Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 146: Tiến bộ cực nhanh
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
"Những lời khi nãy chúng ta nói với nhau, các ngươi hãy quên đi, coi như ta chưa bao giờ nói."
Trong phòng mình, Đồng Tể Hoa trầm mặt nói với Tần Liệt, Đường Tư Kỳ, Liên Nhu phân phó. Vẻ mặt hắn phức tạp, vốn không hề dự liệu được tình huống ngay khi định bắt Lương Thiếu Dương thì lại xảy ra biến cố kinh người thế này.
Trong lòng Liên Nhu đầy rối rắm.
Lương Thiếu Dương thế mà lại hiểu được huyền diệu của Linh Văn trụ?
Tông chủ sớm phá quan, cùng ba đại cung phụng xuống núi, tất cả đại trưởng lão cũng hiện thân, tràng cảnh này khiến cô nhớ lại lần Đường Tư Kỳ dẫn đến Linh Văn trụ biến hóa năm đó.
Tần Liệt cau mày, sắc mặt khó coi, hắn cũng bị biến cố này làm cho mê muội.
Nhìn bộ dạng của Ứng Hưng Nhiên xem Lương Thiếu Dương của quý, nói thẳng sẽ dốc hết linh tài đại lực của tông môn để tài bồi, đưa hắn trở thành hạt giống tương lai...
Ba đại cung phụng râu tóc bạc trắng, nét mặt cũng hồng hào hẳn lên,như trẻ ra mấy tuổi.
Dù cho biết rõ Lương Thiếu Dương giết người, nhưng bây giờ thì còn làm được gì? Nếu làm khó dễ hắn, tông chủ Ứng Hưng Nhiên và ba đại cung phụng sẽ là người đầu tiên ngăn cản, khối vàng chưa luyện này đã khiến đám người đức cao vọng trọng kia mừng rỡ như điên, ai còn dám tìm Lương Thiếu Dương gây khó dễ?
Về phần giết Doãn Hạo, muốn giết Tần Liệt, coi như mấy người tông chủ có biết, cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt thôi.
"Ta đã coi thường tên Lương Thiếu Dương kia." Đồng Tể Hoa cảm khái, "Tên này quả nhiên không tầm thường, chẳng những tâm cơ âm tàn, mà thủ đoạn cũng thực ghê gớm. Nếu ta không nhìn lầm, chắc chắn là trước đó hắn đã nắm chắc sẽ hiểu được huyền diệu trên Linh Văn trụ, nên mới quyết đoán giết chết Doãn Hạo, để Doãn Hạo khỏi lộ ra điều gì."
"Thực không thể làm gì hắn sao?" Liên Nhu khẽ than.
"Còn có cách nào?" Đồng Tể Hoa vẻ mặt bất đắc dĩ, "Thái độ của tông chủ và ba đại cung phụng các ngươi cũng nhìn thấy rồi, đừng nói hắn chỉ giết Doãn Hạo, chưa giết được Tần Băng, dù hắn có thật sự giết luôn Tần Băng, giết mấy tên ngoại tông đệ tử, thì tông chủ cũng vì thiên phú kinh người của hắn mà giả như không biết thôi. "
"Phải, tông chủ đối với truyền thừa tương lai của tông môn quan trọng hơn bất cứ cái gì. Ta cũng rất hiểu tông chủ, dù người có biết đúng là Lương Thiếu Dương giết Doãn Hạo, cũng sẽ không truy cứu." Đường Tư Kỳ cau mày, quay sang nhìn Tần Liệt, chán nản nói: "Ngươi coi như không biết Lương Thiếu Dương từng muốn giết ngươi đi, sau này cẩn thận một chút là được, còn nữa, sau này nên tận lực tránh xung đột với hắn, nếu ngươi tranh chấp với hắn, bất kể là lỗi của ai, chắc chắn người chịu trách nhiệm cũng sẽ luôn là ngươi. "
Tần Liệt sắc mặt âm hàn, "Quy củ của Khí Cụ Tông với hắn là vô dụng?"
"Đừng nói ngươi chỉ là một đệ tử ngoại tông, dù ngươi có là đệ tử nội tông như Doãn Hạo, thì bây giờ cũng phải nhường Lương Thiếu Dương." Liên Nhu cũng mở miệng trấn an, "Trong số đệ tử trong tông hiện giờ, chỉ có một mình Tư Kỳ có thể đè Lương Thiếu Dương thôi, trừ phi Lương Thiếu Dương ra tay xúc phạm Tư Kỳ, nếu không tông chủ và ba đại cung phụng cũng sẽ không mạnh tay với hắn."
"Mặc kệ hắn là ai, nếu dám trêu chọc ta, ta đều không khách khí." Tần Liệt hừ một tiếng, đi ra khỏi phòng.
"Tiểu tử này thực là cuồng vọng, chỉ là một đệ tử ngoại tông, mà dám định xung đột với Lương Thiếu Dương, ai, người chịu thiệt nhất định sẽ là hắn." Đồng Tể Hoa lắc đầu, nói với Liên Nhu và Đường Tư Kỳ: "Hai người nên khuyên bảo hắn, lúc này phải nhẫn nhịn, coi như không biết Lương Thiếu Dương ra tay ám toán, sau này cũng nên tận lực tránh tiếp xúc với Lương Thiếu Dương, như vậy mới là sáng suốt."
"Ta sẽ cố hết sức." Liên Nhu gật đầu.
Đường Tư Kỳ cũng gật đầu, không nói gì thêm, cùng Liên Nhu sóng vai đi ra.
Ba người đi khuất, tên võ giả nãy giờ ra vào lặng lẽ đứng chờ Đồng Tể Hoa ra chỉ thị: "Đồng trưởng lão, chuyện Lương Thiếu Dương tập sát Doãn Hạo, ám toán Tần Băng, có nên báo cho tông chủ biết hay không?"
"Không cần." Đồng Tể Hoa lắc đầu, "Những việc vặt này tông chủ chỉ cần nhìn một cái là hiểu ngay mọi chuyện. Dù chúng ta không nói, chậm nhất tối mai, tông chủ cũng sẽ biết Lương Thiếu Dương đã làm cái gì. Nhưng chuyện này cũng không thay đổi được gì cả, với tông chủ, tâm tính con người có thể thay đổi, nhưng thiên phú thì không thể tự nhiên mà có, vì sự thịnh vượng của tông môn, chắc chắn người sẽ không trừng phạt gì Lương Thiếu Dương hết."
"Thuộc hạ đã hiểu, thuộc hạ coi như không biết gì hết." võ giả kia hạ giọng.
Đồng Tể Hoa hít một hơi, phất tay cho hắn lui ra, ngồi im trầm tư, sắc mặt càng ngày càng trầm trọng.
"Chuyện cũng chẳng có gì, có lẽ Lương Thiếu Dương giết người là vì Tư Kỳ, hắn tới Khí Cụ Tông cũng hẳn là vì Tư Kỳ. Mà Tư Kỳ, lại là người được tông chủ và Mặc Hải trưởng lão coi trọng, cũng là người được chọn làm tông chủ đời tiếp theo, bây giờ Lương Thiếu Dương ngoi đầu lên rồi, số hạt giống lại tăng thêm một cái. Hắn hâm mộ Tư Kỳ, còn Tư Kỳ lại chán ghét hắn..."
Đồng Tể Hoa càng nghĩ càng thấy phiền, luôn cảm thấy trong tương lai Đường Tư Kỳ và Lương Thiếu Dương chắc chắn sẽ có xung đột, làm cho tông môn phát sinh biến đổi lớn.
...
Tần Liệt trên đường trở về thạch lâu, thấy biển người trên quảng trường như thủy triều chảy, hơn phân nửa đệ tử đều tới đứng dưới những cây Linh Văn trụ.
Dĩ Uyên, Âu Dương Tinh Tinh, Điền Kiến Hào cũng ở trong đó, Bàng Phong, Bàng Thi Thi cũng không ngoại lệ.
Ai nấy đều hào hứng, nâng cao tinh thần đi tìm hiểu Linh Văn trụ.
Lòng nhiệt tình của bọn hắn đối với Linh Văn trụ đột nhiên tăng lên gấp mấy trăm lần!
"Tần Băng, bên này còn chỗ nè, muốn tới lĩnh ngộ hay không?" Dĩ Uyên thấy hắn, từ xa vẫy tay, "Nói không chừng hôm nay Linh Văn trụ linh thiêng, cố gắng chúng ta cũng có thể dính được chút canh, nhìn ra tí kì diệu nào đó, ngươi bảo đúng không? Đến đây, sang đây xem đi, mới đầu ta tưởng khiến Linh Văn trụ biến đổi là trò gạt người của Khí Cụ Tông, ai ngờ tới lại có thật a."
"Được rồi." Tần Liệt vốn cũng muốn nghiên cứu một chút, nhưng nhìn thoáng qua tình hình, lại đổi ý.
Vì đông quá.
Dưới mười hai cây Linh Văn trụ đầy người là người, ai cũng ngửa đầu, ánh mắt đầy kỳ vọng, chen chúc lẫn nhau, xô đẩy cãi lộn, thiếu điều muốn động thủ.
Thế này thì bảo làm sao lĩnh ngộ kỳ diệu gì được?
Nên hắn từ chối lời mời của Dĩ Uyên, hắn gian nan xuyên qua biển người trở về thạch lâu.
Đi tới cửa sổ lầu hai cửa sổ khẩu nhìn ra đám đệ tử đầy hứng khởi như được đánh máu gà kia, thần sắc của hắn lạnh hẳn đi.
"Lương Thiếu Dương!" Hắn nghiến răng, quanh thân băng hàn thấu xương, khiến cả gian phòng trở nên rét buốt.
Mấy ngày sau.
Chuyện Lương Thiếu Dương khiến Linh Văn trụ phát sinh kỳ biến vẫn tiếp tục sôi trào, được bao nhiêu đệ tử trong môn bàn luận sôi nổi.
Quảng trường trở nên luôn hết chỗ, nhiều người cả đêm cũng không ngủ, vẫn ngồi dưới Linh Văn trụ, kỳ vọng cũng có thể hiểu được bí ẩn đồ án trên trụ như Lương Thiếu Dương.
Tin Khí Cụ Tông lại có kỳ tài hiện thế lan tới các thế lực xung quanh với tốc độ kinh người, Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Tử Vụ Hải và Vân Tiêu Sơn đều phái người quan trọng trong môn tới chúc mừng.
Lâu chủ Ám Ảnh Lâu, vô cùng mừng rỡ, nghe nói đã rời khỏi Ám Ảnh Lâu xuất phát, muốn đích thân tới Khí Cụ Tông chúc mừng.
Lương Thiếu Dương đã rời khỏi ngoại tông, được tông chủ và ba đại cung phụng dạy dỗ, chỉ điểm thuật luyện khí chi thuật, mở mang tầm mắt cho hắn.
Ngay cả trưởng lão Mặc Hải nghe tin trong tông lại có kỳ tài hiện thế cũng bị kinh động, mau chóng phản hồi tông môn.
Trong khi đó, Tần Liệt theo sai bảo của Đường Tư Kỳ, dùng điểm cống hiến thuê một phòng luyện khí, bắt đầu giúp cô luyện chế một ít đồ vật linh tinh.
Thí dụ như Ngũ Hành tinh châu, thí dụ như vỏ đao kiếm, thí dụ như đầu móc của đoản mâu.
Những món đồ vụn vặt này đều là một phần nào đó của Linh khí, không phải là bộ phận mấu chốt, nhưng lại bắt buộc phải có.
Ngũ Hành tinh châu, là dùng linh tài Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ngưng luyện thành hạt châu, dùng để khảm nạm lên Linh khí, vừa để làm đẹp, vừa tăng cường một đặc tính nào đó cho linh khí.
Thuê luyện khí thất một ngày tốn mười điểm cống hiến, trong phòng có một cái lò luyện khí, mấy cái tủ để đựng linh tài, và một ít Hỏa Tinh Thạch.
So với hang luyện khí của đệ tử nội tông, luyện khí thất dưới núi sơ sài hơn rất nhiều, không có địa hỏa để làm mồi lửa, chỉ có lò luyện và hỏa tinh thạch mà thôi.
Nhưng đối với Tần Liệt, thế này đã đủ để hắn thi triển kiến thức luyện khí của mình.
Linh tài để luyện chế những món đồ nhỏ này, Đường Tư Kỳ sẽ cho người đưa tới, hắn chỉ cần dựa theo phân phó để dung luyện mà thôi, không cần mua thêm cái gì cả.
Trong phòng luyện khí thuê ấy, Tần Liệt hết sức chú tâm chế luyện đồ, những lúc nhàn hạ, hắn lại dùng điểm cống hiến tới nghe trưởng lão nội tông giảng bài, học hỏi kiến thức luyện khí.
Trưởng lão nội tông, trừ kiến thức về Linh trận đồ, những kiến thức về luyện khí khác đều giảng giải vô cùng kỹ lưỡng rõ ràng.
Tần Liệt vừa nghe giảng bài, vừa thuê phòng luyện khí, càng lúc càng quen thuộc với đặc điểm linh tài, khả năng dung luyện linh khí cũng càng lên tay.
Hắn tiến bộ rất nhanh...
Một thời gian ngắn sau, Đường Tư Kỳ bắt đầu ra lệnh cho hắn luyện một vài món đồ chính thức, cho hắn luyện phần trụ cột cho kiếm, dao nĩa, trường mâu, búa và quạt.
Đã có kinh nghiệm tích lũy, Tần Liệt luyện chế đồ vật chính thức không gặp chút khó khăn nào.
Tuy lúc đầu hắn thường xuyên thất bại, nhưng dần dần, số lần thành công của hắn tăng hẳn.
Nửa năm sau, đương Tần Liệt cầm một thanh kiếm, một cây ngân thương, và một cái đồng chùy đi vào nham động của Đường Tư Kỳ giao cho cô. Mắt Đường Tư Kỳ sáng ngời, đột nhiên nói: "Trình độ luyện khí của ngươi đã đạt trình độ của đệ tử nội tông, chỉ còn thiếu học khắc Linh trận đồ, nếu không có nó, ngươi vĩnh viễn không thể trở thành Luyện Khí Sư chính thức."
Tần Liệt gật đầu.
"Cầm vật ngươi luyện ra đi theo ta, ta dẫn ngươi đi gặp trưởng lão Mặc Hải." Đường Tư Kỳ đứng dậy, đi ra phía ngoài: "Chỉ cần trưởng lão Mặc Hải đồng ý, ngươi có thể từ dưới chân núi chuyển lên trên núi, trở thành đệ tử nội tông, chính thức học tập thuật khắc Linh trận đồ."
Mắt Tần Liệt sáng ngời.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 147: Tránh ra
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
Danh tiếng của Mặc Hải, dù Tần Liệt có ngu dốt thì cũng đã được nghe qua.
"Là Luyện Khí Sư có sức sáng tạo nhất của Khí Cụ Tông!"
" Tông Sư mạnh nhất trong vòng năm mươi năm trở lại đây!"
"Là tông chủ kế tiếp của Khí Cụ Tông!"
Mặc Hải được gắn cho rất nhiều danh tự, rất nhiều người không biết tới tông chủ Khí Cụ Tông Ứng Hưng Nhiên, nhưng lại nghe thấy danh tiếng của Mặc Hải như sấm bên tai.
Mặc Hải xuất thân thấp hèn, cha mẹ chỉ là người bình thường, trong tộc không ai tu luyện võ đạo.
Nghe nói, cha của Mặc Hải là một thợ rèn, nên từ nhỏ hắn đi theo phụ thân học nghề rèn sắt.
Một trong ba đại cung phụng Phòng Kỳ, khi đang ra ngoài tìm linh tài, đến trấn của nhà Mặc Hải , nhìn thấy Mặc Hải gõ sắt, thì giật nảy mình, dẫn Mặc Hải vào Khí Cụ Tông. Mặc Hải vừa vào Khí Cụ Tông đã thể hiện thiên phú luyện khí khủng bố, chẳng những có thủ pháp đặc biệt khi dung khí, còn khiến Linh Văn trụ biến hóa, hiểu được Linh trận đồ kỳ diệu.
Những năm sau đó, Mặc Hải phát triển với tốc độ kinh người, linh khí nào luyện ra cũng khiến thế nhân phải tán thưởng.
Linh khí hắn luyện chế, cái nào cũng có giá trị liên thành, khiến mọi người tranh nhau mua.
Lam Diệp kiếm Đỗ Hải Thiên sử dụng, chính là Linh khí đầu tiên Mặc Hải luyện ra, Đỗ Hải Thiên phải bỏ một cái giá rất lớn mới mua được trong tay Phan Giác Minh, luôn quý trọng nó như mạng sống, lúc nào cũng lôi ra khoe khoang, là sản phẩm của Mặc Hải luyện chế.
Những năm gần đây, Mặc Hải rất ít luyện khí, chỉ có các Điện Chủ Sâm La Điện, bảy đại cốc chủ Thất Sát cốc, những người đứng chóp đầu Ám Ảnh Lâu, Tử Vụ Hải, Vân Tiêu Sơn đích thân mang các loại linh tài hiếm có tới Khí Cụ Tông, trả giá rất lớn nhờ cậy hắn luyện cho..
Nhưng dù như vậy. Mặc Hải cũng chưa chắc đáp ứng, còn phải xem tâm tình, nhìn đối phương có hợp mắt hay không, xem lúc đó có muốn luyện linh khí hay không...Có thể nói, hiện giờ Mặc Hải chính là đối tượng được vô số cường giả xoay quanh nịnh bợ, cũng là Luyện Khí Sư nổi tiếng nhất.
Đến gặp một Luyện Khí Sư trác tuyệt như vậy, Tần Liệt cũng sinh lòng kính sợ, động tác vô cùng cẩn thận.
Đường Tư Kỳ dặn dò." Tạo nghệ luyện khí của trưởng lão Mặc Hải còn kiệt xuất hơn cả tông chủ. Tông chủ từ một lần luyện khí bị thất bại, tâm hồn bị thương, thì lâu rồi không luyện linh khí nữa. Nhưng trưởng lão Mặc Hải thì khác, gần mười năm nay, Linh khí người luyện không có cái nào dưới Huyền cấp Lục phẩm!"Tần Liệt chấn động trong lòng.
"Trưởng lão Mặc Hải hiện giờ là Luyện Khí Sư Huyền cấp Thất phẩm! Gần đây người đang trùng kích Luyện Khí Sư Địa cấp, lần này ra ngoài chính là để thu thập linh tài đặc biệt, thử luyện một kiện Linh khí có thể giúp người đạt tới Linh khí Địa cấp." Mặt Đường Tư Kỳ đầy vẻ sùng bái, "Ta mới chỉ là Luyện Khí Sư Huyền cấp Nhị phẩm, còn kém trưởng lão Mặc Hải năm bậc. Đối với Luyện Khí Sư, mỗi lần vượt qua ranh giới một phẩm đều cực kỳ khó khăn, ta không biết phải mất bao nhiêu năm mới có thể đạt tới cấp bậc của trưởng lão."
Diêu Thái chỉ là Luyện Khí Sư Phàm cấp Tứ phẩm, ngay cả Lô đại sư của Sâm La Điện, cũng chỉ là Huyền cấp Nhị phẩm.
Mà Lô đại sư kia, do Sâm La Điện hao phí rất nhiều tâm huyết tài bồi, có thể tha hồ sử dụng linh tài của Sâm La Điện mới được như vậy, được các điện chủ của Sâm La Điện kính trọng, có địa vị cao cả trong Sâm La Điện.
Mà hắn mới chỉ là Luyện Khí Sư Huyền cấp Nhị phẩm.
Trong Khí Cụ Tông, chỉ một đệ tử nội tông như Đường Tư Kỳ, đã là Luyện Khí Sư Huyền cấp Nhị phẩm, Mặc Hải lại là Huyền cấp Thất phẩm, một khi Mặc Hải tiến thêm một bước là sẽ đạt tới cấp bậc Luyện Khí Sư Địa cấp! Luyện Khí Sư Địa cấp là khái niệm gì cơ chứ?
Linh khí Địa cấp, là Linh khí chuyên dành cho Võ Giả Như Ý cảnh và Phá Toái Cảnh, Luyện Khí Sư có thể luyện ra Linh khí Địa cấp, sẽ được Võ Giả Như Ý cảnh và Phá Toái Cảnh coi trọng!
Võ Giả Như Ý cảnh và Phá Toái Cảnh, chỉ tồn tại trong thế lực cấp Xích Đồng!
Trên cả đại lục Xích Lan, chỉ có hai thế lực cấp Xích Đồng, cũng là trụ cột chân chính của đại lục này!
Các thế lực cấp Hắc Thiết như Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Ám Ảnh Lâu, Tử Vụ Hải, Vân Tiêu Sơn, đều là thế lực phụ thuộc của hai thế lực cấp Xích Đồng, trong năm thế lực này, người mạnh nhất chỉ tới Thông U cảnh hậu kỳ, chưa ai bước được vào Như Ý cảnh.
Cường giả có thể bước vào Như Ý cảnh, đã sớm bị hai đại thế lực cấp Xích Đồng bỏ vào trong túi, đến đó tu luyện.
"Trước kia tông chủ đã sớm muốn nhượng chức lại cho trưởng lão Mặc Hải trở thành tông chủ mới." Đường Tư Kỳ khẽ khàng: "Nhưng trưởng lão Mặc Hải không muốn điều ấy, ông ấy đã nói một khi luyện ra được Linh khí Địa cấp, thì sẽ rời khỏi Khí Cụ Tông ra ngoài lịch lãm.""Cả chức tông chủ ông ấy cũng không muốn?" Tần Liệt ngạc nhiên.
"Ừ, ông ấy không muốn kế thừa vị trí tông chủ, nên bất đắc dĩ tông chủ phải nói chuyện với ta, hi vọng sau này ta sẽ tiếp nhận. Vốn ban đầu hạt giống chỉ có một mình ta, nhưng bây giờ có thêm Lương Thiếu Dương, mà Lương Thiếu Dương là nam nhân, nếu thiên phú của hắn thực sự không tệ, thì hắn còn thích hợp hơn ta."
Ánh mắt Đường Tư Kỳ phức tạp, không biết là thấy may mắn, hay là sinh lòng lo lắng.
Hai người vừa nói vừa đi, một lúc sau đã đi tới phía sau Diễm Hỏa Sơn, nơi đây phong cảnh tú lệ, quái thạch mọc lởm chởm, vách đá sắc bén như kiếm.
Cạnh một thác nước nơi hậu sơn có mấy gian trúc lâu tao nhã, phía trước có dược viên, gieo trồng rất nhiều linh thảo Linh Dược.
Một phụ nhân tướng mạo tầm thường, nhưng khí chất thanh lịch u tĩnh đang hái linh thảo.
Phụ nhân này chừng bốn mươi tuổi, mặt mũi hiền lành, khóe miệng luôn ẩn hiện một nụ cười nhàn nhạt, thấy Đường Tư Kỳ và Tần Liệt đi tới, cười hỏi: "Tư Kỳ, ngươi tới tìm A Hải à?""Dạ." Đường Tư Kỳ cười đáp lại, "Đại nương, Đại trưởng lão có rảnh không?"
"A Hải đang giảng giải thuật luyện khí cho Thiếu Dương, để ta giúp ông ấy tiếp khách. " Phụ nhân mỉm cười, chỉ mấy chiếc ghế dựa, "Hai người ngồi chơi chờ chút, chắc khoảng một hai canh giờ thôi."
"Vâng." Đường Tư Kỳ gật đầu, dẫn Tần Liệt tới hàng ghế cạnh dược viên ngồi xuống.
"Lương Thiếu Dương..."
Tần Liệt cau mày, ánh mắt lạnh lùng địa nhìn vào trúc lâu, thầm nghĩ ‘thực đúng là oan gia ngõ hẹp’.
"Đừng xung đột với hắn, hiện giờ hắn đang rất được tông chủ và ba Đại cung phụng coi trọng, đừng nói ngươi chỉ là đệ tử ngoại tông, dù ngươi có thành đệ tử nội tông, thì kẻ không may vẫn chính là ngươi." Đường Tư Kỳ nhỏ giọng nhắc nhở.
Tần Liệt lạnh lùng im lặng.
Mãi hai canh giờ sau, Lương Thiếu Dương mới rời khỏi trúc lâu, nói chuyện với phụ nhân kia một chút rồi đi ra dược viên, khẽ liếc qua Tần Liệt và Đường Tư Kỳ. Lương Thiếu Dương mặc một bộ trường bào Luyện Khí Sư đẹp đẽ quý giá, trên áo thêu rất nhiều hoa văn ánh vàng, nét mặt đầy ngạo nghễ. Hắn nhìn thấy Tần Liệt thì mặt trầm xuống, ánh mắt trở nên âm hàn, liếc sang thấy Đường Tư Kỳ mới bớt ngạo khí, nhẹ nhàng nói: "Bái kiến Đường sư tỷ."
Đường Tư Kỳ chỉ khẽ gật đầu, xem như đáp lễ.
Đã biết con người của tên này, ám toán Tần Liệt, giết chết Doãn Hạo, Đường Tư Kỳ không hề có chút hảo cảm nào với hắn, nhìn thấy hắn, cô càng thấy chán ghét thêm.
Cho nên chỉ gật đầu đáp lễ đã là cực hạn của cô."Đường sư tỷ. Tông chủ và trưởng lão Mặc Hải đều nói ngươi thiên phú xuất chúng, bảo ta sau này nên học tập ngươi nhiều hơn." Lương Thiếu Dương nhìn Đường Tư Kỳ chằm chằm, ánh mắt suồng sã: "Kính xin Đường sư tỷ sau này đừng khó khăn, dốc lòng chỉ giáo!"
"Ta chẳng chỉ giáo ngươi được gì cả. " Đường Tư Kỳ nhíu mày, không kiên nhẫn nói: "Có tông chủ và Đại trưởng lão giúp ngươi, căn bản ngươi không cần phải học tập ai khác nữa. Được rồi, ta có việc tìm Đại trưởng lão, vui lòng nhường đường."
Lối đi vào trúc lâu vốn không lớn, Lương Thiếu Dương đứng chắn giữa đường,Tần Liệt và Đường Tư Kỳ không thể đi qua được.
Trừ phi dẫm lên linh thảo trong dược viên.
Phụ nhân kia gọi Mặc Hải là "A Hải", chứng tỏ có quan hệ gần gũi với Mặc Hải, linh thảo kia là do bà ta gieo trồng, đâu ai bị ngốc mà dẫm lên để tìm rủi ro.
"Đường sư tỷ, ta nhập môn trễ, không hiểu hết về quy củ của tông môn, mong ngươi hướng dẫn ta một chút.!" Lương Thiếu Dương không hề nhúc nhích, vẫn nhìn Đường Tư Kỳ.
"Không rảnh." Đường Tư Kỳ bực bội, lớn tiếng: "Nhường đường!""Giúp một đệ tử ngoại tông thì rảnh, còn giúp ta thì không rảnh sao?" Lương Thiếu Dương liếc Tần Liệt, thản nhiên: "Chỉ là một tên đệ tử ngoại tông không có thiên phú, đáng để Đường sư tỷ hao tâm tổn trí vậy sao? Ta thấy Đường sư tỷ quan tâm tới hắn chỉ tổ lãng phí thời gian, không bằng bỏ chút thời gian cho ta, ta nhất định không để cho Đường sư tỷ thất vọng."
"Tránh ra!"
Tần Liệt tiến lên một bước, vai hích mạnh một cái, tông vào Lương Thiếu Dương.
Lương Thiếu Dương không giận mà lại cười, "Không biết sống chết!"Hắn thầm vận chuyển lực lượng, tầng tầng linh lực xám cuồn cuộn tuôn ra khỏi cơ thể hắn, ngay tại vị trí bị Tần Liệt hích vào.
Linh lực chấn động tạo thành bảy tầng, càng về sau càng mạnh, bắn ra khỏi vai Lương Thiếu Dương.
Tần Liệt không nhúc nhích, trên vai hiện lên một lớp băng mỏng, trong xương vang lên tiếng sấm chớp rền vang.
"Tần Băng! Đừng liều lĩnh!" Đường Tư Kỳ sợ hãi kêu lên. Lương Thiếu Dương là Khai Nguyên cảnh hậu kỳ, chín Nguyên phủ đều dồi dào lực lượng, Tần Liệt chỉ là sơ kỳ, lại còn muốn đi ngạnh kháng Lương Thiếu Dương, không phải tự tìm đường chết là gì?
"Oanh!"
Bả vai hai người va chạm vào nhau, một cơn chấn động mãnh liệt bộc phát, Linh lực bắn ra tung tóe, khiến bao nhiêu linh thảo trong dược viên vỡ vụn.
Lạ lùng thay, Lương Thiếu Dương lại phải lùi về sau mấy bước, về sát cửa trúc lầu. Tần Liệt thân vững như núi, sừng sững bất động, Lương Thiếu Dương vừa lùi lại, thì hắn cũng lạnh lùng bước tới, đứng ngay trước mặt Lương Thiếu Dương.
Đường Tư Kỳ che miệng, khuôn mặt diễm lệ đầy dị sắc.
Phụ nhân trong dược viên cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn Tần Liệt, rồi nhìn vai hắn, thầm khen: " Khí lực thực là cường hãn!"
Va chạm quá nhanh, Lương Thiếu Dương vội vàng xuất lực ngăn cản, căn bản chưa kịp huy động lực lượng trong chín Nguyên phủ.
Tần Liệt thì đã có chuẩn bị, vừa tiến lên là ba Nguyên phủ Hàn Băng và Lôi Điện đều xuất kích!
Khí lực của hắn đã được rèn luyện vô số lần, căn bản đã cường hãn hơn hẳn Lương Thiếu Dương, không cần thúc dục, toàn lực đã phát ra!
Lương Thiếu Dương chưa kịp huy động tất cả sức lực, rèn luyện khí lực cũng không đặc biệt hơn người, nên vừa bị đụng liền bị thua thiệt, cả thân người bên phải như muốn rã ra, hàn ý như chất độc thấm vào lan tràn, khiến cả cánh tay phải cứng ngắc.
"Đường sư tỷ, người đi được rồi." Tần Liệt quay đầu lại. Đường Tư Kỳ "A" một tiếng, sắc mặt có chút thất thố, vội vàng đi qua, tới cạnh Tần Liệt.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 148: Ngươi nhìn lầm rồi
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
Sắc mặt Lương Thiếu Dương âm trầm, thử nhúc nhích cánh tay phải, phát hiện cốt cách cứng ngắc, hàn ý đọng cứng trong xương không tan.
Hắn không nói gì, lướt qua Đường Tư Kỳ, bước đi rất nhanh.
—— hắn sốt ruột đi trừ hàn khí trong người.
"Ngươi bức lui được hắn?" mắt Đường Tư Kỳ sáng long lanh, khóe miệng cong lên, "Hắn có chín Nguyên phủ đều đã đầy, mà ngươi, chỉ mới mở có ba cái,ngươi làm thế nào lại khiến hắn chịu thiệt vậy?" Cô hào hứng dạt dào.
"Hắn chiếm được ưu thế, và khí lực của hắn... cũng mạnh hơn hẳn Thiếu Dương." Phụ nhân kia cười nhạt.
Đường Tư Kỳ kinh dị nhìn Tần Liệt, ngẫm nghĩ: "Ngươi quá liều lĩnh, lỗ mãng, bây giờ lại xung đột với Lương Thiếu Dương, hắn không phải là người tốt đâu."
Tần Liệt không đáp, nhìn theo bóng Lương Thiếu Dương rời đi, thần sắc lạnh lùng.
Hắn biết Lương Thiếu Dương tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ, vốn dĩ hắn thi triển toàn bộ thủ đoạn, dùng lực Hàn Băng và Thiên Lôi cức oanh kích Lương Thiếu Dương, chính là muốn bức bách tên kia gây chiến.
Không ngờ tới Lương Thiếu Dương vừa thấy nửa người cứng ngắc đã vội rút lui.
Điều này càng khiến Tần Liệt thêm cảnh giác, không khỏi đánh giá người này tăng thêm vài phần, cũng ý thức được Lương Thiếu Dương khác hẳn Ngụy Lập, Đỗ Hằng, vô cùng không dễ đối phó.
Rõ ràng có ưu thế cấp bậc cao hơn, chín Nguyên phủ đều có lực lượng dồi dào, chỉ bị nửa người bị hàn ý thẩm thấu, mà không ra tay nữa, lựa chọn ẩn nhẫn...Người này tuyệt không phải loại người lỗ mãng.
Hắn lập tức đưa Lương Thiếu Dương trở thành đối thủ nguy hiểm nhất.
"Đi thôi, A Hải đang ở bên trong." Phụ nhân trong dược viên mỉm cười.
Đường Tư Kỳ và Tần Liệt đi vào trúc lâu.
Trong trúc lâu, một nam tử trung niên cao gầy, mặc áo bào trắng rộng, tóc cột thành búi, đang ngồi trong ghế trúc đọc sách, tựa hồ không biết Tần Liệt và Lương Thiếu Dương xung đột ngay bên ngoài. Thấy Đường Tư Kỳ vào, hắn để sách xuống, ngẩng lên bình tĩnh nói: "Lâu rồi ngươi không tới nhỉ! "
"Bái kiến Đại trưởng lão." Đường Tư Kỳ cung kính hành lễ.
"Bái kiến Đại trưởng lão." Tần Liệt cũng khom người, thầm đánh giá Mặc Hải.
Mặc Hải cao gầy, giơ tay nhấc chân đều toát lên vẻ cẩn thận tỉ mỉ, như một học giả nghiên cứu học vấn, khiến người ta có một cảm giác cổ điển, xưa cũ.
"Có phải lại gặp phải bình cảnh trong luyện khí không?" Mặc Hải nhíu mày, nhìn hai bàn tay Đường Tư Kỳ, khẽ gật đầu, "Gần đây xem như cũng chịu khó, không lười biếng, nhiệm vụ ta giao đều hoàn thành rồi?"
Đường Tư Kỳ cười dịu dàng, "Đều hoàn thành, không lười biếng chút nào, Đại trưởng lão có thể kiểm tra lúc nào cũng được."
Chân mày Mặc Hải giãn ra, chuyển ánh mắt sang Tần Liệt: "Nói đi, ngươi mang tiểu tử này tìm ta làm gì."
"Tần Băng!" Đường Tư Kỳ khẽ gọi.
Tần Liệt thần sắc nghiêm nghị, hai tay nâng thanh kiếm, ngân thương và đồng chùy hắn luyện về phía Mặc Hải, "Đây là đồ vật do đệ tử luyện ra, kính xin Đại trưởng lão xem qua."
Mặc Hải không đưa tay ra đón chỉ là híp mắt nhìn một chút, rồi ra dấu bảo Tần Liệt buông.
Tần Liệt theo lời để ba món đồ vật xuống.
"Đồ vật không có Linh trận đồ, vĩnh viễn không thể gọi là là Linh khí, đồ vật là vật chết, Linh trận đồ mới được là vật sống, là linh hồn của đồ vật." Mặc Hải nhìn Tần Liệt, lạnh nhạt nói: "Đồ ngươi luyện ra không tệ, miễn cưỡng đạt được trình độ đệ tử nội tông, nhưng muốn trở thành đệ tử nội tông, vậy vẫn chưa đủ.""Xin Đại trưởng lão chỉ giáo." Tần Liệt chân thành.
Mặc Hải gật đầu, tiện tay xé một trang giấy, đưa cho Tần Liệt, "Đây là một phần nhỏ Linh trận đồ Ngưng Hình, ngươi cầm đi xem, ta cho ngươi ba canh giờ, ba canh giờ sau, ngươi thử khắc lên Linh bản cho ta."
"Dạ." Tần Liệt nhận tờ giấy, cúi đầu xem xét, không nói nhảm thêm câu nào.
Đường Tư Kỳ kinh hãi, miệng há hốc định nói gì đó, nhưng rồi lại thôi.
Mặc Hải đứng lên, đi ra ngoài, "Tư Kỳ, ngươi đi theo ta, kiểm tra tiến triển luyện khí của ngươi, xem ngươi có thực hoàn thành nhiệm vụ ta giao hay không."
Đường Tư Kỳ cúi đầu đi ra theo.
"Đại trưởng lão, hắn, hắn chưa hiểu gì về khắc Linh trận đồ hết. Các trưởng lão khi giảng bài cũng đâu có giảng về Linh trận đồ, mà ta cũng chưa từng nói qua bất kỳ điều gì về nó, người lại bảo hắn cứ thế khắc đồ, làm thế có phải quá khó khăn với hắn hay không?" Vừa ra khỏi cửa, Đường Tư Kỳ đã nhỏ giọng hỏi.
Mặc Hải không đáp, đi thẳng tới chỗ phụ nhân trong dược viên, cách trúc lâu một khoảng, hắn mới dừng lại."Tư Kỳ, ngươi nhìn lầm rồi, hắn chẳng những hiểu Linh trận đồ, hơn nữa còn biết khắc đồ." Mặc Hải đột nhiên nói.
Đường Tư Kỳ cả kinh, bật thốt: "Làm sao có thể?" Cô vội che miệng, sợ mình nói quá to khiến Tần Liệt nghe thấy.
"Không sao, hắn không nghe thấy chúng ta đâu." Phụ nhân kia cười khẽ.
Đường Tư Kỳ nhìn quanh, mới thấy chẳng biết từ lúc nào quang người cô, Mặc Hải và phu nhân có một màn sáng màu cam nhạt vây lấy họ.
Màn sáng này có hiệu quả ngăn cách âm thanh, khi cô nói chuyện, thấy nó chấn động rung rung, ngăn không cho âm thanh lọt ra ngoài.
"Ngón trỏ và ngón giữa tay trái của hắn có vết chai, chỉ có người thường xuyên khắc Linh trận đồ, đầu ngón tay di chuyển khắc trên Linh bản và đồ vật cả trăm ngàn lượt mới bị chai như vậy." Mặc Hải bình thản, "Trên tay ngươi không có vết chai đó, là vì mỗi lần ngươi khắc Linh trận đồ xong, đều dùng nước của đặc chế Khí Cụ Tông bôi lên đầu ngón tay. Đệ tử trong tông đều có loại nước này, cũng đã quen ngâm nó sau khi khắc Linh trận đồ."
Hắn nhìn về phía trúc lâu, "Không phải nơi nào cũng có điều kiện này, cũng không phải Luyện Khí Sư nào cũng chú ý đến nó, đại đa số Luyện Khí Sư bên ngoài không quan tâm tới việc bảo vệ ngón tay, dần dần, đầu ngón tay bị chai, là do khắc linh trận đồ quá nhiều mà ra. "
"Tiểu tử kia đã phải khắc Linh trận đồ ít nhất gần vạn lần, nếu không vết chai không dày đến như vậy. "
Đường Tư Kỳ chấn động, "Đại trưởng lão, ý người là, hắn… là một Luyện Khí Sư?"
"Có phải Luyện Khí Sư hay không thì không chắc, nhưng chắc chắn hắn biết khắc Linh trận đồ." Mặc Hải híp mắt, "Nên ta mới bảo hắn khắc một phần linh trận đồ Ngưng Hình để kiểm tra, trận đồ này Luyện Khí Sư bình thường khó mà gặp được, có lẽ hắn chưa được học qua, khắc một linh trận đồ hoàn toàn mới là cách dễ nhất nhìn ra một người có thiên phú luyện khí hay không. "
"A Hải, đứa bé này khí lực rất cường hãn, được rèn giũa qua võ đạo, chắc chắn nó đã luyện rất khổ cực." Phu nhân nói nhỏ.
Mặc Hải sững sờ, nhìn phu nhân, thần sắc ôn nhu, nói: "Dung nhi, ý nàng là hắn tu luyện võ đạo cũng đã hao tốn rất nhiều tinh lực?"
"Đám đệ tử nội ngoại tông kia, nếu chỉ so về khí lực cường hãn, có lẽ không ai mạnh hơn hắn được." ngữ khí Phùng Dung rất chắc chắn, "Ngay cả Bàng Phong của Vân Tiêu Sơn, tuy có bí kíp luyện kim thạch, nhưng nếu không dùng lực Nguyên phủ, cũng sẽ thua tên nhóc này."
Mặc Hải và Đường Tư Kỳ đều chấn động nhìn Phùng Dung, không tin nổi.
" Bí quyết kim thạch là Linh quyết rèn luyện thân thể vô cùng cường hãn, Bàng Phong là người nổi tiếng nhất trong đám thanh niên đồng lứa ở Vân Tiêu Sơn, khổ tu bí quyết kim thạch nhiều năm, thân cứng như sắt đá, sao lại không bằng Tần Băng?" Đường Tư Kỳ kinh ngạc đến cực điểm.
Mặc Hải cũng nhíu chặt mày.
"Hai người các ngươi luyện khí lợi hại, nhưng kiến thức về võ đạo thua xa ta."Phùng Dung cũng không khiêm tốn, "Các ngươi cũng biết ta luôn tu luyện trong Huyết Mâu, Linh quyết hiếm có nào cũng từng thấy qua, đương nhiên cũng sẽ không ăn nói lung tung."
Đường Tư Kỳ khẽ gật đầu, cung kính nói: "Ta biết khả năng của đại nương mà."
"Vậy thì tin ta đi." Phùng Dung mỉm cười, "Khí lực của hắn rất cường hãn, điểm này ta khẳng định trăm phần trăm, hơn nữa hắn không đơn giản chỉ tu luyện Hàn Băng chi lực. Tên nhóc này... rất không đơn giản, nếu thiên phú luyện khí của hắn cũng tốt, vậy thì thực là thêm thú vị. ""Đúng rồi, hắn từ đâu tới?" Phùng Dung hỏi Đường Tư Kỳ.
"Ta, ta không biết, hắn chưa nói lai lịch của mình bao giờ." Đường Tư Kỳ ngập ngừng.
Mặc Hải sầm mặt, "Lương Thiếu Dương tâm tính âm độc, điểm này ta có thể nhìn ra, tông chủ cũng đã sớm biết. chuyện Doãn Hạo, Long Hà tử vong đều có quan hệ với Lương Thiếu Dương, tông chủ cũng đã thẳng thắn nói chuyện này cho ta biết, có thể nhìn ra âm độc, thì sẽ có thể dễ dàng khống chế, từ từ điều chỉnh lại vào con đường đúng đắn..."
Hắn nhìn trúc lâu, ánh mắt phức tạp, âm thanh hạ xuống gần như thì thào:"Nhưng tên này không rõ lai lịch, trên người chỗ nào cũng kỳ quặc, tính nết khó đoán,…thực đúng là khó giải quyết."
Ba người trầm mặc.
Đường Tư Kỳ nhìn về phía trúc lâu, nét mặt đầy lo lắng, trong lòng rối loạn.
"Ngươi rốt cuộc là người phương nào? Từ đâu tới? Mục đích ngươi tới Khí Cụ Tông rốt cuộc là gì?"
Bao nhiêu câu hỏi hiện lên, cô chợt phát hiện ra quanh người Tần Liệt đều là sương mù, khiến cô càng lúc càng không nhìn rõ, không biết rốt cục Tần Liệt đến Khí Cụ Tông làm gì.
Ba người im lặng chờ đợi.
Ba canh giờ sau.
Tần Liệt cầm một bức Linh bản ngọc thạch đi ra khỏi trúc lâu, đi tới cung kính đưa cho Mặc Hải: "Xin Đại trưởng lão xem qua."
Mặc Hải đưa tay cầm lấy Linh bản, thả tinh thần ý thức vào trong.
Cả người hắn run lên, mắt lóe tinh quang, nhìn Tần Liệt chăm chú: "Trước đây ngươi có luyện khắc Linh trận đồ Ngưng Hình bao giờ chưa?"
"Chưa bao giờ." Tần Liệt lắc đầu.
Mặc Hải trầm mặc một hồi, nhẹ gật đầu: "Từ ngày mai trở đi, ngươi rời khỏi ngoại tông, chính thức trở thành đệ tử nội tông. Tư Kỳ, tí nữa ngươi đưa hắn xuống núi, nói chuyện này với Đồng Tể Hoa, bảo đây là ý của ta."
"Dạ." Đường Tư Kỳ đáp, trong lòng nghi hoặc.
"Đa tạ Đại trưởng lão." Tần Liệt ngỏ lời cảm ơn.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 149: Bước vào nội tông
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
"A Hải, chuyện gì vậy?" Hai người Tần Liệt, Đường Tư Kỳ đi rồi, Phùng Dung lập tức hỏi ngay.
Mặc Hải cầm bức linh bản, híp mắt, vẫn còn đang chuyên tâm cảm nhận đồ án linh tuyến bên trong.
Một lát sau, Mặc Hải mới ngừng lại, trầm giọng nói: "Tên tiểu tử Tần Băng này, nếu quả thực trước đây chưa từng học qua Linh trận đồ Ngưng Hình, thì thiên phú của hắn cực kỳ kinh người."Phùng Dung rúng động.
Bà hiểu trong luyện khí, Mặc Hải tâm cao khí ngạo cỡ nào.
Mấy năm nay, biết bao nhiêu người tới bái phỏng Mặc Hải nhưng có mấy khi hắn nhận xét ai đó thiên phú kinh người, lần cuối cùng là lúc hắn đánh giá Đường Tư Kỳ, chỉ nói cô rất có thiên phú luyện khí, tương lai có thể gánh trách nhiệm.
Ngay cả Lương Thiếu Dương mới đây, hắn cũng không nói thiên phú lợi hại, chỉ bảo cũng được mà thôi...Mà Lương Thiếu Dương là người đã khiến Linh Văn trụ biến hóa, kinh động cả tông chủ và ba Đại cung phụng, mà hắn chỉ bảo là cũng được, trong khi lại bảo Tần Liệt thiên phú kinh người?
Làm sao Phùng Dung không sợ hãi?
"Ta phải đi gặp tông chủ, nói chuyện về Tần Băng này." Mặc Hải nghĩ nghĩ một hồi, đột nhiên nói.
Phùng Dung càng giật mình, "Hắn đáng cho chàng phải đi một chuyến?"
“Nàng không hiểu được đâu." Mặc Hải không giải thích, chỉ bỏ lại một câu như vậy rồi vội vàng phóng về phía đỉnh núi.
Nửa canh giờ.
Mặc Hải lên tới đỉnh núi, tại đây có một tòa nhà kiến trúc hoa mỹ, rất nhiều phòng ốc và lò luyện hình dạng kỳ lạ
"Bái kiến đại trưởng lão."
"Bái kiến đại trưởng lão."
Các Võ Giả tại đây đều là khom người chào hỏi, ánh mắt kính trọng. Mặc Hải sắc mặt bình tĩnh, đi thẳng một hơi tới đại điện của tông chủ: "Ta muốn gặp tông chủ."
"Đại trưởng lão, mời đi bên này." Một người lập tức dẫn đường.
Mặc Hải đi vào một gian mật thất, trong ấy, Ứng Hưng Nhiên sắc mặt tái nhợt, đang ho sù sụ, rồi phun ra ống nhổ một cục đàm lẫn máu.
Thấy Mặc Hải, Ứng Hưng Nhiên uống một ngụm nước thuốc màu nâu xám, gượng cười: "Thân thể ta càng ngày càng kém, ngươi thực sự nhẫn tâm với tông môn, không nhận làm tông chủ thật ư?"Hơn mười năm trước, trong một lần luyện khí, hắn vì chấp nhất gặp phải rủi ro, bị địa hỏa làm tổn thương tim phổi.
Công với Linh trận đồ sụp đổ, khiến tinh thần hắn bị thương, tới bây giờ vẫn chưa khỏi được.
Chuyện hắn trọng thương chỉ có ba Đại cung phụng và Mặc Hải biết, đối với bên ngoài hắn đều bảo là bế quan luyện khí để che dấu, lần nào đi ra cũng cường ngạnh giấu diếm.
—— hắn làm vậy để làm lòng người yên ổn, để các trưởng lão và đệ tử trong tông tiếp tục chuyên chú vào việc luyện khí."Kính xin tông chủ đừng ép buộc ta nữa, ta sớm đã quyết định, một khi luyện được Linh khí Địa cấp, sẽ cùng Dung nhi rời khỏi đây, ra ngoài du lãm giang hồ." Mặc Hải trầm giọng nói.
Ứng Hưng Nhiên ho khan, "A Hải, với tình huống hiện giờ, ta sợ không còn chịu nổi bao lâu. Bây giờ trong tông môn có Đường Tư Kỳ, hiện tại lại có thêm Lương Thiếu Dương, hai người này thiên phú đều tốt, tương lai nhất định có thể làm cho tông môn thịnh vượng. Ta không yêu cầu gì nhiều, ta chỉ hy vọng ngươi dạy dỗ bọn chúng, để bọn chúng có thể đảm đương nổi rồi hẵng rời khỏi tông môn cũng không muộn.""Tông chủ, người xem Linh bản này." Mặc Hải cũng trả lời là đồng ý, cũng chẳng bảo là không, mà đưa bức linh bản Tần Liệt khắc linh trận Ngưng hình cho Ứng Hưng Nhiên.
Ứng Hưng Nhiên cầm lấy Linh bản, truyền ý thức linh hồn vào, cẩn thận xem xét.
"Đây là một phần Linh trận đồ Ngưng Hình, độ rộng hẹp và phẩm chất của đường linh tuyến rất chính xác và tinh tế, không sai lệch chút nào. Nhưng khống chế linh lực chưa tốt, chắc là không có được pháp quyết tương ứng, chỉ dựa vào hiểu độ linh lực trong mỗi đường linh tuyến nhiều ít ra sao mà khắc ra thôi."
Ứng Hưng Nhiên ngẩng đầu, nhìn Mặc Hải nói: "Là Lương Thiếu Dương khắc à? Nó ở chỗ ngươi chỉ hơn một tháng, mà có thể khắc ra Linh trận đồ Ngưng Hình tinh chuẩn như vậy, ta thực hơi bất ngờ, không ngờ hắn lại có năng lực như thế."
"Không phải Lương Thiếu Dương, mà là một đệ tử ngoại tông tên là Tần Băng." Mặc Hải hít sâu một hơi, khẽ nói: "Hắn chưa hề học ở chỗ ta ngày nào cả, ta chỉ là tiện tay xé một trang giấy về Linh trận đồ Ngưng Hình đưa cho hắn xem, và ta cũng chỉ cho hắn đúng ba canh giờ!""Ba canh giờ? !" Ứng Hưng Nhiên bật thốt.
"Phải, chỉ có ba canh giờ!" Mặc Hải đáp.
"Làm sao có thể?" Ứng Hưng Nhiên lắc đầu, đầy không tin: "Trừ phi trước kia hắn đã từng học qua Linh trận đồ Ngưng Hình, bằng không chỉ với ba canh giờ, tuyệt đối không thể miêu tả trận đồ tỉ mỉ chính xác thế này. Ta đã xem rất kỹ, ngoại trừ thiếu phương pháp khống chế linh lực trên linh tuyến Linh lực, mọi điểm khác đều hoàn hảo, chỉ học có ba canh giờ tuyệt đối không thể đạt tới trình độ này!"
Thông thường, học một Linh trận đồ mới phải cần mấy tháng. Năm đó Tần Liệt học Tụ Linh Trận đồ, cũng mất hơn nửa năm nhập môn, qua bao lần thất bại, mãi đến trước khi Lăng Ngữ Thi rời khỏi Lăng Gia trấn mới chế tạo Tụ Linh bài thành công.
Tại Khí Cụ Tông, đệ tử nội tông học tập một loại Linh trận đồ cũng mất ba tháng đến nửa năm. Thiên phú cường hãn như Đường Tư Kỳ, cũng cần ít nhất nửa tháng mới có thể chính thức thuần thục khắc ra một Linh trận đồ mới.
"Nếu không tận mắt nhìn thấy, ta cũng không dám tin là thật." Mặc Hải hiểu được sự kinh hãi thất thố của Ứng Hưng Nhiên: "Ta cũng không dám tin lắm, nên đã sắp xếp cho hắn trở thành đệ tử nội tông, để kiểm tra xác định chính xác, xem hắn đã từng học Ngưng Hình trận đồ hay chưa. Nếu hắn thực sự chưa từng học qua, mà chỉ trong ba canh giờ đạt được trình độ này..."
Mặc Hải ngẩng đầu, mắt sáng ngời đến cực điểm, "Vậy hắn chính là người có thiên phú luyện khí nhất từ trước tới nay của Khí Cụ Tông!"
Ứng Hưng Nhiên thân hình chấn động.
...
Đường Tư Kỳ dẫn Tần Liệt xuống núi, suốt đường đi sầm mặt không nói một câu. Tần Liệt không biết đắc tội cô hồi nào, trong lòng cũng thắc mắc, nhưng không hỏi, hai người cứ thế im thin thít đi tới chân núi.
"Ngươi thu dọn đồ đạc, ta đi gặp Đồng trưởng lão trước." Đường Tư Kỳ lạnh lùng bỏ một câu, rồi vội vàng rời đi.
Tần Liệt tuy chẳng hiểu gì, nhưng vẫn trở về thạch lâu, lúc đi ngang qua quảng trường, thấy vô số võ giả vẫn đang ngồi quanh Linh Văn trụ.
Đã nửa năm rồi, mà nhiều người vẫn còn chưa chịu từ bỏ ý định, vẫn cứ hy vọng mình sẽ gặp may mắn."Tần Băng, gần đây ngươi rất chịu khó chạy lên núi nha!" Dĩ Uyên ở trong thạch lâu của mình, vẫy tay với Tần Liệt, "Qua đây tán chuyện với ta!"
"Được!" Tần Liệt đi vào.
"Ta đã nói chuyện với Đường trưởng lão, cũng đã nói rõ với Liên Nhu, từ nay ta sẽ không tiếp tục phí thời gian vào luyện khí nữa." Dĩ Uyên nhẹ nhàng nói, vẻ như vừa gỡ được một gánh nặng.
"Ngươi chuẩn bị vào Huyết Mâu à?" Tần Liệt nhàn nhạt hỏi.
Đồng tử Dĩ Uyên rụt lại, kinh dị nhìn Tần Liệt "Ngươi biết Huyết Mâu?""Nghe qua một chút." Tần Liệt gật đầu.
Dĩ Uyên nhìn Tần Liệt cả nửa ngày, rồi bật cười lớn, thản nhiên thừa nhận: "Đúng vậy, ta đang chuẩn bị tham gia khảo hạch Huyết Mâu, cũng sắp tới rồi. Huyết Mâu tuyển người đẳng cấp thấp nhất cũng phải đạt Khai Nguyên cảnh hậu kỳ, ta hoàn toàn hợp cách, hơn nữa mục đích thực sự của ta khi đến Khí Cụ Tông cũng là để tiến vào Huyết Mâu."
" Vậy chúc ngươi thông qua khảo hạch."
"Cảm ơn, chắc ta không có vấn đề gì đâu. A, đúng rồi, Bàng Phong có lẽ cũng sẽ tham gia khảo hạch lần này. Tên này rất lợi hại, về sau ngươi đừng tìm xung đột với hắn."
"Ờ."
"Nếu thông qua khảo hạch vào Huyết Mâu, ta sẽ có địa vị ngang cấp với đệ tử nội tông, Linh khí và Linh Giáp cao giai đệ tử nội tông luyện chế ra, chúng ta sẽ là người đầu tiên được sử dụng. Linh tài, Linh Đan, Linh Dược cũng tha hồ xài để tăng sức chiến đấu." Dĩ Uyên hưng phấn.
"Tí nữa ta cũng thu dọn đồ lên núi ở." Tần Liệt cúi đầu khẽ cười.
Dĩ Uyên ngạc nhiên, nhìn Tần Liệt đang vui vẻ: "Ngươi không giống trước kia nha. "
Tần Liệt gật đầu "Trước kia thể ta chưa khống chế được hàn lực, nhưng bây giờ có thể thu liễm được hàn khí, không để hiện ra ngoài nữa. "
"Thì ra là vậy." Dĩ Uyên gật gù, "Xem ra ngươi nhận thức ý cảnh cũng sâu hơn rồi, a, đúng rồi, ngươi bảo ngươi dọn lên núi ở, là ý gì?"
"Mặc Hải trưởng lão đã đồng ý, hiện giờ ta đã là đệ tử nội tông." Tần Liệt trả lời.
"Đệ tử nội tông?" Dĩ Uyên lắp bắp kinh hãi, rồi bật cười đập vai Tần Liệt, "Hảo tiểu tử! Ngươi vô thanh vô tức, vậy mà còn bò nhanh hơn ta một bước!"
...
"Từ nay trở đi, đây sẽ là hang của ngươi. " Đường Tư Kỳ dẫn Tần Liệt tới động phủ của Doãn Hạo trước kia.
Sau khi Doãn Hạo chết, Lương Thiếu Dương tới ở một tháng, đến khi tông môn mở cho hắn hang mới, Lương Thiếu Dương chuyển đi, hang này bỏ không.
Tần Liệt được vào nội tông, nên được giao cái hang này để dùng."Sau này ngươi có thể ở đây luyện khí, không cần phải làm trợ thủ cho ta nữa, mỗi tháng tông môn sẽ phát một mức linh tài nhất định, tạo điều kiện cho ngươi học luyện khí, chờ đến khi ngươi đủ khả năng một mình luyện khí, tông môn mới giao nhiệm vụ cho ngươi, để ngươi luyện chế các loại Linh khí, mang tới Khí Cụ Các bán..."
Đường Tư Kỳ mặt xụ một đống, đứng ngoài cửa động giảng giải quy củ của đệ tử nội tông, và một ít việc cần phải chú ý.
Tần Liệt chăm chú nghe, đợi cô nói xong, chuẩn bị bỏ đi, không nhịn nổi nữa, hỏi: "Đường Tư Kỳ, ta đắc tội ngươi hồi nào? Từ lúc rời khỏi chỗ của trưởng lão Mặc Hải, hình như ngươi khó chịu với ta, ta không rõ ta đã làm gì ngươi?"
Từ lần trước hắn và Đường Tư Kỳ nói chuyện thẳng thắn với nhau, thì quan hệ giữa họ đã hòa bình hẳn, cả nửa năm nay, số lần hai người tiếp xúc tăng lên, lúc hắn hỗ trợ Đường Tư Kỳ luyện khí, hai người thậm chí còn có một chút ăn ý, hắn có thể cảm giác được Đường Tư Kỳ cũng thưởng thức hắn.
Nhưng bây giờ cô bỗng thay đổi thái độ, khiến hắn ngơ ngác không hiểu xảy ra vấn đề ở chỗ nào.
"Ngươi muốn biết?" Đường Tư Kỳ mặt lạnh tanh.Tần Liệt gật đầu, "Đương nhiên."
"Được thôi, ta cũng rất muốn biết ngươi rõ ràng biết cách khắc Linh trận đồ, tại sao chưa bao giờ nói cho ta một tiếng? Ngươi căn bản chính là một Luyện Khí Sư, lại không than thở tiếng nào, để mặc cho ta sai sử, bảo làm cái này cái kia, rốt cục là muốn cái gì? Để ta ngớ ngẩn như con ngốc, tha hồ cho ngươi đùa nghịch, ngươi thấy vui lắm phải không?" Đường Tư Kỳ giận dữ.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 150: Khai nguyên cảnh trung kỳ
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
Mắt Đường Tư Kỳ đầy phẫn nộ, giọng lạnh băng.
Tần Liệt trầm mặc một hồi, chậm rãi giải thích: "Quả thực ta biết khắc Linh trận đồ, nhưng ta chưa phải là Luyện Khí Sư chính thức, trước khi tới Khí Cụ Tông, ta dùng lò luyện chẳng được mấy lần, kinh nghiệm về luyện vô cùng ít ỏi. Những chuyện ngươi sai ta làm, cũng chính là những thứ ta muốn học tập, nên ta không than tiếng nào cả, vì ta rất thích làm những việc đó. ""Khắc Linh trận đồ khó hơn luyện khí nhiều, làm sao ngươi lại học khắc Linh trận đồ khắc trước được?" Đường Tư Kỳ không tin.
"Ta cũng không biết giải thích sao nữa." Tần Liệt cau mày, "Mặc kệ ngươi tin hay không, ta cũng vì muốn học luyện khí mà đến đây, ngươi bảo ta đánh bóng linh tài, lại để cho ta giúp ngươi luyện khí, cho ta hỗ trợ luyện một ít vật linh tinh, đều là những cái mà ta muốn học. "
Bình thường, trước tiên một Luyện Khí Sư sẽ học phân biệt linh tài, sau đó là đánh bóng linh tài, từ từ luyện vài thứ linh kiện đơn giản, thuần thục rồi, mới bắt đầu dung luyện Linh khí hoàn chỉnh.Bước cuối cùng là học khắc Linh trận đồ, biến Linh trận đồ thành linh hồn của linh khí.
Đường Tư Kỳ, các trưởng lão, đệ tử Khí Cụ Tông khi học luyện khí đều là theo từng bước như vậy, đều phải đến khi tấn chức đệ tử nội tông, tông môn coi trọng, mới có tư cách đi học khắc Linh trận đồ.
Nên cô không tài nào hiểu nổi kinh nghiệm luyện khí của Tần Liệt.
Nhưng thái độ Tần Liệt giải thích lại rất nghiêm túc, không giống như đang nói dối, khiến cô cũng mơ hồ, "Ngươi thật sự đã từng học khắc Linh trận đồ?"Tần Liệt gật đầu.
"Ngươi học với ai?"
Tần Liệt không đáp.
Đường Tư Kỳ cũng hiểu câu hỏi này đường đột quá, nên đổi ngay sang câu khác: "Lúc đó là ngươi học khắc Linh trận đồ Ngưng Hình à?"
"Không phải." Tần Liệt thản nhiên đáp.
"Vậy tại sao sau khi trưởng lão Mặc Hải kiểm nghiệm linh lại biểu lộ khiếp sợ như vậy, lập tức cho ngươi tiến vào nội tông?" mặt Đường Tư Kỳ đầy nghi ngờ.
"Ta cũng không biết." Tần Liệt lắc đầu.
"Được rồi được rồi, ngươi cái gì cũng không chịu nói, hỏi nữa cũng không ý nghĩa." Đường Tư Kỳ có vẻ bó tay, cũng không muốn nói nhiều nữa, nên dặn dò thêm vài câu, rồi chán nản quay đi.
Tần Liệt cất đồ đạc, kiểm tra tình hình trong hang, thấy nó rất rộng rãi, rộng hơn thạch lâu dưới núi của hắn mấy lần.Trong hang chia thành nhiều thạch động, mỗi thạch động đều rộng vài mẫu, phòng luyện khí là rộng nhất, gấp năm lần phòng luyện khí hắn thuê dưới chân núi.
Ba cái lò luyện kích cỡ khác nhau, bên dưới có đường dẫn địa hỏa.
Tần Liệt đi tới giữa ba cái lò, đưa tay vuốt ve bếp lò, ánh mắt dần hưng phấn hẳn.
Rốt cục hắn đã có một không gian luyện khí và lò luyện thuộc về chính mình!Ở đây, mỗi tháng hắn đều được nhận linh tài, học khắc Linh trận đồ, học dung luyện Linh khí.
Ở đây, hắn sẽ không bị quấy rầy, có thể chuyên tâm luyện khí, học Linh trận đồ và các loại tri thức luyện khí. Lúc gặp được phải bình cảnh, có thể thỉnh giáo trưởng lão trong tông...
Hơn nữa cả hang chỉ có một cửa đá, chỉ cần phong bế từ bên trong, trừ phi người bên ngoài phá cửa xông vào, bằng không thì chẳng thể nào biết hắn ở bên trong làm cái gì.
—— đây là để phòng ngừa người động chủ luyện khí, không muốn bị quấy rầy.Thế nhưng giờ lại có thể giúp hắn thong dong ra vào lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch!
Tần Liệt quét dọn sạch sẽ, rồi phong cửa.
Lấy Hàn Băng chi nhãn ra, kích hoạt, trong tích tắc hắn đã đến lòng đất trong Cực Hàn Sơn Mạch.
Tĩnh tọa tại sông băng, hắn từ từ điều chỉnh tâm tình, cảm ngộ bức tranh Hàn Băng, và học vận chuyển lực hàn băng trong Nguyên phủ.Trong trời đất băng giá, hàn vụ đều tụ tập tới chỗ hắn, chui vào trong nguyên phủ.
Khi lực hàn băng trong Nguyên phủ tràn đầy, khí thế của hắn đột nhiên biến đổi, khắp người tiếng sấm sét nổ vang, những tia điện quấn quanh thân thể.
"Thiên Lôi cức! Lôi Điện cầu!"
Hai lòng bàn tay Tần Liệt hướng vào nhau, vận chuyển lực Lôi Đình, trong tiếng sấm sét đinh tai, vô số tia chớp xanh sẫm hiện lên giữa hai lòng bàn tay hắn, hóa thành một quả cầu sáng chói ánh sáng xanh."Oanh!"
Lôi Điện cầu bay ra, đụng vào sông băng, dòng sông băng im lìm bất động. Lực bạo tạc của Lôi Điện cầu không tạo nên chút dấu vết nào với nó, không ảnh hưởng chút gì tới đám linh thú bị đóng băng suốt bao nhiêu năm bên trong.
"Hàn Băng chi ý, Hàn Băng chi lực, vậy thì gọi là... Hàn Băng Quyết đi, cũng nên đặt cho nó một cái tên." Tần Liệt nghĩ, lực hàn băng trong người biến hóa, bắn ra khỏi người.
Khi vận chuyển Thiên Lôi cức, lực lôi đình trong Nguyên phủ tuôn ra khỏi huyệt khiếu, Hàn Băng Quyết thi triển, hàn lực trực tiếp bắn ra khỏi lỗ chân lông, cách dùng hai loại Linh quyết bình thường không giống nhau lắm, khiến Tần Liệt không biết nên vui hay nên lo.
Mấy ngày sau, trong một đêm sấm sét vang dội, hắn rời khỏi Khí Cụ Tông.
Hắn trở về ngôi nhà nhỏ Lý Mục để lại cho hắn, đứng trong sân, nhìn những tia chớp chói mắt trong màn đêm đen kịt, dòng điện trong người cũng bắt đầu khởi động.
"Ba ba ba!"Những tia lôi điện như long xà tàn sát bừa bãi đêm tối, một lát sau, mấy đạo thiểm điện phá vỡ bóng đêm, bổ về phía sân nhỏ.
Bổ thẳng về phía hắn!
Lực lôi đình mãnh liệt cuồng bạo truyền từ đỉnh đầu xuống bả vai, tràn vào tứ chi bách hài, dũng mãnh vào hắn ngũ tạng lục phủ, như nước sông mãnh liệt phóng tới Linh Hải!
Linh lực bên trong Nguyên phủ Lôi Điện hiện đã ở trạng thái bão hòa, Nguyên phủ không thể tiếp nhận thêm lực lôi điện nữa.Xuy xuy xùy!"
Lực lôi đình tụ lại trong đan điền khiến hắn vô cùng đau đớn thời điểm, Linh lực trong cơ thể cũng trở nên điên cuồng, cùng lực lôi đình sôi trào.
"Mở Nguyên phủ mới!"
Tần Liệt hét to, hắn vốn đã có dự cảm sắp đột phá Khai Nguyên cảnh trung kỳ, nên mới lặng lẽ rời khỏi Khí Cụ Tông, một mình đến đây lợi dụng thời tiết sấm sét để tu luyện Thiên Lôi cức.
Quả nhiên, nhấn mấy đạo Lôi Đình đánh xuống, Thiên Lôi cức đang giúp hắn thu nạp lực lượng cuồng bạo của sấm sét.
Hắn ngồi trong sân, tiếp tục dung nạp lực Lôi Đình, tạo nguyên phủ mới trong linh hải.
"Tiểu thư, bên kia sấm chớp dày đặc rất kỳ quái." Trong một góc Khí Cụ Tông, Lương Trung nhìn về một phương hướng, khẽ nói.
Tạ Tĩnh Tuyền mặc áo trắng, đang phân phó gì đó cho mấy Chiến Tướng Sâm La Điện, nghe vậy tò mò ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm về phía đó.
"Ta đi ra ngoài một chút." cô đứng dậy, như khói nhẹ bay ra ngoài, lập tức biến mất.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư