Thời gian thấm thoắt trôi qua, hiện giờ Akira cũng đã đạt đến được mười tuổi. Thân hình của hắn bắt đầu có dấu hiệu trổ mã. Từng dòng nước từ trên cao ào ào đổ xuống đánh lên trên người của Uchiha Akira. Đôi mắt hắn nhắm nghiền lại, khóe miệng của hắn liên tục giật giật. Hắn hô lên một tiếng: “Ngự”
Đôi mắt của hắn mở ra, dòng nước biến thành một con rồng nước uốn lượng xung quanh, sau đó nó bay ra thật ra rồi xoay lại đánh thẳng về phía Akira. Akira vươn tay ra tung một cú đấm cực mạnh vào con rồng nước. Âm thanh “Ba, Ba…” liên tục phát ra càng lớn, nó biến thành sóng xung kích đánh tan con rồng nước.
“Ào…”
Một trận nước sối xả do con rồng nước bị đánh tan bắn lên thân hình trắng nõn và cứng rắn của thiếu niên. Trên thân mình của hắn thì cơ ngực và cơ bụng của hắn cực kỳ săn chắc. Bất chợt Akira quát lên một tiếng: “Ai!” Bàn tay hắn vung ra từ tay hắn bắn ra một đường gió cực kỳ sắc bén.
“A”
Một tiếng hét vang lên, một chút máu bắn ra ngoài. Thân hình một nữ nhân mặc kimono màu trắng bị rạch ngang vai. Ánh mắt của Akira nhìn về phía thiếu nữ mở miệng nói: “Cô Ayumi!”
…
Tính ra đã mười năm rồi. Hắn ở cái thế giới này đã được hơn mươi năm rồi. Nội gia quyền cũng đã tu luyện được đạt đến minh kính. Một quyền đánh ra tạo ra lực bộc phát cực mạnh. Cả hòn đá lớn cũng bị quyền kình đập nát. Mặc dù chính Akira cũng không biết nó mạnh bao nhiêu. Hiện giờ tròng mắt của hắn đã biến thành tám câu ngọc. Thời gian đầu thì câu ngọc tiến hóa cực kỳ nhanh nhưng các câu ngọc phía sau tiến hóa cực kỳ chậm. Thời gian dài không biết dài hơn bao nhiêu lần.
Chỉ cần hắn tiến vào Ám Kính và Hóa Kính thì toàn bộ kinh mạch và huyệt đạo sẽ mở. Đến lúc đó chân khí sẽ tự tiến vào trạng thái tiên thiên chân khí. Bằng việc dùng chân khí Trường Sinh Quyết ôn dưỡng não bộ đã khiến cho lượng chakra của hắn tăng lên rất nhiều. Hắn không biết lượng chakra của mình nhiều đến mức nào nữa.
Hắn phát hiện được một điều rất thú vị đó chính là không cần kết ấn cũng có thể sử dụng chakra. Dùng chakra bổ sung thêm tinh thần lực có thể điều khiển được cùng với mô phỏng các nguyên tố. Mặc dù có công pháp tu chân nhưng Akira lại không có pháp thuật, bí đạo hay đạo thuật gì đó thế nên công pháp tu chân của hắn hoàn toàn chỉ để hỗ trợ và tăng sức mạnh cho chakra mà thôi. Mặc dù không có cách nào giống như chakra trực tiếp biến thành lại chiến đấu cường hãn nhưng lại có thể rèn luyện thân thể. Chúng giống như thuốc bổ không có tác dụng phụ tăng mạnh sức mạnh cơ bắp, não bộ, nhanh chóng xua tan mệt mỏi…
Dùng chakra trong bốn hệ thủy, thổ, hỏa và phong thì hệ phong và hệ hỏa hắn xác định được con đường tu luyện của hắn dựa trên: “phỏng, biến, ngự, nhập và hóa”. Trong đó phỏng chính là mô phỏng loại nguyên tố trên. Biến chính là biến hóa ra nguyên tố trên. Ngự là điều khiển. Nhập chính là bước đầu dung nhập vào nguyên tố. Cảnh giới hóa chính là dạng ta là gió, gió là ta. Trường hợp thủy và thổ hơi khác. Chúng phân biệt là: “phỏng, ngự, biến, nhập và hóa”. Nguyên nhân bởi vì hỏa và phong vốn là dạng năng lượng không có thù hình giống như thủy và thổ nên muốn biến đổi chakra thành chúng cực kỳ khó. Akira chỉ có thể dùng phỏng và ngự đối với hai hệ này mà thôi.
Hiện giờ hắn đạt đến mười tuổi nhưng không biết được một nhẫn thuật nào ngoài Tam Phân Thân Thuật, Thuật Thế Thân và Biến Thân Thuật. Biến đổi thành ba người trong đó có hai người là ảo ảnh dùng để đánh lừa đối thủ. Ngay cả Hỏa Độn của gia tộc Uchiha hắn cũng không có học chút nào. Hiên giờ bốn hệ chỉ đạt đến mức ngự sơ cấp mà thôi.
Nữ nhân mặc kimono màu tím được đặt ngồi xuống một tảng đá. Bàn tay của Akira vươn ra đem một tấm vải trắng lau sạch sẽ sau đó bôi một ít thuốc lên rồi đem vải trắng quấn lên. Hắn tò mò nhìn về phía Ayumi mở miệng hỏi: “Co Ayumi, tại sao cô lại đến đấy a!?”
Đôi môi hơi tái của Ayumi mở ra đáp lại lời của hắn: “Cô nghe được cháu không có đến học viện Ninja. Thấy giáo nói cháu trốn học nên cô tìm đến đây. Không ngờ Akira lại đang luyện tập ở đây!” Ayumi hoàn toàn kinh hãi. Bởi vì nàng phát hiện được Akira hoàn toàn không có kết ấn mà sử dụng mấy loại này Thủy Độn và Phong Độn dễ dàng như vậy. Trong lòng của Ayumi tràn ngâp kinh hãi và ngạc nhiên.
Hai vai của Akira hơi nhún nhún vai. Ngay sau đó hắn cười nói: “Hahaha… Có vẻ như con không cách nào học tập mấy loại nhẫn thuật cũng nên!” Hắn khoanh tay trước người cười nói. Thật ra thì mấy loại này hắn không có muốn học chữ không phải hắn không muốn học. Hắn không rảnh rỗi thời gian như thế. Hắn muốn dành hết thời gian vào đánh mài trụ cột thật tốt. Nhẫn thuật có thể theo thời gian ngắn tăng lên nhưng lượng chakra thì không phải dễ dàng tăng lên như thế.
“Được rồi! Cô Ayumi chúng ta đến quán của cô đi. Hôm nay cô bị thương thế này để cháu giúp cô chủ trì quán cho!” Bàn tay Akira dùng ngón chỏ nhẹ nhàng đưa lên sống mũi gãi gãi.
…
Trong một quán nướng nho nhỏ trong làng Lá. Mặc dù quán khá nhỏ nhưng người đi tấp nập. Một nam nhân tầm trung tuổi hô lên: “Ayumi-chan…”
“Đến, đến đây…” Một cậu bé có mái tóc màu bạch kim chạy đến. Hắn cầm theo thực đơn cùng với giấy bút. Ánh mắt của cậu bé nhìn về phía mấy nam nhân đang ngồi tụ tập trên cái bàn nướng kiểu Nhật khá là lớn.
“Đầu to… hôm nay cậu cũng đến hả!?” Một nam nhân có vẻ hơi say say rượu. Trên trán còn đeo một cái duy băng chứng thực thân phận nhẫn giả. Ở cái khối lớn hình chữ nhật bằng kim loại đính trên đầu có in ký hiệu của làng Lá khá là rõ ràng.
Đầu của cậu bé Akira cúi thấp xuống sau đó rất cung kính nói: “Các vị khách quan, các vị cần gì ạ?”
Vị khách bắt đầu đọc tên các món ăn nương. Chiếc bút của Akira liên tục ghi chép mấy thứ này. Bất chợt hai hàng lông mày của hắn hơi cau lại. Hắn nghe được âm thanh khá là rõ ràng: “Tiểu Minato đến đây. Hôm nay chúng ta ăn mừng vì chúc mừng Minato lên thượng nhẫn nào!”
Khuôn mặt của mộ thiếu niên có vài phần tuấn khoảng mười một, mười hai tuổi mặc một bộ quần áo Ninja có cả băng đeo đầu chứng tỏ thân phận của một thượng nhẫn của làng Lá. Mái tóc vàng rực rỡ giống như thái dương. Trên khuôn mặt của Minato xuất hiện một nụ cười cực kỳ thân thiện: “Sự phụ cũng không cần thiết phải như vậy a!”
Ánh mắt của Akira nhìn về phía cậu bé lớn hơn mình một, hai tuổi này. Người này hắn cực kỳ quen thuộc. Thiên tài Namikaze Minato, đồng thời cũng chính là học trò của một trong sanin huyền thoại Jiraiya. Đi bên cạnh Minato là một cô bé cũng ngang bằng với Uchiha Akira. Khuôn mặt tròn trịa với mái tóc màu đỏ. Khóe miệng Akira nhếch lên, sao hắn không quen người này. Cô bé này chính là Uzumaki Kushinai được biết đến cái tên ớt đỏ đẫm máu.
Một thanh niên ngoài hai mươi tuổi hoặc tầm gần ba mươi gì đó ăn mặc một thân quần áo có vài phần kiểu cách. Mái tóc màu bạch kim, chiếc mũi lõ to. Trên trán đeo một cái đeo đầu bằng kim loại tuy nhiên lại giống như đeo cái sừng quỷ thì đúng hơn. Trên đó còn có một cái ký hiệu nho nhỏ của làng Lá. Hai bên mắt có săm vệt màu nhìn có vài phần quái quái. Khóe miệng Akira liên tục giật giật. Người này không phải là Jiraiya thì là ai.
Vì sao Akira lại biết rõ như vậy bởi vì tính háo sắc của Jiraiya. Hiển nhiên hắn thường đến đây ăn tại quán của Ayumi. Thấy được nữ nhân xinh đẹp Ayumi ra khom người cúi chào thì khuôn mặt của Jiraiya lộ ra vẻ háo sắc, hắn mỉm cười nói: “Cô Ayumi càng ngày càng trẻ đẹp!”
“Đại nhân Jiraiya quá khen rồi!” Ayumi mỉm cười nhẹ nhàng đáp lại. Sau đó nàng tách ra một bên đưa bàn tay ra mời nói: “Các vị mời vào!”
Đi bên cạnh Jiraiya là có hai người khác khác nữa. Một nữ nhân ngoài hai mươi cực kỳ xinh đẹp có mái tóc màu vàng. Nàng buộc mái tóc theo kiểu đuôi gà. Đôi mắt màu nâu thâm trầm có chút tang thương. Làn da trắng hồng mềm mại. Chiếc mũi thon nhỏ cao vút. Đôi môi đỏ mọng mềm mại. Mặc dù nàng mặc một thân quần áo rộng thùng thình nhưng vẫn để lộ đường cong mê người. Đặc biệt là bộ ngực khá lớn khiến cho khi nàng bước vào đây đều hấp dẫn ánh mắt của nam nhân.
Một thanh niên khác cũng mặc quần áo kiểu kimono, làn da trắng giống như bị bệnh, đôi mắt có vài phần lãnh lẽo giống như mắt rắn. Mái tóc màu đen dài để xong xoài. Hắn khoanh tay đi bên cạnh nữ nhân xinh đẹp tóc vàng. Nếu như Akira đoán không nhầm thì hai người này chính là hai vị sanin còn lại Tsunade và Orochimaru mà mọi người hay nhắc tới.
“Ê” Hai người Minato cùng với Kushina đồng thời kinh ngạc hô lên. Kushina bất chợt mở miệng nói: “Đầu To Ngốc Nghếch…” Sau đó cô bé biết mình lỡ miệng vội vã bịt miệng của mình lại.
Thấy vậy Minato cười thân thiện vội vàng giải vây nói: “Akira, không ngờ lại gặp cậu ở đây? Thật là trùng hợp a!”
“Ê” Vẻ mặt Jiraiya xuất hiện sự kinh ngạc. Ngay sau đó cúi đầu xuống nhìn về phía Minato tò mò hỏi: “Minato, Kushina, hai người quen biết Akira-chan hả!?”
Trong lòng Akira thầm nghĩ: “Khiếp thân thiết thế từ lúc nào biến thành Akira-chan rồi!” Trên khuôn mặt của Akira xuất hiện một nụ cười. Hắn bình thản mở miệng nói: “Đại nhân Jiraiya, ta chính là một người nổi tiếng trong trường học đó nha!? Có thể sánh ngang với học trò thiên tài Minato của đại nhân. Chẳng qua là dánh tiếng có tính chất ngược lại mà thôi. Hahaha…”
Nghe thấy thế đám người ở đây nhất thời cười lớn một tiếng. Bàn tay của Akira bất chợt phải đưa lên gãi gãi ót của mình. Khuôn mặt của hắn trong lúc này tỏ ra giống như một kẻ ngốc nghếch.
Cả đám người Jiraiya ngồi vào bàn nướng. Ánh mắt của Jiraiya liếc nhìn về phía Ayumi làm cho Akira giận tím mặt. Cái khuôn mặt cực kỳ háo sắc của Jiraiya làm cho Akira muốn đấm vào hắn một cú thật mạnh. Jiraiya vừa liếc nhìn về phía Ayumi vừa mở miệng nói với mấy người Minato nói: “Mấy món nướng ở đây là ngon nhất trong làng Lá đấy!”
Tiếng vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Akira: “Akira-chan!”
“Vâng!” Akira ngay lập tức đáp lời. Sau đó vội vã chạy tới chỗ của Ayumi.
Trời bắt đầu tối, ánh trăng bắt đầu lên, sao sáng trên bầu trời. Âm thanh của các loài côn trùng hoạt động vào buổi tối vang lên khắp nơi. Tiếng dép gỗ vang lên khắp nơi. Bóng dáng hai nam nhân, một nữ nhân cùng với hai đứa bé từ một quán nướng rời đi. Nam nhân ngoài hai mươi tuổi với mái tóc mù bạch kim vỗ vỗ lên bụng của mình nói: “Thật là no đây!”
Mấy người này không ai khác chính là Jiraiya từ quán nướng rời đi. Khuôn mặt của Jiraiya và Tsunade đều hơi hồng hào giống như đang say rượu. Đoàn người nhanh chóng rời đi. Minato trong lúc này mở miệng nói: “Thầy, em muốn đưa Kushina về nhà!”
“A” Âm thanh ồm ồm có chút khàn khàn giống người say rượu của Jiraiya vang lên. Ánh mắt của Jiraiya quét về phía hai đứa bé hơn mười tuổi này lên tiếng nói: “Được rồi! Tiểu Minato vẫn là đưa bạn gái về nhà đi!” Nghe thấy vậy thì Minato cười cười để tránh sự lúng túng. Khuôn mặt của Kushina thì hơi đỏ lên. Trong khi đó Jiraiya phá lên cười.
Đám năm người thì có hai người là hai đứa bé đã rời đi. Thấy được hai đứa bé đã khuất bóng thì Jiraiya mới quay đầu tiếp tục đi tiếp. Bất chợt âm thanh của tiếng guốc gỗ vang lên. Một tiếng gọi khiến cho ba người giật mình: “Ba vị đại nhân, xin hãy chờ đã!”
“Hử” Jiraiya đang khoanh tay trước ngực đột nhiên mở miệng đáp lại. Ngay sau đó cả ba người đều quay đầu lại. Thân hình của một thiếu nữ ngoài hai mươi chạy tới trước mặt ba người. Nàng thở hổn hển. Thấy được thân hình của thiếu nữ cùng với khuôn mặt quen thuộc thì Jiraiya tò mò lên tiếng hỏi: “Là Ayumi-chan, còn có việc!?”
Bất chợt thiếu nữ đột nhiên quỳ xuống dùng hành động cực kỳ cung kính cầu: “Ba vị đại nhân làm ơn! Ba vị hãy nhận Akira làm học trò! Làm ơn đi!”
Nghe được lời của thiếu nữ xinh đẹp Ayumi thì nhất thời ba người ngạc nhiên. Jiraiya đưa tay lên sờ sờ cằm của mình sau đó cực kỳ khó xử nói: “Việc này…”
Đầu của thiếu nữ lại chạm đất một lần nói: “Ba vị đại nhân xin hãy làm ơn đi!”
…
Buổi sáng ngày hôm sau, một thiếu niên có hình dáng hơn mười tuổi đang ngồi ở trước dòng suối, hắn để mặc cho dòng suối đánh lên người của mình. Ánh nắng chiều xuống tán lá cây cùng sương buổi sáng khiến cho trong không khí loáng thoáng phát ra ánh sáng của cầu vồng.
“Vút!”
Đột nhiên âm thanh vang lên mang theo ba cái phi tiêu bắn về phía Akira. Đôi mắt Akira bừng tỉnh. Đám phi tiêu bắn về phía người của hắn bị hắn tránh thoát. Hắn nhảy lên, đám phi tiêu đâm xuyên qua nước ghim vào phía trong tảng đá.
Bàn tay của Akira vươn ra chém ra một cái tạo ra một đoạn gió cực kỳ sắc bén hình lưỡi liềm bắn vào bụi rậm. Chỉ thấy phát ra một âm thanh phanh rất nhỏ. Hình như là ảnh phân thân gì đó. Đôi mắt của Akira nheo lại, hắn không biết vì sao người đến lại không có chút sát ý nào với hắn cả.
Đầu của Akira hơi ngoảnh ra một phía rồi lại ngoảnh ra phía khác. Hắn đang dò tìm khu vực xung quanh. Lại một âm thanh vút phát ra rất nhỏ. Từ một phía khác có một cây phi tiêu bắn ra ngoài. Akira nhảy lên tránh thoát đồng thời vung tay chém ra một đường vòng cung hình lưỡi liềm mang theo sức sắc bén của gió.
Vút!
Bóng người từ trong bụi rậm lao ra ngoài. Một người nói đúng hơn hình như là một thiếu niên cao lớn ngang với Akira. Khóe miệng Akira liên tục giật giật. Khi bàn chân của thiếu niên mặc một bộ đồ ninja màu đen này chạm đất thì Akira mới mở miệng nói: “Ngươi là ai!?”
Người này không đáp lại một lời nào cả. Hắn vọt lên lao thẳng về phía Akira. Trong tay hắn cầm phi tiêu nói cho chính xác thì phải là một cái Kunai mới đúng. Tay phải của hắn vung lên đem cây Kunai đâm thẳng về phía mặt của Akira. Akira cười lạnh trong lòng, hắn ngửa đầu về phía sau đồng thời vung tay phải lên tung ra một cú đấm toàn lực về phía cánh tay đang định quét ngang của người thiếu niên.
Người thiếu niên kia tựa hồ kinh ngạc bởi vì phản ứng này của Akira. Bàn tay hắn hơi chuyển trở thành nắm thanh Kunai không có quét ngang với ý định cắt cổ Akira nữa mà định đâm về phía nắm đấm của Akira. Bàn tay của Akira biến đổi quyền thành năm ngón tay vươn thẳng.
Cả năm ngón tay sử dụng cầm nã pháp đem cây Kunai kẹp lấy. Ngay sau đó bàn tay Akira giật mạnh về phía bên phải, bàn tay trái vung lên đấm mạnh về phía bụng của thiếu niên. Thiếu niên mặc đồ Ninja bị đánh bay. Không khí phát ra tiếng nổ khá là to.
Ngay sau đó tạo ra xuất hiện một cái cọc gỗ bị đánh nát. Cả cái cọc gỗ bị đánh bay. Hiện giờ người này đã phát hiện ra thực lực của Akira, hắn muốn giết chết người này để tránh gây ra hậu hoạn.
Không biết từ bao giờ mà người này đã ở đằng sau Akira. Bàn tay nắm chặt kunai có ý định đặt lên cổ của Akira. Tuy nhiên ngay phía dưới đất của hắn xuất hiện một cái tảng đất chồi lên trên đẩy lùi hắn lại. Mặc dù đất không có sắc bén nhưng đủ đẩy lùi người thiếu niên này lại.
Thiếu niên bật nhảy lùi lại. Khi bàn chân của hắn chạm xuống đất thì bàn tay của Akira vung lên. Ngón chỏ chỉ thẳng về phía hắn. Bất chợt một cơn gió cực kỳ sắc bén đi theo hình chôn ốc bắn thẳng về phía thiếu niên. Hơn nữa Akira chọn thời điểm cực kỳ chính xác khi mà người thiếu niên này vẫn ở trong không trung thì đòn gió xoáy đã đánh tời hắn.
Đột nhiên hai bàn tay của thiếu niên chắp lại. Hắn liên tục kết ấn sau đó phát ra một tiếng phanh cùng với một tiếng khói mù vang lên. Một người khác giống như hắn xuất hiện. Người này đem hắn đẩy bay. Đòn gió xoáy rít lên đánh lên người của người này phát ra một tiếng nổ lớn. Cả người của người này tan biến giống như không khí.
Đôi mắt của Akira hơi nheo lại. Bàn chân của người này khi chạm đất. Ngay sau đó hắn liên tục kết ấn cực kỳ nhanh. Một loạt tiếng nổ vang lên liên tục xuất hiện một lượng lớn người giống như hắn tồn tại. Một đám người ngay lập tức vọt về phía Akira, mỗi người vung kunai lên tiến hành đánh áp sát đối với Akira.
Thân mình của hắn đạp lùi lại, ngay sau đó hắn nhảy trong không khí. Bất chợt không biết từ đâu một người thiếu niên khác đã vọt lên từ phía sau hắn có ý định công kích sau lưng của hắn. Ngón chỏ của Akira đưa lên chỉ về phía vau của mình, từ ngón tay một luồng gió xoáy bắn ra đem phân thân đánh nát.
Bàn chân của Akira chạm vào nước. Lượng chakra phủ lên chân của hắn khiến cho hắn đi trên mặt nước giống như đi trên đất bằng. Ánh mắt của Akira nheo lại. Đột nhiên chân dưới nước hắn xao động. Một đám thủy tiễn liên tục bắn ra giống như một hàng mưa tên bắn về phía đám phân thân đem chúng đánh thành không khí.
Vút!
Một thanh ky nai bắn về phía Akira ngay lập tức bị ngón tay của hắn kẹp lấy. Hắn nhìn thấy thanh niên đang đứng ở trên bờ. Hắn bịt một cái khăn che mặt kín mít quần áo. Đôi môi của Akira hơi mìm lại. Hắn đột nhiên đưa hai tay lên. Không khí bắt đầu bạo động. Tay trái biến thành một cái gió xoáy hình tròn kèm theo hình của một cánh quạt bốn cánh. Tay phải thì biến thành một quả cầu lửa đỏ rực xoáy tròn.
Ở cái thế giới này thì gió chính là một cái chiêu thức cực kỳ mạnh mẽ có tính sắc bén cao đồng thời lại hỗ trợ cho lửa. Hiện giờ hắn mới mười tuổi nhưng đã thành công sáng chế ra ba tuyệt chiêu lớn. Thứ nhất tập trung gió đi theo đường chôn ốc ở ngón tay bắn ra. Giống như bắn một viên đạn có tính xuyên thấu cực cao. Một chiêu khác khống chế chakra vào một điểm sau đó xoáy tròn đồng thời bổ xung loại chakra biến thuộc tính khiến cho uy lực tăng lên. Chiêu này cực kỳ mạnh mẽ. Chính Akira cũng nen nén học sau đó ném nó vào trong nước. Uy lực tuyết đối không nhỏ chút nào. Mặc dù sau đó hắn phải trốn gấp bởi vì uy lực quá lớn rất dễ bị người phát hiện.
Akira mở miệng lạnh nhạt nói: “Không biết ngươi là ai nhưng hôm nay ngươi đã tấn công ta vậy thì chết đi!” Hai bàn tay Akira vung lên trực tiếp ném quả cầu về phía thanh niên.
Một tiếng nổ lớn vang lên. Hai quả cầu một là gió và một là lửa ngay lập tức quện vào nhau sau đó nó liên tục xoáy tròn giống hệt một quả bom lửa. Nó bắt đầu mở rộng bán kính của mình sau đó nhanh chóng lan rộng ra. Chiêu cực kỳ mạnh mẽ, không biết Akira đã giết chết được người này hay chưa nữa.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Cây cối nhanh chóng bị đánh rạt một số còn bị đốt cháy, hơi nước bốc lên ngùn ngụt. Sau khi vụ nổ chấm dứt thì khắp nơi là nửa cháy, khói đen bốc lên ngụn ngụt. Một thanh niên tóc bạch kim từ trên trời rơi xuống đất. Hắn chạm chân xuống phát hiện được mấy tảng đá không ngờ còn bị nung đỏ rừng rực. Khóe miệng Akira liên tục giật giật: “Trốn rồi sao!?”
Đầu Akira nhìn về phía làng lá sau đó mới lên tiếng nói: “Rất nhanh sẽ có người tới nơi này! Trước rời đi đã!” Thân hình hắn thoắt ẩn thoắt hiện giống như quỷ mị. Nếu như quả thực giết không chết người kia thì hắn nhất định phải sử dụng đến quỷ ảnh mê tung cùng với sharingan tám câu ngọc. Tuy nhiên người này không biết đã trốn đi đâu mà không có một cái dấu vết nào cả. Trong lòng Akira thầm nghĩ: “Sau này cẩn thận một chút! Nếu cần thiết khi tập luyện sẽ dùng thuật biến hình là được!” Hắn khẽ liếc một bụi rậm thấy một con cóc xanh, hơi nhìn nó một chút sau đó vội vã rời đi.
Bất chợt từ trong góc, một con ếch từ trong bụi rậm trui ra. Nó ngay lập tức hóa lớn sau đó biến thành một căn nhà. Từ trong căn nhà một người nam nhân ngoài hai mươi tuổi với mái tóc màu bạch kim bước ra nói: “Chà, chà… tên tiểu tử này thật sự là mạnh mẽ a! Ngay cả tiểu Minato muốn bắt giữ hắn cũng không có cách nào!”
Theo sau hắn là một nam và hai nữ khác. Ba người này thì Akira cực kỳ quen thuộc một là Orochimaru, hai là Tsunade cùng với Ayumi. Khóe miệng của Orochimaru mở ra, một cái lưỡi đỏ nhẹ nhàng quẹt môi giống như một con rắn thậy một con mồi vậy. Orochimaru đáp: “Đứa nhỏ này thật sự rất mạnh. Chiến đấu thời gian dài như vậy mà thanh âm không có thở dốc. Hắn chính là trời sinh làm nhẫn giả…”
Thân hình một thiếu niên xuất hiện bên cạnh Jiraiya. Một tiếng nổ nhỏ vang lên. Hình dáng biến đổi hóa thành một thiếu niên hơn mười tuổi với mái tóc màu vàng. Hắn hơi thở có vài phần gấp rút. Ánh mắt Jiraiya nhìn về phía thiếu niên tò mò hỏi: “Tiểu Minato thấy được Akira thế nào?”
Hơi thở thiếu niên hơi gấp một chút đáp lại: “Nếu trong thời gian ngắn em không có cách nào thắng hắn vậy em hẳn sẽ thua không có cách nào. Lượng chakra trong người của cậu ấy lớn hơn em rất nhiều. Nếu như vừa rồi em không dùng phi lôi thần thuật chắc hẳn sẽ chết dưới chiêu thức ấy!”
Hai bàn tay của Orochimaru bắt đầu kết ấn. Dòng nước từ con suối lớn bắt đầu phun ra đem đám lửa dập tắt. Một đám người thuộc tổ đội ANBU ngay lập tức xuất hiện trên cây. Nó có năm người tất cả. Trên mặt mỗi người đều đeo một cái mặt nạ. Thấy được đám người Jiraiya thì đám người ninja thuộc Ám Bộ làng Lá này ngay lập tức cúi đầu hành lễ: “Đại nhân!”
Jiraiya nhếch miệng lên phất tay nói: “Được rồi! Các ngươi rời đi nơi này đi. Ở nơi này có chúng ta lo rồi!”
“Vâng!” Đám người cúi đầu hành lễ sau đó nhanh chóng sử dụng thuật thuấn thân rời đi nơi này.
Bất chợt vị nữ nhân xinh đẹp Tsunade đi về phía trước, hai tay chống nạnh sau đó nói: “Khả năng khống chế chakra thật sự rất tốt. Cậu bé này ta muốn thu nó làm học trò!”
Khuôn mặt của Ayumi xuất hiện sự vui vẻ. Nàng ngay lập tức mở miệng nói: “Cảm ơn đại nhân!”
“Cái gì?” Nghe được lời này thì khuôn mặt của Jiraiya xuất hiện sự kinh ngạc. Hắn mở miệng nói: “Tsunade không phải cô không có ý định thu đồ đệ hay sao?”
“Hiện giờ tôi đổi ý không được hả?” Tsunade mở miệng quát lớn. Ánh mắt nhìn chăm chú về phía Jiraiya.
Hai bàn tay Jiraiya vội vàng mở ra trong tư thế đầu hàng. Hắn mở miệng đáp lại với nụ cười thân thiện: “Hahaha, không phải!” Tuy nhiên trong đầu của Jiraiya xuất hiện sự tiếc nuối: “Gặp được một mầm non tốt như vậy… hài…” Đầu Jiraiya hơi cúi xuống sau đó nhìn về phía Tsunade hỏi: “Tsunade không phải cô bị mắc chứng sợ máu hay sao? Làm thế nào dạy thằng bé đây?”
Nghe được lời này thì trên khuôn mặt của Tsunade xuất hiện vẻ âm trầm.
“Nè…” Đột nhiên Orochimaru mở miệng nói: “Chẳng lẽ các ngươi không có chút nào nghi ngờ. Một cậu bé mới có ít tuổi như vậy mà đã có thực lực như vậy. Liệu ai biết được rằng nó có phải là gián điệp của làng khác gửi đến nơi này hay không?” Ánh mắt Orochimaru giống như một con rắn độc nhìn về phía Ayumi.
“Không thể nào!” Bàn tay của Ayumi nắm lại đặt lên miệng. Khuôn mặt của Ayumi xuất hiện sự lo ngại. Nàng mỏ miệng nói: “Từ nhỏ tôi đã chăm sóc cho Akira-chan. Hơn nữa từ trước đến nay thằng bé đều ở trong làng cũng chưa đi ra ngoài bao giờ. Nó làm sao có thể trở thành gián điệp được chứ hả?”
Ba vị nhân giã đều nhìn về phía nhau, trong mắt có chút hoài nghi và lo lắng. Tsunade nhếch đôi môi đỏ mọng và quyến rũ mê người kia nói: “Chuyện này trở về chúng ta nhất định phải điều tra rõ!” Jiraiya cũng gật đầu nhẹ nhàng đồng ý.
Đột nhiên Minato trong lúc này mở miệng hỏi: “Thầy Jiraiya, em có chút thắc mắc!? Dường như em chưa từng thấy cậu ấy kết ấn lần nào? Tại sao cậu ấy có thể sử dụng được nhẫn thuật công kích em đây?”
“Hử” Nghe được lời này thì nhất thời ba người ngạc nhiên. Ba người đều nhìn về phía nhau. Hiện giờ họ mới nhớ được quả thực Akira chưa một lần nào kết ấn. Jiraiya nhìn về phía Ayumi tò mò hỏi: “Chẳng lẽ cậu bé không biết một cái nhẫn thuật nào sao?”
Nghe được lời này thì Ayumi ấp úng đáp lại: “Đại nhân, tôi chưa từng dạy thằng bé bất cứ thuật nào cả. Nó cũng không có học bất nhẫn thuật nào cả. Ngoài tam phân thân thuật, thuật thế thân cùng với thuật biến thân dường như thằng bé chưa từng học qua một loại nhẫn thuật nào!”
Nghe được lời này thì nhất thời hai người Jiraiya cùng với Tsunade đều xuất hiện cực độ kinh ngạc trên mặt. Trên khuôn mặt lạnh như băng của Orochimaru cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc thoáng qua. Ngay sau đó là tràn ngập hứng thú. Trong lúc này thì trên khuôn mặt của Minato cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Chiếc lưỡi dài ướt át của Orochimaru thè ra liếm khóe miệng của mình sau đó nói: “Tuổi nhỏ như vậy mà đã có lượng chakra thật sự khủng bố. Nó sợ rằng so với jounin còn nhiều hơn!” Đầu của Orochimaru quay về phía Tsunade tò mò hỏi: “Tsunde, cô có phát hiện thằng bé sử dụng chiêu thức có lực bộc phát rất giống chiêu thức Bí chưởng thuật của cô hay khônng? Còn nữa đứa nhỏ này lượng chakra sợ rằng so với Jounin cũng không kém là bao nhiêu!”
Tất cả mọi người trong lúc này mới để ý đến trong lúc giao chiến với Minato, bàn tay của Akira tung ra một cú đấm có sức bộc phá so với chiêu thức của Tsunade sử dụng cực kỳ giống nhau. Điều này làm cho mọi người cực kỳ nghi ngờ và kèm theo sự kinh ngạc. Rõ ràng tung ra hai chiêu có lượng chakra kinh hồn nhưng chỉ mới thoáng thở dốc một cái. Đến tột cùng hắn có bao nhiêu Chakra vẫn là câu hỏi bí mật?
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trong một tòa nhà khá lớn có hình dáng kỳ quái. Phía trên đầu treo cái biển khá lớn màu đỏ cùng với cái chữ “Hỏa” rõ to. Trong một căn phòng làm việc, một nam nhân trung tuổi ngoài bốn mươi tuổi. Trên mặt có vài phần nhăn nheo đội một cái nón. Trên cái nón có in chữ “Hỏa” to tướng. Bàn tay của hắn cầm cái điều thuốc thở ra phì phò khói.
Hắn đang ngồi ở trước một bàn làm việc với một đống giấy. Ở trước mặt hắn là ba người hai nam và một nữ. Ba người này chính là sannin huyền thoại của làng Lá. Nam nhân trung tuổi mở miệng lẩm bẩm: “Uchiha Akira?” Chỉ một lúc sau thì có một người đang đeo mặt nạ thuộc ANBU mang theo một tập giấy viết về Akira.
“Uchiha Akira sinh ngày 10-4…” Nhìn về phía bức ảnh tiểu hài tử thì từ điều thuốc thở ra phì phò, nam nhân trung tuổi mở miệng nói: “Bởi vì không biết nguyên nhân vì sao cậu bé sinh ra có mái tóc màu bạch kim. Nguyên nhân do màu tóc của Akira khác hẳn với người trong gia tộc Uchiha nên cha của Akira nhận định cậu không phải là con của hắn. Các tộc nhân Uchiha nghĩ rằng Uchiha Akira rất có thể mang dòng máu không thuần nên đều bị người gia tộc Uchiha xa lánh!” Ành mắt nam nhân trung tuổi nhìn về phía đám người kia nói tiếp: “Tại học viện Ninja thì cậu bé cũng khá là ngờ nghệch. Thành tích không được tốt chút nào còn hay thường xuyên bỏ tiết. Các giáo viên của học viện rất nhiều lần ca thán về Uchiha Akira”
Vị nam nhân trung tuổi này nhìn về phía mấy người kia nói: “Đây là toàn bộ tư liệu về Uchiha Akira. Không có bất cứ vấn đề nào cả!” Bàn tay của vị nam nhân trung tuổi đẩy tư liệu về phía ba người.
Bàn tay trắng mềm mại của Tsunade vươn ra chộp lấy bản giấy trắng, đôi lông mày như lá liễu của Tsunade hơi cau lại. Hai tay Jiraiya khoanh lại trước ngực của mình sau đó tò mò hỏi: “Vậy là cậu bé này không có vấn đề gì sao, thầy?”
Khói từ chiếc tẩu của nam nhân trung tuổi này phun ra phì phò nói: “Quả thực không có vấn đề gì!”
Học viện Ninja làng Lá…
“Bùm!” Một âm thanh vang lên khá lớn. Một nhân vật giống như cậu bé tóc bạch kim hơn mười tuổi này xuất hiện. Đây chính là thuật phân thân tạo ra một ảo ảnh để đánh lừa địch nhân. Tuy nhiên phân thân có vẻ giống như một thằng ốm đói.
“Trời ơi!” Vị giáo viên Chunin ôm đầu gào lên. Ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn về phía cậu bé tóc bạch kim hơn mười tuổi này nói: “Akira, ngay cả một thuật đơn giản nhất mà em cũng không thể hoàn thành được. Em đúng là ngu ngốc mà! Em có định tốt nghiệp học viện hay không đây?”
“Đúng là đầu to ngu ngốc mà!”
“Kẻ ngu số một của học viện có khác”
“Nghe nói hắn thi ba lần rồi không qua đấy!”
“Hắn quả thực so với heo còn ngu hơn!”
“Hắn có thực sự là người gia tộc Uchiha không đây? Thật sự là mất mặt mà”
“Nghe nói mẹ của hắn có mối quan hệ ở ngoài sinh ra hắn a! Huyết thống Uchiha trong hắn không có thuần nên mái tóc của hắn mới có màu bạch kim!”
Hai vai Akira hơi nhún nhún vai cười nói: “Hahaha… cái thuật này chắc không phù hợp với em a!”
Vị giáo viên trung tuổi kia gào lớn: “Ám khí, nhẫn thuật, ảo thuật, thể thuật… thứ gì cũng không có phù hợp với em. Em có định làm Ninja không thể hả? Ngay cả thuật biến thân cùng thuật phân thân đơn giản nhất mà em cũng không làm được. Vậy làm sao mà trở thành genin đây?”
Bàn tay nhỏ bé của Akira vươn lên gãi gãi đầu, hắn gãi gãi đầu mỉm cười nói: “Thầy nói phải ha! Em sau này quyết định rồi sẽ trở thành một siêu đầu bếp phục vụ các món nướng!” Nói xong ánh mắt của hắn lóe ra tinh quanh, bàn tay của hắn nắm chặt lại. Nghe thấy vậy thì vị nam nhân trung tuổi dùng tay bụm lấy mặt. Cả lớp phá lên cười.
Thấy vậy thì vị nam nhân trung tuổi quát lớn: “Tất cả im lặng!” Bàn tay của vị nam nhân trung tuổi chỉ thẳng về phía cửa nói: “Em ra ngoài đứng cho tôi!”
Bàn tay Akira đưa lên gãi gãi đầu của mình sau đó mỉm cười nói: “Vâng!” Hắn lủi thủi bước ra ngoài cửa. Hắn quay đầu nhìn về phía lớp thấy được bao nhiêu ánh mắt coi thường và khinh bỉ nhìn về phía hắn. Khóe miệng Akira nhếch lên làm như không thấy. Trong lòng hắn không có để ý đến mấy đứa trẻ có ý nghĩ như thế này.
Roạt!
Chiếc cửa ngay lập tức bị kéo ra. Một vị nữ nhân xinh đẹp ngoài hai mươi xuất hiện trước mặt Akira. Cái bộc ngực lớn trực tiếp áp vào mặt của Akira. Đó là một cảm giác vô cùng mềm mại. Thật sự thứ này rất lớn và mềm a. Bàn tay của Akira đưa lên nhẹ nhàng bóp thử một cái. Một cảm xúc mềm mại truyền vào tay của hắn. Cái cảm giác này quả thực rất phê, rất tê dại. Akira mở miệng nói: “Thật sự là mềm a!”
Một âm thanh kèm theo sát khí quát lên: “Tiểu tử, ngươi muốn chết!”
Ầm!
Một đấm từ bàn tay của Tsunade nện thẳng vào mặt của Akira đem hắn đánh bay. Trong nháy mắt Akira suy nghĩ một chút. Bất chợt từ phía nào đó một cái phi tiêu (kunai) đánh thẳng về phía cổ của Akira. Akira giật mình kinh hãi ngay lập tức không có ý định giả dạng nữa. Bàn tay vỗ mạnh lên sàn nhà phát ra một tiếng nổ lớn. Thân mình của hắn bật lên hắn xoay người. Thân thể theo đà quán tính, bàn chân dẫm lên tường khiến cho cả cái tường đá bị chấn cho nát tung tóe. Thân mình hắn đánh xuyên qua lần tường thứ nhất sau đó dẵm tường thứ hai khiến cho cả cái tường bị rạn nứt chằng chịt như mạng nhện. Vị trí trung tâm là cái chân của hắn đang đứng.
Nhất thời mọi người đều kinh hãi ngạc nhiên. Ánh mắt của họ trở nên đờ đẫn mở to nhìn về phía cảnh này. Đừng bên cạnh Tsunade lúc này là Jiraiya với khuôn mặt đỏ lên. Ánh mắt giống như muốn chảy nước miếng. Ở bên phải Tsunade là khuôn mặt trắng bệch của Orochimaru. Hai tay của Orochimaru khoanh trước ngực, hắn mở miệng đáp: “Tsunade, cô quá bạo lực rồi! Thằng bé chỉ mới là một đứa trẻ mà thôi!”
Vị nam nhân trung tuổi là giáo viên kia mở miệng nói: “Ba… ba vị đại nhân. Đại nhân Tsunade, đại nhân Orochimaru, đại nhân Jiraiya…”
Một đám trẻ con đang ngồi trong lớp học mở miệng kinh hãi, một cậu bé trong đó hô nói: “Là Sanin huyền thoại của làng Lá a. Công chúa Tsunade cùng với hai vị đại nhân Orochimaru và Jiraiya!”
Thấy thế ánh mắt của Jiraiya nhìn về phía mấy đứa bé thầm nghĩ trong lòng: “Thế nào mà ta chỉ được nhắc ở phía cuối a! Dù không được lên đầu cũng đáng nhẽ được nhắc đến thứ hai a!”
Cạch, cạch…
Tiếng gạch vỡ vang lên. Thân hình rách rưới của một cậu bé hơn mười tuổi đi vào. Bên má trái của hắn bị đánh cho sưng húp. Miệng của hắn vẫn còn rỉ ra máu. Mấy chiếc răng hình như bị đánh rụng thì phải. Khi mà hắn đi vào trong thì đột nhiên Tsunade chống hai tay lên eo nói: “Tiểu tử, ngươi không tệ! Sau này ngươi sẽ là học trò của ta.”
“Hả” Tất cả mọi người đều kinh hãi hô lên. Ngay cả vị nam nhân trung tuổi là giáo viên cũng kinh hãi cùng cứng cả người lại khi nghe xong câu này.
Bất chợt Orochimaru lên tiếng nói: “Tsunade, ngươi quyết định quá vội vàng. Cậu bé còn chưa đồng ý trở thành học trò của ngươi a!”
“Ừm!” Bất chợt Jiraiya khoanh tay trước ngực tạo ra hình tượng vô cùng cao thâm mạc trắc. Hắn gật đầu đồng ý với Tsunade.
Bàn tay Tsunade vươn lên, nàng sắn tay áo của mình sau đó nhìn về phía hai người lớn tiếng nói: “Thế nào? Các ngươi muốn cướp hắn với ta? Jiraiya, ngươi không phải đã nhận Minato làm đồ đệ rồi hay sao?”
Jiraiya đưa hai tay lên trong bộ dạng đầu hàng, khuôn mặt của hắn xuất hiện vẻ cầu hòa: “Ngươi không thể nói như vậy a. Việc nhận ai làm đồ đệ còn phải xem quyết định của hắn!”
Ánh mắt của Akira nhíu lại, ngón tay nhỏ của Tsunade chỉ thẳng về phía Akira nói: “Tiểu tử, ngươi mau cùng chúng ta đi ra ngoài. Chúng ta có việc muốn nói cùng ngươi!” Akira rơi vào bộ dạng trầm tư một chút sau đó gật đầu theo Sannin tiến ra phía ngoài.
Dưới ánh sáng nhàn nhạt tại một khu vực sáng sủa. Thời gian này vẫn là thời gian trong giờ học nên số người ở ngoài này gần như không có. Akira đang đứng ở dưới một cây đại thụ nhìn về phía ba người Tsunade.
Bất chợt Jiraiya cắn lấy ngón tay sau đó ấn mạnh xuống đất quát nhẹ: “Thuật triệu hồi!” Từ dưới đất bắt đầu lan ra một hình tròn sau đó là một đám kí tự nối với hình tròn. Đến cuối cùng hình thành lên một cái ấn ký. Sau đó xuất hiện một vụ nổ khói lớn. Jiraiya đứng trên một con cóc có màu mè sặc sỡ đồng thời có kích cỡ khá lớn. Bàn tay năm ngón của hắn đưa ra thật lớn hướng về phía Akira nói: “Tiểu quỷ, nghe cho kỹ đây! Ta đây chính là tinh linh tiên tổ đạo nhân của thần cóc diệu môc sơn được biết đến với cái tên ‘Tiên nhân cóc’… Còn không nhận ta làm thầy?”
Mấy người ở đây thấy vậy thì đều thở dài một hơi. Akira tò mò mở miệng nói: “Đồng thời cũng là đại dê chúa!?”
Orochimaru bình thản khoanh tay trước ngực, ánh mắt nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Ba người chúng ta đều muốn thu ngươi trở thành học trò. Ngươi có muốn hay không trở thành học trò của ta?” Orochimaru lạnh lùng hướng về phía Akira, ánh mắt giống như một con rắn quan sát hắn với tư cách một kẻ săn mồi điêu luyện.
Akira mỉm cười nói: “Ta vốn là một kẻ ngu ngốc sao ba vị sannin huyền thoại của làng lá lại để ý đến ta như vậy?”
Vút!
Một cái kunai bắn về phía Akira với tốc độ cực kỳ nhanh. Akira nếu như không tránh thì trực tiếp sẽ bị chiếc kunai ghim thẳng vào cổ họng mà chết. Hắn nhanh như gió theo bản năng tránh thoát chiếc kunai. Tuy nhiên chiếc kunai vẫn xẹt qua cổ của Akira tạo ra một vết rách nhỏ. Vết máu từ đó phụt ra ngoài.
Phập! Chiếc kunai đánh xuyên qua thân cây đại thụ ghim thẳng vào đá làm cho cả tảng đá đứt gãy.
Jiraiya tức giận nắm tay nhìn về phía Orochimaru với ánh mắt chất vấn nói: “Orochimaru, ngươi làm cái quái gì vậy? Nó chẳng qua mới chỉ là một đứa bé mà thôi!”
Orochimaru làm như không thấy bộ dạng của Jiraiya lúc này, Orochimaru mở miệng hỏi: “Một kẻ ngu ngốc có thể tránh được một thanh kunai bay đi với tốc độ vừa rồi hay sao? Với tốc độ vừa rồi nếu như không có thực lực chunin khó mà sống sót vậy mà ngươi có thể dễ dàng tránh thoát như vậy thực sự làm cho ta kinh ngạc” Chiếc lưỡi của Orochimaru giống như con rắn liếm mép của mình. Vẻ mặt âm hàn của Orochimaru làm cho Akira phát lạnh.
“Orochimaru, ngươi làm cho thằng bé sợ rồi đấy!” Tsunade mở miệng chất vấn. Ánh mắt nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Uy, chúng ta chỉ muốn nhận cậu làm học trò không có ý gì khác! Cậu có muốn hay không trở thành học trò của ta?”
Khuôn mặt của Akira trở nên âm trầm. Với thực lực của sannin thì hắn chẳng khác nào như cá nằm trong chậu tùy thời có thể bóp chết. Akira nhìn về phía sannin huyền thoại của làng lá mới mở miệng nói: “Có thể nhưng tôi muốn hỏi ba vị đại nhân có thể trả lời mấy câu hỏi của tôi có được không?”
Jiraiya phẩy phẩy tay hướng về phía Akira mở miệng nói: “Ngươi cứ nói đi?”
Akira khoanh tay trước ngực, hắn nhìn về phía ba người Tsunade, bàn tay sờ cằm của mình sau đó mở miệng nói: “Tôi từng bị một người tấn công tại bờ suối. Người này có quan hệ gì với ba vị hay không? Thứ hai nếu như quan hệ thì người này đã chết chưa? Thứ ba nếu như chưa chết thì hắn làm sao trốn thoát? Thứ tư tôi vô cùng cẩn thận nhưng dường như ba vị đại nhân biết thực lực của tôi rất rõ! Tại sao vậy?”
Khóe miệng của Jiraiya hơi kéo lên, hắn đáp lại lời của Akira nói: “Người tấn công ngươi tại bờ suối chính là Minato. Ngươi quả thực rất mạnh thiếu chút nữa làm cho hắn chết đây. Nếu như hắn không có nghiên cứu ra thuật mới chắc có lẽ sẽ chết trong tay của ngươi. Còn có người muốn ngươi bái một trong ba chúng ta làm thầy. Bởi vì người nọ không muốn lãnh phí tài năng của ngươi!”
“Là ai? Chẳng lẽ là…” Akira suy nghĩ một chút sau đó ngẩn người ra. Hắn lúc này xuất hiện hình ảnh của Ayumi. Có lẽ người muốn hắn bái một trong sannin làm sư phụ chính là Ayumi.
“Thế nào?” Jiraiya mở miệng hỏi tiếp: “Ngươi vẫn chưa làm ra lựa chọn a!”
Đôi mắt Akira mở ra nhìn về phía ba người. Hắn đột nhiên lên tiếng nói: “Ta đã làm ra quyết định rồi! Ta muốn bái đại nhân Tsunade làm thầy!”
“Cái gì!” Jiraiya hét lớn. Sau đó ánh mắt nhìn về phía Tsunade tràn ngập quái dị.
Bất chợt Orochimaru trong nãy giờ im lặng thì mở miệng đáp lại: “Ngươi nên biết tì năng trong sử dụng nhẫn thuật của ngươi cực kỳ tốt. Tsunade chính là y nhẫn giả đối với ngươi mà nói không có giúp được gì nhiều. Ngươi chỉ có thể theo ta hoặc là Jiraiya thì tài năng mới chân chính được khai thác hết”
“Cái gì!?” Tsunade nhìn về phía hai người Jiraiya cùng với Orochimaru với ánh mắt tràn ngập tức giận.
Ngón chỏ của Akira gãi gãi sống mũi sau đỏ mỉm cười nói: “Hai vị đại nhân nhầm rồi! Ta đi theo đại nhân Tsunade học tập chính là y thuật. Ta muốn trở thành một y nhẫn giả. Ta thường được mọi người nhắc đến khả năng tái tạo hồi sinh thuật của đại nhân Tsunade. Nếu như có khả năng này thì lực chiến đấu của ta tại chiến trường sẽ tăng mạnh. Nhẫn thuật ban đầu có thể tăng mạnh thực lực của ta nhưng ta nghĩ nếu như chọn y thuật chẳng khác nào gián tiếp tăng thêm mình một cái mạng cả!” Ánh mắt hắn nhìn về phía Tsunade nói: “Hy vọng ta có thể trở thành học trò của đại nhân Tsunade!”
“Tốt!” Khuôn mặt của Tsunade xuất hiện sự vui mừng. Ánh mắt của nàng quét về phía Akira. Trong con mắt của Jiraiya tràn ngập thất vọng.
Trong thâm tâm của Akira nhớ tới gì đó thì mới mở miệng nói: “Ba vị đại nhân. Ta nghĩ ta hiện giờ muốn lấy danh hiệu Genin”
Tsunade gật đầu xuống một cái nói: “Tốt!” Sau đó Tsunade trực tiếp kéo Akira nhanh chóng rời đi để lại Jiraiya cùng với Orochimaru ở đó.
Trong khi trong lớp học của Akira vẫn diễn ra đợt kiểm tra thành genin thì Akira bị Tsunade xách ra phía ngoài. Điều kiện thi để trở thành Genin đó chính là nhẫn thuật, thể thuật, ám khí đồng thời quyết đấu. Tổng điểm của ba phần tính toán hợp cách sẽ trở thành một genin.
Trong khi hai cậu bé còn đang đánh với nhau thì vang lên một tiếng roạt, Akira trực tiếp bị Tsunade kéo đi đến. Thấy Tsunade dẫn theo Akira thì vị nam nhân trung tuổi là giáo viên kia mở miệng nói: “Đại nhân Tsunade, ngài trở lại!”
“Ây” Tsunade xách theo cổ của Akira trực tiếp ném hắn về phía trước sau đó nói: “Ngươi giúp xác minh hắn trở thành Genin giúp ta!”
Nghe được lời này thì đám người tại sân tập nhất thời ngẩn người ra. Mấy vị giám khảo với khuôn mặt có chút khó coi. Một vị giám khảo béo mập trong lúc này mở miệng nói: “Đại nhân Tsunade, việc này thực sự không hợp với quy củ a!”
“Cái gì!” Nghe được lời này thì Tsunade quát lớn, vẻ mặt của nàng nhìn về phía mấy tên giám khảo nói: “Như vậy có ý gì!”
Bất chợt bàn tay Akira kết ấn với tốc độ cực nhanh. Phanh, phanh… Hai tiếng nổ lớn vang lên. Hai phân thân xuất hiện ngay trước mặt của đám người giám khảo. Bàn tay hắn cầm lấy năm cây kunai đồng thời không thèm liếc mắt phi ra. Cả năm chiếc kunai đồng thời cắm ngập vào giữa hồng tâm của các cọc gỗ. Trong tay hắn xuất hiện một quả cầu, quả cầu rít lên quay tròn khiến cho không khí bạo động.
Một vị giám khảo thấy vậy kinh ngạc mở miệng quát lớn: “Akira, mau dừng lại!”
Quả cầu phát ra ánh sáng do chakra ngưng tụ dần dần yếu dần sau đó biến mất. Khóe miệng của Akira nhếch lên sau đó nói: “Xin hỏi các vị giám khảo hiện giờ ta đã đủ tư cách trở thành genin hay chưa?”
Mấy vị giám khảo nhìn về phía nhau sau đó gật đầu nói: “Akira, từ giờ trở đi ngươi chính thức trở thành một Genin!”
Trên khuôn mặt của đám học viện ở đây đều xuất hiện vẻ kinh hãi. Thế nào đột nhiên mà đầu to độn sổ lại giống như biến đổi 180 độ như vậy. Điều này làm cho đám người ở đây hết sức kỳ quái. Khóe miệng của Akira xuất hiện một nụ cười bình thản nói: “Cảm ơn các vị!”
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trong một quán nhậu lớn của làng Lá, toàn bộ người đều cực kỳ ồn ào. Trong đó một bàn ăn gồm có sáu người tất cả. Một thiếu nữ xinh đẹp tóc vàng, bộ ngực cực kỳ lớn, búi tóc thành kiểu đuôi ngựa. Một nam nhân có mái tóc bạch kim với vẻ mặt dâm dê hết nhìn đông rồi lại nhìn tây trong đó đối tượng là mấy thiếu nữ trẻ đẹp. Một nam nhân cùng ngoài hai mươi, ánh mắt sắc bén giống như mắt rắn, làn da có chút trắng bệch giống như bạch tạng. Một cậu bé mười tuổi với mái tóc bạch kim và cái đầu khá to. Một cô bé mặt tròn trịa cùng với mái tóc màu đỏ rực. Một cậu bé hơn mười một, mười hai tuổi cùng với mái tóc màu vàng giống như ánh sáng mặt trời đang ngồi ở trên bàn nhậu.
Vị nam nhân có tóc bạch kim đeo cái hộ ngạch trên đầu trông giống như sừng quỷ mở miệng nói: “Tiểu quỷ ta rất tò mò ngươi làm sao mà có thể có nhiều chakra như vậy được!” Nói xong hắn nhấp một chén rượu nhìn chăm chú về phía cậu bé đầu to hơn mười tuổi kia.
Khóe miệng cậu bé có mái tóc bạch kim và đầu rất to kia mở miệng nói: “Cái này sao?” Bàn tay của cậu bé đưa lên gãi gãi sống mũi của mình sau đó mỉm cười nói: “Ngài Jiraiya, ta có thể không trả lời được hay không? Dù sao mỗi người có một bí mật riêng a!”
“Hử” Nghe được lời này thì Jiraiya phất phất tay lên tiếng nói: “Nếu như ngươi không muốn nói thì cũng không có sao!”
“Uy” Khuôn mặt của nữ nhân xinh đẹp tóc vàng có bộ ngực phong mãn mở miệng nói: “Jiraiya, ngươi đang bắt nạt học trò của ta hả?”
Nghe được lời này thì Jiraiya vội vàng phân trần nói: “Nào có!”
Bất chợt trong lúc này Orochimaru mở miệng nói: “Ta quả thực rất tò mò ngươi tại sao lại có nhiều chakra đến như vậy?”
Thấy được ánh mắt săm soi của Orochimaru thì Uchiha Akira làm như không thấy. Hắn mỉm cười nhìn về phía Orochimaru mở miệng nói: “Đại nhân Orochimaru rất muốn biết bí mật của ta sao?”
Trên khuôn mặt của Orochimaru chỉ bình thản đáp lại nói: “Ta chỉ có chút tò mò mà thôi!”
Thấy được vẻ mặt tò mò của mọi người, ngay cả ớt đỏ đẫm máu cũng phụng phịu mặt nhìn về phía Uchiha Akira. Bởi vì nàng mới biết được Minato ăn thua thiệt từ trong tay Akira. Nàng tuyệt đối không tin vốn Akira được mệnh danh là một kẻ ngốc nghếch như vậy. Ngoài ra hắn còn được mệnh danh là đầu to đội sổ của lớp. Nếu như để hắn nói hắn là thiên tài nàng tuyệt đối không thể tin.
Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười nói: “Nếu như ngài Orochimaru rất muốn biết ta có thể cho ngài biết được lý do tuy nhiên ngài phải hết sức giúp ta một điều có được không?”
Trên khuôn mặt Tsunade xuất hiện sự tò mò nhìn về phía Akira hỏi: “Tiểu quỷ này ngươi đang đánh cái gì chủ ý thế hả?”
“Ha” Trên khuôn mặt lạnh lẽo của Orochimaru xuất hiện một nụ cười. Hắn mở miệng nói: “Nếu như điều kiện của ngươi không có quá khó khăn là được!”
Hai bàn tay Akira nhẹ nhàng bóp cánh mũi của mình, hắn mỉm cười nói: “Nghe nói đại nhân Hokage đệ tam thiếu một người giúp việc ở văn phòng Hokage. Dù sao ngài Orochimaru cũng là học trò của đại nhân Hokage. Chỉ cần đại nhân mở miệng là được… Ta cũng không dám đòi hỏi việc gì chỉ cần sắp xếp cho cô Ayumi một công việc nhàm chán hay xuất hiện trước mặt đại nhân Hokage là được. Ta nghĩ để cho cô Ayumi có một cuộc sống bình ổn không cần phải ở quán thịt nướng tiếp tục mệt nhọc cùng với nhiều ánh mắt háo sắc quan sát a!”
Nói đến đây Akira nhìn về phía Jiraiya một chút rồi mỉm cười. Jiraiya hừm nhẹ một tiếng sau đó mặt sệ xuống nhìn về phía Akira. Akira mở miệng hỏi: “Nhờ đại nhân Orochimaru hỏi xem ngài Hokage có thể giúp ta việc này hay không. Nếu được ta tuyệt đối sẽ không quên ơn ngoài ra bất cứ câu hỏi nào mà đại nhân hỏi ta, ta nhất định sẽ trả lời tường tận cho đại nhân!”
Trong mắt Orochimaru lóe lên tinh quang. Trong lòng hắn thầm nói: “Tiểu quỷ này thực sự chỉ có mới mười tuổi thôi sao!” Nghe dược lời này Orochimaru có xuất hiện chút ngạc nhiên trên mặt tuy nhiên hắn bình thản mở miệng nói: “Được rồi, việc này ta sẽ nới với ngài Hokage xem có thể giúp được cho ngươi hay không?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười nhìn về phía Orochimaru nói: “Vậy ta phải tại chỗ này cảm ơn ngài rồi!”
“Ây” Tsunade ngồi bên cạnh Akira tò mò hỏi: “Tiểu quỷ, ngươi đang đánh cái chủ ý gì vậy hả?”
Akira mỉm cười bình thản đáp: “Về việc tại sao ta có nhiều chakra như vậy phải nói đến về thứ này…” Akira dùng ngón tay tự chỉ vào đầu của mình: “Có lẽ ta sinh ra thì não bộ đã rất phát triển khiến cho tinh thần lực của ta cũng mạnh mẽ hơn người bình thường. Tại lúc hơn ba tuổi ta được dạy rằng chakra là một loại năng lượng do tinh thần lực và thể lực tạo thành. Ta đã từng hỏi cô Akira làm thế nào để tăng chakra lên thì cô Akira nói chỉ cần rèn luyện khiến cơ thể hao hết chakra sau đó một lần nữa khôi phục thì cơ thể sẽ tăng lên. Ta đã thử nhưng tốc độ tăng lên rất chậm. Ta đã đoán nếu như thân thể tăng lên cùng tinh thần lực tăng lên có phải hay không sẽ tăng lên chakra!”
“Ta tìm đủ mọi cách để cho thân thể tăng lên lực lượng. Sau đó ta phát hiện được một điều chakra có thể ôn dưỡng thân thể. Hàng ngày ta đều trầm mình dưới nước suối sau đó phân bố chakra toàn thân để cho nước suối liên tục đánh vào cơ thể. Không biết có phải ta chăm chú điều khiển chakra hay không mà sau này tốc độ tăng lên chakra của ta rất nhanh.”
“Tuy vậy đây chỉ được một thời gian ngắn mà thôi bởi vì về sau ta xác định một điều rằng tốc độ tăng chakra của ta chậm lại. Ta mới biết được nguyên nhân chính của việc tăng lên chakra là bởi vì tinh thần lực. Làm thế nào để tăng tinh thần lực đây? Ta thí nghiệm rồi ta thành công!” Ngón tay Akira chỉ vào chính đầu của mình sau đó mỉm cười nói: “Một lần ta suýt chết nhưng quả thực chakra có tác dụng cường hóa đầu của ta. Mặc dù lần đó quả thật rất đau!”
Bốp!
Một cú đấm nện thẳng đầu của Akira, người này không ngờ lại là Tsunade. Ánh mắt Tsunade nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Ngu ngốc! Ngươi có biết mình đang làm gì hay không? Nếu như ngươi thất bại như vậy não của ngươi sẽ bị chakra mất không chế phá hủy. Đến lúc đó ngươi chắc chắn sẽ chết a!”
Hai vai Akira vội vàng nhún nhún, bàn tay xoay xoa đầu của hắn mỉm cười nói: “Không phải em vẫn còn sống hay sao? Nữ lão sư, ngài đa nghi quá rồi!”
“Ngươi!” Tsunade nắm chặt nắm đấm của mình nhìn về phía Akira.
Orochimaru nhẹ nhàng liếm lưỡi của mình sau đó cười nói: “Dường như Akira cũng là người thích nghiên cứu giống ta a!”
Tại nãy giờ im lặng thì Minato mới mở miệng nói: “Akira-kun, chiêu thức mà ngươi sử dụng là quả cầu gì đó là ngươi tự mình sáng tạo sao?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật, hắn mỉm cười nói: “Chiêu này ta sử dụng ngự thuật và biến thuật để sáng tạo ra!”
Jiraiya nghe được lời này thì nhíu mày hỏi: “Ngự thuật và biến thuật!?”
Akira thấy được vẻ mặt tò mò của Jiraiya thì mở miệng nói: “Vâng, đại nhân Jiraiya, ta phân loại với mức độ khả năng khốn chế chakra. Ta phân biệt nó thành phỏng, biến, ngự, nhập và hóa!?”
Ngay cả lúc này ngồi bên cạnh Tsunade cũng không nhịn được tò mò hỏi: “phỏng, biến, ngự, nhập, hóa!”
“Vâng!” Akira nhìn sang Tsunade đáp: “Em gọi nó như vậy cho dễ dàng phân biệt. Phỏng chính là điểu khiển chakra mô phỏng nguyên tố. Biến chính là biến hóa ra nguyên tố đó. Ngự chính là điều khiển nguyên tố theo ý muốn của mình. Nhập chính là bước đầu của hóa dung nhập vào nguyên tố. Hóa chính là hóa thành nguyên tố. Tuy nhiên em chỉ mới tiến vào trạng thái ngự sơ cấp mà thôi. Trong đó biến đổi tính chất của thủy và thổ quá khó, em không có cách nào học được nên trực tiếp đã tiến vào ngự sau đó biến được sếp sau nhập và hóa!”
Bàn tay Akira đưa lên, một loại chakra màu đen xuất hiện trong tay hắn, chakra biến đổi giống bắt đầu giống như một luồng gió thổi qua nhưng nó vẫn có màu đen. Sau đó màu đen biến mất chuyển thành trong suốt, gió bắt đầu nhẹ nhẹ thổi qua. Kế tiếp cơn gió cực kỳ kỳ lạ đem một miếng thịt trong bát của Akira nâng lên. Mặc dù nó vẫn còn lảo đảo lắc lư nhưng cuối cùng vẫn vào miệng của Akira.
Trên khuôn mặt hồng hào của Akira xuất hiện một nụ cười bình thản sau khi nuốt miếng thịt xuống: “Mới đầu em thử bắt đầu mô phỏng sau đó dần dần là biến hóa cùng với ngự. Cái này chính là cảm thụ từ thiên nhiên a. Mặc dù ban đầu dùng chakra rất khó điều khiển chúng nhưng rồi em cũng thành công. Tuy nhiên nhập và hóa chỉ là cảnh giới em nghĩ ra mà thôi chứ chưa từng bao giờ tiến đến. Có lẽ cả đời em cũng không tiến tới cái cảnh giới này a! Thế nên nói với mọi người chỉ để cho vui mà thôi. Hahahaha…”
Nghe được lời mấy người ở đây đều kinh hãi duy chỉ có cô bé Kushina vẻ mặt có chút không tin. Kushina mở miệng nói: “Ngươi nói thật sự là không đúng a! Mấy điều này mấy lão sư ở trường không có nói như vậy. Các nhẫn thuật không phải chính là thông qua kết ấn để điều khiển chakra hay sao?”
“Ha” Akira nhún nhún vai ánh mắt nhìn về phía cô nàng ớt đỏ đẫm máu kia mở miệng nói: “Cố bé ngốc nghếch!”
Nghe được lời này thì Kushina giận tím mặt, nổ hỏa bừng bừng nhìn về phía Akira hỏi: “Ngươi nói ai ngu ngốc!”
“A, hahaha…” Minato ngồi ở bên cạnh ngay lập tức giải vây nói: “Được rồi mà, được rồi mà mọi người!”
Bàn tay Jiraiya đưa lên sờ cằm của mình nói: “Theo lý luận của ngươi nói không phải là không có thể. Tuy nhiên nếu như ngươi nói thì những người có khả năng khống chế chakra cực kỳ tinh chuẩn mới có thể làm được điều này. Thực sự không phải ai cũng làm được viêc như thế này!” Ánh mắt Jiraiya nhìn về phía Tsunade nói: “Tsunade, ngươi làm sao nhìn ra được hắn sẽ là một y nhẫn đây!?”
Chiếc tay trắng nõn của Tsunade trực tiếp quàng vào cổ của Akira sau đó mỉm cười nói: “Hà…” Một hơi rượu từ miệng của nàng phun ra, ánh mắt của nàng nhìn về phía Akira đang bị đè cổ khá là khó chịu nói: “trức giác của phụ nữ a!” Nghe thấy vậy mẫy người thầm bĩu môi trong lòng. Minato thì chỉ cười hahaha bù trừ cho cái không khí quái dị.
Tsunade nhìn về phía Akira hỏi: “Tiểu tử, ngươi tại sao biết chiêu thức của ta?”
Ngón chỏ Akira đưa lên sống mũi gãi gãi mở miệng hỏi: “Nữ lão sư, ngươi nói đến chiêu thức nào ạ?”
Tsunade mở miệng đáp: “Chính là chiêu thức một quyền ngươi đánh ra có sức ông phá cực lớn!”
Khóe miệng của Akira giật giật, hắn không biết Tsunade lại có chiêu thức giống với hắn như vậy. Hắn cười khổ đáp lại lời: “Đó là một chiêu thức do em sáng tạo ra. Nó sử dụng chakra có tính bộc phát trong nháy mắt tạo ra tính phá hư cực mạnh. Em còn muốn sáng tạo một chiêu đánh ra chakra vào trong cơ thể đối phương sau đó nổ tung nữa kia! Chỉ là vẫn chưa có sáng tạo ra.” Bàn tay Akira đưa lên gãi gãi đầu của mình.
“Cái gì!” Nhất thời Jiraiya mở miệng nhìn về phía Akira với ánh mắt cực kỳ ngạc nhiên. Khóe miệng hắn liên tục co giật nhìn về phía Akira. Hắn xác định tên này so với quái vật còn quái vật hơn.
Khuôn mặt của Orochimaru xuất hiện đầy hứng thú nói: “Ô, ra là vậy sao?”
Akira cười khổ trong lòng. Bởi vì lần trước tại thác nước đã bị lộ, hắn đoán hiển nhiên bây giờ cũng có người đang theo dõi ở tại nơi này. Bơi vì vừa rồi ánh mắt của mấy vị sannin liếc về phía cửa xổ tại nơi này. Thế nên Akira không ngại bộc lộ thực lực một chút. Có lẽ là ám bộ Anbu được cử đến để tìm kiếm thông tin của hắn. Nếu như hắn bộc lộ ra thực lực đầy đủ có thể đánh động mấy người như Hokage đối với hắn để ý. Như vậy chí ít hắn sẽ không phải một mình đối phó với gia tộc Uchiha khi mà gia tộc này có ý định bất lợi với hắn và người thân.
Tại sao hắn lựa chọn Tsunade mà không phải người khác. Thứ nhất nói đến Tsunade, nàng có y thuật cực cao sau này đối với hắn bảo mạng cực tốt. Hắn quyết định chỉ học vài nhẫn thuật có tác dụng mà thôi. Những nhân thuật như thủy long, hỏa cầu v.v… Chỉ cần hắn có thể sử dụng nắm giữ cảnh giới ngự hoàn toàn thì thuật nào mà hắn chả thi triển được. Thứ hai Tsunade không những là một trong sannin mà là cháu gái của Hokage đệ nhất và đệ nhị, nếu như có người động đến hắn cũng phải cân nhắc đến Tsunade. Mà danh vọng của công chúa Tsunade không phải người nào cũng có thể động vào.
“Khụ, khụ…” Jiraiya liên tục ho khan vài tiếng sau đó mở miệng nói: “Akira-chan…” Ánh mắt đầy yêu thương nhìn về phía Akira khiến cả người hắn nổi cả ra gà.
Thấy bộ mặt bỉ ổi của Jiraiya như thế thì Tsunade mở miệng nói: “Thôi đi, Jiraiya! Ngươi xem ngươi kìa làm cho thằng bé sợ rồi đấy!”
Bàn tay Jiraiya đưa lên nắm lại sau đó đặt trước miệng tò mò hỏi: “Mấy chiêu thức thuật cậu sáng chế rất tuyệt. Ân… chúng rất tốt có thể hay không chúng ta làm trao đổi!”
Trong lòng Akira thầm nghĩ: “Thì ra lão sắc quỷ này đang đánh chủ ý tới thuật của ta!” Khóe miệng Akira nhếch lên, hắn mỉm cười nói: “Ngài Jiraiya có thịnh tình như vậy cũng có thể a!”
“Uy” Tsunade mở miệng đáp, ánh mắt nhìn về phía Jiraiya mở miệng nói: “Chiêu thức đó có thể so sánh với nhẫn thuật cấp A. Ngươi đang đào gọc tường nhà người khác a!”
“Hahaha…” Jiraiya vội vàng gãi gãi đầu hắn mỉm cười nói: “Tsunade, cô không thể nói như vậy a! Akira-chan, nếu như cậu dạy chiêu đó cho ta, ta sẽ nói giúp cậu việc cô Ayumi trước mặt ngài Hokage, thế nào?”
Mặt của Akira rơi vào trầm tư sau đó hắn mỉm cười nhìn về phía Orochimaru nói: “Ta tin tưởng vào đại nhân Orochimaru không phải là người thất hứa!” Ánh mắt của hắn quay về phía Jiraiya mỉm cười nói: “Nếu như đại nhân Jiraiya muốn đổi thuật của ta thì hãy dùng một thuật đáng giá tương đương đi! Vị dụ như thuật gì đó mà Minato đã tránh thoát hôm đó. Nếu như ta đoán không nhầm thì thuật này tuyệt đối rất mạnh và hiệu quả!”
Đôi môi Akira hơi mấp máy, hắn nhìn về phía Minato tò mò hỏi: “Có thể hay không đổi thứ đó với ta? Ta sẽ dùng chiêu thức cực phong chỉ hoặc tiểu phong lốc để đổi lấy chiêu thức của ngươi?”
Nghe được lời này thì Minato cười ha ha cực kỳ thân thiện nói: “Nếu như Akira, ngươi có ý định này ta cũng không ngại. Dù gì loại nhẫn thuật này ta mới nghiên cứu từ ngài Hokage đệ nhị để lại. Ta còn không có nắm vững nó hoàn toàn đây!”
Hai vai Akira nhún nhún vai cười nói: “Không sao chỉ cần ngươi dạy cho ta là tốt rồi!” Khóe miệng hắn cong lên nhìn về phía Uzumaki Kushina mở miệng nói: “Ta rất hiếu kỳ về phong ấn thuật của tộc Uzumaki có thể dạy cho ta được không. Tất nhiên làm trao đổi ta cũng sẽ dụng một thuật của ta để đối lấy chiêu của cố thế nào? Nếu như cô không học được thì Minato vẫn có thể học được a!”
Cốp!
Bàn tay Tsunade đưa lên đánh mạnh vào gáy của Akira khiến cho hắn khá là đau đớn. Nàng ngay lập tức mở miệng nói: “Tiểu tử, ngươi chẳng lẽ không biết học nhiều không chuyên rất khó có thành tựu!”
Hai vai của Akira nhún nhún, hắn lại sờ sờ gáy của mình. Hắn không hiểu sao Tsunade lại thích đập đầu của hắn như vậy. Akira cười khổ nói: “Nữ lão sư, em chẳng qua muốn học biết thêm một chút nâng cao khả năng khống chế chakra mà thôi!”
Tại trong văn phòng Hokage, một lão đầu trên nón có chữa Hỏa to tướng đang cầm một cái tẩu liên tục hút. Đứng phía trước hắn là một Ninja đeo mặt nạ. Miệng của lão già này liên tục phun ra khói thuốc nói: “Kể từ bây giờ ngươi hãy cho ba tinh anh Jounin đi bảo vệ Akira cùng với người nhà của hắn!”
Nghe thấy vậy thì cả người của ninja đeo mặt nạ kia cứng lại. Ngay sau đó hắn gật đầu dùng tay cung kính chắp lại: “Vâng!” Thân mình của hắn ngay lập tức biến mất tại chỗ.
Bàn tay của lão già liên tục gõ gõ lên bàn sau đó nói: “Hắn thực sự là thiên tài sao? Hài… Vậy tại sao hắn lại muốn dấu diếm đến tận bây giờ. Hy vọng hắn không phải là một Uchiha Madara thứ hai!” Lão già đột nhiên nghĩ đến gia tộc Uchiha đối xử lạnh nhạt với Akira. Sau ngày hôm nay nhất định gia tộc Uchiha sẽ để ý đến Akira. Tuy nhiên việc đối xử lạnh nhạt với Akira của gia tộc Uchiha có lẽ đối với làng Lá chưa biết trừng là một việc tốt. Lão già khe khẽ thở dài ra một hơi.
Ánh trăng lên khá cao, thân ảnh nhỏ dảo bước trên con đường cái lớn. Bất chợt có hai người nam nhân ngoài hai mươi tuổi tiến đến. Một người trong đó lạnh lùng mở miệng nói: “Uchiha Akira, tộc trưởng và các vị trưởng lão muốn gặp mặt ngươi!” Nghe được lời này thì Akira nhẹ nhàng gật đầu. Hai người kia xoay người lại, trên lưng áo của họ có ký hiệu một cái quạt đúng là ký hiệu của gia tộc Uchiha. Trong lòng Akira thầm nghĩ: “Việc gì đến cũng phải đến!”
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Ánh mắt Akira tùy ý đảo qua trên đường cái. Lúc này phía dưới các nhà đều đá đốt đèn sáng lên soi rọi con đường. Hiện tại ở làng Lá vẫn thường sử dụng cái loại đèn ống này thay vì mấy loại đèn điện. Hai người họ dẫn theo Akira tới đại sảnh đường lớn nhất của gia tộc Uchiha.
Trong lúc này một đám lão già cùng với vì vị nam nhân trung tuổi ăn mặc một thân quần áo gia tộc Uchiha cực kỳ trịnh trọng ngồi ở dưới thảm. Ở giữa đặt một cái bàn chân ngắn và dài, có một tách trà nóng đặt ở trước mặt họ. Akira biết được phong cách ở nơi này rất giống Nhật Bản, người ta không ngồi trên ghế mà thích ngồi trên một tấm thảm lót.
Một chỗ ngồi bằng thảm đã để sẵn cho Akira. Hai người kia cực kỳ cung kính nói: “Tộc trưởng, các vị trưởng lão!”
Vị nam nhân tâm trung tuổi, có vài phần khí thế sắc bén ngối đối diện trước mặt Akira lên tiếng nói: “Akira, ngươi đã đến! Vậy ngồi xuống đi!”
Akira cũng ngồi xuống chỗ thảm sau đó hắn bình thản dùng lễ nghi quỳ bái mấy vị trưởng bối trong tộc. Hắn cũng lên tiếng nói: “Tộc trưởng, các vị trưởng lão!”
Thấy Akira hành lễ như vậy thì mấy vị lão già cùng với vị tộc trưởng kia có thần sắc thoáng hòa hãn một chút. Vị nam nhân trung tuổi ngồi ở trên ghế nhìn về phía Akira mở miệng hỏi: “Akira, ngươi cũng đã tròn mười tuổi đi!”
Đôi môi Akira mỉm môi lại sau đó mở miệng đáp lại: “Vâng thưa tộc trưởng là mười tuổi lẻ hai tháng!”
Đầu vị nam nhân trung tuổi nhẹ nhàng gật đầu, hắn nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Tại thời gian dài như vậy, gia tộc chúng ta quả thực để cho ngươi gặp nhiều oan ức. Nguyên nhân bởi vì mấy năm thời gian đều xảy ra chiến sự liên miên, sau khi chiến tranh kết thúc mà gia tộc bận rộn xây dựng lại không có thời gian để ý đến ngươi. Ngươi không nên vì thế mà oán trách gia tộc Uchiha.”
Trong lòng Uchiha Akira xuất hiện sóng to gió lớn, hắn tò mò ngẫm nghĩ: “Đây đến tốt cùng là chuyện gì xảy ra?” Hắn mỉm cười mở miệng nói: “Tộc trưởng và các vị trưởng lão đã khách khí rồi! Chuyện của ta cũng là hết sức bình thường. Tại trong chiến sự thì cha mẹ ta cũng qua đời, điều này không liên quan tới các vị ngồi đây. Ngoài ra các bạn đồng lứa đối xử với ta như vậy chẳng qua là trẻ con không hiểu chuyện. Ngài yên tâm, ta sẽ không vì điều này mà đối với gia tộc Uchiha có bất cứ oán hận gì!”
Mấy lão già nghe được lời này hoàn toàn ngơ ngác, họ ở đây đều muốn giải khai tình trạng của Uchiha Akira. Dù sao gia tộc Uchiha không còn như trước kia, họ bắt đầu có hướng đi suy tàn. Trong gia tộc ngoại trừ hai an hem Madara và Izuna đã mở ra Mangekyo Sharingan ra thì hiện giờ không có bất cứ người nào trong gia tộc mở ra Mangekyo Sharingan. Nói đúng hơn là gia tộc Uchiha đã không còn huy hoàng như xưa. Hiện giờ không ngờ vì Uchiha Akira mà cả ba sanin đều tranh dành thế nên gia tộc Uchiha muốn giải trừ khúc mắc giữa Akira và gia tộc Uchiha. Tuy nhiên họ không ngờ Akira lại nói như vậy quả thực khác xa hoàn toàn với tuổi tác của hắn.
Bàn tay của vị nam nhân trung tuổi đưa lên miệng nắm lại, liên tục tiếng ho khan từ miệng của vị tộc trưởng gia tộc này nhẹ nhàng phát ra: “Khụ, khụ… Uchiha Akira, ngươi nghĩ được thông thoáng như vậy quả thực chúng ta vui mừng. Akira, tat hay mặt gia tộc Uchiha tiến hành đối với ngươi nói một lời xin lỗi!”
Khóe miệng Akira xuất hiện một nụ cười hòa ái, hắn mở miệng nói: “Tộc trưởng và các vị trưởng lão đã khách khí rồi! Xin thứ cho ta nói thẳng hôm nay, các vị trưởng lão không biết gọi ta đến đây là có việc gì? Nếu có việc gì ta có thể giúp, ta sẽ làm hết sức…”
Một vị lão già lớn tuổi nhất trong đó, bàn tay nâng lên miệng nhẹ nhàng ho khan, ánh mắt của lão già cực kỳ tò mò nhìn về phía Uchiha Akira hỏi: “Ta nghe nói một trong sanin muốn nhận ngươi làm học trò? Không biết việc này có đúng hay không?” Đôi hàng lông mày của Akira hơi cau lại. Thấy đôi lông mày của Akira cau lại thì lão già tiếp tục nói: “Akira, ngươi không cần có gì nghi hoặc cả. Sáng ngày hôm nay thì việc ở trường dạy học Ninja đã sớm truyền khắp thôn xóm làng Lá…”
“Vâng!” Nghe được lời này Akira cũng không có phản bác mà nhàn nhạt mở miệng đáp lại. Đôi mắt hắn tò mò nhìn về phía lão già, trong khi hắn cũng đang đánh giá lão già này thì đồng thời lão già này cũng đang đánh hắn, hắn mở miệng bình thản nói: “Ta bái đại nhân Tsunade làm thầy muốn theo ngài học tập y thuật!“
“A” Mấy lão già cùng tộc trưởng đều đánh ánh mắt với nhau. Không biết trong đầu bọn họ đánh cái chủ ý gì.
Vị tộc trưởng kia khoanh tay lại, hai tay đút vào tay áo, ánh mắt nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Akira, đi theo đại nhân Tsunade cũng là một việc không tệ. Xem ra ngươi rất có thiên phú trở thành y nhẫn giả.”
Đầu Akira hơi cúi xuống, khuôn mặt xuất hiện mỉm cười, hắn lại đặt tay lên bàn nhẹ nhàng nói: “đại nhân, ta chẳng qua là may mắn lọt vào mắt xanh của đại nhân Tsunade mà thôi!”
Đầu của vị tộc trưởng nãy lắc lắc nhẹ nhàng đáp lại: “Thật sự là tốt đây…”
Một vị lão già ở bên cạnh tộc trưởng ho khan một tiếng sau đó nói: “Akira, ngươi ở bên ngoài tống sống không được tốt cho lắm. Ngươi vẫn là về đến gia tộc đi. Gia tộc chúng ta đã để riêng một căn nhà lớn cho ngươi. Sau này gia tộc cũng sẽ vì ngươi mà bỏ ra một phần tài nguyên giúp ngươi ở trên con đường Ninja sau này!”
Nhất thời đám người trưởng lão đều nhìn về phía Akira giống như đang chờ hắn mở miệng đáp lại. Tất cả mọi người đều chỉ thấy được trên khuôn mặt của Akira xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt mà thôi. Hắn bình thản nhìn về phía mấy lão già: “Đa tạ các vị trưởng lão và tộc trưởng đã đối với ta ưu ái. Tuy nhiên ta thật sự xin lỗi, ta sẽ không rời đi chuyển về trong gia tộc”
“A” Nhất thời mấy người kinh ngạc.
Một vị trưởng lão trong đám trưởng lão mở miệng mang theo lời nói: “Akira, ngươi đang có ý gì!? Chúng ta đang có mệnh lệnh với ngươi mà không phải cầu khẩn? Ngươi đây…”
Bất chợt một bàn tay đưa ra, nhất thời vị trưởng lão này trở nên im lặng. Hắn ngoan ngoãn ngồi xuống không có động tĩnh gì. Bàn tay vừa đưa ra ngăn lại lời của vị trưởng lão này chính là tộc trưởng tộc Uchiha. Đôi mắt của vị nam nhân trung tuổi hơi chớp mắt một cái nói: “Ta rất tò mò muốn biết lý do của ngươi, Akira!” Trong đôi mắt của vị tộc trưởng đã xuất hiện dấu hiệu của gia tộc Uchia. Đôi đồng tử màu đỏ và hai cái câu ngọc đang xoay tròn.
Đôi môi Akira hơi mím lại, ngón chỏ đưa lên gãi gãi sống mũi của hắn bình thản đối mắt với vị gia chủ này nói: “Cô Ayumi dạy ta từ nhỏ rằng làm ngươi không thể quên gốc. Đối với cha mẹ mặc dù ghét bỏ ta nhưng ta vẫn phải cảm ơn họ. Mặc dù hiện giờ họ đã chết ta bỏ lại ta một mình thì ta cũng không có trách họ. Từ nhỏ ta đã được cô Ayumi nuôi dưỡng, công ơn này ta tuyệt đối không quên. Mặc dù ta quả thực không thích tộc Uchiha chút nào nhưng dù sao quả thực ta chính là người của gia tộc Uchiha dù cho ta có cổ trốn tránh sự thật này đi nữa…”
“Các vị nên biết từ nhỏ ta đã bị đối xử như thế nào? Dù sao trong một thời gian dài ta đã học tập được nơi này thực lực chính là tất cả nên ta cũng không oán trách các vị. Sau này nếu như gia tộc có việc ta nhất định sẽ ra tay. Mặc dù ta không thích gia tộc Uchiha nhưng ta vẫn sẽ vì gia tộc mà đóng góp”
Nghe được những lời này thì vị tộc trưởng đang ngồi ở giữa thu hồi con mắt sharingan lại sau đó tiếp tục nói: “Như vậy ta đã yên tâm rồi!”
“Tuy nhiên…” Bất chợt Akira mở miệng lên tiếng nói: “Vì gia tộc ta có thể làm nhiều chuyện nhưng mà có những việc ta sẽ không làm? Nếu như giữa gia tộc và làng Lá có việc gì bất hòa vậy thì tộc trưởng và các vị trưởng lão ở đây thứ lỗi. Ở trong tình trạng này ta sẽ không tham gia đồng thời không giúp bên nào cả.”
Nghe thấy lời này thì vị nam nhân trung tuổi kia nhìu mày lại nhìn về phía Akira hỏi: “Đại nhân Hokage đệ tam đã nói với ngươi điều gì hay sao?”
Đầu Akira liên tục lắc lắc, hắn mỉm cười nói: “Không có! Thời gian sống dài như vậy ta cũng nhìn được nhiều thứ. Ví dụ như tại sao gia tộc Uchiha lại được tọa lạc tại nơi này. Ta có lẽ không hiểu nhiều tuy nhiên cũng biết một chút nếu phải lựa chọn giữa gia tộc và làng Lá vậy xin lỗi ta sẽ không giúp bên nào. Đầy là giới hạn của ta cho dụ đại nhân có giết ta đi nữa” Khẽ cắn răng một cái, Akira nhẹ nhàng cúi đầu hành lễ.
Vị trưởng lão trong tộc tiếp tục nói: “Akira, đừng quên ngươi là một thành viên gia tộc Uchiha…”
Đầu vị tộc trưởng lắc lắc sau đó phất tay nói: “Được rồi, ngươi trở về đi thôi!” Akira hành lễ cúi đầu sau đó xoay người rời đi. Nhìn bóng dáng cô đơn rời đi, đám người thực sự nghĩ liệu có phải hay không hắn mới chỉ mười tuổi đây?
Tại văn phòng của Hokage, một lão già khác cũng ngang bằng với Hokage nhìn về phía Hokage đang hút phì phèo điếu thuốc trong miệng. Lão già này tóc đen, bộ mặt có chút già nữa, trong ánh mắt tràn ngập âm trầm, mái tóc của hắn được bó lên. Khuôn mặt có chút dài. Hắn mở miệng hỏi: “Sarutobi, ngươi định làm thế nào với đứa bé được Tsunade nhận làm đệ tử? Đừng nói với ta việc này không liên quan tới ngươi!”
Lão già Hokage rút ra tẩu thuốc nhìn về phía lão già đang nói chuyện với mình: “Danzo, ngươi quá võng đoán rồi! Ngoài ra, ngươi đối với gia tộc Uchiha thực sự có thành kiến quá nặng nề rồi!”
“Hừ…” Lão già Danzo hừ lạnh một tiếng sau đó tiếp tục nói: “Ta không nghĩ đến việc Tsunade lại muốn nhận một đứa bé của gia tộc Uchiha làm học trò. Chẳng lẽ cô ta không nhớ đến Senju hay sao?”
Lão già Hokage cau hàng lông mày lại sau đó mở miệng nói: “Danzo, ngươi có ý gì đây? Ngươi đừng quên ta mới là Hokage”
Danzo nhẹ nhàng lắc lắc đầu, hắn bình thản mở miệng nói: “Hừ… ngươi vẫn nhớ mình là Hokage. Đừng quên vụ việc năm xưa đã từng xảy ra như thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn thấy sự xuất hiện của một Madara thứ hai? Ngươi nên nhớ rằng từ trước đến nay gia tộc Uchiha vốn là một gia tộc bị nguyền rủa!”
Hokage đệ tam Sarutobi Hizuren mở miệng đáp: “Vậy ngươi định làm gì với thằng bé?”
Trong lời nói của Danzo xuất hiện sự lạnh lẽo và âm trầm: “Bóp chết mọi uy hiếp đối với làng Lá từ trong trứng nước!”
Đầu lão già Hizuren lắc lắc, hắn nhìn về phía Danzo mở miệng nói: “Danzo, ngươi cũng quá võng đoán rồi! Ngươi chẳng lẽ đã quên ý chí của lửa? Ngươi có gì chắc chắn sau này hắn sẽ trở thành một Madara thứ hai đây? Nếu như hắn trở thành một người chống đỡ cho làng Lá chúng ta đây?”
“Sarutobi, ngươi suy nghĩ quá ngây thơ rồi!” Danzo lạnh lùng đáp lại: “Akira theo ta điều cha thì từ nhỏ hắn đã mất đi cha mẹ. Cha mẹ của hắn chết trong đợt chiến tranh Nhẫn giới lần thứ hai. Akira từ nhỏ đã bị cha mẹ ghét bỏ bởi vì cha hắn nghĩ hắn không phải do mình sinh ra. Cả làng Lá cùng với gia tộc Uchiha đều đối xử với hắn như thế nào thì ngươi biết rồi đấy! Ngoài ra hắn lại ẩn dấu sâu như vậy, nếu như không có ý đồ gì với làng Lá làm sao có thể ấn dấu sâu như vậy được?”
Đầu Sarutobi lắc lắc, hắn hít lấy vài hơi của tẩu thuốc sau đó mở miệng đáp lại: “Danzo, ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi. Hắn chỉ là một đứa trẻ mới lên mười mà thôi. Việc chúng ta cần làm bây giờ chính là dẫn đạo cho hắn đưa hắn đi vào con đường đúng đắn tránh đi lầm đường lạc lối!”
Khóe miệng Danzo liên tục giật giật. Hai người tiếp tục nói chuyện về vấn đề Akira nhưng không có ra được bất cứ quyết định nào thống nhất cả.
Dảo bước trên con đường cái lớn, Akira tiến thẳng vào một căn nhà tầm trung và bình thường trong làng. Bất chợt phía trước cái cổng sáng có một người nam nhân tầm ba mươi đổ lại, khuôn mặt có chút gầy gò. Bên cạnh hắn là một bé gái khoảng bốn tuổi, ăn mặc một thân quần áo màu trắng khá là đáng yêu. Hắn đang đưa một phía phần quà về phía thiếu nữ mặc y phục kimono màu hoa. Trên khuôn mặt của thiếu nữ xuất hiện một nụ cười che tay của mình nói: “Anh quá khách khí rồi!”
Trên khuôn mặt gầy gò của vị nam nhân từ ba mươi tuổi đổ lại này xuất hiện một nụ cười nói: “Cô Ayumi, xin phép tôi được gọi cô như vậy?”
“A” Vị nữ nhân nghe được lời này hơi ngẩn người ra sau đó gật đầu nói: “À vâng! Vậy tôi cũng sẽ gọi anh là anh Shinku”
Bước chân của Akira làm cho mấy người ở đây đều nhìn về phía Akira. Nữ nhân mặc y phục kimono màu hoa nhạt mở miệng đáp lại: “Akira-chan, cháu đã trở về rồi hả?”
“Vâng!” Akira gật đầu mỉm cười trả lời. Hắn bước đến tò mò đánh giá hai người này. Một người vị nam nhân dưới ba mươi đổ lại ăn mặc một thân quần áo bình thường màu xanh. Hai tay đưa vào bên trong tay áo. Mái tóc dài đến ngang vai, nó được vuốt ngược ra đằng sau, từng đoạn tọc một tạo ra một cái khía nhọn. Ngoài ra trong đôi mắt khiến cho Akira kinh ngạc là tròng mắt màu đỏ trong đó đồng tử màu đỏ kết hợp với một vòng đen trông rất đẹp. Một bé gái khoảng bốn tuổi, có mái tóc ngắn ngang vai, làn da trắng hồng, chiếc mũi thon dài, bộ mặt tròn trịa, con mắt của nàng to tròn đồng thời đồng tử cũng giống như vị thanh niên kia. Bộ dạng của cô bé thật sự rất đáng yêu đang bám lấy quần của vị nam nhân dưới ba mươi tuổi này.
Akira mỉm cười nhìn về phía vị nam nhân dưới ba mươi đổ lại này hỏi: “A, chú đây là…”
Ayumi mở miệng thay thế nói: “Chú ấy là Yuuhi Shinku là hàng xóm mới chuyển tới nơi này. Còn cô bé này chính là Yuuhi Kurenai” Sau đó nàng lại quay về phía hai người một nam một nữ kia nói: “Anh Shinku và cháu Kurenai, đây là Uchiha Akira cháu của tôi!”
“A” Khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười nói: “Hân hạnh gặp mặt lần đầu chú Yuuhi!”
“Chào cháu, Akira. Đây là con gái chú Kurenai” Trên khuôn mặt của Yuuhi Shinku xuất hiện một nụ cười rất bình thản bàn tay đưa ra kéo lấy tay của cô bé đang bám lấy tay của mình nhẹ nhàng nói: “Đúng rồi! Cháu không ngại chú gọi cháu một tiếng Akira chứ?”
“Không sao!” Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc. Lần trước khi sinh ra đầu hắn khá to nhưng hiện nay với hình thể bắt đầu phát triển của Akira thì đầu của hắn chỉ hơi lớn một chút so với người bình thường mà thôi. Khuôn mặt lại thể hiện ra sự tuấn tú nữa. Akira hơi cúi đầu xuống dưới xuất hiện một nụ cười thân thiện: “Em tên là Kurenai sao? Cái tên rất đáng yêu đây quả thực rất hợp với em. Có ai nói với em rằng tròng mắt của em rất giống một viên hồng ngọc hay không?”
Cô bé gặp phải người lạ có vài phần rút rè. Bàn tay Akira đưa vào trong tay lấy ra một mảnh giấy, bàn tay hắn di chuyển cực nhanh, mảnh giấy trắng nhanh chóng gập lại thành một bông hoa giấy. Akira bình thản nhìn về phía cô bé nói: “Thứ này tặng cho em!”
Bàn tay cô bé có chút rụt rè đưa tay bắt lại sau đó đôi mắt nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Em là Kurenai!”
Khuôn mặt Uchiha Akira xuất hiện một nụ cười thân thiện nói: “Vậy sau này anh gọi em là Kurenai nhé!” Bé gái nhẹ nhàng gật đầu. Bàn tay của Uchiha vươn ra nhẹ nhàng xoa đầu của cô bé. Sau đó hắn bình thản rút tay lại để cho cô bé ngước đầu lên nhìn về phía Akira. Ánh mắt của hắn tiếp tục nhìn về phía Shinku.
Sau một vài lời khách sáo với nhau thì Shinku cung kính cúi đầu, hai người Ayumi và Akira đều phải hành lễ phản hồi. Shinku mở miệng nói: “Sau này phải làm phiền gia đình của chị rồi!”
“Vâng!” Ayumi mỉm cười đáp lại.
Shinku cười nhẹ nhàng đáp lại: “Vậy cha con chúng tôi không làm phiền gia đình chị nữa!” Ayumi nghe thấy vậy mỉm cười gật đầu. Shinku dẫn theo con gái trở về nhà. Thì ra căn nhà của Shinku là ngay đối diện bên cạnh nhà của Ayumi. Ánh mắt hắn thấy cô bé đang tò mò nhìn về phía mình. Akira mỉm cười, bàn tay đưa lên vẫy vẫy. Thấy vậy cô bé cũng đưa bàn tay lên vẫy vẫy. Ngay sau đó cánh cửa nhà Akira mở ra, Ayumi tiến vào thì Akira cũng không để ý đến nữa nhanh chóng trở vào phòng.
Ở nơi này thật là kỳ lạ, mặc dù không có huyết thống tinh linh xinh đẹp có cái tai nhọn hoặc nữ quỷ có sừng cùng đuôi và cánh nhưng lại tồn tại đủ mọi màu tóc và đủ màu con mắt. Trong đó làn da có cả làn da trắng lẫn làn da vàng cùng làn da đen. Con mắt có cả trắng, không tròng, màu xanh, màu đen, màu vàng, màu đỏ v.v…
Cô bé kia cũng quả thật có vài phần đáng yêu làm cho Akira ưa thích. Loại này ưa thích giống như nhìn thấy một món đồ mới nạ. Có lẽ hắn rất muốn bẹo má của Kurenai một cái xem nàng phản ứng thế nào. Dãy dụa, đỏ mặt còn là tức giận? Cảm xúc chắc hẳn sẽ rất thú vị đây? Trong lòng Akira có chút tà ác khi nghĩ đến điều này.
Akira lên căn phòng của mình, bất chợt ánh đèn ngoài cửa xở làm cho hắn chú ý. Đôi mắt của hắn nhìn sang không ngờ phát hiện được đối diện cửa xổ của mình lại có hai bóng hình sau cánh cửa sổ đối diện đó. Hình dáng đó chẳng phải là Yuuhi Shinku và cô bé Yuuhi Kurenai hay sao?
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Ánh mắt của Akira nhìn qua cửa xổ thấy được người nam nhân mang theo một cây đèn bước lên phòng. Vừa đi người đó vừa nói: “Kurenai-chan, sau này con sẽ ở phòng này!”
Akira thấy được hai bóng đen hiện rõ lên cửa xổ, đồng thời hắn nghe được âm thanh be bé của Kurenai phát ra: “Vâng!”
“Xoạt!”
Cảnh cửa xổ màu trắng được mở ra ngoài. Akira thấy được cô bé Kurenai đang đứng ở trên một cái bàn đem cánh cửa mở ra. Thấy được Akira đang đứng ở trước cửa xổ nhìn mình thì khuôn mặt của cô bé xuất hiện một nụ cười. Không biết lúc nào thì trên mái tóc của cô bé đã cài một đóa hoa giấy do chính Akira gập. Bàn tay Akira đưa lên vẫy vẫy thì cô bé cũng mỉm cười vẫy vẫy hắn.
Vị thanh niên dưới ba mươi tuổi Yuuhi Shinku đang bê mấy món đồ chăn nệm vào nơi này, miệng liên tục mở miệng dặn dò Yuuhi Kurenai bất chợt ánh mắt của vị thanh niên này nhìn ra ngoài sau đó có vài phần ngạc nhiên nói: “Ô, là cháu sao Akira!?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười mở miệng nói: “Chú Shinku. Xem ra sau này chúng ta là hàng xóm rồi. Hy vọng chú sẽ chiếu cố nhiều hơn!”
Trên khuôn mặt gầy gò của vị thanh niên kia xuất hiện nụ cười nhẹ nhàng nói: “Akira, cháu thật khách khí! Sau này Kurenai nhà chú cũng cần cháu chiếu cố nhiều hơn”
Đầu Akira nhẹ nhàng cúi xuống gật đầu mỉm cười nhìn về phía bé gái Yuuhi Kurenai nói: “Vâng!”
Ánh sáng bình minh chiếu lên trên làng Lá chiếu rọi lên ba chiếc bức tượng tạc khuôn mặt Hokage tại trên vách đá. Một cậu bé ngồi lẳng lặng ở trên cao, ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía mặt trời. Đôi mắt hắn lóe ra màu tím nhàn nhạt. Sau khi mặt trời lên cao thì hai mắt cậu bé nhắm lại, miệng thở ra một hơi trọc khí. Hắn mở ra đôi mắt, đôi mắt lóe ra một chút ánh sáng màu tím đồng thời xuất hiện tám cái câu ngọc. Chỉ trong tích tắc câu ngọc biến mất, đồng tử lại trở lại bình thường.
Đôi môi cậu bé hơi mím lại, ngay sau đó mở miệng nói: “Nhanh tới chỗ nữ lão sư Tsunade thôi!” Một lượng lớn chakra tập trung vào trên chân của Akira, thân mình Akira vọt nhanh giống như gió. Ánh mắt hắn liếc về phía bụi cây, theo lý hướng mà người giám sát nhìn là đằng sau lưng hắn, có lẽ người này sẽ không phát hiện được gì.
Một lão nhân trên đầu đeo cái mũ lớn và chữ “Hỏa” khá là to đang ngậm tẩu thuốc nhìn về phía quả cầu đặt ở trên bàn. Trên quả cầu rõ ràng có hình bóng của một cậu bé mười tuổi với mái tóc màu bạch kim đang phóng đi. Lão già hơi nheo mắt lại, trong mắt lão già thốt lên vẻ tò mò cũng nghi vấn.
Tại một nơi rộng rãi, một thanh niên đứng yên tại đó, một bóng hình nữ nhân xinh đẹp với mái tóc vàng được buộc đuôi gà đang đi về phía hắn. Hai tay của nàng được đút vào ống tay áo. Thấy được Akira thì nàng chỉ lướt qua sau đó lên tiếng nói: “Đi theo ta!”
Khóe miệng Akira liên tục giật giật, theo lý mà nói không phải là sẽ hỏi sở thích hoặc yêu ghét gì đó khi trở thành hạ nhẫn (genin) hay sao. Tại sao nàng lại không hỏi hắn một câu nào mà chỉ yêu cầu hắn nhanh chóng đi theo nàng. Akira cười khổ một tiếng.
Hai người theo mấy đoạn vòng vèo sau đó dừng lại tại một bệnh viện Ninja. Có mấy vị y nhẫn thấy được Akira cùng Tsunade đều cung kính chào: “Đại nhân Tsunade!” Tsunade chỉ bình thản gật đầu một cái.
Hai người dọc theo con đường tiến vào một căn phòng, một vị nữ tính khá xinh đẹp đeo mắt kính đang ở một căn phòng ngồi cặm cụi dùng một cái gùi dã thuốc. Trên bàn còn đặt mấy loại dược thảo. Trong đó có một vài vị y nhẫn giả đang giúp đỡ. Thấy được sự xuất hiện của Tsunade thì tất cả đều kinh ngạc sau đó ngay lập tức mở lời cung kính chào hỏi: “Đại nhân Tsunade”
Đầu Tsunade nhẹ nhàng gật đầu. Ánh mắt nàng quét về phía vị nữ tính khá xinh đẹp đeo mắt kính, mái tóc màu đen ngang vai nói: “Furofuki-san, đây là học trò của tôi!” Đồng thời ánh mắt của nàng cũng hướng về phía Akira lên tiếng nói: “Uay, Akira mau đến đây!”
Akira mỉm cười nhìn về phía đám kunoichi (y nhẫn giả) nói: “Mọi người buổi sáng tốt lành, em là Uchiha Akira. Hân hạnh được gặp mặt mọi người trong lần đầu tiên!” Một câu xã giao từ miệng của hắn phát ra. Quả thực ở nơi này mỗi lần phải mở miệng chào hỏi như vậy quả thực làm cho Uchiha Akira có cảm giác có chút phiền phức.
Có mấy vị kunoichi nhìn về phía Akira với ánh mắt tò mò. Một người trong đó mỉm cười nhìn về phía Akira tò mò nói: “Cậu chính là Akira, đệ tử mới của ngài Tsunade!?”
Akira mỉm cười đáp lại: “Vâng!”
Tsunade nhẹ nhàng nhắm mắt lại một cái sau đó nhìn về phía Furofuki nói: “Furofuki, ta muốn hắn trở thành một y nhẫn giả. Về phần dạy hắn thực hành sẽ do cô đạm nhiệm!?”
Nghe được lời này thì Furofuki nâng lên mắt kính của mình nói: “Vâng!”
Hai người Tsunade cùng với Furofuki dẫn theo Akira tới một phòng học chuyên viên dành cho kunoichi. Đó là một phòng học khá rộng rãi cùng với các bể cá chứa đựng những con cá. Một đám học sinh có bằng tuổi, có thấp tuổi hơn cũng có lớn tuổi hơn Akira đang ở đó học tập y thuật trở thành một kunoichi. Một đám ninja trong đó phần lớn chính là nữ đang học tập y thuật.
Muốn trở thành một kunoichi xuất sắc thì điều kiện ban đầu đó chính là lượng chakra. Lượng chakra quá ít không có cách nào trở thành một kunoichi cả. Lượng chakra nhiều ít quyết định thành tựu của một kunoichi sau này. Thứ hai chính là khả năng không chế chakra. Yêu cầu của một kunoichi đó chính là khả năng khống chế chakra cực mạnh hơn xa so với bình thường. Thứ ba chính là thiên tính của chakra. Thường thường các loại chakra có thiên tính hỏa cùng với phong thì có vài phần ảnh hưởng tới khả năng chữa trị trong đó thủy thuộc về thuộc tính chữa thương tốt nhất. Tuy nhiên thiên tính chakra ảnh hưởng không quá nhiều đến khả năng chữa trị của một kunoichi.
Một đám người ngẩng đầu lên nhìn về phía ba người thì cực kỳ kinh ngạc. Một người trong đó lên tiếng hô lớn: “Là đại nhân Tsunade a, là đại nhân Tsunade…” Sau đó một đám nháo nhào mở miệng gọi nhau.
Furofuki mở miệng quát lạnh nói: “Tất cả mọi người im lặng!” Nhất thời tất cả mọi người trở nên im lặng. Furòuki ho khan nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Đây là học sinh mới của lớp chúng ta!”
Bàn chân Akira nhẹ nhàng bước tới sau đó mỉm cười nhìn về phía mọi người nói: “Chào mọi người, tôi là Uchiha Akira. Sau này xin chỉ giáo nhiều hơn!”
“Ê…” Một thiếu nữ trong nhòm mở miệng nhỏ giọng. Sau đó một đám thiếu nữ cũng nhỏ giọng bàn tán với nhau. Đủ các lời bán tán xì xầm to nhỏ.
Furofuki cùng Tsunade dẫn theo Akira tiến vào một cái bàn lớn. Theo lệnh của Furofuki thì rất nhanh có một người mang theo một con cá chạy tới. Con cá hoàn toàn còn sống được đặt trước mặt ba người Akira. Ánh mắt Tsunade tùy ý quét qua con cá đang dãy đành đạch trên mặt giấy chứa các ký tự, sau khi đám ký tự sáng lên thì con cá chở lên im lặng không có bất cứ phản ứng gì tại trong lúc này nàng mở miệng nói: “Một kunoichi đó là sử dụng chakra tác dụng làm cho tế bào tăng khả năng hoạt hóa nhờ đó tăng tốc độ khôi phục thương thế. Các tế bào sinh ra sẽ đem vết thương liền lại. Điều này yêu cầu khả năng khống chế chakra cực kỳ chuẩn xác…” Tsunade bắt đầu một tràng giảng giải cho Akira. Sau khi nàng giảng giải xong thì nhìn về phía Akira hỏi: “Nhớ toàn bộ chưa?” Đầu Akira nhẹ nhàng gật một cái. Tsunade nhìn về phía Furofuki nói: “Bắt đầu đi!”
Đầu Furofuki nhẹ nhàng gât xuống, bàn tay đưa về phía con cá, từ trên bàn tay của nàng sáng lên một lượng chakra đặt phía trên mặt con cá. Ngay sau đó vài phút con cá bắt đầu dãy đành đạch sống lại. Trong lúc này Furofuki thở phào ra một hơi. Nàng nhìn về phía một cô bé khá xinh đẹp có mái tóc màu vàng nói: “Mebuki, mang một con cá khác nữa đến đây!”
“Vâng!” Cô bé gái tóc vàng có vài phần xinh xắn với mái tóc được chải chuốt rất tỉ mỉ có con mắt màu xanh lá trong lúc này mở miệng đáp lại. Hiện giờ Akira đứng trước một cái bàn cùng với một cuộn giấy. Cô bé ngay lập tức bắt lại một con cá tuy nhiên Akira nhìn thấy được hình như con cá này nhỏ hơn so với con cá mà Furofuki dùng nhiều thì phải.
Con cá được đặt lên bàn của Akira, ngay sau đó mảnh giấy sáng lên đem con cá nhanh chóng im lặng. Việc mà Akira cần làm bây giờ là kiểm soát được chakra đem con cá đánh thức. Khóe miệng Akira xuất hiện một nụ cười tự tin, ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Khi cô bé rút lui thì ánh mắt nhìn về phía Akira giống như đắc ý thắng lợi.
Bàn tay Akira đặt lên trên con cá, một lượng chakra được hắn điều động lên bàn tay, chakra bắt đầu phát ra ánh sáng nhẹ nhàng. Một lượng rất nhỏ chakra được truyền vào cơ thể của con cá. Chakra ru tẩu khắp mọi nơi. Hắn y theo Furofuki đã thực hành làm y nguyên như vậy. Tuy nhiên hắn rất tỉ mỉ và cẩn thận dù sao đây cũng là lần đầu tiên.
Phạch! Phạch!
Chỉ khoảng năm phút sau ngay lập tức con cá phát ra tiếng dãy đành đạch. Nhất thời toàn bộ đám học sinh ở đây trợn tròn mắt nhìn về phía Akira. Khóe miệng Furofuki liên tục giật giật nhì về phía Akira. Từ miệng Akira thở ra một hơi lên tiếng nói: “Cô Tsunade, em làm có đúng không?” Trên trán của Akira xuất hiện một giọt mồ hôi nhỏ.
Hiển nhiên trong lòng nàng bây giờ đang gào lên: “Ha… nhất định phải xem đồ đệ do ngài Tsunade một trong sannin có gì khác biệt? Mình không tin hắn có thể làm được. Nhất định phải làm hắn bẽ mặt trước ngài Tsunade!”
“Akira, cậu làm tốt lắm! Cũng coi như tạm được!” Tsunade mở miệng đáp lại lời của Akira. Tuy nhiên trong lòng thầm nghĩ: “Tên quỷ nhỏ này chẳng lẽ là quái vật hay sao? Một thiên tài muốn nắm bắt được thuật y nhẫn cũng cần tốn đến ba tháng thời gian trở lại. Hắn làm sao mà vừa mới bắt đầu có thể làm được liền như vậy. Cái này sợ rằng ngay cả mình cũng không bằng hắn!”
Nghe được lời này thì tất cả mọi người trợn tròn mắt nhìn về phía Tsunade nói: “Như vậy mà vẫn còn là được hay sao?”
Furofuki nâng lên mắt kính của mình sau đó nhìn về phía mọi người nói: “Được rồi chúng ta tiếp tục!”
Tsunade vẫn ở một bên lẳng lặng quan sát Akira thực hành. Trong một thoáng thời gian ngắn, một hình bóng nam tử hiện lên trên thân thể của Akira. Đôi mắt của Tsunade lúc này tràn ngập yêu thương. Khi mà Akira quay sang nhìn về phía nàng cười nhẹ nhàng thì bất chợt Tsunade mở miệng nói: “Dan…”
“Cô Tsunade…” Akira mở miệng khiến cho Tsunade giật mình tỉnh lại mộng. Akira chỉ vào mấy con cá cười nói: “Cô Tsunade xem một chút thành quả của em xem như vậy có được chư? A, Dan!? Dan gì cơ?”
Đầu Tsunade nhẹ nhàng lắc lắc, nàng mở miệng nói: “Không, không có gì!” Nàng nhìn về phía mấy con cá liên tục dãy đành đành. Hiện giờ rõ ràng Furofuki đã đổi mấy loại cá khác nhau đồng thời kích thước nhỏ hơn cho Akira. Tsunade mỉm cười nói: “Làm tốt lắm, tiếp tục!”
Furofuki mang theo một con cá chỉ bé bằng cổ tay tới đưa cho Akira. Akira bắt đầu tập trung chakra lên con cá. Trán hắn cả người vã mồ hôi, hắn điều khiển lượng chakra từ từ đầu nhập vào con cá. Mọi người trợn tròn nhìn về phía Akira quan sát hắn giống như sợ hắn sẽ xảy ra việc gì vậy. Con cá bắt đầu giãy dụa tuy nhiên chỉ trong một thoáng tăng lên lượng chakra rất nhỏ thì ngay lập tức con cá mắt trắng dã nằm gục xuống không nhúc nhích.
“Hài…” Akira thở ra một hơi dài. Hắn lắc lắc đầu của mình. Ngay sau đó nhìn về phía Furofuki hỏi: “Cô Furofuki, em có thể hay không lấy thêm con cá khác để luyện tập!”
Nghe thấy vậy đám người đều há hốc miệng nhìn về phía Akira. Một số người không cẩn thận khiến cho lượng chakra tăng lớn, con cá dãy đành đạch trở thành im bặt, mắt trắng dã. Furofuki nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Cậu… cậu vẫn còn đủ chakra hay sao?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn cười nói: “Hẳn có thể đủ dùng ba lần nữa đi!”
“Cái gì!” Tất cả mọi người đều đồng thời mở miệng lên tiếng hỏi.
Một nữ kunoichi lên tiếng hỏi bạn bên canh nói: “Này, này… thật sự cậu ấy mới đến đây lần đầu sao?”
Cô bé bên cạnh nói: “Ai biết được, có lẽ cậu ấy đã được cô Tsunade dạy trước đi!”
Một người khác lại nói: “Cậu ấy so với mình còn nhỏ tuổi hơn a!”
Con thứ hai cũng bị Akira làm cho mắt trắng dã, con thứ ba cũng là trắng dã đến con thứ tư thì Akira cực kỳ tập trung vào con cá này. Ngay sau đó hắn thở phù ra một hơi nhìn về phía con cá đang dãy đành đạch, hắn cười nói: “Ha… tuyệt!” Cả người hắn ướt đẫm mồ hôi.
Hắn lùi về phía sau có vài phần lảo đảo, một bàn tay vươn tới đem Akira lắm tới. Phải nói cơ thể của Akira có lượng chakra cực kỳ khủng khiếp. Phải nói rằng hắn mới có mười tuổi mà thôi, lượng chakra của hắn không thua kém một jounin chút nào có khi lại nhiều hơn. Kết hợp với năng lượng của trường sinh quyết đem thân thể và tinh thần nhanh chóng khôi phục. Thân thể và tinh thần nhanh chóng khôi phục thì đồng nghĩa lượng chakra sẽ khôi phục nhanh hơn.
Đầu Akira tựa vào một thứ gì đó rất mềm mại, Akira nghe được âm thanh giống như chuông bạc vang lên vô cùng êm tai vô cùng nhẹ nhàng nói: “Làm tốt lắm, rất xứng đáng làm học trò của ta!”
Akira ngẩng đầu lên nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp với mái tóc vàng, Akira mỉm cười nói: “Cô Tsunade, có ai nói với cô là cô rất xinh đẹp hay không?” Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười bình thản nhẹ nhàng. Ánh mắt chăm chú nhìn về phía Tsunade, ánh mắt không mang chút háo sắc nào mà là sự hân hoan, khen thưởng.
Nghe được lời này không hiểu sao Tsunade lại hơi đỏ mặt ngay sau đó mở miệng nói: “Nghỉ ngơi đi! Đem chakra khôi phục sau đó chúng ta tiếp tục!” Ánh mắt Tsunade nhìn về phía đám người kia sau đó nói: “Được rồi, mọi người tiếp tục đi!”
Akira bắt đầu ngồi xếp bằng, hắn đem trường sinh quyết vận chuyển đem lượng chân khí ôn hòa nhanh chóng đem mệt mỏi trong cơ thể xua tan. Rõ ràng sau khi cơ thể đạt đến tình trạng mệt mỏi thì cơ bắp có một chút tăng trưởng ngay cả tinh thần lực cũng là như thế. Chỉ trong thời gian ngắn thì Akira lại ngồi dầy mở miệng nói: “Được rồi!” Hắn cảm giác được chakra đã khôi phục hoàn toàn.
Bất chợt Furofuki lại mở miệng nói: “Được rồi, tất cả mọi người dừng lại. Đã tới giờ cơm rồi!” Khóe miệng Akira liên tục giật giật.
Ánh mắt Tsunade mang theo vài phần kinh ngạc và khiếp sợ nhìn về phía Akira ngẫm nghĩ: “Lượng chakra không những nhiều đến khủng khiếp mà ngay cả tốc độ khôi phục chakra cũng như vậy. Tên quỷ nhỏ này thực sự là một kẻ quái thai. Hắn mới mười tuổi đã như vậy, vậy thì sau này lớn lên chẳng khác nào một con vĩ thú không đuôi ư?”
Tại một phòng ăn lớn tại bệnh viên, nơi y sinh học tập. Akira đưa một cái mâm ra được đám đầu bếp chuyên phục vụ nơi này đem thức ăn mục lên trên phần thực đơn của Akira. Mặc dù lượng cơm của một ninja khá cao nhiều hơn so với người thường rất nhiều nhưng Akira vốn tu luyện lại là nội gia quyền thế nên lượng cơm so với ninja lại cao hơn rất nhiều.
Ánh mắt hắn nhìn về phía lượng thức ăn thì thở dài một hơi. Đem đám thức ăn để tới bán. Hắn bắt đầu ăn nhồm nhoàm. Hiển nhiên Tsunade không biết từ lúc nào đã chạy đi đâu mất dạng rồi. Akira cũng không muốn tìm nàng bởi vì hiện giờ hắn rất đói. Nhìn tốc độ ăn của Akira khiến cho đám người ở đây đều kinh ngạc há hốc miệng lại.
“Cạch”
Bất chợt một tiếng nho nhỏ vang lên. Một khẩu phần ăn được đặt lên trên mặt bàn. Một cô bé có vài phần xinh đẹp tiến vào bên cạnh Akira ngồi xuống. Ánh mắt Akira tùy tiện nhìn về phía nàng thì thấy cô bé mở miệng nói: “Akira, mình có thể ngồi tại chỗ này được không?”
Ánh mắt Akira nhìn về phía cô bé tóc vàng này, cô bé này không phải tên là Me… me… bu gì đó hay sao? Akira mở miệng nói: “Tùy tiện đi!”
Cô bé nhanh chóng ngồi xuống sau đó mỉm cười nhìn về phía Akira nói: “Mình là Mebuki, Haruna Mebuki…”
“Uchiha, Uchiha Akira!” Akira mở miệng lạnh lùng nói. Ngay chỉ trong thời gian ngắn thì số lượng thức ăn của Akira đã bị hắn chén sạch.
Mebuki hoàn toàn kinh hãi nhìn về phía sức ăn của Akira. Bởi vì sức ăn của Akira cực lớn khiến cho nàng cực kỳ kinh ngạc. Ngoài ra các món ăn của hắn gọi chứa cực nhiều năng lượng. Mặc dù sức ăn của ninja rất lớn nhưng họ vẫn có khả năng bị béo phì. Thế nên giữ vóc dáng của mình thật tốt cũng chính là điều cần làm của Akira. Tuy nhiên sức ăn của Akira hoàn toàn khủng khiếp khiến cho Mebuki bất đắc dĩ cười hahaha đối với Akira. Trong lòng thì thầm nghĩ: “Hắn ăn nhiều như vậy tại sao thân hình không có chút nào phát phì?” Phải biết dù là nam đi nữa thì lượng thức ăn ăn nhiều như vậy cũng đã biến thành con lợn béo tuy nhiên thân hình Akira lại rất cân đối không có gầy cũng chẳng có béo. Mebuki nhìn ra mặc dù đầu hắn có chút to nhưng ngày sau tuyệt đối chính là một mỹ nam tử.
“Nè…” Bất chợt Mebuki nhỏ giọng nói với Akira đồng thời trên mặt xuất hiện một nụ cười nói: “Nếu cậu không ngại có thể dùng phần của mình!”
Đầu Akira lắc lắc, hắn mỉm cười nhàn nhạt nhìn về phía Mebuki nói: “Không cần, mình ăn như vậy đã đủ!” Tuy nhiên hắn nói xong thì bụng hắn phát ra tiếng rột rột khiến cả đám người ở đây đều trợn tròn mắt lại. Akira gãi gãi sống mũi bình thản cười trừ nói: “Không có gì! Chắc tại sáng nay mình chưa có ăn gì ấy mà!”
“A, hahaha…” Trên khuôn mặt của Mebuki xuất hiện một nụ cười trừ nói: “Vậy sao?”
Last edited by deviltrigger; 02-12-2014 at 03:16 PM.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger