Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 730: Vô Thượng Tâm Ma Kinh.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
- Tìm được rồi?
Cửu U nghe hắn nói cũng mừng vui ra mặt, lại thêm chút khó tin. Dù sao Lôi Ma Tông cư trú bao nhiêu năm cũng không tìm được, vậy mà Mục Trần chỉ có bốn ngày đã phát hiện dao động của U Minh Tâm Ma Lôi.
- Hẳn là không sai.
Mục Trần hưng phấn gật đầu, cúi xuống nhìn bàn tay của mình, sắc mặt nghiêm túc khẳng định:
- U Minh Tâm Ma Lôi thật đúng là bá đạo, chỉ là lôi âm, đã khiến cho tâm thần của ta suýt mất.
- U Minh Tâm Ma Lôi là một loại lôi đình quỷ dị trong thiên địa, nó không phải cương mãnh cuồng bạo như lôi đình thông thường, phương thức công kích của nó cũng không phải lôi đình, mà là lôi âm.
Cửu U nói.
- Lôi âm?
Mục Trần híp mắt.
- U Minh Tâm Ma Lôi hoàn toàn bỏ qua mọi tầng phòng ngự, nó sinh ra từ tâm, trực tiếp xuất hiện trong tâm linh con người, lôi âm khiến cho lòng người sinh tạp niệm, tâm ma vận hành, ngay cả linh lực bản thân cũng mất không chế, không chừng còn có thể bị linh lực phản phệ mà chết.
Cửu U nghiêm mặt, hiển nhiên rất kiêng dè U Minh Tâm Ma Lôi .
Thủ đoạn công kích này thật khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Mục Trần chấn kinh, nói như vậy đối mặt U Minh Tâm Ma Lôi âm, bất kể cơ thể luyện rắn chắc đến mức nào cũng không thể trụ nổi, công kích quỷ dị thế này khó trách sánh ngang được Bất Tử Hỏa.
Nhưng như thế, hắn càng thêm hứng thú với U Minh Tâm Ma Lôi.
- Đi thôi, ta cũng muốn xem thử U Minh Tâm Ma Lôi tiếng tăm vang dội kia.
Cửu U thản nhiên cười nói, dễ dàng nhìn thấy nàng cũng có hứng thú rất lớn với U Minh Tâm Ma Lôi.
Mục Trần gật đầu, nhưng chợt vươn tay ra túm lấy Cửu U.
Cửu U nghi hoặc quay lại, gương mặt đầy thâm ý mỉm cười:
- Gì đấy? Mục tiểu Trần, định sờ soạng tỷ tỷ đấy à?
Mục Trần miệng giật giật, trợn mắt nói:
- Cái chỗ đó Đại Địa Ma Lôi cực kỳ cuồng bạo, nếu ngươi cứ xông bừa vào ắt sẽ bị công kích thảm thương, còn ta có thể dùng Ngự Lôi thuật để tránh chúng đi.
- Vậy á? Thế thì ta tin ngươi, nghĩ ngươi cũng chẳng có lá gan đó.
Cửu U phì cười, nhẹ nhàng nắm tay hắn.
Mục Trần cầm lấy bàn tay mềm mại tinh xảo kia, nắm chặt lại, kéo nàng về ôm vào lòng, đưa tay vòng qua cái eo thon, ngửi làn hương thơm nức đến nao lòng.
Bị kéo vào lòng hắn, Cửu U nhất thời trở tay không kịp, nhưng nàng còn chưa kịp giãy ra, hắn đã thủ thỉ bên tai:
- Đừng động đậy!
Hắn nói như ra lệnh, linh lực trào ra bao phủ cả hai, hắn nhón chân lao đi như tia chớp vào lôi hải tăm tối.
Đại Địa Ma Lôi cuồng bạo xẹt qua hai bên, cảm nhận sức nóng tỏa ra từ cơ thể người nam áp sát vào người, định lực Cửu U cũng không khỏi nóng người, đưa mắt oán hận liếc hắn.
Nhận thấy ánh mắt bẽn lẽn của nàng, hắn cười gượng một tiếng rồi tăng tốc.
Tia chớp xẹt qua lôi hải tối tăm, Đại Địa Ma Lôi tự động tản ra, tạo thành một lối đi thuận lợi. Có đặc tính thần dị của Ngự Lôi thuật, Mục Trần di chuyển trong lôi hải cứ như cá bơi giữa đại dương.
Dù thuận lợi như vậy, nhưng đến khi ý niệm cảm giác được khu vực kia, đã là nửa ngày sau.
Tia chớp xuyên qua lôi hải cũng từ từ chậm lại, ánh sáng tan đi, hiện rõ ra hai người.
Cửu U vỗ lên ngực hắn, đẩy hắn ra sau rồi nhanh nhẹn thoát thân.
- Sao ngươi có thể vắt chanh bỏ vỏ như thế.
Mục Trần lòng đầy căm phẫn.
Cửu U vừa bực mình vừa buồn cười trừng mắt với hắn, chẳng thèm quan tâm, nhìn ra đằng trước, gương mặt trở lại nghiêm túc.
Mục Trần cũng bỏ qua thái độ cười giỡn, nheo mắt nhìn khu vực tăm tối đó. Đó là một vùng chân không, chẳng có gì cả, kể cả Đại Địa Ma Lôi cũng không dám tới gần.
Nó như một lối đi vào thế giới tử vong, khiến tim hắn đập thình thịch.
- Ta cảm ứng được U Minh Tâm Ma Lôi ở chỗ này.
Mục Trần khẽ nói, dù rằng chỗ này im ắng vô cùng, nhưng chẳng hiểu sao hắn không thể bình tĩnh, trạng thái cơ thể lúc nào cũng căng thẳng. Đó chính là dấu hiệu của cơ thể tự động nhận thấy nguy cơ khủng khiếp mà đưa vào trạng thái phòng bị.
Cửu U gật đầu, rồi cùng hắn từ tốn bước tới.
Không có âm thanh nào cả, hai người cẩn trọng dò từng bước. Vài phút sau, Cửu U đột nhiên trợn trùng, nàng chưa kịp nói gì thì lôi âm như quỷ khóc đã bất chợp vang lên trong lòng hai người.
Hai người khựng cứng cả người, đặc biệt là Mục Trần, mặt hằn lên vẻ đau đớn, gân nổi đầu mặt dữ tợn.
Lôi âm quỷ dị vang lên từ sâu trong tâm linh, lôi âm vọng lên làm cho linh lực trong người hắn vùng lên như ngựa chứng. Cũng còn may căn cơ thâm hậu, nếu không lúc này đã mất không chế linh lực. Dù vậy hiện tại hắn cũng không thể cử động được, hoàn toàn bó tay.
Mục Trần đang hết sức cố gắng chống cự lôi âm trong lòng, thì Cửu U đang sững người đã trở lại bình tĩnh, tử hỏa bừng cháy, bọc lấy nàng.
Bàn tay có tử hỏa phừng phừng nắm lấy tay Mục Trần, tử hỏa lan sang chui vào cơ thể hắn, nhanh chóng ngăn cách lôi âm ảnh hưởng.
Mục Trần cũng dần dần phục hồi trạng thái.
Cửu U liếc qua, mỉm cười:
- Dùng Bất Tử Hỏa phòng ngự.
Mục Trần gật đầu, Chí Tôn hải nổi sóng, linh lực khởi động, Bất Tử Hỏa tràn ra, dù không hùng hậu như Cửu U, nhưng cũng đủ bảo vệ tâm linh.
Hai người lại đi tới, gần như không dừng bước. Lôi âm liên tiếp vang lên trong tâm linh họ, nhưng đã có Bất Tử Hỏa phòng ngự, bước đi có chậm chạp nhưng thong thả chắc chắn.
Mục Trần lặng lẽ đếm thầm, khi hắn đếm đến tiếng lôi âm thứ 1000, thì cảm thấy Cửu U ngừng lại. Hắn cũng dừng bước, gương mặt tái mét nhìn ra phía trước, hai mắt trợn tròn.
Đằng trước là một vùng cực kỳ u ám, lại có hào quang ẩn hiện, giống như là hào quang u tối.
Bên trong đó dường như không tồn tại gì cả, nhưng Mục Trần lại cảm thấy tim đập thình thịch. Tất nhiên nơi đó có cái gì đó tồn tại!
Chỉ là mắt hắn dường như không thể thấy được!
- U Minh Tâm Ma Lôi vô hình vô chất... nó đang ở ngay trước mắt ngươi.
Cửu U khẽ nói, nàng cũng đang rất căng thẳng, Bất Tử Hỏa phừng cháy, nhìn vào chỗ u tối kia, âm thanh trở nên lạnh lẽo.
Mục Trần càng thêm trợn mắt, ngó trân trân vào chỗ đó, tử hỏa hiện ra trong mắt. Không gian u ám bên đó dường như méo mó, mơ hồ nhìn thấy một con cự mãng vô hình đang nằm đó, đôi mắt rắt không chút tình cảm lạnh lẽo khóe chặt lấy hắn.
"Xè xè."
Cái lưỡi rắn thò ra thụt vào, thanh âm khác thường như khúc thôi miên của tử thần.
Đây là U Minh Tâm Ma Lôi? !
Mục Trần hít hà một hơi, không ngờ U Minh Tâm Ma Lôi đã biến thành xà tinh, không thể coi thường được. Chẳng biết hắn và Cửu U liên thủ có thu phục nổi hay không.
- Hử?
Chính lúc đó, ánh mắt hắn đột nhiên hướng lên lưng lôi mãng vô hình, hào quang xám biến động, một khối bia đá hoang tàn ẩn hiện.
- Đó là cái gì?
Mục Trần khẽ hỏi Cửu U.
Cửu U nheo mắt nhìn qua, tập trung tinh thần, chỉ thấy trên bia đá có vài văn tự lấp lánh thỉnh thoảng hiện ra.
- Vô... Tâm... Kinh?
Cửu U cẩn thận đọc từng chữ, lát sau, nàng chấn động lẩm bẩm:
- Hình như là... Vô Thượng Tâm Ma Kinh? !
- Vô Thượng Tâm Ma Kinh?
Mục Trần ngẩn ra, danh xưng thật khí phách, cơ mà nó là cái đách gì?
- Thời viễn cổ, từng có một hung ma siêu cấp, người ta gọi là Tâm Ma Lôi Đế. Năm xưa hắn tung hoành Đại Thiên thế giới, hung uy hiển hách, về sau trong đại kiếp nạn cũng đã tàn sát không ít cường giả tộc ngoại vực, nhưng đồng thời hắn cũng mất tích từ đó. Không ngờ hôm nay lại có thể nhìn thấy Vô Thượng Tâm Ma Kinh ở đây.
Cửu U kinh nghi lẩm bẩm.
- Khó trách ở đây lại xuất hiện U Minh Tâm Ma Lôi. Năm xưa loại lôi điện này chính là sở trường của Tâm Ma Lôi Đế.
- Hả? Chẳng lẽ đây là nơi Tâm Ma Lôi Đế hi sinh?
Mục Trần kinh nghi thất thanh.
- Cái này ta không biết.
Cửu U lắc đầu, nàng nhìn chằm chằm vào tấm đá hoang phế kia, chữ khắc Vô Thượng Tâm Ma Kinh dường như cũng không đầy đủ.
- Để giải quyết xong con U Minh Tâm Ma Lôi mãng này đã rồi tính.
Cửu U nắm tay lại.
Mục Trần gật đầu, nhìn sang con lôi mãng vô hình, ánh mắt trở nên ác liệt. Hao tổn tâm cơ tới đây, hôm nay bất cứ giá nào cũng phải bắt cho được U Minh Tâm Ma Lôi.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 731: Trấn ma.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Không gian u tối, cự mãng vô hình im lặng chiếm đóng, đôi mắt rắn vô tình lạnh lẽo làm người ta lạnh sống lưng, so với những loại lôi đình cuồng bạo khác, U Minh Tâm Ma Lôi cực kỳ quỷ dị và uy nghiêm đáng sợ.
Mục Trần và Cửu U đều nghiêm túc kiêng dè nhìn chằm chằm lôi mãng vô hình, cảm ứng cho thấy nguy hiểm cực độ.
- Thực lực của nó e rằng không kém gì Chí Tôn ngũ phẩm, cũng may nó không có linh trí, thành ra chúng ta còn cơ hội.
Cửu U khẽ nói.
Mục Trần gật đầu. Lôi mãng vô hình có vẻ đáng sợ nhưng đôi mắt rắn không linh động, chỉ có vẻ vô tình bản năng của nó. Dù vậy nếu xét độ nguy hiểm, tông chủ Lôi Ma Tông Tần Thiên Cương cũng bì không kịp.
Hắn hít thở sâu, đè nén cảm giác sợ hãi. Sinh vật thần dị do lôi đình tiến hóa thành trước đây hắn cũng từng chạm trán ở Bắc Thương linh viện, sức mạnh của Lôi Linh khi đó còn đáng sợ hơn lôi mãng này. Con quái kia ngay cả Bắc Minh Long Côn đã Chí Tôn cửu phẩm cũng khó giải quyết.
Lôi mãng vô hình này được hình thành từ U Minh Tâm Ma Lôi, xét cấp bậc phẩm chất thì còn cao hơn Lôi Linh không ít, nhưng xét nhiều khía cạnh khác thực lực của nó vẫn không bằng, nếu không thì Mục Trần và Cửu U lúc này chỉ có xách dép bỏ chạy.
- Chúng ta phải đánh tan được hình thể của nó, mới có thể thu phục được nó. Ta ra tay trước, ngươi tự lo đi.
Cửu U nhẹ nhàng nói.
Giao chiến cấp độ này, đương nhiên Cửu U là chủ lực. Chí Tôn nhị phẩm như Mục Trần chẳng giúp được bao nhiêu.
- Cẩn thận đó.
Mục Trần cũng không trẻ trâu, cứ xông bừa vào chỉ tổ vướng chân nàng mà thôi.
Cửu U không nói gì thêm, bước chân lướt tới, tử hỏa hừng hực phụt ra từ cơ thể, khiến cho nhiệt độ trong không gian này nóng lên.
Đôi cánh đen tuyệt đẹp vươn ra sau lưng Cửu U, tay nắm chặt, những chiếc lông vũ cuồn cuộn xuất hiện, hóa thành một thanh vũ thương đang bốc cháy tử hỏa.
Lôi mãng vô hình kia cũng nhận thấy uy hiếp từ Cửu U, đôi mắt rắn liền tập trung vào nàng.
Đôi cánh giang ra, vút một tiếng lao tới phía trên lôi mãng, thương ảnh vun vút đâm liên miên như mưa, mỗi đầu thương đều có tử hỏa bừng cháy, lực sát thương kinh người.
"Griiiiiittttt!"
Lôi mãng vô hình rít lên dữ tợn, miệng rắn há to, nhưng tiếng rít của nó không giống loài rắn bình thường, mà là lôi âm như quỷ khóc ma gào.
Lôi âm bắn đi, chạm vào thương ảnh liên miên, phá tan hết thảy.
Cửu U run lên, hiển nhiên lôi âm cũng đã tác động vào cơ thể của nàng, nhưng bản thân nàng có Bất Tử Hỏa bảo hộ, do vậy vẫn thừa sức chống cự.
"Vèo!"
Cái đuôi to lớn từ trên trời quật xuống, nhanh như chớp bổ xuống đầu Cửu U.
Hai cánh chim to lớn vươn ra phía trước, chắn đòn tấn công, tạo thành chiếc thuẫn lớn.
"Bốp!"
Đuôi rắn đập vào cánh chim, sức mạnh khổng lồ bùng nổ cùng lôi âm, nháy mắt đánh Cửu U văng xa tít, nàng chật vật đập cánh giữ thăng bằng.
"Griiiiiittttt!"
Lôi mãng vô hình lúc này đã ghi nhận Cửu U là kẻ xâm phạm lãnh địa, bắt đầu công kích điên cuồng, lôi âm quỷ khóc rợn người không ngừng bắn tới.
Đối mặt công kích liên tiếp của nó, Cửu U nhất thời phải phòng thủ bị động, có vẻ như bị áp đảo khá nhiều.
Đang đứng quan chiến, Mục Trần sắc mặt xanh mét, không ngờ lôi mãng vô hình lợi hại đến thế, cả Cửu U cũng nhất thời lép vế.
- Phải mau chóng giải quyết được nó, bằng không Cửu U không thể chống cự lâu được.
Mục Trần trừng mắt, lôi mãng do U Minh Tâm Ma Lôi biến thành, chỗ này lôi đình lực vô cùng vô tận, thời gian càng dài thì chịu khổ chắc chắn là Cửu U.
Nhưng lúc này hắn đâu thể ra tay bừa bãi, chẳng may bị lôi mãng chú ý, tấn công điên cuồng thì hắn càng chết dở.
Mục Trần cau mày, thầm quan sát rồi tới gần vòng chiến, cảm ứng được phạm vi công kích của lôi mãng, lát sau hắn cau mày, bay tới một khoảng chân không, rồi bước một bước nhỏ.
"Grééééé!"
Chỉ một bước nhỏ, lôi âm quỷ khóc lại vang lên trong tâm linh hắn, khiến cho bước chân khựng lại, gân tay gân chân gân mặt nổi đầy, cơ thể như nứt toác.
Tử hỏa phừng cháy trong mắt Mục Trần, có Bất Tử Hỏa, hắn có thể chống chịu được một luồng lôi âm, thế nhưng còn chưa kịp thở, lôi âm thứ hai đã vang tới.
Chính là vì hắn đã bước vào phạm vi công kích của lôi âm, do đó bị công kích liên miên.
Mục Trần nhắm mắt lại, cần phải tìm biện pháp đối phó U Minh Tâm Ma Lôi, chứ nếu không lại chẳng giúp gì được cho Cửu U.
Lôi Thần Thể!
Thân thể hắn lôi hóa rực rỡ, nhưng vốn chẳng ích gì, Lôi Thần Thể chẳng hề có tác dụng phòng ngự trước U Minh Tâm Ma Lôi.
Ngự Lôi thuật!
Hiệu quả Ngự Lôi thuật cũng chẳng hơn được mấy. U Minh Tâm Ma Lôi vượt hẳn Đại Địa Ma Lôi về cả cấp bậc, quỷ dị bá đạo. Lôi đình bậc này với Ngự Lôi thuật của hắn còn lâu lắm mới có thể khống chế.
Thử từng bản lĩnh đều chẳng có tác dụng, mà chiến đấu giữa Cửu U với lôi mãng thì càng lúc càng kịch liệt, ảnh hưởng đến chỗ hắn cũng càng mạnh hơn.
Mục Trần ngồi xếp bằng giữa không gian, sắc mặt tái nhợt, lôi âm dồn dập trong cơ thể, bắt đầu có dấu hiệu không chịu nổi.
- Không được, không được đầu hàng!
Mục Trần nghiến răng. Cửu U đang khổ chiến, nếu hắn dễ dàng buông bỏ, chẳng phải là khiến nàng thất vọng hay sao.
Mục Trần hít sâu một hơi, vận chuyển linh lực, vận dụng Bất Tử Hỏa kiệt lực chống cự, ánh mắt điên cuồng lóe lên.
Lôi mãng vô hình có thực lực rất mạnh, Cửu U muốn đánh tan hình hài của nó e rằng khả năng thành công cực thấp.
Đánh không tan được, muốn đối phó nó, vậy chỉ còn một cách.
Phong ấn!
Mục Trần vừa nghĩ tới, lập tức nhớ đến trang Bất Hủ Đồ Lục. Cái thứ này ngay cả nhân vật có thực lực khủng bố như Mạn Đà La cũng còn phải mượn xài cơ mà.
Chí Tôn Hải, u quang từ hải dương bắn ra, không gian biến dạng, xuất hiện trước mặt Mục Trần, hắn chỉ tay vào đó.
Hào quang tử sắc thần bí từ trang Bất Hủ Đồ Lục tuôn ra, đóa hoa xinh đẹp đến mức gần như diêm dúa chầm chậm bay lên.
Mục Trần hít sâu một hơi, linh lực trong người trực tiếp ào ạt đổ vào đóa hoa Mandala xinh đẹp kia.
Hoa Mandala nhanh chóng nở rộ, trên cánh hoa đầy những hoa văn cổ xưa thần bí.
Trong lúc đó, chiến huống bên kia càng thêm kịch liệt, quỷ khóc chói tai càng cuồng bạo hơn trước.
"Bùm! Bùm!"
Lôi âm lướt qua, không gian cũng muốn nổ tung, tử hỏa hừng hực từ cơ thể Cửu U cũng bị dồn ép lui trở vào, thân hình nàng văng ra mấy nghìn trượng.
- Đáng chết!
Cửu U nghiến răng tức tối mắng to, nàng không ngờ lôi mãng vô hình lại mạnh đến thế này, nó lại chiếm địa lợi, ở trong này cứ như hổ thêm cánh.
Giao đấu nãy giờ, Cửu U nhận thấy một mình nàng khó mà trấn áp được U Minh Tâm Ma Lôi.
- Xem ra đành phải tạm lui, về Đại La Thiên vực tìm cường lực giúp đỡ.
Cửu U nghĩ vậy, chỉ có điều nàng không có nhiều cường giả có quan hệ tốt, Thiên Thứu hoàng lúc này lại phải tọa trấn chỉ huy chinh phạt, đâu có thời giờ rãnh rỗi đi giúp nàng.
- Cửu U, lui!
Chính lúc đó, một tiếng quát vang lên, chính là giọng của Mục Trần.
Nghe thấy hắn, lòng nàng bỗng dưng nao nao, chẳng biết vì sao chiến đấu cấp độ này hắn lại xông lên, nhưng từ lòng tin với hắn, nàng vẫn đập cánh lui trước.
Cùng lúc đó, một đóa hoa Mandala to lớn với hào quang tử sắc vụt qua không gian, tiến tới chiến cứ phía trên lôi mãng vô hình.
Hoa Mandala chậm rãi nghiêng xuống, tâm hoa nhắm thẳng vào nó.
Con lôi mãng vô hình đột nhiên gào lên chói tai, lôi âm cuồng nộ bắn tới hoa Mandala.
"Bùm!"
Nhưng khi lôi âm chạm tới đóa hoa, thì nó lập tức tan rã.
"Chíu!"
Hoa nở rộ, hào quang tím ngắt bắn xuống, phủ lấy trọn vẹn lôi mãng vô hình, sức mạnh kỳ dị bộc phát, nó đang từ từ bị hút vào hoa Mandala.
"Bùm bùm"
Giờ khắc này, lôi mãng vô hình tỏ ra hoảng sợ, giãy giụa điên cuồng, lôi âm bùng nổ, đánh cho không gian biến dạng dữ dội.
Nó thí mạng chống cự, hào quang màu tím đang phủ xuống bất ngờ cũng bị nứt.
Mục Trần biến sắc, đây chính là bản lĩnh tối thượng của hắn, nếu ngay cả phong ấn Bất Hủ Đồ Lục cũng không tác dụng, thì hắn chỉ có thể buông bỏ chạy trốn.
Linh lực của hắn hiện tại chỉ có thể phát huy tác dụng hoa Mandala đến mức này mà thôi.
- Chết tiệt!
Mục Trần nghiến răng thầm rủa, lúc hắn sắp kiệt lực thì một bàn tay đặt ra sau lưng hắn, Cửu U cất giọng thanh thúy:
- Dùng linh lực của ta!
Cùng lúc đó, thân thể Mục Trần run lên, hắn nhận thấy linh lực cực kỳ dồi dào như hồng thủy tràn vào cơ thể.
Tứ chi bách hài, linh lực tràn đầy sung mãn!
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 732: Tấm đá vỡ.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Linh lực hùng hậu mênh mông điên cuồng dũng mãnh chui vào cơ thể Mục Trần, làm cho toàn bộ kinh mạch của hắn lập tức tràn đầy. Linh lực Cửu U dĩ nhiên vượt xa bản thân hắn.
Đương nhiên, cái cách quán chú linh lực trực tiếp vào cơ thể người khác là chuyện rất khó xảy ra, bất luận thân thể cường hãn bao nhiêu, thì bên trong cơ thể vẫn là điểm yếu chết người. Để linh lực của người khác tiến vào cơ thể mình, chỉ cần người đó có dị tâm, một thoáng ý niệm cũng đủ khiến cho bản thân đứt sạch kinh mạch.
Nhưng với mối quan hệ của Mục Trần và Cửu U, hẳn nhiên cái vấn đề này không lớn. Một câu vinh cùng vinh nhục cùng nhục đủ để họ tín nhiệm tuyệt đối lẫn nhau.
Linh lực hùng hậu của Cửu U đổ vào người hắn, căn bản hắn chẳng hề có suy nghĩ ngăn cản, mà càng nhanh chóng thôi động nó truyền ra ngoài, đổ vào đóa hoa Mandala lung linh diễm lệ.
Có nguồn năng lượng mới dồi dào hơn, hoa Mandala như được thần trợ, bông hoa xinh đẹp càng nở rộ hơn, phình to hơn, đóa hoa thần bí càng thêm xinh đẹp, hào quang màu tím phủ xuống sáng rực rỡ hơn, những vết nứt bị lôi mãng vô hình vùng vẫy tạo thành nhanh chóng được tu bổ.
"Đùng! Đùng!"
Lôi mãng tiếp tục giãy giụa, nhưng lúc này nó chẳng thể làm gì ánh sáng tím mỏng manh kia, thân hình của nó chầm chậm bị kéo về đóa hoa, thong thả nhưng chắc chắn không chút trì hoãn.
Mục Trần nhìn con lôi mãng đang bị kéo càng lúc càng gần đóa hoa, hắn thở phào một hơi. Ấn pháp thay đổi, lôi mãng bị hút vào tâm hoa, đóa hoa khép lại, hoa văn thần bí dán vào thân hình lôi mãng.
Hoa văn như khắc vào cơ thể nó, làm cho nó đau đớn rít lên, thân hình như bị hòa tan đi, cuộn tròn lại, cuối cùng tại thành một cái trứng sét nằm lặng im trong tâm hoa Mandala.
Cạnh quả trứng, tấm đá vỡ cũng yên lặng đứng đó.
- Thứ này thật đúng là lợi hại.
Cửu U ta thán, giao chiến mộ hồi với lôi mãng vô hình, đương nhiên đã thể nghiệm nó lợi hại thế nào, vậy mà lúc này đã ngoan ngoãn trở lại nguyên hình trước đóa hoa Mandala thần bí.
- Hoa Mandala có năng lực phong ấn, U Minh Tâm Ma Lôi không có chân thân, đương nhiên e ngại năng lục này nhất, do đó mới thuận lợi đến thế.
Mục Trần mỉm cười, ngoắc tay, đóa hoa Mandala bay xuống, lơ lửng trước mặt. Hắn thoáng nhìn quả trứng U Minh Tâm Ma Lôi, rồi nhìn qua tấm đá vỡ kia.
Cửu U có đề cập khi nãy, trên tấm đá này có khắc Vô Thượng Tâm Ma Kinh, dù chưa hề nghe qua danh xưng này, nhưng nó có thể khiến Cửu U kinh sợ, tất nhiên không phải vật tầm thường.
Mục Trần vung tay hút lấy tấm đá vỡ, nhìn qua có vẻ cũ kĩ năm tháng, bề mặt hằn sâu những dấu vết thời gian, những ký tự thượng cổ như ẩn như hiện, toát ra uy áp khó tả.
Mục Trần nhìn lên đỉnh tấm đá, những văn tự đã sứt mẻ nhiều, nhưng cũng có thể đọc được, đúng là Vô Thượng Tâm Ma Kinh. Có điều tấm đá đã vỡ, có lẽ ma kinh cũng không đầy đủ.
- Vô Thượng Tâm Ma Kinh rất lợi hại sao?
Mục Trần hỏi Cửu U.
- Biết Lôi Thần cung không?
Mục Trần ngẩn ra, chợt gật đầu. Bây giờ hắn cũng không phải là "con gà" trong Đại Thiên thế giới nữa, Lôi Thần cung này là một thế lực siêu cấp lừng lẫy Đại Thiên thế giới.
- Lôi Thần cung là truyền thừa của Lôi cung thời viễn cổ. Tâm Ma Lôi Đế năm xưa chính là người của Lôi cung. Vô Thượng Tâm Ma Kinh hiện tại chính là thần thông trấn cung của Lôi Thần cung.
Cửu U nói chắc như bắp.
- Trấn cung? Thần thông?
Mục Trần nghe ra hai từ mấu chốt, tim đập thình thịch. Không ngờ là thần thông, chứ chẳng phải là thần thuật!
Đại Thiên thế giới, trên thần thuật, huyền ảo thần bí hơn chính là thần thông. Chỉ có điều mấy tuyệt chiêu này đối với Chí Tôn tầm thường thì quá xa với, quá cường đại.
(LTC: nói y như rằng, Chí Tôn cũng là con kiến hôi)
Mỗi khi thần thông xuất thế, sẽ khiến vô số cường giả Chí Tôn tranh đoạt. Vô Thượng Tâm Ma Kinh lại chính là thần thông trấn cung Lôi Thần cung, như thế đủ thấy nó kinh khủng thế nào.
- Vô Thượng Tâm Ma Kinh, chính trong Lôi Thần cung cũng không mấy ai đủ tư cách tu luyện. Chỉ đáng tiếc Vô Thượng Tâm Ma Kinh này không đầy đủ. Theo ta phỏng đoán, bản không đầy đủ này có lẽ cấp bậc ngang ngửa thần thuật chuẩn đại viên mãn.
Cửu U tỏ vẻ tiếc nuối.
- Chuẩn đại viên mãn? Vậy là đủ rồi, ta thích thứ này.
Mục Trần nhe răng cười.
Nếu Vô Thượng Tâm Ma Kinh hoàn chỉnh, e rằng thực lực hiện tại hắn chẳng thể nào tu luyện thành công, cho nên không hoàn chỉnh là vừa đủ.
(LTC: vậy thì lụm bản đầy đủ về không cần luyện đủ là được, hà cớ gì phải luyện full. Mấy cái lý luận này dù là huyễn giới cũng vô lý hết sức)
Cửu U bất đắc dĩ trừng mắt, cái vẻ khôn lỏi của hắn thật vừa đáng giận vừa tức cười.
- Theo ta được biết, Vô Thượng Tâm Ma Kinh này đáng sợ nhất chính là khi luyện thành, sẽ tiến vào trạng thái Tâm Ma.
Cửu U nghiêm mặt nhìn tấm đá, khẽ nói.
- Trạng thái Tâm Ma?
Mục Trần sửng sốt.
- Đó là một trạng thái rất đáng sợ, một khi tiến vào trạng thái này, mọi tác động bên ngoài đều bị ngăn cách, khi đó người ấy sẽ ở trạng thái khống chế tuyệt đối. Mỗi tia linh lực, mỗi thớ cơ bắp trong thân thể đều sẽ bị vận dụng cực hạn. Nói dễ hiểu là khi hắn tiến vào trạng thái đó, sẽ trở thành một cỗ máy chiến đấu chân chính, chiến lực tăng vọt.
Cửu U chậm rãi nói.
- Lôi Thần cung chủ nghe nói là đã nửa bước tiến vào cảnh giới Thiên Chí Tôn, khi hắn dùng trạng thái cực hạn Tâm Ma, thì hoàn toàn đủ sức đập thẳng tay với siêu cường giả Thiên Chí Tôn.
Mục Trần lại hít hà một hơi. Cái cảnh giới đó hiện tại với hắn còn xa tít mù, nhưng hắn cũng cảm nhận được nửa bước chân kia là khoảng cách lớn đến thế nào. Lôi Thần cung chủ vẫn có thể dựa vào trạng thái Tâm Ma mà chiến một trận với Thiên Chí Tôn, như thế cũng cho thấy Vô Thượng Tâm Ma Kinh khủng bố ra sao, khó trách là thần thông trấn cung Lôi Thần cung.
- Vậy thì chuyến này giàu to rồi.
Mục Trần thèm thuồng nhỏ dãi, không ngờ thu hoạch trận này lại to như thế, không chỉ U Minh Tâm Ma Lôi, mà còn được tàn quyển thần thông rất đáng sợ.
- Nhưng muốn tu luyện Vô Thượng Tâm Ma Kinh, thì trước hết phải có U Minh Tâm Ma Lôi. Muốn luyện nó, thì trước hết hãy dung hợp cho được U Minh Tâm Ma Lôi đi đã.
Cửu U tát thêm một gáo nước lạnh:
- Ngươi chớ có mơ dung hợp U Minh Tâm Ma Lôi dễ dàng, trước kia dung hợp Bất Tử Hỏa còn may có huyết mạch tương liên với ta, do đó không bị Bất Tử Hỏa đốt cho sống dở chết dở, uy lực của nó cũng chưa có phát huy hết. Cái U Minh Tâm Ma Lôi này chắc chắn chẳng hề khách khí với ngươi.
Mục Trần cau mày cười cười:
- Mất bao nhiêu khí lực mới thu phục được U Minh Tâm Ma Lôi, kệ xác nó khó chơi thế nào, ta cũng xử lý nhanh gọn lẹ cho xem!
- Có quyết đoán.
Cửu U trề môi tán thưởng, ánh mắt hiển nhiên là đang hả hê chờ đợi cái cảnh Mục Trần sứt đầu mẻ trán ra sao.
Mục Trần trừng mắt trước cái vẻ nguy hiểm của Cửu U, sắc mặt trở nên nghiêm trọng. Luyện hóa U Minh Tâm Ma Lôi chẳng phải chuyện đùa, nhưng hiển nhiên không có lý gì phải bỏ qua.
"Phù"
Mục Trần hít sâu một hơi, lắc mình nhảy vào hoa tâm, ngồi xuống. Cái trứng to bằng cái đầu nằm trong tay hắn.
Là một quả trứng hình thành từ sét, nhưng vẫn vô hình như trước. Mục Trần cầm lấy nó, hắn liền nhận thấy lôi âm dữ tợn xuyên qua phong ấn làm cho linh lực của hắn nhộn nhạo.
-Bị phong ấn còn hung dữ vậy.
Mục Trần nhăn mặt, nhìn sang Cửu U, đau khổ gật đầu.
Cửu U lui lại một đoạn, ánh mắt vẫn không rời hắn. Nàng chuẩn bị hộ pháp cho hắn, chỉ cần khi luyện hóa có chuyện gì xảy ra, nàng sẽ xông vào, dù phải xóa sổ U Minh Tâm Ma Lôi cũng không chần chừ.
- Cẩn thận đó.
Cửu U nhắc nhở.
Mục Trần gật đầu, hai mắt nhắm lại, hai tay giao nhau, như cầm lấy nhật nguyệt. Trong lòng bàn tay lơ lửng quả trứng vô hình.
Một luồng khí phun ra từ trong miệng Mục Trần, hai tay khép lại, chụp mạnh vào quả trứng, một chấn động mạnh làm cho quả trứng nứt nẻ.
"Bùm!"
Trứng sét nổ tung, lôi điện vô hình bắn ra, tạo thành cơn bão sét nhỏ cuồn cuộn xông vào cơ thể hắn.
Chí Tôn Hải.
Sóng nước ngợp trời, linh lực tím rịm tung hoành, tử hỏa tô điểm cho mặt biển thêm lung linh.
Thần Phách xuất hiện, đứng trên sóng biển, ngẩng lên nhìn bầu trời đang mở ra một thông đạo. Cơn bão sét giáng xuống, như muốn xé rách Chí Tôn Hải.
"Phừng phừng!"
Bị uy hiếp, tử hỏa bốc cháy phừng phừng, Thần Phách bọc trong đám tử hỏa dày đặc, nghênh ngang chờ đón lôi đình vô hình lai phạm.
Hai tay nắm chặt lại.
Ở đây là địa bàn của ta, dù ngươi là rồng hay là hổ thì cũng phải ngoan ngoãn nằm sấp xuống cho ta.
Tử hỏa rợp trời, tạo thành thế giằng co với lôi đình hung bạo.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Mục Trần mặt nghiêm mày trọng, vô số lôi đình bắn xuống như thiên thạch xâm phạm Chí Tôn Hải.
"Uỳnh! Uỳnh!"
Hồng thủy linh lực dâng cao, những chỗ U Minh Tâm Ma Lôi đánh xuống, linh lực bị hòa tan thành vô hình. Tử hỏa phừng phừng cháy lên cũng bị lôi vô sắc hủy phá tan rã.
Chí Tôn Hải vốn ngập tràn màu tím, lúc này xuất hiện nhiều vùng có màu sắc khác thường.
Chính là do U Minh Tâm Ma Lôi phá hủy. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Xem tình hình này, U Minh Tâm Ma Lôi và Bất Tử Hỏa khá bất hòa. Nhưng ngẫm lại, một lôi một hỏa chẳng thứ nào là tầm thường, lại là hai vật chất bất đồng, bây giờ bị gom chung vào một chỗ, đương nhiên không thể hòa thuận.
Mục Trần thở dài, hắn vốn đã dự cảm được phiền toái tiếp theo.
"Bùm! Bùm!"
Trên bầu trời, U Minh Tâm Ma Lôi không ngừng giáng xuống, thế công hung mãnh vô song, Chí Tôn Hải mênh mông đang bị xâm lấn bởi sắc màu vô hình.
U Minh Tâm Ma Lôi đột ngột công kích cuồng bạo, Bất Tử Hỏa liên tiếp bại lui, linh lực tím rịm thi nhau biến mất.
Hai loại năng lượng không ngừng giao hội ăn mòn lẫn nhau trong Chí Tôn Hải, qua đó dần dung nhập vào linh lực trong Chí Tôn Hải. Chúng nó muốn áp đảo lẫn nhau, thì phải xem loại nào dung hợp vào linh lực tốt hơn, như thế mới chiếm được thượng phong.
Và thực ra đó chính là tình huống Mục Trần mong đợi.
Hắn đang đợi U Minh Tâm Ma Lôi dần dần dung hợp vào linh lực, đến khi đó hắn sẽ ra tay cân bằng cả hai, nắm giữ cả hai.
VIệc đó kéo dài hết 10 ngày.
U Minh Tâm Ma Lôi không ngừng bành trướng lãnh thổ linh lực của nó trong Chí Tôn Hải, lúc này đã trọn một phân nửa, chân chính kháng cự với Bất Tử Hỏa.
Và lúc này, sự khuếch trương của U Minh Tâm Ma Lôi đã chậm lại, Bất Tử Hỏa cũng không phải đơn giản, đã chống cự thế công cuồng bạo của lôi đình ban đầu.
Nó đã ổn định tiền tuyến, sẽ không để cho U Minh Tâm Ma Lôi lấn tới nữa.
Thần Phách đứng giữa không, nhìn xuống Chí Tôn Hải. Vốn trước kia một màu tím nguyên thủy, lúc này nửa tím nửa vô hình (LTC: có lẽ lão tưởng tượng là trong suốt, nhưng dùng từ hơi gà 无形: vô hình, không trông thấy- invisible. Lẽ ra phải là 透明: thấu minh - trong suốt.) phân ra hai bên.
Đường giao hội của hai màu sắc khác nhau đang đại chiến tàn khốc, tử hỏa và lôi vô sắc hung hăng đối chiến, bộc phát tiếng vang chói tai.
Mục Trần nhìn Chí Tôn Hải, mày nhăn lại. Hai năng lượng đang chiếm phân nửa Chí Tôn Hải, linh lực của hắn cũng bị chia thành hai phần. Từ lúc này, nếu hắn vận dung linh lực Bất Tử Hỏa, thì linh lực U Minh Tâm Ma Lôi sẽ không nghe theo hắn sai bảo.
Làm như vậy không chỉ không làm cho thực lực tăng lên, mà càng làm cho linh lự suy yếu.
Mặt khác, lúc này hai nguồn linh lực cuồng bạo đang giằng co, hắn gia nhập vòng đấu điều khiển, không chừng sẽ mất khống chế. Khi đó hắn sẽ chân chính được nếm thử linh lực phản phệ.
Nhưng nều cường hoành dung hợp hai loại năng lượng, Mục Trần dám khẳng định, kết quả cuối cùng Chí Tôn Hải sẽ nổ tung. Hiện tại hắn hoàn toàn không đủ khả năng làm như vậy.
- Hiện tại không dung hợp được, vậy chia ra mà khống chế.
Mục Trần cũng chẳng phải kẻ vô năng, nhanh chóng nghĩ ra biện pháp, mặt trầm ngâm lẩm bẩm:
- Như vậy, sẽ làm cho Bất Tử Hỏa và U Minh Tâm Ma Lôi có thể ngồi lại bàn bạc thỏa hiệp với nhau.
Hắn phải làm cho hai luồng năng lượng này không còn công kích nhau nữa, nếu không lúc nào hắn cũng phải đề phòng từng giây từng phút.
Mà hiển nhiên không phải lúc nào cũng làm tốt được, Bất Tử Hỏa và U Minh Tâm Ma Lôi đâu có đơn giản, bình thường mà gặp nhau tất nhiên phải kẻ chết kẻ bị thương, cũng như một núi không thể hai hổ.
- Một núi hai hổ sao?
Mục Trần nheo mắt. Muốn để cho một núi hai hổ cùng sống, thật ra cũng không phải không có cách, hắn chỉ cần tạo ra cái chuồng để giam cầm hai con hổ này, khiến chúng nó cân bằng lại.
Mà hiện giờ, hắn có năng lực gì giam hai con hổ này?
Trang Bất Hủ Đồ Lục có phong ấn lợi hại, nhưng hiển nhiên không thích hợp cho tình hình này, vậy thì cần xài cái gì?
Mục Trần lăng không mà đứng, trầm tư. Hắn đã đâm lao phải theo lao, giải quyết được chuyện này thì có thể thao khống hai luồng linh lực cường hãn bất đồng. Nhưng nếu không ổn, thì hắn chẳng thể nào giao đấu với người ta.
"Ầm ầm ầm."
Mục Trần trầm tư, Bất Tử Hỏa và U Minh Tâm Ma Lôi vẫn không ngừng giao đấu, tiêu hao linh lực Mục Trần vất vả tu luyện được.
Nhìn tử hỏa và lôi vô sắc, Mục Trần nhíu mày. Muốn trấn áp, hắn quên mất cái món này.
Mục Trần mỉm cười, tay kết ấn, tiếng vù vù vang lên, một tòa Phù Đồ tháp, chậm rãi xuất hiện ở tại trên bầu trời.
Đại Phù Đồ tháp.
Đây là vật mà Đại Phù Đồ quyết luyện ra, là vật duy nhất mẫu thân để lại cho hắn. Mục Trần chẳng hề nghi ngờ sức mạnh của nó, chỉ có điều hiện tại hắn không đủ sức phát huy hết uy năng của nó mà thôi.
Nhưng dùng để trấn áp hai con hổ này trong Chí Tôn Hải, có lẽ không khó.
Mục Trần nhìn Phù Đồ tháp thần bí, búng tay ra. Tháp ầm ầm hạ xuống, mang theo cái bóng khổng lồ hạ xuống ranh giới giữa hai nguồn linh lực.
Chính lúc đó, hào quang tối tăm chạy dọc ranh giới, phân tách hai luồng năng lượng trong nháy mắt.
Chỉ phút chốc sau, sóng lớn ngập trời đang đấu đá nhau liền yên tĩnh trở lại.
Cuồng bạo hoàn toàn bị Đại Phù Đồ tháp đè xuống.
Mục Trần nhìn thấy, vừa mừng vừa sợ. Đại Phù Đồ tháp lại có thể trấn áp hiệu quả đến thế, dễ dàng giải quyết vấn đề lớn nhất.
Chí Tôn Hải mênh mông, Đại Phù Đồ tháp lẳng lặng đứng giữa biển, tia u ám kéo dài phân tách hai nguồn linh lực như vẽ sông ngăn nước.
Sau này tu luyện, Mục Trần chỉ cần đưa linh lực luyện được vào Đại Phù Đồ tháp, thì nó sẽ tự động chia đều ra cho hai nguồn linh lực, giữ vững thế cân bằng.
Mục Trần thở phào. Dung hợp U Minh Tâm Ma Lôi thuận lợi hơn hắn dự kiến, nếu không phải vừa may hắn có Đại Phù Đồ tháp, hắn muốn làm được chẳng biết cần thời gian dài bao nhiêu.
Thần Phách nhìn xuống Chí Tôn Hải yên tĩnh, hài lòng cười, rồi từ từ tan đi.
Sâu trong lôi hải tăm tối, Cửu U yên lặng ngồi không xa Mục Trần, đôi mắt luôn quan sát hắn, khá lo lắng vào bồn chồn.
Hắn đã giữ trạng thái kia suốt 10 ngày mà vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.
Lúc đầu, U Minh Tâm Ma Lôi bao phủ hắn hoàn toàn biến mất, mà chẳng phải là tan biến, thực tế là chui hết vào cơ thể Mục Trần.
Do đó bề ngoài hắn có vẻ yên tĩnh, nhưng Cửu U biết trong Chí Tôn Hải của hắn đang hỗn loạn. Nhưng cái vụ này nàng không gấp được, chỉ đành trông chờ vào bản thân Mục Trần.
Cửu U mím môi, tự nhủ không nên khẩn trương, nhưng chỉ tĩnh tọa được nửa ngày, nàng không nhẫn nại được nữa, bật dậy.
Nhưng ngay lúc đó, đôi mắt nhắm chặt 10 ngày qua của Mục Trần khẽ rung rinh rồi mở ra.
Cửu U vừa mừng vừa lo vội đi tới, cẩn thận hỏi:
- Thế nào ?
Mục Trần lúc này chẳng nhìn ra được đã thành công hay thất bại.
Mục Trần ngẩng lên nhìn Cửu U mỉm cười đầy tự tin. Bật dậy, hai tay nắm chặt.
Bàn tay phải, linh lực tử hỏa bùng lên, bàn tay trái, linh lực trong suốt, như có lôi âm vô hình lặng lẽ vang vọng.
Tay phải Bất Tử, tay trái Tâm Ma!
Hai loại linh lực bất đồng cùng xuất hiện, cảnh tượng này ngay cả Cửu U cũng nổi lên dị sắc.
Hắn thật đúng là lợi hại.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 734: Rèn luyện Cửu U vệ.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Tử hỏa và lôi vô sắc xuất hiện trên hai tay, mắt nhìn hai luồng năng lượng bất đồng này mà sung sướng vô cùng.
Hắn lại dung hợp thành công U Minh Tâm Ma Lôi!
Cửu U cũng tỏ ra kinh hãi nhìn hắn, cười nói:
- Chúc mừng, không ngờ thật đúng là thành công .
Lúc đầu nàng hiển nhiên cũng chỉ nghĩ là thử xem, nàng cũng biết rõ hai loại linh lự thuộc tính bất đồng cùng tồn tại trong Chí Tôn Hải là chuyện cực khó. Nhưng kết quả lại làm cho nàng vui mừng vô cùng, gã này luôn làm cho người ta phải nhìn hắn với cặp mắt khác trước.
- May mắn.
Mục Trần cười nói. Hắn nói cũng không sai, nếu không may mắn có Đại Phù Đồ tháp, thì chẳng biết khi nào mới phân cách thành công hai luồng linh lực cuồng bạo kia.
- Bất quá hiện tại ngươi còn chưa có cách dung hợp hoàn toàn hai luồng năng lượng này.
Nhãn lực Cửu U đương nhiên cao siêu hơn Mục Trần, liếc mắt đã nhìn ra vẻ bất hòa của hai loai linh lực, hoàn toàn chẳng phải cái trạng thái dung hợp hoàn mỹ.
Mục Trần bất đắc dĩ gật đầu, hắn tự nhiên cũng hiểu một khi hai loại linh lực dung hợp hoàn mỹ, uy lực đương nhiên sẽ bay lên một tầng mới. Nhưng cái khả năng đó đối với hắn bây giờ còn quá miễn cưỡng.
- Không sao, hiện tại với ngươi như thế này là quá đủ.
Cửu U mỉm cười.
Mục Trần dung hợp U Minh Tâm Ma Lôi, mục đích chính là để thi triển ra Cửu Long Cửu Tượng thuật. Lúc này hai loại năng lượng đã đủ, do đó bộ thần thuật cấp bậc chuẩn đại viên mãn đây sẽ tỏa sáng trong tay Mục Trần.
Mục Trần gật gù. Cửu U nói đúng. Dung hợp được U Minh Tâm Ma Lôi đã là thu hoạch cực lớn, không nên có lòng tham quá nhiều. Hắn tin về sau khi thực lực tăng lên, đến lúc nào đó hắn sẽ có thể dễ dàng dung hợp hoàn mỹ hai loại linh lực.
- Còn nữa, ngươi đã có tư cách tu luyện cái này.
Cửu U chỉ qua tấm đá vỡ, ánh mắt mang theo chút hâm mộ.
Vô Thượng Tâm Ma Kinh nàng đã nghe nói tự lâu, dĩ nhiên khó tránh khỏi động lòng. Nhưng nàng khác với Mục Trần, Bất Tử Hỏa tạo thành từ chính huyết mạch của nàng, nếu tham vọng dung hợp U Minh Tâm Ma Lôi, kết quả chỉ có nổ tan xác.
Nhưng dù sao, nếu nàng có thể luyện Bất Tử Hỏa đến tận cùng, thì uy lực của nó chẳng hề kém cạnh gì Vô Thượng Tâm Ma Kinh.
Mục Trần nhìn sang tấm đá, gương mặt đầy hứng thú, nhưng không vội tìm hiểu nó, hỏi Củu U:
- Ta tu luyện bao lâu rồi?
- Chắc khoảng nửa tháng.
- Chúng ta biến mất nửa tháng, chinh phạt có vấn đề gì không?
Mục Trần trầm tư
- Yên tâm đi, chớ xem thường Đại La Thiên vực chúng ta. Bách Chiến vực có mạnh nhưng còn kém xa. Bản thân chúng ta vừa thâu tóm Lôi Ma Tông, chiến công không nhỏ, cho quân lực nghỉ ngơi cũng là hợp lý.
Cửu U cười nói.
Mục Trần gật đầu, hắn vung tay cất đi tấm đá:
- Đi nào, chúng ta đi xem Cửu U vệ mấy ngày qua tu luyện ra sao.
Nửa tháng trước, hắn đưa Lôi Thần Thể cho Cửu U vệ, chẳng biết với địa lợi nơi này, Cửu U vệ tu luyện được bao nhiêu người thành công?
Dứt lời, hắn đã đi trước.
Cửu U nhìn theo hắn, mỉm cười, vừa định xuất phát, đột nhiên mày nhíu lại, nhìn về bóng đêm thăm thẳm. Nàng mơ hồ nhận thấy dao động gì đó khác thường từ trong đó truyền ra, chỉ có điều nó quá nhỏ, Cửu U cũng chỉ thoáng phát hiện, đến khi cẩn thận cảm ứng thì hoàn toàn yên tĩnh. Nàng cũng đành lắc đầu rời đi.
Hai người đi khuất, lôi hải hắc ám lại trở nên tối tăm, nhưng sâu trong bóng tối, có cái gì đó gợn gạo một chút.
. . . . . .
Mục Trần và Cửu U tăng tốc tối đa, nửa ngày sau bề mặt lôi hải trong Lôi Ma Uyên bay ra hai bóng người, nhanh chóng lao lên trên.
"ầm ầm!"
Họ đi lên không bao xa, phía trên có sấm rền cuồng bạo, nhìn thấy rõ ràng trên vách vực sâu có Đại Địa Ma Lôi như bầy rắn đông đảo chạy ra.
Chỗ bị chúng nó oanh kích mãnh liệt, 1000 người đang ngồi yên vững như đá tảng, mặc cho Đại Địa Ma Lôi tấn công dữ dội. Một số người bị đánh dữ quá cháy đen cả làn da, cố gắng chịu đựng sấm sét phá hoại cơ thể.
Chính là đám Cửu U vệ đang tu luyện Lôi Thần Thể.
Mục Trần và Cửu U nhìn cảnh tượng tráng lệ, ánh mắt vui mừng. Cửu U vệ có khoảng phân nửa luyện thành Lôi Thần Thể.
Đương nhiên, cái gọi là luyện thành chỉ là luyện được nhất văn lôi thể, hơn nữa đám đầu lĩnh như Khâu Sơn thực lực đã Chí Tôn cảnh, tiến triển còn thần tốc hơn, trên ngực đã có ba đường lôi văn.
Cửu U và Mục Trần xuất hiện, Khâu Sơn vội đứng dậy thi lễ, nhưng Cửu U phất tay cản lại.
- Tiến độ thế nào?
Mục Trần dò hỏi.
- Bẩm báo thống lĩnh, hiện giờ luyện được nhất văn có 513 người, nhị văn 98 người, còn tam văn chỉ có ba người chúng ta.
Khâu Sơn nhanh chóng trả lời.
Mục Trần gật gù. Tốc độ này cực kỳ đáng hài lòng, thực lực Cửu U vệ tu luyện Lôi Thần Thể còn nhanh hơn hắn khi xưa. Có Lôi Ma Uyên, điều này cũng nằm trong dự kiến.
Cứ theo cái đà này, chỉ cần một năm thì tất cả Cửu U vệ cũng có thể đạt được cửu văn, khi đó chiến lực quân đoàn sẽ khiến rất nhiều kẻ kinh hãi.
Nhưng chinh phạt chưa kết thúc, hắn dự cảm trận chiến càng về sau sẽ càng kịch liệt hơn nữa, nên hắn chỉ cần Cửu U vệ luyện thành nhất văn trước đã.
- Chúng ta còn có thể ở đây thêm nửa tháng nữa.
Cửu U thấy hắn trầm ngâm, cũng đoán được trong lòng hắn nghĩ gì, nói ngay.
- Nửa tháng tới ta sẽ ở đây.
Mục Trần lập tức nói.
- Được, vậy ta sẽ ra ngoài tọa trấn Lôi Ma Tông, tránh cho biến mất lâu quá rồi xảy ra sai sót.
Cửu U mỉm cười. Lôi Ma Tông tài nguyên phong phú, đương nhiên hấp dẫn người khác. Chỉ có Đường Băng thì không dễ dàng quản được hết, nàng cũng nên ra mặt.
Mục Trần gật đầu, Cửu U không ở lại lâu, lao đi như tên bắn rời khỏi Lôi Ma Uyên.
Mục Trần nhìn Cửu U rời đi, liền ngồi xuống, nhìn ngó xung quanh, âm thanh như sấm rền trong tai từng chiến sĩ Cửu U vệ:
- Tu luyện thân thể không có lối tắt, tất cả phải đổ mồ hôi. Tiếp theo ta sẽ khu động toàn bộ Đại Địa Ma Lôi công kích các ngươi, các ngươi có chịu nổi không?
- Được!
Toàn bộ Cửu U vệ đồng thanh trả lời, thần sắc kiên nghị.
Mục Trần nhìn thấy, vẻ mặt vui mừng rồi chuyển sang nghiêm nghị. Hắn nắm chặt tay, linh lực U Minh Tâm Ma Lôi bừng lên, phô thiên cái địa bắn ra bao phủ cả vùng.
"ầm ầm!"
Linh lực trong suốt tung hoành, Đại Địa Ma Lôi ẩn nấp trong vách đá như bị lùa ra ngoài, vốn dĩ thuộc tính cuồng bạo, nhưng lúc này nó run rẩy chẳng dám đụng chạm vào linh lực của Mục Trần.
U Minh Tâm Ma Lôi cao cấp hơn, do đó có tính uy hiếp làm cho Đại Địa Ma Lôi sợ hãi.
"ầm ầm!"
Cửu U vệ rung động nhìn cảnh quan, đám Đại Địa Ma Lôi hung tợn như mãnh hổ mà trong tay Mục Trần lại cứ như đám heo dê chuẩn bị mổ thịt, mặc tình bị xua đi.
Nhưng ngay sau đó họ phải tập trung tinh thần ngay lập tức, lôi điện xám tro tứ phương đánh tới, che mờ cả tầm nhìn, hung hăng đánh vào người họ.
Mục Trần cười nhạt. Muốn tu luyện thân thể, chỉ có chịu đựng thống khổ mới tăng lên được. Năm xưa hắn như thế, bây giờ Cửu U vệ cũng như vậy.
Nửa tháng tới, tất cả Cửu U vệ đều phải thành công có tối thiểu nhất văn. Có như thế chiến ý mới tăng trưởng vượt bậc!
Mục Trần thở phào, hơi trầm ngâm, vung tay lấy ra tấm đá vỡ. Cửu U vệ tu luyện Lôi Thần Thể, hắn cũng phải tranh thủ tìm hiểu xem cái gọi là Vô Thượng Tâm Ma Kinh lợi hại thế nào...
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_