Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #1  
Old 21-06-2015, 02:04 PM
tieutathan021's Avatar
tieutathan021 tieutathan021 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2009
Đến từ: Hồ Chí Minh
Bài gởi: 8
Thời gian online: 2 tuần 2 ngày 2 giờ
Xu: 30
Thanks: 39
Thanked 10 Times in 7 Posts
Mộng Giới

Mạn phép........
Mạn phép....................
--------------------
Dạo trước có thấy cái bộ gì mà Tống mạn chi thần vương ý.
Bộ đó nvc đc vào mấy thế giới anime gì gì đó rồi sửa kịch bản lung tung beng lên.
Mình thấy bộ đó rất hay nhưng mà quá bá đạo.
Nhưng nó bị drop rồi.
Thế nên mình muốn viết truyện theo chủ đề đó.
----------------------
Lên xí chỗ nợ bài trước.
Viết đc tầm 10 chương rồi.
Tầm 20 chương mình sẽ cho ra mắt.
Xí chỗ trước mong anh em bỏ quá cho



Các chủ đề khác cùng chuyên mục này:

Tài sản của tieutathan021

Trả Lời Với Trích Dẫn
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tieutathan021
  #2  
Old 21-06-2015, 02:29 PM
tieutathan021's Avatar
tieutathan021 tieutathan021 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2009
Đến từ: Hồ Chí Minh
Bài gởi: 8
Thời gian online: 2 tuần 2 ngày 2 giờ
Xu: 30
Thanks: 39
Thanked 10 Times in 7 Posts
------------- Mở đầu : Truyện thật như đùa ------------------
Hồng ( Pink ) cái tên thật tẻ nhạt cũng thật con gái làm sao…
Nhưng thật sự Hồng là một người con trai đich thực 100% với 2 lần thất tình trong đau khổ và suy sụp.
Lần này đã là lần thứ 3 hắn thất tình, không như những lần khác; hắn không uống rượu cho tới say rồi lăn vào một góc nào đó mà ngủ cho quên đi hết nỗi buồn. Quá suy sụp do sự phản bội… mà có lẽ lần này cũng chả phải lần thứ 3 của hắn.
Chuyện sảy ra thật đột ngột và rồi chớp lóe vụt tắt như sao băng... kém theo đó là sự tuyệt vọng trong đau khổ của hắn.
Quỳnh, cô người yêu đầu tiên và cũng là mối tình đầu của hắn đã đề nghị quay lại với hắn sau bao năm chia tay. Trước khi, vì một lời hứa mà hắn từ một thằng du côn bỏ học liên tục với học lực kém và hạnh kiểm yếu ở năm cấp 2 đã thay đổi nghiêng trời lệch đất khi lên cấp 3.
Vì lời hứa sẽ dẫn Quỳnh về nhà ra mắt bố mẹ nên hắn đã lao đầu vào học quên trời đất trong năm cấp 3. Không biết có phải do đáp lại nỗ lực và sự cố gắng mà hắn bỏ ra, hay do hắn vốn đã thông minh nhưng không lo học tập; năm cấp 3 hắn đã liên tục đạt học lực Khá và Giỏi… Vốn vì một lời hứa với người mà mình yêu, thay đổi bản thân, từ du côn biến thành một người dự thi vào cảnh sát…
Nhưng vào 3 ngày trước khi thi, hắn đã thẫn thờ khi nhận được tin nhắn chia tay từ người yêu của mình. Điều mà vốn dĩ không thể sảy ra. Lao đầu vào bia rượu, bỏ bê việc thi cử học hành… Rồi tất nhiên sẽ trượt…. Cuộc đời xuống dốc thảm hại không phanh.
Thế rồi ngày tháng qua, hắn không tin tưởng ai cả… Sống vật vờ 3 năm…Rồi yêu đại người thứ 2. Sau đó chia tay trong nhạt nhòa và vài chai rượu… Và bỏ vào học trong Hồ Chí Minh.
Tết năm 2015, hắn về nhà thăm nhà. Gặp lại mối tình đầu với bao nỗi niềm, chợt hắn nhận ra có vẻ hắn vẫn chưa quên được người con gái đó; “ Người đã bỏ rơi hắn rồi đi một hướng khác thật xa “. Cả hai gặp lại, nói chuyện như chưa từng quen… những câu nói vô nghĩa như dạo này thế nào? Có người yêu chưa? Đại loại như vậy… Và rồi ngày qua ngày, qua những cuộc gặp gỡ trao đổi họp nhóm giữa bạn bè ngày tết, hai người lại nảy nở tình cảm, có lẽ đó là đối với cô ta – còn với Hồng, có lẽ đó là mồi lửa bùng lên từ đống tro đã tắt lạnh từ thuở nào.
Vẫn vậy, yêu nhau say đắm trong những ngày tết rồi bất ngờ chia tay bằng dòng tin nhắn… Giống như năm đó, nhưng lần này hắn không uống rượu nữa, Hồng lại bay vào Hồ Chí Minh…Có lẽ giống chạy chốn hiện tại hơn – ừ – có lẽ vậy.
Vào tới Hồ Chí Minh, Hồng vừa đi, vừa tự hỏi và suy ngẫm lại những ngày trôi qua…
Hắn thấy ôi sao cuộc sống lại quá nhạt nhẽo, lạnh nhạt và buồn tẻ như vậy. Thế giới này dường như giờ đây tất cả đề là một màu xám trắng. Thơ thẩn đi ra cầu Sài Gòn, hắn đứng trên cầu và hét to :
- Nếu thế giới này là một giấc mơ, xin hãy cho tôi mơ thật nhiều giấc mơ khác, hãy đưa tôi tới nơi mà tôi là chúa tể và không ai có thế làm tổn thương tôi………..
Rồi cứ thế, hẳn gieo mình xuống dòng sông, nơi những con sóng giao hòa với nhau…..
Bầu trời tối lại, gió mây nổi lên, những con mưa nặng hạt cứ thế rơi vào dòng sông. Một tia sáng chợt lóe lên…. Tất cả những suy nghĩ, những ước mơ biến mất khỏi đầu óc hắn, những giác quan như đóng lại; những tiếng ý ới kêu gọi của những người xung quanh….
Thế giới biến thành một màu đen…….. Hắn đã mất đi ý thức của chính mình…………
Tài sản của tieutathan021

Trả Lời Với Trích Dẫn
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tieutathan021
  #3  
Old 21-06-2015, 05:17 PM
tieutathan021's Avatar
tieutathan021 tieutathan021 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2009
Đến từ: Hồ Chí Minh
Bài gởi: 8
Thời gian online: 2 tuần 2 ngày 2 giờ
Xu: 30
Thanks: 39
Thanked 10 Times in 7 Posts
Mộng Giới
Tác Giả : Sói Thuần Khiết
Thể loại : Ảo tưởng sức mạnh

Ước mơ?
Ừ! Trong đời ai chả mơ, ai chả ước. Nhưng nó có bao giờ trở thành sự thật?
Không! Cứ mỗi lần mơ, tĩnh giấc là sẽ quên 90%. Cứ mỗi lần ước, ước xong lại cười xòa một tiếng rồi trẻ về với thực tại…

Hiện tại, nhân vật chính của chúng ta đang ở trong một thế giới mới.
Nơi đây có nhà cửa, xe cộ, con người và các loài động vật…
Có quốc gia như Việt Nam, Trung Quốc, Hàn Quốc, Mĩ, Thái Lan…..
Thế giới này có tên Trái Đất, nó cũng là Trái Đất, nhưng là thế giới trong một bộ phim truyền hình nổi tiếng của Hàn:
----------------------------------------- VƯỜN SAO BĂNG ---------------------------------

Đúng vậy! Là bộ phim Vườn Sao Băng đình đám một thời.
Lúc trước, khi mà hắn đồng giá giao dịch cũng giọng nói bí ẩn đó, hắn đã hướng tới mộng giới và nói :

“ Đưa ta tới phim Vườn Sao Băng. Tạo ra một nhân vật là con trai của đồng chủ tịch tập đoàn Shinhwa. Người sẽ trở thành vị hôn phu của Goo Jun Hee”

Và thế là cuộc sống mới của hắn bắt đầu từ đây!

“ Pink – Đứng lại đó cho tôi, còn muốn chạy đi đâu?” Một giọng nói nhẹ nhàng, dễ nghe của một bé gái vang lên, cũng với nó là một thanh kiếm gỗ bay vút tới.

“ Đi chỗ khác chơi đi nhóc, tôi bận rồi, không có thời gian đấu kiếm với con nhóc như cô đâu.” Một giọng nói khác cũng đồng thời vang lên, giọng nói này là của một cậu bé. Vừa nói, cậu nhóc vừa né thanh kiếm gỗ đang bay vút tới.

“ Vị hôn phu mà thế à? Đường đường là vị hôn phu của Goo Jun Hee này, đồng thời là con trai của vị đồng chủ tịch bí ẩn nhất của tập đoàn Shinhwa mà không dám đấu với tôi?” Vừa nói, một tay cô bé vừa chống tay lên eo, tay còn lại chỉ vào cậu bé trai kia.

“ Thứ 1: Tôi không có hứng thú – Thứ 2: Nhóc con như cô không phải đối thủ của tôi. Thứ 3: Cô là vị hôn thê của tôi nên tôi không muốn đánh cô.” Cậu bé trai trả lời với biểu cảm khuôn mặt như người lớn.

Đúng vậy! Cậu bé trai này là nhân vật chính của chúng ta, còn cô bé kia lại chính là chị gái ma quỷ siêu cấp hung dữ của Goo Jun Pyo sau này.

“Goo Jun Hee – Tôi không muốn đấu kiếm, giờ tôi đi kiếm Goo Jun Pyo đây, tôi có linh cảm không tốt lắm về nó.” Hồng nói, giọng điệu chán nản như câu này đã nói vài trăm, vài ngàn lần rồi.

Theo trí nhớ của hắn về bộ phim này, lúc này đây có thể Goo Jun Pyo sẽ bị bắt có bởi vệ sĩ kiêm tài xế gì gì đó của nó. Trong phim không nhắc tới ngày nào, nhưng giờ có thần thức và cũng là một cao thủ võ lâm hàng thật giá thật, hắn cảm thấy có vẻ như là hôm nay.

Hồng tự ngẫm nghĩ : Chả biết ai cứu thằng nhóc Goo Jun Pyo này nhỉ? Trong phim có thấy nhắc tới quái đâu. Chỉ biết nó rơi xuống sông, được cứu, rồi từ đấy sợ bơi này nọ. Chứ có bao giờ thấy chiếu đến cảnh cứu người đâu trời.

Hơn nữa từ giây phút nhận chủ Mộng Giới, hắn hiểu ra là khi tiến vào Mộng Giới này, nếu chọn phim truyện gì gì đó thì sẽ không thể thay đổi quá nhiều nội dung của nó, giống như ngày hôm nay, khi biết chắc chắc Goo Jun Pyo sẽ bị bắt cóc bởi ai, lúc nào, tạo sao nhưng hắn không thể cho họ biết trước được. Vì như thế nội dung sẽ bị thay đổi, giấc mộng này sẽ vỡ tan tành và biến mất khỏi mộng giới.
Hơn nữa mỗi lần hoàn thành một giấc mộng là hắn lại mạnh lên. Có vẻ như Mộng Giới này cũng đang phát triển cùng hắn vậy.

“ Ý – Linh cảm? Lần nào anh chả cảm giác đúng? Thế thì nhanh đi thôi, về nhà tìm thằng nhóc Jun Pyo… Nhanh lên…15 tuổi rồi còn lề mề thế?”
Giọng của Goo Jun Hee tỏ ra gấp gáp hơn, đơn giản vì cô biết rằng mỗi lần Hồng nói linh cảm, ý rằng sẽ đúng với sự thật. Nhớ trước kia mấy lần hắn linh cảm như người này ngã xe, người kia té ghế đếu rất chuẩn xác. Như lần mà cha cô bị bệnh, đột nhiên nằm bất tỉnh hôn mê sâu trên giường vậy, lần đó may mà có Hồng, không thì có lẽ bố của cô đã ra đi, lên thiên đường cùng chúa trời gì đó mất rồi.

Tiếng rú của động cơ ô tô vang lên, kèm theo đó là những lời oán trách to tiếng, át đi cả tiếng động cơ của cô bé Goo Jun Hee :
“ Đi nhanh lên nữa coi, sao đi chậm thế?”
“ Gì? Không có bằng lái? Anh không biết cả nước Hàn này không ai dám bắt bổn tiểu thư hả?”
“ Gì? Anh chê tôi nói nhiều? Nói cho anh biết, nếu không nể mặt chiếc xe này thì tôi đã ném anh ra khỏi nó lâu rồi!”
Tiếng động cơ hòa vào tiếng gió và tiếng hét liên tục như súng liên thanh của cô nhóc Jun Hee trải dài qua từng con đường, con phố.
- Két zz………z……………
Tiếng phanh xe gấp gáp vang lên, chiếc xe xoay vòng 2 đến 3 vòng rồi hoàn hảo đỗ tại gần hồ phun nước nơi gần cửa của căn biệt thự nhà họ Goo.
Goo Jun Hee nhảy ra khỏi xe, do là xe máy nên không có trần và cánh xe. Có lẽ do biết trước rồi nên từ bé Hồng chỉ xài xe máy. Hoặc có thể nói do hắn không biết lái ô tô.
Bạn thắc mắc trước đó cho đôi mắt học tập để làm gì? Giọng nói thần bí kia đã nói rõ rồi. Không nên lạm dụng. Nên hắn chỉ đi xe máy là được. Với lại do là một cao thủ võ lâm, khả năng phản ứng của thần kinh đã lên tới mức cao không lường được. Đi xe máy thì vẫn tiền hơn.
Ừ. Đó là suy luận của hắn.

“ Goo Jun Pyo…… Goo Jun Pyo… Chưa chết thì lăn ra đây.”
“ Goo Jun Pyo… Có nhà không?”
“ Quản gia – Jun Pyo đâu rồi?”
Tiếng gọi , tiếng là hét của Goo Jun Hee vang vọng khắp tòa biệt thự, nhưng chỉ thấy ông quản gia chạy lại, còn người mà cô gọi không thấy đâu cả.

“ Thưa tiểu thư, ban nãy vệ sĩ kiêm lái xe của Pyo thiếu gia có báo cáo lại rằng đưa thiếu gia đi có việc ạ”
Tiếng ông quản gia trả lời với giọng gấp gáp.
Gấp cũng phải, từ bé đến lớn Goo Jun Hee nổi tiếng ma nữ trong nhà, kể từ ngày đi với Hồng, cùng với sự đổ bệnh của cha cô – giờ đầy cô có ngoan hơn 1 chút.
Ừ. Chỉ là một chút.

“ Đi đâu? Đi làm gì? Không phải học tập – chơi bời nó đều đi cùng 3 đứa nhóc con kia sao? Mà mấy thằng nhóc Ji Hoo , Yi Yung, Woo Bin đâu?”

“ Hôm nay họ đều không đến. Hôm nay nghe nói Ji Hoo thiếu gia học đàn, Yi Yung thiếu gia học làm gốm còn Woo Bin thiếu ra học Teawondo!”

“Ờ…ờ…. Pink… Mau đuổi theo. Mọi lần linh cảm của anh đều đúng. Lần này dùng linh cảm của anh mà tìm đường đi.”
“Quản gia. Gọi cho tất cả mọi người có quyền lợi và năng lực báo rằng thằng nhóc Jun Pyo đã bị bắt cóc – ờ. Cứ nói là tôi nói, tất cả mọi việc nếu sai tôi gánh.”
Dứt lời cô nhảy lên xe, tiếng rú ga xe vang lên kèm theo khuôn mặt bất đắc dĩ của Hồng… Aiz… Lẽ ra không lên chọn làm vị hôn phu của Jun Hee…Hồng tự suy nghĩ trong đầu.
Nghĩ thì nghĩ, suy thì suy nhưng hắn lập tức thi triển thần thức, tìm tòi toàn thành phố. Tất nhiên , rất nhanh hắn thấy Jun Pyo đang ngồi trên 1 chiếc xe đen, và hướng chạy của nó rõ ràng là ra khỏi thành phố. Hắn đoán chắc chắn như vậy, đơn giản vì hắn có thần thức và biết trước tại một cây cầu nào đó, chiếc xe mà Jun Pyo đang đi sẽ sảy ra tai nạn và rớt xuống sông. Nên mặc dù có tật mù đường, nhưng Hồng cũng nhanh chóng rú ga xe và đuổi theo với một tốc độ chóng mặt.

Những nơi xe hắn đi qua, tất cả những cảnh sát tuần tra giao thông đều lắp đèn tấp nập đuổi theo.
Đi xe đã không mũ – Không kính – không gương còn chơi trò phóng nhanh nữa. Bảo sao mà cảnh sát không đuổi đây……. Haizz.

30 phút sau, qua nhiều ngã rẽ, nhiều lần rượt đuổi của cảnh sát, nhiều lần vượt đèn đỏ, bay nhảy do tắc đường… Cuối cùng Hồng và Jun Hee đã thấy chiếc xe có Jun Pyo… Ừ, chỉ có Hồng biết chiếc xe đó có Jun Pyo ở trong. Chứ Jyn Hee chỉ đoán, vì Hồng đã đuổi theo chiếc xe đó gần 2 phút đồng hồ. Jun Hee nghĩ, 2 phút với khả năng lái và động cơ chiếc xe máy đã qua cải tiến của Hồng là quá dài cho việc đuổi theo chiếc xe đó.

Quả nhiên, sau 5 phút. Một cây cầu dần xuất hiện trước mắt của 2 người, chiếc xe ô tô có Jun Pyo phóng nhanh qua mà không biết rằng có biển báo câu cầu đang thi công. Phía trước cây cầu chưa hoàn thành xong. Đến đây thì Hồng phóng xe đuổi phía sau cũng hiểu rõ, vì sao trong phim không thấy nói lý do tại sao Jun Pyo bị rơi xuống nước. Hóa ra là do lao lên cái cây cầu đang thi công này.

Quả nhiên, chiếc xe lao quá nhanh lên đã lao ra khỏi cây cầu, kèm theo nó là một tiếng hét to tâm tê phế liệt của Jun Hee.
“ Không……………………………..”

Két.z..z…z……
Tiếng phanh xe máy vang lên, chiếc xe quay vài vòng rồi dừng lại ngay cạnh chỗ chưa hoàn toàn thi công xong của chiếc cầu, nơi mà chiếc ô tô và Jun Pyo rơi xuống.

Không nói một lời, cứ thế Hồng bỏ lại chiếc xe cũng Goo Jun Hee mà phi thân lao xuống, vừa rơi, hắn vừa dùng khả năng thuẫn di mà mình có để dịch chuyển xuống phía dưới nước, cạnh cửa chiếc ô tô.

Hồng tự ngẫm với bản thân phải nhanh chút, nếu không thằng nhóc tý tuổi này bị nước dìm cho chắc chết luôn.
Hiện giờ lấy quái người đâu mà cứu như trong phim?
Không lẽ cô nhóc Goo Jun Hee kia nhảy xuống cứu em trai mình?
Không đúng! Không có mình thì làm quái gì có Goo Jun Hee ở chỗ cái cầu này?
Thế theo kịch bản làm thế nào để cứu nhóc con Jun Pyo này nhỉ?
Thôi chả nghĩ nữa, cứ kệ đi. Dù gì đây cũng có phải đang chiếu phim quái đâu. Cứ cứu người đã, có gì nghĩ sau… Đau cả đầu.

Nghĩ thì nghĩ nhưng động tác không thể dừng lại.
Hắn tới gần cửa xe, giật phăng cửa xe ra. Lôi thằng nhóc Goo Jun Pyo ra ngoài.
Do năng thuẫn di chỉ có thể dịch chuyển 1 mình hắn. Nên hắn đành vừa bơi, vừa kéo Jun Pyo vào bờ.

Vừa lên đến nơi, mệt đứt hơn. Dù cho có là tuyệt thế võ lâm. Nhưng kéo một người bới vào từ giữa sông to đùng như thế cũng ngỏm chứ nói gì hắn. Huống hồ trước kia hắn bị kẻ thần bí trong căn phòng đó lừa 1 vố. Cho hắn tuyệt thế thần công mà bắt hắn từ năm 1 đến 20 tuổi tự luyện. 20 tuổi trở đi hắn mới tự động có tuyệt thế thần công siêu đẳng tự thành. Cái năng lực vừa yêu vừa hận này….
Haizzz. Thở dài một tiếng rồi nhìn bóng người đang lao nhanh đến và ôm chầm lấy Jun Pyo…
Haizzz. Lại thở dài rồi tự ngẫm. Đã nhảy xuống, cứu sống em trai của cô nhóc Jun Hee này rồi, vậy mà không thèm quan tâm mình – cứ thế lao vào ôm em trai bảo bối của cô nhóc… Mà thôi. Không thèm ghen, bất quá mình là anh rể của Jun Pyo và cũng là chồng tương lai của Jun Hee nên bỏ qua.

Tất cả mọi truyện trôi qua như vậy, gia đình họ Goo bắt thông tin và tìm tới. Đưa Jun Pyo đi, đi cùng với đo có Jun Hee. Tên bắt cóc Jun Pyo kia chết đuối, do cánh cửa xe bị giật tung, một vài mảnh vun cứa vào dây chằng ở chân hắn. Chả biết có phải tên Hồng này cố ý làm vậy hay không. Do đứt dây chằng nên hắn chẳng thể bơi được và ngỏm.

Haizzz Cái sự đời. Bà chắn mẹ của Jun Pyo và Jun Hee lên tiếng oán trách và nghi ngờ Hồng. Hắn mặc kệ – chỉ nói do linh cảm chẳng lành của hắn. Đúng là khó chịu. Đã làm ơn còn mắc oán.




Tài sản của tieutathan021

Trả Lời Với Trích Dẫn
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tieutathan021
  #4  
Old 21-06-2015, 08:00 PM
tieutathan021's Avatar
tieutathan021 tieutathan021 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2009
Đến từ: Hồ Chí Minh
Bài gởi: 8
Thời gian online: 2 tuần 2 ngày 2 giờ
Xu: 30
Thanks: 39
Thanked 10 Times in 7 Posts
Mộng Giới - Sói Thuần Khiết

Tâm sự vài dòng : Vừa viết xong chưa lưu. Đi ra siêu thị Pico Plaza làm túi bánh mỳ vs mấy lon bia về tự sướng. Ai dè về đến nhà click nhầm nút X. Nó hỏi có lưu không. CŨng click luôn vào don't save.
Haizzzz
Quá trình việt văn đúng là vất vả.
Thật sự cám ơn những dịch giả và tác giả đã đem đến những bộ truyện này.
Mình đã hiểu nỗi khổ và sự vất vả của viết truyện.
Ngồi tý tách mà đao hết Vai - Lưng - Tay.
Choáng hết cả đầu...
Hiazzz

Phần 1 :::: Vườn Sao Băng :::
6 năm sau vụ bắt cóc bất ngờ đó.

Goo Jun Hee qua Mĩ học, tất nhiên trước khi đi có nói qua với Hồng.
Còn Goo Jun Pyo, sau khi được Hồng cứu, tất nhiên đã sùng bái thành thần với hắn.
Trong 6 năm, trải qua 5 năm nhạt nhẽo không có Goo Jun Hee lẽo đẽo theo sau đòi đấu kiếm, hắn đã bắt đầu học tập thật nhiều kỹ năng sống và một vài thứ khác như : “ Kiếm thuật – làm gốm – hát – chơi nhạc cụ – vẽ – văn – thơ – kinh doanh …..” nói chung những thứ gì hắn thấy hữu ích đều tìm tòi học hết.

Đi cùng quãng thời gian học tập đó, hắn còn đào tạo, huấn luyện và gây dựng lên dâm uy cao ngút trời với 4 tên con nhà giàu quyền quý :
1. Goo Jun Pyo – Tên em rể nhặt được này. Hắn đã đánh đập, chửi bới cũng như giúp đỡ tên nhóc này rất nhiều, cũng như thể hiện ra một vài kỹ năng đáng sợ của hắn. Tên nhóc Goo Jun Pyo này trời đất không sợ, thế mà sợ chị thứ 2. Anh rể thứ 1.
2. Yoon Ji Hoo – Vì tai nạn bất ngờ nên cha mẹ mất, do đó luôn cho rằng vụ tai nạn do mình gây ra. Có ông là Tổng thống hồi trước. Bạn thân của Goo Jun Pyo và là đệ tử hờ về chơi đàn của Hồng.
3. So Yi Yung – Là một tên đẹp trai, hào hoa, phong nhã… Giỏi về làm gốm…Tín đồ thần tượng Hồng, do khả năng làm gốm vượt xa Yi Yung
4. Song Woo Bin – Là con trai của nhà tài phiệt, có nhiều cơ sở ngầm không rõ ràng, được mọi người nhận định là xã hội đen. Cũng thần tượng Hồng do hắn để lộ võ công tuyệt thế mỗi lần dạy dỗ Jun Pyo thay cho Jun Hee. Luôn muốn bái làm sư phụ mà không được.

Tứ đại công tử nhà giàu, quyền thế chơi từ bé với nhau. Luôn đi cùng nhau tới những nơi ăn chơi có tiếng. Nhưng dù vậy, trải qua mấy năm dưới tay Hồng, họ cũng học tập chăm chỉ và có kiến thức hạng nhất so với người cùng tuổi.

Nói chung, hiện tại tứ đại công tử này trời đất không sợ, chỉ sợ mỗi Hồng.
4 người lập thành 1 nhóm, làm boss trong trường học Shinhwa. Gọi lên là F4.

Cứ mỗi lần ai đó làm họ phật lòng, họ sẽ dán giấy đỏ với hình đầu lâu có viết chứ F4 lên tủ. Vậy là ngay ngày hôm đó, người bị gián giấy sẽ bị toàn trường xa lánh, đối sử không công bằng. Thậm chí còn đánh đập tàn nhẫn…

Cũng như hôm nay, một người lại bị gián giấy…
Người đó bị toàn thể trường tấn công, xa lánh, đánh đập và phải chạy trốn chui trốn lủi trong trường.
Dùng thần thức quan sát, ở nhà, Hồng cũng phải ngán ngẩm lắc đầu vì 4 tên này.
Đảo thần thức qua một vòng, khóe môi nhếch lên. Hắn thấy một cô bé tóc ngắn, đang đạp chiếc xe đạp cũ kĩ từng chút, từng chút một chạy vào cổng trường Shinhwa. Trên chiếc xe có treo vài bộ đồ, có vẻ như vừa được giặt khô xong.

Cô bé ngơ ngác đi vào trường, vẻ ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt.
Chắc cô bé không ngờ ngôi trường này rộng rãi, nguy nga tới vậy. Từng biểu cảm như hiện rõ trên khuôn mặt : Trường Nhà Giàu Có Khác.

Thu hồi thần thức lại, tự đi rót một ly nước lọc cho chính mình.
Nằm dài trên chiếc ghế võng, hắn lại đảo thần thức qua một chút…
Lúc này, cô bé đang đứng đối thoại với một người…
Ồ. Đây là người mà bị nhòm f4 gián giấy đỏ. Có vẻ như đinh nhảy lầu.

“ Từ từ đã, tôi là Jandi! Tôi đến để giao hàng. Đồ anh giặt khô hết 30 ngàn. Mong anh đưa tiền đã rồi hãng nhảy. Anh nhảy rồi tôi tìm ai đòi tiền.”

Nghe câu đó xong, Hồng bị sặc nước – khụ khụ.
Hắn không ngờ cái cô bé tên Jandi mà mai này sẽ cặp kè với Jun Pyo này còn cá tính hơn cả trong phim nữa.
Nén nhìn coi tiếp, cũng không bất ngờ lắm với đoạn hội thoại của Jandi và cái cậu bé đinh tự tử kia :

“ Tôi sắp chết rồi, tiền quần áo cô đến nhà tôi đòi đi.”
“ Aizz. Đừng thế mà. Chết? Anh định chết ư? Tại sao?”

Có vẻ như đến bây giờ Jandi mới hiểu ra vấn đề thì phải…Hồng ngẫm nghĩ.

-“ Tại sao phải chết? Anh có điều kiện, lại được học ở một trường học như thế này cơ mà!”
“ Đây không phải trường học, nơi đây chính là địa ngục”
-“ Nói cho anh biết : Địa ngục ở ngoài kia kìa.”
“ Cô đã nghe nói đến F4 chưa? Nếu bị họ gián giấy đỏ, chỉ trong một ngày thì người đó sẽ không còn sống nữa.”
-“ F…F4? Là gì vậy? Sao họ có quyền như vậy? Không ai cản họ lại sao?”
“ Cô thật tốt, những người bạn của cô thật may mắn khi có cô là bạn…”
……………………
“ Khoan đã – Không được…”
Tiếng Jandi hét lên và ngay lập tức lao tới cạnh bờ tường. Người vừa nói chuyện với cô đã nhảy xuống phía dưới.
Cuối cùng, với nỗ lực Jandi đã kéo được người đó lên, lấy tiền và ra về…

Nhưng không dừng lại ở đây, cô bé Jandi này không hề biết mình đã nổi tiếng, lên báo, lên mạng với biệt danh Wonder Girl.

Rồi không khác cốt phim truyện truyền hình là mấy, khi được lên báo, do tác động từ dư luận nên chủ tịch tạm đoàn Shinhwa là Kang Hee Soo đã thu xếp bằng cách đưa Jandi vào trường đại học Shinhwa.

Ngay trong ngày đầu tiên tới học tại Shinhwa, cô đã bất ngờ gặp mặt với Ji Hoo khi mà cậu đang đánh đàn.
Ngày thứ 2, sau khi thấy cảnh F4 đổ nước hoa quả hay nước hoa gì đó vào người một học sinh khác một cách thản nhiên, úp cả chiếc bánh vào mặt một cô gái. Cô đã leo lên cầu thang bộ tít trên, nơi ít người và la hét, chửi bới um xùm lên, Nhưng không ngờ Ji Hoo lại nằm đó… Haizzz.

Cứ thế ngày qua ngay, cô đã quen được một người bạn Oh Min Ji. Trong một lần không may, khi hai người đang đi lại trong sân trường thì Oh Min Ji làm rớt kem lên giày của Jun Pyo. Jandi đã đứng ra bênh vực Min Ji, sau một hồi đôi co với Jun Pyo, cô đã úp cả que kem lên mặt Jun Pyo và ném lại vài tờ tiền quan góc… Thậm chí cô còn dán cả nhãn hiệu của cửa hàng lên bộ tóc xoăn tít cửa Goo Jun Pyo.

Với bản tính công tử, sao có thể kìm nén sự giận giữ lại. Goo Jun Pyo đã đưa ra quyết định dán thẻ đỏ vào Jandi. Vậy là Jandi cứ thế nghiễm nhiên trở thành công địch của cả trường.

Rồi cái gì đáng xảy ra xẽ xảy ra. Những trò chơi khăm, những quả trứng, những túi bột mì ầm ầm ném vào cô từng ngày một.
Bàn ghế, sách vở của cô thì bị ném, viết lung tung.
Nơi duy nhất Jandi hay tới, hồ bơi. Ngay tới cả ngơi đó cũng vất đầy rác thải…
Tất nhiên, chỉ có những thứ như túi bim bim, vỏ chai nước… đại loại vậy – vì toàn con nhà giàu, chả em thèm động tới thứ bẩn cả.

Có một lần, khi mà Jandi vừa bơi xong, lên thay đồ thì bỗng bị 3-4 người tấn công, muốn làm nhục Jandi…
Tiếng hét vang lên khắp phòng thay đồ.
Lúc đó, Hồng rất muốn thuẫn di tới, cho mỗi tên đó 1 đòn rồi ném ra sông Hàn nuôi cá nhưng lý tính đã giữ hắn lại. Bởi vì hắn biết có người sẽ cứu Jandi.

Tài sản của tieutathan021

Trả Lời Với Trích Dẫn
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tieutathan021
  #5  
Old 21-06-2015, 09:58 PM
tieutathan021's Avatar
tieutathan021 tieutathan021 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2009
Đến từ: Hồ Chí Minh
Bài gởi: 8
Thời gian online: 2 tuần 2 ngày 2 giờ
Xu: 30
Thanks: 39
Thanked 10 Times in 7 Posts
Mộng Giới - Sói Thuần Khiết

Rã hết cánh tay đau hết tai.
Cái kiểu vừa chém giết bằng bàn phím, vừa xem lại bộ phim để lấy chi tiết.......
Ôi. Thật là................
:::::::: PHẦN 2 ::: VƯỜN SAO BĂNG :::

“ Mấy người đang làm gì vậy hả?” Giọng thét của Ji Hoo vang lên trong phòng.

Tất cả đều ngừng việc đang làm lại. Quay qua nhìn, khi biết đó là Ji Hoo, mấy tên con trai kia đều khúm núm lại. Giọng Ji Hoo lại vang lên :
“ Ai bảo mấy người làm chuyện này?”
-“Anh….Anh…….A..Anh Jun Pyo….” Một giọng nói nhẹ, kèm theo sự run rẩy vang lên.
“ Cút.” Ji Hoo chửi thẳng. Qua thời gian 5 năm ở chung với Hồng, Ji Hoo đâm ra cũng ghét mấy trò này, trong mắt anh – tất cả những thằng như thế đều nên chết hết đi. Tất nhiên, việc không liên quan tới mình, chắc Ji Hoo cũng lười quản.
“ Nhưng anh Jun Pyo…. Anh ý….”
“ Việc này tôi sẽ nói với Jun Pyo – còn bây giờ mấy người cút đi.”

Cả lũ nhanh chân chốn mất, bỏ lại Jandi đang ngồi bệt dưới đất khóc và Ji Hoo đứng bên cạnh.
“ Cảm ơn.!” Jandi nói với giọng thút thít.
“ Không có gì. Tôi chỉ không quen thấy việc này…”
Nói rồi Ji Hoo cũng bỏ đi, vừa đi Ji Hoo vừa lầm bầm : lần này nếu mà là anh Hồng, chắc mấy đứa kia đi nuôi cá sông Hàn hết rồi cũng nên.

Thế rồi ngày cứ qua, tháng cứ qua… Thời gian trôi qua từng ngày.
Cuộc sống của Jandi trôi qua trong yên lặng, cuộc đấu tranh, chịu đựng của cô cũng đã được 1 tuần rồi.
Bất ngờ, hôm nay em trai cô đọc được tin nhắn : “ Bạn J – lớp A trường Shinhwa đã có bầu và vào viện phụ sản phá thai….”
Khi đến trường, cô thấy mọi người xa lánh, chỉ trỏ thì cũng bình thường. Tự ngẫm là như mọi hôm thôi. Tới khi vào lớp mới biết rằng chỉ đích danh việc đồn là mình có bầu trên mạng và đi phá thai.
Cô đã tức giận tới lý luận với Jun Pyo.

“ Goo Jun Pyo………………….
- Nếu cô muốn xin lỗi thì đã muộn rồi!
“ Goo Jun Pyo… Anh muốn chết hả?” Jandi gầm lên với giọng tức giận.
“ Anh đã thấy tôi cầm tay con trai bao giờ chưa? Có bầu? Tôi mà có bầu á? Đến nụ hôn đầu tiên tôi còn chưa có chứ đừng nói tới có bầu…”
“ Tôi cảnh cáo anh… Nếu anh muốn yên ổn thì đừng có mà động tới tôi. Nếu không tôi sẽ cho anh chết rất khó coi….”

“????? – Cô làm gì tôi?” Jun Pyo nói với giọng thắc mắc, ngạc nhiên. Có lẽ anh không nghĩ ra là tại sao cô ta có thể uy hiếm tới mình.
Vừa nói, Jun Pyo vừa đứng lên, ép sát tới gần Jandi…
Jandi lui lại từng bước.
Jun Pyo ép sát từng bước.

Bỗng Jandi thu tay lại tạo thành thế thủ và lên giọng cảnh cáo:
“ Tôi đã nói với anh là tôi sẽ không lặng lẽ chịu đựng nữa…
Tôi đã nói mà… Đã nói rồi……..
Ya………a………………………………
Và một cú đá vòng xoay người đẹp mắt xuất hiện, kèm theo đó là sự tiếp xúc thân mật giữa đế dày của JanDi với khuôn mặt điển trai của Jun Pyo…
Tất cả mọi người đều bất ngờ, giật mình khi mà Jandi làm vậy, kể cả Hồng đang dùng thần thức quan sát, dù biết trước nhưng hắn vẫn giật mình vì cú đá đỏ….
Bật thốt trong tiềm thức – hắn nói “ Ách… Màu đen…”

Haizz. Cả căn phòng im lặng, nhòm F4 trừ Jun Pyo bị đá cho 1 cú trời giáng thì cả 3 người con lại ngây ra.

Rồi JanDi tức giận, quay người bỏ đi khỏi căn phòng.
Chỉ còn lại tiếng chửi bới, tức giận của Goo Jun Pyo và tiếng cười đứt quãng của 3 người Ji Hoo – Yi Yung – Woo Bin.
Tài sản của tieutathan021

Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tieutathan021
Trả lời

Từ khóa được google tìm thấy
mộng giới, mộng giới, mong gioi 4vn, vi em la geum jan di

Ðiều Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™