Loại biến hóa vận chuyển dị thường huyền diệu này, đối với một người chưa từng tu luyện qua bao giờ như Tần Thiên, căn bản không hiểu rõ ảo diệu bên trong đó.
Nhưng, ở trong quá trình này, Tần Thiên lại có cảm giác đau tận xương cốt, khắc cốt minh tâm.
Đây hết thảy có liên quan đến trái tim mà ngày đó hắn thay, bởi vì ấn ký cuối cùng dung hợp vào một vị trí bên trong trái tim của Tần Thiên, tất cả điều ẩn giấu bí mật.
Có ba mươi sáu đường chồng chéo thêm vào, tạo thành một trận pháp siêu cấp, cực kỳ nghiêm mật, cực kỳ tinh xảo, hồn nhiên thiên thành, hòa tan vào bên trong thân thể Tần Thiên, mang đến cho thân thế hắn một loại biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Một khắc kia, trái tim Tần Thiên xuất hiện dấu hiệu nhịp đập gia tốc hơn, tiên tuyền thạch nhũ trong huyết mạch lưu động nhanh hơn, trải rộng qua từng tế bào trên toàn thân.
Đến lúc này, tia sáng quang hoa vạn trượng trên thái cổ Thần thụ nhanh chóng lui dần, từ từ dung nhập vào Tần Thiên, khiến toàn thân hắn từ từ sáng lên.
Cái loại cảm giác này rất kỳ diệu, thật giống như quang hoa trên Thần thụ chuyển dời đến trên người Tần Thiên vậy, làm cho người ta có một loại cảm giác ngoài ý muốn, hoang đường không tự giải thích được.
Tình thế như thế khiến cho song phương đang chiến đấu tập trung cao độ hơn, Cổ Liệt cùng Hỏa Vân Mân Côi cũng dị thường mê hoặc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đa Mục thiên vương, Hắc Thủy Huyền Xà trao đổi nhau ánh mắt, trong ánh mắt lẫn nhau đều toát ra tia sáng hưng phấn.
Trên cành cây, thân thể Tần Thiên càng ngày càng sáng, giống như quang hoa bay lên, khi đạt đến cực hạn thì cường quang chói mắt kia làm cho người ta không dám ngắm nhìn.
Sau cường quang, vẻ dị thường trên thân thể Tần Thiên biến mất, cả người rơi từ trên cành cây xuống, còn chưa rơi xuống đất mà người đã ngất đi rồi.
Cổ Liệt, Hỏa Vân Mân Coi trao đổi nhau ánh mắt, song song ra chiêu cực mạnh, làm cho Đa Mục thiên vương cùng Hắc Thủy Huyền Xà liên tiếp lui về sau, nhưng thủy chung giữ vững phòng tuyến, không để cho hai người bước một bước nào.
Ầm ầm rơi xuống đất, thân thể Tần Thiên hiện lên quán tính bắn ngược trở lại, tựa như trái bóng da, cũng không có xuất hiện tình huống huyết nhục văng tứ tung.
Đa Mục thiên vương gào to một tiếng, một đầu kim mao viên hầu phá không mà đến, hiện ra ngay bên cạnh Tần Thiên.
Con kim mao viên hầu kia cũng không lớn, so với hai quái vật như Đa Mục thiên vương cùng Hắc Thủy Huyền Xà mà nói, quả thực chính là chín trâu mất sợi lông.
Song, kim mao viên hầu này cũng có đặc điểm của nó, có đến ba cánh tay lận, một trong số đó được sinh trưởng ở trên lưng.
Tam Thủ Viên Hầu ở trong Tuyệt Thiên lĩnh hết sức tầm thường, nhưng nó được Đa Mục thiên vương triệu hồi đến, chứng minh rằng cũng không nên xem nhẹ nó.
Nhìn Đa Mục thiên vương một cái, Tam Thủ Viên Hầu nhấc Tần Thiên đang hôn mê lên bay thẳng lên trời, nương theo thân cây khổng lồ vọt lên trên, lên tới độ cao năm ngàn trượng, đột nhiên chuyển hướng, hướng một cành cây Thần thụ thái cổ bay đi.
Hỏa Vân Mân Côi cùng Cổ Liệt thấy thế liền tức giận gầm thét lên, lúc này chỉ muốn thoát khỏi dây dưa của Đa Mục thiên vương cùng Hắc Thủy Huyền Xà, nhưng lần lượt vẫn bị ngăn lại.
Ở trên cành cây to nhất nhì của thái cổ Thần thụ là một cánh cửa phong cách cổ xưa, cách cửa này cách mặt đất khoảng năm ngàn trượng, trừ huyền linh dị thú ra, sự tồn tại của cánh cửa này đối người ngoài không một ai biết được.
Giờ phút này, Tam Thủ Viên Hầu mang Tần Thiên hướng cánh cửa cổ xưa kia chạy tới, nháy mắt đã tới nơi.
Nhìn kỹ lại, cánh cửa cổ xưa kia điều có bốn phương tám hướng, như một cái thông đạo nối thông ra một thế giới khác.
Tần Thiên vẫn còn hôn mê, hoàn toàn không biết tình hình bây giờ.
Tam Thủ Viên Hầu hiển nhiên là hết sức quen thuộc nơi này, đưa tay ôm lấy thân thể gầy yếu Tần Thiên, đi vào bên trong cánh cửa, tiến vào một cái thông đạo huyền diệu mà thâm thúy.
Cánh cửa này thông hướng bên dưới lòng đất, từ bên trong thân thái cổ Thần thụ di chuyển dần xuống địa tâm của Tuyệt Thiên lĩnh, đây là lối đi duy nhất tiến vào nội bộ Tuyệt Thiên lĩnh.
Tam Thủ Viên Hầu hao phí một thời gian, mang Tần Thiên xuyên qua nhiều lối đi, sau tiến vào một cái thế giới vô cùng khổng lồ bên dưới lòng đất, nơi này thế giới bên trong Tuyệt Thiên lĩnh, là nơi sống của rất nhiều huyền linh dị thú, một huyền linh dị giới.
Thế giới dưới lòng đất này cực kỳ rộng lớn, dõi mắt nhìn lại, vô biên vô hạn, các loài hoa dị thảo có khắp nơi, quang hoa lóe ra nhiều màu, một quang cầu tựa như mặt trời treo bên trên thạch bích, khiến cho thế giới dưới lòng đất hết sức sáng ngời.
Thế giới dưới lòng đất Tuyệt Thiên lĩnh được chia thành hai phần trên dưới, phần thượng gồm bảy tầng, phía hạ thì có chín tầng, mỗi một tầng là một khu vực khác nhau, có cảnh trí khác nhau, có màu sắc khác nhau.
Tam Thủ Viên Hầu mang theo Tần Thiên sau khi xuyên qua lối đi liền tiến vào tầng một trong bảy tầng ở phần trên.
