Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Thiết Phong Cốt hừ lạnh một tiếng:
- lão phu làm thế nào vẫn chưa tới lượt các ngươi chỉ đạo. Môn hạ đệ tử của ta Từ tông môn chạy tới đây, đường xá xa xôi, lòng người mỏi mệt nên nghỉ ngơi vài ngày thì sao hả?
Môn hạ đệ tử của chính mình là một đám phế vật, lại còn trách tội lên đầu ta, thật là làm lão phu tức chết.
Lôi Kinh Thanh cả giận nói:
- Thiết lão đầu, lòng đệ tử Vạn thú đường mỏi mệt, chẳng lẽ đệ tử Tam tông bọn ta thì không mỏi mệt sao? Tất cả mọi người đều từ Tông môn vội và chạy tới đây, nhưng đệ tử Tam tông chúng ta ngay cả cơ hội nghỉ ngơi một ngày cũng không có, chẳng lẽ đệ tử Vạn thú đường các ngươi lại là một đám đàn bà à? Hay là thân thể của bọn chúng đáng gì á? Thiết lão đầu ngươi đã từng này tuổi rồi còn làm trò này sao?
Lời nói này cũng mắng cả Tư Không Thúy vào, Tư Không Thúy hung dữ liếc Lôi Kinh Thanh một cái, cũng lười chấp nhặt với cái tên thô lỗ to mồm này.
Mắt thấy nói thêm gì đi nữa cũng sẽ gây to chyện. Tư Không Thúy mở miệng nói :
- Thiết Đường chủ, Huyết Ma Đường Phong hôm nay có giết đệ tử Tam Tông bọn ta, ngày mai cũng có thể giết đệ tử Vạn Thú Đường của ngươi. Theo cái đã giết người của hắn, thì không cần thời gian một tháng, mũi thương sẽ chi hướng Vạn Thú Đường của các ngươi, đến lúc đó, ngươi cảm thấy đệ tử Vạn Thú Đường còn có thể chi lo thân mình sao? Ta thấy chi bằng hiện tại mọi người ra thêm chút sức lực, cố gắng tìm ra chỗ ẩn thân của Đường Phong, như vậy thì không cần phải lo lắng thủ đoạn của hắn nữa rồi.
Sắc mặt Thiết Phong Cốt lộ ra vẻ khó dò trong chốc lát, hắn cũng là loại lừa thích nghe những lời thuận tai, mặc dù biết rõ mọi người lúc này nên chấp nhận liên hiệp cùng nhau, đồng tâm hiệp lực, nhưng những lời nói của Lôi Kinh Thanh và Nguyệt Cô Gia mình cũng khiến hắn khó chịu. Tư Không Thúy vuốt mông hắn vài cái thì hắn đã cảm thấy lời đề nghị này có thể chấp nhận được.
- cũng được!
Thiết Phong Cốt gật đầu nói
- Mấy ngày nay đệ tử Vạn Thú Đường ta cũng nghỉ ngơi cũng đủ rồi, tới lúc phải ra ngoài hoạt động gân cốt thôi. Đúng lúc trên tay mấy đệ tử dưới trướng cũng am hiểu cách truy tung, lão phu sẽ cử người này sang giúp các ngươi một tay.
Nguyệt Cô Gia Minh cùng Lôi Kinh Thanh được dịp méo miệng, cái gì gọi là giúp bọn ta một tay, nói cứ như thể mình và Đường Phong một chút thù oán cũng không có vậy.
- Bất quá...
Thiết Phong Cốt mở miệng nói.
- Linh Thú của Vạn Thú Đường, con nào cũng vô cùng quý báu, nuôi lớn Linh thú đúng là cực kỳ khó khăn, ta hi vọng ba vị có thể phái người bảovệ môn hạ đệ tử của ta và Linh thú an toàn, dù thể nào cũng không thể để tên tiểu tử Đường Phong đánh lén.
- Điều này tất nhiên có thể.
Tư không Thúy gật đầu.
- Chỉ cần tìm ra tung tích Đường Phong thì mấy người bọn ta có thể giết chết hắn, không biết Thiết Đường chủ có bao nhiêu Linh thú thủ hạ am hiểu các truy tung?
- Có khoảng hơn hai mươi con, bản thân Linh thú cực kỳ mẫn cảm với mùi. Nhưng thật sự am hiểu phương diện này thì chỉ có bọn chúng.
- Tốt lắm, mọi người chia thành hơn hai mươi đội, mỗi đội mang một con Linh Thú, như vậy một khi Đường Phong lộ diện, nhất định không thể nào trốn được!
Thật là một kế hoạch hoàn hảo, nhưng khi áp dụng lại gặp phải rắc rối không ngờ được.
Thiết Phong Cốt sai một môn hạ đệ đưa hơn hai mươi con Linh thú cùng chủ nhân của chúng nó tới đây, nhưng hơn nửa ngày sau, vị môn hạ đệ kia liền vội vả quay lại hồi báo:
- Môn chủ, môn chủ việc lớn không xong rồi.
Thiết Phong Cốt đang đứng tại chỗ chờ hai mươi con Linh Thú đến, nghe được âm thanh này nhướng mày, trách cứ:
- Gì mà việc lớn không xong?
Vị môn hạ đệ kia thở gấp nói
- Hơn hai mươi con Linh thú am hiểu cách truy tung không biết xảy ra vấn đề gì mà không con nào chịu nghe lệnh cả.
- Cái gì?
Sắc mặt Thiết Phong Cốt trầm xuống.
- Tại sao lại có thể như vậy? Chủ nhân của chúng ra lệnh cũng không nghe sao?
Đệ tử kia nói
- Hoàn toàn không có cách nào điều động. Ép bọn nó một hồi nó lại còn nhe nanh trợn mắt với cả chủ nhân.
- Làm sao lại xảy ra chuyện như vậy?
Thiết Phong Cốt chau mày.
- những con Linh Thú khác đâu?
Đệ kia nhìn Thiết Phong Cốt một cái, yếu ớt nói
- Phần lớn đều là như thế, có hai con Linh Thú đột nhiên bạo tẩu.. .còn cắn chết chủ nhân của mình.
Thiết Phong Cốt đứng ngồi không yên, hoắc mắt đứng lên, sắc mặt âm trầm bất định, ngoài miệng lẩm bẩm nói
- Sao lại xảy ra chuyện như vậy? Tại sao lại có thể như vậy?
Một bên, Tư Không Thúy, Nguyệt Cô Gia Minh, Lôi Kinh Thanh cũng đang nhìn hắn. Tư Không Thúy trên mặt thoảng chút nghi ngờ, Nguyệt Cô Gia Minh và Lôi Kinh Thanh cũng cười lạnh liên tục.
Nguyệt Cô Gia Minh cười lạnh nói:
- Thiết Đường chủ, cho dù ngươi không muốn xuất lực, không muốn để cho môn hạ đệ tử đối diện với Huyết Ma Đường Phong thì cũng không cần diễn màn kịch vụng về thế này chứ?
Lôi Kinh Thanh cười nham hiểm nói :
- Thiết Đường chủ coi bọn ta là kẻ ngốc sao, không trách được người ta hay nói, người càng già thì gan càng nhỏ, xem ra lần tiêu trừ Huyết Ma Đường Phong này chỉ có thể chờ ba tông chúng ta xuất lực mà thôi, người của Vạn Thú Đường chẳng qua chỉ là tiện đường đi ngang mà thôi, tránh cho sau này truyền ra bị người ta chê cười, nói phân đường cũng bị Đường Phong diệt, còn cam lòng làm con rùa rụt đầu.
Mặt mũi của Thiết Phong Cốt cũng vặn vẹo, tức giận nói
- Cái lũ chó má các ngươi!
Nguyệt Cô Gia Minh và Lôi Kinh Thanh liền đứng lên, trên thân hai người cương khí cổ động, trên thân Lôi Kinh Thanh điện hoa quấn quanh, cả người phảng phất như phát sáng, đằng đàng sát khí.
Lôi Kinh Thanh tức giận nói
- Chẳng lẽ ta nói sai sao?
- Gì đây, muốn động thủ với lão phu à??
Thiết Phong Cốt sau khi nghe được tin tức kia thì vô cùng lo lắng, trong lòng rối bởi, vừa ỷ mình bối phận cao một chút lại bị người khác châm chọc ngay trước mặt như thế, lời nói đương nhiên không nể mặt, bây giờ nhìn lại điệu bộ hai người này như muốn động thủ thật sự, nhất thời cũng nổi giận.
Con Lôi Vân Báo cấp sáu từ trên mặt đất đứng lên, hai con mắt lớn như chuông đồng nhìn chằm chằm vào Lôi Kinh Thanh và Nguyệt Cô Gia Minh.
Mọi người bị Đường Phong hành hạ một bụng hỏa không có nơi tiết, nếu cứ như vậy thì thể nào cũng sẽ đánh nhau. Nếu cứ vậy mà đánh nhau thì Tư Không Thúy cũng sẽ bị cuốn vào, tới lúc đó cho dù Thiết Phong Cốt có Lôi Vân báo hỗ trợ thì cũng khó trốn khỏi cảnh thất bại.
- Thiết lão đầu, đừng tưởng rằng mình lớn tuổi một chút, có thể cậy già mà lên mặt!
Vẻ mặt Lôi Kinh Thanh không có ý tốt
- Nếu ông thật sự không muốn xuất lực, thì cứ nói một tiếng với bọn ta, ba tông bọn ta cũng không cần Vạn thú đường của các ngươi trợ giúp, Lôi Kinh Thanh ta hôm nay ở đây cùng ngươi chẳng qua là vì giết Huyết Ma Đường Phong thôi, không phải tới xem ngươi diễn trò.
- Đóng kịch cái con mẹ ngươi!
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 50 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Thiết Phong Cốt cũng không chịu thua, vốn là hắn cũng muốn giúp mấy người này, vô luận là thế nào đi nữa thì kẻ địch của mọi người bây giờ chính là Đường Phong, sớm tìm được và giết hắn thì chuyện cũng sớm xong. Không ngờ được linh thú mình mang tới lại gặp chuyện, đối với người của Vạn thú đường mà nói thì linh thú chính là mạng sống của họ, hiện tại ngay cả chủ nhân mà chúng cũng giết là thế nào?
- Các ngươi thấy lão phu bây giờ giống đang diễn trò lắm sao? Mắt chó của các ngươi mù cả rồi!
Thiết Phong Cốt cũng đề lên một thân cương khí nói.
Mắt thấy mấy người này chỉ vì chuyện nhỏ mà có dấu hiệu động thủ. Tư Không Thúy vội đứng dậy, xoa trán nói:
- Xin mấy vị tỉnh táo lại trước đã. Ta tin lời Thiết đường chủ nói không phải là giả.
nữ nhân đương nhiên giòi quan sát. lúc đầu nàng cũng cho là Thiết Phong Cốt đang diễn trò, không muốn xuất lực, nhưng quan sát thêm một lúc thì lại thấy lão gia hỏa này không có vẻ gì là đang nói dối cả, linh thú của vạn thú đường có thể đã gặp chuyện thật cũng nên.
Nghe được câu này, Thiết Phong Cốt hít một hơi thật sâu:
- vẫn là Tư không phó tông chủ hiểu chuyện, lão phu cũng không muốn chấp nhặt với hai người các ngươi!
Vừa nói vừa tản đi cương khí và địch ý của mình.
Tư Không Thúy đứng một bên mở miệng hỏi:
- Thiết đường chủ. bọn ta nghe đại danh Linh thú của Vạn thú đường đã lâu. chẳng phải linh thú này cùng lớn lên với chủ nhân của mình, đã bị thuần dưỡng, cho tới bây giờ đều chỉ nghe lời của chủ nhân sao? Sao đột nhiên lại nổi điên giết chết cả chủ nhân của mình?
Thiết Phong Cốt nhíu mày, chuyện này đúng là cơ mật của Vạn thú đường, hôm nay nếu không nói ra. sợ rằng Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh sẽ còn hoài nghi mình, cẩn thận suy nghĩ một chút. Thiết Phong Cốt quyết định giải thích.
- Linh thú bạo động thể này cũng không phải là lần đầu tiên.
Thiết Phong Cốt chậm rãi nói.
- Như các ngươi thấy đấy, linh thú của vạn thú đường quả thật chỉ nghe lời của nhân mà thôi. Thế nhưng, vì quá trình đào tạo và thuần dưỡng một linh thú trưởng thành quá khó khăn, dã tính của chúng rất khó thuần phục, bọn chúng đã có suy nghĩ của mình, chúng cũng không hề ngốc, linh thú đẳng cấp cao một chút thậm chí còn thông minh hơn cả con người. Cho nên trong quá trình thuần dưỡng phải cương nhu đủ cả, vừa cho roi vọt vừa cho mứt táo, đánh mắng thì đúng là không thể thiếu, nhưng nếu cứ như vậy thì dã tính của chúng chẳng những không bớt mà còn sinh ra địch ý với chủ nhân của mình, nếu tàn nhẫn chút nữa thì thậm chí còn có thể tấn công chủ nhân của mình, mà bây giờ, chỉ cần một con thú trung chi vương tới ra lệnh cho bọn chúng, trấn áp bọn chúng. Linh thú tuy có linh trí, nhưng chúng không phải là người, linh trí của linh thú từ cấp sáu trở xuống cao thấp không đều. chỉ có thú trung chi vương mới có trí thông minh sánh ngang với loài người. thậm chí còn thông minh hơn cả loài người.
- Ba mươi năm trước, trong vạn thú đường có một con thú vương đã già chết tại đó, kết quả là linh thú bạo động, trong một đêm mà vạn thú đường chết mấy trăm đệ tử. Cho tới lúc lôi vân báo của lão phu trở thành thú vương thì linh thú bạo động mới kết thúc! Dĩ nhiên, linh thú rất hiếm khi làm ra những chuyện như vậy, bởi vì người thuần dưỡng chẳng những là chủ nhân của chúng, mà còn là bằng hữu của chúng. chỉ có lúc dã tính hoàn toàn bị kích thích thì chúng mới không nhận chủ nhân của mình, chi3 tuân theo bản năng giết chóc của mình.
Tư không Thúy nghe thấy nhướng mày:
- Nói cách khác, Linh thú của Thiết Phong Cốt ngươi mang đến toàn bộ dã tính đã bị kích phát ra ngoài sao?
- lão phu nghĩ đúng là như vậy.
Thiết Phong Cốt gật đầu.
- Nhưng vô duyên vô cớ, làm sao dã tính lại bị kích phát được?
Thiết Phong Cốt lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ lắm, ta cần đi thăm dò một chút. Có thể là mảnh thổ địa này không thích hợp cho Linh thú của Vạn Thú đường sinh tồn. Nguyên nhân là do bọn chúng không hợp khí hậu nơi đây.
Thiết Phong Cốt đi rồi, ba người hai mặt nhìn nhau một hồi lâu. Lôi Kinh Thanh nói :
- Các ngươi cảm thấy Thiết lão đầu nói có thật không?
Nguyệt Cô Gia mình nhíu nhíu mày:
- Khó mà nói trước được, nhìn thần sắc hắn không giống nói dối. những lão hồ ly am hiểu nhất chính là diễn kịch.
Lôi Kinh Thanh khẽ cười một tiếng:
- Ta cảm thấy lão nói thúi lắm, Linh thú sẽ vì một chuyện nhỏ như không hợp khí hậu mà bạo động sao? Huống chi chính hắn cũng có nói, Lôi Vân Báo cấp sáu của hắn chính là Thú trung chi vương của Vạn Thú đường, chỉ cần có nó ở đây thì làm sao lại xảy ra bạo động? lão thất phu này cũng thật giảo hoạt.
Tư Không Thúy cười khổ nói:
- Cái này không nói trước được rồi. Trước mắt chúng ta phải nghĩ cách thăm dò hành tung Đường Phong, những ngày qua hành động của hắn làm cho lòng dạ môn hạ đệ tử chúng ta bằng hoàng, đến đêm cũng không dám ngủ. Một ngày chưa diệt được hắn, hậu hoạn vô cùng.
Lôi Kinh Thanh nói:
- Nếu Đường Phong lớn nên tại Thiên Tú, như vậy ở đó sẽ có người thân của hắn, chi bằng chúng ta bắt người thân của hắn, như vậy hắn không muốn ra cũng phảii ra
- ngươi đi bắt sao?
Nguyệt Cô Minh nhìn Lôi Kinh Thanh nói.
- Loại chuyện này Tam gia chúng ta đều có phần. Nếu Thiên Tú đã đào tạo ra tên ma đầu Đường Phong này thì tất nhiên phải bắt phụ thân hắn chịu trách nhiệm.
Lôi Kinh Thanh nghĩ thầm như vậy là chuẩn bị cùngThiên Tú hoàn toàn trở mặt rồi nên tốt xấu gì cũng cùng nhau đắc tội, nên muốn kéo hai nhà kia vào chung một chỗ.
Mặc dù Đường Phong ở chỗ này làm xằng làm bậy, nhưng rốt cuộc hắn không phải là Thiên Tú đệ tử. Tam tông nhân cũng hiểu điểm này nên muốn chỉ trích Thiên Tú cũng chỉ dám nói các nàng quản giáo không ngiêm. Đi qua bắt người cũng không quá quang mình chính đại rồi.
Tư Không Thúy lắc đầu nói:
- không thể làm như vậy. Mấy ngày trước người của Thiên Tú đánh tiếng, Đường Phong cùng Thiên Tú không một chút liên quan, tên ma đầu này làm cái gì bên ngoài cũng không đại biểu cho ý tứ của Thiên Tú.
Lấy lập trường của Bạch Tố Y cùng Lâm Nhược Diên tự nhiên là không thể nào nói ra như vậy. Nhân tình của Đường Phong cùng Thiên Tú cho dù dốc hết Thiên Tú cũng không thể trả sạch. Mà lời này là do Tiếu thúc cùng Đoạn thúc mãnh liệt yêu cầu Bạch Tố Y thanh minh với mọi người.
Hai đại Sát Thần cũng biết hành động của Đường Phong thật sự quá lớn, nếu để cho Thiên Tú cùng hắn nhấc lên quan hệ có khả năng dẫn lửa thiêu thân, điều này đối với sự phát triển của Thiên Tú không có lợi.
Nên mới có chuyện thanh minh cho ngoại nhân, Đường Phong ở bên ngoài làm chuyện gì cũng không có liên quan tới Thiên Tú. Kẻ thù của Đường Phong, nếu có khả năng bắt hắn thì cứ giết hắn, muốn làm gì cũng được, người của Thiên Tú không viện thủ bất cứ thứ gì cho hắn!
Đây là sự lựa chọn tốt nhất hiện tại, hai đại Sát Thần cũng phải đả động hai nàng thật lâu mới có chuyện thanh minh này. Còn chuyện thật ra như thế nào cả hai đều biết rõ.
Bất quá khi Lâm Nhược Diên biết đi theo Đường Phong là một Linh Thú có năng lực cấp bảy thì nàng đã bớt lo lắng hơn.
Linh thú cấp bảy, ngay cả toàn bộ người của Tam tông tập hợp lại cũng không phải là đối thủ của nó. Nàng rốt cuộc cũng hiểu rõ tại sao Đường Phong muốn một thân một mình tại Cự Kiếm Môn náo loạn như vậy.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 60 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Có cường đại như vậy trợ thủ, nếu để cho đệ tử Thiên Tú đi vào chỉ tổ làm hắn vướng tay vướng chân.
Tuy vậy nhưng Lâm Nhược Diên mỗi ngày thắp hương cầu Đường Phong có thể bình an quay về.
Cùng lúc đó Lâm Nhược Diên còn nghĩ, tin Sở Phiên Vân, Tiêu Hàm Trí cùng Khúc Thập Bát xuống tay đối với đệ tử Thiên Tú cũng lan ra ngoài. Nhưng chẳng qua chỉ là lời nói của một phía, những người tham gia chuyện này cũng đã chết hết, tử vô đối chứng nên cũng có người chỉ trích tam tông nhưng phần nhiều là giận dữ mắng mỏ Đường Phong giết quá nhiều người. Nhất thời Huyết Ma Đường Phong thanh danh đại thịnh. Có thể ban đêm hù dọa trẻ con khóc nhè.
nghe Tư Không Thúy nói xong những lời này Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh cũng sửng sốt một hồi lâu không kịp phản ứng.
Một lát sau Nguyệt Cô Gia Minh nói:
- những tin này là từ lúc nào nhận được.
Tư Không Thúy cười khổ nói:
- Ta cũng vừa mới nhận được. Nếu các vị chờ một lát thì cũng sẽ có đệ tử báo cáo lại. những ngày qua ta một mực nghĩ ngợi, nguyên nhân gì dẫn đến Huyền giai thiếu niên mười mấy tuổi này diệtTam tông phân đường, giết hại tam tông đệ tử. Ta ngày đó từ xa nhìn lại, hắn cũng không phải là một người hiếu sát, vậy hành động của hắn là báo thù, vô cùng báo thù.
Lôi Kinh Thanh cười lạnh một tiếng:
- Đây chỉ là lời nói của Thiên Tú ai biết thật hay giả. Ta chỉ biết Đường Phong giết rất nhiều Vô Ảnh môn đệ tử, hắn chết ngàn lần cũng ko đủ giải mối hận trong lòng ta.
Nguyệt Cô Gia Minh làm động tác lan hoa chỉ cười xuy xuy một tiếng:
- Ai đúng ai sai đã không còn trọng yếu nữa, giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền đấy là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
- Không có gì để nói nữa sao.
Tư Không Thúy cố gắng không để đầu óc nghĩ đến chuyện thị phi khúc triết này nữa. Hiện tại Đường Phong là ma đầu người người cần giết. Lúc trước hắn chiếm lý lẽ nhưng giết nhiều người như vậy dù có nói gì đi nữa cũng không thể sửa lại.
- Chúng ta nên nghĩ điều tra tung tích Đường Phong như thế nào.
Bảy Thiên giai cao thủ của tam tông, trừ ra ba người ra, bốn người còn lại cũng cả ngày bôn ba bên ngoài, nhưng căn bản không tìm được Đường Phong bóng dáng. Trong vòng nghìn dặm địa bàn lại có nhiều thành thị cùng thôn xóm, giấu diếm một người thật sự quá dễ dàng. Nếu không có biện pháp tra xét Đường Phong hành tung thì cho dù có phái ra gấp đôi nhân thủ đi chẳng nữa cũng đừng nghĩ bắt được hắn.
Cả ba đang lo âu thì một tên đệ tử Địa giai của Lưu Vân tông xông vào nói:
- Bẩm phó tông chủ, đã tìm được hành tung của Đường Phong rồi.
Ba người tinh thần chấn động, Lôi Kinh Thanh vội vàng hỏi:
- ở đâu?
- Cách đây ngoài ba mươi dặm phía tây, trước đây hai canh giờ hắn còn xuất hiện giết mấy đệ tử còn đả thương một người.
- Sau đó thì sao?
- Sau đó chạy mất.
Gã đệ tử thành thật đáp.
Lôi Kinh Thanh níu lấy cổ áo tên đệ tử:
- ngươi cố ý đùa bỡn ta sao. Đường Phong mỗi ngày sẽ xuất hiện giết người rồi bỏ trốn, chuyện như vậy còn cần bẩm báo sao?
Tư Không Thúy ở một bên bất mãn nhíu mày nói:
- Lôi Phó môn chủ, đây là đệ tử Lưu Vân tông, không phải là đệ tử Vô Ảnh môn.
Lôi Kinh Thanh há miệng tức giận đem đối phương bỏ ra, tên đệ tử Địa giai trợn mắt nhìn Lôi Kinh Thanh một cái, đến gần Tư Không Thúy nhẹ giọng nói câu gì.
Khuôn mặt vốn u sầu Tư Không Thúy cả kinh vui mừng:
- Có thật như thế không?
Tên địa giai đệ tử gật đầu:
- Thiên chân vạn xác.
Tư Không Thúy vội vàng nói:
- Đem hắn mang tới.
Chờ tên đệ tử ra ngoài, Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh hồ nghi nhìn Tư Không Thúy, chỉ thấy nữ nhân này trên mặt lộ ra vẻ thắng lợi trong tầm mắt, hai người liếc nhau một cái, đều có chút mông lung không hiểu, không khỏi mở miệng hỏi:
- Rốt cuộc làm sao vậy?
- Ha ha.
Tư Không Thúy cười khẽ một tiếng,
- Xem ra, chúng ta không cần Thiết Phong Cốt trợ giúp cũng có thể nắm chặt tung tích Đường Phong.
- Làm sao làm được? Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh cũng là vui mừng quá đỗi. Hiện tại vấn đề không phải là bọn hắn có thể hay không đối phó Đường Phong, mà là căn bản là tìm không được hắn.
Cái tên ma đầu này thật là quá mức giảo hoạt, mỗi lần xuất hiện địa phương không có Thiên giai cao thủ, giết mấy người bỏ chạy, chỉ cần có Thiên giai cao thủ tồn tại, hắn chưa bao giờ thò đầu ra, hơn nữa hắn cũng chưa bao giờ đối phó Địa giai cao thủ, chết tại trên tay hắn tất cả đều là Huyền giai trở xuống.
- Môn hạ đệ tử của ta có một người có Cương tâm ngận, này cương tâm này không làm cho thực lực của hắn tăng lên, nhưng đối với chúng ta hiện tại mà nói lại có rất trọng yếu tác dụng.
- Chẳng lẽ là truy tung?
Nguyệt Cô Minh hỏi.
- Không sai!
Tư Không Thúy gật đầu. Mấy người đang nói chuyện, vừa rồi mới vào tên Địa giai cao thủ đã dắt díu lấy một tên có thực lực đại khái Huyền giai hạ phẩm Lưu Vân tông đi đến, tên đệ tử Lưu Vân tông trên cánh tay trái bị một vết thương do kiếm đâm, máu tươi nhiễm đỏ y phục, trán của hắn thẳng đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng có chút trắng.
Tư Không Thúy thấy tình cảnh này, đi nhanh tiến lên đây, không đợi người này hành lễ liền mở miệng nói:
- Làm sao bị đả thương nặng như vậy, mau ngồi xuống.
Vừa nói, vừa đờ hắn đến trên ghế, nhẹ nhàng kéo ống áo bên trái của hắn, ngẩng đầu lên nói:
- Gọi đệ tử am hiểu trị liệu đi vào đây.
Tên đệ tử Địa giai dẫn hắn tiến vào gật đầu nói:
-Dạ.
Ngồi ở trên ghế khuôn mặt đệ tử Huyền giai hiện lên vẻ thụ sủng nhược kinh, bối rối nói:
- Phó tông chủ, chẳng qua là bị thương ngoài da, không có gì đáng ngại.
Hắn ở Lưu Vân tông sống những năm này, chưa từng được đãi ngộ long trọng như thế, tự nhiên chân tay có chút luống cuống.
- ngươi bây giờ là hi vọng của chúng ta bắt Huyết Ma Đường Phong lớn nhất cơ hội, cho nên không thể có bất kỳ ngoài ý muốn.
Tư Không Thúy nghiêm túc nói,
- Ngồi yên nào, không nên lộn xộn, đợi lát nữa sẽ có người chữa thương cho ngươi.
Kinh Thanh ở một bên mở miệng hỏi:
- ngươi tên là gì?
Gã đệ tử Huyền giai nuốt nuốt nước miếng sợ hãi đáp:
- Đệ tử gọi Tẩu Thiên Phong!
Lôi Kinh Thanh cười ha ha nói:
- Tên Tẩu Thiên Phong, cương tâm lực lượng cũng là tẩu thiên phong, cũng phù hợp!
Tẩu Thiên Phong lúng túng nói:
- Cương tâm đối với đệ tử không làm thực lực tăng lên, chỉ có một chút nhỏ bé tác dụng.
Tư Không Thúy nói:
- Cương tâm đều có tác dụng riêng của nó, tựu nhìn chủ nhân của nó đem dùng ở địa phương nào, không nên quá khiêm tốn, lần này có thể hay không bắt được Đường Phong, nhìn biểu hiện của ngươi rồi, nếu như thành công bắt được hắn, sau khi trở lại tông môn, tông chủ nhất định sẽ trọng thưởng cho ngươi.
Thần sắc Tẩu Thiên Phong kích động, hắn nói:
- Đệ tử nhất định đem hết toàn lực, phụ trợ phó tông chủ bắt tên ma đầu.
Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh ở một bên nhìn Tư Không Thúy, cả hai không khỏi có chút bội phục. Thoạt nhìn bình thường nữ nhân này không có gì sờ trường, nhưng mượn lòng người cũng là một nghề, chẳng qua là đon giản mấy câu nói, mấy cái động tác, là có thể để cho môn hạ đệ tử cảm động đến rơi nước mắt, đoán chừng Tư Không Thúy hiện tại để cho Tẩu Thiên Phong máu chảy đầu rơi, hắn cũng nguyện ý.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Bất quá không có biện pháp, người ta đúng là nữ nhân, hơn nữa còn là phó tông chủ.
Một lát sau liền có một đệ tử am hiểu trị liệu của Lưu Vân tông đi tới, dùng thực vật để trị thương.
Khi trị liệu cho Tẩu Thiên Phong ,Tư Không Thúy cũng cẩn thận hỏi thăm một chút tên đệ tử Địa giai chuyện phát sinh lúc trước.
Tên Địa giai cao thủ dẫn dắt đội ngũ có hơn hai mươi người, cũng phân tản ra chịu trách nhiệm tìm kiếm Đường Phong. Bọn họ trước đây cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp Đường Phong, nhưng là lâu như thế cũng sẽ nghe được một chút tin tức nói Đường Phong hôm nay lại giết bao nhiêu người sau bỏ trốn mất dạng.
Đường Phong ác độc như thế, bọn họ tự nhiên cũng sẽ sợ. Đương nghe nói người của Tam tông không thể nắm được Đường Phong tung tích, Tẩu Thiên Phong lại nói cho hắn, năng lực cương tâm của mình có khả năng truy tung, điều kiện tiên quyết là bản thân phải có lần đối diện trực tiếp với Đường Phong, cũng chính là đem cương khí của mình đánh vào trên người đối phương.
Tẩu Thiên Phong bất quá là cấp Huyền giai, dựa theo tình huống cũ để phán đoán, nếu là hắn chính diện cùng Đường Phong có xung đột, tuyệt đối dữ nhiều lành ít.
Bất quá vì có thể ở trước mặt phó tông chủ biểu hiện một phen, có thể bắt giữ Đường Phong, kết thúc chuỗi ngày lo lắng đề phòng, tên Địa giai cao thủ quyết định để cho Tẩu Thiên Phong thử một lần, mà tự mình cũng chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn của hắn.
Thường đi ở bờ sông, sao có thể không ướt giày? Đội ngừ hơn hai mươi người này rất may mắn hay bất hạnh khi hôm nay đụng trúng Đường Phong. Đường Phong vừa xuất hiện liền mang đi tánh mạng mấy đệ tử, bất quá tên Địa giai cao thủ bảo vệ Tẩu Thiên Phong vô cùng cẩn thận, cho nên hắn không có hề hấn gì.
Trong chiến đấu, Tẩu Thiên Phong dưới sự che chở của hắn, rất thuận lợi làm cho cương khí của mình tiếp xúc đến Đường Phong, mà cánh tay bị chém một nhát kia, nếu không phải tên Địa giai ở thời khắc nguy cấp liều chết ngăn cản, cánh tay cũng đã có thể bị Đường Phong chặt đi.
Mà hiện tại, trên người Đường Phong có chứa cương tâm lực lượng của hắn, căn bản không chỗ nào che giấu .
Mấy thiên giai cao thủ nghe hắn nói như vậy mơ hồ, không khỏi mở miệng hỏi:
- Nói rõ chút đi, cương tâm lực của ngươi rốt cuộc là cái gì?
Tẩu Thiên Phong lúng túng gãi gãi đầu, nhẹ giọng nói:
- Là một lá lục bình!
Tư không Thúy ngạc nhiên nói:
- Lục bình làm sao có thể truy tung?
- Lục bình của đệ tử, xưng là lưu tung bình.
Tẩu Thiên Phong giải thích,
- Nếu là sử dụng năng lượng cương khí, một khi có người cùng cương khí của đệ tử có tiếp xúc, như vậy cương tâm lực sẽ gắn vào đối phương trên người. Sau một thời gian ngắn bất kể hắn đi tới chỗ nào, dưới chân giẫm qua mặt đất, cũng sẽ lưu lại, mà chỉ có ta có thể nhìn thấy lục bình ấn ký.
Lôi Kinh Thanh vỗ án ngạc nhiên nói:
- Năng lực của cương tâm này đến rất đúng lúc, Lôi mỗ cũng là lần đầu tiên nghe nói.
Nguyệt Cô Gia Minh ở một bên khó dằn nổi:
- Vậy còn chờ cái gì, mau dẫn chúng ta theo ấn ký đuổi theo hắn.
Tư không Thúy hỏi:
- Năng lượng cương tâm của ngươi duy trì được bao nhiêu lâu?
- Đệ tử không có tiếp xúc đến Đường Phong, chẳng qua là lợi dụng chiêu thức đem chút cương khí đánh vào trên người hắn mà thôi, dựa theo đệ tử đoán chừng, mới có thể duy trì khoảng ba ngày thời gian, nếu là có thể cùng hắn trực tiếp tiếp xúc có thể duy trì nửa tháng cũng không thành vấn đề.
- Ba ngày...
Tư Không Thúy gật đầu,
- Như vậy, hôm nay ngươi tạm thời nghỉ ngơi trước một ngày, ngày mai chúng ta dẫn ngươi cùng đi tìm Đường Phong.
- Đệ tử không có gì đáng ngại.
Tẩu Thiên Phong vô cùng cảm động
- Chỉ là một chút ngoại thương.
- Nghe lời, đi nghỉ ngơi, tối nay dưỡng đủ tinh thần, sáng hôm sau chúng ta đều cần nhờ ngươi.
Tư Không Thúy hòa ái nói.
Tẩu Thiên Phong cảm động đến rơi nước mắt, cũng không kiên trì nữa :
- Tạ ơn phó tông chủ ưu ái.
Sau khi Tẩu Thiên Phong cùng tên Địa giai cao thủ đi, Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh có chút bất mãn nhìn Tư Không Thúy, hai người bọn họ cảm thấy nữ nhân này quá chuyện bé xé ra to rồi, cho dù muốn mượn lòng người, cũng không cần như vậychứ . Hơn nữa, tên Tẩu Thiên Phong này vừa nhìn cũng không có gì tiềm chất, mượn hơi hắn có ích lợi gì?
Đối mặt với ánh mắt của hai người, Tư Không Thúy cười nói:
- Ta biết ý nghĩ của các ngươi. Chẳng qua là, trừ hôm nay có thể làm cho hắn nghỉ ngơi một chút, chúng ta cũng có thời gian điều động người bên ngoài trở về. Hiện tại có Tẩu Thiên Phong trợ giúp, những thứ kia đệ tử căn bản không cần lo lắng đề phòng rồi. Chúng ta cũng muốn thu nạp nhân thủ, để cho bọn họ tụ tập ở chung một chỗ, như vậy một có thể tránh khỏi cái chết, hai cũng có thể phòng ngừa Đường Phong từ nơi này chạy trốn.
Lôi Kinh Thanh gật đầu suy nghĩ một chút nói:
- ngươi nói có lý, ta đây sẽ làm cho đệ tử bên ngoài trở lại.
Thời gian một ngày, điều đệ tử bên ngoài bị phân tán trở về, còn có ba bốn thiên giai cao thủ đang bôn ba cũng bị đám người Tư Không Thúy kêu trở lại.
Ngày thứ hai trời vừa sáng, bảy Thiên giai cao thủ mang theo Tẩu Thiên Phong, xuôi theo ấn ký lục bình đuổi theo.
Đường Phong cảm giác là lạ, bởi vì từ hôm qua trời xế chiều bắt đầu, hắn sẽ thấy cũng không còn đụng phải tam tông đệ tử rồi. Trước kia mỗi ngày cũng có thể gặp được không ít đội ngũ, mà những người đó, phảng phất trong nháy mắt hoàn toàn chết sạch.
Đường Phong dĩ nhiên biết bọn họ không thể nào chết sạch, sự xuất phản thường là tất yếu, Đường Phong xem chừng đối phương có thể sẽ có cái gì động tác, mà động tác, tuyệt đối là châm đối với mình.
Cẩn thận suy tính thật lâu. Đường Phong cũng suy nghĩ không ra đối phương rốt cuộc có có thủ đoạn gì để đối phó với mình. Nhưng mơ hồ, Đường Phong có một loại không tốt lắm cảm giác, giống như bão táp sắp xảy ra, trong lòng bị đè nén vô cùng, cả người không được tự nhiên.
Cảm giác như vậy làm hắn bất an, chỉ có thể ở Cự Kiếm Môn. Đường Phong không biết là, sau lưng mình địch nhân càng ngày càng gần, mặc dù hắn đã chạy, nhưng sao có thể so sánh với qua được những thứ kia đã có mục tiêu thiên cấp cao thủ.
Lục bình ấn ký Tẩu Thiên Phong đánh rớt xuống, cũng chỉ có hắn vận khởi cương tâm lực lượng có thể xem thấy được, một nhóm người này đi một chút ngừng một chút, thường cách một đoạn khoảng cách Tẩu Thiên Phong cũng muốn tra một chút Đường Phong di động lộ tuyến, cũng trì hoãn không ít thời gian.
Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Minh mặc dù giống như kiến bỏ trên chảo nóng, nhưng cũng không có biện pháp. Tẩu Thiên Phong bất quá chỉ là một người tu luyện đến cảnh giới Huyền giai, nếu duy trì cương tâm lực thời gian dài, đoán chừng không cần nửa canh giờ sẽ thoát lực. chỉ có thể để cho hắn mỗi cách nửa nén hương hoặc là một nén nhang thời gian tra nhìn một chút rồi.
Nhưng hận chính là Đường Phong đi là không thẳng tắp, cong cong nhiễu nhiễu giống như con giun, một nhóm người thường xuyên còn muốn điều chỉnh hướng mới có thể tiếp tục truy tung.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Bất quá chỉ cần đại khái biết Đường Phong di động phương hướng là dễ làm rồi. Đuổi theo nửa ngày, khoảng cách với Đường Phong càng ngày càng gần. Đám người Tư Không Thúy thương nghị một phen, để cho bốn Thiên giai cao thủ trở về mang tất cả tam tông đệ tử mai phục Đường Phong ở trên đường, trong bốn người này còn có một người đi báo cho Thiết Phong Cốt, để cho hắn mang theo đệ tử Vạn Thú Đường cũng cùng nhau tham gia.
Dốc hết tất cả lực lượng bốn tông môn, ở gần Đường Phong ba mươi dặm địa phương bày ra thiên la địa vòng, mở ra tối om miệng túi, chỉ chờ Đường Phong một cước bước vào tới là thu lưới.
Cả ngày đánh nhạn, cuối cùng bị nhạn mổ mắt, Đường Phong hôm nay gặp gặp vấn đề này, không tìm thấy địch nhân, trong lòng hắn cảm giác bất an càng tăng mạnh.
Đường Phong biết, mình không thể ở cái địa phương này nữa, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện. Cho nên hắn quyết định thật nhanh, liền chuẩn bị từ đây đi, Thiên Tú cũng không có thể trở về, như vậy chỉ làm cho cô cô các nàng thêm phiền toái, xem ra bản thân chỉ có thể đi tới địa phương ở cách mấy ngàn dặm là Diêm Thanh Ô Long Bảo rồi.
Thiếu gia trước hết đi nơi nào trốn tránh rồi hãy nói. Nhưng là Khiếu Thiên Lang cùng Linh Khiếp Nhan rốt cuộc đã chạy đi đâu? Suy nghĩ một chút, Đường Phong quyết định không quản các nàng, dù sao các nàng nếu là tìm không được mình cũng sẽ trở về Thiên Tú, đợi ngày sau mình quay lại Thiên Tú dĩ nhiên sẽ gặp mặt.
Chuyển phương hướng, Đường Phong liền hướng Diêm thành chạy gấp tới, nhưng đi về phía trước vẫn chưa tới mười dặm đường, xa xa một mảnh chi chít đầu người hiện ra trong tầm mắt Đường Phong.
Thô sơ giản lược tính hạ xuống, ít nhất cũng có sáu bảy trăm người, mặc dù cách xa, Đường Phong cũng có thể thấy hình hoa cúc trên bộ ngực bọn họ.
- Bọn họ làm sao biết thiếu gia ở chỗ này xuất hiện? Thật trùng hợp?
Đường Phong không hiểu ra sao, này sáu bảy trăm người, ít nhất cũng có hai ba mươi Địa giai cao thủ, Đường Phong nếu là như vậy hướng tới, nhất định gặp phải tai ương, trừ phi thi triển ra bản thân đòn sát thủ.
Nơi xa người Cúc Hoa Đường cũng phát hiện ra thân ảnh Đường Phong, tinh thần mọi người không khỏi rung lên, hướng hắn bên này đuổi lại đây.
Đường Phong nhanh chân bỏ chạy, đánh không lại còn trốn không dậy nổi sao? Đường Phong chạy trốn theo hướng tay phải của mình, nhưng hướng bên kia chạy ra mấy người, lại có một nhóm người hiện ra tại Đường Phong trước mặt.
Đúng là Vô Ảnh môn.
Sắc mặt Đường Phong nhất thời âm trầm xuống, lần đầu tiên đụng phải người Cúc Hoa đường còn sao nói là trùng hợp, nhưng chỉ chốc lát sau lại đụng phải Vô Ảnh môn, này căn bản không phải trùng hợp, mà là bọn hắn có thể biết trước đến vị trí của mình, cho nên ở chỗ này bố trí mai phục.
Hai đường không thông, Đường Phong chỉ có thể lựa chọn chuyển một phương hướng nữa, trong lòng không khỏi thấp thòm bất an, như hắn đoán, bên này, giống như trước mai phục có địch nhân, tất cả đệ tử Lưu Vân tông đều ở đây.
- Bọn họ rốt cuộc có thủ đoạn gì có thể biết vị trí của thiếu gia?
Não Đường Phong khẩn cấp suy tư, còi đời này không thể nào sẽ có loại năng lực biết trước này. Mà bọn họ nhất định là dùng phương pháp gì đặc biệt, hồi tưởng lại hai ngày trước gặp sờ, Đường Phong không tự chủ được cũng nhớ tới ngày hôm qua một cuộc chiến đấu, ở tất cả trong chiến đấu, chỉ có một ít cuộc chiến đấu để cho Đường Phong có chút nghi ngờ. Bởi vì lúc ấy một Địa giai cao thủ gắt gao bảo vệ một Huyền giai, mà Huyền giai kia, phảng phất chẳng qua là cách không đối với mình đánh một chưởng, căn bản không có đánh tới trên người mình, chẳng lẽ chỉ là như vậy là có thể truy xét đến hành tung của mình? Đây cũng quá khoa trương một chút đi?
Đang lặng yên, Đường Phong chợt cảm thấy mặt đất dưới chân mình từ từ rung lên, bốn phương tám hướng, mỗi một phương hướng, đều có hơn mấy trăm người hùng hổ tiến lại gần, nộ khí cùng sát khí ngập trời hội tụ thành bốn cỗ khí thế mãnh liệt, đem hắn vây chặt ở bên trong.
Trốn không thể trốn, tránh không thể tránh!
Không đến một khắc, người của Lưu Vân tông, Vô Ảnh môn cùng Cúc Hoa đường đều xuất hiện. Bốn lộ đại quân trực liền đem Đường Phong bao ở chính giữa.
Đường Phong ngưng chạy trốn, lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, cười khổ một tiếng, lăn lộn bên ngoài, đúng là luôn có những chuyện khó lường a. nhưng bằng vào những người này, mặc dù có thể bao vây Đường Phong, hắn cũng vẫn có tự tin trốn thoát, bởi vì đòn sát thủ hắn còn chưa có dùng đến. Điều bí mật này, nếu không phải ở một khắc sau cùng, hắn không muốn vận dụng.
Thiết Phong Cốt mang theo đệ tử Đường Hạ cùng với đại quân Linh thú vừa mới bình phục không lâu tiến tới cách Đường Phong chi hơn mười trượng, Thiết lão đầu bạo nộ, hung tợn quát lên:
- Tiểu tử Đường Phong, còn không giơ tay chịu trói!
Xa xa, mấy đạo thân ảnh từ không trung bay tới, thanh âm của Lôi Kinh Thanh như sấm rền cuồn cuộn truyền xuống:
- Huyết Ma Đường Phong, hôm nay nợ máu trả bằng máu!
Đường Phong quay đầu nhìn sang, chỉ thấy trong màn đêm xuất hiện bảy Thiên giai, mang theo một người chỉ có thực lực Huyền giai, vừng vàng đáp xuống cách bản thân hắn vài chục trượng.
Mà Huyền giai, chính là kẻ hôm qua chém ra một chưởng tới hắn.
- A!
Đường Phong cười khẽ một tiếng,
- Thật đúng là cấp thể diện cho bổn thiếu gia a!
Vì bắt một Huyền giai như hắn, lại động tới hai ba ngàn người của tứ môn tông, trong đó Thiên giai thì tám người, ba Thiên giai trung phẩm, năm Thiên giai hạ phẩm. Ngoài ra còn đám Linh Thú thực lực đỉnh cấp kia, đi bắt Tiếu thúc cũng không sai biệt lắm, hiện tại chẳng qua là để đối phó bản thân mình, thật đúng là thiên cổ kỳ văn.
Trên mặt Tư Không Thúy bao phủ một mảnh sương lạnh, lạnh lùng nhìn Đường Phong, mở miệng nói:
- Đường Phong, ngươi hủy phân đường, giết đường chủ, tàn sát hơn hai ngàn đệ tử của tam tông chúng ta, có gì muốn nói không?
- Không có gì để nói!
- Hảo, hảo!
Tư Không Thúy nghiến răng nghiến lợi,
- Vốn là ta nghĩ ngươi không phải là loại người lạm sát kẻ vô tội, thì ra là ta nhìn lầm rồi, ngươi vô duyên vô cớ giết chết nhiều người như vậy, hôm nay chúng ta sẽ vì những oan hồn chết ở trên tay ngươi mà báo thù, xem ra ngươi cũng không thể nói gì hơn!
- Vô duyên vô cớ? Oan hồn?
Đường Phong ha ha cười dài một tiếng, rồi chợt sẵng giọng, bật thốt lên nói:
- Bổn thiếu gia hành tẩu thế gian, chỉ có một nguyên tắc, người không phạm ta ta chẳng phạm người, người nếu phạm ta ta không buông tha người! Chết trên tay bổn thiếu gia là những kẻ chết không có gì đáng tiếc, tại sao lại nói là vô duyên vô cớ?
Tư Không Thúy nói:
- Bên trong thành Tình An, đã Chủ môn hạ của ta chẳng qua là mở một tửu lâu, chiếm trước việc buôn bán của ngươi mà thôi, chẳng lẽ hắn đáng chết?
- Tửu lâu?
Đường Phong khinh thường nhìn hắn,
- Đó là Xuân lâu, xem ra môn hạ của ngươi cũng không có nói cho ngươi biết thật tình sao? Hắn mở Xuân lâu, chính là vì muốn hấp dẫn bổn thiếu gia mắc câu, muốn dùng sắc đẹp dụ dỗ ta, bố trí mai phục, ý đồ giết ta, ngay cả hai hộ vệ vô tội ta mang đến cũng bị các nàng diệt khẩu, người như thế chẳng lẽ không đáng chết? Đổi lại là các ngươi, các ngươi có làm thế không?
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 52 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina