03-11-2011, 08:46 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 501: Tiá»n Lá»™ Gian Nan.
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: Tà ng Thư Viện
‘Kỳ Binh Hà o’ từ kênh Váºn Hà tiến và o eo biển chạy vá» Hải Diêm. Khúc kênh Váºn Hà nà y đã rÆ¡i và o tay LÆ°u Dụ, khiến Thiên SÆ° quân nhất thá»i vô lá»±c phản công.
Yến Phi, LÆ°u Dụ và Äồ Phụng Tam Ä‘ang ở trên Ä‘Ã i chỉ huy Ä‘Ã m luáºn tá»›i nan Ä‘á» liên quan đến váºt tÆ° và lÆ°Æ¡ng thá»±c. Yến Phi nói: “Năm xe hoà ng kim đã được váºn chuyển đến Biên Hoang táºp. Chỉ cần bá»n ta biến Thá» DÆ°Æ¡ng thà nh căn cứ địa, sau đó thu mua lÆ°Æ¡ng thá»±c tại các thà nh trấn đã phong tá»a ở thượng du, rồi Ä‘Æ°a lên chiến thuyá»n theo Hoà i Thủy ra biển, thì có thể váºn chuyển đến bá» bên nà y, giải quyết được vấn Ä‘á» thiếu lÆ°Æ¡ng.â€
LÆ°u Dụ vui vẻ: “Äó cÅ©ng chÃnh là suy nghÄ© của bá»n ta, Âm Kỳ đã lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Thá» DÆ°Æ¡ng, Văn Thanh sẽ phối hợp cùng y.â€
Yến Phi cÆ°á»i: “Nghe ngữ khà của LÆ°u gia, thấy quan hệ vá»›i đại tiểu thÆ° tá»±a nhÆ° đã phát triển thêm má»™t bÆ°á»›c.â€
LÆ°u Dụ ngượng ngùng : “NgÆ°Æ¡i lại cÆ°á»i ta rồi.â€
Yến Phi tiếp: “Chúc mừng! Chúc mừng!â€
Äồ Phụng Tam chuyển câu chuyện: “Tráºn nà y Yến huynh đối phó Tôn Ân, cầm chắc bao nhiêu phần thắng lợi?â€
Yến Phi đáp: “Äây chÃnh là vấn Ä‘á» khiến ta Ä‘au đầu. NhÆ°ng các ngÆ°Æ¡i không cần phải lo lắng cho ta, hy vá»ng có thể Ä‘uổi kịp bá»n ngÆ°Æ¡i, cùng nhau Bắc thượng đến Quảng Lăng.â€
Äồ Phụng Tam thẳng thắn: “ChÃnh bản thân ta lần nà y Ä‘á» nghị LÆ°u soái ngược lên phÃa bắc, trong lòng còn có rất nhiá»u nghi hoặc, nếu mà có Yến Phi ngÆ°Æ¡i trợ tráºn, thì đó hoà n toà n là câu chuyện khác. Nói đến sức hiệu triệu, Yến huynh thá»±c sá»± không dÆ°á»›i LÆ°u soái.â€
Yến Phi mỉm cÆ°á»i: “Äồ huynh không cần Ä‘á» cao ta quá.â€
LÆ°u Dụ Ä‘á» nghị: “Yến huynh sao không trÆ°á»›c hết đến Hải Diêm, nghỉ ngÆ¡i tÄ©nh dưỡng thoải mái má»™t ngà y, rồi má»›i đến Ông Châu?â€
Yến Phi đáp: “Thá»i giá» rất quý, chỠđến khi tá»›i Hải Diêm, ta sẽ láºp tức theo thuyá»n đến Ông Châu, nếu quả các ngÆ°Æ¡i lÆ°u lại Hải Diêm má»™t ngà y rồi má»›i tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng, nói không chừng ta tháºt sá»± có thể Ä‘uổi kịp bá»n ngÆ°Æ¡i.â€
Sau khi Æ°á»›c lượng thá»i gian và hải trình, LÆ°u Dụ nói: “Lần nà y ta tá»›i Hải Diêm, là để từ biệt Văn Thanh, còn má»™t mặt khác là nhằm an bà i nhân sá»±, là m rõ chuyện ai nắm quyá»n chỉ huy quân Ä‘á»™i sau khi ta Ä‘i khá»i, thì má»›i an tâm.â€
Äồ Phụng Tam Ä‘á» tỉnh: “Cẩn tháºn để ý con ngÆ°á»i LÆ°u Nghị nà y, y chắc sẽ không phục bởi vì tiểu Ân là má»™t chỉ huy má»›i trong Bắc Phủ binh.â€
LÆ°u Dụ nói: “Ta thá»±c sá»± muốn Ä‘em LÆ°u Nghị cùng Ä‘i bên mình, nhÆ°ng lại sợ y là m há»ng việc, nên Ä‘Ã nh phải dùng kế quyá»n nghi khác.â€
Yến Phi băn khoăn, há»i: “Vấn Ä‘á» nhân sá»± khó khăn nà y, đã có biện pháp giải quyết chÆ°a?â€
LÆ°u Dụ đáp: “Äây có thể gá»i là thủ Ä‘oạn chÃnh trị. Trên danh nghÄ©a, ta giao cho Chu Tá»± tiếp quản vị trà thống soái của ta. Chức quan của Chu Tá»± Ãt ra cÅ©ng hÆ¡n LÆ°u Nghị hai cấp, luáºn vai vế thì LÆ°u Nghị cÅ©ng không cách nà o so sánh được vá»›i Chu Tá»±, cho nên việc an bà i nhÆ° váºy sẽ không há» tạo nên bất cứ dị nghị gì. NhÆ°ng thá»±c chất, ngÆ°á»i chỉ huy Ä‘Ãch thị là tiểu Ân, quyá»n lá»±c của y hiển nhiên trên cả Chu Tá»±.â€
Äồ Phụng Tam nhÃu mà y, há»i: “Chu Tá»± sẵn sà ng bằng lòng giúp đỡ bá»n ta công việc trá»ng đại đó sao?â€
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i: “Chỉ cần Chu Tá»± nháºn định ta đúng là chân mệnh thiên tá», y sẽ đồng ý giúp ta bất cứ việc gì. Minh bạch chÆ°a?â€
Yến Phi phát sinh cảm giác khó mà hình dung.
LÆ°u Dụ cuối cùng cÅ©ng đã hoà n toà n trưởng thà nh rồi. Tá»± tin, quyết Ä‘oán, tá»±a nhÆ° có bản lÄ©nh siêu phà m có thể nhìn thấu suốt tất cả má»i ngÆ°á»i khác. Gã từ trong khổ nạn khôi phục trở lại, bởi vì thá»i khắc gã mong đợi nhất trong cuá»™c Ä‘á»i Ä‘ang mở ra ở phÃa trÆ°á»›c gã, cho nên gã tiến và o má»™t trạng thái má»›i hoà n toà n khác.
Yến Phi đã từng cùng vá»›i LÆ°u Dụ trải qua thá»i khắc thất vá»ng nhất của gã, chÃnh là lúc VÆ°Æ¡ng Äạm Chân bị Ä‘Æ°a Ä‘i Kinh Châu nhÆ° váºt trao đổi trong cuá»™c giao dịch. NhÆ°ng mà Yến Phi cÅ©ng biết được bản thân sẽ cùng LÆ°u Dụ Ä‘i tá»›i thá»i khắc huy hoà ng nhất của gã, đó là lúc Hoà n Huyá»n phải chịu thất thủ dÆ°á»›i Háºu Bối Ä‘ao của LÆ°u Dụ, thá»i khắc ấy cÅ©ng đánh dấu LÆ°u Dụ trở thà nh ngÆ°á»i có quyá»n lá»±c nhất của Nam phÆ°Æ¡ng.
Sá»± quáºt khởi của LÆ°u Dụ, đại biểu cho sá»± quáºt khởi của tầng lá»›p bình dân áo vải Nam phÆ°Æ¡ng, đả phá sá»± lÅ©ng Ä‘oạn trên trÆ°á»ng chÃnh trị của cao môn vá»ng tá»™c sau nà y đối vá»›i việc thá»±c thi công bằng chế Ä‘á»™ cá»u phẩm từ thá»i Hán mạt.
Äồ Phụng Tam thở dà i: “Minh bạch rồi! Yến huynh có cảm thấy LÆ°u soái của bá»n ta cà ng ngà y cà ng lợi hại hay không?â€
LÆ°u Dụ hân hoan nói: “Äiá»u mà các ngÆ°Æ¡i gá»i là lợi hại là do bị bức bách mà ra.â€
Quay sang Yến Phi há»i: “Phải chăng hiện tại Lưỡng Hồ bang do Doãn Thanh Nhã cầm đầu?â€
Yến Phi gáºt đầu đáp: “Tạm thá»i thì đúng là nhÆ° váºy.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Ở Lưỡng Hồ bang Doãn Thanh Nhã địa vị tuy cao, nhÆ°ng mà lại thiếu kinh nghiệm thá»±c tế và tÆ° cách thống lÄ©nh bang chúng, nà ng là má»™t tiểu kiá»u nữ nhÆ° váºy, liệu có thể Ä‘iá»u khiển được bang chúng cứng đầu cứng cổ không?â€
Yến Phi phân tÃch: “Vấn Ä‘á» nhÆ° váºy cần phải phân nhá» ra các phÆ°Æ¡ng diện mà nói. Hiện tại ngÆ°á»i Lưỡng Hồ bang, chỉ có hai lá»±a chá»n, má»™t là đi theo Hoà n Huyá»n, hai là vì Nhiếp Thiên Hoà n báo thù. Theo ta thấy, sẽ không có ai đầu hà ng Hoà n Huyá»n, nhân vì Nhiếp Thiên Hoà n bị hại, khiến Hoà n Huyá»n trở thà nh kẻ bá»™i tÃn thiếu nghÄ©a khà trong lòng bang chúng Lưỡng Hồ bang, ai bằng lòng vì loại ngÆ°á»i nhÆ° thế mà bán mạng? HÆ¡n nữa là bá»n ngÆ°á»i Lưỡng Hồ bang Ä‘á»u đến từ dân gian, bá»n hỠđối vá»›i giá»›i cao môn đại tá»™c không há» có má»™t chút cảm tình, mà bá»n há» chÃnh là do bị cao môn đại tá»™c cưỡng bức bóc lá»™t không thể không và o rừng là m kẻ cÆ°á»›p. Vá»›i xuất thân của bá»n hỠđã xác định láºp trÆ°á»ng ở và o thế đối nghịch vá»›i Hoà n Huyá»n. Còn má»™t Ä‘iá»u cá»±c kỳ trá»ng yếu nữa, đó là Doãn Thanh Nhã đã trở thà nh lý do duy nhất để bang chúng Lưỡng Hồ bang Ä‘oà n kết, mà nà ng ta Ä‘Ãch thị là má»™t nhịp cầu nối, khiến Lưỡng Hồ bang, Hoang nhân bá»n ta và LÆ°u gia ngÆ°Æ¡i liên kết vá»›i nhau. CÅ©ng chỉ có LÆ°u gia ngÆ°Æ¡i má»›i có khả năng khiến bang chúng Lưỡng Hồ bang sinh ra hy vá»ng đối vá»›i tÆ°Æ¡ng lai.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Qua những lá»i phân tÃch của Yến huynh, tình huống Lưỡng Hồ bang đã được rõ rà ng phân minh. Chỉ cần bá»n ta có thể khéo léo váºn dụng Lưỡng Hồ bang là m má»™t cánh kỳ binh, có thể thu được kết quả không tưởng tượng được.â€
LÆ°u Dụ vặn ngÆ°á»i nói: “Äêm nay ta rất cao hứng, bở vì có thể cùng Yến huynh cưỡi gió vượt sóng trên biển. Thá»i gian qua tháºt là nhanh. Xem kìa! Nhìn thấy ánh đèn của Hải Diêm rồi đấy!â€
Yến Phi cÆ°á»i: “Äã đến lúc ta phải Ä‘i Ông Châu rồi, tiện đây có thể thả xuống má»™t chiếc khoái thuyá»n được không?â€
Hải Diêm thà nh.
LÆ°u Dụ tiến và o tiểu thÃnh, Giang Văn Thanh tá»±a nhÆ° má»™t ngÆ°á»i vợ nghênh đón trượng phu trở vá», đến trÆ°á»›c mặt LÆ°u Dụ cởi áo choà ng cho gã, xong giúp gã ngồi xuống má»™t bên, rồi má»›i dâng lên ly trà sâm.
LÆ°u Dụ để chung trà xuống, âu yếm nhìn mỹ nữ Ä‘ang ngồi tiếp đón bên cạnh, nói: “Hoà ng hôn ngà y mai ta cùng Phụng Tam lên Ä‘Æ°á»ng vá» Quảng Lăng.â€
Thân hình thon thả của Giang Văn Thanh run lên, thất thanh thốt: “Tháºt sao?â€
LÆ°u Dụ Ä‘em tình hình hiện tại cùng vá»›i lý do phải quay vá» Quảng Lăng nói ra tháºt tỉ mỉ, ngay cả chuyện Yến Phi sau khi giải quyết Tôn Ân sẽ tham gia hà nh Ä‘á»™ng vá»›i bá»n há». Sau cùng nói: “Hy vá»ng Văn Thanh minh bạch, nếu nhÆ° bá»n ta vẫn ở đây lằng nhằng mãi vá»›i Từ Äạo Phúc, thì sẽ bị lỡ mất thá»i cÆ¡ tốt nhất để tiêu diệt Hoà n Huyá»n. Má»™t khi để cho Hoà n Huyá»n vững chân tại Kiến Khang, khống chế DÆ°Æ¡ng Châu, thì thiên hạ Nam phÆ°Æ¡ng, sẽ trở thà nh thiên hạ của Hoà n Huyá»n. Ta tuyệt đối sẽ không để cho tình huống nhÆ° váºy xuất hiện.â€
Giang Văn Thanh cúi đầu nói: “Thiếp minh bạch rồi! LÆ°u soái cứ yên tâm mà đi!â€
LÆ°u Dụ vốn là muốn thuyết phục Giang Văn Thanh lÆ°u lại Giang Nam, nghÄ© là phải mất nhiá»u lá»i lẽ, ai ngỠđược lại dá»… dà ng có được sá»± chấp thuáºn của nà ng đến váºy. Mừng quá nhảy báºt lên, kéo lấy nà ng, bế cả ngÆ°á»i lên khá»i ghế ngồi, nói: “Äại tiểu thÆ° có nguyện ý gả cho ta má»™t gã thô kệch thế nà y không?â€
Giang Văn Thanh xấu hổ quá, áp gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i và o bá» vai rá»™ng lá»›n của gã, thân thể kiá»u diá»…m khẽ run lên.
Lá»±u Dụ cÆ°á»i vang: “Äại tiểu thÆ° nếu không phản đối, LÆ°u Dụ ta sẽ coi nhÆ° đại tiểu thÆ° đã đồng ý rồi.â€
Giang Văn Thanh cắn mạnh và o vai gã.
LÆ°u Dụ ôm nà ng Ä‘i thẳng và o phòng ngủ, ngồi xuống cạnh giÆ°á»ng, để nà ng nằm ở trong lòng, tâm ý vô cùng thá»a mãn. Than rằng: “Văn Thanh không nên cho rằng lần nà y ta đến Quảng Lăng chÃnh là dùng sinh mạng mình để đánh cược, sá»± tháºt là ta mÆ°á»i phần chắc chắn. Vì có quan hệ vá»›i Huyá»n soái, nên tÆ°á»›ng sÄ© Bắc Phủ binh không ai thÃch Hoà n Huyá»n. Giả thiết LÆ°u Lao Chi lặp lại sai lầm, cam tâm tình nguyện là m chó săn cho Hoà n Huyá»n, sẽ khiến y mất hết lòng tin của tÆ°á»›ng lÄ©nh Bắc Phủ binh, thì cÆ¡ há»™i của bá»n ta đã đến.â€
Giang Văn Thanh ôn nhu nói bên tai gã: “NhÆ°ng mà chà ng ngà n vạn lần không được coi thÆ°á»ng, đã có Ma môn liên quan trong đó, Hoà n Huyá»n tất có kế hoạch hoà n chỉnh, để giải trừ sá»± uy hiếp của Bắc Phủ binh bá»n chà ng đối vá»›i y.â€
LÆ°u Dụ đáp: “Bản thân ta vẫn vô cùng lo lắng đến thủ Ä‘oạn của Ma môn, bất quá đã có Yến Phi ká» vai tác chiến vá»›i bá»n ta, dù cho xuất hết cao thủ của bá»n chúng, e rằng cÅ©ng chẳng là m gì được bá»n ta.â€
Giang Văn Thanh cÆ°á»i yêu kiá»u: “Äiá»u kiện cho chà ng vá» Quảng Lăng là tÆ°Æ¡ng lai và o lúc quyết chiến vá»›i Hoà n Huyá»n, ngÆ°á»i ta phải ở bên cạnh chà ng.â€
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i: “Váºy còn phải chá» xem đêm nay biểu hiện của nà ng thế nà o đã.â€
Giang Văn Thanh ngồi thẳng thân hình kiá»u diá»…m, ôm lấy cổ gã thần sắc lá»™ vẻ không hiểu, nghi hoặc há»i: “Äiá»u đó có quan hệ gì đến đêm nay?â€
LÆ°u Dụ nghiêm mặt đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là rất có quan hệ. Nếu nhÆ° đêm nay ta thà nh công khiến nà ng hoà i thai của bá»n ta, ta sao còn có thể để cho ngÆ°á»i bụng to bệ vệ ra chiến trÆ°á»ng chứ?â€
Láºp tức Giang Văn Thanh mặt đỠđến táºn mang tai, vùi đầu và o ngá»±c gã.
LÆ°u Dụ giá»ng đầy cảm xúc: “LÆ°u Dụ ta vì nhạc phụ báo thù, đó là chuyện kinh thiên địa nghÄ©a, so vá»›i Văn Thanh nà ng tá»± tay giết Hoà n Huyá»n không có gì phân biệt. Bá»n ta đã khổ sở mấy năm để chá» thá»i khắc nà y, hiện đã ở trÆ°á»›c mặt. Äêm nay bá»n ta hãy quên Ä‘i hết thảy, táºn hưởng mối hoan lạc phu thê cá nÆ°á»›c. LÆ°u Dụ ta lúc nà y láºp thệ, bất luáºn tÆ°Æ¡ng lai biến hóa thế nà o, ta đối vá»›i Văn Thanh tuyệt không bao giá» thay lòng đổi dạ, không phụ ân đức Văn Thanh đã xem trá»ng ta.â€
Yến Phi nắm vững tay chèo khống chế khoái thuyá»n, vượt qua những con sóng dữ cuồng ná»™ của biển cả trong đêm tối lao nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, xem sóng biển nhÆ° không.
Tâm linh của chà ng trong sáng thông suốt, không nhiễm một chút tạp niệm, Âm thần cùng với Dương thần kết hợp là m một, hồn nhiên vô ngã.
Äá»™t nhiên má»™t con sóng lá»›n ném tiểu Ä‘Ä©nh lên lÆ°ng chừng trá»i, Yến Phi chẳng lo mà mừng, thừa cÆ¡ mượn thế mà phi, rẽ sóng tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Tôn Ân chÃnh thị Ä‘ang chỠđợi chà ng, chà ng cảm giác được Ä‘iá»u đó.
Sóng biển cuồn cuá»™n bồi bạn vá»›i chà ng hÆ°á»›ng vá» phÃa chiến trÆ°á»ng tiến quân, khà thế nhÆ° bà i sÆ¡n hải đảo. Từng đợt sóng nhá», sóng to cuồn cuá»™n, má»™t con sóng cao chÆ°a từng thấy, chợt xuất hiện phÃa trÆ°á»›c nhÆ° má»™t con ác thú khổng lồ từ phÃa đảo Ông Châu cuá»™n đến, giống nhÆ° muốn hủy diệt chà ng.
Äá»™t nhiên Tôn Ân hoà n toà n biến mất khá»i vòng cảm ứng của chà ng, không để lại ná»a Ä‘iểm dấu tÃch.
Yến Phi không vì thế mà sợ hãi.
Chẳng những thÆ°Æ¡ng thế Tôn Ân đã khá»i hẳn mà còn tiến lêm thêm má»™t tầng nữa, tá»± Ä‘á»™ng hòa nháºp vá»›i sức mạnh vô bá» bến của thiên địa vÅ© trụ thiên cổ trÆ°á»ng tồn thà nh má»™t thể, Hoà ng Thiên đại pháp đạt đến cảnh giá»›i chà cao vô thượng thiên nhân hợp nhất.
Tháºt là kỳ quái, đúng và o lúc Tôn Ân biến mất khá»i vùng cảm ứng của chà ng, thì chà ng đã kịp nháºn được tâm ý lão. Äây sẽ là tráºn quyết chiến lần cuối cùng giữa chà ng và Tôn Ân, dù cho Tôn Ân vẫn không cách nà o cưỡng Ä‘oạt được khà chà Âm của chà ng, cÅ©ng sẽ không dung cho Yến Phi chà ng còn sống mà rá»i khá»i.
Cuối cùng Tôn Ân cÅ©ng đã nghÄ© thông, biết rằng chỉ có ôm quyết tâm chẳng thà ngá»c nát còn hÆ¡n ngói là nh, má»›i có cÆ¡ há»™i Ä‘oạt được khà chà Âm của chà ng, Tôn Ân sẽ không để cho chà ng tiếp tục tinh tiến nữa.
Yến Phi báºt lên cÆ°á»i má»™t trà ng dà i, khoái thuyá»n tăng tốc nhằm hÆ°á»›ng Ông Châu lÆ°á»›t tá»›i.
Sở Vô Hạ dịu dà ng há»i: “Tá»™c chủ Ä‘ang nghÄ© gì váºy? á»’! Bên ngoà i tuyết rÆ¡i má»—i lúc má»™t dà y hÆ¡n!â€
Thác Bạt Khuê ngồi tá»±a gối ôm lấy thân thể yêu kiá»u mỹ lệ nhÆ° dÆ°Æ¡ng chi bạch diệp của nà ng, song mục chá»›p chá»›p sáng ngá»i, trầm giá»ng đáp: “Ta Ä‘ang nghÄ© đến chuyện sau khi đánh bại Má»™ Dung Thùy.â€
Sở Vô Hạ ngạc nhiên há»i: “Tá»™c chủ sao lại nhà n rá»—i nghÄ© đến chuyện xa vá»i nhÆ° váºy?â€
Thác Bạt Khuê mỉm cÆ°á»i: “Äây chÃnh là thói quen của ta, bất luáºn là m má»™t việc gì, dù rất nhá» không đáng kể, Ä‘á»u phải xem xét toà n cục.â€
Äôi mắt mỹ lệ của Sở Vô Hạ hiện ra thần sắc ý loạn tình mê, khẽ khà ng nói: “Trong thiên hạ chỉ có má»™t ngÆ°á»i nhÆ° tá»™c chủ, đổi lại là Vô Hạ, ngoại trừ Má»™ Dung Thùy ra thì không cần quan tâm đến những chuyện khác. Tá»™c chủ thá»±c sá»± là ngÆ°á»i phi thÆ°á»ng.â€
Thác Bạt Khuê cúi đầu ngắm nghÃa gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i Ä‘ang ngẩng lên của nà ng, nói: “Những viên tâm Ä‘an đó của nà ng quả có công dụng hiếm có, hÆ¡n mÆ°á»i ngà y vừa qua ta ở và o trạng thái trÆ°á»›c đây chÆ°a bao giá» có. Chỉ cần Ä‘em tinh thần táºp trung và o má»™t chuyện nà o đó, thì có thể chuyên tâm chú ý trá»n vẹn và o công việc không bị phân tán. Má»›i đây cùng nà ng hoan lạc, cÅ©ng hết sức táºp trung, hưởng thụ hết khoái lạc nam nữ truy hoan.â€
Sở Vô Hạ rúc đầu và o trong ngá»±c y, vui vẻ lên tiếng: “Hy vá»ng tá»™c chủ không cần phải sá» dụng má»™t viên tâm Ä‘an nà o nữa.â€
Thác Bạt Khuê không đáp lá»i nà ng, sau má»™t hồi nói: “Vô Hạ có biết Thác Bạt Khuê ta và Má»™ Dung Thùy có Ä‘iểm gì khác nhau lá»›n nhất không?â€
Sở Vô Hạ suy nghÄ© má»™t lúc, đầu hà ng há»i: “Các ngÆ°á»i khác nhau ở chá»— nà o?â€
Thác Bạt Khuê lá»™ ra thần tình cay đắng, từ từ đáp: “Do ta đã từng trải qua há»a diệt quốc, phải khuất nhục mà cầu sống cùng ná»—i khổ không nhà , khiến ta không ngừng tìm hiểu nguyên nhân thất bại của Thác Bạt tá»™c. Nếu nhÆ° ta chỉ muốn là m bá chủ nhất thá»i thì chỉ cần có binh lá»±c hùng mạnh là đủ. NhÆ°ng mà muốn thống nhất Bắc phÆ°Æ¡ng, tháºm chà thống nhất thiên hạ, thì ta nhất định phải có thủ Ä‘oạn chÃnh trị cao minh, sách lược trị quốc lâu dà i, má»›i có khả năng thà nh tá»±u đại nghiệp bất hủ. Bằng không chỉ là lại giẫm lên vết xe đổ của Phù Kiên.â€
Thân hình thon thả của Sở Vô Hạ run nhẹ, có chút không tá»± chủ được tình cảm của mình, ôm chặt lấy y nÅ©ng nịu kêu lên: “Tá»™c chủ!â€
Thác Bạt Khuê nói: “Sở dÄ© Phù Kiên có khả năng thống nhất được Bắc phÆ°Æ¡ng, là do y dám đặt lòng tin và o Hán nhân VÆ°Æ¡ng Mãnh, tạo ra má»™t giai Ä‘oạn sá»± nghiệp nổi báºt nhất sau khi cá»±u Tấn bại vong. Nếu VÆ°Æ¡ng Mãnh vẫn còn tại thế, thì đã không gặp phải thất bại Phì Thủy. Từ con ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Mãnh, ta há»c được rất nhiá»u Ä‘iá»u. Hồ nhân bá»n ta tuy võ công mạnh mẽ, nhÆ°ng mà luáºn việc trị quốc, thì nhất định phải tôn Hán nhân các ngÆ°Æ¡i là m thầy.â€
Tiếp đó thở dà i một hơi.
Sở Vô Hạ băn khoăn: “Tá»™c chủ nói rất hay, nhÆ°ng tại sao bá»—ng dÆ°ng lại có vẻ nhÆ° tâm sá»± trùng trùng nhÆ° váºy? Tá»™c chủ có thể nói ra, để Vô Hạ chia sẻ vá»›i ngÆ°á»i không?â€
Thác Bạt Khuê hiện ra vẻ trầm tÆ° suy nghÄ©, gượng cÆ°á»i: “Và o lúc Phù Kiên mạo hiểm khởi sá»±, so vá»›i tình hình hiện tại của ta khác biệt rất lá»›n, nếu luáºn vá» Ä‘iá»u kiện thống nhất thiên hạ, so vá»›i ta Æ°u thế của y thá»±c sá»± vượt xa hÆ¡n.â€
Äôi mắt tú lệ của Sở Vô Hạ hiện ra thần sắc ngỡ ngà ng, nhẹ nhà ng thốt: “Thiếp không minh bạch!â€
Thác Bạt Khuê trầm giá»ng nói: “Hiện tại các tá»™c ngÆ°á»i Bắc phÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u hiểu rõ muốn sinh tồn và phát triển tại Trung Nguyên bao la rá»™ng lá»›n, nhất định phải há»c táºp đạo trị quốc và văn hóa của ngÆ°á»i Hán. Trên phÆ°Æ¡ng diện đó, Phù Kiên so vá»›i ta đã Ä‘i trÆ°á»›c rất xa, lại được sá»± trợ giúp của VÆ°Æ¡ng Mãnh, tá»± nhiên là nhÆ° hổ thêm cánh, nhÆ° nÆ°á»›c và o kênh.â€
Sở Vô Hạ khẽ khà ng: “Thôi Hoà nh cÅ©ng giống nhÆ° má»™t VÆ°Æ¡ng Mãnh khác, y so vá»›i VÆ°Æ¡ng Mãnh chắc không kém bao nhiêu.â€
Thác Bạt Khuê gáºt đầu: “Thôi Hoà nh Ä‘Ãch thị là má»™t trong số Ãt nhân tà i, mà y còn là ngÆ°á»i đứng đầu Bắc phÆ°Æ¡ng thế gia chi chủ, y đã nhìn trúng ta, má»™t ngà y còn nghe mệnh lệnh của ta, thì đó là phúc khà của Thác Bạt tá»™c.â€
Sở Vô Hạ nghi hoặc: “Nguyên lai trong lòng tá»™c chủ, Thôi Hoà nh có vị trà và ý nghÄ©a trá»ng yếu nhÆ° váºy.â€
Thác Bạt Khuê nói: “Trừ việc Hán hóa ra bá»n ta vẫn có má»™t con Ä‘Æ°á»ng rất dà i và gian nan phải Ä‘i. Ngay nhÆ° vị trà của đô thà nh, bá»n ta vẫn còn kém Phù Kiên má»™t khoảng lá»›n, khiến đại nghiệp thống nhất của ta cà ng thêm dà i dằng dặc.â€
Sở Vô Hạ cÆ°á»i gượng: “Thiếp vẫn chÆ°a minh bạch, tá»™c chủ sẽ không trách Vô Hạ ngu xuẩn chứ?â€
Thác Bạt Khuê cÆ°á»i nói: “Ta ngược lại hy vá»ng nà ng ngu xuẩn hÆ¡n má»™t chút, tuy nhiên ta biết là sá»± tháºt không phải nhÆ° váºy. Nà ng chÃnh là má»™t nữ nhân thông minh tuyệt đỉnh, chỉ vì đối vá»›i chÃnh trị chÆ°a có hiểu biết nhiá»u mà thôi!â€
Sở Vô Hạ không chịu nói: “Tá»™c chủ đúng là đang bỡn cợt ngÆ°á»i ta.â€
Thác Bạt Khuê cÆ°á»i khổ không nói.
Sở Vô Hạ dịu dà ng Ä‘a tình nói: “Vô Hạ rất thÃch nghe tá»™c chủ nói chuyện vá» phÆ°Æ¡ng diện chÃnh trị. Lúc tá»™c chủ Ä‘á» cáºp đến phÆ°Æ¡ng diện đó, tá»± nhiên biểu lá»™ ra má»™t cá»— khà phách của bá chủ ở trên đầu thiên hạ, khiến Vô Hạ cảm thấy hÆ°ng phấn. Tá»™c chủ à ! Khi chà ng đã dẹp yên chÆ° hùng Bắc phÆ°Æ¡ng, thÃch nÆ¡i nà o thì thiết láºp đô thà nh ở nÆ¡i đó, ai dám nói không nà o?â€
Thác Bạt Khuê thở dà i: “Ta cÅ©ng hy vá»ng sá»± tình giản Ä‘Æ¡n giống nhÆ° nà ng nói, chỉ tiếc là sá»± tháºt lại hoà n toà n không giống nhÆ° váºy. Hiện tại đô thà nh của Thác Bạt tá»™c ta là Thịnh Nhạc, nếu quả Ä‘em thủ đô chuyển vá» Bình Thà nh, bởi vì khoảng cách hai thà nh không xa, có thể há»— trợ lẫn nhau, kết cục biến thà nh song đô thà nh, chỉ là có TrÆ°á»ng Thà nh phân cách, nhÆ°ng vấn Ä‘á» không lá»›n. NhÆ°ng nếu chuyển đến Lạc DÆ°Æ¡ng và TrÆ°á»ng An, sẽ trở thà nh má»™t cuá»™c di chuyển thay đổi căn bản lá»›n, sẽ liên quan đến rất nhiá»u vấn Ä‘á». Chẳng những, có thể khiến bá»n ta kéo dà i sá»± hÆ°ng thịnh, cÅ©ng có thể sẽ là m cho bá»n ta từ thịnh chuyển thà nh suy.â€
Sở Vô Hạ nói: “Thiếp lại vẫn chÆ°a minh bạch!â€
Thác Bạt Khuê nói: “Có hai nguyên nhân khiến Vô Hạ nghe mà trong đầu má» mịt. Äầu tiên là không hiểu rõ bản chất và đặc tÃnh của dân tá»™c du mục Thác Bạt Tiên Ti tá»™c bá»n ta. Thứ hai là chÆ°a có nghÄ© qua, sau khi bá»n ta đánh bại Má»™ Dung Thùy, là m sao quản trị đối vá»›i địch quốc ngÆ°á»i đông đất rá»™ng mà ta chiếm được. Chỉ dá»±a và o vÅ© lá»±c tịnh không đủ để trị quốc, phải có chÃnh sách cao minh và thủ Ä‘oạn có thể an dân, Thác Bạt tá»™c ta má»›i có thể xÆ°ng bá thiên hạ.â€
Sở Vô Hạ lá»™ vẻ mê mẩn say sÆ°a, giá»ng há»›n hở: “Từ trong mắt của tá»™c chủ, thiếp tá»±a nhÆ° đã nhìn thấy được tÆ°Æ¡ng lai của Thác Bạt tá»™c.â€
Tâm tÆ° Thác Bạt Khuê cÅ©ng tá»±a nhÆ° Ä‘ang bay tá»›i tÆ°Æ¡ng lai, song mục lấp lánh sáng ngá»i, thần tình chăm chú nói: “Hán hóa tịnh không chỉ Ä‘Æ¡n giản là nói thạo Hán ngữ và viết thạo Hán văn. BÆ°á»›c đầu tiên của việc Hán hóa là từng bÆ°á»›c loại bá» lối sống dá»±a và o đồng cá» và nguồn nÆ°á»›c, chuyển sang phÆ°Æ¡ng thức sinh hoạt lấy trồng trá»t là m chủ của ngÆ°á»i Hán, áp dụng chÃnh sách đồn Ä‘iá»n, thá»±c hiện phân chia đất Ä‘ai để cÆ° trú, tÃnh nhân khẩu nháºn ruá»™ng. Äối vá»›i tá»™c ta mà nói, đó cÅ©ng là biến hóa trá»i long đất lở, có liên quan đến việc cải cách toà n bá»™ các bá»™ lạc, khiến các bá»™ pháºn mục dân cùng vá»›i các tù trưởng ban đầu thoát ly quan hệ, biến thà nh quốc gia toà n há»™ khẩu nông dân, bắt buá»™c Ä‘á» ra chế Ä‘á»™ thuế khóa và quân dịch. Ôi! Ta dá»± tÃnh sẽ gặp phải trở lá»±c rất lá»›n, nhÆ°ng chỉ có nhÆ° váºy bá»n ta má»›i thà nh tá»±u đại nghiệp. Nà ng hiện tại cần phải minh bạch vì sao có đêm ta không thể ngủ được, chỉ cần nghÄ© đến bao nhiêu chuyện đó, cÅ©ng đủ để ta phiá»n não rồi.â€
Sở Vô Hạ sượng sùng: “Sá»± việc tá»™c chủ nghÄ© đến, Ä‘á»u là chuyện Vô Hạ không há» nghÄ© qua, vừa má»›i bạo gan nói là muốn chia sẻ Æ°u phiá»n cùng tá»™c chủ, tháºt là không biết lượng sức.â€
Thác Bạt Khuê sung sÆ°á»›ng nói: “Nà ng bằng lòng để tâm nghe ta nói, cÅ©ng đã giải tá»a đôi chút Æ°u phiá»n cho ta. Muốn thà nh tá»±u bá nghiệp bất hủ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải lao tâm khổ tứ. Ngay khi ta nÆ°Æ¡ng theo sá»± phát triển nhanh chóng những khu vá»±c kinh tế nông nghiệp, thì có thể củng cố chÃnh quyá»n cÆ¡ sở của tá»™c ta, lúc đó thống nhất thiên hạ, má»›i có thể hy vá»ng. Äể đạt đến mục Ä‘Ãch nhÆ° váºy, ta chấp nháºn trả bất kỳ giá nà o.â€
Sở Vô Hạ nÅ©ng nịu rên lên má»™t tiếng, vầng ngá»±c pháºp phồng lên xuống.
Thác Bạt Khuê chợt nghÄ© đến Mặc SÄ© Minh Dao Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» sa mạc. Cúi xuống hôn lên đôi môi Sở Vô Hạ.
Chú thÃch:
*Con Ä‘Æ°á»ng gian nan phÃa trÆ°á»›c.
Tà i sản của baongoc
Chữ ký của baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân MÆ°á»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi MÆ°Æ¡i
03-11-2011, 10:32 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 502: Tối Háºu Quyết Chiến.
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Ngay lúc Yến Phi đặt chân lên đảo Ông Châu, chà ng bá»—ng nhiên hiểu rõ ‘Hoà ng Thiên Vô Cá»±c’ của Tôn Ân. Cà ng rõ rà ng hÆ¡n là nhân tố bẩm sinh của con ngÆ°á»i thuá»™c vá» trá»i đất, nên chà ng thì không cách nà o luyện thà nh chiêu số ‘Hoà ng Thiên Vô Cá»±c’, cÅ©ng nhÆ° Tôn Ân không có cách gì luyện thà nh ‘Tiểu Tam Hợp’.
Nhằm đúng lúc chà ng theo bãi đá phÃa tây lên bá», tinh khà thần của Tôn Ân đã khóa chặt lấy chà ng.
Äá»™t nhiên, bãi đá dÆ°á»›i chân, sóng biển cuồn cuá»™n phÃa sau, từng cÆ¡n gió giáºt, âm thanh sóng vá»— tá»±a nhÆ° chiêng khua trống gióng, vạn mã bôn đằng, trên trá»i trăng sáng vằng vặc, quái thạch lởm chởm, nhấp nhô nhÆ° răng chó trên sÆ°á»n dốc ven biển và núi non trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp trên đảo chỉ trong chá»›p mắt tất cả ở xung quanh hoà n toà n biến mất, không có gì sót lại, chỉ còn dÆ° má»—i Tôn Ân vá»›i sức mạnh tinh thần rá»™ng lá»›n vô bá» bến không giá»›i hạn.
So vá»›i bất cứ tráºn quyết chiến nà o trÆ°á»›c kia, Tôn Ân giỠđây mạnh mẽ hÆ¡n nhiá»u. Lão Ä‘ang ở và o trạng thái cao nhất, trà n đầy quyết tâm tuyệt không há» dá»… dà ng bá» qua, trong đó lại không há» có má»™t chút do dá»± và băn khoăn.
Yến Phi lần đầu tiên nắm được rất rõ rà ng tình trạng DÆ°Æ¡ng thần của Tôn Ân Ä‘ang ở và o cảnh huống đã phân ly lại liên hợp. Nguyên thần của Tôn Ân đã hòa sâu và o vá»›i lá»±c lượng thần bà và nguyên sÆ¡ của thiên địa vÅ© trụ, trá»™n thà nh má»™t thể, khiến nguyên thần của Tôn Ân có thể tá»± Ä‘á»™ng táºp hợp được lá»±c lượng chà dÆ°Æ¡ng chà cÆ°Æ¡ng của ‘Tá»± Nhiên Chi Äạo’, dùng để đáp ứng nhu cầu cho ‘Hoà ng Thiên Vô Cá»±c’ của Tôn Ân. Äiá»u nháºn biết nà y khiến Yến Phi ngá»™ ra má»™t cách minh bạch, trừ phi mình có khả năng Ä‘em DÆ°Æ¡ng thần và Âm thần phân ly, bằng không thì không có khả năng chiến thắng.
Chà ng là âm dÆ°Æ¡ng hợp nhất, mà Tôn Ân thì Ä‘ang nằm ở trạng thái chà dÆ°Æ¡ng chi cá»±c, là m cho bản chất ná»™i công tâm pháp của bá»n há», có sá»± sai biệt vá» cÆ¡ bản.
Tôn Ân bất ngỠhiện thân tại bên lỠbãi loạn thạch, râu tóc tung bay, đạo bà o phấp phới, bộ dạng như tiên ông.
Bá»—ng nhiên thế giá»›i bên ngoà i lại trùng hiện ở bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng. Trên bãi quái thạch vá» sò rải rác, từng cụm san hô đứng so le, từng đợt sóng biển không ngừng Ä‘áºp và o bãi đá. DÆ°á»›i ánh trăng, những ngá»n núi nhấp nhô phÃa sau Tôn Ân, những đám mây lững lỠẩn hiện.
Tôn Ân vuốt râu cÆ°á»i dà i: “Ta còn cho rằng phải đến mùa thu sang năm má»›i có cÆ¡ há»™i gặp được Yến huynh, nà o ngá» chỉ má»›i qua thá»i gian má»™t tháng, lại được tái ngá»™ Yến huynh. Quả thá»±c là khiến ngÆ°á»i ta ngạc nhiên sung sÆ°á»›ng.â€
Yến Phi cảm thấy từng đợt thủy triá»u hừng há»±c, giống nhÆ° muôn và n cÆ¡n sóng ở ngay phÃa sau không ngừng Ä‘áºp và o bỠđá, cÆ¡n nà y vừa tan cÆ¡n khác lại đến, không ngừng không nghỉ, cÆ¡n sóng nà y nối tiếp cÆ¡n sóng kia xô tá»›i, không ngừng là m tiêu hao chân khà của chà ng, chỉ cần chà ng hÆ¡i có má»™t chút sÆ¡ suất, nhất định gánh lấy tai há»a. Cảm giác đáng sợ nhÆ° thế nà y, chỉ có chà ng là ngÆ°á»i Ä‘Ãch thân trải qua, má»›i có thể hiểu rõ được sá»± lợi hại trong đó. Nếu quả chà ng chÆ°a từng vượt qua tá» vong, đạt đến cảnh giá»›i âm dÆ°Æ¡ng hợp nhất, thì khó mà chịu Ä‘á»±ng được chiêu ‘Khởi thủ vũ’ nà y của Tôn Ân.
Tôn Ân đã Ä‘em khà thuần dÆ°Æ¡ng luyện thà nh nguyên thần, thà nh ra Tôn Ân đã trá»±c tiếp liên hệ vá»›i ‘Äạo thể’* của vÅ© trụ. Trừ phi Yến Phi có khả năng cắt đứt mối liên hệ đó, hoặc sau đó đủ sức để là m đảo lá»™n khả năng lợi dụng tá»± nhiên của Tôn Ân, bằng không trong tráºn chiến nà y chỉ có bại mà không có thắng.
“Soạt!â€
Äiệp Luyến Hoa rá»i khá»i vá».
Chân khà âm dÆ°Æ¡ng hợp bÃch, xuyên qua kiếm phong từ từ chuyên chú phóng ra, từ tốn mà ổn định tấn công và o trÆ°á»ng khà thế nhÆ° đại hải cuồn cuá»™n bao quanh Tôn Ân, kiên định không đổi hÆ°á»›ng tá»›i kình địch đáng sợ Ä‘ang ở cách xa chà ng khoảng mÆ°á»i trượng.
TrÆ°á»ng khà của Tôn Ân láºp tức phát sinh biến hóa, kình khà quay cuồng, cố sức hòng ngăn chặn và phá há»ng luồng chân khà của Yến Phi.
Yến Phi tủm tỉm cÆ°á»i: “Hoà ng Thiên đại pháp†của Thiên SÆ°, lại có Ä‘á»™t phá, thá»±c là là m cho Yến má»— kinh ngạc. Bất quá Thiên SÆ° cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, công pháp ‘Tiểu Tam Hợp’ của ta, đã đạt đến cảnh giá»›i âm dÆ°Æ¡ng hợp nhất. Thiên SÆ° nếu giở chiêu cÅ©, muốn Ä‘oạt khà chà âm của ta, căn bản không có khả năng nữa, đúng không?â€
Tôn Ân lá»™ ra biểu tình cay đắng và không có cách nà o khác, thở dà i: “Ngay từ lúc ngÆ°Æ¡i má»›i lên bá», ta đã cảm nháºn được tình huống nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói, nhÆ°ng mà ta còn biết là m gì nữa đây? Äà nh phải vứt bá» tất cả, dốc hết sức quyết tâm giết chết ngÆ°Æ¡i, sau đó lại tìm biện pháp khác.â€
Nói xong câu nói cuối cùng, bá»—ng chốc song thủ hợp lại, hai ống tay áo đạo bà o phồng lên, nhằm phÃa trÆ°á»›c đánh tá»›i.
Ãnh sáng chá»›p lên, trong chốc lát toà n bá»™ bãi loạn thạch nhÆ° tan biến, chỉ thấy còn lại má»™t mà u bạch quang khiến ngÆ°á»i ta mở to mắt mà chẳng nhìn thấy gì.
“Ầm!â€
Tôn Ân bị chấn Ä‘á»™ng mạnh báºt lui lại phÃa sau, ‘Tiểu Tam Hợp’ của Yến Phi quả là muốn chặn mà không chặn nổi, muốn tránh mà không tránh được.
Yến Phi cÅ©ng loạng choạng thối lui, giáºt lùi đến bảy, tám bÆ°á»›c, má»›i đứng vững lại được.
TrÆ°á»ng khà tan biến hết, trá»i đất trở lại hiá»n hòa nhÆ° trÆ°á»›c, hoang đảo thâm trầm ở giữa biển khÆ¡i rá»™ng lá»›n mà vẫn khà phách phi phà m, khiến ngÆ°á»i ta sâu sắc cảm nháºn được sá»± khéo léo thần diệu của tạo hóa.
Tôn Ân tuy có vẻ nhÆ° vẫn khà định thần nhà n, nhÆ°ng nét mặt cÅ©ng không giấu được thần sắc kinh hãi, nhân vì Yến Phi lại có khả năng dÆ°á»›i tình huống nhÆ° váºy, sá» ra được chiêu số ‘Tiểu Tam Hợp’, tháºt hoà n toà n nằm ra ngoà i sở liệu của lão.
Sá»± tháºt Yến Phi so vá»›i lão còn cảm thấy bất ngá» hÆ¡n, bản thân chà ng cứ tưởng vá»›i sức mạnh chà âm chà dÆ°Æ¡ng, thúc đẩy kiếm khÃ, có thể đánh Tôn Ân má»™t kÃch đáng nhá»›. Ngay và o lúc biết Tôn Ân dốc toà n lá»±c ngăn chặn, chân khà của chà ng nhÆ° thể biến thà nh má»™t sinh váºt có sinh mệnh, liên kết vá»›i thiên nhiên xung quanh, tá»± phát biến thà nh chiêu thức ‘Tiểu Tam Hợp’, thần diệu đến cá»±c Ä‘iểm.
‘Tiểu Tam Hợp’ lần nà y, so với bất kỳ một thức ‘Tiểu Tam Hợp’ nà o trước đây có uy lực khác hẳn, lại lăng lệ khó mà ngăn cản.
Tôn Ân hú lên má»™t hồi dà i, thân ngÆ°á»i bay vá»t lên, song thủ đánh ra những Ä‘á»™ng tác vi diệu tinh kỳ, dà y đặc cả không trung.
Tâm niệm Yến Phi xoay chuyển, chân khà ná»™i thể váºn hà nh tá»± nhiên, kinh mạch thụ thÆ°Æ¡ng do tiếp nháºn phản chấn từ ‘Tiểu Tam Hợp’ láºp tức thuyên giảm. Và o lúc nà y chà ng không có nhiá»u thá»i gian để suy nghÄ©, ngÆ°ng thần ứng địch.
Äổi lại là bất kỳ ngÆ°á»i nà o khác, gặp phải những Ä‘á»™ng tác giống nhÆ° bát trượng kim cÆ°Æ¡ng của lão, cÅ©ng lần không ra manh mối.
Nhìn vẻ bá» ngoà i, Tôn Ân tá»±a nhÆ° không có đến ná»a Ä‘iểm uy hiếp. Luồng kình khà nhÆ° lúc trÆ°á»›c tịnh không há» xuất hiện, Ä‘á»™ng tác của lão tuy hÆ° thá»±c khó phân, biến đổi ngụy dị, nhÆ°ng mà tá»±a nhÆ° tá»± mình tiêu khiển không có ý nhằm và o địch thủ. Chỉ có Yến Phi nắm rõ má»™t chút không sai, Tôn Ân chÃnh nhÆ° ‘lò rèn’ thông qua nguyên thần Ä‘oạt lấy lá»±c lượng vô vùng vô táºn, biến thà nh những năng lượng táºp trung cao Ä‘á»™, Ä‘oạt thiên địa tạo hóa, giống nhÆ° Ä‘em khà chà dÆ°Æ¡ng chà cÆ°Æ¡ng chế tạo ra ‘Vô hình binh khÃ’ cá»±c kỳ lợi hại.
Äạo võ há»c, cÅ©ng chỉ đến thế là cùng.
‘Vô hình binh khÃ’ nà y quả tháºt là có ‘Thiên uy’ mà phà m nhân huyết nhục khó bá» ngăn cản, đủ để hủy diệt thân thể và nguyên thần của Yến Phi, cÅ©ng giống nhÆ° ‘Tiểu Tam Hợp’ khó cản khó tránh của Yến Phi.
Hiện tại chá» Yến Phi tái quyết chiến không chỉ là Tôn Ân nữa, mà là lá»±c lượng đại tá»± nhiên phÃa sau lÆ°ng do lão là m đại diện. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Tôn Ân có thể táºp hợp sức mạnh thiên nhiên hoà và o cÆ¡ thể phà m nhân hẵn còn hạn chế của lão cÅ©ng đủ để khiến nhục thể và nguyên thần Yến Phi cùng bị tiêu diệt.
Äây đúng là thủ Ä‘oạn tối lợi hại của ‘Hoà ng Thiên Vô Cá»±c’.
Trong lòng Yến Phi chợt ngộ ra rõ rà ng, có thể trực tiếp dự đoán kết quả.
Tôn Ân sau khi đã hiểu ra không thể Ä‘oạt được khà chà âm của chà ng nữa, vỡ má»™ng phá không, phát sinh cảm giác sống không bằng chết. Tức thì bất chấp tất cả, chẳng cần gìn giữ cùng Yến Phi chà ng triển khai tráºn quyết tá» chiến.
Loại chiêu số bình thÆ°á»ng đối vá»›i bá»n há» không có bất kỳ tác dụng nà o nữa. Cho nên má»™t là bãi chiến, hai là dùng ‘Hoà ng Thiên Vô Cá»±c’ đấu vá»›i ‘Tiểu Tam Hợp’, trong đó lại không có đến ná»a Ä‘iểm dÆ° địa để dà n xếp.
Thắng bại sinh tá» Ä‘á»u được phán quyết chỉ ná»™i trong và i chiêu.
Yến Phi tâm theo ý niệm nà y chuyển, khà thuần âm tá»± Ä‘á»™ng hình thà nh trÆ°á»ng khà bao phủ toà n thân, khà thuần dÆ°Æ¡ng thì quán chú hết và o Äiệp Luyến Hoa, kiếm yêu hÆ°á»›ng thẳng lên trá»i, đón đánh Tôn Ân.
Äang lúc lăng không song mục Tôn Ân tinh quang đại thịnh, mái tóc dà i dá»±ng đứng, bá»™ râu dà i vểnh lên, đạo bà o toà n thân căng phồng.
Tôn Ân quát lên má»™t tiếng cÆ°Æ¡ng mãnh, hai tay trÆ°á»›c hết hoa lên hÆ°á»›ng vá» phÃa ngÆ°á»i mình, tiếp đó lòng bà n tay đẩy ra, má»™t cá»— kình khà vô hình mà có tháºt đáng sợ đến cá»±c Ä‘iểm.
Lúc nà y Yến Phi cảm ứng được rằng Tôn Ân đang đưa ra vũ khà cuối cùng, đúng là do có sức sát thương cao độ, khà chà dương chà cương đông cứng lại trở thà nh như một khà trùy** khổng lồ, bao hà m một uy lực kinh thiên động địa, có sức công phá mạnh mẽ.
Giữa sát na đó, Yến Phi hoà n toà n nắm bắt được hình thái và đặc tÃnh của khà trùy vô hình của Tôn Ân, chắc chắn không có mảy may phÆ°Æ¡ng pháp hóa giải hay né tránh, chỉ còn cách cùng lão chÃnh diện giao phong, liá»u lÄ©nh ngạnh tiếp má»™t chiêu.
Âm thanh kình khà xé gió lấp đầy trong tai Yến Phi, khà trùy bay qua, bãi sa thạch nhÆ° má»™t bức tÆ°á»ng bị lôi kéo mãnh liệt mà báºt lên bay và o không trung, nhất thá»i thiên địa nhÆ° bị bao phủ toà n bá»™ bởi những mảnh sa thạch ấy, che khuất Ä‘i cả ánh trăng Ä‘ang vằng vặc chiếu rá»i.
Nếu nhÆ° để cho khà trùy chạm và o ngÆ°á»i hoặc đứng gần chá»— bị nổ tung, có thể khẳng định thân thể xÆ°Æ¡ng cốt của Yến Phi đã chẳng còn.
Yến Phi quát lên má»™t tiếng, Äiệp Luyến Hoa láºp tức kêu lên vu vu hưởng ứng, DÆ°Æ¡ng há»a theo kiếm phong xuất ra, toà n bá»™ Âm thủy tụ thà nh má»™t cá»— trÆ°á»ng khà nhÆ° sắt gặp nam châm, nhằm và o khà trùy của Tôn Ân từ khoảng cách hÆ¡n trượng trong không trung bay tá»›i.
“Ầm!â€
Trá»i rung đất chuyển.
Yến Phi hoà n toà n không biết đã phát sinh chuyện gì, chỉ cảm thấy DÆ°Æ¡ng há»a Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c gặp phải khà trùy, hai luồng sức mạnh gặp nhau, tịnh không ai Ä‘oán định được háºu quả của kình khà giao kÃch, tiếp đó đã xuất hiện má»™t chuyện kỳ dị, do từ lá»›n biến thà nh nhá», do từ phân tán chuyển thà nh ngÆ°ng tụ, mà Âm thủy đã hình thà nh má»™t quả cầu kình khÃ, nằm ở Ä‘iểm giao kÃch giữa khà trùy và mÅ©i kiếm.
Ba luồng sức mạnh trong phút chốc đồng thá»i hÆ°á»›ng tá»›i Ä‘iểm giao phong co rút lại, tiếp đó phát ra luồng gió vá»›i tốc Ä‘á»™ khiếp ngÆ°á»i khuếch trÆ°Æ¡ng ra ngoà i, cuối cùng biến thà nh má»™t quầng lá»a là m tê liệt hÆ° không, tá»±a nhÆ° má»™t mạng nhện ánh sáng tá»a ra ngang trá»i.
Không gian kỳ dị ấy vừa xuất hiện, chỉ trong chá»›p mắt đã biến mất, khiến ngÆ°á»i ta nghi ngá» không biết là thá»±c hay ảo.
Lá»±c phản chấn cuồng mãnh, là m cho Yến Phi nhÆ° chiếc lá rÆ¡i bị gió lốc cuốn bay, ném vá» phÃa sau.
“Uỵch!â€
Hai chân Yến Phi tiếp đất, phát giác đôi chân giá lạnh, nguyên lai là rơi xuống chỗ giáp biển của bãi loạn thạch bị sóng biển vỗ và o. Chà ng tuy bị khà huyết nhộn nhạo, nhưng mà đặc biệt là không hỠthụ thương.
Khoảng ngoà i trăm trượng Tôn Ân đang đứng ngơ ngẩn.
Vụn đá bị cuốn lên trá»i rÆ¡i xuống bãi loạn thạch nhÆ° mÆ°a.
Cùng vá»›i tầm nhìn dần dần rõ rà ng, Yến Phi trông thấy Tôn Ân Ä‘ang mắt nhìn xuống mÅ©i, mÅ©i hÆ°á»›ng vá» tâm, trông nhÆ° lão tăng nháºp định.
Ãnh trăng mùa đông dìu dịu, vÆ°Æ¡ng khắp bãi loạn thạch.
MÅ©i kiếm của Yến Phi từ xa chÄ©a vá» phÃa Tôn Ân, ngấm ngầm Ä‘á» tụ huyá»n công, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c từ tốn nhÆ°ng kiên quyết tiến vá» phÃa Tôn Ân.
Tôn Ân cÅ©ng Ä‘i vá» phÃa Yến Phi, song mục quang mang cá»±c thịnh, hai tay thò ra từ trong tay áo, bà n tay hÆ¡i khum, lòng bà n tay hÆ°á»›ng và o nhau dáng vẻ nhÆ° Ä‘ang ôm.
Yến Phi cÆ°á»i ha hả: “Thiên SÆ° có còn muốn phân thắng phụ sinh tá» nữa không?â€
Hai mắt Tôn Ân thần quang đại thịnh, thần tình cổ quái há»i: “Rốt cuá»™c vừa má»›i phát sinh chuyện gì váºy?â€
Má»—i lúc Yến Phi tiến thêm má»™t bÆ°á»›c, thân kiếm lại được quán chú thêm má»™t phần Tiên Thiên thuần âm chi khÃ, Äiệp Luyến Hoa phát ra kiếm khà lạnh buốt nhÆ° băng tuyết, thân kiếm tá»±a nhÆ° biến thà nh sáng quắc nhÆ° không có thá»±c thể.
Yến Phi lãnh đạm đáp: “Trong tình huống khà chà dÆ°Æ¡ng của ta cùng vá»›i dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng của Thiên SÆ° chống chá»i lẫn nhau, nhằm đúng và o lúc hai luồng chân khà đang giằng co chÆ°a ngã ngÅ©, khà chà âm đã kịp thá»i can thiệp, đồng thá»i Ä‘iểm lên khà chà dÆ°Æ¡ng của bá»n ta, khiến cho xảy ra hiệu ứng Äại Tam Hợp. Thiên SÆ° vẫn còn chÆ°a minh bạch sao?â€
Tôn Ân lạnh lùng nói: “Có thá»±c chỉ giản Ä‘Æ¡n nhÆ° váºy không? Vì sao lần nà y lúc tiên môn mở ra, lại ngắn ngủi hÆ¡n so vá»›i lần tam bá»™i hÆ¡p nhất?â€
Yến Phi đã đến gần chỉ còn cách Tôn Ân má»™t khoảng không đến năm mÆ°Æ¡i trượng, nhÆ°ng không dừng lại, tiếp tục tiến lên, hân hoan đáp: “Nhân vì hai cá»— dÆ°Æ¡ng khà giao phong, khiến cho dÆ°Æ¡ng khà suy yếu nghiêm trá»ng, nếu chỉ là hai khà âm dÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng kÃch, thì lại là chuyện khác.â€
Yến Phi đúng là có lý do để vui mừng, nhân vì cuối cùng chà ng đã nghĩ ra phương pháp ‘giải quyết’ Tôn Ân, dù cho nó khiến chà ng vô pháp cự tuyệt tình huống ly khai cuộc sống trên nhân thế nà y.
Äó là phÆ°Æ¡ng pháp duy nhất để ‘thu tháºp’ Tôn Ân, là tiếp tục ngạnh tiếp và cùng nhau đồng quy vu táºn, cùng có kết cục nhÆ° nhau là hồn và xác Ä‘á»u bị hủy diệt.
Hai tay Tôn Ân lại rung Ä‘á»™ng, cho thấy lão đã dốc hết sức lá»±c, Ä‘iá»u khiển đại pháp ‘Hoà ng Thiên Vô Cá»±c’ tÃch tụ má»™t năng lượng to lá»›n tại những kinh mạch trong lòng bà n tay.
Kình khà chà dÆ°Æ¡ng chà cÆ°Æ¡ng khiếp ngÆ°á»i, là m tÃch tụ má»™t quả cầu kình khà ở giữa hai lòng bà n tay của lão. Tôn Ân giống nhÆ° biến thà nh má»™t pháp sÆ° chân khà thần bÃ, tùy tâm tùy ý Ä‘em chân khà tạo ra vô hình binh khà hình dạng khác nhau.
Tuy hai ngÆ°á»i vẫn Ä‘ang ở trong tình trạng quyết chiến bất cứ lúc nà o, nhÆ°ng Yến Phi hiểu rõ Tôn Ân căn bản là vô pháp cá»± tuyệt cÆ¡ há»™i duy nhất để phá không mà đi nà y, cÅ©ng không thấy lão có má»™t chút do dá»± nà o, bằng không sẽ bá» qua má»™t cÆ¡ há»™i vÄ©nh viá»…n không thể gặp được nữa.
Giữa hai lòng bà n tay Tôn Ân sinh ra quả cầu kình khÃ, giống nhÆ° Thiên Äịa song bá»™i trong tam bá»™i sau khi hợp bÃch, còn lưỡi kiếm được quán chú chân khà của Yến Phi, có thể xem là Tâm bá»™i.
Nếu không chứng kiến cảnh tượng kỳ dị khi Thiên Äịa Tâm tam bá»™i hợp nhất, hai ngÆ°á»i đừng hòng nghÄ© ra chiêu phối hợp cuối cùng nhÆ° áo trá»i không kẽ hở nhÆ° thế nay.
Giả sỠTôn Ân thực sự thi triển loại khà trùy chuyên dùng để tấn công như vừa rồi, thì sẽ biến thà nh cuộc ngạnh tiếp ngươi chết ta sống.
Ba mươi trượng.
Khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i rút ngắn chỉ còn ba mÆ°Æ¡i trượng.
Quả cầu kình khà giữa hai lòng bà n tay của Tôn Ân bắt đầu biến hóa, ở chÃnh giữa hiện ra má»™t khoảng trống, trạng thái sống Ä‘á»™ng giống nhÆ° sau khi Thiên Äịa bá»™i hợp bÃch.
Hai mươi trượng.
Äiệp Luyện Hoa của Yến Phi xuất ra âm thanh vo vo, khà lạnh bốn bá» bá»—ng nhiên hạ xuống, giống nhÆ° đặt ngÆ°á»i và o trong hố băng.
Ngược lại khu vá»±c mà Tôn Ân là trung tâm lại trở nên nóng bá»ng, tình huống quá»· dị đến cá»±c Ä‘iểm.
MÆ°á»i trượng.
Tôn Ân quát lá»›n: “Theo tÃnh toán của Yến huynh, nguy hiểm nà y có lá»›n không?â€
Yến Phi đáp: “Thiên SÆ° đã luyện thà nh DÆ°Æ¡ng thần, khẳng định là có thể tiến nháºp tiên môn. Còn nhÆ° sau tiên môn phải chăng là Äá»™ng Thiên Phúc Äịa, ta lại không có khả năng phụng cáo.â€
Tôn Ân cÆ°á»i ha hả: “Chỉ cần có thể vượt qua tiên môn mà đi, tất cả những chuyện khác Tôn Ân ta không để trong lòng, tuy đến lúc nà y Yến huynh vẫn là địch nhân của ta, nhÆ°ng Yến huynh khẳng khái thà nh toà n cho ta mỹ sá»± phá không mà đi, thá»±c sá»± là ta vô cùng cảm kÃch.â€
Năm trượng.
Yến Phi thét: “Thiên SÆ° chuẩn bị xong chÆ°a? Tiên môn chỉ hiện ra rồi biến mất ngay, Thiên SÆ° đừng bá» lỡ.â€
Tôn Ân cÆ°á»i: “Tôn Ân ta cả Ä‘á»i khổ công chỠđợi thá»i khắc nà y, nay Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt, ngÆ°Æ¡i sẽ bằng lòng giúp ta vượt qua chứ?â€
Ba trượng.
Hai ngÆ°á»i đồng thá»i phát sinh cảm ứng, tâm thần cùng lÄ©nh há»™i được cảm giác đây đúng là khoảng cách tốt nhất để xuất thủ, ở chá»— vi diệu thế nà y, không bút má»±c nà o có thể tả xiết.
Tôn Ân quát lên một tiếng kinh thiên động địa, toà n lực xuất thủ, đẩy ra quả cầu kình khà xoay chuyển không ngừng.
Yến Phi kÃch ra má»™t kiếm, âm khà theo kiếm phong mà ra, nhằm chÃnh giữa quả cầu khà đang lÆ¡ lá»ng trên không trung.
Tình huống Thiên Äịa Tâm tam bá»™i hợp bÃch đã lại tái diá»…n.
Trá»i đất bá»—ng chốc trở nên tối mịt, nhiệt Ä‘á»™ không khà biến thà nh lúc thì giá lạnh lúc thì sôi sục. Lại cảm giác không được cuồng phong từ ngoà i biển thổi tá»›i nữa, giống nhÆ° bản thân Ä‘ang thuá»™c và o má»™t không gian khác.
Sau đó toà n bộ yên tĩnh trở lại, một loại im lặng chết chóc.
Yến Phi không cảm giác thấy Tôn Ân, cà ng không cảm giác được thân thể của mình, chỉ cảm thấy sự tồn tại của Nguyên thần.
Ở nÆ¡i thần bà giữa thiên địa thế nà y, hai cá»— năng lượng má»™t Ä‘á» má»™t trắng váºn chuyển vá»›i tốc Ä‘á»™ cá»±c cao.
“Ầm!â€
Yến Phi lại cảm giác được thân thể của mình, cũng cảm giác rằng khả năng hoạt động đã được khôi phục.
Cuối cùng tiên môn đã mở ra.
Cơ hội thứ hai để vượt qua tiên môn, xuất hiện ngay trước mắt.
CÅ©ng ngay sát na đó, chà ng cảm ứng thấy Tôn Ân không má»™t chút do dá»± toà n lá»±c nhằm phÃa tiên môn lao qua.
Tôn Ân có thà nh công không?
à niệm nà y vừa má»›i nẩy ra, “ầmâ€, năng lượng không thể kháng cá»± theo tiên môn à o ra, tiếp đó cá»a tiên môn đóng lại, đồng thá»i Yến Phi phát giác bản thân rÆ¡i xuống dÆ°á»›i biển.
Toà n thân Yến Phi sÅ©ng nÆ°á»›c bò lại trên bá», mệt má»i ngồi xuống má»™t tảng đá lá»›n ở bãi loạn thạch bên cạnh, ngây ngÆ°á»i nhìn má»™t lá»— huyệt lá»›n trên bãi loạn thạch. Bất quá chà ng biết là chẳng bao lâu sau, lá»— huyệt nà y rồi cÅ©ng sẽ tan biến Ä‘i không còn thấy nữa, bởi vì thủy triá»u sẽ kéo theo sa thạch ở gần đó lấp đầy lá»— huyệt.
Tôn Ân cũng biến mất không còn dấu vết.
Lão đã thà nh công rồi.
Liệu sau nà y Tôn Ân có hối háºn không? Chà ng đã không có cách nà o tìm Tôn Ân mà há»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng chẳng có giải pháp tìm ra đáp án.
Yến Phi có cảm giác nhÆ° thể còn sống sót sau kiếp nạn, nếu quả không tìm ra phÆ°Æ¡ng pháp giải quyết Tôn Ân nhÆ° váºy, chà ng khẳng định khó mà còn sống quay vá». Cà ng khiến chà ng vui mừng chÃnh là nháºn ra có thể váºn dụng năng lượng để phá không mà đi, sá»± tháºt đó đã được chứng minh, lại không hạn chế số ngÆ°á»i, Ä‘iá»u ấy là m cho chà ng đối vá»›i việc mang theo hai ngÆ°á»i đẹp cùng Ä‘i, cà ng thêm tin tưởng.
Chẳng lẽ chỉ là do chà ng thi triển khà chà âm, cố tình không dùng hết tiá»m năng, ứng nghiệm dá»± Ä‘oán của An Ngá»c Tình. Váºy thì đây đúng là may mắn.
Sắc trá»i sáng dần, cảnh váºt trên đảo trở nên rõ rà ng.
Sóng biển Ä‘ang dữ dá»™i chuyển sang hiá»n hòa, gió nhẹ sóng yên, mặt biển dáºp dá»n xao Ä‘á»™ng, khiến ngÆ°á»i ta không thể nà o tượng tượng ra được tình cảnh đêm qua.
Yến Phi từ từ đứng dáºy, có cảm giác kỳ dị nhÆ° thể vừa má»›i từ trong má»™ng tỉnh trở lại.
Tôn Ân Ä‘i rồi! VÄ©nh viá»…n chẳng còn cÆ¡ há»™i trở vá», Thiên SÆ° giáo đồ của lão không biết sẽ nhìn chà ng thế nà o đây?
Yến Phi Ä‘i vá» phÃa chiếc khoái thuyá»n, lòng nghÄ© là m thế nà o giao phó vá»›i lão già điên Trác Cuồng Sinh vá» tráºn chiến cuối cùng vá»›i Tôn Ân lần nà y, cÅ©ng nhÆ° biết truyá»n đạt cho LÆ°u Dụ thế nà o vá» tin tức quan trá»ng liên quan đến sá»± thà nh bại của Thiên SÆ° quân nà y đây?
-----------------------------
Chú thÃch:
* Äạo thể: bản chất
** MÅ©i dùi bằng khÃ
Tà i sản của baongoc
03-11-2011, 10:32 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 503: Phục Cừu Chi Lữ.
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: Tà ng Thư Viện
“Kì Binh Hà o†sau ngá» rá»i khá»i Hải Diêm, bắt đầu chuyến lữ hà nh ngược bắc.
Dù LÆ°u Dụ thể chất hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng mấy chục ngà y qua luôn trong tình trạng khẩn trÆ°Æ¡ng quên ăn quên ngủ suýt chút là m gã chết mệt Ä‘i được. Sá»›m nay vừa bò dáºy, gã lại phải chủ trì sáu, bảy cái há»™i nghị lá»›n có nhá» có, khiến gã báºn tối tăm mặt mÅ©i, thở không ra hÆ¡i. Äến bây giá» gã má»›i tranh thủ thá»i cÆ¡ lên giÆ°á»ng nghỉ ngÆ¡i, ai ngá» thân thể mệt má»i quá Ä‘á»™, sau khi nhắm mắt lại lăn qua lá»™n lại không thể chợp mắt nổi.
Gã biết rõ nguyên nhân bởi vì gã lo lắng cho Yến Phi. Giả thiết Yến Phi không ở địa Ä‘iểm định sẵn đợi há», gã chẳng những mất Ä‘i đấu chÃ, hÆ¡n nữa dù có thể tiếp tục kiên trì tranh đấu cÅ©ng vÄ©nh viá»…n sẽ không vui vẻ.
Yến Phi không chỉ là chiến hữu và o sinh ra tá», mà còn là huynh đệ và tri ká»· tri âm nhất của gã.
“Cá»™c! Cá»™c! Cá»™c!â€
Tiếng gõ cá»a vang lên.
LÆ°u Dụ ngồi dáºy nói: “Má»i và o!â€
NgÆ°á»i bÆ°á»›c và o chÃnh là Tống Bi Phong, hai ngÆ°á»i nhìn nhau cÆ°á»i khổ, Ä‘á»u nháºn ra tâm sá»± của ngÆ°á»i kia.
Äến ngồi xuống chiếc ghế cạnh cá»a sổ, Tống Bi Phong than: “Phụng Tam cÅ©ng không ngủ được, má»™t mình đến khoang há»™i nghị ngồi ngẩn ở đó.â€
LÆ°u Dụ than: “Không biết đệ có cảm giác sai hay không, Yến Phi lần nà y quyết chiến vá»›i Tôn Ân hình nhÆ° không có lòng tin và nắm chắc giống lần trÆ°á»›c.â€
Tống Bi Phong nói: “Phụng Tam cÅ©ng nói nhÆ° thế. Tháºt là m ngÆ°á»i ta lo lắng. Tráºn chiến nà y đến quá Ä‘á»™t ngá»™t trong lúc chúng ta không có bất kì sá»± sá»± chuẩn bị vá» mặt tâm lý nà o, nhÆ°ng lại có quan hệ trá»ng đại, chẳng những ảnh hưởng đến tình thế phÆ°Æ¡ng nam còn ảnh hưởng trá»±c tiếp đến tình hình phÆ°Æ¡ng bắc.â€
LÆ°u Dụ trầm ngâm nói: “Äệ có má»™t cảm giác kì quái. Mắc mứu giữa tiểu Phi và Tôn Ân chắc không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° vẻ bá» ngoà i. Ba lần quyết chiến, kết quả Ä‘á»u là m ngÆ°á»i ta phải suy nghÄ©. Lần nà y không biết kết quả sẽ ra sao?â€
Tống Bi Phong nói: “Bất kể kết quả thế nà o, quan trá»ng nhất là tiểu Phi cát nhân thiên tÆ°á»›ng, có thể còn sống trở vá» cùng chúng ta đến Quảng Lăng.â€
LÆ°u Dụ trong lòng rối bá»i thở dà i má»™t hÆ¡i.
Nhất thá»i hai ngÆ°á»i nhìn nhau không biết nói gì.
Tống Bi Phong nói: “Sau khi đến Quảng Lăng, nếu ta có thể rá»i Ä‘i, ta muốn đến Kiến Khang má»™t chuyến.â€
LÆ°u Dụ nhÃu mà y há»i: “Tạ gia hiện giá» do tên tiểu tá» Tạ Há»—n chủ trì, hắn tuyệt không hoan nghênh đại ca, vì sao đại ca muốn tá»± mình chịu nhục?â€
Tống Bi Phong nói: “Diá»…m thiếu gia và hai vị công tá» táng mệnh sa trÆ°á»ng, chuyện nà y tạo thà nh đả kÃch không thể bù đắp đối vá»›i Tạ gia. Äại tiểu thÆ° và Tôn tiểu thÆ° nhất định sẽ trở vỠÔ Y hạng, ta muốn Ä‘i gặp há» chứ không phải gặp Tạ Há»—n.â€
LÆ°u Dụ nghe đến tên Tạ Chung Tú, tâm thần bất giác rung Ä‘á»™ng, ngầm trách mình yếu Ä‘uối, cÆ°á»i khổ đáp: “Sợ nhất là đại tiểu thÆ° hiểu lầm chúng ta.â€
Tống Bi Phong trầm giá»ng nói: “Äại tiểu thÆ° hiểu chúng ta là ngÆ°á»i thế nà o, sẽ không bị ảnh hưởng bởi lá»i đồn.â€
LÆ°u Dụ trong lòng cảm khái, nghÄ© đến tráºn chiến Phì Thủy năm xÆ°a, Tạ gia khi đó hết sức nở mà y nở mặt. Má»i chuyện đã thà nh quá khứ. Vá»›i cái chết của Tạ Diá»…m vị cá»±u công thần của tráºn chiến Phì Thủy, Tạ gia từ hÆ°ng thịnh đã bÆ°á»›c và o suy tà n. Hiện tại con Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c của con cháu Tạ gia không phải là m sao chấn hÆ°ng gia tá»™c, mà là là m sao để sinh tồn.
Lá»i của Tống Bi Phong truyá»n và o tai gã: “Sau khi đến Quảng Lăng, tiểu Dụ có kế hoạch gì không?â€
Cho đến lúc nà y, LÆ°u Dụ vẫn chÆ°a có cÆ¡ há»™i giải thÃch vá»›i Tống Bi Phong vì sao gã phải trở vá» Quảng Lăng, còn Tống Bi Phong có lẽ vì trong lòng lo cho Tạ gia nên khi biết hỠđến Quảng Lăng liá»n khăng khăng Ä‘i cùng.
LÆ°u Dụ đáp tháºt: “Äệ tịnh không có kế hoạch cụ thể, đầu tiên tìm cách liên lạc vá»›i Ngụy Vịnh Chi, sau khi hiểu rõ tình hình má»›i quyết định hà nh Ä‘á»™ng bÆ°á»›c kế tiếp.â€
Tống Bi Phong ngạc nhiên không nói gì.
ChÃnh lúc nà y, trên boong tà u truyá»n đến tiếng gà o thét hoan hô nhÆ° sấm nổ.
LÆ°u Dụ và Tống Bi Phong nhìn nhau, tức thì tỉnh ngá»™ đã xảy ra chuyện gì, đồng loạt báºt dáºy Ä‘ua nhau bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a.
Yến Phi được Äồ Phụng Tam, lão Thủ và các huynh đệ vây quanh, vẻ mặt phấn khởi từ cá»a khoang bÆ°á»›c và o.
LÆ°u Dụ hết sức vui mừng há»i: “Giết được Tôn Ân rồi Æ°?â€
Ngay thá»i Ä‘iểm nà y, LÆ°u Dụ cảm thấy thắng lợi đã nằm trong tầm tay gã, chỉ còn chá» gã là m sao chiếm lấy. Chuyện Yến Phi thắng và bại trong tráºn chiến nà y, đối vá»›i há» cho đến đối vá»›i cả thiên hạ, là hai chuyện hoà n toà n khác biệt.
Yến Phi Ä‘i thẳng đến chá»— gã, nét mặt cổ quái đáp: “Có thể nói là nhÆ° váºy.â€
Chúng nhân má»™t lần nữa gà o thét hoan hô, chỉ có LÆ°u Dụ và Äồ Phụng Tam nhìn nhau, Ä‘á»u nháºn ra nghi hoặc trong lòng đối phÆ°Æ¡ng, cảm thấy chuyện có gì kì lạ.
Tống Bi Phong hân hoan nói: “Tiểu Phi sao không dùng lại chiêu cÅ©, cắt lấy thủ cấp Tôn Ân. Chỉ cần treo đầu lão ngoà i thà nh Cối Kê, phá vỡ thần thoại Thiên SÆ° của lão, nhất định Thiên SÆ° giáo giống nhÆ° Di Lặc giáo không đánh cÅ©ng tá»± tan.â€
Hai bên gặp nhau tại hà nh lang, chen chúc nhau khiến cả hà nh lang thà nh cháºt chá»™i nÆ°á»›c chảy không lá»t, ken đặc ngÆ°á»i, ai ai cÅ©ng tình cảm dâng trà o, không khà hừng há»±c.
Yến Phi trong lòng cÆ°á»i khổ, đây chÃnh là tình huống chà ng sợ phải đối diện nhất, là m chà ng không cưỡng được chuyện phải nói lá»i trái vá»›i trong tâm. Chuyện khó xá» chÃnh là chà ng tuyệt không thể nói ra sá»± tháºt. Vì đó là chuyện quan hệ trá»ng đại, chà ng không thể lá»±a chá»n việc nói rõ rà ng ra được.
Chà ng bèn đáp: “Ta và Tôn Ân quyết chiến ở bá» tây đảo Ông Châu. Khi đó tại đảo Ông Châu chỉ có má»™t mình Tôn Ân. Lão cho ta má»™t cÆ¡ há»™i quyết chiến công bằng, biểu lá»™ rõ phong Ä‘á»™ tông sÆ° má»™t phái. Cho nên tuy xác lão chìm xuống biển cả, ta cÅ©ng không dám quấy nhiá»…u lão, hi vá»ng lão có thể tìm được má»™t nÆ¡i an nhà n sau khi lìa Ä‘á»i, thu được thứ lão kì vá»ng.â€
Äồ Phụng Tam trầm giá»ng há»i: “Tôn Ân tháºt sá»± đã chết phải không?â€
Yến Phi đáp chầm cháºm từng chữ từng chữ má»™t: “Ta dám bảo đảm lão vÄ©nh viá»…n không còn đặt chân lên nhân thế.â€
Tiếng hoan hô lần nữa chấn động hà nh lang.
Võ công Tôn Ân không những là Nam phÆ°Æ¡ng đệ nhất nhân, mà còn là biểu tượng sức mạnh của Thiên SÆ° quân. Tráºn chiến nà y đã đẩy Yến Phi lên bảo tá»a thiên hạ đệ nhất cao thủ. Hạng cao thủ uy thế mạnh mẽ nhÆ° Má»™ Dung Thùy cÅ©ng phải u ám thất sắc.
Chiến thắng của Yến Phi chẳng những có hiệu quả nhanh chóng là m phấn chấn quân tâm bên phe LÆ°u Dụ, còn khiến LÆ°u Dụ tăng thêm mị lá»±c và sức hiệu triệu của lãnh tụ. Mặt khác cÆ¡ bản là m dao Ä‘á»™ng Thiên SÆ° quân. Hiệu quả của nó tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° Trúc Pháp Khánh của Di Lặc giáo, Ä‘iểm khác biệt duy nhất là Tôn Ân những năm gần đây không quan tâm đến việc của Thiên SÆ° quân, má»i chuyện Ä‘á»u giao toà n bá»™ cho hai đồ đệ LÆ° Tuần và Từ Äạo Phúc. Bất luáºn thế nà o, khi tin Tôn Ân chết truyá»n khắp phÆ°Æ¡ng Nam sẽ tạo thà nh đả kÃch trầm trá»ng không thể bù đắp đối vá»›i Thiên SÆ° quân. Ảnh hưởng vá» lâu dà i cà ng khó dá»± Ä‘oán.
Biên Hoang táºp vì thắng lợi của Yến Phi, thanh thế sẽ lên đến đỉnh Ä‘iểm, khả năng thà nh công của hà nh Ä‘á»™ng giải cứu chủ tì Thiên Thiên tăng thêm rất nhiá»u. Thác Bạt Khuê cÅ©ng vì thế thu được lợi Ãch không đếm xuể, Ä‘á» cao địa vị của hắn tại phÆ°Æ¡ng bắc và sức ảnh hưởng của Thác Bạt Khuê đối vá»›i các bá»™ Tiên Ti tá»™c ở Tái Ngoại. Cứ nhÆ° váºy, nếu nhÆ° mùa xuân sang năm Má»™ Dung Thùy vẫn không thể đạt được thắng lợi rõ rà ng, thanh thế của Má»™ Dung Tiên Ti tá»™c sẽ giảm xuống rất nhanh và sẽ bị dồn và o thế hạ phong.
Tráºn chiến Ông Châu đảo tuy chỉ là thắng bại vinh nhục của Yến Phi và Tôn Ân, sá»± tháºt lại tác Ä‘á»™ng đến tình thế cả thiên hạ, tác Ä‘á»™ng đến toà n bá»™ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng phát triển của thá»i đại chiến loạn.
NhÆ°ng không ai hiểu được tình huống vi diệu huyá»n cÆ¡ bên trong. Cuá»™c chiến sinh tá» quyết đấu đó vượt quá sá»± tưởng tượng của bất kì ngÆ°á»i nà o.
Trong khoang há»™i nghị, Yến Phi, LÆ°u Dụ, Tống Bi Phong, Äồ Phụng Tam và lão Thủ năm ngÆ°á»i ngồi quanh bà n máºt nghị, thÆ°Æ¡ng lượng công việc đến Quảng Lăng.
Tôn Ân đã mất, sức uy hiếp của Thiên SÆ° quân giảm mạnh. Bên phe há» có Khoái Ân - vị mãnh tÆ°á»›ng má»›i nổi trà dÅ©ng kiêm toà n chủ trì đại cục, lại thêm Chu Tá»± kinh nghiệm phong phú và Giang Văn Thanh tinh thông thủy chiến há»— trợ, nên má»i ngÆ°á»i không còn mối lo sau lÆ°ng, có thể phóng tay mà là m.
Äồ Phụng Tam nói: “Hiện tại ta bắt đầu cảm thấy nÆ°á»›c cá» rút lui tiến lên phÆ°Æ¡ng bắc của LÆ°u soái xảo diệu giống hệt ‘Nhất Tiá»…n Trầm Ẩn Long’, cùng là má»™t loại chiêu đánh trúng Ä‘iểm yếu hại của địch nhân, để chúng ta tham gia và o chiến trÆ°á»ng chÃnh tại Kiến Khang, giao phong chÃnh diện vá»›i Hoà n Huyá»n.
Tống Bi Phong gáºt đầu: “Bắc Phủ Binh là tâm huyết của Äại thiếu gia, chúng ta tuyệt không thể để Bắc Phủ binh hủy trong tay tên xuẩn tà i LÆ°u Lao Chi. Sức hiệu triệu của tiểu Dụ hiện nay có thể bì kịp vá»›i Äại thiếu gia, còn Bắc Phủ binh thì ngà y nà y qua ngà y khác mất Ä‘i lòng tin và hi vá»ng đối vá»›i LÆ°u Lao Chi. Cứ tiếp tục thế nà y, tiểu Dụ tháºt có cÆ¡ há»™i Ä‘oạt lấy binh tÆ°á»›ng dÆ°á»›i cá» LÆ°u Lao Chi.â€
LÆ°u Dụ trong lòng rất cảm kÃch Yến Phi, nếu không phải chà ng trừ Ä‘i Tôn Ân là m phấn chấn đấu chà của Äồ Phụng Tam và Tống Bi Phong, hai ngÆ°á»i tuyệt không thể trở nên lạc quan, vui vẻ nhÆ° váºy.
Lão Thủ than: “Trừ phi là loại ngu đần, ai cÅ©ng phải biết thiên mệnh đã thuá»™c vá» tiểu LÆ°u gia chúng ta. Má»i ngÆ°á»i xem sao lại trùng hợp nhÆ° thế, nÆ¡i LÆ°u gia chúng ta hai lần láºp uy, má»™t là Diêm thà nh, má»™t là Hải Diêm, Ä‘á»u có chung má»™t chữ ‘Diêm’. Có thể thấy rõ rà ng sá»± nổi lên của má»™t triá»u đại đứng đầu đã nằm trong thiên mệnh váºy.â€
Yến Phi mỉm cÆ°á»i: “Tiểu LÆ°u gia của chúng ta quả tháºt đã sáng tạo nên kì tÃch, cả hai lần Ä‘á»u trong tình huống tuyệt không có khả năng lại xoay chuyển thế cá». Bây giá» cả ta cÅ©ng tin chắc tiểu LÆ°u gia sẽ là chủ của tân triá»u.â€
LÆ°u Dụ cÆ°á»i gượng nói: “Tiểu Phi, huynh cÅ©ng trêu ta, nói tháºt ta…â€
Äồ Phụng Tam sợ gã nhất thá»i không tháºn trá»ng nói ra sá»± tháºt, để lão Thủ ngÆ°á»i vốn tin chắc gã là chân mệnh thiên tá» nghe lá»t, khẳng định sẽ không phải chuyện tốt. Hắn vá»™i ngắt lá»i gã: “MÆ°u sá»± tại nhân, thà nh sá»± tại thiên. Má»i chuyện cÅ©ng ko cần phải tìm hiểu cho rõ rà ng là m gì. Hiện tại chúng ta không còn phải lo lắng vấn Ä‘á» Thiên SÆ° quân, có thể táºp trung tinh thần và o cuá»™c tranh đấu vá»›i Hoà n Huyá»n. Cho đến thá»i Ä‘iểm nà y, Hoà n Huyá»n vẫn chiếm toà n bá»™ thế thượng phong, nếu nhÆ° chúng ta không có kế hoạch hoà n thiện, trở vá» Quảng Lăng chỉ là đi tìm chết, trong lòng LÆ°u soái có sẵn kế hoạch chÆ°a?â€
LÆ°u Dụ trầm ngâm giây lát, rồi kiên quyết đáp: “Hải Diêm sở dÄ© có thể rÆ¡i và o tay chúng ta, quan trá»ng ở chá»— toà n vì ta có thể thuyết phục LÆ°u Nghị, lấy được sá»± hợp tác toà n diện của hắn. Tình hình hiện thá»i đại đồng tiểu dị, chúng ta cần phải tìm ra được má»™t LÆ°u Nghị khác.â€
Lão Thủ chấn Ä‘á»™ng kêu lên: “Hà Vô Kỵ!â€
Chúng nhân không ai không động dung.
Hà Vô Kỵ vốn là thủ lÄ©nh thân binh của Tạ Huyá»n, là mãnh tÆ°á»›ng Bắc Phủ binh được Tạ Huyá»n coi trá»ng. Sau khi Tạ Huyá»n mất, hắn vẫn luôn ở trong bóng tối giúp đỡ LÆ°u Dụ, bởi LÆ°u Dụ là ngÆ°á»i kế thừa của Tạ Huyá»n. NhÆ°ng hắn cÅ©ng là ngoại sanh vá»›i LÆ°u Lao Chi, có quan hệ máºt thiết vá»›i LÆ°u Lao Chi. Khi LÆ°u Dụ trong tình huống không còn lá»±a chá»n, Ä‘Ã nh phải lợi dụng sức mạnh của TÆ° Mã Äạo TỠđể đối đầu vá»›i LÆ°u Lao Chi, Hà Vô Kỵ giáºn dữ Ä‘Æ°a ra quyết định cắt đứt quan hệ vá»›i LÆ°u Dụ. NhÆ°ng Hà Vô Kỵ thủy chung vẫn là hán tá» chÃnh trá»±c, tịnh không toà n diện bán đứng LÆ°u Dụ, không tiết lá»™ cho LÆ°u Lao Chi thân pháºn tÆ°á»›ng lÄ©nh Bắc Phủ ngầm qua lại vá»›i LÆ°u Dụ, cho nên những ngÆ°á»i nhÆ° Ngụy Vịnh Chi má»›i không bị nắm đầu tÃnh sổ. Hà Vô Kỵ chỉ là vạch rõ ranh giá»›i vá»›i LÆ°u Dụ.
Hà Vô Kỵ hiện giá» là ngÆ°á»i LÆ°u Lao Chi tÃn nhiệm nhất. Khi LÆ°u Lao Chi xuất lÄ©nh thủy sÆ° đại quân tham dá»± tráºn chiến Nam phạt Thiên SÆ° quân, Quảng Lăng là do Hà Vô Kỵ nắm giữ binh quyá»n, chủ trì đại cục.
Nếu nhÆ° LÆ°u Dụ có thể thuyết phục được Hà Vô Kỵ, chẳng khác nà o tÆ°á»›c Ä‘i thá»±c quyá»n của LÆ°u Lao Chi, cá»™ng thêm sức ảnh hưởng của bản thân LÆ°u Dụ đối vá»›i binh tÆ°á»›ng Bắc Phủ, rất có khả năng tái diá»…n tình huống vừa xảy ra tại Giang Nam.
Äồ Phụng Tam nhÃu mà y: “Muốn thuyết phục Hà Vô Kỵ bán đứng cáºu ruá»™t mình, e rằng hết sức khó khăn.â€
Tống Bi Phong nói: “Quả tháºt hết sức khó khăn, nhÆ°ng lại không phải hoà n toà n không có khả năng. Ta biết rõ Vô Kỵ là má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, sá»± tôn kÃnh của hắn đối vá»›i Äại thiếu gia là xuất phát tá»± chân tâm. DÆ°á»›i sá»± dìu dắt nhiá»u năm của Äại thiếu gia hắn cÅ©ng biết phân biệt phải trái rõ rà ng. Nếu nhÆ° tiểu Dụ có thể thuyết phục hắn rằng LÆ°u Lao Chi sẽ đẩy Bắc Phủ binh và o con Ä‘Æ°á»ng diệt vong, ta cho rằng hắn sẽ Ä‘Æ°a ra quyết định sáng suốt.â€
Lão Thủ than: “NhÆ°ng vấn đỠở chá»— lúc ai cÅ©ng nhìn ra Bắc Phủ binh sắp diệt vong, sợ rằng chúng ta không còn đủ thá»i gian vãn hồi đại cục.â€
Lưu Dụ trầm ngâm không nói gì.
Yến Phi nói: “Ta là ngÆ°á»i không rõ tÃnh cách Hà Vô Kỵ nhất, nhÆ°ng lại biết phà m con ngÆ°á»i Ä‘á»u có cái tâm cầu may, huống chi Hà Vô Kỵ và LÆ°u Lao Chi có quan hệ huyết thống máºt thiết. LÆ°u Nghị sở dÄ© có thể bị LÆ°u huynh tác Ä‘á»™ng vì LÆ°u Nghị khi đó đã đến bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng, LÆ°u huynh là con Ä‘Æ°á»ng sống duy nhất của hắn. Tình hình Hà Vô Kỵ hiện thá»i còn xa má»›i đến mức ấy, phải đợi lúc Hoà n Huyá»n đánh chiếm Kiến Khang rồi sá» dụng đủ loại thủ Ä‘oạn đối phó LÆ°u Lao Chi, Hà Vô Kỵ má»›i lâm và o hoà n cảnh tại Hải Diêm của LÆ°u Nghị khi đó.â€
Lão Thủ nói: “Lá»i Yến Phi có lý, hiện tại chúng ta đến vẫn còn sá»›m.â€
Lão Thủ giống nhÆ° LÆ°u Dụ, Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong Bắc Phủ binh, hiểu rõ tình hình ná»™i bá»™ của Bắc Phủ binh. Lão nháºn xét nhÆ° váºy đại biểu cho việc lão cho rằng chuyến Ä‘i lên phÆ°Æ¡ng Bắc lần nà y không thể thu được bất kì tác dụng nà o.
Tống Bi Phong nói: “Ta vẫn cho rằng có thể thá» má»™t lần. Ngà y đó ta và tiểu Dụ quay lại Kiến Khang, trắc trở nÆ¡i nÆ¡i, không chá»— nà o nhá» vả, ta từng khuyên LÆ°u Dụ buông xuôi, rá»i Ä‘i giữ mạng. NhÆ°ng tiểu Dụ lại kiên trì không Ä‘i, còn tìm TÆ° Mã Äạo Tá» Ä‘Ã m phám, trong cục diện không có lối mở ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống. Bây giá» ta cảm thấy lịch sá» lại tái diá»…n, hÆ¡n nữa tiểu Dụ căn bản không còn lá»±a chá»n khác, chỉ có đụng đầu chÃnh diện vá»›i Hoà n Huyá»n má»›i có cÆ¡ há»™i thủ thắng. Nếu đợi Hoà n Huyá»n đánh chiếm Kiến Khang, rồi ung dung thu tháºp LÆ°u Lao Chi cho đến thu lấy Bắc Phủ binh dÆ°á»›i cá» LÆ°u Lao Chi, khi đó chúng ta có hối cÅ©ng không kịp.â€
Äồ Phụng Tam Ä‘á»™ng dung đáp: “Ta bị thuyết phục rồi.â€
Lưu Dụ im lặng lắng nghe.
Äồ Phụng Tam nói tiếp: “Chuyện trở vá» Quảng Lăng chắc má»i ngÆ°á»i không còn dị nghị, vấn đỠở chá»— có nên lôi kéo Hà Vô Kỵ không, vì nếu tiết lá»™ phong thanh, LÆ°u Lao Chi tuyệt không khách khà đối vá»›i chúng ta.â€
Hắn ngừng lại chút rồi nói tiếp: “NhÆ°ng Tống đại ca nói cÅ©ng đúng, tình huống hiện thá»i rất giống thá»i Ä‘iểm LÆ°u soái quay lại Kiến Khang ngà y xÆ°a. Äại quân Hoà n Huyá»n có thể đánh tá»›i bất cứ lúc nà o, thá»i gian không cho phép chúng ta tốn công Ä‘i du thuyết từng tÆ°á»›ng lÄ©nh Bắc Phủ binh má»™t, thuyết phục Hà Vô Kỵ trở thà nh lá»±a chá»n tốt nhất và duy nhất của chúng ta. Chỉ cần có thể là m lay Ä‘á»™ng Hà Vô Kỵ thì có thể đánh trúng chá»— yếu hại của LÆ°u Lao Chi.â€
LÆ°u Dụ Ä‘á»™t nhiên lá»™ ra biểu tình nhÆ° cởi bá» gánh nặng, dá»±a lÆ°ng và o ghế than: “NghÄ© thông rồi!â€
Ãnh mắt má»i ngÆ°á»i đổ dồn lên ngÆ°á»i gã.
LÆ°u Dụ xoay qua Yến Phi há»i: “Theo suy Ä‘oán của huynh, Ma môn lấy lá»±c gì để trợ giúp cho Hoà n Huyá»n?â€
Yến Phi cÆ°á»i khổ đáp: “Ta cÅ©ng hi vá»ng có thể biết, nhÆ°ng bà i há»c ngã ngá»±a của Nhiếp Thiên Hoà n chÃnh là cảnh cáo nghiêm trá»ng nhất cho chúng ta, đó là sức mạnh của Ma môn tuyệt không được xem thÆ°á»ng. Tiếu Túng, Lý Thục Trang và Trần công công Ä‘á»u tiến chiếm vị trà có thể ảnh hưởng đến toà n cục. Có thể thấy Ma môn qua nhiá»u năm bố trà ma trảo đã tiến sâu và o vị trà hạch tâm của các đại thế lá»±c. Sức mạnh Ma môn chẳng thể Ä‘á» phòng, vì trừ má»™t số Ãt ngÆ°á»i chúng ta tịnh không biết ai là ngÆ°á»i của Ma môn. Nếu ta Ä‘oán không sai, Bắc Phủ binh nhất định có ná»™i gian của Ma môn. Chỉ cần Ma môn Ä‘á»™t nhiên phát Ä‘á»™ng dùng các thủ Ä‘oạn nhÆ° đánh lén, ám sát khiến các chủ tÆ°á»›ng Bắc Phủ binh tá»›i tấp trúng tên ngã ngá»±a, binh tÆ°á»›ng Bắc Phủ không đánh tá»± loạn, vô lá»±c đối kháng Hoà n Huyá»n. ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Mặc cho Ma môn tÃnh toán vạn lần cÅ©ng không tÃnh ra được việc chúng ta bà máºt ngầm trở lại Quảng Lăng.â€
Lão Thủ nói: “Lá»i nà y trở thà nh lá»±a chá»n duy nhất của chúng ta để thuyết phục Hà Vô Kỵ, bởi vì hắn khẳng định không có quan hệ gì vá»›i Ma môn.â€
Äồ Phụng Tam vá»— đùi nói: “Äúng! Ma môn xâm nháºp Bắc Phủ binh sẽ là nhân tố chúng ta có thể đả Ä‘á»™ng đến Hà Vô Kỵ.â€
LÆ°u Dụ nói: “Nếu chúng ta tìm ra ná»™i ứng của Ma môn trong Bắc Phủ Binh, chúng ta sẽ cà ng có thêm phần thắng.â€
Yến Phi cÆ°á»i khổ: “Sợ rằng phải đợi đến lúc ná»™i gian trong Bắc Phủ binh phát Ä‘á»™ng, chúng ta má»›i có cÆ¡ há»™i đó.â€
Tống Bi Phong đáp: “Äó cÅ©ng chÃnh giống nhÆ° lúc Ngô Quáºn và Gia HÆ°ng Ä‘á»™t nhiên bị mất, dùng sá»± tháºt đó chứng minh Bắc Phủ binh Ä‘ang trong tình thế nguy hiểm cáºn ká» bại vong. Bất quá thá»i cÆ¡ của khả năng đã bị mất.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Nếu Hà Vô Kỵ chịu tin lá»i chúng ta, lúc đó lại là chuyện khác.â€
Tống Bi Phong nói: “Nói cho cùng chÃnh là cần phải thuyết phục Hà Vô Kỵ ngả vá» phe ta, cÅ©ng giống hệt nhÆ° khi thuyết phục LÆ°u Nghị.â€
Yến Phi nói: “Tháºt không ngá» má»™t loạt Ä‘iểm mấu chốt lại nằm trên mình má»™t ngÆ°á»i, chuyện nà y không cho phép thất bại. Chúng ta cần phải có lá»i thuyết phục hoà n thiện. LÆ°u huynh có bao nhiêu phần nắm chắc?â€
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i: “Ta ban nãy không phải nói nghÄ© thông suốt được má»i chuyện, mà chỉ là nói nghÄ© thông được phÆ°Æ¡ng pháp thuyết phục Hà Vô Kỵ. Nếu ta nói thẳng ra là muốn hắn phản bá»™i lại LÆ°u Lao Chi nhất định sẽ bị đụng đầu và o tÆ°á»ng. NhÆ°ng nếu ta Ä‘i phân tÃch lợi hại, nói ra biện pháp giúp LÆ°u Lao Chi trở thà nh kẻ thắng lợi thì thế nà o?â€
Äồ Phụng Tam vá»— đùi nói: “Kế hay!â€
Yến Phi mỉm cÆ°á»i không nói gì. Tống Bi Phong và lão Thủ mù má» không hiểu.
LÆ°u Dụ không giải thÃch thêm, quay sang Äồ Phụng Tam nói: “Vá» tình vá» nghÄ©a, TÆ° Mã Nguyên Hiển trÆ°á»›c sau từng là hảo hữu tri ká»· của chúng ta, bá»n ta dù sao cÅ©ng nên cảnh báo cho hắn biết!â€
Äồ Phụng Tam than: “Kiến Khang quân bại thế đã định, cảnh cáo gì cÅ©ng không thể cải biến tình hình phát triển.â€
Tống Bi Phong gáºt đầu đáp: “Cha con TÆ° Mã Äạo Tá» hại dân hại nÆ°á»›c, gieo gió gặt bão, bị trừng phạt cÅ©ng đúng tá»™i.â€
LÆ°u Dụ há»i: “Tiểu Phi thấy sao?â€
Yến Phi đáp: “Ta có thể Ä‘i Kiến Khang má»™t chuyến.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Ta lay chuyển không nổi LÆ°u soái! Äể ta Ä‘i cho! Không có Äiệp Luyến Hoa há»™ giá cho LÆ°u soái, ta là m sao yên tâm đây?â€
LÆ°u Dụ xoay qua lão Thủ: “Ta và Yến gia đến Quảng Lăng. Sau khi lão Ä‘Æ°a Tống gia và Äồ gia đến Kiến Khang thì quay đầu ra biển, Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng biển nháºp Hoà i (sông Hoà i) đến Thá» DÆ°Æ¡ng há»™i há»p vá»›i Âm gia rồi do Âm gia quyết định hà nh sá»±.â€
Lão Thủ vui vẻ lĩnh mệnh.
Lưu Dụ trong lòng cảm thấy bồi hồi.
Má»i chuyện Ä‘á»u bắt đầu từ Quảng Lăng. Khi Tạ Huyá»n lệnh cho gã Ä‘i theo hÆ°á»›ng Biên Hoang táºp truyá»n máºt lệnh của mình đến Quảng Lăng, sinh mệnh của gã đã thay đổi nhÆ° trá»i đất đảo ngược. “Kì Binh Hà o†đang Ä‘i hết tốc lá»±c. Qua má»—i khắc khoảng cách giữa nó và Quảng Lăng lại gần thêm má»™t chút, còn gã Ä‘ang nảy sinh cảm giác kì diệu trở lại Ä‘iểm xuất phát.
Äạm Chân yên tâm! Ta sẽ tÃnh sổ những kẻ thiếu nà ng món nợ máu, tuyệt không chút lÆ°u tình.
Tà i sản của baongoc
03-11-2011, 10:37 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 504: Trá»ng Tu Cá»±u Hảo.
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Thà nh Quảng Lăng. Phủ Uy Vũ tướng quân.
Hà Vô Kỵ tinh thần lẫn thể xác Ä‘á»u mệt má»i vỠđến phủ tÆ°á»›ng quân, tắm bằng nÆ°á»›c lạnh xong má»›i cảm giác khá»e lên má»™t chút. Äây là thói quen mÆ°á»i mấy năm qua của hắn, kể cả trong trá»i đông tuyết phủ vẫn dùng nÆ°á»›c lạnh dá»™i lên ngÆ°á»i. Äó chÃnh là phÆ°Æ¡ng pháp bà máºt hắn dùng để duy trì sức khá»e và ý chÃ.
Hắn rất muốn ở má»™t mình suy nghÄ© má»™t số vấn Ä‘á» phiá»n nhiá»…u nhÆ°ng lại bị đứa con trai yêu quý má»›i năm tuổi quấn lấy, ép hắn chÆ¡i đùa má»™t hồi. Tá»›i khi phu nhân đến, tiểu tỠđó dù không tình nguyện cÅ©ng Ä‘Ã nh phải lên giÆ°á»ng Ä‘i ngủ, hắn má»›i thoát thân đến thÆ° phòng.
Sau khi ngồi xuống, Hà Vô Kỵ thở dà i một tiếng.
“Vô Kỵ huynh than thở vì chuyện gì thế?â€
Hà Vô Kỵ giáºt mình, Ä‘Æ°a tay chá»™p lấy trÆ°á»ng Ä‘ao đặt bên cạnh. Phủ tÆ°á»›ng quân của hắn canh phòng nghiêm ngặt, lại có ác khuyển tuần tra, ngoà i cá»a thÆ° phòng có hai cao thủ cáºn vệ đứng gác, đối phÆ°Æ¡ng lại có thể Ä‘á»™t nháºp nhÆ° chá»— không ngÆ°á»i, tá»›i khi đến ngoà i cá»a lên tiếng hắn má»›i phát giác, bảo sao hắn không hồn phi phách tán. Nếu nhÆ° ngÆ°á»i đến mục Ä‘Ãch là thu tháºp phu nhân và nhi tá» hắn, háºu quả thiết tưởng không thể gánh nổi.
LÆ°u Dụ hiện thân nÆ¡i cá»a thÆ° phòng, mặc y phục dạ hà nh lại không thấy Háºu bối Ä‘ao gã quen dùng.
Hà Vô Kỵ ngạc nhiên nói: “Là ngÆ°Æ¡i!â€
LÆ°u Dụ Ä‘i thẳng đến trÆ°á»›c mặt hắn ngồi xuống chiếc ghế đối diện, mục quang lấp loáng quan sát hắn, mỉm cÆ°á»i nói: “Vô Kỵ ốm Ä‘i nhiá»u!â€
Hà Vô Kỵ cÆ°á»i khổ: “NgÆ°Æ¡i đến nÆ¡i đây không phải vì xem ta máºp hay ốm chứ?â€
LÆ°u Dụ ung dung đáp: “Ta rất cao hứng.â€
Hà Vô Kỵ nhÃu mà y há»i: “Có gì đáng cao hứng?â€
LÆ°u Dụ nhún vai đáp: “Huynh không dùng Ä‘ao nói chuyện ngay khi nhìn thấy ta, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên khiến ta cảm thấy vui mừng.â€
Hà Vô Kỵ lá»™ ra nụ cÆ°á»i khổ thứ hai, mang theo chút ý vị không thể là m gì được.
LÆ°u Dụ Ä‘iá»m đạm há»i: “Vẫn còn giáºn ta Æ°?â€
Hà Vô Kỵ tránh né vấn Ä‘á», lạnh lùng đáp: “NgÆ°Æ¡i sao có thể phân thân trở vá», không còn quản việc Thiên SÆ° quân Æ°?â€
LÆ°u Dụ ung dung nói: “Việc có phân hoãn cấp khinh trá»ng, Tôn Ân đã táng mệnh trong tay Yến Phi, Từ Äạo Phúc liên tiếp mất hai thà nh, bị bức lui vá» thủ Cối Kê khó còn lá»±c xoay chuyển trá»i đất. Ta lần nà y bà máºt quay vá» Quảng Lăng là nghÄ© cho đại cục, Vô Kỵ có biết chuyện Bắc Phủ binh diệt vong đã ở ngay trÆ°á»›c mắt?â€
Hà Vô Kỵ sững sá» nhìn gã, nhất thá»i không nói nên lá»i
LÆ°u Dụ kiên nhẫn há»i: “Vẫn vì ta mà sinh bá»±c bá»™i Æ°?â€
Hà Vô Kỵ chán nản nói: “Vì sao vẫn muốn nói câu nà y? Tôn Ân tháºt sá»± đã chết?â€
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i đáp: “Ta giống nhÆ° ngÆ°á»i nói dối Æ°?â€
Hà Vô Kỵ nghiêm mặt há»i: “Äừng vòng vo nữa, lần nà y ngÆ°Æ¡i đến đây có mục Ä‘Ãch gì? Chúng ta cứ nói thẳng nói tháºt.â€
LÆ°u Dụ đáp tá»± nhiên: “Ta lần nà y trở vá» tịnh không phải muốn so Ä‘o ân oán cá nhân mà là muốn hoà n thà nh chà hÆ°á»›ng Huyá»n soái căn dặn, không để phÆ°Æ¡ng Nam lá»t và o tay Hoà n Huyá»n. Từ trÆ°á»›c đến nay, ta Ä‘á»u phấn đấu vì mục tiêu cao xa chÆ°a há» thay đổi nà y, có lúc phải dùng chút thủ Ä‘oạn nhÆ°ng chÆ°a từng buông xuôi, mà luôn tiến theo hÆ°á»›ng nà y cho đến thá»i Ä‘iểm hiện tại.â€
Gã lại há»i: “Vô Kỵ ban nà y cá»› sao than thở?â€
Hà Vô Kỵ nhìn kÄ© gã má»™t lúc lâu, trầm giá»ng đáp: “LÆ°u huynh có biết nếu LÆ°u gia phát hiện huynh ở đây thì ngÆ°á»i tuyệt đối không bá» qua huynh chứ.â€
LÆ°u Dụ Ä‘iá»m đạm nói: “Hà huynh biết Yến Phi Ä‘ang đợi ta ở bên ngoà i không?â€
XÆ°ng hô của gã đối vá»›i Hà Vô Kỵ từ “Vô Kỵ†đổi thà nh “Hà huynhâ€. Chuyển biến nà y phối hợp vá»›i những Ä‘á»™ng tay nhấc chân tá»± nhiên hiện thá»i của gã Ä‘á»u bá»™c lá»™ dáng dấp long hổ và bá khà của báºc lãnh tụ, tá»± đã có khà độ nhiếp nhân.
Hà Vô Kỵ giáºt mình thốt: “Yến Phi!â€
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i: “Ta lần nà y đến Quảng Lăng tịnh không phải tìm chết, mà để xem có phÆ°Æ¡ng pháp gì có thể khiến Bắc Phủ binh không đến mức mất mặt là m tiêu biến Ä‘i uy phong của Huyá»n soái, để linh hồn ngÆ°á»i trên trá»i được yên nghỉ. Hiện thá»i tình huống đã xấu đến mức vượt ngoà i tưởng tượng của Hà huynh. Hoà n Huyá»n sở dÄ© có thể dá»… dà ng thu tháºp Nhiếp Thiên Hoà n vì có Ma môn chống lÆ°ng cho hắn. Những Tiếu Túng, Tiếu Phụng Tiên, Tiếu Ná»™n Ngá»c cho đến Lý Thục Trang ở Kiến Khang, Trần công công bên mình TÆ° Mã Äạo Tá» toà n bá»™ Ä‘á»u là ngÆ°á»i thuá»™c vá» hệ phái nà y. Huynh tưởng tượng xem! Sá»± tình nghiêm trá»ng đến mức Ä‘á»™ nà o? Nhiếp Thiên Hoà n sở dÄ© chết trong tay Hoà n Huyá»n chÃnh vì trong số đại tÆ°á»›ng bên cạnh lão có ngÆ°á»i của Ma môn.â€
Kế đó gã nói ra kỹ cà ng chuyện của Ma môn, đến khi gã nói xong huyết sắc trên mặt Hà Vô Kỵ chẳng còn bao nhiêu.
LÆ°u Dụ lại tiếp: “Theo ta Ä‘oán, Trúc Pháp Khánh khả năng rất lá»›n là ngÆ°á»i của Ma môn, nếu không lão đã không căm thù Pháºt môn nhÆ° thế.â€
Hà Vô Kỵ hÃt sâu má»™t hÆ¡i há»i: “Huynh có bằng chứng không? Ài! Ta không phải nghi ngá» huynh, chỉ là nghÄ© đến chuyện nếu muốn thuyết phục LÆ°u gia, nói suông không có tác dụng gì, nhất là nếu tin tức đến từ chá»— huynh.â€
LÆ°u Dụ nói: “Váºt chứng thì không có! Nhân chứng trái lại có má»™t ngÆ°á»i. ChÃnh là Chi Äá»™n đại sÆ°.â€
Hà Vô Kỵ gáºt đầu nói: “Lão nhân gia ngÆ°á»i đức cao vá»ng trá»ng, lại là bạn thâm giao của An công. HÆ¡n nữa Pháºt môn không cho phép nói dối, lá»i ngÆ°á»i nói ra không ai dám hoà i nghi. Äáng tiếc nÆ°á»›c xa không cứu được lá»a gần, nÆ¡i đây là Quảng Lăng không phải Kiến Khang.â€
LÆ°u Dụ nhÃu mà y há»i: “Từ đây đến Kiến Khang bất quá chỉ má»™t ngà y ngồi thuyá»n, các vị phái má»™t ngÆ°á»i đến gặp ngÆ°á»i không được sao?â€
Hà Vô Kỵ than: “Ban nãy tin tức truyá»n vá», Hoà n Huyá»n đã đánh hạ Lịch DÆ°Æ¡ng bắt sống đại tÆ°á»›ng TÆ° Mã Thượng Chi, chiếm đóng Láºt Châu, tùy thá»i có thể xâm phạm Kiến Khang. Ná»™i trong má»™t ngà y triá»u đình đã hạ ba đạo thánh chỉ vá»›i LÆ°u gia, ra lệnh ngÆ°á»i láºp tức dẫn thủy sÆ° đến Kiến Khang trợ tráºn. Ta ban nãy còn vì thế mà tranh cãi vá»›i LÆ°u gia má»™t tráºn, bây giá» chắc huynh cÅ©ng hiểu tại sao ta than ngắn thở dà i.â€
LÆ°u Dụ há»i: “LÆ°u gia rốt cuá»™c có ý chủ ý gì, chẳng nhẽ không biết dung túng Hoà n Huyá»n khác nà o dẫn sói và o nhà ư? Nếu nhÆ° Hoà n Huyá»n chiếm được Kiến Khang, khống chế thượng du Quảng Lăng, lại có Kiến Khang lÆ°Æ¡ng thá»±c đầy đủ, dù cho Bắc Phủ binh binh cÆ°á»ng mã tráng ra sao cÅ©ng chỉ có chịu đòn. LÆ°u gia vì sao bất trà nhÆ° thế?â€
Hà Vô Kỵ đáp: “LÆ°u gia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có suy nghÄ© riêng của LÆ°u gia. Tốt nhất là quân Kiến Khang và Kinh Châu giằng co đấu đến lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng, LÆ°u gia có thể là m ngÆ° ông đắc lợi.â€
Chỉ nghe những lá»i nà y cÅ©ng hiểu Hà Vô Kỵ không phụ lòng kỳ vá»ng của Tạ Huyá»n, biết xem xét thá»i thế, nhìn và o đại cuá»™c mà phán Ä‘oán chứ không phải là ngÆ°á»i nhắm mắt là m theo cáºu ruá»™t mình.
LÆ°u Dụ nói: “Cách nghÄ© của LÆ°u gia chỉ là từ má»™t phÃa. Ma môn đã bố trà má»™t thá»i gian dà i. DÆ°á»›i tình huống trong ứng ngoà i hợp, quân Kiến Khang sẽ giống nhÆ° Lưỡng Hồ bang bại vừa nhanh vừa thảm. Khi LÆ°u gia còn chÆ°a rõ phát sinh chuyện gì, thiên hạ phÆ°Æ¡ng nam đã rÆ¡i hết và o tay Hoà n Huyá»n. Hoà n Huyá»n căn bản không cần đến đánh chúng ta, chỉ cần phong tá»a thượng du, chúng ta không chiến cÅ©ng tá»± tan.â€
Trên mặt Hà Vô Kỵ đã không còn chút huyết sắc nói: “Ná»a tháng trÆ°á»›c, triá»u đình đã hạ chỉ ủy nhiệm LÆ°u gia là m tiên phong, TÆ° Mã Thượng Chi là m háºu bá»™, chủ soái là TÆ° Mã Nguyên Hiển tây thảo Hoà n Huyá»n. Hoà n Huyá»n cÅ©ng biết không hay, chuẩn bị lui vá» thủ Giang Lăng dÄ© dáºt đãi lao. Ai ngá» LÆ°u gia án binh bất Ä‘á»™ng. Hoà n Huyá»n láºp tức trở nên hung hăng dâng biểu truyá»n hịch cá» binh đông hạ thảo phạt Nguyên Hiển. Nguyên Hiển thấy chúng ta án binh bất Ä‘á»™ng Ä‘Ã nh phải co cụm ở Kiến Khang. Ài! Nếu ngà y mai chúng ta vẫn không lên Ä‘Æ°á»ng, Nguyên Hiển nguy hiểm rồi!â€
LÆ°u Dụ nói: “Ta muốn gặp LÆ°u gia!â€
Hà Vô Kỵ thất thanh nói: “Huynh có Ä‘iên không!â€
LÆ°u Dụ nói: “Ta không phát Ä‘iên, trái lại cà ng hiểu rõ hoà n cảnh của mình hÆ¡n bất kì lúc nà o. Vô Kỵ! Huynh hiện tại đã rõ ta là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o. TrÆ°á»›c mắt là cÆ¡ há»™i duy nhất. Chúng ta tuyệt đối không thể khoanh tay chá» chết. Huynh nếu muốn chết chung vá»›i LÆ°u gia là quyá»n lá»±a chá»n của huynh, bất quá ta phải Ä‘á» tỉnh huynh, cho dù huynh không quan tâm đến sinh tá» của huynh đệ Bắc Phủ binh cÅ©ng nên nghÄ© cho vợ con yêu quà của huynh. HÆ°ng vong của quốc gia ở ngay trÆ°á»›c mắt, đến thá»i khắc nà y quyá»n quyết định vẫn trong tay huynh, cÆ¡ há»™i vuá»™t mất vÄ©nh viá»…n không thể có lại.â€
Hà Vô Kỵ thở gấp và i hÆ¡i, trầm giá»ng há»i: “Huynh không sợ LÆ°u gia giết huynh sao?â€
LÆ°u Dụ lá»™ ra chút tiếu ý lãnh khốc, lắc đầu chầm cháºm đáp: “Ta đến báo cho LÆ°u gia việc LÆ°u gia không biết. Äó là là m việc tốt vá»›i LÆ°u gia. LÆ°u gia vì sao phải giết ta?â€
Hà Vô Kỵ buồn phiá»n nói: “Äây chỉ là cách nghÄ© từ phÃa huynh. LÆ°u gia không nghÄ© thế thì là m sao?â€
Lv mỉm cÆ°á»i nói: “LÆ°u gia không dám giết ta.â€
Hà Vô Kỵ trầm giá»ng há»i: “LÆ°u gia nếu dám giết huynh thì sao? Cả thánh chỉ của triá»u đình ông ta còn không để và o trong mắt huống chi là LÆ°u Dụ huynh?â€
LÆ°u Dụ Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không đáp: “Nếu ông ta tháºt dám Ä‘á»™ng thủ. Huynh, ta và Yến Phi ba ngÆ°á»i ká» vai đánh ra khá»i soái phủ. Thế nà o?â€
Hà Vô Kỵ chấn động mạnh không nói gì chỉ biết trơ mắt nhìn chằm chằm gã.
LÆ°u Dụ nói: “Äã sai má»™t lần không thể tiếp tục sai. Phát Ä‘iên không phải ta mà là cá»u phụ của huynh, trÆ°á»›c tiên phản bá»™i VÆ°Æ¡ng Cung, tiếp đó bà y mÆ°u tÃnh kế giết chết VÆ°Æ¡ng Cung, quay sang theo TÆ° Mã Äạo Tá». Äây là má»™t sai lầm nghiêm trá»ng của ông ta. Trong cuá»™c chiến thảo phạt Thiên SÆ° quân, ông ta trÆ°á»›c dung túng binh lÃnh cưỡng Ä‘oạt lÆ°Æ¡ng thá»±c của dân chúng, sau trong lúc chÆ°a thắng lợi lại dẫn quân bắc phản, hại Tạ Diá»…m Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c và o sâu, chiến tá» sa trÆ°á»ng. Äây là sai lầm thứ hai. Hiện nay Hoà n Huyá»n đông lai, ông ta lại đánh giá sai tình thế, tưởng rằng có thể mượn tay Hoà n Huyá»n trừ Ä‘i TÆ° Mã Nguyên Hiển sau đó má»›i thảo phạt Hoà n Huyá»n. Äây chÃnh là sai lầm cuối cùng bởi vì ông ta không còn cÆ¡ há»™i phạm sai lầm lần thứ tÆ°. Ta nói nhÆ° thế huynh hiểu không? TrÆ°á»›c mắt là cÆ¡ há»™i duy nhất và cÅ©ng là cuối cùng. Cách nhìn của Huyá»n soái lại sai Æ°? Sá»± tháºt Ä‘ang chứng minh Huyá»n soái tầm nhìn sâu rá»™ng. Chuyện ngÆ°á»i lo lắng nhất Ä‘ang ứng nghiệm.â€
Hà Vô Kỵ nhắm mắt lại, má»™t hồi lâu sao má»›i mở ra há»i: “Chúng ta hiện thá»i có thể là m được gì?â€
LÆ°u Dụ bình tÄ©nh đáp: “Dẫn ta Ä‘i gặp mặt LÆ°u gia.â€
Hà Vô Kỵ có chút dở khóc dở cÆ°á»i than: “Chuyện nà y đáng để mạo hiểm sao?â€
LÆ°u Dụ Ä‘iá»m đạm nói: “Vì ông ta là cá»u phụ huynh, cho nên vá» tình vá» lý, ta Ä‘á»u phải cấp cho ông ta cÆ¡ há»™i cuối cùng nà y, để xem LÆ°u gia chá»n lấy hay bá».â€
Hà Vô Kỵ lắc đầu: “Huynh có thể không tÃnh toán ân oán cá nhân vá»›i LÆ°u gia, đáng tiếc ngÆ°á»i lại không có lòng dạ nhÆ° thế. Huynh là cái gai trong tim, cái Ä‘inh trong mắt ngÆ°á»i, chỉ cần có má»™t phần cÆ¡ há»™i, ngÆ°á»i sẽ dồn huynh và o chá»— chết. Cá»u phụ đã thay đổi, thay đổi rất nhiá»u. Quyá»n lá»±c có thể khiến bất kì ngÆ°á»i nà o biến thà nh ngÆ°á»i huynh không còn nháºn ra nổi. Huynh còn muốn kiên trì gặp không?â€
LÆ°u Dụ đáp: “Ông ta có thể bất nhân, nhÆ°ng ta lại muốn táºn nghÄ©a. Vô Kỵ huynh cứ yên tâm Ä‘i thu xếp Ä‘i! Ta có biện pháp khiến LÆ°u gia không dám Ä‘á»™ng thủ.â€
Hà Vô Kỵ cÆ°á»i khổ: “Huynh không hiểu rồi. Ba ngà y trÆ°á»›c Hà Mục từ Kiến Khang đến gặp LÆ°u gia, thay mặt Hoà n Huyá»n chiêu dụ LÆ°u gia. Sau đó LÆ°u gia triệu ta đến thÆ°Æ¡ng lượng, ta tuy phản đối nhÆ°ng ngÆ°á»i khăng khăng là m theo ý mình, nói đây chỉ là kế hoãn binh. Ài! Hà Mục chÃnh là khách thÆ°á»ng xuyên tại thanh lâu của Lý Thục Trang, nên khi huynh chỉ ra Lý Thục Trang là ngÆ°á»i của Ma môn ta không chút hoà i nghi. Nếu không có Lý Thục Trang ở bên trong Ä‘iá»u đình, Hà Mục sao Ä‘á»™t nhiên là m thuyết khách cho Hoà n Huyá»n?â€
LÆ°u Dụ trong lòng vui mừng, biết Hà Vô Kỵ cuối cùng đã bị gã là m dao Ä‘á»™ng, má»›i tiết lá»™ tin tức trá»ng yếu nhÆ° thế.
Hà Vô Kỵ lại nói: “Gần đây nhất Bắc Phủ binh phát sinh rất nhiá»u chuyện, má»™t trong số đó có quan hệ trá»±c tiếp vá»›i huynh. Sau khi huynh biết nhất định không muốn Ä‘i gặp LÆ°u gia.â€
LÆ°u Dụ biến sắc há»i: “Là chuyện gì?â€
Hà Vô Kỵ buồn bã đáp: “Tôn gia chết rồi!â€
LÆ°u Dụ toà n thân chấn Ä‘á»™ng, thất thanh há»i: “Cái gì?â€
Tôn gia chÃnh là Tôn Vô Chung, ngÆ°á»i nà y giống nhÆ° sÆ° phụ của LÆ°u Dụ. Gã sở dÄ© có ngà y hôm nay toà n nhá» má»™t tay Tôn Vô Chung Ä‘á» bạt.
Hà Vô Kỵ chán nản đáp: “NgÆ°á»i LÆ°u gia hiện tại kiêng dè nhất không phải Hoà n Huyá»n, mà là LÆ°u Dụ huynh. Bởi chỉ có huynh má»›i có thể uy hiếp địa vị thống lÄ©nh Bắc Phủ binh của ngÆ°á»i. Nên phà m là ngÆ°á»i LÆ°u gia nháºn thấy có quan hệ thân máºt vá»›i huynh Ä‘á»u bị phái đến những chá»— ngồi chÆ¡i xÆ¡i nÆ°á»›c. Tôn gia thì bị Ä‘iá»u đến Kinh Khẩu, hÆ¡n mÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c bị ngÆ°á»i ta phát hiện phÆ¡i xác trong phòng, trên mình không có chút thÆ°Æ¡ng tÃch, chết không minh bạch. Ai nấy Ä‘á»u hoà i nghi do LÆ°u gia phái ngÆ°á»i hạ thủ, nhÆ°ng ngÆ°á»i lại chỉ tay thá» không can hệ đến chuyện nà y. Khi đó ta tịnh không tin tưởng lá»i LÆ°u gia, hiện tại đã có suy nghÄ© khác. Tôn gia tháºt sá»± khó có vai trò gì, LÆ°u gia tất không bất trà nhÆ° thế. Khả năng lá»›n nhất kẻ hạ thủ là ngÆ°á»i của Ma môn. Äây là độc kế lợi hại nhất là m dao Ä‘á»™ng quân tâm, chia rẽ Bắc Phủ binh chúng ta.â€
LÆ°u Dụ lệ nóng tuôn trà o, lặng lẽ nghe đến khi Hà Vô Kỵ nói xong má»›i gạt nÆ°á»›c mắt, hÃt sâu má»™t hÆ¡i đáp: “Ta cÅ©ng tin là ngÆ°á»i của Ma môn hạ thủ.â€
Hà Vô Kỵ bình tÄ©nh há»i: “Huynh còn muốn Ä‘i gặp LÆ°u gia không?â€
LÆ°u Dụ đáp: “Ta cà ng muốn gặp ông ta hÆ¡n bất kì lúc nà o.â€
Hà Vô Kỵ lại há»i: “Äáp ứng ta má»™t chuyện được không?â€
LÆ°u Dụ ngạc nhiên: “Là chuyện gì?â€
Hà Vô Kỵ nói: “Khi huynh lên ngôi cá»u ngÅ©, ta hy vá»ng có thể được giải giáp quy Ä‘iá»n, trải qua những ngà y yên bình.â€
LÆ°u Dụ nhÃu mà y há»i: “Ta khi nà o nói qua vá»›i huynh muốn là m hoà ng đế?â€
Hà Vô Kỵ đáp: “Nói cho cùng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là huynh đệ. Dù có hiểu lầm cÅ©ng đã là chuyện quá khứ. Nói chuyện cà ng không cần nói vòng vo. Di nguyện lá»›n nhất của Huyá»n soái chÃnh là muốn huynh thay ông thống nhất Nam Bắc, phục hÆ°ng đại nghiệp bất hủ của trung thổ. Huyá»n soái từng nhiá»u lần biểu thị vá»›i ta, ông không còn bất kì hy vá»ng nà o đối vá»›i TÆ° Mã hoà ng triá»u. à ngầm trong lá»i đó chÃnh là cần phải thay triá»u đại má»›i. Nếu huynh muốn nhất thống thiên hạ thì phải giải quyết chÆ°á»›ng ngại lá»›n nhất cho cuá»™c bắc phạt chÃnh là triá»u đình nà y. Ngoại trừ thay thế còn có biện pháp gì khác sao?
LÆ°u Dụ im lặng giây lát rồi gáºt đầu nói: “Huynh đã coi ta là huynh đệ trở lại. Yêu cầu nà y bảo ta là m sao cá»± tuyệt?â€
Hà Vô Kỵ nhÆ° cởi bỠđược tâm sá»± đáp: “Ta hiện tại đến phủ thống lÄ©nh gặp LÆ°u gia, báo cáo vá» chuyện của Ma môn và để cho ngÆ°á»i biết huynh Ä‘ang ở trong phủ ta. Nếu ngÆ°á»i chịu gặp huynh, phải đến đây gặp. Không có ta hợp tác LÆ°u gia muốn giết huynh cÅ©ng không dá»… dà ng.â€
LÆ°u Dụ há»i: “Huynh không sợ LÆ°u gia giam huynh lại Æ°?â€
Hà Vô Kỵ đáp: “Tháºt không dám giấu, hiện thá»i thanh danh huynh trong quân Ä‘á»™i tháºt sá»± vượt xa LÆ°u gia, ngoại trừ và i tÆ°á»›ng tâm phúc bên mình LÆ°u gia, lòng ngÆ°á»i Ä‘á»u hÆ°á»›ng vá» huynh. Nếu LÆ°u gia công nhiên trở mặt, phái binh đến đánh phủ đệ của ta, khẳng định sẽ nổ ra binh biến. NgÆ°á»i tuyệt đối không dám là m nhÆ° thế. Theo ta Ä‘oán, LÆ°u gia chắc chắn sẽ đến gặp huynh, há»i rõ việc của Ma môn.â€
LÆ°u Dụ nói: “Chuyện ta từng đáp ứng huynh, ta tuyệt không vi tÃn bá»™i Æ°á»›c. Ta không phải chỉ nói riêng chuyện giải giáp quy Ä‘iá»n của huynh mà cả việc ta từng đáp ứng không là m hại LÆ°u gia.â€
Hà Vô Kỵ cảm kÃch nói: “Ta cà ng lúc cà ng bá»™i phục LÆ°u huynh. Trong tình hình hiện nay vẫn có thể vẫn có thể tuân thủ lá»i hứa, trái lại ta từng ruồng bá» huynh.â€
LÆ°u Dụ đáp: “NhÆ°ng huynh tịnh không tháºt sá»± bán đứng ta, nếu không cái mạng của Ngụy Vịnh Chi khó mà bảo toà n.â€
Hà Vô Kỵ đã dứt khoát hạ quyết tâm ngả lại vá» phe LÆ°u Dụ, thần thái khác hẳn trÆ°á»›c kia, trầm ngâm nói: “Hiện tại những ngÆ°á»i trong quân ủng há»™ huynh trừ Ngụy Vịnh Chi ra còn có đám Äà n Bằng Chi, Mạnh Sưởng, LÆ°u Äạo Quy và Chu An Mục. Há» Ä‘á»u có hoà n cảnh xuất thân rõ rà ng, khẳng định không có quan hệ vá»›i Ma môn, quan trá»ng nhất là há» Ä‘á»u nắm binh quyá»n. TrÆ°á»›c khi ta Ä‘i gặp LÆ°u gia sẽ Ä‘i chà o há»i Nguỵ Vịnh Chi má»™t tiếng, rồi để hắn Ä‘i thông báo cho mấy ngÆ°á»i khác biết huynh đã trở vá». Bá»n há» biết sẽ cá»±c kì phấn chấn vì há» luôn chỠđợi ngà y nà y. Huynh có lẽ vẫn chÆ°a biết. Chuyện trung thà nh vá»›i huynh đã trở thà nh chuyện trung thà nh vá»›i Huyá»n soái. LÆ°u gia tháºt đã quá mất nhân tâm. Khi tin Diá»…m soái chết truyá»n vá», chấn Ä‘á»™ng lòng quân. NgÆ°á»i ngÆ°á»i đối vá»›i cách là m của LÆ°u gia Ä‘á»u phản đối, ông ta có thể hại chết Hà Khiêm nhÆ°ng tuyệt không thể hại chết thân đệ của Huyá»n soái. Chuyện nà y không ai có thể tiếp nháºn. Có lúc ta tháºt không minh bạch vì sao LÆ°u gia lại ngu xuẩn nhÆ° thế?â€
Hắn hÆ¡i dừng lại chút rồi tiếp tục: “Khi tin tức huynh từ Hải Diêm xuất kÃch thu phục Gia HÆ°ng, rồi tạo cÆ¡ há»™i cho huynh đệ cố thủ Cối Kê và Thượng Ngu an toà n lui vá» Hải Diêm truyá»n đến Quảng Lăng, ngÆ°á»i ngÆ°á»i chạy khắp nÆ¡i thông báo. Hiện tại ai cÅ©ng biết chỉ có huynh má»›i có thể trá»ng chấn thanh uy của Bắc Phủ binh.â€
LÆ°u Dụ cÆ°á»i há»i: “Huynh không còn trách ta Æ°?â€
Hà Vô Kỵ cÆ°á»i gượng đáp: “Äừng láºt lại nợ cÅ© của ta được không? Khi đó ta còn tưởng LÆ°u gia vạch rõ giá»›i tuyến vá»›i Hoà n Huyá»n. Không ngá» hôm nay ngÆ°á»i lại khoanh tay đứng nhìn Hoà n Huyá»n đánh chiếm Kiến Khang. Tháºt khiến ta quá thất vá»ng.â€
Kế đó hắn nói: “Ta hiện tại không còn băn khoăn gì, có thể phóng tay là m lá»›n. Ta sẽ báo Vịnh Chi liên lạc tất cả những ngÆ°á»i có tâm hÆ°á»›ng vá» huynh. Tốt nhất là êm thấm không đổ máu chuyển binh quyá»n của Bắc Phủ binh đến tay huynh. Khi đó dù LÆ°u gia muốn là m khó chúng ta cÅ©ng hữu tâm vô lá»±c. Bất quá phải đợi sau khi huynh gặp ngÆ°á»i đã. Ngà n vạn lần phải chịu nhẫn nại má»™t chút đừng quyết liệt vá»›i LÆ°u gia. Cho đến thá»i Ä‘iểm nà y binh quyá»n vẫn trong tay LÆ°u gia. Chúng ta cần có má»™t khoảng thá»i gian bố trÃ, nhanh thì mÆ°á»i bữa ná»a tháng má»›i có thể liên hệ đến tất cả má»i ngÆ°á»i.â€
LÆ°u Dụ ngầm thở phà o nhẹ nhá»m, lần nà y có thể thà nh công thuyết phục Hà Vô Kỵ chẳng những vì chiến công huy hoà ng của LÆ°u Dụ gã, LÆ°u Lao Chi mất sạch nhân tâm, mà chủ yếu hÆ¡n chÃnh là sức ảnh hưởng của Tạ Huyá»n tịnh không vì ông qua Ä‘á»i mà suy yếu, và sá»± chỉ định ngÆ°á»i kế thừa của ông.
Gã há»i: “Có biện pháp liên lạc Khổng lão đại không?â€
Hà Vô Kỵ đáp: “Ta không có biện pháp, nhÆ°ng Vịnh Chi nhất định dá»… dà ng là m được.â€
LÆ°u Dụ nói: “Huynh nói Vịnh Chi báo Khổng lão đại, ta muốn gặp mặt lão.â€
Hà Vô Kỵ gáºt đầu đứng dáºy, tiếp đó than: “Äến bây giá» ta má»›i có cảm giác cởi bá» gánh nặng. Tráºn tranh cãi lần đó ở Kiến Khang, ta còn khó chịu hÆ¡n huynh, có Ä‘iểm giống nhÆ° phản bá»™i lại Huyá»n soái. Hiện tại má»i chuyện đã khác. Ta cảm giác mình trà n đầy sinh cÆ¡ và đấu chÃ, cà ng thấy rằng má»i chuyện Ä‘ang là m cuối cÅ©ng là để táºn hết trách nhiệm vá»›i hiá»n thê và nhi tá».â€
LÆ°u Dụ theo hắn đứng lên há»i: “Huynh không sợ cùng ta Ä‘i tìm Ä‘Æ°á»ng chết Æ°?â€
Hà Vô Kỵ cÆ°á»i đáp: “Theo huynh có cảm giác tuyệt diệu giống nhÆ° theo Huyá»n soái, cá»±c khổ cÅ©ng có thể biến thà nh chuyện vui. Huyá»n soái trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng nhìn sai ngÆ°á»i, ông không nhìn sai cá»u phụ, cà ng không nhìn sai huynh. Má»i LÆ°u soái nghỉ ngÆ¡i thoải mái ở đây, ta sẽ thông báo thân binh trong phủ, nói vá»›i hỠđại giá LÆ°u Dụ Ä‘ang ở đây.â€
Sau khi nắm chặt tay LÆ°u Dụ, Hà Vô Kỵ bÆ°á»›c Ä‘i ra khá»i cá»a.
Tà i sản của baongoc
03-11-2011, 10:43 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 505: Viên Hoang Chi Thoại
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Yến Phi từ cá»a chÃnh tiến và o, giúp đám vệ binh gác cá»a tỉnh lại, tiện thể nói đôi ba lá»i chà o há»i vá»›i Hà Vô Kị. Bằng và o linh ứng của chà ng, cuá»™c đối thoại giữa LÆ°u Dụ và Hà Vô Kị tuyệt không thể giấu được chà ng dù chỉ má»™t chữ.
Sau khi Hà Vô Kị rá»i Ä‘i, Yến Phi ngồi xuống má»™t góc chiếu, nhÃu mà y nói: “Hà Vô Kị nói đúng, ngÆ°á»i mà LÆ°u Lao Chi cố kị nhất hiện giá» không phải Hoà n Huyá»n mà là huynh. Chỉ cần giết được huynh, trong Bắc Phủ Binh sẽ không có ngÆ°á»i nà o có thể uy hiếp địa vị của hắn được nữa. Huynh và hắn đã không còn đất để thá»a hiệp, vì sao không bà máºt tiến hà nh láºt đổ hắn, giết hắn trở tay không kịp, mà lại phải chÃnh diện xung Ä‘á»™t vá»›i hắn trong khi thá»i cÆ¡ vẫn còn chÆ°a chÃn muồi?â€
LÆ°u Dụ không trá»±c tiếp trả lá»i chà ng, ung dung đáp: “Huynh là bằng hữu tốt nhất của ta, cÅ©ng hiểu rõ chuyện của ta nhất. Lần nà y huynh gặp lại ta, có phát giác được ta có Ä‘iểm khác biệt hẳn so vá»›i ngà y xÆ°a hay không?â€
Yến Phi gáºt đầu đáp: “Huynh lần nà y đúng là đã biến đổi, là m chuyện gì cÅ©ng Ä‘á»u trà n đầy tá»± tin, thần thái nhÆ° thể đã sá»›m có kế hoạch từ trÆ°á»›c, con ngÆ°á»i cÅ©ng trở nên lạc quan tÃch cá»±c, có loại khà khái và quyết tâm không chịu lùi bÆ°á»›c. CÅ©ng khiến ta có cảm giác huynh thâm sâu khó dò.â€
LÆ°u Dụ hai mắt ánh lên thần sắc bi thÆ°Æ¡ng thống khổ nói: “Từ sau khi phải ly biệt Äạm Chân, ta luôn sống trong những ngà y tháng sống không bằng chết, chỉ nhá» có quyết tâm sắt đá báo thù rá»a háºn cho nà ng ta má»›i có thể gắng gượng cầm cá»± nổi. Äiá»u ta luôn chỠđợi chÃnh là có ngà y ta sẽ mang hà i cốt của Äạm Chân từ Kinh Châu váºn chuyển vá» Kiến Khang, để ta có thể ở cạnh bên bầu bạn vá»›i nà ng, giúp nà ng yên lòng an nghỉ. Äấy là những việc mà ta còn có thể là m được cho nà ng. Huynh có minh bạch tâm tình của ta không?â€
Yến Phi lá»™ vẻ đồng tình đáp: “Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên minh bạch tâm tình của huynh.â€
LÆ°u Dụ tiếp: “Lúc ta toà n lá»±c đối phó Thiên SÆ° quân, ta đã tá»± cấm bản thân tưởng nhá»› đến Äạm Chân, táºp trung toà n bá»™ tinh thần đặt và o Văn Thanh, để có được sá»± bình tÄ©nh và hoan lạc. NhÆ°ng ngay khi ‘Kì Binh Hà o’ rá»i khá»i Hải Diêm* Ä‘i lên phÆ°Æ¡ng bắc, tâm thần của ta lại bị Äạm Chân chiếm cứ. Lần nà y không phải là chìm đắm trong vá»±c sâu của ná»—i thống khổ và tuyệt vá»ng không thể tá»± mình thoát nổi, mà là tâm tình trà n đầy hy vá»ng và khoái cảm, bởi vì ta biết cái ngà y đòi nợ cho nà ng cuối cùng cÅ©ng đến. Ta cảm thấy sinh mệnh nhÆ° ngá»n lá»a bùng cháy, không kẻ nà o có thể ngăn cản được ta, bao gồm cả LÆ°u Lao Chi và Hoà n Huyá»n.â€
Yến Phi chăm chú quan sát thần tình của gã, cảm thấy má»—i má»™t câu gã nói ra, Ä‘á»u là xuất phát từ táºn nÆ¡i thâm sâu trong lòng gã, có thể thấy rõ ý chà phục cừu của gã, bất kể gió táp mÆ°a sa thế nà o, cÅ©ng khó có thể lay Ä‘á»™ng được.
LÆ°u Dụ nhìn vá» phÃa chà ng, nghênh đón ánh mắt của chà ng, mỉm cÆ°á»i nói: “LÆ°u Lao Chi dù háºn không thể băm vằm ta thà nh vạn mảnh, cÅ©ng sẽ tuyệt đối không dám Ä‘á»™ng thủ trong phủ tÆ°á»›ng quân của Vô Kị, bởi vì tá»· tá»· của hắn – tức mẹ của Vô Kị Ä‘ang ở ngay trong phủ. Hắn dám sai ngÆ°á»i bao vây phủ tÆ°á»›ng quân, dùng binh phóng túng cÆ°á»ng công sao?â€
Yến Phi gáºt đầu đáp: “Ta quả là chÆ°a nghÄ© được tá»›i chuyện nà y. NhÆ°ng ta vẫn còn chÆ°a hiểu huynh vì sao lại không thể không gặp LÆ°u Lao Chi?â€
LÆ°u Dụ trầm giá»ng đáp: “Bởi vì ta muốn báo phục LÆ°u Lao Chi bằng cách tà n khốc nhất.â€
Yến Phi ngạc nhiên gạn há»i: “Huynh chẳng phải đã từng đáp ứng vá»›i Hà Vô Kị sẽ không là m hại đến cáºu của y hay sao?â€
LÆ°u Dụ đáp: “Thủ pháp báo thù có rất nhiá»u loại. Giết hắn thì thá»±c là tiện nghi cho hắn quá. Ta muốn hắn phải lâm và o cảnh cùng Ä‘Æ°á»ng bà lối, bị cô láºp, bị bạn bè ngÆ°á»i thân xa lánh, trả má»™t cái giá mà hắn không sao có thể gánh vác nổi cho những việc là m thấp hèn của hắn. Ta sẽ không nuốt lá»i đối vá»›i Vô Kị, nhất định sẽ không chạm đến ná»a sợi lông của LÆ°u Lao Chi.â€
Yến Phi nói: “NhÆ°ng huynh gặp hắn khi thá»i cÆ¡ vẫn còn chÆ°a chÃn muồi, liệu có thể sẽ biến khéo thà nh vụng hay không?â€
LÆ°u Dụ hai mắt chá»›p ngá»i sinh cÆ¡ đáp: “Qua đêm nay, thá»i cÆ¡ chÃn muồi sẽ tá»›i. Æ kìa! Huynh Ä‘ang nghÄ© tá»›i chuyện gì váºy?â€
Yến Phi hiện ra thần sắc đăm chiêu nhÆ° thể Ä‘ang suy nghÄ© chuyện gì đó, vá»— vá»— vai gã nói: “Ta có má»™t cảm ứng kỳ quái, nhÆ°ng lại không có quan hệ đến việc tối nay. Huynh cứ ở đây nghỉ ngÆ¡i cho tốt, suy nghÄ© tháºt kỹ là m sao ứng phó được vá»›i LÆ°u Lao Chi, ta ra ngoà i dạo má»™t vòng rồi sẽ quay trở lại.â€
Nói xong chà ng bèn nhảy qua cá»a sổ mà đi, bá» lại LÆ°u Dụ vẫn còn mÆ¡ hồ khó hiểu, nhÆ° thể sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc ngáºp trà n trong đầu, khổ sở vì không thể tiếp tục trò chuyện vá»›i đối tượng thÃch hợp nhất để dốc bầu tâm sá»± nà y.
Thà nh Kiến Khang. Hẻm Ô Y.
VÆ°Æ¡ng Hoằng má»›i từ bên ngoà i trở vá», mang theo bá»™ dạng trùng trùng tâm sá»±, ngây ngÆ°á»i ngồi trong phòng ngủ, cÅ©ng không muốn lÆ°u lại tì nữ ở bên hầu hạ.
“VÆ°Æ¡ng huynh! Là ta Äồ Phụng Tam. Xin chá»› là m ầm. Trong phủ liệu có chá»— nà o tiện nói chuyện không?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng hoảng sợ, cả ngÆ°á»i đứng báºt thẳng dáºy, mặc dù thanh âm đó vẫn còn quanh quẩn trong tai gã, nhÆ°ng tất cả má»i chuyện khác lại vẫn nhÆ° bình thÆ°á»ng, khiến gã có cảm giác cổ quái ná»a thá»±c ná»a mê. Sá»± thá»±c thì đúng là gã Ä‘ang nghÄ© tá»›i LÆ°u Dụ và Äồ Phụng Tam. NhÆ°ng Äồ Phụng Tam là m sao có thể quay lại được Kiến Khang? Chẳng lẽ bản thân hắn vì quá mệt má»i rã rá»i mà thiếp Ä‘i mất, nên má»›i có giấc má»™ng kỳ quái nà y.
Mãi đến khi Äồ Phụng Tam truyá»n thanh thúc giục hắn lần nữa, VÆ°Æ¡ng Hoằng má»›i biết được không phải hắn Ä‘ang nằm má»™ng, vá»™i và ng tiến và o tẩm thất, rồi láºp tức thổi tắt đèn Ä‘uốc.
Sau khi má»i việc ổn thá»a, Äồ Phụng Tam toà n thân váºn hắc y dạ hà nh vượt cá»a sổ tiến và o, cÆ°á»i nói: “Công tá» có khá»e không?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng vá»›i giá»ng tá»±a hồ không thể tin há»i: “Äồ Ä‘Æ°Æ¡ng gia không phải Ä‘ang tiến hà nh đại chiến liên tiếp vá»›i Thiên SÆ° quân Æ°? Là m sao có thể phân thân quay trở vỠđây được?â€
Hai ngÆ°á»i tá»›i má»™t góc phòng ngồi xuống, Äồ Phụng Tam kể vắn tắt tình huống chiến trÆ°á»ng Giang Nam rồi nói: “Thiên SÆ° quân bại thế đã định, khó có thể thà nh công được, huống hồ việc Tôn Ân mất mạng trong tay Yến Phi, cà ng là đả kÃch trà mệnh nhất đối vá»›i Thiên SÆ° quân. Nhiệm vụ cấp bách hiện nay, là đối phó vá»›i Hoà n Huyá»n. Äây là nguyên nhân khiến bá»n ta bà máºt quay trở lại.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng trong đầu đầy nghi vấn, nhÆ°ng lại không biết há»i từ đâu, Ä‘Ã nh lá»±a lấy chuyện Ä‘Æ¡n giản nhất mà há»i: “LÆ°u huynh đâu?â€
Äồ Phụng Tam đáp: “LÆ°u gia đã Ä‘i Quảng Lăng rồi.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng giáºt nảy ngÆ°á»i há»i: “Huynh ấy không sợ bị LÆ°u Lao Chi sát hại hay sao?â€
Äồ Phụng Tam ung dung đáp: “NgÆ°á»i sợ phải là LÆ°u Lao Chi má»›i đúng. Hiện giá» thanh uy của LÆ°u soái trong Bắc Phủ binh vượt xa LÆ°u Lao Chi. LÆ°u soái lần nà y quay trở lại Quảng Lăng chÃnh là muốn Ä‘oạt lấy binh quyá»n của LÆ°u Lao Chi và o trong tay, nhÆ° váºy má»›i có đủ năng lá»±c láºt đổ được Hoà n Huyá»n.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng cau mà y than: “Äiá»u ta sợ chÃnh là Kiến Khang không thể cầm cá»± được đến lúc đó. Hoà n Huyá»n đông tiến lần nà y thanh thế to lá»›n vô cùng. Chiến thuyá»n vượt quá ba trăm chiếc. Quân Kinh Châu hai Ä‘Æ°á»ng thủy bá»™ hÆ¡n tám vạn ngÆ°á»i. Ngay lần tiếp chiến đầu tiên tại Cô Thục** đã đánh cho TÆ° Mã Thượng Chi - mãnh tÆ°á»›ng hà ng đầu của TÆ° Mã Äạo Tá» toà n quân tuyệt diệt, không còn manh giáp. TÆ° Mã Thượng Chi còn bị Hoà n Huyá»n bắt là m tù binh. Tin tức truyá»n vá» Kiến Khang, láºp tức gây chấn Ä‘á»™ng cả trong triá»u lẫn dân chúng bên ngoà i. TÆ° Mã Nguyên Hiển mặc dù đã xuống thuyá»n, nhÆ°ng cÅ©ng bị dá»a cho hoảng sợ không dám xuất phát. Hiện tại ai cÅ©ng Ä‘á»u nháºn định Hoà n Huyá»n thắng thế, có ngÆ°á»i còn ngấm ngầm thiết láºp liên lạc, chuẩn bị nghênh tiếp Hoà n Huyá»n nháºp thà nh.â€
Äồ Phụng Tam há»i: “Hiện tại trên tay TÆ° Mã Nguyên Hiển còn có những quân bà i gì?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng cÆ°á»i khổ nói: “Cuá»™c chiến tại Cô Thục, quân Kiến Khang tổn thất nghiêm trá»ng. Chiến thuyá»n vỡ há»ng gần ná»a. Số binh sÄ© chết tráºn đạt đến năm nghìn ngÆ°á»i. Hiện tại chiến thuyá»n trong tay TÆ° Mã Nguyên Hiên còn không đến trăm chiếc. Chiến sÄ© cÅ©ng không quá con số nhá» nhoi tám nghìn ngÆ°á»i, lại còn sÄ© khà sụt giảm trầm trá»ng, không ngừng có ngÆ°á»i lén lút bá» trốn, chỉ sợ khó chịu nổi má»™t đòn.â€
Äồ Phụng Tam hÃt và o má»™t hÆ¡i khà lạnh há»i: “Tình huống không ngá» lại ác liệt nhÆ° váºy sao?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng thở dà i: “Tình huống ác liệt nhất vẫn còn Ä‘ang xuất hiện. NgÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết Nguyên Hiển đã nao núng mất hết tinh thần, không còn khôi phục được sá»± gan dạ của ngà y trÆ°á»›c. NhÆ° ta thấy Nguyên Hiển căn bản sẽ không dám chÃnh diện giao phong cùng Hoà n Huyá»n.â€
Äồ Phụng Tam đồng tình hưởng ứng: “Äiá»u nà y khó có thể trách hắn được. Thá»±c lá»±c địch ta chênh lệch quá nhiá»u. Äối phÆ°Æ¡ng lại ở trong tình huống xuôi dòng thắng ngược dòng. NhÆ°ng ta lại cho rằng Nguyên Hiển tịnh không phải khiếp sợ, mà là muốn thay đổi chiến lược, lợi dụng sức phòng ngá»± cÆ°á»ng đại của thà nh Kiến Khang, dẫn dụ Hoà n Huyá»n quyết chiến trên bá».â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng nói: “Äấy lại là sai lầm lá»›n nhất của Nguyên Hiển. Hắn gần đây quả đã có tiến bá»™ trên nhiá»u phÆ°Æ¡ng diện, nhÆ°ng vá» mặt quan sát dân tình thì vẫn còn y nguyên nhÆ° cÅ©. Ta dám khẳng định, nếu Nguyên Hiển cho rằng có thể dá»±a và o thà nh để cá»± địch, thì sẽ phát giác rằng quân dân Kiến Khang không có lấy má»™t ngÆ°á»i nà o nguyện bán mạng cho hắn. Hắn có trách thì phải trách cha của mình - TÆ° Mã Äạo Tá»!â€
Lại há»i: “Còn chÆ°a thỉnh giáo Äồ huynh lần nà y đến Kiến Khang có nhiệm vụ gì trá»ng yếu, để xem liệu ta có thể trợ giúp được gì không?â€
Äồ Phụng Tam vui vẻ đáp: “Ta quả thá»±c có chuyện muốn nhá» huynh giúp đỡ? Chỉ có Ä‘iá»u trÆ°á»›c khi nói ra, ta muốn biết rõ huynh có cách nhìn nhÆ° thế nà o đối vá»›i khà số của TÆ° Mã hoà ng triá»u?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng khó hiểu há»i: “Chúng ta không phải đã Ä‘Ã m luáºn mãi vá» vấn Ä‘á» nà y rồi sao? Äồ huynh vì sao còn muốn há»i lại thêm má»™t lần nữa?â€
Äồ Phụng Tam nói: “Äà m luáºn trÆ°á»›c đây chỉ là so sánh tình thế của hai châu Kinh DÆ°Æ¡ng, còn Ä‘Ã m luáºn của hôm nay lại là chuyện hÆ°ng suy của TÆ° Mã hoà ng triá»u. ChÃnh trị của Kiến Khang là chÃnh trị của cao môn vá»ng tá»™c. Huynh xuất thân từ má»™t trong các gia tá»™c hiển hách nhất tại Kiến Khang. Cách nhìn của huynh đối vá»›i chuyện nà y đại biểu cho láºp trÆ°á»ng của tầng lá»›p cao môn của Kiến Khang, cà ng đại biểu cho việc Hoà n Huyá»n liệu có thể thay đổi triá»u đại, ngồi vững trên ngôi vua được hay không.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng gáºt đầu biểu thị đã rõ, trầm ngâm giây lát Ä‘oạn đáp: “Việc nà y phải phân thà nh hai mặt để nói. Má»™t mặt là quan Ä‘iểm phổ biến trong tầng lá»›p thế gia vá»ng tá»™c Kiến Khang. Mặt khác là kiến giải của riêng cá nhân ta. Cách nhìn của cá nhân ta tuy có tÃnh đại biểu, nhÆ°ng lại không phải đại biểu cho xu hÆ°á»›ng chÃnh.â€
Äồ Phụng Tam thong thả tá»±a nhÆ° có thá»i gian vô cùng táºn, mỉm cÆ°á»i nói: “Ta muốn được nghe quan Ä‘iểm phổ biến nhất trÆ°á»›c.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng cÆ°á»i khổ: “Phần lá»›n má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng tình vá»›i nháºn định là khà số của TÆ° Mã hoà ng triá»u đã táºn, ngà y tháng không còn nhiá»u. TÆ° Mã Äạo Tá» liên tục là m Ä‘iá»u ngạo ngược, mất hết lòng ngÆ°á»i. Trong Kiến Khang có lắm ngÆ°á»i háºn không thể xẻ thịt lá»™t da lão. Cái tên hoà ng đế ngu si đần Ä‘á»™n TÆ° Mã Äức Tông lại cà ng khiến ngÆ°á»i tuyệt vá»ng. Ôi! Biết nói thế nà o cho tốt bây giá»? Thế tá»™c Kiến Khang tuyệt không há» hãi sợ Hoà n Huyá»n. NgÆ°á»i ủng há»™ hay phản đối hắn Ä‘á»u có chung má»™t nháºn định, chÃnh là nếu Hoà n Huyá»n ngồi lên ngôi vua, sẽ Ä‘Æ°a tất cả lại nhÆ° cÅ©. Äiểm khác biệt có chăng chÃnh là việc hai châu Kinh DÆ°Æ¡ng sẽ quy vá» dÆ°á»›i tay má»™t chủ, khiến cho vấn Ä‘á» thiếu lÆ°Æ¡ng nan giải của Kiến Khang cÅ©ng sẽ được giải quyết dá»… dà ng nhá» và o việc mở cá»a trở lại tuyến váºn chuyển Ä‘Æ°á»ng thủy. Thế tá»™c Kiến Khang lúc đó lại có thể tiếp tục những ngà y tháng phong lÆ°u thÆ¡ văn chuyện phiếm bên bà n rượu. Vì váºy ta má»›i nói nếu nhÆ° TÆ° Mã Nguyên Hiển định dá»±a và o thà nh lÅ©y để chống Hoà n Huyá»n, thì sẽ nháºn ra rằng thủ hạ binh tÆ°á»›ng không đánh cÅ©ng tan, bởi vì không ai tình nguyện là m cái chuyện vô nghÄ©a nà y. Chỉ có kẻ Ä‘iên và thằng ngốc má»›i chịu hy sinh xÆ°Æ¡ng máu bảo vệ má»™t tên hoà ng đế ngu si đần Ä‘á»™n.â€
Äồ Phụng Tam há»i: “Nói nhÆ° váºy, TÆ° Mã Nguyên Hiển hoà n toà n không có hy vá»ng thắng lợi Æ°?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng gáºt đầu đáp: “Sá»± tháºt là nhÆ° váºy.â€
Äồ Phụng Tam há»i tiếp: “Cách nhìn của huynh thì nhÆ° thế nà o?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng đáp: “Quan Ä‘iểm của ta chÃnh là nháºn định vá» Hoà n Huyá»n. Äó là giang sÆ¡n dá»… đổi, bản tÃnh khó dá»i. Má»›i đầu hắn còn có thể là m bá»™ là m tịch, ra cái vẻ đến để phế truất gian tà , cất nhắc hiá»n tà i, giết và i kẻ là m ngÆ°á»i hởi lòng hởi dạ nhằm lấy lòng dân chúng tại kinh sÆ°. NhÆ°ng rất nhanh Ä‘uôi hồ ly của hắn sẽ lá»™ ra. Mức Ä‘á»™ gây tai há»a của hắn, ắt sẽ còn dữ dá»™i vượt xa TÆ° Mã Äạo Tá». Lúc đó thì cÆ¡ há»™i cho LÆ°u soái của chúng ta cÅ©ng sẽ đến.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Thuáºn miệng há»i má»™t câu. Cao môn Kiến Khang nhìn nháºn LÆ°u soái nhÆ° thế nà o?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng đáp: “Thà nh tháºt mà nói, ngoại trừ ta ra, căn bản không ngÆ°á»i nà o xem trá»ng LÆ°u huynh. Bá»n huynh thu phục được Gia HÆ°ng, quả thá»±c có là m dấy lên những ý kiến thảo luáºn sôi nổi. Thế nhÆ°ng khà thế mãnh liệt hung dữ của Hoà n Huyá»n, đã hoà n toà n phủ kÃn ánh hà o quang của LÆ°u huynh. Phần lá»›n má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng bá»n huynh có thể đánh bại Thiên SÆ° quân thì đã sao? Khi Hoà n Huyá»n chiếm lÄ©nh được Kiến Khang, thiên hạ phÆ°Æ¡ng nam mÆ°á»i phần đã có tám, chÃn rÆ¡i và o tay Hoà n Huyá»n. Äiểm lợi hại nhất chÃnh là hắn khống chế được TrÆ°á»ng Giang, huyết mạch kinh tế của phÆ°Æ¡ng nam. Bất luáºn LÆ°u huynh có thần thông quảng đại thế nà o, đấu vá»›i Hoà n Huyá»n, cÅ©ng chỉ nhÆ° trứng chá»i đá. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta vẫn mÆ°á»i phần tin tưởng và o LÆ°u huynh. Chỉ việc LÆ°u huynh Ä‘á»™t nhiên bà máºt quay trở vá» Quảng Lăng, đã nằm ra ngoà i má»i dá»± liệu, cà ng khiến ta cảm thấy tình huống tuyệt không ác liệt nhÆ° trong tưởng tượng.â€
Äồ Phụng Tam mỉm cÆ°á»i nói: “Hy vá»ng Hoà n Huyá»n cÅ©ng giống nhÆ° đám ngÆ°á»i Kiến Khang ấy, đánh giá thấp LÆ°u soái. Hoà n Huyá»n cà ng không để LÆ°u soái và o mắt, đối vá»›i chúng ta cà ng có lợi.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng há»i: “Nói nhiá»u lá»i nhÆ° váºy, mà vẫn chÆ°a và o chuyện chÃnh. Rốt cục Äồ huynh muốn tại hạ há»— trợ nhÆ° thế nà o?â€
Äồ Phụng Tam nói: “Ta muốn nhá» huynh nói dối má»™t việc.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng ngạc nhiên há»i: “Nói dối?"
Äồ Phụng Tam nói: “Ta lần nà y quay trở lại Kiến Khang, là để thay LÆ°u soái vì muốn giữ trá»n tình nghÄ©a huynh đệ đối vá»›i TÆ° Mã Nguyên Hiển, Ä‘á» xuất cảnh cáo vá»›i hắn. Trần công công mà cha con bá»n há» vẫn luôn coi trá»ng, tháºt ra là ná»™i gián cùng má»™t bè vá»›i Tiếu Túng.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng biến sắc há»i: “Có chuyện nà y Æ°?â€
Äồ Phụng Tam đáp: “Bất quá tình thế hiện tại thay đổi quá Ä‘á»™t ngá»™t. Kể cả có thể thông báo cho TÆ° Mã Nguyên Hiển chuyện nà y Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng khó có thể chi phối được sá»± phát triển của đại cuá»™c. Vì váºy ta cho rằng thêm má»™t việc không bằng bá»›t má»™t việc. Nếu không để chuyện LÆ°u soái bà máºt quay trở lại Quảng Lăng bị tiết lá»™ ra ngoà i sá»›m hÆ¡n dá»± định, đối vá»›i chúng ta chỉ có hại vô lợi.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng bắt đầu hiểu được Äồ Phụng Tam vì sao lại ba bốn báºn tra há»i cách nhìn của hắn đối vá»›i tình cảnh của TÆ° Mã hoà ng triá»u. Hắn gáºt đầu hưởng ứng: “Quả đúng là nhÆ° váºy. Ôi! Äồ huynh có lá»i gì cứ thoải mái nói thẳng ra Ä‘i?â€
Äồ Phụng Tam là m nhÆ° vô sá»± nói: “TÆ°Æ¡ng lai nếu nhÆ° LÆ°u soái có há»i lại chuyện nà y, VÆ°Æ¡ng huynh chỉ cần nói dối rằng ta đã nhá» huynh Ä‘i thông báo cho TÆ° Mã Nguyên Hiển, nhÆ°ng vì không gặp được Nguyên Hiển, nên huynh không cách nà o chuyển lá»i cảnh cáo của chúng ta được. Việc nói dối nà y khéo má»™t chút là được, không cần phải lắt léo gì nhÆ°ng có thể là m LÆ°u soái an lòng.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng rốt cục đã hiểu ra, gượng cÆ°á»i: “Căn bản có lẽ không cần phải nói dối. TÆ° Mã Nguyên Hiển trÆ°á»›c mắt Ä‘ang ở trên chiến thuyá»n, cÆ¡ há»™i có thể gặp mặt hắn là cá»±c kỳ thấp. Huống hồ Kiến Khang hiện Ä‘ang giá»›i nghiêm. Không có quân lệnh thì dù chỉ bÆ°á»›c chân Ä‘i má»™t tấc thôi cÅ©ng khó lòng là m nổi.â€
Äồ Phụng Tam vui vẻ nói: “Ta coi thế là VÆ°Æ¡ng huynh đáp ứng rồi nhé.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng nhÃu mà y há»i: “Dám há»i Äồ huynh má»™t câu. Có phải là bất luáºn tình huống nhÆ° thế nà o, Äồ huynh cÅ©ng sẽ không truyá»n đạt lá»i cảnh cáo của LÆ°u huynh cho Nguyên Hiển hay không?â€
Äồ Phụng Tam hai mắt chá»›p ngá»i tinh quang, bình tÄ©nh đáp: “NgÆ°á»i là m nên được đại sá»±, há lại có lòng dạ Ä‘Ã n bà hay sao? Äây là tác phong từ trÆ°á»›c đến giá» của Äồ Phụng Tam ta. TÆ° Mã Nguyên Hiển cÅ©ng có thể tÃnh là bằng hữu của ta. NhÆ°ng hắn lại là con trai của TÆ° Mã Äạo Tá», kẻ đại biểu cho TÆ° Mã hoà ng triá»u. Nếu nhÆ° Hoà n Huyá»n bị y tiêu diệt, chung quy sẽ có má»™t ngà y y ra tay đối phó vá»›i chúng ta. Äấu tranh chÃnh trị từ xÆ°a đến nay Ä‘á»u là nhÆ° váºy.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng gáºt đầu đáp: “Ta hiểu rồi! Ta sẽ nói dối chuyện nà y giùm Äồ huynh.â€
Äồ Phụng Tam vui vẻ cảm Æ¡n.
VÆ°Æ¡ng Hoằng nói: “Hiện tại ta cà ng thêm tin tưởng TÆ° Mã Nguyên Hiển không có cÆ¡ há»™i xoay chuyển được tình thế. Trần công công là ngÆ°á»i được cha con bá»n há» tÃn nhiệm. Vai trò của lão tháºt khó tÃnh được. Tin tức cuối cùng ta nháºn được và o hoà ng hôn hôm nay là đại quân của Hoà n Huyá»n đã tiến đến Tân Äình***, ná»™i trong má»™t ngà y có thể tấn công Kiến Khang.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Vừa rồi huynh nói có ngÆ°á»i tại Kiến Khang lén lút liên lạc bố trà các phÆ°Æ¡ng nghênh tiếp Hoà n Huyá»n. NgÆ°á»i huynh ám chỉ rốt cục là ai vây?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng đáp: “Kẻ chủ sá»± chÃnh là VÆ°Æ¡ng Tá»±, anh của VÆ°Æ¡ng Quốc Bảo. VÆ°Æ¡ng Tá»± vì chuyện TÆ° Mã Äạo Tá» sát hại VÆ°Æ¡ng Quốc Bảo, lại còn ra sức áp chế VÆ°Æ¡ng gia, nên ôm háºn trong lòng. Vì váºy VÆ°Æ¡ng Tá»± luôn ngấm ngầm truyá»n đạt tin tức cho Hoà n Huyá»n, máºt mÆ°u láºt đổ triá»u đình.â€
Äồ Phụng Tam gạn há»i: “VÆ°Æ¡ng Tá»± có quan hệ nhÆ° thế nà o vá»›i Lý Thục Trang?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng ngạc nhiên: “Äồ huynh vì sao lại có câu há»i nà y. Lẽ nà o Thanh Äà m nữ tá» của chúng ta cÅ©ng có vấn Ä‘á»? VÆ°Æ¡ng Tá»± quả có quan hệ máºt thiết vá»›i Lý Thục trang, là khách nhân thân cáºn thÆ°á»ng cùng trao đổi chuyện cÆ¡ máºt vá»›i Lý Thục Trang.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Thế má»›i là hợp tình hợp lý. Kẻ chủ sá»± chân chÃnh là Lý Thục Trang chứ không phải VÆ°Æ¡ng Tá»±. Nói Ä‘Æ¡n giản, Lý Thục Trang, Tiếu Túng và Trần công công Ä‘á»u là cá mè má»™t lứa, cùng thuá»™c má»™t phái hệ vô cùng bà máºt. Lần nà y bá»n chúng trợ giúp Hoà n Huyá»n Ä‘oạt thiên hạ của nhà TÆ° Mã, cÅ©ng chẳng phải có ý tốt là nh gì, cuối cùng sẽ có má»™t ngà y chúng sẽ cÆ°á»›p lấy địa vị đó từ tay Hoà n Huyá»n.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng biến sắc há»i: “Có chuyện nà y Æ°?â€
Äồ Phụng Tam nói: “Tình huống hiện tại của bá»n huynh thế nà o?â€
“Bá»n huynh†ám chỉ VÆ°Æ¡ng Hoằng và các bằng hữu thân thiết cùng chung chà hÆ°á»›ng vá»›i hắn nhÆ° Mao Tu Chi, Si Tăng Thi, Äà n Äạo Tể và Chu Linh Thạch. Bá»n hỠđã từng gặp mặt LÆ°u Dụ tại Hoà i Nguyệt lâu, cÅ©ng quyết định dứt khoát sẽ giúp đỡ LÆ°u Dụ.
VÆ°Æ¡ng Hoằng ủ rÅ© đáp: “Bá»n há» hiện giá» Ä‘á»u Ä‘ang im hÆ¡i lặng tiếng, giảm phê bình công kÃch đến mức thấp nhất, sợ rÆ°á»›c lấy há»a sát thân. Sinh tá» cá nhân chỉ là chuyện nhá», sợ nhất là liên lụy đến gia tá»™c. Sáng nay ta má»›i thu được tin Mao Tu Chi tối qua đã bà máºt rá»i khá»i Kiến Khang, không biết đã Ä‘i đâu.â€
Tiếu Túng là tỠđịch của Mao Tu Chi. Nếu nhÆ° Hoà n Huyá»n nháºp kinh. Tiếu Túng khẳng định sẽ nhổ cá» táºn gốc mà thu tháºp Mao Tu Chi. Vì váºy Mao Tu Chi chỉ có cách trốn Ä‘i để tránh há»a. Từ đó có thể thấy trong thà nh Kiến Khang quả thá»±c không có ngÆ°á»i nà o coi trá»ng cha con TÆ° Mã Äạo Tá», đối vá»›i Hoà n Huyá»n lại cà ng không có dÅ©ng khà tá»±a nhÆ° ve sầu câm bặt và o mùa đông, vì sợ trong tÆ°Æ¡ng lai Hoà n Huyá»n sẽ tÃnh sổ vá»›i bá»n há». Mất Ä‘i sá»± chống lÆ°ng của thế gia đại tá»™c, cha con TÆ° Mã Äạo Tá» không còn lá»±c lượng chống lại Hoà n Huyá»n nữa. Ai ngỠđược sá»± tình lại phát triển đến tình huống nhÆ° thế nà y.
NghÄ© đến đây, trong lòng Äồ Phụng Tam thầm bá»™i phục LÆ°u Dụ. Nếu không phải gã dứt khoát quyết định quay trở lại phÆ°Æ¡ng bắc, bá»n há» nhất định sẽ thảm bại trong tay Hoà n Huyá»n. Hiện tại Ãt nhất vẫn còn có cÆ¡ há»™i xoay chuyển tình thế.
VÆ°Æ¡ng Hoằng há»i: “Hiện tại bá»n ta có thể là m được Ä‘iá»u gì?â€
Äồ Phụng Tam đáp: “Bá»n huynh không cần phải là m gì cả. Sau khi Hoà n Huyá»n nháºp kinh bá»n huynh nên thu bá»›t phong quang, bá»›t lá»™ hình tÃch. Bảo vệ tÃnh mệnh là chuyện trá»ng yếu nhất.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng hừ lạnh: “Ngà y nà o Hoà n Huyá»n còn chÆ°a ngồi lên đế vị, ngà y ấy hắn còn không dám Ä‘á»™ng đến bá»n ta.â€
Äồ Phụng Tam nói: “Lý là nhÆ° váºy.â€
Äoạn nghiêm mặt nói tiếp: “CÅ©ng đến lúc ta phải Ä‘i rồi! TrÆ°á»›c khi LÆ°u soái Ä‘oạt được quyá»n khống chế Bắc Phủ binh, chúng ta sẽ không liên lạc vá»›i bá»n huynh nữa. Còn Hoà n Huyá»n thì cứ để mặc hắn thể hiện uy phong. ChÃnh nhÆ° huynh đã sá»›m nói, khi hắn nhịn không nổi, lòi ra Ä‘uôi hồ ly, khiến cho trá»i giáºn ngÆ°á»i oán, cÅ©ng là ngà y phản công Kiến Khang của chúng ta sẽ đến. Hừ! TÃnh cách của Hoà n Huyá»n ta biết rõ hÆ¡n bất kỳ ngÆ°á»i nà o khác. Hắn chắc chắn sẽ nhịn không nổi mà lá»™ ra bá»™ mặt Ä‘á»™c ác của bản thân. Giấc má»™ng đẹp của hắn nhất định không kéo dà i được lâu.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng gáºt đầu nói: “Ta hiểu rồi!â€
Äồ Phụng Tam vÆ°Æ¡n tay nắm chặt vai VÆ°Æ¡ng Hoằng nói: “VÆ°Æ¡ng huynh bảo trá»ng. Chuyện huynh giúp ta lần nà y, ta sẽ nhá»› kỹ trong lòng.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng đáp: “Chỉ là chuyện nhá» chẳng mấy tốn sức! Tuy che giấu LÆ°u huynh là việc không nên. NhÆ°ng nghÄ© đến Äồ huynh suy nghÄ© chu đáo má»i việc cÅ©ng vì LÆ°u huynh, trong lòng ta cÅ©ng cảm thấy thÆ° thái.â€
Äồ Phụng Tam buông tay Ä‘ang nắm VÆ°Æ¡ng Hoằng ra, nhảy qua cá»a sổ mà đi, lao và o bóng đêm Ä‘en tối khiến lòng ngÆ°á»i thấp thá»m lo sợ của Kiến Khang.
*Hải Diêm: Một địa điểm thuộc Gia Hưng, Chiết Giang, Trung Quốc
**Cô Thục: Một địa danh thuộc Nam Dự Châu, ngà y nay phần lớn Cô Thục thuộc vỠtỉnh An Huy.
***Tân Äình: Sông Tân Äình ngà y nay nằm ở phÃa Tây Nam của Nam Kinh, Trung Quốc
Tà i sản của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , ben hoang truyen thuyet , biên thà nh lãng tá» , bieen hoang tryen thuyet , bien haong truyen thuyet , bien hoag truyen thuyet , bien hoan truyen thuyet , bien hoang , bien hoang tap 5 , bien hoang tap truyen , bien hoang truen thuyet , bien hoang truyen , bien hoang truyen ky , bien hoang truyen tap , bien hoang truyen thuyet , bien hoang truyen thuyrt , bien hoang tuyen tap , bien hoang tuyen thuyet , bien hoangtruyen thuyet , bien hoangtruyent thuyet , bien hoanh , bien hoanh truyen thuyet , bien-hoang-truyen-thuyet , biencuongtruyenthuyet , bienhoang truyenthuyet , bienhoangtruyenthuyet , bienhong trueyn thuyet , çàùèòíèêà , çíàìåíèòîñòè , êèòàéñêèé , ëóêîéë , google vi , ïðîñòèòóòêè , ïðîõîæäåíèå , ñëóæáà , ñòèðàëüíûõ , shop ruou giahuynh , su tich du bo , tac gia huynh di , truyen bhtt , truyen thuyet bien hoang , truyenbienhoangtap , xem bo tu hoang giahuynh , ðàáî÷åãî , ðàáî÷èé , ðàçðåøåíèå , ðîñáàíê