15-04-2008, 05:59 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 334 - Chuẩn bị hà nh động
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: huetosg_07
Biên dịch: Nhóm TGTT cùng các bạn.
Biên táºp: Oceansua & nhóm biên táºp
Nguồn: Tà ng thư viện
Sâu trong Nam CÆ°Æ¡ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n, đại Ä‘iển tế thiên của Huyá»n Phong môn đã trôi qua được ba ngà y, Äoạn Thiên nhai má»™t phen nhiệt náo đã trở lại sá»± yên tÄ©nh vốn có. ChÃnh ngá» mặt trá»i chói chang, Huyá»n Phong môn chủ má»™t mình đứng trên Äoạn Thiên nhai nhìn vá» Trung thổ. PhÃa sau lÆ°ng má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i, chÃnh là Huyá»n Phong môn đặc sứ thần bÃ.
Äứng cạnh Huyá»n Phong môn chủ, đặc sứ trông vá» phÆ°Æ¡ng xa thản nhiên nói:
- Thiên hạ phong vân đã nổi lên, hiện thá»i ChÃnh Äạo liên minh và Trừ Ma liên minh đồng loạt quáºt khởi, Quá»· vá»±c và Yêu vá»±c hùng cứ Nhân gian chÃnh là dấu hiệu thế gian đại loạn, chúng ta cÅ©ng nên thẳng tiến Trung thổ cùng tranh thiên hạ.
Huyá»n Phong môn chủ lạnh lùng đáp:
- Loạn thế xuất anh hùng, chÆ°a biết ai sẽ là m chủ thiên hạ, bây giá» Ä‘Ãch xác là lúc nên phát Ä‘á»™ng. Má»™t khi Thái Âm Tế Nháºt trong truyá»n thuyết xuất hiện, đến lúc đó tình thế ra sao khó có thể Ä‘oán trÆ°á»›c. Việc trong môn phái xá» lý tốt chứ?
Huyá»n Phong đặc sứ trả lá»i:
- CÆ¡ bản đã xá» lý hoà n tất. Lần đại Ä‘iển tế thiên nà y hết sức thà nh công, đã kết thà nh liên minh vá»›i Thanh Huyết nhị trại, hỠđã cá» Thanh Vu Tam Thánh và Huyết Vu Nhị Sát gia nháºp liên minh cùng tranh Ä‘oạt thiên hạ. Ngoà i ra, Thiên Chung môn cÅ©ng đáp ứng hợp tác vá»›i chúng ta, phái đến bốn sứ giả giúp chúng ta tiến quân và o Trung thổ. Nam Hoang Mãng Long Cá»u Khuyết lão quái đã trở thà nh trưởng lão bản môn, cá»™ng thêm mấy trăm cao thủ của bảy mÆ°Æ¡i hai trại, đủ để tranh thiên hạ má»™t phen. Ngoà i ra có má»™t tin xấu truyá»n đến, Há»a Mị - má»™t trong chÃn đại Vu sÆ° nghe nói đã chết tại Trung thổ, bị Ma Äồng Dao Quang giết.
Huyá»n Phong môn chủ hừ giá»ng:
- Cả má»™t tiểu hà i cÅ©ng không đối phó nổi, đúng là đồ vô dụng. Hiện tại thá»±c lá»±c chân chÃnh của chúng ta, không phải chỉ còn lại tám Vu sÆ° sao?
Huyá»n Phong đặc sứ nói:
- Äúng là nhÆ° váºy, bất quá Thanh Vu Tam Thánh, Huyết Vu Nhị Sát, Thiên Chung môn tứ sứ giả, Nam Hoang Mãng Long Cá»u Khuyết lão quái má»›i gia nháºp Ä‘á»u là cao thủ hiếm thấy. Chỉ cần chúng ta váºn dụng nguồn lá»±c nà y má»™t cách xảo diệu thì có thể không dùng đến lá»±c lượng căn bản của mình, khi đó dù có tổn thất, đối vá»›i chúng ta cÅ©ng không có ảnh hưởng gì.
Huyá»n Phong môn chủ thản nhiên gáºt đầu, lạnh giá»ng:
- Äây có thể xem là kế sách vẹn toà n, chỉ là bá» ngoà i phải là m tá»± nhiên má»™t chút, tránh lá»™ ra sÆ¡ hở rõ rà ng. Lần tranh Ä‘oạt thiên hạ nà y, địch nhân chúng ta có bao nhiêu, ngÆ°Æ¡i cân nhắc kỹ cà ng chÆ°a? Ngoà i ra dùng phÆ°Æ¡ng thức nà o tốt nhất, ngÆ°Æ¡i có kế hoạch hay không?
Huyá»n Phong đặc sứ đáp:
- Vá» chuyện nà y, thuá»™c hạ đại khái đã Ä‘iá»u tra được chút Ãt, trÆ°á»›c mắt địch nhân của chúng ta phân thà nh chÃnh tà lưỡng phái. TrÆ°á»›c tiên nói đến chÃnh phái, hiện tại Lục Viện liên minh và Tam Phái liên minh Ä‘á»u do Thiên Kiếm Khách chưởng quản, có Cá»u Thiên HÆ° Vô giá»›i và Vân Chi pháp giá»›i chống lÆ°ng, thá»±c lá»±c có thể nói là rất mạnh, chÃnh là kẻ địch hà ng đầu của chúng ta. Muốn Ä‘oạt thiên hạ thì phải tiêu diệt được bá»n chúng, nếu không sẽ không có hy vá»ng. Thứ hai là Trừ Ma liên minh má»›i nổi dáºy, nghe nói đại Ä‘iển ra mắt lần nà y hết sức thà nh công, thanh thế của minh chủ Trần Ngá»c Loan dÆ°á»ng nhÆ° đã vượt trên Diệp Tâm Nghi, là má»™t nhân váºt đáng chú ý. Thứ ba là Lục Vân, kẻ nà y tu vi vô cùng bác tạp, thân hoà i pháp quyết hai phái chÃnh tà , là má»™t nhân váºt tÆ°Æ¡ng đối nguy hiểm, tÆ°Æ¡ng lai có thể là mối há»a của chúng ta, có cÆ¡ há»™i thì nhất định phải diệt trừ hắn.
Lại nói đến tà đạo, trong vá»±c chi tam giá»›i, thế lá»±c Quá»· vá»±c đã hoà n toà n hiển lá»™. Trong Ma vá»±c tứ giá»›i má»›i chỉ có Hắc Ãm giá»›i và Huyết giá»›i đã Ä‘Æ°a toà n bá»™ cao thủ lên Nhân gian, còn thế lá»±c cá»±c mạnh là Ma Thiên giá»›i vẫn chÆ°a xuất hiện, tháºt sá»± rất khó Ä‘á» phòng, ngoà i ra Ma Hoan tôn chủ lúc ẩn lúc hiện, có ý đồ bất minh cÅ©ng là má»™t mối lo lá»›n. Vá» phÃa Yêu vá»±c, Hắc Sát Hổ VÆ°Æ¡ng hiện tại trÆ¡ trá»i má»™t mình, Tam Nhãn Long Lang quá»· quyệt Ä‘a Ä‘oan Ä‘ang liên minh vá»›i Hắc Ãm tôn chủ. Còn lại Thủy Kỳ Lân trong truyá»n thuyết thá»±c lá»±c cá»±c mạnh vẫn không có chút tin tức, khả năng là hắn chÆ°a tiến nháºp Nhân gian. Trên Nhân Gian giá»›i, Thiên Ma giáo vẫn chÆ°a có Ä‘á»™ng tÄ©nh, trái lại Ma Thần tông hoạt Ä‘á»™ng khá thÆ°á»ng xuyên. Còn má»™t và i cao thủ khác nhÆ° Vô Nhân Tá»a của LÆ° SÆ¡n Bất Quy Lá»™, Kim Luyện từ Luyện Hồn Äá»™ng Thiên, Bắc Phong thần bÃ, bá»n chúng chỉ hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»™c láºp nên không có ảnh hưởng gì lá»›n.
PhÆ°Æ¡ng châm hà nh sá»± của chúng ta vá» phần chÃnh đạo mà nói, đối phó bá»n Thiên Kiếm Khách, đầu tiên ra tay từ đám Lục Viện liên minh, là m tan rã từng bá»™ pháºn tạo thà nh liên minh đó, khiến cho bá»n chúng không đánh mà tan. CÅ©ng phải tìm cách ly gián tam phái hoặc kiá»m chế tam phái khiến chúng lo thân mình chÆ°a xong, đến lúc đó lấy đâu ra cao thủ hiệp trợ chÃnh đạo. Vá» cao thủ Vân Chi pháp giá»›i và Cá»u Thiên HÆ° Vô giá»›i, chỉ còn cách đối đầu trá»±c tiếp. Phần Trừ Ma liên minh, có lẽ nên để cho vá»±c chi tam giá»›i tiêu diệt, chúng ta ở giữa táºn lá»±c đổ dầu và o lá»a, chỠđến thá»i Ä‘iểm chÃn muồi thừa cÆ¡ hà nh sá»±.
Huyá»n Phong môn chủ gáºt đầu:
- Quả là kế sách tốt! NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đã bá» quên má»™t số Ä‘iá»u, nhÆ° Thiên Chi đô, đây tháºt sá»± là lá»±c lượng mạnh nhất trong thiên chi tam giá»›i, chúng ta cần phòng bị trÆ°á»›c má»™t khi há» nhúng mÅ©i và o chuyện Nhân gian. Ngoà i ra, Nhân gian cÅ©ng có má»™t số cao thủ ta cần phải cẩn tháºn lÆ°u ý, chẳng hạn nhÆ° Ma Äồng Dao Quang, con Bát Nhãn thần thú của nó tháºp phần bá đạo.
Huyá»n Phong đặc sứ khẽ đáp:
- Äúng là thuá»™c hạ đã có sÆ¡ sót, bất quá trÆ°á»›c mắt thất giá»›i tụ há»p tại Nhân gian, cao thủ nhÆ° mây, chúng ta nếu muốn xét Ä‘oán má»i việc trong đó, là điá»u không thể thá»±c hiện được. Äại thể chỉ cần định ra mục tiêu chÃnh xác, thêm và o đó cẩn tháºn Ä‘á» phòng, trÆ°á»›c mắt chúng ta vá»›i thá»±c lá»±c trong tay đủ để tranh Ä‘oạt thiên hạ. NhÆ° lá»i đám môn hạ Ä‘i trÆ°á»›c báo vá», quanh các vùng lân cáºn Hoa SÆ¡n đã xuất hiện cao thủ của vá»±c chi tam giá»›i, sợ rằng cuá»™c chiến chÃnh – tà sẽ sá»›m xảy ra. Tốt nhất chúng ta đẩy nhanh má»i hà nh Ä‘á»™ng, phải nhanh chóng nắm lấy thá»i cÆ¡ Ä‘ang tá»›i, triển khai kế hoạch của mình.
Huyá»n Phong môn chủ cất tiếng:
- Nếu váºy chúng ta láºp tức xuất phát, ngÆ°Æ¡i Ä‘i triệu táºp nhân thủ, chá»n ra những ngÆ°á»i thÃch hợp, theo ta tiến và o Trung thổ.
Huyá»n Phong đặc sứ nghe xong đáp lại má»™t tiếng rồi chuyển thân rá»i Ä‘i. Sau khi hắn rá»i khá»i không lâu, má»™t nhân ảnh mà u lục tiến tá»›i, lặng lẽ dừng lại bên cạnh Huyá»n Phong môn chủ.
- Môn chủ nhất quyết tranh Ä‘oạt thiên hạ, không sợ cuối cùng sẽ phải thất vá»ng sao?
Huyá»n Phong môn chủ liếc nhìn bóng ngÆ°á»i kia, kiêu ngạo đáp:
- Ta tá»± thấy cần má»™t tráºn thắng bại, để xem ai má»›i là chủ thiên địa thá»±c sá»±. Nói đến thất vá»ng, ta tin tưởng quyết không dá»… dà ng bị thâu tóm bởi bất kỳ ngÆ°á»i nà o, bá»n há» có thể đạt được, ta cÅ©ng có thể đạt được.
Bóng lục nghe xong, thở nhẹ một tiếng nói:
- Tin tưởng tất nhiên quan trá»ng, nhÆ°ng có những việc không thể chỉ tá»± tin là có được thà nh công. Từ xÆ°a đến nay anh hùng vô số, ai có thể đứng trên cá»u thiên?
Huyá»n Phong môn chủ gằn giá»ng:
- Há» là há» còn ta là ta, những việc há» không là m được không có nghÄ©a ta không là m được. Ta có tu vi chà cÆ°á»ng, có thá»±c lá»±c cÆ°á»ng đại, thêm và o sá»± quyết tâm, thì không lẽ nà o sá»± việc không thà nh. NgÆ°Æ¡i không tin cứ từ từ mà xem, lúc cuối cùng ngÆ°Æ¡i sẽ rõ thôi.
Bóng lục nhẹ lắc đầu, nói khẽ:
- Chỉ sợ ta không còn nhiá»u thá»i gian để chỠđến lúc đó, còn ngÆ°Æ¡i dù có Ä‘i tá»›i Ä‘Ãch hay không, cÅ©ng nên dá»± liệu những khó khăn. Bởi ta đã cảm giác được khà tức của sÆ° tổ, ngÆ°á»i Ä‘ang tiến tá»›i nÆ¡i nà y. Má»™t khi tìm được chúng ta, lúc đó ngÆ°Æ¡i có khả năng giữ được mạng trong tay sÆ° tổ hay không là việc khó Ä‘oán trÆ°á»›c.
Nhãn thần của Huyá»n Phong môn chủ trở nên sắc lạnh, băng lãnh đáp:
- Tốt nhất là không nên gặp, còn không lúc đó ai sống ai chết không thể nói rõ được. Äược rồi, hắn đã quay lại, ngÆ°Æ¡i trở vá» trÆ°á»›c Ä‘i, sau khi thÆ°Æ¡ng nghị sá»± việc xong, chúng ta sẽ tiến nháºp Trung Nguyên tranh Ä‘oạt thiên hạ!
Lục ảnh thở dà i nhìn hắn ta má»™t lần nữa rồi khởi thân rá»i Ä‘i.
Cùng lúc đó Huyá»n Phong đặc sứ cÅ©ng đáp nhẹ xuống đất, nhẹ giá»ng há»i:
- NgÆ°á»i đó đến muốn khuyên can ngà i, hay là …?
Huyá»n Phong môn chủ lạnh giá»ng nói:
- Äó là chuyện riêng của ta, sau nà y nếu ta không Ä‘á» cáºp đến, tốt nhất ngÆ°Æ¡i há»i Ãt thôi. Việc ta phân phó chuẩn bị tốt chÆ°a, nếu xong rồi thì xuất phát.
Huyá»n Phong đặc sứ ứng lá»i đáp:
- Má»i thứ đã được chuẩn bị xong, những ngÆ°á»i Ä‘i cùng bao gồm hai vị trong Thanh Vu Tam Thánh, Huyết Vu nhị sát, Thiên Chung môn tam sứ, Nam Hoang Mãng Long Cá»u Khuyết lão quái, thêm và o hai vị đại Vu sÆ° Thanh Hoa - Kim Thạch của chúng ta. Lá»±c lượng của chúng ta sẽ phân thà nh ba lá»™, ngà i dẫn theo Huyết Vu Nhị Sát âm thầm xâm nháºp Trung Nguyên, thuá»™c hạ cùng vá»›i Thiên Chung môn tam sứ, Thanh Hoa, Kim Thạch, cá»™ng thêm hai mÆ°Æ¡i tÆ° cao thủ đã chá»n lá»±a theo ngay sau đó. Nam Hoang Mãng Long Cá»u Khuyết lão quái cùng Thanh Vu Nhị Thánh thống lÄ©nh bốn mÆ°Æ¡i tám cao thủ của các trại Ä‘i sau cùng, phụ trách hoà n thà nh má»™t số nhiệm vụ đặc thù.
Huyá»n Phong môn chủ trầm tÆ° má»™t lúc lâu rồi gáºt đầu đồng ý:
- Tốt, cứ là m theo lá»i của ngÆ°Æ¡i! Giá» ta dẫn Huyết Vu Nhị Sát Ä‘i trÆ°á»›c, sau nà y sẽ há»™i há»p tại Trung nguyên.
Mắt nhìn vị môn chủ đã Ä‘i xa, Huyá»n Phong đặc sứ lẩm bẩm má»™t mình:
- Äã qua bao nhiêu năm rồi, cừu háºn là gì mà không sao quên được? Giả sá» ngà i thá»±c sá»± vượt trên cá»u thiên thì sau đó ngà i có quên được không? Cố gắng Ä‘i, ta nguyện dốc hết má»i sức lá»±c để bù đắp Ä‘oạn ký ức khó quên ấy, giúp ngà i có được thứ ngà i mong muốn nhất.
***
Ãnh nắng buổi chiá»u cà ng lúc cà ng chói chang, tại má»™t ngá»n núi lá»›n, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết và Lâm Vân Phong Ä‘ang rã rá»i băng qua khu rừng không chủ Ä‘Ãch, tìm kiếm váºt không rõ có thá»±c sá»± tồn tại hay không - Vạn Thú ma châu.
Ly khai Dịch viên đã nhiá»u ngà y, hai ngÆ°á»i tìm kiếm tứ xứ, Ä‘i qua không Ãt địa phÆ°Æ¡ng cÅ©ng nhÆ° há»i thăm không Ãt ngÆ°á»i nhÆ°ng Ä‘á»u không có tin tức gì, Ä‘iá»u nà y là m tâm lý bá»n há» bắt đầu có chút nguá»™i lạnh.
Dừng bước, Trương Ngạo Tuyết lên tiếng:
- Vân Phong, nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc nhé, chúng ta tìm kiếm đã lâu, chẳng để ý gì đến thá»i gian cả.
Dá»±a và o thân cây, Lâm Vân Phong nhìn quanh rồi cất giá»ng nghi hoặc nói:
- NÆ¡i đây nhất định là vùng đất thuá»™c Giang Nam, tiếp tá»›i là vùng phụ cáºn Hoà ng SÆ¡n. Theo tÃnh toán của đệ, chúng ta nên tìm váºt đó theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nà y, nhÆ°ng cụ thể ở đâu, tại sao lại không có chút dấu hiệu nà o váºy?
Trương Ngạo Tuyết thản nhiên đáp:
- Äừng nôn nóng, chắc chắn phải có dấu hiệu nà o đó, chúng ta không nhất định đã nắm được hết. Giá» thì bình tÄ©nh lại, Ãt nhất chúng ta còn có hy vá»ng. Xét theo tình trạng Nhân gian hiện tại, chúng ta không được bất cẩn để gặp cao thủ, có thể sẽ nguy hiểm, nên đảm bảo an toà n là trÆ°á»›c hết.
Lâm Vân Phong nghe xong, cất giá»ng có chút không cam tâm:
- Nói tá»›i lại bá»±c mình, hiện tại trong tu chân giá»›i tùy tiện tóm lấy má»™t kẻ cÅ©ng là tuyệt đỉnh cao thủ! Thá»±c không thể hiểu nổi vì sao Ä‘á»™t nhiên tất cả Ä‘á»u trở thà nh cao thủ, Ä‘iá»u nà y có khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy hồ đồ không chứ? TrÆ°á»›c đây chúng ta luôn hô hà o trảm yêu trừ ma, lÅ© yêu ma thấy chúng ta là phải tránh xa. Hiện tại thì ngược lại, chúng ta phải lẩn trốn bá»n chúng, thế giá»›i nà y tháºt sá»± đảo Ä‘iên mất rồi!
Hết chương
Tà i sản của David
15-04-2008, 06:00 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 335 - Thần bà thiếu niên
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: tungtu
Biên dịch: AkiraShiina
Biên táºp: Mika
Nguồn: Tà ng thư viện
Trương Ngạo Tuyết khuyên:
- Äược rồi, không nên quá lo lắng vá» việc nà y, đã gá»i là thiên hạ đại loạn thì tất nhiên yêu nghiệt sẽ xuất hiện, nếu không sÆ° bá cÅ©ng không phái chúng ta xuất môn tìm kiếm Vạn Thú ma châu. Mấy ngà y nay chúng ta chỉ quanh quẩn ở trong núi tìm kiếm, không biết được Nhân gian đã xảy ra đại sá»± gì. Nếu có thá»i gian, thiết nghÄ© cÅ©ng nên rá»i khá»i đây há»i han, tìm hiểu tình hình hiện tại.
Lâm Vân Phong gáºt đầu đồng ý:
- Äệ nghÄ© tá»· nói đúng, đã đến lúc rá»i khá»i đây. Từ khi chia tay vá»›i Dao Quang, chúng ta đã liên tục tìm kiếm gần mÆ°á»i ngà y, tin rằng Nhân gian có lẽ đã phát sinh sá»± tình gì má»›i rồi. Cứ quyết định váºy Ä‘i! Bây giá» trá»i vẫn còn sá»›m, nên kiếm chá»— nghỉ ngÆ¡i ăn uống, đồng thá»i nghe ngóng tình hình. Nếu Nhân gian không xảy ra chuyện gì bất thÆ°á»ng, chúng ta sẽ tiếp tục công việc.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết sẵn có ý giống nhÆ° Lâm Vân Phong, liá»n tán đồng không chút do dá»±:
- Tốt, chúng ta nên đi thôi.
Cả hai láºp tức khởi thân bay lên giữa không trung. Sau khi xem xét má»™t lượt xung quanh, liá»n hÆ°á»›ng vá» phÃa má»™t tiểu trấn cách đó mấy dặm nhanh chóng phi hà nh.
Äến nÆ¡i, hai ngÆ°á»i tùy ý tìm má»™t tá»u Ä‘iếm nhá» ngồi xuống, Lâm Vân Phong gá»i ra má»™t bà n thức ăn. Ngạo Tuyết và hắn vừa ăn vừa chú ý quan sát xung quanh.
Thị trấn nà y không lá»›n, nhìn y phục bình thÆ°á»ng của những ngÆ°á»i dân nÆ¡i đây, hiển nhiên là những lão bách tÃnh chất phác, bá»n há» tháºt không mong có thể há»i thăm được bất cứ Ä‘iá»u gì.
Mở miệng khẽ than một tiếng đượm chút bất lực, Lâm Vân Phong lên tiếng:
- Xem ra muốn nhét đầy bụng thì không thà nh vấn Ä‘á», nhÆ°ng muốn tìm ngÆ°á»i để há»i han tình hình thì không dá»… đâu.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘Æ°a mắt quan sát những thÆ°á»ng nhân trong trấn, tá»± biết không thể dò la được gì nên cÅ©ng khẽ gáºt đầu đồng ý. Tuy nhiên lúc nà ng vừa mở miệng định nói, Ä‘á»™t nhiên má»™t cá»— khà tức kì quái truyá»n đến khiến Ngạo Tuyết và Lâm Vân Phong cảm thấy kinh ngạc, mục quang không ká»m được nhìn vá» phÃa cuối Ä‘Æ°á»ng. NÆ¡i đó vừa xuất hiện má»™t đạo thân ảnh, chỉ trong nháy mắt đã đến trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i.
Má»™t âm thanh truyá»n tá»›i, thân ảnh đó hÆ¡i khá»±ng lại má»™t chút, rồi xuất hiện phÃa trÆ°á»›c TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết lên tiếng há»i: “Không biết tại hạ có thể ngồi cùng bà n vá»›i hai vị được không?â€
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nghe váºy ngÆ°á»›c mặt lên nhìn hắn, chỉ thấy hán tá» toà n thân y phục mà u thiên thanh, niên ká»· Æ°á»›c chừng hai sáu hai bảy tuổi, tÆ°á»›ng mạo anh tuấn, trên gÆ°Æ¡ng mặt hiện ra má»™t nụ cÆ°á»i thân thiện.
Mẫn tuệ cảm nháºn được nét dị thÆ°á»ng trong ánh mắt hắn, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết né tránh mục quang, lãnh đạm nói:
- Xin má»i vị huynh Ä‘Ã i nà y, nÆ¡i đây là tá»u quán, không cần cố kị.
Thanh niên kia sắc mặt vui vẻ, nhanh chóng bước đến cạnh Trương Ngạo Tuyết ngồi xuống. Tuy nhiên đúng lúc nà y, Lâm Vân Phong giữ tay hắn lại, nhãn thần lộ vẻ không hà i lòng:
- Ngồi cạnh ta đây nà y, ngồi gần con gái ngÆ°á»i ta thế là m gì, không phải có ý đồ bất chÃnh đấy chứ?
Thanh niên kia quay đầu nhìn Lâm Vân Phong, khẽ mỉm cÆ°á»i đồng thá»i chuyển chá»— đến bên cạnh rồi ngồi xuống, lên tiếng:
- Tại hạ là Thiên Mục Phong, đến từ vùng đất phÃa cá»±c bắc. Nhị vị khà vÅ© hiên ngang, không biết xuất thân từ danh sÆ¡n nà o?
Lâm Vân Phong trực tiếp nhìn qua, thấy hắn tựa hồ không tà ác như trong tưởng tượng, sắc mặt có chút khá hơn, nhưng vẫn lạnh lùng:
- Bá»n ta đến từ Dịch viên tại Tây Thục, ta là Lâm Vân Phong, còn đây là sÆ° tá»· của ta TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Thanh niên tên Thiên Mục Phong nghe váºy, bá»™ dạng nhÆ° Ä‘á»™t ngá»™t đại ngá»™ Ä‘iá»u gì, giá»ng kinh ngạc:
- Ta đã nói mà , tuyệt đại giai nhân nhÆ° váºy thế gian rất Ãt, nguyên lai là má»™t trong hai đại tuyệt thế mỹ nhân của chân tu lục viện, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cô nÆ°Æ¡ng. Chẳng trách có thể là m ngÆ°á»i khác rung Ä‘á»™ng nhÆ° thế. Hôm nay quả tháºt là hữu duyên, không ngá» lại được gặp tại đây, tháºt quá tốt!
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nghe hết những lá»i tán dÆ°Æ¡ng của Thiên Mục Phong, nhÆ°ng thần sắc vẫn bình thản, không há» nhìn thấy có chút khác thÆ°á»ng nà o. Riêng Lâm Vân Phong thì nhăn mặt, hừ lên má»™t tiếng:
- Cái gì mà có duyên hay không có duyên, ngÆ°Æ¡i tốt nhất nên biểu hiện đứng đắn má»™t chút. Nói tháºt, nhà ngÆ°Æ¡i không có cÆ¡ há»™i đâu mà vá»ng tưởng. Ta há»i ngÆ°Æ¡i, sao ngÆ°Æ¡ilại đến đây? Còn nữa, ngÆ°Æ¡i má»™t thân tu vi mÆ°á»i phần chẳng há» yếu kém, cuối cùng ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tốt hay kẻ xấu?
Thiên Mục Phong liếc nhìn TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, thấy nà ng nét mặt tịnh không chút biểu tình, liá»n quay lại nói vá»›i Lâm Vân Phong:
- Gặp nhau tức là có duyên, không quản lâu mau. Äối vá»›i ta, việc gặp nhau ở đây thuần túy chỉ là xảo hợp. Còn ta là ngÆ°á»i tốt hay xấu, Ä‘iá»u nà y tháºt khó hồi đáp. Kẻ địch của ta coi ta là xấu, bằng hữu của ta thì nói ta tốt. Còn ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao?
Lâm Vân Phong hừ giá»ng:
- Ta thấy ngÆ°Æ¡i không phải ngÆ°á»i tốt gì cả, nếu không sao ngÆ°Æ¡i lại chủ Ä‘á»™ng tìm đến bá»n ta nhÆ° thế. Nhất định ngÆ°Æ¡i có che giấu ý đồ mỠám!
Thiên Mục Phong lắc đầu:
- Lâm thiếu hiệp nói sai rồi, tại hạ có thể xuất hiện hÆ¡i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t, nhÆ°ng thá»±c tình không há» che giấu Ä‘iá»u gì, vấn Ä‘á» nà y ta có thể tháºt lòng nói váºy. Chắc thiếu hiệp cảm thấy ta có ý đồ vá»›i sÆ° tá»· ngÆ°Æ¡i, nên cho rằng ta không phải ngÆ°á»i tốt, nhÆ°ng ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết, đó là việc hết sức tá»± nhiên. Từ xÆ°a có câu ‘‘Yểu Ä‘iệu thục nữ, quân tá» hảo cầu’’, đây chÃnh là biểu hiện chân tháºt nhất của con ngÆ°á»i, không cần phải giấu giếm. Chuyện của Dịch viên ta đã nghe qua, cÅ©ng biết đến danh tá»± Lục Vân, nhÆ°ng đối vá»›i ta mà nói tịnh không có chút ảnh hưởng nà o. Äiá»u đó không thể cản trở ta thÃch má»™t ngÆ°á»i, hay yêu má»™t ngÆ°á»i, đó là quyá»n lợi của riêng cá nhân ta, đúng không? ThÃch hay yêu má»™t ngÆ°á»i không có tá»™i, trừ phi ta sá» dụng thủ Ä‘oạn hèn hạ mà thôi.
Nhìn hắn má»™t cách cổ quái, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nháºn ra ngÆ°á»i nà y có chút khác vá»›i thÆ°á»ng nhân, không giống má»™t thanh niên bình thÆ°á»ng. Còn Lâm Vân Phong lại cẩn tháºn đánh giá hắn má»™t lần nữa, má»™t lúc sau má»›i thốt lên:
- Ta tháºt nhìn không ra cái miệng của ngÆ°Æ¡i lại dẻo đến thế, không ngá» cÅ©ng biết nói lý lẽ nhÆ° váºy. Bất quá ta báo cho ngÆ°Æ¡i biết, mặc dù những lá»i ngÆ°Æ¡i nói có chút đạo lý, vẫn tịnh không biểu thị ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tốt. Thêm nữa, tuy ngÆ°Æ¡i có tá»± do riêng, nhÆ°ng ta phải Ä‘á» tỉnh ngÆ°Æ¡i, chỉ cần ngÆ°Æ¡i không có hà nh Ä‘á»™ng gì quá đáng, không có tÆ° tưởng nà o thiếu đứng đắn, chúng ta tất có thể vui vẻ ngồi ăn uống cùng nhau. Còn nếu ngÆ°Æ¡i có ý đồ bất lÆ°Æ¡ng, đừng trách ta lúc đó không khách khà vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Thiên Mục Phong cÆ°á»i thản nhiên:
- Nếu các hạ không muốn nhắc đến chuyện nà y thì chúng ta sẽ không nói nhiá»u nữa. Có Ä‘iá»u trong thâm tâm ta suy nghÄ© thế nà o là chuyện của ta, các hạ không thể bắt ta dừng suy nghÄ© được, đúng không? Äược rồi, không nói nữa, hãy xem nà y, đồ ăn trên bà n còn chÆ°a có ai đụng tá»›i cả. Thôi, chúng ta nên thưởng thức cao lÆ°Æ¡ng mỹ vị trÆ°á»›c rồi sẽ bà n luáºn sau.
Nói xong Thiên Mục Phong cầm Ä‘Å©a lên bắt đầu ăn, phong cách tá»± nhiên giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i bạn đã quen biết nhau từ lâu.
ÄÆ°a mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, Lâm Vân Phong nói:
- Sư tỷ, chúng ta hãy dùng bữa trước, sau đó có thể thông qua hắn ta tìm hiểu xem lâu nay Nhân gian có động tĩnh gì mới không.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết khẽ gáºt đầu, cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u yên lặng bắt đầu dùng bữa. Trong suốt bữa ăn, Thiên Mục Phong thÆ°á»ng xuyên nhìn Ngạo Tuyết má»™t cách trá»±c diện, ánh mắt không há» che dấu vẻ ái má»™, là m cho nà ng cảm thấy có chút không thoải mái.
Sau khoảng thá»i gian má»™t nén hÆ°Æ¡ng, cả ba ngÆ°á»i đã dùng bữa xong. Lúc nà y, Lâm Vân Phong muốn lôi kéo ánh nhìn của Thiên Mục Phong, liá»n nói lá»›n:
- Nhìn Ä‘i đâu đó, nhìn phÃa ta nà y! Ta có chuyện muốn há»i ngÆ°Æ¡i, trong vòng mÆ°á»i ngà y qua tại nNhân gian có xảy ra chuyện gì không?
Thiên Mục Phong có vẻ miá»…n cưỡng, dá»i mục quang vá» phÃa Vân Phong, bất mãn:
- Tá»± nhiên nÆ¡i nà o thu hút thì ta nhìn nÆ¡i ấy, nhìn ngÆ°Æ¡i không thÃch thú chút nà o. Còn vá» Nhân Gian giá»›i, mấy ngà y nay xảy ra rất nhiá»u chuyện, không biết ngÆ°Æ¡i muốn há»i vá» phÆ°Æ¡ng diện nà o?
Lâm Vân Phong trả lá»i:
- Hiển nhiên là có bao nhiêu muốn biết bấy nhiêu, ngươi nhanh kể đi!
Thiên Mục Phong có chút tức giáºn trừng mắt nhìn hắn, rồi quay qua TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, cÆ°á»i nói:
- Và i ngà y trÆ°á»›c, trên đỉnh Hoa SÆ¡n, Lục Viện liên minh và Tam Phái liên minh dÆ°á»›i sá»± chủ trì của Thiên Kiếm Khách đã triển khai Äịnh Minh đại Ä‘iển. Cuối cùng, đồng môn Lục Vân của các ngÆ°Æ¡i cho ngÆ°á»i truyá»n tin đến ChÃnh Äạo liên minh, tặng Thiên Kiếm Khách má»™t món đại lá»… khiến lão tức muốn thổ huyết.
Chăm chú lắng nghe, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết thần sắc trÆ°á»›c giá» vẫn giữ vẻ bình tÄ©nh, nhÆ°ng khi nghe nhắc đến hai chữ Lục Vân, biểu tình của nà ng có chút thay đổi. Lâm Vân Phong láºp tức gấp giá»ng há»i:
- Äại lá»…? Äại lá»… gì váºy? NgÆ°Æ¡i có thể nói rõ hÆ¡n má»™t chút được không?
Thiên Mục Phong than má»™t tiếng, thu hồi mục quang vẫn dừng trên gÆ°Æ¡ng mặt TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, cÆ°á»i nhẹ:
- Nói thá»±c, ta rất bá»™i phục Lục Vân. Hắn ta biết rõ các cao thủ chÃnh đạo chuẩn bị liên minh, sau khi hay tin Vân Chi pháp giá»›i cá» ba đại cao thủ hạ sÆ¡n hiệp trợ, đã phi hà nh đến Thiên Hoan lÄ©nh, má»™t mình sát tá» cả ba, là m cho các cao thủ chÃnh đạo cÅ©ng nhÆ° cả thiên hạ Ä‘á»u chấn kinh.
- Cái gì? NgÆ°Æ¡i nói Lục Vân má»™t mình tiêu diệt cả ba vị đại cao thủ từ Vân Chi pháp giá»›i, ngÆ°Æ¡i không phải Ä‘ang lÆ°á»ng gạt chứ?
Nhìn Thiên Mục Phong vá»›i vẻ không tin tưởng, Lâm Vân Phong kinh ngạc thốt lên. PhÃa đối diện, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cÅ©ng Ä‘ang nhìn chằm chằm Thiên Mục Phong, trong nhãn thần lá»™ rõ sá»± hoà i nghi.
Thiên Mục Phong thấy váºy cÆ°á»i nói:
- Con ngÆ°á»i của Lục Vân thế nà o chắc ngÆ°Æ¡i hiểu rõ hÆ¡n ta, váºy sao lại há»i ngược ta? Không lẽ các ngÆ°Æ¡i nghÄ© Lục Vân không đủ thá»±c lá»±c, hay không thể là m Ä‘iá»u đó?
Lâm Vân Phong sá»ng sốt má»™t chút, sau đó liá»n gáºt đầu:
- CÅ©ng đúng, tráºn chiến ngà y đó, Lục Vân đã phát thệ nhất định sẽ hủy diệt Vân Chi pháp giá»›i. Dá»±a và o bản lÄ©nh của huynh ấy, Ä‘Ãch xác có hy vá»ng sát tá» ba vị cao thủ Vân Chi pháp giá»›i. Chỉ là trÆ°á»›c khi chứng thá»±c được, ta Ãt nhiá»u có chút không tin. SÆ° tá»·, tá»· có tin không?
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘Æ°a mắt nhìn xa xăm, trả lá»i vá»›i tất cả lòng tin:
- Ta tin, bởi vì chà ng là Lục Vân!
Tám từ ngắn gá»n, thanh âm nhẹ nhà ng, nhÆ°ng Thiên Mục Phong và Lâm Vân Phong cảm thấy được ngữ khà vô cùng kiên định. Nhìn thần sắc hà m ẩn nét nhu tình của nà ng, cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u minh bạch, đó là má»™t loại tÃn nhiệm không thể nà o lay Ä‘á»™ng, Ä‘Ãch xác là ái tình.
Khẽ than thà nh tiếng, Thiên Mục Phong xúc động:
- Äúng là hồng nhan tri ká»·, quả tháºt có được tình yêu thế nà y cÅ©ng đủ an ủi cả Ä‘á»i. Lục Vân Æ¡i Lục Vân, ngÆ°Æ¡i có biết rằng rất nhiá»u ngÆ°á»i suốt Ä‘á»i ghen tị vá»›i ngÆ°Æ¡i không?
Lâm Vân Phong hừ mũi:
- Ghen tị thì cứ việc ghen tị, nhÆ°ng đừng có ý định xấu, nếu không ta chẳng để yên cho nhà ngÆ°Æ¡i đâu. Äược rồi, nhanh nói tiếp Ä‘i, còn phát sinh thêm những sá»± tình gì nữa?
Thiên Mục Phong nghe váºy liá»n thu lại biểu tình thất thần, tiếp tục kể:
- Bên cạnh ChÃnh Äạo liên minh, còn có Trừ Ma liên minh và Huyá»n Phong môn thần bÃ, ngoà i ra vá»±c chi tam giá»›i cÅ©ng có Ä‘á»™ng tÄ©nh. Lúc nà y, nếu nhÆ° nói ChÃnh Äạo liên minh thà nh láºp khiến cho Diệp Tâm Nghi nắm được đại quyá»n, vượt qua Kiếm Vô Trần, thì việc Trừ Ma liên minh khai sÆ¡n láºp phái là m cho thiếu nữ Trần Ngá»c Loan danh dÆ°Æ¡ng thiên hạ, cÆ¡ hồ vượt qua cả Diệp Tâm Nghi.
Sắc mặt biến đổi, Lâm Vân Phong và TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘á»u kinh ngạc, Trần Ngá»c Loan - danh tá»± nà y hai ngÆ°á»i chÆ°a há» nghe tá»›i bao giá».
Trong lòng đầy hiếu kỳ, Lâm Vân Phong há»i gấp:
- Trần Ngá»c Loan là m thế nà o có thể vượt qua Diệp Tâm Nghi, nà ng ta có bản lÄ©nh gì khiến ngÆ°á»i ta phải kinh sợ, hay là có sá»± tình kì quái gì xảy ra?
Thiên Mục Phong cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Tá»± nhiên có ba bốn phần bản lÄ©nh, nếu không là m sao vượt hÆ¡n Diệp Tâm Nghi. Trong lúc Trừ Ma liên minh khai sÆ¡n láºp phái, nà ng ta là minh chủ của liên minh, chỉ vá»›i Ä‘iểm nà y là m cho vô số ngÆ°á»i cảm thấy hiếu kỳ. Sau đó Tà Tâm ThÆ° Sinh Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, nà ng ta vá»›i má»™t tráºn chiến, không chỉ sát tá» Tà Tâm ThÆ° Sinh mà còn dùng hắn tế cá», là m cho những ngÆ°á»i tại trÆ°á»ng Ä‘á»u chấn kinh. Ngoà i ra…
Hết chương.
__________________
Tà i sản của David
17-04-2008, 04:57 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 12
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 336 Hoạch đắc tiêu tức
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: Duy Ngã Äá»™c Tôn
Biên dịch: Lãnh Huyết
Nguồn:
Tà ng thư viện
TÆ°á»ng táºn kể lại chuyện Phục Long cốc má»™t lượt, sau cùng Thiên Mục Phong kết luáºn:
- Vì váºy, hiện tại tu chân giá»›i Ä‘ang đánh giá nà ng ta vá»›i Diệp Tâm Nghi. Nhiá»u ngÆ°á»i phá»ng Ä‘oán rốt cuá»™c giữa hai vị minh chủ thá»±c ra ai lợi hại hÆ¡n.
Lâm Vân Phong nghe xong gáºt đầu nói:
- Ra là thế, tháºt không Ä‘Æ¡n giản, hy vá»ng nà ng ấy sẽ là m nên chuyện.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘iá»m nhiên:
- Lục Vân đã nhìn trúng nà ng ta nhÆ° váºy, tất nhiên phải có chá»— đặc biệt, bằng không Văn Bất Danh và Quy Vô đạo trưởng há lại chịu nhÆ°á»ng chức minh chủ cho nà ng ta.
Thiên Mục Phong cÆ°á»i rằng:
- TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng nói rất đúng, chỉ là nếu so sánh thá»±c lá»±c của Trừ Ma liên minh và ChÃnh Äạo liên minh, muốn san bằng khoảng cách đó e là rất khó. Trần Ngá»c Loan muốn vượt qua Diệp Tâm Nghi, xem ra cÅ©ng không dá»… dà ng.
Sau đó, Thiên Mục Phong lại nói qua sá»± tình của Huyá»n Phong môn và vá»±c chi tam giá»›i, giúp hai ngÆ°á»i hoà n toà n hiểu rõ tình thế Nhân gian trÆ°á»›c mắt, rồi há»i:
- Hai vị không ở Dịch viên hay Lục Viện liên minh mà đến đây có mục Ä‘Ãch gì váºy?
Lâm Vân Phong nhìn hắn đỠphòng, quát:
- NgÆ°Æ¡i há»i Ä‘iá»u nà y là m gì? Tại sao chúng ta phải khai báo vá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đâu nói cho chúng ta biết lý do ngÆ°Æ¡i tá»›i đây?
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết gắt Lâm Vân Phong ngừng lại, Ä‘oạn trả lá»i Thiên Mục Phong:
- Chúng ta đến đây vì muốn tìm má»™t váºt, chẳng qua chÆ°a có chút manh mối nà o, nên cứ luẩn quẩn tại vùng núi sâu nà y đã gần mÆ°á»i ngà y, bên ngoà i phát sinh nhiá»u việc nhÆ° váºy Ä‘á»u không hay biết.
Thiên Mục Phong cÆ°á»i nói:
- Hóa ra là thế, không biết các ngÆ°á»i tìm cái gì, có lẽ ta có thể giúp được. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong trÆ°á»ng hợp có lý do bà máºt gì đó hoặc không tiện nói ra thì cứ coi nhÆ° ta chÆ°a há» Ä‘á» cáºp đến.
Trương Ngạo Tuyết đáp:
- CÅ©ng chẳng có gì, theo tÆ°Æ¡ng truyá»n từ xÆ°a của Dịch viên ta, trên thế gian có má»™t viên Vạn Thú ma châu, chỉ là từ trÆ°á»›c tá»›i giá» không rõ tung tÃch. Chúng ta lần nà y ra ngoà i chÃnh là muốn đặc biệt tìm váºt nà y, chỉ đáng tiếc suốt chặng Ä‘Æ°á»ng chẳng những không có chút thu hoạch, tháºm chà còn không gặp được ngÆ°á»i nà o từng nghe nói vá» nó, chẳng biết Vạn Thú ma châu đó thá»±c sá»± tồn tại trên Ä‘á»i hay không?
Trong mắt Thiên Mục Phong có chút biến đổi, nhìn hai ngÆ°á»i nói nhá»:
- Váºt hai ngÆ°á»i nhắc đến, nói tháºt ta cÅ©ng không biết, nhÆ°ng ta đã từng nghe có ngÆ°á»i nói đến, kẻ đó là Ma Hoan tôn chủ của Ma vá»±c. Lần nà y đến đây chÃnh là vì Ä‘uổi theo Ma Hoan tôn chủ, nghe nói hình nhÆ° váºt các ngÆ°Æ¡i muốn tìm ở trong Cá»u Hoa sÆ¡n. Còn cụ thể ở chá»— nà o, ta Ä‘oán rằng Ma Hoan tôn chủ cÅ©ng không nắm rõ hoà n toà n, cho nên tìm được hay không chỉ nhá» và o váºn khà của các ngÆ°á»i.
Lâm Vân Phong thần sắc hoan hỉ há»i:
- Có tháºt không đó, sao ngÆ°Æ¡i biết chuyện nà y?
Thiên Mục Phong cÆ°á»i đáp:
- Ta vô tình nghe thấy Ma Hoan tôn chủ cùng thủ hạ ma thần nói chuyện với nhau mới biết, bằng không ngươi cho ta là thần tiên chắc.
Lâm Vân Phong nghe váºy mỉm cÆ°á»i, có vẻ hÆ¡i ngượng ngáºp, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết lại há» hững há»i:
- Nói váºy thì tu vi của Thiên thiếu hiệp cÅ©ng không tầm thÆ°á»ng nhỉ, ngay đến Ma Hoan tôn chủ cÅ©ng không phát hiện ra hà nh tung của thiếu hiệp?
Lá»i vừa thốt ra, Lâm Vân Phong chợt tỉnh ngá»™, bất giác hoà i nghi nhìn hắn. NhÆ°ng Thiên Mục Phong vẫn thản nhiên đáp:
- Nói hai vị đừng cÆ°á»i, ta má»™t thân sở há»c tuy không cao minh lắm nhÆ°ng cÅ©ng đã từng so qua vá»›i Kiếm Vô Trần, tá»± vấn thấy hắn không có khả năng giữ chân ta được. Còn lần trÆ°á»›c vô tình nghe Ma Hoan tôn chủ nói chuyện, kỳ thá»±c cÅ©ng do xảo hợp, bởi trÆ°á»›c đó ta phát giác ra chúng nên đã ẩn tà ng khà tức toà n thân, bằng không gặp lúc bình thÆ°á»ng. ta cÅ©ng không tá»± tin qua mặt được ma tôn.
Nghe được căn nguyên nhÆ° váºy, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết và Lâm Vân Phong Ä‘á»u thoải mái nở nụ cÆ°á»i, không còn quá hoà i nghi nữa.
Thiên Mục Phong thấy thế khẽ cÆ°á»i nói:
- Hôm nay gặp hai vị tại đây, âu cÅ©ng là duyên pháºn, hiện tại má»i ngÆ°á»i cÅ©ng có thể coi nhÆ° là bằng hữu. Nếu hai vị không để bụng, chi bằng chúng ta cùng truy tìm Ma Hoan tôn chủ, đến lúc đó thêm má»™t ngÆ°á»i là thêm má»™t phần sức lá»±c, hy vá»ng lại cà ng lá»›n hÆ¡n.
Sắc mặt Lâm Vân Phong lộ chút ngần ngại, nhìn Trương Ngạo Tuyết xem nà ng có ý kiến gì không, nhưng Ngạo Tuyết đã rơi và o trầm tư, trong lòng đang suy xét vấn đỠnà y.
Trầm mặc má»™t lúc, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết lẳng lặng nhìn Thiên Mục Phong, bình đạm trả lá»i:
- Thiên thiếu hiệp đã có lòng, bá»n ta tất nhiên sẽ không cá»± tuyệt. Sau nà y còn nhiá»u việc phiá»n phức phải là m nhá»c tâm thiếu hiệp rồi.
Thiên Mục Phong nghe thế mừng rỡ, cao hứng cất tiếng:
- Không sao, bằng hữu tÆ°Æ¡ng trợ nhau là chuyện bình thÆ°á»ng. Bây giỠđã không còn sá»›m nữa, chúng ta nên Ä‘i thôi, để lâu sợ không Ä‘uổi kịp Ma Hoan tôn chủ.
Ba ngÆ°á»i do Thiên Mục Phong dẫn Ä‘Æ°á»ng liá»n ra khá»i tiểu trấn, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Cá»u Hoa sÆ¡n.
Trên Ä‘Æ°á»ng, Lâm Vân Phong hiếu kỳ thắc mắc:
- Thiên Mục Phong, hiện tại đến cái bóng của Ma Hoan tôn chủ cũng không thấy, ngươi dám bảo đảm sẽ tìm được hắn, phải chăng có phương pháp bà tuyệt gì?
Thiên Mục Phong cÆ°á»i đáp:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân má»™t chút rồi, bằng không vá»›i tu vi của hắn mà chúng ta Ä‘uổi theo sau Ä‘Ãt, chẳng phải là muốn tìm chết sao? Hy vá»ng duy nhất là men theo dấu vết những nÆ¡i hắn đã qua, chúng ta từng bÆ°á»›c Ä‘uổi theo, đến lúc thÃch hợp lại phải cáºy và o váºn may thôi.
Lâm Vân Phong nghÄ© thấy cÅ©ng đúng, cÆ°á»i nói:
- Không ngá» ngÆ°Æ¡i thông minh tháºt, tốt lắm, coi nhÆ° tin ngÆ°Æ¡i, Ä‘i nhanh nà o.
Tiếng rÃt vang lên, ba nhân ảnh hóa thà nh ba chùm sáng biến mất trong rừng núi!
Hoà ng hôn, ánh tịch dÆ°Æ¡ng còn sót lại chiếu rá»i áng mây nÆ¡i chân trá»i mà u hồng rá»±c, hình dạng tá»±a má»™t đóa há»a vân đầy biến hóa. Mặt trá»i và ng óng lúc nà y trông nhÆ° má»™t chiếc Ä‘Ä©a tròn Ä‘á» tÆ°Æ¡i treo lÆ¡ lá»ng, tuy không sáng chói mắt nhÆ°ng mà u sắc thuần khiết khiến ngÆ°á»i ta chẳng thể nà o quên. Äứng trên đỉnh núi ngắm cảnh chiá»u tà , những tia nắng lẻ loi rÆ¡i rá»›t lại, thái dÆ°Æ¡ng dần tà n, bóng nguyệt nhô lên, cảnh tượng kỳ diệu tháºt khiến ngÆ°á»i ta trông đợi vô cùng.
Trên đỉnh má»™t ngá»n núi vÆ°Æ¡n cao thẳng tắp, Thiên Mục Phong cẩn tháºn lÆ°u ý địa hình xung quanh, Lâm Vân Phong chẳng biết là m gì hết ngóng đông lại trông tây. TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đứng trong gió mãi nhìn vá» nÆ¡i xa, tấm thân bạch y tung bay theo gió tá»±a má»™t vị tiên tá» yên lặng táºn hưởng niá»m hạnh phúc, thần tình bình đạm, khóe miệng ngáºm cÆ°á»i.
Gió núi từ từ thổi đến, Thiên Mục Phong Ä‘ang trầm tÆ° chợt ngẩng đầu thấy TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết trông phÃa chân trá»i, thân hình mê hoặc lòng ngÆ°á»i, trong ánh tịch dÆ°Æ¡ng lấp lánh hồng quang nhà n nhạt nhÆ° được khoác lên má»™t tấm áo choà ng hồng phấn.
Ãnh mắt thẫn thá» si ngốc, trong mắt Thiên Mục Phong bừng lên niá»m mong muốn vô hạn, ngay giữa thá»i khắc tuyệt đẹp nà y, má»™t bà n tay vá»— mạnh lên vai hắn, khiến hắn bừng tỉnh khá»i giấc má»™ng đẹp, láºp tức trở vá» vá»›i hiện thá»±c. Trừng mắt nhìn Lâm Vân Phong vá»›i vẻ tức giáºn, Thiên Mục Phong không chút hảo ý nói:
- NgÆ°Æ¡i uống nhầm thuốc à , cái kiểu thần không hay quá»· không biết nà y tháºt muốn hù chết ngÆ°á»i ta mà .
Vân Phong hừ nói:
- Ai bảo ngÆ°Æ¡i lÆ¡ đãng, nghÄ© lung tung báºy bạ. Ta đã cảnh báo ngÆ°Æ¡i chẳng có hy vá»ng gì đâu, sao cứ không chịu nghe?
Thiên Mục Phong dá»i mắt nhìn thân ảnh TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, không hỠđể tâm nói:
- ThÃch má»™t ngÆ°á»i, chỉ cần ngÆ°á»i ta còn đó là còn có hy vá»ng. Thôi, nói cho ngÆ°Æ¡i nghe cứ nhÆ° Ä‘Ã n gảy tai trâu là m ta mất công má»i miệng. NgÆ°Æ¡i thấy mặt trá»i lặn ở Cá»u Hoa sÆ¡n thế nà o, có phải là rất đẹp không, có khiến ngÆ°á»i ta khó quên không?
Lâm Vân Phong tức tối hừ má»™t tiếng, chăm chú nhìn mặt trá»i lặn nÆ¡i cuối trá»i, chỉ thấy ráng chiá»u đượm hồng, mây trá»i má»™t mà u, Ä‘Ãch xác mÆ°á»i phần khó gặp. Lâm Vân Phong gáºt nhẹ đầu:
- Hoà ng hôn nÆ¡i đây quả tháºt rất đẹp, ngà y trÆ°á»›c tại Dịch viên rất Ãt khi thấy được.
Thiên Mục Phong cÆ°á»i nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, Dịch viên nằm ở Tây Thục, quần sÆ¡n bao quanh, mấy khi thấy được kỳ cảnh thế nà y? Ở đây sát vá»›i Äông Hải, trá»i nÆ°á»›c má»™t mà u, nháºt nguyệt cùng chiếu, là cảnh đẹp Ä‘á»™c hữu của má»™t dải đông nam, tất phải có Ä‘iểm kỳ diệu của nó chứ.
Thấy Thiên Mục Phong huyên thuyên không ngá»›t, Lâm Vân Phong Ä‘á»™t nhiên minh bạch, hắn chÃnh muốn thể hiện tà i hoa trÆ°á»›c mặt mình, muốn nhỠđó để được TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nhìn vá»›i cặp mắt khác. Lâm Vân Phong hừ lạnh má»™t tiếng, chuyển Ä‘á» tà i:
- Ta không hứng thú vá»›i những thứ nà y, đừng nói đến nữa. Má»›i rồi ngÆ°Æ¡i xem xét địa hình cả ná»a buổi, có chút thu hoạch nà o không, rốt cuá»™c Ma Hoan tôn chủ Ä‘i theo hÆ°á»›ng nà o?
Thiên Mục Phong đắc ý cÆ°á»i hắc hắc hai tiếng:
- Tất nhiên là có thu hoạch, nếu không là m sao dám không biết xấu hổ mà dẫn các ngÆ°Æ¡i chạy bừa. Theo ta vừa phân tÃch được, Ma Hoan tôn chủ có lẽ đã Ä‘i qua nÆ¡i nà y trÆ°á»›c chúng ta má»™t thá»i thần, trÆ°á»›c mắt hắn vẫn Ä‘i theo hÆ°á»›ng tây nam, nÆ¡i đó chÃnh là ngá»n núi cao nhất của Cá»u Hoa sÆ¡n – Tháºp VÆ°Æ¡ng phong.
Lâm Vân Phong hoà i nghi nhìn hắn há»i:
- NgÆ°Æ¡i đừng lừa bá»n ta đấy nhé, nếu ta biết ngÆ°Æ¡i giở trò bịp bợm gì, ta sẽ không tha cho ngÆ°Æ¡i đâu. Giá» ta muốn há»i ngÆ°Æ¡i việc nà y, ngÆ°Æ¡i nói đến từ vùng cá»±c bắc, váºy trÆ°á»›c đây chắc rất Ãt khi xuống nam và o Trung thổ chứ chÆ°a cần nói đến Giang Nam. Váºy là m sao ngÆ°oi biết đằng trÆ°á»›c chÃnh là Tháºp VÆ°Æ¡ng phong, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i đã từng dạo qua Cá»u Hoa sÆ¡n?
Thiên Mục Phong cÆ°á»i nói:
- Ta còn tưởng ngÆ°Æ¡i muốn há»i cái gì, hóa ra là điá»u nà y. Ta Ä‘Ãch xác tá»›i từ vùng cá»±c bắc, thế nhÆ°ng đối vá»›i Hoa Hạ Thần Châu ta lại mÆ°á»i phần quen thuá»™c, phà m địa phÆ°Æ¡ng nà o tÆ°Æ¡ng đối nổi tiếng ta Ä‘á»u đã Ä‘i qua, huống chi là nÆ¡i đây. Bây giá» ta má»›i phát hiện ra hình nhÆ° các ngÆ°Æ¡i chÆ°a Ä‘i qua nhiá»u nÆ¡i, ngay cả má»™t trong lục viện là Bồ Äá» há»c viện cÅ©ng chÆ°a từng đến, tháºt sá»± khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy hÆ¡i lạ lùng.
Lâm Vân Phong đỠmặt quát:
- Chuyện nà y thì có gì mà ngạc nhiên? Chỗ nà o ngươi đi qua sao ta nhất định cũng phải đến. Những chỗ ta đã qua chưa chắc ngươi đã từng đến.
Thấy thần sắc hắn bất thÆ°á»ng, Thiên Mục Phong chỉ mỉm cÆ°á»i, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết lúc nà y đã quay lại nhìn hai ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»m đạm nói:
- Trá»i tối rồi, chúng ta Ä‘i thôi, tìm ma tôn quan trá»ng hÆ¡n.
Äêm tối, trăng sáng đỉnh đầu, ánh sáng trắng bạc chiếu rá»i khắp vùng Cá»u Hoa sÆ¡n nhÆ° bao phủ lên đó má»™t tầng hà o quang, không khà tháºt thanh tịnh dá»… chịu trong mà n đêm tÄ©nh lặng.
Bên dòng suối trong xanh, ba ngÆ°á»i nhóm lên đống lá»a. Thiên Mục Phong và Lâm Vân Phong Ä‘ang nÆ°á»›ng thá» rừng, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt ngắm con suối trong veo, lắng nghe tiếng nÆ°á»›c róc rách. Trăng khuyết trong dòng nÆ°á»›c lay Ä‘á»™ng, gió nhè nhẹ thổi đến, thỉnh thoảng lại có má»™t hai con cá phóng mình lên khá»i mặt nÆ°á»›c, là m gợn lên đợt sóng lăn tăn.
Äá»™t nhiên mắt Ngạo Tuyết lá»™ vẻ thất kinh, má»™t đạo kim quang lóe lên trên mặt nÆ°á»›c rồi biến mất tá»±a nhÆ° ảo giác khiến lòng nà ng có chút mê hoặc, là do nà ng hoa mắt hay là chuyện có tháºt?
Äứng dáºy di dá»c theo dòng nÆ°á»›c và i trượng, tuy có thấy và i con cá, nhÆ°ng nà ng không nhìn thấy tia kim quang kia nữa.
Lúc nà y Lâm Vân Phong đã nÆ°á»›ng xong thá» rừng, cất tiếng gá»i nÃu chân Ngạo Tuyết lại, khiến nà ng từ bá» việc tìm kiếm.
Hết chương.
Tà i sản của yomost
Last edited by David; 17-04-2008 at 05:42 PM .
17-04-2008, 05:45 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
ChÆ°Æ¡ng 337 - Cá»u Hoa kỳ ngá»™
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch thuáºt: royluong1974
Biên táºp: beocon
Nguồn:
Tà ng thư viện
Ngồi bên dòng suối, ba ngÆ°á»i vừa ăn vừa bà n bạc, Thiên Mục Phong lên tiếng:
- Äây là núi Cá»u Hoa, nghe nói Pháºt môn tu chân thánh địa Bồ Äá» há»c viện tá»a lạc ở vùng núi nà y, nhÆ°ng có ai biết chÃnh xác nó nằm ở đâu không?
Lâm Vân Phong đáp:
- TrÆ°á»›c giá» chúng ta không qua lại, vả lại cÅ©ng không há»i han đến nên không được rõ lắm, chỉ nghe nói nó ở gần Tà ng Thi giang. Chúng ta chỉ cần tìm thấy Tà ng Thi giang thì sẽ tìm được nó thôi.
Thiên Mục Phong tiếp lá»i:
- Theo ta được biết, tại Cá»u Hoa sÆ¡n sông suối không nhiá»u, nhÆ°ng có má»™t con sông uốn dà i từ Bắc xuống Nam, có Ãt nhất mÆ°á»i vị trà dòng nÆ°á»›c chảy xiết. Má»™t trong số đó có khả năng là cá»a và o Ma vá»±c trong truyá»n thuyết - Tà ng Thi giang, nhÆ°ng không rõ nó ở nÆ¡i đâu. Hiện giá» chúng ta Ä‘ang ở tại má»™t chi lÆ°u gần Thần Nữ phong, đợi đến sáng mai Ä‘i dá»c theo dòng sông xuống, không chừng tìm thấy vị trà của Bồ Äá» há»c viện cÅ©ng nên.
Lâm Vân Phong nghe xong liá»n thắc mắc:
- Chúng ta tá»›i đây để tìm Vạn Thú ma châu chứ không phải tìm Bồ Äá» há»c viện. Tại sao lại cứ nhắc đến Bồ Äá» há»c viện váºy? Phải chăng ngÆ°Æ¡i có ý khác? Thà nh tháºt khai báo mau.
Thiên Mục Phong nhìn Lâm Vân Phong má»™t cách cổ quái, trả lá»i:
- NgÆ°Æ¡i hay tháºt, cả chuyện nà y cÅ©ng Ä‘oán ra. Tháºt ra ta tá»›i đây để tìm Ma Hoan tôn chủ, bất quá đối vá»›i Bồ Äá» há»c viện có chút hiếu kỳ. Vì ta nghe nói, hồi trÆ°á»›c có má»™t vị Huyá»n Không đại sÆ° của Bồ Äá» há»c viện đã từng tìm ra má»™t món binh khà tại má»™t nÆ¡i gá»i là Oán trì. Việc nà y chỉ có hai ngÆ°á»i biết, má»™t là Huyá»n Không Äại SÆ°, má»™t là vị tiá»n bối của sÆ° môn. Lần nà y tá»›i đây, chợt nghÄ© đến chuyện xÆ°a, nên sẵn thuáºn Ä‘Æ°á»ng muốn ghé qua xem năm xÆ°a Huyá»n Không đại sÆ° tìm được binh khà gì, và vì lý do gì cứ phong ấn tại Bồ Äá» há»c viện, không cho nó xuất thế?
Nghe xong, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết và Lâm Vân Phong Ä‘á»u kinh ngạc, không ngá» lại có chuyện nà y. Suy nghÄ© má»™t chút, Ngạo Tuyết lên tiếng:
- Khả năng đó là một binh khà tà môn, nhưng không biết tại sao lại xuất hiện tại Oán trì và bị phong ấn đến bây gi�
Thiên Mục Phong trả lá»i:
- Ta cÅ©ng suy Ä‘oán nhÆ° váºy, nhÆ°ng ngoà i ra còn có má»™t khả năng, hoặc giả đó là má»™t thanh bảo kiếm, Pháºt môn đệ tá» không quen sá» dụng kiếm nên phong ấn nó.
Lâm Vân Phong cÆ°á»i nói:
- Cứ cho là ngÆ°Æ¡i Ä‘oán đúng Ä‘i, nhÆ°ng váºt đó do Huyá»n Không đại sÆ° tìm được, không lẽ ngÆ°Æ¡i lại có ý muốn chiếm là m của riêng?
Thiên Mục Phong thần thái không được tự nhiên, đáp:
- Ta công nháºn là do ông ta kiếm được, nhÆ°ng há» lại không biết sá» dụng, chẳng phải lãng phà quá Æ°? Do đó, tại sao lại không tặng cho ngÆ°á»i biết sá» dụng nó chứ? Tháºt sá»± ta có ý nghÄ© đó, nhÆ°ng cÆ¡ há»™i không nhiá»u nên chỉ muốn Ä‘i xem, còn lại tùy cÆ¡ duyên váºy.
Nghe xong, Lâm Vân Phong và Trương Ngạo Tuyết nhìn nhau lắc đầu, hết ý kiến.
Sau đó, ba ngÆ°á»i bà n bạc công việc ngà y mai má»™t lúc rồi má»—i ngÆ°á»i tá»± Ä‘i Ä‘iá»u tức đả tá»a, Ä‘iá»u dưỡng tinh thần cho ngà y mai.
Ná»a đêm, trong lúc Ä‘iá»u tức, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘á»™t nhiên hé mắt nhìn lÆ°á»›t qua Lâm Vân Phong và Thiên Mục Phong, rồi len lén Ä‘i đến bên khe suối, tìm má»™t tảng đá ngồi xuống, mắt nhìn và o ánh trăng dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c.
Äêm sÆ°Æ¡ng gió lạnh, trá»i khuya tÄ©nh mịch, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nhìn xa xa và o bóng đêm, trong tim phát ra má»™t ná»—i buồn u uẩn:
- NgÆ°á»i phÆ°Æ¡ng xa, biết chăng ná»—i nhá»› của ta?
Những ngôi sao trên trá»i, mặt trăng trên khoảng đêm vô táºn, tất cả Ä‘á»u im lặng không má»™t lá»i hồi đáp. Trong lòng nà ng chợt dâng lên má»™t ná»—i u oán không biết tá» cùng ai, nhẹ nhà ng cất bÆ°á»›c.
Äêm Ä‘en, bóng trắng, dòng nÆ°á»›c trong xanh, sÆ°Æ¡ng núi phiêu diêu, cảnh sắc tháºt thÆ¡ má»™ng, chỉ là có chút ảm đạm.
- Bá»m!
Một âm thanh đột ngột vang lên phá vỡ giây phút tĩnh lặng của Trương Ngạo Tuyết, nà ng nhìn ra mặt nước tìm xem chuyện gì xảy ra thì đột nhiên thấy ánh trăng dưới đáy nước dao động, xuất hiện một mà u sắc kỳ diệu.
Mắt TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết hiện lên má»™t tia kinh dị, má»™t con kim sắc quái ngÆ° thình lình xuất hiện, nổi lên mặt nÆ°á»›c hÆ°á»›ng vá» phÃa nà ng nà ng lắc đầu vẫy Ä‘uôi. Nhìn kỹ lại, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết phát hiện đây là má»™t nhân ngÆ° đầu ngÆ°á»i mình cá, dà i khoảng má»™t thÆ°á»›c, rất giống kim sắc thiện vÆ°Æ¡ng trong truyá»n thuyết, hai mắt có thể phát ra lam sắc quang mang.
Thấy nó Ä‘ang không ngừng xoay chuyển, nà ng bất giác không nhịn được nở má»™t nụ cÆ°á»i thân thiện, yên lặng nhìn ngắm kim sắc thiện vÆ°Æ¡ng. Sau khi xoay chuyển ba lần, nhân ngÆ° liá»n lặn xuống, theo dòng nÆ°á»›c bÆ¡i Ä‘i khá»i tầm mắt Ngạo Tuyết.
Lẳng lặng nhìn theo kim sắc nhân ngÆ°, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cảm giác rằng nó nhÆ° muốn gá»i nà ng, vì thế, nà ng đứng lên Ä‘i dá»c con suối theo kim sắc nhân ngÆ°. Tá»±a hồ biết nà ng theo sau, nó lại nhảy vá»t lên mặt nÆ°á»›c lá»™n má»™t vòng rồi lặn xuống, lúc ẩn lúc hiện, rồi bá»—ng Ä‘á»™t nhiên biến mất, không biết bÆ¡i Ä‘i đâu.
Ngừng lại bên má»™t thủy trì, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết phát hiện đây là điểm táºn cùng của dòng suối, váºy chắc nhân ngÆ° mất tÃch tại thủy trì nà y rồi. Ngẩng đầu nhìn xung quanh, nà ng phát hiện mình Ä‘ang đứng dÆ°á»›i má»™t chân núi, lÆ°ng chừng núi có má»™t tia sáng loé ra. Song mà y nhÃu lại, nà ng nghÄ©:
- Không lẽ con cá đó dẫn ta đến đây là muốn ta lên đó tham quan?
Suy tÃnh má»™t lát, Ngạo Tuyết phi thân lên cao ba trượng, hÆ°á»›ng đến lÆ°ng chừng núi bay lên, trong chốc lát đã tá»›i nÆ¡i. NhÆ°ng nà ng không thấy có ánh sáng gì mà lại phát hiện ra má»™t tòa thạch Ä‘iện. Nhè nhẹ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c cá»a, má»™t mặt quan sát Ä‘á»™ng tịnh, má»™t mặt thúc Ä‘á»™ng ná»™i thể chân nguyên, tức thì má»™t vầng thanh quang lóe lên quanh ngÆ°á»i Ngạo Tuyết, chân khà cÆ°á»ng đại trong chá»›p mắt lan tá»a ra tứ phÃa, nà ng cẩn tháºn tra xét tỉ mỉ xung quanh.
Ná»a khắc sau, không phát hiện ra bất kỳ dị dạng nà o, Ngạo Tuyết liá»n cẩn tháºn giá»›i bị tiến và o thạch môn, Ä‘i thẳng đến má»™t đại Ä‘iện hoang vắng. Trong khoảnh khắc, trong lòng nà ng chợt nổi lên má»™t cảm giác kỳ diệu giống nhÆ° Ä‘ang tiến và o má»™t không gian khác váºy. Vì muốn chứng thá»±c suy Ä‘oán nà y, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết quay đầu nhìn lại, quả nhiên đằng sau không có bất kỳ thạch môn nà o cả, chỉ là má»™t khoảng không má» mỠảo ảo.
Äứng trÆ°á»›c hiện tượng kỳ quái nà y, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết má»™t mặt thôi Ä‘á»™ng chân nguyên há»™ thể, má»™t mặt kỹ lưỡng xem xét đại Ä‘iện phÃa trÆ°á»›c. Nà ng phát hiện thấy má»™t pho tượng mỹ nhân đẹp tá»±a tiên nữ, từ ánh mắt, nụ cÆ°á»i, thần tình tháºt sống Ä‘á»™ng.
Hữu thủ của pho tượng đặt ngang ngá»±c, lòng bà n tay hÆ°á»›ng lên trên nâng đỡ má»™t đóa thạch hoa, tả thủ Ä‘Æ°a chếch lên trá»i, tay nắm lại nhÆ° Ä‘ang cầm váºt gì đó, nhÆ°ng hiện tại thì không thấy đâu.
Ngẩn ngÆ°á»i nhìn và o thạch tượng, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cảm thấy tháºt kỳ quái, tá»±a hồ nhÆ° bản thân có liên quan đến nó, nhÆ°ng liên quan nhÆ° thế nà o thì không rõ được. Trong lòng mang nhiá»u nghi vấn, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cất tiếng gá»i:
- Có ai không, vãn bối Tây Thục Dịch viên môn hạ Trương Ngạo Tuyết vô ý ghé qua. Nếu có gì mạo phạm, xin được lượng thứ.
Âm thanh dịu dà ng vang lên trong khoảng không tÄ©nh lặng của đại Ä‘iện. Tứ bá» im lặng là m cho TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cảm thấy có chút lạ thÆ°á»ng.
Äứng yên má»™t lúc, Ngạo Tuyết từ từ dịch chuyển tá»›i gần thạch tượng, ý muốn nhìn cho minh bạch xem cảm giác kỳ quái đó là gì, là ảo giác hay thá»±c chất có tồn tại. Nà ng tiến đến trÆ°á»›c mặt pho thạch tượng, tất cả Ä‘á»u tÄ©nh lặng không má»™t chút dị thÆ°á»ng. Mục quang Ngạo Tuyết chuyển hÆ°á»›ng nhìn và o ná»a thân trên và dừng lại trên bá» mặt tay trái của pho thạch tượng, trong lòng tá»± há»i không biết nó vốn cầm cái gì?
Trầm tÆ° má»™t lúc, trong khoảnh khắc đó, Ngạo Tuyết không phát giác có má»™t đôi mắt phÃa sau Ä‘ang lẳng lặng nhìn nà ng. Là ai đây? NgÆ°á»i hay ma? Quá»· hay tiên? Hắn có ý đồ gì? Tại sao chỉ giÆ°Æ¡ng mắt nhìn nà ng?
Qua một lúc, Trương Ngạo Tuyết ngẩng đầu lên, nhãn thần chợt phát ra một tia kỳ quang, nhìn và o thanh TỠẢnh thần kiếm trong tay, nà ng kinh ngạc la lên một tiếng. Thần kiếm trong tay đột nhiên tự động bay lên, sau khi đảo quanh một vòng thì từ trên không bay và o ngay lòng bà n tay pho thạch tượng.
Khi TỠẢnh thần kiếm đứng yên trong lòng bà n tay, pho tượng đột nhiên phát tán ra một ánh sáng nhè nhẹ, vô số phù chú tại đại điện hiện lên xung quanh, tạo thà nh một bức tinh vân đồ.
Trong khoảnh khắc, cả đại điện bao phủ một mà u hồng nhạt, vô số quang ba và hình ảnh giao nhau, cuối cùng tụ lại một điểm hóa thà nh một chiếc kén nâng Trương Ngạo Tuyết lên trên không.
Äến khi Ngạo Tuyết đối diện vá»›i pho thạch tượng, cùng lúc ánh sáng há»™i tụ, vô số quang hoa giao nhau tạo thà nh má»™t dải mà u hồng từ từ thâm nháºp và o cÆ¡ thể nà ng. Xung quanh, linh nguyên phân bố khắp không gian, nhìn kỹ thì thấy có má»™t tráºn pháp thần kỳ trong hÆ° không, má»—i Ä‘iểm của tráºn pháp Ä‘ang không ngừng há»™i tụ năng lượng, cuồng mãnh hÆ°á»›ng và o TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Lúc đó, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cá»±c kỳ chấn Ä‘á»™ng, trong má»™t sát na nà ng Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™, toà n tâm toà n ý thu nạp luồng chân nguyên cÆ°á»ng thịnh. Không biết sau bao lâu, Ngạo Tuyết toà n thân chấn Ä‘á»™ng, sau ót Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t vòng sáng mà u Ä‘á» giống nhÆ° má»™t ấn ký hết sức thần bÃ.
Tiếp đó, nà ng từ từ mở mắt ra, cùng lúc phÃa đối diện, đôi mắt thạch tượng cÅ©ng mở ra đối nhãn vá»›i Ngạo Tuyết, má»™t cá»— tin tức kỳ dị được chuyển giao.
Trong lúc nhìn, Trương Ngạo Tuyết không biết hữu ý hay vô tâm, hữu thủ nhè nhẹ đưa ra, lòng bà n tay hướng lên trên giống như pho thạch tượng. Sau khi nà ng là m xong động tác đó, chỉ thấy hữu thủ của thạch tượng sáng bừng lên, đóa kỳ hoa bạo phát hà o quang tự động bay đến tay Ngạo Tuyết, hóa thà nh một đạo kỳ quang biến mất trong lòng bà n tay của nà ng.
Hết chương 337.
__________________
Tà i sản của David
19-04-2008, 05:43 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 338 : CỬU THIÊN HỒNG LIÊN
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: anhtuanek
Biên táºp: Docconhan17
Nguồn: Tà ng thư viện
Khi sá»± việc kết thúc, quang hoa trong đại Ä‘iện Ä‘á»™t nhiên tan biến, thanh thần kiếm trong tay thạch tượng khẽ ngân lên má»™t tiếng rồi tá»± Ä‘á»™ng bay tá»›i rÆ¡i và o tay TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, tất cả cảnh tượng kì dị Ä‘á»u trở vá» hÆ° vô.
Phiêu lãng hạ xuống mặt đất, thần sắc TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết có phần bối rối, cất tiếng tá»± nói vá»›i chÃnh mình:
- Ta đã là m thế nà o nhỉ, tá»±a hồ vừa rồi có chuyện gì đó má»›i phát sinh, tại sao ta không kịp ghi nháºn má»™t cách rõ rà ng, thá»±c sá»± chuyện nà y đã xảy ra thế nà o?
Trong lúc tá»± vấn mình, Ngạo Tuyết quan sát khắp tứ phÃa, thạch tượng vẫn tÄ©nh láºp bất Ä‘á»™ng, chỉ có má»™t biến hóa duy nhất là đóa hoa trong tả thủ không còn. Nháºn ra Ä‘iá»u đó, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết chuyển mục quang sang hữu thủ của nà ng má»™t cách tá»± nhiên, bất ngá» có má»™t phát hiện ngoà i ý muốn, trong lòng bà n tay nà ng có hình má»™t đóa kỳ hoa.
NgÆ¡ ngác nhìn và o tay mình, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tá»± há»i sao lại có đóa kì hoa nà y, thá»±c sá»± đã phát sinh chuyện gì, tại sao mình chỉ nhá»› được má»™t phần những sá»± kiện diá»…n ra lúc đầu, còn việc phát sinh sau đó lại không có chút ấn tượng nà o?
Trong lúc suy nghÄ©, Ä‘á»™t nhiên má»™t thanh âm truyá»n đến:
- Hỡi cách thế truyá»n nhân của ta, ngÆ°Æ¡i không cần hao tổn tâm lá»±c suy Ä‘oán là m gì, khi thá»i cÆ¡ đến, tức là sau khi ngÆ°Æ¡i vượt qua và i kiếp nạn đã được định sẵn, trong lòng ngÆ°Æ¡i sẽ minh bạch tất cả.
- Ai? NgÆ°á»i là ai? Tại sao ta không thể nhìn thấy ngÆ°á»i? NÆ¡i đây là địa phÆ°Æ¡ng nà o, ngÆ°á»i nói cách thế truyá»n nhân là nói ai, kiếp nạn đã được định sẵn là để chỉ cái gì, ngÆ°á»i có thể nói rõ rà ng má»i chuyện được không?
Tòan thân ngạc nhiên xoay chuyển, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nhìn và o khoảng không, lá»›n giá»ng truy vấn.
- Ta là ai, trong tÆ°Æ¡ng lai tá»± nhiên ngÆ°Æ¡i sẽ minh bạch. Còn nÆ¡i nà y là Thần Nữ phong trên Cá»u Hoa sÆ¡n, trong Ä‘iện nà y đã thiết láºp Huyá»n Nữ Cá»u Tuyệt tráºn, táºp trung Cá»u Hoa địa âm linh khà lại vá»›i nhau, nó vừa được ngÆ°Æ¡i hấp nạp và o trong cÆ¡ thể. TrÆ°á»›c mắt, tu vi của ngÆ°Æ¡i tăng tiến mạnh mẽ, bÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c dà i trong cảnh giá»›i Quy Tiên, chỉ cần ngÆ°Æ¡i siêng năng tu luyện, sức mạnh cÅ©ng thăng tiến má»™t cách nhanh chóng. VỠđóa kì hoa trong lòng bà n tay phải ngÆ°Æ¡i, đó chÃnh là đóa Cá»u Thiên Hồng Liên công dụng vô cùng kì diệu, có thể khắc chế tà linh âm sát, còn khắc chế nhÆ° thế nà o, sau nà y từ từ ngÆ°Æ¡i sẽ biết. Những vấn Ä‘á» khác mà ngÆ°Æ¡i há»i, nói cho ngÆ°Æ¡i biết trong lúc nà y thì không thÃch hợp lắm, sau nà y nếu gặp lại, tá»± nhiên ngÆ°Æ¡i sẽ minh bạch má»i chuyện. Bây giá» hãy rá»i khá»i đây, hãy Ä‘i Ä‘i!
Tiếng nói dần dần tiêu tán, cuối cùng hoà n toà n biến mất.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết hô hoán lên má»™t và i tiếng nhÆ° muốn há»i lại má»™t lần nữa cho rõ rà ng hÆ¡n, chỉ tiếc khắp tứ phÃa bạch vụ Ä‘á»™t nhiên lấp đầy không khÃ, má»™t tráºn cuồng phong cuốn đến, Ngạo Tuyết không tá»± chủ được Ä‘Ã nh phải nhắm mắt chống lại cá»— khà lÆ°u lăng lệ.
Thá»i gian dần trôi qua trong sá»± mỠảo, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết ẩn Æ°á»›c nháºn thấy bản thân khẽ lay Ä‘á»™ng, láºp tức cảm giác thấy từng đợt từng đợt gió mát thổi đến. Nhẹ nhà ng mở mắt, thần sắc nà ng thoáng qua vẻ ngÆ¡ ngẩn, bất ngá» nháºn ra bản thân Ä‘ang ở trong má»™t cánh rừng, tòa thạch Ä‘iện lúc nãy hoà n toà n biến mất không còn tung tÃch.
Nhìn xuống lòng bà n tay, hình đóa kì hoa vẫn còn đó, Ngạo Tuyết biết những sá»± việc vừa rồi không phải là má»™t giấc má»™ng, chỉ là má»i chuyện quá thần kì, thá»±c sá»± bản thân đã gặp được Ä‘iá»u gì? Trong lúc suy nghÄ©, nà ng nhanh chóng Æ°á»›c lượng phạm vi hiện trÆ°á»ng xung quanh rồi phi thân lên không trung, láºp tức truy tìm tung tÃch hai ngÆ°á»i Lâm Vân Phong. Vừa ngay lúc nà y, ở phÃa xa xa bá»—ng xuất hiện hai đạo quang hoa xoay vòng trong không trung, tiếng hô hoán vang vá»ng bầu trá»i không ngừng cất lên.
Nháºn ra sá»± bất an trong đó, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết phi thân bay đến, cất tiếng đáp lại thần sắc lo lắng của hai ngÆ°á»i:
- Ta ở đây, không có chuyện gì đâu, chỉ là đột nhiên muốn đi dạo một lát.
Nghe thấy âm thanh của nà ng, sau khi cẩn tháºn đánh giá tình hình, Lâm Vân Phong buá»™t miệng nói:
- Tháºt may mắn quá, tá»· mà có chuyện gì, đệ không biết khi gặp Lục Vân sẽ ăn nói thế nà o đây. Sau nà y nếu tá»· muốn Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c Ä‘i đâu thì xin hãy báo cho đệ má»™t tiếng, tránh trÆ°á»ng hợp bá»n đệ Ä‘i tìm loạn cả lên.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nhè nhẹ gáºt đầu, thấp giá»ng cất tiếng:
- Äa tạ đệ, sau nà y có lẽ chuyện thế nà y sẽ không xảy ra nữa đâu.
Äứng bên cạnh, Thiên Mục Phong khẽ mỉm cÆ°á»i:
- Má»i chuyện Ä‘á»u ổn rồi, chúng ta xuống phÃa dÆ°á»›i thôi, có chuyện gì sau nà y hãy từ từ nói tiếp, những cÆ¡n gió nÆ¡i nà y có phần hÆ¡i lạnh.
Dứt lá»i liá»n khép chặt cổ áo khiến hai ngÆ°á»i kia mỉm cÆ°á»i.
Quay trở lại cạnh đống lá»a, cả ba ngÆ°á»i ngồi xuống nghỉ ngÆ¡i má»™t lần nữa rồi bắt đầu trò chuyện. Tà i ăn nói của Thiên Mục Phong đáng xÆ°ng là nhất tuyệt, thêm và o đó Lâm Vân Phong căn bản bất phục, nên hai ngÆ°á»i không ngừng đấu khẩu, khiến cho Ngạo Tuyết vui cÆ°á»i không Ãt.
Sau má»™t tráºn cÆ°á»i rá»™n rã, Thiên Mục Phong Ä‘á»™t nhiên cất tiếng:
- Ngạo Tuyết cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ mạo muá»™i há»i má»™t câu, theo suy nghÄ© của tại hạ thì cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đây và bây giá» có sá»± bất đồng, toà n thân cô nÆ°Æ¡ng hiện tại toát ra vẻ thâm sâu, khiến ngÆ°á»i khác khi nhìn và o có cảm giác khó dò. Tá»±a hồ tu vi của cô nÆ°Æ¡ng trong má»™t thá»i gian ngắn ngủi đã vượt qua má»™t tầng nữa, tiến nháºp cảnh giá»›i Quy Tiên - cảnh giá»›i thần kì nhất trong truyá»n thuyết. Không biết câu há»i của tại hạ có Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t quá không?
Nhãn thần TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết khẽ biến đổi, kinh ngạc nhìn sang Thiên Mục Phong, trong tâm lý không khá»i phát sinh hiếu kì vá» con ngÆ°á»i của hắn ta.
Bên cạnh, Lâm Vân Phong nghe những lá»i hắn nói, cẩn tháºn quan sát TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết má»™t lần, kinh hãi cất tiếng:
- Thiên Mục Phong, nhãn quang của ngÆ°Æ¡i tháºt lợi hại, sao nãy giá» ta lại không lÆ°u ý đến Ä‘iá»u nà y váºy? Tu vi của sÆ° tá»· Ä‘Ãch xác gia tăng không Ãt, rốt cuá»™c vừa rồi tá»· đã gặp được kì ngá»™ gì váºy, là m thế nà o mà trong thá»i gian ngắn lại có được sá»± tăng tiến nhanh đến thế?
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết thu hồi mục quang, bình thản nhìn qua hắn ta, nhẹ nhà ng trả lá»i:
- Ta Ä‘Ãch thá»±c đã gặp má»™t chuyện vô cùng kì quái, nhÆ°ng cụ thể chuyện đó xảy ra thế nà o thì ta lại rất mÆ¡ hồ, vì thế không thể nói ra nguyên nhân tại sao. Hay là để sau nà y ta suy nghÄ© thông rồi, đến lúc đó sẽ nói cho đệ biết.
Lâm Vân Phong nghe váºy, nhìn lÆ°á»›t qua Thiên Mục Phong má»™t lần rồi gáºt đầu:
- Thế cÅ©ng được, nếu sau nà y tá»· minh bạch Ä‘iá»u đó thì phải nói cho đệ rõ đấy. Hiện tại hôm nay vẫn chÆ°a thấy lợi Ãch thế nà o, nhÆ°ng sÆ° tá»· hãy cứ cố gắng nắm lấy cÆ¡ há»™i nà y mà táºp luyện nhiá»u, cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u hay.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nhìn hai ngÆ°á»i, Ä‘iá»m đạm cất tiếng:
- Äược rồi, các ngÆ°á»i cứ từ từ nói chuyện, ta muốn cẩn tháºn kiểm tra tu vi hiện tại của mình, xem thá» nó tăng tiến Ãt nhiá»u ra sao.
Dứt lá»i, nà ng di thân lui lại má»™t trượng, ngồi xuống dÆ°á»›i má»™t gốc cây tÄ©nh lặng Ä‘iá»u tức, bắt đầu thăm dò tu vi của bản thân.
Không biết thá»i gian đã qua bao lâu, đến khi TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tỉnh lại thì trá»i đã rạng sáng, Lâm Vân Phong và Thiên Mục Phong đã chuẩn bị xong váºt thá»±c, cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tuyệt không Ä‘á» cáºp đến vấn Ä‘á» của nà ng mà chỉ lẳng lặng cùng nà ng ăn sáng. Sau khi nhét đầy dạ dà y, ba ngÆ°á»i bắt đầu lên Ä‘Æ°á»ng, sau má»™t ná»a thá»i thần, Thiên Mục Phong đã tìm ra manh mối, truy tìm được hà nh tung của Ma Hoan tôn chủ.
Dá»c theo dòng suối Ä‘ang đổ xuống, sau khi cả ba tiến đến má»™t thuá»· vá»±c mà tại đó, thủy lÆ°u vô cùng hung mãnh đã phát hiện má»™t thi thể, cẩn tháºn quan sát, bất ngá» phát hiện đó lại là má»™t hoà thượng.
Ba ngÆ°á»i quay sang nhìn nhau, Thiên Mục Phong lên tiếng:
- Äây chắc chắn là môn hạ của Bồ Äá» há»c viện, theo ta nghÄ©, Ma Hoan tôn chủ nhất định đã cùng ông ta phát sinh xung Ä‘á»™t, nếu không là m sao lại xảy ra sá»± cố nhÆ° thế nà y. Bây giá» chúng ta dá»± định thế nà o, tiếp tục truy tung ma tôn hay là trÆ°á»›c tiên đến nÆ¡i toạ lạc của Bồ Äá» há»c viện xem thá», quan sát tình hình của hỠở đó thế nà o?
Lâm Vân Phong nói:
- Theo quan Ä‘iểm của ta, tuy sá»± tình có lẽ phát sinh đã lâu, nhÆ°ng chúng ta đã thấy tình trạng thế nà y, tất nhiên phải đến Bồ Äá» há»c viện há»i thăm tình hình bá»n há». Cho dù có việc gì xảy ra Ä‘i chăng nữa, là thà nh phần chÃnh đạo Nhân gian, chúng ta cÅ©ng nên xuất thủ tÆ°Æ¡ng trợ há» má»™t tay, sÆ° tá»· thấy thế được không?
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết gáºt đầu trả lá»i:
- Vân Phong nói không sai, Bồ Äá» há»c viện thá»±c sá»± đã gặp sá»± cố ngoà i ý muốn, chúng ta là môn hạ Dịch viên, Ä‘Ãch xác không thể khoanh tay đứng nhìn. Bất quá tình hình hiện tại đã xảy ra nhÆ° thế nà y, thì cho dù chúng ta truy tầm ma tôn hay đến Bồ Äá» há»c viện, kì thá»±c tất cả Ä‘á»u là má»™t chuyện. Miá»…n sao chúng ta giải quyết được má»™t trong hai vấn Ä‘á» trên, tất nhiên có thể tìm ra vấn Ä‘á» còn lại. Vì thế, cứ theo sá»± hÆ°á»›ng dẫn của Thiên thiếu hiệp, cấp tốc tìm ngÆ°á»i rồi sẽ tÃnh tiếp.
Thiên Mục Phong cÆ°á»i nói:
- Ngạo Tuyết cô nương nói rất đúng, chúng ta hãy nhanh chân lên!
Ngay sau đó ba ngÆ°á»i ngá»± khà phi hà nh, tăng tốc bay vá» phÃa trÆ°á»›c
oOo
Trên Hoa SÆ¡n, sau khi ChÃnh Äạo liên minh thà nh láºp, Diệp Tâm Nghi lúc nà y phong vân thiên hạ, láºp tức trở thà nh nhân váºt được chú ý nhất trong giá»›i tu chân. NhÆ°ng trong khoảng thá»i gian nà y, nà ng vẫn tiếp tục cùng vá»›i Kiếm Vô Trần Ä‘iá»u hà nh liên minh, hôm nay những cao thủ chủ chốt Ä‘á»u táºp trung tại phòng nà y, gần nhÆ° không thấy có má»™t ngoại nhân nà o cả.
Äại viện của ChÃnh Äạo liên minh được chia ra là m ba toà , Äông viện nguy nga tráng lệ nhất là của Tam Phái liên minh, cÅ©ng là nÆ¡i ở của các thà nh viên trong ChÃnh Äạo liên minh, Tây viện là địa bà n của Lục Viện liên minh. Còn lại Bắc viện là nÆ¡i trú ngụ của Thiên Kiếm Khách cÅ©ng nhÆ° những cao thủ Vân Chi pháp giá»›i và những nhân váºt trá»ng yếu khác.
Liên minh đã được thà nh láºp và i ngà y, dÆ°á»ng nhÆ° tất cả má»i chuyện Ä‘á»u đã được an bà i trÆ°á»›c, dÆ°á»›i sá»± thống lÄ©nh của Diệp Tâm Nghi, trên dÆ°á»›i toà n bá»™ liên minh toát ra khà thế uy nghiêm khôn tả, đối vá»›i yêu ma tá»± tin vô cùng. Vì thế, Thiên Kiếm Khách tháºp phần cao hứng, không ngừng khen ngợi nà ng ta, đồng thá»i triệu táºp những nhân váºt trá»ng yếu trong liên minh lại nhằm thÆ°Æ¡ng nghị phÆ°Æ¡ng sách tiêu diệt các thế lá»±c yêu ma ở Nhân gian. NhÆ°ng trong những ngÆ°á»i ở đây lại không có mặt Kiếm Vô Trần, Ä‘iá»u nà y là m má»i ngÆ°á»i thấy rất kì quái, không hiểu sá»± sắp đặt của Thiên Kiếm Khách ra sao.
Trong há»™i trÆ°á»ng, Thiên Kiếm Khách quan sát những cá nhân tham dá»± cuá»™c thÆ°Æ¡ng nghị, vá»›i thần sắc nghiêm túc cất tiếng:
- Những ngà y nà y đã phát sinh không Ãt sá»± tình, đối vá»›i tình thế ở Nhân gian có ảnh hưởng rất lá»›n, má»—i ngÆ°á»i trong chúng ta Ä‘á»u minh bạch rõ rà ng Ä‘iá»u nà y. Kể từ lúc chÃnh thức quyết định chuyển đến Hoa SÆ¡n, chúng ta đã thấy được thà nh tÃch đầu tiên của nó, chÃnh là khiến cho Ä‘a số đồng đạo trong giá»›i tu chân Ä‘á»u biết đến, chúng ta đã có được thá»±c lá»±c và sá»± tin tưởng tuyệt đối của há» nhằm tiêu diệt tất cả các thế lá»±c tà ác Ä‘ang tồn tại.
TrÆ°á»›c mắt, theo hồi báo của môn hạ được phái Ä‘i thám thÃnh, Quá»· vá»±c Hắc Hà quá»· vÆ°Æ¡ng đã vượt qua Hoà ng Hà , tối Ä‘a tá»›i đầu giá» ngá» hôm nay, đại quân Quá»· vá»±c sẽ tiến đến Hoa SÆ¡n. NhÆ°ng Hắc Ãm tôn chủ đã cùng Tam Nhãn Long Lang liên kết vá»›i nhau thà nh láºp Long Ma chiến tuyến, phái bát đại cao thủ gấp rút tiến đến vùng phụ cáºn Hoa SÆ¡n, Ma tông thì lúc ẩn lúc hiện, hiển nhiên tất cả Ä‘á»u muốn đánh đổ chúng ta.
Äể duy trì hoà bình cho Nhân gian, duy trì sá»± uy nghiêm của chÃnh đạo, ta quyết định bắt đầu phát Ä‘á»™ng tiến công, phải cho bá»n chúng biết được sá»± lợi hại của chúng ta. Hiện tại, nhằm đối phó vá»›i tình hình nà y, ai có ý kiến gì cứ Ä‘á» xuất để chúng ta cùng nhau thÆ°Æ¡ng nghị, nhằm tìm ra biện pháp tốt nhất.
Má»i ngÆ°á»i trong há»™i trÆ°á»ng nghe thế, tất cả Ä‘á»u di chuyển mục quang đến Diệp Tâm Nghi, chá» lắng nghe giải pháp của vị nữ minh chủ nà y.
Diệp Tâm Nghi tá»±a hồ đã minh bạch nguyên nhân, liá»n cất tiếng:
- Äối vá»›i sá»± việc lần nà y chúng ta phải cẩn tháºn hà nh sá»±, từ sau khi ChÃnh Äạo liên minh thà nh láºp, tráºn giao phong nà y thá»±c sá»± có ý nghÄ©a quan trá»ng then chốt đối vá»›i thiên hạ nói chung cÅ©ng nhÆ° lá»±c lượng chÃnh đạo nói riêng, chúng ta tuyệt đối không được thất bại, nhất quyết phải già nh lấy thắng lợi.
TrÆ°á»›c mắt, Quá»· vá»±c cÅ©ng nhÆ° các thế lá»±c khác gần nhÆ° toà n bá»™ đã tiến nháºp Nhân gian, giữa bá»n chúng không có bất kì sá»± hiệp nghị nà o cả, thà nh thá» mối quan hệ giữa bá»n chúng hoặc là đối láºp hoặc là liên kết thà nh má»™t tuyến, những Ä‘iá»u đó chúng ta tạm thá»i không minh bạch rõ rà ng, vì thế chúng ta cần phải Ä‘á» phòng bất kì âm mÆ°u nà o của bá»n chúng. NhÆ°ng Ma vá»±c và Yêu vá»±c hiện tại Ä‘á»u táºp trung hoạt Ä‘á»™ng trong Long Ma chiến tuyến, hiển nhiên có ý đồ đối phó chúng ta, vì thế chúng ta phải phá tan âm mÆ°u của bá»n chúng, giáo huấn cho chúng má»™t bà i há»c, vá»›i kết quả sau tráºn chiến, sẽ khiến tâm lý của bá»n chúng trở nên nặng ná» hÆ¡n.
HÆ¡n nữa, gần đây cao thủ của Ma Thần tông lại ngẫu nhiên xuất hiện dÆ°á»›i chân núi Hoa SÆ¡n, chắc hẳn bá»n chúng cÅ©ng có ý đồ gì đó, chúng ta phải cân nhắc kỹ cà ng, táºn lá»±c chiến đấu toà n diện.
Tà i sản của Filo
Last edited by David; 19-04-2008 at 05:54 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 7 gioi truyen thuyet , ãåîìåòðèÿ , áîäèáèëäèíã , bach luyen thanh tien , çàêîí , êàìàñóòðà , hauthatgioiutruyenthuyet , hua tien chi 4vn , ñòðèì , öåëêè , tâm má»™ng vô ngân , that gioi , that gioi site:4vn.eu , that gioi thuyen thiet , that gioi truyen thuyen , that gioi truyen thuyet , that giok , that gjoi , thatgioi , thatgioitruyenthuyet , thất giá»›i , thất giá»›i truy , truyen that gioi , truyen thuyet that gioi , truyen thuyet that giÆ¡i , truyen thuyet the gioi , truyen thuyet thet gioi , truyen tien hiep 7 gioi , vietsn phim bo , ÷àñîâîé