Trong truyện thì thấy võ Trung Quốc là nhất, anh nào cũng thua hết. Thực tế thì quyền Thái đang thách đấu võ Trung Quốc, sẽ có quyền đàn vào tháng 12 này đây. Wait and see.
“Công phu Ưng trảo thiết bố sâm, Thiếu lâm ngũ hình quyền kết hợp với Ám thủ Xà hạc bát đả và thối công của Đoạn Quốc Siêu đều vô cùng tinh thông. Tôi cùng anh ta giao đấu ở Hương Cảng thực ra cũng chỉ là một cuộc tỉ võ, nhất thời lỡ tay đánh chết nên bị song quy khá lâu. Còn tình huống giao đấu với Chu Bính Lâm thì rất đặc biệt, không thể nói ra được. Có điều theo tôi thấy, nếu giao đấu với Đoạn Quốc Siêu thì thắng thua của anh là năm năm, nhưng đấu với Chu Bính Lâm thì tỉ lệ là ba bảy, anh ba ông ta bảy.”
Theo mình hiểu thì "song quy" ở đây là bị giam lỏng đấy. Chịu 2 quy định. Vừa chấp hành luật là bị giam nhưng cũng vừa được hưởng đãi ngộ của cấp bậc của mình. Xem lại chương 139 : Về kinh chịu án.
"“Trong thời gian điều tra, Thiếu tá không nên rời khu nhà này. Nếu muốn đi, anh cần phải xin phép. Mỗi ngày ba bữa, sẽ có người mang đến đúng giờ!” Người có vẻ là toán trưởng nói rồi phất tay, hai chiến sĩ khác tách ra, đứng canh hai bên cửa.
“Theo thời gian quy định, ở đúng địa điểm quy định, tiếp nhận điều tra, trao đổi vấn đề...” Vương Siêu nhìn tình cảnh này, đột nhiên nhớ đến một lời kinh điển: “Đây không phải là song quy (hai quy định) sao?”
Đúng là dở khóc dở cười. Rõ ràng ta được đãi ngộ kiểu “song quy” mà!
Tuy sớm biết lần điều tra này Song quy chỉ là hình thức, Dương Chính ủy cũng đã bóng gió cho biết trước. Nhưng đối mặt với khí thế quân sự trên đường, Vương Siêu cũng có chút cảm thấy Thiên uy khó lường."
Nói chung truyện của nước nào thì nước đó chẳng tâng võ công của nước mình lên. Nếu chúng ta viết truyện cũng thế thôi mà, bao giờ võ công việt nam chẳng là vô địch.