Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 07-04-2008, 05:56 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 26

Tằm trong kén, bÆ°á»›m ngoài trá»i
Gác tay lên trán, nằm duỗi dài trên tràng kỷ, Quân Bình suy nghĩ mông lung.
Cuá»™c diện vá»›i sÆ° tôn Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát khiến thần trí chàng bất giác trở nên há»—n Ä‘á»™n, không định hÆ°á»›ng được.
Buông má»™t tiếng thở dài, Quân Bình tá»± há»i thầm:
- “Äó là sÆ° tôn của mình chăng? Tất cả Ä‘á»u đúng nhÆ°ng sao cảm nhận của mình vẫn có gì đó khôngthừa nhận ngÆ°á»i là sÆ° phụ. Phải chăng thá»i gian khiến ta thay đổi ử†à niệm đó phải khiến chàng nhíu mày.
Quân Bình cố hình dung lại tất cả những gì trong thảo xá. Chàng bặm răng vào môi rồi lẩm nhẩm nói:
- “Có cái gì khiến mình linh cảm đó? Nhất định phảo có má»™t cái gì đó nên thần trí của mình má»›i rÆ¡i vào trạng thái mập má» này. Tất cả Ä‘á»u không có gì khác vá»›i sÆ° phụ cả, từ khuôn mặt, đến cách ngồi, nhÆ°ng mình lại mang cảm nhận mÆ¡ hồ đó không phải là sÆ° phụ Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát. Nhất định có Ä‘iá»u ẩn khuất gì đây.†Quân Bình bật ngồi lên:
- “Tại sao sÆ° phụ không biết thần tăng Äại Minh phÆ°Æ¡ng trượng đã viên tịch?
NgÆ°á»i có thể biết được Ä‘iá»u đó mà, chẳng lẽ thá»i gian khiến thần cảm của ngÆ°á»i bị mai má»™t?†Răng Quân Bình cắn vào môi. NghÄ© thầm:
- “Có cái gì ẩn khuất đằng sau cuá»™c diện ngá»™ này? Nhất định phải có má»™t cái gì đó.†Quân Bình sá»±c nghÄ© đến cây thiết phiến danh bất hÆ° truyá»n của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát.
Chàng thả chân xuống sàn thư sảnh, lẩm nhẩm nói:
- Chiếc thiết phiến của sư tôn.
à niệm còn nằm trong tâm tưởng Quân Bình thì tiếng gõ cửa dội đến thính nhỉ cắt đứt ý tưởng mông lung của chàng.
Cá»™c… cá»™c… Quân Bình chÆ°a kịp há»i thì cá»­a của thÆ° sảnh đã mở ra và Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ bÆ°á»›c vào. Tay nàng bÆ°ng má»™t chiếc mâm vàng, trên có bầu rượu và má»™t chén ngá»c.
NhÆ°ng chiếc mâm vàng lẫn bầu rượu vẫn không làm Quân Bình ngạc nhiên bằng bá»™ cánh nàng vận. Trên ngÆ°á»i Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ có thể nói là má»™t chiếc áo khoác ngoài bằng lục má»ng tang, che há» tấm yếm Ä‘á» phía trong, dÆ°á»›i ánh sáng bạ ch lạp có thể thấy rõ từng Ä‘Æ°á»ng nét của cÆ¡ thể nàng.
Quân Bình quá Ä‘á»—i ngạc nhiên vá»›i sá»± xuất hiện của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ trong bá»™ y trang khêu ngợi, liá»n bật đứng dậy.
Lan Hoa Phương Tử cô nương.
Nàng tròn mắt nhìn chàng. Hai con ngÆ°Æ¡i của nàng quả là to và Ä‘en láy, óng ánh nhÆ° hai hạt huyá»n châu, có thể thấy được bóng của Quân Bình.
- Huynh còn xa cách với muội à?
Quân Bình lúng túng:
- Tại hạ… nàng bịt miệng chàng. Äá»™ng tác của nàng cố ý áp sát vùng thượng đẳng vào ngá»±c Quân Bình. Tất nhiên vùng thượng đỉnh của nàng chính là vùng cấm kỵ của nữ nhân, bởi nó biểu trÆ°ng cho sá»± thanh bạch và tinh khiết.
Sự đụng chạm đó khiến cho Quân Bình càng bối rối hơn.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ lÆ°á»m chàng:
- Äến lúc này mà chàng vẫn còn xÆ°ng hô xa cách vá»›i Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ Æ°?
Nàng bá» tay khá»i miệng Quân Bình rồi ép chàng xuống tràng ká»·.
Nàng lÆ°á»m Quân Bình:
- Chàng còn nghi ngỠthiếp à?
Quân Bình nhíu mày:
- Huynh… huynh bối rối thôi.
- Sao huynh lại bối rối? Äây chẳng phải là duyên của thiếp và chàng à? NghÄ©a phụ của thiếp cÅ©ng là sÆ° tôn của chàng nói nhÆ° thế mà.
- NhÆ°ng huynh thấy quá bất ngá».
- Cái gì đến thì phải đến thôi. Nghĩa phụ nói chỉ có sự hợp cẩn giữa thiếp và chàng may ra mới đảo lộn được càn khôn.
Quân Bình sững sỠtrước câu nói của nàng:
- Sao… Sư tôn nói như vậy à?
Lan Hoa Phương Tử khẽ gật đầu:
- Ngay cả thiếp cÅ©ng rất bất ngá», nhÆ°ng vì nghÄ©a vì nhân mà chẳng nỠđến sá»± thanh bạch của mình.
Nàng e lệ liếc Quân Bình:
- Hoàng thiên hậu thổ chắc cũng nghĩ đến sự thanh bạch của thiếp, nên mới trao thân xác này vào tay chàng.
- Nhưng… nàng bịt miệng Quân Bình:
- Chàng đừng thốt những lá»i khách sáo nữa. Nếu cứ nói ra những lá»i đó, chàng không sợ thiếp buồn Æ°? Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ không nghÄ© đến tiểu tiết, mang phận nữ nhân trao cho chàng, chỉ mong sau này tÆ°á»›ng công đối xá»­ tốt là được rồi.
Lan Hoa Phương Tử nói xong bá lấy cổ Quân Bình. Mặt đối mặt, mùi xạ hương thơm dìu dịu từ hai cánh môi nàng phả ra, chui vào thính nhỉ Quân Bình tạo ra trong nội thể một thứ cảm giác lâng lâng thật khó tả.
Quân Bình thở dài nói:
- Phương Tử… Huynh chưa từng chung đụng với nữ nhân.
- Thiếp cũng chưa từng chung đụng với nam nhân.
- Nếu vậy sao huynh và PhÆ°Æ¡ng Tá»­ không chá» sau khi đến ngôi Ä‘á»n thiêng trở vá» cùng bái lạy trá»i đất, sÆ° tôn rồi má»›i Ä‘á»™ng phòng loan phụng?
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ mỉm cÆ°á»i, lÆ°á»m yêu Quân Bình:
- Muá»™i cÅ©ng thích nhÆ° huynh thôi. Muá»™i và huynh sẽ bái lạy hoàng thiên, cúng tế song Ä‘Æ°á»ng rồi má»›i trở thành phu phụ.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i:
- Như thế hay hơn chứ.
Quân Bình vừa nói vừa toan gỡ tay Lan Hoa Phương Tử, nhưng nàng đã nũng nịu nói:
- NhÆ°ng đây là ý của sÆ° tôn. NgÆ°Æ¡i nói chỉ khi nào Tiên Thiên Khí Công của huynh hợp vá»›i Nguyên Aâm Äồng Nữ của thiếp thì má»›i có thể vào được Ä‘á»n thiêng.
Quân Bình nhướng mắt:
- Sao… Có chuyện như vậy ư?
Lan Hoa Phương Tử gật đầu:
- SÆ° tôn nói nhÆ° vậy. Nếu nhÆ° PhÆ°Æ¡ng Tá»­ và chàng không hợp nhất Tiên Thiên Khí Công và Nguyên Aâm Äồng Nữ thì không thể vào được Ä‘á»n thiêng.
- Huynh chÆ°a từng nghe sÆ° tôn nói Ä‘iá»u này.
- Nhưng nghĩa phụ lại nói với muội.
Nàng nắm tay Quân Bình choàng qua vai mình. Hai mi mắt Lan Hoa Phương Tử khép hỠcó vẻ chỠđợi. Dung diện của nàng ví như đang sôi trào nhựa sống chỉ chỠcon bướm đặng trao mật nhụy.
Nếu lhot tá» lá»™ gá»i má»i bao nhiêu thì Quân Bình càng lúng túng bấy nhiêu. Không phải nàng xấu mà ngược lại nàng hÆ¡n cả má»™t giai nhân tuyệt sắc, nhÆ°ng ngỡ ngàng còn ngăn cách Quân Bình và Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­.
Mùi xạ hÆ°Æ¡ng thÆ¡m dịu từ hai cánh môi má»ng chín của nàng không ngừng phả vào mặt chàng. Trong tận cùng tâm tưởng của Quân Bình là má»™t cảm giác nao nao kỳ lạ bởi mùi xạ hÆ°Æ¡ng huyá»n diệu đó.
Quân Bình bất giác nhìn thẳng vào mắt nàng:
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ muá»™i.
Nàng mỉm cÆ°á»i, nép đầu vào ngá»±c Quân Bình. Mái tóc óng ả Ä‘en tuyá»n càng khiến cho Quân Bình có thêm cảm giác lạ lỳ. Theo cảm giác lạ kỳ đó thôi thúc chàng ngỡ nhÆ° mình Ä‘ang chìm dần vào má»™t cảnh giá»›i không thá»±c. Ná»™t cảnh giá»›i của trí tưởng tượng vá»›i cái thá»±c và ảo hòa quyện vá»›i nhau nhÆ°ng cảm nhận thì rõ mồn má»™t mùi thÆ¡m da thịt lẫn những xúc cảm mÆ¡ hồ, bất giác nhÆ°ng ý niệm há»—n Ä‘á»™n mÆ¡ hồ tan biến để thay vào đó là xúc cảm do chính bản thân của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ tạo thành khá»a lấp.
Diện dung của nàng đập vào mắt Quân Bình với những nét háo hức chỠđợi.
Cảm xúc kia càng lúc càng dâng trào mãnh liệt, Quân Bình tự nhủ:
- “Tại sao mình lại có cảm nhận đó? Nó xuất phát từ mùi xạ hương của nàng hay xuất phát từ di huấn của sư phụ, hay tự bản thân mình.†à niệm kia lượt út qua tâm niệm Quân Bình khiến chàng phải buông một tiếng thở ra trước khi quyết định hành động sau cùng giữ ranh giới lễ nghĩa hay phá vỡ nó.
Tiếng thở dài của chàng lá»t vào thính nhỉ, không biết nó tác dụng gì đến Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­, nhÆ°ng vòng tay của nàng chợt ná»›i lá»ng, hai mí mắt thoạt nhÆ°á»›n lên. Äôi thu nhãn trong vắt thâu tóm lấy toàn bá»™ diện dung của Hạ Quân Bình.
- Hạ huynh.
- Phương Tử… Huynh… Nàng bịt miệng chàng:
- Muội biết huynh đang nghĩ gì.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ mỉm cÆ°á»i, nói:
- Sư tôn biết sự ngỡ ngàng của huynh nên gởi bầu rượu cho muội và huynh thụ lãm.
Quân Bình nhìn nàng:
- Sư tôn lo lắng như thế sao?
- Tất cả nhÅ©ng gì ngÆ°á»i làm Ä‘á»u vì nghÄ© đến huynh.
- Nếu vậy thì huynh phải uống để không phụ lòng sư phụ.
Lan Hoa Phương Tử mở nắp bầu rượu chốc ra chén. Nàng bưng chén rượu áo vào miệng Quân Bình:
- Muội sẽ tiếp cho huynh uống.
Trong tình huống hoàn toàn ngỡ ngàng, Quân Bình muốn tìm men rượu để khá»a lấp sá»± lúng túng của mình, nên uống liên tục, hết chén này đến chén khác.
Men rượu khiến huyết lưu trong kinh mạch bừng nóng hầm hập, theo đó những cảm giác ngỡ ngàng cũng mất dần trong tâm trí chàng. Quân Bình nắm tay Lan Hoa Phương Tử.
Quân Bình nhìn nàng:
- Muá»™i muá»™i.
Hai cánh môi nàng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i duyên, rồi nÅ©ng nịu nói:
- Hạ huynh say rồi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đẩy nhẹ vào ngá»±c Quân Bình, ép nằm xuống tràng ká»·, hai mắt Quân Bình nhÆ° nhíu hẳn lại. Chàng cố mở mắt, nhÆ°ng mí nhÆ° có hai quả chùy nặng nghìn cân kéo trịc xuống.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ chá» cho Quân Bình chẳng biết gì nữa má»›i đứng lên khá»i tràng ká»·. Nàng nhìn Quân Bình, thuận tay vuốt nhẹ qua trán chàng rồi nhẩm nói:
- Chàng hãy nằm đây, chút nữa thôi thiếp sẽ quay lại bên chàng.
Nói xong Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ bÆ°á»›c lại tấm gÆ°Æ¡ng đồng, trau truốt nhan sắc, dặm lại hai bá» môi má»ng Ä‘á» bởi son hồng. Trong khi nàng trang Ä‘iểm thì có biết đâu trong ná»™i thể của Quân Bình, Tiên Thiên Khí Công thuần dÆ°Æ¡ng chân khí của thần tăng Äại Minh bắt đầu tác dụng tống khứ mê dược ra khá»i ná»™i thể. Từ đỉnh đầu của Quân Bình má»™t làn khói thật má»ng tá»a ra rồi nhanh chóng tá»a mát vào không khí.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ trang Ä‘iểm xong rá»i tấm gÆ°Æ¡ng đồng, rập bÆ°á»›c ra cá»­a. Nhìn lại Quân Bình má»™t lần nữa nhÆ°ng Ä‘oán chắc đã hoàn toàn có tác dụng. Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ má»›i đóng cá»­a bá» Ä‘i.
Nàng chưa đi bao lâu, Quân Bình bật ngồi dậy. Chàng nhẩm nói:
- Lan Hoa cô nÆ°Æ¡ng chắc không biết Tiên Thiên Khí Công của thần tăng Äại Minh ví nhÆ° kim ty giáp bảo vệ Quân Bình.
Quân Bình bÆ°á»›c ra cá»­a thÆ° phòng, rồi dụng HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ bám theo Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­. Quả nhÆ° chàng dá»± Ä‘oán, Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ thoăn thoắt rảo gót sen theo lối cÅ© đến gian thảo xá của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát.
Không như lần trước đi cùng với Quân Bình. Nàng không qùi mà thản nhiên bước lên bậc tam cấp rồi mở cửa bước vào thảo xá.
Quân Bình rít má»™t luồng chân ngÆ°Æ¡n thật sâu căng phồng lồng ngá»±c, thì triển bá»™ pháp HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™, nhẹ êm nhÆ° chiếc lá khô đến bên vách thảo xá của Ngá»a Long Thiết Phiến Thượng Quan Gia Cát.
Chàng còn thắc mắc Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đến đây để làm gì thì nghe tiếng cÆ°á»i khúc khích của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cất ra từ trong thảo xá dá»™i ra. Tràng tiếu ngạo của nàng có sức gợi dục mà bất cứ nam nhân nào cÅ©ng phải xao lòng. Chính tràng tiếu ngạo kia khiến Quân Bình bất giác phải tò mò.
Gần nhÆ° nín thở, Quân Bình dùng má»™t ngón tay đâm vào ô cá»­a che bằng giấy hồng. Ghé mắt nhìn qua cái lá»— vừa được đâm thủng, Quân Bình ngây ngÆ°á»i, ngỡ nhÆ° mặt đất dÆ°á»›i chân mình bá»—ng chốc dậy sóng ầm ỳ.
Trong gian thảo xá, Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ Ä‘ang thoát y trÆ°á»›c mặt Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát. Trong khi nàng thoát y thì Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát nhìn chằm chằm vào tấm thân của nàng bằng cặp mắt háo hức. Tất cả hoạt cảnh diá»…n ra trong gian thảo xá khiến Quân Bình gần nhÆ° nghẹt thở. Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát sÆ° tôn của Quân Bình trÆ°á»›c đây đâu có ánh mắt dâm đãng nhÆ° bây giá» và càng không có tà tâm, ngÆ°á»i nhÆ° má»™t hiá»n giả ấn sÄ© không màng đến chuyện tục nhục trên cõi nhân sinh này. Hoạt cảnh kia khiến Quân Bình càng nghi ngá» ngÆ°á»i trong thảo xá không phải là ngÆ°á»i sÆ° tôn của chàng.
Trong thảo xá, Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đã cởi xong chiếc yếm cuối cùng. Nàng hiện ra nhÆ° má»™t con nhá»™ng vừa chui ra khá»i vá» kén vá»›i lá»›p da mịn trắng nhÆ° sữa ong.
Äứng trÆ°á»›c mặt Thiết Phiến Ngá»a Long tqcg, mà nàng nói là nghÄ©a phụ của mình, xem chừng chẳng có chút ngại ngùng gì.
Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát ngắm thân thể Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­, khẽ gật đầu, nói:
- Nàng đẹp lắm.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ bÆ°á»›c đến ngôi Ä‘á»n vào lòng Thiết Phiến Ngá»a Long , nÅ©ng nịu nói:
- Chàng chỉ có mỗi một câu đó khi hợp duyen với thiếp à?
Lá»i đối đáp của hai ngÆ°á»i khiến Quân Bình không sao hiểu nổi, mà không hiểu tất càng tò mò, dí sát vào nhìn qua cái lá»— mà quan sát.
Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát vuốt ve bá» vai Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ rồi sục xạo năm ngón tay trở xuống vùng bồng đảo gợi má»i vá»›i những Ä‘Æ°á»ng nét gợi dục.
Y khẽ gật đầu, nói:
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ khẽ gật đầu, vòng tay bá cổ lấy Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát. Nàng khẽ nói:
- Y sẽ ngÅ© thật lâu cho đến khi mặt trá»i má»c bởi mê hÆ°Æ¡ng của thiếp.
- Thế thì tốt.
Nàng nép đầu vào vùng ngá»±c rá»™ng của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát, trong lúc tay của lão không ngừng vuốt ve vùng bồng đảo gợi cảm của nàng.
Thiết Phiến Ngá»a Long vừa vuốt ve Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ vừa nói:
- Ngày mai nàng Ä‘Æ°a Tiểu Thần Toán Tá»­ đến Ä‘á»n thiêng. Má»™t khi y nhÆ° bóng vá»›i hình. Hãy dẫn dụ y dụng kiến văn LÆ°á»ng Thiên Xích Thiên Can, sắp ếp lại NgÅ© Hành Sinh Khắc, theo bổn số của ta. Thá»i gian sẽ không còn bao lâu, ta sẽ Ä‘á»™c bá thiên hạ.
- Thiếp hiểu ý của chàng.
Thiết Phiến Ngá»a Long nhín Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­. Nàng bá cổ lão kéo xuống. Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ thoạt ưỡn ngÆ°á»i vá»›i Ä‘á»™ng tác trao thân gởi tình cùng vá»›i Ä‘á»™ng tác đó nàng nhẩm nói:
- Äặng thành bá nghiệp võ lâm, chàng có quên thiếp không?
- Làm sao quên được một trang giai nhân tài sắc vẹn toàn như nàng.
Quân Bình há hốc miệng khi vòng tay của Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát xiết chặt lấy tấm thân không má»™t mãnh lụa che của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­, vá»›i những Ä‘á»™ng tác thật mạnh bạo và háo hức đầy nhục cảm.
Quân Bình tá»± há»i:
- “Chuyện gì sẽ đến đây? Tại sao chuyện này lại có thể xảy ra? Thật ra hỠlà ai?
Thiết Phiến Ngá»a Long Thượng Quan Gia Cát kia có phải là sÆ° tôn của mình không, hay cÅ©ng là ngÆ°á»i giả giống mình nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c?†chàng lắc đầu vá»›i những ý niệm há»—n Ä‘á»™n nhÆ° má»› bòng bong. Chính vào lúc Hạ Quân Bình còn Ä‘ang bâng quÆ¡ vá»›i những ý niệm há»—n tạp thì trong gian thảo xá, Thượng Quan Gia Cát đã đặt nàng duá»—i dài trên tràng ká»·. Y Ä‘Æ°a tay lên nhÆ° mặt.
Quân Bình nhíu mày nghĩ:
- “Y làm gì vậy?†câu há»i đó được trả lá»i ngay, khi trong thảo xá, Thiết Phiến Thượng Quan Gia Cát lôi chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i ra khá»i chân diện dung của mình. Khuôn mặt thật của y lá»™ ra ánh bạch lạp nhập nhoạng, nhÆ°ng bấy nhiêu đó thôi cÅ©ng đủ cho Hạ Quân Bình nhận ra được chân diện thật của kẻ mạo danh.
Chàng quá phấn khích, vô hình trung buông má»™t tirếng thở ra mà không ká»m chế được.
NgÆ°á»i kia thoạt chau mày thốt lên:
- PhÆ°Æ¡ng Tử… Có ngÆ°á»i.
Y vừa nói vừa bật dậy thá»™p lấy chiếc áo trÆ°á»ng y thanh lam, còn Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cÅ©ng bật nhá»m lên. Nàng nhanh miệng há»i:
- Ai?
Quân Bình nhanh nhÆ° bóng ma trÆ¡i thi triển HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ băng mình rá»i thảo xá, quay lại gian thÆ° sảnh của mình. Chàng vừa nằm lên tràng ká»· trong tÆ° thế cÅ© thì chẳng bao lâu sau Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đã đến.
Nàng nhẹ nhàng bÆ°á»›c đến bên tràng ká»·, nhìn Quân Bình khẽ gá»i:
- Hạ huynh… Hạ huynh… Quân Bình tự biết mình phải làm gì. Chàng nghĩ thầm:
- “Nếu ả phát hiện ra hành tung của mình, thì chẳng biết chuyện gì xảy ra đây?†với ý niệm đó, Quân Bình giả vỠậm ự vài tiếng rồi trở mình quay vào trong vách.
Sự nặng nỠphủ trùm lên gian thư sảnh. Trong cõi tĩnh lặng đó, Quân Bình hồi hộp khi tưởng tượng Lan Hoa Phương Tử có thể đã phát hiện ra và đương nhiên nàng sẽ để lại cho Quân Bình một cái mạng.
Sá»± im lặng kia không biết trôi qua bao lâu, cho đến khi Quân Bình cảm nhận rõ tiếng y trang được cởi ra, rồi tấm thân không má»™t mảnh lụa của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ áp sát vào ngÆ°á»i mình.
Quân Bình bặm môi nghĩ:
- “Lan Hoa cô nÆ°Æ¡ng đừng giả vá» nữa, tất cả những gì muốn biết Hạ Quân Bình đã biết.â€



Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #27  
Old 07-04-2008, 05:56 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 27

Thiên Ma Cốc
Trong tuyệt vực Phong Ma Sơn.
Mỗi lần Quân Tùng nhúc nhích thì y lại lún xuống một chút. Quân Tùng quá đỗi hốt hoảng, gần như đã thấy tử thần ngay trước mắt mình, y thì thào nói:
- Hoa Hoa muội muội nhớ ngày này năm sau cúng giỗ của ta nhe. Nếu được nàng nhớ đến ta sẽ không trở thành con ma đói phiêu bạt không chốn dung thân.
Quân Tùng quá đỗi bức xúc, thở hắt ra, thân pháp lại chìm xuống thêm một chút nữa.
Hoa Hoa nói:
- Huynh đừng nói nữa… muội không để cho huynh chết thảm như thế này đâu.
Quân Tùng bặm môi không thốt ná»­a lá»i nhÆ°ng vẫn cảm nhận mình tiếp tục chìm xuống bãi lầy và chẳng bao lâu nữa thì chui tá»t xuống tận cùng a tỳ.
Y lắc đầu:
- Dù muốn hay không thì ta cũng phải xuống a tỳ chầu lão diêm chúa ôn dịch.
Lão không bắt ai lại nhằm Thiên Hạ Äệ Nhất Há»a Äầu Quân mà bắt. Không lẽ lão muốn ta xuống làm bếp cho lão Æ°?
Thân pháp Quân Tùng chìm đến gần ngang ngực.
Y nhìn Hoa Hoa nói:
- Hoa Hoa… TrÆ°á»›c khi huynh trở thành há»a đầu quân trong cõi diêm phủ thì cho huynh được nhìn dung diện dung tuyệt sắc của nàng, để xuống dÆ°á»›i ta còn có hồng nhan tri ká»· đặng nhá»› đặng thÆ°Æ¡ng.
Hoa Hoa đỠmặt.
Quân Tùng nói tiếp:
- Nàng đừng từ chối má»™t kẻ Ä‘ang cận ká» cái chết. Ôi sao Tiểu Thần Toán Tá»­, kiêm luôn Thiên Hạ Äệ Nhất Há»a Äầu Quân, lại phải chết trong lúc này chứ?
Gã lún thêm hai đốt tay nữa.
Hoa Hoa khẩn trương vô cùng, nhưng vẫn cố nắm tay Quân Tùng:
- Muội không để cho huynh chết đâu. Phải chi Hắc Bạch Thần Quân đừng đoạt chiếc roi da của muội.
Quân Tùng nhìn nàng:
- Bộ chiếc roi da của nàng cứu được ta sao?
- Muội có chiếc roi đó sẽ có cách đưa được huynh lên.
Hai mắt Quân Tùng mở to:
- Thật vậy sao?
- Nhất định sẽ có cách, nhưng rất tiếc… - Nàng đừng nói thế, ta có cách rồi. Tại sao huynh và muội không nghĩ ra nhỉ? Yù tưởng thứ nhất là của huynh, còn phần tiếp theo là của muội.
Mộng Hoa Hoa hối thúc Quân Tùng :
- Huynh nói nhanh đi.
Quân Tùng nhìn nàng một lúc rồi nói:
- Ơ… Sao Hoa Hoa không dụng đến sợi dây lụa thắt lưng?
Hoa Hoa thẹn Ä‘á» mặt nhÆ° trái táo chín má»ng:
- Huynh… Quân Tùng ủ rủ nói:
- Hoa Hoa ngại Æ° ? Nếu nhÆ° huynh chết thì muá»™i đâu có cÆ¡ há»™i lấy được pho thiên thÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích, bằng nhÆ° ngược lại… Hoa Hoa buông má»™t tiếng thở dài.
Quân Tùng thở ra, nhìn nàng:
- Hoa Hoa… Huynh được sống sẽ rất mang ơn muội. Sau này huynh sẽ làm những món thật đắc khẩu để hầu hạ muội.
- Huynh đừng nói nữa… - Không nói cũng chết mà nói cũng chết, duy nhất chỉ có muội mới cứu được huynh mà thôi.
- Muội sẽ cứu huynh.
- Ông trá»i có mắt mà.
Hoa Hoa cỡi dây thắt lÆ°ng, thắt thành vòng thòng lá»ng, cá»™t vào tay Quân Tùng rồi kéo đến má»™t gỠđá. Nàng xiết chặt sợi dây lụa vào gỠđá, nói vá»›i Quân Tùng.
- Huynh có thể bám vào dây lụa mà lên khá»i bãi lầy được rồi đó.
- Không có muội thì huynh xem như vắn số trong tuyệt vực Phong Ma Sơn này.
Quân Tùng nắm dây lụa thắt lÆ°ng của Hoa Hoa kéo thân từ từ lên khá»i bãi lầy.
Lên được hết bãi lầy, y nằm lăn ra đất, ngữa mặt nhìn hàng chữ Thiên Ma Cô?
Cốc Ä‘ang phát xanh rá»n. Quân Tùng rủa thầm:
- “ChÆ°a gặp ma mà DÆ°Æ¡ng Quân Tùng này suýt biến thành maâ€.
Hoa Hoa lại bước bên Quân Tùng:
- Huynh có sao không?
- Không có muội thì huynh chắc tiêu mạng bởi cái đầm tranh tối tranh sáng này.
Buông một tiếng thở ra, Quân Tùng nói:
- Hoa Hoa… Chúng ta quay trở lại hồ nÆ°á»›c rồi tìm cách ra khá»i đây.
- Huynh không vào Thiên Ma Cốc à?
- Hoa Hoa đã thấy rồi đó. Nếu ở bên ngoài mà huynh còn suýt chết thì bên trong sẽ còn nhiá»u thứ cạm bẫy chết ngÆ°á»i nữa. Thôi thì bá» quách cái pho thiên thÆ° ôn dịch kia cho rồi.
- Nếu như muội cần tìm pho thiên thư thì không thể trở ra tay không được.
- Muội tìm cái khỉ gì trong toà Thiên Ma Cổ Cốc. Ta chỉ nói bừa nói càn với muội thôi, không ngỠnói càn nói bừa mà lại trúng.
Quân Tùng chỉ Thiên Ma Cổ Cốc :
- Thú thật vá»›i Hoa Hoa, huynh cÅ©ng chÆ°a từng biết nÆ¡i này. Nếu nhÆ° biết thì huynh đã không bị lá»t chân xuống bãi lầy. Chúng ta trở lại hồ nÆ°á»›c rồi tìm cách trở ra bên ngoài tuyệt vá»±c này thôi. Trong đây sao huynh thấy á»›n lạnh quá. Có cái gì đó khiến huynh hồi há»™p.
Hoa Hoa lắc đầu:
- Chúng ta đã bước qua ranh giới âm dương rồi, chỉ có một lối là tiến vỠphía trước.
Quân Tùng nhìn tấm bia đá:
- Aâm Dương Giới với Aâm Dương Giới. Bước qua rồi bước lại cũng được mà.
Quân Tùng vừa nói vừa toan bước trở qua tấm bia phân chia âm dương, nhưng Hoa Hoa đã kịp nắm tay ghịt lại.
- Làm bất cứ Ä‘iá»u gì huynh cÅ©ng phải cẩn thận chứ. Bá»™ huynh không sợ chết Æ°?
- Ai cÅ©ng Ä‘á»u sợ chết cả, huynh cÅ©ng vậy thôi.
- Nếu sợ chết thì trước khi hành động, huynh phải cân nhắc mới được.
- Hoa Hoa nói cứ nhÆ° ta Ä‘ang trổ tài há»a đầu quân vậy. TrÆ°á»›c khi thêm gia vị cần phải cân nhắc phải không?
- Huynh đừng có bỡn cợt. Hãy thử xem có bước trở lại được hay không?
Nàng cúi xuống nhặt một hòn đá, thảy qua tấm bia phân ranh âm dương.
Cạch… Hòn đá lăn lông lốc.
Quân Tùng nhìn hòn đá rồi quay lại Hoa Hoa:
- Äâu có gì xảy ra.
Hoa Hoa cau mày, đúng lúc hòn đá đang bốc khói rồi cháy bùng lên, chỉ một khoảnh khắc hai lần chớp mặt đã biến mất.
Quân Tùng giật mình thốt lên:
- Oâi… Sao thế nhỉ ? lạ lùng thật.
Hoa Hoa nhìn Quân Tùng:
- Nếu như vừa rồi huynh trở ra thì e rằng chẳng có cách gì cứu được huynh.
Chúng ta xuống địa ngục còn có Ä‘Æ°á»ng sống, quay trở ra thì không có Ä‘Æ°á»ng sinh tồn đâu.
Quân Tùng thở dài:
- Eo ôi… Biết thế thì ta chẳng bước qua cái ranh âm dương chết tiệt này.
- Huynh có than vắn thở dài thì cÅ©ng vậy thôi. Äứng đây là chết, tất phải tìm má»™t sinh lá»™. Huynh có tài nhìn phong thủy tất có cách tiến vá» phía trÆ°á»›c mà.
Quân Tùng nhăn nhó:
- Hoa Hoa… Äã đến nÆ°á»›c này thì nàng phải tin ta chứ. Nếu nhÆ° ta có tài nhìn phong thủy thì ta đâu có sa chân vào bãi lầy để suýt chết chứ.
- Huynh là Tiểu Thần Toán Tử mà.
- Tại nàng gắn cho ta cái danh đó, chứ ta đâu phải là Tiểu Thần Toán Tử Ha.
Quân Bình đâu.
Hoa Hoa nhún vai:
- Nếu huynh không phải là Tiểu Thần Toán Tử sao lại đưa muội đến đúng chỗ toa. lạc của Thiên Ma Cổ Cốc?
- Huynh nói bừa nhÆ°ng không ngá» lại là sá»± thật. Äôi lúc huynh tưởng mình cÅ©ng dám là Tiểu Thần Toán Tá»­ lắm.
- Hãy bá» chuyện huynh có phải là Tiểu Thần Toán Tá»­ hay không, chúng ta phải tìm cách thoát khá»i đây. Trong lúc nguy khốn, cứ tìm nguyên cá»› vì sao mình bị nguy thì chẳng giải quyết được gì mà phải tìm cách cứu nguy.
Quân Tùng vỗ tay, nhìn nàng:
- Hoa Hoa nói rất đúng. Chúng ta đã vào thì nhất định phải trở ra được.
- Theo huynh cửa ra chỗ nào?
Quân Tùng nhíu mày rồi bất giác trở vỠphía Thiên Ma Cổ Cốc :
- Cửa ra chính là Thiên Ma Cổ Cốc. Nhưng muốn được đến đó thì phải đi qua bãi lầy, mà huynh thì không muốn chôn thây trong bãi lầy đó.
- Muội cũng vậy.
- Thế muội có cách gì vượt qua bãi lầy kia không?
- Theo ý huynh thì sao?
Quân Tùng ngồi xuống gỠđá, chiếu mắt nhìn vá» phía trÆ°á»›c. Y tưởng chừng nhÆ° má»i ngõ Ä‘Æ°á»ng để vượt qua bãi lầy này Ä‘á»u bị bít lại, không tìm ra má»™t phÆ°Æ¡ng cách khả thi để vượt qua.
Quân Tùng buông một tiếng, thở ra nghĩ thầm:
- “Không vượt qua bãi lầy thì xem nhÆ° chết chắc rồi. CÅ©ng tại hai lão quái vật Hắc Bạch Thần Quân nên mình má»›i chịu cảnh lưỡng đầu không lối thoát.†Yù niệm đó khiến Quân Tùng chỉ còn biết lắc đầu chán nản, trong sá»± chán chÆ°á»ng đó, bất giác Quân Tùng thấy má»™t Ä‘iá»u dị biệt từ ánh hào quang xanh rá»n của bốn chữ Thiên Ma Cổ Cốc phát ra. Bốn chữ triện Thiên Ma Cổ Cốc phát quang xanh rá»n rá»i xuống bãi lầy tạo thành bốn Ä‘iểm xanh má» má».
Quân Tùng nheo mày nhìn lại Mộng Hoa Hoa:
- Hoa Hoa… - Huynh đã có cách rồi ư?
Quân Tùng lắc đầu:
- Huynh chẳng tìm được phương cách nào cả, nhưng thấy có một điểm lạ lùng từ bốn chữ Thiên Ma Cổ Cốc. Muội có thấy điểm lạ lùng đó không?
Hoa Hoa lắc đầu:
- Hoa Hoa chẳng thấy điểm dị biệt nào cả.
- TrÆ°á»›c đây huynh đã từng nấu món Ngá»c AÃ¥n Chu Sa.
Hoa Hoa cÆ°á»›p lá»i Quân Tùng:
- Äến bây giá» mà huynh cÅ©ng chỉ nghÄ© đến chuyện bếp núc Æ°?
Quân Tùng khoát tay:
- Nói thì phải có đầu có Ä‘uôi, chứ huynh không có ý phô trÆ°Æ¡ng tài nghệ hoa? đầu quân vá»›i muá»™i đâu, mặc dù huynh có thể tá»± hào mình là Thiên Hạ Äệ Nhất Há»a Äầu Quân.
- Huynh nói tiếp cho muội nghe coi.
Quân Tùng gãi đầu:
- Muốn đắc thành món Ngá»c AÃ¥n Chu Sa thì cái lõi là phải cho thá»±c khách thấy được những hạt ngá»c trong cá tô chứa đầy cát. Bây giá» thì huynh má»›i nói đến Ä‘iểm di.
biệt mà huynh phát hiện ra ở đây.
- Huynh thấy gì?
- Nếu muá»™i quan sát kỹ sẽ thấy bốn chữ Thiên Ma Cổ Cốc phát ra chiếu xuống bãi lầy chết tiệt kia, tạo thành bốn đóm sáng má» má», ảo ảo. Huynh có thể ví, bãi lầy này và bốn đóm sáng kia nhÆ° món Ngá»c AÃ¥n Chu Sa. Nếu đúng nhÆ° huynh nghÄ© thì bốn đóm sáng ứng trên bãi lầy chính là chiếc cầu để chúng ta bÆ°á»›c qua chá»— chết tiệt này.
Hoa Hoa nghe Quân Tùng lý giải, liá»n nhìn lên bốn chữ triệt Thiên Ma Cổ Cốc, rồi dá»i mắt nhìn xuống bãi lầy. Quả nhÆ° Quân Tùng nhận xét, nàng buông luôn má»™t câu thật ý nghÄ©a:
- Xem chừng tài nghệ của há»a đầu quân của huynh có thể đắc thành cái món Ngá»c AÃ¥n Chu Sa trong tuyệt vá»±c a tỳ này.
Quân Tùng phấn chấn nói:
- Hoa Hoa cũng cùng ý nghĩ của huynh.
- Nếu không có món đắc khẩu Ngá»c AÃ¥n Chu Sa của huynh thì có lẽ muá»™i và huynh sẽ biến thành hai con ma đói và khát trong tuyệt vá»±c này.
- Nếu được cùng muội biến thành ma thì cũng được.
Hoa Hoa đó mặt nhìn Quân Tùng; - Huynh nói vậy có ý gì?
Quân Tùng khoát tay:
- Huynh không có ý gì đâu.
Hoa Hoa lÆ°á»m Quân Tùng, gắt gá»ng nói:
- Huynh đừng có ý nghĩ mình là một trang mỹ nam tử đó nhe.
- Sao… Quân Tùng mà là mỹ nam tử ư?
Thốt hết lá»i, Quân Tùng bật tràng cÆ°á»i khanh khách.
Y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Nếu như muội thấy ta trong bếp lò thì chẳng thốt được câu đó đâu.
Hoa Hoa mỉm cÆ°á»i:
- Không bàn đến chuyện đó nữa, chúng ta thá»­ xem món Ngá»c AÃ¥n Chu Sa có đúng nhÆ° huynh nghÄ© không.
- Hoa Hoa thử bằng cách nào?
- à của huynh thì sao? Huynh có muốn đặt chân xuống những viên ngá»c đó không?
Quân Tùng tròn mắt:
- Huynh ư… Rủi… - Chẳng lẽ huynh lại muốn muá»™i Ä‘i trÆ°á»›c? Nam tá»­ hán đại trượng phu đầu Ä‘á»™i trá»i chân đạp đất lại để việc khó cho nữ nhi Æ°?
Quân Tùng đỠmặt:
- Thôi được, để ta liá»u mạng vậy. Nếu có chết thì muá»™i nhá»› cúng giá»— cho ta đấy, chứ đừng quên kẻo ta biến thành ma đói phiêu bạt trong cõi hÆ° vô.
- Nếu huynh sợ thì để muội.
Quân Tùng khoát tay:
- Không không… Ai nỡ để nhi nữ xông pha chứ. Cứ xem như ta là anh hùng ra tay vị mỹ nhân vậy mà.
Quân Tùng vừa nói vừa nắm lấy sợi dây lụa, nhét một đầu vào tay Hoa Hoa.
Y cÆ°á»i giả lả, nói:
- Nếu huynh có chuyện gì thì cứ theo cách cũ mà thực hiện.
- Dây lụa xem ra ngắn lắn đó.
Quân Tùng nhăn nhó:
- Nếu nó ngắn thì muội biết cách nối lại dài ra mà.
Y ghé vào tai Hoa Hoa:
- Muội có thể hy sinh chiếc áo choàng, nếu vẫn chưa đủ thì tới những thứ khác.
Hoa Hoa thẹn chín mặt. Nàng đưa kịp nói tiếng nào thì Quân Tùng đã đặt chân xuống đóm sáng mỠảo do chữ Thiên chiếu lên mặt bãi lầy.
Chân Quân Tùng lún xuống, khiến y giật mình, nhưng nó chỉ lún tới mắt cá thì đã chạm đá cứng.
Quân Tùng quá phấn khích thét lên:
- Hoa Hoa… Huynh đúng rồi. Cả món Ngá»c AÃ¥n Chu Sa của huynh cÅ©ng đúng luôn.
Quân Tùng bước chân còn lại xuống đóm sáng. Không như lần sa xuống bãi lầy, mà như đứng trên một gỠđá vô cùng vững chãi.
Quân Tùng mừng rỡ nhảy lên dậm xuống:
- Sao… Không lún nữa à?
Y buông luôn sợi dây lụa, và thong dong bước qua đóm sáng thứ hai rồi thứ ba, thứ tư, sau đó thì bước lên bậc tam cấp đóng rêu xanh lâu ngày.
Quân Tùng ngoắc Hoa Hoa :
- Hoa Hoa… Qua bên này Ä‘i. Chúng ta sắp ra khá»i a tỳ này rồi.
Hoa Hoa mỉm cÆ°á»i, theo cách Quân Tùng vượt qua bãi lầy. Nàng nhìn gã:
- Nếu không có món Ngá»c AÃ¥n Chu Sa của huynh thì chúng ta còn mắc kẹt giữa Ä‘e và búa.
- Huynh nghĩ chưa hết đâu.
Hai ngÆ°á»i theo những tam cấp tiến lên thạch môn Thiên Ma Cổ Cốc.
Quân Tùng nhún vai:
- Äến đây thì xem nhÆ° chẳng còn Ä‘Æ°á»ng mà Ä‘i nữa.
Hoa Hoa quan sát thạch môn để tìm cơ quan khởi động mở cửa. Nàng chẳng tìm đâu ra cơ quan khởi động mà chỉ thấy ấn thủ trên thạch môn.
Hoa Hoa mỉm cÆ°á»i nhìn Quân Tùng:
- Mở thạch môn này chắc phải đến lượt muội.
- Muội tính làm gì?
Nàng chỉ thạch môn:
- Dùng nội lực đẩy nó ra.
Quân Tùng nhướng mày:
- Lần này thì huynh đành chịu, bởi lẽ huynh chẳng có nội lực hay ngoại lực.
- Muội làm được. Huynh chỉ đứng nhìn thôi.
Nàng khẽ gật đầu rồi đứng trước thạch môn vận hoá nguyên âm công phu bản thân, đẩy song thủ áp tới đôi ấn thủ trên thạch môn.
Ngá»c thủ Hoa Hoa vừa áp vào ấn thủ thì má»™t đóm sáng nhÆ° hạt đậu lóe lên.
TrÆ°á»›c khi đóm sáng kia phát quang, Quân Tùng linh cảm có Ä‘iá»u bất ổn, liá»n thét lá»›n:
- Hoa Hoa… Coi chừng.
Cùng vá»›i tiếng thét đó, Quân Tùng nhào thá»™p lấy tiếu yêu của nàng kéo giật qua bên. Hoa Hoa vừa bị kéo giật qua bên thì đóm sáng phát quang chiếu ra má»™t luồng sáng xanh rá»n lia lấy búi tóc Quân Tùng.
Quân Tùng cảm nhận rõ mồn một như vừa có một lưỡi bảo đao, bảo kiếm bén ngót, có thể chém sắt như chém bùn lướt qua đỉnh đầu mình, càng hoảng hốt hơn bởi cảm nhận đó nên đè sấp Hoa Hoa xuống sàn đá.
Tóc Quân Tùng phất lên Mộng Hoa Hoa.
Trong cơn hoảng loạn tột cùng, y ôm cứng lấy Mộng Hoa Hoa mà không nghĩ đến chuyện nam nữ thụ thụ bất thân.
Mãi một lúc sau Hoa Hoa mới đẩy Quân Tùng ra. Quân Tùng vội vã nói:
- Hoa Hoa… huynh chết rồi ư?
Nàng nhìn Quân Tùng:
- Huynh chưa chết mà chỉ mất đi búi tóc thôi.
Quân Tùng thở hắt ra má»™t tiếng, ngồi nhá»m dậy, ngÆ¡ ngác há»i:
- Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Nàng nhìn Quân Tùng:
- Một ánh chớp phát ra từ thạch môn, nếu không có huynh thì muội đã chết rồi.
- Thế là ta đã cứu Hoa Hoa.
Nàng gật đầu:
- Sao huynh biết mà cứu muội ?
- Tự dưng có linh cảm bất ổn. Linh cảm đó buộc ta phải hành động.
Y rỠlên đỉnh đầu:
- GiỠthì ta giống một xú nam tửù rồi he.
Hoa mỉm cÆ°á»i:
- Bây giỠmuội càng tin huynh chính là Tiểu Thần Toán Tử, biết trước chuyện gì sẽ xảy ra.
- Hậy… nàng quên cái danh Tiểu Thần Toán Tử ôn dịch đó đi. Cũng bởi vì cái danh Tiểu Thần Toán Tử mà Dương Quân Tùng rơi vào cái rỠnày, chẳng biết sống chết ra sao nữa.
- Muội sẽ tìm cách đưa huynh ra.
- Muội sẽ dùng cách gì?
- Thạch môn này phải có cÆ¡ quan bí mật khởi Ä‘á»™ng mở cá»­a. Tạm thá»i chúng ta chÆ°a tìm ra.
- Thế thì tìm.
Hai ngÆ°á»i dò dẫm tất cả má»i góc ngách quanh thạch môn Thiên Ma Cổ Cốc, nhÆ°ng chẳng thể phát hiện được cái gì đặc dị có thể nghi ngá» là cÆ¡ quan khởi Ä‘á»™ng thạch môn.
Quân Tùng thất vá»ng gãi đầu.
Y nhìn Mộng Hoa Hoa:
- Sao chúng ta không gặt hái sự suông sẻ chứ? Hết cạm bẫy này lại đến cạm bẫy khác.
Quân Tùng ngồi bó gối nhìn lên thạch môn.
Y lẩm nhẩm nói:
- Ngươi có thể nói cho ta biết cách mở ra như thế nào chứ? Hay ngươi không thích nữ nhân mà lại thích nam nhân?
Quân Tùng bật bật dậy nhìn Hoa Hoa:
- Hoa Hoa… Có thể huynh mở cửa này chăng?
Hoa Hoa lắc đầu:
- Huynh không có nội lực thì sao mở được, huống chi còn luồng thạch quang tư?
thần đó.
- Nếu không mở nó thì chúng ta lại chịu chết trước cửa Thiên Ma Cổ Cốc ư?
Quân Tùng buông một tiếng thở dài:
- Ai cũng có số mà, biết đâu thạch môn Thiên Ma Cổ Cốc lại có duyên với huynh.
- Huynh cẩn thận.
Quân Tùng bước đến trước thạch môn. Mắt y đóng đinh vào đôi ấn thủ in trên cách cửa đá. Quan sát đôi bản thủ đó, Quân Tùng quay lại Hoa Hoa:
- Hoa Hoa, đến đây.
- Huynh phát hiện được gì ?
- Lạ lùng lắm.
Nàng bước đến bên Quân Tùng. Quân Tùng chỉ đôi ấn thủ:
- Nàng nhìn kỹ xem đôi ấn thủ này sẽ thấy cái Ä‘iá»u kỳ cục.
Hoa Hoa nhìn đôi ấn thủ in trên thạch môn rồi nhìn lại Quân Tùng:
- Hai bàn tay phải.
Quân Tùng gật đầu, xòe hai bàn tay đến trước:
- Phàm ngÆ°á»i ta có trái và phải, đằng này thạch môn lại in cả hai ấn thủ Ä‘á»u bên phải cả. Vậy thì sao?
Quân Tùng nhíu mày:
- Trái phải… phải trái. Phải phải trái trái, không lẽ chủ nhân Thiên Ma Cổ Cốc là một quái nhân ư?
Hoa Hoa nhìn lại đôi ấn thủ. Nàng lắc đầu:
- Không phải như huynh nghĩ đâu.
- Theo Hoa Hoa thì sao?
- Äôi ấn thủ để lại trên thạch môn do hai ngÆ°á»i tạo ra. Hai ngÆ°á»i đó là má»™t nam má»™t nữ. Nếu huynh quan sát thì sẽ nhận ra ngay má»™t ấn thủ nhá» nhắn còn cái kia thì to.
Quân Tùng nheo mày:
- à Hoa Hoa nói của nam nhân thì thô còn nữ nhân thì thanh tú à?
- Tất nhiên rồi.
Quân Tùng chìa tay đến trước Mộng Hoa Hoa.
- Thá»­ xem coi.
Nàng nhún vai, rồi đặt tay bên cạnh tay Quân Tùng :
- Huynh nghĩ thế nào?
Quân Tùng sượng sùng nói:
- Nàng nói rất đúng. Thế thì muốn mở thạch môn này phải có hai ngÆ°á»i má»™t nam má»™t nữ.
Quân Tùng nhìn lại đôi ấn thủ:
- Ta hiểu rồi.
- Huynh hiểu gì?
- Chủ nhân Thiên Ma Cổ Cốc là đôi hiá»n khang lệ nhÆ° bóng hình. Và bây giá» ho.
cÅ©ng muốn huynh và Hoa Hoa trở thành má»™t đôi hiá»n khang lệ nhÆ° há».
Hoa Hoa thẹn thùng:
- Huynh đừng nói sàm.
- Äâu phải ý của Quân Tùng mà đây là ý của chủ nhân Thiên Ma Cổ Cốc. Nếu Hoa Hoa không đồng ý theo há» thì chúng ta sao mở được thạch môn.
- Hoa Hoa có cách.
- Cách gì?
- Huynh má»™t bên, Hoa Hoa má»™t bên, chúng ta vừa tránh được luồng thanh quang chết chóc kia, đồng thá»i lại mở được thạch môn nữa.
Quân Tùng chắc lưỡi nói:
- Nàng sợ ta trả thù nàng sau khi thành thân bởi một roi nàng đã tặng ta ở cô?
miếu chứ gì?
Hoa Hoa nhìn thẳng vào mắt Quân Tùng:
- Hoa Hoa chÆ°a nghÄ© đến chuyện đó, mà chỉ muốn rá»i khá»i tuyệt cốc này vá»›i pho thiên thÆ° kia thôi.
- Trong đầu nàng không để cho ta má»™t chút sao mà cứ nằng nặc vá»›i cái pho thiên thÆ° ôn dịch LÆ°á»ng Thiên Xích gì đó?
- Huynh hãy giúp muội, rồi muội sẽ đáp cho huynh.
- Nói vậy còn nghe được.
Quân Tùng nhìn Hoa Hoa:
- Chúng ta cùng áp tay ấn thử một lượt nhé?
Hoa Hoa gật đầu:
- Chỉ cần một xao lãng, không có sự phối hợp nhịp nhàng thì cả hai sẽ chịu hậu quả thảm khốc đó.
Quân Tùng thở dài:
- Nhưng huynh không có nội lực, không biết có tác dụng gì không.
- Muội sẽ không dụng đến nội lực. Tất cả đặt vào định số.
Quân Tùng gật đầu.
Hai ngÆ°á»i rít má»™t luồng chân ngÆ°Æ¡n thật sâu căng phòng lồng ngá»±c rồi từ từ đặt tay vào ấn thủ. Quân Tùng nghiêm giá»ng nói:
- Hoa Hoa… Bắt đầu ấn bản thủ vào.
Hoa Hoa và Quân Tùng cùng chớp mắt ra hiệu rồi đồng loạt ấn tay vào ấn thủ in trên thạch môn.
Cạch… Luồng thạch quang xuất hiện, xẹt ra điểm thẳng tới phía trước và cũng làm cho Quân Tùng lẫn Hoa Hoa lóa mắt.
Quân Tùng nghĩ thầm:
- Ta chết chắc rồi.
Nhưng không như Quân Tùng nghĩ, luồng thanh quang kia như một cây gậy phát quang đẩy thạch môn trượt dần vào trong, trong khi y và Hoa Hoa chẳng hỠtốn chút sức lực nào.
Trượt vào trong Thiên Ma Cổ Cốc đúng một trượng thì thạch môn dừng lại, luồng thanh quang cũng biến mất. Quân Tùng lia mắt nhìn qua bên.
Y và Hoa Hoa Ä‘ang ở trong má»™t gian tiá»n sảnh khá rá»™ng.
Quân Tùng hối thúc Hoa Hoa:
- Hoa Hoa… Chúng ta vào rồi.
Y nắm tay Hoa Hoa bÆ°á»›c nhanh ra khá»i thạch môn. Cả hai vừa rút tay khá»i ấn thủ thì thạch môn lại trượt vào đóng sập lại.
Quân Tùng nhìn Hoa Hoa; - Bây giỠthì nàng và ta trở thành hai tên tù không lối thoát trong toà Thiên Ma Cổ Cốc này.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #28  
Old 07-04-2008, 05:56 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 28

Uyên Ương Tâm Pháp
Ngồi kết đà trên má»™t chiếc bồ Ä‘oàn là hai bá»™ khô cốt, trang phục đã vàng úa theo thá»i gian. Quân Tùng hÆ¡i ngạc nhiên khi thấy bá»™ xÆ°Æ¡ng khô bên phải vận trang y hoà thượng, còn bên trái là trang phục của môn phái Hằng SÆ¡n.
Chàng nhìn lại Hoa Hoa:
- Hoa Hoa… Nàng có nghĩ gì không?
- Một là hoà thượng, một là đạo cô. Yù huynh muốn nói vậy phải không?
Quân Tùng gật đầu:
- Ta có ý như vậy. Và cũng hơi ngạc nhiên khi biết chủ nhân Thiên Ma Cổ Cốc là hoà thượng và đạo cô.
Quân Tùng cÆ°á»i mỉm nhìn Hoa Hoa.
Hoa Hoa thẹn mặt:
- Tại sao huynh cÆ°á»i?
- Ta nghÄ© những kẻ xuất gia tránh thế tục ô uế cÅ©ng không thoát khá»i chữ tình.
Xem chừng các vị hoà thượng có thể thiá»n tu ăn chay, niệm phật để thoát vòng sinh tá»­ luân hồi, nhÆ°ng khó qua lÆ°á»›i tình lồng lá»™ng.
- Thế huynh trở thành hòa thượng có thoát được không ?
Quân Tùng le lưỡi:
- Eo ôi… Huynh đâu có nghÄ© đến chuyện xuất gia. Aên chay thì ta không ăn được rồi, còn Thiên Hạ Äệ Nhất Há»a Äầu Quân thì lại là cái nghá» của huynh nữa. Không ăn chay lại thêm nghá» há»a đầu quân thì nhứt dịnh huynh không thể xuất gia đặng.
Quân Tùng nhún vai:
- Ngay cả vị sư tôn hòa thượng đây cũng muốn hầu phật nhưng không đến đặng, mà phải chịu sống trong toà Thiên Ma Cổ Cốc chỉ vì nặng nợ tình.
Y nhăn nhó nói:
- Äã vậy thì huynh cần gì phải xuất gia.
Chàng nhìn lại Hoa Hoa:
- Hoa Hoa… Chúng ta đã vào trong Thiên Ma Cổ Cốc thì cũng kính trưởng tôn một lạy chứ.
Hoa Hoa gật đầu.
Hai ngÆ°á»i cùng đại hành lá»… xá di thân đôi chủ nhân Thiên Ma Cổ Cốc. Hành lá»… đại xá xong, Hoa Hoa nói:
- Tiểu Thần Toán Tá»­ huynh, chúng ta hãy tìm pho thiên thÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích.
Quân Tùng thở hắt ra, rồi lắc đầu:
- Chẳng có pho thiên thÆ° nào đâu. TrÆ°á»›c mắt phải tìm Ä‘Æ°á»ng rá»i khá»i toà Thiên Ma này để trở ra bên ngoài.
- Muội không thể ra bên ngoài bằng hai tay không mà không có pho thiên thư kia.
- Nếu như huynh giấu nó ở đây thì đã đưa quách cho muội rồi.
Hoa Hoa sa sầm mặt:
- Tùy huynh vậy.
Quân Tùng nhìn lại hai bộ di thân khô cốt chủ nhân Thiên Ma Cổ Cốc, nói:
- Nhị vị trưởng bối hiển linh thì hãy mở mắt cho Mộng Hoa Hoa để nàng biết chẳng có pho thiên thư nào trong toà Thiên Ma Cổ Cốc này cả.
Quân Tùng vừa khẩn trương thì phát hiện một bức di thư phủ bụi đặt ngay trước mặt hai bộ di thân khô cốt. Y lấy bức di thư đó trao qua tay Hoa Hoa:
- Hoa Hoa Ä‘á»c Ä‘i. Huynh xem chừng hai vị trưởng tôn rất hiển linh đó. Hoa Hoa nhìn Quân Tùng rồi mở bức di thÆ°.
Chữ trong di thÆ° theo thá»i gian đã bị á» vàng nhÆ°ng vẫn còn những nét vô cùng sắc xảo.
Má»™ng Hoa Hoa lÆ°á»›t nhanh tinh nhãn qua bức di thÆ°. Äôi chân mày của càng cau hẳn lại và hai má á»­ng Ä‘á» thẹn thùng. Thấy thần sắc của nàng e lệ, Quân Tùng tò mò há»i; - Hoa Hoa… Trong di thÆ° viết gì mà muá»™i không Ä‘á»c lá»›n cho huynh cùng nghe?
Hoa Hoa thở ra lắc đầu, rồi trao lại bức di thư cho Quân Tùng:
- Huynh Ä‘á»c Ä‘i. Xem chừng Hoa Hoa và huynh đành chôn thây trong tòa Thiên Ma Cổ Cốc này đó.
Quân Tùng giật mình khi nghe nàng nói. Y thá»™p lấy bức di thÆ°, dán mắt vào Ä‘á»c:
- Chỉ có những kẻ yêu nhau mới vào được Thiên Ma Cổ Cốc, chỉ có những kẻ yêu nhau mới thoát Thiên Ma Cốc.
Quân Tùng xuýt xoa, tròn mắt reo lên:
- Thế này thì hay quá, có gì mà Hoa Hoa sợ chúng ta mãi mãi bị giam trong Thiên Ma Cổ Cốc chứ.
Quân Tùng nhìn nàng, mỉm cÆ°á»i nói:
- Äể huynh Ä‘á»c lá»›n cho nàng nghe nhé.
Hoa Hoa càng thẹn hơn. Nàng khoát tay:
- Huynh Ä‘á»c thầm được rồi.
- Äâu có được, phải Ä‘á»c thật lá»›n má»›i được tá» lòng thành kính vá»›i nhị vị trưởng tôn đây chứ.
Quân Tùng rít má»™t luồng chân khí thật sâu rồi cao giá»ng Ä‘á»c:
- Chỉ có những kẻ yêu nhau má»›i vào được Thiên Ma Cốc, chỉ có những kẻ yêu nhau má»›i rá»i khá»i Thiên Ma Cốc.
Quân Tùng liếc trộm Mộng Hoa Hoa.
Y cÆ°á»i mỉm, chấp tay sau lÆ°ng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui:
- Kẻ sống không nặng tình chẳng khác nào một xác chết biết thở, biết ăn mà thôi.
Quân Tùng nhìn lại Mộng Hoa Hoa. Nàng tránh ánh mắt của Quân Tùng.
Y cÆ°á»i mỉm nói:
- Hoa Hoa…Nàng nghĩ sao vỠbức di thư của nhị vị trưởng bối đây?
- Muội không nghĩ gì cả.
- Còn huynh nghĩ khác.
- Nghĩ gì?
Quân Tùng cÆ°á»i mỉm, nói:
- Nếu muá»™i cho huynh là Tiểu Thần Toán Tá»­ thì huynh lại nghÄ© nhị vị trưởng tôn kia là Äại Thần Toán Tá»­. Cứ nhÆ° cái gì há» cÅ©ng Ä‘á»u biết và sắp xếp tất cả.
Äôi chân mày vòng nguyệt của nàng thoạt cau lại:
- Y nghĩ nhị vị trưởng tôn kia sắp xếp gì?
Quân Tùng nhìn thẳng vào mắt nàng, trang trá»ng nói:
- Nhị vị trưởng tôn chủ nhân Thiên Ma Cổ Cốc sắp xếp một chữ tình. Hình như nhị vị trưởng bối chủ nhân Thiên Ma Cổ Cốc biết trước Quân Tùng và Hoa Hoa nặng một chữ tình nên mới để huynh và muội vào được tòa Thiên Ma Cổ Cốc này.
Hoa Hoa nạt ngang:
- Huynh đừng nói sàm.
- Nếu không nặng tình thì huynh và Hoa Hoa đâu có thể bước chân vào tòa Thiên Ma Cổ Cốc này được. Nhị vị trưởng bối đã sắp xếp tất cả rồi, nàng đành phải chịu thôi.
Nếu như nàng không chấp nhận sự sắp xếp này thì chúng ta sẽ như hai vị trưởng bối chủ nhân Thiên Ma Cốc.
- Huynh Ä‘á»c tiếp di thÆ° Ä‘i.
- Từ từ Ä‘á»c cÅ©ng được mà. Theo nàng thì bức di thÆ° này do ngÆ°á»i nào viết?
Nàng lÆ°á»m Quân Tùng:
- Muội không biết.
- Nàng biết.
Nàng nhìn Quân Tùng:
- Sao huynh lại buột muội nói? Huynh cũng có thể biết chuyện kia mà.
Quân Tùng nhún vai:
- Huynh không biết má»›i há»i muá»™i.
- Huynh giả vỠvới muội đó hả?
- Huynh há»i thật đấy.
- Huynh muốn biết để làm gì?
- Huynh muốn biết ai viết di thÆ° này để khẳng định trong hai ngÆ°á»i ai là kẻ nặng tình. Nam nhân hay nữ nhân?
- Huynh hãy tự suy đoán đi.
- Huynh muốn nghe muá»™i nói. NgÆ°á»i xÆ°a có câu, nữ nhân nặng nợ nhÆ°ng nhẹ tình. Vậy bức di thÆ° này rõ ràng do trưởng bối hòa thượng viết rồi.
- Huynh đoán sai rồi.
Quân Tùng nhướng mắt:
- Vậy là vị trưởng bối đạo cô?
- Cũng không phải.
- Không có ai viết, vậy là ngÆ°á»i thứ ba?
Quân Tùng thét lên:
- Trong này có ma.
Y bất ngỠthét lên, khiến Mộng Hoa Hoa giật mình, theo bản năng nữ tính, nàng ôm chầm lấy Quân Tùng chẳng chút nệ hà phận nhi nữ.
Quân Tùng ghé miệng vào tai nàng:
- Ma chính là huynh đây.
Hoa Hoa bặm môi đẩy Quân Tùng ra. Nàng gắt gá»ng nói:
- Tại sao huynh lại thét toán lên như vậy?
- Huynh muốn biết trong hai ngÆ°á»i kia là ai thảo bức di thÆ° đắc ý nhÆ° thế này.
Hoa Hoa hất mặt, trang trá»ng nói:
- Cả hai Ä‘á»u chấp bút viết bức di thÆ° đó.
- Nét chữ rất giống nhau, không thể hai ngÆ°á»i viết được.
- Há» nặng tình nặng tâm nên ý thành ý, thân liá»n thân, nên đã luyện thành bút tá»± giống nhau nhÆ° của má»™t ngÆ°á»i viết hành.
Quân Tùng reo lên:
- Hay thật. Nay mai đây huynh và Hoa Hoa phải luyện thành một bút tự như nhị vị trưởng bối chủ nhân tòa Thiên Ma Cốc này.
- Muội không nghĩ đến chuyện đó đâu.
- Tùy muội vậy.
Quân Tùng mở bức thÆ° Ä‘á»c tiếp:
“Kệ ai đâu bể chốn cung trăng RÆ¡i xuống trần gian vá»›i chị Hằng Cho thá»a lòng kia trông văng vẳng Kẻo còn sâu ná» buá»™c khăng khăng Äã mòn con mắt tìm hồng Ä‘iệp Lại bợm riá»ng lòng mối xích thằng Xin hãy dủi dui theo hẹn Æ°á»›c Æ n so non thái ví sao bằng†Quân Tùng khẽ lắc đầu:
- Bài phú này sao buồn quá.
Y nhìn nhị vị trưởng bối chủ nhân Thiên Ma Cốc:
- Chắc chắn chuyện tình của nhị vị trưởng bối có nhiá»u trắc trở nên má»›i chá»n ẩn thân trong tận cùng Phong Ma SÆ¡n để trá»n má»™t chữ tình.
Quân Tùng ôm quyá»n xá:
- Văn bối Dương Quân Tùng bái phục.
Quân Tùng xá xong Ä‘á»c tiếp:
- “Hiểu được chúng ta thì đôi uyên ương đã xem như hậu nhân của tòa Thiên Ma Cốc. Vậy cứ theo bản đồ trong di thư mà tuần tự chú giải, luyện Aâm Dương Hợp Bích, sau khi tụ thành Aâm Dương Hợp Bích mới dụng đến Thiên Ma Thần Thủ, theo tử địa mà ra ngoài Thiên Ma Cốc. Nếu không tụ thành Aâm Dương Hợp Bích thì không làm chủ được Thiên Ma Thần Thủ, tất sẽ bị mạng vong bởi Thạch Long.
Hiá»n khang lệ di bút:
Vô Ngã hòa thượng.
Ngá»c diện đạo cô.†Quân Tùng nhìn lại Hoa Hoa :
- Muá»™i đã Ä‘á»c hết bức di thÆ° của Vô Ngã hòa thượng và Ngá»c Diện sÆ° thái rồi Æ°?
Nàng gật đầu.
Quân Tùng bước lại đối mặt với nàng.
- Muội tính sao?
- Cứ theo bức há»a đồ mà mở ra, tùy cÆ¡ ứng biến.
- Nàng đã quyết định rồi thì huynh đành phải theo vậy. Nếu chết thì chết chung với nhau. Nếu chúng ta không phải là chủ nhân Thiên Ma Thần Thủ thì chắc chắn sẽ mất mạng trong tử lộ bởi Thạch Long đó.
- Muội sẽ tùy cơ ứng biến.
- Vậy thì chúng ta đi.
Quân Tùng theo sá»± chỉ dẫn trong phần há»a đồ của bức di thÆ°. Hai ngÆ°á»i rá»i gian tiá»n sảnh bằng má»™t cánh cá»­a bí mật phía sau bồ Ä‘oàn di thân khô cốt Vô Ngã hòa thượng và Ngá»c Diện đạo cô, qua má»™t gian phòng khác. Vừa bÆ°á»›c vào thÆ° sảnh này, Hoa Hoa vá»™i bịt mắt thốt lên:
- Tại sao lại vào đây, huynh muốn gì?
Giá»ng của nàng vừa gắt gá»ng vừa tá» lá»™ thái Ä‘á»™ không thể kiá»m chế được.
Hoa Hoa cáu gắt nói:
- Nếu trong tâm niệm của huynh có tư tưởng vẩn đục và tà tâm thì đừng trách Mộng Hoa Hoa này đó.
Quân Tùng giật mình bởi giá»ng nói của nàng. Y lắc đầu, từ tốn đáp lá»i Hoa Hoa:
- Hoa Hoa… DÆ°Æ¡ng Quân Tùng này không phải là má»™t đại đạo hái hoa, cÅ©ng không há» có ý niệm làm nhục nàng. Quân Tùng và nàng vào gian thÆ° sảnh này chẳng qua vì sá»± ngẫu nhiên theo há»a đồ trong bức di thÆ° này mà thôi.
Quân Tùng thở hắt ra một tiếng:
- Ta cÅ©ng không thể tưởng tượng được trong gian thÆ° sảnh lại có những bức há»a kỳ cục nhÆ° thế này.
Quân Tùng chắc lưỡi:
- Nếu nhÆ° những bức há»a kia là pho thiên thÆ° gì đó thì nàng đã không phẫn ná»™ vá»›i huynh nhÆ° vậy.
- Nếu nhÆ° những bức há»a kia là pho thiên thÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích thì Hoa Hoa cÅ©ng không màng đến.
- Hoa Hoa đã cương quyết như vậy thì chúng ta đi tiếp.
- Äi… Chúng ta sẽ rá»i khá»i đây mà.
Hai ngÆ°á»i mở cánh cá»­a, len qua gian phòng thứ hai. Vào gian phòng này, đập vào mắt hai ngÆ°á»i là chiếc bệ phát ánh hào quang xanh rá»n.
Quân Tùng tò mò bước đến, miệng thì thốt:
- Cái gì thế nhỉ?
Y ngoắc Hoa Hoa:
- Hoa Hoa lại đây xem.
Nàng bÆ°á»›c đến bên cạnh Quân Tùng bằng những bÆ°á»›c Ä‘i lưỡng lá»±. Hoa Hoa rÆ¡i vào trạng thái đó cÅ©ng bởi vì trong đầu vẫn còn khắc nét nhÆ°ng bức há»a tiết vẽ đôi nam nữ trong những tÆ° thế giao tình. Nàng ngập nói:
- Công tử thấy gì?
Sự thay đổi lối xưng hô của nàng khiến Quân Tùng phải chau mày.
Y khẽ lắc đầu rồi chỉ vào kệ đá:
- Äây có phải là Thiên Ma Thần Thủ không?
Hoa Hoa nhìn đôi thạch thủ một nhỠmột lớn trên kệ đá, gật đầu:
- Chính nó đó.
Quân Tùng lật lại bức di thÆ° Ä‘á»c qua. Y nhìn Hoa Hoa, nói:
- Chúng ta phải lấy đôi Thiên Ma Thần Thủ má»›i có thể ra khá»i đây.
- Công tử lấy đi.
Mặt Quân Tùng sa sầm:
- Cái cớ gì mà nàng lại bỗng dưng thay đổi nhanh như vậy?
- Hoa Hoa cũng không biết nữa.
Quân Tùng lắc đầu:
- Hậy… đừng có nghÄ© vẩn vÆ¡ vá» những bức há»a tiết trong thÆ° sảnh kia. Ta không thích kiểu cách xa lạ của muá»™i đâu.
Bị Quân Tùng nói trúng ý niệm, Hoa Hoa đỠmặt thẹn thùng. Nàng nói lảng sang chuyện khác:
- Huynh một chiếc, muội một chiếc.
- Tất nhiên rồi, ta đâu quá tham lam giành hết hai chiếc.
Y mỉm cÆ°á»i cầu tình, rồi thò tay lấy chiếc Thiên Ma Thần Thủ to và thô. Tay Quân Tùng vừa chạm đến đã rụt lại, miệng thì thốt lên:
- Oâi… Hoa Hoa liá»n há»i:
- Chuyện gì vậy?
Quân Tùng xuýt xoa:
- Nó nóng như một cục than hồng. Nóng khủng khiếp. Huynh không thể lấy cái của nợ này rồi.
Y nhún vai:
- Ta nhÆ°á»ng tất cả cho nàng đó.
Hoa Hoa nhìn Quân Tùng:
- Còn cái kia?
- Thì cũng như cái này thôi. Nàng thử chạm tay vào xem.
Hoa Hoa tò mò chạm tay vào chiếc Thiên Ma Thần Thủ thon nhá», thanh tú. CÅ©ng nhÆ° Quân Tùng, vừa chạm tá»›i chiếc Thiên Ma Thần Thủ, nàng liá»n rụt tay lại.
Hoa Hoa nhìn Quân Tùng:
- Nó không nhÆ° thá»i than hồng.
- Tại sao lại rụt tay v�
- Nó lạnh như một khối băng. Lạnh khủng khiếp.
Quân Tùng nhíu mày nhìn đôi Thiên Ma Thần Thủ. Y lẩm nhẩm nói:
- Một cái nóng, một cái lạnh. Chúng ta bỠquách nó cho rồi.
- Bá» Ä‘i.
Y nắm tay Hoa Hoa. Nàng vội vã rụt lại.
Nhìn lại Hoa Hoa, Quân Tùng cÆ°á»i khảy:
- À... Huynh quên, nam nữ thụ thụ bất thân.
Rá»i gian thÆ° sảnh có cặp Thiên Ma Thần Thủ, Quân Tùng và Hoa Hoa theo hành lang dẫn đến cánh cá»­a đá hình vòng cung. Trên cánh cá»­a đó có hai chữ “tá»­ lá»™â€.
Quân Tùng xoa tay:
- Tá»›i rồi. Äây là lúc huynh và muá»™i đối mặt vá»›i tá»­ thần đây.
Trên thạch môn có in hai chiếc ấn thủ má»™t to má»™t nhá» chẳng khác gì đôi ấn thủ in trên thạch môn vào tiá»n sảnh Thiên Ma Cốc.
Quân Tùng nói:
- Cái trò đẩy cửa thì chẳng còn lạ gì với huynh và muội nữa.
Y vừa nói vừa nhướng mày với Hoa Hoa:
- Nào… Hoa Hoa chúng ta lập lại chuyện đẩy cửa nào.
Hoa Hoa nhìn thạch môn lắc đầu nói:
- Khoan đã.
Quân Tùng dí dá»m nói:
- Sao lại khoan? Bộ nàng sợ con Thạch Long kia ư?
- Chủ nhân Thiên Ma Cốc đã có chủ định thì không thể rá»i Thiên Ma Cốc dá»… dàng nhÆ° vậy đâu. Huynh hãy nhìn đôi ấn thủ sẽ thấy.
Quân Tùng quan sát đôi ấn thủ. Một bên thì đỠau, còn bên kia như một khối băng trong suốt.
Quân Tùng nhún vai:
- Chẳng có gì lạ cả. Hoa Hoa đã muốn rá»i đây thì cứ làm theo Quân Tùng Ä‘i.
Y vừa nói vừa toan áp hữu thủ vào ấn thủ nhưng Hoa Hoa đã kịp giật lại.
- Phải thử trước đã.
Nàng vừa nói vừa cởi túi phấn đeo bên hông.
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i nói:
- Nữ nhân dù có nhan sắc tuyệt phàm thế nào mà không có phấn hương thì nam nhân cũng không để tâm đến đâu.
- Trong này Hoa Hoa không cần túi phấn nữa.
- Quân Tùng cũng chẳng màng đến phấn thơm của nàng.
Hoa Hoa liếc Quân Tùng, rồi ấn túi phấn vào thủ sắc Ä‘á» tía. Túi phấn nhanh chóng bốc cháy tá»a mùi thÆ¡m lan khắp cả hành lang Thiên Ma Cốc.
Quân Tùng há hốc miệng:
- Eo ôi!
Chiếc túi phấn của Hoa Hoa chỉ trong chớp mắt đã biến thành bụi than li ti.
Quân Tùng buông một tiếng thở phào nói:
- Sao nàng biết được chuyện này?
Hoa Hoa nhìn Quân Tùng:
- Trong di thÆ° đã ghi lại. Nếu không làm chủ được Thiên Ma Thần Thủ thì chúng ta sẽ chẳng thể rá»i khá»i đây được.
- Vậy, Quân Tùng và Hoa Hoa chỉ biết đứng đây nhìn thạch môn cho đến khi chết đói và khát và rồi trở thành hậu duệ khô cốt của nhị vị cốc chủ?
- Chúng ta phải tìm cách mở thạch môn.
Quân Tùng xoè tay đến trước mặt nàng:
- Bằng hai bàn tay thịt này à?
Y khoát tay:
- Không được đâu. Quân Tùng phải bảo vệ bàn tay để còn dụng đến chế tác ra những thức ăn ngon. Nếu không có chúng thì huynh phải biến thành một gã Cái Bang nào đó mới sống được.
Y lắc đầu:
- Ta đâu muốn là một tên ăn mày.
Y nói xong trở bộ quay đi vào trong. Vừa đi Quân Tùng vừa nói:
- Hoa Hoa muốn tàn phế đôi ngá»c thủ thì cứ ở đó mở thạch môn tá»­ lá»™, còn huynh thì trở vào đây.
Hoa Hoa gá»i giật y lại:
- Quân Tùng.
Quân Tùng quay lại, nhăn nhó:
- Ta nói không thể liá»u vá»›i đôi bàn tay thịt này mà. Äể ta quay lại dập đầu xin nhị vị cốc chủ cho má»™t con lá»™ khác, tá»· nhÆ° sinh lá»™ vậy.
- Chẳng có sinh lộ nào đâu.
Quân Tùng thở hắt ra, lầm bầm nói:
- Làm gì không có sinh lộ.
Hoa Hoa gắt giá»ng há»i:
- Huynh tìm ra sinh lộ Ở đâu?
Quân Tùng chỉ vào bức di thư.
- Sinh lộ là đây nè.
- Trong bức di thư còn hoa. đồ khác à?
- Chỉ có một thôi.
Hoa Hoa như hiểu ra ý Quân Tùng, mặt đanh lại, ngập ngừng nói:
- à của huynh… - Không phải ý của huynh mà của nhị vị cốc chủ. Nếu như Hoa Hoa không theo sự chỉ dẫn của nhị vị cốc chủ thì chẳng có cơ may nào sống sót đâu.
Hoa Hoa khoát tay:
- Huynh đi đi… Quân Tùng buông một tiếng thở dài trở bước quay vào trong Thiên Ma Cốc. Y vừa đi vừa lảm nhảm rủa:
- Nàng làm nhÆ° là tiểu thÆ° cành vàng lá ngá»c vậy. Nếu DÆ°Æ¡ng Quân Tùng không rÆ¡i vào cảnh ngá»™ này thì chẳng thèm đến cái mặt của nàng đâu. Chung chạ vá»›i má»™t ả la sát thì có ngày mặt của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng chẳng khác gì có đít chảo mà thôi.
Quay trở lại gian thư sảnh có đôi Thiên Ma Thần Thủ, Quân Tùng ngồi bó gối, dựa lưng vào vách, lấy mắt nhìn cặp Thiên Ma Thần Thủ đó, thỉnh thoảng lại lắc đầu buông một tiếng thở dài.
Y lẩm nhẩm nói:
- Phải chi Má»™ng Hoa Hoa là má»™t xú nữ thì mình đã có thể ra khá»i toà Thiên Ma Cốc này.
Y thở hắt ra một tiếng:
- Mình dù sao cÅ©ng là má»™t mỹ nam tá»­, cÅ©ng là má»™t thiên hạ đệ nhất há»a đầu quân, thế mà nàng còn không để mắt tá»›i.
Y đập tay vào vách:
- Nếu nàng ưng thuận thì mình có thể nấu những thức ăn ngon hầu phục nàng.
Äồ con khỉ cái, không biết gì hết, tùy cÆ¡ ứng biến chứ. Lôi mình tá»›i đây rồi mặc nhiên để cho mình chết. Tức chết Ä‘i được.
Quân Tùng gật đầu vào gối:
- Làm sao bây giỠnhỉ ? Mình đâu có muốn chết trong toà Thiên Ma Cốc này đâu.
Sống hay là chết? Tất nhiên mình muốn sống rồi.
Y ngẩng lên đôi Thiên Ma Bửu Kiếp :
- Sinh lộ nằm ngay trước mặt mình thì lại chết chắc bởi ả nha đầu kia.
Qúa uất ức, Quân Bình bặm môi, rít một luồng chân khí căng phồng ngực:
- Mình phải làm sao đây?
Quân Bình suy nghÄ© mông lung rồi rón rén bÆ°á»›c ra ngoài hành lang. Y nhìn phía thạch môn, càng thất vá»ng hÆ¡n khi thấy Má»™ng Hoa Hoa ngồi kiết đà nhÆ° má»™t pho tượng trÆ°á»›c thạch môn.
Y thầm rủa:
- “Chết rồi… Mộng Hoa Hoa đã quyết định tiêu diệt trong Thiên Ma Cốc thật rồi.†Quân Tùng quay trở vào đi tới đi lui:
- Mình phải làm sao đây, nếu ả chết thì xem như chết chắc theo ả rồi. Khỉ ơi là khỉ, sao nàng không nghĩ dùm Quân Tùng này chứ?
Y vỗ vào đầu mình:
- Bế tắc… bế tắc tất cả rồi. Oâng trá»i dun rủi làm chi để DÆ°Æ¡ng Quân Tùng chui đầu vào cá»­a tá»­ vá»›i ả nha đầu Ä‘iên khùng này.
Quân Tùng bÆ°á»›c qua gian thÆ° sảnh treo những bức há»a tiết Uyên Ương Tâm Pháp.
Trong lúc bá»±c bá»™i, y rảo mắt xem qua từng bức há»a tiết. Äến lúc đó Quân Tùng má»›i hiểu ra đây là má»™t cách luyện công hợp nhất âm dÆ°Æ¡ng, do đó Vô Ngã hòa thượng và Ngá»c Diện đạo cô má»›i gá»i là tâm pháp Aâm DÆ°Æ¡ng Hợp Bích.
Quân Tùng xem hết những bức há»a tiết má»›i mừng rỡ nói:
- NhÆ° thế này thì Hoa Hoa cÅ©ng đâu có mất Ä‘i sá»± trinh bạch chứ. Mà ngược lại còn luyện được thần thức tránh khá»i tà nữa. Chỉ có Ä‘iá»u hÆ¡i khó xá»­ tí chút thôi. Aäy dà… Äể cầu sống thì màng gì đến tiểu tiết.
Quân Tùng xem xong mấy bức há»a tiết, liá»n nhanh chân trở lại trÆ°á»›c thạch môn.
Y ngồi luôn bên cạnh Hoa Hoa.
- Hoa Hoa.
Nàng mở mắt nhìn qua Quân Tùng.
Quân Tùng há»i:
- Hoa Hoa đang nghĩ gì thế? Phải nàng đang nghiệm mở cửa thạch môn không?
Hoa Hoa gật đầu.
Quân Tùng hất mặt:
- Tìm ra chưa?
Hoa Hoa lắc đầu.
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i, nói:
- Huynh biết mà, nhưng huynh có cách rồi.
Hoa Hoa chau mày, nghiêm mặt nói:
- Cách gì, không phải theo cách của nhị vị cốc chủ chứ?
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i thuật lại những gì khảo cứu trong bức há»a tiết.
Y xoa tay:
- Nàng nghe rõ rồi chứ? Mặc dù đó là cách phối hợp âm dÆ°Æ¡ng nhÆ°ng vẫn giữ sá»± trinh bạch của má»™t đồng nam, đồng nữ. Xem ra Vô Ngã hoà thượng và Ngá»c Diện đạo cô đâu phải là những kẻ tà ý, dâm loạn. Chính vì thế mà hai ngÆ°á»i má»›i là hoà thượng và đạo cô chứ.
- Nói gì thì nói, huynh cÅ©ng xúc phạm Hoa Hoa má»™t khi theo cách của Vô Ngã hoà thượng và Ngá»c Diện đạo cô.
- Huynh xúc phạm nàng cái gì?
- Nữ nhân qúi nhất là sá»± thanh bạch, giá» lại… - NhÆ°ng huynh có làm gì đâu. Quân Tùng hứa sẽ chẳng nói vá»›i ai cả, nhất là ý trung nhân của nàng. Äây chẳng qua là sá»± bắt buá»™c mà thôi.
Hoa Hoa hất mặt:
- Huynh chưa chắc đã là một đồng nam như Vô Ngã hoà thượng.
Quân Tùng tròn mắt:
- Sao… nàng xem thÆ°á»ng Quân Tùng này quá Æ°? Nếu vậy Hoa Hoa có chắc là má»™t đồng nữ không?
Quân Tùng vừa dứt lá»i thì hứng luôn má»™t cái tát vào má:
- Huynh… Mắt hoa, nhÆ°ng lại phẫn ná»™ bởi cái tát của Hoa Hoa. Quân Tùng bá»±c dá»c nói:
- Hừ… nàng cứ nhÆ° là… Ngá»c thủ của Hoa Hoa lại giÆ°Æ¡ng lên:
Quân Tùng rút ngÆ°á»i lại, giả lả nói:
- Miễn thứ… miễn thứ.
Nàng đanh mặt nói:
- Nếu không có cách nào khác hơn thì huynh đừng đến gần Hoa Hoa.
Quân Tùng bặm môi hậm hực:
- Thế thì đành tiêu mạng ở đây rồi. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi chết Quân Tùng phải đòi nợ vá»›i nàng má»›i được. Nếu không vì nàng khÆ° khÆ° buá»™c ta là Tiểu Thần Toán Tá»­ thì giỠđây ta đã có thể Ä‘Æ°á»ng hoàng trong lò bếp nào đó rồi.
Y chìa mặt tới:
- Quân Tùng hận nàng lắm biết không.
Trong lúc bá»±c bá»™i tá»™t cùng, vô hình trung Quân Tùng Ä‘iểm ngón trá» vào ngÆ°á»i Má»™ng Hoa Hoa. Trong lúc không phòng bị Hoa Hoa hứng luôn thế Ä‘iểm của Quân Tùng, mà ngón trá» của y lại vô tình Ä‘iểm trúng tÄ©nh huyệt của nàng.
Hoa Hoa thốt lên:
- Oâi… Nàng nhìn sững Quân Tùng:
- Sao huynh lại điểm vào tĩnh huyệt của Hoa Hoa? Huynh muốn gì?
Quân Tùng ngơ ngác:
- Tĩnh huyệt là gì?
- Huynh đã khiến Hoa Hoa không cử động được.
- Vậy là tĩnh huyệt đó à? Vậy muốn cử động thì sao?
Hoa Hoa đỠmặt.
Nàng ngập ngừng nói:
- Huynh phải điểm vào… điểm vào huyệt âm giao của Hoa Hoa.
Quân Tùng chớp mắt:
- Huyệt âm giao ở đâu?
Hai má nàng thẹn chín:
- Thật sự huynh không biết à?
- Tất nhiên rồi. Äứng trÆ°á»›c bếp lò thì huynh rất rành nhÆ°ng mấy cái huyệt thì ta đành chịu vậy. Aø, ta biết rồi, hay để huynh dụng kim châm ghim vào sống lÆ°ng của Hoa Hoa nhÆ° ghim cá vậy đó.
Nàng lắc đầu:
- Không phải. Huynh chỉ cần ấn ngón tay vào đại huyệt âm giao thôi.
- Huyệt đó ở đâu?
- Ngay… ngay… ngay rốn của Hoa Hoa.
- Thế thì… Nàng đỠmặt:
- Huynh buộc phải làm như vậy mà.
- Còn hiện tại thì Hoa Hoa không cử động được à?
Nàng gật đầu.
Quân Tùng nói:
- Äể ta thá»­ xem.
Y vừa nói vừa vuốt mũi Hoa Hoa.
Hoa Hoa nhăn mặt:
- Sao huynh lại vuốt mÅ©i Hoa Hoa? Äó đâu phải huyệt âm giao đâu.
Quân Tùng gật đầu:
- Thế thì thoát chết rồi. Trong khi nàng bị nạn thì chẳng nỠhà tiểu tiết, còn với sự sống chết của ta thì nàng lại không màng tới.
Hoa Hoa trợn mắt nhìn Quân Tùng:
- Huynh định làm gì Hoa Hoa?
- Huynh đòi nợ nàng để ra khá»i chá»— này.
- Huynh định… Quân Tùng khoát tay:
- Ta không muốn chết ở đây. Nếu muốn giải huyệt để nàng cử động thì huynh cũng thấy huyệt âm giao của nàng mà, thôi thì thấy thì thấy hết cho rồi.
Hoa Hoa há hốc miệng:
- Quân Tùng… - Ta hứa mình là một đồng nam, và chẳng bao giỠnói với ai cũng như sẽ không vượt qua sự trinh tiết của nàng.
Quân Tùng nói xong không cần nghe Hoa Hoa nói gì thêm mà xốc ngang vùng tiếu yêu của nàng rảo bÆ°á»›c Ä‘i thẳng đến gian thÆ° sảnh treo những bức há»a luyện Uyên Ương Tâm Pháp và Aâm DÆ°Æ¡ng Hợp Bích.
Äặt Hoa Hoa xuống sàn chiếc bồ Ä‘oàn để ngay dÆ°á»›i má»™t bức há»a. Y ngắm nhìn bức há»a, trong khi Hoa Hoa vã mồ hôi trán. Nàng gắt gá»ng nói:
- Huynh sẽ phải chịu hậu quả sau này.
- Mặc kệ… sau này ra sao cÅ©ng được, giá» trÆ°á»›c hết phải sống cái đã. Bụng Quân Tùng bắt đầu đói, miệng thì cÅ©ng đã bắt đầu khát, không ra khá»i đây thì cÅ©ng có lúc nàng nhìn ta nhÆ° má»™t con gà rán thÆ¡m không biết chừng.
- Quân Tùng… - Quân Tùng đã quyết rồi.
Quân Tùng dứt lá»i, lá»™t y trang của Hoa Hoa. Nàng chỉ còn nhắm mắt bặm môi, diện dung Ä‘á» gấc vì thẹn và giận. Quân Tùng dá»±ng nàng ngồi lên, y cÅ©ng tá»± cởi bá» trang phục, đấu mặt vá»›i Hoa Hoa.
Quân Tùng trầm giá»ng nói:
- Ta áp tay vào tay nàng tâm tưởng tập trung không bị dịch ý chi phối rồi theo đó là Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở, cho đến có má»™t luồng khí lÆ°u xuất hiện. Chúng ta đạt được bÆ°á»›c thứ nhất. Rồi tuần tá»± theo những bức há»a khác, chẳng bao lâu sẽ tụ thành Uyên Ương Tâm Pháp, Aâm DÆ°Æ¡ng Hợp Bích thì có thể làm chủ nhân Thiên Ma Thần Thủ. Nàng nghe ta nói rồi chứ? Nếu chỉ sÆ¡ xuất để dục tâm chi phối thì không tụ thành tâm pháp kia đâu.
Hoa Hoa trừng mắt nhìn Quân Tùng.
Y cau mày, nghiêm giá»ng nhìn nàng:
- Äừng nhìn huynh bằng ánh mắt đó, đằng nào huynh cÅ©ng đã thấy thân thể muá»™i rồi. Äây là sá»± bất đắc dÄ© thôi mà. Trong đầu huynh luôn nghÄ©, Hoa Hoa chỉ là má»™t con cá chiên thôi.
Nghe Quân Tùng nói, Hoa Hoa càng thẹn hÆ¡n. Nàng rít lên má»™t luồng chân khí thật sâu rồi gằn giá»ng nói:
- Huynh đã bế huyệt tĩnh thân của Hoa Hoa thì sao Hoa Hoa có thể phối hợp luyện công với huynh?
Quân Tùng chìa mặt tới:
- Phải giải huyệt cho nàng ư?
- Äó cÅ©ng là sá»± bắt buá»™c.
- NhÆ°ng… - Huynh không còn cách nào khác đâu. Nếu huynh không giải tá»a được tÄ©nh huyệt thì Hoa Hoa cÅ©ng chỉ là má»™t xác chết bất Ä‘á»™ng, hay ví nhÆ° má»™t pho tượng vô tri vô giác, sao có thể hòa hợp luyện Uyên Ương Tâm Pháp vá»›i huynh.
Quân Tùng gãi đầu:
- Huynh sợ… - Tất cả Ä‘á»u đã lỡ rồi.
- Nàng nói vậy Quân Tùng mới yên tâm.
Theo sá»± chỉ dẫn của Hoa Hoa. Quân Tùng Ä‘iểm chỉ pháp của mình vào đại huyệt, Hoa Hoa liá»n vung ngá»c thủ liên tục tát vào mặt Quân Tùng.
Bốp… bốp… bốp… Quân Tùng ôm mặt:
- Chết ta rồi… Dừng tay… Ả la sát dừng tay.
Trong lúc phẩn ná»™, Hoa Hoa chẳng màng đến thân thể xuất chưởng tát vào mặt Quân Tùng. Quân Tùng bị đánh bật ra khá»i bồ Ä‘oàn, co rúm ngÆ°á»i lại.
Y gào lên:
- Nàng ác Ä‘á»™c vá»›i ta nhÆ° vậy à? Äể ta chết cho rồi.
Quân Tùng vừa nói vừa toan động đầu xuống sàn đá, nhưng Hoa Hoa kịp thộp gáy y kéo lại.
Quân Tùng úp mặt xuống sàn đá, những lại nghĩ thầm:
- “Ả la sát không cho mình chết thế thì sống rồi. Hoàng thiên hậu thổ có mắt cho DÆ°Æ¡ng Quân Tùng này má»™t sinh lá»™. Äược sống lần này, Quân Tùng thá» sẽ làm má»™t bữa cÆ¡m thật ngon cúng cô hồn các đảng.†Trong khi Quân Tùng nghÄ© nhÆ° vậy thì Hoa Hoa lại nghÄ© khác. Nàng nhìn Quân Tùng Ä‘ang cúi rạp co ro dÆ°á»›i đất mà buông má»™t tiếng thở dài.
- “Chàng không có ý bức dục mình. Äây chẳng qua vì sá»± bức bách mà thôi. Äâu có lẽ cÅ©ng là ý trá»i.†Hoa Hoa dá»±ng Quân Tùng ngồi thẳng lên:
- Huynh hãy hứa với muội.
Quân Tùng gật đầu:
- Cái gì ta cũng hứa hết.
- Huynh hứa sẽ đối xử tốt với muội.
Quân Tùng gật đầu như tế sao:
- Ta hứa… Nếu ta ngoa ngôn thì trá»i không dung, đất không tha.
Nàng nhìn Quân Tùng:
- Huynh có sao không?
- Thần nhãn của ta thấy rất nhiá»u ông sao.
Hoa Hoa nghe gã nói chá»±c bật cÆ°á»i nhÆ°ng kịp nén lại.
Nàng ôn nhu nói:
- Hoa Hoa và huynh sẽ cùng luyện Uyên Ương Tâm Pháp để rá»i toà Thiên Ma Cốc này.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #29  
Old 07-04-2008, 05:57 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 29

Thiên Ma Thần Chủ
Hoa Hoa nhìn qua Quân Tùng.
Quân Tùng khẽ gật đầu. Hai ngÆ°á»i đồng loạt hÆ°á»›ng đôi Thiên Ma Thần Thủ vá» phía đôi ấn thủ trên thạch môn đồng thá»i dồn chuyển tâm pháp Aâm DÆ°Æ¡ng Hợp Bích vào cặp Thiên Ma Thần Thủ. Từ đôi Thiên Ma Thần Thủ, hai bóng ảnh thủ má»™t Ä‘á» má»™t trắng vụt thoát ra vá»— thẳng vào đôi ấn thủ trên thạch môn.
Ầm… Quân Tùng và Má»™ng Hoa Hoa tÆ°á»ng nhÆ° mình Ä‘ang nằm mÆ¡, bởi uy lá»±c khủng khiếp của cặp Thiên Ma Thần Thủ. Thạch môn kiên cố nhÆ° vậy mà vẫn tan ra thành từng mảnh vụn để lá»™ má»™t cá»­a hang hun hút. Gió từ bên ngoài lùa vào từng cÆ¡n giÅ© y phục của hai ngÆ°á»i phát ra âm thanh phành phạch.
Hai ngÆ°á»i còn Ä‘ang sững sá» vá»›i uy lá»±c mãnh liệt của đôi Thiên Ma Thần Thủ thì cảm nhận đất dÆ°á»›i chân mình rung chuyển dữ dá»™i nhÆ° sắp có má»™t trận Ä‘á»™ng đất ập tá»›i.
Quân Tùng hốt hoảng thét:
- Hoa Hoa mau ra ngoài thôi.
Lá»i Quân Tùng vừa dứt hai ngÆ°á»i liá»n phi thân băng vào cá»­a hang lá»™ng gió. Há» vừa rá»i khá»i thạch môn tòa Thiên Ma Cốc thì hành lang đổ sập xuống.
Ầm… Những âm thanh dữ dá»™i liên tục phát ra do tòa Thiên Ma Ä‘ang từ từ sụp xuống khiến cho hai ngÆ°á»i càng khẩn trÆ°Æ¡ng băng mình Ä‘i.
Quân Tùng nói với Hoa Hoa:
- Hoa Hoa… Nếu chúng ta không nhanh chân thì khi toà động này sụp theo, nó biến thành mồ chôn muội và huynh.
- Tối như thế này làm sao chúng ta đi nhanh hơn được.
- Phải dụng đến Thiên Ma Thần Thủ.
Hoa Hoa gật đầu. Hai ngÆ°á»i cùng phối hợp nắm hai chiếc bản thủ âm dÆ°Æ¡ng. Äôi bản thủ Thiên Ma Thần Thủ loé sáng nhÆ° má»™t ngá»n hải đăng soi sáng cả hang Ä‘á»™ng tối om.
Quân Tùng buột miệng nói:
- Vô cùng huyá»n diệu.
NhỠánh sáng chói chang từ đôi Thiên Ma Thần Thủ, Quân Tùng và Hoa Hoa băng thẳng vỠphía trước không cần biết hang động này sẽ đưa hỠđi đâu.
Ầm… Má»™t khối đá khổng lồ từ phía trÆ°á»›c lao thẳng tá»›i há». Quân Tùng và Hoa Hoa chỉ kịp nép sát vào vách hang, khối đá lÆ°á»›t qua há» khoét má»™t cái lá»— khổng lồ sau âm thanh vang dá»™i.
Quân Tùng nói lớn:
- Hoa Hoa cẩn thận.
Quân Tùng và Hoa Hoa sững sá» khi thấy trÆ°á»›c mặt mình là má»™t con quái vật. Äầu của nó trông tợ con bá» hung, vá»›i cái sừng dài cong vút, nhÆ°ng thân thì giống mãnh xà thêm bốn cái chân to nhÆ° cá»™t định. Lá»›p da óng ánh sắc vàng tợ nhÆ° sắt thép.
Quân Tùng gào lên:
- Hoa muội… Thạch Long đó.
Cùng với tiếng thét, Quân Tùng và Hoa Hoa sững bước thối lui hai bộ.
Quân Tùng quát lá»›n, dụng Thiên Ma Thần Thủ của mình tống thẳng tá»›i Thạch Long. Chiếc ảnh thủ Ä‘á» rá»n lao tá»›i đỉnh đầu Thạch Long.
Con quái vật không hỠsợ hãi mà dụng chiếc sừng thẳng vào bóng ảnh thủ đỠrực.
Ầm… Bóng ánh thủ bị bật ngược trở lại, nện vào vách hang.
Xèo… Äá bị bốc khói khét lẹt.
Äá còn cháy dÆ°á»›i ảnh thủ từ Thiên Ma Thần Thủ mà chiếc sừng Thạch Long thì chẳng há» hấn gì.
Hoa Hoa nói:
- Äể cho muá»™i.
Nàng dụng Thiên Ma Thần Thủ của mình tạo ra má»™t ảnh thủ sáng ngá»i tập kích trá»±c diện vào đầu Thạch Long. NhÆ°ng cÅ©ng nhÆ° Quân Tùng, Thạch Long lại dùng sừng đỡ thẳng, hất thủ ảnh bắn vào vách hang. Äá rạn nứt bởi sức lạnh của ảnh thủ tạo ra rồi ào ào đổ xuống.
Sau khi cản phá được hai chiêu công của Quân Tùng và Mộng Hoa Hoa, con quái vật Thạch Long há miệng. Ngay lập tức một trận cuồng phong mãnh liệt bủa tới Quân Tùng và Hoa Hoa.
Trận cuồng phong mãnh liệt cuốn lấy hai ngÆ°á»i rồi từ từ rút dần vá» phía miệng của Thạch Long.
Quân Tùng thét lên:
- Hoa Hoa… Chúng ta chết ở đây.
- Dương huynh… Uyên Ương Tâm Pháp, Aâm Dương Hợp Bích.
Tiếng thét của Má»™ng Hoa Hoa đập vào thính nhÄ© Quân Tùng. Không cần nàng giải thích thêm, Quân Tùng đã hiểu ngay được ý của nàng. Mặc dù bị luồng phong khí của Thạch Long tạo thành áp lá»±c khủng khiếp, hai ngÆ°á»i ngỡ nhÆ° bị rút vào má»™t dòng xoáy rồng không sao cưỡng lại được, nhÆ°ng há» cÅ©ng kịp lanh trí nÆ°Æ¡ng theo sức hút ấy để phối hợp Aâm DÆ°Æ¡ng Hợp Bích, Uyên Ương Tâm Pháp.
Quân Tùng lẩn Hoa Hoa cùng má»™t ý niệm nếu thất bại thì cái chết sẽ đến vá»›i há».
Cả hai cùng má»™t Ä‘á»™ng tác vô cùng uyển chuyển và nhịp nhàng, chá»›p mắt đã tạo được tÆ° thế Äồng Tá»­ Liên Hoa, cặp Thiên Ma Thần Thủ chập lại thành má»™t.
Má»™t đạo sét quang ngoằn ngoèo từ đôi Thiên Ma Thần Thủ phát ra, chẻ dá»c theo luồng khí của Thạch Long rồi chui tá»t vào chiếc miệng Ä‘ang mở lấy định Ä‘á»›p hai con mồi.
Ầm… Cả một không gian chấn động dữ dội, Dương Quân Tùng và Mộng Hoa Hoa vẫn nắm chặt tay nhau. Cả hai như được một luồng sáng quang hộ thể không để những vụn thạch đả thương. HỠbăng qua đống thịt nhầy nhụa của Thạch Long mà lướt ra ngoài hang động.
Vừa ra đến bên ngoài thì cả chiếc hang khổng lồ sụp xuống ngay sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i. Quân Tùng lẫn Hoa Hoa thở phào khoan khoái. Hai ngÆ°á»i giá» chẳng còn gì ngăn cách mà bất giác ôm chầm lấy nhau.
- Hoa Hoa muá»™i muá»™i.
- Dương huynh, chúng ta đã thoát rồi.
- Huynh được sống rồi.
Sau những khoảng khắc xúc Ä‘á»™ng, hai ngÆ°á»i má»›i bình tâm lại. Quân Tùng nói:
- Muội muội, đây là đâu? Nếu như gần một trấn nào đó thì huynh sẽ thết muội bữa thật ngon do chính tay huynh tự làm.
Hoa Hoa nhìn Quân Tùng:
- Vậy sao?
Quân Tùng khẳng khái gật đầu:
- Äôi bản thủ của huynh vẫn còn có thể nấu những thức ăn đắc khẩu nhứt không ai qua được.
Quân Tùng nắm tay Hoa Hoa:
- Muội hãy tin huynh.
Hoa Hoa mỉm cÆ°á»i gật đầu.
Quân Tùng nói:
- Chúng ta mau rá»i khá»i đây. Huynh Ä‘ang rất cao hứng, muốn trổ tài há»a đầu quân phục vụ muá»™i.
Nàng nàng nhìn Quân Tùng bằng ánh mắt thật dịu dàng và chan chứa tình:
- Muội mong sao mãi mãi Dương huynh thế này.
- Huynh đã hứa rồi mà.
Hai ngÆ°á»i vừa toan đợm bÆ°á»›c thì nghe những tiếng ồn ào từ phía trÆ°á»›c xông lại.
Há» còn Ä‘ang bâng khuâng võ Ä‘oán ai Ä‘ang kéo đến thì đã xuất hiện má»™t nhóm cao thủ vận huỳnh y cùng vá»›i những vị trưởng lão tóc bạc râu bạc. Dẫn dầu đó là má»™t gã đại lá»±c, đầu chít khăn hồng Ä‘iá»u, trang phục lòa loẹt, tay cầm thiết trượng có đính má»™t chiếc khô lâu Ä‘en xì.
Quân Tùng nhìn qua Hoa Hoa:
- Xem chừng bá»n ngÆ°á»i này không có hảo ý vá»›i huynh và muá»™i đâu.
Hoa Hoa chÆ°a kịp đáp lá»i Quân Tùng thì nhóm ngÆ°á»i kia đã kéo đến. Há» dàn ngang đứng trÆ°á»›c mặt Quân Tùng và Hoa Hoa.
Gã đại lực chỉ Quân Tùng và Hoa Hoa:
- Bổn pháp sÆ° há»i hai ngÆ°á»i kia.
Hoa Hoa nheo mày.
Quân Tùng từ tốn nói:
- Äại huynh có Ä‘iá»u gì chỉ giáo.
Gãp pháp sÆ° hừ nhạt rồi gằn giá»ng nói:
- Hai ngÆ°á»i ngang nhiên phá sập Ä‘á»n thá» Hắc Thần vì nguyên cá»› gì?
Quân Tùng ngÆ¡ ngẩn há»i:
- Äá»n thá» Hắc Thần nào?
- Hừ… NgÆ°Æ¡i dám giả vá» nhÆ° không biết Æ° ? Chẳng phải Hắc Thần Äá»™ng linh thiêng đã bị hai ngÆ°Æ¡i phá sập đó à?
Quân Tùng chỉ đống đá khổng lồ sau lưng mình:
- Ngài pháp sư nói hang động này ư?
- Äó là Hắc Thần Äá»™ng chứ không phải là hang Ä‘á»™ng. NgÆ°Æ¡i có biết đó là ngôi Ä‘á»n thiêng của bá tánh cÆ° ngụ tại dòng Hắc Long Giang này không?
Quân Tùng lắc đầu:
- Tại hạ quả không biết.
Gã pháp sư hừ nhạt một tiếng:
- Hắc Thần Äá»™ng là ngôi Ä‘á»n thiêng của cÆ° dân Hắc Long Giang. Hằng năm bổn pháp sÆ° phải cÆ¡ cá»±c tuyển lá»±a trong trấn Hắc Long má»™t đồng nam, má»™t đồng nữ để cúng tế cho Hắc Thần đặng xin ngÆ°á»i phù trợ cho má»i ngÆ°á»i được an cÆ° lạc nghiệp.
Nay ngÆ°Æ¡i dám hủy Hắc Thần Äá»™ng chốn linh thiêng của Hắc Long Thần. NgÆ°á»i đã mạo phạm đến thần thánh, ngÆ°Æ¡i phải chịu cá»±c hình phải chết để Ä‘á»n tá»™i.
Nghe lão pháp sÆ° nói xong, Quân Tùng bật cÆ°á»i khanh khách. Y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Các vị trưởng tôn và đại pháp sư hãy nghe tại hạ nói đây.
Gã pháp sư nạt ngang:
- Ngươi còn muốn nói gì nữa?
- Quân Tùng không nói thì sao các vị hiểu được. Thật ra trong hang Ä‘á»™ng này có má»™t con quái thú khổng lồ, tại hạ và Hoa Hoa muá»™i đã đánh chết nó rồi. Kể từ bây giá» các vị trưởng tôn sẽ khá»i má»™t kiếp há»a tốn đồng nam đồng nữ.
Quân Tùng chắc lưỡi:
- Các vị phải mang ơn Quân Tùng và muội muội.
Gã đại pháp sư lồng lộn lên:
- Ngoa ngôn, làm gì trong Hắc Thần Äá»™ng có quái thú. Äó là xảo ngôn của ngÆ°Æ¡i.
NgÆ°Æ¡i phá chá»— cÆ° trú của Hắc Thần Äá»™ng thì chẳng bao lâu nữa ngài sẽ nổi giận và làm tan nát cÆ¡ đồ của bá tánh trong Hắc Long Äàm.
Quân Tùng cau mày:
- Bổn pháp sư, hãy tin Quân Tùng đi. Tại hạ nói thật đó.
Hoa Hoa xen vào:
- DÆ°Æ¡ng đại ca của ta nói thật. Các ngÆ°á»i may mắn được DÆ°Æ¡ng đại ca giải thoát khá»i má»™t kiếp nạn, nên ăn mừng má»›i phải.
Gã pháp sư lắc đầu:
- Không thể nào tin được. Cho dù ngÆ°á»i có giết được quái thú thì hành Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a được phép của bổn pháp sÆ°. NgÆ°Æ¡i chÆ°a có được bùa chú của Ä‘á»n Hắc Long mà tá»± tiện làm sập Hắc Thần Äá»™ng, tá»™i đáng chết.
Quân Tùng trợn mắt nhìn gã pháp sư:
- Cái gì… Bổn pháp sư đòi tế sống Quân Tùng à?
- Äúng. Bổn pháp sÆ° lấy máu ngÆ°Æ¡i tắm cho Hắc Thần để chuá»™c lại hành Ä‘á»™ng mạo phạm của ngÆ°Æ¡i.
Quân Tùng nhún vai:
- Lạ thật. Ơn chưa trả mà ngài pháp sư đã muốn lấy mạng Quân Tùng.
- Chỉ có cách đó bổn pháp sÆ° má»›i có thể lấy lại niá»m tin nÆ¡i Hắc Long Thần.
Quân Tùng nạt ngang:
- Hắc Long Thần với không phải Hắc Long Thần. Dương Quân Tùng đứng đây nè, ngài pháp sư có bản lĩnh gì thì cứ đến mà lấy Dương Quân Tùng tế Hắc Long Thần.
- Ngươi đã mạo phạm Hắc Long Thần mà còn lớn lối à?
Gã vừa dứt lá»i liá»n khoát tay.
Bá»n cao thủ vận huỳnh y liá»n ào ào lÆ°á»›t đến.
Quân Tùng nhìn sang Hoa Hoa:
- Muội muội cho chúng thấy uy lực của Thiên Ma Thần Thủ, nhưng nhớ đừng giết chúng nha.
Hoa Hoa gật đầu.
Cả hai cùng thi triển Aâm DÆ°Æ¡ng Hợp Bích. Chiếc DÆ°Æ¡ng Ma Thần Thủ của Quân Tùng tạo bóng ảnh thủ đỠối nện xuống ngay trÆ°á»›c mặt bá»n cao thủ, còn chiếc Aâm Ma Thần Thủ thì tạo bóng ảnh thủ lạnh buốt nện ngay dÆ°á»›i đầu mÅ©i giày lão pháp sÆ°.
Ầm… Ầm… Hai tiếng nổ kinh thiên Ä‘á»™ng địa. Bá»n cao thủ Ä‘ang lÆ°á»›t bị đẩy ngược trở lại, toàn thân chúng nhÆ° rÆ¡i vào ngá»n há»a diệm sÆ¡n, liá»n túa ra bá» chạy. Gã pháp sÆ° thì ngã ngá»­a ra sau, run cầm cập bởi khí băng hàn.
Các vị trưởng lão thì vá»™i thối bá»™, toan quay lÆ°ng bá» chạy thì Quân Tùng và Hoa Hoa đã lÆ°á»›t đến cản bÆ°á»›c há», Quân Tùng nhìn gã đại pháp sÆ°.
Y hất mặt nói:
- Hê… NgÆ°Æ¡i có thể bò mà Ä‘i được rồi đó. Vá»›i hạng ngÆ°á»i ngang ngược nhÆ° ngÆ°Æ¡i thì bổn thiếu gia đã từng gặp khi còn là há»a đầu quân ở Trung Châu trấn đó. Nể mặt các vị trưởng bối đây, ta cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i đó.
Quân Tùng thét lên:
- Äi Ä‘i!
Gã đại pháp sÆ° được lá»i nhÆ° có sinh lá»™, cố bò mà bá» chạy. Khi gã mất dạng rồi, Quân Tùng má»›i ôm quyá»n xá các vị trưởng lão, từ tốn nói:
- Văn bối Dương Quân Tùng, thiên hạ đệ nhất đầu quân Trung Châu thành.
Y chỉ Hoa Hoa:
- Còn đây là Mộng Hoa Hoa muội muội. Văn bối và muội muội không có ý làm kinh sợ các vị trưởng tôn, mong các vị bỠqua.
MÆ°á»i vị trưởng lão đồng loạt ôm quyá»n xá Quân Tùng và Hoa Hoa.
Má»™t ngÆ°á»i cao tuổi nhất nói:
- Hai vị có phải là Hắc Long Thần không?
Quân Tùng lắc đầu:
- Vãn bối đã nói rồi, các vị trưởng bối đừng nghĩ văn bối và muội muội theo cách của gã pháp sư kia.
- Vậy chuyện gì đã xảy ra trong Hắc Thần Äá»™ng?
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i nhìn sang Hoa Hoa, rồi quay lại các vị trưởng bối trấn Hắc Long Giang, từ tốn thuật lại cuá»™c đối đầu giữa con quái thú Thạch Long và hai ngÆ°á»i.
Lão trưởng bối nghe xong, phấn trấn toan quỳ xuống.
Quân Tùng vội bước đến cản lão lại:
- Lão trưởng xin đừng làm thế.
Lão trưởng rơi nước mắt, nghẹn ngào nói:
- Phải chi thiếu hiệp và hiệp nữ đây đến sớm thì cư dân Hắc Long Giang đâu có cảnh bi thảm trong những ngày qua chứ.
Quân Tùng thở dài nhìn qua Hoa Hoa rồi quay trở lại lão trưởng tôn:
- Lão trưởng có gì cứ nói cho văn bối nghe. Nếu không ngoài sức lực, văn bối sẽ giúp cho cư dân trấn Hắc Long Giang.
Lão nhìn Quân Tùng:
- Lão phu tên tục là Khấu Thừa Phụ.
Quân Tùng giả lả ôm quyá»n xá:
- Khấu trưởng lão.
Hoa Hoa liếc gã.
Khấu Thừa Phụ nói:
- Cách đây ba năm tại trấn Hắc Long Giang có một vụ mất tích một đôi đồng nam đồng nữ tại trước cửa hắc động này, lão phu là trưởng lão đã cho tỠtụ các tráng đinh xông vào những tất cả đi mà không trở lại.
Hoa Hoa nhìn lão Khấu nói:
- Tất cả những ngÆ°á»i đó vào Hắc Long Äá»™ng chỉ làm mồi cho quái vật thôi.
- Lão chẳng biết con quái vật nào cả, kể từ ngày hôm đó trở Ä‘i, trong Hắc Thần Äá»™ng đêm đêm lại có trận cuồng phong thổi ra, khiến cho cÆ° dân ngụ tại Hắc Long trấn kinh hồn. Ngài lập ra Hắc Ä‘á»n và cứ má»—i con trăng lại Ä‘em cúng tế đôi đồng nam đồng nữ.
Quân Tùng lắc đầu:
- Gã pháp sư kia biết cách cho quái thú ăn.
Khấu Thừa Phụ nhìn Quân Tùng:
- Cái lệ đó trở thành quen thuá»™c ba năm nay rồi, và cÅ©ng theo thá»i gian đó, pháp sÆ° đã nghiá»…m nhiên trở thành trưởng bối của Hắc Long Giang. Không biết cái há»a kiếp này đã được thiếu hiệp trừ khá»­ chÆ°a, nhÆ°ng lão rất mừng khi há»a kiếp cúng tế sẽ không còn nữa.
Quân Tùng phấn chí nói:
- Khấu trưởng lão cứ yên tâm. Hắc Thần Äá»™ng không còn thì sẽ chẳng còn quái thú Ä‘e doa. nữa đâu. Văn bối cam Ä‘oan vậy mà.
- Nếu được nhÆ° thế, lão phu kính thỉnh thiếu hiệp và Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng đến Hắc Long Giang để má»i ngÆ°á»i được tạ lá»….
Quân Tùng khoát tay:
- Trưởng lão đừng coi trá»ng quá. Văn bối và muá»™i muá»™i đến chấn dưỡng thần vài hôm rồi sẽ Ä‘i ngay mà.
- Thế thì tốt quá. Lão kính thành thiếu hiệp và cô nÆ°Æ¡ng đến Ä‘iá»n trang của lão, Ngay trong hôm đó, cả trấn Hắc Long Giang bá»—ng chốc trở nên náo nhiệt vô cùng.
Toàn trấn mở há»™i tÆ°ng bừng. CÆ° dân ở đây không phấn chấn sao được khi vừa thoát khá»i há»a tế đồng nam đồng nữ hàng má»—i con trăng.
Trong ngày há»™i, Quân Tùng và Hoa Hoa được má»i ngÆ°á»i trá»ng vá»ng và xếp vào bậc thượng khách của Hắc Long Giang. Qúa Ä‘á»—i hào hứng trÆ°á»›c niá»m vui của má»i ngừơi ngụ tại trấn Hắc Long Giang, Quân Tùng không nghÄ© đến sá»± trá»ng vá»ng mà coi y nhÆ° đại hiệp, cao hứng dá»±ng luôn má»™t bếp lò trÆ°á»›c ngôi đình thổ thần.
Quân Tùng cao hứng nói:
- Äể đáp lại thịnh tình của các vị trưởng lão, và bá tánh trấn Hắc Long Giang, DÆ°Æ¡ng má»— tá»± nguyện làm há»a đầu quân để các vị thưởng lãm những tuyệt thức đắc khẩu của DÆ°Æ¡ng má»—.
Quân Tùng nói xong liá»n thi thố tài há»a đầu quân của mình. Má»i thao tác của y thật nhuần nhuyá»…n và đẹp mắt. Cứ má»—i lần Quân Tùng dụng đến dao để xắt thịt, hay lạng cá thì má»i ngÆ°á»i lại trố mắt ra nhìn.
Y làm bếp mà chẳng há» nhìn đến bếp, mắt cứ đảo qua, đảo lại làm trò, miệng thì Ä‘iểm nụ cÆ°á»i. Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi chÆ°a uống cạn má»™t tuần trà thế mà Quân Tùng đã nấu được ba món bốc mùi thÆ¡m ngào ngạt.
Y chỉ mâm cổ bày ba món vừa làm nói:
- Dương mỗ đã nấu xong ba món Vân Ngư, Phụng Hoàng Qúa Hải, Bạch Hoa Xuân.
Tất cả các vị trưởng lão Ä‘á»u trầm trồ dồn mắt nhìn ba món dá»n trên mâm cá»—. Ba món đó Ä‘á»u có mùi thÆ¡m ngào ngạt, màu sắc tÆ°Æ¡i thắm trông thật đẹp mắt.
Tất cả má»i ngÆ°á»i đồng loạt vá»— tay tán thưởng.
Quân Tùng ôm quyá»n xá:
- Äa tạ… Ä‘a tạ… Y xoa tay nói tiếp:
- Móm thứ tÆ° tại hạ sẽ nấu là Ngá»c Äiểm Chu Sa.
Y bắc chảo dầu to đùng, rồi chỠđến trong chảo dầu sôi bùng lên má»›i lấy đậu hÅ© sắt thành những miếng vuông bằng nhau. Thao tác xắc đậu của y khiến cho Hoa Hoa phải thán phục, nhÆ°ng bá»™ mặt dí dá»m thì buá»™c nàng phải bậc cÆ°á»i.
Hoa Hoa nghĩ thầm:
- “DÆ°Æ¡ng huynh đúng là má»™t thiên hạ há»a đầu quân, vừa thông minh vừa Ä‘a tài.†Nàng bất giác nghÄ© đến chuyện hai ngÆ°á»i trong Thiên Ma Äá»™ng mà thẹn Ä‘á» mặt.
Quân Tùng lăn những miếng đậu qua chiếc sàn mè. Y vừa lăn đậu vừa nói:
- Món Ngá»c Äiểm Chu Sa vừa thÆ¡m vừa béo, có tất cả má»i đặc trÆ°ng của món thảo má»™c, nhÆ°ng lại rất dá»… làm. Qúi cô nÆ°Æ¡ng nào muốn há»c thì hãy đến gần đây. Chỉ xem qua là có thể vá» làm cho phu quân ở nhà. TrÆ°á»›c khi DÆ°Æ¡ng má»— để những cục đậu hÅ© đã tẩm mè vào chảo dầu mạn phép tặng quí cô nÆ°Æ¡ng má»™t câu.
Quân Tùng vừa nói vừa liếc trộm Mộng Hoa Hoa, trong khi các thiếu nữ nhao nhao hẳn lên.
Quân Tùng tủm tỉm cÆ°á»i khi thấy Hoa Hoa hÆ°á»›ng mắt nhìn y. Y từ tốn nói:
- Qúi cô nương im lặng, tại hạ mới nói chứ.
- Chúng tôi rất thích câu nói của Dương công tử.
- Tại hạ nói ngay đây.
Quân Tùng lấy hơi, rồi gắp một miếng đậu đưa lên cao, dõng dạc nói:
- Nàng nào chồng bỠchồng chê Ăn một miếng đậu, chồng mê tới già.
Hoa Hoa không thể nén được tiếng cÆ°á»i, liá»n bụm miệng. Trong khi bá tánh Hắc Long Giang đồng cÆ°á»i rá»™ lên. Cả không gian trấn Hắc Long Giang vốn ảm đảm, u ám thế mà bá»—ng nhiên nhÆ° lá»™t xác vá»›i những tràng cÆ°á»i rá»™n rã.
Má»i ngÆ°á»i còn chÆ°a hết hoan hỉ vá»›i câu nói dí dá»m của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng thì tiếng vó ngá»±a vang lên rá»™n rã cùng vá»›i những tiếng la í á»›i dồn dập dá»™i tá»›i.
Nghe tiếng vó ngựa, Hoa Hoa cau mày.
Tiếng vó ngá»±c cùng những âm thanh la hét tá» giá»ng sát khí đằng đằng khiến các vị trưởng lão Hắc Long Giang lo lắng. Bá tánh bá»—ng dÆ°ng không còn cÆ°á»i được nữa, mà trang trá»ng hÆ°á»›ng mắt nhìn vá» phía DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Quân Tùng và Hoa Hoa chớp mắt. Y nhìn lại bá tánh:
- Hôm nay là ngày vui thoát khá»i há»a kiếp Thạch Long của má»i ngÆ°á»i, tại hạ không muốn lỡ má»™t ngày vui nhÆ° thế. Bá tánh cứ yên tâm, ở lại đây vui trá»n má»™t ngày há»™i này.
Y vừa nói vừa bình thản cho đậu vào chảo dầu sôi sùng sục. Äoàn nhân mã trên năm mÆ°Æ¡i dẫn đầu là má»™t gã đại lá»±c vai khoác tấm da hổ, chân mày rậm, sóng mÅ©i to, nhÆ°ng râu thì chẳng có má»™t sợi nào, thêm hai chiếc môi dầy thừ lừ xem chừng cÅ©ng được gã rất trau chuốt bằng sáp son của nữ giá»›i.
Äoàn nhân mã kéo đến, tất cả Ä‘á»u hÆ°á»m Ä‘ao, sát khí đằng đằng.
Gã đại lực quát lớn:
- Ai là Dương Quân Tùng?
Quân Tùng liá»n lên tiếng:
- Khởi bẩm tôn giá, có Dương Quân Tùng.
Y vừa nói vừa gắp má»™t miếng đậu giÆ¡ thẳng tay hÆ°á»›ng lên trá»i. Äá»™ng tác dí dá»m của Quân Tùng khiến Hoa Hoa phải bật ra tràng cÆ°á»i khúc khích.
Gã đại lực cau mày. Y nhìn Quân Tùng chằm chằm, nói:
- Té ra Tiểu Thần Toán Tử.
- Tôn giá nhìn lầm rồi, tại hạ không phải là Tiểu Thần Toán Tử.
- Ngươi đổi danh hồi nào thế?
- Vừa má»›i đây, Tiểu Thần Toán Tá»­ thì bị ngÆ°á»i ta hiếp đáp nhÆ°ng Tiểu Thần Toán Tá»­ lại là má»™t đại hiệp à.
Gã đại hán cau mày:
- Tiểu Thần Toán Tử, ngươi đến đây phá bĩnh cơ nghiệp của Sương Sương, tội đó ngươi biết sẽ phải chịu gia hình như thế nào không?
Quân Tùng chớp mắt:
- Sương Sương? Tôn giá nói ai, tại hạ không biết.
Lão trưởng Khấu Thừa Phụ nói với Quân Tùng:
- Dương đại hiệp… Sương Sương chính là đại pháp sư đó.
Quân Tùng ngây ngÆ°á»i nhìn lão:
- Äại pháp sÆ° có tục danh là SÆ°Æ¡ng SÆ°Æ¡ng Æ°?
Khấu Thừa Phụ gật đầu.
- Lạ thật. Y là một nam nhân vai u thịt bắp thế mà lại có tục danh là Sương Sương, nghe cứ như tên của những ả kỹ nữ vậy.
Hoa Hoa lÆ°á»m Quân Tùng.
Bất ngỠQuân Tùng chạm vào ánh mắt của Hoa Hoa, nhăn nhó nói:
- Muội yên tâm, huynh là một đồng nam, không bao giỠđặt chân đến kỹ lâu đâu.
Y nhìn gã đại lá»±c khoác tấm da hổ, cÆ°á»i mỉm nói:
- Tại hạ vô cùng ngạc nhiên khi biết SÆ°Æ¡ng SÆ°Æ¡ng chính là đại pháp sÆ° Hắc Äá»n.
- Ngươi đã biết thì mau quỳ xuống để bổn trại chủ phát lạc. Ngươi sẽ được chết nhanh chóng, không cảm thấy đau đớn gì cả.
Quân Tùng tròn mắt:
- Tại sao tôn giá lại hành xử như vậy chứ?
- Bởi vì ngươi đã đắt tội với Sương Sương, xem như đắc tội với ta và đại sư huynh Bội Phân Phân.
Quân Tùng quay sang Hoa Hoa :
- Muội có biết gã này và tên Bội Phân Phân kia không?
- Xem chừng huynh gặp rắc rối rồi đó.
Khấu Thừa Phụ bÆ°á»›c ra, ôm quyá»n xá gã đại hán:
- Lão phu xin Thạch trại chủ này tha cho Dương thiếu hiệp. Bá tánh của Hắc Long Giang cũng sẽ giữ lễ với đại pháp sư.
Thạch trại chủ sa sầm mặt:
- Khấu lão dám xin cho tên tiểu tử kia à? Cho dù các ngươi có giữ lễ thì gã cũng phải chịu gia hình.
Khấu Thừa Phụ Ôm quyá»n toan cúi rạp xá Thạch trại chủ, nhÆ°ng gã Thạch trại chủ nạt ngang:
- Lão cÅ©ng là ngÆ°á»i có tá»™i.
Y vừa nói vừa chỉ Khấu Thừa Phụ:
- Bắt lão đó dẫn vá» Hắc Äá»n phán xá»­.
Một gã lục lâm có khuôn mặt đằng đằng sát khí nhảy xuống ngựa xông đến Khấu Thừa Phụ. Y chưa kịp thực hiện ý định thì Quân Tùng dùng sạn xúc luôn một nhúm đậu trong chảo dầu. Y lia chiếc sạn với thủ pháp uyển chuyển của một tay đầu bếp thiện nghệ.
Ba miếng đậu cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp nện luôn vào mặt gã lục lâm đó.
Bộp…bộp…bộp Gã lục lâm bị đậu hũ nện vào mặt trong lúc còn nóng như dầu trong chảo, rú lên ôm mặt chạy ngược trở lại.
Thạch trại chủ trừng mắt nhìn Quân Tùng :
- Tiểu Thần Toán Tử … Ngươi dám….
Y chÆ°a nói hết câu thì miếng đậu trên Ä‘Å©a của Quân Tùng đã thóat ra chui tá»t vào miệng gã.
Thạch trại chủ há hốc miệng.
Y tưởng nhÆ° vừa nuốt má»™t cục than nóng bá»ng, nên nhăn nhó há miệng. Khi Thạch trại chủ phun được miếng đậu ra thì miệng đã bị phá»ng sá»™p lên rồi.
Quân tùng nhún vai:
- Tôn giá là ngÆ°á»i vinh hạnh má»›i được tại hạ cho thưởng thức trÆ°á»›c món Ngá»c Äiểm Chu Sa, thế mà lại phun ra. Xem chừng tôn giá không biết thưởng thức món ăn đắc khẩu của thiên hạ đệ nhất há»a đầu quân rồi.
Thạch trại chủ gầm lên vá»›i giá»ng đầy phẫn ná»™ và sát khí:
- Tiểu Thần Toán Tử …Ngươi phải chết.
Sự phẫn nộ của y khiến tất cả dân Hắc Long Giang nhốn nháo hẳn lên. Chính vào lúc Thạch trại chủ toan rút đại đao xuất thủ thì một chiếc bóng lam y nho sinh lướt ra, án ngữ ngay trước Khấu Thừa Phụ.
- Ngươi phải bồi tiếp với ta chứ không phải Tiểu Thần Toán Tử.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #30  
Old 07-04-2008, 05:57 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 30

Dông Ngôn Dị Ã
Quân Bình vỠrên khẽ:
- Ôi cha…Sao ta đau đầu quá!
Chàng vừa rên vừa nhổm ngÆ°á»i lên. Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cùng nhá»m ngồi theo chàng. Nàng nhìn Quân Bình mỉm cÆ°á»i rồi bá lấy cổ chàng:
- Tướng công.
Quân Bình giả lã nói:
- Trá»i sắp sáng rồi.
Chàng thả chân xuống đất, bÆ°á»›c đến cá»­a sổ nhìn ra ngoài, bên ngoài sÆ°Æ¡ng dầy đặc, không thấy rõ bóng ngÆ°á»i, chứng tá» vừa má»›i quá canh hai.
Tất cả những hoạt cảnh tại gian thảo xá vẫn còn in đậm trong tâm tưởng Quân Bình, tạo ra trong chàng má»™t dấu há»i:
NgÆ°á»i kia là ai? Tại sao y lại giả trang thành sÆ° tôn Thiết Phiến Ngá»a Long Gia Cát Thượng Quan? Y có mục đích gì, còn Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nữa?
Quân Bình buông một tiếng thở dài:
-“Nhứt định Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ và ngÆ°á»i kia có chung má»™t mục đích là chuyển đổi NgÅ© Hành Thiên Canâ€.
Lan Hoa Phương Tử bước đến sau lưng Quân Bình, chàng không quay mặt lại, bởi sợ chạm vào tấm thân không mảnh vải của Phương Tử.
Quân Bình nói:
- Nàng ngủ tiếp đi. Huynh muốn đứng đây nhìn màn đêm bị xóa đi bởi ánh bình minh.
- Tướng công không ngủ được à?
- Huynh không ngủ được.
Quân Bình nhìn lên bầu trá»i. Äôi chân mày lưỡi kiếm thoạt cau lại.
Phương Tử nói:
- Chàng không ngủ được, thiếp sẽ hầu tiếp chàng.
Quân Bình ngập ngừng:
- Äừng lo cho huynh.
- Phương Tử và chàng cùng ngồi nhìn đêm tan trong ánh bình minh của một ngày mới.
Quân Bình mở toang cá»­a sổ. Những luồng gió đêm thổi tốc vào thÆ° sảnh. Chàng mỉm cÆ°á»i khi đón những luồng gió se lạnh đó từ tốn nói:
- Muội sẽ nhiễm phong hàn nếu không vận y trang đó.
- Thiếp đã vận trang phục rồi.
Nàng bá lấy cổ Quân Bình :
- NgÆ°á»i xÆ°a có câu “Nhứt dạ phu thê bách nhật ânâ€, tÆ°á»›ng công không được đối xá»­ tệ vá»›i thiếp sau này đó.
- Äã là phu thê thì phải giữ trá»n lòng cho nhau.
Quân Bình quay lại bàn, chống tay nhìn ra cửa sổ. Lan Hoa Phương Tử bước đến bên cạnh chàng. Nàng đặt tay lên vai Quân Bình, từ tốn nói:
- Huynh đang suy nghĩ gì vậy?
- Ngày mai… - PhÆ°Æ¡ng Tá»­ và huynh cùng đến ngôi Ä‘á»n thiêng.
- Nàng cùng đi với ta ư?
- Thiếp sẽ cùng Ä‘i vá»›i chàng. Äây là ý của sÆ° tôn.
Quân Bình lại dá»i mắt nhìn ra cá»­a sổ.
- Huynh lo cho nàng.
- Äây là ý của nghÄ©a phụ, muá»™i không cãi lại được. Vá»›i lại muá»™i không muốn huynh tìm đến đó má»™t mình. Mặc dù muá»™i không am tÆ°á»ng thiên thÆ° nhÆ° huynh nhÆ°ng cÅ©ng trợ giúp được phần nào.
Quân Bình nhìn Lan Hoa Phương Tử:
- Huynh lại nghĩ khác.
- Huynh nghĩ gì?
- Ta sợ nàng sẽ khiến ta bận bịu hơn.
Lan Hoa Phương Tử nguýt Quân Bình. Aùnh mắt sắc xảo của nàng lộ vẻ bất nhẫn.
Quân Bình buông tiếng thở dài:
- Huynh chỉ lo cho nàng thôi.
- Thiếp tự lo cho mình được mà.
Quân Bình khẽ gật đầu:
- Huynh muốn uống trà.
- Thiếp sẽ hâm một bình trà thật ngon để hầu chàng.
Nàng nói xong bá» ra khá»i thÆ° sảnh. Còn lại má»™t mình Quân Bình chống tay nhìn ra cá»­a sổ suy ngẫm để giải trình vá» những gì Ä‘ang xảy ra. Chàng bâng quÆ¡ nhìn lên bầu trá»i. Trong màn sÆ°Æ¡ng mịt , chợt má»™t ánh sao loé lên.
Quân Bình cau mày, bÆ°á»›c nhanh đến cá»­a sổ nhìn lên bầu trá»i. Chàng lẩm nhẩm nói:
- Chân mạng minh chủ.
Lá»i còn chÆ°a dứt trên miệng Quân Bình thì vì sao chân mạng minh chủ má» dần.
Khi ánh sao trở lại bình thÆ°á»ng nhÆ° những vì sao kia thì bất thình lình, má»™t ánh sao băng xẹt ngang cắt ngay qua mắt Quân Bình ngỡ nhÆ° Ä‘Æ°á»ng kiếm cắt ngang vì sao minh chủ.
Hai bỠmôi của chàng thoạt mím lại, rồi buông tiếng thở dài:
- Thập đạo chưa hợp nhất.
Tiếng của Lan Hoa Phương Tử cất lên sau lưng Quân Bình :
- Huynh vừa nói gì thế?
Quân Bình nhìn nàng:
- Huynh chỉ nói bâng quơ thôi.
Chàng trở lại thạch bàn, PhÆ°Æ¡ng Tá»­ châm trà ra chén đặt xuống trÆ°á»›c mặt Quân Bình, hÆ°Æ¡ng trà từ trong chén tá»a ra thoang thoáng.
Phương Tử nói:
- Äây là thứ trà Ä‘á»™c nhất vô nhị huynh uống thá»­ xem.
Quân Bình nhìn nàng:
- Nó có tên gì?
- Trảm Mã Trà.
- Huynh ngửi được rồi.
- Sao huynh lại không dùng?
- Kẻ thưởng thức trà là thưởng thức mùi thơm của nó, còn vị thì có lẽ trà nào cũng vậy thôi.
- Nhưng huynh cũng phải dùng thử để biết cái vị Trảm Mã Trà như thế nào chứ.
Hay huynh ngại cái tên Trảm Mã Trà quá tanh mùi máu mà không dám dùng?
- Ngày mai huynh và muội vào đến thiêng, nên không muốn trong huyết lưu của mình có sát giới.
- Tùy huynh thôi.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i nhìn thẳng vào Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­, quan sát. Chân diện dung của nàng đập vào mắt chàng vá»›i những nét đặc trÆ°ng của má»™t nữ nhân quá trá»ng nhục dục.
Quân Bình nghĩ thầm:
“Nhân trung của nàng có Ä‘Æ°á»ng chỉ hồng nhÆ° tÆ¡ nhện vạch ngang, mắt tam bạch, lệ Ä‘Æ°á»ng ẩn sắc xanh Ä‘en, ngÆ° vỹ Ä‘Æ°Æ¡m sắc xanh. Nàng là má»™t ngÆ°á»i nhÆ° vậy thôiâ€.
PhÆ°Æ¡ng Tá»­ chúm chím cÆ°á»i há»i Quân Bình :
- Chàng đoán gì ở thiếp.
- Nàng đoán xem ta đang nghĩ gì?
- Thiếp là một giai nhân phải không?
- Chữ sắc thÆ°á»ng liá»n vá»›i chữ tai đó. NhÆ°ng tất cả những gì nàng muốn thì sẽ được.
Quân Bình chống tay đứng lên, nhìn Phương Tử nói:
- Có một điểm ta cần nói với nàng.
- Thiếp đang nghe chàng đây.
- Ngay dưới nhân trung của nàng có một nốt ruồi.
Quân Bình thở dài:
- Ta sợ rồi đây nàng sẽ cô độc.
- Thiếp đã có chàng rồi, sao còn cô độc được.
- Má»—i ngÆ°á»i chỉ nằm trong má»™t khoảng khắc thá»i gian chuyển dịch của ngÅ© hành.
NgÅ© hành chuyển dịch thì định số sẽ chuyển dịch theo, nhÆ°ng căn cÆ¡ thiên căn thì không thay đổi bao nhiêu. Ta hy vá»ng chuyển dịch ngÅ© hành sẽ thay đổi thiên căn của nàng.
Quân Bình ngồi xuống dá»i mắt nhìn ra cá»­a sổ.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nhìn Quân Bình. Tâm tưởng nàng vÆ¡ vẩn vá»›i những lá»i quẻ đó. Nàng nghÄ© thầm:
“Hạ Quân Bình, Tiểu Thần Toán Tá»­, chàng nói sai rồi. PhÆ°Æ¡ng Tá»­ không bao giá» là kẻ cô Ä‘á»™c. Mà ngược lại kìa, đã có bao nhiêu nam nhân muốn PhÆ°Æ¡ng Tá»­ ngã vào vòng tay của há» và sẵn sàng trao cả sinh mạng cho PhÆ°Æ¡ng Tá»­â€.
Nàng mỉm cÆ°á»i từ tốn nói:
- Thiếp không tin rồi đây mình sẽ là ngÆ°á»i cô Ä‘á»™c.
- Ta không buá»™c nàng phải tin vào lá»i quẻ, ứng số có thể đúng có thể sai, bởi vì còn có sá»± thay đổi trong má»—i con ngÆ°á»i.
- Phương Tử sẽ không thay đổi đâu.
Chàng nhìn ra ngoài bâng quơ nói:
- Bình minh đang đến dần.
- Chàng thích ngắm cảnh dương quang?
- Äúng …Vầng nhật quang thật đẹp, nó sẽ xóa Ä‘i sá»± u tịch của màn đêm.
Bất giác Quân Bình buông một tiếng thở dài:
- Nhưng nếu không có bóng tối thì chẳng biết được sự hiện hữu vầng dương quang kia.
Chàng rá»i bÆ°á»›c đến bên cá»­a sổ, nhìn ra bên ngoài. Màn sÆ°Æ¡ng đêm tan dần để nhÆ°á»ng lại cho không gian nhÆ°ng tia sáng bình minh. Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ lặng lẽ nhìn Quân Bình từ phía sau. Dáng vẽ nho nhã, lịch lãm của chàng khiến nàng bất giác tiếc rẽ đã qua má»™t đêm nhÆ°ng vẫn chÆ°a chiếm hữu được Hạ Quân Bình PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đến bên Quân Bình :
- Äêm qua nhanh quá.
Nàng vòng tay qua thắt lưng của chàng:
- Phải chi dêm còn dài hơn.
Quân Bình bâng quơ nói:
- Cái nàng cần chưa hẳn là huynh.
Quay mặt nhìn thẳng vào mắt Lan Hoa Phương Tử:
- Chúng ta có thể đi được rồi.
- Thiếp sẽ đến Ä‘á»n thiêng cùng vá»›i chàng.
Khi những giá»t sÆ°Æ¡ng sá»›m ta biến bởi những tia sáng rá»±c rỡ của vầng nhật quang thì Quân Bình và Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cÅ©ng lên Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng vá» ngôi Ä‘á»n thiêng trên NgÅ© Hành SÆ¡n.
Quân Bình im lặng đi bên nàng.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ thấy Quân Bình quá Ä‘á»—i trầm mặc liá»n nói:
- Huynh đang nghĩ gì?
- Thế nàng đang nghĩ gì?
- Thiếp chẳng nghĩ gì cả.
- Sao nàng không tá»± há»i, chúng ta đến Ä‘á»n thiêng để làm gì?
- Câu há»i đó, chàng giải thích được mà. Thiết Phiến Ngoa. Long sÆ° tôn hẳn đã nói vá»›i chàng.
- Trá»ng trách của huynh là phải đến Äá»n Thiêng Æ°?
Phương Tử gật đầu.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i:
- Từ đây đến Äá»n Thiêng hẳn không xa lắm chứ?
- Theo sá»± tính toán của muá»™i thì chúng ta phải mất hai ngày Ä‘Æ°á»ng, và má»™t đêm.
- Huynh nghe Vi cô nương nói:
muốn đến NgÅ© hành Äài SÆ¡n phải qua vùng cấm địa của Dị Thần Giáo.
- Nếu huynh Ä‘i cùng vá»›i Phi Tiên Tá»­ Vi cô nÆ°Æ¡ng thì hẳn phải qua khu đất thánh của giáo giá»›i Dị Thần, nhÆ°ng muá»™i có má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác đến NgÅ© Äài SÆ¡n mà không nhất thiết phải Ä‘i qua khu đất thánh của Dị Thần Giáo - Vậy Æ°? Sao nàng không nói sá»›m?
- Nói ra Ä‘iá»u đó để rồi huynh không cần đến muá»™i nữa à? Kể từ bây giá» muá»™i là bổn mạng của huynh đó.
Suốt dá»c theo tiểu lá»™, Hạ Quân Bình và Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ không há» gặp má»™t bóng ngÆ°á»i, và cÅ©ng chẳng có má»™t ngôi nhà nào, Ä‘iá»u đó khiến Quân Bình tưởng chàng Ä‘ang Ä‘i vào má»™t vùng hoang vu chết chóc không có dấu chân ngÆ°á»i.
Chàng nhìn sang Phương Tử nói:
- Muội nghĩ sao vỠvùng đất này?
- Huynh muốn nói đến sự vắng lặng?
Quân Bình gật đầu:
- Vắng lặng thật, mặc dù ở đây có cây cá» xanh tốt, nhÆ°ng huynh cứ tưởng mình Ä‘ang Ä‘i vào má»™t vùng sa mạc hoang vắng không có ngÆ°á»i.
- Dù sao nó cũng không phải là một sa mạc như huynh tưởng. Muội nghe nói, vùng thánh địa của Dị Thần Giáo không một ai được cư ngụ trong phạm vi trăm dặm.
Có lẽ đây là vùng đất phân tranh giữa đất thánh của giáo giới Dị Thần với bên ngoài.
- Nghĩa là chúng ta đang đi trong vùng ranh của thánh địa Dị Thần Giáo ?
- Có lẽ vậy.
- Trong những vùng đất vắng lặng nhÆ° thế này thÆ°á»ng sắp xảy ra hoạt náo.
- Không có cảnh hoạt náo diễn ra ở đây đâu.
- Khi biển lặng chính là lúc sắp động đó.
- Muá»™i thì chẳng cảm nhận được Ä‘iá»u đó.
Nàng chợt dừng bước:
- Huynh xem kìa.
Quân Bình nhìn theo hÆ°á»›ng tay của nàng. Chàng nhận ra má»™t gian lá»u dá»±ng bên má»™t gốc đại thụ, to nhÆ° má»™t cây núm che chắn phía trên.
Quân Bình nói:
- Có lá»u tất có ngÆ°á»i ở.
- Muội cũng định đến đó để nghĩ chân.
Hai ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c đến chiếc lá»u. Quân Bình ngập ngừng rồi từ tốn nói:
- Có ai trong lá»u không?
Không có tiếng đáp lá»i chàng.
Phương Tử nhún vai nói:
- Chắc không có ai.
Nàng vừa nói vừa vén rèm, trong lá»u được trải thảm và có sẵn má»™t bài yến tiệc.
Phương Tử reo lên:
- Hạ huynh, có cả yến tiệc nữa.
Quân Bình nhìn vào, rồi quay sang Phương Tử nói:
- Không có chủ nhân, chúng ta nên đi thôi.
- Muội nghĩ khác huynh.
- Khác gì?
- Hình nhÆ° chiếc lá»u này và cả bàn yến tiệc được chuẩn bị sẵn để tặng cho huynh và muá»™i đó.
- Phương Tử nghĩ vậy ư?
Nàng gật đầu.
Quân Bình nhìn nàng. Nghĩ thầm:
“Phải chăng đây là sá»± chuẩn bị của nàngâ€.
Vá»›i ý niệm đó, Quân Bình mỉm cÆ°á»i khẽ gật đầu:
- Huynh nên nghe theo muội vậy.
Chàng nhìn lên bầu trá»i xanh thẳm:
- Huynh nghe muội bởi vì cần phải tránh một cơn giông sắp ập đến đó.
- Tiết trá»i nhÆ° thế này mà huynh lại nói sắp có giông à.
- Rồi muội sẽ thấy thôi mà.
- Muá»™i chá» xem huynh Ä‘oán có đúng không - Khi nào gió tây se lạnh thì trá»i sẽ thay đổi và giông sẽ đến đó.
Chàng vừa nói vừa len vào trong lá»u.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cÅ©ng len theo chàng. Nàng lấy tÄ©nh rượu, toan nhóm bếp để hâm nóng thì bất thình lình má»™t luồng gió tây se lạnh thổi qua giÅ© cá»­a lá»u.
Cảm nhận luồng gió tây kia, Phương Tử nhìn Quân Bình :
- Hạ huynh, gió tây đến rồi kìa.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i:
- Muá»™i đừng quên, huynh đã am tÆ°á»ng Pho thiên thÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích đấy nhé.
Äúng nhÆ° chàng nói, chẳng bao lâu sau bầu trá»i đã chuyển đổi hoàn toàn. Từng cụm mây Ä‘en kịt theo gío tây kéo vá», liá»n theo sá»± xuất hiện của những cụm mây Ä‘en khổng lồ là những tiếng sấm ầm ì nổi lên.
Phương Tử nói:
- Nếu không có gian lá»u này thì muá»™i và huynh đã bị mắc kẹt trong cÆ¡n giông rồi.
Lá»i vừa dứt trên miệng nàng thì cÆ¡n mÆ°a bắt đầu trút xuống nhÆ° thác đổ. Kèm theo màn nÆ°á»›c mÆ°a trắng xóa đó là những cÆ¡n gió giật mạnh vá»— vào túp lá»u. Äôi lúc Quân Bình những tưởng chiếc lá»u sẽ bị thổi tung lên khá»i mặt đất bởi cÆ¡n giông khốc liệt đó.
PhÆ°Æ¡ng Tá»­ rút ngÆ°á»i, nhìn Quân Bình , nói:
- Huynh đúng là má»™t Tiểu Thần Toán Tá»­, am tÆ°á»ng phong thuá»· nữa.
Nàng vừa nói vừa chuốc rượu ra chén. Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ chÆ°a kịp dâng rượu cho Quân Bình thì ngoài trá»i giông rá»™n lên những tràng tiếu ngạo cuồng nhiệt.
Quân Bình nheo mày:
- Trong cÆ¡n giông dữ dá»™i lại có ngÆ°á»i thích phát ra tràng tiếu ngạo cuồng nhiệt nhÆ° vậy Æ°? Phải có cảm ứng tá»™t bậc, ngÆ°á»i kia má»›i phát ra những tràng tiếu ngạo sang sảng nhÆ° vậy.
Ngay cả Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cÅ©ng tò mò bởi những tràng tiếu ngạo kia. Quân Bình và nàng vén cá»­a lá»u nhìn ra ngoài trá»i giông bão.
Năm gã đại hán lá»±c lưỡng vừa Ä‘á»™i mÆ°a vừa ôm bụng cÆ°á»i. Há» cÆ°á»i ngặt nghẽo, cứ nhÆ° không thể ká»m được những tràng cÆ°á»i chỉ muốn bá»™c phát ra ngoài. Há» cÆ°á»i đến Ä‘á»™ không còn giữ được dáng Ä‘i của mình nữa, mà gần nhÆ° chỉ lê bÆ°á»›c mệt má»i mà thôi.
Há» nhÆ° cố bÆ°á»›c lại gian lá»u của Quân Bình và Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­, nhÆ°ng cuối cùng đành bất lá»±c đổ sập đến trÆ°á»›c miệng vẫn không ngừng cÆ°á»i khi há» ngÆ°ng được tiếng cÆ°á»i thì cÅ©ng nằm duá»—i bất Ä‘á»™ng, mặc tình vá»›i màn nÆ°á»›c mÆ°a trắng xóa xối lên thân thể há».
Quân Bình nhìn lại Lan Hoa Phương Tử:
- PhÆ°Æ¡ng Tử… há» là những ngÆ°á»i Ä‘iên sao?
Äôi chân mày lưỡi kiếm của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ chau hẳn lại:
- Hạ huynh … há» chết vì cÆ°á»i chăng?
- Có lẽ vậy.
Quân Bình vừa nói vừa bÆ°á»›c vá»™i ra ngoài mÆ°a. Năm gã đại hán lá»±c lưỡng Ä‘á»u đã chết, lưỡi há» thè hẳn ra ngoài nhÆ° ngÆ°á»i thắt cổ. Há» chết vì cÆ°á»i, cÆ°á»i mà không kịp thở đến Ä‘á»™ lưỡi phải thè ra trông thật kinh tởm.
Quân Bình quay trở vào lá»u:
- PhÆ°Æ¡ng Tử… tất cả Ä‘á»u chết vì không ká»m được những tràng tiếu ngạo. Sao há» lại nhÆ° vậy được nhỉ? Há» vui thích vá»›i tiết trá»i giông gió này chăng?
Lan Hoa Phương Tử lắc đầu:
- Không đâu… - à muội là gì?
Nàng nhìn thẳng vào mắt Quân Bình:
- Huynh có bao giỠnghe đến Aâm Ma Khan Tiểu Hồng chưa?
Quân Bình khẽ lắc đầu nhÆ°ng lập lại lá»i nói của nàng:
- Aâm Kha Khan Tiểu Hồng.
- Ả sẽ xuất hiện ngay bây giá».
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi má»ng của nàng thì má»™t luồng giông giá lạnh thá»c qua cá»­a lá»u. Cá»­a căn lá»u bị luồng giông đó lát phủ lên mái lá»u.
Chính luồng giông kia khiến cho Quân Bình giật mình, quay nhìn ra ngoài.
Äứng ngay trÆ°á»›c cá»­a lá»u là má»™t nữ nhân Ä‘á»™i nón rá»™ng vành phủ rèm che kín mặt.
Chiếc nón rộng vành đủ che màn nước mưa để giữ cho thân ảnh nàng không bị ướt.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ bật ngÆ°á»i đứng sững lên:
- Khan Tiểu Hồng.
Quân Bình cũng từ từ đứng lên theo nàng. Mắt chàng như đóng đinh vào nữ nhân có ngoại hiệu Aâm Ma Khan Tiểu Hồng. Nếu Quân Bình còn giữ được vẻ bình thản từ tốn thì xem chừng Lan Hoa Phương Tử lại lộ vẻ khẩn trương vô cùng.
MÆ°a vẫn trút xuống nhÆ° thác đổ, nhÆ°ng xem chừng Aâm Ma Khan Tiểu Hồng vẫn chÆ°a chịu bÆ°á»›c vào lá»u để tránh mÆ°a. Chiếc nón rá»™ng vành có phủ xuống lụa hồng che mặt, khiến Quân Bình không nhận ra được chân diện mục của nàng:
Chàng nhìn Aâm Ma Khan Tiểu Hồng đứng đội mưa mà nghĩ thầm:
- “Cô nÆ°Æ¡ng này Ä‘ang nghÄ© gì? Tại sao cứ phải đứng ngoài trá»i giông mà không bÆ°á»›c vào?†Má»™t luồng giông thổi tá»›i, khiến vuông lụa thoạt giở lên, để ra ná»­a phần mặt dÆ°á»›i của nàng. Mặc dù màn mÆ°a trắng xoá phủ lấp nhÆ°ng chiếc cằm thanh tú của Aâm Ma Khan Tiểu Hồng vẫn đập vào mắt Quân Bình.
Chàng nghĩ thầm:
- â€Vị cô nÆ°Æ¡ng này phải là má»™t trang giai nhân tuyệt sắcâ€.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèàëîã, àíèìå, çàï÷àñòè, èìåíèíû, êíèãó, êóíèëèíãóñ, ìàãàçèíû, ìàøèí, îõîòà, ìóæ÷èíû, ðàñïðîäàæà


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™