆ°á»i mát nói:
- Ngá»c ThÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng dÄ© nhiên không có thế, song tại hạ đã thấy nhiá»u ngÆ°á»i cam tâm là m nghá» hạ tiện, lÆ°u luyến chốn hồng lâu.
Ngá»c ThÆ°á»ng biến sắc lạnh lùng nói:
- TrÆ°á»›c mặt bá»n tiện thiếp, đại gia nói váºy chẳng là quá nặng Æ°?
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ đã nói trÆ°á»›c trừ Ngá»c ThÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng ra rồi...
Ngá»c ThÆ°á»ng nói:
- Còn Ngá»c Chiêu thì sao? Mấy chục chị em chìm đắm và o chốn phong trần trên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng nà y nữa. Chẳng lẽ ngÆ°á»i ta Ä‘á»u cam bá» hạ tiện cả nhÆ° lá»i Ãiá»n gia nói hay sao?
Lôi Phi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng dạy quá lá»i, tại hạ cùng TrÆ°Æ¡ng huynh tá»›i đây mua vui. Sau khi chếnh choáng chẳng khá»i có Ä‘iá»u thất thố. Chá»— nà o xúc phạm đến cô nÆ°Æ¡ng mong cô thông cảm.
Ngá»c ThÆ°á»ng cÆ°á»i đáp:
- Bá»n nhược nữ bán cÆ°á»i đâu dám há»n giáºn các vị đại gia có tiá»n.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Cả hai ngÆ°á»i nà y cùng có vẻ ỡm á», không hiểu câu chuyện của há» rồi Ä‘i tá»›i đâu?
Ngá»c Chiêu bá»—ng cất giá»ng nhu hòa:
- Ngá»c ThÆ°á»ng tá»· tá»·, má má đã bảo khắp thiên hạ chẳng ai không phải là thượng khách của ta, sao tá»· tá»· lại đối chá»i vá»›i Ãiá»n gia?
Thị nói bằng má»™t âm thanh nhu hòa nhá» nhẹ, song Ngá»c ThÆ°á»ng nghe rồi rất Ä‘á»—i hoang mang, cô nâng chén rượu lên nói:
- Báºc đại nhân không trách kẻ tiểu nhân, Ãiá»n đại gia là báºc quân tỠđại lượng, chắc không đến ná»—i bá»±c mình vá»›i bá»n tiện thiếp là hạng gái bán cÆ°á»i.
Lôi Phi tủm tìm cÆ°á»i nói:
- Ãâu có! ChÃnh tại hạ cÅ©ng có chá»— lỡ lá»i!
Y nghĩ thần trong bụng:
- Xem chùng địa vị Ngá»c Chiêu còn cao hÆ¡n Ngá»c ThÆ°á»ng nhiá»u.
Ngá»c ThÆ°á»ng tay nâng chén rượu nói tiếp:
- Ãiá»n đại gia, tiện thiếp kÃnh má»i đại gia chung rượu nà y để tiêu giả lòng bá»±c tức được chăng?
Lôi Phi đáp:
- Không dám, không dám! Tại hạ cÅ©ng kÃnh má»i cô nÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i cùng uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.
Ngá»c ThÆ°á»ng từ từ đứng lên nói:
- Ãiá»n gia! TrÆ°Æ¡ng gia! Hai vị hãy ngồi chÆ¡i má»™t chút. Tiện thiếp ra ngoà i rồi lại và o ngay.
Lôi Phi nói:
- Xin cô nương cứ tùy tiện.
Ngá»c ThÆ°á»ng nghiêng mình thi lá»… cháºm chạp bÆ°á»›c ra.
Lôi Phi Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngá»c Chiêu nói:
- Bây giá» chỉ còn có má»™t mình cô nÆ°Æ¡ng. Chúng ta có thể thảo luáºn được rồi.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Thảo luáºn chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Thảo luáºn cô nÆ°Æ¡ng trở vá» Ä‘á»i lÆ°Æ¡ng thiện.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp bán mình để báo Æ¡n từ mẫu. Trông lên tuy thấy mình hạ tiện nhÆ°ng cÅ©ng yên lòng. Nếu Ãiá»n đại gia phà mấy trăm lạng bạc chuá»™c thiếp ra cho mẹ con Ä‘oà n tụ thì tấm thịnh tình nà y tiện thiếp biết lấy gì báo đáp?
Lôi Phi nói:
- Tại hạ suốt Ä‘á»i Ãt khi là m việc thiện. Ngẫu nhiên là được má»™t Ä‘iá»u hay có chi đáng kể. Cô nÆ°Æ¡ng bất tất phải từ khÆ°á»›c. Chúng ta nhất định má»™t lá»i nhÆ° váºy.
Ngá»c Chiêu cháºm rãi nói:
- Tiện thiếp tuy chỉ bán mình có má»™t trăm lạng, nhÆ°ng Ãiá»n đại gia muốn chuá»™c được tiện thiếp e rằng phà 200 lạng không xong.
Lôi Phi nói:
- Cái đó tại hạ biết rồi.
Ngá»c Chiêu lại thở dà i nói:
- Còn má»™t Ä‘iá»u nữa khiến cho tiện thiếp khó nổi an tâm.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u chi?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ãiá»n đại gia đã chuá»™c tiện thiếp ra rồi, dÄ© nhiên tiện thiếp phải theo đại gia Ä‘i liá»n.
Lôi Phi há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi sợ hãi?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp coi Ãiá»n đại gia cÅ©ng là má»t nhân váºt phong lÆ°u, giữa Ä‘Æ°á»ng biến đổi tâm ý đòi Ä‘em tiện thiếp Ä‘i nÆ¡i khác. Khi ấy tiện thiếp có chịu hay là n không chịu?
Lôi Phi đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© xa nhÆ° váºy cÅ©ng phải. Vẻ hổ chỉ vẽ ngoà i da, không được vẽ trong xÆ°Æ¡ng thì con ngÆ°á»i cÅ©ng váºy, biết ngÆ°á»i biết mặt biết lòng là m sao? TrÆ°á»›c hết chúng ta hãy thảo luáºn vá»›i ngÆ°á»i nà o trong quà phÆ°á»ng có thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng việc nà y rồi sẽ quyết định được chăng? Nếu hỠđòi giá cao quá thì tại hạ tháºt không đủ lá»±c.
Mấy câu sau nà y y nói rất lá»›n tá»±a hồ nhÆ° muốn để ngÆ°á»i ta nghe thấy.
Ngá»c Chiêu tủm tỉm cÆ°á»i há»i lại:
- Sao? Ãiá»n đại gia muốn lui binh chăng?
Lôi Phi Ä‘Æ°a hai bà n tay vá»— và o nhau rồi há»i:
- Có ai đó không?
Cánh cá»a gá»— mở ra. Má»™t tên gia nhân mau tiến bÆ°á»›c và o nghiêng mình thi lá»… há»i:
- Ãại gia có Ä‘iá»u chi sai khiến?
Lôi Phi há»i lại:
- Quà phÆ°á»ng chủ có đây không?
Gia nhân nghiêng mình đáp:
- Cái đó tiểu nhân không rõ, phải ra coi mới được.
Lôi Phi nói:
- Váºy phiá»n ngÆ°Æ¡i Ä‘i coi giùm. Nếu quà phÆ°á»ng chủ không có ở nhà thì kiếm ngÆ°á»i đại diện cÅ©ng được.
Gia nhân vâng lá»i quay gót Ä‘i ngay.
Chỉ trong khoảnh khắc gã đưa một hán tỠtrạc tam tuần mình mặc bà o xanh lợt thủng thẳng đi và o.
Lý Hà n Thu Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i nà y hiểu ngay là má»™t nhân váºt rất mẫn cán.
Hán tá» chắp tay há»i:
- Vị nà o muốn kêu tiểu đệ?
Lôi Phi há»i lại:
- Phải chăng các hạ là phÆ°á»ng chủ?
Hán tá» trung niên mặc bà o xanh nghiêng mình cÆ°á»i đáp:
- PhÆ°á»ng chủ không ở trên thuyá»n. Ãại gia có việc gì cứ nói vá»›i tiểu đệ cÅ©ng được.
Gã vừa nói vừa đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu.
Lôi Phi há»i:
- Việc nà y rất trá»ng đại. Quà phÆ°á»ng chủ không có ở đây e rằng các hạ không giải quyết được.
Hán tỠmặc bà o xanh trầm ngâm một chút rồi nói:
- PhÆ°á»ng chủ đã giao phó má»i việc cho tại hạ. NgÆ°á»i không ở trên thuyá»n, nhất thiết Ä‘á»u do tại hạ phụ trách. Ãại gia có Ä‘iá»u chi xin nói vá»›i tại hạ.
Ngá»c Chiêu Ä‘á»™t nhiên nói xen và o:
- Ãiá»n đại gia đây muốn chuá»™c tiện thiếp ra.
Hán tỠáo xanh ngÆ¡ ngác há»i:
- Chuộc cô ra ư?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i trang nhã xinh đẹp tá»±a hồ không phải nhân váºt giữa trÆ°á»ng gió bụi. Nếu để cô chìm đắm trên chốn phong trần tháºt là đáng tiếc. Vì thế mà tại hạ muốn chuá»™c cô ra.
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- NhÆ°ng phÆ°á»ng chủ lại vắng mặt, nói ra e cÅ©ng uổng công.
Hán tỠáo xanh trầm ngâm một chút rồi nói:
- Tệ phÆ°á»ng chủ đã ủy thác cho tại hạ thì tại hạ cÅ©ng có chút quyá»n quyết định.
Lôi Phi há»i:
- Các hạ nói váºy là dám đảm Ä‘Æ°Æ¡ng việc nà y chăng?
Gã áo xanh đáp:
- Dĩ nhiên tại hạ đảm đương được.
Lôi Phi nói:
- Váºy thì tốt lắm!
Y Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i tiếp:
- Không hiểu cách chuộc cô nà y ra sao?
Gã áo xanh đáp:
- Vụ nà y thuá»™c vá» thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, váºy nói theo lối buôn bán. Cô Ngá»c Chiêu đây còn có thể là món hà ng cho tệ phÆ°á»ng trong 5 năm nữa. Ãó là tại hạ tÃnh thá»i gian Ãt nhất, tháºt ra còn có thể nhiá»u hÆ¡n.
Lôi Phi giục:
- Các hạ nói nữa đi!
Gã áo xanh nói:
- Con ngÆ°á»i xinh đẹp nhÆ° Ngá»c chiêu cô nÆ°Æ¡ng tháºt chẳng thiếu chi ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c...
Lôi Phi há»i:
- Còn gì nữa?
Gã áo xanh nói:
- Việc chuá»™c cô nà y phải trả má»™t món tiá»n khá lá»›n.
Lôi Phi nói:
- Ãược rồi! Các hạ cứ tÃnh Ä‘i xem số mục bao nhiêu rồi cho tại hạ hay.
Gã mặc bà o xanh nhắm mắt lại lẩm nhẩm một hồi rồi mở mắt ra đáp:
Ba ngà n lạng bạc chứ không Ãt được.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Bá»n nà y tệ tháºt, chúng mua cô ta có 100 lạng, chÆ°a đấy 3 tháng đã đó 3 ngà n lạng. Ãúng vá»›i câu nhất bản vạn lợi.
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ rồi ngấm ngầm tự trách:
- Cô nà y thần quang sắc bén rõ rà ng không phải nhân váºt tầm thÆ°á»ng. Hà nh Ä‘á»™ng của Lôi Phi có chá»— dụng tâm. Váºy mà mình coi cô ta nhÆ° hạng gái thông thÆ°á»ng thì tháºt la há»—n xược.
Ãoạn chà ng ngấm ngầm Ä‘á» phòng chuẩn bị ứng biến.
Bá»—ng nghe Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Ãối vá»›i nhan sắc mỹ miá»u của Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng thì 3 ngà n bạc không phải là đắt.
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Trên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng nà y có ngÆ°á»i biết của không?
Hán tỠáo xanh há»i lại:
- Ãại gia nói thế là có ý gì?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên tại hạ muốn há»i ngÆ°á»i biết giá và ng ngá»c châu báu. Ba ngà n lạng bạc tuy chẳng đáng bao nhiêu nhÆ°ng không thể giắt trong mình tại hạ được. Chỉ có minh châu bà o ngá»c Ä‘em theo mà thôi.
Gã áo xanh ngó Lôi Phi đáp:
- Minh châu bảo ngá»c đáng giá liên thà nh. NhÆ°ng nó là váºt của của những báºc vÆ°Æ¡ng hầu phú quà sÆ°u tầm. Còn trong việc buôn bán, tại hạ không dám phủ nháºn.
Lôi Phi chau mà y há»i:
- Các hạ nói váºy là nhất định đòi 3 ngà n lạng bạc tiá»n mặt, còn hoà ng kim hay minh châu Ä‘á»u không thay được phải không?
Hán tỠáo xanh nghe nói câu nà y tá»±a hồ không quyết định được, liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngá»c Chiêu.
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Chà ! Ãịa vị con nha đầu nà y coi chừng không phải thấp kém, má»i ngÆ°á»i phải theo con mắt của thị Ä‘Æ°a đẩy hà nh Ä‘á»™ng.
Bá»—ng thấy Ngá»c Chiêu giÆ°Æ¡ng mắt lên nhìn gã gia nhân đầu trần đứng bên cạnh nói:
- Ngươi đi kiếm quản lý tới đây!
Tên gia nhân đầu trần trở gót đi ngay.
Lôi Phi nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Xem chừng cuá»™c mua bán của chúng ta mÆ°á»i phần đã xong được đến tám. Tại hạ thà nh tâm giúp đỡ mà cô nÆ°Æ¡ng lại quyết ý ra khá»i chốn hồng trần. NhÆ°ng tại hạ coi vị nà y không muốn buông tha cô nÆ°Æ¡ng thì là m thế nà o?
Ngá»c Chiêu thản nhiên cÆ°á»i đáp:
- Từ ngà y tiện thiếp tá»›i đây, Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng đêm nà o cÅ©ng đông khách vì váºy bá»n há» cho là tiện thiếp Ä‘em váºn may đến nên đối vá»›i tiện thiếp rất tá» tế.
Lôi Phi nói:
- NhÆ° váºy không trách hỠđược.
Ngá»c Chiêu chÆ°a đủ kinh nghiệm thấy Lôi Phi có vẻ quyết tâm chuá»™c mình ra không nhịn được liá»n há»i:
- Tiện thiếp cÅ©ng nháºn thấy há» không muốn buông tha nhÆ°ng thấy Ãiá»n đại gia có lòng tốt nên cảm kÃch vô cùng.
Lôi Phi cÆ°á»i khanh khách há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn rá»i khá»i nÆ¡i đây mà tại hạ nguyện ý bá» tiá»n ra chuá»™c thì còn khó khăn gì nữa? Chẵn lẻ Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng nà y là khu vá»±c tá»± trị không tuân theo vÆ°Æ¡ng pháp chăng?
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i đáp:
- Ãiá»n gia nói phải đó.
Ãá»™t nhiên thị hạ thấp giá»ng xuống tiếp:
- Là m ăn trong cái nghỠở chốn yên hoa nà y thì còn có chi lạc thú? Ãiá»n đại gia ra ngoà i là m ăn buôn bán, tá»™i gì mà gây thù kết oán vá»›i há» ?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Khốn nỗi tại hạ có một cái bệnh rất quái ác là nghĩ tới việc gì phải là m cho bằng được. Nếu cố là m mà không xong mới chịu thôi.
Ngá»c Chiêu cháºm rãi nói:
- Ãiá»n đại gia nói thế thì chúng ta sẽ tùy cÆ¡ mà là m.
Tên gia nhân đầu trần Ä‘i rồi. Hán tỠáo xanh vẫn đứng trong góc phòng. Ãá»™t nhiên gã cất tiếng há»i:
- Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng có nháºn biết tại hạ không?
Ngá»c Chiêu ngá»ng đầu nhìn hán tỠáo xanh đáp:
- Tiện thiếp đã gặp mặt mấy lần, chÆ°a rõ giữ chức gì trên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng.
Hán tỠáo xanh đáp:
- Tại hạ tá»›i đây chÆ°a được bao lâu, Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a biết là phải. Tại hạ được phÆ°á»ng chủ má»i đến giữ chức Thủ quỹ trong Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng.
Gã ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i nói tiếp:
- Việc gì mà tại hạ không chủ trương được thì quản lý tiên sinh cũng khó lòng quyết định được.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Thằng cha nà y đã quyết định được thì vừa rồi sao không thẳng thắn nháºn lấy? Hiển nhiên là muốn trùng trình má»™t thá»i gian để dò xét.
Lôi Phi Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i áo xanh há»i:
- Các hạ đã định giá 3 ngà n lạng bạc lại ngấm ngầm dặn gia nhân đừng lấy minh châu bảo ngá»c, thế thì còn tÃnh chuyện buôn bán gì nữa?
Gã áo xanh đáp:
- Bá»n tại hạ đã là m ăn buôn án rất sợ bị ngÆ°á»i ta lÆ°á»ng gạt Ãiá»n đại gia đã Ä‘em theo châu báu trị giá trên ba ngà n lạng bạc thì tất nhiên phải là má»™t nhà đại phú gia. Nếu Ãiá»n đại gia Ä‘Æ°a cho má»™t hạt minh châu không đáng tiá»n thì còn chi là vốn liếng của con nhà thÆ°Æ¡ng mại. Mặt khách phÆ°á»ng chủ trách há», tại hạ biết nói thế nà o?
Lôi Phi nói:
- Nếu váºy các hạ không là m chủ được rồi. Chúng ta má»i quản lý tiên sinh tá»›i váºy.
Hán tỠáo xanh nói:
- Quản lý tiên sinh ở đây xuất thân từ chốn triá»u đình nên có tà i phân biệt châu báu rất tinh vi, khắp thiên hạ không ai bì kịp. Hãy chá» y tá»›i đây rồi các hạ Ä‘Æ°a món châu báu đáng giá ba ngà n lạng ra thì việc buôn bán nà y có thể xong được.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, tên gia nhân đã dẫn tá»›i má»™t lão già tuổi ngoại lục tuần, mình mặc trÆ°á»ng bà o, đầu Ä‘á»™i nón nỉ, mắt Ä‘eo nhãn kÃnh. Chòm râu bạc chùng xuồng trÆ°á»›c ngá»±c. Lão thủng thỉnh tiến và o.
Hán tỠáo xanh vẫy tay há»i:
- Hoắc tiên sinh! Tại hạ nhớ rõ tiên sinh rà nh châu báu lắm phải không?
Lão già được kêu là Hoắc tiên sinh nghiêng mình đáp:
- Ãúng thế! ThÆ°a đại chưởng quỹ bất luáºn là châu báu gì tiểu nhân chỉ ngó qua là biết ngay giá trị của nó.
Hán tỠáo xanh nói:
- NhÆ° váºy là hay lắm.
Gã đưa mắt nhìn Lôi Phi nói:
- Ãiá»n đại gia! Ãại gia có trân châu bảo ngá»c bây giá» cứ Ä‘Æ°a ra Ä‘i!
Lôi Phi từ từ thò tay và o bá»c móc ra hạt minh châu lá»›n bằng mắt mèo há»i:
- Hoắc tiên sinh, hạt minh châu nà y đáng giá bao nhiêu?
Hoắc tiên sinh đón lấy hạt minh châu ngó qua ngó lại hai lượt rồi đáp:
- Hạt châu nà y quà lắm, tiểu lão không thể đánh giá được.
Hán tỠáo xanh chau mà y há»i:
- Sao lại không đánh giá được?
Hoắc tiên sinh Ä‘Æ°a đẩy nhãn kÃnh đáp:
- Hạt minh chầu nà y mÆ°á»i lạng bạc mua được không phải là đắt, khi cần đến trăm vạn lạng cÅ©ng còn là rẻ, má»™t món quà báu nhÆ° váºy thì tiểu lão biết đánh giá là bao nhiêu?
Hán tỠáo xanh ồ lên má»™t tiếng há»i:
- Quà đến thế kia ư?
Gã Ä‘Æ°a tay vá»›i lấy hạt minh châu đặt và o lòng bà n tay mà ngắm nghÃa thì thấy bên trong thấp thoáng ánh hà o quang lóng lánh không ngá»›t. Dù chẳng phải là tay sà nh châu báu cÅ©ng biết ngay là của quÃ.
Hán tỠáo xanh Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Cô có nguyện ý Ä‘i theo Ãiá»n đại gia không?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp nhất nhất tuân theo lệnh của phÆ°á»ng chủ.
Gã áo xanh lạnh lùng nói:
- PhÆ°á»ng chủ không ở trên thuyá»n thì tại hạ là phÆ°á»ng chủ.
Gã Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Ãại gia định giá hạt minh châu nà y bao nhiêu tiá»n?
Lôi Phi há»i lại:
- Các hạ muốn trả lại bao nhiêu?
Gã áo xanh đáp:
- Bất luáºn Ãiá»n đại gia định giá hạt minh châu nà y bao nhiêu tiá»n, bá»n tại hạ cÅ©ng không có cánh nà o thối lại bạc được.
Lôi Phi cÆ°á»i khanh khách nói:
- Các vị đã biết hạt minh châu nà y là của báu đáng giá là hay lắm rồi. Còn tại hạ nháºn thấy Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng quà hÆ¡n hạt minh châu nhiá»u.
Gã áo xanh há»i:
- Thế ra các hạ bằng lòng với giá ba ngà n lạng chăng?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Phải ba ngà n lẻ mÆ°á»i lạng má»›i được. Vì tại hạ cần thêm mÆ°á»i lạng để tÃnh trả bữa cÆ¡m rượu hôm nay.
Gã áo xanh trầm ngâm một chút rồi nói:
- Câu chuyện thế là xong rồi!
Gã quay sang bảo Ngá»c Chiêu:
- Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng, xin cô nÆ°Æ¡ng hãy thu xếp quần áo để Ä‘i theo Ãiá»n đại gia.
- Tiện thiếp xin tuân lệnh.
Thị đứng dáºy ra khá»i căn phòng.
Lôi Phi đột nhiên thò tay ra đoạt hạt minh châu.
Gã áo xanh không kịp đế phòng, thấy Lôi Phi cÆ°á»›p hạt minh châu lại liá»n cÆ°á»i lạt há»i:
- Sao? Ãiá»n đại gia không thể bỠđược hạt minh châu đáng giá liên thà nh nà y chăng?
Lôi Phi đáp:
- Việc giao dịch phải tiá»n trao cháo múc. Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a giao cho tại hạ thì hay hÆ¡n hết là tại hạ hãy giữ hạt minh châu. Chúng ta má»™t bên giao ngÆ°á»i má»™t bên trả tiá»n.
Gã áo xanh nói:
- Ãiá»n gia quả là má»™t tay lá»—i lạc trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Lôi Phi đáp:
- Không dám!
Hai ngÆ°á»i còn Ä‘ang nói chuyện thì Ngá»c Chiêu đã khoan thai Ä‘i tá»›i .
Lý Hà n Thu chú ý nhìn thì thị vẫn mặc nguyên bá»™ quần áo vừa rồi. Chỉ có trong tay mang thêm má»™t chiếc bá»c nhá».
Gã áo xanh nói:
- Ãiá»n đại gia! Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng đã tá»›i đó!
Lôi Phi từ từ đặt hạt minh châu và o trong tay gã áo xanh nói:
- Các hạ giữ cho cẩn tháºn đừng để kẻ cắp lấy mất.
Gã áo xanh cầm hạt minh châu lên coi rồi nói:
- Ãiá»n đại gia cứ yên tâm, bất luáºn là tay trá»™m cắp cừ khôi đến đâu mà muốn ăn cắp hạt châu trong tay tại hạ cÅ©ng không phải chuyện dá»….
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 34
Hai bên cùng nhau sắp đặt mưu sâu
Lôi Phi không trả lá»i, dắt Ngá»c Chiêu rảo bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lý hà n Thu theo sau Ngá»c Chiêu cháºm chạp bÆ°á»›c ra ngoà i khoang thuyá»n.
Gã áo xanh và tên gia nhân đầu trần cùng viên quản lý đứng tránh bên để nhÆ°á»ng lối Ä‘i.
Lý hà n Thu Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi dắt Ngá»c Chiêu ở dÆ°á»›i thuyá»n lên. Chà ng nghÄ© thầm trong bụng chÃnh ra Lôi Phi chỉ muốn đùa chÆ¡i mà bây giá» thà nh chuyện tháºt không biết rồi y xá» trà vá»›i cô kia ra thế nà o?
Gã áo xanh Ä‘Æ°a bá»n Lôi Phi lên bá» rồi chắp tay thi lá»… từ biệt vá» thuyá»n.
Lúc nà y chợ hoa trên sông Tần Hoà i Ä‘ang náo nhiệt nhÆ°ng cách đó và o mÆ°á»i trượng là má»™t vùng tối Ä‘en.
Ngá»c Chiêu theo sau Lôi Phi Ä‘i chừng được hÆ¡n má»™t dặm thì dừng bÆ°á»›c lại há»i:
- Ãiá»n đại gia định Ä‘Æ°a tiện thiếp Ä‘i đâu?
Lôi Phi thủng thẳng há»i lại:
- Bây giỠcô nương muốn tới đâu?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Nếu tiện thiếp nhá»› không lầm thì dÆ°á»ng nhÆ° Ãiá»n đại gia đã nói là đưa tiện thiếp vá» nhà .
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Ãang lúc canh khuya má»™t mình cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i thế nà o được?
Ngá»c Chiêu há»i lại:
- Theo ý Ãiá»n đại gia thì thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Theo ý tại hạ thì đêm nay má»i cô nÆ°Æ¡ng vá» khách sạn ngủ má»™t đêm. Sáng sá»›m mai tại hạ sẽ mÆ°á»›n má»™t cá»— xe ngá»±a Ä‘Æ°a cô nÆ°Æ¡ng vá» nhà .
Ngá»c Chiêu ngáºp ngừng nói:
- Cái đó...
Lôi Phi cÆ°á»i khanh khách há»i:
- Cô nương sợ ư?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ãiá»n đại gia lấy hạt minh châu đáng giá liên thà nh chuá»™c tiện thiếp ra khá»i chốn yên hoa.
Theo lẽ tiện thiếp phải hiến thân để Ä‘á»n đáp nhÆ°ng tiện thiếp vẫn còn...
Lôi Phi cÆ°á»i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng coi tại hạ là hạng ngÆ°á»i nà o? Ãã có TrÆ°Æ¡ng huynh đệ đây và tại hạ đồng thá»i bồi tiếp cô nÆ°Æ¡ng, cô cứ yên lòng.
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i mát há»i:
- ÃÆ°á»ng Ä‘i còn xa lắm không?
Lôi Phi đáp:
- Bất kể xa gần nếu cô nương mệt không đi nữa thì đã có tại hạ và Trương huynh đệ nâng đỡ cho.
Lý hà n Thu ngấm ngầm do xét thì thấy Ngá»c Chiêu bá» ngoà i ra Ä‘iá»u nhu nhược mà thiệt tình thì chẳng sợ hãi gì.
Chà ng lẩm bẩm:
- Con nha đầu nà y chắc đã phòng bị cẩn máºt không chừng thị đã ngấm ngầm Æ°á»›c định vá»›i ngÆ°á»i trên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng lén lút theo dõi và bảo vệ thị.
Chà ng nghÄ© váºy, bất giác Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh bốn phÃa.
Ngá»c Chiêu tiến gần lại bên chà ng há»i:
- TrÆ°Æ¡ng đại gia! Ãại gia đỡ cho tiện thiếp Ä‘i Ä‘Æ°á»ng được không?
Lý hà n Thu ngáºp ngừng đáp:
- Cái đó... cái đó...
Ngá»c Chiêu ngắt lá»i:
- Tiện thiếp xuất thân ở chốn phong trần dĩ nhiên khác với các vị thiên kim tiểu thư. Trương đại gia bất tất phải úy kỵ lễ phái "nam nữ thỠthỠbất thân".
Lý hà n Thu toan chối từ thì Lôi Phi cÆ°á»i ha hả đáp:
- TrÆ°Æ¡ng huynh đệ bất tất phải chối từ, Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng, sao TrÆ°Æ¡ng huynh đệ lại cá»± tuyệt mắt xanh của ngÆ°á»i đẹp.
Lý hà n Thu tá»± há»i:
- Y khuyên mình là m chuyện nà y thì có ý gì?
Rồi chà ng Ä‘Æ°a tay đỡ Ngá»c Chiêu Ä‘i.
Ngá»c Chiêu muốn tá»±a hẳn và o ngÆ°á»i chà ng , nhÆ°ng chà ng chỉ nâng đỡ tay phải cho thị chứ không để tá»±a và o lòng.
Ngá»c Chiêu mỉm cÆ°á»i há»i:
- Ãêm tối vắng ngÆ°á»i, cảnh váºt lá» má». TrÆ°Æ¡ng đại gia lo sợ ngÆ°á»i ta trông thấy chăng?
- NgÆ°á»i quân tá» không nên lợi dụng bóng tối. Ãêm khuya cà ng tối tăm bao nhiêu chúng ta cần phải tá»± trá»ng bấy nhiêu má»›i được.
Ngá»c Chiêu há»i:
- TrÆ°Æ¡ng đại gia cẩn tháºn giữ gìn mà sao còn bÆ°á»›c chân và o TrÆ°á»ng phong Nguyệt.
Lý hà n Thu đáp:
- Thưởng hoa giả lòng sầu muốn gặp bi kịch cÅ©ng coi chÆ¡i nhÆ°ng không để tổn thÆ°Æ¡ng đến Ä‘iá»u phong nhã.
Ngá»c Chiêu thở dà i nói:
- Con gái ở chốn Yên Hoa đáng thÆ°Æ¡ng đến thế là cùng! Tấm thân liá»…u ngá» hoa tÆ°á»ng, là m đồ chÆ¡i cho ngÆ°á»i thưởng ngoạn. Bất luáºn là nhân váºt nà o, há» chỉ phà hai lạng bạc là tùy ý, vịn cà nh bẻ lá.
Lý hà n Thu nói:
- NhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng hiện giỠđã trở lại Ä‘á»i lÆ°Æ¡ng thiện. Từ đây mẫu tá» Ä‘oà n viên vui hưởng lạc thú gia đình.
Ngá»c Chiêu thở dà i há»i:
- TrÆ°Æ¡ng gia có tin là con ngÆ°á»i tùy thuá»™c ở số mệnh không?
Lý hà n Thu đáp:
- Tại hạ nghÄ© rằng sức ngÆ°á»i có thể tranh đấu vá»›i mệnh váºn.
Ngá»c Chiêu nói:
- NhÆ°ng tiện thiếp lại tin ở váºn mệnh là mình khó lòng là m vợ ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện.
Lý hà n Thu há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng nói váºy là nghÄ©a là m sao?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Thuở nhá» tiện thiếp đã có ngÆ°á»i coi tÆ°á»›ng bảo mình hồng nhan bạc mệnh khó lòng tránh khá»i kiếp phong trần luân lạc. Hỡi ôi! Ãiá»n đại gia không tiếc châu báu bá» ra chuá»™c lại sá»± tá»± do cho tiện thiếp rồi mà tiện thiếp vẫn sợ mình khó lòng được yên hưởng lạc thú thiên nhiên.
Lý hà n Thu nói:
- Cái đó cô nÆ°Æ¡ng bất tất phải quan tâm. Tại hạ biết tánh Ãiá»n huynh, y chẳng đã tiếc châu báu trị giá liên thà nh chuá»™c cô ra khá»i chốn yên hoa thì dÄ© nhiên y sẽ xếp đặt chu đáo cho cô, trừ phi cô cam bá» hạ tiện lÆ°u luyến phong trần để mình chìm đắm và o lầu hồng kỹ viện.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện, lúc ngẩng đầu nhìn ra thì chẳng thấy Lôi Phi đâu nữa.
Ngá»c Chiêu dừng bÆ°á»›c há»i:
- Ãiá»n đại gia đâu rồi?
Lý hà n Thu váºn hết mục lá»±c nhìn ra xa mà không thấy tông tÃch y đâu, trong lòng lấy là m kỳ, tá»± há»i:
- Chẳng lẽ y tức giáºn rồi chăng?
Lý hà n Thu há»i lại:
- Tức giáºn cái gì?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ãiá»n đại gia cho là tiện thiếp có cá» chỉ khinh bạc, nên tức giáºn bá» Ä‘i.
Lý hà n Thu nói:
- Ãiá»n đại ca của tại hạ là ngÆ°á»i kiêm cung nhân háºu, cô không nên lấy lòng dạ tiểu nhân Ä‘o lòng ngÆ°á»i quân tá».
Ngá»c Chiêu há»i:
- Thế thì vì lẽ gì y lại bỠchúng ta mà đi?
Lý hà n Thu đáp:
- Hoặc giả y có việc gì gấp rút nên đi trước mình một chút.
Ngá»c Chiêu nói:
- Không chừng y cố ý để chúng ta có cÆ¡ há»™i trò chuyện đặng thanh toán cho bá»n mình cÅ©ng chÆ°a biết chừng!
Lý hà n Thu nói:
- Ãáng tiếc là tại hạ có gia đình rồi.
Ngá»c Chiêu tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Ãã thÆ°Æ¡ng yêu nhau thì chẳng quản chi phần lá»… má»n.
Thị vừa nói vừa tựa gần và o lòng Lý hà n Thu.
Lý hà n Thu nói ngay:
- Xin cô nÆ°Æ¡ng tá»± trá»ng, tại hạ không phải hạng ngÆ°á»i khinh bạc.
Rồi chà ng Ä‘Æ°a hai tay đẩy mạnh Ngá»c Chiêu ra.
Giữa lúc ấy đột nhiên có tiếng bước chân vang lên.
Má»™t ngÆ°á»i mặc áo trÆ°á»ng bà o Ä‘ang rảo bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i lÆ°á»›t qua Lý hà n Thu. Hắn cố ý bÆ°á»›c cháºm lại, liếc mắt nhìn chà ng mỉm cÆ°á»i.
Lý hà n Thu nháºn ra nét mặt rất quen thuá»™c dÆ°á»ng nhÆ° đã gặp ở đâu, nhÆ°ng trong lúc thảng thốt chà ng không nhá»› ra được. Bất giác chà ng đứng thá»™n mặt ra ngó bóng sau lÆ°ng ngÆ°á»i kia, ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
Ngá»c Chiêu khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Trương gia có quen biết y ư?
Lý hà n Thu nhÆ° ngÆ°á»i mÆ¡ ngủ, choà ng tỉnh giấc, vá»™i đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° tại hạ có quen biết mà không nhá»› được đã gặp y ở đâu.
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i há»i:
- Lại ở trong trÆ°á»ng Phong Nguyệt chứ gì?
Lý hà n Thu lắc đầu đáp:
- Chẳng dấu gì cô nương, đêm nay là lần đầu tiên tại hạ mới đến chốn yên hoa.
Câu nói vừa ra khá»i cá»a miệng chà ng biết ngay mình lỡ lá»i, liá»n dừng lại không nói nữa.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp lấy là m kỳ sao Trương gia không hiểu phong tình té ra mới đi chơi lần đầu.
Lý hà n Thu muốn trả lá»i nhÆ°ng chà ng không biết nói thế nà o liá»n đứng lặng.
Ngá»c Chiêu không thấy Lý hà n Thu nói gì nữa liá»n há»i:
- Trương đại gia có nhớ trỠở khách sạn nà o không?
Lý hà n Thu sá»ng sốt đáp:
- Cái nà y... tại hạ không nhớ rõ.
Ngá»c Chiêu lại há»i:
- Trương đại gia có nhớ cái chiêu bà i khách sạn không?
Lý hà n Thu trong lòng ngấm ngầm nóng nảy, tá»± há»i:
- Lôi Phi bá» Ä‘i mất tÃch mà không dặn qua mình má»™t câu nà o, chẳng hiểu vì lẽ gì?
Trong bụng nghÄ© váºy, ngoà i miệng chà ng đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° khách sạn đó kêu là ... kêu là ...
Ngá»c Chiêu thấy chà ng ấp úng mãi mà không nói được tên khách sạn thì không khá»i buồn cÆ°á»i, há»i dồn:
- Sao? khách sạn đó tên gì cũng quên rồi chăng?
Lý hà n Thu đáp:
- Quên khuấy đi mất, nghĩ mãi cũng không ra.
Ngá»c Chiêu nói:
- Trương gia đã chẳng biết khách sạn ở đâu lại quên cả cái chiêu bà i thì bây giỠlà m sao mà kiếm được?
Lý hà n Thu lẩm bẩm một mình:
- Ừ phải! biết đưa cô nà y đi đâu bây gi�
Rồi chà ng đáp:
- Chắc Ãiá»n đại ca gặp ngÆ°á»i quen còn nói chuyện, chúng ta hãy đứng đây má»™t lát chá» y trở lại được không?
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i đáp:
- Tiện thiếp đã được Ãiá»n đại gia bá» tiá»n chuá»™c ra khá»i chốn phong trần thì tiện thiếp có phải ngủ ngoà i hoang dã má»™t đêm không đáng kể gì. TrÆ°Æ¡ng đại gia nói váºy chẳng là khách sáo lắm Æ°?
Lý Hà n Thu trong lòng áy náy khẽ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Chúng ta hãy chá» má»™t lát nếu y không tá»›i thì dÄ© nhiên tại hạ cÅ©ng phải xếp đặt cho ổn thá»a quyết không để cô ngủ ngoà i trá»i đêm nay.
Ngá»c Chiêu uể oải ngồi xuống nói:
- Chúng ta hãy ngồi đây ngồi chá» Ãiá»n đại gia.
Lý hà n Thu không sao được Ä‘Ã nh ngồi xuống theo, rồi chà ng há»i:
- Song thân cô nương vẫn ở Hà ng Châu chứ?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Trước đây ba tháng vẫn ở Hà ng Châu, hiện giỠcòn ở đó nữa không, thì tiện thiếp không rõ.
Lý hà n Thu há»i:
- Vạn nhứt lệnh tôn và lệnh Ä‘Æ°á»ng thiên cÆ° Ä‘i chá»— khác không còn ở Hà ng Châu thì biết là m thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp đã được Ãiá»n đại gia bá» tiá»n ra chuá»™c nếu không gặp song thân ở chá»— cÅ© thì Ä‘Ã nh để Ãiá»n đại gia xếp đặt.
Bá»—ng nghe trong bóng tối có tiếng ngÆ°á»i há»i lại:
- Có thiệt thế không?
Lý hà n Thu ngoảnh đầu nhìn lại thì chÃnh là Lôi Phi Ä‘ang rảo bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i. Y há»›n hở tÆ°Æ¡i cÆ°á»i dừng lại trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i.
Ngá»c Chiêu khẽ đáp:
- Dĩ nhiên là tiện thiếp nói thiệt.
Lôi Phi há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng nói váºy thì ra tại hạ phải Ä‘Æ°a cô đến Hà ng Châu thiệt Æ°?
- Nếu Ãiá»n đại gia không Ä‘Æ°a Ä‘i tiện thiếp cÅ©ng không dám Ä‘i má»™t mình.
Lôi Phi ngoảnh đầu trông chiá»u trá»i nói:
- Khuya lắm rồi chúng ta vỠkhách sạn thôi, rồi rảo bước đi trước.
Lý hà n Thu lại sợ Lôi Phi bá» Ä‘i mất biến, chà ng liá»n sát nút.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i má»™t lúc, Ngá»c Chiêu bá»—ng la lên:
- Hai vị đi thong thả lại được không? Tiện thiếp không theo kịp nữa rồi.
Lý hà n Thu quay đầu nhìn lại, lá» má» thấy bóng Ngá»c Chiêu lá»t lại cách xa đến ngoà i hai trượng.
Lôi Phi khẽ bảo chà ng:
- Con nha đầu nà y đáo để lắm đấy! Chúng ta phải cẩn tháºn má»›i được.
Lý hà n Thu gáºt đầu, chà ng dừng chân đứng chá» Ngá»c Chiêu kịp má»›i cất bÆ°á»›c Ä‘i nữa.
Lôi Phi Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng khi đến trÆ°á»›c má»™t tòa khách sạn liá»n dừng bÆ°á»›c lại.
Lý hà n Thu ngẩng đầu nhìn lên thì thấy trên ngá»n đèn lồng có Ä‘á» bốn chữ lá»›n "Tam Hợp khách sạn" chà ng Ä‘á»™ng tâm nghÄ© thầm:
- Té ra vừa rồi Lôi Phi cố ý đi trước là để xếp đặt khách sạn.
Lúc nà y đã quá canh ba. Phần lớn khách trỠtrong quán ngủ cả rồi.
Lôi Phi dẫn hai ngÆ°á»i và o trong lên lầu.
Lý hà n Thu thấy y quen thuá»™c hết ngõ ngách khách sạn dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i trỠđã lâu thì khen thầm:
- Lôi Phi quả nhiên lợi hại! Mới trong khoảnh khắc mà đã kiếm được chỗ trỠrất hay.
Lôi Phi đẩy cá»a phòng tiến và o trÆ°á»›c nói:
- Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ cùng TrÆ°Æ¡ng huynh đệ ngủ chung ở phòng khách. Ãà nh khuất tất cô nÆ°Æ¡ng má»™t đêm.
Ngá»c Chiêu đáp:
- Không sao cả. Tiện thiếp chỉ cần một chiếc chiếu ngồi chỠsáng cũng được.
Lôi Phi khép cá»a phòng lại, quẹt lá»a lên thắp đèn rồi cÆ°á»i nói:
- Gian phòng trong kia nhÆ°á»ng cho cô nÆ°Æ¡ng. Tại hạ cùng TrÆ°Æ¡ng huynh đệ ngồi nghỉ bên ngoà i má»™t đêm cÅ©ng được.
Ngá»c Chiêu nói:
- NhÆ° váºy thì tiện thiếp yên tâm thế nà o được.
Lôi Phi nói:
- Thị phi chỉ tại mình mau miệng, phiá»n não là do trà rÆ°á»›c và o. Nếu tại hạ không có hạt minh châu thì chẳng lấy gì mà chuá»™c cô nÆ°Æ¡ng ra được.
Ngá»c Chiêu nghiêng mình đáp:
- Æ n nà y, tiện thiếp suốt Ä‘á»i không quên.
Lôi Phi xua tay cÆ°á»i nói:
- Cô nương bất tất phải đa lễ. Xin và o phòng nghỉ đi!
Ngá»c Chiêu không khiêm nhượng nữa vén rèm lên Ä‘i và o phòng.
Lôi Phi vẫy tay tắt đèn đi rồi khẽ bảo Lý hà n Thu:
- Phải cảnh giác má»™t chút má»›i được. Ãừng để mắc hợm con nha đầu nà y.
Lý hà n Thu há»i:
- Theo ý Lôi huynh, phải chăng đêm nay thị sẽ ra tay gia hại chúng ta?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó khó mà biết được. Tiểu huynh thấy thị rất bình tÄ©nh quyết không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Và thị ở trong Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng có má»™t địa vị khá cao tất nhiên là má»™t nhân váºt trá»ng yếu. Bây giá» chúng ta má»—i ngÆ°á»i ở má»™t chá»—, vạn nhất thị có dùng thuốc mê hồn thì mình không đến ná»—i bị bắt hết...
Y ngừng lại một chút:
- Bất luáºn xảy ra biến Ä‘á»™ng gì, không gặp trÆ°á»ng hợp bất đắc dÄ© thì Ä‘Æ°á»ng vá»ng Ä‘á»™ng.
Lý hà n Thu gáºt đầu.
Hai ngÆ°á»i liá»n xa nhau má»—i ngÆ°á»i ngồi má»™t góc nhà tá»±a và o vách.
Chừng ná»a trống canh trong phòng vẫn không nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Lý hà n Thu ngừng thần chú ý lắng tai nghe thấy trong phòng hÆ¡i thở rất khẽ, tá»±a hồ Ngá»c Chiêu đã ngủ say rồi.
Chà ng nghĩ thầm trong bụng.
- Chắc con nha đầu nà y cÅ©ng nháºn ra bá»n mình không phải khách thÆ°Æ¡ng. Thị đã Ä‘i theo mình thì hẳn có chuẩn bị.
Hai bên cùng đỠphòng nghiêm ngặt mà bỠngoà i cũng giả vỠnhư không có chuyện gì. Lôi Phi đưa thị tới đây không hiểu có dụng ý gì. Chẳng lẽ sáng mai, y dẫn thị vỠHà ng Châu chăng?
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© Ä‘á»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân rất khẽ lá»t và o tai. Thanh âm nà y nếu không phải là ngÆ°á»i ná»™i công ghê gá»›m, và để hết tinh thần nghe ngóng thì chẳng tà i nà o phát giác ra được...
Lý hà n Thu hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, ngÆ°ng thần Ä‘á» phòng.
Chà ng lại lắng tai nghe thì thanh âm kia im bặt không thấy gì nữa.
Lúc nà y Lôi Phi ngồi góc bên kia Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, nhẹ bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i.
Y cá» Ä‘á»™ng cá»±c kỳ tháºn trá»ng, không ai nghe thấy gì. Khi còn cách Lý hà n Thu chừng hai thÆ°á»›c má»›i khom lÆ°ng Ä‘Æ°a ra ba viên thuốc rồi dùng phép truyá»n âm nói:
- Lý đệ! Uống một viên nà y còn hai viên khác nhét và o lỗ mũi. Phải rất bình tĩnh để nghe diễn biến.
Lý hà n Thu đón lấy ba viên thuốc, chà ng chÆ°a kịp há»i lại thì Lôi Phi đã rón rén lui vá» chá»— cÅ©.
Chà ng Ä‘Ã nh theo lá»i uống má»™t viên và nhét hai viên và o lá»— mÅ©i.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , Ä‘á»™t nhiên trong phòng có ánh sáng lóe lên má»™t cái rồi tắt ngấm. Ãnh lá»a nà y rất nhá» yếu, nếu không để ý thì không phát giác ra được.
Lý hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Chắc ánh sáng nà y ở trong chăn chiếu lá»t ra ngoà i má»™t chút.
Sau vụ ánh sáng lóe lên một cái, trong phòng trở lại tối đen và không có động tĩnh gì.
Lý hà n Thu chá» má»™t lúc nữa, bá»—ng trong phòng có má»™t chấm lá»a tá»±a nhÆ° thắp hÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a ra ngoà i.
Một mùi hương thơm nhẹ nhà ng bay và o lỗ mũi.
Lý hà n Thu vừa trải qua vụ nà y, nhÆ°ng đã nghe ngÆ°á»i nói tá»›i trên chốn giang hồ thÆ°á»ng dùng Ä‘á»™c hÆ°Æ¡ng để là m mê ngÆ°á»i. Chà ng liá»n váºn khà phong toả Ä‘Æ°á»ng hô hấp.
Thá»±c ra chà ng đã uống thuốc và o bụng lại nhét hai viên và o lá»— mÅ©i thì chẳng cần váºn khà phong tá»a hô hấp, Ä‘á»™c hÆ°Æ¡ng cÅ©ng không là m mê được.
Chấm lá»a Ä‘Æ°a ra má»—i lúc gần lại, Lý hà n Thu biết là Ngá»c Chiêu Ä‘ang cầm Ä‘á»™c hÆ°Æ¡ng từ từ Ä‘i tá»›i. Chà ng nhìn đã rõ cá»±c thế, Ngá»c Chiêu theo chà ng cùng Lôi Phi tá»›i đây là có chuyện mÆ°u đồ.
Bá»—ng thấy Ngá»c Chiêu lại cháºm chạp trở và o phòng. Ãá»™t nhiên thị quẹt lá»a sáng lên.
Lý hà n Thu bụng bảo dạ:
- Trên giang hồ tháºt lắm chuyện nham hiểm gian trá khiến cho ngÆ°á»i ta khó mà đỠphòng biết được. Nếu bữa nay không có Lôi Phi thì mình khó mà tránh được thủ Ä‘oạn đê hèn của bá»n chúng.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n nhắm mắt giả vá» bị mê rồi.
Ngá»c Chiêu giÆ¡ cao ngá»n lá»a lên coi mắt Lý hà n Thu và Lôi Phi rồi châm và o cây đèn cầy trên bà n.
Bá»—ng nghe ngoà i cá»a có tiếng Ä‘Ã n ông há»i:
- Chiêu cô nÆ°Æ¡ng! Ãã xong chÆ°a?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Xong cả rồi!
Thị Ä‘Æ°a tay ra mở cá»a. Má»™t đại hán mình mặc võ phục Ä‘en, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm thủng thẳng bÆ°á»›c và o.
Lý hà n Thu mở hé mắt ra nhìn thì thấy ngÆ°á»i má»›i đến đó là gã áo xanh đã xuất hiện trên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng.
Ngá»c Chiêu chuyển Ä‘á»™ng mục quang ngó Lôi Phi và Lý hà n Thu má»™t cái rồi quay lại há»i ngÆ°á»i áo Ä‘en:
- Bá»n chúng là nhân váºt thế nà o?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp:
- Hiện giá» chÆ°a rõ lai lịch bá»n chúng.
Rồi gã rảo bước tiến lại bên mình Lý hà n Thu.
Lý hà n Thu tuy nhắm mắt nhưng cũng phát giác gã kia đi tới trước mặt. Chà ng nghĩ bụng:
- Nếu gã Ä‘iểm huyệt mình thì tháºt là phiá»n phức lắm đây.
Bá»—ng nghe Ngá»c Chiêu nói:
- Anh chà ng há» TrÆ°Æ¡ng nà y tháºt thà lắm, bất tất phải là m cho y phải chịu khổ sở.
Gã áo đen đáp:
- Trong lòng tại hạ rất hoà i nghi má»™t Ä‘iá»u.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ãiá»u gì?
Gã áo đen đáp:
- Tại hạ chắc mặt hai gã nà y đã đồ thuốc dịch dung.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Tại sao chúng phải thay đổi sắc mặt?
Gã áo đen đáp:
- Thằng cha há» Ãiá»n bá» ra hạt minh châu. Ãó chÃnh là bảo váºt trong ná»™i cung quý giá vô cùng.
Gã đánh cắp được bảo váºt tại hoà ng cung tất không phải là nhân váºt thông thÆ°á»ng.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Váºy gã là ngÆ°á»i trong hoà ng cung hay sao?
Gã áo đen đáp:
- Nếu gã không phải trong hoà ng cung thì tất phải là tay độc hà nh đại đạo nổi danh trong võ lâm. Vì thế mà mà chúng ta phải tra xét xem chúng có thay đổi sắc mặt không?...
Gã ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Tại hạ còn được tin đệ nhất thần châu Lôi Phi đã đến Kim Lăng nhÆ°ng mấy bữa nay, không là m sao tìm ra tông tÃch hắn đâu.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ngươi hoà i nghi gã là Lôi Phi chăng?
Gã áo đen đáp:
- ChÆ°a biết có đúng không, có Ä‘iá»u chúng ta phải Ä‘á» phòng cẩn tháºn.
hết: Hồi 34, xem tiếp: Hồi 3
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 35
Quyên Nhi lại xuất hiện đưa tin
[B]
Lý Hà n Thu tá»±a lÆ°ng và o vách, giả vá» bị mê, chà ng nghe rõ câu chuyện đối đáp giữa hai ngÆ°á»i. Ãồng thá»i chà ng ngấm ngầm quyết định:
- Nếu Ngá»c Chiêu và gã áo Ä‘en ra tay Ä‘iểm huyệt thì láºp tức ta phải phản kháng.
Bá»—ng nghe Ngá»c Chiêu nói:
- Hai gã nà y là ngÆ°á»i võ lâm thì nhất định không sai rồi. Có Ä‘iá»u lúc nà y chúng ta không nên để ná»™i tình Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng hoà n toà n tiết lá»™. Váºy việc đối phó vá»›i hai gã nà y cần phải mau lẹ và bà máºt.
Gã áo đen nói:
- Biện pháp tốt nhất là giết chúng để bịt miệng.
Ngá»c Chiêu nói:
- Ãừng giết vá»™i. Hãy Ä‘iểm huyệt chúng rồi tìm cách Ä‘Æ°a và o PhÆ°Æ¡ng gia đại viện. Hiện giá» chúng ta chÆ°a rõ lai lịch chúng mà vá»™i giết ngay thì là hà nh Ä‘á»™ng khinh suất.
Gã áo Ä‘en vâng lá»i vung tay phải lên định Ä‘iểm huyệt Kim tỉnh trên vai bên trái Lý Hà n Thu.
TrÆ°á»›c tình thế bắt buá»™c, Lý Hà n Thu không thể giả vá» nữa. Chà ng nghiêng ngÆ°á»i Ä‘i tránh đòn của gã áo Ä‘en. Ãồng thá»i Ä‘á»™t nhiên xoay tay nắm lấy cổ tay gã. Gã áo Ä‘en không ngá» Lý Hà n Thu giả vá» trúng Ä‘á»™c. Chà ng ra tay rất thần tốc gã không kịp Ä‘á» phòng bị chà ng nắm được.
Lý Hà n Thu vừa ra chiêu đã nắm được đối phÆ°Æ¡ng. Chà ng liá»n đứng thẳng ngÆ°á»i lên.
Ngá»c Chiêu giáºt mình kinh hãi nói:
- Úi chà ! Các hạ quả nhiên là chân nhân không lộ bản tướng.
Thị nghiêng ngÆ°á»i Ä‘i phóng chưởng đánh tá»›i.
Lý Hà n Thu bóp mạnh tay phải. Láºp tức gã áo Ä‘en tê chồn má»™t ná»a mình, không sao kháng cá»± được nữa. Ãồng thá»i chà ng vung tay trái tiếp đòn đánh của Ngá»c Chiêu. Hai chưởng đụng nhau báºt lên tiếng "sầm" rùng rợn.
Ngá»c Chiêu không ngá» Lý Hà n Thu võ công cao cÆ°á»ng đến thế. Tay phải chà ng kiá»m chế gã áo Ä‘en mà tay trái vẫn đón được chưởng lá»±c của thị. Bất giác thị thá»™n mặt ra.
Ngá»c Chiêu vừa vung chưởng phản kháng vừa lạnh lùng há»i:
- Các hạ là ai?
Lý Hà n Thu không trả lá»i và o câu há»i. Chà ng nói:
- Thủ Ä‘oạn của cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đáo để tháºt!
Tay phải chà ng buông gã áo đen ra. Chà ng sỠdụng cả hai tay đáng theo thế liên hoà n, mỗi chiêu một mãnh liệt hơn.
Ngá»c Chiêu bị Lý Hà n Thu uy hiếp mãnh liệt, không còn sức để phản kÃch nữa.
Lý Hà n Thu muốn đánh cho mau lẹ. Chà ng định trong vòng chiêu phải Ä‘iểm huyệt xong. Nà o ngá» võ công của Ngá»c Chiêu cÅ©ng lợi hại vô cùng. Chà ng đã liên công mÆ°á»i mấy chiêu mà chÆ°a sao Ä‘iểm huyệt được đối phÆ°Æ¡ng. Miệng chà ng lẩm bẩm:
- Con nha đầu nà y bản lĩnh không vừa!
Bỗng nghe Lôi Phi cất tiếng lạnh lùng:
- Có biết há»™i vụ má»›i là tay tuấn kiệt. Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng! Nếu còn đánh nữa tất phải bị thÆ°Æ¡ng. Sao bằng đình thủ là hÆ¡n.
Ngá»c Chiêu đã bị Lý Hà n Thu uy hiếp không còn sức phản kÃch. Bây giá» thị nghe Lôi Phi nói váºy trong lòng lại cà ng xao xuyến, bất giác ngoảnh đầu nhìn lại.
Giữa lúc thị quay đầu, tinh thần bị phân tán. Lý Hà n Thu thừa cơ điểm trúng huyệt đạo thị.
Lôi Phi vẫy tay tắt nến đi rồi nói:
- Chúng ta phải đi cho lẹ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãi đâu bây giá»?
Lôi Phi đáp:
- Ãi vá» thuyá»n nhá». Chá»— đó kể ra cÅ©ng nguy hiểm lắm, song so vá»›i nÆ¡i khác tÆ°Æ¡ng đối an toà n hÆ¡n.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng và gã áo Ä‘en thì sao?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ Ä‘em Ngá»c Chiêu vá» thuyá»n, còn gã áo Ä‘en thì để tiểu huynh xá» trÃ.
Y cúi xuống cõng gã áo đen lên rồi nói:
- Chúng ta chia Ä‘Æ°á»ng ra Ä‘i rồi quanh vá» thuyá»n nhá». Lý đệ cõng Ngá»c Chiêu Ä‘i.
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng:
- Cái đó... cái đó...
Lôi Phi ngắt lá»i:
- NgÆ°á»i võ lâm không thể gò bó trong lá»… phép thông thÆ°á»ng huống hồ chi bây giá» thá»i cÆ¡ cấp bách. Lý đệ cõng Ngá»c Chiêu.
Lý Hà n Thu không sao được đà nh cõng thị lên lưng.
- Ãi lẹ lên! Nếu phát giác ra có ngÆ°á»i theo dõi thì phải hạ Ä‘á»™c thủ ngay mà hạ sát kẻ theo mình, hay Ãt ra là chạy cho thoát thân.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ nhớ rồi.
Chà ng tung mình nhảy ra ngoà i cá»a sổ. Nhá» bóng đêm chà ng chạy lẹ vá» thuyá»n.
Lý Hà n Thu đợi trong khoảng thá»i gian ăn xong bữa cÆ¡m. Lôi Phi má»›i láºt Ä‘áºt vá» tá»›i. Tay y cầm má»™t cái bá»c.
Lý Hà n Thu liếc mắt nhìn cái bá»c rồi há»i:
- Cái gì thế?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Hai bá»™ quần áo giả trang ngÆ°á»i chà i lÆ°á»›i. Sáng mai chúng ta đổi là m ngÆ° ông.
Lý Hà n Thu há»i:
- Con thuyá»n nhá» nà y dà i bất quá hai trượng, rá»™ng không đầy sáu thÆ°á»›c thì để Ngá»c Chiêu và o đâu?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Tiểu huynh sẽ có cách.
Y Ä‘Æ°a tay khẽ Ä‘áºp và o mÅ©i Ngá»c Chiêu há»i:
- Cô ta chưa tỉnh lại ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ chưa giải khai huyệt đạo cho thị.
Lôi Phi nói:
- Hãy giải khai váºn huyệt cho tỉnh và điểm huyệt tứ chi cho thị hết cá» Ä‘á»™ng. Tiểu huynh muốn há»i thị mấy câu.
Lý Hà n Thu hà nh Ä‘á»™ng theo lá»i bạn, giải khai váºn huyệt cho Ngá»c Chiêu.
Lôi Phi lạnh lùng cất tiếng:
- Bá»n tại hạ không muốn sát hại cô nÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng nếu cô không chịu hợp tác, bắt buá»™c tại hạ phải ra tay thì đó là hà nh Ä‘á»™ng bất đắc dÄ©.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ãây là đâu?
Lôi Phi đáp:
- Ãây cÅ©ng ở trên sông Tân Hoà i, cách Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng không đầy hai dặm.
Ngá»c Chiêu cháºm rãi há»i:
- Ãại gia muốn há»i gì?
Lôi Phi không trả lá»i há»i lại:
- Có phải trong mình cô nương đem theo lưỡi dao truy thủ?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ãúng thế.
Lôi Phi nói:
- Lưỡi dao truy thủ đó hiện giỠđã đón tiếp huyệt mạch môn gã áo đen.
Ngá»c Chiêu sá»ng sốt há»i:
- Thực thế ư?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ không nói dối ai bao giá».
Ngá»c Chiêu há»i:
- Thi thể hiện giỠở đâu.
- Tại hạ đã đem gã và o trong Hội Võ Quán.
Ngá»c Chiêu giáºt mình kinh hãi há»i:
- Sao? Ngươi đưa gã và o Hội Võ Quán ư?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Trên huyệt mạch môn gã còn cắm lưỡi truy thủ của cô nÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu nghe bạn nói mà chấn Ä‘á»™ng tâm thần. Chà ng tá»± há»i:
- Y lấy lưỡi truy thủ trong ngÆ°á»i Ngá»c Chiêu từ lúc nà o mà sao ta chẳng biết gì hết? Y Ä‘em thi thể gã áo Ä‘en và o Há»™i Võ Quán để là m gì?
Bá»—ng nghe Ngá»c Chiêu thở dà i:
- Thủ Ä‘oạn của Ãiá»n đại gia tháºt là ác Ä‘á»™c.
Lôi Phi nói:
- Nếu mà bá»n tại hạ mà lá»t và o tay cô nÆ°Æ¡ng, bị phải thuốc mê ngã lăn ra, thì chắc lúc nà y còn phải chịu Ä‘au khổ gấp mÆ°á»i cách đối xá» của tại hạ vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Sao Ãiá»n đại gia không giết phứt tiện thiếp Ä‘i cho rồi?
Lôi Phi đáp:
- Vì bá»n tại hạ nháºn thấy cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a phải ngÆ°á»i chìm đắm đã sâu, còn có thể cứu vá»›t được.
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i lạt há»i:
- Các vị muốn lợi dụng tiện thiếp để nói rõ nội tình phải không?
Lôi Phi đáp:
- Nếu cô nương chịu hợp tác thì còn gì nói nữa!
Ngá»c Chiêu lắc đầu đáp:
- Các vị muốn dùng hình cụ khốc liệt nà o thì cứ việc mà dùng. Bắt đầu từ giỠtiện thiếp không nói thêm một câu nà o nữa.
Ãoạn thị nhắm mắt lại.
Lôi Phi thủng thẳng nói:
- NgÆ°á»i đồng bạn của cô nÆ°Æ¡ng trong mình hãy còn cắm lưỡi dao truy thủ thì bất luáºn gã có bị cô nÆ°Æ¡ng gia hại hay không, cô cÅ©ng khó lòng giải thÃch vá»›i bá»n há» cho rõ được.
Ngá»c Chiêu dÆ°á»ng nhÆ° đã có chủ ý, thị nhắm hai mắt, lặng yên không nói gì.
Lôi Phi gằn giá»ng:
- Cô nÆ°Æ¡ng quáºt cÆ°á»ng lắm!
Ngá»c Chiêu vẫn nhắm mắt nằm yên không nói ná»a lá»i.
Lôi Phi khẽ ho một tiếng rồi nói tiếp:
- Bất luáºn cô nÆ°Æ¡ng bình tÄ©nh đến đâu hay dùng cách nà o để kháng cá»±, những cái đó Ä‘á»u không quan trá»ng. Tại hạ có mấy Ä‘iểm cần nói cho cô nÆ°Æ¡ng biết.
Ngá»c Chiêu vẫn nhắm mắt, lá» Ä‘i nhÆ° không nghe tiếng.
Lôi Phi cau mà y nói tiếp:
- Lúc nà y cô nÆ°Æ¡ng vẫn là địch nhân của bá»n tại hạ. Ãã là địch nhân thì chẳng còn gì thÆ°Æ¡ng tiếc. Nếu cô nÆ°Æ¡ng cố bắt buá»™c thì bá»n tại hạ bất cứ lúc nà o cÅ©ng giết cô được.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn Ngá»c Chiêu thấy vẻ mặt thị vẫn thản nhiên dÆ°á»ng nhÆ° chẳng để ý đến lá»i hăm dá»a của Lôi Phi.
Lôi Phi nói tiếp:
- Bá»n tại hạ đã nói rõ rồi. Cô nÆ°Æ¡ng đừng có thái Ä‘á»™ nà o là tùy ý cô.
Y kéo Lý Hà n Thu ra đầu thuyá»n bá» mặc Ngá»c Chiêu nằm đó.
Một đêm lặng lẽ trôi. Sáng hôm sau Lôi Phi và Lý Hà n Thu đã cải trang là m dân chà i lưới.
Lý Hà n Thu Ä‘em lÆ°á»›i cá và nhiá»u đồ dùng xếp đống ngay bên mình Ngá»c Chiêu Ä‘á» phòng khi có Ä‘á»™ng là đẩy đống ngÆ° cụ lấp ngÆ°á»i thị Ä‘i.
Lôi Phi đẩy con thuyá»n nhá» và o bá» chá»— vắng vẻ rồi nói:
- Lý đệ! Lý đệ trông coi thị, tiểu huynh lên bỠxem tình hình.
Lý Hà n Thu nghÄ© tá»›i trÆ°á»›c tình cảnh nà y bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể xảy ra chuyện nguy hiểm, liá»n há»i:
- Nếu xảy ra biến cố thì chúng ta gặp nhau bằng cách nà o?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Cho đến lúc nà y chúng ta vẫn chÆ°a bị địch nhân nghi ngá». Tiểu huynh nghÄ© rằng ngoại trừ biến cố đặc biệt còn không có chi đáng ngại. Vạn nhất gặp biến thì sáng mai chúng ta gặp nhau trong tòa tiểu miếu.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ hy vá»ng không xảy ra chuyện gì, nhÆ°ng mình cÅ©ng nên phòng bị.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i khẽ nói:
- Nếu Lý đệ dùng biện pháp thuyết phục được Ngá»c Chiêu hợp tác vá»›i chúng ta thì thị giúp chúng ta được rất nhiá»u việc.
Lý Hà n Thu lắc đầu nói:
- Chắc tiểu đệ không là m được.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ cứ thỠcoi!
Lý Hà n Thu Ä‘i và o khoang thuyá»n lấy cần câu ra ngồi giả vá» câu cá má»™t lúc. Sau chà ng Ä‘i và o khoang thuyá»n há»i:
- Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng! Cô nÆ°Æ¡ng dùng chút Ä‘iểm tâm nhé!
Ngá»c Chiêu quả nhiên có tÃnh cÆ°Æ¡ng nghị ngÆ°á»i thÆ°á»ng không thể bì kịp. Từ ná»a đêm hôm qua đến sáng hôm nay Lý Hà n Thu chÆ°a thấy thị mở mắt ra lần nà o. Bây giá» thị vẫn lá» Ä‘i nhÆ° không nghe tiếng nằm thẳng cẳng nhÆ° xác chết.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Tại hạ ngồi ngoà i đầu thuyá»n câu cá. Nếu cô nÆ°Æ¡ng muốn ăn muốn uống thì cứ kêu lên má»™t tiếng là tại hạ và o ngay.
Ngá»c Chiêu vẫn nhắm mắt không nói ná»a lá»i.
Lý Hà n Thu cÅ©ng bá» mặc thị ra ngồi đầu thuyá»n buông câu. Chà ng mặc áo tÆ¡i, đầu Ä‘á»™i nón Ä‘an. Ai trông bá» ngoà i cÅ©ng tưởng là ngÆ° ông ngồi thản nhiên vô sá»± mà thá»±c ra chà ng ngấm ngầm để ý đến tình trạng biến hóa chung quanh.
Ná»a ngà y lặng lẽ trôi. Chà ng chá» cho đến giữa trÆ°a vẫn chẳng thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Ngá»c Chiêu nằm trong thuyá»n thủy chung vẫn không lên tiếng.
Vầng thái dÆ°Æ¡ng lên đến giữa trá»i. Ãnh nắng nhÆ° thiêu nhÆ° đốt. Trên sông Tần Hoà i yên lặng nhÆ° tá». Trên bá» sông Ä‘Æ°á»ng ngang ngõ dá»c giao nhau cÅ©ng chẳng thấy má»™t ngÆ°á»i khách bá»™ hà nh.
Lý Hà n Thu từ từ bÆ°á»›c và o khoang thuyá»n ngó thị má»™t cái rồi thở dà i há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng bị Ä‘iểm huyệt không hà nh Ä‘á»™ng được mà lại chẳng ăn uống gì thì chống chá»i được bao lâu?
Ngá»c Chiêu mở mắt ra nhìn Lý Hà n Thu rồi há»i lại:
- Ãá»i ngÆ°á»i trong vòng trăm năm rút cục vẫn là cái chết. Chết bao giá» thì chết có khác gì nhau?
Lý Hà n Thu tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Thế là cóc đã mở miệng rồi!
Ngá»c Chiêu tức giáºn nói:
- NgÆ°Æ¡i tháºt là tệ hại!
Lý Hà n Thu thở phà o một cái rồi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng nhịn từ hôm qua đến trÆ°a hôm nay thủy chung không nói má»™t lá»i. Công phu nhẫn nại nà y thá»±c khiến cho tại hạ kÃnh phục vô cùng!
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Có phải cô nÆ°Æ¡ng không chịu nói năng, ăn uống là sợ lỡ lá»i là m tiết lá»™ Ä‘iá»u bà ẩn trong lòng, nên tuyệt thá»±c để tá»± váºn?
Ngá»c Chiêu lạnh lùng há»i lại:
- Nếu đúng thế thì sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- NhÆ° váºy tại hạ không há»i những Ä‘iá»u bà ẩn trong lòng cô nÆ°Æ¡ng nữa thì cô nÆ°Æ¡ng khá»i tuyệt thá»±c để tá»± tá».
Ngá»c Chiêu há»i:
- Trương đại gia nói thiệt chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Dĩ nhiên tại hạ nói thực.
Ngá»c Chiêu bá»—ng la lên:
- Lạ quá!
Lý Hà n Thu không hiểu chuyện gì, sá»ng sốt há»i:
- Ãiá»u chi lạ quá?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp bị bắt không có chút năng lá»±c nà o để kháng cá»± thì nhứt thiết tùy các vị phát lạc thế nà o cÅ©ng phải chịu, cả đến việc bắt tiện thiếp cung xÆ°ng những Ä‘iá»u bà ẩn trong lòng cÅ©ng váºy. Hà tất phải đối đãi vá»›i tiện thiếp?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Chẳng đối đãi nhÆ° váºy thì là m thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Dùng trá»ng hình bắt buá»™c phải cung xÆ°ng.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i mát nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng không phải là hạng ngÆ°á»i tà n ác, tưởng chẳng nên dùng trá»ng hình khảo đả.
Ngá»c Chiêu Ä‘Æ°a mắt nhìn Lý Hà n Thu rồi há»i:
- Các vị là những nhân váºt thế nà o?
Lý Hà n Thu tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ không há»i lai lịch cô nÆ°Æ¡ng. Váºy hay hÆ¡n hết là cô nÆ°Æ¡ng đừng há»i há» tên tại hạ.
Ngá»c Chiêu nói:
- Trương đại gia nói nghe có vẻ công bằng lắm.
Lý Hà n Thu múc một chén nước trong bưng lại nói:
- Cô nương suốt đêm không ăn uống gì tưởng bây giỠnên uống một chén nước cầm hơi.
Ngá»c Chiêu thá»±c tình khát khô cổ há»ng, nhÆ°ng thị vẫn kiên trì đáp:
- Tiện thiếp không cần uống.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cô nương bị điểm huyệt ở tứ chi, chắc đầu cổ còn cỠđộng được?
Ngá»c Chiêu quay mặt lại. Không hiểu nà ng nghÄ© sao lại thò đầu ra uống hết chén nÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu đặt chén xuống thủng thẳng nói:
- Cô nương hãy nghỉ ngơi một lúc để tại hạ đi thổi cơm nấu canh cho cô dùng.
Ngá»c Chiêu hững há» nói:
- Không cần đâu!
Lý Hà n Thu nói:
- Bá»n tại hạ không có ý là m hại cô nÆ°Æ¡ng mong rằng giữ gìn thân thể.
Ngá»c Chiêu nói:
- TrÆ°Æ¡ng đại gia là ngÆ°á»i rất thể tất, nhÆ°ng tiện thiếp nói cho đại gia hay đối vá»›i tiện thiếp bất cứ phÆ°Æ¡ng pháp nà o cÅ©ng chẳng ăn thua, đại gia đừng có hy vá»ng dò há»i ở miệng tiện thiếp má»™t chút tin tức nà o hết.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng đừng hiểu lầm. Tại hạ không có ý nhÆ° váºy đâu.
Ngá»c Chiêu nói:
- Trá»i sinh đại gia là ngÆ°á»i hữu tình, đối xá» vá»›i phái nữ má»™t cách biệt đãi.
Lý Hà n Thu lắc đầu nói:
- Không phải thế đâu. Tại hạ biết mình đối xỠvới cô nương thế nà y cũng quá tệ, nên trong lòng rất áy náy.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ãại gia đối xá» vá»›i Ä‘Ã n bà con gái đặc biệt tá» tế phải không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Có thể nói nhÆ° váºy.
Ngá»c Chiêu lại há»i:
- NhÆ°ng chỉ vá»›i ngÆ°á»i đẹp thôi chứ?
Lý Hà n Thu liếc mắt nhìn Ngá»c Chiêu má»™t lúc rồi đáp:
- Ãẹp hay xấu tại hạ không nghÄ© đến.
Ngá»c Chiêu nói:
- Nếu váºy thì đại gia đúng là má»™t ngÆ°á»i quân tá» chân chÃnh.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãiá»u nà y tại hạ tưởng không cần phúc đáp cô nÆ°Æ¡ng.
Ngá»c Chiêu quay mặt Ä‘i thở dà i nói:
- Tuy đại gia là ngÆ°á»i quân tá», nhÆ°ng bá»n tiện thiếp lại đứng vá» láºp trÆ°á»ng kẻ địch.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i ruồi nói:
- Tại hạ cũng biết thế, nhưng không cừu địch mãnh liệt như cô nương.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp đã nói rồi, bây giá» có nói thêm mấy câu nữa cÅ©ng váºy thôi.
Thị ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Tiện thiếp có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo nhÆ°ng chÆ°a hiểu các hạ có vui lòng trả lá»i không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ cần biết cô nÆ°Æ¡ng muốn há»i Ä‘iá»u chi?
Ngá»c Chiêu nói:
- Dĩ nhiên là việc liên quan đến bản thân tiện thiếp.
Lý Hà n Thu nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng cứ việc há»i Ä‘i!
Ngá»c Chiêu:
- Các vị giữ tiện thiếp ở đây, giết đã không giết, tha cũng không tha, định xỠtrà thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng chứng minh được rằng sau khi bá»n tại hạ buông tha, cô nÆ°Æ¡ng đừng dấn mình và o trong chốn thị phi nà y nữa thì tại hạ xin tha láºp tức.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp bị các vị bắt sống đem vỠđây ngoà i miệng lưỡi ra biết lấy gì để chứng minh.
Lý Hà n Thu toan trả lá»i thì Ä‘á»™t nhiên nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng nhẹ dÆ°á»ng nhÆ° có ngÆ°á»i nhảy xuống thuyá»n. Chà ng toan đẩy đống chà i lÆ°á»›i để che lấp Ngá»c Chiêu Ä‘i nhÆ°ng lại ngá» là Lôi Phi trở vá».
Lý Hà n Thu còn Ä‘ang do dá»± thì ngÆ°á»i má»›i đến đã xuất hiện trÆ°á»›c cá»a khoang thuyá»n. NgÆ°á»i nà y mình mặc áo lam, mà y thanh mắt sáng, nét mặt quen thuá»™c nhÆ°ng chà ng không nhá»› được đã gặp ở đâu.
NgÆ°á»i má»›i đến nhìn Lý Hà n Thu chắp tay và o rồi cất bÆ°á»›c tiến và o khoang thuyá»n tÆ°Æ¡i cÆ°á»i há»i:
- Huynh đà i quên tại hạ rồi ư?
Lý Hà n Thu sá»±c nhá»› ra thanh âm nà y rất giống Quyên nhi. Chà ng liá»n há»i.
- NgÆ°á»i là Quyên...
NgÆ°á»i má»›i đến dÆ°á»ng nhÆ° sợ Lý Hà n Thu nói rõ thân pháºn mình vá»™i ngắt lá»i:
- Tiểu đệ đêm qua đã gặp huynh đà i một lần.
Lý Hà n Thu nhá»› tá»›i đêm qua chà ng Ä‘ang Ä‘i vá»›i Ngá»c Chiêu thì gặp má»™t ngÆ°á»i mặc áo trÆ°á»ng bà o, té ra là nà ng đổi nam trang. Nà ng đến Ä‘á»… tìm mình không hiểu có dụng ý gì?
Lý Hà n Thu vừa xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng vừa cất tiếng há»i:
- Phải rồi! Quyên huynh! Bây giá» Quyên huynh tìm đến đây có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Quyên nhi cÆ°á»i đáp:
- Chả có chuyện gì quan hệ, chỉ đến thăm huynh đà i một chút mà thôi.
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế.
Quyên nhi khẽ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Theo chá»— tiểu đệ biết thì con thuyá»n đánh cá của huynh Ä‘Ã i dÆ°á»ng nhÆ° bị ngÆ°á»i dòm dá».
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Có chuyện đó ư?
Quyên nhi gáºt đầu lại há»i:
- Huynh đà i không tin chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãược Quyên huynh quan tâm đến, tiểu đệ cảm kÃch vô cùng!
Quyên nhi nói:
- Và o khoảng mặt trá»i lặn hôm nay bá»n há» sẽ Ä‘i kiểm tra các thuyá»n chà i, huynh đệ liệu mà ứng biến. Tiểu đệ xin cáo biệt đây!
Dứt lá»i, Quyên nhi chắp tay vái chà o rồi trở gót nhảy lên bá».
Lý Hà n Thu muốn lưu Quyên nhi lại một lúc, nhưng chà ng biết nà ng là gái cải dạng nam trang, nên không bỠmở miệng.
Quyên nhi đến má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, ra Ä‘i cÅ©ng láºt Ä‘áºt chỉ trong chá»›p mắt đã không thấy bóng nà ng đâu nữa.
Ngá»c Chiêu hắng giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- NgÆ°á»i má»›i đến là ai váºy?
- Y là ngÆ°á»i bạn của tại hạ.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Bạn thâm giao chứ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chỉ quen biết mà thôi, chÆ°a đáng gá»i là thâm giao.
Ngá»c Chiêu lại há»i:
- Y là đà n ông hay đà n bà ?
Lý Hà n Thu không ngá» bị thị há»i câu nà y, bất giác chà ng thá»™n mặt ra há»i lại:
- Theo nháºn xét của cô nÆ°Æ¡ng thì thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp xem chừng y là gái giả trai.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i nói:
- Tại hạ tưởng cái đó không quan hệ.
Ngá»c Chiêu tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Coi các hạ bá» ngoà i có vẻ trung háºu mà bá» trong gian trá khôn lÆ°á»ng.
Lý Hà n Thu không trả lá»i Ngá»c Chiêu, chà ng nghÄ© thầm trong bụng:
- Sao Quyên nhi lại biết mình ở trên thuyá»n nhá» nà y, huống chi mình đã cải trang thay đổi bá»™ mặt, chẳng lẽ nà ng ngấm ngầm ám thị bá»n mình? Không hiểu nà ng tá»›i đây có mục Ä‘Ãch gì? Nà ng trÆ°á»›c ở nhà Quân Trung Phụng, sau chạy sang nhà PhÆ°Æ¡ng Tú Ä‘á»u can tâm là m tỳ nữ cho ngÆ°á»i, thì bên trong hẳn có chuyện mÆ°u đồ.
Last edited by kedatinh1974; 21-07-2008 at 06:26 AM.
|
22-07-2008, 12:32 AM
|
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
Thất Tuyệt Ma Kiếm ( Ngá»a Long Sinh ) : hồi 40
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 36
Ngá»c Chiêu Bà y Kế Thoát vòng vây
Nét mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Quyên nhi vẫn lẩn quẩn trong đầu óc Lý Hà n Thu không sao xóa nhòa được bất giác chà ng nổi tÃnh hiếu kỳ rất mãnh liệt.
Bá»—ng nghe Ngá»c Chiêu lạnh lùng há»i:
- NgÆ°á»i đó nói và o lúc mặt trá»i lặn hôm nay có ngÆ°á»i đến Ä‘iá»u ra con thuyá»n nhá» nà y các hạ có tin không?
Lý Hà n Thu bị câu há»i của Ngá»c Chiêu cắt đứt luồng tÆ° tưởng, chà ng quay lại nhìn Ngá»c chiêu nói:
- Theo ý tại hạ thì chắc y nói đúng.
Ngá»c Chiêu nghe giá»ng lưỡi chà ng dÆ°á»ng nhÆ° bà n việc vá»›i mình không có ý gì nghi ngại thì cÆ°á»i thầm há»i.
- Các hạ muốn thỉnh giáo tiện thiếp chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng cùng phe vá»›i bá»n há» thì dÄ© nhiên hiểu há» rõ hÆ¡n.
Ngá»c Chiêu há»i:
- DÆ°á»ng nhÆ° các hạ không có chủ kiến gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không hẳn thế. Theo ý kiến tại hạ thì việc ngÆ°á»i đồng đạo bị lưỡi truy thủ của cô nÆ°Æ¡ng đâm chết mà thi thể y lại Ä‘Æ°a và o trong Há»™i Võ Quán trở nên rất trá»ng đại, vì thế tại hạ nghÄ© rằng bá»n há» phải có kế hoạch hà nh Ä‘á»™ng đại quy mô. Dù bá»n há» không nghi ngá» chiếc thuyá»n nhá» nà y, nhÆ°ng có thể tiện dịp há» cÅ©ng lùng xét.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Bây giỠcác hạ định chuẩn bị thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hiện giá» chÆ°a cần đến chuyện ứng biến, chá» Ãiá»n huynh trở vá» rồi sẽ thÆ°Æ¡ng nghị.
Ngá»c Chiêu nói:
- Y không phải há» Ãiá»n mà các hạ cÅ©ng không phải há» TrÆ°Æ¡ng. Cả hai vị Ä‘á»u dùng há» giả.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i đáp:
- Ãúng thế! Bá»n tại hạ Ä‘á»u dùng há» giả cả cái tên Ngá»c Chiêu của cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là tên giả.
Ngá»c Chiêu nói:
- Có thể con thuyá»n nà y hiện giá» Ä‘ang ở dÆ°á»›i con mắt giám thị của bá»n há».
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Cô nương nói phải đó
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i lạt nói:
- Các hạ là ngÆ°á»i rất trầm tÄ©nh.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ trải sóng gió đã nhiá»u nên dù có bị há» nhát cÅ©ng chẳng cần hoang mang.
Ngá»c Chiêu nói:
- Các hạ lại còn có tÃnh rất tá»± nhiên nữa.
Lý Hà n Thu nhìn cằm chặp và o mặt Ngá»c Chiêu nói:
- Bá»n há» mà tìm lên thuyá»n nà y thì dÄ© nhiên khó lòng tránh khá»i má»™t cuá»™c ác đấu. Khi đó tại hạ e rằng khó lòng bảo vệ được cô nÆ°Æ¡ng.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Chắc các hạ giết tiện thiếp trước?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không phải thế!
Ãá»™t nhiên bóng ngÆ°á»i thấp thoáng! Lôi Phi đã nhảy và o khoang thuyá»n.
Lý Hà n Thu há»i ngay:
- Tình hình bên ngoà i thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Rắc rối lắm! Ãêm qua đã xảy ra mấy phen xung Ä‘á»™t. Số ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng khá nhiá»u.
Lý Hà n Thu há»i tiếp:
- Ãá»u là bá»n ngÆ°á»i ấy cả phải không?
Lôi Phi đáp:
- Hay ở chỗ không ai bộc lộ thân thế. HỠcứ hồ đồ đánh nhau rồi chết một cách hồ đồ.
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Tại sao thế?
Lôi Phi đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° ai cÅ©ng ngăn ngừa đối phÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu nói:
- Thế thì tháºt là kỳ!
Lôi Phi nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Tình trạng cô nương đây thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Khá nhiá»u rồi! NhÆ°ng chúng ta phải dá»i cô sá»›m Ä‘i là hay.
Lôi Phi há»i:
- Tại sao váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Con thuyá»n nhá» của chúng ta dÆ°á»ng nhÆ° đã bị ngÆ°á»i theo dõi. Vạn nhất xảy biến cố gì mà để cô ở trong thuyá»n nà y thì e rằng có Ä‘iá»u không ổn.
Lôi Phi há»i:
- Ông bạn má»›i phong thanh nhÆ° váºy hay là đã nhìn thấy triệu chứng gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Có ngÆ°á»i cảnh cáo mà cÅ©ng là má»™t phần xét Ä‘oán. Con thuyá»n của chúng ta rất có thể bị ngÆ°á»i giám thị.
Lôi Phi Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Ông bạn chuẩn bị dá»i cô nÆ°Æ¡ng nà y Ä‘i đâu?
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i lại:
- Nếu chúng ta buông tha cô liệu có ảnh hưởng gì đến đại cuộc không?
Lôi Phi ngÆ¡ ngác há»i lại:
- Ông bạn đã hứa lá»i buông tha cô nÆ°Æ¡ng rồi Æ°?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Nếu buông tha mà không phÆ°Æ¡ng hại đến đại cuá»™c...
Lôi Phi cÆ°á»i mát há»i:
- Ông bạn đã nháºn ra má»™t Ä‘iá»u chÆ°a?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Ãiá»u gì?
Lôi Phi đáp:
- Má»™t Ä‘iá»u có quan hệ đến thân thế Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Quan hệ thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Nếu tại hạ quan sát không lầm thì Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng có thể do cô đứng chủ.
Lý Hà n Thu Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngá»c Chiêu nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Bất luáºn cô có tin hay không, tại hạ muốn Ä‘em những lá»i chân tháºt nói rõ.
Ngá»c Chiêu nói:
- Hay lắm! Các hạ nói đi.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i mát nói:
- Bá»n tại hạ không có ý gia hại cô nÆ°Æ¡ng mà chỉ muốn cô nÆ°Æ¡ng đừng trợ lá»±c Giang Nam Song Hiệp. Tại hạ cÅ©ng không muốn há»i lai lịch cô nÆ°Æ¡ng nữa chỉ cần cô nÆ°Æ¡ng Æ°ng thuáºn dá»i khá»i Kim Lăng trong má»™t thá»i gian sáu tháng
Ngá»c Chiêu trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
- Binh bất yếm trá! Cà ng man trá cà ng tốt. Tiện thiếp có thể giả vá» Æ°ng thuáºn lá»i các hạ, nhÆ°ng tiện thiếp cÅ©ng không muốn lừa gạt các hạ.
Lôi Phi không nhịn được báºt cÆ°á»i nói:
- Hay lắm! Các vị nói chuyện nghe có vẻ thân máºt lắm.
Lý Hà n Thu nghiêm nét mặt há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng nói váºy thì ra không hợp tác vá»›i Giang Nam Song Hiệp không được hay sao?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp cũng chẳng ưa gì Gian Nam Song Hiệp nhưng không tự chủ được.
Lý Hà n Thu há»i:
- NhÆ° váºy là cô nÆ°Æ¡ng bức bách tại hạ phải thù nghịch rồi còn gì?
Ngá»c Chiêu nói:
- Cái đó là tùy các hạ. Tiện thiếp không yêu cầu Ä‘iá»u gì mà cÅ©ng không thể nói thêm được nữa.
Lôi Phi cÆ°á»i mát nói:
- Ông bạn bất tất phải há»i nhiá»u nữa. Việc khẩn yếu lúc nà y là chúng ta phải nghÄ© kế ngá»± địch...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Theo chá»— tiểu huynh thì hiện giá» tại thà nh Kim Lăng khó mà kiếm được nÆ¡i nà o tÄ©nh mịch, trừ phi chúng ta kịp thá»i dá»i bá» Kim Lăng. Há»™i Võ Quán mở cuá»™c anh hùng đại há»™i tá»›i nÆ¡i rồi. Anh hùng thiên hạ kéo đến Kim Lăng má»—i ngà y má»™t đông.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu bá»n há» chỉ đến đây tham dá»± cuá»™c anh hùng đại há»™i thì cÅ©ng chẳng là m cho trong thà nh thêm rối loạn mà còn thu được kết qủa trấn áp nhân tâm.
Lôi Phi lắc đầu nói:
- Ông bạn nói nghe cÅ©ng có lý, nhÆ°ng tình thế không còn cách nà o ngăn ngừa được. Theo chá»— tiểu huynh biết thì có rất nhiá»u cao thủ võ lâm và dÆ°á»ng nhÆ° há» Ä‘á»u thay đổi dạng. Mục Ä‘Ãch hỠđến đây tá»±a hồ không phải tham gia anh hùng đại há»™i mà hiển nhiên có cuá»™c mÆ°u đồ khác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bá»n há» mÆ°u đồ chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãó là những cách váºn Ä‘á»™ng ngấm ngầm hiện giá» chÆ°a Ä‘iá»u tra được rõ.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i:
- Chẳng lẽ những cuá»™c loạn Ä‘á»™ng nà y Ä‘á»u có liên quan đến Ãinh Bá»™i trong ngôi hoà ng từ kia?
Tuy chà ng nghỉ váºy nhÆ°ng không nói ra.
Lôi Phi đảo mắt nhìn Ngá»c Chiêu nói:
- Tại hạ có má»™t Ä‘iá»u muốn nói vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp đã bị bắt sống lại bị điểm huyệt dù muốn dù không muốn nghe thì cũng phải nghe.
Lôi Phi lạnh lùng nói:
- Tại hạ chẳng phải là ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c mà cô nÆ°Æ¡ng lại bức bách thái quá tại hạ Ä‘Ã nh hạ Ä‘á»™c thủ.
Ngá»c Chiêu Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi không nói Ä‘iá»u gì nữa.
Lôi Phi lại nói tiếp:
- Thi thể đồng bạn của cô nÆ°Æ¡ng tại hạ đã Ä‘Æ°a và o trong Há»™i Võ Quán nhÆ°ng không có phản ứng gì trá»ng đại. Bữa nay Há»™i Võ Quán vẫn đầy tá»u khách mà không ai bà n tán đến chuyện đêm qua.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Cái đó liên quan gì đến tiện thiếp?
Lôi Phi đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng tháºt là ngÆ°á»i trầm tÄ©nh.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp
- Cái đó chứng tá» Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng, Há»™i Võ Quán và Giang Nam Song Hiệp đã liên kết máºt thiết vá»›i nhau, che những Ä‘iá»u xấu cho nhau và những hà nh Ä‘á»™ng gian trá.
Ngá»c Chiêu Ä‘Æ°a mục quang hết ngó Lôi Phi lại ngó Lý Hà n Thu rồi nói:
- Dù các vị đoán trúng nhưng có nói ra cũng chẳng ai tin.
Lôi Phi cháºm rãi nói:
- Lúc nà y tại hạ cÅ©ng không cần ngÆ°á»i ta tin tưởng mình nhÆ°ng rồi má»™t ngà y kia há» sẽ biết rõ.
Chà ng đưa mắt ngó Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Ông bạn, chúng ta mau dá»i khá»i thuyá»n nà y. Chỉ còn Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng là khó xá» trÃ.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu chúng ta giết cô thì hơi quá đáng.
Lôi Phi nói:
- Mà tha cô lại cà ng nguy hiểm hơn.
Lý Hà n Thu đột nhiên giơ tay lên vuốt mặt để lộ chân tướng rồi nghiêm trang nói:
- Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng! Cô nÆ°Æ¡ng hãy ghi nhá»› lấy tÆ°á»›ng mạo tại hạ. Oan có đầu nợ có chủ. Rồi đây cô muốn báo thù thì cứ việc tìm Lý Hà n Thu nà y.
Chà ng huy Ä‘á»™ng hai tay giải khai huyệt đạo cho Ngá»c Chiêu.
Ngá»c Chiêu từ từ đứng lên nhìn kỹ Lý Hà n Thu rồi cÆ°á»i nói:
- Các hạ anh tuấn là m xúc Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Bây giá» cô có thể Ä‘i được rồi. Cô trở vá» Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng hay dá»i khá»i Kim Lăng để trở vá» nguyên quán là tùy ý cô.
Ngá»c Chiêu từ từ đứng dáºy nói:
- Cái Æ¡n phóng thÃch nà y tiện thiếp có ngà y báo đáp.
Rồi thị cất bÆ°á»›c ra khá»i khoang thuyá»n.
Lôi Phi nhìn Ngá»c Chiêu lặng lẽ không nói gì. Hiển nhiên y không thá»a mãn vá» hà nh Ä‘á»™ng của Lý Hà n Thu nhÆ°ng cÅ©ng không lên tiếng ngăn cản.
Bá»—ng thấy Ngá»c Chiêu ra khá»i khoang thuyá»n Ä‘á»™t nhiên lại quay trở vá».
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Sao cô nương còn trở lại?
Ngá»c Chiêu vẻ mặt nghiêm nghị đáp:
- PhÃa ngoà i chiếc thuyá»n nà y đã có ngÆ°á»i giám thị các vị rồi đó.
Lôi Phi sá»ng sốt há»i:
- Có chuyện đó ư?
Rồi y cất bÆ°á»›c ra ngoà i khoang thuyá»n.
Ngá»c Chiêu vá»™i nói:
- Ãiá»n đại gia chá»› nên hấp tấp.
Lôi Phi dừng bÆ°á»›c lại há»i:
- Chuyện gì váºy
Ngá»c Chiêu đáp:
- Trong khoang thuyá»n có cá»a sổ nhá». Các hạ mở hé mà trông ra ngoà i.
Lôi Phi nghe lá»i mở rèm che cá»a sổ nhìn ra quả nhiên thấy má»™t chiếc thuyá»n nhẹ Ä‘áºu ngoà i sáu bảy trượng. Trên thuyá»n có cắm cá». Má»™t lão già áo xanh râu bạc thái Ä‘á»™ rất ung dung nhà n nhã.
PhÃa sau lão già nà y má»™t ngÆ°á»i thủy thủ đầu Ä‘á»™i nón trúc ngồi ở đằng lái.
Lôi Phi khẽ chau mà y há»i:
- Có phải chiếc thuyá»n kia không?
Ngá»c Chiêu gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế! Ngó chiếc thuyá»n nhá» kia, tiện thiếp chắc chung quanh đây Ä‘á»u có bố trÃ.
Lúc Lôi Phi lên thuyá»n chÆ°a thấy con thuyá»n đó, y cho là cô nói đúng.
Ngá»c Chiêu nói tiếp
- Thuyá»n nà y đã bị theo dõi từ trÆ°á»›c, có Ä‘iá»u các vị chÆ°a biết mà thôi.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãến xảy cuá»™c ác đấu là cùng. Ta chẳng biết đâu mà lo nhiá»u được.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp không hiểu hai vị mượn con thuyá»n nhá» nà y ở đây có tác dụng gì? Nếu muốn giấu kÃn hà nh tung thì bây giá» chẳng nên ra tay.
Lôi Phi đảo mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Theo ý cô nương thì sao?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Cách đây ngoà i hai dặm có má»™t khu rừng lau rá»™ng chừng má»™t mẫu. NÆ¡i đó rất nhiá»u thuyá»n chà i. Bây giá» chÃnh gặp lúc bắt tôm cá. Theo ý tiện thiếp nếu mình trà trá»™n và o đó được thì may ra tránh khá»i con mắt theo dõi của há».
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- à kiến của cô nương rất hay. Chúng ta thỠqua đó coi.
Y đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Lý đệ! Hay hơn hết là Lý đệ cải trang như trước đừng để bộc lộ chân tướng.
Lý Hà n Thu tưởng đến Giang Nam Song Hiệp đã nháºn biết mình nếu để chúng nhìn rõ chân tÆ°á»›ng tất chúng Ä‘iá»u Ä‘á»™ng bao nhiêu cao thủ vây bắt hay truy sát. Việc cải trang để giấu chân tÆ°á»›ng là cần.
Chà ng nghỉ váºy rồi không trả lá»i, đổ thuốc dịch dung lên mặt.
Lôi Phi sắp sá»a đồ chà i lÆ°á»›i rồi há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng có nháºn biết những ngÆ°á»i đó không?
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp không biết nhÆ°ng dám nói chắc là những ngÆ°á»i theo dõi các vị.
Lôi Phi chỉnh đốn y phục rồi nói:
- Nếu bên rừng lau kia mà có mai phục thì có khác gì Ä‘em thân và o miệng cá»p.
Ngá»c Chiêu nói:
- Nếu các hạ không tin tiện thiếp thì đừng đi nữa.
Lôi Phi không trả lá»i, ra ngoà i khoang thuyá»n cầm chèo bÆ¡i Ä‘i.
Ngá»c Chiêu nhìn Lý Hà n Thu bôi thuốc thay đổi sắc mặt rồi cÆ°á»i nói:
- Thuyá»n mình trà trá»™n và o giữa đám thuyá»n chà i rồi sẽ tìm cách chuồn và o rừng lau. Sau đó bá» thuyá»n lên bá»™ .
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn cô nÆ°Æ¡ng thì sao? Bá»n tại hạ để cô ở lại trong thuyá»n.
Ngá»c Chiêu ngắt lá»i:
- Ãiá»n đại hiệp nói rất đúng. Phải giữ bà máºt má»›i được an toà n.
Lý Hà n Thu Ä‘Æ°a cặp mắt lạnh lùng nhìn Ngá»c Chiêu muốn nói lại thôi.
Ngá»c Chiêu Ä‘Æ°a tay lên vuốt mái tóc rồi nói:
- Trong lòng TrÆ°Æ¡ng đại gia dÆ°á»ng nhÆ° không phục. NhÆ°ng sá»± tháºt là thế đó. Bất luáºn võ công đại gia cao cÆ°á»ng đến đâu cÅ©ng không chống chá»i được vá»›i số rất đông cao thủ tụ táºp ở đây. Dù các vị có tấm thân đúc bằng thép thì cÅ©ng chỉ là hai ngÆ°á»i.
Lý Hà n Thu hững hỠnói:
- Ãa tạ cô nÆ°Æ¡ng có lá»i chỉ giáo.
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i mát nói:
- Xem chừng đại gia là ngÆ°á»i rất quáºt cÆ°á»ng.
Lý Hà n Thu cháºm rãi đáp:
- Tại hạ nguyện chỉ muốn kiếm Gian Nam Song Hiệp, không ngỠlúc nà y lại bị lôi cuốn và o hoà n cảnh khác.
Ngá»c Chiêu nói:
- Thế cÅ©ng đủ rồi. Giang Nam Song Hiệp là nhân váºt chủ yếu trong khu vá»±c nà y đó.
Lý Hà n Thu không nói gì nữa. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn ra mặt nÆ°á»›c ngoà i thuyá»n ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
Ngá»c Chiêu trầm giá»ng nói:
- Xem chừng giữa TrÆ°Æ¡ng đại gia và Giang Nam Song Hiệp có má»™t mối cừu háºn sâu xa.
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Mối thù giết chẳng Ä‘á»™i trá»i chung thì còn thù nà o sâu hÆ¡n được?
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i ruồi há»i:
- Tiện thiếp có má»™t lá»i chẳng hiểu có nên nói hay không?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Ãiá»u gì?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Nói ra sợ mang tiếng là má»›i quen biết mà đã nhiá»u lá»i. Tình thế Kim Lăng hiện giỠđã sắp xảy cuá»™c đại biến kinh thiên Ä‘á»™ng địa. Giang Nam Song Hiệp vì việc bảo vệ cho mình đã thi hà nh hết các thủ Ä‘oạn gây nên má»™t trÆ°á»ng phong ba dữ dá»™i và đã huy Ä‘á»™ng rất nhiá»u ngÆ°á»i. Có ngÆ°á»i hữu tâm mà cÅ©ng nhiá»u ngÆ°á»i bị lôi cuốn và o trÆ°á»ng thị phi nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- NgÆ°á»i hữu tâm là thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ba chữ "ngÆ°á»i hữu tâm" bao hà m ý nghÄ©a rất rá»™ng tiện thiếp khó mà giải thÃch cho rõ được.
Thị trầm ngâm một lúc rồi tiếp:
- Nói má»™t cách khác thì có ngÆ°á»i mượn gió bẻ măng để cầu tÆ° dục. Có ngÆ°á»i nhân cÆ¡ há»™i nà y Ä‘á»n Æ¡n trả oán. Lại có ngÆ°á»i mượn cÆ¡ há»™i nà y để tìm ra nguồn gốc sá»± há»—n loạn trên chốn giang hồ. Ngoà i ra thiếu chi kẻ thừa cÆ¡ nÆ°á»›c đục buông câu, lại lắm ngÆ°á»i đến tham dá»± để coi má»™t trÆ°á»ng náo nhiệt.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nghe giá»ng lÆ°á»i cô nÆ°Æ¡ng thì dÆ°á»ng nhu cô quen biết Giang Nam Song Hiệp nhiá»u lắm.
Ngá»c Chiêu đáp:
- Má»›i gặp mặt mấy lần chÆ°a thể gá»i là quen biết được.
Bổng nghe Lôi Phi lên tiếng:
- Phải cẩn tháºn đấy.
Lý Hà n Thu muốn mở cá»a sổ ra coi thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng mái chèo bÆ¡i rất gấp vá»ng lại.
Má»™t con thuyá»n nhẹ lÆ°á»›t qua rất mau.
Lý Hà n Thu thấy trên khoang thuyá»n nà y có cặp mắt lấp loáng sáng nhÆ° Ä‘iện chá»›p để ý nhìn lại.
Vì thuyá»n lÆ°á»›t qua quá lẹ mà nét mặt ngÆ°á»i kia lại ẩn hiện trong cá»a sổ, chà ng chỉ ngó thấy cặp mắt mà thôi.
Má»™t Ä‘iá»u không ai ngá» tá»›i là chiếc khoái thuyá»n vụt qua bên con thuyá»n nhá» nà y rồi Ä‘i tuốt không quay lại nữa.
Lý Hà n Thu ngoảnh đầu nhìn lại thấy Ngá»c Chiêu mở lÆ°á»›i cá từ từ Ä‘i ra, thị há»i:
- Trên khoang thuyá»n kia có nhân váºt nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ chỉ thấy cặp mắt loang loáng chứ chưa nhìn rỠmặt.
Ngá»c Chiêu thò tay mở cá»a sổ ra coi thì thấy chiếc khoái thuyá»n đả vượt ra ngoà i mÆ°á»i trượng. Thị nói:
- Tiện thiếp chắc hỠchưa nhìn thấy mình.
Ãang lúc nói chuyện thì chiếc thuyá»n nhỠđã tiến và o rừng lau.
Con thuyá»n nhá» xuyên qua đám lau mà đi gần tá»›i bá» thì dừng lại.
Lôi Phi thủng thẳng bÆ°á»›c và o trong thuyá»n cởi áo chà i ra há»i:
- Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng! Cô ở lại trong thuyá»n nà y được không?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Nếu tiện thiếp cùng Ä‘i vá»›i hai vị thì chỉ trong vòng năm dặm là có ngÆ°á»i cản trở ngay.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» bá»n tại hạ hai ngÆ°á»i ra Ä‘i chÆ°a chắc đã bình yên.
Ngá»c Chiêu nói:
- Ãại hiệp nói cÅ©ng có lý, nhÆ°ng Ãt ra là các vị bá»›t được má»™t phần trở lá»±c.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Huynh đệ! Chúng ta đi thôi!
Ngá»c Chiêu nói:
- Khoan đã! Tiện thiếp còn có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u chi?
Ngá»c Chiêu há»i:
- Có phải đại hiệp là Thần Thâu Lôi Phi không?
Lôi Phi cÆ°á»i ruồi há»i lại:
- Theo nháºn xét của cô nÆ°Æ¡ng thì sao?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp chắc đúng thì phải.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Váºy cứ kể là đúng Ä‘i!
Ngá»c Chiêu vẫy tay nói:
- Hai vị lên Ä‘Æ°á»ng cho trân trá»ng, tiện thiếp không tiá»…n chân nữa.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu bỠhết quần áo chà i lại, nhảy lên bỠrồi sóng vai mà đi.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Không ngá» chúng ta lại bá» con thuyá»n đó. Nếu tiểu đệ Ä‘á»™c ác má»™t chút thì đã giết Ngá»c Chiêu.
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Chuyện nà y không liên quan gì đến Ngá»c Chiêu. Dù không có thị chúng ta cÅ©ng phải dá»i khởi chá»— nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Tình thế biến ảo không lÆ°á»ng. TrÆ°á»›c tiểu huynh chÆ°a tiên liệu đến chuyện phải thiên Ä‘i nÆ¡i tạm trú.
Lôi Phi ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Hiện giá» những nhân váºt võ lâm trong thà nh Kim Lăng số đông là đang truy tầm má»™t váºt gì. Vì thế mà tình trạng rối beng. Há»™i Võ Quán kia cùng Giang Nam Song Hiệp cÅ©ng có chuyện mÆ°u đồ rất gấp.
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 37
Cuộc mưu đồ tranh đoạt linh chi
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Không chừng vụ nầy có liên quan đến cả Quyên nhi và Ãinh Bá»™i.
Chà ng liá»n há»i Lôi Phi:
- Bá»n há» tìm kiếm váºt gì?
Lôi Phi đáp:
- Hiện giỠchưa biết rõ được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những nhân váºt võ lâm hiện diện trong thà nh Kim Lăng có biết ná»™i vụ nầy không?
Lôi Phi đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° Giang Nam Song Hiệp và Há»™i Võ Quán chủ đã hiểu ná»™i vụ Ãt nhiá»u...
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Vụ nầy có liên quan đến ngôi hoang từ hẳn không sai rồi.
Bỗng nghe Lôi Phi nói tiếp:
- Còn những ngÆ°á»i khác đến tham dá»± dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a hiểu vẩn Ä‘ang dò xét.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh căn cứ và o đâu mà bảo Giang Nam Song Hiệp cùng Hội Võ Quán chủ đã biết nội tình?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh quan sát tình thế thì hiện giá» bên há» tá»±a hồ cố ý bà y ra nghi tráºn để dẫn dụ ngÆ°á»i ta Ä‘i và o Ä‘Æ°á»ng rẽ.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ còn có chỗ chưa hiểu.
Lôi Phi há»i lại:
- VỠphương diện gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Giang Nam Song Hiệp và Hội Võ Quán chủ đã biết nội tình sao còn chỠkhông chịu hạ thủ.
Lá»™i Phi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Há» không dám cá» Ä‘á»™ng gì ngay vì há» sợ hà nh Ä‘á»™ng hấp tấp sẽ thúc đẩy những tay cao thủ mấy phe khác và o tình trạng bất lợi cho há». Tóm lại phe ná» phe kia giằng co nhau khiến cho trong thà nh Kim Lăng bá» ngoà i vẫn bình tÄ©nh.
Lý Hà n Thu há»i:
Killah74 typed Thất Tuyệt Ma Kiếm 43 - Lôi huynh nên tìm cho hiểu rõ bá»n há» truy tầm váºt gì.
Lôi Phi đáp:
- Cái đó tiểu huynh chÆ°a thể phán Ä‘oán được. Có Ä‘iá»u nhất định là má»™t váºt rất trân quà quan hệ đến nhân váºt võ lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠchúng ta nên đi đâu?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó tiểu huynh không thể trả lá»i ngay được. Chúng ta cứ Ä‘i rồi sẽ liệu.
Bá»—ng Lôi Phi hạ thấp giá»ng xuống nói:
- Có ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i đó. Chúng ta ăn nói phải cẩn tháºn má»™t chút.
Hai ngÆ°á»i ngá»ng đầu trông ra thì thấy ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i mình mặc võ phục, lÆ°ng giắt Ä‘Æ¡n Ä‘ao. Hắn phưỡn ngá»±c, ngẩng đầu oai vệ tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lôi Phi kéo Lý Hà n Thu tránh sang má»™t bên để nhÆ°á»ng lối Ä‘i.
Ãại hán kia lÆ°á»›t qua hai ngÆ°á»i Ä‘i thẳng xuống bá» sông.
Lôi phi Ä‘ang tiến vá» hÆ°á»›ng chÃnh Nam, Ä‘á»™t nhiên ngoắt sang phÃa Tây Nam mà đi.
Lý Hà n Thu biết y đã rất lịch duyệt lại có tà i liệu việc, chà ng không thể bì kịp được, nên không há»i gì cả cứ lầm lÅ©i theo sau.
Lôi Phi Ä‘i thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng rá»™ng quanh vá» tá»›i trÆ°á»›c cá»a má»™t nhà khách sạn nhá» thì dừng bÆ°á»›c lại. Y khẽ bảo Lý Hà n Thu.
- Lý đệ! Lý đệ chịu khuất tất một chút nhé.
Lý Hà n Thu đáp:
- Hà tất Lôi huynh còn khách sáo!
Lôi Phi tiến và o khách sạn đi thẳng tới một căn phòng chái hiên nhỠhẹp.
Lúc nà y mặt trá»i chÆ°a lặn. Cảnh váºt trong phòng còn thấy rõ rà ng. Trong phòng má»™t lão già mình mặc áo lụa chân Ä‘i già y Ä‘an gục xuống bà n mà ngủ.
Hai ngÆ°á»i tiến và o phòng lão cÅ©ng không biết.
Lôi Phi tiến lại hai bước chắp tay nói:
- Tiểu đệ là Lôi Phi xin tham kiến Hồng huynh.
NgÆ°á»i kia không ngẩn đầu lên tá»±a hồ chÆ°a nghe Lôi Phi.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Thằng cha nà y là m phách dữ!
Bá»—ng thấy Lôi Phi chau mà y há»i:
- Hồng huynh bị thương rồi hay sao?
Lão già từ từ ngẩng mặt lên ngó Lôi Phi khẻ gáºt đầu, rồi lại gục xuống bà n mà ngủ.
Lôi Phi vẻ mặt hoang mang há»i tiếp:
- Hồng huynh! ThÆ°Æ¡ng thế nặng lắm không, để tiểu đệ Ä‘iá»u trị cho?
Lão kia vẫn gục mặt xuống bà n khẽ lắc đầu.
Lý Hà n Thu rất lấy là m kỳ, tá»± há»i:
- Lão nầy đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng sao không ngồi ngay ngắn Ä‘iá»u dưỡng mà lại gục xuống bà n? Chẳng hiểu lão có dụng ý gì không?
Bổng thấy Lôi Phi khẽ vẫy tay mặt, nói nhá»:
- Huynh đệ! Chúng ta ngồi nghỉ đây một chút.
Lý Hà n Thu trong lòng bao mối nghi ngá» nhÆ°ng chà ng cố nhẫn nại không há»i.
Tòa khách sạn nà y nhá» bé, phòng khách trá» rất hẹp. Trong phòng đặt má»™t cái bà n cây và má»™t cái ghế tre và kê má»™t cái giÆ°á»ng gá»—. Chỉ có bấy nhiêu đồ đã cháºt nÃch không còn chá»— hở để xoay ngÆ°á»i má»™t cách dá»… dà ng.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu Ä‘Ã nh ngồi xuống chiếc giÆ°á»ng gá»—.
Sau khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m lão kia má»›i đứng lên đảo mắt nhìn Lôi Phi và Lý Hà n Thu nói:
- Phiá»n hai vị chá» lâu quá nhỉ?
Lôi Phi lá»™ vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng há»i:
- Thương thế Hồng huynh ra sao?
Lão kia đáp:
- Không sao đâu. Tại hạ uống thuốc và nghỉ một lúc rồi bây giỠđã khá lắm.
Lão đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Vị nầy là ai? Sao không giới thiệu cho tại hạ biết?
Lôi Phi trỠvà o Lý Hà n Thu đáp:
- Y là Lý Hà n Thu, có lẽ Hồng huynh chÆ°a biết tên y. NhÆ°ng nói đến phụ thân y thì nhất định Hồng huynh hiểu ngay. Y chÃnh là Lý công tá» con trai của Thái Cá»±c Kiếm Lý Thanh Trần.
Lão kia chắp tay nói:
- Té ra là Lý đại hiệp công tá». Huynh đệ là Hồng Bất Phát.
Lý Hà n Thu không hiểu Hồng Bất Phát là nhân váºt thế nà o nhÆ°ng chà ng thấy Lôi Phi tá» vẻ rất tôn kÃnh lão, vá»™i chắp tay đáp:
- Té ra Hồng lão tiá»n bối! Mai đây vãn bối mong được tiá»n bối chỉ giáo cho.
Hồng Bất Phát nói:
- Không dám! Không dám! Phải chăng Lý huynh đệ là truyá»n nhân vá» môn Thất Tuyệt Ma Kiếm?
Lý Hà n Thu sá»ng sốt há»i:
- Sao lão nà y cÅ©ng biết mình là truyá»n nhân vá» Thất Tuyệt Ma Kiếm?
Chà ng đáp:
- Vãn bối được ân sÆ° rủ lòng thÆ°Æ¡ng thu là m đồ đệ nhÆ°ng mình trà hiển tà i sÆ¡, tuy được danh sÆ° chỉ giáo mà tiến bá»™ rất tầm thÆ°á»ng.
Hồng Bất Phát tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Kiếm thuáºt của Lý thế huynh đã đến má»±c cao diệu hÆ¡n Ä‘á»i, huynh đệ đã được nghe ngÆ°á»i ta nói nhiá»u rồi.
Lão đưa mắt nhìn Lôi Phi nói tiếp:
- Lôi đệ đến đây vừa may. Mấy bữa nay trong thà nh Kim Lăng đang âm ỷ một cuộc biến hóa rất lớn.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Tiểu đệ biết rồi. Hai phái lá»›n Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng bị lôi cuốn và o trong trÆ°á»ng phân tranh nầy...
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Võ công của Hồng huynh cao thâm tuyệt đỉnh không hiểu bị thương vỠtay ai?
Hồng Bất Phát mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ chÆ°a nhìn thấy mặt ngÆ°á»i đó, má»›i suy Ä‘oán mà thôi.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i thầm trong bụng:
- Chà ! Lão bị thương vỠtay ai mà cũng không biết.
Hồng Bất Phát nói tiếp:
- May ở chá»— tại hạ bị thÆ°Æ¡ng không nặng lắm. Bây giỠđã bình phục rồi. Chẳng cần thâm cứu chuyện nhá» má»n nầy ná»a. Có Ä‘iá»u hiện nay trong thà nh Kim Lăng Ä‘ang nổi lên những là n sóng ngấm ngầm tá»±a hồ đổ xô cả và o má»™t chá»—.
Lão ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Lôi huynh biết những ám ký của các môn phái khắp thiên hạ chắc là đã dò la được nhiá»u tin túc vá» những ám khà đó?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế!
Hồng Bất Phát vá»™i há»i:
- Lôi huynh đã tra ra nội vụ chưa?
Lôi Phi khẽ thở dà i đáp:
- Tiểu đệ má»›i biết bá»n há» dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang tranh Ä‘oạt má»™t váºt, song chÆ°a biết là váºt gì? Vì những ám ký của các môn phái Ä‘á»u không chỉ rõ.
Hồng Bất Phát nói:
- Ãúng thế! Những ngÆ°á»i các môn phái lá»›n đến tham dá»± tuy rất nhiá»u, song chỉ có má»™t số rất Ãt là hiểu rõ mục Ä‘Ãch. Há» giữ bà máºt trong lòng mà chỉ huy các bá»™ hạ hà nh Ä‘á»™ng.
Lôi Phi há»i:
- Hồng huynh chắc đã biết tại sao há» lại giữ bà máºt?
Hồng Bất Phát đáp:
- DÄ© nhiên tại hạ nói cho Lôi huynh hay, bất tất phải há»i vá»™i.
Lão dừng lại một chút rồi tiếp:
- Có má»™t Ä‘iá»u rất khó hiểu là trong các môn phái thÆ°á»ng xảy ra chuyện xung Ä‘á»™t. Có lúc há» chiến đấu ná»a vá»i rồi dừng tay rút lui. Có khi hỠđấu đến xảy chuyện thÆ°Æ¡ng vong.
Lôi Phi nói:
- HỠđã có chuyện mÆ°u đồ thì khó lòng tránh khá»i những cuá»™c tranh chấp.
Hồng Bất Phát lạnh lùng nói:
- Nếu chỉ giản dị nhÆ° váºy thì đã không thà nh vấn Ä‘á».
Lôi Phi lại há»i:
- Những điểm nà o phức tạp?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tại hạ bà máºt Ä‘iá»u tra thấy má»—i lần các môn phái lá»›n xảy ra chuyện xung Ä‘á»™t Ä‘iá»u do trung gian có ngÆ°á»i ngấm ngầm bà y đặt dẫn dụ thà nh cuá»™c va chạm rồi há» lén lút rút lui.
Lôi Phi cÆ°á»i mát nói:
- Những cái đó tiểu đệ đã phát giác ra trong ám ký của hỠrồi. Nhưng...
Hồng Bất Phát há»i ngay:
- Nhưng là m sao?
Lôi Phi đáp:
- Cho đến bây giá» tiểu đệ còn chÆ°a biết các môn phái tranh Ä‘oạt gì mà há» Ä‘á»u không ra mặt Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh mà lại cải trang thay đổi sắc mặt để ngấm ngầm tranh Ä‘oạt. Cả hai môn phái lá»›n Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đây hà nh Ä‘á»™ng quang minh chÃnh đại, mà lần nầy cÅ©ng không để bá»™c lá»™ thân thế.
Hồng Bất Phát trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Vì hỠkhông thể bộc lộ được.
Lôi Phi há»i:
- Tại sao váºy?
Hồng Bất Phát đáp:
- Vì có ba nguyên nhân. Má»™t là váºt nầy quá trân quÃ. Hai là không ai muốn tiết lá»™ ra. Ba là há» chỉ nghe đồn không có cách nà o chứng thá»±c được váºt đó. Ba nguyên nhân nầy gây nên cuá»™c tranh đấu ngấm ngầm là nhÆ° váºy.
Lôi Phi nói:
- Có má»™t Ä‘iá»u khiến cho tiểu đệ rất xấu hổ, mong Hồng huynh chỉ giáo.
Hồng Bất Phát há»i:
- Ãiá»u gì?
Lôi Phi đáp:
- Cho đến bây giá» tiểu đệ vẫn chÆ°a hay há» tranh Ä‘oạt váºt gì?
Hồng huynh có thể cho biết được chăng?
Hồng Bất Phát đáp:
- Nghe nói là một cây linh chi đã thà nh hình. Nhưng hiện tại chưa thể chứng minh được.
Lôi Phi ngạc nhiên há»i:
- Cây linh chi thà nh hình ư?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phải rồi! Nếu là váºt thông thÆ°á»ng thì sao lại khiến cho bao nhiêu ngÆ°á»i kéo tá»›i đây để ngấm ngầm tranh già nh nhau?
Lôi Phi lắc đầu nói:
- Nếu câu nầy không phải do miệng Hồng huynh nói ra thì tiểu đệ tháºt là khó tin quá.
Hồng Bất Phát cÆ°á»i mát nói:
- Ãó là tại hạ má»›i nghe đồn, còn trúng hay tráºt thì chÆ°a dám bảo đảm.
Lôi Phi nói:
- Cây linh chi thÆ°á»ng sinh trưởng ở nÆ¡i thủy tú sÆ¡n kỳ. Nó cần linh khà của trá»i đất mà thà nh hình. Linh chi đã chá»n khu vá»±c mà sinh trưởng thì sao há» lại kéo đến thà nh Kinh Lăng là má»™t nÆ¡i rất đông ngÆ°á»i nầy?
Hồng Bất Phát trầm ngâm một chút rồi nói:
- Lá»i đồn còn có má»™t Ä‘oạn khiến ngÆ°á»i nghe khó mà tin được.
Lôi phi nói:
- Nếu Hồng huynh không tiếc lá»i thì nói cho tiểu đệ nghe.
Hồng Bất Phát nói:
- NgÆ°á»i ta đồn cây linh chi thà nh hình kia nguyên trÆ°á»›c sinh trưởng ở núi Võ Di có ngÆ°á»i hái thuốc phát giác liá»n đánh cả gốc rá»… Ä‘em vá» Kim Lăng. NgÆ°á»i hái thuốc dùng nhiá»u Ä‘iá»u bá»c lại cho cây linh chi khá»i biến hình rồi Ä‘em vỠđây.
Lôi Phi nói:
- Té ra là thế!
Hồng Bất Phát nói:
- NgÆ°á»i hái thuốc kia Ä‘em cây linh chi thà nh hình vỠđây rồi phát giác ra sau má»™t phen lặn lá»™i Ä‘Æ°á»ng xa, cây linh chi gầy còm Ä‘i, phần công hiệu bị giảm sút nhiá»u. Y liá»n Ä‘em trồng lại, lấy nÆ°á»›c sông TrÆ°á»ng Giang mà tÆ°á»›i để bồi dưỡng cho nó.
Lôi Phi há»i:
- Y trồng lại sống được không?
Hồng Bất Phát nói:
- Nghe nói ngÆ°á»i hái thuốc lúc trồng cây linh chi đã chôn những váºt cấm chế chung quanh để bản chất nó không thoát Ä‘i mất.
Lão nói tới đó độc nhiên dừng lại.
Lôi Phi không nhịn được há»i ngay:
- Rồi sao nữa?
Hồng Bất Phát đáp:
- VỠsau ra sao thì không nghe thấy ai nói tới.
Lôi Phi há»i:
- Bao nhiêu nhân váºt võ lâm chỉ nghe đồn má»™t thiên cố sá»± mà tụ táºp tại thà nh Kim Lăng để tìm kiếm linh chi hay sao?
Hồng Bất Phát đáp:
- Lá»i đồn nầy không biết đã có từ mấy năm rồi.
Lôi Phi há»i:
- Tại sao đến nay má»›i có nhiá»u nhân váºt võ lâm kéo vá» thà nh Kim Lăng?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cái đó là lá»i đồn khác.
Lôi Phi há»i:
- Nhưng chắc nó cũng liên quan đến cây linh chi phải không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãúng thế! HỠđồn cây linh chi bị tổn thÆ°Æ¡ng nguyên khà đã phục hồi và xuất hiện tại thà nh Kim Lăng. Thêm và o đó thiên cố sá»± vá» trÆ°á»›c, cả hai ấn chứng gây nên má»™t cuá»™c triệu táºp anh hùng đại há»™i ở Hôi võ quán khiến cho các lá»™ anh hùng rần rá»™ kéo vá» Kim Lăng.
Lôi Phi há»i:
- Hồng huynh đã nháºn xét vá» những lá»i đồn nầy chÆ°a?
Hồng Bất Phát đáp:
- Theo những ấn chứng thu lượm được thì lá»i đồn đó đúng đến tám phần mÆ°á»i.
Lôi Phi há»i:
- Cây linh chi hiện giỠở đâu?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãó chÃnh là vấn Ä‘á» ngÆ°á»i ta Ä‘ang tìm kiếm.
Lôi Phi nói:
- Thế là há» bá» gốc theo ngá»n. Ãáng lý phải tìm đến nhà ngÆ°á»i hái thuốc trÆ°á»›c mà há»i cho biết rõ vụ nà y hÆ° thá»±c thế nà o đã.
Hồng Bất Phát nói:
- Chá»— ngÆ°á»i hái thuốc đã Ä‘iếu tra hết rồi. Há» sục sạo cả từng ngá»n cá» gốc cây xung quanh đó mấy dặm.
Lôi Phi hói:
- Ãiá»u tra có được kết quả gì không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Không! Nghe nói ngÆ°á»i hái thuốc kia chÆ°a Ä‘em cây linh chi vá» trồng ở nhà mình mà lại trồng tại má»™t nÆ¡i bà máºt nà o khác.
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Ãinh Bá»™i có bảo mình ở đó để giữ má»™t váºt mà mình không hiểu là váºt gì? Hay là cây linh chi thà nh hình nà y?
Chà ng nghÄ© váºy rồi không nhịn lòng được cất tiếng há»i:
- Có phải cây linh chi sau khi thà nh hình là m thuốc giải được không?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Ãược lắm! Chẳng những giải chất Ä‘á»™c thông thÆ°á»ng mà còn giải được những chất kịch Ä‘á»™c...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Chà ! Những của quý kỳ lạ trên thế gian tại hạ đã biết không phải là Ãt, nhÆ°ng chÆ°a được thấy qua cây linh chi thà nh hình, hoặc cây Hà thủ Ô.
Hồng Bất Phát nói:
- Chẳng những Lôi huynh chÆ°a được thấy qua, mà trên thế gian nà y e rằng chÆ°a được mấy ngÆ°á»i thấy vì nó hiếm quá. Có khi cả trăm năm chÆ°a gặp má»™t lần. Có hiếm thế má»›i là váºt trân quý phi thÆ°á»ng.
Vì muốn coi cây sâm Dã sÆ¡n nghìn năm mà tại hạ phải lần mò và o trong ná»™i uyển chốn hoà ng cung và phải chiến đấu vá»›i bá»n thị vệ trong cung rất lâu.
Hồng Bất Phát há»i:
- Thế rồi coi được không?
Lôi Phi đáp:
- Không được. Ãại khái cây nhân sâm nà y còn quý hÆ¡n cả minh châu nên cất giấu rất ká»·. Vả lại bá»n thị vệ trong cung võ công không phải tầm thÆ°á»ng. Tại hạ thấy tình thế khó khăn Ä‘Ã nh chịu rút lui.
Hồng Bất Phát tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Lẻn và o Hoà ng cung có khi còn rước lấy cái vạ diệt tộc.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ bất quá Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ mà thôi...
Rồi y nói tiếp:
- Hồng huynh! Ãã tìm thấy ngÆ°á»i hái thuốc trồng cây linh chi chÆ°a?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tìm hà i cốt y đã thà nh tro bụi.
Lôi Phi há»i:
- Y chết rồi ư?
Hồng Bất Phát gáºt đầu đáp:
- Hắn chết đã mấy chục năm.
Lôi Phi há»i:
- Con cháu ngÆ°á»i đó đâu?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cây linh chi đã để há»a lây đến con cháu. Chúng bị rất nhiá»u nhân váºt võ lâm tra khảo để há»i cho ra cây Linh chi. Sau cả nhà nầy phải lánh nạn tá»›i nÆ¡i nà o không rõ. Hiện tại nhà y chỉ còn là má»™t chá»— hoang lÆ°Æ¡ng.
Lôi Phi và Hồng Bất Phát nói chuyện vá»›i nhau. Còn Lý Hà n Thu Ä‘i theo má»™t ý nghÄ© riêng. Chà ng tá»± há»i:
- Ãinh Bá»™i má»™t mình trú trong tóa nhà hoang từ, xem chừng mÆ°á»i phần có đến tám là liên quan đến vụ linh chi nà y. Chẳng lẽ y canh giữ chá»— đó là canh giữ cây linh chi?
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ trong lòng nhưng giấu nhẹm không nói ra miệng.
Bổng nghe Lôi Phi nói:
- Phần lá»›n các môn phái đã phái cao thủ tá»›i đây để tá» vụ nầy rất trá»ng đại.
Hồng Bất Phát gáºt đầu nói:
- Cây Linh Chi kia đã trân quý nhÆ° váºy thì dÄ© nhiên ai cÅ©ng thèm khát nhÆ°ng chá»— dụng tâm thì lại có chá»— khác nhau.
Lôi Phi há»i:
- Có những chỗ nà o khác nhau?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tá»· nhÆ° phái Thiếu Lâm giả tá»· trong chùa nầy trông thấy được cây linh chi thà nh hình thì địa vị của bản phái lại được ngÆ°á»i võ lâm kÃnh ngưỡng thêm má»™t tầng.
Lôi Phi nói:
- Phải rồi! Theo ý Hồng huynh thì tưởng cây linh chi dùng để tăng công lá»±c. Có ngÆ°á»i muốn bảo vệ váºt kỳ trân của tinh hoa trá»i đất giữ cho khá»i thÆ°Æ¡ng tổn, để nó trÆ°á»ng tốc mãi ở nhân gian.
Hồng Bất Phát nói:
- Tại hạ nghÄ© nhÆ° váºy chẳng hiểu có đúng không?
Lôi Phi nói:
- Ãt ra chúng ta đã xát định được má»™t Ä‘iá»u. Hà o kiệt các nÆ¡i kéo đến thà nh Kim Lăng gây ra má»™t là n sóng dữ xô đẩy ngấm ngầm, nhất định là có liên quan đến cây linh chi. Ãó là điá»u không sai được nữa.
Hồng Bất Phát nói:
- Có khi còn nhiá»u nguyên nhân khác, nhÆ°ng tại hạ chÆ°a phát giác ra được.
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Những Ä‘oà n thể tham dá»± và o cuá»™c tìm kiếm linh chi Ãt ra là có đến mÆ°á»i mấy tốp, mà nhân váºt lãnh đạo má»—i tốp Ä‘á»u là tay hảo thủ, chẳng những võ công cao cÆ°á»ng trà tuệ cÅ©ng hÆ¡n ngÆ°á»i nữa. Vì váºy mà những luồng sóng ngấm ngầm xô đẩy chÆ°a phát ra những thảm kịch tranh đấu giết ngÆ°á»i đại quy mô?
Hồng Bất Phát khẽ buông tiếng thở dà i nói:
- TrÆ°á»ng thảm kịch nà y không tránh khá»i được. Ãúng nhÆ° lá»i Lôi huynh nói thì các nhân váºt lãnh đạo Ä‘á»u là những nhân váºt Æ°u tú ở các môn phái lá»›n. TrÆ°á»›c khi bá»n há» tìm thấy linh chi, không chịu phà thá»±c lá»±c má»™t cách khinh xuất, nên cÅ©ng không muốn cùng ngÆ°á»i ác đấu...
Lão ngá»a mặt lên thở phà o nói tiếp:
- Còn một chuyện kỳ dị nữa khiến tại hạ không hiểu được...
Lôi Phi há»i:
- Chuyện gì?
Hồng Bất Phát đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° bên trong có má»™t lá»±c lượng rất mạnh ngăn trở và thÆ°á»ng bà y ra nghi tráºn tưởng chừng nhÆ° muốn tranh đấu liá»u mạng vá»›i các môn phái. May ra ở chá»— những nhân váºt lãnh đạo Ä‘á»u tá»± mình kiá»m chế được, nếu không tôi e rằng đã xảy ra những cuá»™c xung Ä‘á»™t đổ máu rồi.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Hồng huynh! Chắc lá»±c lượng trá»ng đại ngăn trở đó. Hồng huynh đã biết là ai rồi?
Hồng Bất Phát đáp:
- Kể ra đã tìm được má»™t chút manh mối nhÆ°ng tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta khó tin lắm.
Lôi Phi há»i:
- Ai váºy?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tại hạ cho là Há»™i Võ Quán chủ, nhÆ°ng y là nhân váºt trÆ°á»›c nay không để mình lôi cuốn và o chốn giang hồ thị phi.
Lôi Phi cÆ°á»i lạt nói:
- Y dùng bà n tay để che tai mắt quần hùng và đã lừa bịp thiên hạ nhiá»u năm rồi. bản lãnh ngÆ°á»i nà y tháºt là phi thÆ°á»ng.
Hồng Bất Phát nghiêm nghị nói:
- Võ công Hội Võ Quán chủ chắc là ghê gớm lắm.
[B]Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 38
Hội Võ Quán Chủ lủng đoạn quần hùng
Lôi Phi máy môi muốn nói nhưng đột nhiên ngừng lại.
Hồng Bất Phát nhìn chằm cháºp và o mặt y há»i:
- Lôi huynh đã có tà i phân biệt được những ám ký các môn phái khắp thiên hạ thì chắc là tình hình Kim Lăng hiện nay đã biết rõ rồi?
Lôi Phi đáp:
- Những ngÆ°á»i thủ há»™ các môn phái Ä‘á»u là hạng má»›i tuyển nên những Ä‘iá»u bà máºt Ãt tiết lá»™ ra ngoà i. Mãi hôm nay tiểu đệ má»›i nghe tin bá»n há» vì cây linh chi mà tá»›i đây.
Hồng Bất Phát khẻ thở dà i há»i:
- Váºy ra mục Ä‘Ãch của Lôi huynh tá»›i đây không phải vì cây linh chi hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Trước đây tiểu đệ không biết cả chuyện cây linh chi nữa.
Hồng Bất Phát há»i:
- Bây giá» Lôi huynh biết rồi, váºy tÃnh thế nà o đây?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu đệ chẳng có gì mà tÃnh toán.
Hồng Bất Phát tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Hiện giỠở thà nh Kim Lăng Ãt ra có đến mÆ°á»i mấy lá»±c lượng xung Ä‘á»™t. Nếu Lôi huynh chỉ có má»™t ngÆ°á»i chẳng hóa ra thế cô lá»±c bạc hay sao?
Lão đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Dù có Lý thế huynh hợp tác, tại hạ vẩn e rằng không tà i nà o có đủ thá»±c lá»±c chống đối vá»›i những lá»±c lượng cÆ°á»ng đại.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Không hiểu lão nà y nói câu đó là có dụng tâm gì?
Bổng nghe Hồng Bất Phát nói tiếp:
- Tại hạ tự tin mình là tay lỗi lạc, nhưng đối với vụ linh chi nà y...
Lão nói tới đây đột nhiên im bặt.
Lôi Phi thủng thẳng há»i:
- Hồng huynh! Phải chăng Hồng huynh cũng động lòng mưu cuộc tranh đoạt linh chi?
Hồng Bất Phát đáp:
- Lôi huynh đoán đúng đó.
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Cây linh chi thà nh hình kia không phải là váºt để thưởng ngoạn, nếu lấy được mà dùng thì có thể tăng thêm 60 năm công lá»±c trở lên.
Lôi Phi há»i:
- Linh chi công hiệu đến thế ư?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãó là tại hạ chÆ°a nói hết hiệu dụng của nó.
Lôi Phi há»i:
- Phải chăng Hồng huynh muốn thuyết phục tiểu đệ?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phải rồi! Tại hạ muốn hợp tác với Lôi huynh.
Lôi Phi đáp:
- Cách hợp tác thế nà o?
Hồng Bất Phát đáp:
- Chúng ta hiệp lá»±c mÆ°u đồ cây linh chi thà nh hình kia. Nếu lấy được rồi sẽ Ä‘em chia Ä‘á»u cho nhau mà dùng.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i quay lại ngó Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Hồng huynh! Tiểu đệ còn ông bạn nà y nữa.
Hồng Bất Phát trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu Ä‘em chia nó thà nh 3 phần thì không hiểu công hiệu ra sao? Lý thế huynh nguyện ý thì tại hạ dÄ© nhiên rất hoan nghinh má»i nháºp cuá»™c.
Lý Hà n Thu không biết trả lá»i ra sao. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi lẳng lặng không nói gì.
Lôi Phi ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi há»i:
- Hồng huynh cũng đơn phương độc mã đến Kim Lăng chăng?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ngoà i tại hạ còn hai tên đồ đệ...
Lão ngoảnh đầu nhìn Lôi Phi một cái rồi tiếp:
- Nếu ta muốn tìm ngÆ°á»i trợ lá»±c thì lát nữa sẽ triệu thêm mấy chục tay cao thủ. NhÆ°ng tại hạ không muốn cùng bá»n há» hợp tác.
Lôi Phi há»i:
- Vì không thể phân phối linh chi cho bá»n hỠđược chứ gì?
Hồng Bất Phát đáp:
- DÄ© nhiên đó là má»™t nguyên nhân rất trá»ng yếu. Còn nguyên nhân thứ hai là cuá»™c cạnh tranh nà y, võ công không phải là yếu tố quyết định, thà nh bại mà cần phải những nhân váºt trà dÅ©ng kiên toà n. Có khi trà mÆ°u cần hÆ¡n cả võ công. Tá»· nhÆ° Lôi huynh chẳng những mÆ°u trà hÆ¡n ngÆ°á»i mà vá» võ công cÅ©ng là tay cao thủ báºc nhất, vì thế mà sau khi gặp Lôi huynh tại hạ quyết định hợp tác ngay, má»›i nói cho Lôi huynh biết chá»— cÆ° trú.
Lôi Phi cÆ°á»i mát nói:
- Chà ! Ãã được Hồng huynh ân cần nhÆ° váºy, nếu tiểu đệ từ chối thì là bất cung.
Y Ä‘Æ°a mắt nhìn Lý Hà n Thu cÆ°á»i há»i:
- Lý huynh đệ nghĩ sao? Có muốn hợp tác cùng Hồng huynh đây không?
Lý Hà n Thu thấy chuyện mÆ°u đồ bảo váºt của ngÆ°á»i khác là bất chÃnh, lòng chà ng có Ä‘iá»u áy náy. Trong lúc thảng thốt chà ng không biết là m thế nà o cho phải, nên nghÄ© ngợi mải mà không trả lá»i được.
Hồng Bất Phát hắng đặng một tiếng rồi nói:
- Má»—i ngÆ°á»i có má»™t chà hÆ°á»›ng. Nếu Lý huynh nháºn thấy hà nh vi của bá»n tại hạ có Ä‘iá»u không ổn thì tùy ý. Lý huynh mà vui lòng hợp tác dÄ© nhiên bá»n tại hạ rất hoan nghênh. Bằng không muốn hợp tác, tại hạ cÅ©ng không miá»…n cưỡng.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn Lôi Phi nói:
- Lôi huynh! Tiểu đệ có má»™t Ä‘iá»u khó nói.
Lôi Phi há»i:
- Lý huynh có Ä‘iá»u chi khó nói?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Nếu cây linh chi đó hiện đã là má»™t váºt sở hữu của ngÆ°á»i khác thì cá» Ä‘á»™ng của chúng ta có nên hay không?
Lôi Phi đáp:
- Nếu mà váºt sở hữu của ngÆ°á»i mà bá»n mình mÆ°u đồ tranh Ä‘oạt thì dÄ© nhiên có Ä‘iá»u không tiện.
Hồng Bất Phát nói ngay:
- Theo chá»— tại hạ biết thì cho đến giá» phút nà y, cây linh chi kia vẫn là váºt vô chủ. DÄ© nhiên có ngÆ°á»i giảo quyệt nói bừa là váºt sở hữu của há».
Lôi Phi há»i:
- Giữa hai vấn Ä‘á» có hay không là váºt sở hữu thiệt khó mà phân biệt. NhÆ° thế nà o má»›i kể là sở hữu chủ được.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó khó nói lắm. Tá»· nhÆ° có ngÆ°á»i đã phát hiện ra cây linh chi, phái ngÆ°á»i đến coi giữ. NhÆ° váºy có phải là sở hữu chủ hay không?
Hồng Bất Phát đáp:
- NhÆ° váºy không kể là sở hữu chủ được.
Lý Hà n Thu há»i:
- TrÆ°á»ng hợp nà o má»›i là sở hữu chủ?
Hồng Bất Phát đáp:
- Nếu há» lấy được và o tay Ä‘em Ä‘i chá»— khác. Giả tá»· có ngÆ°á»i đã thấy linh chi tháºt, dÄ© nhiên há» sá»›m dá»i khá»i Kim Lăng vì hỠđã biết rõ nÆ¡i đây náo loạn vô cùng, sao còn ở lại là m chi?
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Lão nói váºy tháºt có lý. Nếu Ãinh Bá»™i quả tháºt ở ngôi hoang từ kia để giữ linh chi thì sao lại không Ä‘em nó Ä‘i nÆ¡i khác.
Hồng Bất Phát lại nói:
- Tại hạ muốn hợp tác với Lôi huynh cùng mưu lấy linh chi không phải vì tham tâm tự dục.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Hiển nhiên lão muốn đoạt linh chi để tăng gia công lực mà lại chối không vì tham tâm tư dục, chẳng lẻ lão còn có liên quan gì đến đại sự võ lâm?
Chà ng không hiểu lai lịch cùng thân thế Hồng Bất Phát, nên ráng nhịn không há»i nữa.
Lôi Phi nói:
- Hồng huynh nói váºy tiểu đệ có chá»— chÆ°a hiểu rõ lắm.
Hồng Bất Phát tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Vì cây linh chi thà nh hình kia là do tinh hoa của trá»i đất bồi dưỡng má»›i nên có những công hiệu tuyệt thế. Bất luáºn là ai lấy được, uống và o cÅ©ng tăng thêm tuổi thá». Ãối vá»›i ngÆ°á»i luyện võ được gia tăng 60 năm công lá»±c là má»™t cuá»™c thà nh tá»±u khiến ngÆ°á»i nghe phải sợ hãi. NgÆ°á»i uống nó có thần lá»±c nhÆ° váºy thì không phải là ai ai cÅ©ng bì kịp.
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Cái đó tiểu đệ đã hiểu rồi. Cây linh chi thà nh hình hà ng ngà n năm chÆ°a có má»™t lần dÄ© nhiên là váºt trân quý vô cùng. NhÆ°ng chúng ta mÆ°u đồ lấy là m của mình rồi chia nhau ăn uống, nhÆ° thế chẳng phải vì mình thì còn vì ai nữa?
Lý Hà n Thu khen thầm trong bụng:
- Hay quá! Hay quá! Tuy y có biệt hiệu là Thần Thâu, song chưa mất lòng nghĩa hiệp, khẳng khái.
Hồng Bất Phát lại lên tiếng:
- Phải rồi! Chúng ta mÆ°u đồ linh chi vì tá»± nguyện chứ bằng vì ai. NhÆ°ng chúng ta tá»± tin mình không đến ná»—i là m Ä‘iá»u tà n ác trên chốn giang hồ. Cây linh chi lá»t và o tay ngÆ°á»i tốt thì không sao. Vạn nhất bị quân thâm hiểm Ä‘á»™c ác lấy được thì chẳng những há» dùng để tăng công lá»±c cho bản thân mà còn tăng cÆ°á»ng thá»±c lá»±c là m Ä‘iá»u tà n ác. NgÆ°á»i ta ở Ä‘á»i sống được bao lâu, tranh thủ khoảng thá»i gian 60 năm là má»™t kỳ công vÄ© tÃch. Tại hạ không dám nói khoác, sau khi uống linh chi rồi láºp tức thà nh tay cao thủ báºc nhất trên thiên hạ, nói má»™t cách khác sẽ trở nên bông hoa kỳ lạ trong võ lâm. Chúng ta mà đoạt được linh chi thì Ãt nhất là chặt hết mầm mống những tên ác đức.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Lý do lão nói tuy miễn cưỡng, nhưng cũng không phải hoà n toà n vô lý.
Lôi Phi cÆ°á»i mát há»i:
- Hồng huynh! Theo nháºn xét của Hồng huynh thì vụ mÆ°u Ä‘oạt linh chi liệu có phải trải qua má»™t trÆ°á»ng ác đấu không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Dĩ nhiên là không tránh được.
Lôi Phi nói:
- Nếu không tránh khá»i cuá»™c ác đấu thì chúng ta nhất định phải má»i Lý huynh đây gia nháºp má»›i xong.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Không phải tiểu đệ tâng bốc Lý huynh đệ, vỠkinh nghiệm giang hồ y không bằng chúng ta, nhưng vỠchân lực thì cả hai chúng ta hợp lại chưa chắc đã địch nổi y...
Lý Hà n Thu vội nói:
- Lôi huynh dạy quá lá»i, tiểu đệ không dám nháºn.
Lôi Phi nói:
- Trong võ lâm còn ai không kinh sợ Thất Tuyệt Ma Kiếm?
Lý Hà n Thu nói:
- NhÆ°ng tà i trà tiểu đệ kém cá»i, dù gặp danh sÆ° mà mình chÆ°a phải là cao đồ.
Lôi Phi nói:
- Lý huynh đệ bất tất phải khiêm nhượng. Lôi mỗ đã biết Lý huynh thà nh tựu đến đâu rồi.
Hồng Bất Phát nghiêm nghị nói:
- Vì đại cuá»™c võ lâm, chúng ta cá»±c lá»±c hoan nghênh Lý huynh đệ nháºp bá»n.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi nói:
- Hai vị coi trá»ng tiểu đệ, khiến tiểu đệ cảm kÃch vô cùng. NhÆ°ng tiểu đệ có mấy lá»i cần phải thuyết minh.
Lôi Phi nói:
- Ãược lắm! Lý huynh đệ có Ä‘iá»u gì nói Ä‘i. Bá»n ta rá»a tai để nghe đây.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ mình mang mối thù sâu tá»±a bể, bao nhiêu ý chà toà n để và o việc trả thù rá»a háºn. Còn chuyện tham dá»± và o việc mÆ°u Ä‘oạt linh chi thì không phải chà hÆ°á»›ng của tiểu đệ. NhÆ°ng đạo nghÄ©a võ lâm mà chìm đắm thì tà ma phải dâng cao. Ãịch thủ chủ yếu của tiểu đệ là Giang Nam Song Hiệp. Cây linh chi kia đã quan hệ đến đại cuá»™c võ lâm, tiểu đệ chẳng thể ngồi nhìn cÅ©ng muốn gia nháºp vá»›i hai vị, nhÆ°ng có mấy Ä‘iá»u kiện cần nói trÆ°á»›c.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u kiện gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãiá»u thứ nhất, nếu linh chi có chủ rồi, tiểu đệ không ra tay tranh cÆ°á»›p.
Hồng Bất Phát há»i:
- Còn gì nữa không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãiá»u thứ hai, nếu cây linh chi lá»t và o tay ngÆ°á»i quân tá» thì tiểu đệ cÅ©ng không thể giúp hai vị để tranh Ä‘oạt.
Lôi Phi nói:
- Tiểu đệ đồng ý rồi, nhÆ°ng không hiểu Hồng huynh tÃnh sao?
Hồng Bất Phát đáp:
- Lôi huynh đã đồng ý thì dù tại hạ chẳng đồng ý cũng phải đồng ý.
Lý Hà n Thu nói:
- Hai vị vui lòng Æ°ng thuáºn thì tiểu đệ hãy gia nháºp, bằng có chá»— nà o nghi ngại thì tiểu đệ xin thôi.
Lôi Phi nói:
- Lý huynh đệ nên tham gia. Thá»±c lá»±c chúng ta đã Ä‘Æ¡n bạc mà Lý huynh đệ không gia nháºp thì chỉ còn có hai ngÆ°á»i.
Hồng Bất Phát trong lòng muốn can ngăn Lôi Phi, nhưng y lại nhất định kéo Lý Hà n Thu và o.
Lý Hà n Thu hắn giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Ãã váºy thì tiểu đệ phải tuân mệnh.
Lôi Phi nói:
- Thế là hay lắm...
Y đảo mắt nhìn Hồng Bất Phát há»i tiếp:
- Hồng huynh! Chắc Hồng huynh đã có chủ ý rồi?
Hồng Bất Phát tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ đã tìm ra chút manh mối, có Ä‘iá»u chÆ°a được xác định.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» chúng ta đã hợp tác rồi thì Hồng huynh có Ä‘iá»u gì cứ nói huỵch toẹt ra.
Hồng Bất Phát nói:
- Há»™i võ quán chủ đã ngấm ngầm phái nhiá»u ngÆ°á»i bà y ra nghi tráºn là m rối tai mắt má»i ngÆ°á»i. Vì thế mà trong thà nh Kim Lăng trở nên há»—n loạn đặc biệt. Cố nhiên là nhân váºt võ lâm kéo đến rất nhiá»u, Há»™i võ quán chủ chá»— nà o cÅ©ng mô phá»ng những ám ký của các môn phái để lại. Ãó là má»™t nguyên nhân là m cho tình thế há»—n loạn thêm.
Lôi Phi nói:
- Té ra là thế! Thảo nà o tiểu đệ thấy trên Ä‘Æ°á»ng phố nhiá»u ám hiệu loạn xạ. Lắm thứ tưởng chừng nhÆ° đúng mà ra không đúng, khiến ngÆ°á»i ta hoa mắt không sao phân biệt được chân giả.
Hồng Bất Phát nói:
- Sau má»™t phen quan sát, tại hạ phát giác ra Ä‘iá»u bà ẩn nà y, liá»n mạo hiểm tìm đến Há»™i võ quán chủ...
Lôi Phi há»i xen và o:
- Có phải nhân váºt thao túng vụ nà y là Há»™i võ quán chủ không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cái đó tại hạ không dám Ä‘oán cà n, nhÆ°ng ngÆ°á»i lãnh đạo má»™t số cao thủ lÅ©ng Ä‘oạn bên trong thì đúng là Há»™i võ quán chủ.
Lôi Phi há»i:
- Hồng huynh đã phát hiện được chứng cớ gì?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tại hạ sau khi phát giác ra Há»™i võ quán chủ lãnh đạo công cuá»™c nà y rồi liá»n tìm cách trà trá»™n và o vùng tại nÆ¡i y tạm trú để ngấm ngầm tra xét.
Lôi Phi nói:
- Phải rồi! Hồng huynh vừa mới bị thương đây chắc cũng ở trong tòa viện của Hội võ quán chủ phải không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tuy tại hạ bị thÆ°Æ¡ng má»™t chút, nhÆ°ng đã thám thÃnh ra được má»™t Ä‘iá»u bà ẩn.
Lôi Phi há»i:
- Có liên quan gì đến cây linh chi không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Có chứ! Tại hạ nghe bá»n há» bà n đến chá»— tà i bồi cây linh chi, dÆ°á»ng nhÆ° ở má»™t nÆ¡i hoang lÆ°Æ¡ng ngoại thà nh Kim Lăng.
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Chá»— hoang lÆ°Æ¡ng ngoà i thà nh Kim Lăng thì chắc là ngôi hoang tá»± mà Ãinh Bá»™i tạm trú.
Bổng nghe Lôi Phi há»i:
- Chá»— đó là địa phÆ°Æ¡ng nà o? Hồng huynh đã Ä‘iá»u tra rõ rà ng chÆ°a?
Hồng Bất Phát đáp:
- Lúc tại hạ Ä‘ang nghe ngóng thì bị bá»n há» phát giác. Láºp tức chúng bao vây.
Tại hạ vì tình thế bức bách đà nh động thủ chiến đấu để tìm kế thoát thân. May tại hạ đeo mặt nạ nên chưa bộc lộ chân tướng. Sau khi tỷ đấu mấy chục chiêu, tại hạ phá được vòng vây chạy thoát nhưng mình cũng bị thương nhẹ.
Lôi Phi toan kể chuyện đêm trÆ°á»›c tại nhà Há»™i võ quán chủ có má»™t bá»n ma đầu trên chốn giang hồ trú ngụ.
Thế mà Hồng Bất Phát còn sống mà trốn thoát là phước cho lão. Nhưng y nhẫn nại đổi sang chuyện khác, y nói:
- Hồng huynh! Ãối vá»›i việc tranh cÆ°á»›p linh chi, tiểu đệ có ý kiến.
Hồng Bất Phát há»i:
- Lôi huynh có cao kiến gì, xin nói cho nghe.
Lôi Phi đáp:
- Nếu chúng ta còn phấp phá»ng lo âu thì đừng nghÄ© đến linh chi nữa, hoặc đừng tha thiết cố Ä‘oạt cho bằng được. Có nhÆ° thế mình má»›i tá»± do tung hoà nh tại Kim Lăng, giữa nÆ¡i quần hà o tụ táºp đông đảo. NhÆ°ng hiện giá» trong lòng chúng ta đã có chuyện mÆ°u đồ thì lại không thế nữa. Theo nháºn xét của tiểu đệ thì thá»±c lá»±c của chúng ta không được hùng háºu, nên tiểu đệ chủ trÆ°Æ¡ng mình phải dùng trà mà tranh chứ không nên dùng sức mạnh.
Hồng Bất Phát đáp:
- à kiến của Lôi huynh cÅ©ng giống nhÆ° tại hạ. Ngay từ lúc tại hạ gặp Lôi huynh đã có ý trông cáºy và o trà tuệ của Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Hồng huynh dạy quá lá»i.
Hồng Bất Phát thở phà o một cái nói:
- Theo chá»— Ä‘iá»u tra của tại hạ thì hiện giá» tuy tại thà nh Kim Lăng có hÆ¡i nhiá»u cao thủ tụ há»™i, nhÆ°ng Há»™i võ quán chủ vừa thế mạnh vừa biết địa lý, nên hắn biết vá» linh chi hÆ¡n ngÆ°á»i khác nhiá»u. Chúng ta muốn Ä‘iá»u tra linh chi ở đâu, cần phải tìm cách lấy tin ở Há»™i võ quán chủ.
Lôi Phi ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi há»i:
- Hồng huynh đã nghe cây linh chi hiện ở một nơi thanh vắng ngoà i thà nh Kim Lăng thì chắc đã biết nó ở phương nà o?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cái đó tại hạ chÆ°a nghe được rá», chỉ ngấm ngầm theo dõi hà nh Ä‘á»™ng của Há»™i võ quán chủ để Ä‘iá»u tra ra chá»— linh chi.
Lôi Phi nói:
- Ãược rồi! Ãêm nay chúng ta hãy nghỉ ngÆ¡i. Sáng mai lại Ä‘i Ä‘iá»u tra.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm chú ý:
- Chẳng biết có phải Ãinh Bá»™i Ä‘ang canh giữ cây linh chi không, nhÆ°ng ta phải tìm cách thông tri cho lão má»›i được.
Bụng chà ng nghÄ© váºy, nhÆ°ng miệng không nói ra.
Lôi Phi đảo mắt nhìn Hồng Bất Phát há»i:
- Hai vị cao đồ của Hồng huynh bây giỠở đâu?
Hồng Bất Phát đáp:
- Chúng Ä‘ang mai phục ở nÆ¡i chu cáºn nhà Há»™i võ quán chủ.
Lôi Phi há»i:
- Hồng huynh không sợ bị hỠphát giác ư?
Hồng Bất Phát đáp:
- Không cần đâu. Hai gã đã hóa trang, hỠkhó mà biết được.
Lôi Phi nói:
- Tiểu đệ cầu trá»i phù há»™ cho lệnh đồ bình yên.
Sáng sá»›m hôm sau Lôi Phi ra Ä‘i. Hồng Bất Phát cÅ©ng dá»i khá»i nhà khách sạn chỉ để má»™t mình Lý Hà n Thu ở lại.
Chà ng nghĩ thầm:
- Ta mượn quách lúc nà y đến hoang từ báo tin cho Ãinh Bá»™i, nói rá» ná»™i tình cho lão hay. Nếu đúng lão canh giữ cây linh chi thì bảo lão Ä‘em Ä‘i nÆ¡i khác. Bằng lão không giữ cây linh chi chả cần phải giữ ngôi hoang từ nữa.
Bụng chà ng nghÄ© váºy, toan đứng dáºy ra Ä‘i thì giữa lúc ấy Lôi Phi đẩy cá»a bÆ°á»›c và o há»i:
- Hồng huynh đây rồi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Sau khi Lôi huynh ra cá»a y cÅ©ng Ä‘i liá»n, chÆ°a thấy trở vá».
Lôi Phi thủng thẳng ngồi xuống nói:
- Trong thà nh Kim Lăng các môn phái lá»›n để lại ám ký rất nhiá»u và cá»±c kỳ phức tạp. Hay ở chá»— hiện giá» nhiá»u ám ký đã bị xóa bá».
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng có ngÆ°á»i phá hoại?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! NhÆ°ng há» không có cách nà o phá hủy được hết, vẫn còn để lại má»™t số.
Y tủm tỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Hồng Bất Phát chịu tìm đến chúng ta hợp tác, chá»— dụng tâm của y là muốn trông cáºy và o tà i năng của bá»n mình...
Lý Hà n Thu há»i xen và o:
- Hồng Bất Phát là nhân váºt thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Y không phải là ngÆ°á»i tồi bại. Có Ä‘iá»u hà nh Ä‘á»™ng của y hÆ¡i nghiêng vá» tÆ° lợi mà thôi.
Y nghiêm nét mặt nói tiếp:
- Vừa rồi tiểu huynh tra xét những ám ký các môn phái lớn thì phát giác ra đêm qua một cuộc xung đột bộc phát.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những môn phái nà o xung đột?
Lôi Phi đáp:
- Ãm ký là phái Võ ÃÆ°Æ¡ng để lại, nhÆ°ng không nói rá» xung Ä‘á»™t vá»›i phe phái nà o, mà chỉ báo cáo hai tên đệ tá» bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Việc há» bị trá»ng thÆ°Æ¡ng cÅ©ng nói rõ ở trong ám ký hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Chỉ có hai cái dấu hiệu đại biểu cho hai ngÆ°á»i đã bị thÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Trong ám ký vẽ cả dấu hiệu hỠđã bị thương là có dụng ý gì?
Lôi Phi đáp:
- Há» triệu táºp khẩn cấp má»™t cuá»™c há»™i nghị những ngÆ°á»i trong phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Lôi huynh có biết những ngÆ°á»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng hiện giỠở đâu không?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Có biết! Tiểu huynh Ä‘ang muốn Ä‘iá»u tra lại vì sợ mình hiểu lầm.
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 39
Tam Hiệp truy tầm bá»n Thất Tinh
Lý Hà n Thu cháºm rãi há»i:
- Việc nà y có quan hệ lắm phải không?
Lôi Phi đáp:
- Khá quan trá»ng! Nếu tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã gần đến cây linh chi rồi má»›i xảy ra cuá»™c ác đấu hung hiểm nhÆ° váºy.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Trong ngôi hoang từ kia chỉ có má»™t mình Ãinh Bá»™i thì lấy đâu ra nhiá»u ngÆ°á»i ngăn cản phái Võ ÃÆ°Æ¡ng? Dù cho có thêm Quyên Nhi thì bất quá má»›i là hai ngÆ°á»i. Vụ nà y ra phải tìm cách há»i cho ra má»›i được.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n há»i:
- Theo lá»i Lôi huynh thì dÆ°á»ng nhÆ° có rất nhiá»u cao thủ võ lâm Ä‘ang bảo vệ cây linh chi, phải váºy không?
Lôi Phi đáp:
- Tá»±a hồ nhÆ° váºy...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Suy luáºn theo lẽ thông thÆ°á»ng thì ngÆ°á»i giữ linh chi quyết nhiên không có nhiá»u, thế mà cuá»™c chiến đấu vá»›i ngÆ°á»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° không phải Ãt. Hồng Bất Phát đã nói hiện giá» quần hà o ở Kim Lăng rất nhiá»u, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t luồng thá»±c lá»±c kỳ quái bảo vệ cây linh chi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãiá»u mà tiểu đệ không hiểu là tại sao bá»n ngÆ°á»i kia lại giúp và o cuá»™c bảo vệ cây linh chi?
Trong lòng chà ng đã có thà nh kiến nên miệng chà ng nói ra hiển nhiên là có chuẩn Ä‘Ãch.
Lôi Phi nghe chà ng nói váºy sá»ng sốt há»i:
- Bá»n ngÆ°á»i kia là bá»n ngÆ°á»i nà o?
Lý Hà n Thu biết mình lỡ lá»i vá»™i đánh trống lảng:
Lôi Phi đáp:
- Có khi bá»n hỠđược má»i đến. Có khi cây linh chi là váºt sở hữu của há». Lại cÅ©ng có thể bá»n há» muốn nuốt cây linh chi má»™t mình, nên không để ngÆ°á»i khác tá»›i gần.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao Lôi huynh biết những ngÆ°á»i đó bảo vệ linh chi? Lôi huynh căn cứ và o đâu mà biết lá»±c lượng há» rất lá»›n mạnh?
Lôi Phi đáp:
- Giản dị lắm! Trong thà nh Kim Lăng đã tụ táºp rất nhiá»u cao thủ các phái, nhÆ°ng bá»n nà o cÅ©ng muốn tránh cuá»™c xung Ä‘á»™t gây thà nh cuá»™c chiến đấu Ä‘au thÆ°Æ¡ng. Trừ phi trÆ°á»ng hợp bất đắc dÄ© có ngÆ°á»i tiếp cáºn linh chi, bất đắc dÄ© há» phải đứng ra ngăn cản...
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Phái Võ ÃÆ°Æ¡ng có danh vá»ng lá»›n trên giang hồ, chỉ ở dÆ°á»›i má»™t phái Thiếu Lâm. Chuyến nà y há» phái ngÆ°á»i đến Kim Lăng dÄ© nhiên là có những cao thủ tinh nhuệ. Thế mà còn bị ngÆ°á»i đánh bại, tháºm chà có kẻ bị thÆ°Æ¡ng. Vì thế mà tiểu huynh biết rõ lá»±c lượng kia rất lá»›n mạnh.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Lá»i cao luáºn của Lôi huynh khiến cho tiểu đệ rất kÃnh phục.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» chúng ta tìm đến chá»— phái Võ ÃÆ°Æ¡ng tạm trú để có thể thám thÃnh nÆ¡i xảy ra cuá»™c chiến đấu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nơi đó có liên quan gì đến cây linh chi?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên chá»— đó tiếp cáºn linh chi hay Ãt ra cÅ©ng là nẻo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i cây linh chi. Vì váºy mà chúng ta cần phải kiếm cho được tá»›i chá»— mà há» giao thủ.
Bá»—ng nghe có tiếng bÆ°á»›c chân nhá» nhẹ vá»ng tá»›i.
Lôi Phi thủ thế phòng bị, trầm giá»ng há»i:
- Ai đó?
NgÆ°á»i kia đáp:
- Tại hạ đây mà ! Lôi huynh đã vỠrồi ư?
Lôi Phi mở cá»a ra há»i:
- Hồng huynh! Hồng huynh đã nghe được tin tức gì chưa?
Hồng Bất Phát đáp:
- Có! Tin tức liên quan đến phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Sá»± việc phái Võ ÃÆ°Æ¡ng chiến đấu vá»›i ngÆ°á»i phải không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phải rồi! Lôi huynh cũng biết ư?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu đệ tuy có biết nhưng chưa hiểu hỠđộng thủ ở chỗ nà o?
Hồng Bất Phát khẽ thở dà i nói:
- NgÆ°á»i chiến đấu vá»›i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đêm qua là thủ hạ của Há»™i võ quán chủ phái tá»›i.
Lôi Phi hạ thấp giá»ng xuống:
- Chuyện nà y quan hệ phi thÆ°á»ng. Nếu Hồng huynh chÆ°a được mắt thấy thì đừng Ä‘oán cà n.
Hồng Bất Phát nói:
- Tuy không phải chÃnh mắt trông thấy, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng khác gì chÃnh mắt mình trông thấy.
Lôi Phi há»i:
- Hai tên đệ tỠcủa Hồng huynh mai phục gần nhà Hội võ quán chủ có trông thấy không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãúng rồi! Những cá» Ä‘á»™ng trong nhà Há»™i võ quán chủ Ä‘á»u ở dÆ°á»›i con mắt giám thị của tại hạ.
Lão ngừng một chút rồi tiếp:
- Và o khoảng canh hai đêm qua. Há»™i võ quán chủ đã phái Ä‘i mÆ°á»i hai tên cao thủ võ phục. Ãến canh tÆ° há» trở vá» chỉ có mÆ°á»i ngÆ°á»i. Còn hai ngÆ°á»i được cõng trên lÆ°ng kẻ khác. Hiển nhiên chúng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Lôi Phi nói:
- Nếu hai vị cao đồ của Hồng huynh đã trông thấy thì chắc chắn không sai được nữa rồi.
Hồng Bất Phát nói:
- Bây giỠchúng ta đã có mấy điểm xác định.
Lôi Phi nói:
- Tiểu đệ xin rá»a tai để nghe đây.
Hồng Bất Phát nói:
- Ãiểm thứ nhất chúng ta đã chứng minh được Há»™i võ quán chủ Ä‘ang lÅ©ng Ä‘oạn vụ nà y và tá» rõ lá»i đồn vá» cây linh chi mÆ°á»i phần có đến tám là sá»± thá»±c. Ãiểm thứ hai Há»™i võ quán đã biến đổi thể chất, nó không còn giữ được địa vị cao sang trên các môn phái lá»›n trong võ lâm. Ãiểm thứ ba hiện giá» các môn phái lá»›n hoạt Ä‘á»™ng tại thà nh Kim Lăng Ä‘á»u bị Há»™i võ quán chủ theo dõi.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Còn một điểm nữa e rằng Hồng huynh chưa nghĩ tới.
Hồng Bất Phát há»i:
- Chuyện gì?
Lôi Phi nói:
- Mấy ngà y nay má»i nÆ¡i Ä‘á»u tránh những vụ xung Ä‘á»™t chÃnh diện. Há»™i võ quán chủ đã nắm giữ toà n cuá»™c sao còn ra tay má»™t cách khinh xuất?
Hồng Bất Phát đáp:
- Hỡi ôi! Ãáng tiếc là tại hạ chỉ giám thị được những cá» Ä‘á»™ng phát xuất từ trong nhà Há»™i võ quán chủ, chứ không thể theo dõi hà nh Ä‘á»™ng của những ngÆ°á»i há» phân phát Ä‘i.
Lôi Phi đáp:
- Không cần phải phân phái ngÆ°á»i Ä‘i theo dõi mà vẫn Ä‘oán trúng được...
Hồng Bất Phát nói:
- Xin Lôi huynh cho nghe lá»i cao luáºn.
Lôi Phi nói:
- Nhất định là ngÆ°á»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã tìm ra manh mối cây linh chi. Ãt ra hỠđã tiếp cáºn khiến cho Há»™i võ quán chủ phải Ä‘á»™ng võ.
Hồng Bất Phát ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Phải rồi! Hiện giá» chúng ta hãy Ä‘iá»u tra cho ra chá»— phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã Ä‘á»™ng thủ đêm qua rồi láºp tức hà nh Ä‘á»™ng.
Lôi Phi nói:
- Không thể nóng nảy quá được.
Hồng Bất Phát há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Vừa rồi tiểu đệ ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố Ä‘iá»u tra những ám ký mà các môn phái lá»›n đã lÆ°u lại thì thấy có cả ám ký của phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Hồng Bất Phát há»i:
- Ãm ký đã có thuyết minh Ä‘iá»u gì không?
Lôi Phi đáp:
- Ãm ký đó triệu táºp phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đến há»™i há»p ở má»™t nÆ¡i ấn định...
Y trầm ngâm một lúc rồi tiếp:
- Cái đó đã thuyết minh ngoại trừ những nhân váºt phái Võ ÃÆ°Æ¡ng chiến đấu vá»›i thủ hạ của Há»™i võ quán chủ trong thà nh Kim Lăng còn có má»™t tốp ngÆ°á»i khác thuá»™c phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Hồng Bất Phát nói:
- Có lý!
- NgÆ°á»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã nhất định bị tổn thÆ°Æ¡ng khá nặng. Hiện giá» có lẽ phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã táºp trung đến má»™t chá»— Æ°á»›c định trong miếu Kim Lăng. Nếu chúng ta phái ngÆ°á»i Ä‘i dá» thám thì e rằng bá»n há» phát giác và bị hại thay thế cho ngÆ°á»i của Há»™i võ quán chủ.
Hồng Bất Phát nói:
- Lôi huynh nói váºy rất có lý, nhÆ°ng chúng ta chẳng thể bó tay không há»i tá»›i được.
Lôi Phi nói:
- Bá»n chúng ta có ba ngÆ°á»i cÅ©ng là má»™t phe phái tranh Ä‘oạt linh chi nhÆ°ng là má»™t phe phái thá»±c sá»± bạc nhược nhất, lấy đâu ra ngÆ°á»i để đối phó vá»›i cục diện?
Hồng Bất Phát há»i:
- Theo ý Lôi huynh thì là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta chỉ có thể nghiêng vá» phÆ°Æ¡ng diện đấu trÃ. Nói cho rõ ra là phải dùng cách khéo léo để tiến thủ.
Hồng Bất Phát nói:
- Váºy là đúng lắm! NhÆ°ng cÅ©ng phải hà nh Ä‘á»™ng má»›i được. Chẳng lẽ cứ ngồi gốc cây mà chá» sung rụng và o miệng Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Bây giá» giữa lúc thanh thiên bạch nháºt các môn phái lá»›n Ä‘ang tìm Ä‘Æ°á»ng lối. Ta phải chỠđến đêm má»›i hà nh Ä‘á»™ng được. Ãêm nay chúng ta cùng hoạt Ä‘á»™ng để coi tình thế há»—n loạn ra sao.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu là má»™t cuá»™c rối loạn thì được Ãch gì cho mình?
Lôi Phi đáp:
- Há» cà ng rối loạn thì được Ãch gì cho mình. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi hà nh Ä‘á»™ng chúng ta phải chuẩn bị kế hoạch.
Hồng Bất Phát nói:
- Hay lắm! Váºy chúng ta nghe lá»i Lôi huynh Ä‘iá»u Ä‘á»™ng.
Lôi Phi đáp:
- Ãiá»u Ä‘á»™ng thì không dám, nhÆ°ng chúng ta có sắp đặt kế hoạch trÆ°á»›c thì má»›i khá»i bị lôi cuốn và o cục diện rối loạn.
Hồng Bất Phát há»i:
- Chắc Lôi huynh đã sắp đặt trong bụng cả rồi?
Lôi Phi đáp:
- Thá»±c tình tiểu đệ đã nghÄ© ra phÆ°Æ¡ng pháp ứng phó. Váºy xin nói ra để cùng thảo luáºn...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Hiện thá»i trong thà nh Kim Lăng, những nhân váºt võ lâm các nÆ¡i đại Ä‘a số phát Ä‘á»™ng vá» ban đêm. Còn ban ngà y há» chỉ cho những ngÆ°á»i là m tai mắt hoạt Ä‘á»™ng. Nếu tiểu đệ Ä‘oán không lầm thì đêm nay, môn hạ phái Võ ÃÆ°Æ¡ng cà ng hoạt Ä‘á»™ng mạnh hÆ¡n. Ãồng thá»i vá» phÃa Há»™i võ quán chủ tất cÅ©ng phát Ä‘á»™ng những tay cao thủ ngăn trở bá»n thủ hạ của phái Võ ÃÆ°Æ¡ng. Các môn phái lá»›n khác tuy cÅ©ng cho những tay cao thủ Ä‘i quan sát tình hình. Song Ä‘a số Ä‘á»u muốn né tránh, không để mình lôi cuốn và o cuá»™c Ä‘á»™ng thủ ngõ hầu bảo tồn thá»±c lá»±c chuẩn bị ra tay tối háºu đặng cÆ°á»›p linh chi.
Hồng Bất Phát gáºt đầu nói:
- Lôi huynh phân tÃch rất hợp lý.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn chúng ta thì là m gì? DÆ°á»ng nhÆ° Lôi huynh chÆ°a Ä‘á» cáºp đến.
Lôi Phi đáp:
- Cuá»™c quan sát của chúng ta cà ng phải cố sức né tránh đừng để cuốn và o cuá»™c phân tranh. Trừ trÆ°á»ng hợp bảo vệ tÃnh mạng, nhất thiết không nên Ä‘á»™ng thủ.
Hồng Bất Phát nói:
- Xin theo ý kiến của Lôi huynh.
Ba ngÆ°á»i bà n định kế hoạch rồi ngồi xếp bằng Ä‘iá»u dưỡng.
Hết canh má»™t Lôi Phi má»›i cởi bá»c lấy ra ba bá»™ võ phục mà u lam rồi nói:
- Chúng ta chia nhau má»—i ngÆ°á»i mặc má»™t bá»™ áo nà y.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ định mặc nguyên áo trÆ°á»ng bà o nà y.
Lôi Phi nói:
- Không được. Ãêm nay nhất định phải đổi áo. Có thể chúng ta sẽ trà trá»™n và o giữa Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘i đêm, váºy cần mặc dạ hà nh y phục má»›i khá»i bị ngÆ°á»i ta chú ý.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãược rồi! Váºy tiểu đệ xin thay áo.
Lôi Phi lại lấy ra ba mảnh lụa trắng chia cho cả hai ngÆ°á»i rồi nói:
- Quấn mảnh lụa nà y và o cổ tay để phòng khi không lên tiếng được cÅ©ng nháºn ra ngÆ°á»i mình.
Hồng Bất Phát há»i:
- Chúng ta để nguyên chân tướng mà đi hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Ãeo mặt nạ thì hay hÆ¡n, nhÆ°ng tiểu đệ chỉ có hai cái không đủ phân phối.
Hồng Bất Phát cÆ°á»i đáp:
- Không cần. Tại hạ đã có thuốc dịch dung.
Lôi Phi lấy một tấm mặt nạ đưa cho Lý Hà n Thu.
Tấm nà y Ä‘eo và o biến thà nh bá»™ mặt và ng nhÆ° nghệ tá»±a hồ ngÆ°á»i bị trá»ng bệnh má»›i khá»i.
Ba ngÆ°á»i ăn mặc xong. Lôi Phi lại nói:
- Ãem theo khà giá»›i, ám khà đỠphòng khi phải chiến đấu.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tại hạ Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. Hai vị theo sau và giữ khoảng cách chừng năm thÆ°á»›c hay má»™t trượng.
Ãoạn y mở cá»a sổ nhảy ra ngoà i.
Lý Hà n Thu theo sau Lôi Phi. Còn Hồng Bất Phát Ä‘i sau háºu.
Lôi Phi nhảy lên nóc nhà ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i thấy mây nổi chuyển Ä‘á»™ng, mặt trăng khi ẩn khi hiện. Y nhìn nháºn phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng rồi tung mình nhắm phÃa chÃnh nam mà đi.
Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u là những tay cao thủ hạng nhất võ lâm, lao mình vá»t Ä‘i nhÆ° là n khói tá»a trong bóng đêm lá» má».
Lôi Phi dẫn Ä‘Æ°á»ng qua tÆ°á»ng vượt nóc Ä‘i liá»n má»™t mạch chừng bốn năm dặm má»›i dừng lại trÆ°á»›c má»™t tòa nhà .
Lúc nà y vừa gặp đám mây khuất che mặt trăng.
Hồng Bất Phát nằm phục xuống trên nóc má»™t tòa nhà ngói. Hai mắt y ngÆ°ng thần chú ý nhìn và o tòa nhà lá»›n nà y khẽ há»i Lôi Phi.
- Lôi huynh! Ãây là đâu?
Lôi Phi đáp:
- NgÆ°á»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng trú ngụ trong tòa nhà cao lá»›n nà y.
Hồng Bất Phát há»i:
- Lạ nhỉ! Ãây dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t tòa nhà riêng có ngÆ°á»i ở thì phải.
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế! Nếu tiểu đệ Ä‘oán không lầm thì tòa nhà nà y của tục gia đệ tá» phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Hồng Bất Phát ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i nói:
- DÆ°á»ng nhÆ° hãy còn sá»›m quá.
Lôi Phi nói:
- Chúng ta đến sá»›m má»™t chút má»›i được coi má»i biểu diá»…n từ đầu.
Giữa lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện Ä‘á»™t nhiên thấy trong tòa đại viện bốn bóng ngÆ°á»i vá»t lên thà nh má»™t dãy chạy thẳng vá» phÃa Ãông Bắc.
Hồng Bất Phát vá»™i há»i:
- Chúng ta theo dõi bá»n há» chứ?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Chúng ta bất tất phải vội và ng.
Hồng Bất Phát lấy là m kỳ há»i:
- Tại sao thế?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu đệ chắc bá»n há» còn tốp thứ hai nữa.
Quả nhiên chỉ trong khoảng khắc lại thấy ba bóng ngÆ°á»i vá»t ra khá»i đại viện và cÅ©ng chạy vá» phÃa bốn ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c.
Lôi Phi khẽ giục:
- Rượt theo!
Rồi y chạy trước.
Hồng Bất Phát thấy Lôi Phi dắt dìu Lý Hà n Thu thì trong lòng rất là m bất mãn nhưng không tiện phản đối ra mặt.
Lão nghĩ thầm trong bụng:
- Bất luáºn gã có phải là truyá»n nhân của Thất Tuyệt Ma Kiếm hay không, nhÆ°ng gã còn nhá» tuổi nhÆ° váºy thì bản lÄ©nh phá»ng được bao nhiêu? Chá»— nà o Lôi Phi cÅ©ng o bế gã không hiểu có dụng ý gì? Sao ta không mượn cÆ¡ há»™i nà y để coi khinh công gã đến đâu? Nếu gã Ä‘uổi không kịp tất phải xấu hổ mà rút lui.
Lão nghÄ© váºy liá»n khẽ nói:
- Chúng ta rượt lẹ lên!
Vừa dứt lá»i, lão gia tăng cÆ°á»›c bá»™ vá»t ngÆ°á»i Ä‘i lẹ nhÆ° sao sa.
Lôi Phi đã nổi tiếng thần thâu, khinh công y đến mức tuyệt đỉnh cước bộ mau lẹ giang hồ chẳng mấy ai không biết. Y tăng gia tốc độ cùng Hồng Bất Phát sóng vai mà chạy.
Lý Hà n Thu Ä‘á» khà rượt theo Lôi Phi. Trong bóng đêm ba ngÆ°á»i vá»t Ä‘i nhÆ° ba là n khói tá»a.
Lôi Phi là tay biết nhiá»u hiểu rá»™ng. Y thấy Hồng Bất Phát gia cÆ°á»›c liá»n hiểu ý lão ngay.
Lý Hà n Thu không biết chỗ dụng tâm của Hồng Bất Phát. Chà ng vừa chạy vừa nói:
- Lôi huynh, tiểu đệ có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u chi?
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao Lôi huynh biết bá»n há» còn tốp thứ hai.
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Trong phái Võ ÃÆ°Æ¡ng có má»™t kiếm tráºn khiến cho võ lâm phải nể mắt gá»i là "NgÅ© Hà nh Kiếm Tráºn". Gần đây lại tăng thêm hai ngÆ°á»i kêu bằng "Bắc Ãẩu Thất Tinh Kiếm Tráºn". Hôm qua há» bị thất bại thì bữa nay tất nhiên chuẩn bị đầy đủ. Nếu bá»n há» cùng Ä‘i má»™t lúc năm ngÆ°á»i chuẩn bị "NgÅ© Hà nh Kiếm Tráºn" để cá»± địch. NhÆ°ng há» má»›i Ä‘i có bốn ngÆ°á»i thì dÄ© nhiên còn má»™t tốp ba ngÆ°á»i nữa rượt theo, để bố trà "Bắc Ãẩu Thất Tinh Kiếm Tráºn".
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế!
Hồng Bất Phát ngấm ngầm quan sát thấy Lý Hà n Thu chẳng những không tá» vẻ gì phát huy toà n lá»±c để chạy theo, mà thái Ä‘á»™ chà ng rất ung dung cÆ°á»i nói tá»± nhiên. Rõ rà ng chà ng còn thừa sức để gia tăng tốc Ä‘á»™, thì khen thầm trong bụng:
- Mình không ngỠanh chà ng nhỠtuổi nà y mà công lực ghê gớm đến thế!
Ba ngÆ°á»i chạy lẹ quá thà nh ra Ä‘uổi gần kịp ba bóng ngÆ°á»i kia!
Hiển nhiên ba bóng ngÆ°á»i chạy trÆ°á»›c đã phát giác có ngÆ°á»i truy tung liá»n dừng bÆ°á»›c lại.
Lôi Phi khẽ nói:
- Ãừng có dừng bÆ°á»›c mà phải vượt lên trÆ°á»›c.
Hồng Bất Phát, Lý Hà n Thu dạ má»™t tiếng rồi vá»t lên lên trÆ°á»›c ba ngÆ°á»i mà chạy.
Lý Hà n Thu đảo mắt ngó qua ba ngÆ°á»i thấy há» Ä‘á»u mặc võ phục lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm thì trong lòng lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Ãệ tá» phái Võ ÃÆ°Æ¡ng phần lá»›n là mặc đạo bà o, sao lúc nà y há» lại mặc võ phục?
Ba ngÆ°á»i mặc võ phục không ngăn cản bá»n Lôi Phi, chỉ liếc mắt nhìn qua rồi để mặc cho ba ngÆ°á»i chạy.
Lôi Phi dÆ°á»ng nhÆ° đã có thà nh kiến từ trÆ°á»›c, không chá» hai ngÆ°á»i kia, cứ vượt thà nh chạy thẳng vá» phÃa Ãông Bắc.
Y chạy má»™t lúc nữa ra đến ngoại thà nh. NÆ¡i đây toà n là cá» dại không thấy nhà cá»a chi hết.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn quanh bất giác động tâm nghĩ thầm:
- Ãây phải chăng là nẻo Ä‘Æ°á»ng dẫn tá»›i tòa hoang từ có Ãinh Bá»™i trú ngụ?
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ thì tới một chỗ ngã ba.
Lôi Phi dừng chân lại nói:
- Bây giỠtiểu đệ không biết đi vỠnẻo nà o?
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang nhìn bốn phÃa bụng bảo dạ:
- Nẻo Ä‘Æ°á»ng mé tả dẫn đến ngôi hoang từ. NhÆ°ng Ãinh Bá»™i rất tá» tế vá»›i ta, vả ná»™i tình chÆ°a rõ ta không nên nói ra.
Hồng Bất Phát há»i:
- Không biết bốn tên đệ tá» phái Võ ÃÆ°Æ¡ng Ä‘i trÆ°á»›c chạy vá» phÃa nà o.
Lôi Phi ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i nói:
- Bây giá» hãy còn sá»›m. Chúng ta cứ tìm chá»— ẩn thân ngấm ngầm quan sát. Bốn ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c nhất định đã Æ°á»›c hẹn ba ngÆ°á»i Ä‘i sau, việc tim kiếm bá»n há» chẳng khó khăn gì.
Hồng Bất Phát nói:
- Bên kia có bụi cá» ráºm, chúng ta qua đó mà ẩn.
Lôi Phi nói:
- Hay hÆ¡n hết là chia nhau để nấp má»—i ngÆ°á»i má»™t nÆ¡i.
Y nói Ä‘oạn chạy vá» phÃa cây lá»›n tung mình nhảy lên.
Hồng Bất Phát nói:
- Tại hạ nấp trong bụi cỠkia.
Lão chạy vá»™i tá»›i ẩn và o trong đám cá».
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang thấy ngoà i năm trượng vá» phÃa bắc có má»™t cái mả xanh. Chung quanh cá» dại má»c đầy, liá»n chạy lại đó toan nấp và o sau ngôi mả.
Bá»—ng thấy giữa đám cá» ráºm cạnh ngôi mả nà y có cặp mắt lấp loáng nhÆ° Ä‘iện nhìn lại. Chà ng biết trong đám cá» nà y đã có ngÆ°á»i ẩn nấp bản năng tá»± vệ thúc đẩy tay phải chà ng nắm chặt đốc kiếm.
Chà ng ngÆ°ng thần chú nhìn ngÆ°á»i kia thấy y mình mặc võ phục xanh, đầu quấn khăn xanh. Chà ng nhìn rõ mặt thì chÃnh là Quyên Nhi mà chà ng đã gặp mấy lần. Tay buông bá»ng đốc kiếm chà ng liá»n tiến lại.
Lý Hà n Thu đã Ä‘eo mặt nạ nên Quyên nhi chÆ°a nháºn ra chà ng là ai. Cặp mắt sắc bén không ngá»›t ngó Lý Hà n Thu chầm cháºp nhÆ°ng nà ng lá»™ vẻ không muốn Ä‘á»™ng thủ.
Lý Hà n Thu từ từ tiến bÆ°á»›c tá»›i khẽ há»i:
- Có phải Quyên cô nương đấy không?
Quyên nhi sá»ng sốt há»i lại:
- Các hạ là ai?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ là Lý Hà n Thu.
Quyên nhi lạnh lùng nói:
- Các hạ đeo mặt nạ ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Phải rồi! NgÆ°á»i ta bảo tại hạ Ä‘eo nên tại hạ cÅ©ng nghe theo.
Quyên nhi cất giá»ng sắc bén há»i:
- NgÆ°á»i ta bảo các hạ Ä‘i chết, các hạ cÅ©ng Ä‘i chết chăng?
Nà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Các vị đến đây là m chi? Còn hai ngÆ°á»i nữa là ai?
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Hai bên đã không phải đồng minh thì ta không thể cáo tố với cô được.
Bá»—ng nghe Quyên nhi há»i tiếp:
- Tiện thiếp biết má»™t ngÆ°á»i là Lôi Phi còn ngÆ°á»i nữa là ai?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Xin lỗi cô nương tại hạ không thể nói được
Ngá»a Long Sinh
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 40
Sau mồ xanh lại gặp Quyên Nhi
Quyên Nhi lạnh lùng nói:
- Các hạ là một kẻ mất hết lương tâm. Tiện nữ đã cứu mạng, lại đưa tin đến cho các hạ...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Những cái đó tại hạ xin ghi nhớ trong lòng tất có ngà y báo đáp. Nếu thuộc phạm vi một mình Lý mỗ mà có chỗ cần đến thì dù tan xương nát thịt tại hạ cũng không từ chối. Song tại hạ không thể bán đứng bạn hữu được.
Quyên Nhi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Tiện nữ nói chÆ¡i váºy thôi, các hạ đừng cho là chuyện tháºt. Cứu ngÆ°á»i là cứu, mong chi chuyện báo đáp.
Nà ng ngáºp ngừng má»™t chút rồi tiếp:
- Bữa nay các vị không đến thì cÅ©ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i đến và sắp có chuyện vui đáo để.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Con nha đầu nà y là đà n bà con gái mà gan dạ phi thÆ°á»ng. Thị qua lại giang hồ chỉ có má»™t mình trà trá»™n nà o giá»›i võ lâm. Bữa nay là m tỳ nữ TrÆ°Æ¡ng gia ngà y mai lá»™n và o là m nô bá»™c TrÆ°Æ¡ng phủ. Không hiểu thị dở lắm trò nhÆ° váºy là có dụng ý gì?
Bụng chà ng nghĩ thế nhưng miệng không nói ra.
Bỗng Quyên Nhi khẽ nói:
- Coi kìa! Có ngÆ°á»i tá»›i đó!
Lý Hà n Thu ngÆ°ng thần chú ý nhìn ra thì quả thấy hai bóng ngÆ°á»i Ä‘ang chạy lẹ tá»›i nÆ¡i. Ãến chá»— ngã ba Ä‘Æ°á»ng, há» do dá»± má»™t chút rồi theo nẻo Ä‘Æ°á»ng giữa mà đi.
Lúc ấy vừng trăng ra khá»i đám mây, tá»a ánh sáng xuống khắp vùng hoang dã.
Lý Hà n Thu nháºn đúng là ba ngÆ°á»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Ba ngÆ°á»i kia Ä‘i rất lẹ. Chá»›p mắt đã không thấy tông tÃch đâu nữa.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- DÆ°á»ng nhÆ° há» Ä‘i lạc Ä‘Æ°á»ng thì phải.
Quyên Nhi há»i:
- Sao biết há» Ä‘i lạc Ä‘Æ°á»ng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãáng lý há» rẽ qua Ä‘Æ°á»ng mé tả má»›i đúng.
Miệng chà ng nói mà chà ng vẫn lÆ°u tâm thá» xem Quyên Nhi có phản ứng gì không. Chà ng hy vá»ng nhìn thái Ä‘á»™ nà ng để biết ná»™i tình.
NgỠđâu Quyên Nhi chỉ tủm tỉm cÆ°á»i. Nà ng không lá»™ vẻ kinh ngạc mà cÅ©ng không ra chiá»u phẫn ná»™. Nét mặt vẫn thản nhiên bình tÄ©nh.
Lý Hà n Thu khen thầm trong bụng:
- Con nha đầu nà y còn nhỠtuổi mà lâm sự lại cực kỳ bình tĩnh.
Bổng Quyên Nhi nhìn lại lên tiếng:
- Coi kìa! Lại có ngÆ°á»i tá»›i nữa.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thì thấy ba bóng ngÆ°á»i Ä‘ang chạy lẹ tá»›i.
Ba ngÆ°á»i nà y đến chá»— ngã ba cùng dừng lại nháºn xét má»™t hồi, rồi theo nẻo giữa mà đi.
Quyên Nhi chá» cho ba ngÆ°á»i kia Ä‘i xa rồi má»›i thủng thẳng há»i:
- Các hạ có biết thân thế ba ngÆ°á»i đó không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ không hiểu.
Quyên Nhi lại há»i:
- Các hạ muốn tiện nữ nói cho biết không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng nguyện ý thì tại hạ xin rá»a tai để nghe, bằng cô nÆ°Æ¡ng không muốn nói thì thôi.
Quyên Nhi nói:
- Ãó là những nhà sÆ° tại chùa Thiếu Lâm.
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Hiển nhiên là hỠăn mặc nhÆ° ngÆ°á»i trần tục.
Quyên Nhi nói:
- Có thế má»›i khiến ngÆ°á»i ta phải nghi ngá».
Lý Hà n Thu nói:
- Ãã là ngÆ°á»i xuất gia mà còn cải trang thì e rằng những hà nh vi của há» có Ä‘iá»u bất chÃnh.
Quyên Nhi nói theo:
- Chẳng trộm thì cắp.
Ãang lúc nói chuyện lại có 5 bóng ngÆ°á»i đứng lại chá»— ngã ba Ä‘Æ°á»ng.
Ãoà n ngÆ°á»i nà y cÅ©ng quan sát phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng rồi theo nẻo Ä‘Æ°á»ng chÃnh giữa mà đi.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Cô ả nà y quen biết tháºt lắm ngÆ°á»i. Ta phải há»i rõ xem má»›i được.
Chà ng liá»n há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng có nháºn biết 5 ngÆ°á»i kia không.
Quyên Nhi thản nhiên đáp:
- Dĩ nhiên tiện nữ biết hết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Năm ngÆ°á»i đó lai lịch thế nà o?
Quyên Nhi đáp:
- Há» là những ngÆ°á»i phái Nga Mi và phái Thanh Thà nh.
Lý Hà n Thu há»i:
- Hai môn phái lớn nà y sao lại đi chung với nhau?
Quyên Nhi đáp:
- Má»™t là vì chưởng môn 2 phái Nga Mi, Thanh Thà nh có mối thâm giao. Hai là tá»± há» biết thá»±c 1 phái mình khó bá» kháng cá»± vá»›i phái Thiếu Lâm và phái Võ ÃÆ°Æ¡ng. Cả hai mặt trong ngoà i đã xui khiến há» bắt tay hợp tác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãối vá»›i má»i việc trên chốn giang hồ cô nÆ°Æ¡ng biết nhiá»u ngÆ°á»i quá nhỉ?
Quyên Nhi hững hỠđáp:
- Các hạ quá khen mà thôi.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Bá»n há» kéo đến cả đây không biết có dụng ý gì?
Quyên Nhi đáp:
- Các hạ có dụng ý gì? Tiện nữ e rằng chá»— dụng tâm của các hạ đêm nay cÅ©ng là chá»— dụng tâm của má»i ngÆ°á»i khác.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ Æ°? Tại hạ bất quá nháºn lá»i má»i của ngÆ°á»i ta mà tá»›i đây.
Quyên Nhi há»i:
- Thần Thâu Lôi Phi phải không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế!
Quyên Nhi há»i:
- Ãến đây là m gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãể tìm má»™t váºt.
Quyên Nhi há»i:
- Các hạ có thể cho tiện nữ nghe được không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chắc cô nương còn hiểu rõ hơn tại hạ, nhưng tại hạ cũng nói ra lần nữa. Y đến đây là để tìm cây linh chi.
Quyên Nhi ngáºp ngừng:
- Các hạ nói thế là sự thực... nhưng...
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng là m sao?
Quyên Nhi đổi giá»ng đáp:
- Nếu Lý huynh không để cho cái đó Ä‘á»™ng tâm thì tiện nữ lại cà ng kÃnh trá»ng.
Lý Hà n Thu mỉm cÆ°á»i nói:
- Ãối vá»›i những kỳ váºt mà ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói tại hạ vẫn chẳng quan tâm. Có Ä‘iá»u mình bị há» cuốn và o trà o lÆ°u rồi muốn thôi cÅ©ng không được nữa.
Quyên Nhi há»i:
- Có phải Lôi Phi đã lôi kéo Lý huynh không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cái đó dÆ°á»ng nhÆ° không cần phải nói rõ.
Ãá»™t nhiên chà ng nhá»› tá»›i Ä‘iá»u chi khẽ há»i:
- Quyên cô nÆ°Æ¡ng! Cô quen thuá»™c Ãinh Bá»™i lắm phải không?
Quyên Nhi đáp:
- Phải rồi! Y đã nói cho Lý huynh biết chưa?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không có đâu. Y gìn giữ mồm miệng lắm. Chỉ sợ lỡ lá»i tiết lá»™ ná»™i tình.
Quyên Nhi há»i:
- Nội tình gì?
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn nà ng đáp:
- Cái đó chẳng qua tại hạ Ä‘oán váºy mà thôi.
Quyên Nhi lại há»i:
- Lý huynh có thể nói trắng ra được không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ e rằng nội tình có liên quan đến cây linh chi.
Quyên Nhi tủm tỉm cÆ°á»i không nói gì nữa.
Lý Hà n Thu há»i tiếp:
- Tại hạ nói váºy có đúng không?
Quyên Nhi lắc đầu vừa cÆ°á»i vừa há»i lại:
- Lý huynh nhất định muốn tiện nữ nói cho biết chăng?
Lý Hà n Thu lạnh lùng nói:
- Tháºt là má»™t chuyện kỳ lạ khiến cho tại hạ không sao hiểu được nguyên nhân.
Quyên Nhi há»i:
- Chuyện chi mà lạ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Má»™t tốp Ä‘i lầm Ä‘Æ°á»ng đã Ä‘Ã nh, tại sao cả bấy nhiêu ngÆ°á»i Ä‘á»u lầm hết.
Quyên Nhi há»i lại:
- Lý huynh có biết nên đi nẻo nà o không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nói vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng tưởng bá»n há» nên rẽ qua nẻo Ä‘Æ°á»ng mé tả má»›i đúng.
Bất thình lình má»™t tiếng rú rất thê thảm vang lên từ Ä‘Ã ng xa vá»ng lại phá tan bầu không khà tịch mịch.
Quyên Nhi há»i:
- Lý huynh có nghe thấy âm thanh đó không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ nghe rõ rồi, âm thanh ấy chói tai.
Quyên Nhi lại há»i:
- Lý huynh có phân biệt được tiếng rú nà y đã phát ra trong trÆ°á»ng hợp nà o không?
Lý Hà n Thu đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° há» gặp việc khủng khiếp.
Quyên Nhi nói:
- Ãây là tiếng rú của kẻ sắp chết. Nó bao hà m cả ý nghÄ©a khủng khiếp cùng hối háºn, khi tiếng rú nà y xảy ra khá»i cá»a miệng rồi thì vÄ©nh viá»…n kêu không thà nh tiếng nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao cô nÆ°Æ¡ng lại có thể khẳng định nhÆ° váºy được?
Quyên Nhi đáp:
- Vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y tiện nữ có khả năng phân biệt rõ rà ng Ãt ngÆ°á»i bì kịp. Tiện nữ còn có thể nghe tiếng ngÆ°á»i hô hoán hay Ä‘Ã m luáºn mà biết ná»™i tâm há» thiện hay ác!
Lý Hà n Thu há»i:
- Có chuyện đó Æ°? Tháºt khó mà tin được.
Bá»—ng lại nghe tiếng thét khủng khiếp vá»ng tá»›i.
Lý Hà n Thu bảo ngay:
- Cô nÆ°Æ¡ng đã tá»± nháºn mình chỉ nghe thanh âm mà biết rõ tâm sá»± biến hóa. Váºy mấy tiếng thét nà y ở trong trÆ°á»ng hợp nà o?
Quyên Nhi đáp:
- Ãó là bá»n há» gặp phải kình địch. Hai bên Ä‘á»™ng thủ rồi má»™t bên lâm và o tình trạng không chống nổi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bên nà o không chống nổi?
Quyên Nhi đáp:
- Bên không chống nổi yên lặng còn bên quát thét là để khÃch lệ khà thế hy vá»ng đánh má»™t đòn nữa thì hạ địch.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Mình ở cách xa hiện trÆ°á»ng không nhìn thấy rõ. Cô ả nà y biết đâu chẳng Ä‘oán báºy. Cô nói váºy thì mình cÅ©ng biết thế mà thôi.
Lý Hà n Thu trong lòng nghÄ© váºy nhÆ°ng miệng lại nói:
- Xem chừng trong bụng cô nÆ°Æ¡ng đã có thà nh kiến nhÆ° váºy rồi.
Quyên Nhi tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Lý huynh bảo thà nh kiến vỠviệc gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- VỠviệc quan hệ giữ cây linh chi và cô nương.
Quyên Nhi há»i:
- Lý huynh dÆ°á»ng nhÆ° biết rõ lắm, có phải Ãinh Bá»™i đã nói không?
Lý Hà n Thu cÆ°á»i mát đáp:
- Ãinh Bá»™i nói chuyện vá»›i tại hạ không dÃnh gì đến linh chi hết. Vụ nà y tại hạ nghe ngÆ°á»i khác bà n tá»›i. Tại hạ và Ãinh Bá»™i giao kết vá»›i nhau trên Ä‘Æ°á»ng đạo nghÄ©a quyết không dÃnh lÃu đến phÆ°Æ¡ng diện lợi hại.
Chà ng ngừng lại một phút rồi tiếp:
- Tại hạ có mắt để coi, có tai để nghe lại có óc để suy nghĩ.
Quyên Nhi cÆ°á»i nói:
- Tiện nữ nghĩ quanh quẩn rồi lại nghĩ tới thân mình.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu cô nương chịu nói rõ đến chuyện thần bà trong lòng thì việc nà y chẳng những có liên quan đến cô mà hoà n toà n do cô ở trong thao túng.
Quyên Nhi khẽ la:
- Trá»i Æ¡i! Sao Lý huynh khéo Ä‘á» cao tiện nữ đến thế?
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu cô không chịu thừa nháºn thì tại hạ cÅ©ng chẳng là m thế nà o được.
Quyên Nhi há»i:
- Lý huynh bảo tiện nữ thừa nháºn cái gì?
Nà ng ngừng lại một lúc lâu rồi tiếp:
- Lý huynh! Nếu Lý huynh chịu nghe lá»i khuyên chÃnh đáng của tiện thiếp thì đừng để lôi cuốn và o vụ tranh chấp thị phi nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cô nương có thể nói rõ hơn chút nữa không?
Quyên Nhi đáp:
- Dĩ nhiên là được.
Nà ng trầm ngâm má»™t lúc dÆ°á»ng nhÆ° để tìm câu mở lá»i.
Sau nà ng lên tiếng:
- Chưa nói đến chuyện linh chi có hay không vội. Ta hãy biết bao nhiêu cao thủ võ lâm vì tin tưởng vụ nà y mà phải gây chuyện đánh võ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cái đó cÅ©ng do cô nÆ°Æ¡ng ở trong Ä‘iá»u Ä‘á»™ng cÆ¡ quan.
Quyên Nhi nói:
- Nếu há» không có tham tâm mà con thông minh gấp mÆ°á»i tiện nữ thì không tà i nà o bảo há» cúi đầu nghe lịnh được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nói váºy cô nÆ°Æ¡ng đã đứng ra phát lịnh rồi phải không?
Quyên Nhi đáp:
- Tiện thiếp ra mặt cÅ©ng được nhÆ°ng không muốn ra mặt vá»™i mà chỉ nắm phần trá»ng yếu chỉ Ä‘iểm há» mà thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vì thế mà cô dẫn dụ bá»n há» và o con Ä‘Æ°á»ng rẽ để há» tá»± dẫn thân và o cÆ¡ quan mai phục.
Quyên Nhi há»i:
- Mai phục gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Giang Nam Song Hiệp và Há»™i võ quán chủ đã triệu táºp rất nhiá»u cao nhân...
Quyên Nhi mỉm cÆ°á»i ngắt lá»i:
- Lý huynh cÅ©ng biết nhiá»u đấy. Kể ra Lý huynh bôn tẩu giang hồ chÆ°a được bao lâu mà so vá»›i nhân váºt hÆ¡n mình lão luyện từng trải còn lịch duyệt hÆ¡n há» chứ không phải kém.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó cũng không hoà n toà n vô lý.
Quyên Nhi há»i:
- Có phải vì trà tuệ Lý huynh rất cao xa, ngÆ°á»i thÆ°á»ng không kịp được chăng?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không phải đâu. Chỉ vì tại hạ không tham tâm nên đầu óc tỉnh táo để quan sát đại cục.
Quyên Nhi gáºt đầu nói:
- Hay lắm! Lý huynh đã hiểu rồi váºy tiện thiếp có nói cÅ©ng chẳng há» chi.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ xin rá»a tai để nghe đây.
Quyên Nhi nói:
- Nẻo Ä‘Æ°á»ng chÃnh giữa đúng là Giang Nam Song Hiệp đại bố trà mai phục. Trên nẻo Ä‘Æ°á»ng nà y còn có nhiá»u ám hiệu để dẫn dụ bá»n há» Ä‘i sâu và o.
Lý Hà n Thu nói:
- Giang Nam Song Hiệp lá»›n máºt lắm nhỉ! Sao dám gây cừu địch vá»›i các môn phái lá»›n.
Quyên Nhi cÆ°á»i nói:
- Há» dám là m cà n là m báºy không cần giấu giếm bá»™ mặt hung ác thì dÄ© nhiên há» có chá»— á»· mình.
Lý Hà n Thu há»i:
- HỠỷ và o cái gì?
Quyên Nhi đáp:
- Có thể há» tưởng đã uống linh chi rồi công lá»±c tăng tiến rất nhiá»u dÆ° lá»±c ngạo mạn võ lâm. CÅ©ng có thể sau lÆ°ng há» còn có má»™t lá»±c lượng rất lá»›n để là m háºu thuẫn.
Lý Hà n Thu há»i:
- Quyên cô nương! Cô nương cho biết thêm mấy câu nữa được chăng?
Quyên Nhi đáp:
- Cái đó Ä‘á»u có thể được. Có khi bá»n há» kiêm cả hai Ä‘iá»u kiện trên má»›i dám hoà nh hà nh nhÆ° váºy.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Cô ả nà y biết nhiá»u việc mà đa số là việc sắp xảy ra. Váºy những lá»i cô nói mình phải ghi lòng má»›i được.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng rồi hững há» há»i:
- Chẳng lẽ cô nÆ°Æ¡ng tá»± thủ bà ng quan để mặc cho ngÆ°á»i ta lấy linh chi Æ°?
Quyên Nhi đáp:
- Vụ linh chi chỉ là chuyện đồn đại. Không ai dám nói quyết là váºt đã có thiệt.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Con nha đầu nà y tháºt là giảo quyệt! Lão Ãinh Bá»™i rõ rà ng do ả sai khiến canh linh chi mà ả là m bá»™ chẳng có chút liên can gì tá»›i lão.
Bỗng nghe Quyên Nhi nói:
- Dù sao, câu chuyện linh chi đã khiến cho ngÆ°á»i ta tin là sá»± thá»±c. HÆ¡n nữa Há»™i võ quán sắp cá» hà nh anh hùng đại há»™i khiến cho vụ tranh Ä‘oạt linh chi cà ng thêm phần náo nhiệt.
Nà ng Ä‘Æ°a mắt chăm chú nhìn Lý Hà n Thu rồi há»i tiếp:
- Ãêm nay Lý huynh đến đây phải chăng cÅ©ng vì chuyện tranh Ä‘oạt linh chi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Ãêm nay tại hạ tá»›i đây quả tình vì vụ linh chi.
Quyên Nhi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Tiện nữ muốn khuyên giải một câu được chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Xin cô nương cứ nói.
Quyên Nhi đáp:
- Từ nay Lý huynh nghỉ tay đừng để tâm đến việc tranh đoạt linh chi nữa.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ chủ yếu không có tham vá»ng Ä‘oạt cây linh chi nhÆ°ng nó là má»™t kỳ váºt, chỉ muốn coi cho biết mà thôi.
Quyên Nhi trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Lý huynh chỉ muốn xem thôi ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Kỳ váºt trên thế gian mà được coi mở rá»™ng tầm mắt đã là hay lắm.
Quyên Nhi nói:
- Nếu Lý huynh có thể Æ°ng lá»i tiểu muá»™i thì may ra tiểu muá»™i tìm cho Lý huynh được vừa lòng.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Hay lắm! Thế là cô thừa nháºn có liên quan đến cây linh chi rồi.
NghÄ© tá»›i đây bất giác chà ng tủm tỉm cÆ°á»i.
Quyên Nhi há»i:
- Lý huynh cÆ°á»i gì váºy? Lý huynh đừng tưởng lầm tiểu muá»™i có chá»— dụng tâm. Sáng mai các vị sẽ biết đêm nay tháºt là lắm chuyện.
Nà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Ãêm nay Lý huynh cải trang tá»›i đây tiểu muá»™i không nháºn ra được. May là các vị tá»›i vừa gặp dịp đã không bị những ám kỹ kia dẫn dụ mà lui ẩn và o chá»— mả xanh đây. Vụ nà y không phải Lý huynh hay tiểu muá»™i có ý sắp đặt, thế thì sá»± ngẫu nhiên mà gặp có phải do chữ duyên mà ra không.
Lý Hà n Thu há»i:
- Có phải cô nương muốn tại hạ nên quay v�
Quyên Nhi đáp:
- Ãúng thế! Tiểu muá»™i hy vá»ng Lý huynh tin lá»i khuyên của tiểu muá»™i.
Lý Hà n Thu nói:
- NhÆ°ng tại hạ có ba ngÆ°á»i tá»›i đây má»™t mình tại hạ Æ°ng lá»i cô nÆ°Æ¡ng mà hai ngÆ°á»i kia không chịu thì sao?
Quyên Nhi đáp:
- Lý huynh ráng tìm cách thuyết phục há». Vạn nhất mà không thuyết phục được thì Ä‘Ã nh để tùy ý há» Ä‘i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu bá»n há» không nghe chẳng lẽ má»™t mình tại hạ cÅ©ng quay vá» hay sao?
Quyên Nhi đáp:
- Lý huynh má»™t mình quay vá» là hay. Nếu không tiện thì Ä‘i coi vá»›i há» cÅ©ng chẳng há» chi. NhÆ°ng Lý huynh nên nhá»› mình Ä‘i sau cùng, không nên dấn thân và o chá»— mai phục thì khó lòng toà n mạng trở vá».
Lý Hà n Thu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng đã quan tâm đến tại hạ mà chỉ Ä‘iểm cho, tại hạ rất cảm Æ¡n, nhÆ°ng muốn thỉnh giáo cô nÆ°Æ¡ng má»™t Ä‘iá»u...
Quyên Nhi há»i ngay:
- Ãiá»u chi?
Lý Hà n Thu há»i:
- Có phải nơi đây cũng liên quan đến Giang Nam Song Hiệp không?
Quyên Nhi đáp:
- Dù là Giang Nam Song Hiệp có tới đây thì hỠcũng không lộ diện mà chỉ đứng sau bức mà n để chỉ huy.
Lý Hà n Thu muốn há»i nữa thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng hú vá»ng lại.
Ãây là tÃn hiệu mà Lý Hà n Thu cùng Lôi Phi đã Æ°á»›c định vá»›i nhau.
Chà ng vội đứng lên nói:
- Tại hạ phải đi đây.
Dứt lá»i chà ng tung mình vá»t ra khá»i vùng má»™ xanh.
Lúc nà y Lôi Phi đã từ trên cây cao nhảy xuống. Hồng Bất Phát cùng ở trong đám cá» ráºm nhảy ra.
Ba ngÆ°á»i tụ há»p và o má»™t chá»—, Lôi Phi khẽ nói:
- Bao nhiêu cao thủ võ lâm cùng Ä‘i má»™t Ä‘Æ°á»ng, nhất định hỠđã thấy gì rồi.
Hồng Bất Phát há»i:
- Bây giỠchúng ta rượt theo hỠxem thế nà o chứ?
Lý Hà n Thu trong lòng đã hiểu rõ nhÆ°ng cÅ©ng há»i tiếp:
- Bá»n há» Ä‘á»u Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng giữa không hiểu vì lẽ gì?
Lôi Phi để ý nhìn quả nhiên thấy trên nẻo Ä‘Æ°á»ng nà y có để ám ký liá»n đáp:
- Chỗ nà y có lưu ám ký.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãm ký của ai để lại?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó cũng chưa biết rõ.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Ãm ký nói chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãại khái là chỉ rõ Ä‘Æ°á»ng Ä‘i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãm ký nà y đã chỉ rõ Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thì ai cÅ©ng hiểu được sao à ?
Lôi Phi đáp:
- ChÃnh là thế đó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những tiêu ký ai xem cÅ©ng hiểu được thì e rằng bên trong có Ä‘iá»u dối trá.
Lôi Phi đáp:
- Vấn đỠnà y cần phải suy xét mới biết được.
hết: Hồi 40, xem tiếp: Hồi
[/SPOILER]
Last edited by kedatinh1974; 27-07-2008 at 01:33 PM.
|
27-07-2008, 01:10 AM
|
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
*Thất Tuyệt Ma Kiếm* Ngá»a Long Sinh * Hồi 45
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 41
Cái chết kỳ lạ của hai ngÆ°á»i lạ mặt
Hồng Bất Phát nói:
- Ãã có nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c chúng ta và đá»u là những nhân váºt võ công rất cao cÆ°á»ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vừa rồi có tiếng quát vá»ng lại chắc hai vị cÅ©ng nghe rõ chứ?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cái đó chứng minh bá»n há» không Ä‘i lầm Ä‘Æ°á»ng và đã gặp ngÆ°á»i coi giữ linh chi. Hai bên đã Ä‘á»™ng thủ thì dÄ© nhiên khó lòng tránh khá»i chuyện thÆ°Æ¡ng vong.
Lôi Phi nói:
- Có lý! Chúng ta đi coi cũng chẳng hỠgì.
Lý Hà n Thu không tiện nói cho hai bạn biết mình đã gặp Quyên nhi. Chà ng liá»n lẳng lặng không nói thêm gì.
Hồng Bất Phát lại lên tiếng:
- Tại hạ không tin rằng ngÆ°á»i coi giữ cây linh chi giết hết được những tay cao thủ các phái Võ ÃÆ°Æ¡ng, Thiếu Lâm. Không chừng há» lấy được linh chi rồi cÅ©ng nên. Chúng ta đã định Ä‘i thì lẹ lên má»™t chút.
Rồi hắn không chá» Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu trả lá»i đã lao mình Ä‘i nhÆ° tên bắn chạy nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu không sao được liá»n khẽ dặn Lôi Phi.
- Lôi huynh, chúng ta cần phải cẩn tháºn má»™t chút má»›i được.
Lôi Phi vừa băng mình rượt theo Hồng Bất Phát vừa há»i:
- Sao? Lý đệ thấy Ä‘iá»u chi khả nghi chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ cà ng nghÄ© cà ng lấy là m kỳ vá» những tiêu chà kia. Không chừng đó là ngÆ°á»i ta bà y đặt ra để dụ ngÆ°á»i và o bẫy.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ nghÄ© váºy cÅ©ng phải. NhÆ°ng bất cứ việc gì trong võ lâm Ä‘á»u mấy phần nguy hiểm. Váºy chúng ta phải Ä‘á» phòng đặng kịp thá»i đối phó. Dù có gặp mai phục, cÅ©ng không đến ná»—i bị nguy hiểm ngay.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Trừ phi mình nói rõ ná»™i tình, xem chừng không còn cách nà o thuyết phục há» nữa. Ta Ä‘Ã nh chá» lúc gặp việc sẽ cảnh tỉnh hỠđể há» Ä‘á» phòng cẩn tháºn là xong.
Quyết định chủ ý rồi, chà ng không nói gì nữa. Chạy theo hai ngÆ°á»i Hồng Bất Phát Ä‘i trÆ°á»›c chạy nhanh quá thà nh ra Lôi Phi và Lý Hà n Thu cÅ©ng phải gia tăng cÆ°á»›c lá»±c để theo.
Ba bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t băng băng nhÆ° sao sa tên bắn, khác nà o cÆ¡n gió thoảng thổi qua giữa lúc đêm khuya.
Ba ngÆ°á»i chạy má»™t mạch đến sáu, bảy dặm Ä‘Æ°á»ng thì tá»›i trÆ°á»›c má»™t khu rừng cây.
Lý Hà n Thu vội nói:
- Lôi huynh! Kêu Hồng huynh đừng chuồn và o rừng cây.
Chà ng chÆ°a dứt lá»i thì Hồng Bất Phát đã tá»± Ä‘á»™ng đứng lại ở ngoà i rừng.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu lướt nhanh tới.
Hồng Bất Phát chuyển Ä‘á»™ng mục quang nhìn kỹ khu rừng rồi há»i:
- Lôi huynh! Lôi huynh thỠngó khu rừng nà y với những khu rừng khác có chỗ nà o bất đồng không?
Lý Hà n Thu chú ý nhìn và o thì thấy khu rừng ráºm rạp quá chừng. Ãừng nói trong đêm tối mà ngay giữa ban ngà y có ngÆ°á»i ẩn mình bên trong cÅ©ng không thấy rõ.
Bỗng nghe Lôi Phi đáp:
- Khu rừng nà y hình như có luồng sát khà âm thầm!
Hồng Bất Phát nói:
- Ãúng thế!
Hắn trầm ngâm một lúc rồi tiếp:
- Lôi huynh cứ ngá»i thấy mùi gì không?
Lôi Phi đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° có mùi máu tanh.
Hồng Bất Phát tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Ãúng thế! Má»™t mùi máu tanh phảng phất đủ chứng minh trÆ°á»›c đây chÆ°a lâu đã xảy ra má»™t cuá»™c chiến đấu kịch liệt và có ngÆ°á»i bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Há» là tay lão luyện giang hồ có khác. Ãang lúc chạy vá»™i và ng mà vẫn để ý từng ly từng tý. Mình mà không được Quyên cô nÆ°Æ¡ng cảnh cáo trÆ°á»›c e rằng đã xông và o rừng.
Lý Hà n Thu nói:
- Xem chừng trong khu rừng ráºm nà y há» bố trà mai phục quyết không sai nữa.
Còn Ä‘ang nói chuyện thì Ä‘á»™t nhiên trong khu rừng ráºm có ánh lá»a lóe lên.
Hồng Bất Phát cÆ°á»i ha hả nói:
- HỠđịnh dẫn dụ chúng ta tiến và o thì chúng ta nhất định không để hỠđược mãn nguyện.
Hắn dừng má»™t chút rồi cất cao giá»ng:
- Các vị đặt mai phục trong rừng đã bị bá»n tại hạ khám phá ra rồi. Thế là quý vị uổng phà má»™t phen tầm cÆ¡ mà chẳng được Ãch gì. Nếu các vị vui lòng ra khá»i khu rừng để cùng nhau tÆ°Æ¡ng há»™i thì tại hạ cùng vui lòng giá»›i thiệu thêm mấy ông bạn.
Trong rừng vẫn im lặng nhÆ° tá». Chẳng có ngÆ°á»i ra mà cÅ©ng không có tiếng đáp lại.
Hồng Bất Phát chau mà y nói:
- Lôi huynh! Bá»n ngÆ°á»i trong rừng xem ra rất trầm tÄ©nh.
Lôi Phi vẻ mặt nghiêm trá»ng đáp:
- Hồng huynh! Tiểu đệ có tiên cảm không tốt.
Hồng Bất Phát há»i:
- Tiên cảm thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Bao nhiêu cao thủ võ lâm vừa đến đây lúc trước không chừng đã gặp chuyện bất trắc rồi.
Hồng Bất Phát há»i lại:
- Phải chăng Lôi huynh muốn nói bá»n há» Ä‘á»u bị ngÆ°á»i ta giết chết hết?
Lôi Phi đáp:
- Nếu há» không bị giết chết thì Ãt ra là bị bắt rồi.
Hồng Bất Phát nói:
- Ãêm tối, thị tuyến nhìn không rõ thì bất luáºn ngÆ°á»i bản lãnh cao cÆ°á»ng đến đâu cÅ©ng khó lòng tránh khá»i bị ám tiá»…n táºp kÃch.
Lôi Phi quay lại nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Lý đệ có cao kiến gì không?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Quyên cô nương đã hai ba lần cảnh cáo mình thì chắc trong rừng có bố trà mai phục cực kỳ hiểm độc, rất không nên dấn thân và o.
Chà ng liá»n đáp:
- Ãã có chuyện nguy hiểm phi thÆ°á»ng, tưởng ta chẳng nên mạo hiểm.
Hồng Bất Phát lẩm bẩm như nói để mình nghe:
- Kể ra cũng có biện pháp bức bách hỠphải xuất hiện.
Lôi Phi há»i:
- Biện pháp gì?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phóng há»a đốt khu rừng nà y thì há» còn ẩn thân và o đâu được mà chẳng chạy ra?
Lý Hà n Thu để ý nhìn kỹ khu rừng nà y rất rá»™ng lá»›n nhìn không hết được. Nếu phóng há»a đốt rừng thì e rằng lá»a cháy tá»›i má»™t phạm vi mấy chục dặm.
Chà ng liá»n nói:
- Nếu cây linh chi trong khu rừng nà y mà phóng há»a đốt rừng thì e rằng nó cÅ©ng bị thiêu rụi.
Hồng Bất Phát tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Lý huynh nói đúng đấy...
Rồi hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Lôi huynh có cao kiến gì không?
Lôi Phi đáp:
- Phóng há»a đốt rừng là má»™t hà nh Ä‘á»™ng tà n ác quá, vả lại là m cháy cả linh chi. Kế nà y khó xuôi lắm. Còn chúng ta mà tiến và o rừng sục tìm thì lại mạo hiểm quá cỡ. NgÆ°á»i trong rừng tất là những ta cao thủ chuyên dùng chất Ä‘á»™c là m sao Ä‘á» phòng cho xiết được. Theo ý tại hạ thì chúng ta đứng chỠđây cho đến sáng sẽ và o rừng lục soát cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Hồng Bất Phát khẽ nói:
- Chá» sáng má»›i và o hay và o ngay bây giá» tưởng cÅ©ng chẳng khác nhau mấy tÃ.
Lôi Phi nói:
- Thanh thiên bạch nháºt, thị tuyến rõ rà ng. Chá»— nà o đồ chừng có ngÆ°á»i mai phục thì còn có thể chuẩn bị được...
Hồng Bất Phát ngắt lá»i:
- Tại hạ còn có một kế, không hiểu ý kiến hai vị thế nà o?
Lôi Phi há»i:
- Xin Hồng huynh cho nghe.
Hồng Bất Phát nói:
- Hai vị ở ngoà i nà y chá», tại hạ và o rừng trÆ°á»›c có được không?
Lôi Phi sá»ng sốt há»i lại:
- Hồng huynh nhất định muốn tiến và o ư?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãúng thế! Tại hạ mà không và o coi thì thiệt không thể dằn lòng được. Trá»i Æ¡i! Nếu bá»n ngÆ°á»i kia tìm thấy chá»— trồng linh chi thì sao?
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Cha nà y đã tham tâm đến thế thì khó lòng ngăn trở y được.
Lôi Phi nói:
- Hồng huynh chuyên dùng Thiết liên tá»...
Hồng Bất Phát ngắt lá»i:
- Tại hạ đã chuẩn bị đầy đủ. Bây giá» trong túi cÅ©ng còn đến trăm trái Thiết liên tá». Ãối phÆ°Æ¡ng mà phóng ám khà táºp kÃch thì tại hạ ăn miếng trả miếng vá»›i chúng.
Lôi Phi há»i:
- Tiểu đệ cùng Lý đệ chỠngoà i nà y hay sao?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phải rồi! Xin hai vị cứ chỠở ngoà i. Nếu có đủ thì giỠtại hạ sẽ ra đón hai vị. Bằng không ra được sẽ báo hiệu bằng ba tiếng còi ngắn để hai vị tự tiến và o.
Lôi Phi ngần ngừ đáp:
- Xem chừng khó lòng ngăn cản được Hồng huynh mất rồi!
Hồng Bất Phát nói:
- Bây giá» Ä‘Ã nh thế nà y váºy. Nếu trong vòng ná»a giá» mà tại hạ không ra được cÅ©ng không có tiếng còi báo hiệu tức là tại hạ bị nạn rồi đó. Hai vị đừng ở lại đây nữa, mà nên quay vá» thà nh Kim Lăng.
Lý Hà n Thu dặn:
- Nếu Hồng huynh gặp phải kình địch không đối phó nổi thì xin tìm cách báo cho bá»n tiểu đệ biết.
Hồng Bất Phát nói:
- Ãược rồi! Nếu tại hạ có thì giá» báo hiệu hay lên tiếng được cÅ©ng xin tuân mệnh.
Lôi Phi cũng dặn:
- Nếu Hồng huynh thấy thế địch mạnh thì đừng nên mạo hiểm thái quá.
Hồng Bất Phát nói:
- Tại hạ nhớ rồi.
Ãoạn hắn nghiêng mình vá»t và o trong rừng.
Lý Hà n Thu thấy hắn lạng ngÆ°á»i Ä‘i thì đồng thá»i thò hai tay và o bá»c. Hiển nhiên hắn lấy ra má»™t nắm ám khi.
Lôi Phi Ä‘Æ°a mắt ngó Lý Hà n Thu ngáºp ngừng nói:
- DÆ°á»ng nhÆ° tiểu huynh chÆ°a nhắc Lý đệ...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Ãiá»u chi?
Lôi Phi đáp:
- Câu chuyện có liên quan đến ám khà của Hồng huynh.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ chưa được nghe qua.
Lôi Phi nói:
- Theo chá»— tiểu huynh biết thì vá» phÆ°Æ¡ng diện dùng ám khà Hồng huynh là má»™t nhân váºt phi thÆ°á»ng. Chẳng những hai tay y đồng thá»i phóng Thiết liên tá» ra được mà còn có thể liên tục phóng liá»n má»™t lúc cả trăm trái. Vá» phÆ°Æ¡ng diện phân biệt ám khà tưởng cÅ©ng Ãt tay cao thủ bì kịp y.
Lý Hà n Thu nói:
- Chắc y ỷ và o tà i nghệ vô song nà y nên mới đòi mạo hiểm và o rừng.
Lôi Phi thở dà i nói:
- Sinh Æ° nghệ tá» Æ° nghệ. Những ngÆ°á»i chết Ä‘uối thÆ°á»ng là những tay lá»™i nÆ°á»›c rất giá»i. NhÆ°ng chúng ta chẳng thể Ä‘iá»m nhiên tá»a thị mà phải nghÄ© cách giúp y má»™t tay má»›i được.
Lý Hà n Thu đáp:
- Phải rồi! Chúng ta là m được đến đâu cần phải hết sức đến đó.
Bá»—ng nhiên nghe mấy tiếng kim thanh rÃt lên lanh lảnh nhÆ° xé bầu không khà vá»ng ra.
Lôi Phi nói:
- Ãây chÃnh là thủ pháp phóng Thiết liên tá» của Hồng Bất Phát.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Té ra y ỷ và o thủ pháp phóng ám khà mà hạ thủ trước.
Tiếng ám khà rÃt lên má»™t hồi rồi Ä‘á»™t nhiên im bặt không thấy gì nữa.
Hai ngÆ°á»i lắng tai hồi lâu vẫn không nghe tiếng binh khà giao đấu. Hiển nhiên Hồng Bất Phát chÆ°a gặp phải cÆ°á»ng địch và chÆ°a Ä‘á»™ng thủ.
Trong khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, trong rừng vẫn im phăng phắc tuyệt không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Lôi Phi tắc lưỡi nói:
- Tiểu huynh xem chừng tình hình có Ä‘iá»u khác lạ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao?
Lôi Phi đáp:
- Nếu gặp cÆ°á»ng địch thì tất chúng ta ở ngoà i nà y phải nghe tiếng binh khà giao phong. Từ lúc y và o đã quá ná»a giá» mà tuyệt nhiên không thấy tin tức gì lá»t ra ngoà i...
Y buông tiếng thở dà i nói tiếp:
- Trước tình hình nà y chỉ có hai giả thuyết được đặt ra. Một là Hồng Bất Phát bị hại rồi. Hai là y đã tìm thấy linh chi.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i há»i:
- Nếu y lấy được linh chi mà không lên tiếng hô hoán là sợ chúng ta dây máu ăn phần hay sao?
Lôi Phi đáp:
- NhÆ°ng giả thuyết thứ hai rất Ãt hy vá»ng. MÆ°á»i phần có đến tám là y bị Ä‘iểm huyệt má»™t cách bất ngá» hay bị tá» thÆ°Æ¡ng rồi.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Chúng ta nên là m gì bây gi�
Lôi Phi đáp:
- Phải và o rừng coi xem thế nà o. Có Ä‘iá»u lúc nà y tình hình chÆ°a rõ, chúng ta chÆ°a nên mạo hiểm quá Ä‘á»—i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chẳng lẽ chúng ta cứ đứng đây chỠmãi được ư?
Lôi Phi ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i đáp:
- Lý đệ! Lý đệ hãy giữ ở ngoà i rừng để tiểu huynh và o coi. Nếu trong khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m mà không thấy tin tức gì thì Lý đệ nên quay vá» thà nh Kim lăng thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh cùng tiểu đệ trước kia chưa từng quen biết mà ở Hội Võ Quán Lôi huynh đã thẳng thắn đứng ra viện trợ. Bây giỠtiểu đệ bỠmặc Lôi huynh, một mình trở vỠKim Lăng thì yên tâm thế nà o được?
Lôi Phi cất giá»ng buồn buồn nói:
- Cứ tình hình nà y mà xét thì cục diện trong khu rừng ráºm nà y cá»±c kỳ hiểm ác, kỳ bà khiến ngÆ°á»i ta tháºt khó mà lÆ°á»ng được. Lý đệ có và o cÅ©ng là bá» mạng má»™t cách vô Ãch. Hỡi ôi! Lý đệ còn nhá» tuổi mà thù lá»›n chÆ°a trả...
Lôi Phi chÆ°a dứt lá»i thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân loạng choạng vá»ng ra cắt đứt câu chuyện y Ä‘ang nói dở.
Lý Hà n Thu cùng Lôi Phi đồng thá»i cảnh giác Ä‘Æ°a mắt nhìn ra thì thấy má»™t bóng ngÆ°á»i từ trong rừng ráºm chạy tá»›i.
Lôi Phi nhảy vá»t lại. Lý Hà n Thu cÅ©ng băng ngÆ°á»i theo sau cất tiếng gá»i:
- Hồng huynh...
Hai ngÆ°á»i nhìn kỹ thì thấy ngÆ°á»i kia mình mặc võ phục lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm. Y không phải là Hồng Bất Phát.
Lôi Phi vÆ°Æ¡n tay ra đỡ lấy ngÆ°á»i kia há»i:
- Huynh đà i! Huynh đà i bị thương có nặng lắm không?
Lý Hà n Thu thấy ngÆ°á»i nà y miệng ứa máu tÆ°Æ¡i không ngá»›t. Chân đứng không vững, hÆ¡i thở thoi thóp. DÆ°á»ng nhÆ° y không còn đủ sức trả lá»i Lôi Phi, miệng ú á»› hai tiếng, y chỉ kịp trá» tay vá» khu rừng ráºm rồi bá»—ng nhắm mắt lại.
Lôi Phi Ä‘Æ°a tay chẩn mạch thấy trái tim đã ngừng Ä‘áºp, y tắt thở chết rồi.
Lý Hà n Thu nhìn kỹ lại má»™t lượt thì ngÆ°á»i nà y trạc ngoà i ba mÆ°Æ¡i. Diện mạo Ä‘oan chÃnh không có vẻ là ngÆ°á»i tà n ác. Bất giác chà ng buông tiếng thở dà i há»i:
- Lôi huynh có biết ngÆ°á»i nà y không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tiểu huynh không biết.
Lý Hà n Thu nói:
- Toà n thân y không có vết thÆ°Æ¡ng mà sao lại chết? Thanh kiếm sau lÆ°ng chÆ°a rút khá»i vỠđủ chứng minh y chÆ°a cùng ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Tình trạng y bi thảm tá» khá đặc biệt, dÆ°á»ng nhÆ° bị thủ pháp ná»™i gia rất trầm trá»ng là m chấn Ä‘á»™ng mạnh tổn thÆ°Æ¡ng đến ná»™i phủ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Y và o rừng ráºm tìm kiếm kẻ địch mà tay không cầm kiếm. Con ngÆ°á»i tá»± tin đến thế thì võ công quyết nhiên không phải tầm thÆ°á»ng, khi nà o còn để địch nhân đến gần phóng chưởng đả thÆ°Æ¡ng?
Lôi Phi trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i lại:
- Phải chăng theo ý Lý đệ thì y đã chết vỠtay đồng bạn?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không phải thế. Theo ý tiểu đệ không chừng ngÆ°á»i nà y chết và o lúc y không biết gì nữa nên không có cÆ¡ há»™i để trả đòn. Còn y chết vá» tay ai thì tiểu đệ không sao hiểu được.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Lý đệ nói rất có lý, trong vụ nà y hoặc giả có Ä‘iá»u chi ngoắt ngoéo.
Bá»—ng lại nghe có tiếng sá»™t sạt. Má»™t bóng ngÆ°á»i khác từ trong rừng cây xông ra.
Lý Hà n Thu nhảy vá»t vá» phÃa bóng ngÆ°á»i kia.
Lôi Phi cũng chạy theo sau.
Lý Hà n Thu lÆ°á»›t mình Ä‘i cá»±c kỳ thần tốc. NgÆ°á»i chÆ°a tá»›i nÆ¡i tay phải chà ng đã Ä‘Æ°a ra nắm lấy mạch huyệt ngÆ°á»i kia. Ãồng thá»i tay trái chà ng để trÆ°á»›c ngá»±c chuẩn bị đánh tá»›i.
NgỠđâu diá»…n biến lại xảy ra khác hẳn vá»›i sá»± tiên liệu của Lý Hà n Thu. Tay phải chà ng nắm lấy huyệt mạch ngÆ°á»i kia má»™t cách rất nhẹ nhà ng. Chà ng chú ý nhìn thì thấy miệng mÅ©i y máu me đầm đìa. Miệng là m nhảm la:
- Ma quỉ...
Vừa nói được một tiếng đã lăn ra mà chết.
Lôi Phi tra xét chá»— tá» thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i nà y rồi lắc đầu nói:
- CÅ©ng hệt nhÆ° ngÆ°á»i trÆ°á»›c. Y bị thủ pháp ná»™i gia đánh nặng và o sau lÆ°ng. Ná»™i phủ bị chấn Ä‘á»™ng mà chết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có nghe y nói câu sau cùng không?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh nghe rõ rồi nhÆ°ng không thể tin được. Mình đã qua lại giang hồ mấy chục năm mà chẳng thấy ma quỉ bao giá».
Lý Hà n Thu phấn khởi tâm hồn khẽ nói:
- Lôi huynh! Xem chừng chúng ta phải và o rừng coi mới được.
Lôi Phi há»i:
- DÆ°á»ng nhÆ° Lý đệ đã có chủ ý rồi thì phải?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không hẳn thế, tiểu đệ nghÄ© rằng có ngÆ°á»i ăn mặc quái dị xuất hiện má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t khiến cho y hoảng hồn rồi có ngÆ°á»i khác ra tay táºp kÃch Ä‘á»™t ngá»™t...
Lôi Phi động tâm nói:
- Ãánh má»™t đòn trà mạng không phải là chuyện dá»… dà ng.
Ãoạn y cúi lom khom kéo áo ngÆ°á»i kia ra nhìn kỹ lại thì thấy sau lÆ°ng y có má»™t vết tÃm bầm hình tròn và dà i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vết thương nà y không phải bị chưởng đánh.
Lôi Phi nhìn kỹ vết thương một hồi rồi nói:
- Ãây là vết thÆ°Æ¡ng của má»™t thoi quyá»n.
Lý Hà n Thu há»i:
- Quyá»n pháp nà y tá»±a hồ rất ác Ä‘á»™c. NhÆ°ng trong võ lâm thÆ°á»ng thÆ°á»ng chỉ có ngÆ°á»i luyện Ä‘á»™c chưởng, tiểu đệ chÆ°a nghe nói ai luyện Ä‘á»™c quyá»n bao giá» thì biết thế nà o mà đoán?
Lôi Phi ngÆ°ng thần ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi lẩm bẩm tá»± há»i mình:
- Chẳng lẽ là y cũng ở đây?
Lý Hà n Thu nghe tiếng khẽ há»i lại:
- Lôi huynh nói ai váºy?
Lôi Phi đáp:
- LÆ°u Tinh Thần Quyá»n...
Lý Hà n Thu há»i:
- LÆ°u Tinh Thần Quyá»n là ai?
Lôi Phi đáp:
- Trương Bá Tuấn.
Lý Hà n Thu há»i:
- LÆ°u Tinh Thần Quyá»n là thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Ãây là má»™t thứ võ công rất kỳ quái, nó tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° "Bách Bá»™ Thần Quyá»n" nhÆ°ng không giống hẳn. Quyá»n phong rất lợi hại có thể đả thÆ°Æ¡ng trong vòng năm bÆ°á»›c. Vòng nà y có buá»™c dây nên có thể dùng là m binh khà khiến cho ngÆ°á»i ta tháºt khó mà đỠphòng. Sau nà y nếu Lý đệ có gặp ngÆ°á»i đó phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Lý Hà n Thu khẽ thở dà i nói:
- Xem thế nà y thì đủ biết Giang Nam Song Hiệp có tiá»m lá»±c rất lá»›n trong võ lâm.
Lôi Phi nói:
- Cục diện bữa nay e rằng không giản dị thế đâu. Theo chá»— tiểu huynh biết thì TrÆ°Æ¡ng Bá Tuấn là ngÆ°á»i rất kiêu ngạo. Giang Nam Song Hiệp tuy lừng lẫy tiếng tăm, nhÆ°ng chẳng tà i nà o má»i được y đến trợ quyá»n. Trong vụ nà y chắc có ná»™i tình đặc biệt.
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Nếu váºy thì TrÆ°Æ¡ng Bá Tuấn cÅ©ng chỉ vì cây linh chi mà tá»›i đây hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Tình hình đêm nay rất quái lạ. Nếu tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì hai ngÆ°á»i chết vá» TrÆ°Æ¡ng Bá Tuấn, nhÆ°ng y tá»›i đây dÆ°á»ng nhÆ° không phải để cÆ°á»›p linh chi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy y đến đây để là m chi?
Lôi Phi đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° y là má»™t ngÆ°á»i mai phục trong khu rừng ráºm nà y...
Y ngừng lại má»™t chút rồi thấp giá»ng xuống há»i:
- Sao Lý đệ biết Giang Nam Song Hiệp đã bố trà mai phục ở đây?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ nghe má»™t ngÆ°á»i bạn nói thế.
Lôi Phi há»i:
- NgÆ°á»i bạn đó có thể tin cáºy được không?
Lý Hà n Thu đáp ngay:
- Ãáng tin cáºy lắm! Tiểu đệ dám quyết không thể sai tráºt.
Lôi Phi lấy là m kỳ há»i:
- Lý đệ nói chuyện với ông bạn đó hồi nà o, sao tiểu huynh không biết chi hết.
Lý Hà n Thu đáp:
- Sá»± tháºt là nhÆ° váºy. Tiểu đệ có nói chuyện vá»›i y, tuyệt không có ý lừa bịp hay thêu dệt câu chuyện kinh ngÆ°á»i.
Lôi Phi biết chà ng không muốn nói rõ ná»™i tình cÅ©ng không há»i nữa, liá»n lảng sang chuyện khác:
- Bất luáºn TrÆ°Æ¡ng Bá Tuấn có phải Giang Nam Song Hiệp má»i đến hay không, nhÆ°ng y ở trong đám ngÆ°á»i mai phục là chuyện không thể sai được.
Lý Hà n Thu nhìn thi thể ngÆ°á»i nằm cạnh đó há»i:
- Hồng huynh và o rừng khá lâu rồi, không hiểu tình trạng thế nà o? Sao không thấy động tĩnh gì? Chỉ mong y được vô sự.
Lôi Phi thở dà i nói:
- Ãây là kế hoạch mà tiểu huynh đã bà n định vá»›i y nhất định tiểu huynh không thể tá»± thủ bà ng quan được.
Lý Hà n Thu cũng nói:
- Dĩ nhiên là thế. Chúng ta phải cố gắng tìm cách cứu y.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ không nên Ä‘i. Ãể má»™t mình tiểu huynh và o coi đã.
Lý Hà n Thu nói:
- Không được! Chúng ta cùng và o cả để còn chiếu cố cho nhau.
Lôi Phi không sao hiểu được liá»n há»i:
- Lý đệ nhất định Ä‘i cÅ©ng được, nhÆ°ng có chịu nghe lá»i tiểu huynh không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Dĩ nhiên tiểu đệ nhất nhất tuân theo.
Lôi Phi lột lấy bộ quần áo của xác chết cầm tay rồi khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ chống kiếm giữ mình đi!
Lý Hà n Thu không sao được, liá»n theo lá»i rút trÆ°á»ng kiếm ra.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ hãy Ä‘i theo sau tiểu huynh. Trừ trÆ°á»ng hợp tiểu huynh đồng ý, còn ngoà i ra Lý đệ chá»› có vá»ng Ä‘á»™ng.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ ghi nhớ rồi.
Lôi Phi cất bước tiến và o rừng vừa nói:
- Lý đệ không được vượt lên trước mặt tiểu huynh mà chỉ theo sau đi và o rừng sâu.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Nếu trong khu rừng nà y quả có mai phục mà sao đến giỠvẫn chưa thấy phát động?
Lý Hà n Thu ở trong rừng ráºm lại giữa lúc đêm tối nên thị quang chà ng không nhìn thấy rõ.
Vừa rồi chà ng xoay tay kiếm gạt rá»›t được lưỡi phi Ä‘ao là hoà n toà n á»· và o thÃnh giác minh mẫn nghe tiếng gió mà phân biệt phÆ°Æ¡ng vị. Chà ng vung kiếm chiêu má»™t cách cá»±c kỳ thần tốc và chuẩn Ä‘Ãch.
Bỗng nghe Lôi Phi thở dà i nói:
- Thất Tuyệt Ma Kiếm quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n!
Lý Hà n Thu lấy trÆ°á»ng kiếm khá»u lưỡi Trúc Ãiệp phi Ä‘ao, vừa rá»›t xuống đất lên nhìn kỹ lại rồi nói.
- Lưỡi đao nà y không có chất độc.
Rồi tay trái chà ng nắm giữ lưỡi phi đao.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ cũng thông thạo vỠcác môn ám khà ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Trên chốn giang hồ ngÆ°á»i ta chỉ biết gia sÆ° kiếm pháp tinh kỳ Ãt kẻ bì kịp nhÆ°ng Ãt ai hiểu lão nhân gia cÅ©ng rất tinh thâm vá» nghá» nà y. Có Ä‘iá»u ngÆ°á»i không thèm sá» dụng mà thôi.
Lôi Phi lại há»i:
- Nếu váºy thì Lý đệ cÅ©ng tinh thâm vá» thủ thuáºt phóng ám khÃ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Thủ pháp phóng ám khà của tiểu đệ e rằng không được thạo bằng thủ pháp đỡ gạt ám khÃ. Vả lại tình thế má»—i nÆ¡i má»—i khác. Bá»n hỠẩn trong bóng tối sá» dụng ám khà đánh lén. Còn chúng ta chỉ cần đỡ gạt. Thứ ám khà kia mà ở gần không đầy má»™t trượng thì khó lòng nghe rõ thanh âm, phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. HÆ¡n nữa, hỠđược đêm tối yểm trợ mình không sao nhìn thấy há» nấp chá»— nà o. NhÆ° váºy, chúng ta kém rất nhiá»u phÆ°Æ¡ng diện.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ muốn ăn miếng trả miếng tức là chúng ta cÅ©ng dùng ám khà đối vá»›i bá»n há» không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ quả có ý nhÆ° váºy.
Lôi Phi lắc đầu nói:
- Chúng ta không nên mạo hiểm hÆ¡n nữa, mà phải sá»›m rút lui khá»i khu rừng ráºm nà y.
Lý Hà n Thu ngạc nhiên há»i:
- Chúng ta đang định đi kiếm Hồng Bất Phát sao lại bỠdở quay v�
Lôi Phi đáp:
- Há» dùng những món ám khà lúc phóng ra có kim phong rÃt trên không nhÆ° phi nháºn, kim tiêu thì mình hoặc giả có thể đối phó được. Nếu há» dùng loại ám khà êm ru nhÆ° mai hoa châm thì tháºt khó mà đỡ gạt.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh nói phải đó nhưng Hồng Bất Phát còn ở trong nà y chẳng lẽ chúng ta bỠmặc y sao?
Lôi Phi đáp:
- CÆ°á»ng địch ở trong rừng ráºm nà y đã bố trà mai phục. Khắp nÆ¡i Ä‘á»u có cạm bẫy, má»—i bÆ°á»›c má»—i gặp gian nguy chứ không phải chuyện trông và o võ công để chiến đấu vá»›i ngÆ°á»i. TrÆ°á»ng hợp nà y muốn cầu sinh thì trà kế cần hÆ¡n võ công. Hồng Bất Phát chắc nhiá»u lắm y chỉ bị thÆ°Æ¡ng là cùng...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Nếu y thụ thương chúng ta cũng nên tìm đến y rồi sẽ cùng nhau trở ra.
Lôi Phi nói:
- Mạo hiểm nhÆ° váºy không được. Bây giá» chúng ta hãy dá»i khá»i nÆ¡i đây chỠđến lúc trá»i sáng hãy và o cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãược rồi! Lôi huynh đã tÃnh toán nhÆ° váºy thì chúng ta ra ngoà i rừng nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc đợi trá»i sáng sẽ trở lại.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» tiểu huynh mở Ä‘Æ°á»ng cho.
Dứt lá»i, y theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© từ từ ra khá»i khu rừng.
Lý Hà n Thu chống kiếm theo sau.
Hai ngÆ°á»i lúc rút lui khá»i rừng ráºm, không Ä‘i táºp kÃch nữa lắng tai nghe thì bốn bể yên lặng nhÆ° tá», tuyệt nhiên không má»™t tiếng, tá»±a hồ vÅ© trụ chìm đắm và o giấc ngủ mê ly.
Lôi Phi quay đầu nhìn lại khu rừng lần nữa rồi nói:
- Lý đệ! Chúng ta ngồi nghỉ quanh đây lấy sức đặng sáng mai đi tìm Hồng Bất Phát xem y lạc lõng nơi đâu.
Lý Hà n Thu nói:
- Xin tuân lá»i Lôi huynh.
Chà ng nghĩ thầm trong bụng:
- Ban đêm và o chốn rừng sâu đầy rẫy nguy hiểm. NgÆ°á»i võ lâm đã có câu: "Gặp rừng chá»› vá»™i xông và o". Thế mà Hồng Bất Phát biết rồi khu rừng nguy hiểm cÅ©ng liá»u lÄ©nh chuồn và o là vì lòng tham quá Ä‘á»™ che lấp thông minh, má»›i mạo hiểm nhÆ° váºy.
Bỗng thấy Lôi Phi khẽ thở dà i:
- Xem chừng cuá»™c phân tranh đêm nay sẽ Ä‘Æ°a đến kết quả đáng buồn là sẽ gây nên má»™t cuá»™c xung Ä‘á»™t toà n diện võ lâm sau nà y. Nếu những đệ tá» các phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng bị tá» thÆ°Æ¡ng nhiá»u, thì hai phái lá»›n nà y quyết nhiên chẳng khi nà o chịu bá» qua.
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Ta muốn báo mối đại cừu của song thân, á»· mình có kiếm pháp tuyệt diệu của ân sÆ° truyá»n cho đã là m tổn thÆ°Æ¡ng nhiá»u nhân váºt dÃnh lÃu đến vụ nà y rồi cÅ©ng thà nh chuyện oan oan tÆ°Æ¡ng báo. Thù oán liên miên không bao giá» hết.
NghÄ© tá»›i đây lá»a háºn chà ng nuôi trong lòng mÆ°á»i mấy năm nay Ä‘á»™t nhiên giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Chà ng thủng thẳng nói:
- Ãêm nay chúng ta là ngÆ°á»i đã được trông thấy má»i cuá»™c diá»…n biến... Nếu sau nà y mà võ lâm nhân vụ nà y mà gây nên má»™t trÆ°á»ng huyết kiếm thì chúng ta nên thẳng thắn đứng ra để thuyết minh má»›i phải.
Lôi Phi Ä‘Æ°a ra mục quang chú nhìn Lý Hà n Thu ra chiá»u kinh dị. Hiển nhiên câu nói của chà ng khiến cho y phải ngạc nhiên.
Lý Hà n Thu tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Tiểu đệ thấy việc nhÆ° váºy thì theo lẽ phải là m thế. Hay là Lôi huynh nháºn thấy lá»i tiểu đệ có chá»— nà o không đúng?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ nói rất đúng nhưng tiểu huynh thấy có chút kỳ lạ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng lá»i nói của tiểu đệ có chá»— khác vá»›i ngà y thÆ°á»ng?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Theo nháºn xét của tiểu huynh thì bữa nay Lý đệ đã vượt khá»i vòng ân oán cá nhân, quan tâm rá»™ng ra đến việc của thiên hạ vá»›i má»™t lòng nhân hiệp.
Lý Hà n Thu đáp gá»n lá»n:
- Lôi huynh quá khen rồi!
Ãoạn chà ng không nói gì nữa.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i bên má»™t bụi cá» ráºm.
Lôi Phi nói:
- Chúng ta ngồi nghỉ chá»— nà y có thể nhìn thấy những ngÆ°á»i trong rừng qua lại.
Lý Hà n Thu đáp:
- Xin theo ý Lôi huynh.
Lôi Phi ngồi xuống trước nói:
- Chúng ta chia phiên canh gác. Lý đệ hãy nghỉ trước đi!
Lý Hà n Thu nghÄ© tá»›i mai và o rừng chắc phải chiến đấu chà ng cần dưỡng sức nên không khiêm nhượng gì nữa, ngồi nhắm mắt váºn khà điá»u hòa hÆ¡i thở.
Lý Hà n Thu cùng Lôi Phi thay phiên nghỉ ngơi cho tới lúc phương đông hừng sáng.
Ãá»™t nhiên có hai bóng ngÆ°á»i song song Ä‘i tá»›i.
Lôi Phi khẽ kéo Lý Hà n Thu ẩn và o trong bụi cá» ráºm.
Hai bóng ngÆ°á»i kia Ä‘i sát qua bụi cá» chạy thẳng và o trong rừng.
Lý Hà n Thu nhìn rõ má»™t ngÆ°á»i chÃnh là Quyên Nhi.
Còn ngÆ°á»i nữa là má»™t gã thiếu niên anh tuấn và o trạc tuổi 21, 22 tuổi. Lòng chà ng Ä‘ang bình tÄ©nh bá»—ng nhiên xúc Ä‘á»™ng. Má»™t mối giáºn há»n thoáng nổi lên trong tâm trÃ.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 42
Và o rừng sâu lạc mất Lôi Phi
Lôi Phi thấy cặp mắt Lý Hà n Thu nhìn chà ng chòng chá»c và o hai ngÆ°á»i kia không chá»›p. Cho đến khi bóng há» mất hút chà ng vẫn còn ngẩn ngÆ¡ xuất thần. Y lấy là m kỳ không nhịn được cất tiếng há»i:
- Lý đệ có biết hai ngÆ°á»i đó Æ°?
Lý Hà n Thu nhÆ° ngÆ°á»i trong má»™ng choà ng tỉnh vá»™i đáp:
- Tiểu đệ chỉ biết má»™t ngÆ°á»i...
Lôi Phi không há»i ná»a đứng dáºy nói:
- Có ngÆ°á»i đã và o rừng trÆ°á»›c mình rồi. Chúng ta cÅ©ng Ä‘i thôi!
Lý Hà n Thu gáºt đầu đứng dáºy rồi hai ngÆ°á»i chạy thẳng vá» phÃa rừng ráºm.
Lúc nà y trá»i đã sáng tá». Khu rừng xanh ngắt ở phÃa xa xa không còn cảnh tượng khủng khiếp nhÆ° lúc ban đêm. Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i ven rừng thì hai xác chết đêm qua bỠđó đã có ngÆ°á»i lấy đến thu dá»n.
Lôi Phi khẽ nói:
- Bây giỠtuy đi giữa ban ngà y, nhưng cũng không thể lơ là được đâu, vẫn phải gia tâm đỠphòng.
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Bây giỠđể tiểu đệ dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Ãoạn chà ng loạng choạng ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c chuồn và o rừng. Lôi Phi theo sau.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i được 20 trượng vẩn không thấy có gì khác lạ mà cÅ©ng không gặp ai táºp kÃch.
Lý Hà n Thu quay lại ngó Lôi Phi khẽ há»i:
- Lôi Huynh thế nà y là nghĩa là m sao?
Lôi Phi đáp:
- Có khi bá»n hỠđã rá»i khá»i khu rừng nà y...
Y vừa nói dứt lá»i, Ä‘á»™t nhiên mấy tiếng veo véo xéo vang tai. Hai mÅ©i tên ná» bắn tá»›i lẹ nhÆ° sao sa.
Lý Hà n Thu né ngÆ°á»i sang má»™t bên vung kiếm lên gạt cho hai mÅ©i ám khà rá»›t xuống đất rồi há»i:
- Lôi huynh! Chúng ta lại tá»›i nÆ¡i Ä‘iá»u tra xem chứ?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Không được! Hiện giá» chúng ta chÆ°a và o đến phạm vi bao vây của há» mà hỠđã sắp đặt đâu đấy rồi. Ãây là cách dụ mình dấn thân và o nÆ¡i nguy hiểm.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Lôi huynh nói rất có lý, nhưng chúng ta nên đối phó bằng cách nà o?
Lôi Phi đáp:
- Sá»›m muá»™n gì rồi chúng ta cÅ©ng và o táºn nÆ¡i nhÆ°ng cần phải có đủ thá»i gian để tÃnh toán trÆ°á»›c nghÄ©a là mình phải quyết định phÆ°Æ¡ng pháp đối phó má»›i có thể nắm phần chủ Ä‘á»™ng được.
- Ãúng thế! Phải chăng Lôi huynh đã có định kiến rồi.
Lôi Phi đáp:
- Theo ý tiểu huynh thì bây giá» chúng ta cách quãng nhau ra xa, má»™t mặt dò Ä‘Æ°á»ng, má»™t mặt tìm kiếm đối phÆ°Æ¡ng. Hay hÆ¡n hết là mình là m thế nà o để bắt sống được mấy tên rồi thuyết phục há» hay dùng hình khảo vấn...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i há»i:
- Ãể xem ngÆ°á»i cầm đầu bá»n chúng là ai phải không?
Lôi Phi đáp:
- Là m nhÆ° váºy có thể dẫn dụ nhân váºt cầm đầu của há» tìm tá»›i chúng ta để quyết đấu.
Lý Hà n Thu nói:
- Hay lắm váºy tiểu đệ xin dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Lôi Phi nói:
- Khoan đã, chuyến nà y nhất định phải để tiểu huynh đi trước.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- VỠviệc quan sát tình thế cũng như tìm địch nhân, tiểu huynh tự tin có thể thông thạo hơn Lý đệ một phần.
Lý Hà n Thu nói:
- Hay lắm váºy má»i Lôi Huynh Ä‘i trÆ°á»›c!
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Trong rừng ráºm chúng ta không nên lá»›n tiếng gá»i nhau mà cÅ©ng không nên giÆ¡ tay chỉ trá». Cách thông tin duy nhất là nhá» và o âm thanh.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Ãúng thế!
Lôi Phi nói:
- Bây giá» chúng ta hãy bà n tÃnh vá» mấy thanh âm giản dị để thông tin và liên lạc.
Nói là bà n tÃnh, nhÆ°ng tháºt ra Ä‘á»u do Lôi Phi quyết định.
Lý Hà n Thu nhá»› ká»· từng những âm thanh thông tin rồi quay vá» phÃa nam mà đi. Lôi Phi Ä‘i trÆ°á»›c, vừa Ä‘i vừa nói:
- Lý đệ, khi Lý đệ nghe tiếng thông tin thì tiến vá» phÃa trÆ°á»›c. Bây giá» chúng ta thá» xem có phối hợp được không?
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Dạ!
Ãoạn chà ng đứng yên lại nguyên chá»—.
Lôi Phi lạng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái rồi mất hút không thấy đâu. Lát sau bổng nghe hai tiếng cách cách vá»ng tá»›i.
Lý Hà n Thu nghe thấy đã mỉm cÆ°á»i quay sang phÃa Tây Ä‘i mÆ°á»i bÆ°á»›c rồi lại tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Chà ng Ä‘i chừng được năm trượng thì dừng lại Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa nhÆ°ng chẳng thấy bóng Lôi Phi đâu hết.
Chà ng Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i:
- Chẳng lẻ mình nghe lá»™n truyá»n âm rồi chăng?
Chà ng liá»n vá»— tay năm tiếng, ba tiếng mau, hai tiếng khoang.
Nguyên đây là má»™t tÃn hiệu mà Lôi Phi đã Æ°á»›c định vá»›i chà ng.
NgỠđâu sau năm tiếng vá»— tay, Lý Hà n Thu vẩn không nghe thấy tÃn hiệu của Lôi Phi đáp lại.
Chà ng cảm thấy tình thế khác lạ song không truyá»n tin liên lạc nữa cháºm chạp tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lúc nà y tuy giữa ban ngà y, nhÆ°ng rừng cây ráºm rạp quá cà nh lá um tùm, cảnh váºt trong vòng hai trượng đã không nhìn rõ.
Lý Hà n Thu Ä‘i ngang qua khu rừng ráºm thì đến má»™t chá»— khá rá»™ng. Chà ng thở phà o má»™t cái, lại toan thá» phép truyá»n âm thì Ä‘á»™t nhiên có bóng trắng lấp loáng. Má»™t váºt bay tá»›i nÆ¡i.
Chà ng đã để ý phòng bị liá»n giÆ¡ kiếm lên gạt. Bổng nghe đánh "cách" má»™t tiếng. Váºt bay lại liá»n bị trÆ°á»ng kiếm cắt đứt.
Chà ng có ý dừng lại thì ra má»™t khúc dây trắng. Sợi dây nà y cuốn lại thà nh cái thòng lá»ng từ trên má»™t cà nh cây lá»›n để quấn và o đầu ngÆ°á»i. NhÆ°ng Lý Hà n Thu nhanh mắt thấy trÆ°á»›c đã vung kiếm chặt đứt.
Chà ng ngá»ng đầu trông lên cây lạnh lùng nói:
- Các hạ nên xuất hiện đi thôi!
Bổng nghe má»™t tiếng cÆ°á»i khẩy từ trên cây vá»ng xuống. Tiếp theo má»™t bóng ngÆ°á»i vạch đám lá ráºm rạp nhảy xuống.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn thì ngÆ°á»i nà y trạc tuổi ngoà i 40 toà n thân nai nịt áo xanh hình thù ốm nhom và bé loắt choắt song hai mắt loang loáng tá» ra võ công thâm háºu.
Hán tá» lÆ°ng cà i Ä‘Æ¡n Ä‘ao tay cầm má»™t khúc dây trắng cÆ°á»i lạt há»i:
- Các hạ phóng kiếm rất mau không hiểu là môn phái nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tưởng chúng ta chả cần há»i han nhau gì cả. TrÆ°á»›c hết hãy Ä‘á»™ng thủ để phân thắng bại rồi sẽ tÃnh. Các hạ lấy khà giá»›i ra Ä‘i.
Hán tỠbé nhỠgầy nhom không nói gì nữa rút thanh đơn đao ở sau lưng đánh soạt một tiếng, ra chiêu "Nghinh Phong Trảm Thảo" .
Lý Hà n Thu vung kiếm chênh chếch lên gạt đơn đao rồi chuyển thế kiếm đâm và o cổ tay hữu đối phương đánh véo một tiếng.
Hán tá» giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- Kiếm chiêu của gã nà y rất lợi hại!
Hắn vá»™i nghiêng mình né tránh. Lý Hà n Thu dÆ°á»ng nhÆ° đã Ä‘oán trÆ°á»›c được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng mà hán tá» né tránh. Chà ng tiến lên má»™t bÆ°á»›c, rung tay má»™t cái phóng trÆ°á»ng kiếm ra.
Chiêu kiếm nà y mau lẹ dị thÆ°á»ng.
Hán tỠđứng chÆ°a vững thì thế kiếm của Lý Hà n Thu đã tá»›i. Hắn Ä‘Ã nh ngá»a vá» phÃa sau ngÆ°á»i lên nhÆ° cái cầu vòng rồi nằm ện xuống.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt nói:
- BỠđao xuống.
Chà ng nghiêng mũi kiếm đâm chênh chếch xuống cánh tay đao của đối phương. Hán tỠbuông đao ra.
Lý Hà n Thu bức bách hán tá» bá» binh khà rồi, chà ng lại chỉ kiếm và o ngá»±c dằn giá»ng nói:
- Các hạ muốn toà n mạng thì đừng có cục cựa.
Miệng chà ng nói váºy. Thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay cÅ©ng khẽ vá» phÃa trÆ°á»›c cho mÅ©i kiếm đâm và o da hán tá». Quả nhiên hán tá» không nhúc nhÃch, nằm im trên mặt đất.
Lý Hà n Thu lạnh lùng nói:
- Tại hạ hy vá»ng lúc trả lá»i, các hạ đừng nói dối má»™t câu nà o.
Hán tỠthủng thẳng đáp:
- Tiểu đệ muốn biết huynh Ä‘Ã i há»i câu gì? Công việc nÆ¡i đây đệ không được biết mấy đâu.
Lý Hà n Thu tủm tỉm nói:
- Các hạ có trả lá»i hay không cÅ©ng váºy tại hạ có mặt là nhìn ra được.
Chà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Các hạ có quen biết Giang Nam Song Hiệp hay không?
Hán tá» gáºt đầu đáp:
- Hai bên quen biết từ lâu rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng các hạ được Giang Nam Song Hiệp má»i tá»›i đây?
Hán tá» gáºt đầu đáp:
- Phải rồi!
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Giang Nam Song Hiệp hiện giỠở đâu?
Hán tỠđáp:
- Cái đó tiểu đệ cÅ©ng không rá».
Lý Hà n Thu khẻ rung tay má»™t cái. MÅ©i kiếm nhá»n chỉ và o trÆ°á»›c ngá»±c hán tá» vạch thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng dà i chừng hai tấc, máu tÆ°Æ¡i rÆ°Æ¡m rÆ°á»›m chảy ra. Chà ng há»i:
- Nếu các hạ muốn chết thì bất tấc phải nói ná»a.
Hán tá» hắng giá»ng hai tiếng rồi đáp:
- TrÆ°á»›c khi trá»i sáng tiểu đệ còn gặp Giang Nam Song Hiệp, nhÆ°ng hiện giá» hai vị đó còn ở đây hay bá» Ä‘i rồi thì tháºt tình tiểu đệ không hay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Giang Nam Song Hiệp đã bố trà những cÆ¡ quan khu rừng ráºm nà y thế nà o hẳn các hạ phải biết rõ ná»™i tình.
Hán tỠtrầm ngâm một chút rồi đáp;
- Theo chá»— tiểu đệ biết thì khu rừng nà y đặt rất nhiá»u cạm bẫy còn cách bố trà ra sao, do ai quản lý thì tiểu đệ không biết thiệt.
Lý Hà n Thu hạ thấp giá»ng xuống há»i:
- Các hạ giữ địa vị gì ở đây?
Hán tỠđáp:
- Tiểu đệ được Giang Nam Song Hiệp triệu thỉnh, không đến không tiện.
Lý Hà n Thu đột nhiên thu kiếm vỠnói:
- Các hạ đứng lên đi.
Hán tá» chấp tay há»i :
- Cách xÆ°ng hô huynh Ä‘Ã i thế nà o để sau nà y chúng ta còn gặp nhau, tiểu đệ có thể Ä‘á»n đáp Æ¡n tình hôm nay.
Lý Hà n Thu hững hỠđáp:
- Tại hạ để cho các hạ còn có cÆ¡ há»™i thoát chết, chứ chÆ°a chắc cho các hạ dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Hán tỠnói:
- Dù thế tiểu đệ cÅ©ng cảm kÃch huynh Ä‘Ã i lắm rồi!
Ãoạn hắn Ä‘á» khà đứng dáºy.
Bổng thấy hà o quang lấp loáng.
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng trÆ°á»ng kiếm để phong tá»a Ä‘Æ°á»ng rút lui của hán tá».
Hán tỠbé nhỠnà y đã hiểu kiếm pháp của Lý Hà n Thu khi nà o còn dám ham chiến phản công.
Gả hÃt má»™t hÆ¡i chân khà rồi Ä‘á»™t nhiên xoay mình toan chạy...
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tác mau lẹ. Chà ng lạng ngÆ°á»i ra chặn đứng hán tá».
Hán tá» xoay chuyển mấy phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Ä‘á»u bị luồng kiếm quang của Lý Hà n Thu ngăn chặn Ä‘Ã nh dừng bÆ°á»›c lại há»i:
- Huynh đà i có dụng ý gì?
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt há»i lại:
- Ãêm qua các hạ phóng ám khà giết chết bao nhiêu ngÆ°á»i?
Hán tỠlắc đầu đáp:
- Tiểu đệ chÆ°a đả thÆ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i nà o.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt há»i:
- TrÆ°á»›c nay các hạ đã giết chết bao nhiêu ngÆ°á»i?
Hán tá» sá»ng sốt nghÄ© thầm:
- Nếu mình bảo chÆ°a giết má»™t ai thì đừng nói hắn không tin mà chÃnh mình cÅ©ng khó lòng tin được.
Gả liá»n đáp:
- Tiểu đệ có giết ngÆ°á»i nhÆ°ng Ãt thôi...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Váºy là đủ! Giết má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng phải Ä‘á»n mạng.
Véo má»™t cái! chà ng đã phóng kiếm đâm ra. Kiếm chiêu thần tốc phi thÆ°á»ng.
Hán tỠnhỠbé gầy nhom né tránh không kịp. Mũi kiếm đâm toạc vạt áo trước ngực hán tỠchảy siết và o da chảy máu.
Lý Hà n Thu chuyển mÅ©i kiếm lên trên dà và o cổ há»ng hán tá» rồi nói:
- Các hạ đã giết ngÆ°á»i thì bữa nay ta giết các hạ cÅ©ng không phải là tà n ác hay thÆ°Æ¡ng thiên bại lý?
Hán tá» trong lòng vừa sợ hãi vừa lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Những cuá»™c chiến đấu trong võ lâm chuyện giết ngÆ°á»i là thÆ°á»ng sao hắn lại bảo là thÆ°Æ¡ng thiên bại lý?
Bổng nghe Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Bây giỠcác hạ chỉ còn một cơ hội để mong toà n mạng.
Hán tá» há»i:
- Cơ hội nà o?
Lý Hà n Thu nói:
- TrÆ°á»›c khi các hạ nói thiệt vá» tình hình, hà nh Ä‘á»™ng theo lệnh của ngÆ°á»i nà o hãy cho tại hạ biết rõ quà danh đã.
Hán tỠđáp:
- Tiểu đệ là Ãá»™c Nha Mả Bảo.
Gã bị thế kiếm của Lý Hà n Thu là m cho bở vÃa nên nhặn luôn cả ngoại hiệu nữa.
Lý Hà n Thu nói:
- Bây giá» các hạ hãy dẫn Ä‘Æ°á»ng tại hạ.
Mã Bảo há»i:
- Huynh đà i muốn đi đâu?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãến chá»— Giang Nam Song Hiệp tạm đóng, rồi và o trung tâm phát lệnh trong khu rừng ráºm nà ỵ
Mã Bảo nói:
- Ãược rồi, tiểu đệ xin dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Rồi trở gót đi ngay.
Lý Hà n Thu quát lên:
- Khoan đã!
Mã Bảo quả nhiên dừng bÆ°á»›c lại há»i:
- Không thể lấy cách đối đãi của ngÆ°á»i quân tỠđể xá» trà vá»›i bá»n tiểu nhân.
Chà ng phóng cước đá trúng và o huyệt đầu gối bên trái Mã Bảo rồi nói tiếp:
- Bây giá» ngÆ°Æ¡i chỉ còn cất bÆ°á»›c Ä‘i được nhÆ°ng không thể chạy lẹ được nữa. Nếu giữa Ä‘Æ°á»ng mà ngÆ°Æ¡i sinh lòng bá»™i tÃn để tÃnh bà i thoát thân trong khu rừng ráºm là tá»± ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm cái chết đó.
Mã Bảo nghĩ thầm:
- Không ngá» thằng lá»i nhá» tuổi nà y lại là tay lão luyện giang hồ.
Gã xoay chuyển ý nghÄ© trong đầu óc mà chân vẫn tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu tay phải cầm kiếm theo sau Mã Bảo.
Hai ngÆ°á»i và o rừng sâu đến 20 trượng mà chÆ°a gặp ngÆ°á»i táºp kÃch.
Lý Hà n Thu rất lấy là m kỳ không nhịn được cất tiếng há»i:
- Sao dá»c Ä‘Æ°á»ng không thấy mai phục gì hết?
Mã Bảo đáp:
- Số lá»›n ngÆ°á»i mai phục tại đây đã bá» Ä‘i rồi.
Ãi thêm chừng ba trượng cảnh váºt bá»—ng nhiên biến đổi.
Trước mặt là khu đất trống rộng chừng nữa mẫu. Trên khu đất nà y có dựng mấy lớp nhà tranh.
Mã Bảo trở vá» phÃa nhà tranh.
- Mấy tòa nhà kia là chá»— Giang Nam Song Hiệp đóng trại mà cÅ©ng là nÆ¡i trung tâm phát lệnh cho những ngÆ°á»i mai phục trong khu rừng ráºm.
Miệng gã nói váºy rồi ngÆ°á»i ẩn và o sau má»™t góc cây không chịu Ä‘i nữa.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 43
Những Ä‘iá»u kỳ bà trong mấy lá»›p nhà tranh
Lý Hà n Thu thấy Mã Bảo dừng lại sau gốc cây liá»n há»i:
- Sao không đi nữa?
Mã Bảo đáp:
- Không và o được đâu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Mã Bảo đáp:
- Vì trong những căn nhà tranh đó Ä‘á»u có những tay cao thủ phóng ám khÃ, còn cách ba trượng là mình đã mất mạng rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Thế ra các hạ không phải là ngÆ°á»i mà Giang Nam Song Hiệp má»i đến để trợ thủ Æ°?
Mã Bảo đáp:
- Tiểu đệ được triệu thỉnh, nhÆ°ng không có lệnh gá»i và o cÅ©ng không dám tá»›i gần khu nhà tranh kia.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i:
- Nếu chỉ có mấy căn nhà tranh nà y thì nhất quyết cách phòng vệ không nghiêm máºt đến thế được. Hay là trong nhà còn có Ä‘iá»u chi bà ẩn?
NghÄ© tá»›i đây chà ng nổi tÃnh tò mò muốn và o dò thám mấy căn nhà tranh. Chà ng liá»n nói:
- Nếu ngươi không đi thì cũng phải chết.
Mã Bảo lắc đầu nói:
- Huynh Ä‘Ã i kiếm chiêu tinh kỳ thì hẳn xuất thân từ má»™t chÃnh phái lá»›n. Nếu huynh Ä‘Ã i Ä‘i giết má»™t kẻ không còn chút lá»±c lượng để kháng cá»± thì đâu phải là hà nh vi của anh hùng hảo hán? Huống chi tiểu đệ đã bị Ä‘iểm huyệt ở chân hà nh Ä‘á»™ng khó khăn thì nhất định là phải chết rồi.
Lý Hà n Thu ngẩn ngÆ°á»i ra nghÄ© thầm:
- Gã nói tháºt có lý.
Chà ng liá»n nói:
- Nếu như giải khai huyệt đạo thì ngươi mới chịu đi phải không?
Mã Bảo lắc đầu đáp:
- Tại hạ không muốn Ä‘i nữa mà hy vá»ng huynh Ä‘Ã i cÅ©ng đừng và o. Theo chá»— tại hạ biết thì ngÆ°á»i sá» dụng ám khà trong nhà tranh chẳng những thủ pháp cao minh mà còn có rất nhiá»u ám khà lợi hại nhÆ° Ä‘á»™c sa, Ä‘á»™c châm khiến cho ngÆ°á»i ta không biết đâu Ä‘á» phòng cho xiết được. Vì váºy tại hạ không dám Ä‘i, đồng thá»i khuyên can các hạ chẳng nên dấn thân và o.
Lý Hà n Thu lạnh lùng nói:
- Ta nhất định phải đi mà ngươi cũng chẳng thể không đi được. Ngươi nên nhớ khi ngươi là tù binh của ta chứ không phải là bạn hữu. Bất cứ lúc nà o ta cũng có thể giết ngươi được.
Mã Bảo nói:
- DÆ°á»ng nhÆ° huynh Ä‘Ã i coi sống chết là chuyện thÆ°á»ng, chẳng sợ hãi chi hết.
Lý Hà n Thu nói:
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© kỹ Ä‘i! Nếu Ä‘i may còn có hy vá»ng toà n mạng bằng không chịu Ä‘i dÄ© nhiên phải chết.
Mã Bảo không sao được liá»n đáp:
- Ãược rồi! Váºy huynh Ä‘Ã i giải khai huyệt đạo cho tiểu đệ.
Lý Hà n Thu liá»n đá má»™t cái giải huyệt cho Mã Bảo rồi thủng thẳng:
- Ngươi có biết trong những căn nhà tranh kia có đặt gì không?
Mã Bảo lắc đầu đáp:
- Tiểu đệ chÆ°a và o bao giá».
Lý Hà n Thu há»i vặn:
- Thế thì là m sao ngươi lại biết trong nhà tranh có những tay cao thủ phóng ám kh�
Mã Bảo đáp:
- Giang Nam Song Hiệp bảo thế.
Lý Hà n Thu cà ng tin là trong nhà có Ä‘iá»u bà ẩn hoặc hỠđã dấu linh chi tại đó. Nếu không có linh chi thì cÅ©ng có váºt gì rất trá»ng yếu, lòng chà ng cà ng kiên quyết muốn và o thám thÃnh.
Chà ng liá»n nói:
- NgÆ°Æ¡i cầm binh khà há»™ thân để mở Ä‘Æ°á»ng, ta theo sau giám thị có thể bảo vệ cho ngÆ°Æ¡i được.
Mã Bảo cÆ°á»i lại nói:
- Theo nháºn xét của tiểu đệ thì huynh Ä‘Ã i chÆ°a chắc đã tá»± bảo vệ cho mình được, chứ đừng nói bảo vệ cho ai nữa...
Tuy miệng gã chống báng mà ngÆ°á»i gã đã lạng ra khá»i gốc cây. Cháºm chạp cất bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu đi sát theo Mã Bảo.
Trong nhà tranh vẩn yên lặng nhÆ° tá» tá»±a hồ nhÆ° không có ngÆ°á»i.
Mã Bảo Ä‘i rất cháºm. Sau má»—i bÆ°á»›c gã dừng lại quan sát lâu lâu, má»›i cất bÆ°á»›c thứ hai.
Lý Hà n Thu há»i:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i cháºm thế nà y thì bao giá» cho đến nhà tranh?
Mã Bảo hững hỠđáp:
- Tiểu đệ Ä‘ang tÃnh khoảng cách chá»— nà y.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay ra Ä‘áºp và o lÆ°ng Mã Bảo.
Gã không tá»± chủ được bÆ°á»›c lẹ vá» phÃa trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu lại vươn tay ra nắm lấy tay gã nói:
- Ngươi đừng sợ hãi chi hết.
Mã Bảo bước nhanh tiến và o.
Quả nhiên khi còn cách chừng ba trượng, trong căn nhà tranh liá»n có phản ứng.
Bổng nghe má»™t tiếng cÆ°á»i lại rồi trong nhà tranh có tiếng nói vá»ng ra:
- Hai vị mà tiến thêm bÆ°á»›c nữa láºp tức chết ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng...
Lý Hà n Thu khẻ giục:
- Cứ tiến mau lên. Ãây là lá»i cảnh cáo cuối cùng. Nếu ngÆ°Æ¡i không nghe, ta cÅ©ng không nói nữa mà chỉ vung kiếm chém chết ngay láºp tức.
Mã Bảo vẩn không tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, miệng nói:
- Bá»n hỠđã thấy rõ tiểu đệ bị uy hiếp. Nếu không chắc là hỠđã phóng ám khà ra rồi.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu váºy cà ng hay! HỠđã biết thế tất không phóng ám khà giết ngÆ°Æ¡i.
Mã Bảo nói:
- NhÆ°ng chúng ta đã tiến thêm bÆ°á»›c nữa khiến há» nổi giáºn thì cái đó khó nói lắm.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Thằng cha nà y sợ chết lắm, nếu mình không dùng thủ Ä‘oạn phi thÆ°á»ng thì e rằng khó lòng bắt gã phải y theo má»™t phép được.
Chà ng giơ tay trái lên đặt và o sau lưng Mã Bảo nói:
- NgÆ°Æ¡i mà còn kiếm lá»i từ chối thì ta đẩy ná»™i lá»±c cho đứt tâm mạch ngÆ°Æ¡i. Khi đó ta sẽ dùng xác ngÆ°Æ¡i để là m lá má»™c chống đỡ ám khÃ.
Mã Bảo không sao được liá»n đáp:
- Ãược rồi! NhÆ°ng tiểu đệ mong rằng huynh Æ°ng cho má»™t Ä‘iá»u.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ưng thuáºn cho ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u gì?
Mã Bảo đáp:
- Nếu tiểu đệ đưa được huynh đà i đến trước căn nhà tranh, may mà còn sống sót thì huynh đà i đối với tiểu đệ ra sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ta sẽ tha ngươi.
Mã Bảo đáp:
- Quân tỠnhất ngôn đấy nhé!
Lý Hà n Thu đáp:
- Tứ mã nan truy, ta đã hứa với ai câu gì là như đinh đóng cột quyết không bao giỠthay đổi.
Mã Bảo nói:
- Váºy chúng ta cứ thế!
Ãá»™t nhiên gã tung mình vá»t Ä‘i xông thẳng vá» phÃa nhà tranh. Cái nhảy nà y xa đến hÆ¡n má»™t trượng.
Lý Hà n Thu phất tay chạy theo Mã Bảo.
Giữa lúc bÆ°á»›c chân hai ngÆ°á»i vừa chấm đất chÆ°a đứng vững thì đồng thá»i mấy tiếng quát từ nhà tranh vá»ng ra. Tiếp theo ám khà lại bắn tá»›i tấp.
Lý Hà n Thu thấy những ám khà bay tá»›i rất phức tạp. Nà o phi tiêu nà o tụ tiếu, nà o tam lăng tiêu, nà o thiết táºt lê, nà o phi hoà n thạch,... đến mÆ°á»i mấy thứ.
Chà ng ngấm ngầm kinh hãi trong lòng, bụng bảo dạ:
- Xem chừng Mã Bảo nói đúng. NgÆ°á»i trong nhà tranh Ä‘á»u là những cao thủ phóng ám khÃ.
Bổng thấy Mã Bảo huy Ä‘á»™ng Ä‘Æ¡n Ä‘ao, ánh Ä‘ao lấp loáng đỡ gạt ám khÃ. Miệng gã lá»›n tiếng hô:
- Tại hạ vâng lịnh PhÆ°Æ¡ng Ãại Hiệp tá»›i đây có việc trình bà y vá»›i các vị.
Mấy câu nà y quả nhiên sinh hiệu lá»±c. Ãm khà trong nhà dừng lại không phóng ra nữa.
Tiếp theo một âm thanh lạnh như băng cất lên:
- Các hạ đã vâng lệnh PhÆ°Æ¡ng Ãại Hiệp tá»›i đây mà sao không sá» dụng ám hiệu để liên lạc?
Mã Bảo đáp:
- PhÆ°Æ¡ng đại hiệp có việc gấp chi dặn tại hạ có má»™t tiếng rồi lão gia láºt Ä‘áºt bá» Ä‘i ngay.
Ãoạn y khẻ bảo Lý Hà n Thu:
- Chúng ta phải xông và o bằng một tốc độ tối cao!
Lý Hà n Thu chÆ°a kịp trả lá»i thì Mã Bảo tung mình vá»t Ä‘i.
NgÆ°á»i trong nhà tranh láºp tức quát tháo om sòm, ám khà lại tá»›i tấp bắn ra.
Mấy ánh ngân quang nhỠbé lấp loáng.
Mã Bảo Ä‘ang lao vá» phÃa trÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên ngã lăn ra. Gã đã trúng má»™t thứ ám khà kịch Ä‘á»™c rất nhá» và bị thÆ°Æ¡ng rồi.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng nà y, Lý Hà n Thu thi triển công phu "Yên Thanh Tháºp Bát Phiên" lăn ngÆ°á»i Ä‘i. Tay trái chà ng nắm lấy Mã Bảo lÆ°á»›t trên mặt đất rất mau lẹ và o gần tá»›i nÆ¡i.
Mấy lá»›p nhà tranh nầy có rất nhiá»u cá»a sổ. Những ám khà do cá»a sổ bắn ra.
Lý Hà n Thu lao tá»›i má»™t căn nhà tá»±a và o vách, ám khà không là m gì được nữa. Chà ng cúi đầu nhìn xuống Mã Bảo hai mắt nhắm nghiá»n.
Mặt gã trúng má»™t mÅ©i ám khà nhá» nhÆ° mÅ©i kim thêu. Vết thÆ°Æ¡ng tÃm bầm. Hiển nhiên ám khà có tẩm thuốc Ä‘á»™c. TrÆ°á»›c ngá»±c gã cÅ©ng trúng má»™t Ä‘oản tiên bằng thép cắm sâu và o da.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm thở dà i nghĩ bụng:
- Chắc trong ngÆ°á»i gã còn Ä‘á»™c châm đả thÆ°Æ¡ng nữa, nhÆ°ng có áo che Ä‘i mình không trông thấy.
Chà ng liá»n giÆ¡ tay trái lên Ä‘áºp mạnh và o sau lÆ°ng Mã Bảo.
Mã Bảo từ từ mở mắt ra nhìn Lý Hà n Thu nhăn nhó cÆ°á»i nói:
- Tiểu đệ không chết dưới lưỡi kiếm của huynh đà i, ngỠđâu lại bị chết vì độc châm.
Lý Hà n Thu nói:
- Mã huynh cố chịu Ä‘á»±ng má»™t lát. Tại hạ xông và o nhà tranh kiếm ngÆ°á»i phóng Ä‘á»™c châm bắt y lấy thuốc giải cho.
Mã Bảo gạt đi
- Huynh Ä‘Ã i đừng nhá»c lòng vô Ãch. MÅ©i mai hoa châm đã bôi thuốc kịch Ä‘á»™c thì tiểu đệ nhất định phải chết rồi.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãể tại hạ thá» coi
Chà ng liá»n đặt Mã Bảo xuống đứng thẳng ngÆ°á»i lên. Tay trái cầm kiếm. Ãá»™t nhiên chà ng xoay mình ra cá»a trÆ°á»›c.
Ba lá»›p nhà tranh nà y quay và o nhau. Lý Hà n Thu lÆ°á»›t tá»›i cá»a trÆ°á»›c căn nhà hÆ°á»›ng Nam. NgÆ°á»i chà ng liá»n hoà n toà n bá»™c lá»™ trÆ°á»›c căn nhà hÆ°á»›ng Bắc.
Bổng nghe những kim thanh rÃt lên veo véo. Mấy mÅ©i ám khà phóng tá»›i táºp kÃch.
Lý Hà n Thu huy Ä‘á»™ng trÆ°á»ng kiếm vunglên nhÆ° má»™t cây cầu vòng sắt trắng gạt rá»›t má»™t lưỡi phi Ä‘ao và má»™t cây bạch hổ Ä‘inh. Ãồng thá»i chà ng phi cÆ°á»›c đá và o cánh cá»a gá»—
Gầm má»™t tiếng vang lên! Cánh cá»a đã báºt ra.
Tiếp theo má»™t nắm thiết láºt lê chá»›p nhoáng liệng ra.
Nguyên Lý Hà n Thu đã liệu trÆ°á»›c cá»a mỡ rồi tất cả ám khà phóng ra. Chà ng đạp cá»a rồi không xông và o ngay, chá» cho nắm thiết táºt lê bay Ä‘i hết má»›i vung kiếm há»™ thân xông và o nhà .
Biểu diá»…n nà y chỉ trong nháy mắt. Lý Hà n Thu vừa xông và o thì đồng thá»i má»™t nắm ngân ty từ căn nhà tranh hÆ°á»›ng Bắc bắn tá»›i. Chỉ sai Ä‘i má»™t bÆ°á»›c là chà ng không tà i nà o tránh khá»i những mÅ©i mai hoa châm kịch Ä‘á»™c.
Chà ng xông và o nhà tranh rồi ngá»ng đầu trông lên thì thấy căn nhà nà y có hai gian. Má»™t gian trong má»™t gian ngoà i. Hai gã đại hán nai nịt gá»n gà nh vẻ mặt nghiêm trang lạnh lẽo sóng vai đứng trong góc nhà . Tay má»—i gã Ä‘á»u cầm má»™t nắm ám khÃ.
Ngăn nhà trong phần ngăn cách ngoà i bằng má»™t tầng cá»a có treo bức rèm mà u xám.
Lý Hà n thu nghĩ thầm trong bụng:
- Hai gã nà y đứng má»™t chá»— thì phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng liệng ám khà ra cÅ©ng bá»›t được phần nguy hiểm cho mình. NhÆ°ng không hiểu sao bức rèm kia còn tay cao thủ nà o ẩn nấp nữa không? Nếu có há» sẽ nhân cÆ¡ há»™i mình để hết tinh thần chú ý và o hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt mà phóng ám khà ra táºp kÃch thì tháºt khó Ä‘á» phòng cho xiết được.
Trong lòng nghÄ© váºy, ngÆ°á»i chà ng từ từ lùi lại cạnh má»™t góc phòng.
Hai đại hán vá» phục, buông tiếng cÆ°á»i lạt há»i:
- Các hạ là ai?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ đến đây không phải để kết bạn vá»›i hai vị thì hà tất phải thông báo tên há». Trong tay hai vị đã sẵn ám khà sao không phóng ra Ä‘i?
Tuy chà ng không sợ ám khà nhÆ°ng thấy hai gã nắm ám khà gá»n trong tay thì tất nhiên là loại ám khà rất nhá» bé nên chà ng không dám lÆ¡ là và tiến lại ngay. Chà ng dụng tâm chá»c giáºn để đối phÆ°Æ¡ng liệng hết ám khà ra rồi nhảy xô và o đã thÆ°Æ¡ng chúng. Sau đó sẽ sục tìm khắp trong nhà má»™t lượt.
Quả nhiên hai đại hán bị Lý Hà n Thu buông lá»i trêu tức, không nhịn được đồng thanh lá»›n tiếng quát:
- Quả nhiên là một gã kiêu ngạo điên cuồng!
Tiếng quát chÆ°a dứt bốn tay giÆ¡ lên liệng ra bốn ám khÃ, hai mÅ©i cÆ°Æ¡ng tiến, hai cây thiết liên hoa nhắm và o bốn nÆ¡i yếu huyệt Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt vung trÆ°á»ng kiếm lên đánh rá»›t má»™t cây thiết liên hoa, má»™t mÅ©i cÆ°Æ¡ng tiêu. Ãồng thá»i chà ng né mình sang bên tránh khá»i hai môn ám khà kia.
Hai đại hán vá» phục không ngá» hà nh Ä‘á»™ng của Lý Hà n Thu thần tốc đến thế. Chúng liệng ám khà má»™t lần rồi, lần thứ hai không kịp lấy ám khà ra thì Lý Hà n Thu đã nhảy xổ tá»›i trÆ°á»›c mặt vung trÆ°á»ng kiếm chém xéo tá»›i chặt đứt má»™t cánh tay đại hán mé hữu.
Ãại hán mé tả đứng ngay ngÆ°á»i ra má»™t chút chÆ°a kịp né tránh thì Lý Hà n Thu đã xoay tay chặt dÆ°ng chân phải gã nà y.
Hai chiêu kiếm đã thÆ°Æ¡ng luôn hai ngÆ°á»i là ghê gá»›m.
Lý Hà n Thu thấy hai gã không phản kÃch được nữa liá»n vung chân đá má»™t phát và o đại hán mé tả. Ãồng thá»i thanh trÆ°á»ng kiếm ở tay mặt Ä‘áºp và o sau lÆ°ng đại hán mé hữu đánh cát má»™t tiếng. Cả hai Ä‘á»u té lăn xuống đất.
Lý Hà n Thu đánh ngã hai tên đại hán rồi xoay mình lại nhảy và o ná»™t thất. Thanh trÆ°á»ng kiếm vừa gạt bức rèm lên, ngÆ°á»i chà ng đã nhảy tót và o trong rồi.
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn quanh 1 lượt, bất giác ngẩn ngÆ°á»i ra
Nguyên trong ná»™i thất bà y hà ng sáu tên đại hán vá» phục, che mặt bằng tấm sa trắng. Không hiểu sáu ngÆ°á»i nà y bị Ä‘iểm huyệt hay đã chết rồi.
Lý Hà n Thu từ từ Ä‘Æ°a trÆ°á»ng kiếm khá»u tấm sa trắng, má»™t ngÆ°á»i lên dòm thì Ä‘á»™t nhiên nghe tiếng "bịch bịch", chà ng quay đầu nhìn lại thì ra đại hán bị chặt tay đã cá»±a cạy đứng lên Ä‘i ra ngoà i căn nhà .
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt nhảy vá»t trở ra vung trÆ°á»ng kiếm ngăn cản gã, đồng thá»i xẵng giá»ng há»i:
- Ngươi không sợ chết ư?
Ãại hán kia chỉ lắc đầu chứ không nói gì. Tuy gã không lên tiếng nhÆ°ng nhìn vẻ mặt cÅ©ng biết gã trả lá»i thế nà o rồi.
Lý Hà n Thu giơ kiếm lên lạnh lùng nói:
- Ngươi mà sợ chết thì mau mau trở vỠchỗ cũ.
Ãại hán bị chặt tay quả nhiên theo lá»i chà ng Ä‘i và o chá»— cÅ©.
Lý Hà n Thu bÆ°á»›c tá»›i dịu giá»ng:
- Hai vị Ä‘á»u có pháºn sá»± ở đây. Tại hạ e rằng khó có ngÆ°á»i đến cứu hai vị đâu.
Hai đại hán đưa mắt nhìn nhau, lẳng lặng không nói gì
Lý Hà n Thu lại nói:
- Nếu hai vị coi chết nhÆ° vá» thì chẳng việc gì mà sợ tại hạ Ä‘á»™ng thủ hạ sát và bất tất phải phúc đáp những câu há»i của tại hạ...
Chà ng ngừng lại một lúc rồi tiếp:
- Bằng hai vị sợ chết thì hay hÆ¡n hết là trả lá»i những câu há»i nà y.
Hai đại hán bị trá»ng thÆ°Æ¡ng giÆ°Æ¡ng mắt lên nhìn Lý Hà n Thu vẫn không nói ná»a lá»i.
Lý Hà n Thu cất giá»ng lạnh lùng há»i:
- Trong ná»™i thất kia có những nhân váºt nà o đó?
Ãại hán cụt tay đáp:
- Lai lịch những ngÆ°á»i đó rất phức tạp, có ngÆ°á»i thuá»™c phái Võ ÃÆ°Æ¡ng, có ngÆ°á»i là giang hồ đại đạo. Còn lai lịch bá»n há» thế nà o thì tại hạ không rá».
Lý Hà n Thu há»i vặn:
- Hai vị không biết thì ai biết?
Gã cụt tay đáp:
- Chỉ có Giang Nam Song Hiệp là biết rõ mà thôi.
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Trên mặt bá»n ngÆ°á»i đó sao bịt mặt bằng tấm sa trắng?
Gã cụt chân đáp:
- Má»™t là để che dấu chân tÆ°á»›ng cho há», hai là để khá»i lá»™, mặt hỠđã bôi má»™t chất thuốc...
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i:
- Chẳng lẻ Giang Nam Song Hiệp cũng có lòng nhân nhượng?
Rồi chà ng há»i:
- Há» bôi chất thuốc gì váºy?
Gã cụt chân đáp:
- Cái đó tại hạ cũng không biết rõ.
Lý Hà n Thu nhìn quanh bốn mặt rồi há»i:
- Ba lá»›p nhà tranh ở đây Ä‘á»u dùng để giam giữ địch nhân Æ°?
Gã cụt chân đáp:
- Bá»n tại hạ giữ căn nhà nà y thì bên trong toà n giam giữ địch nhân, còn hai lá»›p nhà kia cất giấu những gì tháºt tình tại hạ không rá».
Lý Hà n Thu thấy vết thÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i vẫn không ngá»›t chảy máu liá»n nói:
- Hai vị hãy buộc vết thương lại đã.
Trong mình hai gã đại hán Ä‘á»u có thuốc dấu. Chúng nghe chà ng nói váºy liá»n nhịn Ä‘au rịt thuốc và o vết thÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu lắng tay nghe thì trong hai lớp nhà tranh kia không có phản ứng gì, bụng bảo dạ:
- Chắc chúng đã nháºn được nghiêm lệnh nếu không gặp trÆ°á»ng hợp bất đắc dÄ© thì không được dá»i khá»i căn nhà mà chúng Ä‘ang canh gác, nên không dám qua bên nà y.
Chà ng bình tĩnh trở lại.
Sau má»™t hồi suy nghÄ© Ä‘á»™t nhiên cảm thấy tình hình trong nhà rất kì bà chà ng tá»± há»i:
- Những ngÆ°á»i kia nếu chết rồi thì chẳng cần phải bôi thuốc cùng che mặt là m chi mà cÅ©ng bất tất phải để xác trong căn nhà nà y. NhÆ° váºy đủ tá» há» hãy còn sống. NhÆ°ng tại sao trên mặt há» lại bôi thuốc và bịt mặt bằng tấm sa trắng?
Lòng chà ng nảy ra bao nhiêu mối nghi ngá». Bất giác chà ng quay lại nhìn hai đại hán Ä‘ang buá»™c vết thÆ°Æ¡ng há»i:
- Có má»™t Ä‘iá»u tại hạ không bao giá» hiểu được, muốn thỉnh giáo hai vị.
Hai đại hán đã tá»± hiểu không hy vá»ng còn có cÆ¡ há»™i chạy trốn. Nếu trả lá»i chà ng thì chỉ còn có má»™t con Ä‘Æ°á»ng chết. Chúng nghÄ© váºy liá»n ngẩn đầu lên há»i lại:
- Các hạ muốn há»i Ä‘iá»u chi?
Lý Hà n Thu há»i:
- Thủ pháp phóng ám khà của hai vị đâu phải hạng tầm thÆ°á»ng? Váºy nhất định các vị xuất thân từ má»™t danh môn. Không hiểu vì lẽ gì hai vị lại can tâm là n nanh vuốt và canh gác nhà cá»a cho bá»n "Giang Nam nhị phi"
Hai gã ngÆ¡ ngách há»i lại:
- Giang Nam nhị phi nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tức là Giang Nam Nhị Hiệp. Bá»n chúng chỉ có hÆ° danh hiệp sÄ© mà thá»±c là phÆ°á»ng đạo tặc. Nếu kêu chúng bằng Giang Nam Song Hiệp là phải tủi nhục cho chữ "Hiệp".
Hai gã ồ lên một tiếng rồi nói:
- Té ra là thế!
Lý Hà n Thu cất giá»ng nghiêm trong lạnh lùng há»i:
- Hai vị vâng lệnh chúng canh giữ căn nhà hoang nà y để là m chi chứ?
Hai gã lại nhìn nhau lẳng lặng không lên tiếng.
Lý Hà n Thu quay lại ngó ná»™i thất má»™t lượt rồi há»i:
- Chắc là có liên quan đến đáp thi thể kia?
Hai gã khẽ gáºt đầu vẫn không nói gì.
Lý Hà n Thu chợt nhớ tới Mã Bảo chà ng lẩm bẩm:
- Ta đã nháºn lá»i cứu gã váºy không nên thất tÃn.
Chà ng liá»n há»i:
- Trong hai vị có ai dùng Mai Hoa Châm không?
Hai gã lắc đầu đáp:
- Bá»n tại hạ chÆ°a từng sá» dụng qua môn đó.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Váºy ai dùng thứ ám khà nà y?
Ãá»™t nhiên hai gã lá»™ vẽ khủng khiếp, Ä‘á»u cục cá»±a muốn đứng lên.
Lý Hà n Thu chá»™t dạ quay đầu nhìn lại thì thấy có má»™t ngÆ°á»i thò đầu và o cá»a sổ
Chà ng vừa thoáng thấy, hắn đã rụt đầu lại. Tiếp theo hai tay giÆ¡ lên hai chấm sáng bay vá»t và o.
Lý Hà n Thu vung trÆ°á»ng kiếm gạt nghe đánh keng keng 2 tiếng. Ãây là hai mÅ©i "Xà Ãầu Bạch VÅ© Tiêu" đã bị kiếm quang gạt tá»›i.
Giữa lúc hai mÅ©i ám khà rÆ¡i xuống thì đồng thá»i hai tiếng rú vang lên.
NgÆ°á»i thò đầu và o Ä‘á»™t nhiên mất hút.
Chà ng quay đầu nhìn lại thì thấy hai đại hán thá»t chân cụt tay trên mặt bà n Ä‘á»u cấm má»™t mÅ©i xà đầu bạch vÅ© tiêu.
Nguyên ngÆ°á»i kia phóng hai mÅ©i ám khà vá» phÃa Lý Hà n Thu để chà ng phân tâm má»™t chút rồi tiếp theo bắn luôn hai mÅ©i ám khà và o hai đại hán để kết liá»…u tÃnh mạng chúng.
Lý Hà n Thu đặt tay lên sá» mÅ©i hai gã thì hỠđã tắt thở chết cả rồi. Chà ng ngó lại chá»— bị thÆ°Æ¡ng thấy vết tÃm bầm. Hiển nhiên xà đầu bạch vÅ© tiêu có luyện chất kịch Ä‘á»™c.
Lý Hà n Thu tức giáºn vô cùng! Chà ng buông tiếng cÆ°á»i lạt rồi chống kiếm chạy lại mở cá»a nhảy vá»t ra ngoà i.
Chà ng ngoảnh đầu nhìn quanh thì bên ngoà i nhà không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o. Cả gã Mã Bảo cÅ©ng không biết Ä‘i đâu rồi.
Lý Hà n Thu nhìn hình thế căn nhà tranh đối diện.
Chà ng tÃnh toán :
- Nếu mình dá» cá»a trÆ°á»›c đánh thẳng và o thì bá»™c lá»™ thân hình dÆ°á»›i mấy cánh cá»a sổ. HỠở trong nhà bắn ra thì tháºt khó lòng tránh thoát.
Sau một lúc ngẫm nghĩ, chà ng quyết nhẫn nại lui và o phòng.
Lý Hà n Thu nhìn thi thể hai tên đại hán bất giác buông tiếng thở dà i hối háºn nghÄ© thầm:
- Ãáng lẽ ta phải nghÄ© đến chuyện nầy từ trÆ°á»›c. Nếu ta kéo há» và o táºn góc nhà thì ngÆ°á»i ngoà i chẳng thể nà o phóng ám khà hạ sát hỠđược.
Bây giá» chà ng không thể truy vấn há» cho biết thêm tình hình. Bất cứ việc gì chà ng chỉ còn trông và o mình, tá»± tìm cách phanh phui những Ä‘iá»u bà ẩn trong nhà nà y.
Sau má»™t lúc xoay chuyển ý nghÄ©, Lý Hà n Thu cháºm chạp cất bÆ°á»›c Ä‘i và o ná»™i thất. Chà ng lại Ä‘Æ°a trÆ°á»ng kiếm khá»u tấm sa che mặt từng ngÆ°á»i ra chú ý nhìn kỹ thấy dÆ°á»›i là n sa trắng mặt há» bôi má»™t thứ thuốc mà u tÃm.
Chà ng cúi khom ngÆ°á»i khẽ đặt tay lên mÅ©i thấy hÆ¡i thở yếu á»›t nhÆ°ng rất Ä‘iá»u hòa tá»±a hồ nhÆ° kẽ ngủ say.
Lý Hà n Thu tuy là ngÆ°á»i thông tuệ nhÆ°ng trÆ°á»›c tình trạng kỳ bà nầy, chà ng cÅ©ng hoang mang không biết là m thế nà o.
Chà ng ngẫm nghÄ© má»™t lúc lâu rồi kéo kÃn tấm sa che mặt của cả sáu ngÆ°á»i lại tá»± nhủ:
- Bây giá» chỉ còn cách tấn công và o trong má»™t lá»›p nhà tranh kia bắt sống lấy má»™t tên để tra há»i ná»™i tình may ra má»›i biết được. Ngoà i cách nà y là dá»i khá»i nÆ¡i đây Ä‘i kiếm Lôi Phi thuáºt rõ sá»± tình. Y là ngÆ°á»i rất nhiá»u kinh nghiệm, hoặc giả có Ä‘oán ra được nguyên nhân vụ nà y chăng?
Chà ng hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ, định ra khá»i căn nhà tranh.
Bổng nghe một thanh âm lạnh lẽo quát lên:
- Xin hai vị hãy dừng bÆ°á»›c! Nếu cứ tiếp tục tiến và o thì đừng trách tại hạ phóng ám khÃ.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Hay lắm! Lại có ngÆ°á»i và o đây.
Chà ng dừng bÆ°á»›c ngang bên cá»a sổ chú ý nhìn ra thì thấy má»™t nam má»™t nữ sóng vai dừng chân ngoà i hai trượng.
Gã trai diện mạo anh tuấn chÆ°a đầy hÆ¡n hai chục tuổi đầu, mình mặc vá» phục mà u lam, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm.
Còn thiếu nữ chÃnh là Quyên Nhi. Nà ng trùm đầu bằng tấm lụa xanh, mình mặc vá» phục mà u huyá»n. Vẻ đẹp cà ng lá»™ng lẫy, thân hình cà ng khêu gợi.
Lý Hà n Thu thấy hai ngÆ°á»i đứng sóng vai, miệng cÆ°á»i nhà nhảnh.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 44
Kém lực lượng đi tìm viện thủ
Hà n công tá» lấy là m kỳ há»i:
- Tại sao váºy? Vẻn vẹn có mấy căn nhà tranh là m gì mà nghiêm trá»ng thế? Chẳng lẽ bên trong có Ä‘iá»u chi bà ẩn.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Nà o phải chỉ bà ẩn mà thôi, há» còn lắm chuyện kỳ dị khôn lÆ°á»ng!
Bá»—ng nghe trong căn nhà tranh hÆ°á»›ng Bắc lại có ngÆ°á»i lên tiếng:
- Mấy căn nhà tranh nà y vốn chẳng có Ä‘iá»u chi bà ẩn nhÆ°ng lệnh tôn chÆ°a thu hồi mệnh lệnh thì bá»n tại hạ phải tuân theo mà hà nh sá»±. Mong công tá» lượng thứ cho.
Hà n công tỠquay lại nhìn Quyên Nhi nói:
- Ãã váºy chúng ta hãy trở vá». Khi gặp gia phụ xin nói giúp chiá»u mai chúng ta sẽ tá»›i đây.
NgÆ°á»i trong nhà đáp:
- Xin công tỠthứ cho tại hạ không đi tiễn chân được.
Hà n công tỠđáp:
- Không dám.
Hà n công tỠcùng Quyên Nhi song song trở gót đi ngay.
Lý Hà n Thu nhìn bóng sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i, lòng chà ng nhá»™n lên những ý nghÄ© khôn tả. Chà ng không biết mừng hay háºn. Rồi má»™t mối bi thÆ°Æ¡ng đè nặng tâm hồn.
Chà ng đứng ngẩn ngÆ°á»i ra không biết đã bao lâu. Bá»—ng nghe hai tiếng veo véo lÆ°á»›t trên không bay tá»›i trÆ°á»›c mặt. Chà ng nhÆ° ngÆ°á»i mÆ¡ ngủ choà ng tỉnh giấc.
Nguyên chà ng đã vô tình chuyển Ä‘á»™ng thân thể Ä‘i tá»›i cá»a sổ bị ngÆ°á»i trông thấy nên phóng ám khà ra.
May mà ám khà nà y từ trong cá»a sổ không thể liệng đúng chá»— chà ng đứng nên ám khà chỉ vá»t qua trÆ°á»›c mặt chà ng chứ không đả thÆ°Æ¡ng chà ng được.
Lý Hà n Thu vá»™i lùi lại hai bÆ°á»›c không khá»i báºt cÆ°á»i tá»± há»i:
- Lý Hà n Thu hỡi Lý Hà n Thu! Trong mình ngÆ°Æ¡i còn mối thù sâu tá»±a bể. BÆ°á»›c tiá»n đồ đầy rẫy chông gai. Sao ngÆ°Æ¡i còn nghÄ© vá»› vẩn? Ả Quyên Nhi cùng gã Ä‘i vá»›i nhau thì can dá»± gì đến ngÆ°Æ¡i?
Chà ng tá»± cảnh cáo mình nhÆ° váºy rồi lòng sầu khuây khá»a, nghÄ© ngay đến tình trạng trÆ°á»›c mắt, bụng bảo dạ:
- Bá»n chúng phải giết chết đồng bạn hiển nhiên há» sợ ta tra ra ná»™i tình. Thế mà há» không đá Ä‘á»™ng gì đến ta chắc hỠđã có chủ ý rồi. Cứ tình hình trÆ°á»›c mắt thì dÆ°á»ng nhÆ° bá»n chúng Ä‘ang cố thủ để chá» viện lá»±c. Ta vừa nghe gã Hà n công tá» cùng ngÆ°á»i trong nhà tranh kia nói chuyện thì hiển nhiên gã là con Hà n Ãà o ở Từ Châu. NhÆ°ng lạ ở chá»— sao ngÆ°á»i trong căn nhà tranh lại không lợi dụng gã để truyá»n tin Ä‘i cầu viện?
Chà ng tá»± đặt ra câu há»i:
- NgÆ°á»i trong nhà tranh nháºn ra gã là Hà n công tá» không lá»™ vẻ hoà i nghi thì sao không nói rõ tình hình vá»›i gã hoặc nhá» gã Ä‘Æ°a tin ra ngoà i? Phải chăng vì võ công gã quá tầm thÆ°á»ng?
Ãá»™t nhiên má»™t ý nghÄ© thông qua đầu óc chà ng lại bà n:
- Hà n công tỠđã sóng vai Ä‘i vá»›i Quyên Nhi mà tốc Ä‘á»™ khinh công không kém thị. Quyên Nhi võ công rất cao cÆ°á»ng tất nhiên Hà n công tá» cÅ©ng không phải hạng kém cá»i.
Chà ng suy Ä‘i nghÄ© lại trong lòng rất Ä‘á»—i hoà i nghi mà không sao tìm ra lá»i giải thÃch.
Lý Hà n Thu nháºn ra tiếng hú nà y rất giống vá»›i má»™t thứ tÃn hiệu để liên lạc mà Lôi Phi đã giao Æ°á»›c vá»›i chà ng. Chà ng phấn khởi tinh thần nghÄ© bụng:
Ãá»™t nhiên má»™t tiếng hú dà i lá»t và o tai.
- Tình thế nÆ¡i đây kỳ bà khôn lÆ°á»ng, hoặc giả Lôi Phi biết nhiá»u hiểu rá»™ng có Ä‘oán ra được nguyên nhân chăng?
Chà ng liá»n hú lên má»™t tiếng dà i nghe nhÆ° tiếng rồng gầm.
Quả nhiên tiếng hú vừa truyá»n ra trong giây lát đã có tiếng đáp lại.
Lý Hà n Thu nghe tiếng hú để phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. Chà ng chú ý nhìn vá» phÃa phát ra thanh âm.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , chà ng nhìn thấy Lôi Phi từ trong rừng cây chạy ra Ä‘i thẳng vá» phÃa nhà tranh.
Lý Hà n Thu lá»›n tiếng gá»i:
- Lôi huynh phải cẩn tháºn đấy!
Lôi Phi dừng bÆ°á»›c há»i lại:
- Có phải Lý đệ đấy không?
Lý Hà n Thu đứng bên cá»a sổ lá»›n tiếng đáp:
- ChÃnh tiểu đệ đây!
Chà ng thấy Lôi Phi cất bÆ°á»›c tiến lại liá»n cất cao giá»ng nói:
- Lôi huynh phải Ä‘á» phòng! Trong mấy lá»›p căn nhà tranh còn nhiá»u tay cao thủ phóng ám khà ẩn mình. Những môn ám khà lại rất phức tạp, nhÆ° Ä‘ao tiêu, nổ tiêu. Ngoà i ra còn những mÅ©i mai hoa châm kịch Ä‘á»™c.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ có bị thương không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ may chưa việc gì.
Lôi Phi há»i:
- Trong mấy lớp nhà tranh kia có những thứ gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hiện trong ná»™i thất lá»›p nhà nà y có mấy ngÆ°á»i chÆ°a tắt hÆ¡i. Mặt đổ thuốc mà u tÃa tình hình rất lạ, tiểu đệ chÆ°a tìm ra được manh mối chi hết.
Lôi Phi nói:
- Ãã có chuyện nhÆ° váºy thì tiểu huynh nhất định phải và o coi xem má»›i được.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái khó là ở chá»— há» phóng ám khà táºp kÃch. Mấy mặt Ä‘á»u bắn ra mà né tránh được không phải chuyện dá»… dà ng.
Lôi Phi nói:
- Trong căn nhà Lý đệ đứng đó có mấy ngÆ°á»i phóng ám khà ra không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Trong căn nhà nà y trÆ°á»›c có hai ngÆ°á»i. Chúng bị tiểu đệ đả thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lại chết vá» tay ngÆ°á»i cùng phe phóng ám khà hạ sát, chắc há» giết chúng để bịt miệng.
Lôi Phi cất cao giá»ng há»i:
- Trong hai lá»›p nhà tranh kia hẳn còn rất nhiá»u ám khÃ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế!
Lôi Phi nói:
- Ãược rồi. Thế ra ba lá»›p nhà tranh nà y xếp thà nh lÆ°á»›i ám khà giao nhau. Nay mất má»™t phÃa thì uy thế đã giảm Ä‘i nhiá»u. Lý đệ hãy dùng ám khà bắn và o lá»›p nhà tranh thứ nhất ở mặt Bắc, chỉ còn hai cá»a sổ ở lá»›p nhà thứ hai thì tiểu huynh có thể xông gần và o má»™t cách an toà n.
Lý Hà n Thu nói:
- Hay lắm!
Chà ng cúi xuống móc lấy những ám khà trong ngÆ°á»i hai xác chết, thi triển liên châu thủ pháp liệng mau ra.
Chỉ trong chá»›p mắt tên bắn nhÆ° mÆ°a vá» phÃa hai cá»a sổ trong căn nhà phÃa bắc.
Lôi Phi Ä‘á» khà phát huy khinh công thượng thặng theo thế "Yến Tá» Tam Sao Thủy" mau lẹ tuyệt luân xông và o gần căn nhà tranh. Cánh cá»a căn nhà nà y chỉ khép há», y đẩy cá»a bÆ°á»›c và o.
Lý Hà n Thu đã liên tục phóng ra một hồi 24 mũi đoản tiến.
Lôi Phi đóng cá»a lại cÆ°á»i nói:
- Thủ pháp của Lý đệ tháºt tuyệt diệu! Tuy Lý đệ không sá» dụng ám khà nhÆ°ng thủ pháp liên châu phóng tiêu của Lý đệ dù là tay cao thủ chuyên phóng ám khà trong võ lâm cÅ©ng không thể hÆ¡n được.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i nói:
- Tiểu đệ tuy có há»c qua thủ pháp phóng ám khÃ, nhÆ°ng chỉ chuyên vá» né tránh, Ãt khi phát xạ tấn công.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh coi thủ pháp của Lý đệ chẳng kém gì Hồng Bất Phát là tay tá»± phụ bản lãnh cao cÆ°á»ng vá» sá» dụng ám khÃ.
Miệng y nói, mắt y đảo quanh má»™t lượt rồi há»i:
- Những ngÆ°á»i dở sống dở chết hiện giỠở đâu?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hiện ở trong nội thất.
Lôi Phi vén rèm lên chạy và o tra xét. Quả nhiên thấy sáu đại hán nằm thà nh má»™t hà ng. Mặt ngÆ°á»i nà o cÅ©ng bịt má»™t tấm sa trắng.
Lý Hà n Thu theo và o há»i:
- Vụ nà y là thế nà o?
Lôi Phi cúi xuống mở tấm sa trên mặt một đại hán nhìn kỹ hồi lâu rồi khẽ nói:
- Chuyện nà y quả nhiên lạ quá!
Ãoạn y từ từ kéo tấm sa trắng che mặt lại cho đại hán.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh biết nhiá»u hiểu rá»™ng, chẳng lẽ chÆ°a nháºn ra chút manh mối nà o Æ°?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tiểu huynh nữa Ä‘á»i bôn tẩu giang hồ mà chÆ°a gặp tình trạng nà y bao giá» nên không thể biết được.
Lý Hà n Thu chợt nhá»› tá»›i Hà n công tá» liá»n chuyển sang chuyện khác:
- Lôi huynh có biết nhiá»u vá» Hà n Ãà o ở Từ Châu không?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh cÅ©ng không biết mấy. Lý đệ muốn há»i vá» vấn Ä‘á» gì?
Lý Hà n Thu há»i:
- Hà n Ãà o cả trai gái được mấy con?
Lôi Phi ngẫm nghĩ một chút rồi đáp:
- Tiểu huynh chỉ biết đại khái PhÆ°Æ¡ng Tú không con còn Hà n Ãà o có má»™t trai.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Thế thì phải rồi.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ đã gặp con Hà n Ãà o rồi chăng?
Lý Hà n Thu gáºt đầu.
Ãoạn chà ng thuáºt lại chuyện lợi dụng Mã Bảo để xông và o nhà tranh và vụ Hà n công tỠđã tá»›i đây cho Lôi Phi nghe.
Chà ng chỉ nói sơ lược nhất chuyện Quyên Nhi cùng đi với Hà n công tỠchà ng chỉ phớt qua.
Lôi Phi nhìn lại sáu đại hán nằm ngá»a rồi nghiêm nét mặt nói:
- Vụ nà y tháºt kỳ quái Tuy tiểu huynh chÆ°a biết tác dụng của nó ở chá»— nà o nhÆ°ng nhất định đây là má»™t vụ đại âm mÆ°u. Váºy trÆ°á»›c hết ta hãy để ký hiệu và o ngÆ°á»i há».
Lý Hà n Thu há»i:
- Là m thế nà o mà đánh dấu được?
Lôi Phi đáp:
- Trái tai hỠkhông bôi thuốc, ta có thể đánh dấu và o đó được.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Ãể ký hiệu gì bây giá»?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ hãy nhìn kỹ để sau nà y có gặp là nháºn ra được.
Chà ng thò tay và o bá»c lấy lưỡi trủy thủ và má»™t gói phấn hồng. Y vạch má»™t vết nhỠở mặt sau trái tai rồi bôi phần hồng và o.
Lôi Phi cất trủy thủ Ä‘i, cÆ°á»i nói:
- Phấn hồng nà y sau khi gặp máu liá»n bám sát và o da, không tà i nà o rá»a sạch được. Chá»— nà y ngÆ°á»i ngoà i khó lòng nháºn thấy mà có nhìn thấy cÅ©ng không ai chú ý. NhÆ°ng chúng ta lại trông rõ ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ tưởng trong hai căn nhà kia tất cÅ©ng có Ä‘iá»u bà ẩn. Chúng ta nên xông và o đó coi không?
Lôi Phi đáp:
- Bây giá» trá»i đã xế chiá»u. Biến diá»…n tại đây e rằng lá»t đến tai Giang Nam Song Hiệp rồi. Chúng ta không nên trùng trình ở lại mà phải dá»i Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ xin dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Lôi Phi nói:
- Ãừng Ä‘i qua cá»a lá»›n. Phá vách mà ra.
Y liá»n Ä‘Æ°a hai tay đẩy mạnh và o vách tÆ°á»ng nói:
- Bá»n chúng Ä‘ang để ý theo dõi chúng ta. Váºy trÆ°á»›c hết phải là m cho há» phân tâm.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Là m thế nà o cho hỠphân tâm được.
Lôi Phi đáp:
- Nhà tranh và khu rừng cây nà y rất sợ lá»a.
Y vừa nói vừa thò tay và o bá»c móc lấy đá lá»a quẹt châm và o cá»a đốt.
Lý Hà n Thu đã tưởng Lôi Phi dùng ám khà hoặc há»a dược gì để đốt phòng khác. Không ngá» y lại dùng đá lá»a đốt ngay phòng nà y.
Chỉ trong khoảng khắc khói bốc mù mịt, lá»a cháy ầm ầm.
Bá»—ng nghe trong căn nhà hÆ°á»›ng Bắc có tiếng ngÆ°á»i la:
- Chúng nó đốt lá»a! Chúng nó đốt lá»a!
Lôi Phi nói:
- Chúng ta chạy đi thôi.
Y theo chá»— tÆ°á»ng đổ vượt ra ngoà i mà chạy.
Lý Hà n Thu nhảy theo ra khá»i nhà tranh rồi hai bóng ngÆ°á»i lao Ä‘i nhÆ° gió chạy và o trong rừng.
Quả nhiên địch nhân ở trong hai lá»›p nhà tranh kia vẫn chÆ°a phóng ám khà táºp kÃch.
Lý Hà n Thu quay đầu nhìn lại thấy mấy đại hán võ phục Ä‘á»u Ä‘em toà n lá»±c ra cứu há»a.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu ẩn mình sau gốc cây lá»›n coi má»™t lúc rồi trở gót ra khá»i khu rừng.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i thẳng má»™t mạch vá» Ä‘iếm không bị ai ngăn trở chi hết.
Lý Hà n Thu ngồi yên chá»— rồi cháºm rãi há»i:
- Lôi huynh! Lôi huynh có tìm thấy Hồng huynh không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Chưa thấy y đâu.
Ãá»™t nhiên y ngá»ng mặt lên nóc nhà thủng thẳng nói:
- Những ngÆ°á»i đó... những ngÆ°á»i đó...
Lý Hà n Thu há»i:
- NgÆ°á»i nà o?
Lôi Phi lẩm bẩm nói để mình nghe:
- Những ngÆ°á»i mặt bôi thuốc nằm ngá»a trong nhà tranh là những nhân váºt nà o?
Lý Hà n Thu tưởng y há»i chà ng liá»n đáp:
- Cái đó tiểu đệ cũng không biết.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ thỠđoán coi trong đó có Hồng Bất Phát không?
Lý Hà n Thu chÆ°ng há»ng đáp:
- Ừ nhỉ! Chúng ta quên mất không Ä‘em má»™t ngÆ°á»i ra tìm cách cứu tỉnh lại rồi há»i há» coi.
Lôi Phi cháºm rãi nói:
- Không thể Ä‘em ra được. Má»™t là vì chúng ta không hiểu bá»n hỠđã dùng biện pháp nà o để hại ngÆ°á»i thì không thể giải cứu được. Nếu mình cứ Ä‘em ra không những là m hại đến tÃnh mạng há». Hai nữa là nếu Ä‘em theo má»™t ngÆ°á»i sống dở chết dở thì khó lòng Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng phố mà không để ngÆ°á»i ngoà i dòm ngó.
- Theo Lôi huynh thì chúng ta nên là m gì bây gi�
Lôi Phi đáp:
- Cứ tình hình hiện tại mà nói thì dÆ°á»ng nhÆ° hai ngÆ°á»i chúng ta không đủ lá»±c lượng để đối phó vá»›i Giang Nam Song Hiệp.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy nên là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Cần phải kết hợp vá»›i lá»±c lượng chÃnh nghÄ©a trong thà nh Kim Lăng cho thà nh má»™t khối...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Lý đệ! Môn Thất Tuyệt Ma Kiếm của lệnh sÆ° đúng là má»™t kỳ kiếm trong võ lâm hiện nay. Thá»±c ra kiếm pháp nà y rất ghê gá»›m. Chiêu số biến hóa kỳ ảo khôn lÆ°á»ng. NgÆ°á»i võ lâm gặp phải Ä‘á»u phát ngán mà tránh xa. Có Ä‘iá»u má»™t ngÆ°á»i dù kiêu dÅ©ng đến đâu cÅ©ng không thể chống cá»± lại má»™t Ä‘oà n thể có tổ chức nghiêm máºt. Lý đệ muốn tìm Giang Nam Song Hiệp trả thù, nhÆ°ng số ngÆ°á»i bu quanh há» quá nhiá»u Ãt là mấy chục nhiá»u đến hà ng trăm. Má»™t mình Lý đệ thì võ công cao thâm đến đâu cÅ©ng chẳng tà i nà o kháng cá»± lại hà ng trăm ngÆ°á»i.
Lý Hà n Thu thở dà i sÆ°á»n sượt nói:
- Tâm nguyện của tiểu đệ là trả xong mối đại thù cho song thân rồi láºp tức gói kiếm quy ẩn. NhÆ°ng xem chừng nguyện vá»ng nà y cÅ©ng khó đạt được.
Lôi Phi nói:
- Từ ngà n năm nay ai đã bị lôi cuốn và o chốn giang hồ thị phi chẳng tà i nà o lẻ loi má»™t mình được. Váºy Lý đệ khi nà o thoát khá»i định luáºt nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Theo lá»i Lôi huynh, chúng ta nhất định hợp tác vá»›i ngÆ°á»i ngoà i hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Theo hiện tình mà bà n thì chúng ta không còn Ä‘Æ°á»ng lối nà o khác.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãược rồi! Váºy Lôi huynh tác chủ cho là xong. Có Ä‘iá»u tiểu đệ xin nói trÆ°á»›c chỉ để ý đối phó vá»›i Giang Nam Song Hiệp còn ngoà i ra không dÃnh lÃu gì đến những chuyện ân oán thị phi trên chốn giang hồ. Váºy đừng hy vá»ng tiểu đệ dúng tay và o việc khác.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i há»i lại:
- Nếu gặp lực lượng bảo vệ cho Giang Nam Song Hiệp thì Lý đệ có can thiệp không?
Lý Hà n Thu đáp:
- DÄ© nhiên đó là má»™t trÆ°á»ng hợp đặc biệt.
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả chuyển sang chuyện khác nói:
- Chúng ta hãy ngồi váºn khà điá»u dưỡng má»™t lúc rồi sẽ Ä‘i liên lạc vá»›i nhân váºt hai phái Thiếu Lâm và Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u liá»n há»i:
- Lôi huynh tiến và o rừng sâu rồi Ä‘i vá» phÆ°Æ¡ng nà o mà tiểu đệ mấy lần phát tÃn hiệu sao chẳng thấy Lôi huynh hồi âm?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh mải miết theo dõi má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng rượt đến mấy dặm rồi phải bá».
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh rượt theo ai?
Hai mặt Lôi Phi nhìn chòng chá»c và o mặt Lý Hà n Thu hồi lâu má»›i đáp:
- Tiểu huynh không nhìn rõ .
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Lôi huynh không quên biết ngÆ°á»i đó Æ°?
Lôi Phi ngáºp ngừng đáp:
- Không quen biết.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giỠLý đệ ngồi nghỉ, tiểu huynh ra ngoà i kia coi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh cÅ©ng mệt nhá»c rồi sao không ngồi nghỉ má»™t lúc?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Tiểu huynh nóng ruột không ngồi được. Lát nữa tiểu huynh quay vỠsẽ nói chuyện.
Y ra tá»›i cá»a còn quay lại đặn:
- Lý đệ! Nếu không có chuyện gì quan trá»ng xảy ra thì hay hÆ¡n hết là Lý đệ đừng rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ xin chỠLôi huynh ở điếm nà y.
Lôi Phi xoay tay khép cá»a phòng lại, trở gót Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu cà i cá»a phòng lại ngồi xếp bằng Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở rồi ngủ Ä‘i lúc nà o không biết.
Chẳng hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu, tiếng gõ cá»a khiến chà ng tỉnh dáºy.
Lý Hà n Thu mở cá»a trông ra thấy Lôi Phi Ä‘ang ngó lên báºc cá»a nét mặt lá»™ vẻ nghi ngá».
Lôi Phi láºt Ä‘áºt bÆ°á»›c và o phòng khẽ há»i:
- Lý đệ! Có ai đến đây không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không có ai cả.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i há»i:
- Lý đệ có ngon giấc không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ ngủ yên lắm.
Lôi Phi nói:
- Chúng ta đi gặp một cao tăng chùa Thiếu Lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãi ngay bây giá» Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Cà ng lẹ cà ng tốt!
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- NÆ¡i đây đã bị ngÆ°á»i lÆ°u ký hiệu không chừng há» sẽ phái ngÆ°á»i tá»›i nÆ¡i láºp tức để ngấm ngầm giám thị chúng ta.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ai thế?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên là ngÆ°á»i của Giang Nam Song Hiệp.
Lý Hà n Thu há»i:
- HỠlưu ám ký ở chỗ nà o?
Lôi Phi trá» tay lên má»™t chấm trắng trên bạc cá»a đáp:
- ChÃnh là cái nà y.
Lý Hà n Thu nhìn kỹ lại thì thấy má»™t Ä‘iểm trắng hình ngôi sao. Nếu vô ý thì không nhìn thấy. Chà ng phát giác ra ám ký nà y má»›i vẽ và o liá»n nói:
- Tiểu đệ rất lấy là m xấu hổ.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i nói:
- Chúng ta Ä‘i ngay bây giá» thì bá»n há» có đến cÅ©ng cháºm mất rồi.
Lý Hà n Thu không nói gì nữa thu xếp Ãt quần áo váºt dụng rồi Ä‘i theo Lôi Phi.
Lúc nà y vùng thái dÆ°Æ¡ng đã ngáºp non Ä‘oà i. Nắng chiá»u rá»±c rỡ coi rất đẹp mắt.
Lý Hà n Thu tưởng ngÆ°á»i phái Thiếu Lâm không ở trong chùa tất trụ trì má»™t nÆ¡i vắng vẻ ngoại thà nh. NgỠđâu Lôi Phi lại dẫn chà ng đến má»™t tòa nhà đồ sá»™ huy hoà ng. Y khẽ giáºt cái vòng treo ngoà i cổng.
Cánh cổng mở, một hán tỠvõ trang chừng 20 tuổi đứng đó.
Gã ngắm nhìn Lôi Phi má»™t lúc rồi há»i:
- Vị nà y là ai?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ đã được nói chuyện với Trương Huy cùng Vô Lượng đại sư.
Ãại hán võ phục tránh sang bên nói:
- Má»i hai vị tiến và o.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang nhìn thấy tòa viện nà y vừa sâu rộng vừa hoa lệ thì bụng bảo dạ:
- NgÆ°á»i võ lâm thÆ°á»ng nói quy luáºt chùa Thiếu Lâm rất nghiêm khắc. Thế mà má»™t vị hòa thượng lại ở tòa đại viện huy hoà ng đồ sá»™ nhÆ° má»™t ngÆ°á»i trần tục. HÆ¡n nữa kẻ ăn ngÆ°á»i ở Ä‘á»u ăn mặc theo kiểu ngÆ°á»i ngoà i thì cái luáºt lệ sâm nghiêm thÆ°á»ng đồn đại thá»±c khó mà tin được.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì đại hán võ phục dẫn hai ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c tòa đại sảnh.
Má»™t đại hán khác mình mặc áo lam trạc tuổi 30 đứng ở cá»a ngoà i đón tiếp.
Lôi Phi chấp tay nói:
- Tiểu đệ không dám để Trương huynh nghênh tiếp.
Ãại hán áo lam đáp lá»… cÆ°á»i nói:
- Ãược nghe tiếng Lôi huynh từ lâu, trong lòng rất ngưỡng má»™. Nay Lôi huynh khuất giá tá»›i đây tháºt là hân hạnh.
Ãại hán Ä‘Æ°a mắt nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Vị nà y phải chăng là Lý huynh mà Lôi huynh đã Ä‘á» cáºp tá»›i.
Lý Hà n Thu đỡ lá»i:
- Không dám! Tại hạ là Lý Hà n Thu.
Ãại hán áo lam chắp tay nói:
- Vô Lượng sÆ° thúc Ä‘ang chá» hai vị trong nhà hoa sảnh. Chúng ta hãy và o đó Ä‘Ã m luáºn.
Lôi Phi nói:
- Phiá»n TrÆ°Æ¡ng huynh dẫn kiến.
Ãại hán áo lam tủm tỉm cÆ°á»i trở gót Ä‘i và o, Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu theo sau.
Lúc nà y trá»i vừa tối trong nhà hoa sảnh đã thắp đèn lá»a.
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn quanh thấy bốn mặt thấp thoáng Ä‘á»u có bóng ngÆ°á»i thì nghÄ© rằng:
- Coi bá» ngoà i tưởng nhà hoa sảnh nà y chẳng thấy giá»›i bị gì mà thá»±c ra cách phòng thủ rất nghiêm máºt.
Ãại hán áo lam Ä‘i tá»›i cá»a nhà ná»™i sảnh liá»n dừng bÆ°á»›c lại nghiêng mình nói:
- Ãệ tá» là TrÆ°Æ¡ng Khâm xin bái kiến.
Trong ná»™i sảnh có thanh âm rất uy nghiêm đáp vá»ng ra:
- Và o đây.
Trương Khâm nói:
- Má»i hai vị và o.
Lôi Phi không khiêm nhượng gì nữa đi trước dẫn Lý Hà n Thu và o.
Một vị lão tăng tuổi độ lục tuần mình mặc bà o xám ngồi xếp bằng trên bồ đoà n giữa nhà hoa sảnh.
Trên đầu nhà sÆ° có chÃn vết sẹo giá»›i từ. Cổ Ä‘eo má»™t xâu trà ng hạt, pháp tÆ°á»›ng nghiêm trang. Ai trông thấy cÅ©ng biết ngà y là má»™t vị cao tăng đắc đạo. Mặt lão hồng hà o tá» ra ná»™i lá»±c rất tinh thâm.
Lôi Phi chấp tay nói:
- Tại hạ là Lôi Phi xin bái kiến đại sư.
Vô Lượng chấp tay trước ngực đáp:
- Lão tăng được nghe đại danh đã lâu. Nay gặp đây tháºt là vạn hạnh.
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Lão thiá»n sÆ° dạy quá lá»i
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 45
Truy Phong Thủ hết Ä‘Æ°á»ng theo dá»i
Lôi Phi toan nói vui mấy câu nhưng thấy Vô Lượng đại sư pháp tướng trang nghiêm, y không dám nói nữa.
Vô Lượng đại sÆ° đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Thà chủ đây là ...
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ là Lý Hà n Thu.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ đã lẳng lặng quan sát tình thế thấy nhiá»u sá»± kỳ bà tá»±a hồ sức năm ba ngÆ°á»i không thể là m nổi. Tại hạ e rằng lá»±c lượng của Giang Nam Song Hiệp chÆ°a đến thế được...
Vô Lượng đại sÆ° ngắt lá»i:
- Có phải Lôi thà chủ muốn nói Giang Nam Song Hiệp chÆ°a phải là nhân váºt cầm đầu?
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét của tại hạ thì Ãt ra sau lÆ°ng Giang Nam Song Hiệp còn có má»™t lá»±c lượng rất lá»›n ủng há»™.
Vô Lượng đại sư nói ngay:
- Vì thế nên Lôi thà chủ mới đến kiếm lão tăng để hợp tác.
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Ãây là tại hạ đến Ä‘Æ°a tin cho đại sÆ°. Phái Thiếu Lâm là núi Thái SÆ¡n, là sao Bắc Ãẩu trong võ lâm, muốn đối phó thế nà o là việc của phái Thiếu Lâm mà thôi.
Y dứt lá»i trở gót toan Ä‘i.
Vô Lượng đại sư vội nói:
- Xin Lôi thà chủ hãy dừng bước.
Lôi Phi quay đầu lại há»i:
- Ãại sÆ° còn Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Vô Lượng đại sÆ° há»i lại:
- Lôi thà chủ tìm đến lão tăng chỉ để nói và i câu nhÆ° váºy thôi Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên còn chuyện khác nữa.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Sao thà chủ lại không chịu nói rõ?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ không nở nhìn thấy giang hồ nổi lên những trÆ°á»ng chém giết mà phải tá»›i đây cho đại sÆ° hay.
Vô Lượng đại sÆ° cÆ°á»i há»i:
- Thà chủ chỉ đến báo tin vụ nà y cho lão tăng rồi buông tay ngay hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Nhưng tại hạ không đến đây để cầu cứu đại sư hợp tác.
Vô Lượng đại sÆ° tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Lão tăng không ngỠLôi thà chủ lừng lẫy tiếng tăm mà lại hẹp lượng đến thế!
Lôi Phi cÅ©ng cÆ°á»i đáp:
- TrÆ°á»›c nay tại hạ không muốn cầu khẩn ai Ä‘iá»u gì bao giá».
Vô Lượng đại sư nói:
- Chúng ta hợp tác một cách công bằng kia mà .
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Xin đại sư dạy bảo!
Vô Lượng đại sư nói:
- Ãêm nay lão tăng chuẩn bị Ä‘i Ä‘iá»u tra xem hai tên đệ tá» lạc lõng nÆ¡i đâu. Chẳng hiểu thà chủ có muốn Ä‘i không?
Lôi Phi lại há»i:
- Ãại sÆ° có tìm ra manh mối gì chÆ°a?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng đã nhá» ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘iá»u tra.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ e rằng chưa chắc đã tìm ra manh mối.
Vô Lượng đại sư nói:
- NgÆ°á»i khác thì không thể, nhÆ°ng y thì khác hẳn.
Lôi Phi há»i:
- Ai váºy?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Truy Phong Thủ Trần Gia Kỳ.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ đã nghe danh y từ lâu nhưng chưa có duyên gặp mặt.
Vô Lượng đại sư nói:
- Chá» y trở vá», lão tăng sẽ giá»›i thiệu cùng các vị. Má»i hai vị hãy ngồi xuống đây đã.
Trương Khâm cầm hai chiếc ghế gỗ đưa lại.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu đón lấy ghế, tạ ơn lão một câu rồi ngồi xuống.
Vô Lượng đại sư đưa mắt ngó Trương Khâm nói:
- Ngươi đi sắp cơm rượu và chuẩn bị cho lão tăng một mâm trái cây. Bữa nay lão tăng cùng Lôi thà chủ phải nói chuyện lâu.
TrÆ°Æ¡ng Khâm dạ má»™t tiếng rồi láºt Ä‘áºt lụi ra.
Lôi Phi nói:
- Bá»n tại hạ bữa nay đến cầu kiến đại sÆ° có đôi lá»i thỉnh giáo...
Vô Lượng đại sÆ° ngắt lá»i:
- Thỉnh giáo thì không dám. Thà chủ có Ä‘iá»u chi muốn há»i xin cứ nói ra.
Giữa lúc ấy Trương Khâm dẫn bốn tên gia nhân bưng cơm rượu và trái cây và o.
Vô Lượng đại sư đưa mắt nhìn Trương Khâm bảo y:
- Ngươi ngồi cả đây mà ăn luôn thể.
Trương Khâm tạ ơn ngồi xuống.
Vô Lượng đại sư nâng chung rượu lên nói:
- Lão tăng tuy Ãt qua lại đất Yên Triệu, song cÅ©ng hiểu được Ãt nhiá»u vá» hà nh Ä‘á»™ng của Lôi thà chủ. Má»i thà chủ uống vá»›i lão tăng má»™t chung để tá» tình tri ngá»™.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i:
- Hiện nay tại chùa Thiếu Lâm có bốn vị cao tăng thÆ°á»ng qua lại giang hồ trừ gian diệt nịnh, là m Ä‘iá»u thiện sá»± nên ngÆ°á»i ta kêu là Tứ Ãại La Hán. DÆ°á»ng nhÆ° đại sÆ° là má»™t trong bốn nhân váºt nà y?
Vô Lượng đại sư thở dà i đáp:
- Lão tăng không đủ thông tuệ, nên đóng cá»a giữ mình niệm Pháºt sá»±, còn cái ngoại hiệu Tứ Ãại La Hán chỉ là lá»i đồn đại trong võ lâm đâu có thể tin được.
Lôi Phi nói:
- Ãại sÆ° lại quá khiêm rồi!
Y nâng chung rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Lúc uống rượu, Lôi Phi chÆ°a Ä‘em thân thế Lý Hà n Thu nói cho Vô Lượng đại sÆ° hay. Chà ng cÅ©ng không thÃch khoa trÆ°Æ¡ng, cứ ngồi rót rượu uống để mặc hai ngÆ°á»i nói chuyện giang hồ chà ng chẳng quan tâm chi hết.
Sau ba tuần rượu, Lôi Phi đặt chung xuống nói:
- Tại hạ trÆ°á»›c nay Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã qua lại giang hồ. Chuyến nà y cầu kiến đại sÆ° tháºt có Ä‘iá»u nan giải, xin đại sÆ° chỉ Ä‘iểm. TrÆ°á»›c khi và o chÃnh Ä‘á», tại hạ hãy xin thỉnh giáo đại sÆ° má»™t Ä‘iá»u.
Vô Lượng đại sư đáp:
- Ãược rồi! Lão tăng xin rá»a tai để nghe đây.
Lôi Phi há»i:
- Chuyến nà y đại sư đến Kim Lăng tại hạ chưa hiểu vì chuyện gì?
Vô Lượng đại sÆ° ngáºp ngừng đáp:
- Cái đó... Cái đó... bần tăng đến để dự anh hùng đại hội.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Còn khá lâu mới tới ngà y đại hội anh hùng mà đại sư đến trước há chẳng là quá sớm ư?
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Tại hạ tuy chÆ°a tham dá»± và o cuá»™c đại há»™i của Há»™i võ quán chủ, nhÆ°ng được nghe ngÆ°á»i ta nói phái Thiếu Lâm không tham dá»± và o vụ nà y.
Vô Lượng đại sÆ° há»i lại:
- Lôi thà chủ là ngÆ°á»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng, thá» Ä‘oán xem lão tăng đến đây là m chi?
Lôi Phi đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° là vì cây Linh chi đã thà nh hình.
Vô Lượng đại sÆ° giÆ°Æ¡ng mắt nhìn chòng chá»c và o mặt Lôi Phi má»™t lúc rồi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Nếu lão tăng phủ nháºn vụ nà y thì e rằng thà chủ không tin. Sá»± thá»±c lão tăng tá»›i đây rồi má»›i biết có vụ Linh chi.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i há»i:
- Hiện giỠphái Thiếu Lâm có bị lôi cuốn và o vũng nước xoáy đó không?
Vô Lượng đại sÆ° gáºt đầu đáp:
- Chẳng dấu gì Lôi thà chủ. Vụ nà y ngÆ°á»i xuất gia không tiện ra mặt. NhÆ°ng hai tên tục gia đệ tá» của tệ phái đã bị lôi cuốn và o rồi.
Lão tăng nay đã đến đây, chẳng thể Ä‘iá»m nhiên tá»a thị.
Lôi Phi Ä‘Æ°a mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng Khâm ngáºp ngừng há»i:
- Trương huynh đây là ...
Trương Khâm nói ngay:
- HỠlà hai vị sự đệ của tại hạ.
Vô Lượng đại sư khẻ đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Trong hai tên đó thì một tên là tục gia đệ tỠcủa lão tăng.
Lôi Phi nghĩ thầm trong bụng:
- Té ra má»™t gã là đồ đệ nhà sÆ° nà y. Lão quan tâm đến tình sÆ° đệ. Nếu lão không có tên đệ tá» mắc bẫy thì e rằng phái Thiếu Lâm vẩn tá»± phụ là những nhân váºt thanh cao chÆ°a chắc há» chịu cho mình đến gặp mặt.
Trong lòng nghÄ© váºy, miệng y cất tiếng há»i:
- Hai vị sư đệ của Trương huynh bây giỠra sao?
Trương Khâm đáp:
- Không hiểu bá»n chúng lấy được tin ở đâu nói là Giang Nam Song Hiệp Ä‘em cây Linh chi dấu và o má»™t khu rừng sâu. Ãêm qua chúng Ä‘i dá» thám đến nay cÅ©ng chÆ°a thấy vá».
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Trong ná»™i thất căn nhà tranh kia có những ngÆ°á»i sống dở chết dở, mặt tôi dược váºt chẳng hiểu nhân váºt nà o? Có khi há» Ä‘á»u là những nhân váºt võ lâm tiến và o trong rừng đêm qua cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Bổng Lôi Phi há»i:
- Theo nháºn xét của đại sÆ° thì vụ nà y ra sao?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng rất lấy là m kỳ. Nếu chúng còn sống sao không thấy ngÆ°á»i, mà chúng chết rồi sao không thấy thi thể?
Lôi Phi ngÆ¡ ngẩn má»™t chút rồi há»i:
- Ãại sÆ° đã phái ngÆ°á»i và o rừng Ä‘iá»u tra chÆ°a?
Trương Khâm đáp:
- Tiểu đệ đã cùng sư thúc đi tìm khắp trong khu rừng một lượt.
Lý Hà n Thu há»i xen và o:
- Các vị có nhìn thấy mấy lớp nhà tranh trong khu rừng đó không?
Trương Khâm đáp:
- Nhìn thấy rồi.
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng:
- Trong nhà tranh đó...
TrÆ°Æ¡ng Khâm ngắt lá»i:
- Trong nhà tranh không thấy bóng ngÆ°á»i nà o cả.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Không có ngÆ°á»i Æ°? Váºy có thấy bá»n ngÆ°á»i sống dở chết dở không?
Trương Khâm đáp:
- Không có ngÆ°á»i sống mà cÅ©ng chẳng có ngÆ°á»i chết. Tiểu đệ chÆ°a thấy ngÆ°á»i sống dở chết dở bao giá».
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu váºy thì tháºt là kỳ!
TrÆ°Æ¡ng Khâm há»i:
- Kỳ quái ở chỗ nà o?
Lôi Phi khẻ hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Hai vị đã và o Ä‘iá»u tra kỹ trong nhà chÆ°a?
Trương Khâm đáp:
- Ãiá»u tra kỹ rồi, nhÆ°ng cả ba lá»›p nhà đá»u không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i.
Lý Hà n Thu khẽ há»i Lôi Phi:
- Lôi huynh! Vụ nà y là thế nà o đây?
Lôi Phi đáp:
- Giản dị lắm! Bá»n hỠđã chuyển Ä‘i nÆ¡i khác rồi.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Hai vị thà chủ nói chuyện gì thế? Lão tăng không hiểu chi hết.
Lôi Phi há»i lại:
- Ãại sÆ° và TrÆ°Æ¡ng huynh Ä‘iá»u tra trong rừng hồi nà o?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Và o lúc xế chiá»u.
Lôi Phi nói:
- Váºy thì bá»n tại hạ đã đến trÆ°á»›c đại sÆ° và TrÆ°Æ¡ng huynh, và gặp những chuyện bà hiểm khôn lÆ°á»ng!
Vô Lượng đại sÆ° lẩm nhẩm gáºt đầu há»i:
- Hai vị phát giác Ä‘iá»u chi trong rừng?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ phát giác ra trong căn nhà tranh những chuyện kỳ dị chÆ°a từng thấy qua.
Trương Khâm nói:
- Vết chân Lôi huynh Ä‘i khắp các miá»n Nam Bắc sông Ãại Giang, thiên hạ Ãt ngÆ°á»i bì kịp, những chuyện mà Lôi huynh chÆ°a từng thấy lại cà ng kỳ quái hÆ¡n nữa.
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Chuyện rất kỳ quái là những vụ ngÆ°á»i sống dở chết dở mà Lý đệ đây vừa nói tá»›i đó.
TrÆ°Æ¡ng Khâm cÆ°á»i ruồi nói:
- Chết là chết, sống là sống. Nếu bảo sống dở chết dở thì e rằng không thông.
Lôi Phi nói:
- Bá»n há» hãy còn hÆ¡i thở thoi thá»›p nhÆ°ng mắt không trông thấy đồ váºt, miệng không nói được thà nh tiếng, nằm thẳng cẳng dÆ°á»›i đất không nhúc nhÃch.
Trương Khâm nói:
- Thế thì hỠbị điểm huyệt rồi.
Lôi Phi nói:
- Theo chá»— nháºn xét của tại hạ thì dÆ°á»ng nhÆ° không phải. Nếu quả há» bị Ä‘iểm huyệt thì nhất định đồng thá»i bị Ä‘iểm cả mấy chá»—...
TrÆ°Æ¡ng Khâm ngắt lá»i:
- Theo nháºn xét của Lôi huynh há» không bị Ä‘iểm huyệt thì là cái gì?
Lôi Phi đáp:
- Có thế má»›i khiến cho ngÆ°á»i ta nghi ngá» không sao Ä‘oán ra được.
Vô Lượng đại sư lên tiếng:
- A di Ä‘Ã pháºt! Lôi thà chủ có thể nói rá» hÆ¡n chút nữa không?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên là được
Y bèn Ä‘em tình hình mắt thấy trong nhà tranh kể ká»· lại má»™t lượt. Chỉ dấu chuyện đã ghi ký hiệu và o trái tai những ngÆ°á»i kia là không nói đến.
Vô Lượng đại sư nhắm mắt trầm tư hồi lâu rồi nói:
- Vụ nà y quả là kỳ bÃ. Nếu Lôi thà chủ nói đúng sá»± thá»±c thì dÆ°á»ng nhÆ° không phải há» bị Ä‘iểm huyệt.
Lý Hà n Thu nói:
- Má»™t Ä‘iá»u nữa khiến cho ngÆ°á»i ta không hiểu là trên mặt những ngÆ°á»i nà y lại để má»™t lá»›p thuốc khá dầy.
Vô Lượng đại sư nói:
- Mặt há» có đồ dược váºt chắc là có ý để cải biến dung mạo.
Lý Hà n Thu tiếp lá»i:
- Ãúng thế! Khiến bá»n há» thay đổi cả sắc mặt lẩn hình dung.
Bá»—ng chà ng hạ thấp giá»ng xuống ra vẻ ngạc nhiên nói tiếp:
- Biến cải thà nh một mà u sắc đặc biệt...
Lôi Phi lẩm nhẩm gáºt đầu rồi nói nhÆ° để mình nghe:
- Nếu há» lại mặc y phục giống nhau thì ngÆ°á»i ngoà i không tà i nà o phân biệt được nữa.
Vô Lượng đại sÆ° nghe hai ngÆ°á»i thuáºt chuyện kỳ bà không khá»i chấn Ä‘á»™ng tâm thần. Cặp mắt trợn tròn xoe chiếu ra những tia sáng lấp loáng lão há»i:
- Hai vị dá»i khá»i căn nhà tranh và o hồi nà o?
Lôi Phi đáp:
- Và o lúc quá trưa.
Vô Lượng đại sư nói:
- Vụ nà y tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta hoang mang khó hiểu, mà còn đầy vẻ ly kỳ nữa.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ cảm thấy có Ä‘iá»u bất thÆ°á»ng nữa.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Ãiá»u chi bất thÆ°á»ng?
Lôi Phi đáp:
- Những ngÆ°á»i đó có thể là những nhân váºt tiến và o rừng đêm qua, không khéo có cả hai vị đệ tá» quà phái nữa.
Vô Lượng đại sư hoang mang nói:
- Rất có thể nhÆ° váºy...
Lão ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Hai vị đã truyá»n bá vụ nà y ra ngoà i chÆ°a?
Lôi Phi đáp:
- ChÆ°a! Bá»n tại hạ má»›i nói cho hai vị hay là lần đầu.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Hai vị có đồng bạn nà o và o rừng mất tÃch không?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ cÅ©ng có má»™t vì bằng hữu ở trong trÆ°á»ng hợp nà y.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Bây giá» hai vị tÃnh sao? Có định mạo hiểm Ä‘i cứu ông bạn đó không?
Lôi Phi lại há»i:
- Ãại sÆ° chuẩn bị hà nh Ä‘á»™ng cách nà o?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng định chỠTrần thà chủ quay vỠcho biết tình hình rồi mới quyết định hà nh động được. Nếu Trần thà chủ xác định được hà nh tung của tiểu đồ thì lão tăng thân hà nh đi tra xét một chuyến. Bằng y không hiểu rõ hà nh tung của chúng thì phải nghe ngóng dần dần.
Lôi Phi nói:
- Ãược rồi! Nếu đại sÆ° hà nh Ä‘á»™ng thì tại hạ cÅ©ng Ä‘i theo.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Cứ tình thế hiện nay mà nói thì sau lÆ°ng Giang Nam Song Hiệp dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t lá»±c lượng rất lá»›n ủng há»™ há». Ãại sÆ° là má»™t nhân váºt đạo cao đức trá»ng, nếu chịu đứng ra lãnh đạo thì chỉ hô lên má»™t tiếng là bao nhiêu nhân váºt võ lâm đã tá»›i thà nh Kim Lăng nà y tất vui lòng hưởng ứng, tá»± đặt mình và o dÆ°á»›i quyá»n chỉ huy của đại sÆ° để liên hiệp lại thà nh má»™t khối.
Vô Lượng đại sÆ° lắc đầu ngắt lá»i:
- Lôi thà chủ đã lÆ°á»ng lão tăng má»™t cách quá cao xa. Lão tăng là hạng ngÆ°á»i nà o mà khiến cho nhân váºt võ lâm trong thà nh Kim Lăng phục tòng mình được?
Lôi Phi khẻ buông tiếng thở dà i đáp:
- Ãại sÆ° còn có chá»— chÆ°a rõ...
Vô Lượng đại sư nói:
- Lão tăng xin Lôi thà chủ cho nghe.
Lôi Phi nói:
- Ãệ tá» của đại sÆ° bị hãm mình trong khu rừng ráºm, đồng thá»i những ngÆ°á»i cùng trÆ°á»ng hợp nà y không biết bao nhiêu mà kể.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- DÆ°á»ng nhÆ° Lôi thà chủ biết rất nhiá»u?
Lôi Phi đáp:
- Không phải tại hạ phá»ng Ä‘oán mà đúng là đã mắt thấy tai nghe. Hiện giá» những ngÆ°á»i lãnh đạo các đạo phái Ä‘ang tụ táºp ở thà nh Kim Lăng nhất định Ä‘á»u có mối khổ tâm nhÆ° đại sÆ° váºy. NhÆ°ng đức vá»ng của há» không đủ để hiệu triệu thiên hạ. Há» chỉ sợ nói ra chẳng ai nghe mà còn bị mất mặt, nên Ä‘Ã nh nÃn nhịn không dám hở ra lá»i...
Y hắng dặng một tiếng rồi nói tiếp:
- Nỗi thống khổ trong lòng hỠkhông phát tiết ra được, nay đại sư hô lên một tiếng là hỠhưởng ứng ngay.
Vô Lượng đại sư nói:
- E lão tăng không đủ tà i đức nhÆ° váºy.
Lôi Phi nghiêm sắc mặt nói:
- Nếu đại sÆ° không đủ đức vá»ng thì tại hạ đã chẳng đến đây cầu kiến.
Vô Lượng đại sÆ° toan trả lá»i, bổng thấy má»™t hán tá» võ phục chạy và o ná»™i sảnh bẩm:
- Trần đại hiệp đã vỠtới.
Vô Lượng đại sư nói:
- Má»i y và o đây ngay!
Chỉ trong khoảnh khắc gã dẫn má»™t ngÆ°á»i đứng tuổi gầy nhom chừng 30 tuổi và o ná»™i sảnh.
Lý Hà n Thu ngẩng đầu nhìn ra thấy ngÆ°á»i mặc áo trÆ°á»ng bà o mà u lam cặp mắt rất sắc sảo.
Vô Lượng đại sÆ° tá» vẻ trá»ng vá»ng, đứng lên chắp tay nói:
- Lão tăng là m phiá»n Trần thà chủ quá!
Truy Phong Thủ Trần Gia Kỳ nghiêng mình đáp lễ nói:
- Tại hạ bất tà i khiến cho đại sÆ° phải thất vá»ng.
Vô Lượng đại sÆ° ngÆ¡ ngác há»i:
- Tại sao váºy?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Tại hạ ở trong rừng ráºm tìm đã lâu lắm mà chỉ thấy dấu tÃch vừa xảy cuá»™c chiến đấu, ngoà i ra không có chi hết.
Lý Hà n Thu không nhịn được cất tiếng há»i:
- Các hạ đã và o tìm trong ba lớp nhà tranh chưa?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Tại hạ tìm cả rồi, nhưng trong nhà tranh cũng chẳng có chi hết.
Lôi Phi xen và o:
- Tại hạ được nghe Trần đại hiệp nổi danh vỠtà i theo dõi hà nh tung đã lâu...
Vô Lượng đại sÆ° ngắt lá»i:
- Lão tăng quên chưa giới thiệu vị nà y là Lôi thà chủ, Lôi Phi.
Trần Gia Kỳ nói:
- Hiện nay trên chốn giang hồ rất Ãt ngÆ°á»i là m được trÆ¡n tru, không để lại má»™t dấu vết gì cho ngÆ°á»i theo dõi.
Lôi Phi há»i:
- Trần huynh! Có phải Trần huynh nói vỠsự thất tung của hai vị đệ tỠphái Thiếu Lâm chăng?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Ãúng thế! Tiểu đệ Ä‘ang nói vá» vụ theo dõi hà nh tung của há».
Lôi Phi há»i:
- Trần huynh! Trần huynh có Ä‘em lòng ngá» vá»±c cho nhân váºt nà o không?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Có thì có đấy, nhÆ°ng nói ra Ãt ngÆ°á»i tin được.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Ai váºy? Chúng ta đây Ä‘á»u là ngÆ°á»i nhà , Trần thà chủ cứ nói rá», không ngại chi hết.
Trần Gia Kỳ há»i lại:
- Nếu là Hội võ quán chủ và Giang Nam Song Hiệp thì các vị có tin được không?
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Mấy ngÆ°á»i nà y tháºt khéo giở trò. Có gì mà lại không tin?
Bá»—ng nghe Lôi Phi cÆ°á»i ha hả đáp:
- Ãúng rồi! Tại hạ tra Ä‘i xét lại cÅ©ng là ba nhân váºt đó.
Trần Gia Kỳ nói:
- Nếu váºy hay! Tiểu đệ chỉ sợ mình lầm lẫn.
Vô Lượng đại sÆ° cÅ©ng gáºt đầu nói:
- Theo chá»— dò la của bản phái, lão tăng cÅ©ng nghi cho mấy ngÆ°á»i đó...
Nhà sÆ° hạ thấp giá»ng xuống nói tiếp:
- Trần thà chủ đã không tìm thấy dấu vết ở trong rừng thì chúng ta chỉ còn cách tiến và o chỗ tạm chú của Giang Nam Song Hiệp để coi xem.
Trần Gia Kỳ nói:
- Cái đó tại hạ cũng đã biết rõ. HỠở trong Phương gia đại viện, hoặc ở trong nhà Hội võ quán chủ.
Vô Lượng đại sư nói:
- Hay lắm! Váºy lão tăng phải đến PhÆ°Æ¡ng gia đại viện trÆ°á»›c xem thế nà o đã...
Lão Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi há»i tiếp:
- Lôi thà chủ có đi với lão tăng một chuyến không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không đi được đâu.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Tại sao không đi được?
Lý Hà n Thu nói:
- Vì trong Phương gia đại viện bố trà cơ quan khắp chỗ.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Sao Lý thà chủ lại biết rõ thế?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ đã và o Phương gia đại viện rồi, và bị vây hãm ở trong đó.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Những cơ quan đó có lợi hại lắm không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ghê gớm lắm! Tại hạ bị vây hãm cơ hồ bỠmạng vỠtay Phương Tú.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Lý thà chủ có thể thuáºt rõ tình hình khi và o PhÆ°Æ¡ng gia đại viện cho lão tăng nghe được không?
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t lúc rồi Ä‘em tình hình đã trải qua thuáºt lại má»™t lượt. DÄ© nhiên chà ng giấu má»™t và i Ä‘iểm không nói ra.
Vô Lượng đại sÆ° chau mà y há»i:
- Nếu váºy thì lúc kiến trúc PhÆ°Æ¡ng gia đại viện hỠđã chuẩn bị cả rồi Æ°?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Cách kiến trúc PhÆ°Æ¡ng gia đại viện theo má»™t tòa cổ thà nh. Chá»— nà o cÅ©ng có cÆ¡ quan cạm bẫy và mai phục ám khà khiến ngÆ°á»i ta không thể Ä‘á» phòng cho xiết được.
Vô Lượng đại sÆ° lúc trÆ°á»›c vẩn không để ý tá»›i Lý Hà n Thu. Bây giá» lão nghe chà ng thuáºt chuyện đã và o PhÆ°Æ¡ng gia đại viện, Ä‘á»™t nhiên lão coi chà ng bằng con mắt khắc hẳn. Lão há»i:
- Lý thà chủ hãy còn nhỠtuổi, chắc qua lại giang hồ chưa được bao lâu. Có đúng thế không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ mới bước chân và o giang hồ.
Vô Lượng đại sÆ° lại há»i:
- Thà chủ có thù oán vá»›i Giang Nam Song Hiệp trong trÆ°á»ng hợp nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãây là mối thù từ Ä‘á»i trÆ°á»›c.
Vô Lượng đại sư nói:
- Té ra là thế...
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Thà chủ có thể cho biết cao tÃnh đại danh của lệnh tôn được chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Gia phụ là Lý Thanh trần
Last edited by kedatinh1974; 27-07-2008 at 01:44 PM.
|
28-07-2008, 11:28 PM
|
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
*Thất Tuyệt Ma Kiếm* TG: Ngá»a Long Sinh - Hồi 55
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 46
Cứu Vô Lượng giả dạng TỠVi Cung
Vô Lượng đại sÆ° sá»ng sốt há»i:
- Thà chủ là công tỠcủa Lý Thanh Trần đại hiệp ư?
Lý Hà n Thu buồn rầu đáp:
- ChÃnh thị!
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
Lý Hà n Thu nói:
- Vụ tiên phụ bị gia hại rất Ãt ngÆ°á»i võ lâm hiểu rõ.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Bây giá» thà chủ đã Ä‘iá»u tra rõ rà ng được hung thủ chÆ°a?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãiá»u tra minh bạch rồi.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Ai váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Giang Nam Song Hiệp.
Vô Lượng đại sÆ° ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút rồi há»i:
- Năm nay Lý thà chủ xuân xanh đã bao nhiêu?
Lý Hà n Thu đáp:
- Vãn bối 21 tuổi.
Vô Lượng đại sư ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Khi lệnh tôn bị hại, Lý thà chủ còn nhỠtuổi lắm nhỉ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Khi đó vãn bối chÆ°a hiểu gì cả.
Vô Lượng đại sư nói:
- Thái Cá»±c Kiếm Pháp của lệnh tôn là má»™t kiếm thuáºt đặc biệt Ä‘á»™c đáo, đáng tiếc lệnh tôn chÆ°a kịp truyá»n cho thà chủ.
Lý Hà n Thu nói:
- Dĩ nhiên vãn bối phải cố sức tìm ra Thái Cực Kiếm Pháp của tiên phụ còn để lại ở nhân gian.
Vô Lượng đại sÆ° không há»i thêm, mà Lý Hà n Thu cÅ©ng không nói gì nữa.
Lảo đảo mắt nhìn Lôi Phi nói:
- Lôi thà chủ! Trong PhÆ°Æ¡ng gia đại viện tuy nhiá»u cạm bẫy, nhÆ°ng chúng ta cẩn tháºn má»™t chút cÅ©ng không đến ná»—i gặp nguy hiểm đâu.
Lôi Phi há»i:
- Ãại sÆ° nhất định Ä‘i Æ°?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Tai nghe không bằng mắt thấy. Bất luáºn Giang Nam Song Hiệp là ngÆ°á»i thế nà o, nhÆ°ng hỠđã nổi danh nhÆ° ngà y nay quyết không phải ngẫu nhiên mà được. Lão tăng muốn Ä‘Æ°a thiếp đến cầu kiến thá» xem há» hà nh Ä‘á»™ng thế nà o?...
Nhà sư ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Nếu Lôi thà chủ chịu đi với lão tăng một chuyến thì hay quá.
Lý Hà n Thu nói xen và o:
- Ãi cầu kiến Ä‘Æ°á»ng hoà ng không bằng ngấm ngầm tra xét. Trong ná»™i thất cÅ©ng nhÆ° ngoà i khách sảnh tại PhÆ°Æ¡ng gia đại viện Ä‘á»u đầy những cạm bẫy.
Vô Lượng đại sÆ° cÆ°á»i mát nói:
- Lão tăng nghĩ rằng Giang Nam Song Hiệp không dám gia hại mình một cách trắng trợn.
Lão nhìn Lôi Phi há»i tiếp:
- à Lôi thà chủ nghĩ sao?
Lý Hà n Thu thấy Vô Lượng đại sư có vẻ tự phụ nên chà ng không nói gì nữa.
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ cÅ©ng nghÄ© rằng Ä‘iá»u tra Ä‘Ã ng hoà ng không bằng ngấm ngầm dá» thám.
Vô Lượng đại sư nói:
- Ãến Truy Phong Thủ Trần thà chủ mà còn không Ä‘iá»u tra được chút vết tÃch gì thì ngÆ°á»i khác là m thế nà o được?
Lôi Phi há»i:
- Tại hạ còn có Ä‘iá»u chÆ°a rõ là đại sÆ° đến cầu kiến Giang Nam Song Hiệp vá»›i dụng ý gì?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng muốn quan sát tình hình bá»n há» có đúng nhÆ° lá»i cảnh các vị đã nói không? Khi thấy rõ rồi, lão tăng sẽ thẳng thắn há»i hỠđòi ngÆ°á»i thá» xem há» trả lá»i ra sao?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Chỉ sợ lão hiểu lầm Giang Nam Song Hiệp rồi rước lấy cái khổ và o mình.
Lôi Phi hắng giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Phải chăng đại sư muốn đem oai danh mình cùng thanh thế phái Thiếu Lâm trên chốn giang hồ để bắt Giang Nam Song Hiệp phải chịu đầu hà ng?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Việc đã đến thế nà y lão tăng không còn cách nà o khác nữa.
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu váºy thì tại hạ không thể Ä‘i được.
Vô Lượng đại sư nói:
- Thế thì lão tăng đà nh đi với Trần thà chủ.
Lôi Phi quay lại ngó Trần Gia Kỳ há»i:
- Trần huynh nghĩ thế nà o?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Vô Lượng đại sÆ° có Æ¡n cứu mạng cho tiểu đệ. Ãại sÆ° bảo Ä‘i theo, dÄ© nhiên tiểu đệ không từ chối được.
Lôi Phi nói:
- Trược khi đại sÆ° đến PhÆ°Æ¡ng gia đại viện, hay hÆ¡n hết là nên thông tri vụ nà y cho toà n thể đệ tá» quý phái hiện ở thà nh Kim Lăng Ä‘á»u biết trÆ°á»›c đã.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Là m nhÆ° váºy vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãó là có ý để cho bá»n há» chuẩn bị. Vạn nhất khi cần đến, bá»n há» kịp thá»i viện trợ.
Vô Lượng đại sư nói:
- Té ra là thế.
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Xin các vị hãy ngồi chỠtrong hoa sảnh nà y. Lão tăng cũng Trần thà chủ đi một lúc rồi vỠngay.
Lôi Phi há»i:
- Ãại sÆ° đến PhÆ°Æ¡ng gia đại viện hay sao?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Phải rồi! Cháºm là canh ba, sá»›m là canh hai, lão tăng sẽ cùng Trần thà chủ trở vá».
Lão dứt lá»i đứng dáºy phất tay áo má»™t cái, ra khá»i nhà hoa sảnh.
Trần Gia Kỳ nở má»™t nụ cÆ°á»i nhăn nhó rồi chạy theo Vô Lượng đại sÆ°.
Lý Hà n Thu nhìn sau lưng nhà sư đi khuất, rồi nói:
- Vị đại sư nà y nóng nảy quá!
Lôi Phi nói:
- Trong Tứ Ãại La Hán tại chùa Thiếu Lâm Ä‘ang hà nh đạo ở chốn giang hồ, lão nổi tiếng là ngÆ°á»i có tÃnh nóng nảy nhất.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Theo chá»— nháºn xét của tiểu đệ thì e rằng há» khó lòng sống sót mà dá»i khá»i PhÆ°Æ¡ng gia đại viện.
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Vụ nà y khó đoán lắm! Giang Nam Song Hiệp tuy đã thà nh thế cưỡi hổ, tiếng ác của chúng dần dần lộ liễu nhưng e rằng chúng vẫn chưa dám ra mặt cừu địch với phái Thiếu Lâm.
Lý Hà n Thu nói:
- Dù chúng không dám gia hại Vô Lượng đại sÆ° cùng Trần Gia Kỳ nhÆ°ng Ãt ra cÅ©ng bắt sống cầm tù chứ chẳng chịu buông tha đâu.
Lôi Phi nói:
- Nếu váºy thì chúng ta phải tá»›i PhÆ°Æ¡ng gia đại viện để tiếp ứng cho há».
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu cứ lấy thực lực mà chiến đấu để phân thắng bại thì tiểu đệ cũng chẳng sợ gì Giang Nam Song Hiệp, song chúng phát động cơ quan thì nhân lực khó bỠchống đỡ.
Lôi Phi nói:
- Bá»n ta phải hết sức tránh đừng để hãm mình và o cạm bẫy của chúng.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Lôi huynh đã nhất định đi, tiểu đệ cũng đi theo cho có bạn.
Trương Khâm bổng xen và o:
- Tại hạ cũng muốn đi cùng hai vị nên chăng?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta Ä‘i chuyến nà y chỉ có mục Ä‘Ãch là khiến cho Giang Nam Song Hiệp thấy rõ vụ Vô Lượng đại sÆ° tiến và o PhÆ°Æ¡ng gia đại viện đã có nhiá»u đồng đạo võ lâm hiểu biết để há» sinh lòng úy kỵ, không dám là m cà n mà thôi.
Lý Hà n Thu ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Chỉ cần sao chúng ta đừng mắc và o cÆ¡ quan mai phục thì chắc chúng chẳng là m gì được bá»n ta.
Lôi Phi há»i:
- Việc nà y không nên cháºm trá»…, chúng ta Ä‘i ngay bây giá» hay sao?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Khoan đã! Chúng ta để nguyên chân tướng lần và o Phương gia đại viện hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Hay hơn hết là mình cải trang để chúng không tà i nà o nhìn rõ lai lịch.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ cũng nghĩ thế.
TrÆ°Æ¡ng Khâm sai gia nhân lấy y phục ra rồi ba ngÆ°á»i cùng cải trang.
Lôi Phi rất thạo vá» thuáºt dịch dung, y chỉ bảo cho hai ngÆ°á»i biết Ä‘Æ°á»ng mà là m.
Chỉ trong khoảnh khắc ba ngÆ°á»i đã hóa trang xong.
Lôi Phi mặc bộ áo dà i bằng thứ vải sản xuất ở Kim Lăng, hai vạt rộng thùng thình, lưng thắt dây bằng vải trắng.
Lý Hà n Thu hóa trang là m má»™t ngÆ°á»i đứng tuổi mình mặc áo trÆ°á»ng bà o bằng lụa Nhiá»…u. Ãầu Ä‘á»™i mÅ© viên ngoại bằng Ä‘oạn xanh. Ba chòm râu chùng xuống trÆ°á»›c ngá»±c.
Trương Khâm mặc áo vải trắng, trên mép để hai túp ria hình chữ bát.
Lôi Phi ngó lại hai ngÆ°á»i rồi há»i:
- Thế nà y là được rồi. Ở đây có xe ngựa không?
Trương Khâm đáp:
- Có!
Lôi Phi đáp:
- Váºy thì hay lắm. TrÆ°Æ¡ng huynh cho gia nhân chuẩn bị sẵn sà ng Ä‘i! Nếu mà cá»— xe mà TrÆ°Æ¡ng huynh thÆ°á»ng ngồi Ä‘i thì cần thay đổi bá»™ mặt cho nó.
Trương Khâm đáp:
- Có khi cả năm tại hạ cũng chưa dùng đến một lần.
Lôi Phi nói:
- Cà ng hay! Hai vị lên xe ngồi Ä‘i để tại hạ dong xe cho. Lúc tá»›i PhÆ°Æ¡ng gia đại viện hai vị ráng giữ đừng lên tiếng trừ trÆ°á»ng hợp đặc biệt thì không thể. Ãể mặc tại hạ đối đáp.
Chỉ trong khoảnh khắc xe ngựa đả sắp xong.
Lôi Phi nói:
- Hai vị dấu binh khà và o trong xe, mà có tiện thì đem theo cả hai cây cung nữa.
Trương Khâm lại bảo gia nhân lấy cung tên. Lôi Phi nhảy lên trước xe cầm cương ruổi ngựa.
Lúc nà y cá»a thà nh sắp đóng. Lôi Phi giáºt mạnh dây cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a chạy nhanh ra ngoà i, tiến thẳng vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng gia đại viện.
TrÆ°Æ¡ng Khâm hạ thấp giá»ng xuống há»i:
- Lôi huynh! Chúng ta cứ ngồi xe thẳng tới Phương gia đại viện hay sao?
Lôi Phi vừa ruổi ngá»±a vừa cÆ°á»i đáp:
- Phải rồi! Chúng ta đến thăm PhÆ°Æ¡ng gia đại viện vá»›i tÆ° cách là m tân khách. Ãi xe ngá»±a là má»™t trÆ°á»ng hợp bất thÆ°á»ng khiến cho há» không biết Ä‘Æ°á»ng mà mò. Hai vị nhá»› ngồi yên trong xe đừng có lên tiếng. Nhất thiết Ä‘á»u do tại hạ đối phó.
Xe ngá»±a gần tá»›i PhÆ°Æ¡ng gia đại viện thì thấy Ä‘iếu kiá»u đã kéo lên cao rồi.
Lôi Phi lá»›n tiếng gá»i:
- Mau hạ cầu xuống đặng đón tân khách!
Trong trang viện có tiếng ngÆ°á»i há»i lại:
- Khách ở đâu tá»›i mà hách quá váºy?
Lôi Phi buông thõng:
- TỠVi Cung ở Mao Sơn.
Câu nà y quả có hiệu lực rất lớn. Một hồi lách cách vang lên.
Cánh cổng mở rá»™ng. Ãiếu kiá»u hạ xuống.
Hiển nhiên đây là quyết định của ngÆ°á»i gác cổng. Hắn vá»™i vã đến ná»—i không kịp thông báo và o Giang Nam Song Hiệp nữa.
Lôi Phi quất ngựa cho xe chạy qua cầu đi thẳng và o.
Bổng thấy ánh đèn thấp thoáng. Chỉ trong chá»›p mắt mÆ°á»i mấy cây đèn lồng âm u nhÆ° đèn nhà đám ma chiếu ra những tia sáng huyá»n ảo.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Bá»n Tá» Vi Cung ở Mao SÆ¡n hợp tác cùng Giang Nam Song Hiệp là chuyện chắc chắn rồi. NhÆ°ng trong cung nà y toà n Ä‘Ã n bà con gái, không hiểu Lôi Phi ứng đối bằng cách nà o cho trôi chảy.
Bổng thấy bốn tên võ sÄ© lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm chìa ra, đứng hai bên cổng lá»›n chắp tay giÆ¡ lên cao ngang đầu ra vẻ cá»±c kỳ cung kÃnh.
Lôi Phi cho xe ngựa chạy và o Phương gia đại viện rồi không thẳng đến một tòa viện lớn như tòa cổ thà nh mà cho xe dừng lại trước một khu đất rộng.
Lý Hà n Thu biết chá»— dụng tâm của y là vạn nhất bá»n mình bị bại lá»™ hà nh tung có phải Ä‘á»™ng thủ thì ở ngoà i không trÆ°á»ng nà y không bị cÆ¡ quan mai phục uy hiếp.
Trong lòng nghÄ© váºy, hà o khà nổi lên bồng báºt. Chà ng thò tay nắm đốc kiếm định bụng:
- Bữa nay nếu mình gặp Giang Nam Song Hiệp trong không trÆ°á»ng nà y thì phải cho chúng nếm mùi Thất Tuyệt Ma Kiếm má»™t phen.
Bổng thấy cá»a chÃnh tòa cổ thà nh rá»™ng mở. Bốn ả nữ tỳ cầm đèn Ä‘i ra.
Theo sau bốn ả nữ tỳ là má»™t hán tỠđứng tuổi, đầu Ä‘á»™n nho câu, mình mặc trÆ°á»ng bà o.
Lý Hà n Thu coi rõ mặt thì chÃnh là viện chúa PhÆ°Æ¡ng gia đại viện tên gá»i PhÆ°Æ¡ng Tú.
Bổng thấy Phương Tú vượt lên trước bốn tên nữ tỳ rảo bước đến trước xe.
Bốn ả nữ tỳ Ä‘á»™t nhiên tản ra hai bên, giÆ¡ cao ngá»n đèn lồng lên.
DÆ°á»›i ánh sáng mấy ngá»n đèn lồng, PhÆ°Æ¡ng Tú ngắm nghÃa cá»— xe ngá»±a má»™t lúc rồi há»i:
- Vị phu nhân nà o ngồi trong xe đó? Phương Tú nà y xin ra nghênh giá đây!
Hắn nói xong chắp tay xá dà i trước cỗ xe ngựa.
Bổng nghe Lôi Phi buột miệng đáp:
- Có Nhị công chúa ngồi trong xe đó.
Phương Tú chấn động tâm thần vội nói:
- Tại hạ nghe danh Nhị công chúa đã lâu, bữa nay được tÆ°Æ¡ng há»™i tháºt là thá»a lòng mong Æ°á»›c. Xin má»i ngá»c giá dá»i gót và o ná»™i viện. PhÆ°Æ¡ng má»— lấy là m hân hạnh vô cùng!
Lôi Phi tự nhủ:
- Hay lắm! Minh nói ẩu má»™t câu mà lại trúng phong phóc thà nh ra hăm dá»a được lão nà y.
Y khẻ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Nhị công chúa vốn tánh không Æ°a ra mắt ngÆ°á»i lạ, PhÆ°Æ¡ng viện chúa còn chÆ°a biết hay sao?
PhÆ°Æ¡ng Tú ngẩn ngÆ¡ má»™t chút rồi há»i:
- Phải rồi! NhÆ°ng Nhị công chúa có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Lôi Phi thủng thẳng đáp:
- Một trong 4 vị đại La Hán Thiếu Lâm là Vô Lượng đại sư đã tới thà nh Kim Lăng...
PhÆ°Æ¡ng Tú ngắt lá»i:
- Vị lão hòa thượng đó Æ°? Hiện Ä‘ang ở trong nhà khách sảnh và đã bị "lÆ°á»›i sắt" bao vây rồi. Tại hạ Ä‘ang khảo vấn lão thì nghe báo trong cung có ngÆ°á»i tá»›i đây, không ngá» lại là Nhị công chúa.
Lôi Phi lại há»i:
- Vô Lượng đại sư đến có một mình thôi ư?
PhÆ°Æ¡ng Tú không thấy Nhị công chúa trả lá»i liá»n sinh lòng ngá» vá»±c. Hắn nhìn Lôi Phi chòng chá»c không trả lá»i.
Hắn chất vấn lại:
- Các hạ giữ địa vị gì ở TỠVi Cung?
Lôi Phi đã già u kinh nghiệm, trầm tÄ©nh vô cùng, cÆ°á»i rồi đáp:
- Tại hạ Æ°? Tại hạ là má»™t trong những ngÆ°á»i hầu cáºn Nhị công chúa...
Y ngừng lại một chút rồi nói luôn:
- Viện chúa đã biết tÃnh Nhị công chúa tất hiểu rằng công chúa không thÃch nhiá»u lá»i.
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i cất cao giá»ng:
- Dù Nhị công chúa không thÃch nhiá»u lá»i thì cÅ©ng cho tại hạ được thấy dung nhan đặng giải lòng ngá» vá»±c.
Mấy câu nà y hiển nhiên hắn cố ý thúc bách Nhị công chúa ra mặt.
Lôi Phi không tiếp lá»i. Sau má»™t lúc lâu y má»›i cháºm rãi giải thÃch:
- Nhị công chúa đã không phúc đáp tức là không muốn nói chuyện với các hạ đó.
PhÆ°Æ¡ng Tú long lanh cặp mắt cÆ°á»i nói:
- Chắc Nhị công chúa phiá»n trách tại hạ không đủ lá»… mạo. Váºy xin má»i Nhị công chúa và o nhà khách sảnh ngồi chÆ¡i.
Miệng nói, ngÆ°á»i tiến lại gần. Hắn vÆ°Æ¡n tay ra toan nắm rèm xe.
Lôi Phi vung tay phải đẩy PhÆ°Æ¡ng Tú ra thủng thẳng há»i:
- Các hạ là m trò gì váºy?
PhÆ°Æ¡ng Tú ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả đáp:
- PhÆ°Æ¡ng Tú nà y mấy chục năm bôn tẩu giang hồ, có lý đâu còn để ai liệng cát và o mắt? Nhị công chúa mà không xuất hiện thì các vị đừng hòng dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lôi Phi vung roi ngựa lên nói:
- Phương viện chúa đã sinh lòng ngỠvực thì tại hạ cũng không nói nữa.
Y quất ngá»±a cho xông vá» phÃa trÆ°á»›c.
PhÆ°Æ¡ng Tú giÆ¡ tay lên Ä‘áºp và o đầu ngá»±a đánh bình má»™t cái.
Con ngá»±a khẻ hà lên má»™t tiếng. Nó bÆ°á»›c lảo đảo hai bÆ°á»›c rồi lăn chết liá»n.
Lôi Phi buông tiếng cÆ°á»i gằn, nhảy phắt xuống vung tay phải nắm lấy tay PhÆ°Æ¡ng Tú.
PhÆ°Æ¡ng Tú hạ cổ tay xuống tránh khá»i. Ãồng thá»i hắn vung chân trái nhằm đá Lôi Phi. Còn tay phải nắm lấy rèm xe mở ra.
Lý Hà n Thu đã ngầm ngầm đỠphòng. Tay Phương Tú vừa nắm được rèm xe thì Lý Hà n Thu đã dùng thủ pháp rất thần tốc chụp và o tay gã.
Phương Tú hắng dặng một tiếng, giựt mạnh tay phải ra.
Lý Hà n Thu siết chặt năm ngón tay lại đồng thá»i kéo vá» phÃa sau.
Hai ngÆ°á»i cùng dùng toà n lá»±c thà nh thế quân bình nên vẫn giữ nguyên chá»— không ai xê xÃch được chút nà o.
Lôi Phi sấn lại mÅ©i Ä‘ao trủy thủ dà và o cạnh sÆ°á»n PhÆ°Æ¡ng Tú:
- Phương viện chúa nhà cao nghiệp lớn hẳn là không muốn chết chứ?
PhÆ°Æ¡ng Tú ngẩn ngÆ°á»i ra, quả nhiên hắn không dám nhúc nhÃch.
Lúc nà y những ngÆ°á»i tùy tùng PhÆ°Æ¡ng Tú Ä‘á»u đã rút binh khà chuẩn bị Ä‘á»™ng thủ.
Lôi Phi gằn giá»ng:
- Lúc nà y mà động thủ thì bất lợi cho Phương viện chúa các ngươi đó.
Phương Tú chuyển động mục quang đảo nhìn bốn tên nữ tỳ đứng vây quanh và bảo chúng:
- Các ngươi hãy vỠđi! Ta còn muốn nói chuyện với mấy ông bạn đây.
Bốn ả nữ tỳ quả nhiên dạ má»™t tiếng rồi lui vá».
Chỉ trong chá»›p mắt, bốn ả nữ tỳ cầm đèn lồng lui vá» trong viện, ngoà i không trÆ°á»ng chẳng còn đèn lá»a chi nữa thà nh ra tối om.
PhÆ°Æ¡ng Tú hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Quà tÃnh các vị là gì?
Lôi Phi thủng thẳng đáp:
- Mạng sống của Phương viện chúa hiện ở trong tay tại hạ nắm giữ, tưởng chẳng cần phải thông tên hỠlà m chi.
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i lạt há»i:
- Ãược rồi! Các vị muốn Ä‘iá»u chi hãy nói rõ ra?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ muốn biết Vô Lượng đại sư sống chết thế nà o?
Phương Tú đáp:
- Ãại sÆ° vẫn bình yên.
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Té ra các vị Ä‘á»u là nhân váºt phái Thiếu Lâm.
Lôi Phi đáp:
- Lai lịch bá»n tại hạ chÆ°a thể trình bà i được mà các hạ tưởng cÅ©ng không cần nóng biết.
Phương Tú nói:
- Thôi cÅ©ng được. Váºy chúng ta Ä‘Æ°a ra Ä‘iá»u kiện.
Lôi Phi khẻ hắng dặng một tiếng rồi nói:
- Phải lắm! Nói dà i nói ngắn chẳng qua bá»n tại hạ chỉ có hai Ä‘iá»u kiện, các hạ nên nghÄ© ká»· xem.
Phương Tú nói:
- Ãiá»u kiện gì? Tại hạ xin rá»a tai để nghe đây.
Lôi Phi đáp:
- Ãiá»u thứ nhất là PhÆ°Æ¡ng viện chúa hãy Æ°ng thuáºn buông tha Vô Lượng đại sÆ° ra.
PhÆ°Æ¡ng Tú há»i lại:
- Còn tại hạ thì sao?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên là má»™t cuá»™c trao đổi. Sống thì sống cả, chết cÅ©ng chết chung. Váºy nếu viện chúa Æ°ng thuáºn thì phải Ä‘Æ°a bá»n tại hạ dá»i khá»i nÆ¡i đây tá»›i chá»— an toà n má»›i được. Ãó là điá»u kiện thứ hai.
Phương Tú nói:
- Cái đó dá»… lắm. Tại hạ chỉ nói má»™t câu là các vị được an toà n dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lôi Phi cÆ°á»i lạt nói:
- PhÆ°Æ¡ng viện chúa giảo quyệt lắm. Tại hạ từng biết tiếng đã lâu. Vụ nà y bá»n tại hạ sẽ đủ cách đối phó.
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i ruồi nói:
- Các hạ mà hiểu cho PhÆ°Æ¡ng mổ nhÆ° váºy, PhÆ°Æ¡ng mổ tháºt lấy là m sung sÆ°á»›ng.
Hắn đảo mắt nhìn ba ngÆ°á»i má»™t lúc rồi há»i:
- Nếu PhÆ°Æ¡ng mổ Ä‘oán không lầm thì cả mấy vị Ä‘á»u bôi thuốc dịch dung mà đến đây.
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ tưởng cái đó không phải là điá»u trá»ng yếu.
Phương Tú nói:
- DÄ© nhiên là thế. Bất quá PhÆ°Æ¡ng mổ nói váºy mà thôi.
Lôi Phi nói:
- Chắc thá»i gian đối vá»›i PhÆ°Æ¡ng viện chúa rất trân quÃ, mặt khác bá»n tại hạ cÅ©ng không rảnh mà ở đây lâu được. Ãiá»u kiện đã Ä‘Æ°a ra rồi, cách thá»±c hà nh cÅ©ng giản dị, các hạ có Æ°ng thuáºn không?
Phương Tú đáp:
- Tại hạ Æ°ng thuáºn rồi.
Lôi Phi nói:
- Phà m việc gì đã thuáºn lợi bao nhiêu cà ng nên Ä‘á» phòng những sá»± gian trá bấy nhiêu. Tại hạ không tin Giang Nam Song Hiệp các vị dám ra mặt chống đối vá»›i phái Thiếu Lâm mà thả hổ vá» rừng. Có lý đâu PhÆ°Æ¡ng viện chúa, má»™t ngÆ°á»i tinh minh lanh lợi lại tâm nguyện là m nhÆ° váºy?
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Dù tại hạ chẳng tâm nguyện thì cÅ©ng phải là m chứ còn cách nà o nữa? Mạng sống của PhÆ°Æ¡ng mổ tất nhiên phải quý trá»ng hÆ¡n là mạng sống của Vô Lượng đại sÆ°.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Bá»n tại hạ hãy tạm tin nhÆ° váºy. Có Ä‘iá»u PhÆ°Æ¡ng viện chúa còn muốn giở trò gì thì nên suy xét cho cẩn tháºn.
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i lạt nói:
- Phương mổ giở trò thì tất chết vỠlưỡi trủy thủ của các hạ.
Lôi Phi nói:
- Viện chúa biết váºy là hay. Lưỡi trủy thủ của tại hạ đã bôi chất kịch Ä‘á»™c. Nó thấy máu thì khó lòng cứu chữa được.
Phương Tú nói:
- PhÆ°Æ¡ng mổ bị nắm mạch huyệt ở cổ tay, thì còn đâu mà phản kháng? Váºy lưỡi Ä‘ao của các hạ có Ä‘á»™c hay không cÅ©ng váºy mà thôi.
Lôi Phi há»i:
- PhÆ°Æ¡ng viện chúa có thể láºp tức hạ lệnh phóng thÃch Vô Lượng đại sÆ° được không?
Phương Tú đáp:
- Dĩ nhiên là được.
Hắn ngừng lại má»™t chút rồi lá»›n tiếng gá»i:
- Má»i Cừu quản gia ra đây!
Bổng nghe từ phÃa xa xa có tiếng ngÆ°á»i đáp lại.
Chỉ trong giây lát, má»™t đại hán võ phục áo Ä‘en giÆ¡ cao ngá»n đèn lồng dẫn má»™t ngÆ°á»i mặc áo trÆ°á»ng bà o thong thả Ä‘i tá»›i.
PhÆ°Æ¡ng Tú Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i mặc trÆ°á»ng bà o rồi giá»›i thiệu:
- Vị nà y là quản gia trong tệ viện. PhÆ°Æ¡ng mổ đã bị các vị bắt là m con tin thì việc tha ngÆ°á»i cần phải nói cho y rõ má»›i được.
Lôi Phi nói:
- Phải rồi! Bảo y lại đây!
PhÆ°Æ¡ng Tú lá»›n tiếng gá»i:
- Cừu quản gia hãy tiến lại gần đây một chút.
Ãại hán cầm đèn lồng dừng lại ở ngoà i má»™t trượng. NgÆ°á»i mặc trÆ°á»ng bà o vượt lên trÆ°á»›c đại hán, Ä‘i thẳng vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng Tú. Khi gã còn cách chừng năm bÆ°á»›c, Lôi Phi trầm giá»ng há»i:
- NhÆ° váºy còn chÆ°a đủ nghe Æ°?
NgÆ°á»i mặc trÆ°á»ng bà o dừng bÆ°á»›c ngó Lôi Phi rồi nhìn PhÆ°Æ¡ng Tú nghiêng mình há»i:
- Viện chúa có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Cách cá» Ä‘á»™ng của gã rất trầm tÄ©nh. Tuy mắt gã đã nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng Tú bị nắm mạch huyệt ở cổ tay và mÅ©i Ä‘ao chÄ©a và o cạnh sÆ°á»n, song gã là m bá»™ nhÆ° chẳng thấy gì. Nét mặt vẩn không biến đổi.
Phương Tú đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Cừu quản gia hãy buông tha Vô Lượng đại sÆ° và Truy Phong Thủ để đánh đổi cho ta thoát khá»i nạn nà y.
Cừu quản gia dạ một tiếng, đoạn trở gót đi ngay.
Lôi Phi khẻ bảo Lý Hà n Thu:
- Chúng ta hãy lui ra ngoà i PhÆ°Æ¡ng gia đại viện, đứng ở trÆ°á»›c cổng thà nh. Vạn nhất mà PhÆ°Æ¡ng viện chúa không giữ lá»i Æ°á»›c thì chúng ta cÅ©ng có thể đối phó được.
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Các vị tháºt khéo Ä‘i nghi!
Lôi Phi nói:
- Ãây cÅ©ng là má»™t hà nh Ä‘á»™ng kÃnh trá»ng PhÆ°Æ¡ng viện chúa đó.
Giữa lúc Ä‘ang nói chuyện, mấy ngÆ°á»i đã lùi ra ngoà i cổng.
Bá»n gia nhân canh gác PhÆ°Æ¡ng gia đại viện thấy PhÆ°Æ¡ng Tú bị bắt Ä‘Ã nh nghe lệnh mà là m. Chúng hạ cầu xuống mà nhìn mấy ngÆ°á»i Ä‘i qua.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 47
Khách băn khoăn chỠđợi chủ nhân
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 48
Thoát hiểm nghèo hà o kiệt kinh tâm
Vô Lượng đại sÆ° lẩm nhẩm gáºt đầu nói:
- Theo ý Lôi thà chủ thì bây giỠlà m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ thiển nghĩ chúng ta phải chuẩn bị một cách đầy đủ mới xong.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Chuẩn bị bằng cách nà o?
Lôi Phi đáp:
- Theo ý tại hạ thì đại sÆ° nên ra mặt má»i những ngÆ°á»i trong quà phái và cả những môn phái khác nữa cùng tá»›i tham dá»± và o cuá»™c nà y.
Vô Lượng đại sÆ° há»i:
- Má»i nhiá»u ngÆ°á»i đến tham dá»± nhÆ° váºy vì mục Ä‘Ãch gì?
Lôi Phi đáp:
- Giang Nam Song Hiệp đã chÃnh thức ra mặt cừu địch vá»›i các môn phái lá»›n trên chốn giang hồ. Ta nên nhân cÆ¡ há»™i nà y láºt tẩy mặt nạ giả đạo đức của chúng.
Vô Lượng đại sư trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Lá»i bà n của Lôi thà chủ rất có lý nhÆ°ng...
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Phải chăng đại sÆ° muốn giữ địa vị má»™t báºc cao tăng chùa Thiếu Lâm mà không má»i ngÆ°á»i đến trợ giúp?
Vô Lượng đại sư lắc đầu đáp:
- Phái Thiếu Lâm tuy được ngÆ°á»i võ lâm tôn kÃnh nhÆ°ng lão tăng rất Ãt giao thiệp. Ngoà i bá»n đệ tỠđồng môn lão tăng không biết được mấy ngÆ°á»i huống chi hiện trạng ở trong thà nh Kim Lăng khác hẳn vá»›i trÆ°á»ng hợp thông thÆ°á»ng. NgÆ°á»i môn phái nà o cÅ©ng hết sức giữ hà nh tung bà máºt.
Lôi Phi khẽ buông một tiếng thở dà i nói:
- Tháºt là má»™t Ä‘iá»u lầm lẫn khá lá»›n...
Vô Lượng đại sÆ° ngắt lá»i:
- Lôi thà chủ cũng biết đó ư?
Lôi Phi đáp:
- Những việc thiên hạ mà dấu được Lôi mỗ tưởng không có mấy.
Vô Lượng đại sÆ° mỉm cÆ°á»i nói:
- Chúng ta hãy vá» nghÄ© đã. Lão tăng cần được má»™t quãng thá»i gian Ä‘iá»u dưỡng đầy đủ đặng phó Æ°á»›c trÆ°a mai.
Lôi Phi há»i:
- Ãại sÆ° nhất quyết không má»i ngÆ°á»i đến trợ quyá»n Æ°?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng chưa nghĩ ra được ai có thể giúp mình.
Lôi Phi Ä‘Æ°a mắt nhìn Lý Hà n Thu. Y không nói gì nữa, trở gót tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hai ngÆ°á»i vá» tá»›i TrÆ°Æ¡ng phủ. TrÆ°Æ¡ng Khâm đã chuẩn bị tại sảnh Ä‘Æ°á»ng hai phòng để Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu nghỉ ngÆ¡i.
Hai ngÆ°á»i ai vá» phòng nấy.
Một tên tiểu đồng bưng trà và o phòng rồi rón rén lui ra.
Lôi Phi liá»n đóng cá»a sảnh Ä‘Æ°á»ng lại khẽ há»i Lý Hà n Thu:
- Lý đệ đã nháºn thấy gì chÆ°a?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Lôi huynh muốn nói vỠchuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Vô Lượng đại sư bị nội thương khá nặng rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cái đó tiểu đệ không để ý. Nếu lão bị thương nặng thì ngà y mai là m thế nà o phó ước với Phương Tú được?
Lôi Phi đáp:
- Nhà sÆ° già nà y không những cố chấp mà còn tá»± phụ ghê gá»›m lắm. Lão tưởng hà nh công Ä‘iá»u tức má»™t đêm để hồi phục hoà n toà n nguyên khà đặng quyết chiến vá»›i PhÆ°Æ¡ng Tú trÆ°a mai.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh coi cuộc rồng tranh hổ đấu nà y sẽ đi tới đâu.
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét của tiểu huynh nếu má»™t chá»i má»™t Vô Lượng đại sÆ° không đến ná»—i thất bại vá» tay PhÆ°Æ¡ng Tú. PhÆ°Æ¡ng Tú không Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c tá»· đấu vá»›i lão đâu. Tiểu huynh dá»± Ä‘oán hắn đã bố trà mai phục quanh khu Æ°á»›c há»™i. Hắn lại biết rõ Vô Lượng đại sÆ° bị ná»™i thÆ°Æ¡ng rồi, nếu có thể thắng thì hắn chẳng cần ngÆ°á»i trợ lá»±c. Bằng không địch nổi Vô Lượng đại sÆ°, nhất định hắn sẽ phát Ä‘á»™ng mai phục dùng thủ Ä‘oạn quần công để đối phó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Trước tình trạng nà y chúng ta nên là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Vô Lượng đại sÆ° tuy là ngÆ°á»i xuất gia, nhÆ°ng tÃnh tình cÆ°Æ¡ng trá»±c lại á»· mình võ công cao cÆ°á»ng. Má»™t phần lão được thanh thế Thiếu Lâm ủng há»™, phần thì chÆ°a bị thất bại bao giá», nên lão không muốn cần ngÆ°á»i viện trợ e là m tổn thÆ°Æ¡ng đến oai danh phái Thiếu Lâm. Chắc lão đã quyết định phÆ°Æ¡ng sách rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phương sách gì?
Lôi Phi đáp:
- Lão chắc mẩm ngà y mai lúc động thủ chỉ một đòn là đã bại được Phương Tú để bắt sống hắn. Dù hắn có bố trà mai phục nhưng đã bị tóm cổ rồi cũng không dám phát động cơ quan.
Lý Hà n Thu nói:
- Kế hoạch của lão là má»™t biện pháp liá»u lÄ©nh trong trÆ°á»ng hợp không có biện pháp nà o khác.
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Lão rất đắc ý vá» kế hoạch của lão vì lão coi thÆ°á»ng PhÆ°Æ¡ng Tú. Cuá»™c chiến nà y bất luáºn vỠđấu trà hay đấu lá»±c Ä‘á»u đứng trên láºp trÆ°á»ng chắc chắn không thể thua được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta có nên dúng tay và o để giúp lão không?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta cần phải chỠxem sao đã.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ không hiểu được ý kiến của Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Giản dị lắm! Nếu chúng ta muốn cho cuộc tranh đấu lan rộng mãi ra thì đừng xen và o Vô Lượng đại su mà bị thương vỠtay Phương Tú thì phái Thiếu Lâm hưng binh vấn tội Giang Nam Song Hiệp sẽ ra mặt thù nghịch với phái Thiếu Lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- TrÆ°á»ng hợp mà chúng ta dúng tay và o thì cuá»™c tranh chấp nà y sẽ ra sao?
Lôi Phi đáp:
- Vá» phần thắng mình không nắm chắc. Có Ä‘iá»u Thất Tuyệt Ma Kiếm của Lý đệ Ãt ra cÅ©ng giết được nhiá»u ngÆ°á»i của bá»n chúng.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu giết được Hà n Ãà o, PhÆ°Æ¡ng Tú thì tiểu đệ lấy là m mãn nguyện rồi.
Lôi Phi nói:
- Hy vá»ng nà y mong manh lắm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Không phải tiểu huynh tâng bốc Lý đệ. Vô Lượng đại sÆ° tuy là má»™t vị cao tăng chùa Thiếu Lâm nhÆ°ng quyết lão không hÆ¡n được Thất Tuyệt Ma Kiếm. Váºy thì khi Lý đệ ra tay tất nhiên PhÆ°Æ¡ng Tú phải Ä‘á»™ng mai phục láºp tức. Má»™t cây gá»— khó chống cả tòa nhà lá»›n. Chúng ta có giết được mấy ngÆ°á»i cÅ©ng không thể vãn hồi đại cuá»™c được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta ở và o tình trạng nà y nên là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Theo ý tiểu huynh thì chúng ta tá»± thủ bà ng quang là hay hÆ¡n hết. Nếu PhÆ°Æ¡ng Tú đã bại Vô Lượng đại sÆ° rồi thì Giang Nam Song Hiệp chÃnh thức gây thù oán vá»›i phái Thiếu Lâm. Khi phái nà y Ä‘em quân há»i tức là ngà y Lý đệ đánh giết Giang Nam Song Hiệp đó.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nếu mình biết rõ Vô Lượng đại sư nhất định phải thất bại vỠtay Giang Nam Song Hiệp mà không viện trợ lão kể ra cũng quá đáng.
Chà ng liá»n bảo Lôi Phi:
- Chúng ta cÅ©ng Ä‘i nghỉ thôi. Có việc gì mai sẽ bà n tÃnh.
Sáng hôm sau. Lôi Phi và Lý Hà n Thu vừa thức dáºy thấy nữ tì bÆ°ng nÆ°á»›c rá»a mặt cùng đồ Ä‘iểm tâm và o.
Hai ngÆ°á»i rá»a mặt Ä‘iểm tâm xong ngồi chá» cho đến giá» ngá» vẫn không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Lý Hà n Thu nóng ruá»™t chau mà y há»i:
- Lôi huynh vụ nà y là thế nà o đây?
Lôi Phi nói:
- Vô Lượng đại sÆ° á»· mình võ công cao cÆ°á»ng, không chịu đến kiếm chúng ta Ä‘i trợ lá»±c, nhÆ°ng chắc lão muốn chúng ta tá»± Ä‘á»™ng Ä‘i giúp lão.
Lý Hà n Thu nói:
- Má»™t ngÆ°á»i xuất gia nóng tÃnh nhÆ° váºy tháºt cÅ©ng hiếm có.
Lôi Phi nói:
- Lão là ngÆ°á»i nóng nảy nhứt trong chùa Thiếu Lâm và cÅ©ng là má»™t tay hiếu thắng nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠchúng ta nên là m thế nà o?
Lôi Phi ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i nói:
- Vô Lượng đại sÆ° Ä‘Ãnh Æ°á»›c vá»›i PhÆ°Æ¡ng Tú khai diá»…n cuá»™c đấu và o giữa giá» ngá» thì bây giá» há» Ä‘ang tranh đấu rồi. Chúng ta muốn Ä‘i giúp lão cÅ©ng không kịp nữa.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- NhÆ° váºy biết là m thế nà o cho phải?
Lôi Phi đáp:
- Bây giá» chúng ta chỉ có má»™t Ä‘Æ°á»ng ngồi yên để chá» tin tức.
Lý Hà n Thu khẽ buông tiếng thở dà i. Chà ng máy môi như muốn nói gì song lại dừng lại.
Hai ả nữ tỳ bưng một mâm thịnh soạn và o là m bữa ăn trưa. Chúng đặt mâm cơm trên bà n rồi rón rén ra ngoà i.
Lý Hà n Thu khẽ há»i:
- Chúng ta có nên há»i tin tức bá»n nà y không?
Lôi Phi đáp:
- Há»i cÅ©ng bằng vô dụng. Bá»n chúng khó mà biết được. Dù có biết cÅ©ng chÆ°a chắc chúng đã chịu nói. Bây giá» hãy ăn cÆ¡m Ä‘i! TrÆ°á»›c khi trá»i tối, dù chúng ta chẳng muốn nghe cÅ©ng sẽ có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tin đến.
Lý Hà n Thu không nói gì nữa. Hai ngÆ°á»i ngồi và o ăn mau lẹ cho xong bữa.
Hai ả nữ tỳ vẫn chá» sẵn ngoà i cá»a, chúng thấy Lôi Phi và Lý Hà n Thu ăn cÆ¡m xong láºp tức chạy và o thu dá»n mâm bà n bÆ°ng ra.
Lý Hà n Thu nói:
- HỠđối vá»›i mình ra chiá»u tôn kÃnh má»™t cách quá đáng tá»±a hồ có trục khách.
Lôi Phi nói:
- HỠmà muốn trục mình thì sẽ có lệnh trục khách trước đêm nay.
Má»›i nữa chiá»u mà Lý Hà n Thu băn khoăn khó chịu tưởng chừng nhÆ° bằng má»™t năm. Chà ng chá» mãi má»›i đến lúc mặt trá»i lặn vá» non Tây.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi yên trong nhà khách thì thấy nữ tỳ và o thắp đèn.
Lý Hà n Thu không nhịn được cất tiếng há»i:
- Cô nương! Lệnh chủ nhân vẫn chưa vỠư?
Nữ tỳ nghiêng mình đáp:
- Lúc tệ chủ nhân ra Ä‘i đã có nghiêm lệnh dặn bá»n tiểu nữ phải thi phụng hai vị cá»±c kỳ chu đáo, không được để thiếu sót má»™t chút gì.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Chừng nà o lệnh chủ nhân sẽ trở v�
Nữ tỳ ngáºp ngừng đáp:
- Cái đó tiểu nữ... không nghe nói.
Lôi Phi há»i:
- Bây giá» bá»n tại hạ muốn rá»i khá»i nÆ¡i đây có tiện không?
Nữ tỳ trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Hay hơn hết là hai vị hãy chỠgia chủ trở vỠđi cũng chưa muộn.
Lôi Phi há»i tiếp:
- Nếu lệnh chủ nhân mấy ngà y cũng không vỠthì là m thế nà o?
Nữ tỳ đáp:
- Gia chủ lúc ra Ä‘i có dặn tiểu nữ chỠđến hết canh má»™t mà ngÆ°á»i vẫn chÆ°a vá» thì hai vị ở lại hay muốn Ä‘i đâu tùy ý.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Thế là được rồi!
Nữ tỳ nghiêng mình thi lễ rón rén lui ra.
Lôi Phi nhìn nữ tỳ Ä‘i khá»i, rồi khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Chúng ta đà nh chỠđến canh một rồi sẽ ra đi.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Ãến canh má»™t mà bá»n há» vẫn không trở vá» thì mÆ°á»i phần có đến tám là hỠđã gặp Ä‘á»™c thủ.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh nghĩ rằng Giang Nam Song Hiệp dù sao cũng không dám hạ sát Vô Lượng đại sư mà chỉ đả thương là cùng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Võ công Vô Lượng đại sÆ° nà o phải tầm thÆ°á»ng. PhÆ°Æ¡ng Tú dá»… gì mà đả thÆ°Æ¡ng được lão?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Má»™t mình PhÆ°Æ¡ng Tú thì chÆ°a chắc đã địch nổi Vô Lượng đại sÆ°. DÄ© nhiên hắn có ngÆ°á»i trợ lá»±c để Ä‘á»™ng thủ...
Y ngừng lại một lúc rồi tiếp:
- Bất luáºn Vô Lượng đại sÆ° bị bắt hay bị giết tất phái Thiếu Lâm cÅ©ng phản ứng mãnh liệt ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chừng bao lâu thì có phải ứng?
Lôi Phi đáp:
- Chỉ trong vòng ba ngà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Liệu PhÆ°Æ¡ng Tú có tÃnh đến chuyện đó không?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên hỠbiết lắm.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Phương Tú đã biết gây thù với phái Thiếu Lâm là dại mà sao hỠcòn đối đầu với Vô Lượng đại sư?
Lôi Phi đáp:
- Một là hắn đã lâm và o tình thế cưỡi hổ không nhảy xuống được nữa. Hai là có thể vì tình thế bức bách đà nh trút bỠtấm mặt nạ nhân nghĩa mà chúng đã đeo mấy chục năm nay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh bảo hắn bị bức bách là thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Hoặc vì sau lÆ°ng Giang Nam Song Hiệp còn má»™t nhân váºt ghê gá»›m bắt buá»™c há» phải đảo lá»™n giang hồ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng Lôi huynh muốn trỠvà o TỠVi Cung ở Mao Sơn.
Lôi Phi đáp:
- Có khi là Tá» Vi Cung có khi là ngÆ°á»i khác mà mình chÆ°a biết.
Y nói tá»›i đây Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i chuyện gì trá»ng đại, lẩm bẩm má»™t mình:
- Té ra là thế! Té ra là thế!
Lý Hà n Thu nghe y nói chẳng hiểu gì liá»n há»i:
- Lôi huynh bảo sao?
Lôi Phi đáp:
- Cuộc anh hùng đại hội và cuộc hoa hội trên sông Tần Hoà i và mấu chốt trong cuộc đại biến võ lâm phen nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có thể nói rõ hơn chút nữa không?
Lôi Phi đáp:
- Ãó chỉ là má»™t cuá»™c âm mÆ°u mà chúng ta chÆ°a để ý đến.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ vẫn chưa hiểu rõ.
Lôi Phi nói:
- Ãể tiểu huynh nói cho Lý đệ nghe. Tiểu huynh không dám khoe khoang là mình nói đúng, nhÆ°ng cÅ©ng tá»± tin không đến ná»—i sai nhiá»u được
Lôi Phi ngừng lại một chút rồi tiếp:
- ChÆ°a chắc Giang Nam Song Hiệp vẫn còn mÆ°a đồ cuá»™c là m bá chủ giang hồ, mà chúng bị má»™t lá»±c lượng rất lá»›n ở phÃa sau bức mà n bắt buá»™c phải hà nh Ä‘á»™ng. NgÆ°á»i đứng sau bức mà n nhất định mượn tiếng hà o hiệp của hai lão nà y. Sau cuá»™c anh hùng đại há»™i, há» còn mở há»™i hoa đăng trên sông Tần Hoà i lấy mỹ nữ là m mồi nhá» khách giang hồ. Những ngÆ°á»i không muốn tham dá»± cuá»™c anh hùng đại há»™i, khó lòng tránh khá»i bị lôi cuốn và o há»™i hoa đăng. NgÆ°á»i đứng sau bức mà n mượn cÆ¡ há»™i nà y xem xét tình thế liệu bá» hạ thủ. Có khi há» dùng thủ Ä‘oạn lung lạc thu lấy nhân tà i có khi há» thừa cÆ¡ hạ Ä‘á»™c thủ để khá» diệt những kẻ không vá» phe vá»›i há». Ãại khái đại huynh chỉ Ä‘oán được đến thế còn ná»™i tình ra sao thì không thể quyết định được.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i:
- Lôi huynh Ä‘oán thế chắc là đúng rồi. Váºy chúng ta nên thế nà o?
Lôi Phi nghiêm nghị đáp:
- Ãây là má»™t cuá»™c đại biến giang hồ. Chúng ta cần bình tÄ©nh để đối phó. Sức lá»±c hai chúng ta quyết không thể Ä‘á»™ng thủ được. Váºy ngay từ lúc nà y, chúng ta cần giữ hà nh tung bà máºt.
Lý Hà n Thu há»i:
- Có phải Lôi huynh bảo chúng ta lẩn tránh không há»i gì đến vụ nà y nữa?
Lôi Phi đáp:
- Không phải thế đâu. Theo hiện tình trÆ°á»›c mắt chúng ta phải giữ hà nh tung bà máºt để đối phó vá»›i chuyện bà máºt, tức là mình đứng trong bóng tối tìm cách phá hoại.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phá hoại bằng cách nà o?
Lôi Phi đáp:
- MÆ°u thâm của Giang Nam Song Hiệp là phao tin có linh chi xuất hiện khiến cho quần hà o kéo hết đến Kim Lăng theo Ä‘uổi linh chi nhÆ° bá»n Ä‘iên khùng mà sao lãng âm mÆ°u của chúng.
Lý Hà n Thu nhắc lại:
- Việc khẩn yếu của chúng ta là phải đối phó bằng cách nà o bây gi�
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta hãy tạm thá»i ngồi yên để coi diá»…n biến.
Lý Hà n Thu há»i:
- Mình là m thế chẳng hóa ra Ãch ká»· lắm Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Vì tình thế trước mắt chúng ta không nên là m gì hết...
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân vá»ng lại.
Lý Hà n Thu đứng báºt dáºy há»i:
- Ai đó?
Lôi Phi cũng đứng lên theo.
Bỗng nghe thanh âm quen thuộc đáp:
- Tại hạ đây mà .
Má»™t ngÆ°á»i chân Ä‘i kháºp khiá»…ng láºt Ä‘áºt bÆ°á»›c và o.
Lý Hà n Thu nhìn kỹ lại thì ngÆ°á»i què chân nà y chÃnh là chủ nhà TrÆ°Æ¡ng Khâm. Chà ng không khá»i ngẩn ngÆ°á»i ra há»i:
- Trương huynh đấy ư? Bị thương nặng lắm không?
Chà ng đưa tay toan đỡ lấy Trương Khâm thì y ngồi phệt ngay xuống nói:
- Tại hạ còn được gặp hai vị là má»™t cái may lá»›n trong những Ä‘iá»u bất hạnh.
Lý Hà n Thu nhìn TrÆ°Æ¡ng Khâm thấy thÆ°Æ¡ng thế y tuy trầm trá»ng nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a nguy hiểm đến tÃnh mạng liá»n há»i:
- Vô Lượng đại sư đâu?
Trương Khâm đáp:
- Tại hạ cố nhịn đau quay vỠđể ký thác hai vị một việc.
Lý Hà n Thu há»i ngay:
- Việc gì?
Ãá»™t nhiên có tiếng thét từ bên ngoà i vá»ng và o.
Lý Hà n Thu cúi xuống chuồn qua cá»a sổ ra ngoà i.
Bá»—ng thấy hà n quang lấp loáng. Bốn chấm sáng nhÆ° sao bay tá»›i nhằm táºp kÃch Lôi Phi và TrÆ°Æ¡ng Khâm.
Lôi Phi lạng ngÆ°á»i Ä‘i tránh khá»i. Còn TrÆ°Æ¡ng Khâm bị thÆ°Æ¡ng hà nh Ä‘á»™ng cháºm chạp nên tránh không kịp. Y rú lên má»™t tiếng rồi ngã quay ra chết liá»n.
Lý Hà n Thu rượt ra ngoà i nhà . Chà ng chú ý nhìn quanh thì thấy hai tên nữ tỳ lúc nãy nằm chết lăn ra đó. Chà ng ngá»ng đầu trông lên thấy hai bóng ngÆ°á»i vun vút vá»t Ä‘i nhÆ° bay.
Lý Hà n Thu toan rượt theo nhÆ°ng Lôi Phi lá»›n tiếng gá»i:
- Lý đệ! Không nên rượt theo.
Lý Hà n Thu dừng chân lại há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta mà rượt theo tức là mắc mưu hỠđó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Mắc kế gì?
Lôi Phi đáp:
- Kế dụ địch và o chỗ mai phục.
Lý Hà n Thu toan Ä‘Æ°a tay ra đỡ TrÆ°Æ¡ng Khâm dáºy, nhÆ°ng Lôi Phi vá»™i cản lại nói:
- Ãừng đụng và o y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Thấy ngÆ°á»i sắp chết mà không cứu Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Y đã tắt hÆ¡i lâu rồi dù có Hoa Ãà tái thế, Biển ThÆ°á»›c trùng tinh cÅ©ng không thể cứu y tỉnh lại được nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy chúng ta phải là m sao chứ?
Lôi Phi đáp:
- Há» dùng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n, giết chết nữ tỳ để Lý đệ nghe tiếng hốt hoảng chạy ra rồi phóng ám khà hạ sát TrÆ°Æ¡ng Khâm. Thế tức là há» biết Lý đệ có tà i gạt rá»›t ám khÃ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh nói váºy thì ra chúng đã nháºn biết bá»n ta rồi Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế. Vì váºy mà chúng ta phải tÃnh cách dấu biệt hà nh tung khiến há» không tà i nà o nháºn biết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta không thu xếp nơi đây nữa ư? BỠthế nà y nên đi sao đà nh?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Theo tình thế hiện thá»i, chúng ta Ä‘Ã nh bá» Ä‘i là hÆ¡n.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Thá»±c ra chúng ta có muốn thu xếp cÅ©ng không được vì mình là đối tượng truy nã của Giang Nam Song Hiệp. Nên tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì trên nóc nhà cùng trong bụi hoa ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng hiện giỠđã có ngÆ°á»i ngấm ngầm mai phục để giết chúng ta đó.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn thi thể Trương Khâm nói:
- Chúng ta không đi kiếm Vô Lượng đại sư không hiểu lão...
Lôi Phi lắc đầu ngắt lá»i:
- Bất luáºn đại sÆ° đã trở vá» hay chÆ°a. Tấn thảm kịch nà y đã kết thúc rồi. Có khi lão bị thÆ°Æ¡ng vong rồi cÅ©ng chÆ°a biết chừng. Lý đệ! Nếu không nhịn được Ä‘iá»u nhá» thì hại đến đại cuá»™c. Trên chốn giang hồ không thể chỉ á»· và o võ lá»±c để tranh đấu mà thà nh công được. Chúng ta Ä‘i thôi!
Y dứt lá»i vẫy tay tắt đèn nến trong nhà len lén ra khá»i căn phòng.
Lý Hà n Thu tuy cảm thấy mình bỠđi là không hợp tình hợp lý nhưng chà ng biết Lôi Phi đã nhất quyết, nên không nói gì nữa đi theo sát y.
Lôi Phi ra khá»i TrÆ°Æ¡ng trạch rồi Ä‘á»™t nhiên tăng gia cÆ°á»›c bá»™ chạy nhanh nhÆ° gió cuốn ra ngoà i thà nh Kim Lăng.
Lý Hà n Thu hối hả theo sau.
Lôi Phi chạy liá»n má»™t mạch chừng hÆ¡n mÆ°Æ¡i dáºm thì đến má»™t cái gò đất. Y lên gò quay đầu nhìn lại không thấy có ngÆ°á»i rượt theo liá»n kéo Lý Hà n Thu ngồi xuống dÆ°á»›i gốc cây lá»›n há»i:
- Lý đệ! Có phải Lý đệ lấy là m bất mãn vỠhà nh động nà y của tiểu huynh?
Lý Hà n Thu đáp:
- Bất mãn thì không dám nhưng không hiểu Lôi huynh có dụng ý gì?
Lôi Phi há»i lại:
- Theo ý Lý đệ thì sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chúng ta chẳng há»i đến Vô Lượng đại sÆ° thì chá»› tưởng cÅ©ng nên thu lượm thi thể TrÆ°Æ¡ng Khâm đã rồi hãy Ä‘i.
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Không được đâu. Nếu chúng ta còn thu liệm thi thể TrÆ°Æ¡ng Khâm thì e rằng muốn dá»i khá»i TrÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng không được nữa.
Lý Hà n Thu tuy có ý không tin nhÆ°ng cÅ©ng không tranh luáºn vá»›i y, chà ng chỉ há»i:
- Bây giỠchúng ta nên là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Phải tìm má»™t nÆ¡i tuyệt đối bà máºt để thay hình cải dạng rồi ngấm ngầm lá»™n vá» thà nh Kim Lăng quan sát tình thế diá»…n biến để ngấm ngầm thao túng...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Giang Nam Song Hiệp đã ra mặt gây thù vá»›i phái Thiếu Lâm thì còn việc gì mà chúng chẳng dám là m, nên ta phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Nếu chúng ta ẩn lánh má»™t nÆ¡i không xuất hiện nữa hoặc dá»i khá»i thà nh, Kim Lăng thì Giang Nam Song Hiệp chẳng còn cách nà o tìm thấy mình nữa.
Hai câu nà y chà ng nói có vẻ trà o phúng. NgỠđâu Lôi Phi vẫn chẳng để tâm chỉ cÆ°á»i ruồi há»i:
- Lý đệ! Lý đệ đã coi rõ tình thế thà nh Kim Lăng chưa?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chưa! Xin Lôi huynh chỉ giáo cho.
Lôi Phi nói:
- Bá»n ngÆ°á»i đến tranh cao thấp vá»›i Giang Nam Song Hiệp đêm hôm kia bị dẫn dụ và o trong khu rừng ráºm. Những ngÆ°á»i báºn đồ được váºt chÃnh là những tay cao thủ các môn phái lá»›n đến tụ táºp trong thà nh Kim Lăng nà y.
Mấy câu nà y y nói Ä‘anh thép tá»±a hồ chiếc dùi sắt Ä‘áºp và o trái tim Lý Hà n Thu khiến chà ng ngẩn ngÆ°á»i ra hồi lâu không nói nên lá»i.
Lôi Phi tằng hắng một tiếng rồi tiếp:
- Cuá»™c chiến đêm hôm ấy có thể nói là má»™t mẻ lÆ°á»›i đã quét hết được những nhân váºt cừu địch vá»›i Giang Nam Song Hiệp nên chúng đối vá»›i Vô Lượng đại sÆ° phái Thiếu Lâm chẳng còn úy kỵ gì nữa.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Lôi huynh nói rất đúng.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh biết uy lá»±c Thất Tuyệt Ma Kiếm có thể thắng được Giang Nam Song Hiệp nhÆ°ng Lý đệ không tà i nà o thắng nổi mÆ°á»i mấy tay cao thủ dùng phép xa luân chiến. Lúc nà y Giang Nam Song Hiệp coi chúng ta là kẻ địch cá»±c kỳ lợi hại. Chúng chÆ°a bắt được tất chẳng chịu cam tâm vì bao nhiêu thế lá»±c quần tụ tại thà nh Kim Lăng dÆ°á»ng nhÆ° đã bị chúng sang bằng chỉ có hai ta là đôi cá lá»t lÆ°á»›i.
Lý Hà n Thu nói:
- Nghe Lôi huynh nói chuyện má»™t giá» hÆ¡n là đã Ä‘á»c sách cả chục năm Lôi huynh đã là m cho tiểu đệ được nhiá»u kiến văn.
Lôi Phi nói:
- Không dám! Không dám! Tiểu huynh chỉ mong Lý đệ từ đây trở Ä‘i giảm bá»›t lòng ngá» vá»±c đối vá»›i những lá»i nói của tiểu huynh mà thôi.
Lý Hà n Thu tủm tỉm cÆ°á»i nhắc lại câu há»i:
- Trước tình thế nà y chúng ta phải là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- TrÆ°á»›c hết tiểu huynh cần được Lý đệ tin tưởng rồi má»›i bà n đến kế hoạch mai háºu.
Lý Hà n Thu tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Hay lắm! Tiểu đệ xin theo lá»i Lý huynh chỉ bảo mà hà nh Ä‘á»™ng.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Không phải tiểu huynh ép uổng Lý đệ phải nghe lá»i mình. Tháºt ra tình thế trÆ°á»›c mắt rất Ä‘á»—i khẩn trÆ°Æ¡ng cần phải gấp rút ứng biến có lúc không còn thì giỠđể giải thÃch cho Lý đệ nữa.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ ghi nhớ rồi.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» tiểu huynh còn có thể Ä‘em những Ä‘iá»u mình suy nghÄ© nói cho Lý đệ hay sau nà y có khi không còn má»™t khắc để kịp nói nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Khẩn trương đến thế ư?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Bất cứ lúc nà o cũng phải đỠcao cảnh giác chuẩn bị phòng vệ. Có lúc chúng ta phải xa nhau...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Giang Nam Song Hiệp đã biết rõ chúng ta, chúng không hà nh động cẩu thả nữa mà phải biết đầy đủ để cỠđộng một phen là bắt được ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãiá»u khiển cho tiểu đệ không hiểu là tại sao kẻ địch đã xuất hiện trong TrÆ°Æ¡ng phủ không đánh đã rút lui ngay?
Lôi Phi đáp:
- Ãó là há» không thể thắng nổi chúng ta.
Y nói tiếp:
- Chúng ta cÅ©ng không nên là m giảm giá mình. Giang Nam Song Hiệp đã coi ta là kình địch thì trong thá»i kỳ nà y hắn chÆ°a chuẩn bị đầy đủ không dám Ä‘á»™ng thủ vá»›i chúng ta.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vì thế mà chúng ta phải trốn tránh hỠư?
Lôi Phi đáp:
- Biết bao nhiêu cao thủ tụ táºp ở Kim Lăng Ãt ra là trăm ngÆ°á»i trở lên. Ãó là lá»±c lượng rất lá»›n mà còn bị chúng bắt hết. Ãôi ta tuy võ công có cao hÆ¡n má»™t chút nhÆ°ng có hai ngÆ°á»i là m gì được! Nếu bá»n ta cÅ©ng bị Giang Nam Song Hiệp bắt nốt thì vụ bà máºt trong khu rừng không còn má»™t ai biết tá»›i nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ còn má»™t vấn Ä‘á» chÆ°a hiểu muốn há»i Lôi huynh được chăng?
Lôi Phi há»i lại:
- Vấn đỠgì?
Lý Hà n Thu nói:
- Sao Lôi huynh biết số đông các bạn võ lâm đến tụ táºp ở thà nh Kim Lăng đã bị chết rồi? Nếu không thế thì vụ bà máºt trong rừng kia sao chẳng còn ngÆ°á»i biết tá»›i?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh Ä‘oán váºy mà thôi.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i nói:
- Sinh tá» là việc hệ trá»ng. Ãâu có thể Ä‘oán được.
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh tin rằng sá»± phá»ng Ä‘oán nà y quyết không sai tráºt. Ngà y mai bá»n ta trà trá»™n và o thà nh coi xem sẽ rõ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu quả đúng nhÆ° lá»i Lôi huynh thì chúng ta còn ở lại đây là m chi?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta cần ở lại đây lắm chứ! Má»™t là để coi diá»…n biến đặng Ä‘Æ°a tin ra ngoà i. Hai là khi cần đến, chúng ta nằm vùng để thá»c gáºy bánh xe.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãược rồi! Bây giá» bá»n ta là m gì xin Lý huynh chỉ thị cho.
Lôi Phi đáp:
- Bây giá» chúng ta hãy tạm thá»i dấu kÃn hà nh tung, chá» ngà y cá» hà nh cuá»™c anh hùng đại há»™i sẽ tùy cÆ¡ quyết định.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠchúng ta hóa trang cách nà o cho đặng an toà n?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên đừng để hỠchú ý đến mình là hay hơn hết.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i nói:
- Má»i việc nhất thiết Ä‘á»u cho Lôi huynh chủ trÆ°Æ¡ng tiểu đệ chỉ biết nghe mệnh lệnh mà là m việc.
Hôm sau và o khoảng giá» ngá» hai gã tiá»u phu gánh củi và o thà nh Kim Lăng tiến và o Há»™i Võ Quán.
Nguyên Lôi Phi và Lý Hà n Thu đã hóa trang là m tiá»u phu quẩy hai gánh củi trà trá»™n và o thà nh. May ở chá»— hai gánh củi đó lại được ngÆ°á»i trong Há»™i Võ Quán há»i mua. DÄ© nhiên trong vụ nà y Lôi Phi cÅ©ng phải phà tâm cÆ¡ xếp đặt má»›i thà nh tá»±u.
Hai ngÆ°á»i bán củi xong dá»i khá»i Há»™i Võ Quán.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng Lôi Phi ngấm ngầm kiểm tra những ám khà của các môn phái lá»›n để lại thì quả nhiên không thấy có dấu má»›i nà o cả.
Hiển nhiên Lôi Phi Ä‘oán đã không lầm, phần lá»›n đồng đạo võ lâm đến thà nh Kim Lăng Ä‘á»u mắc bẫy Giang Nam Song Hiệp. Còn má»™t số Ãt ngÆ°á»i chÆ°a bị bắt sống nhÆ°ng cÅ©ng giữ hà nh tung bà máºt, chÆ°a hoạt Ä‘á»™ng trở lại.
Lý Hà n Thu tuy coi không hiểu những ám hiệu để lại trên vách, nhÆ°ng chà ng cÅ©ng nháºn thấy trong thà nh có vẻ yên tÄ©nh không huyên náo nhÆ° mấy bữa trÆ°á»›c. Trong các trà lầu, tá»u quán cÅ©ng không còn những cảnh tượng hoạt Ä‘á»™ng của các nhân váºt võ lâm.
Lôi Phi dẫn Lý Hà n Thu đi và o ngõ hẻm vắng vẻ, bảo chà ng:
- Lý đệ! Bây giỠchúng ta lại cải trang nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Vừa rồi tiểu huynh ngấm ngầm quan sát, phát giác đã có ngÆ°á»i theo dõi chúng ta nhÆ°ng chúng ta hà nh Ä‘á»™ng tá»± nhiên lại theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© trở vá» khiến há» bá»›t lòng ngá» vá»±c rồi lặng lẽ rút lui. NhÆ°ng nếu mình bị khám phá ra lần nữa mà còn ở lại trong thà nh Kim Lăng thì tháºt là phiá»n lụy lắm đó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãã thế thì chúng ta phải hà nh Ä‘á»™ng riêng rẽ hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! NhÆ°ng đêm nay chúng ta sẽ gặp nhau tại miếu thỠđức Khổng Tá». Lý đệ mà thấy cái chiêu bà i oai tÆ°á»›ng Ä‘á» tên Ãiá»n Thiết Khẩu thì đó là tiểu huynh đã hóa trang.
Y nói xong trở gót đi ngay. Nhưng mới được ba bước quay lại bảo:
- Chúng ta phải Æ°á»›c hẹn vá»›i nhau và i câu ám ngữ để khá»i nháºn lầm.
Y liá»n ghé tai Lý Hà n Thu dặn và i khẩu hiệu, rồi láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu nhìn bóng sau lÆ°ng Lôi Phi Ä‘i đã xa rồi chà ng vá»t mình nhảy và o vÆ°á»n sau má»™t tòa nhà cạnh đó. Chà ng ngoảnh đầu nhìn bốn phÃa không thấy bóng ngÆ°á»i liá»n vá»™i vã cởi bá» bá»™ quần áo vải vùi lấp cẩn tháºn rồi lấy trong bá»c bá»™ quần áo xanh ra mặc và đeo má»™t tấm mặt nạ và o. Chà ng lại nhảy vá»t ra khá»i vÆ°á»n từ từ cất bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Gã tiá»u phu lúc nãy chỉ trong chá»›p mắt đã biến thà nh má»™t văn sÄ© đứng tuổi.
Lý Hà n Thu ra khá»i ngõ hẻm chuyển và o Ä‘Æ°á»ng lá»›n. Chà ng ngoảnh đầu trông lên thấy lá cá» chiêu bà i của tá»u quán bay phất phÆ¡ trÆ°á»›c gió.
Không có Lôi Phi Ä‘i kèm. Lý Hà n Thu tưởng chừng mất ngá»n đèn soi Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng đồng thá»i chà ng cÅ©ng cảm thấy mình can đảm hÆ¡n nhiá»u.
Bụng đã đói meo, chà ng rảo bÆ°á»›c Ä‘i và o tá»u quán.
Lúc nà y đã quá bữa trÆ°a nên trong quán vắng khách, chỉ còn mấy ngÆ°á»i ngồi má»™t bà n Ä‘ang cùng nhau sai quyá»n uống rượu.
Tiểu nhị ra đón chà ng há»i:
- Ãại gia muốn dùng gì?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Bây giá» mình chÆ°a biết đến đâu, mà cứ lang thang Ä‘i ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố thì sao bằng ngồi ở đây để giết thì giá»?
NghÄ© váºy chà ng liá»n đáp:
- Lấy cho ta một hồ rượu và bốn đĩa nhắm nhỠngon là nh.
Tiểu nhị dạ một tiếng rồi đi và o.
Quán đã thưa khách, rượu thịt sắp rất mau. Chỉ trong khoảng khắc tiểu nhị đã bưng ra.
Lý Hà n Thu ngồi má»™t mình rót rượu uống, đồng thá»i tìm tÃnh cách đối phó vá»›i tình thế hiện tại. Chà ng lẩm bẩm:
- Mình cứ tưởng việc trả thù Giang Nam Song Hiệp là chuyện giản dị chỉ cần tìm chúng để khiêu chiến. Không ngỠbiến diễn thà nh ra phức tạp đến thế nà y.
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ đột nhiên có tiếng bước chân cấp bách chạy và o quán một cách đột ngột.
Lý Hà n Thu ngẩn đầu trông ra thì thấy hai hán tá» mình mặc áo dà i mà u lam nhạt đầu Ä‘á»™t mÅ© ni kéo sụp xuống táºn mắt Ä‘ang lẹ bÆ°á»›c tiến và o.
Hán tá» mé hữu hất và nh nón lên trầm giá»ng quát:
- Tiểu nhị!
Hai gã tiểu nhị vừa trông thấy ngÆ°á»i nà y liá»n chắp tay nói:
- Má»i TỠđại gia ngồi!
Hai gã lắc đầu há»i:
- Những ngÆ°á»i ở trong hẻm đối diện kia Ä‘i ra chắc các ngÆ°Æ¡i phải nhìn rõ hết?
Hai gã tiểu nhị đồng thanh há»i:
- Hai vị muốn há»i và o giá» nà o? Nếu là giá» ngá» giữa lúc đông khách thì bá»n tiểu nhân không dám nói chắc.
Ãại hán há» TỠđáp:
- Dĩ nhiên là sau giỠăn cơm trưa.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- TrÆ°á»›c đây giây lát có hai tên tiá»u phu ở trong ngõ hẻm đối diện Ä‘i ra các ngÆ°Æ¡i có biết há» Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nà o không?
Hai gã tiểu nhị há»i lại:
- Hai ngÆ°á»i bán củi Ä‘i đôi vá»›i nhau hay sao?
Hán tỠhỠTỠđáp:
- Phải rồi! HỠđi vỠhướng nà o?
Hai tên tiểu nhị lắc đầu:
- Sau giỠăn cÆ¡m trÆ°a không có nhân váºt nà o ra dáng tiá»u phu từ trong hẻm đối diện Ä‘i ra hết.
Ãại hán há» Tá» cÆ°á»i lạt nói:
- Ãại gia nói chuyện đứng đắn chá»› không phải chuyện chÆ¡i đâu.
Hai tên tiểu nhị sợ giáºt bắn ngÆ°á»i nói:
- Ãại gia đừng nổi nóng tiểu nhân nói thá»±c đó.
Ãại hán đứng lên lên tiếng:
- Ta không thể tin được là chúng đã chắp cánh để bay qua đâu.
Ãại hán há» Tá» liếc mắt nhìn tiểu nhị nói:
- Chắc chúng chẳng dám dối đâu. Có lẽ hai gã đó còn ẩn mình trong ngõ hẻm. Chúng ta thỠvà o coi xem đã.
Gã dứt lá»i rảo bÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c. Ãại hán kia hối hả theo sau.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Hay quá! Nếu mình không chuẩn bị trÆ°á»›c thì nhất định bị chúng phát giác ra rồi. Tháºt là má»™t phen hú vÃa.
Hai tên tiểu nhị Ä‘Æ°a mắt nhìn bóng sau lÆ°ng hai đại hán khuất dạng và o trong ngõ hẻm. Trong lòng chúng vẫn còn hồi há»™p. Chúng Ä‘Æ°a mắt nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- ThÆ°a Ãại gia! Ãại gia có thấy ngÆ°á»i nà o ăn mặc nhÆ° kiểu tiá»u phu qua đây không?
Lý Hà n Thu lắc đầu tủm tỉm cÆ°á»i chứ không trả lá»i.
Nguyên chà ng sợ khẩu âm không giống nên không dám nói nhiá»u.
Hai tên tiểu nhị lại Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi ngồi xuống chiếc ghế gá»— ở ngoà i cá»a quán.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Xem chừng cách bố trà của Giang Nam Song Hiệp quả nhiên rất nghiêm máºt. Bá»n mình hóa trang là m tiá»u phu đã kÃn đáo hết chá»— nói mà vẫn không lá»t được con mắt tinh sát của bá»n chúng theo dõi.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì lại thấy bốn tên đại hán tá» trong hẻm láºt Ä‘áºt Ä‘i ra. Trừ hai gã vừa rồi còn hai gã nữa mặc áo vải.
Lý Hà n Thu biết là đối phÆ°Æ¡ng phái ngÆ°á»i Ä‘i theo dõi cÅ©ng hóa trang thà nh những nhân váºt khác nhau.
Chà ng ngấm ngầm lắc đầu tự nhủ.
- Những tráºn sóng gió hiểm Ä‘á»™c trên chốn giang hồ tháºt là ghê gá»›m khó lòng Ä‘á» phòng cho xiết. Từ nay mình phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Cả bốn gã đại hán Ä‘á»u bÆ°á»›c và o quán.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i:
- Chẳng lẽ bốn tên nà y đã đem lòng ngỠvực mình rồi chăng?
Chà ng liá»n ngấm ngầm Ä‘á» tụ chân khà đỠphòng bị chúng tấn công Ä‘á»™t ngá»™t song bá» ngoà i chà ng vẫn giữ vẻ thản nhiên tiếp tục rót rượu uống má»™t mình.
Má»™t trong hai gã đại hán đến trÆ°á»›c buông tiếng cÆ°á»i khẩy nhìn hai gã tiểu nhị há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i không thấy tháºt chứ?
Hai gã tiểu nhị bị tiếng cÆ°á»i khẩy là m cho bở vÃa. Chúng vá»™i đáp:
- NgÆ°á»i Ä‘i ra thì có, nhÆ°ng không ai ăn mặc nhÆ° tiá»u phu cả.
Ãại hán há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i thấy những nhân váºt thế nà o?
Hai gã tiểu nhị đáp:
- Má»™t ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en.
Ãại hán kia há»i ngay:
- NgÆ°á»i đó đâu rồi.
Hai gã tiểu nhị đồng thanh đáp:
- Y theo Ä‘Æ°á»ng phố thẳng xuống phÃa Nam.
Ãại hán kia lại vặn:
- Há» Ä‘i có má»™t ngÆ°á»i thôi Æ°?
Hai gã tiểu nhị gáºt đầu đáp:
- Chỉ có má»™t ngÆ°á»i đó.
Ãại hán trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Ngoà i ngÆ°á»i áo Ä‘en còn ai nữa không?
Hai gã tiểu nhị đưa mắt ngó Lý Hà n Thu đáp:
- Ngoà i ra chỉ còn một thầy tú kia nữa mà thôi.
Bốn gã đại hán dÆ°Æ¡ng tám con mắt nhìn Lý Hà n Thu má»™t hồi nhÆ°ng không nói gì láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu thấy bá»n kia Ä‘i rồi. Chà ng nhìn hai tên tiểu nhị há»i:
- Bốn vị vừa rồi là nhân váºt thế nà o? DÆ°á»ng nhÆ° hai chú sợ há» lắm thì phải?
Hai tên tiểu nhị nghe khẩu âm Lý Hà n Thu biết chà ng là khách phÆ°Æ¡ng xa liá»n đáp:
- Khách quan không phải ngÆ°á»i ở đây váºy ra khá»i cá»a cần nhẫn nhịn là hÆ¡n...
Hai gã chưa nói hết ý đột nhiên dừng lại.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 49
Ãiá»n Thiết Khẩu Ä‘oán tÆ°á»›ng Hà n lang
Lý Hà n Thu cÅ©ng không nói gì nữa. Chà ng tÃnh trả tiá»n hà ng rồi đứng dáºy ra Ä‘i.
Ra khá»i tá»u quán, chà ng tiện chân cứ Ä‘Æ°á»ng lá»›n mà đi, vừa Ä‘i vừa ngấm ngầm để ý nhìn bốn mặt quan sát tình thế.
Chà ng thấy kẻ qua ngÆ°á»i lại rất nhiá»u nhÆ°ng không phát giác ra má»™t nhân váºt võ lâm nà o.
Ãá»™t nhiên những tiếng vó ngá»±a dồn dáºp vá»ng lại khiến ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng tá»›i tấp tránh sang má»™t bên.
Lý Hà n Thu ngá»ng đầu nhìn ra thì thấy bốn con tuấn mã chạy thẳng má»™t lèo lÆ°á»›t qua bên mình chà ng.
Những ngÆ°á»i kỵ mã nai nịt gá»n gà ng, ngoà i khoác áo choà ng nhÆ°ng áo quần bám đấy cát bụi. Hiển nhiên là hỠđã vượt trÆ°á»ng đồ tá»›i đây.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Mình chỉ mong sao có nhiá»u nhân váºt võ lâm kéo tá»›i Kim Lăng thì mình và Lôi Phi má»›i giữ kÃn hà nh tung được má»™t cách dá»… dà ng.
Chà ng nghÄ© nhÆ° váºy rồi tìm và o má»™t nhà khách sạn nghỉ chân.
Lý Hà n Thu ngồi trong khách sạn chá» cho bức mà n đêm buông xuống má»›i dá»i quán trỠđể tá»›i miếu thỠđức Khổng Tá».
Lúc nà y ngoà i cá»a miá»…u tháºt là náo nhiệt. Hà ng há» bà i ra rất phức tạp và đủ mà u sắc.
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang quả nhiên thấy dÆ°á»›i má»™t ngá»n đèn lồng treo cao, má»™t lão già lụ khụ mặc áo xanh ngồi trên ghế phÃa sau má»™t cái bà n gá»— nhá». Ãnh đèn soi rá» trên tấm chiêu bà i Ä‘á» mấy chữ: "Nhà tÆ°á»›ng thuáºt Ãiá»n Thiết Khẩu, dá»± Ä‘oán cát hung chỉ quen nói thẳng".
Chà ng nghĩ bụng:
- Thuáºt hóa trang của Lôi Phi quả nhiên cao hÆ¡n ngÆ°á»i má»™t báºc. Nếu y không Æ°á»›c hẹn vá»›i mình trÆ°á»›c thì khó lòng mà nháºn ra được.
Chà ng liá»n Ä‘i thẳng tá»›i nÆ¡i há»i:
- Tiên sinh coi bao nhiêu một quẻ?
Lão già ngó Lý Hà n Thu một hồi rồi đáp:
- Má»™t trăm mÆ°á»i đồng.
Lý Hà n Thu nghe đúng vá»›i ám hiệu liá»n ngồi xuống chìa tay mặt ra.
Lão già lại nắm lấy tay trái chà ng, cầm thước lên vừa đo vừa nói khẽ:
- Còn bảy ngà y nữa là ngà y đại há»™i anh hùng má»—i năm mở má»™t lần ở Há»™i Võ Quán. Chiá»u hôm nay còn có nhiá»u nhân váºt võ lâm tá»›i đây. Tình hình thà nh Kim Lăng lại trở nên phức tạp.
Lý Hà n Thu gáºt đầu khẽ nói:
- Lôi huynh đã thấy Giang Nam Song Hiệp có động tĩnh gì chưa?
Lôi Phi đáp:
- TrÆ°á»›c lúc mặt trá»i lặn Giang Nam Song Hiệp cùng Ä‘i vá»›i nhau ra sông Tần Hoà i. Tiểu huynh sợ há» sinh lòng ngá» vá»±c nên không rượt theo để Ä‘iá»u tra được. Má»™t toán nhân váºt thứ hai nữa kéo tá»›i khiến cho thà nh Kim Lăng nhá»™n nhịp cả lên. Vụ nà y giúp chúng ta rất nhiá»u.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠchúng ta là m thế nà o?
Lôi Phi không trả lá»i, Ä‘á»™t nhiên dÆ¡ thÆ°á»›c đồng lên Ä‘o tay chà ng và nói:
- Coi tướng các hạ tất phải già u sang đến cực điểm...
Bỗng có thanh âm dõng dạc cất lên là m gián đoạn câu nói của Lôi Phi:
- Quyên Nhi! Chúng ta thỠcoi tướng xem sao nhé?
Hai tiếng "Quyên Nhi" nhÆ° ngá»n chùy sắt đánh và o ngá»±c Lý Hà n Thu khiến cho tâm tình chà ng Ä‘ang bình tÄ©nh Ä‘á»™t nhiên chấn Ä‘á»™ng.
Chà ng ngá»ng đầu nhìn ra thấy má»™t thiếu nữ mặc áo mà u huyá»n và má»™t chà ng thiếu niên anh tuấn võ phục mà u lam.
Hai ngÆ°á»i sóng vai đứng ở trÆ°á»›c bà n.
Lý Hà n Thu mặt mÅ©i nóng bừng. Ãồng thá»i trái tim chà ng Ä‘áºp thình thình.
Thiếu nữ nà y đã là Quyên Nhi bữa trước đã cứu mạng chà ng.
Lôi Phi khẻ đằng hắng má»™t tiếng rồi dùng thổ âm Kim Lăng há»i lại:
- Hai vị muốn xem tướng ư?
Quyên Nhi tủm tỉm cÆ°á»i để lá»™ hà m răng Ä‘á»u đặn đáp:
- Không coi tướng thì dĩ nhiên chẳng tới đây là m chi.
Lôi Phi há»i lại:
- Tướng công và cô nương, tại hạ chưa hiểu vị nà o muốn coi?
Thiếu niên võ phục mà u lam bảo thiếu nữ:
- Quyên Nhi! Cô hãy coi trước đi!
- Tiểu muội không muốn coi. Các thầy tướng đại khái lẻo miệng đoán bừa...
Lôi Phi lắc đầu ngắt lá»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Cô nÆ°Æ¡ng không thể nói thế được. NgÆ°á»i khác hoặc giả còn nói nhăng thì lão phu không biết. NhÆ°ng Ãiá»n Thiết Khẩu nà y đã nói ra thì chẳng má»™t chữ má»™t câu nà o là không có căn cứ.
Quyên Nhi nét mặt Ä‘ang há»›n hở tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, lúc nà y bổng nghiêm nghị lại. Nà ng Ä‘Æ°a mắt ngó Lôi Phi má»™t hồi rồi nói:
- Sách tướng nói vị tất đã hoà n toà n đúng.
Lôi Phi đáp:
- Ãúng hay không cô nÆ°Æ¡ng coi thá» biết.
Thiếu niên áo lam khẻ bảo nà ng:
- Quyên Nhi! Không nên coi hạng ngÆ°á»i nà y má»™t cách tầm thÆ°á»ng nhÆ° váºy.
Gã đưa mắt nhìn Lôi Phi nói:
- NhỠtiên sinh coi tướng cho tại hạ.
Lôi Phi ngẩng đầu lên ngắm nghÃa thiếu niên võ phục mà u lam má»™t lúc rồi nói:
- TÆ°á»›ng công xuất thân ở nhà hà o phú và được nâng niu từ thuở nhá»...
Y ngừng lại má»™t chút để há»i:
- TÆ°á»›ng công! Lão phu nói váºy có đúng không?
Thiếu niên áo lam gáºt đầu đáp:
- Tiên sinh hãy coi nữa đi.
Lôi Phi nói:
- Hai câu vừa rồi là chà o khách, lão phu không lấy tiá»n. Nếu hai câu đó đúng, tÆ°á»›ng công tin lá»i Ãiá»n Thiết Khẩu thì hãy coi tiếp. Bằng không lão phu cÅ©ng chẳng miá»…n cưỡng.
Thiếu niên áo lam cÆ°á»i nói:
- Tại hạ đã bảo tiên sinh cứ coi nữa đi.
Lôi Phi khẽ đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Xem tÆ°á»›ng cho công tá» thì đặt quẻ năm trăm lạng và ng cÅ©ng không là nhiá»u.
Thiếu niên áo lam cÆ°á»i há»i:
- Năm trăm lạng và ng? Tiên sinh tÃnh váºy chẳng nhiá»u quá Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Lão nói là nói váºy thôi. Công tá» cứ Ä‘Æ°a tay trái đây để lão hán coi cho.
Thiếu niên áo lam đưa tay ra.
Lôi Phi cầm thÆ°á»›c đồng Ä‘o dá»c Ä‘o ngang, vạch lui, vạch tá»›i hồi lâu má»›i nói:
- Tướng công tỠgià u sang đến cực điểm, nhưng... nhưng...
Thiếu niên áo lam mỉm cÆ°á»i ngắt lá»i:
- Báºc đại trượng phu chỉ muốn há»i Ä‘iá»u há»a chứ không cần há»i Ä‘iá»u phúc. Váºy há»a phúc thế nà o cứ nói thẳng ra!
Lôi Phi đón trước:
- Công tá» không phiá»n trách thì lão phu má»›i nói thiệt.
Thiếu niên áo lam đáp:
- Tiên sinh cứ nói, tại hạ không phiá»n trách đâu.
Lôi Phi nói:
- Vệ Ä‘Æ°á»ng tổ đức của công tá» không được tốt, vì váºy lão phu thấy có nhiá»u nét sát khà ẩn hiện xung khắc sinh mạng. BÆ°á»›c vinh hoa...
Lý Hà n Thu ngấm ngầm váºn Ä‘á»™ng ná»™i lá»±c chuẩn bị để chá» há»… thiếu niên áo lam mà táºp kÃch Lôi Phi thì chà ng láºp tức ra tay viện trợ.
NgỠđâu sá»± tình đã khác hẳn vá»›i sá»± tiên liệu của chà ng. Thiếu niên có công phu hà m dưỡng hÆ¡n ngÆ°á»i đã nghe lá»i xúc phạm gã chỉ cÆ°á»i lạt nói:
- Tiên sinh cứ xem nữa đi!
Lôi Phi ngấm ngầm quan sát hình sắc thấy gã quả không có ý căm háºn liá»n khẻ đằng hắng má»™t tiếng rồi nói tiếp:
- Nếu lão phu đoán không lầm thì công tỠtuy đại phú quý song vì kém phúc đức mà phải đứt đoạn.
Mấy câu nà y tháºt là quá nặng, thiếu niên không khá»i biến sắc.
Lôi Phi ngấm ngầm kinh hãi vá»™i váºn khà đỠphòng gã Ä‘á»™ng thủ táºp kÃch.
Bổng nghe Quyên Nhi thở dà i nói:
- Thầy tÆ°á»›ng nà y đã Ä‘i khắp giang hồ quả nhiên lá»›n máºt!
Lôi Phi nói:
- Lão phu bao giá» cÅ©ng nói thẳng, vì váºy mà tá»± xÆ°ng là Thiết Khẩu. Công tỠđây chỉ há»i há»a hoạn chứ không cầu há»i hạnh phúc, nên lão phu biết câu nà o nói tháºt câu đó.
Bỗng thấy thiếu niên áo lam lắc đầu nói:
- Quyên Nhi! Không nên trách lão.
Gã Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Tiên sinh bảo tổ đức tại hạ không tốt, có phải là nói vá» Ä‘á»i trÆ°á»›c tam đại trở lên chăng?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tiểu lão không dám nói nữa.
Thiếu niên áo lam há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu lão sợ nói ra sẽ khiến cho công tỠnổi lôi đình.
Thiếu niên áo lam nói:
- Nếu tại hạ bá»±c mình thì đã nổi nóng rồi, chứ đâu còn để đến bây giá». Tiên sinh thấy sao cứ váºy mà nói. Dù có tráºt cÅ©ng không sao.
Lôi Phi lại cầm thÆ°á»›c đồng Ä‘o bà n tay thiếu niên áo lam má»™t hồi. Ãá»™t nhiên ý vổ đầu há»i:
- Quý tÃnh công tá» là gì?
Thiếu niên áo lam đáp:
- Tại hạ hỠHà n. Chẳng lẽ danh tánh cũng liên quan đến tướng pháp ư?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Giá» sinh cùng tên há» dÄ© nhiên có liên quan đến tÆ°á»›ng thuáºt.
Thiếu niên áo lam không nói gì nữa, chú ý nhìn Lôi Phi và cái thước đồng trong tay y so lui, so tới.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , Lôi Phi buông tay thiếu niên ra nói:
- Công tỠđã bảo không nổi nóng, váºy lão phu xin cả gan nói thá»±c. Tổ đức mà lão phu nói đây hãy còn gần lắm, chÆ°a tá»›i tam đại.
Thiếu niên áo lam chau mà y há»i:
- Thế ra tiên sinh nói là gia gia tại hạ. Có đúng thế không?
Lôi Phi là m bá»™ khó nói ngáºp ngừng nói:
- Cái đó... cái đó... đại khái không sai mấy đâu.
Thiếu niên áo lam thò tay và o bá»c móc lấy đỉnh và ng để lại trả lão rồi dắt Quyên Nhi láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu trông bóng sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘i xa rồi vẫn ngÆ¡ ngẩn xuất thần. Tuy thiếu niên dắt tay Quyên Nhi mà chà ng tưởng chừng gã móc và o trái tim mình.
Lôi Phi nhìn lại đỉnh và ng để trên mặt bà n thấy nặng tới năm lạng, thì bụng bảo dạ:
- Thằng lõi nà y tiêu xà i rộng rãi lắm.
Ban đêm du khách cà ng nhiá»u, Lôi Phi láºt Ä‘áºt thu xếp đồ đạc đến bên Lý Hà n Thu nói:
- Chúng ta đi kiếm mấy chén rượu uống đã.
Lý Hà n Thu nhÆ° ngÆ°á»i mÆ¡ má»™ng choà ng tỉnh giấc cất bÆ°á»›c theo Lôi Phi.
Lôi Phi Ä‘i tá»›i má»™t nhà hà ng tạp hóa. Tay y cầm váºt gì đặt xuống nói:
- Chủ quán hễ sáng mai tại hạ không vỠthì cái nà y để cho chủ quán đó.
Y không chá» chủ quán trả lá»i đã láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu theo sau, chuyển qua hai Ä‘Æ°á»ng phố đến trÆ°á»›c má»™t tòa khách sạn.
Lôi Phi khẽ nói:
- Ãêm nay chúng ta trỠở đây.
Rồi lão bÆ°á»›c Ä‘i thẳng và o trong. Ãi hết ba tầng đình viện thì đến má»™t tòa nhà lá»›n.
Tòa viện nà y khác hẳn vá»›i má»i lá»›p nhà trong khách sạn là cá»a gá»— đóng chặt.
Lôi Phi dÆ¡ tay lên sẽ Ä‘áºp cá»a hai cái.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Y Ä‘áºp cá»a thì hẳn trong tòa viện nà y đã có ngÆ°á»i ở...
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bổng cánh cá»a kẹt mở.
Má»™t tên đồng tá» chừng 14, 15 tuổi đứng ở mé ngoà i chạy lại nhìn Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu rồi há»i:
- Các vị muốn kiếm ai?
Lôi Phi há»i lại:
- Dược Sư có ở nhà không?
Ãồng tá» lắc đầu đáp:
- Sáng sớm mai các vị hãy tới.
Rồi gã đóng sáºp cá»a lại.
Lý Hà n Thu khẽ há»i Lôi Phi:
- Dược Sư nà o thế?
Lôi Phi đáp:
- Y là đệ nhất đại phu trong võ lâm hiện nay. Bất luáºn chứng bệnh hiểm nghèo nà o y cÅ©ng chá»a được hết. Song y tÃnh tình cổ quái không thÃch giao thiệp vá»›i khách võ lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có quen biết y hay sao?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Có quen biết. Tiểu huynh vô tình nhìn thấy ám ký lÆ°u lại trÆ°á»›c cá»a má»›i biết là y ở đây.
Lý Hà n Thu nói:
- Váºy chúng ta Ä‘i tìm chá»— khác ngủ trỠđể sáng mai sẽ đến.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Nơi đây an toà n hơn hết.
Lý Hà n Thu há»i:
- NhÆ°ng chủ nhân không có ở nhà thì bá»n mình xông và o thế nà o được?
Lôi Phi nói:
- Y đã để ám ký Æ°á»›c hẹn ngÆ°á»i đến tÆ°Æ¡ng há»™i, có lý nà o lại không ở nhà . Y không muốn tiếp kiến bá»n mình mà thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Y đã quen biết Lôi huynh sao lại không chịu tiếp kiến?
Lôi Phi đáp:
- Vì gã đồng tá» kia không nháºn ra tiểu huynh.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy bây giá» chúng ta là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Phải tìm cách và o cho bằng được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh không sợ Dược SÆ° tức giáºn hay sao?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Dù y có nổi giáºn mình cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu vì nÆ¡i đây tÆ°Æ¡ng đối an toà n hÆ¡n má»i chá»— khác.
Lý Hà n Thu chỉ chau mà y chứ không nói gì nữa.
Lôi Phi dán tai và o cá»a nghe ngóng má»™t lúc nữa rồi nói:
- Chúng ta và o đi thôi!
Ãoạn y Ä‘á» khà vượt tÆ°á»ng nhảy và o.
Lý Hà n Thu tuy trong lòng không muốn hà nh Ä‘á»™ng lén lút nhÆ° váºy nhÆ°ng chẳng biết là m thế nà o Ä‘Ã nh Ä‘á» khà vá»t theo và o. Bên trong tÆ°á»ng là má»™t cái sân con có bà y hai hà ng cháºu cảnh. Qua sân là má»™t tòa nhà ngói rất sạch sẽ nhÆ°ng không thấy đèn lá»a chi hết.
Lôi Phi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a giÆ¡ tay lên gõ năm cái.
Bổng nghe âm thanh lạnh lùng nói vá»ng ra:
- Cá»a chÆ°a cà i then đâu.
Lôi Phi giÆ¡ tay ra đẩy cá»a. Lý Hà n Thu chú ý nhìn và o thấp thoáng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i ngồi xếp bằng trong sảnh Ä‘Æ°á»ng tối tăm.
Lôi Phi đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Ãà m Dược SÆ°! Ãã lâu nay tại hạ không được bái kiến.
Thanh âm lạnh lẽo trong sảnh nói vá»ng ra:
- Tôn giá là Lôi Phi phải không?
Lôi Phi đáp:
- ChÃnh là tại hạ.
Thanh âm lạnh lùng nói:
- Tôn giá tháºt lá»›n máºt! Trong lúc đêm tối mà dám sấn và o nhà ngÆ°á»i ta.
Lôi Phi chắp tay cÆ°á»i nói:
- Ãà m Dược SÆ° không chịu tiếp kiến, nên tại hạ Ä‘Ã nh liá»u tiến và o, Dược SÆ° xá» trà thế nà o tại hạ cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu.
Ãà m Dược SÆ° cÆ°á»i lạt há»i:
- NgÆ°á»i kia là ai?
Lôi Phi đáp:
- Y là má»™t ngÆ°á»i bạn tri ká»· của tại hạ.
Ãà m Dược SÆ° há»i:
- Hồi hôm lão phu má»›i vá» tá»›i. Hà nh Ä‘á»™ng ẩn bà Ãt có ngÆ°á»i hay mà sao tôn giá đã biết rồi?
Lôi Phi há»i lại:
- Phải chăng Dược Sư ước hẹn hội kiến với một vị bằng hữu?
Ãà m Dược SÆ° hững hỠđáp:
- Lão phu quên mất tôn giá có tà i nháºn biết ám ký...
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Các vị hãy và o đây!
Lôi Phi khẻ kéo áo Lý Hà n Thu. Hai ngÆ°á»i cùng tiến và o.
Ãà m Dược SÆ° trá» chiếc ghế gá»— nói:
- Má»i hai vị ngồi chÆ¡i.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu chấp tay đáp:
- Tạ ơn Dược Sư!
Giữa lúc ấy thằng nhá» vừa rồi từ từ Ä‘i và o. Tay trái gã bÆ°ng má»™t cái khay gá»—. Trên khay đặt hai chiếc chén ngá»c.
Gã Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i, tay phải giÆ¡ cao ngá»n đèn cầy lên.
Lý Hà n Thu không hiểu tên đồng tá» có dụng ý gì, chà ng chỉ biết gã là m nhÆ° váºy tất có mục Ä‘Ãch.
Gã đồng tá» dÆ°á»ng nhÆ° muốn giÆ¡ ngá»n đèn sáng để soi và o mặt Lôi Phi và Lý Hà n Thu.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu Ä‘Æ°a ra cầm lấy chén ngá»c rồi, gã liá»n hạ thấp ngá»n đèn cầy xuống, quay gót trở ra.
Ãà m Dược SÆ° hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Hai vị đã bôi thuốc dịch dung phải không?
Lôi Phi đáp:
- Vì thế lá»±c Giang Nam Song Hiệp lá»›n quá nên bá»n tại hạ bất đắc dÄ© phải tạm lánh bÆ°á»›c gian nguy.
Ãà m Dược SÆ° nói:
- Lôi Phi! Ông bạn đã biết lão phu không thÃch gặp ngÆ°á»i lạ, trừ khi có chuyện trá»ng đại. Lão phu cÅ©ng không thÃch Ä‘Ã m cổ luáºn âm vá»›i ai, song đối vá»›i ông bạn thì ở ngoà i thể lệ nà y. Váºy ông bạn kiếm lão phu có chuyện gì thì cứ nói thá»±c ra.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ muốn thỉnh giáo Giang Nam Song Hiệp là bạn hữu hay là cừu địch với Dược Sư?
Ãà m Dược SÆ° đáp:
- Hiện giỠhai bên không có liên quan gì với nhau.
Lôi Phi lại há»i:
- Trước nay Dược Sư có tham dự cuộc anh hùng đại hội hà ng năm của hỠkhông?
Ãà m Dược SÆ° đáp:
- Lão phu suốt Ä‘á»i Ä‘em hết tinh lá»±c và o việc nghiên cứu thuốc men chứ không có ý tranh danh Ä‘oạt lợi thì dá»± những cuá»™c anh hùng đại há»™i mà chi?
Lôi Phi há»i:
- Váºy Dược SÆ° có thưởng ngoạn há»™i Hoa đăng trên sông Tần Hoà i không?
Ãà m Dược SÆ° tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Nếu tiện dịp thì cũng qua chơi.
Lôi Phi há»i:
- Váºy Dược SÆ° tá»›i đây chủ yếu vì cây linh chi chăng?
Ãà m Dược SÆ° trầm ngâm má»™t lúc rồi đáp:
- Ãúng thế!
Lôi Phi gáºt đầu há»i:
- Nhiá»u tay cao thủ võ lâm vì cây linh chi mà mất mạng, chắc Dược SÆ° cÅ©ng đã biết rồi?
Ãà m Dược SÆ° lắc đầu đáp:
- Cái đó lão phu không hay...
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Ông bạn đã há»i hết chÆ°a?
Câu nà y hiển nhiên có ý trục khách.
Lôi Phi giả vá» không hiểu há»i:
- Bá»n tại hạ muốn xin Dược SÆ° cho mượn cái phòng sau để tạm trú má»™t đêm, chẳng biết có được không?
Ãà m Dược SÆ° trầm ngâm hồi lâu rồi đáp:
- Lão phu mà không Æ°ng thuáºn thì mang tiếng Ä‘á»™ lượng nhá» nhen. Có Ä‘iá»u các vị ở đây phải Æ°ng chịu má»™t Ä‘iá»u kiện vá»›i lão phu má»›i được.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u kiện gì?
Ãà m Dược SÆ° đáp:
- Ãêm nay lão phu có khách đến chÆ¡i, hai vị không được kinh Ä‘á»™ng .
Lôi Phi đáp:
- Cái đó là chuyện dĩ nhiên.
Ãà m Dược SÆ° nói:
- Ãược rồi! Má»i các vị và o căn phòng mé tả mà nghỉ.
Lôi Phi dạ má»™t tiếng rồi Ä‘Æ°a tay ra mở nắp chén ngá»c móc lấy má»™t trái xanh lá»›n bằng trái táo bá» và o miệng nuốt xong đặt chén xuống.
Lý Hà n Thu cũng là m theo, mở nắp lấy trái xanh bỠvà o miệng.
Ãà m Dược SÆ° nói:
- Sáng sớm mai các vị muốn đi thì tùy tiện, bất tất phải gặp lão phu để cáo từ.
Lôi Phi đứng dáºy đáp:
- Không chừng bữa mai bá»n tại hạ còn xin tạm trú thêm má»™t ngà y nữa.
Ãà m Dược SÆ° nói:
- Lão phu không là ngÆ°á»i hiếu khách. Váºy hai vị đừng ở thêm nữa thì hay hÆ¡n.
Lôi Phi nói:
- Ãể đến mai bá»n tại hạ sẽ thÆ°Æ¡ng lượng.
Rồi y chắp tay thi lễ đi ra ngoà i.
Lý Hà n Thu nhất thiết là m theo cỠđộng của Lôi Phi, rồi cũng đi ra.
Lôi Phi đi thẳng và o căn phòng mé tả, rồi khẻ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Mấy bữa nay chúng mình chẳng được lúc nà o yên dạ để mà nghỉ ngÆ¡i. Ãêm nay chúng ta có thể ngon giấc được.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i:
- Vừa rồi chúng ta ăn má»™t trái xanh trong chén ngá»c đó là váºt gì váºy?
Lôi Phi cÆ°á»i há»i lại:
- Lý đệ ăn và o có thấy giống một trái cây không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ nghĩ rằng không phải trái cây.
Lôi Phi cÆ°á»i nói:
- Không phải trái cây tháºt. Ãà m Dược SÆ° không thÃch qua lại vá»›i bá»n đồng đạo võ lâm trừ trÆ°á»ng hợp lão muốn dùng ngÆ°á»i, hoặc ngẫu nhiên chạm trán. NhÆ°ng há»… ai gặp lão trong trÆ°á»ng hợp nà y là lão lại lấy má»™t viên thuốc mà lão đã tá»± chế ra để đãi khách. Theo lá»i đồn thì thứ thuốc nà y lão chia là m ba hạng. Hạng nhất vừa ngon ngá»t vừa tăng tuổi thá» và còn thêm công lá»±c. Hạng bét cÅ©ng Ãch huyết bổ khÃ, là m cho thân thể cÆ°á»ng kiện.
Lý Hà n Thu há»i:
- Viên thuốc mà chúng ta ăn vừa rồi là hạng nhất hay hạng bét?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Ãại khái là hạng bét.
Lý Hà n Thu tủm tỉm cÆ°á»i chá»› không há»i nữa.
Lôi Phi khẻ hắng dặng một tiếng rồi tiếp:
- Lý đệ! Lý đệ là ngÆ°á»i quân tá», việc gì phi lá»… tất không nhìn đến, Ä‘iá»u gì phi lá»… cÅ©ng không nghe đến. Tiểu huynh không muốn Lý đệ phải có cá» Ä‘á»™ng trái vá»›i tâm nguyện. Váºy đêm nay Lý đệ cứ yên tâm mà ngÅ©.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn Lôi huynh thì sao? Chẳng lẽ Lôi huynh chuẩn bị Ä‘i nghe trá»™m câu chuyện của ngÆ°á»i?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Tiểu huynh thá» coi xem ngÆ°á»i khách của lão là ai? Nếu là ngÆ°á»i chÃnh nhân quân tá» thì thôi. Nhược bằng là ngÆ°á»i bất hảo thì dù chúng ta chẳng ý hại ngÆ°á»i cÅ©ng phải gia tâm Ä‘á» phòng má»›i được...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Huống chi Ãà m Dược SÆ° là nhân váºt rất trá»ng yếu, nếu lão vá» phe vá»›i Giang Nam Song Hiệp thì chẳng những là m phiá»n cho cả giang hồ, mà đối vá»›i việc báo thủ của Lý đệ cÅ©ng thêm má»™t sá»± cản trở lá»›n lao.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãược rồi! Lôi huynh đã già u kinh nghiệm lại nhiá»u lịch duyệt, chẳng Ä‘iá»u gì là không vượt qua tiểu đệ. Váºy nhất thiết Ä‘á»u do Lôi huynh chủ trÆ°Æ¡ng.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Thế thì Lý đệ hãy ngủ đi.
Lý Hà n Thu quả nhiên nằm xuống giÆ°á»ng ngủ ngay.
Trong lúc mÆ¡ mà ng Ä‘á»™t nhiên ngÆ°á»i chà ng bị Lôi Phi kéo dáºy. Y khẽ nói:
- Lý đệ! Dáºy lẹ lên!
Lý Hà n Thu há»i:
- Có việc gì váºy?
Lôi Phi đáp:
- NgÆ°á»i đến đây rất kỳ quái!
Lý Hà n Thu há»i:
- Ai váºy?
Lôi Phi đáp:
- Ãại khái là ngÆ°á»i mà Lý đệ thÆ°á»ng kêu bằng Quyên Nhi.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 50
Gặp Quyên Nhi nổi dạ há»n ghen
Lý Hà n Thu ngồi xuống ngáºp ngừng nói:
- Y Ä‘i vá»›i...
Lôi Phi bổng bịt miệng chà ng lại, ngắt lá»i:
- Nói khẽ chứ! Ãà m Dược SÆ° võ công tinh thâm, tai nghe lại cà ng linh mẫn.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm tá»± há»i:
- Tại sao mình vừa nghe đến tên Quyên Nhi lại hồi hộp trong lòng?
Rồi chà ng tá»± trách mình nghÄ© vẩn vÆ¡. Chà ng hạ thấp giá»ng xuống há»i:
- Y cùng đi với gã hỠHà n phải không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Không có đâu. Y tới đây một mình.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Bây giỠlà bao gi�
Lôi Phi đáp:
- Quá canh hai, sắp sang canh ba.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng Lôi huynh muốn nghe hai ngÆ°á»i bà n chuyện?
Lôi Phi đáp:
- Muốn thì có muốn, nhÆ°ng lại sợ nguy hiểm. Ãà m Dược SÆ° tuy có mối giao tình vá»›i tiểu huynh, nhÆ°ng chÆ°a phải là bạn thân. Vạn nhất lão mà phát giác ra thì nhất quyết chẳng chịu dung tha. Tiểu huynh nghÄ© rằng Quyên Nhi đến đây chẳng phải là vì Giang Nam Song Hiệp, nên không muốn mạo hiểm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có muốn biết hỠbà n chuyện gì không?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên muốn biết lắm, nhưng không muốn để lão phát giác ra chúng ta nghe trộm.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ không cần đi nghe cũng hiểu hỠbà n chuyện gì rồi.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ cao minh đến thế Æ°? Váºy tiểu huynh cần thỉnh giáo má»›i được.
Lý Hà n Thu nói:
- Há» bà n chuyện linh chi đó. Lôi huynh không tin thì cứ Ä‘i nghe sẽ rá».
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Phải rồi! Há» bà n chuyện linh chi tháºt. Nếu không vì chuyện linh chi thì chẳng có cách nà o dẫn dụ Ãà m Dược SÆ° tá»›i Kim Lăng được.
Lý Hà n Thu nhẹ buông tiếng thở dà i nói:
- Lôi huynh! Tiểu đệ muốn Lôi huynh giải thÃch cho má»™t Ä‘iá»u mà tiểu đệ chÆ°a hiểu.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u gì?
- Lôi huynh có vẻ kÃnh sợ Ãà m Dược SÆ°, thì chắc võ công lão cao cÆ°á»ng lắm phải không?
Lôi Phi cÆ°á»i rồi đáp:
- Má»i ngÆ°á»i võ lâm đã biết đến lão, chẳng ai là không kinh sợ.
Lý Hà n Thu nhắc lại câu há»i:
- Phải chăng vì võ công lão ghê gớm?
Lôi Phi đáp:
- Ngoà i võ công còn có nguyên nhân khác nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nguyên nhân gì? Có liên quan đến dược váºt phải không?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế!
Lý Hà n Thu há»i:
- Có phải vì lão dùng Tam độc không?
Lôi Phi trầm ngâm một chúc rồi đáp:
- Dùng độc hay không tiểu huynh khó mà biết được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Thế là nghĩa là m sao?
Lôi Phi đáp:
- Nếu lão dùng Ä‘á»™c thì không giống má»i ngÆ°á»i khác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ vẫn chưa hiểu. Lôi huynh có thể nói rỠhơn chút nữa được chăng?
Lôi Phi đáp:
- Theo chá»— tiểu huynh biết thì những ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng vá» tay Ãà m Dược SÆ° tá»±a nhÆ° bị trá»ng bệnh nằm liệt giÆ°á»ng. Khi Dược SÆ° cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thuốc đến là láºp tức chữa khá»i ngay. Bệnh tình nặng hay nhẹ là tùy theo trình Ä‘á»™ ngÆ°á»i kia xâm phạm lão nhiá»u hay Ãt. TrÆ°á»ng hợp nhẹ thì năm ba ngà y lão đã Ä‘Æ°a thuốc cho, mà nặng là lão để kéo dà i đến năm ba tháng. Vì thế nên các bạn võ lâm chẳng ai không úy kỵ lão, chỉ muốn lánh xa.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãấy cÅ©ng là má»™t cách dùng Ä‘á»™c, có Ä‘iá»u thủ pháp của lão khác vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng mà thôi.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i nói:
- Chuyện lão dùng thuốc hại ngÆ°á»i chắc là có thể tìm ra được manh mối.
Lôi Phi tiếp:
- Nếu biết được lúc lão hạ thủ thì đã không phải là má»™t nhân váºt đáng sợ.
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế!...
Chà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Hiện giỠchúng ta có bị lão hạ thủ không?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó ai mà biết được. Có Ä‘iá»u những ngÆ°á»i không có ý xâm phạm đến lão thì chÆ°a ai bị thÆ°Æ¡ng vì lão bao giÆ¡.
Lý Hà n Thu không nói nữa. Chà ng Ä‘Æ°a tay lên khẻ Ä‘Æ°a đẩy cá»a sổ, chú ý nhìn ra thì thấy trong phòng Ãà m Dược SÆ° đèn lá»a sáng trÆ°ng. DÆ°á»ng nhÆ° lão Ä‘ang nói chuyện vá»›i khách, nhÆ°ng thanh âm rất nhá» hai ngÆ°á»i không nghe thấy được tà gì.
Lôi Phi đột nhiên động tâm khẽ nói:
- Tiểu huynh thỠđi coi.
Lý Hà n Thu há»i:
- NhÆ° váºy chẳng quá mạo hiểm Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Con ngÆ°á»i ta đến lúc cần thì không mạo hiểm cÅ©ng không được.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Vạn nhất có xảy chuyện gì nguy hiểm, Lý đệ cÅ©ng đừng chạy ra tiếp cứu tiểu huynh mà phải trốn thoát khá»i nÆ¡i nà y. Chúng ta sẽ gặp nhau trên bá» sông Tần Hoà i.
Lý Hà n Thu khẻ thở dà i nói:
- Từ ngà y tiểu đệ ra Ä‘á»i, chÆ°a trốn tránh bất cứ ai bao giá». Sau khi quen biết Lôi huynh má»›i hiểu đến hai chữ "Ä‘Ã o tẩu".
Lôi Phi nói:
- Cứng quá thì gãy. Tiểu huynh nhắc đến hai chữ đà o tẩu, không phải là là m hại Lý đệ đâu...
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Lý đệ đã quen biết Quyên cô nÆ°Æ¡ng thì sao không tìm cách ngăn chặn y ở dá»c Ä‘Æ°á»ng để há»i cho biết rõ tình hình?
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng:
- Cái đó... cái đó...
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh biết y có Æ¡n cứu mạng Lý đệ, nhÆ°ng cách Ä‘á»n Æ¡n trả nghÄ©a có nhiá»u phÆ°Æ¡ng pháp. Song nếu vì chuyện là m Æ¡n mà bất cứ trÆ°á»ng hợp nà o cÅ©ng né tránh là để cho y lợi dụng nhiá»u cÆ¡ há»™i tốt. Bây giá» có lẽ y đã chân tâm quy phục Giang Nam Song Hiệp, có khi câu chuyện y cứu Lý đệ cÅ©ng là vâng lệnh của há».
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Phải rồi! Tiểu đệ phải há»i y cho biết rõ má»›i được.
Lôi Phi nói:
- Sau khi y bà n bạc vá»›i Ãà m Dược SÆ° xong tất sẽ rá»i khá»i nÆ¡i đây. Váºy sao Lý đệ không Ä‘i đón Ä‘Æ°á»ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Mình bỠđi như thế có tiện không?
Lôi Phi đáp:
- Chúng mình đã là ngÆ°á»i trong võ lâm thì hà tất còn câu nệ những lá»… lối thông thÆ°á»ng.
Y ngừng lại một chút rồi dặn chà ng:
- Bây giá» há» Ä‘ang nói chuyện váºy Lý đệ nên dá»i khá»i nÆ¡i đây, ẩn mình trên nóc nhà đối diện. Chá»— đó rất cao có thể nhìn rõ y Ä‘i vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nà o.
Lý Hà n Thu sốt sắng liá»n vá»t mình lên nóc nhà chá» Quyên Nhi.
Sau khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m Quyên Nhi má»›i từ giã Ãà m Dược SÆ° ra vá». Ãà m Dược SÆ° tiá»…n chân nà ng ra đến cá»a, chấp tay thi lá»….
Quyên Nhi nghiêng mình đáp lễ nói:
- Ãêm đã khuya rồi, Dược SÆ° bất tất phải Ä‘Æ°a chân. Vãn bối xin cáo biệt.
Rồi nà ng vá»t lên nóc nhà mà đi.
Ãà m Dược SÆ° nói:
- Tối mai lão phu lại xin chỠđợi.
Quyên Nhi ở trên nóc nhà còn quay lại đáp:
- Nếu và o khoảng canh ba mà vãn bối không tá»›i được thì lão tiá»n bối bất tất phải chỠđợi nữa.
Dứt lá»i nà ng xoay mình vá»t Ä‘i.
Lý Hà n Thu đỠkhà rượt theo.
Khinh công Quyên Nhi cá»±c kỳ cao thâm, nà ng qua tÆ°á»ng vượt nóc nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
Lý Hà n Thu váºn toà n lá»±c rượt theo.
Quyên Nhi dÆ°á»ng nhÆ° biết có ngÆ°á»i theo dõi, nà ng chạy tá»›i má»™t tòa nhà vắng vẻ thì Ä‘á»™t nhiên dừng lại khẻ quát há»i:
- Ai đó?
Lý Hà n Thu buông thõng:
- Tại hạ!
Quyên Nhi lại há»i:
- Các hạ là ai?
Lý Hà n Thu sá»±c nhá»› ra mình Ä‘eo mặt nạ, liá»n Ä‘Æ°a tay lên tháo xuống đáp:
- Tại hạ là Lý Hà n Thu.
Quyên Nhi nhìn rõ chà ng rồi tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Té ra là Lý công tá».
Lý Hà n Thu há»i:
- Chắc cô nương lấy là m lạ lắm phải không?
Quyên Nhi gáºt đầu đáp:
- Tháºt là bất ngá».
DÆ°á»›i ánh sao, Lý Hà n Thu nhìn rõ nà ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i. Ngoà i vẽ cÆ°Æ¡ng nghị còn có nét quyến rÅ© nữa. Chà ng nhá»› tá»›i nà ng cùng Hà n công tá» Ä‘i đôi vá»›i nhau ra chiá»u thân máºt thì lá»a giáºn không khá»i bốc lên, liá»n cÆ°á»i lạt nói móc:
- Mấy bữa nay tại hạ thÆ°á»ng gặp cô nÆ°Æ¡ng luôn...
Quyên Nhi ngắt lá»i:
- Tháºt thế Æ°? Sao tiện thiếp không hay biết chi hết?
Lý Hà n Thu nói khảy:
- Trong lòng cô nương còn mãi nghĩ đâu, đâu có lưu tâm đến tại hạ đâu mà biết.
Quyên Nhi gáºt đầu nói:
- Phải rồi! Vì công tá» Ä‘eo mặt nạ nên tiện thiếp không nháºn ra.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt nói:
- Ãêm nay tại hạ được gặp cô nÆ°Æ¡ng muốn thỉnh giáo má»™t Ä‘iá»u.
Quyên Nhi nói:
- Không dám! Công tá» có Ä‘iá»u gì cứ há»i, tiện thiếp xin rá»a tai để nghe đây.
- Cô nÆ°Æ¡ng có Æ¡n cứu mạng, khiến tại hạ cảm kÃch vô cùng!
Quyên Nhi gạt đi:
- Câu chuyện nhá» má»n đó có chi đáng kể mà công tá» phải báºn tâm.
Lý Hà n Thu nói:
- Hà nh Ä‘á»™ng của cô nÆ°Æ¡ng gần đây dÆ°á»ng nhÆ° đã bị lôi cuốn và o dòng nÆ°á»›c nhÆ¡ nhá»›p của Giang Nam Song Hiệp.
Quyên Nhi há»i lại:
- Công tá» nói váºy chẳng là võ Ä‘oán lắm Æ°?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ đã lÆ°u tâm quan sát khá lâu, thấy cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i theo Hà n công tá»...
Quyên Nhi hững há» ngắt lá»i:
- Y là con Hà n Ãà o.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng có vẻ rất thân máºt vá»›i y lắm thì phải?
Tuy chà ng đã ká»m chế mối xúc Ä‘á»™ng trong lòng mà không ngăn cản được. Vẽ hằn há»™c lá»™ ra ngoà i mặt.
Quyên Nhi dÆ°á»ng nhÆ° rất ngạc nhiên vá» những lá»i gạn há»i của Lý Hà n Thu.
Nà ng ngẩn ngÆ°á»i ra đáp:
- Tiện thiếp phải tá»± giữ mình. Các vị còn có nhiá»u ngÆ°á»i, tiện thiếp chỉ là thân gái cô Ä‘Æ¡n.
Lá»i nà ng chÆ°a hết y, song nà ng Ä‘á»™t nhiên dừng lại không nói nữa.
Lý Hà n Thu gằn giá»ng:
- Vì thế mà cô nương phải dùng thủ đoạn quyến rũ mê hoặc Hà n công tỠđể gã bảo vệ chứ gì?
Quyên Nhi tức giáºn biến sắc, tá»±a hồ sắp nổi nóng, nhÆ°ng nà ng nhẫn nại được chỉ cÆ°á»i lạt há»i:
- Lý công tỠquá khen tiện thiếp là m chi? Hai chữ "quyến rũ" tiện thiếp không dám đâu.
Lý Hà n Thu cố nén cơn xúc động. Chà ng nghiêm nghị nói:
- Quyên cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng nên dá»i khá»i chốn thị phi nà y.
Quyên Nhi nói:
- Tiện thiếp cảm ơn công tỠcó dạ quan hoà i. Việc của tiện thiếp, tiện thiếp tự lo liệu xếp đặt, công tỠbất tất phải quan tâm.
Lý Hà n Thu nói:
- Thế là hay lắm! Có thế má»›i tránh khá»i sá»± khó khăn cho tại hạ lúc hai bên trở thà nh đối láºp.
Quyên Nhi ngó Lý Hà n Thu há»i:
- Còn chuyện gì nữa không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hết rồi. Xin cô nương tùy tiện.
Rồi chà ng đứng tránh sang bên để nhÆ°á»ng lối.
Quyên Nhi vẩn đứng nguyên chá»—, cặp mắt nà ng nhìn chòng chá»c và o Lý Hà n Thu há»i:
- Công tá» ngăn Ä‘Æ°á»ng tiện thiếp nói có mấy câu nhÆ° váºy thôi Æ°?
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Cô nương đi đi thôi!
Quyên Nhi biến sắc, háºm há»±c chạy vụt Ä‘i. Chá»›p mắt bóng nà ng đã biến và o trong đêm tối.
Lý Hà n Thu nhìn Quyên Nhi khuất dạng vẫn còn ngơ ngẩn xuất thần.
Không hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu, bên tai chà ng có tiếng ngÆ°á»i thở dà i nói:
- Lý đệ!
Lý Hà n Thu ngảnh đầu nhìn lại thì thấy Lôi Phi hai tay chắp ở sau lưng đứng cách chừng bốn thước.
Lý Hà n Thu cố nén cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng trong lòng há»i:
- Lôi huynh đến đã lâu chưa?
Lôi Phi đáp:
- Chưa lâu đâu. Tiểu huynh đến trước lúc Quyên cô nương ra đi một chút.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy Lôi huynh đã nhìn thấy và nghe rõ cả rồi chứ?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh không có y muốn nghe lá»m chuyện của Lý đệ cùng Quyên cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng ngẫu nhiên lá»t và o tai má»™t câu khiến cho tiểu huynh phải nghe tiếp.
Y ngừng lại một chút rồi nói:
- Lý đệ! Không phải tiểu huynh nói quá, Lý đệ có chỗ lầm lỗi.
Lý Hà n Thu há»i:
- VỠchuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Những Ä‘iá»u đáng nói, Lý đệ chÆ°a nói, mà đáng há»i cÅ©ng chÆ°a há»i.
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Có chuyện gì đáng há»i mà chÆ°a há»i đâu?
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh tưởng Lý đệ chẳng cần phải bảo y tránh khá»i chuyện rắc rối. Trong lòng Lý đệ hẳn còn nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói mà sao lại không nói nữa.
Lý Hà n Thu bẽn lẽn cúi đầu không nói gì.
Lôi Phi khẻ đằng hắng một tiếng rồi tiếp:
- Còn chuyện đáng há»i là để biết rõ ná»™i tình giữa Quyên cô nÆ°Æ¡ng và Ãà m Dược SÆ° thì Lý đệ lại không há»i đến má»™t chữ nà o.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu y đã nháºn lá»i Giang Nam Song Hiệp mà đến ra mắt Ãà m Dược SÆ° thì mình có há»i y cÅ©ng chẳng chịu nói.
Lôi Phi nói:
- Chưa chắc Quyên cô nương đã vì vâng lệnh Giang Nam Song Hiệp mà đến đây.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Tiểu đệ quả đã sÆ¡ tâm Ä‘iá»u nà y.
Lôi Phi nói:
- Còn có má»™t việc theo tiểu huynh nghÄ© thì đó là chuyện trá»ng đại.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãiá»u chi?
Lôi Phi đáp:
- Nếu Ãà m Dược SÆ° bị Giang Nam Song Hiệp tranh thủ mất rồi, thì cuá»™c Hoa há»™i trên sông Tần Hoà i có thể là ngà y mạt váºn của võ lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Quan trá»ng đến thế Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Có thể trong lòng Lý đệ vẫn chÆ°a tin...
Y thở dà i nói tiếp:
- Trong thiên hạ có nhiá»u việc không lấy võ công mà giải quyết được.
Lý Hà n Thu ngẩng đầu nhìn ra chân trá»i thủng thẳng nói:
- Dĩ độc công độc, dĩ sát chi sát. Xem chừng phải thả y ra mới xong.
Chà ng nói lảm nhảm má»™t mình khiến Lôi Phi không sao hiểu được. Y khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Lý đệ! Lý đệ trong mình khó chịu phải không?
Lý Hà n Thu Ä‘á»™t nhiên quay lại nhìn Lôi Phi há»i:
- Chuyện gì Lôi huynh cÅ©ng biết. Váºy có hiểu Cà n Khôn Nhị Ãá»™c không?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên tiểu huynh biết rõ. NhÆ°ng mấy năm nay không thấy Cà n Khôn Nhị Ãá»™c xuất hiện trên chốn giang hồ nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có biết hỠở đâu không?
Lôi Phi đáp:
- Nghe đồn y bị xiá»ng khóa trong má»™t huyệt Ä‘á»™ng bà máºt tại núi Chung Nam.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãúng rồi! Tiểu đệ biết hai ngÆ°á»i đó ở chá»— nà o rồi, và cÅ©ng biết cách cứu há» vì có chìa khóa mở được huyệt Ä‘á»™ng nà y.
Lôi Phi sá»ng sốt ngắt lá»i:
- Lý đệ! Tiểu huynh không biết Lý đệ nói thiệt hay nói chơi. Nếu Lý đệ nói thiệt thì tiểu huynh cản ngăn lại việc đó quyết không nên.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh là ngÆ°á»i sinh sau đẻ muá»™n, chÆ°a gặp Cà n Khôn Nhị Ãá»™c, nhÆ°ng đã nghe giang hồ nhắc tá»›i hai ngÆ°á»i nà y mà tâm thần chấn Ä‘á»™ng. Ãúng là những chuyện võ lâm chÆ°a từng có.
Lý Hà n Thu thở dà i ngắt lá»i:
- Bất quá tiểu đệ bạ đâu nói đấy mà thôi.
Lôi Phi nhắc lại:
- Bất luáºn thế nà o Lý đệ cÅ©ng đừng có hà nh Ä‘á»™ng cẩu thả. Vá» Ä‘Æ°á»ng lịch duyệt, Lý đệ còn nhá» tuổi dÄ© nhiên chÆ°a hiểu rõ Cà n Khôn Nhị Ãá»™c. Tiểu huynh nghe câu nói của Lý đệ vừa rồi dÆ°á»ng nhÆ° là chuyện tháºt.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Tiểu đệ thiệt không nói sai đâu.
Lôi Phi nói:
- Trừ phi đại cục võ lâm bị Giang Nam Song Hiệp khống chế hoà n toà n, không thì chá»› phóng thÃch Cà n Khôn Nhị Ãá»™c.
Lý Hà n Thu khẻ thở dà i nói:
- NgÆ°á»i tặng chìa khóa cho tiểu đệ cÅ©ng đã bảo trừ trÆ°á»ng hợp bất đắc dÄ©, không thì đừng buông tha Cà n Khôn Nhị Ãá»™c.
Lôi Phi trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Lý đệ! DÆ°á»ng nhÆ° Quyên cô nÆ°Æ¡ng có má»™t ảnh hưởng rất lá»›n trong đại cuá»™c võ lâm ngà y nay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu đúng váºy thì nên thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Nếu đúng thì chúng ta phải tìm hết má»i cách để tranh thủ lấy cô vá» phe vá»›i mình.
Lý Hà n Thu chau mà y há»i:
- Là m thế nà o mà khiến cho y giúp bá»n mình được?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó cần trông và o Lý đệ.
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không được đâu! Y không nghe lá»i tiểu đệ.
Lôi Phi ngẩng đầu trông chiá»u trá»i, nói:
- Vụ nà y tiểu huynh sẽ trù liệu cho Lý đệ.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giỠđêm đã khuya, chúng ta hãy trở vá», đừng để đắc tá»™i vá»›i Ãà m Dược SÆ°.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhất định phải quay vỠư?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Ãà m Dược SÆ° tÃnh tình cổ quái. Nếu ta không có lá»i cáo biệt đã bá» Ä‘i, e là m cho lão phải tức giáºn.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãược rồi!
Ãoạn chà ng Ä‘i theo Lôi Phi trở vá» quán trá».
Trong phòng vẫn y nguyên nhÆ° củ, không có gì khác lạ. DÆ°á»ng nhÆ° Ãà m Dược SÆ° vẫn chÆ°a phát giác hai ngÆ°á»i đã bá» Ä‘i má»™t lúc.
Lôi Phi khẽ nói:
- Lý đệ! Chúng ta hãy Ä‘i nghÄ© đã. Nếu mình không có Ä‘iá»u gì trở ngại thì sáng mai sau khi cáo từ Ãà m Dược SÆ° phải Ä‘i tìm Quyên cô nÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ không hiểu tại sao lại có sự ngăn trở được.
Lôi Phi khẽ đáp:
- Tỉ nhÆ° Ãà m Dược SÆ° đã biết hà nh Ä‘á»™ng của chúng ta mà y không muốn há»i.
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế.
Lúc nà y đêm đã khuya. Hai ngÆ°á»i ngủ má»™t lúc, khi tỉnh dáºy thì trá»i đã sáng tá».
Bá»—ng có tiếng gõ cá»a lách cách lá»t và o tai.
Lôi Phi đứng phắt dáºy há»i:
- Ai đó?
NgÆ°á»i đứng bên ngoà i đáp:
- Hai vị tỉnh giấc rồi Æ°? Dược SÆ° Ä‘ang chá» hai vị ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng.
NgÆ°á»i kia nói rồi, không chá» Lôi Phi trả lá»i đã trở gót Ä‘i luôn.
Lôi Phi khẽ nói:
- Lý đệ! Chúng ta thỠra xem!
Ãà m Dược SÆ° ngồi chá» ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng thấy hai ngÆ°á»i ra liá»n nói:
- Chiá»u hôm nay lão phu rá»i khá»i thà nh Kim Lăng.
Lôi Phi nói:
- Bá»n tại hạ cÅ©ng xin cáo từ.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 51
Ngủ bảy ngà y anh hùng thoát hiểm
Ãà m Dược SÆ° nói:
- Váºy là hay lắm. Lão phu có Ä‘em đến Ãt trái tÆ°Æ¡i để là m quà cho hai ngÆ°á»i, nhÆ°ng hiện trong thà nh Kim Lăng Ä‘ang ầm ỹ má»™t trÆ°á»ng phong vÅ© sắp bá»™c phát, lão phu không muốn để mình lôi cuốn và o cuá»™c phân tranh trên chốn giang hồ. Vì thế không tìm gặp bá»n há» nữa. Lão phu cùng hai vị được gặp nhau cÅ©ng là có duyên.
Lão đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa bà n ăn vẫy tay nói tiếp:
- Các vị hãy ăn xong Ãt trái tÆ°Æ¡i nà y rồi sẽ lên Ä‘Æ°á»ng.
Ãây rõ rà ng là lệnh trục khách nhÆ°ng còn giữ vẻ lịch sá»±.
Lý Hà n Thu theo sau Lôi Phi lại ngồi xuống bên bà n ăn.
Trên bà n đặt ba cái bát sứ đựng trái cây đã bộc sẳn. Những trái nà y trông giống đà o mà không phải đà o, giống lê mà không phải lê.
Ãà m Dược SÆ° lấy má»™t phần cho mình rồi nói:
- Hai vị bất tất phải khách khÃ, xin dùng hết rồi hãy ra Ä‘i.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Những trái cây nà y có vẻ ngon là nh và rõ rà ng má»›i bóc vá». Tá»± cổ chà kim mình chÆ°a ai nghe nói tá»›i chuyện tẩm thuốc Ä‘á»™c và o trái cây bao giá», chắc ăn và o chẳng há» chi.
Lôi Phi cÅ©ng có cảm nghÄ© nhÆ° Lý Hà n Thu. Thấy Ãà m Dược SÆ° cầm trái cây ăn, hai ngÆ°á»i cÅ©ng lấy phần trái cây của mình mà ăn theo. Trái cây nà y cá»±c kỳ ngon ngá»t nhÆ°ng là váºt lạ nên không biết là trái gì.
Ba ngÆ°á»i ăn xong, Ãà m Dược SÆ° đẩy bát ra tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Hai vị ăn trái cây nà y rồi nghỉ ngơi mấy ngà y...
Lôi Phi chợt há»i:
- Dược Sư bảo sao?
Ãà m Dược SÆ° cÆ°á»i mát đáp:
- Lão phu chịu lá»i ủy thác của ngÆ°á»i ta muốn cứu mạng cho hai vị.
Lôi Phi há»i:
- Nhân váºt nà o đã ủy thác dược sÆ°?
Ãà m Dược SÆ° đáp:
- Ãó là má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu đứng phắt dáºy há»i:
- Các hạ đã tẩm thuốc độc và o trái cây hay sao?
Ãà m Dược SÆ° đáp:
- Không phải thuốc độc.
Lý Hà n Thu sấn lại má»™t bÆ°á»›c toan bá» Ä‘á»™ng thủ nhÆ°ng Lôi Phi xua tay ra hiệu ngăn trở chà ng. Y há»i:
- Có phải dược su chịu lá»i ủy thác của Quyên cô nÆ°Æ¡ng đêm qua không?
Ãà m Dược SÆ° đáp:
- Phải rồi!
Lôi Phi há»i:
- Phải chăng y muốn bắt sống bá»n tại hạ?
Ãà m Dược SÆ° đáp:
- Y muốn cứu các vị.
Lão nói xong đột nhiên giơ tay lên vổ ba cái.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu đồng thá»i cảm thấy mệt nhoà i mà mắt trầm trá»ng không mở ra được phải ngồi xuống rồi bất giác ngủ ngay...
Không hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu. Lúc hai ngÆ°á»i tỉnh dáºy má»›i biết là mình nằm trong má»™t gian phòng nhá» rất trang nhã. Rèm cá»a sổ ná»a vắt ná»a buông, trÆ°á»›c mặt núi xanh ẩn hiện.
Lôi Phi đứng dáºy cất tiếng:
- Lý đệ!
Lý Hà n Thu chÆ°a kịp trả lá»i bá»—ng có tiếng kẹt cá»a.
Má»™t thiếu nữ áo vải rảo bÆ°á»›c tiến và o há»i:
- Hai vị dáºy rồi à ? Các vị đã qua má»™t giấc ngủ ngon là nh.
Lôi Phi trấn tÄ©nh tâm thần há»i:
- Hôm nay mồng mấy rồi?
Thiếu nữ đáp:
- Mồng 8 tháng 6.
Lý Hà n Thu ngơ ngác:
- Mồng 8 tháng 6? Thế ra bá»n tại hạ đã ngÅ© má»™t giấc bảy ngà y!....
Rồi chà ng lẩm bẩm tựa hồ nói để mình nghe:
- Cuộc anh hùng đại hội mở và o mùng 6 tháng 6. Thế là đã quá mất hai ngà y.
Lý Hà n Thu đứng báºt dáºy nói:
- Ừ nhỉ! Chúng ta phải đi thôi!
Lôi Phi nói:
- Không kịp nữa rồi.
Lý Hà n Thu nói:
- Bá»n mình vì quá tin Ãà m Dược SÆ° thà nh ra lỡ việc. Nếu không ăn mấy trái cây đó thì việc gì mà trúng Ä‘á»™c?
Lôi Phi nói:
- Chúng mình không ăn trái cây cÅ©ng chẳng được yên là nh. Ãà m Dược SÆ° đã có thủ Ä‘oạn để đối phó. Có khi còn bị trúng Ä‘á»™c nặng hÆ¡n đến mất mạng cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Y Ä‘Æ°a mắt nhìn thiếu nữ áo vải há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Ãây là đâu? Sao bá»n tại hạ lại tá»›i chốn nà y?
Thiếu nữ áo vải cÆ°á»i mát đáp:
- Ãây là má»™t tiêu sÆ¡n thôn ngoà i thà nh Kim Lăng. Tiểu nữ được ngÆ°á»i mÆ°á»›n trông coi cho hai vị.
Lý Hà n Thu thủng thẳng há»i:
- Ai đã mướn cô nương?
Thiếu nữ trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Hai vị chịu khó nhẫn nại má»™t chút là hay. NgÆ°á»i ủy thác cho tiểu nữ sẽ tá»›i đây trÆ°á»›c khi mặt trá»i lặn để trông coi hai vị.
Lý Hà n Thu há»i gặng:
- NhÆ°ng ngÆ°á»i ấy là ai?
Thiếu nữ không trả lá»i câu há»i của Lý Hà n Thu. Cô đánh trống lảng:
- Chắc bây giỠhai vị cũng đói lắm rồi, tiểu nữ chuẩn bị đồi ăn cho hai vị điểm tâm đã.
Dứt lá»i cô trở gót Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang ngó thấy khà giá»›i của mình còn đặt trên chiếc ghế gá»— phÃa đầu giÆ°á»ng thì trong lòng rất Ä‘á»—i nghi ngá», khẽ há»i Lôi Phi.
- Lôi huynh! Con nha đầu nà y vâng lệnh ngÆ°á»i khác coi giữ chúng ta mà sao không thu khà giá»›i cất Ä‘i?
Lôi Phi đáp:
- TrÆ°á»›c khi chÆ°a hiểu rõ ná»™i vụ. chúng ta đừng có vá»ng Ä‘á»™ng.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i tiếp:
- Lôi huynh biết nhiá»u hiểu rá»™ng có thể Ä‘oán ra ai đã phái thị chiếu cố chúng ta chÆ°a?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Sự tình biến diễn một cách bất ngỠra ngoà i ý nghĩ tiểu huynh hãy còn mỠmịt chưa tìm ra một chút manh mối nà o hết.
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Chúng ta ngủ mốt giấc kéo liá»n bảy ngà y. Trong khoảng thá»i gian nà y há» muốn giết mình tháºt dá»… nhÆ° chÆ¡i. Có đúng thế không?
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế.
Lôi Phi nói:
Thế mà há» kêu bằng "chiếu cố" thì tháºt là lịch sá»±. Thá»±c ra hỠđã bảo vệ cho mình.
Lý Hà n Thu từ từ bÆ°á»›c tá»›i bên cá»a sổ thò đầu nhìn ra ngoà i. Chà ng phát giác mình Ä‘ang ở trong má»™t căn nhà trang nhã dá»±ng trên sÆ°á»n núi. PhÃa sau là vá»±c thẳm. Mé tả có núi cao. Mé hữu là má»™t khu rừng ráºm. Nếu ngÆ°á»i ngoà i không để ý thì không phát giác ra được căn tịnh xá nà y.
Bá»—ng nghe âm thanh thiếu nữ lại vá»ng và o:
- Má»i hai vị ra sảnh Ä‘Æ°á»ng dùng cÆ¡m.
Lôi Phi cất tiếng đáp lại từ từ đi ra.
PhÃa ngoà i phòng ngủ là gian nhà khách nhá» bé đồng thá»i dùng là m phòng ăn.
Trên bà n đã bà y bốn đĩa thức ăn.
Thiếu nữ thủng thẳng nói:
- Các vị nên tin là trong cơm canh nà y không có chất độc. Vì nếu tiểu nữ muốn gia hại các vị thì đã bỠxuống vực thẩm sâu muôn trượng rồi bất tất phải hạ độc.
Lôi Phi nói:
- Cô nương nói đúng đó.
Tuy miệng y nói váºy nhÆ°ng vẫn chÆ°a dám ăn.
Thiếu nữ Ä‘Æ°a mắt nhìn hai ngÆ°á»i cầm Ä‘Å©a gắp má»—i thứ má»™t chút lên bá» và o miệng rồi nói:
- Bây giỠchắc hai vị yên tâm mà ăn được rồi.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Lý đệ! Chúng ta ăn cơm đi.
Hai ngÆ°á»i sau giấc ngủ bảy ngà y, trong bụng đói meo, bây giá» gặp bá»a, ăn lấy ăn để.
Chỉ trong khoảng khắc hai ngÆ°á»i ăn hết cả mâm cÆ¡m.
Thiếu nữ tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Cơm rau tiểu nữ là m ngon là nh đấy chứ?
Lôi Phi đáp:
- Chà ! Bá»n tại hạ nhịn đói mấy ngà y dù da cây ngá»n cỠăn cÅ©ng ngon là nh...
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng chỉ má»™t mình ở đây coi giữ bá»n tại hạ thôi Æ°?
Thiếu nữ đáp:
- Các vị hãy nhẫn nại chá» ná»a ngà y nữa nếu mặt trá»i lặn mà y không đến thì tiểu nữ cÅ©ng để các vị dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lý Hà n Thu nói:
- Bây giá» bá»n tại hạ đã cá» Ä‘á»™ng được rồi thì chuyện Ä‘i hay lÆ°u lại là tá»± mình không cần đến cô nÆ°Æ¡ng là m chủ nữa.
Thiếu nữ dÆ°á»ng nhÆ° biết mình không phải là địch thủ của hai ngÆ°á»i nên mỉm cÆ°á»i không nói gì nữa cô thu dá»n bát Ä‘Ä©a Ä‘em ra.
Lý Hà n Thu Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Lôi huynh! Chúng ta đi ngay bây giỠhay là hãy lưu lại đây?
Lôi Phi đáp:
- Cuá»™c đại há»™i anh hùng quá mất hai ngà y thì dù có việc gì xảy ra bây giò cÅ©ng kết thúc rồi. Mình có ở lại thêm ná»a ngà y cÅ©ng chẳng há» gì.
Lý Hà n Thu nói:
- Lôi huynh nói phải đó.
Chà ng ngừng lại một chút nói tiếp:
- Sau nà y mình còn gặp Ãà m Dược SÆ° hãy cho lão má»™t bà i há»c.
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Lý đệ! Nếu chúng ta ăn phải chất Ä‘á»™c trà mạng thì bây giá» chết đã nhừ thây, Lý đệ cá» nghỉ váºy là hết giáºn ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh nói thế thì ra Ãà m Dược SÆ° có dạ nhân từ vá»›i chúng ta lắm hay sao. Nếu lão dùng thuốc kịch Ä‘á»™c tẩm và o trái cây là mình hết Ä‘á»i chá»› gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Nếu lão hạ thủ thì nhất định tránh được mối háºu hoạn vÄ©nh viá»…n, vì lúc đó chỉ có má»™t mình lão và hai chúng ta, lão có hạ Ä‘á»™c trừ khá» bá»n mình cÅ©ng chẳng ai hay.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Lôi huynh nói rất có lý.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện thì thiếu nữ lại bÆ°ng nÆ°á»›c trà và o.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu đón lấy chén trà đặt xuống bà n chứ không dám uống.
Lý Hà n Thu đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo.
Thiếu nữ há»i:
- Ãiá»u chi!
Lý Hà n Thu nhắc lại câu há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng vâng lệnh ai chiếu cố cho bá»n tại hạ!
Thiếu nữ vẫn một mực đáp:
Y sắp đến rồi. Hai vị gặp mặt sẽ biết cũng chưa muộn.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt nói:
- Tại hạ xin nói rá»: hiện giá» thì bá»n tại hạ vâng lá»i cô nÆ°Æ¡ng nhÆ°ng sau khi mặt trá»i lặng thì bất luáºn y có đến hay không. bá»n tại hạ cÅ©ng nhất định ra Ä‘i.
Lôi Phi đứng lên nói:
- Lý đệ! Chúng ta hãy và o phòng ngồi chá».
Lý Hà n Thu theo lá»i từ từ đứng dáºy Ä‘i và o phòng.
Lôi Phi khẽ nói:
- Lý huynh đệ! Chúng ta mượn cÆ¡ há»™i nà y váºn Ä‘á»™ng chân khà thá» xem mình có bị trúng Ä‘á»™c không đồng thá»i để Ä‘iá»u dưỡng sức lại má»™t lúc.
Lý Hà n Thu gáºt đầu ngồi xếp bằng lại. Hai ngÆ°á»i Ä‘iá»u tức không biết đã bao lâu , thì Ä‘á»™t nhiên nghe tiếng thiếu nữ há»i vá»ng và o:
- Các vị Ä‘iá»u dưỡng xong chÆ°a?
Lý Hà n Thu mở bừng mắt ra há»i lại:
- Chuyện gì váºy?
Thiếu nữ vén rèm lên nói:
- Có ngÆ°á»i tá»›i đó!
Lý Hà n Thu há»i:
- Ai váºy?
Bổng thấy bóng ngÆ°á»i thấp thoáng.
Quyên Nhi vỠphục áo xanh tiến và o đáp:
- Tiện thiếp.
Lý Hà n Thu giương cặp mắt lạnh lùng lên nhìn Quyên Nhi nói:
- Quả nhiên là cô nương.
Quyên Nhi há»i:
- Chắc công tỠkhông ngạc nhiên chút nà o chứ?
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt há»i:
- Cô đến có một mình thôi ư?
Quyên Nhi gáºt đầu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn vị Hà n công tỠkia đâu?
Quyên Nhi cÆ°á»i mát há»i:
- Công tỠmuốn gặp y lắm sao?
Lý Hà n Thu cÆ°á»i khẩy đáp:
- Tại hạ gặp y mấy lần rồi!
Quyên Nhi ngạc nhiên há»i:
- Công tỠgặp y mấy lần rồi ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãt ra là hai lần trở lên.
Lôi Phi thấy hai ngÆ°á»i chỉ nói đến chuyện Hà n công tá» chứ không Ä‘i và o chÃnh Ä‘á» thì không nhịn được nữa, há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng ủy thác cho Ãà m Dược SÆ° tẩm thuốc mê và o trong trái cây khiến cho bá»n tại hạ ngủ li bì trong bảy ngà y trá»i là có dụng ý gì?
Quyên Nhi đáp:
- Ãó là để cứu mạng hai vị. Dù hai vị có giá»i thuáºt hóa trang đến đâu cÅ©ng không biến đổi được tÃnh tình. E rằng gặp chuyện bất bình sẽ không thể nhẫn nại được.
Lôi Phi há»i:
- Nếu chỉ có váºy thì hình nhÆ° chÆ°a đủ lý do.
Quyên Nhi cháºm rãi đáp:
- Giang Nam Song Hiệp phái 12 tay cao thủ ngấm ngầm chỉ huy 24 ngÆ°á»i bị thuốc mê mà võ công cao cÆ°á»ng chia là m 12 tốp má»—i tốp ba ngÆ°á»i. Há» quyết định Ä‘em toà n lá»±c ra hạ sát hai vị giữa cuá»™c anh hùng đại há»™i.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Té ra là thế!
Quyên Nhi nói:
- Trong 12 tốp nà y phần lá»›n Ä‘á»u có sở trÆ°á»ng chuyên môn. Có ngÆ°á»i chuyên dùng ám khÃ. Có ngÆ°á»i Ä‘ao pháp đặc biệt. Có ngÆ°á»i giá»i chưởng lá»±c hay thiện nghệ dùng Ä‘á»™c, 12 tốp nà y không cần phân chia sau trÆ°á»›c, há»… gặp hai vị là nhất tá» Ä‘á»™ng thủ...
Nà ng đua mắt nhìn Lý Hà n Thu và Lôi Phi nói tiếp:
- Tuy võ công hai vị rất má»±c cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng e rằng không tà i nà o đồng thá»i chống cá»± được cả 36 tay cao thủ liên công. Những ngÆ°á»i đó lúc ra tay. lại không báo trÆ°á»›c, không lá»±a chá»n thủ Ä‘oạn, chỉ cần hạ sát được hai vị là xong. Tiện thiếp đã suy nghÄ© lại mà không có cách nà o giúp đỡ được hai vị. TÃnh hết nÆ°á»›c chỉ còn cách Ä‘em hai vị dấu và o má»™t nÆ¡i an toà n.
Lôi Phi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Cô ủy thác Ãà m Dược SÆ° ngấm ngầm bá» thuốc mê và o trái cây để bá»n tại hạ ngủ Ä‘i bảy ngà y tháºt không phải chuyện dá»… dà ng.
Quyên Nhi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- DÄ© nhiên là thế. Ãà m Dược SÆ° cÅ©ng có chá»— muốn dùng tiện thiếp nên má»›i chịu nghe lá»i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vì lẽ gì cô nÆ°Æ¡ng lại táºn tâm cứu giúp bá»n tại hạ nhÆ° váºy?
Quyên Nhi đáp:
- NgÆ°á»i ná» giúp ngÆ°á»i kia là thÆ°á»ng, tưởng chẳng cần phải nói rõ lý do.
Lôi Phi sợ hai ngÆ°á»i xảy chuyện xÃch mÃch, vá»™i há»i sang chuyện khác:
- Cuộc đại hội anh hùng xong xuôi cả rồi chứ?
Quyên Nhi đáp:
- Ãại há»™i qua rồi. Số ngÆ°á»i đến dá»± há»™i tổng cá»™ng là 197 vị. Trừ 28 ngÆ°á»i bị tá» thÆ°Æ¡ng, còn 169 ngÆ°á»i thì phần lá»›n đã vá» phe vá»›i Giang Nam Song Hiệp và má»™t số Ãt phân tán Ä‘i các nÆ¡i.
Lôi Phi nói:
- Nếu váºy thì lá»±c lượng của Giang Nam Song Hiệp quả là hùng háºu.
Quyên Nhi nói:
- Ãúng thế! Bá»n há» tá»± biết giả danh hà o hiệp đã bị bại lá»™ nên không dè dặt gì nữa.
Lôi Phi nói:
- Giang Nam Song Hiệp tuy lắm mÆ°u nhiá»u trÃ, nhÆ°ng bá»n tại hạ không tin là chúng có đủ hùng tà i đại lược đến thế. Tại hạ e rằng sau lÆ°ng há» còn có nhân váºt nà o khác ngấm ngầm thao túng.
Quyên Nhi gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế!
Lôi Phi nói:
- Giang Nam Song Hiệp chỉ có tiếng là ngÆ°á»i đầu não song thá»±c ra còn kẻ khác lãnh đạo.
Lý Hà n Thu xen và o:
- Phải chăng ngÆ°á»i đó là Tá» Vi cung chủ ở núi Mao SÆ¡n.
Quyên Nhi đáp:
- Trước kia tiện thiếp cũng tưởng thế.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Váºy bây giá» thì sao?
Quyên Nhi đáp:
- Bây giá» có chá»— khác trÆ°á»›c. Tiện thiếp phát giác ra ngoà i Tá» vi cung ở Mao SÆ¡n còn có ngÆ°á»i ngấm ngầm chỉ huy đại cục.
Lôi Phi há»i ngay:
- NgÆ°á»i đó là ai?
Quyên Nhi đáp:
- Ãó chÃnh là điá»u mà tiện thiếp Ä‘ang muốn Ä‘iá»u tra cho biết rõ, nhÆ°ng đây là má»™t nhân váºt kỳ bà dị thÆ°á»ng.
Lôi Phi lại há»i:
- Cô nương cũng chưa tra ra được thân thế hỠư?
Quyên Nhi đáp:
- Các hạ dạy quá lá»i. Tiện thiếp chỉ cảm giác nhÆ° váºy mà thôi. Lá»±c lượng thần bà kia ngấm ngầm nắm diá»…n biến đại cuá»™c.
Lý Hà n Thu há»i:
- TỠVi cung chủ đã phát giác ra chuyện nà y chưa?
Quyên Nhi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Cho đến bây giỠhỠvẫn chưa rõ.
Lôi Phi đột nhiên chắp tay thi lễ nói:
- Ãa tạ cô nÆ°Æ¡ng đã có lòng cứu trợ.
Quyên Nhi nghiêng mình đáp:
- Cuá»™c anh hùng đại há»™i tuy đã qua rồi nhÆ°ng còn há»™i qua đăng trên sông Tần Hoà i lại sắp khai diá»…n. Há»™ nà y nói là có mục Ä‘Ãch để cho 12 mỹ nữ kén chồng. Những hoa thuyá»n kết mấy dáºm. Hai vị nên Ä‘i coi.
Lôi Phi nói:
- Giang Nam Song Hiệp đối việc canh phòng bá»n tại hạ đã cởi mở chút nà o chÆ°a hay vẫn còn nghiêm nhặt?
Quyên Nhi đáp:
- Sau cuá»™c nghiên cứu, bá»n há» Ä‘i đến lý luáºn nếu hai vị còn ở Kim Lăng thì nhất định đã tá»›i dá»± cuá»™c anh hùng đại há»™i. NhÆ°ng hai vị không đến, há» cho là hai vị đã rá»i nÆ¡i đây. DÄ© nhiên hai vị cÅ©ng không tham gia và o cuá»™c hoa ná»™i trên sông Tần Hoà i, nên há» giải tán 12 tốp kia rồi.
Lôi Phi nghĩ thầm trong bụng:
- Hiển nhiên Lý đệ còn có chuyện muốn nói vá»›i Quyên Nhi. Nếu mình cÅ©ng đứng đây thì có Ä‘iá»u bất tiện cho há».
Nghỉ váºy y liá»n nói:
- Ngoà i căn nhà nhá» xinh xắn của cô nÆ°Æ¡ng hẳn còn nhiá»u phong cảnh ngoạn mục, không hiểu tại hạ muốn thưởng thức được chăng?
Quyên Nhi thủng thẳng đáp:
- Có thể được. NhÆ°ng các hạ đừng Ä‘i lâu quá mà nên qua vá» trÆ°á»›c khi trá»i tối.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ xin nhá»› lá»i cô nÆ°Æ¡ng dặn bảo!
Rồi y thủng thẳng đi ra!
Quyên Nhi nhìn theo bóng sau lÆ°ng Lôi Phi Ä‘i khuất rồi há»i:
- Công tỠcó biết vì lẽ gì y bỠđi không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ không rõ.
Quyên Nhi nói:
- Ãáng lý công tá» phải biết chứ. Y có ý để chúng ta nói chuyện riêng vá»›i nhau.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Ả nà y tháºt sáng suốt hÆ¡n ta. Không hiểu y muốn ta nói chuyện gì vá»›i ả?
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng, ngoà i miệng cất tiếng há»i:
- Vị Hà n Công tỠđó phải chăng là con Hà n Ãà o?
Quyên Nhi đáp:
- Phải rồi! Trên danh nghÄ©a y là con Hà n Ãà o nhÆ°ng dÆ°á»›i gối PhÆ°Æ¡ng Tú còn trống rá»—ng nên lão rất yêu y chẳng kém gì Hà n Ãà o.
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng há»i:
- Vì thế mà y được ngÆ°á»i ta chiá»u chuá»™ng?
Quyện Nhi chau mà y ngắt lá»i:
- Tuy y sinh trưởng và o nhà đại đạo, song thá»±c ra y là ngÆ°á»i rất tốt. Những ác tÃch của phụ thân cùng bá phụ y chẳng biết mảy may chi hết...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Cái đó tháºt khó tin được.
Quyên Nhi nói tiếp:
- Vì thế nên tiện thiếp kÃnh trá»ng y.
Lý Hà n Thu há»i móc:
- Rồi cô nương cùng y đi chơi có phải cô muốn mượn cơ hội giao du để sau nà y được hưởng chút phụ ấm của Giang Nam Song Hiệp?
Quyên Nhi biến sắc mặt mấy lần, nhÆ°ng nà ng cố nhẫn nại không đê phát tác, cháºm rãi đáp:
- Công tá» muốn nghÄ© thế nà o thì nghÄ©, nhÆ°ng quyết nhiên y chẳng phải là con ngÆ°á»i đốn mạt.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt há»i:
- Cô nương bênh y chằm chặp thì chắc là mối giao tình đã sâu xa lắm?
Quyên Nhi toan giải thÃch thì Lý Hà n Thu lại cÆ°á»›p lá»i:
- Tại hạ có việc cần phải thuyết minh.
Quyên Nhi há»i:
- Việc gì!
Lý Hà n Thu đáp:
- Mối thù giết cha chẳng Ä‘á»™i trá»i chung. Bất cứ thủ Ä‘oạn nà o tại hạ cÅ©ng phải báo thù cho song thân. Y đã sinh trưởng trong nhà má»™t tên đại đạo quyết nhiên chẳng phải ngÆ°á»i tá» tế. Có Ä‘iá»u tại hạ nể mặt cô nÆ°Æ¡ng. Sau nà y lúc ra tay, tại hạ chỉ phế bá» võ công của y mà thôi.
Quyên Nhi lắc đầu nói:
- Không nên bức bách Hà n công tỠthái quá...
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt ngắt lá»i:
- Chắc cô nương lấy là m thương tâm cho y lắm thì phải?
Quyên Nhi đáp:
- Y thiệt không phải ngÆ°á»i tồi bại. Công việc của Giang Nam Song Hiệp đã chẳng hiểu gì, sao công tá» lại ghép y đồng tá»™i vá»›i phụ thân?
Lý Hà n Thu há»i khảy:
- Thế thì tại hạ là ngÆ°á»i tồi bại hay sao?
Quyên Nhi giải thÃch:
- Công tá» không phải là ngÆ°á»i tệ hại, nhÆ°ng có tÃnh thiên lệch cố chấp, lại á»· và o kiếm pháp tinh kỳ ác Ä‘á»™c mà giết lắm nhiá»u ngÆ°á»i...
Lý Hà n Thu xẵng giá»ng:
- Bây giỠcó hại thêm một gã Hà n công tỠcũng không sao.
Quyên Nhi há»i:
- DÆ°á»ng nhÆ° công tỠđã nắm chắc là đã thÆ°Æ¡ng được y?
Lý Hà n Thu hững hỠđáp:
- Ãúng thế! Tại hạ đã lãnh giáo võ công của PhÆ°Æ¡ng Tú rồi. Y bết quá cÅ©ng đến thế mà thôi. Chẳng lẽ bản lãnh của con Hà n Ãà o lại hÆ¡n được PhÆ°Æ¡ng Tú?
Quyên Nhi thủng thẳng đáp:
- Có khi công lá»±c y không bằng PhÆ°Æ¡ng Tú, nhÆ°ng chiêu thuáºt kỳ diệu và há»c thức rá»™ng rãi thì Giang Nam Song Hiệp không há» bì kịp.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt nói:
- Xem chừng Quyên cô nương hiểu Hà n công tỠrất sâu xa?
Không hiểu Quyên Nhi vô tình hay hữu ý cô chẳng lý gì đến lá»i móc máy của Lý Hà n Thu. Nà ng thản nhiên đáp:
- Tiện thiếp sau khi gần gũi y mới hiểu y là một nhân tà i khoáng đạt.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt nói:
- Nếu váºy cô nÆ°Æ¡ng ká» cáºn y cÅ©ng được nhiá»u Ä‘iá»u bổ Ãch lắm!
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 52
Quang cảnh hoa hội trên sông Tần Hoà i
- Có thể nhÆ° váºy. Nếu tiện thiếp không nhá» Hà n công tá» bảo vệ thì chẳng những không cứu được hai vị mà e rằng chÃnh mình cÅ©ng mất mạng nữa.
Lý Hà n Thu buông tiếng cÆ°á»i lạt, muốn nói lại thôi.
Quyên Nhi dừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giỠtiện thiếp có nói gì chắc công tỠcũng không tin phải chỠngà y sau mới chứng minh được.
Nà ng đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu rồi tiếp:
- Lý huynh! Tiểu muá»™i có má»™t lá»i thỉnh cầu là Lý huynh đừng coi Hà n công tá» cÅ©ng nhÆ° phụ thân y.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ nể mặt cô nương không sát hại y, nhưng nếu có cơ hội tại hạ phải lãnh giáo gả mấy chiêu thủ pháp.
Quyên Nhi khẻ buông tiếng thở dà i nói:
- Xem chừng giữa chúng ta có chỗ hiểu lầm rất sâu xa.
Lý Hà n Thu trông trá»i chiá»u há»i:
- Bây giá» không còn sá»›m nữa, đêm nay tại hạ và Lôi huynh có nên dá»i khá»i nÆ¡i đây không?
Quyên Nhi đáp:
- Các vị muốn đi và o lúc nà o cũng được.
Giữa lúc Lý Hà n Thu cùng Quyên Nhi Ä‘ang nói chuyện Lôi Phi từ từ tiến lại, chắp tay cÆ°á»i nói:
- Quyên cô nương! Nguyên trước kia tại hạ đã định xếp đặt cho Lý đệ để có cơ hội gặp cô nương. Bây giỠtưởng không cần nữa.
Lý Hà n Thu cÆ°á»›p lá»i:
- Lôi huynh! Chúng ta đi thôi!
Rồi y cất bước ra ngoà i.
Lôi Phi quay lại nhìn Quyên Nhi khẽ há»i:
- Quyên cô nÆ°Æ¡ng! Bá»n tại hạ có thể tham dá»± và o cuá»™c Hoa há»™i trên sông Tần Hoà i không?
Quyên Nhi đáp:
- Có thể được. NhÆ°ng các vị nên cẩn tháºn má»™t chút và cần phải hóa trang cho tháºt tinh tế.
Lôi Phi lá»›n tiếng gá»i:
- Lý đệ! Hãy chỠtiểu huynh một chút.
Rồi y hạ thấp giá»ng xuống há»i tiếp:
- Cô nÆ°Æ¡ng có biết những nhân váºt tham dá»± đại há»™i nà y là hạng ngÆ°á»i nà o không?
Quyên Nhi lắc đầu đáp:
- Tiện thiếp không hiểu tÆ°á»ng táºn tình hình, nhÆ°ng ngÆ°á»i đứng chủ Hoa há»™i là má»™t nhân váºt ở Tá» Vi Cung thì nhất định không sai rồi.
Lôi Phi lại há»i:
- Ở trong đại hội nếu tại hạ được gặp cô nương có thể liên lạc chăng?
Quyên Nhi đáp:
- Nếu các hạ có phÆ°Æ¡ng pháp thần máºt không để sÆ¡ hở mà tiện thiếp lại cảm giác được thì chúng ta liên lạc má»™t chút cÅ©ng không sao.
Lôi Phi nói:
- Váºy ta cứ thế! Tại hạ xin cáo biệt
Các hạ nên khuyên Lý huynh đừng có sinh cÆ°á»ng trong Hoa há»™i trên sông Tần Hoà i. Gặp trÆ°á»ng hợp cần phải Ä‘á»™ng thủ thì hay hÆ¡n hết là cuá»™c rối loạn rồi hãy ra tay.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ xin hết sức khuyên can y vỠđiểm nà y.
Quyên Nhi khẻ buông tiếng thở dà i nói tiếp:
- Vạn nhất xẩy cuá»™c Ä‘á»™ng thủ cùng ngÆ°á»i thì cần phải giấu kÃn thân thế. Hai vị nhá»› rằng mình là mục tiêu mà Giang Nam Song Hiệp Ä‘ang theo dõi để hạ sát. Chỉ bá»™c lá»™ bản tÆ°á»›ng má»™t chút là há» sẽ Ä‘em toà n lá»±c để đối phó đấy.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Ãa tạ cô nÆ°Æ¡ng có lá»i chỉ giáo.
Y toan quay gót ra Ä‘i bá»—ng lại nghe Quyên Nhi buông tiếng thở dà i, liá»n quay lại há»i:
- Cô nương còn muốn nói gì nữa không?
Quyên Nhi đáp:
- Nhá» các hạ nói cho Lý huynh đệ hay là tiện thiếp không còn ở lại Kim Lăng bao lâu nữa. Bây giá» chia tay, sau nà y tất có ngay tái ngá»™ nhÆ°ng phÆ°Æ¡ng trá»i má» mịt không biết năm tháng nà o má»›i lại trùng phùng. Tiện thiếp Ä‘i rồi trong thà nh Kim Lăng nà y e rằng không còn ai giúp đỡ các vị nữa.
Lôi Phi há»i:
- Cô nương chỠcho hết đại hội rồi sẽ đi được không?
Quyên Nhi đáp:
- Tiện thiếp cÅ©ng muốn coi kết quả vụ nà y, nhÆ°ng khó lòng có diá»…m phúc ở lại được vì cuá»™c Hoa há»™i kéo dà i những ná»a tháng, tiện thiếp e rằng không thể chỠđến ngà y kết thúc.
Lôi Phi há»i:
- Theo dự đoán của cô nương thì cuộc Hoa hội trên sông Tần Hoà i sẽ đưa đến kết quả nà o?
Quyên Nhi đáp:
- MÆ°á»i ngà y đầu chắc không có sá»± gì xảy ra, má»™t là vì Giang Nam Song Hiệp đã bố trà rất nghiêm máºt. Hai là những ngÆ°á»i đến tham dá»± Ä‘á»u muốn có đủ thá»i gian để Ä‘iá»u tra cho hiểu rõ tình hình Hoa há»™i. Hoặc giả có xẩy ra má»™t và i vụ náo loạn nhá» má»n thì cÅ©ng bị những cÆ¡ quan phòng thủ nghiêm máºt thu xếp cho yên.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Lá»i nghị luáºn của cô nÆ°Æ¡ng tháºt đã giúp cho bá»n tại hạ rất nhiá»u. Tại hạ xin từ tạ.
Quyên Nhi nói:
- Trong núi nà y có má»™t Ä‘Æ°á»ng nhá» Ä‘i tắt xuống chân núi. Các vị cứ thẳng nẻo đó mà đi. Hai vị hãy trân trá»ng!
Hai ngÆ°á»i lại ân cần từ biệt lần nữa rồi Lôi Phi trở gót rảo bÆ°á»›c xuống núi.
Lý Hà n Thu đứng bên rừng chỠLôi Phi xem chừng đã nóng ruột. Lôi Phi thủng thẳng tiến gần lại sẽ nói:
- Lý đệ! Tiểu huynh đã nói chuyện vá»›i Quyên cô nÆ°Æ¡ng được khá nhiá»u.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nói những chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Những chuyện đó có liên quan đến Hoa hội trên sông Tần Hoà i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cuộc đại hội đó có gì đáng lưu ý?
Lôi Phi đáp:
- Cô cho tiểu huynh hay là Giang Nam Song Hiệp đã bố trà nghiêm máºt và khuyên chúng ta cần phải tháºn trá»ng.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i lạt há»i:
- Lôi huynh kiến thức rộng rãi có cảm thấy Quyên cô nương đem bán rẻ chúng ta không?
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét của tiểu huynh thì không thể có chuyện đó.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- TrÆ°á»›c cuá»™c anh hùng đại há»™i y thông đồng vá»›i Ãà m Dược SÆ° đánh thuốc mê chúng ta ngủ bảy ngà y liá»n. Khi tỉnh lại thì cuá»™c đại há»™i anh hùng đã qua hai bữa, chẳng lẻ cÅ©ng là hà nh Ä‘á»™ng cứu trợ chúng ta tháºt chăng?
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tiểu huynh đã xét ká»· thì y quả có tâm cứu chúng ta tháºt.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Ãược rồi! Chúng ta hãy đến coi trÆ°á»ng Hoa há»™i xem sao rồi má»›i tÃnh.
Lôi Phi nói:
- Ãể tiểu huynh Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng cho.
Rồi y rảo bước đi trước.
NhỠđược Quyên Nhi chỉ rõ Ä‘Æ°á»ng lối, nên Lôi Phi Ä‘i mau lẹ tá»±a hồ nhÆ° ngÆ°á»i đã quen thuá»™c chốn nà y.
Hai ngÆ°á»i xuyên qua khu rừng ráºm tá»›i Kim Lăng.
Ãến ngoà i thà nh Lôi Phi dừng bÆ°á»›c lại nói:
- Lý đệ! Chúng ta phải cải trang mới được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
-Vì Giang Nam Song Hiệp tưởng chúng ta đã dá»i khá»i Kim Lăng rồi váºy không thể để cho há» biết là mình quay trở lại.
Lý Hà n Thu nói:
- Hay lắm! Tiểu đệ chỉ biết nghe lá»i Lôi huynh.
Lôi Phi thấy Lý Hà n Thu có vẻ không vui y cũng không nói gì nữa, móc lấy tấm mặt nạ đưa cho chà ng rồi bảo:
- Lý đệ! Ngoà i việc dùng mặt nạ chúng ta còn phải đổ thuốc hóa trang cẩn tháºn đừng để sÆ¡ hở chút nà o má»›i được.
Lý Hà n Thu gáºt đầu Ä‘eo mặt nạ và o.
Hai ngÆ°á»i cải trang xong thì và o thà nh Kim Lăng tìm má»™t nhà khách sạn nghỉ ngÆ¡i.
Hai ngÆ°á»i ăn cÆ¡m xong liá»n lẹ bÆ°á»›c ra bá» sông Tần Hoà i.
Hiện giá» Lôi Phi đã hóa trang thà nh má»™t ngÆ°á»i đứng tuổi râu ráºm tóc dà i, Lý Hà n Thu giả là m hán tá» và o trạc tám tuần, để ria mép, mình váºn vá» phục ngoà i khoác áo choà ng theo kiểu vá» sÆ°.
Hai ngÆ°á»i hết sức là m cho nét mặt tầm thÆ°á»ng để kẻ khác khá»i chú ý đến.
Khi còn cách sông Tần Hoà i chừng và i ba dáºm đã thấy ngÆ°á»i đứng đông nghẹt rất là náo nhiệt.
Nguyên những ngÆ°á»i muốn và o há»™i trÆ°á»ng phải Ä‘Æ°a thiệp má»i bằng không thì phải có bản lãnh chân thá»±c trổ ra và i môn võ công má»i ngÆ°á»i chứng kiến má»›i được và o trÆ°á»ng. Má»™t số ngÆ°á»i phải đứng ngoà i coi không được tá»›i gần khu há»™i trÆ°á»ng.
Lôi Phi há»i rõ ná»™i tình vượt qua đám đông, Ä‘i đến trÆ°á»›c má»™t khúc dây chắn ngang Ä‘Æ°á»ng.
PhÃa trong khúc dây nà y mÆ°á»i bá»™ láºp má»™t Ä‘iếm, năm bá»™ dá»±ng má»™t trạm. Cách phòng thủ cá»±c kỳ nghiêm máºt.
Những ngÆ°á»i chen chúc ngoà i sợ dây chắn Ä‘á»u biết bá»n canh gác nÆ¡i đây ra tay quá nặng nên không dám sân lại gần.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a má»™t nhà lợp báng tre chắp tay há»i:
- Bá»n tại hạ qua chÆ¡i Kim Lăng, nghe tin Giang Nam Song Hiệp mở Tần Hoà i Hoa Há»™i, muốn và o coi được chăng?
Bốn đại hán giữ cá»a nai nịt gá»n gà ng lÆ°ng giắt Ä‘Æ¡n Ä‘ao. Chỉ có má»™t ông già chừng 50 tuổi là m lãnh Ä‘á»™i là mặc áo xanh.
Lão áo xanh chuyển động cặp mắt nhìn ngắm Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu một lượt rồi đáp:
- Hai vị có thiệp má»i không?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ Ä‘i Ä‘Æ°á»ng qua đây là m gì có thiệp?
Lão áo xanh trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Nghe khẩu khà ông bạn đủ biết là võ lâm đồng đạo. Ãáng lý tiểu đệ phải kÃnh cẩn rÆ°á»›c và o. NhÆ°ng vì có Ä‘iá»u lệ qui định nên không thể thiên vị được.
Lôi Phi há»i lại:
- Ãiá»u lệ thế nà o? Nháºp hÆ°Æ¡ng tùy tục, dÄ© nhiên bá»n tại hạ phải tuân theo.
Lão áo xanh đáp:
- Cần ông bạn chứng minh và i thủ pháp thì bá»n tại hạ má»›i dám má»i và o.
Lôi Phi lại há»i:
- TrÆ°á»›c mặt đông ngÆ°á»i tiểu đệ thiệt tình không biết lá»™ thân thế bằng cách nà o?
Lão áo xanh rút thanh đơn đao sau lưng đại hán võ phục mé tả đưa ra nói:
- Ông bạn hãy thỠthanh yêu đao nà y xem thế nà o?
Lôi Phi đón lấy yêu đao cầm trong tay nắn một lúc rồi đáp:
- Thanh Ä‘ao nà y tốt lắm đúc bằng thép nguyên chất, Ä‘iá»u đáng tiếc lá hÆ¡i dòn má»™t chút.
Miệng y nói váºy hai tay ngấm ngầm váºn ná»™i lá»±c bẻ thanh cÆ°Æ¡ng Ä‘ao đánh Ẫrắcá»® má»™t tiếng gãy là m hai Ä‘oạn.
Lão áo xanh cÆ°á»i ha hả há»i:
- Ná»™i lá»±c ông bạn rất thâm hấu nhÆ°ng có thể cho tại hạ biết được danh tÃnh chăng?
Lôi Phi đáp ngay:
- Tại hạ là Ãiá»n Xá.
Lão áo xanh nói:
- Má»i Ãiá»n huynh và o Ä‘i.
Lôi Phi lạng ngÆ°á»i tiến và o.
Lão áo xanh lại nhìn Lý Hà n Thu má»™t lúc rồi há»i:
- Các hạ tÃnh sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- DÄ© nhiên tại hạ cÅ©ng xin theo luáºt lệ.
Lão áo xanh há»i:
- Váºy thì hay lắm! Các hạ muốn trổ món gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Xin theo lá»i lão huynh, muốn gì cÅ©ng được.
Lão áo xanh nhấp nháy cặp mắt nói:
- Khẩu khà các hạ lớn đó!
Lão lùi lại đưa chân phải hất một hòn đá bay lại nói:
- Các hạ trổ tà i trên hòn đá xanh nà y.
Lý Hà n Thu đến lấy viên đá cầm trong tay thấy nó chỉ lá»›n bằng quả trứng ngá»—ng mà cứng rắn vô cùng. Chà ng ngấm ngầm váºn ná»™i lá»±c nắm chặt năm ngón tay lại.
Sau má»™t lát chà ng mở tay ra coi thì hòn đá vẩn y nguyên nhÆ° củ. Chà ng liá»n giÆ¡ tay trái lên Ä‘áºp đánh "chát" má»™t tiếng. Khối đá võ vụn tan ra từng mảnh rá»›t xuống đất.
Lão áo xanh gáºt đầu há»i:
- Hay lắm! Cách xưng hô của huynh đà i thế nà o?
Lý Hà n Thu buột miệng đáp:
- Tiểu đệ là Trần Khởi.
Lão áo xanh nói:
- Má»i Trần huynh và o Ä‘i!
Lý Hà n Thu rảo bước đi ngay theo kịp Lôi Phi.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i không đầy năm trượng đã đến bá» sông, ngẩn đầu lên nhìn thấy đèn lá»a đủ mà u sắc treo cao. Hà ng trăm con thuyá»n hoa liên tiếp nhau. Ãèn lá»a huy hoà ng, ngÆ°á»i Ä‘i lại nhÆ° mắc cá»i.
Má»™t cây cầu rá»±c rỡ thông và o các hoa thuyá»n trên sông.
Lôi Phi khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Hãy gia tâm đỠphòng!
Rồi thủng thẳng bước lên cầu.
Cây cầu nà y dà i chừng năm trượng, hai bên có lan can để căng nhiá»…u đủ mà u sắc. Giữa cầu trải tấm thảm hông để cho ngÆ°á»i Ä‘i lên.
Ãi đến cây cầu thì đến má»™t toa thuyá»n hoa lá»›n. Khoang thuyá»n dẹp bá» hết rồi, lát ván bằng phẳng. Trên thuyá»n đặt má»™t án gá»— hình dà i. Ãn gá»— cÅ©ng phủ lụa trắng. Trên án bà i đủ danh tá»u hoa tÆ°Æ¡i và những đồ Ä‘iểm tâm rất tinh khiết.
Hai ả nữ tỳ quần hồng áo trắng, tóc dà i thà nh đôi biếm đứng chực hai bên.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu vừa bÆ°á»›c và o thuyá»n, hai ả nữ tỳ liá»n nghiêng mình thi lá»… há»i:
- Hai vị đại gia dùng rượu chăng?
Lôi Phi lắc đầu tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Bây giá» hai ngÆ°á»i đã có thể coi rõ phần lá»›n bá» mặt cuá»™c Tần Hoà i Hoa Há»™i. Trên thuyá»n lá»›n bà y rượu có đặt cầu thông ra bốn mặt Ä‘á»u là thuyá»n hoa.
Há»™i trÆ°á»ng do mấy trăm con thuyá»n vừa lá»›n vừa ná» kết thà nh bè mảng gần từ hai đến ba chục thuyá»n ráp liá»n và o nhau để là m hoa trÆ°á»ng. Khu giữa hoa trÆ°á»ng lát ván trải thẳm Ä‘á» có bà y rất nhiá»u bồn hoa và hÆ¡n chục nữ tỳ ăn mặc diêm dúa. Chúng Ä‘i lui Ä‘i tá»›i để bÆ°ng rượu trà má»i khách.
Giữa những bồn hoa có kê nhiá»u bà n gá»— ghế nà y. Từng tốp năm ba ngÆ°á»i tri ká»· ngồi chuyện gẫu vá»›i nhau.
Trong há»™i trÆ°á»ng có mỹ nữ, rượu ngon hoa tÆ°Æ¡i, du thuyá»n, ai thÃch thứ nà o thì tiến vá» phÃa đó.
Lôi Phi tay chắp để sau lÆ°ng Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa. Coi bá» ngoà i tưởng chừng y Ä‘ang ngoạn thưởng những thuyá»n hoa rá»±c rỡ mà thá»±c ra y ngấm ngầm chú ý vá» cách bố trà tình thế những thuyá»n gá»— liên tiếp để là m há»™i trÆ°á»ng.
Toà n trÆ°á»ng vừa lá»›n vừa nhá» có đến chÃn khu hoa thuyá»n. Há»™i trÆ°á»ng Trung Æ°Æ¡ng đặc biệt rá»™ng lá»›n và mặt nà o cÅ©ng có cầu thông vá»›i các hoa trÆ°á»ng khác.
Bổng thấy má»™t ả nữ tỳ xinh đẹp tay bÆ°ng khay gá»— tiến lại trÆ°á»›c mặt há»i:
- Ãại gia dùng trà hay dùng rượu?
Lý Hà n Thu đáp gá»n má»™t tiếng:
- Trà .
Ả nữ tỳ tay trái bưng khay, tay phải cầm một chung trà đua lên nói:
- Xin tha lỗi cho tiểu tỳ dâng trà một tay.
Lý Hà n Thu đón lấy chén trà nói:
- Tháºt phiá»n cô quá!
Ả nữ tỳ đảo mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Các hạ cũng dùng trà chăng?
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ uống rượu.
Nữ tỳ lại cầm chén rượu đưa lên.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu tay cầm chung rượu, chung trà , nhưng không uống ngấm ngầm đổ xuống sông Tần Hoà i.
Lý Hà n Thu nói:
- Coi chừng trên thuyá»n hoa chẳng có mấy ngÆ°á»i.
Lôi Phi đáp:
- Hiện giỠhãy còn sớm, khách mới đến lác đác...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
-Trong chÃn hoa trÆ°á»ng nà y có đến mấy trăm con thuyá»n ghép lại. Vì há»™i trÆ°á»ng rá»™ng quá, hiện giá» tuy còn thÆ°a thá»›t mà Ãt ra cÅ©ng đến hÆ¡n trăm ngÆ°á»i khách rồi.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Bây giá» chúng ta hãy tìm cách coi cho biết rõ tình thế chÃn hoa trÆ°á»ng nà y.
Lôi Phi gáºt đầu rồi cất bÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c. Hai ngÆ°á»i Ä‘i qua cầu và o má»™t hoa trÆ°á»ng khác.
Má»—i hoa trÆ°á»ng Ä‘á»u có mà u sắc đặc biệt cách trang sức hoa trÆ°á»ng nà o cÅ©ng cá»±c kỳ xa xÃ. Ngoà i ra những phụ nữ phục sắc không giông nhau bÆ°ng trà rượu Ä‘i lại tiếp khách.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu hóa trang là m ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không ai để ý nên hà nh Ä‘á»™ng rất thong thả.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i hết được sáu hoa trÆ°á»ng thì cảm thấy số du khách thêm lên rất nhiá»u. Những ngÆ°á»i đến thăm hoa rất phức tạp dÆ°á»ng nhÆ° có cả nhân váºt Tam SÆ¡n NgÅ© Nhạc.
Lôi Phi để ý quan sát thấy rất nhiá»u ngÆ°á»i quen, vì y đã hóa trang thay đổi sắc mặt nên không ai nháºn ra.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
Lôi Phi lại gáºt đầu Ä‘i trÆ°á»›c.
Hoa trÆ°á»ng chÃnh giữa đặc biệt rá»™ng lá»›n, bốn mặt Ä‘á»u để bồn hoa là m giáºu. Vá» phÃa đông có dá»±ng khán Ä‘Ã i kê hà ng mấy trăm ghế gá»—, hà ng lối rất là tá» chỉnh.
Lôi Phi nói:
- Chắc đây là nơi tuyển phu của 12 mỹ nữ.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i lại:
- Không hiểu đến mấy giỠmới bắt đầu cao trà o tuyển phu?
Trong hoa trÆ°á»ng nà y đã có đến hÆ¡n ba chục ngÆ°á»i, số đông là những nhân váºt giang hồ nai nịt gá»ng gà ng ngoà i khoác áo choà ng.
Ãá»™t nhiên Lý Hà n Thu khẻ bấm Lôi Phi nói:
- Lôi huynh hãy coi công nhân khán đà i!
Lôi Phi ngảnh đầu nhìn ra thì thấy má»™t công nhân mặt Ä‘en bóng loáng đứng dÆ°á»›i ngá»n hoa đăng. Ãnh đèn soi và o trái tai y rõ vết ám ký chÃnh tay y đã vạch và o.
Lý Hà n Thu thấy Lôi Phi là má»™t ngÆ°á»i già u kinh nghiệm cháng rất tâm phục và giáºt mình tá»± nhủ:
- Quả nhiên những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u bị Giang Nam Song Hiệp thu dụng rồi.
Chà ng lại Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh trong vòng má»™t trượng không thấy ngÆ°á»i nà o có ám ký nữa khẽ nói:
- Những ngÆ°á»i nà y đã thay đổi diện mạo và cả mà u da, e rằng há» có gặp thân hữu cÅ©ng không ai nháºn ra được.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh sợ há» mất cả ký ức cùng thần trÃ. Ãó má»›i là điá»u trá»ng yếu.
Lý Hà n Thu toan trả lá»i thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân cấp bách vá»ng lại. Chà ng quay đầu nhìn ra thấy ả nữ tỳ toà n thân mặc quần áo mà u hông tay bÆ°ng chén trà đon đã tá»›i nói:
Má»i hai vị dùng trà .
Lý Hà n Thu thò tay ra nhắc lấy chén nói:
- Ãa tạ cô nÆ°Æ¡ng.
Hồng y nữ tỳ nghiêng mình đáp:
- Tiểu tỳ không dám.
Lôi Phi nhìn lên Ä‘Ã i há»i:
- Không hiểu cuộc mỹ nữ tuyển phu bao giỠmới bắt đầu?
Hồng y nữ tỳ Ä‘Æ°a mắt ngó hai ngÆ°á»i rồi cÆ°á»i đáp:
- Tối mai.
Lôi Phi nói:
- Thế ra đêm nay vô vá»ng rồi.
Hồng y nữ lại cÆ°á»i nói:
- 12 vị cô nÆ°Æ¡ng cô nà o cÅ©ng đẹp nhÆ° thiên tiên. Nếu hai vị thÃch mỹ nữ xin má»i tối mai đến sá»›m.
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Ãa tạ cô nÆ°Æ¡ng có lòng chỉ Ä‘iểm.
Y đảo mắt ngắm ả nữ tỳ từ đầu xuống tá»›i gót chân rồi há»i:
- 12 vị mỹ nữ đó so với cô nương thế nà o?
Hồng y nữ mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tiểu tỳ xấu xa quê kệch khi nà o dám so bì với 12 vị mỹ nữ?
Lôi Phi nói:
- HỠlà những tuyệt mỹ nhân hay sao?
Hồng y nữ tỳ đáp:
- Các cô đó đẹp thiệt. Tối mai đại gia đến coi mới biết là tiểu tỳ không nói ngoa.
Lôi Phi Ä‘Æ°a tay lên vuốt râu há»i:
- Lão phu lớn tuổi thế nà y chẳng biết có được tham dự không?
Hồng y nữ tỳ đáp:
- Bất luáºn là ai cÅ©ng được tham dá»± hết, không cần tuổi tác bao nhiêu mà chỉ trông và o võ công.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Biện pháp nà y tháºt là công bằng.
Hồng Y nữ tỳ thấy Lôi Phi há»i chuyện dẳng dai, dÆ°á»ng nhÆ° không có gì đáng nghi ngá» thì cÅ©ng không nói nhiá»u nữa trở gót Ä‘i luôn.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i đặt chung trà xuống nói:
- Chúng ta đi thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Rá»i khá»i nÆ¡i đây hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta vá» khách sạn ngủ má»™t đêm cho thÃch mắt rồi tá»›i tối mai hãy đến tranh Ä‘oạt mỹ nhân.
Câu nà y y nói rất lá»›n dÆ°á»ng nhÆ° cố ý để cho những ngÆ°á»i gần đó cÅ©ng nghe tiếng.
Lúc nà y những ngÆ°á»i đến tụ táºp đã đông lắm. HỠđủng đỉnh Ä‘i vòng quanh hoa trÆ°á»ng.
Lôi Phi đảo mắt nhìn thấy đến hÆ¡n chục ngÆ°á»i đứng vây quanh mình thì trong lòng rất lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Không hiểu bá»n nà y có chuyện mÆ°u đồ gì?
Bá»—ng thấy má»™t đại hán và o trạc tứ tuần chấp tay há»i:
- Quà tÃnh ông bạn là gì?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ là Ãiá»n Xá.
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Còn cách xưng hô huynh đà i thế nà o?
Ãại hán đáp:
- Tại hạ là Ngô Hằng.
Lôi Phi chắp tay nói:
- Té ra là Ngô huynh!
Ngô Hằng nói:
- Tại hạ không dám. Ãiá»n huynh láºp trại ở đâu?
Lôi Phi đáp lại bằng giá»ng Tứ Xuyên:
- Tiểu đệ ở Xuyên Trung tá»›i đây. Suốt Ä‘á»i bôn tẩu giang hồ hà nh tung vô định.
Lý Hà n Thu thấy bá»n ngÆ°á»i vây quanh chà ng Ä‘á»u đứng giữ phÆ°Æ¡ng vị tá»±a hồ chắn mất lối Ä‘i của hai ngÆ°á»i thì giáºt mình kinh hãi, bụng bảo dạ:
- Phải chăng bá»n nà y là thủ hạ của Giang Nam Song Hiệp giả dạng là m những nhân váºt đến dá»± há»™i chuyên Ä‘i tìm những nhân váºt không rá» lai lịch để rắc rối. Dù có xảy chuyện xung Ä‘á»™t thì cÅ©ng là những vụ xÃch mÃch của tân khách vá»›i nhau không thà nh to chuyện được. PhÆ°Æ¡ng pháp nà y tháºt là tuyệt diệu!
Bổng nghe Ngô hằng cÆ°á»i khanh khách há»i:
- Còn vị kia đối vá»›i Ãiá»n huynh là thế nà o?
Lý Hà n Thu hững hỠđáp:
- Tiểu đệ là Trần Khởi
Ngô Hằng há»i:
- Trần huynh cũng ở Xuyên Trung tới đây ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không phải! Tiểu đệ ở Trung Nguyên.
Lôi Phi nói theo:
- Bá»n tiểu đệ má»›i quen nhau.
Ngô Hằng nói:
- Té ra là thế!
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Ngô huynh căn vặn bá»n tại hạ nhÆ° váºy dÆ°á»ng nhÆ° là nhân váºt bảo vệ hoa trÆ°á»ng?
Câu nà y y nói rất lá»›n quả nhiên thấy phản ứng. Rất đông ngÆ°á»i chạy lại.
Ngô Hằng vội đáp ngay:
- Ãiá»n huynh đừng hiểu lầm. Tiểu đệ không liên quan gì đến Hoa há»™i nà y cả.
Lôi Phi nói:
- NhÆ° váºy Ngô huynh có Ä‘iá»u không phải. Giả tá»· Ngô huynh là nhân váºt trong ban tổ chức mà cáºt vấn thì còn có lý. Ngô huynh đã không phải ngÆ°á»i trong Hoa há»™i mà ngá»n há»i ngà nh tra cho biết rõ lai lịch là có ý gì?
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 53
NgÆ°á»i áo Ä‘en ẩn hiện bất thÆ°á»ng
Ngô Hằng cÆ°á»i ha hả đáp:
- Ãiá»n huynh tháºt quá Ä‘a nghi. Bất quá tiểu đệ muốn kết bạn vá»›i Ãiá»n huynh mà thôi.
Lôi Phi nói:
- Nếu váºy thì ra tiểu đệ đã trách lầm Ngô huynh mất rồi.
Ngô Hằng nói:
- Chuyện gì đã qua ta nên bá» Ä‘i. Nếu Ãiá»n huynh không có ý kết bạn vá»›i tiểu đệ, tiểu đệ không miá»…n cưỡng.
Rồi y trở gót đi ngay.
Sáu bảy tên đại hán chia giữ bốn mặt cũng cất bước đi theo Ngô Hằng.
Ãá»™t nhiên có âm thanh gay gắt lá»›n tiếng quát:
- Ãứng lại!
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thì là má»™t tên hán tá» trung niên, toà n thân váºn đồ Ä‘en, đầu bịt khăn Ä‘en, cả đôi già y cÅ©ng bằng vải Ä‘en, đủng đỉnh từ giữa đám đông Ä‘i ra.
Nếu không để ý thì chẳng thấy gì, song lÆ°u tâm má»™t chút liá»n nháºn thấy cách phục sức của ngÆ°á»i nà y rất kỳ dị.
Ngô Hằng Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en há»i lại:
- Các hạ là ai?
Lúc nà y những ngÆ°á»i đến coi vụ nhiệt náo má»—i lúc má»™t đông. Bá»n Ngô Hằng trÆ°á»›c đứng thà nh thế bao vây Lôi Phi thì bây giá» chÃnh y lại bị bá»n ngÆ°á»i thóc mách bu quanh.
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn ra thấy bá»n ngÆ°á»i đến tụ táºp trong hoa trÆ°á»ng để coi náo nhiệt lên tá»›i năm, sáu chục thì nghÄ© thầm trong bụng:
- Nếu xảy ra chuyện tranh chấp là m kinh động đến Giang Nam Song Hiệp.
Bá»—ng nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en lạnh lùng nói:
- Tại hạ muốn há»i các hạ.
Ngô Hằng há»i lại:
- Tôn giả há»i Ä‘iá»u chi?
NgÆ°á»i áo Ä‘en há»i:
- Các hạ có ngÆ°á»i mÆ°á»›n đến đây hay chỉ là má»™t du khách?
Ngô Hằng ngó bá»™ mặt ngÆ°á»i áo Ä‘en lạnh lùng nhÆ° băng giá chẳng khác gì cÆ¡n gió lạnh thổi từ địa ngục lên. Gã ngó thêm má»™t lúc cà ng thấy khiếp sợ phải quay nhìn ra chá»— khác vì tÆ°á»›ng mạo ngÆ°á»i áo Ä‘en có dáng má»™t nhân váºt đã luyện những võ côn kỳ bÃ, ác Ä‘á»™c của tà phái.
NgÆ°á»i áo Ä‘en không thấy Ngô Hằng trả lá»i, không nhịn được nữa lại há»i tiếp:
- Tại hạ đã há»i ai chỉ há»i đến hai lần. Bây giá» xin nhắc lại. Các hạ có ngÆ°á»i mÆ°á»›n đến đây hay chỉ là du khách?
Ngô Hằng tuy trong lòng có ý khiếp sợ ngÆ°á»i áo Ä‘en, nhÆ°ng gã ngó lui ngó tá»›i thấy hắn chỉ có má»™t mình, không có đồng bạn trợ quyá»n nên cÅ©ng mạnh dạn lên má»™t chút, cất tiếng há»i lại:
- Nghe khẩu khà các hạ có vẻ hách lắm. Chắc các hạ cÅ©ng là má»™t nhân váºt có danh vá»ng?
NgÆ°á»i áo Ä‘en ngắt lá»i:
- Tại hạ đã há»i hai lần mà các hạ vẫn nói Ä‘i đâu cứ chÆ°a trả lá»i.
Ngô Hằng nói:
- Tại hạ nghe rõ rồi, nhÆ°ng các hạ vẫn có vẽ lấn át ngÆ°á»i...
NgÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c vÆ°Æ¡n tay ra chụp.
Ngô Hằng né mình tránh khá»i.
Ãá»™ng tác của ngÆ°á»i áo Ä‘en mau lẹ dị thÆ°á»ng. Hắn không chá» Ngô Hằng trả Ä‘Å©a đã phóng cả song chưởng đánh ra trong thế liên hoà n.
Ngô Hằng để ý nhìn thấy mÆ°á»i đầu ngón tay đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u để móng tháºt dà i khác ngÆ°á»i thÆ°á»ng xa, mà mà u sắc xanh ngắt thì không khá»i kinh hãi. Vì trong lòng hoang mang chân tay đỠđẫn má»™t chút né tránh không kịp, Gã thấy lÆ°ng bà n tay trái Ä‘au nhói vì bị móng tay ngÆ°á»i áo Ä‘en khẻ vạch và o. Gã liá»n rÃt má»™t hÆ¡i dà i rồi nhảy lui vá» phÃa sau bốn thÆ°á»›c.
NgÆ°á»i áo Ä‘en không Ä‘uổi nữa, đứng nguyên má»™t chá»— dằn giá»ng há»i:
- Tại hạ há»i các hạ là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o?
Ngô Hằng ngó lại vết thÆ°Æ¡ng ở tay trái thấy sÆ°ng vù lên thì trong lòng vừa kinh hãi vừa tức giáºn. Gã thò tay phải và o bá»c lấy ra má»™t lưỡi thủy thủ.
NgÆ°á»i áo Ä‘en lạnh lùng nói:
- Các hạ không còn cÆ¡ há»™i Ä‘á»™ng thủ nữa đâu. Chỉ trong thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m là chất Ä‘á»™c phát tác, ngoà i cách chặt đứt tay Ä‘i không còn biện pháp nà o khác.
Ngô Hằng nói:
- Giữa tại hạ và các hạ vốn không có thù oán...
NgÆ°á»i áo Ä‘en ngắt lá»i:
- Tại hạ đã cảnh cáo mấy lần mà các hạ không tin nên không còn cách nà o khác nữa.
Ngô Hằng nói:
- Trước khi chất độc phát tác tại hạ còn có thể đã thương các hạ được.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạt hai tiếng rồi há»i:
- Các hạ muốn đánh bạc vá»›i váºn khà chăng?
Ngô Hằng đáp:
- Giết ngÆ°á»i thì phải thÆ°á»ng mạng, nợ bạc thì phải trả tiá»n. Các hạ đã thi hà nh Ä‘á»™c thủ vá»›i tại hạ thì tại hạ bất tất phải nói chuyện nhân nghÄ©a vá»›i các hạ nữa.
NgÆ°á»i áo Ä‘en thách thức:
- Các hạ có tà i gì cứ trổ hết ra đi!
Ngô Hằng vung lưỡi đao trủy thủ trong tay lên. Trong đám đông đột nhiên có năm đại hán chạy lại.
Lý Hà n Thu khẽ há»i Lôi Phi:
- Chúng ta có nên giúp y một tay không?
Lôi Phi đáp:
- Không nên hấp tấp. Chúng ta hãy lẳng lặng chỠxem diễn biến rồi sẽ liệu.
Lúc nà y trong hoa trÆ°á»ng rất náo nhiệt, số ngÆ°á»i bu lại má»—i lúc má»™t đông. Có đến dÆ° trăm... Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu bị chìm đắm và o trong đám đông. Những ngÆ°á»i đến sau không hiểu má»›i đầu câu chuyện do hai ngÆ°á»i mà ra.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lại há»i:
- Các vị muốn động binh chăng?
Ngô Hằng đáp:
- Ãúng thế! Lấy khà giá»›i ra Ä‘i!
Một hồi loảng xoảng vang lên! Năm đại hán vây lại đã rút binh khà ra. Năm thanh quỉ đầu đao dưới ánh đèn sáng lấp loáng ánh hà n quang.
Bổng nghe trong đám đông có ngÆ°á»i cÆ°á»i lạt lên tiếng:
- Sáu ngÆ°á»i đánh má»™t tháºt là bất công!
Ngô Hằng đảo mắt nhìn quanh. NgÆ°á»i vừa nói đó và o trạc tứ tuần, thân thể cao lá»›n, mình váºn võ phục, ngoà i khoác áo choảng. Chuôi kiếm thò ra ngoà i áo sợi dây Ä‘eo mà u và ng lay Ä‘á»™ng.
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, gã không dám ra tay.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạt há»i:
- Sao các vị không động thủ đi?
Ngô Hằng liá»n thay đổi thái Ä‘á»™ há»i lại:
- Tại hạ muốn hiểu rõ tÃnh danh của các hạ trÆ°á»›c.
NgÆ°á»i áo Ä‘en hững hỠđáp:
- Tại hạ đã không muốn vá»›i cao kết giao vá»›i các hạ thì hà tất phải thông tên báo há».
Thái Ä‘á»™ lạnh lùng, lá»i nói sắc bén tá»±a hồ có ý trêu chá»c cho Ngô Hằng phải ra tay.
Ngô Hằng không sao nhịn được liá»n nói:
- Xem chừng bữa nay tại hạ mà không chết thì các hạ hết sống.
Gã dứt lá»i Ä‘á»™t nhiên huy Ä‘á»™ng lưỡi Ä‘ao trủy thủ đâm tá»›i.
Ngô Hằng vừa ra tay, năm đại hán kia cũng nhất tỠhuy động quỉ đầu đao chém tới.
Chỉ trong chá»›p mắt, ánh Ä‘ao lấp loáng bao vây ngÆ°á»i áo Ä‘en và o giữa.
NgÆ°á»i áo Ä‘en chuyển Ä‘á»™ng thân hình nhÆ° con bÆ°á»›m xuyên hoa lấp loáng giữa là n Ä‘ao quang.
Năm thanh quỉ đầu Ä‘ao và má»™t lưỡi trủy thủ bố trà thà nh má»™t tấm lÆ°á»›i rất nghiêm máºt song thủy chung vẫn không đã thÆ°Æ¡ng được ngÆ°á»i áo Ä‘en.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Võ công ngÆ°á»i áo Ä‘en không phải tầm thÆ°á»ng. E rằng sáu ngÆ°á»i chẳng có cách gì đã thÆ°Æ¡ng được hắn.
Chà ng chÆ°a dứt lá»i bá»—ng có tiếng rên Æ° á» vá»ng lại.
Má»™t bóng ngÆ°á»i lấp loáng. Má»™t tên đại hán dùng quỉ đầu Ä‘ao bổng vá»t ra ngoà i. Thanh quỉ Ä‘ao của gã không biết đã lá»t và o tay ngÆ°á»i áo Ä‘en lúc nà o?
NgÆ°á»i áo Ä‘en tay đã cầm Ä‘ao, khà thế lại cà ng hung mãnh.
Sau má»™t hồi choang choảng vang lên, ánh Ä‘ao quang bao vây hắn Ä‘á»u bị hất văng ra.
Giữa lúc ấy, đột nhiên có tiếng hét lớn:
- Dừng tay!
Trong đám đông một hán tỠtrung niên áo xanh từ từ bước ra. Y chắp tay nói:
- Tiểu đệ là Lý Lãng. Tổng quản hoa trÆ°á»ng nà y...
NgÆ°á»i áo Ä‘en dừng tay lại nói:
- Các hạ tới vừa đúng lúc.
Lý Lãng nói:
- Tại hạ có việc ở ngoà i vừa nghe tin phải láºt Ä‘áºt vá» ngay. Tháºt có Ä‘iá»u không phải vá»›i các vị.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Lý huynh chỉ vá» sá»›m má»™t khắc là tiểu đệ không bị ngÆ°á»i vây đánh.
Lý Lãng đưa mắt nhìn Ngô Hằng nói:
- Các vị lấy nhiá»u lấn Ãt phải chăng có ý đại náo Hoa há»™i?
Ngô Hằng đáp:
- Bá»n tại hạ bất quá có Ä‘iá»u xÃch mÃch trong nhất thá»i thà nh ra phạm tá»™i. Váºy bây giá» xin có lá»i từ tạ.
Ãoạn hắn chắp tay xá dà i há»i:
- Tổng quản má»›i trông thấy bá»n tại hạ vây đánh má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng đã rõ nguyên nhân chÆ°a?
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạt há»i:
- Các hạ muốn rung động Lý tổng quản thì đã là m gì được ai?
Lý Lãng cÆ°á»i mát nói:
- Tiểu đệ giữ chức tổng quản hoa trÆ°á»ng nà y không những phải Ä‘em toà n lá»±c ra bảo vệ hoa trÆ°á»ng để tránh sá»± phá hoại của ngÆ°á»i khác mà còn có bổn pháºn bảo vệ cho những ngÆ°á»i đến tham dá»± Hoa há»™i được an toà n, cÅ©ng Ä‘iá»u giải các xÃch mÃch. Vì thế bất luáºn việc gì cÅ©ng cần hiểu rõ.
NgÆ°á»i áo Ä‘en chỉ buông tiếng cÆ°á»i khẩy chứ không nói nữa.
Ngô Hằng lại nói tiếp:
- Huynh đà i đây đã ngấm ngầm dùng chất kịch độc để đả thương tay trái tại hạ.
Lý Lãng cau mà y há»i:
- Các hạ có thể cho tại hạ coi vết thương được chăng?
Ngô Hằng đáp:
- Dĩ nhiên là được.
Ãoạn gã Ä‘Æ°a tay trái ra.
Lý Hà n Thu hãy còn Ãt tuổi thÃch xem nhiệt náo. Chà ng chen và o trÆ°á»›c mặt Ngô Hằng ngó thấy lÆ°ng bà n tay trái gã sÆ°ng cao lên mấy tất. Miệng vết thÆ°Æ¡ng tÃm bầm và nổi vằn.
Lý Lãng gáºt đầu nói:
- Vết thương khá nặng!
Hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en há»i:
- Ãây là các hạ ra tay đả thÆ°Æ¡ng phải không?
NgÆ°á»i áo Ä‘en hững hỠđáp:
- Phải rồi!
Lý Lãng lại há»i:
- Các hạ có thuốc giải độc không?
NgÆ°á»i áo Ä‘en buông thõng:
- Dĩ nhiên là có.
Lý Lãng há»i:
- Các hạ có thể tặng cho tại hạ một viên được chăng?
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lại há»i lại:
- Phải chăng Lý tổng quản xin thuốc thay cho y?
Lý Lãng đáp:
- Tiểu đệ có nhiệm vụ ở đây không muốn có ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng vong tại hoa trÆ°á»ng.
NgÆ°á»i áo Ä‘en lại cÆ°á»i đáp:
- Nếu như thế thì tại hạ không chịu.
Lý Lãng ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút rồi cÆ°á»i khanh khách nói:
- Tại hạ tưởng huynh Ä‘Ã i nên thuáºn cho là hÆ¡n.
NgÆ°á»i áo Ä‘en há»i:
- Lý tổng quản xỠsự có một thái độ thiên lệch, tổng quản có biết không?
Lý Lãng nói:
- Ãại há»™i của bá»n tại hạ đã có lá» luáºt định rõ. Thấy ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng thì phải cứu trợ, kẻ yếu Ä‘uối thì phải bên vá»±c. Bá»n y tuy đông ngÆ°á»i nhÆ°ng không mạnh bằng huynh Ä‘Ã i.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- HÆ¡n nữa y bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, nếu không giải cứu kịp thá»i e rằng đến phải chặt tay.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạt há»i:
- Nếu tiểu đệ bị thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i loạn Ä‘ao của bá»n há» thì sao?
Lý Lãng đáp:
- Tiểu đệ cũng phải đến ngăn cản.
NgÆ°á»i áo Ä‘en phì cÆ°á»i nói:
- Tháºt là chuyện cứu cấp kẻ bị thÆ°Æ¡ng, bênh vá»±c ngÆ°á»i yếu Ä‘uối nghe rất lá»t tai!
Lý Lãng nghe giá»ng mỉa mai không khá»i biến sắc lạnh lùng há»i:
- Các hạ tay không má»™t mình chá»i năm còn chÆ°a đủ mạnh hay sao?
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i khẩy đáp:
- Xem chừng bá»n kia có mối liên quan vá»›i các hạ.
Lý Lãng không khá»i lá»a giáºn bốc lên ngùn ngụt nhÆ°ng hắn cố dằn lòng há»i lại:
- Cách xưng hô các hạ thế nà o?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp:
- Tại hạ đã lên được hoa thuyá»n. Nếu không có thiệp má»i của Giang Nam Song Hiệp thì cÅ©ng phải trổ võ công má»›i được tiến và o há»™i trÆ°á»ng, tưởng chả cần phải thông tên báo há» ná»a.
Lý Lãng tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm, hắn đảo mắt nhìn quanh bốn phÃa thấy quần hà o ai cÅ©ng lá»™ vẻ nghiêm trá»ng, thì không khá»i kinh hãi nghÄ© thầm:
- Tình thế lúc nà y rất phức tạp, nếu mình xỠsự không khéo tất nổi cuộc phong ba.
Hắn nghÄ© váºy liá»n dẹp lá»a háºn, tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Huynh Ä‘Ã i đã không muốn báo danh tại hạ cÅ©ng không dám miá»…n cưỡng, song tại hạ có mấy lá»i cần phải thuyết minh trÆ°á»›c.
NgÆ°á»i áo Ä‘en há»i:
- Ãược rồi! Các hạ có Ä‘iá»u gì cứ nói?
Lý Lãng cháºm rãi đáp:
- Trong hoa trÆ°á»ng đã có nghiêm lệ. Ãiá»u quan trá»ng thứ nhất là không nên đánh lá»™n hoặc mượn duyên cá»› để quấy rối đại há»™i. Ãã có má»™t chá»— Ä‘á»™ng võ là diá»…n võ Ä‘Ã i cÅ©ng ở trong hoa trÆ°á»ng mà tiểu đệ có trách nhiệm bảo vệ đây. Diá»…n võ Ä‘Ã i chÃnh là nÆ¡i 12 cô hoa nữ kén chồng. Những ngÆ°á»i đến tham dá»± Hoa há»™i Ä‘á»u có thể trông và o võ công của mình mà lên Ä‘Ã i tá»· thÃ.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Ãa tạ các hạ có lá»i chỉ giáo.
Lý Lãng lại nói:
- Diá»…n võ Ä‘Ã i tá»›i mai má»›i bắt đầu mở cá»a trong má»™t thá»i kỳ bảy ngà y liá»n. Nếu 12 cô hoa nữ mà kén được giải tế sá»›m hÆ¡n thì hoa trÆ°á»ng tá»· võ nà y kết thúc sá»›m hÆ¡n. Bằng không thì lôi Ä‘Ã i phải liên tục mở trong bảy ngà y. Huynh đệ có muốn Ä‘á»™ng võ thì lên đó mà tá»· đấu má»›i là danh chÃnh ngôn thuáºn.
NgÆ°á»i áo Ä‘en chÆ°a kịp trả lá»i thì bên ngoà i có thanh âm há»i lại:
- Giả tỷ trong bảy ngà y mà 12 mỹ nữ chưa lựa được đủ phu tế thì lôi đà i cũng tạm kết thúc hay sao?
Lý Lãng đáp:
- Theo nháºn xét của tiểu đệ thì anh hùng hà o kiệt võ lâm không thiếu ngÆ°á»i chẳng có lý nà o lại không lá»±a được 12 vị đầy đủ tÆ° cách vá» võ công cÅ©ng nhÆ° vá» nhân phẩm.
NgÆ°á»i kia lại há»i:
- TrÆ°á»ng hợp mà 12 mỹ nữ có tÃnh cao ngạo không lá»±a được đủ thì sao?
Lý Lãng đáp:
- Nhiệm vụ của tiểu đệ chỉ có trách nhiệm bảo vệ hoa trÆ°á»ng nà y nên vá» luáºt lệ tá»· võ cho các cô mỹ nữ tuyển phu không hiểu đầy đủ. Tối mai lúc khai Ä‘Ã i sẽ có ngÆ°á»i giải thÃch tÆ°á»ng táºn vá» cuá»™c tá»· đấu. Xin miá»…n cho tiểu đệ khá»i trả lá»i vá» vấn Ä‘á» nà y.
Hắn đảo mắt nhìn quanh bá»—ng ra chiá»u sá»ng sốt nói:
- Lạ thiệt!
DÆ°á»ng nhÆ° hắn tá»± biết mình lỡ lá»i, nên hai tiếng "lạ thiệt" vừa ra khá»i cá»a miệng, hắn láºp tức dừng lại không nói nữa.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn quanh thì ra ngÆ°á»i áo Ä‘en đã mất biến không hiểu từ lúc nà o. Chà ng chỉ thấy thanh quỉ đầu Ä‘ao mà y Ä‘oạt được lúc trÆ°á»›c hiện còn cắm xuống ván lát.
Chà ng khẽ há»i Lôi Phi:
- Không biết ngÆ°á»i áo Ä‘en là ai mà ghê gá»›m thế? Nguyên má»™t thân pháp chợt ẩn chợt hiện cÅ©ng cao thâm không biết đâu mà lÆ°á»ng!
Lôi Phi khẽ đáp:
- Chúng ta đi kiếm nơi tĩnh mịch nghỉ một lúc đã!
Bổng thấy Lý Lãng chắp tay tuyên bố:
- Cuộc phân tranh đã giải quyết xong. Xin các vị trở vỠnguyên chỗ xơi rượu dùng trà .
Quần hà o đứng vây quanh thấy không còn gì đáng coi nữa liá»n lục tục giải tán.
Lôi Phi dẫn Lý Hà n Thu tá»›i má»™t gốc hoa trÆ°á»ng ngồi xuống hai chiếc ghế tre.
Má»™t ả nữ tỳ liá»n bÆ°ng trà lại đặt xuống bà n rồi bá» Ä‘i.
Lôi Phi chá» thị Ä‘i xong rồi khẽ há»i Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Lý đệ đã nhìn thấy chuyện gì chưa?
Lý Hà n Thu há»i:
- Chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Tần Hoà i Hoa há»™i nà y đã được bố trà cá»±c kỳ nghiệm máºt. Hiện giá» chúng ta bị ngÆ°á»i để ý rồi.
Lý Hà n Thu nói:
- Váºy hôm nay chúng ta ra sá»›m má»™t chút Ä‘i vá» phÃa hoang lÆ°Æ¡ng vắng vẻ hạ sát kẻ theo dõi. Tối mai thay đổi diện mạo rồi lại tá»›i đây.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh e rằng câu chuyện không giản dị như thế được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy bây giá» là m sao?
Lôi Phi đáp:
- Hay hÆ¡n hết là chúng ta ở đây tìm cách giải mối hoà i nghi trong lòng há».
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ tưởng chuyện nà y lại cà ng khó hơn.
Lôi Phi nói:
- NgÆ°á»i áo Ä‘en đã ngăn cản đỡ cho chúng ta má»™t hồi. Bây giá» tất cả những ngÆ°á»i của há»™i trÆ°á»ng Ä‘ang bắt đầu hà nh Ä‘á»™ng tìm kiếm hà nh tung y.
Lý Hà n Thu chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n há»i:
- Lôi huynh! Lôi huynh có để ý đến ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng là Ngô Hằng không?
Lôi Phi ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút đáp:
- Tiểu huynh không để ý.
Lý Hà n Thu nói:
- Gã bị thÆ°Æ¡ng khá nặng nếu không giải cứu kịp thá»i thì e rằng đến phải chặt tay. Bất luáºn gã có phải ngÆ°á»i của Giang Nam Song Hiệp không, nhÆ°ng đã bị thÆ°Æ¡ng ở trong há»™i trÆ°á»ng thì dÄ© nhiên Giang Nam Song Hiệp phải để ý đến. Không ngá» cả gã cÅ©ng Ä‘i đâu mất.
Lôi Phi chÆ°a kịp trả lá»i thì thấy má»™t đôi nam nữ Ä‘i đến.
Tần Hoà i Hoa há»™i là nÆ¡i tụ há»p đủ thứ ngÆ°á»i trong võ lâm. Coi bá» ngoà i ai cÅ©ng đầy đủ tá»± do không bị câu thúc. Trên hoa trÆ°á»ng Ä‘á»u có trà thÆ¡m rượu quà ai muốn dùng gì thì dùng ngoại trừ những ả nữ tỳ Ä‘i lại má»i khách chẳng còn ai quấy nhiá»…u. Tân khách tùy ỳ Ä‘i lại thưởng ngoại hay ngồi đâu cÅ©ng được. Tuy nhiên hết thảy Ä‘á»u bị bao nhiêu ngÆ°á»i ngấm ngầm giám thị, có Ä‘iá»u bá» ngoà i chẳng thấy gì mà thôi.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu đã biết ná»™i tình nên lúc nà o cÅ©ng Ä‘á» cao cảnh giác. Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện vừa ngó tá»›i có ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i liá»n láºp tức im miệng.
Cặp nam nữ kia Ä‘i vá» phÃa Lôi Phi và Lý Hà n Thu rồi uể oải ngồi xuống ghế đối diện.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu nhắm mắt giả vá» ngủ. Lúc nà y hai ngÆ°á»i đã nằm dà i trên chiếc ká»· nà y.
Cặp nam nữ ngồi cách hai ngÆ°á»i không đầy bốn thÆ°á»›c.
Một ả nữ tỳ theo sau đôi nà y bưng hai chén trà và đồ điểm tâm đến đặt xuống rồi rón rén rút lui.
Lý Hà n Thu hé mở cặp mắt ngó đôi nam nữ thì thấy gã trai chừng 25, 26 tuổi, tÆ°á»›ng mạo khôi ngô anh tuấn. Còn cô gái má»›i 17, 18 tuổi mình mặc võ phục áo xanh. Dung nhan và o báºc trung lÆ°u. Trên lÆ°ng cô Ä‘eo túi xoa tiêu khiến má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng chú ý.
Lý Hà n Thu chÆ°a qua lại giang hồ lâu ngà y nên không biết túi xoa tiêu đại biểu hạng ngÆ°á»i nà o, nhÆ°ng cứ coi số lượng của túi tiêu cÅ©ng đủ tá» cô là tay cao thủ chuyên phóng ám khÃ.
Bổng nghe gã trai cất tiếng há»i:
- Ãại muá»™i tá»! Muá»™i tá» coi ở đây có vui không?
Thiếu nữ áo xanh đáp:
- Vui thì vui thiệt nhưng trong lòng tiểu muội rất hồi hộp.
Gã trai há»i:
- Muội muội sợ gì?
Thiếu nữ đáp:
- Sợ mổ mổ rượt theo.
Gã trai cÆ°á»i lạt nói:
- Chúng ta đã chạy xa hà ng mấy ngà n dáºm thì mụ Ä‘uổi kịp thế nà o được? Tiểu huynh xem chừng muá»™i muá»™i tháºt quá lo xa, lúc nà o cÅ©ng ngÆ¡m ngá»›p lo âu thì Ä‘á»i sống có chi lạc thú.
Thiếu nữ áo xanh hạ thấp giá»ng xuống nói:
- Nói khẽ chứ! TrÆ°á»›c mặt có ngÆ°á»i đó.
Gã trai cÆ°á»i nói:
- Ai để ý đến chuyện mình là m cóc gì? Muội muội bất tất nghi ngỠcả quỉ thần cho mệt óc.
Thiếu nữ áo xanh Ä‘Æ°a mắt nhìn Lý Hà n Thu thì thấy cả hai ngÆ°á»i cùng nằm duá»—i dà i không nhúc nhÃch liá»n khẽ thở phà o má»™t cái rồi há»i:
- VÆ°Æ¡ng đại ca! Tại sao chúng ta lại cứ tìm đến chá»— đông đảo. Sao không kiếm má»™t nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc không vết chân ngÆ°á»i chẳng hay hÆ¡n Æ°?
Gã trai thủng thẳng đáp:
- Hết ngà y nà y đến tháng khác giam mình và o nơi tịch mịch quạnh hêu thì chịu thế nà o được?
Thiếu nữ lại há»i:
- Ãã có tiểu muá»™i bầu bạn thì còn lo gì tịch mịch?
Gã trai lắc đầu đáp:
- Không được, không được! Tuy có muá»™i muá»™i bầu bạn nhÆ°ng ở chốn thâm sÆ¡n cùng cốc chỉ có hai ngÆ°á»i suốt ngà y ủ rÅ© nhìn nhau...
Thiếu nữ chau mà y ngắt lá»i:
- Trước kia đại ca đã bảo chỉ cần sao có tiểu muội bầu bạn là không mong chuyện gì khác nữa kia mà ?
Gã ngó thiếu nữ đáp:
- Tiểu huynh trÆ°á»›c có nói thế tháºt, nhÆ°ng bây giá» khác rồi.
Thiếu nữ há»i:
- Khác ở chỗ nà o?
Gã trai đáp:
- Thá»i gian theo hoà n cảnh mà thay đổi. TrÆ°á»›c kia tiểu huynh nói thế là vì trong lòng chỉ Æ°á»›c nguyện có váºy mà thôi. NhÆ°ng sau bấy nhiêu ngà y chúng ta phiêu bạt vá»›i nhau, tiểu huynh biến đổi chủ ý rồi...
Thiếu nữ áo xanh cÆ°á»i lạt xẵng giá»ng há»i:
- Vương bảo Sơn! Ngươi chưa lấy ta là m vợ mà đã chán rồi phải không?
Vương bảo Sơn đáp:
- TrÆ°á»›c kia tại hạ là má»™t kẻ phiêu lÆ°u giang hồ, tiêu dao tá»± tại chẳng cần trốn tránh ai truy sát. NhÆ°ng từ ngà y Ä‘i vá»›i cô nÆ°Æ¡ng phải sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i lén lút ngà y nghỉ đêm Ä‘i. Má»—i bữa mấy lần thay đổi hình dạng...
Thiếu nữ áo xanh nói:
- NgÆ°Æ¡i đã quỳ trÆ°á»›c mặt ta tuyên lá»i thá» xin theo ta, chứ ta có bắt buá»™c ngÆ°Æ¡i theo ta đâu. Váºy trách ta thế nà o được?
Vương bảo Sơn đáp:
- Phải rồi! Lúc trÆ°á»›c tại hạ chÆ°a nghÄ© đến những cái Ä‘au khổ vá» chuyện trốn lánh. Nếu còn kéo dà i cuá»™c Ä‘á»i khó chịu nà y thì tháºt là sống không bằng chết.
Thiếu nữ áo xanh há»i:
- Váºy bây giá» ngÆ°Æ¡i muốn sao?
Vương bảo Sơn đáp:
- Võ công của cô nÆ°Æ¡ng và thủ pháp dùng ám khà đá»u chẳng kém gì bá»n đồng môn. Chỉ cầu sao bà già đừng thân hà nh rượt theo, còn bá»n chúng sáu ngÆ°á»i thì cô nÆ°Æ¡ng sợ cóc gì?
Thiếu nữ áo xanh lắc đầu há»i:
- NgÆ°Æ¡i muốn ta liá»u mạng Ä‘á»™ng thủ cùng chị em đồng môn chăng?
Vương bảo Sơn đáp:
- Bây giá» bá»n há» chÆ°a Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i, mình cứ ở đây chá» hỠđến sẽ Ä‘á»™ng thủ cÅ©ng không muá»™n.
Thiếu nữ áo xanh nói:
- Không được. Ta quyết chẳng khi nà o động thủ với đồng môn. Bây giỠchỉ còn một biện pháp là chạy đi chạy đến nơi hỠđuổi không kịp, kiếm không thấy.
Vương bảo Sơn nói:
- Những ngà y chạy lạc lõng bên chân trá»i góc biển, thá»±c tình tại hạ chịu không nổi nữa rồi.
Thiếu nữ áo xanh giÆ°Æ¡ng cặp mắt lạnh lẽo nhìn thẳng và o mặt VÆ°Æ¡ng bảo SÆ¡n, dằn giá»ng há»i:
- Váºy ngÆ°Æ¡i tÃnh sao?
Vương bảo Sơn ngơ ngác đáp:
- Còn tÃnh sao nữa? Tại hạ đã nói cứ trốn lánh thế nà y không phải là má»™t biện pháp.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm quan sát. Chà ng nhìn rõ cá» Ä‘á»™ng của hai ngÆ°á»i nà y. Những lá»i đối đáp của há» cÅ©ng lá»t và o tai chà ng hết. Chà ng thấy VÆ°Æ¡ng bảo SÆ¡n đối vá»›i thiếu nữ áo xanh ra chiá»u vừa chán ngán lại vừa khiếp sợ thì không khá»i cÆ°á»i thầm trong bụng tá»± há»i:
- Gã đã nhu nhược thế nà y thì sao trước kia lại năn nỉ cùng cô ả tư bôn?
Bá»—ng nghe thiếu nữ áo xanh há»i:
- Trốn chạy không phải là má»™t biện pháp váºy ngÆ°Æ¡i có lÆ°Æ¡ng sách gì không?
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 54
Lý Hà n Thu giả dạng Trương Tam
Vương Bảo Sơn đáp:
- Chúng ta tìm má»™t nÆ¡i qui đầu mượn sức ngÆ°á»i để che chở cho mình.
Thiếu nữ áo xanh trầm ngâm má»™t lúc rồi dịu giá»ng há»i:
- Chúng ta qui đầu nÆ¡i nà o bây giá»? Còn ai là ngÆ°á»i đã thu nạp bá»n mình nữa?
Vương Bảo Sơn đáp:
- Hiện giá» có má»™t nÆ¡i qui đầu được nhÆ°ng mình phải tìm cách láºp chút công lao trÆ°á»›c má»›i xong.
Thiếu nữ áo xanh lắc đầu nói:
- Tiểu muội chắc Giang Nam Song Hiệp không dám gây thế với gia sư.
VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n cÆ°á»i nói:
- Cái đó tiểu huynh đã nghe rõ rồi. Giả tỷ trước đây một tháng mà mình đến qui đầu thì nhất định hỠcột mình lại đưa vỠtrả lệnh sư, nhưng hiện nay thì không thế nữa.
Thiếu nữ áo xanh há»i:
- Tại sao váºy?
Vương Bảo Sơn đáp:
- Vì hiện nay hỠđang muốn thu quét nhân tà i. Chúng ta dầu dĩ hỠthu dụng nhưng...
Thiếu nữ há»i:
- Nhưng là m sao?
Vương Bảo Sơn đáp:
- Võ công và thủ pháp dùng ám khà của muá»™i muá»™i sẽ được há» hoan nghênh ngay. Còn tiểu huynh cần phải láºp được công lá»›n, há» má»›i chịu trá»ng dụng.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Nghe giá»ng lưỡi VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n thì dÆ°á»ng nhÆ° thiếu nữ kia chẳng những võ công cao cÆ°á»ng hÆ¡n gã mà cô còn là nhân váºt có nhiá»u lai lịch.
Bổng nghe thiếu nữ áo xanh há»i:
- Ãại ca định láºp công gì?
VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Cái đó để thủng thẳng rồi sẽ tÃnh.
Thiếu nữ chau mà y nói:
- DÆ°á»ng nhÆ° đại ca có ý lừa gạt tiểu muá»™i.
Vương Bảo Sơn vội cải:
- Không phải đâu.
Thiếu nữ áo xanh khẻ thở dà i nói:
- Tiểu muội có cảm giác là hiện nay đại ca đối với tiểu muội không được đằm thắm như trước nữa.
Vương Bảo Sơn khuyên nhủ:
- Cái đó muá»™i muá»™i bất tất phải Ä‘a tâm. Bao giá» tiểu huynh đối vá»›i muá»™i muá»™i cÅ©ng váºy thôi.
Lôi Phi nghe hai ngÆ°á»i nói chuyện dần dần Ä‘i và o mối tình nhi nữ liá»n khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Chúng ta đi thôi.
Lý Hà n Thu gáºt đầu toan đứng dáºy thì thấy má»™t ả nữ tỳ trong hoa trÆ°á»ng dẫn hai đại hán tá»›i nÆ¡i.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu thấy biến cố xảy ra lại nằm yên.
Bỗng nghe nữ tỳ dẫn hai đại hán đi tới trước thiếu nữ áo xanh, ả quay lại nói với hai đại hán:
- ChÃnh là hai vị nà y đây.
Hai gã đại hán đồng thanh đáp:
- Ãa tạ cô nÆ°Æ¡ng dẫn Ä‘Æ°á»ng cho.
Nữ tỳ tủm tỉm cÆ°á»i rồi trở gót Ä‘i ngay.
Hai đại hán thò tay ra kéo ghế ngồi đối diện vá»›i hai ngÆ°á»i.
Má»™t gã đại hán há»i:
- Phải chăng cô nương từ Vũ Hoa Cốc tới đây?
Thiếu nữ áo xanh chÆ°a kịp đáp thì VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n đã cÆ°á»›p lá»i há»i lại:
- Hai vị giữ địa vị gì ở đây?
Ãại hán mé tả khẽ đáp:
- Bá»n tại hạ hy vá»ng biết lai lịch cô nÆ°Æ¡ng cùng các hạ trÆ°á»›c rồi sẽ nói rõ thân thế mình cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n liá»n đáp:
- Tại hạ là Vương Bảo Sơn.
Ãại hán mé tả nói:
- Té ra là VÆ°Æ¡ng huynh! Tiểu đệ có lòng ngưỡng vá»ng từ lâu. Còn cô nÆ°Æ¡ng đây là ...
Vương Bảo Sơn nói tiếp:
- Phải rồi! Y ở Vũ Hoa Cốc tới đây.
Ãại hán mé tả Ä‘Æ°a mắt nhìn thiếu nữ áo xanh rồi há»i:
- Phải chăng cô nương đứng hà ng chữ Vũ và phương danh là Vũ Xuân?
Thiếu nữ áo xanh sá»ng sốt há»i lại:
- Sao các vị lại biết?
Ãại hán mé tả mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ còn biết rõ cô nÆ°Æ¡ng dá»i khá»i VÅ© Hoa Cốc không có lá»i cáo biệt.
Thiếu nữ áo xanh đứng phắt dáºy há»i:
- Nếu đúng váºy thì sao?
Bỗng thấy hà n quang lấp lòng tay cô đã cầm bảo kiếm.
Lý Hà n Thu khen thầm:
- Thủ pháp cô nà y lẹ thiệt!
Ãại hán mé tả nói tiếp:
- Cô nÆ°Æ¡ng bất tất phải nổi nóng. Bá»n tại hạ không có ý Ä‘á»™ng thủ vá»›i cô nÆ°Æ¡ng. Má»i cô hãy ngồi xuống nói chuyện.
VÅ© Xuân buông tiếng cÆ°á»i lạt há»i:
- Tại sao các vị lại biết tên tiện thiếp?
Ãại hán mé tả đáp:
- Lệnh sÆ° gá»i thÆ° đến các môn phái lá»›n khắp thiên hạ để truy nã cô nÆ°Æ¡ng. Trong thÆ° nói cả tên há» vẽ cả hình dáng nên bá»n tại hạ má»›i nháºn ra.
VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n há»i:
- Hai vị đã không truy nã bá»n tại hạ thì có dụng ý gì?
Ãại hán mé tả lại Ä‘Æ°a mắt nhìn VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n cÆ°á»i nói:
- VÆ°Æ¡ng huynh! Bá»n tại hạ mong rằng thu lượm được kết quả vá» VÅ© Xuân cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c rồi sẽ nói chuyện vá»›i VÆ°Æ¡ng huynh cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Câu nói của gã tá» ra coi VÅ© Xuân cô nÆ°Æ¡ng rất trá»ng vá»ng và cá»±c kỳ lãnh đạm vá»›i VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n.
Vương Bảo Sơn nhìn thiếu nữ áo xanh bằng một vẽ băn khoăn.
VÅ© Xuân khẽ buông tiếng thở dà i há»i:
- Các vị kiếm tiện thiếp là m chi? Xin hãy nói rõ trÆ°á»›c rồi sẽ tÃnh.
Ãại hán mé tả nhắc lại:
- Váºy cô nÆ°Æ¡ng đúng là VÅ© Xuân ở VÅ© Hoa Cốc không sai rồi.
Vũ Xuân đáp:
- Ãúng thế!
Ãại hán mé tả khẽ nói:
- Tệ chủ nhân muốn má»i cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Ã m thoại, không hiểu cô nÆ°Æ¡ng có chịu lá»i chăng?
VÅ© Xuân há»i lại:
- Lệnh chủ nhân là ai?
Ãại hán mé tả đáp:
- Cô nương cứ gặp mặt sẽ rõ.
Vũ Xuân liếc mắt nhìn Vương Bảo Sơn nói:
- Các vị có việc gì cứ nói vá»›i y cÅ©ng được bất tất phải há»i tiện thiếp.
Ãại hán mé tả sá»ng sốt há»i:
- Y là đại biểu cho cô nÆ°Æ¡ng tháºt Æ°?
Vũ Xuân đáp:
- Phải rồi! Bất luáºn y quyết định thế nà o tiện thiếp cÅ©ng nghe theo.
VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- TÃnh tình VÅ© Xuân cô nÆ°Æ¡ng rất nóng nảy. Hai vị có Ä‘iá»u chi cứ nói trÆ°á»›c vá»›i tại hạ cÅ©ng được.
Ãại hán mé tả cúi đầu ghé và o tai VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n nói mấy câu. Gã gáºt đầu lia lịa.
Hai ngÆ°á»i nói rất khẻ chẳng những bá»n Lý Hà n Thu nghe không rá» mà cả VÅ© Xuân cÅ©ng chẳng hiểu hai ngÆ°á»i đã nói gì vá»›i nhau.
Bá»—ng thấy VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n đứng dáºy nói:
- Xuân muội muội! Chúng ta thỠđi coi.
VÅ© Xuân đứng dáºy Ä‘i theo VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n. Ãại hán mé tả tiến lên trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. Ãại hán mé hữu Ä‘oạn háºu.
Bốn ngÆ°á»i xuyên qua hoa trÆ°á»ng mà đi.
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang nhìn ra trong vòng má»™t trượng không thấy có ai, khẽ há»i Lôi Phi:
- Lôi huynh đã rõ chưa?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- MÆ°á»i phần rõ được bảy tám.
Lý Hà n Thu nói:
- Lúc ban đầu tiểu đệ còn hiểu rõ được đôi chút, nhÆ°ng vá» sau thì lá» má».
Lôi Phi nói:
- Lý đệ đã không biết VÅ© Hoa Cốc, cÅ©ng không thể hiểu VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n là ngÆ°á»i thế nà o?
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Tiểu đệ còn má»™t Ä‘iá»u thắc mắc.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hai chúng ta nằm đây chẳng lẽ bá»n há» không nhìn thấy Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên hỠnhìn thấy rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- NhÆ°ng sao há» chẳng quan tâm gì đến bá»n ta? Cả những việc có tÃnh cách yếu trá»ng Ä‘á»u nói huỵch toẹt ra?
Lôi Phi đáp:
- Gã VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n lúc đầu có ý để bá»n ta nghe rõ, rồi gã không thấy chúng ta có chút phản ứng nà o, nên cÅ©ng chẳng quan tâm nữa.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Còn hai ngÆ°á»i đến sau thì sao?
Lôi Phi đáp:
- Hay ở chá»— há» tưởng lầm mình cÅ©ng là bạn hữu vá»›i VÆ°Æ¡ng Bảo SÆ¡n. Nếu không thì há» cho là bá»n ta bị ám toán rồi. Lại có thể...
Y nói tá»›i đây thì thấy má»™t ả hoa tỳ láºt Ä‘áºt Ä‘i tá»›i nên dừng lại.
Hai ngÆ°á»i nằm trên ghế dà i lại giả vá» ngủ say chÆ°a tỉnh. NhÆ°ng cÅ©ng ngấm ngầm mở hé mắt để xem cá» Ä‘á»™ng của hoa tỳ.
Bá»—ng thấy ả cúi đầu xuống nhìn táºn mặt Lôi Phi dÆ°á»ng nhÆ° để coi xem y ngủ tháºt hay là giả vá».
Lôi Phi đà nh nhắm mắt lại rồi tùy ý ả nữ tỳ là m gì y cũng không biết nữa. Song Lý Hà n Thu vẫn để ý theo dõi cỠđộng của ả.
Chà ng thấy ả giÆ¡ tay lên toan Ä‘áºp và o đầu Lôi Phi, nhÆ°ng không nhìn rõ trong tay thị cầm váºt gì vá»™i la lên:
- Lôi huynh coi chừng. Ãồng thá»i chà ng dÆ¡ chân phải lên đá và o cổ tay nữ tỳ.
Lôi Phi Ä‘á»™ng tác cÅ©ng rất mau lẹ y vừa nghe Lý Hà n Thu hô láºp tức Ä‘á» khà tránh mình sang má»™t bên.
Nữ tỳ biết mình gặp phải cao nhân liá»n xoay tay phải Ä‘áºp và o tay Lôi Phi. Ãồng thá»i thị vung chân phải lên phản kÃch Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu chắc ả cầm lợi khà nên gia tâm đỠphòng. Quả nhiên trong tay ả có ánh hà o quang lấp loáng.
Lôi Phi khẻ la:
- Buông tay ra!
Y đã điểm trúng và o huyệt đạo sau lưng nữ tỳ.
Ãá»™ng tác của Lôi Phi cá»±c kỳ mau lẹ. Ngón tay trái y Ä‘iểm trúng huyệt đạo thị tỳ, đồng thá»i tay phải y vén vạt áo nhét và o miệng ả không để ả kịp kêu má»™t tiếng.
Hay ngÆ°á»i tuy Ä‘á»™ng tác mau lẹ song vẫn sợ có kẻ ngó thấy.
Lý Hà n Thu mở tay nữ tì ra coi thấy ả cầm má»™t mÅ©i cÆ°Æ¡ng châm. Chà ng liá»n móc lấy rồi khẽ bảo Lôi Phi:
- Chúng ta đi thôi!
Lôi Phi thủng thẳng đặt nữ tỳ lên ghế tre xong láºt Ä‘áºt rá»i khá»i há»™i trÆ°á»ng.
Lúc nà y trong thà nh Kim Lăng rất đông cao thủ võ lâm tụ há»™i nên Giang Nam Song Hiệp cÅ©ng không dám phái ngÆ°á»i theo dõi.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu tìm và o má»™t nhà khách sạn ngủ trá».
Lý Hà n Thu nhẹ buông má»™t tiếng thở phà o rồi há»i:
- Ả nữ tỳ đó đột nhiên hạ độc thủ với chúng ta, không hiểu có dụng ý gì? Chẳng lẻ hỠđã biết rõ lai lịch chúng ta?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Không phải đâu. Chá»— dụng tâm của há» chỉ vì không muốn để vụ bà máºt vá» VÅ© Xuân cô nÆ°Æ¡ng tiếc lá»™ ra ngoà i.
Lý Hà n Thu há»i:
- VÅ© Hoa Cốc ở đâu? DÆ°á»ng nhÆ° oai danh bá»n há» không phải tầm thÆ°á»ng?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! VÅ© Hoa Cốc nổi tiếng giang hồ vá» thủ pháp phóng ám khà và môn Kiếm Trung Châm.
Lý Hà n Thu há»i ngay:
- Kiếm Trung Châm là gì?
Lôi Phi đáp:
- Theo lá»i đồn thì Kiếm Trung Châm là má»™t thứ bảo kiếm cách chế tạo đặc biệt có ẩn giấu cÆ¡ quan. Khi Ä‘á»™ng thủ Ä‘á»™c châm ở trong kiếm bắn ra để giết ngÆ°á»i song nháºn xét của tiểu huynh lại khác vá»›i lá»i đồn.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cách nháºn xét của Lôi huynh thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh nghÄ© rằng Kiếm Trung Châm chẳng qua là thủ pháp phóng ám khà có chá»— tuyệt diệu Ä‘á»™c đáo khiến ngÆ°á»i không thể phát giác ra mà thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bá»n há» má»i VÅ© Xuân cô nÆ°Æ¡ng phải chăng vì muốn hiểu môn thần bà nà y?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Kiếm Trung Châm của Vũ Hoa Cốc là một tuyệt kỹ trong thiên hạ. Dĩ nhiên Giang Nam Song Hiệp cũng để tâm đỠphòng, cần tìm ra chỗ bà diệu của nó.
Lý Hà n Thu há»i:
- NgÆ°á»i trong VÅ© Hoa Cốc Ãt khi xuất hiện trên chốn giang hồ phải không?
Lôi Phi gáºt đầu cÆ°á»i đáp:
- Ãúng thế! NgÆ°á»i VÅ© Hoa Cốc chẳng những Ãt khi qua lại giang hồ mà bá»n há» còn hết sức trốn tránh những chuyện thị phi rắc rối trong võ lâm. Nếu ngẫu nhiên có ngÆ°á»i tìm đến phiá»n nhiá»…u là há» hạ thủ tà n Ä‘á»™c vô cùng. Khi tá»· đấu há» không để ai sống sót bao giá»...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Mấy năm nay luáºt của VÅ© Hoa Cốc cà ng nghiêm ngặt hÆ¡n. Bá»n thủ hạ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng cÆ¡ hồ không được ra khá»i cá»a VÅ© Hoa Cốc. NgÆ°á»i võ lâm vừa kÃnh cẩn vừa e sợ há», coi há» bằng con mắt đặc biệt và hết sức trách gây chuyện xÃch mÃch vá»›i há».
Lý Hà n Thu nói:
- Vụ nà y kêu bằng cháy thà nh há»a lay. Bá»n mình chẳng có liên quan gì vá»›i ngÆ°á»i VÅ© Hoa Cốc ấy mà cÅ©ng bị phiá»n lụy vì há».
Lôi Phi há»i:
- Là m gì phiá»n lụy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chúng ta đả thÆ°Æ¡ng tỳ nữ trong hoa trÆ°á»ng chẳng lẻ há» không theo dõi?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Cái đó không cần. Tối mai chúng ta lại thay đổi thân thế để tiến và o là yên.
Lý Hà n Thu nói:
- Việc cải trang chẳng có gì khó khăn. NhÆ°ng đêm nay đã xảy ra cuá»™c đại náo mà tối mai không có thiệp má»i tiểu đệ e rằng không khá»i là m cho bá»n há» nghi ngá».
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i thò tay và o bá»c móc ra hai tấm thiệp má»i nói:
- Tiểu huynh đã lấy được hai tấm đây rồi. Lý đệ cứ yên tâm mà ngủ đi.
Lý Hà n Thu mỉm cÆ°á»i nghÄ© thầm trong bụng:
- Mình luôn luôn cùng Ä‘i liá»n vá»›i y mà không biết y thâu cấp được thiệp má»i của ngÆ°á»i ta hồi nà o?
Má»™t đêm qua không có chuyện gì đáng nói. Suốt ngà y hôm sau hai ngÆ°á»i ngồi du giú trong phòng chá» cho đến tối. Ãầu canh hai ngÆ°á»i lại cải trang đổi mặt tiến vá» sông Tần Hoà i.
Lần nà y hai ngÆ°á»i khác hóa trang hẳn má»i khi.
Lý Hà n Thu nai nịt gá»n gà ng ngoà i khoác anh hùng cừu lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm nét mặt hồng hà o, dÆ°á»›i cằm không để râu.
Còn Lôi Phi mặc áo xanh, đội mũ nỉ giả là m một tên tùy tùng. Y khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ hóa trang lịch sự chừng nà o hay chừng ấy.
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Tiểu đệ là m hạng ngÆ°á»i nà o?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ là m TrÆ°Æ¡ng Tam công tá».
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Trương Tam công tỠlà ai?
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Tiểu huynh cũng không biết.
Lý Hà n Thu nói:
- NhÆ° váºy nếu ngÆ°á»i ta cáºt vấn há chẳng lôi thôi?
Lôi Phi đáp:
- Vì thế mà tiểu huynh dặn Lý đệ cần là m bá»™ rất sang trá»ng rất oai nghiêm để há» không dám chất vấn...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- TrÆ°Æ¡ng đạo sÆ¡n ở Ký Châu và TrÆ°Æ¡ng Bạch TÆ°á»ng ở Tây Bắc Ä‘á»u là những tay cao thủ nổi tiếng thiên hạ. Lý đệ giả là m TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠở Ký Châu quách.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lở ra TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» tháºt tá»›i nÆ¡i thì là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Mấu chốt là ở chỗ đó. Lý đệ cần phải giữ thái độ lỠmỠkhông nói rõ nội tình.
Lý Hà n Thu thắc mắc:
- NhÆ° váºy há chẳng mạo hiểm quá Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Không sao đâu. Việc Ä‘á»i bá» ngoà i cà ng nguy hiểm bao nhiêu lại cà ng an toà n bấy nhiêu.
Lý Hà n Thu vẫn băn khoăn há»i:
- Sao chẳng đổi là m ngÆ°á»i khác có hay hÆ¡n không?
Lôi Phi há»i lại:
- Ãổi là m ai bây giá»?
Rồi y chặn ngay:
- Mỗi khi Lý đệ mở miệng là sắp nổi nóng. Việc gì cũng để tiểu huynh xếp đặt mới yên.
Lỳ hà n Thu thấy Lôi Phi vừa nói vừa mỉm cÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° đã có định kiến vững chắc, nên không nói gì nữa.
Lôi Phi đằng hắng một tiếng rồi tiếp:
- Chúng ta đi thôi!
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện chốc lát đã tá»›i bá» sông Tân Hoà i .
Lôi Phi tiến lên trÆ°á»›c móc thiếp má»i khẽ nói vá»›i ngÆ°á»i giữ cá»a mấy câu.
NgÆ°á»i nà y vừa gáºt đầu vừa khoanh tay nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Xin má»i TrÆ°Æ¡ng công tá».
Lý Hà n Thu nói:
- Xin má»i TrÆ°Æ¡ng công tá».
Lý Hà n Thu vẻ mặt lạnh lùng, oai vệ, cất bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lôi Phi lại bÆ°á»›c nhanh Ä‘i trÆ°á»›c Lý Hà n Thu để dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Vừa lên hoa trÆ°á»ng, hai ngÆ°á»i đã thấy hai ả hoa nữ ra nghênh tiếp. Lôi phi lại khẽ nói vá»›i hai ả mấy câu. Hai ả vá»™i nghiêng mình thi lá»… vá»›i Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu khẽ ừ má»™t tiếng rồi ngẩng đầu trông trá»i, không ngó đến hai ả.
Một ả hoa nữ nói:
- Tiểu tỳ xin dẫn Ä‘Æ°á»ng cho công tá».
Rồi ả trở gót đi trước.
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang thấy trên hoa trÆ°á»ng rá»™ng lá»›n ở chÃnh giữa đầu ngÆ°á»i lố nhố, đèn lá»a huy hoà ng, còn các hoa trÆ°á»ng khác lại không bóng ngÆ°á»i. Chà ng biết là cuá»™c đại há»™i tuyển phu của 12 mỹ nữ đã bắt đầu khai diá»…n.
Ả nữ tỳ dẫn hai ngÆ°á»i tá»›i đầu cầu thông lên đại hoa trÆ°á»ng rồi nghiêng mình nói:
- Xin má»i công tá».
Lý Hà n Thu khẽ gáºt đầu chứ không trả lá»i, bệ vệ bÆ°á»›c lên cầu.
Má»™t thiếu nữ khác nai nịt gá»n gà ng, ngá»±c giắt má»™t bông hồng tiến lại nghênh tiếp khẽ nói:
- Chắc quà khách đã có thiệp má»i?
Lý Hà n Thu không biết trả lá»i thế nà o, chà ng ngẩng mặt nhìn lên trá»i là m bá»™ không thèm nói vá»›i ả hoa nữ.
Lôi Phi láºt Ä‘áºt tiến lên trÆ°á»›c Ä‘Æ°a thiệp má»i ra rồi lại khẽ nói vá»›i ả hoa nữ mấy câu.
Hoa nữ tỳ gáºt đầu nói vá»›i Lý Hà n Thu:
- Tiểu tỳ xin dẫn Ä‘Æ°á»ng cho công tá».
Ãoạn thị xoay mình bÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu cÆ°á»i thầm nghÄ© bụng:
- Lôi Phi quả là tay đáo để không biết y là m thế nà o mà hăm dá»a được cả ả nữ tỳ tinh tế lanh lợi nầy.
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ trong lòng chân vẩn bước theo nữ tỳ.
Ả nữ tỳ dẫn hai ngÆ°á»i Ä‘i thẳng và o hà ng ghế thứ ba trá» hai chiếc ghế còn bá» trống ở giữa nói:
- Xin má»i hai vị ngồi đây.
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang nhìn khắp nÆ¡i má»™t lượt thì thấy trong mấy hà ng ghế trên toà n những nhân váºt lá»›n tuổi Ãt ra là 40 trở lên.
Giang Nam Song Hiệp PhÆ°Æ¡ng Tú, Hà n Ãà o ngồi ở ghế thÆ° hai hà ng đầu cách chá»— chà ng không đầy hai thÆ°á»›c.
Ngồi bên Giang Nam Song Hiệp là má»™t ngÆ°á»i đầu Ä‘á»™i mÅ© và ng mình khoác áo và ng.
TrÆ°á»›c sau và tả hữu ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u có thiếu nữ võ phục Ä‘eo kiếm ngồi bao quanh.
Lý Hà n Thu nhẩm đếm thì bá»n thiếu nữ Ä‘eo kiếm nà y có tám ả chà ng tá»± há»i:
- NgÆ°á»i nà y có vẻ oai vệ phải chăng là Tá» Vi cung chủ?
Lôi Phi khẽ huých Lý Hà n Thu nói nhá»:
- Phải cẩn tháºn đấy.
Nghe giá»ng nói nghiêm trá»ng. Lý Hà n Thu biết Lôi Phi cảnh giác mình. Chà ng trấn tÄ©nh tâm thần ngó xung quanh thấy chá»— ngồi đã đầy đủ. NgÆ°á»i thì vá» phục mình mặc trÆ°á»ng bà o. Có ngÆ°á»i ăn mặc theo kiểu địa phÆ°Æ¡ng thà nh Kim Lăng.
Ãá»™t nhiên Giang Nam Song Hiệp quay lại ngó và o mặt Lý Hà n Thu gáºt đầu mỉm cÆ°á»i.
Lý Hà n Thu cÅ©ng mỉm cÆ°á»i gáºt đầu để đáp lá»….
Bá»—ng nghe hai tiếng Ä‘á»™ng vang lên. Tiếp theo là tiếng Ä‘Ã n, tiếng sáo nổi dáºy.
Một thiếu nữ toà n thân mặc xiêm áo mà u hồng theo nhịp đà n sáo từ từ bước ra.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn thiếu nữ nầy và o trạc 18, 19 tuổi trên Ä‘Ã i đèn lá»a huy hoà ng sáng tá»±a ban ngà y, chà ng nhìn rất rõ thiếu nữ nà y khá xinh đẹp lại thêm đồ trang sức lá»™ng lầy nên trông cà ng lắm vẻ yêu kiá»u.
Thiếu nữ đứng trên đà i ngó xuống nghiêng mình thi lễ nói:
- Tiện thiếp là Tá» Xuân. Các quan khách, công tá», vị nà o muốn lên Ä‘Ã i tá» giáo, tiện thiếp rất hoan nghênh.
Thiếu nữ tá»± giá»›i thiệu rồi lùi lại năm bÆ°á»›c nhÆ°á»ng chá»— cho má»™t thiếu phụ trạc tứ tuần thân thể đẫy Ä‘Ã từ háºu Ä‘Ã i rảo bÆ°á»›c tiến ra.
Thiếu phụ đứng trên Ä‘Ã i há»c lối Ä‘Ã n ông chắp tay xá dà i lá»›n tiếng tuyên bố:
- Các vị Ä‘á»u là những cao nhân mình mang tuyệt kỹ. DÄ© nhiên ná»™i công rất thâm háºu. Lôi Ä‘Ã i cách các vị bất quá không đầy hai trượng. Váºy dung mạo Tá» Xuân cô nÆ°Æ¡ng các vị đã nhìn rõ hết. Cô đáng là má»™t thiên tiên giáng thế. Nay bất luáºn niên ká»·, bất phân hai phe hắc bạch, kể ai võ công thắng được Tủ Xuân cô nÆ°Æ¡ng là qua được cá»a trá»ng yếu...
DÆ°á»›i Ä‘Ã i có tiếng ngÆ°á»i há»i:
- Phải mấy tráºn tá»· đấu má»›i định xong thắng bại?
Thiếu phụ to béo đáp:
- Má»™t tráºn thôi. Bất luáºn quyá»n chưởng hay khà giá»›i mà phân được thắng bại là xong.
Trong đám đông lại có ngÆ°á»i lá»›n tiếng há»i:
- Tỷ như đang đấu dở chừng, một bên muốn đỠnghị thay đổi binh khà được không?
Thiếu phụ đáp:
- Khi PhÆ°Æ¡ng đại hiệp mở Tần Hoà i Hoa há»™i đã nghÄ© tá»›i Ä‘iểm nà y. Nếu hai bên chÆ°a ai thất bại thì ngÆ°á»i lên Ä‘Ã i có thể thỉnh cầu thay đổi binh khÃ. Cuá»™c tá»· đấu nà y không phải là má»™t cuá»™c chiến đấu liá»u mạng. Tiểu phụ hy vá»ng đừng xảy ra thảm kịch. Trừ trÆ°á»ng hợp không phải là tay bảo thủ mà xảy ra chuyện chẳng ká»m chế được gây nên án mạng thì bản Ä‘Ã i không là m thế nà o hÆ¡n được. Váºy mong rằng các vị hãy lượng sức mình để khá»i gây ra thảm kịch.
DÆ°á»›i Ä‘Ã i Ä‘á»™t nhiên lại có tiếng ngÆ°á»i há»i:
- Có thể tỷ thà ám khà được không?
Thiếu phụ đáp:
- Có thể được, nhưng xin nói trước muốn cho cuộc tỷ thà được công bằng thì không nên ngấm ngầm sỠdụng...
Mụ dừng lại một chút rồi tiếp:
- Các vị thấy còn có Ä‘iá»u chi thắc mắc xin nói ra để còn khai cuá»™c tá»· đấu.
Bỗng nghe có thanh âm lạnh lùng cất lên:
- Nếu bá»n tại hạ thắng nữ Ä‘Ã i chủ rồi có thể Ä‘Æ°a y láºp tức dá»i khá»i nÆ¡i đây không?
Thiếu phụ trầm ngâm một chút rồi đáp:
- ÃÆ°a ngay Ä‘i thì không thể được.
NgÆ°á»i kia há»i lại:
- Váºy còn phải Ä‘iá»u kiện gì nữa?
Thiếu phụ đáp:
- NgÆ°á»i cô ta đã thuá»™c vá» quyá»n sở hữu của quà vị, nhÆ°ng còn phải chá» cá» hà nh hôn lá»… do PhÆ°Æ¡ng viện chúa đứng chủ hôn cho được long trá»ng.
Thanh âm kia lại há»i:
- NhÆ° váºy phải chá» mất mấy ngà y má»›i xong.
Thiếu phụ đáp:
- Vụ nà y khó mà biết trÆ°á»›c được. Nếu các vị đây Ä‘á»u là cao thủ trong năm ba chiêu đã đánh bại được Ä‘Ã i chủ thì trong vòng hai đêm không chừng, cả 12 vị nữ Ä‘Ã i chủ đã bị bại hết. Trong trÆ°á»ng hợp nà y thì đến ngà y thứ ba sẽ cá» hà nh hôn lá»… ngay. NhÆ°ng nếu các vị không thắng được nữ Ä‘Ã i chủ thì cuá»™c tá»· thà lại kéo dà i và các vị phải chỠđợi đến sáu ngà y mÆ°á»i ngà y hay hÆ¡n ná»a không chừng.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 55
Hai ả Xuân, Thu gặp như ý lang quân
[B]Lý Hà n Thu Ä‘Æ°a mắt nhìn ra thì thấy ngÆ°á»i há»i đó mình mặc áo xanh, tuổi Ä‘á»™ tứ tuần, thân hình bé nhá» gầy còm.
NgÆ°á»i áo xanh há»i:
- Cuá»™c tá»· thà có hạn định thá»i gian không?
Thiếu phụ đáp:
- Ãến giá» Tý là cùng, không được kéo dà i.
NgÆ°á»i áo xanh lại há»i:
- Giả tá»· trong 12 vị cô nÆ°Æ¡ng má»›i có 10 vị gặp được đối thủ thì những ngÆ°á»i thắng cuá»™c phải đợi bao lâu.
Thiếu phụ đáp:
- Hoa há»™i chỉ cá» hà nh trong vòng ná»a tháng. Khi hết hạn kỳ mà 12 vị Ä‘Ã i chủ còn mấy vị chÆ°a bị đả bại thì coi là mấy cô đó váºn xui, không tìm được nhÆ° ý lang quân. Tuy chÆ°a phân thắng phụ đã bãi thủ đình chiến mà các vị chinh phục được mấy cô thì cÅ©ng là gặp kỳ duyên rồi.
NgÆ°á»i áo xanh rất lấy là m thá»a mãn vì những câu trả lá»i của thiếu phụ. Hắn gáºt đầu mấy cái Ä‘oạn ngồi xuống.
Thiếu phụ lại nói:
- ThÆ°a các vị! Cuá»™c tá»· thà sắp bắt đầu, lão thân tưởng cần nói rá» cùng các vị là 12 cô nÆ°Æ¡ng chẳng những ngÆ°á»i đẹp nhÆ° tiên mà võ công cÅ©ng rất tinh thâm, váºy các vị chá»› coi thÆ°á»ng.
DÆ°á»›i Ä‘Ã i rất đông ngÆ°á»i nghe đã nhà m tai không nhẫn nại được Ä‘á»u hô to:
- Má»i phu nhân và o Ä‘i.
Thiếu phụ cÆ°á»i khanh khách nói thêm má»™t câu:
- Xem chừng các vị nóng ruột lắm rồi!
Ãoạn mụ trở gót hạ Ä‘Ã i.
Thiếu phụ vừa trở gót thì đồng thá»i hai bóng ngÆ°á»i từ hai bên nhảy vá»t lên Ä‘Ã i.
Hai ngÆ°á»i nà y khinh công tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, trong chá»›p mắt cùng đặt chân xuống Ä‘Ã i.
Lý Hà n Thu để ý nhìn ra thì vá» tÆ°á»›ng mạo và tuổi tác hai ngÆ°á»i khác hẳn nhau. NgÆ°á»i mé tả mặt trắng chÆ°a có râu và o trạc 24, 25 tuổi. Mình mặc võ phục mà u lam thẳm. Tay không binh khÃ. NgÆ°á»i mé hữu đã đứng tuổi và o trạc tứ tuần, mÅ©i huếch, miệng rá»™ng, mắt to, mà y ráºm. DÆ°á»›i cằm râu đâm tua tủa và cứng nhÆ° thép. NgÆ°á»i nà y có dáng uy mãnh phi thÆ°á»ng.
Nữ Ä‘Ã i chủ là Tá» Xuân, Ä‘Æ°a mắt ngá» hai ngÆ°á»i há»i:
- Má»™t trong hai vị vui lòng nhượng bá»™, chá» tráºn thứ hai hãy lên Ä‘Ã i được không?
Thiếu niên mặt trắng tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Cô nương cứ theo thứ tự ai lên đà i trước thì tỷ đấu trước, còn ai đặt chân xuống sau dĩ nhiên phải chỠlại.
Hiển nhiên gã thiếu niên mặt trắng á»· mình bảnh trai và hy vá»ng được Tá» Xuân lá»±a chá»n.
TỠXuân trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Tuy hai vị đồng thá»i vá»t lên Ä‘Ã i, nhÆ°ng tiện thiếp nghÄ© rằng cÅ©ng có trÆ°á»›c sau trong nháy mắt.
Thất Tuyệt Ma Kiếm 195 Thiếu niên mặt trắng ngắt lá»i:
- Ãúng thế! Cô nÆ°Æ¡ng nhìn rõ ai lên trÆ°á»›c không?
TỠXuân lắc đầu đáp:
- Ãáng tiếc là tiện thiếp không để ý vị nà o hạ chân trÆ°á»›c...
Thiếu niên mặt trắng xem chừng vẫn chÆ°a chịu, liá»n há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng nói váºy thì không quyết định được hay sao?
TỠXuân đáp:
- Ãúng thế! Bây giá» chỉ còn cách để hai vị tá»± quyết định lấy.
Thiếu niên mặt trắng há»i:
- Quyết định bằng cách nà o?
TỠXuân đáp:
- Hai vị tỷ thà công lực, phóng ra ba chưởng. Vị nà o bị hất xuống đà i là thua.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Ả nà y ghê gá»›m thiệt! Cuá»™c tá»· thà chÆ°a bắt đầu mà ả đã tìm cách để ngÆ°á»i ngoà i tà n sát nhau.
Bổng nghe hán tá» trung niên há»i:
- Nếu đấu ba chưởng rồi mà hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a ai bị hất xuống Ä‘Ã i thì là m thế nà o?
TỠXuân thản nhiên đáp:
- Dù sao cÅ©ng chỉ má»™t trong hai vị ở lại má»›i xong. Má»™t mình tiện thiếp chá»i vá»›i hai ngÆ°á»i thế nà o được?
Hán tỠtrung niên đảo mắt nhìn thiếu niên mặt trắng rồi nói:
- Nếu chúng ta Ä‘em toà n lá»±c tá»· đấu ba chưởng thì bất luáºn ai thắng ai bại, tại hạ e rằng chúng ta không còn sức tá»· đấu vá»›i cô nÆ°Æ¡ng nà y được nữa. Huynh Ä‘Ã i chịu nhÆ°á»ng cho tại hạ thì hay quá.
Thiếu niên mặt trắng cÆ°á»i ha hả há»i:
- Sao các hạ lại không nhÆ°á»ng tiểu đệ trÆ°á»›c?
Hán tá» trung niên cÆ°á»i lạt đáp:
- Ãược rồi! Nếu các hạ cầm chắc là sẽ thắng được cô nÆ°Æ¡ng đây thì tại hạ xin nhÆ°á»ng tráºn đấu.
Y nói xong tung mình nhảy xuống.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- NgÆ°á»i nà y có chút đầu óc.
Thiếu niên mặt trắng không ngỠhán tỠtrung niên mũi huếch lại nhượng bộ mình, trong lòng rất lấy là m kỳ. Hắn nhìn bóng sau lưng hán tỠngơ ngẩn xuất thần.
Bổng nghe thanh âm ôn nhu của Tá» Xuân lá»i và o tai, cô há»i:
- Quà tÃnh các hạ là gì?
Thiếu niên mặt trắng liếc mắt nhìn TỠXuân đáp:
- Tại hạ là ÃÆ°á»ng Cổ.
Tá» Xuân lại há»i:
- Vị huynh Ä‘Ã i kia đã nhÆ°á»ng cho các hạ đấu trÆ°á»›c, váºy các hạ định tá»· thà cùng tiện thiếp môn gì?
ÃÆ°á»ng Cổ đáp:
- Tại hạ tưởng vụ nà y để cô nÆ°Æ¡ng định Ä‘oạt hay hÆ¡n. Bất cứ môn gì tại hạ cÅ©ng liá»u mạng bồi tiếp.
TỠXuân nói:
- Tiện thiếp thấy dùng khà giá»›i rất nguy hiểm, ám khà cÅ©ng tà n Ä‘á»™c. Váºy chúng ta tá»· thà quyá»n chưởng quách.
ÃÆ°á»ng Cổ nói:
- Tại hạ xin theo ý cô nương.
TỠXuân nói:
- Hay lắm! Má»i các hạ ra tay trÆ°á»›c.
ÃÆ°á»ng Cổ ngấm ngầm Ä‘á» khà nói:
- Xin cô nương hãy lưu tâm.
Rồi hắn vung chưởng đánh tới.
Tá» Xuân sẻ nghiêng mình Ä‘i tránh khá»i. Cô phóng hữu chưởng ra phản kÃch và o trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng bằng chiêu "Thiên Ngoại Lai Vân".
ÃÆ°á»ng Cổ hÃt mạnh má»™t hÆ¡i lùi lại ba bÆ°á»›c tránh đòn phản kÃch. Hắn dá»±ng bà n tay lên nhÆ° lưỡi dao há»›t ngang má»™t cái.
Tá» Xuân tủm tỉm cÆ°á»i. Ãá»™t nhiên cô thi triển cầm nã thủ pháp toan nắm lấy cổ tay ÃÆ°á»ng Cổ.
ÃÆ°á»ng Cổ thân thủ không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Hắn lạng ngÆ°á»i sang má»™t bên để tránh, đồng thá»i phóng quyá»n đánh tá»›i. Thế là hai ngÆ°á»i bắt đầu khai diá»…n cuá»™c ác đấu kịch liệt.
Lý Hà n Thu ngÆ°ng thần chú ý theo dõi cuá»™c đấu. Chà ng thấy nụ cÆ°á»i trên môi ÃÆ°á»ng Cổ lúc ban đầu dần dần biến mất. Vẻ mặt má»—i lúc má»™t nghiêm trá»ng. Hiển nhiên võ công của Tá» Xuân cao thâm đến Ä‘á»™ ra ngoà i sá»± tiên liệu của hắn.
Hai bên kịch đấu tá»›i 30 hiệp thì Tá» Xuân Ä‘á»™t nhiên biến đổi thế chưởng. Bóng chưởng trùng Ä‘iệp. ÃÆ°á»ng Cổ tá»± nhiên đã bị hạ phong.
Cuá»™c đấu kéo dà i hÆ¡n 10 hiệp nữa thì Ä‘á»™t nhiên nghe đánh ẪhựỮ má»™t tiếng. ÃÆ°á»ng Cổ toà n thân bị tung lên rồi hất xuống Ä‘Ã i.
PhÆ°Æ¡ng Tú ngồi ở ghế hà ng đầu Ä‘Æ°a tay ra đỡ lấy ÃÆ°á»ng Cổ từ từ đặt xuống, cất giá»ng nhân từ há»i:
- ÃÆ°á»ng huynh đệ! Huynh đệ bị thÆ°Æ¡ng rồi chăng?
ÃÆ°á»ng Cổ mặt Ä‘á» bừng lên đáp:
- Tại hạ không sao đâu.
Rồi trở gót hấp tấp đi ngay.
Phương Tú khẻ buông một tiếng thở dà i rồi ngồi xuống nguyên vị.
Lý Hà n Thu mắng thầm:
- Thằng cha nà y khéo giả nhân nghÄ©a, tháºt là má»™t lão giảo quyệt!
Tá» Xuân lấp loáng khóe thu ba nhìn xuống dÆ°á»›i Ä‘Ã i cất tiếng oanh há»i:
- Còn vị nà o muốn tứ giáo nô gia nữa không?
Thanh âm cô như rót và o tai.
Bổng nghe tiếng áo lạch phạch. Má»™t bóng ngÆ°á»i nhảy vá»t lên Ä‘Ã i nhÆ° con chim khổng lồ.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thì ngÆ°á»i nà y và o trạc 24, 25 tuổi, cặp lông mà y tá»±a hình thanh kiếm, mắt sáng nhÆ° sao. Tháºt là má»™t chà ng trai tuấn mỹ. Gã mặc võ phục mà u xanh lợt. Chuôi kiếm thò ra ngoà i vai.
Tá» Xuân há»i:
- Ãại danh các hạ là gì?
Thiếu niên áo xanh thủng thẳng đáp:
- Tại hạ là Tần Vinh Quang ở Tà o Châu.
Gã vừa đáp vừa cởi áo choà ng liệng và o góc đà i.
Tá» Xuân thấy ngÆ°á»i áo xanh thò đốc kiếm ra liá»n há»i:
- Tần công tá» muốn tá»· thà kiếm pháp hay tá»· thà quyá»n cÆ°á»›c.
Tần Vinh Quang đáp:
- Ãao kiếm không có mắt, dùng nói nguy hiểm lắm. Chúng ta tá»· thà quyá»n chưởng hay hÆ¡n.
Gã lại cởi bá» trÆ°á»ng kiếm ra.
TỠXuân nói:
- Má»i công tá» ra tay.
Tần Vinh Quang nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng vừa trải qua má»™t tráºn đấu, ngÆ°á»i đã nhá»c mệt, bây giá» lại đối chưởng vá»›i tại hạ là tại hạ đã chiếm mất tiện nghi rồi. Chẳng lẽ lại còn tranh Ä‘oạt tiên cÆ¡. Váºy cô nÆ°Æ¡ng ra tay trÆ°á»›c Ä‘i.
TỠXuân nói:
- Công tỠđã nói váºy thì tiện thiếp phải tuân mệnh.
Cô vung tay phải lên phóng ra một chưởng.
Tần Vinh Quang mỉm cÆ°á»i né mình tránh khá»i, chứ không phản kÃch.
Tá» Xuân há»i:
- Sao công tỠlại không trả đòn?
Tần Vinh Quang đáp:
- Tại hạ muốn nhÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng ba chiêu.
TỠXuân chau mà y nói:
- Khẩu khà Tần công tỠkhá lớn đấy!
Rồi cô phát huy nội lực đánh ra hai phát chưởng liên hoà n.
Tần Vinh Quang tránh xong hai chiêu nữa rồi má»›i phóng quyá»n phản kÃch.
Hai bên quyá»n qua chưởng lại khai diá»…n cuá»™c ác đấu.
Lý Hà n Thu lẳng lặng quan sát quyá»n pháp và chưởng lá»™ của hai bên thấy Tần Vinh Quang chiếm được chút thượng phong. Quyá»n chưởng của gã có những chiêu ly kỳ biến ảo.
Chà ng liá»n khẽ há»i Lôi Phi:
- Tần Vinh Quang là nhân váºt thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Y thuá»™c má»™t dòng há» lá»›n ở Tà o Châu, có võ công gia truyá»n rất uyên bác nhÆ°ng nhà nà y Ãt khi qua lại giang hồ. Không ngá» bữa nay há» cÅ©ng đến tham dá»± Tần Hoà i Hoa há»™i.
Hai ngÆ°á»i nói rất khẻ mà PhÆ°Æ¡ng Tú cÅ©ng nghe rõ. Hắn quay lại nhìn Lôi Phi gáºt đầu cÆ°á»i nói:
- Các hạ quả là ngÆ°á»i kiến văn rất rá»™ng, biết rõ cả Tần gia ở Tà o Châu.
Lý Hà n Thu giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- May lần nà y mình nói chuyện không hô huynh gá»i đệ. Nếu không tất phải tiết lá»™ thân thế. Giang Nam Song Hiệp cảnh giác nhÆ° váºy, ta phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Bổng nghe Lôi Phi đáp:
- Huynh Ä‘Ã i dạy quá lá»i! Tiểu đệ đã từng nà y tuổi đầu thì dÄ© nhiên kiến văn phải nhiá»u hÆ¡n bá»n tuổi trẻ.
Phương Tú nói:
- Tại hạ rất thÃch kết bạn, sau khi tan trÆ°á»ng mong rằng huynh Ä‘Ã i lÆ°u lại má»™t chút. Tại hạ chuẩn bị chút trà rượu để thỉnh giáo huynh Ä‘Ã i đôi chút.
Lôi Phi nói:
- Kiến thức của tại hạ hãy còn hẹp hòi, e rằng là m cho các hạ phải thất vá»ng.
Tuy y biết rõ hắn là Phương Tú nhưng vẩn vỠnhư chẳng hiểu là ai.
PhÆ°Æ¡ng Tú cÅ©ng không nói rá» thân thế, chỉ tủm tỉm cÆ°á»i rồi quay nhìn ra phÃa khác.
Lúc nà y cuá»™c ác đấu trên Ä‘Ã i rất kịch liệt. Thế quyá»n của Tần Vinh Quang biến ảo khôn lÆ°á»ng. Trong mấy chục hiệp mà gã đã thay đổi đến hÆ¡n mÆ°á»i thứ quyá»n pháp khác nhau.
TỠXuân cũng nghiên cứu võ nghệ tinh thâm. Chưởng pháp của cô luyện tới mức cực kỳ thuần thục. Khi biến hóa, cô phóng ra những chiêu tuyệt diệu.
Hai bên chiến đấu mãnh liệt mấy chục chiêu và đá»u hiểu là muốn đả bại đối phÆ°Æ¡ng không phải chuyện dá»… dà ng, trừ phi phát huy những chiêu hiểm Ä‘á»™c để thủ thắng.
Tần Vinh Quang bắt đầu phát động trước. Gã đón tiếp chưởng lực của TỠXuân chứ không né tránh nữa. Song chưởng chạm nhau nổ lên một tiếng rùng rợn.
Tần Vinh Quang đã liệu trÆ°á»›c sức lá»±c Ä‘Ã n bà con gái chỉ có hạn, chưởng lá»±c tất nhiên kém phần mãnh liệt. NgỠđâu sá»± thá»±c đã ra ngoà i sá»± tiên liệu của gã. Chưởng lá»±c của Tá» Xuân cá»±c kỳ hùng háºu chẳng kém gì gã.
Hai bên tiếp má»™t chưởng vẩn giữ thế quân bình, kẻ ná»a cân ngÆ°á»i tám lạng, không ai chiếm được tiện nghi.
NhÆ°ng trÆ°á»ng hợp nà y cÅ©ng Ä‘Æ°a Tá» Xuân đến chá»— hiếu thắng mãnh liệt. Cô sấn gần lại để chiến đấu, phát huy cả chưởng lẩn chỉ nhắm đánh và o những chá»— trà mạng của Tần Vinh Quang.
Ãá»™t nhiên Tần Vinh Quang quát lên má»™t tiếng tháºt to rồi vung chưởng lên đánh tá»›i.
Hai bóng ngÆ°á»i Ä‘ang đứng gần nhau bổng xa ra.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn lên thấy hai ngÆ°á»i đối láºp nhìn nhau không chá»›p mắt.
Tần Vinh Quang thở phà o một cái rồi nói:
- Võ công của cô nÆ°Æ¡ng quả nhiên cao cÆ°á»ng.
Gã né ngÆ°á»i Ä‘i tránh sang má»™t bên rồi lại tiến lên tấn công.
Tá» Xuân thủy chung không nói ná»a lá»i, vung chưởng đón tiếp.
Hai bên lại tái diá»…n cuá»™c đấu. Lần nà y cuá»™c đấu kéo dà i đến hÆ¡n 50 hiệp thì chưởng thế hai bên Ä‘á»u cháºm lại và đụng chạm nhau luôn.
Hiển nhiên cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u lâm và o tình trạng má»i mệt. Chưởng phóng ra khó lòng biến hóa theo nhÆ° ý muốn.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Hai ngÆ°á»i nà y còn tiếp tục đấu nữa thì e rằng sẽ Ä‘i tá»›i chá»— hai bên cùng chết.
Ãá»™t nhiên Tá» Xuân thét lên má»™t tiếng, vung chưởng Ä‘áºp và o vai Tần Vinh Quang.
Tần Vinh Quang loạng choạng ngÆ°á»i Ä‘i, chúi vá» phÃa trÆ°á»›c.
Tá» Xuân sấn lại. Tay phải tiếp tục đánh tá»›i. Cô hy vá»ng hạ đối phÆ°Æ¡ng mau chóng để hất xuống Ä‘Ã i, bằng không thì cÅ©ng đánh ngã lăn ra đó.
NgỠđâu Tần Vinh Quang né mình tránh khá»i phát chưởng của Tá» Xuân rồi xoay tay phóng chưởng đánh tá»›i. Thế chưởng rất kỳ ảo khiến ngÆ°á»i ta khó mà lÆ°á»ng được.
TỠXuân né tránh không kịp đánh trúng vai bên trái. Cô bước loạng choạng lùi lại ba bước nhưng đứng không vững ngã lăn ra.
Tần Vinh Quang chấp tay nói:
- Cô nương đã nhân nhượng.
Tá» Xuân đứng phắt dáºy nói:
- Tiện thiếp còn có thể tái chiến được.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Cô nà y sao mà kiêu căng thế! Coi bá»™ ngÆ°á»i trên Ä‘Ã i phải có má»™t bên bị trá»ng thÆ°Æ¡ng không còn sức kháng cá»± má»›i phân thắng bại hay sao?
Bổng nghe Tần Vinh Quang há»i:
- TrÆ°á»›c khi Ä‘á»™ng thủ, vị phu nhân béo máºp đã nói rỠđây là cuá»™c tá»· đấu cho biết sức, há»… Ä‘iểm tá»›i là thôi. Chẳng lẻ cô nÆ°Æ¡ng còn muốn đánh cho kẻ sống ngÆ°á»i chết má»›i chịu thôi chăng?
TỠXuân cải:
- Vừa rồi nếu công tỠkhông bị trúng một chưởng của tiện thiếp thì dĩ nhiên bây giỠtiện thiếp chịu thua rồi.
Tần Vinh Quang hắn giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Tại hạ tuy trúng chưởng nhÆ°ng chÆ°a té nhà o. Vả lại Ä‘Æ°á»ng quyá»n của Tần gia rất phức tạp. Cô nÆ°Æ¡ng sao biết là tại hạ trúng chưởng? Biết đâu đó chẳng là kế dụ địch?
TỠXuân lạnh lùng đáp:
- Tiện thiếp không tin nhÆ° váºy.
Bổng nghe có tiếng cÆ°á»i khanh khách. Thiếu phụ béo máºp lại xuất hiện trên Ä‘Ã i nói:
- Võ công của hai vị tương đương ngang nhau. Thực khó mà phân biệt ai thắng ai bại.
Tần Vinh Quang há»i:
- Phu nhân nói nhÆ° váºy thì ra còn phải đấu má»™t tráºn nữa hay sao?
Thiếu phụ béo máºp đáp:
- Không cần nữa. Lão thân đã thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i mấy tay cao thủ võ lâm thì phần thắng Ä‘Ã nh cho công tá».
Nét mặt thiếu phụ coi rất hoạt kê, nhÆ°ng mụ lại rất có uy quyá»n. Mụ vừa nói ra, Tá» Xuân không dám biện bác má»™t câu nà o nữa. Cô nhìn Tần Vinh Quang nghiêng mình thi lá»… nói:
- Tần công tá» võ công cao cÆ°á»ng. Tiện thiếp nay được quen biết. Bây giá» tiện thiếp đã thuá»™c vá» công tá», mong rằng công tỠđừng ruồng bá».
Chuyển biến Ä‘á»™t ngá»™t nà y khiến cho Tần Vinh Quang không khá»i luống cuống. Gã cÅ©ng nghiêng mình đáp lá»… nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng dạy quá lá»i!
Thiếu phụ béo máºp cÆ°á»i ha hả nói:
- Hai vị xuống dÆ°á»›i kia mà nói chuyện, đừng để lở hảo sá»± của ngÆ°á»i khác.
TỠXuân liếc mắt nhìn Tần Vinh Quang nói:
- Tiện thiếp xin dẫn Ä‘Æ°á»ng cho công tá».
Rồi trở gót đi ngay.
Tần Vinh Quang theo sau cô xuống đà i.
Thiếu phụ béo máºp vá»— tay hai cái. Trong háºu trÆ°á»ng má»™t thiếu nữ võ phục từ từ tiến ra.
Dưới ánh đèn sáng trưng, thiếu nữ mặt hoa da phấn. So với TỠXuân còn có phần mặn mà hơn đã xuất hiện.
Thiếu phụ lớn tiếng nói:
- Lão thân vừa già vừa xấu chắc các vị chẳng muốn nghe nhiá»u, chỉ cần nói xong má»™t câu là và o ngay láºp tức.
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Cô nÆ°Æ¡ng nà y tên gá»i Tá» Thu. Vị nà o có phÆ°á»›c thì lấy được cô là m vợ.
Mụ nói xong trở gót và o ngay.
Tá» Thu khoan thai tiến ra trÆ°á»›c Ä‘Ã i, cúi mặt xuống há»i:
- Tiện thiếp là TỠThu. Vị nà o muốn từ giáo đây?
Tá» Thu cô nÆ°Æ¡ng xem chừng rất ngượng ngùng. Cô chỉ cúi đầu không dám ngá»ng lên.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nhìn thái Ä‘á»™ thẹn thùng e lệ của cô chẳng khác nà o má»™t vị tiểu thÆ° Ä‘Ã i các chÆ°a từng va chạm vá»›i thế tình. DÆ°á»›i ánh đèn lá»a huy hoà ng vẻ cúi đầu e thẹn cà ng tăng thêm vẻ kiá»u mỵ. NhÆ°ng không hiểu đây là sá»± thá»±c hay cô giả vá».
Lý Hà n Thu còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng cÆ°á»i sang sảng, rồi tiếng ngÆ°á»i nói:
- Tại hạ xin lãnh giáo mấy chiêu mong rằng cô nương nhẹ tay cho.
Lý Hà n Thu ngá»ng đầu trông ra thì đây là má»™t chà ng thiếu niên đầu Ä‘á»™i phượng cân, mình mặc áo lam nhảy vá»t lên Ä‘Ã i.
Thiếu niên nà y chẳng những không Ä‘eo binh khà mà chân chà ng lại Ä‘i đôi giầy tiêu dao tá»±a hồ không Ä‘i Ä‘á»™ng thủ cùng ngÆ°á»i, coi chẳng khác má»™t cáºu tú đến đây để uống rượu ngâm thÆ¡.
Tá» Thu Ä‘Æ°a mắt ngó thiếu niên áo lam má»™t cái rồi há»i:
- Quà tÃnh công tá» là gì?
Thiếu niên áo lam tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Chúng ta hãy phân thắng bại trÆ°á»›c rồi sẽ thông tên báo há» cÅ©ng chÆ°a muá»™n. Nếu tiểu sinh thất bại thì bất cần phải lÆ°u tÃnh danh lại nữa.
Tá» Thu nhÃu cặp mà y liá»…u nói:
- NhÆ° váºy thì không đúng vá»›i lá» luáºt của Hoa há»™i.
Thiếu niên áo lam cÆ°á»i khanh khách nói:
- Ãó là việc riêng của quà há»™i có can gì đến tại hạ?
Tá» Thu bá» ngoà i khép nép rụt rè mà lá»i nói của thiếu niên lại sắc bén khiến cho cô hoang mang luống cuống không biết đáp thế nà o. Bất giác cô đứng thá»™n mặt ra trên Ä‘Ã i.
PhÆ°Æ¡ng Tú Ä‘á»™t nhiên quay lại ngó Lôi Phi há»i:
- Huynh Ä‘Ã i có nháºn biết lai lịch ngÆ°á»i nà y không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tại hạ không rá».
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i không nói gì nữa.
Lý Hà n Thu biết PhÆ°Æ¡ng Tú tai mắt linh mẫn, liá»n dùng phép truyá»n âm bảo Lôi Phi:
- Lôi huynh! DÆ°á»ng nhÆ° PhÆ°Æ¡ng Tú đã để ý đến Lôi huynh rồi đó.
Lôi Phi Ä‘Æ°a mắt nhìn Lý Hà n Thu để tá» cho chà ng hay là y đã nghe rõ lá»i chà ng nói, nhÆ°ng y không trả lá»i.
Lý Hà n Thu cÅ©ng Ä‘á» cao cảnh giác không há»i gì nữa.
Lúc nà y trên Ä‘Ã i cÅ©ng đã có biến chuyển. Chắc Tá» Thu cô nÆ°Æ¡ng đã được chỉ thị ngấm ngầm. Ãá»™t nhiên cô nói:
- Công tỠđã không chịu thông danh thì tiện thiếp cÅ©ng chẳng biết là m thế nà o được. Má»i công tá» Ä‘á»™ng thủ Ä‘i!
Thiếu niên áo lam đáp:
- Xin cô nương ra tay trước.
DÆ°á»ng nhÆ° Tá» Thu không muốn kéo dà i thá»i gian. Cô nói ngay:
- Công tỠtự phụ lắm! Tiện thiếp đà nh phải tuân mệnh.
Cô vung tay đánh ra một chưởng.
Thiếu niên áo lam tung mình tránh khá»i chứ không phản kÃch.
Tá» Thu há»i:
- Sao công tỠlại không trả đòn.
Thiếu niên áo lam cÆ°á»i đáp:
- Khi nà o cô nÆ°Æ¡ng bức bách khiến cho tại hạ nổi nóng, khi đó tại hạ sẽ phản kÃch.
Tá» Thu ra chiá»u tức giáºn đánh luôn hai chưởng liên hoà n. Bóng chưởng tung hoà nh. Chỉ trong chá»›p mắt cô đã đánh ra hÆ¡n chục chiêu.
Thiếu niên áo lam trong mÆ°á»i mấy chiêu tấn công cấp bách vẩn không trả đòn má»™t chiêu nà o, gã chỉ dùng thân pháp mau lẹ né tả tránh hữu để mặc Tá» Thu tấn công tá»›i tấp liên miên bất tuyệt.
Thiếu niên áo lam vì Ãt qua lại giang hồ nên không biết được nhiá»u ngÆ°á»i. Lúc bắt đầu lên Ä‘Ã i, chà ng lại không thông danh báo há».
Last edited by kedatinh1974; 29-07-2008 at 01:02 AM.
|
30-07-2008, 10:20 PM
|
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
*Thất Tuyệt Ma Kiếm* TG: Ngá»a Long Sinh - Hồi 60
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 56
Gặp khách áo đen , TỠLan thụ nhục
TỠLan giục:
- Má»i các hạ ra tay Ä‘i!
Khiếu hóa tỠđáp:
- Ãược rồi! Tại hạ tuy áo quần nhÆ¡ nhá»›p nhÆ°ng tấm lòng rất trong sạch cô nÆ°Æ¡ng chẳng nên coi ngÆ°á»i qua bá» ngoà i.
TỠLan giơ tay lên nói:
- Các hạ hãy thắng tiện thiếp đi rồi sẽ nói chuyện cũng chưa muộn.
Khiếu hóa tỠáo xám dÆ°á»ng nhÆ° cảnh giác được chưởng thế của đối phÆ°Æ¡ng rất mãnh liệt. Gã không dám coi thÆ°á»ng nữa, vá»™i tung ngÆ°á»i Ä‘i né tránh, đồng thá»i phóng chưởng phản kÃch.
Hai ngÆ°á»i bắt đầu khai diá»…n cuá»™c ác đấu.
Lý Hà n Thu một mặt theo dõi cuộc đấu, một mặt lưu tâm đến Phương Tú thì thấy hắn để hết tinh thần và o cuộc tỷ thà trên đà i. Hiển nhiên hắn chú ý đặc biệt đến cuộc đấu của nữ đà i chủ nà y.
Cuộc ác đấu trên đà i rất mau lẹ. Mới trong chớp mắt mà hai bên đã tỷ đấu ngoà i 50 chiêu.
Khiếu hóa tỠáo xám tấn công cực kỳ lợi hại, TỠLan vẫn ung dung đối phó.
Lý Hà n Thu coi cuộc đấu, chà ng rút được kinh nghiệm là võ công những nữ đà i chủ cà ng vỠsau cà ng cao thâm.
Khiếu hóa tỠáo xám và TỠLan tỷ đấu đến hơn trăm chiêu vẫn giữ thế quân bình, bất phân thắng bại.
Ãá»™t nhiên ba tiếng "boong boong" nổi lên vang dá»™i toà n trÆ°á»ng.
TỠLan đột nhiên nhảy ra ngoà i vòng chiến nói:
- Dừng tay!
Khiếu hóa tá» cÆ°á»i khanh khách há»i:
- Cô nương muốn hòa với khiếu hóa tỠnà y chăng?
TỠLan lạnh lùng đáp:
- Ãã lên Hoa Ä‘Ã i tá»· đấu, không được là thua. Là m gì có chuyện hòa Ä‘Ã m.
Khiếu hóa tá» lại há»i:
- Thế thì lạ tháºt! Sao cô nÆ°Æ¡ng lại không đánh nữa, chÆ°a phân thắng bại lại vá»™i nhảy ra?
Tá» Lan há»i lại:
- Các hạ không nghe thấy tiếng chuông ư?
Khiếu hóa tỠđáp:
- Tại hạ có điếc đâu mà không nghe rõ?
TỠLan nói:
- Hoa đà i đã hạn chế nếu tỷ đấu quá trăm chiêu mà không phân được thua thì không đấu nữa.
Khiếu hóa tá» há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng nháºn thua rồi Æ°?
TỠLan đáp:
- Không phải đâu. Cứ trăm chiêu bất phân thắng bại là lại đổi phÆ°Æ¡ng thức tá»· thÃ.
Khiếu hóa tỠnói:
- Té ra là thế! Không hiểu cô nương muốn thay đổi phương thức tỷ thà thế nà o?
Tá» Lan chuyển Ä‘á»™ng mục quang nhìn sang má»™t bên há»i:
- Các hạ đã nhìn thấy giá binh khà kia chưa?
Nguyên trong góc Hoa Ä‘Ã i có đặt má»™t cái giá lá»›n đầy binh khÃ. Ãao, kiếm, côn, bổng chẳng thiếu thứ gì mà má»—i thứ phân là m hai loại lá»›n có nhá» có.
Khiếu hóa tá» gáºt đầu đáp:
- Tại hạ nhìn thấy rồi. Cô nương muốn tỷ thà bằng khà giới với tiểu khiếu hóa tỠnà y chăng?
TỠLan đáp:
- Trên giá có đầy đủ binh khà nặng nhẹ. Các hạ đến lựa lấy một thứ cho mình đi.
Khiếu hóa tá» há»i:
- Còn cô nương thì sao?
TỠLan đáp:
- Tiện thiếp cũng lựa một thứ, nhưng phải phân biệt chủ khách. Dĩ nhiên các hạ lựa trước đi!
Khiếu hóa tá» cÆ°á»i ha hả nói:
- Tại hạ không muốn váºy. Má»i cô nÆ°Æ¡ng lá»±a trÆ°á»›c hay hÆ¡n. Có nhÆ° thế cô nÆ°Æ¡ng má»›i không tìm được thứ khà giá»›i khắc chế binh khà của tại hạ.
TỠLan nói:
- Nếu váºy tiện thiếp xin lá»±a trÆ°á»›c.
Cô Ä‘i và o giá binh khà rút lấy thanh trÆ°á»ng kiếm.
Khiếu hóa tá» tủm tỉm cÆ°á»i thò tay ra rút má»™t thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao rồi nói:
- Bây giá» trong tay cô nÆ°Æ¡ng đã có binh khÃ, không phải nhÆ° lúc tay không. Mong rằng cô nÆ°Æ¡ng nhẹ đòn cho đôi chút.
TỠLan hằn hộc đáp:
- Các hạ bất tất phải nể nang gì. Cứ việc tự ý ra chiêu đi!
Khiếu hóa tỠđáp:
- Nam nữ phải có phân biệt. Tại hạ xin nhÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng xuất thủ trÆ°á»›c.
Tá» Lan trong lòng cá»±c kỳ phẫn háºn gả tiểu khiếu hóa. Cô vung trÆ°á»ng kiếm đâm thẳng tá»›i.
Khiếu hóa tá» tuy ngoà i mặt cÆ°á»i đùa cợt nhả mà trong lòng không dám khinh thị Tá» Lan chút nà o. Gã Ä‘Æ°a Ä‘Æ¡n Ä‘ao lên gạt trÆ°á»ng kiếm.
Tá» Lan không chá» khiếu hóa tá» phản kÃch, cô múa tÃt trÆ°á»ng kiếm tấn công ráo riết.
Kiếm thuáºt cô rất thông thạo dÆ°á»ng nhÆ° còn tinh diệu hÆ¡n cả chưởng pháp. Cô đánh ra toà n những chiêu lợi hại hiểm Ä‘á»™c.
Ãao pháp của khiếu hóa tá» cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng. Bất luáºn thế công của Tá» Lan lợi hại hiểm Ä‘á»™c đến đâu gã vẩn ung dung đối phó.
Tá» Lan huy Ä‘á»™ng kiếm pháp đánh liá»n má»™t hÆ¡i 28 chiêu.
Khiếu hóa tỠđỡ gạt cả 28 chiêu kiếm mà chÆ°a phản kÃch chiêu nà o.
NgÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u nhìn nháºn thấy khiếu hóa tá» có nhiá»u cÆ¡ há»™i phản kÃch song y bá» lỡ.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm chau mà y tự nghĩ:
- Lạ thiệt! Xem chừng ngÆ°á»i nà o Ä‘á»™ng thủ vá»›i hoa nữ dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không muốn đả thÆ°Æ¡ng há». Chẳng hiểu há» có dụng ý gì? Không lẻ bá»n há» Ä‘á»u bị mỹ sắc mê hoặc Æ°?
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì trên Hoa Ä‘Ã i đã phân thắng bại. Bổng nghe khiếu hóa tỠáo xám rên lên má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao rá»i khá»i tay gã.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thấy cánh tay mặt khiếu hóa tỠmáu chảy đầm đìa. Nguyên cánh tay gã bị trúng kiếm, thương thế rất nặng không thể cầm đao tái chiến được nữa.
TỠLan lạnh lùng lên tiếng:
- Tiện thiếp được các hạ nhân nhượng.
Khiếu hóa tỠuể oải đáp:
- Tại hạ tự gây ra tội nghiệt.
Rồi gã trở gót nhảy xuống đà i đi ngay.
Tá» Lan Ä‘Æ°a mắt nhìn khiếu hóa tỠáo xám Ä‘i xa rồi, trong lòng cô bổng nảy ra cảm giác bà ng hoà ng. Tuy cô thắng cuá»™c đấu rồi, nhÆ°ng đã thắng má»™t cách thê thảm. Giả tá»· khiếu hóa tá» lúc lâm thá»i không chùn tay dừng lại má»™t chút thì tất thà nh thế lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng, hay Ãt ra cô cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng hÆ¡n khiếu hóa tá». Vì gã chần chá» không nở hạ thủ nên anh danh má»™t Ä‘á»i trôi theo dòng nÆ°á»›c và mối tâm nguyện cÅ©ng thà nh không tưởng. Bây giá» cô cảm thấy khiếu hóa tỠđầu tóc rối bù, mình dÆ¡ dáy chẳng những không đáng ghét mà còn đáng thÆ°Æ¡ng nữa...
Tá» Lan còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn xuất thần chợt có thanh âm trầm lặng lá»t và o tay:
- Hà i tá»! Cô không có đủ khà lá»±c tái chiến được nữa Æ°?
Tá» Lan nhÆ° ngÆ°á»i mÆ¡ má»™ng choà ng tỉnh giấc. Cô chấn Ä‘á»™ng tâm thần quay đầu nhìn xuống khán Ä‘Ã i há»i:
- Tiện thiếp là TỠLan. Còn vị nà o nguyện ý tứ giáo nữa không?
Bổng nghe tiếng cÆ°á»i sang sảng từ má»™t góc dÆ°á»›i Ä‘Ã i nổi lên. Tiếng cÆ°á»i lÆ°á»›t qua không gian rồi ngừng lại ở trên Ä‘Ã i.
Lý Hà n Thu ngảnh đầu nhìn ra thấy ngÆ°á»i đứng trên Ä‘Ã i mắt hổ, mà y kiếm. Toà n thân võ phục mà u Ä‘en, chân Ä‘i hà i xảo, tay vượn lÆ°ng ong. Dáng Ä‘iệu rất anh tuấn.
NhÆ°ng lúc chà ng nhìn kỹ lại má»›i phát giác ra mặt ngÆ°á»i nà y trÆ¡ nhÆ° gá»— không lá»™ vẻ gì và giống nhÆ° mặc xác chết trôi.
Tá» Lan ngó mặt hán tỠáo Ä‘en hồi lâu rồi thủng thẳng há»i:
- Phải chăng các hạ đã đeo mặt nạ?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp:
- Nhơn quang cô nương quả nhiên sắc bén.
TỠLan nói:
- Theo qui củ thì những ngÆ°á»i đăng Ä‘Ã i tá»· thà phải lá»™ chân tÆ°á»›ng để chiến đấu.
Lý Hà n Thu trong lòng rất lấy là m kỳ, tá»± há»i:
- NgÆ°á»i nà y đã Ä‘eo mặt nạ sao không chịu hóa trang cho ra mặt tháºt? Gã là m nhÆ° váºy phải chăng cố ý để ngÆ°á»i ta nhìn thấy chá»— sÆ¡ hở của mình?
Bổng nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i nói:
- Tại hạ thân hình coi được, nhưng mặt xấu xa nên phải đeo mặt nạ để che lấp đi.
TỠLan nói:
- Cuộc tỷ võ trên Hoa đà i lấy võ công là m đầu, dù tướng mạo các hạ khó coi cũng chẳng quan hệ gì.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i nói:
- Chá» tại hạ thắng được cô nÆ°Æ¡ng rồi đến Ä‘á»™ng phòng hoa chúc sẽ lá»™ chân tÆ°á»›ng để ra mắt cô nÆ°Æ¡ng. Khi ấy ván đã đóng thuyá»n, gạo thổi thà nh cÆ¡m, dù cô nÆ°Æ¡ng có lòng bất mãn cÅ©ng Ä‘Ã nh thuáºn theo số mạng.
TỠLan tức mình nói:
- Giá»ng lưỡi các hạ khinh bạc nhÆ° váºy tất không phải ngÆ°á»i quân tá».
NgÆ°á»i áo Ä‘en buông tiếng cÆ°á»i rá»™ đáp:
- Nếu tại hạ là ngÆ°á»i quân tỠđã chẳng đăng Ä‘Ã i tá»· thÃ.
Tá» Lan lạnh lùng há»i:
- Các hạ định dùng binh khà hay tá»· thà quyá»n chưởng?
NgÆ°á»i áo Ä‘en há»i lại:
- Cô nÆ°Æ¡ng sở trÆ°á»ng vá» môn gì?
Tá» Lan trong lòng vẩn căm háºn đối phÆ°Æ¡ng có giá»ng lưỡi khinh bạc, chỉ buông thõng má»™t tiếng:
- Kiếm pháp!
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Ãược rồi! Váºy tại hạ lãnh giáo kiếm pháp của cô nÆ°Æ¡ng.
Gã vừa nói vừa lại rút lấy thanh trÆ°á»ng kiếm trên giá binh khÃ.
TỠLan cầm kiếm để ngay trước ngực hô:
- Các hạ ra tay đi!
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i nói:
- Ãà n ông tá» tể không tá»· đấu vá»›i phụ nữ, nhÆ°ng tại hạ vì mỹ sắc của cô nÆ°Æ¡ng mê hoặc không tá»± chủ được phải lên Ä‘Ã i tá»· thà trong lòng đã áy náy khi nà o còn xuất thủ trÆ°á»›c nữa?
TỠLan nói:
- Váºy tiện thiếp tá» lòng cung kÃnh chẳng gì bằng tuân mệnh.
Cô khoa kiếm đâm véo tới.
NgÆ°á»i áo Ä‘en giÆ¡ trÆ°á»ng kiếm lên đỡ đánh choang má»™t tiếng. Gã gạt trÆ°á»ng kiếm của Tá» Lan ra rồi nói:
- Khoan đã!
Tá» Lan há»i:
- Còn chuyện chi nữa?
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Nếu cô nương đã thương tại hạ, tại hạ cam mình bạc mệnh đã đà nh, nhưng e rằng tại hạ lỡ tay đả thương cô nương thì là m thế nà o?
TỠLan đáp:
- Ãã Ä‘á»™ng thủ tá»· đấu tất khó lòng tránh khá»i chuyện thÆ°Æ¡ng vong. Bất luáºn là ai cÅ©ng phải sao chịu váºy.
NgÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên cất giá»ng lạnh lùng:
- Câu đó tá»± miệng cô nÆ°Æ¡ng nói ra đã lá»t và o tai các vị anh hùng toà n trÆ°á»ng rồi đó.
TỠLan nói:
- Các hạ cứ yên tâm, dù tiện thiếp có bị tỠthương dưới lưỡi kiếm của các hạ cũng không ai tìm các hạ trả thù đâu.
NgÆ°á»i áo Ä‘en hững há» nói:
- Cô nương hãy coi chừng!
Ãá»™t nhiên gã vung kiếm tấn công ba chiêu liá»n.
Ba chiêu kiếm nà y mau lẹ phi thÆ°á»ng! Tá» Lan bị dồn và o thế chân tay luống cuống phải lùi ba bÆ°á»›c dà i... Bây giá» cô má»›i biết mình gặp phải tay kình địch và trong lòng không khá»i ngấm ngầm kinh hãi.
Giả tá»· ngÆ°á»i áo Ä‘en thừa thế đánh dấn tá»›i thì Tá» Lan tất lâm nguy rồi. NhÆ°ng gã chỉ tấn công ba chiêu rồi cầm kiếm đứng yên.
Tá» Lan đã nháºn ra võ công của đối phÆ°Æ¡ng cao thâm hÆ¡n mình rất nhiá»u. Cuá»™c đấu nà y nhất định dữ nhiá»u là nh Ãt. Trong lòng run sợ, cô cÅ©ng đứng yên hồi lâu không dám ra tay phản kÃch.
Bổng nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en lạnh lùng lên tiếng:
- Nếu cô nương không ra tay trước thì e rằng không chống nổi 20 chiêu đâu.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i:
- Nghe giá»ng lưỡi ngÆ°á»i nà y thì dÆ°á»ng nhÆ° gã có ý định hạ sát Tá» Lan, không hiểu vì lẽ gì gã lại muốn ra tay tà n Ä‘á»™c?
Cặp mắt TỠLan lộ vẻ khiếp sợ, song cũng hươi kiếm tấn công.
NgÆ°á»i áo Ä‘en vung kiếm lên, trÆ°á»ng kiếm trong tay Tá» Lan liá»n bị hất ra.
NgÆ°á»i dÆ°á»›i Ä‘Ã i đã nhìn rõ cuá»™c đấu nà y hai bên mạnh yếu rõ rệt. Ná»™i lá»±c và kiếm chiêu của ngÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘á»u hÆ¡n hẳn Tá» Lan.
NgÆ°á»i áo Ä‘en gạt kiếm của Tá» Lan rồi tung kiếm phản kÃch. Hà n quang lấp kiếm chiêu cá»±c kỳ hiểm Ä‘á»™c.
Ãá»™t nhiên thanh âm trong trẻo rên lên má»™t tiếng.
Thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Tá» Lan bị hất văng xuống Ä‘Ã i, bay vá» phÃa Giang Nam Song Hiệp.
Phương Tú giơ tay ra đón lấy. Hắn nhẹ nhà ng đặt thanh kiếm xuống đất.
Má»i ngÆ°á»i chú ý nhìn ra thấy cánh tay mặt Tá» Lan máu tuôn xối xả Æ°á»›t hết tay áo.
Lý Hà n Thu thấy cánh tay Tá» Lan rủ xuống dÆ°á»ng nhÆ° bị thÆ°Æ¡ng rất nặng và rất có thể sẽ thà nh tà n phế.
Bổng nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en lạnh lùng nói:
- Cô nương nhân nhượng rồi!
TỠLan đau quá, mặt hoa xám ngắt, nhưng cô rán nhịn đau:
- Các hạ võ công cao cÆ°á»ng, tiện thiếp không địch lại, chịu thua và rất cảm phục.
NgÆ°á»i áo Ä‘en thủng thẳng há»i:
- Tại hạ muốn thỉnh giáo cô nÆ°Æ¡ng và i Ä‘iá»u, chẳng biết cô nÆ°Æ¡ng có chịu trả lá»i chăng?
Tá» Lan há»i:
- Ãiá»u chi?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp:
- Tại hạ thẳng được cô nương tức là được lấy cô nương là m vợ phải không?
TỠLan đáp:
- Ãúng thế!
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Gã nà y cố ý há»i trăng há»i cuá»™i để Tá» Lan không rảnh mà váºn khà cầm máu.
NgÆ°á»i áo Ä‘en lại há»i:
- Nhưng tại hạ không chịu được chăng?
TỠLan đáp:
- Lệ luáºt bản Ä‘Ã i bắt buá»™t bá»n tiện thiếp thuá»™c vá» ngÆ°á»i thắng chứ không nhất định bắt buá»™c các vị phải lấy. Nếu tiện thiếp không xứng đáng thì các hạ ruồng bá» cÅ©ng không sao.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i ha hả nói:
- Tại hạ chưa lấy vợ, nhưng nhan sắc của cô nương theo ý nghĩ của tại hạ chỉ đáng là m tỳ nữ, song tại hạ lại cũng không muốn thế.
Mấy câu nói khinh bạc nà y chẳng những khiến cho Tá» Lan khó chịu mà những ngÆ°á»i dÆ°á»›i Ä‘Ã i cÅ©ng tá» vẻ bất bình.
DÆ°á»›i ánh đèn sáng má»i ngÆ°á»i trông rõ Tá» Lan sa đôi hà ng lệ đáp:
- Tiện thiếp tự biết mình xấu xa không dám với cao.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i khanh khách há»i:
- Tại hạ chắc Hoa Ä‘Ã i còn có ngÆ°á»i đẹp hÆ¡n cô nÆ°Æ¡ng.
TỠLan đáp:
- Ãúng thế! Chị em tiện thiếp ở háºu trÆ°á»ng Ä‘á»u xinh đẹp hÆ¡n tiện thiếp rất nhiá»u.
Miệng cô tiếp tục trả lá»i, tay cô không ngá»›t chảy máu.
NgÆ°á»i áo Ä‘en lại há»i:
- Tại hạ muốn đấu nữa để lựa một cô vợ đẹp chẳng hiểu có được không?
TỠLan lạnh lùng đáp:
- Chắc là được!
NgÆ°á»i áo Ä‘en xua tay nói:
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng hãy tạm xuống Ä‘Ã i, không chừng tại hạ thay đổi tâm ý sẽ lấy cô nÆ°Æ¡ng là m vợ cÅ©ng nên.
TỠLan nói:
- Tiện thiếp xin chỠlệnh.
Rồi cô nhảy vá»t xuống Ä‘Ã i.
NgÆ°á»i áo Ä‘en dà y vò Tá» Lan đến thế, mà ngÆ°á»i Tá» Vi Cung không can thiệp khiến cho Lý Hà n Thu rất lấy là m kỳ.
Bổng nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en há»i:
- Còn vị nữ đà i chủ nà o muốn tứ giáo tại hạ?
Gã ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Có Ä‘iá»u tại hạ hy vá»ng được cô nà o xinh đẹp. Nếu nhan sắc bình thÆ°á»ng, tại hạ e rằng mình không tá»± chủ được sẽ là m tổn thÆ°Æ¡ng đến tÃnh mạng.
Gã vừa dứt lá»i bổng thấy má»™t thiếu nữ tuyệt sắc từ háºu Ä‘Ã i uyển chuyển bÆ°á»›c ra.
Thiếu nữ nà y nhan sắc rất xinh đẹp, mình mặc áo mà u nÆ°á»›c biếc, diêm chúa phi thÆ°á»ng.
Cặp mắt ngÆ°á»i áo Ä‘en loang loáng nhìn chằm chặp và o thiếu nữ áo lục, lạnh lùng nói:
- Cô nà y khá đẹp đây!
Thiếu nữ áo lục Ä‘Æ°a cặp mắt trong nhÆ° nÆ°á»›c hồ thu nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Các hạ hãy thắng tiện thiếp rồi hãy buông lá»i khinh bạc cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạt nói:
- TrÆ°á»›c khi phân thắng bại dÆ°á»ng nhÆ° các vị Ä‘á»u rất quáºt cÆ°á»ng, nhÆ°ng sau khi thất bại lại nhủn nhÆ° con chi chi.
Thiếu nữ áo lục nói:
- Nếu bá»n tiện thiếp bị bại vá» tay các hạ thì thân nà y đã thuá»™c vá» quyá»n sở hữu của các hạ. Các hạ có nói những lá»i khinh bạc cÅ©ng Ä‘Ã nh phải chịu.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Ãược rồi! Hãy chá» tại hạ thắng cô nÆ°Æ¡ng rồi sẽ tÃnh cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Ãoạn gã há»i:
- Chúng ta tá»· thà binh khà hay quyá»n chưởng?
Thiếu nữ áo lục đáp:
- Cái đó tùy ý các hạ. Bất luáºn cách nà o tiện thiếp cÅ©ng xin tuân theo.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Tại hạ tưởng chúng ta lại tỷ kiếm quách!
Thiếu nữ áo lục vÆ°Æ¡n tay ra rút lấy thanh trÆ°á»ng kiếm trên giá. Cô cầm kiếm để trÆ°á»›c ngá»±c nói:
- Má»i các hạ ra tay.
NgÆ°á»i áo Ä‘en hững hỠđáp:
- Nếu tại hạ không ra tay e rằng cô nương không chịu động thủ.
Gã chÆ°a dứt lá»i đã hÆ°Æ¡i kiếm đánh tá»›i.
Thiếu nữ áo lục vung kiếm lên để rồi xoay tay phản kÃch liá»n.
Cặp kiếm cũng vung lên hạ xuống. Hà o quang lấp loáng, kiếm chiêu vi vút. Cuộc tỷ đấu ác liệt tuyệt luân đã mở mà n.
Kiếm pháp của thiếu nữ áo lục nà y so vá»›i Tá» Lan còn cao minh hÆ¡n nhiá»u. Chiêu nà o cÅ©ng nhằm và o chá»— trà mạng ngÆ°á»i áo Ä‘en đánh tá»›i. Hiển nhiên có ý báo thù cho Tá» Lan.
Kiếm chiêu của ngÆ°á»i áo Ä‘en tuy lợi hại hiểm Ä‘á»™c nhÆ°ng thiếu nữ áo lục cÅ©ng chẳng kém gì gã. Hai bên tá»· đấu đã 50 chiêu mà vẩn giữ thế quân bình.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Võ công cô nà y không thể khinh thÆ°á»ng được.
Bổng nghe thiếu nữ áo lục thét lên má»™t tiếng. Thanh trÆ°á»ng kiếm biến thà nh thế "Vân Long Tam Hiện", ba đạo hà o quang lấp loáng nhằm đâm và o ba đại huyệt ngÆ°á»i áo Ä‘en.
NgÆ°á»i áo Ä‘en huy Ä‘á»™ng trÆ°á»ng kiếm đón đỡ ba chiêu, gã bị bức bách phải lùi lại hai bÆ°á»›c.
NgÆ°á»i áo Ä‘en dÆ°á»ng nhÆ° không ngá» kiếm chiêu của thiếu nữ áo lục lại ghê gá»›m đến thế.
Ãá»™t nhiên gã thay đổi kiếm pháp sang thế thủ đánh đỡ vững và ng.
Thiếu nữ áo lục liá»n mượn thế tấn công tá»›i tấp, thanh trÆ°á»ng kiếm qua lại lấp loáng má»—i lúc má»™t mau hÆ¡n.
Hai bên đấu hơn trăm chiêu và vẩn bất phân thắng bại.
Theo tình thế mà bà n thì thiếu nữ áo lục dÆ°á»ng nhÆ° đã chiếm được chút thượng phong.
Giữa lúc tráºn đấu Ä‘ang kịch liệt, Ä‘á»™t nhiên ba tiếng đồng la nổi lên.
Thiếu nữ áo lục thu kiếm lùi lại nói:
- Dừng tay!
NgÆ°á»i áo Ä‘en chống kiếm há»i:
- Tại sao lại nổi hiệu đồng la?
Thiếu nữ áo lục đáp:
- Hết giỠrồi! Cuộc đấu chưa xong đà nh để đến ngà y mai hãy quyết thắng bại.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Giả tỷ đấu thêm trăm chiêu nữa thì cô nương có thể thủ thắng mà lại bỠcuộc há chẳng đáng tiếc ư?
Thiếu nữ áo lục đáp:
- Bá»n tiện thiếp đã láºp Ä‘Ã i quy, tất nhiên phải tuân theo. Dù chỉ ba chiêu nữa đánh bại được các hạ cÅ©ng phải dừng tay.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:
- Xem chừng các vị đặc ra giới lệ rất nghiêm minh.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tại hạ chưa kịp thỉnh giáo phương danh cô nương.
Thiếu nữ áo lục đáp:
- Tiện thiếp là TỠHà .
Rồi cô trở gót và o háºu Ä‘Ã i.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 57
Trong khách sạn Quyên Nhi sai kẻ đưa tin
NgÆ°á»i áo Ä‘en mắt nhìn Tá» Hà đi và o rồi vẫn đứng nguyên trên hoa Ä‘Ã i không nhúc nhÃch.
Bổng thấy thiếu phụ béo máºp từ từ bÆ°á»›c ra chấp tay nói:
- ThÆ°a vô danh đại gia! Tá» Lan bị thÆ°Æ¡ng rất nặng tuy đã buá»™c thuốc mà vẫn không chống chá»i được. Có Ä‘iá»u y vẫn giữ lá»i hứa Ä‘ang chỠđại gia ở dÆ°á»›i Ä‘Ã i. Ãại gia định xá» trà cách nà o xin truyá»n cho má»™t tiếng.
NgÆ°á»i áo Ä‘en xua tay đáp:
- Bảo y đi dưỡng thương đã.
Thiếu phụ tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Ãại gia tháºt là ngÆ°á»i đại lượng.
Rồi mụ đưa mắt nhìn xuống dưới đà i lớn tiếng hô:
- Tối nay hết giá» rồi! Tối mai má»i quý vị đến sá»›m.
Dứt lá»i mụ trở gót Ä‘i và o.
NgÆ°á»i áo Ä‘en thấy tân khách dÆ°á»›i Ä‘Ã i đã lục tục đứng lên, gã Ä‘á»™t nhiên vá»t mình nhảy xuống, trà trá»™n và o đám đông rồi mất hút.
Lôi Phi khẽ kéo Lý Hà n Thu trà trá»™n và o đám đông tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hai ngÆ°á»i vừa qua cầu thì thấy má»™t ả nữ tỳ đứng đầu cầu ra đón nghiêng mình thi lá»… nói:
- TrÆ°Æ¡ng công tá»!
Lý Hà n Thu ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút há»i:
- Có chuyện chi váºy?
Lôi Phi nói ngay:
- Thiếu gia của tại hạ nóng tÃnh lắm. Cô nÆ°Æ¡ng nói năng cẩn tháºn má»™t chút.
Ả nữ tỳ nà y rất lanh lợi. Thị tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Tỳ nữ đâu dám vô lễ để công tỠphải nổi nóng.
Lôi Phi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi cứ nói vá»›i tại hạ, là được.
Lúc nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘i ra rất đông chen vai thÃch cánh.
Nữ tỳ ngó là n sóng ngÆ°á»i má»™t cái rồi nói:
- Hai vị có thể ra ngoà i cho nữ tỳ thưa chuyện được không?
Lôi Phi gáºt đầu.
Ả nữ tỳ liá»n xoay mình Ä‘i trÆ°á»›c. Thị Ä‘i chừng mÆ°á»i trượng thì dừng bÆ°á»›c lại dÆ°á»›i khóm hoa rồi quay lại nói:
- Chủ nhân tiểu tỳ đã Æ°á»›c hẹn cùng hai vị cho tiểu tỳ ra đây đón má»i hai vị đặng gia chủ tá» tình địa chủ.
Lôi Phi biết rồi vẫn giả vá» há»i:
- Gia chủ cô nương là ai?
Nữ tỳ đáp:
- Là Phương viện chúa.
- Có phải Kim Lăng đại hiệp Phương Tú không?
Nữ tỳ đáp:
- ChÃnh là PhÆ°Æ¡ng viện chúa.
Y dừng lại một chút rồi tiếp:
- PhÆ°Æ¡ng viện chúa đã có lá»i Æ°á»›c cùng các hạ nên sai tiểu tỳ ra đây đón má»i.
Lôi Phi quay lại ngó Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Tam công tá»! Kim Lăng đại hiệp là má»™t nhân váºt có danh vá»ng lá»›n trong võ lâm. Nay lão ta đã có lá»i má»i chúng ta nên và o ra mắt.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Lôi Phi bảo ta trả vá» nóng nảy, gắt gá»ng, thì chắc TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» là con ngÆ°á»i kiêu ngạo nóng nảy. NhÆ°ng ta có phải là TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠđâu.
Lòng chà ng nghÄ© váºy nhÆ°ng không dám nói ra miệng. Vì e rằng mình há»i má»™t câu là có thể bại lá»™ hà nh tung.
Chà ng liá»n ngá»ng mặt lên hững hỠđáp:
- Ãến chÆ¡i cÅ©ng được.
Lôi Phi nhìn nữ tỳ nói:
- Tam công tá» Æ°ng rồi. Phiá»n cô nÆ°Æ¡ng dẫn Ä‘Æ°á»ng cho.
Ả nữ tỳ đã tưởng phải phà nhiá»u nÆ°á»›c bá»t má»›i má»i được hai ngÆ°á»i. Không ngá» lại thà nh công má»™t cách dá»… dà ng.
Thị há»›n hở vui mừng tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Lúc gia chủ sai phái tiểu tỳ đã dặn Ä‘i dặn lại TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» rất nóng nảy, ăn nói phải cẩn tháºn lắm má»›i được. NhÆ°ng tiểu tỳ xem ra công tá» rất hiá»n hòa.
Lý Hà n Thu lại khẽ ho má»™t tiếng khiến cho nữ tỳ lại bở vÃa. Thị liá»n câm miệng trở gót Ä‘i ngay.
Lôi Phi đi theo nữ tỳ.
Lý Hà n Thu lại theo sau Lôi Phi.
Lý Hà n Thu vẫn yên trà Lôi Phi ngấm ngầm dặn chà ng cách đối phó, ngỠđâu sự tình lại ra ngoà i ý nghĩ của chà ng. Lôi Phi chẳng nói một câu nà o.
Ba ngÆ°á»i Ä‘i qua hai cây cầu hoa, xuyên qua hai hoa trÆ°á»ng rồi tá»›i má»™t con thuyá»n riêng biệt không liên tiếp vá»›i các hoa thuyá»n khác.
Kim Lăng PhÆ°Æ¡ng Tú đã đứng ở đầu thuyá»n chắp tay nói:
- Ãược đón tiếp hai vị, tại hạ rất lấy là m hân hạnh.
Lôi Phi rảo bÆ°á»›c xuống thuyá»n.
Lý Hà n Thu cũng xuống theo.
Ả nữ tỳ len lén lui vá» Hoa trÆ°á»ng.
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i nói:
- Trong thuyá»n đã bà y sẵn trà rượu, má»i hai vị và o chÆ¡i nói chuyện.
Lôi Phi thủng thẳng đáp:
- PhÆ°Æ¡ng viện chúa tháºt trịnh trá»ng quá.
Phương Tú nói:
- Gá»i là má»™t chút bạc tá»u không đủ lá»… kÃnh khách. Có Ä‘iá»u tiểu đệ rất tâm thà nh. Chúng ta hãy và o thuyá»n ngồi chÆ¡i.
Lúc nà y hãy còn nhiá»u nhân váºt võ lâm đến tham dá»± hoa há»™i Ä‘ang đứng ở hoa trÆ°á»ng chú ý nhìn bá»n nà y.
Lôi Phi quay lại nói:
- Xin Tam công tỠvà o cho.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Lôi huynh muốn tiếp xúc với Kim Lăng Phương Tú hẳn y có chỗ dụng tâm.
Lòng chà ng xoay chuyển ý nghÄ©, chân vẫn từ từ bÆ°á»›c và o khoang thuyá»n.
Trong khoang thuyá»n những cây đèn cầy mầu Ä‘á» chiếu ra ánh sáng huy hoà ng.
Má»™t đại hán trung niên thân thể to lá»›n và thiếu phụ béo máºp trên Ä‘Ã i lúc nãy đã ngồi sẵn đó.
Lôi Phi cùng Phương Tú sánh vai tiến và o.
Phương Tú đi lẹ tới ghế chủ nhân khẽ bảo đại hán trung niên:
- Vị nà y là TrÆ°Æ¡ng Tam công tá». Huynh đệ mau ra tiếp kiến.
Ãại hán trung niên đứng dáºy chắp tay nói:
- Tiểu đệ là Hà n Ãà o ở Từ Châu đã từng nghe đại danh TrÆ°Æ¡ng Tam công tá», bữa nay được gặp tháºt là hân hạnh.
Lý Hà n Thu nói:
- Không dám! Tại hạ đã biết tiếng Giang Nam Song Hiệp từ lâu.
Hà n Ãà o từ từ ngồi xuống nói:
- Từ khi Tam công tá» ra Ä‘á»i, con Ä‘Æ°á»ng võ lâm miá»n Tây Bắc dÆ°á»›i sá»± lãnh đạo của công tỠđã dần dần kết lại thà nh má»™t lá»±c lượng lá»›n. Tại hạ rất kÃnh mến công tá» vá» công cuá»™c nà y.
Lý Hà n Thu hà m hồ đáp:
- Lá»i đồn chÆ°a chắc đã đúng. Có khi bạn hữu giang hồ quá yêu mà tâng bốc lên.
Phương Tú bưng chung rượu lên nói:
- Tại hạ hãy kÃnh mừng Tam công tá» má»™t chung trÆ°á»›c.
Rồi hắn uống một hơi cạn sạch.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Nếu ta không uống chung rượu nà y thì e rằng hắn sinh lòng ngỠvực nhưng uống và o mà trong rượu có thuốc độc há chẳng mắc bẫy ư?
Chà ng còn đang do dự Lôi Phi đã đứng lên nói:
- Tâu công tá»! Không nên uống rượu!
Lý Hà n Thu khen thầm:
- Lôi Phi quả là tay đáo để! Má»—i lúc mình gặp chuyện khó khăn là y láºp tức kịp thá»i giải vây.
Chà ng liá»n đặt chung rượu xuống há»i:
- Tại sao váºy? Tá»u lượng ta uống ngà n chung còn chÆ°a biết say sao lại không uống?
Lôi Phi đáp:
- ThÆ°Æ¡ng thế công tá» má»›i là nh. Thầy thuốc đã dặn lão gia bất luáºn trÆ°á»ng hợp nà o cÅ©ng không nên để công tá» uống rượu.
Phương Tú khẽ đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Tam công tỠđã không thể uống rượu được tiểu đệ cũng không dám nà i ép.
Ngừng lại một chút, hắn nói tiếp:
- Công tỠbị thương thế nà o mà trên chốn giang hồ chẳng một ai biết hết?
Lôi Phi đáp:
- Câu chuyện khá dà i. Tệ thiếu gia bị thÆ°Æ¡ng chẳng những không đồn đại ra ngoà i giang hồ, mà ngay ngÆ°á»i trong nhà cÅ©ng chỉ có má»™t mình lão gia tại hạ biết mà thôi.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- PhÆ°Æ¡ng Tú, Hà n Ãà o Ä‘á»u là những nhân váºt thông minh. Thế mà Lôi Phi cứ bịa chuyện vô căn cứ hoà i, không khéo để bại lá»™ hà nh tÃch mất.
Lòng chà ng nghÄ© váºy, chà ng Ä‘Æ°a mắt ngó Lôi Phi.
Lôi Phi Ä‘á»™t nhiên dừng lại rồi báºt tiếng cÆ°á»i khanh khách há»i:
- Hai vị cho má»i chủ bá»™c tại hạ đến đây không hiểu có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ hy vá»ng cùng Tam công tá» Ä‘Ã m luáºn câu chuyện tâm phúc để chúng ta Ä‘i tá»›i chá»— bắt tay liên minh.
Lôi Phi nói:
- Ãà m luáºn thì chẳng có chuyện chi trở ngại còn việc liên minh...
Y đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu rồi dừng lại không nói nữa.
PhÆ°Æ¡ng Tú khẽ hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- à Tam công tỠthế nà o?
Lý Hà n Thu thủng thẳng đáp:
- Vá» chuyện liên minh Æ°? Vụ nà y tại hạ không dám quyết định phải có gia phụ Æ°ng thuáºn má»›i được.
PhÆ°Æ¡ng Tú lại cÆ°á»i há»i:
- Chuyến nà y công tỠđến Kim Lăng chẳng lẽ chỉ để thưởng ngoạn Tần Hoà i Hoa hội thôi ư?
Lý Hà n Thu cÆ°á»i ruồi đáp:
- ChÃnh thế! Vì tại hạ má»›i bị thÆ°Æ¡ng không muốn can thiệp và o việc võ lâm để mặc gia phụ lo liệu.
PhÆ°Æ¡ng Tú Hà n Ãà o Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau PhÆ°Æ¡ng Tú lại há»i:
- Nghe nói đại huynh trưởng của Tam công tá» lên núi Hoa SÆ¡n đã mÆ°á»i năm mà không thấy tin tức gì. Chẳng hiểu chuyện đó hÆ° thá»±c thế nà o?
Lý Hà n Thu hồi hộp nghĩ thầm:
- Lôi Phi bảo ta mạo xÆ°ng là m TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠở Kỳ Châu. Y ở Yên Triệu, chắc hiểu rõ chắc hiểu rõ vá» nhà há» TrÆ°Æ¡ng ở Kỳ Châu hÆ¡n nhÆ°ng Giang Nam Song Hiệp dÆ°á»ng nhÆ° lại nhìn nháºn ta là TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠở mặt Tây Bắc. Xem chừng câu chuyện đêm nay sẽ lở bét vì Giang Nam Song Hiệp há»i đến những chuyện mà mình mù tịt.
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ trong lòng, miệng hà m hồ đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° PhÆ°Æ¡ng đại hiệp hiểu rất nhiá»u vá» công việc gia đình tại hạ?
PhÆ°Æ¡ng Tú mỉn cÆ°á»i nói:
- Xin Tam công công đừng hiểu lầm. Bất quá tại hạ thÆ°á»ng để tâm đến việc võ lâm mà thôi.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Hắn há»i câu nà y hẳn là đã nghe được tin tức gì. Lôi Phi không ngăn trở mà cÅ©ng không nói gì chắc y biết PhÆ°Æ¡ng Tú há»i đúng sá»± thá»±c.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n nói:
- Câu chuyện tệ huynh đến Hoa SÆ¡n trong võ lâm rất Ãt ngÆ°á»i biết. Thế mà PhÆ°Æ¡ng đại hiệp ở cách xa mấy ngà n dáºm cÅ©ng hiểu rõ nhÆ° váºy đủ rõ tai mắt của hai vị tháºt là linh mẫn.
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Tam công tỠquá khen rồi!
Lý Hà n Thu hắng dặng má»™t tiếng rồi trở lại vấn Ä‘á»:
- TrÆ°á»›c kia thá»±c tình tại hạ có thể chủ trÆ°Æ¡ng má»i việc nhÆ°ng hiện nay tại hạ không dÃnh lÃu đến chuyện võ lâm nữa. Váºy việc Ä‘á» nghị liên minh của PhÆ°Æ¡ng đại hiệp tại hạ cần thỉnh giáo gia phụ rồi má»›i phúc đáp được.
Phương Tú trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Tại hạ e rằng Trương lão chúa không thể tới Kim Lăng một ngà y gần đây.
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Ãáng lý tại hạ thân hà nh tá»›i mặt Tây Bắc thà nh TrÆ°á»ng An để thỉnh mệnh lão trang chúa nhÆ°ng hiện nay ở Kim Lăng rất nhiá»u việc phức tạp không thể bá» Ä‘i xa được.
Bỗng thấy Lôi Phi lên tiếng:
- PhÆ°Æ¡ng đại hiệp hãy yên tâm. Gia chủ chỉ trong vòng mÆ°á»i ngà y sẽ tá»›i Kim Lăng.
Lý Hà n Thu giáºt mình kinh hãi tá»± há»i:
- Cha nà y cứ thuáºn miệng nói bừa. Y bảo mình mạo xÆ°ng là m TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠđã từ Kỳ Châu biến thà nh TrÆ°á»ng An. Bây giá» y còn nói TrÆ°Æ¡ng bách TÆ°á»ng ở TrÆ°á»ng An sẽ tá»›i đây. Câu nà y tháºt ẩu quá e rằng sẽ bị lòi Ä‘uôi.
PhÆ°Æ¡ng Tú há»i lại:
- Có thiệt thế không?
Lôi Phi đáp:
- Phi tại hạ vâng lệnh tùy tùng Tam công tá» tá»›i đây, lão nhân gia cÅ©ng muốn theo Ä‘i. Má»™t là để thưởng thức Tân Hoà i hoa há»™i, hai là tiện dịp bái phá»ng những nhân váºt anh hùng ở Trung Nguyên cùng Giang Nam. Ba là lão trang chúa vẫn băn khoăn vá» thÆ°Æ¡ng thế của thiếu gia. NhÆ°ng vì có việc phải hoãn lại tại hạ chắc rằng lão nhân gia sẽ tá»›i sau.
PhÆ°Æ¡ng Tú lại há»i:
- Phải chăng Tam công tỠđi chuyến nà y chỉ vì muốn thưởng ngoạn Tần Hoà i Hoa hội?
Lôi Phi đưa mắt ngó Lý Hà n Thu rồi đáp:
- PhÆ°Æ¡ng đại hiệp đối đãi vá»›i bá»n tại hạ rất chân thà nh. Bá»n tại hạ không thể lừa gạt PhÆ°Æ¡ng đại hiệp nhÆ°ng việc nà y không tiện nói rồi.
Lý Hà n Thu lẩm nhẩm gáºt đầu không nói gì.
Lôi Phi dùng lá»i nói Ä‘Æ°a đẩy dẫn đạo cho Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu lại là ngÆ°á»i thông minh tuyệt đỉnh cứ dá»±a và o đó mà ứng phó. Chà ng biểu diá»…n rất tá»± nhiên khiến cho Giang Nam Song Hiệp tin là sá»± thá»±c không nghi ngá» gì cả.
Lôi Phi lại nói:
- Tại hạ vâng mệnh lão trang chúa Ä‘i theo Tam công tá» tá»›i Kim Lăng từ ngà y Tam công tá» bị thÆ°Æ¡ng má»—i đêm vần má»™t quãng thá»i gian để nghỉ ngÆ¡i. Bây giỠđêm đã khuya váºy xin cáo biệt.
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i khanh khách nói:
- Tại hạ Ä‘oán là TrÆ°Æ¡ng lão trang chúa không để Tam công tá» gặp Ä‘iá»u gì nguy hiểm đâu. Ngoà i các hạ chắc lão trang chúa còn phái ngÆ°á»i Ä‘i theo há»™ vệ.
Lôi Phi cố ý nở má»™t nụ cÆ°á»i thần bà đáp:
- Cái đó tại hạ cũng không biết rõ.
PhÆ°Æ¡ng Tú há»i:
- Ở khách sạn rất phức tạp. Nếu hai vị không tị hiá»m thì xin tá»›i hà ng xá nghỉ ngÆ¡i mấy bữa được chăng?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ còn ở Kim Lăng Ãt ngà y nữa. Hãy chá» cho lão trang chúa tá»›i đây PhÆ°Æ¡ng viện chúa cùng ngÆ°á»i nghiên cứu việc liên minh. Khi ấy bá»n tại hạ sẽ và o quý phủ quấy nhiá»…u.
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Ký Bắc có vị TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» TrÆ°á»ng An cÅ©ng có vị TrÆ°Æ¡ng Tam công tá». Cả hai vị TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» Ä‘á»u được TrÆ°Æ¡ng lão trang chúa sùng ái và đá»u là những báºc thiếu niên anh hùng rất được hai bạn hữu võ lâm đồng đạo kÃnh nể. Ãáng tiếc là TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠở Ký Châu chÆ°a tá»›i tham dá»± Hoa há»™i. Nếu được TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» kia cÅ©ng tá»›i đây thì sá»± hiện diện của hai vị Tam công tá» khiến cho Tân Hoà i Hoa há»™i muôn phần rá»±c rỡ.
Lý Hà n Thu la thầm:
- Úi chà ! Mình tưởng mạo xÆ°ng là m TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠở Ký Châu. Ai ngỠâm dÆ°Æ¡ng sai tráºt để ngÆ°á»i nháºn là m TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠở TrÆ°á»ng An. Chẳng lẽ thân hình cung cách ăn mặc của mình cùng TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠở TrÆ°á»ng An có chá»— giống nhau? Gặp tình cảnh nà y mình không dám phủ nháºn vì sợ nói nhiá»u sẽ lá»™ hình tÃch.
Bỗng nghe Lôi Phi khẽ nhắc:
- Thiếu gia! GiỠuống thuốc tới rồi đó.
Lý Hà n Thu từ từ đứng dáºy nói:
- Tại hạ quấy quả Phương viện chúa bây giỠxin cáo biệt.
PhÆ°Æ¡ng Tú há»i:
- Tam công tỠkhông dùng một chén rượu đã trở gót ư?
Lôi Phi đáp ngay:
- Tại hạ vâng lệnh lão Trang Chúa thị phụng Tam công tá» Ä‘iá»u trá»ng yếu nhất là trông nom cho công tá» uống thuốc đúng giá» giấc.
PhÆ°Æ¡ng Tú há»i:
- Các hạ có đem theo thuốc trong mình không?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ để thuốc ở nhà khách sạn.
Lý Hà n Thu chấp tay nói:
- Ãa tạ PhÆ°Æ¡ng đại hiệp hết lòng khoản đãi.
PhÆ°Æ¡ng Tú không sao được Ä‘Ã nh cho thuyá»n áp và o bá» rồi há»i:
- Hai vị trỠtrong khách sạn nà o?
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i há»i lại:
- Phương đại hiệp đã biết rõ tướng mạo tệ thiếu gia chưa?
PhÆ°Æ¡ng Tú Ä‘Æ°a mắt ngắm nghÃa Lôi Phi má»™t lúc rồi khẽ há»i:
- Có phải Tam công tỠđeo mặt nạ không?
Lý Hà n Thu băn khoăn tá»± há»i:
- NgÆ°á»i ta đã không nghi ngá» gì mà Lôi Phi lại tá»± thú. Nếu PhÆ°Æ¡ng Tú bảo mình cởi bá» mặt nạ thì là m thế nà o?
Lôi Phi khẽ đằng hắng một tiếng rồi đáp:
- Tệ thiếu gia không muốn phô trương cuộc đông du nà y. Vì thế mà phải cải trang.
PhÆ°Æ¡ng Tú khẽ gáºt đầu nói:
- Phải rồi! Tại hạ vẫn có ý ngỠngợ là Tam công tỠcó chỗ không đúng hệt.
Lôi Phi nói:
- PhÆ°Æ¡ng đại hiệp Ä‘em cả tấm lòng thà nh đối đãi vá»›i bá»n tại hạ, nên bá»n tại hạ không tiện giữ Ä‘iá»u bà máºt nà y.
Y nói xong liá»n nhảy lên bá».
Lý Hà n Thu được Lôi Phi ngấm ngầm ra hiệu, chà ng không vá»™i và ng thủng thẳng bÆ°á»›c lên bá».
Phương Tú chắp tay từ biệt.
Lôi Phi dẫn Lý Hà n Thu Ä‘i chừng mấy chục trượng rồi dừng lại ngoảnh nhìn bốn phÃa không thấy có ngÆ°á»i, liá»n khẽ cất tiếng há»i:
- Lý đệ đã thấy rõ chưa?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Thấy rõ Ä‘iá»u chi?
Lôi Phi đáp:
- PhÆ°Æ¡ng Tú mượn tiếng Hoa há»™i để kết giao và thu nạp anh hùng thiên hạ, đồng thá»i hắn dùng hoa há»™i yểm trợ để ngấm ngầm tiến hà nh má»™t cuá»™c âm mÆ°u to lá»›n.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Việc Phương Tú mượn Hoa hội để kết giao anh hùng thiên hạ đệ cũng nhìn ra nhưng còn vụ tiến hà nh âm mưu gì đó thì tiểu đệ không sao hiểu được.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh cÅ©ng chÆ°a hiểu tÆ°á»ng táºn ná»™i tình, có Ä‘iá»u đã cảm giác được mà thôi. Hắn muốn kết giao vá»›i ta thì dÄ© nhiên chúng ta thêm phần nguy hiểm nhÆ°ng đồng thá»i nó cÅ©ng tạo cho mình nhiá»u cÆ¡ há»™i thám thÃnh, chỉ cần mình nhẫn nại quan sát tất sẽ tìm ra được hắn tiến hà nh âm mÆ°u gì.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Chúng ta không tiện ở lại đây lâu, phải vỠkhách sạn sớm đi là hơn.
Rồi rảo bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu cÅ©ng hiểu chá»— nà y có nhiá»u ngÆ°á»i ngấm ngầm giám thị. Má»i cá» Ä‘á»™ng cần phải cẩn tháºn, nên chà ng không há»i gì nữa, cất bÆ°á»›c Ä‘i theo Lôi Phi.
Hai ngÆ°á»i vá» tá»›i khách sạn và o phòng rồi .
Lôi Phi khẽ nói:
- Chúng ta đừng chuyện trò gì nữa.
Lý Hà n Thu gáºt đầu lá»›n tiếng nói:
- Chúng ta Ä‘i nghỉ thôi. TrÆ°á»›c khi trá»i sáng là không tiếp khách.
Lôi Phi cố ý thò tay và o bá»c lấy ra má»™t gói nhá» nói:
- Xin thiếu trang chúa hãy uống thuốc đã.
Hai ngÆ°á»i là m nhÆ° tháºt. Má»—i cá» Ä‘á»™ng Ä‘á»u khiến cho má»i ngÆ°á»i dòm đó không nghi ngỠđược.
Suốt đêm hai ngÆ°á»i vẫn ngấm ngầm Ä‘á» phòng. Ãến lúc trá»i sáng má»›i ngủ Ä‘i má»™t chút.
Khi tỉnh dáºy Lôi Phi bảo lấy đồ Ä‘iểm tâm hai ngÆ°á»i ăn qua loa rồi thủng thẳng bÆ°á»›c ra khá»i khách sạn.
Lôi Phi để ý nhìn quanh một hồi không thấy có gì khả nghi lại quay trở và o nói:
- Lý đệ! Từ giá» khắc nà y trở Ä‘i, nhất thiết má»i cá» Ä‘á»™ng của chúng ta phải cá»±c kỳ cẩn tháºn. Nếu tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì Giang Nam Song Hiệp đã ngấm ngầm phái ngÆ°á»i theo dõi. Có Ä‘iá»u là chúng ta chỉ lÆ°u tâm Ä‘á» phòng mà ngoà i mặt vẫn giả vá» nhÆ° không có chuyện gì.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i:
- Bây giỠchúng ta nên thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta ra ngoà i đi lại như kiểu mới đến thà nh Kim Lăng thưởng ngoạn phong cảnh.
Lý Hà n Thu toan trả lá»i thì Ä‘á»™t nhiên nghe tiếng bÆ°á»›c chân gấp rút vá»ng lại, nên chà ng im miệng không nói nữa.
Chỉ trong chá»›p mắt má»™t ngÆ°á»i áo Ä‘en thân hình ốm nhách láºt Ä‘áºt Ä‘i thẳng đến ngoà i phòng Lý Hà n Thu và Lôi Phi dừng bÆ°á»›c lại nghiêng mình thi lá»… há»i:
- Vị nà o là Trương Tam công t�
Giá»ng nói má»m má»ng rõ rà ng là khẩu khà đà n bà .
Lôi Phi khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i lại:
- Phải chăng các hạ là gái giả trai?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp:
- Các vị bất tất phải biết tại hạ là ai? Tại hạ chỉ cần há»i quý vị có phải là TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Phải rồi! Các hạ há»i gì?
NgÆ°á»i áo Ä‘en ngó Lý Hà n Thu má»™t chút rồi thò tay và o bá»c móc ra má»™t phong thÆ° nói:
- Tại hạ vâng mệnh Quyên cô nương tới đây.
Lý Hà n Thu đón lấy thÆ¡ há»i:
- Quyên cô nương còn dặn gì nữa không?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp:
- Y đã nói trong thơ. Tại hạ không thể đứng đây lâu được và phải từ biệt ngay.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nói rồi không chá» Lý Hà n Thu trả lá»i đã trở gót láºt Ä‘áºt Ä‘i luôn.
Lý Hà n Thu nhìn sau lÆ°ng ngÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘i xa rồi khẽ há»i Lôi Phi:
- Lôi huynh! Vụ nà y là thế nà o đây?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ hãy móc thư xem sao đã.
Lý Hà n Thu mở thÆ¡ coi kỹ rồi không khá»i chau mà y.
Lôi Phi há»i:
- Trong thÆ¡ nói gì váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Quyên cô nương cảnh cáo chúng ta là Trương Tam công tỠmà ta mạo xưng đã tới Kim Lăng rồi. Việc giả mạo nà y sắp bị bại lộ đến nơi.
Lôi Phi hÆ¡i sá»ng sốt há»i:
- Có chuyện ấy ư?
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Trong thơ có nói đến việc chúng ta giả mạo đả bị Phương Tú phát giác rồi hay không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Trong thÆ¡ không Ä‘á» cáºp tá»›i chuyện đó.
Lôi Phi đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Sao Quyên cô nương lại biết là chúng ta giả mạo Trương Tam công t�
Lý Hà n Thu đáp:
- Thế má»›i thiệt là kỳ! Cô ả nà y hà nh tung thần bà khôn lÆ°á»ng. Ãối vá»›i chúng ta cô tá»±a nhÆ° thù mà không phải là thù, lại giống bạn mà không phải bạn. Cô cứ lẩn quất dòm ngó công việc bá»n ta chẳng hiểu có dụng ý gì?
Lôi Phi nói:
- Ãúng thế! Con nha đầu nà y quả không phải là nhân váºt tầm thÆ°á»ng, dÆ°á»ng nhÆ° cái gì cÅ©ng biết hết.
Lý Hà n Thu nói:
- Hiện giỠcó một việc rất khó quyết đoán, không hiểu Lôi huynh định xỠtrà thế nà o?
Lôi Phi há»i:
- Việc gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cô ta khiến ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thÆ¡ không hiểu là chân hay giả? Hà nh Ä‘á»™ng nà y có dụng ý gì?
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét của tiểu huynh thì Quyên cô nÆ°Æ¡ng đối vá»›i chúng ta chẳng có gì đáng trách. Phong thÆ¡ nà y quyết không phải chuyện vu vÆ¡ để hăm dá»a.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Tin lá»i cô thì nên là m thế nà o mà không tin cô thì đối phó ra sao?
Lôi Phi đáp:
- Ãiá»u cần nhất là chúng ta phải tháºn trá»ng. Ãêm nay chúng ta vẫn giả là m TrÆ°Æ¡ng Tam công tá», đến tham dá»± hoa há»™i để coi biến diá»…n rồi sẽ quyết định.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» tháºt đến Kim Lăng chạm trán nhau há chẳng đổ bể Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Ai đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i ấy là m chủ. Chắc PhÆ°Æ¡ng Tú không nghÄ© đến có ngÆ°á»i giả mạo TrÆ°Æ¡ng Tam công tá». Tối hôm qua chúng ta đến chÆ¡i hắn đã khiến cho hắn không biết đâu mà lÆ°á»ng.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ hiểu rồi. Theo ý Lôi huynh thì chúng ta cứ nháºn bừa là TrÆ°Æ¡ng Tam công tỠđể PhÆ°Æ¡ng Tú không nháºn kẻ khác chứ gì?
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Trên con Ä‘Æ°á»ng võ lâm mặt Tây Bắc đã xảy biến Ä‘iá»u gì dÄ© nhiên chúng ta không thể nà o hiểu biết bằng TrÆ°Æ¡ng Tam công tá» tháºt được. Váºy việc tìm chứng cá»› để phân biệt chân giả chẳng khó khăn gì. Cách nà y chỉ tạm thá»i cứu nguy không phải là diệu kế trÆ°á»ng cá»u để há»™ thân được
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 58
Trên hoa đà i Bạch phát cợt Hồng nhan
Lôi Phi ngừng lại một chút rồi khẽ nói:
- Tiểu huynh nháºn ra Quyên cô nÆ°Æ¡ng là tay biết nhiá»u hiểu rá»™ng. Cô còn có lá»±c lượng rất lá»›n. Lá»±c lượng nà y dÆ°á»ng nhÆ° ăn sâu và o cả hai phe chÃnh, tà . Má»™t vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng mà có nhiá»u tà i nhÆ° váºy tháºt không phải chuyện dá»…. Vì thế tiểu huynh ngá» là sau lÆ°ng cô còn có ngÆ°á»i chủ sá».
Lý Hà n Thu hững hỠnói:
- Tiểu đệ tưởng cái đó không liên quan gì đến cuộc tham dự Hoa hội của chúng ta.
Lôi Phi nói:
- NhÆ°ng chúng ta đã tiếp được thÆ¡ cảnh cáo của cô mà vẫn Ä‘i tham dá»± Hoa há»™i khiến cô phải ngạc nhiên. Váºy chúng ta phải lÆ°u tâm quan sát xem có tìm ra được manh mối gì không.
Lý Hà n Thu nói:
- Phải lắm! Nhất thiết tiểu đệ xin theo lá»i chỉ Ä‘iểm của Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Còn má»™t Ä‘iá»u tiểu huynh cần nhắc Lý đệ là phải Ä‘em theo những váºt dụng cần thiết vì e rằng chúng ta Ä‘i chuyến nà y chÆ°a chắc đã trở lại đây nữa.
Lý Hà n Thu gáºt đầu. Chà ng Ä‘em theo những đồ váºt cần thiết và ngấm ngầm giấu khà giá»›i trong áo trÆ°á»ng bà o.
Lôi Phi Ä‘em theo những đồ váºt to lá»›n gói thà nh má»™t gói cho gá»n.
Hai ngÆ°á»i ngồi nghỉ lúc nữa để chá» trá»i tối lại đến há»™i trÆ°á»ng trên sông Tần Hoà i.
Lý Hà n Thu vẫn giữ thái Ä‘á»™ oai vệ Ä‘i thẳng và o trÆ°á»ng.
Hai ngÆ°á»i lại ngồi xuống chá»— cÅ© đêm trÆ°á»›c.
Trên Ä‘Ã i dÆ°á»›i ánh đèn lá»a sáng trÆ°ng, Tá» Hà cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng chá». Cô vẫn mặc bá»™ áo mầu lục coi rất diêm dúa.
Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang nhìn lên chá»— ngồi PhÆ°Æ¡ng Tú, Hà n Ãà o thấy hai ghế còn bá» không. Còn bao nhiêu ghế khác Ä‘á»u đông đặc những ngÆ°á»i.
TỠHà bỗng lên tiếng:
- Cuộc chiến đêm qua chưa phân thắng bại. Tiện thiếp chỠđây để nghênh giá.
Cô gá»i luôn mấy tiếng vẫn không có ngÆ°á»i đáp lại.
Lý Hà n Thu đảo mắt ngó quanh không thấy ai đứng lên, liá»n tá»± há»i:
- Chuyện nà y má»›i tháºt khó hiểu. NgÆ°á»i áo Ä‘en đêm qua đã khiêu chiến sao đêm nay lại không xuất hiện thì cuá»™c đấu chỠđến bao giá»? Chẳng hiểu mụ béo máºp quản lý hoa Ä‘Ã i sẽ xá» trà vá»›i việc nà y ra sao?
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì thấy thiếu phụ béo máºp rảo bÆ°á»›c tiến ra giữa Ä‘Ã i tuyên bố:
- Theo ná»™i quy của Hoa Ä‘Ã i, lão thân cho ba hồi trống, dứt trống mà không thấy ngÆ°á»i lên Ä‘Ã i tái chiến thì tuyên bố là ngÆ°á»i đó bị bại rồi.
Mụ tÆ° lá»± biết mình thô lá»— xấu xa không được ngÆ°á»i dÆ°á»›i Ä‘Ã i hoan nghênh nên cÅ©ng không nói nhiá»u nữa, giÆ¡ tay lên vẫy má»™t cái.
Tiếng trống nổi lên vang Ä‘á»™ng toà n trÆ°á»ng.
Dứt ba hồi trống, vẫn không thấy ngÆ°á»i lên Ä‘Ã i ứng chiến, thiếu phụ béo máºp tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Chắc đại gia hôm qua có việc gấp đã rá»i khá»i Kim Lăng rồi. Theo ná»™i quy Hoa Ä‘Ã i, lão thân Ä‘Ã nh tuyên bố là Tá» Hà cô nÆ°Æ¡ng thắng tráºn.
Mụ dừng lại má»™t lúc rồi há»i:
- Bây giá» lại tiếp cuá»™c tá»· đấu. Vị nà o muốn tứ giáo xin má»i lên Ä‘Ã i.
Dứt lá»i mụ trở gót Ä‘i và o háºu Ä‘Ã i.
Lý Hà n Thu không nhịn được khẽ há»i:
- Vụ nà y là thế nà o đây?
Lôi Phi đáp:
- Nếu ngÆ°á»i áo Ä‘en không chết thì cÅ©ng bị Giang Nam Song Hiệp thu phục rồi.
Lý Hà n Thu "ồ" lên má»™t tiếng gáºt đầu đáp:
- Ãúng rồi! Ãúng rồi!
Giữa lúc ấy chà ng đưa mắt nhìn ra thấy bốn tên đại hán võ phục hộ vệ Giang Nam Song Hiệp rảo bước đi và o.
Phương Tú vẫy tay nói:
- Trương thế huynh! Thế huynh đến sớm nhỉ?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ cùng thiếu trang chủ Ä‘i ngoạn mấy nÆ¡i nhÆ°ng không náo nhiệt bằng hoa trÆ°á»ng nà y.
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i nói:
- Phong cảnh ở Giang Nam hãy còn nhiá»u chá»— rất khả quan, nếu hai vị cao hứng thì chá» hết Hoa há»™i, tại hạ sẽ bồi tiếp hai vị Ä‘i chÆ¡i má»™t phen.
Lôi Phi nói:
- Cảm ơn thịnh tình của Phương viện chúa. Tại hạ xin thay mặt thiếu trang chủ tạ ơn trước.
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i ngồi xuống ghế.
Bỗng nghe TỠHà lại lên tiếng:
- Vị đại anh hùng nà o muốn lên đà i tứ giáo?
Góc Tây Bắc có tiếng ngÆ°á»i đáp lại:
- Tại hạ xin thỉnh giáo cô nương mấy chiêu!
Tiếng hoan hô vừa dứt má»™t bóng ngÆ°á»i đã nhảy lên Ä‘Ã i.
Từ chá»— ngÆ°á»i nà y đứng cách hoa Ä‘Ã i Ãt ra là hÆ¡n hai trượng mà y nhảy má»™t cái tá»›i nÆ¡i thì nguyên má»™t môn khinh công nà y đủ cho má»i ngÆ°á»i chấn Ä‘á»™ng.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn kỹ thì ngÆ°á»i kia và o trạc ngoại tam tuần mà trÆ°á»›c ngá»±c đã có chòm râu Ä‘en, sắc mặt Ä‘á» tÆ°Æ¡i. Cặp lông mà y giống nhÆ° hai con tằm. Mình mặc võ phục mầu lam. Tay không binh khÃ.
Tá» Hà thấy thân pháp y đã biết ngay là mình gặp phải tay kình địch liá»n nghiêng mình há»i:
- Các hạ có thể cho biết cao tÃnh đại danh được không?
NgÆ°á»i mặt Ä‘á» mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ là Lương Thượng Yến. Xin cô nương nhẹ đòn cho.
Tá» Hà há»i:
- Té ra là Lương đại hiệp! Không hiểu đại hiệp định tỷ thà môn gì?
Lương Thượng Yến đáp:
- Binh khà rất nguy hiểm. Chúng ta tá»· quyá»n chưởng quách.
TỠHà nói:
- Tiện thiếp xin theo tôn ý. Lương đại hiệp ra tay đi!
Lương Thượng Yến nói:
- Thì giỠlà và ng bạc. Tại hạ không khách sáo nữa.
Y liá»n phóng chưởng đánh tá»›i.
TỠHà vung chưởng lên gạt thì Lương Thượng Yến đã thu chưởng vỠđổi thế đánh ra thế cầm nã nhằm chụp và o cổ tay TỠHà .
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến biến chiêu rất mau lẹ, vừa trông đã biết ngay là má»™t nhân váºt có bản lãnh tuyệt vá»i.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Nếu Lương Thượng Yến đem toà n lực ra để thủ thắng thì e rằng TỠHà khó lòng chống nổi 20 chiêu.
Tá» Hà cÅ©ng biết mình gặp phải tay kình địch. Nà ng vung song chưởng đánh theo thế liên hoà n những mong Ä‘oạt lấy tiên cÆ¡ để có thể chống trả thêm má»™t thá»i gian.
Ãá»™t nhiên LÆ°Æ¡ng Thượng Yến trầm giá»ng quát:
- Cô nương hãy coi chừng.
Bóng chưởng giao nhau rồi đột nhiên ngừng lại.
Má»i ngÆ°á»i chú ý trông ra thấy LÆ°Æ¡ng Thượng Yến đã nắm được cổ tay trái Tá» Hà .
Tá» Hà bị nắm huyệt mạch môn không thể tái chiến được nữa. Cô đứng ngẩn ngÆ°á»i ra không nhúc nhÃch.
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Tình trạng nà y có kể là cô nÆ°Æ¡ng bại tráºn rồi không?
- Cái đó tiện thiếp cÅ©ng không rõ. Ãể Ä‘Ã i chủ phán quyết má»›i được.
Bá»—ng nghe thanh âm thiếu phụ béo máºp từ háºu Ä‘Ã i vá»ng ra:
- Hà i tá»! NgÆ°Æ¡i bị ngÆ°á»i ta nắm giữ huyệt đạo dÄ© nhiên là thua rồi.
TỠHà khẽ buông tiếng thở dà i đáp:
- Tiện thiếp cam chịu thất bại.
Lương Thượng Yến buông tay nói:
- Hai bên động thủ chỉ cần phân thắng bại là xong. Hà tất phải đưa đến thảm cục lưu huyết.
TỠHà nghiêng mình đáp:
- Tiện thiếp chịu thua rồi, LÆ°Æ¡ng gia có Ä‘iá»u chi dạy bảo tiện thiếp xin rá»a tai để nghe theo.
Lương Thượng Yến vẫy tay nói:
- Cô nương lui và o trước đi để chỠtại hạ.
Tá» Hà vâng lá»i lui và o háºu Ä‘Ã i.
Trong mấy tráºn đấu võ công LÆ°Æ¡ng Thượng Yến cao thâm hÆ¡n hết. Cả Kim Lăng PhÆ°Æ¡ng Tú cÅ©ng chấn Ä‘á»™ng tâm thần tá»± há»i:
- Bản lãnh ngÆ°á»i nà y đến má»±c phi thÆ°á»ng, có lẽ chẳng kém gì mình. NhÆ°ng tên há» y chÆ°a từng nghe thấy trên chốn giang hồ. Không hiểu y là anh hùng ở địa phÆ°Æ¡ng nà o?
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- NgÆ°á»i nà y tÆ°á»›ng mạo giống Quan Công. Ngoà i võ công tuyệt thế, y còn có chÃnh khà lẫm liệt. Nhất định là má»™t báºc quân tá» nhân háºu. Ta phải là m cách nà o giao kết vá»›i y má»›i được.
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ bỗng thấy một thiếu nữ toà n thân mặc y phục mầu hồng khoan thai bước ra.
Hồng y nữ ngÆ°á»i nhá» bé mà xinh đẹp so vá»›i Tá» Hà còn có phần hÆ¡n.
Hồng y nữ nghiêng mình thi lễ nói:
- Tiện thiếp là Tá» Cúc kÃnh xin LÆ°Æ¡ng đại hiệp tứ giáo mấy cao chiêu.
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến ngắm nghÃa Tá» Cúc má»™t lúc rồi há»i:
- Cô nương nhất định đòi động thủ với tại hạ ư?
TỠCúc đáp:
- Theo nội qui bản đà i bây giỠđến lượt tiện thiếp phải ra lãnh giáo dù tiện thiếp muốn từ chối cũng không được.
Lương Thượng Yến nói:
- Nhưng tại hạ coi chừng cô nương không địch nổi mất.
TỠCúc nói:
- Dù tiện thiếp không địch nổi cÅ©ng phải thuáºn theo số mệnh.
Lương Thượng Yến nói:
- Ãã váºy thì cô nÆ°Æ¡ng ra tay Ä‘i.
Tá» Cúc biết võ công đối phÆ°Æ¡ng rất cao cÆ°á»ng, cô không từ chối nữa vung song chưởng đánh liá»n. Hai tay cô chỉ cách nhau chừng má»™t tấc.
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến tủm tỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a tay xảy ra rất mau lẹ chuồng và o giữa hai bà n tay Tá» Cúc. Chưởng thế y vừa huy Ä‘á»™ng đã báºt lên thà nh tiếng chát. Hai bà n tay Tá» Cúc liá»n bị hất ra. Nguyên thế công của Tá» Cúc cá»±c kỳ lợi hại, nhÆ°ng bị LÆ°Æ¡ng Thượng Yến hất ra Ä‘Ã nh phải dừng lại.
Lương Thượng Yến hạ thấp tay mặt xuống, đưa năm ngón tay nhằm nắm lấy cổ tay TỠCúc.
Chiêu nà y TỠCúc trông thấy rõ rà ng mà không sao tránh được. Cổ tay cô bỗng tê chồn thì ra đã bị đối phương nắm trúng huyệt mạch.
Lý Hà n Thu khen thầm:
- Hảo thủ pháp!
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến mỉm cÆ°á»i há»i:
- Cô nương đã chịu thua chưa?
TỠCúc đáp:
- Võ công các hạ tuyệt đối cao thâm tiện thiếp không sao địch lại được.
Lương Thượng Yến buông tay ra nói:
- Hay lắm! Má»i cô nÆ°Æ¡ng hạ Ä‘Ã i Ä‘i.
Má»›i trong khoảng khắc, LÆ°Æ¡ng Thượng Yến đã bại luôn hai mỹ nữ là m cho hoà n toà n trÆ°á»ng phải chấn Ä‘á»™ng.
Tá» Cúc lui và o rồi má»™t thiếu nữ áo trắng từ háºu Ä‘Ã i khoan thai bÆ°á»›c ra.
Bạch y áo trắng như tuyết dong mạo so với TỠHà , TỠCúc còn xinh đẹp hơn mấy phần.
Cô nghiêng mình thi lễ nói:
- Tiện thiếp là TỠMai xin tham kiến Lương gia.
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến cÆ°á»i khanh khách nói:
- Cô nà y xinh đẹp quá! Ãáng tiếc là tại hạ đã thắng hai tráºn nên cô tuy mỹ miá»u mà tại hạ không có phúc để hưởng thụ.
Y vừa dứt lá»i toan nhảy xuống Ä‘Ã i.
TỠMai bỗng la lên:
- Xin Lương gia hãy lưu bộ.
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
TỠMai nói:
- Lương gia không chịu tứ giao thức là khinh miệt tiện thiếp.
Lương Thượng Yến ngắt lới:
- Cô nÆ°Æ¡ng dạy quá lá»i. Tại hạ được hai vị Tá» Hà , Tá» Cúc nhân nhượng má»›i thắng hai tráºn. Còn tráºn nà y nếu cô nÆ°Æ¡ng thắng tại hạ chẳng nói là m chi. Bất hạnh cô nÆ°Æ¡ng lại bại tráºn há chẳng là m khó khăn cho tại hạ Æ°?
Tá» Mai Ä‘á» mặt lên giả vá» không hiểu há»i:
- Lương gia mà thắng tiện thiếp thì muốn xếp đặt tiện thiếp thế nà o cũng được có chi là khó?
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến cÆ°á»i đáp:
- Theo luáºt lệ Hoa Ä‘Ã i tại hạ thắng cô nÆ°Æ¡ng tức là cô nÆ°Æ¡ng là m vợ tại hạ. Tại hạ hiện đã thắng hai cô rồi thấy mình phấn khởi nhÆ° muốn lên tiên. Nếu thà nh thế chia ba chân vạc, chốn khuê phòng sao tránh khá»i phong ba thì tại hạ chịu thế nà o được?
- Luáºt lệ trên Ä‘Ã i đã định rõ bá»n tiểu nữ là m thiếp là m tỳ cÅ©ng được. Tùy đại gia cắt đặt thế nà o nên thế ấy.
Lương Thượng Yến lắc đầu nói:
- Khó hưởng thụ nhất là ân huệ của mỹ nhân. Ãối vá»›i cô nÆ°Æ¡ng tại hạ chỉ tâm hưởng mà thôi.
Dứt lá»i y nhảy xuống Ä‘Ã i đứng và o chá»— trÆ°á»›c mặt Hà n Ãà o.
Hà n Ãà o liá»n đứng dáºy há»i:
- LÆ°Æ¡ng huynh! Má»i LÆ°Æ¡ng huynh ngồi lên hà ng đầu thưởng ngoạn được chăng?
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến chăm chú ngó Hà n Ãà o rồi há»i:
- Cách xưng hô tại hạ thế nà o đây?
Hà n Ãà o đáp:
- Tại hạ là Hà n Ãà o ở Từ Châu.
Lương Thượng Yến nói:
- Tại hạ thưởng mộ đại danh từ lâu.
Ãoạn từ từ ngồi xuống.
Lý Hà n Thu để ý nhìn ra thấy Hà n Ãà o, PhÆ°Æ¡ng Tú ngồi hai bên, LÆ°Æ¡ng Thượng Yến ngồi giữa, liá»n nhủ thầm:
- LÆ°Æ¡ng Thượng Yến là má»™t nhân váºt anh hùng cần phải kết giao. Nếu Giang Nam Song Hiệp âm mÆ°u gia hại y thì ta phải tìm cách cứu y má»›i được.
Từ đó chà ng ngấm ngầm để ý đến cỠđộng của Giang Nam Song Hiệp.
TỠMai đứng trên đà i lớn tiếng:
- Lương đại hiệp khinh thị tiện thiếp không chịu tứ giáo, không hiểu còn vị anh hùng nà o thương tới mà tứ giáo mấy chiêu không?
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến Ä‘á»™t nhiên quay sang há»i PhÆ°Æ¡ng Tú:
- Còn huynh đà i đây, cách xưng hô thế nà o?
Phương Tú đáp:
- Tại hạ là Phương Tú.
Lương Thượng Yến nói:
- Té ra là PhÆ°Æ¡ng huynh. Tại hạ cam bá» thất kÃnh.
Y không kêu Giang Nam Song Hiệp mà gá»i thẳng PhÆ°Æ¡ng huynh tá» ra không biết đến danh hiệu Giang Nam Song Hiệp.
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến khẽ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Vị cô nương nà y nghe nói rất đáng thương, tưởng Phương huynh nên lên đà i một chuyến mới được.
PhÆ°Æ¡ng Tú ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút rồi cÆ°á»i mát đáp:
- Cái đó tại hạ cũng đã nghĩ tới.
Rồi nhÆ° chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì trá»ng yếu, hắn ngừng lại má»™t chút rồi đổi sang chuyện khác há»i:
- LÆ°Æ¡ng huynh! LÆ°Æ¡ng huynh có nháºn được thiệp má»i của Tần Hoà i Hoa há»™i không nhỉ?
Lương Thượng Yến đáp:
- Tiểu đệ phiêu lÆ°u bốn bể gặp đâu chầu đó, ngÆ°á»i không sang trá»ng danh không hiển đạt thì là m gì có thiệp má»i.
Hà n Ãà o há»i xen và o:
- LÆ°Æ¡ng huynh không nháºn thiệp má»i, sao lại tiến và o há»™i trÆ°á»ng được?
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến cÆ°á»i rồi đáp:
- Sức phòng vệ ở đây không ngăn chặn được tiểu đệ.
Hà n Ãà o biến sắc trầm giá»ng há»i:
- LÆ°Æ¡ng huynh có biết tại hạ là ngÆ°á»i thế nà o không?
Lương Thượng Yến lắc đầu đáp:
- Thá»±c ra cái tên Hà n Ãà o tại hạ chÆ°a được nghe qua. Vừa rồi tại hạ nói ngưỡng má»™ thanh danh từ lâu chẳng qua là lối khách sáo mà thôi.
Hà n Ãà o không ngá» LÆ°Æ¡ng Thượng Yến lại nói thẳng nhÆ° váºy hắn không khá»i ngẩn ngÆ°á»i ra.
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến không để ý đến vẻ mặt Hà n Ãà o , y tủm tỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Cả tên Phương huynh đây tại hạ cũng chưa biết tới.
Hà n Ãà o tức giáºn nét mặt xám xanh toà n thân run bần báºt, tưởng chừng sắp nổi sóng.
PhÆ°Æ¡ng Tú tá»±a hồ đã nhìn thấy thái Ä‘á»™ Hà n Ãà o không thể nhẫn nại được nữa.
Hắn liá»n nói ngay:
- Hà n huynh đệ đây cùng tại hạ là chủ nhân trong Hoa hội nà y.
Lương Thượng Yến nói:
- Té ra hai vị là Hoa há»™i chủ nhân. Nếu váºy tiểu đệ lỡ lá»i.
Hà n Ãà o ở vá»›i PhÆ°Æ¡ng Tú đã lâu nên rất hiểu tâm lý nhau. Hắn biết PhÆ°Æ¡ng Tú nói váºy là có ý ngăn mình đừng nổi nóng.
Hắn liá»n là m bá»™ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Anh em tại hạ rất kÃnh trá»ng những vị anh hùn hảo hán. Cuá»™c phòng vệ chung quanh Hoa há»™i tuy không lấy gì là m nghiêm máºt cho lắm, nhÆ°ng những ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng khó mà trà trôn và o được.
Lương Thượng Yến lạnh lùng nói:
- Nếu váºy thì tiểu đệ đã gặp váºn hên.
Hà n Ãà o nói:
- Nhất định là khinh công và bản lãnh của LÆ°Æ¡ng huynh phải tuyệt vá»i má»›i ra và o tá»± nhiên được.
Lúc nà y Lý Hà n Thu tuy ngó lên Ä‘Ã i vì có ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘á»™ng thủ tá»· đấu vá»›i Tá» Mai mà thá»±c ra chà ng để hết tâm và o câu chuyện giữa Giang Nam Song Hiệp và LÆ°Æ¡ng Thượng Yến.
Bỗng nghe Lương Thượng Yến nói:
- Dù hai vị không truy cứu đến chuyện hôm nay thì ngà y mai tiểu đệ cũng không tiện tới đây.
PhÆ°Æ¡ng Tú há»i:
- Tại sao váºy?
Lương Thượng Yến đáp:
- Bữa nay tiểu đệ đã quen biết hai vị chủ nhân thì dĩ nhiên tối mai không tiện trà trộn và o nữa.
PhÆ°Æ¡ng Tú tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- LÆ°Æ¡ng huynh đã thắng hai tráºn váºy chiếu theo luáºt lệ bản Ä‘Ã i là kể nhÆ° ngÆ°á»i cùng phe vá»›i bá»n tại hạ rồi.
LÆ°Æ¡ng Thượng Yến nhấp nháy cặp mắt há»i:
- Tại sao váºy?
Phương Tú đáp:
- Há»… ai thắng được nữ Ä‘Ã i chủ nhất luáºt Ä‘á»u là tân lang.
Lương Thượng Yến nói:
- Cái đó Ä‘iá»u không tiện vì tại hạ cÅ©ng xấp xỉ ngang tuổi vá»›i hai vị.
PhÆ°Æ¡ng Tú liá»n há»i:
- Năm nay quý canh Lương huynh bao nhiêu?
Lương Thượng Yến đáp:
- Tiểu đệ đã 38 tuổi rồi.
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i ha hả nói:
- Thế thì tại hạ còn hÆ¡n LÆ°Æ¡ng huynh 20 tuổi. Váºy có coi LÆ°Æ¡ng huynh và o kiá»u khách cÅ©ng không có chi quá đáng.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Anh chà ng LÆ°Æ¡ng Thượng Yến nà y tháºt có chá»— kỳ quái khiến khó mà hiểu được. Không hiểu lai lịch y thế nà o mà dÆ°á»ng nhÆ° Giang Nam Song Hiệp đã tìm cách lung lạc y.
Bá»—ng nghe trên Ä‘Ã i có tiếng thét rồi má»™t bóng ngÆ°á»i văng xuống Ä‘Ã i.
Má»i ngÆ°á»i chú ý nhìn lại thì thiếu nữ áo trắng Tá» Mai vẫn đứng trên Ä‘Ã i còn ngÆ°á»i bị hất xuống là má»™t thiếu niên võ phục mà u xanh.
Thiếu niên áo xanh bị hất xuống góc đà i nên không có ai đỡ y.
DÆ°á»ng nhÆ° y bị té khá nặng, hồi lâu má»›i gượng gạo đứng lên được.
Bỗng thấy TỠMai lên tiếng:
- Vị huynh Ä‘Ã i kia không muốn thủ thắng tấm thân yếu á»›t nà y nên đã nhượng bá»™ tiểu muá»™i. Váºy còn vị nà o muốn lên Ä‘Ã i tứ giáo tiểu muá»™i rất hoan nghênh.
Dưới đà i có tiếng đáp:
- Lão hán nà y xin lên tỷ thà mấy chiêu mong cô nương nhẹ đòn cho mới được.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thấy má»™t ngÆ°á»i từ mé cầu thang háºu Ä‘Ã i Ä‘i ra.
Quả nhiên là má»™t ngÆ°á»i già nua lÆ¡ thÆ¡ mấy chòm râu bạc. Tóc trắng cÅ©ng chỉ còn lác đác buá»™c túm lại trên đỉnh đầu mặt lão đầy vết dăn, cả lông mi cÅ©ng bạc phếch. LÆ°ng lão đã còng, chân Ä‘i lảo đảo.
Con ngÆ°á»i tuổi cao nhÆ° váºy mà cÅ©ng lên Ä‘Ã i cầu mỹ sắc thì tháºt là không biết tá»± lượng.
Tá» Mai chau mà y há»i:
- Các hạ già nua nhÆ° váºy tháºt hay chỉ giả vá»?
Lão già sá»ng sốt há»i:
- Sao? Ãà i qui của các vị có hạn chế niên canh Æ°?
TỠMai đáp:
- Tuy không hạn định tuổi tác nhưng lão nhân gia già quá rồi.
Lão già cÆ°á»i khanh khách đáp:
- Lão hán tuy tuổi già nhưng lòng dạ lại không già .
TỠMai biến sắc lạnh lùng nói:
- Ãã Ä‘á»™ng thủ tÆ°Æ¡ng đấu tất khó lòng tránh khá»i chuyện thÆ°Æ¡ng vong. Xin tiá»n bối cẩn tháºn cho.
Lão già cÆ°á»i ruồi đáp:
- Dù là m con quỷ phong lưu chết dưới hoa cũng vui lòng. Lão phu đã bấy nhiêu tuổi đầu thì còn biết sợ chết là gì nữa.
Lão nói mấy câu nà y chẳng những khiến cho Tá» Mai phải ngạc nhiên mà tân khách dÆ°á»›i Ä‘Ã i cÅ©ng đến dở cÆ°á»i dở khóc.
TỠMai hững hỠnói:
- Ãã váºy thì tiện thiếp phải tuân mệnh.
Rồi cô vung chưởng đánh ra.
Bạch Nhiêm lão nhân (lão già râu bạc) Ä‘Æ°a bà n tay run run ra Ä‘iểm tá»›i nhằm đâm và o uyển mạch Tá» Mai. Ãá»™ng tác tuy cháºm chạp song thủ pháp huyá»n diệu phi thÆ°á»ng và trúng Ä‘Ãch, bắt buá»™c Tá» Mai phải thu chưởng vá» lùi lại.
TỠMai nghĩ thầm trong bụng:
- Chỉ thế lão bất tá» nà y quả là ghê gá»›m dÆ°á»ng nhÆ° lão mang tuyệt kỹ trong ngÆ°á»i thá»±c sá»±.
Bụng nà ng nghÄ© váºy tay nà ng phóng chưởng theo thế liên hoà n tấn công tá»›i tấp.
Lão già phóng hai tay Ä‘iểm tá»›i không ngá»›t và lần nà o thế chỉ cÅ©ng nhằm và o uyển mạch của Tá» Mai, bức bách cô phải rụt tay vá».
Tá» Mai trong lòng không phục tấn công 30 chưởng liá»n mà lần nà o lão già cÅ©ng chỉ phát huy má»™t thủ thúc nhÆ° váºy để bắt buá»™c đối phÆ°Æ¡ng phải thu hồi thế chưởng lạ ở chá»— là lão không chịu phản kÃch.
Sau khi tấn công 30 chưởng, Tá» Mai dÆ°á»ng nhÆ° biết mình gặp phải tay kình địch, liá»n lùi lại ba bÆ°á»›c há»i:
- Tại sao lão nhân gia lại không chịu trả đòn?
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng trẻ đẹp nhÆ° váºy mà lão phu má»—i khi phản kÃch không chừng sẽ là m chết ngÆ°á»i gây nên thảm cảnh thì sao?
Tá» Mai lại há»i:
- Thế ra lão trượng tỠđấu mà không muốn thắng ư?
Bạch Nhiệm lão nhân đáp:
- Lão phu muốn để cô nÆ°Æ¡ng tá»± nháºn bại tráºn.
TỠMai nói:
- Trừ phi lão nhân gia thủ thắng không thì chẳng bao giỠtiểu nữ chịu thua cả.
Bạch Nhiệm lão nhân cÆ°á»i ha hả nói:
- Nếu váºy thì chúng ta cứ tiếp tục đấu hoà i. Lão phu chỉ nhìn mỹ sắc của cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đủ no khá»i cần ăn uống gì nữa.
Tá» Mai tức giáºn nói:
- Lão nhân gia bất quá chỉ biết một chiêu nên lúc nà o cũng dùng một thủ pháp như nhau. Nếu lão còn tiếp tục chiêu nà y thì rồi tiểu tỠcũng tìm ra được biện pháp phá giải.
Bạch Nhiệm lão nhân nói:
- Hay lắm! Cô nương hãy thắng chiêu nà y của lão phu đi rồi tự nhiên lão phu phải dùng đến chiêu thứ hai.
TỠMai nói:
- Ãể tiểu nữ thá» coi.
Tuy miệng nói hung hăng mà trong lòng thá»±c vẫn gá»m gá»m cô để bà n tay trÆ°á»›c ngá»±c rồi phóng ra.
Quả nhiên lão già vẫn dùng chiêu thức trước giơ tay phải phóng chỉ lên điểm và o uyển mạch TỠMai.
Ngón tay lão phóng ra chuẩn xác vô cùng, miệng lão cÆ°á»i nói:
- Nếu cô nương thêm một cánh tay nữa thì lão phu không thể phòng vệ được.
Tá» Mai thấy thế công của mình bị đối phÆ°Æ¡ng ngăn chặn má»™t cách dá»… dà ng thì biết là đối phÆ°Æ¡ng không chỉ hà nh Ä‘á»™ng cầu may mà thá»±c có bản lãnh cao cÆ°á»ng. Tuy nhiên cô vẫn còn hy vá»ng tá»± nhủ:
- Lão đã già nua thế nà y thì dù có luyện được ngón chỉ đặc biệt cÅ©ng chẳng thể chống nổi binh khÃ.
NghÄ© váºy rồi cô lùi lại hai bÆ°á»›c nói:
- Lão gia không chịu phản kÃch thì tuy tiểu nữ không thắng được lão gia, nhÆ°ng lão gia cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không thể thắng được tiểu nữ.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 59
Gặp Ä‘á»™c há»a , Bạch nhiệm thất bại
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i nói:
- Lão phu tuy tuổi tác già nua nhÆ°ng bản tÃnh vẫn thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c, không nhẫn tâm gia hại cô nÆ°Æ¡ng.
Tá» Mai há»i:
- NhÆ°ng trong háºu Ä‘Ã i còn mấy vị tá»· muá»™i. Chúng ta mà giằng co mãi há chẳng là m trở ngại hảo sá»± ngÆ°á»i khác Æ°?
Bạch nhiệm lão nhân tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Nếu váºy cô nÆ°Æ¡ng nên chịu thua Ä‘i cho khá»i mất thì giá».
TỠMai đáp:
- Hoa Ä‘Ã i đã có qui định. Trừ phi tiện thiếp bị thÆ°Æ¡ng hoặc bị lão tiá»n bối Ä‘Æ°a đến tình trạng không còn sức tái đấu má»›i là thất bại. Ngoà i ra chẳng có cách nà o khác.
Bạch nhiệm lão nhân lắc đầu nói:
- Thiếu nữ trẻ đẹp mà phải máu chảy đầm đìa thì còn thảm cảnh nà o bằng? Không hiểu ai đã đặt ra thể lệ nà y tháºt là khả ố!
Hà n Ãà o ngồi dÆ°á»›i Ä‘Ã i khẽ há»i PhÆ°Æ¡ng Tú:
- Ãại ca! Lão nà y là nhân váºt thế nà o?
Phương Tú lắc đầu đáp:
- Tiểu huynh cũng không biết.
Hà n Ãà o lại há»i:
- Ãại ca không có thiếp má»i lão hay sao?
PhÆ°Æ¡ng Tú gáºt đầu đáp:
- Không có.
Hà n Ãà o lại há»i:
- Thế thì sao lão trà trá»™n và o hoa trÆ°á»ng được?
- Cái đó tiểu huynh cÅ©ng không rõ. Xem chừng xung quanh hoa trÆ°á»ng nà y chúng ta phải tăng cÆ°á»ng phòng vệ má»›i được.
Hà n Ãà o gáºt đầu nói:
-Ngà y mai tiểu đệ sẽ thân hà nh tuần tra một lượt xem thế nà o.
Bỗng nghe TỠMai trên đà i nói:
-Thế nà o cũng phải phân thắng bại mới xong.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
-Phân thắng bại bằng cách nà o?
TỠMai đáp:
-Bằng cách sá» dụng binh khÃ.
Bạch nhiệm lão nhân trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng đã nói ra miệng, lão phu không đồng ý cÅ©ng không xong. Váºy cô lấy binh khà ra.
Tá» Mai vá»›i tay lên giá binh khà rút thanh trÆ°á»ng kiếm nói:
- Lão tiá»n bối hà nh Ä‘á»™ng bất tiện. Váºy muốn dùng thứ gì tiện thiếp lấy cho.
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Lão phu già nua thế nà y mà cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang Ä‘á»™ xuân xanh. Váºy lão phu nhÆ°á»ng cho cô nÆ°Æ¡ng dùng binh khà còn lão phu đón đỡ tay không cÅ©ng được.
TỠMai mắng thầm trong bụng:
- Già mà còn mê gái thì chỉ có Ä‘Æ°á»ng chết.
Cô liá»n cất tiếng há»i:
- NhÆ° váºy sao được? Lão tiá»n bối không dùng binh khà há chẳng thất bại Æ°?
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i ha hả đáp:
- Lão phu đã nói, thà là được chết dưới hoa là m con quỷ phong lưu, lão cũng cam lòng. Cô nương động thủ đi!
Tá» Mai tay cầm kiếm rồi, mặt nổi sát khÃ, cô vung trÆ°á»ng kiếm chém ngang má»™t nhát.
Thế nà y rất hung hiểm. Bạch nhiệm lão nhân thấy đối phÆ°Æ¡ng vung kiếm chém tạt ngang vẫn không né tránh, khi trÆ°á»ng kiếm tá»›i nÆ¡i má»›i vung tay lên ngăn chặn.
TỠMai nghiêng kiếm đi tự nhủ:
- Ta hãy chém đứt cổ tay lão rồi sẽ tÃnh.
Thế kiếm liá»n nhằm há»›t và o cổ tay lão già .
Bá»—ng nghe đánh chác má»™t tiếng. Thanh trÆ°á»ng kiếm chém rách cá»a tay áo của lão già , nhÆ°ng nó cÅ©ng bị lão hất ra.
Tá» Mai giáºt mình kinh hãi nói:
- Lão tiá»n bối đã luyện đến công phu toà n thân rắn nhÆ° sắt thép.
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i đáp:
- Lão phu tuy già nua nhưng gân cốt còn rắn lắm. Nếu cô nương không tin thì hãy chém thêm mấy nhát nữa mà coi. Thực ra lão nói mấy câu nà y cũng là thừa, vì TỠMai vẫn vung kiếm tấn công không ngớt.
Bạch nhiệm lão nhân vung tay hất lia lịa khiến cho thanh trÆ°á»ng kiếm của Tá» Mai chém tá»›i lại bị báºt Ä‘i.
- Xem chừng tiện không thể nà o thắng được lão tiá»n bối.
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i khanh khách nói.
- Cô nương đừng vội chán nản, lão phu chỉ muốn coi cái khéo của cô mà thôi.
Tá» Mai lấy là m kỳ há»i:
- Coi khéo thế nà o?
Bạch nhiệm lão nhân giÆ¡ tay cao lên. Hai cổ tay lão Ä‘á»u Ä‘eo má»™t cái vòng sắt rá»™ng chừng ba tấc. Lão vung cổ tay để gạt kiếm. Lưỡi kiếm toà n chém và o vòng sắt rồi bị hất ra.
TỠMai ồ lên một tiếng nói:
- Té ra là thế!
Bạch nhiệm lão nhân Ä‘á»™t nhiên thu tay vá» cÆ°á»i nói:
- Cô nương đã chịu thua chưa?
TỠMai trước vẫn tưởng lão luyện được tấm thân cứng rắn đao kiếm chém không và o nên cô rất kinh hãi.
Bây giỠcô mới biết lão ỷ và o cái vòng sắt để chịu đựng nên phấn khởi tâm thần nói:
- Trong lòng tiểu nữ tuy muốn chịu thua nhưng các hạ vẫn chưa thủ thắng được.
Bạch nhiệm lão nhân ngắt lá»i:
- Ãược lắm! Nếu váºy thì cô nÆ°Æ¡ng sẽ được bại tráºn. Nếu cô nÆ°Æ¡ng không tin thì đâm thêm má»™t kiếm mà coi.
Tá» Mai y lá»i phóng kiếm đâm tá»›i.
Bạch nhiệm lão nhân chá» cho lưỡi kiếm gần tá»›i nÆ¡i Ä‘á»™t nhiên né ngÆ°á»i Ä‘i. Tay mặt lão vÆ°Æ¡n ra nhanh nhÆ° chá»›p vừa tránh trÆ°á»ng kiếm vừa nhằm chá»™p và o cổ tay mặt Tá» Mai. Năm ngón tay lão siết chặt lại đồng thá»i Ä‘oạt lấy thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay cô.
Lão lạnh lùng há»i:
- Cô nương đã chịu thua chưa?
Tá» Mai từ từ gáºt đầu đáp:
- Võ công lão tiá»n bối quả nhiên rất cao cÆ°á»ng, tiểu nữ chịu thua rồi.
Cô nghĩ thầm trong bụng:
- Lão nà y tuổi già rồi, là m phụ thân mình cÅ©ng có dÆ°. Chẳng lẽ lão muốn lấy mình là m vợ tháºt Æ°?
Bạch Nhiên lão nhân ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i nói:
- Hay lắm, cô hãy tạm xuống Ä‘i. Lão phu tuy tuổi già mà tâm thần hãy còn trẻ lắm. Có Ä‘iá»u lấy cô là m vợ kể ra tháºt không xứng đôi.
Tá» Mai nhÃu cặp mà y liá»…u toan rút lui , thì lão già bá»—ng lá»›n tiếng:
- Cô hãy dừng lại đã!
Tá» Mai dừng bÆ°á»›c há»i:
- Còn chuyện chi nữa?
Bạch nhiệm lão nhân nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng thÃch ngÆ°á»i xứng đôi mà lão phu già thế nà y nếu lấy cô là m vợ tất cô không vui lòng.
TỠMai nói:
- NhÆ°ng tiá»n bối đã thắng tiểu nữ, tiểu nữ chẳng là m thế nà o được.
Bạch nhiệm lão nhân nói:
- Lão phu cũng không yên tâm.
TỠMai nói:
- Tiện thiếp chÆ°a cùng các hạ thà nh thân. Váºy hãy chá» khi thà nh sá»± rồi các hạ muốn sao cÅ©ng được.
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i nói:
- Coi cặp mắt long lanh của cô nÆ°Æ¡ng lão phu không thể tin được. Chúng ta tuy chÆ°a thà nh thân, song cô nÆ°Æ¡ng đã bại vá» tay lão phu. Chiếu theo lệ luáºt hoa Ä‘Ã i, cô là ngÆ°á»i của lão phu rồi. Váºy cô hãy uống cái nà y Ä‘i.
Lão vừa nói vừa lấy ra một viên thuốc đưa cho TỠMai.
Tá» Mai nhìn viên thuốc thấy mà u hồng tÃa thì chấn Ä‘á»™ng tâm thần há»i:
- Thuốc gì thế nà y?
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Ãây là HÆ°á»›ng Tâm Ãan, cô nÆ°Æ¡ng uống thuốc nà y rồi là lúc nà o cÅ©ng tâm niệm theo lão phu. Dù có Tá» Ãô tái thế Tống Ngá»c phục sinh cÅ©ng chẳng là m cho cô Ä‘á»™ng tâm được nữa.
Tá» Mai ngáºp ngừng:
- Cái nà y...Cái nà y không qui định ở trong đà i qui....
Bạch nhiệm lão nhân đột nhiên vươn tay ra nắm lấy cổ tay TỠMai giục:
- Cô nương! Uống ngay đi!
Tay mặt lão bám và o hà m răng TỠMai rồi lòng bà n tay hất thuốc và o miệng cô.
Lý Hà n Thu thấy Bạch nhiệm lão nhân cưỡng bách TỠMai uống thuốc thì trong lòng xao xuyến không yên.
Chà ng nghĩ thầm:
- Không hiểu lão nà y có lai lịch thế nà o mà có cá» Ä‘á»™ng lạ lùng nhÆ° váºy? E rằng Giang Nam Song Hiệp chẳng chịu để yên.
NgỠđâu sá»± thá»±c đã ra ngoà i sá»± tiên liệu của chà ng. Giang Nam Song Hiệp vẫn ngồi yên thưởng thức cảnh trên Ä‘Ã i. Toà n thể cá» tá»a cÅ©ng không ai phản ứng.
Bạch nhiệm lão nhân buông tay Tá» Mai ra cháºm rãi nói:
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng lui và o nghỉ ngÆ¡i.
Nguyên những ngÆ°á»i ngồi dÆ°á»›i Ä‘Ã i chiến thấy Bạch nhiệm lão nhân tuổi đã già nhÆ° váºy mà chỉ dùng má»™t chiêu đã hạ được Tá» Mai Ä‘á»u Ä‘em lòng cảm phục. Dù lão có say mê mỹ sắc cÅ©ng chỉ buồn cÆ°á»i chứ không phản đối. Ãến khi Tá» Mai sá» kiếm tấn công má»i ngÆ°á»i cÅ©ng vẫn đồng tình vá»›i lão nhÆ°ng từ lúc lão ép uổng Tá» Mai uống thuốc thì số đông nổi lòng công phẫn miệng
lẩm bẩm:
- Lão nà y già nua mà thủ đoạn hiểm độc đến thế!
Những ngÆ°á»i dÆ°á»›i Ä‘Ã i Ä‘á»u là hảo hán ở tam sÆ¡n ngÅ© nhạc chÃnh tà lẫn lá»™n đủ má»i mà u sắc.
Bỗng có tiếng ồm ồm cất lên thóa mạ:
- Lão già gở chết kia! Sao dám bức bách ngÆ°á»i ta uống thuốc Ä‘á»™c trÆ°á»›c mắt quảng đại quần chúng?
Bạch nhiệm lão nhân ở trên đà i chẳng biết vì lỗ tai nghễnh ngãng hay lão giả vỠkhông nghe tiếng, lão chẳng buồn đưa mắt ngó xuống dưới đà i.
Bá»—ng nghe Tá» Mai cất giá»ng thê lÆ°Æ¡ng há»i:
- Lão tiá»n bối! Tiá»n bối bức bách vãn bối uống thứ Ä‘á»™c dược gì váºy?
Thanh âm cô uyển chuyển đầy vẻ thê lÆ°Æ¡ng ảo não khiến ngÆ°á»i nghe không khá»i Ä‘á»™ng lòng.
Quả nhiên cô đã khiến quần hà o dưới đà i động mối thương tâm.
Những tiếng la ó cất lên chá»i rủa.
- Lão khốn kiếp kia! Nếu không Ä‘Æ°a thuốc giải cho cô ta thì đừng hòng sống mà dá»i khá»i sông Tần Hoà i.
Bạch nhiệm lão nhân quả là tay hà m dưỡng kinh ngÆ°á»i. Lão vẫn lá» Ä‘i không nghe.
TỠMai lên tiếng.
- Lão tiá»n bối! Ãà i qui không ấn định việc bắt buá»™c ngÆ°á»i bại tráºn uống.
Ãá»™t nhiên cô chau mà y ôm bụng ra chiá»u Ä‘au Ä‘á»›n cá»±c kỳ khó chịu.
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i ha hả nói:
- Tiểu nha đầu! Cô nà y tháºt khéo giả vá»! Xem chừng lão phu chẳng có cách nà o là m cho cô vui lòng. Dù lão phu hết dạ thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c cÅ©ng không thể là m cho cô Ä‘á»™ng tâm được.
Tá» Mai tá»±a hồ Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt. Hai tay ôm bụng miệng báºt tiếng rên la.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Lão nà y hạ Ä‘á»™c ngay trên Ä‘Ã i tháºt là phi lý. Lạ ở chá»— trên Ä‘Ã i dÆ°á»ng nhÆ° không có ngÆ°á»i quản sá»±.
Lý Hà n Thu còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© bá»—ng thấy bóng ngÆ°á»i thấp thoáng.
Một hán tỠtrung niên mặc áo bà o mà u lục nhẩy lên xòe tay ra nói:
- ÃÆ°a đây.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
- ÃÆ°a cái gì?
NgÆ°á»i mặc bà o xanh đáp:
- Thuốc giải.
Những ngÆ°á»i tá»›i đây Ä‘a số Ä‘á»u mặc võ phục, Ãt ngÆ°á»i mặc trÆ°á»ng bà o. Hán tá» nà y mặc bà o xanh bên trong còn có lần má»n bông rất dầy. Mà u lục đã là mà u sắc chói mắt mà lại ăn mặc kiểu nà y thì toà n trÆ°á»ng tuyệt không có ngÆ°á»i nà o khác.
Bạch nhiệm lão nhân ngó chầm cháºp ngÆ°á»i áo bà o lục má»™t hồi rồi há»i.
- Cách xưng hô các hạ thế nà o?
NgÆ°á»i mặc bà o lục đáp:
- Các hạ muốn há»i tên tại hạ thì dá»… lắm, nhÆ°ng các hạ phải xÆ°ng tên trÆ°á»›c má»›i được.
Bạch nhiệm lão nhân tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Lão phu há»i các hạ trÆ°á»›c, dÄ© nhiên các hạ xÆ°ng danh trÆ°á»›c má»›i phải.
NgÆ°á»i mặc áo bà o lục nói:
- Tuy các hạ há»i trÆ°á»›c nhÆ°ng vị tất đã được câu trả lá»i trÆ°á»›c.
Bạch Nhiên lão nhân nói:
- Các hạ không trả lá»i lão phu thì sao lại đòi lão phu phải phúc đáp mình trÆ°á»›c?
NgÆ°á»i mặc bà o lục cÆ°á»i lạt nói:
- Thôi được! Váºy cả hai chúng ta Ä‘á»u chẳng cần há»i tên há» nhau nữa.
Hai ngÆ°á»i nà y má»™t đã ngoà i 70 và má»™t cÅ©ng trên bốn chục mà còn giở trò trẻ nÃt tranh chấp nhau vá» việc báo danh kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau.
Bạch nhiệm lão nhân lạnh lùng nói:
- Các hạ đã không chịu xưng danh thì xuống đà i đi.
NgÆ°á»i mặc bà o lục tức giáºn há»i:
- Tại hạ đã lên rồi có lý nà o xuống được?
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Muốn tại hạ xuống cÅ©ng được, có Ä‘iá»u phải Ä‘Æ°a thuốc giải ra đã.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
- Thuốc giải cái gì?
NgÆ°á»i mặc bà o lục đáp:
- Các hạ cho cô nương kia uống thuốc độc thì tất nhiên phải có thuốc giải.
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i ha hả đáp:
- Thứ thuốc đó của lão phu không cần thuốc giải.
NgÆ°á»i mặc bà o lục nói:
- Các hạ nói thế ai mà tin được?
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Tin hay không là tùy ở các hạ.
NgÆ°á»i mặc bà o lục xẵng giá»ng:
- Các hạ muốn không Ä‘Æ°a thuốc giải cÅ©ng được, có Ä‘iá»u phải thắng tại hạ má»›i xong.
Bạch nhiệm lão nhân lắc đầu nói:
- Muốn đánh nhau thì chúng ta không thể đánh ở đây được vì đó là phạm và o Ä‘Ã i qui của ngÆ°á»i ta.
NgÆ°á»i mặc bà o lục trá» xuống sông đáp:
- Thế thì chúng ta xuống nước đánh nhau.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
- Ãánh nhau dÆ°á»›i nÆ°á»›c Æ°?
NgÆ°á»i mặc bà o lục đáp:
- Phải rồi! Xuống nÆ°á»›c đánh nhau cà ng tốt. Nếu các hạ bị tại hạ đánh chết thì xác sẽ thuáºn theo dòng nÆ°á»›c trôi Ä‘i. Khá»i cần ngÆ°á»i mai táng.
Bạch nhiệm lão nhân tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Còn tôn giá bị lão phu đánh chết thì sao?
NgÆ°á»i mặc bà o lục đáp:
- Tại hạ luyện công phu lội nước rất thuần thục, nếu đánh không lại các hạ tất sẽ có cơ hội trốn thoát.
PhÆ°Æ¡ng Tú chau mà y khẽ há»i Hà n Ãà o:
- Vụ nà y là thế nà o đây?
Hà n Ãà o đáp:
- Xem chừng hai ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° không có dá»± mÆ°u. Chúng ta hãy nhẫn nại má»™t lúc nữa để coi diá»…n biến thế nà o rồi sẽ liệu.
Phương Tú nói:
- Nhưng không thể để hỠrắc rối quá lâu được.
Bá»—ng nghe ngÆ°á»i mặc bà o lục quát há»i:
- Còn bao nhiêu ngÆ°á»i không chỠđợi được nữa. Lão có lấy thuốc giải ra không thì bảo?
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Không có thuốc giải đâu.
NgÆ°á»i mặc bà o lục nói:
- Thế là tại hạ phải đánh chết các hạ.
Ãoạn hắn vung quyá»n đánh tá»›i.
Bạch nhiệm lão nhân vẫn đứng nguyên chá»—. Lão giÆ¡ tay phải lên gạt thế quyá»n của ngÆ°á»i mặc bà o lục.
NgÆ°á»i mặc bà o lục buông tiếng cÆ°á»i lạt mở thế công cá»±c kỳ mau lẹ. Hai tay theo thế liên hoà n đánh tá»›i tấp. Quyá»n thế chưởng phong má»—i lúc má»™t mãnh liệt.
Bạch nhiệm lão nhân vẫn đứng nguyên chá»— không xê dịch Ä‘i má»™t chút nà o. Lão chỉ vung hai tay đỡ gạt khiến cho bao nhiêu thế công của ngÆ°á»i mặc bà o lục Ä‘á»u bị hất ra.
Lạ ở chá»— là Bạch nhiệm lão nhân đấu vá»›i ngÆ°á»i mặc bà o lục cÅ©ng nhÆ° đấu vá»›i Tá» Mai, hoà n toà n giữ thế thủ, thủy chung không chịu phản kÃch.
Thế quyá»n của ngÆ°á»i mặc bà o lục má»—i lúc má»™t mãnh liệt. Má»›i trong khoảnh khắc hắn đã liên công ngoà i hai mÆ°Æ¡i chiêu. Song Bạch nhiệm lão nhân vẫn cháºn được.
NgÆ°á»i mặc lục bà o thu quyá»n lại há»i:
- Tại sao các hạ không phản kÃch?
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Lão phu chỉ thủ chứ không công mà tôn giá vẫn không là m gì được. Nếu lão phu phản kÃch há chẳng là m cho tôn giá thua lẹ Æ°?
NgÆ°á»i mặc bà o lục nói:
- Các hạ tuổi già nhÆ° váºy mà không chịu phản kÃch, nếu bị tại hạ thi triển Ä‘á»™c dược là m cho uổng mạng thì đừng trách tại hạ thủ Ä‘oạn tà n nhẫn. Váºy tại hạ nói rõ cho các hạ biết trÆ°á»›c.
Bạch nhiệm lão nhân cÆ°á»i lạt nói:
- Tôn giá cứ thỠđi coi.
NgÆ°á»i mặc bà o lục lá»›n tiếng quát:
- Các hạ hãy coi chừng!
Ãá»™t nhiên hắn giÆ¡ tay phải lên phóng ra.
Bạch nhiệm lão nhân cÅ©ng Ä‘Æ°a tay mặt ra chụp nhằm đâm và o uyển mạch đối phÆ°Æ¡ng để phong tá»a thế chưởng của hắn.
Phép phong tá»a huyệt đạo nà y tá»±a hồ là môn sở trÆ°á»ng của lão. ThÆ°á»ng thÆ°á»ng bắt buá»™c chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng không sá» dụng được.
Bạch nhiệm lão nhân Ä‘á»™t nhiên rú lên má»™t tiếng nhảy vá»t xuống Ä‘Ã i lăn mình dÆ°á»›i đất.
Nguyên lão bị sức khói lá»a cá»±c kỳ mãnh liệt áp bức. Ngá»n khói xanh lè Ä‘i tá»›i đâu cháy bùng tá»›i đó, nó đốt cháy áo của Bạch nhiệm lão nhân.
Bạch nhiệm lão nhân dÆ°á»ng nhÆ° rất già u kinh nghiệm, láºp tức lăn mình Ä‘i để dáºp tắt lá»a. May ở chá»— lão phản ứng linh mẫn Ä‘á»™ng tác thần tốc nên áo chỉ bị cháy mấy chá»—. Còn chòm râu bạc dÆ°á»›i cằm lại bị cháy mất quá ná»a, coi rất thảm hại.
NgÆ°á»i mặc lục bà o lạnh lùng nói:
- Nếu tại hạ không nÆ°Æ¡ng tay thì dù các hạ lăn mình kịp thá»i cÅ©ng bị Ä‘á»™c há»a đốt chết rồi.
Bạch nhiệm lão nhân tức giáºn nói:
- Ãây là cuá»™c tá»· thà quyá»n chưởng mà tôn giá lại phóng Ä‘á»™c há»a thế là vi phạm Ä‘Ã i qui.
NgÆ°á»i mặc bà o lục nói:
- Tại hạ đã tái tam cảnh cáo nhưng các hạ cố chấp không nghe để tự rước lấy cái khổ và o mình, còn kêu ca gì nữa?
Bạch nhiệm lão nhân tuy ngoà i miệng nói cứng mà trong bụng cực kỳ kinh hãi. Không dám nhảy lên đà i.
Lão lá»›n tiếng há»i:
- Vị nà o chấp chưởng đà i qui ở đây?
Ãại nÆ°Æ¡ng béo máºp từ từ bÆ°á»›c ra há»i:
- Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Bạch nhiệm lão nhân há»i lại:
- Các vị mở Hoa Ä‘Ã i nà y đã công bố để 12 vị nữ Ä‘Ã i chủ thủ Ä‘Ã i. Những ngÆ°á»i lên Ä‘Ã i chỉ tá»· đấu vá»›i nữ Ä‘Ã i chủ, có đúng nhÆ° thế không?
Ãại nÆ°Æ¡ng béo máºp cÆ°á»i đáp:
- Ãúng thế! Ông anh nà y nhá»› kỹ Ä‘Ã i qui lắm!
Bạch nhiệm lão nhân trá» và o ngÆ°á»i mặc lục bà o nói:
- Thế mà vị nà y phá hoại Ä‘Ã i qui. Y không kêu Ä‘Ã i chủ khiêu chiến lại Ä‘á»™ng thủ vá»›i lão phu. HÆ¡n nữa y còn sá» dụng Ä‘á»™c há»a dấu trong tay áo. NhÆ° thế đâu phải là hà nh vi của ngÆ°á»i quân tá»?
Ãại nÆ°Æ¡ng béo máºp nói:
- Theo ý các hạ thì....
Bạch nhiệm lão nhân ngắt lá»i:
- Y đã không theo đà i qui mà còn khinh thị đà i chủ nữa.
Ãại nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- Lão thân vốn không Æ°a nghe lá»i mạt sát. Các hạ có Ä‘iá»u chi cứ bình tÄ©nh mà nói.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
- Y náo loạn đà i qui mà các vị nhìn không can thiệp ư?
Ãại nÆ°Æ¡ng hững há» nói:
- Hà nh Ä‘á»™ng của tôn giá tuy chÃnh nghÄ©a nhÆ°ng đã phạm và o Ä‘Ã i qui ở đây.
NgÆ°á»i mặc lục bà o sá»ng sốt há»i:
- Vi phạm thế nà o?
Ãại nÆ°Æ¡ng đáp:
- Ãà i qui đã ấn định rõ rà ng. NgÆ°á»i nà o lên Ä‘Ã i quấy rối , nhẹ thì chỉ cầm tù cho đến hết Hoa há»™i sẽ buông tha; nặng thì phải hạ sát để răn kẻ là m báºy.
NgÆ°á»i mặc lục bà o cÆ°á»i lạt há»i:
- Ai là ngÆ°á»i chấp hà nh qui luáºt ở đây để hạ sát tại hạ?
Ãại nÆ°Æ¡ng đáp:
- Cái đó còn tùy trÆ°á»ng hợp mà điá»u khiển. Các hạ võ công cao cÆ°á»ng, váºy bản Ä‘Ã i phải phái cao thủ đến đối phó. Nếu là ngÆ°á»i bản lãnh tầm thÆ°á»ng thì bản Ä‘Ã i không cần phái đến những tay cao thủ báºc nhất.
NgÆ°á»i mặc lục bà o hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Không ngỠtại hạ vì lòng hảo tâm can thiệp và o chuyện bất bình lại lấy vụ rắc rối nà y.
Ãại nÆ°Æ¡ng nói:
- Ãúng là các hạ vì có lòng hảo tâm mà can thiệp, nhÆ°ng nhÆ° váºy là phạm Ä‘Ã i qui. Lão thân nắm giữ quyá»n Ä‘iá»u khiển hoa Ä‘Ã i có lý nà o không can thiệp được?
NgÆ°á»i mặc lục bà o tức giáºn há»i:
- Can thiệp thì là m gì?
Ãại nÆ°Æ¡ng béo máºp cÆ°á»i khanh khách đáp:
- Các hạ không nên nóng nảy. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói má»™t bÆ°á»›c sẩy chân để háºn ngà n thu. Xin các hạ nghÄ© kỹ mà hà nh Ä‘á»™ng.
NgÆ°á»i mặc bà o lục há»i:
- Còn nghĩ gì nữa?
Ãại nÆ°Æ¡ng đáp:
- Nếu các hạ chịu tuân theo Ä‘Ã i qui thì xin bó tay chịu trói. Bá»n lão thân quyết không gia hại các hạ.
NgÆ°á»i mặc bà o lục tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm cÆ°á»i ha hả nói:
- Nếu váºy thì tại hạ không tuân theo được.
Ãại nÆ°Æ¡ng nói:
- Vì việc chấp hà nh Ä‘Ã i qui lão thân Ä‘Ã nh hạ lệnh Ä‘á»™ng thủ váºy.
NgÆ°á»i mặc lục bà o há»i:
- Phu nhân muốn động thủ ư?
Ãại nÆ°Æ¡ng đáp:
- Không phải chÃnh lão thân ra tay.
Ãoạn mụ giÆ¡ tay vừa vẫy vừa lá»›n tiếng nói:
- Hộ pháp đâu rồi?
Mấy tiếng đáp lại. Hai nam hai nữ từ trong háºu Ä‘Ã i chạy ra.
Hai hán tá» võ phục mà u Ä‘en lÆ°ng giắt Ä‘Æ¡n Ä‘ao. Còn nữ võ sÄ© nai nịt áo mà u huyá»n lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm.
NgÆ°á»i mặc bà o lục chuyển Ä‘á»™ng cặp mắt ngó thấy hai hán tá» và o trạc 34, 35 tuổi, còn nữ võ sÄ© chừng 28, 29 tuổi.
Bốn ngÆ°á»i nà y mục quang nhÆ° Ä‘iện, huyệt thái dÆ°Æ¡ng nhô cao. Má»›i trông qua đã biết ngay là những cao thủ kiêm ná»™i công.
NgÆ°á»i mặc bà o lục ngó diện mạo bốn kiếm sÄ© thấy toà n là ngÆ°á»i lạ thì trong lòng ngấm ngầm kinh hãi tá»± há»i:
- Không hiểu bá»n nà y xuất xứ ở đâu?
Bá»—ng nghe đại nÆ°Æ¡ng béo máºp há»i:
- Các hạ đã nghĩ kỹ chưa?
NgÆ°á»i mặc bà o lục đáp:
- Tại hạ nghĩ kỹ rồi.
Ãại nÆ°Æ¡ng lại há»i:
- Thế thì hay lắm! Các hạ bó tay chịu trói hay còn muốn bá»n ta Ä‘á»™ng thủ?
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Có Ä‘iá»u lão thân cần nói rõ trÆ°á»›c! Ãây là má»™t vụ chấp hà nh pháp luáºt chứ không phải cuá»™c tá»· đấu. Bá»n há» bốn ngÆ°á»i cùng ra tay má»™t lúc váºy các hạ thá» tá»± lượng xem có thắng được không?
NgÆ°á»i mặc bà o lục đáp:
- Dù cả bốn ngÆ°á»i đồng thá»i Ä‘á»™ng thủ tại hạ cÅ©ng không chịu bó tay.
Thất Tuyệt Ma Kiếm
Hồi 60
Phạm đà i qui , hà o kiệt phá vòng vây
Thiếu phụ béo máºp liá»n hô:
- Má»i các hạ lấy binh khà đi?
Mụ ngừng một chút rồi tiếp:
- Vị tân khách mặc bà o lục nà y đấu Ä‘á»™c há»a trong tay áo. Váºy lúc các ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ phải cẩn tháºn má»›i được.
Hai nam hai nữ Ä‘á»u dạ má»™t tiếng rồi rút khà giá»›i đứng vây quanh ngÆ°á»i mặc áo bà o lục.
Ãại nÆ°Æ¡ng cất cao giá»ng hô:
- Binh khà không có mắt. Ãá»™ng thủ tất xảy chuyện thÆ°Æ¡ng vong. Bây giá» các hạ muốn rút lui cÅ©ng còn chÆ°a muá»™n.
NgÆ°á»i mặc áo bà o lục tức giáºn đáp:
- Phu nhân đã muốn bá»n há» ra tay, thì cứ việc Ä‘á»™ng thủ Ä‘i!
Ãại nÆ°Æ¡ng nói:
- Lão nhân đã khuyên các hạ mà các hạ không chịu nghe theo thì lão nhân cũng chẳng biết là m thế nà o được.
Mấy câu sau mụ nói rất lá»›n tiếng có ý để cho toà n trÆ°á»ng nghe thấy.
NgÆ°á»i mặc áo bà o lục chuyển Ä‘á»™ng mục quang ngó bốn tên nam nữ vây quanh mình. Hắn váºn khà chỠđợi và tÃnh thầm trong bụng:
- Bốn tên nà y xem chừng bản lÄ©nh không phải tầm thÆ°á»ng. Ãã nhất định đánh nhau, ta không nên để chúng chiếm mất tiên cÆ¡.
Hắn nghÄ© váºy rồi giÆ¡ tay mặt đánh ra má»™t chưởng. Chưởng phong xô thẳng và o đại hán cầm Ä‘ao.
Ãại hán nà y vá»™i lùi lại hai bÆ°á»›c tránh khá»i. Ãồng thá»i đại hán kia xong và o vung Ä‘ao chém tá»›i.
Hai nữ kiếm sĩ cùng nhất tỠphát động hươi kiếm nhằm đâm và o hai bên tả hữu đối phương.
NgÆ°á»i mặc bà o lục vừa đánh ra má»™t chưởng đã bị ba mặt tấn công bắt buá»™c phải né vá» phÃa không ngÆ°á»i để tránh.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Chẳng lẽ ngÆ°á»i mặc bà o lục không mang binh khà ư? Bốn tên đã sá» dụng khà giá»›i tấn công mà sao y không dùng binh khi để đối địch?
Bổng thấy hai tay ngÆ°á»i mặc bà o lục vung xéo lại. Láºp tức má»™t luồng khói xanh từ trong tay áo vá»t ra. Miệng hắn lá»›n tiếng quát.
- Các vị hãy coi chừng! Tại hạ phóng Ä‘á»™c há»a đó!
Ãá»™c há»a nà y đã đốt Bạch nhiệm lão nhân má»i ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u trông thấy và hiểu là má»™t thứ lá»a ghê gá»›m vô cùng!
Bốn tên nam nữ bao vây ngÆ°á»i mặc bà o lục vừa thất hai luồng khói xanh vá»t ra láºp tức lùi lại múa tÃt Ä‘ao kiếm để bảo vệ thân mình.
Hai luồn khói biếc của ngÆ°á»i mặc bà o lục vá»t ra xa hÆ¡n trượng đốt cháy cả cây cá»™t lá»›n trong hoa Ä‘Ã i.
Phu nhân béo máºp đã lùi lại háºu Ä‘Ã i quan chiến thấy lá»a đốt cháy cả cây cá»™t lá»›n thì tức giáºn quát lên:
- NgÆ°á»i dám phóng há»a thiêu Ä‘Ã i thì tháºt là tà n ác!
NgÆ°á»i mặc bà o lục huy Ä‘á»™ng hai tay áo bức bách bốn tên nam nữ phải lùi ra rồi cÆ°á»i nói:
- Sao lại không dám...
Hắn chÆ°a dút lá»i , bá»—ng rú lên má»™t tiếng rồi ngã lăn ra.
Bốn nam nữ kiếm sÄ© cầm Ä‘ao kiếm xông và o , thì phu nhân béo máºp thét lên:
- Dừng tay!
Bốn ngÆ°á»i đồng thá»i dừng bÆ°á»›c ngó phu nhân béo máºp.
Phu nhân béo máºp lạnh lùng nói:
- Mau thu khà giá»›i và khiêng huynh Ä‘Ã i đây và o nhà thầy lang ở phÃa sau để y xem xét thÆ°Æ¡ng thế cẩn tháºn và táºn lá»±c cứu chữa.
Bốn ngÆ°á»i dạ má»™t tiếng khiêng ngÆ°á»i áo lục và o háºu Ä‘Ã i.
Lúc nà y cá»™t lá»›n bị đốt cháy cÅ©ng đã dáºp tắt rồi.
Bao nhiêu ngÆ°á»i dÆ°á»›i Ä‘Ã i chỉ nhìn thấy ngÆ°á»i mặc bà o lục ngã lăn ra , nhÆ°ng không hiểu hắn bị thÆ°Æ¡ng thế nà o?
Lý Hà n Thu ngồi hà ng ghế trÆ°á»›c cÅ©ng không nhìn rõ ngÆ°á»i mặc bà o lục bị thÆ°Æ¡ng ra sao? Ai đã thÆ°Æ¡ng hắn? Bị thÆ°Æ¡ng thế nà o? Chà ng không nhịn được khẽ há»i Lôi Phi:
- Có phải ngÆ°á»i mặc bà o lục bị thÆ°Æ¡ng vá» tay phu nhân béo máºp kia không?
Lôi Phi lắc đầu:
- Cái đó tiểu huynh cũng không rõ.
Y trả lá»i Lý Hà n Thu cố ý nói lá»›n để cho ngÆ°á»i khác nghe tiếng.
Lý Hà n Thu chỉ biết Lôi Phi có chá»— dụng tâm mà không hiểu y có dụng ý gì song chà ng cÅ©ng không há»i thêm nữa.
Bỗng thấy Kim Lăng Phương Tú quay lại khẻ bảo Lý Hà n Thu.
- NgÆ°á»i mặc bà o lục chuyên dùng Ä‘á»™c há»a. E rằng y bị thÆ°Æ¡ng vỠám khÃ.
Lý Hà n Thu khẻ gáºt đầu chÆ°a kịp nói gì thì Lôi Phi đã cÆ°á»›p lá»i:
- NhỠviện chúa chỉ giáo tại hạ mới rõ.
PhÆ°Æ¡ng Tú không nói gì nữa, tủm tỉm cÆ°á»i rồi quay đầu Ä‘i.
Phu nhân béo máºp lại ra trÆ°á»›c Ä‘Ã i nghiêng mình tuyên bố:
- Vị nhân huynh mặc bà o lục kia là má»™t hiệp sÄ© nhân háºu. Y thấy Ä‘Ã i chủ bị cưỡng bách phải uống thuốc Ä‘á»™c mà ôm mối bất bình. Lão thân cùng Tá» Mai cô nÆ°Æ¡ng vô cùng cảm kÃch! NhÆ°ng y vi phạm Ä‘Ã i qui...
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bất luáºn là ai cÅ©ng không nên can thiệp và o những cuá»™c chiến đấu trên Ä‘Ã i. Bây giá» lại tiếp tục cuá»™c tá»· võ...
Mụ quay và o háºu Ä‘Ã i há»i:
- GiỠđến cô nà o đây? Má»i cô ra Ä‘i! Cuá»™c hoa há»™i nà y cao nhân tá»›i nhiá»u ra ngoà i sá»± tiên liệu của chúng ta. Dù sao mình đã láºp tòa hoa Ä‘Ã i nà y, không thể tá» ra khiếp nhược, dẫu chết cÅ©ng không thể lùi bÆ°á»›c.
Mụ vừa dứt lá»i rèm hoa lay Ä‘á»™ng.
Má»™t thiếu nữ toà n thân áo và ng diêm dúa phi thÆ°á»ng, khoan thai bÆ°á»›c ra.
Lý Hà n Thu ngẩng đầu nhìn lên thấy thiếu nữ áo và ng so vá»›i sáu vị Ä‘Ã i chủ trÆ°á»›c còn đẹp hÆ¡n nhiá»u.
Chà ng không khá»i Ä‘á»™ng tâm, bụng bảo dạ:
- Phải rồi! Những cô nữ đà i chủ nà y chẳng những võ công cà ng vỠsau cà ng cao thâm mà nhan sắc cũng đẹp hơn mấy cô trước.
Phu nhân béo máºp thấy thiếu nữ áo và ng ra rồi liến len lén lui và o háºu Ä‘Ã i.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Vừa rồi xảy ra một phen hung hiểm không biết còn ai dám đăng đà i động thủ với nữ đà i chủ nữa không?
Thiếu nữ nà y xinh đẹp hiếm có khiến ngÆ°á»i ta phải xiêu lòng.
Chà ng Ä‘ang ngẫm nghÄ© thiếu nữ áo và ng cÅ©ng chÆ°a lên tiếng đã thấy má»™t bóng ngÆ°á»i võ phục mà u Ä‘en nhảy vá»t lên Ä‘Ã i.
Ãây là má»™t thiếu niên cá»±c kỳ tuấn tú mà y thanh mắt sáng, tay vượn lÆ°ng ong, và o trạc 23, 24 tuổi.
Thái Ä‘á»™ chà ng rất ung dung, nét mặt há»›n hở tÆ°Æ¡i cÆ°á»i. Chà ng khoanh tay há»i:
- Phương danh cô nương là gì?
Hoà ng y nữ Ä‘Æ°a mắt ngó thiếu niên nhoẻ miệng cÆ°á»i đáp:
- Tiện thiếp là Ngá»c Vy. Cách xÆ°ng hô các hạ thế nà o?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nếu Phương Tú có ý sỠdụng mỹ sắc thì cuộc hoa hội trên sông Tần Hoà i đáng kể là hắn đã thà nh công rực rỡ.
Thiếu niên áo Ä‘en tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ là TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu chả có danh vá»ng gì, không bá» là m trò cÆ°á»i cho cô nÆ°Æ¡ng.
Ngá»c Vy khẻ cất tiếng ngâm:
- Trương TỠLâu! Trương TỠLâu...
Hiển nhiên cô muốn bá»›t tìm trong ký ức danh tá»± nà y nhÆ°ng cô đã thất vá»ng...
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu cÆ°á»i khanh khách nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng chắc không nghÄ© ra được. Tại hạ cÅ©ng chÆ°a chuẩn bị lên Ä‘Ã i tá»· thÃ.
Ngá»c Vy cÆ°á»i há»i:
- Sao bây giỠcác hạ lại biến đổi tâm tư?
Trương TỠLâu đáp:
- Vì nhan sắc cô nương khiến cho tại hạ phải rung động.
Ngá»c Vy nói:
- Các hạ quá khen mà thôi?
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu khẻ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Ãà i có Ä‘Ã i qui. Tại hạ không muốn nói chuyện rÆ°á»m rà vá»›i cô nÆ°Æ¡ng. Chúng ta tá»· đấu chưởng pháp hay bằng binh khÃ?
Ngá»c Vy đáp:
- Cái đó tùy ở Trương đại anh hùng.
Trương TỠLâu nói:
- Binh khà rất nguy hiểm. Tại hạ muốn cùng cô nương tỷ thà chưởng pháp.
Ngá»c Vy nói:
- Hay lắm! Xin Trương huynh ra tay đi.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu thấy cô Ä‘á»™t nhiên kêu bằng TrÆ°Æ¡ng huynh thì không khá»i ngẩn ngÆ°á»i ra. Chà ng biết cô không muốn Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c liá»n giÆ¡ tay trái lên nói:
- Cô nương hãy coi chừng!
Rồi phóng chưởng đánh tới.
Ngá»c Vy vÆ°Æ¡n tay mặt cho ngón trá» và ngón giữa nhằm đâm và o mạch huyệt TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu, bức bách chà ng phải thu thê chưởng vá».
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Hảo thủ pháp!
Rồi vung song chưởng liên tục đánh ra.
Ngá»c Vy lÆ°á»›t mình Ä‘i tránh khá»i chưởng thế, đồng thá»i ca ngợi:
- Chưởng pháp của Trương huynh lợi hại quá!
Cô vừa nói vung chưởng phản kÃch.
Bóng chưởng trùng điệp chỉ trong chớp mắt cô đã liên công 14, 15 chiêu.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu vẫn đứng nguyên má»™t chá»— thẳng thắn đón tiếp mà gạt được hết chưởng của Ngá»c Vy.
Má»i ngÆ°á»i dÆ°á»›i Ä‘Ã i theo dõi cuá»™c đấu nháºn ra võ công Ngá»c Vy so vá»›i những cô trÆ°á»›c tinh thâm hÆ¡n nhiá»u, nhÆ°ng bản lãnh của TrÆ°Æ¡ng tá» Lâm cÅ©ng đáng liệt và o hà ng cao thủ báºc nhất võ lâm.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm kinh dị miệng lẩm bẩm:
- Xem chừng những cao nhân đến tham dá»± hoa há»™i trên sông Tần Hoà i thiệt không Ãt.
Bổng nghe Ngá»c Vy lên tiếng:
- Trương huynh hãy coi chừng! Tiện thiếp đem toà n lực tấn công đây!
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu mỉn cÆ°á»i đáp:
- Xin cô nương tùy tiện.
Ngá»c Vy biến đổi chưởng pháp mở cuá»™c tấn công cá»±c kỳ mãnh liệt.
Bóng chưởng tung hoà nh đánh tới liên miên không ngớt.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu má»™t mặt phòng thủ má»™t mặt phản kÃch.
Bóng ngÆ°á»i thấp thoáng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p khiến má»i ngÆ°á»i không sao phân biệt ai hÆ¡n ai kém.
Trong lúc kịch đấu đột nhiên có tiếng hú trong trẻo vang lên.
Hai bóng ngÆ°á»i bổng xa ra.
Má»i ngÆ°á»i chú ý nhìn lên Ä‘Ã i thấy TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu chấp tay để trÆ°á»›c ngá»±c đứng nghiêm trang.
Ngá»c Vy tay phải ôm lấy tay trái đứng sang má»™t bên. Mặt cô đầy Ä‘au khổ. Hiển nhiên cô bị trúng chưởng ở tay trái nhÆ°ng không biết chá»— nà o và bị đả thÆ°Æ¡ng trong trÆ°á»ng hợp nà o?
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu cháºm rãi há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng nháºn thua rồi Æ°?
Ngá»c Vy thẫn thỠđáp:
- Võ công của TrÆ°Æ¡ng huynh tháºt cao cÆ°á»ng. Tiện thiếp không phải địch thủ.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu bá»—ng nhìn và o háºu Ä‘Ã i lá»›n tiếng gá»i:
- Vị nà o là m chủ Ä‘Ã i ná»a. Xin má»i ra đây nói chuyện.
Phu nhân béo máºp đủng đỉnh bÆ°á»›c ra há»i:
- Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu há»i lại:
- Tại hạ thắng rồi, cô nà y thuá»™c quyá»n sở hữu của tại hạ và bất luáºn cho cô là m thê hay là m thiếp Ä‘á»u được phải không?
Phu nhân béo máºp đáp:
- Phải rồi có Ä‘iá»u...
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu ngắt lá»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng đây bị thÆ°Æ¡ng ở tay trái khá nặng, nếu không kịp thá»i cứu chữa e rằng sẽ thà nh tà n phế. Vì thế mà tại hạ muốn Ä‘Æ°a cô Ä‘i chữa thÆ°Æ¡ng ngay.
Phu nhân béo máºp cháºm rãi nói:
- Các hạ đã thắng y thì y thuá»™c quyá»n sở hữu của các hạ có Ä‘iá»u còn phải chá» cá» hà nh nghi thức xong các hạ má»›i Ä‘Æ°a Ä‘i được.
Trương TỠLâu nói:
- Tại hạ má»i phu nhân ra là để thÆ°Æ¡ng lượng vá» tình trạng đặc biệt nà y. Mong rằng phu nhân phá cách châm chÆ°á»›c và o.
Phu nhân béo máºp lắc đầu đáp:
- Tuy các hạ vì hảo tâm mà yêu cầu nhÆ° váºy, song cái đó có quan ngại đến Ä‘Ã i qui lão thân không thể nà o Æ°ng thuáºn được.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu biến sắc há»i:
- Phu nhân là m thế là để cho cô nương bị tà n phế sao không chịu để tại hạ đưa đi hay sao ư.
Thiếu phụ béo máºp đáp:
- Ở đây lão thân cÅ©ng đã má»i sẵn mấy vị danh y. Lão thân tin rằng có ngÆ°á»i cứu chữa được cô ta.
Trương TỠLâu nói:
- Phu nhân đừng quên má»™t Ä‘iá»u cô nÆ°Æ¡ng đây bị thÆ°Æ¡ng vá» tay tại hạ.
Phu nhân béo máºp nói:
- Các hạ cÅ©ng nên nhá»›n Ä‘Ã i qui đã Æ°á»›c định những ngÆ°á»i đến tham dá»± Tần Hoà i Hoa há»™i Ä‘á»u phải tuân theo.
Trương TỠLâu nói:
- Tại hạ tưởng trong hoa trÆ°á»ng còn có nhân váºt địa vị cao hÆ¡n phu nhân.
Phu nhân béo máºp há»i:
- Các hạ có việc gì?
Trương TỠLâu đáp:
- Tại hạ muốn kiếm má»™t ngÆ°á»i chủ trÆ°Æ¡ng đến nói chuyện cho khá»i phà thá»i giá».
Phu nhân béo máºp nói:
- Lão thân...
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Thá»±c ra trong há»™i trÆ°á»ng chẳng thiếu gì nhân váºt địa vị cao hÆ¡n lão thân, nhÆ°ng Ä‘á»u là ngÆ°á»i thanh cao, không muốn dÃnh đến những chuyện phà m tục nên công việc ở đây Ä‘á»u giao cho lão thân tác chủ hết.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu há»i:
- Nếu váºy thì há»… phu nhân Æ°ng thuáºn là các cô phải tuân theo và má»i sá»± Ä‘á»u ổn thá»a?
Phu nhân béo máºp đáp:
- Nếu lão thân Æ°ng thuáºn thì dÄ© nhiên bá»n há» phải theo mệnh lệnh của lão thân. NhÆ°ng những việc không hợp vá»›i Ä‘Ã i qui, lão thân không thể Æ°ng thuáºn được.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu Ä‘Æ°a mắt ngó Ngá»c Vy thì thấy cô đứng trong góc phòng Ä‘Ã i lẵng lặng không nói gì, chà ng liá»n há»i:
- TrÆ°á»ng hợp mà tại hạ muốn Ä‘em cô nà y Ä‘i ngay thì phải thế nà o má»›i được?
Phu nhân béo máºp há»i lại:
- Nếu các hạ thực lòng thương y thì sao lại không chịu chỠthêm mấy bữa?
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu nghiêm nét mặt há»i:
- Phu nhân chÆ°a chÃnh thức trả lá»i tại hạ.
Phu nhân béo máºp lạnh lùng há»i:
- Lão thân không hiểu tại sao các hạ lại muốn hà nh động vi hội đà i qui để đem cô ta đi trước?
Trương TỠLâu đáp:
- Ãược rồi! Tại hạ xin nói rõ lý do. Vì tại hạ không thể ở lại đây lâu để tham gia hôn lá»… cùng các vị. Ngá»c Vy cô nÆ°Æ¡ng đã thuá»™c quyá»n sở hữu của ta, váºy tại hạ Ä‘Æ°a Ä‘i còn có Ä‘iá»u chi trở ngại?
- Theo thÆ°á»ng tình mà nói thì chẳng có trở ngại, song đã dá»±ng ra Ä‘Ã i qui dÄ© nhiên mình cần tuân giữ. Có thể thì những ngÆ°á»i đăng Ä‘Ã i tá»· võ má»›i nhất luáºn tuân theo. Vi phạm Ä‘Ã i qui thì còn ra thế nà o. Mong rằng các hạ lượng thứ cho.
Trương TỠLâu lạnh lùng nói:
- Ãà i qui là do các vị láºp ra, váºy các vị tuân thủ là phải. Còn tại hạ tưởng không nhất định phải tuân theo.
Phu nhân béo máºp nói:
- Các hạ mà không tuân theo Ä‘Ã i qui tức là có lòng phản lại bá»n lão nhân.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu há»i:
- Phải chăng phu nhân cố ý là m khó dễ tại hạ?
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tại hạ nghĩ rằng các vị tất có cách giải quyết.
Phu nhân béo máºp lạnh lùng đáp:
- Chỉ có một biện pháp mà thôi...
Trương TỠLâu giục:
- Hay lắm! Xin phu nhân nói ra! Bất luáºn là biện pháp gì, há»… có biện pháp là được.
Phu nhân béo máºp nói:
- Là các hạ ra khá»i nÆ¡i đây.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu há»i:
- Ra khá»i hoa trÆ°á»ng nà y Æ°?
Phu nhân đáp:
- Phải rồi! Sau khi ra khá»i hoa trÆ°á»ng là không còn ai can thiệp đến nữa.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu há»i:
- NhÆ° váºy cà ng hay! Có Ä‘iá»u muốn ra khá»i há»™i trÆ°á»ng phải qua mấy nÆ¡i mai phục?
Phu nhân đáp:
- Không có chỗ nà o mai phục cả.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu nghi ngá» há»i:
- NhÆ° váºy chẳng dá»… dà ng lắm Æ°?
Phu nhân đáp:
- Những ngÆ°á»i phòng thủ hoa há»™i Ä‘á»u coi các hạ là địch nhân. Bá»n há» có thể kết thà nh má»™t tòa núi ngÆ°á»i để ngăn cản các hạ.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu há»i:
- Phu nhân nói váºy thì những ngÆ°á»i coi giữ hoa trÆ°á»ng đông lắm sao?
Phu nhân đáp:
- Lão thân cÅ©ng không biết rõ nhÆ°ng Ãt ra là trăm vị trở lên.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu lại há»i:
- Lúc bá»n há» Ä‘á»™ng thủ chắc không phân chia thứ báºc phải không, thủ Ä‘oạn muốn thi triển binh khà ám khà là tùy ý há» chăng?
Phu nhân đáp:
- Ãại khái là nhÆ° váºy. NhÆ°ng lão thân muốn nhắc các hạ má»™t Ä‘iá»u.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu há»i:
- Ãiá»u gì?
Phu nhân đáp:
- Ngá»c Vy cô nÆ°Æ¡ng Æ°ng thuáºn theo các hạ ra Ä‘i cÅ©ng bị quần hà o vây đánh chÆ°a biết có ra được hay không. Vá» phần Ngá»c Vy e rằng Ãt hy vá»ng vượt được trùng vi. Nếu y tá»± biết không thể vượt qua được mà không chịu theo các hạ há chẳng là m cho các hạ mất hứng Æ°?
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu cÆ°á»i lạt nói:
- Nếu váºy tại hạ cần thuyết phục Ngá»c Vy cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đã.
Rồi chà ng nghiêm nét mặt ung dung nói:
- Có Ä‘iá»u lúc tại hạ khuyên dá»— Ngá»c Vy cô nÆ°Æ¡ng, mong rằng phu nhân đừng nói ra nói và o.
Phu nhân đáp:
- Phải rồi! Lão thân chỉ đứng tự thủ bà ng quang mà thôi.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu thủng thẳng bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Ngá»c Vy cất giá»ng trang nghiêm há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng đã là ngÆ°á»i của tại hạ dù là có phải đến bên chân trá»i gốc biển, vượt núi Ä‘ao sông kiếm chúng ta cÅ©ng nên sinh tá» cùng nhau phải không.
Ngá»c Vy ngẩng đầu nhìn Tá» Lâu lẳng lặng không nói gì.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu từ từ Ä‘Æ°a tay nắm lấy tay Ngá»c Vy.
Ngá»c Vy Ä‘á» mặt lên khẽ nói:
- Xin tháºn trá»ng má»™t chút. TrÆ°á»›c mặt đông ngÆ°á»i đâu có thể khinh bạc thế được.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu cÆ°á»i nói:
- Trước hết tại hạ hãy trị thương thế cho cô nương. Xin cô nương đưa tay trái ra.
Ngá»c Vy không nói gì, từ từ duá»—i tay ra.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu cầm lấy tay Ngá»c Vy. Chà ng để hai ngón tay và o lắp lại chá»— xÆ°Æ¡ng gãy.
Nguyên hai đầu ngón tay của Ngá»c Vy bị phát chưởng của TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu đánh gãy.
Ngá»c Vy ve vẫy tay trái má»™t cái rồi nói:
- Ãa tạ TrÆ°Æ¡ng huynh.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu há»i:
- Cô nương bất tất phải tạ ơn. Bây giỠchúng ta vượt trùng vây ra ngoà i, chẳng hiểu cô nương có đủ dũng khà chăng?
Ngá»c Vy há»i lại:
- Trương huynh! Tại sao Trương huynh không thể nán lại dăm ba ngà y?
Trương TỠLâu lắc đầu đáp:
- Tại hạ không thể chỠđược.
Ngá»c Vy há»i:
- Tại sao váºy?
Trương TỠLâu đáp:
- Vì tại hạ đã Æ°á»›c hẹn vá»›i hai ngÆ°á»i bạn quyết không thể để lở kỳ há»™i ngá»™ mà cÅ©ng là vì cô nÆ°Æ¡ng nữa.
Ngá»c Vy trố mắt há»i:
- Sao là vị tiện thiếp?
Trương TỠLâu khẽ đáp:
- Có Ä‘Æ°a cô nÆ°Æ¡ng rá»i khá»i nÆ¡i đây thì cô má»›i được tá»± do chân chÃnh.
Ngá»c Vy ngẩn đầu lên ngó TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu ngáºp ngừng nói:
- Trương huynh muốn...
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu ngắt lá»i:
- Lúc nà y và ở nÆ¡i đây chúng ta không nên nói chuyện nhiá»u. Tại hạ xin nói má»™t câu nếu chẳng có chuyện gì thì hà tất phải mạo hiểm rá»i khá»i nÆ¡i đây. Ãiá»u quan trá»ng lúc nà y là cô nÆ°Æ¡ng có đủ dÅ©ng khà rá»i khá»i nÆ¡i đây không?
Ngá»c Vy há»i:
- Trương huynh nắm chắc thà nh công được chăng?
- Dĩ nhiên là tại hạ nắm chắc.
Ngá»c Vy nói:
- Ãược rồi! Váºy tiện thiếp xin theo TrÆ°Æ¡ng huynh.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu Ä‘Æ°a mắt nhìn phu nhân béo máºp nghiêm trang há»i:
- Phu nhân nghe rõ rồi chứ? Ngá»c Vy cô nÆ°Æ¡ng đã Æ°ng thuáºn Ä‘i theo tại hạ.
Phu nhân béo máºp đáp:
- Ãược rồi, hai vị đã muốn Ä‘i, lão thân không còn cách nà o lÆ°u lại. Váºy hai vị cần tháºn trá»ng.
Trương TỠLâu nói:
- Phu nhân bất tất phải quan tâm...
Chà ng đảo mắt nhìn Ngá»c Vy nói tiếp:
- Xin cô nương lựa lấy thứ khà giới nà o vừa tay. Chúng ta phen nà y phá vòng vây mà ra e rằng sẽ gây nên những cuộc chiến đấu kịch liệt.
Ngá»c Vy quay và o lá»±a má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm. Thủy chung cô không dám ngó phu nhân béo máºp lần nà o.
Bổng nghe phu nhân lạnh lùng nói:
- Hà i tá»! NgÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn đừng để ngÆ°á»i ta lừa gạt.
Ngá»c Vy nghiêng mình đáp:
- Ãa tạ di nÆ°Æ¡ng có dạ quan hoà i. Vy nhi xin cáo biệt từ đây.
Phu nhân đảo mắt nhìn Trương TỠLâu nói:
- Các hạ muốn đi thì đi sớm lên để chúng ta còn tiếp tục cuộc tỷ đấu.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu nhúng mình nhảy xuống hoa Ä‘Ã i. Chà ng ngó dÆ°á»›i Ä‘Ã i mấy trăm con mắt Ä‘ang nhìn mình chòng chá»c.
Ngá»c Vy theo sau TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu nhảy xuống khẽ bảo chà ng:
- TrÆ°Æ¡ng lang! Chúng ta dò mé Ãông mà ra.
TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu gáºt đầu vòng quanh hoa Ä‘Ã i nhắm hÆ°á»›ng đông mà đi.
Lý Hà n Thu trong lòng rất là m kỳ tá»± há»i:
- Thiên hạ bao la bát ngát tháºt lắm chuyện kỳ lạ. Anh chà ng TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu bảnh trai thế kia kiếm đâu chẳng được vợ đẹp mà phải mạo hiểm Ä‘Æ°a Ngá»c Vy phá vòng vây chạy Ä‘i?
Phu nhân béo máºp lá»›n tiếng hô:
- MÆ°á»i hai mỹ nữ, bảy cô Ä‘i rồi. Những cô ở lại vá» sau cà ng đẹp. Các vị mà không tin cứ liếc mắt coi sẽ biết lá»i lão thân không phải giả dối.
Mụ vừa dứt lá»i, má»™t thiếu nữ quần hồng đủng đỉnh bÆ°á»›c tá»›i. Phu phân thấy ngÆ°á»i tiến ra láºp tức lui và o háºu Ä‘Ã i.
Cô nÆ°Æ¡ng nà y ngoại trừ sắc đẹp khiến ngÆ°á»i ta phải lóa mắt, quần áo cô váºn cà ng khiến cho ai nấy Ä‘á»u phải ngạc nhiên.
Nguyên những thiếu nữ ra trÆ°á»ng đấu Ä‘a số nai nịt gá»n gà ng, mà cô nà y áo quần tha thÆ°á»›t tá»±a hồ nhÆ° không phải Ä‘i tá»· võ mà là đi phó yến.
Thiếu nữ gót sen thoăn thoắt bước tới giữa đà i nghiêng mình thi lễ nói:
- Tiện thiếp là Phượng Vy, vị nà o không tiếc cao chiểu xin lên thỠgiáo.
Cô nói xong tủm tỉm cÆ°á»i để lá»™ hai hà m răng Ä‘á»u đặn chỉnh tá» rồi từ từ lùi lại năm bÆ°á»›c.
Lối ăn váºn khác thÆ°á»ng của cô khiến cho cô thêm phần lá»™ng lẫy. So vá»›i Ngá»c Vy, cô nà y phong vân hÆ¡n nhiá»u.
Lý Hà n Thu vừa để ý nhìn lên Ä‘Ã i vừa ngấm ngầm theo dõi cá» Ä‘á»™ng của Giang Nam Song Hiệp. Chà ng thấy PhÆ°Æ¡ng Tú cùng Hà n Ãà o dÆ°á»ng nhÆ° rất chú ý đến vụ TrÆ°Æ¡ng Tá» Lâu cùng Ngá»c Vy. Hai lão ngÆ¡m ngá»›p nhìn vá» phÃa Ãông.
|
|
|
| |