- Xem ra ta cần tĩnh tâm cẩn thận nghiên cứu Chư Thần kiếm trận, chỉ cần chờ ta chính thức đem trận pháp này khống chế, diệt sát năm người này căn bản không cần tốn nhiều sức.
Ngay thời điểm năm người Xích Ký không ngừng tiêu hao bổn nguyên lực lượng phá trận, Kiệt Sâm lại tiếp tục sa vào việc cảm ngộ trận pháp lần nữa.
Một năm sau.
- Hừ, tiểu tử kia lại không ngừng gia nhập trận pháp mới trong trận này, thật sự là đáng giận, nhưng những trận pháp hắn gia nhập lại quá yếu, căn bản không trói buộc được chúng ta, chỉ có thể vẽ rắn thêm chân.
Năm người Xích Ký phiêu phù trên một hoang nguyên mờ mịt bao la, bốn phía đồng cỏ xanh mướt, không thấy giới hạn, nhưng Tác La Tư đâm ra một thương toàn bộ đại bình nguyên thoáng chốc nghiền nát ra, quay về một mảnh sương mù hỗn độn.
Bọn hắn vừa mới phá vỡ một trận pháp Kiệt Sâm mới thêm vào, một lần nữa quay về trong Chư Thần kiếm trận.
- Tiểu tử kia đã bó tay hết cách rồi, chỉ có thể dựa vào việc không ngừng bày trận kéo dài thời gian phá trận của chúng ta, qua một năm chúng ta không ngừng tiến lên, nghĩ tới không cần bao lâu nữa có thể triệt để phá vỡ trận pháp này rồi, đến lúc đó phải cho tiểu tử kia đẹp mắt.
Long Tháp Tư cười lớn, một búa đánh xuống lại lần nữa đi tới một thước.
Trong một năm thời gian bọn hắn không ngừng tiến lên, mệt mỏi thì ngừng lại nghỉ ngơi, một khi khôi phục bổn nguyên lại tiếp tục tiến tới, đã đột phá cự ly trên trăm thước.
Trong quá trình tiến tới, trong năm người sẽ có một hai người không dám tiêu hao quá nhiều khí lực vì phòng ngừa bị Kiệt Sâm đột nhiên đánh lén, muốn cẩn thận không lộ ra chút sơ sẩy.
Một năm thời gian chẳng những tiêu hao bổn nguyên, chữa trị lại tiêu hao, đúng là đã làm thực lực năm người đạt được trình độ tiến bộ bất đồng, cũng xem là một niềm vui ngoài ý muốn, trong hoàn cảnh thế này một năm tu luyện của bọn họ cơ hồ tương đương ngàn năm tu luyện bên ngoài, xem ra nghiền ép tiềm lực không hổ là biện pháp tu luyện thật tốt.
Hơn nữa dưới hoàn cảnh của Chư Thần kiếm trận, cùng kiếm ý áp bách, không gian pháp tắc bao phủ, ý cảnh của năm người đã tăng cường không ít, vốn bọn họ mới đạt tới Nhật Diệu thiên thần trung cấp hiện tại đã bắt đầu ẩn ẩn đụng chạm tới cảm giác đỉnh phong rồi.
Duy nhất làm năm người Xích Kỹ phiền não chính là không ngừng tiêu hao bổn nguyên thật sự là quá mệt mỏi, hơn nữa cực kỳ buồn tẻ, ngay từ đầu còn chưa thấy thế nào, thế nhưng đợi về sau mỗi lần chỉ có thể tiến tới một thước lại một thước, loại cảm giác này đối với những Nhật Diệu thiên thần cường giả như bọn hắn mà nói, quả thực là một hồi tra tấn không chừng mực.
Cũng may thân là Nhật Diệu thiên thần cường giả, chút định lực ấy bọn họ vẫn có, dù sao chỉ mới một năm mà thôi, đạt tới Nhật Diệu thiên thần cảnh giới đôi khi cần phải bế quan hơn ngàn năm thời gian, có thể tu luyện tới trình độ bậc này bọn họ vẫn có khả năng chịu đựng được tịch mịch.
Chỉ là khí tức hỗn độn mịt mờ trước mắt cùng thất thải hào quang lưu chuyển vẫn luôn vĩnh hằng bất biến.
Cảnh sắc đơn điệu đã làm năm người cảm thấy có chút choáng váng, ngược lại về sau Kiệt Sâm không ngừng thí nghiệm trận pháp mặc dù ngăn cản được tốc độ tiến tới của bọn họ, nhưng trận pháp không ngừng biến ảo ngược lại làm bọn họ thật có chút chờ mong.
Bị khốn trụ một năm ngắn ngủi so với đại chiến cùng cường giả ngang cấp cả trăm năm thời gian còn cảm thấy mệt mỏi hơn nhiều.
- Xú tiểu tử, chờ ta ra trận, nhất định phải đem ngươi tra tấn thê thảm báo đại thù này!
Trong nội tâm năm người đều hung dữ rít gào, chờ mong một khắc xuất trận.
Ba năm sau.
- A…
- Công việc công kích không giới hạn này tới lúc nào mới xong đây…
Long Tháp Tư gào thét một tiếng, nhìn hỗn độn khí tức vẫn luôn như đúc không chút thay đổi, đều nhanh muốn phát điên.
Mà sắc mặt bốn người Xích Ký cũng lộ ra vẻ âm trầm vô cùng khó coi.
Đã hai năm nữa trôi qua, thế nhưng cự ly mà bọn hắn tiến tới lại tương đương với năm thứ nhất, bởi vì Kiệt Sâm liên tục bố trí gia nhập thêm trận pháp, không còn đụng tới liền bị phá như lúc trước, mặc cho bọn hắn phá hủy thế nào vẫn tiêu hao thật nhiều thời gian của bọn họ.
Bọn họ có thể rõ ràng cảm nhận được thời gian càng lâu Kiệt Sâm gia nhập thêm trận pháp càng cường, mỗi trận pháp Kiệt Sâm bố trí bọn họ phải hao tốn suốt một tháng thời gian mới có thể phá vỡ, làm nội tâm bọn họ vô cùng trầm trọng.
Nếu còn tiếp tục như vậy, nếu không thể kịp thời phá vỡ kiếm trận chỉ sợ để Kiệt Sâm tiếp tục bố trí thêm trận pháp gia nhập vào cũng đủ làm bọn hắn sứt đầu mẻ trán, không cách nào phá tan.
Trong trung ương Chư Thần kiếm trận, Kiệt Sâm mỉm cười khoanh chân ngồi, ba năm nay hắn một mực lĩnh ngộ lục phẩm trận pháp, không ngừng hấp thu tri thức, xâm nhập về phía trước, đồng thời hắn càng cố gắng để cho trận pháp của chính mình càng thêm hòa hợp dung nhập vào trong Chư Thần kiếm trận, chỉ là độ khó của lục phẩm trận pháp quá cao, mà muốn để hai trận pháp dung hợp hoàn mỹ cũng khó khăn cực cao, ba năm nay Kiệt Sâm đang không ngừng nếm thử thí nghiệm.
Cũng may bởi vì có năm người Xích Ký không ngừng thay hắn thử trận, ba năm nay tạo nghệ trong trận pháp của Kiệt Sâm tăng lên với tốc độ cực nhanh.
Bên ngoài Chư Thần kiếm trận toàn bộ cường giả các thế lực lớn cũng không dám tiến vào trong đại trận, mà tin tức kiếm trủng Kiếm Thần xuất hiện đại trận cũng đã được truyền lưu khắp phụ cận Đại Hoang Thành, dẫn tới thật nhiều cường giả quan sát.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong chớp mắt cự ly năm người Xích Ký bị nhốt trong đại trận đã trọn vẹn mười năm thời gian.
Bên ngoài Chư Thần kiếm trận, đại lượng cường giả tụ tập, tuyệt đại đa số đều là một ít cường giả Tinh Diệu thiên thần cùng Nguyệt Huy thiên thần, nhưng ngẫu nhiên vẫn có một ít Nhật Diệu thiên thần nhận được tin chạy đến.
Những người này đều ở bên ngoài chờ đợi, theo thanh âm tiếng bạo tạc nổ tung không ngừng từ trong đại trận truyền ra đã cho bọn hắn biết năm người Xích Ký vẫn còn đang ở bên trong phá trận, mà Kiệt Sâm vẫn chưa chết, bọn họ đều ở nơi đó chờ đợi, chờ đợi kết quả cuối cùng.
Mà ở những thời điểm bình thường, những cường giả đến từ khắp bốn phương tám hướng đều khoanh chân ngồi ở nơi đó, tinh tế lĩnh ngộ, đôi khi những người kia còn cùng nhau luận bàn cho hết thời gian.
- Cũng không biết tình huống bên trong trận pháp như thế nào rồi, đã qua mười năm rồi còn gì.
Vài tên cường giả nhìn đại trận cách đó không xa, cảm khái lên tiếng.
- Thế lực Linh Hoang Các bọn hắn cũng không phái thêm cường giả khác, không biết bọn họ đang nghĩ như thế nào.
Một người trong đó lên tiếng nói.
- Ai nói bọn hắn không phái ra thêm cường giả chứ.
Một người khác lại cười nói:
- Ngươi hãy ngẫm lại, Đại Hoang Thành là địa phương vắng vẻ xa xôi cỡ nào, tin tức đại trận muốn truyền đi toàn bộ tổng bộ các thế lực lớn cũng cần phải có thời gian, phái ra cường giả cũng cần có thời gian, mười năm căn bản là không đủ, chỉ sợ cho dù có phái ra thêm cường giả bây giờ còn đang trên đường chạy tới đâu.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Lão Thiết, quan điểm của ngươi ta không nhận đồng, như ta thấy, toàn bộ thế lực lớn cho dù nhận được tin tức cũng rất khó tiếp tục phái ra thêm cường giả, dù sao thực lực của Xích Ký đại nhân bọn họ đã cường đại rồi, nếu còn phái thêm người, vậy nhất định là chính thủ lĩnh các thế lực tự mình xuất mã mới được, bọn họ là nhân vật thế nào, căn bản sẽ không tốn hao quá nhiều thời gian trên loại sự tình này, hơn nữa Xích Ký đại nhân bọn hắn còn chưa chết, cho nên các thế lực lớn sẽ rất khó phái ra thêm cường giả lợi hại hơn nữa.
Một đại hán có chân mày màu đỏ tự tin nói.
Sự thật cũng đúng như lời hắn đã nói, sự tình phát sinh tại kiếm trủng Kiếm Thần đã sớm truyền ra ngoài, chỉ có điều bởi vì đường sá xa xôi, đồng thời tín nhiệm thực lực của đám người Xích Ký, toàn bộ các thế lực lớn tạm thời cũng không điều động ra cường giả lợi hại hơn.
Ngược lại trong mười năm nay đã từng có không ít người có ý đồ từ bên ngoài phá vỡ đại trận, kết quả lại bị kiếm khí bạo tuôn trong đại trận lần lượt chém giết, còn có một cường giả Nhật Diệu thiên thần tự nghĩ mình thực lực phi phàm cưỡng ép trùng kích đại trận kết quả bị kiếm khí gây thương tích, chật vật bỏ trốn, nếu không phải hắn kịp lúc lui về phía sau, thiếu chút nữa đã tử vong ngay tại chỗ, nhờ vậy đã làm bên ngoài đại trận hoàn toàn trở nên yên tĩnh trở lại.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Thanh âm oanh minh cực lớn không ngừng từ bên trong đại trận truyền ra, ngẫu nhiên còn có tiếng hò hét giận dữ của năm người Long Tháp Tư vang lên, tất cả mọi người liền biết rõ năm người Xích Ký bị nhốt trong đại trận lại bắt đầu phá trận.
Lại thêm năm năm trôi qua.
Kiệt Sâm khoanh chân ngồi bên trong trận pháp, trên người toát ra một loại khí thế bức người mênh mông, trên mặt nở nụ cười.
- Linh hồn cảnh giới của ta đoán chừng trong vòng mười năm là có thể đột phá, chờ khi ta hoàn toàn đem pháp tắc không gian Thiên Thần giới lĩnh ngộ, đến lúc đó đã có thể trùng kích Nhật Diệu thiên thần cảnh giới.
Trong mười lăm năm nay, mỗi thời mỗi khắc Kiệt Sâm đều nghiên cứu trận pháp, đồng thời nhóm người Xích Ký không ngừng thi triển bổn nguyên lực lượng cùng không gian hủy diệt cũng làm Kiệt Sâm có lĩnh ngộ đối với Nhật Diệu thiên thần cảnh giới, nhờ vậy tiến lên thật nhanh.
Căn cứ theo dự đoán của bản thân Kiệt Sâm, chỉ cần tiếp tục tu luyện như vậy trong vòng mười năm trong cảnh giới hắn đã có thể đạt tới cấp độ Nhật Diệu thiên thần, chỉ cần hấp thu đầy đủ thiên thần lực là có thể nếm thử tấn cấp Nhật Diệu thiên thần.
Duy nhất làm cho Kiệt Sâm không hài lòng chính là mười lăm năm thời gian Kiệt Sâm vẫn chưa thể hoàn toàn lĩnh ngộ lục phẩm trận pháp.
Trận pháp tu luyện cực kỳ gian nan, hơn nữa càng đến gần cuối độ khó càng cao, cũng giống như linh dược sư, đạt tới cảnh giới linh dược thánh sư tuy rất thưa thớt nhưng cũng không đến nỗi không có, mà Dược Thần thập giai lại cơ hồ không nhìn thấy, trăm triệu năm khó gặp.
Tầng chướng ngại này thật sự là quá mức gian khổ.
- Như thế nào có thể đem lục phẩm trận pháp chính thức lĩnh ngộ tới mức tận cùng đây?
Kiệt Sâm cảm thụ được uy lực của Chư Thần kiếm trận, tư duy cũng thẩm thấu vào Chiến Thần Tháp, quan sát Trận Đạo Tám Trăm Quyển của Thiên Hải Chiến Thần lưu lại, chau mày, không có biện pháp.
Nên lĩnh ngộ Kiệt Sâm hết thảy đều lĩnh ngộ, nên học tập hắn cũng đã toàn bộ học tập, cũng mặc kệ hắn suy diễn như thế nào, cảm ngộ ra sao, vẫn luôn còn một tầng chướng ngại cách trở lấy hắn, Kiệt Sâm có thể rõ ràng cảm nhận được chỉ cần xuyên phá tầng cách ngăn kia là hắn có thể chính thức đem lục phẩm trận pháp triệt để khống chế, thế nhưng tầng ngăn cách này lại làm hắn bó tay hết cách.
- Ân?
Đột nhiên Kiệt Sâm ngẩng mạnh đầu lên, nhìn vào trung tâm trận pháp, trong ánh mắt toát ra vẻ giật mình.
Một cỗ khí tức vô cùng mênh mông từ trong trung tâm trận pháp truyền đi ra, khí tức kinh khủng kinh người làm nội tâm Kiệt Sâm không khỏi toát ra tia hàn ý.
- Tên Xích Ký kia không ngờ lại có thể tấn cấp đến Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong rồi!
Trong nội tâm Kiệt Sâm thoáng chốc trầm tới đáy cốc.
Kiệt Sâm phi thường tinh tường chính mình khống chế Chư Thần kiếm trận có thể diệt sát được Nhật Diệu thiên thần bình thường, vây khốn Nhật Diệu thiên thần trung đẳng như nhóm người Tác La Tư, nhưng tuyệt đối không trói buộc được Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong.
Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong đã đạt tới Nhật Diệu thiên thần cực hạn, lực lượng vốn có đã viễn siêu Nhật Diệu thiên thần bình thường, trừ phi bản thân hắn đại thành lục phẩm trận pháp, nếu không rốt cục không thể tiếp tục vây khốn năm người Xích Ký được nữa.
- Làm sao bây giờ?
Trong lòng Kiệt Sâm vốn đang muốn chậm rãi cảm ngộ trận pháp, cũng dựa vào đại trận không ngừng vây khốn năm người Xích Ký, nhưng ý nghĩ này hiện tại đã hoàn toàn tan vỡ.
Bên trong Chư Thần kiếm trận, Xích Ký phiêu phù trên không, toàn thân tản mát ra bạch quang sáng chói, giơ tay nhấc chân lực lượng kinh người, làm bốn người Tác La Tư đứng bên cạnh đều biến sắc.
- Ha ha, mười lăm năm thời gian, một mực bị nhốt trong đại trận này, vậy mà làm cho ta đột phá được tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, thật sự…
Xích Ký cầm quạt xếp trong tay, phong độ nhẹ nhàng, liên tục lắc đầu cũng không biết nên nói gì.
Nhân họa đắc phúc, hắn xem như thực sự gặp họa mà được phúc.
Với bản thân hắn hiểu rõ về chính mình, muốn đạt tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cần có một đoạn thời gian rất dài phải đi, nhưng mười lăm năm bị khốn làm tiềm lực trong thân thể hắn triệt để phóng thích ra, rốt cục đã đạt tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong.
Chẳng những là hắn, bốn người Tác La Tư cũng cảm giác được mình đã đụng chạm tới đỉnh cao của Nhật Diệu thiên thần cảnh giới, chỉ còn kém một đoạn thời khắc cảm ngộ cùng đột phá mà thôi.
- Làm sao bây giờ? Luận thực lực ta tối đa tương đương với bốn người Tác La Tư, mà hôm nay Xích Ký đột phá căn bản không cách nào đem hắn đánh chết, mà Chư Thần kiếm trận lại rất khó đem hắn vây khốn…
Trong lòng Kiệt Sâm bắt đầu có chút lo lắng.
Đột nhiên Kiệt Sâm bỗng dưng cảm nhận được một luồng ánh mắt, theo cảm ứng nhìn lại, chỉ thấy Xích Ký bị nhốt trong trận pháp đang nhìn thẳng về chỗ của hắn.
- Xích Ký đã phát hiện ra vị trí của ta sao?
Trong nội tâm Kiệt Sâm không khỏi cả kinh.
Khí tức hỗn độn trong Chư Thần kiếm trận đã không cách nào ngăn cản được thần thức cảm ứng của Xích Ký.
- Tiểu tử, ha ha, ta thật sự phải cảm tạ ngươi, nếu không là ngươi, ta cũng không cách nào đột phá tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, bất quá rất đáng tiếc, ngày này sang năm là tử kỳ của ngươi!
Thanh âm ù ù của Xích Ký vang vọng trong đại trận, đồng thời chiết phiến trong tay hắn mạnh mẽ vung lên phía trước.
Oanh long!
Một đạo khu vực không gian hư vô hơn mười thước sinh ra, Xích Ký cất bước đi qua, chiết phiến trong tay không ngừng công kích, con đường kia cũng không ngừng lan tràn, Chư Thần kiếm trận căn bản không ngăn cản được hắn mảy may.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Kiệt Sâm biến sắc, bàn tay huy động, ngay lập tức toàn bộ Chư Thần kiếm trận liền vận chuyển, điên cuồng công kích Xích Ký, đồng thời nguyên một đám trận pháp không ngừng hình thành bên cạnh hắn, ngăn cản cử động của hắn, mà thân hình Kiệt Sâm lui nhanh về phía sau, triệt để ẩn vào trong đại trận.
- Ngươi cho rằng như vậy là có thể ngăn cản ta?
Trên mặt Xích Ký lộ ra tia cười lạnh.
- Bồng! Bồng! Bồng!
Nguyên một đám trận pháp không ngừng bị hắn phá vỡ, Xích Ký không ngừng tiến về phía trước.
Thanh âm nổ mạnh đinh tai nhức óc không ngừng truyền vào tai Kiệt Sâm, hắn biết rõ trận pháp mình không ngừng bố trí chỉ có thể trì hoãn bước chân Xích Ký mà thôi, căn bản không cách nào chính thức vây khốn hắn.
- Trận pháp lục phẩm mà ta bố trí thật dễ dàng đã bị Xích Ký phá hư hết, lúc trước bọn hắn còn cần tốn hao mấy tháng thời gian, thế nhưng hôm nay như thế nào…Chẳng lẽ thực lực Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong thật sự đáng sợ như vậy sao?
Trong nội tâm Kiệt Sâm tức giận, hắn ngẩng đầu nhìn về hướng Xích Ký cách đó không xa.
Chỉ thấy người kia dùng chiết phiến đánh xuống một kích thì hư không phía trước lập tức nhộn nhạo ra, khí tức hỗn độn đầy trời liền tiêu tán, phiến không gian pháp tắc nơi đó đều bị công kích của hắn cải biến.
Biểu tình lo lắng của Kiệt Sâm lập tức biến thành hoàn toàn ngây ngẩn, trong đầu như có một đạo linh quang hiện lên.
- Cải biến không gian pháp tắc, nguyên lai đây là chân lý của lục phẩm trận pháp hay sao?
Cho tới nay Kiệt Sâm vẫn không cách nào hoàn toàn khống chế lục phẩm trận pháp, nhưng trong giờ khắc này tầng cách ngăn kia lại đột nhiên biến mất.
Hai mắt Kiệt Sâm chợt nhắm nghiền, không gian pháp tắc hoàn toàn hiển hiện ngay trong đầu của hắn.
- Thì ra là thế, thì ra là thế!
Khóe môi Kiệt Sâm đột nhiên lộ ra dáng tươi cười phát xuất từ sâu trong nội tâm.
Sau một khắc hai tay của hắn nhẹ nhàng lướt qua, mấy đạo hào quang từ trong tay hắn bạo tuôn ra, tiến vào bên trong bảy thanh thần kiếm trong trận.
- Chư Thần kiếm trận, khang!
Kiệt Sâm quát nhẹ một tiếng.
Thoáng chốc, Chư Thần kiếm trận vốn đang bị khí tức hỗn độn bao phủ thoáng chốc kịch liệt rung chuyển, khí tức hỗn độn bao phủ đầy trời biến mất, bốn người Tác La Tư kể cả Xích Ký đang không ngừng phá trận đều cảm thấy chung quanh như long trời lở đất, tràng cảnh chung quanh đột nhiên biến mất, khi xuất hiện trở lại trước mặt bọn họ lại là một thất thải thế giới, bên trong thế giới này hoàn toàn không có vật gì, chỉ có bảy thanh trường kiếm đang lơ lửng giữa không trung, mà ở trung ương thế giới Kiệt Sâm mang theo vẻ mặt cười nhạt nhìn qua năm người bọn hắn.
- Đây là có chuyện gì?
Năm người Xích Ký thoáng chốc ngây dại nhìn vào Kiệt Sâm ở phía trước.
Trong hư không vô tận, toàn bộ mọi vật đều biến mất, chỉ còn lại thất thải hào quang không ngừng lóng lánh, bảy thanh thần kiếm lơ lửng giữa không trung quang mang sáng lạn, có một loại lực lượng rung động nhân tâm chậm rãi tán dật.
Thế giới thương mang bao la vô biên, không có vật gì, chỉ có thất thải cực quang không ngừng lưu chuyển.
Mênh mông, thần bí.
Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong Xích Ký, cùng Nhật Diệu thiên thần trung kỳ Tác La Tư, Long Tháp Tư bốn người đang lơ lửng bên trong thế giới yên tĩnh, nhìn quang bốn phương, vẻ mặt rung động.
Sau một khắc, bọn họ đều đem ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm, mà khóe môi Xích Ký chợt nở nụ cười.
- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi biết rõ không địch lại, chuẩn bị đầu hàng?
Hôm nay Kiệt Sâm không tiếp tục ẩn giấu trong trung ương hỗn độn trận pháp mà xuất hiện ngay trước mặt bọn hắn, theo trong nội tâm năm người Xích Ký đều cho rằng Kiệt Sâm biết rõ không còn cách nào ẩn núp nên chuẩn bị đầu hàng.
- Đã như vậy ngươi nên ngoan ngoãn giao ra truyền thừa của Kiếm Thần viễn cổ, đồng thời xét thấy tạo nghệ trong phương diện trận pháp của ngươi, ta có thể tạm thời tha cho ngươi một mạng, đem ngươi mang về Man Thần phủ, giao cho Man Thần đại nhân xử trí, có lẽ ngươi còn một con đường sống có thể đi.
Vẻ mặt Xích Ký thật tự tin.
Ban đầu khi bị nhốt trong Chư Thần kiếm trận mười lăm năm, mỗi thời mỗi khắc Xích Ký đều muốn đem Kiệt Sâm bầm thây vạn đoạn, nhưng bởi vì trận pháp của Kiệt Sâm áp bách lại ngoài ý muốn giúp hắn tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, trong nội tâm vốn đang nóng nảy của hắn hiện tại lại bình tĩnh trở lại.
Một trận pháp đại sư, đặc biệt là lục phẩm trận pháp đại sư ở tại Thiên Thần Giới thật sự là quá mức hiếm có, cơ hồ không nơi tìm ra, bởi vậy Xích Ký cũng không vội đánh chết Kiệt Sâm, ngược lại muốn đem hắn mang về Man Thần phủ giao cho Man Thần đại nhân xử quyết, càng thêm thỏa đáng.
Hiện tại hắn đã tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, Xích Ký đã có thể tưởng tượng ra được đợi sau khi trở về Man Thần phủ, địa vị của hắn sẽ cải biến như thế nào.
Tại Man Thần phủ, có thể được xưng là Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả cũng chỉ là một mình Man Thần Lan Ân đại nhân mà thôi, mà Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả cho dù có thêm hắn hiện tại cũng sẽ không vượt qua năm ngón tay, về phần Nhật Diệu thiên thần sơ kỳ cùng trung kỳ, lại nhiều vô cùng.
Lúc trước Xích Ký còn là Nhật Diệu thiên thần trung kỳ, tuy địa vị trong Man Thần phủ không thấp nhưng vẫn chưa thể được cho rằng dưới một người mà trên vạn người, hôm nay trở về, đã tấn cấp đỉnh phong, thân phận địa vị của hắn sẽ hoàn toàn bất đồng, tâm tình tự nhiên có chút sung sướng, đối với Kiệt Sâm chủ động đầu hàng tự nhiên cũng thấy thêm thuận mắt.
- Xích Ký, truyền thừa của viễn cổ Kiếm Thần ta có thể không cùng ngươi tranh giành, nhưng tiểu tử này ngươi nhất định phải giao cho ta.
Sau lưng Xích Ký, thanh âm Long Tháp Tư lạnh lùng cất lên:
- Tiểu tử này ở trong kiếm trủng đánh chết Hỏa Vân Bảo thiếu chủ Bác Tháp Mỗ Tư của chúng ta, bảo chủ đại nhân yêu cầu ta đem đầu người của tiểu tử này mang về, nếu không thể hoàn thành, vậy phía bảo chủ đại nhân ta không thể…
- Càn rỡ!
Không đợi Long Tháp Tư nói xong, luôn biểu lộ tao nhã ôn hòa Xích Ký đột nhiên trầm xuống, quát lớn một tiếng.
- Xử trí tiểu tử này như thế nào, hiện tại do ta định đoạt, về phần Hỏa Vân Bảo các ngươi có gì dị nghị, thì cho bảo chủ các ngươi đến Man Thần phủ tìm ta!
Xích Ký cười lạnh lên tiếng.
Hỏa Vân Bảo là một trong mười ba thế lực lớn của Man Hoang Cổ Địa, thực lực siêu quần, bảo chủ cũng là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả, nếu trước kia có lẽ Xích Ký còn có chỗ băn khoăn, nhưng hiện tại hắn cũng đã tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, vì vậy hắn không còn chút sợ hãi đối với bảo chủ Hỏa Vân Bảo.
Bị Xích Ký quát lớn một tiếng, tính tình vốn táo bạo xưa nay Long Tháp Tư chợt đỏ bừng cả khuôn mặt, hai mắt trợn ngược muốn nổi giận, nhưng sau thoáng do dự đành nhẫn nhịn xuống.
Bên cạnh Long Tháp Tư ba người Minh Đế cũng mấp máy môi muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không thể nói ra.
Hiện tại tình huống là do một mình Xích Ký độc tôn, vốn trước khi hắn còn chưa tấn cấp đỉnh phong có lẽ bọn họ còn có thể tranh một chuyến, nhưng mà hôm nay…
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Trong lòng bốn người đều không khỏi ảm đạm thở dài.
- Như thế nào, ngươi không nói lời nào, chẳng lẽ còn muốn cùng ta đối nghịch?
Nhưng đối mặt với lời nói của Xích Ký mà vẻ mặt Kiệt Sâm vẫn giữ nguyên nụ cười nhạt đứng ở trung ương thế giới, hành động của Kiệt Sâm lập tức làm trong lòng Xích Ký liền nổi giận.
- Tiểu tử, ta cố tình muốn thả cho ngươi một con đường sống, ngươi lại không biết tốt xấu như vậy, cũng được, chờ ta bắt được ngươi, ngươi sẽ biết cái gì là hối hận.
Xích Ký lạnh lùng cười cười.
- Oanh long!
Xích Ký mạnh mẽ thi triển ra không gian hủy diệt, đồng thời chiết phiến trong tay vung về phía trước.
- Xoạt!
Bị không gian hủy diệt cường đại của Xích Ký công kích, trước mặt hắn lập tức xuất hiện một khu vực không gian hư vô thật dài, vẻ mặt Xích Ký cười lạnh, lập tức hướng chỗ Kiệt Sâm bay vút đi.
Trong lúc phi hành, Xích Ký không ngừng vung chiết phiến trong tay phải mình, chỉ thấy không gian hủy diệt hiện ra trước mặt hắn không ngừng…
- Oanh! Oanh! Oanh!
Không gian hư vô không ngừng sản sinh, giống như một tiền đồ tươi sáng xuất hiện ngay trước mắt Xích Ký, hắn cười lạnh bay nhanh về phía trước.
Hắn bay thật lâu trong không gian hư vô hiện lên tương lai đầy tươi sáng của mình, nhưng quỷ dị chính là mặc cho hắn bay nhanh thế nào, cự ly giữa hắn cùng Kiệt Sâm vẫn luôn không hề có chút kéo gần lại.
- Đây là…
Xích Ký mạnh mẽ dừng phắt thân hình, trên mặt lộ ra nghi hoặc.
Ở trước mặt của hắn trong vị trí trung ương thất thải thế giới, Kiệt Sâm vẫn đứng nguyên nơi đó, cho tới bây giờ chưa từng cử động, mà hắn bay lâu như vậy nhưng cự ly giữa hai bên vẫn không hề có chút biến hóa, phảng phất như hắn chưa từng bay tới, mà chỉ giậm chân tại chỗ.
Xích Ký kinh nghi quay đầu, sau lưng hắn bốn người Tác La Tư vẫn đứng nơi đó, cự ly lẫn nhau chưa từng có chút biến hóa nào.
- Đây là có chuyện gì? Vì sao ta phi hành lâu như vậy thật giống như chưa từng động đậy?
Trong nội tâm Xích Ký không khỏi phát lạnh, trong đầu hiện ra nỗi nghi hoặc tràn đầy, chẳng những là hắn, cách đó không xa nhìn thấy một màn như thế trên mặt bốn người Tác La Tư cũng mang theo vẻ hoảng sợ.
- Tác La Tư, các ngươi tiến lại gần ta.
Xích Ký hướng bốn người Tác La Tư quát khẽ.
Đối mặt với tình huống quỷ dị như vậy, bốn người Tác La Tư không hề do dự, vũ khí trong tay mạnh mẽ vung vẩy về phía trước.
- Oanh long!
Hư không bạo động, thoáng chốc lộ ra một khu vực hư vô dài chừng một thước, mọi người dọc theo thông đạo bay về phía trước, thế nhưng một màn quỷ dị tương tự lại xảy ra, bọn hắn không ngừng bay tới nhưng cự ly cách Xích Ký vẫn luôn như vậy, không hề tới gần được một phần, cũng không hề thối lui một bước nào.
- Thế nào…
Trên mặt năm người đều mang theo kinh hãi.
- Hư không nghiền nát!
Trong bốn người kia, chân mày Ba Xá Mỗ đột nhiên nhíu lại, chiến đao trong tay vung chém, oanh một tiếng hư không thoáng chốc lộ ra một vết nứt không gian thật lớn, toàn thân Ba Xá Mỗ chui vào trong hư không, tiến hành xuyên thẳng qua hư không.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Bên trong hư không loạn lưu, Ba Xá Mỗ không ngừng xuyên thẳng, trong chớp mắt không biết đã bay qua bao nhiêu vạn dặm, ngay sau đó hắn lại vung tay lên một lần nữa phá vỡ hư không, từ trong hư không loạn lưu đi ra, nhưng chờ khi hắn chứng kiến một màn trước mắt lập tức liền ngây dại.
Chỉ thấy sau khi hắn bước ra khỏi hư không, địa phương hắn đang đứng vẫn là tại vị trí mà hắn xuyên thẳng hư không trước đó, chung quanh hắn ba người Tác Lôi Tư vẫn đứng đó, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Ba Xá Mỗ.
- Ba Xá Mỗ, ngươi như thế nào tiến vào hư không rồi lại từ tại chỗ đi ra?
Ba người Tác La Tư run giọng hỏi.
Lời của bọn hắn vừa rơi xuống, sắc mặt Ba Xá Mỗ liền trầm xuống, trên mặt lộ tia khổ sáp.
Chứng kiến biểu tình của Ba Xá Mỗ, vốn trong nội tâm đã có đáp án mấy người Tác Lôi Tư sắc mặt lập tức tái nhợt, tâm tình lập tức rơi xuống tận đáy cốc.
- Không gian nơi đây rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Long Tháp Tư đột nhiên rống to một tiếng, cũng không sử dụng không gian quy tắc ảnh hưởng thứ gì, trực tiếp dùng thần lực bay vút lên cao.
- Hô hô…
Thất thải hào quang không ngừng lưu chuyển, Long Tháp Tư có thể tinh tường cảm nhận được mình đang ở trong quá trình phi hành tiến lên phía trước, thế nhưng mà cảnh sắc chung quanh hắn vẫn hoàn toàn không chút thay đổi, tựa hồ hắn chỉ đang phi hành ngay tại chỗ.
Mà mấy người Tác La Tư cũng chứng kiến Long Tháp Tư phi hành trong hư không thật nhanh, thế nhưng cự ly giữa bọn hắn hoàn toàn không chút thay đổi.
Một tia sợ hãi âm thầm tràn ngập trong lòng tất cả mọi người, làm nội tâm bọn hắn vô cùng kinh hoàng.
Phải biết rằng, năm người bọn họ đều là Nhật Diệu thiên thần cường giả, trong việc lĩnh ngộ không gian pháp tắc đã đạt tới mức độ cực hạn, nhưng hôm nay bên trong thất thải thế giới toàn bộ đều phá vỡ quy tắc trong lòng bọn hắn, không gian pháp tắc mà bọn họ nắm giữ ở chỗ này thật giống như đứa trẻ con đang chơi đùa trước mặt lão gia gia, không hề có một chút tác dụng.
Một loại cảm giác vô lực không thể ức chế lan tràn khắp nội tâm bọn họ, lập tức tràn ngập cả tâm tình của bọn hắn.
- Ta cũng không tin!
Vẻ tao nhã trên mặt Xích Ký lập tức hoàn toàn biến mất, hai con ngươi biến thành vô cùng táo bạo, chiết phiến trong tay điên cuồng vung vẩy, thần lực đỉnh phong trong thân thể liều lĩnh phóng thích.
- Oanh long!
Không gian không ngừng xé rách, bị hủy diệt, Xích Ký giống như phát điên không ngừng hủy diệt khắp bốn phía, đồng thời thân hình bạo lướt bên trong phiến hư không, kịch liệt tiêu hao linh hồn lực lượng cùng thần lực cũng khiến sắc mặt Xích Ký tái nhợt không thôi.
Xích Ký bỗng nhiên ngừng lại.
Ở chung quanh hắn, khu vực không gian bị hắn liên tục hủy diệt chỉ trong chớp mắt đã bị không gian lực lượng chữa trị, lấp đầy, hết thảy đều khôi phục lại bình tĩnh.
Hắn vẫn ở vị trí cách bốn người Tác La Tư như trước, vị trí chưa từng thay đổi chút nào, những gì hắn vừa làm hết thảy đều hoàn toàn vô dụng.
- Không gian quy tắc nơi đây tất cả đều đã bị cải biến, không gian quy tắc mà chúng ta đã lĩnh ngộ căn bản vô dụng, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Có thể cải biến không gian quy tắc của Thiên Thần Giới chân chính, không phải chỉ có Thần Vương mới có thể làm được sao? Như thế nào tên tiểu tử này…
Xích Ký khó thể tin lẩm bẩm lên tiếng, trong đôi mắt có nỗi khiếp sợ, khủng hoảng, cùng nỗi kinh hoàng không cách nào ức chế!
Nỗi vui sướng khi tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong trong chớp mắt đã sớm biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Xú tiểu tử, rốt cục ngươi đã thi triển thứ đồ vật quỷ quái gì!
Thần sắc Xích Ký điên cuồng, giống như bệnh tâm thần hướng chỗ Kiệt Sầm gào rú.
Nhưng Kiệt Sâm vẫn chỉ mỉm cười nhàn nhạt, đứng ngay trung ương thất thải thế giới.
Xích Ký bọn hắn không hề biết hiện tại thần thức của Kiệt Sâm vẫn đang chìm đắm trong không gian Chư Thần kiếm trận thần bí, đang bị rung động thật sâu…
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Bên trong tinh thần thế giới của Kiệt Sâm, thần trí của hắn giờ phút đã sớm cùng bảy thanh thần kiếm dung hợp lại với nhau.
Một loại không gian pháp tắc đặc thù chảy xuôi trong đầu hắn, giống như từng bức họa, rõ ràng hiện ra trong linh hồn hắn.
Hiện tại tuy thực lực Kiệt Sâm siêu quần, nhưng dù sao hắn chỉ mới đạt tới cường giả Nguyệt Huy thiên thần, đối với lĩnh ngộ không gian pháp tắc còn chưa cách nào đạt tới chí cao, mà giờ khắc này trong không gian bất luận là một đạo quy tắc nào, bất luận một kết cấu nào đều rõ ràng xuất hiện trong đầu của hắn, hắn có thể cảm nhận được chỉ cần hắn tiện tay vung ra, hư không Thiên Thần Giới sẽ giống như bọt bóng lập tức tan vỡ.
Loại tan vỡ này cũng không phải lợi dụng lực lượng cưỡng ép đem nó đánh vỡ, mà là lợi dụng lý giải đối với không gian pháp tắc thông qua cải biến kết cấu của nó, đem nó phá hư, gây dựng lại.
Không gian hủy diệt, đây chính là không gian hủy diệt mà chỉ có Nhật Diệu thiên thần cường giả mới có thể thi triển.
Tại Thiên Thần Giới, Nguyệt Huy thiên thần cùng Nhật Diệu thiên thần có khác biệt lớn nhất chính là lực lĩnh ngộ không gian pháp tắc, muốn trở thành Nhật Diệu thiên thần nhất định phải đạt tới cảnh giới đại thành đối với không gian pháp tắc, mà hôm nay phương diện trận pháp của Kiệt Sâm rốt cục đã đạt tới đại thành cảnh giới lục phẩm trận pháp, triệt để đem không gian pháp tắc khống chế.
Nói cách khác hiện tại Kiệt Sâm trong lĩnh ngộ không gian pháp tắc đã hoàn toàn đạt tới trình độ Nhật Diệu thiên thần, thậm chí còn đem lục phẩm trận pháp suy diễn đến đại thành, bởi vì triệt để lĩnh ngộ Chư Thần kiếm trận của Kiếm Thần Mạc Tân lưu lại, làm lĩnh ngộ không gian pháp tắc của hắn đã viễn siêu Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả, đây là điều mà Kiệt Sâm làm sao cũng không nghĩ đến.
Không gian pháp tắc đạt tới tình trạng bậc này, hiện tại Kiệt Sâm chỉ cần tích súc đầy đủ thần lực thậm chí hiện tại có thể trùng kích Nhật Diệu thiên thần cảnh giới, từ Nguyệt Huy thiên thần đột phá tới Nhật Diệu thiên thần.
Ba mươi lăm năm suy diễn trận pháp, làm Kiệt Sâm rốt cục tu thành chính quả.
Chư Thần kiếm trận của viễn cổ Kiếm Thần Mạc Tân vốn trong tưởng tượng của Kiệt Sâm là một loại sát trận siêu cường lấy kiếm ý đáng sợ làm chủ, nhưng giờ phút này Kiệt Sâm mới hiểu lúc trước mình đã hoàn toàn lĩnh ngộ sai lầm, chỗ cường đại nhất của Chư Thần kiếm trận cũng không phải kiếm ý, mà là không gian, nó có thể tự thành thế giới, triệt để cải biến không gian pháp tắc trong trận pháp, làm cho cường giả bị hãm vào bên trong không cách nào đào thoát, như tiến nhập vào một thứ nguyên khác, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo người bố trận khống chế.
Không gian pháp tắc mênh mông không ngừng chảy xuôi trong đầu Kiệt Sâm, cảm thụ được bảy thanh thần kiếm liên hệ tâm linh, trong nháy mắt lực lượng hư không sụp đổ đáng sợ, cả người Kiệt Sâm cứ sững sờ đứng yên, trong nội tâm tràn đầy cảm khái, trong đầu cũng suy nghĩ tới thật nhiều chuyện trước kia.
Năm đó hắn đến Thiên Hải đại lục, đã nhận được truyền thừa của Thiên Hải Chiến Thần, chính thức bước chân vào lĩnh vực trận pháp.
Qua nhiều năm như vậy, chính hắn siêng năng cố gắng, hôm nay rốt cục thành chính quả, đem trận pháp nhất đạo lĩnh ngộ tới lục phẩm cảnh giới, đạt tới cảnh giới vô cùng huy hoàng.
Nhưng trong lòng Kiệt Sâm không có nửa điểm hưng phấn nhẹ nhõm, trận pháp đại đạo mỗi khi hắn tiến lên một bước, Kiệt Sâm có thể cảm nhận được thật thâm sâu rộng lớn, thật giống như biển cả vô tận, càng lĩnh ngộ càng cảm giác chưa đủ.
- Lục phẩm trận pháp hoàn toàn khống chế không gian pháp tắc, vậy thất phẩm trận pháp lại là gì?
Kiệt Sâm thì thào tự nói, hắn còn nhớ rõ lúc trước khi nhận được truyền thừa của Thiên Hải Chiến Thần, lời nói của Chiến Thần vẫn còn vang vọng rõ ràng bên tai, trên lục phẩm trận pháp càng có thất phẩm trận pháp đối ứng cùng cấp bậc Thần Vương, như vậy trận pháp cấp bậc Thần Vương rốt cục lại có bộ dáng gì nữa đây?
Trong nội tâm Kiệt Sâm tràn đầy chờ mong.
- Mặc kệ nhiều như vậy, hiện tại tuy ta đã suy diễn lục phẩm trận pháp tới đại thành, nhưng cự ly thất phẩm trận pháp còn kém rất xa.
Kiệt Sâm khẽ lắc đầu, thần thức thu hồi khỏi bảy thanh thần kiếm, ánh mắt lập tức rơi lên bên trong thất thải thế giới.
Loại hoán đổi giữa hư ảo cùng sự thật lại làm chân mày Kiệt Sâm không khỏi nhíu lại, một loại cảm giác vô cùng quỷ dị đột nhiên nhộn nhạo trong lòng hắn.
Chư Thần kiếm trận của hắn hoàn toàn cải biến kết cấu không gian trong khu vực này, bởi vậy có thể vây khốn cường giả cấp bậc Nhật Diệu thiên thần, nhưng khống chế Chư Thần kiếm trận nên Kiệt Sâm có thể cảm giác được Chư Thần kiếm trận kỳ thật vẫn tương liên với Thiên Thần Giới, mà không phải chính thức mở ra một thế giới khác hoàn toàn.
Theo Chư Thần kiếm trận vẫn chịu ảnh hưởng của không gian pháp tắc Thiên Thần Giới liền có thể thấy được, giữa hai bên vốn cùng một thể.
- Nhìn như bất đồng không gian pháp tắc, kỳ thật bản chất vẫn đồng dạng thôi.
Kiệt Sâm mỉm cười lắc đầu.
- Cũng khó trách lục phẩm trận pháp không trói buộc được Thần Vương, dùng lĩnh ngộ đại đạo của Thần Vương đối với pháp tắc, có thể đơn giản xé rách lục phẩm trận pháp này, có lẽ trong mắt Nhật Diệu thiên thần đó là pháp tắc hoàn mỹ, nhưng theo Thần Vương xem ra cũng giống như trò trẻ con mà thôi.
Kiệt Sâm mỉm cười, đột nhiên hắn giống như vừa nghĩ tới điều gì, chân mày lập tức nhíu lại.
- Nếu có ai có thể ở bên ngoài không gian pháp tắc Thiên Thần Giới lại sáng tạo ra một không gian pháp tắc hoàn toàn mới, chẳng phải sẽ có thể vây khốn cường giả cấp bậc Thần Vương sao?
Kiệt Sâm khẽ giật mình, nhíu mày suy tư.
Thật lâu, Kiệt Sâm mới thở ra một hơi, ánh mắt càng thêm khẳng định.
- Rất có khả năng này, có lẽ đó là cảnh giới của thất phẩm trận pháp.
Kiệt Sâm cảm khái một tiếng, chỉ tiếc hiện tại hắn vẫn chỉ là Nguyệt Huy thiên thần, hoàn toàn chưa thể đạt tới được loại cấp độ như vậy.
- Cũng không biết năm người Xích Ký rốt cục như thế nào rồi, đoán chừng cũng nên yên ổn đi.
Kiệt Sâm lại quay về trong đại trận, thân thể vốn đứng yên lặng trong mắt năm người Xích Ký cũng liền khôi phục lại hoạt động.
Bên trong Chư Thần kiếm trận.
Năm người Xích Ký vô lực đứng lơ lửng bên trong đại trận, trên mặt không chút biểu tình, vẫn không nhúc nhích, hiển nhiên trong nội tâm đã hoàn toàn mất đi ý nghĩ tiếp tục phản kháng.
Lúc nãy bọn hắn đã thử nghiệm qua vô số phương pháp xử lý, nhưng không một phương pháp nào đạt được thành công, Chư Thần kiếm trận này phảng phất như một thất thải thế giới riêng biệt, không có bất kỳ đồ vật gì, bọn hắn ra không được, ngay cả muốn đi tới gần nhau cũng không có biện pháp, loại cảm giác vô lực thật sâu kia làm trong nội tâm năm người đều vô cùng tuyệt vọng.
Càng làm cho bọn họ thêm bất đắc dĩ chính là Kiệt Sâm đứng ngay trước mặt họ thế nhưng mặc cho họ la hét thế nào hắn vẫn không hề có chút nhúc nhích, làm nội tâm bọn hắn vô cùng tức giận nhưng lại không thể làm gì.
- Hô…
Đúng lúc này, Kiệt Sâm vẫn luôn mỉm cười lẳng lặng đứng yên nơi đó, rốt cục lại nhúc nhích.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden