Hồi 15
Tuyệt Mệnh Phi Tâm châm
- Sao lại đến Thiếu Lâm, tiá»n bối!
Bạch Cúc vừa há»i dứt lá»i, Bạch Nháºt Quang liá»n gáºt gù tá» vẻ hiểu biết :
- Là tiá»n bối quan tâm, muốn gặp NhÆ° Äá»™ đại sÆ° để minh bạch vì sao mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c, cÆ°Æ¡ng vị PhÆ°Æ¡ng trượng Ä‘á»™t ngá»™t từ NhÆ° Äá»™ chuyển sang đại sÆ° NhÆ° Giác?
Nhưng vì Mã Nguyên Vũ lắc đầu lên đến lượt Công Tôn Quỳnh đoán :
- Là đến gặp NhÆ° Thiá»n?
Bạch Cúc reo :
- Ằt hẳn là thế rồi. Vì theo lá»i Nguyên VÅ© huynh từng thuáºt, tá»· muá»™i tiểu nữ đã bá» công lần dò mãi má»›i Ä‘oán biết, chÃnh lão NhÆ° Thiá»n vì có má»™t thái Ä‘á»™ bất phục chuyện gì đó ở phái Thiếu Lâm nên có tá»± ý xuất môn láºp riêng má»™t tiểu thiá»n. Xét vá» thá»i gian và nhất là xét theo cung cách Nguyên VÅ© huynh từng là m cho lão NhÆ° Thiá»n bị bẽ mặt thì mÆ°á»i phần đủ mÆ°á»i chÃn lão là hạng ngÆ°á»i pháºt tại khẩu bất Æ° tại tâm, đã nhẫn tâm xua Ä‘uổi Nguyên VÅ© huynh khi ấy vẫn còn bé ra ngoà i trá»i giá rét.
Công Tôn Quỳnh chợt thở dà i :
- NhÆ°ng lão kÃn kẽ lắm, há»i thế nà o cùng chối phăng. Bất quá lần nà y chúng ta đến, nếu lão phải chịu mở miệng vì khiếp sợ sở há»c kinh nhân của tiá»n bối thì cÅ©ng không dá»… gì buá»™c lão tiết lá»™ những ai là hung thủ đã gây ra thảm trạng cho Mã gia.
Bạch Nháºt Quang vụt chá»›p mắt và i lượt :
- Sao suốt Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không ai trong nhị vị cô nÆ°Æ¡ng chịu hở môi nói cho Bạch má»— biết chút gì vá» mục Ä‘Ãch chuyến Ä‘i nà y? Hóa ra Mã Nguyên VÅ© từng có mối đại thù là toà n bá»™ Mã gia lâm thảm biến Æ°? Chuyện xảy ra nhÆ° thế nà o?
Bạch Cúc bĩu môi :
- Là các hạ tá»± ý xin Ä‘i theo, đâu phải bá»n ta thỉnh mà đòi há»i phải biết tá» tÆ°á»ng mục Ä‘Ãch của chuyến Ä‘i? Huống chi, có cho các hạ biết thì liệu có Ãch lợi gì? Do váºy, các hạ nên ngáºm miệng lại thì hÆ¡n. Vì lúc nà y và ở đây chÆ°a tháºt sá»± cần đến khẩu tà i của các hạ.
Bạch Nháºt Quang gãi đầu cÆ°á»i cầu hòa :
- CÅ©ng có lợi Ãch nên Bạch má»— má»›i há»i, vì và o lúc nà y đâu phải cứ đến Thiếu Lâm là gặp được đại sÆ° NhÆ° Thiá»n!
Mã Nguyên VÅ© cau mà y nhìn há» Bạch, là m cho Bạch Nháºt Quang không thể không kêu và giải thÃch rõ hÆ¡n :
- Hóa ra tiá»n bối đến tìm NhÆ° Thiá»n là tháºt? Váºy thì không may rồi. Vì theo kẻ thạo tin là vãn bối thì từ sau lúc NhÆ° Thiá»n bị nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đây quấy rầy, chẳng hiểu sao lão NhÆ° Thiá»n lại tá»± ý Ä‘i tìm chá»— tháºt hoang vắng để ẩn dáºt. Lão đâu còn ở Thiếu Lâm nữa.
Công Tôn Quỳnh thất vá»ng :
- Hóa ra chuyến Ä‘i nà y của chúng ta phà công vô Ãch?
Chợt phát hiện ánh mắt của Bạch Nháºt Quang có vẻ gì đó tinh quái, Bạch Cúc lừ mắt nhìn há» Bạch :
- Các hạ tá»± nháºn là kẻ thạo tin?
HỠBạch nhìn lảng nơi khác :
- Nếu Ä‘á» cáºp vá» chuyện NhÆ° Thiá»n ẩn dáºt thì Bạch má»— không phủ nháºn.
Bạch Cúc nà o dễ buông tha :
- Nghĩa là ngoà i chuyện đó ra các hạ hoặc là kẻ bất tà i, hoặc quá vô dụng nên không biết gì?
HỠBạch bối rối vì phát hiện Mã Nguyên Vũ cũng đang nhìn như thế :
- Cũng không hẳn là thế.
Bạch Cúc thừa hiểu là nà ng Ä‘ang được sá»± háºu thuẫn của vị tiá»n bối kỳ bà có võ công thần thông quảng đại, nên nà ng cÆ°á»i :
- Váºy nói Ä‘i, kẻ thạo tin, theo các hạ thì vị tiá»n bối đây nếu muốn gặp NhÆ° Thiá»n là phải Ä‘i đến đâu để gặp?
HỠBạch đúng là đang sợ cái nhìn lạnh tợ băng của Mã Nguyên Vũ :
- Cô nương không thể chiếu cố, he hé cho Bạch mổ biết chút gì vỠthân thế của Mã Nguyên Vũ ư? Cũng phải có qua có lại chứ.
Bạch Cúc cà ng là m già .
- Hoặc các hạ nguyện ý nói ra hoặc hãy nhìn ngay và o mắt vị tiá»n bối nà y và lắc đầu thá» xem.
HỠBạch thở dà i :
- Có má»™t cốc núi, đâu nhÆ° ở giữa Võ Äang và Thiếu Lâm. Vì nÆ¡i nà y má»c toà n là cây Thiết Vân Sam nên tên gá»i của cốc núi là ...
Há» Bạch Ä‘Ã nh phải bá» dở câu Ä‘ang nói, bởi Mã Nguyên VÅ© đã xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i, là m cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì cÅ©ng vá»™i và ng theo chân nên chẳng còn ai để há» Bạch nói hết lá»i.
Äược má»™t lúc, nhÆ° biết thân biết pháºn, há» Bạch tá»± ý nói :
- Äúng là Vân Sam Cốc đây rồi. Hy vá»ng lão NhÆ° Thiá»n vẫn ở đây. Giả nhÆ° chÆ° vị không tìm thấy lão cÅ©ng đừng trách oan cho Bạch má»—. Bởi đó là tin đã có từ mÆ°Æ¡i mÆ°á»i lăm ngà y trÆ°á»›c. Äâu thể nhất nhất bây giá» vẫn đúng.
Do Mã Nguyên VÅ© vẫn xăm xăm bÆ°á»›c Ä‘i, khiến Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cÅ©ng phải theo chân nên má»™t lần nữa lá»i hảo ý phân minh của há» Bạch lại kể nhÆ° theo gió thoảng mây bay, chẳng má»™t ai chịu đáp lá»i.
NhÆ°ng sau đó không lâu há» Bạch lại có dịp đạt được mục Ä‘Ãch.
Äầu tiên là Mã Nguyên VÅ© chợt đứng lại, cứ cau có và nghi nghi hoặc hoặc giÆ°Æ¡ng mắt nhìn quanh.
Kế đó, khi Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cÅ©ng dừng, là Bạch Cúc ngÆ¡ ngác há»i Mã Nguyên VÅ© :
- Vẫn chÆ°a thấy lão NhÆ° Thiá»n đâu sao tiá»n bối không Ä‘i tiếp?
Công Tôn Quỳnh sau một lúc bắt chước Mã Nguyên Vũ đưa mắt nhìn quanh nà ng chợt kêu :
- Úy! NhÆ° chúng ta Ä‘i đã lâu nhÆ°ng vẫn quanh quẫn mãi ở má»™t nÆ¡i? DÆ°á»ng nhÆ° ở đây có thiết láºp kỳ môn thế tráºn?
Bằng cái nhìn tinh tÆ°á»ng, Bạch Nháºt Quang sau khi chú mục lượt qua từng phÆ°Æ¡ng vị chợt gáºt gù :
- Äại tiểu thÆ° quả nhiên có kiến văn hÆ¡n ngÆ°á»i. Äây đúng là kỳ môn tráºn thế ắt hẳn lần quấy rầy gần đây của nhị vị đã là m lão khiếp đảm. Äến ná»—i lão chỉ cảm thấy an toà n và thanh thản hÆ¡n nếu được má»™t loại tráºn đồ che chở, không nhÆ° sÆ¡n môn Thiếu Lâm dù đông dà y cao thủ vẫn không đủ cho lão yên tâm.
Công Tôn Quỳnh nhìn hỠBạch :
- Hy vá»ng Bạch các hạ có cách giải tráºn?
Bạch Nháºt Quang cau mà y :
- Äiá»u nà y e vượt quá khả năng vốn hạn hẹp của Bạch má»—.
Bạch Cúc giáºn dữ :
- NhÆ°ng liệu các hạ có cách phá giải hay không, đó má»›i là điá»u đáng nói, cần gì phải phô trÆ°Æ¡ng thứ sở há»c thiểu năng của các hạ.
Bạch Nháºt Quang len lén nhìn Mã Nguyên VÅ© và nhún vai :
- Có táºn nhân lá»±c má»›i tri thiên mạng. Bạch mồ xin thá» má»™t phen.
Bạch Cúc trố mắt :
- Nghĩa là có cách?
Bạch Nháºt Quang cÆ°á»i khổ, nhÆ°ng vì trông không giống lắm nên ai thoạt nhìn cùng biết há» Bạch Ä‘ang giả vá» :
- Có thì có, nhưng không dễ chút nà o.
Công Tôn Quỳnh hiểu ý :
- Các hạ có cần sự tiếp lực không?
HỠBạch chớp chớp mắt :
- Nếu tiếp lá»±c để phá tráºn thì không cần. Vì cà ng đông ngÆ°á»i cà ng là m cho tráºn đồ dá»… biến Ä‘á»™ng.
Công Tôn Quỳnh cũng chớp chớp mắt :
- Là tiểu nữ muốn nói các hạ sẽ táºn lá»±c hÆ¡n, sẽ mau chóng nghÄ© ra cách phá tráºn hÆ¡n nếu được má»™t biện pháp nà o đó tiếp thêm sức lá»±c.
Há» Bạch láºp tức nhìn lảng sang nÆ¡i khác :
- Bạch mỗ chưa rõ ý tứ cô nương.
Cuối cùng Bạch Cúc cùng hiểu, nà ng háºm há»±c ra mặt :
- Thì ra các hạ định nhân cơ hội nà y...
Công Tôn Quỳnh đã ngăn Bạch Cúc lại và bảo :
- Chuyện nà y rồi trÆ°á»›c sau gì Bạch huynh đây cÅ©ng biết. Huống chi Bạch huynh lại có khẩu tà i, có thể má»™t lúc nữa khi gặp đại sÆ° NhÆ° Thiá»n biết đâu trÆ°á»›c kia chúng ta thất bại, nhÆ°ng lần nà y nhá» có Bạch huynh nên tình thế đổi khác theo chiá»u hÆ°á»›ng có lợi thì sao?
Theo tỷ, hãy cho Bạch huynh biết thì hơn.
Và nà ng nhìn Mã Nguyên VÅ©, để rồi yên tâm vì thấy Mã Nguyên VÅ© gáºt đầu.
Bạch Nháºt Quang hăm hở hẳn lên :
- Bạch má»— vốn là ngÆ°á»i hiếu sá»±, bất kỳ tin gì thoạt nghe qua là muốn nghe cho táºn tÆ°á»ng. Äại tiểu thÆ° có khi nói nhÆ° thế cÅ©ng phải. Biết đâu nhá» nghe xong, Bạch má»— có thêm nguyên do để táºn lá»±c phá tan tráºn đồ nà y? Là thế nà o?
Do thá»i gian có hạn nên Công Tôn Quỳnh chỉ vắn tắt kể. Váºy mà vừa nghe xong, sau má»™t thoáng có phần sững sá», Bạch Nháºt Quang láºp tức tiến hà nh ngay việc phá tráºn.
Không phải chỉ phá tráºn để tạo lối xuất nháºp bình thÆ°á»ng mà Bạch Nháºt Quang đúng là cáºt lá»±c phá tráºn, phá đến tan hoang, vừa phá vừa quát ầm Ä© :
- Lão NhÆ° Thiá»n đâu? Äừng nghÄ© chỉ má»™t tráºn Bát Quái Phục Mã Äồ nà y là đủ an toà n cho lão dung thân. Lão là hạng pháºt môn đệ tá» gì chứ? Là cao tăng đắc đạo gì thứ ngÆ°á»i nhÆ° lão? Mau mau bÆ°á»›c ra đây, đừng chui đầu rụt cổ nhÆ° lÅ© rùa Ä‘en thối tha nữa. Hay lão chá» Bạch Nháºt Quang nà y phá sạch đốt sạch hang ổ của lão? Mau ra đây!
Tráºn bị phá, NhÆ° Thiá»n đại sÆ° cau mà y và bất bình bÆ°á»›c ra :
- A di Ä‘Ã Pháºt, lại là nhị vị nữ Ä‘Ã n việt lần trÆ°á»›c đã suýt gây sá»± vá»›i lão nạp? Bạch Nháºt Quang thà chủ sao lại vô duyên cá»› phá hủy chá»— thanh tu ẩn dáºt của lão nạp. Còn vị thà chủ nà y là ai đây?
Bạch Nháºt Quang hung hăng khác thÆ°á»ng :
- Có má»™t ngÆ°á»i từng trÆ°á»›c mặt lão trá»c thối tha ngÆ°Æ¡i nói câu nà y, Bạch má»— xin Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t láºp lại, là pháºt tại tâm Æ° tâm tại ngã. Lão hiểu câu đó ám chỉ Ä‘iá»u gì và do ai nói vá»›i lão chăng? Hả?
NhÆ° Thiá»n thoáng rúng Ä‘á»™ng :
- Lão nạp dÄ© nhiên hiểu, cÅ©ng là dÄ© nhiên nhá»› ngÆ°á»i đã nói, vì nhá»› và vì hiểu nên lão nạp đã quyết định mãi mãi lánh xa cõi hồng trần. Dù gì ngÆ°á»i đó giỠđã chết. Xin chÆ° vị thà chủ đừng há»i han gì nữa chuyện đã qua và hãy để lão nạp được thanh thản sống nốt chuá»—i ngà y tà n.
ChÆ°a bao giá» Bạch Nháºt Quang để lá»™ sá»± xúc ná»™ nhÆ° lần nà y, đến Ä‘á»™ đã bắt đầu thóa mạ, dùng toà n ngôn ngữ của phÆ°á»ng hạ lÆ°u, bất chấp những lá»i đó là đang nói vá»›i má»™t đại sÆ° vừa cao niên vừa là đệ tá» cá»a pháºt và cÅ©ng vừa là cao thủ thuá»™c hà ng thượng thừa của phái Thiếu Lâm Ä‘Æ°Æ¡ng đại :
- Thanh tu cái mẻ mẹ gì lão. Xa lánh cõi hồng trần là thứ con bà gì? Tổ cha nó, nếu lão không nói ra nguyên do khiến lão chÃn mÆ°á»i năm gì trÆ°á»›c đây, tổ bà nó, nhẫn tâm hất hủi đẩy má»™t đứa bé ra ngoà i trá»i giá rét, thì tổ tông mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám Ä‘á»i gì nhà lão, Bạch Nháºt Quang nà y cứ lôi ra cho bằng hết, thóa mạ cho bằng hết. Vì, con mẹ nó, há» sinh ra là m gì cái thứ thúi tha và bất nhân nhÆ° nhà lão? Tổ mẹ nó, lão là thứ cao tăng gì mà tâm địa Ä‘á»™c ác váºy? Hả?
NhÆ° Thiá»n Ä‘á»™ng ná»™, toà n thân run lên bần báºt, khiến Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc dù rất hả dạ vì được nghe có ngÆ°á»i lên tiếng thóa mạ há»™ nhÆ°ng cÅ©ng bắt đầu lo cho sinh mạng cá»n con của kẻ có công phu kém cá»i là Bạch Nháºt Quang. Cả hai len lén nhìn Mã Nguyên VÅ©, hy vá»ng Mã Nguyên VÅ© dù không thÃch lắm thái Ä‘á»™ của há» Bạch nhÆ°ng cùng đừng vì thế mà nỡ bá» mặc há» Bạch cho đại sÆ° NhÆ° Thiá»n phát tác.
Chợt có má»™t giá»ng cÆ°á»i nhÆ° kêu nhÆ° khóc bá»—ng vang lên :
- Lão thá» ra tay xem. NhÆ° Thiá»n. Ta tháºt sá»± không ngá» là má»™t ngÆ°á»i có lòng từ bi và đức Ä‘á»™ nhÆ° lão lại có thể nhẫn tâm đến thế. Lão có biết đứa bé đó là ai không? NhÆ°ng ta khuyên lão đừng mở miệng đáp là không biết. VÄ© lẽ ngÆ°á»i Ä‘ang chá» nghe lão đáp chÃnh là ta đây Vút...
Một phụ nhân xuất hiện.
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc thất kinh, hết nhìn Phụ nhân lại chuyển qua nhìn Mã Nguyên Vũ như cầu xin sự che chở.
Riêng NhÆ° Thiá»n đại sÆ° thì rùng lại mình mấy lượt, bao Ä‘á»™ng ná»™ thế là theo đó tan biến hoà n toà n hết :
- Mã Nguyên Hằng? Sao nghe nói Tiên tá» vì giáºn lệnh đệ nên đã dứt áo ra Ä‘i, không muốn nháºn mình là ngÆ°á»i há» Mã nữa.
Bạch Nháºt Quang giáºt bắn thân mình, nhìn phụ nhân ná» chăm chăm :
- Vô Vi Tiên Tá»!
Phụ nhân chỉ liếc nhìn hỠBạch :
- NgÆ°Æ¡i thì chỠđó. Ta sẽ há»i đến ngÆ°Æ¡i sau. NhÆ°ng đừng lo, má»i chuyện ở đây cứ giao phó cho ta. Äược chứ?
Tháºt lạ, Bạch Nháºt Quang cúc cung tuân lệnh, nhẹ nhà ng lùi lại phÃa sau.
Äến lúc đó phụ nhân má»›i đáp lá»i NhÆ° Thiá»n đại sÆ° :
- LÅ© hung ác cÅ©ng biết táºn dụng thá»i cÆ¡ lắm. Và không chừng chuyện ngá»™ nháºn giữa ta và gia tiểu đệ Mã Bình SÆ¡n cÅ©ng là do chúng cố ý sắp đặt. Äể chá» khi ta, Vô Vi Tiên Tá» nà y ly khai Vô Vi phái, đã má»™t đêm giết sạch toà n bá»™ Mã gia và phái Vô Vi. Lão nói xem, chuyện đó có đáng cho Mã Nguyệt Hằng nà y đại khai kiếp sát chăng? Nếu lão không muốn chuyện đó xảy ra thì hãy liệu bá», nói cho ta biết những kẻ nà o là hung thủ. Ta hứa, ta chỉ tìm và giết những kẻ chủ mÆ°u, quyết không lạm sát kẻ vô sỉ.
Ầm...
Ná»n đất cạnh đó bá»—ng xuất hiện má»™t hố cá»±c to và ngÆ°á»i bất ngá» xuất thủ cố tình tạo ra hố đất đó chẳng phải ai khác ngoà i Mã Nguyên VÅ©.
Mục kÃch thứ thân thủ ngoà i sức tưởng nà y, NhÆ° Thiá»n đại sÆ° giáºt nảy ngÆ°á»i, lo lắng há»i Vô Vi Tiên Tá» Mã Nguyệt Hằng :
- Äây là nhân váºt cùng vì chuyện Mã gia nên đến đây?
Vô Vi Tiên Tá» không đáp lá»i đại sÆ° NhÆ° Thiá»n, chỉ thở dà i nhìn Mã Nguyên VÅ© :
- Ngươi không tán thà nh chủ trương của ta?
Mã Nguyên VÅ© lắc đầu, không những thế còn hừ hừ và i lượt. Diá»…n biến nà y khiến Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc, và nhất là Bạch Nháºt Quang kinh ngạc, ngá» rằng há» có quen biết nhau.
Vô Vi Tiên TỠbảo :
- NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chÆ°a biết những ai là hung thủ, đúng không? Vì chỉ có lão NhÆ° Thiá»n biết, muốn lão nói, ta không thể không hứa lá»i là không được gây ra tráºn hạo kiếp. Hãy nhÆ° thế Ä‘i, lạm sát là m gì kẻ vô tá»™i.
Soẹt... soẹt...
Mã Nguyên VÅ© dùng chỉ phong, chợt vạch cách không lên ná»n đất, là m lá»™ rõ hai hà ng chữ “nợ máu trả bằng máu†và “không cần há»i hung thủâ€.
NhÆ° Thiá»n lại giáºt nảy ngÆ°á»i, khiếp đảm nhìn Mã Nguyên VÅ© :
- Thà chủ là ai? DÆ°á»ng nhÆ° muốn ám thị đã biết tá» tÆ°á»ng những ai là hung thủ? Há» là những ai?
Vô Vi Tiên Tá» giáºt mình :
- Nói nhÆ° váºy, lão cÅ©ng không biết hung thủ là ai?
NhÆ° Thiá»n vẫn cứ liếc nhìn Mã Nguyên VÅ© :
- Lão nạp chỉ mÆ¡ hồ Ä‘oán, nhất là khi được tin đại sÆ° huynh NhÆ° Äá»™ Ä‘á»™t ngá»™t tuyên cáo thoái vị, giao cÆ°Æ¡ng vị PhÆ°Æ¡ng trượng cho tam đệ NhÆ° Giác.
Vô Vi Tiên TỠcau mà y :
- Lão đoán thế nà o?
NhÆ° Thiá»n thở dà i :
- A di Ä‘Ã Pháºt! Vì Ä‘oán có dÃnh lÃu đến tệ phái Thiếu Lâm nên mãi vá» sau, lúc có cÆ¡ há»™i đến Sám Hối Ä‘Æ°á»ng để gặp đại sÆ° huynh, lão nạp có lá»±a lá»i, Ä‘em thảm biến của Mã gia ra há»i. Nà o ngá»...
Ai ai cÅ©ng náo nức chá» nghe, và ngÆ°á»i náo nức nhất lạ thay lại là Bạch Nháºt Quang.
Do đó tháºt dá»… hiểu khi há» Bạch nôn nóng lên tiếng :
- NhÆ° Äá»™ đại sÆ° nói thế nà o?
Chợt NhÆ° Thiá»n đại sÆ° ôm ngÆ°á»i lảo đảo và “vút†má»™t tiếng Mã Nguyên VÅ© đã xuất hiện cạnh NhÆ° Thiá»n.
Vô Vi Tiên Tá» toan há»i thì phát hiện Mã Nguyên VÅ© bất ngá» lấy ra từ ngÆ°á»i đại sÆ° NhÆ° Thiá»n má»™t mÅ©i phi châm nhá».
Có tiếng Công Tôn Quỳnh khe khẽ kêu :
- Tuyệt Mệnh Phi Châm của Äoà n Khiêm.
Tiếp đó là giá»ng hết hoảng của Bạch Cúc :
- Nhanh lên, Quỳnh tá»·! Cần phải là m cho đại sÆ° NhÆ° Thiá»n đừng chết vá»™i. Mau!
Mã Nguyên VÅ© liá»n nhÃch ngÆ°á»i, nhượng chá»— cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc chạy đến gần đại sÆ° NhÆ° Thiá»n.
Thấy cá» chỉ của Mã Nguyên VÅ© là thế, Vô Vi Tiên Tá» và Bạch Nháºt Quang Ä‘á»u hiểu đó là vì Mã Nguyên VÅ© tin cẩn, giao phó chuyện cứu tỠđại sÆ° NhÆ° Thiá»n cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc. NghÄ©a là hai nà ng tháºt sá»± có bản lãnh nà y.
Tuy hiểu nhÆ° váºy, nhÆ°ng khi thấy Công Tôn Quỳnh Ä‘á»™t ngá»™t Ä‘iểm và o tá» huyệt của đại sÆ° NhÆ° Thiá»n, cả hai cÅ©ng phải giáºt thót ngÆ°á»i vì thất kinh.
May thay NhÆ° Thiá»n đã tỉnh lại.
Äại sÆ° nhìn hai nà ng :
- Cứu Tá» Nhất Sinh? Nhị vị nữ Ä‘Ã n việt tuy xuất thân từ Tri Thù môn nhÆ°ng lại lÄ©nh há»™i thủ pháp nà y táºn Miêu CÆ°Æ¡ng xa xôi Æ°?
Bạch Cúc nôn nóng :
- Äại sÆ° bị Thần Long há»™i hạ thủ, do Tuyệt Mệnh Phi Tâm châm của Äoà n Khiêm.
Tại sao?
NhÆ° Thiá»n lắc đầu :
- Thần Long há»™i? Lão nạp chÆ°a nghe bao giá».
Công Tôn Quỳnh cà ng thêm khẩn trương :
- Thủ pháp của tiểu nữ chỉ có thể giúp đại sÆ° chi trì sinh mạng rất ngắn. Nói Ä‘i, lệnh đại sÆ° huynh đã tiết lá»™ Ä‘iá»u gì?
NhÆ° Thiá»n nói ngắt quãng :
- Không nói gì. Chỉ lắc đầu... và bảo...
Bạch Nháºt Quang tiến lại gần :
- Phải chăng là bảo đừng tra há»i cÅ©ng đừng dÃnh lÃu gì đến Mã gia Vô Vi phái?
NhÆ° Thiá»n thá»u thà o :
- Äúng váºy. Vì thế, lúc quay vá», lão nạp dù không Ä‘Ã nh tâm cÅ©ng phải... cÅ©ng phải...
Vô Vi Tiên Tá» tuyệt vá»ng, đến giá»ng nói cÅ©ng chùng xuống :
- Lão cũng phải xua đuổi đứa bé kia, phải thế không, dù lão không muốn.
NhÆ° Thiá»n thở hắt ra lần cuối :
- Lão nạp tá»™i lá»—i ngà n lần. A di Ä‘Ã Pháºt!
Công Tôn Quỳnh nhẹ nhà ng đặt thi thể của đạt sÆ° NhÆ° Thiá»n xuống và phục lạy :
- Là bá»n tiểu nữ đã trách oan đại sÆ°. Thiết nghÄ© đại sÆ° cÅ©ng không hoà n toà n có lá»—i vì chỉ thi hà nh theo mệnh lệnh. Ngưỡng mong đại sÆ° từ nay trở Ä‘i sẽ tháºt sá»± thanh thản vì được ở bên pháºt tổ cõi niết bà n.
Có thêm ba nhân váºt nữa cÅ©ng phục lạy di thể của NhÆ° Thiá»n đại sÆ°, tá»± nhân là đã trách oan. Ngoại trừ má»™t ngÆ°á»i là Mã Nguyên VÅ©.
Không những thế, Mã Nguyên VÅ© còn cáu kỉnh, tá»± ý Ä‘Æ°a tay mò tìm khắp trong ngoà i di thể chÆ°a kịp giá lạnh ná».
Vô Vi Tiên TỠbất nhẫn :
- NgÆ°á»i đã chết là hết tá»™i, huống hồ NhÆ° Thiá»n đại sÆ° không há» có lá»—i. NgÆ°Æ¡i háºn thù đến chẳng còn nhân tÃnh nữa sao?
Không thể lên tiếng đáp, Mã Nguyên VÅ© háºm há»±c xòe bà n tay cho Vô Vi Tiên Tá» nhìn lại mÅ©i Tuyệt Mệnh Phi Tâm châm mà lúc nãy đã thu hồi từ ngÆ°á»i NhÆ° Thiá»n đại sÆ°.
Vô Vi Tiên TỠkhông hiểu :
- Là ám khà lợi hại của Äoà n Khiêm. Ta có nghe tiểu liá»…u đầu Công Tôn Quỳnh nói rồi. NhÆ°ng sao? Liên quan gì đến hà nh vi của ngÆ°Æ¡i lúc nà y?
Mã Nguyên VÅ© vẫn giữ nguyên cá» chỉ kỳ lạ đó, khiến Bạch Nháºt Quang phải trổ tà i Ä‘oán :
- Tiá»n bối muốn nói đại sÆ° NhÆ° Thiá»n lẽ ra không phải chết vì ám khà nà y?
Mã Nguyên VÅ© vừa gáºt đầu, Công Tôn Quỳnh liá»n kêu :
- Äúng rồi, có ẩn tình rồi.
Mã Nguyên Vũ nhìn Công Tôn Quỳnh và chỠđợi.
Ãnh mắt nà y là m Công Tôn Quỳnh rúng Ä‘á»™ng nhÆ°ng Ä‘iá»u đó chỉ xảy đến thoáng qua và nà ng kịp trấn định để giải thÃch :
- Vì tiểu nữ nghĩ hà nh vi nà y của Thần Long hội chỉ có một dụng ý duy nhất là sát nhân diệt khẩu. Thế nhưng...
Bạch Nháºt Quang vá»— trán, kêu :
- NhÆ°ng đại sÆ° NhÆ° Thiá»n hầu nhÆ° không có bất kỳ Ä‘iá»u gì để tiết lá»™ đến Thần Long há»™i là danh xÆ°ng nhÆ° thế nà o cÅ©ng chÆ°a từng nghe nói đến. Thế thì tại sao?
Bạch Cúc tiếp nối theo sau :
- Tại sao há»™i Thần Long muốn lấy mạng đại sÆ° NhÆ° Thiá»n. Trừ phi...
Vô Vi Tiên TỠvỡ lẽ :
- Là ngÆ°Æ¡i nghi ngỠở đại sÆ° NhÆ° Thiá»n còn ẩn giấu Ä‘iá»u gì đó mà nó chÃnh là nguyên nhân khiến Thần Long há»™i buá»™c phải hạ thủ má»™t nhân váºt lẽ ra hoà n toà n vô hại vá»›i chúng.
NgÆ°Æ¡i có phát hiện Ä‘iá»u gì chÆ°a?
Mã Nguyên VÅ© lắc đầu, đứng lên và lấy tay ra hiệu cho má»i ngÆ°á»i an táng nhân váºt lúc chết Ä‘i vẫn mang theo Ä‘iá»u bà ẩn bên mình.
Trong khi Bạch Nháºt Quang cùng Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc lo an táng cho NhÆ° Thiá»n đại sÆ°, Vô Vi Tiên Tá» nhân cÆ¡ há»™i Ä‘ang theo chân Mã Nguyên VÅ© Ä‘i tìm Ä‘iá»u bà ẩn có thể có ở nÆ¡i NhÆ° Thiá»n đại sÆ° chá»n là m nÆ¡i lánh xa cõi hồng trần, để dò há»i Mã Nguyên VÅ© :
- NgÆ°Æ¡i thừa nháºn ta là cô cô của ngÆ°Æ¡i?
Mã Nguyên Vũ lặng thinh khiến Vô Vi Tiên TỠáy náy :
- Là ta sai khi tá»± ý ly khai phái Vô Vi. NhÆ°ng đâu phải vì thế mà ngÆ°Æ¡i không nhìn nháºn vị cô cô vô dụng nà y? Hãy để ta thuá»™c lại lá»—i lầm vá»›i thân phụ ngÆ°Æ¡i, cùng ngÆ°Æ¡i thá»±c hiện chuyện báo thù.
Mã Nguyên VÅ© chỉ lặng lẽ gáºt đầu, sau đó quay ngoắt ngÆ°á»i bá» Ä‘i, tỠý không muốn cùng Vô Vi Tiên TỠđối thoại gì thêm nữa.
NhÆ°ng Vô Vi Tiên TỠđã gá»i giáºt lại :
- Còn hai tiểu liễu đầu? Ta thấy chúng luôn một lòng một dạ với ngươi.
Bị Mã Nguyên VÅ© trừng mắt nhìn, Vô Vi Tiên Tá» Ä‘Ã nh dừng lá»i, chỉ thở dà i than :
- Thà cho chúng biết ngÆ°Æ¡i còn sống hÆ¡n là nhìn thấy chúng Ä‘au khổ. NgÆ°Æ¡i tháºt nhẫn tâm, so vá»›i phụ thân ngÆ°Æ¡i chỉ hÆ¡n chứ không kém.
Mã Nguyên Vũ vỠkhông nghe, cứ thản nhiên quay lưng và đi luôn một mạch ra ngoà i.
Bạch Nháºt Quang Ä‘ang chá» sẵn :
- Tiá»n bối và Vô Vi Tiên Tá» có phát hiện được gì không?
Vô Vi Tiên Tá» cÅ©ng đã quay trở lại, vừa lắc đầu vừa cáºt vấn há» Bạch :
- Nếu ta nhá»› không lầm ngÆ°Æ¡i là má»™t cô nhi từng được Mã Bình SÆ¡n Ä‘Æ°a vá» Vô Vi phái, dÆ°á»ng nhÆ° lúc đó ngÆ°Æ¡i được bảy tám tuổi?
Bạch Nháºt Quang cúi đầu thi lá»… :
- Tiên tá» cô cô trà nhá»› vẫn còn minh mẫn. SÆ° Ä‘iệt Bạch Nháºt Quang may còn cÆ¡ há»™i gặp lại Tiên tá», chỉ hy vá»ng Vô Vi phái sá»›m có ngà y phục môn hÆ°ng phái.
Bạch Cúc kinh nghi :
- Bạch các hạ cÅ©ng là ngÆ°á»i Vô Vi phái? Sao bảo toà n phái Vô Vi Ä‘á»u thiệt mạng?
Qua ánh mắt Vô Vi Tiên Tá», Bạch Nháºt Quang biết Tiên Tá» cho phép đáp và nhất là đang chá» nghe nên bắt đầu thuáºt chuyện :
- Äêm đó, mà không, phải nói là suốt thá»i gian Vô Vi phái lâm thảm biến, Bạch Nháºt Quang nà y vì tuân lệnh Chưởng môn sÆ° phụ phải xuất sÆ¡n Ä‘i tìm má»™t đại phu vá» chẩn bệnh cho tiểu thiếu gia...
Bạch Cúc ngắt lá»i :
- Là Mã Nguyên Vũ?
Bạch Nháºt Quang cÆ°á»i gượng :
- Khi đó tiểu thiếu gia chỉ mới được sinh hạ, có kịp đặt tên đâu mà biết là Mã Nguyên Vũ?
Vô Vi Tiên Tá» gáºt đầu :
- Có lẽ sau thảm biến, sÆ° mẫu ngÆ°Æ¡i má»›i tá»± ý đặt cho tiểu thiếu gia tÃnh danh nà y. Vì theo bà n định trÆ°á»›c đó tên của tiểu thiếu gia ngÆ°Æ¡i đúng ra phải là Mã Bình Nguyên. Có khi chỉ có sÆ° mẫu ngÆ°Æ¡i má»›i rõ nguyên do vì sao bá»—ng dÆ°ng có sá»± thay đổi nà y. Váºy là theo ngÆ°Æ¡i kể, nhỠđó mà Vô Vi phái chỉ còn má»™t mình ngÆ°Æ¡i toà n mạng?
Bạch Nhất Quang ngâm ngùi :
- Là do bản thân tiểu Ä‘iệt vì nhát đảm thì hÆ¡n. Lúc tìm được đại phu, tiểu Ä‘iệt đã quay vá» ngay, không má»™t chút cháºm trá»…. NhÆ°ng vì thấy toà n phái náo loạn, tiểu Ä‘iệt phần thì còn bé, phần thì chÆ°a được luyện võ công, sợ quá nên quay đầu tháo chạy, phải đến năm bảy ngà y sau má»›i dám đặt chân vá».
Công Tôn Quỳnh thở dà i :
- CÅ©ng không thể trách Bạch huynh. Vì cùng lâm và o tình cảnh tÆ°Æ¡ng tá»±, e chỉ có Mã Nguyên VÅ© vì tình bằng hữu má»›i dám liá»u mình đối đầu vá»›i cái chết đã rõ mÆ°á»i mÆ°Æ¡i.
Bạch Nháºt Quang gáºt đầu :
- Câu chuyện Mã Nguyên VÅ© thiếu gia lÆ°u lạc từ nhá», sau được Hồng gia bảo cÆ°u mang, Bạch má»— đã nghe nhị vị cô nÆ°Æ¡ng tuần tá»± kể. Äúng là chỉ có thiếu gia má»›i khà phách, đởm lược hÆ¡n ngÆ°á»i, vì bằng hữu mà bá»™c lá»™ nghÄ©a khÃ. Tháºt đáng tiếc, Bạch má»— từng gặp thiếu gia, từng chung cảnh ngá»™ nhÆ° thiếu gia thuở nhá», thế mà không nháºn biết thiếu gia, uổng phà đi cÆ¡ há»™i tao phùng tÆ°Æ¡ng há»™i.
Vô Vi Tiên Tá» cố tình cắt ngang câu chuyện có thể dẫn đến bại lá»™ thân pháºn lúc nà y của Mã Nguyên VÅ©. Vô Vi Tiên Tá» bảo :
- Không cần bà n đến chuyện đó nữa. Hãy nói Ä‘i, khi ngÆ°Æ¡i quay lại và mục kÃch háºu quả của cuá»™c thảm biến liệu ngÆ°á»i có phát hiện manh mối nà o vá» tung tÃch hung thủ?
Bạch Nháºt Quang thở dà i :
- Má»™t đứa bé chứa có bao nhiêu kiến văn nhÆ° tiểu Ä‘iệt lúc đó liệu có thể phát hiện được gì? Tuy váºy, có má»™t tiểu tiết đáng lÆ°u tâm. Tiểu Ä‘iệt vẫn thầm mong đây sẽ là manh mối giúp chúng ta truy nguyên kẻ thù.
Phát hiên Mã Nguyên VÅ© vẫn đứng yên, không biểu lá»™ bất kỳ dấu hiệu gì, Vô Vi Tiên Tá» cảm thấy khó hiểu vì không biết lúc nà y Mã Nguyên VÅ© có dụng ý gì khi khắc ghi tá»± dạng trên đất bảo là không cần há»i NhÆ° Thiá»n đại sÆ° vá» hung thủ.
Äang định há»i Bạch Nháºt Quang vá» tiểu tiết vừa Ä‘á» cáºp, Vô Vi Tiên TỠđã nghe Bạch Cúc nôn nóng há»i trÆ°á»›c, và Vô Vi Tiên Tá» giáºt mình kinh nghi khi nghe Bạch Nháºt Quang tiết lá»™ :
- Äó là lúc Bạch má»— cùng nhiá»u dân cÆ° quanh vùng mai táng cho hai mÆ°Æ¡i bảy thi thể xấu số thì năm trong số những thi thể đó không hiểu sao cứ thỉnh thoảng tiết ra cùng má»™t mùi hÆ°Æ¡ng. Sau nà y, trong suốt quãng thá»i gian bôn tẩu đó đây, vừa tá»± mà y mò khổ luyện võ công, tiểu Ä‘iệt vừa lÆ°u tâm tìm lại đâu là nguồn gốc xuất xứ của mùi hÆ°Æ¡ng ná». Mãi đến khi nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đây cùng Phạm Hoà ng Ä‘á»u bị Cát Nam Giao dùng U HÆ°Æ¡ng Thất Tán Công...
Vô Vi Tiên TỠkhông nhẫn nại được nữa :
- NgÆ°á»i muốn nói đó chÃnh là mùi hÆ°Æ¡ng đã xuất hiện ở Vô Vi phái Ä‘á»™ trÆ°á»›c.
Bạch Nháºt Quang quả quyết :
- Tiểu Ä‘iệt từng nghe biết ở Tây Vá»±c có má»™t loại U HÆ°Æ¡ng được dùng để đối phó những địch nhân có bán lãnh cao minh hÆ¡n. Và khi ngá»i lại được cÅ©ng mùi hÆ°Æ¡ng nà y, tiết ra từ ngÆ°á»i Phạm Hoà ng, vì nghÄ© đến loại U HÆ°Æ¡ng có xuất xứ từ Tây Vá»±c, tiểu Ä‘iệt hô hoán bừa thế là Cát Nam Giao thừa nháºn ngay. Cho thấy trong số hung thủ gây thảm biến cho Vô Vi phái cÅ©ng có nhân váºt đến từ Tây Vá»±c.
Vô Vi Tiên TỠnóng nảy :
- Äi! Chúng ta cùng quay lại há»i gã há» Cát cho ra lẽ.
Vừa nói Vô Vi Tiên Tá» vừa kÃn đáo nhìn Mã Nguyên VÅ©.
Mã Nguyên VÅ© tuy không lắc không gáºt nhÆ°ng lại là ngÆ°á»i đầu tiên bÆ°á»›c Ä‘i, nghÄ©a là đồng ý Ä‘á» xuất của Vô Vi Tiên Tá».
NhÆ°ng Ä‘i được má»™t lúc, chÃnh Vô Vi Tiên TỠđã kêu lên khi thấy Mã Nguyên VÅ© cứ xăm xăm Ä‘i thẳng đến Thiếu Lâm phái :
- Không phải ngươi muốn chúng ta đến Khưu gia để tìm Cát Nam Giao sao?
Mã Nguyên VÅ© khoát tay tỠý không cần, khiến Vô Vi Tiên Tá» giáºt mình :
- NgÆ°Æ¡i không muốn gặp há» Cát để há»i vá» hung thủ, nghÄ©a là nghÄ© đã biết nhân váºt nà o đã dùng loại U HÆ°Æ¡ng đó đối phó vá»›i Mã gia?
Mã Nguyên VÅ© vừa gáºt đầu vừa bÆ°á»›c Ä‘i nhanh hÆ¡n là m cho Vô Vi Tiên Tá» không thể không há»i thêm má»™t câu rất quan trá»ng :
- Lúc lÆ°u tá»±, bảo là không cần há»i vá» hung thủ, là ngÆ°Æ¡i nói ngÆ°Æ¡i đã am hiểu minh bạch những ai là hung thủ đã hãm hại Mã gia?
Mã Nguyên VÅ© lại gáºt và đột ngá»™t Công Tôn Quỳnh lao đến chặn Ä‘Æ°á»ng Mã Nguyên VÅ© :
- Là tiá»n bối đã từng cùng Mã Nguyên VÅ© há»™i diện.
Mã Nguyên VÅ© toan lấy tay gạt nà ng ra nhÆ°ng nà ng cà ng há»i khẩn thiết hÆ¡n :
- Chỉ có Mã Nguyên VÅ© vì được mẫu thân tá» bà y nên má»›i tá» tÆ°á»ng những ai là hung thủ đã thảm sát Mã gia. Sao bây giá» lại thêm má»™t nhân váºt nữa là tiá»n bối. Hay chÃnh tiá»n bối là mẫu thân của Nguyên VÅ© huynh, Ä‘ang cố tình cải dạng nam nhân vừa che mặt kẻ thù vừa tiếp tục thá»±c hiện việc báo thù do Nguyên VÅ© huynh bá» dở vì vắn số, yểu mạng?
Vô Vi Tiên TỠvội gắt :
- Chớ nói nhảm. Thứ nhất, mẫu thân của Mã Nguyên Vũ chắc đã chết...
Công Tôn Quỳnh ngắt lá»i :
- Nguyên Vũ huynh chỉ nói mẫu thân biệt tin, vì chưa ai nhìn thấy thi thể nên khó thể quả quyết thân mẫu của Nguyên Vũ huynh đã chết.
Vô Vi Tiên Tá» cÆ°á»i lạt :
- Nếu mẫu thân y còn sống, lẽ nà o lại cam tâm để y sống một kiếp cô nhi lưu lạc?
Công Tôn Quỳnh phản bác :
- Äiá»u nà y khó nói lắm vì trên Ä‘á»i nà y có nhiá»u Ä‘iá»u ta nghi khó thể xảy ra nhÆ°ng cuối cùng vẫn xảy ra. Giả nhÆ° song phÆ°Æ¡ng có tìm nhau khi má»i nguy hiểm tạm thá»i lắng dịu nhÆ°ng vì Nguyên VÅ© đã bị NhÆ° Thiá»n tống xuất, sau đó sống lÆ°u lạc, dÄ© nhiên cÆ¡ há»™i trùng phùng là không thể có. NhÆ°ng nếu vì thế mà bảo mẫu thân của Nguyên VÅ© chắc chắn đã chết, tiểu nữ quyết không tin.
Lá»i lẽ của Công Tôn Quỳnh đâu chỉ là m má»™t mình Vô Vi Tiên Tá» dao Ä‘á»™ng. Và Bạch Nháºt Quang là ngÆ°á»i nêu câu há»i kế tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng từ lúc nà o có suy nghÄ© nà y, lại nghi ngá» vá» thân pháºn của vị tiá»n bối đây?
Công Tôn Quỳnh len lén nhìn Mã Nguyên Vũ :
- Vẫn nghe nói nữ nhân vốn được thiên phú những linh cảm kỳ lạ. Äiá»u nà y có lẽ đúng, vì khi nghe Nguyên VÅ© thuáºt lại khổ cảnh đã từng trải, Ãt nhiá»u gì tiểu nữ cÅ©ng có má»™t Æ°á»›c ao ngấm ngầm là biết đâu vị mẫu thân đó vẫn còn và vì chÆ°a thể hiện thân hoặc giả có hiện thân nhÆ°ng chÆ°a biết tìm cốt nhục ở đâu nên mai háºu cÆ¡ há»™i trùng phùng là có thể có.
Vô Vi Tiên TỠgạt phắt đi :
- Là tiểu liá»…u đầu ngÆ°Æ¡i quá thÆ°Æ¡ng cảm và quá nặng tình vá»›i Nguyên VÅ© nên nảy sinh sá»± mÆ°á»ng tượng nà y. Dù không đến ná»—i vô lý nhÆ°ng cÅ©ng là cách để ngÆ°Æ¡i nuôi hy vá»ng sẽ có ngà y tình quân của ngÆ°Æ¡i hết cÆ¡n bi cá»±c đến hồi thái lai.
Công Tôn Quỳnh cÆ°á»i gượng :
- Tiểu nữ còn má»™t nghi vấn nữa. Äó là sá»± quen biết nhau giữa Tiên tá» và tiá»n bối đây, lại cùng chung ý nguồn là báo thù cho Mã gia. Tiên tá» giải thÃch thế nà o nếu tiểu nữ cho rằng vị tiá»n bối đây không chịu mở miệng vì sợ âm thanh phát ra sẽ tiết lá»™ thân pháºn nữ nhân?
Vô Vi Tiên TỠthở dà i :
- Y là nam nhân, ta chỉ có thể minh Ä‘inh má»™t cách xác quyết vá»›i bá»n ngÆ°Æ¡i má»—i má»™t Ä‘iểm duy nhất đó thôi. Còn y là ai, Ä‘iá»u nà y tùy thuá»™c và o y. Ta chẳng có gì để nói nữa.
Bạch Cúc động tâm :
- Tiên TỠđịnh che giấu sá»± tháºt đến bao giá», giả nhÆ° ở đây đã có sẵn sá»± thông đồng từ trÆ°á»›c giữa vị tiá»n bối đây và Tiên tá»? Là m sao bá»n tiểu nữ có thể tin tiá»n bối đây không là nữ nhân? Chi bằng cứ mở miệng phát thoại má»™t lần là vạn sá»± Ä‘á»u minh bạch.
Phát hiện Mã Nguyên VÅ© vẫn không biểu lá»™ thái Ä‘á»™ gì, Vô Vi Tiên Tá» hiểu đấy là vì Mã Nguyên VÅ© quyết muốn giấu kÃn thân pháºn. Thế cho nên Vô Vi Tiên Tá» Ä‘á»™t ngá»™t lấy ra má»™t váºt :
- Ta quen biết y vì có lần ta giúp y trị thÆ°Æ¡ng. Äây là bằng chứng cho thấy y là nam nhân, bá»n ngÆ°Æ¡i muốn xem cứ xem.
Äó là má»™t lá»›p da vừa má»m vừa dai chắc không thể tưởng được kết thà nh má»™t chiếc áo ngắn cÅ©n cỡn bằng những Ä‘Æ°á»ng khâu dúm dó và hết sức thô thiển.
Bạch Nháºt Quang sau má»™t lúc săm soi Ä‘Ã nh lên tiếng thú nháºn :
- Äây là má»™t loại há»™ giáp, mặc vừa khÃt trong ngÆ°á»i và ngÆ°á»i đó phải là nam nhân.
Thêm nữa cứ nhìn những Ä‘Æ°á»ng khâu nà y thì rõ, đúng là do nam nhân tá»± tay là m ra. Nếu là cô nÆ°Æ¡ng, có ai bảo cô nÆ°Æ¡ng hãy mặc há»™ giáp nà y và o để há»™ thân thì vẻ xấu xà của há»™ giáp cùng những Ä‘Æ°á»ng khâu thô thiển ắt hẳn sẽ là m cô nÆ°Æ¡ng bảo là thà chết còn hÆ¡n phải mặc và o ngÆ°á»i thứ xấu xa nà y.
Bạch Cúc không còn gì nữa để phản bác Ä‘Ã nh thất vá»ng nhìn Công Tôn Quỳnh.
Nhưng Công tôn Quỳnh đột nhiên bảo :
- Tiểu nữ muốn mặc và o thá», được chăng?
Vô Vi Tiên Tá» Ä‘Ã nh giao cho nà ng. Nà ng ra hiệu cho Bạch Cúc và cả hai cùng quay ngÆ°á»i tìm má»™t chá»— tháºt khuất có lẽ để thá» mặc và o.
Má»™t lúc sau cả hai quay ra vá»›i nét mặt thất vá»ng :
- Äúng là há»™ giáp chỉ cùng cho nam nhân.
Và nà ng giao trả há»™ giáp và o táºn tay Mã Nguyên VÅ©.
Vá»›i nét mặt khẩn trÆ°Æ¡ng, Mã Nguyên VÅ© không những không nháºn lại há»™ giáp mà còn hất hà m ra hiệu cho moi ngÆ°á»i đừng cháºm trá»… nữa.
Äến cánh cổng tháºt to, dẫn và o Äại Hồng Bảo Äiện, Vô Vi Tiên Tá» lo ngại :
- Muốn và o Thiếu Lâm phải có bái thiếp. Nhưng cụ thể là chúng ta sắp gặp ai để liệu bỠđưa bái thiếp và o?
Mã Nguyên Vũ cứ tiến thẳng đến cánh cổng được là m bằng loại cây Thiết Mộc vừa to dà y vừa kiên cố như thà nh đồng vách sắt.
Mã Nguyên Vũ áp hai tay và o hai bên cánh cổng và đẩy mạnh.
Bùng...
Hai cánh cổng dù to nặng đến mấy, dù được chốt cà i từ bên trong bằng những thanh sắt giằng có kiên cố đến mấy thì cÅ©ng bị thần lá»±c phi phà m của Mã Nguyên VÅ© đẩy cho báºt tung và o bên trong.
Cả hai cánh cổng cùng mở rá»™ng lÆ°u lại trên ná»n Ä‘Æ°á»ng bằng đá lát những thanh sắt chốt cà i bị rÆ¡i rụng.
Bạnh Nhất Quang báºt cÆ°á»i :
- Không một bái thiếp nà o có uy lực và mau chóng có hiệu quả bằng loại bái thiếp nà y.
Hãy nhìn kìa, bá»n tăng nhân Ä‘ang chạy náo loạn. Hãy nghe kìa, tiếng chiêng trống và nhÆ°ng loạt mõ báo nguy đã bắt đầu vang khắp nÆ¡i. Quả là cảnh huyên náo chÆ°a từng thấy. Ha ha...
Vô Vi Tiên TỠthì tái mặt :
- Thiếu Lâm La Hán đại tráºn? ChÃnh chúng ta nguy đến nÆ¡i thì đúng hÆ¡n.
Và đúng nhÆ° sá»± lo ngại của Vô Vi Tiên Tá», những hà ng ngÆ°á»i Thiếu Lâm tăng tuy ùn ùn chạy ra nhÆ°ng chỉ thoáng chốc là hình thà nh má»™t đại thế tráºn vá»›i hÆ¡n trăm tăng nhân thiết láºp.
Công Tôn Quỳnh khiếp hãi ra mặt :
- La Hán tráºn vá»›i má»™t trăm linh tám phÆ°Æ¡ng vị. Äây là má»™t đại tráºn vang danh chÆ°a từng nghe nói có ngÆ°á»i nà o xông qua mà sinh mạng vẫn bảo toà n.
Mã Nguyên VÅ© vẫy tay ra hiệu cho má»i ngÆ°á»i cùng theo và ung dung tiến ngay và o tráºn.
Phong thái của Mã Nguyên VÅ© là m Vô Vỉ Tiên Tá» tái mặt theo chiá»u hÆ°á»›ng khác.
Tiên tỠhầu như là nà i nỉ Mã Nguyên Vũ :
- NgÆ°Æ¡i hãy nghe ta nói, đừng gây thà nh má»™t tráºn hao kiếp mà háºu quả sau nà y tháºt khó lÆ°á»ng. Hãy vì đức hiếu sinh, chỉ cần tìm ngay kẻ chủ mÆ°u mà thôi.
Lá»i nói của Vô Vi Tiên Tá» là m Bạch Nháºt Quang Ä‘á»™ng tâm. Bạch Nháºt Quang váºn lá»±c gá»i vang :
- Có Vô Vi Tiên TỠđến đây há»i vá» tráºn thảm biến ở phái Vô Vi mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c.
Chỉ cần đệ tá» nà o của phái Thiếu Lâm có nhúng tay và o thảm biến nà y xuất hiện và có lá»i giao phó minh bạch, bá»n ta sẽ buông tha cho phái Thiếu Lâm. NhÆ° Äá»™ phÆ°Æ¡ng trượng đâu?
Liệu có nghe ta nói chăng?
Äáp lại lá»i của Bạch Nháºt Quang là đại tráºn La Hán chợt phát Ä‘á»™ng :
- A... di... Ä‘Ã ... pháºt...!
Äại tráºn La Hán Ä‘á»™ng thì bóng nhân ảnh của Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng chá»›p Ä‘á»™ng Và kinh khiếp thay cho thân thủ xuất quá»· nháºp thần của Mã Nguyên VÅ©.
Vì nhÆ° Công Tôn Quỳnh vừa nháºn định, đại tráºn La Hán có đến má»™t trăm lẻ tám phÆ°Æ¡ng vị nà o phải Ãt, váºy mà chỉ trong má»™t và i lần chá»›p mắt thôi là Mã Nguyên VÅ© đã tung ngÆ°á»i lao qua khắp lượt và điểm huyệt chế ngá»± hết toà n bá»™ má»™t trăm lẻ tám tăng nhân.
Thấy há» chỉ bị Ä‘iểm huyệt, không bị Mã Nguyên VÅ© thảm sát nhÆ° đã từng lo, Vô Vi Tiên Tá» vừa nhẹ thở phà o vừa váºn ná»™i lá»±c phổ và o giá»ng nói, Ä‘Æ°a thanh âm vang vá»ng khắp nÆ¡i :
- Tứ vị cao tăng Äá»™, Thiá»n, Giác, Ngá»™ liệu có nháºn ra âm thanh của Mã Nguyệt Hằng nà y chăng? Mong chÆ° vị hiên thân, cùng Mã Nguyệt Hằng nà y đối thoại, đừng để quý phái Thiếu Lâm Ngá»™ hoa kiếp cho sá»± cháºm trá»… của chÆ° vị.
Bạch Nhất Quang gáºt đầu thán phục, nói tháºt khẽ và o tại Bạch Cúc :
- Vô Vi Tiên Tá» quả đúng là trụ cá»™t cho tệ phái Vô Vi sau nà y dá»±a và o. Vì từng cá» chỉ và lá»i lẽ Ä‘á»u được Tiên tá» cân nhắc khiến câu nói vừa rồi đã đặt chúng ta ra ngoà i vòng nghi vấn, giả nhÆ° sau nà y Thiếu Lâm phái phát hiện đại sÆ° NhÆ° Thiá»n Ä‘á»™t ngá»™t thất tung.
Bạch Cúc vỡ lẽ, cÅ©ng thán phục nháºn định tinh tế của Bạch Nháºt Quang :
- Bạch huynh bôn tẩu đã nhiá»u, khiến kinh lịch cÅ©ng tá» ra cao minh. Vì nếu không nghe Bạch huynh giải thÃch, Bạch Cúc nà y cÅ©ng không thể ngá» từng lá»i của Tiên tỠđược cân nhắc kỹ nhÆ° váºy. Sau nà y bá»n muá»™i ắt có chuyện cần nhỠđến những nháºn định tinh tÆ°á»ng của Bạch huynh.
Äang khi đó, ở Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng đã có nhiá»u thay đổi, là thêm nhiá»u những tăng nhân xuất hiện và đá»u là những tăng nhân có Ä‘á»™ tuổi từ trung niên trở lên. Cho thấy há» Ä‘á»u là những báºc ná»™i gia cao thủ, công phu thâm háºu, góp phần là m cho Thiếu Lâm luôn vang danh Thái SÆ¡n Bắc Äẩu của võ lâm Trung Nguyên từ thá»i được Äạt Ma tổ sÆ° khai sáng đến nay.
Và đương nhiên những tăng nhân vừa đến đã láºp tức nháºn ra Ä‘iá»u gì Ä‘ang là m cho toà n bá»™ đại tráºn La Hán bị đình trệ.
Có một lão tăng dõng dạc ra lệnh :
- Vô Vi Tiên Tá» không theo lá»… đến bái phá»ng Thiếu Lâm nhÆ° lẽ thÆ°á»ng. Phải chăng thị và o tuyệt há»c Vô Vi Tồi Tâm Chưởng từng má»™t thá»i là m Vô Vi phái vang danh nên xem thÆ°á»ng bổn tá»± Thiếu Lâm. NhÆ° Ngá»™ đâu, phiá»n tứ đệ Ä‘Ãch thân đến lÄ©nh giáo tuyệt há»c Vô Vi phái. Và nếu cần, cÅ©ng cho Vô Vi phải biết Thiếu Lâm chẳng phải nÆ¡i để bất kỳ ai há»… muốn đến lá»™ng hà nh thì tùy tiện.
Má»™t lão tăng khác liá»n ứng tiếng, đáp lá»i :
- Tuân lệnh Phương trượng!
Vút...
Tăng nhân ná» lao đến khiến Vô Vi Tiên Tá» bối rối. Vì phải chi Vô Vi Tiên Tá» biết nhÆ° Mã Nguyên VÅ© biết, là tăng nhân nà o ở phái Thiếu Lâm từng là hung thủ nhúng tay và o thảm biến Mã gia thì quá dá»… cho Tiên tá». Và Tiên tá» sẽ không bao giá» ngán chuyện ra tay nếu nhÆ° biết NhÆ° Ngá»™ là tăng nhân Ä‘ang lao đến, lão chÃnh là hung thủ. NhÆ°ng đằng nà y Vô Vi Tiên Tá» lại không thể Ä‘á» quyết chuyện đó. Vì thế, lúc bất ngá» phải diện đối diện vá»›i lão tăng NhÆ° Ngá»™, Vô Vi Tiên tá» chỉ còn biết Ä‘Æ°a mắt nhìn và chá» xem chủ ý của Mã Nguyên VÅ© mà thôi.
Phát hiện ánh mắt nhìn của Tiên Tá», lão tăng NhÆ° Ngá»™ liá»n hoà i nghi, vừa nhìn vừa há»i Mã Nguyên VÅ© :
- A di Ä‘Ã Pháºt! Thà chủ là nhân váºt hà phÆ°Æ¡ng hà ?xứ? Liên quan thế nà o vá»›i Vô Vi phái để cùng Vô Vi Tiên Tá» xuất hiện, gây náo loạn ở Thiếu Lâm?
Mã Nguyên VÅ© dÄ© nhiên không má»™t lá»i lên tiếng, chỉ bình thản vÆ°Æ¡n tay chá»™p cách không và o ngÆ°á»i lão tăng NhÆ° Ngá»™.
Ào...
Äó là má»™t loại hấp lá»±c cá»±c kỳ lợi hại mà có lẽ lão tăng NhÆ° Ngá»™ chÆ°a từng mục kÃch.
Vì thế, để kháng cá»± hấp lá»±c, cao tăng NhÆ° Ngá»™ láºp tức trụ tấn, mặt Ä‘á» bừng vì cố đối đầu hấp lá»±c.
Song phÆ°Æ¡ng chÆ°a kịp đối qua đáp lại lá»i nà o hoặc chiêu nà o đã láºp tức diá»…n khai má»™t thế tráºn giằng co tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° tá»· đấu ná»™i lá»±c nhÆ°ng mức Ä‘á»™ nguy hiểm thì không thể so bằng.
Chỉ là so vá» mức Ä‘á»™ nông sâu của ná»™i lá»±c mà thôi và háºu quả dù có thế nà o cÅ©ng không nguy đến tÃnh mạng.
Bạch Nháºt Quang có dịp phô trÆ°Æ¡ng kiến văn phong phú của mình :
- Thiên Cân Trụy của Thiếu Lâm tuy nhìn bá» ngoà i hoà n toà n giống Thiên Cân Tấn của các võ phái khác, nhÆ°ng uy lá»±c thì lợi hại hÆ¡n nhiá»u. Vì thế công phu nà y cùng được kể là má»™t trong bảy mÆ°Æ¡i hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm.
Há» Bạch vừa dứt lá»i thì tráºn tá»· đấu đã nhanh chóng ngã ngÅ©.
Soạt...
Dải lụa buộc ngang lưng của lão tăng Như Ngộ bị lực chi trì từ song phương là m cho đứt tung. Và lão tăng Như Ngộ còn bị loạng choạng ngã thoái hâu không biết bao nhiêu bước mà kể.
Váº? là tráºn đấu ngã ngÅ© chÃnh là do Mã Nguyên VÅ© tá»± ý thu kình vá». Hấp lá»±c mất, lá»±c đối kháng không còn, lão tăng NhÆ° Ngá»™ vì không kịp thu hồi lá»±c cÆ°á»ng lại có từ tuyệt kỹ Thiên Cân Trụy nên bị loang choạng thốt lùi liên tục vá» phÃa sau.
Có sắc giáºn, lão tăng NhÆ° Ngá»™ liá»n tung mình lao đến ngay khi kịp ổn Ä‘inh cÆ°á»›c bá»™, không còn loạng choạng nữa.
Vút...
NhÆ°ng di Ä‘á»™ng trÆ°á»›c lão tăng NhÆ° Ngá»™ má»™t Ãt, bóng nhân ảnh của Mã Nguyên VÅ© đã mất dạng, là m cho lão tăng NhÆ° Ngá»™ bà ng hoà ng vì chẳng còn đối tượng để lao và o.
CÅ©ng phát hiện Mã Nguyên VÅ© Ä‘á»™t ngá»™t có Ä‘á»™ng thái lao Ä‘i khá kỳ quái, Vô Vi Tiên Tá» nhìn theo và nhất thá»i bà ng hoà ng khi nháºn ra hÆ°á»›ng Mã Nguyên VÅ© lao đến là phÆ°Æ¡ng vị có lão tăng khi nãy đã dõng dạc ra lệnh cho NhÆ° Ngá»™ lão tăng. Vô Vi Tiên Tá» chợt kêu tháºt to Ä‘á» tỉnh :
- Tứ Pháp Bảo của Phương trượng Thiếu Lâm phái rất lợi hại. Ngươi muốn hà nh động thế nà o cũng được nhưng đừng quá khinh suất.
Thế nà o là Tứ Pháp Bảo của PhÆ°Æ¡ng trượng phái Thiếu Lâm? Äây là điá»u rất Ãt ngÆ°á»i biết đến, vì thế dù Vô Vi Tiên TỠđã lên tiếng nhÆ°ng Ä‘Ã lao đến quá nhanh của Mã Nguyên VÅ© vẫn khiến diá»…n biến sau đó cứ xảy ra.
Thấy có má»™t nhân váºt dị hình di dạng Ä‘á»™t ngá»™t lao đến, thanh thiá»n trượng lấp lánh ánh và ng trên tay lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng liá»n mÆ¡ hồ nhÃch Ä‘á»™ng.
Liá»n theo đó là bốn tăng nhân trung niên vẫn đứng cạnh lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng đã nhất tá» chá»›p Ä‘á»™ng từ bốn phÃa lao trá»±c diện và o Mã Nguyên VÅ©.
Bốn tăng nhân lao đến với bốn chiêu thức được phát ra theo một cung cách bất phà m.
Má»™t tăng nhân tung ra má»™t vầng cÆ°Æ¡ng kình, buá»™c Mã Nguyên VÅ© dù muốn lao đến táºn chá»— của lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng thì phải trá»±c diện đối đầu vá»›i vầng cÆ°Æ¡ng kình uy mãnh đó.
Tăng nhân thứ hai và thứ ba thì xuất phát má»—i ngÆ°á»i má»™t tia chỉ kình, cháºm hÆ¡n tăng nhân tung vầng cÆ°Æ¡ng kình kia má»™t Ãt. NhỠđó khi có hai tia chỉ kình hiển hiện, cả hai cứ lấp ló ngay phÃa sau vầng cÆ°Æ¡ng kình và chiếm lÄ©nh ngay hai bá»™ vị là thượng bà n và hạ bà n.
NghÄ©a là khi Mã Nguyên VÅ© nhá» sở há»c phi phà m giả nhÆ° có thể ung dung hóa giải và lao xuyên qua vầng cÆ°Æ¡ng kình thì dÄ© nhiên sẽ lá»t luôn và o vùng uy lá»±c chá» sẵn của hai tia chỉ lá»±c ná». Khi đó, ai ai cùng nghÄ©, Mã Nguyên VÅ© dù có là báºc đại tiên, nghÄ©a là có công phu sở há»c thượng thừa và cao minh đến đâu Ä‘i nữa thì cÅ©ng không tà i nà o cùng má»™t lúc hóa giải nổi cả hai tia chỉ kình má»™t uy hiếp thượng bà n và má»™t uy hiếp hạ bà n nhÆ° váºy. Và kết quả chắc chắn Mã Nguyên VÅ© sẽ chuốc thảm bại, mÆ°u đồ bất ngá» táºp kÃch ám toán PhÆ°Æ¡ng trượng phái Thiếu Lâm ắt bị há»ng, háºu quả sau đó đến vá»›i kẻ ám toán dÄ© nhiên sẽ khó lÆ°á»ng.
Äó là chÆ°a nói đến tăng nhân thứ tÆ° ngay khi xuất thủ cÅ©ng đã hợm sẵn má»™t lÆ°á»›i nhu kình huyá»n hoặc cháºn má»i lối thoái bá»™ của kẻ dám mạo hiểm lao và o ám toán PhÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm phái. Vá»›i lÆ°á»›i nhu kình nà y, giả nhÆ° Mã Nguyên VÅ© ngay lúc gặp phải vầng cÆ°Æ¡ng kình phÃa trÆ°á»›c và biết khó thể vượt qua nên có ý định quay lui tẩu thoát thì lÆ°á»›i nhu kình sẽ nhẹ nhà ng phá hủy định ý tẩu thoát của Mã Nguyên VÅ© ngay. Và nhÆ° thế Mã Nguyên VÅ© sẽ cà ng khó thoát hÆ¡n nếu vẫn ngang nhiên xuyên qua vầng cÆ°Æ¡ng kình, sau má»›i bị hai tia chỉ kình uy hiếp, bức thoái. Vì lúc đó ná»™i nguyên chân lá»±c của Mã Nguyên VÅ© Ãt nhiá»u đã bị tổn hao sau khi cùng vầng cÆ°Æ¡ng kình chạm thà nh chiêu nảy lá»a, ná»™i lá»±c giảm thì cà ng dá»… bị vầng lÆ°á»›i nhu kình huyá»n hoặc trói buá»™c hÆ¡n.
Äấy chÃnh là Tứ Pháp Bảo dùng để bảo vệ PhÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm phái, ngăn ngừa bất kỳ địch nhân nà o, bất luáºn lợi hại ra sao, dám ngang nhiên có ý định hãm hại PhÆ°Æ¡ng trượng bằng cách xuất kỳ bất ý xông và o và ra tay, cÅ©ng nhÆ° hà nh vi của Mã Nguyên VÅ© lúc nà y váºy.
Äúng là Mã Nguyên VÅ© vừa lao đến đã lâm ngay và o cảnh ngá»™ cá»±c kỳ hung hiểm nà y.
NhÆ°ng Tứ tăng nhân Tứ Pháp Bảo Thiếu Lâm phái phen nà y đúng là gặp váºn rủi, đụng Ä‘á»™ ngay má»™t quái nhân có thân thủ bất phà m là Mã Nguyên VÅ©. (Chuyện vì sao Mã Nguyên VÅ© có thân thủ đạt mức nà y thì sau sẽ nói).
Vì thế, vầng cÆ°Æ¡ng kình trÆ°á»›c mặt Mã Nguyên VÅ© vừa hiển hiện, chà ng chỉ nhẹ nhà ng hất tay má»™t cái rất mÆ¡ hồ là vầng cÆ°Æ¡ng kình dù không bị hóa giải, cùng không bị tiêu tán thì Ä‘á»™t ngá»™t giãn ra, nhÆ° má»™t thòng lá»ng Ä‘inh xiết và o Mã Nguyên VÅ© chợt lá»±c xiết không còn.
Äá»™ giãn nở của vầng cÆ°Æ¡ng kình tuy không nhiá»u nhÆ°ng rủi thay hiện hữu ngay phÃa sau vầng cÆ°Æ¡ng kình là hai ngá»n chỉ lá»±c hợm sẵn. Cả hai lá»±c đạo nà y dÄ© nhiên phải chạm và o nhau.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba tăng nhân xuất thủ ba tuyệt kỹ đó lẽ đương nhiên bị tác động và bị chấn lực phát sinh hất lùi.
Còn Ä‘Æ°á»ng tiến tá»›i chá»— lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng váºy là thông thoáng. Mã Nguyên VÅ© ung dung lÆ°á»›t đến, vô tình là m cho vầng lÆ°á»›i nhu kình huyá»n hoặc ở phÃa sau trở lên vô dụng.
Vì Mã Nguyên VÅ© có lùi đâu mà nhu kình kia hữu hiệu nhÆ° đã toan tÃnh.
Tiến đến trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm phái nhanh tháºt nhanh, Mã Nguyên VÅ© chá»™p má»™t cái hÆ° không và o lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng và má»™t luồng hấp lá»±c cá»±c mạnh liá»n phát ra.
Lão tăng nà y phong thái và sở há»c quả nhiên có chá»— hÆ¡n ngÆ°á»i. Phát hiện Mã Nguyên VÅ© tung hấp lá»±c, lão tăng thản nhiên buông câu niệm Pháºt :
- Muốn đả bại lão nạp nhÆ° đã thá»±c hiện vá»›i tệ sÆ° đệ NhÆ° Ngá»™ Æ°? Không dá»… thế đâu. A di Ä‘Ã Pháºt!
Và đúng là không dá»… tháºt. Vì lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng chỉ cần hÆ¡i nhón ngÆ°á»i lên má»™t Ãt, sau đó hai chân cứ thi nhau giẫm đạp và o khoảng trống tháºt Ãt ở dÆ°á»›i chân, do thân hình lão tăng theo Ä‘á»™ng thái nhón lên đã bay là là cách đất Ä‘á»™ ná»a gang tay, là toà n thân cứ thế ấy mà lùi tháºt nhanh vá» phÃa háºu.
Tứ tăng nhân Tứ Pháp Bảo Thiếu Lâm phái sau chuyện bảo vệ Phương trượng bất thà nh, hỠđang lo cho sinh mạng của Phương trượng, chợt thấy phương trương của hỠcó cách thoát thân quá ư kỳ ảo nà y, hỠđồng thanh reo lên :
- Tuyệt kỹ Thuáºn Khà Thôi Thân Thoái Bá»™!
- Không ngỠPhương trượng đã luyện thà nh tuyệt kỹ khó luyện nhất nà y.
- PhÆ°Æ¡ng trượng quả là báºc kỳ tà i chÆ°a từng có của bổn phái.
Äúng váºy, đó là cách thoát thân và là tuyệt kỹ có thể nói là khó luyện nhất của phái Thiếu Lâm trong bảy mÆ°Æ¡i hai tuyệt kỹ do Tổ sÆ° Äạt Ma lÆ°u truyá»n.
Tuy váºy, lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng Ãt váºn dung tuyệt kỹ để thối lùi nên dÄ© nhiên không chể nà o nhanh bằng so vá»›i Mã Nguyên VÅ© đã láºp tức xê bắn thân mình lÆ°á»›t thẳng đến Ä‘uổi bám theo lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng.
Phát hiện Mã Nguyên VÅ© cứ à o à o lao đến, lão tăng PhÆ°Æ¡ng trượng cả giáºn, nạt lên má»™t tiếng cá»±c to :
- NgÆ°Æ¡i là ai? Sao quyết liệt truy bức lão nạp? NgÆ°Æ¡i tÆ° ý tìm chết. Äỡ!
Ào...
Vô Vi Tiên TỠvụt quát vang :
- Tồi Tâm Vô Vi chưởng! NhÆ° Giác! Hóa ra ngÆ°Æ¡i chÃnh là má»™t trong những hung thủ đã thảm sát Mã gia, Vô Vi phái?
Lão tăng ná» trong lúc quá giáºn đã phát chiêu mà không suy nghÄ©, hoặc có thể bảo đây là sá»± báo ứng tất yếu phải có khiến lão tăng vì được tin những ngÆ°á»i tìm đến là vì Vô Vi phái Mã gia, những suy nghÄ© của lão tăng cứ quanh quẩn mãi ba chữ “Vô Vi phái†nà y, nên khi gặp nguy cấp chÃnh ba chữ nà y là m cho lão phải váºn dụng sở há»c dÄ© nhiên có liên quan đến ba chữ “phái Vô Viâ€.
Lão đã quá khinh suất và lúc nà y lão bối rối.
Váºy là trong má»™t sát na nhất định lão đã bị Mã Nguyên VÅ© vá»›i bản lãnh bất phà m chá»™p cứng và o yếu huyệt.
Nhưng Mã Nguyên Vũ chưa hạ sát lão trái lại cứ đưa mắt nhìn quanh.
Bao tăng nhân Ä‘Æ°Æ¡ng diện nếu không đến ná»—i bà ng hoà ng vì tuyệt há»c thượng đẳng của nhân váºt Ä‘ang chế ngá»± PhÆ°Æ¡ng trượng của há» thì hầu hết Ä‘á»u ngỡ ngà ng khi phát giác má»™t sá»± tháºt phù phà ng là PhÆ°Æ¡ng trượng của há» quả nhiên đã gây nên má»™t tá»™i ác tà y trá»i và là m cho Vô Vi phái Mã gia toà n bá»™ Ä‘á»u bị thảm sát.
Nếu Bạch Nháºt Quang có tà i nhìn qua thủ hiệu để Ä‘oán biết lá»i của ngÆ°á»i không có thể phát thoại muốn nói thì qua khá là nhiá»u ngà y được đồng hà nh cùng Mã Nguyên VÅ©, há» Bạch cà ng hiểu thêm ý nghÄ©a của từng cá» chỉ và ánh mắt của Mã Nguyên VÅ©.
Do đó, thấy Mã Nguyên VÅ© đảo mắt nhìn quanh, Bạch Nháºt Quang vì hiểu nên dõng dạc cất tiếng :
- MÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c bổn phái Vô Vi lâm há»a toà n gia, cùng là lúc quý phái Thiếu Lâm có sá»± thay đổi cÆ°Æ¡ng vị PhÆ°Æ¡ng trượng. ChÆ° vị có Ä‘oán ra vì sao vị tiá»n bối đây vá»›i hai lần xuất thủ Ä‘á»u vá»n vẹn chỉ dùng má»™t công phu duy nhất chăng? Äấy là vì má»™t trong số hung thủ gây ra thảm biến Mã gia có má»™t cao thủ của quý phái. Cao thủ nà y có thi triển má»™t loại tuyệt kỹ mà không phải đệ tá» phái Thiếu Lâm nà o cÅ©ng luyện được. Äó là tuyệt kỹ Thuáºn Khà Thôi Thân Thoái Bá»™ vừa má»›i đây đã được lão NhÆ° Giác hiển lá»™. Cho thấy lão chÃnh là hung thủ. Nay xin được cáo bạch và mong chÆ° vị chấp thuáºn cho bá»n má»— Ä‘i tìm NhÆ° Äá»™ lão tăng, nhá» NhÆ° Äá»™ đứng ra là m chủ việc báo thù nà y.
Bạch Nháºt Quang nói đến đâu Mã Nguyên VÅ© gáºt đầu đến đấy, khiến Vô Vi Tiên Tá» bà ng hoà ng :
- Hoà ng thiên hữu nhãn. Y lÆ°u mạng NhÆ° Giác hóa ra là để giao cho NhÆ° Äá»™ phân xá».
Y không tà n nhẫn, không gây thà nh tráºn hạo kiếp nhÆ° Mã Nguyệt Hằng nà y cứ pháºp phồng lo sÆ¡.
Do bằng chứng đã có, lão NhÆ° Giác cÅ©ng không còn gì để nói. NhÆ° Ngá»™ sa sầm nét mặt tiến đến Ä‘oạt lại thiá»n trÆ°Æ¡ng và xăm xăm Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
* * * * *
Sám Hối Ä‘Æ°á»ng.
Mã Nguyên VÅ© chỉ chịu buông lão tăng NhÆ° Giác ra và đẩy vá» phÃa lão tăng NhÆ° Äá»™ sau khi NhÆ° Ngá»™ tăng đã thay má»i ngÆ°á»i tá» bà y ngá»n ngà nh khúc nôi vá» tá»™i lá»—i của lão tăng NhÆ° Giác.
Vá»›i sắc mặt tá»™t cùng thất vá»ng, NhÆ° Äá»™ tăng thở dà i nhìn NhÆ° Giác :
- Tam đệ là báºc võ há»c kỳ tà i và đó là nguyên do khiến ta chá»n tam đệ, thay vì giao trá»ng trách chấp Chưởng môn phái cho nhị đệ NhÆ° Thiá»n. Sao tam đệ đã phạm tá»™i ác tà y trá»i vẫn không sám hối, trái lại cứ thản nhiên nháºn trá»ng trách ta giao?
Äoạn NhÆ° Äá»™ tăng Ä‘Æ°a mắt áy náy nhìn Vô Vi Tiên Tá» :
- Kỳ thá»±c chuyện xảy ra cho quý phái Vô Vi Ä‘á»™ đó có là m lão nạp hà ng hoà ng. Khiến lão nạp cảm nháºn bản thân bất tà i vô lá»±c, khó thể nhá» thế lá»±c tệ phái Thiếu Lâm giữ yên bình cho cục diện võ lâm, thêm và o đó là má»™t ẩn tình khó nói, lão nạp Ä‘Ã nh nguyện ý từ bá» cÆ°Æ¡ng vị PhÆ°Æ¡ng trượng vá»›i hy vá»ng khi có NhÆ° Giác đảm nháºn thay tình thế khả dÄ© sẽ có chuyển biến thuáºn lợi hÆ¡n. Ai có ngá»...
Vá»›i xúc ná»™ Ä‘á»™t ngá»™t dâng cao, NhÆ° Äá»™ tăng chợt gằn giá»ng quát mắng NhÆ° Giác :
- Chuyện đã đến thế nà y, NhÆ° Giác ngÆ°Æ¡i còn chá» gì nữa mà không nêu rõ tÆ°á»ng táºn những ai đã cùng ngÆ°Æ¡i gây thảm há»a cho Mã gia? Hay ngÆ°Æ¡i vẫn chấp nê bất ngá»™, không hối háºn vì những hà nh vi do ngÆ°Æ¡i gây ra?
NhÆ° Giác rùng mình khắp lượt và bất chợt là m cho má»™t váºt rÆ¡i ra từ dải thắt lÆ°ng.
Nhìn thấy váºt đó, Bạch Cúc báºt kêu :
- Lại là Thần Long hội!
NhÆ° Giác cúi gục đầu, vừa thò tay nhặt váºt ná» có hình dáng nhÆ° má»™t lệnh bà i vừa trao cho NhÆ° Äá»™ tăng :
- Không sai. Và hầu hết những ai nếu có giữ lệnh bà i nà y Ä‘á»u là ngÆ°á»i do Há»™i chủ Thần Long há»™i sai khiến. Äại sÆ° huynh. Äệ má»™t bÆ°á»›c sa chân ngà n thu ôm háºn. Äệ xin được tá»± xá» trÆ°á»›c mặt đại sÆ° huynh.
NhÆ°ng đúng lúc lệnh bà i Thần Long há»™i sắp chạm và o tay NhÆ° Äá»™ bá»—ng có hai sá»± việc đồng loạt xảy ra.
Một là tiếng kêu khẩn trương của Công Tôn Quỳnh :
- Äá» phòng đấy là tá» lệnh bà i. Trên đó có tẩm Ä‘á»™c.
Việc thứ hai là hà nh vi xuất chủ nhanh như chớp của Mã Nguyên Vũ.
Vù...
Lệnh bà i Thần Long há»™i đã lá»t và o tay Mã Nguyên VÅ©. Và Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng đã xoay mặt sau của lệnh bà i Thần Long há»™i cho ai ai cÅ©ng nhìn thấy má»™t chữ “tá»â€ được khắc sâu trên đó.
Cũng lúc nà y toà n thân Như Giác đã sạm đen, khiến hơi thở cạn dần vì đã bị ngấm độc.
NhÆ° Giác khi chết còn mang theo má»™t nghi vấn trùng trùng vì chỉ có thể mở miệng há»i nhÆ°ng không đủ sức chi trì để chá» nghe ai đó lên tiếng giải đáp. NhÆ° Giác thá»u thà o há»i :
- Vì sao bá»n ngÆ°Æ¡i biết trên lênh bà i Thần Long có có Ä‘á»™c..?... Há»±!
NhÆ° Äá»™ trợn trừng hai mắt nhìn Mã Nguyên VÅ© :
- Thà chủ... thà chủ không ngại độc?
Bạch Nháºt Quang kêu :
- Biết có Ä‘á»™c nhÆ°ng vẫn để NhÆ° Giác tá»± tay chạm và o là tiá»n bối không cần nghe NhÆ° Giác cung xÆ°ng bất kỳ Ä‘iá»u gì vá» hung thủ, vá» há»™i Thần Long kỳ bÃ? Tại sao?
Bạch Cúc và Công Tôn Quỳnh nhìn nhau :
- Lại thêm má»™t nhân váºt thứ hai không ngại bách Ä‘á»™c sau nhân váºt đầu tiên là Mã Nguyên VÅ©?
Vô Vi Tiên TỠthì cà ng nghi cà ng kinh tâm tột cùng :
- Tháºt sá»± những ai từng là hung thủ gây ra thám sát cho Mã gia, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u tÆ°á»ng táºn?
Váºy ngÆ°Æ¡i có ý gì khi cố tình Ä‘Æ°a má»i ngÆ°á»i đến gặp NhÆ° Äá»™?
Mã Nguyên VÅ© chợt váºn lá»±c dụng tam muá»™i chân há»a nung Ä‘á» lệnh bà i Thần Long há»™i trong tay và vo tròn ném bá» qua má»™t bên. Sau đó Mã Nguyên VÅ© xòe bà n tay còn lại để lá»™ ra mÅ©i Tuyệt Mệnh Phi Tâm châm đã từng Ä‘oạt mạng NhÆ° Thiá»n lão tăng.
Bạch Nháºt Quang giáºt mình :
- Tiá»n bối muốn tuyên cáo rõ Ä‘iá»u đã xảy ra trÆ°á»›c lúc chúng ta đến đây?
Mã Nguyên VÅ© gáºt đầu. Váºy là Bạch Nháºt Quang vừa nÆ¡m ná»›p lo sợ vừa thuáºt cho NhÆ° Äá»™, NhÆ° Ngá»™ nhị lão tăng nghe chuyện đã xảy ra cho NhÆ° Thiá»n.
Như Ngộ thất kinh :
- Nhị sÆ° huynh NhÆ° Thiá»n đã chết?
NhÆ° Äá»™ xua tay và thở hắt ra má»™t hÆ¡i :
- Tứ đệ đừng vá»™i bấn loạn. Vì theo ta, sở há»c thượng thừa nhÆ° thà chủ đây nếu muốn Ä‘oạt mạng bất kỳ ai trong chúng ta chỉ là hà nh vi dá»… nhÆ° trở bà n tay. Äủ thấy câu chuyện vừa nghe Ä‘á»u là sá»± tháºt.
Äoạn NhÆ° Äá»™ ngẩng mặt nhìn Mã Nguyên VÅ© :
- Thà chủ tuyên cáo minh bạch thế nà y là tốt. Vì có nhÆ° thế bổn tá»± má»›i rõ nguyên do nhị đệ NhÆ° Thiá»n chết là vì Thần Long há»™i. Và sau nữa, lão nạp nếu Ä‘oán không lầm thì thà chủ muốn nêu và i nghi vấn vá» NhÆ° Thiá»n nhị sÆ° đệ của lão nạp?
Mã Nguyên VÅ© hất mặt qua Bạch Nháºt Quang.
Bạch Nháºt Quang do không biết ý tứ của Mã Nguyên VÅ© là thế nà o nên Ä‘Ã nh thuáºt tiếp những gì hỠđã là m sau khi NhÆ° Thiá»n bị hung nhân vô hình dùng Tuyệt Mệnh Phi Tâm châm Ä‘oạt mạng.
NhÆ° Äá»™ cà ng nghe cà ng cau tÃt đôi mà y bạc, sau cùng thì lên tiếng :
- ChÆ° vị có nghi vấn nhÆ° thế rất hay. Bởi nhị đệ NhÆ° Thiá»n nếu không cất giữ Ä‘iá»u gì hoặc váºt gì bà ẩn thì tại sao Thần Long há»™i ra tay sát nhân diệt khẩu? NhÆ°ng tháºt đáng tiếc, lão nạp lại không nghÄ© ra chút manh mối nà o khả dÄ© có thể giúp chÆ° vị minh tÆ°á»ng.
Nghe đến đây, nếu Bạch Nháºt Quang bị bối rối vì không còn gì để há»i nữa thì lão tăng NhÆ° Äá»™ chợt tiếp lá»i sau má»™t tiếng thở dà i khó hiểu :
- Riêng vỠđứa bé, cốt nhục của Mã gia đã bị NhÆ° Thiá»n nhẫn tâm hắt hủi thì dÆ°á»ng nhÆ° tệ nhị sÆ° đệ NhÆ° Thiá»n đã hiểu sai lá»i minh thị của lão nạp.
Bạch Nhát Quang giáºt mình và thầm Ä‘oán có lẽ đây chÃnh là điá»u Mã Nguyên VÅ© muốn được sáng tá» khi quyết định đến táºn đây tìm lão tăng NhÆ° Äá»™ Vì thế, Bạch Nháºt Quang vá»™i há»i :
- ChÃnh NhÆ° Thiá»n đại sÆ° đã bảo đó chÃnh là chủ ý của đại sÆ°. Kỳ thá»±c và o thá»i Ä‘iểm đó đại sÆ° đã nói nhÆ° thế nà o vá»›i NhÆ° Thiá»n?
NhÆ° Äá»™ cÆ°á»i gượng :
- Hãy để lão nạp thuáºt lại từ đầu. Là thoạt tiên NhÆ° Thiá»n chỉ đến há»i lão nạp nguyên do khiến lão nạp thoái vị. Lão nạp Ä‘Ã nh giải thÃch nhÆ° lúc nãy đã giải thÃch vá»›i chÆ° vị.
NhÆ°ng vì NhÆ° Thiá»n vẫn mãi băn khoăn, bắt buá»™c lão nạp phải nêu luôn nguyên cá»› thứ hai chÃnh là những gì mà vừa nãy lão nạp bảo là ẩn tình khó nói.
Do là ngÆ°á»i hiếu sá»± nên Bạch Nháºt Quang háo hức há»i :
- Liệu lúc nà y đại sư có thể nói ẩn tình đó ra?
Như độ thở dà i :
- NhÆ° Thiá»n đã chết, lão nạp còn giữ là m gì má»™t ẩn tình chỉ có liên quan đến NhÆ° Thiá»n.
Bạch Cúc hoà i nghi :
- Chỉ liên quan đến NhÆ° Thiá»n đại sÆ° thôi sao?
NhÆ° Äã thố lá»™ :
- NhÆ° Thiá»n có má»™t bà o huynh từng bị Vô Diện thÆ° sinh thay công đạo hà nh xá». Äó là lúc NhÆ° Thiá»n đã quy y ngoà i hai mÆ°Æ¡i năm nên Ãt có ai biết mối liên hệ huyết thống giữa NhÆ° Thiá»n và nhân váºt đại gian đại ác đó.
Vô Vi Tiên Tá» giáºt mình :
- Kể cả đại sư cũng không biết?
NhÆ° Äá»™ lắc đầu :
- Trái lại lão nạp biết rất rõ và còn không Ãt lần bá» qua, không bắt tá»™i, mặc dù đã phát hiện NhÆ° Thiá»n vì thâm tình huynh đệ từng ra tay cứu khổ phò nguy cho bà o huynh, má»—i khi vị bà o huynh nà y vì ác tÃnh đã nháºp tâm nên gây ra thêm tá»™i ác.
Công Tôn Quỳnh bình phẩm :
- Có lẽ ý của NhÆ° Thiá»n đại sÆ° là muốn nhân đó cải hóa dần và mong thân huynh sá»›m có ngà y ném bỠđồ Ä‘ao, láºp địa thà nh pháºt.
NhÆ° Äá»™ bảo :
- ChÃnh lão nạp cùng từng nghÄ© tốt nhÆ° thế vá» tệ nhị sÆ° đệ NhÆ° Thiá»n. NhÆ°ng thá»±c hÆ° thế nà o chÆ°a minh bạch thì vị bà o huynh của NhÆ° Thiá»n lại đến lúc Ä‘á»n tá»™i.
Bạch Nháºt Quang suýt soa :
- Nhân váºt Vô Diện thÆ° sinh luôn ghét ác nhÆ° kẻ thù, ác ma nà o chạm phải nhân váºt nà y đúng là ác lai ác báo, ắt hẳn NhÆ° Thiá»n rất Ä‘au xót.
NhÆ° Äá»™ lại thở dà i :
- Oán háºn thì đúng hÆ¡n. Vì thế, dù sá»± việc đã xảy ra ngoà i ba mÆ°Æ¡i năm nhÆ°ng đâu có lúc nà o NhÆ° Thiá»n lại không canh cánh bên lòng ý niệm quyết báo thù cho thân huynh. Vá»›i ẩn tình nà y, lần đó lão nạp có giải thÃch nguyên do cho NhÆ° Thiá»n nghe tại sao lão nạp phải thoái vị. Äó là không muốn ngà y ngà y cứ bị NhÆ° Thiá»n thúc bách, bảo lão nạp phải sá»›m dùng uy lá»±c Thiếu Lâm truy tìm tung tÃch Vô Diện thÆ° sinh cho NhÆ° Thiá»n.
Vô Vi Tiên TỠthất kinh :
- NhÆ° Thiá»n khăng khăng quyết báo thù cho thân huynh thế sao. Váºy còn lá»i răn dạy của pháºt tổ thì sao? Cứ oan oan tÆ°Æ¡ng báo thì biết đến bao giá» má»›i xóa hết háºn thù? Huống chi thân huynh của NhÆ° Thiá»n có chịu kết cục đó cÅ©ng là đáng tá»™i. Cá»› gì NhÆ° Thiá»n không chịu bá» qua?
NhÆ° Äá»™ cứ lắc đầu :
- Lão nạp cÅ©ng đã khuyên NhÆ° Thiá»n không biết bao nhiêu lần mà nói. Tháºt may, cuối cùng NhÆ° Thiá»n cÅ©ng giác ngá»™.
Công Tôn Quỳnh cau mặt :
- Giác ngá»™? Váºy tại sao sau đó vẫn nhẫn tâm hắt hủi Mã Nguyên VÅ© khi ấy chỉ là má»™t đứa bé?
NhÆ° Äá»™ xua tay :
- Nguyên uá»· là thế nà o thoạt tiên NhÆ° Thiá»n nháºn cÆ°u mang đứa bé là có dụng ý.
Bạch Cúc có sắc giáºn :
- Có dụng ý? Là thế nà o? Äệ tá» của cá»a pháºt mà còn toan tÃnh khi ra tay hà nh thiện Æ°?
NhÆ° Äá»™ đáp :
- Vì lúc đó NhÆ° Thiá»n vẫn háºn Vô Diện thÆ° sinh. Do đó, khi biết đứa bé là cốt nhục Mã gia, lại hay tin Mã gia lâm thảm há»a vì hung nhân nghi ngá» Mã Binh SÆ¡n là Vô Diện thÆ° sinh hóa thân, NhÆ° Thiá»n tÃnh, nếu cứ cÆ°u mang đứa bé thì khắc có ngà y được dịp diện đối diện vá»›i Vô Diện thÆ° sinh Bạch Nháºt Quang ngÆ¡ ngác :
- Là ý gì? .
NhÆ° Äá»™ giải thÃch :
- Là thế nà y, Vô Diện thÆ° sinh tuy ghét ác nhÆ° kẻ thù nhÆ°ng lại là ngÆ°á»i hà nh sá»± lúc nà o cÅ©ng ân oán phân minh. Do váºy, nếu được tin Mã gia thảm tá» là do bốn chữ Vô Diện ThÆ° Sinh gây ra, chÆ° vị thá» Ä‘oán xem nhân váºt ân oán phân minh đó sẽ hà nh sá»± nhÆ° thế nà o?
Công Tôn Quỳnh vỡ lẽ :
- Váºy NhÆ° Thiá»n đại sÆ° Ä‘oán rằng sẽ có ngà y Vô Diện thÆ° sinh vì Ä‘i tìm đứa bé, di tá» duy nhất của Mã gia may còn sống, nên ắt có ngà y tìm đến chá»— NhÆ° Thiá»n?
NhÆ° Äá»™ gáºt đầu :
- Hoặc nhÆ° thế hoặc Vô Diện thÆ° sinh sẽ tá»± thân Ä‘i báo thù há»™ Mã gia. NhÆ°ng hãy nói theo suy nghÄ© của NhÆ° Thiá»n. ChÃnh vì có suy nghÄ© nà y nên nhÆ° Thiá»n má»›i nháºn lá»i cÆ°u mang đứa bé. Và sau khi đến gặp lão nạp...
Bạch Cúc sực hiểu :
- Vì được đại sÆ° Ä‘iểm hoá. NhÆ° Thiá»n không oán háºn Vô Diện thÆ° sinh nữa, nên dụng ý khi nháºn cÆ°u mang đứa bé cÅ©ng chẳng còn. Vì thế...
NhÆ° Äá»™ xua tay :
- Kỳ thá»±c lão nạp chỉ khuyên NhÆ° Thiá»n hãy bá» qua cừu thù, hãy đừng để tâm đến chuyện của Mã gia nữa. Và nếu được hãy cÆ°u mang đứa bé nhÆ° thể đứa bé không phải Mã Nguyên VÅ©.
Vô Vi Tiên Tá» có ý giáºn :
- Váºy thì sao? Rốt cuá»™c NhÆ° Thiá»n đã bá» ngoà i tai lá»i đại sÆ° khuyên, cứ nhẫn tâm hắt hủi đứa bé, là thế nà o đây?
NhÆ° Äá»™ bối rối :
- NhÆ° lúc đầu lão nạp đã nói, có lẽ đấy là do NhÆ° Thiá»n hiểu sai ý minh thị của lão nạp. Hoặc giả NhÆ° Thiá»n ngại bản thân khó thể bá» qua cừu thù nếu vẫn cứ giữ đứa bé bên mình. Vì thế...
Bạch Nháºt Quang phẫn ná»™ :
- NhÆ°ng hà nh vi đó của NhÆ° Thiá»n tháºt khó chấp nháºn. Sao không tìm chá»— khác cho đứa bé dung thân, hoặc cứ gởi lên chá»— đại sÆ° cÅ©ng được. Nỡ lòng nà o xua Ä‘uối tiểu thiếu gia của Bạch Nháºt Quang nà y ra ngoà i trá»i giá lạnh?
Công Tôn Quỳnh thở dà i :
- Âu cÅ©ng là ná»—i khổ tâm nà o đó của NhÆ° Thiá»n đại sÆ°. Bạch huynh, dù gì đại sÆ° NhÆ° Thiá»n cÅ©ng đã chết, chúng ta trách là m gì chuyện đã qua? Bá» Ä‘i.
Lúc nói câu đó, Công Tôn Quỳnh ná»a vô tình ná»a hữu ý Ä‘Æ°a mắt nhìn Mã Nguyên VÅ©.
Bị nà ng nhìn, Mã Nguyên VÅ© quay ngÆ°á»i và không nhìn ai, cứ nhÆ° thế bá» Ä‘i.
Lão tăng NhÆ° Äá»™ nhìn theo :
- Vị thà chủ đó... lão nạp không tò mò há»i vá» lai lịch, chỉ xin mạo muá»™i nêu hai nháºn định. Thứ nhất, sát khà quá nặng. Thứ hai, tá» khà cÅ©ng đầy... Chỉ e không bao lâu nữa cÅ©ng gặp há»a sát thân . . .
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng ngỡ ngà ng nhìn nhau.
Vô Vi Tiên Tá» cÆ°á»i gượng :
- Sát khà thì đúng. Còn tá» khà thì Äại sÆ° có nhìn rõ diện mạo y đâu mà nháºn định?
Khi đó Mã Nguyên VÅ© Ä‘á»™t ngá»™t quay đầu ném tia nhìn lạnh lùng cho Vô Vi Tiên Tá», kèm theo đó là ban cho NhÆ° Äá»™ cái nhìn hoà i nghi.