Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 03-06-2008, 09:10 AM
killer1310 killer1310 is offline
Diệt Thế Ma Thần
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bài gởi: 217
Thá»i gian online: 1 ngày 0 giá» 18 phút
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 22

Phong Ãào Bách Tượng Thần Tiên Kiếp


Cầm lấy phong thơ còn ngơ ngác chưa biết thư ai gởi cho mình, chợt nghe Trác Dật Luân bảo bóc bức thư ra xem, Tư Mã Hào giật mình vội xé thơ mở ra, vừa xem vừa thở dài nói:
- Hóa ra nàng ở ngay phòng bên cạnh phòng chúng ta.
Trác Dật Luân phì cÆ°á»i:
- Thế thì vụ "tiên hồn Ä‘iếm ngá»™" của tam ca không qua lá»t cặp mắt thánh của nàng "Lật Thủ Thần Tiên" mất rồi! Không biết nàng khen tam ca là ngÆ°á»i lão thành thị trá»ng thoát khá»i sắc thiên dục hải hay nàng cÆ°á»i tam ca có phúc không biết hưởng, là kẻ bá» ngoài nom khá»e mạnh, nhÆ°ng bên trong chỉ là má»™t mÅ©i thÆ°Æ¡ng bằng sáp màu bạc?
Trác Dật Luân nói tá»›i đó, TÆ° Mã Hào cÅ©ng vừa xem xong thÆ¡, chàng liá»n trao qua cho Trác Dật Luân, mặt mày méo xẹo:
- Hiá»n đệ hãy xem coi, tấm lòng tốt của "Lật Thủ Thần Tiên" an ủi ngu huynh lúc Ä‘i Ä‘Æ°á»ng buồn bã nhÆ° thế đấy.
Trác Dật Luân cầm thÆ¡ xem, chàng nhận ra nét chữ "Long phi tiển giai" tuyệt kỳ xinh đẹp, chàng Ä‘á»c lá»›n:
"Lần gặp gỡ đầu tiên trong hoang miếu bắt đầu bằng lõa thể, bây giá» kết thúc cÅ©ng bằng lõa thể, thế là huá»! NhÆ°ng ta đâu có hèn hạ nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ta đã dùng mÆ°á»i lạng vàng má»›i được nàng thanh lâu ca ká»· đánh Ä‘á»n cho ngÆ°Æ¡i nghe và biểu diá»…n khúc "thiên ma vÅ©" cho ngÆ°Æ¡i thưởng thức. Nàng ca ká»· ấy tuy là kẻ phong trần dầy dạn nhÆ°ng tấm thân hãy còn trinh bạch.
Ãâu phải nàng là ngÆ°á»i dị tá»™c dị chủng mà không biết phong tình, chỉ tại nàng là má»™t cô gái "cùi" đáng thÆ°Æ¡ng.
Lần đầu tiên má ngÆ°Æ¡i bị tát nóng nhÆ° bá»ng lá»­a, lần thứ nhìn thân thể ngÆ°Æ¡i nóng nhÆ° lá»­a đốt cháy, lần thứ ba trông thấy nàng ca kỹ lõa lồ thân thể ngÆ°Æ¡i lại bị lá»­a lòng thiêu đốt nhÆ° thế chắc có lẽ nhất Ä‘á»™ xuân phong phong cùi nhập cốt cuá»™c Ä‘á»i ngÆ°Æ¡i rồi sẽ thiêu đốt tàn rụi cho ngÆ°Æ¡i xem.
NhÆ°ng cÅ©ng khen ngÆ°Æ¡i đáng má»™t anh hùng, gần bên giai nhân mà ká»m hãm được lòng không sa vào bể nguồn ân ái khổ lụy. Tuy nhiên ta cÅ©ng phải chê ngÆ°Æ¡i là con ngÆ°á»i nhu nhược, dám gá»i ca ká»· mà không dám rải ngá»±a kéo cung cam chịu gục ngã trÆ°á»›c trận tiá»n ôm bại. Sau này nếu có gặp lại nhau tất sẽ kết thành tri âm. Chúc ngÆ°Æ¡i vá»›i vị hiệp khách trẻ tuổi đồng hành gặp nhiá»u may mắn.
Ãêm mai ta có cuá»™c quyết đấu vá»›i má»™t đại kình địch lợi hại tại sông TrÆ°á»ng Giang gần Ãại Ãá»™ khẩu, nếu ngÆ°Æ¡i và vị thiếu hiệp đồng hành không có việc gì gấp rút cứ thuê thuyá»n đến thẳng nÆ¡i ấy dá»± kiến cho vui. Nhá»› chỉ được phép làm kẻ bàn quang chứng kiến thôi nhé." DÆ°á»›i thÆ° không Ä‘á» tên ngÆ°á»i gá»­i. Dù vậy hai chàng vẫn biết đó là thÆ° của nàng "Lật Thủ Thần Tiên". Xem phong thÆ°, Trác Dật Luân có vẻ tán thưởng, gật gù nói:
- Bức thÆ° này viết khéo quá, nhÆ° thế đủ biết nàng ta võ đại văn thông, ngá»c mạo tiên tài, thiên hạ vô song.
TÆ° Mã Hào chÆ°a hết vẻ lo lắng, cau mày ngắt lá»i:
- Vị cô nương ấy tuyệt quá nhưng cũng thật lợi hại. Không ngỠnàng đã tìm đủ cách kiếm cho ngu huynh được một cô vợ cùi.
Trông thấy bá»™ mặt đáng thÆ°Æ¡ng hại của TÆ° Mã Hào, Trác Dật Luân cÆ°á»i ngất:
- Tam ca bất tất phải lo sợ làm gì, nếu không may, đêm qua không dằn nổi lá»­a tình tam ca có lỡ ngủ bậy, nàng ca ká»· cùi má»™t đêm tiểu đệ vẫn có thể chữa khá»i bệnh cùi cho tam ca kia mà.
Tư Mã Hào nghe nói, đột nhiên kêu lớn:
- Suýt chút nữa ngu huynh đã quên phứt môn y há»c của Nhất Thiếp Thần Y đã truyá»n lại cho hiá»n đệ, hiá»n đệ đáng mặt Biển ThÆ°á»›c Ä‘á»i nay lắm!
Trác Dật Luân cÆ°á»i há»i:
- Tam ca, thần tiên đã bay lên mây mất rồi, tam ca còn chạy lộn lại làm gì nữa?
Tư Mã Hào đáp:
- Ngu huynh đi tìm ma quỷ chớ đâu phải đi tìm thần tiên!
Hai chữ "ma quá»·" đã làm ngạc nhiên Trác Dật Luân không ít. Chàng định há»i rõ nhÆ°ng TÆ° Mã Hào đã nói tiếp:
- Hiá»n đệ là kẻ thông minh tuyệt đỉnh, sao lại ngù ngá» nhÆ° thế? Nếu nàng ca ká»· ấy cùi, tất nhiên bệnh má»—i ngày má»™t nặng thêm, nhÆ° thế có phải bá»™ mặt xinh đẹp của nàng rồi sẽ biến thành xấu xí nhÆ° ma quá»· không?
Trác Dật Luân hiểu ra, cÆ°á»i nói:
- Tam ca nói thế, chắc có lẽ tam ca định bắt tiểu đệ chữa dùm bệnh cùi cho nàng chăng?
Tư Mã Hào gật đầu:
- Ngu huynh Ä‘ang có ý ấy, mong hiá»n đệ không nên tiếc công, cứu vá»›t dùm má»™t phen.
Trác Dật Luân nói:
- Bệnh cùi không những tai hại cho mình mà còn hại lây cho kẻ khác biết rõ ngÆ°á»i nào mắc bệnh chữa dùm cho há» cÅ©ng là má»™t việc công đức vÄ© đại. Bởi thế sau khi xem xong bức thÆ° của nàng "Lật Thủ Thần Tiên" đệ đã có ý định tìm nàng ca ká»· nỠđể chữa dùm bệnh cho nàng nhÆ°ng chỉ sợ...
- Hiá»n đệ sợ gì? TÆ° Mã Hào ngạc nhiên há»i.
Trác Dật Luân cÆ°á»i đáp:
- Bá»n mình chữa dùm bệnh cho cô gái ấy là do lòng tốt muốn cứu nhân Ä‘á»™ thế của mình, nhÆ°ng nhỡ nàng "Lật Thủ Thần Tiên " hay được lại hiểu lầm rằng mình Ä‘á»™ng tình muốn tìm lại nàng ca ká»· hưởng thú ná» kia, nàng ta giận nổi tam hành lục tặc vì ghen tức chừng ấy tam ca liệu sao?
Tư Mã Hào mạnh dạn đáp:
- Hiá»n đệ khá»i phải lo sợ Ä‘iá»u đó, chỉ cần bá»n mình làm đúng theo lÆ°Æ¡ng tâm là được rồi, không sợ ai cả.
Trác Dật Luân không khá»i khen thầm lòng hiệp nghÄ©a của TÆ° Mã Hào, chàng gật đầu tá» vẻ bằng lòng. TÆ° Mã Hào lại nói tiếp:
- Vả lại ngu huynh vá»›i nàng "Lật Thủ Thần Tiên" có gặp nhau đâu và cÅ©ng chÆ°a há» có tiếng đính giao thì làm gì có việc ghen tÆ°Æ¡ng phi lý nhÆ° vậy được. Hiá»n đệ yên lòng.
Trác Dật Luân vỗ vai Tư Mã Hào nói lớn:
- Thôi được rồi! Giá» bá»n ta mau Ä‘i tìm cô gái bạc phÆ°á»›c ấy để còn lập tức lên Ä‘Æ°á»ng cho sá»›m. Tam ca không nhá»› chiá»u mai bá»n ta còn có mặt tại Ãại Ãá»™ Khẩu theo trong thÆ¡ của Lật Thủ Thần Tiên vừa gởi cho anh sao?
TÆ° Mã Hào nghe nhắc lật đật gật đầu cho là phải liá»n cùng Trác Dật Luân hối hả Ä‘i trở lại tá»­u Ä‘iếm.
Hai chàng vừa đi vừa nói chuyện vỠđến tửu điếm sau khi nhỠtên phổ ky chạy đi tìm hộ nàng ca kỷ nỠđược một hồi thì nàng ta đến.
Nàng kỹ nữ mang bệnh cùi thấy TÆ° Mã Hào đã không giận nàng trái lại còn thi Æ¡n nhá» ngÆ°á»i chữa bệnh cho nàng, nàng ta cảm Ä‘á»™ng đến chảy nÆ°á»›c mắt.
Trác Dật Luân và TÆ° Mã Hào không nói rõ ná»™i tình cho nàng nghe, chỉ lo xem mạch bốc thuốc cho nàng suốt ngày hôm ấy. Qua đến ngày hôm sau, Trác Dật Luân gá»i nàng căn dặn đủ Ä‘iá»u cách trị bệnh, cam Ä‘oan là nàng sẽ hết cả khổ sở, rồi má»›i từ biệt nàng cùng TÆ° Mã Hào Ä‘i thẳng vá» phía Ãại Ãá»™ Khẩu.
Tâm thần TÆ° Mã Hào hiện giỠđã bị bóng hình kiá»u diá»…m của "Lật Thủ Thần Tiên" hoàn toàn chế ngá»± nhất là khi sá»±c nhá»› lại mấy câu trong thÆ° mà ngÆ°á»i đẹp đã khen tặng chàng là nàng anh hùng đáng phục, không ngã quỵ trÆ°á»›c biển dục nguồn tình, TÆ° Mã Hào nghe lòng rá»™n lên niá»m vui thầm kín.
Tuy tương tư suông như vậy, Tư Mã Hào vẫn không ngớt chạy sát bên Trác Dật Luân.
Hai chàng phi hành nhÆ° bay, má»›i giá» dậu đã đến Ãại Ãô Khẩu.
NÆ¡i đây, hai chàng tìm đến má»™t tá»­u gia cạnh bá» sông ngồi nhắm rượu ngắm cảnh cho đỡ má»i.
Chừng ăn uống đâu đó no nê, Trác Dật Luân má»›i Ä‘á» nghị là nên thuê thuyá»n đặng luôn tiện du ngoạn. TÆ° Mã Hào gật đầu tán thành, trả xong tiá»n hai chàng liá»n rá»i tá»­u gia thuê thuyá»n chèo ra sông.
Tư Mã Hào biết Trác Dật Luân đã thấu rõ tâm sự của mình nên không cần dấu diếm chàng ta bỗng khẽ thở dài lên tiếng:
- Hiá»n đệ này, cô nàng có biên rõ trong thÆ¡, nói sẽ gặp má»™t đại kình địch lợi hại thế hiá»n đệ có biết là nhân vật nào không? Có Ä‘oán được không?
Trác Dật Luân lắc đầu đáp:
- Kình địch có nghĩa là đối phương có một công lực cao, chỉ biết vậy thôi chứ làm sao mà suy đoán cho nổi.
Vừa nghe tới đó Tư Mã Hào đột nhiên chỉ tay vỠphía trước khẽ giục Trác Dật Luân:
- Hiá»n đệ, hiá»n đệ chèo mau má»™t chút, trÆ°á»›c mặt ta Ä‘ang có má»™t chiếc thuyá»n kia kìa.
Trác Dật Luân Ä‘Æ°a mắt nhìn theo tay TÆ° Mã Hào, chăm chú hồi lâu bá»—ng chàng bật cÆ°á»i nói:
- Tam ca không nên hấp tấp, đấy chỉ là má»™t chiếc thuyá»n đánh cá thÆ°á»ng thôi, loại thuyá»n này có vô số trên TrÆ°á»ng Giang! Giá» tuy mặt trá»i đã lặn, song hãy còn sá»›m, chÆ°a tá»›i giá» nàng hẹn đâu.
Sau đó TÆ° Mã Hào đã nhận ra được ngÆ°á»i lái chiếc thuyá»n ở trÆ°á»›c mặt là má»™t trung niên ngÆ° phủ chứ không phải là thiếu nữ phong hoa tuyệt đại nhÆ° chàng đã tưởng, chàng má»›i biết là mình lầm.
Bá»—ng Trác Dật Luân ho khẽ má»™t tiếng, hai tay chèo mạnh hÆ¡n cho thuyá»n lÆ°á»›t nhanh vùn vụt trên mặt sóng nhấp nhô.
Tư Mã Hào nhìn chàng:
- Hiá»n đệ đã bảo còn sáng, sao lại chèo nhanh nhÆ° thế?
Trác Dật Luân vẫn mắt đăm đăm ngó thẳng tới trước, miệng đáp:
- Ãệ vừa nhận được má»™t thiếu nữ ngồi trên má»™t chiếc thuyá»n nhá» trông giống nhÆ° Hạ Hầu Quyên.
TÆ° Mã Hào bất giác phì cÆ°á»i bụng nghÄ© thầm:
"Chỉ tình có tác dụng lôi cuốn mạnh thật!" Trác Dật Luân nghe TÆ° Mã Hào cÆ°á»i chàng hiểu ra, Ä‘á» mặt kêu:
- Tam ca cÆ°á»i đệ làm gì, Ä‘ang nóng lòng vì sá»± nếu thiếu nữ áo Ä‘á» ngồi ở trên thuyá»n vừa rồi là Hạ Hầu Quyên thì sẽ nguy mất đấy...
TÆ° Mã Hào nghe nói chÆ°ng há»­ng liá»n đó, hình nhÆ° sá»±c nghÄ© ra việc gì, chàng ta bá»—ng thất thanh kêu lên:
- Hiá»n đệ, không lẽ kình địch lợi hại của Lật Thủ Thần Tiên lại có thể là Bào Hao Hồng Nhan được sao?
Trác Dật Luân ngần ngại gật đầu:
- Ãệ cÅ©ng Ä‘ang sợ việc ấy thành sá»± thật đấy!
Tư Mã Hào có vẻ cuống quít khi nghe Trác Dật Luân nói thế. Chàng ta hối thúc:
- Thế thì nguy mất rồi! Hiá»n đệ hãy chèo mau lên!
Trác Dật Luân mỉm cÆ°á»i rồi ngầm tăng ná»™i kình, khiến con thuyá»n rẽ sóng lÆ°á»›t vùn vụt nhÆ° tên bắn.
Tuy nhiên thuyá»n hai chàng vẫn không tài nào bắt kịp chiếc thuyá»n ở trÆ°á»›c mặt vì thuyá»n này lÆ°á»›t nhanh không thua gì thuyá»n há».
Vì vậy hai bên cứ giữ y lấy khoảng cách nhất định...
Tài sản của killer1310

  #22  
Old 03-06-2008, 09:11 AM
killer1310 killer1310 is offline
Diệt Thế Ma Thần
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bài gởi: 217
Thá»i gian online: 1 ngày 0 giá» 18 phút
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 23

Bóng NgÆ°á»i Ãâu Tá


TrÆ°á»ng Giang là má»™t con sông dài rá»™ng, nổi tiếng nhứt nhì lúc nào cÅ©ng bủa sóng ì ầm nhÆ° âm vang gào thét của Ä‘oàn quân xuất trận.
Ãêm xuống tá»± bao giá»...
Và trăng đã lên chiếu ánh sáng bằng bạc xuống mặt sông làm muôn đợt sóng nhấp nhô lấp lánh.
Trác Dật Luân cÅ©ng nhÆ° TÆ° Mã Hào cả hai ra sức cho Ä‘uổi theo chiếc thuyá»n Ä‘ang lÆ°á»›t nhanh phía trÆ°á»›c.
Nhá» có ảnh trăng soi sáng Trác Dật Luân nhìn ká»· thấy thiếu nữ ngồi ở thuyá»n trÆ°á»›c giống hệt Hạ Hầu Quyên, chàng vận ngầm ná»™i lá»±c truyá»n âm gá»i há»i thiếu nữ.
NhÆ°ng đã gá»i mấy lần mà thiếu nữ vẫn nhÆ° không, không hiểu nàng vô tình hay cố ý trÆ°á»›c sau vẫn không thấy nàng quay đầu nhìn lại. Trác Dật Luân cuống lên, chàng vừa định truyá»n âm gá»i nữa thì chiếc thuyá»n trÆ°á»›c mặt sắp sá»­a ra tá»›i giữa lòng sông khi ấy phía bên kia Ä‘á»™t nhiên xuất hiện thêm chiếc thuyá»n thứ nhì. Hình nhÆ° hai bên có hẹn trÆ°á»›c vá»›i nhau hay sao đó, nên hai chiếc thuyá»n cứ cắm mÅ©i đâm thẳng tá»›i càng lúc càng gần hÆ¡n.
TÆ° Mã Hào vá»›i Trác Dật Luân cố sức nhìn ká»· há» nhận ra ngay ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trên chiếc thuyá»n thứ nhì là má»™t thiếu nữ áo Ä‘en trông giống hệt hình đáng của "Lục thủ thần tiên" và thiếu nữ áo Ä‘á» thì trông thấy giống Bào Hao Hồng Nhan Hạ Hầu Quyên nhÆ° đúc.
Hai chàng dần biết vụ này không phải ngẫu nhiên sự suy xét của hai chàng rồi đây sẽ thành sự thật nên cả hai nhìn nhau tim đập mạnh.
Hai chiếc thuyá»n phía trÆ°á»›c má»—i lúc má»™t xáp lại gần nhau và thiếu nữ áo Ä‘á» vá»›i thiếu nữ áo Ä‘en cÅ©ng đã đứng phắt cả dậy đồng bÆ°á»›c tá»›i đầu thuyá»n chỠđối địch.
Tim TÆ° Mã Hào và Trác Dật Luân lúc này đập càng dữ dá»™i hÆ¡n, thiếu Ä‘iá»u muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c. Hai chàng không ai nói vá»›i ai, Ä‘á»u nhìn đăm đăm tá»›i trÆ°á»›c, lòng hồi há»™p lo âu không thể tưởng.
Chá»›p mắt, hai thuyá»n kia đã tá»›i sát bên nhau, chỉ còn cách nhau má»™t hai sải tay là không khéo hai bên va nhau đắm chìm giữa dòng nÆ°á»›c xoáy cuồn cuá»™n.
Thế nhÆ°ng, ngay sau đó, má»™t bất ngá» xảy ra khiến TÆ° Mã Hào bá»—ng chụp tay Trác Dật Luân và hai chàng không ai bảo ai, cÅ©ng thở phào má»™t hÆ¡i nhẹ nhá»m!
Thì ra, lúc đầu hai chàng cứ tưởng hai thiếu nữ áo Ä‘en áo Ä‘á» kia sẽ tung chưởng hoặc ngÆ°á»i ná» nhảy phóc qua thuyá»n ngÆ°á»i kia quyết đấu má»™t trận kịch liệt, nào ngá» sá»± kiện không diá»…n ra đúng nhÆ° dá»± Ä‘oán của hai chàng mà hai nàng thiếu nữ vẫn cá»› đứng yên trÆ°á»›c mÅ©i thuyá»n không xuất thủ mà để cho thuyá»n lÆ°á»›t nhanh qua, má»—i thuyá»n hÆ°á»›ng vá» má»™t ngã riêng biệt. Thuyá»n của thiếu nữ áo Ä‘á», rẽ sang hÆ°á»›ng đông, còn thuyá»n của thiếu nữ áo den chạy sang hÆ°á»›ng tây, ngược dòng tiến thẳng tá»›i thuyá»n hai chàng.
Trác Dật Luân thấy bóng thiếu nữ áo Ä‘á» mà chàng Ä‘inh ninh là ngÆ°á»i yêu của mình má»—i lúc má»™t xa dần, chàng bá»—ng đâm ra buồn bã không yên. Còn TÆ° Mã Hào thì trái lại lòng rá»™n lên ná»­a mừng ná»­a hồi há»™p vì thuyá»n của thiếu nữ áo Ä‘en, ngÆ°á»i con gái mà chàng cho rằng chính nàng "Lật thù Thần tiên" tinh nghịch đáng yêu, má»—i lúc lại má»™t gần hÆ¡n.
Ãang khi hai chàng mang má»—i ngÆ°á»i má»™t tâm trạng riêng tÆ° thì thuyá»n của thiếu nữ áo Ä‘en và thuyá»n của hai chàng chỉ còn cách nhau Ä‘á»™ mÆ°á»i trượng thôi.
Ngay lúc ấy, đột nhiên hai chàng giật mình thấy thiếu nữ áo đen bỗng buôn rơi mái chèo, tự nhiên ngã ùm xuống nước trôi phăng phăng trở lại hướng đông với một tốc độ nhanh kinh khủng.
Trác Dật Luân biết có chuyện không xong, chàng gá»i TÆ° Mã Hào cÅ©ng Ä‘ang hoảng kinh luýnh quýnh:
- Tam ca có biết lội không? Mau nhảy xuống vớt nàng lên.
TÆ° Mã Hào gật đầu đáp "có " rồi vá»™i cởi phăng áo ngoài ra vứt trên thuyá»n, giở ngay thức "NgÆ° Æ°ng nhập thủy" nhảy vút ra xa hÆ¡n bảy tám trượng, cắm đầu lao xuống dÆ°á»›i nÆ°á»›c không làm bắn má»™t giá»t nÆ°á»›c Thấy thế nhảy Trác Dật Luân biết TÆ° Mã Hào rất thạo thủy công, chàng tạm yên lòng, vôi nhấn mạnh mái chèo, vùn vụt cho thuyá»n xuôi theo dòng nÆ°á»›c chá» cứu ứng.
TÆ° Mã Hào không khác gì con giao long vẫy vùng giữa giòng nÆ°á»›c cuá»™n nổi sống, chàng bÆ¡i rất nhanh, không mấy chốc đã theo kịp thiếu nữ áo Ä‘en Ä‘ang thả trôi bá»nh bồng theo sóng nÆ°á»›c.
Tư Mã Hào thật xứng danh là một nhân vạt thạo thủy tính, chỉ một cái phóng tay, chàng đã chụp được đuôi tóc nạn nhân, kéo phăng trở lại.
May thay lúc ấy Trấn Dật Luân cÅ©ng đã kịp thá»i bÆ¡i thuyá»n tá»›i, chàng vá»™i tiếp tay bế xốc ngang hông cô gái Ä‘Æ°a được nàng lên thuyá»n.
TÆ° Mã Hào vừa tung mình nhảy lên, Trác Dật Luân liá»n cÆ°á»i nói:
- Tam ca hay quá! Nước chảy siết vậy mà tam ca cứu được nàng thì quá tài tình thật..
Tư Mã Hào vừa giũ nước, vừa đáp:
- May là nàng ngất liệm trÆ°á»›c khi rÆ¡i tá»m xuống nÆ°á»›c chá»› nếu không làm gì nàng nổi trôi lình bình cho ngu huynh cứu được.
Trác Dật Luân ngắm kỹ thiếu nữ thấy nàng xinh đẹp tuyệt vá»i. Chàng còn mang mán nhận ra mặt nàng khi nàng giả trang thành cô chủ quán hôm qua.
TÆ° Mã Hào há»›n hở vì đã cứu được ngÆ°á»i đẹp bá»—ng chàng cau mày nói:
- Lạ thật! Võ công của nàng cao hÆ¡n bá»n mình má»™t bá»±c nhÆ°ng tại sao tá»± nhiên nàng lại có thể mê man bất tÄ©nh ngã lăn xuống nÆ°á»›c?
Rồi chàng lại há»i Trác Dật Luân:
- Hiá»n đệ đâu hiá»n đệ hãy trá»— tài bắt mạch cho nàng thá»­ coi.
Trác Dật Luân cÆ°á»i nói:
- Tam ca chá»› có lo sợ, nàng đã được cứu lên khá»i mặt nÆ°á»›c thì dẫu NgÅ© Ãiện Diêm La có sai quá»· sá»­ đến đây bắt nàng đệ cÅ©ng có thể giữ nàng sống thêm được năm ba hôm nhÆ° thÆ°á»ng.
Trác Dật Luân vừa trấn an Tư Mã Hào vừa bắt mạch cho thiếu nở áo đen.
Trác Dật Luân đã biết trÆ°á»›c sá»± tình ắt không phải tầm thÆ°á»ng, quả nhiên xem xong mạch cho nàng chàng vụt biến sắc giÆ¡ hai ngón tay định Ä‘iểm ngay vào giữa ngá»±c nàng.
TÆ° Mã Hào thấy vậy cả kinh lật đật giÆ¡ tay ngăn cản đồng thá»i run giá»ng nói:
- Hiá»n đệ, sao lại phải làm nhÆ° thế? Không lẽ nàng đã bị trúng Ä‘á»™c đến vô phÆ°Æ¡ng giải cứu?
Không muốn để mất thá»i giá» vô ích Trác Dật Luân vá»™i gạt tay TÆ° Mã Hào sang má»™t bên dùng tay trái Ä‘iá»m vào bảy nÆ¡i đại huyệt của thiếu nữ áo Ä‘en.
Khi ấy Tư Mã Hào cũng nhận ra Trác Dật Luân không hỠcó ác ý gì đối với thiếu nữ áo đen nên chàng nín thinh luôn.
Ãiểm xong bảy đại huyệt của thiếu nữ Trác Dật Luân thở phào má»™t hÆ¡i nói vá»›i TÆ° Mã Hào:
- Tam ca, đệ đã bảo nàng không việc gì, sao tam ca lại chẳng tin đệ. Chẳng lẽ đệ đi hủy diệt mạng nàng hay sao mà tam ca nghi ngại Tư Mã hào đỠmặt, vội vàng xin lỗi rồi nói:
- Hiá»n đệ, có phải nàng đã bị trúng kỳ Ä‘á»™c nên hiá»n đệ buá»™c phải dụng thủ pháp vừa rồi ngăn cản huyết mạch, không để chất Ä‘á»™c lan tràn?
Trác Dật Luân gật đầu chận lá»i:
- Nàng quả thật đã bị trúng độc kỳ dị lắm.
TÆ° Mã Hào nghe nói thế hoảng hồn, vá»™i há»i:
- Thế mạng sống nàng có sao không hiá»n đệ?
Trác Dật Luân lắc đầu:
- Tuy nàng bị trúng kỳ độc, nhưng không đến nỗi phải bỠmạng. Dụng ý của dối phương chỉ cốt làm nàng mê và ngớ ngẩn thôi.
Tư Mã Hào ngạc nhiên:
- Hiá»n đệ có nhận ra kẻ nào đã hại nàng không?
Trác Dật Luân nhẹ thở dài đáp:
- Biết thế nào được? Vấn đỠnày vô cùng phức tạp khó lòng suy đoán lắm. GiỠphải cho nàng uống hai viên linh đơn để ngăn chặn chất độc lan tràn vì nếu bế huyệt quá lâu ắt sẽ có hại tới thân thể chứ chẳng chơi đâu.
Dứt lá»i Trác Dật Luân liá»n lấy hai viên linh Ä‘Æ¡n bá» vào miệng nạn nhân rồi hòa giải ngay huyệt đạo cho nàng.
Tư Mã Hào bỗng cau mày:
- Hiá»n đệ bảo rằng hai viên linh Ä‘Æ¡n của hiá»n đệ chỉ có thể ngăn cản chất Ä‘á»™c không cho lan tràn thêm chứ không thể hóa giải nói Ä‘á»™c tố thật sao?
Trác Dật Luân không trả lá»i, chàng bắt đầu tịnh tâm ngÆ°ng thần xem mạch lại cho thiếu nữ áo Ä‘en.
TÆ° Mã Hào không dám há»i han làm rá»™n nữa, nhÆ°ng nhìn thấy sắc trầm trá»ng trên mặt Trác Dật Luân không cÅ©ng có thể Ä‘oán biết được bịnh tình của cô gái thế nào rồi.
Quả nhiên sau khi xem xong mạch cho nạn nhân Trác Dật Luân bỗng lắc đầu thở dài nói:
- Thứ độc được này đặc biết và lợi hại lắm, không những không thể hóa giải được, như ngay sự ngăn cản không cho nó lan tràn ra chỗ khác cũng...
Tư Mã Hào kinh hoảng chận nói:.
- Thế thì làm sao bây giá» hiá»n đệ. Chẳng lẽ để nàng nguy khốn hay sao. Trá»i Æ¡i, tại ngu huynh hồ đồ không cho hiá»n đệ bế huyệt cho nàng ngay lúc đó nên má»›i ra nông ná»—i này đây.
Không muốn cho TÆ° Mã Hảo phải hối hận lôi thôi, Trác Dật Luân liá»n nói:
- Không phải lá»—i ở tam ca đâu. Tại bá»n mình giải Ä‘á»™c hÆ¡i trá»….
Tư Mã Hào đột nhiên quắc cặp mắt nói lớn:
- Thế thì phải rồi, chính thiếu nữ áo đỠđã lén hạ độc thủ hại nàng chớ không ai vào đó?
Trác Dật Luân lắc đầu bảo:
- Không phải, đây là một thứ độc dược công phạt rất chậm khác những thứ độc dược có sức công phá rất nhanh của Bào Hao Hồng Nhan. Theo đệ nghĩ, nàng này chắc đã bị trúng độc hồi trưa nay.
Tư Mã Hào chắc lưỡi khổ sở như chính chàng ta lâm nạn vậy.
- Không giải cứu được nàng liệu bịnh tình nàng có nguy ngập lắm không hiá»n đệ?
Trác Dật Luân đáp:
- Thật tình tiểu đệ cũng không sao đoán trước được, chỉ còn cách là chỠnàng tỉnh lại ta sẽ xét hành vi của nàng mà giải quyết sau thôi.
Tư Mã Hào ngắm thiếu nữ áo đen một hồi rồi lắc đầu nói:
- Nàng dám trêu chá»c bá»n ta nhÆ° vậy, rõ ràng là nàng thông minh lợi hại ghê lắm, dá»… gì nàng lại bị lừa đến ná»—i trúng Ä‘á»™c mê man khổ sở nhÆ° vầy.
Trác Dật Luân gật đầu nói:
- Tiểu đệ cũng nghĩ như thế, nhưng chỉ lạ là tại sao đối phương không lấy mạng nàng mà lại chỉ muốn hại nàng điên loạn thôi?
Tư Mã Hào nghe Trác Dật Luân nói thế anh chàng điếng hồn quay lại nói:
- Hiá»n đệ nói nghe phải đấy, trong vụ này sợ còn ngấm ngầm âm mÆ°u sâu Ä‘á»™c gì khác cÅ©ng không biết chừng.
Trác Dật Luân cÆ°á»i đáp:
- Hiện giá» ngay đến thân phận và tên há» của nàng, bá»n mình còn chÆ°a hiểu rá» nữa là trông rõ nào là âm mÆ°u sâu Ä‘á»™c, hung phạm hay ngÆ°á»i hóa giải kỳ Ä‘á»™c và khôi phục lại linh từ cho nạn nhân. NhÆ°ng việc đó đệ e còn khó hÆ¡n cả việc lên trá»i nữa đấy tam ca.
Trác Dật Luân vừa nói dứt lá»i, thiếu nữ ảo Ä‘en bá»—ng trở mình khẽ cá»±a quậy, làm TÆ° Mã Hào mừng rõ quýnh cả lên.
Chàng ta gá»i Trác Dật Luân:
- Hiá»n đệ, nàng đã tỉnh lại rồi kia, hiá»n đệ mau há»i rõ tên há» và thân phận của nàng thá»­ xem.
TÆ° Mã Hào má»›i nói xong Trác Dật Luân chÆ°a kịp phản ứng thì thiếu nữ ảo Ä‘en bá»—ng ngồi nhá»m dậy, trừng đôi mắt to Ä‘en láy cá»±c kỳ xinh đẹp nhìn hai chàng không há» nhấp nháy.
Là ngÆ°á»i rất tinh thông y đạo, Trác Dật Luân nhận ngay được cặp nhãn thần của thiếu nữ đã mất hết vẻ tinh anh, nên trong bụng chàng lo lắng vô cùng.
Nhìn trân trân Trác Dật Luân và Tư Mã Hào hồi lâu, thiếu nữ đột nhiên lẩm bẩm:
- Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n!
Câu nói ấy của thiếu nữ đã khiến Trác Dật Luân vả TÆ° Mã Hào đồng ngẩn ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau.
Hai chàng muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n, thiếu nữ này cÅ©ng muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n, thật là chuyện lạ kỳ rất hiếm thấy trong trÆ°á»ng hợp ngá»™ nghÄ©nh này!
TÆ° Mã Hào thấy Trác Dật Luân vẫn đứng yên, Liá»n bÆ°á»›c lại dỊu giá»ng há»i:
- Cô nương tôn tánh phương danh là...
NhÆ°ng TÆ° Mã Hào chÆ°a kịp há»i đứt câu thiếu nữ bá»—ng trợn mắt nạt lá»›n:
- Tên há» ta mi há»i để làm gì?
Nạt xong nhanh như chớp nàng vụt tung tay tát Tư Mã Hào một cái bốp.
TÆ° Mã Hào không ngá» mình ân cần thăm há»i, lại bị ăn bạt tai tàn nhẫn nhÆ° vậy, chàng ôm má nóng rát nhÆ° vừa bị phá»ng lá»­a, nhìn thiếu nữ ngẩn ngÆ¡ không nói được má»™t tiếng nào cả.
Trác Dật Luân trông thấy thế thì cÆ°á»i thầm trong bụng, chá»› không dám cÆ°á»i ra mặt, chàng cÅ©ng nín thinh luôn.
Tát TÆ° Mã Hào má»™t tát xong thiếu nữ vẫn thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng nàng lại nói khÆ¡i khÆ¡i.
- Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n!
Ãã bị ăn tát nên thân, lại thấy Trác Dật Luân cứ đứng chết trận má»™t chá»— không nói tiếng nào vá»›i thiếu nữ, TÆ° Mã Hào tức lắm, nhÆ°ng chàng ta không khác gì thằng câm ngậm phải bồ hòn, đắng ghét không thể mở miệng kêu thÆ°a vá»›i ai được nên chàng ta đành nuốt hận.
Ãến chừng nghe thiếu nụ nữ nói muốn Ä‘en Ãồng Bách SÆ¡n nữa, chàng má»›i lấy hết can đảm bụm má cố lấy giá»ng ôn tồn há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng muốn đến " Ãồng Bách SÆ¡n" để làm gì?
Thiếu nữ áo đen lại bỗng quắc mắt, nạt nữa:
- Việc gì tới ngươi?
Tư Mã Hào giật mình lật đật bước lui nửa bước đỠphòng tức khắc. Quả nhiên, vừa nạt thiếu nữ vừa vung tay tát thật mạnh. Nhưng lần này Tư Mã Hào đã biết khôn, chàng đã né kịp khiến thiếu nữ tát hụt vào gió nghe vù một tiếng!
Tư Mã Hào không dằn được cơn giận nữa, chàng vừa định bước lên làm dữ với thiếu nữ, thì Trác Dật Luân thoáng nghĩ ra một ý hay vội kêu to:
- Tam ca dừng lại!
Rồi chàng nói với thiếu nữ:
- Cô nương đừng tát hắn, hắn là Tư Mã Hào đấy.
Thiếu nữ áo Ä‘en trừng mắt há»i:
- TÆ° Mã Hào thì sao? Hắn là TÆ° Mã Hào ta vẫn đánh hắn nhÆ° thÆ°á»ng, có sao không?
Dứt lá»i, nàng lại quắc mắt nhìn TÆ° Mã Hào sắp sá»­a muốn giÆ¡ tay tát nữa vậy!
Trác Dật Luân vội kêu:
- Cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng đã phạt hắn đủ ba lần rồi, má»™t lần khiến mặt hắn nóng rát, má»™t lần ruá»™t hắn cồn cào sôi sục, má»™t lần lòng hắn phát há»a. Cô nÆ°Æ¡ng có hứa rằng từ đó trở Ä‘i không đánh hắn nữa và sẽ kết bạn vá»›i hắn. Cô nÆ°Æ¡ng mau nhá»› lại xem. Hắn là TÆ° Mã Hào đó.
Thiếu nữ áo Ä‘en mắt lá» Ä‘á», khẽ nhÆ°á»›ng cao mày liá»…u, lẩm bẩm:
-...thật ta đã hứa như thế sao?
Trác Dật Luân nghe lá»t nên gật đầu:
- Thật thế cô nương thử nghĩ kỹ xem.
Thiếu nữ bỗng cúi đầu lẳng lặng, hình như đang suy nghĩ vậy.
- Ta nhớ hết nổi rồi! Nhưng chỉ còn nhớ lỠmỠthôi. Ừ! phải, hình như ta có nói thế!
Nói xong, nàng lại chăm chú nhìn TÆ° Mã Hào, Ä‘oạn vẫy tay gá»i:
- Hãy lại đây, sao ngươi tránh xa thế. Hãy lại gần đây.
Trông thấy bá»™ dạng sợ sệt của TÆ° Mã Hào thiếu nữ bá»—ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, hai bên má lúm đồng tiá»n, trông rất duyên dáng. Nàng lại nói:
- Ngươi đừng sợ, ta không đánh ngươi nữa đâu, ta muốn kết giao với ngươi.
Ma lá»±c của mỹ nhân thật vô cùng huyá»n diệu!
TÆ° Mã Hào nhìn nụ cÆ°á»i và đôi má lúm đồng tiá»n duyên dáng của cô gái chàng quên hết cả sợ vá»™i tiến lại gần nàng.
Trác Dật Luân mỉm cÆ°á»i đứng xem thấy tính tình ngang ngược của thiếu nữ áo Ä‘en bác giác chàng liên tưởng đến Bào Hao Hồng Nhan Hạ Hầu Quyên ngÆ°á»i chàng yêu cÅ©ng có má»™t tinh nết hao hao nhÆ° thế.
TÆ° Mã Hào làm gan bÆ°á»›c đến ngồi sát gần nàng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i há»i:
- Cô nương kêu tại hạ có chuyện gì?
Thiếu nữ ảo đen giương to cặp mắt long lanh đen sáng:
- Ngươi... ngươi kêu là Tư Mã Hào?
TÆ° Mã Hào không dám trả lá»i ngay cái câu ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói là "ngÆ°Æ¡i há»i ta làm gì", chàng gật đầu đáp giá»ng hết sức êm dịu:
- Phải đấy cô nương!
Thiếu nữ ảo Ä‘en bá»—ng giÆ¡ tay lên cao, đúng y thủ pháp nàng thi triển tát tai TÆ° Mã Hào hai lần kia, nhÆ°ng khí thế lần này có bá» chậm hÆ¡n hai lần trÆ°á»›c nhiá»u.
TÆ° Mã Hào giật mình muốn tránh né, nhÆ°ng kịp nghÄ© lại, lần này thiếu nữ áo Ä‘en chÆ°a có vẻ gì trở mặt, chÆ°a chắc nàng nổi giận tát mình, nếu nhÆ° chàng sợ hãi né tránh có thể khiến nàng nghi lầm chàng là kẻ nhát gan, không phải ngÆ°á»i anh hùng, nên chàng đứng yên.
NgÆ°á»i xÆ°a thÆ°á»ng nói: đừng bảo gió nam thÆ°á»ng thổi hÆ°á»›ng bắc, có khi gió bắc cÅ©ng thổi vá» nam", TÆ° Mã Hào từ khi gặp gở nàng thiếu nữ áo Ä‘en đã được Trác Dật Luân kêu nàng là "Lật Thủ Thần tiên" có thể nói chàng đã bị thịt thòi đủ Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng không ngá» lần này không hiểu thá»i lai vận chuyển thế nào mà tiá»n oán tiá»n tao, xui chàng gặp má»™t sá»± may mắn vô cùng hả dạ.
Nói rõ hÆ¡n nghÄ©a là cái giÆ¡ tay của thiếu nữ áo Ä‘en lần này quả nhiên không phải để đánh chàng, mà nàng giÆ¡ bàn tay xinh xắn xoa nhẹ mãi lên má sÆ°ng vù của chàng, đồng thá»i nàng không ngá»›t dịu dàng an ủi.
- Ta đã bảo ta không đánh ngÆ°Æ¡i nữa, không lẽ bây giá» lại đánh ngÆ°Æ¡i, nhÆ° thế coi sao được. NgÆ°á»i có giận ta không?
Giá»ng nói ngá»t ngào êm ái và sá»± vuốt ve an ủi mà nàng làm TÆ° Mã Hảo muốn hồn siêu phách lạc. Tuy nhiên Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt Trác Dật Luân nên TÆ° Mã Hào cÅ©ng không khá»i Ä‘á» mặt hổ thẹn không sao chịu nổi.
Trác Dật Luân biết thiếu nữ áo Ä‘en tâm thần bất định thất thÆ°á»ng nhÆ°ng hiện giá» nàng Ä‘ang biểu lá»™ những gì trong ná»™i tâm má»™t cách chân thành nên chàng lo ngại TÆ° Mã Hà vì quá thẹn mà làm phật ý nàng khiến tình nhiên sinh chÆ°á»›ng, hảo sá»± nan hài. Do đó chàng lập tức cÆ°á»i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng chá»› nên câu nệ. TÆ° Mã tam ca của tại hạ sinh bình rất thích được ngÆ°á»i khác tát tai nhÆ° thế lắm nếu cô nÆ°Æ¡ng muốn thì cứ việc tát thêm cho anh ấy vài ba cái nữa, cÅ©ng không há» gì.
Thiếu nữ áo Ä‘en nghe nói nhoẻn miệng cÆ°á»i há»i TÆ° Mã Hảo:
- Bá»™ ngÆ°á»i nghiện tát tai lắm sao? NgÆ°Æ¡i thích được ngÆ°á»i khác tát tai lắm hả?
TÆ° Mã Hào định phủ nhận nhÆ°ng chợt trông thấy Trác Dật Luân ngầm ra hiệu, tuy nhất thá»i không hiểu nổi dụng ý của Trác Dật Luân thế nào, chàng cố gượng cÆ°á»i mà không trả lá»i.
Cái cÆ°á»i mà không đáp của TÆ° Mã Hào lúc này chết ná»—i gần nhÆ° chàng đã mặc nhận vì thiếu nữ áo Ä‘en bá»—ng dá»±ng ngược mày giÆ¡ thẳng cánh tay ngà ngá»c tát thêm vào má TÆ° Mã Hào má»™t tát nẩy lá»­a!
Tát xong thiếu nữ áo đen bỗng vụt biến sắc nàng thu ngay tay vỠhai mắt chợt nhìn vỠphía xa xăm miệng lại lẩm bẩm:
- Ta... ta muốn đến Ãồng Bách sÆ¡n.
Tư Mã Hào thấy vậy quên cả đau đớn, trong lòng lo sợ chàng cau mày nói nhỠvới Trác Dật Luân:
- Hiá»n đệ thần trí của nàng... biến đổi bất thÆ°á»ng nhÆ° vậy biết làm sao bây giá»?
Trác Dật Luân tá»± thấy không thể nào dùng y thuật của mình chữa khá»i cho thiếu nữ ngay lúc này được nên chàng đáp:
- GiỠthì đem nàng trở vỠlữ điếm, nàng thay đổi quần áo rồi sẽ tính.
TÆ° Mã Hào liá»n dịu ngá»t há»i thiếu nữ:
- Cô nÆ°Æ¡ng còn nhá»› cô nÆ°Æ¡ng đã ở trỠở lữ quán nào tại Ãại Ãá»™ Khẩu không?
Thiếu nữ áo đen lắc đầu tỠdấu không biết gì cả.
TÆ° Mã Hào chán nản bá»—ng Trác Dật Luân cÆ°á»i bảo:
- Tam ca hãy yên tâm, Ãại Ãá»™ Khau không rá»™ng mấy, lữ Ä‘iếm cÅ©ng không có nhiá»u, mình cứ việc Ä‘Æ°a nàng tá»›i đấy, thể nào cÅ©ng tìm ra được lữ Ä‘iếm nàng trá» chứ chẳng không.
Thế rồi hai chàng liá»n chèo thuyá»n vào. Vừa vào tá»›i bá», bá»—ng thiếu nữ áo Ä‘en nhÆ° đã nhá»› lại chuyện đã qua, nàng ngoe nguẩy Ä‘i thẳng vá» phía trÆ°á»›c, không bao lâu tá»›i má»™t lữ Ä‘iếm.
Trác Dật Luân, TÆ° Mã Hào theo sau mừng rỡ. Thế là hai chàng cÅ©ng thuê ngay phòng tại đấy để nghỉ ngÆ¡i, đồng thá»i tìm cách Ä‘oán lần nguyên cÆ¡ thiếu nữ bi trúng Ä‘á»™c đến loạn trí.
Thiếu nữ áo đen vẫn bước vào phòng, hai mắt nàng lại lỠđỠmiệng lẩm bẩm:
- Ta... ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n.
Bước theo sau lưng Tư Mã Hào bỗng thấy trên mặt bàn trong phòng nàng có một phong thơ ai đã mở sẵn có đỠmột hàng chữ:
- Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n.
Tư Mã Hào trông thấy bức thư thì hết sức kinh ngạc, định chạy ngay lại cầm lên xem bỗng Trác Dật Luân nhanh miệng la lên:
- Tam ca dừng tay lại.
TÆ° Mã Hào nghe gá»i liá»n giật mình nhìn lại, Trác Dật Luân thong thả bÆ°á»›c tá»›i vá»™i móc ra má»™t cây kim bạc, khẽ khá»u bức thÆ° rồi mỉm cÆ°á»i bảo vá»›i thiếu nữ áo Ä‘en:.
- Cô nÆ°Æ¡ng hãy Ä‘i thay quần áo Ä‘i, bá»n này sẽ Ä‘i chung vá»›i cô nÆ°Æ¡ng lên Ãồng bách SÆ¡n.
Thiếu nữ chợt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i mừng rỡ, gật đầu lia lịa. Nàng chỉ vào hai chàng:
- Hai ngÆ°á»i chịu Ä‘i vá»›i ta lên Ãồng bách SÆ¡n, thì hay biết mấy. Ta thích nhất ngÆ°á»i nào chịu để ta tát tai mà không dám đánh lại! A... hắn tên là TÆ° Mã gì kia?
Trác Dật Luân cÆ°á»i đáp:
- Tư Mã Hào, tam ca của tại hạ tên là Tư Mã Hào.
Tài sản của killer1310

  #23  
Old 03-06-2008, 09:16 AM
killer1310 killer1310 is offline
Diệt Thế Ma Thần
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bài gởi: 217
Thá»i gian online: 1 ngày 0 giá» 18 phút
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 24

Ãông Môn Khả Nhân


Thiếu nữ nghe Trác Dật Luân lập lại tên Tư Mã Hào, nàng bỗng kêu lên:
- Ãúng rồi! Chính ta cÅ©ng nhá»› hắn tên là TÆ° Mã Hào! Nếu hẳn là "Tam Mã ý" thì chính là đồ tồi!
Tới đây, trong khí thiếu nữ áo đen đi thay quần áo, Trác Dật Luân vội cùng Tư Mã Hào nhanh chân trở vỠphòng mình.
TÆ° Mã Hảo ngạc nhiên há»i Trác Dật Luân:
- Hiá»n đệ dùng mÅ©i kim bạc khá»u phong thÆ¡ lên làm gì vậy?
Trác Dật Luân đáp:
- Tiểu đệ hoài nghi nguyên nhân làm nàng ta thất thần lạc phách chính do bức thơ này gây ra.
Tư Mã Hào gật đầu nói:
- Bức thÆ¡ này quái dị lắm, bởi nàng luôn luôn lẩm bẩm câu viết trong thÆ¡: "Ta muốn đến Ãồng Bách sÆ¡n".
Trác Dật Luân bỗng nhìn mũi kim bạc, rồi nói:
- Tam ca hãy xem, tiểu đệ đã đoán không sai mà, chính trên bức thơ này có bôi thuốc độc.
Tư Mã Hào vội nhìn kỷ cây kim dài hơn năm tấc trên tay Trác Dật Luân, chàng thấy đầu kim bạc đã quá nửa bị đen xám.
TÆ° Mã Hào cau mày há»i:
- Hiá»n đệ là má»™t danh y, chẳng hay hiá»n đệ có nhận ra được thứ Ä‘á»™c dược gì chăng?
Trác Dật Luân lắc đầu đáp:
- Các loại Ä‘á»™c vật trong thiên hạ cồ vô số kè ta không thè nhân hết được. Vả tại thứ Ä‘á»™c môn bí dược này đã do nhiá»u thứ kỳ hợp luyện chế thành làm sao mà Ä‘oán ra được. Tuy nhiên đệ vẫn có thể biết được sá»± tác dụng của nó.
Tư Mã Hào vừa đốt cháy bức thư có tẩm thuốc độc vừa nói:
- Tác dụng của nó đã rành rành ra đấy rồi, nàng ta hiện không loạn trí là gì?
Trác Dật Luân gật đầu nói:
- Ãành là nhÆ° thế, nhÆ°ng cÅ©ng may đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a hoàn toàn định Ä‘oạt được ý nguyện.
TÆ° Mã Hào ngạc nhiên há»i:
- Hiá»n đệ bảo sao?
Trác Dật Luân giải thích:
- Tiểu đệ muốn nói là nàng bị ngộ độc không mấy nặng chưa đến nổi đúng y như ý muốn kẻ ám hại nàng. Tam ca không nhớ khi ở trên sông, nàng vẫn còn có hảo cảm với tam ca, và khi lên đến bỠrồi nàng còn nhận ra được quán trỠcủa nàng sao?
Tư Mã Hào gục gặt đầu:
- Ngu huynh đã hiểu rồi có phải thần trí của nàng tuy bị hôn mê nhÆ°ng hãy còn nhẹ vẫn còn có thể hy vá»ng khôi phục lại trí nhá»› cho nàng không?
- Phải đấy! Bởi thế đệ má»›i định khi Ä‘i chung vá»›i nàng lên Ãồng Bách SÆ¡n, dá»c Ä‘Æ°á»ng ta sẽ cho tràng uống má»™t ít thuốc định thần đồng thá»i ta dẫn dụ nàng khôi phục lại trí nhá»›. NhÆ° thế rất có thể ta thành công lắm.
Tư Mã Hào bỗng cau mày nói:
- Hiá»n đệ sao ngu huynh nghÄ© kẻ hạ Ä‘á»™c hại nàng mÆ°á»i phần hết chín phần là Ãá»™c cô Trí, kẻ cầm đầu nhóm Lục Tàn Bang quá?
Trác Dật Luân nhẹ cÆ°á»i đáp:
- CÅ©ng có thể lắm vì Ãá»™c Cô Trí là má»™t danh gia dụng Ä‘á»™c nổi tiếng của Ä‘Æ°Æ¡ng thế võ lâm, nhất là Thiên Huyá»n Cốc lại ở trong Ãồng Bách SÆ¡n nữa.
TÆ° Mã Hào lại cÆ°á»i há»i:
- Ngu huynh cÅ©ng không lạ gì tài nghệ dụng Ä‘á»™c của Ãá»™c Cô Trí có má»™t không hai, nhÆ°ng không hiểu tại sao phen này lão ta lại ra tay hại cÆ°á»ng địch nhẹ nhÆ° thế?
Trác Dật Luân đáp:
- Việc này không những đệ đã nghĩ qua, mà còn có thể bảo rằng thấu đảo nữa. Tiểu đệ xét thì có hai nguyên nhân.
TÆ° Mã Hào chụp há»i nhanh:
- Hai nguyên nhân gì? Hiá»n đệ hãy nói rõ cho ngu huynh biết vá»›i.
Từ từ hớp xong một ngụm trà, Trác Dật Luân mới nói:
- Nguyên nhân thứ nhất là Ãá»™c Cô Trí muốn nàng ta đích thân lên thẳng Ãồng Bách sÆ¡n, tá»± Ä‘á»™ng rÆ¡i vào lÆ°á»›i bẫy của lão. Vì thế mà lão má»›i nhẹ tay, chứ nếu lão quyết tâm làm cho nàng bị hoàn toàn Ä‘iên loạn, thì làm sao lão đạt được kế hoạch lão đã sắp bày.
Tư Mã Hào nhẹ gật đầu lia lịa:
- Có lý! Có lý lắm! Thế còn nguyên nhân thứ hai?
Trác Dật Luân nói tiếp:
- Còn nguyên nhân thứ hai là vi nàng ta có má»™t ná»™i công thâm hậu tá»± nhiên bị trúng Ä‘á»™c nhẹ hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
Nghe Trác Dật Luân nói rõ Ä‘iểm này, và sá»±c nhá»› lại công lá»±c phi thÆ°á»ng trÆ°á»›c kia của thiếu nữ áo Ä‘en. TÆ° Mã Hào công nhận lá»i nói của Trác Dật Luân là đúng.
NhÆ°ng sau khi suy nghÄ© lại TÆ° Mã Hào bá»—ng há»i giá»ng mê hoặc:
- Hiá»n đệ, nàng ta không mù không câm cÅ©ng không Ä‘iếc và không phải là ngÆ°á»i tàn phế tại sao Ãá»™c cô Trí lại phải tốn công dụ nàng lên Ãồng Bách SÆ¡n để làm gì?
Trác Dật Luân chính sắc đáp:
- Ãấy là nghi vấn hết sức nan giải. Ãệ nghỉ muốn tìm hiểu được lý do có lẽ cần nhất là phải hiểu rõ thân phận của nàng trÆ°á»›c đã.
- Nhưng nàng không nhớ mới khổ đấy chớ.
- Ngay đến tên Tư Mã Hào của tam ca nàng còn nhớ được, huống hồ là tên hỠcủa chính nàng.
- Khó là khó ở chá»— làm sao tìm cách há»i khéo đó thôi.
Vừa nói đến đây Trác Dật Luân và Tư Mã Hào chợt nghe có tiếng gõ cạch cạch.
Tư Mã Hào vội chạy ra mở cửa không ngỠlà thiếu nữ áo đen. Nàng đã thay xong y phục tay xách hành lý vừa thấy hai chàng nàng nhìn trân trân, miệng không ngớt lẩm bẩm nói:
- Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n. Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n.
TÆ° Mã Hào thấy nàng cứ nhìn ngay mình nói vậy vá»™i quay nhìn Trác Dật Luân chá»› không dám đáp liá»n.
Trác Dật Luân hiểu ý liá»n gật đầu cÆ°á»i nói:
- Bá»n ta còn ở lại đây làm gì, bây giá» bắt đầu lên Ä‘Æ°á»ng là vừa, Ä‘i chầm chậm cÅ©ng được.
Thế là TÆ° Mã Hào lập tức kêu Ä‘iếm tiểu nhi tính tiá»n, rồi cÅ©ng vá»›i Trác Dật Luân và thiếu nữ thẳng Ä‘Æ°á»ng đến Hồ Bắc.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng, Trác Dật Luân liá»n thá»±c hành mÆ°u định. TrÆ°á»›c hết chàng chỉ TÆ° Mã Hào, rồi nhìn thiếu nữ áo Ä‘en, vui vẻ cÆ°á»i há»i:
- Cô nương, cô nương còn nhớ tên hỠcủa anh này là gì không?
Thiểu nữ có vẻ thân thiết nhìn qua Tư Mã Hào, rồi không chút chần chỠđáp ngay:
- Hắn dám trần truồng tuá»™t áo quần trÆ°á»›c mặt ta, nên không Ä‘á»i nào ta quên được hắn, hắn là TÆ° Mã Hào.
Thật là ngoài sức tưởng tượng của Trác Dật Luân, luôn cả Tư Mã Hào!
Hai chàng không ngá» là nàng dám nói tuốt luốt và nói trúng phóc nhÆ° ngÆ°á»i tỉnh trí nhÆ° vậy!
TÆ° Mã Hào bá»—ng Ä‘á» cả mặt thẹn chín ngÆ°á»i.
Trác Dật Luân có nhịn cÆ°á»i gật đầu nói:
- Ãúng! Hắn kêu là TÆ° Mã Hào! Còn tại hạ Trác Dật Luân nhÆ°ng không hiểu phÆ°Æ¡ng danh quý tính của cô nÆ°Æ¡ng là gì?
TÆ° Mã Hào biết Trác Dật Luân Ä‘ang tìm lá»i khÆ¡i lại trí nhá»› cho nàng để nàng nói rõ há» tên trong lòng hết sức bái phục.
Thiếu nữ nghe Trác Dật Luân há»i đến tên há» thì lại bá»—ng ngẩn ngÆ°á»i rồi suy nghÄ©, nàng chợt lắc đầu đáp:
- Ta không sao nhớ ra được! Không biết ta hỠgì? Tên gì?
Trác Dật Luân không bá» lở cÆ¡ há»™i vụt há»i:
- Chắc cô nương hỠTrương?
Thiếu nữ lại lắc đầu!
TÆ° Mã Hào Ä‘i bên cạnh vá»t miệng há»i tiếp:
- Hay cô nương bỠNgưu?
Thiếu nữ lại cũng lắc đầu.
Trác Dật Luân không ngã lòng, thoáng nghÄ© ra má»™t ý hay chàng liá»n nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng hãy lắng nghe để tại hạ bảo TÆ° Mã tam ca của tại hạ Ä‘á»c hết các thứ há» cho cô nÆ°Æ¡ng nghe khi Ä‘á»c đến há» của cô nÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng sẽ nhá»› ra ngay.
Thiếu nữ mở to cặp mắt cực kỳ mỹ lệ nhìn trân trân vào mặt Tư Mã Hào rồi khẽ gật đầu.
Trác Dật Luân vội bảo Tư Mã Hào:
- Tam ca hãy bắt đầu Ä‘á»c "Bách Gia Tánh" cho cô nÆ°Æ¡ng nghe Ä‘i nhá»› Ä‘á»c thật chậm từng tiếng má»™t.
TÆ° Mã Hào suýt tý nữa phải bật cÆ°á»i vì trò gợi trí nhá»› bằng cách Ä‘á»c há» tên này, tuy nhiên chàng cÅ©ng cho rằng đây là phÆ°Æ¡ng pháp tuyệt diệu nhất! Chàng liá»n tằng hắng lấy giá»ng rồi bắt đầu Ä‘á»c từng ná» má»™t.
- Triệu, Tiá»n, Tôn, Lý, Châu, Ngô, Trịnh, VÆ°Æ¡ng, Phùng, Vệ, Tưởng, Trầm, Hàn, DÆ°Æ¡ng....
Thiếu nữ lẳng lặng nghe đến đây nàng vẫn chẳng nói hoặc tỠvẻ phản ứng..
Trông thấy bô mặt ngây thÆ¡ gần nhÆ° khá» dại của nàng, TÆ° Mã Hào vừa yêu vừa thÆ°Æ¡ng kế lại Ä‘á»c tiếp:
-... Vân, Tô, Phan, Các, Hài, Phạm, Bành, Lành, Lỗ, Vi, Xương, Mã, Miêu, Phượng, Hoa, Phương...
Bỗng thiếu nữ bừng sáng hai mắt cất tiếng kêu lớn:
- Ngươi vừa nói gì đấy?
Tư Mã Hào vừa mừng vừa sợ, đáp:
- Tại hạ vừa Ä‘á»c Miêu Phượng, Hoa PhÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng có phải há» Miêu? há» Phượng?
HỠHoa? Hay là hỠPhương không?
Thiếu nữ đột nhiên lại lắc đầu, thở dài:
- Không đúng! Hết thảy Ä‘á»u không đúng!
TÆ° Mã Hào nóng ruá»™t, lại buá»™t miệng Ä‘á»c tiếp đến lượt há» kép:
- TÆ° Mã, Thượng Quan, Âu DÆ°Æ¡ng, Hạ Hầu, Gia Cát, Văn Nhân, Ãông PhÆ°Æ¡ng...
Vừa Ä‘i vừa lắng tai nghe, khi TÆ° Mã Hào Ä‘á»c tá»›i há» Ãông PhÆ°Æ¡ng bá»—ng thiếu nữ dừng lại kêu lên:
- Hãy thong thả một chút.
Rồi nàng lẩm bẩm: "Ãông PhÆ°Æ¡ng, Ãông PhÆ°Æ¡ng, Ãông PhÆ°Æ¡ng..." Nàng Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại ba lần hai tiếng Ãông PhÆ°Æ¡ng vá»›i má»™t thần sắc hoang mang bất định!
Trác Dật Luân thấy vậy vội bảo nhỠTư Mã Hào:
- Tam ca hãy để ý vừa rồi là "Miêu Phượng, Hoa PhÆ°Æ¡ng". bây giá» là "Văn Nhân, Ãông PhÆ°Æ¡ng" chắc chữ "PhÆ°Æ¡ng" có liên hệ mật thiết vá»›i nàng ta đấy.
TÆ° Mã Hào để tâm bắt mạch phản ứng của thiếu nữ. Trác Dật Luân chợt há»i nàng:
- Phải cô nÆ°Æ¡ng há» Ãông PhÆ°Æ¡ng không?
Thiếu nữ áo đen chớp mắt mấy cái rồi ngập ngừng gật đầu đáp:
- Hình thư là phải đấy!
Kế đó nàng bồng lắc đầu kêu lên:
- À! Mà hình nhÆ° là không phải nữa! Trá»i Æ¡i, hai ngÆ°á»i làm ta Ä‘iên mất!
Trác Dật Luân sá»±c nghÄ© tá»›i trong "Bách Gia Tánh" còn có thêm há» "Ãông Môn, Tây Môn " chàng vá»™i há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ xin há»i cô nÆ°Æ¡ng lần nữa, có phải cô nÆ°Æ¡ng há» Ãông Môn không?
Thiếu nữ áo Ä‘en nhÆ° ngÆ°á»i vừa tỉnh cÆ¡n mê muá»™i, nàng kêu "á" má»™t tiếng, gật đầu nói lia lịa:
- Ãúng rồi! NgÆ°Æ¡i nói đúng rồi! Há» ta không phải Ãông PhÆ°Æ¡ng mà là Ãông Môn!
TÆ° Mã Hào sung sÆ°á»›ng muốn Ä‘iên lên, chàng cÆ°á»i nói vá»›i Trác Dật Luân:
- Hiá»n đệ, phÆ°Æ¡ng pháp gợi nhá»› của hiá»n đệ hay quá không ngá» có hai tiếng "Ãang Môn" mà hiá»n đệ đã giải quyệt được má»™t vấn Ä‘á» nan giải nhÆ° thế ngay!
Trác Dật Luân cÅ©ng mừng rỡ không kém chàng tiếp há»i thiếu nữ:
- Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng, phÆ°Æ¡ng danh của cô nÆ°Æ¡ng kêu là gì, cô nÆ°Æ¡ng có nhá»›...
NhÆ°ng chàng chÆ°a há»i hết ý thì thiếu nữ bá»—ng trừng con mắt lắc lắc đầu nói:
- Ta quên mất rồi! Tánh thị có liên quan hệ đến tổ tiên không thể tá»± ý sá»­a đổi được, còn tên thì có muốn sá»­a đổi ra sao cÅ©ng được, sao ngÆ°Æ¡i không đặt cho ta má»™t cái tên mà lại dài dòng há»i lôi thôi vậy.
Tư Mã Hào vội nói xen vào:
- Hiá»n đệ, Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng nói đúng đấy, tên thì mung lung khó nhá»› khó nghÄ© ra lắm ta nên tạm đặt cho nàng má»™t tên khác Ä‘i, hiá»n đệ hãy chịu khó giúp nàng vá»›i.
Trác Dật Luân quay nhìn TÆ° Mã Hào rồi bật cÆ°á»i nói:
- Tam ca, hôm nay tam ca ra công giúp đỡ Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng sau này...
Thiếu nữ vừa nghe đến đây bá»—ng nàng dá»±ng ngược mày, chận ngang lá»i Trác Dật Luân.
- Hắn nói có gì không đúng đâu. Hắn đã tốt với ta, tự nhiên hắn phải nói giúp ta chứ.
Lá»i nói của nàng nghe rất ngây thÆ¡, song vì nàng nói thẳng, trúng ý TÆ° Mã Hào nên chàng thẹn Ä‘á» mặt.
Tư Mã Hào lấy mắt ngầm ra hiệu bảo Trác Dật Luân nên nghe nàng đặt cho nàng một cái tên cho rồi.
Trác Dật Luân há»™i ý gật đầu, chàng cÆ°á»i nói đùa vá»›i TÆ° Mã Hào:
- Hay lắm, tam ca hãy nhá»› ká»· món nợ này nhé khi nào xong việc Ãồng Bách SÆ¡n rồi chừng ấy đệ sẽ tính sau vá»›i tam ca.
Thiếu nữ lại bá»—ng nhìn Trác Dật Luân chá»›p mắt vá»›i giá»ng thÆ¡ ngây:
- Hấn gá»i ngÆ°Æ¡i là hiá»n đệ, ngÆ°Æ¡i gá»i hắn là tam ca còn ta phải gá»i ngÆ°Æ¡i là gì?
Câu há»i bất ngá» của thiếu nữ khiến Trác Dật luân ngẩn ngÆ°á»i, không biết trả lá»i ra sao cho hợp ý.
TÆ° Mã Hào liá»n cÆ°á»i đáp thay:
- Ãại danh của Trác hiá»n đệ là Dật Luân, Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng cứ kêu chàng là Trác huynh được rồi.
Thiếu nữ áo Ä‘en hÆ¡i cau mày rồi hé cÆ°á»i kêu há»i Luân Dật Luân:
- Trác huynh, Trác huynh đã nghĩ ra chưa? Trác huynh định đặt tên tiểu muội là gì đấy?
Trác Dật Luân thấy nàng gá»i ngay mình là Trác huynh và cÆ°á»i nói có duyên thật đáng yêu chàng liá»n đáp ngay:
- Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng thẳng thắn đôn mỹ không cần phải chuốt cÅ©ng xinh đẹp tuyệt vá»i, có thể tặng hai tiếng "Khả Nhân" làm tên cô nÆ°Æ¡ng được lắm.
TÆ° Mã Hào Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại bốn tiếng "Ãông Môn Khả Nhân" nhiá»u lần thấy âm vần nghe rất kêu lại không mất vẻ tao nhã liá»n vá»— tay khen ngợi:
- Hiá»n đệ trí óc thật là mẫn tiệp, đặt tên nghe khéo quá!
Trác Dật Luân vui vẻ nói pha trò:
- Tam ca cứ không ngá»›t lá»i khen ngợi coi chừng tiểu đệ đòi thêm tiá»n thưởng đấy.
Tư Mã Hào cũng đùa lại:
- Sao hiá»n đệ lại đòi tiá»n thưởng của ngu huynh? Hiá»n đệ nên há»i Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng má»›i phải, bởi hiá»n đệ đã đặt tên giùm nàng chá»› có đặt giùm cho ngu huynh đâu.
Trác Dật Luân vá»™i nhìn Ãông Môn Khả Nhân rồi lắc đầu nói:
- Tiểu đệ không dám há»i cô ta, vì nàng "Lật thủ thần tiên" này lật thủ lật cÆ°á»›c, nếu cô ta nổi giận đệ e chúng ta có kẻ bị nóng ruá»™t nóng gan nữa lắm.
TÆ° Mã Hào nghe Trác Dật Luân nói giỡn nhÆ° thế, chàng suýt phải bật cÆ°á»i thành tiếng.
Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng há»i giá»ng hoang mang:
- Lật thủ thần tiên? Lật thủ thần tiên là ai?
TÆ° Mã Hào cÆ°á»i hà hà đáp:
- Ãó là đại hiệu của cô nÆ°Æ¡ng do Trác hiá»n đệ đặt dùm cho đấy.
Ãông Môn Khả Nhân nghe qua có vẻ vô cùng cao hứng, nàng mỉm miệng cÆ°á»i chúm chím làm hai má lúm đồng tiá»n rồi dịu dàng nói:
- Ãa tạ Trác huynh tiểu muá»™i rất thích danh hiệu Lật Thủ Thần tiên của Trác huynh đã tặng cho tiểu muá»™i!
Bốn tiếng "Lật Thủ Thần tiên" bất ngá» khiến Trác Dật Luân liên tưởng tá»›i "Bào hao Hồng nhan", chàng bá»—ng há»i Ãông Môn Khả Nhân:
- Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng có phải có Æ°á»›c hẹn vá»›i thiếu nữ áo Ä‘á» và định ác đấu vá»›i nhau giữa TrÆ°á»ng Giang gần "Ãại Ãá»™ Khẩu" chăng?
Ãông Môn Khả Nhân hÆ¡i cau mày rồi gật đầu:
- Phải. Nàng ta hết sức lợi hại, tiểu muá»™i đã có đấu qua vá»›i nàng gần ba trăm hiệp nhÆ°ng chẳng phân thắng bại nên má»›i rủ nhau đến Ãại Ãá»™ Khẩu giải quyết hÆ¡n thua.
TÆ° Mã Hào xen vào há»i:
- Nhị vị cô nương đã ước hẹn với nhau, nhưng tại sao gặp nhau ngay giữa sông rồi mà hai bên vẫn chưa chịu động thủ?
Ãông Môn Khả Nhân đáp:.
- À! Khi ấy không hiểu sao Ä‘ang mạnh khá»e nhÆ° thÆ°á»ng chừng ra giữa sông, Ä‘á»™t nhiên tiểu muá»™i cảm thấy chóng mặt, thần trí hôn mê rồi mÆ¡ mÆ¡ màng màng không hiểu gì nữa cả.
Vị cô nÆ°Æ¡ng áo đỠấy thấy lạ liá»n la lá»›n há»i tiểu muá»™i tại sao mặt mày lại khó trông nhÆ° thế.
- Cô nÆ°Æ¡ng đã trả lá»i nhÆ° thế nào? TÆ° Mã Hào chận há»i.
Ãông Môn Khả Nhân đáp:
- Tiểu muá»™i trả lá»i là Ä‘ang chóng mặt, nhÆ°ng tiểu muá»™i bằng lòng quyết đấu vá»›i nàng.
Song nàng lại lại lắc đầu bảo rằng má»™t vì thật tình nàng cÅ©ng Ä‘ang bận tìm ngÆ°á»i, hai là không muốn ăn hiếp kẻ Ä‘ang ngá»a bệnh, nên nàng liá»n chèo thuyá»n Ä‘i mất, và có hẹn lại là sẽ gặp gỡ nhau khi bất cứ lúc nào và tại đâu trên bÆ°á»›c giang hồ.
Nghe nói ngÆ°á»i yêu có bảo "Ä‘ang bận tìm ngÆ°á»i " Trác Dật Luân vá»™i há»i:
- Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng có nhá»› vị cô nÆ°Æ¡ng áo đỠấy có nói định tìm ai không?
Ãông Môn Khả Nhân đáp:
- Nàng bảo nàng đã từ....
Vừa nói đến đây, Ãông Môn Khả Nhân hình nhÆ° sá»±c nhá»› đến việc gì nàng vá»™i nín bặt, đôi mày liá»…u cau lại thần sắc đầy vẻ hoang mang.
Trác Dật Luân vội nói:
- Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng cứ việc thong thả suy nghÄ©, vị cô nÆ°Æ¡ng ấy là ai cô nÆ°Æ¡ng có được biết không?
Ãông Môn Khả Nhân đáp không suy nghÄ©:
- Nàng là... "Lật Thủ Thần tiên"!
TÆ° Mã Hào bật cÆ°á»i nói vá»›i nàng:
- Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng nói nhầm rồi "Lật thủ thần tiên" là ngoại hiệu cô nÆ°Æ¡ng kia mà.
Ãông Môn Khả Nhân hÆ¡i sẽ cau mày rồi gật đầu:
- Ãúng! "Lật thủ Thần tiên" là ngoại hiệu của ta nhÆ°ng ngoại hiệu của nàng hình nhÆ° cÅ©ng nghe tá» tợ nhÆ° ngoại hiệu của ta vậy.
Tư Mã Hào quay nói với Trác Dật Luân:.
- Hiá»n đệ hãy nghÄ© xem coi có cách gì giúp Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng nhá»› lại chăng?
Ãồng Môn Khả Nhân bá»—ng nhoẻn miệng cÆ°á»i nói theo:
- Phải đấy. Tam ca với Trác huynh nhắc nhở giùm tiểu muội với, hình như hai anh nhắc nhở chuyện gì là tiểu muội nghĩ ra được vậy đó.
Ãông Môn Khả Nhân gá»i TÆ° Mã Hào bằng hai tiếng "tam ca" rất tá»± nhiên, thế mà TÆ° Mã Hào lại nghe lòng vui sÆ°á»›ng thích thú vô kể!
Trong khi đó Trác Dật Luân đã quyết chắc rằng Ãông Môn Khả Nhân may nhá» có ná»™i công xuất kỳ thâm hậu nên thứ thuốc Ä‘á»™c mà địch nhân hại nàng không làm cho nàng loạn trí Ä‘iên cuồng theo nhÆ° ý chúng muốn, chàng mừng thầm lên tiếng há»i:
- Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng, vị cô nÆ°Æ¡ng áo Ä‘á» Ä‘á» hẹn vá»›i cô nÆ°Æ¡ng có phải ngoại hiệu kêu là "Bào hao Hồng Nhan" không?
Ãông Môn Khả Nhân vụt sáng hai mắt, gật đầu chụp đáp:
- Ãúng! đúng! Trác huynh vừa nhắc tá»›i là tiểu muá»™i lập tức nhá»› ra ngay đó thấy không?
Nàng kêu Bào Hao Hồng Nhan Hạ Hầu Quyên. Lúc hai bên gặp nhau tiểu muá»™i vì quá yêu ngoại hiệu của nàng đến nổi suýt nữa tiểu muá»™i bảo nàng nhÆ°á»ng lại cho tiểu muá»™i đấy.
TÆ° Mã Hào phì cÆ°á»i vừa nói có "Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng..." thì Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng trừng mắt kêu lên:
- NgÆ°á»i ta đã gá»i là "tam ca", sao không gá»i lại ngÆ°á»i ta là tiểu muá»™i mà cứ cô nÆ°Æ¡ng hoài vậy.
TÆ° Mã Hào thừa hiểu đối vá»›i má»™t võ lâm nữ hiệp thẳng thắn ngây thÆ¡ nhÆ° nàng, dùng cách xÆ°ng hô khách sảo quả là má»™t Ä‘iá»u không phải, nên bởi vậy chàng lập tức cÆ°á»i bảo:
- Tiểu muá»™i, tiểu muá»™i sao ngây thÆ¡ quá vậy, làm gì có chuyện nhÆ°á»ng lại ngoại hiệu cho ngÆ°á»i khác mà tiểu muá»™i mong muốn?
Ãông Môn Khá Nhân chúm chím đáp:
- Bây giá» ngÆ°á»i ta nhất định không thèm mong muốn nữa rồi, ngoại hiệu "Lật thủ thần tiên" của Trác huynh tặng cho tiểu muá»™i đâu có thua gì "Bào Hao Hồng Nhan " của nàng Hạ hầu Quyên.
TrÆ°á»›c đây Trác Dật Luân đã nghi ngá» thiếu nữ áo Ä‘á» là ngÆ°á»i yêu tha thiết của chàng, nên chàng đã nôn nao trong bụng rồi, giỠđược biết chắc thiếu nữ áo Ä‘á» là Hạ hầu Quyên, Trác Dật Luân càng bồn chồn nôn nóng dữ dá»™i thêm, chàng liá»n bảo ngay TÆ° Mã Hào:
- Tam ca hãy theo Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i chầm chậm vá» phía thượng lÆ°u đến Ãồng Bách sÆ¡n, còn tiểu đệ giá» phải tạm cáo biệt, nhÆ°ng thế nào cÅ©ng Ä‘uổi theo kịp tam ca.
TÆ° Mã Hào Ä‘ang vui vẻ cÆ°á»i nói vá»›i ngÆ°á»i đẹp Ãông Môn Khả Nhân, nghe Trác Dật Luân bảo thế chàng ngạc nhiên:
- Bá»™ hiá»n đệ định Ä‘i tìm Hạ Hầu cô nÆ°Æ¡ng bây giá» sao? Khi còn giữa sông Ãại Ãá»™ Khẩu, hiá»n đệ không mau lên tiếng để bá» lở má»™t cÆ¡ há»™i bây giá» nàng ta đã biệt má» tăm dạng hiá»n đệ biết đâu...
Trác Dật Luân vá»™i chân lá»i:
- Theo ý tiểu đệ, Hạ hầu Quyên không lẽ nào tá»± nhiên lại xuất hiện tại Ãại Ãá»™ Khẩu vô duyên vô cá»›, nhất định nàng đã đến đấy để tìm hiá»n đệ và biết đâu nàng lại chẳng Ä‘i thẳng đến Hồng Diệp SÆ¡n Trang! Thế nên tiểu đệ định quay trở lại bảo trang má»™t lần nữa xem thá»­.
Ãông Môn Khả Nhân lắng nghe đến dây, Ä‘á»™t nhiên nàng lắc đầu nói lá»›n:
- Trác huynh, Trác huynh đừng đi làm gì cho mất công.
Trác Dật Luân ngạc nhiên:
- Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng nói sao?
Ãông Môn Khả Nhân đáp:
- Tiểu muội có nghe Hạ hầu Quyên nói nàng đã từ Hồng Diệp Sơn Trang đến đây, và nàng đang lùng kiếm Trác huynh khắp nơi.
Trác Dật Luân khẽ dậm chân kêu lên:
- Tam ca, nếu lúc trước chúng ta ở nán lại Hồng Diệp Sơn trang vài ba hôm nữa thì gặp được nàng rồi! GiỠnàng thì đi tìm tiểu đệ còn tiểu đệ thì đi tìm nàng, có khổ không?
Tư Mã Hào vội khuyên bảo:
- Hiá»n đệ tức tối mà làm gì. Má»i cuá»™c gặp gở trên Ä‘á»i này phần nhiá»u do tiá»n duyên cả.
Ãệ vá»›i Hạ Hầu cô nÆ°Æ¡ng biệt nhau chẳng do duyên phận chÆ°a tá»›i? Nếu không đâu có xui xẻo nhÆ° thế!
- NhÆ°ng dù sao thì cÅ©ng may, việc Ãá»™c Cô Trí tổ chức thành lập Lục Tàn Bang để tranh hùng vá»›i thiên hạ biến Ãồng Bách sÆ¡n thành chốn phong vân tụ há»™i của toàn thể võ lâm, má»™t cÆ¡ há»™i khiến đệ khá»i mất công tìm kiếm nàng, hiá»n đệ nên chiá»u theo nguyên kế của bá»n ta mà Ä‘i tá»›i, chắc thế nào cÅ©ng sẽ gặp lại Hạ Hầu cô nÆ°Æ¡ng chá»› chẳng không.
Trác Dật Luân bất đắc dĩ đành phải gật đầu thở dài nói:
- Tiểu đệ vô duyên không gặp được "Bào Hao" còn tam ca có phước gặp đặng "Thần Tiên"! Nay tam ca...
Vừa nói tá»›i đó Ä‘á»™t nhiên Trác Dật Luân rá»±c sáng hai mắt phóng hai đạo quang xạ thẳng vào phía má»™t ngá»n núi cách đó chừng hÆ¡n mÆ°á»i trượng.
Tá»± Mã Hào tinh ý vá»™i nhìn theo ngạc nhiên há»i ; - Hiá»n đệ nhìn gì trên ngá»n núi ấy? Không lẽ ngÆ°á»i đẹp của hiá»n đệ vừa xuất hiện?
Trác Dật Luân lắc đầu:
- Không tiểu đệ vừa trông thấy má»™t bóng ngÆ°á»i xuất hiện rồi vụt biến mất. Thân pháp ngÆ°á»i ấy quá nhanh đã khiến tiểu đệ hoài nghi lắm.
TÆ° Mã Hào cÆ°á»i há»i giá»ng mê hoặc:
- Hiá»n đệ hoài nghi gì?
Trác Dật Luân đáp:
- Hoài nghi chúng lắm, vá»›i thân pháp kỳ nhanh nhÆ° thể, ngoài Lật Thủ Thần tiên Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng vá»›i Bào Hao Hồng Nhan, không phải hắn thì không còn ai khác.
- Hắn là ai thế?
- Là Hà Chưởng Thiên một nhân vật tàn phế cụt hết hai tay trong nhóm Vũ Trụ Lục Tàn.
TÆ° Mã Hào cÆ°á»i nói:
- Thế mà ngu huynh cứ tưởng bóng ngÆ°á»i vừa xuất hiện là Hạ Hầu Quyên.
Trác Dật Luân vội lắc đầu chậm rãi nói:
- Bóng ngÆ°á»i là đàn ông sao có thể là Hạ Hầu Quyên được. Theo ý tiểu đệ phần nhiá»u là Hà Chưởng Thiên.
TÆ° Mã Hào cÆ°á»i nói:
- Hà Chưởng Thiên thì đã có sao? Hiá»n đệ sao lại đặc biệt chú ý tá»›i Hà Chưởng Thiên nhÆ° thế?
Trác Dật Luân đáp:
- Tại sao lại không đặc biệt chú ý? Bởi Hà chưởng Thiên là kẻ hung ác Ä‘á»™c hại đâu riêng hai nhân vật hào hiệp khí khái nhÆ° TÆ° Mã nhị ca. Tiểu đệ Ä‘oán chắc hắn đã bằng lòng gia nhập Lục Tàn Bang để làm tay sai cho Ãá»™c Cô Trí rồi.
Tư Mã Hào gật đầu nói:
- Hiá»n đệ luận nghe có lý lắm.
Trác Dật Luân chép miệng:
- Nếu sá»± suy luận của tiểu đệ không lầm thì sá»± xuất hiện của Hà Chưởng Thiên không phải là việc ngẫu nhiên, tiểu đệ cho rằng hắn đến đây do mệnh lệnh của Ãá»™c Cô Trí:
- Thế chắc hiá»n đệ đã có bằng chứng gì rồi phải không?
Trác Dật Luân gật đầu:
- Nhất định rồi tam ca có còn nhá»› bức thÆ¡ quái dị đầy ma lá»±c đã dẫn dụ Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng đến Ãồng Bách SÆ¡n không?
Ãông Môn Khả Nhân nghe nói bá»—ng giở chứng lẩm bẩm:
- Ta phải đến Ãồng Bách sÆ¡n! Phải rồi! Ta phải đến Ãồng Bách SÆ¡n.
Tư Mã Hào nhìn Trác Dật Luân, sẽ cau mày:
- Ngu huynh nhá»› rồi nhÆ°ng hiá»n đệ khi không nhắc đến bức thÆ° ấy?
Trác Dật Luân đáp:
- Vì bức thÆ° ấy có má»™t ma lá»±c kinh khiếp nhÆ°ng quyết không phải tá»± nó bay đến, mà là do ngÆ°á»i nào đó Ä‘em tá»›i tận tay Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng.
- Chắc hiá»n đệ hoài nghi kẻ Ä‘Æ°a thÆ° là Hà chưởng Thiên?
- Dẫu không phải hắn Ä‘i nữa, kẻ đó ắt cÅ©ng phải có liên quan vá»›i hắn. Tóm lại, tiểu đệ cho rằng Hà Chưởng Thiên xuất hiện chỉ vì Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng.
Tư Mã Hào lại hơi cao mày rồi lắc đầu nói:
- Ngu huynh thật chẳng hiểu tí nào cả. Hiá»n đệ có ý gì hay hãy phân triết cho ngu huynh nghe thá»­.
- Theo ý tiểu đệ, Hà Chưởng Thiên có mặt tại nÆ¡i đây là để quan sát ma lá»±c mÆ°u thần của bức thÆ° ấy coi có hiệu nghiệm gì không? Nếu có tức thì hắn sẽ bí mật theo dõi Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng tá»± nạp mình lên Ãồng Bách SÆ¡n còn không hắn sẽ giở nốt thủ Ä‘oạn thứ nhì.
TÆ° Mã Hào lo lắng há»i:
- Hiá»n đệ nói thế có nghÄ©a là lão ma đầu Ãá»™c Cô Trí đã định sẵn má»™t kế hoạch hết sức chu đáo để hãm hại Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng.
Trác Dật Luân gật đầu đáp gá»n:
- Ãt nhất cÅ©ng phải nhÆ° thế.
- NhÆ°ng vì nguyên nhân gì mà lão ác tặc Ãá»™c Cô Trí lại quyết hãm hại Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng?
- Ta không thể suy Ä‘oán má»™t cách vô bằng chứng được bởi lai lịch và thân thế của Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng chúng ta có biết được tí gì đâu.
TÆ° Mã Hào ngẫm nghÄ© giây lát rồi lại há»i:
- Hiá»n đệ thấy chúng ta có nên theo dõi hành Ä‘á»™ng của Hà Chưởng Thiên mà phăng ra manh mối vụ bí mật này không?
Trác Dật Luân đáp:
- Tiểu đệ cũng đã có ý ấy. Nhưng tiểu đệ chưa biết phải làm thế nào cho Hà Chưởng Thiên ra tay trước đây.
Tư Mã Hào chụp nói:
- Hay chúng ta tạm rá»i xa Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng, để nàng tá»± do hành Ä‘á»™ng má»™t mình, trong khi ấy chúng ta vẫn bí mật theo nàng. NhÆ° thế biết đâu Hà chưởng Thiên sẽ không theo sát nàng?
Trác Dật Luân lắc đầu:
- Làm theo kiểu đó không được, bởi nhÆ° thế Hà Chưởng Thiên sẽ khá»i phải phí sức, hắn sẽ để yên cho Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng tá»± mình sa vào bẫy, hắn khá»i cần ra mặt để bị lá»™ hành tích.
TÆ° Mã Hào chá» Trác Dật Luân nói xong liá»n cÆ°á»i há»i:
- Thế hiá»n đệ có diệu kế gì khác không?
Trác Dật Luân bỗng sáng hai mắt gật đầu đáp:
- Có! Tiểu đệ có một ý kiến khá hay.
- à kiến gì thế hiá»n đệ?
Trác Dật Luân đi sát vào bên Tư Mã Hào nói khẽ hơn:
- Bắt đầu từ giá» này ta hay tạm cho Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i riêng má»™t mình để Hà Chưởng Thiên nghi kỵ mà tá»± do theo dõi nàng. Chá» chừng vài ba hôm sau, chúng ta sẽ thay hình đổi dạng bất thần xông ra bắt cóc nàng dá»c Ä‘Æ°á»ng và dẫn nàng Ä‘i nÆ¡i khác, làm thế tiểu đệ tin chắc Hà Chưởng Thiên thế nào cÅ©ng lá»™ diện cứu nàng. Chừng đó ta sẽ biết hết má»i bí ẩn.
Tư Mã Hào hết sức bái phục xoa tay khen ngợi:
- Thật là diệu kế! Hà Chưởng Thiên mà xuất đầu lá»™ diện ngăn cản không cho bá»n mình bắt cóc Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng là bá»n mình biết hiểu được dụng ý của Ãá»™c Cô lão ma. Tuyệt, tuyệt lắm!
Trác Dật Luân cÆ°á»i nói:
- Diệu kế đã có sẵn, những Ä‘iá»u cần nhất tam ca phải giảng nghÄ©a thế nào cho Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng rõ, nàng tuy bị trúng Ä‘á»™c không nặng nhÆ°ng thần trí còn hôn mê, nếu không nhắc nhở chẳng may đến lúc ấy nàng bá»—ng xem bá»n mình là thù nghịch, thì khốn đốn lắm chứ chẳng phải chÆ¡i đâu nhé.
TÆ° Mã Hào bật cÆ°á»i bảo:
- Ãã là mÆ°u kế của hiá»n đệ, tất nhiên phải do hiá»n đệ đứng ra giải thích cho nàng rõ má»›i đúng Ä‘iệu, chá»› giao cho ngu huynh sao tiện.
Trác Dật Luân lắc đầu không nhận:
- Tiểu đệ đã bị mắng nhiá»u vố rồi, chuyện này để tam ca nói có lẽ hay hÆ¡n, vì hiện giá» "Lật Thủ Thần Tiên" của tam ca đã bắt đầu dịu ngá»t vá»›i tam ca rồi, lần này chắc chắn không Ä‘á»i nào nàng làm buồn lòng tam ca nữa đâu.
TÆ° Mã Hào Ä‘á» mặt vì sung sÆ°á»›ng, chàng liá»n nhận lá»i Ä‘i chậm lại và day qua tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói vá»›i Ãông Môn Khả Nhân vừa Ä‘i trá» tá»›i:
- Ãông Môn hiá»n muá»™i này, ngu huynh muốn nói vá»›i hiá»n muá»™i má»™t việc có được không?
Ãông Môn Khả Nhân quả nhiên cÅ©ng cÆ°á»i chúm chím há»i giá»ng ngá»t dịu:
- Tam ca muốn gì cứ nói cho tiểu muội nghe đi.
TÆ° Mã Hào cÆ°á»i và nói:
- Ngu huynh với Trác huynh đã nghi ngỠbức thơ...
Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng lắc đầu há»i giá»ng hoang mang:
- Bức thơ gì?
Tư Mã Hào nói khẽ:
- Bức thÆ¡ bảo hiá»n muá»™i đến Ãồng Bách SÆ¡n đó.
Ãông Môn Khả Nhân vụt biến sắc, trầm tiếng khẽ gắt:
- Chỉ được nói bậy. Bức thơ ấy có gì lạ đâu. Ta chỉ thấy nét bút trong thơ trông rất đẹp thế thôi.
Nói xong hai mắt lại lá» Ä‘á», nàng lẩm bẩm nói tiếp:
- Ta muốn lên Ãồng Bách SÆ¡n!
Tư Mã Hào thấy thé thì cau mày, vội cố bình tĩnh giảng giải cho nàng nghe địch tung vừa mới phát hiện, chàng và Trác Dật Luân nghi là Hà Chưởng Thiên, và Trác Dật Luân vừa nghĩ ra được một diệu kế định thăm dò tình hình của địch nhân cho nàng nghe qua một lượt.
Ãông Môn Khả Nhân nghe xong nàng nhÆ° vẫn còn hoang mang, lẳng lặng không nói tiếng nào.
Tài sản của killer1310

  #24  
Old 03-06-2008, 09:18 AM
killer1310 killer1310 is offline
Diệt Thế Ma Thần
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bài gởi: 217
Thá»i gian online: 1 ngày 0 giá» 18 phút
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 25

Diệu Kế Không Thành


Trác Dật Luân thấy TÆ° Mã Hào nói má»™t thôi dài mà Ãông Môn Khả Nhân có vẻ khá»ng lÄ©nh há»™i được chàng liá»n khẽ gá»i TÆ° Mã Hào bảo nhá»:
- Tam ca thần trí của nàng chưa hoàn toàn tỉnh táo nếu tam ca cứ dài đòng mãi làm sao nàng hiểu rỠđược tam ca nên nói chật ngắn thật rỠthử xem.
TÆ° Mã Hào nghe theo lá»i Trác Dật Luân chàng liá»n cÆ°á»i bảo Ãông Môn Khả Nhân:
- Ãông Môn hiá»n muá»™i bắt đầu từ giá» hiá»n muá»™i hãy tạm Ä‘i má»™t mình.
TÆ° Mã Hào chÆ°a nói hết lá»i, Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng lắc đầu vùng vằng:
- Không được đâu, tiểu muội đi một mình buồn tẻ lắm!
TÆ° Mã Hào dò ngá»t:
- Ãông Môn hiá»n muá»™i, không phải ngu huynh muốn bá» hiá»n muá»™i bÆ¡ vÆ¡ má»™t mình, ngu huynh định bí mật Ä‘i theo sau hiá»n muá»™i lâu nhất chỉ tạm xa hiá»n muá»™i chừng má»™t vài hôm là cùng.
Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng trợn ngược hai mắt, mặt giận dữ:
- NgÆ°Æ¡i muốn Ä‘i, ta không cần giữ ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng ta nói thật Ä‘iá»u này, sinh bình há»… ta nói má»™t là má»™t, hai là hai, bắt đầu từ giá», nếu ngÆ°Æ¡i chỉ rá»i xa ta ná»­a bÆ°á»›c, để ta bị cô Ä‘á»™c dù là trong giây lát tức là ngÆ°Æ¡i sẽ phải xa ta suốt Ä‘á»i.
Lá»i của Ãông Môn Khả Nhân vừa nói nhÆ° chém Ä‘inh chặt sắt, tá»± thấy không còn cách nào năn nỉ được nàng nữa, TÆ° Mã Hào ngẩn ngÆ¡ há hốc miệng, nhất thá»i không biết phải tính sao!
Trác Dật Luân vá»™i khoát tay lia lịa, cÆ°á»i nói:
- Tam ca không nên làm buồn lòng Ãông Môn hiá»n muá»™i của tam ca nữa, thủng chẳng sẽ tính cách khác cÅ©ng không sao.
TÆ° Mã Hào ngÆ¡ ngẩn đến ngạc nhiên, chàng há»i:
- Hiá»n đệ có cách gì hay hÆ¡n đâu?
Trác Dật Luân vẫn cÆ°á»i đáp:
- Cách này hết sức Ä‘Æ¡n giản nghÄ©a là tam ca hãy Ä‘i chung vá»›i Ãông Môn hiá»n muá»™i, cả hai cùng lên tÆ°á»ng trÆ°á»›c còn tiểu đệ sẽ thay hình đổi dạng Ä‘á»c Ä‘Æ°á»ng giây vá» bắt cóc nàng, nhÆ° thế cÅ©ng vẫn có thể đánh lừa Hà chưởng Thiên mắc mÆ°u phải xuất đầu lá»™ Ä‘iện được vậy.
Tư Mã Hào lo lắng nên vội nói:
- Làm nhÆ° nhÆ° thế sợ có hÆ¡i nguy hiểm đấy hiá»n đệ.
Trác Dật Luân liá»n há»i:
- Tam ca bảo nguy hiểm ở điểm nào?
TÆ° Mã Hào liếc nhìn Ãông Môn Khả Nhân rồi thì thầm nói:
- Cô nam quả nữ đi chung với nhau...
Trác Dật Luân vừa nghe tá»›i đó liá»n bật cÆ°á»i ha hả, làm TÆ° Mã Hào hết hồn:
- Sao tam ca cổ lá»… nhÆ° thế! Tam ca vá»›i Ãông Môn hiá»n muá»™i đã tình đầu ý hiệp, há»… khi nào kỳ Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i nàng được hóa giải thần trí nàng được tỉnh táo trở lại là đôi bên vinh kết lÆ°Æ¡ng duyên, yêu nhan đến bạc đầu, giữa tam ca vá»›i Ãông Môn hiá»n muá»™i đâu phải cô nam quả nữ nữa. Tam ca ngại chuyện đó mà lôi thôi vô ích.
Trác Dật Luân giải thích rõ ràng đánh tan nỗi nghi ngại trong lòng của Tư Mã Hào khiến anh chàng mạnh dạn lên.
- Ngu huynh có thể tự tin ngu huynh có đủ tiết tháo và nghị lực đi với nàng, Trác Dật Luân giơ cao ngón tay cái tỠdấu ngợi khen:
- Ãúng! NhÆ° thế má»›i phải là TÆ° Mã Hào anh hùng cái thế hiệp cốt nhÆ° tình chứ! Bây giá» chúng ta nghiên cứu bàn định thêm má»™t vài chi tiết nữa.
TÆ° Mã Hào lại ngạc nhiên kêu há»i:
- Còn chi tiết gì khác nữa thế hiá»n đệ?
Trác Dật Luân cÆ°á»i đáp:
- Tiá»n nhân đã nói: "Việc gì có phòng xa tất thành không phòng xa tất bại " Ãá»™c Cô lão ma thì ngày đêm nằm liệt trên cá»— xe bốn bánh chuyên sá»­ dụng trí óc nghÄ© ngợi suy tÆ° là má»™t nhân vật cá»±c kỳ lợi hại. Còn Hà Chưởng Thiên tuy không bằng Ãá»™c Cô Trí nhÆ°ng hắn cÅ©ng chẳng phải tầm thÆ°á»ng, bá»n mình hiện Ä‘ang phải đối phó má»™t lúc vá»›i hai địch thủ lợi hại nhÆ° thế, tất phải hết sức cẩn thận, hành sá»± cho thật kín đáo, để khá»i bị chúng phát hiện mà diệu kế bất thành. Vậy Ä‘iểm thứ nhất là việc tiểu đệ sẽ thay hình đổi dạng ra mặt chống đối vá»›i tam ca, trÆ°á»›c tiên tiểu đệ phải đổi tên há» khác má»›i được.
TÆ° Mã Hào gật đầu mỉm cÆ°á»i há»i:
- Quả là má»™t việc cần thiết! Thế hiá»n đệ tá»± đổi tên há» hay tạm mượn tên há» của ngÆ°á»i khác?
Trác Dật Luân cÆ°á»i đáp:
- Thuận mệnh đặt tên không tốt, hay hÆ¡n hết có lẻ tiểu đệ phải tạm mượn tên của tệ sÆ° đệ, má»™t nhân vật được rất nhiá»u ngÆ°á»i biết đến.
TÆ° Mã Hào há»i:
- Lệnh sÆ° đệ là ai? Không lẽ ngÆ°á»i ấy còn lừng lẫy hÆ¡n "Thánh Thủ Nhân tâm" trấn thế hiệp danh của hiá»n đệ nữa sao?
Trác Dật Luân cÆ°á»i đáp:
- Chàng là Bành Bạch Y con trai của Quy Vân Bảo chủ Bành Ngũ Tiên sinh của tiểu đệ.
Tư Mã Hào kêu lên:
- Ngu huynh phải nhớ kỹ ba chữ "Bành Bạch Y" mới được.
Trác Dật Luân cÆ°á»i rồi nói tiếp:
- Kế đó là theo sá»± xét Ä‘oán của tiểu đệ thì Hà Chưởng Thiên thế nào cÅ©ng phải theo dõi và bí mật bảo vệ Ãông Môn hiá»n muá»™i bởi thế việc bắt cóc Ãông Môn hiá»n muá»™i không thể quá Ä‘á»™t ngá»™t mà phải gởi trÆ°á»›c chiến thÆ° nghÄ©a là đệ sẽ báo cho tam ca biết là sẽ bắt cóc Ãông Môn tiểu muá»™i. Hà chưởng Tiên được trông thấy nhÆ° thế hắn má»›i dám tin và không nghi ngá» bá»n mình. Ãấy là Ä‘iểm thứ nhì.
TÆ° Mã Hào cÆ°á»i nói:
- Hiá»n đệ thật hết sức cẩn thận, chu đáo thế còn Ä‘iểm thứ ba thì sao.
- Ãiểm thứ ba tức là Ä‘iểm sau cùng, tam ca nên nhá»› ká»·, tiểu đệ sẽ sai ngÆ°á»i Ä‘em chiến thÆ° cho tam ca đúng sÆ¡ canh đêm nay.
TÆ° Mã Hào không hiểu rõ dụng ý của Trác Dật Luân ra sao nên há»i:
- Tại sao hiá»n đệ lại phải định thá»i gian Ä‘Æ°a thÆ¡?
Trác Dật Luân đáp:
- Vì tiểu đệ muốn đánh tan sá»± hoài nghi của Hà Chưởng Thiên, nên không ở chung cùng má»™t khách sạn vá»›i tam ca và Ãông Môn hiá»n muá»™i má»›i dá»± định trÆ°á»›c thá»i gian Ä‘Æ°a thÆ¡ để lúc ấy khá»i Ä‘á»™t sinh chuyện bất ngá» mà má»i sá»± tính toán sai bét.
- Hai chữ sai bét của hiá»n đệ nghÄ©a là thế nào?
- Ngộ nhở tam ca ngẫu nhiên gặp phải thù gia hoặc các bằng hữu khác trên giang hồ cũng có thơ gởi cho tam ca khi ấy.
TÆ° Mã Hào lắc đầu cả cÆ°á»i, ngắt lá»i:
- Hiá»n đệ đã quá lo xa đấy thôi, làm gì có lầm lẫn nhÆ° thế được bởi ngu huynh quá quen thuá»™c nét bút long phi phụng vÅ© của hiá»n đệ. Vả lại ngÆ°á»i khác làm gì biết rõ được thủ bút bí mật của "Bành Bạch Y"?
TÆ° Mã Hào thấy Trác Dật Luân đã nhất định thi hành đúng nhÆ° kế hoạch đã vạch sẵn, chàng liá»n nghe theo, không dám trái lá»i.
Trong lúc hai chàng tính mÆ°u kể vá»›i, nhau "Lật Thủ Thần Tiên" Ãông Món Khả Nhân lặng thinh đứng nghe.
Sau đó bỗng nhiên nàng trở lại mất trí, lẩm bẩm nói:
- Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n.
Trác Dật Luân vừa dặn dò TÆ° Mã Hào đâu đó xong xuôi, kịp nghe Ãông Môn Khả Nhân nói nhảm chàng liá»n nháy mắt nói vá»›i TÆ° Mã Hào:
- Tam ca, tam ca hãy Ä‘i theo Ãông Môn hiá»n muá»™i đến Ãồng Bách SÆ¡n nhé, Bành Bạch Y này xin ở lại Ä‘i sau.
TÆ° Mã Hào sá»±c nhá»› lại việc tìm chá»— nghỉ ngÆ¡i trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng hết sức quan trá»ng, chàng liá»n há»i nhá»:
- À, rủi gặp lúc trá»i tối nghỉ đêm cách nào tiện, hiá»n đệ?
Trác Dật Luân đáp:
- Tùy ý tam ca, há»… gặp thị trấn là tam ca có thể tìm khách Ä‘iếm thuê phòng nghỉ ngÆ¡i Ä‘Æ°á»ng hoàng, còn vá» phần tiểu đệ đóng vai kẻ thù theo dõi tam ca vá»›i Ãông Môn cô nÆ°Æ¡ng thì tam ca Ä‘i đâu tiểu đệ Ä‘i theo đó, tam ca dừng lại nÆ¡i nào là tiểu đệ cÅ©ng phải dừng lại nÆ¡i ấy.
Ãến đây hai chàng lập tức chia tay nhau. TÆ° Mã Hào theo Ãông Môn Khả Nhân lên Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c, còn Trác Dật Luân ở nán lại má»™t lúc rồi cÅ©ng bí mật Ä‘i theo sau.
Ãến trÆ°a hôm ấy, TÆ° Mã Hào tìm đến má»™t khách sạn tại má»™t thị trấn, há»i thuê được chá»— nghỉ trá», chàng bảo Ãông Môn Khả Nhân vá» phòng tắm rá»­a trÆ°á»›c còn chàng thì lại bÆ°á»›c trở ra ngoài, để ý quan sát tình hình xong trở vào đặt tiểu nhị dá»n sẵn má»™t thá»i thức ăn hảo hạng, rồi cÅ©ng vá»™i vã vá» phòng thay đồ tắm rá»­a cho sạch sẽ.
Lúc vá» gần tá»›i phòng, TÆ° Mã Hào đã trông thấy Ãông Môn Khả Nhân..Ä‘ang đứng ở ngay cá»­a, ngÆ¡ ngác chỠđợi chàng từ hồi nào rồi. Song chàng chÆ°a kịp mừng rỡ thì chàng bá»—ng ngạc nhiên thấy má»™t ngÆ°á»i áo vàng lúc ấy vừa bÆ°á»›c qua mặt Ãông Môn Khả Nhân, hình nhÆ° ngÆ°á»i này vừa má»›i nói chuyện gì vá»›i nàng xong vậy.
TÆ° Mã Hào nhìn theo sau lÆ°ng ngÆ°á»i áo vàng cho đến khi y quẹo sang dãy phòng khác, chàng má»›i bÆ°á»›c đến bên Ãông Môn Khả Nhân khẽ há»i:
- Ãông Môn hiá»n muá»™i gã áo vàng vừa rồi là ai vậy? Hiá»n muá»™i có quen biết y không?
Ãông Môn Khả Nhân lắc đầu, đôi mắt nàng lá» Ä‘á», miệng lẩm bẩm:
- Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n.
Thấy thứ mê hồn kỳ dược trong ngÆ°á»i nàng lại bắt đầu bá»™c phát, TÆ° Mã Hào lắc đầu khổ sở, chàng vá»™i đỡ nàng vào phòng tạm nghỉ.
Má»™t lát sau Ãông Môn Khả Nhân tỉnh táo trở lại đúng lúc ấy Ä‘iếm gia cÅ©ng vừa Ä‘em thức ăn và rượu vào phòng. Cả hai liá»n ngồi đối diện vá»›i nhau dùng bữa.
Ä‚n xong TÆ° Mã Hào vừa ngồi trò chuyện vá»›i Ãông Môn Khả Nhân vừa thầm tính giá» xem Trác Dật Luân có hẹn hạ chiến thÆ¡ đúng sÆ¡ canh đêm nay nhÆ° chàng đã hứa không.
Tối đến vừa đúng sơ canh quả nhiên điếm gia bước vào phòng trao cho Tư Mã Hào một phong thơ!
Vừa cầm lấy phong thÆ¡ TÆ° Mã Hào đã nhìn thấy ngoài phong bì Ä‘á»:
"Kính gởi Hồng Diệp sơn trang Tư Mã tam trang chủ", nét chữ như long phi phượng vũ đúng bút tích của Trác Dật Luân.
Chàng liá»n móc tiá»n vụn thưởng cho Ä‘iếm gia xong lật đật bóc thÆ¡ ra xem.
Không ngá» vừa xem xong thÆ¡ TÆ° Mã Hào bá»—ng trợn mắt há mồm ngồi thừ ngÆ°á»i ra nhÆ° tượng gá»—!
Chàng kinh dị thấy trong thơ viết có 4 chữ đại tự: Giết Bành Bạch Y.
TÆ° Mã Hào không trợn mắt há mồm ngồi thừ ra sao được bởi theo đúng nguyên kế Trác Dật Luân phải mang tên Bành Bạch Y đóng vai kẻ thù của chàng và phải Æ°á»›c hẹn má»™t trận quyết đấu vá»›i chàng, không ngá» trong thÆ¡ hiện giá» chỉ vá»n vẹn có bốn chữ "Giết Bành Bạch Y "?
Trác Dật Luân sao phải làm thế? Hay có sự biến gì chăng?
Theo tâm lý của con ngÆ°á»i đối vá»›i má»™t sá»± kiện nào càng khó khăn không hiểu thì lại càng Ä‘á»™ng tính hiếu kỳ quyết xem quyết hiểu cho kỳ được má»›i nghe.
Tư Mã Hào cũng y như những kẻ khác, tay cầm lá thơ, hai luồng nhãn quang của chàng cứ dán chặt mãi vào bốn chữ tự "Giết Bành Bạch Y".
Lúc đầu chàng chỉ trông thấy có bốn chữ "Giết Bành Bạch Y" thôi. Nào hay sau đó, càng xem má»—i lúc chàng càng thấy chữ má»™t nhiá»u toàn là những chữ "Giết Bành Bạch Y!
Giết Bành Bạch Y!" đầy đặc.
Kế đó bỗng nhiên Tư Mã Hào run rẩy toàn thân, hai mắt hoa lên tâm thần rối loạn quay cuồng.
Ảo giác giỠđây đã biến thành sự thật.
Bốn chữ "Giết Bành Bạch Y" trong thư không còn là chữ nữa mà đã biến thành tiếng nói.
Và tiếng nói ác hại thay lại phát ra từ miệng Tư Mã Hào.
Thực vậy sau khi hai mắt hoa lên đầu óc hôn mê toàn thân run rẩy Tư Mã Hào nghiến răng mím lợi hét lên:
- Giết Bành Bạch Y!
Ãông Môn Khả Nhân Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mặt chàng Ä‘á»™t nhiên gật đầu:
- Ãược rồi ta sẽ giúp ngÆ°Æ¡i giết chết Bành Bạch Y.
TÆ° Mã Hào nghe nói ngẩn ngÆ°á»i, ngá»­ng đầu nhìn sá»­ng vào mặt Ãông Môn Khả Nhân.
Ãông Môn Khả Nhân nói rồi nàng bá»—ng lẩm bẩm:
- Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n!
Tư Mã Hào hai mắt rực hung quang gật đầu nói theo:
- Ãược rồi, ta sẽ Ä‘i theo cô nÆ°Æ¡ng đến Ãồng Bách SÆ¡n! Giết Bành Bạch Y!
Gặp tình lữ này má»™t ngÆ°á»i muốn giết Bành Bạch Y má»™t kẻ muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n nhÆ° thế Trác Dật Luân, kẻ đã mạo xÆ°ng là Bành Bạch Y sẽ phải làm sao, và Ãông Môn Khả Nhân đã loạn trí tại sao TÆ° Mã Hào bá»—ng cÅ©ng phát Ä‘iên?
Thì ra sau khi định sẵn mÆ°u kế vá»›i TÆ° Mã Hào, Trác Dật Luân lập tức Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c hành Ä‘á»™ng, chàng bắt đầu bí ẩn theo dõi phía sau cách TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân chừng hai ba mÆ°Æ¡i tượng.
Trác Dật Luân vô cùng đắc ý, tự cho là diệu kế của mình thật cứ thế vô song.
Thứ nhất diệu kế ấy có thể đánh lừa Hà Chưởng Thiên xuất đầu lá»™ diện, để chàng có thể thăm dò tại sao Ãá»™c Cô Trí đã tốn công đối phó vá»›i Ãông Môn Khả Nhân.
Thứ nhì, nó còn có thể nhân cÆ¡ há»™i này khiến TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân đôi bên được gần nhau thân mật hÆ¡n trÆ°á»›c để sau này kết duyên se chỉ thắm.
Thế nhÆ°ng chính mắt Trác Dật Luân trông thấy TÆ° Mã Hào Ä‘i vá»›i Ãông Môn Khả Nhân, trông thấy há» dừng lại, trông thấy há» vào khách Ä‘iếm, song không hiếu sao tuyệt nhiên chàng vẫn chÆ°a thấy Hà Chưởng Thiên xuất hiện. Tuy nhiên, Trác Dật Luân không há» chán nản, chàng cho rằng Hà Chưởng Thiên cÅ©ng y nhÆ° chàng, hắn Ä‘ang bí mật nấp trong bóng tồi để xem chừng Ãông Môn Khả Nhân, trừ khi nào hữu sá»±, hắn má»›i hiển lá»™ hình tích.
Bởi thế Trác Dật Luân vẫn chiếu theo kế hoạch đã định sắn, một mình ở riêng nhà trỠkhác, và chàng biên một bức thơ, nhỠđiếm tiểu nhị đúng sơ canh đem giùm đến cho Tư Mã Hào.
Trong thÆ¡, Trác Dật Luân không viết "Giết Bành Bạch Y" mà chỉ viết "đến chiá»u mai sẽ quyết đấu má»™t trận vá»›i nhau tại dá»c Ä‘Æ°á»ng để kết liá»…u mối thù xÆ°a".
Kế hoạch của Trác Dật Luân thật ra rất tuyệt diệu nhÆ°ng chàng không ngá» Ãông Môn Khả Nhân trong lúc tâm thần bị chế ngá»± trong khi TÆ° Mã Hào vừa rá»i khá»i nàng chỉ trong chốt lát nàng đã thổ lá»™ những gì mà nàng đã nghe được giữa Trác Dật Luân vá»›i TÆ° Mã Hào đã bàn vá»›i nhau cho đối phÆ°Æ¡ng nghe cả.
Do đó mÆ°u kế của hai chàng má»›i hoàn toàn biến đổi nghÄ©a là bức thÆ¡ của Trác Dật Luân giao cho Ä‘iếm tiểu nhị đã bị ngÆ°á»i khác cho vào phong bí cÅ©, trong thÆ¡ viết lại là chữ "Giết Bành Bạch Y" và kẻ nào vô tình mó vào bức thÆ° ấy sẽ bị trúng Ä‘á»™c vì nó đã được bôi má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c làm mê loạn tâm thần cá»±c kỳ lợi hại.
TÆ° Mã Hào hiện đã bị trúng Ä‘á»™c không khác chi Ãông Môn Khả Nhân trong khi Trác Dật Luân cÅ©ng Ä‘ang hy vá»ng rằng mình đắc kế. Thế má»›i biết việc Ä‘á»i ai dám Ä‘oán trÆ°á»›c được chữ ngá» là vậy!
Qua má»™t đêm sáng sá»›m hôm sau là TÆ° Mã Hào thanh toán xong tiá»n trá» giục Ãông Môn Khả Nhân lên Ä‘Æ°á»ng, chàng và nàng vẫn mặt nguyên bá»™ quần áo cÅ© nhầu hết Ä‘i tá»›i chạy nhÆ° cặp vợ chồng Ä‘iên.
Còn phần Trác Dật Luân, chàng bỠchiếc áo dài màu xanh thay bộ y phục màu trắng và cải trang diện mạo đôi chút.
Tuy vậy muốn nhận ra chàng cÅ©ng không phải là chuyện dá»… vì tài hóa trang của Trác Dật Luân trÆ°á»›c sau cÅ©ng đã nổi tiếng được ít nhiá»u!
Chàng lúc nào cÅ©ng vẫn bí mật bám sát theo dõi TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân.
Ngoài việc trông thấy TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân má»—i lúc má»™t khăng khít hÆ¡n Trác Dật Quân vẫn chÆ°a thấy qua tung tích của Hà Chưởng Thiên.
Chàng bồn chồn cho rằng Hà Chưởng Thiên hết sức giảo hoạt chắc có lẽ đợi lúc chàng nhảy ra ngăn Ä‘Æ°á»ng bá»n TÆ° Mã Hào y má»›i chịu lá»™ mặt.
NghÄ© vậy nên sau giá» ngá», Trác Dật Luân không thèm theo dõi bá»n TÆ° Mã Hào, Ãông Môn Khả Nhân nữa, mà nhân lúc hai ngÆ°á»i dừng lại nghỉ ngÆ¡i ăn uống lÆ°Æ¡ng khô lập tức chàng vượt qua mặt há» tìm chá»— kín đáo đứng chá».
Xoay qua xoay lại mặt trá»i bắt đầu xoay bóng hoàng hôn, đã đến vạn vật cá» cây!
NÆ¡i đây má»™t cảnh trí thâm u, hoang tịch đến lạnh lùng không má»™t bóng ngÆ°á»i qua lại.
Thấy đã hợp cảnh hợp tình, đúng lúc ra tay hành Ä‘á»™ng, Trác Dật Luân lập tức rá»i chá»— nấp lao ngÆ°á»i ra giữa lá»™, lạnh lùng đứng chận đầu TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân.
TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân ăn xong đứng dậy phủi đít rồi lại bắt đầu lên Ä‘Æ°á»ng. Chàng và nàng vừa Ä‘i vừa chỉ chá» hai bên Ä‘Æ°á»ng cÆ°á»i nói huyên thuyên, kẻ hô "Giết Bành Bạch Y" ngÆ°á»i hét "Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n" cứ thế mà Ä‘i trá» tá»›i.
Ãến chừng chợt nhìn thấy trÆ°á»›c mặt có ngÆ°á»i áo trắng đứng đón Ä‘Æ°á»ng, TÆ° Mã Hào bá»—ng ngạc nhiên dừng bÆ°á»›c, chỉ mặt Trác Dật Luân trừng mắt quát há»i:
- NgÆ°Æ¡i là ai? Tại sao khi không dám chận Ä‘Æ°á»ng bá»n ta?
Trác Dật Luân đâu biết được Tư Mã Hào đã bị trúng phải thuốc mê thần của kẻ địch không còn nhận ra được chàng, nên trong bụng vô cùng cao hứng, khen thầm Tư Mã Hào có tài đóng kịch một cách khéo léo.
Chàng vá»™i nhÆ°á»›ng mày gằn tiếng cÆ°á»i đáp:
- Tam trang chủ quên kẻ hèn này rồi sao? Tam trang chủ còn nhớ mối thù tết Trung thu năm ngoái tại Hồng Diệp Sơn trang chăng?
TÆ° Mã Hào nghe nói có vẻ bá»±c mình liá»n cau mày quát lá»›n:
- Ta không nhá»› gì cả! Nếu ngÆ°Æ¡i muốn gì cứ việc nói thẳng ra đừng làm trá»… mất cuá»™c hành trình của ta, ta Ä‘ang cần lên gấp Ãồng Bách SÆ¡n đây.
Ãông Môn Khả Nhân nãy giá» ngÆ¡ ngẩn đứng bên cạnh TÆ° Mã Hào nghe nói nhÆ° thế, cÅ©ng vá»™i trợn trừng hai mắt nói theo:
- Ta cÅ©ng muốn đến Ãông Bách SÆ¡n đây.
Trác Dật Luân vẫn cứ nghÄ© rằng cặp nhân tình này đã bàn vá»›i nhau đóng kịch y nhÆ° thật, chàng vá»™i lắc đầu cÆ°á»i kháy đáp:
- Muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n không khó, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải giải quyết cho xong mối hận thù năm ngoái đã.
TÆ° Mã Hào bá»—ng phá lên cÆ°á»i hằn hặc:
- Ngươi muốn sao cũng được. Tư Mã Hào này đâu đã khiếp sợ một tên vô danh tiểu tốt như ngươi!
Dứt lá»i TÆ° Mã Hảo vụt cất cao hữu chưởng phóng chiêu "Lôi Ä‘á»™ng vạn vật" vào giữa mặt Trác Dật Luân, chưởng phong ào ào thổi tốc tá»›i, thế mạnh thật kinh hồn ngầm chứa hÆ¡n chín thành lá»±c đạo.
Tư Mã Hào đang mê loạn bất định, tại sao chàng ta không dùng toàn lực đối địch với Trác Dật Luân, mà chỉ sử dụng có chín thành công lực? Hay chàng nể sợ Trác Dật Luân?
Thật ra vì Trác Dật Luân chÆ°a kịp báo danh, nên TÆ° Mã Hào không những không nhận ra được ngÆ°á»i bạn ân nhân, mà còn không biết rõ Trác Dật Luân Ä‘ang giả dạng thành Bành Bạch Y, hiện chàng chỉ biết có giết Bành Bạch Y, ngoài Bành Bạch Y ra bất cứ đối vá»›i ai, chàng không há» có ý nghÄ© sát hại, chứ không phải nể sợ Trác Dật Luân.
Phần Trác Dật Luân, chàng không ngá» TÆ° Mã Hào nói đánh là đánh liá»n, không má»™t chút nhân nhượng, lại còn hạ thế sát thủ, nên nếu không nhá» có má»™t công lá»±c cao siêu thâm hậu, má»™t thân phá linh Ä‘iệu là chàng đã thể trá»ng thÆ°Æ¡ng vá» tay TÆ° Mã Hào rồi.
Thế nhÆ°ng Trác Dật Luân vừa nhấc bổng ngÆ°á»i vá»t sang trái tránh khá»i thế chiêu "Lôi Ä‘á»™ng vạn vật", thì TÆ° mã Hào lại liên tiếp phóng theo má»™t lúc ba chiêu "Lôi Trấn SÆ¡n xuyên", "Lôi thinh Kinh địa", "Lôi thiên Ãại ráng", song chưởng cứ đẩy mạnh tá»›i liên miên, chưởng phong ào ạt bủa chụp Trác Dật Luân khắp ba mặt.
Những chiêu thế quái ác này nằm trong "Bôn lôi chưởng pháp", má»™t pho tuyệt há»c nổi danh xÆ°a nay mà TÆ° Mã Hào vừa luyện xong, bởi thế công lá»±c của Trác Dật Luân có cao hÆ¡n TÆ° Mã Hào má»™t bá»±c thật nhÆ°ng trong lúc bất ngá» chàng không tránh khá»i cảnh lúng túng.
Ãến bây giá» Trác Dật Luân má»›i để ý thấy ánh mắt khác lạ của TÆ° Mã Hào sau khi chàng ta xuất thủ đánh mình.
Trác Dật Luân vô cùng kinh ngạc thầm nghĩ lại chàng mới thay đổi cách ăn mặc và hóa trang chút đỉnh Tư Mã Hào đã không nhận được chàng.
Trác Dật Luân lấy làm lạ vừa bay lá»™n ngÆ°á»i ra tránh né làn tấn công thứ hai của TÆ° Mã Hào xong, chàng liá»n quát lá»›n:
- TÆ° Mã trang chủ, nếu trang chủ vẫn không biết Ä‘iá»u thì chá»› trách Bành Bạch Y này đấy.
Trác Dật Luân báo rõ danh là có ý muốn nhắc nhở Tư Mã Hào, nào ngỠđột nhiên nghe tới tên Bành Bạch Y, Tư Mã Hào bỗng trừng cặp mắt lạc thần hét lớn:
- Cái gì ngươi hãy nói lại một lần nữa cho ta nghe tên ngươi là gì?
Trác Dật Luân càng kinh dị hơn, nhưng vẫn chưa biết được nguyên do vì sao Tư Mã Hào lạ lùng như vậy, chàng vộ đáp nhanh:
- Ta là Bành Bạch Y!
- Giết Bành Bạch Y!
TÆ° Mã Hào lập tức hét lá»›n liá»n sau khi Trác Dật Luân nói lại tên giả mạo của mình.
Tiếp theo tiếng quát là chiêu "Bôn Lôi Trục Ãiện", má»™t sát thủ tuyệt há»c trong Bôn Lôi Chưởng Pháp, chưởng phong nổi lên ầm ầm thổi mạng tá»›i tấn công Trác Dật Luân, TÆ° Mã Hào đã dùng đủ mÆ°á»i hai thành ná»™i gia chân lá»±c vào chiêu thế khốc liệt này.
Võ công của Trác Dật Luân tuy có cao hÆ¡n TÆ° Mã Hào má»™t bá»±c thật nhÆ°ng đứng trÆ°á»›c thế công lợi hại, hung hiểm của TÆ° Mã Hào, chàng không dám khinh thÆ°á»ng vá»™i giở Dược Liá»…u Tùy Phong má»™t thân pháp kỳ ảo dùng để tránh né lúc tối nguy, ngã ngÆ°á»i ra theo và lạng sang bên hÆ¡n ba trượng thoát hiểm.
Bấy giỠTrác Dật Luân đoán chắc Tư Mã Hào thật tình trở mặt với mình chớ không phải giả vỠđóng trò để đánh lừa Hà Chưởng Thiên nữa, trong bụng kinh dị đến tột bực, chàng thất thanh kêu to:
- Tam ca, đệ là Trác Dật Luân đây, tam ca không nhận được ra đệ sao?
Mặc Trác Dật Luân kêu nói TÆ° Mã Hào hình nhÆ° không từng quen biết cái tên "Trác Dật Luân" bao giá», chàng ta càng gầm to lên:
- Giết Bành Bạch Y! Giết Bành Bạch Y!
Tuyệt chiêu của Bôn Lôi Chưởng pháp lại bắt đầu đánh ra tấn công nhÆ° bão chá»›p khiến Trác Dật Luân luống cuống mà không tiện đánh lại liá»n bị khuyên chặt trong vùng chưởng ảnh mịt má» của TÆ° Mã Hào.
Kể cÅ©ng lạ, Ãông Môn Khả Nhân cÅ©ng bị trúng Ä‘á»™c thế mà khi nghe đến tên há» Trác Dật Luân, TÆ° Mã Hào lúc còn ở tại lữ Ä‘iếm thì nàng nhá»› ra được chuyện, còn TÆ° Mã Hào tại sao khi nghe thấy tên Trác Dật Luân chàng ta không má»™t phản ứng gì là sao?
Suy cho kỹ, và hiểu ra tưởng cÅ©ng chẳng có gì là lạ cả vì Ãông Môn Khả Nhân và TÆ° Mã Hào má»—i ngÆ°á»i có má»™t công lá»±c riêng biệt, trong khi Hà Chưởng Thiên bôi thuốc Ä‘á»™c vào hai bức thÆ° hoàn toàn nhÆ° nhau, nghÄ©a là không lá nào nhiá»u ít hÆ¡n lá nào.
Ná»™i lá»±c há»a hầu của Ãông Môn Khả Nhân cao hÆ¡n TÆ° Mã Hào nên nàng bị trúng Ä‘á»™c nhẹ hÆ¡n, không đến nổi mê loạn thần trí đến dữ dá»™i.
Còn công lực cửa Tư Mã Hào kém sút tự nhiên chàng phải trúng độc nặng hơn đến nổi hiện giỠdẫu Tư Mã Thông hay Tư Mã Minh có mặt tại đây nữa Tư Mã Hào cũng không sao nhận ra huống hồ là Trác Dật Luân.
Trác Dật Luân không ngỠsự tình biến đổi đột ngột làm chàng phải khổ sở điêu đứng né tránh những chiêu thế hiểm ác hung bạo như vũ bảo của Tư Mã Hào, một mặt không ngớt suy nghĩ để tìm hiểu sự thật câu chuyện quái dị này!
Những tưởng nhÆ° thể đã yên nào hay giÅ©a lúc khốn đốn ấy thì phÆ°á»›c vô Ä‘Æ¡n chí, há»a bất Ä‘Æ¡n hành" chàng lại gặp thêm nguy cÆ¡ Ä‘Æ°a tá»›i nữa.
Lật Thủ Thân Tiên Ãông Môn Khả Nhân trÆ°á»›c còn khoanh tay đứng ngoài chứng kiến giá» nàng bá»—ng cÆ°á»i hì hì rồi kêu lá»›n:
- Tam ca để em giúp anh giết chết Bành Bạch Y!
Nói dứt nàng lập tức nhảy vào liên thủ với Tư Mã Hào công kích Trác Dật Luân tới tấp.
Nếu trong tình trạng chính thÆ°á»ng, Trác Dật Luân tất thắng TÆ° Mã Hào má»™t cách dá»… dàng, nhÆ°ng trong tình trạng chỉ có tình mà không dám hoàn thủ nhÆ° hiện giá», Trác Dật Luân chÆ°a chắc đã thắng ná»—i TÆ° Mã Hào huống hồ lại có thêm Lật Thủ Thần Tiên Ä‘á»™t nhiên nhảy vào trợ chiến.
Cho nên chỉ má»™t lát sau, Trác Dật Luân rÆ¡i vào hiểm cảnh, trong lúc mắc lo né tránh Ä‘á»™c chiêu "Xảo Triết Hoa Chi" của Ãông Môn Khả Nhân, chàng bá»—ng bị TÆ° Mã Hào đánh trúng má»™t chưởng vào giữa vai mặt.
Bị trúng thÆ°Æ¡ng tuy không mấy gì nặng lắm, chàng vẫn có thể cấp thá»i vận công trị thÆ°Æ¡ng được, nhÆ°ng khổ nổi cánh tay mặt của chàng lại trở nên tê liệt, không còn cá»­ Ä‘á»™ng gì được nữa nên chàng hoảng kinh, biến sắc mặt khiếp đảm.
TrÆ°á»›c tình thế rất nên nguy ngập này, thấy không có cách gì tiện hÆ¡n là cách "dÄ© tẩu vi thượng sách " chàng liá»n lách ngÆ°á»i, giở thức "Thần Long Xuất hải", nhảy vá»t ra xa ngoài năm trượng, băng nhanh vào má»™t lùm cây rậm rạp trốn tránh.
CÅ©ng may cho mạng số Trác Dật Luân, lúc ấy Ãông Môn Khả Nhân vá»›i TÆ° Mã Hào không thèm Ä‘uổi theo, cả hai chỉ phá lên cÆ°á»i sằng sặc má»™t hồi rồi khẽ nói lảm nhảm: "Ta muốn đến Ãồng Bách SÆ¡n", kế lẩm bẩm nói "giết Bành Bạch Y" Ä‘oạn dắt nhau lên Ä‘Æ°á»ng chứ nếu không mạng chàng kể nhÆ° chấm dứt ngay trong lúc này rồi!
Nấp trong lùm cây rậm rạp cheo dõi cá»­ chỉ và hành Ä‘á»™ng của TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân, Trác Dật Luân bất giác giật mình tỉnh ngá»™, toàn thân chàng á»›n lạnh!
Chàng bắt đầu hiểu ra là Hà Chưởng Thiên đã khám phá ra được mưu kế của chàng hoạch định với Tư Mã Hào mà quật ngược trở lại hại chàng bằng cách làm cho Tư Mã Hào điên loạn
Tài sản của killer1310

  #25  
Old 03-06-2008, 09:20 AM
killer1310 killer1310 is offline
Diệt Thế Ma Thần
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bài gởi: 217
Thá»i gian online: 1 ngày 0 giá» 18 phút
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 26

Dị Ãá»™c Công Ãá»™c



Hiểu được nguyên nhân Tư Mã Hào trở mặt đánh lại mình một cách kỳ lạ như thế Trác Dật Luân lấy làm hối tiếc cái kỳ diệu của mình bị phá hư và hối hận là mình đã thiếu chu đáo.
Chàng ngá»­ng ngÆ°á»i đứng núp sau lùm cây nhìn đăm đăm theo TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân Ä‘ang dắt nhau Ä‘i thẳng vá» phía Hồ Bắc trong lòng vừa lo vừa sợ.
Chàng lo sợ, vì chàng không thể bỠngang vụ này được và nếu không bỠngang được thì chàng cũng không biết phải tính sao?
Ãối vá»›i chàng hiện giá» có tất cả bốn kẻ thù mà bất cứ kẻ thù nào cÅ©ng có thể khiến chàng vất vả khổ sở hết.
Ba kẻ thù hữu hình trong đây có hai đã ngang nhiên công kích chàng mà chàng không dám đánh lại đấy là Ãông Môn Khả Nhân vá»›i TÆ° Mã Hào.
Còn kẻ thù thứ ba luôn luôn bí mật, tuy chàng có thể công kích hắn nhưng khéo nổi không tài nào tìm ra hắn, kẻ ấy là Hà Chưởng Thiên.
Riêng kẻ thủ thứ tÆ° má»›i thật vô cùng lợi hại vì nó không màu, không sắc không biết đến từ đâu, ngá»™ ngỡ không may đụng nhầm phải nó thì bản tánh của chàng lập tức bị mê, và chàng sẽ bị chung má»™t số phận nhÆ° Ãông Môn Khả Nhân vá»›i TÆ° Mã Hào ngay. Nó chính là thứ thuốc loạn thần cá»±c Ä‘á»™c của tên ác ma Ãá»™c Cô Trí!
Suy Ä‘i nghÄ© lại, sau cùng Trác Dật Luân bá»—ng nghÄ© ra má»™t diệu kế khác là chàng sẽ dùng phÆ°Æ¡ng pháp DÄ© Ãá»™c Công Ãá»™c chế ra được má»™t thứ thuốc mê hạ Ãông Môn Khả Nhân vá»›i TÆ° Mã Hào cÅ©ng nhÆ° Ãá»™c Cô Trí đã sai Hà Chưởng Thiên đánh thuốc loạn thần ám hại há».
Làm nhÆ° vậy chàng sẽ có hai Ä‘iá»u lợi, thứ nhất là Hà Chưởng Thiên ắt phải xuất đầu lá»™ diện để tìm cách chữa khá»i bệnh cho Ãông Môn Khả Nhân vá»›i TÆ° Mã Hào, thứ nhì là nếu nhÆ° Hà Chưởng Thiên vẫn ẩn trốn không chịu xuất hiện, thì tá»± chàng sẽ đứng ra ngăn cản không cho TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân lên Ãồng Bách SÆ¡n, để tá»± sa vào lÆ°á»›i bẫy của địch nhân má»™t cách dá»… dàng hÆ¡n.
NghÄ© nhÆ° thế chàng Ä‘á» khí thi triển hết khinh công bám sát theo cặp tình nhân TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân, cả hai hiện Ä‘ang rÆ¡i vào lÆ°á»›i tình cÆ°á»i nói luôn mồm, vừa Ä‘i vừa ngắm sÆ¡n quang thủy sắc má»™t cách say đắm.
Phần TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả thân, sau khi đánh bại được Bành Bạch Y giả là Trác Dật Luân, cả hai liá»n nghêu ngao Ä‘i thắng vá» hÆ°á»›ng Hồ Bắc.
Trong óc hai ngÆ°á»i hiện giá» má»—i ngÆ°á»i chỉ khắc ghi má»™t hình bóng và nhá»› chỉ quyết má»™t ván Ä‘á» thôi, còn thì hoàn toàn không ý thức được má»™t chuyện gì khác đã xảy ra trong quá khứ hoặc hiện tại cả.
Ãông Môn Khả Nhân thì chỉ biết có má»™t mình TÆ° Mã Hào và việc "muốn Ä‘i Ãồng Bách SÆ¡n".
Còn trong tâm khảm của TÆ° Mã Hào chàng chỉ biết có má»™t ngÆ°á»i là Ãông Môn Khả Nhân và luôn luôn nhá»› việc "giết Bành Bạch Y".
Cả hai Ä‘á»u mê loạn thần trí, dá»c Ä‘Æ°á»ng hai ngÆ°á»i hết ca hát, quàng xiên rồi lại vui vẻ chuyện trò, chỉ cho nhau xem phong cảnh hữu tình kỳ thú. Vì vậy mà tình há» má»—i lúc má»™t thêm khắn khít, tuy rằng đó là má»™t mối tình của hai kẻ trong cÆ¡n Ä‘iên loạn.
Sau ba hôm khi há» vừa Ä‘i đến trÆ°á»›c má»™t tòa núi nhá», bá»—ng nhiên cả hai thấy má»™t vị đạo nhân râu tóc trắng nhÆ° tuyết xuất hiện, từ bên trong núi Ä‘i lần ra, đứng chắn ngang lối Ä‘i của TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân.
TÆ° Mã Hào thấy chỉ còn cách nhau chừng vài ba thÆ°á»›c mà đạo sÄ© vẫn cứ đứng yên không nhÆ°á»ng lối chàng vá»™i đứng lại cÆ°á»i hì hì nói:
- Ãạo trưởng làm Æ¡n tránh sang bên má»™t chút hay có cần gì thì cứ việc nói.
Ãạo nhân nghiêng đầu lá»… phép thÆ°a:
- Bần đạo định hóa duyên.
Ãông Môn Khả Nhân chợt há»i:
- Ãạo trưởng định hóa duyên để tu bổ kiá»u lệ hay để kiến tạo chùa chiá»n miếu Ä‘iện.
Lão đạo sĩ vẫn chắp tay cúi đầu, niệm lên một câu phật hiệu ôn tồn đáp:
- Bần đạo định hóa duyên để tu kiến trang viện.
TÆ° Mã Hào liá»n giÆ°Æ¡ng mắt há»i:
- Ãạo trưởng là kẻ tu hành sao lại còn kiến tạo trang viện? Thế chẳng hay bảo trang tá»a lạc ở tại đâu và tên là gì?
Lãnh đạo sĩ đáp rất nhanh:
- Hồng Diệp SÆ¡n Trang trong "Hoài Ngá»c SÆ¡n".
À thì ra đạo sĩ tóc bạc này không ai khác hơn là Trác Dật Luân. Chàng đã giả trang cốt để thăm dò Tư Mã Hào bị trúng độc nặng tới mức nào xem có thể quên luôn quê hương xứ sở của chàng không.
Mấy tiếng "Hồng Diệp SÆ¡n Trang trong Hoài Ngá»c SÆ¡n" vừa thoát khá»i miệng Trác Dật Luân, Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng giật mình thối lui ra sau ná»­a bÆ°á»›c cau mày nói vá»›i TÆ° Mã Hào:
- Tam ca nghe thấy cái tên Hồng Diệp Sơn Trang, hình như nơi quen quen đấy.
Trác Dật Luân vội để ý quan sát thần sắc biến hóa của Tư Mã Hào ngay lúc ấy.
Không ngá» TÆ° Mã Hào chỉ cÆ°á»i giá»ng khô khan lắc đầu nói vá»›i Ãông Môn Khả Nhân:
- Có lẽ hiá»n muá»™i đã nghe qua còn ngu huynh chÆ°a nghe trong Hoài Ngá»c SÆ¡n có Hồng Diệp SÆ¡n Trang bao giá».
Trác Dật Luân nghe TÆ° Mã Hào trả lá»i nhÆ° thế chàng vô cùng buồn bã, thÆ°Æ¡ng hại cho ngÆ°á»i anh em không may bị hoạn nạn trên bÆ°á»›c lãng phiêu.
Ãông Môn Khả Nhân chợt há»i Trác Dật Luân:
- Tại sao đạo trưởng phải kiến bổ Hồng Diệp Sơn Trang, bộ nơi ấy bị hư đổ hay sao?
MÆ°u kế "dÄ© Ä‘á»™c công Ä‘á»™c" của Trác Dật Luân dù sao cÅ©ng là phÆ°Æ¡ng pháp bất đắc dÄ©, nên chàng không thể bá» lở cÆ¡ há»™i liá»n gượng đáp:
- Trong Hồng Diệp SÆ¡n Trang có tất cả ba cây cá»™t, tại bần đạo vì đã sÆ¡ ý để má»t đục khoét hÆ° mất má»™t cây nên trang viện sợ sẽ sụp đổ, do đó bần đạo má»›i thÆ°a vá»›i đại trang chủ và nhị trang chủ xin được vân du bốn biển, hóa má»™ thiện duyên.
Ãông Môn Khả Nhân cÆ°á»i nói:
- Má»™t cây cá»™t trụ có sá là bao, cần gì đạo trưởng phải vân du bốn biển má»™t mình tiểu nữ cÅ©ng có thể quyên đủ số tiá»n để kiến tạo lại bảo trang nữa là.
Dứt lá»i nàng liá»n thò tay vào mình nhÆ° vừa tìm kiếm vật gì cÆ°á»i há»i Trác Dật Luân:
- Xin há»i đạo trưởng nhị vị trang chủ của đạo trưởng có tên há» là gì?
Trác Dật Luân đáp:
- Ãại trang chủ tên TÆ° Mã Thông, còn nhị trang chủ tên TÆ° Mã Minh.
Nghe qua, Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng cÆ°á»i bảo TÆ° Mã Hào:
- Này tam ca, kể ra cũng khéo thật, đại trang chủ Tư Mã Thông nhị trang chủ là Tư Mã Minh, nếu Tư Mã Hào có mặt tại "Hồng Diệp Sơn Trang" thì tam ca sẽ biến thành tam trang chủ mất.
Trác Dật Luân cả mừng, nghÄ© bụng mấy câu Ãông Môn Khả Nhân vừa nói thật khéo léo, thể nào cÅ©ng khiến TÆ° Mã Hào sá»±c nhá»› tá»›i chuyện cÅ©.
Nhưng chàng vừa nghĩ đến đó thì Tư Mã Hào bỗng dưng lắc đầu nói:
- Anh đâu có phước như thế.
Giá»ng nói của TÆ° Mã Hào rất lạnh nhạt hình nhÆ° chàng ta đã quên mất Hồng Diệp SÆ¡n trang, quên cả TÆ° Mã Thông, TÆ° Mã Minh, những ngÆ°á»i thân tình chung huyết mạch vá»›i chàng!
Trác Dật Luận khẽ nghiến răng, chấp tay miệng niệm "Vô Lượng Thá» phật " không thèm lý tá»›i TÆ° Mã Hào nữa, chàng vá»™i cúi đầu nhìn Ãông Môn Khả Nhân:
- Bần đạo muốn cho nữ thí chủ biết thêm một việc hết sức lạ là đôi tai điếc của Tư Mã đại trang chủ hiện giỠđã nghe được rồi, và đôi mắt mù lòa của Tư Mã nhị trang chủ hiện cũng đã trông thấy lại rất rõ ràng.
Ãông Môn Khả Nhân bật ồ lá»›n má»™t tiếng há»i Trác Dật Luân:
- Chắc hỠđã may mắn gặp được thần y phải chăng đạo trưởng?
Trác Dật Luân vừa định trả lá»i, TÆ° Mã Hào bá»—ng nóng ruá»™t cau mày bảo:
- Hiện muá»™i bất tất phải trả lá»i dài dòng vá»›i ông ấy làm gì, bá»n ta còn phải lên Ãồng Bách SÆ¡n nữa.
TÆ° Mã Hào bá»—ng khÆ¡i lại tâm thức mê loạn khiến Ãông Môn Khả Nhân vụt mÆ¡ màng đôi mắt gật đầu lẩm bẩm:
- Ãúng! Bá»n ta phải Ä‘i Ãồng Bách SÆ¡n ngay.
Trác Dật Luân trong lòng chán nản, tá»± biết thế nào cÅ©ng phải dùng tá»›i thủ Ä‘oạn sau cùng, chàng lập tức móc ra má»™t quyển sổ quyên tiá»n đã dá»± bị sẵn cùng vá»›i bút lông và má»±c hai tay dâng cho Ãông Môn Khả Nhân.
Ãông Môn Khả Nhân nhận lấy quyển sổ lật ra xem rồi cầm bút Ä‘á» vào.
"TÆ° Mã Hào, Ãông Môn Khả Nhân hợp quyên minh châu má»™t há»™t." Biên xong nàng liến móc ra má»™t há»™t minh châu, trao luôn má»™t lượt vá»›i quyển sổ cho Trác Dật Luân.
Trác Dật Luân giả vỠtrao quyển sổ lại cho Tư Mã Hào bảo chàng ta ký tên vào luôn.
Tư Mã Hào tiếp qua đoạn không vui lắc đầu nói:
- Ãạo trưởng là kẻ xuất gia sao lại tham lam quá đổi nhÆ° thế? Hạt minh châu này là má»™t bảo vật trị giá ngàn vàng, thừa sức cất lại cả má»t tòa trang viện chứ đừng nói cất chỉ có má»™t cây cá»™t mà thôi, sao đạo trưởng còn định quyên thêm.
Trác Dật Luân vội nói:
- Thí chủ không nên ngá»™ nhận bần đạo tham lam muốn quyên thêm tiá»n bạc châu báu, bần đạo muốn thỉnh thí chủ ký tên vào sổ lạc quyên để lÆ°u làm kỹ niệm.
Tư Mã Hào ngạc nhiên kêu lên:
- Rõ ràng vừa rồi Ãông Môn hiá»n muá»™i đã ký giùm ta rồi kia mà?
Trác Dật Luân lắc đầu:
- Bần đạo không trông thấy.
TÆ° Mã Hào khẽ cau mày giật ngay lấy quyá»n sổ trên tay Trác Dật Luân lật ra rồi chỉ vào ba chữ "TÆ° Mã Hào" gắt gá»ng:
- Lão đạo sĩ này hồ đồ quá đây không phải hỠtên của ta là gì?
Trác Dật Luân Ä‘á»™t nhiên thay đổi thái Ä‘á»™ nghiêm giá»ng quát:
- Tư Mã Hào! Ngươi không đáng là Tư Mã Hào chút nào cả!
Tư Mã Hào sửng sốt rồi nổi giận quát lại:
- Lão đạo sĩ, ngươi nói cái gì ta không đáng chứ?
Trác Dật Luân quắc sáng cặp mắt nhìn thẳng mặt Tư Mã Hào, trầm tiếng:
- Tư Mã Hào! Ngươi là em ruột của Tư Mã Thông và Tư Mã Minh, tại sao tên anh ruột của ngươi ngươi cũng không nhớ, không hiểu là thể nào.
Tư Mã Hào hằn hộc la lớn:
- Ai bảo chúng nó là anh ruá»™t của ta. Lão đạo sÄ© khốn nạn kia ngÆ°Æ¡i là ai, sao lại dám đặt Ä‘iá»u nói bậy bạ để kiếm chuyện vá»›i ta?
- Trác Dật Luân!
Trác Dật Luân bóc ngay bộ râu tóc giả, để hiện ra bộ mặt thật đáp lớn.
Ãông Môn Khả Nhân kinh ngạc trong khi TÆ° Mã Hào hầm hầm tức giận, chàng ta phóng cặp mắt rá»±c lá»­a nhìn Trác Dật Luân không chá»›p.
Trác Dật Luân lắc đầu thở dài, tiếp theo chàng buông thõng một câu:
- Ta là Bành Bạch Y!
Chàng vừa dứt lá»i bá»—ng TÆ° Mã Hào phản ứng tức khắc, chàng ta dá»±ng ngược đôi mày hét lá»›n:
- Giết Bành Bạch Y!
Tiếp theo, Tư Mã Hào vung cao song chưởng phóng mạnh vào ngực Trác Dật Luân nhanh như chớp nhoáng.
Ãông Môn Khả Nhân cÅ©ng xếch cao mày liá»…u vá»™i vàng quát theo:
- Tam ca em giúp anh giết chết Bành Bạch Y.
Dứt lá»i, nàng giÆ¡ cao ngá»c chưởng nhắm ngay vào giữa lÆ°ng Trác Dật Luân tấn công luôn.
Chuyến trÆ°á»›c đã từng bị TÆ° Mã Hào, Ãông Môn Khả Nhân liên thủ đánh cho xiểng niểng, lần này đáng lý Trác Dật Luân phải hoàng hồn né tránh má»›i phải, nào hay chàng vẫn đứng yên má»™t chá»— không né tránh cÅ©ng không đánh lại chưởng nào.
Tư Mã Hào xuất thủ trước, nên chưởng của chàng đánh trúng ngay Thất khảm" huyệt của Trác Dật Luân " binh " một tiếng.
NhÆ°ng thật hết sức kỳ lạ, chưởng của TÆ° Mã Hào đánh xuống rất mạnh, nhÆ°ng khi trúng ngÆ°á»i Trác Dật Luân không há» có má»™t chút ná»™i gia kình lá»±c hào cả!
Bị trúng má»™t chưởng, Trác Dật Luân chỉ hÆ¡i lảo đảo, mỉm cÆ°á»i nhìn TÆ° Mã Hào.
Kế đó, ngá»c chưởng của Ãông Môn Khả Nhân lại đáng trúng vào giữa lÆ°ng Trác Dật Luân.
Công lá»±c của Ãông Môn Khả Nhân đâu phải tầm thÆ°á»ng, vả lại Tinh Thúc Huyệt là má»™t đại huyệt vô cùng hiểm yếu, thá»­ há»i Trác Dật Luân có thể nào an nhiên vô sá»± được?
Thế mà, lại cÅ©ng không ngá» ngá»c chưởng của nàng vừa đánh trúng Trác Dật Luân bá»—ng bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c, mặt mày chàng vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i không há» biến sắc, hình nhÆ° môn võ công tinh luyện của Ãông Môn Khả Nhân đã mất từ hồi nào vậy.
Má»™t sá»± biến bất ngá» và ngoài sức tưởng tượng của TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân nên cả hai kinh ngạc đến thất sắc, nhất tá» thối lui ra sau hai bÆ°á»›c, nhìn trân trân đối phÆ°Æ¡ng không nháy mắt.
Trác Dật Luân thấy vậy nên cất tiếng cÆ°á»i vang lên chàng quét mắt nhìn qua hai ngÆ°á»i má»™t lượt cố ý lầm ra vẽ nhÆ° khinh thÆ°á»ng không xem cả hai ra gì cả.
Tư Mã Hào ngạc nhiên một lúc rồi lại nghiến răng định ngưng công để khi nhảy vào công kích Trác Dật Luân lần nữa, nhưng bỗng chàng ta thất kinh, đứng yên một chỗ, miệng há hốc trông như pho tượng gỗ!
Thì ra Tư Mã Hào không ngỠchàng đỠkhí hết nổi, vừa đỠkhí là cảm thấy toàn bộ huyệt mạch bị ứ động lại một chỗ, không sao có thể đỠtụ chân khí nội lực theo ý muốn.
TÆ° Mã Hào đã nhÆ° thế, Ãông Môn Khả Nhân cÅ©ng không hÆ¡n gì chàng cho nên cuối cùng chỉ biết kinh ngạc nhìn nhau, không nói được tiếng nào.
Trác Dật Luân lại bật cÆ°á»i ha hả, chàng nhÆ°á»›ng cao mày rồi bất thần quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Tư Mã Hào bây giỠmới chợt tỉnh lật đật đuổi theo kêu lớn:
- Lão đạo sÄ© hãy đứng lại, ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i định giở gì vá»›i bá»n ta đây, có nói mau không?
NhÆ°ng lúc ấy Trác Dật Luân đã Ä‘i xa ngoài bảy tám trượng nên TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân chỉ còn nghe tiếng cÆ°á»i kinh ngạc của chàng văng vẳng lá»t vào tai mà thôi.
Trác Dật Luân ở phía trÆ°á»›c Ä‘ang thi triển tuyệt ká»· "Linh HÆ° Bá»™ Pháp", còn TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân ở phía sau Ä‘uổi theo vì cả hai không còn Ä‘á» nổi chân khí nữa, bây giá» há» không khác gì ngÆ°á»i thÆ°á»ng không biết võ, nên chạy hì hục được má»™t lát hai ngÆ°á»i không còn trông thấy bóng Trác Dật Luân đâu cả!
Chàng và nàng ráng chạy cheo thêm một đỗi nữa, tới chừng quá mệt, ai cũng ôm ngực thở hổn hển mới cùng nhau tìm chỗ ngồi không đuổi theo nữa.
Ãằng này sau khi bá» TÆ° Mã Hào và Ãồng Môn Khả Nhân rất xa, Trác Dật Luân liá»n nhanh nhẹ tìm chá»— núp kín, chỠđợi hai ngÆ°á»i mà theo dõi má»i diá»…n biến.
Trong ba bữa nay Trác Dật Luân đã chịu khó tìm chế ra má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c Ä‘em bôi nên quyển sổ quyên tiá»n.
Thứ Ä‘á»™c dược của chàng chế tạo không có tác dụng mê thần, nhÆ°ng nó có thể làm cho nạn nhân tạm thá»i vô phÆ°Æ¡ng để tụ ná»™i lá»±c và cứ cách ba ngày là bị nóng lạnh má»™t lần, trong ngÆ°á»i rất đổi khó chịu.
Trác Dật Luân cho rằng Ãá»™c Cô Trí sở dÄ© muốn đánh lừa Ãông Môn Khả Nhân lên Ãồng Bách SÆ¡n là vì thấy nàng có má»™t cÆ°á»ng lá»±c kinh nhân, muốn kéo nàng nhập bá»n!
Còn TÆ° Mã Hào thì vì say mê Ãông Môn Khả Nhân mà phải bị vạ lây nên bị đối phÆ°Æ¡ng bá» thuốc mê lôi cuốn theo luôn.
Nếu quả thật nhÆ° thế thì Hà Chưởng Thiên má»™t khi phát hiện được ná»™i gia chân lá»±c của hai ngÆ°á»i tiêu tan, thế nào y cÅ©ng phải ra mặt xem xét và chỉ cần vào cho Hà Chưởng Thiên xuất đầu lá»™ Ä‘iện, tá»± nhiên chàng sẽ có cÆ¡ há»™i quyết đấu vá»›i y má»™t trận sống mái, may ra chàng có thể chế phục được hắn ta, há»i cho ra thứ thuốc giải Ä‘á»™c cho TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân.
Trác Dật Luân Ä‘oán nhÆ° thế, nên chàng má»›i đứng nấp ở má»™t nÆ¡i kín đáo để má»™t mặt theo dõi TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân, má»™t mặt chá» xem Ä‘á»™ng tịnh của Hà Chưởng Thiên ra sao.
Hiện giá», Trác Dật Luân đã cởi bá» chiếc đạo bào, biến thành chàng thÆ° sinh rất xinh trai phong nhã.
NhÆ°ng hiện giá» Hà Chưởng Thiên đã rá»i khá»i đây rồi, hay hắn còn bí mật theo dõi hành Ä‘á»™ng của Trác Dật Luân, sau khi TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân đã mất hết ná»™i gia chân lá»±c nên hắn chÆ°a chịu ló mặt ra ngoài?
Còn phần TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân, sau khi bị Trác Dật Luân hạ Ä‘á»™c, cả hai bức rức khó chịu, nhÆ°ng sau đó không lâu há» lại quen dần vá»›i cảm giác ấy và bất đầu du hồn vào nguồn tình bể ái, cứ thế mà dắt tay nhau, há»… gặp Ä‘Æ°á»ng là Ä‘i thẳng tá»›i, không còn phân biệt Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nào.
Trác Dật Luân vẫn mãi miết theo dõi, thấy đôi võ lâm tình tứ đắm Ä‘uối bên nhau nhÆ° vậy trong bụng chàng cÅ©ng mừng thầm, nhÆ°ng có Ä‘iá»u thỉnh thoảng há» lại buá»™t mồm la lên, kẻ đòi "giết Bành Bạch Y", ngÆ°á»i thì kêu hét "Ta muốn Ä‘i Ãồng Bách SÆ¡n" trông không mấy đẹp mắt vậy thôi!
Trong ngày hôm ấy chẳng mấy chốc là trá»i sầm tối.
Nhẩm tính lại thá»i gian, Ä‘oán biết sÆ¡ canh đêm nay TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân thế nào cÅ©ng sẽ bị cóng lạnh vì thuốc Ä‘á»™c hoành hành, Trác Dật Luân vô cùng áy náy, trong bụng không yên vì chàng không nỡ nhìn đôi bạn thân bị hành hạ khổ sở trong khi Hà Chưởng Thiên vẫn âm thầm bám sát theo dò xét, không chịu xuất đầu lá»™ diện.
Còn nếu chàng Ä‘á»™ng tình ra mặt săn sóc há», thì bao nhiêu công trình khó nhá»c của chàng kể nhÆ° tiêu tan trong phút chốc.
Suy đi tính lại vẫn không sao tìm ra được một thượng sách nào lưỡng toàn Trác Dật Luân phó mặc cho chuyện tới đâu hay tới đấy, chàng chỉ chuẩn bị để tùy cơ ứng biến thôi.
Hiện giá» chàng đã hóa trang thành ngÆ°á»i khác hẳn hòi đừng nói chi đến bá»n TÆ° Mã Hào Ä‘ang mê man mất trí, ngay đến Hà Chưởng Thiên, má»™t tên ác ma gian tà giảo hoạt, cÅ©ng chÆ°a chắc có thể nhận ra được bá»™ mặt thật của chàng.
Chủ ý đã định thế là chàng quyết ý trá» chung vá»›i TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân ở má»™t khách Ä‘iếm Ä‘á» phòng khi có bất trắc mà giúp đỡ cho bạn.
NhÆ°ng không ngá» chàng tính má»™t đàng đến chừng tá»›i việc chuyện xảy ra má»™t nẻo, nghÄ©a là đêm nay TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng du hứng quá nóng cả hai đạp trăng lên Ä‘Æ°á»ng không nghỉ lại tại khách Ä‘iếm.
MÆ°u sá»± bất thành, Trác Dật Luân tức tối thiếu Ä‘iá»u muốn kêu trá»i to lên cho hả tức!
Cách sau há» chừng mÆ°Æ¡i hai mÆ°á»i ba trượng là Trác Dật Luân, chàng chập chá»n nhÆ° má»™t bóng ma bí mật theo dõi, lòng không ngá»›t lo nghÄ© vì chÆ°ng mÆ°u cao bất thành:
Còn theo sau Trác Dật Luân, có kẻ bí mật thứ ba nào không?
Theo sá»± liệu Ä‘oán của chàng thì không những phải có, mà còn chắc chắn kẻ ấy là Hà Chưởng Thiên, má»™t nhân vật trong nhóm VÅ© Trụ Lục Tàn, cam lòng làm trảo nha cho tên ác ma Ãá»™c Cô Trí.
Tuy nhiên sau nhiá»u lần bí mật quan sát, và nhiá»u lần ngÆ°ng thần nghe ngóng, Trác Dật Luân không thấy và cÅ©ng không nghe có Ä‘á»™ng tịnh gì ở phía sau chàng.
Sau cùng đúng thế, chàng cũng phải đành theo riết đôi tình nhân mê loạn.
ÃÆ°á»ng Ä‘i má»—i lúc má»™t đổi khác, bên là núi non trùng Ä‘iệp bên là dòng TrÆ°á»ng Giang cuồn cuá»™n sóng xô, trên không chiếc trăng lưỡi liá»m tá»a sáng huyá»n ảo vào đôi tình nhân sóng vai Ä‘i bên nhau tất cả tạo nên má»™t khung cảnh rất Æ° xinh đẹp!
NhÆ°ng mÆ°a gió thì bất định há»a phÆ°á»›c thì không chừng có ai dám ngá» má»™t bức tranh tuyệt mỹ nhÆ° thể, má»™t phong quan kỳ tú nhÆ° thế, chỉ trong chốc lát biến thành má»™t cảnh tượng vô cùng thê thảm bao giá»?
Ãi trÆ°á»›c là Ãông Môn Khả Nhân, nàng có khi hÆ¡i tỉnh táo, có khi mÆ¡ mÆ¡ màng màng còn TÆ° Mã Hào thi lúc nào cÅ©ng ở trong tình trạng mê hoặc ngÆ¡ ngác.
Kể ra càng không thể trách được Trác Dật Luân, vì công lá»±c và há»a hầu của Hà Chưởng Thiên chỉ có cao hÆ¡n chàng, hoặc ít nữa cÅ©ng ngang vá»›i chàng, nhÆ°ng nói vá» khinh công cÆ°á»›c trình, thì chàng không thể nào có thể so sánh nổi vá»›i Hà Chưởng Thiên, bởi thế nếu Hà Chưởng Thiên Ä‘ang bí mật theo sau chàng, thì chàng không tài nào trông thấy hắn được.
Tá»± cổ há»… tiệc vui là chống tàn, do hai lạc cá»±c sinh bi, TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân Ä‘ang lâm cảnh "Ä‘Æ°Æ¡ng cuá»™c giả mê" miệng há» không ngá»›t Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp, anh anh em em, còn Trác Dật Luân là kẻ "bàng quang giả thanh", chàng Ä‘oán biết "trò chÆ¡i" của chàng đã đến lúc sôi nổi hào hứng.
Quả vậy Ãông Môn Khả Nhân Ä‘ang lúc đạp trăng ngắm cảnh bá»—ng nàng lảo đảo, thân hình diá»…m lệ của nàng thiếu chút nữa là không sao đứng vững.
TÆ° Mã Hào vá»™i giÆ¡ cánh tay gân guốc ra ôm ngay lấy chiếc lÆ°ng ong cá»­a nàng há»i giá»ng tha thiết:
- Hiá»n muá»™i em làm sao thế?
Ãông Môn Khả Nhân nhÆ°á»›ng cao mày nhoẻn cÆ°á»i:
- Em hơi mệt!
TÆ° Mã Hào hiện giá» kỳ thật cÅ©ng đã bạc đầu mệt má»i, nhÆ°ng đứng trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i yêu kẻ nam nhi đại trượng phu vẫn luôn tá»± phụ nên chàng vá»™i gÆ°Æ¡ng mi nói lá»›n:
- Hiá»n muá»™i anh sẽ đỡ em nếu quả thật em Ä‘i không ná»—i nữa, em sẽ ngồi tạm bên Ä‘Æ°á»ng nghỉ ngÆ¡i chốc lát.
Ãông Môn Khả Nhân nghe nói liá»n dá»±a đầu vào vai TÆ° Mã Hào, từ từ bÆ°á»›c vá» phía tảng đá má»c bên bá» sông.
Ãến nÆ¡i, cả hÆ¡i Ä‘á»u ngồi xuống bên nhau, má»™t làn gió mát thổi qua khiến há» rùng mình.
Ãông Môn Khả Nhân bá»—ng rên khẽ má»™t tiếng, rồi ngáp dài thì thầm bên tai TÆ° Mã Hào:
- Tam ca em! em hơi thấy lạnh.
TÆ° Mã Hào lập tức cởi ngay áo ngoài ra trùm kín vào ngÆ°á»i nàng. Chàng còn giÆ¡ tay ôm chặt nàng vào lòng.
Tưởng đó là hành động của kẻ anh hùng hào hiệp nào hay Tư Mã Hào cũng bắt đầu cảm thấy xương sống ớn lạnh khó chịu vô cùng.
Ãông Môn Khả Nhân nhá» khoác thêm chiếc áo ngoài lại được TÆ° Mã Hào ôm chặt vào lòng nên nàng cảm thấy hÆ¡i đỡ lạnh. Nàng cảm Ä‘á»™ng giÆ¡ tay chỉ lên mảnh trăng lÆ¡ lá»­ng trên không và bóng trăng Ä‘ang chiếu rá»i rung rinh dÆ°á»›i mặt nÆ°á»›c nhoẻn miệng cÆ°á»i nói:
- Này tam ca, tam ca hãy nhìn xem, mảnh trăng trên trá»i vá»›i bóng trăng dÆ°á»›i nÆ°á»›c phản chiếu thành má»™t cảnh sắc tuyệt mỹ, chỉ tiếc là hoa đẹp chóng tàn, trăng tròn mau khuyết khiến ngÆ°á»i ngắm cảnh cảm thấy sá»± tàn khuyết thÆ°Æ¡ng tâm.
TÆ° Mã Hào mỉm cÆ°á»i:
- Thiên hạ sá»± làm gì có thập toàn thập mỹ "thiên nhược hữu tình thiên diệc lão, nguyệt nhÆ° vô hậu nguyệt trÆ°á»ng viên" Ãông Môn Khả Nhân mỉm cÆ°á»i định tiếp lá»i bá»—ng nàng tá»± nhiên sợ lạnh vá»™i ôm chặt lấy cổ TÆ° Mã Hào, thân nình nàng má»—i lúc má»—i rút sát vào lòng chàng nÅ©ng nịu:
- Tam ca, anh... có lạnh không?
TÆ° Mã Hào bây giá» không những lạnh ở phía ngoài, mà còn lạnh cả phía trong, nhÆ°ng má»™t vì không muốn tá» ra yếu Ä‘uối trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i yêu, hai vì muốn cố làm ra vẻ tỉnh táo, nhÆ° ta đây là đấng anh hùng hào kiệt, chàng cố gượng, khẽ ngâm nga:
-...Nhá»› xÆ°a kia... Châu Công Cẩn... Tiểu Kiá»u má»›i lấy chàng... anh tÆ° anh...
ThÆ°Æ¡ng thay cho TÆ° Mã Hào má»›i ngâm đến đây, hai hàm răng run Ä‘á»™ng lập cập, không sao còn có thể mở miệng ngâm nổi. TÆ° Mã Hào Ä‘ang run lật bật, Ãông Môn Khả Nhân cÅ©ng không hÆ¡n gì chàng.
Thế rồi, cả hai ôm chợt lấy nhau một cục.
Chàng hữu, thiếp hữu tình, cả hai Ä‘ang đắm say trong cảnh sắc tuyệt vá»i.
NhÆ°ng hiện giá» cái cảnh sắc tuyệt vá»i ấy bá»—ng biến thành má»™t cảnh tượng thê lÆ°Æ¡ng bởi nhiệt tính trong đáy lòng há» không kháng cá»± nổi sá»± xâm nhập của "bệnh ma", há» Ä‘au Ä‘á»›n không sao chịu nổi.
TÆ° Mã Hào vá»i Ãông Môn Khả Nhân cùng bị Ä‘au Ä‘á»›n vá» thể xác còn Trác Dật Luân Ä‘au Ä‘á»›n trong tâm can, vì chàng là ngÆ°á»i ra tay hạ Ä‘á»™c, thâm hiểm dược tính hiện Ä‘ang làm TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân buốt lạnh thấu xÆ°Æ¡ng, và rồi lát nữa há» sẽ bị sốt nhÆ° thiêu nhÆ° đốt, ít nhất phải trải qua ba lần nóng lạnh, tuần hoàn cả hai má»›i khá»i bệnh. NhÆ°ng từ đó vá» sau, cứ ba ngày há» sẽ bị Ä‘au khổ má»™t lần.
Thứ thuốc Ä‘á»™c của Trác Dật Luân mạnh khôn tả, khiến TÆ° Mã Hào vá»›i Ãồng Môn Khả Nhân hết lạnh rồi lại nóng, miệng không ngá»›t lẩm bẩm kê kêu "tam ca", ngÆ°á»i gá»i "hiá»n muôi", má»™t bên cứ đòi "giết Bành Bạch Y", má»™t bên bảo "Ta muốn Ä‘i Ãồng Bách SÆ¡n ".
Ãnh trăng vẫn xinh đẹp tuyệt trần, nÆ°á»›c sông vẫn chảy cuồn cuá»™n, gió núi vàn thồi vụt vÅ©, và giữa gióng sông, Ä‘á»™t nhiên lại có thêm má»™t cảnh buồn xuất hiện khiến cảnh sắc càng trở nên thanh tuyệt.
NhÆ°ng Trác Dật Luân còn lòng nào để thưởng thức cảnh sắc, chàng đứng núp trong bóng tối, quét mắt nhìn khắp má»i nÆ¡i để tìm tòi xem Hà Chưởng Thiên đã xuất hiện hay chÆ°a.
Cổ nhân có câu "có công mài sắc, có ngày nên kim", lúc ấy bá»—ng có má»™t tiếng rú to khuấy Ä‘á»™ng cảnh khuya thanh vang và liá»n đó từ phía sau má»™t đảng đá, Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t bóng ngÆ°á»i không khác gì làn sao xẹt lao vụt tá»›i chá»— TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân Ä‘ang nằm ôm nhau co quắp.
Bóng ngÆ°á»i vừa xuất hiện, hai tay áo lủng lẳng hiển nhiên y đã cụt cả hai tay.
Không ai khác hơn là Hà Chưởng Thiên trong nhóm Vũ Trụ Lục Tàn.
Trác Dật Luân Ä‘oán không ra dụng ý của Hà Chưởng Thiên nên tá»± nhiên chẳng dám chần chá» lập tức quát to mật tiếng phóng ngÆ°á»i nhÆ° bay ra chặn Ä‘Æ°á»ng.
Trông thấy có ngÆ°á»i đón Ä‘Æ°á»ng Hà Chưởng Thiên vá»™i giÆ¡ cao chân mặt lập tức có ba bốn đạo thanh quang sáng loáng bay thẳng vá» phía Trác Dật Luân.
Không dám chậm trá»…, Trác Dật Luân má»™t mặt thi triển khinh công bay vá»t lên cao hÆ¡n năm thÆ°á»›c, má»™t mặt ngầm vận ná»™i gia chân khí vào cánh tay mặt xông vào công kích Hà Chưởng Thiên.
Trông thấy thân pháp tuyệt diệu của Trác Dật Luân nhÆ°ng Hà Chưởng Thiên vẫn xem thÆ°á»ng, hắn vá»™i nhảy sang má»™t bên, nhẹ nhàng lÆ°á»›t ra xa hÆ¡n năm sáu trượng.
Trác Dật Luân thầm hiểu công kích là phÆ°Æ¡ng pháp phòng bị hay nhất nên chàng không chịu bá» lỡ cÆ¡ há»™i vá»™i nhún ngÆ°á»i, bằng chiêu "Bàng Bát Tam Thức" má»™t "Thiên SÆ¡n" tuyệt há»c đã do ân sÆ° Túy Ãầu Ãà truyá»n thụ cho chàng ra tấn công.
Ba thứ chưởng pháp trên thật là thiên biến vạn hóa, có một uy lực vô biên, khiến Hà Chưởng Thiên phải thi triển tận lực môn tuyệt thế khinh công ra để né tránh.
Trác Dật Luân cẩn thận, và có cÆ¡ trí thật, nhÆ°ng dẫu sao chàng cÅ©ng là ngÆ°á»i còn trẻ, trông thấy Hà Chưởng Thiên má»™t nhân vật danh liệt "VÅ© Trụ Lục Tàn" uy trấn hoàn vÅ©, giá» bá»—ng bị mình công kích tÆ¡i bá»i bức lui vá» thế thủ, nên chàng tá»± đắc và mừng thầm.
Song trong lúc Trác Dật Luân thi triển tuyệt há»c cố sức Ä‘uổi đánh Hà Chưởng Thiên chàng đã quên phức khinh công tuyệt vá»i của đối phÆ°Æ¡ng mà trÆ°á»›c kia chàng đã thấy qua tại Hoàng sÆ¡n Tây Hải Môn.
Theo kinh nghiệm trÆ°á»›c kia Trác Dật Luân phải nên hiểu dẫu hiện giá» Hà Chưởng Thiên có đánh không lại chàng, chàng vẫn không nên truy kích, vì không Ä‘á»i nào Ä‘uổi kịp mà có thể sanh cầm hay đả thÆ°Æ¡ng được y má»›i phải.
Bởi thế cho nên chỉ Ä‘á»™ mÆ°á»i lần lên xuống chàng đã Ä‘uổi Hà Chưởng Thiên khá xa, ít nhất cÅ©ng đã rá»i xa nÆ¡i TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân hÆ¡n bảy tám chục trượng mà vẫn không bắt kịp đối phÆ°Æ¡ng.
Thế rồi ngay lúc ấy, Hà Chưởng Thiên đột nhiên đứng dừng lại, chăm chú nhìn Trác Dật Luân đang linh không đuổi tới.
Trác Dật Luân ngỡ đối phÆ°Æ¡ng lại định thi triển môn ám khí lần nữa, chàng giật mình Ä‘á» phòng không dám khinh địch vá»™i dừng lại trÆ°á»›c mặt cách xa Ä‘á»™ ba trượng. Trong khi đó chân mặt của Hà Chưởng Thiên tức thá»i từ từ giÆ¡ lên cao và chá»›p mắt hÆ¡n mÆ°á»i ngá»n Ä‘á»™c dược phi trâm bá»—ng từ đầu gối bay vèo ra hóa thành má»™t luồng thanh quang, xạ thẳng vào giữa ngá»±c Trác Dật Luân.
Ãồng thá»i y vụt tiá»n tá»›i, phi thân đá mạnh vào ngÆ°á»i Trác Dật Luân má»™t đá kinh hồn.
Trác Dật Luân hoảng hốt lật đật trÆ°á»n ngÆ°á»i né khá»i mÆ°á»i mÅ©i phi trên bay tá»›i thì chàng chợt nghe má»™t luồng kình phong tập kích ngay vào giữa "ÃÆ¡n Ãiá»n" đài huyệt của mình.
Hóa ra ngÆ°á»i thÆ°á»ng hay luyện môn "Phách Không chưởng" còn Hà Chưởng Thiên thì luyện được "Phách Không CÆ°á»›c ".
Môn "Phách Không Cước" không giống môn "Phách Không Chưởng", vì trước khi chân chưa đá trúng địch nhân thì một luồng kình phong đã cách không thổi đến trước rồi.
Ãây là lần đầu tiên Trác Dật Luân gặp môn "Phách Không CÆ°á»›c", nên chàng hÆ¡i giật mình vừa né khá»i mấy mÅ©i Ä‘á»™c trâm là chàng vá»™i Ä‘á» chân khí giÆ¡ chưởng đánh lại tức khắc.
Vì tính hiểu kỳ muốn thử môn "Phách không chưởng lực" có mạnh bằng môn " Phách Không Cước lực " của Hà Chưởng Thiên không.
Không ngá» chàng đã tận dùng mÆ°á»i thành công lá»±c phóng ra má»™t "Phách Không Chưởng " vẫn không thể nào thắng nổi luồng kình phong của đầu bàn chân của Hà Chưởng Thiên vừa đá tá»›i mà hai bên chỉ là ná»­a cân tám lạng bất phân thắng phụ.
Hà Chưởng Thiên nhân lúc Trác Dật Luân thoáng giật mình mất bình tÄ©nh y liá»n chiếm ngay Æ°u thế, thi triển môn Ä‘á»™c môn tuyệt há»c cuồng phong "Vô Ảnh CÆ°á»›c pháp" công kích tiếp theo.
Trác Dật Luân bị Hà Chưởng Thiên công kích tÆ¡i bá»i nhÆ°ng nhá» có bản chất cá»±c tốt, căn cÆ¡ thâm hậu nên lâm nguy mà chàng bất loạn thoát khá»i được nguy cÆ¡, Môn cuồng phong "Vô Ảnh CÆ°á»›c Pháp" của Hà Chưởng Thiên có tất cả má»™t trăm hăm ba thức, Trác Dật Luân ứng phó vừa qua được má»™t ná»­a, Ä‘á»™ chừng hÆ¡n mÆ°á»i, hiện tình thế bắt đầu khá trở lại.
Giữa khi ấy chiếc thuyá»n con thấp thoáng ngoài khÆ¡i khi nãy cÅ©ng bắt đầu cặp bến.
Vừa vào đến bá» từ trên thuyá»n bá»—ng có hai nàng nữ tỳ áo xanh tung ngÆ°á»i nhảy tá»›i tảng đá cạnh bá» hồ kế ngay TÆ° Mã Hào vá»›i Ãông Môn Khả Nhân Ä‘ang bị nóng lạnh, mê mang nhÆ° chết Ä‘em thẳng xuống thuyá»n.
Trác Dật Luân trông thấy thế hoảng kinh, tâm thần chàng trở nên rối loạn.
Phàm là cao thủ võ lãm Ä‘ang lúc giao đấu kỵ nhất là phân thần. Trong khi giao đấu, Trác Dật Luân vừa giật mình kinh hoảng nên thân pháp hÆ¡i chậm lại, chàng liá»n bị Hà Chưởng Thiên đá trúng má»™t đá vào ngang hông.
Trác Dật Luân cảm thấy bên hông rát bá»ng nhÆ° lá»­a thiếu chút ná»­a chàng bị ngã quay ra đất.
Hà Chưởng Thiên chưa kịp thừa cơ nhảy vào công kích Trác Dật Luân, đoạt lấy mạng chàng thì giữ giữa lúc ấy dưới ánh trăng vằng vặc từ phía xa dưới chân núi đột nhiên xuất biện một bóng đỠtà áo phất phơ bay.
Hà Chưởng Thiên vụt biến sắc khi thoáng thấy bóng ngÆ°á»i áo Ä‘á», y hoảng kinh nhún mạnh hai chân thi triển khinh công tuyệt kỹ bay thẳng vá» phía chiếc thuyá»n buồm nhá».
Trác Dật Luân tuy Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng chàng không đành lòng thấy Hà Chưởng Thiên bắt cóc TÆ° Mã Hào và Ãông Môn Khả Nhân, chàng cắn răng nhịn Ä‘au quát lá»›n lên má»™t tiếng lập tức lao ngÆ°á»i Ä‘uổi vụt theo.
Lúc bình thÆ°á»ng trong ngÆ°á»i hoàn toàn khoẻ mạnh chàng cÅ©ng không tài nào Ä‘uổi cheo kịp Hà Chưởng Thiên, huống chi hiện giá» chàng bị thÆ°Æ¡ng bên hông Ä‘au nhức, vì vậy càng Ä‘uổi khoảng cách giữa chàng và đối phÆ°Æ¡ng lại càng xa hÆ¡n.
Và khi chàng cố sức Ä‘uổi tá»›i bá» sông chiếc thuyá»n buồm nhá» của Hà Chưởng Thiên đã rá»i xa bá» hÆ¡n năm trượng.
Trát. Dật Luân thất vá»ng đứng nhìn chiếc thuyá»n má»—i lúc má»™t ra xa. Ãang khi tức giận tá»™t Ä‘á»™ vì không Ä‘uổi bắt kịp tên hung nhân vô đạo chàng chợt thấy má»™t Ä‘Æ°á»ng sáng loé lên và từ thuyá»n địch Ä‘ang bay vèo tá»›i giữa cổ chàng...
Trác Dật Luân kinh hải, không kịp suy nghÄ© gì nữa, chàng nghiên đầu né tránh đồng thá»i giở nhanh hai ngón tay bên trái lên định kẹp lấy mÅ©i ám tiá»…n.
Nhưng giữa lúc ấy chàng chưa kịp kẹp được mũi ám tiễn thì bỗng một luồng sáng lại loé lên tiếp theo không biết từ đâu bay ra, một mũi trâm cài đầu đánh văng mũi ám tiễn sang một bên rơi xuống mặt đất.
Trác Dật Luân giật mình nhìn vá»™i vá» hÆ°á»›ng mÅ©i trâm vừa đánh tá»›i Ä‘á»™t nhiên tim trong ngá»±c chàng nhảy mạnh, chàng đứng ngây ngÆ°á»i ra nhÆ° tượng gá»— không nói được má»™t tiếng nào!
Hóa ra ngay trÆ°á»›c mặt chàng xa chỉ Ä‘á»™ ba trượng má»™t mỹ nhân áo Ä‘á», đã xuất hiện đẹp tuyệt trần!
Mỹ nhân áo Ä‘á» không ai hÆ¡n là nàng Bào hao bồng nhan Hạ Hầu Quyên, ngÆ°á»i đẹp mà chàng ngày đêm tưởng nhá»› đến ăn ngủ không yên.
Tuy bất ngá» gặp lại được ngÆ°á»i yêu, nhÆ°ng Trác Dật Luân là má»™t trang hiệp sÄ© hào hùng lúc nào cÅ©ng đặt nặng tình bạn, nhất là bạn Ä‘ang thá» nạn chÆ°a biết hiểm nguy cho số phận ra sao, nên chàng vẫn cứ ngó mông ra giữa sông hoài.
Khi ấy, chiếc thuyá»n buồm nhá» chở theo Hà Chưởng Thiên, TÆ° Mã Hào, Ãông Môn Khả Nhân Ä‘ang lÆ°á»›t sóng nhÆ° bay, dần dần biến mất giữa cảnh trá»i đất mênh mông xa tít!
Ãến chừng đó Trác Dật Luân má»›i buồn bã thở dài quay lại nói vá»›i Hạ Hầu Quyên bằng giá»ng chán tình:
- Quyên muá»™i... em đã... đến trá»… má»™t chút chứ nếu không là chận bắt được thuyá»n buồm của bá»n khốn nạn ấy rồi.
Hạ Hầu Quyên gặp được tình quân trong lúc này cÅ©ng không khác gì, nàng mừng nhÆ° được ai cho của quí. Thấy Trác Dật Luân mãi ngó mông ra ngoài sông, nàng yên lặng đứng chỠđến chừng chàng quay lại nói, nàng vá»™i vàng lắc đầu đáp miệng chúm chím cÆ°á»i:
- Tiểu muá»™i có đến kịp, tiểu muá»™i cÅ©ng để mặt há», không thèm cứu hỠđâu! Ãôi nam nữ kỳ hiệp sau bao ngày nhá»› thÆ°Æ¡ng dài dòng giá» há» không còn e ấp nhÆ° buổi đầu gặp gở nữa mà đã thá»±c sá»± gá»i nhau bằng tiếng nói của tình yêu tha thiết, xem nhau nhÆ° đã mặn hồng ân nghÄ©a.
- Quyên muá»™i, sao không muốn cứu ngÆ°á»i hoạn nạn, là thế nào?
Trác Dật Luân yêu mến há»i.
Hạ Hầu Quyên nguýt chàng, đáp:
- Má»™t gã thì ngông cuồng há»—n láo đã bị tiểu muá»™i trừng trị má»™t lần vá» tá»™i khinh thị, còn má»™t ả thì tá»± phụ, lúc nào cÅ©ng xem mình là thiên hạ vô địch nhÆ° thế tiểu muá»™i cứu bá»n há» có ích lợi gì?
Trác Dật Luân nghe ngÆ°á»i yêu viện lý, ăn nói có quyên trong bụng lấy làm sung sÆ°á»›ng lắm. NhÆ°ng biết ngÆ°á»i yêu đã ngá»™ nhận, chàng nhẹ lắc đầu, ngá»t ngào nói:
- Quyên muội em chưa nhận xét hỠkỷ chứ thực ra hỠkhá lắm không như em tưởng vậy đâu.
Hạ Hầu Quyên vá»™i cÆ°á»i bảo:
- Trác huynh hãy thong thả nói cho tiểu muội nghe xem, coi có đúng không. À, mà khoan đã để tiểu muội xem qua vết thương cho Trác huynh đã rồi hãy nói chuyện đó.
Trác Dật Luân tá»± nãy tá»›i giá» vì mãi nghÄ© tá»›i bạn mà quên cả sá»± Ä‘au Ä‘á»›n, bây giá» chợt nghe Hạ Hầu Quyên nhắc tá»›i, chàng má»›i cảm thấy má»™t bên hông Ä‘au Ä‘á»›n không sao chịu nổi, chàng nhăn mặt rồi ngồi bệt xuống tảng đá hồi nãy bá»n TÆ° Mã Hào đã ngồi.
Hạ Hầu Quyên biết Trác Dật Luân đã bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, nàng hết còn vui tÆ°Æ¡i nữa ma lo lắng há»i:
- Trác huynh thấy trong ngÆ°á»i thế nào? Có Ä‘au Ä‘á»›n lắm không Trác huynh? Chuyến trÆ°á»›c trong khi tiểu muá»™i giao đấu vá»›i Hà Chưởng Thiên tại Hoàng SÆ¡n hắn đã má»™t đá vào má»™t tảng đá to lá»›n vỡ tan tành nhiá»u mảnh, đủ biết công lá»±c của hắn lợi hại là dÆ°á»ng nào rồi đó. Trác huynh hãy để tiểu muá»™i xem qua vết thÆ°Æ¡ng coi có việc gì không nha?
Trác Dật Luân thấy Hạ Hầu Quyên cứ đòi xem xét vết thương mà cả thẹn đến đỠmặt bởi vết thương của chàng ở một bên hông làm sao giở ra cho nàng xem được?
Ãứng trÆ°á»›c tình cảnh khó xá»­, chàng ngập ngừng mãi má»›i nói ra lá»i:
- Ngu huynh đã tránh kịp luồng kình phong nên thương thế không đến nổi nặng lắm đâu.
Vả lại ngu huynh có biết qua chút ít y há»c, trong túi có Ä‘em sẵn thuốc trị thÆ°Æ¡ng, không sao đâu Quyên muá»™i.
Dứt lá»i chàng liá»n móc ra hai gói thuốc bá»™t trút vào miệng Ä‘oạn mở bầu rượu chàng mang theo ra á»±c luôn mấy há»›p
Tài sản của killer1310

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
çàêîíû, ëèòûå, ïàëüòî, îäíîêëàñíèêè, ìîñêîâñêèé, ñåðãåé, ñëîâàðü, ýâàêóàòîð, ðàáî÷èé



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™