Vô Thường Tác giả: Mạc Mặc
Chương 1238 : Bụng ta đau quá
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Được rồi! Tâm thần của Đường Phong quan sát toàn bộ Hoa Thảo Điện, tự nhiên đối với động tĩnh của mỗi một linh thú đều rõ ràng như lòng bàn tay, những linh thú hưởng ứng chính mình đã chiếm bốn phần trong năm, mặc dù có một số linh thú không hưởng ứng chính mình, nhưng như vậy đã đủ rồi.
Đại cục đã định, chỉ chờ chính mình trở về chuẩn bị một chút, Chiến gia nhất định diệt vong.
Tâm thần bao phủ Thiên Cơ Ấn, thong thả lui về.
Vừa mới trở lại địa lao, Đường Phong phát hiện tam nữ bên cạnh chính mình thút thít khóc, Đường Phong lại càng hoảng sợ, vội vã mở to hai mắt, đã thấy trên giường lớn, tam nữ Tiêu Thiên Tuyết đều ngồi ngồi trước mặt chính mình, nước mắt giống như hạt châu thi nhau rơi xuống, thanh âm khàn khàn, khóc không thành tiếng.
Địa phương các nàng ngồi, ngay cả đệm giường cũng bị ướt một mảng lớn, cũng không biết các nàng chảy bao nhiêu nước mắt với có hiệu quả chấn động như vậy.
- Làm sao vậy?
Đường Phong nhanh chóng hỏi.
Nghe được thanh âm của hắn, thân thể mềm mại của tam nữ run lên, tiếng khóc ngừng lại, giơ lên đôi con mắt sưng đỏ, không thể tin tưởng nhìn qua hắn.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đường Phong có chút lo lắng hỏi thăm, hắn rất sợ tại thời điểm tâm thần chính mình liên hệ với Hư Thiên Điện, các nàng bị khi dễ nào đó.
- Chàng không chết… Chàng không chết…
Tiêu Thiên Tuyết cười so với khóc còn xấu xí hơn, mạnh mẽ lao tới, ôm chặt lấy Đường Phong, biểu hiện của Hà Hương Ngưng và Trang Tú Tú cũng không tốt hơn bao nhiêu, lời nói của các nàng đều là thanh âm khàn khàn phảng phất như của người khác.
Đường Phong giật mình, chỉ có thể ôn nhu an ủi, chờ khi các nàng bình phục lại, lúc này mới từ trong lời tường thuật gián đoạn của các nàng lý giải được tình huống.
Nguyên bản lúc tâm thần chính mình xuất khiếu, không chỉ hô hấp biến mất toàn bộ, thậm chí ngay cả nhịp tim cũng dừng lại, tam nữ không hề cảm nhận được trên người chính mình có một chút sinh cơ.
Điều này khiến ba người chết khiếp, gọi như thế nào cũng không có tác dụng gì, đều cho rằng lần trước Đường Phong bị thương quá nặng, không trị hết mà chết.
Minh bạch những chuyện đã trải qua, Đường Phong dở khóc dở cười.
- Chàng ngồi xuống một lần chính là thời gian ba ngày, cũng không nhúc nhích, ngay cả hô hấp cũng không có, chúng ta… Cho rằng…
Tiêu Thiên Tuyết cũng có chút không ý tứ.
- Ba ngày rồi?
Trong lòng Đường Phong máy động, hắn còn tưởng rằng chỉ trôi qua không lâu, lại không nghĩ tới lần liên hệ Hư Thiên Điện này dĩ nhiên dùng hết thời gian ba ngày.
Nhớ tới tối hậu thư Chiến Cuồng đã hạ lần trước, Đường Phong có chút đứng ngồi không yên.
Nếu như Chiến Cuồng không chịu nổi tình tình chạy tới nơi này, vậy thì chính mình không có biện pháp chống lại.
Phải lập tức hành động.
Đang lúc định lấy ra Sơn Hà Đồ an trí tam nữ, động tác của Đường Phong đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn ra bên ngoài địa lao, khuôn mặt tràn đầy khổ sáp.
Có người tới! Chẳng lẽ lại là Chiến Cuồng? Hiện tại hành động hiển nhiên không kịp nữa rồi, chính mình phải để tam nữ tiến vào trong Sơn Hà Đồ mới có thể thực hiện kế hoạch.
Đang tại thời điểm khẩn trương, bên ngoài địa lao truyền tới thanh âm, đó chính là thanh âm thân thể ngã xuống. Chợt, cửa địa lao bị chậm rãi mở ra, một người đỏ ngầu hai mắt tiến vào trong.
Đường Phong hí mắt quan sát, phát hiện người tới dĩ nhiên không phải Chiến Cuồng, mà là Chiến Sơn Nhạc.
Xong rồi! Vừa nhìn tới sắc mặt lo lắng và nhãn thần báo thù của Chiến Sơn Nhạc, Đường Phong lập tức biết được hắn muốn làm cái gì rồi. Chính mình giết chết con hắn, tự nhiên muốn tới báo thù rửa hận, thậm chí ngay cả có mệnh lệnh của Chiến Cuồng cũng bỏ qua.
- Đường Phong, ngươi giết hài nhi của ta, ta muốn ngươi nợ máu phải trả bằng máu!
Lúc này tóc tai Chiến Sơn Nhạc rối bù, người đầy mùi rượu, hiển nhiên mấy ngày qua hắn không phải quá tốt. Hiện tại dựa vào hơi rượu cư nhiên chạy tới địa lao nổi bão, ngay cả thủ vệ tại cửa địa lao nhà mình cũng bị hắn giết rồi, quyết tâm của hắn đã rõ ràng.
- Ngươi muốn giết ta?
Đường Phong bình tĩnh đáp lại, hắn không sợ Chiến Sơn Nhạc, thế nhưng phía sau hắn lại có ba nữ tử bị phong bế kinh mạch, còn có hài tử chưa xuất thế, một khi động thủ trong hoàn cảnh này, khó đảm bảo không liên lụy tới các nàng.
- Biết rõ còn hỏi.
Chiến Sơn Nhạc hừ lạnh một tiếng, đôi con mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm vào Đường Phong. Nhìn giống như mãnh thú chực thôn phệ người khác, khí thức Thiên giai thượng phẩm toàn thân bạo phát.
Trong lúc nhất thời địa lao cuồng phong thét gào, Đường Phong không nghĩ tới đối phương vừa nói liền động thủ, hiển nhiên đã hạ quyết tâm, căn bản không hề lo lắng tới kế hoạch của Chiến Cuồng.
Đường Phong vội vàng đáp lại, phản ứng chậm, tam nữ phía sau đều bị thổi ngã xuống giường.
Phải tốc chiến tốc thắng, nếu như Chiến Sơn Nhạc nháo ra động tĩnh lớn như vậy, Chiến Cuồng không có khả năng không phát hiện, một khi chờ Chiến Cuồng tới, cái gì cũng chậm.
Suy nghĩ tới đây, Đường Phong cũng giả bộ kinh khủng, liên tục lui về phía sau.
Chiến Sơn Nhạc cười ha ha một tiếng, trực tiếp nhào lên, mặt hiện rõ vẻ ngoan lệ, trong miệng gầm lên:
- Chôn cùng nhi tử của ta đi!
Đường Phong vung tay lên, hơn mười dược thi phủ đầy bụi đột nhiên xuất hiện ngay phía sau Chiến Sơn nhạc, mỗi một bộ dược thi đều cầm vũ khí sắc bén trong tay, vừa mới xuất hiện Chiến Sơn Nhạc đã hạ sát chiêu.
Cùng lúc đó, Chiến Sơn Nhạc đánh một chưởng vào ngực Đường Phong.
Đường Phong bí mật không phát ra cương khí, bật người hung mãnh bắn đi, đỡ sát chiêu của Chiến Sơn Nhạc, hai tay trực tiếp nắm chắc cánh tay của hắn đánh vào ngực chính mình.
- Ngươi…
Chiến Sơn Nhạc kinh hãi, lập tức thanh tỉnh rất nhiều, hắn vốn tưởng rằng một chưởng là có thể thoải mái lấy đi tính mệnh của Đường Phong, dù sao kinh mạch toàn thân của hắn đã bị phong bế rồi, đâu còn có thể phản kháng.
Thế nhưng khi Đường Phong phản kháng lại, hắn mới phát hiện ra không thích hợp.
- Ngươi dám giả bộ!
Chiến Sơn Nhạc tê rống không ngớt, kinh mạch của người này căn bản là không bị phong ấn, hắn chỉ giả bộ bị chế trụ mà thôi.
Nhận thấy điểm này, bàn tay của Chiến Sơn Nhạc bộc phát một cỗ kình lực cực mạnh. Ăn một kích gần như vậy, thân thể Đường Phong lập tức dừng lại, khóe miệng tràn máu tươi.
Thế nhưng hắn không hề có một chút thần sắc kinh hãi nào, ngược lại còn nhàn nhạt cười nhìn Chiến Sơn Nhạc.
Vèo vèo vèo…
Hơn mười bộ dược thi nhất tề chém vũ khí vào sau lưng Chiến Sơn Nhạc, cho dù hắn là cao thủ Linh giai thượng phẩm, nhưng cũng không thể chống đỡ được nhiều cỗ lực lượng tập kích cực lớn như vậy.
Huống chi, vừa rồi hắn vô cùng sơ ý, ngay cả cương khí hộ thân cũng không vận chuyển.
Lúc này bị Đường Phong ôm lấy một cánh tay, ngay cả động tác né tránh cũng không thể làm được.
Hơn mười vết thương có thể nhìn thấy xương cốt trắng xóa nhất thời xuất hiện trên lưng hắn, máu tươi vảy ra, thân thể Chiến Sơn Nhạc run lên, trong mắt đầy vẻ không tin tưởng.
Phập phập phập…
Liên tiếp vang lên mấy tiếng vang trầm muộn, các dược thi hạ thủ với tốc độ cực nhanh, sau một chiêu chém xuống lập tức xoay chuyển vũ khí đâm vào cơ thể Chiến Sơn Nhạc.
Hơn mười lỗ thủng mới mẻ xuất hiện.
- Chiến Sơn Nhạc, ta đưa ngươi đi gặp nhi tử của ngươi!
Đường Phong cười lạnh một tiếng, cổ tay xoay chuyển, trường kiếm thứ thần binh rời khỏi vỏ, nhanh nhẹn thẳng thắn đâm vào trái tim Chiến Sơn Nhạc.
Đây là một kiếm trí mạng, một kiếm đánh ra, Chiến Sơn Nhạc lập tức hồn vào địa phủ!
Một hồi chiến đấu sinh tử, phát sinh cực nhanh, kết thúc cũng cực nhanh, nếu như không phải Chiến Sơn Nhạc cho rằng Đường Phong đã bị phong bế kinh mạch, làm sao có thể có kết quả này?
Một cước đá bay thân thể Chiến Sơn Nhạc, Đường Phong chụp mạnh một cái tại đan điền đối phương, ngay sau đó Thiên Cơ Ấn chưa bao giờ xuất hiện qua thình lình xuất hiện trong lòng bàn tay, Đường Phong tiện tay ném đi, ném vào thi thể Chiến Sơn Nhạc, một dòng máu tươi theo vết thương dũng mãnh tiến vào trong Thiên Cơ Ấn, chỉ chốc lát sau, Thiên Cơ Ấn đã trở thân tỏa sáng màu huyết hồng.
- Nhanh, ta đưa các nàng tới địa phương an toàn.
Đường Phong quay đầu nhìn tam nữ nói.
Sắc mặt Tiêu Thiên Tuyết tái nhợt, nằm nghiêng trên giường, tay ôm bụng, trái toát mồ hôi thành giọt:
- Phu quân… Bụng ta đau quá, sợ là… Nó muốn ra rồi!
- Cái gì?
Đường Phong ngẩn người tại chỗ.
Tuy rằng biết Tiêu Thiên Tuyết sắp lâm bồn, thế nhưng Đường Phong trăm triệu lần không ngờ tới dĩ nhiên vào lúc này.
Đại khái hẳn là có liên quan tới kình khí do Chiến Sơn Nhạc vừa mới bạo phát, Tiêu Thiên Tuyết mang thai bị thổi trúng, sợ là nước ối bị vỡ, hài tử muốn ra rồi.
Cúi đầu nhìn lại, giữa hai chân Tiêu Thiên Tuyết tràn đầy máu tươi, tuy rằng Đường Phong chưa bao giờ trải qua trường hợp này, nhưng trước đây thời điểm Tứ Nương và các nữ hài nói chuyện truyền đạt kinh nghiệm, nhiều ít cũng từng nghe qua một ít, tự nhiên biết một màn trước mắt có ý nghĩa gì.
- Các nàng giúp đỡ Tuyết nhi! Ta tới ngăn cản Chiến Cuồng!
Thanh âm của Đường Phong có chút run run, chưa từng có giờ khắc nào hắn khẩn trương như vậy.
- Chúng ta?
Tay chân Hà Hương Ngưng và Trang Tú Tú luống cuống, hai người còn là thiếu nữ, nào có kinh nghiệm về phương diện này.
- Nói chuyện với nàng là được! Để nàng có thể bảo trì trạng thái thanh tỉnh!
Đường Phong căn dặn một tiếng, sau đó giơ kiếm cắt tại cổ tay chính mình, máu tươi văng ra, Đường Phong cấp tốc lao tới chỗ thi thể Chiến Sơn Nhạc, cầm lấy Thiên Cơ Ấn chụp vào vết thương trên tay chính mình. Thiên Cơ Ấn hơi nhúc nhích, phảng phất như đỉa hút máu, từng ngụm từng ngụm thôn phệ máu tươi của Đường Phong.
- Nhanh một chút, nhanh một chút!
Đường Phong nóng lòng như lửa đốt, Chiến Cuồng đang cấp tốc lao về phía bên này, vừa rồi tuy rằng cuộc chiến giữa chính mình và Chiến Sơn Nhạc rất ngắn, thế nhưng ba động cương khí truyền đi căn bản không thể giấu diếm được loại cao thủ cực đạo như Chiến Cuồng.
Tiếng tay áo đã truyền vào trong tai, Chiến Cuồng đã chạy tới cửa địa lao.
Đúng vào lúc này, huyết quang bên ngoài Thiên Cơ Ấn bắt đầu khởi động, đã dừng động tĩnh thôn phệ máu tươi. Thần sắc Đường Phong run lên, vội vã đánh mấy thủ ấn cổ quái về phía Thiên Cơ Ấn, đây chính là do hắn lĩnh ngộ được tại thời điểm tâm thần du đãng theo Hư Thiên Điện.
- Có được hay không cũng chỉ có thể liều mạng!
Đường Phong nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó hung hăng ném mạnh Thiên Cơ Ấn ra ngoài.
Oanh một tiếng, địa lao bị Thiên Cơ Ấn phá thành một lỗ thủng lớn, phía trên phủ đệ Chiến gia, một đạo huyết quang phát tán bốn phía.
Chiến Cuồng đang muốn mở cửa địa lao bị động tĩnh này hấp dẫn, ngẩng đầu nhìn, lập tức kinh hỷ hưng phấn:
- Thiên Cơ Ấn.
Thiên Cơ Ấn thấy rõ thiên cơ, người có Thiên Cơ Ấn mới có thể chưởng quản Hư Thiên Điện, chưởng quản Hư Thiên Điện thì có thể lý giải sự huyền bí của Hư Thiên Đỉnh!
Đối với Chiến Cuồng mà nói, Thiên Cơ Ấn có lực mê hoặc không gì sánh được.
Lúc này hắn bất chấp Đường Phong gì đó nữa rồi, thân hình bật lên lao tới không trung, bàn tay to chụp vào Thiên Cơ Ấn, ý đồ muốn chiếm chí bảo thiên hạ này làm của riêng.
Thế nhưng lấy thực lực cao thủ cực đạo của hắn, tại thời điểm chạm vào Thiên Cơ Ấn lại bị một cỗ lực đạo phản chấn mạnh mẽ kích rơi xuống, thiếu chút nữa gây thương tích.
Bên ngoài phủ đệ Chiến gia, mấy nghìn nhân mã kiên trì chờ đợi, các cao thủ lĩnh tụ đang tụ tập với nhau thương nghị tiếp theo nên hành động như thế nào, đột nhiên bên phía Chiến gia truyền tới một đạo huyết quang, lập tức ba động cương khí kinh tâm động phách nối đuôi nhau phát tán.
- Nhanh, Đường Phong có hành động rồi, nhanh nhanh tới trợ giúp!
Lời này vừa nói ra, mọi người đều biến sắc, nhất tề triển khai thân pháp, hung mãnh lao về phía phủ đệ Chiến gia.
Bên phía Chiến Cuồng, muốn thu phục Thiên Cơ Ấn nhưng lại có lòng mà không có lực, âm lãnh nhìn chằm chằm vào Thiên Cơ Ấn tỏa hồng quang trên trời cao, đột nhiên thân hình vừa chuyển, lại lao về phía địa lao.
Lấy kiến thức và từng trải của hắn, làm sao không biết nguyên nhân chính mình không thành công là bởi vì Chiên Cơ Ấn còn có chủ nhân?
Chỉ cần giết chết chủ nhân hiện tại, chính mình có thể buông tay buông chân thu phục Thiên Cơ Ấn rồi.
Suy nghĩ của Chiến Cuồng là chính xác, thế nhưng chỉ một chút dừng lại vừa rồi đã khiến hắn không thể tiếp cận địa lao.
- Chiến Cuồng! Nhận lấy cái chết!
Đoạn Vô Ưu dẫn đầu xông vào phủ đệ Chiến gia, đã hóa thành một đạo lưu quang ầm ầm lao về phía Chiến Cuồng.
- Ha ha, cũng tốt. lão phu thu thập ngươi rồi hàng phục Thiên Cơ Ấn!
Chiến Cuồng cao giọng cười, trong khoảng khắc liền giao thủ với Đoạn Vô Ưu.
- Tất cả đệ tử Chiến gia nghe lệnh, không tiếc tất cả giá phải trải, giết chết Đường Phong!
Chiến Cuồng một mặt chiến đấu kịch liệt với Đoạn Vô Ưu, một mặt hạ đạt mệnh lệnh.
- Si tâm vọng tưởng!
Cổ U Nguyệt và Lệ Khinh Dương ầm ầm hạ xuống cửa địa lao, thần sắc nghiêm nghị nhìn đám cao thủ Chiến gia tới gần.
Vèo vèo vèo…
Mấy đạo thân ảnh lập tức hạ xuống, nhân mã Đường Phong kéo tới từ Linh mạch chi địa cũng đã xuất hiện.
Phu phụ Diệp Dĩ Khô đồng lòng lo lắng cho Đường Phong, thân ảnh lần lượt lóe lên, liền tiến vào trong, thế nhưng Đường Đỉnh Thiên vừa mới đi vào, chưa kịp thích ứng với tia sáng yếu ớt trong địa lao, đã bị Diệp Dĩ Khô một cái tát văng ra ngoài.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Vô Thường Tác giả: Mạc Mặc
Chương 1239 : Viện quân
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Làm gì vậy?
Đường Đỉnh Thiên vô tội muốn chết.
- Sắp sinh rồi! Tất cả nam nhân không được vào!
Thanh âm kinh hỷ của Diệp Dĩ không từ bên trong truyền đến.
Thần sắc Đường Đỉnh Thiên ngẩn ra, đột nhiên cười ha ha:
- Sắp sinh rồi? Ta phải làm gia gia rồi? Là nam hay nữ?
Một đám người nghe xong không khỏi thần sắc tối sầm, hiện tại còn chưa sinh? Ai biết là nam hay nữ.
Chỉ là bầu không khí túc sát khẩn trương bởi vì một chuyện vui vẻ này khiến hòa tan không ít.
Trong địa lao, tay chân Đường Phong luống cuống, nhìn Diệp Dĩ Khô cản đường hỏi:
- Làm bao bây giờ? Làm bao bây giờ?
- Con gấp cái gì?
Diệp Dĩ Khô dở khóc dở cười:
- Đi gọi Tứ Nương đến, con cũng đi ra ngoài, tìm chút nước nóng.
- Vâng!
Đường Phong nhanh chóng lên tiếng, thân hình chợt lóe chạy ra khỏi địa lao, tìm Tứ Nương, để nàng cùng tiến tới hỗ trợ.
Một mặt muốn sinh hài tử, một mặt đánh nhau sống chết, thế giới này kỳ diệu như vậy.
Lúc này trong phủ đệ Chiến gia đã lung tung hỗn loạn không thôi, Đoạn Vô Ưu và Chiến Cuồng không biết đã đánh tới địa phương nào, chỉ là xa xa có động tĩnh vô cùng kịch liệt truyền tới.
Hơn hai mươi vị cao thủ Linh giai thượng phẩm của Chiến gia mang theo hơn trăm vị Linh giai trung phẩm và Linh giai hạ phẩm, điên cuồng trùng kích vào phòng tuyến địa lao.
Thời điểm Đường Phong chạy tới, nhìn thấy phòng tuyến rất căng thẳng, Hỏa Phượng đã hóa thành bản thể, ngẩng cao phượng minh, niết bàn chi hỏa không ngừng thiêu đốt, đang tại trên không trung chừng nghìn trượng quyết đấu liều chết với một vị cao thủ Chiến gia.
Ra lệnh một tiếng, hơn mười bộ dược thi từ bên trong địa lao vọt ra, gia nhập vào trong danh sách chiến đấu.
- Phong nhi, sợ là bên này không chống đỡ được bao lâu, nội tình Chiến gia dĩ nhiên hùng hậu như vậy!
Đường Đỉnh Thiên cầm Khấp Huyết Thần Thương trong tay, sắc mặt ngưng trọng.
- Không sợ!
Đường Phong cười hắc hắc, ngẩng đầu nhìn trời.
Trên bầu trời, rốt cuộc Thiên Cơ Ấn cũng bạo phát huyết khí thôn phệ vừa rồi, lấy Thiên Cơ Ấn làm trung tâm, một vòng tròn huyết hồng đột nhiên hình thành, bên trong vòng tròn tràn đầy các loại văn tự đồ hình phồn ảo du đãng, giống như có sinh mệnh, liên tục xoay chuyển qua lại trong vòng tròn.
Sau một khắc, một màn khiến người khác nghẹn họng nhìn trân trối xuất hiện rồi.
Một đại tinh tinh hình thể vô cùng to lớn, toàn thân trong suốt đột nhiên từ bên trong vòng tròn huyết hồng hiện thân, nó vừa mới xuất hiện, liền âm ầm rơi xuống đất, khiến mặt đất bị đập thành một hố thật to. Đại tinh tinh hồn nhiên không biết, ưỡn ngực đứng thẳng, hai tay vỗ ngực, lớn tiêng kêu gào.
- Hoạt mạch!
Người hơi có chút kiến thức đều biết được đầu đại tinh tinh này rốt cuộc là cái gì.
Điều khiến mọi người khiếp sợ còn ở phía sau, lúc đầu đại tinh tinh này xuất hiện, vòng tròn huyết hồng trên bầu trời lại dần dần phun ra một thân ảnh thật lớn khác, thân ảnh này cũng mang theo ba động linh khí vô cùng mãnh liệt, rõ ràng chính là hoạt mạch trân quý không gì sánh được.
Chỉ trong chốc lát, đơn giản đếm qua đã có hơn mười con, mà hiện tại trong vòng tròn vẫn tiếp tục không ngừng xuất hiện hoạt mạch mới.
Chỉ chốc lát sau, lại có tiếng gầm giận dữ truyền ra, một đầu cự hổ toàn thân tuyết trắng xuất hiện từ trong vòng tròn, nó không phải là hoạt mạch, nó hoàn toàn là sinh vật, mà uy nghiêm vương giả trên người nó phát ra khiến mỗi mọt người ở đây kinh hãi không thôi.
- Linh thú cửu giai!
Linh thú cấp chín, đây chính là tồn tại đương đương với Linh giai thượng phẩm a.
Hỏa phượng tại thời điểm hóa thành bản thể cũng là cửu giai. Hơn nữa bởi vì đằng cấp phân chia của linh thú không giống như nhân loại, linh thú bậc chín còn kinh khủng hơn so với Linh giai thượng phẩm thông thường.
Đầu cự thú bạch hổ này vừa xuất hiện liền nửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, tiếng hổ gầm rung động bốn phương, phong vân biến sắc.
Bạch quang hiện lên, bạch hổ biến mất không thấy, sau một khắc, một cao thủ Linh giai thượng phẩm của Chiến gia đột nhiên kêu gào thảm thiết, khiến mọi người kinh hãi không thôi, hắn phảng phất như đã gặp phải chuyện gì đó vô cùng kinh khủng.
Theo thanh âm nhìn lại, mọi người đều run rẩy. Chỉ thấy vị cao thủ Chiến gia này bị móng vuốt thật lớn của đầu cự hổ đè chặt dưới mặt đất. Thực lực Linh giai thượng phẩm căn bản không thể phát huy, trước mặt bạch hổ, hắn phảng phất yếu đuối giống như đứa trẻ con vừa mới sinh ra.
Bạch hổ nhe răng trợn mắt, rít gào ầm ĩ, cái miệng lớn há ra, răng nanh lộ rõ, cúi đầu cắn xuống.
Rắc rắc một tiếng vang vọng, máu tươi văng tung tóe, cái đầu của vị cao thủ Chiến gia kia nhất thời biến mất không thấy, trong miệng hổ vang lên tiếng nhấm nuốt, máu tươi đỏ sẫm theo khóe miệng chảy xuống.
Nhìn thấy một màn này, mọi người không ai là không quen việc máu tanh, bình sinh giết không ít người, nhưng giờ khắc này vẫn có một loại cảm giác lông tóc dựng đứng, không ít người có sức chịu đựng tâm lý kém một chút, trực tiếp nôn mửa tại chỗ.
Quá tàn nhẫn, quá máu tanh, hoàn toàn vượt qua điểm giới hạn có thể chịu đựng.
Giết người đầu chỉa xuống đất, nhưng bị một đầu linh thú ăn tươi rõ ràng như vậy, cũng thực sự quá mức bi kịch đi.
Oanh, cùng với một tiếng nổ, đại địa khẽ run lên, mọi người đang lúc đờ ra hồi phục lại tinh thần, chỉ thấy trong vòng tròn huyết hồng lại xuất hiện thêm một hoạt mạch hình thể khổng lồ, lúc hoạt mạch này xuất hiện, sóng vai đứng với đại tinh tinh, nhìn về phía Đường Phong cách đó hơn mười trượng.
Chúng nhiều ít có điểm lý tính, thời điểm rơi xuống không lập tức đại khai sát giới, mà là chờ đợi mệnh lệnh của Đường Phong.
Đường Phong vội vàng vọt tới, phân phó một tiếng với đại tinh tinh, lại căn dặn bạch hổ vài câu, lúc này mới yên lòng.
Vô luận là hoạt mạch hay linh thú đều có linh trí của chính mình, có thần trí tự nhiên có thể câu thông, Đường Phong rất sợ những đại gia hỏa này giết tới nghiền, không phân biệt người nào vói người nào, vậy thì quá mức buồn cười rồi.
Đại tinh tinh tuân lệnh, sảng khoái chấp hành, bạch hổ cũng khinh biệt liếc mắt nhìn Đường Phong, tư thái ưu nhã liếm liếm máu tươi nơi khóe miệng, trong mắt lấp lánh hung quang.
Nếu không phải trên người Đường Phong có Thiên Cơ Ấn, sợ rằng bạch hổ không thèm để ý tới hắn.
Trong vòng tròn huyết hồng, cuồn cuộn không ngừng xuất hiện hoạt mạch và linh thú cường đại, dưới sự điều hành của bạch hổ và đại tinh tinh, những viện quân này có thể cấp tốc nhận ra được đâu là địch đâu là bạn.
- Chiến gia… xong!
Lông tóc toàn thân Lệ Khinh Dương dựng thẳng đứng, cột sống từng đợt gió lạnh thổi sưu sưu. Nguyên bản hắn và Cổ U Nguyệt canh giữ trước cửa địa lao, chiến đấu với cao thủ Chiến gia, thế nhưng khi đại quân hoạt mạch và linh thú xông tới, nhất thời hai người được giải phóng.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Vô Thường Tác giả: Mạc Mặc
Chương 1240 : Có thể vận công bức hài tử ra hay không?
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nhìn những hoạt mạch và linh thú này, trong lòng Lệ Khinh Dương phát lạnh.
Một cỗ lực lượng như vậy, nếu như dùng để tranh bá thiên hạ, nào có ai là địch thủ?
Bốn thế lực lớn, dưới cỗ lực lượng này quả thực là trò cười.
Chỉ bằng vào những đại gia hỏa này là có thể khiến Chiến gia bị lật tung từ trên xuống dưới, gà chó cũng không yên, huống chi bên này còn có ba phương thế lực liên hợp lại.
Chiến gia không xong, thiên lý ở đâu! Trong lúc nhất thời, trong lòng Lệ Khinh Dương may mắn không thôi, may mà Trảm Hồn Tông chính mình không trở mặt quá sâu với Đường Phong, bằng không Chiến gia ngày hôm nay chính là ngày mai của Trảm Hồn Tông.
Lại nói tiếp Đường Phong và Trảm Hồn Tông xác thực có chút xung đột, dù sao lúc đầu hắn cũng giết hai đệ tử của Liễu Như Yên, nhưng từ trong Hư Thiên Điện, Liễu Như Yên đã không còn truy cứu việc này nữa rồi, lúc đó Lệ Khinh Dương còn tưởng rằng Liễu Như Yên suy nghĩ cho đại cục, càng bảo chứng qua đối với nàng, chờ khi dẹp xong chuyện này, chắc chắn đòi lại công đạo cho nàng.
Hiện tại xem ra, còn giao cái gì nha? Làm không tốt còn có thể kéo theo cả tông môn vào.
Len lén nhìn thoáng qua Liễu Như Yên đang chiến đấu kịch liệt, Lệ Khinh Dương thở dài một tiếng, nghĩ thầm việc này sợ là ta không có biện pháp giải quyết rồi, chờ khi việc này qua đi, ta vẫn nên tiếp tục bế quan ẩn cư.
- Đường Phong, ngươi còn chờ cái gì?
Cổ U Nguyệt đột nhiên nhìn Đường Phong rống lớn:
- Còn không mau đi tìm nước nóng.
Bên dưới địa lao truyền tới tiếng gào thét tê tâm liệt phế của Tiêu Thiên Tuyết, ngược lại Đường Phong vốn phải đi tìm nước nóng lại bị một cao thủ Chiến gia quấn chân, Cổ U nguyệt nóng lòng như lửa đốt, phảng phất giống như chính mình đang sinh hài tử.
Đoàn người Chiến gia nhận được lệnh của Chiến Cuồng, một lòng một dạ muốn giết chết Đường Phong, hắn hiện tại chính là một con đom đóm trong đêm tối mịt mù, cừu hận lớn không gì sánh được.
Đường Phong tê rống một tiếng:
- Cút ngay!
Vô Cấp Kinh Mang Kiếm rời khỏi vỏ, gã cao thủ dối diện đang bám chân dây dưa lộ rõ vẻ kinh khủng muốn thối lui, thế nhưng đâu có thể thối lui được? Kiếm quang hiện lên, bị thương nặng tại chỗ, theo đám người Bạch Tiểu Lại xông tới trực tiếp bị giết chết.
- A Phong, chúng ta cùng chàng đi!
Bạch Tiểu Lại bắt chuyện một tiếng.
Đường Phong quay đầu vừa nhìn, đã thấy tất cả các nữ nhân của chính mình đều tới, vây tụ xung quanh chính mình.
Tiêu Thiên Tuyết sinh hài tử, các nàng không có biện pháp gánh chịu thống khổ thay, nhưng cũng có chút khả năng làm chủ chuyện tình.
- Đi theo ta!
Đường Phong nhằm về phía trong Chiến gia, mấy nữ theo sát đằng sau.
Cao thủ Chiến gia không muốn sống ào về phía Đường Phong, ý đồ muốn ngăn cản bước tiến của hắn, lấy đi tính mạng của hắn.
Người của Trảm Hồn Tông, Cổ gia, Linh mạch chi địa một người lại một người chạy tới, nghênh đón công kích của cao thủ Chiến gia, đảm bảo Đường Phong và mấy nữ có thể thẳng đường không ngừng.
Thực sự không thể ngăn cản được mới để Đường Phong và mấy nữ nhân xuất thủ.
Một đường vừa đánh vừa xông mạnh, chờ sau khi chạy ào vào bên trong Chiến gia, nữ nhân bên người Đường Phong một người cũng không thừa, đều bị kéo vào trong vòng chiến đấu.
Trong phòng có một ít khí tức người sống, nhưng đều không có bao nhiêu thực lực, Đường Phong đá văng cửa phòng tiến vào, trực tiếp bắt lấy một nữ tử lạnh run cuộn tròn trên giường.
- Đừng giết ta, đừng giết ta!
Nàng kia sợ tới mức hoa dung thất sắc, liên tục hét chói tai.
- Ở đâu có nước nóng!
Đường Phong trừng mắt hỏi.
- Đừng giết ta!
Nữ tử kia sắp khóc ra rồi.
- Đừng lằng nhằng, phòng bếp ở đâu? Nói nhanh một chút, bằng không chết!
Đường Phong cấp bách, khóe miệng nổi bọt, hết lần này tới lần khác đối phương lại không trả lời. Có lẽ là bị từ chết kích thích, ý nghĩ của nữ tử này rất nhanh thanh tỉnh một chút, nói năng lộn xộn chỉ phương hướng cho Đường Phong, Đường Phong gấp không thể chờ, kéo theo nàng xông ra ngoài.
- Ta mang ngươi đi, ngươi chỉ vị trí cho ta!
Nếu không nhìn thực lực của nàng không cao, Đường Phong đã sớm tung một cái tát tới rồi, trực tiếp kiểm tra ký ức của nàng, như vậy cũng ít đi phiền phức.
Dưới sự chỉ đường của nữ tử, Đường Phong cấp tốc đề cao tốc độ lên tới cực hạn, hơn mười hơi thở sau, cuối cùng cũng chạy tới vị trí phòng bếp.
Tiện tay thả nữ tử ra ngoài, chạy ào vào trong phòng bếp, Đường Phong trực tiếp cuốn một vại nước vào trong Không Gian Mị Ảnh, lúc này mới vội vã chạy trở về.
Chiến gia hiện tại hỗn loạn rồi, cục diện cũng thảm thiết vô cùng, có đại quân hoạt mạch và linh thú gia nhập, bọn họ đâu có thể chống lại được?
Đường Phong một đường lao trở về, ngược lại không ai có thể ngăn cản được bước tiến của hắn.
Giống như thiểm điện tiến vào trong nhà lao, tiếng kêu tê tâm liệt phế của Tiêu Thiên Tuyết khiến thần sắc của Đường Phong ngẩn ngơ.
- Nước nóng đâu?
Tần Tứ Nương vội vã hỏi thăm.
- Không tìm được!
Đường Phong lấy vại nước từ trong Không Gian Mị Ảnh ra ngoài.
- Chỉ có cái này!
- Cái này cũng được!
Tần Tứ Nương bộc phát cương khí nóng bỏng, đánh vào trong vại nước, nhất thời vại nước bốc lên nhiệt khí đằng đằng.
Tần Tứ Nương và Diệp Dĩ Khô liên tục bận rộn, Trang Tú Tú và Hà Hương Ngưng một bên hỗ trợ, hai tay mỗi người đều đỏ tươi, Đường Phong không biết làm sao đứng bên ngoài nhìn máu loãng màu đỏ, trái tim thiếu chút nữa vọt thẳn lên tận cổ.
Diệp Dĩ Khô nhận được thất thố của hắn, tranh thủ lúc rãnh rỗi an ủi một tiếng:
- Phong nhi đừng khẩn trương, Tuyết nhi và hài tử không có vấn đề gì.
- Thế nhưng nàng kêu lớn như vậy!
Khóe mắt Đường Phong ướt át, tâm tình đều hiện rõ trong mắt.
Diệp Dĩ Khô cười nhẹ một tiếng:
- Nữ nhân nào sinh tử tử không kêu? Có khí lực kêu mới là chuyện tốt.
Tần Tứ Nương bên kia đột nhiên nói với Tiêu Thiên Tuyết:
- Trước đừng kêu, giữ chút khí lực, còn chưa tới lúc đó.
Tiêu Thiên Tuyết nghe vậy gật đầu, trên khuôn mặt tràn đầy mồ hôi hột, từng giọt mồ hôi rất lớn rơi xuống, quần áo toàn thân đã bị làm ướt.
Tần Tứ Nương quay đầu nói với Đường Phong:
- Không cần phải lo lắng, vị trí thai của hài tử này rất chuẩn, khi sinh sẽ không quá phiền phức.
- A!
Sắc mặt Đường Phong có chút tái nhợt, không tự giác gật đầu liên tục.
- Mẫu thân, có thể để Tuyết nhi vận công bức hài tử ra hay không?
Đường Phong hỏi ra vấn đề này liền biết chính mình có chút điên rồi, lo lắng quá sinh loạn, hắn chưa bao giờ bối rối như ngày hôm nay.
Diệp Dĩ Khô và Tần Tứ Nương đều nhịn không được nở nụ cười.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Vô Thường Tác giả: Mạc Mặc
Chương 1241 : Đấu Chiến Khôn
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Con coi hài tử là cái gì?
Diệp Dĩ Khô trừng mắt liếc nhìn hắn:
- Vô luận là nữ nhân có thực lực cao như thế nào, tại thời khắc sinh hài tử, nàng vĩnh viễn là nữ tử bình thường nhất.
Sắc mặt Đường Phong xấu hổ.
Hà Hương Ngưng đột nhiên hét lên một tiếng:
- Ta… Ta hình như thấy đầu hài tử rồi.
Tứ Nương vội vã cúi đầu nhìn, mỉm cười nói:
- Đúng nha, Tuyết nhi đừng sợ, hiện tại có thể dồn sức rồi, có bao nhiêu khí lực mạnh đều dùng hết.
- Ta nhìn nhìn…
Đường Phong khẩn cấp.
Diệp Dĩ Khô vội vàng kéo lấy hắn, khiển trách:
- Con nhìn cái gì nha, con đi ra ngoài, thiếu ở chỗ này thêm phiền!
Đường Phong bị đuổi ra khỏi địa lao, nhưng tiếng kêu cực kỳ bi thảm vẫn như cũ chui sâu vào trong lỗ tai của hắn.
Đứng sửng sốt tại chỗ chốc lát, mạnh mẽ giậm chân, lắc mình liền xông ra bên ngoài.
Sắc mặt Đường Phong lộ vẻ dữ tợn, nhằm về phía đối thủ dây dưa không ngừng đối với Chung Lộ, trường kiếm thứ thần binh rời khỏi vỏ, lực lượng cương tâm hỏa hệ được vận dụng, sóng nhiệt cuồn cuộn công kích về phía người nọ.
Cao thủ Chiến gia này chỉ có tu vi linh giai hạ phẩm, thế nhưng thực lực đánh nhau thực tế lại không hề thua kém bao nhiêu so với Chung Lộ, tuy rằng rơi xuống hạ phong, nhưng vẫn chưa để lộ bại thế, hiện tại Đường Phong đột nhiên gia nhập, hắn lập tức ăn không tiêu, hai ba chiêu liền bị Đường Phong dùng một kiếm lấy mạng.
- Công tử!
Chung Lộ bị sắc mặt của Đường Phong dọa hoảng sợ, không biết hắn đã xảy ra chuyện gì.
- Đi giúp những người khác!
Đường Phong căn dặn một tiếng, xoay người tìm tới một cao thủ Chiến gia. Hắn phải chiến đấu, bằng không không thể ngăn cản được thanh âm của Tiêu Thiên Tuyết truyền vào tai, thanh âm này để Đường Phong hoàn toàn đại loạn, hoàn toàn không biết nên làm cái gì.
Thế đến của Đường Phong giống như sấm sét, trong chiến trường hỗn loạn cấp tốc chạy nhanh, liên tiếp có cao thủ Linh giai của Chiến gia bị mất mạng. Thế lực ba phương thoát khỏi đối thủ cũng không nhàn rỗi, mà xoay người chạy tới giúp đỡ người khác, tiếp tục kéo dài như vậy, cục diện của Chiến gia trần ngập nguy cơ.
Thế lực đệ nhất thiên hạ, ngày hôm nay ngã xuống!
Liên tiếp giết mười mấy người, toàn thân Đường Phong tràn ngập máu tươi, đang trong lúc di chuyển, ngẩng đầu nhìn thấy một thân ảnh cực kỳ quen thuộc.
Con mắt Đường Phong híp lại.
Chiến Khôn.
Vị cao thủ Chiến gia trước kia làm Linh Khiếp Nhan bị thương nặng! Lúc này Chiến Khôn đang giao chiến với Đường Đỉnh Thiên, Đường Đỉnh Thiên chỉ là Linh giai trung phẩm, thế nhưng có uy lực của thần binh Khấp Huyết trong tay, khí thế vô cùng kinh người, nhất thời nửa khắc Chiến Khôn không làm gì được hắn.
Chỉ là trên người Đường Đỉnh Thiên hiện tại có không ít vết thương nhỏ, dù sao Chiến Khôn không phải dễ đối phó như vậy, cho dù có thần binh trong tay, nhưng cũng không thể đánh với Chiến Khôn trong thời gian dài.
Cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt! Thù hận của Đường Phong đối với Chiến gia chủ yếu bởi vì hai người dựng lên, một là Chiến Khôn, hai là Chiến Vô Song, Chiến Vô Song đã bị giết, hiện tại cũng tới lượt Chiến Khôn rồi.
Thù Linh Khiếp Nhan bị thương, hôm nay sẽ có kết quả.
Thân hình như điện, Đường Phong trực tiếp bay lên trên không trung, người chưa tới, kiếm khí đã phát, kiếm quang giống như hỏa long hung mãnh công kích về phía Chiến Khôn. Chiến Khôn và Đường Đỉnh Thiên đang giao đấu kịch liệt, căn bản không nghĩ tới có người đánh lén chính mình, chờ khi phản ứng đã không kịp, chỉ còn cách tránh né, nhưng Đường Đỉnh Thiên làm sao cho hắn cơ hội này.
Khấp Huyết Thần Thương giống như một đạo huyết quang, đón đầu cắm về phía Chiến Khôn.
Chiến Khôn ra sức chống đối, vừa mới đỡ uy Khấp Huyết, liền bị kiếm chiêu của Đường Phong thôn phệ
- Ha ha!
Đường Đỉnh Thiên cười lớn một tiếng, trong hỏa quang liền lóe lên một mảnh đao quang, chợt, thân ảnh của Chiến Khôn hoàn hảo không tổn hao gì hiện ra.
Ba người tạo thành thế tam giác, giữa không trung liên tục xoay chuyển.
Sắc mặt Chiến Khôn ngưng trọng, toàn thân Đường Phong tràn ngập sát khí, trên mặt Đường Đỉnh Thiên cũng hiện rõ chiến ý hừng hực.
- Muốn lấy nhiều khi ít sao?
Chiến Khôn âm thầm cảnh giác, tại đồ ma đại hội lần trước, hắn đã từng mình lĩnh giáo qua sự kinh khủng của Đường Phong, hắn biết mặc dù chính mình có tu vi cao hơn Đường Phong một cảnh giới, thế nhưng muốn chiến đấu sinh tử thực sự, nói không chừng chính mình cũng không phải đối thủ của Đường Phong.
Một chọi một cũng không có lòng tin tất thắng, hiện tại đối phương còn có một người cầm thần binh trong tay giúp đỡ, Chiến Khôn nào dám vọng động?
- Chiến tranh thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh.
Đường Đỉnh Thiên hắc hắc cười nhạt:
- Lấy nhiều khi ít thì thế nào?
Trường kiếm trong tay Đường Phong chỉ vào Chiến Khôn xa xa, lạnh lùng nói:
- Cha, người này đã từng khiến một nhi tức (con dâu) của người bị thương, nếu như không phải nàng có thể chất đặc thù, nhi tức của ngươi đã sớm chết!
- Cái gì?
Đường Đỉnh Thiên giận tím mặt, sát khí toàn thân bắt đầu khởi động, căm tức nhìn Chiến Khôn.
Chiến Khôn cười nhạt:
- Thì làm sao?
- Nợ máu phải trả bằng máu!
Đường Phong tê rống một tiếng, thân theo trường kiếm, cuồn cuộn nổi lên một mảnh kiếm quang, chụp vào đầu Chiến Khôn.
- Dám đả thương nhi tức của ta, ta muốn ngươi chết!
Đường Đỉnh Thiên cũng đã động cơn giận, trường thương mạnh mẽ đâm tới, phối hợp với động tác của Đường Phong, một trái một phải giáo công Chiến Khôn.
Thần sắc Chiến Khôn nghiêm nghị, đại đao trên tay truyền tới ba động cương khí vô cùng kịch liệt, hiển nhiên cũng muốn liều mạng rồi.
Ba người trong nháy mắt chiến loạn thành một đoàn, hai Linh giai trung phẩm hợp lực đối chiến với một Linh giai thượng phẩm, tuy rằng về mặt nhân số chiếm ưu thế, nhưng Chiến Khôn trước khi Chiến Cuồng và Đoạn Vô Ưu thoát khốn vẫn được xưng hào là đệ nhất cao thủ bốn thế lực lớn, sao có thể là người bình thường.
Ngay cả lấy một địch hai, Chiến Khôn cũng gặp nguy không loạn, đại đao trên tay dễ sai khiến, các loại chiêu số tinh diệu được thi triển ra, càng khiến hai phụ tử Đường Đỉnh Thiên nhất thời không thể đột phá được phòng ngự của hắn.
Chỉ thấy giữa không trung, ba đạo thân ảnh giống như lưu tinh, căn bản không thấy rõ là ai là ai. Kiếm khí, đao mang, thương ảnh đan xen trong đó, nhất thời một phiến không gian liên tục bộc phát tiếng va chạm kịch liệt.
Linh khí thiên địa hỗn loạn không tốt, bị cỗ chiến ý sục sôi mà lạnh thấu xương lôi kéo, linh khí chảy xuôi phảng phất như hóa thành lưỡi đao, cắt nát không gian vô tận.
Tiếng đinh đinh đương đương truyền rộng, ba đạo thân ảnh bay ngược về ba phương hướng khác nhau, chợt mọi người đều dừng lại.
Một lượt giao phong, đúng là không thể phân ra được thắng bại, ba người đều bị đánh ngược về chỗ cũ.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Vô Thường Tác giả: Mạc Mặc
Chương 1242 : Chiến Khôn chết
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chiến Khôn hừ lạnh một tiếng, đại đao trong tay hư không nhất trảm, vô số đại đao do linh khí thuần túy cấu thành xuất hiện giữa không trung.
- Chiến gia Bách Đao Hành!
Đường Phong cười nhạt, một chiêu này hắn đã từng gặp mặt, lần trước tại thời điểm đối chiến với vị cao thủ Chiến gia tại Hồ gia, người kia đã từng xử dụng qua một chiêu này.
Thế nhưng lúc này do Chiến Khôn thi triển, uy lực của một chiêu Bách Đao Hành so với trước kia càng mạnh mẽ hơn rất nhiều, đại đao linh khí có tới hơn hai trăm thanh, không chỉ linh khí vượt xa, mà lực sát thương của những thanh đại đao này khẳng định cũng sẽ đề thăng rất nhiều.
- Đi!
Chiến Khôn giận dữ quát một tiếng, gần hai trăm thanh đại đao cấp tốc bay tới, hoàn toàn bao phủ Đường Phong và Đường Đỉnh Thiên bên trong.
- Chư Thiên Tinh Thần!
Đường Phong thấp giọng lẩm bẩm, mấy trăm ám khí đột nhiên xuất hiện, giống như tinh thần trên bầu trời đột nhiên rơi xuống, xuyên tỏa bên người. Đối phó với loại sát chiêu số lượng khổng lồ như thế này, Chư Thiên Tinh Thần không cần nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất.
Đường Đỉnh Thiên cũng có động tác, Khấp Huyết Thần Thương trong tay truyền tới một tiếng long ngâm, thương linh phụ trợ, phía sau Đường Đỉnh Thiên hình thành một đầu huyết long ngửa mặt lên trời rít gào, tản mát uy nghiêm vô tận.
Thương hoa đáo đóa, cánh không đánh tan mấy chục thanh đại đao linh khí.
Ba người tới giờ khắc này đều đã sử dụng toàn bộ lực lượng mạnh nhất.
Đinh đinh đinh đinh… Tiếng vũ khí va chạm dồn dập truyền đi, Bách Đao Hành của Chiến Khôn không thể đột phá được vòng phong tỏa của Đường Phong và Đường Đỉnh Thiên, nửa đường liền bị chặn lại.
- Vô Tận Đao Mang!
Chiến Khôn gầm lên giận dữ, đại đao trên tay lăng không đánh xuống, chém thẳng Đường Phong.
Hai người cách xa nhau chừng ba mươi trượng, nhưng một đao này chém xuống, Đường Phong rõ ràng cảm giác được một cỗ uy lực thiên địa từ phía trên ập xuống chính mình, uy lực tạo thành uy áp khiến thân thể Đường Phong hạ thấp, suýt chút nữa rơi xuống.
Thần sắc Đường Đỉnh Thiên nghiêm nghị, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh đầu có một đạo đao mang thật lớn, bổ về phía chính mình, mà đầu nguồn của đao mang kia chính là vị trí của Chiến Khôn, phảng phất giống như thanh đao trên tay Chiến Khôn đột nhiên biến lớn vô số lần.
Đây chính là một kích toàn lực của cao thủ Linh giai thượng phẩm đứng đầu, một kích đủ để băng sơn liệt địa.
Khí cơ bị tập trung, Đường Phong ngay cả động tác né tránh cũng không làm được. Chỉ có ngạnh kháng! Trăm thanh ám khí còn sót lại bên người Đường Phong dưới sự vũ động không ngừng hội tụ trên đỉnh đầu, hội tụ thành một điểm.
Đao mang thật lớn từ trên trời hạ xuống, oanh kích trên trăm thanh ám khí, âm thanh vèo vèo truyền rộng, vài thanh ám khí đã bị đánh bay ra ngoài.
Đường Phong hung mãnh thôi động cương khí trong cơ thể, nỗ lực bảo trì ám khí không bị đánh tan, bên phía Chiến Khôn cũng gầm nhẹ liên tục, sau gáy nổi gân xanh. Hai bàn tay hư áp, khống chế đao mang chém xuống, thế muốn chém Đường Phong thành hai nửa.
Đây chính là chiêu liều chết thuần túy! Cương khí giữa hai bên xung đột đổ vào nhau, trong đó người tới ta đi, người lui ta tiến. Chiến đấu như vậy, ai cũng không giúp được, tuy rằng Chiến Khôn hiện tại buông tha phòng ngự toàn thân, thế nhưng Đường Đỉnh Thiên lại căn bản không thể hạ thủ đối với đối phương.
Bởi vì một khi đánh vỡ cục diện bế tắc này, bên phía Đường Phong cũng tuyệt không khá giả, chỉ khi Đường Phong dựa vào thực lực của chính mình áp đảo Chiến Khôn hắn mới có thể hoàn hảo không tổn hao gì.
Thế nhưng Chiến Khôn tốt xấu cũng là cao thủ Linh giai thượng phẩm đỉnh cao, tuy rằng thực lực kém hơn so với loại lão quái trăm năm như Chiến Cuồng, nhưng không phải là Đường Phong dưới tình huống bình thường có thể chống đối.
Đao mang thật lớn từng tấc từng tấc đè xuống, trăm thanh ám khí Đường Phong ngưng tụ ra rung động không ngừng, nghiễm nhiên đã sắp chống đỡ không được rồi.
- Phong nhi mau tránh!
Đường Đỉnh Thiên kinh sợ.
Đường Phong hắc hắc cười lạnh, đối diện cách Chiến Khôn hơn mười trượng.
- Ngươi chết hay ta chết?
Chiến Khôn lạnh giọng hỏi.
- Là ngươi chết!
Đường Phong đột nhiên không hề chống đối, đao mang thật lớn trực tiếp đánh tan tầng ám khí ngăn cản, mang theo uy năng hủy thiên diệt địa chém vào đầu Đường Phong.
Tranh…
Tiếng dây cung bị kéo căng truyền tới, vô số đạo ám khí tản ra phảng phất như hóa thân thành mũi tên nhọn rời khỏi dây cung, giữa không trung lôi ra từng đạo tàn ảnh, chợt lóe rồi biến mất.
Đao mang hạ xuống, Đường Phong nghiêng đầu qua, chém trên vai.
Một tiếng đau đớn truyền đến, Đường Phong giống như lưu tinh rơi xuống mặt đất.
- Phong nhi!
Đường Đỉnh Thiên kinh khủng kêu to, nhanh chóng đuổi theo.
Chờ khi Đường Đỉnh Thiên từ một hố to trên mặt đất đẩy Đường Phong ra, trong nháy mắt lão lệ ngang dọc, chỉ thấy đầu vai của Đường Phong xuất hiện một lỗ thủng thật lớn, máu tươi chảy không ngừng.
Một kích này của Chiến Khôn, ngay cả Bất Phôi Giáp cũng không hoàn toàn chống đỡ được, nếu không phải nhờ vào lực lượng rơi xuống giảm xóc một chút, toàn bộ cánh tay phỏng chừng đều bị chặt bỏ.
- Không chết được!
Đường Phong ho ra một ngụm máu tươi, mạnh mẽ chống đỡ thân thể đứng lên.
- Ta giết hắn!
Đường Đỉnh Thiên cầm theo Khấp Huyết Thần Thiên xông lên tìm Chiến Khôn báo thù rửa hận.
- Không cần, hắn đã chết!
Đường Phong xua xua tay, xuyên thấu qua sương mù nhìn lên bầu trời.
Từ lúc Đường Phong hạ xuống, Chiến Khôn vẫn đứng giữa không trung, thân thể ổn định như núi cao, không hề nhúc nhích, thế nhưng trên người hắn lúc này cũng đột nhiên nhiều hơn một dòng máu tươi, bước tiến hơi lảo đảo một chút, ngã đầu xuống dưới đất.
Liều mạng chính mình bị thương phát động Ngự Thần nhất kích, Chiến Khôn há có thể không chết? Đường Phong không tránh được công kích, hắn cũng không tránh khỏi công kích của Đường Phong, chỉ bất quá kết cục cuối cùng tuyệt nhiên khác nhau.
Chiến Khôn vừa chết, tất cả đám người còn lại của Chiến gia đều không còn chiến ý, lão tổ tông đã không còn thấy nữa rồi, thực lực địch nhân khổng lồ, tiếp tục đánh tiếp không phải chính mình muốn chết sao? Lập tức nhiều người nhảy ra khỏi vòng chiến, ý đồ chạy trốn.
Thế nhưng Cổ gia và Trảm Hồn Tông làm sao cho bọn hắn cơ hội toàn mạng? Thừa dịp bọn họ không còn chiến ý mạnh mẽ hạ sát thủ, đặc biệt là cao thủ Linh giai càng được chiếu cố đặc biệt, cuối cùng không ai chạy trốn được, Linh giai trở lên đều bị giết.
Mùi máu tươi tràn ngập, phủ đệ Chiến gia truyền thừa hơn một nghìn năm, nơi nơi đều là tường đổ vách xiêu, toàn thể hỗn độn không tốt.
Chiến gia, đã diệt!
Đại chiến trôi qua, chỉ còn lại tiếng thở dốc ồ ồ, những người còn sống nhìn lẫn nhau, trong mắt đều tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương