Dịch:DeviloftheDark
Biên: gravity239 (A Vi)
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội-2T
Đi vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp tầng thứ sáu, nhìn không gian trống trải trong tháp, Tiêu Viêm không nhịn được thầm than thở trong lòng: "Hoàn cảnh cùng với đãi ngộ như thế này, không hổ là địa phương chỉ cho cường giả tiến vào a."
Không gian tầng thứ sáu đúng là rất lớn, trong tháp tràn ngập một màu hồng sắc, trong đó có một tia kỳ dị nhiệt độ từ chính giữa thẩm thấu ra, làm cho kẻ khác cả người có cảm giác ấm áp, chẳng qua nơi này không gian mặc dù rất rộng, nhưng nhân số đều ít đến thương cảm. Tiêu Viêm phóng nhãn nhìn lại, một địa phương khổng lồ, nhưng chỉ có vài người trong đó, cảnh tượng này cùng với cảnh tấp nập ở mấy tầng trên, không thể nghi ngờ là có cách nhau một trời một vực.
Điều kiện tiến vào tầng thứ sáu có chút hà khắc, cho dù là một số cường bảng cao thủ, đều chưa đạt được loại tư cách này, thế nên tầng này ít người cũng do yêu cầu quá cao mà thôi.
Ánh mắt chỉ hơi đảo qua, Tiêu Viêm cũng không hề chần chờ, trực tiếp đi thẳng vào trong tầng thứ sáu.
Lần này tới Thiên Phần Luyện Khí Tháp tầng thứ sáu, tự nhiên là Tiêu Viêm có ý định bế quan, Cường bảng đại tái đã tới gần, cũng làm cho hắn có cảm giác gấp gáp. Tuy rằng gia tộc biến cố sinh ra bi phẫn cùng bạo nộ, khiến cho khí tức của hắn đạt nhất tinh đỉnh phong, hơn nữa lại trải qua ba ngày cực hạn chiến đấu, làm hắn cuối cùng may mắn đột phá tới cấp bậc nhị tinh đấu linh.
Nhưng với thực lực như vậy,muốn tiến vào Cường Bảng đại tái bài danh mười vị trí đầu tiên, vẫn có áp lực không nhỏ, dù sao, hôm nay mười tên đứng đầu Cường Bảng, đều đạt tới Đấu Linh đỉnh phong, thậm chí mấy người Lâm Tu Nhai, Nghiêm Hạo, Liễu Kình, đều đã chạm tới bình chướng của Đấu Vương, thực lực cỡ này, cũng đủ địch nổi một số thủ lĩnh trong Hắc Giác Vực, mấy gã tầm thường cường bảng cao thủ, đâu thể tạo thành uy hiếp đối với họ?
Chỉ còn hai mươi ngày nữa, Cường Bảng đại tái sẽ bắt đầu, mà ý định của Tiêu Viêm, là trong hai mươi ngày này, cố gắng hết sức đề cao thực lực của chính mình, để nắm chắc hơn cơ hội tiến vào mười thứ hạng đầu.
Mà trong nội viện, địa phương có thể nhanh chóng tăng lên thực lực, tự nhiên là Thiên Phần Luyện Khí Tháp, lại cùng với tư cách bây giờ của Tiêu Viêm, tiến vào tầng thứ sáu là lựa chọn tốt nhất!
Chậm rãi đi vào bên trong, hai bên đường, Tiêu Viêm hơi chút kinh ngạc phát hiện, số lượng tu luyện phòng ở tầng thứ sáu, mặc dù bề ngoài tinh mỹ hơn nhiều so với năm tầng trên, nhưng số lượng lại ít hơn một nửa, đối với việc này, Tiêu Viêm hơi chút trầm ngâm, nhưng cũng hiểu ra, vì số lượng học viên có thể tiến vào nơi này, dù sao cũng là số ít, bởi vậy cũng không cần quá nhiều tu luyện phòng.
Từ từ tiến vào trung tâm tầng thứ sáu, nơi này là một quảng trường rất rộng lớn, nhưng cũng chỉ có hơn mười người ở trong đó, mấy nhân ảnh này, đều có khí chất bất phàm; hùng hồn khí tức từ trong cơ thể lan tràn ra, bao phủ khắp cả quảng trường này, thứ khí tức mạnh mẽ này, nếu xuất hiện trong nội viện, chắc chắn sẽ làm kẻ khác kinh sợ; hiển nhiên thực lực của những người này, ít nhất cũng có thể tiến vào Cường Bảng ba mươi hạng đầu.
Ngay khi Tiêu Viêm vừa mới tiến vào quảng trường, mấy thứ âm thanh hỗn tạp nhất thời biến mất, từng đạo ánh mắt sắc bén lập tức chiếu ra, cuối cùng dừng lại trên thân Tiêu Viêm- kẻ vừa mới tới, ngay lập tức, tiếng xì xào, có cả nghi hoặc âm thanh vang lên.
Nhị tinh đấu linh? Lúc nào loại này thực lực này cũng có thể tiến vào tầng thứ sáu? Chẳng lẽ điều kiện của Nội Viện bắt đầu hạ xuống?
Có một số người đưa ra nghi vấn, điều này cũng không phải ngoài ý liệu, danh tiếng của Tiêu Viêm trong nội viện không thể nói là nhỏ, nhưng những người có thể đứng ở đây, không ai không phải là những kẻ có danh vọng hiển hách trong nội viện. Có lẽ cái tên Tiêu Viêm bọn họ đã nghe qua, thế nhưng cũng ít người gặp qua hắn, dù sao với mấy kẻ tu luyện cuồng nhân như vậy, rất ít bỏ thời gian đi chú ý những việc tầm phào, không liên quan tới bọn họ, bởi vậy, khi nhìn được Tiêu Viêm dĩ nhiên lấy Nhị tinh đấu linh thực lực tiến vào tầng thứ sáu này thì tất cả đều có chút nghi hoặc cùng kinh ngạc.
Tiêu Viêm? Đương nhiên, cũng không phải là tất cả mọi người không nhận ra hắn, ngay sau khi hắn xuất hiện không lâu, một thanh âm kỳ dị mà quen thuộc lập tức vang lên, sau đó thân ảnh của Lâm Diễm xuất hiện ngay trước mắt Tiêu Viêm.
Nhìn Lâm Diễm trước mặt, Tiêu Viêm cười cười, tùy ý bắt chuyện: "Không nghĩ tới ngươi cũng tại đây."
"Xem ra đặc quyền của ngươi tại nội viện cũng không nhỏ a, chỉ cần có Nhị tinh đấu linh thực lực liền tiến được vào tầng thứ sáu, không biết muốn giết chết bao nhiêu người." Lâm Diễm cười nói.
"Nghe nói tiểu tử ngươi dĩ nhiên tiếp tới mười lăm tràng khiêu chiến liên tục? Hơn nữa còn không bại một trận? Thật sự là vận khí tốt, cũng may mấy kẻ có thực lực lúc này đều đang khổ tu, nếu không thì, với thủ đoạn lập lôi đài tiếp chiến của ngươi, chắc chắn sẽ có mấy tên khó nuốt đến gây rối." Không hề để ý sự trầm ngâm của Tiêu Viêm, Lâm Diễm vẫn vỗ vai hắn nói chuyện, mặc dù trong khoảng thời gian này hắn vẫn ở trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp tu luyện, nhưng cũng nghe được một chút tin đồn.
"Thực ra là có chút may mắn, chẳng qua cũng chỉ là mấy cái khiêu chiến liên tục mà thôi, dù sao ta cũng được ma luyện mà?" Tiêu Viêm khẽ cười nói.
"Ngươi đúng là thật phiền toái, ta yên vị tại cái vị trí này đã hơn một năm, cũng không tiếp thu đến được một hồi khiêu chiến." Lâm Diễm nhìn Tiêu Viêm đang thản nhiên cười nói kia, bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt quét qua quét lại quảng trường kia. Có lẽ nguyên nhân bởi vì lúc trước Lâm Diễm gọi hắn, giờ phút này trong rất nhiều ánh mắt nhìn vào hắn, đã thiếu đi một phần kinh ngạc, cho dù không quen thuộc với dung mạo của Tiêu Viêm , nhưng đối với tên này, qua sự kiện vừa rồi ,sự xa lạ cũng giảm đi chút ít.
Chẳng qua sự kinh ngạc thiếu đi một chút, nhưng Tiêu Viêm quả thật nhận thấy được không ít người đối với biểu hiện của mình có hứng thú vậy.
"Mấy tên ở đây đều là những kẻ khó dây vào, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, nếu như có người tìm ngươi phiền toái, ngươi liền bảo ta, trong khoảng thời gian này ta cũng ở chỗ này tu luyện, đã lâu không có động thủ, đầu khớp xương lúc nào cũng thấy ngứa ngáy , nếu là có thể làm nóng cơ thể trước khi cuộc thi bắt đầu, cũng không phải là không tốt." Lâm Diễm ánh mắt đảo qua một vòng, thanh âm vang lên, cơ hồ tất cả những người trong sân đều có thể nghe thấy.
Nghe được lời nói của Lâm diễm, có mấy kẻ trong sân cảm thấy khó chịu, chẳng qua ánh mắt hung hãn nhìn vào Tiêu Viêm cũng thu liễm đi chút ít, cho dù như thế nào , Lâm Diễm cũng là một cường giả đứng đầu, cho dù trong tầng thứ sáu này, cũng ít có người dám trêu chọc hắn.
"Đa tạ." Vỗ nhẹ bả vai của Lâm Diễm, Tiêu Viêm tất nhiên hiểu rõ hành động của hắn, lập tức cảm tạ.
"Hắc hắc, đầu khớp xương khó chịu, thì tìm Liễu Kình đại ca mà chơi, hắn cũng đang tu luyện ở đây đấy." Lâm Diễm không thèm để ý chút nào khoát tay áo nói, vừa định tiếp tục nói chuyện, một thanh âm nam tử hơi có chút âm nhu, đột nhiên vang lên giữa sân, làm sắc mặt của hắn trầm lại, quay đầu đem ánh mắt hướng về một nơi giữa sân, cười lạnh nói: "Ta tưởng là ai, nguyên lai là Diêu "mỹ nhân" a, đừng có suốt ngày đem Liễu Kình ra làm lá chắn, nếu bọn ta gặp nhau trên lôi đài, Lâm Diễm ta đây sẽ hết sức giao chiến, còn ngươi nếu muốn thử thì cứ đến, ta tùy thời phụng bồi."
Nhìn theo ánh mắt của Lâm Diễm,Tiêu Viêm thấy được mấy đạo thân ảnh lặng lẽ đi ra, người đầu tiên, thân mặc một bộ hồng bào, một gương mặt nam tử lại có vài phần nữ tính, giữa lông mày thấp thoáng vài tia âm nhu, mà lúc này đây, sau khi nghe Lâm Diễm nói,khuôn mặt của người này thoáng âm trầm rất nhiều.
"Tên này gọi là Diêu Thịnh, cùng phe cánh với Liễu Kình, bình thường đối với Liễu Phỉ có vài phần tâm tư, lần trước sau khi nghe được Liễu Phỉ có xung đột với ngươi, định tìm ngươi xử lý, chẳng qua lại bị Liễu Kình can ngăn. Ngươi không được xem thường người này, mặc dù thoạt nhìn hơi giống thái giám, nhưng thực lực cũng không kém, ở trên cường bảng, hắn bài danh mười bảy, còn mạnh hơn Bạch Trình, thực lực lúc này chắc cũng là Thất tinh đấu linh." Lâm Diễm hơi nghiêng đầu, quay về Tiêu Viêm cười nói.
Tiêu Viêm nhẹ nhàng gật đầu, có thể tại cường bảng bài danh mười bảy, điều này đủ để cho kẻ khác không thể xem nhẹ nam tử này,kẻ mà lúc nói chuyện luôn có vài phần âm nhu, theo như lời nói vừa rồi của hắn,chắc chắn không thể cùng mình hữu hảo, thậm chí, sợ là địch ý nhiều hơn, chẳng qua đối với việc này Tiêu Viêm cũng chẳng lo lắng mấy, đối phương tuy mạnh, nhưng hắn cũng chẳng có nửa phần e ngại, nếu như muốn luận bàn đánh nhau thì cũng được thôi, lấy bản lĩnh của Tiêu Viêm lúc này, một Thất tinh đấu linh cũng chưa đủ làm hắn e ngại.
"Ngươi cứ ở đây kiêu ngạo đi, trên cuộc thi, Liễu Kình đại ca sẽ làm ngươi ngậm lại cái miệng bô bô của ngươi." Bình sanh Diêu Thịnh hận nhất kẻ nào gọi hắn là “mỹ nhân” , sắc mặt thoáng biến đổi, ánh mắt lạnh lẽo chuyển hướng sang Tiêu Viêm, cười lạnh nói: "Đừng tưởng rằng đánh bại mấy tên thực lực chẳng ra gì thì cho rằng mình có thể xưng bá nội viện, nếu không có Liễu Kình đại ca bảo chúng ta lúc này không được can dự chuyện của tân sinh, sợ rằng mặt mũi của ngươi, trước toàn bộ học sinh sẽ mất hết, ngươi đã nghĩ đến chuyện đó chưa?"
Tiêu Viêm xoa xoa tay, cười nói: " Nếu ngươi tự nhận là có bản lãnh thì có thể tùy thời phát khiêu chiến, chứ nếu như chỉ đấu võ mồm, chẳng nói rõ được thực lực của cường bảng bài danh thứ mười bảy."
"Ha ha, nói hay lắm, sợ hắn cái con chim () ấy." Một bên, Lâm Diễm ha ha cười to nói.
Ánh mắt từ từ âm lãnh, bị một gã vừa mới tiến vào Cường Bảng vài ngày không chút lưu tình khiêu khích, sắc mặt của Diêu Thịnh càng ngày càng khó coi, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, liền chậm rãi bước ra, một cỗ khí tức mạnh mẽ đột nhiên bạo dũng, chỉ trong nháy mắt thời gian, quét ngang toàn trường.
"Cũng tốt,ta sớm đáp ứng Phỉ nhi muốn hảo hảo giáo huấn một chút tên hỗn đản nhà ngươi, hôm nay gặp, coi như vận khí của ngươi không tốt đi." Thanh âm âm lãnh của Diêu Thịnh, cứ vẩn vơ quanh tầng thứ sáu, trong đó ẩn chứa nhè nhẹ sát ý, thậm chí còn làm cho hỏa nhiệt khí tức xung quanh đều tiêu giảm một chút.
Tiêu Viêm khóe miệng cũng là nổi lên một nụ cười lạnh, mạnh mẽ tiếng lên, ở chỗ dấu chân, một khe nứt nhỏ giữa lớp đá cứng rắn lộ ra.
"Phụng bồi!"
Đã có 137 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Dịch:DeviloftheDark
Biên: gravity239 (A Vi)
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội-2T
Bởi vì hai người đột ngột bộc lộ một khí tức hung hãn, quảng trường rộng lớn ngay lập tức trở nên yên tĩnh, thế rồi mười mấy bóng người liền lui lại vài bước, chuẩn bị xem náo nhiệt,ở trong tu luyện tháp, mặc dù có thể tăng lên tốc độ tu luyện, nhưng cũng rất nhàm chán, hôm nay có đánh nhau, bọn họ tất nhiên là rất vui mừng theo dõi trận chiến này.
Lâm Diễm nhìn Tiêu Viêm trực diện nghênh đón Diêu Thịnh, cũng hơi ngẩn ra, vừa muốn ngăn trở, song lại trầm ngâm một chút, nhưng vẫn chưa mở miệng, mặc dù thực lực lộ ra của Tiêu Viêm mới là nhị tinh đấu linh, nhưng hắn quá rõ ràng, chân thực chiến đấu lực của gia hỏa này hơn xa thực lực của hắn, thế nên, sợ rằng cho dù Diêu Thịnh có dốc hết sức lực, muốn chiến thắng được hắn, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
"Để cho hắn cảm thụ một chút về chiến lực của mấy gã trong hai mươi vị trí đầu của “Cường Bảng” cũng tốt." Trong lòng nghĩ vậy, Lâm Diễm lui ra phía sau từng bước, hướng về Tiêu Viêm cười to nói: "Tiêu Viêm, đem cái tên ẻo lả ấy đánh gục đi, xem hắn còn có dám huênh hoang nữa hay không."
Tiêu Viêm khẽ cười, tiếp tục tiến lên, hai tay vừa mới vung lên, cự đại Huyền Trọng Thước mang theo tiếng xé gió xuất hiện trong bàn tay.
Trọng thước vung lên, hướng thẳng vào Diêu Thịnh, dưới tràng chiến đấu này, chiến ý trong cơ thể Tiêu Viêm, tựa như sóng biển dâng trào, làm cho khí thế của hắn không ngừng tăng cao.
Thấy được khí tức cường hãn của Tiêu Viêm, mấy người xung quanh cũng hơi chút ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ: "Lời đồn về kẻ này thật là chính xác, chiến lực còn mạnh mẽ hơn cả thực lực."
Lạnh lẽo nhìn khí tức của Tiêu Viêm không ngừng tăng lên cao, Diêu Thịnh hai tay xoay tròn, cực kỳ nồng đậm đấu khí màu lam thẫm thẩm thấu ra, theo một chút đấu khí màu lam thẫm này xuất hiện, một tia hơi nước cũng ngưng tụ quanh thân, chỉ một lát sau, một ám hắc thủy tráo (cái lồng nước màu đen) đột ngột hiện ra, dần dần đem cả người Diêu Thịnh bao vây trong nó, bên ngoài thủy tráo có những đợt sóng không ngừng xoay chuyển,tựa hồ như một sinh vật sống vậy.
"Cẩn thận một chút, đây là độc chiêu của hắn, u kình thủy bích, chuyên môn dùng để đối phó với mấy gã có lực lượng mạnh mẽ, xem ra đối với ngươi cũng rất hiểu rõ a, vừa ra tay liền khắc chế sở trường của ngươi." Nhìn ám hắc thủy tráo mà Diêu Thịnh ngưng tụ thành, Lâm Diễm hơi nhíu mày, lớn tiếng nói.
Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng có kinh ngạc, hơi hơi gật đầu, xem ra người này có thể đứng thứ mười bảy trên “Cường Bảng”, quả nhiên là có bản lĩnh không kém, chẳng qua, đối phương là cường giả có đấu khí thủy thuộc tính, đối với loại đối thủ này, Tiêu Viêm ,cho tới bây giờ vẫn chưa từng sợ hãi.
Một nét cười lạnh hiện ra trên mặt Tiêu Viêm, một tia cực nhạt thanh sắc hỏa , dưới uy lực của đấu khí, đem toàn bộ trọng thước bao vây lại; có sự trợ giúp của thanh liên địa tâm hỏa, thủy thuộc tính đấu khí trước mặt hắn chỉ có thể phát huy ra bảy tám phần uy lực.
"Cho dù đã biết, có thể làm được cái gì" Cho dù bị Lâm Diễm nói toạc ra, Diêu Thịnh cũng không vội vàng, chỉ là âm lãnh cười nói.
"Cũng không chắc chắn." Tiêu Viêm thản nhiên cười, đôi chân dậm mạnh xuống đất, một tiếng lôi minh (sấm) rất nhỏ vang lên, mà thân hình của Tiêu Viêm, dưới những ánh mắt kinh ngạc, hóa thành một cái bóng đen đầy vẻ quỷ mị lao thẳng về phía Diêu Thịnh.
Con mắt trống rỗng híp lại nhìn về đạo hắc tuyến đang lao đến như tia chớp , âm lãnh trong mắt Diêu Thịnh càng ngày càng đậm, hùng hồn đấu khí cuồn cuộn trong cơ thể, cấp tốc di chuyển.
Giữa sân, hai cỗ khí tức hùng hồn , càng ngày càng mạnh, hung hãn đối đầu, tưởng như nháy mắt nữa thôi sẽ bộc phát trong tầng thứ sáu này .
Khoảng cách hơn mười thước, đối với tốc độ của Tiêu Viêm mà nói, chỉ là cái nháy mắt mà thôi, chẳng qua những kẻ ở đây cũng không phải là người bình thường, bởi vậy mặc dù tốc độ của Tiêu Viêm cực kỳ nhanh chóng, nhưng ánh mắt của bọn hắn vẫn luôn theo sát.
"Phốc!"
Thân hình chợt xuất hiện ở giữa không trung, Tiêu Viêm nhìn Diêu Thịnh phía dưới, khuôn mặt liền trở nên hung ác, trọng thước trong tay lại tăng thêm lực lượng, chỉ trong sát na, dưới cú đánh của trọng thước, một âm thanh chói tai vang lên, rung động cả tầng thứ sáu.
Cảm nhận được cường độ trong cú đập này của Tiêu Viêm, cho dù là Diêu Thịnh, kẻ vẫn mang trong lòng một ít khinh thường, đều ngưng trọng trở lại, hai tay cấp tốc vũ động, một tia hắc sắc đấu khí nhanh chóng xuất hiện, cuối cùng lấy một tốc độ cực nhanh, ngưng tụ ngay trên đầu một tầng đấu khí thủy võng (lưới nước).
"Phanh!"
Trọng thước mang theo lực lượng khổng lồ ầm ầm đập thẳng vào thủy võng, ngay lập tức, một đạo kình khí ba động có thể nhìn thấy được, từ điểm tiếp xúc dập dờn tỏa ra.
Sau cú va chạm, Tiêu Viêm liền hơi nhíu mày, hắn có thể cảm giác được trên mỗi đạo thủy võng, uẩn hàm một loại quỷ dị niêm lực. Mặc dù niêm lực không nhỏ, nhưng lực lượng trên trọng thước, vẫn mạnh mẽ như cũ, trong nháy mắt liền phá vỡ hơn trăm tầng đấu khí , nhưng là mặc dù tốc độ phá hủy rất nhanh, nhưng tốc độ ngưng tụ tầng đấu khí của Diêu Thịnh cũng không chậm, trong lúc hai tay vũ động,hiện ra rất nhiều tàn ảnh, mà các tầng đấu khí, cũng trong lúc tàn ảnh vũ động, cấp tốc thành hình.
Mười giây sau khi trận chiến giữa hai người bắt đầu, khi trọng thước chỉ cách đầu Diêu Thịnh tầm nửa thước, lực phòng ngự trên các thủy võng của hắn cũng đã cố định được trọng thước, thế nhưng, kình khí tỏa ra từ đó vẫn làm cho Diêu Thịnh trở thành kẻ đầu bù tóc rối
Kình phong tỏa ra làm Diêu Thịnh mê muội trong nháy mắt. Khi hắn tỉnh lại thì khuôn mặt trở nên cực kỳ khó coi,không nghĩ tới rằng đây mới là lần đầu tiếp xúc,mà đã hơi thấy mệt mỏi. Mặc dù không có gì tổn thương,nhưng mà kẻ khác nhìn vào,sẽ thấy hắn rất chật vật, điều này,làm cho một kẻ trọng mặt mũi như hắn,làm sao chịu được.
Một tiếng rống giận dữ vang lên từ trong yết hầu Diêu Thịnh,tay phải của hắn ngay lập tức hóa thành quyền, hắc sắc đấu khí mạnh mẽ bao trùm lấy,cuối cùng hóa thành một cái Hắc sắc thủ trảo. Thủ trảo vừa huy động, mấy ngón tay sắc bén trực tiếp xé gió,hướng thẳng tới Tiêu Viêm đang ở giữa không trung.
Hai tay nắm chặt Huyền Trọng Thước, kình lực trong cơ thể Tiêu Viêm liền bộc phát, đem tầng tầng đấu khí hoàn toàn loại trừ, thân hình quay tròn giữa không trung. Cuối cùng, thanh sắc cước chưởng hung hăng va chạm vào hắc sắc thủ trảo của Diêu Thịnh.
"Phanh!"
Trầm thấp âm thanh vang lên, dưới kình lực bắn ngược, hai người đều cấp tốc lui về phía sau, một lát sau, khi Tiêu Viêm rơi xuống đất thì Diêu Thịnh cũng đứng lại trên mặt đất.Sau khi ổn định lại thân hình, Diêu Thịnh lạnh lẽo lướt qua bàn chân của Tiêu Viêm,khi thấy được một lỗ hổng lớn trên đôi giày,mới cười nhạt một tiếng
Hai người chiến đấu chỉ trong chớp mắt, thế nhưng cũng hung hiểm vạn phần, xuống tay đều rất nặng,chỉ cần một chút sơ ý sẽ dẫn tới trọng thương, đặc sắc chiến đấu như vậy, cho dù mấy người đứng xem cũng không khỏi gật đầu,Tiêu Viêm này quả nhiên danh bất hư truyền, cùng Diêu Thinh bài danh thứ mười bảy trên cường bảng ác chiến như vậy, thế mà cũng không rơi vào hạ phong.
"Thủy thuộc tính đấu khí của người này dĩ nhiên có một chút hủ thực hiệu quả, thật sự kỳ quái, nếu không có dị hỏa âm thầm hóa giải, sợ rằng sẽ ăn không nhỏ thiệt thòi.
Hơi hơi lắc chân, Tiêu Viêm trong lòng kinh ngạc nói, trong lúc tiếp xúc nháy mặt ấy, hắn rõ ràng cảm giác được hủ thực tính ẩn trên đấu khi của đối phương
"Hắc Tiêu Viêm, rất giỏi a, Lâm Diễm hướng Tiêu Viêm giơ ngón tay cái lên, cuộc chiến lúc trước cho dù ngay cả hắn, cũng không nhận ra đã xảy ra những chuyện gì, mà đối với việc Tiêu Viêm không ngờ không bị chiến bại, hắn cũng có chút kinh ngạc, mặc dù Diêu Thịnh mới chỉ là thất tinh đấu linh, nhưng bởi vì đấu khí có vài phần cổ quái, cho dù bát tinh đấu linh tầm thường cũng khó có thể chiến thắng hắn, mà biểu hiện vừa rồi của Tiêu Viêm, không thể nghi ngờ là ngoài dự đoán của hắn
"Đây mới chỉ là khởi động làm nóng người, đắc ý làm gì?" Diêu Thịnh âm trầm nghiêm mặt, thanh âm âm lãnh như đấu khí của hắn vậy, làm cho kẻ khác thấy lạnh lẽo.
Tiêu Viêm nhàn nhạt liếc hắn một cái, cũng không nói nhảm, Trọng thước vung lên, đấu khí lại ngưng tụ.
"Hừ! Dừng tay cho ta!"
Song, ngay khi Tiêu Viêm và Diêu Thịnh sắp sửa tái chiến thì, một tiếng hừ lạnh mạnh mẽ vang lên, rồi lập tức, một đạo quỷ dị nhân ảnh xuất hiện giữa sân, nhất thời, một cỗ khí tức sắc bén mà bá đạo như bài sơn hải đảo bạo dũng ra, một khe nứt ở dưới chân nhanh chóng lan ra, kéo dài tới hết quảng trường , mới từ từ chậm lại.
Khí tức sắc bén bá đạo rất quen thuộc, làm cho mọi người đều rõ ràng kẻ đến là ai, lập tức mọi người đều trở nên ngưng trọng cùng kính sợ, hiển nhiên, kẻ mới đến cũng có phân lượng trong mấy gã cường giả đứng đầu nội viện.
Chậm rãi thu lại trọng thước trong tay, Tiêu Viêm hơi khép lại đôi mắt, nhìn Liễu Kình trong sân, vẻ mặt không nóng không lạnh, vẫn chưa xuất hiện một cảm xúc nào.
"Liễu Kình đại ca!" Nhìn thấy Liễu Kình xuất hiện, Diêu Thịnh nhất thời mừng rỡ.
Tay vung lên, cản lại thanh âm của Diêu Thịnh, Liễu Kình liếc Tiêu Viêm cùng Lâm Diễm, nhàn nhạt nói: "Ta nói, bây giờ lấy tu luyện làm trọng, có gì ân oán, chờ đến cuộc thi mà giải quyết!" Lời nói vừa dứt, Liễu Kình lườm Tiêu Viêm một cái, hiển nhiên, đối với Tiêu Viêm, trí nhớ của hắn có chút khúc mắc.
Nghe vậy, Diêu Thịnh há hốc mồm, chỉ có gật đầu, ánh mắt lạnh lùng chuyển về Tiêu Viêm, điềm nhiên nói: "Lần này coi như ngươi gặp may, hy vọng chúng ta không gặp nhau trên giải đấu, nếu không lúc ấy,ngươi không còn may mắn như hôm nay đâu."
Tiêu Viêm nhướng mắt nhìn, nhưng cũng không để ý tới lời nói vừa rồi , chỉ đem ánh mắt hướng về Liễu Kình, người này, mới là kẻ lợi hại nhất, cho dù lấy thực lực bây giờ của hắn, cũng là không mười phần nắm chắc …
"Tiêu Viêm, ngươi thật sự làm cho ta cảm thấy hứng thú, mặc dù đối thủ của ta là Lâm Tu Nhai, chẳng qua ta cũng hy vọng ngươi cũng có bản lãnh chen vào đây, nhưng mà, ngươi nên biết rằng,trong cuộc thi, sinh tử thuộc về thiên mệnh, tuy nói nội viện không cho hạ sát thủ, nhưng dù sao quyền cước không có mắt." Liễu Kình bình thản nói,trong thanh âm, tựa hồ có một chút ý cảnh cáo.
Hơi nhíu mày, Tiêu Viêm tự nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, vừa muốn đáp lại, một thanh âm non nớt đột ngột vang lên.
"Tiêu Viêm là người ta bảo vệ, ai dám động hắn?"
Thanh âm non nớt, thanh thúy động nhân, song, dưới thanh âm này, giữa quảng trường, ngoại trừ Tiêu Viêm, sắc mặt mọi người đều đại biến, ánh mắt trở nên di động, cuối cùng, trước một của phòng tu luyện, nhìn thấy một thân ảnh nho nhỏ.
Đã có 137 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Dịch:DeviloftheDark
Biên: gravity239 (A Vi)
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội-2T
Trước cửa tu luyện phòng, một tiểu cô nương áo trắng hơi dựa vào tường, hai tay khoanh lại, đôi mắt liếc qua liếc lại những người trong quảng trường. Mặc dù nhìn qua như vô hại, nhưng hung ý giữa đôi con ngươi làm cho tất cả kẻ nào bị liếc qua đều chảy mồ hôi lạnh.
"A a, hóa ra là Tử Nghiên học tỷ." Sắc mặt của Liễu Kình từ lúc bạch y tiểu cô nương xuất hiện thì trở nên khó coi rất nhiều, chẳng qua so với những người khác, hắn vẫn còn tốt chán, lập tức quay về Tử Nghiên cười nói.
Nhưng cách xưng hô này, lại làm cho người ta có một loại quỷ dị cảm giác, một nam tử to lớn, lại nói chuyện với một tiểu cô nương chỉ đứng đến eo hắn khách khí như vậy, sợ rằng chẳng có một ai cho rằng đây là chuyện bình thường đi.
Tử Nghiên lườm hắn một cái, từ từ tiến vào giữa sân, mà nàng càng đi vào sâu, thì đám người vây quanh đều vội vàng lui về phía sau, sợ vướng họa vào thân.
Lâm Diễm đứng ở bên cạnh Tiêu Viêm, nhìn thấy Tử Nghiên đi tới bọn họ, nhất thời cả người đều có chút khó chịu, đối với Man Lực Vương đáng sợ này,thực sự là hắn có cảm giác sợ hãi.
"Uy, ai khi dễ ngươi? Không phải ta đã bảo có phiền toái cứ tìm ta sao." Đứng ở bên cạnh Tiêu Viêm, Tử Nghiên bĩu môi, nói: "Nói cho ta biết là kẻ nào, ta giúp ngươi xử lý." Nói xong,đôi mắt đen huyền lại quét khắp xung quanh, mà ai bị nàng liếc qua,đều vội vã lắc đầu phủ nhận
Bên cạnh Liễu Kình, khuôn mạt của Diêu Thịnh có chút khổ sở, lặng lẽ lùi lại mấy bước, đem phân nửa thân thể trốn sau Liễu Kình. Trước mặt tiểu quái vật mà nội viện ai ai cũng hãi này, sợ rằng không ai dám chọc giận nàng. Hắn thật sự không nghĩ tới,Tiêu Viêm dĩ nhiên cùng với tiểu quái vật cực kỳ khó gần này có chút quan hệ.
"Một vài xung đột nhỏ mà thôi, tự ta giải quyết được." Dưới con mắt của mọi người, Tiêu Viêm vừa cười vừa lắc đầu, mặc dù biết rõ Tử Nghiên là một đầu ma thú cực mạnh, nhưng lại mang dung mạo của một tiểu cô nương, hắn cũng chẳng muốn núp bóng kẻ mạnh,đem danh hiệu nàng ra để diễu võ dương oai, huống hồ mâu thuẫn vừa rồi cũng không quá đáng, giao thủ vừa rồi với Diêu Thịnh, hai bên đều hơi gặp rắc rối, chỉ có thể nói rằng chẳng phân biệt được cao thấp mà thôi.
Nghe được lời này của Tiêu Viêm, sắc mặt của Liễu Kình cũng nhẹ nhàng một chút,nếu như Tiêu Viêm đem tên của Diêu Thịnh nói ra, sợ rằng với tính cách của Tử Nghiên, chắc chắn sẽ lôi Diêu Thịnh ra trừng trị, mà đến lúc đó vì bảo vệ Diêu Thịnh, chắc chắn hắn sẽ phải tự mình xuất thủ. Mặc dù ở trong nội viện, cho dù đối mặt Lâm Tu Nhai, hắn cũng không có chút lo lắng nào, thế nhưng đối với tiểu quái vật này,suy nghĩ của hắn tràn đầy sự kiêng kỵ; xung đột cùng với nàng ta, là chuyện mà Liễu Kình không muốn nhìn thấy nhất.
Nghe vậy, Tử Nghiên lại hơi nhíu mày. Xoay người lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, âm thanh chỉ cho hai người nghe thấy vang lên: "Hừ, đừng tưởng rằng không nhận sự hỗ trợ của ta thì có thể không luyện chế đan hoàn cho ta đâu đấy."
Dở khóc dở cười, Tiêu Viêm vội lắc đầu, tiểu gia hỏa này cho rằng hắn không cho nàng hỗ trợ, tức là muốn chạy trốn trách nhiệm luyện chế đan hoàn cho nàng, quả nhiên là một tiểu nha đầu đáng yêu a ……
"Yên tâm đi, việc ta đáp ứng ngươi ta sẽ không hối hận. Khi nào ngươi ăn hết, chỉ cần đem dược liệu cho ta, thế là xong." Cười cười, xoa xoa đầu Tử Nghiên, Tiêu Viêm đột nhiên cảm giác ánh mắt chung quanh có chút quái dị. Ngẩng đầu lên, hắn thấy được mọi người xung quanh đem một ánh mắt cực kỳ quái dị nhìn chằm chằm vào bàn tay của hắn đang xoa đầu Tử Nghiên.
"Một cái tát đem tên kia đánh bay đi." Tiếng nói thầm này nhanh chóng truyền tai khắp mọi người trong sân, hung danh của Tử Nghiên trong trí nhớ của mấy gã “Cường Bảng” này vẫn y như mới. Năm đó cũng có một số kẻ to gan hướng nàng khiêu chiến, chẳng qua bất kỳ ai lên, dưới bàn tay nhỏ bé kia, đều như bóng cao su, đập một cái là bay.Cuối cùng, tuy mấy kẻ trọng thương kia đã khỏi hẳn, nhưng tràng diện kinh khủng đó, làm cho bất kỳ ai đã chứng kiến đều không thể quên . Bởi vậy, hôm nay nhìn được Tiêu Viêm dám đối đãi với Tử Nghiên như vậy, một số người đều chờ mong có kịch hay mà xem.
Đương nhiên, sự kiện mà bọn họ chờ mong, tự nhiên là không thể phát sinh trên người Tiêu Viêm, mà Tử Nghiên chỉ là khó chịu lắc lắc, phe phẩy đầu, vỗ vỗ cánh tay của Tiêu Viêm, ngôn ngữ khó chịu, nhưng đều làm cho mọi người chung quanh thấy ngạc nhiên. Man Lực Vương trở nên dễ giao tiếp như vậy từ khi nào?
Bị nhiều ánh mắt như vậy nhìn kỹ , bàn tay của Tiêu Viêm cũng ngừng lại, lập tức thu hồi.
Liễu Kình vừa nói một tiếng, Tử Nghiên đã ra mặt. Hắn tự nhiên là không có khả năng tiếp tục nói ra mấy lời cảnh cáo, xem qua cử động của Tử Nghiên và Tiêu Viêm, tựa hồ hai người quan hệ cũng không tệ lắm, hắn thật không nghi ngờ nếu hắn lại nói lại lời vừa rồi, chắc chắn Man Lực Vương sẽ tặng cho hắn một quyền.
"Được rồi, chuyện hôm nay liền chấm dứt tại đây đi, có ân oán thì giải quyết trên sân thi đấu, đó là nơi công bằng nhất." Vỗ vỗ đôi tay, Liễu Kình nhàn nhạt nói, nói xong, hắn lại nhìn Tiêu Viêm một cái, bỗng vung tay lên, mang theo đám người Diêu Thịnh xoay người rời khỏi quảng trường.
Nhìn thấy hành động của Liễu Kình, mấy kẻ xung quanh cũng nhún vai, chậm rãi rời đi.
"Hắc, ta nói ngươi vừa rồi nên trực tiếp gọi hắn là nương nương khang (tên ẻo lả) mà, có quái vật này giúp ngươi, ngươi còn cần gì phải sợ Liễu Kình?" Sau khi đám người Liễu Kình rời đi, Lâm Diễm gãi nhẹ lưng Tiêu Viêm, thấp giọng nói.
Tiêu Viêm cười lắc đầu, không muốn nói tới vấn đề này, lại hơi vặn mình một chút, nói: "Tu luyện phòng nơi này chắc đều có thể sử dụng chứ?Có hạn chế nào hay không?"
"Đương nhiên là có." Lâm Diễm lườm Tiêu Viêm một cái, nói: "Tầng thứ sáu này không có kiểu xếp hạng “Thượng-Trung-Hạ”,hầu hết các phòng tu luyện ở đây đều chuẩn bị cho “Cường Bảng” cao thủ, nhưng mà, phòng tu luyện tốt hay tốt hơn, đều dựa vào bài danh của ngươi trên “Cường Bảng”."
"Ngươi bây giờ 'Cường Bảng' bài danh thú ba mươi mốt. Vậy, tu luyện phòng của ngươi, ở chỗ kia." Lâm Diễm xoay người, ngón tay chỉ vào góc quảng trường, ở đó có một gian tu luyện phòng hoàn toàn riêng biệt, tu luyện phòng này so với các phòng tầng trên thì tinh mỹ hơn rất nhiều,nhưng so với một số phòng ở đây thì cũng chẳng đáng là bao.
"Trước cửa tu luyện phòng đều được đánh số, con số này đại biểu cho 'Cường Bảng' bài danh, con số càng nhỏ, tự nhiên là hiệu quả càng tốt, bây giờ ta đang ở phòng số chín tu luyện,tốc độ ở đó ít nhất cũng phải nhanh gấp đôi phòng số ba mươi mốt của ngươi." Lâm Diễm hắc hắc cười, trong nụ cười có chút đắc ý.
Gật gật đầu, Tiêu Viêm cũng không để ý tới lời nói của Lâm Diễm, xoay người định quay về tu luyện phòng của chính mình.
"Uy, ngươi muốn ở chỗ này tu luyện a?" Tiêu Viêm vừa mới xoay người, thanh âm của Tử Nghiên lại vang lên.
"Ân."
"Ngươi đến phòng tu luyện của ta đi, đó là số một nha, tốc độ tu luyện so với phòng số chín kia cũng nhanh gấp hai gấp ba lần." Thanh âm non nớt của Tử Nghiên, làm cho vẻ mặt tươi cười của Lâm Diễm đột nhiên cứng ngắc lại, lập tức bỏ đi ý nghĩ trêu chọc Tiêu Viêm. Phòng tu luyện số một, là phòng tu luyện dành riêng cho tiểu quái vật này, trong số hai mươi tên đứng đầu “Cường Bảng”, không biết có bao nhiêu kẻ thèm muốn điều này, nhưng cuối cùng chẳng ai dám đi khiêu chiến, thế nên cũng chỉ dùng ánh mắt mà trông mong, không nghĩ cho tới hôm nay Tử Nghiên đem tu luyện phòng của mình cho Tiêu Viêm mượn, loại đãi ngộ này, cho dù là Liễu Kình hay Lâm Tu Nhai cũng chưa từng hưởng thụ à nha.
"Có thể đem tu luyện phòng cho người khác mượn?" Tiêu Viêm vẻ mặt kinh ngạc ,nói.
Lâm Diễm xua xua tay, bất đắc dĩ nói: "Chỉ cần chủ nhân nguyện ý, cho ai mượn, nội viện cũng sẽ không can thiệp."
Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi trầm ngâm một chút, cười gật đầu, hướng về Tử Nghiên nói: "Được rồi, vậy đành hưởng chút vinh quang của ngươi, cảm thụ một chút tốc độ tu luyện trong căn phòng số một đi." Hôm nay chỉ còn cách cuộc thi không đến hai mươi ngày, chuyện khẩn cấp nhất đối với Tiêu Viêm bây giờ là nhanh chóng tăng cường thực lực, nếu như hắn cứ cự tuyệt, thì hơi có chút kiêu ngạo.
Nghe được lời đáp ứng của Tiêu Viêm,trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Nghiên bỗng hiện lên một vẻ tươi cười, nhỏ giọng nói: "Chẳng qua trong lúc ngươi tu luyện, ta sẽ tìm đến ngươi để ngươi luyện chế đan hoàn cho ta đó nha."
"Ân." Mỉm cười, đây là việc nhỏ. Tiêu Viêm tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
"Đi theo ta." Thấy Tiêu Viêm dứt khoát được như vậy, Tử Nghiên càng vui vẻ, vội vàng đi trước dẫn đường.Tiêu Viêm liền quay về vẻ mặt hâm mộ của Lâm Diễm nhún vai, sau đó theo đi tới.
Xuyên qua cả quảng trường, một đám tu luyện phòng lại xuất hiện trong mắt Tiêu Viêm, nếu đi gần, còn có thể cảm nhận được tinh thuần năng lượng trong phòng toát ra
Để ý một chút các của phòng tu luyện, quả nhiên theo như lời của Lâm Diễm đều được đánh số, bắt đầu từ số hai mươi, càng vào trong, năng lượng ấm áp thẩm thấu từ trong phòng ra càng ngày càng nồng đậm. Cho tới khi đi tới phòng số mười, thậm chí còn có thể dùng mắt thường nhìn thấy một tia năng lượng màu hồng giống như sợi chỉ vậy phiêu dật tại giữa không trung. Cảnh tượng kỳ dị như vậy, làm Tiêu Viêm âm thầm sợ hãi, than thở không dứt lời.
Cước bộ của Tiêu Viêm , ngừng lại ngay trước một căn phòng ở nơi sâu nhất. Chính giữa phòng tu luyện này, hơi có chút quái dị, mấy phòng tu luyện khác đều có hùng hậu năng lượng thẩm thấu ra, nhưng nơi này, lại là trống trơn, đứng ở bên ngoài, Tiêu Viêm thậm chí còn không cảm thụ được năng lượng trong đó.
"Không cần phải cảm ứng, phòng tu luyện số một này được đặc chế đó, năng lượng bên trong quá mức hùng hậu, tài liệu bình thường sẽ không chịu được, thế nên chỉ có thể sử dụng thứ tài liệu đặc biệt này,hoàn toàn đoạn tuyệt năng lượng đối với bên ngoài." Tử Nghiên quay về Tiêu Viêm phất phất tay, sau đó chỉ vào cánh cửa sắt đen nhánh ở cuối hành lang,nói: "Không được vào đây, đó là nơi cấm, nếu như bị trưởng lão phát hiện, cho dù là ta cũng sẽ bị cấm bế, thế nên ngươi cẩn thận một chút.
Nhìn theo ánh mắt của Tử Nghiên,đằng sau cánh cúa, là một mảnh hắc ám; hơi cau mày lại, Tiêu Viêm vừa định quay đi, bỗng bàn tay đột ngột run lên,ngay trong sát na vừa rồi,hắn rõ ràng cảm nhận được Thanh Liên Địa Tâm Hỏa trong người hơi run rẩy một chút ……
Có thể làm cho Thanh Liên Địa Tâm Hỏa sinh ra động tĩnh như vậy, trong thiên phần luyện khí tháp này, chỉ có một thứ duy nhất, Vẫn Lạc Tâm Viêm!
Chậm rãi hít sâu một hơi, sau khi Tiêu Viêm liếc nhìn cánh cửa màu đen này một chút, ngay lập tức mạnh mẽ quay đầu lại, mở ra đại môn của phòng tu luyện cao cấp nhất trong tầng thứ sáu, phòng tu luyện số một! ……
Đã có 112 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Dịch:DeviloftheDark
Biên: gravity239 (A Vi)
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội-2T
Cửa phòng vừa mới mở ra, nhất thời, hồng sắc cường quang đột ngột tỏa ra, làm cho Tiêu Viêm theo quán tính nhắm chặt hai mắt lại, sau một lúc lâu, mới chậm rãi mở ra. Nhìn cảnh tượng bên trong gian phòng, vẻ sợ hãi trên mặt càng thêm nồng đậm.
Bên trong tu luyện thất, hầu như hoàn toàn bị một tầng dày vụ khí (sương mù) màu đỏ nhạt bao phủ , ánh mắt chỉ có thể nhìn được hai đến ba thước, còn phần còn lại thì hoàn toàn bị hồng sắc vụ khí kia bao phủ.
Mang theo nét mặt sợ hãi tiến vào trong phòng tu luyện, bàn tay của Tiêu Viêm nắm thử vào một luồng vụ khí, nhất thời, một cảm giác ấm áp truyền đến từ trong bàn tay, luồng hồng sắc vụ khí đó, thông qua lỗ chân lông,tiến thẳng vào trong cơ thể Tiêu Viêm, hóa thành một tia tinh thuần năng lượng, tự động vận hành trong kinh mạch.
"Năng lượng thật tinh khiết!"Một tia sợ hãi vụt qua trong mắt, Tiêu Viêm hít sâu một hơi, một lát lâu sau, mới nhẹ giọng thoát ra lời nói vừa rồi, năng lượng ở đây có độ tinh khiết còn hơn nhiều so với cao cấp tu luyện phòng tầng thứ năm. Quả thực phải gấp mười lần! Ở chỗ này tu luyện, Tiêu Viêm hoàn toàn không nghi ngờ sẽ cảm giác được thực lực tăng lên như bay.
"Tất nhiên là vậy,nếu không mấy tên kia cũng không đối với nơi này thèm đỏ mắt như vậy." Phía sau. Tử Nghiên kiêu ngạo, ưỡn bộ ngực nhỏ lên, nói.
Tiêu Viêm mừng rỡ gật đầu, chậm rãi đi vào trong gian phòng, thân hình đi qua hồng sắc vụ khí, một lát sau, tại trung tâm tu luyện phòng, hắn thấy được một hắc thạch thai cũng giống với những chỗ tu luyện khác, ở trước thạch thai, cũng là có một cái khe nhỏ, xem ra tu luyện ở đây, cũng phải dùng “Hỏa Năng”để thanh toán.
"Nơi này là vị trí tu luyện, ngươi có hỏa tinh tạp không? À,mà quên nói cho ngươi, phòng tu luyện số một này so với các phòng tu luyện khác tốt hơn rất nhiều,thế nhưng phí dụng cũng không ít, muốn ở đây tu luyện một ngày, hình như là mất ba mươi ngày Hỏa Năng đó." Tử Nghiên lắc lắc đuôi tóc màu tím nhạt, quay Tiêu Viêm lộ ra hai cái răng nanh, cười nói.
"Ba mươi ngày hỏa năng" tu luyện phí dụng lớn như vậy, cho dù Tiêu Viêm hôm nay là một kẻ tài đại khí thô, cũng không khỏi xót của, như vậy tính ra, ở chỗ này tu luyện một tháng thì phải dùng tới một nghìn hỏa năng? Mức tiêu thụ lớn như vậy, nếu như hắn không có đan dược tiêu thụ để kiếm hỏa năng, cho dù đánh chết hắn cũng không tu luyện ở đây. Mà lượng hỏa năng này, cũng đủ cho một học viên bình thường một năm ở đây cũng sẽ đột phá a.
"Đừng nói với ta rằng ngươi không có ‘ hỏa năng ’ nga. Ta cũng không có biện pháp nào đâu." Nhìn thấy dáng dấp của Tiêu Viêm, Tử Nghiên vội vàng nói, nàng cũng không biết cách tìm kiếm hỏa năng, mỗi tháng nàng cũng chỉ tiến vào nội viện lấy hỏa năng để duy trì tu luyện. Thế nhưng lượng “Hỏa Năng” mà mỗi tháng “Cường Bảng” đệ nhất nhân này lĩnh được, cũng chỉ vừa đủ cho nàng tu luyện tại đây thôi, nếu để nàng tài trợ người khác, vậy thì thật sự là không có biện pháp.
"Điều này không cần ngươi tới quan tâm." Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, đi vào thạch thai, sau đó chậm rãi ngồi xuống, hướng về phía Tử Nghiên nói; "Bây giờ ta phải tu luyện rồi, trong lúc tu luyện, ngươi cũng không nên đến quấy rầy ta, nếu muốn tìm ta để luyện chế đan hoàn, thì ở một bên chờ ta thức tỉnh. Đừng có quấy nhiễu trạng thái tu luyện của ta, nếu không sau này ngươi cứ ăn sống dược liệu đi."
Uy hiếp của Tiêu Viêm, đối với Tử Nghiên mà nói có hiệu quả rất lớn, cho nên vừa nghe vậy, Tử Nghiên liền gật đầu liên hồi không khác gì một con gà đang mổ thóc, dáng dấp còn như định giơ tay phát thệ.
Nhìn dáng dấp đó của Tử Nghiên, Tiêu Viêm mới yên tâm cười cười, từ trong nạp giới lấy ra hỏa tinh tạp, nhẹ nhàng cắm vào trong khe nhỏ, hai tay chậm rãi kết xuất tu luyện ấn kết, đôi mắt cũng nhắm chặt lại.
Nhìn thấy Tiêu Viêm tiến nhập tu luyện trạng thái, Tử Nghiên liền chu cái miệng nhỏ lên, hướng về phía Tiêu Viêm dọa mặt quỷ, lúc này mới không cam lòng ra khỏi tu luyện thất, vung tay đem của phòng đóng lại
Phí dụng cho phòng tu luyện số một có thể nói là trên trời, thế nhưng không thể không nói, hiệu quả của nó, cũng tương ứng với thứ giá cả này, đây là trong lúc Tiêu Viêm thấy được một đoàn tâm hỏa xuất hiện trong cơ thể , ý niệm này mới xuất hiện trong đầu.
Nếu nói rằng ở mấy tầng trước, tâm hỏa chỉ là một tia một đám, thế thì tại phòng tu luyện số một này, tâm hoả xuất hiện dày đặc thành đoàn, đồng thời nhiệt lượng trong đó, cũng tăng lên rất nhiều. Dưới sự trui luyện của tâm hỏa này, tốc độ đấu khí lưu chuyển càng trở nên cực nhanh, điều này không khỏi làm cho Tiêu Viêm ầm thầm phải líu lưỡi.
Trong cơ thể, một đám lớn tâm hỏa bốc lên trong cơ thể, một cỗ hùng hậu đấu khí cuồn cuộn không ngừng theo kinh mạch lưu chuyển, sau đó quán thấu vào, mà khi những tia đấu khí này xuất hiện lần thứ hai thì giống như từ một ngón tay cái thô kệch biến thành một sợi dây đàn, trong suốt sáng lấp lánh, tựa như một cây trâm ngọc bích vậy.
Tất nhiên là dưới tác dụng của tâm hỏa, tốc độ tu luyện có thể tăng gấp mười lần, thế nhưng bởi vì nhiệt độ của tâm hỏa cũng rất lớn, kinh mạch trong cơ thể Tiêu Viêm thường xuyên xuất hiện cảm giác đau đớn, mà đây còn là thân thể đã qua “Địa tâm thôi thể nhũ” rèn luyện.Nếu như ở lúc trước khi cường hóa, bằng vào thực lực lúc này,vậy thì thứ tâm hỏa mạnh mẽ như thế này chỉ vừa mới xuất hiện, chắc chắn hắn sẽ không tự chủ được mà nằm xuống lăn lộn không ngừng.
Cảm giác đau đớn mặc dù làm cho Tiêu Viêm thấy hơi khó chịu, thế nhưng hắn không trì hoãn chút nào. Tâm ý trong đầu, vẫn như cũ thúc giục đấu khí không ngừng theo cái từ các tua của hải đảm đấu tinh từ trong tuôn trào ra.
Hải đảm đấu tinh lúc này, đã giảm từ chín mũi xuống còn bảy mũi, trong thời gian tìm hiểu về cấp bậc đấu linh này, Tiêu Viêm cũng hiểu được một ít ảo diệu trong đó, thực lực của hắn một khi tấn giai, trên hải đảm đấu tinh kia, sẽ có một chiếc mũi năng lượng rút vào trong, dựa theo suy đoán như vậy, khi nào hắn đem toàn bộ phần còn lại thu vào Hải đảm đấu tinh, vậy là hắn có thể tấn cấp đấu vương!
Đối với sự đặc thù của cấp bậc đấu linh này, Tiêu Viêm cũng cảm thấy rất là kinh ngạc, có thể đem thực lực của chính mình hiểu rõ như vậy, cùng với sự mơ hồ ở cấp bậc đại đấu sư mà so sánh , chắc chắn là rõ ràng hơn nhiều.
Mượn cuồng mãnh năng lượng trong phòng tu luyện số một, Tiêu Viêm có thể thoáng cảm nhận được, mũi năng lượng thứ bảy trên hải đảm đấu tinh, đang từ từ rút ngắn. Đến khi nó hoàn toàn tiến vào trong hải đảm đấu tinh thì, chắc chắn là Tiêu Viêm đã tiến vào cảnh giới tam tinh đấu linh.
Trong lúc tu luyện không bao giờ để ý thời gian, đặc biệt tại tình huống có thể cảm nhận được thực lực của mình tăng trưởng từng lúc, lại càng không để ý tới ngoại vật, thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua.
Từ lúc Tiêu Viêm tiến vào phòng tu luyện số một,năm ngày đã qua, trong năm ngày này, Tử Nghiên đã tới một lần, bất quá nhìn thấy trạng thái tu luyện của Tiêu Viêm, do dự một hồi lâu, rốt cục cũng không dám gọi Tiêu Viêm dậy, nàng cũng rất sợ Tiêu Viêm, dưới cơn tức giận sẽ không luyện chế cho nàng đan hoàn nữa. Thầm nghĩ tới đây, nàng lại nhớ lại cuộc sống bi thảm ăn sống dược liệu trước kia.
Năm ngày, chỗ tốt đối với Tiêu Viêm không cần nói cũng biết, không chỉ có khí thế tăng lên, hơn nữa đấu khí trong cơ thể, cũng tinh thuần hơn rất nhiều, mũi năng lượng thứ bảy trên hải đảm đấu tinh đã rút ngắn một nửa, điều này đã chỉ rõ hiệu quả trong năm ngày tu luyện vừa rồi của Tiêu Viêm, nếu như bình thường, chỉ sợ tu luyện một tháng cũng không đạt được kết quả như vậy đi.
Tu luyện liên tục bảy ngày, Tiêu Viêm mới thoát ra khỏi trạng thái tu luyện, đúng lúc gặp lại Tử Nghiên, nhìn được dáng dấp không vui của tiểu cô nương, hắn cũng hơi xấu hổ vội cười cười, ngay lập tức tiếp nhận dược liệu trong tay nàng rồi luyện chế một ít đan hoàn, lúc này mới làm cho sắc mặt của Tử Nghiên tươi lên chút ít .
Bảy ngày tu luyện, đủ để vượt qua ngày xưa tu luyện trong một tháng nhiều, trong cơ thể hùng hậu đấu khí như sóng thần cuồn cuộn lưu chuyển,khiến cho Tiêu Viêm toàn thân đều là cảm giác tràn trề năng lượng, phòng tu luyện số một này, đích xác là không phải tu luyện thất tầm thường có thể sánh bằng.
Sau khi luyện chế cho Tử Nghiên xong mấy loại đan hoàn,Tiêu Viêm ăn nhẹ vài thứ, vặn vẹo xương cốt một chút, nhưng không có dự định xuất môn, mà chỉ nghỉ ngơi có một tiếng đồng hồ, rồi dưới ánh mắt dành cho kẻ điên của Tử Nghiên, lần thứ hai trở lại thạch thai, ngồi xếp bằng tu luyện.
"Kẻ điên này, ai đời lại tu luyện như thế" lầm bầm mấy tiếng, Tử Nghiên bất đắc dĩ lắc đầu, lần thứ hai rời khỏi tu luyện thất
Dự định của Tiêu Viêm trước khi tiến nhập Thiên Phần Luyện Khí Tháp bế quan cho tới khi "Cường bảng" đại tái bắt đầu mới thôi, thời gian gấp gáp như vậy, tự nhiên làm cho hắn không dám chậm trễ, nếu như mọi việc bình thường,hắn chắc chắn sẽ tu luyện đến lúc đó, bất quá, ngay khi bế quan được khoảng mười lăm ngày, thì Thiên Phần Luyện Khí Tháp vốn bình tĩnh như vậy cũng xuất hiện một ít biến hóa.
Trong phòng tu luyện số một , không khí an tĩnh, ở chỗ trung tâm, Tiêu Viêm khoanh chân xếp bằng, một tia hồng sắc vụ khí nhạt nhòa theo nhịp thở của hắn, cuồn cuộn không ngừng quán chú vào trong cơ thể, sau cùng hóa thành nồng nặc năng lượng lưu chuyển ở trong kinh mạch.
"Oanh!"
Đột ngột, một âm thanh mạnh mẽ vang lên, làm xao động toàn bộ Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Sau khi âm thanh đó truyền ra chốc lát, năng lượng trong tháp vốn bình thản,đột nhiên như nước sôi vậy,ào ạt bốc lên.
Động tĩnh như vậy, chắc chắn Tiêu Viêm không thể tiếp tục bảo trì tu luyện trạng thái, đôi mắt đang đóng chặt chợt mở, vẻ mặt kinh hãi nhìn động tĩnh bên trong tháp. Một lát sau, sắc mặt đột ngột biến đổi,thất thanh nói: "Vì sao năng lượng trong tháp trở nên cuồng bạo hơn rất nhiều?"
"Tất cả các học viên trong tháp, trong mười phút nữa, lập tức ly khai Thiên Phần Luyện Khí Tháp!"
Trong lúc Tiêu Viêm đang kinh hãi, bỗng nhiên một âm thanh già nua mạnh mẽ vang lên trong tháp, vang vọng trong tai mỗi người, mãi không tiêu tan.
"Trong tháp đã xảy ra chuyện" trong phút chốc, một đạo ý niệm trong đầu nhanh chóng hiện lên trong lòng Tiêu Viêm.
*Giải thích một chút: Trong này có nói về hải đảm đấu tinh. Để cho các bạn dễ hình dung mình nói qua một chút. Hải đảm là một loại hải sản à không là một loại sinh vật biển hình tròn hay cầu gì ấy, xung quanh nó được bao bọc toàn là gai nhọn. Ở đây lão Thổ Tả chắc mô tả đấu tinh ở cấp bậc đấu linh là có hình dạng như vậy nhưng chỉ gồm có chín chiếc gai nhọn mà khi nào chín chiếc gai nhọn (hay là mũi năng lượng ta dịch trong chương) thu hết vào trong đấu tinh thì thằng Tiêu Viêm lên Đấu vương.
Đã có 114 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Dịch:DeviloftheDark
Biên: gravity239 (A Vi)
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội-2T
Nghe thấy tiếng quát già nua nọ quanh quẩn bên tai, Tiêu Viêm thoáng ngẩn người, thế rồi cũng ngay lập tức đứng lên khỏi thạch thai, nhanh chóng đem hỏa tinh tạp lấy ra, trong lòng kinh ngạc lẩm bẩm nói: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Năng lượng trong tháp trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều, chắc chắn là do Vẫn Lạc Tâm Viêm gây nên." Thanh âm của Dược Lão, mang hơi chút kinh hỷ vang lên trong lòng Tiêu Viêm.
"Vẫn Lạc Tâm Viêm?" Nghe vậy, Tiêu Viêm nhất thời kinh ngạc nói: "Mấy gã trưởng lão chẳng phải đã nói ít nhất còn mấy tháng nữa cơ mà? Chẳng lẽ thời gian bạo động sớm hơn ư?"
"Tình huống như thế này ,xem ra vẫn chưa bạo phát triệt để, hiện tại chỉ là vẫn lạc tâm viêm theo định kỳ bạo động mà thôi." Dược Lão cười cười, nói: "Bất quá xem xét hiện tượng này, như vậy nhận định của ta là chính xác, lâu thì nửa năm, chậm thì hai ba tháng, Vẫn Lạc Tâm Viêm trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp này, chắc chắn sẽ bạo động triệt để, mà đến lúc đó, cơ hội cướp đoạt Vẫn Lạc Tâm Viêm của chúng ta sẽ tới."
Hơi gật đầu, tâm tình thinh lặng của Tiêu Viêm cũng trở nên gấp gáp hơn rất nhiều, bất quá lúc này cũng không phải là lúc suy nghĩ, năng lượng bạo động trong tháp lúc này đã không còn thích hợp tu luyện, phải ly khai thật nhanh, nói cách khác, vạn nhất xuất hiện thêm một sự cố nữa cuốn hắn vào, vậy thật là hết chỗ nói.
Nhảy ra khỏi thạch thai, cấp tốc lao ra khỏi phòng tu luyện số một, vừa ra khỏi cửa, nhất thời một cỗ năng lượng nóng bỏng lao thẳng vào mặt, làm cho khuôn mặt của Tiêu Viêm hơi bỏng rát.
Hành lang lúc này khá là hỗn loạn, một số phòng tu luyện không ngừng mở cửa ra, rồi một đám học viên mang vẻ mặt ngơ ngác chạy ra, sau đó nhìn nhau, đôi mi nhíu chặt lại; loại tình huống này là lần đầu tiên bọn họ gặp phải.
"Hắc, Tiêu Viêm, ngươi không sao chứ?" Sau khi Tiêu Viêm vừa mới đi ra, cách đó không xa phòng tu luyện số chín cũng mở cửa, Lâm Diễm, tựa như hầu tử (con khỉ) nhanh chóng thoát ra, ánh mắt vừa đảo xung quanh, khi vừa thấy Tiêu Viêm thì liền vội vã hô.
"Không có việc gì." Hướng về Lâm Diễm bên cạnh, Tiêu Viêm hơi lắc đầu, nói.
"Không biết xảy ra chuyện gì nữa,từ trước đến nay thiên phần luyện khí tháp vẫn chưa xảy ra chuyện này bao giờ." Lâm Diễm gãi đầu, hơi nghi hoặc nói.
Tiêu Viêm khẽ lắc đầu, đột nhiên quay đầu lại, đem ánh mắt hướng về cánh cửa sắt cuối hành lang, lúc này, hắn có thể cảm thụ được Thanh Liên Địa Tâm Hỏa trong cơ thể mình đang cấp tốc dao động,rồi khi hỏa diễm bùng phát, từng đạo thanh hỏa vọt lên trong mắt Tiêu Viêm, chỉ trong nháy mắt, một đôi mắt đen trước kia đã biến thành thanh hỏa song nhãn
Thanh hỏa bùng lên, Tiêu Viêm cảm giác được một cảm giác ấm áp ở trong con mắt, chợt, hắn phát hiện ra một điều kinh dị, hắc ám trên cánh của kia, dĩ nhiên từ từ tiêu tán dưới thanh nhãn hồng đồng của hắn, vì vậy, một ít động tĩnh ở sâu trong cánh của kia, cũng hiện ra trong phạm vi nhìn của hắn.
Đó là một mảnh không gian méo mó, ở trong đó, vô hình hỏa diễm tựa như tinh linh vậy, điên cuồng chuyển động, chỉ trong giây lát, có một tiếng rống kì dị vang lên, ngay sau đó, vô hình hỏa diễm tựa như núi lửa phun trào, bạo dũng ra, phóng thẳng tới đỉnh tháp
"Tiểu không gian kết kính, phong!"
Hơn mười tiếng già nua âm thanh đồng thời vang lên trong bóng tối, ngay sau đó, một cỗ năng lượng hùng hậu hiện ra, thế rồi tại mảnh không gian đó hình thành một mảnh lưới ánh sáng đa sắc màu, vô hình hỏa diễm mạnh mẽ va chạm với lưới ánh sáng, thế rồi chấn động mạnh mẽ, một luồng năng lượng đủ để đánh chết một gã đại đấu sư ngay lập tức tỏa ra, rồi cuối cùng nện thẳng vào bức tường, thế rồi mới dần dần tiêu tán.
Dưới va chạm của vô hình hỏa diễm, mặt ngoài của lưới ánh sáng như nước gợn, không ngừng rung chuyển , nhìn qua rất giống sắp vỡ, nhưng thủy chung vẫn chưa hóa thành hư vô năng lượng, trong nhất thời liền cùng với vô hình hỏa diễm bá đạo kia hình thành thế giằng co.
"Các ngươi, mấy tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này. Đại trưởng lão đã ra lệnh ngay lập tức ly khai khỏi tháp, sao vẫn còn chần chừ ở đây?" Ngay lúc Tiêu Viêm đang chăm chú quan sát trận chiến giữa song phương thì, đột nhiên một tiếng quát khẽ vang lên, làm cho Tiêu Viêm hoảng hốt, thanh sắc hỏa diễm trong mắt cũng nháy mắt biến mất, mà cánh của sẳt kia, cũng lại trở về đen tối, làm cho bất kỳ ai cũng không thể chứng kiến cuộc giao tranh trong đó.
"Vô hình hỏa diễm nọ, chắc chắn là bản thể của Vẫn Lạc Tâm Viêm, uy lực quả nhiên kinh khủng, nếu như không có cản trở, sợ rằng Thiên Phần Luyện Khí Tháp này cũng sẽ bị nó hủy đi... Lưới ánh sáng vừa rồi, chắc là do các trưởng lão trong tháp liên kết tạo thành? Thực sự là biến thái, dĩ nhiên có thể mạnh mẽ phong ấn vẫn bạo phát của thứ thiên địa linh bảo Vẫn Lạc Tâm Viêm này, nhưng mà cũng tiếc, không nhìn thấy quá trình so đấu của bọn họ, nếu được, sau này đối phó với Vẫn Lạc Tâm Viêm cũng sẽ nhẹ nhàng hơn chút ít." Trong lòng tiếc hận thở dài, Tiêu Viêm nghiêng đầu, cũng nhìn thấy một gã trưởng lão đang đứng ở cửa ra, lớn tiếng quát mấy học viên bọn họ đang tụ tập ở đây.
Nghe được tiếng quát của vị trưởng lão này, Lâm Diễm nhún vai, cũng không tỏ ý gì, lôi cánh tay của Tiêu Viêm, vội vã đi thẳng ra ngoài, năng lượng trong tháp càng ngày càng gay gắt, nếu như cứ tiếp tục ở đây,hắn có một cảm giác bất an.
Liếc mắt qua cánh cửa sắt, Tiêu Viêm tuy có hơi tiếc nuối, nhưng cuối cùng cũng đi theo Lâm Diễm, rời khỏi Thiên Phần Luyện Khí Tháp
... ... ...
Theo dòng người, mấy người Tiêu Viêm cũng ra khỏi Thiên Phần Luyện Khí Tháp, trước cửa tháp lúc này, rất là ầm ĩ và hỗn loạn, một đám người đông nghẹt cùng với những âm thanh loạn thất bát tao (nhốn nháo, lộn xộn), làm cho Tiêu Viêm vừa đi từ trong tháp ra có cảm giác nhức tai.
Những người trước cửa này, đều vừa mới ra khỏi Thiên Phần Luyện Khí Tháp, bởi vậy tất cả đều có tâm trạng kinh hoàng và thấp thỏm. Bọn họ giờ đây đang đàm luận về chuyện xảy ra trong tháp, lần đầu tiên trải qua biến hóa như vậy, chắc chắn làm cho người ta thấy sợ hãi
Tiêu Viêm không thèm quan tâm tới việc thảo luận này, ánh mắt lẳng lặng chăm chú nhìn đỉnh tháp nhọn hoắt nhô lên khỏi lòng đất, có thể bởi vì một số phong ấn phụ gia trên thân tháp, bởi vậy vừa ra khỏi cửa tháp, cảm giác về năng lượng bạo động càng ngày càng mờ nhạt, bất quá bằng vào mối liên hệ đặc biệt nào đó giữa Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cùng với Vẫn Lạc Tâm Viêm, Tiêu Viêm vẫn có thể cảm thấy được, trong tháp lúc này, phong ấn cùng phản phong ấn đang kịch liệt diễn ra.
"Không biết các trưởng lão trong nội viện có thể ngăn trở lần bạo động này không, nếu như làm được, ta còn có một chút thời gian để chuẩn bị, nếu như không thể thì, sợ phải động thủ ngay lập tức, chỉ là trong tình huống này, xác suất thành công sợ cũng không có." Tiêu Viêm nhíu chặt mày. Hắn tự nhiên biết được, nếu một ngày nào đó Vẫn Lạc Tâm Viêm phá tan phong ấn , hắn chỉ có thể xuất thủ ngay lập tức, nếu không thì, Vẫn Lạc Tâm Viêm này đã có linh trí, một ngày thoát khốn, tất nhiên sẽ tự động ẩn núp, đến lúc đó hắn làm sao tìm được?"
"Yên tâm đi, Vẫn Lạc Tâm Viêm lần này vậy bạo động cũng không quá mạnh, huống hồ mấy gã trưởng lão trên kia cũng không phải là ngọn đèn dầu dễ tắt,với lại còn có đại trưởng lão chủ trì, Vẫn Lạc Tâm Viêm lần này muốn đột phá phong ấn còn có chút trắc trở a." Dược Lão cười cười, an ủi Tiêu Viêm.
Nghe được thanh âm của Dược Lão, Tiêu Viêm lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
"Đi thôi, Tiêu Viêm, đợi ở chỗ này cũng vô dụng. Các trưởng lão sẽ giải quyết việc này vậy.
Một bên, Lâm Diễm đột nhiên nói, có một tầng không gian phong ấn bao vây lấy Thiên Phần Luyện Khí Tháp, hắn tự nhiên là không cảm giác được cuộc giao phong kịch liệt trong đó, bởi vậy cũng không muốn ở đây quá lâu.
Tiêu Viêm thoáng trầm ngâm một chút, cũng hơi lắc đầu, giờ này hắn làm sao rời đi được cơ chứ? Bởi vậy chỉ có thể tìm bừa một cái cớ, bỏ qua lời nói của Lâm Diễm.
Hiểu được Tiêu Viêm không muốn đi, Lâm Diễm cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười, nói: "Ngươi thích thì cứ ở lại đây đi, ta phải về trước đây, hắc hắc, nhớ kỹ nha, bốn ngày sau là lúc "Cường bảng" đại tái bắt đầu, nếu như trên lôi đài gặp phải, ngươi cũng đừng hy vọng ta sẽ hạ thủ lưu tình nha."
Tuy rằng lúc này tâm tình rất khẩn trương, thế nhưng Tiêu Viêm vẫn hơi mỉm cười, nhìn về phía Lâm Diễm cho tới khi bóng lưng của hắn khuất trong đám người, mới quay đầu lại, đem lực chú ý đặt ở trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
Thời gian càng trôi, số người quanh tháp nhanh chóng giảm bớt, không lâu sau đó, nguyên bản vốn tấp nập lại trở nên vắng vẻ, chỉ còn lại một mình Tiêu Viêm đang đứng trên ngọn cây, đôi mắt nhắm lại cảm ứng cuộc giao phong kịch liệt làm kẻ khác trợn mắt há mồm trong tháp.
Tuy rằng có sự giúp đỡ của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa Tiêu Viêm có thể cảm ứng được động tĩnh của năng lượng trong tháp, thế nhưng cũng không được như lúc còn ở trong tháp,có thể rõ ràng thấy được bên kia đối chiến, thế nên ,cho tới khi mặt trời bắt đầu lặn, hắn cũng cảm nhận được năng lượng cuồng bạo trong tháp đang từ từ giảm sút.
"Xem ra mấy vị trưởng lão tạm thời đạt thế thượng phong." Cảm ứng được Vẫn Lạc Tâm Viêm đã trở lại yên tĩnh, Tiêu Viêm lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm, lần này nội viện trưởng lão đã giúp hắn kéo dài thời gian, để hắn có thể chuẩn bị tốt nhất.
Cười nhẹ một tiếng, Tiêu Viêm buông bỏ cảm giác nặng nề, xoay người định về bàn môn, nhưng mà khi thân thể vừa mới rời khỏi cành cây, ngay lập tức cứng ngắc lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn một vị hắc bào lão giả đang lơ lửng trước mặt.
Lão giả một thân hắc bào, râu bạc tóc bạc, ánh mắt trong trẻo nhưng sắc bén như lưỡi đao, ánh mắt vừa đảo qua trên người Tiêu Viêm, ngay lập tức làm hắn run bắn người, mà điều làm cho Tiêu Viêm kinh hãi nhất là, người này chính là hắc bào lão nhân lần trước đến thâm sơn truy xét!
Cổ họng hơi run rẩy, Tiêu Viêm dốc toàn lực áp chế tâm tình ba động, trước mặt cường giả, tâm tình hơi xoay động sẽ ngay lập tức bị phát hiện, bởi vậy, một lát sau, hắn mới chậm rãi chắp tay hỏi: "Vị trưởng lão này, xin hỏi vì sao ngăn cản học sinh?"
Hắc bào lão giả liếc mắt nhìn Tiêu Viêm, trong ánh mắt hàm súc một vài ý tứ khó hiểu, một lúc lâu sau mới nhàn nhạt nói.
"Động tĩnh vừa rồi trong tháp, chắc là ngươi cũng cảm nhận được rồi chứ?"
Đã có 110 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy