Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 65: Quang Minh Tôn Thần cũng sợ chết
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Mr.Filo
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Quang Minh Tôn Thần vung tay lên, bình tĩnh nói:
- Chuyện này ngươi không cần hỏi đến, ta sẽ như thế.
Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng nói:
- Người sợ chết như vậy.. Người không nghĩ tới, vạn nhất Long Vũ không thể ngăn Ba Độ kịp thời, Tam Giới thật sự sẽ bị hủy diệt. Đã không có Tam Giới, vũ nội chỉ còn Thiên Ngoại Thiên chúng ta, thực là vô vị.
- Long Vũ có thể ngăn Ba Độ...
Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Long Vũ còn lợi hại hơn ngươi năm đó... Tin tưởng là hắn có thể làm được. Còn nữa, ngươi quên một việc, Long Vũ còn có một tính mạng và máy tính hình người La Lâm... La Lâm hiện giờ còn ở Thiên Ngoại Thiên, tiềm lực của ả ngươi cũng thấy được. Nếu như một mình Long Vũ không thể thu phục Ba Độ, vậy không phải còn La Lâm nữa sao? Còn có Thiên Dực Hổ nữa...
- Vẫn rất mạo hiểm...
Huyết Anh Đại Đế nhắm hai mắt lại, chậm rãi nói:
- Long Vũ tu luyên Hỗn Độn quyết phải có quá trình, mà sự tàn phá của Ba Độ chắc chắn sẽ không tạm dừng.
- Ta biết..
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Dù sao cũng phải hy sinh một chút. Vì vũ nội yên ổn một thời gian dài, ta cho là đáng giá.
- Tôn Thần, ta hỏi ngươi, chúng là còn là chính nghĩa sao?
Huyết Anh Đại Đế từ lúc nói lời này, ấn đường đần dần hiện vẻ mặt ngưng trọng, trong con ngươi thoáng hiện một cảm xúc không rõ ràng. Đồng thời quanh thân xuất hiện một cỗ khí tức cường đại.
Trong tim Quang Minh Tôn Thần bắt đầu đập rộn.
Lập tức lão hít thật sâu một hơi, trên mặt hơi trắng bệch, nhẹ giọng nói:
- Người thắng chính là chính nghĩa...
Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng nói:
- Người mạnh làm vua. Tói cho cùng, Tôn Thần à, Tôn Thần người có cảm thấy sao, là người vẫn còn sợ chết.
Cặp môi Quang Minh Tôn Thần hơi run run, nói:
- Ngươi không sợ sao? Ta và ngươi có được sinh mệnh vĩnh hằng nhưng một lúc nào đó chúng ta tao ngộ sự uy hiếp của Thiên Đạo. Ngươi hẳn rõ là ta và ngươi trước mặt Thiên Đạo căn bản là vô lực chống cự.
- Vậy sao?
Huyết Anh Đại Đế bật cười lớn. Trong tiếng cười mang theo sự ác độc cùng trào phúng:
- Ngươi quả nhiên là sợ chết.
Quang Minh Tôn Thần không rõ đối phương xem thường cái gì, mặt không đổi sắc nói:
- Ngươi không sợ chết sao? Đừng quên đám phi tử của ngươi...
Sắc mặt Huyết Anh Đại Đế thay đổi, đồng tử sinh ra vẻ quyết tâm tựa như muốn xuất thủ giết Quang Minh Tôn Thần bất kỳ lúc nào. Một luồng sát khí tràn ngập thiên địa nhưng Quang Minh Tôn Thần không có chút cảnh giác, lão khinh thường nhìn hắn một cái:
- Đại đế, ngươi tâm tình không tĩnh bởi vì người cũng e ngại đúng không?
Huyết Anh Đại Đế cau mày, có chút bất đắc dĩ:
- Ta không sợ.. nhưng ta không muốn chết bất lực như vậy. Cho dù chết cũng phải khiến Thiên Nguyên chết trước ta.
- Nói nửa ngày thì ngươi cũng sợ chết.
Quang Minh Tôn Thần giễu cợt nói:
- Ngươi và ta chẳng có gì khác biệt, sống được càng lâu, lá gan càng nhỏ. Huống hồ dưới Thiên Đạo hóa thành bột phấn không chỉ đơn thuần là tử vong.
Lão nhìn nộ ý của Huyết Anh Đại Đế còn chưa yên trong mắt, y lắc đầu nói:
- Không cần biết trong lòng người nghĩ gì nhưng những việc là làm nhất định phải làm.
Huyết Anh Đại Đế thở dài nói:
- Nguyên bản ta tính toán triển khai khoa học kỹ thuật trong Tam Giới. Ngươi cũng biết sau này tận tình nghiên cứu phương diện này, thời cơ sẽ chín muồi thôi.
Trong lòng Quang Minh Tôn Thần hơi run sợ lắc đầu cười khổ:
- Cho dù là cường giả giống chúng ta thì cũng vô pháp nắm trong tay tất cả.
- Đại Đế, đừng nghĩ tới những đám hèn mọn Tam Giới nữa. Nhiều năm như vậy, chúng đều là người thủ hộ cho bọn chúng, coi như giờ chúng ta vứt bỏ chúng thì cũng không có gì đáng trách. Không ai quy định chúng ta phải luôn bảo hộ lũ hèn mọn Tam Giới này.
Quang Minh Tôn Thần nói một hơi muốn thuyết phục Huyết Anh Đại Đế đồng thời cũng nói chính mình:
- Đừng suy nghĩ nữa, có như thật sự có tội thì cũng do một tay Thiên Nguyên tạo thành.
Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng nhìn thẳng phía trước hồi lâu:
- Không sai, Thiên Nguyên là tên đầu sỏ...
- Ngươi rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt.
Quang minh Tôn Thần cười lớn. Huyết Anh Đại Đế khinh thường nhìn hắn một lần.
Tuy nhiên trong lòng hắn đồng thời cũng khinh bỉ chính mình bởi vì hắn đã đồng ý với lời của Tôn Thần.
Quang Minh Tôn Thần bị ánh mắt của hắn làm cho bực mình, nghiến răng nói:
- Vì cái gì mà phải rêu rao ngươi cao quý so với ta. Hừ, ngươi trước đây tạo nghiệt cũng không ít.
Huyết Anh Đại Đế lắc đầu nói:
- Chúng ta không cần tranh luôn vấn đề này. Ta nói cho ngươi, người thắng mới có tư cách phán xét ai chính nghĩa ai tà ác. Vu Thần Ba Độ có thể giết được Long Vũ hay không?
Quang Minh Tôn Thần nhún vai nói:
- Điều này tuyệt đối không rồi. Ta nói rồi, Long Vũ còn lợi hại hơn ngươi năm đó. Hơn nữa chúng ta hao tốn nhiều tinh lực như vậy, tốn nhiều Hỗn độn nguyên dịch dồn cả cho hắn, hắn chính là thiên tài trong các thiên tài. Nếu hắn nguyện ý, trong vòng mười ngày có thể đem Hỗn độn quyết đạt tới cảnh giới tu vi, đến lúc đó hắn hoàn toàn có thể tiêu diệt Ba Độ...
- Khi Long Vũ tăng tu vi lên, Thiên Nguyên cũng sẽ tăng theo.
Quang Minh Tôn Thần không nhịn được cười ha hả.
Huyết Anh Đại Đế xoay cổ nói:
- Ngươi có thể đảm bảo Long Vũ có thể mạnh như vậy sao?
- Điểm này ta nghĩ ngươi so với ta còn rõ hơn.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Ngươi cùng Long Vũ có chút tương tự, đó chính là đám mỹ nhân ở bên cạnh các ngươi đó.
- Còn nữa Long Vũ hắn còn có thân nhân, hắn có cha mẹ, gia gia.. thậm chí còn quyến luyến cái thế giới phàm nhân kia.
- Ta hiểu.
Huyết Anh Đại Đế thở dài nói:
- Nếu Long Vũ vì những người đó mà tăng tu vi lên để đối kháng với Ba Độ thì hắn đáng là người để ta tôn kính.
Quang Minh Tôn Thần nhún vai, tựa hồ rất đồng ý với lời nói của Huyết Anh Đại Đế.
Ngừng lại, Quang Minh Tôn Thần nói tiếp:
- Nói thật, ta rất yêu thích hài tử đó nhưng sự thật chính là ở sự tàn khốc nơi này, chúng ta không thể có chọn lựa khác.
Huyết Anh Đại Đế thâm ý nói:
- Tôn Thần, người không có thân nhân, ngươi cô đơn sao?
Quang Minh Tôn Thần trầm mặc giây lát nói:
- Không, mỗi ngày ta đều đi làm rất nhiều chuyện. Ta có thể tạo hóa, ta có thể hủy diệt một thế giới... Sáng tạo và hủy diệt có thể mang tới niềm vui cho ta.
Huyết Anh Đại Đế bỗng nhiên căm tức mắng:
- Ngươi không biết là hành vi của người như vậy rất biến thái sao?
- Ngươi thủy chung không có giác ngộ cao.
Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Trong Tam Giới, thậm chí là vũ nội, đều không có sinh vật mạnh hơn chúng ta. Toàn bộ thế giới là đồ chơi của chúng ta. Lúc cao hứng, chúng ta có thể ban cho những thứ đồ chơi này chút lợi lộc, khi không vui chúng ta có thể hủy diệt bọn chúng. Nhưng người thủy chung không có giác ngộ như vậy. Thân là một thượng vị giả, thật đáng thương.
Hốc mắt Huyết Anh Đại Đế hốc mắt hãm sâu, trôi nổi hàn ý:
- Tôn Thần, ngươi có bết vì sao tu vi của ta mạnh hơn ngươi không?
- Không biết.
Quang Minh Tôn Thần hứng thú nhìn Huyết Anh Đại Đế hỏi:
- Thực tế ta cũng rất muốn biết đáp án...
- Ta luôn cho rằng, hiện tại là lúc ta nói cho ngươi biết...
Huyết Anh Đại Đế bỗng nhiên cúi đầu nhìn lão nói:
- Bởi vì ngươi vô tình...
Quang Minh Tôn Thần giật mình, hắn cúi đầu nói:
- Theo đuổi Thiên Đạo, nguyên bản chính là vô tình.
- Nhưng người thủy chung cũng không biết, cảnh giới cao nhất của vô tình là hữu tình…
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười trầm giọng nói:
- Đây cũng chính là điểm ta mạnh hơn ngươi...
Quang Minh Tôn Thần lộ vẻ mặt cười phức tạp, âm thanh tê dại nói:
- Ngươi thật ra muốn đánh tức ta, nhưng ta không hối hận... Ta thủy chung cảm thấy, là thượng vị giả nếu trong lòng có có lòng thương hại, như vậy sẽ thất bại...
Lời nói vừa thốt ra, sắc mặt Huyết Anh Đại Đế lập tức thay đổi, tức giận và mang ánh mắt âm hàn nhìn chằm chằm Quang Minh Tôn Thần. Quang Minh Tôn Thần cũng chẳng có phản ứng gì.
Huyết Anh Đại Đế nhẹ giọng nói:
- Người thật sự là biến thái...
Quang Minh Tôn Thần hít sâu một hơn, mạnh mẽ áp chế sự mất bình tĩnh trong lòng nói:
- Không cần nói lại chuyện nhàm chán này nữa....
Huyết Anh Đại Đế nở nụ cười quái dị, nhìn Quang Minh Tôn Thần nói:
- Để ta chúng ta xem, liệu Long Vũ rốt cuộc có bao nhiêu tinh thần hy sinh.
- Nếu chúng ta phân tích sai, vậy chẳng phải chờ chết sao?
Huyết Anh Đại Đế nói.
Quang Minh Tôn Thần trả lời:
- Sẽ không….
…………………………..
…………………………..
Trước mắt, sự tình vẫn trong tay Quang Minh Tôn Thần. Vu Thần Ba Độ dưới sự kích thích của kim quang phù chú, sức mạnh tăng vọt, cuối cùng trở thành một ác ma không có ý thức.
Trước hết là tàn sát tộc nhân của hắn. Thiên Nguyên cùng thời gian cũng nhận được tin tức.
Bởi vì hắn ta phát hiên liên hệ giữa mình với Ba Độ nháy mắt bị một lực lượng cường đại chặt đứt. Hắn biết lúc này đã mất đi khả năng khống chế Ba Độ.
Khi hắn chạy đến xem xét tình hình thì sự việc đã vô cung nghiêm trọng.
Toàn bộ Vu tộc cơ hồ bị hắn giết sạch, ăn sạch. Hiện trường vô cùng thê thảm, ngay cả Thiên Nguyên cũng vô cùng lo lắng.
Sau đó, Vu Thần Ba Độ cho rằng Thiên Nguyên là đối thủ của mình, liền điên cuồng công kích. Thiên Nguyên vối muốn thu phục Ba Độ, cho hắn biết hậu quả của việc phản bội mình.
Nhưng giao thủ với hắn hơn mười chiêu mới phát hiện, lấy tu vi hiện tại của hắn ta rất khó đánh bại được Ba Độ. Hơn nữa, hắn ta biết, sau ngàn chiêu, hắn sẽ bị đánh bại.
Sau khi biết được, Thiên Nguyên xác định đây chính là một âm mưu.
Thiên Nguyên vốn muốn tìm căn nguyên của âm mưu. Trong thời gian rất ngắn, hắn cũng đem sự việc phân tích thấu đáo. Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là kiệt tác của Quang Minh Tôn Thần. Lão ta chính là muốn bức Long Vũ và chính mình tăng tu vi lên.
Hắn nhất định là không ngu ngốc mà hy sinh vì Tam Giới, nhưng mà Long Vũ thì có thể. Mà Long Vũ tăng tu vi thì hắn cũng lâm vào nguy cơ. Đây chính là một chiêu liên hoàn.
Xét cho cùng, Quang Minh Tôn Thần muốn để hắn và Long Vũ đi chết thay.
Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 66: Vu Thần Ba Độ cũng điên rồi
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Mr.Filo
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Sau khi nghĩ thấu đáo việc này, Thiên Nguyên thấy mình cần phải đề tỉnh Long Vũ một câu. Vấn đề này, hắn cùng Long Vũ là một, vinh nhục cùng hưởng.
Đại chiến hơn trăm hiệp, Thiên Nguyên cuối cùng thoát thân. Hắn lấy tốc lực nhanh nhất đi tới thế giới sự thật tìm Long Vũ và đã tìm được.
Thoát khỏi Ba Độ, Thiên Nguyên không quên dùng trận pháp để vay khốn y.
Mặc dù pháp trận không thể vây chết Ba Độ nhưng Thiên Nguyên phải tranh thủ chút thời gian. Hắn hy vọng Long Vũ biết được sức mạnh của Ba Độ và thuyết phục được Long Vũ đừng đi làm chuyện điên rồ.
Theo tình huống trước mắt thì pháp trận hẳn có thể dùng được mười ngày.
Dọc đường, tâm tình Thiên Nguyên vô cùng khẩn trương.
Rõ ràng là, một khi Long Vũ cự tuyệt đề nghị của hắn, thì không thể nghi ngờ đó chính lời tuyên án tử của hắn.
Con đường phía trước chính là bế tắc.
Chỉ cần Long Vũ vì tiêu diệt Ba Độ mà tu luyên Hỗn Độn quyết, sức mạnh Thiên Đạo sẽ tập trung vào hắn. Đồng thời sức mạnh Long Vũ tăng lên, đối với hắn cũng là một sự uy hiếp lớn. Thiên Nguyên rất rõ ràng, Long Vũ sớm muốn diệt trừ hắn. Nếu hắn không muốn bị Long Vũ giết chết, hắn cũng phải nâng sức mạnh lên, và hậu quả chính là ăn quả đắng của Thiên Đạo.
- Ngươi tới làm gì...
Long Vũ cười lạnh nói:
- Chẳng nhẽ Uông Kiếm nổi điên thực sự là do ngươi làm? Ta đang định đi tìm ngươi đây!
- Ta vì chuyện này mà đến, tuy nhiên không phải do ta làm.
Thiên Nguyên phân bua, ngữ khí trở nên thành khẩn. Hy vọng có thể cùng Long Vũ nói chuyện một chút.
- Vậy sao? Vậy ngươi tới vì cái gì? muốn cùng ta hợp tác sao?
Nghe Long Vũ nói, Thiên Nguyên bình tĩnh trở lại. Một lúc sau mới nói: ‘
- Đúng vậy, ta tìm tới người là muốn nói chuyện hợp tác. Nói thật cho người, việc Uông Kiếm nổi điên không phải là ngẫu nhân mà bởi vì đó chính là một âm mưu.
- Làm sao ngươi biết, ta dựa vào cái gì để tin ngươi?
Long Vũ hỏi.
Thiên Nguyên hơi quay đầu, dùng cặp mắt sâu không thấy đáy nhìn chằm chằm Long Vũ:
- Bởi vì ta biết đó là kiệt tác của ai.
Long Vũ cúi đầu trầm mặc:
- Là kiệt tác của Quang Minh Tôn Thần sao? Cả vũ nội trừ lão ta ra, ta thực sự không biết là ai có thể có bổn sự như vậy.
Nói tới đây, Long Vũ cười khổ một tiếng:
- Ta không biết rốt cuộc hắn ta muốn gì? ngươi biết không?
- Ta biết. Đây cũng là dự tính ban đầu ta tìm ngươi. Uông Kiếm chỉ là bắt đầu, còn chưa chấm dứt. Ta biết có người có lợi hại hơn nghìn lần Uông Kiếm, sức mạnh của hắn có thể hủy diệt cả Tam Giới. Cho dù là tu vi của ngươi và ta cũng chưa chắc có thể không chế được hắn.
- Có việc này sao?
Long Vũ hơi kinh hãi.
- Chính xác.
Thiên Nguyên nghiêm túc gật đầu:
- Ta hy vọng ngươi có thể tin ta, bởi vì ngươi và ta cùng gặp khó như nhau.
Long Vũ ngắt lời:
- Là Ba Độ sao?
- Đúng. Ba Độ đột nhiên nổi điên, sức mạnh tăng lên hơn gấp trăm lần, uy lực kinh người, toàn bộ Vu tộc bị hắn giết sạch. Ngay cả ta thiếu chút cũng bị hắn tập kích.
- Ngươi cùng hắn giao thủ sao? Lúc đó thế nào?
- Trong vòng ngàn chiêu, ta tất bại. Để đến tìm ngươi trước, ta đã cài pháp trận vây khốn hắn. Phỏng chừng trong vào vài ngày Ba Độ sẽ phá trận. Đây là một âu mưu ngươi hiểu chưa? Ta hy vọng ngươi có thể biết rõ sự thật, và không nên trúng quỷ kế của Quang Minh Tôn Thần.
Long Vũ sững sờ, sau đó liền hiểu ý tứ của Thiên Nguyên:
- Ta hiểu ý ngươi, nhìn bộ dạng ngươi, ngươi lo là ta sẽ vì đối phó Ba Độ mà liều lĩnh tăng sức mạnh lên đúng không?
- Không sai.
Thiên Nguyên nói:
- Tất cả mọi người là người thông minh, người không cần thiết ta không nói. Long Vũ, ta hy vọng ngươi có thể buông tha cho Tam Giới, nếu không ta và người chỉ có con đường chết. Nói thật, nếu như tử vong đơn thuần ta không sợ, nhưng dưới uy áp của Thiên Đạo, điều chúng ta còn gặp phải còn ghê gớm hơn cả hôi phi yên diệt.
- Ha ha.
Long Vũ đột nhiên cười :
- Kế của Tôn Thần quả nhiên là hay. Lão sớm đã tính là ta sẽ không buông bỏ Tam Giới nên mới làm cho Ba Độ nổi điên để kích ta. Được lắm, phải công nhân, nước cờ này tốt lắm.
- Ngu xuẩn.
Thiên Nguyên nghe xong Long Vũ nói rất tức giận mà mắng to. Nghe khẩu khí của hắn tựa như Long Vũ là một kẻ ngu. Hắn tựa hồ không muốn buông tha Tam Giới.
- Thiên Nguyên, ta hỏi ngươi, ngươi nắm trong tay quy luật của Thiên Đạo nhưng người có biện pháp gì không? Không bằng giao quy luật của Thiên Đạo cho ta, ta lại đem cho Tôn Thần, có lẽ lão ta với Huyết Anh Đại Đế có thể tìm ra phương pháp khác để giải quyết, hà tất phải có người hy sinh.
- Vô dụng thôi. Về quy luật của Thiên Đạo, bọn họ biết, ta cũng biết, cấp cho bọn họ cũng vô dụng. Khí tức của cường giả vũ nội đã bị Thiên Đạo phong tỏa hơn nữa còn có lực lượng Thiên Đạo giám thị. Ngoại trừ tìm kẻ chết thay, không có phương pháp nào khác.
Nói tới đây Thiên Nguyên tự cười giễu cợt:
- Nhìn chung, cả vũ nội chỉ có ta và người mới có thể làm thế thân cho bọn họ. Nếu ngươi thực sự không buông tha Tam Giới, ngươi nhất định phải chết.
Long Vũ hít sâu một hơi, mở miệng nói:
- Ta chết rồi ngươi cũng sẽ không trốn được. Ngươi biết rõ, ta rất muốn giết ngươi. Nếu ta vì đả bại Ba Độ mà tăng sức mạnh lên, đến lúc đó chỉ cần Ba Độ bị thu dọn thì ngươi chính là mục tiêu của ta.
- Ta biết.
Thiên Nguyên dựng một ngón ta hung tợn nói:
- Cho nên, dcm nó Tôn Thần đại gia... âm hiểm thật…
Long Vũ nhíu mày:
- Ngươi tới là muốn khuyên ta buông tha sao?
- Đúng vậy.
Thiên Nguyên lạnh lùng nói:
- Long Vũ, ta và ngươi thân ở thượng vị, nên vô tình, vì sao cần phải bận tâm đến sự sống chết của kiến hôi. Nếu ngươi muốn bảo vệ nhưng người thân của ngươi, ta có thể hỗ trợ. Ta với ngươi liên thủ tuyệt đối có thể giữ an toàn cho bọn họ.
Long Vũ cúi đầu nói:
- Khiến ta buông bỏ Tam Giới, ta làm không được... Tiên Cảnh, Huyền Cảnh ta không có tình cảm đặc biệt, nhưng thế giới sự thật đó là gốc gác của ta. Hơn nữa Tam Giới đều bị hủy, những người thân bè bạn của ta có thể đi đâu?
- Ngây thơ.
Thiên Nguyên lạnh lùng nói:
- Vì cái gì mà lại phải đi quản sống chết của những người đó.
- Ngươi không hiểu... Ta không cùng tranh luận.
Long Vũ thản nhiên nói.
Thiên Nguyên thở dài không nói lời nào nữa.
Kỳ thật, từ khi xuất phát hắn đã lường trước sự khó khăn này.
Tuy nhiên hắn vẫn không buông tha ý định. Buông tha có nghĩa là chết.
- Ta đột nhiên phát hiện, Thiên Ngoại Thiên các người rất sợ chết.
Long Vũ nở nụ cười.
Thiên Nguyên cười nhạo:
- Ta nói rồi, ta không sợ chết, ta sợ thần hình câu diệt, ngươi cũng vậy thôi.
Long Vũ mỉm cười:
- Ngươi sai rồi, ta không sợ, bởi vì ta được người bên cạnh ta bảo hộ. Ngươi cô độc như vậy đương nhiên cảm thấy tính mạng là quan trọng nhất. Nhưng với ta mà nói, ý nghĩa của sinh mệnh tự nhiên là không giống thế. Được rồi, ngươi không cần nhiều lời, ta sẽ lấy hết năng lực để đi giải quyết chuyện này. Nếu quả thật không được, ta đây chỉ có thể chọn cách tăng tu vi lên thôi....
Thiên Nguyên trầm mặc một lát rồi cũng nở nụ cười:
- Ngươi vì bảo vệ thân nhân cùng con dân Tam Giới mà nguyện ý hy sinh chính mình, thật vĩ đại. Không thể không nói, ta rất bội phục ngươi. Nhưng ngươi có nghĩ tới là nếu người mất đi, Tam Giới đến phiên ai bảo vệ?
- Chuẩn, đó cũng là một vấn đề.
Long Vũ nhún vai nói:
- Ta nghĩ Tôn Thần cũng Đại Đế dù sao cũng chú ý một chút là được rồi.
- Đó là ngươi không biết Tôn Thần... Tôn Thần chính là một người cực đoan. Nếu ngươi chết, lão nhất định sẽ giết sạch nhưng người bên cạnh ngươi bởi lão lo những người đó sẽ đi tìm lão mà báo thù.
- Hừ. Lão dám sao?
Long Vũ hừ nhẹ
- Ha ha, lão ta có gì mà không dám. Ta tin trong vũ nội không ai hiểu Tôn Thần hơn ta. Tôn Thần là người rất ích kỷ, chỉ cần có nhân tố uy hiếp sự an toàn của lão, toàn bộ sẽ phải bị quét sạch. Chẳng qua vì ngươi còn sống còn làm cho lão ít việc, chờ sau khi ngươi bị Thiên Đạo hủy diệt, người nhà của ngươi, thân nhân của ngươi, bằng hữu của người, từng người, từng người sẽ bị lão hủy diệt.
- Theo như ngươi nói, coi như ta tiêu diệt Ba Độ thì cũng không có cách nào bảo vệ được Tam Giới.
- Đúng là ý này. Ngươi suy xét kỹ đi. Lời của ta đã nói, về phần làm thế nào, tùy người quyết định.
Thiên Nguyên khàn khàn nói.
Long Vũ thật lâu không nói, âm thầm suy nghĩ những lời này.
Quang Minh Tôn Thần, người này thật phải cân nhắc.
Nếu đúng như Thiên Nguyên nói, mình thật sự phải cân nhắc.
Nếu hy sinh chính mình, đến lúc đó như cũ không bảo hộ được thân nhân, như vậy được không bù mất.
Nhưng trơ mắt nhìn Ba Độ hủy diệt Tam Giới mà không làm gì cũng không phải là phong cách của Long Vũ. Huống hồ tình cảm hắn đối với thế giới sự thật quá sâu sắc.
Long Vũ nhìn Thiên Nguyên thở dài nói:
- Tập hợp sức mạnh của hai ta cũng không cách nào tiêu diệt được tên Ba Độ điên đó sao.
Vẻ mặt Thiên Nguyên quái dị nhìn Long Vũ, nói:
- Ngươi nghĩ Tôn Thần ngu hơn chúng ta sao? Chuyện này lão đã tính kế chặt chẽ rồi, một chút lỗ hổng cũng không có.
Long Vũ rùng mình, tự mình biết câu vừa hỏi trên mặt cười khổ:
- Xem ra ta phải có lựa chọn rồi.
Thiên Nguyên lạnh lùng nói:
- Ta hy vọng người có lựa chọn chính xác. Nếu ngươi không bị Thiên Đạo tiên diệt, người còn có sức mà bảo hộ người thân của mình. Nếu người bị Thiên Đạo tiêu diệt, người không có gì cả. Duy nhất được lợi chính là Tôn Thần cùng Đại Đế.
Trong lòng Long Vũ chấn động, trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên mở miệng:
- Kỳ thật ta lựa chọn cùng Ba Độ đối kháng, cũng không sai nhưng kết quả giống nhau, ta ít nhất cũng đã làm điều gì đó. Nếu ta cái gì cũng không làm, ta nghĩ trong tương lai, lương tâm ta không yên được.
- Ài, Ta rất khó lý giải suy nghĩ của ngươi, thậm chí có chút khó hiểu. Ta không biết trong đầu người vì sao lại xuất hiện ý tưởng ngu xuẩn này.
Long Vũ cười:
- Đây là bất đồng lớn nhất của ta và ngươi...
- Xem ra ngươi không định chấp nhận đề nghị của ta sao?
Khuôn mặt Thiên Nguyên không chút thay đổi nói.
Long Vũ nhìn Thiên Nguyên nói:
- Đạo bất đồng, bất tương vi mưu. Thiên Nguyên, không quản ngươi có mục đích gì nhưng chuyện cho ta biết về Ba Độ, ta cám ơn nhiều. Hiện tại ngươi có thể đi.
Thiên Nguyên quay đầu liếc mắt nhìn hắn rồi tự giễu nói:
- Ta sớm biết tới khuyên ngươi nhất định sẽ không thành công, nhưng ta đến đây...
- Kỳ thật ngươi còn có lực chọn, ngươi theo ta hợp tác, hay là ta nói chúng ta thực sự hợp tác. chúng ta cùng tăng tu vi tiêu diệt Ba Độ sau đó cùng đi diệt Tôn Thần.
Thiên Nguyên lạnh lùng nói:
- Ngươi nghĩ là ta không muốn sao. Thần là giết không chết, trừ khi là sức mạnh của Thiên Đạo. Như chúng ta chẳng thấm vào đâu.
Long Vũ cúi đầu:
- Xem ra không có biện pháp nào khác.
Thiên Nguyên không nói, Long Vũ lại cười ha hả:
- Thiên Nguyên chẳng lẽ ngươi không biết là ngươi chết còn chưa hết tội sao? Ngươi làm nhiều chuyện xấu như vậy cũng nên nhận sự trừng phạt. Nếu ngươi có thể nghĩ như vậy, ta đảm bảo ngươi sẽ không sợ chết.
- Nếu như làm được vậy, Tôn Thần cũng có thể dựa theo đề nghị của ngươi mà suy nghĩ thì...
Long Vũ chân thành nói:
- Có thể đưa quy luật của Thiên Đạo cho ta không?
Sắc mặt Thiên Nguyên có chút quái dị. Quay đầu lại hắn nói:
- Không được, quy luật của Thiên Đạo ta còn muốn giữ, không thể cho ngươi. Hơn nữa Tôn Thần cùng Đại Đế cũng không cần thứ này.
Long Vũ lắc đầu nói:
- Người tới là khuyên ta, vậy dù sao ngươi cũng phải có chút thành ý chứ.
- Thành ý ta có nhưng không thể đưa thứ này cho ngươi.
Thiên Nguyên híp mắt lại lạnh lùng nói:
- Người không biết quy luật của Thiên Đạo, ngươi cũng không biết sức mạnh ẩn chứa trong nó. Kỳ thật nó là một pháp bảo, ngươi nghĩ là ta có thể cho ngươi sao?
- Vì cái gì mà không dùng sức mạnh của quy luật Thiên Đạo mà tiêu diệt Vu Thần Ba Độ? Ta còn không rõ, sức mạnh Ba Độ hiển đã siêu việt hơn chúng ta, vì sao Tôn Thần không để hắn làm thế thân, giải quyết một người là xong?
- Rất đơn giản.. Theo quy luật Thiên Đạo, Vu Thần Ba Độ kỳ thật là một pháp bảo, không phải là người. Vì ý thức của hắn đã không còn. Quy luật Thiên Đạo không cho phép sinh vật trong vũ nội vượt qua, mà không phải là vật phẩm.
Thiên Nguyên giải thích.
- Được rồi, ta biết. Ngươi đi đi.
Long Vũ thản nhiên nói.
- Ta có thể đi đâu?
Thiên Nguyên lạnh lùng nói xong sau đó ngẩng đầu nhìn lên không trung, ánh mắt ngiêm túc bắn thẳng về phía chân trời.
- Vận mệnh của ta đều do ngươi nắm giữ, coi như ta ly khai nơi này, rồi sẽ thế nào? Tương lai vận mệnh sẽ lại tìm đến ta.
Âm thanh Thiên Nguyên ngày càng thấp.
Ánh mắt Thiên Nguyên như cũ lẳng lặng nhìn bầu trời, còn Long Vũ thì không nói câu nào, hai ngươi nhìn bốn phía có chút quái dị.
Một hồi lâu, Thiên Nguyên nói:
- Không bằng trước tiên để ngươi đối kháng với Ba Độ, nếu không được, sẽ tính tiếp vậy.
Thiên Nguyên nhìn hai mắt Long Vũ, không hiểu ngươi trẻ tuổi này rốt cuộc muốn thế nào, hắn chậm rãi nói:
- Ta đáp ứng ngươi cùng nhau kháng địch, ngươi đáp ứng ta không nên mạo hiểm...
- Ta có thể đáp ứng ngươi là vì Tam Giới, vì bảo hộ thân nhân của ta... ta không có lựa chọn nào khác.
Âthanh Long Vũ dần dần thấp xuống.
…………………………..
…………………………..
Không trung một mảng mờ mịt ngay khi mặt trời đã ẩn vào đám mây không còn thấy được nữa. Nhìn xa xa nhưng có từng đám mây đen cuồn cuộn tới.
Gió thổi mạnh báo hiệu giông tố sắp đến.
Một cơn gió lạnh thấu xương thổi bên người làm tung bay váy của Đường Hương Hương. Áo trắng phất phơ trông nàng như thần tiên.
Hơi nghiên đầu bên Long Vũ, khóe miệng của nàng hơi động, thấp giọng nói:
- Anh Vũ, nhớ kỹ phải sống trở về nhé...
- Được, yên tâm đi, anh sẽ không có chuyện gì đâu...
Đường Hương Hương giơ tay, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hôn khẽ lên trán người yêu.
- Anh Vũ, anh yên tâm, em sẽ bảo hộ tốt nơi này, tối thiểu cũng sẽ bảo trụ Thái Huyền Sơn..
Đường Hương Hương nghiêm túc nói.
Đây là những lời hứa hẹn.
- Tam biệt, hẹn gặp lại.
Long Vũ nói:
- Hương Hương, việc này đừng nói cho người khác kẻo họ sẽ lo lắng.
- Vâng.
Hương Hương trả lời.
Thiên Nguyên lặng lẽ trên không trung, thấy Long Vũ âu yếm chia tay người yêu, trong tim hắn cũng có chút tư vị không phải, hẳn là có chút ghen tị.
Long Vũ đạp không mà lên, khóe miệng tươi cười nói:
- Sao thế, trong lòng có chút tư vị sao?
- Hừ.
Thiên Nguyên khẽ cười:
- Nữ nhân của ta không thể so với số ít của ngươi.
- Ta biết... cũng đều là chồng hờ vợ tạm... Các người lúc đó không có tình cảm sao?
Long Vũ hỏi.
- Không.
Thiên Nguyên đáp:
- Ta không cần tình cảm... Ta cũng không cần nữ nhân quan tâm, cái ta cần là thân thể của bọn họ.
- Ha ha. Đây chính là điểm khác lớn nhất của chúng ta. Ngươi không biết yêu là gì, cũng không hiểu được tình cảm. Thiên Nguyên, nói thật, ta nếu là ngươi ta sẽ cảm thấy sống chả có tý ý nghĩa nào. Ta bội phục ngươi, sinh mệnh không yêu, không tình cảm cũng có thể sống có tư có vị được, người đúng là thần tượng của ta.
- Hừ!
Thiên Nguyên nói:
- Nam tử hán đại trượng phu, phải nên lập nên đại nghiệp, chí hướng của ta, ngươi sao có thể biết được.
- Bớt nói thừa đi, chúng ta đi thôi, chỉ mong chúng ta có thể thành công, nếu không ngươi nên chờ trận quyết chiến của ta đi
Long Vũ hè nhẹ một tiếng.
Nháy cái, hắn đã biết mất, hướng về không trung, hướng hẳng về những đám mây đen đang hội tụ với sát lục khí tức càng ngày càng đậm.
Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 67: Liên thủ cùng Thiên Nguyên
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Mr.Filo
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Là kẻ khởi xướng, Quang Minh Tôn Thần từ phân thân Bạch Mi đạo nhân, lão đã thấy rõ lựa chọn của Long Vũ.
Việc Thiên Nguyên cùng Long Vũ hợp tác, lão không hề muốn. Tuy nhiên nghĩ lại thì bọn hợp tác cũng không ảnh hưởng đến kết cục.
Bởi vì lão sớm tính là Thiên Nguyên có hợp tác cùng Long Vũ cũng không thể đối phó được Ba Độ đã nổi điên.
Bọn họ sẽ phải tăng tu vi của chính mình lên.
- Bạch Mi, chú ý kỹ hành động của Long Vũ, kịp thời thông báo tình huống cho ta, lúc cần thiết ngươi phải dẫn Ba Độ tới thế giới sự thật, chỉ như vậy mới mau chóng thúc đẩy Long Vũ gia tăng thực lực để tiêu diệt Ba Độ. Ngươi hiểu chưa?
Nghe thế, Bạch Mi cũng có chút khó xử:
- Huyền Môn là nơi ta quan tâm nhất, ta không hi vọng nó bị Ba Độ hủy diệt.
- Ngu xuẩn.
Quang Minh Tôn Thần khẽ quát:
- Tương lai, chỉ cần nguy cơ qua đi, ngươi lúc đó sẽ là người được chọn để đứng đầu Tam Giới, một cái Huyền Môn tính làm gì.
- Ta hiểu.
Bạch Mi nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ thật tình chấp hành nhiệm vụ.
- Có người đến... Hẳn là người của Vu tộc.
Đúng lúc này Quang Minh Tôn Thần nói:
- Hôm nay, liên hệ đến đây kết thúc. Nhớ kỹ, cẩn thận một chút. Trước khi dẫn Ba Độ đến, ngươi không được để thân phận bại lộ.
- Ta biết.
Đúng lúc này, Bạch Mi cũng cảm ứng được khí tức của Vu Tộc Hậu Thổ.
- Ha ha, là nha đầu kia, nó sắp thành Vu Thần rồi, nhưng vẫn còn chút chênh lệch. Nhưng cũng có thể lợi dụng được.
Quang Minh Tôn Thần cười cười rồi biến mất.
- Cộc Cộc.
Bên ngoài, âm thanh gõ cửa của Đường Hương Hương truyền tới.
Bạch Mi mở cửa phòng. Lúc này vẻ mặt lão đã khôi phục vẻ tự nhiên:
- Hương Hương, có chuyện gì sao?
- Vâng.
- Con có thể vào không?
Hương Hương nói.
Bạch Mi thoáng chút do dự nhưng cũng để cho Hương Hương vào phòng:
- Hương Hương, Tiểu Vũ đi rồi, nó sao lại đi theo gã Thiên Nguyên vậy? Con sao không đi khuyên can nó?
- Khuyên giải... Nhưng lần này anh ấy cùng với Thiên Nguyên hợp tác là chính xác bởi Quang Minh Tôn Thần thực sự không phải là thứ gì tốt...
Đường Hương Hương thở phì phì nói:
- Lão ta rất ích kỷ. Lão muốn trợ giúp anh Vũ tu luyện chính vì lão muốn anh ấy chết thay. Hiện anh ấy đã biết được âm mưu của lão ta, nên không có ý định tiếp tục tu luyện. Lão lại làm cho Vu Thần Ba Độ nổi điên để kích thích anh Vũ, thật là cực kỳ đê tiện.
Chuyện Long Vũ được chọn làm thế thân, hắn chỉ nói cho Đường Hương Hương, những người khác còn không hề biết. Bởi vì Hương Hương có thể trở thành Vu Thần, tu vi của nàng có thể chịu được những chuyện này, chứ người khác thì còn chưa biết thế nào.
Đương nhiên, trong lòng Đường Hương Hương cũng vô cùng đau khổ. Nàng thậm chí còn muốn làm người chết thay cho Long Vũ.
Đáng tiếc, tu vi của nàng đã đến cực hạn. Nhất thời không thể nào tăng lên nữa
Nghe giọng tức giận của Đường Hương Hương, Bạch Mi vô cùng khó chịu.
Về bản chất mà nói, lão cùng với Quang Minh Tôn thần là một. Đường Hương Hương chửi Quang Minh Tôn Thần không ra gì chính là hất bát nước tiểu vào mặt lão.
Nhưng trước mắt, lão không thể nổi giận được.
Mắng một hồi lâu, Đường Hương Hương đột nhiên hỏi:
- Bạch Mi sư tổ, nếu Long Vũ cùng Thiên Nguyên không thể ngăn cản Ba Độ, ngươi nghĩ là chúng ta nên làm gì? Chẳng lẽ người để yên nhìn Ba Độ hủy diệt Tam Giới, hủy diệt thế giới thực, hủy diệt Huyền Môn sao?
- Haiz!
Bạch Mi âm thầm thở dài, trong lòng buồn khổ không thôi. Theo ý tứ của chủ nhân, Huyền Môn hủy diệt là do lão tự mình gây ra.
Lão thật sự không hạ thủ được, nhưng lão lại không có bất kỳ lựa chọn nào khác.
- Ài, chúng ta hết sức cố gắng thôi.
Bạch Mi nghiêm túc trả lời.
- Sao người không hề ngạc nhiên, chẳng lẽ người sớm đã biết Long Vũ lão hỗn đản kia chọn là kẻ chết thay?
Đường Hương Hương đột nhiên hỏi.
Lời này vừa nói ra, Bạch Mi vội vàng nói:
- Không biết, là do ngươi mới nói, ta căn bản không biết trước...
- Có thể thấy, tâm lý của người vốn rèn luyện rất tốt.
Hương Hương khẽ cười, hỏi hơi thâm ý:
- Bạch Mi sư tổ, sao người không đưa tiễn anh Vũ.
- Không phải con đi tiễn sao?
Bạch Mi nói:
- Chung quy cũng là từ biệt... Con rốt cuộc có việc gì?
Long Vũ trước khi đi đã nhắc nhở Hương Hương về mối lo ngại Bạch Mi. Chính là Long Vũ không có thời gian nên hắn ủy thác cho Hương Hương dò xét Bạch Mi.
Xem các phải ứng của lão, Bạch Mi đạo nhân là hiềm nghi rất lớn.
Tuy nhiên, bây giờ hiện chưa có bất kỳ căn cứ chính xác nào.
- Bạch Mi sư tổ, con hỏi người, lúc trước vì sao trong phòng người có nguyên lực dao động?
Đường Hương Hương hỏi một câu mấu chốt vấn đề.
- Nguyên lực dao động?
Bạch Mi đạo nhân nghe vậy trong lòng khõ run. Bất quá, vẻ mặt hắn không có bất cứ dị thường gì.
Thoáng chút kinh ngạc, Đường Hương Hương ép hỏi:
- Người giải thích thế nào?
- Không thể nào?
Bạch Mi nghiêm mặt nói:
- Phượng tộc chiến sỹ hiện cũng có nguyên lực, tuy nhiên người tu đạo Huyền Môn chúng ta cũng không có, chỗ này của ta sao lại có nguyên lực dao động chứ?
- Cho nên con đang hỏi người.
Ngữ khí của Đường Hương Hương có chút dọa người:
- Hy vọng người có thể giải thích hợp lý... Con cảm giác người sớm biết chuyện của anh Vũ. Người cùng Quang Minh Tôn Thần rốt cuộc là có quan hệ thế nào?
Đương Hương Hương cũng không có chứng cứ, nàng nói những lời này là lo lắng từ trong nội tâm của nàng.
Nàng làm như vậy là muốn gạt Bạch Mi một lần.
Nghe Đường Hương Hương nói thẳng như thế, Bạch Mi dù tâm tư vốn tốt, cũng có chút kinh ngạc. Lão tức giận nói:
- Hậu thổ, ngươi nói nhảm gì thế, có phải không có Tiểu Vũ, ngươi tự cho mình là kẻ lợi hại nhất, lại có thể không khách khí với ta. Ngươi rốt cuộc mới phải tĩnh tâm mà suy nghĩ cẩn thận.
- Những lời này hẳn là con hỏi người mới đúng.
Đường Hương Hương đáp lại.
- Hừ.
Bạch Mi khẽ quát:
- Hậu Thổ, xem ra ngươi không để ta vào mắt. Ta đi tìm Tuyết Cơ, bảo nó quản dạy ngươi...
- Người không thừa nhận cũng không sao cả, tóm lại, nghi ngờ là không thể bỏ qua được...
Đường Hương Hương nói chuyện hùng hổ dọa người:
- Từ giờ trở đi, ta sẽ để ý kĩ đến ông, chỉ cần ông có một chút di động, đừng nghĩ là tránh được giám thị của ta. Bạch Mi, anh Vũ đối với ông như thế nào, trong lòng ông rõ hơn ai hết. Nếu cho anh ấy biết, ông đang ở đây gia hại anh ấy, thật không biết là anh ấy sẽ thương tâm đến cỡ nào? Ta nói thế, ông tự thu xếp ổn thỏa đi...
Lưu lại những lời này, Đường Hương Hương liền xoay người rời đi.
- Đồ hỗn láo.
Bạch Mi bị chọc đến tức giận, nổi cơn thịnh nộ quát to.
Đường Hương Hương một câu cũng không nói, cười lạnh liên tục.
Đưa mắt nhìn bóng lưng Đường Hương Hương, trong lòng Bạch Mi xuất hiện chút khẩn trương.
Lão biết rõ là lão đã bị bại lộ.
Có lẽ Đường Hương Hương hiện chưa có chứng cứ, nhưng lão biết những lời Đường Hương Hương nói lúc rời đi, nàng sẽ để ý hành động của mình. Chỉ cần có chút dị động, chắc chắn sẽ bị nàng phát hiện.
Đây là vấn đề nghiêm trọng. Trong nháy mắt, trong mắt lão xuất hiện sát khí.
Đáng tiếc là với tu vi hiện tại, dù có toàn lực thì lão cũng khó mà giết được Đường Hương Hương.
Một kích không thành, tất sẽ lưu lại hậu họa. Nghĩ tới những việc này, Bạch Mi ngày càng lo âu.
…………………………..
…………………………..
Khi Long Vũ và Thiên Nguyên tới, Ba Độ đã thoát khỏi pháp trận.
Phàm những nơi hắn đi qua đều trở thành một mảng hỗn độn, tất cả như luyện ngục, vô cùng thê thảm.
Nghe biến, chiến tướng Tiên Cảnh bắt đầu vây công Ba Độ, nhưng công kích của bọn họ hoàn toàn không có hiệu quả. Toàn bộ chết thảm dưới mỗi lần công kích của Ba Độ.
Kỳ thật dù là Ba Độ trước kia, bọn họ cũng không có khả năng chống đỡ.
Hiện giờ sức mạnh Ba Độ được nhân lên, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn.
Dưới áp lực của Ba Độ, một số chiến tương tu vi thấp của Tiên Cảnh, tự bạo tử vong đương trường. Tương vong lại càng lớn hơn nữa.
Long Vũ và Thiên Nguyên nhìn nhau cười khổ. Mặc dù sớm có chuẩn bị nhưng thấy sự lợi hại của Ba Độ, cũng thấy có chút khó tin.
- Cùng nhau tiến lên.
Thiên Nguyên tựa hồ không muốn lên trước, hắn không ngừng hét lớn ở chung quanh chiến tướng Tiên Cảnh.
Long Vũ cũng không có hành động thiếu suy nghĩ. Nói thật lần đầu tiên trong đời hắn chiến đấu mà trong lòng có một tia sợ hãi. Trong lòng hắn cũng không có nắm chắc hắn sau khi xuất thủ sẽ thế nào?
Ba Độ giống như tử thần, không ngừng thu lấy sinh mệnh của chiến tướng Tiên Cảnh. Chung quanh ước chừng có ba trăm chiến tướng Tiên Cảnh. Với tốc độ thế này, nhiều nhất một giờ nữa, toàn bộ sẽ bị tiêu diệt.
- Thiên Nguyên, ngươi lực trận, ta đi thử xem...
Long Vũ cảm thấy mình không thể đứng yên được nữa. Tuy là chiến tướng Tiên Cảnh cùng hắn không có quan hệ gì nhiều nhưng địch nhân là của tất cả.
- Các ngươi mau lui xuống.
Long Vũ khẽ quát, đạp không mà lên, nháy mắt triệu hồ ra hai Vấn Thiên Thần Long nhằm Ba Độ gào thét mà tới.
“Ầm, ầm.”
Ba Độ không có tránh né, để mặc hai Thần Long đánh trúng người. Hai tiếng nổ mạnh mẽ, thân thể Ba Độ vững như núi, thậm chí không hề lui lại bước nào.
Cùng lúc đó, Ba Độ cười quái dị, nắm chặt tay đấm thẳng về Long Vũ. Long Vũ vội phòng ngự, lấy hỗn độn nguyên lực tụ thành lá chắn quanh thân. Hắn muốn cảm thụ rõ hơn sức mạnh của Ba Độ.
"Ầm"
Thân thể Long Vũ khẽ chấn động. Công kích của Ba Độ muốn phá phòng ngự, trực tiếp tấn công hắn. Như vậy, lấy tu vi hiện tại, hắn căn bản là không thể tiêu diệt Ba Độ.
Giờ phút này, trong lòng Long Vũ không chắc chắn. Vu lực màu đen lại bốc lên, giống như che khuất bầu trời. Long Vũ cảm thấy toàn bộ đường lui đều bị chặn lại. Lúc này song quyền đang hướng Long Vũ đập tới.
Long Vũ không dám thờ ơ. Lúc này hắn không có ý định đối chiến.
Ngay lúc quyền kình của Ba Độ tới gần thân thể, hắn lấy hỗn độn nguyên lực làm cơ sở, thi triển ra công kích Toàn Phong. Theo đó vài tiếng vang rung trời, hai cỗ lực lượng giao phong một chỗ. Sức mạnh Ba Độ quả không thể lường được, công kích lúc này cường hãn hơn so với trước gấp mấy lần. May mà Long Vũ không có ý ngạnh kháng, nếu không kết quả không thể nói được. Một bên Thiên Nguyên cũng chăm chú nhìn chiến trường, hắn cùng Long Vũ cùng vinh cùng tổn, hắn nhất định phải đảm bảo Long Vũ vô sự. Hắn hiện tại có thể hy vọng liên thủ cùng Long Vũ có thể diệt được Ba Độ.
Thần trí của Ba Độ tuy đã mất nhưng bản năng chiến đấu vẫn còn, cho nên mỗi kích đều biến hóa vô cùng.
Mỗi một đợt công kích qua đi, Long Vũ cảm thấy trong lòng như bị một tảng đá lớn đè nặng.
Ý chí của hắn vô cùng cứng cỏi nên rất nhanh liền trở lại.
Thiên Nguyên giương mắt nhìn không khỏi hoảng sợ. Bởi vì quanh thân Ba Độ bắt đầu xuất hiện lớp lân giáp thật dày, sát khí quanh thân hắn cũng phát ra ngày càng mãnh liệt.
Rốt cuộc trên mặt Thiên Nguyên cũng hiện nên vẻ sợ hãi.
- Không được.
Long Vũ lẩm bẩm:
- Xem ra ta phải tìm cơ hội thoát thân, tiếp tục tu luyện nâng tu vi, chứ tiếp tục thế này, cản bản vô lực đối phó Ba Độ.
Thiên Nguyên nghe vậy vội vàng lao tới cùng Long Vũ kề vai chiến đấu. Đây cũng chính là mong đợi của Long Vũ.
Nhưng có Thiên Nguyên gia nhập thì cuộc chiến cũng không có cải thiện là bao.
Tiềm lực của Ba Độ tựa như không ngừng tăng lên, Long Vũ cùng Thiên Nguyên cảm thấy áp lực cường đại. Đừng nói là tiêu diệt Ba Độ mà ngay cả thoát thân cũng có chút khó khăn.
- Long Vũ, chúng ta bày trận kết giới, trước tiên vây khốn hắn lại.
Thiên Nguyên một bên ứng phó công kích của Ba Độ, một bên cùng Long Vũ thương nghị. Ba Độ không thể hiểu được lời của bọn họ, hắn hiện tại chỉ có bản năng chiến đấu.
- Được.
Long Vũ khẽ quát lên một tiếng, trong đầu vội tìm pháp trận có thể vây khốn Ba Độ. Rất nhanh hắn liền quyết định cùng Thiên Nguyên bố trí Âm Dương kết giới làm bắng sức mạnh thuần túy để phong ấn Ba Độ.
Sức mạnh Long Vũ là chứ cương chí cường, Thiên Nguyên có chút âm tà. Nháy mắt, một cái Âm dương bát quái ngư hình thành giữa không trung, chuẩn bị bao phủ Ba Độ.
Ba Độ trong kết giới không ngừng gầm thét. Tạm thời thoát thân, Thiên Nguyên cùng Long Vũ cấp tốc xem lại sách lược, ánh mắt một khắc cũng không rời khỏi kết giới kia.
Xem tình huống hiện tại, Âm Dương kết giới tựa hồ cũng không giữ được bao lâu. Trước mắt, Thiên Nguyên thấy Ba Độ lần đầu gặp so với lúc này sức mạnh dường như đã được kích đến độ mạnh nhất. Trừ phi là mạnh hơn hắn nếu không e là khó mà vây khốn hắn.
Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 68: Ác chiến vì sinh tử tồn vong
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Cung Tử Loan
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
- Gia tăng sức mạnh…
Thiên Nguyên quát một tiếng, tiên phong lao đến phá kết giới. Y chỉ sợ Ba Độ phá tan kết giới, đến lúc đó thật uổng phí công sức.
Một khi Vu Thần Ba Độ thoát khỏi kết giới, còn ai có thể ngăn cản nổi, có thể giam cầm lại? Đều là những vấn đề rất đau đầu.
Cho dù hằn cùng Long Vũ liên thủ, hiệu quả cũng không lớn.
- Dừng..!
Vu Thần Ba Độ đã va chạm vào kết giới lần thứ ba, âm dương kết giới nhấp nháy, nhìn có vẻ không trụ được bao lâu.
Long Vũ, Thiên Nguyên cắn chặt răng, ngưng thần chờ đợi.
Toàn bộ tinh lực của họ tập trung lên kết giới phía trên, áp lực bên trong càng lớn, bọn họ càng không dám sơ hở phút nào.
Đối mặt với Vu Thần Ba Độ có nguồn sức mạnh dồi dào, bọn họ chỉ có thể dựa vào nguyên lực của chính mình. Nhưng hiện tại toàn bộ nguyên lực tập trung kháng cự Vu Thần Ba Độ, xem ra không còn cách nào khác.
Tận mắt thấy thấy nguồn năng lượng hủy diệt mạnh mẽ như muốn xé tan âm dương kết giới, đột nhiên, hai đạo nhân ảnh xuất hiện trước mắt họ, đó là lệnh chủ Dục Giới Hắc Thiên Ma Thần cùng Long Thần. Sau khi xuất hiện, hai người vội vàng gia tăng chân lực cho Âm Dương kết giới để duy trì năng lượng của kết giới.
Tình huống nhất thời có chút chuyển biến tốt.
Thiên Nguyên, Long Vũ thở dài nhẹ nhõm.
- Các ngươi đã cố, nhưng cũng không được…
Nhìn năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, Thiên Nguyên căn bản không coi đây là một đại ân gì.
- Hừ…
Hắc Thiên Ma Thần hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không vui nói:
- Thiên Nguyên, nếu không phải chúng ta cùng phe, đã đánh ngươi rồi…
- Ngươi đủ bản lãnh sao?
Thiên Nguyên có vẻ khinh thường.
- Thử xem….!
Hắc Thiên Ma Thần không chịu thua.
Dứt lời, Thiên Nguyên lập tức tung quyền, hướng tới Hắc Thiên Ma Thần. Hắc Thiên Ma Thần hét to, linh lực trong người dâng trào, chỉ nghe một tiếng “Ầm” quyền kình của Thiên Nguyên vỡ nát, tiêu tán trong không trung thành hư ảo.
Hắc Thiên Ma Thần nghiêng mình, trêu tức Thiên Nguyên:
- Không hơn gì đâu….Đương nhiên ta biết ngươi không dốc toàn lực, nhưng Hắc Thiên Ma Thần ta cũng không phải một kẻ vô dụng đâu…
Long Vũ hơi kinh hãi, từ tình hình trước mặt, sức mạnh của hắn cũng không thể so sánh với Hắc Thiên Ma Thần. Có thể lúc trước y che dấu thực lực.
- Tiểu Vũ…. Chúng ta rốt cục biết rõ bí mật của Phương Thiên Địa lệnh…
Thiên Ma Thần cười nói:
- Nguyên lai năm lệnh bài Phượng Thiên Địa ẩn chứa Cửu Đỉnh thần công, ta cùng Long thần đã muốn hấp thu thiên địa lệnh trong Cửu Đỉnh thần công. Hiện giờ tu vi của chúng ta đã ngang với Vu Thần Ba Độ. Yên tâm, chúng ta có thể không giúp được gì nhiều nhưng cũng sẽ không cản trở các ngươi.
- Mong là thế…
Thiên Nguyên hừ lạnh.
Long Thần tức giận nhìn Thiên Nguyên, một tiếng khó nói lên lời. Nếu không cùng kẻ địch thì nhất định y và Thiên Nguyên sẽ xuất hiện xung đột.
- Thiên Nguyên, ta hi vọng ngươi lấy đại cục làm trọng, không nên tiếp tục…
Hắc Thiên Ma Thần nói xong, đem toàn bộ nội lực phóng thích.
Thiên Nguyên ra vẻ, tỏ ra xem thường lệnh chủ Phượng Thiên Địa.
Hắc Thiên Ma Thần hai tay sát lưng, không ngừng đem nội lực truyền vào kết giới. Long Thần cũng không hề nhàn rỗi, Long Vũ, Thiên Nguyên không ngừng cố gắng.
- Ầm…..!
Lần thứ hai trong kết giới phát ra thanh âm đinh tai nhức óc, cường lực đánh ra bốn phía nhằm thẳng hướng bốn người họ mà xông tới.
Thiên Nguyên, Long Vũ là chủ lực, kết giới tồn tại chủ yếu nhờ sức mạnh của họ cho nên khi suất hiện sức mạnh lạ công kích, cơ thể họ cũng có chút chấn động.
Từ lúc Hắc Thiên cùng Long Thần suất hiện, sự va đập bên trong càng lớn lên nhưng áp lực đối với họ giảm đi rất nhiều.
Gần như được thở dài nhẹ nhõm, Hắc Thiên Ma Thần mở to mắt, khuôn mặt bỗng trở lên biến dạng.
Lần đầu tiên năng lượng Vu Thần Ba Độ tiếp xúc với kết giới, khiến Thần Đô cũng có chút dao động trong tim.
Một dư trấn….. ngay cả âm dương kết giới cũng bị chấn động. Không ngờ sức mạnh Vu Thần Ba Độ lớn đến vậy, mặt đất bắt đầu xuất hiện rạn nứt.
Hắc Thiên Ma Thần thì thào:
- Xem ra phải thử cách khác.
Đối mặt với nguy hiểm, Hắc Thiên Ma Thần vẫn không chịu lùi bước.
- Mọi người cẩn thận, Ba Độ mở vòng công kích mới.
Long Vũ nhắc nhở.
Tức khắc, tất cả đã sẵn sàng mở trận địa đón địch, đợi Vu Thần Ba Độ công kích lần nữa.
Hắc Thiên Ma Thần quay đầu hỏi Long Vũ:
- Vu Thần Ba Độ làm sao vậy?
- Không biết….!
Long Vũ nhíu mày.
- Hay hắn đang tụ lực?
Long Thần lên tiếng.
- Có lẽ vậy.
Hắc Thiên Ma Thần gật đầu, không hiểu Vu Thần Ba Độ suy tính gì. Sau một lúc, hắn bỏ qua, đối với hành động Vu Thần Ba Độ lúc này không thể đoán trước được.
Long Vũ cùng Thiên Nguyên âm thần cảnh giác, cẩn thận quan sát thay đổi trong kết giới.
Thiên Nguyên cầu nguyện trong lòng. Hi vọng có thể bình an vượt qua đại kiếp này.
Thoáng chốc, âm dương kết giới tĩnh lặng kì lạ.
Vu Thần Ba Độ không có động tĩnh gì….không khí trở lên căng thẳng.
Nếu Vu Thần Ba Độ nguyện chịu thua, bọn họ sẽ không để ý, nhưng Vu Thần Ba Độ luôn luôn không cam chịu bị nhốt ở đây.
Thiên Nguyên, Long Vũ nhìn nhau. Sự yên tĩnh bên trong kết giới bị pha bỏ, Vu Thần Ba Độ sát khí hừng hực, hắc khí Vu lực trong cơ thể cũng sôi sục.
Thiên Nguyên kêu lên:
- Không ổn, Ba Độ muốn dốc toàn lực…
Hắc Thiên Ma Thần hơi nhíu mày. Tuy rằng y đã có hết sức không biểu lộ cảm xúc nhưng đối mặt với cường địch, hắn chưa hề có cảm giác bất ổn lớn như vậy.
Sắc mặt Long Thần nhợt nhạt không còn chút huyết sắc.
Sắc mặt Hắc Thiên Ma Thần cũng rất khó coi. Trước sức mạnh của Ba Độ, y cùng Long Thần dốc toàn lực cũng khó có thể ngăn cản. Nếu Vu Thần Ba Độ dốc toàn lực thì thật khủng khiếp, khiến người ta sởn gai óc.
Long Thần cùng Hắc Thiên Ma Thần nhìn nhau, thấy ánh mắt đối phương vô cùng kinh hãi.
Lực lượng xung quanh Ba Độ phóng thích không ngừng. Long Thần, Hắc Thiên Ma Thần cảm giác lạnh toàn thân cứng đờ, lạnh ngắt.
- Liều mạng sao?
Hắc Thiên Ma Thần cười khổ:
- Chúng ta…. Đã tận lực…
Long Thần cùng Hắc Thiên Ma Thần nhìn nhau cười khổ.
Có lẽ đã đến hồi kết…
Thiên Nguyên nhanh chóng chấn tĩnh, y duỗi cánh tay, nhất thời xuất hiện một tia máu đỏ tía nhỏ ra.
Thiên Nguyên không biến sắc, cong ngón tay, búng máu tươi bay về hướng âm dương kết giới.
Long Vũ thở dài, cùng thực hiện y nguyên.
Thoánh chốc, bên trong âm dương kết giới biến thành một mảnh màu đỏ, xung quanh kim sắc bao trùm.
Hắc Thiên Ma Thiên cảm giác kết giới đã biến hóa, hấp thụ uy lực trong máu Long Vũ và Thiên Nguyên, sức mạnh đã lên đến đỉnh điểm.
Trong kết giới, thân ảnh Vu Thần Ba Độ đã hoàn toàn bị hắc khí của Vu lực bao trùm, không rõ diện mạo, chỉ thấy ánh mắt, cảm giác vô số địa quang nhọn hoắt. Bốn người cảm thấy được ánh mắt đã xuyên qua kết giới, nhìn bọn họ chằm chằm.
Hắc Thiên Ma Thần cùng Long Thần cả người lạnh ngắt, cái nhìn ấy, đã khiến toàn bộ dũng khí của họ tiêu tan.
- Giết…!
Hắc Thiên Ma Thần hét vang trời. Y thổ huyết, bắt đầu gia tăng công lực.
Hắc Thiên Ma Thần giống như bị chọc giận, Long Thần cũng gồng mình lên, phóng máu tươi ra xung quanh, dũng mãnh nhắm vào kết giới.
Bọn họ biết rằng không thể đối phó được Vu Thần Ba Độ, nhưng nếu để hắn thoát ra, Tam Giới nhất định sẽ bị diệt vong.
Ánh mắt Vu Thần Ba Độ trùng xuống, tỏ vẻ cười nhạo bọn họ không biết lượng sức mình.
Vu Thần Ba Độ bên trong kết giới cũng bắt đầu hành động, chậm rãi đưa một tay lên, nhẹ nhàng đặt tay trên màng kết giới, một đường đỏ như máu lan ra. Long Vũ bất giác kinh người, sự hãi, mất thăng bằng.
Bọn họ biết sắp phải đối đầu với vô địch cường giả.
Từ từ toàn bộ kết giới bị xâm chiến hoàn toàn. Long Vũ nhìn Thiên Nguyên tỏ vẻ hoài nghi, đây là công kích sao? Tại sao không cảm giác có bất cứ áp lực và sự uy hiếp nào. Bất ngờ, y trở lên vô cùng sợ hãi. Vu Thần Ba Độ chỉ nhẹ nhàng phát công, sức mạnh lan tỏa khắp kết giới………. Sức mạnh phát ra tạo thành tiếng nổ lớn, phá tan kết giới.
Đây không phải là một sức mạnh đơn giản. Chỉ một lực nhỏ mà toàn bộ âm dương kết giới bị phá tan. Âm dương kết giới bị phá hủy chỉ trong nháy mắt, Long Vũ, Thiên Nguyên như không tin vào mắt mình, toàn bộ kết giới bị hủy diệt sạch sẽ.
Long Vũ cùng Thiên Nguyên không thể kìm được, miệng thổ ra ngụm máu. Cũng may vì hai ngươi là thần thông cường giả mạnh hơn kẻ thường, nếu không toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều vỡ nát.
Hắc Thiên Ma Thần cũng không dễ chịu. Thân thể hắn chịu lực mạnh, vội lui về sau. Bên kia Long Thần cũng hóa thành Kim Sắc Thần Long tức tốc rời khỏi.
- Ầm ầm….!
Tiếng vang như lôi đình. Một dòng khí cực mạnh trào ra, tỏa ánh kim sắc, như cuồng phong hồng thủy hướng về phía bốn người công kích.
Long Vũ và Thiên Nguyên cũng vội thoái lui.
Không còn nghi ngờ, đây chính là thiên băng địa liệt(long trời nở đất).
Ngay cả bốn người toàn lực hợp công cũng không thể uy hiếp Vu Thần Ba Độ, thậm chí cũng không thể gây cho hắn một chút cản trở nào.
Chênh lệch quá lớn.
Hắc Thiên Ma Thần đầy tuyệt vọng, trong mắt họ đã không còn một tia sinh cơ. Sức mạnh của Vu Thần Ba Độ là không tưởng, bọn họ vốn đã không còn cách nào chống cự.
Kết giới bị phá tan, sức mạnh quanh người Ba Độ mau chóng tỏa ra, bộ dạng dần dần hình thành. Lân giáp quanh thân cũng trở thành màu đen, nhiều tia hắc khí bao quanh mặt. Từ trong hắc khí có thể nhìn ra, không có bất kì cảm xúc nào.
Ánh mắt hắn liếc nhìn bốn người Long Vũ, trong không khí bỗng tràn ngập sát khí lạnh tanh.
Vu Thần Ba Độ hướng mình tới chỗ bốn người nhưng động tác không nhanh. Bước đi vài bước cũng tạo ra áp lực kinh người.
Hắc Thiên Ma Thần nhìn Long Thần cười đau khổ. Họ cũng biết, Vu Thần Ba Độ đã muốn đuổi giết, có chạy đến chân trời góc biển cũng không thoát.
Đến lúc này, ngay cả bọn họ cũng không còn ý chí chiến đấu, khoanh tay chịu chết.
Đúng lúc này, một luồng thiên địa năng lượng chính trực xuất hiện. Sát khí tiêu tán trong nháy mắt.
Cảm giác ngột ngạt giống như một luồng năng lượng vô cùng lớn chèn ép. Hào quang này khác hẳn với sức mạnh của Vu Thần Ba Độ, nhưng không thể lấn át sát khí quanh người Vu Thần Ba Độ.
Khuôn mặt của Vu Thần Ba Độ có chút biến sắc, hắn mong nhìn thấy nguồn gốc của sức mạnh này, sát khí trong mắt hắn còn dữ dội hơn.
- Long Vũ, điên rồi….Ngươi… Quả nhiên ngươi tăng lực lượng của bản thân mình lên… Hết thảy đều xong đời…
Thiên Nguyên nhìn dòng chính khí, thở phì phì:
- Ngươi đã đồng ý, không nên quá sức. Ngươi sẽ không hành động thiếu suy nghĩ…
Hắc Thiên Ma Thần nhìn Long Vũ trừng mắt cười:
- Xem ra chúng ta không giúp được ngươi lần này…
Hắc Thiên Ma Thần tụ khí, có vẻ như chuẩn bị công kích.
- Long Thần, Hắc Thiên mau chóng rời khỏi đây…
Long Vũ trầm giọng:
- Rút lui về thế giới sự thật tổ chức lực lượng, mọi ngươi phải xây dựng tuyến phòng thủ…Đó là hi vọng cuối cùng của chúng ta.
Hắc Thiên Ma Thần sững sờ hạ xuống:
- Ngươi làm được sao?
Long Vũ ngạo nghễ:
- Nếu không được, thế giới này không còn hi vọng.
- Ta biết….Yên tâm!
Thiên Nguyên nói.
Long Thần hứa hẹn:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi thất vọng…
Đúng lúc này, Vu Thần Ba Độ xông tới. Long Vũ nâng tay, có vẻ dùng hết sức ngăn cản đợt tấn công lần này.
Nhưng động tác của Long Vũ chậm hơn so với Vu Thần Ba Độ rất nhiều. Vu Thần Ba Độ một quyền phá vỡ sự phòng ngự, đánh liên tiếp lên người Long Vũ.
Hắc Thiên Ma Thần cùng Long Thần khó có thể tránh được, bị quyền kình lan đến hất ngã.
Thiên Nguyên linh hoạt né tránh đòn tấn công.
- Các ngươi đi đi!
Thiên Nguyên ngăn Hắc Thiên Ma Thần và Long Thần, đem sức mình ra đỡ quyền kình. Sau đó tất phải làm giống những gì Long Vũ đã làm.
Nếu Long Vũ thực sự đạt được cảnh giới Hỗn Độn Quyết, nếu có chút chần chừ sẽ là chậm trễ.
Hắc Thiên Ma Thần nhanh tay lẹ mắt, trong khi Thiên Nguyên chắn đỡ kình lực, y vội kéo Long thần, biến mất trong nháy mắt.
Thời khắc nguy cấp, Long Vũ phát công, đã đến cảnh giới Hỗn Độn Quyết. Với năng lực hiện tại, cũng không thế chống chọi với Vu Thần Ba Độ.
Y tranh thủ toàn bộ thời gian có được, Vu Thần Ba Độ sẽ không để yên khắc nào, bàn tay lại đập mạnh vào ngực.
Tiếng vang chói tai, toàn thân Long Vũ được ánh sáng kim sắc chiếu rọi.
Vu Thần Ba Độ kinh ngạc. Tiếp tục công kích lần thứ hai, hắn mang bộ dạng không giết chết kẻ địch không thể bỏ qua. Ba Độ đối với Thiên Nguyên tuyệt đối không có hứng thú.
Trong mắt hắn, Long Vũ mới đáng là đối thủ.
Trước sự khinh miệt của Vu Thần Ba Độ, Thiên Nguyên cũng có chút tức giận.
Trên thực tế, Vu Thần Ba Độ đã biết rõ khả năng của hắn.
Trong cơ thể Long Vũ ẩn chứa đó là hỗn độn nguyên lực, không chỉ là sức mạnh lớn mà còn có khả năng tự động hồi phục.
Vì thế khi vừa dính phải quyền của Vu Thần Ba Độ, hắn đã có thể đứng dậy.
Tuy rằng sức mạnh hiện thời của Vu Thần Ba Độ là vô địch, nhưng với tình thế Long Vũ không ngừng gia tăng công lực, cũng thật đáng lo.
Hơn nữa, nếu lực lượng đề thăng lên tới Địa Cảnh, hắn có thể song đấu cùng Vu Thần Ba Độ. Nếu muốn triệt diệt Vu Thần Ba Độ nhất định phải đạt tới Thiên Cảnh.
Lên đến Thiên Cảnh sẽ bị Thiên Đạo hủy diệt. Coi như hiện tại hắn không sợ chết, nhưng thời gian cũng không kịp.
Vu Thần Ba Độ tuy mất đi lý trí nhưng kĩ năng chiến đấu đã ăn vào bản năng. Hắn cũng cảm thấy Long Vũ là sự uy hiếp lớn, càng phải dốc sức.
Long Vũ là người thông mình, từ nhỏ tự mình đã vượt qua hàng vạn khó khăn. Y đã rèn luyện được bản lĩnh kiên cường, dù gặp đả kích như thế nào cũng không lung lay.
Vu Thần Ba Độ thu nắm tay lại, tung quyền thứ hai.
- Mở Thiên Nhãn ra…
Thiên Nguyên vội vàng nois:
- Sao ngươi ngu như thế, vì sao không mở Thiên Nhãn. Nếu không được sẽ nhận thêm quyền thứ ba đấy.
- Ta không biết làm thế nào?
Long Vũ buồn bực.
Thiên Nguyên nghe vậy, phi thân đánh ra một đạo ấn quyết, trực tiếp truyền pháp môn mở Thiên Nhẫn vào trong đầu Long Vũ.
Long Vũ né được đòn tấn công của Vu Thần Ba Độ, liền mở Thiên Nhãn.
Rất nhanh, một ánh kim quang hiện lên trước trán y.
Quyền kình của Vu Thần Ba Độ tới gần, giống như sao băng, nhưng Long Vũ có thể nhìn thấy được.
- Ầm.
Sát khí dữ dội, thân mình Long Vũ vút lên. Lúc này Bản thân y không cảm thấy đau đớn, trong mắt tỏa hào quang, có lẽ đã có đối sách.
Hỗn Độn nguyên lực tuôn chảy trong cơ thể, cảm giác đau đớn nhanh chóng biến mất.
Động tác của Vu Thần Ba Độ y đã nhìn thấu…. Đã có thể ngăn cản.
- Dừng….!
Tung ra mấy quyền, Vu Thần Ba Độ thấy vẻ mặt Long Vũ thản nhiên, cảm thấy vô cùng tức giận. Kinh thiên địa khí xen lẫn hắc quyền kình hướng thẳng lồng ngực Long Vũ.
Trong nháy, cơ thể Long Vũ biến mất.
Lúc sau, đã ở đằng sau Vu Thần Ba Độ, hai tay nắm Thiên Sư pháp kiếm, chém liên tiếp. Vu Thần Ba Độ tuy mạnh nhưng ý thức hỗn loạn, chỉ có bản năng nhưng phản ứng chậm chạp. Hơn nữa, Long Vũ đánh lén nên khó tránh khỏi một kiếm.
- A…
Vu Thần Ba Độ đau đớn kêu gào thảm thiết.
Long Vũ dồn toàn bộ Hỗn Độn nguyên lực vào một kiếm, lân giáp Vu Thần Ba Độ hoàn toàn vỡ nát.
Máu đen tanh hôi phun ra như suối.
Thiên Nguyên vui vẻ, có vẻ cục thế đã thay đổi.
Thấy Vu Thần Ba Độ bị thương, y cũng lao vào nhập cuộc.
Nhưng không đơn giản, vết thương của Vu Thần Ba Độ nhanh chóng phục hồi, ngay cả máu cũng ngừng chảy. Điều này làm cho Thiên Nguyên hoàn toàn kinh ngạc.
Long Vũ ngẩn người.
Sức chiến đấu của Vu Thần Ba Độ cũng từ từ khôi phục.
Tuy ngoại thương bình phục nhưng Hỗn Độn nguyên lực bên trong điên cuồng tàn phá thân thể Vu Thần Ba Độ.
Vu Thần Ba Độ tụ khí hóa giải.
- Nhanh tấn công…..
Long Vũ hét lớn, kịp thời ra tay.
Thiên Nguyên nghe vậy, cũng triển khai công kích Vu Thần Ba Độ.
Công kích của hắn giống như Vu Thần Ba Độ, hắn tụ lực mạnh ở tay triển khai công kích.
Dính phải quyền kình, Vu Thần Ba Độ ngã dạt xuống, kêu ngào thảm thiết. Long Vũ cùng lúc triệu gọi Vấn Thiên Thần Long cùng Thiên Nguyên hợp lực công kích.
Bề ngoài có vẻ họ chiếm thế thượng phong, nhưng thực thế họ đã sức cùng lực kiệt, không có khả năng đả kích Vu Thần Ba Độ.
Nói cách khác, Vu Thần Ba Độ cũng không lo tính mạng của mình.
Chỉ là một chút đau đớn.
- Hống…..!
Vu Thần Ba Độ gầm lên giận dữ, hóa giải hoàn toàn Hỗn Độn nguyên lực trong người. Chút tổn thương này không tính là gì.
Quyền kình Thiên Nguyên hung hăng nện xuống, mắt đầy sát khí. Vu Thần Ba Độ chỉ nhẹ nhàng chuyển mình đã né toàn bộ quyền kình.
Ngay lập tức, Vu Thần Ba Độ đã sau lưng Thiên Nguyên, tung ra một quyền.
Ầm một tiếng, Thiên Nguyên bắn mình ra ngoài.
Long Vũ âm thầm lắc đầu, thất bại của Thiên Nguyễn đã chứng tỏ, sức mạnh không đủ, cho dù xài chiêu thức gì cũng vô dụng.
Long Vũ suy nghĩ, không còn cách nào khác, y cũng không thể không tự nộp mạng vì những thân nhân của mình.
Giải quyết Thiên Nguyên xong, Vu Thần Ba Độ lập túc phát động tấn công Long Vũ. Có lẽ vừa rồi bị Long Vũ củ hành, vẻ mặt Vu Thần Ba Độ rất là phẫn nộ.
Quay mắt về phía sức mạnh vô địch đang hướng tới, Long Vũ cười đau đớn nhưng cũng kiên cường chờ đợi. Y cùng Vu Thần Ba Độ giao đấu, hi vọng Thiên Nguyên có thể phục hồi. Hai người liên thủ công kích, như vậy y có thêm thời gian gia tăng công lực.
Có thể thấy Long Vũ không ngừng tránh né công kích của Ba Độ.
Hai người giao chiến làm cho thiên hôn địa ám.
- Ầm ầm…
Tiếng vang như sấm.
Thiên Nguyên hơi biến sắc, ngẩng đầu nhìn trời.
Một lúc sau, khóe miệng cười cười:
- Thiên Kiếp đến rồi…
- Long Vũ, có cách rồi, thiên kiếp đã đến…
Thiên Nguyên hưng phấn:
- Ba Độ giết chóc quá nhiều, đại thiên kiếp lập tức tới rồi…
- Thiên kiếp sẽ làm thịt hắn sao?
Long Vũ hưng phấn.
- Không!
Thiên Nguyên giải thích:
- Vì giết choc quá nhiều mà bị trừng phạt, cửu đạo thiên lôi sẽ trừng trị…Nếu Vu Thần Ba Độ có thể tránh khỏi sẽ không sao, nếu không sẽ hóa tro bụi.
- Có cách nào tăng cường uy lực của thiên kiếp không?
Long Vũ hỏi.
- Trừ khi làm Vu Thần Ba Độ tàn sát trăm vạn sinh linh…
Thiên Nguyên giải thích:
- Giết chóc càng nhiều, uy hiếp càng lớn…..Ta nghĩ Vu Thần Ba Độ lúc này cũng đủ khiến Thiên Đạo chú ý. Không nên xem thường chuyện này, chúng ta cũng đã hết cách. Có lẽ làm cho Vu Thần Ba Độ tàn sát hơn nữa may ra Thiên Kiếp giúp sức, sau đó chúng ta từ từ xuống tay, hẳn là đủ đối phó với Vu Thần Ba Độ.
Long Vũ lúc này có cảm giác bất an.
- Không tốt. Chúng ta đã ở trong phạm vi công kích của thiên kiếp.
Thiên Nguyên biến sắc:
- Tuy rằng thiên kiếp công kích Vu Thần Ba Độ, nhưng chúng ta cũng bị liên lụy.
Long Vũ toát mồ hôi lạnh.
Hiện thời sức ép của Vu Thần Ba Độ quá lớn, họ cũng khó có đường lui.
Giờ phút này, bầu trời u ám tiêu điều. Trời đất tối sầm, thiên địa như đã hòa làm một.
Đưa tay không thấy gì cả, chỉ nghe tiếng sấm vang trời, âm thanh nặng nề chậm chậm nhưng ẩn chứa lực lượng cường đại.
Long Vũ khép mắt, tập trung tất cả tinh thân ở bốn phía.
- Ầm ầm…
Đạo thứ nhất lam thiên lôi ùn ùn kéo đến, làm cho người ta có cảm giác phạm vi trăm dặm đều bị tàn phá.
Quả thực không đơn giản.
Đương nhiên, chênh lệch lực lượng còn khá xa.
Ít nhất Thiên Nguyên cùng Long Vũ nhẹ nhàng tránh khỏi công kích của thiên lôi.
Vu Thần Ba Độ là mục tiêu công kích của thiên lôi. Thiên lôi không ngừng công kích Vu Thần Ba Độ, gây ra tiếng nổ không ngừng.
Hào quang đi qua, Vu Thần Ba Độ thương tích trông chất. Thiên lôi cũng không cho phép hắn hồi phục, toàn lực tiêu diệt.
- Cẩn thận lần hai.
Thiên Nguyên nhắc nhở.
Vu Thần Ba Độ cũng cảm thấy được lực công kích của thiên lôi, hắn ngồi xuống, quanh thân hắc khí vờn quanh.
Long Vũ thoáng do dự, nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm, vẻ mặt trang nghiêm, cũng không biết rõ ý định muốn làm cái gì.
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, thiên lôi công kích lần hai. Long Vũ đem Thiên Sư pháp kiếm giương lên, dẫn thiên lôi nhằm Vu Thần Ba Độ tấn công.
Trên người của hắn cũng dính chút lôi điện, toàn thân tối đen, bốc khói ngùn ngụt.
Vu Thần Ba Độ thảm hơn, bị lôi điện củ hành làm cho hắn kêu la đau đớn.
Chỉ tiếc ngoài vẻ đau đớn, không có chút thương tổn nào.
Thiên Nguyên có chút đáng tiếc. Không ngờ Lôi ĐÌnh Nhất Kích vừa rồi cũng không làm gì được hắn.
Lực lượng của thiên lôi quả thực không giống bình thường, nhưng Vu Thần Ba Độ sau hai lần công kích vẫn không hề gì.
- Giết…..!
Có lẽ muốn phát tiết buồn bực do bị thiên lôi công kích, Vu Thần Ba Độ gầm lên, hướng tới Thiên Nguyên tấn công.
Thiên Nguyên run rẩy, vội vàng lui về sau. Trong lúc đó, bầu trời vang lên mấy tiếng sấm rền. Y ngẩng đầu nhìn trời, một luồng lôi vân phong bạo dần hình thành. Phía chân trời, thiểm điện lôi minh áp xuống, khiến người ta vô cùng kinh sợ.
Thiên địa lúc đó giống như một cường lực, có thể hủy thiên diệt địa.
Vu Thần Ba Độ tức tốc truy đuổi Thiên Nguyên. Lúc này sức mạnh thiên lôi đã gấp trước mấy lần. Cho dù là hắn có sức chịu đựng trâu bò, nhưng vẫn phải cẩn thận ứng phó.
Nhìn cảnh tượng kỳ dị trên bầu trời, Long Vũ quát:
- Vu Thần Ba Độ ngươi làm vô số chuyện xấu, nhất định phải chết…
Thiên Nguyên thối lui giữ an toàn, đôi mắt nhìn chằm chằm tràn ngập kì vọng.
Hy vong Vu Thần Ba Độ bị thiên lôi tiêu diệt
Nói như vậy, âm mưu của lão già Quang Minh Tôn Thần cũng toàn bộ bị lật đổ.
Lúc này, phóng nhãn lên không trung, lộ nồng đậm điện mang, lôi vân phong bạo dần dần hình thành.
Trên đỉnh đầu, nhìn thiên lôi đánh xuống, trong lòng Long Vũ cũng tràn ngập chờ mong.
Sau đó, uy lực cường đại của điện quang đã từ lôi vân phong bạo phóng ra. Hắn liếc nhìn Vu Thần Ba Độ nhưng trong lòng cũng dần mất bình tĩnh.
Y nóng lòng muốn biết sức mạnh này có thể gây tổn thương cho Vu Thần Ba Độ hay không.
- Ầm, ầm…!
Long Vũ chấn động, nhìn thiên lôi dáng xuống. Trời đất như bị Lôi Điện bao phủ, Vu Thần Ba Độ cho dù nhỏ bé cũng khó thoát.
Kim sắc từ Lôi Điện giống như biển lửa từ không trung trút xuống, nhắm ngay đỉnh đầu Vu Thần Ba Độ.
Long Vũ ngẩng đầu, giơ Thiên Sư pháp kiếm tính đem thiên lôi quanh mình dẫn qua.
Cho dù hiệu quả rất nhỏ, hắn cũng không buông tha.
Không cần hỏi, Long Vũ gần giống như mấy người tẩm xăng tự thiêu. Vu Thần Ba Độ cũng không hơn gì, thậm chí trong không khí có mùi khét lẹt.
Nhưng Vu Thần Ba Độ vẫn không chết.
Thiên Nguyên kinh ngạc, trợn mắt há mồm.
Trong lòng Long Vũ có chút lạc quan. Mới chỉ có đạo thứ ba, uy lực đã như thế.. Cửu lôi thiên kiếp có cả thảy chín đạo, càng về sau uy lực lại càng lớn. Vẫn còn sáu đạo đang đợi bổ vào đầu Ba Độ.
Rất nhanh đạo thứ tư, đạo thứ năm…. Đạo thiên lôi thứ tám đã trút xuống. Thiên Nguyên và Long Vũ không thể chống đỡ nhưng Vu Thần Ba Độ vẫn còn sống.
Tuy rằng bị Thiên lôi đánh biến dạng nhưng hắn vẫn còn sống.
Đạo thiên lôi cuối cùng rất nhanh hình thành, đây cũng là uy lực lớn nhất. Long Vũ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn trời.
Một đạo kim sắc xuất hiện, lôi điện giống như phẫn nộ không kiêng nể gào thét vang vọng trên bầu trời.
Thiên Nguyên quay đầu nhìn lại, khuôn mặt vặn vẹo đen xì giống như một tên bán than. Liên tiếp nhận tám đạo thiên lôi công kích, tình huống của hắn cũng không khá hơn chút nào.
- Đến đây!
Thiên Nguyên có chút hưng phấn, run rẩy:
- Đạo thiên lôi thứ chín, ta mong chờ ngươi như con chờ mẹ về cho bú.
Long Vũ run run, gật đầu:
- Đây là hi vọng cuối cùng của chúng ta…
Lôi Điện nổ vang, mưa gió gào thét. Thiên địa tối xầm lại, bốn phía tiêu điều xơ xác, Vu Thần Ba Độ hiện hình phát ra vài tiếng gào thét.
Hiển nhiên, hắn cũng sợ hãi.
- Ầm ầm…
Đạo thiên lôi thứ chín đánh xuống, mặt đất run rẩy, Long Vũ cùng Thiên Nguyên sợ hãi. Vu Thần Ba Độ không ngừng gầm rú.
- Không nên làm chuyện điên rồ, ngươi không thể dùng Thiên Sư pháp kiếm dẫn đường cho thiên lôi, nếu không hậu quả khó lường.
Thiên Nguyên nhắc.
- Ta biết…….!
Long Vũ nghiêm túc:
- Ta đem toàn bộ hỗn độn nguyên lực trong cơ thể chống đỡ, ta tin sẽ không sao. Đây là cơ hội cuối cùng, ta phải nắm cơ hội.
Đang nói, thiên lôi oánh kích, Long Vũ toàn thân bị lôi điện xâm nhập, đau nhức nhưng vẫn cắn răng đem thiên lôi quanh mình dẫn qua.
Về sau hắn cảm giác, mặt mũi tối sầm, cả người quị xuống.
……………………………...
……………………………...
Long Vũ vừa tỉnh lại, thấy Kim Phượng, Thi Nhân bên cạnh, vẻ mặt hai nàng vô cùng lo lắng.
Long Vũ cố gắng nghĩ lại chuyện vừa rồi, y hỏi:
- Vu Thần Ba Độ bị tiêu diệt chưa?
- Chưa………!
Kim Phượng lắc đầu:
- Vu Thần Ba Độ bị trọng thương, cũng không biết trốn phương nào. Khi chúng em đến nơi, khí tức của hắn đã tiêu thất. Anh Vũ, anh thật khờ, có biết không? Nếu không có hỗn độn nguyên lực anh đã chết rồi.
- Hắc hắc…
Long Vũ cười khan:
- Anh không sao….Đúng rồi, Thiên Nguyên đâu? Hắn có sao không?
- Thiên Nguyên tinh quái như vậy thì có làm sao? Hắn đã đi tìm tung tích Vu Thần Ba Độ.
- Chuyện của anh Thiên Nguyên cũng nói cho chúng em biết rồi. Anh Vũ, anh còn coi chúng em là nữ nhân của anh sao? Tại sao chuyện lớn như vậy anh cũng không nói cùng chúng em một tiếng. Nếu như không phải là Thiên Nguyên nói cho chúng em biết, chúng em đến bây giờ cũng còn chẳng hay biết gì đấy. Theo em thấy căn bản là anh không xem chúng em là người của anh.
Kim Phượng căm giận bất bình nói:
- Bất kể dù là có chuyện lớn gì, chúng em cũng hi vọng có thể chia sẽ cùng anh.
- Đúng vậy, chuyện gì anh cũng gạt chúng em, xem ra căn bản là không có xem chúng em là người thân của anh.
Thi Nhân cũng ý kiến.
Nghe hai nàng nói..., Long Vũ khẽ giật khóe miệng, nhưng cũng không biết phải nói gì.
Bên trong phòng nhất thời yên lặng.
Sau đó, Long Vũ đảo mắt một vòng, nhẹ giọng hỏi:
- Đây là cái gì?
- Cung điện Dao Trì.
Kim Phượng nói:
- Tây Vương Mẫu cùng Thất công chúa cũng mang binh đi tìm nơi hạ lạc của Vu Thần Ba Độ. Hiện tại nơi này toàn bộ đều là người của chúng ta.
Long Vũ trầm mặc một lúc, đột nhiên hỏi:
- Thất công chúa không nói với các em cái gì sao?
- Nói tất cả!
Thi Nhân thở phì phì nói:
- Anh Vũ ơi anh Vũ, em thật sự là phục anh rồi. Anh lại đem Thất công chúa thu vào làm tỷ muội của chúng em. Đúng rồi, cô ấy còn nói, anh thích nhất là cô ấy. Bởi vì anh thích cùng cô ấy “thuần khiết”(Biên: Giống ta quá ) ở trên giường.
Thân thể Long Vũ nhất thời chấn động. Trên mặt một trận co giật:
- Tiện nhân kia ở nói nhảm…
Kim Phượng hít sâu một hơi, thanh âm nhẹ như côn trùng lẩm bẩm, nhỏ đến nổi không thể nghe:
- Anh Vũ. Bây giờ không phải là lúc truy cứu những vấn đề này. Chúng em muốn biết, là anh tính toán thế nào? Chẳng lẽ anh thật sự muốn hy sinh chính mình?
- Nhưng mà anh có nghĩ tới không? Không có anh, chúng em sống còn có ý nghĩa gì?
Thi Nhân dò hỏi.
Nghe được hai nàng nói, thân thể Long Vũ nhất thời run rẩy. Hắn ngắm nhìn dung nhan kiều mỵ của hai nàng, nhàn nhạt nói:
- Thật xin lỗi, anh không có lựa chọn khác.
- Anh Vũ, Thiên Nguyên nói đúng, Tôn Thần sẽ không bỏ qua cho chúng em. Bởi vì chúng em nhất định sẽ báo thù cho anh.
Kim Phượng nói.
Long Vũ cười khổ một tiếng. Xem ra Thiên Nguyên ở trên người các nàng bỏ ra rất nhiều công phu.
Nhưng nói đi thì cũng nói lại, lời của Thiên Nguyên cũng không phải là không có lý. Quang Minh Tôn Thần đích xác là ngụy quân tử lòng dạ độc ác.
Khẽ nhắm hai mắt lại, Long Vũ tận lực để cho tâm tình của mình bình tĩnh. Đến khi tinh thần ổn định tốt nhất, hắn mới lên tiếng:
- Hảy tin tưởng anh, anh sẽ lấy lực lượng lớn nhất để bảo vệ mọi ngưoiừ. Bất kể là sống hay chết, anh cũng sẽ không đễ cho các em bị bất kỳ thương tổn nào.
- Anh Vũ, anh đừng nói nữa. Là nữ nhân của anh, chúng em biết nên làm như thế nào.
Kim Phượng nghiêm túc nói.
Thi Nhân cũng nói:
- Chúng em biết chuyện anh làm là một việc vĩ đại. Chúng em sẽ vì anh mà hãnh diện...
Nhất thời, trong lòng Long Vũ nghẹn ngào. Hắn ngồi sụp xuống với vẻ mặt mệt mỏi, thậm chí ánh mắt cho chút ươn ướt.
Một trận mỏi mệt mãnh liệt xông lên đầu, tay của hắn chậm rãi trợt xuống. Cùng Vu Thần Ba Độ đánh một trận, đã tiêu hao hắn quá nhiều tinh lực, hơn nữa tâm tình chấn động, ngay cả là hắn cũng khó mà thừa nhận kích thích mãnh liệt như thế.
Nhẹ nhàng ôm hắn lên giường, Kim Phượng cùng Thi Nhân cùng nhau đi ra. Ở ngoài cửa, Tây Vương Mẫu cùng Thất công chúa đã đợi rất lâu.
Vẻ mặt thất công chúa có chút bi thương, nàng gấp gáp hỏi:
- Chúng ta có thể vào xem một chút không?
- Anh Vũ ngủ rồi
Kim Phượng nói:
- Anh ấy quá mệt mỏi, trước hãy để cho anh ấy nghỉ ngơi một chút. Yên tâm đi, anh ấy chỉ có chút mệt mỏi thôi, ngoài ra không sao cả.
Thật ra thì Thất công chúa rất muốn vào xem một chút, bất quá Kim Phượng đã nói Long Vũ quá mệt mõi cần phải nghỉ ngơi, cho nên nàng cũng không miễn cưỡng.
Trên thực tế Kim Phượng cùng Thi Nhân còn không biết đến quan hệ giữa Tây Vương Mẫu cùng Huyết Anh Đại Đế và Quang Minh Tôn Thần. Nếu không, đừng nói là thăm Long Vũ, không chừng đã sớm ra tay đánh rồi.
Vu Thần Ba Độ sau khi mất tích, biểu hiện của Tây Vương Mẫu hết sức tích cực. Người ở bên ngoài nếu nhìn hành động của này, nghĩ rằng đây là vì Tam Giới trừ hại. Trên thực tế, con mắt của nàng cũng không đơn thuần.
Ý định của Tây Vương Mẫu mau chóng tìm Vu Thần Ba Độ, để cho hắn tiếp tục cùng Long Vũ khai chiến, để kích thích Long Vũ tiếp tục tăng tu vi.
Căn cứ vào tin tức từ Thiên Ngoại Thiên mang lại, chỉ cần thêm chút nữa, tu vi Long Vũ cũng đã đủ làm người chết thay rồi.
Đối với lần này, Tây Vương Mẫu tràn đầy mong đợi.
Thất công chúa hiển nhiên cũng biết những chuyện này.
Nhưng tâm tư của nàng cùng Tây Vương Mẫu bất đồng. Mặc dù nàng vẫn căm hận Long Vũ, nhưng sâu trong nội tâm nàng cũng không hi vọng Long Vũ phải hôi phi yên diệt.
Cho dù là chính nàng động thủ báo thù, cũng tốt hơn bị người khác sát hại.
Vả lại, trong lòng của nàng cũng có chút tư tình.
Mặc dù nàng là bị Long Vũ cường bạo, nhưng hôm nay nàng đối với Long Vũ cũng có thêm vài phần hảo cảm.
Nếu bỏ qua cừu hận, Long Vũ đích thật là một nam nhân rất có mị lực.
Thất công chúa trước kia vẫn ở căn nhà nhỏ bé ở Dao Trì, chẳng bao giờ rời đi, cô đơn đã quen, nhàm chán đã quen.
Đột nhiên nhìn thấy Long Vũ một người thú vị như vậy, trong lòng tự nhiên sẽ xuất hiện một chút ý nghĩ. Đây là chuyện bình thường của con người, cho dù nàng là tiên nhân, cũng không ngoại lệ.
- Kim Phượng, Thi Nhân. . . Các ngươi xem. . . Có thể để cho chiến sĩ Phượng tộc gia nhập tìm kiếm Vu Thần Ba Độ hay không?
Tây Vương Mẫu nhàn nhạt hỏi.
- Không được…
Nói chuyện chính là Thi Nhân, sắc mặt nàng lạnh như băng, nói:
- Chiến sĩ Phượng tộc còn có những nhiệm vụ khác. Muốn tìm Vu Thần Ba Độ, còn phải dựa vào lực lượng bản thân Tiên Cảnh các ngươi.
- Đúng vậy.
Kim Phượng cũng gật đầu nói:
- Chúng ta chịu trách nhiệm phòng ngự Tiên Cảnh, các ngươi chịu trách nhiệm tìm kiếm đi. Hơn nữa, mấy ngày qua anh Vũ vẫn còn tương đối suy yếu, chúng ta phải lưu lại chiếu cố cho anh ấy, không rảnh lo việc khác.
Sắc mặt Tây Vương Mẫu hơi đổi, vốn định lấy lời đại nghĩa khuyên bảo. Bất quá cuối cùng không nói lời nào.
. . .
. . .
Ba ngày sau, đại quân của Tây Vương Mẫu vẫn như cũ không có tin tức của Vu Thần Ba Độ. Đối với lần này, nàng hết sức lo lắng. Mà thời gian ba ngày qua, Kim Phượng, Thi Nhân rất là hết lòng chiếu cố, thân thể Long Vũ đã phục hồi như cũ.
Hắn đề nghị Kim Phượng, Thi Nhân lập tức mang theo chiến sĩ Phượng tộc lui về trấn giữ thế giới sự thật. Hơn nữa tình hình Tam Giới hiện tại cũng cần phải tỉ mỉ phân tích lại một lần.
Kim Phượng, Thi Nhân tỏ vẻ sẽ an bài nhân thủ dẫn dắt chiến sĩ Phượng tộc đóng tại Tiên Cảnh lui về trấn giữ thế giới sự thật, nhưng các nàng nhất định phải lưu lại chiếu cố Long Vũ.
Long Vũ kiên quyết phản đối.
- Tiểu Phượng, Thi Nhân, nếu như các em muốn tốt cho anh, anh hi vọng các em có thể nghe theo đề nghị của anh, lập tức dẫn dắt chiến sĩ Phượng tộc rời khỏi Tiên Cảnh.
Long Vũ trầm giọng nói:
- Chuyện đã đến nước này, coi như các em lưu lại cũng không làm nên chuyện gì. Ngược lại, có các em ở đây, anh sẽ phân tâm, làm suy giảm lực chiến đấu của anh. Không có các em, bản thân anh có thể buông tay đánh cược một lần, cơ hội cũng lớn hơn một chút.
Nghe Long Vũ nói xong, hai nàng cũng không kiên trì nữa.
Đúng là với tình hình chiến đấu cấp bậc này, sự hiện hữu của các nàng , chính là một cản trở, căn bản là không làm nên chuyện gì.
- Anh Vũ, chúng em nghe lời anh, nhưng đợi thêm mấy ngày nữa được không? Ít nhất, chúng em cũng phãi thấy được lực lượng của anh khôi phục hoàn toàn, chúng em mới có thể an tâm rời đi.
Kim Phượng nói.
- Được
Long Vũ biết tâm tư hai nàng, nếu như không làm cho các nàng yên tâm rời đi, đoán chừng cho dù có trở về, các nàng cũng sẽ không an lòng.
Theo Long Vũ thấy, thương thế của Ba Độ cũng không thể khôi phục nhanh như vậy. Cửu Trọng Thiên Lôi xác thực không phải là tầm thường. Theo như trải nghiệm của hắn, Ba Độ cho dù không chết cũng phải trọng thương.
Đáng tiếc hiện tại tìm không được Ba Độ. Nếu không, thừa dịp hắn đang trọng thương, lấy mạng của hắn là một thời cơ tốt nhất.
- Nhớ kỹ, sau khi trở về, không được nói cho mọi người biết tình hình của anh.
Long Vũ thật tình dặn dò:
- Người biết càng nhiều, anh càng lo lắng nhiều, sẽ dẩn tới có thể bị phân tâm.
- Chúng em biết..
Kim Phượng rưng rưng gật đầu đáp ứng.
Ánh mắt của Thi Nhân cũng trở nên ướt át:
- Anh Vũ. . . Anh vẫn muốn trải qua cuộc sống bình thản, nhưng cuộc sống cuối cùng vẫn là đem anh biến thành chúa cứu thế.
- Haiz…
Long Vũ khẽ thở dài một tiếng nói:
- Vì bên cạnh anh có rất thân nhân, bằng hữu, anh không có lựa chọn nào khác. Các em cũng biết, nếu như anh không tiêu diệt Ba Độ, Tam Giới chắc chắn sẽ bị hắn hủy diệt. Tổ chim bị phá không thể có trứng lành. Tam Giới không còn, đến lúc đó cho dù là anh, cũng không cách nào bảo toàn được cho các em. . . Không bằng bây giờ anh liền dốc sức một phen, nói không chừng sẽ còn có cơ hội xoay chuyển.
- Chúng em biết.
………………………
………………………
Trong một hạp cốc không người nào biết tại Tiên Cảnh, một cỗ tanh hôi không ngừng tỏa ra. Bất quá ở xung quanh hạp cốc đã có một tầng kết giới bao bọc, nên những mùi tanh hôi kia cũng không thể tỏa ra ngoài.
Trong một khe sâu, phát ra tiếng kêu thảm thiết, tức giận không ngừng.
Cửu Trọng Thiên lôi kiếp đúng là rất lợi hại, nếu như không phải là lực lượng của hắn đã tăng lên tới cực hạn, thiếu chút nữa là đã chống đỡ không nối rồi.
Hôm nay muốn khôi phục thật sự là rất khó.
Sau khi đã trải qua Cửu Trọng Thiên lôi kiếp, ý thức của hắn tựa hồ thanh tỉnh rất nhiều.
Giờ phút này, hắn chỉ muốn đem Long Vũ, Thiên Nguyên xé thành phấn vụn.
Theo như hắn thấy, nếu như không phải là Thiên Nguyên, Long Vũ lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, hắn cũng không thể rơi vào kết cục như thế này.
- Ba Độ. . . Ta có thể làm cho ngươi khôi phục lại lực lượng đến thời kỳ đỉnh phong. . . Nhưng ngươi phải hướng ta hạ huyết thệ thần phục. .
Trong lúc Ba Độ cảm giác rất không ổn, đột nhiên một thanh âm xuất hiện.
Theo bản năng, hắn cảm thấy khí tức đối phương vô cùng cường đại, trong lòng có chút lo lắng, âm thầm cảnh giới.
- Ha ha, Ba Độ, không cần khẩn trương, ta là tới giúp cho ngươi. . . Ngươi có thể có lực lượng cường đại như thế, cũng là do ta ban cho . .
Thanh âm kia nói.
- Ngươi là Quang Minh Tôn Thần?
Ba Độ nhất thời hiểu ra thân phận của người đến, lên tiếng hỏi.
- Ha hả, không tệ. Lúc trước là sứ giả của ta mang đến lực lượng cho ngươi. . .
Thanh âm Quang Minh Tôn Thần rất lớn, giống như sấm đánh bên tai:
- Ngươi có bằng lòng hay không?
- Dưới một người, trên vạn người, ta tự nhiên nguyện ý.
Ba Độ rất sáng suốt làm ra lựa chọn.
- Rất tốt ——!
Quang Minh Tôn Thần khẽ cười một tiếng nói:
- Ba Độ, hiện tại ta liền giúp ngươi chữa thương, khôi phục lực lượng của ngươi. . . Nhớ kỹ, cả quá trình sẽ có một chút thống khổ, nhưng ngươi phải cố chịu đựng.
- Hừ!
Ba Độ quật cường nói:
- Ba Độ ta cái dạng thống khổ gì cũng không sợ, ngươi bắt đầu đi. . .
- Ta lập tức bắt đầu…
Quang Minh Tôn Thần khẽ quát một tiếng, cả bầu trời trong hạp cốc nhất thời hiện ra một tầng mây tràn đầy Quang Minh thần lực. Cảm giác cũng giống như cửu trọng lôi kiếp.
Ba Độ theo bản năng có chút sợ hãi, Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Không cần phải lo lắng. . .
Trong khi đang nói chuyện, từ trong tầng mây kia đã xuất hiện dày đặc những tia chớp màu trắng.
Trong tia chớp tràn đầy khí tức Quang Minh thần thánh.
Trong chốc lát, ánh sáng Lôi Điện cường đại đã phong tỏa cả khe sâu.
Khi đợt Lôi Điện thứ nhất buông xuống, Ba Độ nhất thời phát ra tiếng kêu thảm thiết. Hắn theo bản năng bắt đầu giãy dụa, ý đồ thoát khỏi cái khe sâu này.
Nhưng một đạo kết giới vô hình đã đem bốn phía hoàn toàn bao trùm, mặc cho lực lượng của Ba Độ tàn sát bừa bãi như thế nào, cũng không cách nào xuyên thấu cái lưới lớn vô hình bao bọc xung quanh.
- Ba ngày thời gian, ngươi chỉ cần kiên trì ba ngày thời gian, vấn đề sẽ được giải quyết. . .
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Chịu đựng qua ba ngày, ngươi sẽ thoát thai hoán cốt. Đến lúc đó, lực lượng của ngươi sẽ càng cường đại hơn, hơn nữa sẽ không mất đi ý thức.
- Ta biết, ta sẽ kiên trì được. . .
Thanh âm hùng hậu từ trong miệng Ba Độ phát ra. Trên mặt của hắn giờ khắc này, thế nhưng lại không có bất kỳ biểu tình nào.
Đau đớn kịch liệt đã khiến hắn trở nên chết lặng.
- Ba Độ, nhớ kỹ, sau khi phục hồi như cũ, lập tức hủy diệt Tiên Cảnh cho ta. Tiếp theo là Huyền Cảnh, cuối cùng là thế giới sự thật, tốc độ phải nhanh. . .
Quang Minh Tôn Thần dặn dò.
- Vì sao? Sao ngươi lại muốn hủy diệt Tam Giới?
Ba Độ mỉm cười nói, trong lời nói của hắn thế nhưng có chút chậm chạp hiếm thấy.
- Ha ha.
Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Đây không phải là ý nghĩ của ngươi sao?
- Đó là ý nghĩ trước kia của ta. Hôm nay ta đã nhớ lại tất cả, ta còn muốn làm người đứng đầu của Tam Giới kia
Ba Độ gào lên nói.
- Yên tâm. . . Chờ mọi chuyện kết thúc, ta sẽ mở ra Địa Hỏa Phong Lôi, một lần nữa sáng lập Tam Giới mới.
Quang Minh Tôn Thần hứa hẹn nói:
- Đến lúc đó, ngươi sẽ trở thành người đứng đầu Tam Giới.
Thân thể Ba Độ một trận lay động, thoáng cái, toàn bộ đã chìm vào trong gió lốc lôi điện màu trắng tràn đầy nguy hiểm. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Bất quá trong lòng Ba Độ vô cũng vui vẻ.
Đau đớn cũng chính là khoái lạc.
………………………
………………………
Trừ Quang Minh Tôn Thần ra, coi như là Thiên Nguyên cũng không thể tìm được tung tích của Ba Độ. Bên phía Tây Vương Mẫu cũng bỏ ra rất nhiều công sức.
Trong lòng Long Vũ cũng có chút gấp gáp.
Nhưng lực lượng của hắn muốn khôi phục tới thời kỳ đỉnh phong, còn phải một hai ngày. Hơn nữa, Kim Phượng cùng Thi Nhân còn chưa đi.
Đại bộ phận chiến sĩ Phượng tộc đã đi rồi, hiện tại còn lại chỉ có một trăm người.
Dựa theo ý tứ của Kim Phượng cùng Thi Nhân, các nàng phải tận mắt chứng kiến Long Vũ khôi phục tới trạng thái đỉnh phong mới chịu quay về.
Buổi tối lại đến, Thi Nhân đi tuần phòng, hơn nữa còn cùng Tây Vương Mẫu tìm hiểu tin tức. Kim Phượng lưu lại làm bạn Long Vũ. Thân thể nữ nhân co rúc ở trong ngực của hắn, cử động rất nhỏ. Mặc dù cách y phục, nhưng vẫn là khiến cho Long Vũ tâm thần bấn loạn. Chỉ một lúc sau, liền cảm thấy bụng dưới đang dâng lên một cổ lửa nóng. Ánh mắt đen bóng thâm thúy nhìn về phía mỹ nhân bên cạnh, Long Vũ nhàn nhạt nói:
- Phượng kưng, qua tối nay, các em hãy trở về đi. . .
Kim Phượng tựa hồ có chút khẩn trương, ngọc thủ của nàng ôm bả vai Long Vũ, ôn nhu nói:
- Anh Vũ, em nghe lời anh, ngày mai sẽ đi. Nhưng quá tối nay anh phải hảo hảo yêu em.