Diện tích nơi này mênh mông bát ngát, có núi có sông giống như thế ngoại tiên cảnh, vô số huyền linh dị thú thiên tính ôn hòa đều sống ở đây, ví như: Thiên mã, Phi lộc, Tuyết ngưu…
Sau khi Tam Thủ Viên Hầu mang Tần Thiên tới nơi này thì di chuyển nhanh hơn, nhấp nhô vài cái đã qua mấy dặm, chỉ chốc lát đến một cái hồ nước nóng, thuận tay ném Tần Thiên vào bên trong hồ.
Hồ nước nóng này bất đồng với những nơi khác, nước trong hồ hiện lên màu vàng nhạt, trên mặt nước treo lơ lửng những lục quả trong suốt tỏa ngát hương thơm.
Một ít lục quả cộng nước hồ màu vàng nhạt trong hồ tạo nên trong suốt, hiện ra một loại vằn nước đặc thù, tùy thời chuyển động.
Sau khi Tần Thiên bị ném vào hồ nước nóng rất nhanh liền tỉnh lại, cả người chìm trong hồ, quanh thân lỗ chân lông tự động mở ra, một đại lượng chất bẩn theo đó bài xuất ra bên ngoài cơ thể, cảm giác thần thanh khí sảng, sức sống mười phần.
Trồi lên mặt nước, Tần Thiên nhìn cảnh tượng trước mắt mà ngây ngẩn cả người.
Bên cạnh hồ con Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc, phát ra tiếng vang chói tai, làm Tần Thiên càng thêm cảnh giác.
“Ngươi là ai, tại sao ta lại ở chỗ này?”
Tam Thủ Viên Hầu nhếch miệng cười, nói: “Ta là huyền linh dị thú tại Tuyệt Thiên lĩnh, ngươi có thể kêu ta là Tam Thủ. Ta phụng mệnh đưa ngươi tới đây, trước hảo hảo thanh tẩy một chút, sau đó dẫn ngươi đi chỗ khác”
Tần Thiên cảnh giác nói: “Là địa phương nào vậy?”
Tam Thủ cười quái dị, nói: “Điều này ngươi không cần hỏi nhiều, lục quả trong hồ này có tên là Thúy Ngọc quả, ngàn năm mới thành thục, ngươi không ngại thì ăn nhiều vô, đối với ngươi có rất nhiều chỗ tốt đó”
Tần Thiên nhìn thoáng qua lục quả trên mặt nước, đếm đếm chừng vài chục quả, tỏa ra ánh sáng trong suốt pha chút màu xanh.
Tần Thiên lựa chọn mấy lục quả trong suốt nếm thử một chút, khi đưa tới miệng liền cảm giác hương thơm ngát.
Một khắc kia, Tần Thiên đột nhiên cảm thấy rất đói bụng, liền tù tì một hơi ăn hết 24 lục quả, lúc này mới hài lòng.
Đi ra hồ nước nóng, Tần Thiên liền hoạt động thân thể, cảm giác được sức lực đầy mình, tựa hồ so với dĩ vãng có điểm bất đồng thật lớn.
“Đi thôi, ta dẫn ngươi đi nhìn chung quanh một cái”
Bắt lấy cánh tay Tần Thiên, Tam Thủ Viên Hầu di chuyển thật nhanh, xuyên qua vô số núi cao khe sâu, sông lớn, đi tới trên đỉnh một ngọn cô phong.
Tần Thiên hiếu kỳ nói: “Đây là chỗ này, cảnh sắc thật mê người a”
Tam Thủ Viên Hầu cười nói: “Đây là thế giới bên dưới lòng đất Tuyệt Thiên lĩnh, được chia thành hai phần, phần trên có 7 tầng, phần dưới 9 tầng. Hiện tại chúng ta đang ở tầng một phần trên, sau đó ta muốn dẫn ngươi đi đến một chỗ ở tầng năm phần dưới.
Tần Thiên lại hỏi: “Đi đến đó để làm chi vậy?”
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Mang theo Tần Thiên, Tam Thủ Viên Hầu ở trên không trung tự do bay lượn, thích thú cảnh tượng ở nơi này.
Tần Thiên cẩn thận thưởng thức, âm thầm lưu ý tình huống cơ thể mình, trong đầu đột nhiên hiện lên dòng chữ Thái cổ bất diệt thể.
“Tam Thủ, ngươi có biết cái gì là Thái cổ bất diệt thể không?”
Tam Thủ Viên Hầu liếc nhìn Tần Thiên một cái, cười nhạo nói: “Ngươi không phải là Thái cổ bất diệt thể sao?”
Tần Thiên đại kinh, hỏi tới tấp: “Làm sao ngươi biết được?”
Tam Thủ Viên Hầu nhếch miệng nói: “Thái cổ Thần thụ, nó đem kinh nghiệm qua vô số năm tháng, tự nhiên thành bất diệt thể khắc lên trên người của ngươi, do đó cải tạo ngươi thành Thái cổ bất diệt thể, điều này cũng không qua mắt ta được đâu nhá”
Tần Thiên thoáng cái hiểu được chuyện gì đã xảy ra, bất quá hắn không hiểu nổi, tại sao thái cổ Thần thụ phải làm như vậy.
“Nghĩ không ra sao? Hắc hắc, mà cái gì ta cũng không biết”
Tam Thủ Viên Hầu hiểu rõ tâm tư Tần Thiên, trước tiên mở miệng ngăn chặng câu hỏi tiếp theo của hắn.
Tần Thiên không hỏi nữa, trong lòng hắn đại khái đã tìm được đáp án, hết thay mọi việc điều có liên quan đến trái tim không chết của mình.
Di chuyển một hồi, Tam Thủ Viên Hầu đột nhiên dừng lại.
“Không sai biệt lắm, chúng ta đi xuống thôi”
Kéo Tần Thiên, Tam Thủ Viên Hầu hướng cửa ra vào tầng tiếp theo thẳng tiến, nháy mắt đã ở trong một hoàn cảnh khác biệt lúc nãy.
Nơi này cũng giống như trước hết sức khổng lồ, nhưng hoàn cảnh lại bất đồng, trong không khí mang theo mùi máu tanh.
Tần Thiên ngạc nhiên nói: “Làm sao cái tầng này chênh lệch so với lần trước lớn như thế?”
Tam Thủ Viên Hầu nói: “Phần trên đều là thiện chủ, phần dưới tất cả đều là hung thần ác sát”
Nói láo. Một cái đầu rắn cực đại vàng óng ánh thò ra, ánh mắt hung hăng khóa chặt Tần Thiên, cái lưỡi thỉnh thoảng phun ra nuốt vào, bày ra bộ dạng khát khao.
Tam Thủ Viên Hầu tợn mắt nhìn cự xà một cái, quát lên: “Cút sang một bên, đây là đồ không phải ngươi hưởng dụng”
Trên mặt Tần Thiên liền cười khổ, hai từ ‘hưởng dụng’ quá chói tai đi, mình sao lại biến thành thức ăn của dị thú ở trong này bao giờ thế nhỉ?
Con cự xà hoàng kim hơi chần chờ một chút, lui trở về, nhượng lối đi.
Đột nhiên, ngay khi Tam Thủ Viên Hầu mang Tần Thiên đi qua, hoàng kim cự xà mở cái miệng to như chậu máu, từ phía sau hướng Tần Thiên táp tới, cố gắng một kích nuốt trọn.
Tất cả sự việc, Tần Thiên cũng không biết tí nào, mắt thấy hắn sắp nằm gọn trong miệng rắn, một bàn tay to tướng trong suốt hung hăng vỗ trên đầu cự xà một cái.
Một tiếng ầm ầm thật lớn vang lên, cái đầu hoàng kim cự xà đụng phải mặt đất, liền phát một tiếng kêu đau đớn, sưu một tiếng chạy trốn mất dép.
Tần Thiên nghe tiếng ồn quay đầu lại, nghi ngờ nói: “Có chuyện gì thế?”
Tam Thủ Viên Hầu cười nói: “Con rắn ngu ngốc kia ngẩng đầu, va đập trúng đầu thật mạnh, ngươi không cần quản nó”
Tần Thiên ngẩng đầu ngước nhìn, ngạc nhiên nói: “Đầu va đụng cái gì, không giống mà”
Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc, lôi Tần Thiên chạy đi như nước chảy mây trôi xuyên qua tầng dưới, rất nhanh gặp phải phiền toái lần thứ hai.
Một con Hạt Vương khổng lồ ngăn cản đường đi của Tần Thiên, cái đuôi sắc bén giơ cao cao đen thui thủi tỏa hào quang, cứng rắn như thiết cốt, khiến cho Tần Thiên phải ngước đầu lên ngắm nhìn.
Tam Thủ Viên Hầu chau mày, bộ dáng lộ vẻ không vui.
Con Hạt vương này so với hoàng kim cự xà lúc nãy muốn đáng sợ hơn, nó dám công khai chặng đường, dĩ nhiên không phải là thứ đối phó dễ dàng.
“Tam Thủ, ta cũng không muốn làm khó dễ ngươi, lưu lại tiểu tử này rồi ngươi có thể đi”
Hạt vương giọng nói có vẻ trúc trắc, nhưng khẩu khí tương đối khí phách.
Tần Thiên có cảm giác không ổn, vạn nhất Tam Thủ Viên Hầu này bỏ rơi mình ở đây, đối mặt với Hạt vương khổng lồ như thế, hắn không có chút đường sống nào cả.
“Hắc Thiết Xác, ngươi thật sự muốn gây chuyện phải không?”
Tam Thủ Viên Hầu giọng nói bất thiện, trong ánh mắt tỏa ra sát khí nghiêm nghị.
Hạt vương hơi giận nói: “Tam Thủ lớn mật, ngươi dám gọi thẳng ta là Hắc Thiết Xác, có tin hay không ta ăn một ngụm ăn sạch sẽ ngươi bây giờ”
Thân thể di chuyển tới trước, Hạt vương hơi di động, bước chân liền khiến cho đất rung núi chuyển, rất nhiều huyền linh dị thú rối rít thối lui.
Tần Thiên có chút đứng không vững, trong ánh mắt toát ra vẻ bất an.
Xem ra cái tên gia hỏa này rất khó đối phó đây, lấy thực lực của Tam Thủ Viên Hầu, đoán chừng kết cục là lành ít dữ nhiều a.
Tần Thiên từ sau khi tiến vào Tuyệt Thiên lĩnh, gặp Tam Thủ Viên Hầu này là huyền linh dị thú nhỏ nhất rồi, nó so sánh với Tần Thiên chỉ gấp đôi mà thôi, cái đầu chưa đủ hai trượng.
Mà giờ khắc này, tại trước mặt con Hạt vương thế nhưng là một quái vật khổng lồ, giống như một tòa núi sừng sững ở trước mặt, chỉ cần hình thể kia cũng đủ dọa lùi vô số lần Tam Thủ Viên Hầu rồi.
“Muốn ăn ta, vậy ngươi tới thử xem một chút coi”
Tam Thủ Viên Hầu thuận tay đem Tần Thiên ném ra sau, khi bản thân mình bay lên không trung, kim mao toàn thân đã dựng đứng lên, tựa như hỏa diễm kim sắc, nhanh chóng bành trướng.
Sau khi Tần Thiên lui về phía sau, vừa lúc chứng kiến một màn này, trên khuôn mặt thanh tú tuấn lãnh hiển lộ sự khiếp sợ vô cùng.
Hạt vương khinh thường nói: “Ăn ngươi thì thế nào nhỉ, ta hôm nay phải nếm coi một chút mới được”
Hạt vương bất động như núi, lạnh lùng nhìn Tam Thủ Viên Hầu, căn bản là không để trong mắt.
Giữa không trung, Tam Thủ Viên Hầu kim quang hội tụ, thân thể nhanh chóng bành trướng, chỉ nháy mắt liền to lớn gấp mười lần, bộ lông màu vàng bắt đầu từ từ chuyển màu.
“Chỉ cái này thôi mà cũng dám đem ra khiêu khích?”
Hạt vương lớn tiếng cười nhạo, cuồng vọng cực kỳ đắc ý.
Tần Thiên giờ phút này đã đáp xuống đất, yên lặng đứng nhìn Tam Thủ Viên Hầu, phát hiện màu sắc bộ lông trên người nó đã trở nên diễm lệ hơn, hiện ra màu sắc bất đồng, tạo thành một đồ án, ẩn chứa thâm ý nào đó.
Căm tức nhìn Hạt vương, Tam Thủ Viên Hầu lãnh khốc nói: “Cười nhạo ta, coi chừng hối hận không kịp đó”
Lời thì vẫn còn ở bên tai, quang mang rực rỡ toàn thân Tam Thủ Viên Hầu bắt đầu lưu động, hội tụ vô số lần tại trên đỉnh đầu nó, lúc này đây ở giữa trán của hắn hội tụ thành một quang điểm chói mắt.
Hạt vương có chút ngoài ý muốn, kinh nghi nói: “Đây là …”
Quang điểm này càng ngày càng sáng, quang mang đột nhiên chớp động, một con mắt hiện ra giữa trán của Tam Thủ Viên Hầu, bắn ra vạn đạo hào quang.
“Thiên Mục Thần Viên! Nhĩ cánh nhiên nhị …”
Tam Thủ Viên Hầu lãnh đạm nói: “Người nào nói cho ngươi biết, ta là Thiên Mục Thần Viên?”
Hạt vương giọng nghi ngờ nói: “Ngươi nếu không phải là Thiên Mục Thần Viên, sao trên trán xuất hiện con mắt thú ba chứ, hơn nữa còn là Thụ nhãn (mắt thẳng đứng)”
“Ngươi hối hận?”
Tam Thủ Viên Hầu phát ra giọng âm hàn, con mắt tại trên trán lưu chuyển, đang hội tụ lực lượng.
Hạt vương cả giận nói: “Cho dù ngươi là Thiên Mục Thần Viên, bổn vương cũng không sợ. Đến đây đi, để cho ta coi ngươi có cái thủ đoạn gì nào”
Hạt vương trên cái đuôi đen nhanh lóe ra quang hoa, một đám quang thúc u ám mà quỷ dị tựa như tia chớp, hướng đầu Tam Thủ Viên Hầu đánh xuống.
“Như ngươi mong muốn!”
Tam Thủ Viên Hầu giọng lãnh ngạo, trên con mắt thẳng đứng kia cấp tốc cuốn ra, một đạo quang mang hai màu xanh đỏ từ con ngươi bắn ra, ở trong quá trình bắn đi, quang mang hai màu xanh đỏ xoay tròn giao thoa lẫn nhau, tạo thành một quang liên thẳng tắp, chỉ nháy mắt chạm vào quang thúc do cái đuôi của Hạt vương phát ra.
Tia sáng chợt lóe, quang thúc do Hạt vương phát ra chỉ trong nháy mắt bể tan tành, còn quang liên do Tam Thủ Viên Hầu phát ra thì thế như chẻ tre, sau khi đánh nát thế công của đối phương thế tới không giảm, nháy mắt đánh trúng thân thể Hạt vương.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Đến lúc này, quang liên xoay tròn một hồi rồi tự động phân giải, quang mang một xanh một đỏ nhanh chóng lan tràn trên thân thể khổng lồ của Hạt vương, tạo thành một quang lưới xanh đỏ xen kẽ, quấn quanh người Hạt vương.
Hạt vương kêu lên một tiếng đau đớn, ra sức giãy dụa, nhưng quang lưới lại kịch liệt ba động, độ dẻo dai thật tốt, vững vàng buột chặt khiến Hạt vương không thể thoát khỏi được.
Rống giận gầm thét, thân thể Hạt vương lập tức bành trướng, cố gắng phá tan quang lưới.
Tam Thủ Viên Hầu lạnh lùng cười một tiếng, con mắt trên trán không ngừng lóe sáng ra quang liên, bên ngoài quang mang xanh đỏ đó còn có một lớp lôi đình chớp giật.
Kể từ đó, Hạt vương khàn giọng kêu lên thảm thiết, thân thể khổng lồ dưới tác động của lôi điện, không chút lắc lư, từ từ thu nhỏ lại.
Tần Thiên khiếp sợ nhìn một màn này, không nghĩ tới Tam Thủ Viên Hầu có cái đầu không lớn này, thế nhưng có tuyệt chiêu lợi hại như vậy.
Chung quanh, một số huyền linh dị thú đang xem cuộc chiến cũng bị dọa sợ chạy tán loạn, nghĩ muốn cháy nhà hôi của, thế mà hiện tại ai nấy điều muốn nhanh nhanh chạy đi.
Hạt vương này vận khí quả thực không tốt, lúc nãy chọc giận Tam Thủ Viên Hầu, bây giờ thân thể đang không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành bằng nắm đấm, rơi vào trên vai của Tam Thủ Viên Hầu.
“Niệm tình ngươi tu luyện 130.000 năm có điểm không dễ, hôm nay ta tạm thời tha ngươi một mạng. Ngày sau lấy công chuộc tội, ta sẽ thả ngươi được tự do”
Tiểu Hạt vương sợ hãi không thôi, hối hận nói: “Ta nhất định lấy công chuộc tội, nhất định …”
Tam Thủ Viên Hầu không rãnh để ý đến nó, nháy mắt biến về nguyên dạng, xoay người hướng Tần Thiên nhếch miệng cười một tiếng, ngoắc ngoắc Tần Thiên qua bên này.
Đi tới bên cạnh Tam Thủ Viên Hầu, Tần Thiên sợ hãi than, nói: “Thật không nghĩ tơi, ngươi lợi hại như vậy”
Tam Thủ Viên Hầu cười nói: “Huyền linh dị thú Tuyệt Thiên lĩnh không có một vạn cũng có tám ngàn, còn có một số tồn tại mà người đời không biết được. Đi thôi, quá trình đến tầng năm cũng sẽ không thuận lợi như vậy nửa đâu”
Tiếp tục tiến về phía trước, huyền linh dị thú chung quanh đã chạy mất dép từ lâu, không dám chạy tới trêu chọc Tam Thủ Viên Hầu nữa.
Tình huống như vậy kéo dài được hơn trăm dặm, nơi đó là một cảnh tượng … hoàn toàn khác.
Tân Thiên một đường quan sát, phát hiện tầng này mênh mông bát ngát, có khuynh hướng xoay tròn, phương viên bao trùm khoảng mấy ngàn dặm.
Một số ít huyền linh dị thú ở nơi này, phần lớn trời sinh tính hung tàn ác sát, hình thể khổng lồ, ngoại hình cổ quái.
Tần Thiên đi theo bên cạnh Tam Thủ Viên Hầu có cái đầu không lớn này, một đường nơm nớp lo sợ, thỉnh thoảng có nhiều huyền linh dị thú nhìn trộm, nhưng có cảm đảm động thủ tương đối ít, dù sao kết cục của Hạt vương khiến cho rất nhiều huyền linh dị thú mang lòng bất an.
Song, khi đi được hơn trăm dặm, loại kính sợ cùng lực ảnh hưởng từ từ nhạt đi.
Chỉ chốc lát, Tần Thiên cùng Tam Thủ Viên Hầu đã bị một con Phi Thiên Hổ ngăn lại.
Hổ - là bách thú chi vương, dù vậy ở bên trong Tuyệt Thiên lĩnh này, cũng không tính là gì, nhưng đầu Phi Thiên Hổ này hơi có mấy phần bá đạo.
Phi Thiên Hổ tầm thường bình thường chỉ có một đôi cánh, mà phần lớn là vũ dực (cánh lông).
Nhưng, Phi Thiên Hổ ở trước mắt Tần Thiên hiện giờ lại có đến ba đôi cánh.
Đôi thứ nhất là vũ dực, đôi thứ hai là nhục dực, đôi thứ ba là quang dực, đây là Hổ vương sáu cánh (Lục Dực Hổ Vương) trong truyền thuyết cực kỳ hiếm thấy.
Phiêu phiêu trên bầu trời, Phi Thiên Hổ ngưng mắt nhìn Tần Thiên, trong mắt bắn ra tia sáng rực lửa, bắn lên người Tần Thiên, thăm dò bí mật của hắn.
Tam Thủ Viên Hầu cũng không ngăn cản, chỉ lãnh đạm nói: “Hổ vương cũng muốn chặn ngang một cước sao?”
Hổ vương sáu cánh ngạo nghễ nói: “Chẳng lẽ không được à?”
Tam Thủ Viên Hầu lạnh lùng nói: “Hổ vương biết mục đích của chuyến đi này của ta không?”
Tam Thủ Viên Hầu cười to, nói: “Không trọng yếu, ngươi hỏi ta sao? Ta đi chuyến này là phục mệnh dẫn hắn đến tầng năm, Hổ vương cảm thấy mình có thể đảm nhiệm nhiệm vụ này sao?”
Hổ vương sáu cánh nghe vậy liền biến sắc, bật thốt lên: “Đến tầng năm ở phần dưới, nhưng mà nơi đó là … lấy thực lực của ngươi cũng muốn hoàn thành nhiệm vụ này à, thực buồn cười chết đi được”
Tam Thủ Viên Hầu cũng không tức giận, giọng trào phúng: “Ở trong mắt Hổ vương, là ta không thể hoàn thành nhiệm vụ này rồi, cho nên Hổ vương cũng muốn chặn ngang một cước?”
Hổ vương sáu cánh chần chờ một chút, nhưng ngay sau đó cười lạnh, nói: “Đúng thì sao nào? Ngươi cho rằng bổn vương bị hù dọa sao”
Tam Thủ Viên Hầu cười lạnh nói: “Nếu Hổ vương có hứng thú, ta muốn thì không bằng ngươi muốn, chẳng lẽ không phải không cho Hổ vương mặt mũi sao”
Tần Thiên kinh nghi nói: “Ngươi muốn động thủ với hắn?”
Hổ vương sáu cánh thấy vậy, bất ngờ, ánh mắt mê hoặc nhìn Tam Thủ Viên Hầu, trầm giọng nói: “Động thủ với ta, ngươi cũng biết kết quả là gì rồi?”
Tam Thủ Viên Hầu nở nụ cười giả tạo, nói: “So qua, chẳng phải biết sao”
Bả vai run lên, Tam Thủ Viên Hầu đem Hạt vương ném ra ngoài, phân phó nói: “Bảo vệ hắn cho tốt, đây là cơ hội ngươi lập công”
Hạt vương vừa rơi xuống đất liền biến thân, hóa thành một con bò cạp khổng lồ đến mấy trượng, đem Tần Thiên che ở sau lưng mình, chậm rãi thối lui.
Hổ vương sáu cánh nhìn Hạt vương một cái, nghi ngờ nói: “Nó là …”
Tam Thủ Viên Hầu lạnh lùng nói: “Hắn là ai, ngươi rất nhanh sẽ biết thôi, đến đây đi, để cho ta biết một chút oai của Lục Dực Hổ Vương ngươi đi”
Bàn về hình thể, Lục Dực Hổ Vương so với Tam Thủ Viên Hầu lớn hơn trăm lần, một cái hổ trảo cũng có thể nhẹ nhàng xé xác nó thành trăm mảnh.
Mà Tam Thủ Viên Hầu ở Tuyệt Thiên lĩnh là hết sức bình thường, tại thế giới bên dưới lòng đất ở tầng hai phần trên, thuộc về loại tính tình ôn hòa, cũng không có uy lực bao nhiêu, căn bản là không thể so sánh với Hổ vương sáu cánh.
“Ngươi chọn một cái lợi hại nhất, tránh cho đến lúc đó không kịp thi triển ra nửa”
Giọng Tam Thủ Viên Hầu hết sức cuồng vọng, ít nhất khiến cho Hổ vương sáu cánh nổi giận.
“Lớn mật, ta xé xác ngươi”
Quang dực vung lên, Hổ vương trống rỗng xuất hiện, hổ trảo hướng cái đầu Tam Thủ Viên Hầu chụp xuống.
Bốn phía, hư không rung chuyển, kình phong sắc bén mang theo tiếng gào thét chói tai, mang theo lực hủy diệt hư không, khóa chặt đại não của Tam Thủ Viên Hầu.
Tam Thủ Viên Hầu cũng không né tránh, chắp tay tại trước ngực, cánh tay trên lưng dựng thẳng lên trời, vừa lúc đón nhận một trảo kia của Hổ vương.
Đối ứng đơn giản như vậy, nhìn qua có chút bất đắc dĩ, nhưng kết quả làm cho người ta kinh ngạc.
Hổ vương sáu cánh một trảo đánh xuống, va đụng cánh tay thứ ba của Tam Thủ Viên Hầu, song phương vừa chạm đã tách ra, Hổ vương sáu cánh bay lên trời, Tam Thủ Viên Hầu rơi xuống từ giữa không trung.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Tam Thủ Viên Hầu, Hổ vương sáu cánh giọng chất vấn: “Ngươi, rốt cục là tên nào?”
Tam Thủ Viên Hầu hỏi ngược lại: “Ngươi hối hận?”
Hổ vương cả giận nói: “Thúi lắm! Bổn vương làm việc không bao giờ hối hận, trong đầu cũng không có từ hối hận này”
Tam Thủ Viên Hầu hờ hững nói: “Như thế, ngươi cần gì để ý nữa? Ra tay đi, ta còn muốn lên đường sớm, không có thời gian nhiều hồ nháo với ngươi đâu nhá”
“Hồ nháo? Rất cuồng vọng. Bổn vương nếu không cho ngươi nếm một tí lợi hại, ngươi không biết ta đáng sợ cỡ nào”
Ngửa mặt lên trời huýt sáo một tiếng, Hổ vương phát ra hổ khiếu kinh hồn bạt vía, tốc độ âm ba chấn động cực cao dẫn đến thời không rung chuyển, tạo thành một cổ lực hủy diệt, quay chung quanh Tam Thủ Viên Hầu.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Dịch chuyển một cái, Tam Thủ Viên Hầu bày ra mấy thủ ấn khác nhau, ẩn chứa huyền diệu khác nhau, dễ dàng đánh tan âm ba kia.
Hổ vương giận dữ, há mồm phun ra một đạo quang diễm đỏ thắm, mang theo chân hỏa phần thiên đốt cháy vạn vật, hướng Tam Thủ Viên Hầu bắn thẳng tới.
Đồng thời, Hổ vương đáp xuống, hóa thành một đạo quang hoa vô kiên bất tồi, trong nháy mắt xé rách hư không, khóa chặt trái tim Tam Thủ Viên Hầu.
Nhận thấy tình hình không ổn, Tam Thủ Viên Hầu nhanh chóng biến thân, thân thể tăng lên mười lần, trên trán mọc ra con mắt, phát ra một đạo quang liên xanh đỏ, đón nhận Hổ vương vọt tới.
Nháy mắt, quang liên cùng quang hoa va chạm nhau, quang mang cấp tốc khuếch tán, hóa thành một đám mây hàm chứa lực lượng hủy diệt.
Bịch một tiếng nổ, đám mây bể nát.
Sóng xung kích đáng sợ bắn phá bốn phía, tại bên trong tầng này vang lên tiếng rống giận gầm thét, chấn cho đầu Hổ vương sáu cánh đến choáng váng, trực tiếp bay ra ngoài mấy ngàn trượng.
Tam Thủ Viên Hầu tung mình trở lui, hai tay ở trước ngực ngắt một cái thủ ấn, tia sáng vọt tới kia chỉ trong nháy mắt dừng lại, hình ảnh giống như dừng lại, nhìn cực kỳ quỷ dị.
Hạt vương thấy thế, trong miệng phát ra tiếng sợ hãi.
Tần Thiên trên mặt lộ mỉm cười, Tam Thủ Viên Hầu chiến thắng, để cho hắn không đến nổi rơi vào trong tay Hổ vương kia.
Một tiếng thét giận dữ lấn áp cuồng phong, Hổ vương sáu cánh thiểm điện quay về, căm tức nhìn Tam Thủ Viên Hầu, căm hận nói: “Tốt, kim mao ngươi… ngươi lại dám trêu chọc bổn vương, hôm nay ta nếu không giáo huấn ngươi một chút, chẳng phải bị người ta cười nhạo sao?”
Quang dực huy vũ, thời không rung chuyển, từng đạo sóng gợn từ trong hư không hiện lên, tạo thành một loại ‘thế’, tản mát ra lực lượng cường đại.
Đây là chiêu Quang Dực Trảm mạnh nhất của Hổ vương sáu cánh, từng đạo sóng gợn từ trong hư không nhanh chóng tụ hợp, biến chuyển, tạo thành một đạo Hư không chi nhận, vững vàng khóa chặt Tam Thủ Viên Hầu.
Hư không chi nhận kia hiện ra màu đỏ nhạt, trong suốt rõ ràng, là do vô số sóng gợn mà thành, giờ phút này đang huyền phù ở trên đầu Hổ vương sáu cánh.
Bốn phía, vô số quang điểm hướng Hư không chi nhận sáp nhập vào, bị quang nhận hấp thu, tản mát ra mùi vị hủy diệt.
Tam Thủ Viên Hầu vẻ mặt nghiêm túc, con mắt dựng đứng trên trán ẩn chứa lôi đình chi quang, dòng diện kêu ti ti rất rõ ràng, tạo dựng nên một hương vị kinh khủng.
“Hổ vương nếu đã quyết định, vì sao còn do dự không chừng vậy?”
Lục Dực Hổ Vương căm tức Tam Thủ Viên Hầu, hừ nói: “Ngươi không phải là Thiên Mục Thần Viên, ngươi rốt cục là tên nào, vì sao không dám lộ diện mạo chân thật?”
Tần Thiên có chút kinh ngạc, trước đây Hạt vương cũng nói Tam Thủ Viên Hầu không phải là Thiên Mục Thần Viên, nhưng đoán không ra lai lịch của nó.
Bây giờ, Hổ vương sáu cánh cũng đưa ra phán đoán như vậy, rốt cuộc Tam Thủ Viên Hầu ở trước mặt Tần Thiên đây, có cái thân phận chân chính là gì?
Đa Mục thiên vương giữa vô số huyền linh dị thú không chọn tên nào đó thật lợi hại, nhưng mà hết lần này tới lần khác chọn tên khỉ xấu xí kia, chuyện này khẳng định có nguyên nhân của nó.
“Ta là ai, có trọng yếu như vậy không? Đều là huyền linh dị thú, ngươi nhìn không ra lai lịch của ta, vậy chỉ có thể nói tu vi của ngươi còn thấp”
Điện quang chợt lóe, sấm động rung trời.
Tam Thủ Viên Hầu phát khởi công kích, con mắt dựng thẳng kia bắn ra hàng vạn hàng nghìn tia chớp, bao phủ bốn phía Hổ vương, phong kín đường lui của hắn.
Điên cuồng hét lên một tiếng, Hổ vương sáu cánh khởi xướng phản kích, Hư không chi nhận hướng cái đầu phủ xuống, va đụng tia chớp nhảy múa kia, dẫn phát tiếng nổ mạnh rung trời.
Một tiếng vang thật lớn, rung chuyển trời đất, Hổ vương sáu cánh kêu thảm một tiếng, bị nổ tung quay tròn, ba đôi cánh trên người bị bẻ gãy hết sạch, chật vật vô cùng, cái đầu chúi xuống dưới cứng rắn va đụng trên vách đá, trong miệng phát ra tiếng kêu thê lương.
Đông đảo huyền linh dị thú ở chung quanh thấy thế, đều rối rít kinh hô chạy trốn, ánh mắt hoảng sợ nhìn con khỉ, cũng không dám xem nhẹ con khỉ xấu xí này nữa.
Hạt vương âm thầm may mắn, nguyên bản định nhân cơ hội này chạy trốn, tiện tay mang Tần Thiên đi luôn, may mắn là chính mình không có vọng động, nếu không chết lềnh bà lềnh bềnh rồi.
Tam Thủ Viên Hầu khôi phục nguyên dạng, đem Hạt vương đánh về nguyên hình, đặt ở trên vai, kéo Tần Thiên tiếp tục đi tới, bày ra bộ dáng bất hảo, một bộ dáng gây sự.
Tần Thiên nhìn nó không hiểu, nhưng lại cảm giác được, Tam Thủ Viên Hầu tạm thời sẽ không gia hại chính mình, khi tới được tầng năm ở phần dưới, lúc ấy phát sinh cái gì, Tần Thiên cũng không dự liệu được.
Loại tình thế này, như cũ cảm giác nguy cơ vẫn tồn tại tận đáy lòng Tần Thiên, nhưng hắn không có biện pháp nào cả.
Ở bên trong phần dưới này, Tam Thủ Viên Hầu thu thập con Hạt vương và Hổ vương rất dễ dàng, chỉ trong chốc lát đã truyền đi khắp tứ phương, từ nay về sau không còn huyền linh dị thú nhảy ra sinh sự nữa, rất thuận lợi đi đến cửa ra vào của tầng 2 ở phần dưới.
Hoàn cảnh ở tầng 2 này cùng tầng tiếp theo hết sức gần, điều khác biệt duy nhất chính là huyền linh dị thú ở tầng này vô cùng cường đại, lại hung tàn, vô cùng đáng sợ.
Càng xuống bên dưới, thì thực lực huyền linh dị thú càng mạng, hung tính càng lớn hơn.
Tam Thủ Viên Hầu nắm cánh tay Tần Thiên, đứng ở bên cạnh cửa ra vào, cũng không tùy tiện bước vào, mà là đang quan vọng.
Hạt vương đứng trên bả vai Tam Thủ Viên Hầu, lộ ra vẻ mặt bối rối, hiển nhiên tầng 2 này đối với nó mà nói, cũng không phải … là cái địa phương tốt gì.
Tần Thiên có thể cảm nhận được sự đáng sợ của tầng 2, tim đập từ từ tăng nhanh, trong không khí tràn ngập mùi vị máu tanh.
Từ khi rời khởi tiểu trúc Thiên Y cho tới hiện tại còn chưa đủ một đủ một ngày thời gian, nhưng Tần Thiên đã trải qua rất nhiều màn đặc sắc, nhân sinh lịch duyệt xảy ra biến hóa cực lớn a.
Đối với tình cảnh trước mắt, Tần Thiên không biết nó tốt hay xấu nữa, nhưng tình thế phát triển đến thế này, hắn căn bản không đủ khả năng thay đổi được.
Tần Thiên hiện tại đúng là một khối thịt béo bở, cho dù là ai khi nhìn thấy cũng muốn cướp đoạt, hắn chỉ có thể bị động mà tiếp nhận thôi.
“Ai, đúng là một cái trách nhiệm khổ cực a, ban đầu không nên nhất thời vọng động, khiến cho hiện tại tuyệt không thú vị chút nào”
Tần Thiên oán giận Tam Thủ Viên Hầu, nghi hoặc nói: “Ở tầng năm rốt cục là người nào ta, nó vì sao lại không muốn gặp ta? Ngươi vì sao phải tiếp lấy trách nhiệm này?”
Tam Thủ Viên Hầu lắc đầu, nói: “Thiên cơ bất khả lậu, ta chỉ phụ trách đưa hàng, không thể nói quá nhiều điều. Hiện tại … di … Chúng ta cần phải đi rồi”
Một cổ rung chuyển chuyển thời không rất nhỏ vang đến làm cho Tam Thủ Viên Hầu im tiếng, sau đó lôi Tần Thiên tiến vào bên trong tầng 2, tốc độ hơi có vẻ vội vàng.
Tần Thiên hơi cảm giác được một chút biến hóa, hỏi: “Tại sao?”
Tam Thủ Viên Hầu lôi Tần Thiên di chuyển càng nhanh hơn, một bên chú ý quan sát hoàn cảnh bốn phía, vừa nói: “Có người xông vào thế giới bên dưới lòng đất Tuyệt Thiên lĩnh, ngươi nên vì mị lực này mà cảm thấy kiêu ngạo”
Tần Thiên kinh hô: “Bọn họ vì ta mà chạy tới sao?”
Tam Thủ Viên Hầu không trả lời, nhưng đáp án quả nhiên rõ ràng.
Tần Thiên lộ vẻ cười khổ, cái loại bị đuổi bắt này, kiếp sống chạy trốn bốn phương này, chẳng tốt đẹp gì cả.
Chỉ mới qua nửa ngày thời gian, cái loại cảm giác cấp bách này làm cho Tần Thiên có áp lực cực lớn.
Lúc này, Tam Thủ Viên Hầu đang di chuyển nhanh chóng về phía trước đột nhiên dừng lại, điều này làm cho Tần Thiên trong trầm tư tỉnh lại, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, lại bị một màn trước mắt làm cho hoảng sợ ngây người.
Ở trước mặt Tần Thiên khoảng mấy trăm dặm, trên không trung là một đầu Biên bức bay qua bay lại, thân thể hết sức khổng lồ gồm bốn cái đầu dài thòng, cánh cùng cánh nối tiếp nhau, nhìn qua dài giống như trời sinh liền cùng một chỗ vậy.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Loại Biên bức bốn đầu quái dị này, thân thể lại ngay ngắn thẳng tắp, tựa như một miếng vải đen, ngăn chặng ánh sánh lại.
Tam Thủ Viên Hầu nhìn Biên bức giữa không trung, vẻ mặt có chút ngưng trọng, thấp giọng nói: “Đây là Tứ Tà Biên Bức, bốn cái đầu kia có thể đồng thời phun ra thủy, hỏa, độc khí cùng lôi điện, ở trong đông đảo huyền linh dị thú tại Tuyệt Thiên lĩnh, được coi như là người khó chơi. Ở bên trong tầng 2 này cũng coi như là bá chủ số 1, số 2.
Tần Thiên hỏi: “Ngươi có nắm chắc đối phó được không?”
Tam Thủ Viên Hầu nói: “Trước đây không có giao thủ qua với hắn, nên tình huống cụ thể thế nào khó mà nói trước được”
Phía trước, Tứ Tà Biên Bức tựa hồ nghe được cuộc nói chuyện giữa Tam Thủ Viên Hầu cùng Tần Thiên, liền phát ra tiếng cười quái dị.
“Chỉ là một con khỉ, vậy cũng xứng động thủ cùng ta, thật sự là không muốn sống”
Hạt vương khích bác, nói: “Nó dám xem thường ngươi tề, cho nó nhìn một chút màu sắc đi”
Tam Thủ Viên Hầu hừ nói: “Ngươi đối với hắn có hứng thú như vậy, ta tặng cho ngươi đó”
Hạt vương ngượng ngùng nói: “Ta sao có thể so với ngươi được chứ, ta mà có được bổn sự, sớm đã đem nó đánh cho kêu cha gọi mẹ rồi”
“Ít nói lời tâng bốc ta đi, một chút tiểu kế nho nhỏ này của ngươi ta biết rất rõ. Ta hiện tại tính toán cho ngươi qua đó phân tán lực chú ý của nó, sau đó nhân cơ hội này chạy đi …”
Hạt vương kinh hô: “Vậy sao được, ta đi chỉ có chịu chết, ngươi không thể đem ta đẩy vào hố lửa đấy chứ”
Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc, nói: “Ta đã quyết định rồi, ngươi tự mình cầu nhiều phúc đi … di … không ổn”
Tam Thủ Viên Hầu lướt ngang trăm trượng, tránh né đánh lén từ phía sau, nghiêng người chú ý đến tình hình đột phát.
Nhưng chỉ thấy, ở chỗ lúc trước Tam Thủ Viên Hầu đứng, giờ phút này lại xuất hiện một thân ảnh cầu vồng diễm lệ, màu đỏ như ngọc, ánh sáng tinh khiết, làm cho người ta có cảm giác rung động.
Một tiếng kinh nghi từ bên trong cầu vồng vang ra, tựa hồ đối sự nhanh nhẹn của Tam Thủ Viên Hầu làm cho nàng cảm thấy giật mình.
Tần Thiên thấy đạo thân ảnh cầu vồng này, trên khuôn mặt lộ vẻ kinh diễm, người đánh lén này là một giai nhân phong hoa tuyệt đại có một không hai.
Bộ quần áo đỏ như màu máu hiện ánh sáng thuần khiết, dáng ngươi cao gầy đầy đặn xinh đẹp động lòng người, kết hợp làn da trắng nõn nà tinh sảo, dung nhan tuyệt mỹ thần thánh, làm cho người ta có cảm giác phong nhã thanh thuần.
Tam Thủ Viên Hầu nhìn người này, con ngươi híp lại, tự đáy mắt hiện lên một quang mang kim sắc, tựa hồ lộ ra huyền cơ nào đó.
“Nữ nhân này có chút ý tứ a, ngươi phải cẩn thận một chút”
Tam Thủ Viên Hầu mắng: “Cẩn thận nàng trộm đi trái tim ngươi đó, quá ngốc!”
Tần Thiên có chút lúng túng, tự giễu nói: “Ta cũng đoán như vậy, đoán chừng nàng vậy mà chướng mắt”
Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc, nói: “Nàng ta nếu đã chứng mắt, sao lại xa xôi vạn dặm chạy tới đây tìm ngươi chứ?”
Tần Thiên cười khổ, nói: “Loại cảm giác bị truy đuổi như thế này, cũng không đáng đem ra khoe”
Giai nhân có một không hai nhìn chằm chằm Tần Thiên, hai mắt tựa như lốc xoáy, lóe ra ánh sáng linh động, một loại lực huyền diệu như có như không quấn quanh người Tần Thiên.
“Đi theo ta, nơi này không phải là chỗ ngươi lưu lại”
Thanh âm thanh thúy dễ nghe, lộ ra mấy phần phiêu dật làm cho người ta có một loại cảm giác kỳ ảo thần thánh.
Tần Thiên hỏi lại: “Ngươi là ai, sao muốn mang ta đi?”
Giai nhân có một không hai cười tao nhã một tiếng, tiếng cười như đua hoa trăm nở.
“Thánh tâm như nguyệt, Xích thành như huyết. Ta là Hỏa Linh thánh nữ Thánh Mẫu Thiên Cung – Băng Tâm!”
Tần Thiên nhẹ giọng nói: “Băng Tâm, cái tên rất dễ nghe, đáng tiếc ta không biết Thánh Mẫu Thiên Cung ở chỗ nào, cũng chưa từng nghe qua chuyện của ngươi”
Tam Thủ Viên Hầu mắng: “Ngu ngốc, Thánh Mẫu Thiên Cung là môn phái đứng đầu trong mười đại môn phái Khởi Nguyên đại lục, là một trong 100 đại môn phái tại đại thế giới Khởi Nguyên, so với Thiên Kiếm tông, Chiền Thần tông lợi hại hơn nhiều”
Tần Thiên cả kinh, nhưng ngay sau đó cười khổ, nói: “Xem ra ta thật là vinh hạnh đó nha, lại làm phiền Thánh nữ ra tay, thật là ngượng ngùng”
Băng Tâm thanh nhã nói: “Không sao, người không biết không tội. Ngươi hiện tại theo ta rời đi, cũng coi như là không quá trễ”
Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc nói: “Hắn cho dù có muốn rời đi cùng ngươi, nhưng không có lệnh của ta thì không làm nên chuyện gì. Dưới mắt ta hắn là hàng hóa, nghĩ ngươi muốn đánh chủ ý lên hắn, phải là hỏi qua trước mới được”
Băng Tâm nhìn Tam Thủ Viên Hầu một cái, lạnh lùng nói: “Ngươi nếu đã biết lai lịch của ta, nên hiểu rằng, chuyện mà Thánh Mẫu Thiên Cung nhúng tay vào, cho tới bây giờ cũng chưa từng có người nào ngăn cản được”
Tam Thủ Viên Hầu cười nói: “Nói thật hay, đáng tiếc người đó không phải là ta”
Nhìn thoáng qua hoàn cảnh chung quanh, Tam Thủ Viên Hầu thấp giọng nói: “Hắc Thiết Xác, hiện tại cho ngươi một lựa chọn, ngươi chọn Tứ Tà Biên Bức hay là chọn nữ nhân này?”
Hạt vương chần chờ nói: “Nữ nhân này đến từ Thánh Mẫu Thiên Cung, cũng không nên chọc vào, ta có thể không chọn được không”
Tam Thủ Viên Hầu hừ nói: “Ngươi không có lựa chọn đường sống, nếu ngươi không nguyện ý lựa chọn, ta trực tiếp đem ngươi ném cho Tứ Tà Biên Bức là được rồi”
Hạt vương cả kinh, vội vàng nói: “Ta chọn, ta chọn nữ nhân này, nhưng mà ngươi phải trả lại tự do cho ta đó”
Tam Thủ Viên Hầu rộng lượng nói: “Yên tâm đi, không có vấn đề gì. Ta không chỉ trả lại cho ngươi được tự do, mà còn chúc phúc cho ngươi nữa đó. Đi đi”
Thân ảnh thoáng lên một cái, Tam Thủ Viên Hầu hướng Băng Tâm ném Hạt vương đi, còn chính mình mang theo Tần Thiên hướng Tứ Tà Biên Bức bay tới.
Giữa không trung, Hạt vương khôi phục lại thân tự do, thân thể bành trướng gấp trăm lần nghìn lần, biến thành một con quái vật khổng lồ, huy động cái đuối hướng Băng Tâm triển khai công kích.
Băng Tâm nhìn thoáng qua nơi Biên bức đang đứng, quanh thân phân hóa thành hỏa diễm, một đóa hỏa liên thoáng hiện tại trong hư không, nháy mắt bao trùm phương viên mấy trăm cây số.
Cùng lúc, ngón giữa tay phải Băng Tâm bắn ra một đóa quang diễm đỏ thắm, hóa thành một đạo quang đao, vừa lúc đón nhận công kích vừa tới của Hạt vương.
Bổng, một tiếng vang thật lớn vang lên, Hạt vương bị đánh bay ngay đương trường.
Băng Tâm nhanh như thiểm điện, điều khiển đóa hỏa liên xuyên qua xuyên lại, trực tiếp vượt qua Hạt vương hướng Tam Thủ Viên Hầu đuổi theo.
Lúc này, Tam Thủ Viên Hầu mang theo Tần Thiên xông thẳng đến Tứ Tà Biên Bức, mắt thấy sẽ va đụng vào nhau, thế nhưng thân thể Tam Thủ Viên Hầu đột nhiên biến mất.
Tứ Tà Biên Bức sau khi có sự xuất hiện của Băng Tâm, ý thức được có đối thủ cạnh tranh rồi, cho nên thu hồi cuồng vọng tự đại, khi Tam Thủ Viên Hầu hết sức bay tới liền triển khai công kích.
Lúc này đây, Tứ Tà Biên Bức hé cái miệng máu, một đạo tia chớp hiện lên chữ ‘Chi” bay vụt ra, hướng Tam Thủ Viên Hầu bắn thẳng tới.
Tại một khắc kia, Tam Thủ Viên Hầu đột nhiên biến mất, ở phía sau Hỏa Linh thánh nữ đuổi sát tới, xông thẳng vào cái lỗ hổng vừa để lại.
Như thế, công kích của Tứ Tà Biên Bức liền nhắm ngay Hỏa Linh thánh nữ Băng Tâm mà đánh, đây là tính toán mà con khỉ sớm bày ra.
Nhận thấy tình huống này, Băng Tâm tay liên tục bấm ra, liên tiếp ba đạo hỏa diễm trước sau xông tới, dung hợp thành một quang đao, nghạnh kháng tia chớp tập kích của Tứ Tà Biên Bức.
Cường quang chợt lóe, sét đánh rung trời.
Tiếng kịch liệt nổ tung đem Băng Tâm đẩy lui về phía sau, còn thân hình khổng lồ của Tứ Tà Biên Bức lại vững như thái sơn.
Tung mình lui về phía sau, Băng Tâm xoay chuyển con ngươi, đột nhiên phát hiện Tam Thủ Viên Hầu đã không còn bóng dáng, Tần Thiên cũng biến mất theo, ngay cả con bò cạp kia nhân cơ hội này, lủi khỏi tầng 2 hướng tầng trên mà chạy.
“Ghê tớm, thế nhưng bỏ chạy”
Tứ Tà Biên Bức tức giận mắng một tiếng, liền giống như một đóa hắc vân, nhanh chóng đuổi theo.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin