Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 6:Sơ thí nội kinh
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Đệ lục hồi:Sơ thí nội kinh
Trong sơn động chỉ còn lại có Vu hư Vũ cùng Thạch Thanh Lộ hai người.Cả hai đểu tập trung luyện công,mỗi người đều tiến bộ rất nhanh.Thạch Thanh Lộ ân cần chăm sóc,làm cho Vu Hư Vũ phi thường cảm động,quyết định truyền thụ Lăng Ba Vi Bộ cho nàng.Thạch Thanh Lộ biết Lăng Ba Vi Bộ là bí học bất truyền của bổn môn ,không khỏi trong lòng rất cảm kích,đối với Vu Hư Vũ càng quan tâm,tựa hố như một người tỉ tỉ
Vu Hư Vũ chư bàn công phu đều đã luyện tập thuần thục,chỉ có nội kinh chưa tửng nghiên cứu tỉ mỉ.Không khỏi thấy thiếu sót,bèn mở bạch quyển ra,nghiên cứu nội kinh hành tẩu tuyến lộ.Vu Hư Vũ thông minh tuyệt đỉnh,rất nhanh chóng ghi nhớ nội công lộ tuyến,âm thầm bối tụng,khí tùy tâm sanh,trong thể nội tự động vận chuyển chân khí
Vu Hư Vũ vận chuyển huyền công,phát giác có chỗ bất ổn, ,lo sợ tẩu hỏa nhập ma ,vội vàng thu công nhưng không kịp,bất đắc dĩ để nội kinh lưu chuyển một vòng.Nội kinh này vận chuyển một chu thiên,tụa như ăn xuân dược,cả người nóng lên,song nhãn đỏ hồng,nhược bằng không có nữ nhân hợp thể,dễ dàng tẩu hỏa nhập ma
Vu Hư Vũ lúc này đã là 1 thanh niên,bản thân tự có nhu cầu cường liệt.Lúc này dục vọng trong nội kinh hoàn toàn dẫn phát.Vu Hư Vũ vận dụng nội công áp chế,sắc mặt dần dần đỏ đậm,ngẫu nhiên tiến vào con tình thế hiểm nguy
Đúng lúc Thạch Thanh Lộ trùng hợp bước vào nhà,chợt thấy Vu Hư Vũ sắc mặt xích hồng,khoanh chân vận công,cả người nàng khẽ run,biết chuyện không ổn.Bạch quyển trước mặt Vu Hư Vũ mở toang,phía dưới mấy hàng chữ nhỏ khiến Thạch Thanh Lộ chú ý,biết Vu Hư Vũ nếu không tiến hành giao hợp,rất có thể tẩu hỏa nhập ma
Thạch Thanh Lộ trong lòng vạn phần lo lắng,phương tâm phân loạn,ôn nhu lấy khăn tay thơm của mình lau mồ hội trên trán Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ lúc này dục hỏa như thiêu đốt,liên tục dụng nội công áp chế dục hỏa trong lòng,bất giác ngửi thấy mùi hương khí từ trên người Thạch Thanh Lộ,khng6 khỏi mở mắt,nhìn thân ảnh trước mắt,tâm hỏa càng thịnh,không tự chủ được vòng tay ôm chầm lấy Thạch Thanh Lộ
Thạch Thanh Lộ tuy năm nay gần ba mươi tuổi,đang ở độ tuổi thanh thục của phụ nữ,lúc này bi Vu Hư Vũ ôm vào lòng,ngửi thấy khí tức nam tử mãnh liệt của hắn,cảm thụ thân thế hắn truyền hỏa nhiệt,không khỏi kinh hoàng trong lòng,có chút ý loạn tình mê
Vu Hư Vũ đỏ đậm hai mắt,nhìn chằm chằm thiếu phụ xinh đẹp quốc sắc thiên hương trước mắt,tâm trí quay cuồng,thần bất thủ xá,hôn lên đôi môi anh đào của nàng.Đây là nụ hôn đầu đời trân quý của Thạch Thanh Lộ,làm nàng nhất thới quên cả phản ứng,để mặc Vu Hư Vũ tùy ý.Vu Hư Vũ mút nhẹ đầu lưỡi thơm tho của nàng.Lúc này Thạch Thanh Lộ mới đột nhiên phản ứng,đưa tay trước ngực hắn đẩy ra
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của
Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 6:Sơ thí nội kinh(tiếp theo)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Vu Hư Vũ lúc này tâm sanh ý loạn,bất chấp sự kháng cự của nàng,một tay vòng qua ôm nàng càng chặt,mặt khác vẫn quyện chặt lấy môi nàng mà hân thưởng bờ môi thơm mát,tay còn lại lần mò trên y phục nàng,Thạch Thanh Lộ giật mình,cảm giác như có dòng điện chạy qua
Nàng khẽ chớp đôi mắt đẹp,đôi môi đỏ khẽ mấp máy,làn da nàng mịn như mỡ đông,đôi mi dài như núi xa,sóng mắt long lanh như nước hồ thu,sâu thẳm như muốn hút hết mọi nhu tình.Qua lớp quần lụa mỏng,thân hình mềm mại càng thêm mê người
Vu Hư Vũ khẽ cắn nhẹ lỗ tai Thạch Thanh Lộ,cảm nhận thân thể ấm nóng của nàng.Hắn khẽ nói: “Nàng xinh đẹp quá,ta phải yêu nàng thôi!”,đôi môi hắn hôn lên chiếc cổ mịn như phấn,một mặt lần mò cỏi áo ngoài của nàng,Thạch Thanh Lộ như chìm trong mê say,đế ma thủ hắn thâm nhập nội y,thỏa sức xoa bóp tấm thân mềm mại trắng nõn
Thạch Thanh Lộ cả người như nhũn ra,hoàn toàn mất tự chủ,nàng không còn kháng cự,nhắm mắt để mặc hắn tác quái,cả người nàng nóng dần lên,hạ thể bắt đầu ướt át,tấm thân hừng hực dục hỏa buông xuôi.Đôi môi anh đào bắt đầu rên rĩ,nàng như mất đi lý trí,cảm thấy từng thốn da thị trong cơ thể nóng như thiêu đốt.Từng động tác ve vuốt càng tăng thêm lửa nóng trong người nàng,hai tay bất giác ôm chặt lấy Vu Hư Vũ
Vu Hư Vũ chầm chậm cới quần áo nàng,hiền lộ tấm thân khiết bạch trắng sang như ngọc,xinh tươi như đóa phù dung,tựa tiên tử hạ phàm làm say đắm lòng người.Hắn cũng nhanh chóng thoát y,để lộ cơ nhục rắn chắc bóng loáng
Thạch Thanh Lộ rõ ràng cảm giác được thân thể rực lửa kia,đang tiếp xúc cùng tấm thân băng cơ ngọc cốt của nàng.Khí tức nam tử mạnh mẽ làm tim nàng đập như chú nai con chạy loạn,không khỏi tưởng tượng thân thể kia sẽ mang đến sướng khoái cùng cực
Vu Hư Vũ bóp nhẹ đồn bộ trắng bạch của nàng,khe núi phía dưới đã ẩm ướt.Khi bàn tay hắn lần mò qua hoa viên mẫn cảm kia thì dòng nước khoái lạc như thủy triều tuôn ra ướt đẫm
Mang theo năm phần cương ngạnh,năm phần ôn nhu,hắn cùng nàng hai tấm thân quấn chặt lấy nhau,hỏa dục đã lên đến đỉnh,ngọc môn quan rộng mở,hỏa long cự vật trực tiếp đâm vào chỗ sâu kín nhất của Thạch Thanh Lộ,trong khoảnh khắc,một sát na đau đớn,đưa nàng từ mê man trở lại với thực tại
Nàng duyên dáng kêu thốt lên một tiếng,hai tay ra sức đẩy Vu Hư Vũ. ra.Nhưng lúc này hắn đã sớm bị dục vọng xâm chiếm lý trí,không để ý gì đến xung quanh.Một dòng nước đỏ hồng tượng trưng cho sự trinh trắng chảy dọc xuống từ hạ thể hai người,tương phản cùng làn da bạch ngọc của nàng thật chói mắt,sự đau đớn và xấu hổ làm cho thạch Thanh Lộ phi thường thanh tĩnh,một dòng lệ trong suốt dọc theo bờ má mịn màng rơi xuống
Lệ tích nàng tuôn rơi làm Vu Hư Vũ thanh tĩnh lại rất nhiều,cố nén dục hỏa công tâm,hắn bất động giữ nguyên tư thế,thần trí dần tỉnh táo,,bắt đầu sử dụng công pháp nội kinh,vận hành tâm pháp xư nữ giao hợp
Khí lưu của Vu Hư Vũ bắt đầu dẫn động,cảm nhận nguyên âm khí tức xử nữ cường liệt,hạ thân chậm rãi di động,vận hành xong một chu thiên đầu tiên,đôi mắt hắn rực sáng,thấy rõ Thạch Thanh Lô là đỉnh lô luyện công cưc tốt,nội công hắn trường tiến rất lớn
Vu Hư Vũ đồng thời hành công,hạ thể bắt đầu khẽ run rẩy,hỗn hợp nguyên âm nhập cùng thuần dương trong nội tức,tuần hoàn một vòng sinh ra một cỗ khí lưu mạnh mẽ,bắt đầu từ hạ thể đi sâu vào nội thề hai người
Khí lưu mãnh liệt đi vào nơi sâu thẳm nhất của Thạch Thanh Lộ,điều này làm nàng vượt qua sự đau đớn,một cỗ kích lưu kích thích linh hồn ngủ sâu trong nhiều năm của nàng,nhiệt tình trào dâng như sóng
Vu Hư Vũ bắt đầu thủ thỉ bên tai nàng,truyền thụ cho nàng hành công lộ tuyến.Hai người đồng thời vận công.Nơi tiếp xúc ở hạ thể thư sướng vô tận,đánh mạnh vào tâm linh họ,một niềm khoái lạc trào dâng trong tâm khảm
Sơn cốc ẩm ướt của nàng không ngừng nhuyễn động,co lại bao chặt lấy cự vật của Vu Hư Vũ,mà cự vật của hắn cũng lầy liên tục kích thích trung điểm nhạy cảm của Thạch Thanh Lộ.Công lực hai người âm dương bổ trợ lẫn nhau,bổ sung chỗ khuyế hãm của đối phương nên tu vi tăng mạnh mẽ
Trong thạch thất vang lên tiếng rên rĩ kiều diễm đáng yêu như tiếng tiên nhạc,quanh quẩn không dứt,khoái cảm từng đợt đua nàng đến tiên cảnh
Hoa động mềm nhẵn quấn quanh,tấm thân trắng như tuyết bên dưới phong cuồng vặn vẹo,hấp dẫn Vu Hư Vũ.Hắn bắt đầu thi triển hung phong,làm hoa động của nàng liên tục co rút,rõ rang cảm nhận cự vật trong cơ thể nàng đã trướng đại tới cục hạn
Theo hợp tu công pháp vận hành,cả người thạch Thanh Lộ run lên,từng con sóng dục tình lại một lần nửa nhấn chìm nàng,Công pháp hợp tu tự giác làm thân thể hai người như hòa làm một,cả hai đều là lần đầu nhấm nháp tư vị này,cảm giác khoái cảm như liên tục không dứt
Hạ thân đau đớn mặc dù khó tránh khỏi,nhưng lại đem đến cho Thạch Thanh Lộ một cảm giác thỏa mãn chưa từng có,tấm thân yêu kiều liên tục uốn éo,làm cho kiên đĩnh cự vật đang ở thật sâu trong cơ thể nàng cũng theo nhịp mà lắc lư cọ xát kịch liệt
Cuồng phong hung mãnh,xuân phong nhu tình,làm cho Thạch Thanh Lộ như tê dại hẳn đi,toàn thân nàng căng cứng,rồi thả lỏng,sau đó lại căng cứng,quá trình này không ngừng tiếp diễn,người nàng tỏa xuất hương vị nữ nhân động lòng người
Thân thể dụ nhân kia vẫn tiếp tục vặn vẹo,tại nơi hai người kết hợp từng dòng xuân lộ nhè nhẹ chảy xuống,làm cho hạ thể nàng trơn nhẵn,thuận lợi cho Vu Hư Vũ liên tục công kích,khoái cảm ẩn sâu trong những nơi sâu thẳm nhất của nàng cơ hồ tan chảy cả
Một hồi va chạm kịch liệt,cửa thành mở toang,hắn tiếp tục công kích,cùng thân thể nàng hòa thành một nhịp điệu,âm thanh dễ nghe nhất lúc này là tiếng rên rĩ không tự chủ được của nàng,nhục thể đan vào nhau,Vu Hư Vũ gồng mình,rắc những hạt giống của hắn vào sâu trong người nàng
Khoái lạc ngập trời,thân thể Thạch Thanh Lộ ưỡn cong lên đón nhận từng luồng khí nam tử.Hai người bắt đầu thi triển công pháp thu dụng khí tức,đả tọa một vòng,ánh mắt cả hai lấp lánh như nước,công lực của họ qua lần giao hợp vừa rồi bội tăng không ít
Aí dục thiêu đốt,một cảm giác sung sướng đến tận xương tủy lan đi,cà hai người ôm nhau an tĩnh đi vào giấc mộng đẹp
Last edited by agent020; 10-07-2009 at 07:53 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của
Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 7:Thu phục Vô Lượng phái(phần một)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Chung Linh xuát hiện nè,cả Đoàn Dự nữa^^
Đệ thất hồi:Thu phục Vô Lượng phái(phần một)
Vu Hư Vũ ở Vô Lượng Sơn luyện công,đã thành thục được 1 vài loại thần công,tuyệt kỹ chư phái cũng đã nắm giữ những phần tinh túy nhất.Hắn tu luyện Tiêu Dao nội kinh,lại may mắn có Thạch Thanh Lộ bên cạnh song tu,khiến công lực hai người đại tiến
Vu Hư Vũ vốn không biết thời gian phát sinh sự kiện trong Thiên Long Bát Bộ là lúc nào,chỉ nhớ đại khái cố sự về các nhân vật trọng tâm.Hắn quyết định dạ thám Vô Lượng phái,tìm hiểu xem sự kiện Vô Lượng nhị phái luận võ đã phát sinh hay chưa
“Vô Lượng kiếm phái” nguyên phân đông,bắc,tây tam tông,bắc tông hơn 10 năm qua gần như im hơi lặng tiếng,2 tông còn lại thì thực lực cùng nhân lực lại cường thịnh vô cùng.Cứ cách 5 năm,môn hạ đệ tử tam tông lại tề tựu tại Kiếm Hồ Cung tỉ võ đấu kiếm,tông nào giành chiến thắng sẽ được ở lại Kiếm Hồ Cung 5 năm,đến năm thứ 6 sẽ lại bắt đầu tỉ thí
Vu Hư Vũ chỉ nhớ chưởng môn một tông tên là Tả Tử Mục,chưởnng môn một tông khác là Tân Song Thanh,còn ai là đông tông chưởng môn,ai là tây tông chưởng môn thì không rõ cho lắm.Trong ấn tượng của hắn thì hiện tại người được ở lại Kiếm Hồ Cung là Tả Tử Mục
Đêm đến,Vu Hư Vũ dặn dò Thạch Thanh Lộ,để nàng ở lại động phủ,rồi thi triển khinh công bay lên núi.Lúc này Vu Hư Vũ một thân có công lực của Vô Nhai Tử,lại cùng Thạch Thanh Lộ ngày ngày âm dương song tu,công lực đã mạnh hơn xưa rất nhiều
Về phương diện công phu chiêu thức,Vu Hư Vũ có nội công Vô Nhai Tử làm trụ cột,mặc dù chưa từng học qua tuyệt kỹ Tiêu Dao phái Thiên Sơn chiết mai thủ đẳng,nhưng tinh yếu các phái hắn cũng đã nắm được 7-8 phần,chỉ còn thiếu hỏa hầu và kinh nghiệm đối địch trong thực tiễn
Sau khi trải qua những tao ngộ,tâm tính hắn đại cải,nghiên cứu võ học như si như cuồng,lại nhờ thấu hiểu nguyên lý võ học của khoa học hiện đại,thêm kiếp trước có học qua Thái Cực quyền,lấy nội công hùng hậu làm trụ cột,căn cứ trên uy lực cự đại từ tuyệt kỹ các phái,dung hợp cùng nguyên lý Thái Cực quyền,từ đó sáng tạo ra hai tuyệt học,một chưởng pháp gọi là Thái Cực chưởng,một kiếm pháp gọi là Thái Cực kiếm
Thái Cực chưởng tổng cộng có bát thức,Thái Cực kiếm thì chỉ có tam chiêu.Chưởng pháp Vu Hư Vũ cải tạo từ quyền pháp,chiêu thức dung hợp uy lực tinh yếu của chư phái,mỗi thức đều có uy lực cường mãnh.Còn về kiếm pháp,lấy tâm pháp là “Hậu phát tiên chi(đi sau nhưng đến trước),có vài điểm tương đồng với Lệnh Hồ kiếm pháp,vô chiêu thắng hữu chiêu.Ba chiêu kiếm thức có tác dụng khác nhau,một chiêu dĩ công vi chủ(công kích là chính),một chiêu dĩ thủ vi chủ,một chiêu lại gồm cả công lẫn thủ
Thực sự mà nói thì võ công của Vu Hư Vũ hiện tại tuy chưa thể xem là thiên hạ đệ nhất nhân,nhưng trên đời kẻ có thực lực có thể sánh ngang hắn thật sự không có mấy người.Tuy nhiên trong lòng hắn lại như giếng sâu không đáy,do chưa từng chính thức động thủ với người khác,nên đối với sở học mình hắn không được tự tin cho lắm.Duy chỉ có khinh công của mình là hắn thập phần tin tưởng,lấy nội lực cuồn cuộn tạo nên thiên hạ đệ nhất khinh công bộ pháp,hắn tự tin ngoại trừ các vị tiền bối bổn phái,ngoài ra không có ai có thể hơn hắn
Bây giờ đối với Vu Hư Vũ mà nói thi vách núi gập ghềnh cơ hồ cũng như mặt đất bằng phẳng mà thôi,chỉ thấy hắn đề thăng khinh cong,thân hình tiêu sái,nhiễm nhiễm thượng thăng,thể nội khí lưu vận chuyển,hít thở một hơi thật dài,đến lúc nội khí đình trệ,thở ra cũng là lúc thân thể hạ xuống,rồi mượn lực tác dụng,nhún người nhẹ nhàng là lại có thể bay lên
Kiếm Hồ Cung rất nhanh chóng đã nằm trong tầm mắt hắn.Tòa kiến trúc này so với tưởng tượng của Vu Hư Vũ đơn sơ hơn nhiều,chỉ có ba tòa trọng viện,đại viện đầu tiên là nghị sự điện cũng là luyện võ trường,đại viện thừ hai là nơi chúng đệ tử cư trú,đại viện cuối cùng là nơi an trí các truởng lão
Lúc này phía trước nghị sự điện có ánh đèn,Vu Hư Vũ đi vòng qua hàng rào canh gác,nhảy lên nóc nhà,khe khẽ dỡ một phiến ngói,ngưng mắt nhìn vào trong.Trong nghị sự điện phân thành hai hàng,ở giữa là một vị lão giả khoảng 50 tuổi,hàm râu dài xoắn lại,có ve như đang lắng nghe ý kiến của trưởng lão
Phía bên tay trái lão giả này là một lão nhân râu tóc bạc trắng,tựa hồ có bối phận rất cao trong phái(Tả Tử Mục-Lời dịch giả).Chỉ thấy lão đứng dậy nói:”Đông tây tông tranh đấu,chia làm 5 hiệp,thắng được 3 hiệp thì xem như chiến thắng.Tràng đấu kiếm ngày mai,nếu không có gì thay đổi,đông tông ta sẽ cho cao thủ đấu trận đầu,giành được thắng lợi,sau đó phái tiếp cao thủ đánh trận thứ 4,thứ 5,buông bỏ trận thứ 2,thứ 3,nhân tuyển sẽ do ta đich thân an bài,tất có thể giành được thắng lợi chung cuộc”.
Bạch phát lão nhân nói xong,xung quanh thập phần yên lặng,không có ai có ý kiến gì,Tả Tử Mục thấy mọi người không có dị nghị gì,bèn phân phái danh sách ngày mai xuất tràng.Vu Hư Vũ nghe chúng nhân nói chuyện,biết Kiếm Hồ Cung luận võ vẫn chưa tiến hành,không khỏi mừng rỡ,trong lòng hắn liền suy nghĩ đến hình dáng của Chung Linh(mỹ nhân xuất hiện đầu tiên trong nguyên tác,rất đáng yêu ^^-LDG)
Ngày hôm sau,Vu Hư Vũ tới đại điện Kiếm Hồ Cung,lúc này trong sân đã bắt đầu tranh đấu,hạ tràng là cấp đấu của một vị trung niên hán tử va một vị thiếu niên,người đấm ta đá,tương chiến kịch liệt.Trong đại điện,Tả Tử Mục suất lãnh chúng nhân ngồi ghế chủ vị,một vị trung niên đạo cô chừng 40 tuổi(Tân Song Thanh-LDG) dẫn 20 nam nữ đệ tử ngồi ở ghế khách,song phương đối diện nhau,ở giữa có một dãy ghế có khoảng chừng 10 vị khách mời,ánh mắt mọi người đều tập trung vào 2 thân ảnh đang chiến đấu ở giữa sân
Vu Hư Vũ đảo mắt xung quanh tìm Chung Linh,lúc này thấy trên đại thụ trước điện nhảy ra một thân ảnh,chỉ thấy nàng động tác nhanh gọn,thừa dịp chúng nhân đang chú thị trận giác đấu,từ cửa sổ nhẹ nhàng nhảy vào trong phòng,thiếu nữ khẽ thôi khì một hơi,phủi sạch bụi đất,sau đó ngồi ở lương thượng,ở sau lưng một người,nàng len lén lấy đám tiểu xà ra chơi đùa
Vu Hư Vũ trong lòng biết chắc thiếu nữ này đích thị là Chung Linh,hắn cũng học theo động tác của nàng,thả người từ trên xuồng,từ cửa sổ tiến vào,nhảy lùi lại mấy bước.Chung Linh thấy Vu Hư Vũ đi tới bên cạnh mình,đang định mở miệng,đã thấy Vu Hư Vũ ra dấu im lặng,cười hì hì lấy tay phủi bụi đất xung quanh,ngồi xuống cạnh bên nàng
Chung Linh ước chừng mười sáu mười bảy tuổi,nàng mặc một bộ y phục màu lục sam,đôi má có lúm đồng tiền như hai bông hoa nhỏ,trong tay nàng cầm mấy con tiểu xà có màu xanh hoặc màu lốm đốm,đầu phình lên hình tam giác,đều là độc xà.Những nàng giữ chúng trong tay nhẹ nhàng,dễ dàng như ngoạn vật tầm thường không chút e ngại
Kỳ thực Vu Hư Vũ nội tâm có chút sợ rắn,ra dấu cho Chung Linh để đám tiểu xà qua một bên.Chung Linh thấy Vu Hư Vũ vóc người thon dài,mặc bạch y nho sam,khí chất cao nhã,tinh mâu đen láy,cũng là 1 thiếu niên tuấn nhã,không nén được hiếu kỳ,cũng không nói gì,không ngừng nhìn hắn đánh giá
Lúc này ở giữa sân trung niên hán tử lộ sơ hở,thân thể có chút hướng về phía trước một cái.Trong đám quan khách bỗng có một nam tử trẻ tuổi mặc thanh sam,không nhịn được cuời khì một tiếng.Trung niên biết ngay mình thất thố,liền đưa tay chặn ở liễu khẩu.Vu Hư Vũ biết người nọ là Đoàn Dự,lại thấy trận đấu này 2 người võ nghệ đều bình bình,lộ đầy sơ hở,bèn thu hồi mục quang,đánh giá Đòan Dự,chỉ thấy chàng ta vóc người so với mình thì có vẻ gầy yếu hơn,mặt trăng môi hồng,đích thị là 1 vị công tử phong luu
Lúc này ở giữa sạn đại hán thét lớn 1 tiếng,trường kiếm đâm vào đùi đối thủ,thiếu niên lảo đảo một cái,trường kiếm chống xuống mặt đất mới giữ được thăng bằng,sau đó đứng bật dậy muốn đấu nữa,nhưng lúc này trung niên hán tử nọ đã tra kiếm vào vỏ,cười nói: “Trử sư đệ,đa tạ,đa tạ,thương thế của đệ không sao chứ?”Thiếu niên sắc mặt tái nhợt,cắn môi đáp: “Đa tạ Cung sư huynh kiếm hạ lưu tình”
Tả Tử Mục vẻ mặt đắc ý,mỉm cười nói: “Đông tông thắng 3 trận,lại được ở Kiếm Hồ Cung 5 năm nữa”.Tân Song Thanh lúc này sắc mặt băng lãnh ,cố nén tức giận nói: “Đông tông đệ tử quả nhiên xuất chúng,không biết sư huynh đối với việc nghiên cứu “Vô Lượng Ngọc Bích” đã có tâm đắc gì chăng?”Tả Tử Mục trừng mắt một cái,nghiêm mặt nói: “Tân sư muội,chẳng lẽ không biết quy củ bổn phái”.Tân Song Thanh tự biết lỡ lời,hừ lạnh 1 tiếng không nói nữa
Những quan khách đang ngồi quan sát từ nãy đến giờ,đều là Vân Nam trí danh chi sĩ trong chốn võ lâm,nhưng không ai biết lai lịch của Đòan Dự.Vu Hư Vũ lại biết Đòan Dự có địa vị cao,chính là Đại Lý quốc vương tử,hắn biết rõ yếu sự sẽ phát sinh,Kiếm Hồ phái sẽ khiêu khích gây sự với Đòan Dự,bèn sử dụng truyền âm nhập mật nói với Chung Linh: “Vị thiếu niên kia là vương tử Đại Lý quốc Đòan Dự,một thân học văn khi võ,nếu chút nữa phát sinh yếu sự,ta va cô nương hãy cùng nhau tương cứu”
Tả Tử Mục làm người khí lượng hẹp hòi,Đòan Dự vừa rồi lỡ miệng lộ tiếu ý,khiến hắn trong lòng âm thầm tức giận.Lúc này tranh đấu lưỡng tông đã chấm dứt,hắn hướng về phía Đòan Dự đang đứngnói: “Vị thế huynh đây tựa hồ xem thường võ công Vô Lượng kiếm phái ta,thỉnh mời thế huynh hạ tràng chỉ điểm một phen có được chăng?”
Người Tả Tử Mục đang nói tới là 1 vị quan khách tên gọi Mã Ngũ Đức,là người đưa Đoàn Dự tới.Mã Ngũ Đức trên mặt có chút đỏ lên,vội nói: “Vị Đoàn huynh đệ này không phải thân nhân hay đệ tử của ta.Lão ca ca đây đã có đệ tử rồi,không cần tìm.Chẳng là ta tới phố Nhị Xá tình cờ gặp huynh đệ đây,nghe nói ta đang muốn tới Vô Lượng Sơn,liền ngỏ ý đi theo,nói Vô Lượng Sơn sơn thủy thanh u,muốn thưởng ngoạn phong cảnh.Nay thỉnh giáo Đoàn huynh đệ xưng hô ra sao,là môn hạ vị cao nhân nào?”
Đoàn Dự mỉm cười đáp: “Tại hạ Đoàn Dự,khi nãy vì yêu thích tài nghệ võ công 2 vị huynh đệ nên mới bật cười,đúng là vô tâm.Ta từ nhỏ có kiến thức qua ít võ nghệ,thỉnh Tả chưởng môn thứ lỗi”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của
Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 8:Thu phục Vô Lượng phái(phần hai)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Đệ bát hồi:Thu phục Vô Lượng phái(phần hai)
Tả Tử Mục thấy Đoàn Dự nói chuyện khiêm cung hòa nhã,cũng không khỏi sinh ra hảo cảm,nhưng trong lòng vẫn muốn Đoàn Dự xuất thủ,liền nói: “Quang Kiệt(là trung niên hán tử khi nãy giao đấu),vừa rồi vị công tử đây cười ngươi,vậy ngươi cùng Đoàn công tử hãy thỉnh giáo mấy chiêu,để mọi người thấy rõ thực lực Vô Lượng kiếm phái chúng ta”
Cung Quang Kiệt nghe lời,bước ra giữa sân,chắp tay hướng về Đoàn Dự nói: “Thỉnh mời”.Đoàn Dự đứng lên phân bua: “Ta thật sự chỉ có chút kiến thức chứ không có võ công,không phải lừa các vị đâu mà,Thứ nhất thật sự ta không biết,thứ hai ta rất sợ thua,thử ba ta rất sợ đau,thứ tư ta lại sợ chết(^^!),ta nói không thể đấu,tức là không thể đấu!”
Đệ tử lưỡng tông của Vô Lượng kiếm phái đa số đều còn trẻ,nghe Đoàn Dự nói như vậy đều cười ồ cả lên.Cung Quang Kiệt thấy vậy cũng không tiện xuất thủ,nhưng mũi kiếm vẫn chỉ về phía Đoàn Dự,chỉ cách ngực có mấy thốn.
Trong gia tộc Đoàn Dự có rất nhiều cao nhân,tuy chàng ta không tập võ,nhưng đảm lượng thì có thừa,sắc mặt không hề lộ vẻ sợ sệt.Cung Quang Kiệt thấy việc không xong,thu trường kiếm về,rồi đột nhiên tay trái xuất thủ đâm 1 kiếm.Mọi người đều nghĩ Đoàn Dự nhất định gặp nguy hiểm,nhưng bất ngờ nghe Cung Quang Kiệt kêu thảm 1 tiếng,tả thủ chưa kịp đánh tới Đoàn Dự bỗng bị 1 luồng chưởng lực như 1 tia điện quang kích tới,lúng túng thu tay về
Chúng nhân định thần nhìn lại,nhưng lại không nhìn ra nguyên nhân tại sao.Cung Quang Kiệt mở tay áo ra xem,chỉ thấy cả bàn tay trái chuyển sang màu tím,nhưng xương cốt không bị thương tổn gì.Chúng nhân thấy vậy không khỏi kinh ngạc thất sắc,tưởng rằng võ công Đoàn Dự huyền diệu như vậy,vô hình đả thương người
Tả Tử Mục thấy Quang Kiệt bị thương,nhảy vào tràng thượng,vung kiếm chỉ vào Đoàn Dự quát: “Không ngờ công tử thân có tuyệt học,Tả mỗ xin được chỉ giáo”
Đoàn Dự lúc này còn đang ngơ ngác,thấy Tả Tử Mục xông tới,chẳng biết làm sao.Bỗng dưng nghe thấy bên tai 1 âm thanh truyền đến: “Hắn càng vọng động càng tốt,có ta trợ lực,huynh không cần phải sợ hãi”
Đoàn Dự biết người truyền âm này tất là cao thủ có tu vi tuyệt đỉnh,chuyện vừa rồi nhất định là do người này tương trợ,lập tức lấy lại bình tĩnh nói: “ Tả chưởng môn xin mời động thủ,tại hạ vô duyên vô hận,cũng xin được bồi tiếp ngài.Nhưng đao kiếm vô tình,nhược bằng làm ngài bị thương,tất làm mọi người không vui”
Tả Tử Mục nghe vậy,tâm niệm chợt động.Thấy lời lẽ Đoàn Dự bất phàm,vừa rồi thủ pháp lại huyền diệu mạc trắc,ngay cả nhìn cũng chưa nhìn rõ,nên cũng không dám tùy tiện ra tay,trong lòng thầm tính toán.Lúc mọi người đang nghĩ Tả Tử Mục không dám xuất thủ,bất ngờ hắn phục hồi tinh thần,biết lúc này nếu thu kiếm ắt sẽ gặp phải sự sỉ nhục của chúng nhân,lập tức không khách khí,vung kiếm đâm thẳng tới Đoàn Dự
Đoàn Dự thấy kiếm quang sang chói,thằng hướng trước mặt mình,không khỏi kinh hãi,muốn né tránh nhưng lại sợ đến ngây người không kịp phản ứng.Đang lúc nguy cấp,chỉ nghe một âm thanh rền vang,trường kiếm trong tay Tả Tử Mục bị cắt làm 2 đoạn.Tả Tử Mục lúc này tiến không đựơc,lui cũng không xong,tiến thoái lưỡng nan
Tân Song Thanh lúc này thấy kiếm Tả Tử Mục gãy đôi cũng lấy làm kinh hãi,2 người không hẹn mà cùng nhìn nhau.Biết người thi hành chiêu thức này công lực thật là siêu phàm thoát tục,hai người vẫn tưởng rằng đó là tuyệt kỹ của Đoàn Dự,không dám vô lễ nữa.Tân Song Thanh nói: “Không ngờ công tử võ nghệ tuyệt luân,là do bổn phái thất lễ,nay Tân mỗ xin thỉnh tội cùng công tử”
Đoàn Dự vừa rồi bị Tả Tử Mục dọa đến mất hồn,vừa mới định thần lại,nay thấy Tân Song Thanh khách khí như vậy,cũng đứng lên hướng về 2 người hành lễ: “Vừa rồi là do tiều sinh vô lễ,hướng nhị vị bồi tội.Thỉnh Tả chưởng môn rộng lượng bỏ quá cho tiểu sinh”.
Tả Tử Mục hiện tâm sanh sợ hãi,thấy Đoàn Dự khiêm tốn như vậy,cùng Tân Song Thanh chắp tay hoàn lễ,sau đó cùng nhau trở lại thượng tọa.Chung Linh tâm tính thiếu nữ,thấy Vu Hư Vũ đạo diễn tràng nháo kịch này,phi thường ngoạn mục,lại thấy Tả Tử Mục đang tức đến phát run nhưng không dám phát tác,không khỏi yêu kiều cất tiếng cười trong trẻo.
Chúng nhân nghe thấy tiếng cười của nàng,ngẩng đầu lên nhìn,chỉ thấy vắt vẻo trên xà nhà một đôi nam nữ,thiếu nữ dung mạo xinh đẹp,chân mang một đôi tú hài xanh biếc có thêu mấy đóa hoàng hoa,hai chân nhỏ đung đưa,tựa hồ như ngồi trên xà nhà là một việc vui thích.Bên cạnh thiếu nữa là một vị tuấn lãng thư sinh,đang hướng mọi người mỉm cười
Trong hàng đệ tử của Tân Song Thanh có vài vị nữ tử trẻ tuổi,khi nãy thấy Đoàn Dự tuổi trẻ tuấn tú,không khỏi phương tâm thẩm động.Đột nhiên nay thấy vị thiếu niên thư sinh này,so với Đoàn Dự càng tuấn lãng hơn,đôi mắt to đen thật thu hút,không khỏi tim đập mạnh,sắc mặt ửng hồng.Mà phía dưới các nam đệ tử cũng si ngốc nhìn Chung Linh,bị dung nhan mỹ miều của nàng hút hồn
Sự tình này phát sinh thật cổ quái làm chúng nhân thật ngạc nhiên.chỉ thấy nam tử nọ nắm tay Chung Linh thả người nhảy xuống,không lý gì tới mọi người,bước tới trước mặt Đoàn Dự nói: “Đoàn huynh that sự là hảo nhân vật,hôm nay được tương kiến,thật là hữu duyên”
Tả Tử Mục là tông sư nhất phái,đã từng gặp qua rất nhiều võ lâm cao thủ,thấy 2 người ở trên xà nhà lâu vậy mà không ai phát hiện,cũng không để ý đến ai,trong lòng không khỏi tức giận,nói với Tân Song Thanh: “Tân sư muội,hôm nay Vô Lượng kiếm phái ta mất hết thể diện,bị người ta cười nhạo,tin rằng muội hiểu được,thiết nghĩ giờ phải cùng hai vị này giao thủ để rửa nhục,thỉnh sư muội giúp ta”
Tân Song Thanh làm người xử sự trầm ổn,thấy khinh công Vu Hư Vũ và Chung Linh tuyệt diệu,biết 2 người không phải hạng tầm thường,liền nói với Tả Tử Mục: “Ta thấy nhị vị đây tất không thể so sánh với thường nhân,thiết nghĩ nên hỏi rõ lai lịch,tránh việc tự chuốc lấy vũ nhục”
Tả Tử Mục mặc dù hẹp hòi,nhưng dù sao cũng là người đứng đầu một tông,thấy Tân Song Thanh nói có lý,liền áp chế cơn giận,tiến lên hành lễ: “Vô Lượng kiếm phái Tả Tử Mục,xin hỏi tôn tính đại danh 2 vị?”
Đoàn Dự biết người vừa truyền âm cho mình khi nãy tất là Vu Hư Vũ,đứng dậy ôm quyền đáp tạ,hai người đang muốn trò chuyện thì nghe Tả Tử Mục tiến tới hỏi.Vu Hư Vũ lúc này tính tình đã cải biến,không còn hung hăng như xưa,biết trên giang hồ không nên thụ địch nhiều,liền thi lễ rồi nói: “Tại hạ tính danh Vu Hư vũ,đây là nữ hữu Chung Linh.Vừa rồi thật sự có mắt mà không thấy Thái Sơn,thấy vị Đoàn công tử này thật sự không phải thường nhân,thì ra là đương kim Đại Lý Trấn Nam Vương vương tử”
22 Trong điện chúng nhân không khỏi chấn động,Tả Tử Mục và Tân Song Thanh đổ mồ hôi lanh.Đại Lý Đoàn gia võ học nổi tiếng thiên hạ,cao thủ đều là hoàng that tôn sư.Vô Lượng Sơn lại là địa bàn của Đại Lý,vạn lần không thể đắc tội vời Đoàn gia
23 Tả Tử Mục vừa rồi thỉnh giáo cao chiêu,trong lòng đang tức giận,lúc này nghe nói vị công tử này là Trấn Nam Vương vương tử,không khỏi hoảng hốt,tâm niệm lập tức xoay chuyển,cùng Tân Song Thanh hai người tiến lên
hành lễ: “Không biết vương tử giá lâm,có điều chậm trễ,thỉnh vương tử trách tội”
24 Đoàn Dự làm người rất khoan hòa từ ái,thấy hai người cung kính như thế cũng bước tới hoàn lễ: “Nhị vị không biết không có tội,huống hà ta lần này đi ra là lén trốn khỏi vương phủ,không muốn để lộ thân phận,chư vị đều là giang nam bằng hữu,không cần phải hành đại lễ.”Trong lòng chàng cũng hơi khó hiểu,lần này xuất ngoại không hề nói cho ai biết,vậy sao người này lại biết thân phận mình?
25 Đoàn Dự đang tự hỏi thì trong điện náo nhiệt hẳn lên,mọi người đều tiến đến cùng Đoàn Dự đáp thoại,Đoàn Dự cũng vui vẻ hoàn lễ,nhất thời huyên náo 1 trận
26 Tả Tử mục thấy Đoàn Dự không trách cứ,thấy cũng đã đến giờ ăn,liền phân phó hạ nhân chuẩn bị yến tiệc.Đông tông lần này đã đoán trước sẽ giành thắng lợi nên thức ăn đã chuẩn bị tề chỉnh,hạ nhân nghe Tả Tử Mục phân phó liền theo lời đi chuẩn bị mọi thứ
27 Chung Linh lúc này lại quấn quýt lấy Vu Hư Vũ,không khỏi hỏi hắn tại sao biết tính danh của mình.Vu Hư Vũ bị nàng quấn lấy không buông,không còn cách nào khác bèn nói bừa: “Ta tinh thông Dịch kinh,sáng nay thôi toán một quẻ,không chỉ biết tính danh nàng,mà còn cả phụ mẫu nàng nữa.Không tin chúng ta có thể đánh cuộc”
28 Chung Linh chưa đáp lời thì Tân Song Thanh đã tự mình bước tới thỉnh mời.Hai người tạm thời gác chuyện này qua một bên.Chúng nhân để Đoàn Dự ngồi ghế thủ tọa,Đoạn Dự lại nhường lại cho Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ lần này không khách khí,ngồi ở ghế thủ tọa.Chung Linh cùng Vu Hư Vũ đàm thoại rất vui vẻ,không muốn rời hắn,nên giành ngồi cạnh Vu Hư Vũ,đẩy Đoàn Dự xuống ghế thứ ba,Đoàn Dự cũng vui vẻ chấp thuận,không chút phật ý
29 Chúng nhân thấy thân phận Đoàn Dự cao quý,vừa rồi lại thấy qua thần công của Đoàn Dự,nay thấy Vu Hư Vũ và Chung Linh lại ngồi ở ghế thượng vị còn cao hơn cả Đoàn Dự,không khỏi nghi hoặc thân phận 2 người.Nhưng danh tính 2 người quả thật rất la lẫm,mọi người tưởng rằng xuất thân 2 người cũng giống Đoàn Dự,nên cũng nhất mực sùng kính
30 Mọi người vui vẻ nâng chén,thập phần cao hứng.Lúc này Cung Quang Kiệt đang muốn ra ngoài,bỗng thấy ngoài cửa vọt vào 1 người,hai người va vào nhau,người nọ ngã xuống đất.Cung Quang Kiệt vội vàng nâng người đó dậy,thất thanh kêu lên: “Dung su thúc,người..người sao lại thế này…”.Tả Tử Mục vội bước tới,chỉ thấy sư đệ Dung Tử Củ hai mắt trợn tròn,vẻ mặt đầy căm phẫn,mũi miệng đã không còn hơi thở.Tả Tử Mục kinh hãi,liên tục điểm huyệt đạo đả thông kinh mạch nhưng đã không còn cách nào cứu được
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của
Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 9:Thu phục Vô Lượng phái(phần ba)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Đệ cửu hồi:Thu phục Vô Lượng phái(phần ba)
Tả Tử Mục biết với võ công của Dung Tử Củ không thể chỉ do va chạm với Cung Quang Kiệt mà mất mạng như vậy được,chắc chắn trước đó đã bị trọng thương,bèn cởi áo ngoài của hắn ra để tra thương thế,chỉ thấy trước ngực y có viết 8 chữ màu đen: “Thần Nông bang tru diệt Vô Lượng kiếm”.Tất cả mọi người không hẹn mà đều cùng kinh hãi thốt lên.
Bát tự màu đen xuyên qua huyết nhục,nét chữ thấm đều như nét cọ,không giống như là dùng vật sắc nhọn đâm qua mà gần giống bị dược vật ăn mòn vào da thịt.Tả Tử Mục nhìn kỹ một lúc,không khỏi nhịn được nổi trận lôi đình,trường kiếm trong tay rung lên,nghiến răng nói: “Để xem Thần Nông bang tru diệt Vô Lương hay Vô Lượng tru diệt Thần Nông bang,thù này không báo,thề không làm người!”Lại nhìn kỹ thi thể Dung Tử Củ một lượt,không phát hiện thêm vết thương nào nữa,mới quát: “Quang Hào,Quang Kiệt,mau ra ngoài xem có manh mối gì không!”
Vu Quang Hào,Cung Quang Kiệt hai đại đệ tử lãnh mệnh lui ra.Lúc này Vu Hư Vũ mới nói: “Mọi người hãy bình tĩnh,không cần phải kích động,chớ để ngoại địch đắc lợi”,thanh âm hắn mặc dù không cao,nhưng xuyên thấu hết mọi ngóc ngách.truyền vào tai mọi người rõ ràng từng tiếng một.
Tả Tử Mục,Tân Song Thanh đều lịch duyệt hơn người.làm sao có thể không minh bạch người này võ công cao thâm mặc trắc,thấy Vu Hư Vũ chủ trì đại cục,liền đồng thanh nói: “Chư vị trước tiên hãy an tọa,nghe Vu huynh nói”.Chúng nhân nghe vậy mới ngồi xuống,sau một hồi tâm trạng dần bình tĩnh lại
Vu Hư vũ thấy mọi người đều đã thư thái,mới cất tiếng: “Thần Nông bang kết oán với quý phái như thế nào,thỉnh mời Tả chưởng môn giản thuật.”Tả Tử Mục còn đang đau lòng vì sư đệ thảm vong,nức nở nói: “Là do thảo dược mà ra,mùa thu năm ngoái,có bốn gã hương chủ Thần Nông bang đến Kiếm Hồ Cung cầu kiến,nói muốn tới sau núi để hái thảo dược.Thần Nông bang nguyên lai khởi nguồn từ nghế hái thuốc,bán thuốc mưu sinh,dù Vô Lượng phái chúng ta cùng Thần Nông bang không có giao tình gì,nhưng cũng không có oán thù,thiết nghĩ có thế đồng ý.Duy chỉ có điều như mọi người đã biết,hậu sơn là cấm địa bổn môn,không thể để ngoại nhân xâm nhập,Đây là quy củ do tổ sư gia truyền xuống,chúng ta là phận tiểu bối đâu dám làm trái”
Vu Hư Vũ nghe xong,nói với Tả Tử Mục: “Ngài hãy lập tức cho người điều tra xem địch nhân đến bao nhiêu người?”Tả Tử Mục lúc này tâm thần còn đang bối rối,liền làm theo lời Vu Hư Vũ,lập tức sai Vu Quang Hào phái 3 đệ tử ra ngoài xem xét
Chỉ chốc lát mấy người đó đã trở về,thần sắc cực kỳ nghiêm trọng nói; “Thần Nông bang tụ tập ở chân núi đối diện,bít kín sơn đạo,nói người nào cũng không cho xuống núi,lực lượng ước chừng bảy tám mươi người”
Một gã đệ tử lại mang đến một phong thư,nói: “Bọn chúng còn bắn vào đây một phong thư,thật là khinh người quá đáng”.Tả Tử Mục thấy bao thư đề: “Tự dụ Tả Tử Mục”,năm đại tự như dán vào trong bức thư
Vu Hư Vũ biết thư này có độc,lớn tiếng nói: “Cẩn thận,trong thư có độc!”.Tả Tử Mục cả kinh,cầm phong thư trong tay mà không dám mở ra.Vu Hư Vũ chụp lấy bức thư,hư không phất một cái,bìa thư vỡ tan thành bột,lộ ra nội dung bên trong.Vu Hu Vũ thấy ghi: “Tả Tử Mục xem thư,hạn cho ngươi trong một thời thần phải tự đoạn tay phải,phế bỏ binh khí,rời khỏi Vô Lượng Sơn Kiếm Hồ Cung,nếu không Vô Lượng kiếm cả gà chó cũng không còn!” liền đọc to cho chúng nhân nghe.
Vu Hư Vũ nói với mọi người: “Góc trên bìa thư có tinh quang hiện lên,tất có kịch độc,nếu mọi người không tin,có thế lấy tiểu cẩu ra thử”.Một đệ tử bước ra ngoài,lát sau mang vào 1 chú tiểu cẩu,để chú chó nhỏ liếm vào góc trên của bức thư,tức khắc tứ chi co quắp,lập tức mất mạng.Tất cả thấy kịch độc đáng sợ như vậy đều kinh hãi,càng tin tưởng Vu Hư Vũ
Vu Hư Vũ quay qua nói với Tả Tử Mục và Tân Song Thanh: “Luận về võ nghệ hai vị tất không cần phải lo sợ,nhưng về công phu sử dụng độc,bất quá không lại Thần Nông bang”.Vài câu nói này đã chân thật chỉ rõ ưu nhược điểm Vô Lượng kiếm.Nhược bằng dụng công phu thực lực mà chiến đấu,Vô Lượng kiếm có ưu thế hơn hẳn,lại thêm có hảo thủ các phái đang tề tựu,bất luân thế nào cũng sẽ không thể thua Thần Nông bang,nhưng nói đến dụng độc thì mọi ngưới một khiếu cũng chẳng thông.
Tô Tinh Hà tuy tham ngộ về võ học không thể đáp ứng kỳ vọng của Vô Nhai Tử,nhưng luận về y thuật dụng độc giải độc,quả thật là đương kim thiên ha đệ nhất, “Diêm Vương địch” Tiết Mộ Hoa tuy về thân phận chỉ là sư điệt của Vu Hư Vũ,nhưng có một thân y thuật chân truyền của Tô Tinh Hà,cũng có thể xem là một cao thủ tinh thông y lý.Vu Hư Vũ từng được Tiết Mộ Hoa chỉ giáo về vấn đề này,cho nên mặc dù chưa từng kinh qua sử dụng độc dược,nhưng cũng có thể dàng phát hiện ra có kẻ hạ độc.Duy chỉ có điều lúc này bên người không có dụng cụ và dược liệu để bào chế thuốc giải,cho nên chỉ có thể hướng dẫn chúng nhân cách phòng bị,tránh bị trúng độc,bảo toàn tính mệnh
Vu Hư Vũ bây giờ thần công đã luyện thành,cũng đang muốn tại chốn võ lâm tạo lập danh tiếng,tuy nhiên hắn cũng biết muốn xưng bá võ lâm,ắt phải biết từ ái độ lượng,tương trợ bằng hữu,biến sái ân trạch để thụ đắc nhân tâm,từ đó mới thành được đại sự.Lúc này thấy mọi người e ngại độc dược,trong lòng tính toán,thấy nên nhân đại sự này mà thu phục đồng đạo võ lâm
Lúc này Chung Linh ở bên cạnh nói: “Chỉ sợ là sự tình khiến Thần Nông bang kết oán không chỉ đơn giản như vậy,ta mấy ngày hôm trước ở trên núi tình cờ nghe họ đối thoại,e rằng còn có nguyên nhân ”.Vu Hư Vũ nghe nàng nói vậy,hiểu ngay là nàng đã rõ nguyên ủy bên trong,liền nói với nàng: “Linh nhi nếu biết điều gì hãy mau nói,để tránh chư vị gặp tai ương”
Chung Linh liếc mắt nhìn Vu Hư Vũ,sắc mặt thoáng ửng hồng nói: “Hôm đó ta đang ở trong núi tróc xà,để làm thức ăn cho thiểm điện điêu”.Đoàn Dự ngạc nhiên hỏi: “Thiểm điện điêu?”.Chung Linh từ trong túi phía sau lưng lấy ra một bạch sắc tiểu điêu,thân dài khoảng một thước,mắt xạ hồng quang,bốn chân có vuốt nhọn thật lợi hại.Nàng lại lấy từ túi thêm vài con độc xà rồi nói: “Lúc nó chạy nhảy thì nhanh như tia thiểm điện nên gọi là thiểm điện điêu.Nó chỉ thích ăn độc xà,ngoài ra cái gì cũng không chịu.Lúc đó ta đang ở trong bụi hoa để tìm độc xà,nghe thấy có vài người đi tới,một người nói : “Lần này nếu có thể tiêu diệt Vô Lượng kiếm,chiếm Vô Lượng Sơn,Kiếm Hồ Cung thì Thần Nông bang chúng ta có thể ngẩng cao đầu rồi”.Ta lại nghe nói cái gì mà giết sạch cả chó gà cũng không chừa,nên lén nép vào bụi hoa,lại nghe bọn họ nói tiếp cái gì mà hiệu lệnh của Phiêu Miễu Phong,Linh Thứu Cung*,chiếm cứ Kiếm Hồ Cung,mục đích là muốn điều tra “Vô Lượng Ngọc Bích” chân tướng”.
Vu Hư Vũ nghe tới đó đã khẳng định Thần Nông bang chỉ là tiểu tốt,còn nhân vật đứng phía sau chuyện này là Phiêu Miễu Phong,Thiên Sơn đồng lão ở Linh Thứu cung.Thiên Sơn đồng lão là sư muội của Vô Nhai Tử,cũng là sư cô của Vu Hư Vũ,nếu như được đồng lão trợ giúp,tất việc trừ khử Đinh Xuân Thu vạn phần nắm chắc,bèn không đợi Chung Linh nói xong liền cất lời: “Ta đã hiểu nguyên ủy bên trong rồi,nay thỉnh Tả chưởng môn hãy cho người đến truyền đạt với Linh Thứu cung là tại hạ muốn gặp họ,bọn họ tất sẽ không gây khó dễ đâu”
Tả Tử Mục nói với Vu Quang Hào: “Ngươi mau nhanh chóng tới sơn đạo nói rõ với Thần Nông bang,ta có khách quý muốn gặp Linh Thứu cung thánh sử,mới các các nàng đến đây tương kiến”.Vu Quang Hào lĩnh mệnh vội vã chạy ra ngoài.Mọi người thấy Vu Hư Vũ gặp biến cố mà không sợ hãi,xử sự trầm ổn,phân phối sự vật,điều lý rõ ràng,thì đều có phần tín phục,nhất thời không khí trong điện mới dễ thở hơn.
Vu Quang Hào đi tới sơn đạo,thấy trên sơn đạo đã có mấy người vai đeo bao đựng thuốc,tay cầm đoản đao án ngữ lối đi,liền nói: “Ta phụng mệnh khách quý đến đưa tin,xin hãy chuyển lời tới quý bang chủ”.Một người bước lên hỏi: “Có chuyện gì?”Vu Quang Hào đáp: “Đợi lúc gặp quý bang chủ tự khắc ta sẽ nói rõ”
Người nọ nghe xong liền lập tức chạy về thông báo,thoáng chốc đã có người đến dắt Vu Quang Hào đi.Hai người đi qua một cái ao,thấy trong đống loạn thạch xa xa có chừng 20 người.Ngồi trên một tảng đá cao là một lão nhân gầy gò cao lớn,trên mặt có 1 hàng râu dê,thần thái cao ngạo,liền biết ngay đó là Thần Nông bang bang chủ Tư Không Huyền.
Tư Không Huyền vừa thấy hắn đến thì liền thu hồi thái độ kiêu căng chắp tay thi lễ: “Xin hỏi danh tính vị quý nhân đó là gi?”Vu Quang Hào đáp: “Họ Vu,tên Hư Vũ”.Tư Không Huyền lại hỏi: “Chẳng hay thân phận thế nào?”.Vu Quang Hào đáp: “Quý nhân chưa từng đề cập,nhưng thân phận ắt là cao quý,ngay cả Đại Lý Trấn Nam Vương vương tử cũng phải chịu dưới”.Gia quyến Tư Không Huyền đều ở đất Đại Lý này,không khỏi kinh hãi nói: “Như vậy trước hết ngươi hãy quay về,để ta bẩm báo lại với thánh sử”
Không đầy hai canh giờ sau,môn khẩu đã có người truyền ngôn: “Linh Thứu cung sứ giả bái phỏng Vu công tử”.Vu hu Vũ cùng Chung Linh hai người xuất môn nghênh đón,chỉ thấy có một đoàn người đang đi tới,dẫn đầu là một thiếu phụ xinh đẹp,dung mạo đoan trang.phía sau là mười nữ tử trẻ tuổi,tất cả đều mặc áo choàng màu xanh lục,tay cầm song câu.Thiếu phụ nói: “Xin hỏi Vu công tử là vị nào?”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của