Ngay khi Diệp Trần ra quyết định thì Tiểu Ngải đánh một con Chuột Đồng bên ngoài rơi ra một hạt lúa. Tiểu Ngải vội lao ra nhặt.
Cùng lúc thì dưới chân Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cũng rơi ra một viên lúa.
- Tiểu Ngải, đưa hạt lúa cho ta nào!
Hai người tổng cộng có mười hạt lúa, Diệp Trần lập tức nói với Tiểu Ngải.
- Được!
Tiểu Ngải đưa hạt lúa giao cho Diệp Trần, trong hành trang của Diệp Trần lúc này đã có mười hạt lúa.
- Hợp thành " Cao Lương Mỹ Vị" !
Tập hợp đủ mười hạt lúa, bèn hiện ra một lựa chọn, Diệp Trần lúc này cũng là chọn đồng ý với lựa chọn này thôi.
- Tiểu Ngải! Cẩn thận một chút, chú ý hồi máu, sẽ có rất nhiều Chuột Đồng kéo tới bên này đấy!
Diệp Trần nhắc nhở. " Cao Lương Mỹ Vị" có hiệu quả trong vòng 90 giây, thu hút đại lượng Chuột Đồng trong ruộng lúa kéo tới nơi này!
Đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết trong "Hoàng Kim Đạo Điền" Phó bản, bất quá chỉ có những người chơi ngay từ lúc ban đầu tò mò không biết mới làm như vậy. Về sau tất cả mọi người đều nhận ra sau khi hợp thành “ Cao Lương Mỹ Vị” tất nhiên là có khả năng thu hút rất nhiều Chuột Đồng . Về lý thuyết thì khả năng thu hồi hạt lúa có lời là điều đương nhiên, nhưng sự thật bao giờ cũng chẳng theo mong muốn, tuyệt đại đa số là làm không công, đen đủi hơn còn là một đi không hoàn lại .
Nếu không phải có vòng tay của Tiểu Ngải thì Diệp Trần cũng không làm như vậy.
Dưới tàng cây của hai khỏa Lưu Liên Tạc Đạn Thụ , Diệp Trần bèn sử dụng " Cao Lương Mỹ Vị" !
Một mùi hương thoang thoảng theo gió lan tỏa ra xung quanh, trong phút chốc, Chuột Đồng xung quanh ruộng lúa đều như phát điên, kêu lên ầm ĩ, tất cả đều theo mùi hương tiến về phía Diệp Trần !
- Woa! Nhiều quá!
Tiểu Ngải ngoảnh mặt nhìn lại, chỉ thấy khắp nơi đều là Chuột Đồng nhốn nháo, ùn ùn kéo về phía này, nhịn không được bèn cả kinh hô lên một tiếng.
Mặt Diệp Trần cũng không khỏi biến sắc, đã lâu không vào phó bản này, số lượng Chuột Đồng so với trí nhớ của hắn thì nhiều hơn không ít!
Đàn Chuột Đồng nhiều như vô tận ùn ùn kéo tới, trong giây lát đã tới sát chân hai người!
- Oanh, oanh , oanh!
Cả đàn Chuột Đồng hùng dũng lao tới, may mà hai người đều đứng dưới chân Lưu Liên Tạc Đạn Thụ , nếu không chỉ với số lượng như vậy công kích bọn họ thì cho dù có dùng thuốc đi chăng nữa cũng chẳng cầm cự nổi một phút đồng hồ. Lưu Liên Tạc Đạn Thụ có phạm vi công kích không nhỏ, đàn Chuột Đồng vừa xuất hiện dưới tán cây đã bị từng trái, từng trái boom Sầu Riêng rớt xuống đầu.
Từng mảng sát thương ồ ạt hiện lên từ xung quanh hai cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, trông rất hoàng tráng!
- Hồi máu không kịp!
Nhưng chẳng được bao lâu, Tiểu Ngải vội vàng hét lớn.
Nàng vốn chỉ là mục sư lv 10, kỹ năng khôi phục thì chỉ có “ Mưa xuân” và “Trị liệu thuật”, không thể đồng thời chiếu cố đến cả hai câu Lưu Liên Tạc Đạn Thụ , dưới sự công kích điên cuồng của đàn Chuột Đồng , lượng HP của hai cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ tụt xuống trông thấy, Tiểu Ngải chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ được tán cây bên cạnh hai người này, còn cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cách xa này hai thước kia thì nàng cũng đành bất lực!!
Nếu tiếp tục như vậy, không đến 10 giây nữa, cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ ở bên ngoài sẽ bị đàn Chuột Đồng tiêu diệt. Nếu mất đi một cây thì cây còn lại cũng chẳng tồn tại được bao lâu dưới sự tấn công ồ ạt của đại đàn Chuột Đồng như vậy!
- Không cần lo lắng, ta có biện pháp!
Diệp Trần nhanh chóng lướt mắt nhìn đại đàn Chuột Đồng đang lao tới, nhưng vẻ mặt không hề hiện chút lo lắng nào.
Chỉ có lượt đầu tiên Chuột Đồng kéo đến mới đông như thế này thôi, các lần sau sẽ ít hơn rất nhiều, chỉ cẩn chống cự thêm 10s thời gian thì từ đó về sau sẽ không có chuyện gì.
- “Thời gian hư ảo”!
Pháp trượng khẽ vung lên, hướng về phía cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phía xa, sử dụng kỹ năng mới học " Thời gian hư ảo" !
Một đạo quang mang màu xám từ trên ngọn cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phủ xuống. Trong khoảnh khắc bị bao phủ, thân hình cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ bỗng chốc tăng vọt, cả thân cây khẽ run rẩy, số lượng boom sầu riêng rơi xuống tăng lên theo cấp số nhân.
- Oanh oanh oanh…..! ( Các bợn thích hiểu tiếng nó nổ thế nào cũng được )
Từng trận âm thanh vang dội truyền tới, những chú Chuột Đồng xấu số xung quanh cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ thứ hai chưa kịp chạy đến dưới tàng cây để phát động công kích, đều bị hóa thành bạch quanh dưới sự tấn công dồn dập của những trái boom sầu riêng.
- Thật lợi hại, đây là kỹ năng gì vậy?
Tiểu Ngải nhìn thấy cảnh đó, cũng há hốc mồm kinh ngạc.
- " Thời gian hư ảo" – Kỹ năng mà BOSS rơi xuống, có thể khiến thực vật tràn đầy sinh mệnh, trở nên lợi hại hơn, bất quá hiệu lực chỉ kéo dài có 10s!
Diệp Trần giải thích đơn giản, " Thời gian hư ảo" tuy rằng hi hữu, nhưng hiệu quả không có gì là bí mật, chỉ có newbie như Tiểu Ngải mới thấy quái lạ mà thôi.
Mà hai kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ và " Thời gian hư ảo" kết hợp với nhau có uy lực rất mạnh. Diệp Trần dám sử dụng " Cao Lương Mỹ Vị" cũng bởi vì hắn đã học được kỹ năng " Thời gian hư ảo" này.
- Woaaaaa…. Rơi nhiều hạt lúa quá!!!!
Hai cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ với tốc độ điên cuồng sát quái, đàn Chuột Đồng điên cuồng xung quanh rơi rụng từng mảng từng mảng, nhanh chóng hóa thành những bạch quang rồi từng hạt lúa vàng óng long lanh rơi trên mặt đất.
- Chờ luợt Chuột Đồng này chết gần hết đã rồi hãy ra nhặt hạt lúa, một hồi chưa kịp nảy sinh ra quái mới đâu. Cẩn thận đừng chết!
Diệp Trần lo lắng dặn dò, nếu Tiểu Ngải mà chết thì nhiệm vụ coi như dừng tại đây.
Rất nhanh đàn Chuột Đồng ban đầu điên cuồng là thế, hung hãn là thế đã chết sạch không còn một mống. Dưới mùi hương mê hoặc của " Cao Lương Mỹ Vị" các luợt sau đàn Chuột Đồng có đến nhưng số lượng ít hơn lần đầu tiên rất nhiều. " Thời gian hư ảo" duy trì thêm đựợc trên dưới 7s nữa rồi hết hiệu lực nhưng vào lúc này thì tình hình cũng coi như ổn định.
Diệp Trần cùng Tiểu Ngải bắt đầu tranh thủ nhặt những hạt lúa rơi trên mặt đất, thoáng cái đã đựợc mười khỏa, rất nhanh đã hồi vốn trở về.
" Cao Lương Mỹ Vị" có hiệu quả trong vòng 90s, 90s trôi qua rất nhanh, khi hiệu lực vừa hết, đàn Chuột Đồng đang từ chen chúc kéo tới bỗng trở nên chậm rãi lại gần, hai người bèn đem số hạt lúa nhặt đựợc tập hợp lại một chỗ!
- 38 khỏa!
- Ok! Tiếp nào!
Diệp Trần đối với thu hoạch này rất hài lòng, tiện tay từ 38 hạt lúa lại dùng muời hạt để chế tạo thêm một phần " Cao Lương Mỹ Vị" .
…
Lúc này, tại phó bản Hoàng Kim Đạo Điền khác, Vô Nhân Khả Kháng dẫn dắt đội ngũ pháp sư, ra hiệu đình chỉ công kích.
Thời gian phó bản đã bắt đầu đếm ngược, bọn họ sắp bị cuỡng ép truyền tống ra khỏi phó bản này.
- Ha ha…! 376 khỏa, lần này chắc chắn phá đựơc kỉ lục rồi!
Pháp sư áo đỏ mang tên là Lão thử cười nói.
- Ô, mọi người vất vả rồi! Hôm nay sẽ dừng ở đây, tối 6h sẽ có bảng thành tích tổng kết, đến lúc đó mọi người lại ăn mừng tiếp !
Đối với thành tích như thế này Vô Nhân Khả Kháng tương đối hài long. Theo trí nhớ của hắn thì những đội ngũ có thể lấy được hơn 300 hạt lúa có thể đếm được trên đầu ngón tay, không có lý do gì mà đội ngũ của hắn lại không dành được ngôi đệ nhất này!
- Vô Nhân lão đại! Ta muốn mời một mỹ nữ bồi rượu!
Trong đội ngũ có người cao hứng hét lớn.
Vô Nhân chưa kịp trả lời thì cả 6 người đã bị truyền tống ra ngoài phó bản.
…..
Thời gian Diệp Trần và Tiểu Ngải vào phó bản này đã tròn 30 phút. Bên cạnh Đạo điền thủ hộ giả bỗng loé lên hai đạo quang mang, Diệp Trần và Tiểu Ngải bị truyền tống tới đây.
Diệp Trần đúng là rất tiết kiệm thời gian, vừa xuất hiện đã kéo tay Tiểu Ngải tới Đạo điền thủ hộ giả trao trả nhiệm vụ.
- Hai vị mạo hiểm giả trẻ tuổi, thật sự rất cảm tạ các ngươi, ta không nghĩ là các ngươi có thể tiêu diệt nhiều Chuột Đồng đến vậy, lại còn đoạt lại cho ta được từng ấy hạt lúa, đây là một chút tấm lòng của ta!
Nguời thủ hộ mặc một thân nông trang ( quần áo nhà nông) nhìn thấy hai nguời cao hứng nói.
Hệ thống nêu lên : Ngươi hoàn thành nhiệm vụ “Đạo điền đích tiểu thâu” ( Trộm vặt ở ruộng lúa!)
Ngươi nhận được 213368 exp!
Cấp bậc của ngươi tăng lên 12 cấp!
Cấp bậc của ngươi tăng lên 13 cấp!
Cấp bậc của ngươi tăng lên 14 cấp!
Sau mấy tiếng thông báo của hệ thống, trên thân hai người liền nhấp nháy vài đạo quang mang thăng cấp.
- Ố mài gót! Chuyện gì xảy ra vậy, làm sao lại được nhiều kinh nghiệm tới vậy?
Những người chơi xung quanh nhìn thấy một màn quỷ dị như vậy lập tức cả kinh kêu lên.
- Làm sao? Cái lề gì…..?
Những người chơi không thấy được thì tò mò chạy lại.
- Tiểu Ngải, ta muốn logout, buổi tối có lẽ lên muộn một chút. Thành tích phó bản tới 9h mới công bố, đến lúc đó ngươi có thể đến chỗ thủ hộ giả này lĩnh phần thưởng trước, mặt khác nếu muốn tham gia hoạt động gì thì cứ tham gia không cần phải chờ ta, cái gì không hiểu thì lên diễn đàn mà ngó, rất nhiều bài hướng dẫn trên đó!
Diệp Trần không để ý tới những người chơi xung quanh, vội vàng dặn dò một chút rồi nhanh chóng logout.
- Tiểu mỹ nữ, các ngươi làm thế nào mà tăng nhiều cấp đến vậy? Nói cho ca biết rồi ca mang ngươi đi train level!
- Tiểu mỹ nữ, đừng để ý tới hắn, nói cho tỷ này, tỷ cho ngươi gia nhập một hành hội thật tốt!
- Nói cho ta, ta đưa tiền!
….
Diệp Trần logout chỉ còn lại Tiểu Ngải, sau khi người chơi hiểu được chuyện gì đang xảy ra bèn lao tơi, mồm năm miệng mười hét lớn bên tai Tiểu Ngải.
- Lũ lắm mồm! Cút ngay cho ta!
Thoạt nhìn trông rất dịu dàng nữ tính, đột nhiên Tiểu Ngải chốt hạ một câu kinh người!
Những người xung quanh đều không tin vào lỗ tai, ánh mắt mình, trong nháy mắt thời gian như bị đóng băng, tất cả mọi thứ đều như yên tĩnh trở lại, những người chơi hầu hết đều giật mình nhìn lại cô bé Tiểu Ngải đáng yêu của chúng ta, hoài nghi không biết họ có nghe lầm hay không!
- Sặc, tiểu mỹ nữ….
Một người lắc đầu, khẳng định là mình nghe lầm, thừa dịp không ai lên tiếng bèn tiến gần Tiểu Ngải.
- Biến!
Tiểu Ngải không đợi hắn nói xong, trừng mắt, rống thêm một tiếng nữa.
Lần này thì mọi người đều nghe thấy rất rõ ràng…
Không thèm để ý tới mọi người còn đang ngơ ngác nhìn mình xung quanh, Tiểu Ngải lấy trong ba lô ra một tấm Hồi Thành Phù, trực tiếng trở về Thái Thản cự thành.
- Mệt chết!
Sau khi về đến thành, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Ngải lộ ra vẻ đau khổ, ánh mắt ủ rũ, dường như sức cùng lực kiệt, hai tay buông thong như cương thi, lắc lư tiến về phía trước.
- Logout nghỉ ngơi đã!
Bị những người trên đường nhìn minh như vật thể lạ, Tiểu Ngải mới thẳng người, duỗi lưng rồi cũng logout.
Chậm trễ một thời gian, mong mọi người thông cảm Sẽ cố hết sức mình
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
Diệp Trần mở mắt, tháo đầu khôi xuống, hắn định lặng lẽ xuống bếp làm điểm tâm mà không kinh động tới hai đứa nhỏ, bất quá hắn vừa quay mặt lại liền thấy ánh mắt đen nháy tò mò của Tiểu Tĩnh đang nhìn theo.
- Sao em dậy sớm vậy?
Diệp Trần khẽ nhéo khuôn mặt mũm mĩm của Tiểu Tĩnh
- Không ạ, em vừa tỉnh dậy, em còn đang tự hỏi bao giờ anh dậy thì anh đã dậy rồi!
Tiểu Tĩnh hắc hắc cười nói, Diệp Trần cũng khoogn rõ là cô bé này nói thật hay giả nữa.
- Tiểu Lan còn đang ngủ, đừng làm nàng thức giấc vội, nàng còn bé, cho ngủ thêm lúc nữa! À, Tiểu Tĩnh, em muốn ngủ thêm chút nữa không?
Nhẹ nhàng khẽ đặt tay Tiểu Lan lên giường, Diệp Trần nhỏ giọng nói.
- Không, em muốn giúp anh làm điểm tâm!
Tiểu Tĩnh nhanh chóng từ giường bò dậy.
- Vậy cũng được, đánh răng rửa mặt trước đi nào!
Diệp Trần biết tính cách của cô nhóc này, có nói nữa cũng bằng thừa, hai người bèn lặng lẽ rời phòng bắt đầu đánh răng rửa mặt.
Hai người bắt đầu làm bữa sáng, thực chất thì chỉ có một tay Diệp Trần làm, Tiểu Tĩnh giống như là cái đuôi của Diệp Trần khong ngừng đi theo Diệp Trần mà thôi. Làm bữa sáng tốn rất ít thời gian, bất quá hôm nay Diệp Trần muốn làm luôn bữa trưa cho hai nhóc nên cần thêm một chút thời gian.
Khi cơm gần xong thì Tiểu Lan dụi dụi mắt bước ra khỏi phòng.
- Tiểu Tĩnh! Vì sao lại không gọi ta dậy cùng?
Thừa lúc Diệp Trần không chú ý, Tiểu Lan kéo góc áo của Tiểu Tĩnh, thần tình oán giận nói.
- Không đâu, ta có gọi, là do ngươi không tỉnh mà thôi!
Tiểu Tĩnh cười hắc hắc nói.
- Thật à? Lần sau ngươi nhớ dùng sức gọi ta nha!
Tiểu Lan cố gắng nhớ lại, xem có phải vậy hay không, rút cục chả nhớ được gì chỉ có thể cầu xin Tiểu Tĩnh nói.
- Hôm nay ca còn có việc ra ngoài, nhưng chỉ một vài hôm nữa thôi, sau này ngày nào ca cùng cùng với các ngươi ăn cơm!
Như mọi ngày, nhân lúc đang ăn cơm, Diệp Trần cười hì hì tuyên bố với hai nhóc.
- Thật ạ??
Hai tiểu la lỵ mở to đôi mắt đen láy của mình.
- Đương nhiên!
- Oaaaaa! Tốt quá!!!
Hai tiểu la lỵ trở nên vô cùng cao hứng, tuy rằng các nàng rất hiểu chuyện nhưng các nàng chung quy cũng chỉ là tiểu hài tử mà thôi.
- Anh ra ngoài, các ngươi nhớ cẩn thận một chút, nếu có người gõ cửa giống hôm qua, hai đứa hãy mở TV thật to tiếng, bọn họ sẽ không dám vào đâu.
Cơm nước xong, Diệp Trần dặn dò hai nhóc một lượt rồi mới ra ngoài.
Hôm nay ra ngoài chủ yếu đển hắn đến công trường xin nghỉ việc.
Tuy răng hắn vốn là công nhân tạm thời, thời gian không hạn chế, nhưng cũng không phải là muốn đến thì đến mà muốn đi thì đi.
- Diệp Trần, tim được công tác mới rồi à?
Nhân lúc nghỉ ngơi, Diệp Trần bèn tìm đốc công xin thôi việc, công nhân xung quanh trông thấy vậy dều đi tới nhiệt tình hỏi thăm.
- Xem như là vậy!
Diệp Trần cười cười gật đầu, việc này giải thích hơi phiền toái.
- Có công việc khác là tốt rồi, loại công việc như thế này chính là dùng mạng đổi tiền, có thể không làm thì không làm. Chúng ta không còn lựa chọn nào khác cũng đành chịu, ngươi còn trẻ, tiền đồ rộng mở, đổi công tác, xông xáo một phen là đúng!
Lão Tiền tán thưởng nói, mọi người xung quanh đều ra sức gật gù.
….
- Phiền toái đốc công chuyển tiền vào chi phiếu giúp ta, mọi người làm việc, ta xin phép đi trước!
Đốc công cũng không làm khó Diệp Trần, hắn vốn có ấn tượng tốt với Diệp Trần cho nên khi nghe thấy Diệp Trần tìm được công tác mới, lập tức sảng khoái đồng ý, còn như tiền công thì phải đợi đến cuối tháng, quyết toán mới có thể đưa cho Diệp Trần được.
- Yên tâm đi, không thiếu của ngươi xu nào đâu!
Đốc công nhận một điếu thuốc, phất tay hướng Diệp Trần nói.
- Có rảnh đến chơi nha!
Thấy Diệp Trần rời đi, một số công nhân có quan hệ tốt với hắn, phía xa xa gọi lớn.
- Có thời gian nhất định sẽ tới!
Diệp Trần vẫy tay chào mọi người, cho dù hắn biết đây chỉ là lời khách sáo mà thôi. Sauk hi công trình này hoàn thành, không biết những người này sẽ tiếp tục di chuyển đến nơi đâu để hoàn thành công trình mới.
….
- Ca ca!!!
Diệp Trần về tới nhà, hai tiểu la lỵ cao hứng chạy tới ( không lẽ để từ “ Mừng “ Íp diu nâu oát ai min )
- Ca ca, hôm nay chơi xếp hình với Tiểu Lan em lại thắng!
Cầm lấy tay Diệp Trần, Tiểu Tĩnh cao hứng khoe.
- Thật không vậy, Tiểu Tĩnh thật lợi hại!
Diệp Trần xoa đầu Tiểu Tĩnh âu yếm nói.
- Diệp ca ca, là ta nhường nàng đấy chứ!
Bất quá, một lát sau, Tiểu Lan ghé tai Diệp Trần khẽ thầm thì một hồi. Diệp Trần nghe xong không khỏi có cảm giác dở khóc dở cười
Rất nhanh, ba người ăn xong cơm chiều, Diệp Trần cũng không vội vào trò chơi mà cùng hai nhóc chơi đùa xem TV.
Nhìn vào hai tiểu cô nương đang nô đùa trước mặt, Diệp Trần tự hỏi không biết về sau an bài cuộc sống như thế nào.
Muốn kiếm tiền trong trò chơi, mà thời gian chơi chỉ trong buổi tối khẳng định là không đủ, ít nhất bây giờ là không được, Hiện tại đẳng cấp nhân vật của hắn còn thấp như vậy, thăng cấp tốn rất nhiều thời gian, hắn không thể cả ngày cứ cắm đầu vào trò chơi mà mặc kệ hai nàng được.
- Hay là mua bộ trò chơi kèm theo hệ thống giám sát?
Diệp Trần thầm nghĩ, cuối cùng cũng có một biện pháp miễn cưỡng coi là tạm ổn.
Bộ trò chơi này bên trong gắn kèm thiết bị giám sát,không những bên trong có thể phân ra mấy màn hình nhỏ để theo dõi bên ngoài mà còn có thể truyền cảnh tượng trong trò chơi ra TV nữa ( túm lại cái vạy là nó có thêm jack TV –Out) đương nhiên là có thể cùng người bên trong nói chuyện rồi.
Diệp Trần lên mạng hỏi anh Gồ xem giá cả, may là không quá đắt, chỉ có năm ngàn, Diệp Trần suy tính thiệt hơn một lúc rồi cũng cắn răng đặt hàng, trong ngày mai sẽ có người tới giao hàng lắp đặt.
Trong lúc Diệp Trần còn đang đau đầu vì sự tình của hai tiểu la lỵ, thì bên trong trò chơi, trước chỗ của Đạo điền thủ hộ giả đã sớm ồn ào như chợ vỡ.
- *** nó! 468 khoả lúa, điều này làm sao có thể!
- Còn không à! Ngươi nhìn xem nhân số của đội ngũ, chỉ có hai người! Một mục sư và một Thực vật sư!
- Còn cấp bậc nữa! Lúc hai người đi vào mới chỉ là 10 câp, còn thiên lý nữa không???? Khẳng định có bug ở đây!
…..
Tuy rằng phần lớn người chơi đều biết mình không có khả năng mình dành được ngôi đầu, nhưng vẫn có không ít người buổi tối 6h như thường lệ công bố kết quả quan tâm xem ai đứng đầu và thuộc bang hội nào, thấy kết quả này phá kỷ lục từ trước đến giờ, mọi người đều kinh động không thôi.
Mấy năm trở lại đây, những đội ngũ tham gia phó bản Hoàng Kim Đạo Điền này cũng có không ít những đội ngũ đạt được những thành tích kinh người, nhưng hơn 300 khoả đã là cực hạn, chưa có một đội ngũ nào đạt được trên 400 khoả cả, kết quả vừa xong tự nhiên lại nhẩy ra một đội ngũ dùng 1 lần lấy được 468 khoả, chả là bug thì là gì ( GATO chính hiệu!)
Nếu là một đội ngũ cường đại thì cũng đành thôi, mọi người tuy thấy kỳ quái những cũng không quá quá nhiều nhận xét, có chăng thì chỉ cho là ông bà phù hộ hay sử dụng đặc thù đạo cụ mà thôi, đằng này, đội ngũ chỉ có 2 tên nhãi 10 cấp với chức nghiệp còn được mọi người công nhận là “vô dụng nhất trong giai đoạn đầu” lại đứng ở vị trí quán quân với thành tích làm cho người ta phải ghen tỵ .
Hai chức nghiệp như vậy cho dù có mặc một thân hoàng kim, thì may mắn chỉ có thể sống sót mà thôi, chứ đoạt được thành tích cao như vậy … Không thể nào tin được!
- BUG!!!!
Không ai là không có ý nghĩ như vậy, rất nhanh đã có người lên diễn đàn kiến nghị.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
- Tổ hợp hai người thần bí, tối cường Thực Vật Sư – Mục Sư?
- Mua giá cao thông tin về ID của tổ hợp Thực Vật Sư – Mục Sư biến thái tại Hoàng kim đạo điền, biết xin pm tới 110!
- 10 cấp Thực Vật Sư lập lên kỷ lục nghịch thiên! Phải chăng chức nghiệp Thực Vật Sư muốn trở minh?
- GM! Ta phát hiện bug, ta muốn thông báo, mau ra đây khen thưởng cho ta nào!
….
Tin tức truyền ra, diễn đàn rất nhanh loạn thành một đống, các loại bài viết làm cho người khác chú mục liên tục xuất hiện trên diễn đàn, không ít người chơi không biết chuyện gì xảy ra cũng rất hiếu kỳ chú ý việc này, mà sau khi biết được chuyện này ngoài hô to hai cái mục sư cùng thực vật sư biến thái, cũng là sợ chưa đủ náo nhiệt, bèn tham gia vào đại quân ồn ào này
Trên diễn đàn tồn tại rất nhiều tiếng nói khác nhau. Có người dựa vào điều kiện đầu tiên là hệ thống không thể xảy ra bug, từ đó phân tích tổ hợp hai người Thực Vật Sư- Mục Sư phải làm thế nào mới lấy được thành tích không tưởng như vậy. Có người lại tò mò không biết hai tên lv 10 này là thần thánh phương nào. Bất quá càng có nhiều người chơi nghi ngờ hệ thống có xảy ra lỗi, muốn phía NPH cho một lời giải thích, đơn giản vì có người lợi dụng bug thì chả khác nào chính bọn hắn đã bị tổn thất.
- *** Ai, ** Ngải, rút cục hai người này có địa vị như thế nào?????
Trong lúc đại đa số người chơi đang làm ầm ĩ tại diễn đàn, tổ đội pháp sư của Vô Nhân Khả Kháng đang đứng tại người canh gác Hoàng Kim Đạo Điền ở một thành thị khác, nhìn vào danh sách quán quân đội ngũ mà tái mét mất.
Diệp Trần tất nhiên biết thành tích khủng bố của hắn và Tiểu Ngải sẽ gây ra một trận ầm ĩ, cho nên hắn đã sớm che giấu tính danh, bất quá hệ thống vẫn không che giấu toàn bộ tính danh hay chức nghiệp của tổ đội, làm hắn bực tức mãi không thôi.
Trong lúc làm nhiệm vụ, hơn 400 khỏa lúa là một con số không thể vượt qua, Vô Nhân Khả Kháng trước khi logout cho rằng đội ngũ bọn họ đã trăm phần trăm nắm giữ được 10 điểm phần thưởng tháng này, trăm vạn lần không ngờ tổ đội hưng phấn chờ đến 6h, sau đó được dội cho một “hồ” nước lạnh lên đầu!
Nếu đội ngũ đối phương là một tổ hợp 6 người bình thường thì cho dù vượt hơn bọn họ một khỏa lúa, thì bọn họ cũng chỉ trách mình xui xẻo mà thôi, nhưng hiện tại thua bởi tổ hợp hai tên 10 cấp Thực Vật Sư – Mục Sư, thua không minh bạch làm bọn hắn đầy một bụng tức khí.
- Diễn đàn dường như đang ầm ĩ bởi chuyện này, để ta đi xem!
Cả tổ đội ngây người, đều im lặng không ra tiếng, Lão Thử không nhịn được nói xong bèn logout ra diễn đàn.
Bất quá, không được bao lâu, Lão Thử online trở lại.
- NPH ra thông báo : Hai người kia số liệu bình thường, chẳng qua họ có sử dụng đặc thù hi hữu đạo cụ mới có thành tích biến thái đến vậy!
Lão Thử cười khổ nói.
NPH phản ứng cực kì nhanh chóng, sự tình còn chưa đến mức ầm ĩ không thể khống chế đã có một lời giải thích thuyết phục.
Mọi người nghe thấy vậy, trên mặt tức khắc xuất hiện một tia thất vọng.
NPH vừa ra thông cáo tức là phần thưởng khích lệ của bọn họ đã theo gió bay mất rồi.
- F**k! Hai tên kia rút cục dùng đạo cụ biến thái gì mới có thể làm ra thành tích bậc này cơ chứ!
Nam mục sư mà Lão Thử hay gọi là “ Nương nương khang” lúc này tuyệt đối không có chút nào gọi là nương nương khang cả, mà rất có khí khái nam tử, nổi giận ném pháp trượng trong tay, hung hăng chửi.
- Quên đi! Tức giận làm gì. Phó bản này vốn mọi người đều rõ ràng, muốn có được thành tích như vậy cho dù là sử dụng đặc thù đạo cụ, nếu không phải bản thân có thực lực rất mạnh thì không thể nào thành công được. Hơn nữa người ta chỉ có hai người đã như vậy rồi, chúng ta thua không oan. Hai người này cũng có vài phần bổn sự, tuy rằng cấp bậc còn thấp, nhưng chúng ta liên hệ thử xem!
Thất bại trong gang tấc, Vô Nhân Khả Kháng cũng không nhịn nổi một trận thất vọng, hít sâu một hơi, bắt đầu hướng về mặt tích cực mà nói.
- Lão Đại muốn mời họ nhập hội sao?
Một Pháp sư nghi hoặc hỏi.
- Ngốc! Người có thực lực như vậy đâu dễ dàng chiêu mộ?
Vô Nhân Khả Kháng mắt trắng dã liếc tên pháp sư làm hắn ngại ngùng gãi đầu.
- Lão đại, ngươi nói là nhiệm vụ kia?” Chuột là người thứ nhất hiểu ra, "hoàn toàn chính xác, nếu hai người này có bản lĩnh thật sự, có thể liên lạc với bọn hắn thử xem!
- Nhưng hai người đều che giấu danh tự, biển người mênh mông biết tìm ở đâu? Sợ là lúc tìm được không biết bọn họ đã bao nhiêu cấp rồi!
Mục sư nghe Vô Nhân nói vậy, cũng bình tĩnh phân tích.
- Tóm lại, đầu tiên thử tìm kiếm, dù sao cũng không tiêu phí mất bao nhiêu thời gian, tìm được là tốt nhất, không thì cũng không có bao nhiêu tổn thất!
…..
Sự việc phá kỷ lục tại Hoàng Kim đạo điền phó bản hot cũng nhanh mà sau khi NPH ra thông cáo thì cũng chìm nhanh như vậy.
Ngoại trừ một số ít người tò mò với hai tên biến thái level 10 Thực Vật Sư – Mục sư kia, đại đa số mọi người đều đặt lực chú ý tới việc hai người đã dùng đạo cụ gì, bọn họ cho rằng 10 cấp Thực vật sư – Mục sư kỹ năng có hạn, lợi hại hơn nữa cũng chẳng vào đâu, cho dù hai người có chút thực lực, nhưng để lấy được thành tích biến thái như vậy công lao tất nhiên là ở hi hữu đặc thù đạo cụ kia.
- ***, NPH sao không công bố luôn tên đạo cụ ra đi! Cho dù là biết một chút vẫn tốt hơn chứ!
Có người tiếc hận nói, bất quá, bọn họ cũng biết đây là việc không thể xảy ra, bên NPH tiết lộ nguyên nhân là do hi hữu đạo cụ đã là giới hạn lớn nhất rồi.
Diệp Trần đúng 9h mới login, lúc này tuy rằng còn một số người đang nói chuyện này, nhưng cũng chỉ như nói chuyện phiếm trong lúc rảnh rỗi mà thôi.
- Trần Ai ca ca, ngươi rút cục cũng onl rồi! Lúc trước ngươi không biết có bao nhiêu người thảo luận về chúng ta đâu!
Tiểu Ngải từ dánh sách hảo hữu thấy Diệp Trần online lập tức hưng phấn pm tới.
Nàng lên diễn đàn tra tư liệu, không nghĩ tới lại chứng kiến không ít người thảo luận về thân phận cuả nàng cùng Diệp Trần. Nàng ở trong im lặng xem mọi người đoán mò nhưng trong lòng cũng thầm thích, thấy Diệp Trần online, không nhịn được bèn đem ra kể.
- Thật không vậy? Có muốn nổi tiếng hơn nữa không?
Nổi danh chỉ là việc sớm hay muộn, bất quá, hiện tại cấp độ của hắn còn quá thấp, không thể bộc lộ tài năng quá mức được, trò chơi thuỷ chung vẫn là trò chơi, nếu bị chèn ép ngay từ đầu thì về sau thực lực sẽ bị ảnh hưởng.
- Muốn ạ!
- Vậy chúng ta đi giết quái săn cấp nào!
- Ách…, Ngại quá, bằng hữu ta vào trò chơi, ta muốn tiếp các nàng đi dạo, hiện tại đang ở một thành thị khác, xin lỗi Trần Ai ca ca nha!
Thanh âm đang hưng phấn của Tiểu Ngải bỗng trở nên uể oải.
- Uhm, có gì không rõ cứ gọi ta!
Diệp Trần khẽ ngẩn người nhưng rất nhanh khôi phục lại.
Mặc dù có hơi bất ngờ nhưng cũng không có gì là ngoài ý muốn cả.
Tiểu Ngải chung quy cũng chỉ là người chơi bình thường, dù vận khí có tốt hơn nữa, chiếm được trang bị cùng kỹ năng lợi hại, cũng rất khó chung bước được với hắn. Từ hôm nay trở đi, hắn đại bộ phận thời gian sẽ ở trong trò chơi, dựa theo tốc độ hiện tại của hắn, không đến mười ngày hắn sẽ bỏ xa Tiểu Ngải đến lúc đó hai người chắc chắn sẽ tách ra.
Diệp Trần mặc dù có ý muốn bồi dưỡng Tiểu Ngải bất quá Tiểu Ngải chỉ là một cô bé mười sáu, mười bảy tuổi, mời nàng cả ngày cắm đầu vào trò chơi là điều không thể.
- Vâng, cảm ơn Trần Ai ca ca, có thời gian ta sẽ tìm ngươi!
Tại một khu dã ngoại khác, Tiểu Ngải tắt cuộc trò chuyện với Diệp Trần, hai tay khẽ nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn, sau đó cười hì hì nói với quái vật Thỏ hồng trước mặt:
- Thỏ con ngoan, mau tới đây, tỷ tỷ cho ngươi ăn đường!
- Tiểu Ngải ,thật sự muốn giết con vật đáng yêu này sao?
Bên cạnh Tiểu Ngải, một nữ hài tuổi không sai biệt lắm với nàng, ôm một cây pháp trượng nhỏ giọng hỏi.
- Đương nhiên, không giết nó làm sao hoàn thành được nhiệm vụ!
Sát! Sát! Sát!
Tiểu Ngải khẽ chống eo, luôn miệng thúc giục.
….
- Mạo hiểm giả của Vô Tận đại lục tôn kính, ngài là thành viên của đội ngũ quán quân tháng này, chúc mừng ngài nhận được 10 điểm thành tựu cùng 1000 kim tệ khen thưởng!
Tại ngày cuối cùng mỗi tháng,từ sáu giờ tối đến trước mười hai giờ trưa hôm sau, người canh gác ruộng lúa sẽ hoàn toàn biến thành một cái NPC khác, Diệp Trần đến gần đối thoại, người canh gác ruộng lúa lập tức cung kính nói..
Hệ thống nhắc nhở ;
“ Ngươi nhận được 10 điểm thành tựu! Hiện tại số điểm thành tựu là 12!”
“ Ngươi nhận được 1000 kim tệ!”
- Đi luyện cấp thôi, hiện tại là 14 cấp 33% kinh nghiệm, nhưng tìm nơi nào bây giờ, cần phải suy nghĩ kĩ mới được!
Nhận khen thưởng, Diệp Trần chuẩn bị bắt đầu kế hoạch thăng cấp.
Đối với nhân vật trọng sinh, cần dùng tốc độ nhanh nhất lên tới cấp 30, Diệp Trần đã sớm chuẩn bị tốt kế hoạch, nhưng kế hoạch theo không kịp biến hoá, hắn không nghĩ tới lại có thể lấy được kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, kế hoạch của hắn xem ra lại phải thay đổi rồi.
Muốn phát huy uy lực lớn nhất của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, dưới tình huống không có Mục sư phụ trợ, chỉ có thể tìm nơi có thể trồng thực vật ở chỗ cao tiến hành công kích quái vật không có khả năng viễn trình công kích. Chỉ có một ít địa điểm luyện cấp phù hợp hai điều kiện trên, bản đồ dã ngoại hơn mười cấp, theo Diệp Trần biết thì ngoài Rừng rậm Cẩu Đầu Nhân chỉ còn Hôi Thạch Lâm.
Hôi Thạch Lâm là bản đồ quái 19 cấp, tuy rằng quái Thạch Lang không phải công kích từ xa nhưng bọn chúng hành động thập phần nhanh nhẹn. Diệp Trần hiện tại mới hơn 14 cấp, trên người mang giày cấp 10 chỉ tăng có 3 điểm tốc độ, hắn cần ít nhất đôi giày có tốc +5 mới miễn cưỡng dựa vào kỹ thuật có thể tránh né được Thạch Lang công kích.
Giày cấp mười mà +5 tốc độ tuyệt đối là cực phẩm, Diệp Trần cũng chưa chắc là mình có tìm được hay không, nhưng dù sao thì hắn cũng phải thử tìm kiếm xem sao!
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
Tốc độ di chuyển trong trò chơi là một trong những thuộc tính quan trọng nhất. Một người chơi trên người được mang mười món tổng cộng bao gồm :Vũ khí, Hộ giáp, bao tay, giáp đùi, giầy, vòng cổ, nhẫn , khuyên tai ( Mình đếm đi đếm lại chỉ có 8 =.=! chắc 2 nhẫn , 2 khuyên). Trong đó chỉ có giày là gia tang tốc độ di chuyển, một đôi giày có thuộc tính tốt, gia tăng tốc độ di chuyển lớn cũng giống như một chiếc xe tốt trong hiện thực vậy – luôn được mọi người hoan nghênh, tất nhiên giá cả cũng không hề thấp.
Cho nên muốn tìm được một đôi giày có thuộc tính tốt lại muốn tới tay ngay thì cần phải chuẩn bị sẵn tinh thần bị chặt chém.
Bất quá, Diệp Trần vừa mới nhận được 1000 kim tệ tiền thưởng, cho dù có tiêu nhiều hơn một chút, hắn cũng không quá để tâm, nhưng vấn đề là phải tìm được đôi giày có tốc độ di chuyển +5.
Lên diễn đàn thu mua cũng là một phương pháp, nhưng phản hồi quá chậm, trừ hắn hắn chịu đưa ra mức giá trên trời làm cả diễn đàn oanh động tới mức ai ai cũng biết, bằng không thì có trời mới biết được đến khi nào mới mua được.
Suy đi tính lại, Diệp Trần cảm thấy chỉ tới sảnh giao dịch trong thành mới có thể mua được đôi giày ưng ý trong thời gian ngắn nhất.
Phù về tới Thái Thản đại thành, bước được vài bước trên con đường lát đá cẩm thạch màu xám trắng, Diệp Trần bước vào một sảnh giao dịch cực lớn.
- Hoàng kim trang bị cực phẩm của Triệu hoán sư đây ! Kỹ năng “ Triệu hoán Cuồng dã chi lang +1 “ !!
- Bán thuốc khàng cấp thấp đủ loại đây!
….
Vừa bước vào tới cửa đại sảnh, từng âm thanh mua bán náo nhiệt vọng tới, phóng mắt nhìn quanh, không thể đếm hết số quầy hàng có trong đại sảnh này.
Diệp Trần không để ý đến những người chơi này, cũng không có ý định đi xem hết các quầy hàng tìm ra một đôi giày cực phẩm cấp 14. Hắn tìm một chỗ vắng người, truy cập hệ thống đấu giá vật phẩm.
Trong đại sảnh, rất nhiều người đứng bất động, trên thực tế bọn đều đang xem đạo cụ trong hệ thống đấu giá.
Đương nhiên, hệ thống đấu giá này chỉ có thể xem xét vật phẩm đang đấu giá trong Thái Thản cự thành cùng các tiểu thành lân cận. Hệ thống đấu giá toàn Khựa phải đến thứ 7 – Chủ nhật mới mở cửa. Lúc đó toàn sảnh giao dịch náo nhiệt như hội vậy.
Trừ phi là những đạo cụ hi hữu, biến thái tới cực điểm, còn lại không có gì không thể mua được chỉ sợ bạn không có tiền. Ngay hai ngày qua, số lượng giao dịch trong hệ thống cao đến doạ người.
Hiện tại chỉ trong phạm vi đấu giá của Thái Thản cự thành, mà ngay khi Diệp Trần vừa tiến vào đã thấy bên trong vật phẩm đang “hot” nhất là một quả trứng toạ kỵ của Độc Dịch Phi Long – giá cả hiện tại đã là hơn 80 vạn kim tệ.
- Trứng Độc Dịch Phi Long? Sao mấy thứ hi hữu này không đợi đến cuối tuần đấu giá?
Cho dù là Diệp Trần cũng không khỏi kinh ngạc.
Độc Dịch Phi Long - phi hành toạ kỵ, ngoại hình phong cách, thuộc tính biến thái, tuyệt đối là biểu tượng của thân phận cùng thực lực!
Bình thường, những vật phẩm như thế này chỉ xuất hiện tại Đấu giá khu Toàn Hoa Hạ, bất quá Diệp Trần nhìn lại thời hạn đấu giá lập tức sáng tỏ. Trứng Độc Dịch Phi Long đấu giá kéo dài 1 tuần, giá cả hiện tại chỉ có thể xem như khởi động, đến cuối tuần mới bộc phát mạnh.
Trong trò chơi tỷ lệ rơi đồ hay tiền tài thấp đến đáng thương, mà nơi cần dùng đến tiền lại không hề ít, tuy trò chơi đã vận hành nhiều ăm, kim tệ vẫn không hề có dấu hiệu mất giá trị, sức mua vẫn rất lớn. Mặc dù như vậy, nhưng trứng Độc Dịch Phi Long giá cả đã là hơn 80 vạn, cái giá này cũng tương đối doạ người, từng này kim đến giao dịch bình thai ( mình nghĩ có lẽ là nơi quy đổi kim tệ với tiền hiện thực ) bán ra có thể khiến cho một người sau một đêm phất lên nhanh chóng.
Bất quá, Diệp Trần cũng biết Độc Dịch Phi Long đối với những người chơi có tiền ( đại gia) có sức hấp dẫn rất lớn, giá cả cuối cùng có lẽ sẽ gấp đôi hoặc hơn thế này.
“ ****, nếu có thể làm chủ nhân quả trứng này thì vấn đề của Tiểu Tĩnh và Tiểu Lan chỉ cần một hơi là xong!!!”
Nhìn vào giá cả của Độc Dịch Phi Long trong nháy mắt lại tăng thêm 2 vạn kim tệ, Diệp Trần không khỏi cảm khái.
Hai vạn kim tệ trong trò chơi có thể làm không ít chuyện, nhưng đối với đấu giá vật phẩm hi hữu này nhảy lên chả khác gì hai đồng tiền con.
Nói thì nói vậy thôi chứ, há miệng chờ sung không phải là tính cách của Diệp Trần, hắn cũng không thèm để ý tới Độc Dịch Phi Long nữa, Diệp Trần bắt đầu tìm đôi giày cấp 14 hoặc nhỏ hơn có tốc độ di chuyển cao của mình.
Diệp Trần cũng chẳng tin tưởng là ngay lập tức sẽ tìm được đôi giày thích hợp. Đồ bán đấu giá ít nhất cũng phải 10 kim tệ, trang bị hơn 10 cấp bán 10 kim tệ rất khó có lợi nhuận, vì vậy trên hệ thống đấu giá rất ít khi xuất hiện trang bị cấp 10.
Bất quá Diệp Trần hôm nay có vận khí không tệ, sau một hồi tìm tòi, hắn thấy một đôi giày hoàng kim cấp 13, toàn bộ chức nghiệp đều dùng được.
Du tích bì hài : Hoàng kim trang bị, dùng da Du tích rất quý hiếm chế tạo, vô cùng bóng loáng, mang đôi giày này di động hầu như không có lực cản.
Thuộc tính : Phòng ngự +7 , Ma pháp phòng ngự +8 , Tốc độ di chuyển +5, cấp bậc 13 có thể dùng.
Chức nghiệp hạn chế : Không.
Kỹ năng kèm theo : Bạo Tẩu cấp thấp ( Tăng tốc độ chạy)
Bạo Tẩu cấp thấp : Dùng hết toàn thân lực lượng trong vòng 30s tốc độ di chuyển+1 , sau khi kết thúc t tiến vào trạng thái mệt mỏi một phút, tốc độ di chuyển -2. Thời gian làm lạnh ( delay) 3 phút.
Liếc mắt thấy thời gian đấu giá còn thừa vài phút, Diệp Trần không khỏi vui mừng, hắn tới vừa kịp lúc. Chậm thêm một lúc coi như xong.
Giày còn hơn bảy phút đấu giá, Diệp Trần phát hiện khi xem xét thuộc tính, giá cả của đôi giày thay đổi tới hai lần, không biết có bao nhiều người đang cạnh tranh.
Giá khởi điểm là một trăm kim tệ, tuy nhiên có mấy người đang ra giá, nhưng giá cả cạnh tranh đều không cao, hiện tại mới tăng đến một trăm ba mươi lăm kim tệ sáu mươi sáu tiền bạc mà thôi, mỗi lần tăng giá đều tăng khoảng mấy cái đồng bạc.
Cái giày này ngoại trừ gia tăng năm điểm tốc độ di động, đẳng cấp thấp, thuộc tính thấp, kỹ năng Bạo Tẩu cấp thấp đối với đại đa số người chơi mà nói lại càng gân gà, tối đa cũng chỉ đáng giá ba trăm kim tệ, bất quá người bán ra lại chốt giá năm trăm kim tệ, khó trách đến lúc này chậm rãi đấu giá.”
Diệp Trần kinh nghiệm vô cùng phong phú, vừa xem xong liền nhìn ra vấn đề.
Loại giày cấp bậc này kỳ thật cũng thuộc gân gà, có cũng được mà chả có cũng chẳng sao. Người có tiền mua, thì thà thuê người kéo cấp, lên cấp cao rồi mặc trang bị cao cấp. Người không có tiền thì mặc dù muốn mua nhưng ví tiền không cho phép. Người chơi cấp thấp làm có ai dám bỏ vài trăm kim tệ mua đôi giày, từng ấy tiền cũng đủ sắm một bộ Bạch ngân, tăng sức tấn công cùng phòng thủ.
Tốc độ nhanh là tốt, nhưng đối với phần lớn người chơi thì sức tấn công và phòng thủ mới là hai chỉ số quan trọng hàng đầu.
Cho nên người chơi ra giá cạnh tranh hiện tại có thể là người mua đi bán lại muốn đầu cơ trục lợi, hoặc có thể những người chơi bậc trung không có đủ tiền nhưng lại muốn oai một chút, bất quá dù là ai đi chăng nữa cũng không bỏ ra 500 kim tệ mua ngay đôi giày này.
Diệp Trần là ngoại lệ.
Sau một hồi quan sát, Diệp Trần thấy ít nhất có năm người đang nhìn chằm chằm vào đôi giày này, không nghĩ ngợi gì nhiều, hắn bèn ra giá mua luôn.
Phòng ngự gì gì đó đối với Diệp Trần mà nói chỉ như mây bay gió thoảng, tốc độ di chuyển của đôi giày này ít nhất hắn cũng có thể dùng tới cấp 30, đến lúc đó có trang bị thay thế hắn tuỳ lúc có thể bán đôi giầy này đi.
Tuy rằng có thiệt thòi 200 kim tệ, nhưng có nhiều người cạnh tranh như vậy, đến cuối cùng đồ tới được tay ai thì chỉ có hệ thống mới biết được. Diệp Trần cũng không muốn vì tiếc rẻ 200 kim tệ rồi sau hối hận và chậm trễ thời gian. Những trường hợp như vậy, tại sảnh giao dịch này Diệp Trần đã thấy quá nhiều rồi.
Diệp Trần một giá mua luôn đôi giày, làm cho những người chơi đang cạnh tranh trong đại sảnh - còn mải mê tính toán xem thời gian còn bao nhiêu, ra giá như thế nào để lần cuối ra tay có được vật phẩm- đều ngẩn hết cả người.
- Cái đờ mờ! Đồ phá gia chi tử nào đây?
Im lặng một lát, thương nhân béo không nhịn được chửi một câu.
Năm trăm kim tệ mua đôi giày cấp 13, phá sản, quá phá cm nó sản rồi!!!!
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
Thạch Lang trong Hôi Thạch Lâm chủ động công kích, máu cao, sát thương mạnh, tốc độ di chuyển nhanh, đối với người chơi cấp thấp mà nói thì chúng là loại quái vật khiến mọi người khá đau đầu, chả có mấy ai muốn tới nơi này. Khi Diệp Trần tiến vào Hôi Thạch Lâm, hắn phát hiện thấy khu vực này khá vắng vẻ, nhìn quanh chỉ thấy từng mảng đá xám trắng mọc lên san sát như rừng, lẻ loi trơ chọi mà đầy vẻ tang thương cổ xưa.
Những dấu tích của thời gian, mưa gió, những dây leo vàng úa tràn đầy trên những mảng đá này, ngoài những thứ đó ra, Diệp Trần chỉ thấy lác đác vài người chơi, hầu hết là đi một mình luyện cấp bởi Thạch Lang tuy khó nhằn hơn quái khác một chút, nhưng kinh nghiệm cũng không tệ lắm, về phần có đội ngũ thì đi tìm bản đồ có hiệu suất cao hơn đi.
Hiện tại bản đồ này có vẻ lạnh lẽo, nhưng quá khứ, khi mà trò chơi mới mở ra thì Hôi Thạch Lâm cũng từng có thời huy hoàng của nó.
Diệp Trần ngày xưa đã cùng với đại lượng người chơi khác đến Hôi Thạch Lâm, cái nơi nhìn như di tích cổ đại này tìm bảo tang. Khi đó rất náo nhiệt, tuy rằng Thạch Lang đối với những người chơi cấp thấp đến trang bị còn chưa mang đầy đủ mà nói thực lực vô cùng biến thái, nhưng đám Thạch Lang biến thái này vừa mới hiện ra đều bị đại lượng người chơi liên thủ giết chết, khắp Hôi Thạch Lâm, người đông quái ít, quái vật còn không có thời gian đổi mới ( Respawn thì phải).
Hôi Thạch Lâm là một địa phương truyền thuyết, vô số người chơi nghe NPC nói ở nơi này có cất dấu một bảo tang vô cùng lớn hoặc nhiệm vụ ẩn, lúc đó đều sáng mắt chạy tới nơi đây.
Lúc trò chơi mới mở cửa, tin tức như vậy đối với người chơi có sức hấp dẫn vô cùng lớn, nếu hoàn thành được nhiệm vụ trong truyền thuyết đó sẽ có được ưu thế dẫn đầu ( đứng top) cực lớn, đó là điều không thể hoài nghi.
Khi đó sự việc oanh động khắp server, tại trò chơi, mỗi người đều chú ý tin tức của Hôi Thạch Lâm, đoàn người nghe tin đồn hoặc theo truyền thuyết tới nơi đây vẫn nhiều không dứt, cho dù tới tận hôm nay, Diệp Trần vẫn biết có những người chơi vì truyền thuyết mà tới nơi đây.
Năm năm trôi qua, Diệp Trần đến nay vẫn chưa từng thấy ai tại đây hoàn thành được bất kỳ nhiệm vụ khen thưởng phong phú nào.
Hắn không thể phủ nhận, có thể có ai đó thông qua thủ đoạn ly kỳ hoặc may mắn hoàn thành được nhiệm vụ ẩn dấu, Hôi Thạch Lâm có nhiệm vụ hay không chỉ có NPH – và những người lặng lẽ hoàn thành biết mà thôi.
Trước khi đến Hôi Thạch Lâm, Diệp Trần đã trải qua một phen nghiên cứu kỹ càng bản đồ, nhưng hơn bốn năm qua, hắn đã quên quá nửa, chưa kể đến trong thời gian đó không biết NPH có bản cập nhật nào với bản đồ này không? . Sau khi mua giày, Diệp Trần lướt trên diễn đàn, tìm ra những người chơi đã vẽ bản đồ chi tiết của Hôi Thạch Lâm, rồi đem so sánh với bản đồ trong trí nhớ của mình.
Trừ một số nhiệm vụ đặc thù, còn lại thì hệ thống không cung cấp các loại bản đồ, trên diễn đàn xuất hiện một số bản đồ các khu vực đều là do những người chơi nhiệt tình phác hoạ lại mà thôi. Ngày trước, những bản đồ dạng này đều là tư liệu mật của các đại nghiệp đoàn ( các bang phái lớn), nhưng đến bây giờ, đại bộ phận bản đồ cấp thấp đều được phổ biến rộng rãi trên diễn đàn.
Sau khi so sánh, Diệp Trần nhận thấy Hôi Thạch Lâm cũng không có quá nhiều thay đổi bèn chạy tới.
Nơi train quái lý tưởng trong suy nghĩ của Diệp Trần là trung tâm của Hôi Thạch Lâm, chưa nói đến số lượng đá ở nơi đó khá phù hợp, tần suất quái ra cũng tương đối dày đặc, hắn không cần tốn quá nhiều thời gian đi quây quái tới phạm vi công kích của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ , hiệu suất luyện cấp rất cao.
Cẩn thận tránh các đường lớn trong Thạch Lâm, Diệp Trần hướng thẳng tới khui vực trung tâm.
- Này, tên Thực Vật Sư bên kia, đừng có đi nữa, tới nơi khác đê! Hôm nay Long Chiến công hội bảo kê luyện cấp nơi này! Không muốn chết thì đừng đi tới!
Phía trước xuất hiện hai tổ đội luyện cấp, cấp bậc cũng vào khoảng trên dưới cấp 19, trang bị không tệ, tàn sát Thạch Lang rất tuỳ ý, không tỏ ra tốn chút công sức nào. Thấy Diệp Trần đi tới, có người lập tức quát to.
“ Long Chiến công hội bảo kê nơi này luyện cấp?? “
Có điều gì mờ ám rồi đây!
Người khác nghe xong có thể sẽ tin là thật, nhưng Diệp Trần dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết là có chuyện mờ ám bên trong.
Hôi Thạch Lâm tuyệt đối không phải là nơi thích hợp luyện cấp, những người ở Long Chiến công hội muốn luyện cấp thiếu gì nơi thích hợp, cần gì phải tới nơi vắng vẻ này chiếm bãi?
- Vẫn chưa cút à ! Long Chiến công hội không phải là thứ mà ngươi có thể đụng vào được đâu!
Một thành viên khác thấy Diệp Trần còn chần chừ chưa đi, hung hát quát lên.
Cấp 19, tuy rằng hơn nhau năm cấp, có tồn tại một chút cấp bậc áp chế, nhưng với một chiêu Đơn Thể Di Thực rồi Thời Gian Hư Ảo thì tên kiêu ngạo này rất có thể sẽ bị miểu sát ngay lập tức, rồi dựa vào đôi Du Tích Bì Hài mới mua Diệp Trần có thể ung dung rời khỏi nơi này.
Bất quá Diệp Trần cũng không dễ xúc động như vậy, cái tuổi này hắn đã qua lâu rồi, lạnh nhạt liếc mắt nhìn tên gia hoả này thêm một lần, Diệp Trần mới xoay người bỏ đi.
Mục đích của hắn là tới train cấp, không phải tới để đánh nhau, muốn giết người này, hắn lại phải tìm nơi khác luyện cấp, không chỉ tốn thời gian mà còn phiền toái tới không ngừng.
- Tiểu tử nhìn cái gì mà nhìn!!
Tên kia cảm thấy bị vũ nhục khi bị Diệp Trần nhàn nhạt liếc mắt như vậy, quát to một tiếng, nhấc cung nhằm thẳng phía sau lưng Diệp Trần bắn một tên! Cắn trộm tiêu chuẩn =.=!
Hắn cười lạnh lùng chờ đến cảnh Diệp Trần bị công kích mà không dám phản kháng, nhưng khi mũi tên màu đen bay gần tới lưng Diệp Trần , Diệp Trần khẽ nghiêng người, mũi tên liền bay sượt qua, quần áo cũng chả bắn trúng.
Sao hắn có thể tránh được như vậy??
Thành viên cả hai đội ngũ của Long Chiến công hội đều ngẩn người, Thực Vật Sư kia không thèm quay đầu lại làm sao có thể tránh được mũi tên vừa rồi?
- Đờ mờ, ta không tin ngươi có thể gặp may đến tận hai lần!
Thoạt nhìn có vẻ như Diệp Trần gặp may, nhưng tên cung thủ lại không cảm thấy như vậy, hắn cảm thấy bị vũ nhục trần trụi, nhấc cung lên bắn thêm một tên nữa!
- Liệp thủ! Đủ rồi, đừng quên đoàn trưởng đã dặn chúng ta như thế nào!
Tên này có vẻ như là đội trưởng của hai đội ngũ này, thấy Diệp Trần sau khi bị công kích vẫn làm như không thấy, tự tin bước về phía trước khiến hắn không khỏi chột dạ, cảm giác có gì đó không đúng, lập tức lên tiếng quát gã cung thủ.
- Hừ! Coi như ngươi số đỏ!
Bị quát như vậy tên cung thủ rất không tình nguyện bỏ cung tên trong tay xuống.
….
“ Long Chiến công hội nhất định nhận được nhiệm vụ gì đó ở khu vực này!”
Luyện cấp là giả, vậy chắc chắn là có nhiệm vụ, nhưng không rõ là thành viên của Long Chiến tiếp nhận nhiệm vụ loại nào.
Bất quá nhiệm vụ gì cũng không liên quan đến hắn, hắn cũng chẳng có tâm trạng đi phá rối nhiệm vụ, hắn không có nhiều thời gian lãng phí như vậy, thành thật hướng một vị trí khác tại trung tâm đi đến.
Hôi Thạch Lâm trung tâm cũng có vài chỗ có thể train tốt, Diệp Trần tới đây tương đối dễ dàng.
“Đơn Thể Di Thực “
Tại một điểm nảy sinh quái vật, Diệp Trần quan sát phân bố của đám quái, bèn chọn lấy một cột đá cao vài mét, một chiêu Đơn Thể Di Thực đem cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ được trồng trước đó, trồng trên cột đá.
Xong xuôi, hắn không làm kinh động tới đám Thạch Lang ở xung quanh gốc cây, hắn chạy về đám Thạch lang đang ở xa hơn một chút.
Dẫn quái cũng là một kỹ thuật, nhất là khi lũ Thạch lang này di chuyển rất nhanh, dù cho Diệp Trần có thêm 5 điểm tốc độ nhưng so với lũ Thạch lang này vẫn chậm hơn một chút. Quây quái quá đông, các chướng ngại vật sẽ cùng với Thạch lang cản trở hắn, khi đó, tính mạng của hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Tình huống như vậy, quây quái từ ngoài vào trong hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.
Quái vật trong trò chơi nhiều vô kể, Diệp Trần tất nhiên không có khả năng nhớ được phạm vi cừu hận của quái mà hắn đánh từ vài năm trước, bất quá sau khi hắn kéo được hai con Thạch Lang, hắn liền biết rõ phạm vi cừu hận của Thạch lang khá lớn, kéo quái lại càng thêm đơn giản, từ xa hắn trực tiếp tung một đạo “ Khô nuy chi quang” kéo toàn bộ các quái xung quanh lại.
Chừng ba mươi giây sau, Diệp Trần đã kéo được mười bốn mười lăm con Thạch Lang, đang cấp tốc chạy hướng về Lưu Liên Tạc Đạn Thụ !
Chừng này quái cho dù là tổ hợp kinh điển “ Pháp sư – Mục sư – Kỵ sĩ” cũng không dám kéo nhiều như vậy. số lượng quái vật như thế này đủ để cả một đoàn đội sáu người toàn diệt.
Nhưng Diệp Trần lại chẳng ngán
- Thời Gian Hư Ảo!
Thời Gian Hư Ảo màu xám hạ xuống, Lưu Liên Tạc Đạn Thụ điên cuồng công kích, nguyên một đám sầu riêng chin vàng quăng xuống đất, tiếng nổ mạnh vang vọng khắp thạch lâm.
- Ha ha! Nhiều kinh nghiệm quá!! ( Chẳng lẽ lại là vờ lờ)
Thời Gian Hư Ảo kết hợp cùng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ sức sát thương vô cùng, cho dù là Thạch lang có trên 1000hp cũng cơ hồ bị miểu sát, đại lượng kinh nghiệm cũng theo đó bay lên.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh