Hậu sơn Thu Phong sơn rộng lớn hơn trên Tuyết Sơn rất nhiều , đây có thể miễn cưỡng xem là một bình nguyên loại nhỏ . Có mấy trang viện xếp hàng hai bên là nơi cư ngụ của các đệ tử Thu Phong phái . Đây đó những ngọn cây cổ thụ vươn mình lên tận mây xanh . Trong hai mươi kỳ đại hội gần đây Thu Phong phái đều tổ chức tại nơi này .
Chính giữa hậu sơn tọa lạc một lôi đài khổng lồ , xung quanh dựng rất nhiều ghế được làm từ đá lớn trên Thu Phong sơn . Mấy hôm nay đệ tử Thu Phong phái được cử đến đây để tu sửa lại đài cao , qua mười tám năm dù bền bỉ đến đâu thì vẫn xảy ra những hư hại không nhỏ .
Tào Mạnh Cường đứng lặng lẽ trên đài cao quan sát , trước đây hắn cũng hay tới nơi này , nhưng là tới cùng Yến Phi Phi . Nàng thường nhảy nhót khắp lôi đài cười nói với hắn :" Biểu ca ! Nhất định sẽ có ngày muội đứng trên này mà đánh bại các đối thủ khác !"
Hắn mỉm cười một mình , chân diện nổi lên mấy phần cô đơn . Phía bên cạnh các sư đệ hắn đã về trang viện gần đó nghỉ ngơi . Họ hoàn thành nhiệm vụ từ khi hắn mới đến .
Đột nhiên từ trời cao mây đen cuồn cuộn nổi lên , sấm chớp ì ầm !
Tào Mạnh Cường chau mày , giữa ban ngày nơi Thu Phong sơn tiên khí ngập tràn này sao lại có mây đen kéo đến ? Hắn còn băn khoăn thì giữa đám mây ấy hắc quang bùng phát . Mấy tiếng nổ ầm ầm vang động trời cao . Đám đệ tử Thu Phong phái đang nghỉ ngơi trong các trang viện gần đấy liền chạy ra quan sát . Chân diện họ biến đổi liên tục . Một vài đệ tử chạy lên chính điện thông báo cho Thu Nhược Tuyền .
Tào Mạnh Cường tiếp tục quan sát đám mây kỳ quái , lúc này nó đang vần vũ từng vòng trông như người ta quấy bột . Dần Dần cô đọng lại thành hình một Yêu Nhân dáng hình to lớn gấp đôi người thường . Chân diện hắn một màu hắc quang bao phủ chỉ le lói vài tia thần quang phát ra từ ánh mắt sâu như đêm lạnh .
Hắc khí vần vũ liên hồi quanh người Yêu Nhân nên Tào Mạnh Cường không rõ rút cục hình dạng của hắn ra sao . Chỉ chân diện trắng nhợt như xác người chết đuối là hiện ra mồn một . Môi mỏng như giấy nhưng đỏ tựa son pha . Đôi mắt sâu không có đáy hướng đến Tào Mạnh Cường trân trân !
Lúc này phía Chính Điện Thu Nhược Tuyền , Nhất Tiêu chân nhân cùng tám người nữa bước ra . Họ chính là chưởng môn của các đại phái sẽ tham dự kỳ đại hội năm nay . Mười người vừa trông thấy Yêu Nhân thì chân diện thập phần đại biến ! Thu Nhược Tuyền trấn tĩnh lại cười nhạt :
-Yêu Vương ! lẽ nào ngươi quên đi hòa ước rồi chăng ?
Yêu Vương buông mục quang khỏi Tào Mạnh Cường , hắn săm soi lên chân diện của mười đại tông sư nói :
-Hòa ước ? Ta vẫn nhớ , chỉ là nghe nói năm nay có mấy sự việc hy hữu nên đến xem mà thôi !
Thu Nhược Tuyền cười nhạt :
-Sự việc gì hy hữu đây ?
Yêu Vương cười hắc hắc mấy cái , tiếng cười nghe như từ địa ngục diêm la vọng về :
-Các ngươi giăng bẫy để bắt gã đựơc sinh ra từ Tiên Ma Chi Cảnh , đấy không phải một việc hy hữu sao ?
Nhất Tiêu chân nhân vẩy phất trần nói :
-Hắn có quan hệ gì với ngươi ? Không lẽ muốn cứu hắn chăng ?
Yêu Vương cười nhạt :
-Ta không cần hắn , ta chỉ cần thứ hắn mang theo . Các ngươi tự xưng là chính đạo thì chắc không ai màng đến Tiên Ma Chi Hồn rồi , hắc hắc !
Thu Nhược Tuyền đăm chiêu , chân diện lão những nếp nhăn như xuất hiện nhiều hơn .
-Chuyện này quyết không được , lý do vì sao ngươi tự hiểu !
-Hắc hắc ! Các ngươi không nói thì bảo ta làm sao để hiểu ?
Nhất Tiêu chân nhân nhìn các vị trưởng môn còn lại lạnh lẽo nói :
-Liệu có được Tiên Ma Chi Hồn rồi ngươi sẽ giữ hòa ước sao ?
Yêu Vương mỉm cười , những đám mây mù mang đầy hắc khí tản mác để lộ toàn bộ hình dạng của hắn . Phía trên là thân hình một nam tử nhưng phía dưới là hình dạng một cái đuôi rắn khổng lồ . Toàn thân hắn bao bọc một lớp vảy tựa vảy rồng nhưng lấp lánh hắc quang ! Yêu Vương ngoáy đuôi liên tục chờn vờn trong những đám mây đen .
-Các ngươi quên rằng gần đây rất nhiều kẻ đã gây hấn với yêu quái chúng ta sao ? Nếu có trách thì trách các ngươi phá bỏ hiệp ước trước !
Thu Nhược Tuyền hừ lạnh :
-Ngươi có bằng chứng hay không ?
Yêu Vương cười cuồng dại nói :
-Bọn Tiên Tri giáo đã thu tinh nguyên của Ngũ Hung làm tổn hại lực lượng bọn ta rất nhiều . Lẽ nào các ngươi không biết ?
Nhất Tiêu chân nhân thở dài :
-Tiên Tri giáo là tà đạo , bọn chúng với chính đạo không liên can gì với nhau , ngươi muốn báo thù thì nên tìm chúng mới phải !
-Chính vì ta muốn tìm chúng cho nên mới đến đây !
Thu Nhược Tuyền bực mình quát :
-Ngươi đừng nói càn , bọn Tiên Tri giáo tại sao có thể xuất hiện tại nơi này ? Ngươi ăn nói như vậy khác nào bảo Thu Phong phái bọn ta cấu kết với tà giáo ?
Yêu Nhân không lấy làm giận , hắn cất một tràng tiếu ý đầy ngạo nghễ nói :
-Nếu không cấu kết với tà đạo thì đâu việc gì phải ngăn cản ta ?
Thu Nhược Tuyền chỉ tay :
-Ngươi !...
Yêu Vương cắt ngang :
-Hãy cứ để đến lúc đó rồi sẽ hay ! Ngươi không cấu kết với chúng nhưng kẻ khác thì ngươi có dám bảo đảm hay không ?
Thu Nhược Tuyền cười lạnh :
-Đấy chẳng qua là cái cớ để ngươi đến đây thu giữ Tiên Ma Chi Hồn thôi !
-Hắc hắc ! Kỳ đại hội này sẽ có rất nhiều chuyện hay ho , dù các ngươi muốn hay không thì ta cũng phải đến dự , hôm nay thông báo vậy đủ rồi , tạm biệt !
Nói đoạn phẩy tay , hắc quang đại thịnh , bóng hắn dần chìm sau lớp hắc quang ấy . Thu Nhược Tuyền gọi với theo :
-Vậy còn hòa ước ?
-Đến lúc đó rồi tính , giờ ta không nói trước !
Mây mù sau tiếng nói ấy cũng từ từ tan biến , bầu trời lại một màu xanh thanh bình vốn có . Nhất Tiêu chân nhân nhìn các vị chưởng môn còn lại rồi thở dài nói :
-Xem ra lần này hắn muốn phá vỡ hòa ước đây !
Thu Nhược Tuyền trầm ngâm :
-Hòa ước này ta ký với hắn hai trăm năm , nhưng thế cuộc đổi khác ! Chính đạo bây giờ một mặt đối diện ba kẻ thù , thật là ...
Lão dừng lại khẽ phất tay rồi quay người bước về phía Chính Điện , các vị chưởng môn cũng nhanh chóng đi theo .
Chỉ còn lại một mình Tào Mạnh Cường vẫn đứng lẽ loi giữa lôi đài rộng lớn ...
***
Nhậm Bá Lân theo chân Yến Phi Phi và Điệp Vũ Xương vào phòng trị thương của Kim Tình Văn , tâm trạng có mấy phần sầu não . Lúc này bên trong tập hợp đông đủ chúng nhân , thấy hai người dẫn chưởng môn Triêu Dương phái đến thì họ đứng cả dậy chào hỏi .
Nhậm Bá Lân chỉ trả lời qua loa rồi bước đến ngồi cạnh Tình Văn . Lão nhìn thấy chân diện nàng tái nhợt thì đôi mày khẽ cau lại .
-Con đã đỡ hay chưa ?
Tình Văn lúc này thần trí đã tỉnh táo được mấy phần , nàng mỉm cười nhợt nhạt :
-Đa tạ chưởng môn ! Đệ tử đã đỡ nhiều !
Lão vỗ đùi thở dài :
-Thật là sư môn đến hồi mạt vận rồi !
Bốn vị chưởng môn , môn chủ Quan Ngoại tuy rằng chẳng ai ưa thái độ kiêu ngạo trước kia của lão . Nhưng lúc này đây , Nhậm Bá Lân như mất đi tám phần hồn , thần thái trở nên thảm hại vô cùng khiến họ cũng có đôi chút cảm động . Những ấn tượng không hay trước kia trong đầu cũng theo đó tan biến .
Đồng Đại Thiên bước đến an ủi :
-Triêu Dương phái nhân tài không thiếu , chưởng môn cũng đừng nên lấy đó làm buồn ...
Nhậm Bá Lân không phản ứng , đôi mắt lão vẫn thất thần . Kim Tình Văn đưa thu nhãn quan sát một vòng . Mày liễu khẽ xích lại khi nhìn thấy Vũ Xương . Nàng chưa rõ hắn đã cứu mạng mình nên vẫn lấy làm căm giận chuyện cũ . Hắn dường như cũng nhận ra điều đấy nên cũng chẳng tiện ở lại mà bước thẳng ra ngoài .
Không khí trong phòng theo đó tĩnh lặng như tờ . Yến Phi Phi cũng đứng dậy bước ra . Huyền Tuyết Sương , Ngọc Băng tâm nối gót . ...
Nhậm Bá Lân nhìn mấy người Quan Ngoại nói :
-Ta muốn đưa Tình Văn về phân đàn của Triêu Dương phái để tiện bề chăm sóc !
Mọi người nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý , dù sao họ cũng còn rất nhiều việc để làm , hơn nữa người của Triêu Dương phái thì cũng nên trả lại cho họ .
Hôm sau , mới từ sáng sớm Yến Phi Phi đã đến gõ cửa giục mọi người lên đường .
Vừa đi Vũ Xương vừa hỏi :
-Yến cô nương sao không bảo Nhậm Bá Lân hỏi Lục Đại Từ xem bọn Tiên Tri giáo trọ tại khác điếm nào ?
Yến Phi Phi lắc đầu :
-Tính khí lão thế nào ngươi không biết hay sao ? Bảo lão sẽ nghe à ? Hơn nữa bọn chúng chắc gì đã còn ở đấy ?
Vũ Xương thở dài :
-Ta vẫn thấy chuyện này rất ly kỳ , chỉ e rằng trong đó có sự dối trá !
-Nhìn là biết rồi , mỗi tội không hiểu chúng làm như vậy là dụng ý gì thôi !
Đoàn người bay với tốc độ tối đa nên chỉ chiều hôm đấy là đến được Hoa Lân thành .
Nơi này đúng là trung tâm văn hóa của chốn Quan Nội , khắp nơi ồn ào náo nhiệt bất kể ngày đêm . Ngựa xe đi lại như nước , chúng nhân đủ loại người cư ngụ , giao lưu .
Tuy nhiên Huyền Tuyết Sương , nhất là Ngọc Băng Tâm không thích sự ồn ào đó . Hôm Vũ Xương đi tìm rồi đem Tình Văn về hai người có vẻ không được vui vì thấy hắn hết quen cô gái này lại quen đến cô gái khác , nhưng sau đấy suy đi nghĩ lại thế nào tâm trạng trở nên hòa diệu như trước . Chỉ là trên suốt dọc đường đi Yến Phi Phi cứ ... bám lấy Vũ Xương trò chuyện nên họ dù có muốn cũng chẳng nói được câu nào .
Con lộ dẫn lên Thu Phong phái cỏ lau hai bên mọc ngút ngàn . Trước khi vào Quan Nội Đồng Đại Thiên đã có ý cải trang cho Vũ Xương nhưng sau lại thấy hắn kiềm chế được khí tức trong người nên cũng chẳng tiện thực hiện . Chỉ dặn dò mọi người khi lên Thu Phong Sơn thì không được gọi Vũ Xương bằng tên thật mà gọi bằng Trần Long . Ngoại trừ Yến Phi Phi thì ai cũng lấy làm ngạc nhiên nhưng cuối cùng nghĩ rằng hẳn có điều chi quan hệ nên cũng đồng ý .
Đoàn người vừa đặt chân đến Thu Phong Sơn đã thấy Thu Nhược Tuyền đứng đợi sẵn . Vũ Xương nhìn thấy lão thì chân diện khẽ giật giật . yến Phi Phi đứng bên cạnh vội kéo áo hắn . Hắn thở dài rồi quay mặt đi !
Thu Nhược Tuyền bước đến nói :
-Cuối cùng các vị cũng đã đến , ta còn tưởng đã xảy ra chuyện gì cơ đấy !
Ánh mắt lão dừng lại rất lâu nơi chân diện Vũ Xương , nhưng cuối cùng lắc đầu không nói gì . Lão đối với chuyện cũ mấy phần vẫn nghi hoặc nhưng suy cho cùng đối tượng đáng ngờ nhất vẫn là Điệp Vũ Xương nên nhiều năm qua lão sai phái đệ tử khắp nơi truy tìm tung tích của hắn . Nhưng vẫn vô ích !
Trông thấy thiếu niên đứng trước mặt có dung mạo rất giống hắn thì cũng nảy sinh ý nghi ngờ nhưng nhất thời không cảm nhận được ma khí hay tiên khí từ cơ thể hắn nên đành trấn an lòng mình rằng trên thế gian không ít kẻ giống nhau !
Yến Phi Phi vội đến chào hỏi lão líu lo nói chuyện để đánh trống lấp . Các vị chưởng môn nhân đấy cũng tiến lại trò chuyện rồi cùng nhau lên núi .
Tào Mạnh Cường đợi sẵn ở Chính Điện , hắn nhìn thấy Yến Phi Phi và mấy vị ân nhân thì vui mừng hết sức liền đến tươi cười chào hỏi . Yến Phi Phi cũng nhanh chóng bỏ lại mọi người rồi theo hắn đi chuẩn bị phòng cho khách nhân nghỉ ngơi ...
Đồng Đại Thiên cùng mọi người vào đến khách sảnh thì đã có mười người cả nam lẫn nữ đợi sẵn bên bàn tiệc từ độ nào . Trong đấy có cả Nhậm Bá lân , tâm trạng lão dường như vẫn bị ám ảnh bởi chuyện cũ nên có phần khô héo . Vũ Xương thở dài , hắn không ngờ lão lại đến nhanh như vậy !
Thu Nhược Tuyền đưa tay giới thiệu từng người . Năm nam nhân ngồi phía bên dãy bàn bên phải ngoài Nhậm Bá Lân và Nhất Tiêu chân nhân còn có Tiêu Đại Hoàng chưởng môn nhân phái Thiên Sơn , Thượng Quan Hoa chưởng môn phái Trúc Sơn . Độc Cô Hồng môn chủ Nhân Hòa môn .
Năm nữ nhân bên trái gồm Mai Yến Lâm chưởng môn nhân phái Vân Sơn , Vạn Tiểu Tình Môn chủ Bách Hoa Môn , Đông Phương Như chưởng môn Bạch Hạc phái , Vân Nhất Bình môn chủ Ba Lạc môn và Tuyền Như Lam chưởng môn Vân Long phái !
Họ đều là những người đến trước nên chắc hẳn đệ tử cũng được an bài đâu vào đấy . Mọi người đến chào hỏi nhau rồi cùng ngồi vào bàn tiệc . Không khí sau một hồi náo nhiệt thì có vẻ trầm mặc trở lại khi Thu Nhược Tuyền thông báo chuyện Yêu Vương xuất hiện và những lời lẽ hắn nói cho mấy người mới đến nghe .
Điệp Vũ Xương lặng lẽ ngắm nhìn tòa lôi đài khổng lồ . Chân diện hắn khói sương bao phủ một màu mờ đục . Kẻ đối diện trông vào không biết hắn đang nhìn gì và nghĩ đến điều chi !
Gió nhẹ lay lắt thổi bung mái tóc buông xõa của hắn , làn gió mát dịu ấy dường như cũng xua tan được mấy phần khói sương . Hắn buông tiếng thở dài não nuột . Hắn rời mắt khỏi lôi đài quan sát xung quanh ...
Đột nhiên từ hướng xa xa có đôi nam nữ bước tới , nam nhân chân diện như ngọc , dáng độ tiêu sái . Nữ nhân còn làm hắn kinh ngạc hơn nữa . Hắn cứ tưởng Ngọc Băng Tâm , Yến Phi Phi đã là những nữ nhân đẹp nhất mà hắn gặp , nhưng thiếu nữ bạch y phiêu dật như tiên , bước đi tựa hạc nội mây ngàn này thì còn xinh đẹp hơn cả họ ! Hắn lên Thu Phong Sơn được gần hai ngày , những đệ tử môn phái khác hầu hết đã gặp qua nhưng tuyệt nhiên chưa thấy hai người này bao giờ !
Hắn còn mấy phần thơ thẩn thì đôi nam nữ đã đến cạnh hắn ! Thiếu nữ cười nhạt :
-Sư huynh xem gã ngốc kia có buồn cười không kìa !
Vũ Xương giật mình , hắn cười gượng không nói gì . Thiếu Niên mới đến thấy vậy liền bước lên nói :
-Sư muội ta ăn nói không biết giữ lời , huynh đệ đừng để bụng !
Vũ xương cau mày , hắn nhìn săm soi thiếu niên một hồi rồi hỏi gọn :
-Các vị là người của phái nào ?
Thiếu niên nam nữ thấy thái độ của hắn như vậy cũng lấy làm mấy nét ngạc nhiên , đương khi nhìn nhau chưa biết trả lời thế nào cho phải thì giọng Yến Phi Phi vang lại :
-Hóa ra ngươi ở đây ! Làm ta tìm mãi !
Nàng quay sang thiếu niên nam nữ , ngọc diện mấy phần ngạc nhiên .
-Thì ra là Tiểu Tường sư huynh và Nam Cung sư muội ! hai vị tới lúc nào sao ta không biết ?
Tiểu Tường gãi đầu :
-Bọn ta cũng mới tới không lâu , chưa kịp vấn an Tào sư huynh và Yến sư muội thật lấy làm khó nghĩ !
Thiếu nữ họ Nam Cung vẫn mặc nhiên không nói gì . Yến Phi Phi lắc đầu :
-Các vị bất tất phải câu nệ tiểu tiết !
Vũ Xương cười nhạt :
-Cô nương tìm ta có chuyện gì ?
Yến Phi Phi nghe hắn nói liền mỉm cười , nàng chỉ hắn giới thiệu :
-Đây là ... Điệp ... Trần Long , đệ tử Thiên Vũ Môn !
Thiếu niên vội cúi đầu :
-Thì ra là Trần Huynh !
Vũ Xương cũng cúi mình đáp lễ . Yến Phi Phi nói tiếp :
-Đây là Tiểu Tường sư huynh và Nam Cung Phi Vân sư muội ! Đệ tử Đồng Tước phái !
Phi Vân vẫn im lặng , Vũ Xương khẽ cau mày . Yến Phi Phi sợ hắn nổi nóng vội kéo hắn đi khỏi tầm mắt hai đệ tử Đồng Tước phái nói :
-Chúng ta xuống Hoa Lân Thành chơi , nghe nói có nhiều đoàn múa Lân gì đấy đẹp lắm !
Vũ Xương thở dài :
-Sao cô nương không rủ Tào huynh đi ?
Yến Phi Phi khựng người lại , ngọc diện có mấy phần biến đổi , nàng quay mặt đi nói :
-Ngươi không đi thì thôi !
Vũ Xương chạy lại chặn đường cười trừ :
-Có , tất nhiên ta sẽ đi !
Yến Phi Phi quay lại mỉm cười , sau đấy hướng về phía Tiểu Tường gọi lớn :
-Hai vị có xuống Hoa Lân Thành không ?
Tiểu Tường nhìn Nam Cung Phi Vân rồi cả hai cùng lắc đầu . Yến Phi Phi thở dài nói với Điệp Vũ Xương :
-Tiểu Tường sư huynh còn có thể chấp nhận chứ Nam Cung Sư muội kia thật phách lối !
Hắn cười :
-Phách lối sao cô nương còn tiếp đãi họ làm gì ?
Yến Phi Phi lườm hắn :
-Xem ra dạo này ngươi cũng có chút thay đổi rồi đấy !
Vũ Xương không phản đối , hắn rời khỏi hậu sơn thì cùng Yến Phi Phi ngự kiếm bay vút xuống Hoa Lân thành .
Truyền thuyết xa xưa kể rằng Đức Di Lặc ngự tại Tây Thiên khi nghe tin có một loài thú dữ thường ở dưới biển lên quấy phá dân lành liền hóa thân thanh người đến đấy thu phục .
Đức Di Lặc hóa thân thành người, gọi là ông Địa, lấy cỏ Linh Chi trên núi cho quái vật ăn và hàng phục được nó , biến nó thành con thú ăn thực vật.
Từ đó, mỗi năm ông Địa lại dẫn nó xuống núi chúc Tết mọi người, chứng tỏ quái thú đã thành thú lành, cái ác trở thành cái thiện . Ông Địa và con Lân đi đến đâu là giáng phúc tới đó nên nhà nào cũng hoan hỉ treo rau xanh và giấy đỏ đón chào .
Sau này, người có tiền thường treo giải bằng tiền buộc trong một miếng vải đỏ , treo cùng bắp cải hoặc rau xanh . Lân phải trèo lên cao lấy bằng được "thức ăn" này.
Tất nhiên, ông Địa không cùng trèo với Lân mà chỉ cùng lân múa, phe phẩy chiếc quạt to, ru Lân ngủ hoặc đánh thức lân dậy. Cảnh ông Địa vuốt ve lân và lân mơn trớn ông Địa, thể hiện được tình cảm và sự hòa hợp sâu sắc giữa loài vật và loài người trong một bầu không khí thanh bình, hoan lạc.
Khi Vũ Xương cùng Yến Phi Phi đến chỗ đội múa Lân mà nàng nói thì tiếng Thất Tinh Cổ vang lên ầm ầm , Yến Phi Phi mỉm cười :
-Tiếng trống ấy là điểm báo hiệu bài múa sắp bắt đầu đấy !
Nói đoạn rẽ người đi trước . Vũ Xương cũng bước theo sau . Lúc này chúng nhân đang vây quanh một vòng tròn mấy trượng vuông , ở giữa đã có bốn con Lân đang nhảy múa điệu Tứ Quý Hưng Long . Vòng bên ngoài Ông Địa đang phất phơ cây quạt . Mỗi lần con Lân nào ngước đầu lên cao kết thúc một nhịp , tiếng reo hò lại vang lên dậy đất .
Vũ Xương mỉm cười nói :
-Xem ra họ đều là những cao thủ đấy !
Yến Phi Phi không buông đôi mắt thích thú khỏi bốn con Lân chờn vờn mà hỏi gọn :
-Ý ngươi là tám người đội lốt Lân đó hả ?
Vũ Xương gật đầu :
-Đúng vậy !
Yến Phi Phi bĩu môi :
-Họ đều là dân giang hồ , đương nhiên phải có chút bản lãnh rồi !
Vũ Xương không phản đối , hắn trầm ngâm quan sát tiếp rồi móc trong túi ra ít bạc vụn ném vào cái quạt của ông Địa , chúng nhân thấy vậy cũng lấy tiền xu ra ném vào như mưa . Yến Phi Phi cười nhạt :
-Xem ra trước đây ngươi cũng xem mấy trò này nhiều lắm rồi hả ?
Hắn mỉm cười , dù sao hắn cũng được nuôi lớn trong nhà thế gia . Điệp Vũ Hồng đã từng mời mấy đoàn múa Lân đến trình diễn vào diệp đầu xuân năm mới , có điều họ hay múa điệu Tam Tinh - Phúc , Lộc , Thọ . Có một vài lần các môn phái nhỏ thành lập mời Điệp Vũ Hồng tham dự , hắn cũng được xem qua các đoàn múa điệu Tam Anh và Độc Chiếm Ngao Đầu.
Hắn chợt nhớ lại mấy chuyện cũ , trong lòng dâng lên vài nét buồn man mác . Yến Phi Phi kéo tay hắn nói :
-Đi thôi ! Ngươi không xem thì đứng đây làm gì ?
Hắn thở dài :
-Đã múa xong rồi sao ?
-Múa xong rồi , họ đang chuẩn bị cho điệu múa ngày mai ?
-Bài gì vậy ?
-Nghe tên "ông Địa" nói thì là Song Hỷ !
Nàng dừng lại nhìn hắn cười nhạt :
-Ngày mai ngươi rủ Ngọc cô nương hay Huyền cô nương đi là hợp nhất đấy !
Vũ Xương cười trừ , hắn bước đi nói :
-Còn cái gì hay nữa không ?
Yến Phi Phi thở dài :
-Không hiểu hôm nay trời có đổ mưa hay không mà tính tình ngươi thay đổi liên hồi như thế ?
Nói xong nàng cũng bước đi theo hắn , chúng nhân cũng từ từ giãn ra .
Đường phố bắt đầu nhộn nhịp trở lại , còn góc phố này thì bắt đầu vắng dần ...
Yến Phi Phi kéo hắn đến một tửu lâu nói :
-Ta với ngươi đi uống rượu !
Vũ Xương đưa mắt quan sát ánh mặt trời gay gắt đang chiếu rọi xuống không gian , hắn đưa vạt tay áo dài lê thê lên che đầu cho Yến phi Phi hỏi :
-Hôm nay cô nương sao vậy ?
Yến Phi Phi cười nhạt :
-Ngươi có đi hay không ?
-Tất nhiên là đi rồi !
Nói đoạn bước theo nàng vào tửu điếm , không gian trong tửu điếm khá ồn ào . Vũ Xương nhìn thấy tương đối nhiều kẻ ăn vận theo lối Quan Ngoại có mặt trong này . Điều đấy chứng tỏ đại hội lần này rất thu hút .
Yến Phi Phi gọi hai vò Trúc Diệp Thanh nói :
-Ngươi có biết trên Thu Phong sơn đang có rất nhiều tai họa đợi ngươi không ?
Vũ Xương thở dài :
-Cố nương muốn nói chuyện Thu Nhược Tuyền giăng bẫy bắt ta ?
Yến Phi Phi cười thảm :
-Ngoài chuyện đó ra còn chuyện Tiên Tri giáo và Yêu Vương nữa !
Nàng dừng lại , mày liễu đăm chiêu , nàng rót một chén rượu vun ngọn uống cạn rồi lắc đầu :
-Ngươi có biết Yêu Vương lợi hại đến cỡ nào không ? Hai trăm năm trước , nghĩa phụ ta , Nhậm Bá Lân , và Nhất Tiêu Chân nhân hợp công vẫn không thắng được hắn ... , về một mặt nào đấy mà nói hắn được xem là Bất Tử Chi Hồn ...
Vũ Xương mỉm cười :
-Cô nương gọi ta đến đây chỉ để nói mấy điều đó thôi sao ?
Yến Phi Phi lườm hắn nói :
-Đấy chẳng lẽ không phải là chuyện quan trọng sao ?
Vũ Xương cũng rót một chén rượu , đoạn hắn uống một hơi nói :
-Cô nói ba vị kia hợp công mà vẫn không giết được hắn , tại sao lại có chuyện hòa ước ?
Yến Phi Phi trầm ngâm , tâm tư dường như có nhiều điều bất mãn .
-Điều ước ấy được bí bằng sự trao đổi !
Vũ Xương đối với chuyện hòa ước đã từng nghe qua , chỉ có điều hắn vẫn chưa rõ nguyên nhân vì ngày xưa Điệp Vũ Hồng không hề nói .
-Trao đổi cái gì đây ?
Yến Phi Phi cười nhạt :
-Lẽ nào ngươi lại không biết ? Người được trao đổi chính là vợ của Điệp Vũ Hồng !
Vũ Xương giật mình , hắn lắc đầu nói :
-Không thể nào ! Chả phải nghĩa mẫu ta vẫn còn ở Hồ Điệp Sơn trang đó sao ?
Yến Phi Phi buông ánh mắt xa xăm nhìn ánh nắng chói chang buông tỏa xuống không gian nói :
-Ngươi khờ quá ! Người đấy chỉ là ông ta cưới mới được gần trăm năm nay , còn phu nhân trước của ông ta đã được đích thân Điệp Vũ Hồng mang đến Cô Nhĩ Sơn giao cho Yêu Vương . Từ đấy giang hồ xưng tụng cho ông ta Quan Nội Đệ Nhất Đại Hiệp !
Vũ Xương nghe xong lạnh đi nửa người , hắn vốn dĩ cũng không muốn cho rằng đây là sự thật . Nhưng suy đi tính lại thì thấy rằng Yến Phi Phi chẳng có lý do gì để dối gạt hắn . Ngọc diện hắn sương mờ bao phủ , cơ hồ mất hết đi cảm xúc . Nghĩa phụ hắn là người hắn tôn thờ , nhưng tại sao có thể làm ra cái việc hèn kém như vậy ?
Yến Phi Phi thấy chân diện hắn thay đổi liên tục thì lo lắng hỏi :
-Ngươi làm sao thế ?
Vũ Xương cầm cả vò rượu lên tu cạn , Yến Phi Phi không cản , nàng chỉ buông đôi thu nhãn long lanh nhìn hắn , dáng độ rất nhiều nét đăm chiêu . Vũ Xương đặt bình rượu xuống , tâm tình có chút giãn ra , hắn thở ài :
-Cô nương bảo rằng hòa ước đó được đánh đổi bằng nghĩa mẫu ta , nhưng rõ ràng Yêu Vương là Xà Yêu , hắn bắt nghĩa mẫu ta làm gì ?
Yến Phi Phi trầm ngâm nói :
-Xà Yêu thì cũng là kẻ có cảm xúc , tất nhiên là thế ! Nhưng ta nghe đâu hắn có lòng với nghĩa mẫu ngươi trước Điệp Vũ Hồng ... nhưng do người yêu , khác nhau nên mới như vậy ... cuối cùng chuyện này cũng một phần do nghĩa mẫu nguơi tình nguyện ... ta không có ý gì khác nhưng ngươi cũng đừng để trong lòng chuyện như vậy ... dù sao thì nghĩa mẫu ngươi cũng đã khiến giang hồ yên bình hai trăm năm ... điều đấy cũng có phần đáng ca ngợi ...
Đạo Thị Vô Tình Hoàn Hữu Tình (Trong Vô Tình Đã Mênh Mông Hữu Tình)
Yến Phi Phi thấy nụ cười ấy mang mấy phần bấn loạn thì lo lắng hỏi :
-Ngươi sao vậy ?
Vũ Xương lắc đầu :
-Ta không sao !
-Ngươi đã rõ mọi chuyện rồi , đừng nên lên Thu Phong Sơn nữa !
Vũ Xương mỉm cười :
-Cô lo lắng cho ta vậy sao ?
Yến Phi Phi ngoảnh mặt đi nói :
-Ai thèm !
Đột nhiên chân diện Vũ Xương đăm chiêu khác lạ , đôi mắt hắn giật giật liên hồi . Yến Phi Phi không thấy hắn nói gì liền quay lại , trông thần thái biến ảo ấy thì hỏi :
-Chuyện gì vậy ?
Vũ Xương ra hiệu cho nàng im lặng rồi chỉ tay nói :
-Cô xem ! Kia chẳng phải là Lục Đại Từ đó sao ?
Yến Phi Phi nhìn theo hướng tay hắn chỉ quả nhiên trông thấy Lục Đại Từ đang lén lút bước vào một khách điếm cách đấy không xa . Nàng nheo mắt hỏi :
-Không hiểu hắn đến đây làm gì ?
Hai người định đứng dậy thì một nhân ảnh khác xuất hiện , người này còn khiến họ ngạc nhiên hơn nữa ! Dáng dấp phiêu dật như tiên , chẳng phải ai khác mà chính là Nam Cung Phi Vân . Nam Cung Phi Vân nhìn trước ngó sau rồi cũng nhanh chóng băng mình vào khách điếm mà khi nãy Lục Đại Từ vào .
Yến Phi Phi cười nhạt :
-Chẳng lẽ hai người này có chuyện gian díu tình cảm ?
Vũ Xương trầm ngâm móc một thỏi bạc đặt lên bàn rồi băng mình khỏi khách điếm , Yến Phi Phi cũng vội vã đi theo !
Nàng thở dài :
-Chưa hết chuyện này đã tới chuyện kia !
Sau một thời gian đi chung với Yến Phi Phi , Vũ Xương cũng học được đôi ba thủ đoạn giang hồ , hắn vừa bước vào khách điếm đã tóm ngay cổ áo tên tiểu nhị hỏi :
-Hai người vừa rồi lên phòng số mấy ?
Tên tiểu nhị tuy bị tóm cổ áo đau điếng nhưng thấy bộ dạng Vũ Xương không có vẻ gì là đanh ác liền cười cầu tình nói :
-Ý thiếu hiệp muốn nói đến người nào ? Khách điếm rất nhiều người ra vào , ta làm sao nhớ được ?
Yến Phi Phi bước đến cười nhạt :
-Ngươi còn không nói ta cắt lưỡi bây giờ !
Nói đoạn toan rút kiếm ra , tên tiểu nhị ở Hoa Lân thành nên đương nhiên rất rõ uy thế Thu Phong Phái . Hắn run cầm cập nói :
-Là phòng số mười ba ...
Yến Phi Phi đẩy thanh kiếm mới rút được một nửa vào lại vỏ cằn nhằn :
-Số mười ba thì có gì là đẹp !
Nói đoạn cầm tay Vũ Xương kéo đi . Hắn thở dài nói :
-Xem ra uy thế ta còn không bằng một tiểu cô nương !
Yến Phi Phi mỉm cười , nàng không nói mà lôi hắn vào phòng mười hai dùng thủ đoạn cũ quan sát .
Bên kia Nam Cung Phi Vân mặt mày lạnh băng hỏi :
-Sao gọi ta đến đây làm gì ?
Lục Đại Từ cười nhạt :
-Kênh kiệu y như mẹ ngươi !
Nam Cung Phi Vân giật mình lườm hắn :
-Ngươi biết mẹ ta hay sao mà nói ?
Lục Đại Từ định nói gì đấy nhưng cuối cùng lại im lặng , hắn trầm ngâm nhìn trần nhà hỏi :
-Chuyện mấy lão kia giăng bẫy cô có thông tin gì quan trọng không ?
Nam Cung Phi Vân lạnh lùng đáp :
-Ngươi cũng như ta , cớ sao lại hỏi chuyện vô lý như vậy ?
Lục Đại Từ cười nhạt :
-Thôi đi ! Ta biết hôm nay cô cùng với tên Tiểu Tường gì đấy đến thăm Thu Nhược Tuyền , lão ta vốn rất có lòng yêu mên Tiểu Tường lẽ nào không nói qua !
Phi Vân cau mày nói :
-Xem ra ngươi cũng biết rất nhiều chuyện !
-Hãy còn chưa bằng cô , nói đi !
-Ngươi ra lệnh cho ta đấy à ?
-Chúng ta đều có cùng mục đích , nhưng cô nương thế cô lực mỏng , không có Tiên Tri giáo chúng ta thì đừng mong trả thù !
Nam Cung Phi Vân đăm chiêu giây lát rồi đáp :
-Bọn chúng dùng Hỏa Quang Sa để bắt hắn !
Yến Phi Phi khẽ rúng động , nàng quay sang nhìn Vũ Xương bằng ánh mắt u ám . Bên kia Lục Đại Từ cười gằn :
-Bọn chúng đã dùng cả đến trấn sơn chi bảo của Thu Phong Sơn thì e rằng mục đích ngòai tên khốn kia ra còn muốn thu phục luôn cả Yêu Vương rồi !
Nam Cung Phi Vân cười lạnh :
-Yêu Vương là Bất Tử Chi Hồn , liệu dùng tấm lưới rách ấy có thể giết được hắn sao ?
Lục Đại Từ lắc đầu :
-Đúng là trẻ con ! Tấm lưới ấy một khi giăng lên kết hợp với phong thủy của Thu Phong Sơn sẽ có uy lực vạn năng , không một yêu ma nào có thể thoát . Cho dù Yêu Vương không chết cũng sẽ tàn phế một đời !
Nam Cung Phi Vân nhíu mày hỏi :
-Vậy kế hoạch của ngươi là gì ?
Lục Đại Từ lấy bút nguệch ngoạc ghi gì đấy vào tờ giấy rồi vo lại ném cho Nam Cung Phi Vân nói :
-Hãy đọc đi rồi chiếu theo đó mà làm !
Nói đoạn băng mình ra ngoài mất dạng . Nam Cung Phi Vân cũng cầm lá thư nhét vào áo rồi đi luôn !
Vũ Xương cười khổ :
-Không ngờ cái mạng ta lại có nhiều kẻ ham muốn đến vậy !
Yến Phi Phi trầm ngâm hỏi :
-Ngươi có gây thù oán gì với ả Phi Vân không ?
Vũ Xương lắc đầu :
Ta mới chỉ gặp nàng ta trên Thu Phong sơn một lần hôm nay , làm sao có chuyện gây thù được !
Yến Phi Phi suy nghĩ giây lát nói :
-Điều đó cũng đúng , xem cuộc đối đáp vừa rồi thì chúng không chỉ nhằm vào ngươi , mà còn những người khác nữa !
Vũ Xương phụ họa :
-Tên Lục Đại Từ kia tại sao lại có địa vị trong Tiên Tri giáo cao như vậy ? Chả phải hắn mới nhập giáo đó sao ? Lại còn thân pháp vừa rồi hắn dùng để ra khỏi phòng nữa ! Ảo diệu vô song , trong vòng mấy ngày hắn có thể tiến bộ đến thế cơ à ?
Yến Phi Phi đang lo lắng đến chuyện khác , nhưng nghe lời Vũ Xương nói rất có lý nên gật đầu :
-Đúng vậy ! Còn cả cái kế hoạch hành động gì đấy mà hắn ném cho nam Cung Phi Vân nữa ! Xem chừng trong ấy hẳn có nhiều điều bí mật lắm !
Vũ Xương không nói thêm , hắn bước ra khỏi căn phòng u tối . Yến Phi Phi chạy theo hỏi :
-Ngươi biết Hỏa Quang Sa không ?
Vũ Xương lắc đầu :
-Chưa nghe qua !
Yến Phi Phi cười khổ giải thích :
-Đấy là tấm lưới lửa được tạo nên từ phong thủy trên Thu Phong Sơn , mỗi lần dùng đến nó chưởng môn nhân phải đọc chú triệu hồi , đồng thời cho bốn người đứng ở bốn góc vận chân nguyên đẩy vào phát huy uy lực ...
-Xem ra nó rất lợi hại !
-Còn không à ? Chân nguyên của bốn đại cao thủ sẽ được khuếch tán lên cả trăm lần , kèm với bùa chú trảm yêu diệt ma . Dù có là nhất đại cao thủ vạn năm cũng không chống được !
Nói đến đây đầu óc nàng lóe lên một tia sáng .
-Chắc hẳn cái kế hoạch kia của bọn Tiên Tri giáo sẽ là nhân khi các đại chưởng môn dốc toàn bộ chân nguyên vào Hỏa Quang Sa sẽ ngư ông đắc lợi !
Vũ Xương gật đầu :
-Ta cũng nghĩ như cô nương ! Chỉ có điều ...
-Làm sao ?
-Ả Nam Cung Phi Vân gì đấy tại sao lại muốn giết mấy đại chưởng môn kia ?
Yến Phi Phi cười nhạt :
-Thế ngươi đã trả lời được câu hỏi "vì sao Lục Đại Từ trở nên như vậy" chưa ?
Vũ Xương im lặng , Yến Phi Phi nhìn hắn tiếp :
-Lòng người là đa đoan nhất ! Ngươi phải hiểu điều đấy chứ !
Lời nói dứt , hai người cũng ra đến cửa khách điếm . Đến một đoạn vắng , Yến Phi Phi nhân cơ hội Vũ Xương không để ý liền khống chế huyệt đạo hắn . Vũ Xương trừng mắt nhìn nàng nhưng không nói được lời nào . Yến Phi Phi ôm hắn bay đi .
-Ta không làm thế này e rằng ngươi sẽ còn ngoan cố . Phải biết rằng ngươi tuy trấn áp được khí tức lan tỏa ra ngoài nhưng không có nghĩa là khi giao đấu với các cao thủ khác nó không bộc phát ! Nghĩa phụ ta và mấy người kia đều là những tông sư võ học , qua mắt được họ mới lạ !
Nàng bay thẳng ra ngoài Hoa Lân Thành đến một ngôi làng hẻo lánh gần đấy , đoạn đem Vũ Xương vào một căn nhà hoang đặt hắn xuống nói :
-Ngươi cứ ở đây , hàng ngày ta sẽ đến trò chuyện và kể cho ngươi hay mọi chuyện là được !
Nói xong ngồi lặng lẽ bên hắn , đôi mắt nàng long lanh mơ hồ rồi quay sang giải khai á huyệt cho Vũ Xương . Hắn nhìn nàng cười khổ :
-Ta biết mình phải làm gì , cô nương đâu cần phải làm như thế ?
Yến Phi Phi đăm đăm nhìn hắn nói :
-Ngươi thế nào ta rất rõ mà !
Vũ Xương im lặng , ban đầu khi bị điểm huyệt hắn cũng có mấy nét tức giận với nàng , nhưng trên suốt quãng đường đến đây , hắn suy đi nghĩ lại thấy rằng nàng làm như thế chẳng qua cũng chỉ vì lo lắng cho an nguy của mình nên cũng nguôi .
Hai người chẳng biết nói gì đành lặng lẽ quan sát bầu trời xanh thẳm qua vuông cửa sổ cũ kỹ . Mãi đến khi trời gần tối Yến Phi Phi mới hỏi :
-Ngươi không thắc mắc vì sao ta lại biết căn nhà hoang này sao ?
Vũ Xương lắc đầu :
-Cô nương biết nhiều chuyện mà ta không rõ , tất nhiên ta cũng không lấy làm khó hiểu !
Yến Phi Phi cười thảm :
-Đây là ngôi nhà trước kai gia đình ta sống đấy ... rất tiếc khi ta lên Thu Phong Sơn thì tai ương xảy đến ...
Vũ Xương thấy đôi thu nhãn nàng long lanh nước thì bối rối , hắn định nói mấy câu an ủi nhưng rốt cục chẳng biết mở lời thế nào cho phải .
Yến Phi Phi đứng dậy điểm á huyệt hắn rồi ôm hắn lên một cái giường gần đấy đặt xuống nói :
-Ta phải về Thu Phong Sơn xem có chuyện gì không , sáng mai sẽ lại đến đây !
Nàng thở dài rồi băng mình vào đêm tối mất dạng . Vũ Xương đợi nàng đi khỏi mới vận chân nguyên giải khai huyệt đạo cười nhạt :
-Cô nương thật ngây thơ ! Trò điểm huyệt này chỉ khống chế được người khác thôi , còn với ta thì vô dụng !
Hắn buông đôi mắt lấp lánh thần quang vào bóng tối , tiếng côn trùng não nề vọng lại giữa đêm đen như mực tàu . Hắn lặng lẽ bước khỏi căn nhà nhỏ rồi khuất bóng vào đêm sâu !
Yến Phi Phi về đến Thu Phong sơn thì gặp ngay Tào Mạnh Cường đang dẫn một đám đệ tử ra hậu sơn . Hắn nhìn nàng mỉm cười :
-Biểu muội đi đâu cả ngày hôm nay thế ? làm ta tìm mãi !
Yến Phi Phi lườm hắn :
-Biểu ca tìm muội có chuyện gì ?
Mạnh Cường gãi đầu nói :
-Cũng chẳng có chuyện gì quan trọng cả !
-Hừm ! Không có chuyện thì tìm muội làm gì cho mệt !
Nói đoạn định quay mình bước đi nhưng như nhớ ra chuyện gì nên quay lại hỏi :
-Biểu ca dẫn mấy người họ đi đâu đấy ?
Tào Mạnh Cường còn đang ngẩn ngơ trước thái độ kỳ lạ của yến Phi Phi thì nghe nàng hỏi liền giật mình đáp :
-Ta đến hậu sơn có chút việc !
Nhìn mấy cái tháp lấp lánh hỏa quang mà mấy người đi theo Mạnh Cường cầm , Yến Phi Phi cau mày .
-Các huynh định đi đặt Hỏa Quang Sa à ?
Mạnh Cương ngạc nhiên hỏi :
-Vì sao biểu muội biết chuyện này ...?
Yến Phi Phi cười nhạt :
-Chuyện quan trọng như vậy mà biểu ca không nói với muội , có đáng trách hay không ?
-Ta ... chỉ là sư phụ bảo không nên để muội biết !
Yến Phi Phi bước đến gần hắn hỏi :
-Phải chăng đặt cái này là để đối phó với kẻ được sinh ra từ Tiên Ma Chi Cảnh ?
Mạnh Cường cười :
-Không chỉ có hắn , mà còn có cả tên Yêu Vương nữa !
Yến Phi Phi hừ lạnh :
-Yêu Vương còn đáng chết , chứ kẻ kia có đáng bị như vậy đâu ?
Mạnh Cường lắc đầu :
-Hắn đã thảm sát cả nhà Điệp Vũ Hồng trang chủ , đấy chẳng phải tội ác sao ?
Yến Phi Phi gắt :
-Mọi chuyện còn chưa rõ ràng , tại sao biểu ca lại dám chắc hắn là hung thủ ?
Mạnh Cường lại gãi đầu lắp bắp :
-Điều này ... chẳng phải sư phụ đã nói đó sao ?
Yến Phi Phi cau mày không phản ứng . Tào Mạnh Cường hỏi :
-Có một điều ta thấy kỳ quái nhưng không tiện hỏi ...
-Chuyện gì vậy ?
Tại sao ân công Điệp Vũ Xương lại phải đổi tên thành Trần Long ? Liệu hắn có phải gã Điệp Vũ Xương của Hồ Điệp Sơn trang không ?
Yến Phi Phi giật mình , nàng trấn tĩnh nói :
-Đấy là chuyện của hắn , muội đâu có biết ! Còn người trên thế gian tên giống nhau là chuyện bình thường ! Chẳng phải Đồng Môn chủ bảo hắn lớn lên ở Quan Ngoại đó sao ?
Tào Mạnh Cường gật đầu :
-Có lẽ ta đã nghĩ nhầm , nghe đâu Điệp Vũ Xương kia tiên khí lẫn ma khí trùng trùng , còn vị ân công này không hề phát ra tiên khí hay ma khí ...
Yến Phi Phi mỉm cười dặn hắn :
-Dù đây chỉ là nghi vấn nhưng huynh cũng không được nói với ai đâu đấy !
Tào Mạnh Cường hỏi :
-Cả sư phụ cũng không sao ?
-Đúng vậy !
Last edited by Văn Càn Khôn; 17-12-2008 at 04:19 AM.
Tào Mạnh Cường nhất thời không hiểu chuyện gì nhưng thấy nét mặt Yến Phi Phi rất nghiêm trọng nên cũng gật đầu . Hắn nhìn đám sư đệ đi theo rồi hỏi biểu muội :
-Biểu muội có đi đặt Hỏa Dương Sa cùng bọn ta không ?
Yến Phi Phi nghĩ mình đã khống chế Vũ Xương ở dưới núi rồi thì cũng chẳng còn điều chi quản ngoại nên lắc đầu nói :
-Muội còn có việc cần phải làm !
Nói đoạn quay mình bước đi . Tào Mạnh Cường hết sức ngạc nhiên , đây là lần đầu tiên hắn thấy thái độ của Yến Phi Phi khác lạ như vậy . Nếu như là trước kia chắc chắn nàng sẽ không đợi hắn mời mà nằng nặc đòi đi cho bằng được rồi .
Mạnh Cường đăm chiêu nhìn theo bóng Yến Phi Phi rồi khoát tay cho các sư đệ theo mình ra hậu sơn .
Yến Phi Phi đến dãy phòng dành cho khách nhân thì đụng Huyền Tuyết Sương và Ngọc Băng Tâm đi lại , nhìn chân diện họ nhuốm màu lo lắng . Yến Phi Phi không khỏi giật mình đoán :" Hẳn họ đang đi tìm Vũ Xương !"
Lúc này hai người Quan Ngoại đã bước đến gần , Huyền Tuyết Sương gượng cười hỏi :
-Không biết Yến cô nương có thấy Xương Đệ ở đâu không ?
Yến Phi Phi đưa mắt quan sát hai người , Huyền Tuyết Sương vẻ bồn chồn hiện qua hành động còn Ngọc Băng Tâm không nói lời nào nhưng nét mặt hết sức đăm chiêu . Yến Phi Phi mỉm cười :
-Hắn có việc phải đi mấy hôm , hai người yên tâm , không có chuyện gì đâu ?
Ngọc Băng Tâm lắc đầu :
-Vũ Xương bỏ đi không nói một lời làm sao bảo bọn ta yên tâm được ?
Tuyết Sương cũng phụ họa :
-Đúng vậy ! Cô nương có biết đệ ấy đi đâu không ?
Yến Phi Phi từng nghe Vũ Xương nói là chưa có kể chuyện của hắn cho hai người này biết nên nàng cũng không muốn nói cho họ hay việc mình làm .
-Ta cũng chẳng rõ !
Ngọc Băng Tâm cùng Huyền Tuyết Sương nhìn nhau , ngọc diện dường như nổi lên mấy phần khó hiểu nhưng không tiện mở miệng . Yến Phi Phi quay người bước đi nói :
-Các vị hãy nghỉ ngơi , ta tìm Đồng Môn chủ có chút việc !
Huyền Tuyết Sương cùng Ngọc Băng Tâm thở dài , không hiểu họ đang nghĩ gì nữa !
Đồng Đại Thiên ngồi độc ẩm trong biệt phòng , khi lão lên đây tuyệt nhiên là không biết đến việc Thu Nhược Tuyền sẽ dùng Hỏa Quang Sa để đối phó với Vũ Xương . Hơn nữa lão cũng thấy hối hận rất nhiều khi để Vũ Xương vào Quan Nội .
Lão trách mình tu hành mấy trăm năm mà vẫn không bỏ qua được cái tính háo danh , chỉ vì muốn làm rạng rỡ Thiên Vũ Môn mà không suy nghĩ kỹ càng đã vô tình đưa Vũ xương vào tuyệt lộ . Lão muốn khuyên nhủ hắn trở về Quan Ngoại nhưng biết có khuyên cũng khó làm hắn hồi tâm chuyển ý nên tâm tư sầu héo khác lạ . Mấy ngày trên Thu Phong Sơn hầu như lão chẳng đi đâu mà chỉ ngồi độc ẩm .
Đồng Đại Thiên uống liền ba chén một lúc rồi buông tiếng thở dài . Đột nhiên nghe tiếng gõ cửa , lão khẽ nhíu mày nói :
-Cửa không khóa , hãy cứ vào !
Đồng Đại Thiên thấy Yến Phi Phi bước vào thì chân diện có đôi phần giãn ra , lão mỉm cười :
-Ra là Yến cô nương , không hiểu tìm ta có chuyện gì đây ?
Yến Phi Phi kéo ghế ngồi đối diện với lão hỏi ngược lại :
-Môn chủ đã hay việc nghĩa phụ ta giăng Hỏa Quang Sa ở hậu sơn chưa ?
Đồng Đại Thiên hơi ngạc nhiên , lão nhìn Yến Phi Phi tự hỏi :" Cô ta hỏi mình như vậy là ý gì đây ?" Yến Phi Phi dường như hiểu được nghi vấn của lão nên thở dài giải thích :
-Vũ Xương đã kể chuyện của hắn cho ta nghe từ lâu rồi !
Đồng Đại Thiên ngẩn người , lão lẩm nhẩm :
-Thảo nào khi ta dặn cô nương gọi hắn là Trần Long thì cô nương không phản ứng !
Yến Phi Phi không phản đối , nàng hỏi :
-Đồng Môn Chủ chắc là biết rõ sự lợi hại của Hỏa Quang Sa ?
Đồng Đại Thiên cười khổ :
-Đương nhiên là ta rất rõ !
-Ngài có lo lắng cho Vũ Xương không ?
Đồng Đại Thiên đăm chiêu , lão đưa tay rót một chén rượu uống cạn .
-Lo lắng phỏng có ích hay sao ?
Yến Phi Phi thở dài :
-Nếu ta bắt hắn đi một nơi xa rồi nhốt lại , đợi khi nào xong đại hội sẽ thả thì tiền bối có phản đối không ?
Đồng Đại Thiên giật mình , lão mãi tự trách mình mà ngay đến cái chuyện nhỏ như vậy cũng không nghĩ ra . Đồng Đại Thiên gật đầu .
-Cô nương nói rất đúng , hẳn cũng đã làm rồi !
Yến Phi Phi mỉm cười :
-Đúng vậy ! Từ giờ mong tiền bối hãy khuyên giải Ngọc cô nương và Huyền cô nương để họ không đi tìm hắn , nếu không mọi chuyện lại rối tung lên !
Đồng Đại Thiên gật đầu :
-Ta sẽ làm theo ý cô nương , nhưng không biết cô nương đã nhốt hắn ở đâu ?
Yến Phi Phi lắc đầu :
-Chuyện này ta không cho ngài biết được , tiền bối nếu tin ta thì hãy làm theo những gì ta nói !
Nàng đứng dậy bước ra ngoài , Đồng Đại Thiên nhìn theo , sắc diện có mấy phần khó hiểu , cuối cùng cũng đứng lên đi tìm Ngọc Băng Tâm và Huyền Tuyết Sương .
Thu Nhược Tuyền cùng Hà Xuân Đức , Cao Hải Đăng , Giang Đại Hồng , Nhất Tiêu Chân Nhân và Nhậm Bá Lân ngồi trầm mặc trong khách phòng . Ánh đèn dầu lay lắt hắt lên chân diện của bốn người từng mảng sáng kỳ ảo . Tuy vậy cũng đủ nhận thấy tâm trạng họ chẳng có gì là thỏai mái . Nhất là Thu Nhược Tuyền . Lão thở dài nói :
-Ta đã suy nghĩ rất kỹ và quyết định hôm đại hội ngoài ba sư đệ của ta ra sẽ thêm Nhất Tiêu Chân Nhân cùng khởi động Hỏa Quang Sa , các vị thấy thế nào ?
Nhất Tiêu chân nhân không nói gì , nhưng nét mặt Nhậm Bá Lân có mấy phần thay đổi . Thu Nhược Tuyền mỉm cười với lão :
-Nhậm chưởng môn gần đây phải lo lắng cho ái đồ rất nhiều , hẳn đã tổn hao nguyên khí nên ta muốn ngài nghỉ ngơi chứ thực sự không có ý nặng nhẹ ...
Nhậm Bá Lân vội xua tay nói :
-Tấm lòng của Thu Minh chủ ta xin ghi nhận , nào đâu dám nghĩ này nọ ?
Thu Nhược Tuyền lắc đầu không nói thêm , mãi rất lâu sau Nhất Tiêu chân nhân mới hỏi :
-Không hiểu người đó giờ này ra sao rồi ?
Thu Nhược Tuyền trầm ngâm đáp :
-Cô Nhĩ Sơn hoang lạnh , ta cũng chưa tới đó lần nào nên chưa rõ chuyện !
Không gian im ắng , chảng ai nói thêm câu nào ...
Yến Phi Phi định quay về phòng nhưng lại gnhĩ đến chuyện ban ngày nên vòng đến chỗ ở của Nam Cung Phi Vân , nàng định gõ cửa nhưng nghe tiếng thút thít như tiếng khóc thì ngưng thần lắng nghe rồi khoét một lỗ nhỏ trên ô cửa giấy quan sát .
Bên trong , Nam Cung Phi Vân bạch y như tuyết đang hướng hai mắt đỏ mọng lên trần nhà chớp chớp , nàng ta lẩm nhẩm cái gì đấy nhưng tiếng nói quá nhỏ khiến Phi Phi cũng chẳng nghe được gì . Nam Cung Phi Vân thở dài một tiếng rồi bước lên giường kéo lút chăn .
Yến Phi Phi cũng bước đi sang dãy phòng của Triêu Dương phái . Vốn dĩ mọi hôm nàng cũng nghe qua chuyện Kim Tình Văn được đưa đến Thu Phong Sơn nhưng nhất thời không rõ họ dùng cách gì nên hôm nay cũng muốn đến xem thử thế nào . Nàng men theo rìa hành lang tối đen như mực nghe ngóng .
Cửa phòng Kim Tình Văn vẫn đóng chặt , chỉ có điều bên trong hãy còn nghe tiếng động Yến Phi Phi nghe mấy âm thanh lạ ấy thì ngạc nhiên tự hỏi :" Nàng ta đang bệnh nặng mà không hiểu sao lại có tiếng vi vút như đang luyện chưởng phong ?"
Yến Phi Phi đưa mắt quan sát vào trong , nàng giật mình rúng động khi thấy Kim Tình Văn thần thái hồng hào như chưa hề có bệnh tật gì , hơn nữa còn ngồi trên giường vận tử quang chói lòa . Đầu óc yến Phi Phi thật muôn phần bấn loạn . Không hiểu rót cục vì sao nàng ta lại khỏe nhanh như thế ? Hơn nữa nếu khỏi bệnh thì cũng đến cám ơn mình một câu mới phải ! Nhưng lại nghĩ đến tình cách Nhậm Bá Lân thì đoán ra tám phần là lão muốn mọi người nghĩ Tình Văn hãy còn bị thương không thể lên đài , rồi nhân sự bất ngờ đó mà chiếm tiện lợi !
Nàng quay mình đến phòng Lục Đại Từ . Phòng hắn tối đen như mực , không một chút ánh sáng nào lay lắt hắt ra . Yến Phi Phi tưởng hắn đi ngủ rồi nên định quay mình bước đi . Đúng lúc ấy bên trong le lói một tia sắc quang xanh ngắt hắt ra . Yến Phi Phi vội thấm nước bọt khoét một lỗ nhỏ quan sát .
Bên trong , Lục Đại Từ đang ngồi trên giường , hai mắt nhắm nghiền , quanh người hắn , năm lư hương bay vòng tròn liên tục tỏa thanh quang , chân diện hắn dần dần nhuốm một màu xanh bí dị . Yến Phi Phi tâm thần mười phần chấn động . Cứ chiếu theo những lời Thu Nhược Tuyền nói với nàng thì đây chẳng phải Hấp Tinh chưởng hay sao ?
Nàng cảm thấy lạnh nửa người vội quay mình bước vào đêm sâu . Mới một buổi tối mà đã có mấy chuyện kỳ bí xảy ra , tâm tình nàng thật khó mà nói hết được vẻ băn khoăn , đột nhiên nàng nghĩ đến Vũ Xương , không hiểu mấy ngày nay tại sao tâm trí nàng lúc nào cũng vương vất hình ảnh của hắn . Nàng nghĩ đến chuyện mình mà kể cho hắn nghe mấy biến sự này thì không hiểu hắn nghĩ gì ? Tưởng tượng đến vẻ mặt ngạc nhiên đến ngốc ngếch của hắn thì nàng không khỏi tự mỉm cười một mình .
Yến Phi Phi không về phòng , nàng hướng về chính điện rồi đến thư phòng của Thu Nhược Tuyền . Lão vừa bàn chuyện với mấy vị chưởng môn xong , đang định lấy sách ra đọc thì Yến Phi Phi bước vào . Lão nhíu mày hỏi :
-Cả ngày hôm nay con đi đâu thế ?
Yến Phi Phi mỉm cười :
-Con xuống Hoa Lân Thành xem náo nhiệt , có mấy đội Lân múa đẹp lắm !
Vốn dĩ Yến Phi Phi định đến đây kể cho Thu Nhược Tuyền về chuyện của Nam Cung Phi Vân và Lục Đại Từ nhưng nhìn thấy chân diện lão thì cũng chưa muốn kể , đương khi băn khoăn thì Thu Nhược Tuyền lắc đầu :
-Gần đây võ lâm chính đạo xảy ra rất nhiều biến sự, an nguy của biết bao nhiêu người bị đe dọa , con thân là nghĩa nữ của cha mà không đấu cật lo lắng với Mạnh Cường lại đi xuống núi nhởn nhơ , thật là ...
Yến Phi Phi xịu mặt :
-Con đâu có đi chơi ...
Nàng dừng lại một chút rồi đem chuyện gặp Nam Cung Phi Vân và Lục Đại Từ ra kể qua một lượt , đối với chuyện tối nay nàng mặc nhiên không nhắc tới !
Thu Nhược Tuyền nghe xong thì tâm tình biến đổi liên hồi , lão buông tiếng thở dài hỏi :
-Mọi chuyện chính xác là như vậy chứ ?
Yến Phi Phi cau mày :
-Chuyện này rất hệ trọng , con sao dám ngoa ngôn ?
Thu Nhược Tuyền gật gật đầu nói :
-Con hãy về phòng nghỉ ngơi , chuyện này ta nhất định sẽ có phương án giải quyết !
Nói xong quay mình bước ra ngoài về phòng , tâm trạng nàng mang mấy nét buồn phiền nghĩ :" Sao nghĩa phụ lại hỏi mình câu ấy ? Phải chăng có ý không tin mình ?"
Hôm sau mới sáng sớm Yến Phi Phi đã ngự kiếm bay thẳng đến Hoa Lân Thành mua ít đồ ăn rồi nhắm hướng ngôi nhà hoang đi . Suốt đêm nàng trằn trọc không tài ngủ được , phần vì lo lắng cho Vũ Xương mà cũng một phần nôn nóng muốn kể cho hắn nghe mọi chuyện mà mình đã thấy .
Nàng đẩy cửa bước vào , khung cảnh bên trong chẳng có gì thay đổi , nàng thở phào một tiếng khi thấy Vũ Xương vẫn nằm trên chiếc giường cũ kỹ , hai mắt lim dim như đang ngủ . Nàng lẩm nhẩm :
-Ta cứ tưởng ngươi phải chịu cực khổ , ai dè ngủ say đến giờ chưa thèm dậy !
Last edited by Văn Càn Khôn; 17-12-2008 at 07:39 PM.
Bạt Kiếm Dục Trảm Thả Phục Hưu (Rút Kiếm Toan Lia Nghĩ Lại Thôi)
Vũ Xương nghe tiếng nàng thì chớp mắt hé mở . Nguyên tối qua hắn định về thẳng Thu Phong Sơn nhưng đi được nửa đường lại nghĩ Yến Phi Phi đã lo lắng cho mình như thế , nếu như mình trở lại hóa ra chẳng phụ công nàng ta ? Thôi thì cứ ở đây vài ngày đến khi đại hội sẽ lên núi cũng chưa muộn .
Hắn nheo mắt nhìn nàng . Yến Phi Phi thấy vậy cũng lấy làm tội liền đến giải khai á huyệt cho hắn . Vũ Xương mỉm cười :
-Cô nương khống chế huyệt đạo ta như vậy còn mong làm gì khác nữa mà chẳng ngủ !
Yến Phi Phi thở dài nàng lấy bánh bao trong bọc ra hỏi :
-Ngươi đói hay chưa ?
Vũ Xương cười :
-Đói ! Cô nương giải khai huyệt đạo cho ta đi !
Yến Phi Phi cười nhạt :
-Đói thì ta đút cho ngươi ăn được rồi , khỏi lôi thôi !
Nói đoạn dí bánh bao vào miệng hắn , Vũ Xương đành ngoạn một miếng hỏi :
-Nếu ta muốn đi vệ sinh thì sao đây ?
Yến Phi Phi đỏ mặt ấp úng :
-Điều này ...
Đột nhiên bên ngoài hai bóng người xuất hiện , chân diện Vũ Xương thoáng đổi thay khi nhận ra họ . Yến Phi Phi quay ra thấy chính là Huyền Tuyết Sương và Ngọc Băng Tâm !
Ngọc Băng Tâm lớn tiếng nói :
-Còn tưởng Yến cô nương là người tử tế , ai dè lại bắt cóc Xương đệ đến đây , mau thả người ra !
Yến Phi Phi giật mình lẩm nhẩm :" Sao họ lại đến được đây ?" Nàng đoán có lẽ họ nhân chuyện tối qua hãy còn nghi ngờ nên đã cố công theo dõi mình . Yến Phi Phi thở dài :
-Mọi chuyện không như hai vị nghĩ đâu !
Vũ Xương cũng vội nói :
-Đúng vậy ! Yến cô nương không hề có ý xấu !
Huyền Tuyết Sương nhìn Ngọc Băng Tâm nói :
-Xương đệ bị sao vậy ?
Ngọc Băng Tâm cười nhạt :
-Hẳn bị cô ta khống chế rồi !
Nói đoạn băng mình đến định giải khai huyệt đạo cho vũ Xương . Yến Phi Phi vội chặn lại nói :
-Cô nương làm vậy là hại hắn đấy ! Có biết không ?
Ngọc Băng Tâm hừ lạnh :
-Ta đang cứu hắn chứ không phải hại hắn !
Huyền Tuyết Sương cũng lao đến đứng cạnh Ngọc Băng Tâm nói :
-Yến cô nương dù võ công cao cường cũng không chống lại được hai chúng ta đâu , hãy thả Xương đệ ra !
Vũ Xương nằm trên giường chẳng biết nên khóc hay nên cười , hắn buông tiếng thở dài não ruột rồi im lặng . lại nghe Yến Phi Phi nói :
-Ta không có ý hại hắn , không tin các vị hãy đi hỏi Đồng Môn chủ !
Tuyết Sương nhíu mày :
-Dù có hỏi thì cũng phải đưa Xương đệ khỏi đây đã !
Ngọc Băng tâm thì chẳng thèm nói gì mà dấn bước đến bên Vũ Xương . Yến Phi Phi không biết làm thế nào liền rút kiếm ra chặn .
-Cô nương hãy dừng lại nếu đi tiếp ta sẽ không khách sáo đâu !
Ngọc Băng Tâm nheo mắt Phượng rồi vận chân nguyên , hàn quang bùng phát chói chang . Vũ Xương thầm kinh hãi nói lớn :
-Ngọc cô nương dừng lại !
Nhưng Ngọc Băng Tâm vẫn coi như không nghe thấy , nàng xuất "Tuyết Đả Lê Hoa" nhanh như chớp đến Yến Phi Phi . Vốn dĩ Yến Phi Phi nghĩ Ngọc Băng Tâm cũng chỉ có ý hăm dọa chứ chưa hẳn dám xuất thủ nên không đề phòng , nàng đâu biết rằng Ngọc Băng Tâm tuy nồng nàn với Vũ Xương nhưng với kẻ khác thì lạnh nhạt như băng .
Vũ Xương nằm trên giường thấy hàn quang đại thịnh tràn đến Yến Phi Phi thì tái hẳn mặt , hắn vội băng người đến đẩy Yến Phi Phi ra đối chưởng với Băng Tâm , mấy tiếng nổ dậy đất vang lên khiến căn nhà vốn đã hoang tàn càng thêm phần thảm hại .
Ba người tròn mắt nhìn hắn . Yến Phi Phi lườm Vũ Xương cằn nhằn :
-Hóa ra ngươi tự giải khai được huyệt đạo , vậy mà còn nằm đấy hú lộng ta !
Huyền Tuyết Sương tiến đến nhìn ngắm khắp người hắn hỏi :
-Xương đệ quả thật không sao chứ ?
Hắn lắc đầu nhìn Ngọc Băng tâm cười khổ :
-Ta không sao !
Ngọc Băng Tâm thu chân nguyên lại cười nhạt :
-Vũ Xương không sao thì ở đây làm gì ?
Vũ Xương thở dài nhìn hai nàng rồi cũng đem mọi chuyện ra kể với họ . Nghe xong Huyền Tuyết Sương đăm chiêu nói :
-Thì ra chúng ta đã trách lầm Yến cô nương ! Thật đắc tội !
Ngọc Băng Tâm lạnh nhạt chẳng thèm phản ứng . Yến Phi Phi cũng không để tâm , nàng thở dài :
-Giờ đã biết rõ mọi chuyện rồi , các vị bảo nên làm sao đây ?
Không ai nói gì , kể cả Vũ Xương . Yến Phi Phi nheo mắt nhìn mọi người rồi đem chuyện tối qua mình tình cờ chứng kiến ra kể cho họ . Ai nấy thất sắc , thần thái ảm đạm trông thấy ! Vũ Xương thở dài :
-Phải chăng tên Lục Đại Từ kia là do giáo chủ Tiên Tri giáo cải trang ? Chứ không làm sao hắn có được tinh nguyên của Ngũ Hung ?
Yến Phi Phi gật đầu :
-Ta cũng có ý đấy nên đã nói với nghĩa phụ , nhưng dường như ông ta vẫn chưa lấy làm tin cho lắm !
Ngọc Băng Tâm trầm mặc nói :
-Ta từng nghe Hỏa Quang Sa uy trấn thiên hạ , dù bọn Tiên Tri giáo hay Yêu Vương có hợp lực thì chắc gì đã thoát được , huống hồ bọn chúng lại có cùng mục đích muốn chiếm dữ Tiên Ma Chi Hồn thì tất đã chịu nhường nhau ?
Vũ Xương lắc đầu ,thần thái nom bi lụy vô cùng . Nếu như Tiên Tri giáo và Yêu Vương đến phá hoại đại hội này chỉ vì muốn chiếm đoạt Tiên Ma Chi Hồn của hắn thì vô tình hắn đã đẩy mọi người vào chỗ hiểm . Như vậy chẳng đáng trách lắm sao ?
Yến Phi Phi mấy phần hiểu được điều đó nên nhìn hắn nói :
-Ngươi đâu cần phải băn khoăn như thế ? Nếu không có Tiên Ma Chi Hồn thì nhất định bọn chúng cũng đến phá hoại đại hội thôi ! Tiên Ma Chi Hồn chẳng qua chỉ là cái cớ để chúng vin vào ...
Thu Nhược Tuyền bước đi mấy bước rồi dừng lại nói với các vị chưởng môn :
-Mọi chuyện là như vậy , không hiểu Nhậm chưởng môn có ý kiến gì hay không ?
Nhậm Bá Lân chân diện cau có , gương mặt lão méo xẹo đi một cách trông thấy , lão từ từ đứng dậy nói :
-Chuyện này tuy rằng Lục Đại Từ là người bổn phái nhưng lại liên quan đến vận mệnh của cả võ lâm , ta không dám quyết , các vị thấy làm thế nào cho phải thì hãy làm !
Thu Nhược Tuyền gật đầu , lão trâm ngâm nói :
-Ta đang nghi ngờ Lục Đại Từ là do Tiên Tri giáo chủ cải trang , không biết các vị nghĩ sao ?
Nhất Tiêu Chân nhân thở dài :
-Ngoài lý do đó ra ta e rằng không tìm được lý do nào thích hợp để giải thích chuyện này !
Thu Nhược Tuyền nhìn Nhậm Bá Lân hỏi :
-Nhậm chưởng môn có thể giải thích vì sao thương thế của Kim Tình Văn lại khỏi nhanh như vậy được không ?
Nhậm Bá Lân nhấp một ngụm trà đáp :
-Là do Lục Đại Từ chữa trị , vốn dĩ khi thấy hắn trở về ta có ý trục xuất khỏi sư môn , nhưng sau đấy hắn nói rằng nội trong vòng một canh giờ có thể làm cho kim Tình Văn hoàn toàn bình phục . Ta trong lúc nóng ruột đã bảo nếu có thể làm được thì mọi chuyện coi như cho qua ... và quả nhiên hắn đã làm được !
Đồng Đại Thiên cau mày hỏi :
-Nhậm chưởng môn có tận mắt trông thấy hắn dùng thủ pháp gì để chưa trị không ?
Nhậm Bá Lân lắc đầu :
-Ta cũng không rõ vì hắn bảo muốn được làm một mình , nhưng sau này nghe Kim Nhi kể lại thì hắn đã dùng chân khí vây bọc toàn thân Tình Văn rồi niệm chú gì đấy !
Thu Nhược Tuyền chớp mắt , thần thái lão trông hết sức mệt mỏi :
-Chuyện này lẽ ra Nhậm chưởng môn nên nói sớm với bọn ta ...
Nhậm Bá Lân cúi đầu nói :
-Ta biết mình chỉ vì ham mê chút danh lợi mà quên đi an nguy của giang hồ , các vị có trách phạt thế nào ta xin nhận !
Không ai nói gì , không khí tĩnh lặng , một lúc sau Nhất Tiêu chân nhân mới khai khẩu :
-Chuyện này có rất nhiều điều khó hiểu , Phi Vân là người từ nhỏ lớn lên trên Đồng Tước sơn , không biết tại sao lại có ý muốn hành thích chúng ta ?
Thu Nhược Tuyền trầm ngâm nói :
-Muốn biết thế nào thì gọi hai người bọn họ đến đây đối chứng thì sẽ rõ ngay thôi !
Chúng nhân gật đầu cho là đúng rồi phái người đi gọi Lục Đại Từ và Nam Cung Phi Vân đến !
Mộ khắc sau hai kẻ tội đồ bước vào , chân diện Lục Đại Từ không chút đổi thay , còn Nam Cung Phi Vân thì mấy phần hoảng sợ . Thu Nhược Tuyền nhìn thẳng vào mắt Lục Đại Từ buông tiếng hỏi gọn :
-Rốt cuộc ngươi là ai ?
Lục Đại Từ ngẩn ngơ hỏi :
-Ý của Thu Minh chủ là thế nào ? Ta không hiểu !
Thu Nhược Tuyền hừ nhạt rồi đem chuyện hắn với Nam Cung Phi Vân ở Hoa Lân thành ra nói sơ qua , Lục Đại Từ nhíu mày còn Nam Cung Phi Vân thì lấm tấm mồ hôi . Nàng liếc mắt qua Nhất Tiêu chân nhân thấy chân diện ông nhuốm mười phần thất vọng .
Lục Đại Từ mỉm cười :
-Ta và Nam Cung muội có tình ý với nhau nên hẹn đến đấy trò chuyện , còn chuyện gì đấy mà Thu chưởng môn nghe nói hắn là hiểu nhầm !
Nam Cung Phi Vân tính cự lại chuyện hắn nói nhưng biết làm như vậy chẳng khác nào tìm đường chết nên đành cười gượng . Thu Nhược Tuyền lạnh lùng nói :
-Ngươi quả nhiên rất xảo quyệt , tâm cơ lại kín đáo khác người . Vậy ngươi giải thích thế nào về chuyện luyện Hấp Tinh chưởng đây ?
Lục Đại Từ thở dài hỏi :
-Thu Minh Chủ cho rằng luyện Hấp Tinh Chưởng là tà ác sao ?
Thu Nhược Tuyền nhíu mày :
-Pho chưởng này vốn dĩ của Ma Đạo , ngươi luyện nó tức là tiếp nhập Ma Đạo , vậy có đáng nói hay không ? Hơn nữa để luyện loại võ công này cần phải thu phụ tinh nguyên của năm loại hung vật ...
Lục Đại Từ vẫn thản nhiên nói :
-Năm loại dị vật này Thu Minh chủ đã gọi là "hung" tức cũng có ý coi chúng là kẻ thù của chính đạo , nếu có giết chúng đi thiết nghĩ cũng chẳng di hại gì , hơn nữa ta chỉ tình cờ mà đánh cắp được của giáo chủ Tiên Tri giáo , thấy lợi hại thì luyện . Ta vốn nghĩ võ công không có tội , thiện ác là do lòng người quyết định . Nếu như các vị cho rằng ta luyện loại võ công ấy là di hại cho võ lâm thì cứ trừng phạt , ta không phản đối !
Thu Nhược Tuyền nheo mắt nhìn các vị chưởng môn còn lại , không ai có ý kiến gì , lại nghe Nhậm Bá Lân nói :
-Lục Đại Từ tuy tu luyện loại võ công này là không đúng nhưng nó cũng chỉ muốn nâng cao võ công để tiêu diệt Ma Đạo , điều ấy thiết nghĩ cũng không đáng tội nặng ...
Thu Nhược Tuyền ngửa mặt nhìn trần nhà , tâm trạng lão không biết đang biến động như thế nào . Lão cười nhạt :
-Ta đang nghi ngươi là người được cải trang , nếu như ngươi thực sự không có ý gì trong chuyện này thì hãy theo Giang sư đệ vào trong phòng cho hắn kiểm tra !
Lục Đại Từ đáp gọn :
-Ta xin theo ý Minh Chủ !
Nói đoạn bước đến Giang Đại Hồng rồi cùng lão vào phòng . Mọi người ngưng thần chờ đợi . Chân diện ai nấy đăm chiêu . Hơn một khắc sau Giang Đại Hồng dẫn Lục Đại Từ ra nhìn Thu Nhược Tuyền với vẻ mặt kỳ quái nói :
-Hắn không có dấu hiệu nào của sự cải trang cả !
Nhậm Bá Lân thở phào . Ngọc diện các vị chưởng môn còn lại biến đổi liên hồi , họ đưa mắt nhìn nhau , cuối cùng lại dồn song mục lên Thu Nhược Tuyền chờ lão quyết định !
Thu Nhược Tuyền bước đi mấy bước nhìn Lục Đại Từ thở dài :
-Chuyện ở Hoa Lân thành ta không tận mắt chứng kiến , Yến Phi Phi có nói qua nhưng chỉ là ý kiến một bề cũng chưa có gì dám chắc , nếu Nhậm chưởng môn có thể bảo đảm việc này thì ta cũng không có ý kiến gì !
Nhậm Bá Lân thấy chân tu Lục Đại Từ đột nhiên đại tiến thì rất đỗi vui mừng , tuy rằng hắn tu luyện loại võ công tà đạo nhưng uy lực lại vô song . Lão làm chưởng Môn Triêu Dương phái bao nhiêu năm , đây mới là lần đầu tiên có hy vọng cho ngôi quán quân nên đâu thể vì vài nghi vấn mơ hồ mà bỏ qua ? Lão đứng dậy nói :
-Chuyện này ta xin bảo đảm !
Nói đoạn dắt Lục Đại Từ ra ngòai về phòng . Nhất Tiêu chân nhân cũng cùng Nam Cung Phi Vân bước đi , các vị chưởng môn còn lại nhanh chóng giải tán . Khách phòng trở nên âm u , ánh sáng bên ngoài hắt vào rọi thẳng lên thân hình bất động của Thu Nhược Tuyền ...