Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 07-07-2008, 06:45 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 11

Tứ đại tướng quân



Nhạc XÆ°Æ¡ng rá»i khá»i Ä‘á»™ng phủ, lập tức thi triển thân pháp chạy vá» hÆ°á»›ng Võ Äang nhanh nhÆ° gió.
Hắn biết rằng thá»i gian ná»­a tháng quá ngắn ngủi, từng giây từng phút Ä‘á»u can hệ đến hai mạng sống!
Hắn phải tranh thủ thá»i giá», dùng thá»i giỠđổi lấy hai mạng sống, đã phải phi thân chạy trong đêm tối nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng.
Lúc trá»i má» má» sáng thì hắn đã chạy hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i mấy dặm Ä‘Æ°á»ng núi, khi hắn ra tá»›i Ä‘Æ°á»ng núi, bá»—ng có mấy nhân vật khả nghi cản lại lối Ä‘i.
Nhạc Xương phóng mắt nhìn tới trước, chỉ thấy bốn quái nhân hình thù kỳ dị, đầu đội mũ thép, mình mặc áo giáp, gương mặt chia làm bốn màu sắc: kim, ngân, đồng, thiếc. HỠđang chỉ tay vào hướng mình thì thầm với nhau.
Nhạc Xương giật mình nhủ thầm :
- “Bá»n này là nhân vật phÆ°Æ¡ng trá»i nào thế?â€
Bấy giá» bốn quái nhân ná» bá»—ng đứng giãn ra, gã thiết diện quái nhân trong nhóm bốn ngÆ°á»i đứng ngay giữa, cÆ°á»i lạnh lùng vài tiếng liá»n.
Nhạc XÆ°Æ¡ng bất giác ngẩn ngÆ°á»i ra tai chá»—, trông tình hình bá»n này đến gây sá»± vá»›i mình không sai rồi.
Quả nhiên quái nhân mặt thiết lên tiếng nói :
- Hứ! Bá»n ta vâng lệnh dụ Lệnh chủ, biết Ä‘iá»u thì tá»± trói tay chịu tá»™i nào?
Nhạc Xương ngạc nhiên nói :
- Lệnh chủ là ai? Thiếu gia chằng có thù hằn gì với chư vị kia mà?
- Hồng Thần lệnh chủ, xuất lệnh như núi, ngươi chịu tội đi.
Dứt lá»i phóng ra má»™t chưởng nhanh nhÆ° chá»›p.
Nhạc Xương giật mình nhủ thầm :
- “Hồng Thần? Chẳng hay có can hệ gì đến Hồng Thần Äồ mà mình đánh mất bấy lâu Æ°?â€
Trong lúc suy nghÄ©, chưởng phong của đối phÆ°Æ¡ng đã ập tá»›i, Nhạc XÆ°Æ¡ng vì căm phẫn đối phÆ°Æ¡ng ngang ngược, nên hắn lập tức vận khí “Thủy Há»a Ký Tế thần công†chia làm Tả Long Hữu Hổ phản công nhanh nhÆ° cắt.
Kêu đùng một tiếng.
Chỉ thấy đất đá bay tung tóe, cả hai bên thảy Ä‘á»u lùi ra sau vài bÆ°á»›c.
Thiết diện quái nhân mặt hơi biến sắc nhủ thầm :
- “Quả nhiên tiểu oa nhi này danh bất hÆ° truyá»n chút nàoâ€.
Nhạc Xương cũng giật mình nghĩ bụng :
- “Công lá»±c gã này cÅ©ng lợi hại gá»›m, nếu không thừa dịp tẩu trÆ°á»›c, đợi đến lúc bốn ngÆ°á»i hợp thủ tấn công há chẳng làm đình trệ chuyến Ä‘i Võ Äang đó Æ°?â€
Hắn thoạt vừa suy nghÄ© đến đây, lập tức gầm hét má»™t tiếng, lấy tiến làm thoái vung chưởng đánh ra má»™t hÆ° chiêu, thừa lúc thiết diện quái nhân phân tâm, liá»n thi triển thân pháp “Mị Ảnh Si Uyên†nhảy vá»t ra ngoài xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng.
Bốn quái nhân cứ gào thết đuổi theo sau lưng mãi!
Thế nhưng một khi Nhạc Xương thi triển thức khinh công độc bá võ lâm này, cho dù lai lịch bốn quái nhân siêu đến đâu cũng đành ngửi bụi thôi.
Bốn quái ngân ná» cùng nhau Ä‘Æ°a mắt nhìn bóng ngÆ°á»i dần dần biến mất của Nhạc XÆ°Æ¡ng thẹn Ä‘á» cả mặt, lẩm bẩm nói :
- Vá»›i oai nghiêm của bốn tÆ°á»›ng quân bá»n ta lại để tiểu oa nhi miệng còn hôi sữa chạy thoát, quả thật còn mặt mÅ©i gì nữa.
Trong lúc bốn quái nhân ngẩn ngÆ°á»i ra tại chá»—, từ trong rừng bá»—ng nổi lên má»™t tràng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng, kế đó có má»™t ngÆ°á»i xuất hiện.
NgÆ°á»i này có tròng mắt vàng, cằm nhá»n, gÆ°Æ¡ng mặt trắng trẻo giảo quyệt, gã chính là Thiết Chưởng Từ LÆ°Æ¡ng hằng mong muốn giết chết Nhạc XÆ°Æ¡ng cho bằng được chứ không còn ai lạ nữa.
Thì ra Thiết Chưởng Từ LÆ°Æ¡ng dẫn theo con là Từ Thiện ẩn phục ở TrÆ°á»ng An, cậy vào oai lá»±c Hồng Thần Äồ, đã dẫn bốn vị tÆ°á»›ng quân há»™ miếu Ä‘i khá»i trÆ°á»›c hai ngày võ lâm đại há»™i đã cá»­ hành tại Cá»­u U Äế Quân miếu.
Lúc đó gã cho rằng sỡ dÄ© Tiếu Diện Âm Ma không dám đến Cá»­u U Äế Quân miếu là vì kiêng kỵ bốn vị Kim, Ngân, Äồng, Thiết, há»™ miếu tÆ°á»›ng quân, nếu nhÆ° bốn tÆ°á»›ng quân há»™ miếu rá»i khá»i Cá»­u U Äế Quân miếu, biết đâu Tiếu Diện Âm Ma sẽ đại náo võ lâm đại há»™i cho mà coi.
Thế thì gã cứ ngồi xem long hổ đấu bất kể bên nào thắng, vẫn giúp gã giảm bá»›t má»™t phần cản trở lá»±c cho việc vá» sau mình cậy vào Hồng Thần Äồ tranh bá võ lâm.
Thế nhÆ°ng không ngá» Nhạc XÆ°Æ¡ng cÅ©ng đến Cá»­u U Äế Quân miếu?
Äiá»u làm cho gã kinh hãi hÆ¡n là võ công của Nhạc XÆ°Æ¡ng đã đăng Ä‘Æ°á»ng nhập thất, mang tất cả những ngÆ°á»i đến dá»± há»™i, bất kể chính tà, đánh cho má»™t trận tÆ¡i bá»i.
Mặc dù gã không biết sự kiện Nhạc Xương kỳ duyên gặp Khô Lâu Tẩu, thế nhưng gã bắt đầu hoảng sợ, một khi Nhạc Xương khám phá ra sự gã đã sát hại phụ thân hắn, vậy thì hậu quả không thể tưởng tượng.
Vì gã từng ẩn núp trong bóng tối theo dõi má»i việc xảy ra.
Gã trông thấy Nhạc Xương thất thủ bị Quỷ Trảo Tử Quách Linh bắt sống.
Thế rồi gã suất lãnh bốn vị tướng quân và Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện âm thần theo dõi hắn và đến phụ cận Hồ Lô bảo.
Bấy giá» Thiết Chưởng Từ LÆ°Æ¡ng cất bÆ°á»›c nặng ná» ra khá»i cánh rừng.
Gã nghĩ bụng :
- “Ta đã lầm to! Nếu sá»›m biết Nhạc XÆ°Æ¡ng không chết trong Hồ Lô bảo, thì ta nên sai bốn vị tÆ°á»›ng quân đòi ngÆ°á»i, tin rằng hợp sức bốn tÆ°á»›ng quân chẳng còn sợ Quá»· Trảo Tá»­ Quách Linh nữaâ€.
Thiết Chưởng Từ Lương càng suy nghĩ càng tức tối, chỉ tay vào mặt bốn tướng quân gầm nói :
- Bản Lệnh chủ sá»›m đã tiên liệu Hồ Lô bảo bốc cháy ắt phải có nguyên nhân gì đây, cho nên má»›i ra lệnh các ngÆ°Æ¡i lục soát vùng phụ cận Hồ Lô bảo, đồng thá»i bản Lệnh chủ từng nhấn mạnh rằng, võ công của Nhạc XÆ°Æ¡ng ná» rất cao cÆ°á»ng, không nên khinh suất.
Nào ngá» các ngÆ°á»i đã xem thÆ°á»ng lệnh dụ của bản lệnh, mặc dù hôm nay đã cản Nhạc XÆ°Æ¡ng lại, song cuối cùng vẫn để hắn tẩu thoát! Hắc hắc! Tá»™i các ngÆ°Æ¡i đáng chết!
Thiết Chưởng Từ LÆ°Æ¡ng thoạt thốt ra hai chữ “đáng chếtâ€, bất giác câm mồm lại ngay, gã đã giật mình kinh hãi.
Những hôm trÆ°á»›c gã cậy vào Hồng Thần Äồ hét đông hét tây, bốn tÆ°á»›ng quân không há» dám cau mày bao giá» hết, thế nhÆ°ng hôm nay...
Chỉ thấy bốn tướng quân nghiêm sắc mặt lại, lạnh lùng trợn mắt chăm chăm nhìn gã.
Thiết Chưởng Từ LÆ°Æ¡ng thầm giật mình kinh hãi, lập tức thay đổi giá»ng Ä‘iệu nói :
- Há há! Ta cÅ©ng không thể trách cứ các ngÆ°Æ¡i. ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng bốn tÆ°á»›ng quân tá»a hạ của Cá»­u U Äế Quân, há được cậy số đông thắng ngÆ°á»i chăng? Há há!
Kim Diện tÆ°á»›ng quân cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng nói :
- Há» Từ kia! Nếu ngÆ°Æ¡i chẳng phải là cha của Từ Thiện, thì bá»n ta đã làm thịt bá»n ngÆ°Æ¡i từ lâu rồi.
Thiết Chưởng Từ LÆ°Æ¡ng thoạt nghe nói thế bất giác rùng mình lạnh toát mồ hôi, gã chÆ°a kịp lên tiếng thì Ngân Diện tÆ°á»›ng quân nói giá»ng nham hiểm :
- Ta trông ngÆ°á»i còn nằm trong má»™ng chÆ°a tỉnh giấc? Nói thật cho ngÆ°Æ¡i nghe cÅ©ng không há» chi, bá»n ta chẳng phải vì ngÆ°Æ¡i mà ngăn cản tiểu oa nhi há» Nhạc, mà chính là vâng lệnh dụ của tân Lệnh chủ đấy!
Hai tÆ°á»›ng quân đồng diện và thiết diện cÅ©ng cùng lúc cÆ°á»i khẩy nói :
- Lệnh đến nhÆ° ngÆ°á»i đến! Tôn giá đã đánh mất Hồng Thần đồ, hắc hắc!
Vậy thì ngÆ°Æ¡i chá»› hét gió gá»i mÆ°a làm gì nữa?
Thiết Chưởng Từ LÆ°Æ¡ng nghe nói thế, bất giác hồn phi phách tán, lập tức thò tay vào túi áo má»›i hay Hồng Thần Äồ biến Ä‘i đâu mất. Gã giật mình nhủ thầm :
- “Nghe bá»n bốn tÆ°á»›ng quân gá»i Thiện nhi là Lệnh chủ, chẳng lẽ chính tiểu tá»­ mất dạy này đã lấy cắp Hồng Thần Äồ Æ°? Còn nhá»› đêm hôm qua mình ngủ trong rừng, Thiện nhi nÅ©ng nịu đòi ngủ trong lòng mình cho ấm, vậy thì không cần há»i cÅ©ng biết chính là thằng tiểu quá»· này tác quái rồiâ€.
Gã suy nghÄ© đến đây giận tức quá kêu oa oa vài tiếng liá»n, thế nhÆ°ng khi gã trông thấy gÆ°Æ¡ng mặt lạnh nhÆ° băng tuyết của bốn tÆ°á»›ng quân, tức thì cÆ¡n lá»­a giận biến thành khí lạnh xông tận vào xÆ°Æ¡ng tủy.
Bấy giỠâm thanh của Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện vang tới nói :
- Này bốn tướng quân! Sao chưa chịu nghe bản Lệnh chủ ư?
Thiết Chưởng Từ Lương chỉ tay vào đứa con bán ẩn mình trong cánh rừng, la mắng nói :
- Cha chả tiểu tử! Không giao Hồng Thần đồ ra cho ta. Coi chừng tiểu mạng ngươi mất đấy.
Không ngỠTiểu Dâm Trùng Từ Thiện lại nghiêm sắc mặt nói :
- Ta bảo cha này! Ngươi phải thông minh một chút, nếu ăn nói hồ đồ nữa, mặc dù tiểu tử có thể dung thứ lão tử, nhưng bốn tướng quân quyết phải bảo vệ Lệnh chủ của hỠcơ!
Quả nhiên bốn tướng quân đã đồng thanh gầm thét nói :
- Há» Từ kia! NgÆ°Æ¡i làm ô nhục Lệnh chủ của bá»n ta tức là xem thÆ°á»ng Hồng Thần Äồ, Hồng Thần Äồ tượng trÆ°ng quyá»n uy tối cao của Cá»­u U Äế Quân, há há. Liệu tôn giá đảm Ä‘Æ°Æ¡ng nổi tá»™i trạng này chăng?
Thiết Chưởng Từ Lương giận đến mồm mũi phun ra khói lửa, nghĩ bụng :
- “Trá»i Æ¡i hỡi trá»i! Vậy thì bá»n ngÆ°á»i này đã nhìn nhận Hồng Thần Äồ chứ chẳng nhìn nhận ngÆ°á»i, may là Hồng Thần Äồ lá»t vào tay của mình, bằng không quyết chẳng bảo đảm được mạng này rồi?â€
Gã càng suy nghÄ© càng á»›n lạnh tóc gáy, tức thì không dám nói giá»ng quật cÆ°á»ng nữa.
- Này Thiện nhi! Rốt cuộc con muốn sao bây gi�
- Bản thiếu gia phải cùng Tiểu Linh tầm lạc một phen.
- Thế thì cÅ©ng không đến Ä‘á»—i phải đánh cắp Hồng Thần Äồ của cha chứ?
- Ta đánh không lại Tiểu Linh đành phải cậy vào Hồng Thần Äồ ra lệnh bốn tÆ°á»›ng quân giúp ta vậy!
- Con chớ quên Hồng Phát Tiên Cơ Vệ Hằng Nga chứ?
Tiểu Dâm Trùng kêu một tiếng nói :
- Chớ nói Hồng Phát Tiên Cơ Vệ Hằng Nga chưa chắc là mẹ của Tiểu Linh làm gì? Cho dù là mẹ của Tiểu Linh thật! Há há! Bản thiếu gia có bốn tướng quân hộ giá, có sợ ai nữa nào?
- Äược! Äược!
Thiết Chưởng Từ Lương giận dữ nói :
- Lão tá»­ bằng lòng cho ngÆ°Æ¡i hành lạc vá»›i Tiểu Linh! Hãy mau giao Hồng Thần Äồ cho cha nào.
Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện nói :
- Không Ä‘Æ¡n giản thế đâu? Äợi thiếu gia hoàn thành hảo sá»± sau đó má»›i thÆ°Æ¡ng lượng cÅ©ng chÆ°a muá»™n, hÆ¡n nữa có Hồng Thần Äồ trong ngÆ°á»i, bốn tÆ°á»›ng quân sẵn sàng chịu sá»± sai bảo của ta, báu vật quý nhÆ° thế, nếu trả lại cho ngÆ°Æ¡i thì chẳng Ä‘au lòng Æ°?
Thiết Chưởng Từ Lương giận đến trợn hai mắt, nói :
- NgÆ°Æ¡i còn trẻ, không biết cách vận dụng Hồng Thần Äồ, mau trả lại cho ta. Hai cha con ta còn phải tìm cách đối phó Nhạc XÆ°Æ¡ng cÆ¡ mà?
Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện buông tiếng cÆ°á»i há há nói :
- Cha cứ yên tâm. Ta đã biết há» Nhạc kia chính là tiểu tá»­ đã Ä‘oạt mất ái nhân Hồng Nữ của ta tại Mãn Xuân viên, chá»› nói ngÆ°Æ¡i phải đối phó hắn làm gì, bản thiếu gia cÅ©ng quyết chẳng tha thứ hắn đâu? Hắc hắc! Äợi ta cùng Tiểu Linh khoái lạc vài hôm, sau đó ta bảo đảm sẽ xách thủ cấp của Nhạc XÆ°Æ¡ng vá».
Gã nói tới đây ưỡn ngực quay sang hướng bốn tướng quân, la lớn tiếng nói :
- Hứ! Hãy đi theo bản Lệnh chủ nào.
Bốn tướng quân đồng thanh thưa rằng :
- Tuân lệnh dụ!
Thế rồi há» theo hầu cận Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện chạy trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng núi.
Thiết Chưởng Từ LÆ°Æ¡ng cảm khái thở dài má»™t tiếng rất não nùng, linh tính báo cho gã biết rằng sắp có Ä‘iá»m xấu xảy ra.
- Trá»i Æ¡i! Cả Ä‘á»i gây tá»™c ác, mượn dao giết ngÆ°á»i, chẳng lẽ hai chữ “báo ứng†này lại ứng nÆ¡i con mình chăng?
Gã suy nghĩ đến đây, bất giác rùng mình lạnh toát mồ hôi! Thế rối gã đi theo Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện vừa nghĩ bụng :
- “Vá» sau phải thỉnh bá»n lão há»c giả giảng dạy thêm vài cuốn kinh báo hiếu cho nó nghe má»›i được? À...â€
* * * * *
Vào lúc hoàng hôn ngày thứ năm, cuối cùng Nhạc XÆ°Æ¡ng đã bình yên đến núi võ Äang.
Thế núi Võ Äang hùng vÄ©, rừng phong xanh đậm, cảnh sắc xinh đẹp vô cùng.
Trên đỉnh núi có một sư tổ miếu chánh khí bốc lên ngùn ngụt.
TÆ°Æ¡ng tuyá»n rằng Äạt ma Lão Tổ, tổ sÆ° phái Võ Äang đã đăng đạo, bÆ°á»›c tá»›i cá»­a miếu, trong lòng hắn thấp thá»m bất an, nhủ thầm :
- “Thái Chân Tá»­ từng xem mình nhÆ° là Tiếu Diện Âm Ma, biết cầu kiến bằng cách nào đây?â€
Thình lình ngay lúc này...
Cánh cá»­a sÆ¡n đó mở tung ra, tức thì có mÆ°á»i mấy đạo nhân mặt lá»™ vẻ suy tÆ° trầm trá»ng từ trong cá»­a miếu bÆ°á»›c ra. TrÆ°á»›c là bá»n đạo nhân nỠđứng cung nghiêm ở hai bên cá»­a miếu, kế đó là Thái Chân Tá»­ Ä‘i cùng vá»›i má»™t đạo nhân có gÆ°Æ¡ng mặt tròn đầy, mày rậm râu quai nón, đầu Ä‘á»™i đạo mÅ©, mình mặc đạo bào Ä‘en từ từ ra tá»›i cá»­a miếu rồi đứng lại.
Äạo nhân râu quai nón cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng nói :
- Thưa Thái Chân sư huynh! Sanh tử chỉ ở một niệm nghĩ, xin sư huynh hãy suy tính kỹ lại.
Thái Chân Tử niệm một tiếng Vô Lượng ThỠPhật nói :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng là Không Äá»™ng nhất phái chi trưởng, thế mà lại nói ra lá»i nói nhÆ° vậy Æ°? Này Kim Thiá»m sÆ° huynh! Há há! Äạo chẳng đồng chẳng hợp ý, xin lượng thứ bần đạo không tiá»…n Ä‘Æ°a nữa.
Nói xong khẽ gật đầu một cái xem như tiễn khách.
Kim Thiá»m chân nhân mặt nhÆ° biến sắc sau đó bật cÆ°á»i nói :
- SÆ° huynh quyết định nhÆ° thế vậy thì chúng ta hẹn gặp lại tại Hầu Äầu Giáp. Há há há...
Tiếp theo tiếng cÆ°á»i Ä‘inh tai nhức óc, Kim Thiá»m chân nhân phi thân chạy xuống núi nhanh nhÆ° gió.
Nhạc XÆ°Æ¡ng Ä‘ang còn suy nghÄ© lá»i nói của hai đạo nhân, bá»—ng nghe Thái Chân Tá»­ gầm hét má»™t tiếng :
- Äạo tặc phÆ°Æ¡ng trá»i nào thế hãy mau hiện thân ra nào?
Dứt lá»i, vung chưởng đánh vào hÆ°á»›ng Nhạc XÆ°Æ¡ng Ä‘ang ẩn mình phía sau má»™t dãy thùy dÆ°Æ¡ng nhanh nhÆ° cắt.
Nhạc Xương lượn mình lách sang một bên, nhủ thầm :
- “Quả thật lão đạo sÄ© này vô lá»… hết sức! Chẳng trách gì Khô Lâu Tẩu bá bá bảo ta giết chết bá»n nàyâ€.
Hắn suy nghÄ© đến đây, cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng nói :
- Này Thái Chân Tá»­! NgÆ°á»i ngông cuồng quá thế!
Dứt lá»i, hắn từ từ bÆ°á»›c ra hiện trÆ°á»ng.
Nhạc XÆ°Æ¡ng lập tức vận công phòng bị, hắn cứ cho rằng Thái Chân Tá»­ ắt xem mình nhÆ° là Tiếu Diện Âm Ma, quyết không thể nào tránh khá»i má»™t trận ác đấu?
Không ngá» Thái Chân Tá»­ thoạt trông thấy hắn, bèn tuyên Ä‘á»c má»™t câu phật hiệu nói :
- Té ra là Nhạc thiếu hiệp, xin lượng thứ bần đạo đã vô lễ?
Nhạc XÆ°Æ¡ng tức thì ngẩn ngÆ°á»i tại chá»—, song cÅ©ng chắp tay nói :
- Tại sao thái Ä‘á»™ tiá»n bối bá»—ng thay đổi nhÆ° vậy?
Thái Chân Tử nghiêm sắc mặt nói :
- Bên trong còn nguyên nhân thác, nếu chẳng chê bai tiểu miếu là chốn đất trũng chật hẹp, rất mong thiếu hiệp vào dùng một bát trà!
Nhạc XÆ°Æ¡ng Ä‘ang muốn từ nÆ¡i lão há»i thăm hành tung của Tiếu Diện Âm Ma, bá»—ng nghe lão nói thế, bất giác mừng thầm, vá»™i gật đầu nói :
- Vậy thì xin làm phiá»n tiá»n bối!
Thế rồi hai ngÆ°á»i sánh vai bÆ°á»›c vào trong.
Nhạc XÆ°Æ¡ng vừa bÆ°á»›c vào cá»­a sảnh tức thì cảm thấy khí thế phái Võ Äang chẳng tầm thÆ°á»ng, cả thảy vài chục đạo nhân lạy rạp đầu dÆ°á»›i đất hai bên hành lang, tá» vẻ cung kính vô cùng, quả thật khiến má»i ngÆ°á»i chẳng dám xem thÆ°á»ng sá»± nghiêm ngặt của môn quy các bang phái võ lâm.
Tức thì trong lòng Nhạc XÆ°Æ¡ng liá»n nảy sanh ná»—i kính phục.
Chẳng mấy chốc hỠđi tới phía trước một căn phòng rộng rãi và khá ẩn mật.
Thái Chân Tá»­ nghiêm sắc mặt bÆ°á»›c vào trÆ°á»›c, sau khi hai bên phân chủ khách an tá»a, tiểu đạo đồng liá»n dâng trà thÆ¡m lên, Nhạc XÆ°Æ¡ng tá» vẻ ngây thÆ¡ nói :
- ThÆ°a tiá»n bối! Ngài chẳng xem ta là Tiếu Diện Âm Ma nữa Æ°?
Mặt mày á»­ng Ä‘á», Thái Chân Tá»­ ngượng ngùng nói :
- Xin lượng thứ trước kia bần đạo đã vô lễ, thiếu hiệp chẳng những không phải là Tiếu Diện Âm Ma, hơn nữa lại có mối thâm thù với Tiếu Diệm Âm Ma!
Nghe nói thế trong lòng Nhạc Xương lấy làm yên tâm nói tiếp :
- Tiá»n bối căn cứ Ä‘iá»u gì lại khẳng định nhÆ° vậy?
Thái Chân Tử thở dài nói :
- Qua ngày hôm sau khi thiếu hiệp bị Quá»· Trảo Tá»­ Quách Linh bắt sống tại Cá»­u U Äế Quân miếu ngoại, tại nÆ¡i Thiết Phất thiá»n sÆ° phái Hoa SÆ¡n đã xảy ra sá»± biến.
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Äiá»u này có can hệ gì đến việc tại hạ phải là Tiếu Diện Âm Ma hay không?
Thái Chân Tử thở dài nói :
- Tiếu Diện Âm Ma chánh hiệu đã đến Hoa SÆ¡n, và mang tất cả tượng thá» sÆ° tổ lịch đại của phái Hoa SÆ¡n Ä‘i mất, Ä‘iá»u này cho thấy rằng, nếu thiếu hiệp là Tiếu Diện Âm Ma, ngoại trừ thiếu hiệp có thuật phân thân.
Nhạc Xương vỡ lẽ nói :
- Chẳng hay Tiếu Diện Âm Ma nỠlấy mất tượng thỠtổ Hoa Sơn với dụng ý gì vậy?
Thái Chân Tử lại thở dài một tiếng nói :
- Tượng thỠsư tổ vốn là chủ quản tinh thần của nhất bang phái, đánh mất vật này chẳng khác gì môn phái nỠbị diệt vong!
Nhạc Xương thất kinh kêu lên một tiếng nói :
- Ma đầu nỠlàm thế với mục đích gì vậy?
- Buá»™c phái Hoa SÆ¡n phải quy thuận ma đầu ná»!
- Có lẽ nào phái Hoa Sơn chịu khuất phục với tà ma ngoại đạo ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không! Chưởng môn Hoa SÆ¡n đành phải đến Hồi Äầu Giáp thôi.
- Hồi Äầu Giáp Æ°?
Nhạc XÆ°Æ¡ng giật bắn ngÆ°á»i lên, há»›t hãi nói :
- Vừa rồi tại hạ ở ngoài cửa miếu từng nghe đạo nhân râu quai nón đỠcập đến ba chữ này?
- Há há há!
Thái Chân Tá»­ bá»—ng nhiên buông tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng má»™ hÆ¡i dài.
Nhạc XÆ°Æ¡ng hoảng hốt há»i :
- Tại sao tiá»n bối lại cÆ°á»i nhÆ° thế?
Thái Chân Tử nghiêm sắc mặt nói tiếp :
- Này Nhạc thiếu hiệp! À! Hồi Äầu Giáp vốn là nÆ¡i hoạt Ä‘á»™ng của Tiếu Diện Âm Ma, mục đích ma đầu hẹn gặp tại Hồi Äầu Giáp là nếu chẳng đầu phục gã thì gã đại khai sát giá»›i!
hết: Hồi 11, xem tiếp: Hồi 12
Tài sản của danangcity

  #12  
Old 07-07-2008, 08:29 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 12

Kim Thiá»m chân nhân



Hình như Nhạc Xương đã vỡ lẽ nói :
- NhÆ°ng tại sao tiá»n bối cÅ©ng định đến Hồi Äầu Giáp?
- Nhạc thiếu hiệp! Kể ra cũng hổ thẹn thật, đêm qua Tiếu Diện Âm Ma xâm nhập tệ phái cũng đoạt mất tượng thỠlịch đại sư tổ của bần đạo!
Chẳng những chỉ có hai phái Hoa SÆ¡n và Võ Äang thá» nạn, ngay cả tượng thá» sÆ° tổ của chÆ° phái ở xa tận Thiên SÆ¡n, Nga Mi cÅ©ng thảy Ä‘á»u bị gã Ä‘oạt vào tay hết.
Nhạc Xương kêu ồ một tiếng nói :
- Dụng tâm ma đầu này cũng hiểm ác gớm.
- Chính vì nguyên nhân này võ lâm đại há»™i đã tổ chức tại Cá»­u U Äế Quân miếu vừa rồi đến ná»­a chừng xảy ra biến cố, đồng thá»i cÅ©ng vì thế khiến các bang phái khác không thể đến tham dá»±.
- Thế còn đạo nhân râu quai nón thì sao?
- Chỉ có y là ngoại lệ! Y là Kim Thiá»m chân nhân, Chưởng môn nhân phái Không Äá»™ng.
- Chẳng lẽ Kim Thiá»m chân nhân lại câu kết vá»›i Tiếu Diện Âm Ma Æ°?
Thái Chân Tử gật đầu nói :
- Thiếu hiệp Ä‘oán chẳng sai chút nào, Kim Thiá»m chân nhân trợ hổ tác ác, đã đến các phái thuyết, định bảo chÆ° phái Chưởng môn quy thuận Tiếu Diện Âm Ma!
- Có lẽ tiá»n bối cÅ©ng nhÆ° Thiết Phất thiá»n sÆ° quyết phải sống mái vá»›i ma đầu đến cùng rồi?
- Bần đạo sẽ lập tức sá»­ dụng chim câu truyá»n thÆ° liên lạc các bang phái và võ lâm chính nghÄ©a chi sÄ©, cùng nhau đến dá»± Hồi Äầu Giáp kết thúc dứt khoát.
Nhạc Xương trầm ngâm giây lát nói :
- Tiếu Diện Âm Ma đã đến quý Ä‘á»n đánh cắp được linh bài sÆ° tổ vậy thì xin tiá»n bối chỉ giáo cho chân diện mục và hành tung của gã?
Thái Chân Tử cau mày nói :
- Xin thiếu hiệp chá»› chê cÆ°á»i, mặc dù gã đã đại náo bản phái đến long trá»i lỡ đất, thế nhÆ°ng bần đạo và đệ tá»­ các Ä‘á»i vẫn không má»™t ai trông thấy rõ diện mục của gã? Còn hành tung của gã... À! Äi và đến nhÆ° luồng gió thoảng, quá»· quyệt khó lÆ°á»ng, chỉ có thể ví nhÆ° rồng uốn khúc thấy đầu mà chẳng thấy Ä‘uôi.
Nhạc XÆ°Æ¡ng nghe nói thế, bất giác ngẩn ngÆ°á»i nghÄ© bụng :
- “Há»ng rồi! Kỳ hạn ná»­a tháng đã trôi qua năm ngày, bây giá» cả Thái Chân Tá»­ cÅ©ng không biết chốn ẩn thân của Tiếu Diện Âm Ma, ta biết Ä‘i đâu cầu Äá»™c Long hoàn đây?â€
Hắn suy nghĩ đến đây, mặt mày ủ rũ nói :
- Nói thế vãn bối không thể nào tìm ra Tiếu Diện Âm Ma rồi.
Thái Chân Tử thở dài một tiếng nói :
- Có lẽ giữa Nhạc thiếu hiệp và Tiếu Diện Âm Ma ắt có thâm thù, nhÆ°ng xin thiếu hiệp hãy nhá»› cho kỹ, công lá»±c ma đầu ná» chẳng những cao cÆ°á»ng, hÆ¡n nÅ©a mÆ°u trí gã rất giảo quyệt.
Nhạc Xương cảm động nói :
- Xin Ä‘a tạ tiá»n bối! NhÆ°ng vãn bối ngoại trừ báo thù cho cha, ngoài ra còn cậy vào ma đầu ná» cứu sống hai mạng ngÆ°á»i.
Thái Chân Tử trông thấy vẻ mặt âu sầu của hắn, nghĩ mình là nhất phái chi trưởng cũng bất tiện thám thính tư ẩn đối phương, thế rồi lão trầm ngâm giây lát nói :
- Nếu thiếu hiệp quyết phải tìm kiếm Tiếu Diện Âm Ma, cứ thá»­ đến Thảo Äiếm tìm Kim Thiá»m chân nhân xem sao?
Nhạc Xương cả mừng nói :
- Kim Thiá»m chân nhân biết trú xứ của ma đầu ná» chăng?
Thái Chân Tử gật đầu nói :
- Ta tin rằng gã biết, thế nhưng...
- Tiá»n bối có Ä‘iá»u chi xin cứ việc nói?
- Lòng dạ Kim Thiá»m chân nhân Ä‘á»™c ác chẳng thua gì Tiếu Diện Âm Ma, nếu khi thiếu hiệp gặp gã, thiếu hiệp phải Ä‘á» phòng quá»· kế của gã, nhất là chiếc Kim Thiá»m gã...
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Kim Thiá»m là vật gì thế?
- Äó là chiếc ám khí hình con cóc ba chân.
Thái Chân Tử nói tới đây, dừng lại suy nghĩ giây lát sau đó nói tiếp :
- ÄÆ°á»ng kính Kim Thiá»m ná» khoảng ba tấc, được chế tạo bởi má»™t loại ngÅ© kim hổn hợp có thể tấn công địch cÅ©ng có ba mÆ°Æ¡i lá»— kim, má»—i lá»— kim chứa Ä‘á»±ng ba cây Táng Môn Äinh, má»™t khi Kim Thiá»m chạm đến thân địch, lay Ä‘á»™ng tá»›i lò so, tức thì Táng Môn Äinh sẽ tuôn ra nhÆ° mÆ°a bụi bắn trúng kẻ địch, nếu không có thuốc giải Ä‘á»™c môn của Kim Thiá»m chân nhân, chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ ắt phải Ä‘á»™c phát mà chết.
- Äa tạ tiá»n bối chỉ giáo, thế nhÆ°ng tiá»n bối vừa bảo rằng đến Thảo Äiếm tìm Kim Thiá»m chân nhân, vậy thì Thảo Äiếm nỠắt là má»™t thị trấn, nhÆ°ng đến đâu tìm vậy?
Thái Chân Tử trầm tư giây lát nói :
- Quả thật đây là vấn Ä‘á» má»›i đắng nói, nhÆ°ng lúc Kim Thiá»m chân nhân ở tại bán Ä‘á»n, từng nói rằng đã nghÄ© má»™t đêm trong Thảo Äiếm, ngày hôm sau má»›i lên Ä‘Æ°á»ng sang nÆ¡i khác.
Nhạc Xương nói :
- Có lẽ gã ở trong khách sạn thị trấn Thảo Äiếm thì phải?
- Äây cÅ©ng là Ä‘Æ°á»ng dây để tìm gã.
- Vãn bối xin cáo từ!
- Khoan đã!
Thái Chân Tử dang tay cản Nhạc Xương lại, nghiêm sắc mặt nói :
- Nhạc thiếu hiệp còn nhá»› sá»± kiện ngÆ°Æ¡i xuất thủ giết chết nhóm cao thủ bị Tiếu Diện Âm Ma khống chế tại Cá»­u U Äế Quân miếu chăng?
Nhạc Xương khẽ gật đâu nói :
- Quả thật đến bây giỠvãn bối vẫn lấy làm bất an, vãn bối vẫn biết hỠlà số võ lâm đồng đạo bị Tiếu Diện Âm Ma dùng độc dược gây mê.
Thái Chân Tử than thở nói :
- Quả thật đây đúng là tạo hóa đùa nghịch con ngÆ°á»i, số võ lâm đồng đạo hết oan này thảy Ä‘á»u là nhân vật bạch đạo, Tiếu Diện Âm Ma mượn dao giết ngÆ°á»i đã đổ món nợ này lên đầu thiếu hiệp.
- Tiá»n bối muốn nói rằng...
- Hiện giỠhắc bạch lưỡng đạo đang bí mật kết hợp đại phát võ lâm thiếp, quyết giết thiếu hiệp cho bằng được, nên từ rày vỠsau thiếu hiệp đi đứng phải cẩn thận tối đa.
Nhạc Xương thở dài một tiếng rất não nùng nói :
- Quả thật không ngá» sá»± việc lại xảy ra nghiêm trá»ng đến thế!
Dứt lá»i hắn chấp tay xá má»™t xá lẳng lặng khá»i núi Võ Äang.
* * * * *
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Nhạc XÆ°Æ¡ng cứ suy nghÄ© lung tung :
- Vá»›i hành vi của Thái Chân Tá»­ quả thật chẳng hổ thẹn vá»›i hai chữ “nghÄ©a hiệpâ€!
Trông tình hình mình khó thá»±c hiện Ä‘iá»u nghÄ©a bá Khô Lâu Tẩu bảo mình giết sạch tám Äại chưởng môn nhân rồi.
Từ Ä‘iểm này hắn lại liên tưởng tá»›i việc tìm kiếm Hồng Phát Tiên CÆ¡ Vệ Hằng Nga, Khô Lâu Tẩu bảo rằng nếu chẳng cắt tóc được thì cứ xách cả chiếc đầu của y vá», ta không thể làm cho nghÄ©a bá thất vá»ng nÆ¡i chín suối nữa.
Hắn chạy thêm vài dặm Ä‘Æ°á»ng, đã thấy tiểu trấn Thảo Äiếm hiện ra trÆ°á»›c mắt.
Thảo Äiếm là má»™t tiểu trấn có tiếng tại Hồ Bắc, cách xa núi Võ Äang khoảng hai mÆ°Æ¡i mấy dặm Ä‘Æ°á»ng. Bấy giá» vào lúc giá» hợi, hắn nghÄ© bụng :
- “Hãy xem qua vị trí các khách sạn trÆ°á»›c, đêm tối má»›i tùy cÆ¡ tìm kiếm Kim Thiá»m chân nhân vậy!â€
Thế rồi hắn dạo trong tiểu trấn má»™t vòng, sau đó vào Cao Äài khách sạn nghỉ ngÆ¡i, Ä‘iếm tiểu nhị xếp đặt chá»— ở cho Nhạc XÆ°Æ¡ng xong, liá»n lên tiếng nói :
- ThÆ°a khách quan! Rượu của Thảo Äiếm rất nổi tiếng, có cần dùng vài ly giải khuây chăng?
Nhạc XÆ°Æ¡ng trông sắc trá»i còn sá»›m, gật đầu nói :
- Äược! Uống vài ly rượu giải sầu cÅ©ng tốt thôi.
Thế rồi tiểu nhị mang rượu tới, hắn đóng cửa ngồi trong phòng uống rượu một mình, hắn uống rượu cho đến khi có ba tiếng kẻng từ phố vang vào.
Nhạc XÆ°Æ¡ng thấy đêm đã khuya lập tức nhẹ tay mở cá»­a sổ và phi thân nhảy vá»t ra ngoài.
Vá»›i khinh công quá»· khóc thần sầu của hắn, chỉ trong bá»—ng chốc đã lục soát hết tất cả những khách sạn trong tiểu trấn Thảo Äiếm.
Thế nhÆ°ng Nhạc XÆ°Æ¡ng đã thất vá»ng chẳng thấy hành tung của Kim Thiá»m chân nhân đâu cả.
Nhạc XÆ°Æ¡ng buồn bã quay trở vá» phòng nghỉ, bồng thấy trên bàn có ánh sáng vàng kim thấp thoáng má»™t cái, hắn giật mình trố mắt nhìn kỹ, thì ra là má»™t đồ chÆ¡i hình con cóc có Ä‘Æ°á»ng kính to khoảng ba tấc.
Nhạc XÆ°Æ¡ng bất giác thò tay định bốc lên xem, nhÆ°ng hắn sá»±c nghÄ© ra rằng con cóc sắc vàng óng ánh này chẳng phải chính là ám khí của Kim Thiá»m chân nhân mà Thái Chân Tá»­ từng cảnh giác vá»›i mình đó Æ°?
Chẳng lẽ Kim Thiá»m chân nhân đã vào đây?
Chẳng hay đối phương đặt ám khí này trên bàn với mục đích gì?
Vì Nhạc XÆ°Æ¡ng đã cảnh giác nên hắn không dám tiếp cận ám khí hình con cóc, đồng thá»i nghÄ© bụng :
- “Kim Thiá»m chân nhân định ám hại ta Æ°? Gã ắt phi ẩn mình đâu đây...â€
Hắn đang còn suy nghĩ cửa sổ hậu bỗng không gió tự mở tung ra, kế đó thấy một đạo nhân râu quai nón phi thân nhảy vào phòng.
Nhạc XÆ°Æ¡ng phóng mắt nhìn sÆ¡ qua chính là Kim Thiá»m chân nhân mà mình từng trông thấy tại núi Võ Äang, bất giác giật mình lùi ra sau hai bÆ°á»›c liá»n vận công thủ thế phòng bị.
Kim Thiá»m chân nhân chá»›p nháy đôi mắt lạnh lùng má»™t cái, ngang nhiên ngồi trên chiếc ghế đối diện hắn, lên tiếng nói :
- HỠNhạc kia! Ngươi có muốn gặp Tiếu Diện Âm Ma không?
Nhạc Xương buột miệng kêu một tiếng nói :
- Tại hạ Ä‘ang muốn gặp Tiếu Diện Âm Ma, nhÆ°ng làm thế nào ngÆ°Æ¡i lại biết Ä‘iá»u này vậy?
Kim Thiá»m chân nhân lạnh lùng nói :
- Chá»› há»i lôi thôi làm gì nếu ngÆ°Æ¡i muốn gặp Tiếu Diện Âm Ma cứ cầm tín vật này mà Ä‘i!
Dứt lá»i, chỉ tay vào con cóc sắc vàng óng ánh trên bàn.
Nhạc Xương sa sầm nét mặt nói :
- Tại hạ và tôn giá chẳng có thù hận gì cả, tại sao ngươi định sử dụng ám khí này hại ta?
Kim Thiá»m chân nhân bá»—ng đứng phắt dậy mặt hÆ¡i biến sắc, nhÆ°ng sau đó gã cÆ°á»i má»™t tiếng rất giảo quyệt lại ngồi xuống nói :
- Có lẽ chính lão bất tử Thái Chân Tử nỠnói hết cho ngươi nghe thì phải?
Nhạc Xương nghiêm túc nói :
- Bất kể ai nói cho ta nghe cÅ©ng được, nhÆ°ng ta biết bên trong con cóc sắc vàng của ngÆ°Æ¡i có cất giấu vô số Táng Môn Äinh.
Kim Thiá»m chân nhân bá»—ng nói giá»ng ôn tồn :
- Này Nhạc thiếu hiệp! Há há! Hãy má»i ngồi xuống đã, có việc chi chúng ta từ từ thÆ°Æ¡ng lượng nào.
Nhạc Xương nhủ thầm :
- “Phải cẩn thận chá»› trúng kế gã!â€
Nhưng hắn sực suy nghĩ kỹ lại, quả thật mình nhát gan quá thế, ngồi một chút có sợ gì gã nào?
Thế rồi Nhạc XÆ°Æ¡ng ngồi trên chiếc ghế đối diện vá»›i gã, nhÆ°ng hắn luôn luôn vận khởi “Thủy Há»a Ký Tế thần công†há»™ thân, chẳng dám mảy may khinh suất.
Kim Thiá»m chân nhân gật đầu mỉm cÆ°á»i nói :
- Có lẽ ngươi cho rằng bần đạo đến rất đột ngột thì phải?
Nhạc Xương lạnh lùng nói :
- Tôn giá có Ä‘iá»u chi cứ việc nói?
Kim Thiá»m chân nhân chá»›p nháy đôi mắt má»™t cái, nói tiếp :
- Lúc ở Cá»­u U Äế Quân miếu thiếu hiệp giết má»™t hÆ¡i vài chục võ lâm cao thủ, phải nói rằng nhất cá»­ lừng danh! Há há!
- Ngươi đã nhất cử lừng danh...
- Thưa đạo trưởng, ngài nói thế có nghĩa là...
Kim Thiá»m chân nhân dùng giá»ng mÅ©i kêu hứ má»™t tiếng nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i có biết số đệ tá»­ biến tÆ°á»›ng của phái Không Äá»™ng cÅ©ng chết trong tay tiểu oa nhi ngÆ°Æ¡i chăng?
- CÅ©ng tại bá»n nó bị Tiếu Diện Âm Ma dùng thuốc mê đánh mất bản tánh, không thể trách cứ tại hạ được?
- Nói thì dễ nghe, ngươi có biết nợ máu phải trả bằng máu chăng?
- Chẳng lẽ ngươi tìm ta để báo thù ư?
- Chẳng những chỉ có má»—i má»™t mình phái Không Äá»™ng tìm ngÆ°Æ¡i trả thù! Cả thiên hạ võ lâm cÅ©ng quyết phải tìm giết ngÆ°Æ¡i cho bằng được. Thế nhÆ°ng bây giá» thì không cần thiết nữa.
Nhạc Xương ngạc nhiên nói :
- Äạo trưởng nói sao mà tại hạ chẳng hiểu gì hết.
- Hắc hắc!
Hai mắt Kim Thiá»m chân nhân bá»—ng tia ra luồng sát khi nói :
- Có Tiếu Diện Âm Ma tìm ngươi thanh toán món nợ này, như thế có phải không cần đến bản Chưởng môn nhân và nhân vật hắc bạch lưỡng đạo xuất thủ nữa ư?
Nhạc XÆ°Æ¡ng nghe nói thế liá»n buông tiếng cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Chớ nói Tiếu Diện Âm Ma tìm ta làm gì? Cho đù gã không tìm ta thì thiếu gia đây cũng phải thiên lý tầm thù, thỠrằng quyết chém đầu gã cho bằng được!
- Này tiểu oa nhi!
Kim Thiá»n chân nhân cÆ°á»i châm biếm nói :
- Ngươi ngạo nghễ quá thế?
Nhạc Xương ưỡn ngực nói :
- Cùng lắm là chữ “chết†bản thiếu gia quyết chẳng để hư danh của gã làm cho hoảng sợ đâu?
- Há há há! Ngươi có chí khí có can đảm đấy! Thế nhưng ngươi nên biết rằng Tiếu Diện Âm Ma đã quăng ra thiên la địa võng, e rằng ngươi và Tiếu Diện Âm Ma chỉ gặp mặt một lần thì đã chết dưới tay y rồi!
Nhạc Xương giật mình nhủ thầm :
- “Tiếu Diện Âm Ma này lợi hại gá»›m? Thì ra gã đã chú ý đến mình rồi...â€
Hình nhÆ° Kim Thiá»m chân nhân đã Ä‘á»c được tâm ý của Nhạc XÆ°Æ¡ng, lập tức bồi thêm má»™t câu nói :
- Tiếu Diện Âm Ma có phải là nhân vật đơn giản như ngươi tưởng đâu?
Ngài không thể dung túng ngÆ°Æ¡i sát hại thủ hạ của ngài tại Cá»­u U Äế Quân miếu dá»… dàng nhÆ° vậy được hết? HÆ¡n nữa ngÆ°Æ¡i lại cầm cá» hiệu ngang nhiên dạo phố...
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Gã đã biết tất cả những việc này ư?
- Chá»› nói tai mắt của Tiếu Diện Âm Ma rãi đầy thiên hạ làm gì, ngay cả đệ tá»­ bản môn cÅ©ng quyết không buông tha tiểu oa nhi ngông cuồng, ngÆ°Æ¡i đã bị há»a hình này...
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Há»a hình Æ°?
- Hắc hắc! Phàm những võ lâm bằng hữu đã kết minh vá»›i Tiếu Diện Âm Ma thảy Ä‘á»u có má»™t bức há»a trong tay, thừa cÆ¡ bắt ngÆ°á»i!
- Vậy thì lỗ mũi trâu ngươi cũng vì việc này mà tìm đến đây chăng?
- Bản Chưởng môn nhân vừa nói lúc nãy, đã có Tiếu Diện Âm Ma ra mặt, chẳng cần làm phiá»n tá»›i lão nhân gia ta nữa!
- Thế thì ngươi đến đây với mục đích gì?
- Dẫn tiểu oa nhi ngươi đến gặp Tiếu Diện Âm Ma!
- Äi! Trúng ý của bản thiếu gia vậy.
- Khoan đã!
Kim Thiá»m chân nhân cÆ°á»i má»™t tiếng rất giảo quyệt, nói tiếp :
- Ngươi cũng nên vị tình bản chưỡng môn một chút nào!
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Vị tình ngươi bằng cách nào?
- Tự trói buộc hai tay, sau đó bản Chưởng môn sẽ áp giải ngươi đi!
- Há há...
Nhạc XÆ°Æ¡ng buông tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng má»™t hÆ¡i dài nói :
- Chớ mộng tưởng! Ngoại trừ...
- Hắc hắc!
Kim Thiá»m chân nhân lạnh lùng tằng hắng hai tiếng, ngắt lá»i Nhạc XÆ°Æ¡ng, nói :
- Bản Chưởng môn nhân sá»›m đã biết võ công của ngÆ°Æ¡i chẳng tầm thÆ°á»ng cho nên ta phải đích thân xuất mã.
- Chẳng lẽ bản thiếu gia sợ ngươi sao?
- Ngươi muốn động thủ chăng?
- Bản thiếu gia vốn không muốn giết ngÆ°á»i thế nhÆ°ng đã bắt buá»™c ta phải xuất thủ?
- Hắc hắc! Muộn màng rồi!
- Muộn màng ư?
- Xem nào...
Kim Thiá»m chân nhân vừa nói vừa chỉ tay vào con cóc sắc vàng trên bàn, Nhạc XÆ°Æ¡ng giật bắn ngÆ°á»i lên, thì ra con cóc sắc vàng ná» Ä‘ang từ từ di chuyển sang phía hắn.
Hắn sá»±c cảm thấy không ổn, kêu xoẹt má»™t tiếng, con cóc sắc vàng nỠđã bay vá»t tá»›i nhanh nhÆ° chá»›p.
hết: Hồi 12, xem tiếp: Hồi 13
Tài sản của danangcity

  #13  
Old 07-07-2008, 08:34 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 13

Sinh tá»­ chá»n má»™t



Dù gì kinh lịch giang hồ của Nhạc XÆ°Æ¡ng vẫn còn non ná»›t, mặc dù hắn đã biết Kim Thiá»m chân nhân quá»· quái giảo quyệt thế nhÆ°ng quyết không ngá» con cóc sắc vàng ná» lại biết bay?
Trong nhất thá»i hắn lá»™ vẻ ngạc nhiên.
Kim Thiá»n Thoa là má»™t ám khí đã làm cho Kim Thiá»m chân nhân khét tiếng bá»—ng quay trở lại mặt vòng, chuẩn bị má»™t góc Ä‘á»™ sát địch, sau đó má»›i quay ngược ra chuẩn bị tấn công.
CÅ©ng ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Nhạc XÆ°Æ¡ng sá»±c ngá»™ ra Ä‘iá»u huyá»n ảo bên trong!
Hắn đã nhìn ra sở dÄ© Kim Tiá»n Thoa có thể bay vá»t tấn công địch, chẳng phải yêu ma tà thuật mà là nhá» Nhất chỉ cÆ°Æ¡ng lá»±c của Kim Thiá»m chân nhân Ä‘iá»u khiển.
Ná»™i công há»a hầu của Nhạc XÆ°Æ¡ng cá»±c thâm hậu, hắn lập tức vận khởi cÆ°Æ¡ng khí, hất bai tay tá»›i trÆ°á»›c, tức thì có má»™t luồng khói nhẹ từ hai lòng bàn tay hắn bốc lên.
Bấy giá» Kim Thiá»m Thoa kêu xoẹt má»™t cái, há mồm phun ra má»™t luồng mÆ°a kim châm, song lại bị luồng khói nhẹ do ná»™i công thâm hậu của Nhạc XÆ°Æ¡ng ảo hóa ra đã cản lại, luồng khói rắn chắc nhÆ° má»™t bức tÆ°á»ng sắt vô hình, tức thì số Táng Môn Äinh ná» bị dá»™i ngược bắn tung toé ra sau hết.
Kim Tiá»n chân nhân không ngá» Nhạc XÆ°Æ¡ng lại có công lá»±c thâm hậu đến thế, đồng thá»i đã bị chân khí của đối phÆ°Æ¡ng ập tá»›i, tức thì Kim Thiá»m Thoa ná» bị dá»™i ngược quay trở lại kêu vù má»™t tiếng đánh vào trung môn của mình.
Gã giật mình lạnh toát mồ hôi, vá»™i đảo mình né sang má»™t bên, đồng thá»i giÆ¡ tay phải sá»­ dụng chữ “hấp†đem Kinh Thiá»m Thoa dẫn vá» lòng bàn tay.
Nhạc XÆ°Æ¡ng trông thấy thế cÅ©ng thầm khen công lá»±c của lão đạo này cao cÆ°á»ng đồng thá»i kêu thầm trong bụng :
- “Nguy hiểm thay! Suýt nữa trúng Ä‘á»™c thủ của lá»— mÅ©i trâu này rồi?â€
Hắn càng suy nghÄ© càng căm phẫn, hắn lại thấy Kim Thiá»m chân nhân cứ chá»›p nháy đôi mắt giảo quyệt mãi, biết rằng đối phÆ°Æ¡ng lại Ä‘á»™ng ác niệm đối phó mình, thế rồi hắn sa sầm nét mặt gầm hét nói :
- Này đạo tặc! NgÆ°Æ¡i chá»› lấn hiếp ngÆ°á»i quá thế.
Dứt lá»i, hắn phóng ra má»™t chưởng nhanh nhÆ° sắt, hình nhÆ° Kim Thiá»m chân nhân cÅ©ng đã Ä‘á» phòng chiêu này, gã liá»n phất tay áo má»™t cái, tức thì hai đạo chưởng lá»±c va đụng vào nhau kêu đùng má»™t tiếng Ä‘iếc tai!
Nhạc XÆ°Æ¡ng té ngồi trên giÆ°á»ng, còn gã Kim Thiá»m chân nhân kêu vù má»™t cái té văng ra cá»­a sổ đánh bạch má»™t tiếng, ngã xuống sân viện.
Bấy giá» bá»n Ä‘iếm gia lần lượt chạy tá»›i, há» chẳng biết việc gì đã xảy ra.
Nhạc Xương phi thân nhảy qua cửa sổ vượt ra ngoài, hắn chần chừ chưa chịu xuất thủ tiếp.
Kim Thiá»m chân nhân vá»™i vàng bò dậy, cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng nói :
- Này tiểu tử! Muốn gặp Tiếu Diện Âm Ma thì hãy đi theo ta!
Nói xong gã huýt má»™t tiếng sáo miệng thật dài, không ngá» Kim Thiá»m chân nhân đã thá» chưởng, song vẫn còn có khả năng thi triển khinh công chạy nhÆ° gió!
Nhạc Xương làm sao chịu bỠlỡ cơ hội tìm gặp Tiếu Diện Âm Ma?
Thế rồi hắn cÅ©ng lập tức thi triển khinh công “Mị Ảnh Si Uyênâ€, hắn chỉ nhún mình chảy vá»t vài cái tức thì đã vượt qua khá»i trÆ°á»›c mặt Kim Thiá»m chân nhân khoảng má»™t trượng.
Kim Thiá»m chân nhân dừng ngÆ°á»i lại, nổi giận đùng đùng la hét nói :
- HỠNhạc kia! Ngươi tưởng rằng bản Chưởng môn nhân sợ ngươi ư? Há há... nếu chẳng vì Tiếu Diện Âm Ma muốn giữ mạng sống của ngươi lại thì lão nhân giạ ta đã diệt trừ ngươi từ sớm rồi.
Nhạc XÆ°Æ¡ng cÅ©ng cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Bản thiếu gia cũng vì muốn gặp Tiếu Diện Âm Ma gấp, hứ, bằng không chẳng để ngươi sống đến bây giỠđâu? Này lỗ mũi trâu! Hãy nói cho ta hay Tiếu Diện Âm Ma ở đâu nhanh lên nào?
- Này tiểu oa nhi! Ngươi biết già trẻ hữu biệt không?
- à ngươi muốn sao?
- Hắc hắc! Hãy ngoan ngoãn đi theo đằng sau, không hiểu lễ phép gì cả!
Nhạc Xương nhủ thầm :
- “Té ra lá»— mÅ©i trâu sợ mất mặt?â€
Vì hắn muốn gặp Tiếu Diện Âm Ma gấp và bất tiện gây vá»›i gã, nên hắn đành phải nhÆ°á»ng bÆ°á»›c khẽ gật đầu má»™t cái xem nhÆ° bằng lòng Ä‘iá»u yêu cầu của đối phÆ°Æ¡ng.
Thế rồi Kim Thiá»m chân nhân chẳng nói gì hết, lại phi thân chạy vá» hÆ°á»›ng chính tây tiếp.
Hai ngÆ°á»i chạy khoảng mÆ°á»i mấy dặm Ä‘Æ°á»ng núi bá»—ng thấy trÆ°á»›c mặt có má»™t đầm nÆ°á»›c rá»™ng lá»›n trấn ngang lối Ä‘i.
Kim Thiá»m chân nhân dừng bÆ°á»›c lại, chỉ tay phía trÆ°á»›c nói :
- NgÆ°Æ¡i có trông thấy má»™t chiếc thuyá»n ba cánh buồm to lá»›n ở đối diện đầm nÆ°á»›c chăng?
Nhạc Xương phóng mắt nhìn tói trước, bất giác ngạc nhiên nhủ thầm :
- “A! Má»™t chiếc quái thuyá»n to lá»›n gá»›m? Dài năm trượng song lại rá»™ng bảy trượng, thế thì làm sao lái được đây?â€
Kim Thiá»m chân nhân lại nói tiếp :
- Nhân vật mà ngÆ°Æ¡i muốn tìm kiếm chính là ở trên chiếc thuyá»n ấy.
- Ồ! Vậy thì chúng ta sang đó ngay?
- Há há há...
Kim Thiá»m chân nhân phá lên má»™t tràng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng, sau đó nghiêm sắc mặt nói :
- HỠNhạc kia! Một vãn sanh hậu bối như ngươi muốn gặp Tiếu Diện Âm Ma không thể đơn giản như thế. Hãy đợi bản Chưởng môn thông báo trước sau đó xem vận số của ngươi ra sao?
Nói xong gã phi thân sá»­ dụng má»™t thức “ThÆ°Æ¡ng Ưng Lược Ba†khẽ đặt chân lên mặt nÆ°á»›c nhún liá»n vài cái đã nhảy xa xa ba mÆ°Æ¡i mấy trượng đến gần thân thuyá»n, và biến vào trong chiếc thuyá»n ba cánh buồm ná» luôn.
Nhạc XÆ°Æ¡ng đứng từ từ Ä‘Æ°a mắt nhìn bóng thuyá»n ngẩn ngÆ°á»i ra tại chá»—.
Chỉ trong nháy mắt nữa là mình có thể trông thấy Tiếu Diện Âm Ma...
Lấy thuốc?
Hay là trả thù?
Hai vấn đỠnày đã khiến hắn suy nghĩ nát óc.
Việc lấy thuốc chẳng đơn giản chút nào cả.
Còn vấn đỠtrả thù thì khó hơn nữa.
Thá»i gian từ từ trôi qua...
Thinh lình ngay lúc này...
Bá»—ng thấy trên mặt nÆ°á»›c có hai bóng ngÆ°á»i bay vá»t tá»›i, chỉ trong chốc lát hai ngÆ°á»i nỠđã xuất hiện trÆ°á»›c mắt, té ra là Kim Thiá»m chân nhân và má»™t nữ nhân mình mặc áo trắng trạc tuổi ba mÆ°Æ¡i.
Nữ nhân áo trắng Ä‘Æ°a cặp mắt yêu kiá»u quét nhìn Nhạc XÆ°Æ¡ng má»™t cái, sau đó khẽ mấp máy đôi môi nói :
- Hắn chính là tiểu oa nhi hỠNhạc sao?
Hình nhÆ° Kim Thiá»m chân nhân rất cung kính vá»›i nữ nhân áo trắng, khẽ gật đầu thÆ°a rằng :
- Chính là hắn.
Nhạc Xương nóng ruột nói :
- Hứ! Mau dẫn thiếu gia đến gặp Tiếu Diện Âm Ma nào?
Nữ nhân áo trắng lại Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn hắn má»™t cái, sau đó quay sang nói vá»›i Kim Thiá»m chân nhân :
- Việc nÆ¡i đây cứ để ta xá»­ lý. NgÆ°Æ¡i hãy lên Ä‘Æ°á»ng ngay kẻo không Ä‘uổi kịp Æ°á»›c hẹn Hồi Äầu Giáp.
Kim Thiá»m chân nhân cúi ngÆ°á»i cung kính hành lá»… thÆ°a rằng :
- Tiểu đạo tuân lệnh!
Dứt lá»i quay sang hÆ°á»›ng Nhạc XÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng, sau đó phi thân chạy nhÆ° gió.
Vì Nhạc XÆ°Æ¡ng nóng lòng muốn gặp Tiếu Diện Âm Ma nên hắn cÅ©ng không thèm quan sát đến sá»± Ä‘i ở của gã, đồng thá»i biết rằng lai lịch nữ nhân áo trắng này chẳng tầm thÆ°á»ng nên hắn cố đè nén cÆ¡n lá»­a giận nói :
- Làm phiá»n ngÆ°Æ¡i hãy dẫn ta đến gặp Tiếu Diện Âm Ma.
Nữ nhân áo trắng bỗng thở dài một tiếng, nói :
- À! Có lẽ ngươi hết muốn sống chăng?
Nhạc Xương căm phẫn nói :
- Xin ngươi nói chuyện đàng hoàng một chút! Tại sao bản thiếu gia lại hết muôn sống?
Nữ nhân áo trắng nói :
- Tiếu diện Am Ma đang đi tứ xứ tìm kiếm ngươi, đúng ra ngươi phải lẫn trốn cho kỹ, sao lại cả gan tự đâm đầu vào chỗ chết như thế?
Nhạc Xương sa sầm nét mặt nói :
- Chá»› nói lôi thôi làm gì! Nếu bản thiếu gia sợ hãi cÅ©ng không cần thiết phải thiên lý tầm thù? Há há! Nếu ngÆ°Æ¡i không dẫn ta Ä‘i, liệu chiếc thuyá»n hÆ° há»ng ấy cÅ©ng chẳng ngăn cản được ta.
Nữ nhân áo trắng nghiêm sắc mặt nói :
- Vì ta trông thấy ngÆ°Æ¡i còn trẻ tuổi, nên má»›i có ý tốt chỉ cho ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, không ngá» ngÆ°Æ¡i lại trách cá»› ta? Äược! Muốn chết thì cứ việc Ä‘i theo ta nào.
Nói xong đảo mình một cái, lượn không nhảy lên cao.
Nhạc XÆ°Æ¡ng thoạt trông thấy thân pháp y thần kỳ, bất giác giật mình thầm má»™t cái, võ công của thủ hạ Tiếu Diện Âm Ma đã cao cÆ°á»ng nhÆ° vậy thế thì võ há»c của Tiếu Diện Âm Ma càng khó lÆ°á»ng hÆ¡n nữa.
Thế nhÆ°ng không cho phép hắn suy nghÄ© nhiá»u nữa, lập tức thi triển khinh công Ä‘uổi theo phía sau nữ nhân, chỉ trong bá»—ng chốc cả hai ngÆ°á»i đã nhảy lên khoang thuyá»n.
Bấy giá» hắn má»›i thấy lầu các trên thuyá»n nguy nga tráng lệ, màn thêu che kín cá»­a ngõ vào chẳng khác gì nhÆ° mê cung, bất giác rùng mình lạnh toát mồ hôi.
Nhất là má»—i lần Ä‘i qua má»™t chiếc màn che thảy Ä‘á»u trông thấy vài đại hán đứng nghiêm tại chá»—, mặt mày của số đại hán nỠâm thầm lạnh nhÆ° tiá»n, cặp mắt sáng quắc, song rất lá» Ä‘á» mặc dù có ngÆ°á»i Ä‘i ngang trÆ°á»›c mặt há», nhÆ°ng cÅ©ng nhÆ° chẳng thấy gì hết, Ä‘iá»u này khiến Nhạc XÆ°Æ¡ng liên tưởng tá»›i má»™t màn Cá»­u U Äế Quân miếu, thì ý thức rằng bá»n ngÆ°á»i này ắt là số nhân vật võ lâm thá» hại rồi.
Hắn suy nghĩ đến đây, cơn lửa giận nổi lên và át cả nỗi sợ hãi nhủ thầm :
- “Tiếu Diện Âm Ma Æ¡i! Ta thà chết vì đạo nghÄ©a cÅ©ng quyết không lÆ°u ngÆ°Æ¡i lại để gây há»a hại cho nhân gian...â€
Khi hắn đi qua một màn che cẩm tớ cuối cùng, lửa giận của hắn đã bốc lên đùng đùng, hắn ý thức rằng nơi đây ắt là chỗ ẩn thân của Tiếu Diện Âm Ma.
Má»™t gian phòng rá»™ng rãi xinh xắn hiện ra trÆ°á»›c mắt, cá»­a phòng sÆ¡n màu hồng, má»™t tấm màn tÆ¡ che khuất cá»­a khoang thuyá»n, song vẫn có thể trông thấy má» má» những bóng ngÆ°á»i trong đó.
Chỉ thấy má»™t hán tá»­ vạm vỡ mình trần, ngồi trên má»™t chiếc giÆ°á»ng óng ánh to lá»›n, xung quanh gã toàn là những nữ nhân không mặc y phục, ngÆ°á»i thì tá»±a vào mình gã ngÆ°á»i thì ngã lÆ°ng nằm trong lòng gã.
Nhạc Xương biết rằng có lẽ hán tử này chính là Tiếu Diện Âm Ma, tiếc rằng có một tấm màn tơ ngăn cách không thể trông thấy rõ chân diện mục của gã.
Bấy giá» hán tá»­ vạm vỡ ná» phát ra tràng cÆ°á»i Ä‘inh tai nhức óc, tiếng cÆ°á»i vừa dứt thì gã lên tiếng nói :
- Ngươi chính là Nhạc Xương đó ư?
Nhạc Xương ưỡn ngực đáp :
- Äúng thế! NgÆ°Æ¡i là Tiếu Diện Âm Ma đó chăng?
Hán tá»­ vạm vỡ nói giá»ng ngạo nghá»… :
- Äã biết má»— là Tiếu Diện Âm Ma, tại sao chẳng quỳ xuống?
Nhạc Xương nghiến răng mím môi, lửa thù trong lòng sôi lên sùng sục, hắn nghĩ bụng :
- “Chá»— đứng của mình cách xa ma đầu ná» Ä‘á»™ khoảng hai trượng, tại sao không mạo hiểm xuất thủ, có lẽ thừa lúc đối phÆ°Æ¡ng không kịp phòng bị trả được thù cha và lấy Äá»™c Long hoàn má»™t cách dá»… dàng cÅ©ng nênâ€.
Hắn nhân lúc cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng đã vận khởi toàn bá»™ công lá»±c Ä‘ang chuẩn bị má»™t chiêu tuyệt há»c “Äoạn Mạng Truy Hồn†đánh má»™t kích sanh tá»­, bá»—ng cảm thấy hai chân má»m nhÅ©n đánh bạch má»™t cái té quỳ ra đất, thì ra nữ nhân áo trắng đứng sau lÆ°ng đã Ä‘iểm tê huyệt của hắn.
Nhạc XÆ°Æ¡ng trợn ngược đôi mắt đầy lá»­a giận quét nhìn nữ nhân áo trắng má»™t cái, thấy nhãn thần y kỳ dị, trông có vẻ từ ái hết sức, hình nhÆ° có ná»—i khổ tâm khó nói, hắn ngẩn ngÆ°á»i ra tại chá»— chẳng hiểu gì cả!
Tiếu Diện Âm Ma cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng, nói :
- Tiểu oa nhi hỠNhạc kia! Ngươi lớn gan quá thế? Há há há...
Mặc dù thân ngÆ°á»i Nhạc XÆ°Æ¡ng bị chế phục, nhÆ°ng vẫn nói năng được, hắn cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng nói :
- Thù giết cha không Ä‘á»™i trá»i chung, nếu ngÆ°Æ¡i có gan thì hãy giải huyệt đạo cho ta, thiếu gia sẽ quyết sống mái vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t phen, nhÆ° thế có chết cÅ©ng đành chịu!
Tiếu Diện Âm Ma lại buông tiếng cÆ°á»i há há nói tiếp :
- CÅ©ng lại là Dì Tố tác quái nữa? Hắc hắc! Dì Tố hãy sang đây nào! Mặc dù má»— giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi chÆ°a há»i tiểu oa nhi này má»™t Ä‘iá»u, ta quyết không hạ thủ đâu!
Nhạc Xương nghe gã nói thế, bất giác động lòng đảo mắt nhìn ra sau, mới thấy nữ áo nhân áo trắng đang đưa cặp mắt thương hại chăm chăm nhìn mình, rõ ràng bà ta là Dì Tố mà ma đầu nỠvừa nói, y sợ Nhạc Xương này không vâng lệnh quỳ xuống phải thỠhại chớ gì?
Hắn Ä‘ang còn suy nghÄ© thì Dì Tố đã thoăn thoắt bÆ°á»›c Ä‘i, Tiếu Diện Âm Ma cất giá»ng lạnh lùng nói :
- Ngươi tìm Tiếu Diện Âm Ma để trả thù giết cha chứ gì? Thế nhưng chẳng hay cha của ngươi là ai?
Nhạc Xương nghiến răng kêu ken két nói :
- Nhạc Thượng Sơn, là lão đại trong Trung Nguyện Tứ Hiệp. Còn nữa...
- Câm mồm lại!
Tiếu Diện Âm Ma giận dữ gầm hét nói :
- Trong ký ức ta, bản Âm Ma chÆ°a từng giết chết ngÆ°á»i nào tên là Nhạc Thượng SÆ¡n cả?
Nhạc Xương lạnh lùng nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i chá»› đánh lừa ta, cái chết của phụ thân ta cÅ©ng y nhÆ° dạng chết của những nhân vật võ lâm thá» hại khác, cha ta đã cÆ°á»i thảm mà chết.
- Há há há...
Tiểu Diện Âm Ma buông tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng má»™t hÆ¡i dài, gầm hét nói :
- Bản Âm Ma chẳng bao lâu nữa sẽ chủ trì võ lâm minh chủ, chẳng lẽ giết chết một Nhạc Thượng Sơn nho nhỠcũng phải thỠthốt với tiểu oa nhi ngươi sao?
Hắc hắc! Tin hay không tùy ngươi!
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i ra tại chá»—, nhủ thầm :
- “Hiện giá» ta đã bị chế phục, ma đầu này đánh lừa ta để làm gì? Thế nhÆ°ng ai là hung thủ đã giết chết cha ta chứ?â€
Tiếu Diện Âm Ma cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- NghÄ© rằng ngÆ°Æ¡i dá»±ng cá» hiệu Ä‘á» chữ “sát†Tiếu Diện Âm Ma và hủy thủ hạ ta tại Cá»­u U Äế Quân miếu không ngoài mục đích chỉ để báo thù cho cha chứ gì?
Nhạc Xương lạnh lùng nói :
- à của ta vốn muốn làm cho ma đầu ngươi hiện thân ra để thanh toán món nợ cho xong.
Tiếu Diện Âm Ma cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Khá lắm! Âm Ma ta thì luôn luôn tìm ngÆ°á»i sanh sá»±, không ngá» tiểu oa nhi ngÆ°Æ¡i lại gây sá»± vá»›i ta, há há... NgÆ°Æ¡i muốn chết bằng cách nào đây?
- Mặc ngươi muôn sao cũng được.
- Nhưng bản Âm Ma còn một việc chưa hiểu, những việc như mạo danh bản Âm Ma và giả tạo Tiếu Ma lệnh cũng là chính tiểu oa nhi ngươi gây nên chăng?
Nhạc Xương ấp úng nói :
- Äiá»u này Æ°?...
- Hãy nói mau! Nên biết rằng việc này đã làm giảm sút danh vá»ng của bản Âm Ma rất nhiá»u, nếu nhÆ° quả thật là ngÆ°Æ¡i, hứ, ta sẽ xá»­ phạt nghiêm ngặt hÆ¡n!
- Mặc dù không phải bản thiếu gia gây nên sự kiện này, thế nhưng ta biết ai đã làm việc này?
- Hãy nói ra đi?
- Tiếc rằng ngÆ°á»i đó thân mang trá»ng thÆ°Æ¡ng, không thể gặp ngÆ°Æ¡i nữa!
- Há há há...
Tiếu Diện Âm Ma lại cÆ°á»i há há vài tiếng nói :
- Hãy nói cho ta biết hiện giỠy ở đâu? Bản Âm Ma quyết phải thừa lúc y chưa chết, băm xác y ra thành mảnh vụn mới được.
Nhạc XÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh ]ùng nói tiếp :
- Vì tại hạ có giao ước với một trưởng bối, nên không tiện phụng cáo nơi chốn đó?
Tiếu Diện Âm Ma gầm hết một tiếng nói :
- Ngươi muốn chết một cách thảm thiết đó ư?
Nhạc XÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ngạo nghá»… nói :
- Thiếu gia chẳng phải sợ lá»i Ä‘e dá»a của ngÆ°Æ¡i, thế nhÆ°ng ta bằng lòng giúp ngÆ°Æ¡i má»™t cách?
- Ngươi cứ việc nói?
- Hãy biếu cho ta má»™t viên Äá»™c Long hoàn, má»™t khi chữa khá»i thÆ°Æ¡ng thế của y, ngÆ°Æ¡i chẳng đến tìm y, thì y cÅ©ng quyết tìm ngÆ°Æ¡i cho bằng được! Há há!
Nói cho ngÆ°Æ¡i hay cÅ©ng chẳng há» chi vì giữa y và ngÆ°Æ¡i có má»™t mối thù không Ä‘á»™i trá»i chung.
Tiếu Diện Âm Ma trầm ngâm giây lát, sau đó buông tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng nói :
- Cha chả, tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i lá»›n gan gá»›m, dám dụng quỹ kế đánh lừa ta Æ°? Ai đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i bản Âm Ma có Äá»™c Long hoàn thế?
Nhạc Xương nhủ thầm :
- “Thành bại do câu nói này, chi bằng cứ nói huỵch toẹt cho rồi?â€
Hắn suy nghÄ© đến đây, trầm giá»ng nói :
- Tôn giá còn nhớ U Cung Giải Vây Nhân chăng?
Tiếu Diện Âm Ma thoạt nghe nói thế bất giác giật mình quái kêu một tiếng :
- Là y?
Tức thì bầu không khí trong phòng trở nên trầm lặng!
Rõ ràng Tiếu Diện Âm Ma đã lấy làm khó xử khi nghe thấy năm chữ này.
Một hồi thật lâu, mới thấy Dì Tố vén màn tơ lên và thoăn thoắt bước ra, y giơ cánh tay xinh xắn xách bổng Nhạc Xương lên đi vào một gian phòng khác.
Căn phòng này chẳng lá»›n lấm, má»n gấm giÆ°á»ng ngá»c bốc mùi thÆ¡m phức, hình nhÆ° đây là phòng ngÅ© của Dì Tố.
- Thưa Nhạc thiếu hiệp! Lúc nãy đã đắc tội ngươi vậy!
Nhạc XÆ°Æ¡ng đã biết y vốn có ý tốt, hắn liá»n chắp tay nói :
- Chá»› Ä‘á» cập việc đã qua làm gì, xin há»i dụng ý của Tiếu Diện Âm Ma muốn sao?
Dì Tố nói :
- Từ khi ngÆ°Æ¡i thốt ra năm chữ U Cung Giải Vây Nhân, mặt mày Tiếu Diện Âm Ma biến đổi liên tục, sau đó y lẩm bẩm nói má»›i mình: “Tiếu Diện Âm Ma ta là ngÆ°á»i ân oán phân minh, thế nhÆ°ng Äá»™c Long hoàn lại can hệ đến sanh tá»­ đại kế của ta cÆ¡?â€...
Nhạc Xương giật mình thầm nói :
- Rốt cuá»™c ma đầu ná» có bằng lòng cho Äá»™c Long hoàn chăng?
Dì Tố suy nghĩ giây lát nói :
- Trông tình hình dÆ°á»ng nhÆ° y sẽ cho, thế nhÆ°ng ắt có Ä‘iá»u kiện!
Nhạc Xương khảng khái nói :
- Chỉ cần tiểu đệ lấy được Äá»™c Long hoàn cho dù bảo ta vào rừng Ä‘ao núi kiếm cÅ©ng quyết không càu mày!
Dì Tố bá»—ng cÆ°á»i tủm tỉm má»™t tiếng nói :
- Trông tình hình ngÆ°á»i thá» thÆ°Æ¡ng mà ngÆ°Æ¡i vừa nói lúc nãy ắt là má»™t thiếu nữ xinh đẹp thì phải?
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Sao ngươi lại biết như thế?
- Chỉ có mối quan hệ vi diệu giữa nam nữ mới có ma lực mãnh liệt như vậy.
Dứt lá»i Dì Tố thở dài má»™t tiếng rất não nùng, nói tiếp :
- Chính ta lạm quyá»n mang ngÆ°Æ¡i vào đây, bây giá»...
Y nói tới đây nghiêng đầu suy nghĩ giây lát, sau đó lại nói tiếp :
- Äể ta ra ngoài xem Tiếu Diện Âm Ma thế nào đã, ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i chá»› Ä‘i lại lung tung, nói thật cho ngÆ°Æ¡i hay, trên chiếc thuyá»n của Tiếu Diện Âm Ma có nhiá»u máy móc cÆ¡ quan lợi hại lắm.
Nhạc Xương đưa mắt nhìn bóng lưng dần dần biến mất của y, bất giác thở dài nói :
- Không ngá» trong chiếc thuyá»n đầy quá»· khí thần bí này lại có má»™t nữ nhân tốt bụng đến thế.
Tức thì hắn nãy sinh hão cảm vá»›i Dì Tố ngay, đồng thá»i hắn cÅ©ng hÆ¡i kinh ngạc. Tạo sao Tiếu Diện Âm Ma có lòng dạ cay Ä‘á»™c này lại đối xá»­ đặc biệt vá»›i Dì Tố nhÆ° vậy?
Bấy giỠtừ nơi xa xa vang tới tiếng côn trùng kêu rả rích.
Hắn ngồi má»™t mình trong phòng cảm thấy buồn bã, bất giác đảo mắt ngắm nhìn cách trÆ°ng bày xung quanh, bá»—ng thấy trên vách phòng có treo má»™t bức há»a sÆ¡n thủy tuyệt đẹp, hắn tá»± nhiên đến gần giÆ¡ tay sá» vào bức há»a má»›i hay phía sau bức há»a là khoảng trống, thế rồi hắn lấy làm lạ di Ä‘á»™ng bức há»a sang má»™t bên, thì ra đây là má»™t cá»­a sổ bí mật.
Nhạc Xương nhủ thầm :
- “Có lẽ chiếc cá»­a sổ bí mật này, Dì Tố dùng để quan sát hành Ä‘á»™ng bên ngoài thì phải, vậy thì địa vị của y chẳng tầm thÆ°á»ng rồiâ€.
Hắn Ä‘á»™ng tánh hiếu kỳ thò đầu nhìn ra trÆ°á»›c, tức thì mặt mày nóng bừng lên, thì ra có ba cặp nam nữ Ä‘ang dã hợp trong khoang thuyá»n.
Trống ngực hắn cứ đập thình thịch không dừng, hắn vốn chẳng muốn xem trò bỉ ổi này, thế nhưng một sự kiện kỳ lạ gây cho hắn chú ý.
Vì thần tình ba nam nhân nỠrất quái dị.
Äúng ra đây là khoái sá»± khiến há» hào hứng má»›i phải, thế nhÆ°ng tại sao mặt mày há» chẳng có chút sắc máu và hai mắt trợn trắng?
Bá»—ng má»™t ý niệm nảy sanh trong đầu óc, hắn từng nghe ngÆ°á»i giang hồ nói đến thuật Thái DÆ°Æ¡ng Bổ Âm, chẳng lẽ bá»n nam nhân này bị đánh lừa, có lẽ Tiếu Diện Âm Ma đã sá»­ dụng dược vật Ä‘oạt mắt thần trí của há»?
Nhìn kỹ ba nữ nhân nằm phía dÆ°á»›i, da thịt trắng trẻo, trạc tuổi đôi mÆ°Æ¡i, bấy giá» bá»n ả Ä‘ang Ä‘Æ°a mắt tống tình, miệng mấp máy kêu Æ° Æ° mãi.
Thình lình ba nam nhân nỠrú lên một tiếng thảm thiết, gục đầu xuống mặt mày tái mét, trợn ngược đôi mắt vô thần miệng mấp máy giây lát sau đó ngất xỉu luôn.
Nhạc XÆ°Æ¡ng xem tá»›i đây lông tóc dá»±ng ngược lên hết, quả nhiên ba yêu nữ này Ä‘ang sá»­ dụng mị thuật cÆ°á»›p lấy chân dÆ°Æ¡ng chi khí của ba nam tá»­ ná».
Tức thì lá»­a giận bốc lên đùng đùng, nếu chẳng phải Nhạc XÆ°Æ¡ng lâm vào hiểm cảnh, hÆ¡n nữa cần cầu được Äá»™c Long hoàn, quả thật hắn hận đến đánh má»™t chưởng cho ba yêu nữ bá» xác tại chá»— cho mà coi.
Bỗng nhiên hắn lại trông thấy hỠkhóc.
- Này Nhạc thiếu hiệp!
Âm thanh của Dì Tố từ sau lưng vang tới, hắn giật mình ngoái cổ nhìn ra sau, thẹn thùng cúi đầu xuống.
Dì Tố cảm khái thở dài một tiếng nói :
- Chẳng há» chi! NgÆ°á»i thanh niên nào mà không Ä‘á»™ng tánh hiếu kỳ?
Mặt mày Nhạc Xương ửng đỠphân bua nói :
- Không! Ta cảm thấy hỠđáng thương hại thật!
Dì Tố khẽ gật đầu nói :
- Ồ! Thì ra ngươi đã xem ra uẩn khúc bên trong?
Nhạc Xương gật đầu nói :
- Có phải số nam nhân này bị Tiếu Diện Âm Ma hại đến mất cả thần trí không?
- Có lẽ hỠcũng là số nhân vật võ lâm đã bị mất tích bấy lâu thì phải?
Dì Tố khẽ cau mày nói :
- Äúng thế!
- Thế còn mấy nữ nhân nỠthì sao? Tại sao hỠlại khóc?
Dì Tố nói giá»ng thÆ°Æ¡ng tâm :
- Nhạc thiếu hiệp! Kể ra ngươi chưa chắc đã tin, nhìn bỠngoài hình như hỠcó vẽ mất hết liêm sĩ và điên cuồng, thực ra hỠcó nỗi khổ bất đắc dĩ.
- Bất đắc dĩ ư?
- Há» bị ép uống thuốc dâm cần phải bài tiết, má»™t khi tiếp xúc vá»›i nam tánh, ngoại trừ hạ được cÆ¡n lá»­a dục, đồng thá»i có thể hút tinh huyết của bá»n nam nhân đáng thÆ°Æ¡ng hại ấy để tăng cÆ°á»ng thể lá»±c.
- Nguy hiểm thế!
- Nếu chẳng làm như vậy chúng nó làm sao chịu được cơn giày vò của Tiếu Diện Âm Ma?
- Chẳng lẽ ma đầu ná»...
- Má»—i ngày Tiếu Diện Âm Ma thảy Ä‘á»u cần vài nữ nhân, may mà há» sá»­ dụng mị thuật Ä‘oạt được tinh hoa của nam nhân, thế nhÆ°ng má»™t khi tiếp xúc vá»›i Tiếu Diện Âm Ma vẫn đại thất nguyên khí, trông thật thảm thÆ°Æ¡ng, ít lắm ná»­a tháng cÅ©ng chÆ°a chắc khôi phục lại sức khá»e!
- Ồ! Chẳng lẽ ma đầu nỠđã sử dụng thủ đoạn cay độc như vậy tiến hành thuật thải bổ (thải là hái) chăng?
- Chính y cũng bất đắc dĩ phải làm như thế!
Nhạc Xương sa sầm nét mặt nói :
- Ngươi lại tranh biện cho ma đầu ư?
Dì Tố thở dài một tiếng nói :
- Vì kiếp số của Âm Ma sắp phải tới nơi!
Nhạc Xương ngạc nhiên nói :
- Ma đầu cũng có kiếp số ư? Ai đã gây nạn cho gã vậy?
Dì Tố nói :
- Tình hình chÆ°a được rõ lắm, thỉnh thoảng Âm Ma lại ngẫu nhiên tiết lá»™, ngÆ°á»i mà gã sợ hãi lại chính là má»™t hài tá»­ Ä‘á»™ khoảng mÆ°á»i lăm tuổi.
- Ồ! Vậy sao?
- Chính Âm Ma Ä‘á» phòng hài tá»­ ná», cho nên má»›i luyện tập tà công, gã từ thân hàng ngàn nữ nhân luyện tập má»™t môn tuyệt há»c cõi thế gá»i là Tố Nữ Thiá»n, đồng thá»i sá»­ dụng Tiếu Ma lệnh trấn át võ lâm, nhằm mục đích thống nhất chín đại môn phái tá»± lập làm minh chủ, đến lúc đó kết hợp vá»›i quần hùng đối phó hài tá»­ ná»!
- Là nam hài tử hay là nữ hài nhi đây?
- Vậy thi ta cũng chẳng rõ?
- Hắc hắc hắc...
Nhạc XÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh lùng vài tiếng nói :
- Không ngá» Tiếu Diện Âm Ma cÅ©ng còn sợ ngÆ°á»i?
Dì Tố sá»±c nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì, bá»—ng cÆ°á»i tủm tỉm má»™t tiếng nói :
- Chốn thiên bạ rộng lớn này có biết bao là chuyện lạ, nếu ta kể thêm một việc, ngươi càng cảm thấy kinh ngạc hơn.
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Chẳng lẽ ngoại trừ hài tá»­ ná» ma đầu còn sợ ngÆ°á»i nào khác nữa sao?
Dì Tố cÆ°á»i bí mật nói :
- Äúng thế!
- Ai vậy?
- Có lẽ y là phu nhân của Âm Ma thì phải.
Nhạc Xương giật mình nói :
- Ma đầu cũng có phu nhân ư? Gã có phu nhân mà còn dám gần nữ nhân sao?
Dì Tố giÆ¡ tay sá»­a lại mái tóc, lén lút lau khô nÆ°á»›c mắt, cÆ°á»i gượng má»™t tiếng nói :
- Câu chuyện này đã trái qua mÆ°á»i bảy năm.
Y nói tới đây dừng lại trầm tư giây lát, sau đó thở dài một tiếng nói tiếp :
- MÆ°á»i bảy năm vá» trÆ°á»›c, ở má»™t chốn Giang Nam có má»™t thiếu nữ sắp làm cô dâu, nàng thích mặc áo màu Ä‘á», dung nhan nàng tuyệt đẹp, cho nên ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng gá»i nàng là Mỹ Hồng Sam hoặc là Hồng Sam Nữ, không ngá» trÆ°á»›c đêm kết hôn nàng thình lình mất tích...
Nhạc XÆ°Æ¡ng vỡ lẽ tiếp lá»i nói :
- Có lẽ chính là Tiếu Diện Âm Ma bắt cóc nàng đi mất?
Dì Tố cảm khái thở dài nói :
- Äúng thế, chính là Âm Ma! NhÆ°ng thá»i đó gã tá»± xem mình nhÆ° là vÆ°Æ¡ng tôn công tá»­. Sau khi Hồng Sam Nữ mất tích, vị hôn phu của nàng thÆ°Æ¡ng tâm quá Ä‘á»—i đã nhảy sông tá»± sát...
- Hồng Sam Nữ biết việc này chăng?
- Tiếu Diện Âm Ma biết, đồng thá»i nói lại cho nàng hay.
- Sau đó thế nào nữa?
- Lúc đó Âm Ma đã luyện tập Tố Nữ Thiá»n Công, mặc dù gã từng gian dâm hàng trăm nữ nhân, song đặc biệt đối vá»›i Hồng Sam Nữ phát sinh chân cảm tình.
- Gã yêu nàng?
- Nhân yêu mà kính, và từ kính trở nên sợ Hồng Sam Nữ!
- Ồ! Sau đó thế nào nữa?
- Thế rồi Hồng Sam Nữ bằng lòng lấy Tiếu Diện Âm Ma!.
- Nàng ắt có Ä‘iá»u yêu cầu gì chăng?
- Äúng thế! Nàng yêu cầu Tiếu Diện Âm Ma truyá»n võ công cho nàng, vào má»™t đêm khi võ công nàng có nhiá»u tiến bá»™, Hồng Sam Nữ đã đâm má»™t kiếm vào lồng ngá»±c Tiếu Diện Âm Ma.
Nhạc Xương giật mình nói :
- Rõ ràng Tiếu Diện Âm Ma chưa ngộ nạn? Thế là Hồng Sam Nữ nguy khốn đến nơi.
- Lúc đó Tiếu Diện Âm Ma điểm huyệt nàng nhưng Âm Ma chẳng những không báo phục nàng, hơn nữa cầu khẩn nói rằng chuyện đã qua chớ đỠcập lại làm gì nữa.
- Hồng Sam Nữ trả lá»i thế nào?
- Nàng chỉ nói vá»n vẹn vài chữ: “NgÆ°Æ¡i không giết ta, thì ta giết ngÆ°Æ¡iâ€...
- Vậy thì chẳng bảo Tiếu Diện Âm Ma nổi cơn thịnh nộ sao được?
- NhÆ°ng gã trầm tÆ° giây lát sau đó trả tá»± do cho Hồng Sam Nữ. Thế nhÆ°ng trong mÆ°á»i bảy năm trá»i Hồng Sam Nữ rá»i khá»i gã, Âm Ma không lúc nào quên nàng, gã tưởng nhá»› nàng song cÅ©ng sợ nàng! Gã biết rằng ắt có má»™t ngày nào đó Hồng Sam Nữ sẽ đến trả thù...
- Ồ! Dì Tố bị sao thế?
- Nhạc thiếu hiệp...
- Tại sao ngươi lại khóc cơ?
Dì Tố không còn đè nén được ná»—i bi thÆ°Æ¡ng đã chịu Ä‘á»±ng mÆ°á»i bảy năm nay, bất giác ngã vào lòng Nhạc XÆ°Æ¡ng khóc thút thít nói :
- Vì Hồng Sam Nữ chinh là nữ chủ nhân của ta.
Nhạc XÆ°Æ¡ng cÅ©ng nói giá»ng xúc Ä‘á»™ng :
- Cho nên Tiếu Diện Âm Ma vì kỷ niệm Lệnh chủ mẫu đã cư xử với ngươi rất đặc biệt là thế.
Dì Tố khẽ gật đầu khóc thút thít tiếp, chẳng nói gì nữa.
Một hồi lâu, Nhạc Xương lại lên tiếng nói :
- Tố tỷ tỷ! Ta hiểu rồi! Sở dĩ ngươi làm bạn với lang sói là mong rằng một ngày nào đó lại trông thấy Hồng Sam Nữ.
- Xương đệ! Ngươi đoán chẳng sai chút nào.
Hai ngÆ°á»i thuận kỳ tá»± nhiên đã thay đổi cách xÆ°ng hô, tức thì cảm tình của cặp tá»· đệ nhÆ° bèo nÆ°á»›c gặp nhau này đã thân cận hÆ¡n.
Nhạc Xương bội phục hành vi của y!
Dì Tố cÅ©ng khâm phục Nhạc XÆ°Æ¡ng là má»™t mẩu ngÆ°á»i đầy nghÄ©a khí.
Cho nên hai ngÆ°á»i đã bắt chặt tay vá»›i nhau.
HỠkhông có mảy may tư dục nam nữ, nhưng tràn đầy nỗi chân tình tỷ đệ.
Chẳng biết trải qua bao lâu thá»i gian, dì Tố cảm khái thở dài má»™t tiếng nói :
- XÆ°Æ¡ng đệ! Äể ta ra ngoài xem Âm Ma nữa.
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Lúc nãy ngươi chẳng gặp gã sao?
Dì Tố ngập ngừng nói :
- Âm Ma Ä‘ang làm công phu tảng sáng, lúc gã làm công phu sáng không ai dám làm phiá»n gã cả.
Nhạc XÆ°Æ¡ng bá»—ng trông thấy mặt Dì Tố á»­ng Ä‘á» hắn liá»n ngá»™ ra ý nghÄ©a ba chữ “công phu sáng†là gì rồi!
Nhạc Xương nghĩ bụng :
- “Ma đầu lại làm trò vá»›i nữ nhân, cho dù Nhạc XÆ°Æ¡ng ta chẳng có mối thù giết cha vá»›i gã, cÅ©ng quyết phải vì nữ nhân thiên hạ, vì đồng đạo võ lâm diệt trừ ma đầu này để hiển dÆ°Æ¡ng chính nghÄ©a!â€
Hắn suy nghĩ đến đây tức thì nghĩa khí xung thiên, ngước đầu huýt một tiếng sáo thật dài, chẳng khác gì cuồng long nộ hét.
Dì Tố giật bắn ngÆ°á»i lên, kế đó y vỡ lẽ, hấp tấp nói :
- Xương đệ, ngươi phải nhẫn nại... ngươi đánh chẳng lại Tiếu Diện Âm Ma đâu... ngươi nên...
Y nói chÆ°a hết lá»i, bá»—ng có tiếng cÆ°á»i lạnh lùng từ cá»­a khoang thuyá»n vang tá»›i.
Dì Tố và Nhạc Xương cùng lúc giật mình kinh hãi!
Chỉ thấy một lão nhân nham hiểm trạc tuổi năm mươi xuất hiện trước cửa.
Lão nhân nỠtay cầm Tiếu Ma lệnh, nói :
- Vâng lệnh dụ của Ma chủ! Má»i Dì Tố chá»› can thiệp vào việc này.
Dì Tố nắm chặt tay áo của Nhạc XÆ°Æ¡ng, biết rằng có Ä‘iá»u chẳng lành sắp phải xảy ra.
Nhạc Xương đoán biết rằng sự việc sắp phải ngã ngũ, thế rồi hắn ưỡn ngực nói :
- Ngươi là ai thế?
- Truy Há»—n Tẩu, há»™ pháp tá»a hạ của Ma Chủ...
- Tiếu Diện Âm Ma có Ä‘iá»u chi chỉ giáo chăng?
- Có hai con Ä‘Æ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i tá»± chá»n lá»±a!
- Con Ä‘Æ°á»ng thứ nhất là thế nào?
- Ma chủ cảm niệm kỳ nhân mà ngÆ°Æ¡i đã Ä‘á» cập cho phép ngÆ°Æ¡i được sống sót rá»i khá»i chốn này.
- Còn con Ä‘Æ°á»ng thứ hai thì sao nữa?
- Há há há...
Truy Hồn Tẩu cÆ°á»i lạnh lùng vài tiếng, bá»—ng thò tay vào túi áo lấy má»™t bao thÆ° ra, còn trong lòng bàn tay phải thì nâng má»™t viên thuốc màu trắng to bằng mắt rồng.
Nhạc Xương đang còn bỡ ngỡ chưa hiểu thì Dì Tố đã thất thanh vừa khóc vừa nói :
- Thuốc màu trắng... đây là Kim Tơ Trùng kia mà?
Truy hồn Tẩu lạnh lùng nói :
- Này Dì Tố! Chẳng lẽ ngươi không biết oai nghiêm của Tiếu Ma lệnh?
Nếu ngươi nói lôi thôi nữa lão phu đành phá lệ y lệnh hành sự vậy.
Nhạc Xương căm phẫn la lớn tiếng nói :
- Này lão thất phu! Hãy nói ý đồ của ngươi ra xem nào?
Truy Hổn Tẩu cÆ°á»i quá»· quyệt má»™t tiếng nói :
- Trong phong thÆ° này có kèm cả Äá»™c Long hoàn, giao cho tiểu oa nhi đích thân trình lên kỳ nhân mà ngÆ°Æ¡i đã Ä‘á» cập, thế nhÆ°ng phải nuốt viên Kim TÆ¡ Trùng này trÆ°á»›c.
Nhạc Xương đón lấy Kim Tơ Trùng, trố mắt nhìn kỹ, chỉ thấy trong viên thuốc Kim Tơ Trùng có một bóng sắc vàng di động, trong lòng thoạt giật mình kinh hãi, bỗng nghe Dì Tố thất kinh rú lên một tiếng ngất xỉu ra đất.
Tình huống đã xảy ra nhÆ° thế, Nhạc XÆ°Æ¡ng biết rằng viên thuốc Kim TÆ¡ Trùng này ắt là má»™t loại thuốc vô cùng Ä‘á»™c hại, thế nhÆ°ng trong lòng hắn quan tâm đến an nguy của Hồng Nữ và nho sÄ© áo vàng, không thể chẳng mạo hiểm nuốt viên thuốc này để cứu mạng cho hai ngÆ°á»i?
Hắn đang cân đo lương tri để quyết định sự kiện khó xử này, bỗng nghe Truy Hồn Tẩu tỠra nóng nảy nói :
- Nếu cần Äá»™c Long hoàn thì nuốt viên Kim TÆ¡ Trùng này trÆ°á»›c, bằng không cấp tốc rá»i khá»i chốn này, há há! Lão phu còn phải chá» phúc lệnh nữa cÆ¡?
Nhạc XÆ°Æ¡ng đánh liá»u, nhận lấy thÆ° giãn, kêu hừ má»™t tiếng, há mồm nuốt viên Kim TÆ¡ Trùng vào bụng luôn.
hết: Hồi 13, xem tiếp: Hồi 14
Tài sản của danangcity

  #14  
Old 07-07-2008, 08:41 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 14

Xuất nguy nhập hiểm



Nhạc XÆ°Æ¡ng Ä‘ang phi thân chạy trên Ä‘Æ°á»ng núi đến Äại Ba sÆ¡n!
Hắn luôn ghi nhá»› lá»i căn dặn của nho sÄ© áo vàng :
Trong vòng mÆ°á»i lăm ngày hắn quyết phải vá» vá»›i Ä‘á»™ng phủ, bằng không sẽ ân hận suốt Ä‘á»i.
Vá»›i cÆ°á»›c trình của Nhạc XÆ°Æ¡ng sáng sá»›m ngày thứ mÆ°á»i bốn là hắn sẽ vá» tá»›i nÆ¡i, thế nhÆ°ng vào kỳ hạn ngày cuối cùng vẫn còn cách xa Ä‘á»™ng phủ Ä‘á»™ khoảng ba mÆ°Æ¡i dặm Ä‘Æ°á»ng hÆ¡n nữa trá»i sắp tối.
Bấy giá» bÆ°á»›c Ä‘i hắn hÆ¡i loạng choạng, chân khí trong ÄÆ¡n Ä‘iá»n có hiện tượng chẳng Ä‘iá»u hòa, hắn giật mình nhủ thầm :
- “Chẳng lẽ Kinh TÆ¡ Trùng tác quái Æ°?â€
Nhạc XÆ°Æ¡ng suy nghÄ© đến đây bất giác giật mình kinh hãi, bên tai hắn văng vẳng vang tá»›i tiếng nói của Truy Hồn Tẩu khi tiá»…n Ä‘Æ°a hắn rá»i khá»i thuyá»n buồm :
- Há há há! ChÆ°a tá»›i nữa tháng sẽ gặp lại nữa, này há» Nhạc, những ai uống thuốc Kim TÆ¡ Trùng nếu chẳng có thuốc giải của Ma Chủ, con ngÆ°á»i sẽ trở thành Ä‘iên khùng và biến thành hình dã thú, hắc hắc, lúc đó mặc dù ở xa tận ngàn dặm má»™t khi dược tánh Ä‘á»™c phát, này tiểu oa nhi, ngÆ°Æ¡i sẽ mất tá»± chủ tá»± nhiên đến Hồi Äầu Giáp phục lá»±c cho mà coi.
Quả thật hắn không dám tưởng tượng sự kiện này.
- Ta sẽ phát cơn điên khùng ư?
- Ta sẽ biến thành hình thù như dã thú?
Nhạc XÆ°Æ¡ng thất thanh gào thét nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng, nhÆ°ng kế đó má»™t ý niệm nảy sanh làm cho hắn trở nên kiên cÆ°á»ng ngay :
- Chỉ cần giải cứu được Hồng Nữ và nho sĩ áo vàng, dù cho điên khùng thì có sao nào?
Chẳng lẽ Nhạc Xương này lại ham sống sợ chết sao?
Nhạc Xương suy nghĩ đến đây, tức thì tinh thần phấn chấn, hắn dồn hết tốc lực phi thân chạy như gió.
Hắn gắng sức chạy khoảng má»™t canh thá»i gian, đã vô tá»›i chân núi Ä‘á»™ng phủ.
Nhạc Xương dừng lại thở trong giây lát, sau đó lại phi thân từ từ thăng lên thác nước, khi hắn sắp sửa bước vào động khẩu, đã do dự chẳng tiến vào!
Hắn thầm lặng suy nghĩ :
- “Hôm nay vừa đúng kỳ hẹn ná»­a tháng, chẳng hay nho sÄ© áo vàng có chịu Ä‘á»±ng được mÆ°á»i lăm ngày dài lê thê này không? Nếu nhÆ°...â€
Trong lòng hắn lo sợ, hai mắt ngập lệ, nhưng cuối cùng hắn lấy hết can đảm bước vào động thất.
Hắn vừa bÆ°á»›c vào Ä‘á»™ng thất, má»i cảnh vật quen thuá»™c hiện ra trÆ°á»›c mắt ngay.
Hồng Nữ vẫn nằm dài trên giÆ°á»ng vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt tái mét không còn chút sắc máu, nhÆ°ng nho sÄ© áo vàng thì gục đầu chấm đất, chỉ còn má»™t bàn tay miá»…n cưỡng đặt trên kỳ Môn huyệt của Hồng Nữ.
Nhạc Xương biết rằng nho sĩ áo vàng đã đến trạng thái hư vô.
Hắn không dám lên tiếng, cả hai chân cÅ©ng rón rén Ä‘i thật nhẹ,hắn luyện tập huyá»n công nhiá»u năm, nên rất am hiểu vào lúc này dù chỉ gây má»™t tiếng Ä‘á»™ng khẽ đến đâu cÅ©ng sẽ tạo thành đại bất hạnh.
Hắn từ từ giÆ¡ tay sá» vào tim mạch của Hồng Nữ, mạch máu vẫn nhịp Ä‘á»u Ä‘á»u, mặc dù rất yếu á»›t, nhÆ°ng đủ để làm cho Nhạc XÆ°Æ¡ng mừng đến chảy nÆ°á»›c mắt.
Nhạc Xương lẩm bẩm nói thầm :
- “Thế là chẳng hoài công chuyến Ä‘i này, cho dù thân mang đại nạn, cÅ©ng xem nhÆ° được Ä‘á»n bù rồi, đù sao trá»i vẫn hậu đãi taâ€.
Hắn lẳng lặng lau khô nước mắt.
Sau đó rón rén bÆ°á»›c gần sau lÆ°ng nho sÄ© áo vàng và ngồi xếp bằng trên đất, đặt hai bàn tay vào hậu tâm đối phÆ°Æ¡ng từ từ truyá»n chân nguyên vào ná»™i thể y.
Chẳng biết trải qua lâu thá»i gian...
Nho sÄ© áo vàng miá»…n cưỡng thở má»™t hÆ¡i dài, y ngoái cổ ra sau má»™t cách yếu á»›t nhìn Nhạc XÆ°Æ¡ng má»™t cái, nói giá»ng nhá» nhÆ° ruồi muá»—i :
- Lấy được Äá»™c Long hoàn rồi chứ?
Nhạc Xương khẽ gật đầu và hai tay dâng thư giãn của Tiếu Diện Âm Ma sang cho y.
Nho sÄ© áo vàng mở tung thÆ° giãn ra, quả nhiên trong thÆ° có kèm theo má»™t viên thuốc màu Ä‘á», trên thÆ° giãn viết vá»n vẹn vài chữ :
“Äá»n ân tuyệt nghÄ©a, nhÆ° ngÆ°á»i xa lạâ€.
Nhạc Xương ngồi sau lưng trông thấy hàng chữ trong thư giãn, bất giác nhủ thầm :
- “Quả thật Tiêu Diện Âm Ma là má»™t nhân vật lạnh lùngâ€.
Nho sĩ áo vàng buồn bã nói :
- Cấp tốc sá»­ dụng chân khí Ä‘Æ°a Äá»™c Long hoàn vào miệng Hồng Nữ.
Nhạc XÆ°Æ¡ng không thể kiêng kỵ nam nữ tÆ°Æ¡ng thân nữa, hắn nhận lấy Äá»™c Long hoàn bá» vào mồm dùng lưỡi nạy miệng Hồng Nữ ra từ từ đẩy Äá»™c Long hoàn vào ná»™i thể cô ta.
Nho sĩ áo vàng thở hổn hển nói :
- Mặc dù Äá»™c Long hoàn có thâm hiệu khởi tá»­ hoàn sanh, thế nhÆ°ng trải qua thá»i gian quá lâu, song vẫn phối hợp công lá»±c của hai ta trợ nàng thoát hiểm.
Nhạc Xương trông thấy mặt mày nho sĩ áo vàng tái mét, mặt lộ vẻ bất an nói :
- Tiá»n bối đã tiêu hao khá nhiá»u công lá»±c, để má»™t mình vãn bối đảm Ä‘Æ°Æ¡ng cho!
Nho sÄ© áo vàng cÆ°á»i má»™t tiếng rất thảm não nói :
- Nếu má»™t mình ngÆ°Æ¡i có thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng việc này, vậy ngu huynh liá»u mạng làm gì?
Nhạc XÆ°Æ¡ng nghe nói thế bất giác ngẩn ngÆ°á»i tại chá»—.
Nho sĩ áo vàng lại nói tiếp :
- Chẳng những Hồng Nữ thá» ná»™i gia cao thủ chưởng thÆ°Æ¡ng, lại thêm phần kinh hoàng từ trên cao rá»›t xuống, tinh thần suy yếu, dÄ© nhiên thÆ°Æ¡ng thế phải trầm trá»ng gấp mấy lần nhÆ° trÆ°á»ng hợp thÆ°á»ng, cho nên hai ta phải sá»­ dụng hai kình lá»±c CÆ°Æ¡ng và Nhu, khiến ba mÆ°Æ¡i sáu đạo huyệt quan trá»ng của nàng từ từ tá»± khai mở, lúc đó dược tánh Äá»™c Long hoàn má»›i thâm nhập, nhÆ° vậy má»›i có hiệu quả tốt.
- Vậy thì vãn bối và tiá»n bối tiến hành ngay.
- NgÆ°Æ¡i hãy mang bức há»a nữ nhân trong phòng luyện Ä‘Æ¡n ra đây cho ta.
Nhạc Xương giật mình nhủ thầm :
- “Trị thÆ°Æ¡ng có can hệ gì đến bức há»a nữ nhân ấy Æ°?â€
Nho sĩ áo vàng cảm khái thở dài một tiếng nói :
- Này tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i chá»› kinh ngạc làm gì, vì lúc ngu huynh trông thấy há»a nữ nhân má»›i có can đảm sống, đồng thá»i công lá»±c cÅ©ng gia tăng rất nhiá»u.
Nhạc XÆ°Æ¡ng kêu ồ má»™t tiếng, lập tức quay ngÆ°á»i chạy vào phòng luyện Ä‘Æ¡n.
Chẳng mấy chốc Nhạc XÆ°Æ¡ng đã cung kính mang bức há»a nữ chân dâng lên trÆ°á»›c mặt nho sÄ© áo vàng, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng lại bảo Nhạc XÆ°Æ¡ng treo bức há»a hÆ°á»›ng ngay trÆ°á»›c mắt y, đồng thá»i nói :
- Hãy ôm Hồng Nữ vào lòng ngồi đấu mặt vá»›i ta, tiểu huynh đệ sá»­ dụng công lá»±c bản thân thoa bóp hai huyệt Tâm Kinh và Khí Hải của nàng, còn ngu huynh sẽ dùng ná»™i lá»±c tiếp huyệt Linh Äài và Mạng Môn y, chỉ mất khoảng ná»­a tiếng đồng hồ thì thÆ°Æ¡ng thế của Hồng Nữ sẽ hoàn toàn lành hẳn.
Nhạc XÆ°Æ¡ng lập tức y lệnh hành sá»±, đặt thân liá»…u của Hồng Nữ nằm trong lòng hắn. Mặt mày nho sÄ© áo vàng lá»™ vẻ Ä‘au khổ, nhÆ°ng trong gÆ°Æ¡ng mặt thảm não vẫn tràn đầy hy vá»ng, hai mắt bá»—ng sáng ngá»i, chỉ trong nháy mắt y lại khôi phục định lá»±c, có lẽ vì bức há»a nữ nhân mà y có cảm xúc Æ°?
Nhạc Xương nhủ thầm :
- “Có lẽ y là ngÆ°á»i từng trải tình trÆ°á»ng, quả nhiên định lá»±c của mình... thua sút y nhiá»u...â€
Tức thì dục niệm của hắn được dập tắt ngay, hắn vội nhắm mắt tụ thần y theo tâm pháp bản thân bắt đầu trị thương cho Hồng Nữ.
Bầu không khí trong Ä‘á»™ng thất trở nên tịch lặng nhÆ° tá».
Mồ hôi toát ra lấm tấm.
Tiếng hô hấp càng lúc càng lớn lên.
Rõ ràng Nhạc Xương và nho sĩ áo vàng sắp đến lúc kiệt sức.
Một hồi thật lâu!
Một tiếng kêu the thé nổi lên, tức thì phá tan bầu không khí tịch lặng trong động thất!
Hồng Nữ trơ mắt nhìn Nhạc Xương.
Nước mắt đã nhỠròng ròng xuống.
Hồng Nữ giận dữ gầm hét một tiếng :
- HỠNhạc kia! Ngươi tàn nhẫn quá thế?
Kêu đùng một tiếng?
Nhạc XÆ°Æ¡ng chẳng kịp Ä‘á» phòng, trúng chưởng kêu Æ° má»™t tiếng té ngã xuống giÆ°á»ng ngay!
Kể ra thì dài dòng, thá»±c ra từ lúc Hồng Nữ tỉnh giấc và phóng chưởng chỉ là việc xảy ra trong tích tắc nên trong khoảng thá»i gian nhanh nhÆ° chá»›p này, nho sÄ© áo vàng cÅ©ng giải nguy chẳng kịp, huống chi y không ngá» lại xảy ra Ä‘á»™t biến này?
Mặc dù Nhạc Xương thỠthương không nặng nhưng cũng đã khiến hắn ngất xỉu tại chỗ.
Trong mơ màng hắn cảm thấy nơi miệng có mùi rượu thơm và cả mùi thuốc nữa, có lẽ nho sĩ áo vàng lại bận rộn cứu chữa mình thì phải.
Bỗng lại nghe thấy âm thanh Hồng Nữ nổi lên tiếp :
- Nếu ngÆ°Æ¡i chết mất thì ta cÅ©ng chẳng muốn sống nữa, thì ra ngÆ°Æ¡i đã trị thÆ°Æ¡ng cho ta, đồng thá»i lại vất vả cầu được Äá»™c Long hoàn từ nÆ¡i Tiếu Diện Âm Ma, chính ngÆ°Æ¡i cứu ta.
Kế đó nàng cất tiếng khóc thật thương tâm.
Nhạc Xương cảm động nhủ thầm :
- “Há há! Có chết cÅ©ng chẳng oan uổng nữa, hình nhÆ° nàng... nàng đã tha thứ cho ta?â€
Ãnh tà dÆ°Æ¡ng phản chiếu khiến thác nÆ°á»›c ảo hóa thành hàng vạn chấm sáng sắc vàng óng ánh.
Nắng sáng làm cho mây khói nhiễu quanh động phủ và trở nên thần bí hơn.
Nhưng động thất thì chẳng phân biệt được ngày đêm.
GiÆ°á»ng đá biến thành yến tiệc chúc mừng sá»± thành công.
Nho sĩ áo vàng, Nhạc Xương và Hồng Nữ ngồi trên ghế đá cùng nâng ly động đũa.
Chỉ trong má»™t đêm nhá» nho sÄ© áo vàng tận tâm Ä‘iá»u trị nên Nhạc XÆ°Æ¡ng đã phục bồi sức khá»e ngay, may nhá» công lá»±c Hồng Nữ chÆ°a hoàn toàn phục hồi, nên chưởng lá»±c yếu kém, bằng không hậu quả khó lÆ°á»ng.
Trải qua má»™t đêm trò chuyện thân mật, chuyển oan nghiệt thành ân tình, đồng thá»i nho sÄ© áo vàng lấy làm toại nguyện đã kết giao được đôi bạn má»™t nam má»™t nữ này!
Nho sĩ áo vàng vốn tên là Mạnh Huy!
Còn phÆ°Æ¡ng danh của Hồng Nữ là Äá»— Nhược Quân.
Nhạc XÆ°Æ¡ng có nhiá»u tâm sá»± buồn, thế nhÆ°ng hắn không muốn làm mất vui trong buổi tiệc nâng ly, khẽ lắc má»™t cái nói :
- ThÆ°a Mạng thúc! Äây là ly cuối cùng!
Mạnh Huy cÆ°á»i há há nói :
- Tại sao lại bảo là cuối cùng, nên nói rằng mới bắt đầu mới phải.
Äá»— Nhược Quân cÆ°á»i tủm tỉm má»™t tiếng nói :
- Rượu của Mạnh thúc chẳng những thÆ¡m ngá»t hÆ¡n nữa còn là thánh dược trị thÆ°Æ¡ng đấy!
Mạnh Huy gật đầu nói :
- Ta tốn mất bao nhiêu năm tâm huyết má»›i được Bách Hoa rượu này, thế nhÆ°ng tâm huyết ta chẳng uổng phí chút nào, Äá»— cô nÆ°Æ¡ng nhá» nó mà mạch máu chẳng bị đông đặc, còn Nhạc thiếu hiệp nhá» nó mà phục hồi sá»›m hÆ¡n, há há!
Cạn nào!
Thế rồi ba ngÆ°á»i cùng nâng ly lên hết.
Mạnh Huy bá»—ng cÆ°á»i há há má»™t tiếng, quay sang nói vá»›i Äá»— Nhược Quân :
- Này Nhược Quân! Ngu huynh mong rằng một ngày nào đó sẽ được uống rượu mừng của hai ngươi.
Mặt mày Äá»— Nhược Quân á»­ng Ä‘á» nói :
- Chớ đỠcập việc đó làm gì nữa?
- Tại sao thế?
Äá»— Nhược Quân nói giá»ng u oán :
- Nữ nhi thất thân, quý như sanh mạng, không trách hắn là may lắm rồi!
Mạnh Huy nói với ý nghĩa sâu sắc :
- Chẳng lẽ ngươi không lấy chồng sao?
Äá»— Nhược Quân xếch ngược đôi mày liá»…u, nói giá»ng kiên quyết :
- Sau khi ta giết chết Tiếu Diện Âm Ma, quyết định cắt tóc sống trong núi thẳm cung phụng mẫu thân đến già chết, thế nhưng...
- NgÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u chi cứ việc nói.
- Nhưng ta hứa rằng kiếp sau sẽ gả cho hắn!
- Há há há!
Mạnh Huy buông tiếng cÆ°á»i má»™t hÆ¡i dài, biết rằng, cậy vào câu nói của Äá»— Nhược Quân y đã biết nên làm thế nào rồi.
Y Ä‘Æ°a mắt nhìn lén gÆ°Æ¡ng mặt e lệ của Äá»— Nhược Quân má»™t cái.
Sau đó lại quay sang nhìn Nhạc XÆ°Æ¡ng, may mà y nhiá»u kinh nghiệm tình trÆ°á»ng song vẫn lấy làm thắc mắc chẳng hiểu tại sao mặt mày tiểu oa nhi này lại tá» ra âu sầu nhÆ° thế?
Äá»— Nhược Quân bá»—ng cÆ°á»i tủm tỉm nói :
- Hôm nay có rượu hôm nay say, hãy chá»n những mẩu chuyện vui nói nào.
Mạnh Huy ngÆ°á»›c đầu nhìn bức há»a nữ nhân treo trên vách má»™t cái, cảm khái thở dài nói :
- Äúng thế, có rượu cứ việc say, để má»— kể má»™t câu chuyện tăng phần hào hứng cho hôm nay cÅ©ng được.
Äá»— Nhược Quân mặt lá»™ vẻ ngây thÆ¡ hối thúc, nói :
- Cứ kể nào! Phải kể mẩu chuyện nào hay một chút!
Mạnh Huy quay sang há»i Nhạc XÆ°Æ¡ng :
- Ngươi chẳng muốn nghe chăng?
Nhạc XÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cay đắng má»™t tiếng, nói :
- Muốn nghe! Thế nhưng tiểu điệt muốn tìm Tiếu Diện Âm Ma càng sớm càng tốt!
Äá»— Nhược Quân bÄ©u môi nói :
- Chậm trá»… má»™t chút cÅ©ng chẳng há» chi? Äợi Mạnh thúc thúc kể xong câu chuyện, hai chúng ta Ä‘i chung má»™t thể, ngÆ°Æ¡i báo thù cho cha, còn ta thì rá»­a hận cho mẹ, quyết phải chém đầu ác ma cho rằng được má»›i thôi!
Mạnh Huy nói :
- Vẫn là Nhược Quân có khí độ, quả thật không hổ thẹn là một nữ anh hào!
Äá»— Nhược Quân cÆ°á»i yêu kiá»u má»™t tiếng nói :
- Chớ đùa hắn làm gì nữa, thúc thúc kể nhanh lên đi!
Mạnh Huy trầm tư giây lát, nói :
- Tại Thiên SÆ¡n Bắc Lá»™c, có má»™t ngá»n núi quanh năm phủ tuyết, tên là Tuyết Phong, khí hậu nÆ¡i đó lạnh buốt, vốn chẳng thích hợp ngÆ°á»i và thú ẩn cÆ°, không ngá» má»™t năm có vị quái nhân có võ công cõi thế và tÆ° tưởng kì quặc phát hiện ngá»n Tuyết Phong này và tìm gặp má»™t cổ Ä‘á»™ng dÆ°á»›i chân núi Tuyết Phong, cổ Ä‘á»™ng này ăn thông xuống lòng đất, té ra bên dÆ°á»›i là má»™t thành thị.
Äá»— Nhược Quân ngạc nhiên nói :
- Như thế thật sao? Quái nhân nỠlà ai? Tại sao dưới lòng đất lại có thành thị!
Mạnh Huy tá» ra trầm trá»ng nói :
- Chính Phan VÆ°Æ¡ng thá»i xÆ°a đã di kiến ngôi thành thị này, quái nhân ná» chính là Cá»­u U Äế Quân mà võ lâm đã đồn đại cho đến nay.
Äá»— Nhược Quân kêu ồ má»™t tiếng nói :
- Ta từng nghe gia mẫu Ä‘á» cập Cá»­u U Äế Quân, quả thật là ngài đáng được tôn xÆ°ng là võ lâm đệ nhất nhân?
Mạnh Huy gật đầu nói :
- Mẫu thân ngÆ°Æ¡i nói phải, võ công của ngÆ°á»i cao siêu, con ngÆ°á»i ngài cÅ©ng kì quặc, từ khi ngÆ°á»i phát hiện có huyệt địa hạ chi thành này, đã nảy sinh kỳ tưởng. Thế rồi Cá»­u U Äế Quân chiêu tập đồng đạo xÆ°a kia, và dẫn theo vợ con ẩn cÆ° tại địa hạ thành thị, ngài tá»± xÆ°ng là Cá»­u U Äế Quân, phong thủ hạ lam tÆ°á»›ng, làm hầu, đồng thá»i cải danh địa hạ thành thị là Minh Cung, ngài đã làm Minh Cung Hoàng Äế.
- Thú nhỉ! VỠsau thế nào nữa?
- Cá»­u U Äế Quân mÆ¡ tưởng muốn sÆ°u tập mỹ nữ thiên hạ, ngài cho rằng có hoàng đế phải có hoàng hậu, thế rồi ngài hạ lệnh tả thừa tÆ°á»›ng chủ trì việc chá»n cung phi!
- Tả thừa tướng ư?
- Sau khi tả thừa tÆ°á»›ng phụng lệnh, sá»­ dụng vàng bạc mua má»™t số mỹ nữ mang vá», không ngá» Cá»­u U Äế Quân lại chẳng xem ra gì hết!
- Nói thế việc tuyển chá»n hoàng hâu không xong rồi?
- Tình cá» ngay lúc này, tả thừa tÆ°á»›ng gặp má»™t thiếu nữ thoăn thoắt Ä‘i má»™t mình trong má»™t tuyệt cốc, thiếu nữ ná» có sắc đẹp tuyệt luân, tả thừa tÆ°á»›ng đã giật mình cho là tiên nữ, thế rồi kính má»i nàng cùng Vá» Minh Cung.
- Mạnh thúc!
Äá»— Nhược Quân cÆ°á»›p lá»i nói :
- Chẳng lẽ thiếu nữ nỠlại tùy tiện đi theo nam nhân như vậy được sao?
Mạnh Huy thở dài một tiếng nói :
- Thiếu nữ tự xưng phản thầy bỠxuống núi, chẳng rõ gia thế, đang âu sầu không có nơi chốn đến.
Äá»— Nhược Quân kêu ồ má»™t tiếng nói :
- Vậy sao?
- Thế rồi nàng đến Minh Cung!
- Cá»­u U Äế Quân vừa ý rồi chứ?
- Cá»­u U Äế Quân chẳng trông thấy nàng, có lẽ tả thừa tÆ°á»›ng đã lén lút giấu thiếu nữ ở tổ ấm riêng, sau khi gần gÅ©i được vài ngày, y cảm thấy thiếu nữ ná» ngây thÆ¡ thá»±c thà, đồng thá»i chẳng hiểu chút gì vá» chuyện nam nữ, vì thế y xếp đặt má»™t tính toán lo xa, trÆ°á»›c hết lấy tình thÆ°Æ¡ng huynh muá»™i chăm sóc nàng, y nghÄ© rằng chỉ cần trải qua khoảng thá»i gian năm mÆ°á»i tháng, sau khi tình cảm dung hợp lo gì nàng không chịu gả cho mình? Vì muốn khiến nàng thá»a mãn cả vá» phần tinh thần, y mở thêm má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm chỉ dành riêng nàng tá»± do Ä‘i lại, từ đó các nÆ¡i trong Tuyết Phong cốc thảy Ä‘á»u có hình bóng nàng và tiếng hát du dÆ°Æ¡ng của nàng cÅ©ng vang dá»™i xa gần trong thung lÅ©ng tuyết, nhÆ°ng tả thừa tÆ°á»›ng nào ngá» vì thế đã gây nên tình thiên hận sá»±.
Äá»— Nhược Quân kinh ngạc nói :
- Chắc xảy ra dị biến gì chăng?
- Äúng thế!
Mạng Huy khẽ gật đầu nói :
- Bỗng nhiên nàng đã mất tích trong một đêm tối.
- Nàng trốn mất rồi ư?
- Cũng có thể giải thích như thế.
- Vậy thì tả thừa tướng ắt phải thương tâm lắm.
- Y vì yêu mà sanh hận, liá»n trình cho Cá»­u U Äế Quân rõ, thá» rằng dù đến chân trá»i góc biển cÅ©ng quyết phải tìm ra chá»— ẩn thân của thiếu nữ ná»!
- Chẳng lẽ y dám nói rõ má»i sá»± việc cho Cá»­u U Äế Quân hay sao?
- Y chỉ nói rằng ở nÆ¡i nào đó có má»™t mỹ nữ há»™i đủ Ä‘iá»u kiện làm hoàng hậu!
- Äây là việc tổn hại ngÆ°á»i mà chẳng có lợi cho mình!
- Thế nhÆ°ng vì quá căm phẫn tả thừa tÆ°á»›ng chẳng suy nghÄ© tá»›i hậu quả sá»± kiện này, thế rồi y rá»i khá»i Minh Cung Ä‘i tứ xứ tìm kiếm, cuối cùng má»™t năm sau y đã tìm ra thiếu nữ đó, không ngá» thiếu nữ nỠđã kết hôn sanh con vá»›i má»™t thiếu niên hiệp sÄ©.
- Ồ! Tả thừa tướng đã xử lý thế nào?
- Y thừa lúc thiếu niên hiệp sÄ© Ä‘i vắng, sá»­ dụng Cách Không Chỉ, Ä‘iểm huyệt thiếu nữ, bá» lại đứa con kêu khóc inh á»i.
- Thế rồi y mang thiếu nữ ná» hiến cho Cá»­u U Äế Quân.
Mạnh Huy khẽ gật đầu nói tiếp :
- Cá»­u U Äế Quân trông thấy thiếu nữ đẹp nhÆ° tiên giáng trần, lập tức ra lệnh tả thừa tÆ°á»›ng chá»n ngày lành tháng tốt cá»­ hành đại lá»… tuyển hậu.
- Chẳng hay thiếu nữ nỠcó bằng lòng không?
- Nàng khóc bán sống bán chết quyết không Æ°ng thuận việc này, ai ngá» Cá»­u U Äế Quân từ tả thừa tÆ°á»›ng thám thính được tin thiếu nữ có chồng và sanh má»™t con, kế đó ngài liá»n bảo rằng nếu phản đối nữa, sẽ liá»…u kết sanh mạng chồng con nàng.
- Thiếu nữ nỠbất hạnh thật?
- DÆ°á»›i sá»± Ä‘e dá»a của Cá»­u U Äế Quân, nàng đành chịu số phận, thế nhÆ°ng tả thừa tÆ°á»›ng lại ân hận!
- Ân hận cũng đã muộn màng rồi?
- Quả thật y đã vô cùng ân hận, đồng thá»i y cÅ©ng am hiểu tâm ý của thiếu nữ ná» chẳng thù ghét tả thừa tÆ°á»›ng, hÆ¡n nữa nàng vẫn có hảo cảm vá»›i y, tiếc rằng tả thừa tÆ°á»›ng tá»± cho mình là thông minh tưởng rằng thiếu nữ còn trẻ, muốn từ tình thÆ°Æ¡ng huynh muá»™i dần dần chuyển sang tình yêu vợ chồng, không ngá» lúc thiếu nữ ra ngoài má»™t mình lại ngẫu nhiên quen biết thiếu niên hiệp sÄ© ná».
- Thế thì tả thừa tướng chẳng thương tâm hơn nữa ư?
- Chẳng những thÆ°Æ¡ng tâm, hÆ¡n nữa y cho rằng chính y tạo thành bi kịch này, y đã khiến thiếu nữ nỠđánh mất chồng con, sẽ mãi mãi trầm luân, thế rồi y quyết định bất kể má»i giá, dù phải liá»u mạng cÅ©ng quyết giúp thiếu nữ nỠđược tá»± do trở lại!
Äá»— Nhược Quân gật đầu nói :
- Ồ! Tả thừa tướng nỠcũng còn một chút lương tâm! Sau đó thế nào nữa?
- Vào má»™t đêm, tả thừa tÆ°á»›ng đã âm thầm dẫn thiếu nữ rá»i khá»i tuyển hậu cung, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘i được khoảng mÆ°á»i dặm Ä‘Æ°á»ng núi đã bị Cá»­u U Äế Quân đích thân xuất mã chặn Ä‘Æ°á»ng.
Äá»— Nhược Quân thất thanh kêu lên má»™t tiếng nói :
- Nguy hiểm thay!
Mạnh Huy dừng lại giây lát, sau đó lại nói tiếp :
- Cá»­u U Äế Quân luôn luôn ngông cuồng kiêu ngạo, làm sao chịu dung thứ thủ hạ phản nghịch Æ°? Y gầm thét má»™t tiếng định sá»­ dụng “Huyá»n Thiên Chưởng Pháp†giết chết tả thừa tÆ°á»›ng, nhÆ°ng thiếu nữ nỠđã liá»u mạng nhảy tá»›i cứu y.
Äồng thá»i thiếu nữ ná» tá» rõ tâm ý, nếu muốn lấy nàng thì phả tha cho tả thừa tÆ°á»›ng rá»i khá»i Minh Cung, bằng không nàng tá»± tá»­ ngay!
Äá»— Nhược Quân kêu ồ má»™t tiếng nói :
- Có lẽ Cá»­u U Äế Quân đầu phục mỹ sắc đã buông tha tả thừa tÆ°á»›ng.
Mạnh Huy khẽ gật đầu một cái, thở dài nói :
- Cuối cùng Cá»­u U Äế Quân đã dung thứ tả thừa tÆ°á»›ng và hạ lệnh tả thừa tÆ°á»›ng lập tức rá»i khá»i Minh Cung, tuyên thệ không được xuất hiện giang hồ, bằng không truy sát chẳng tha!
Äá»— Nhược Quân tá» vẻ quan tâm nói :
- Còn thiếu nữ nỠthì sao?
- À!
Mạnh Huy thở dài một tiếng nói :
- Nàng yêu cầu Cá»­u U Äế Quân cho phép tả thừa tÆ°á»›ng mang má»™t bức thÆ° đến cho phu quân nàng!
- Cá»­u U Äế Quân có bằng lòng chăng?
- Y cấm mang thÆ°, nhÆ°ng biếu cho phu quân nàng má»™t tín vật, bảo đảm danh vá»ng và an toàn của phu quân nàng trên võ lâm!
- Ồ! Tả thừa tướng có gặp phu quân nàng chăng?
- Y mang tín vật ná» giao tận tay cho thiếu niên hiệp sÄ© ấy, thế rồi từ đó ẩn tích trong núi thẳm không há»i han đến thế sá»±! NhÆ°ng y cảm thấy há»— thẹn vá»›i thiếu nữ nỠđã...
- Mạnh thúc thúc, ngươi...
Bá»—ng nhiên toàn thân Mạnh Huy run lẩy bẩy, giá»ng nói trở nên uất nghẹn, nÆ°á»›c mắt cứ tuôn ròng ròng xuống, y Ä‘Æ°a mắt chăm chăm nhìn bức há»a nữ nhân Ä‘ang treo trên vách ngẩn ngÆ°á»i ra tại chá»—.
Äá»— Nhược Quân nhìn qua thần tình và nghe giá»ng nói run run của Mạnh Huy đã sanh nghi ngay, làm gì mà cô ta chẳng hiểu nữa? Thế rồi y nói giá»ng uất nghẹn :
- ThÆ°a Mạnh thúc! Té ra bức há»a nữ nhân chính là thiếu nữ ná»! Vậy thì thúc thúc chính là tả thừa tÆ°á»›ng ná», thúc thúc vì ká»· niệm cô bạn gái đã đánh mất, đồng thá»i vì sá»± bất an trong ná»™i tâm, nên đã vẽ chân dung nàng vào trong bức há»a... Mạnh thúc Æ¡i! Má»™t câu chuyện bi thảm hết sức...
Äá»— Nhược Quân từ giá»ng nói thút thít đã khóc òa lên, con ngÆ°á»i chí tánh ai mà chẳng Ä‘á»™ng lòng nhá» lệ khi nghe kể tình thiên hận sá»± này Æ° Æ°?
Duy chỉ có Nhạc XÆ°Æ¡ng vẫn ngẩn ngÆ°á»i tại chá»—.
Hắn thoạt nghe thấy tiếng khóc của Äá»— Nhược Quân, ngạc nhiên nói :
- Nhược Quân muội! Tại sao nàng lại khóc?
Äá»— Nhược Quân loạt nghe hắn nói thế giận đến dậm chân lia lịa.
Ngay cả Mạnh Huy cũng ngước đầu huýt một tiếng sáo thật dài, nhủ thầm :
- “Chẳng lẽ lòng dạ tiểu oa nhi này là sắt đá Æ°?â€
Y suy nghÄ© đến đây quay ngÆ°á»i, vá»› lấy bức há»a nữ nhân chạy vào phòng luyện Ä‘Æ¡n.
Äá»— Nhược Quân ngồi dậy kêu to má»™t tiếng :
- Hãy đợi ta nào!
Hai bóng ngÆ°á»i biến mất, Nhạc XÆ°Æ¡ng lẩm bẩm nói :
- Nên lên Ä‘Æ°á»ng rồi chứ!
Nhạc XÆ°Æ¡ng bá» Ä‘i chẳng nói lá»i từ biệt, quả thật không hợp tình lý chút nào, thế nhÆ°ng hắn tâm sá»± Ä‘au khổ hÆ¡n ná»—i thÆ°Æ¡ng tâm của Mạnh Huy nhiá»u.
Căn cứ khẩu khí Truy Hồn Tẩu nói lại, giá» Kim TÆ¡ Trùng bá»™c phát chẳng còn bao lâu nữa, hắn không dám tưởng tượng cảnh con ngÆ°á»i bị biến thành Ä‘iên khùng và có hình thù nhÆ° dã thú?
Hắn bất nhẫn mang sá»± thật nói lại cho Mạnh Huy và Äá»— Nhược Quân hay, vì có nói ra cÅ©ng không bổ ích gì cho việc này, có lẽ càng làm cho há» thêm lo âu?
Vậy thì nói ra làm gì?
Cho nên câu chuyện quá khứ thảm tuyệt của Mạnh Huy chẳng làm cho hắn chú ý là thế, hơn nữa lúc đó trong đầu óc hắn cứ quay cuồng vấn đỠ:
- Hãy thừa lúc Kim TÆ¡ Trùng chÆ°a bá»™c phát đến tìm Tiếu Diện Âm Ma, thà liá»u mạng sống mái má»™t phen vá»›i gã.
Nếu chẳng vì thế, hắn sẽ thắc mắc tá»›i cố sá»± của Mạnh Huy, biết đâu sá»± kiện của Mạnh Huy lại chẳng liên hệ đến Hồng Thần Äồ mà hắn đã đánh mất?
Nhược bằng ngày thÆ°á»ng Nhạc XÆ°Æ¡ng ắt phải truy vấn ấn ký của Cá»­u U Äế Quân trong bản Hồng Thần Äồ và truy thám cả má»™t số bí mật liên can đến gia thế, tiếc rằng đầu óc hắn trong lúc đó đã tê liệt và gần nhÆ° ngá»› ngẩn.
Nhạc XÆ°Æ¡ng cứ dốc toàn lá»±c chạy nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng, trên thế gian này ngoại trừ còn Mạnh Huy, Äá»— Nhược Quân đáng để hắn hoài niệm, ngoài ra còn Dì Tố mà mình đã kết giao trên chiếc quái thuyá»n và Tiểu linh...
Hắn không dám nghĩ tới những sự kiện này nữa.
Hắn biết rằng khi tìm gặp Tiếu Diện Âm Ma là chết, ngược lại chẳng tìm Âm Ma cũng chết một cách thảm thiết thôi.
Thế nhÆ°ng khi chạy tá»›i má»™t sÆ¡n cóc, lại xảy ra má»™t chuyện bất ngá».
Chỉ thấy một thiếu niên mặt mày xấu xí ngồi trên một cỗ kiệu trần tỠvẻ ngạo nghễ ta đây từ từ chạy vỠhướng hắn.
Sau lÆ°ng thiếu niên xấu xí có bốn quái nhân Ä‘á»™i mÅ© thép mặc áo giáp chạy theo, số quái nhân này chính là bốn vị tÆ°á»›ng quân đã cản Nhạc XÆ°Æ¡ng hôm trÆ°á»›c, nói cho ngay bá»n này cÅ©ng chÆ°a thể cản được Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của hắn, thế nhÆ°ng khi khi hắn trông thấy má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang khiêng chiếc kiệu trần ná» bất giác đã ngẩn ngÆ°á»i ra tại chá»—.
Vì một nam một nữ này chính là Bảo Bối và Tiểu Oanh chứ không còn ai xa lạ nữa!
Bấy giỠBảo Bối đi trước còn Tiểu Oanh thì ở đằng sau, cả hai mặt mày ủ rũ đã đến gần chỗ ẩn thân của Nhạc Xương!
Bỗng nghe thiếu niên xấu xí nỠquát kêu một tiếng nói :
- Cha chả tiểu tử! Ngươi dám qua mắt đại gia, hắc hắc, hôm nay chẳng tìm ra Hồng Nữ nữa thì ngươi sẽ biết tay ta!
Bảo Bối thở hổn hển nói :
- HỠTừ kia, nếu quả thật gặp lại Nhạc Xương ca ca của ta, bảo đảm sẽ tìm ra Hồng Nữ ngay!
Thiếu niên xấu xí cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Äại gia chẳng nói dối ngÆ°Æ¡i làm gì? Hắc hắc. Chỉ vì tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i nói rằng Hồng Nữ và há» Nhạc ở cùng má»™t nÆ¡i nên đã làm cho Tiểu Dâm Trùng má»— bá» cái kia tìm cái này vậy!
Nhạc XÆ°Æ¡ng nghe nói đến đây, sá»±c nhá»› má»™t Ä‘iá»u, nhủ thầm :
- “Chẳng trách gì tiểu tá»­ xấu xí này quen mặt nhÆ° vậy, té ra từng gặp tại Mãn Xuân viên, nhÆ°ng tại sao Bảo Bối đệ đệ lại nói rằng ta và Hồng Nữ Ä‘i chung má»™t nÆ¡i Æ°â€.
Hắn suy nghĩ đến đây sực như vỡ lẽ :
- Có lẽ Bảo Bối và Tiểu Oanh chỠđợi tại động phủ tới nóng ruột đã bỠđi nơi khác tìm mình, sau đó mới gặp phải tiểu tử hỠTừ này, gã hỠTừ này vì nhớ mối hận thỠnhục tại Mãn Xuân viên nên đã cậy bốn đại tướng quân báo phục chứ gì, có lẽ Bảo Bối thỠkhổ chẳng ít, thế rồi y mượn danh Hồng Nữ đặng tìm cách thoát thân?
Nhạc Xương vừa suy nghĩ đến đây, thì Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện ngồi ưỡn ngực trên kiệu trần cũng vừa đến gần, hắn gầm hét một tiếng :
- Hứ? Nhào xuống đây nào?
Dứt lá»i, hất chân đánh tá»›i ngay, nếu chẳng vì kiêng kị chưởng phong chạm tá»›i Bảo Bối và Tiểu Oanh, e rằng Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện đã bá» xác tại chá»— rồi.
May là như vậy, Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện đã bị chưởng phong chấn động văng lên cao cả năm trước, kêu ư một tiếng té thật đau điếng!
Bảo Bối thấy Nhạc Xương xuất hiện, tức thì hùng oai đại chấn, cùng Tiểu Oanh lập tức vứt kiệu trần xuống, căm phẫn đạp cho Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện vài cái thật mạnh, la lớn tiếng nói :
- Xương ca ca mỗ đến kia rồi, ai sợ ngươi nào, hứ, cả bốn gã đội nón thép mặc áo giáp cũng thịt luôn một lúc cho mà coi.
Nhạc Xương kéo Bảo Bối ra sau lưng hấp tấp nói :
- Ngươi và Tiểu Oanh chạy nhanh lên?
Bảo Bối ngạc nhiên há»i :
- Tại sao thế?
- Ta đánh chẳng lại bốn quái nhân ná»!
Hắn vừa dứt lá»i, bốn tÆ°á»›ng quân đã từ bán không lao tá»›i nhanh nhÆ° chá»›p.
Nhạc XÆ°Æ¡ng vá»™i đẩy Bảo Bối ra phía sau rồi đảo mình tấn công ra chiêu “Äoạt Mạng Truy Hồn†ngay.
Bốn tÆ°á»›ng quân vì cứu Lệnh chủ nên xuất thủ mãnh liệt, còn Nhạc XÆ°Æ¡ng liá»u mạng đã vận khởi mÆ°á»i thành công lá»±c nên hai đạo kình lá»±c va đụng vào nhau kêu đùng má»™t tiếng chấn Ä‘á»™ng cả sÆ¡n cốc nghe thật kinh tâm táng đởm.
Mặc dù công lá»±c Nhạc XÆ°Æ¡ng cao siêu thật nhÆ°ng làm sao chịu nổi má»™t kích liên thủ hợp công của bốn tÆ°á»›ng quân đã được Cá»­u U Äế Quân đích truyá»n?
Tức thì ngÅ© tạng của hắn suýt nữa phải rá»i chá»—, há mồm phun ra má»™t bụm máu tÆ°Æ¡i, loạng choạng té lùi ra phía sau bảy, tám bÆ°á»›c liá»n, sau đó má»›i đứng tấn lại được.
Äồng thá»i bên này, bốn tÆ°á»›ng quân cÅ©ng bị dá»™i ngược ra sau ba thÆ°á»›c, thá» ná»™i thÆ°Æ¡ng chẳng nhẹ, bá»n há» thoạt kinh ngạc trong giây lát, sau đó lập tức nhảy tá»›i tấn công lần thứ hai.
Nhạc XÆ°Æ¡ng vừa quát bá»n Bảo Bối đào tẩu, vừa dốc hết toàn lá»±c chuẩn bị đụng vá»›i há» vài chưởng, kẻo tất cả phải bá» xác tại chá»— hết, vậy thì chẳng đáng chút nào.
Hắn trông thấy bốn quái nhân đứng ở bốn góc độ lao tới tấn công hắn.
Nhạc Xương nhủ thầm :
- “Nếu thủ thế chá» chết chi bằng tấn công cùng chết có hay không?â€
- Há há há...
Nhạc XÆ°Æ¡ng buông tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng má»™t hÆ¡i dài, sau đó tung mình lên cao cả ba trượng nhào lá»™n trên không má»™t cái, đầu xuống trÆ°á»›c mình theo sau, vung chưởng bổ vào ngÆ°á»i Thiết Diện tÆ°á»›ng quân nhanh nhÆ° cắt.
Tức thì Thiết Diện tÆ°á»›ng quân giật bắn ngÆ°á»i lên, gã vốn muốn đứng tấn vững vàng sau đó má»›i tấn công, nhÆ°ng khi trông thấy Nhạc XÆ°Æ¡ng đấu liá»u mạng nhÆ° thế, bất giác rùng mình lạnh toát mồ hôi, khi gã muốn lượn mình tránh né thì đã muá»™n màng.
Kêu đùng một tiếng!
Tức thì Thiết Diện tướng quân trúng phải một chưởng mạnh như vũ bão của Nhạc Xương, kêu ư một tiếng té ngã ra đất chết ngay lập tức.
Mặc dù Nhạc Xương đã hạ được đối phương nhưng cũng khí tàn lực tận, hắn bỗng cảm thấy đầu óc choáng váng, không còn hơi sức vận công đối địch nữa.
Bấy giá» bá»n Kim Diện tÆ°á»›ng quân đồng lúc phi thân lao tá»›i :
- Này Nhạc oa nhi! Nếu chẳng đánh cho ngÆ°Æ¡i tan xÆ°Æ¡ng nát thịt thì bá»n ta làm thế nào còn mặt mÅ©i trông thấy Thiết Diện hiá»n đệ nÆ¡i chín suối.
hết: Hồi 14, xem tiếp: Hồi 15
Tài sản của danangcity

  #15  
Old 07-07-2008, 08:45 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 15

ÄÆ°á»ng thủy kinh biến




Äùng! Äùng!
Hai tiếng ná»— long trá»i lở đất phá không vang lên.
Nhạc XÆ°Æ¡ng phóng mắt nhìn tá»›i trÆ°á»›c tức thì ngẩn ngÆ°á»i ra tại chá»—.
Chỉ thấy má»™t quái vật hình ngÆ°á»i toàn thân trắng nhÆ° bạch tuyết nhÆ°ng chẳng trông rõ diện mục Ä‘ang lượng không lao vào hÆ°á»›ng Kim Diện tÆ°á»›ng quân.
Bấy giỠtiếng reo hò của Tiểu Oanh bỗng vang tới nói :
- Xương ca ca chớ sợ hãi, thần tiên mà ta nói hôm trước lại xuất hiện nữa!
Nhạc Xương sực vỡ lẽ nhủ thầm :
- “Chẳng lẽ chính Mạnh Huy thúc thúc hóa trang xuất hiện Æ°â€.
Hắn Ä‘ang còn suy nghÄ©, bá»—ng thấy Äá»— Nhược Quân phi thân chạy tá»›i hiện trÆ°á»ng nhanh nhÆ° cắt.
Nàng vừa tới nơi vừa thở hổn hển nói :
- Vì rượt theo ngươi, ta đã chạy phồng cả hai chân.
Nhạc XÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- NgÆ°á»i vừa cứu ta có phải là Mạnh thúc thúc chăng?
Äá»— Nhược Quân nói giá»ng nÅ©ng nịu :
- Không phải Mạng thúc chứ còn là ai nữa? Nếu chẳng vì ta trông thấy thần sắc ngÆ°Æ¡i có lạ và sợ ngÆ°Æ¡i gặp việc bất trắc, ta cÅ©ng chẳng Ä‘uổi theo ngÆ°Æ¡i làm gì? Hứ! Tại sao các ngÆ°Æ¡i chẳng nói lá»i từ biệt vá»›i bá»n ta?
Nhạc Xương nói :
- Có Ä‘iá»u chi từ từ hãy nói!
Bấy giỠBảo Bối và Tiểu Oanh cũng chạy tới, Tiểu Oanh mừng đến chảy nước mắt, nói :
- Sá»± phụ! Có thật chính thần tiên đã cứu ngÆ°á»i thoát nạn chăng?
- Trên thế gian này làm gì có thần tiên, chính là Mạnh thúc thúc đấy. Xem kìa!
Há» quay ngÆ°á»i nhìn tá»›i trÆ°á»›c, chỉ thấy má»™t mình Mạnh Huy Ä‘ang ung dung Ä‘á»™c đấu vá»›i ba TÆ°á»›ng quân.
Y xuất chiêu rất là quái dị, Ä‘iá»u lạ hÆ¡n nữa là khi chưởng phong mạnh nhÆ° vÅ© bão của ba TÆ°á»›ng quân vừa chạm vào mình chẳng biết y sá»­ dụng thủ pháp thế nào đã hóa giải đạo kình phong mãnh liệt ấy biến Ä‘i đâu mất hết.
Chỉ trong nháy mắt hỠđã đụng nhau trên hai mÆ°Æ¡i hiệp, Äá»— Nhược Quân nói :
- Xương ca! Chàng có trông thấy bí ẩn gì chưa?
Nhạc Xương nói :
- Quân muội nói Mạnh thúc đó ư ư?
- Äúng thế! Y đụng cả ná»­a ngày trá»i chỉ thủ thế chứ chẳng tấn công. Hứ! Äể ta đến giúp y.
Äá»— Nhược Quân lìa nói tá»›i đây, bá»—ng nghe Kim Diện tÆ°á»›ng quân gầm hét má»™t tiếng :
- Dừng tay nào!
Quả nhiên Mạnh Huy đã đừng tay lại, Kim Diện tướng quân nỠlạnh lùng nói :
- Tả thừa tướng chớ giấu diếm nữa!
Äồng Diện tÆ°á»›ng quân tiếp lá»i nói :
- Nếu không phải là tôn giá, ngÆ°á»i nào đã có bản lãnh thi triển Ngá»± Khí Hành Vân thần công?
Mạnh Huy ngẩn ngÆ°á»i trong giây lát, kế đó buông tiếng cÆ°á»i má»™t hÆ¡i dài nói :
- Nhãn lực khá gớm! Vậy thì xin chư Tướng quân vị tình năm xưa buông tha Nhạc thiếu hiệp nào?
Dứt lá»i, giÆ¡ tay ra sau kéo dây kéo kêu xoẹt má»™t tiếng, tức thì chiếc áo trắng vừa dài vừa quái dị ná» bá»—ng nhiên biến thành má»™t cuốn vải trắng nho nhỠđặt trong lòng bàn tay.
Kim Diện tướng quân sa sầm nét mặt nói :
- Tả thừa tướng! Có biết phạm lỗi lầm gì không?
Mạnh Huy chắp tay nói :
- Tiểu đệ vẫn biết rằng không nên vi phạm Ä‘iá»u Æ°á»›c của Äế quân, hiện thân trong giang hồ, thế nhÆ°ng...
Kim Diện tÆ°á»›ng quân cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng ngắt lá»i đối phÆ°Æ¡ng, nói tiếp :
- Lỗi lầm mà bản Tướng quân muốn nói đây không phải là vấn đỠtôn giá xuất hiện giang hồ hay không? Mà chính là...
Gã nói tá»›i đây quay ngÆ°á»i chỉ tay vào Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện Ä‘ang thoăn thoắt bÆ°á»›c tá»›i nói :
- Xin Lệnh chủ Ä‘Æ°a Hồng Thần Äồ ra, hạ lệnh Tả thừa tÆ°á»›ng theo tại hạ vá» Minh cung vấn tá»™i.
Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện lập tức thò tay vào túi áo lấy Hồng Thân Äồ ra, khẽ vẫy trong tay má»™t cái nói :
- Tả thừa tướng nghe lệnh đây!
Mạnh Huy vội tiến lên hai bước, cung kính thưa rằng :
- Lệnh đến nhÆ° ngÆ°á»i đến, thuá»™c hạ nghe lệnh!
Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện không ngá» Hồng Thần Äồ này có má»™t oai lá»±c ghê gá»›m nhÆ° thế, tức thì cao hứng đến quên cả cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n vừa bị té lúc nãy, liá»n ưỡn ngá»±c nói :
- Hãy cấp tốc theo Kim Diện tướng quân vỠMinh cung chỠxử tội, còn nữa...
Gã suy nghĩ giây lát, lại bổ túc thêm một câu :
- HỠNhạc thì xử tử tại chỗ, còn Hồng Nữ thì ta phải mang đi, cấm ngươi can thiệp vào việc này!
Gã vừa dứt lá»i thì Kim Diện tÆ°á»›ng quân lập tức thi hành mệnh lệnh ngay, thế nhÆ°ng y chÆ°a kịp có hành Ä‘á»™ng thì Mạnh Huy gầm hét nói :
- Há há há! Tại hạ vì niệm tình năm xÆ°a đế quân không giết má»—, cho nên má»›i bằng lòng theo các ngÆ°Æ¡i vá» Minh cung chịu tá»™i, thế nhÆ°ng các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chá»› lấn hiếp ngÆ°á»i quá thế?
Y vừa nói vừa đảo mắt quét nhìn xung quanh một vùng, mặt chẳng giận mà lộ vẻ oai nghiêm, nói :
- Nói thật vá»›i các ngÆ°Æ¡i! Mạnh Huy ta sẵn sàng chịu xả thân dá»± Minh cung chịu tôi chết, vá»›i mục đích muốn các ngÆ°Æ¡i buông tha bá»n Nhạc XÆ°Æ¡ng, nếu các ngÆ°Æ¡i lấn hiếp quá thế, ta đành liá»u tá»™i chết biến thành kháng lệnh vậy.
Kim Diện tÆ°á»›ng quân trầm giá»ng giây lát nói :
- Có thật tôn giá chẳng suy nghÄ© hậu quả đã trái lệnh Hồng Thần Äồ chăng?
Mạnh Huy cương quyết nói :
- Ta nói một không hai!
Kim Diện tướng quân lạnh lùng nói :
- Äược! Vậy thì má»i Tả tÆ°á»›ng quân theo bá»n này lên Ä‘Æ°á»ng thôi?
Nói xong, gã chỉ huy Ngân Diện tướng quân vác xác chết Thiết Diện tướng quân lên, sau đó quay sang nói với Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện :
- Bây giá» bá»n thuá»™c hạ không thể thi hành Lệnh chủ, đợi việc của tả thừa tÆ°á»›ng xong sẽ cấp tốc trở lại ngay.
Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện nghe nói thế sợ đến mặt mày tái mét, hớt hải nói :
- Các ngươi bỠđi hết, ta còn dám đụng với ai nữa?
Kim Diện tướng quân nói :
- Vậy thi để Äồng Diện tÆ°á»›ng quân ở lại bảo vệ ngÆ°Æ¡i!
- Lệnh chủ!
Mạnh Huy bỗng lên tiếng nói :
- Kẻ này cả gan xin há»i ngài lấy từ đâu được Hồng Thần Äồ vậy?
Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện chớp nháy đôi mắt giảo quyệt một cái, nói bừa :
- Äây là báu vật gia truyá»n do cha má»— để lại ngÆ°Æ¡i thắc mắc làm gì?
Mạng Huy cảm khái thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói :
- Nhạc Thượng Sơn ơi! Vệ Hằng Nga... À, không ngỠcon của hai ngươi lại tệ đến thế?
Mạnh Huy lén lút lau nÆ°á»›c mắt, lập tức quay ngÆ°á»i chạy theo Kim Diện tÆ°á»›ng quân.
Rõ ràng y đã thÆ°Æ¡ng tâm cá»±c Ä‘á»™, ngÆ°á»i đứt ruá»™t không muốn nhìn ngÆ°á»i Ä‘oạn trÆ°á»ng nữa?
NhÆ°ng tại sao cả bá»n Nhạc XÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng há»i han y đôi lá»i từ biệt.
Quả thật đây cÅ©ng lại là tạo hóa đùa ngÆ°á»i.
Nên biết rằng khi Mạch Huy lo ứng phó Hồng Thần Äồ, Nhạc XÆ°Æ¡ng vì thá» ná»™i thÆ°Æ¡ng, đồng thá»i gặp lúc Kim TÆ¡ Trùng thình lình bá»™c phát!
Bằng không khi Nhạc XÆ°Æ¡ng thoạt trông thấy Hồng Thần Äồ xuất hiện, hắn ắt phải truy vấn ra kẻ âm thầm đánh lén hắn bị thÆ°Æ¡ng tại phụ cận Hồ Lô bảo là ai rồi?
Äồng thá»i biết cả kẻ nào là hung thủ bắt cóc Tiểu Linh.
Nhất là lúc hắn thoạt nghe thấy Mạnh Huy Ä‘á» cập đến Nhạc Thượng SÆ¡n và Vệ Hằng Nga, khi đó Nhạc XÆ°Æ¡ng chÆ°a bị Ä‘á»™c phát, con ngÆ°á»i rất tỉnh táo biết đâu lại chẳng từ danh húy tiên phụ thám thính được rốt cuá»™c Vệ Hằng Nga là ai?
Hình nhÆ° tất cả lại sai sót ngẫu nhiên nhÆ° thế, Vệ Hằng Nga chính là mẹ đẻ của hắn và cÅ©ng là nữ nhân mà Mạnh Huy đã vẽ chân dung trong bức há»a ná», đây chẳng phải là tạo hóa đùa nghịch con ngÆ°á»i chứ còn là gì?
Bấy giá», Nhạc XÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên rú lên má»™t tiếng thảm thiết, phi thân chạy xuống núi nhÆ° má»™t kẻ Ä‘iên khùng.
Äá»— Nhược Quân trông thấy thế, tức thì tan nát cõi lòng, chẳng biết tại sao tình lang lại ná»—i Ä‘iên nhÆ° thế?
Nhưng nàng cũng đoán biết vài phần, Nhạc Xương ắt phải ngộ nạn bất trắc gì đây.
Thế rồi cô ta đảo mình sử dụng một thức Vân Long Cửu Hiện chộp Nhạc Xương vào hai vòng tay, chỉ thấy hắn trợn ngược hai mắt, miệng mấp máy lẩm bẩm nói :
- Kim Tơ Trùng! Kim Tơ Trùng!
Äá»— Nhược Quân Ä‘iểm vào huyệt hắn nhanh nhÆ° cắt, giật mình nhủ thầm :
- “Mình từng nghe mẹ Ä‘á» cập đến Kim TÆ¡ Trùng, đó là loại Ä‘á»™c lợi hại nhất mà Tiếu Diện Âm Ma dùng để đối phó kẻ thù, chẳng lẽ lúc XÆ°Æ¡ng ca đến núi Võ Äang cầu Äá»™c Long hoàn đã trúng phải Ä‘á»™c thủ của Tiếu Diện Âm Ma rồi sao?â€
Cô ta vừa suy nghĩ đến đây, tức thì nước mắt nhỠròng ròng xuống, hớt hãi nghĩ tiếp :
- “Chàng đã vì ta, chàng vì cứu ta nên má»›i nuốt Kim TÆ¡ Trùng, bằng không Tiếu Diện Âm Ma há chịu biếu cho Äá»™c Long hoàn dá»… dàng nhÆ° thế?â€
Bấy giỠBảo Bối và Tiểu Oanh thở hồng hộc vừa chạy tới nơi.
Bảo Bối luống cuống há»i :
- Tại sao bỗng dưng Xương ca lại phát điên lên?
Äá»— Nhược Quân không rãnh rá»—i trả lá»i y, liá»n giÆ¡ tay bắt mạch Nhạc XÆ°Æ¡ng, chỉ thấy rằng mạch nhịp rất yếu á»›t, Ä‘iá»u này càng chứng tá» rằng nàng suy Ä‘oán chẳng sai chút nào.
Bây giỠnàng đã biết rằng Nhạc Xương trúng phải Kim Tơ Trùng, dù đánh mất sanh mạng này cũng quyết phải tìm cách cứu Nhạc Xương thoát hiểm mới được, chàng vì cứu mình mới thỠđộc thương, huống chi cô ta đã âm thầm yêu Nhạc Xương rồi?
Căn cứ Ä‘iá»u mẫu thân từng nói Kim TÆ¡ Trùng Ä‘á»™c hại vô cùng, không có thuốc giải của ngÆ°á»i đánh Ä‘á»™c trùng chá»› hòng bình phục, nàng quyết phải tìm Tiếu Diện Âm Ma để giải Ä‘á»™c cho Nhạc XÆ°Æ¡ng, thế nhÆ°ng trá»i đất mênh mông biết Ä‘i đâu tìm Tiếu Diện Âm Ma đây?
Äá»— Nhược Quân suy nghÄ© đến đây cau mày nói :
- Này Bảo Bối! Biết làm sao bây gi�
Bảo Bối ngạc nhiên há»i :
- Ngươi muốn nói Xương ca ca đó ư?
Äá»— Nhược Quân khẽ gật đầu nói :
- Chứ còn ai nữa? Chàng đã trúng Kim TÆ¡ Äá»™c Trùng của Tiếu Diện Âm Ma, nếu chẳng tìm ra ma đầu ná» thì hắn không thể nào sống sót được nữa?
Bảo Bối tỠvẻ luống cuống nói :
- Ta cÅ©ng từng nghe nói rằng Kim TÆ¡ Trùng rất Ä‘á»™c hại, nếu chẳng được thuốc giải quyết không thể nào chữa khá»i, thế nhÆ°ng ai dám đụng vá»›i Tiếu Diên Âm Ma nào?
Äá»— Nhược Quân nghiến răng nói :
- Hứ! Chính bản cô nương ta có thể giết chết gã.
Bảo Bối lắc đầu nói :
- E ràng không bảo đảm đâu.
Äá»— Nhược Quân trợn mắt nhìn y má»™t cái nói :
- Nếu có thể tìm gặp Tiếu Diện Âm Ma, gã sẽ biết lợi hại của ta không sai?
Bảo Bối thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói :
- Vì cứu Xương ca cà, đành phải thử vậy thôi.
Y nói tới đây, bỗng nghiêm sắc mặt nói tiếp :
- Này Hồng Nữ!
- Ta là Äá»— Nhược Quân chứ không phải tên là Hồng Nữ!
- Äược! Này há» Äá»—! Ta có biện pháp tìm ra Tiếu Diện Âm Ma!
Äá»— Nhược Quân cả mừng nói :
- Gã ở đâu thế?
- Hồi Äầu Giáp!
- Hồi Äầu Giáp ở đâu vậy?
- Tại vùng Vu SÆ¡n giữa giao giá»›i Xuyên Äông và Ngạc Tây!
- Ủa! Sao tiểu tử ngươi lại biết như vậy?
- Cũng chính là thằng khốn nạn Tiểu Dâm Trùng Từ Thiện nói đấy.
- Sư phụ!
Tiểu Oanh cÆ°á»›p lá»i nói :
- Thằng tiểu quá»· đó cậy vào bốn quái nhân mặc áo giáp từng nói rằng tại Hồi Äầu Giáp có náo nhiệt xem, gã đến đó gây tiếng vang.
Äá»— Nhược Quân suy nghÄ© giây lát, nói :
- Äược! Vậy thì chúng ta Ä‘i ngay, hai ngÆ°á»i tạm thá»i khiêng Nhạc XÆ°Æ¡ng, đợi khi rá»i khá»i Ba SÆ¡n sau đó má»›i tìm cá»— tiểu kiệu.
Thế rồi hỠcùng nhau chạy xuống núi.
* * * * *
Hồi Äầu Giáp nằm giữa Xuyên Äông tỉnh Ngạc và Văn XÆ°Æ¡ng Trấn.
Chỉ mất khoảng mÆ°á»i ngày bá»n Äá»— Nhược Quân đã đến Văn XÆ°Æ¡ng Trấn.
Thế rồi há» vào trấn tìm má»™t khách Ä‘iếm ăn uống nghỉ ngÆ¡i và cùng nhau thÆ°Æ¡ng lượng cách thức đến Hồi Äầu Giáp.
Sau khi há» há»i thăm ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng má»›i biết có hai con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i Hồi Äầu Giáp, má»™t là Ä‘Æ°á»ng thủy Ä‘i qua Vu Giãn, má»™t là xuyên qua núi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng bá»™, nhÆ°ng căn cứ vào lá»i dân địa phÆ°Æ¡ng nói lại rằng Ä‘Æ°á»ng núi chẳng những hiểm hóc, hÆ¡n nữa chÆ°á»›ng khí Ä‘á»™c hại.
Cuối cùng hỠđã quyết định Ä‘i Ä‘Æ°á»ng thủy.
Ngày hôm sau Bảo Bối thuê bao má»™t chiếc thuyá»n buồm, Äá»— Nhược Quân thì ngồi trong khoang thuyá»n chăm sóc Nhạc XÆ°Æ¡ng, còn Bảo Bối và Tiểu Oanh thì ở bên ngoài.
Chiếc thuyá»n buồm chạy vùn vụt theo dòng nÆ°á»›c, chỉ thấy hai bên vách núi láng nhÆ° vót, đây là lần đầu tiên Bảo Bối Ä‘i thuyá»n, y vừa sợ vừa cảm thấy kỳ thú, bất giác cùng Tiểu Oanh bÆ°á»›c tá»›i phòng lái, vừa Ä‘Æ°a mắt xem cảnh núi vừa bắt chuyện nói vá»›i gã chèo thuyá»n.
- Này thuyá»n đại ca!
Bảo Bối nói :
- ÄÆ°á»ng nÆ°á»›c này nguy hiểm gá»›m.
- Há há há!
Thuyá»n gia bật cÆ°á»i nói :
- NÆ¡i đây chÆ°a gá»i là hung hiểm đâu? NÆ¡i hung hiểm thật sá»± ở tại giáp khẩu cÆ¡.
- Giáp khẩu gì thế?
- Hồi Äầu Giáp chứ còn giáp gì nữa?
Thuyá»n gia nói tá»›i đây dừng lại giây lát, sau đó lại nói tiếp :
- Hai ngá»n núi tại Hồi Äầu Giáp cao chót vót cả hàng ngàn trượng, nÆ°á»›c chảy siết dâng lên cao ba thÆ°á»›c khi chẳng có cÆ¡n gió nào hết, nhÆ° vậy má»›i thật sá»± gá»i là hung hiểm!
- Ba má ơi!
Tiểu Oanh sợ đến mặt mày biến sắc, la lớn tiếng nói :
- Hãy cấp tốc cập bến nào bá»n ta đành phải Ä‘i Ä‘Æ°á»ng núi thôi!
Thuyá»n gia ngạc nhiên nói :
- Này tiểu cô nương! Ngươi chẳng trông thấy vách núi thẳng đứng như vót ở hai bên sông ư? Làm thế nào cập bến được đây?
Bảo Bối tiếp lá»i nói :
- Nếu không thể cập bến thì cứ cho thuyá»n quay đầu trở lại!
Thuyá»n gia bật cÆ°á»i nói :
- Này thiếu gia! NÆ°á»›c chảy siết nhÆ° thế làm sao quay thuyá»n lại được?
- Cho dù thần tiên cũng đành chịu thôi!
Tiểu Oanh không phục nói :
- Chẳng lẽ con thuyá»n chỉ được chạy tá»›i mà không thể chạy trở lại thật sao?
Thuyá»n gia cÆ°á»i há há nói :
- Quả thật ngươi nói chẳng sai chút nào!
Tiểu Oanh luống cuống nói :
- Vậy thì đành chịu.
Cô ta nói tới đây nghiêng đầu suy nghĩ giây lát lại nói tiếp :
- Này thuyá»n đại ca! NgÆ°Æ¡i có bản lãnh Ä‘Æ°a bá»n này an toàn đến Hồi Äầu Giáp chăng?
Thuyá»n gia bá»—ng nghiêm sần mặt nói :
- Sở dÄ© gá»i là Hồi Äầu Giập tức là bảo ngÆ°á»i ta trông thấy mà phải hồi đầu, chÆ° huynh chẳng tá»± lượng sức cứ đòi xông pha Hồi Äầu Giáp, nhÆ° ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói “thiện tắc nghiệp thì được, tá»± tạo nghiệp thì không thể sốngâ€. Hắc hắc!
- Bá»n ngÆ°Æ¡i cứ chá» chết Ä‘i.
- A!
Cả Bảo Bối và Tiểu Oanh đồng lúc thất kinh kêu lên má»™t tiếng, chỉ thấy thuyá»n gia đẩy cái nón tre ra phía sau, tức thì má»™t vết thẹo lưỡi dao hiện trên trán gã, hai mắt trợn ngược trông thật hung dữ.
Bảo Bối nhủ thầm :
- “Hải tặc!â€
Y Ä‘ang còn suy nghÄ©, bá»—ng thấy thuyá»n gia khẽ quay tay lái, tức thì chiếc thuyá»n buồm xoay tròn nhÆ° chong chóng, đồng thá»i gã vẫy tay phải má»™t cái, bóng vàng óng ánh thấp thoáng kêu xoẹt má»™t tiếng.
hết: Hồi 15, xem tiếp: Hồi 16
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
hong than huyet an, ìîñêâå, ôàêòû

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™