Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 151: Gặp lại không nhận ra nhau
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
Trong đêm khuya, tiếng sấm rầm rầm, tia chớp trên trời uốn lượn, tàn sát màn đêm, chấn nhiếp đại địa.
Trong tiếng sấm sét vang dội, một cơn mưa to rơi xuống, như thiên hà trút xuống mặt đất, những sợi mưa ào ạt rào rào.
Trong cơn mưa, Tạ Tĩnh Tuyền như một u hồn màu trắng, mũi chân khẽ điểm nhẹ một cái, thân thể như lá liễu lướt một hơi mấy chục thước mới hạ xuống, rồi lại bay lên. Thời tiết ác liệt, lại giữa đêm khuya, trong mọi con đường Khí Cụ Thành hầu như chẳng thấy một người.
Ngay cả những võ giả ngoại tông Khí Cụ Tông ngoại tông phụ trách tuần tra cũng lười biếng núp trong nhà tránh mưa.
Nên Tạ Tĩnh Tuyền lướt như u linh trên đường không hề bị ai phát giác.
Thỉnh thoảng cô ngẩng đầu nhìn những tia chớp trên bầu trời, xác định phương hướng, lặng lẽ đến gần chỗ Tần Liệt.
"Lôi điện bắn thế này có chút giông giống hồi hắn trong sơn cốc ở thạch lâm đối phó Phệ Hồn thú, gần một năm rồi, lẽ ra hắn không nên xuất hiện ở Khí Cụ Thành. . ."
Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tạ Tĩnh Tuyền toát ra vẻ nghi hoặc, nghĩ mãi không hiểu.
Sâm La Điện hộ tống một số linh tài trân quý đến Khí Cụ Thành để bán cho Khí Cụ Tông. Vì giá trị quá lớn, để phòng ngừa xảy ra việc ngoài ý muốn, mà bản thân cô cũng có việc phải đến Khí Cụ Thành, nên cô chủ động lãnh nhiệm vụ, hộ tống linh tài lần này.
Từ ngày Tần Liệt và Lý Mục rời khỏi Băng Nham thành tính đến nay đã gần được một năm, một năm nay, Tạ Tĩnh dùng mạng lưới tình báo của Sâm La Điện truy tìm tông tích Tần Liệt và Lý Mục nhưng đến giờ vẫn chưa thu hoạch được gì.
Đại điện chủ Nguyên Thiên Nhai cũng cho người đi tìm hiểu lai lịch và tin tức của Lý Mục nhưng cũng không có tiến triển.
Hai người Tần Liệt và Lý Mục như biến mất trong hư không, không còn sót lại chút dấu vết nào.
Ngày hôm qua vừa đến Khí Cụ Thành, cô đang định nghỉ ngơi một chút, hai ngày nữa sẽ tới nội tông của Khí Cụ Tông, tối nay giao một ít việc cho Chiến Tướng dưới trướng, không ngờ lại nhìn thấy trong nội thành có một chỗ Lôi điện dị thường, liền nhớ tới Tần Liệt, nên vội chạy đến xem.
"Có phải hắn hay không?" Tạ Tĩnh Tuyền cau mày.
. . .
"Cách cách cách!"
Trong sân, những tia chớp như roi bắn xuống lấp lóe, hung hăng quật lên người Tần Liệt. Toàn thân Tần Liệt quang điện chói mắt, khiến cả người hắn như biến thành một viên minh châu sáng ngời trong đêm đen, sáng bừng như mặt trăng.
Hắn ngồi nghiêm nghị, tập trung tất cả tinh thần ý thức vận chuyển Thiên Lôi cức, chuyển lực lượng trong từng tia chớp lôi đình bắn lên người vào trong Linh hải.
Trong linh hải, một quả cầu lôi điện chói mắt đang được nắn bóp rèn giũa, càng lúc càng trở nên cứng cáp.
Nguyên phủ Lôi điện! Tần Liệt quan sát từng thay đổi trong linh hải, lấy năng lượng lôi đình trong tứ chi bách hài quấn lấy quả cầu lôi điện.
"Thành công rồi!" Mắt Tần Liệt lóe sáng, trong đồng tử có một tia chớp nhỏ xíu chớp lóe.
Mưa vẫn rơi như trút nước, toàn thân hắn ướt đẫm, nhưng nét mặt vô cùng vui mừng. Hắn vừa cảm thụ Nguyên phủ mới, vừa hưng phấn ngắm mưa rơi.
Ngắm những tia sấm chớp ầm ì lóe sáng trong đêm!
Hắn vận chuyển Thiên Lôi cức, cả thân thể như nam châm thu hút thêm tia chớp bắn xuống, lại tiếp tục dung nạp, vận chuyển...
Không biết qua bao lâu, tia chớp Lôi đình dần tắt, chỉ còn tiếng mưa to rơi ào ào như muốn bao phủ trời đất.
"Hử?"Ngay khi hắn định trở về phòng thay y phục, đột nhiên cảm thấy một luồng linh lực mạnh mẽ đang đến gần.
Tần Liệt biến sắc, lập tức thay đổi linh quyết, vận Hàn Băng Quyết.
Trong nháy mắt, khí thế của hắn hoàn toàn thay đổi, cả người cũng triệt để cải biến.
Lúc vận chuyển Thiên Lôi cức, hắn tỏa ra khí thế cương liệt cuồng bạo như một tia chớp lôi đình, lúc nào cũng có thể nổ tung, dùng sự điên cuồng để đối phó địch nhân.Nhưng bây giờ với Hàn Băng Quyết, hắn đã biến thành một khối băng dày.
Khí tức lạnh lẽo, âm hàn, lãnh khốc tản khắp người hắn, khiến mưa trong sân kết thành băng tuyết.
Những giọt mưa biến thành băng tinh, rơi xuống đất giòn vang.
—— bên ngoài người hắn cũng hiện lên một tầng băng tinh mỏng.
Khí chất của hắn hoàn toàn biến đổi, hắn đứng trong sân, ánh mắt lạnh băng không có một tia tình cảm, lạnh lùng nhìn về một phía nóc nhà. Con ngươi hắn rụt lại!
"Tạ Tĩnh Tuyền!" Tần Liệt bật kêu trong lòng.
Trên nóc nhà đó, dưới cơn mưa to, Tạ Tĩnh Tuyền trong một vầng sáng bạc, mặc áo trắng ngạo nghễ ứng đấy, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn Tần Liệt chằm chằm
Xa cách gần một năm, hai người lại gặp nhau trong đêm mưa, tại Khí Cụ Thành.Tần Liệt nhanh chóng hòa hoãn trở lại, nhưng không mở miệng nói chuyện, mà vẫn duy trì ý cảnh hàn băng, lạnh nhạt nhìn cô.
"Không đúng, khí tức trên thân hoàn toàn khác biệt, diện mạo cũng không giống nữa. . ."
Tạ Tĩnh Tuyền đứng nhìn một hồi, thấy thanh niên dưới sân không phải là Tần Liệt, lãnh ý băng hàn thấu xương này và khí tức trước kia của Tần Liệt hoàn toàn trái ngược với nhau.
Hai người đều trầm mặc, nhìn nhau một hồi, Tạ Tĩnh Tuyền khẽ gật đầu, hóa thành một tia sáng bạc rời đi. Tần Liệt không dám thả lỏng, vẫn thầm vận Hàn Băng Quyết, qua một lúc lâu, xác định Tạ Tĩnh Tuyền chắc chắn đã đi xa, mới trở vào phòng thay quần áo.
"Cô ấy có nhận ra ta hay không?" Tần Liệt thắc mắc.
"Khí tức không giống, tướng mạo cũng không giống, rõ ràng không phải là cùng một người." Tạ Tĩnh Tuyền vừa bay trong mưa, vừa nghi hoặc, "Nhưng sao vẫn có cảm giác là cùng một người? Kỳ quái. . ."
Nửa canh giờ sau, cô trở lại phủ đệ.
Lương Trung và khoảng mười Chiến Tướng Sâm La Điện đang ở trong phòng tránh mưa, thấy cô trở về, ai nấy đều nghi hoặc, không biết trời mưa to như vậy, Tạ Tĩnh Tuyền lại bỏ đi đâu.
"Hôm nay như vậy thôi, mọi người đi nghỉ ngơi, ngày mai nếu hết mưa, thì mang linh tài tới giao cho Khí Cụ Tông." Tạ Tĩnh Tuyền trong lòng không vui, nên không định nói gì nhiều, chỉ bỏ một câu mà thôi.
Đám Chiến Tướng khom người lui ra.
