12-05-2009, 05:27 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 2: Vị Khách Không Má»i (P1)
Dịch: Lâm Tráºn Cùn Äao
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Biển trá»i mênh mông, vầng trăng lưỡi liá»m lúc ẩn lúc hiện qua mà n sương mù dà y đặc.
Gió lá»›n gà o thét, buồm vải bung phần pháºt, thân thuyá»n to lá»›n lắc lư kịch liệt trong sóng gió cuồng ná»™, nhanh chóng lướt Ä‘i. Sóng đánh ầm ầm, không ngừng Ä‘áºp và o mạn thuyá»n là m bắn tung vô số bá»t nước trắng xóa lên không.
Má»™t con sóng khổng lồ bổ đến, thân thuyá»n đột nhiên nghiêng Ä‘i, trên sà n thuyá»n vang dáºy tiếng hô hoán, đám thá»§y thá»§ liá»u mạng bám chặt dây thừng buồm và thà nh tà u, láºt trái ngã phải má»›i miá»…n cưỡng trụ ổn.
“ Rắcâ€, mảnh ván viá»n khoang bị lắc gãy, má»™t tên đại hán Ä‘ang bám chặt ở đó gà o lá»›n má»™t tiếng, ngưá»i ngã ngữa lăn vá» phÃa mạn phải thuyá»n, khi hắn sắp rÆ¡i và o trong sóng dữ thì có hai thá»§y thá»§ bên mạn tà u mắt nhanh tay lẹ chụp lấy cánh tay hắn, kéo hắn từ trong khoảng không vá» lại thuyá»n.
PhÃa Ä‘uôi thuyá»n, sáu tên cầm lái sắc mặt đỠbừng, đồng thanh gà o thét, dưới sá»± chỉ huy cá»§a má»™t đại hán áo xanh cao đến mưá»i thước, gồng mình cố sức giữ lấy má»™t bánh lái to lá»›n, không cho phép có chút chệch hướng nà o. Mặc dù như thế, mÅ©i thuyá»n vẫn không ngừng lệch vá» hướng Bắc.
“ Hầu gia, sóng gió cà ng lúc cà ng lá»›n, thuá»™c hạ thấy hay là đóng khoang tiá»m ẩn!, tiếp tục giằng xé thế nà y, chỉ sợ cái bánh lái nà y cÅ©ng không chịu nổi!â€. Äại hán áo xanh ghìm hÆ¡i báºt tiếng, hô báo vá»›i nam tá» mÅ© và ng ở cách đó không xa.
Nam tá» mÅ© và ng đó vững và ng ngồi trên má»™t cái ghế lá»›n bá»c da sư tá» biển, mặc cho gió gà o sóng dáºp vẫn không chút nhúc nhÃch. Vừa nheo mắt giÆ¡ cao Thiên Lý KÃnh nhìn vá» hướng Tây Nam, vừa nói: “ Không được. Thang Cốc còn cách có gần trăm dặm, hiện tại nếu tiá»m ẩn, chÃnh ngá» ngà y mai cÅ©ng không đến được. Nếu như đến không kịp hôn Ä‘iển cá»§a thái tá», sợ rằng bệ hạ nổi giáºn, so vá»›i sóng gió còn phiá»n phức hÆ¡n. Ca tướng, truyá»n lệnh xuống, tất cả thuyá»n hạm căng buồm vung chèo, toà n tốc tiến lên, trước ná»a đêm nhất định phải đến được Thang Cốc!â€.
Äại hán áo xanh đà nh chịu, ngẩng đầu hét: “ Äổi cá», dương buồm, tiến hết tốc lá»±c!â€.
Kỳ thá»§ trên cá»™t buồm chÃnh cố sức xoay xoay, “ Phá»±t†má»™t tiếng, má»™t lá cá» lá»›n đón gió phất lên phần pháºt, con rồng xanh được vẽ bằng phấn lân tinh xanh biếc lấp lánh trong mà n đêm Ä‘en cứ như muốn phá không mà bay. Gần như cùng lúc, tất cả buồm trắng trên các cá»™t buồm cÅ©ng liên tiếp mở bung ra, âm thanh “ Phá»±t, phá»±t†vang lên, bị cuồng phong thổi phùng lên như mặt cầu.
Thuyá»n hạm phÃa sau nhìn thấy, cÅ©ng lần lượt thả cá» xanh, bung buồm trắng, lướt hết tốc độ. Nhìn ra xa xa, trá»i biển má»™t mà u Ä‘en bao la liá»n lạc, không nhìn thấy được gì rõ rà ng, chỉ thấy mấy chục con rồng xanh quẫy lá»™n đạp gió cỡi mây, Ä‘iên cuồng băng vá» hướng tây nam, đám chim đêm trên biển nhìn thấy Ä‘á»u kinh hãi kêu lên, vá»™i lượn vòng né ra xa.
Hạm đội nà y, tá»± nhiên chÃnh là “ Thanh Long hạm đội†hệ chÃnh cá»§a Long Thần uy trấn chÃn vạn dặm Äông hải. Nam tá» mÅ© và ng đó là Lục hầu gia Ngao Việt Vân, hán tỠáo xanh là chá»§ đà Ca Lan Chuy.
Lúc nà y Äông hải chiến sá»± liên miên, vì che giấu tai mắt ngưá»i, giảm thiểu những rắc rối không cần thiết, Thanh Long hạm đội khởi hà nh từ Long Cung lúc hoà ng hôn hôm nay, trên đưá»ng cất cá» cuá»™n buồm, tiá»m ẩn dưới nước di chuyển cháºm chạp, đến sau khi mặt trá»i lặn, má»›i trồi lên mặt nước, nghênh ngang tiến vá» Thang Cốc, không nghÄ© lại đụng phải gió lá»›n sương dà y thế nà y.
Lục hầu gia phân phó đã xong, mắt thấy buồm căng no gió, thuyá»n chạy như bay, má»›i đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa khoang chá»§. Äẩy cá»a ra, ánh đèn chói mắt, đà n sáo vang lừng, hÆ¡n mưá»i giao nhân mỹ nữ Ä‘ang nhẹ nhà ng múa hát.
Long Thần, Khoa Hãn Hoà i cùng chúng trưởng lão phân ra ngồi bên bà n dà i, vừa nhấm nháp rượi, vừa nhá» giá»ng bà n luáºn, nhìn thấy y tiến và o, lần lượt gáºt đầu chà o há»i, má»i y nháºp tiệc.
Lục hầu gia báºt cưá»i hà hà , liếc nhìn thiếu nữ thanh lệ xinh đẹp trong tiệc, gấp vá»™i má»™t miếng gá»i da cá nuốt và o bụng, húng hắng má»™t tiếng, cưá»i nói: “ Bệ hạ cÅ©ng quá nóng ruá»™t, há»· yến cá»§a thái tá» còn chưa triển khai, má»i ngưá»i đã tụ há»p ăn uống tán gẫu rồiâ€.
Long Thần cưá»i thánh thót nói: “ Ta có má»™t đứa con bảo bối như thế, lại không dá»… cưới được má»™t Long phi có bản lÄ©nh thông thiên, đây còn không đáng khắp nÆ¡i vui mừng, ăn uống bảy ngà y bảy đêm sao?â€. Mắt xanh chuyển động, nhìn sang thiếu nữ thanh lệ Ä‘ang chu chu má», cưá»i nói: “ Äợi khi nà o Long Lục ngươi cÅ©ng cưới má»™t cô vợ trẻ, cô cô cÅ©ng vì ngươi mà mở má»™t tiệc tháºt lá»›nâ€.
Chúng nhân phá lên cưá»i khà khà , thiếu nữ đó mặt đẹp á»ng hồng, vá»™i cúi thấp đầu, chăm chú nhìn cái Ä‘uôi trắng bạc cá»§a mình, ánh mắt thoáng qua thần sắc ảm đạm thê lương, lặng lẽ nghÄ©: “ Không biết lúc nà y, chà ng Ä‘ang là m gì?, có hay không…có chút nà o nhá»› đến ta hay không?â€.
* * *
Trong đại đưá»ng cá»§a Thang Cốc thà nh chá»§, trà n ngáºp lá»i ca Ä‘iệu múa, tiếng hoan hô lẫn tiếng cưá»i đùa.
Các khung cá»a sổ trên đầu tưá»ng trong vòng mấy chục trượng Ä‘á»u đã được mở ra, trá»i đêm mênh mông, ánh trăng xeo xéo rÆ¡i và o, phản chiếu vá»›i ngà n vạn san hô bà y trà quanh tưá»ng trở nên sáng rỡ.
Trên sà n trải đầy da lông cá»§a thú biển là m thảm, trên bà n thá»§y tinh dà i mỹ tá»u món ngon hiếm có đầy rẫy, đủ hết sÆ¡n trân hải vị, gan rồng chả phượng. Chúng nhân ngồi trên chiếu ăn uống linh đình, cưá»i nói đà m luáºn.
Lưu Sa tiên tá» nhếch môi khẽ cưá»i nói: “ Thác Bạt tiểu tá», hai vị tân nương đâu?, sao không thấy bá»n há» ra chà o há»i quý khách?, ta còn muốn Ä‘Ãch thân tặng lá»… váºt cho bá»n há»â€.
Thác Bạt Dã và Xuy Vưu đưa mắt nhìn nhau, cùng cưá»i nói: “ Hai vị tân nương đợi trong khuê phòng, Ä‘á»u nói để cát lợi, trước hôn Ä‘iển, cấm bá»n ta đến trước quấy nhiá»…u. Phu quân còn như thế, hà huống ngưá»i khác?â€. Nháy nháy mắt, cưá»i nói: “ Nhưng nếu quà mừng quý giá, ta có thể mở ra má»™t lối. Lá»… gì?, mau Ä‘em ra để bá»n ta xem xemâ€.
Lưu Sa tiên tỠ“ hứ†má»™t tiếng, nói: “ Bá»›t lẻo mép Ä‘i, không có phần cá»§a các ngươi đâuâ€. Äá»™t nhiên báºt cưá»i, nhẹ giá»ng nói: “ Bất quá má»™t ngưá»i khác trong lòng cá»§a ngươi, lại bảo chúng ta mang cho ngươi má»™t phần háºu lá»…, chỉ đáng tiếc hiện giá» xem ra, phần lá»… đó có lẽ uổng không rồiâ€.
“ Má»™t ngưá»i khác trong lòng?â€, Thác Bạt Dã hÆ¡i ngá»› ra, nhưng liá»n minh bạch ngưá»i mà nà ng ta nói là ai, mặt đỠlên, nghiêm nghị nói: “ Tiên tá» chá»› nói đùa, nếu như để ngưá»i ngoà i nghe thấy thì không hay đâuâ€.
Lưu Sa tiên tá» thấy bá»™ dáng bối rối dấu đầu hở Ä‘uôi cá»§a y, cà ng cảm thấy hứng thú, báºt cưá»i khách khách, xÃch luyện xà ở hai tai theo sá»± dao động cá»§a bÃm tóc đồng loạt ngá» ngoạy, thu hút chúng nhân nhao nhao nhìn đến, Thác Bạt Dã cà ng thêm lúng túng, chỉ đà nh giả bá»™ uống rượu để che giấu.
Liá»n đó Không Tang tiên tá» truyá»n âm nháºp máºt, Ä‘em sá»± tình Cô Xạ tiên tỠở trong Trưởng Lão Ä‘iện tại Nháºt Hoa Thà nh, trong lúc vô ý nghe được máºt nghị cá»§a trưởng lão Má»™c tá»™c như thế nà o, nhất nhất nói rõ cho Thác Bạt Dã và Xuy Vưu. Ngưng má»™t chút rồi khẽ cưá»i nói: “ Tình báo cá»§a hai tá»™c Thá»§y, Má»™c thám thÃnh báo vá» nói hôn Ä‘iển cá»§a các ngươi cá» hà nh ở Hiệp Hư SÆ¡n, ta thấy nÆ¡i đây đã cách rất xa không có nguy hiểm, vì thế vừa rồi má»›i không gấp nói cho các ngươi hayâ€.
Hai ngưá»i Thác Bạt Dã khẽ biến sắc, dưá»ng như cùng thở ra, vừa mừng vừa kinh lại lẫn chút ưu tư. Xuy Vưu nhướng mà y, lặng lẽ nói: “ Không tưởng được tháºt sá»± bị Long phi Ä‘oán trúng!â€.
Lưu Sa Tiên Tá» ngạc nhiên: “ Long nữ Ä‘oán trúng chuyện gì?â€.
Thác Bạt Dã khẽ cưá»i, cÅ©ng không trá»±c tiếp trả lá»i, nói: “ Mấy tháng nà y, Thá»§y yêu phát đại binh ở Trung thổ, kịch chiến liên tục cùng Kim tá»™c, Thổ tá»™c, hết sức hiếp ngưá»i. Há»a tá»™c, Má»™c tá»™c cÅ©ng giáp kÃch hai mặt nam bắc, liên tiếp công đánh Viêm đế quân Liệt nhị ca, chiếm hết ưu thế. Chỉ có trên Äông Hải nà y, hai tá»™c Thá»§y, Má»™c tuy phát ra bốn đại thá»§y sư, nhưng hoặc là vây mà không đánh, hoặc là vừa đánh đã bại, cô nói là vì sao?â€.
Lưu Sa tiên tá» mắng: “ Ta ghét nhất là giải Ä‘oán. Ngươi đừng có úp mở nữa, mau nói Ä‘iâ€.
Thác Bạt Dã cÅ©ng nói: “ Äạo cá»§a binh pháp, hư tháºt vô thưá»ng, lánh nặng tìm nhẹ. Ba tá»™c Kim, Thổ, Há»a cương thổ nối liá»n, há»— trợ lẫn nhau, thá»±c lá»±c lá»›n mạnh vượt xa Long tá»™c cô láºp hải ngoại chúng ta, Thá»§y yêu Minh quân vì sao không trước hết hợp lá»±c tiêu diệt chúng ta, mà lại Ä‘i gặm cục xương cứng nà y trước chứ?â€.
Lưu Sa tiên tá» nhÃu mà y nói: “ à ngươi nói Chúc lão yêu và Cú sÆ¡n dương ẩn nhẫn không phát động, là muốn nhân lúc các ngươi hôn lá»… cáºp ráºp, lại bất ngá» táºp kÃch?. Äúng rồi, Tâm thượng nhân cá»§a ngươi xa xôi vạn dặm, truyá»n cho ngươi không chỉ là tin tức nà y chứ?. Chỉ đáng tiếc mấy cái cây gá»— lim cÅ©ng quá đần độn, tình báo không chuẩn, gây nên má»™t phen hoảng loạn không đâuâ€.
Thác Bạt Dã lắc đầu nói: “ Trong há»™i bà n đà o, Cú Mang lão tặc sá»›m đã cùng Cô Xạ tiên tá» thà nh thế thá»§y há»a, vá»›i lòng dạ tâm cÆ¡, tÃnh cách cẩn tháºn cá»§a lão, sao có thể để Cô Xạ tiên tá» nghe được loại cÆ¡ máºt nà y?. VÅ© Sư tá»· tá»· sá»›m đã liệu định bá»n chúng có thể giả truyá»n tình báo, khiến chúng ta lÆ¡i lá»ng cảnh giá»›i, chỉ là không tưởng được truyá»n tin tức đến, lại là tiên tá»â€¦â€.
Chợt giáºt thót lòng, thất thanh: “ Äúng rồi!, bá»n chúng nhất định là muốn đến dụ rắn rá»i hang, má»™t mÅ©i tên bắn rá»›t hai chim, sau đó lại vu cho tiên tá» tá»™i danh thông địch phản tá»™c. Cú Mang lão lặc, quả nhiên cá»±c kỳ gian hoạt!â€. NghÄ© đến Cô Xạ tiên tá» băng tuyết đơn thuần, bị lão gian tà nà y mưu hại mà không tá»± biết, vừa kinh giáºn, vừa lo lắng, háºn không thể láºp tức bay đến Äông hoang, dặn dò cho nà ng ta.
Không Tang tiên tá» chợt lạnh trong lòng, cÅ©ng nghÄ© là váºy, cà ng lo lắng cho sá»± an toà n cá»§a Cô Xạ tiên tá».
Lưu Sa tiên tá» tuy linh hoạt lanh lẹ, quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, nhưng đối vá»›i binh pháp hà nh quân đánh tráºn thì không chút hứng thú, lúc nà y nghe Thác Bạc Dã phân tÃch hợp tình hợp lý, bất giác thầm bá»™i phục, nhếch môi cưá»i nói: “ Tiểu tình lang cá»§a ta quả nhiên có và i phần bản lÄ©nh. Nói như thế, liên quân Thá»§y Má»™c không phát ra tin tức nà y thì thôi, nếu đã phát ra, nhất định là dương đông kÃch tây, cố tình bà y bố mê vụ, kỳ tháºt đã phát binh đến đánh nÆ¡i đây à ?â€.
Äá»™t nhiên “ á»i†má»™t tiếng, quay nhìn tân khách ở xung quanh, lè lưỡi cưá»i nói: “ Váºy hôn Ä‘iển lần nà y, há không phải biến thà nh tang lá»… sao?â€.
Trong mắt Xuy Vưu sát cÆ¡ bừng lên, uống má»™t hÆ¡i cạn sạch mỹ tá»u trong chung, tá»±a như đã có tÃnh toán, cưá»i lạnh nói: “ Tiên tá» yên tâm. Bá»n ta ngá»±a khá»e binh mạnh, chuẩn bị đã hÆ¡n ba tháng, chÃnh là chỠđến đêm nay. Và o lúc nà y ngà y mai, ta muốn má»—i má»™t tân khách ở đây Ä‘á»u cầm lấy đầu lâu cá»§a Thá»§y yêu, múc rượu mừng cá»§a bá»n ta, thá»a sức ăn uống ca hát!â€.
Thác Bạt Dã báºn lòng cho sá»± an nguy cá»§a Cô Xạ tiên tá», sá»± vui vẻ má»›i rồi hoà n toà n tan biến, tâm loạn như ma, quay đầu nhìn sa láºu( giống như đồng hồ cát) ở góc tưá»ng, lại nghÄ©: “ Long cung đến đây, cá»± ly không quá ba trăm dặm, mẹ và Khoa đại hiệp má»i ngưá»i sao còn chưa đến?â€. Cảm giác bất tưá»ng cà ng lúc cà ng dâng cao
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
12-05-2009, 05:33 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 2: Vị Khách Không Má»i (P2)
Dịch: Lâm Tráºn Cùn Äao
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
“ Bùng!â€, thân thuyá»n lại lắc lư chòng chà nh má»™t tráºn kịch liệt, mấy giao nhân mỹ nữ đứng không vững, ca vÅ© ngừng lại, thấy Long thần khoát tay ra hiệu, lần lượt lui ra.
Từ cá»a sổ mạn tà u nhìn ra ngoà i, không biết lúc nà o, vầng trăng lưỡi liá»m đã bị tầng tầng sương mù che lấp, mây Ä‘en cuồn cuá»™n trên mặt biển. bá»—ng nhiên má»™t đạo thiểm Ä‘iện nhoáng lên, phá»§ lên biển lá»›n má»™t mà u xanh nhà n nhạt, tiếp đến âm thanh “oà nh oà nh†liên tục, sấm động vang trá»i, má»™t tráºn bão lá»›n Ä‘ang ùn ùn kéo đến.
Gương mặt Chân Châu trắng loáng dưới ánh thiểm Ä‘iện, bị tiếng sấm chấn động, thoáng có vẻ sợ hãi, không kìm được tá»±a và o ngưá»i Nhân ngư má»— má»—.
Lục hầu gia Ä‘au xót trong lòng, đáng tiếc giai nhân tuy gần trong gang tấc nhưng tâm hồn lại cách xa muôn dặm. Thở ra má»™t hÆ¡i, nói: “ Ngưá»i ta nói ‘ Long thần ná»™, Äông hải khiếu. Long thần khốc, Giang hà quyết’. Không tưởng được trong ngà y vui hôm nay cá»§a bệ hạ, trên Äông hải lại có cuồng phong bạo vÅ©. Theo cháu thấy, chiá»u qua bệ hạ phần lá»›n là nhân lúc chúng tôi không chú ý đã vì quá vui mừng mà khóc, má»›i dẫn tá»›i tráºn mưa gió hôm nayâ€.
Chúng nhân lại cưá»i lá»›n má»™t tráºn, Chân Châu cÅ©ng khẽ mỉm cưá»i. Lúm đồng tiá»n như hoa tuy chỉ thoáng qua, nhưng đã khiến y ngây ngẩn mê đắm, hô hấp như ngừng lại.
Long thần lúc nà y tâm tình rất thoải mái, liếc mắt nhìn y, cưá»i khanh khách rồi cÅ©ng không quan tâm. Ngưá»i trong thuyá»n nà y, ngoại trừ Bạch phát nam tá» bên cạnh, cÅ©ng chỉ có tiểu tá» ranh mãnh bỡn cợt Ä‘á»i nà y dám nói như thế vá»›i nà ng ta.
Bá»—ng nhá»› lại ngà y trước ở trên Äông hải, có má»™t ngà y cÅ©ng sấm động sét nháng, sóng gầm gió gà o thế nà y, nà ng trong Long cung tìm không thấy Khoa Hãn Hoà i, chỉ nghÄ© rằng hắn im lặng bá» Ä‘i, lòng nóng như đốt, tìm kiếm khắp biển vẫn không có tin tức gì. Trong lúc buồn bã tuyệt vá»ng, không kìm được khóc lóc thống khổ, chÃnh và o lúc đó gặp được hắn cỡi trên vây Long kình thổi địch quay vá».
Ná»—i vui mừng trong đêm gió bão đó, lúc nà y nhá»› lại, đã như kiếp trước. Nhưng thá»§y chung không đổi, chÃnh là khó mà dứt bỠđược tình cảm sâu Ä‘áºm cá»§a bản thân đối vá»›i hắn. Chỉ là không biết cho đến khi nà o, giữa nà ng và hắn, má»›i có thể chân chÃnh gió yên sóng lặng, trá»i xanh vạn dặm đây?
Nghĩ đến mấy chuyện nà y, sóng lòng cuộn dâng, không kìm được tình ý miên man, đưa mắt nhìn qua hắn.
Khoa Hãn Hoà i quay mặt ra phÃa cá»a sổ, hai mà y chau khẽ, tá»±a hồ Ä‘ang lắng tai nghe ngóng gì đấy, thấy nà ng ôn như chăm chú nhìn mình, định thần lại thấp giá»ng nói: “ Nà ng có nghe gì không?â€.
Long thần ngạc nhiên há»i: “ Nghe gì?â€. Ngưng thần lắng nghe, sắc mặt khẽ biến. Trong tiếng gió gà o sóng gầm ầm à o, ẩn ẩn có tiếng khèn lệnh mảnh như sợ tÆ¡ truyá»n đến, thê lệ quá»· dị, như khốc như kể.
“ Thương long giác?â€, nà ng thấy kì lạ, dưá»ng như cảm thấy có gì không ổn. Long phi VÅ© Sư Thiếp lúc nà y Ä‘ang ở trong thà nh Thang Cốc chuẩn bị cho hôn Ä‘iển ngà y mai, sao có thể xuất hiện ở nÆ¡i cuồng phong sóng dáºy ngoà i trăm dặm thế nà y?.
Khoa Hãn Hoà i không nói má»™t lá»i, lại ngưng thần lắng nghe má»™t lúc, sắc mặt đại biến, bá»—ng báºt ngưá»i đứng lên mở cá»a khoang.
“ Oà nh!â€, kình lôi liên miên, trá»i biển sáng loáng.
NÆ¡i giao nhau giữa trá»i biển ở mặt tây, mây Ä‘en à o ạt, thần tốc cuá»™n ùn mà đến, gió lá»›n táp và o mặt, mang theo mấy giá»t mưa lạnh như đá, hạt nà o hạt nấy rá»›t trúng ngưá»i truyá»n và o cái lạnh thấu xương.
Chúng nhân ngạc nhiên, à o à o buông cốc, Ä‘ang muốn truy há»i, đột nhiên “ Ùng†má»™t tiếng vang động, sóng nước ngút trá»i, thân thuyá»n bá»—ng bị hất tung lên, thá»§y thá»§y trên sà n thuyá»n bất ngá» không kịp đỠphòng, láºp tức ngã lăn quay gà o thét thất thanh.
Trong khoang cÅ©ng náo loạn cả lên, bà n bay tán loạn, va chạm “ ầm ầm†dồn và o má»™t chá»—, Lục hầu gia hét: “ Chú ý!â€. Vung tay ra theo bản năng, kéo Chân Châu và o trong lòng, trông thấy Nhân ngư má»— má»— trừng mắt giáºn thì giáºt mình, lại vá»™i buông tay thả ra.
Chân Châu sá»›m đã xấu hổ đến đỠbừng cả hai tai, quay đầu không dám nhìn y, sóng mắt nhìn quanh má»›i thấy chấn động, thất thanh: “ Äây là cái gì?â€.
Chúng nhân quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trong ánh tà n cá»§a thiểm Ä‘iện, sóng phun trắng xóa, má»™t hắc ảnh cá»± đại phá biển tung lên, ở giữa không trung bá»—ng há cái miệng lá»›n như cái cháºu máu, gà o rống ghê khiếp, răng nhá»n chi chÃt, quanh ngưá»i hồng quang chói lòa. Còn không đợi chúng nhân nhìn rõ, Ä‘uôi dà i Ä‘áºp nước, trong tiếng nước vỡ bắn tung, mặt biển như phát nổ, lại ném thân thuyá»n lên cao.
“ Bắc Minh Há»a VÄ© Hổ!â€, chúng nhân kinh hãi, quái váºt nà y là Bắc hải hung thú, tuy uy danh không vang động bằng “ Äại hoang tháºp đại hung thúâ€, nhưng bản tÃnh cuồng bạo thèm máu, khi phát cuồng thì hung mãnh khó thể chống cá»±. Chỉ là thú nà y luôn thÃch lạnh sợ nóng, sao lại có thể hiện thân ở Äông hải?
Khoa Hãn hoà i không còn hoà i nghi, trầm giá»ng nói: “ Mau truyá»n lệnh hạm đội, chuẩn bị đợi lệnh, tùy lúc chuẩn bị lặn xuống!â€. Không chá» chúng nhân đáp lá»i, đã xải bước Ä‘i lên sà n thuyá»n.
Bá»n ngưá»i Long thần cÅ©ng bước theo, Lục hầu gia chần chừ má»™t chút, căn dặn vệ sÄ© trong khoang bảo vệ cẩn tháºn cho Chân Châu rồi má»›i bước vá»™i ra ngoà i khoang.
“ Oà nh ầm ầm!â€, tiếng sấm dá»™i liên miên, hòa vá»›i tiếng biển gầm gà o, tiếng kinh hô cá»§a bá»n thá»§y thá»§ dá»™i và o tai như muốn Ä‘iếc.
Sóng lá»›n ngút trá»i, mưa lá»›n vá»— rát, trong sát na, quanh ngưá»i chúng nhân Ä‘á»u ước sÅ©ng, bị gió lạnh như băng quét qua, cà ng lạnh đến cứng tay, nhưng và o lúc nà y, không có ngưá»i nà o còn tâm trà mà than thở vá» chuyện nà y.
Mặt biển Ä‘en ngòm bá»—ng nhiên được chiếu sáng, sóng dáºp bốn bá», vô số hắc ảnh phá sóng bay lên, bay loạn như mưa, gà o rống quái dị liên tục không ngưng.
Không trung đầy rẫy tiếng vá»— cánh phà nh phạch, ngẩng đầu nhìn lên, gần ngà n ngá»n há»a quang mà u xanh nhạt Ä‘ang di động trong mây Ä‘en, nhìn kỹ cà ng thì chÃnh là má»™t đám U minh thi thứu, bay lượn theo tiết tấu thê lệ cá»§a khèn hiệu, có thể lao xuống bất cứ lúc nà o.
Kỳ thá»§ trên cá»™t buồm chÃnh kinh hô: “ Thá»§y yêu!, hạm đội Bắc hải cá»§a Thá»§y yêu!â€.
Giá»ng nói chưa dứt, “ Oà ng†má»™t tiếng vang động, mặt biển nÆ¡i xa đột nhiên vá»t lên má»™t đạo ánh sáng trắng lóa, bầu trá»i sáng lên. Tiếp đó Äông Nam Tây Bắc, má»—i phương hướng Ä‘á»u có ánh sáng vá»t lên phá không tung hoà nh, kết hợp cùng thiểm Ä‘iện đầy trá»i, sáng rá»±c đến mức chúng nhân không thể mở mắt.
Äôi mắt xanh cá»§a Long thần hé mở, ngưng thần theo dõi, vừa kinh vừa giáºn. Trên đại hải mênh mông, cá» buồm phần pháºt, chiến thuyá»n trùng trùng. Bá»n hỠđã bị Thá»§y yêu im lìm bao vây.
Cách đó ngoà i trăm dặm, trong thà nh Thang Cốc, ánh sáng rực rỡ, yến hội đang và o lúc cao trà o.
Khách má»i từ các tá»™c cỠđến liên tục cầm cốc Ä‘i đến chá»— Thác Bạt Dã, Xuy Vưu kÃnh chúc hai ngưá»i, nói chuyện Long tá»™c gần đây tại Äông hải liên tiếp đánh lui tứ đại thá»§y sư cá»§a Thá»§y tá»™c, Má»™c tá»™c, tán thưởng không ngá»›t miệng, liên thanh ca tụng.
Sứ tiết cá»§a Há»a tá»™c XÃch Ngá»c Phù cưá»i nói: “ Nghe nói Long hạm cá»§a thái tá» tung hoà nh Äông hải, Thá»§y yêu nghe tiếng là tan, bệ hạ chúng tôi hết sức vui mừng, hay tán dương bản lÄ©nh cá»§a thái tá» cùng Kiá»u thiếu thà nh chá»§ vá»›i chúng tôi. Lần nà y đại hôn cá»§a thái tá», bệ hạ vốn muốn Ä‘Ãch thân đến, chỉ là phương Nam chiến sá»± khẩn cấp, không thể Ä‘i được, do đó sai tại hạ mang Thao Thiết Ly Há»a Äỉnh và Phong Há»a Hoà n đến là m lá»… váºt…â€.
Nói rồi đưa tay lấy ra má»™t cái đỉnh nhá» bằng đồng đỠcao hÆ¡n tấc và má»™t viên ngá»c hoà n đỠbầm, đưa cho Thác Bạt Dã và Xuy Vưu, khẽ cưá»i nói: “ Hai thần khà nà y vốn thuá»™c vá» bệ hạ và à thánh nữ, tuy không gá»i là trân bảo hiếm có, nhưng chiếu theo táºp tục cá»§a tá»™c ta, chÃnh là váºt rất thân thuá»™c dùng để tặng cho bằng hữu thân thiết, vạn thỉnh thái tá» và Kiá»u thiếu thà nh chá»§ vui lòng nháºn choâ€.
Thác Bạt Dã tiếp lấy đồng đỉnh, cưá»i nói: “ Nhị ca tháºt là quá khách khà rồi. Bảo váºt như thế, tháºt là đáng quý, xin Ä‘a tạâ€.
Xuy Vưu cầm lấy ngá»c hoà n ôn nhuáºn diá»…m lệ, trong đầu bá»—ng thoáng qua đôi mắt vừa lạnh vừa trong nước hồ thu, bá»—ng giáºt thót trong lòng, không biết nữ tá» khi thì lãnh nhược băng sương, khi thì hừng há»±c như lá»a đó giá» nà y như thế nà o?, đột nhiên cảm thấy thẫn thá», nhìn viên ngá»c đỠnóng rá»±c trong tay, định thần lại, khẽ cưá»i nói: “ Äa tạ mỹ ý cá»§a à thánh nữâ€. Äem ngá»c hoà n cất và o trong tay áo.
Sứ tiết cá»§a Kim tá»™c, Hà n hoang bát tá»™c, Hoang ngoại phiên tá»™c cÅ©ng không chịu lạc háºu, à o à o dâng lên quà mừng, chuyển đạt lá»i chúc phúc cá»§a các quân chá»§, vương hầu. Trong nhất thá»i, ánh sáng chói lá»i, hà o quang rá»±c rỡ.
Sứ tiết Thổ tá»™c Hùng Hữu ThỠôm má»™t cái há»™p và ng, cưá»i nói: “ Thác Bạt thái tá», Kiá»u thiếu thà nh chá»§, bệ hạ chúng tôi nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, cảm thấy trong Long cung trân bảo quán tuyệt thiên hạ, cái gì cÅ©ng có, tháºt không nghÄ© ra lấy gì là m lá»… váºt má»›i có thể biểu đạt chúc nguyện độc nhất vô nhị được, chỉ đà nh sai tại hạ Ä‘em đến váºt nà y tạm biểu lá»™ kÃnh ýâ€.
Thác Bạt Dã tiếp lấy mở ra, không ngá» là má»™t há»™p đất nhão, Xuy Vưu ngạc nhiên há»i: ‘ Cái nà y…không giống bảy loại đất thưá»ng, chẳng lẽ là đất tổ cá»§a Thổ tá»™c sao?â€.
Hùng Hữu Thá» lắc đầu cưá»i nói: “ Nếu là đất tổ, gặp gió phải bà nh trướng, hiện giá» sá»›m đã to lên gấp trăm lần. Hôm qua, bệ hạ chúng tôi ngá»± giá thân chinh, ở Chân Lăng đánh bại Bắc tiên Thá»§y yêu, trong bát bá»™, trừ Yến Trưá»ng Ca và Bách Lý Xuân Thu may mắn đà o thoát, còn lại Ä‘á»u táng thân ở đất Thổ tá»™c taâ€.
Chúng nhân nghe váºy ồn à o, vừa kinh vừa mừng, Thác Bạt Dã cưá»i khà khà nói: “ Rất hay rất hay!, phần lá»… nà y quả tháºt là quá lá»›n rồi!â€.
Bắc tiên quân cá»§a Yến Trưá»ng Ca hiệu xưng Thá»§y yêu đệ nhị quân Ä‘oà n, lần nà y toà n quân bị diệt, quân lá»±c Thá»§y yêu tại Trung thổ có thể chịu trá»ng thương trước giá» chưa từng có.
Hùng Hữu Thá» há»›n hở ra mặt, có chút đắc ý, tráºn đại thắng đó đến lúc nà y má»›i công bố, chÃnh là muốn có hiệu quả thế nà y, cưá»i nói: “ Thá»§y yêu tạo nghiệt quá nhiá»u, ngưá»i thần công phẫn, trước lúc xuất chinh, Hoà ng Long chân thần và VÅ© La thánh nữ đã bốc quẻ báo nhất định có trá»i trợ giúp, quả nhiên không sai, còn không đợi Hoà ng thổ đại quân cá»§a ta phát uy, “ Bì Mẫu Khâu†vùi lấp yên ắng mưá»i sáu năm đột nhiên trùng hiện thế gian, phún trà o ra nuốt sạch đám Thá»§y yêu…â€.
“ Xoảng†má»™t tiếng, ly ngá»c rá»›t xuống vỡ tan, Lưu Sa tiên tỠđột nhiên đứng lên, mặt hoa trắng bạch, ngón tay run run, giống như kinh hãi phẫn ná»™, lại giống như bi thương phát cuồng, thần sắc hết sức cổ quái.
Trong đại đưá»ng bá»—ng im lặng, chúng nhân à o à o quay đầu nhìn nà ng ta, không biết đã phát sinh chuyện gì.
Hùng Hữu Thá» cÅ©ng có chút không biết cư xá», thấy nà ng ta sau má»™t lúc hoảng hốt vẫn không nói gì, liá»n hắng giá»ng tiếp tục: “ Há»™p đất nhão nà y, chÃnh là bệ hạ tá»± tay mình lấy ra từ trong khe hở trên vách đá ở Bì Mẫu Khâu, gá»i là đất thắng lợi gởi đến là m quà mừng cho Thác Bạt thái tá» và Kiá»u thiếu thà nh chủ…â€
Lưu Sa tiên tỠđột nhiên sải bước lên trước, vung tay Ä‘oạt lấy há»™p đất đó từ trong tay hắn, cúi đầu ngá»i má»™t lát, gương mặt trắng bạch dần dần đỠlên, trà n đầy sắc giáºn, cưá»i khách khách nói: “ Bì Mẫu Khâu!, Bì Mẫu Khâu!, hắn quả nhiên xuất hiện rồi!â€.
Chúng nhân nghe nói như trong mây mù, chẳng hiểu gì cả.
Lưu Sa tiên tá» trước giá» luôn cưá»i nói là m duyên, giáºn không biểu hiện, cho dù lúc giết ngưá»i cÅ©ng tươi cưá»i há»›n hở, thấy nà ng ta thất thái như thế, Thác Bạt Dã kinh ngạc trong lòng, ẩn ước cảm thấy có chút không ổn, ôn tồn há»i: “ Tiên tá», cô nói ‘ Ngưá»i đó’, tháºt ra là ai thế?â€.
Lưu Sa tiên tá» bá»—ng ngẩng đầu, đôi xÃch luyện xà cuá»™n thà nh má»™t vòng, đôi mắt to Ä‘en trắng phân minh lá»a giáºn ngùn ngụt, chăm chú nhìn y má»™t lúc má»›i như cưá»i như không, nhẹ nhà ng đáp: “ Thác Bạt tiểu tá», Ä‘i há»i tân nương cá»§a ngươi, tá»± nhiên sẽ biết ‘ Hắn’ là aiâ€.
Tà i sản của Vô Tình
12-05-2009, 05:35 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 2: Vị Khách Không Má»i (P3)
Dịch: Lâm Tráºn Cùn Äao
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Trong Long Phi các, mà n che trướng rủ, hương thơm dìu dịu.
VÅ© Sư Thiếp nghiêng nghiêng đầu, nhẹ nhà ng chải mấy sợi tóc ánh đỠnhư lá»a. Dưới bá»™ y phục mà u hồng, gương mặt xinh đẹp vốn là m Ä‘iên đảo chúng sanh đó hiện ra trong gương đồng có phần rất lạ lẫm. Mấy vết tÃch mà u xanh, hồng trên trán giỠđã nhạt Ä‘i gần như không còn dấu vết. Dưới ánh nến tá»a dịu, nó hiện ra trÆ¡n bóng như tuyết, xinh đẹp tá»±a trong tranh.
Nà ng ngơ ngẩn nhìn mình, vui buồn lẫn lộn, như đắm mình trong mộng.
Mấy tháng rồi vừa là thá»i gian vui sướng nhất trong Ä‘á»i nà ng, vừa là khoảnh khắc đầy thấp thá»m và lo lắng nhất.
Má»—i sáng sá»›m tỉnh lại, nhìn nam tá» bên cạnh ngá»§ say như đứa trẻ ngây thÆ¡, má»™t cảm xúc vừa vui mừng, vừa choáng ngợp, bao phá»§ lấy nà ng. Nà ng phảng phất như lÆ¡ lá»ng trên mây, phiêu bồng trong má»™ng, hạnh phúc đến muốn báºt khóc.
Nhưng má»—i khi đêm lặng vắng ngưá»i, được chà ng ôm và o trong lòng, nghe hÆ¡i thở dà i dà i Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a chà ng bên tai, nà ng luôn cảm thấy giống như bị má»™t mÅ©i trùy vô hình đâm và o táºn đáy lòng, không dám chợp mắt. Sau khi mệt quá ngá»§ mê Ä‘i, qua đêm tỉnh lại, phát giác tất cả chuyện đó bất quá chỉ là má»™t cÆ¡n ảo má»™ng miên man…
Cho đến lúc nà y, nhìn hình ảnh áo đỠquần hồng hiện rõ trong đồng kÃnh, ngắm hai món Tinh thạch đồng tâm tá»a và San hô phượng quan do chÃnh tay nà ng là m Ä‘ang để trên mặt bà n, nghe tiếng cưá»i nói rôm rả truyá»n lại từ phÃa xa xa, cái cảm giác lo lắng không chân tháºt, không an định ấy cá»§a nà ng dần dần tiêu tán như đám sương mai.
Chỉ sau đêm nà y, há» sẽ được nắm tay nhau sống đến bạc đầu. Trong trá»i đất nà y, sẽ không có bất cứ ngưá»i nà o, hay chuyện gì có thể khiến nà ng sợ sệt thất thố nữa. NghÄ© đến đấy, nà ng không nhịn được cưá»i, hai má á»ng hồng, lòng vui mừng và êm ái không thể nà o kể xiết.
Gió đêm xà o xạt, song cá»a phÃa bắc chợt báºt ra đánh “táchâ€, mà n treo cá»a lung lay phần pháºt, gió thu lạnh ngắt thốc và o phòng.
VÅ© Sư Thiếp đột nhiên cảm giác má»™t cÆ¡n lạnh thấu xương, bèn đẩy bà n đứng dáºy, vá»™i và ng bước đến bên song cá»a.
Äá»™t nhiên có tiếng ngưá»i ngoà i song cá»a khẽ thở dà i, chầm cháºm thốt: “Phục Hy Tháºp vu quả là diệu thá»§ hồi xuân, có thể biến các vết thẹo trên mặt tiêu hết tám chÃn phần, hèn gì cái danh cá»§a Linh SÆ¡n không há» xếp dưới Bì Mẫu Khâu.â€
Thân hình thon thả cá»§a VÅ© Sư Thiếp khẽ rúng động. Nà ng thất thanh thốt : “Là ngươi!â€
---o0o---
“Chuyện liên quan đến VÅ© sư tá»· tá»· thế nà o?†Thác Bạt Dã khẽ giáºt mình. Sắc mặt cá»§a không Ãt tân sứ trong đại đưá»ng cÅ©ng đột nhiên biến đổi, dưá»ng như biết rõ chuyện gì đó, quay mặt nhìn nhau, trợn mắt nghẹn lá»i, vừa kinh khá»§ng vừa sợ sệt.
Tân sứ ÄÆ¡n Huân Thà nh cá»§a Thá»§y tá»™c lại cà ng há miệng rá»™ng hÆ¡n, sắc mặt nhợt nhạt hÆ¡n, qua má»™t lúc sau má»›i lẩm bẩm tá»± nói má»™t mình: “Bì Mẫu khâu trùng hiện nhân thế, có phải là y? Y biến mất khá lâu rồi, chẳng lẻ... chẳng lẻ vẫn chưa chết sao?â€
Xuy Vưu nghe thế không nhịn được, nhÃu mà y há»i: “Tiên tá» nói ngưá»i nà y là ai thế? Vì sao má»i ngưá»i lại sợ như váºy? Y có liên quan gì đến Long phi?†Hắn đột nhiên nhá»› lại đã từng cùng bá»n du hiệp cá»§a thá»§y tá»™c kể cho nhau nghe những chuyện cÅ©, chợt giáºt phắt ngưá»i, chẳng lẽ “ngưá»i nà y†chÃnh là ngưá»i năm xưa đã từng khiến cho VÅ© Sư Thiếp thần hồn Ä‘iên đảo sao?
Lưu Sa tiên tá» cưá»i khà nh khạch, nhìn quanh má»i ngưá»i, đáp: “Năm mươi năm trước, Hắc đế có má»™t vị muá»™i muá»™i, được gá»i là Ba Mẫu Trấp Huyá»n Thanh. Bà ấy tá»± thị mình xinh đẹp, lại có pháp lá»±c, nên kiêu ngạo tá»± đại, không xem ai và o mắt. Không ngỠâm soa dương thác thế nà o mà lại Ä‘i yêu phải trưởng lão Công Tôn Trưá»ng Thái danh vá»ng tối cao cá»§a Thổ tá»™c, lại còn sanh cho y má»™t đứa con riêng, đặt tên là Công Tôn Anh Hầu......â€
Thác Bạt Dã khẽ chấn động, cảm thấy cái tên nà y dưá»ng như đã từng nghe qua. Xuy Vưu ngược lại vô cùng kinh ngạc, hoảng nhiên thốt: “Dương Cá»±c Chân Thần Công Tôn Anh Hầu?â€
Nghe đến danh tá»± nà y, má»i ngưá»i không ai không khiếp vÃa, chỉ có Thác Bạt Dã và Không Tang tiên tá» vẫn bình thưá»ng do không biết mà thôi.
Ãnh mắt cá»§a Lưu Sa tiên tá» hiện lên vẻ oán độc. Ả cưá»i khà nh khạch nói: “Không sai, Công Tôn Anh Hầu sau nà y trở thà nh Dương Cá»±c chân thần - má»™t trong Äại Hoang tháºp thần. Khi y vừa sinh ra Ä‘á»i, thì đã là ngôi sao chổi khiến trá»i giáºn ngưá»i kinh.â€
Trên mặt tân sứ cá»§a Thá»§y, Thổ hai tá»™c Ä‘á»u hiện chút bối rối. Thác Bạt Dã thầm nhá»§: “Thì ra vị đứng chót nhất cá»§a Äại hoang tháºp thần chÃnh là con cháu cá»§a Thá»§y, Thổ hai tá»™c. Nếu như ngưá»i nà y đã được địa vị như váºy, vì sao mình không há» nghe ai nói gì đến y thế nà y?â€
Lưu Sa tiên tá» nói tiếp: “Lúc ấy Thá»§y, Thổ hai tá»™c náo loạn hết chÃnh cương. Xảy ra chuyện nà y, trưởng lão há»™i cá»§a Thá»§y tá»™c cảm thấy mất mặt vô cùng. Äể loại trừ thế lá»±c cá»§a Hắc đế, Chúc Long đã thừa cÆ¡ kÃch động Trưởng Lão há»™i trục xuất Ba Mẫu khá»i Thá»§y tá»™c. Trong lúc tức giáºn, Ba Mẫu đã cải danh thà nh Bì Mẫu, vạch rõ giá»›i hạn vá»›i Thá»§y tá»™c, không còn quan hệ gì nữa. Sau nà y, bà ấy mang theo Công Tôn Anh Hầu đến ở luôn tại nhà cá»§a Công Tôn Trưá»ng Thái.â€
“Chúc Long vì chuyện nà y mà mượn cá»› phát binh công đánh Thổ tá»™c. Hai bên đại chiến má»™t tráºn tưng bừng dưới á»¶ Äế sÆ¡n. Kết quả Thá»§y tá»™c đại thắng, thế như phá trúc, nếu như Thần nông đế không kịp thá»i ra mặt Ä‘iá»u đình, chỉ sợ ngay cả Dương Hư thà nh cÅ©ng bị Thá»§y tá»™c đánh chiếm mất. Thổ tá»™c chiến bại cầu hòa, dưới áp lá»±c cá»§a Thá»§y tá»™c, bị ép trục xuất Công Tôn Trưá»ng Thái và mẹ con Trấp Huyá»n Thanh ra khá»i Thổ tá»™c, đà y đến cư trú tại má»™t hốc núi sâu có hoà n cảnh vô cùng hiểm hóc và ác liệt. Chá»— ấy vì thế mà bị ngưá»i ta gá»i là “Ba Mẫu chi sÆ¡nâ€, còn gá»i là Bì Mẫu Khâu.
Thác Bạt Dã lại thầm nhÅ©: “Thì ra danh xưng ấy vì thế mà ra Ä‘á»i.â€
Lưu Sa tiên tá» lạnh lùng nói: “Trong cái cốc sâu đó đầy dẫy ác hoa độc thảo, hung cầm mãnh thú. Ngưá»i tầm thưá»ng Ä‘i và o, trong chốc lát tháºm chà ngay cả hà i cốt cÅ©ng không còn. Cho dù là cao thá»§ thuá»™c tiên cấp, cÅ©ng không thể chịu được bảy ngà y ở trong cốc. Lòng cá»§a Thần Nông đế vô cùng tốt, sợ má»™t nhà há» Công Tôn ấy không thể sinh tồn, bèn mang TÃch Äá»™c Linh Äan do bản thân luyện chế cùng kiến thức vá» các loại thảo dược tâm đắc nhất cấp cho há». Nhưng ngưá»i không há» ngá» rằng mình đã nuôi ong tay áo, dưỡng hổ gây há»a, vì mấy chục năm sau những tên cẩu tặc dã tâm lang sói ấy đã lấy oán báo Æ¡n!â€
Không Tang tiên tỠđã từng sống như tù hÆ¡n trăm năm trên Thang Cốc đảo, Ä‘i ở má»™t mình, không há»i thế sá»±, do đó không há» biết chút gì đối vá»›i mấy chuyện sau nà y xảy ra trên Äại hoang. Vì thế, đối vá»›i vị “Dương cá»±c chân thần†nà y quả nhiên là không biết y là thần thánh phương nà o, nói chi là hứng thú. Tuy nhiên khi nghe nói có liên quan đến Thần Nông, tim nà ng liá»n loạn nhịp, ngưng thần lắng nghe.
Lưu Sa tiên tá» nói: â€œÄÆ°á»£c Thần Nông đế tương trợ, cả nhà Công Tôn Trưá»ng Thái rốt cuá»™c có thể trụ lại bên trong cốc. Lúc đầu thì ná»a năm má»™t lần, Thần Nông đế thưá»ng tiện dịp đến thăm bá»n há». Sau nà y, khi thấy hỠđã nắm rõ các độc thảo mãnh thú xung quanh đó như lòng bà n tay, có thể ứng phó dá»… dà ng, liá»n yên tâm ly khai vân du thiên hạ.â€
“Chúc lão yêu nguyên tưởng Ä‘em bá»n hỠđà y đến ác cốc đó để hại chết, không ngá» có Thần đế giúp sức, mẹ con Trấp Huyá»n Thanh nhân há»a được phúc. Cái cốc sâu ấy thá»±c ra chÃnh là “Dương mônâ€, má»™t trong Thiên hạ bát cá»±c! Trong lúc hái lượm độc thảo, Bì Mẫu vô tình phát hiện được trong khe có lá»a đỠtuôn trà o, dương khà vô cùng hung mãnh, cá»±c kỳ thÃch hợp cho việc tu luyện chân khà chà dương. Thiên tư cá»§a bà ấy cá»±c cao, lại là “thá»§y há»a thần anh†thiên sinh, nên dần dần sáng tạo ra “Cá»±c Dương há»a đại phápâ€, tu vi tăng vá»t, má»™t ngà y tăng tiến hÆ¡n nghìn dặm.
Nghe đến “Thiên hạ bát cá»±câ€, tâm niệm cá»§a Thác Bạt Dã chợt động, nhá»› lại trong bản “Äại hoang kinh†cá»§a Thần Nông đã từng nói đến thiên hạ có tám cá»±c, phân thà nh Thương môn, Dương môn, Thá» môn, Bạch môn .v.v.. gắn bó tương thông vá»›i nhau, vô cÅ©ng huyá»n diệu, nhưng chỉ có Ä‘iá»u là chưa xác định rõ được bát cá»±c tồn tại ở nÆ¡i nà o. Không ngá» rằng Dương môn thuá»™c bát cá»±c ấy lại nằm trong Bì Mẫu Khâu.
Lưu Sa Tiên tá» lạnh lùng kể tiếp: “Công Tôn Trưá»ng Thái tuy là trưởng lão cá»§a Thổ tá»™c, dù có trà tuệ, nhưng tư chất võ há»c và pháp thuáºt Ä‘á»u thuá»™c hạng phổ thông. Bì Mẫu sợ y luyện “Há»a đại pháp†rồi tẩu há»a nháºp ma, nên Ä‘em thần công nà y truyá»n cho con nhá». Công Tôn Anh Hầu tuy là ngưá»i ti liệt quả nghÄ©a, nhưng sinh ra đã mang thân thể Thá»§y Há»a đồng đức, tuổi tuy còn nhá» mà đã luyện được má»™t thân kỳ công.â€
“Cho đến lúc ba mươi tuổi, hắn không cam tâm sống trong đáy thâm cốc nữa, má»™t lòng vì cha mẹ mà báo cừu tiết háºn. Do đó, hắn lén rá»i khá»i khâu, trong vòng bảy ngà y má»™t mình xâm nháºp mưá»i hai thà nh cá»§a Thổ tá»™c và Thá»§y tá»™c, liên tiếp đánh bại mấy chục cao thá»§, tháºm chà ngay cả Song đầu lão tổ cá»§a Thá»§y tá»™c cÅ©ng suýt bị hắn hạ. Äiá»u nà y là m thiên hạ chấn động, thanh danh cá»§a hắn nổi như cồn. Thổ tá»™c biết được thân pháºn cá»§a hắn, liá»n muốn mua chuá»™c, do đó trong lúc mắt nhắm mắt mở đã phong cho hắn tước vị, rồi vuốt thêm Ä‘uôi ngá»±a, tôn hắn là m má»™t trong mưá»i vị thần cá»§a đại hoang.â€
Äoạn cố sá»± liên quan đến Thá»§y – Thổ hai tá»™c nà y vốn rất rối rắm phức tạp, bị Lưu Sa tiên tá» không khách khà chút nà o nói ra má»™t trà ng, không ngá» lại khúc chiết có đầu có Ä‘uôi, chỉ ra những chá»— quan trá»ng nhất. Bá»n tân sứ cá»§a Thổ tá»™c và Thá»§y tá»™c nghe mà sắc mặt lúc đỠlúc tái, nhưng không dám phát tác, nên khó coi vô cùng.
Dù vô cùng căm giáºn yêu nữ nà y, nhưng biết giao tình cá»§a nà ng cùng Thác Bạc Dã không tệ, nên không ai dám cất lá»i bà i xÃch. Há» chỉ thầm chá»i rá»§a trong lòng, nghÄ©: “Yêu nữ nà y biết rõ cả nhà Công Tôn Anh Hầu như nắm trong lòng bà n tay, rõ cả nguồn ngá»n, không biết là có thâm cừu đại háºn gì không?â€
Lưu Sa tiên tá» cưá»i lạnh nói tiếp: “Công Tôn Anh Hầu tá»± phụ ngông cuồng, lòng dạ hẹp hòi, lẽ nà o lại mắc và o kế sách chiêu an cá»§a Thổ tá»™c trưởng lão há»™i? Hắn má»™t lòng muốn lấy oán trả oán, vì muốn là m nhục Thá»§y – Thổ hai tá»™c, nên tá»± xưng là “Dương Cá»±c chân thầnâ€, độc láºp ngoà i ngÅ© tá»™c, rồi giả ý thân thiện vá»›i hai tá»™c nà y, dụng kế khiến cho thánh nữ cá»§a Thổ tá»™c là VÅ© La Tiên tá», vốn chưa hiểu chuyện Ä‘á»i là gì, si mê đến mức thần hồn Ä‘iên đảo. Sau đó, hắn lại dùng hết má»i thá»§ Ä‘oạn, quyến rÅ© đệ nhất mỹ nữ trong đại hoang thá»i bấy giá», chÃnh là à thánh nữ VÅ© Sư Thiếp cá»§a Thá»§y tá»™c.â€
Lòng Thác Bạt Dã chợt chấn động, phảng phất như bị sét vừa đánh trúng, đột nhiên nhá»› lại ngà y đó trên Linh SÆ¡n đã từng nghe Xuy Vưu đỠcáºp đến chuyện nà y, không ngá» rằng kẻ vốn là cái nhá»t trong mắt cá»§a mình, đồng thá»i là ngưá»i khiến cho VÅ© La tiên tá» bức rứt mãi không yên lại chÃnh là vị nà y! Trong lúc nhất thá»i, cổ há»ng gã giống như bị ai bóp chặt, lòng chua như giấm, châm chÃt khó chịu vô cùng.
Tân sứ cá»§a Thổ Tá»™c và Thá»§y tá»™c nghe Lưu Sa tiên tá» nói đến thánh nữ cá»§a bổn tá»™c, liá»n không nhẫn nại được nữa, Ä‘ua nhau chá»i lại. Quần hùng Thang Cốc yêu ngưá»i thì thương luôn ghế, cÅ©ng nhịn không được lá»›n tiếng la hét.
Lưu Sa tiên tá» bá» hết mấy lá»i ấy ngoà i tai, giương đôi mắt trong vắt nhìn không chá»›p Thác Bạt Dã, nhẹ giá»ng bảo: “Thác Bạc tiểu tá», nói lên Ä‘iá»u nà y nhất định ngươi sẽ rất khó chịu, nhưng đó Ä‘á»u là chuyện phát sinh trước khi nà ng ấy gặp ngươi. Nếu đổi thà nh hiện tại, ta nghÄ© nà ng ấy tuyệt đối không bị cẩu tặc ấy mê hoặc nữa đâu. HÆ¡n nữa lúc đó Công Tôn Anh Hầu trẻ tuổi, phong lưu tuấn tú, tình thế cá»±c kỳ tốt, có nhiá»u phần giống như ngươi, lại mang bản tÃnh phong lưu, biết rõ nên thế nà o để là m vui lòng nữ nhân. Ngưá»i bị hắn lừa gạt để rồi cuối cùng bá» rÆ¡i đâu chỉ có má»—i long nữ và VÅ© La?â€
Lá»i trên vừa dứt, đã nghe má»™t giá»ng cưá»i khanh khách như chuông ngân từ ngoà i đại đưá»ng truyá»n và o: “Ai nói Dương Cá»±c chân thần quên mất Long nữ? Nghe nói VÅ© Sư quốc chá»§ hôm nay kết hôn, y không ngại nghìn dặm cách xa, tá»± thân đến đây, muốn dâng lên cho Thác Bạt thái tá» và Long nữ má»™t phần đại lá»…!â€
---o0o---
Cá»a sổ mở ra, gió thốc và o phòng, mây Ä‘en kéo nhẹ, ánh trăng má» tá» chiếu lên thân thể ngưá»i đó. Trưá»ng bà o mà u Ä‘en bay phất phá»›i, đà ng sau mặt nạ bằng gá»— Ä‘en, má»™t đôi mắt sáng rá»±c hà o quang, phát ra thứ ánh sáng thu hút hồn phách con ngưá»i. Ngưá»i ấy chẳng ai xa lạ, chÃnh là Thá»§y Bá Thiên Ngô cá»§a Thá»§y tá»™c?
VÅ© Sư Thiếp vừa kinh vừa giáºn, ngưng thần giá»›i bị, lạnh lùng nói: “Ngươi đến đây là m gì?â€
Thiên Ngô phiêu hốt vút và o phòng, khoanh tay đứng nhìn, Ä‘iá»m đạm đáp: “Hai huynh muá»™i đã lâu không gặp, hôm nay lại là ngà y đại hỉ cá»§a muá»™i, ta thân là huynh trưởng chẳng lẽ không tá»›i được hay sao?â€
“Huynh muá»™i?†VÅ© Sư Thiếp dồn nén sá»± tức giáºn xuống táºn đáy lòng, cưá»i khanh khách nói: “Ngà y ấy tại Bắc Hải Thá»§y Thần cung, ngươi đã cắt bà o láºp thệ trước mặt Chúc Long và Song Äầu lão quái, bảo rằng giữa ta và ngươi ân Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt, không còn tình nghÄ©a huynh muá»™i gì nữa, chẳng lẽ ngươi lại mau quên quá váºy sao?â€
Thiên Ngô cúi đầu trầm mặc, hai mắt lóe lên nổi thống khổ, trầm ngâm má»™t lúc má»›i đáp: “Ta biết ta đối vá»›i muá»™i không tốt, muá»™i háºn ta là đúng lắm. Nhưng muá»™i tin cÅ©ng được, không tin cÅ©ng được, trong khắp vòm trá»i nà y, ngoà i Tháºp Tứ Lang ra, thì ngưá»i ta quan tâm nhất thá»§y chung chỉ có muá»™i.â€
Mắt Sư Thiếp chợt chuyển sang mà u hồng, cưá»i lạnh không nói gì.
Thiên Ngô hiá»n từ nói: “Ngưá»i sống trên Ä‘á»i có rất nhiá»u chuyện thân bất do ká»·. Ở và o tình cảnh ấy, phải là m chuyện ấy. Äạt được Ä‘iá»u nà y, tất sẽ có mất Ä‘iá»u khác. Ngà y ấy trong Thá»§y thần cung, nếu ta không là m như thế, thì tÃnh mệnh cá»§a muá»™i chẳng những không giữ được, mà toà n thể ngưá»i trên kẻ dưới trong Triá»u Dương cốc ắt phải lá»t và o cảnh tù nô. Ta là đại ca cá»§a muá»™i, nhưng cÅ©ng là chá»§ cá»§a Triá»u Dương cốc, sao có thể vì chuyện riêng mà khiến toà n bá»™ tá»™c nhân chịu kiếp nạn nà y? Ta thà đối vá»›i muá»™i không phải, chứ quyết không phụ bá»n há».â€
VÅ© Sư Thiếp từ nhỠđã mất hết cha mẹ, được Thiên Ngô nuôi lá»›n, đối vá»›i y nhất má»±c nghe lá»i. Tuy nói y là kẻ bảo há»™, chứ nà ng thá»±c đã sá»›m xem huynh trưởng như phụ thân rồi. Vì lẽ váºy, ngà y ấy chứng kiến y cắt bà o Ä‘oạn nghÄ©a, không ra tay cứu, nên lòng Ä‘au như cắt, giống như bị nghìn trùng cắn xé con tim. Giá» khắc nà y, nghe lá»i nói trầm hung khẩn thiết cá»§a y, cÆ¡n giáºn trong lòng chợt giảm Ä‘i rất nhiá»u. Tuy nhiên, nà ng vẫn còn bán tÃn bán nghi, nên cưá»i lạnh không dứt.
Lòng Thiên Ngô chợt nhÅ©n ra, thở dà i má»™t tiếng, nói: “Thôi được rồi, hôm nay huynh đến đây không phải là muốn cầu muá»™i tha thứ, mà là muốn báo cho muá»™i biết, nếu muốn sống và thà nh thân cùng Thác Bạt tiểu tá», đêm nay phải nhanh chóng rá»i khá»i nÆ¡i nà y, chạy cà ng xa cà ng tốt.â€
“Quả nhiên...!†Lòng VÅ© Sư Thiếp chợt trầm xuống, vừa định vuá»™t miệng bảo là Thác Bạt Dã vốn đã sá»›m chuẩn bị, Ä‘ang chá» bá»n há» Ä‘em thân tá»›i chịu chết. Nhưng nà ng láºp tức nghÄ© lại, thay vì Ä‘áºp cá» nhát rắn, sao không giúp heo con Ä‘i ăn thịt cá»p?
Do đó nà ng cố ý là m ra vẻ kinh hãi, lạnh lùng nói: “Quả nhiên các ngưá»i đã sá»›m chuẩn bị rồi à ? Tốt thôi, cho dù là như thế, chúng ta đà nh phải các vi kỳ chá»§, giết má»™t tráºn cá chết lưới tan váºy.â€
Mục quang cá»§a Thiên Ngô lấp lóe nhìn nà ng, không nói má»™t lá»i. Bao nổi yêu thương, trầm thống, thương tâm, oán háºn, bi ai… cùng dâng lên má»™t lượt.. Hai tay y chấp sau lưng, nắm chặt thà nh quyá»n, gân xanh nổi vồng lên. Má»™t lúc sau, y thở dà i má»™t tiếng, rồi trầm giá»ng gằn từng tiếng: “Muá»™i cho rằng chỉ mượn lá»±c cá»§a long tá»™c là có thể thoát được kiếp nạn nà y sao? Trước ná»a đêm hôm nay, nếu muá»™i cải biến chá»§ ý, thì hãy mang Thác Bạt tiểu tá» nhắm hướng đông nam mà ly khai. Nếu như quá thá»i khắc ấy, ta không còn cách nà o cứu vãn được nữa.â€
Nghe đến bốn chữ “Thác Bạt tiểu tá»â€, lòng VÅ© Sư Thiếp tức thá»i đầy ấp niá»m hạnh phúc ngá»t ngà o, khe khẽ lắc đầu, thản nhiên cưá»i mÄ©m, nhẹ nhà ng đáp: “Muá»™i nếu đã quyết gả cho y, tá»± nhiên sẽ phải phu xướng phụ tùy. Y nói gì, muá»™i liá»n theo như váºy. Y Ä‘i đâu, muá»™i sẽ theo đó. Cho dù đêm nay có chết, thì cÅ©ng phải chết cùng má»™t chá»— vá»›i y, cÅ©ng vui sướng hÆ¡n nhiá»u so vá»›i việc muá»™i phải sống cô độc má»™t nghìn năm, má»™t vạn năm...â€
Thiên Ngô nghe ngữ khà cá»§a nà ng tuy là ôn nhu nhẹ nhà ng, nhưng lại giống như chém Ä‘inh chặt sắt, không để chá»— trống để quay đầu, lòng liá»n thất vá»ng vô cùng, từ tốn nói: “Muá»™i nếu như đã quyết, thì huynh không còn gì để nói nữa. Lá»i đã táºn, hãy bảo trá»ng lấy thân.â€
Y quay ngưá»i định Ä‘i, chợt nghe nà ng gá»i má»™t tiếng: “Äại ca!â€, liá»n dừng phắt lại.
Cảm xúc trong lòng VÅ© Sư Thiếp dâng trà o, nà ng ká»m giá»ng nói: “Từ đó tá»›i giá», huynh nhất má»±c là ngưá»i chà thân chà kÃnh cá»§a muá»™i. Nhưng từ đêm nà y trở Ä‘i, địch ta phân rõ, muá»™i có muốn kÃnh huynh thương huynh như thá»§a thiếu thá»i cÅ©ng không được nữa rồi. Vô luáºn là đêm nà y, hay là ngà y nà o khác, nếu có gặp lại, thì huynh bất tất vì muá»™i mà lưu tình, để khá»i… khá»i …†Dừng lại má»™t chút, thanh âm cá»§a nà ng như tắt nghẹn, lúc sau má»›i nhá» nhẹ tiếp: “Chỉ mong sao từ giá» trở Ä‘i, chúng ta không bao giá» gặp lại nữa, bảo trá»ng!â€
Thiên Ngô khẽ run bắn ngưá»i, nước mắt không nhịn được ứa trà o ra đầy mắt.
Thá»i khắc ấy, y phảng phất như thấy lại được đôi gò má mịn mà ng ngây thÆ¡ cá»§a cô bé thá»§a nà o, thấy cô bé ấy nhìn ngắm bà n tay cá»§a mình, dặm chân là m nÅ©ng. Y dưá»ng như chứng kiến lại lần đầu nà ng thà nh công trong việc cầu mưa, mang tặng cho y hạt mưa lưu niệm. Y còn cảm giác được sau khi nà ng bị kẻ đó bá» rÆ¡i, nhảy phốc và o lòng mình thất thanh khóc rống….
Những chuyện trước đây chợt dồn dáºp cuốn tá»›i như cuồng phong, khiến đầu óc y mÆ¡ hồ, bản thân dưá»ng như không còn hô hấp nổi. Từng giá»t lệ nóng hổi lăn dà i xuống mặt, nóng rát như liệt há»a, muốn quay đầu nhìn lại nà ng, nhưng thị tuyến đã trở nên mÆ¡ hồ mất rồi.
Y há hốc miệng, nhưng má»™t lá»i cÅ©ng không thốt được, quay lưng vá» phÃa nà ng, vẫy vẫy tay, rồi phóng ra khá»i cá»a sổ nhanh như Ä‘iện chá»›p, không quay đầu lại lần nà o.
Hết chương 2
Tà i sản của Vô Tình
12-05-2009, 05:54 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 03: Dương cực chân thần
Dịch: Thiá»n Hoa Tá»
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Mây đen n ặ ng tr ị t nh ư mu ố n sà xu ố ng t Ạn sát m ặ t bi ể n đang sôi trà o. T ừ ng tia sét thi nhau lóe lên, chi ế u rõ m ặ t bi ể n. S ấ m đ ộ ng ầ m ầ m... Trong m ư a gió bão bùng, sóng c ồ n n ướ c d Ạp, chi ế n h ạ m rung l ắ c k ị ch li ệ t, chìm n ổ i d Ạp dìu gi ố ng nh ư có th ể b ị t ừ ng con sóng l ớ n đánh tan thà nh ph ấ n b ấ t c ứ lúc nà o.
Tiếng khèn hiệu thê l ươ ng qu ỷ d ị kia cà ng lúc cà ng rõ, cà ng lúc cà ng g ầ n. Bi ể n thét gà o m ỗ i lúc m ộ t l ớ n. Ti ế ng hò hét đan xen và o nhau. Nh ữ ng hung thú ch ư a t ừ ng th ấ y bao gi Ỡkhông ng ừ ng phá m ặ t n ướ c bi ể n phóng lên, t ạ o thêm t ừ ng đ ợ t sóng l ớ n. Trên không trung, hung c ầ m t ụ t Ạp cà ng lúc cà ng nhi Ỡu, quây qu ầ n đen k ị t, kêu lên quái d ị , c ứ ch ự c nhà o xu ố ng thuy Ỡn.
Qu ầ n hùng Long t á»™ c hÃt l ấ y m á»™ t h Æ¡ i khà lạnh, trong Ä‘ ầ u không kh á» i á»› n l ạ nh theo. Nh ư ng Ä‘ i á» u khi ế n b á» n h á» s ợ nh ấ t không ph ả i là b á» n yêu c ầ u hung thú nà y, mà là h ạ m Ä‘ á»™ i c á»§ a Th á»§ y yêu Ä‘ang l ừ ng l ữ ng b ấ t Ä‘ á»™ ng nh ư dãy thà nh quách hùng vÄ©, Ä‘ang cháºp chá»n neo Ä‘áºu ở phÃa xa xa.
Nhìn v á» phÃa ấ y, chi ế n h ạ m c á»§ a Ä‘ ị ch Ãt l ắ m cÅ©ng có sáu b ả y trăm chi ế n, g ấ p đôi bên nà y. D á»± a và o c á» hi ệ u mà xét, thì trong đó qu ả nhiên hi ệ n di ệ n Ä‘ á»§ c ả ba Ä‘ ạ i h ạ m Ä‘ á»™ i: B ắ c h ả i, Long Ng ư và Quy Xà !
Long Ng ư và Quy Xà h ạ m Ä‘ á»™ i thì không nói gì, ch ứ B ắ c H ả i h ạ m Ä‘ á»™ i Ä‘ ượ c x ư ng là thiên h ạ Ä‘ ệ nh ấ t th á»§ y s ư , tám m ươ i chÃn chi ế c Mông Ä‘ ồ ng c á»± h ạ m Ä‘ á» u Ä‘ ượ c ch ế t ừ th ứ Nh ượ c m á»™ c ở Ä á»— ng Dã s Æ¡ n, ch ắ c b á» n nh ư thi ế t. H Æ¡ n n ữ a, m á»— i chi ế c chi ế n h ạ m Ä‘ á» u có long c ố t là m t ừ x ươ ng c á»§ a c á»± thú, l ạ i phong ấ n và o trong đó nguyên th ầ n c á»§ a m á»™ t con B ắ c h ả i hung thú. ChÃnh vì th ế , cái Ä‘ ượ c tôn x ư ng là "Bách thú th á»§ y s ư " x ứ ng danh vô Ä‘ ị ch, cho dù là h ạ m Ä‘ á»™ i c á»§ a Long t á»™ c Ä‘i chăng n ữ a cÅ©ng không dám tr á»± c ti ế p tranh phong, tr ướ c gi á» ch ỉ dám qu ấ y nhi á»… u tránh né mà thôi.
S á»± kinh n á»™ c á»§ a Long Th ầ n v ừ a ch á»› m lên đã k ị p d Ạp t ắ t. Nà ng nhÃu đôi mà y Ä‘ ẹ p, c ưỠi lên khanh khách nói: "Không ng á» Th á»§ y yêu vì chuy ệ n chúc m ừ ng cho con ta mà d ố c t Ạn toà n b á»™ sáu Ä‘ ạ i th á»§ y s ư , th Ạm chà c ả tên th á»§ h ạ b ạ i t ướ ng Tô Bách D ươ ng X ỉ , Äinh Bà ng Gi ả i cÅ©ng Ä‘ ồ ng lo ạ t kéo r ố c Ä‘ ế n đây. Ä Æ°á»£ c, Ä‘ ượ c l ắ m, hãy xem ta thu th Ạp t ừ ng tên, t ừ ng tên nh ư th ế nà o....." B á» mi cong c á»§ a nà ng ch ợ t nh ướ n lên, hét: "T ướ ng sÄ© đâu, bà y tr Ạn nghênh Ä‘ ị ch!"
Ti ế ng c ưỠi c á»§ a nà ng nh ư ti ế ng chuông r ấ t êm tai, dù trong hoà n c ả nh s ấ m ch á»› p m ư a giông th ế nà y mà v ẫ n truy á» n Ä‘i r ấ t xa, t ừ ng ch ữ t ừ ng lá»i r ấ t rõ rà ng, vang v á» ng kh ắ p bi ể n. Nói Ä‘ ế n l á» i t ố i h Ạu, ti ế ng c á»§ a nà ng l ạ i cà ng nh ư s ấ m mùa xuân, ch ấ n cho b á» n hung c ầ m trên không trung vô cùng ho ả ng h ố t, lông lá thi nhau r ụ ng r Æ¡ i t Æ¡ i t ả .
Tinh th ầ n c ủ a qu ầ n hùng Long t ộ c tăng v Ỡt, cùng n ổ i hi ệ u giác, cùng gà o đi ế c tai. Năm m ươ i sáu chi ế c chi ế n h ạ m cùng có tr ướ c có sau, gi ươ ng c Ỡxanh ph ấ p ph ớ i, v ỗ tr ố ng tr Ạn vang l ừ ng, ph ả ng ph ấ t nh ư m ộ t con thanh long c ự c l ớ n đang l ắ c l ư ti Ỡn ti ế n, g ầ m thét vang l ừ ng b ơ i trên m ặ t bi ể n.
Gió bão cà ng lúc cà ng m ạ nh lên, s ấ m sét đì đùng, nh ư ng h ạ m Ä‘ á»™ i Th á»§ y yêu v ẫ n y nguyên b ấ t Ä‘ á»™ ng, l ặ ng l á» không có Ä‘ á»™ ng thái nà o, ch ỉ duy có ti ế ng hi ệ u giác là thê l ươ ng qu á»· d ị và cao vút xé t ầ ng mây, nghe nh ư qu á»· khóc sói gà o, khi ế n ng ưỠi ngưá»i b á»§ n r á»§ n x ươ ng c ố t.
"Oà nh!" M ặ t bi ể n tr ướ c m ắ t Ä‘ á»™ t nhiên v ỡ òa, sóng l á»› n dâng cao Ä‘ ế n m ưỠi tr ượ ng d ư . Ãnh sáng h ồ ng chi ế u lên vô cùng Ä‘ ẹ p m ắ t. Trong ti ế ng g ầ m thét gi Ạn d ữ nh ư s ấ m, con B ắ c Minh H á» a VÄ© H ổ ch ợ t bay lên không, nh ắ m ngay kỳ h ạ m Thanh Long phóng vút t á»› i!
Cùng lúc đó, sóng l á»› n ùa lên, hung hãn ngút tr á» i. Vô s ố hung thú phóng lên cao, khà th ế ngút tr á» i, hòa cùng b á» n yêu c ầ m kÃn Ä‘ ặ c trên không v ừ a kêu gà o g ầ m rú, v ừ a phóng t á»› i.
L ụ c h ầ u gia hét lên: "Phóng tên!" Tên bay đ ầ y tr Ỡi, dà y đ ặ c nh ư m ư a.
Và i trăm con hung c ầ m mãnh thú tránh né không k ị p, l Ạp t ứ c b ị b ắ n xuyên ng ưỠi, kêu gà o th ả m thi ế t, máu t ươ i văng đ ầ y, r ơ i ph ị ch xu ố ng sà n thuy Ỡn, ho ặ c chìm xu ố ng bi ể n cả. Tuy nhiên, còn r ấ t nhi Ỡu yêu thú ho ặ c tránh đ ượ c tên đá b ắ n t ớ i, ho ặ c b ấ t ch ấ p m ư a tên, s ầ m s Ạp nhà o đ ế n m Ỡi ng ưỠi!
Nhìn t ừ xa, mây đen kh ắ p tr Ỡi d ưỠng nh ư lên đ ế n đ ỉ nh đi ể m, th ế đ ế n nh ư cu ồ ng, s ấ m sét d Ạp d ồ n đi ế c c ả tai.
Tr ướ c m ặ t m Ỡi ng ưỠi ch ặ t t ố i s ầ m l ạ i, ch ỉ nghe đ ượ c ti ế ng r ố ng điên cu ồ ng, ti ế ng binh binh bang bang vang lên c ự c l ớ n. Không đ ợ i h Ỡl ấ y l ạ i tinh th ầ n, thì đã b ị nh ữ ng v Ạt s ắ c nh Ỡn chém đ ứ t x ươ ng c ố t, máu tuôn x ố i x ả . Có ng ưỠi còn b ị răng c ắ n trúng y ế t h ầu , ng ự c b ị xé là m đôi. L ạ i có ng ưỠi b ị móng vu ố t s ắ c nh Ỡn túm l ấ y, kéo v ụ t lên không, r ồ i b ị buông r ơ i t ừ trên xu ố ng....
Trong ch á»› p m ắ t, bóng Ä‘en nhòe nho ẹ t, ng ưỠi thú hòa và o nhau thà nh m á»™ t đám h á»— n lo ạ n trên mạn thuyá»n h ạ m. Qu ầ n hùng thét gà o gi Ạn d ữ , máu huy ế t Ä‘ ầ y ng ưỠi, vung Ä‘ao lo ạ n vÅ©, m ạ nh ai n ấ y đánh không thà nh ph ươ ng pháp gì.
Con B ắ c Minh H Ỡa Vĩ H ổ đó nhanh nh ư đi ệ n x ẹ t, v ừ a g ầ m v ừ a phóng t ớ i Long th ầ n. "H ồ " m ộ t ti ế ng, cái mi ệ ng c ự c l ớ n c ủ a nó phun ra m ộ t lu ồ ng h Ỡa di ễ m, gió nóng th ổ i t ố c t ớ i m ặ t.
Khoa Hãn Hoà i tr ầ m gi Ỡng nói: "Nà ng đ ế n c ầ m lái ổ n đ ị nh quân tâm, ch ỉ huy h ạ m đ ộ i. Còn ở đây c ứ giao cho ta!" L Ỡi v ừ a d ứ t đã l ắ c ng ưỠi án tr ướ c m ặ t Long th ầ n, phóng ch ưở ng đao phát ra m ộ t lu ồ ng khà đánh t ớ i nh ư l ớ p sóng cu ồ ng b ạ o. Ngay l Ạp t ứ c, B ắ c Minh H Ỡa Vĩ Hổ b ị trúng đòn kêu lên m ộ t ti ế ng tr ầ m bu ồ n quái d ị , văng b ắ n và o sà n thuy Ỡn khác cách đó và i chục tr ượ ng.
Long th ầ n th ấ y y lo l ắ ng b ả o h á»™ cho mình, lòng vô cùng hoan h ỉ , s á»± t ứ c gi Ạn và ho ả ng lo ạ n trong lòng l Ạp t ứ c tiêu tan nh ư mây khói, c ưỠi khanh khách nói: "C ẩ n th Ạn Ä‘ ừ ng có c ứ a h á» ng da c á»§ a nó, gió mùa thu l ạ nh t á»› i rồi mà Long y c á»§ a thi ế p còn thi ế u m ấ y mi ế ng da h ổ Ä‘ ắ p và o Ä‘ ấ y." Nói r ồ i nhanh nh ẹ n phóng v á» phÃa Ä‘uôi thuy á» n.
Lúc nà y, Ä‘uôi c á»§ a kỳ h ạ m Ä‘ang di á»… n ra má»™t tráºn chi ế n Ä‘ ấ u r ấ t k ị ch li ệ t. B á» n Thi th ứ u và H ả i thú qu ầ n l ạ i thà nh đám vây ph á»§ các th á»§ y th á»§ lái bánh đà , phát ra nh ữ ng lu ồ ng công kÃch mãnh li ệ t và điên cu ồ ng. Trong kho ả ng kh ắ c, ngo ạ i tr ừ Ca Lan Chuy v ẫ n còn li á» u m ạ ng huy ế t chi ế n, nh ữ ng đà th á»§ khác Ä‘ á» u đã th ả m t á» .
Bánh lái không ng ưỠi c ầ m tr ị ch, b ị mãnh thú đánh trúng, l Ạp t ứ c xoay mòng mòng, thân thuy á» n rung lắc k ị ch li ệ t, t ừ t ừ chuy ể n h ướ ng trên m ặ t bi ể n, xem ra s ắ p s á» a Ä‘ ụ ng m ạ nh và o chi ế n h ạ m phÃa sau.
Mái tóc và ng c á»§ a Long th ầ n bay ph ấ p ph á»› i, h ồ ng y lay Ä‘ á»™ ng, ch ỉ c ầ n và i ch ưở ng đã đánh b á» n yêu Ä‘i ể u quái thú văng Ä‘ ầ y máu th ị t, khi ế n chúng kêu rên b á» ch ạ y tán lo ạ n. Ä Æ° a tay ch á»™ p l ấ y bánh lái, nà ng nhanh chóng thay Ä‘ ổ i ph ươ ng h ướ ng, thân thuy á» n ch ấ n Ä‘ á»™ ng đánh "Phanh" m á»™ t cái, l ệ ch xéo Ä‘i m á»™ t chút, v ừ a khéo v á» t qua tránh Ä‘ ượ c chi ế c chi ế n h ạ m Ä‘ang đâm Ä‘ ầ u Ä‘ ế n t ừ phÃa sau, tuy kinh mà không hi ể m.
Long th ầ n quét ánh thu ba nhìn quanh, th ấ y quân trên chi ế n h ạ m lo ạ n thà nh m á»™ t Ä‘oà n, đà th á»§ l á»› p ch ế t l á»› p b ị th ươ ng, nên cà ng khó kh ố ng ch ế bánh lái h Æ¡ n trong gió l á»› n sóng to th ế nà y. V ả i bu ồ m bay ph ầ n ph Ạt, thân thuy á» n l ắ c l ư d ữ d á»™ i, khiến má»i ngưá»i d ồ n d Ạp đâm x ầ m và o nhau lo ạ n c ả lên.
Nà ng li Ỡn diêu đ ộ ng đ ạ i kỳ, thét to: "Chuy ể n đà sang chánh khôn v ị , bà n long nh Ạp h ả i!" Kỳ h ạ m nhanh chóng chuy ể n sang h ướ ng tây nam, các chi ế c h ạ m khác cũng đua nhau là m theo, đ ầ u đuôi n ố i nhau, nhanh chóng vây thà nh hình tròn, "d ớ p d ớ p" liên h ồ i, kh ẩ n tr ươ ng l ấ y l ạ i thăng bằng, an nhiên b ấ t đ ộ ng.
Thuy Ỡn tr Ạn v ừ a ổ n, quân tâm đ ạ i đ ị nh. Long t ộ c qu ầ n hùng d ướ i s ự ch ỉ huy c ủ a các t ướ ng, v ừ a ph ố i h ợ p tác chi ế n r ấ t ch ặ t ch ẽ , v ừ a c ấ t cao gi Ỡng hát vang chi ế n ca.
Hi ệ u giác qu ỷ d ị l ạ i cà ng đ ượ c thúc gi ụ c, cao vút phá c ả mây mù. B ắ c Minh H Ỡa Vĩ H ổ cong ng ưỠi vút lên kh Ỡi m ặ t n ướ c, há mi ệ ng tr ợ n m ắ t v ừ a g ầ m thét v ừ a nhìn tr ừ ng tr ừ ng Khoa Hãn Hoà i. Gi ằ ng co đ ượ c m ộ t lúc, nó đ ộ t nhiên chuy ể n thân, trong nháy mắt phóng t ớ i Long th ầ n nh ư m ộ t lu ồ ng đi ệ n ch ớ p.
Cùng lúc đó, b Ỡn hung thú yêu c ầ u chung quanh ch ủ h ạ m d ưỠng nh ư nghe đ ượ c s ự ch ỉ d ẫ n nà o đó, đua nhau b Ỡqua Long t ộ c qu ầ n hùng, nh ắ m th ẳ ng Long th ầ n kéo t ớ i vây công.
Khoa Hãn Hoà i sinh ho ạ t ở B ắ c h ả i nhi á» u năm, Ä‘ ố i v á»› i nh ượ c Ä‘i ể m, tÃnh khà c á»§ a b á» n hung thú nà y n ắ m rõ nh ư trong lòng bà n tay. H á» a VÄ© H ổ v ừ a cong ng ưỠi, y đã lăng không phóng v ụ t lên, tay ph ả i thu Ạn th ế bún ra, hai Ä‘ ạ o khà ti á»… n phá không b ắ n t á»› i.
M ộ t ti ế ng "L ạ c sát" c ấ t lên, x ươ ng s ố ng th ứ b ả y c ủ a B ắ c Minh H Ỡa Vĩ H ồ quả nhiên gãy r ụ ng. Cùng lúc đó, hai m ắ t c ủ a nó b ị khà ti ễ n xuyên qua, li Ỡn r ố ng lên đau đ ớ n, n ặ ng n Ỡr ớ t xu ố ng đ Ạp m ạ nh lên boong thuy Ỡn, cái đuôi dà i qu ấ t ngang, tuôn ra m ộ t lu ồ ng khà nóng quét quanh. Dòng khà nà y đi t ớ i đâu, các cánh bu ồ m l Ạp t ứ c "hô" "hô" b ắ t l Ỡa t ớ i đó.
Khoa Hãn Hoà i không d ừ ng chân giây kh ắ c nà o, ng á»± phong xo ả i b ướ c, phóng t á»› i Long th ầ n nh ư m á»™ t lu ồ ng Ä‘i ệ n. Ng ưỠi ch ư a t á»› i n Æ¡ i, Ä‘ ạ i t ụ c á»§ a y đã ph ấ t, phát ra m á»™ t ti ế ng "bá" rõ to. M á»™ t Ä‘ ạ o bÃch quang t ừ cánh tay y ùn ùn phóng ra, quét t Ạn trên d ướ i, khi ế n chúng thú b ị đánh th ấ t Ä‘iên bát Ä‘ ả o.
Nghe ti ế ng c ưỠi c á»§ a n ữ t á» , trong Ä‘ ạ i Ä‘ ưỠng nh ấ t th á» i xao Ä‘ á»™ ng. Khi chuy ể n Ä‘ ầ u nhìn l ạ i, thì ra đó là m á»™ t m ỹ nhân v Ạn xiêm y mà u xanh th ướ t tha b ướ c t á»› i. M ắ t xanh cá»§a nà ng lúng li ế ng, miệng ch ư a nói đã c ưỠi, rõ rà ng là m á»™ t ng ưỠi con gái xinh Ä‘ ẹ p nhưng r ấ t l ẳ ng l Æ¡ . Ng ưỠi ấ y không ngoà i ai khác, chÃnh là Th ấ t S ắ c Ä‘ ả o H ồ ng H ồ ng tiên t á» .
Ngà y ấ y t ạ i h ộ i Bà n đà o, yêu n ữ nà y ng ấ m ng ầ m h ạ i ng ưỠi, ném đá gi ấ u tay, b ằ ng m Ỡi cách hãm h ạ i Thác B ạ c Dã và Cô X ạ tiên t Ỡ, qu ầ n hùng đ ố i v ớ i ả vô cùng chán ghét. Gi Ỡđây, h Ỡth ấ y ả không đ ượ c m Ỡi mà t ớ i, l Ạp t ứ c la hét gi Ạn d ữ . H ạ Mãnh, Sa Chân S ơ n cùng qu ầ n hùng Thang c ố c th Ạm chà còn v ỗ bà n đ ứ ng d Ạy, mu ố n t ố ng kh ứ ả đi cho khu ấ t m ắ t.
Thác B ạ c Dã ng ượ c l ạ i l ạ i c ưỠi ha h ả , ra hi ệ u cho m á» i ng ưỠi gi ả m b á»› t s á»± huyên náo, r ồ i nói: "Äây không ph ả i là ng ưỠi n ổ i ti ế ng kh ắ p thiên h ạ chuyên nghiên c ứ u 'Th á»§ Cung Sa' - H ồ ng H ồ ng tiên t á» Ä‘ ấ y sao? Nà ng là ng ưỠi trong M á»™ c t á»™ c, t á»± d ư ng bi ế n thà nh l á»… s ứ c á»§ a Công Tôn Anh H ầ u t ừ khi nà o v Ạy?"
M Ỡi ng ưỠi c ấ t ti ế ng c ưỠi ồ lên, H ồ ng H ồ ng tiên t Ỡch ẳ ng nh ữ ng không b ự c mình, mà còn c ưỠi khanh khách đáp: "Tuy ta và D ươ ng C ự c Chân Th ầ n không có quan h ệ gì, nh ư ng liên quan đ ế n chuy ệ n D ươ ng C ự c Chân Th ầ n t ố ng c ấ p l ễ v Ạt cho thái t Ỡthì l ạ i có can h ệ r ấ t l ớ n." Tay áo xanh của nà ng kh ẽ ph ấ t, m ộ t cái Mã não ng Ỡc h ạ p li Ỡn xé gió bay t ớ i.
Thác B ạ c Dã v ừ a đ ị nh đ ư a tay ti ế p l ấ y, L ư u Sa tiên t Ỡđã truy Ỡn âm nói: "Ch Ạm đã! Công Tôn Anh H ầ u thi ệ n d ụ ng c ổ đ ộ c, tâm k ế hi ể m ác. Ng ươ i tuy g ầ n nh ư bách đ ộ c b ấ t xâm, nh ư ng không th ể l ơ là đ ượ c." Không bi ế t t ừ lúc nà o, nà ng đã mang và o m ộ t bao tay m Ỡng nh ẹ nh ư l ụ a, b ướ c t ớ i ti ế p l ấ y cái mã não ng Ỡc h ạ m, vô cùng c ẩ n th Ạn m ở nó ra.
Trong cái h á»™ p ấ y Ä‘ ặ t m á»™ t kh ố i H ắ c s ắ c ng á» c cao vô cùng t á» ch ỉ nh, mùi h ươ ng s á»± c n ứ c mÅ©i khi ế n cho ng ưỠi ta m á»› i ngá»i và o mà đã th ấ y s ả ng khoái c ả tâm th ầ n. Tr ừ nó ra, không còn v Ạt gì khác n ữ a.
"Huy Ỡn ng Ỡc vinh anh?" L ư u Sa tiên t Ỡv ừ a kinh v ừ a nghi, rõ rà ng là v ượ t ngoà i ý li ệ u.
T ươ ng truy á» n, năm x ư a khi Hà n hoang Ä‘ ạ i th ầ n hóa thân thà nh đá, tr ấ n tr ụ M Ạt s Æ¡ n Ä‘ ạ i th á»§ y, tóc bi ế n thà nh cây Ä‘an, huy ế t d ị ch hóa thà nh Huy á» n ng á» c vinh anh. Ng ưỠi ăn hoa qu ả c á»§ a cây Ä‘an nà y, t ứ c huy á» n ng á» c cao d ị ch, có th ể tu b ổ khà huy ế t, th ụ Ãch l ợ i vô cùng. Không ng á» th ứ mà Công Tôn Anh H ầ u nh á» ng ưỠi mang Ä‘ ế n l ạ i là lo ạ i b ả o d ượ c hi ế m có trong thiên h ạ th ế nà y.
Thác B ạ c Dã kh ẽ ng ạ c nhiên, th ầ m nghĩ: "Không l ẽ Bì M ẫ u Khâu l ạ i có th ầ n d ượ c nà y? Ngà y ấ y trên M Ạt s ơ n, t iên t Ỡt ỷ t ỷ nói trong su ố t đ ạ i hoang ch ỉ có hà n hoang m ớ i có, l ạ i còn đ ặ c bi ệ t l ấ y đi cái duy nh ấ t...."
Trong lòng gã ch ợ t tr ầ m xu ố ng, c ả m th ấ y th ứ mã n ả o ng Ỡc h ạ m nà y so v ớ i cái ng Ỡc h ạ m là m b ằ ng Huy Ỡn ng Ỡc vinh anh ngà y ấ y không khác gì! Nh ớ l ạ i nh ữ ng l Ỡi H ồ ng H ồ ng tiên t Ỡv ừ a nói, m ồ hôi l ạ nh ch ợ t toát ra kh ắ p ng ưỠi gã. Kinh gi Ạn giao nhau, gã ng ẩ ng cao đ ầ u quát: "Yêu n ữ ! Công Tôn Anh H ầ u đem Cô X ạ Tiên T Ỡđi là m gì r ồ i?"
H ồ ng H ồ ng tiên t Ỡc ưỠi khanh khách đáp: "Ng ươ i cu ố i cùng cũng nh Ạn ra đ ượ c r ồ i à ? D ươ ng C ự c chân th ầ n th ươ ng h ươ ng ti ế c ng Ỡc, đ ố i v ớ i thánh n ữ toà n tâm ái m ộ , nh ấ t đ ị nh s ẽ không là m gì nà ng ta đâu. Ch ỉ ti ế c thái t Ỡngà i hôm nay thà nh hôn, th ế mà còn c ố luy ế n thánh n ữ , b ộ không s ợ Long phi ghen tuông và đau lòng hay sao?"
Cú thét h Ỡi v ừ a r ồ i c ủ a Thác B ạ t Dã qu ả th Ạt đ ộ t ng ộ t, m Ỡi ng ưỠi nh ấ t th Ỡi còn ch ư a lấy lại tinh th ầ n, thì câu h Ỡi ng ượ c nà y c ủ a ả qu ả nhiên gi ố ng nh ư t ả ng đá to đem ném xu ố ng n ướ c, t ạ o ra m ộ t đ ợ t sóng c ồ n, toà n b ộ đ ạ i đ ưỠng như n ổ tung c ả lên. Hoa dung c ủ a Không Tang tiên t Ỡcũng bi ế n x ấ u h ẳ n đi.
Xi V ư u đ ạ i n ộ , v ỗ án quát: "Yêu n ữ ! Cô X ạ tiên t Ỡlà thánh n ữ c ủ a M ộ c t ộ c, ng ươ i thân là t ộ c nhân, không bi ế t nghĩ k ế t ươ ng c ứ u, sao l ạ i còn giúp yêu nhân cùng b ắ t gi ữ thánh n ữ , có bi ế t t ộ i gì ch ư a?"
H ồ ng H ồ ng tiên t Ỡc ưỠi l ạ nh đáp: "Cô X ạ tiên t Ỡb ộ i ngh ị ch t ộ c quy, cùng Long th ầ n thái t Ỡcó quan h ệ ái mu ộ i, khi ế n cho t ộ c ta trên d ướ i đ Ỡu x ấ u h ổ . Ả l ạ i còn câu k ế t v ớ i đ ị ch, thông đ ị ch ph ả n t ộ c, ô u ế thánh ch ứ c, đã s ớ m li ệ t và o th ứ tr Ỡi không dung, ng ưỠi trong t ộ c không tha. N ế u nh ư D ươ ng c ự c chân th ầ n không quý m ế n ả , ra tay c ứ u giúp, thì gi Ỡnà y kh ắ c nà y, ả đã b ị Tr ưở ng lão h ộ i h ạ chi ế u x Ỡcho ch ế t r ồ i!"
Qu ầ n hùng xôn xao, gi Ạn không th ể nén, Ä‘ua nhau ùa lên phÃa tr ướ c.
Li á»… u Lãng là ng ưỠi thèm mu ố n ả t ừ lâu, th á» i c Æ¡ Ä‘ ế n không th ể b á» qua, li á» n cao gi á» ng quát l á»› n: "Gi á» i cho con yêu n ữ m ặ t chai mà y đá! Li á»… u Lãng ta là ng ươ i Ä‘ ầ u tiên không dung Ä‘ ượ c ng ươ i!" Y phóng lên nh ư Ä‘i ệ n x ẹ t, tay bi ế n thà nh tr ả o ch á»™ p t á»› i ng á»± c ả . Trong lòng y đã tÃnh ổ n th á» a m á» i chuy ệ n, ch ỉ c ầ n ả lách ng ưỠi né trách, y s ẽ thu Ạn th ế phóng ng ưỠi ôm ch ặ t, m ượ n th ế c ầ m nã th á»§ mà h ưở ng cái phúc ti ế p xúc th ị t da.
Không ng ỠH ồ ng H ồ ng tiên t Ỡl ạ i ưở n ng ự c nghênh thân, c ưỠi ng ầ m ng ầ m không thèm né tránh.
Li á»… u Lãng gi Ạt mình, ngón tay v ừ a Ä‘ ụ ng ph ả i gò ng á»± c tr ắ ng m ị n nh ư ph ấ n ấ y, th ầ n h ồ n li á» n Ä‘iên Ä‘ ả o. Y v ừ a Ä‘ ị nh có thêm hà nh Ä‘ á»™ ng, ngón tay Ä‘ á»™ t nhiên nhói bu ố t gi ố ng nh ư ki ế n c ắ n, r ồ i l ạ i Ä‘au bu ố t t Ạn tim, toà n thân m á» m o ặ t, thét lên m á»™ t ti ế ng l Ạp t ứ c ngã váºt xu ố ng. G ươ ng m ặ t y t ừ t ừ bi ế n thà nh mà u Ä‘en sì sì, co rút không còn hình d ạ ng.
Chúng nhân kinh hãi, Th ả o B ổ n Thang và nh ữ ng ng ưỠi khác l Ạp t ứ c s ố c t á»› i Ä‘ ị nh c ứ u, nh ư ng b ị L ư u Sa tiên t á» thét ngăn l ạ i, r ồ i cao gi á» ng nói: "Ä á»« ng có ch ạ m và o! Công Tôn Anh H ầ u đã bôi lên ng ưỠi ả 'Thi Khu ẩ n NghÄ© Hoa M Ạt', ch ỉ c ầ n ti ế p xúc da th ị t thì k ị ch Ä‘ á»™ c s ẽ công tâm. Ta không có nhi á» u gi ả i d ượ c Ä‘ ể lãng phà trên ng ưỠi các ng ươ i đâu."
Trong lúc đang nói, tay nà ng bún m ộ t cái, ngân quang bay nh ư m ư a, toà n b ộ T Ỡm ẫ u h ồ i toà n châm bay đ ế n c ắ m kh ắ p ng ưỠi Li ễ u Lãng.
Chúng nhân hô lên m ộ t ti ế ng c ả kinh. Thà nh H ầ u T Ỡgi Ạn d ữ h Ỡi: "H ắ n..., yêu n ữ ng ươ i là m gì th ế ! L ạ i còn hi Ỡm h ắ n ch ế t không th ả m sao?" L Ỡi ch ư a d ứ t, m ặ t đã mát l ạ nh, ngân châm kêu "s ư u s ư u" liên thanh, bay v Ỡtr Ỡn trong tay áo c ủ a L ư u Sa tiên t Ỡ.
Li ễ u Lãng kêu "A" m ộ t ti ế ng, tr ừ ng hai m ắ t, há to mi ệ ng, hô h ấ p g ấ p rút, ch ẳ ng m ấ y ch ố c sau s ắ c m ặ t đã chuy ể n sang h ồ ng nhu Ạn.
Qu ầ n hùng Thang C ố c v ừ a kinh v ừ a m ừ ng, bây gi á» m á»› i bi ế t L ư u Sa tiên t á» v ừ a r ồ i l ấ y Ä‘ á»™ c tr ị Ä‘ á»™ c. Lòng v ừ a Ä‘ ị nh, h Ỡđã thi nhau rút Ä‘ao b ạ t ki ế m, d ồ n l ạ i phÃa H ồ ng H ồ ng Tiên t á» , thét lên: "L ạ n M á»™ c, không ch ạ m Ä‘ ượ c ng ưỠi ng ươ i, b á»™ không xé xác ng ươ i Ä‘ ượ c sao?"
"Con mẹ đá thì sao mà đẻ con cho được, b ầ m ả ra thì Ä‘ ượ c cái gì? Äem ả t ặ ng cho L ư u Sa tiên t á» là m ng ưỠi th á» thu ố c, xem xem tr ừ món 'Thi Khu ẩ n NghÄ© Hoa M Ạt', ả còn bôi lên Ä‘ ượ c bao nhiêu món cao, u ố ng thêm Ä‘ ượ c bao nhiêu m Ạt!"
H ồ ng H ồ ng tiên t á» c ưỠi khanh khách đáp: "Ä Æ°á»£ c l ắ m, gi ế t ta Ä‘i, thái t á» c á»§ a các ng ươ i s ẽ mãi mãi không tìm Ä‘ ượ c món báu v Ạt h ươ ng s ắ c c á»§ a Ä‘ á» i ấ y. Không có món l á»… v Ạt nà y, không bi ế t hôn Ä‘i ể n ngà y mai c á»§ a hắn còn vui v ẻ khoái ho ạ t gì không?"
"D ừ ng tay!" Thác B ạ t Dã thét to m ộ t ti ế ng, qu ầ n hùng li Ỡn an tĩnh l ạ i, nghi ế n răng không nói.
Gã m ắ t ph ừ ng l Ỡa gi Ạn, l ạ nh lùng nhìn H ồ ng h ồ ng tiên t Ỡ, g ằ n t ừ ng ti ế ng: "Cô X ạ tiên t Ỡhi ệ n gi Ỡở đâu? Ng ươ i n ế u không d ẫ n ta đ ế n đó, hôm nay coi nh ư cái m ạ ng ng ươ i ch ẳ ng còn."
Lòng H ồ ng H ồ ng tiên t Ỡl Ỡng l ơ m ộ t lúc lâu m ớ i tĩnh l ạ i, c ưỠi nh ợ t nh ạ t đáp: "N ế u ng ươ i không s ợ Long phi u ố ng d ấ m thì hãy theo ta." Nói xong phóng v ụ t ra ngoà i.
M Ỡi ng ưỠi g ấ p rút cùng Thác B ạ c Dã đu ổ i theo.
Ngoà i đ ạ i đ ưỠng, mây đen cu ồ n cu ộ n, âm phong hô hà o, tr Ỡi đã bi ế n thiên không bi ế t t ừ lúc nà o.
Rèm c á» a lay Ä‘ á»™ ng, n ế n h ồ ng lung linh. Nhìn bóng dáng Thiên Ngô biến mất trong tr á» i đêm, VÅ© S ư Thi ế p d ưỠng nh ư b ị rút h ế t m á» i l á»± c khÃ, lệ nóng dâng trà o, t ừ t ừ ng ồ i xu ố ng gi ưỠng, vui bu ồ n l ẫ n l á»™ n. Nà ng bi ế t t ừ gi á» phút nà y tr ở Ä‘i, b ả n thân mình đã cáo bi ệ t h ế t m á» i dÄ© vãng, không th ể quay Ä‘ ầ u l ạ i được n ữ a r ồ i.
Dung nhan trong Ä‘ ồ ng kÃnh lung linh nh ư m ặ t n ướ c h ồ thu, mênh mênh mang mang. Trang s ứ c đã được t ẩ y h ế t, không còn th ấ y m á»™ t v ị Long n ữ Ä‘iên Ä‘ ả o chúng sanh, phong tình v ạ n ch á»§ ng n ữ a, mà đã bi ế n thà nh m á»™ t cô gái ngây th Æ¡ trong v ắ t nh ư n ướ c, v ừ a ch á»› m biết yêu c á»§ a hai m ươ i năm v á» tr ứơ c.
N ế u nh ư .... n ế u nh ư ng ưỠi mà nà ng gặp hai m ươ i năm v Ỡtr ướ c ấ y không ph ả i là con ng ưỠi kia, mà là Thác B ạ t Dã, thì hay bi ế t bao nhiêu... N ế u th ế thì thi ế p nguy ệ n là m ki ế p hoa h ồ ng, ngà y ngà y ch ỉ mình chà ng h ưở ng... Nh ư ng nà ng ch ợ t nh ớ , và o hai m ươ i năm tr ướ c, Thác B ạ t Dã v ừ a m ớ i ra đ Ỡi... Nà ng không nh ị n đ ượ c kh ẽ m ỉ m c ưỠi, nh ư n g không ng Ỡl ệ l ạ i ứ a ra.
ChÃnh trong lúc si si xu ấ t th ầ n ấ y, ch ợ t nghe ngoà i song c á» a truy á» n t á»› i m á»™ t âm thanh h ồ n h Ạu, c ưỠi h ắ c nói: "Y b ấ t nh ư tân, nhân b ấ t nh ư c ố[1] . C á»› là m chi mà y ph ụ c m á»› i khoát lên con ng ưỠi cÅ© l ạ i Ä‘i g ả cho ng ưỠi khác mất rồi?"
Vu S ư Thi ế p gi Ạt b ắ n ng ưỠi, gi ố ng nh ư b ị lôi Ä‘i ệ n đánh trúng, g ươ ng m ặ t ng á» c l áºp t ứ c tr ắ ng b ệ t nh ư tuy ế t, trong Ä‘ ầ u không không mang mang, hô h ấ p và nh ị p tim nh ư đình Ä‘ ố n h ẳ n l ạ i. Qua m á»™ t lúc sau, nà ng m á»› i t ừ t ừ chuy ể n Ä‘ ầ u nhìn l ạ i.
D ướ i ánh n ế n, m á»™ t nam t á» tr ẻ tu ổ i v Ạn h ắ c bà o, đội mÅ© cao Ä‘ ứ ng đó, miệng tá»§m tỉm nh ư c ưỠi nh ư không, g ươ ng m ặ t tr ắ ng xanh nh ư ng á» c, tu ấ n m ỹ l ạ th ưỠng. M ụ c quang c á»§ a y sáng r á»± c, nét nhăn nh ư c ưỠi trên khóe mi ệ ng hi ệ n lên v ẻ cao ng ạ o, ngông cu ồ ng, l ạ nh lùng, châm bi ế m, l ẫ n nét phong l ư u khinh b ạ c. Th Ạm chÃ, ngay c ả cái "VÅ© S ư cúc" trong tay trái ấ y cá»§a y cÅ©ng Ä‘ á» h ồ ng Ä‘ ầ y d ụ c tÃnh, gi ố ng hệt nh ư hai m ươ i năm v á» tr ướ c khi h á» m á»› i l ầ n Ä‘ ầ u g ặ p nhau d ướ i Vô Phùng s Æ¡ n.
Tà i sản của Vô Tình
12-05-2009, 06:04 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 04: Thù cÅ© háºn má»›i
Dịch: Thiá»n Hoa Tá»
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Từng tia chá»›p liên tiếp lóe lên, đại dương toà n má»™t mà u lam, khắp trá»i mây Ä‘en biến thà nh mà u tÃm Ä‘en yêu diá»…m. Tiếng sấm nổ liên hồi, kết hợp từng hồi trống tráºn dồn dáºp hợp tấu. Gió mạnh xoáy cuồn, từng đợt ba đà o cuá»™n cuồn trà n đến, hạm đội cá»§a Thá»§y yêu từ từ bức đến gần.
Hiệu giác quá»· dị dần chuyển sang cấp xúc và hung lệ, dồn dáºp bức bách, bá»n yêu cầm mãnh thú kéo đến cà ng lúc cà ng nhiá»u, bâu lại gần Thanh long chiến hạm, Ä‘ua nhau quây quần trên không, hô hà o nhà o xuống, nhắm Long Thần và Khoa Hãn Hoà i phát động từng đợt công kÃch mãnh liệt.
Long Thần khẽ lo, bá»n hung thú nà y bị hiệu giác sai khiến, trước sau tiếp nối, giết mãi không hết. Nà ng tuy có thể tá»± bảo toà n, nhưng dưới sá»± tấn công mãnh liệt và điên cuồng nà y, không có cách gì chỉ huy hạm đội nghênh chiến được. Lỡ khi hạm đội cá»§a Thá»§y yêu dùng Ä‘oản binh tiếp cáºn, thì bên nà ng quần long vô thá»§, thế tất đại bại.
Cho dù nà ng có thể xuất thân chỉ huy, nhưng bị quần thú quấn lấy cuồng công ác đấu, chỉ sợ khi tương phùng vá»›i Thá»§y yêu hạm đội, thá»±c lá»±c dÄ© nhiên giảm thiểu, so vá»›i đối phương cà ng thua thiệt hÆ¡n nhiá»u.
Long thần nhất thá»i không có kế gì, nghe tiếng Thương long giác đó, ná»—i háºn trong lòng cà ng nặng hÆ¡n, cưá»i khanh khách nói: "Bách Lý lão yêu thổi sao mà quá»· khóc sói gầm thế, nghe khó chịu thiệt. Rất tiếc là con dâu ngoan cá»§a ta hiện giá» không ở trên thuyá»n, nếu không ắt có thể là m xấu hắn rồi. Khoa đại ca, hay là chúng ta tá»›i cướp cái hiệu giác đó Ä‘em tặng cho con dâu ngoan, hợp thà nh má»™t cặp..."
Ngưá»i nói vô tâm, ngưá»i nghe hữu ý. Khoa Hãn Hoà i chợt lóe linh quang, nhá»› lại tình huống lúc dẫn đầu bá»n du hiệp ngÅ© tá»™c trên bình nguyên đông hoang, đột vây đại quân Thá»§y tá»™c cùng vạn thú Ä‘iên cuồng. Muốn biến bị động thà nh chá»§ động, chỉ có lấy răng chá»i răng, mượn lá»±c chống lá»±c, biến bá»n hung cầm mãnh thú thà nh thứ do mình sá» dụng.
Ngay khi có được chá»§ ý, y khẽ mỉm cưá»i, đáp: "Thương Long giác nguyên có má»™t đôi, nếu có đủ, uy lá»±c cá»§a Long phi nhất định tăng gấp bá»™i. Nhưng nghe hiệu giác nà y, chỉ sợ lần nà y đến không phải là Bách Lý Xuân Thu..."
Lá»i chưa dứt, đã nghe "Oà nh" má»™t tiếng rõ to, hạm thuyá»n dưá»ng như đụng phải má»™t thứ gì đó ẩn dưới nước, chấn động liên hồi, bốc lên há»a quang chói mắt.
Quét mắt nhìn, sóng lá»›n sôi trà o, má»™t váºt đỠlòm cá»±c lá»›n phá sóng nổi lên, gầm rống rất quái dị, và i xúc tu cá»±c lá»›n quét qua quét lại, biến các vách thuyá»n kiên cố như sắt vỡ vụn tÆ¡i bá»i. Xúc tu nhấc lên, cuốn theo má»™t mỹ nhân ngư thanh lệ kiá»u diá»…m, thản nhiên vứt ra ngoà i.
"Chân Châu cô nương!" Khoa Hãn Hoà i rúng động cả ngưá»i, luồng bÃch quang cá»§a Äoạn Lãng Khà Toà n Trảm phóng ra, bay vá»t hÆ¡n trượng, Ä‘iên cuồng chém và o xúc tu cá»§a quái thú đó.
Cùng lúc ấy, Lục Hầu Gia cÅ©ng đã hét lá»›n phóng vụt lên, xÃch quang bạo phát, bất chấp tất cả vung thương xông tá»›i.
"Bình!" Má»™t tiếng nổ trầm cất lên, hà o quang chói lòa, xúc giác cá»§a quái thú bị Äoạn Lãng Ä‘ao cắt má»™t cái gá»n tuyệt, Ä‘au đớn rú dà i, xúc giác đột nhiên thu nhá» lại, vứt bá» Chân Châu từ trên không xuống. Xúc giác còn lại gạt Hoà ng kim trưá»ng thương cá»§a Lục Hầu gia ra, rồi nhanh chóng quét đến y má»™t đòn sấm sét.
Lục Hầu gia nguyên đã thụ thương, tránh không kịp, cố sức cản lại, trên lưng lại lãnh ngay cú Ä‘áºp cá»±c mạnh đánh "phạch!" má»™t cái. Há»™ thân chân khà cá»§a y liá»n há»§y nát, máu tươi láºp tức phun trà o, xoay ngưá»i bắn lên không.
Trong tiếng hô cả kinh cá»§a má»i ngưá»i, hắn thuáºn thế Ä‘áºp chân rướn ngưá»i, khó khăn lắm má»›i chá»™p được Chân Châu Ä‘ang rÆ¡i xuống, rồi rá»›t phịch xuống boong thuyá»n, trước mắt tối sầm, xương chân như vỡ vụn, Ä‘au đến quáng mắt, nhưng lại cứ nhe răng há mồm há»i: "Chân Châu cô nương... nà ng không sao chứ?"
Chân Châu bị hắn ôm chặt trong lòng, an nhiên vô sá»±, chỉ vừa sợ vừa kinh, nghÄ© đến vừa má»›i đây hắn không há» nghÄ© đến thân cố cứu mình đến hai lần, cổ há»ng tá»± nhiên như bị thứ gì đó lèn chặt, ôm chặt lấy tay hắn, nước mắt không ngừng rÆ¡i trên ngưá»i hắn, không nói được tiếng nà o.
Khắp bầu trá»i hung cầm kêu nha nha quái dị, giống như bị con quái thú đột nhiên đến cùng má»™t Ä‘ao kinh thiên động địa cá»§a Khoa Hãn Hoà i nhiếp hết hồn, khiến chúng không dám đáp xuống.
Long tá»™c quần hùng vá»™i vã chạy đến, đỡ hai ngưá»i dáºy, đưa chân khà và o ngưá»i, Ä‘oà n Ä‘oà n thá»§ há»™. Quay đầu lại nhìn, há» vừa kinh vừa giáºn, Ä‘ua nhau quát: "Cái đồ chết sình chúng nó, ta tưởng là ai, ai dè là con Thá»§y Quá»·!"
Giữa sóng dồn gió dáºp, má»™t con quái thú to lá»›n vô cùng ngang nhiên đạp sóng nhô lên, cao ước bảy trượng, toà n thân đỠhồng. Nó chÃnh là má»™t con bạch tuá»™c thân hình to lá»›n, có chÃn xúc giác to như mãng xà ngo nghoe tua tá»§a, cặp mắt mà u lam sâu hoắm lấp lóe như ma trÆ¡i, hà ng vạn cái xúc tu nghênh gió múa dồn, miệng thì không ngừng gầm rú trầm trầm, phun ra lá»a Ä‘á».
Ngồi trên con bạch tuá»™c chÃn chân kia là má»™t lam y nhân, mi thanh mục tú, sắc mặt trắng bệch gần có thể nhìn xuyên qua, thấy cả gân xanh. Thân hình y cao gầy, ống tay áo ở cánh tay phải phất phÆ¡ cháºp chá»n, vắt lên trên hông. Ngồi trên con bạch tuá»™t cháºp chá»n bất định ấy, lại bị gió lốc xoáy cuồng, hầu như ai cÅ©ng phải bị thổi văng xuống nước. Thế mà ý cứ giương đôi mắt đôi mắt tà mị nhá» dà i, Ä‘iá»m đạm nói: "Bốn năm thoắt cái thế mà nhanh, Long nha đầu Ä‘i đâu vô dạng thế?"
Thì ra đây chÃnh là ngưá»i và o bốn năm trước ở Äông hoang dịch trạm bị Khoa Hãn Hoà i tước mất má»™t cánh tay: Bắc hải Bạch thá»§y cung chá»§ Hải thiếu gia.
T
hác Bạc Dã cảm thấy lạnh tóc gáy, con Hắc mãng đó thò cái lưỡi mà u hồng ngo nghoe liên tục, cái miệng to lá»›n âm sầm chợt mổ xuống, thân ngưá»i liá»n nhanh chóng xoay tròn, từ trên lưng chim phóng vá»t lên, tránh né má»™t cách rất khó khăn, nhưng cÅ©ng kịp trở tay đánh ngược lại má»™t cú Thiên Nguyên Nghịch nháºn, lóe lên luồn ngân quang giống như mưa sa, gió bấc.
Má»™t tiếng "cáºt" cất lên, hắc mãng láºp tức đứt thà nh hai Ä‘oạn, văng bắn Ä‘i má»—i khúc má»™t nÆ¡i.
Thác Bạc Dã vừa định thở phà o, chợt nghe Lưu Sa tiên tá» kêu lên: "Tiểu tá» ngốc, đây là Huyá»n Dẫn Mãng", nhất thiết không được chém đứt nó ra..." Lá»i chưa dứt, gió lạnh chợt cuốn tá»›i sau ót, hai khúc xác rắn Ä‘ang rá»›t đó đột nhiên sống dáºy, biến thà nh hai con hắc mãng, cùng nhau xông tá»›i!
Thác Bạc Dã lạnh xương sống, đột nhiên nhá»› lại trong Äại Hoang kinh có nói đến thứ "Huyá»n Dẫn mãng" nà y. Nó sinh trưởng ở táºn vá»±c sâu, hung độc vô cùng, giống như con giun đất, chặt má»™t thà nh hai, chặt cà ng nhiá»u cà ng biến ra nhiá»u, cá»±c kỳ khó giết. Äiểm trà mệnh duy nhất chÃnh là lằn đỠnhá» nằm giữa hai mắt.
Gã xoay ngưá»i hạ xuống lưng chim, Thiên Nguyên nghịch nháºn phóng ra như Ä‘iện, "cáºt cáºt" hai tiếng, không xê không xÃch cắm thẳng và o não cá»§a hai con hắc mãng. Chúng đồng thá»i co rút ngưá»i, láºp tức tán mệnh, thân thể má»m rục rá»›t từ trên không xuống.
Má»i chuyện nà y xảy ra nhanh như chá»›p, không qua má»™t cái lắc tay, Lưu Sa tiên tá» chưa kịp hô dứt, Thác Bạt Dã đã giết xong đôi rắn, ngá»± Ä‘iểu bay lên đỉnh ngá»n cây, gá»i: "Tiên tá», tá»· không sao chứ?"
Bốn mắt nhìn nhau, trong lòng Cô Xạ tiên tá» ngáºp trà n thứ gì đó vừa hoan hỉ, vừa xấu hổ, lại xen lẫn chút lo âu. Hai má nà ng đỠhồng, không dám nhìn lâu, vá»™i vã nhìn Ä‘i chá»— khác. Ãnh mắt chuyển sang nhìn Không Tang tiên tá», bá» môi nà ng động Ä‘áºy như tưởng nói gì, ai ngá» mãi mà không thể thốt, rõ rà ng là đã bị phong trụ hết kỳ kinh bát mạch.
Cách biệt lâu ngà y giá» má»›i được tương kiến, không ngá» lại gặp nhau trong tình huống như thế nà y. Trong lòng Thác Bạc Dã sôi trà o đủ vị chua cay mặn đắng ngá»t bùi, vừa định bước lên giải khai kinh mạch cho nà ng, ai ngá» Lưu Sa tiên tá» lại kêu lên: "Cháºm đã! Ngưá»i trong má»™ng cá»§a ngươi bị Äịa Há»a Tằm ti bó chặt, nếu Má»™c chúc chân khà trong ná»™i thể lỡ váºn chuyển, thì nó láºp tức biến thà nh liệt há»a, dù cho không chết thì cÅ©ng bị há»§y Ä‘i dung mạo."
Thác Bạc Dã sá»ng ngưá»i, ngưng thần tra xét, quả thấy toà n thân trên dưới cá»§a nà ng Ä‘á»u ẩn hiện má»™t luồng hồng quang nhợt nhạt, tÆ¡ tằm giăng khắp, thầm kêu nguy hiểm, định thần lại nói: "Ngoại trừ thứ Äịa Há»a Tằm ti nà y, còn có huyá»n cÆ¡ nà o khác không?"
Lưu Sa tiên tá» lấy từ Bách Hương nang má»™t cái kÃnh đồng nhá» sặc sỡ, đưa lên ngưá»i Cô Xạ tiên tá» dò xét. Khà lưu mà u xanh lóng lánh, hà o quang láºp lòe, ánh lên vẻ mặt lo lắng cá»§a ba ngưá»i. Há» cà ng nhìn thì lòng cà ng kinh.
Từ cái "Chiếu cổ kÃnh" đó có thể nhìn thấy ná»™i thể cá»§a Cô Xạ tiên tá» bị phục không dưới má»™t trăm loại cổ trùng ngÅ© sắc đủ mà u. Thác Bạt Dã tuy thuá»™c là u Äại Hoang kinh, Bách thảo chú, nhưng cÅ©ng chỉ biết được má»™t hai phần trong số đó. Tuy là váºy, nhưng hắn biết bất kỳ loại nà o trong số nà y Ä‘á»u là thứ chà độc hiếm thấy trong Äại hoang.
Thác Bạt Dã vừa kinh vừa giáºn, háºn ý đối vá»›i vị Dương cá»±c chân thần đó tăng thêm mấy phần, trầm giá»ng nói: "Tiên tá», cái Ban Lan ngá»c Há»§y giác cá»§a tá»· có thể khu xuất mấy thứ cổ trùng nà y hết được không?"
Gương mặt đầy đặn cá»§a Lưu Sa tiên tá» thoáng vẻ cổ quái, không biết là giáºn hay là buồn. Nà ng cưá»i khà nh khạch, đáp: "Thác Bạt tiểu tá», ngươi yên tâm, nếu như là mưá»i sáu năm trước thì tiên tá» còn sợ không có bản lãnh đó. Nhưng và o giá» nà y phút nà y, dù cho là giun móc trong bụng quá»· vương ta cÅ©ng có cách khiến nó chui ra!"
Thác Bạc Dã liá»n yên hẳn cả lòng, lấy ra má»™t viên ngá»c mà u hồng, nhẹ đặt và o miệng Cô Xạ tiên tá», khẽ nói: "Tiên tá», đây là TÃch Há»a châu do Yếm Há»a quốc hiến tặng trong há»™i Bà n Äà o, ngáºm ở trong miệng thì dù có tam muá»™i chân há»a cÅ©ng không thiêu cháy được nà ng."
Khi đầu ngón tay chạm và o bá» môi má»m mại và ướt át cá»§a nà ng, hai ngưá»i khẽ chấn động, giống như bị Ä‘iện giáºt váºy. Há» cùng đột nhiên nhá»› lại đêm ấy tại Chương Nga sÆ¡n. Hai má Cô Xạ tiên tá»á»ng hồng như say rượu, bá» mi dà i cụp xuống không dám nhìn gã, nhưng trong lòng lại bị như cái gì đó đâm trúng, Ä‘au không thở được.
Chợt nghe má»™t âm thanh hùng háºu cưá»i ha hả cất tiếng: "Tuyệt diệu tuyệt diệu! Xem ra Thác Bạt thái tá» vô cùng vừa ý đối vá»›i lá»… váºt ta mang đến, không uổng cho ta khổ tâm mang đến từ nghìn dặm a!"
Má»i ngưá»i giáºt mình quay đầu nhìn lại, thấy má»™t nam tá» tuấn mỹ váºn hắc bà o Ä‘ang cưỡi trên lưng má»™t con Hắc lân mắt đỠcó má»™t sừng, nhe nanh múa vuốt, là m Ä‘iệu là m bá»™ bay tá»›i trong biển trá»i lồng lá»™ng.
Ãnh trăng chiếu lên mặt y, hiện vẻ trắng nhợt gần như trong suốt. Khóe miệng y khẽ cưá»i, thần sắc kiêu ngạo lạnh lùng, đôi mắt lấp lóe hà o quang, giống như liệt há»a thiêu đốt, sáng quắc bức ngưá»i.
Thân ngưá»i nhá» nhắn cá»§a Lưu Sa tiên tá» thoáng giáºt mình, vừa mừng vừa giáºn, cưá»i lên khanh khách: "Quả nhiên là ngươi! Mưá»i sáu năm nay ta cứ mong có ngà y gặp lại, không ngỠông trá»i có mắt, không bắt ta phải chá» lâu."
Hắc bà o nam tá»áº¥y nhìn thấy nà ng, khẽ sá»ng ngưá»i, dưá»ng như có chút kinh ngạc, nhưng tinh quang trong mắt cà ng phóng ra mạnh hÆ¡n, cÅ©ng cưá»i ha hả đáp: "Ta tưởng là ả oán nữ bị chồng bá» nà o, té ra là con nhá» Chu nho yêu tinh (yêu tinh lùn) nuôi mãi không lá»›n nhà ngươi! Bá»™ ngươi cảm tình quen biết ta thá»a trước, và cÅ©ng là ngà y giá»— cá»§a em ta, nên tá»± mình đến đây dâng nạp đấy à ?"
Nghe đến bốn chữ "Chu nho yêu tinh", sắc mặt tươi cưá»i cá»§a Lưu Sa tiên tá» biến thà nh trắng nhợt, rồi chợt đỠbừng lên, rồi cưá»i lên khanh khách. Nụ cưá»i cá»§a nà ng giống như hoa bay tán loạn, hoan hỉ sung sướng cùng cá»±c, nhưng mắt lại ứa ra từng giá»t lệ trong vắt, không nói được trong lòng oán độc phẫn háºn đến cỡ nà o.
Thác Bạt Dã không nghi ngá» gì nữa, bốc lá»a giáºn lên đầu, lạnh giá»ng nói: "Các hạ xem ra chÃnh là Công Tôn Anh Hầu rồi? Cô Xạ tiên tỠđơn thuần đạm bạc, không tranh Ä‘oạt gì vá»›i thế gian, lại không có oán cừu gì vá»›i ngươi, vì cá»› gì lại hạ độc thá»§ như thế!"
Công Tôn Anh Hầu nhướn mà y như cưá»i như không, nhìn gã chầm chầm, đột nhiên nói: "Má»™c tá»™c thánh nữ vá»›i ta dÄ© nhiên không có quan hệ gì, nhưng ai bảo ả là ý trung nhân cá»§a ngươi chi? Ta và ngươi tuy là má»›i gặp, nhưng vốn đã có thù má»›i háºn cÅ©, bất cá»™ng đái thiên!"
Y nói đến câu cuối, sát cÆ¡ trong mắt bừng lên. Cuồng phong cuốn tá»›i, má»™t đạo há»a quang lặng lệ xuyên ngang dá»c trước mặt, ầm ầm Ä‘inh tai Ä‘iếc óc.
X
uy Vưu cưỡi trên lưng Thái Dương ô, phóng xuống như Ä‘iện xẹt. Sáu con cá»± Ä‘iểu vui mừng kêu lên quái dị, há»™ vệ phải trái, nếu lỡ có lưu quang há»a đạn veo véo phóng tá»›i, chúng không đợi Xuy Vư bạt Ä‘ao ngăn lại, đã Ä‘ang tranh nhau há miệng cướp lấy nuốt và o trong bụng.
Ngưng thần tra xét, trên đảo lá»a đỠkhắp nÆ¡i, hồng quang trùng trùng, khu rừng nguyên dà y đặc xanh rì giỠđã biến thà nh biển lá»a. Không ngừng có những ngôi nhà gá»— bị há»a pháo kÃch trúng, các mãnh gá»— bay đầy, khói Ä‘en cuồn cuá»™n. Thạch bảo bên vách núi bị đạn pháo bắn nổ đổ ụp xuống, san bằng hoà n toà n.
Chá»— nà o cÅ©ng có ngưá»i kinh hoà ng bá» chạy, có ngưá»i bị há»a pháo cấp táºp nổ trúng, bị đẩy lăn quay, toà n thân đầy lá»a. Có ngưá»i bị đá nổ hoặc tưá»ng sụp văng trúng, máu tươi tứa đầy ngưá»i, lảo đảo ngã quỵ. Nhưng rất nhiá»u ngưá»i bị chết chỉ vì lôi kéo, xô đạp lẫn nhau. Tiếng kêu la kinh hoà ng, thét gà o khóc thảm vang lên khắp nÆ¡i, thảm liệt y như trong địa ngục váºy.
Thá»i khắc ấy, Xuy Vưu chợt nhá»› đến đêm trăng tròn bốn năm vá» trước, nhá»› đến lá»a đỠngút trá»i, khắp thà nh giết chóc... Trong lòng hắn Ä‘au đớn khôn nguôi, nhịn không được hét dà i, ngá»± Ä‘iểu phóng thẳng xuống dưới.
Nghe tiếng gầm như sấm cá»§a hắn, đám ngưá»i Ä‘ang chạy tứ tán bên dưới láºp tức phấn chấn hẳn lên, Ä‘ua nhau ngẩng đầu la hét: "Là Kiá»u thà nh chá»§! Kiá»u thà nh chá»§ đến rồi!"
Thái Dương ô phốc xuống đất, mang Xuy Vưu trên ngưá»i sảy bước chạy như bay. Sáu con còn lại quây quần trên không, bay xuyên qua lại, chấn khai toà n bá»™ há»a đạn bắn đến như mưa, rồi nuốt hết và o bụng.
Tiếng hoan hô cá»§a má»i ngưá»i cất lên như sấm động, sá»± hoảng loạn giảm thiểu ngay lại.
Xuy Vưu ngồi ngang lưng chim, dá»c đưá»ng cất cao giá»ng nói: "Thuyá»n hạm cá»§a Thá»§y yêu còn cách ba dặm, lâu lắm má»›i cáºp bá», má»i ngưá»i không cần phải loạn! Truyá»n hiệu lệnh cá»§a ta, ngưá»i nà o việc ấy, ai vá» chỗấy, án chiếu sá»± sắp xếp trước đó, ná»™i ngoại giáp kÃch, quyết má»™t tráºn tá» chiến vá»›i Thá»§y yêu! Ai rá»i khá»i vị trÃ, lâm tráºn chạy trốn, giết không tha!"
Hắn váºn khà đan Ä‘iá»n, thanh âm hùng hồn cao vút, lấn át hết má»i tiếng động, truyá»n Ä‘i tháºt xa, vang lừng cả đảo.
Quần hùng Thang cốc nguyên Ä‘á»u là những kẻ kiêu dÅ©ng thiện chiến, vừa rồi chỉ vì bị tráºn há»a pháo chưa từng thấy bao giá» như thiên lôi Ä‘iên cuồng đánh xuống, lại lạc và o thế quần long vô thá»§, nên không khá»i tráºn cước đại loạn, có chút dao động. Giá» phút nà y nghe được thanh âm cá»§a Xuy Vưu, láºp tức giống như uống phải Äịnh tâm hoà n, bắt đầu khởi phát lại dÅ©ng khà vốn có, chia nhau hô ứng, dưới sá»± soái lÄ©nh cá»§a các tướng luồn dưới pháo há»a mà trở vá» vị trà chiến đấu.
Mây Ä‘en cuồn cuá»™n xà xuống thấp như áp táºn đỉnh đầu. Trong ánh lá»a chiếu cháºp chùng khắp đảo, chúng như biến thà nh má»™t thứ sắc mà u và ng cam, tuy quá»· dị nhưng đẹp vô cùng.
Xuy Vưu cưỡi Ä‘iểu phi tưá»ng, cấp tốc bay vá» hướng đông nam. Tiếng oà nh ùng cà ng lúc cà ng lá»›n, ánh lá»a loạn cuồng, không ngừng rÃt chiu chÃu trên đầu hoặc ngang vai hắn.
Xuyên qua thạch nhai cao ngút hiểm trở bên rìa đảo, mắt hắn chợt sáng lên. Mặt biển mênh mang Ä‘ang có hà ng trăm chiến hạm Ä‘ang giương buồm rẽ sóng, toà n tốc bức đến gần, pháo há»a như yên hoa, tạo ra từng đưá»ng óng ánh đỠhồng.
Thái Dương Ô kêu lên vui mừng, hộ tống Xuy Vưu, phóng thẳng xuống dưới, bay thẳng tới bãi đá răng chó Khuyển Nha lâm.
Bãi đá ngầm nà y liên tiếp gần mưá»i dặm, tầng tầng bao vây bá» biển phÃa nam cá»§a Thang cốc, chá»— nà o cÅ©ng có đá ngầm ngá»n hoắc, chi chÃt như mê cung. Lúc triá»u lên thì không há» thấy được gì, thuyá»n hạm bên ngoà i đến má»™t khi Ä‘i và o, nhất định sẽ đụng tan không còn mãnh gá»—, vì thế má»›i gá»i là bãi “Quần langâ€.
Lúc nà y trong bãi đá cá» xà phất phá»›i, có Ä‘áºu khoảng trăm chiếc thuyá»n ngầm là m từ gá»— quýt. Trên má»—i thuyá»n có ngồi 5 đại hán, vÅ© trang đầy đủ, thần sắc ngưng trá»ng, vừa khẩn trương nhìn Thá»§y tá»™c hạm đội Ä‘ang áp đến gần, vừa hồi há»™p và nhẫn nại chỠđợi. Há» chợt thấy Xuy Vưu từ trên không đáp xuống, nhất thá»i phát ra má»™t trà ng hoan hô.
Xuy Vưu cưỡi chim đáp xuống bãi đá, lá»›n tiếng hô: “Toà n quân cùng nhau lặn xuống, chá» Thá»§y yêu hạm đội đến gần Ãt nhất hai dặm, láºp tức phát động tiến công.â€
Quần hùng ầm ầm nghe theo, Ä‘ua nhau cuốn khoang lặn xuống, có hà ng có lối xuyên qua bãi đá ngầm, nhắm địch hạm tiến tá»›i. Thông qua lá»›p sóng biển vô cùng mãnh liệt, chỉ có thể thấy mấy trăm bá»t khà sá»§i lên mặt nước, cà ng lúc cà ng xa.
Những chiếc thá»§y chiến thuyá»n nhá» có thể lặn nà y chÃnh là do Xuy Vưu căn cứ và o những quy cách há»c được ở Tháºn Lâu thà nh mà chế ra. Tuy chúng rất giản đơn, không thể nà o so sáng được vá»›i lá»±c chiến đấu cá»§a các hạm thuyá»n bằng đồng cá»±c lá»›n, nhưng được cái là linh hoạt khéo léo, ẩn hiện vô hình. Chúng giấu mình dưới đáy biển, có thể dùng nhiá»u biện pháp phá há»ng địch hạm. Chúng có thể tụ hợp, phân tán rất nhanh, khiến thần bất tri quá»· bất giác, bất ngỠáp tá»›i phóng lên thuyá»n địch, xuất kỳ chế thắng. Cho dù có bị hạm đội cá»§a địch phát hiện, cÅ©ng có thể nhanh chóng quay vá» bãi Quần lang nà y, nếu gặp khi nước lá»›n, có thể dụ địch thâm nháºp, khiến chúng đụng và o đá ngầm, thất Ä‘iên bát đảo.
Tình hình trước mắt có thể thấy há»a pháo cá»§a Thá»§y yêu có uy lá»±c cá»±c kỳ mạnh, ngay cả hạm đội cá»§a Thang cốc cÅ©ng khó chÃnh diện đối kháng, chỉ hy vá»ng nhá» và o những chiếc Tiểu hình tiá»m thá»§y thuyá»n như u linh nà y mà khắc địch chế thắng.
Xuy Vưu lòng lo lắng trăm bá», cưỡi chim bay lên không, vừa định nhanh đến phÃa tây cá»§a đảo coi như thế nà o, chợt má»™t là n chá»›p sáng lên, lá»™ ra bóng dáng cá»§a má»™t ngưá»i đứng trên vách đá, ngang nghiên khoanh tay đứng nhìn, trưá»ng bà o mà u Ä‘en lay động không ngá»›t. Äằng sau mặt nạ gá»— mà u Ä‘en mà y Ä‘ang Ä‘eo, có thể thấy má»™t đôi mắt Ä‘ang lấp lóe hà o quang.
“Oà nh oà nh ... !†Tiếng sấm dội lên liên tiếp, giống như đánh mạnh và o tim.
Äầu Xuy Vưu chợt cảm thấy phừng phừng, máu nóng dồn lên khắp ngưá»i như sóng dá»™i, gân xanh trên tay vồng lên. Phút giây ấy, bao nhiêu bi ná»™, cừu háºn, cuồng hỉ, sát cÆ¡... như lá»a đỠrá»±c cháy trong tim. Hắn hét to má»™t tiếng, BÃch quang miêu Ä‘ao lóe đầy tráng khÃ, giục chim phóng vá» phÃa ngưá»i đó!
Tà i sản của Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêèé , çîäèàêà , doc truyen man hoang ki , doc truyen man hoang ky , doctruyen man hoang ky , man hoang chuc long , man hoang ká»· 4vn , man hoang ký , man hoang ký 4vn , man hoang ký bach , man hoang ki , man hoang ky , man hoang ky 4vn , man hoang ky bach ngoc , man hoang ky ca chua , man hoang ky full , man hoang ky quyen 6 , man hoang ky truyen dich , man hoang ky tunghoanh , man hoang kyÌ , man hoang thần kà 4vn , manh hoang ky-tuchangioi , manhoangky , mãn hoang ky , tuyen man hoang ky