Hồi 13
BIỂN GHEN NỔI SÓNG
Thình lình hai điểm sáng vụt bay đến trước mặt, Văn TỠLăng và Mộ Dung Mỹ muốn né tránh cũng không kịp, đà nh phải đưa tay ra đón lấy.
Cã hai Ä‘á»u ngỡ là ám khÃ, nà o ngá» khi xem kỹ lại là hai hoà n thuốc dá» tÆ°Æ¡i.
Tiếng cÆ°á»i ha hả của lão bià lại vang lên:
- Lão phu không muốn hai ngÆ°á»i bị hại vì Ä‘á»™c công. Äến lúc ấy hãy uống hai hoà n thuốc nà y và o, tá»± nhiên sẽ thoát khá»i khà độc của lão.
- Thôi… Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»i còn dà i, chúng ta sẽ có ngà y gặp lại.
Nói xong, lão nhún mình bay vút ra ngoà i. Trong chớp mắt bóng lão đã biến mất sau mà n đêm dà y đặc.
Hai ngÆ°á»i đứng lặng nhìn nhau giây lâu, không nói lá»i nà o.
Mộ Dung Hồng vụt kêu lên:
- Văn … Văn công tá»! Tá» Lăng Ä‘á» mặt.
- Cô nương khách sáo quá. Hãy kêu tên tôi, coi chẳng tiện không ?
Má»™ Dung Hồng vụt báºt cÆ°á»i:
- Nêu danh gá»i tánh cÅ©ng không mấy đẹp. Thôi! Thế nà y nhé:
công tá» chắc hÆ¡n tôi má»™t hai tuổi, thì tôi gá»i bằng Lăng huynh cho tiện hÆ¡n.
Tá» Lăng cà ng Ä‘á» mặt, ấp úng không ra lá»i.
Mộ Dung Hồng âu yếm nhìn chà ng, tiếp:
- Thế Lăng huynh hãy gá»i em bằng Hồng muá»™i nhé.
Tá» Lăng khẽ gáºt đầu đồng ý, Ä‘oạn dục:
- Hồng muá»™i! Chúng mình lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thôi, tròi naom gần sáng rồi.
Má»™ Dung Hồng ngÆ°á»›c mặt nhìn trá»i:
- Gần đến canh ba thôi, nhưng chúng mình định đi đâu ?
TỠLăng suy nghĩ giây lâu, vội thốt:
- Cuá»™c hẹn nÆ¡i Hồng Phong cốc còn đến cả tháng ná»a. Hiện tại thì giá» còn nhiá»u, tiểu huynh định viếng Hải TâmsÆ¡n ở Thanh Hải má»™t chuyến. Hồnh muá»™i nghÄ© sao ?
- Lăng huynh đã quyết định, tự nhiên Hồng muội nghe theo.
TỠLăng khẽ liếc nhìn khuôn mặt ngây thơ của cô bé. Bụi trần chưa hỠthấm nhuộm, chà ng bồi hồi luyến tiếc:
- Hồng muội! Chốn giang hồ nguy hiểm muôn phần, em có cảm thấy lo sợ hay không ?
- Tôi chẳng sợ gì… nếu có Lăng huynh bên cạnh, dù có phải vượt qua thiên sơn vain hải, tôi cũng không nao núng chút nà o.
TỠLăng âu yếm nhìn nà ng, dục:
- Thôi… chúng mình lên Ä‘Æ°á»ng.
Trên bà n pháºt, ngá»n đèn dầu vẩn còn leo lét cháy. TrÆ°á»›c bà n đồ váºt đổ vở ngổn ngang. Hai ngÆ°á»i chua xót trông qua má»™t lượt rồi quay gót ra Ä‘i.
Má»™ Dung Hồng nhẹ nhà ng khép kÃnh cá»a ngõ, Ä‘oạn quay nhìn tòa âm tá»± má»™t lần chót, rồi cùng Tá» Lăng song bÆ°á»›c lần xuống núi.
DÆ°á»›i lá»›p mà n đêm mỠão, hai ngÆ°á»i trẻ tuổi âu yếm sánh vai đếm bÆ°á»›c. Dần dần bóng há» khuất sau dãy đồi xa.
Tiếng gà rừng từ đâu nghe vẳng lại! Ba ngà y hôm sau.
Bên bỠThanh Hải, xuất hiện đôi thiếu niên, một nam một nữ.
Há» Ä‘ang bà i hoà i đếm bÆ°á»›c gên bá» bể, dÆ°Æ¡ng mắt nhìn ngá»n Hải Tâm sÆ¡n dÆ°Æ¡ng cao sừng sững ở trÆ°á»›c mặt.
Hải Tâm SÆ¡n chỉ là má»™t ngá»n núi nhá» từ dÆ°á»›i bể nhô lên, cách khoảnh vá»›i bá» Ä‘á»™ má»™t dặm.
Má»™t dãi nÆ°á»›c mênh mông, chỉ có sống vổ nhấp nhô. Há» cố tìm nhÆ°ng không thấy má»™t thuyá»n con nà o cả.
TỠLăng tỠvẽ lo âu:
- Tiểu huynh không quen thủy tánh, nếu chúng mình kiếm không ra thuyá»n, sợ e chỠđợi ba ngà y cÅ©ng không qua đến Hải Tâm SÆ¡n được.
Má»™ Dung Hồng vụt phì cÆ°á»i:
- Việc rất dể… chúnh mình tự đóng một chiếc.
- Äóng thuyá»n? Hồng muá»™i… tay không định đóng thuyá»n… bá»™ em nói đùa đấy chứ ?
- Má»™t dặm thủy trình, xem cÅ©ng không xa lắm, không cần dùng thuyá»n. Má»™t chiếc bè con cÅ©ng đủ rồi.
Văn TỠLăng vụt sực tỉnh:
- À! Hồng muá»™i! Em thông minh quá. Thôi chúng mình láºp tức khởi công.
Nói xong, chà ng Ä‘i thẳng vá» phÃa cụm rừng.
Bá»—ng nhiên… Má»™ Dung Hồng dùng phép truyá»n âm nháºp máºt há»i:
- Lăng huynh! Trong rừng có tiếng ngÆ°á»i.
Văn Tá» Lăng cÅ©ng vừa phát giác tiếng Ä‘á»™ng lạ, chà ng gáºt đầu há»™i ý. Rồi cả hai đồng hÆ°á»›ng vá» phÃa tiếng ngÆ°á»i Ä‘i thẳng tá»›i.
NÆ¡i bìa rừng có má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng thấp, má»™t luồng khói từ trong sÆ¡n Ä‘á»™ng tá»a ra bay lên không.
Hai ngÆ°á»i chia hai cánh tả há»u mai phục.
TỠLăng cất tiếng quát to:
-Ai ở trong động ?
Má»™t tiếng gầm vang dá»™i là m rung chuyển cả rừng. Thình lình, má»™t quái váºt to lá»›n, lông và ng, từ trong Ä‘á»™ng lao vụt ra, nhắm thẳng và o Tá» Lăng nhảy bổ đến.
Äịnh thần nhìn kỹ,thì ra đấy là má»™t con khỉ Ä‘á»™t khổng lồ, cao hÆ¡n trượng, toà n thân lông và ng óng ánh, hai tay cá»±c dà i thô kịch, trông rất đáng sợ.
Không do dự, chà ng vung tay phất ra một chưởng.
Bằng… Cát bụi mù mịt bay, đá vụn rÆ¡i xuống nhÆ° mÆ°a. NhÆ°ng, khỉ Ä‘á»™t có má»™t thần lá»±c thiên phú, chỉ loạng choạng bÆ°á»›c thối vá» cá»a Ä‘á»™ng, “khẹt†“khẹt†kêu lên mấy tiếng. Xem lại thì nó chÆ°a há» hấn gì.
Bị má»™t noon quá Ä‘au, nó liá»n nổi xung, Ä‘Æ°a hai tay lên, rồi láºp tức nhảy bổ và o ngÆ°á»i Tá» Lăng.
Má»™ Dung Hồng khẻ nhún mình nhảy vá»t đến bean Tá» Lăng, Ä‘Æ°a mắt há»™i ý, rồi cả hai hợp lá»±c lại, định tung ra má»™t lượt bốn chưởng, quyết tặng cho khỉ Ä‘á»™t má»™t đòn chà mạng.
Từ trong động đá, một tiếng quát lanh lãnh vang ra:
- Lão Huỳnh Mao! Không được vô lể.
Liá»n khi ấy má»™t thiếu nữ áo và ng dung nhan diểm lệ từ trongcá»a Ä‘á»™ng bÆ°á»›c ra.
Vẽ mặt tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, nà ng gáºt đầu thi lá»…:
- Súc sanh nà y của tiểu nữ nuôi dưởng vừa rồi đăc tá»™i vá»›i nhị vị, tiểu ná» xin có lá»i cáo lổi.
Là n thu ba khuynh Ä‘á»™ng phá»›t Ä‘Æ°a vá» phÃa Tá» Lăng.
Thấy tiểu nữ có vẽ đẹp sắc xảo, Má»™ Dung Hồng lá»™ vẻ khó chịu - NgÆ°á»i khá thông minh đấy! nếu súc sanh lông và ng mà quáºt chết chúng ta, chắc ngÆ°Æ¡i không chÆ°á»ng mặt ra đấy. bây giá» ngÆ°Æ¡i xuất đầu lá»™ diện, chắc có lẻ ngÆ°Æ¡i sợ chúng ta giết nó chứ gì ?
vẩn giữ vẽ hồn nhiên, thiếu nữ cÆ°á»i ngá»t nói:
- Cô nương sao quá đa nhi. Hai ta chưa quen biết, đã không ân lại không thù, hà tất phải hại lẩn nhau. Chẳng qua chỉ vì vô tình đó thôi.
Tạm nhừng giây lâu, nà ng há»i tiếp:
- Nhị vị đến đây có việc gì?
TỠLăng vội chắp tay thi lễ, đáp:
- Chúng tôi ngẩu nhiên du ngoạn đến đây, tháºt ra chẳng giám quấy rầy cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cÅ©ng là do sá»± tình cá» mà thôi.
Thiếu nữ áo và ng ngắm nhìn hai ngÆ°á»i giây lâu, Ä‘oạn há»i:
- Tôi mạn phép há»i hai vị đây là … văn Tá» Lăng vá»™i đỡ lá»i:
- Chúng tôi là … hai anh em… - á»’! Anh em cùng xông pha trong chốn giang hồ, tôi thiết nghÄ© hai vị đây là thế gia tỠđệ trong giá»›i võ lâm, váºy xin cho biết quà danh đại tánh… - Tôi tên Văn Tá» Lăng… nói đến đây chà ng ngáºp ngừng nÃn lặng… vì chà ng vụt biết mình lỡ lá»i. Nếu nói tên tháºt của nà ng ra, chẳng là đầu Ä‘uôi không ăn khá»›p… nà o ngá» Má»™ Dung Hồng vụt ứng khẩu:
- Tôi tên Văn Má»™ Dung… thiếu nữ áo và ng khẻ nhếch môi cÆ°á»i:
- Tên tuyệt đẹp!… nhung Má»™ Dung hình nhÆ° là hỠđấy mà … sợ hai ngÆ°á»i lại cải vả lôi thôi, Tá» Lăng vá»™i cÆ°á»›p lá»i:
- á»’! Nãy giá» phÆ°Æ¡ng danh của cô nÆ°Æ¡ng tôi chÆ°a há»i:
- Tôi há» Giang tên Thu Lăng… tá» Lăng liá»n vụt nhá»› câu thÆ¡ ÄÆ°á»ng, liá»n ứng khẩu Ä‘á»c:
- Tuyệt đẹp… Giang thủy thu thiên Lăng hoa hương… Mộ Dung Hồng gắt to:
- Chẳng cần phải nhiá»u lá»i. Bèo mây gặp gở, chúnh mình láºp tức sẽ chia tay, chắc đâu còn cÆ¡ há»™i gặp nữa, hà tất phải thông danh há»i tánh chi cho mệt.
Con khỉ Ä‘á»™t lông và ng nãy giá» Ä‘ang đứng yên má»™t góc, vụt kêu khẹt, khẹt quét vá» phÃa Má»™ Dung Hồng bằng má»™t tia mắt giáºn dá»â€¦ DÆ°á»ng nhÆ° linh tánh của nó hiểu rá» lá»i nói nhát gừng của Má»™ Dung Hồng xuyên qua gÆ°Æ¡ng mặt hằn há»c của nà ng.
Giang Thu Lăng vội chạy lại quát to:
- Lão Huỳnh Mao, hảy nghe ta… Sao không cút và o mau ?
khỉ Ä‘á»™t dÆ°á»ng nhÆ° nghe được tiếng ngÆ°á»i, vá»™i bÆ°á»›c lui và i bÆ°á»›c đứng dá»±a cá»a Ä‘á»™ng.
Ngẩu nhiên gặp gỡ giữa rừng, hà nh vi của thiếu nỠlà m TỠLăng hồ nghi.
Chưa hiểu nổi, nhưng vì Mộ Dung Hồng đối với nà ng không có thiện cảm nên chà ng nghĩ:
cà ng sá»›m rút lui cà ng tốt, liá»n mÄ©m cÆ°á»i nói:
- Ngu huynh! Muội vì có việc gấp, nên xin lổi cáo từ nhé.
Giang Thu Lăng ung dung:
- Hai vị định đi đâu đấy ?
Má»™ Dung Hồng lãnh đạm Äáp; - Góc bể chân trá»i chúng tôi cÅ©ng chÆ°a có mục tiêu nhất định, nhÆ°ng chắc phải xa lắm.
Văn Tá» Lăng ngáºp ngừng:
- Äúng váºy!… chúng tôi định Ä‘i tháºt xa. Thá»™i xin từ biệt nhé.
Nói xong chà ng quay mình cất bÆ°á»›c… Không có ý vản lÆ°u, Giang Thu Lăng chỉ há»i vá»›i theo:
- Hai vị định đi Hải Tâm Sơn chứ gì ?
giáºt mình, Văn Tá» Lăng vá»™i ngừng bÆ°á»›c… - Nguyên do nà o cô nÆ°Æ¡ng biết được ý định đó ?
nắm được yếu Ä‘iểm của hai ngÆ°á»i, Giang Thu Lăng đắc ý mÄ©m cÆ°á»i:
- Việc ấy rất dá»… nháºn, nhị vị thÆ¡ thẩn trên bá» biển rất lâu, hiển nhiên là định tìm thuyá»n vượt biển. Sau cùng không có thuyá»n, nên má»›i định và o rừng đốn cây là m bè. Thế nếu không đến Hải Tâm SÆ¡n thì còn Ä‘i đâu ná»a… Má»™ Dung Hồng cÆ°á»i nhạt nói:
- Cho rằng đi Hải Tâm Sơn! Nhưng với ngươi có quan hệ gì ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không dÃnh dáng gì, chẳng qua tôi chỉ Æ°á»›c Ä‘oán thế thôi.
Khẽ hừ một tiếng, Mộ Dung Hồng âu yếm nhìn TỠLăng:
- Lăng huynh!… chúng mình đi thôi.
Vá»›i sắc mặt hòa dịu, Giang Tá» Lăng mÄ©m cÆ°á»i nÃn lặng, nà ng Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn Tá» Lăng.
Cà ng nghi hoặc, Tá» Lăng dÆ°á»ng nhÆ° không nghe lá»i nói của Má»™ Dung Hồng nhìn chằm cháºp và o Giang Thu Lăng, há»i:
- Chẳng hay nhà cô nương ở đâu ?
- Hải Tâm SÆ¡n… nhÆ° bắt pgải váºt quÃ, Tá» Lăng vá»™i há»i tiếp:
- Gia đình cô nÆ°Æ¡ng cả thảy được mấy ngÆ°á»i ?
tá» vẽ không vui, Má»™ Dung Hồng dÆ°Æ¡ng đôi mà y liểu gá»i to:
- Lăng huynh!.. tại sao lại theo há»i nà ng táºn tÆ°á»ng quá váºy ?
tỠLăng ôn hòa đáp:
- Giang cô nÆ°Æ¡ng cÆ° trụ tại Hải Tâm SÆ¡n, rất thÃch hợp lại vừa đúng lúc cho mình há»i Ä‘Æ°á»ng.
Mộ Dung Hồng sắc diện tái xanh vì ghen tức:
- Má»™t hòn đảo nhá» bé, chẳng cần đến má»™t giá» chúng mình đã Ä‘i giáp hết, hà tất phải dá» há»i Ä‘Æ°á»ng… Lăng huynh runf Ä‘á»™ng trÆ°á»›c sắc đẹp của cô nÆ°Æ¡ng nà y hay là con khỉ Ä‘á»™t lông và ng kia là m mê hoặc ?
Bị xúc phạm quá nặng, TỠLăng nhịn không được kêu to:
- Hồng muá»™i! Lá»i nói của em vượt quá lá»… giáo rồi đấy.
Mặc dù biết mình đã nói quá lá»i, nhÆ°ng sá»± ghen tức là m ám má» tất cả, nà ng cÆ°á»i lạt:
- Lá»i nói của tôi tuy thất lá»… đôi chút, nhÆ°ng đấy là sá»± tháºt.
Lá»i nói của nà ng là m thÆ°Æ¡ng tổn đến lòng tá»± ái của Tá» Lăng quá nhiá»u.
Chà ng cảm thấy nà ng quá Æ° vô lý. NhÆ°ng nhỠđến ân cứu tá», chà ng không muốn có sá»± cải vã lôi thôi, Ä‘Ã nh Ä‘á» mặt tÃa tai ngáºm miệng nÃn lặng.
Giang Thu Băng thản nhiên đứng nhìn, không má»™t lá»i can thiệp.
Äược nÆ°á»›c, Má»™ Dung Hồng cà ng là m già :
- Hiện tại có hai con Ä‘Æ°á»ng, Lăng huynh hãy lá»±a chá»n:
một là theo tôi, hai là ở lại đây lằng nhằng với con nhỠđó.
TỠLăng nghiêm sắc mặt:
- Hồng muội!… em nói chuyện đứng đắn một chút không được sao ?
Mộ Dung Hồng nhảy dựng lên:
- Äứng đắn quá rồi. Hiện tại anh hãy quyết định nhanh Ä‘i.
- Hồnh muội! Anh nghĩ chúng mình không nên vì một chuyện không đâu gây cải vả, chẳng là trẻ con lắm hay sao ?
Má»™ Dung Hồng nhÆ° mất lý trÃ:
- Chẳng cần phải nhiá»u lá»i, anh hãy mau quyết định Ä‘i.
Văn Tá» Lăng cảm thấy khó chịu vô cùng. Chà ng có thể bÆ°á»›c theo Má»™ Dung Hồng tức khắc để khá»i gây cảnh đổ vỡ. NhÆ°ng… cặp mắt xoi mói và chế nhiá»…u của Giang Thu Lăng kêu gá»i lòng tá»± tôn của chà ng nổi dáºy.
Vô lý quá! ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t chà ng thanh niên hiên ngang, lý đâu lại khuất phục dÆ°á»›i mệnh lệnh cô ý thức của má»™t thiếu nữ ghen sằng.
Má»™t mệnh lệnh hợp lý cÅ©ng còn cho được. Äằng nà y nà ng ghen suồng nhãm. Chà ng muốn dò há»i thiếu nữ ấy chỉ vì mục Ä‘Ãch Ä‘i Hải Tâm SÆ¡n kia mà .
Thấy TỠLăng trù trừ, Mộ Dung Hồng trợn tròn đôi mắt:
- Xem ra Lăng huynh không nở rá»i cô gái ấy à ?
- Hồng muội! Em cần phải suy nghĩ kỹ trước khi nói chớ.
Mộ Dung Hồng cắn chặt đôi hà m răng:
- Không cần phải đóng kịch là m chi, tôi đoán không sai mà … nói xong, nà ng quay quả bỠđi.
Không ngá» nà ng có thái Ä‘á»™ quyết liệt ấy, Tá» Lăng vá»™i vã gá»i to:
- Hồng Muá»™i! … Hồnh muá»™i!… vừa nói chà ng định cất bÆ°á»›c Ä‘uổi theo… Giang Thu Lăng báºt cÆ°á»i to:
- Hãy đuổi theo cô nương ấy đi, năn nỉ nà ng là xong chuyệïn chứ gì.
Lá»i nói ấy là m tổn thÆ°Æ¡ng đến lòng tá»± ái của Tá» Lăng quá nhiá»u, chà ng vá»™i đứng dừng lại.
Giang Thu Lăng báºt cÆ°á»i tiếp:
- á»’! Chà ng nghỉ gì mà dừng lại. Chẳng Ä‘uổi theo cô ấy ná»a sao ?
TỠLăng khẽ hừ một tiếng:
- Thôi! Mặc thây nó! Äứa em gái của tôi nhá»ng nhẻo quá rồi.
- Nà ng ấy chắc không phải là em ruột của công tỠchứ gì?
Giáºt mình, Tá» Lăng quay lại há»i:
- Do đâu cô nÆ°Æ¡ng lại muốn nháºn định nhÆ° thế ?
- Chuyện rất rá» rà ng, Ä‘Æ¡n dá»±a và o cách nói chuyện vá»›i nhau, không giống tình anh em ruá»™t chút nà o. Äiểm kế tiếp là cô nÆ°Æ¡ng ấy tá»± xÆ°ng tên là Văn Má»™ Dung, nhÆ°ng công tá» lại gá»i cô ấy là Hồng muá»™i… Äấy không phải là giả dối hay sao ?
Äiểm quan trá»ng là nà ng kgông muốn cho tôi và công tá» nói chuyện, rõ rà ng nà ng sợ tôi cÆ°á»›p mất công tá» của nà ng Ä‘i chứ gì ?
Nói đến đây, nà ng thẹn đỠcả mặt.
Tá» Lăng cÅ©ng cảm thấy ngại ngùng và hổ thẹn. NhÆ°ng sá»± nháºn xét tế nhị và chÃnh xác của nà ng là m chà ng khâm phục.
Khẽ Ä‘Æ°a mắt kiếc Tá» Lăng, Giang Thu Lăng há»i tiếp:
- Văn công tỠđịnh đến Hải Tâm Sơn có việc gì đấy ?
vụt nhá»› sá»±c nhiẹm vụ quan trá»ng của mình, Tá» Lăng há»i ngược lại:
- Văn cô nương cư trú trên Hải Tâm Sơn, xin cho tôi được biết nơi đấy có bao nhiêu gia cư ?
Giang Thu Lăng vụt báºt cÆ°á»i:
- Hải Tâm SÆ¡n bốn bá» biển cả, tá»›i lui bất tiện, vả lại trên núi chẳng có thổ sản, đâu có ai thÃch cÆ° trú nÆ¡i cô đão ấy. Duy chỉ có gia đình tôi mà thôi.
- Thế nhà cô nÆ°Æ¡ng còn ai ná»a không ?
Giang Thu Lăng vụt xa sầm nét mặt:
- Chỉ cô tôi và ông nội tôi thôi.
Văn Tá» Lăng há»i tiếp:
- Phải chăng lệnh tổ phụ mắc bệnh từ lâu, hai chân tê liệt không đi được ?
ngạc nhiên, Giang Thu Lăng kêu lên:
- Chúng tôi rất Ãt giao du cùng ngÆ°á»i lạ, đặc biệt gần mÆ°á»i năm nay, chẳng có ngÆ°á»i nà o đến viếng cả. Công tá» là m sao biết được việc ấy ?
- Hiện tại chÆ°a có thá»i giỠđể giải thÃch cặn kẽ, cô nÆ°Æ¡ng có thể dẩn tôi đến yết kiến lệnh tổ phụ được không ?
Giang Thu Lăng vui vẻ đáp:
- Việc ấy rất dể, để tôi đưa công tỠđến đấy.
Nà ng quay mình lại gá»i to:
- Lão Huỳnh Mao! Chúng mình vỠđi thôi.
Khỉ Ä‘á»™t khổng lồ nghe gá»i, liá»n kêu lên mấy tiếng khẹt khẹt rồi vá»™i vã chạy bay vá» phÃa bá» biển. Giang Thu Lăng Ä‘Æ°a mắt há»™i ý cùng Tá» Lăng rồi cả hai sánh bÆ°á»›c theo sau.