Câu chuyện của phim mở ra bằng một cuộc đánh cắp tranh giữa lòng thành phố London. Simon ( James McAvoy) là một nhà đấu giá tranh, do dính phải nợ cờ bạc, anh phải cùng Franck và băng đảng của hắn lên kế hoạch đánh cắp bức tranh Phù thủy trên không ( Witches in the air ) có giá 25 triệu bản nhằm xóa nợ cho mình. Chính trong buổi đấu giá, để vở kịch được diễn ra trôi chảy, Franck đập mạnh vào đầu Simon để cướp bức tranh, chính từ đây một biến cố đã xảy ra, bức tranh biến mất và người duy nhất biết được bức tranh ở đâu chính là Simon, chẳng may thay, anh bị mất trí nhớ và phải nhờ vào thuật thôi miên của bác sĩ Elizabeth để tìm lại bức tranh bị mất. Từ đây một cuộc truy tìm vô cùng phức tạp trong mớ kí ức hỗn độn của Simon được chính thức bắt đầu...
Một bộ phim gay cấn, đầy chất trí tuệ và cảm xúc. Đó là những điều mà Danny Boyle mang lại trong Trance tác phẩm mới nhất của mình. Nhất lần này bộ phim của ông lại mang đề tài về trí não con người, bộ phận mà muôn thưởu vẫn được coi là phức tạp nhất. Christopher Nolan thì khai thác đề tài về mất trí trong Mememto, giấc mơ trong Inception, lần này Danny Boyle lại quyết định thử sức và mang lại cho người xem một trải nghiệm mới về kí ức và thuật thôi miên.
Bộ phim đem lại một đề tài hay, một hoàn cảnh vô cùng gay cấn, một anh bán tranh sau khi giấu bức tranh khỏi tên trộm thì quên mất bức tranh mình đã giấu ở đâu, người xem còn mong chờ gì ở một ý tưởng khởi nguồn hấp dẫn hơn thế. Từ từ đi vào bộ phim là người xem từng bước đi vào kí ức của Simon cùng Elizabeth và băng cướp bằng mọi cách lần mò ra bức tranh bị mất, 2/3 đầu bộ phim là diễn tiến nên có thể làm dấy lên những băng khoăn khó hiểu trong lòng người xem. Trance như một vòng xoáy của thuật thôi miên từ từ kéo bạn vào, và tới một lúc nào đó bạn sẽ tự hỏi là mình đang ở thực tại, hay đang chìm vào cõi thôi miên. Riêng cách làm này khiến người xem có thể dễ dàng liên tưởng đến thực tại và giấc mơ trong Inception của Nolan, tuy nhiên Inception vẫn còn khá rõ ràng như một hồ nước trong có thể dễ dàng nhìn xuyên thấu, còn Trance thì lại là trò đùa trí não đầy thách thức mà Danny Boyle muốn thử sức người xem.
Càng về sau tác giả càng đi vào chi tiếc giải quyết rắc rối bằng cách giải thích câu chuyện. Đến lúc này, có lẽ người viết cảm nhận được ở Danny Boyle rằng ông muốn nhồi nhét quá nhiều thứ vào bộ phim, từ một kế hoạch hoàn hảo, đến kí ức con người, thuật thôi miên, và cuối cùng là cả tình cảm. Điều này có lẽ làm phim ngày càng trở nên rối rắm, và càng ngày càng đi xa với logic cần có.
Đây có lẽ là cảm nhận chủ quan từ người viết. Elizabeth thôi miên Simon ngay từ đầu để anh ko còn yêu cô, để anh đánh cắp cho cô bức tranh, nhưng thực sự thì Simon lại đánh cắp bức tranh vì lí do trả nợ cho Franck, rồi tiếp đến là nếu không có biến cố Simon mất trí nhớ thì làm sao Simon có thể gặp lại Elizabeth để cô thôi miên, và từ đó kế hoạch giành bức tranh cho riêng mỗi ng được bắt đầu. Đoạn giải thích tất cả cuối phim dường như chưa có sự thuyết phục cao và chưa đủ hợp lý, tất cả vấn đề trong phim chỉ diễn ra một cách ngẫu nhiên ko có nguyên do làm cho một bộ phim về đề tài trí tuệ hay còn gọi là kế hoạch hoàn hảo này có một cốt truyện chưa thực sự chặt chẽ, người viết có cảm nhận lần này cách giải quyết vấn đề của Danny Boyle chưa thực sử thỏa đáng mặc dù ông có một ý tưởng khởi đầu cực kì tốt.
Ngoài đánh giá chủ quan về sự thiếu logic của cốt truyện còn lại thì người viết không thể chế vào đâu phim của Danny Boyle được. Từ những gian phòng tranh tối tranh sáng trong nhà của Franck, đến những phòng tranh với các bức họa đầy mê hoặc, tất cả đều hiện lên tuyệt đẹp và đậm chất nghệ thuật.
Một nội dung đầy huyền ảo cùng những cảnh quay tuyệt đẹp đã tạo nên một bộ phim thực sự đáng xem của đạo diễn lừng danh xứ sương mù này. Về phần vai diễn James McAvoy và Rossario Dawnson hoàn thành quá tốt vai diễn của mình, James đã lột tả hết dược các sắc thái cung bật cảm xúc của Simon, đủ cả hỷ nộ ái ố, từ một Simon tự tin với công việc của mình, đến lúc như nổi điên và phát khùng khi phát hiện ra sự thật về người yêu cũ Elizbeth.Rossario cũng tương tự, cô thế hiện được cái thần, cũng như sự mạnh mẽ đầy mê hoặc đến từ một nhân vật Elizabeth trong phim
Tóm lại Trance là một bản giao hưởng với đầy tính trí tuệ và cung bậc cảm xúc, là một bộ phim cực kì đáng xem của đạo diễn lừng danh Danny Boyle. Hãy xem và cảm nhận những gì mà đạo diễn muốn mang lại và bạn sẽ tự hỏi sau khi xem xong rằng liệu mình đang ở thực tại hay đang dần dần bị bộ phim thôi miên để đầu óc thả hồn và trở nên mê muội.
|