Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 07-04-2008, 05:40 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 11

Thất Tuyệt Ma Nữ
Trong khi Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ có thể vận hóa công phu để bế khí ngăn không cho độc hương xâm nhập vào khướu giác và các huyệt đạo chủ yếu của mình thì ngược lại Hạ Quân Bình không thể làm được như nàng. Khi ngửi mùi xạ hương thơm nồng kia thì mắt chàng hoa lên, mặt mày xây xẩm.
Quân Bình lắc đầu cố xua cảm giác hoa mắt và xây xẩm đó, khi thấy được từ sau bức rèm bảy nữ lang trong những bá»™ cánh xiêm y má»ng tang được may có chá»§ định phô những vòng bụng trắng nõn cùng vòng tiếu yêu thắt lưng ong bước ra thì gục đầu xuống bàn.
Thấy Quân Bình trong trạng thái đó, Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡ vừa khẩn trương vừa lo lắng. Ngá»c thá»§ cá»§a nàng nhanh chóng rút đôi Phi Äiểu Thiên Can.
Nàng nghiêm giá»ng nói:
- Các ngưá»i là ai?
Nữ lang vận xiêm y màu hồng ôn nhu nói:
- Sư tá»· muá»™i chúng tôi là chá»§ nhân gian nhà này, đồng thá»i là chá»§ nhân Lạc Hồn Cốc.
Mặt Thiên Cơ sa sầm lại:
- Thì ra các ngươi là Thất Tuyệt Ma Nữ.
Nữ lang vận áo hồng mỉm cưá»i:
- Cô nương đã biết bảy chị em chúng tôi là Thất Tuyệt Ma Nữ ? cái danh dự đó do bảy tỷ muội chúng tôi đặt ra đó.
Nàng mỉm cưá»i, lia nhanh ánh thu đào qua Hạ Quân Bình rồi định lại chằm chằm đóng Ä‘inh vào mặt Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡. Nàng chá»›p mắt nhá» nhẹ nói:
- Nếu như Chu Ká»· Hồng Ä‘oán không lầm, cô nương đây là Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡, ngưá»i dụng đôi Phi Äiểu Thiên Can, chá»§ nhân Phi Tiên Hổ.
- Chu cô nương đoán không sai.
Ká»· Hồng gật đầu. Nàng ung dung chấp tay sau lưng cứ như không há» biết đến sá»± lợi hại thần kỳ cá»§a Ä‘oi Phi Äiểu Thiên Can trong tay Phi Tiên Tá»­, Ká»· Hồng nói:
- Tôi là Chu Kỷ Hồng, còn các muội muội đây là Sương Tuyết Mai.
Nữ nhân vận xiêm y màu vàng khẽ gật với Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ.
Nàng từ tốn nói:
- Muội là Sương Tuyết Mai.
Chu Ká»· Hồng mỉm cưá»i vá»›i Tuyết Mai rồi nhìn Thiên CÆ¡ nói tiếp:
- Còn đây là Bạch Như Huệ.
Nữ lang vận xiêm y màu trắng khẽ gật đầu trông thật là nhu mì:
- Muội là Bạch Như Huệ.
Chu Ká»· Hồng lại chỉ ngưá»i kế tiếp:
- Còn đây là Hàn Băng Cúc, Tuyệt Äình Lan, Lư Ả Äào, Tục Thiên Hương.
Kỷ Hồng nói đến ai đó thì đó lại khẽ gât đầu với dáng vẻ thật nhu nhã ra mắt Vi Thiên Cơ.
Thấy vẻ từ tốn ôn nhu của Thất Tuyệt Ma Nữ, Thiên Cơ mới thở phào một tiếng.
Qua cung cách cá»§a Thất Tuyệt Ma Nữ, nàng từ bá» những ý định khẩn trương chuẩn bị đối phó vá»›i há».
Thiên Cơ khách sáo đáp lại:
- Thiên CÆ¡ nghe danh Thất Tuyệt Ma Nữ trên giang hồ , nay được diện ngá»™, má»›i nhận biết những gì thiên hạ nói Ä‘á»u sai, thất tá»· tá»· phải mang ngoại hiệu là Thất Tuyệt Tiên Tá»­ má»›i đúng.
Chu Kỷ Hồng nhướng đôi chân mày vòng nguyệt, lộ vẻ sửng sốt với Vi Thiên Cơ.
Nàng từ tốn nói:
- Thất Tuyệt tá»· muá»™i chúng tôi đầu đảm nhận hai tiếng tiên tá»­ cao vá»ng mà Vi cô nương đã khen tặng. Vá»›i lại hai chữ đó đã thuá»™c vá» Vi cô nương rồi, nay gán cho tá»· muá»™i chúng tôi e không hạp đâu.
Lá»i nói khách sáo cá»§a Thất Tuyệt Ma Nữ chá»§ nhân Lạc Hồn Cốc khiến Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡ sa sầm mặt. Mặc dù lá»™ vẻ bất nhẫn ra mặt nhưng nàng vẫn giữ giá»ng ôn nhu nói:
- Thất Tuyệt tỷ tỷ là chủ nhân gian nhà này?
Kỷ Hồng gật đầu chỉ giá đèn:
- Chiếc giá đèn kia đã nói lên Ä‘iá»u đó.
Thiên Cơ gật đầu:
- Thiên CÆ¡ và Hạ huynh đây trong lúc lỡ đưá»ng lại gặp tiết trá»i đổ mưa, mạo muá»™i tá»± tiện vào nhà tránh mưa, chúng tôi biết làm như thế là thất lá»… nhưng vì sá»± thế bắt buá»™c, chắc Thất Tuyệt tá»· tá»· cÅ©ng không trách.
- Chuyện Vi cô nương và Hạ công tá»­ vào đây trú mưa thì đâu có gì mà tá»· muá»™i chúng tôi lại phiá»n trách chứ. Khi gặp tình huống này thì tá»· muá»™i chúng tôi cÅ©ng buá»™c phải hành động như cô nương và Hạ công tá»­ thôi.
Thiên CÆ¡ khách sáo đáp lá»i Ká»· Hồng:
- Äa tạ Chu cô nương đã bá» qua sá»± mạo phạm cá»§a Thiên CÆ¡ Và Hạ huynh.
Kỷ Hồng khoát tay:
- Vi cô nương khách sáo quá!
Thiên Cơ nghiêm mặt nói:
- Thất Tuyệt tỷ tỷ đã bỠqua sự mạo phạm của Thiên Cơ và Hạ huynh. Thiên Cơ xin Thất Tuyệt tỷ tỷ trao giải độc để trục hóa độc hương trong nội thể của Hạ huynh.
Ká»· Hồng thản nhiên bước đến mở cá»­a gian chính sảnh. Nàng nhìn ra ngoài rồi trở bá»™ bước vào. Äôi thu nhãn sáng ngá»i cá»§a nàng định thẳng vào ánh sáng cá»§a Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡:
- Bên ngoài đã tạnh mưa rồi.
Thiên CÆ¡ trang trá»ng nói:
- Thiên Cơ và Hạ huynh chỉ quá vãng vào đây trú mưa, nay đã tạnh, xin cáo từ!
Kỷ Hồng gật đầu:
- Vi cô nương đã có ý rá»i khá»i, Thất Tuyệt tá»· muá»™i chúng tôi không nài ép. Tá»· muá»™i chúng tôi cÅ©ng không tiện tiá»…n Vi cô nương.
Thiên Cơ cau mày:
- Thiên Cơ nhỠThất Tuyệt tỷ tỷ trao giải được độc hương.
Ká»· Hồng mỉm cưá»i:
- À.... Kỷ Hồng quên mất. Vi cô nương miễn thứ, giải được độc hương Thất Tuyệt Ma Nữ không đem theo bên mình.
Nàng nhìn Quân Bình:
- Nếu Vi cô nương nghĩ đến tính mạng của Hạ huynh đây thì hãy để tỷ muội chúng tôi đưa Hạ huynh vỠLạc Hồn Cốc giải độc cho y.
mặt Thiên Cơ đanh lại:
- Thiên Cơ không tin Thất Tuyệt tỷ tỷ lại không đem theo giải được độc hương.
- Lá»i thật thì nghe nhói tai, nhưng thật sá»± vẫn là sá»± thật, cô nương miá»…n thứ vậy !
Chu Ká»· Hồng vừa thốt hết lá»i thì Quân Bình đột nhiên ngẩng mặt lên. Chàng ngÆ¡ ngác nhìn Thất Tuyệt Ma Nữ và vá»— đầu:
- Ôi chao....
Quân Bình ngÆ¡ ngác há»i Vi Thiên CÆ¡:
- Vi cô nương....
Trong khi Quân Bình còn chưa định thần, định trí thì Thất Tuyệt Ma Nữ ngơ ngác nhìn chằm chằm Quân Bình.
Kỷ Hồng buộc miệng nói:
- Lạ thật....
Thất Tuyệt Ma Nữ không ngạc nhiên sao được khi thấy độc hương vừa xâm nhập vào ná»™i thể cá»§a Quân Bình, chưa được bao lâu đã giải rồi. Há» làm sao lúc biết được trong ná»™i thể cá»§a Quân Bình lúc này đã có Tiên Thiên Khí Công cá»§a Äại Minh thần tăng truyá»n đạo làm lá chắn bảo vệ chàng. Chính Tiên Thiên Khí Công đã hóa giải độc hương trong ná»™i thể chàng.
Thiên CÆ¡ thấy Quân Bình hồi tỉnh, phấn chấn há»i:
- Hạ huynh có cảm nhận gì trong nội thể không ?
- Tại hạ vừa rồi tự dưng bị xây xẩm không còn biết gì nữa. GiỠthì đã hết rồi.
Thiên CÆ¡ mỉn cưá»i:
- Tốt lắm! Chúng ta mau rá»i gian nhà này thôi.
Nàng nhìn lại Thất Tuyệt Ma Nữ:
- Äa tạ Thất Tuyệt tá»· tá»· đã cho tá túc, giá» thì chúng tôi xin được cáo từ!
Quân Bình từ từ đứng lên:
- Các vị cô nương đây là chủ nhân gian nhà này, tại hạ và Vi cô nương tự tiện vào tá túc qua cơn mưa, mong thất cô nương miễn chấp.
Quân Bình ôm quỳen:
- Má»™t xá gá»i là kiến lá»…, má»™t lần nữa mong Thất Tuyệt cô nương miá»…n thứ!
Kỷ Hồng nhíu mày.
Nàng nhìn Quân Bình há»i:
- Hạ công tử đã tự hóa giải độc hương của tỷ muội chúng tôi à?
Quân Bình ngơ ngẩn nói:
- Äá»™c hương gì.... sao lại giải độc? Tại hạ không biết võ công, và cÅ©ng chẳng biết độc hương là gì cả.
Nghe chàng nói, Kỷ Hồng càng ngạc nhiên hơn:
- Công tử không biết võ công mà độc hương vẫn bị hóa giải trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Chuyện cũng lạ đó....
- Tại hạ chẳng hỠbiết võ công cũng chẳng hỠbiết độc hương nào cả.
Kỷ Hồng ngắm Quân Bình:
- Äó má»›i là chuyện lạ.
Thiên Cơ nhìn sang Quân Bình:
- Hạ huynh.... bên ngoài đã tạnh mưa rồi, chúng tôi nên đi thôi!
Kỷ Hồng lắc đầu:
- Vi cô nương có thể đi được, chúng tỷ muội tôi không nài ép, nhưng Hạ công tử thì chưa đi được.
Thiên CÆ¡ Ä‘anh mặt, nghiêm giá»ng nói:
- Tại sao lại không đi được ?
- Hạ công tử còn thiếu tỷ muội chúng tôi một bầu rượu thì sao đi được ?
Thiên Cơ sa sầm mặt:
- Chỉ má»™t bầu rượu mà Thất Tuyệt cô nương bức ép Hạ huynh à? ÄÆ°á»£c....Thiên CÆ¡ sẽ trả bầu rượu này.
Nàng vừa nói vừa lấy một nén vàng đặt lên mặt bàn.
Kỷ Hồng nhún vai:
- Không.... Thất Tuyệt chá»§ nhân Lạc Hồn Cốc không cần kim ngân kim lượng, mà chỉ cần ngưá»i uống rượu thôi.
Vi Thiên CÆ¡ hừ nhạt, trang trá»ng nói:
- Cuối cùng thì Thất Tuyệt Ma Nữ cÅ©ng lòi cái tâm muốn dồn ngưá»i vào bí đạo mà.
Ká»· Hồng vẫn giữ vẻ từ tốn, ôn nhu đáp lá»i Thiên CÆ¡:
- Phi Tiên Tử sao lại nói như vậy. Phàm có vay thì phải có trả. Vi cô nương thì không vay gì ở trong gian nhà của Thất Tuyệt Ma Nữ, nhưng Hạ công tử thì lại vay. Tỷ muội chúng tôi đồng ý để Vi cô nương ra đi nhưng Hạ công tử thì phải trả xong rồi mới đi được.
- Một nén vàng không đủ trả bầu rượu nhạt ư?
Quân Bình nhìn Thiên Cơ, nói:
- Vi cô nương.... chúng ta không nên thất lễ với các vị tiểu thư chủ nhân gian nhà này.
Chàng nhìn lại Thất Tuyệt Ma Nữ, từ tốn nói:
- Tại hạ trong lúc trú mưa đã mạo phạm uống bầu rượu của các vị tiểu thư. Nếu có cơ hội, tại hạ xin bồi tiếp lại những bầu rượu ngon hơn.
- Nói như công tử, tỷ muội chúng tôi rất cảm kích!
Ká»· Hồng mỉm cưá»i nói tiếp:
- Chính vì sá»± cảm kích đó, tá»· muá»™i chúng tôi thỉnh Hạ công tá»­ đưá»ng lãm đến Lạc Hồn Cốc má»™t chuyến. NÆ¡i đó danh cảnh hữu tình, chúng ta sẽ cùng đối ẩm vá»›i nhau.
Quân Bình từ tốn đáp lá»i Thất Tuyệt Ma Nữ:
- Tại hạ đa tạ các vị cô nương. Nhất định Hạ Quân Bình sẽ quá vãng đến Lạc Hồn Cốc.
Kỷ Hồng tròn mắt:
- Không phải lúc này à?
- Lúc này tại hạ còn có việc phải làm.
- Hạ công tử từ chối khiến cho tỷ muội chúng tôi rất buồn lòng đó.
Thiên CÆ¡ cướp lá»i Ká»· Hồng:
Có dịp Hạ huynh sẽ đến Lạc Hồn Cốc, đâu có gì các vị phải gấp gáp chú.
- Nhưng lúc này tá»· muá»™i chúng tôi lại rất cao hứng, muốn cùng Hạ huynh đây đưá»ng lãm đến Lạc Hồn Cốc.
Mặt Thiên Cơ đanh lại sau câu nói của Chu Kỷ Hồng. Nàng nhín thẳng vào mặt Thất Tuyệt Ma Nữ:
- Thiên hạ đồn không ngoa ngôn vá» Thất Tuyệt Ma Nữ. Thật ra, các ngưá»i muốn gì nào?
- Phi Tiên Tử sao lại cáu gắt sớm thế. Hay Vi cô nương nghĩ Lạc Hồn Cốc chẳng xứng để Hạ huynh đây quá vãng? Phi Tiên Tử có cái đẹp của nó nhưng Lạc Hồn Cốc chẳng thua kém gì đâu.
Hạ Quân Bình nhìn Kỷ Hồng từ tốn nói:
- Tại hạ và Vi cô nương chẳng há» có ý xem thưá»ng tá»· muá»™i cá»§a cô nương. Vá»›i lại tại hạ còn mắc nợ thất cô nương kia mà. Nếu như cô nương đã có lòng, Quân Bình này sẽ đến Lạc Hồn Cốc.
Chu Ká»· Hồng ôm quyá»n khép nép xá Hạ Quân Bình :
- Äa tạ Hạ huynh đã nể mặt tá»· muá»™i chúng tôi. Khi nãy tá»· muá»™i tôi nghe Hạ huynh Ä‘oán quẻ rất hay, cÅ©ng có ý thỉnh thị công tá»­ đến tệ cốc để xem qua má»™t quẻ.
Thiên Cơ nhìn Quân Bình:
- Hạ huynh.... Hạ huynh không theo những ả ma nữ này được.
Thiên CÆ¡ gắt gá»ng:
- Hạ huynh không biết bảy ngưá»i này là Thất Tuyệt Ma Nữ à? Äi cùng vá»›i há», chẳng khác nào tá»± bán rẻ mình cho yêu nữ.
Quân Bình toan mở miệng can ngăn thì Thiên CÆ¡ đã sẵng giá»ng nạt ngang:
- Hừ.... Vi Thiên Cơ này nói không đúng sao?
- Ngươi thị vào đôi phi Phi Äiểu Thiên Can mà xem thưá»ng ngưá»i khác ư ? Chu Ká»· Hồng này muốn xem sá»± lợi hại cá»§a đôi Phi Äiểu Thiên Can kia như thế nào mà ngươi lại xem thưá»ng ngưá»i như vậy.
Sá»± căng thẳng cá»§a Chu Ká»· Hồng và Vi Thiên CÆ¡ khiến Quân Bình vừa bối rối vừa lúng túng. Chàng định can ngăn hai ngưá»i nhưng Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡ đã bất thần xuất thá»§ trước.
Quân Bình chỉ kịp nói:
- Vi cô nương....
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi cá»§a chàng thì đôi Phi Äiểu Thiên Can đã bắn xẹt ra. Äôi cánh chim bằng thép ròng xé toạc khoảng không, phát ra thứ âm thanh vi vu chết chóc.
Äôi Phi Äiểu Thiên Can chia thành hai đưá»ng, trá»±c diện tập kích thượng và hạ đẳng cá»§a Chu Ká»· Hồng. Äối phó vá»›i đôi Phi Äiểu Thiên Can cá»§a Vi Thiên CÆ¡, Chu Ká»· Hồng xoay ná»­a vòng, song thá»§ vung lên như ngưá»i ném hoa. Từ trong hai cánh tay áo xiêm y cá»§a nàng những Ä‘oá hoa hồng đỠthắm vùn vụt thoát ra. Tạo thành má»™t bức tưá»ng hoa đón thẳng lấy binh khí cá»§a đối phương.
Hoa hồng làm sao có thể cản được đôi Phi Äiểu Thiên Can cá»§a chá»§ nhân Phi Tiên Tá»­. Khi đôi Phi Äiểu Thiên Can vừa chạm vào vùng hoa hồng đỠthắm, những Ä‘oá Ä‘ua nhau rÆ¡i lả chả xuống đất như gặp phải má»™t cÆ¡n giông phÅ© phàng.
Hạ Quân Bình thấy những Ä‘oá hoa rÆ¡i tan tác không khá»i lo lắng cho Chu Ká»· Hồng. Chàng toan cất tiếng nói Vi Thiên CÆ¡ mau thu hồi đôi Phi Äiểu Thiên Can uy vÅ© thì những nụ hoa hồng bất thình lình phát những tiếng nổ lụp bụp. Liá»n sau những âm thanh khô khốc phát xuất những bụm khói đỠối.
Äôi Phi Äiểu Thiên Can cá»§a Vi Thiên CÆ¡ tiếp tục tạo lưỡi kéo tá»­ thần tập kích Chu Ká»· Hồng. Äôi binh khí thần kỳ cá»§a Vi Thiên CÆ¡ gần như đã có thể chạm được tá»›i vùng tá»­ huyệt sinh tá»­ cá»§a Ká»· Hồng thì Sương Tuyết Mai, Bạch Như Huệ, Hàn Bạch Cúc, Nguyệt Äình Lan, Lư à Äài và Tục Vạn Hương má»›i đồng loạt xuất thá»§.
Sáu sợi nhuyá»…n tiên, có đính những Ä‘oá hoa trên đầu theo tục danh cá»§a từng ngưá»i đồng loạt Ä‘iểm tá»›i đôi phi Ä‘iển thiên can cá»§a Vi Thiên CÆ¡.
Thủ pháp của sáu nàng, cùng với sự phối hợp thần kỳ, dụng sáu cây nhuyễn tiên tợ như sáu chiếc vòi, vừa linh hoạt vừa chuẩn xác điểm tới đôi binh khí uy vũ của đối phương.
Chát.... chát.... chát.. Äôi Phi Äiểu Thiên Can chạm thẳng vào sáu cây nhuyá»…n tiên, đổi hướng bay chệch khá»i thân pháp Chu Ká»· Hồng. Äúng lúc đó màn khí hồng màu đỠối từ những Ä‘oá hoa hồng đã tan toa? phá»§ trùm khắp gian tiá»n sảnh.
Một lần nữa, Hạ Quân Bình lại cảm thấy mặt mày xay xẩm, mắt hoa, không trụ vững mình trên hai chân, buộc phải gục đầu xuống bàn.
Trong lúc Quân Bình bị độc khí khiến cho mê mang bất tỉnh thì Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡ đã kịp thâu hồi đôi Phi Äiểu Thiên Can, đồng thá»i bế huyệt không cho độc khí xâm nhập vào ná»™i thể. Mặc dù nàng đã vận dụng chân nguyên, thân như có lá»›p hàn khí bao bá»c cÅ©ng phải rùn mình á»›n lạnh.
Thiên CÆ¡ chưa kịp xuất thá»§ lần thứ hai thì đã thấy bảy cây nhuyá»…n tiên kẹp thành má»™t võng lưới chụp xuống thân pháp nàng. Sá»± phối hợp thần kỳ cá»§a Thất Tuyệt Ma Nữ khiến Vi Thiên CÆ¡ không khá»i giật mình. Gần như ba mươi sáu đại huyệt cá»§a nàng Ä‘á»u có những Ä‘oá hoa chập chá»n, chá»±c chá» nhập vào. Giữa những Ä‘oá hoa đó, là má»™t mÅ©i châm Ä‘en kịch độc sát thân, chỉ để chúng xướt qua thôi cÅ©ng khó mà giữ được tính mạng.
Thiên CÆ¡ thét lên má»™t tiếng. Äôi Phi Äiểu Thiên Can lướt ra khá»i ngá»c thá»§ cá»§a nàng. Lần này chỉ tá»±a như đôi chim én vun vút lướt vòng qua thân pháp Thiên CÆ¡, tạo thành má»™t bức màn bạch quang che chắn.
Chát.... chát....
Bảy cây nhuyá»…n tiên chạm vào đôi Phi Äiểu Thiên Can, bật ngược trở lại. Chiêu pháp thần kỳ, quán tuyệt cá»§a Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡ khiến cho Thất Tuyệt Ma Nữ phải sững sá». Nhưng bảy ngưá»i vừa thối bá»™, liá»n kết thành má»™t hàng ngang, rồi đồng loạt vung tay như rải hoa.
Những loạt hoa đua nhau bắn thẳng tới thân pháp của Phi Tiên Tử bất kể vùng tử tuyệt nào. Mỗi một lần Thất Tuyệt Ma Nữ vung tay thì cùng xuất hiện sáu đoá hoa, và một làn hồng quang công thẳng tới Thiên Cơ.
Trong Vi Thiên CÆ¡ chẳng khác nào má»™t tấm má»™c hình nhân để cho Thất Tuyệt Ma Nữ thi thố tuyệt há»c võ công cá»§a mình. Thiên CÆ¡ đã biết, tất cả những đóa hoa mà Thất Tuyệt Ma Nữ Ä‘ang dụng để tập kích mình, Ä‘á»u có tẩm độc được nên đâu dám lÆ¡ là. Nàng liên tục dụng tá»›i Tích Lịch Chưởng, phối hợp vá»›i đôi Phi Äiểu Thiên Can mà tạo bức vách bảo vệ toàn thân.
Aàm....
Äang dụng Tích Lịch Chưởng và Phi Äiểu Thiên Can cản phá những đóa hoa chết ngưá»i cá»§a Thất Tuyệt Ma Nữ, bất thình lình má»™t tiếng nổ khá»§ng khiếp cá»§a hoa? pháo phát ra ngay dưới chân nàng. Thiên CÆ¡ có cảm tưởng đất dưới chân mình sắp sụp lỡ, kèm theo má»™t cÆ¡n lốc khá»§ng khiếp ập tá»›i thân pháp.
Cơn lốc dữ dội kèm với hoa? khí ập đến thân thể Thiên Cơ. Nàng hốt hoảng giang rộng hai tay, thi triển tuyệt pháp khinh thân Lôi Lệ Tam Xí, tợ như cách chim sắt nương theo khí kình, dựa vào nó mà lướt đi.
Thiên CÆ¡ vừa thoát ra bên ngoài thì cả gian tiá»n sảnh đổ sập xuống. Nàng hốt hoảng lo lắng cho Quân Bình. Nhưng Thiên CÆ¡ còn chưa biết hành động như thế nào thì lá»­a đã bùng lên biến đống đổ nát nhanh chóng thành má»™t ngá»n Ä‘uốc.
Thiên Cơ tức giận thét lớn:
- Thất Tuyệt Ma Nữ.... các ngưá»i Ä‘ang ở đâu?
Trong sựï lo lắng bồn chồn, Thiên CÆ¡ bất giác phẫn ná»™ cùng cá»±c, liá»n Ä‘iểm mÅ©i hài băng lên má»™t chạc cây đảo mắt nhìn chung quanh. Vết tích cá»§a Thất Tuyệt Ma Nữ đã mất hút, tất cả chỉ còn lại trong ánh mắt nàng là cánh rừng bạt ngàn, cùng vá»›i đụn lá»­a Ä‘ang bừng cháy.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi


Last edited by TroiOi; 07-04-2008 at 05:46 PM.
  #12  
Old 07-04-2008, 05:40 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 12

Lạc Hồn Cốc
Quân Bình ngồi bật dậy. Mặc dù đầu óc vẫn còn choáng váng, nhưng chàng vẫn có thể cảm nhận đặng mùi xạ hương quyến rÅ© cá»§a hương phấn nữ nhân thoang thoảng xông vào khứu giác mình. Chàng đảo mắt nhìn quanh. Gian thư sảnh thật tươm tất và sạch sẽ. Trên thạch bàn là má»™t bình hoa và những loại hoa vá»›i những loại hoa hồng, cúc, huệ, mai và cả đào, mặc dù lúc này tiết trá»i chưa thể cho những Ä‘oá mai và đào.
Nhìn bình hoa trên thạch bàn, Quân Bình nhíu mày. Chàng nghÄ© ngay đến bảy vị cô nương và cả Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡. Tất cả những gì xảy ra Ä‘á»u hiện tại trong trí cá»§a Quân Bình. Chàng buá»™t miệng kêu khẽ:
- Vi Thiên Cơ....
Những tràng tiếu ngạo nghe như ngá»c lưu ly va vào dá»™i đến thính nhÄ© Quân Bình.
Những tiếng cưá»i trong trẻo kia tạo ra trong tâm tưởng cá»§a bất cứ nam nhân nào ý niệm vá» cảnh giá»›i bồng lai mà Từ Thức đã may mắn bước chân vào. Nghe những tiếng cưá»i trong trẻo và gợi cảm đó, vô hình chung Quân Bình muốn xem ai vừa cưá»i, dù trong đầu biết chắc rằng đó là những tiếng cưá»i cá»§a Thất Tuyệt cô nương.
Chàng thả chân xuống tràng ká»·, nhẹ bước đến cá»­a sổ nhìn ra ngoài. Hoạt cảnh bên ngoài buá»™c Quân Bình ngây ngưá»i, sững sá».
Trong một hồ nước trong vắt, vây quanh là những hàng liễu rủ, tạo thành một khung cảnh hữu tình, bảy trang giai nhân tuyệt sắc đang trầm mình trong làn nước hồ trong như một tấm gương, phản chiếu các tảng mây lập lỠtrôi phía trên.
Bảy ngưá»i Ä‘ang nô đùa, trên ngưá»i chẳng lấy má»™t mảnh vải che há». Äiá»u đó cÅ©ng đúng thôi, bởi bảy trang giai nhân kia đâu cần gì phải che đậy. Nói đây là cõi riêng biệt cá»§a há» kia mà. Trông cách đùa vui cá»§a há» mà ngưá»i ta phải liên tưởng đến bảy tiên nữ, vừa trốn khá»i cảnh giá»›i uy nghiêm quay lại vá»›i cõi trần tục để thoát ra những giáo Ä‘iá»u khe khắt cá»§a thượng đế. Thỉnh thoảng há» lại nhìn nhau cất lên những tràng tiếu ngạo nghe thật gợi cảm.
Quân Bình sợ rằng bảy vị cô nương kia bắt gặp mình Ä‘ang nhìn trá»™m, nên vá»™i vã quay mặt, toan trở bá»™ bước trở lại tràng ká»·, chàng chưa kịp rá»i chá»— đứng thì má»™t ngưá»i trong bảy nàng tiên thốt lên:
- Tá»· tá»· Æ¡i.... có ngưá»i Ä‘ang nhìn trá»™m mình đó.
Quân Bình giật mình sau khi nghe câu đó. Chàng ngỠngợ những trang nữ sắc kia đã thấy mình nên nghĩ thầm:
- Äúng là hoa vận cá»§a mình rồi. nếu như các nàng này nghÄ© mình sằng bậy thì không biết nói sao đây.
Bị ý niệm đó chi phối, Quân Bình vội vã quay trở lại tràng kỷ.
Những tiếng cưá»i trong trẻo bên ngoài lại rá»™n lên dá»™i vào thính nhÄ© cá»§a Quân Bình, không biết những ngưá»i ngoài kia có dụng ý gì trong những tràng tiếu ngạo, nhưng Quân Bình lại cảm thấy hổ thẹn, bối rối.
Chàng tự trách thầm:
- Biết thế mình chẳng nên bước đến cửa sổ ra ngoài làm gì.
Äang suy ngÄ© mông lung, sau lưng chàng từ ngưỡng cá»­a, tiếng cá»§a Chu Ká»· Hồng cất lên nghe thật trong trẻo:
- Hạ huynh đã thức dậy rồi à?
Quân Bình đứng bật dậy, ôm quyá»n xá Ká»· Hồng.
Nàng mỉm cưá»i nhìn chàng, rảo gót sen Ä‘i vào. Ká»· Hồng vừa yên vị thì Quân Bình đã lên tiếng há»i:
- Chu cô nương.... đây là đâu?
Nàng nhìn Quân Bình:
- Äã bao giá» huynh nghe nói đến Lạc Hồn Cốc chưa?
- Äây là Lạc Hồn Cốc ?
Kỷ Hồng khẽ gật đầu:
- Äây chính là Lạc Hồn Cốc. Chốn đưá»ng tiên có má»™t không hai trên cõi trần gian này. Nếu ngày xưa, Từ Thức lạc vào hang tiên lên cảnh bồng lai thì nay Hạ huynh chẳng khác gì Từ Thức vậy.
- Tại hạ nghĩ mình không có duyên như Từ Thức đâu.
- Ai cũng có duyên có phận mà.
Kỷ Hồng nhìn ra ngoài cửa thư phòng, ôn nhu nói:
- Các muội còn chỠgì mà không vào lo cho Hạ huynh?
Quân Bình còn ngÆ¡ ngẩn vá»›i lá»i nói cá»§a nàng thì từ ngoài cá»­a Sương Tuyết Mai, Bạch Như Huệ, Lư Ả Äào và Tục Vạn Hương cùng bước vào. Sáu nàng theo tục danh cá»§a nàng mà có lối phục sức khác nhau. Sương Tuyết Mai khoác trên ngưá»i chiếc áo choàng những bông hoa mai vàng tươi. Bạch Như Huệ thì trang Ä‘iểm bằng những Ä‘oá hoa huệ tắng tinh. Trên tay các nàng bưng những chiếc mâm đồng bóng lá»™n.
Tuyết Mai bước đến trước mặt Quân Bình. Nàng bưng chiếc mâm đồng trên có thau đồng đầy nước toa? mùi thơm dìu dịu. Tuyết Mai nhỠnhẹ nói:
- Muội thỉnh Hạ huynh rửa tay!
Miệng thì cưá»i, Tuyết Mai không quên trao cho Quân Bình cái liếc mắt đưa tình.
Cá»­ chỉ cá»§a Tuyết Mai càng khiến Quân Bình càng lúng túng. Sá»± lúng túng cá»§a chàng không qua được mắt cá»§a nàng. Nàng mỉm cưá»i ra vẻ thục nữ, nhá» nhẹ nói:
- Hạ huynh xin đừng ngại. Chúng muội muốn bồi tiếp Hạ huynh như thượng khách.
Quân Bình buông một tiếng thở ra:
- Các vị cô nương làm tại hạ cảm thấy áy náy.
Tuyết Mai lại liếc Quân Bình bằng thứ ánh mắt gợi má»i cá»§a những nàng kỹ nữ tại ká»· lâu:
- Hạ huynh đừng ngại. Ở Lạc Hồn Cốc, Hạ huynh là thượng khách của chúng muội mà.
- Nhưng....
- Huynh khách sáo chỉ làm cho sự hoan hỉ, lạc thú không tròn vẹn mà thôi.
Quân Bình gật đầu:
- Tại hạ đành chìu theo ý của các vị cô nương vậy.
- Äa tạ Hạ huynh đã không chê Tuyết Mai!
Quân Bình đặt tay mình vào chậu nước trên mâm đồng. Trong khi chàng rửa tay thì Tuyết Mai lại liếc mắt đưa tình lẳng lơ. Aùnh mắt của nàng thật là sắc sảo, ví như ánh mắt của các nàng kỹ nữ dạn dày phong trần tại chốn kỷ lâu.
Khi Quân Bình rá»­a tay xong, Tuyết Mai bằng má»™t động tác ẻo lả chào má»i, kèm theo má»™t nụ cưá»i đầy ẩn ý cùng vá»›i ánh mắt lả lÆ¡i trao qua chàng. Nàng thá» thẻ nói:
- Huynh đừng quên muội nhe!
Quân Bình ngơ ngẫn trước câu nói của nàng.
Nàng mỉm cưá»i bước lại bên Chu Ká»· Hồng.
Lần lượt từng ngưá»i bước lại chăm sóc cho Quân Bình. Má»i thao tác cá»§a các nàng khiến cho Quân Bình như tưởng mình Ä‘ang ở trong má»™t ká»· viện nào đó mà chung quanh là những kỹ nữ thuần thục biết chiá»u chuá»™ng hầu hạ khách làng chÆ¡i.
Kỷ Hồng nhín Quân Bình, lên tiếng nói:
- Tá»· muá»™i chúng tôi má»i Hạ huynh đến khách phòng dùng đại yến!
Quân Bình từ tốn đáp lá»i nàng:
- Các vị cô nương lo quá chu tất cho tại hạ, khiến tại hạ áy náy vô cùng.
- Nếu không chu tất cho Hạ huynh thì huynh sẽ xem thưá»ng Lạc Hồn Cốc này sao?
Sau những lá»i khách sáo, Ká»· Hồng đưa Quân Bình đến gian khách phòng trong gian thượng khách phòng đã bày sẵn má»™t bàn đại yến đầy những thức ăn tuyệt hảo.
Ngay giữa bàn là một bình hoa, trang trí các loài hoa theo các tục danh của các nàng.
Quân Bình nhìn Tuyết Mai, khách sáo nói:
- Các vị cô nương thật khéo trang hoàng cho gian phòng này.
- Công tử quá khen. Chốn thâm sơn Lạc Hồn Cốc này đâu thể so sánh với những toà kỹ viện nguy nga tráng lệ Ở kinh thành.
- Sao có thể so sánh Lạc Hồn Cốc với những chốn kỹ lâu được chứ, tại hạ không dám có ý tưởng đó đâu.
Quân Bình yên vị, Ká»· Hồng chá»n chá»— ngồi đối diện vá»›i nàng. Ngồi hai bên Quân Bình là Tuyết Mai, Bạch Như Huệ. Lần lượt đến Tuyết Äình Lan, Lư Ả Äào, Tục Vạn Hương.
Tuyết Mai bưng bầu rượu mở nắp rót ra chén của Quân Bình. Nàng nhu mì nói:
- Hạ huynh thưởng thức thứ hảo tửu Trung Nguyên Nhất Tửu Bách Hoa Tình của Lạc Hồn Cốc coi có thể sánh bằng với những hảo tử trên chốn giang hồ này không.
- Tại hạ khó mà so sánh được.
Tuyết Mai nhíu mày nhìn Quân Bình:
- Huynh không so sánh được ư?
Chàng gật đầu:
- Tại hạ không phải là một tửu nhân.
Chàng vừa dứt lá»i thì các nàng cùng bật ra những tiếng cưá»i khanh khách như ngá»c va vào nhau, trong khi Tuyết Mai thẹn đến chín cả mặt hoa.
Nàng lưá»m Quân Bình.
Thấy nàng e thẹn, Quân Bình khách sáo đỡ lá»i:
- Nhưng chắn chắc rượu của Lạc Hồn Cốc phải là thiên hạ đệ nhất tửu không có thứ hảo tửu nào có thể so sánh bằng.
- Muội chỉ sợ huynh chê rượu của muội mà thôi. Hảo tửu của Lạc Hồn Cốc do chính tay muội cất ra đó.
- Nếu hảo tửu từ chính tay cô nương cất ra, tại hạ phải thưởng lãm rồi.
Quân Bình bưng chén rượu dốc vào miệng mình. Dòng rượu nóng ấm trôi qua thực quản rồi nhanh chóng lan nhanh trong nội thể Quân Bình. Quân Bình những tưởng trong kinh mạch mình như có một dòng thủy hoa? hào nhập vào huyết lưu mà lưu chuyển toàn châu thân, tạo ra một thứ cảm giác thật dễ chịu. Dòng thủy lưu kia khiến cho thần thức của Quân Bình bỗng chốc phấn chấn hẳn lên.
Chàng nhìn Tuyết Mai,cao hứng nói:
- Hảo tửu của cô nương quả là tuyệt tữu!
Tuyết Mai mỉm cưá»i, liếc nhìn Quân Bình, rồi rót tiếp rượu ra chén. Nàng e lệ nói:
- Huynh làm muội thẹn lắm đó!
Nàng khép nép ngồi xuống bên Quân Bình.
Quân Bình nhìn qua Kỷ Hồng:
- Chu cô nương, tại hạ có má»™t việc muốn há»i.
- Ká»· Hồng biết huynh muốn há»i gì rồi. Có phải huynh Ä‘ang định há»i vá» Phi Tiên Tá»­ Vi cô nương?
- Quả thật tại hạ cí ý đó.
- Thất Tuyệt Tiên Tử Lạc Hồn Cốc không sánh bằng Vi Thiên Cơ hay sao mà huynh lại luôn nghĩ tới ả?
- Ơ.... Tại hạ không có ý so sánh như vậy, nhưng tại hạ chỉ lo cho Vi cô nương vì....
Ká»· Hồng cướp lá»i Quân Bình khi chàng còn ngập ngừng:
- Huynh đừng lo. Phi Tiên Tá»­ chá»§ nhân Phi Tiên Hổ đâu phải là má»™t tiểu thư khuê phòng. Nếu so sánh võ công cá»§a Vi Thiên CÆ¡ vá»›i tá»· muá»™i chúng tôi, rõ ràng là nàng có phần nhỉnh hÆ¡n đó. Ká»· Hồng phải thừa nhận đôi Phi Äiển Thiên Can cá»§a nàng quả là vô cùng lợi hại. Nếu như chúng tôi không dụng đến hoa? pháo thì chưa hẳn đã có thể thỉnh được Hạ huynh đến Lạc Hồn Cốc này.
- Äáng lý ra Thiên CÆ¡ cùng các vị cô nương không có chuyện can qua nếu không có tại hạ.
Bạch Như Huệ xen vào:
- Không phải tại Hạ huynh đâu. Chỉ vì ả Phi Tiên Tá»­ đó coi thưá»ng tá»· muá»™i chúng tôi quá đó thôi.
Kỷ Hồng nhìn Quân Bình :
- Chúng ta hãy gác qua chuyện đó, kẻo đại yến hôm nay sẽ không được vui vẻ.
Tuyết Mai bưng chén rượu đưa đến trước mặt Quân Bình:
- Tuyết Mai thỉnh Hạ huynh một chén rượu nữa.
- Tại hạ thưởng lãm hảo tửu một mình thôi à?
Tuyết Mai lưá»m Quân Bình:
- Hạ huynh muốn tỷ muội cùng uống rượu chung ư?
- Äá»™c ẩm sao thú vị bằng đối ẩm. Tại hạ được các vị cô nương má»i đến đây thì phải kính các vị má»™t chén chứ.
Tuyết Mai lại vỗ tay:
- Thú quá!
Nàng rót rượu vào chén của tất cả các nàng, rồi nói:
- Tỷ muội chúng mình cùng đối ẩm với Hạ huynh vậy.
Bàn đại yến bỗng chốc rộn rịp lên qua từng chén rượu. Ai nấy trong men rượu nồng, tỠra hưng phấn hẳn lên. Kỷ Hồng đứng lên ra dấu cho các nàng kia im lặng.
Nàng nhìn Quân Bình, ôn nhu nói:
- Ká»· Hồng nghe nói Hạ huynh là má»™t Tiểu Thần Toán Tá»­, vậy trong cuá»™c vui đây cao hứng này, huynh có thể cho tá»· muá»™i chúng tôi má»—i ngưá»i má»™t quẻ được chứ?
Quân Bình cưá»i khảy rồi nói:
- Äã được các vị cô nương chu tất như má»™t thượng khách, tại hạ đương nhiên phải đáp lá»… chứ.
Ká»· Hồng mỉm cưá»i, trong khi các nàng khác nhao nhao hẳn lên. Tuyết Mai nhanh tay bá cổ Quân Bình:
- Huynh cho muội một quẻ trước nhe!
Quân Bình gỡ đôi ngá»c thá»§ cá»§a Tuyết Mai. Chàng vừa gỡ vừa nói:
- Cô nương.... Tại hạ sẽ đáp lễ mà.
- Huynh xem cho muội trước đi nào!
Quân Bình nhìn thẳng vào mặt nàng:
- Tại hạ không cần xem chỉ tay, mà chì nhìn chân diện mục đã có thể đoán quẻ cho cô nương.
Tuyết Mai tròn mắt:
- Huynh tài vậy ư? Thế huynh nhìn xem Tuyết Mai có đẹp không?
- Tại hạ xem tướng chứ không nhìn sắc.
Quân Bình ngắm chân diện dung của Tuyết Mai, từ tốn nói:
- Sương Tuyết Mai cô nương có khí số hồng nhan đào hoa. Nếu tại hạ đoán không lầm đã có bao nhiêu nam nhân lụy vỠsắc của Sương cô nương.
- Huynh nói hay quá! Hình như đã có rất nhiá»u nam nhân lụy vá» muá»™i rồi đó, nhưng muá»™i chưa để tâm đến ai hết. Không biết sau này thì như thế nào.
Quân Bình bưng chén rượu nhấp một ngụm lớn, rồi đặt chén xuống bàn. Chàng buông một tiếng thở dài:
- Hậu vận cá»§a Sương cô nương không được toàn thanh, toàn mỹ lắm đâu, nhất là vỠđưá»ng tình.
Tuyết Mai toan há»i tiếp thì Quân Bình cưá»i, nhìn nàng, từ tốn nói:
- Với cô nương, tại hạ chỉ nói bấy nhiêu thôi.
Bạch Như Huệ lên tiếng:
- Sương tỷ tỷ để chúng muội với chứ!
Nàng nhìn Quân Bình, há»i:
- Còn muội?
Quân Bình nhìn thẳng vào mặt Bạch Như Huệ :
- Tại hạ nói ra sợ Bạch cô nương phiá»n lòng.
Bạch Như Huệ khoát tay:
- Không.... Như Huệ rất thích nghe huynh nói!
- Bạch cô nương có chân diện NgÅ© Tú, vừa xinh đẹp vừa duyên dáng, nhưng tiá»m ẩn bên trong vẻ đẹp đó là sắc cá»§a sá»± chết chóc. Nếu như Bạch cô nương muốn hoá khí số cá»§a mình, e phải tìm đến má»™t ngôi tịnh xá nào đó.
Bạch Như Huệ sa sầm mặt:
- Sao.... Huynh nói Như Huệ phải trở thành ni sư à?
- Tại hạ chỉ nói như thế thôi, quyá»n quyết định là ở Bạch cô nương.
Như Huệ lưá»m chàng, hừ nhạt má»™t tiếng:
- Nếu hậu vận của Như Huệ phải làm ni cô để tránh hậu vận thì Lạc Hồn Cốc đây cũng có thể trở thành tịnh xá.
Nàng dứt lá»i liá»n bật ra tràng cưá»i khanh khách. Tràng tiếu ngạo cá»§a nàng biểu lá»™ sá»± bất nhẫn. Như Huệ cất tràng tiếu ngạo cuồng nhiệt, nhìn Quân Bình nói:
- Vậy, nếu Lạc Hồn Cốc trở thành tịnh xá thì Hạ huynh có chịu làm ông từ coi sóc tịnh xá không?
Quân Bình đỠmặt.
Như Huệ nhìn Quân Bình, lại bật cưá»i.
Ká»· Hồng lưá»m Như Huệ, nói:
- Bạch muội sao lại làm Hạ huynh bối rối?
Như Huệ bẽn lẽn cất tràng tiếu ngạo. Sắc diện cá»§a nàng lấy lại những nét trang trá»ng, Ä‘oan thục.
Quân Bình nói:
- Tại hạ không có ý ngôn phong càn rỡ để các vị cô nương vừa không đẹp ý lại mất vui. Nếu như những lá»i cá»§a tại hạ khiến Bạch cô nương phật ý, Quân Bình xin mạn phép rút lại.
Quân Bình đứng lên.
Kỷ Hồng nhìn chàng:
- Hạ huynh sao lại đứng lên?
- Äã đến lúc tại hạ đã rá»i khá»i Lạc Hồn Cốc cá»§a các vị cô nương. Quân Bình vô cùng cảm kích sá»± đón tiếp niệm nở cá»§a các vị. Nếu có dịp, chúng ta sẽ tái kiến vá»›i nhau.
Kỷ Hồng cau mày:
- Hạ huynh định cáo từ trong lúc đại yến chưa tàn ư?
- Cuộc vui nào cũng tàn, bữa tiệc nào cũng tan. Quân Bình xin mạn phép cáo từ các vị cô nương!
Kỷ Hồng lắc đầu:
- Sao huynh lại Ä‘i sá»›m như vậy. Hay những lá»i cá»§a Bạch muá»™i khiến huynh bá»±c tức và muốn bá» Ä‘i?
Quân Bình lắc đầu:
- Tại hạ không có y phiến trách Bạch cô nương.
- Vậy sao huynh lại rá»i khá»i đây khi tá»· muá»™i chúng tôi còn chưa kết thúc buổi tiệc?
- Tại hạ thiết nghÄ© tá»­u lượng tá»›i, sợ sẽ có lá»i lẽ bất minh mà làm cho hoà khí giữa tại hạ và các vị cô nương rạn nứt. Tại hạ và các vị cô nương còn có dịp gặp nhau nữa.
Kỷ Hồng buông một tiếng thở dài:
- Hạ huynh định rá»i Lạc Hồn Cốc mà không cần đến tá»· muá»™i cá»§a chúng tôi ư?
Câu há»i cá»§a Ká»· Hồng khiến Hạ Quân Bình ngây ngưá»i. Chàng buá»™t miệng há»i lại:
- Má»™t mình tại hạ không thể rá»i khá»i Lạc Hồn Cốc ư?
Kỷ Hồng khẳng khái gật đầu:
- Sá»± tình đúng như Hạ huynh há»i đó. Nếu như không có tá»· muá»™i cá»§a Ká»· Hồng thì Hạ huynh sẽ chẳng bao giá» rá»i khá»i Lạc Hồn Cốc đâu. Lạc Hồn Cốc là chốn vu tiên thưởng lãm ngoạn mục cá»§a Hạ huynh nếu bên cạnh có Thất Tuyệt Tiên Tá»­, nhưng nó cÅ©ng là chốn tá»­ địa cá»§a Hạ huynh nếu bên cạnh không có Thất Tuyệt Tiên Tá»­.
Nàng nhìn Quân Bình.
Chàng ngập ngừng há»i Ká»· Hồng:
- Quân Bình không hiểu ý của cô nương?
Kỷ Hồng đứng lên, bước bên cạnh Quân Bình:
- Huynh hãy bước ra cửa nhìn xem!
Quân Bình tò mò bởi câu nói của càng. Chàng trở bộ bước ra ngoài. Bên ngoài gian thượng khách phòng không biết cơ man nào là những loài độc vật khiến cho Quân Bình phải giật mình, thối hẳn lại một bộ. Chàng vô cùng ngạc nhiên vì mới đây không hỠthấy lũ độc vật này, nhưng hiện tại thì chúng nhung nhúc bò khắp nơi, ngoại trừ gian thượng khách phòng có chàng và Thất Tuyệt Tiên Tử.
Mặt biến sắc, Quân Bình quay trở vào:
- Chu cô nương....
Ká»· Hồng mỉm cưá»i:
- Huynh sợ rồi à? Nếu như không có Thất Tuyệt Tiên Tử đi cùng thì lũ độc vật kim trùng kia sẽ nuốt chững Hạ huynh đó. Chúng sẽ lao vào huynh, xem huynh như một con mồi ngon mà đục thủng lục phủ ngũ tạng, lẫn xương cốt da thịt của huynh.
- Vậy tại hạ phải làm sao để rá»i khá»i chốn này?
Chàng nhìn thẳng vào mắt Kỷ Hồng:
- Quân Bình đành phải làm phiá»n các vị cô nương dẫn tại hạ ra khá»i đây.
- Hạ huynh định nhỠai?
- Æ ....
Kỷ Hồng ép chàng ngồi trở lại chiếc đôn. Nàng từ tốn nói:
- Hạ huynh đừng sợ. Tỷ muội chúng tôi đã thỉnh huynh quá vãng đến Lạc Hồn Cốc thì phải chu toàn lo cho huynh trở ra chứ.
Quân Bình phấn chấn ôm quyá»n xá nàng:
- Äa tạ Chu cô nương. Nếu không có các vị cô nương bên cạnh chắc Quân Bình không sao giữ được bình tâm trước bầy độc vật bên ngoài kia.
- Lũ độc vật đó rất ngoan ngoãn, Hạ huynh đừng ngại chúng.
Ká»· Hồng đặt tay lên vai Quân Bình. Sá»± gần gÅ©i giữa Ká»· Hồng và chàng, chỉ có mùi xạ hương là bức chắn ngăn cách giữa hai ngưá»i.
Kỷ Hồng chỉ bình hoa đặt giữa bàn:
- Hạ huynh thấy bình hoa kia có đẹp không?
Quân Bình nhanh miệng đáp lá»i nàng:
- Äẹp lắm....
- Thế sao Hạ huynh không chá»n cho mình má»™t nhánh hoa đẹp nhất trong bình hoa đó?
- Tại hạ thấy tất cả những Ä‘oá hoa trong bình Ä‘á»u đẹp.
- Nhưng phải có đoá hoa đẹp nhất chứ. Hồng, mai, huệ, cúc, lan, đào, mỗi đoá hoa có một vẻ đẹp riêng của nó, nhưng chắc chắn phải có một đoá đẹp nhất.
- Chu cô nương nói rất đúng. Má»—i loài Ä‘á»u có vẻ đẹp riêng. Hồng thì đỠthắm, mai duyên dáng, cúc khoe sắc, lan lả lướt, huệ thanh khiết.
Quân Bình nhìn Kỷ Hồng:
- Trong bình hoa kia có lẽ đẹp nhất là đoá hồng.
Quân Bình vừa nói vừa nhón lấy cành hồng trong bình hoa. Khi cành hoa hồng nằm gá»n trong tay Quân Bình thì các nàng đồng đứng lên hướng vá» Chu Ká»· Hồng, nói:
- Chúc mừng tỷ tỷ!
Quân Bình còn chưa hiểu hết câu của các nàng thì bất ngỠmột tiếng hú cất lên lồng lộng. Tiếng hú khiến cho xương sống Quân Bình gai buốt như có hàn khí xâm nhập, toàn thân nhanh chóng nổi đầy gai ốc.
Quân Bình còn chưa kịp định thần để tìm hiểu tiếng hú kia là gì thì mùi xạ hương từ Ä‘oá hồng phả lên vào khứu giác chàng. Mùi xạ hương thật thÆ¡m nhưng lại làm thần trí Quân Bình xây xẩm. Quân Bình lắc đầu, cố xua cảm giác xây xẩm đó Ä‘i nhưng đầu đã nặng chịch, không sao ká»n vững được thăng bằng mà gục luôn xuống bàn đại yến.
Trong cảm giác mÆ¡ mÆ¡ màng màng, Quân Bình nghe tiếng Ká»· Hồng nói lập lá»:
- Lão quỷ lại đòi ăn



Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi


Last edited by TroiOi; 07-04-2008 at 05:48 PM.
  #13  
Old 07-04-2008, 05:41 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 13

Hoạt Diêm La
Kình ngư hí hoa? đây....
Tiếng gã tiểu nhị có khuôn mặt chữ Ä‘iá»n, ánh mắt tinh anh, chiếc miệng hÆ¡i móm, nhưng tạo thành má»™t nét hào hoà trên mặt y. Gịong cá»§a y nghe sang sảng, khiến thá»±c khách vừa nghe đã phải ngẩng mặt nhìn.
Hữu thủ bưng chiếc mâm trên có con cá chép chiên vàng ươm, nhưng miệng thì vẫn còn ngam ngáp thở, gã tiểu thị len qua dãy bàn chật cứng thực khách bước đến chiếc bàn tận góc tửu điếm. Nơi chiếc bàn đó là một trung niên, vận trang phục thư sinh màu đen ống tay áo dài quá khổ, nhìn mà nghĩ có lẽ y muốn dùng ống tay áo để che đôi bản thủ vậy.
Gã tiểu thị đặt con cá chép xuống trước mặt gã khách nhân, chiếc miệng hÆ¡i móm tạo má»™t nụ cưá»i thật cỡi mở, rồi nói:
- Bắt đại gia chỠlâu, Dương tiểu nhị rất ngại, nhưng món kình ngư hí hoa? thì không thể làm nhanh hơn được, mong đại gia miễn thứ!
Gã thá»±c khách nhìn qua con cá chiên ươm vàng, tá»a mùi hương khoái khẩu nhưng cái miệng vẫn còn ngam ngáp. Y ngẩng nhìn lên gã tiểu nhị. Aùnh mắt sáng ngá»i, toa? ra sắc na lạnh lùng chiếu vào mắt tiểu nhị. Nếu ánh mắt cá»§a gã đã lạnh lùng thì giá»ng nói có phần lạnh nhạt hÆ¡n:
- Ngươi làm món này?
- Chính Dương tiểu nhị.
Gã khẽ gật đầu:
- Rất khéo đó, nếu không nói là tuyệt hảo. Lịnh mỗ nghe đồn đãi ngoài kinh thành có một tửu điểm, bên ngoài rất xoàng xĩnh. Nhưng gã tiểu nhị làm bếp Dương Quân Tùng thì không có ai sánh bằng, kể cả những đầu bếp của hoàng thành.
- Khách gia quá khen, Quân Tùng chỉ muốn phục vụ vừa miệng khách gia thôi.
Quân Tùng nhón lấy đôi đũa toan xẻ cá thì bàn bên cạnh một gã đại hán bận võ phục đừng lên, thộp tay vào vai y:
- Dương Quân Tùng.
Bị thộp đau, Dương Quân Tùng nhăn mặt thốt lên:
- Oâi cha!
Dương Quân Tùng quay lại khép nép nói; - Hứa đại ca có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
- Dương tiểu nhị ngươi còn nhận ra Hứa phó hương đàn chủ này ư?
Dương Quân Tùng xoa tay, vừa cưá»i vừa giả lả nói:
- Aây.… làm sao Dương tiểu nhị không biết Hứa đại ca chứ. Khắp các ngõ ngách kinh thành ai mà không biết Hứa đại ca. Hứa đại ca Ä‘i đến đâu, ai cÅ©ng Ä‘á»u nể mặt.
- Thế Dương tiểu nhị có thể nể mặt Hứa đại ca này không ?
- Thế tất nhiên là nể mặt rồi. Nếu không nể mặt đại gia thì tửu điểm của Dương Quân Tùng chắc không tồn tại đến ngày hôm nay.
Hứa Thái Hòa gật đầu, mặt lộ rõ nhữn gnét cao ngạo:
- Ngươi nói nghe được đó. Phàm Tiểu mổ Ä‘i đến đâu thì cái gì nhất trong kinh thành này Ä‘á»u thuá»™c vá» Hứa má»—.
Dương Quân Tùng gật đầu:
- Hứa đại gia nói rất đúng, những cái gì nhất trong kinh thành Ä‘á»u thuá»™c vỠđại gia, chỉ trừ cấm thành thôi.
Hứa Thái Hòa cau mày:
- Dương tiểu nhị… ngươi nói vậy có ý xem thưá»ng ta?
Quân Tùng khoát tay:
- Aäy… ậy… ôi cha đau!
Hứa Thái Hòa bóp khít trái thủ của mình khiến Quân Tùng nhăn mặt thốt lên.
Quân Tùng rút vai lại:
- Hứa đại gia không hiểu ý của Dương tiểu nhị rồi.
- Thế sao ngươi dám nói câu đó trước mặt Hứa đại gia này chứ?
- Dương tiểu nhị đâu dám xem thưá»ng đại gia, nhưing cấm thành là chá»— đức kim thượng. Nếu tiểu nhị không nói vậy thì sợ tai vách mạch rừng, lá»i thô lá»— đến tai đức kim thượng thì tá»­u Ä‘iếm này không còn thá»§ cấp cá»§a Dương Quân Tùng cÅ©ng không thể nằm yên trên cổ.
Gã thực khách nhìn Hứa Thái Hòa, nhạt nói:
- Dương tiểu nhị nói đúng đó!
Hứa Thái Hòa nhìn qua gã thực khách vận khắc y nho sinh:
- Vậy thì gã nói đúng, ở kinh thành ngoại trừ cấm thành không thuộc vỠHứa mỗ còn tất cả thuộc vỠta một khi Hứa mỗ thích.
Dương Quân Tùng gật đầu :
- Nhất địng là như vậy rồi. Vậy Hứa đại gia thích gì? Nhưng chắc chắn không thích cái vai của Dương Quân Tùng gãy nát chứ?
- Cái vai của ngươi sẽ không nát đâu.
- Dương tiểu nhị này biết mà.
Hứa Thái Hòa cưá»i khảy:
- Nếu bây giỠHứa đại gia thích ăn món kình ngư hí hoa? của ngươi thì sao?
Dương Quân Tùng phấm khích nói:
- Có ngay… có ngay. Chỉ cần Hứa đại gia chỠmột chút, tiểu nhị sẽ mang ra ngay.
Hứa Thái Hòa lắc đầu.
Y chìa mặt tới gần như chạm đầu mũi vào má Dương Quân Tùng:
- Dương tiểu nhị, ngươi biết tính khí cá»§a Hứa đại gia mà. Hứa má»— không thích chá». Ta muốn dùng ngay món kình ngư hí há»a. Dương tiểu nhị… ngươi hiểu ý ta chứ?
- Ơ… - Ngươi không xem thưá»ng Hứa đại gia này à?
- Ơ… Hứa đại gia chỉ cần đợi Dương Quân Tùng này chút thôi.
- Hê… Vậy thì ngươi xem trong ngưá»i khác hÆ¡n Hứa đại gia này rồi. Hay ngươi muốn Hứa mỗ… Dương Quân Tùng so vai lại:
- Aäy… Hứa đại gia… Gã thực khách hỠLịnh chớp mắt nhìn Hứa Thái Hòa. Y lạnh nhạt nói:
- Hứa các hạ thích ăn con cá của Lịnh mỗ ư?
Hứa Thái Hòa nhìn qua gã thực khách đó:
- Ta không thích ăn sau ngưá»i khác.
Gã thực khách khẽ gật đầu:
- Hứa các hạ đã muốn ăn thì Lịnh má»— xin nhưá»ng, nhưng trước hết hãy buông gã tiểu nhị ra đã. Nếu như lỡ gã có mệnh hệ gì thì còn ai có thể làm ra những thứ độc nhất vô nhị Ở đất kinh thành này chư?
Hứa Thái Hòa buông tay khá»i vai Dương Quân Tùng. Y khẽ đẩy nhẹ nhưng Quân Tùng cÅ©ng phải thối lui ba bá»™ má»›i trụ vững được.
Hứa Thái Hòa nhìn gã thực khách hỠLịnh:
- Ngươi biết Hứa mỗ chứ?
Gã thực khách buông một câu cụt lủn:
- Lịnh mỗ chưa hỠbiết Hứa các hạ. Nếu có biết thì chỉ biết các hạ là một gã thèm ăn cá, nhất là những con cá sống.
Hứa Thái Hòa sa sầm mặt :
- Không biết Hứa mỗ mà dám… Bộp… Hứa Thái Hòa chưa hết câu thì chiếc đầu cá còn đã nện thẳng vào miệng gã.
Sau âm thanh khô khốc khi đầu cá chui tá»t vào miệng há» Hứa thì gã trợn trừng hai mắt, há miệng cố mà khạc cả đầu cá đó ra. Y ôm yết hầu khom lưng khạc khèn khẹt.
Gã thá»±c khách há» Lịnh từ từ đứng lên bước đến bên Hứa Thái Hòa, trong khi há» Hứa vẫn khòm lưng cố khạc đầu cá ra ngoài. Tất cả thá»±c khách trong tá»­u Ä‘iếm cá»§a Dương Quân Tùng Ä‘á»u biến sắc. Ơû đây ai mà không biết há» Hứa, má»™t lục lâm nổi tiếng khắp kinh thành. Hôm nay có ngưá»i dám mạo phạm đến y.
Gã thực khách hỠLịnh dựng đứng Hứa Thái Hòa.
Hai gã thuá»™c hạ cá»§a Hứa Thái Hòa đâu để mặc đại ca cá»§a mình rÆ¡i vào tình trạng như vậy. Äồng loạt rút khoái Ä‘ao bổ tá»›i gã thá»±c khách.
Äao pháp cá»§a gã này quả là tàn nhẫn, không xem sinh mạng Lịnh Chấn Kỳ ra gì mà nhắm vào lưng và gáy chém tá»›i. Mặc dù Ä‘ao pháp tập kích từ phía sau, nhưng Lịnh Chấn Kỳ vẫn Ä‘iá»m nhiên, hữu thá»§ không rá»i yết hầu há» Hứa, còn tả thá»§ chá» hai lưỡi dao kia ập tá»›i má»›i thò ra khá»i ống tay áo dài quá khổ. Bằng má»™t thứ thá»§ pháp cá»±c kỳ quái dị, chỉ kịp thấy bóng ảnh thá»§ xanh rá»n, đôi khoái Ä‘ao đã bị y nắm cứng.
Cạch… cạch….
Hai lưỡi Ä‘ao gãy ngang khi Lịnh Chấn Kỳ đảo cổ tay. Lưỡi Ä‘ao gãy chưa rÆ¡i đến mặt đất thì yết hầu cá»§a hai gã thuá»™c hạ Hứa Thái Hòa đã bị trảo công xanh rá»n bứt lìa từng sợi gân, hai vòi máu rưới thẳng đến trước.
Lịnh Chấn Kỳ chỉ đảo bộ bước ngang, dùng Hứa Thái Hòa làm mộc hứng, hai vòi máu rưới thẳng vào miệng gã.
Cặp mắt cá»§a há» Hứa vẫn mở trừng trừng, miệng há hốc mà ngưá»i ta vẫn thấy rõ chiếc đầu cá bên trong. Máu cá»§a hai gã thuá»™c hạ trút vào miệng há» Hứa đầy trào ra ngoài, trông vô cùng tởm lợm.
Hứa Thái Hòa không ngừng khạc, nhưng không sao phun được đầu cá ra ngoài.
Khi hai gã thuộc hạ đỗ sầm xuống đất, thì Lịnh Chấn Kỳ dựng đứng Hứa Thái Hòa đối mặt với mình. Gã nhạt nhẽo nói:
- Ngươi dám phần dành hơn Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ ư?
Lịnh Chấn Kỳ vừa nói vừa dùng trảo công nắn đầu cá từ từ trôi dần xuống bên dưới. Má»™t Ä‘iá»u xảy ra mà không ai tưởng tượng được. Nếu như đầu cá chui xuống thá»±c quản thì há» Hứa đã có thể giải thoát được trạng thái cùng cá»±c khổ ải này, nhưng khốn khổ đầu cá không Ä‘i vào thá»±c quản mà lại chui vào khí quản khiến cho Hứa Thái Hòa càng khổ sở hÆ¡n.
Tứ chi cá»§a y như buông thõng xuống hai mắt lồi hẳn ra ngoài. Khi Lịnh Chấn Kỳ thu hồi trảo công xanh rá»n thì chiếc đầu cá chết chóc kia đã chẹn ngang khí quản cá»§a há» Hứa rồi.
Hứa Thái Hòa thét lớn một tiếng:
- A… A… A… Hai con ngươi lồi luôn ra bên ngoài, y chạy bừa bất kể bàn ghế và thực khách, cuối cùng lao vào chảo dầu sôi ùng ục ngay tại quầy bếp.
Cái chết cá»§a Hứa Thái Hòa khiến thá»±c khách hồn phiêu phách lạc. Ngay Dương Quân Tùng cÅ©ng không ká»m được định tâm mà run bần bật. Không ai bảo ai, má»i ngưá»i đồng loạt túa ra khá»i tá»­u Ä‘iếm trong ná»—i kinh hoàng.
Trong khi hoạt náo xảy ra khắp nơi thì Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ thản nhiên trở lại bàn mình. Y bình thản ngồi vào bàn và gắp từng miếng cá vàng ươm bỠvào miệng thưởng thức.
Lịnh Chấn Kỳ vừa ăn vừa gật đầu:
- Khá lắm… Rất ngon!
Dương Quân Tùng giỠđây còn nghe những lá»i khen tặng cá»§a há» Lịnh. Cái chết cá»§a há» Hứa quá khá»§ng khiếp thần hồn lẫn thần phách cá»§a y Ä‘á»u tản mát, tứ chi rá»§ rượi không sao nhấc nổi nữa.
Lịnh Chấn Kỳ đặt đũa xuống bàn, quay mặt nhìn Dương Quân Tùng:
- Dương tiểu nhị.
Nghe gá»i tên mình, Quân Tùng càng khá»§ng khiếp hÆ¡n. Y co rúm ngưá»i lại.
Lịnh Chấn Kỳ cau mày nói tiếp:
- Tiểu nhị!
Dương Quân Tùng bật đứng lên, vừa bước đến bàn Lịnh Chấn Kỳ vừa lắp bắp nói:
- Có…có… tiểu nhị… Lịnh Chấn Kỳ nhìn thẳng vào mặt Quân Tùng.
Chạm vào thần sắc lạnh lùng cá»§a Lịnh Chấn Kỳ, Dương Quân Tùng muốn tránh ánh mắt đó nhưng thần nhãn sát nhân kia như có má»™t hấp lá»±c quyá»n uy khiến cho Quân Tùng không sao thá»±c hiện hiện được ý niệm cá»§a mình.
Lịnh Chấn Kỳ nói:
- Ngươi dá»n dẹp chuẩn bị má»™t bàn đại yến thật thịnh soạn để ta thiết đãi NgÅ© Hành trưởng lão Võ Äang.
Quân Tùng lắp bắp nói:
- Dạ… Tiểu nhị làm ngay.
Trong khi Quân Tùng nai lưng dẹp phần hậu sự mà Hoạt Diêm La tạo ra thì y vẫn bình thản nhấm nháp từng miếng kình ngư hí hoả, như chẳng hỠbiết mình vừa làm gì.
Không gian tá»­u Ä‘iếm bất giác vắng lặng và rá»n rợn. Sau khi lôi được xác cá»§a hai gã thuá»™c hạ cá»§a Hứa Thái Hòa cùng vá»›i há» Hứa ra bên ngoài, Quân Tùng bày má»™t chiếc bàn ngay chính giữa tá»­u Ä‘iếm. Y vừa làm vừa thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn trá»™m Lịnh Chấn Kỳ. sắc diện cùng thá»§ pháp giết ngưá»i cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ khiến Dương Quang Tùng chỉ muốn lẻn bá» Ä‘i nhưng má»—i lần liếc trá»™m há» Lịnh thì Quân Tùng bá» ngay ý niệm đó bởi cảm nhận lưỡi hái tá»­ thần sẽ không bá» qua cái mạng nhá» cá»§a mình.
Khi Quân Tùng đã chuẩn bị sẵn má»i đồ nấu từ ngoài cá»­a năm lão đạo sÄ© dáng vẻ phương phi bước vào. NgÅ© hành đạo sÄ© vận y phục đạo trưởng phái Võ Äang, trên ngá»±c Ä‘á»u có bồ hình bát quái chứng tá» thân phận trưởng tôn cá»§a há». Danh tá»± cá»§a năm đạo sÄ© đó được xếp theo NgÅ© Hành càn khôn:
kim, má»™c, thá»§y, há»a, thổ. Những chữ đó được thêu rất khéo léo ngay bên dưới đồ hình bát quái.
Kim đạo sÄ© định nhãn vá» phía Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ. Lão đạo sÄ© hÆ¡i thất vá»ng khi chỉ thấy lưng cá»§a Lịnh Chấn Kỳ. Kim đạo sÄ© quay lại Thuá»· đạo sÄ© đứng cạnh bên:
- Hoạt Diêm La có lẽ chưa đến.
Thủy đạo sĩ nói:
- Chẳng lẽ những trưởng lão Võ Äang lại nhận thiếp cá»§a má»™t kẻ tiểu nhân muốn dá»±ng cảnh hoạt náo?
Dương Quân Tùng bước ra:
- Ngũ đạo nhân....
Lịnh Chấn Kỳ lên tiếng:
- Ngươi hãy má»i năm vị đạo huynh đó an vị Ä‘i!
Quân Tùng hồi hộp nói:
- Ngũ đạo nhân....
Mộc đạo sĩ nhíu mày định nhãn vỠphía Lịnh Chấn Kỳ :
- Các hạ chính là Hoạt Diêm La ?
- Hoạt Diêm La chính là ta.
Lịnh Chấn Kỳ từ từ đứng lên rồi quay mặt nhìn thẳng vào Ngũ Hành đạo trưởng.
Năm vị trưởng tôn Võ Äang vừa thấy diện dung cá»§a Lịnh Chấn Kỳ đã buá»™t miệng thốt lên:
- Lịnh Chấn Kỳ !
Lịnh Chấn Kỳ nhếch mép:
- Chấn Kỳ ngỡ đâu NgÅ© Hành trưởng tôn Võ Äang phái :
Kim đạo nhân, Môn đạo nhân, Thủy đạo nhân, Hoa? đạo nhân và Thổ đạo nhân đã quên tên hỠLịnh này rồi chứ.
Kim đạo nhân trừng mắt nhìn Lịnh Chấn Kỳ:
- Thì ra kẻ phản sư, tội đồ năm xưa, nay là Hoạt Diêm La.
Lịnh Chấn Kỳ nhếch môi, dè bỉu nói:
- Má»›i gặp lại nhau mà Kim đạo nhân lại sá»›m dùng lá»i lẽ Ä‘ao to búa lá»›n đó rồi.
Lịnh Chấn Kỳ đã rá»i khá»i Võ Äang phái từ lâu. Nay muốn gặp lại NgÅ© Hành trưởng lão, những đạo nhân kỳ tài cá»§a Võ Äang để hàn huyên sau những ngày xa cách.
Y nhìn qua Dương Quân Tùng :
- Tại tá»­u Ä‘iếm này có Dương tiểu nhị đáng mặt là đệ nhất há»a đầu quân, nên Lịnh má»— má»›i má»i NgÅ© Hành trưởng lão đến đây.
Y bước đến bàn, chống tay lia mắt nhìn qua một lượt Ngũ Hành trưởng lão. Mặc dù chống tay lên mặt bàn nhưng ống tay áo vẫn che kín đôi song thủ của Lịnh Chấn Kỳ.
Y từ tốn nói:
- Ngũ Hành đạo nhân chắc không muốn đứng hoài chứ?
Thủy đạo nhân nói:
- Lịnh Chấn Kỳ.... Ngươi gởi thiếp má»i chúng đạo trưởng đến đây vá»›i mục đích gì?
Lịnh Chấn Kỳ đứng thẳng ngưá»i, khoanh tay trước ngá»±c nhưng tuyệt nhiên vẫn không để lá»™ đôi bản thá»§ cho NgÅ© Hành đạo trưởng thấy. Y cất giá»ng thật ôn nhu:
- Tại hạ má»i ngÅ© kiệt Võ Äang đến đây để thết đãi má»™t bữa đại yến thịnh soạn bồi đáp cái Æ¡n mà các vị đã tống khứ Lịnh Chấn Kỳ ra khá»i Võ Äang phái. Thịnh tâm cá»§a Lịnh Chấn Kỳ chắc NgÅ© Hành đạo trưởng không nỡ từ chối?
Thổ đạo trưởng vuốt chòm râu bạc nhìn Lịnh Chấn Kỳ, từ tốn cất giá»ng khàn khàn:
- Ngươi đã không còn liên hệ gì vá»›i Võ Äang thì làm chi phải khách sáo như vậy.
Lịnh Chấn Kỳ khoát tay:
- Chấn Kỳ nào dám khách sáo vá»›i ngÅ© kiệt NgÅ© Hành đạo trưởng chứ. Thịnh tâm cá»§a tại hạ là chỉ muốn bồi đáp cái Æ¡n NgÅ© Hành đạo trưởng đã Ä‘uổi tại hạ ra khá»i Võ Äang đại đưá»ng. Nếu như không có NgÅ© Hành đạo trưởng phát hiện Lịnh Chấn Kỳ này muốn há»c lóm Lưỡng Nghi Thái Cá»±c Aâm Dương, thì giỠđâu là Hoạt Diêm La.
Y giang rộng hai cánh tay:
- Má»i các vị đạo trưởng kỳ tài cá»§a Võ Äang phái, những đạo trưởng đức cao tài trá»ng, sau này sẽ chấp chưởng chức vị chưởng môn Võ Äang, yên vị.
Ngũ Hành đạo trưởng nhìn Lịnh Chấn Kỳ chằm chằm.
Kim đạo trưởng nghiêm giá»ng nói:
- ÄÆ°á»£c.... Ngươi đã má»i thì bổn đạo không từ chối, để xem ngưá»i giở thá»§ Ä‘oạn gì.
Chấn Kỳ lắc đầu:
- Các vị trưởng tôn yên tâm.... Chúng ta chỉ thưởng thức những thức ăn cá»±c ngon từ chính tay thiên hạ đệ nhất há»a đầu quân làm ra thôi.
Ngũ Hành đạo trưởng khẽ gật đầu rồi gượng ngồi vào bàn.
Chấn Kỳ chiếm ngay ghế chá»§ tá»a. Y quay lại Dương Quân Tùng :
- Nào.... Dương tiểu nhị trổ tài đi!
Dương Quân Tùng bối rối, sắc mặt hồi hộp nhìn Chấn Kỳ.
Chấn Kỳ lạnh nhạt nói:
- Dương tiểu nhị đừng làm phật lòng Lịnh má»— đó nhe. Äây là các vị đạo trưởng đáng kính cá»§a Võ Äang đại đưá»ng đó.
- Dương tiểu nhị biết.
Trong khi Dương Quân Tùng thi thố tài nghệ nấu bếp cá»§a mình thì Lịnh Chấn Kỳ tá»± tay rót rượu ra từng chén cá»§a NgÅ© Hành đạo trưởng. Y đặt bầu rượu xuống bàn sau khi rót xong, Ä‘iá»m đạm từ tốn nói:
- Các vị đạo trưởng yên tâm, trong rượu này Lịnh Chấn Kỳ không có ý dụng độc hại các vị. Lịnh má»— không dụng độc bởi lẽ mình không phải là ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng môn.
Y bưng chén rượu của mình:
- Má»i các vị trưởng tôn Võ Äang.
Ngay cả động tác bưng chén rượu, Chấn Kỳ cÅ©ng cố ý dùng ống tay áo giấu bản thá»§ cá»§a mình. Chấn Kỳ thấy NgÅ© Hành đạo trưởng còn lưỡng lá»± liá»n nói:
- Sao.... các đạo trưởng e ngại à?
Kim đạo trưởng nói:
- Bổn đạo không dùng rượu cá»§a ngưá»i ngoài môn phái.
- Thật ra các vị ngại trong rượu có độc.
Chấn Kỳ vừa nói vừa rút trong thắt lưng ra một cây trâm bằng ngà, y đặt cây trâm đó bên cạnh bầu rượu rồi nói:
- Cây trâm này có thể khá»­ được bách độc, các vị có thể dùng nó mà khảo chứng rượu tại hạ má»i.
Ngũ Hành đạo trưởng ngần ngừ.
Lịnh Chấn Kỳ khẽ gật đầu:
- Ngũ Hành trưởng tôn không tin Lịnh mỗ à?
Há»a đạo trưởng vốn tính khí nóng nảy, hừ nhạt rồi nói gằn từng tiếng:
- Bổn đạo đã bao năm xuôi dá»c trên giang hồ, chén rượu này có xá gì đối vá»›i bổn toa. chứ. Cho dù nó là độc bổn đạo cÅ©ng chẳng ngại.
Hoa? đạo trưởng vừa dứt lá»i liá»n bưng chén rượu dốc vào miệng nuốt á»±c, rồi khá» khà nói:
- Rượu cá»§a ngưá»i cÅ©ng khá ngon đó!
Lịnh Chấn Kỳ nhìn hoa? đạo trưởng, từ tốn nói:
- Äa tạ đạo huynh đã nể mặt Lịnh má»—.
Bốn ngưá»i còn lại thấy Hoa? đạo trưởng uống xong chén rượu buá»™c lòng phải uống số rượu trong chén mình.
Mộc đạo trưởng nói:
- Từ khi Lịnh các hạ bị Ä‘uổi khá»i đại đưá»ng Võ Äang, bổn đạo những tưởng các hạ đã qui ẩn giang hồ, không ngá» các hạ đã biến thành Hoạt Diêm La.
- Hoạt Diêm La chỉ là cái danh mà Lịnh mỗ gán cho mình thôi. Cái danh tự đó luôn gợi cho Lịnh mỗ sự căm phẫn vỠcái ngày bị Ngũ Hành đạo trưởng đuổi đi trong cơn mưa giông dữ dội.
Lịnh Chấn Kỳ nhấp một ngụm rượu, rồi nói tiếp:
- Xét cho cùng, nếu Lịnh má»— không có cái ngày bị NgÅ© Hành đạo trưởng Ä‘uổi ra khá»i đại đưá»ng Võ Äang thì chẳng có cÆ¡ há»™i đứng cùng thiên hạ.
Chấn Kỳ rót tiếp rượu từ bầu ra chén mình và cá»§a NgÅ© Hành đạo trưởng. Y đặt bầu rượu xuống bàn, lia mắt nhìn qua năm lão đạo sÄ© Võ Äang:
- NghÄ© đến cái ngày đó, và thá»i vận cá»§a Lịnh má»— hiện tại, Lịnh Chấn Kỳ kính năm vị đạo huynh má»™t chén nữa.
Thổ đạo trưởng nói:
- Một chén rượu đã đủ rồi, nếu như ngươi không có gì để nói, chúng bổn đạo cáo từ vậy.
Chấn Kỳ tròn mắt, ngơ ngẩn nói:
- Sao thế? Các vị đạo huynh chưa thưởng lãm những thức ăn tuyệt hảo từ chính tay thiên hạ đệ nhất hoa? đầu quân mà. Tiệc mới khởi đầu, Chấn Kỳ nào dám nói ra mục đích của mình để các vị đạo huynh đây mất vui.
Y nhìn Dương Quân Tùng:
- Dương tiểu nhị, sao lâu thế? Ngươi bắt đầu làm Lịnh gia nôn nóng rồi đó.
Dương Quân Tùng hối hả nói:
- Lịnh tôn giá, xong ngay đây mà.
Lịnh Chấn Kỳ nhìn lại Ngũ Hành đạo trưởng:
- Các vị đạo huynh, Dương tiểu nhị làm sắp xong rồi.
Hoa? đạo trưởng nói:
- Chúng bổn đạo đến đây không phải để tìm cao lương mỹ vị, mà muốn gặp Hoạt Diêm La xem đích của y là gì sau khi gởi thiếp thư hẹn chúng bổn đạo.
- Các vị đạo huynh sẽ biết ngay sau bữa tiệc.
Dương Quân Tùng dá»n những thức ăn do chính tay mình nấu đặt lên bàn. Y xoa tay, nói:
- Äây là món canh bát bá»­u, mà tiểu nhị tá»± tay chế tác. Các vị thưởng thức cảm nhận ngay cái tuyệt hảo cá»§a nó.
Dưới tài nghệ của hoa? đầu quân Dương Quân Tùng, chỉ ngửi mùi thơm từ những chén canh bát bửu đã cảm thấy nôn nao muốn thưởng lãm vị ngon của nó.
Lịnh Chấn Kỳ nói:
- Khá lắm! Chén canh bát bá»­u cá»§a Dương tiểu nhị đây rất phù hợp vá»›i khẩu vị cá»§a các bậc tu tiên há»c đạo. Lịnh má»— kính má»i các vị đạo huynh.
Hoa? đạo trưởng cau mày bởi vẻ khách khí cá»§a Chấn Kỳ. Lão hừ nhạt rồi gắt gá»ng nói:
- Bổn đạo cÅ©ng má»i lại ngưá»i.
Chấn Kỳ từ tốn ôm quyá»n:
- Äa tạ!
Y nhìn lại Dương Quân Tùng:
- Ngươi đem cho ta năm chén cơm nóng và năm cây nhang.
- Lịnh đại gia....
Chấn Kỳ cau mày:
- Äừng quá tò mò, không lợi cho ngươi đâu.
Quân Tùng trở bộ bỠvào trong.
Chấn Kỳ lấy lại vẻ ôn nhu ban đầu:
- Các vị đạo huynh thưởng thức chén canh bát bửu ngon miệng chứ?
Hoa? đạo trưởng dốc cả chén canh, nuốt vội rồi nói:
- Canh rất ngon, nhưng lại không ngon.
Chấn Kỳ tròn mắt há»i:
- Ngon thì ngon, không ngon thì không ngon, sao lại có ngon nhưng lại không ngon? Äạo huynh giải trình cho Lịnh má»— biết được không?
- Dễ thôi! Bổn đạo nói ngon nhưng không ngon là có lý của nó.
- Cái lý đó như thế nào?
- Chén canh bát bá»­u cá»§a tá»­u Ä‘iếm này do tiểu nhị nấu quả là ngon tuyệt, nhưng nó lại không ngon bởi ngưá»i má»i bổn đạo. Hiểu ý cá»§a bổn đạo rồi chứ.
- Xem chừng Lịnh Chấn Kỳ quả là không có duyên có phận vá»›i Võ Äang phái.
Y lia nhanh cắp mắt nhìn qua Ngũ Hành đạo trưởng:
- Năm vị đạo trưởng Võ Äang chắc ngạc nhiên khi biết Hoạt Diêm La là Lịnh má»—?
Kim đạo trưởng nói:
- Cái ngoại danh đó không có trên giang hồ võ lâm.
Chấn Kỳ thốt lên:
- Nếu ngoại danh kia lừng lẫy như NgÅ© Hành đạo trưởng thì hay biết mấy. Rất tiếc Hoạt Diêm La chỉ má»›i xuất hiện lần đầu mà thôi. Nói như thế, năm vị đạo huynh sẽ nghÄ© rằng, Lịnh má»— là kẻ vá»ng ngôn ngoa ngữ, muốn dụng thuật ngữ Ä‘ao to búa lá»›n để tạo dá»±ng cái danh cá»§a mình.
Y nhếch môi:
- Tại hạ nghĩ không biết có đúng không?
Hoa? đạo trưởng cau mày, gắt gá»ng nói:
- Bổn đạo nghĩ như vậy.
- Thế thì Lịnh mỗ phải làm thế nào cho cái danh Hoạt Diêm La của mình nổi đình nổi đám như tục danh Ngũ Hành đạo trưởng của năm vị đây?
Thổ đạo trưởng nói:
- Hoạt Diêm La là Hoạt Diêm La. Ngươi không thể bì với Ngũ Hành chúng bổn đạo được.
- Ô… té ra năm vị đạo huynh đây nghÄ© Lịnh Chấn Kỳ bị Ä‘uổi ra khá»i Võ Äang hôm nào.
Lịnh Chấn Kỳ nhún vai, lắc đầu:
- Äáng ra Võ Äang không nên Ä‘uổi má»™t kỳ tài như Lịnh má»—. Nếu như không bị Ä‘uổi khá»i Võ Äang, dám bây giá» Lịnh Chấn Kỳ đã có thể thay thế Nhất Tiếu chưởng môn, Võ Äang đã phát dương quang đại độc tôn võ lâm.
Hoa? đạo trưởng bật đứng dậy, vỗ tay xuống mặt bàn, gay gắt nói:
- Lịnh Chấn Kỳ… Ngươi xem NgÅ© Hành trưởng lão Võ Äang phái là hạng ngưá»i gì mà nghênh ngang vậy chứ? Hừ… nếu như ngươi biết tôn trá»ng những bật trưởng tôn, tuân theo lá»… giáo Võ Äang thì đã không tham lam, dá»± mưu há»c lóm Lưỡng Nghi Thái Cá»±c Aâm Dương Khí. Dã tâm cá»§a ngươi, chưởng môn đã biết, nên đã Ä‘uổi ngươi ra khá»i đại đưá»ng Võ Äang. Nay ngươi còn dám nghênh ngang ư?
Lịnh Chấn Kỳ vẫn thá» Æ¡ thản nhiên trước những lá»i gắt gá»ng cá»§a hoa? đạo trưởng.
Chá» cho Há»a đạo trưởng dứt lá»i, y má»›i Ä‘iá»m đạm từ tốn nói:
- Tại sao Há»a đạo trưởng lại nóng nảy như thế? Phàm kẻ theo đạo tu tiên, bình sanh thất thanh tịnh, ôn hòa. Lão nay đã ngoài ngÅ© tuần thế mà không giữ được tÄ©nh tâm thì đưá»ng đến thiên thai cÅ©ng khó đó.
Há»a đạo trưởng đừng trợn mắt.
Lịnh Chấn Kỳ khoát tay:
- Há»a đạo trưởng đừng nóng nảy quá. Chưa đến lúc để lão phát tiết đâu.
Dương Quân Tùng từ trong bưng ra năm chén cơm, và năm nén nhang đặt xuống bên cạnh Lịnh Chấn Kỳ, rồi lủi nhanh ra sau quầy.
Lịnh Chấn Kỳ đốt năm nén nhang ghim lên năm chén cơm đó.
Kim đạo trưởng nhìn Lịnh Chấn Kỳ, há»i; - Ngươi có ý gì khi chưng năm chén cÆ¡m này rồi thắp nhang? Phải chăng… Lịnh Chấn Kỳ cướp lá»i Kim đạo trưởng :
- Các vị đã được Lịnh má»— khoản đãi thức ăn ngon, còn đây là năm chén cÆ¡m, tại hạ dùng để kính các vị làm lương thá»±c há»™ đưá»ng trong cảnh giá»›i khác.
- Lịnh Chấn Kỳ, ngươi thị Oai như vậy à?
Chấn Kỳ nhìn Kim đạo trưởng, từ tốn nói:
- Hoạt Diêm La không lẫy lừng, không tiếng tăm như NgÅ© Hành đạo trưởng, nên Lịnh má»— phải nhá» tá»›i năm vị đây để thông báo vá»›i các ban phái trên giang hồ, trên Ä‘á»i này còn có má»™t Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Há»a đạo trưởng sa sầm mặt. Trong NgÅ© Hành đạo trưởng, Há»a đạo trưởng là ngưá»i nóng tính nhất, nên không thể dằn được sá»± bá»±c dá»c trước những lá»i nói ngạo mạn cá»§a kẻ phản đồ.
Lão đập tay xuống bàn, chỉ Lịnh Chấn Kỳ, gằn giá»ng nói:
- Bản lÄ©nh ngươi như thế nào mà dám ngạo mạn đòi lấy mạng NgÅ© Hành đạo trưởng chứ? Kẻ phản môn như ngươi thì phải trừng trị, hừ… bổn đạo sẽ thay thế các đạo huynh ở đây mà dạy cho kẻ phản môn cách làm ngưá»i.
Chấn Kỳ nhìn Há»a đạo trưởng :
- Hay lắm… Chấn Kỳ Ä‘ang muốn được Há»a đạo trưởng dạy bảo.
Y vừa nói vừa đứng lên thong dong bước vá» phía ngưỡng cá»­a tá»­u Ä‘iếm. Lịnh Chấn Kỳ dừng bước khi đã đến ngang ngưỡng cá»­a tá»­u Ä‘iếm, hai tay chấp sau lưng trông thật thư nhàn. Nếu thay thế bá»™ trưá»ng y nho sinh màu Ä‘en bằng màu trắng hay màu lam, y đúng là má»™t há»c giả uyên bác, thư nhàn.
Há»a đạo trưởng vá»›i vẻ mặt phẫn uất hằm hằm tiến vá» phía Lịnh Chấn Kỳ. Lão dừng bước, gằn giá»ng nói:
- Chấn Kỳ… Má»™t ngưá»i như ngươi có chết cÅ©ng đáng lắm rồi.
- Lịnh má»— đã cúng cÆ¡m cho lão rồi đó. Lịnh má»— không quên cái tát hôm nào mà lão đã tặng riêng cho Lịnh má»— khi Ä‘uổi ra khá»i Võ Äang phái.
- Hôm nay bổn đạo sẽ tát ngươi một lần nữa.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi cá»§a Há»a đạo trưởng thì Lịnh Chấn Kỳ xuất thần xuất thá»§. Thá»§ pháp cá»§a gã thật nhanh phối hợp cùng bá»™ pháp vô cùng quái dị.
Há»a đạo trưởng chỉ thấy bóng Chấn Kỳ nhích động, thậm chí lão đạo sÄ© Võ Äang chỉ kịp thấy trước mặt mình có tấm màn Ä‘en chụp tá»›i, trong màn Ä‘en kia nhoang nhoáng bóng ảnh thá»§ xanh rá»n, nhưng không định được chiêu thức cá»§a đối phương, lẫn vùng tập kích.
Thấy chiêu công cá»§a Lịnh Chấn Kỳ quá nhanh và quái dị, Há»a đạo trưởng giật mình, hốt hoảng thối bá»™ hai bước, toan vung đôi bản thá»§ đón thẳng đỡ thẳng bằng má»™t đạo kình Há»a Chưởng. Nhưng khi lão vừa toan phát tác há»a khí thì hổ khẩu đã rát buốt, buá»™c phải rút tay vá». Lão vừa kịp rút tay vá» thì hữu thá»§ xanh rá»n cá»§a Lịnh Chấn Kỳ đã khống chế yết hầu rồi.
Há»a thần đạo trưởng ngÆ¡ ngẩn, nghênh mặt thốt:
- Ngươi… - Ta đã tống tiễn lão rồi.
Kim đạo trưởng thấy Há»a đạo trưởng bị nguy liá»n bật dậy, thét:
- Chấn Kỳ… Ngươi không được… Kim đạo trưởng chỉ nói đến thế thì trảo công sát nhân cá»§a Lịnh Chấn Kỳ đã quấu vào Há»a đạo trưởng.
Há»a đạo trưởng trợn mắt.
Phá»±t… Yết hầu cá»§a Há»a đạo trưởng bị đứt, kèm theo má»™t vòi máu phun rưới mặt sàn tá»­u Ä‘iếm.
Chấn Kỳ chưa dừng lại, tả thá»§ dá»±ng đứng vá»— thẳng tá»›i tam tinh Há»a đạo trưởng.
Bốp… Y vá»— nhẹ nhưng lá»±c kình đủ đẩy Há»a đạo trưởng thối lui năm bá»™, rồi bật ra sau, ưỡn ngưá»i vài lần trước khi trút hồn ra khá»i xác.
Kim đạo trưởng, Má»™c đạo trưởng, Thá»§y đạo trưởng và Thổ đạo trưởng đồng loạt đứng sững lên. Sắc na lá»™ vẻ phẫn uất và Ä‘au đớn trước cái chết cá»§a Há»a đạo trưởng. Cả bốn ngừơi đồng loạt phi thân chiếm ngá»± bốn hướng vây lấy Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Lịnh Chấn Kỳ khoanh tay thỠơ trước sự phẫn nộ của bốn lão đạo trưởng. Y nhếnh môi, dè bỉu nói:
- Các ngươi muốn liên thủ hay xa luân đối phó với Lịnh mỗ?
Y chợt bật cưá»i khành khạch, rồi cắt tràng tiếu ngạo đó, trầm giá»ng nói:
- Lịnh má»— quên mất, Há»a đạo trưởng đã biến thành cái xác không hồn, thì NgÅ© Hành Tiên đâu thể dá»±ng được trận pháp NgÅ© Hành Càn Khôn Bát Quái. NghÄ© mà tiếc thật. Äôi thanh ma thần thá»§ cá»§a Lịnh Chấn Kỳ không thể thi thố được hết uy lá»±c cá»§a nó. Tiếc thật… tiếc thật.
Kim đạo trưởng buông một tiếng thở dài rồi nói:
- Ngươi đã gieo nghiệp dữ, phải nhận quả báo. Há»a đạo trưởng do tay ngươi giết chết thì ngươi phải Ä‘á»n lại mạng cho ngưá»i.
- Ta sợ các lão không làm được.
Lịnh Chấn Kỳ vừa thốt xong liá»n lạng bá»™ bằng má»™t thuật pháp thần kỳ lướt đến Thổ đạo trưởng. Y vừa trổ thuật pháp khinh thân vừa nói:
- Ta trả lại cho lão một chưởng hôm nào đây.
Khinh thuật di thân, hoán hình cá»§a Lịnh Chấn Kỳ khiến Thổ đạo trưởng giật mình. Mặc dù giật mình nhưng lão đã có sá»± chuẩn bị từ trước, bởi sau cái chết cá»§a Thổ đạo trưởng dưá»ng như không còn dám xem thưá»ng Lịnh Chấn Kỳ.
Lão chá»›p thấy bóng ảnh thá»§ xanh rá»n, liá»n rút xoạt thanh trưá»ng kiếm Ä‘eo sau lưng, thi triển Thổ Kiếm Pháp, tạo ra những bông kiếm chi chít che chắn và có thể phản kích đối phương.
Thổ đạo trưởng nghĩ thầm:
- Dù cho ngươi có ná»™i công thâm hậu thế nào, nhưng đôi tay thịt sao có thể đối phó được vá»›i lưỡi trưá»ng kiếm cá»§a bổn đạo.
Những bông hoa kiếm cá»§a Thổ đạo trưởng Ä‘iểm thẳng tá»›i bóng ảnh thá»§ xanh rá»n không má»™t chút e dè. Nhưng tưởng trước những bông hoa kiếm chi chít cá»§a Thổ đạo trưởng, Lịnh Chấn Kỳ buá»™c phải thu hồi đôi bản thá»§ Ä‘ang ra chiêu tập kích để tránh né, nhưng hoàn toàn ngược lại. Y đã không rút tay và cÅ©ng chẳng há» biến hoá chiêu thức tập kích đối phương, mà bình nhiên chá»™p thẳng tá»›i lưỡi trưá»ng kiếm cá»§a Thổ đạo trưởng.
Thổ đạo trưởng thoạt ngơ ngẩn bởi thủ pháp kỳ dị của Lịnh Chấn Kỳ. Mặc dù vậy, lão vẫn gia tăng công lực vào kiếm pháp với ý đồ đâm thủng bản thủ của đối phương.
Chát…



Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi


Last edited by TroiOi; 07-04-2008 at 05:49 PM.
  #14  
Old 07-04-2008, 05:42 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 14

Há»a cảnh , Quá»· nhân
Trở lại với Hạ Quân Bình.
Lần thứ hai trở lại, Quân Bình càng sững sỠhơn khi thấy mình nằm trên một chiếc tràng kỷ trang trí thật cầu kỳ. Mùi xạ hương thoang thoảng xâm nhập vào khướu giác, tạo ra một thứ cảm giác lạ lẫm với những nam nhân chưa từng chung đụng với nữ nhân.
Quân Bình vén rèm thả chân xuống đất. Äôi bạch lạp tá»a sáng tô Ä‘iểm cho gian phòng càng thêm vẻ lá»™ng lẫy.
- Tướng công đã thức rồi à?
Giá»ng nói Chu Ká»· Hồng khiến Quân Bình giật mình. Chàng nhìn vá» phía nàng.
Kỷ Hồng đang ngồi trước bàn trang điểm. Trước mặt nàng là một chiếc gương bằng đồng bóng lộng lẫy. Mái tóc dài đen mượt, tợ như làn suối óng ả đập vào mắt Quân Bình.
Quân Bình ngập ngừng nói:
- Chu cô nương. Tại hạ đang ở đâu đây?
Kỷ Hồng vẫn miệt mài chăm chút nhan sắc mình. Nàng ôn nhu nói:
- Tướng công không nhận ra à?
- Tại hạ chẳng biết mình đang ở đâu.
Kỷ Hồng đặt miếng son xuống bàn rồi từ từ quay lại nhìn Quân Bình. Nhan sắc nàng giỠđây được tôn tạo với những nét điểm tô sắc xảo. Vốn đã đẹp, Kỷ Hồng càng đẹp hơn bằng những nét điểm tô tinh xảo.
Hai cánh môi nhẹ Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i mỉm, nàng nói:
- Tướng công và thiếp đang ở trong loan phòng.
Quân Bình ngá»› ngẩn há»i:
- Loan phòng? Nghĩa là sao? Tại hạ không hiểu gì cả. Sao tại hạ và Chu cô nương lại ở trong loan phòng à?
Ká»· Hồng đứng lên. Trên ngưá»i nàng là bá»™ trang phục dành cho thá»i khắc song há»·.
Dưới ánh sáng mập má» cá»§a hai ngá»n bạch lập nhưng cÅ©ng đủ Ä‘iểm xuyến những đưá»ng nét đầy đặn, gợi cảm cá»§a nữ nhân.
Ká»· Hồng di dá»i gót sen bước đến ngồi bên Quân Bình.
Nàng nhìn Quân Bình, nhu mì nói:
- Tướng công, sao lại ngơ ngẩn như vậy?
- Tại hạ… tại hạ quả là không hiểu nổi.
Kỷ Hồng nguýt Quân Bình:
- Tướng công không hiểu là sao? Chính tướng công đã chá»n thiếp làm ngưá»i nâng khăn sá»­a túi cho chàng kia mà.
- Tại hạ… chưa nghĩ đến chuyện đó.
- Tướng công sao lại nói vậy. Chính chàng đã chá»n Ä‘oá hồng, mà hoa hồng là biểu trưng cá»§a thiếp mà.
Kỷ Hồng choàng tay qua vai Quân Bình:
- Thiếp biết chàng ngỡ ngàng vì tưởng mình đang mơ phải không?
Nàng bá lấy cổ Quân Bình:
- Tướng công không mÆ¡ đâu. Äây là sá»± thật. Thiếp và chàng Ä‘ang ở trong loan phòng. Äêm nay chúng ta sẽ trở thành má»™t đôi phu phụ trên thế gian này.
Kỷ Hồng áp má vào ngực Quân Bình:
- Tại sao chàng chá»n thiếp? Tướng công đã để mắt đến thiếp rồi phải không?
- Cô nương… quả thật tại hạ không sao hiểu được.
Kỷ Hồng ngẩng lên nhìn Quân Bình:
- Äến lúc này mà chàng vẫn còn xa lạ vá»›i thiếp ư? Äừng gá»i thiếp bằng hai chữ cô nương. Tướng công hãy gá»i thiếp bằng hai tiếng nương tá»­.
Quân Bình nhíu mày:
- Tại hạ không sao hiểu được. Chuyện này như thế nào? Quân Bình muốn biết.
- Thiếp và chàng đang ở trong loan phòng. Chuyện này đâu có gì lạ với một đôi uyên ương chấp cánh trong cuộc sống này đâu.
Nàng ghì Quân Bình vào ngưá»i mình.
Quân Bình gượng lại:
- Chu cô nương… Kỷ Hồng thoạt nhíu mày:
- Tướng công… Chàng còn ngại gì chứ? Trong loan phòng này chỉ có thiếp và chàng thôi.
- Tại hạ biết ở đây chỉ có tại hạ và cô nương, nên chúng ta cần giữ lễ với nhau.
Nàng tròn mắt nhìn Quân Bình:
- Giữ lễ ư? Chúng ta động phòng để trở thành phu phụ thì có gì là không phải lễ, phải đạo chứ?
- Tại hạ không nói như vậy. Quân Bình muốn nói chuyện thẳng thắn với cô nương.
- Tướng công còn chuyện gì để nói trong đêm giao hoan này chứ? Thiếp không muốn nghe bất cứ chuyện gì trong đêm nay.
- Äừng ép tại hạ!
Quân Bình vừa nói vừa gỡ tay nàng rồi đứng lên bước đến chiếc thạch bàn đặt ngay góc phòng.
Kỷ Hồng nối bước theo Quân Bình. Nàng đứng đối diện với chàng:
- Tướng công có gì muốn nói với thiếp?
Chàng nhìn Kỷ Hồng:
- Tại hạ ngỡ ngàng khi bỗng chốc trở thành tướng công của Chu cô nương.
- Chàng ngỡ ngàng ư? Ngỡ ngàng là sao? Há chẳng đã chá»n Ká»· Hồng ư?
Quân Bình thở dài:
- Tại hạ chá»n má»™t Ä‘oá hoa đẹp trong bình hoa chứ tuyệt nhiên không nghÄ© đến tình huống này.
Äôi chân mày vòng nguyệt thanh mảnh, sắc xảo cá»§a Ká»· Hồng thoạt nhiên nhíu lại:
- Sao? Tướng công chỉ chá»n má»™t Ä‘oá hoa đẹp trong bình mà không nghÄ© gì đến Chu Ká»· Hồng ư?
Giá»ng nàng có phần gay gắt hÆ¡n.
Quân Bình nhìn nàng:
- Ká»· Hồng cô nương, chuyện phu thê là chuyện hệ trá»ng. Tại hạ đâu thể bỡn cợt được.
- Tướng công nói đúng. Thiếp đâu nuốn ngưá»i ta bỡn cợt mình. Tướng công đã chá»n thiếp, sao lại nói chỉ chá»n má»™t Ä‘oá hoa đẹp trong bình.
Quân Bình lắc đầu:
- Chu cô nương hiểu lầm tại hạ rồi. Phàm gầy chuyện phu thê phải bắt đầu bằng chữ tình. Tình có nặng thì nghÄ©a má»›i trá»ng. Tình tợ gió thoảng mây bay thì nghÄ©a sao bá»n chặt được. Chính vì lẽ đó mà Quân Bình má»›i không thể nhận giao loan vá»›i Chu cô nương.
Mặt hoa của Chu Kỷ Hồng sa sầm hẳn lại. Những nét thanh tú thoạt biến mất, thay vào đó là sự cau có bất nhẫn.
Ká»· Hồng há»i:
-Trong bình hoa ở thượng khách phòng có sáu loại hoa cùng má»™t túi phấn hương, thế sao chàng không chá»n những Ä‘oá hoa kia và túi phấn hương mà lại chá»n Ä‘oá hoa hồng, số cá»§a thiếp?
- Chu cô nương… Tại hạ chá»n Ä‘oá hoa hồng vì hồng đỠthắm đẹp hÆ¡n những Ä‘oá hoa kia. Tại hạ chá»n Ä‘oá hoa hồng có ý muốn chá»n Chu cô nương đưa ra khá»i Lạc Hồn Cốc. Tại hạ nhìn thấy ở cô nương nét Ä‘oan trang, nhu mì cá»§a má»™t thục nữ.
- Kỷ Hồng đoan trang nhu mì sao không tướng công đoái hoài tới?
- Không phải tại hạ xem thưá»ng cô nương, nhưng giữa Quân Bình và Chu cô nương chưa đặng má»™t chữ tình.
- Chúng ta chẳng có tình là chi, khi chỉ có hai ngưá»i trong loan phòng này?
- Chữ tình đến không phải trong một khoảng khắc ngắn ngủi.
Kỷ Hồng bặm môi buông một tiếng thở dài.
Mặt hoa của nàng ủ dột:
- Có lẽ chàg nghĩ Kỷ Hồng này không xứng so bì với Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ.
Quân Bình lắc đầu:
- Tại hạ không hỠnghĩ đến chuyện so sánh giữa cô nương và Vi cô nương.
Kỷ Hồng sa sầm mặt:
- Hay tướng công nghÄ© mình đã được Äại Minh thần tăng để mặt đến triệu hồi đến lăng cấm, làm nảy sinh ý nghÄ© xem thưá»ng ngưá»i khác?
Quân Bình khoát tay:
- Quân Bình tuyệt nhiên chẳng bao giỠnghĩ đến ý niệm đó.
- Vậy Kỷ Hồng không có những nét đẹp thu hút tướng công ư?
Nàng mỉm cưá»i.
Nàng bá tay lên vai chàng:
- Ká»· Hồng biết tướng công mà. Äã là má»™t nam nhân thì sao không Ä‘oái hoài đến má»™t nữ nhân. Nếu tướng công lãnh cảm vá»›i Ká»· Hồng hoá ra ngưá»i đã khác biệt vá»›i những nam nhân khác ư?
-Tại hạ không khác biệt với ai cả.
- Thế tại sao chàng thỠơ với thiếp?
Nàng vừa nói vừa áp vào vùng thượng đẳng vào lưng Quân Bình. Äá»™ng tác cá»§a Ká»· Hồng có chá»§ định gợi ý cho Quân Bình cảm giác gợi tình mà bất cứ nam nhân nào cÅ©ng Ä‘á»u khó ká»m lòng khi chung đụng vá»›i nữ nhân.
Quân Bình ngồi bất động. Chàng cảm nhận rõ mồn má»™t vùng nhÅ© hoa săn cứng cá»§a nàng Ä‘ang áp cứng vào lưng mình. Da thịt hai ngưá»i chỉ chia cắt qua má»™t lá»›p vải má»ng. Lá»›p vải kia không đủ dầy để có thể ví như má»™t bức tưá»ng ngăn cảm xúc cá»§a chàng và nàng, thậm chí tiếng tim thình thịch có thể xuyên qua lá»›p vải kia mà tạo thành má»™t thứ cảm giác mÆ¡ hồ mông lung len qua thân thể Quân Bình.
Những gì Kỷ Hồng muốn tạo ra khích động Quân Bình quả nhiên là có hiệu ứng.
Với sự va chạm có ẩn ý, nàng đã tạo ra trong Quân Bình một thứ cảm khó tả, nó vừa mênh mang vừa êm ái pha trộn một nỗi bức xúc diệu kỳ.
Quân Bình buông một tiếng thở dài khi vòng tay của nàng ghịt chặt lấy chàng hơn. Quân Bình buột tiếng nói:
- Kỷ Hồng… Cô nương đừng để tại hạ liên tưởng đến mình đang ở trong một toà kỹ lâu nào đó.
Câu nói vô tình của Quân Bình không biết có tác động gì tới những xúc cảm đang trỗi dậy trong nội tâm Kỷ Hồng không mà bất giác vòng tay của nàng buông hẳn ra, và thối lui hai bộ nhìn sững chàng.
Kỷ Hồng nhìn thẳng vào mặt Quân Bình:
- Hạ Quân Bình… - Kỷ Hồng cô nương… Gịong của nàng thật gay gắt và khe khắt:
- Hạ công tử vừa nói gì?
- Tại hạ… - Phải Hạ huynh vừa nói loan phòng này giống như một toà kỹ lâu?
- Quân Bình… - Ká»· Hồng nghe rõ từng lá»i cá»§a huynh.
Nàng thốt xong ngá»­a mặt cưá»i khanh khách. Tiếng cưá»i cá»§a nàng nghe như ngá»c lưu ly va vào nhau, nhưng tiếng ngá»c nghe thật khô và chua xót.
Cắt ngang tràng tiếu ngạo tá» lá»™ tất cả sá»± bất nhẫn cá»§a mình, Ká»· Hồng gằn giá»ng nói:
- Äúng rồi… Dưới mắt cá»§a cao nhân như Hạ Quân Bình thì Chu Ká»· Hồng chỉ là má»™t kỹ nữ nhÆ¡ nhuốc và nÆ¡i có dấu chân Ká»· Hồng thì nÆ¡i đó chẳng khác gì ká»· lâu.
Nàng chỉ Quân Bình:
- Äây đúng là ká»· lâu mà. Ngươi Ä‘ang ở ká»· lâu, và trước mặt ngươi là má»™t ká»· nữ dạn dày Chu Ká»· Hồng.
Quân Bình lắc đầu:
- Chu cô nương… tại hạ… Nàng cướp lá»i Quân Bình:
- Ngươi đừng biện hộ nữa, vô ích mà thôi. Hãy nhìn Kỷ Hồng này như một ả kỷ nữ nhơ nhuốc, trần trụi.
Nàng vừa dứt lá»i, liá»n giật tung trang y cá»§a mình phÆ¡i tất cả những đưá»ng nét kiến tạo cá»§a thân thể:
- Ká»· Hồng có đúng là má»™t ká»· nữ, má»™t thứ mua vui cho các ngưá»i hay không?
Quân Bình gục đầu xuống.
Nàng rít lên:
- Sao… Ngươi không dám nhìn Kỷ Hồng à? Hay ngươi nghĩ, tấm thân ô uế này chỉ cần nhìn qua cũng đã dơ mắt ngươi?
Nàng nói đến thì tiếng hú lồng lộng quái dị trỗi lên phá nát tất cả màn đêm tĩnh lặng của Lạc Hồn Cốc.
Tiếng hú kia không biết có tác dụng gì nhưng thần sắc Ká»· Hồng sững sá» khi nó trá»—i lên và khi nó im bặt, sá»± sững sá» vẫn còn Ä‘á»ng trên mặt hoa cá»§a nàng.
Ká»· Hồng mỉm cưá»i, vận lại xiêm y cá»§a mình.
Quân Bình lí nhí nói:
- Cô nương… Kỷ Hồng lắc đầu:
- Äừng nói nữa. Lạc Hồn Cốc là cá»§a Thất Tuyệt Ma Nữ, thì bất cứ nam nhân nào vào đây Ä‘á»u phải là mục nô cá»§a Thất Tuyệt Ma Nữ, không má»™t ai. Dù ngưá»i đó là Tiểu Thần Toán Tá»­ Hạ Quân Bình.
Nàng nói xong bước lại mở cửa, rồi quay nhìn Quân Bình:
- Ngươi sẽ được thấy cái gì đang chỠngươi.
Ká»· Hồng lấy ngá»n đèn lồng treo trước cá»­a, nhìn lại Quân Bình, nói:
- Äi theo ta!
Sá»± phẫn ná»™ cá»§a nàng khiến Quân Bình không khá»i chá»™t dạ e dè. Chàng gượng đứng lên, nối gót theo chân nàng. Hai ngưá»i vừa ra đến hoa viên thì chạm mặt vá»›i Sương Tuyết Mai, Bạch Như Huệ, Tục Vạn Hương.
Ba ngưá»i vừa thấy Ká»· Hồng và Quân Bình liá»n ôm quyá»n, cưá»i khẻ rồi ôn nhu nói:
- Chúc mừng tỷ tỷ và Hạ đại ca.
Ká»· Hồng lia nhanh cặp mắt sáng ngá»i, tá» lá»™ sá»± bá»±c dá»c nhìn qua ba ngưá»i đó.
Nàng gắt gá»ng nói:
- Không có gì để các muội phải chúc mừng. Dưới mắt Hạ Quân Bình, loan phòng của Kỷ Hồng là kỹ lâu, còn ta chỉ đáng là một kỹ nữ mà thôi.
Sương Tuyết Mai nhìn sững Quân Bình:
- Sao… Hạ huynh dám thốt ra lá»i nói đó à?
Quân Bình ngập ngừng:
- Tại hạ chỉ lỡ miệng.
Sương Tuyết Mai cáu gắt nói:
-Một Tiểu Thần Toán Tử mà không đoán được hậu vận của mình ư ?
Kỷ Hồng lạnh nhạt nói:
- Hậu vận của gã phải chịu như vậy.
Chu Ká»· Hồng cùng Sương Tuyết Mai, Bạch Như Huệ, Hàn Băng Cúc, Tuyệt Äình Lan, Lư à Äào, Tục Vạn Hương dẫn Quân Bình đến má»™t gian thạch thất chìm dưới mặt đất. Muốn vào thạch thất này, phải theo má»™t hành lang tối om, nếu không có ba giá bạch lạp thì chẳng thể nào thấy được đưá»ng Ä‘i, Tục Vạn Hương vừa Ä‘i vừa vẫy hai ống tay áo như rải hoa, sau má»—i lần nàng giÅ© tay áo thì có mùi xạ hương tá»a ra, át mùi ẩm mốc lâu ngày.
Má»i ngưá»i dừng bước trước thạch phòng, có chắn song sắt trông chẳng khác má»™t đại lao dùng để giam tá»­ tá»™i. Trong gian mật thất đó giam má»™t lão già, mặt choắt, trang y xÆ¡ xác, trÆ¡ cả bá»™ xương gầy còm trông thật là tởm lợm. Tứ chi cá»§a lão bị xích bởi những sợi dây xích âm vào trong vách đá. Mặc dù thạch lao đã vô cùng kiên cố.
Khác hẳn với những gia thư sảnh của Lạc Hồn Cốc, gian thạch lao này thật là gớm ghiếc. Chung quanh lão đầy rẫy những khúc xương mục, lẫn đầu lâu trắng hếu lâu ngày, xông mùi xứ uế nồng nắc. Nếu không có Tục Vạn Hương, có lẽ không một ai chịu nổi mùi xú uế của thạch lao.
Tục Vạn Hương không ngừng rải xạ hương để khoa? lấp mùi xú uế gá»›m ghiếc Ä‘ang bốc ra từ trong thạch lao. Lão quái vừa ngá»­i được mùi xạ hương như bừng tỉnh khá»i cÆ¡n má»™ng u mê. Lão bật đứng lên, trổ tinh nhãn sáng ngá»i chiếu vá» phía Thất Tuyệt Ma Nữ.
Vừa trông thấy Thất Tuyệt Ma Nữ cùng với Hạ Quân Bình, lão ngửa mặt hú lên một tràng khủng khiếp với tất cả nội kinh của mình. Tiếng hú với tất cả khí lực của lão khiến cho Quân Bình những tưởng toà thạch lao chấn động trong một cơn động đất.
Lão hú xong gá»m mắt nhìn Thất Tuyệt Ma Nữ.
- Lão đừng nóng nảy quá chứ. Những gì lão đã được hưởng thì đây chính là thá»i khắc lão phải trả lại những gì đã được hưởng. Có gì mà phải nóng chứ?
Lão quái nhìn Chu Ká»· Hồng chằm chằm. Lão khẹt khẹt vàitiếng rồi cất giá»ng khàn khàn thật khó nghe:
- Quá»· nữ… Nếu lão phu ra khá»i đây thì các ngươi sẽ được lãnh sá»± trừng phạt cá»§a lão.
Ká»· Hồng mỉm cưá»i, nhún vai nói:
- Lão đứng tơ tưởng đến chuyện đó. Kiếp này vĩnh viễn sẽ là gã tội đồ ghê gớm ghiếc của Thất Tuyệt Ma Nữ.
Nàng vừa dứt lá»i thì lão quái gắt gá»ng mình, cất lên tiếng hú lồng lá»™ng. Bốn sợi xích sắt căng cứng bởi khí lá»±c siêu phàm cá»§a lão tưởng chừng sắp dứt ra thành từng Ä‘oạn.
Quân Bình nhìn lão quái. Chàng nghĩ thầm:
- "Lão trượng này là ai? Sao lại căm thù Thất Tuyệt Ma Nữ như vậy? Chắc chắn giữa lão và bảy nàng có mối thù truyá»n kiếp nên má»›i bị Thất Tuyệt Ma Nữ hành xá»­ không má»™t chút nương tay như vậy." Ká»· Hồng mỉm cưá»i, nhún vai nói:
- Lão tốn sức vô ích mà thôi, không bức được những sợi xích bằng thép ròng đó đâu.
Lão quái rít lên khàn khàn:
- Chu Kỷ Hồng… Lão phu nguyên có biến thành quỷ đói cũng xé xác ngươi mà gặm từng miếng đó.
Ká»· Hồng bật cưá»i khanh khách rồi nói:
- Lão đã trở thành quỷ đó rồi đó.
Lão quái nuốt nước bá»t, nhìn Hạ Quân Bình:
- Gã là ai?
Kỷ Hồng nhìn lại Quân Bình, nhu mì nói:
- Lão muốn há»i y à?
- Lão phu muốn biết.
Ká»· Hồng cưá»i mỉm:
- Lão muốn biết ư?
Lão quái gật đầu.
Ká»· Hồng Ä‘iá»m đạm đáp:
- Chàng đã thay vào chỗ của lão để bảy chị em chúng ta hậu tạ đó.
Ká»· Hồng vừa dứt lá»i thì lão quái trong thạch lao lại lồng lá»™ng giận dữ. Lão phát tiếc sá»± giận dữ đó bằng cách phát ra tiếng hú vá»›i tất cả ná»™i kình cá»§a mình cùng vá»›i động tác gồng mình cố giật đứt bốn sợi dây xích sắc.
Sự giận dữ của lão khiến Quân Bình phát chột dạ. Hồ khẩu của lão quái tươm máu vì cố bức đứt xích. Lão rít lên:
- Lão phu sẽ xé gã ra từng miếng mà ăn.
Lão quái nhìn Quân Bình:
- Tiểu tử… Ngươi dám thế chân lão phu thì lão sẽ xé ngươi ra từng mảnh thịt đó.
Lão thỠnhư vậy.
Ká»· Hồng mặc nhiên vá»›i sá»± giận dữ cá»§a lão quái. Nàng nhìn từ tốn há»i:
- Lão đang nổi cơn ghen ư?
Lão quái gồng cứng ngưá»i lại, rít lên:
- Gã tiểu tá»­ kia không được quyá»n thế chá»— cá»§a lão. Thất Tuyệt Tiên Tá»­ là cá»§a lão, không má»™t gã nào có quyá»n chiếm Thất Tuyệt Tiên Tá»­ cá»§a Äá»™c Chá»§ này cả.
Quân Bình cau mày. GiỠthì chàng ngỠngợ đoán ra vì sao lão quái trong thạch lao giận dữ. Lão đang ghen mặc dù đã rơi vào tình cảnh khắc nghiệt như thế này.
Ká»· Hồng mỉm cưá»i nói tiếp:
- Thân qủy thối tha của lão thì đâu còn đáng để cho Thất Tuyệt Tiên Tử nhìn tới nữa. Thất Tuyệt Ma Nữ để cho lão cầm hơi sống qua ngày chỉ vì lão còn có lợi cho chúng ta mà thôi.
- Kỷ Hồng… Kỷ Hồng nạt ngang:
- Im… Nàng vừa dứt tiếng bất ngỠthộp hổ khẩu Quân Bình kéo lại bên mình. Kỷ Hồng bá lấy cổ Quân Bình:
- Lão quỷ… Lão nào xứng bằng một trang nam tử phong lưu tuấn kiệt như Hạ huynh đây chứ.
Äôi tinh nhãn cá»§a lão quái trong thạch lao như muốn lá»™ ra ngoài. Hai mắt lão mở to hết cỡ, dưới ánh sáng bạch lạp thấy rõ cả những đưá»ng chỉ máu hiện lên trong con ngươi, chứng tá» sá»± phẫn ná»™ cùng cá»±c cá»§a lão.
Lão ầm á»±c trong cuống há»ng, rồi như cÆ¡n ghen tức dâng tràn thành cÆ¡n sóng cuồng ná»™, má»™t lần nữa khiến lão lại gồng mình cố bứt bốn sợi xích khoá tứ chi. Máu lại tuôn ra rưới lên các khúc xương khô trắng hếu.
Lão quái gầm lên lồng lộng:
- Lão không chịu được… Lão không chịu được.
Lão như quá phẩn khích bởi hoạt cảnh do Kỷ Hồng tạo ra mà nổi cơn điên loạn.
Lão gầm, lão rú một lúc rồi ụp mặt vào đá đập đầu liên tục.
Lão vừa nện trán vào vách đá vừa gầm lên:
- Không thể nào chịu được…, không thể nào chịu được.
Ká»· Hồng ngá»­a mặt cưá»i khanh khách. Tràng tiếu ngạo cá»§a nàng khiến lão quái bịt tai lại, toàn thân run rẫy bởi cÆ¡n phẫn ná»™ tưởng chừng có thể làm nổ tung thân thể lão.
Lão quái đập đầu vào vách đá, rên rỉ:
- Tại sao… Tại sao lại như vậy chứ?
Kỷ Hồng đáp lại:
- Tại sao ư… Tại lão là một gã quái nhân gớm ghiếc và đáng kinh tởm.
Lão quái khuỵu hai chân, gục đầu vào vách đá. Thân pháp lão như co rút lại, như cố trốn tránh một cái gì đó.
Kỷ Hồng nhìn lại Hạ Quân Bình:
- Hiện tại ngươi còn là má»™t trang nam tá»­, nhưng trong thạch lao này thì chẳng bao lâu ngươi cÅ©ng sẽ như lão quá»· kia. Ngươi sẽ tá»± hối tiếc và tá»± trách mình sao lại bá» qua má»™t cÆ¡ há»™i đáng lý ra ngươi không nên bá».
Quân Bình nghe nàng nói, hốt hoảng há»i ngược lại:
- Nàng giam ta vào thạch lao này ư?
- Äó là cÆ¡ há»™i mà Ká»· Hồng và các muá»™i đây còn ban phát cho ngươi, nếu như không có cÆ¡ há»™i này thì ngươi đã làm mồi ngon cho lão quái vật kia rồi.
Quân Bình lắc đầu:
- Ta không thể giam mình trong chốn tử lao này được.
Chàng vừa nói vừa toan thi triển Hư Hư Mê Tông Bộ thoát chạy ra ngoài, nhưng Sương Tuyết Mai, Bạch Như Huệ và Hàn Băng Cúc còn nhanh hơn Hạ Quân Bình. Ba nàng đồng loạt xuất thủ. Sương Tuyết Mai, Bạch Như Huệ đã tung Cầm Nã Thủ Pháp khống chế hổ khẩu Quân Bình, còn Hàn Băng Cúc thì phất vào mặt chàng một luồng xạ hương mùi hoa cúc.
Hít luồng khí xạ hương của Hàn Băng Cúc, một lần nữa Quân Bình cảm nhận đầu óc choáng váng, không giữ được thần trí. Chàng vùng vẫy nhưng cuối cùng đành bất lực bởi cảm giác xây xẩm không sao gượng được nữa, sau đó thì lịm dần đi.
Kỷ Hồng nhìn Hạ Quân Bình rồi quay lại nói với lão quái trong thạch lao:
- Lão quái… Từ hôm nay lão sẽ không phải cô đơn vì có thêm má»™t kẻ đồng há»™i đồng thuyá»n rồi đó.


Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #15  
Old 07-04-2008, 05:50 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 15

Nhục tình
Tiếng cưá»i khùng khục nghe vô cùng khả ố đập vào thính nhỉ cá»§a Quân Bình. Mặc dù đầu óc vẫn còn nặng trịch, nhưng tiếng cưá»i kia vẫn bắt chàng phải dá»±ng ngưá»i, mở mắt. Quân Bình giật thót ruá»™t khi thấy mặt lão quái ngay phía trước mặt mình. Chỉ có chấn song sắt cách ly chàng vá»›i lão.
Ná»—i kinh hoàng ập đến bởi dung diện quái gở và luồng xú uế hôi thối từ cá»­a miệng lão qua tiếng cưá»i phá ra. Quân Bình đạp chân lê sát vào vách đá.
Lão quái chẩu hai cánh môi thâm xì, gá»›m ghiếc rồi nói bằng chất giá»ng khàn khàn:
- Tiểu tử… Ngươi sợ ta à?
Quân Bình bất giác gật đầu thú nhận sự hốt hoảng và nổi sợ hãi của mình.
Thấy chàng gật đầu, lão quái dè bỉu nói:
- Sao ngươi sợ? phải chăng chân diện dung của ta và sự hôi hám lâu ngày khiến ngươi sợ?
Mùi xú uế theo lá»i nói cá»§a lão phả ra khiến Quân Bình không sao dằn được cÆ¡n buồn nôn. Chàng quay mặt sang bên cố nén, nhưng rồi vẫn không sao nén được, đành nôn thốc nôn tháo.
Lão quái thấy chàng nôn, càng khoái chí hÆ¡n. Lão ngá»­a mặt cưá»i khành khạch, cắt tràng cưá»i khả ố, lão nói:
- Tiểu tá»­ Æ¡i… Ngươi cứ việc mà nôn cho đến khi ngươi cÅ©ng có tướng dạng như ta thì chẳng còn nôn nữa. Bây giá» ngươi còn ra vẻ lịch lãm. Nhưng chẳng bao lâu ngươi cÅ©ng sẽ biến thành má»™t quái gá»›m ghiếc như Äá»™c Chá»§ Hành này mà thôi.
Quân Bình cố ghìm cÆ¡n buồn nôn lại, chàng thở dốc ra tiếng rồi há»i:
- Làm sao tiá»n bối lại bị giam cầm nÆ¡i chốn này ?
Äá»™c Chá»§ Hành trợn to mắt hết cỡ:
- Y… Ngươi há»i ta câu đó ư? Thì ta cÅ©ng đâu khác gì ngươi. Bảy Ä‘oá hoa biết nói cùng nâng khăn sá»­a túi cho ngươi, để rồi sau đó biến thành má»™t quái nhân như ta.
Lão nói bằng giá»ng hầm há»±c, cay cú. Thậm chí ánh mắt toé ra luồng sát nhãn cay độc.
Thấy ánh mắt cá»§a lão quái Äá»™c Chá»§ Hành, Quân Bình Ä‘oán ngay lão Ä‘ang chuẩn bị nổi cÆ¡n thịnh ná»™ long trá»i lở đất. Lão nổi cÆ¡n thịnh ná»™ vì nguyên cá»› gì, Quân Bình thừa Ä‘oán ra. Chàng nghÄ© thầm:
- "Trong cảng ngá»™ ngưá»i không ra ngưá»i, quá»· không ra quá»· thế mà lão Äá»™c Chá»§ Hành còn ghen được. Trên Ä‘á»i này sao có quá nhiá»u hạng ngưá»i không sống vá»›i đạo lý thế." Äá»™c Chá»§ Hành nhìn Quân Bình chằm chằm.
Quân Bình nhìn thẳng vào thần nhãn của lão. Chàng ngập ngừng nói:
- Văn bối và Äá»™c Chá»§ lão trượng là ngưá»i cùng há»™i cùng thuyá»n, cùng cảnh ngá»™, cá»› gì Äá»™c Chá»§ lão trượng lại nhìn văn bối bằng ánh mắt sát nhân khá»§ng bố chứ?
- Lão phu chỉ nhìn tiểu tá»­ thôi ư? Nếu như lão thoát ra được thạch lao hắc ám này thì Ä‘iá»u đầu tiên lão làm là sẽ lóc thịt ngươi ra từng miếng mà ăn đó.
Quân Bình lắc đầu:
- Văn bối không thù, không oán vá»›i Äá»™c lão trượng, sao lão lại căm thù vãn bối chứ?
- Ta chỉ muốn xé xác ngươi mà thôi.
- Nguyên cớ gì lão trượng thù tại hạ? phải chăng vì Thất Tuyệt Tiên Tử mà lão trượng căm ghét Hạ Quân Bình này?
Äá»™c Chá»§ Hành nạt ngang:
- Äúng… Lão phu thù ngươi.
Lão chỉ vào ngực mình:
- Thất Tuyệt Tiên Tá»­ là những bông hoa biết nói dành riêng cho ta, thế mà ngươi dám… há»i sao ta không hận ngươi chứ? Nếu như trước đây, lão đã dụng cá»±c hình Há»§y Cốt Tán biến ngươi thành má»™t đống nước dày rồi.
Quân Bình lắc đầu:
- Lão trượng hiểu lầm và đang ghen với tại hạ, phải không ?
- Với ta thì ngươi là kẻ đáng ăn thịt nhất, bởi vì ngươi dám chung đụng với Thất Tuyệt Tiên Tử.
- Nếu Hạ Quân Bình chịu đựng thành thân với Chu cô nương thì chẳng có chuyện bị giam vào chốn này để cho lão trượng phải căm phẫn nó như vậy.
Lão sững sỠbởi câu nói của Quân Bình:
- Tiểu tử… Ngươi nói sao… Ngươi chưa thành thân với Thất Tuyệt Tiên Tử à?
- Äúng như vậy đó.
Äá»™c Chá»§ Hành hừ nhạt rồi nói:
- Ta không tin… Ngươi chưa thành thân sao Kỷ Hồng nói ngươi đã thành thân với các nàng?
- Äiá»u đó cÅ©ng dá»… hiểu thôi.
Lão cướp lá»i Quân Bình:
- Dễ hiểu như thế nào?
- Nếu Kỷ Hồng không nói như vậy thì lão trượng đây há đã nổi trận lôi đình.
Äá»™c Chá»§ Hành sa sầm mặt. Những lá»›p da chảy xệ trên mặt lão giần giật. Lão ngập ngừng nói:
-à cá»§a Tiểu tá»­ là các nàng kia muốn chá»c tức lão phu?
Quân Bình gật đầu:
- Nếu như Hạ Quân Bình chấp nhận thành thân với Kỷ Hồng cô nương thì đâu đến nổi trở thành ngục nhân để đàm đạo với lão trượng chứ.
Lão nhìn Quân Bình cứ như muốn nuốt từng lá»i thốt ra từ cá»­a miệng chàng. Khi Quân Bình dứt lá»i thì Äá»™c Chá»§ Hành bật cưá»i khùng khục, theo từng tiếng cưá»i cá»§a lão thì mùi xú uế phả ra nồng nặc.
Lão cắt tràng cưá»i đó, nói:
- Tiểu tử nghĩ nếu thành thân với Thất Tuyệt Tiên Tử thì không trở thành ngục nhân ư?
- Quân Bình nghĩ như vậy.
Lão quái nạt ngang:
- Ngươi lầm rồi.
- Vãn bối lầm chỗ nào?
Lão quái lắc lư thân mình, hào hứng nói:
- Nếu như tiểu tử thành thân với Thất Tuyệt Tiên Tử thì lão phu nghĩ ngươi đã ở trong bụng lão rồi.
Quân Bình giật mình:
- Sao vãn bối lại ở trong bụng lão được chứ?
- Ta nói ngươi ở trong bụng ta là sá»± thật đó. Ta đã bị nhốt trong thạch lao này suốt ba năm trá»i và chỉ sống bằng thịt cá»§a những gã được Thất Tuyệt Tiên Tá»­ trao thân gởi phận thôi.
Quân Bình há hốc miệng:
- Lão trượng giết ngưá»i rồi ăn thịt ngưá»i luôn luôn ư?
- Nếu lão không ăn thịt đã biến thành khô cốt mục rá»—ng từ lâu rồi. Tiểu tá»­ còn may mắn là được Thất Tuyệt Tiên Tá»­ cho má»™t cÆ¡ há»™i trở thành ngục nhân để còn nói chuyện vá»›i Äá»™c Chá»§ Hành này. Nhưng sống trong cảnh ngục nhân thì thà chết sướng hÆ¡n. Má»™t ngày nào đó tiểu tá»­ cÅ©ng như ta mà thôi.
Quân Bình lắc đầu:
- Vãn bối không thể ăn thịt ngưá»i được.
- Ngươi không tùy cÆ¡, theo thá»i theo cảnh thì chỉ có chết mà thôi.
- Quân Bình chấp nhận chết.
- Mới đầu thì nghĩ như vậy, nhưng đến lúc nào đó thì cơn đói hành hạ ngươi chẳng thể cải lại ý định của Thất Tuyệt Tiên Tử đâu.
Lão cưá»i khãy, nhướng mày nói:
- Tiểu tá»­ có chân diện dung khá khôi ngô tuấn tú, nếu ở bên ngoài thì chắc chắn sẽ có nhiá»u mỹ nữ trao thân gởi phận, nhưng tiếc ngươi lại ở đây. Má»™t ngày nào đó, ngươi cÅ©ng như ta.
Lão bật cưá»i. Lão vừa cưá»i vừa nói:
- Tiểu tá»­ sẽ trở thành má»™t quái nhân chẳng khác gì Äá»™c Chá»§ Hành.
- Tại sao Thất Tuyệt Tiên Tử lại muốn Hạ Quân Bình trở thành quái nhân chứ?
Quân Bình và Thất Tuyệt Ma Nữ không thù không oán nhau mà.
- Tiểu tá»­ muốn biết thì cứ Ä‘i há»i Chu Ká»· Hồng, Sương Tuyết Mai, Bạch Như Huệ, Hàn Bạch Cúc, Lư Ả Äào, Tục Vạn Hương thì há» sẽ nói cho ngươi biết.
Lão nhún vai:
- Ta cho ngươi biết, trước đây các nàng đó chỉ là nhữnh mỹ nữ ở chốn lầu xanh.
HỠđã được lão phu đây mua vỠLạc Hồn Cốc này để dụng như thê thiếp. Thoát được lầu xanh, lão nghĩ các nàng sẽ chăm chút hầu hạ lão, nhưng không ngỠnhững ả ma nữ đó là quỷ quyệt tương kế tựu kế, ám hại lão.
- Thất Tuyệt Ma Nữ ám toán lão trượng ư?
- Ờ… Chu Ká»· Hồng đã cho lão uống mê dược rồi giam vào thạch lao này. Há» thay phiên nhau tra khảo lão để thụ há»c Äá»™c kinh cá»§a lão, rồi tá»± xưng là Thất Tuyệt Tiên Tá»­, Ä‘oạt luôn cả Lạc Hồn Cốc mà lão đã dày công vun đắp.
Quân Bình buông một tiếng thở dài:
- Các nàng được xuất thân từ lầu xanh tất mang trong tâm tưởng ý tưởng thù hận nam nhân. Quân Bình đã hiểu vì sao Ká»· Hồng và những ngưá»i kia lại hận thù mình.
- Ngươi nói thế có ý gì?
- Quân Bình đã xúc phạm vào vết thương lòng của hỠnên mới khiến Thất Tuyệt Tiên Tử phẫn nộ đến độ muốn biến thành quái nhân như lão trượng.
Äá»™c Chá»§ Hành hừ nhạt, nói:
- Tiểu tá»­ Æ¡i, ngươi không muốn cÅ©ng phải chịu mà thôi. Lão chỉ lạ má»™t Ä‘iá»u, đó cÅ©ng là má»™t ngoại lệ từ ba năm nay, ngươi không trở thành thá»±c phẩm cá»§a lão mà thôi.
Lão độc nói đến đây, không hiểu nghÄ© gì lại xoa bụng. Lão nhìn Quân Bình, nuốt nước bá»t.
Tất cả những hành động của lão đập vào mắt Quân Bình khiến chàng biến sắc.
Nhìn Äá»™c Chá»§ Hành, Quân Bình những tưởng lão Ä‘ang nhìn mình như quyến rÅ© cái đói trong lão.
Quân Bình ngập ngừng nói:
- Sao lão trượng lại nhìn vãn bối bằng ánh mắt đó?
- Tất cả thực phẩm mà ta dự trữ từ cái gã công tử to béo mập ú trước đây khi ngươi chưa vào thạch lao này đã hết nhẳn từ ba ngày qua. GiỠthì lão lại cảm thấy cái đó đang hành hạ mình, phải chi ngươi… - Lão trượng muốn ăn thịt Quân Bình ư?
Äá»™c Chá»§ Hành thản nhiên gật đầu:
- Ta đói lắm rồi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Äá»™c Chá»§ Hành cúi xuống nhặt má»™t khúc xương trắng hếu.
Lão nhìn khúc xương trắng đó, nhăn nhó nói:
- Chẳng còn một tí thịt để lão rữa răng nữa.
Hành động cùng lá»i nói cá»§a lão khiến Quân Bình gai lạnh cá»™t sống và không kìm được cảm giác nôn nao, buồn nôn. Chàng bặm môi nghiến răng, nhưng rồi cuối cùng đành nôn thốc, nôn tháo ra ngoài.
Äá»™c Chá»§ Hành từ tốn nói:
- Ngươi kinh tởm ta à?
- Vãn bối không ká»m được cảm giác buồn nôn.
- Äến lúc nào đó tiểu tá»­ cÅ©ng sẽ quen thôi.
Äá»™c Chá»§ Hành áp mặt mình vào song sắt ngăn cách giữa mình vá»›i Hạ Quân Bình. Lão từ tốn nói, nhưng theo từng lá»i nói cá»§a lão thì mùi xú uế phả ra nồng nặc:
- Tiểu tử này… Ngươi có muốn chết không?
Mùi xú uế từ cá»­a miệng lão phả ra khiến Quân Bình xây xẩy. Mặc dù nghe rõ lá»i nói cá»§a lão nhưng lúc này Quân Bình chỉ bận tâm úp mặt vào vách đá để kìm cảm giác buồn nôn nên không đáp lá»i Äá»™c Chá»§ Hành.
Không nghe Quân Bình đáp lá»i mình, Äá»™c Chá»§ Hành cáu gắt nói:
- Tiểu tử… Ngươi không nghe ta nói à?
- Lão định ăn thịt Quân Bình ư?
- Ờ… Quân Bình quay ngoắt lại nhìn Äá»™c Chá»§ Hành :
- Quân Bình và lão Ä‘ang cùng cảnh ngá»™, đáng ra là lão phải tìm cách cùng vá»›i Hạ Quân Bình thoát khá»i cảnh ngá»™ này. Thế mà lão chỉ má»—i ý niệm là ăn thịt Quân Bình.
- Thoát khá»i đây ư? Tiểu tá»­ đừng má»™ng tưởng. Ta và tiểu tá»­ muốn sống để chá» thá»±c phẩm thì phải có má»™t ngưá»i chết. Tiểu tá»­ má»›i vào thạch lao này chưa quen chuyện ăn thịt nên phải chết để lão phu sống.
Lão khẹt một tiếng cứ như muốn lấy hơi rồi nói tiếp:
- Äể ngươi quen được cách sống như ta thì có lẽ cả hai Ä‘á»u chết đói hết. Cho bằng ngươi hy sinh thân thể để lão làm thá»±c phẩm sống chá» thá»i cÆ¡ thoát ra khá»i cảnh ngá»™ này. Sau này lão sẽ thay ngươi mà trả hận dùm cho.
Quân Bình cáu gắt nói:
- Không… Hạ Quân Bình chưa muốn chết.
- Ngươi chưa muốn chết thì cũng phải chết mà thôi. Lão phu thú thật là lão vẫn có thể giết ngươi đó. Nhưng khổ nổi nếu ta ra tay thì ngươi chết rục nơi góc thạch lao đó, lão phu không thể nào với tay tới thân thể ngươi được, nên đành phải thương thảo với ngươi.
- Lão không còn chuyện gì để nói ư?
- Ngoài chuyện ăn ra thì còn gì để nói chứ.
Lão đổi giá»ng từ tốn:
- Tất cả những gì ta nói Ä‘á»u là sá»± tthật. Nếu ngươi giữ hận vá»›i Thất Tuyệt Tiên Tá»­ thì cách duy nhất là hãy bước đến đây. Lão hứa sẽ trả thù cho ngươi khi có cÆ¡ há»™i.
Nghe Äá»™c Chá»§ Hành nói, Quân Bình càng khiếp đảm hÆ¡n. Chàng nép sát vào vách thạch lao nhìn lão qá»§y chằm chằm. Tưởng chừng lão độc có thể bẽ gãy song sắt mà bước qua bên phòng giam cá»§a chàng.
Quân Bình nói:
- Quân Bình không muốn biến thành thực phẩm của lão.
Äá»™c Chá»§ Hành chá»›p mắt:
- Tiểu tử đừng phí hoài thân thể mình. Trong tình cảnh này, cái gì cũng quý cả.
Nhìn Äá»™c Chá»§ Hành cáu gắt nói:
- Mạng ngưá»i thì rất quí, nhưng không thể vì cái mạng cá»§a mình mà xem thưá»ng mạng cá»§a ngưá»i khác. Trong ba năm qua lão đã ăn thịt bao nhiêu ngưá»i rồi? Chính vì thế lão đã mất hết nhân tính.
-Quân Bình này thà chết để lão chết theo, chứ để lão thóat ra khá»i chá»— giam hãm này, e rằng chỉ mang đến kiếp há»a cho bá tánh mà thôi.
- Äến lúc này mà ngươi còn giở giá»ng nhân nghÄ©a ra ư? Lão qá»§y đây ăn thịt ngưá»i đó, và nếu lão thoát ra khá»i chá»— này cÅ©ng sẽ dùng thịt ngưá»i như thá»±c phẩm độ bữa cá»§a lão vậy.
Äá»™c Chá»§ Hành gầm lên:
- Ta đã quen ăn thịt ngưá»i rồi. Nhất là những gã công tá»­ anh tuấn như tiểu tá»­.
Lão chắc lưỡi:
- Ta tiếc Thất Tuyệt Ma Nữ sao không giam ngươi chung với ta chứ.
- Bởi Ká»· Hồng biết giam chung Quân Bình vá»›i lão sẽ dụng Quân Bình như má»™t con cừu. Ká»· Hồng, Sương Tuyết Mai, Bạch Như Huệ, Băng Cúc, Vạn Hương, Ả Äào sẽ thức tỉnh mà thả Quân Bình, nhưng còn lão, Thất Tuyệt Tiên Tá»­ sẽ giam mãi mãi trong ngục lao này, bởi vì lão là qá»§y nhân Ä‘em kiếp há»a cho bá tánh mà.
Theo má»™t sá»± vô thức nào đó thôi thúc bất giác Quân Bình nhìn thẳng quan sát chân diện mục cá»§a Äá»™c Chá»§ Hành. Diện dung cá»§a lão thật quái gở, theo thá»i gian bị giam hãm trong ngục lao này những lá»›p da nhăn nheo như chảy xệ xuống, trông càng quái dị hÆ¡n. Chiếc mÅ©i khòm xuống như mÅ©i diá»u hâu, lá»™ rõ những nét Ä‘anh ác cùng cá»±c, nhưng hai *** tai thì lại thật dài, trông hoàn toàn đối nghịch vá»›i những nét Ä‘anh ác trên mặt Äá»™c Chá»§ Hành.
Quân Bình nhíu mày nhìn hai *** tai lão. Chàng buột miệng nói:
- Äáng ra lão đã phải chết từ lão bởi ác nghiệp, nhưng lão vẫn chưa chết.
- Tiểu tử dám trù lão ư?
Quân Bình nghĩ thầm:
- "Mạng vận cá»§a lão thật trưá»ng thá». Nếu như lão thoát khá»i kiếp nạn này thì đây là há»a kiếp trùng trùng cá»§a bá tánh." Quân Bình còn nghÄ© vá»›i sá»± nhận xét theo tướng pháp thì Äá»™c Chá»§ Hành như nổi Ä‘iên, cất tiếng hú lồng lá»™ng, rồi chuyển công lá»±c, phùng mang trợn mắt giống như con á»…nh ươn Ä‘ang lấy hÆ¡i.
Dung diện của lão đã quái dị càng quái dị hơn, trông tợ như con chàng hiu lấy hơi chuẩn bị kêu. Miệng lão há thật to, rồi thả một luồng xú khí bốc mùi hôi thối nồng nặc vỠphía Hạ Quân Bình.
Äá»™c Chá»§ Hành gằn giá»ng nói:
- Tiểu tử phải chết bởi xú công của ta!


Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèàëîã, àíèìå, çàï÷àñòè, èìåíèíû, êíèãó, êóíèëèíãóñ, ìàãàçèíû, ìàøèí, îõîòà, ìóæ÷èíû, ðàñïðîäàæà
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™