Viêt
Nguyên tiêu dạo một khúc cổ cầm
Đèn hoa đầy đường, phố sáng trưng
Cất lên tiếng hát ngọt ngào bên mạn thuyền
Chàng nắm tay ta chẳng được bao lâu
Mưa qua mới biết cỏ dày hồng thưa
Muốn thôi tương tư mà giọt lệ buồn thấm ướt vạt áo xuân
Bến đò biệt ly ai ơi đừng buồn
Bông hồng chàng tặng ta nay đã úa tàn
Đáng tiếc thay không ai cho ta biết
Dòng sông lạnh với làn khói trắng
Vầng Trăng cùng với vì sao vẫn mãi như vậy
Sao chàng để ta lẻ loi cõi hồng trần
Nếu chàng nghĩ tới ta
Thì khi ấy đâu cần từ chối vì hổ thẹn
Hợp tan vô thường biết tránh được ai
Muốn thôi tương tư mà giọt lệ buồn thấm ướt vạt áo xuân
Dẫu vẫn biết lời ca tiếng hát là ma gương, lưới trần
Bến đò biệt ly ai ơi đừng buồn
Bông hồng chàng tặng ta nay đã úa tàn
Đáng tiếc tay không ai cho ta biết
Dòng sông lạnh với làn khói trắng
Trăng với sao vẫn như ngày hôm qua
Nếu chàng nghĩ đến ta
Thì khi ấy đâu cần từ chối vì hổ thẹn
Hợp tan vô thường biết trách được ai
Dòng sông lạnh với làn khói trắng
Vầng trăng cùng với vì sao vẫn mãi như vậy
Tại sao chàng lại bỏ ta một mình cõi hồng trần
Nếu chàng nghĩ tới ta
Thì khi ấy đâu cần từ chối vì hổ then
Hợp tan vô thường biết trách được ai.
baài này ca dịch lấy đi nơi khác nhơ ghi nguồn Cổ Phong
Last edited by ♥Đổ Hoàng♥; 17-07-2013 at 10:02 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥Đổ Hoàng♥
Viêt
Nguyên tiêu dạo một khúc cổ cầm
Đèn hoa đầy đường, phố sáng trưng
Cất lên tiếng hát ngọt ngào bên mạn thuyền
Chàng nắm tay ta chẳng được bao lâu
Mưa qua mới biết cỏ dày hồng thưa
Muốn thôi tương tư mà giọt lệ buồn thấm ướt vạt áo xuân
Bến đò biệt ly ai ơi đừng buồn
Bông hồng chàng tặng ta nay đã úa tàn
Đáng tiếc thay không ai cho ta biết
Dòng sông lạnh với làn khói trắng
Vầng Trăng cùng với vì sao vẫn mãi như vậy
Sao chàng để ta lẻ loi cõi hồng trần
Nếu chàng nghĩ tới ta
Thì khi ấy đâu cần từ chối vì hổ thẹn
Hợp tan vô thường biết tránh được ai
Muốn thôi tương tư mà giọt lệ buồn thấm ướt vạt áo xuân
Dẫu vẫn biết lời ca tiếng hát là ma gương, lưới trần
Bến đò biệt ly ai ơi đừng buồn
Bông hồng chàng tặng ta nay đã úa tàn
Đáng tiếc tay không ai cho ta biết
Dòng sông lạnh với làn khói trắng
Trăng với sao vẫn như ngày hôm qua
Nếu chàng nghĩ đến ta
Thì khi ấy đâu cần từ chối vì hổ thẹn
Hợp tan vô thường biết trách được ai
Dòng sông lạnh với làn khói trắng
Vầng trăng cùng với vì sao vẫn mãi như vậy
Tại sao chàng lại bỏ ta một mình cõi hồng trần
Nếu chàng nghĩ tới ta
Thì khi ấy đâu cần từ chối vì hổ then
Hợp tan vô thường biết trách được ai.
baài này ca dịch lấy đi nơi khác nhơ ghi nguồn Cổ Phong
bài hay 30 từ khen tặng người dịch + người pót
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Minh Vũ