Chỉ còn Lương Trung ở trong phòng, hỏi: "Tiểu thư, người đi đâu vậy? Chỗ tia chớp dày đặc kia có gì kỳ lạ không? ""Không phải hắn." Tạ Tĩnh Tuyền biết Lương Trung muốn hỏi cái gì, "Là một thanh niên cũng cỡ tuổi hắn, tu luyện lực hàn băng, chứ không phải là Linh quyết Lôi đình. Đám tia chớp dày đặc kia có lẽ chỉ là đương nhiên xoắn lại thôi, chẳng quan hệ gì với người kia hết. "
Lương Trung cũng hiểu không có khả năng, khẽ gật đầu: "Tần Liệt đã biến mất gần một năm, chúng ta và Nguyên Thiên Nhai đều cho người nghe ngóng tin tức của hắn, nhưng tới giờ vẫn chưa tìm thấy, chắc chắn hắn không thể xuất hiện tại Khí Cụ Thành được."
Nhẫn không gian trên tay Tạ Tĩnh Tuyền sáng ngời, một tấm Tụ Linh bài hiện ra trong lòng bàn tay, cô cầm lấy nó: "Ngày mai chúng ta đi Hỏa Diễm sơn một chuyến, tìm luyện khí đại sư nội tông hỏi một chút, xem bọn hắn có biết Linh trận đồ bên trong hay không."
"Lô đại sư xem qua đã từng nói, bên trong chỉ có Tụ Linh Trận đồ và tăng phúc Linh trận đồ, nhưng vô cùng phức tạp vượt xa nhận thức của hắn đối với hai loại Linh trận đồ này. Hắn rất khiếp sợ, hắn không thể từ đó nhìn ra cái gì cả, càng không thể xác định được lai lịch người luyện chế ra nó."
Lương Trung nhớ lại biểu hiện lúc đó của Lô đại sư, cũng vẫn thấy kinh dị, " Luyện Khí Sư của Khí Cụ Tông lợi hại hơn Lô đại sư nhiều, ánh mắt và kiến thức cũng cao siêu, nói không chừng có thể từ hai cái Linh trận đồ nhìn ra thân phận người luyện chế."
"Hi vọng như thế." Tạ Tĩnh Tuyền đáp.
"Còn Lương Thiếu Dương kia nữa." Lương Trung sắc mặt âm trầm hẳn, "Tra xét lâu như vậy, mới tra được chuyện năm năm trước là do một tay hắn làm ra! Lúc đó hắn mới có mười lăm tuổi, mà có thể âm tàn, khiến chúng ta tổn thất thảm đến vậy!"
"Ta tự mình đến Khí Cụ Tông, một là để hộ tống linh tài, hai là muốn nhờ luyện khí đại sư nội tông xem giúp Tụ Linh bài, nhưng chính yếu nhất vẫn là tới giết tên Lương Thiếu Dương này!" Tạ Tĩnh Tuyền lãnh đạm.
" Tam đại Ảnh vệ Ảnh Lâu—— Hôi Ảnh, Hắc Ảnh, Huyết Ảnh, ngoại trừ Huyết Ảnh một tấc không rời Ảnh Lâu lâu chủ, Hôi Ảnh và Hắc Ảnh có lẽ đều ở Khí Cụ Thành, âm thầm bảo hộ Lương Thiếu Dương, đợi hắn ra lệnh." Lương Trung cau mày, "Đối phó Hôi Ảnh và Hắc Ảnh cũng đã phiền toái, muốn giết Lương Thiếu Dương, còn phải cân nhắc phản ứng của Khí Cụ Tông nữa. Bây giờ hắn không còn là đệ tử ngoại tông, mà là thiên tài tương lai của Khí Cụ Tông, được tông chủ và ba Đại cung phụng coi trọng, được xem là một trong hai hạt giống làm tông chủ đời kế tiếp. . ."Lương Trung hít sâu, "Nếu để cho Khí Cụ Tông biết chúng ta giết Lương Thiếu Dương, chẳng những chúng ta sẽ bị Huyết Mâu đuổi giết không ngừng nghỉ, mà Sâm La Điện còn bị Khí Cụ Tông huyết tẩy trả thù. Tiểu thư, xin người thận trọng cân nhắc."
"Đương nhiên không thể để cho Khí Cụ Tông tra ra được là chúng ta làm." Nghe Lương Trung nhắc tới Huyết Mâu, Tạ Tĩnh Tuyền cũng hơi biến sắc, hiển nhiên cũng cực kỳ kiêng kị Huyết Mâu này của Khí Cụ Tông.
"Nếu muốn bảo đảm không có sơ hở, vậy phải lên kế hoạch thật cẩn thận, nếu không, để tin tức lộ ra sẽ vô cùng phiền toái." Lương Trung lại nói, vẻ không tán thành với ý kiến này lắm.
"Ta biết rõ!" Tạ Tĩnh Tuyền lạnh lùng.
Lương Trung than thầm trong lòng, thấy cô tâm ý đã quyết, nên không nói thêm nữa, khẽ gật đầu, khom người lui ra ngoài.
Ngày hôm sau, sau cơn mưa trời lại sáng, vạn dặm không mây.
Sáng sớm, Tần Liệt trở về Khí Cụ Tông, lúc hắn đi vào tông môn, thần sắc hơi chấn, vì nhìn thấy Lương Trung đang ra lệnh cho Chiến Tướng Sâm La Điện khiêng một cái rương lớn vào trong ngoại tông. Đồng Tể Hoa đứng ngay cửa ra vào mỉm cười, cùng Lương Trung câu được câu không nói chuyện, vẻ rất quen thân.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 152: Không nể mặt
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
"Chào Đồng trưởng lão."
Tần Liệt tới cửa, sắc mặt lạnh lùng, gật đầu chào Đồng Tể Hoa.
"Ừ." Đồng Tể Hoa cũng nhẹ gật đầu, tiếp tục nói chuyện với Lương Trung, không nói thêm gì với hắn.
Tần Liệt quanh người hàn khí lượn lờ, đi xuyên qua Lương Trung và Đồng Tể Hoa vào trong Khí Cụ Tông, không hề nhìn Lương Trung. Lương Trung cũng chẳng để ý, vẫn cười nói chuyện với Đồng Tể Hoa, đến khi hắn tiến vào nội tông, Lương Trung quay sang dặn dò Chiến Tướng Sâm La Điện kia cẩn thận, mới vô tình nhìn thấy bóng lưng hắn.
Lương Trung sửng sốt, nhìn bóng lưng Tần Liệt chằm chằm, thần sắc trở nên cổ quái, "Bóng lưng này, rất quen thuộc, hình như đã thấy ở nơi nào rồi..."
"Lương tiên sinh, Lương tiên sinh!" Đồng Tể Hoa cao giọng gọi.
Lương Trung giật mình, khẽ nhíu mày, hỏi: "Cái người thanh niên lạnh lùng vừa mới đi qua là ai?""Tần Băng, đệ tử nội tông, gần đây mới lên núi đấy." Đồng Tể Hoa thuận miệng giải thích, "Là trưởng lão Mặc Hải nhìn trúng hắn, lên tiếng cho hắn tiến vào nội tông, hắn cũng là người mới vào, cùng thông qua khảo hạch với Lương Thiếu Dương, cũng là người thứ hai sau Lương Thiếu Dương có đủ tư cách lên núi làm đệ tử."
"Tần Băng... Tần Băng, chưa từng nghe thấy tên này, chắc không phải hắn rồi, nhưng sao bóng lưng lại giống như vậy." Lương Trung lầm bầm, lại hỏi: "Hắn từ đâu tới?"
"Không biết." Đồng Tể Hoa hơi kinh ngạc, không hiểu sao Lương Trung lại thấy hứng thú với Tần Liệt, "Ngươi cũng biết quy củ của Khí Cụ Tông, không hỏi đến lai lịch xuất thân của đệ tử nhập môn, chỉ nhìn thiên phú của hắn. Chỉ cần có thiên phú, dù có là dân chúng bình dân, Khí Cụ Tông cũng sẽ tiếp nhận. Không có thiên phú, dù có xuất thân thế nào, cũng sẽ không được nhận vào tông."
Lương Trung gật đầu, không hỏi nữa, nhưng trong lòng vẫn còn khúc mắc.
...
"Tần Băng!" dưới chân núi Diễm Hỏa Sơn chân núi, Phan Hiên lạnh lùng chất vấn: "Đêm qua ngươi đi đâu?""Ra bên ngoài mua ít đồ. Sáng nay mới vừa về." Tần Liệt đáp.
"Thân là đệ tử nội tông, muốn ra vào Khí Cụ Tông không thể thiếu quy củ như đệ tử ngoại tông, mỗi đệ tử nội tông muốn rời núi đều phải báo một tiếng, không lẽ không có ai dạy ngươi sao?" Phan Hiên chặn giữa đường lên núi, sau lưng là ba tên đệ tử nội tông, đầy bộ dáng hưng sư vấn tội.
Rõ ràng hắn đang định xuống núi, trên đường gặp Tần Liệt, nên cố tình gây khó dễ.
Đệ tử nội tông có thể tự do lên xuống núi, có thể tùy ý qua lại ngoại tông, nhưng nếu muốn ra khỏi tông, thì theo quy củ phải báo với Phan Hiên. Đường Tư Kỳ là trường hợp đặc biệt, cô là người có thiên phú nhất trong mười năm qua, được tông chủ và Mặc Hải coi trọng, nên rất nhiều quy củ nội tông cô đều không bị hạn chế.
Cô ra vào tông môn, chưa bao giờ báo với Phan Hiên, Phan Hiên cũng không dám tìm cô gây phiền toái.
Vì cô không tuân thủ quy củ này, nên khi giảng giải quy củ cho Tần Liệt, cô đã sơ sót không dặn hắn.
Nên Tần Liệt thật sự không biết có quy tắc này."Ta mới vào nội tông, có nhiều quy tắc ta chưa nắm vững, sau này nhất định ta sẽ nhớ rõ." Tần Liệt thần sắc lạnh lùng, ngữ khí cứng ngắc, cứ thế vừa nói vừa đi qua.
"Ta thấy ngươi căn bản không có thái độ nhận sai!" Phan Hiên hừ một tiếng.
Tần Liệt nhíu mày, dừng bước, ngẩng đầu nhìn hắn, "Vậy theo sư huynh thì nên như thế nào?"
"Dựa theo quy củ tông môn, ngươi có thể..." Phan Hiên mới nói được một nửa, thì ngừng lại, nét mặt hiện ra vẻ cung kính: "Mời Tạ tiểu thư lên núi."Tần Liệt quay đầu lại.
Tạ Tĩnh Tuyền mặc võ phục trắng tinh, thần thái đạm mạc, đang từ chân núi đi tới.
Phan Hiên từ trên núi xuống, nhiệm vụ chủ yếu chính là dẫn cô lên núi, nên nhìn thấy cô hiện thân, vội ngừng chất vấn Tần Liệt, chỉ trừng mắt nhìn hắn, rồi cùng ba sư đệ cùng tiến lên đón Tạ Tĩnh Tuyền.
Tại chân núi, đã có Lương Trung cùng đám Chiến Tướng vận chuyển linh tài, Tạ Tĩnh Tuyền là người chủ trì, không cần phải xen vào việc này, nên tự mình lên núi. Thấy ba người Phan Hiên nghênh đón, cô chỉ khẽ gật đầu, tiếp tục thong dong bước đi.
Đến cạnh Tần Liệt, trong mắt cô toát ra vẻ kinh ngạc rõ rệt, không ngờ thanh niên đêm qua lại là đệ tử nội tông Khí Cụ Tông.
Cô ngừng lại bên cạnh Tần Liệt, đưa mắt tỉ mỉ đánh giá một phen, rồi nói: "Ngươi giống một người ta từng biết."
Tần Liệt nhíu mày, thầm vận chuyển Hàn Băng Quyết, khí thế càng thêm lạnh lùng."Nhưng ngươi không phải là hắn." Tạ Tĩnh Tuyền lẩm bẩm, khẽ gật đầu với Tần Liệt, rồi lướt qua.
Phan Hiên thấy cô lên rồi, không dám tiếp tục dừng lại, tạm thời buông tha Tần Liệt, cùng ba gã sư đệ dẫn đường, cung kính đi bên cạnh cô, dáng vẻ tươi cười nịnh nọt.
Tần Liệt thầm quan sát hướng đi của Tạ Tĩnh Tuyền, thấy cô đi thẳng lên đỉnh núi, hắn hơi biến sắc.
Đỉnh núi, là nơi tông chủ và ba Đại cung phụng sống, trừ phi là người có lai lịch bất phàm, nếu không căn bản không có đủ tư cách đi lên." Tạ Tĩnh Tuyền này, xem ra thân phận không nhỏ, nếu không Phan Hiên sẽ không đích thân nghênh đón, cô ta cũng không có khả năng lên tới đỉnh núi." Tần Liệt thầm nghĩ.
Hắn đi về hang của mình.
"Đường sư tỷ, tông chủ bảo ta và ngươi lên đỉnh núi." Tiếng Lương Thiếu Dương vang tới từ phía hang của Đường Tư Kỳ, Tần Liệt quay đầu, xa xa nhìn sang.
"Biết rồi, ngươi đi trước đi, ta tới ngay." Trong nham động truyền tới tiến Đường Tư Kỳ đầy bực dọc."Ta rảnh rỗi, nên ở đây chờ ngươi nhé. " Lương Thiếu Dương tiếp tục dây dưa.
"Ta nói chưa đủ rõ ràng hả?" Đường Tư Kỳ giận dữ, "Vậy để ta nói thêm cho rõ, ta không muốn đi cùng với ngươi! Vì ta rất không ưa ngươi, ta nhìn thấy ngươi là thấy ghét! Ta nói như vậy ngươi đã rõ chưa?"
Tiếng mắng của cô cũng không thấp, nên rất nhiều đệ tử nội tông trong những hang gần đó đều nghe rõ.
Liên Nhu và Bàng Thi Thi nghe thấy tiếng quát của cô đều khiếp sợ, lặng lẽ ra cửa động, cùng nhiều đệ tử khác nhìn Lương Thiếu Dương. Lương Thiếu Dương sắc mặt vô cùng khó coi, mắt sầm xuống, đứng lặng một hồi rồi nói: "Ta đã rõ."
Hắn không tiếp tục dây dưa nữa, cả người tỏa ra khí tức nguy hiểm, một mình đi lên đỉnh núi.
Liên Nhu nhìn theo bóng Lương Thiếu Dương đi xa, vội vàng tới cửa động của Đường Tư Kỳ: "Tư Kỳ. Là ta."
Cửa động mở ra, Đường Tư Kỳ đi ra, lạnh lùng: "Chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như vậy.""Tư Kỳ, ngươi trước mặt nhiều người nói năng không chút khách khí như vậy, coi chừng sẽ kích thích đến hắn." Liên Nhu lo lắng, nhỏ giọng: "Tên Lương Thiếu Dương này thủ đoạn âm tàn, dám giết Doãn Hạo, định giết cả Tần Băng, lại còn lớn lên từ Ám Ảnh Lâu đó. Loại người này lòng dạ rất hẹp hòi."
"Ta cũng đã nói năng nhẹ nhàng rồi, mà hắn không chịu nghe. Hiện giờ ta đang có chuyện phiền lòng, nên mới chẳng thèm để ý tới cảm thụ của hắn." Đường Tư Kỳ chẳng buồn để ý. "Tuy ta không thích đánh nhau, nhưng hiện giờ ta là Vạn Tượng cảnh sơ kỳ, đã sắp đột phá đến trung kỳ. Dù hắn có am hiểu chiến đấu, cũng chỉ là Khai Nguyên cảnh hậu kỳ, ta sợ hắn cái gì? Hơn nữa, nơi này là Khí Cụ Tông, hắn xằng bậy với người khác thì không sao,nhưng nếu dám ra tay với ta, tông chủ và ba Đại cung phụng tuyệt sẽ không tha cho hắn!"
"Ngươi vẫn nên cẩn thận một chút." Liên Nhu vẫn thấy lo lắng, nhớ tới biểu lộ khi nãy của Lương Thiếu Dương cảm thấy rất không yên tâm.
"Chỉ cần ta không rời khỏi tông môn, hắn tuyệt đối dám làm gì ta hết, không sao đâu, ngươi không phải lo, ta sẽ cẩn thận."
Đường Tư Kỳ sửa sang lại y phục, rồi đi ra ngoài, "Hôm nay Tuần Sát Ti Sâm La Điện Tạ Tĩnh Tuyền mang tới một bức Linh bản, trong Linh bản kia khắc Linh trận đồ rất kỳ lạ, một tháng trước Sâm La Điện có đưa tới một phong thư, miêu tả sơ qua, tông chủ và trưởng lão Mặc Hải đều rất ngạc nhiên, nói muốn xem vật thực tế, chắc là bây giờ cô ấy đã mang tới, nên tông chủ mới bảo ta và Lương Thiếu Dương đi xem."
"Thì ra là vậy vậy." Liên Nhu có chút hâm mộ, "Cả Phan Hiên cũng không có tư cách xem, xem ra trong lòng tông chủ thật đúng là chỉ có và ngươi Lương Thiếu Dương mới là hi vọng tương lai của tông môn."
"Tần Băng..." Đường Tư Kỳ đi ra hang, thấy Tần Liệt cũng ở bên ngoài, cô hừ một tiếng: "Ngươi tới làm gì? Chê cười ta hả?"
"Lương Thiếu Dương không phải người lương thiện, ngươi phải cẩn thận một chút." Tần Liệt bỏ lại một câu rồi bỏ đi.
"Nhìn không ra hắn cũng rất quan tâm ngươi nha." Liên Nhu mỉm cười.
"Giả tình giả ý mà thôi." Đường Tư Kỳ xụ mặt, "Tên này chẳng nói được câu nào là thật hết! Ta có điên mới tin hắn thật sự quan tâm ta."
"Có lẽ thực sự hắn không phải tới Khí Cụ Tông vì ngươi." Liên Nhu cũng bắt đầu nghi ngờ, "Từ hồi vào nội tông, hắn không hề đi tìm ngươi, cả ngày thần thần bí bí, nhốt mình trong nham động, đêm qua, trời mưa to sấm sét lớn, hắn lại lại một mình ra khỏi tông môn..."Liên Nhu lắc đầu, ánh mắt cổ quái, "Tên này thực kỳ quái, khiến cho người ta nhìn không thấu, không biết hắn tột cùng nghĩ cái gì."
"Đường sư muội! Tông chủ muốn muội qua nhanh!" Giữa sườn núi, Phan Hiên thét to.
Đường Tư Kỳ vội bở dở câu chuyện với Liên Nhu, vội vã chạy lên đỉnh núi, lúc đi ngang qua Phan Hiên, đột nhiên Phan Hiên nói: "Vừa rồi muội làm rất hay, đối với những kẻ không biết xấu hổ như Lương Thiếu Dương, nên tát thẳng vào mặt như vậy!"
"Đúng vậy, chửi giỏi lắm!" ba tên đệ tử đi cùng hắn cũng đồng tình."Nhưng mà muội phải cẩn thận, tên Lương Thiếu Dương này từ khi vào nội tông, lúc nào mặt cũng nghếch lên, cả chúng ta cũng không cho vào mắt." Phan Hiên ân cần nói: "Tên này từ nhỏ lớn lên trong Ám Ảnh Lâu tới, nghe nói từ bé đã nhận nhiệm vụ ra ngoài giết người, hai tay dính đầy máu tươi, hắn hôm nay bị muội kích thích, không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu."
Đường Tư Kỳ kinh ngạc, không ngờ Phan Hiên cũng ghét Lương Thiếu Dương đến thế, "Đa tạ sư huynh nhắc nhở." Cô chân thành đáp.
"Có chuyện gì muội cứ nói với ta, yên tâm, ta sẽ luôn đứng bên cạnh muội, nếu Lương Thiếu Dương dám dong dài, sư huynh tuyệt đối sẽ không khách khí!" Phan Hiên nghiêm nghị.
"Đã rõ." Đường Tư Kỳ cười nhạt, như một ngọn lửa lướt lên núi.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 153: Cổ trận đồ
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
Trong đại điện nghiêm túc và trang trọng, tông chủ Khí Cụ Tông Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng ngồi ngay ngắn, ai nấy thần sắc ngưng trọng.
Mặc Hải và Lục Đại trưởng lão nội tông, cũng ngồi trong đại điện, im lặng chờ đợi. "Tạ tiểu thư, tông chủ đang chờ trong điện, mời người vào." Bên ngoài vang lên tiếng cung kích của thị vệ. Mắt Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng sáng ngời, tinh thần dâng cao.
Mặc Hải và Lục Đại trưởng lão nội tông cũng không khỏi nhìn cửa ra vào, thần sắc nghiêm túc, trong mắt chờ mong.
Một tháng trước, Sâm La Điện đưa tới một phong thư, do Lô đại sư tự mình viết, nội dung chính nói có hai Linh trận đồ trụ cột, hắn xem mãi mà không hiểu nổi sự kỳ diệu của chúng, chỉ cảm thấy vô cùng thần bí, muốn nhờ Khí Cụ Tông hỗ trợ xem qua. Hắn còn miêu tả công hiệu của hai Linh trận đồ kia, độ khó của đường linh tuyến, trình độ của người khắc, vv...
Lá thư rơi vào tay Ứng Hưng Nhiên, hắn xem xét rất cẩn thận, cho rằng đây là một loại Cổ Trận Đồ cực kỳ hiếm thấy, nói rằng Khí Cụ Tông vô cùng hứng thú muốn xem, nhưng nhất định phải được thấy trong thực tế.
Hôm nay, vật thực tế được chính thức đưa đến Khí Cụ Tông, Ứng Hưng Nhiên cực kỳ xem trọng, mời cả ba Đại cung phụng và thất đại trưởng lão đến.—— để mọi người cùng nhìn xem hai bức Linh trận đồ kỳ diệu kia.
Tạ Tĩnh Tuyền đạm mạc đi đến, "Bái kiến Ứng Tông chủ, bái kiến các vị tiền bối."
Ứng Hưng Nhiên cười gật đầu, ý bảo cô đến giữa điện, nói: "Xin lấy vật ấy ra."
Nhẫn không gian trên tay Tạ Tĩnh Tuyền lóe sáng, một tấm Tăng Phúc Tụ Linh bài do Tần Liệt luyện chế hiện ra trong lòng bàn tay.
"Kính xin Ứng Tông chủ xem qua." Cô khom người, nâng bức linh bản lên, rồi sang bên ngồi xuống, lẳng lặng quan sát phản ứng của Ứng Hưng Nhiên.
Ứng Hưng Nhiên nhận Tăng Phúc Tụ Linh bài, tùy ý nói: "Chỉ là loại Linh bản bình thường nhất, chất liệu không chút đặc thù, trọng điểm có lẽ ở bên trong..." Ánh mắt ông tập trung, lóe lên ngân quang. Một đợt chấn động linh hồn rõ rệt tỏa ra từ người ông, một luồng ý thức tinh thần truyền vào trong bức linh bản.
Ứng Hưng Nhiên nhắm mắt cảm nhận thật kỹ những đường linh tuyến rườm rà bên trong, thân hình run lên một cái.
Ba Đại cung phụng, Mặc Hải và sáu đại trưởng lão nội tông đều chăm chú nhìn Ứng Hưng Nhiên, vẻ mặt đầy hiếu kỳ.
Trong điện im ắng đến mức tiếng kim rơi cũng nghe thấy, đột nhiên vang lên tiếng hít thở ồ ồ. Ai nấy ngạc nhiên nhìn Ứng Hưng Nhiên.
Ứng Hưng Nhiên mắt nhắm chặt, thân thể run lẩy bẩy, tựa hồ không ức chế được sự kích động trong lòng, sắc mặt đỏ bừng.
Nửa giờ trôi qua.
Ứng Hưng Nhiên thở ra một hơi, trịnh trọng đưa Linh bản cho Đại cung phụng, cũng là ân sư của ông La Chí Xương, nói: "Ngài nhìn một cái."La Chí Xương mái đầu bạc trắng, khuôn mặt tiều tụy, cầm lấy Linh bản, nhắm mắt kiểm tra.
"Cổ Trận Đồ!" ý thức vừa truyền vào trong, cả người lão chấn động, nghẹn ngào kêu lên.
Các cung phụng và trưởng lão nghe vậy đều kích động, ánh mắt nóng rực nhìn linh bản chằm chằm.
Bức Linh bản nhỏ bé được truyền cho một cung phụng, rồi một cung phụng nữa, rồi tiếp tục truyền cho Mặc Hải, cho các trưởng lão còn lại... Mọi người luân phiên nhau xem.
Hai canh giờ sau, tấm Tăng Phúc Tụ Linh bài lại quay về tay Ứng Hưng Nhiên, sắc mặt ông tái nhợt, như bị hao phí tâm thần quá nhiều, thanh âm cũng lộ ra hư nhược: "Tất cả mọi người đều đã nhìn rồi, có ý kiến gì hay không?"
"Hưng Nhiên, ngươi về nghỉ ngơi trước đi." La Chí Xương đầy quan tâm. Ứng Hưng Nhiên lắc đầu, sắc mặt tuy khó coi, nhưng ánh mắt lại phấn khởi, "Không cần, ta không sao, mọi người nói ra suy nghĩ đi."
Ông nhìn mọi người.
"Chắc chắn là Cổ Trận Đồ không sai." Nhị cung phụng Phòng Kỳ ngữ khí đầy khẳng định.
"Đúng thực là Cổ Trận Đồ."
"Nhất định là Cổ Trận Đồ!""Không sai được!"
Ai nấy nhao nhao.
"A Hải, theo ngươi thì sao?" Ứng Hưng Nhiên ánh mắt rạng rỡ nhìn Mặc Hải.
Mặc Hải gật đầu, "Một cái là Tụ Linh Trận đồ, một cái là Tăng Phúc Linh trận đồ, đều là trận đồ trụ cột nhất, nhưng độ thần diệu lại vượt qua nhận thức của chúng ta, phức tạp hơn rất nhiều so với Tụ Linh, Tăng Phúc trận mà Khí Cụ Tông chúng ta nắm giữ. Người ta đồn rằng Linh trận đồ xưa nhất là phát xuất từ quy tắc trong Thiên địa mà đến, ẩn chứa tinh diệu của Đại Đạo, bao quát chân lý Càn Khôn..."
Hắn nhìn mọi người: "Những Linh trận đồ kia, đều do Luyện Khí Sư chí cường thời cổ xem Nhật Nguyệt lên xuống, vận chuyển trăng sao và đủ loại biến hóa thiên địa lĩnh ngộ mà ra. Cũng chỉ có Linh trận đồ thần bí này mới có thể tạo nên Linh khí cường hãn nhất, khiến cho Linh khí chí đạt cấp bậc cao nhất!"Ứng Hưng Nhiên và các cung phụng, trưởng lão, ai nấy đều hưng phấn.
"Đáng tiếc, hai bức Cổ Trận Đồ trong linh bản này là hai cái căn bản nhất thuộc chủng loại kia, nhưng chỉ là đồ, chúng ta không cách nào từ nó mà lấy được thủ pháp khắc tương ứng, không thể biết mỗi đầu linh tuyến cần bao nhiêu Linh lực." Mặc Hải lắc đầu, vẻ tiếc nuối: "Đương nhiên cũng có nghĩa là không có cách khám phá ra huyền diệu của hai bức Cổ Trận Đồ này."Những người có mặt đều lộ vẻ hơi chán nản.
"Nhưng có lẽ có thể thông qua quan sát, từ đó thể ngộ ra một chút điều gì đó, giống như một số người có thiên phú thực có thể từ Linh Văn trụ tìm ra đồ trận ảo diệu." Ứng Hưng Nhiên đỡ lời.
Đúng lúc này, Lương Thiếu Dương và Đường Tư Kỳ một trước một sau lần lượt hiện thân, hai người nhìn thấy thế trận bên trong kinh người, nên không dám nhiều lời, chỉ nép ở một bên im lặng nghe."Tạ tiểu thư, xin hỏi Linh bản này ngươi lấy được từ đâu? Có thể tìm được người luyện chế không?" La Chí Xương mắt nóng rực nhìn Tạ Tĩnh Tuyền: " Khí Cụ Tông chúng ta hy vọng có thể tìm được người này, mời hắn gia nhập Khí Cụ Tông chúng ta, cả tông môn ta xin cung nghênh hắn!"
"Người luyện chế có lẽ các ngươi cũng có nghe qua." Tạ Tĩnh Tuyền nhíu mày, bình tĩnh đáp: "Hắn tên là Lý Mục, chính là Lý Mục ở Băng Nham thành."
"Lý Mục!" Ứng Hưng Nhiên, các cung phụng, trưởng lão ai nấy đều giật mình.
"... Thì ra là hắn, Thì ra là hắn! Lý Mục này thực là một kỳ nhân!" Ứng Hưng Nhiên thở dài, "Đáng tiếc hắn đã mất tích hơn một năm, không ai biết lai lịch của hắn, ai, đáng tiếc a."
Danh tiếng của Lý Mục trong một năm trở lại đây vô cùng vang dội, một người có thể khiến Đại điện chủ Sâm La Điện Nguyên Thiên Nhai phải nén giận sớm đã trở thành truyền kỳ.—— một truyền kỳ đã thần bí biến mất.
" Sâm La Điện chúng ta cũng muốn biết tin tức của hắn, hi vọng các ngươi có thể thông qua tấm Tăng Phúc Tụ Linh bài này giúp xác định lai lịch và thân phận của hắn." Tạ Tĩnh Tuyền đứng dậy, hơi khom người với Ứng Hưng Nhiên: "Nhưng xem ra các ngươi cũng không thể giúp chúng ta, nên vui lòng trả linh bản lại cho ta."
"Tạ tiểu thư, Linh bản này không có tác dụng gì nhiều với ngươi, nhưng lại cực kỳ trọng yếu với Khí Cụ Tông chúng ta."Ứng Hưng Nhiên xiết chặt Linh bản trong tay, trầm ngâm một chút rồi khẽ nói: "Nói giá đi!"
"Hai chiếc nhẫn không gian!" Tạ Tĩnh Tuyền hình như đã sớm có chuẩn bị, lập tức trả lời.
Lương Thiếu Dương và Đường Tư Kỳ cả kinh, không khỏi nhìn cô gái áo trắng này chằm chằm, không ngờ cô dám há rộng miệng sư tử như thế.
Chỉ là một tấm Linh bản, lại dám yêu cầu hai chiếc nhẫn không gian, không lẽ cô không biết giá trị của nhẫn không gian?
Lương Thiếu Dương và Đường Tư Kỳ lắc đầu, cảm thấy Tạ Tĩnh Tuyền quá ngây thơ, không biết nhẫn không gian khó luyện tới mức nào.
"Thành giao!" Lạ làm sao, Ứng Hưng Nhiên lập tức đáp ứng ngay, quyết đoán nói: "Ngay khi xong giao dịch lần này của chúng ta, ngươi sẽ nhận được hai chiếc nhẫn không gian. "Tạ Tĩnh Tuyền thoả mãn gật đầu, thi lễ rồi ra khỏi đại điện.
Ứng Hưng Nhiên cầm tấm Tăng Phúc Tụ Linh bài, nghĩ nghĩ rồi nói: "Trong tông, chỉ có ba người A Hải, Tư Kỳ và Thiếu Dương là từng lĩnh ngộ được huyền diệu trong Linh Văn trụ, nên nếu nói về thiên phú, ba người các ngươi là xuất chúng nhất. Tấm Linh bản có Cổ Trận Đồ ta giao cho A Hải, ngươi thử lĩnh ngộ trước, sau đó đưa cho Thiếu Dương và Tư Kỳ cùng xem, xem thử có thể phân tích, học tập được cái gì không, chỉ cần thu hoạch được một ít thì cũng xứng đáng với cái giá hai chiếc nhẫn không gian.”"Nói không sai."
"Ừ, làm rất phải."
"Tông chủ anh minh."
Ba cung phụng và tất cả Đại trưởng lão đều tán thành.
Mặc Hải tiếp nhận Linh bản, hít một hơi, dưới bao ánh mắt kỳ vọng, nói: "Ta sẽ cố hết sức."
..."Tư Kỳ, đây là những Linh khí ngươi cần luyện chế, đều là chế cho Thống Lĩnh của Sâm La Điện đấy."
Nhị trưởng lão Đàm Đông Lăng đi vào nham động của Đường Tư Kỳ, đưa ra một tờ danh sách: "Tổng cộng sáu món Linh khí, khống chế cấp bậc chỉ ở Huyền cấp Nhất phẩm, đa số linh tài cần thiết Sâm La Điện đã ưa tới, còn khuyết thiếu một chút, trong tông đều có đủ, ta đã xem qua, đại khái có năm sáu loại linh tài trùng hợp trong tông cũng vừa hết, ngươi có thể cho người ra ngoài mua, luyện chế càng sớm càng tốt."
"Sao lại là ta?" Đường Tư Kỳ nhận tờ giấy, thuận miệng hỏi.
"Trong hàng đệ tử nội tông, ngươi là người có xác xuất luyện khí thành công cao nhất, phẩm giai luyện chế cũng tốt nhất. Chúng ta bây giờ phải tập trung luyện chế nhẫn không gian, không có thời gian luyện chế sáu món Linh khí này." Đàm Đông Lăng giải thích, "Ngươi cũng biết luyện chế nhẫn không gian không dễ dàng, A Hải còn phải đi nghiên cứu Cổ Trận Đồ, thân thể tông chủ không khỏe, nên chỉ có mấy người chúng ta làm thôi."
"Ta hiểu rồi." Đường Tư Kỳ bất đắc dĩ đáp.
"Yên tâm đi, Linh khí ra lò, không thiếu điểm cống hiến cho ngươi đâu." Đàm Đông Lăng trấn an.
"Được rồi được rồi, ta biết luyện chế, thực là, lại còn hạn chế phẩm giai, không cho người ta phát huy hết sức, các người thực là ghê gớm!" Đường Tư Kỳ cằn nhằn. Đàm Đông Lăng xấu hổ cười đi ra.
Hắn đi rồi, Đường Tư Kỳ ngẫm nghĩ một hồi, mắt sáng lên, chợt nhớ ra cái gì đó.
Cô đi thẳng tới động của Tần Liệt, hỏi to: "Tần sư đệ, ngươi có trong đó không?"
"Có." Tần Liệt mở cửa động, cho cô vào.
Trong một vách đá góc phía nam, Lương Thiếu Dương thần sắc tối tăm nhìn Đường Tư Kỳ đi vào hang của Tần Liệt hang,trong mắt lồ lộ sát ý.
Hắn xoay người, như chim cắt lao xuống núi.
Một đường xuyên thẳng qua quảng trường, ra tới cửa tông môn.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 154: Sát cơ
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
"Ngươi xem cái này đi."
Đường Tư Kỳ đưa tờ danh sách luyện khí của Đàm Đông Lăng cho Tần Liệt, sau đó rất tự nhiên đi tới đi lui trong hang.
Đôi mắt xinh xắn quan sát khắp nơi, từ cái lò luyện, đến đống linh tài trong tủ, muốn xem gần đây Tần Liệt có luyện khí hay không. Nhìn ngó một hồi, cô lộ ra chút thất vọng, nhìn tình hình thế này, có lẽ Tần Liệt chưa hề động chân động tay.
"Đưa ta xem cái này làm gì?" Tần Liệt khó hiểu hỏi.
"Vì ta muốn ngươi giúp ta luyện chế, ngươi yên tâm đi, ta sẽ nhường lại một phần điểm cống hiến cho ngươi." Đường Tư Kỳ không nhìn quanh nữa, quay lại, đôi mắt rạng rỡ nhìn Tần Liệt: "Ngươi đã là Luyện Khí Sư, muốn luyện chế những Linh khí này, đâu có vấn đề gì đúng không?"Đàm Đông Lăng yêu cầu, là khống chế sáu món Linh khí chỉ ở mức Huyền cấp Nhất phẩm, cô chính là muốn thông qua yêu cầu phẩm giai này để xem cấp bậc luyện khí sư của Tần Liệt—— đây là vấn đề làm cô vướng mắc đã lâu..
"Ta sợ là không giúp được ngươi." Tần Liệt nhíu mày.
"Là không muốn giúp, hay là không giúp được?" Đường Tư Kỳ vẫn chăm chú nhìn hắn."Không giúp được." Tần Liệt lắc đầu, "Ta chỉ biết khắc Linh trận đồ trụ cột nhất, và cũng không có kinh nghiệm luyện chế Linh khí Huyền cấp, thật sự không làm gì được."
"Thực sự?" Đường Tư Kỳ tròn mắt không tin.
"Ta có thể giúp ngươi luyện chế ra đồ vật, nhưng một bước cuối và khắc Linh trận đồ, ngươi vẫn phải tự mình làm." Tần Liệt nói.
Đường Tư Kỳ kinh ngạc, "Ngươi rốt cuộc là Luyện Khí Sư cấp bậc gì?"
"Ta, ta cũng không biết." Tần Liệt ấp a ấp úng, "Trước khi đến Khí Cụ Tông, ta chưa hề học luyện khí một cách có hệ thống, chỉ tập qua khắc Linh bản, cũng chưa hề chính thức luyện khí... Ta nói thật đó!" thấy Đường Tư Kỳ mặt mũi đầy vẻ kinh dị, hắn không thể không tăng lớn thanh âm mấy chữ sau cùng.
Tròng mắt Đường Tư Kỳ xoay chuyển, khuôn mặt diễm lệ bừng lên nụ cười sáng lạn.
Nhìn Tần Liệt đang xấu hổ, tâm tình của cô vô cùng tốt, nhếch miệng nở một nụ cười mê người: "Nói như vậy, ngươi thật không có gạt ta? Thật sự giống như ngươi nói mấy hôm trước, chỉ khắc qua Linh trận đồ, chưa bao giờ chính thức học luyện khí?"
Tần Liệt chán nản: "Chính là như vậy."
Không biết vì sao, khi xác định được Tần Liệt không lừa gạt mình, trong lòng cô đột nhiên trở nên nhẹ bẫng, tâm tình vô cùng thư thái vui vẻ.
Gương mặt tươi rói, cả người bay bổng, "Ừm… vậy mấy chuyện trước đây, ta tha cho ngươi đó. "
Tần Liệt có chút không hiểu, hắn không rõ Đường Tư Kỳ tha thứ mình cái gì, cảm giác mình căn bản đâu có đắc tội gì cô?
Vậy cái gọi là tha thứ này, là từ đâu mà ra? Tần Liệt lắc đầu, phát hiện hắn không thể nào hiểu nổi tâm tình của nữ nhân, không biết họ nói ra một câu là rốt cuộc mang ý tứ gì.
"Được rồi, ngươi giúp ta luyện chế đồ vật là được, bước cuối và khắc Linh trận đồ để ta làm." Đường Tư Kỳ cười dịu dàng, "Chúng ta còn thiếu mấy thứ linh tài, tông môn trùng hợp cũng đã hết, hôm nay vậy thôi, ngày mai ngươi với ta đi ra ngoài, vào thành mua ít linh tài còn thiếu."
"Ờ." Tần Liệt gật đầu, sau đó giả bộ vô tình hỏi thăm: "Tông chủ gọi các ngươi qua có chuyện gì vậy?"
"Vì một bức Linh bản, gọi là Tụ Linh bài." Đường Tư Kỳ tâm tình tốt rồi, máy hát cũng mở ra, tỉ mỉ chi tiết kể lại mọi chuyện, kể cả yêu cầu của Tạ Tĩnh Tuyền.
Kể xong cô vẫn còn tức giận, "Chỉ là một tấm linh bản có khắc Cổ Trận Đồ mà thôi, bởi vì không biết cách khống chế linh lực khi khắc linh tuyến, nên dù có xem được hết, cũng không cách nào học được cách làm. Vậy mà tông chủ lại đáp ứng yêu cầu của nữ nhân kia, đồng ý dùng hai cái nhẫn không gian trao đổi, thật làm cho người không tin nổi..."
"Tần Băng! Ngươi có nghe ta nói không đấy?" Đường Tư Kỳ đột nhiên nhướng mày.
Cô phát hiện lúc cô nói tới cái Tụ Linh bài đó, thần sắc Tần Liệt trở nên cực kỳ quái dị, đến khi cô nói đến Tạ Tĩnh Tuyền dùng Tụ Linh bài đổi lấy hai chiếc nhẫn không gian, Tần Liệt run lên một cái, hình như trong lòng chấn động rất lớn."Ta đang nghe." Tần Liệt hít sâu một hơi, từ trong khiếp sợ khôi phục lại, "Ta chỉ là cảm thấy khiếp sợ, chỉ là một bức Linh bản mà thôi, sao có thể đổi được những hai cái nhẫn không gian?"
"Nhẫn không gian vô cùng trân quý, ngay cả ta cũng không đủ tư cách luyện chế, Khí Cụ Tông chúng ta chỉ có các đại trưởng lão nội tông mới có năng lực luyện chế vật ấy." Đường Tư Kỳ cũng rất đồng tình, "Có thể là Cổ Trận Đồ quá hiếm có, một thời gian ngắn nữa, có lẽ ta cũng sẽ được nhận lấy xem xét một phen, ta cũng muốn xem rốt cuộc nó có cái gì kỳ diệu, mà được tông chủ, ba Đại cung phụng và bảy đại trưởng lão coi trọng như thế."
Tần Liệt không nói gì thêm, vẫn còn đang chìm trong hối tiếc.
Hắn đang hối hận muốn chết, lúc ấy bán Tăng Phúc Tụ Linh bài cho Tạ Tĩnh Tuyền, chỉ lấy có năm khối Linh Thạch Huyền cấp Nhất phẩm một cái, mà hồi ấy còn thấy mắc.
Không ngờ Tạ Tĩnh Tuyền mang tới Khí Cụ Tông, chỉ là qua tay một lần, mà đổi được những hai cái Nhẫn không gian!
"Xem ra bốn bức Linh trận đồ trong Trấn Hồn Châu hiếm quý hơn rất nhiều so với Linh trận đồ của Khí Cụ Tông, sau này nhất định phải vô cùng cẩn thận!" Hắn tự nhủ.
...
"Thiếu chủ."
"Thiếu chủ."Trước quảng trường thuộc khu Thủy của Khí Cụ Thành, Lương Thiếu Dương đi vào một phủ đệ vắng vẻ, những võ giả quanh đó đều cung kính hành lễ.
Lương Thiếu Dương sắc mặt u lãnh, đi vào mật thất, rung một chiếc chuông đặc chế.
Không bao lâu, hai nam tử trung niên gầy gò như u linh hiện ra trước mặt hắn, hai thân ảnh lắc lư mấy giây mới trở thành thực chất."Tham kiến Thiếu chủ." Hai người một gối chạm đất khẽ nói.
"Kế hoạch thay đổi." Lương Thiếu Dương nhìn Hôi Ảnh và Hắc Ảnh, thu bớt ngạo khí, nói: "Ta không thể khống chế được Đường Tư Kỳ, con đường này đã không thông, phải tìm đường mới."
Gương mặt Hôi Ảnh và Hắc Ảnh phủ một lớp nước kỳ dị chảy liên tục khiến dung mạo hai người trở nên mơ hồ, không thể nào thấy rõ, hai người nhìn Lương Thiếu Dương, không nói tiếng nào, chờ hắn ra chỉ thị tiếp theo.
" Kế hoạch của phụ thân, là muốn ta tóm lấy Đường Tư Kỳ vào tay, đến khi cô ta tiếp quản chức tông chủ, sẽ thông qua cô ta khống chế Khí Cụ Tông." Lương Thiếu Dương suy nghĩ rất nhanh và rõ ràng, "Bây giờ kế hoạch phải thay đổi, vì ta cũng đã khiến Linh Văn trụ phản ứng, trở thành một ứng viên cho chức tông chủ trong tương lai, nếu Đường Tư Kỳ chết, ta sẽ không còn ai cạnh tranh, có thể trực tiếp ngồi trên ghế tông chủ!""Thiếu chủ muốn giết Đường Tư Kỳ?" một người khàn khàn hỏi.
"Phải, các ngươi tới trước cửa Khí Cụ Tông để ý, cô ta sắp ra ngoài mua linh tài, ta muốn cô chết bên ngoài Khí Cụ Tông." Lương Thiếu Dương sẵng giọng, " Đại đa số cao thủ của Huyết Mâu đều hoạt động bên trong Khí Cụ Tông và gần xung quanh đó, nên lúc các ngươi động thủ phải chú ý cách Khí Cụ Tông càng xa càng tốt."
"Đã rõ." Hôi Ảnh và Hắc Ảnh lặng yên lui ra."Nếu ta không thể đạt được, vậy sẽ dứt khoát hủy ngươi, để khỏi nhìn thấy đỡ bực mình." Hai người kia biến mất, Lương Thiếu Dương lạnh lùng thì thào.
Hắn đợi một lúc rồi lặng lẽ rời khỏi, nhanh chóng trở về Khí Cụ Tông.
...
Một chỗ khác trong Khí Cụ Thành."Lương Thiếu Dương đi tới một phủ đệ ở khu Thủy, vậy chắc chắn đó là cứ điểm của Ảnh Lâu ở Khí Cụ Tông, Hôi Ảnh và Hắc Ảnh chắc là ẩn thân trong đó." Tạ Tĩnh Tuyền vừa về tới, Lương Trung vội đem tin tức mới nhất báo cáo: "Ta đi theo hắn, thấy hắn đi vào phủ đệ kia. Trong phủ đệ kia chắc có đường hầm, vì ta không thấy hắn đi ra, nhưng ta nhận được tin hắn đã quay về Khí Cụ Tông, chắc chắn hắn theo đường hầm đó ra tới chỗ khác trên quảng trường, thoát khỏi ánh mắt của ta, rời khỏi. "
“Vị trí đã chắc chắn?" ánh mắt Tạ Tĩnh Tuyền lạnh đi."Chắc chắn không sai." Lương Trung gật đầu.
Rất tốt." đôi mắt trong trẻo của Tạ Tĩnh Tuyền nồng đậm sát cơ, "Đợi, đợi hắn tới đó lần nữa. Tốt nhất chúng ta sẽ ra tay giữa đêm, một lần giết sạch tất cả những người có mặt trong phủ đệ kia, không lưu một ai sống sót, tuyệt đối không để cho Khí Cụ Tông bắt được dấu vết gì hết."
"Phải, nếu để cho Khí Cụ Tông biết là chúng ta làm, sợ rằng chúng ta không thể rời khỏi Khí Cụ Thành." Lương Trung trầm giọng."Để mắt trông chừng cửa Khí Cụ Tông, Lương Thiếu Dương xuất hiện, lập tức báo ta biết ngay." Tạ Tĩnh Tuyền hạ lệnh.
"Rõ!"
...
Ngày hôm sau.
Mới sáng sớm, Đường Tư Kỳ đã tới chỗ Tần Liệt kêu to: "Tần Băng, theo ta ra ngoài một chuyến!""Nghe!" Tần Liệt mở cửa, cùng cô đi xuống chân núi, "Có cần báo Đại sư huynh một tiếng hay không?"
"Hắn không có quyền quản lý ta, khỏi cần để ý đến hắn." Đường Tư Kỳ mặc một bộ trường bào Luyện Khí Sư màu đỏ sậm rất đẹp, viền bào thêu những đốm lửa đỏ, khi cô di chuyển, áo bào uốn lượn, những đốm lửa như bốc cháy, khiến người ta nhìn thấy trong người cũng muốn bốc hỏa theo.
"Đường sư tỷ, Tần sư đệ, hai người vào trong thành à" Liên Nhu nhìn thấy hai người thì kinh ngạc hỏi.
"Ừ, ra ngoài mua sắm ít linh tài, phải giúp người của Sâm La Điện luyện vài món Linh khí." Đường Tư Kỳ cười mỉm, "Dĩ Uyên dạo này thế nào? Hình như mấy ngày rồi ta không thấy hắn?"
"Quỷ mới biết tên khốn đó đi đâu!" Liên Nhu chửi nhỏ.
" Có lẽ hắn đến chỗ Huyết Mâu tham gia khảo hạch rồi." Tần Liệt chen vào."Huyết Mâu?" Đường Tư Kỳ và Liên Nhu giật mình, rồi nhẹ gật đầu, hai người không nói gì, có vẻ rất ngạc nhiên.
Đến quảng trường, Liên Nhu đi tìm trưởng lão ngoại tông, Tần Liệt và Đường Tư Kỳ đi thẳng tới cửa ra vào, rời khỏi tông môn.
Ngoài phố, có rất nhiều người mua bán linh tài, vừa thấy có người từ Khí Cụ Tông ra, đều vây tới chào hàng.
Đường Tư Kỳ và Tần Liệt cũng không ngoại lệ, vừa ra khỏi cửa đã có nhiều người chạy ngay tới, giơ ra đủ thứ linh tài hiếm quý của mình, hy vọng được người của Khí Cụ Tông người nhìn trúng.
Trong đó có một người, tướng mạo bình thường, đứng lẫn trong đám người này.
Nhìn thấy Đường Tư Kỳ và Tần Liệt và đi ra, hắn không hề nhào tới vây quanh, mà hơi lùi lại, đứng từ phía xa quan sát hai người.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Linh Vực Tác giả: Nghịch Thương Thiên -----oo0oo-----
Chương 155: Phố mua bán tự do
Dịch giả: Tiểu Băng
Biên tập: Tiểu Băng
Nguồn: BachNgocSach
Bên trong Khí Cụ Thành chia thành bốn khu Địa, Hỏa, Thủy, Phong, mỗi khu đều có nhiều con phố mua bán linh tài , cửa hàng san sát như rừng.
Quanh Khí Cụ Thành là năm đại thế lực cấp Hắc Thiết Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Ám Ảnh Lâu, Tử Vụ Hải và Vân Tiêu Sơn, và hơn mười thế lực cấp Thanh Thạch.
Những thế lực này đều có cứ điểm trong Khí Cụ Thành, để bán những thứ linh tài họ không cần dùng, và mua sắm Linh Đan Linh Dược. Có thể nói Khí Cụ Thành chính là do đủ loại cửa hàng linh tài hình thành nên, tất cả các loại linh tài đan dược, các loại Linh khí Phàm cấp, Huyền cấp, đều có thể mua được tại Khí Cụ Thành.
Khí Cụ Tông là chủ nhân của Khí Cụ Thành, nên hiểu rõ mọi con phố buôn bán trong bốn khu rõ như lòng bàn tay, muốn tìm linh tài là chuyện vô cùng đơn giản.
Trước cửa một tiệm tên là "Đại Địa Chi Tâm", Tần Liệt và Đường Tư Kỳ vừa xuất hiện, nhân viên bên trong đã nhốn nháo.
Tần Liệt và Đường Tư Kỳ đều mặc trang phục của Luyện Khí Sư, trên áo bào thêu hình lò luyện nho nhỏ, đặc trưng của đệ tử nội tông Khí Cụ Tông.
"Là đệ tử nội tông Khí Cụ Tông!" nhân viên thần sắc cung kính, "Kính xin hai vị chờ một chút, ta đi mời chủ nhân tới ngay."
"Làm phiền." Đường Tư Kỳ cười thản nhiên.
Đám nhân viên trong cửa hàng đều cảm thấy không gian sáng bừng, mặt mũi đầy si mê như vừa uống rượu say.
"Khách khí, khách khí." Người kia mặt đỏ bừng, vội khom người xuống hành lễ."Đây là cửa hàng của Vân Tiêu Sơn, bán các loại linh tài thuộc tính Thổ, chúng ta cần Địa Từ Thạch có thể mua ở đây." Đường Tư Kỳ đã quen được nam nhân si mê nhìn ngắm, nên thản nhiên kéo một cái cái ghế ngồi xuống, gật đầu ý bảo Tần Liệt cũng ngồi.
Tần Liệt cũng lấy một cái ghế ngồi.
"Bàng Thi Thi sư muội chính là lớn lên từ Vân Tiêu Sơn. Cô ấy rất giỏi luyện chế Linh khí thuộc tính Thổ, a đúng rồi, ngoại tông Bàng Phong là ca ca của Bàng Thi Thi, hắn trước kia cũng ở Vân Tiêu Sơn." Đường Tư Kỳ giới thiệu. Nghe nhắc tới Bàng Thi Thi và Bàng Phong, trong mắt những nhân viên cửa hàng đến từ Vân Tiêu Sơn đều toát ra vẻ sùng bái.
Hiện giờ ở Vân Tiêu Sơn, huynh muội Bàng Phong có danh tiếng không nhỏ, trước khi họ gia nhập Khí Cụ Tông, Bàng Phong là tài năng trong đám thanh niên đồng lứa ở Vân Tiêu Sơn, nên nếu là thanh niên thì ai cũng biết Bàng Phong lợi hại.
"Là tiểu thư Đường Tư Kỳ a?" Không bao lâu, một người trung niên hơi mập mặt mũi tươi roi rói chạy ra đón chào, "Địa Từ Thạch đã chuẩn bị xong, sẽ mang tới ngay."
"Đa tạ." Đường Tư Kỳ gật đầu."Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ mà." Người kia đầy vẻ nịnh nọt: "Hai vị uống trà hay uống rượu?"
"Không cần, chúng ta lấy Địa Từ Thạch rồi đi ngay." Đường Tư Kỳ nhã nhặn từ chối.
"A, vậy à, vậy có ngay, có ngay. "
Mấy phút sau, hai nhân viên cửa hàng mang tới mấy khối đá màu nâu, mấy tảng đá vừa xuất hiện, những món đồ nho nhỏ bằng sắt trong tiệm đều rung rung.
Địa Từ Thạch có lực hút rất mạnh với đồ bằng sắt, là một loại linh tài Huyền cấp Tứ phẩm rất hiếm thấy, thuộc loại linh tài khó mua."Thành giao." Đường Tư Kỳ đứng dậy, bàn tay vung lên một cái.
Nhẫn không gian trên tay phát ra một quầng sáng, hút hết Địa Từ Thạch vào, Tần Liệt nhìn thấy rất kỹ, Địa Từ Thạch nhỏ lại dần, rồi biến mất vào trong giới chỉ.
"Nhẫn không gian... thực là đồ tốt." Tần Liệt nói thầm.
"Chúng ta đi thôi, đến chỗ thú vị khác chơi." Đường Tư Kỳ cười với Tần Liệt, rồi thuận miệng nói: "Mấy ngày nữa sẽ có người ở ngoại tông tới trả tiền."
"Không có gì, không có gì." Chủ tiệm cười xoay người đưa tiễn."Sao hắn lại như thế?" Tần Liệt khó hiểu hỏi.
"Vì chúng ta là đệ tử nội tông." Đường Tư Kỳ vừa đi vừa đáp, "Mỗi đệ tử nội tông sau này đều sẽ trở thành Luyện Khí Sư chính thức, mà một Luyện Khí Sư của Khí Cụ Tông rất có sức nặng ở đây, sau này từ từ ngươi sẽ biết."
Hai người đi vào một con đường khá náo nhiệt, con đường không rộng, hai bên bày đầy quầy hàng, rất nhiều võ giả mặc quần áo và trang sức ngồi sau quầy hàng, mặt mũi lạnh tanh, không nói lời nào, cũng có người rất nhiệt tình, lớn tiếng rao hàng, quảng cáo sản phẩm.Đủ loại đá hình thù kỳ dị, các loại chai thuốc bình thuốc không biết tên, Linh khí không rõ cấp bậc xuất hiện khắp nơi.
Vô số Võ Giả đủ cảnh giới đi lại, có người ngồi xuống chọn lựa tài liệu, có người ngồi xuống, lấy đồ ra bán.
"Lần này ta ra ngoài chủ yếu là muốn đến đây xem, đôi khi có vận khí tốt, có thể đào được đồ tốt ở đây. " Vừa bước vào con phố này, Đường Tư Kỳ trở nên hưng phấn hẳn, mắt lấp lánh, ngắm nghía các loại linh tài bên đường.
"Phố mua bán tự do?" Tần Liệt nhướng mày."Ừ, là phố mua bán tự do." Đường Tư Kỳ nở nụ cười.
Phố mua bán tự do thuộc khu Hỏa, con đường này không rộng, nhưng rất dài, Võ Giả nào cũng có thể bày quầy hàng, bán những thứ linh tài đan dược mình không dùng tới, và mua những thứ mình cần, giá cả thường rẻ hơn cửa hàng chính quy khoảng hai thành.
Đương nhiên, vì nơi đây ngư long hỗn tạp, nên Linh Đan Linh Dược cũng có thể xảy ra vấn đề...
Ở đây hàng hóa không hề được bảo đảm, giao dịch cũng phải xem vận khí, càng phải dựa vào ánh mắt của mình, một khi giao dịch chấm dứt, buôn bán lời hay lỗ là do bản thân.
"U Linh điểu?" Tần Liệt đột nhiên khẽ kêu.
Một quầy hàng phía trước, trong lồng có bảy con U Linh điểu, võ giả đang rao bán tất cả với giá 100 viên Linh Thạch Huyền cấp Nhất phẩm.
"U Linh điểu chỉ có ở U Minh Chiến Trường, loại chim này có thể dùng để thám thính tin tức từ trên cao, nhưng không có sức chiến đấu, nên giá không cao." Đường Tư Kỳ thấy hắn có hứng thú, bèn giải thích, "Huyền Minh thú cũng là Linh thú cấp tương đối thấp của U Minh Chiến Trường, nhưng nó quý hơn U Linh điểu nhiều, một con Huyền Minh thú ít nhất giá một ngàn viên Linh Thạch Huyền cấp Nhất phẩm, gấp mười lần bảy con U Linh điểu này."
Huyền Minh thú chạy nhanh như gió, đối với Võ Giả cần đi đường xa là vô cùng hữu dụng, nên giá cao là chuyện bình thường.
Nhìn mấy con U Linh điểu, Tần Liệt không khỏi nhớ tới Lương Trung, nhớ tới ngày hôm qua nhìn thấy Tạ Tĩnh Tuyền...
Hắn đang nhìn đến xuất thần, đột nhiên sau lưng truyền đến một luồng linh lực cực kỳ sắc bén, một tay đặt ngay lên lưng hắn, lòng bàn tay mang theo lực lượng mãnh liệt như cương châm đâm vào người hắn.
Cơn đau kịch liệt lập tức lan khắp toàn thân, Tần Liệt hét lên một tiếng, quay phắt lại.
"Vậy mà không chết!" Một võ giả trung niên bình thường đến không thể bình thường hơn lộ vẻ kinh dị, xoay bàn tay mình lại xem, nghi ngờ không biết có phải Linh quyết của hắn xảy ra điều gì hay không.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư