Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 31: Trở thành huyền giả. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Ngay khi hắn muốn lớn tiếng hoan hô, huyền lực lưu động trong mười hai kinh mạch chậm rãi hội tụ vào vị trí đan điền.
Lăng Tiếu nhanh chóng thu liễm tâm thần, vận chuyển Tam Phân Quy Nguyên Khí.
Giờ phút này chính là hiện tượng thành tựu huyền giả, huyền lực đang hội tụ về đan điền.
Bất kỳ một gã võ đồ nào cũng có thể thông qua tu luyện làm thân thể gia tăng lực lượng, nhưng mặc kệ lực lượng tăng cường như thế nào cuối cùng nếu không thể làm lực lượng hội tụ tại đan điền, vĩnh viễn không thể xưng là huyền giả.
Chỉ khi nào mười hai đạo kinh mạch trong cơ thể tràn đầy huyền lực, sau đó dẫn đường tới đan điền, làm đan điền trở thành đại bản doanh sau này của huyền lực, như vậy mới xem như trở thành huyền giả. Sau đó chờ đợi huyền lực đã đủ cường đại, có thể phóng ra ngoài, trở thành một huyền sĩ làm người tôn sùng.
Nửa đêm về sáng, lặng yên vượt qua.
Khi Lăng Tiếu mở mắt, hai đạo tinh mang sắc bén như lưỡi đao làm người không dám nhìn thẳng bắn ra, trên mặt dần dần hóa thành dáng tươi cười vui sướng.
- Ha ha…lão tử cuối cùng thành công!
Lăng Tiếu cười lớn, bay ra ngoài, ở giữa không trung xoay chuyển một vòng, cuối cùng thật chuẩn xác nhảy vào trong thùng gỗ chứa đầy nước.
- Phốc…
Nước trong thùng vẩy ra tứ tán!
Nhất thời một cỗ hôi thối xông lên tận trời.
- Chuyện…chuyện gì vậy, ai đang đi đại tiện lại bốc mùi tới tận phòng của ta đây?
Lăng Tiếu khịt khịt mũi nói.
Ngay sau đó ánh mắt hắn nhìn vào thùng gỗ, thấy nước trong thùng biến thành màu đen, còn bốc lên mùi hôi thối.
- Ta kháo, nguyên lai là như vậy!
Lăng Tiếu hoàn toàn hiểu ra.
Đêm qua hắn trùng kích kinh mạch, dẫn đường huyền lực ngưng tụ trong đan điền, thành tựu huyền giả, khiến thân thể biến hóa, đem tạp chất dơ bẩn trong nội thể bài xuất ra ngoài, mùi hôi thối là tạp chất dơ bản xuất ra mang tới.
- Thiếu gia, có chuyện gì cần giúp không?
Bên ngoài cửa truyền vào thanh âm thăm hỏi ân cần của Bạch Vũ Tích.
Lăng Tiếu biết mỗi buổi sáng Bạch Vũ Tích đều đúng giờ đến thăm chừng hắn, liền nói:
- Vũ Tích, phiền cô giúp tôi bưng hai thùng nước vào đây!
- Dạ, thiếu gia!
Bạch Vũ Tích khẽ đáp, liền đi ra múc nước.
…
Rửa sạch thân thể chải đầu, Lăng Tiếu mặc một chiếc áo bó sát đem cơ ngực hiển lộ lên, phủ thêm một áo đen trên vai, toàn thân có vẻ tinh thần rạng rỡ, khí vũ hiên ngang.
Bạch Vũ Tích nhìn thấy không khỏi có chút ngây người.
Nàng chợt phát hiện thiếu gia giống như trở nên càng mê người, hơn nữa càng thêm cao lớn cường tráng.
Nghĩ tới đây, Bạch Vũ Tích chợt đỏ mặt.
Lăng Tiếu nhìn thấy, nghĩ nàng có gì không thoải mái, vì thế sờ sờ trán nàng, trầm ngâm nói:
- Vũ Tích, cô không có sốt nha, vì sao mặt đỏ như vậy? Có phải có chỗ nào không thoải mái hay không?
Bạch Vũ Tích ngẩn người, chợt bỏ chạy ra ngoài.
Ai ngờ ngoài phòng vừa lúc có người đi tới.
- Ôi…
- Thật…thật xin lỗi!
Bạch Vũ Tích vội vàng xin lỗi, tiếp theo nàng ngẩng đầu nhìn lên, lại kinh ngạc nói:
- Tại sao là cô?
Người tới chính là La Khinh Sương.
Nàng vẫn mặc một thân y phục hỏa hồng sắc diễm lệ, gương mặt lãnh diễm xinh đẹp, rực rỡ rạng ngời, phong thái hiển lộ.
Nàng sầm mặt nhìn Bạch Vũ Tích hỏi:
- Cô…cô từ trong phòng hắn đi ra?
Lời này có chút hương vị như lừa mình dối người, đây không phải nhìn thấy rõ ràng rồi hay sao.
Bạch Vũ Tích kinh ngạc với sự xuất hiện của La Khinh Sương, ở tại tửu lâu nàng làm Lăng Tiếu bị thương, vì vậy Bạch Vũ Tích không có hảo cảm với nàng. Lúc này không khách khí nói:
- Tôi đương nhiên là trong phòng thiếu gia đi ra!
Lời này nàng nói chính là sự thật, nhưng không có ý tứ gì mờ ám.
Nhưng nghe vào trong tai La Khinh Sương thì lại có ý nghĩa khác, làm nàng tức giận muốn xoay người bỏ đi.
Lúc này Mộng Tích Vân từ phía sau đi tới cười nói:
- Vị tiểu thư này, cô nhìn thấy Tiếu nhi nhà tôi rồi chưa?
Tiếp theo bà lại nhìn Bạch Vũ Tích nói:
- Vũ Tích, Tiếu nhi còn chưa thức dậy sao?
Hai nàng còn chưa đáp lời, Lăng Tiếu đã từ trong phòng cười dài đi ra.
- Mẹ, con đã thức dậy từ sớm!
Lăng Tiếu vừa đáp liền nhìn thấy La Khinh Sương, ngẩn người:
- Tiểu a đầu mập, cô đến báo thù sao?
- Ngươi…ngươi vô lại, ai muốn đến báo thù!
La Khinh Sương vừa nghe câu “tiểu a đầu mập” nhất thời mặt đỏ tai hồng, giậm chân quay mặt sang nơi khác, bộ dáng kiều diễm ướt át, trông cực kỳ đẹp mắt.
- Tiếu nhi, vị tiểu thư này là? Sao không giới thiệu với mẹ một chút!
Mộng Tích Vân mỉm cười hỏi Lăng Tiếu. Trong lòng đã nhận định nữ hài tử kia là con dâu mà con bà tìm đến.
Lăng Tiếu đi tới nói:
- Mẹ, mẹ muốn biết thì hỏi nàng thôi, con không quá quen thuộc với nàng!
- Ngươi hỗn đản…
La Khinh Sương chán nản quát. Hôm nay nàng đến nhà muốn xin lỗi, lại bị người này trêu chọc làm tức giận, nếu không có Mộng Tích Vân đứng nơi đây, chỉ sợ đã đánh hắn.
Mộng Tích Vân trừng mắt liếc Lăng Tiếu, đang định nói chuyện với La Khinh Sương, chợt kêu lên:
- Tiếu nhi…con…con trở thành huyền giả sao?
Lời này của Mộng Tích Vân làm La Khinh Sương đưa mắt nhìn qua Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đắc ý ha ha cười:
- Ha ha, tối hôm qua không cẩn thận đột phá, mẹ, Tiếu nhi đã không còn là phế vật!
Mộng Tích Vân đến gần Lăng Tiếu, sờ sờ mặt hắn, kích động khóc:
- Tốt, tốt, tốt, nhi tử, thiên tài nhà ta đã quay trở lại!
Để ăn mừng Lăng Tiếu lại trở thành huyền giả lần nữa, Mộng Tích Vân cùng Bạch Vũ Tích nấu nướng một bàn món ăn ngon, chuẩn bị thưởng cho hắn.
Lăng Tiếu cùng La Khinh Sương ngồi trong ghế đá tại đình viện.
Lăng Tiếu đánh giá trang phục rạng rỡ xinh đẹp của La Khinh Sương, trong lòng rung động, không khỏi cười nói:
- Tiểu a đầu mập, chẳng lẽ cô xem trúng tôi, không gả cho tôi không được?
Kiếp trước tuy Lăng Tiếu còn thân xử nam, nhưng tính tình lãng tử, khiến vô số mỹ nữ vây quanh, đời này cũng mang theo tính cách phóng đãng không hề lãng quên.
La Khinh Sương hứ một tiếng, nói:
- Da mặt của ngươi thật dày, nghe nói ngươi bị thương nên ta hảo tâm tới thăm ngươi một chút mà thôi!
Sắc mặt La Khinh Sương đỏ hồng, có chút lời không đúng tâm nói.
Từ sau khi nàng bị Lăng Tiếu đánh bại, y phục bị xé rách vài nơi, thân thể lại không hề bị thương, có thể thấy được Lăng Tiếu cũng không có sát ý với nàng, bằng không nàng cũng không được an toàn như thế. Trải qua lần trước thất bại, trong nội tâm nàng lại có thêm một ảnh tử.
Tối hôm qua cha của nàng nói chuyện với nàng, trong giọng nói mơ hồ lộ ra ý tứ cho nàng gần gũi với Lăng Tiếu. La Khinh Sương vui vẻ, nàng đang lo lắng không tìm được cơ hội đi gặp Lăng Tiếu quang minh chính đại. Vì vậy từ sáng sớm nàng đã viện cớ đi gặp Lăng Tiếu xin lỗi, thuận tiện thăm hỏi vết thương của hắn đã lành lại hay chưa.
Nhưng khi nàng nhìn thấy Bạch Vũ Tích từ trong phòng Lăng Tiếu chạy ra, trong lòng cảm thấy ê ẩm, giống như đồ vật mình yêu thích bị người cướp đi, nhưng khi nàng phát hiện thương thế của Lăng Tiếu chẳng những đã lành, còn trở thành huyền giả, trong lòng thật sự kinh ngạc, hình như mấy ngày trước hắn còn là võ đồ bát cấp mà thôi, như vậy thăng cấp thật sự là quá nhanh! Nhớ rõ nàng từ võ đồ bát cấp thăng lên huyền giả cũng cầm tới một năm rưỡi thời gian!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 32: Huyền Kỹ Các.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng vừa nghĩ tới Lăng Tiếu ngày trước đã là huyền sĩ, hiện giờ hắn trở thành huyền giả cũng không còn quá mức kinh ngạc.
Lăng Tiếu bĩu môi, khều nhẹ nói:
- Ta bị thương chẳng phải tại cô sao, việc này cô nên phụ trách ah!
- Chuyện này đâu có liên quan gì tới ta!
La Khinh Sương ủy khuất nói. Vốn nàng còn muốn giải thích với tên hỗn đản này, ai biết hắn không có chút phong phạm nam nhân, còn tính toán nhỏ nhặt, trong lòng không khỏi tức giận, đồng thời cũng mang theo chút cảm giác yêu thích.
- Nói cũng không thể nói như vậy, đầu tiên nếu không phải do cô ra tay với tôi trong tửu lâu, tôi cũng sẽ không bị phản phệ, cũng sẽ không bị thương, tên vương bát đản đánh lén tôi đã sớm đi gặp Diêm Vương, tôi làm sao có thể bị thương nữa!
Lăng Tiếu tức giận nói, nghĩ tới hôm đó nữ nhân này đột nhiên bão nổi không có lý do gì, thật sự muốn đem nàng đè xuống đánh vào mông trừng phạt.
La Khinh Sương tức giận nói:
- Hừ, ai kêu con người ngươi đáng ghét như vậy!
- Tôi đáng ghét? Tôi làm sao đáng ghét? Thứ nhất tôi không có rình xem cô tắm rửa, thứ hai không có sờ qua bộ ngực của cô, thứ ba…
Lăng Tiếu thao thao bất tuyệt phản bác.
Hắn còn chưa nói xong, sắc mặt La Khinh Sương đã tối sầm, rút mạnh nhuyễn kiếm bên hông.
- Uy…có chuyện từ từ nói, vì sao phải động đao động thương đâu, thật là tổn hại phong độ của nữ hài tử…
Lăng Tiếu bật lui ra sau xua tay sợ hãi nói.
La Khinh Sương trừng mắt liếc hắn, đột nhiên bật cười, khuôn mặt vô cùng kiều diễm, làm người ta không nhịn được phải tán thưởng mỹ nhân bại hoại.
- Vậy không phải tốt sao, cô hẳn nên cười nhiều một chút mới đẹp!
Lăng Tiếu không chút keo kiệt khen ngợi.
- Ai cần ngươi lo!
La Khinh Sương tức giận nói một câu, tiếp theo dùng thanh âm nhỏ như tiếng muỗi kêu nói:
- Thật xin lỗi!
- Gì? Cô nói gì?
Lăng Tiếu đột phá tới huyền giả toàn bộ cảm ứng đều tăng lên, tự nhiên nghe được lời xin lỗi của La Khinh Sương, nhưng hắn lại giả vờ không nghe thấy, đùa giỡn nha đầu kia.
La Khinh Sương đỏ mặt nhìn Lăng Tiếu quát to một tiếng:
- Thật xin lỗi…
Sau đó nàng quay lưng bỏ chạy.
Lăng Tiếu sờ sờ lỗ tai, nhìn La Khinh Sương chạy xa lẩm bẩm:
- Tiểu a đầu này cũng không tệ lắm, nếu có thể thu làm nha hoàn bên người như Vũ Tích thật tốt!
Lời này nếu để cho những thiếu gia công tử trong Vẫn Thạch thành nghe được chỉ sợ phải dùng thái đao chém chết hắn, mỹ nhân như thế ai không muốn tranh đoạt cưới làm lão bà, người này lại chỉ muốn an bài thân phận nha hoàn cho người ta, thật sự là người si nói mộng.
Tới lúc dùng cơm, Lăng Chiến biết nhi tử đã trở thành huyền giả, vừa thấy cao hứng đồng thời tự mắng tốc độ tu luyện của mình quá chậm, hơn nửa tháng chỉ mới phá tan được một kinh mạch, cách thời gian phá kinh mạch thứ hai còn không ngắn, so sánh với nhi tử đúng là một trời một vực.
Lăng Tiếu tựa hồ nhìn ra được phụ thân chán nản, dùng bữa xong theo phụ thân đi tới thư phòng, đem một gốc Ô Sâm Vương ngàn năm đặt tới trước mặt Lăng Chiến nói:
- Cha, có thêm gốc Ô Sâm Vương ngàn năm này mới có thể tăng nhanh tốc độ đột phá kinh mạch!
Lăng Chiến như lấy được chí bảo tiếp nhận Ô Sâm Vương nói:
- Vật này…con ở đâu lấy được, ngay cả Linh Thảo Đường cũng rất ít xuất hiện Ô Sâm Vương ngàn năm ah!
Ô Sâm Vương năm trăm năm trở xuống vẫn thường thấy, nhưng vượt hơn năm trăm năm thì rất ít thấy, mà ngàn năm thì càng thêm trân quý.
Lăng Tiếu đáp:
- Lấy của gia gia!
Lăng Chiến ngẩn người, cười khổ nói:
- Tiểu tử, ngay cả gia gia mà con cũng dám gõ!
Sau đó hắn nhìn nhìn Ô Sâm Vương trong tay nói:
- Hãy để con dùng đi, trước khi đột phá tới cấp huyền giả, cha lấy chỉ vô dụng!
Hắn biết Ô Sâm Vương trân quý, có được khả năng mở rộng kinh mạch cùng tăng huyền lực kéo dài tuổi thọ, nhưng nó không khả năng đả thông kinh mạch thôi! Vì vậy hắn đành cự tuyệt.
Lăng Tiếu ngăn cản:
- Cha, cha lưu trữ, mỗi lần trùng minh dùng một ít, phối hợp Tam Phân Quy Nguyên Khí sẽ đạt được hiệu quả không tưởng được, tối hôm qua con dựa vào Ô Sâm Vương mới đột phá võ đồ, trở thành huyền giả!
Lăng Chiến không hề hoài nghi lời nói của nhi tử, thoáng do dự, trân trọng cất kỹ gốc Ô Sâm Vương.
Lăng Tiếu rời khỏi thư phòng của phụ thân, trực tiếp đi vào nội viện gia tộc. Ngày hôm qua hắn đã lấy được đặc quyền trở về nội viện, cho nên hắn đi vào cổng lớn không còn chút trở ngại.
Đi tới trước luyện võ trường, các thiếu niên cùng thiếu nữ Lăng gia đang luyện công vẻ mặt sùng bái nhìn Lăng Tiếu, chỉ riêng Lăng Chí trong mắt hiện lên vẻ ghét hận.
Lăng Tiếu cũng không ngừng lại, đi thẳng tới lầu các phía nam, sau đó dừng lại trước một tòa lầu ba tầng.
Trên cửa lầu các có một tấm biển rồng bay phượng múa, khắc ba chữ lớn cứng cáp mạnh mẽ “Huyền Kỹ Các”, ba chữ mơ hồ tản ra khí tức huyền ảo xảo diệu, phảng phất như bên trong ẩn chứa huyền cơ nào đó.
Kiếp trước Lăng Tiếu vốn là cao thủ tiên thiên tuyệt đỉnh, ánh mắt phi phàm, liếc mắt nhìn ba chữ kia thân hình chấn động, hắn đã nhìn ra người khắc ba chữ kia tuyệt đối là một võ giả cường đại, mỗi nét chữ ẩn chứa khí thế lạnh thấu xương, hắn giống như thấy được một gã võ giả cường đại đang cầm trường thương không ngừng huy vũ chớp động, một loại ảnh tượng huyền diệu tựa hồ xâm nhập trong đầu hắn, chợt lóe lướt qua.
Một thanh âm già nua từ trong lầu các truyền ra:
- Ngươi có thể xem hiểu ba chữ kia?
Lăng Tiếu hướng trong lầu hành lễ, tiếp theo thản nhiên nói:
- Ba chữ kia dùng thương điêu khắc thành!
Bỗng nhiên trong lầu các truyền ra thanh âm:
- Ngươi rất không tệ, vào đi!
Lăng Tiếu cũng không do dự, bước vào bên trong.
Nơi này là Huyền Kỹ Các của Lăng gia, chứa đựng bí tịch bí điển của mười mấy đời tiền bối Lăng gia lưu lại.
Lầu một là hôi giai huyền kỹ, lầu hai là hoàng giai huyền kỹ, lầu ba cất bí tịch gì chỉ có các trưởng lão biết được.
Lăng Tiếu có tư cách đi lên xem huyền kỹ công pháp trên lầu hai trong này.
Bản thân Lăng Tiếu đã có không ít vũ kỹ, mục đích hắn đến nơi đây chính là muốn tham khảo một chút huyền kỹ nơi này cùng uy lực vũ kỹ của bản thân hắn có gì khác nhau, đồng thời cũng muốn học thêm chút tri thức, dù sao kỹ nhiều không thiệt thòi mà thôi!
Hôi giai huyền kỹ là công pháp cấp thấp nhất, cũng là nơi chứa công pháp nhiều nhất, công pháp chất đầy trên giá sách của lầu một. Lăng Tiếu tùy ý đi dạo một vòng, không phát hiện có huyền kỹ gì đặc biệt, lúc này mới lên lầu hai.
Vừa lên lầu hai, chỉ thấy một lão giả đang ngồi trên ghế thái sư thưởng thức trà. Thoạt nhìn lão giả đã hơn trăm tuổi, trên thực tế đã là một trăm bốn mươi ba tuổi, gương mặt tràn đầy nếp nhăn, tản ra khí tức thương tang già lão, thân mình câu lũ tựa hồ không chịu nổi một cơn gió thổi qua, chỉ riêng trong ánh mắt ngẫu nhiên hiện lên vài tia tinh quang không dễ dàng phát giác.
Lăng Tiếu thoáng chấn động, sau đó cung kính khom người nói:
- Gặp qua thái thượng trưởng lão!
Lão giả kia chính là Lăng gia thái thượng trưởng lão.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
- Tiểu tử ngươi lại trở thành huyền giả sao? Quái tai…quái tai…chẳng lẽ lúc trước ta trông nhầm?
Lúc trước là do hắn khẳng định Lăng Tiếu không còn khả năng trùng tu huyền lực, ngoại trừ có được đan dược nghịch thiên ngoài ngũ giai, chẳng lẽ tiểu tử này dùng đan dược ngũ giai? Điều này hiển nhiên là không thể nào, trong Vẫn Thạch thành muốn tìm một viên đan dược tam giai còn muôn vàn khó khăn, đừng nói tới tứ giai hoặc ngũ giai, đồ vật đó đối với bọn họ xa không thể chạm.
- Tiểu tử nói mau, làm sao ngươi có thể trùng tu huyền lực?
Thái thượng trưởng lão kích động đứng lên hỏi.
Lăng Tiếu đương nhiên không đem bí mật về Tam Phân Quy Nguyên Khí nói ra, phải biết rằng thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội ai cũng biết rõ đạo lý.
- Ta cũng không biết, đột nhiên tu luyện tựa hồ lại tu luyện ra huyền lực!
Lăng Tiếu xòe hai tay vẻ mặt vô tội nói.
Thái thượng trưởng lão nháy mắt đã đi tới trước người Lăng Tiếu, một tay nắm lấy cánh tay hắn.
Lăng Tiếu còn chưa kịp phản ứng đã bị nắm tay, không khỏi thầm hô lão nhân này nhất định là siêu cấp cao thủ.
Thái thượng trưởng lão thoáng trầm tư, đi quanh Lăng Tiếu một vòng, lẩm bẩm:
- Quái lạ…quái lạ…lại khôi phục cả mười hai kinh mạch, hơn nữa lực lượng còn phi thường thuần túy, không giống tu luyện ma công, quả thật không sao tưởng tượng nổi, thôi…thôi…nếu là cơ duyên của tiểu tử ngươi, cũng là phúc của Lăng gia, ta sẽ không ép hỏi ngươi!
Thái thượng trưởng lão nói một câu, sau đó quay về ngồi xuống ghế thái sư nhắm mắt dưỡng thần.
Lăng Tiếu đi về hướng giá sách đặt huyền kỹ.
Trên lầu hai đều là hoàng giai công pháp, so với hôi giai công pháp cao hơn một bậc, uy lực mạnh hơn gấp mấy lần, số lượng ít hơn lầu một rất nhiều, nơi này chỉ có gần trăm quyển mà thôi.
Lăng Tiếu đi tới giá sách, tiện tay cầm lên một quyển.
- Hoàng gia hỏa hệ công pháp – Liệt Viêm Quyết!
Quyển công pháp này yêu cầu đạt tới huyền sĩ giai, thích hợp huyền sĩ hỏa thuộc tính tu luyện, tổng cộng chia làm tam quyết, mỗi quyết uy lực bất phàm.
Lăng Tiếu tùy tiện lật xem một chút, sau đó thả lại tại chỗ, cầm lên quyển bên cạnh.
- Hoàng giai thủy hệ công pháp – Ngũ Lãng Điệp Triều!
Đồng dạng cũng yêu cầu đạt tới huyền sĩ giai, võ giả thủy hệ mới có thể tu luyện.
Lăng Tiếu nhìn xem mấy quyển, đều là công pháp ngũ hành hoàng giai kim mộc thủy hỏa thổ. Những công pháp này đối với hắn mà nói tạm thời không có bao nhiêu giá trị tham khảo, lúc hắn đang định xoay người rời đi, lại phát hiện ở trong góc đặt một quyển sách khá cũ nát.
Lăng Tiếu tò mò đi tới cầm lên xem.
- Không ngờ là tàn quyển?
Lăng Tiếu tùy ý lật ra xem, lại phát hiện chỉ có vài tờ giấy, so với những công pháp khác còn thiếu thật nhiều thuyết minh, nguyên lai chỉ là một tàn quyển.
Hắn lật lại từ đầu nhìn xem, bên trong chú giải:
- Cấp bậc không rõ, thuộc tính không rõ – Kim Cương Ngũ Biến Quyết…
Lăng Tiếu lật xem qua một lần, lẩm bẩm:
- Lại có thể tu luyện từ huyền giả giai, là một quyển công pháp phòng ngự, chỉ tiếc chỉ có hai biến, dù tu luyện ra được chỉ chịu đựng một kích của huyền sĩ giai đỉnh, tạm dùng xem như không tệ, nhưng không biết ba biến về sau có tác dụng phòng ngự tới trình độ nào?
Lăng Tiếu lại nhìn xem một lần, sau khi ghi nhớ trong đầu không quên mới chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi hắn không quên hành lễ với thái thượng trưởng lão vẫn đang ngồi nhắm mắt.
Sau khi hắn rời khỏi, thái thượng trưởng lão hé mắt lẩm bẩm:
- Hi vọng tiểu tử này có thể mang theo nhiều kinh ngạc cho ta!
Chuyện Lăng Tiếu trở về nội viện chỉ sôi nổi vài ngày cuối cùng bình tĩnh lại.
Lăng Tiếu không hề chú ý tới việc này, mỗi ngày chỉ chuyên tâm tu luyện không biết mệt mỏi. Ngoại trừ mỗi đem dùng Tam Phân Quy Nguyên Khí ngưng tụ huyền lực, ban ngày phần lớn thời gian tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết, những thời gian còn lại chạy tới thư các nội viện tìm đọc về lịch sử cùng tri thức tương quan tới đại lục này, tăng trưởng thêm hiểu biết nơi đây.
Trước mắt Lăng Tiếu chỉ biết hai biến trước của Kim Cương Ngũ Biến Quyết, thứ nhất là Luyện Bì, thứ hai là Luyện Cân.
Luyện Bì đầu tiên cần đem các bộ vị trên thân xác cường hóa, khiến thân thể cứng rắn tới mức tận cùng, điểm này có kết quả tương tự như Thiết Bố Sam cùng Kim Chung Tráo mà Lăng Tiếu biết được kiếp trước.
Kiếp trước Lăng Tiếu tu luyện võ công của Niếp Phong, nhưng không luyện ngoại công phòng ngự, hiện tại hắn cần tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết mục đích là vì muốn bảo vệ mình trước khi đạt đủ thực lực, như vậy sẽ có điều dựa vào, ít nhất đối mặt với cao thủ thực lực mạnh hơn vẫn còn có chút thủ đoạn bảo mệnh, không tới mức mặc người chém giết.
Liên tục năm ngày buổi sáng Lăng Tiếu tiến hành vận động thân thể thật lớn, tỷ như đeo vật nặng chạy bộ, nhảy cóc, hít đất vân vân.
Đến buổi trưa khi mặt trời lên cao, hắn lại cởi áo phơi nắng suốt hai canh giờ, sau đó nhảy vào nước lạnh ngâm mình, cuối cùng lại thừa nhận ngoại vật công kích.
Đây là những yêu cầu cơ bản trong Luyện Bì, có thể nói đây là một loại pháp môn tự ngược rất nặng nề.
Hiện giờ Lăng Tiếu trải qua hơn một tháng tu luyện, đã trở thành huyền giả đê giai, thân thể càng thêm cứng rắn, trải qua mấy ngày Luyện Bì, toàn thân càng thêm cường tráng, làn da đen đến tỏa sáng, làm người ta có cảm giác tràn ngập sức sống, vô cùng khỏe mạnh tinh thần.
Giữa trưa ngày thứ sáu, Lăng Tiếu vẫn như trước đó đứng trung bình tấn, cởi trần, hai tay vươn phía trước cầm theo hai thùng nước tràn đầy, phơi nắng dưới ánh mặt trời chói chang.
Không bao lâu sau, hai thùng nước gợn sóng, tựa hồ muốn tràn ra. Chỉ thấy Lăng Tiếu vẫn kiên trì cắn răng chịu đựng, hắn nhìn vào thân ảnh mình phía trước, trong lòng hô to:
- Kiên trì…tiếp tục kiên trì…sắp được hai canh giờ…
Rốt cục khi thân ảnh đã từ từ chuyển tới vị trí đã định, tâm thần hắn buông lỏng, thùng nước văng ra chút ít, Lăng Tiếu xoay người đi tới hai bước, cầm thùng nước đổ vào trong thùng gỗ lớn, sau đó nhảy vào trong thùng gỗ.
- Tư…
Lăng Tiếu vừa nhảy vào thùng gỗ, trong mơ hồ nghe thanh âm thật khẽ phát ra, ngay sau đó thần sắc hắn biến đổi, nhịn không được hít sâu một tiếng.
Giờ khắc này thân thể cháy bỏng của hắn phát ra thanh âm khi rơi vào nước lạnh, cũng giống như một thanh thép đỏ bừng bị ném vào trong chậu nước.
Lăng Tiếu cắn răng, thân thể vận chuyển Kim Cương Ngũ Biến Quyết tiến hành tu luyện.
Dần dần vẻ mặt hắn thả lỏng xuống, không còn loại biểu tình đau khổ như trước đó.
Một lát sau, Lăng Tiếu nhảy ra khỏi thùng, miệng quát khẽ:
- Thật sự là đau chết lão tử, không có việc gì lại tự tìm tai vạ! Vì sao lại tuyển chọn tu luyện công pháp này, nếu làm cho người ta chứng kiến bộ dáng này của ta, còn tưởng rằng ta là tự ngược cuồng đi!
Oán giận thì oán giận, nhưng hắn là người thật quật cường, chỉ cần đã tuyển chọn con đường sẽ đi tới cuối.
…
Theo từng ngày trôi qua, Lăng gia nghênh đón ngày hội lớn của gia tộc, mỗi năm gia tộc sẽ trắc thí một lần, ba ngày sau buổi lễ được cử hành trong luyện võ trường nội viện.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 34: Khổ tu ngoại công! (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nếu liên tục hai năm thực lực không gia tăng, sẽ bị đưa ra nội viện, an bài ra ngoài đi quản lý kinh doanh cho Lăng gia, hoặc đảm đương vũ vệ bảo hộ của cải của gia tộc, địa vị trong Lăng gia sẽ xuống dốc không phanh.
Hoặc là trước hai mươi tuổi không đột phá huyền giả cũng sẽ bị điều ra ngoài. Có thể thấy được Lăng gia thật xem trọng võ học, đây cũng là nguyên nhân địa vị của Lăng gia luôn đứng tên Lý gia cùng La gia tại Vẫn Thạch thành.
Lăng Tiếu cũng không quan tâm tới việc này, tựa hồ không quan hệ gì tới hắn, vẫn không ngừng tu luyện, có rỗi rảnh lại chỉ dạy cho Bạch Vũ Tích tu luyện.
Tuy rằng Bạch Vũ Tích luôn luôn xem Lăng Tiếu là thiếu gia, nhưng Lăng Tiếu chưa từng xem nàng là tỳ nữ, ngoại trừ để nàng hầu hạ một chút cuộc sống sinh hoạt thường ngày đơn giản, những việc nặng khác hắn cũng không để nàng làm, hiện tại hắn quay về nội viện, gia tộc cũng an bài bốn người hầu cho hắn, hai nam bộc cùng hai tỳ nữ, Lăng Tiếu để mẫu thân Mộng Tích Vân sắp xếp công việc cho bọn họ, cho nên hiện giờ thời gian nhàn rỗi của Bạch Vũ Tích cũng khá nhiều.
Trong lòng Lăng Tiếu đã sớm có dự định để Bạch Vũ Tích làm thiếp thân nha hoàn cho hắn cả đời, hắn cũng không muốn để vị muội muội kết nghĩa này trở thành sủng vật cho nam nhân khác. Hắn là một nam nhân bình thường, thích nữ nhân là chuyện đương nhiên, nhất là nữ nhân càng xinh đẹp thì càng muốn lấy làm của riêng, cho nên hắn lựa chọn ích kỷ, trừ phi một ngày nào đó Bạch Vũ Tích yêu nam nhân khác, có lẽ hắn sẽ buông tay, nhưng hắn tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy phát sinh, có nam nhân nào e ngại mình có thật nhiều nữ nhân đâu.
Kỳ thật Lăng Tiếu cũng không hiểu rõ nỗi lòng của Bạch Vũ Tích, nàng đã tuyển định Lăng Tiếu làm thiếu gia trọn đời nàng, nàng tuyệt đối sẽ không phản bội hắn, trừ phi nàng đã chết.
Lăng Tiếu vốn dự định truyền nội công tâm pháp Tam Phân Quy Nguyên Khí cho Bạch Vũ Tích, nhưng đây là loại công pháp phi thường bá đạo, không thích hợp cho nữ tử tu luyện, suy đi nghĩ lại hắn cấp cho nàng tu luyện bộ nội công tâm pháp Thủy Nguyệt thần công chuyên dùng cho nữ tử tu luyện kiếp trước, sau đó lại dạy nàng một bộ Thủy Nguyệt kiếm pháp phòng thân.
Bộ công pháp này do Thủy Nguyệt sư thúc của hắn nghĩ ra, Thủy Nguyệt sư thúc là cao thủ bất thế tiếp cận lão quỷ sư phụ của hắn, cả đời sư thúc chỉ thu một nữ đệ tử, đáng tiếc lại bị Quỷ Môn giết chết, trong cơn giận dữ Thủy Nguyệt sư thúc dựa vào Thủy Nguyệt kiếm pháp giết chết mười hai tiên thiên cao thủ của Quỷ Môn, cho tới khi môn chủ Quỷ Môn đích thân chạy đến mới khiến cho Thủy Nguyệt sư thúc dừng tay, từ đó về sau sư thúc không còn thu đồ đệ, vì vậy đem khẩu quyết công pháp cùng kiếm pháp truyền cho Lăng Tiếu, nói là làm quà gặp mặt cho lão bà tương lai của hắn.
- Ôi…
Một thanh âm thanh kêu lên sợ hãi.
Lăng Tiếu phục hồi lại tinh thần, nhìn thấy Bạch Vũ Tích ngã dưới đất, cau mày, bộ dạng thật khó chịu vội vàng đi tới:
- Vũ Tích, làm sao vậy?
Vũ Tích miễn cưỡng cười nói:
- Thiếu gia, tôi…tôi không sao…
Đáp một câu, nàng chuẩn bị đứng lên, ai ngờ dưới chân lại đau đớn, làm thân thể nàng chợt lảo đảo lại muốn té xuống.
- Cẩn thận!
Lăng Tiếu chợt lóe nhanh chóng đem nàng đỡ lấy.
- Có phải trật chân hay không? Luyện võ không thể quá gấp gáp!
Lăng Tiếu quan tâm nói.
Nhưng Bạch Vũ Tích lại cúi đầu không đáp lời của hắn.
Lăng Tiếu vừa nhìn, phát hiện tay mình đang ôm trước ngực nàng, khó trách lại cảm thấy thoải mái như thế.
- Bị sưng rồi, không sao, tôi đi lấy nước lạnh cho cô đắp vào, xoa một chút sẽ vô sự!
Lăng Tiếu nói một câu sau đó đứng dậy đi lấy nước.
- Thiếu gia…thật tốt!
Trong lòng Bạch Vũ Tích yên lặng nói.
Lăng Tiếu bưng nước tới đem chân Bạch Vũ Tích ngâm một lúc, sau đó truyền huyền lực xoa cho nàng tiêu sưng.
Không bao lâu mắt cá chân đã không còn sưng như trước.
Lăng Tiếu tỉ mỉ giúp nàng mang giày, dặn dò:
- Tốt lắm, hôm nay nghỉ ngơi một ngày, cô đả tọa cẩn thận, ngày mai hẳn không còn việc gì!
Bạch Vũ Tích gật đầu, đỏ mặt nói:
- Cảm ơn thiếu gia!
Lăng Tiếu cười cười, vừa định nói chuyện trong phòng chợt truyền ra thanh âm kêu to.
- Ha ha, lại phá tan!
Thanh âm từ thư phòng truyền đến, đó chính là tiếng hô của Lăng Chiến.
Mấy ngày nay Lăng Chiến bế quan tu luyện đột phá kinh mạch, đây là lần thứ năm hắn phá tan được kinh mạch bị tắt nghẽn.
Lăng Chiến tinh thần phấn chấn đi ra phòng, vẻ mặt tỏa sáng, so với dáng vẻ lôi thôi lúc trước đã khác nhau một trời một vực.
Mộng Tích Vân thần tình vui sướng đi tới trước mặt chồng, mang theo ngữ khí kích động hỏi:
- Chiến ca, huynh trở thành võ đồ ngũ giai sao?
Lăng Chiến nhìn thê tử gật đầu nói:
- Phải, ta đã phá tan kinh mạch thứ sáu, tin tưởng qua thêm một tháng sẽ trở thành huyền giả!
- Như vậy tốt quá!
Mộng Tích Vân kêu lên. Bà nằm mơ cũng không dám nghĩ nhi tử cùng trượng phu có thể trùng tu huyền lực, rốt cục gia đình họ có thể thoát khỏi lời châm chọc “phụ tử phế vật”, trong lòng bà cảm thấy vạn phần tự hào, bao nhiêu ủy khuất trong những năm nay như tan thành mây khói.
- Tích Vân, mấy năm nay uất ức cho muội, ta thề sau này không bao giờ cho muội phải chịu uất ức như vậy nữa!
Lăng Chiến nắm tay thê tử trịnh trọng tuyên bố.
Lăng Chiến phá tan đạo kinh mạch thứ sáu, người một nhà đều phi thường cao hứng.
Mộng Tích Vân càng là đặc biệt phân phó người hầu làm một bữa tiệc phong phú để chúc mừng, hi vọng Lăng Chiến sớm ngày trở thành Huyền Giả
Sau khi ăn xong, Lăng Chiến gọi Lăng Tiếu vào thư phòng.
- Nhi tử, cám ơn ngươi!
Lăng Chiến nặng nề vỗ vỗ bả vai Lăng Tiếu cảm kích nói.
Lăng Tiếu khoát tay nói
- Cha, ngươi là cha ta, không có ngươi sẽ không có ta, cần gì nói cảm tạ? Người một nhà không nói hai lời, khách khí rồi.
Lăng Chiến vui mừng nhìn nhi tử, nhẹ thở dài một cái nói:
- Ta cho rằng cả đời này sẽ trôi qua một cách mơ mơ màng màng, chưa từng nghĩ tới có một ngày lại có thể tu luyện Huyền lực, chuyện này đối với võ giả chẳng khác nào cho ta tánh mạng lần thứ hai, chỉ cần có thể lần nữa tu luyện lại thực lực đỉnh phong trước kia thì ta cũng không còn mong gì hơn nữa.
Nói đến đây hắn dừng một chút, nhìn Lăng Tiếu nói:
- Tiếu nhi, ngươi khác với cha, nếu tiên nhân đã chọn trúng ngươi làm đồ đệ, vậy thì chứng minh ánh mắt tiên nhân sẽ không sai, tương lai của ngươi so cha, so với bất cứ người nào trong Lăng gia, trong Vẫn Thạch Thành đều sẽ đi xa hơn, cho nên ngươi nhất định phải chăm chỉ tu luyện, chớ cô phụ kỳ vọng của tiên nhân đối với ngươi ah!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 35: Cửa khảo thí thứ nhất. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lăng Tiếu nghe phụ thân nghiêm túc dạy bảo cũng không phản bác, rất thuận theo gật gật đầu nói:
- Cha, ngươi yên tâm, hài nhi nhất định sẽ cố gắng tu luyện, không cô phụ cha, không cô phụ kỳ vọng của tiên nhân đối với ta đâu.
- Như vậy cũng tốt, đúng rồi, ba ngày sau chính là gia tộc trắc thí, ngươi phải biểu hiện cho tốt, để những gia hỏa xem thường hai cha con chúng ta toàn bộ câm miệng lại.
Lăng Chiến dặn dò.
- Vâng, cha!
Lăng Tiếu gật đầu nói.
Ba ngày, đảo mắt đã qua.
Trắc thí mỗi năm một lần của Lăng gia chính là cử hành vào hôm nay.
Sáng sớm, trên luyện võ trường to lớn đã đứng đầy hơn 100 thiếu niên tuổi chừng mười hai đến hai mươi.
Những thiếu niên này đều là tử tôn đời thứ mười tám của Lăng gia, có trực hệ, cũng có chi thứ, chỉ cần có thể thông qua khảo thí thì bọn hắn đều sẽ là trụ cột tương lai của Lăng gia, bất kể là trực hệ hay chi thứ đều sẽ có được đãi ngộ như nhau, hoặc là tiếp tục lưu lại nội viện, hoặc là bị điều động ra ngoài làm việc.
Giờ phút này, tất cả mọi người trên luyện võ trường chia làm ba bộ phận, một bộ phận là ủng hộ đoàn do đích tôn tộc trưởng Lăng Lệ cầm đầu, một bộ phận khác là ủng hộ đoàn do đích tôn nhị trưởng lão Lăng Khuông cầm đầu, bộ phận thứ ba là các đệ tử chi thứ, dùng Lăng Hổ thực lực mạnh nhất cầm đầu. Ba bộ phận này lấy ủng hộ đoàn do Lăng Khuông cầm đầu là nhiều nhất, cơ hồ chiếm hơn phân nửa, tiếp theo ủng hộ đoàn của Lăng Lệ, cuối cùng mấy người Lăng Hổ là ít nhất.
Ở đại lục dùng thực lực mà nói chuyện này, tất cả thế gia đều tôn sùng vũ lực, Lăng gia cũng không ngoại lệ.
Hôm nay Lăng Khuông là võ giả xuất xắc nhất đời thứ mười tám ở độ tuổi dưới hai mười, dùng mười chín tuổi thành tựu Huyền Sĩ đê giai, cho nên rất được những người khác ủng hộ; Lăng Lệ cũng không yếu, hiện giờ mười tám tuổi, thực lực Huyền Giả cao giai, có hi vọng trước mười chín tuổi đột phá Huyền Sĩ đê giai, trong khảo thí năm trước bài danh vị thứ ba, lại thêm là cháu ruột tộc trưởng nên người ủng hộ không ít; về phần Lăng Hổ, mười chín tuổi, thực lực Huyền Giả trung giai, tuy rằng chỉ có thể xếp hạng thứ năm trong đời mười tám, nhưng hắn lại là người xuất sắc nhất trong chi thứ, tất cả đệ tử chi thứ đều lấy hắn làm tấm gương cả.
Người ba ủng hộ đoàn tụ cùng một chỗ, càng không ngừng bắt chuyện trao đổi với nhau, mỗi người hoặc là kinh hỉ hoặc là khẩn trương, kinh hỉ chính là khảo thí mỗi năm một lần đến, khẩn trương chính là không biết bản thân có thể thuận lợi thông qua khảo thí hay không.
- Các ngươi nói, khảo thí hôm nay Lăng Khuông đại ca có thể đạt được đệ nhất tiếp không? Hắn đã liên tục hai năm đạt được đệ nhất rồi, thật khiến người sùng bái ah!.
- Đây nhất định không cần nói nữa, Lăng Khuông đại ca đã là Huyền Sĩ đê giai, người mạnh nhất trong thế hệ này của chúng ta, không phải hắn được đệ nhất thì còn ai nữa?
- Cũng đúng, tuy rằng Lăng Lệ thực lực cũng rất mạnh, đáng tiếc còn chưa đột phá Huyền Sĩ giai, nhất định sẽ vẫn là bại tướng dưới tay Lăng Khuông đại ca thôi.
- Tuy rằng Lăng Lệ không nhất định có thể chiến thắng Lăng Khuông đại ca, nhưng hiện giờ không phải có một người khẳng định có thể uy hiếp được Lăng Khuông đại ca sao?
- Đánh rắm, ai có thể có thực lực này, Huyền Sĩ giai có thể phóng Huyền lực ra ngoài, có thể tu luyện công phái thuộc tính hợp với bản thân, uy lực vô cùng, cùng Huyền Giả giai có cách biệt một trời, trừ phi người nọ cũng là Huyền Sĩ giai.
- Chẳng lẽ các ngươi không nghe nói trong gia tộc gần đây cũng có người đột Phá Huyền Sĩ giai sao?
- Chẳng lẽ là. . . Lăng Bân năm trước bài danh thứ hai sao?
- Đúng, chính là nàng.
Mọi người nghị luận nhao nhao, hiện trường hào khí cực kỳ náo nhiệt ồn ào.
Lăng Tiếu chậm rãi đi đến, tùy tiện tìm một nơi vắng vẻ ngồi xuống. Trong ấn tượng của hắn, trong đời mười tám cũng không có ai có giao tình đặc biệt sâu, hắn cũng chẳng muốn đi trò chuyện, chỉ hi vọng khảo thí có thể nhanh lên tiến hành.
Được một lát, chúng trưởng lão và một đám chấp sự trong nội các cuối cùng cũng đã đi ra.
Tộc trưởng Lăng Thương đi đến trên đài cao ở chính giữa luyện võ trường, hai tay thả lỏng phía sau, uy nghiêm mười phần trầm giọng nói:
- Hôm nay, lại đến khảo thí mỗi năm một lần của Lăng gia chúng ta, hàng năm hôm nay đều là thời khắc nhìn thấy thực lực các ngươi tăng lên, ưu thắng nhược là pháp tắc sinh tồn tự nhiên, cho nên lưu lại hay đi đều nắm giữ ở trong tay các ngươi, quy tắc ta cũng không nói nữa, cũng như trước kia, ta hiện giờ muốn tuyên bố chính là năm tên đệ tử Lăng gia đạt được top 5 năm nay có thể tham gia tỷ thí giữa các đại gia tộc Vẫn Thạch Thành cuối năm nay!
Lăng Thương vừa nói đến đây, dưới đài liền một mảnh xôn xao!
Vẫn Thạch Thành tất cả lớn nhỏ tổng cộng có mười thế gia, mỗi ba năm sẽ cử hành một lần tỷ thí giữa lớp trẻ, dùng đó để chứng minh tiềm lực tương lai của các đại thế gia, đồng thời các gia tộc sẽ xuất ra ban thưởng phong phú, đệ tử có thể lấy được thành tích tốt không những có thể làm vẻ vang thay gia tộc, càng có thể đạt được ban thưởng, những phần thưởng này đều là Huyền kỹ, Linh Dược hoặc là binh khí thượng phẩm có trợ giúp tu luyện, . . .
Yêu cầu tỷ thí là đệ tử dưới hai mươi lăm tuổi.
Lăng Thương đè ép thanh âm, tiếp tục nói
- Đồng thời, đệ tử top 5 sẽ được các trưởng lão tự mình chỉ điểm, được đãi ngộ ngang với chấp sự nội viện, hơn nữa thái thượng trưởng lão sẽ từ trong năm người chọn lấy một người làm đệ tử!
- Oa. . .
Tất cả mọi người đều khi hô
Không phải là vì được các trưởng lão tự mình chỉ điểm, cũng không phải vì được đãi ngộ ngang với chấp sự nội viện, khiến bọn hắn kinh ngạc nhất chính là câu "Thái thượng trưởng lão sẽ từ trong năm người chọn ra một người làm đệ tử" .
Thái thượng trưởng lão ở Lăng gia có địa vị chí cao vô thượng, là một vị có thực lực thâm bất khả trắc nhất Lăng gia. Uy tín của hắn ở Lăng gia còn trên cả tộc trưởng, ở Vẫn Thạch Thành càng có uy danh hiển hách. Mười năm trước, từng có một gã Linh Sư trung giai từ bên ngoài đến rõ ràng dám đến khiêu khích uy nghiêm của Lăng gia, lúc ấy chúng trưởng lão Lăng gia cũng không phải đối thủ của tên Linh Sư kia, cuối cùng bị thái thượng trưởng lão một chiêu đánh thành thịt vụn, từ đó về sau không người nào dám khiêu khích uy nghiêm của Lăng gia nữa, dù là hai đại gia tộc Lý, La cùng Lăng gia nổi danh đều kiêng kị ba phần đối với vị thái thượng trưởng lão này của Lăng gia. Chỉ cần Lăng gia thái thượng trưởng lão còn đây một ngày, địa vị của Lăng gia sẽ không bị bất luận cái gì nguy hiếp.
Có thể nghĩ, có thể trở thành đệ tử của thái thượng trưởng lão là vinh quang cỡ nào, đáng vui mừng cỡ nào. Không chỉ địa vị ở Lăng gia từ nay về sau cao cả mà còn được thái thượng trưởng lão truyền thụ pháp môn tu luyện, đến lúc đó muốn không biến cường cũng kho a!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba