Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch giả: Văn Cao
Nguồn:http://blog.360.yahoo.com/blog-bK3x....INFuFZ8s-?cq=1
Tề Vân vô cùng kinh ngạc, Hồng Quân khí lực gần như không biết mệt mỏi, hơn nữa thân thể lại vô cùng khỏe mạnh, không cần biết là dùng biện pháp gì, cũng không có tạo một chút thương tổn đối với hắn.
Hồng Quân bị đánh như vậy cũng rất tức giận, biết được Tề Vân không thể làm mình bị thương, nhìn thượng tiên đáng sơn trước mặt, mặc kệ Tề Vân dùng 'tòn tâm châm", hay là bảo kiếm, Hồng Quân cũng không có đề phòng, chỉ có chú tâm không ngừng công kích.
Hai người gần như không biết mệt mỏi, đánh thêm nửa canh giờ, Tề Vân xuất ra một chưởng đạo lực, lúc này mới phát hiện ra chân nguyên đã tiêu hao rất nhiều, khó mà hồi phục ngay được, sợ rằng hôm nay không những không giết được người mà mình có khi bị nguy hiểm.
Hồng Quân cũng lúc đó xuất một quyền nhằm đầu đánh tới, Tề Vân không còn linh hoạt như lúc trước, tránh né không kịp bị thiết quyền đánh trúng đầu tạo thành âm thanh. " ông ông".
Nhìn Tề Vân từ từ ngồi xuống, Hồng Quân mới thở một hơi, thượng tiên quả nhiên đối phó khó hơn với con người. Tại trên chiến trường, chống lại đại tướng quân địch, Hồng Quân chỉ cần mài hiệp đã bắt được địch nhân, đây cũng là lần đầu tiên mất thời gian lâu như vậy.
Nhìn Tề Vân ngã trên mặt đất, Hồng Quân nhớ lại, Tề Vân luôn luôn rồn mình vào chỗ chết, không có cho Hồng Quân một cơ hội đẻ sống, người như vậy tuyệt đối không thể lưu lại, nhưng dù sao Tề Vân cũng là một người con gái, Hồng Quân cũng không có hạ sát thủ được, giết cũng không được, tha cũng không xong, Hồng Quân bèn đem Tề Vân đứng lên rời khỏi nơi này, kiếm một nơi an toàn rồi mới quyết định xử trí nàng.
cách hơn sáu trăm dạm ngoài thành có một ngọn núi hoang sơ, tìm được một cái sơn động sạch sẽ, Hồng Quan đặt Tề Vân trên mặt đất, chất củi đốt lửa, trên đường đi tiện tay bắt được một con thỏ, Hồng Quân bây giờ là muốn ăn cơm, đánh nhau một chận vừa lại chạy trốn như vậy, bụng đã sớm kháng nghị.
Bị trọng thương ngất đi, Tề Vân một lúc sau cũng tỉnh lại, khẽ chỉnh lại tóc rồi nhìn khắp nơi một vòng. Hồng Quân cũng vừa về tới cửa động khẩu mang theo một ít củi, nhìn Tề Vân tỉnh lại, tay vung một quyền đành vào đầu Tề Vân, Tề Vân còn chưa có tỉnh hẳn lại tiếp tục hôn mê. Hồng Quân không trong bụng nghĩ không muốn cùng nữ nhân đanh đá này nói chuyện, đây là các tốt nhất để nàng im lặng, chỉ đáng thương cho Tề Vân, tiếp lần này là lần thứ ba bị Hồng Quân đánh ngất.
Ăn no uống say, Hồng Quân từ bên trong giới chỉ lấy ra sợi dây, chói Tề Vân lại, đi vào Hồng Quân hành phủ tiếp tục tu luyện Hồng Quân Đạo, mỗi lần tu luyện Hồng Quân Đạo, đều làm Hồng Quân vô cùng thoải mái…
Tần Sương sau khi linh hồn bị hút vào trong Phong Thần Bảng, cùng với vô danh vật chất, Phong Thần Bảng bên trong cuối cùng cũng không còn bất kỳ chân linh nào, vô danh vật chất thỉnh thoảng ánh lên một vài hình ảnh Tần Sương, từng chút từng chút linh hồn Tần Sương biến mất hoàn toàn vào bên trong.
Hồng Quân tu luyện Hồng Quân Đạo hiện tại còn chưa có gọi là nhập môn, theo như Hồng Quân Đạo nhắc tới, quan trọng là hình thành không gian vô danh vật chất, nhưng bất luận Tần Sương tu luyện như thế nào, đều không có xuất hiện một chút gì tại đan điền.
Tề Vân lại tỉnh lại, đầu hơi đau, muốn dùng tay sờ đầu, nhưng phát hiện ra mình bị khốn trong một kết giới, bất luận là vận lực như thế nào cũng không thể mở ra được. Hoảng loạn quay đầu, mới phát hiện ra Hồng Quân đang ngồi tu luyện, Tề Vân không nhịn được mở miệng hét lên.
Hồng Quân cả thân thể đều phát ra thanh quang, thanh quang lóe lên nhìn Hồng Quân vô cùng trang trọng, như một bậc thánh nhân, có khi còn trang nghiêm hơn.
Rất lâu, Tề Vân mới nhờ ra tình cảnh hiện tại của mình, hét lên kêu Hồng Quân. Nhưng hiện tại Hồng Quân đang trong lúc tu luyện quan trọng, căn bản là không có nghe được nàng nói cái gì, vì vậy cũng không có để ý tới nàng.
Sau khi cùng Tề Vân đánh một trận, lần này tu luyện Hồng Quân cảm giác…không có hiểu được, mơ mơ ảo ảo như là nắm được cái gì đó, Hồng Quân cảm giác gần như Hồng Quân Đạo đã nói, vô danh vật chất gần như trong người nơi nào cũng có, nhưng đưa ta muốn bắt mà không có thể bắt được.
Hồng Quân lần này tu luyện, cũng mất tới bảy ngày, sau bảy ngày Hồng Quân tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại Hông Quân cảm giác trong lòng có một luồng sức mạnh.
“ một trăm linh bảy ngày|!” Hồng Quân đột nhiên nhảy dựng lên, hưng phấn tại trong động khẩu chạy một vòng, một trăm linh bảy ngày nữa, Hồng Quân cảm nhận Tứ Cửu Thiên Kiếp sẽ xuaasrt hiện. vượt qua thiên kiếp này, Hồng Quân cũng sẽ trở thành thượng tiên tại đại lục được mọi người kĩnh ngưỡng.
“ cuối cùng cũng đột kiếp, quá tuyệt vời!” trong trí nhớ của Hồng Quân bây giờ, thượng tiên là một cái gì đó chí cao, sau một trăm linh bảy ngày nữa, Hồng Quân sẽ tiếp nhận thiên kiếp, vượt qua thiên kiếp, Hồng Quân cũng chính là bước vào địa vị thượng tiên này.
“ cái gì một trăm linh bảy ngày, ngươi mau mau buông… tar a, nếu không, nếu không sư phụ ta sẽ giết ngươi!” Tề Vân nhin Hồng Quân tỉnh lải, vội vàng nói, vốn muốn nói giết hắn, nhưng nhớ tịa mình căn bản là không thể giết được hắn, vội vàng chỉnh lại lời nói.
“ Tề Vân công chúa?” Hồng Quân lúc này mới nhớ ra, trước kia bắt cóc công chúa tới đây.
“ mau thả tar a!”
“ thr ngươi không có gì khó, bất quá ngươi phả thề, sau này không được tìm ta gây khó khăn, còn nữa, phải thả Tống Phi Thái tử trở về, nếu làm không được, ta bây giờ lập tức giết ngươi!” Hồng Quân quany lại nhìn Tề Vân hung hăng nói.
“ ta… đáp ứng, ta thề sẽ không có tìm ngươi gây khó khăn, nếu mà còn gây khó khăn cho ngươi, sẽ chết không toàn thây, mau thả ta ra, ta đã phát thệ rồi!” Hồng Quân vẻ mặt rất dọa người, Tề Vân bây giờ một chút cũng không dám nhìn mặt hắn.
“ nhớ kỹ, còn phải thả Tống Phi Thái tử!” Hồng Quân tiến lên, hai quyền liên tục đanh vào đầu Tề Vân, nhìn Tề Vân ngẩn ra mới cỏi chói, thả Tề Vân đi khỏi nơi này.
Lúc này cái quan trong nhất chính là tìm một chỗ độ kiếp, Tề vương triều tuyệt đối không thể ở lại được, Hồng Quân liền thay đổi sung mạo, hướng về Tống vương triều, tìm một nơi để độ kiếp.
Vô tận hồng hoang, bên cạnh chính là một rừng rậm, Hồng Quân nhìn nơi này hài lòng, chung quang vài trăm dặm đều không có người ở, hoàn cảnh im lặng quả thật là nơi lý tưởng để độ kiếp. Thời gian thiến kiếp còn có hơn hai tháng, Hồng Quân kiểm tra giới chỉ một lần, giới chỉ này có rất nhiều thứ, hơn nữa phần lớn Hồng Quân đều cảm thấy quen thuộc, nhưng không có nghĩ được.
Giới chỉ này đều là Tần Sương nhặt được, Tần Sương nhặt được đồ vật đương nhiên không phải là vật bình thường, bây giờ Hồng Quân còn chưa có sử dụng được.
Mỗi khi Hồng Quân cô độc một mình, trí nhớ đều hồi tưởng lại trước kia, nhưng ngoại chừ khoảng ký ức từ chiến trường cùng Ngụy vương triều tới nay, đoạn trước kia đều không thể nhớ lại, vô luận là cố gắng như thế nào, có vẻ như trí nhớ bí một cái gì đó phong bế.
Thời gian chôi qua, cũng còn hơn tháng nữa là Tứ Cửu Thiên Kiếp mà Hồng Quân mong chờ sẽ xuất hiện, tại Tiềm Long Đại Lục, bất kệ là ai, một vũ giả nào giấc mộng cuối cùng đều là trở thành Thượng tiên, Hồng Quân cũng không ngoại lệ, Hồng Quân cũng không có biết lúc trước cha hắn cũng là tại nơi này vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp, trở thành một người tu chân.
Hồng Quân tại Vô Tận Hồng hoang chuẩn bị cho quá trình độ kiếp, cả Tiềm Long Đại Lục cũng vô cùng lão nhiệt. Tề Vân bây giờ tại Tề vương trều,đã khôi phục lại danh phận công chúa Tề vương triều, mặt khác ba vương triều cũng rất nhanh hiểu ra sự việc này đều là âm mưu của Tề Tuyên hoàng, ba vương triều trên bề ngoài không có hành động gì đối với Tề vương triều, nhưng đồng thời âm thầm liên minh.
Tống vương triều Thái tử Tống Ph, bây giờ cho dù Tề Tuyên hoàng không có ngăn cản hắn đi, hắn cũng không có bỏ đi, làm Tống Huy hoàng thiếu chút phế bỏ ngôi vị Thái tử.
Thời gian qua đi thật nhanh, đảo mắt Thiên kiếp của Hồng Quân đã tới.
Hồng Quân trong lòng cảm thấy áp lực ngày càng tăng, bầu trời tĩnh lặng bắt đầu nổi gió, nháy măt cả bầu trời một màu hôn ám, màu đỏ sậm báo hiệu Thiên kiếp xuất hiện tại phía trên bàu trời Hồng Quân, Thiên kiếp xuất hiện một màu đỏ sậm như suối chảy, giống như long quyển phong.
Cuồng phong bạo phát, từng đạo lôi điện màu tím xuất hiện tại bầu trời, điện quang nhanh tróng che kín cả kiếm vân.
“ oanh lonh” một tiếng, đạo thiên lôi thứ nhất thẳng tắp đánh xuống, Hồng Quân còn chưa có nghĩ đối phó như thế nào với đạo Thiên lôi này, Thiên lôi đã đánh tới người hăn. Hồng Quâ dưới chân cả một vùng đất bị đánh tung, Hồng Quân cứ như vậy ngây người nhìn bầu trời.
“ đây là Thiên kiếp?” Thiên lôi cho hắn một cảm giác không có gì mạnh, trên người chỉ hơi tê tê, lôi điện rần rần biến mất.
“ là ai độ kiếp?” các chỗ Hồng Quân độ kiếp hai ngàn dặm, ở sâu trong Vô Tận Hồng hoang, Thần thú Vân Hỏa Báo phát hiện bầu trời khác với bình thường, ha ha cười bay tới:” lại có kim đan mới để nhấm nháp rồi, lại còn dám ở địa bàn của ta mà độ kiếp ha ha”.
Vô Tận Hồng hoang bên ngoài ba ngàn dặm… đều là địa bàn của Vân Hỏa Báo, Vân Hỏa Báo chính là Nguyên anh Hậu kỳ hạ cấp Thần thú, nơi này nếu yêu thú độ kiếp đều phải rời đi, bọn chúng đều biết Vân Hỏa Báo … thích nhất là ăn Kim đan vừa mới qua độ kiếp.
Hồng Quân còn không biết nguy hiểm đang tới, vẫn tiếp tục chăm chú nhìn bầu trời, chờ đợi đạo Thiên lôi đánh xuống, phỏng chừng cả Tiềm Long Đại Lục cũng không có ai độ kiếp giống như Hồng Quân, đứng bất động, mặc cho Thiên lôi oanh tạc.
Đạo Thiên lôi thứ hai mang theo tử quang chói mắt phóng tới, mạnh mẽ đánh vào đầu Hồng Quân, Hồng Quân thân thể lập tức lún xuống đất một chút, đạo Thiên lôi này cùng đạo Thiên lôi lúc trước giống nhau, Hồng Quân chỉ có quần áo là rách nát, còn đâu không có một chút thương tổn.
“ ha ha, Thiên kiếp cũng chỉ đơn giản như thế này a!” Vượt qua hai đạo Thiên lôi, Hồng Quân càng tự tin hơn, thân thể không nhúc nhích, chỉ mỉm cười đúng chờ đạo thiên lôi thứ ba đánh tới.
“ Oanh”
Đạo lôi điện màu tím lớn hơn đánh lên người Hồng Quân, Hồng Quân đứng tịa một chỗ liên tục bị Thiên lôi đánh tới, gần người mười thước xuất hiện một cái hộ lớn, Hồng Quân trên người vô số điện quang, vẫn như trước mỉm cười nhìn bầu trời, Thiên lôi đánh như vậy mà ngay cả đến da tay hắn cũng chưa có bị thương, khó trách hắn lại tự tin như thế.
“ tiểu tử này không có bị Thiên lôi đánh chết a” Vân Hỏa Báo vừa rồi cũng thấy đạo Thiên lôi thứ ba đánh xuống, trên mặt đất lưu lại một cái hố sâu…
“ Kiếp vân còn chưa có hết, tiểu tử kia còn chưa có chết, ha ha lại là loài người, đã lâu không có được ăn Kim đan của loài người, hôm nay vận khí thật tốt.” Vân Hỏa báo bên ngoài chờ Hồng Quân độ kiếp, một khi độ kiếp thành công hình thành Kim đan, Vân Hỏa Báo sẽ tiến tới, đem Kim đan cùng thân thể Hồng Quân đang suy yếu sau khi độ kiếp mà ăn.
Đạo Thiên lôi thứ tư so với ba đạo Thiên lôi trước đều lớn hơn không ít, cả một vệt màu tím, giống như cự long phẫn nộ, há miệng nuốt chửng Hồng Quân vào trong miệng, đem Hồng Quân biến thành một đám nát bầy.
“ Oanh long” âm thanh nổ mạnh, cả khu rừng chấn động vài cái, Hồng Quân cứ như vậy vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp, cả quá trình độ kiếp, Hồng Quân đều không có làm gì, bốn đạo Thiên lôi đánh trên mặt đất hình thành ba cái hố to, cùng với Hồng Quân là quần áo rách nát, còn đâu không có tác dụng gì hết, cái này sợ rằng từ lịch sử Tử Huyền tinh cho tơi nay… đây là lần độ thiên kiếp đáng cười nhất.
Kiếp vân tán đi, Hồng Quân khẽ vỗ vỗ trên người một ít bụi bẩn, sau đó đứng lên, thay một bộ quần áo khác.
“ ha ha, tiểu tử loài người, rất đáng mừng, ngươi cũng vượt qua được Tứ Cửu Thiên Kiếp, bất quá ngươi đem Kim đan mới hình thành hiến cho ta, Báo gia gia ta cấp cho ngươi được toàn thây!” Hồng Quân sau khi đứng lên, Vân Hỏa Báo cũng tựa nơi này bay tới, ngước mắt nhìn con mồi trước mắt.
*****
Lời tác giả: không phải Tần Sương biến mất, mà chỉ là linh hồn của hắn bị Phong Thần bảng hấp thụ, một ngày nào đó sẽ trở lại khống chế lại thân thể mình. Tinh Thần Biến là một bộ truyện vĩ đại, tác giả sẽ cố gắng hết mình để Hậu Tinh Thần Biến cũng không làm cho độc giả thất vọng.
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch giả: Văn Cao
Nguồn:http://blog.360.yahoo.com/blog-bK3x....INFuFZ8s-?cq=1
Hồng Quân ánh mắt nhìn Vân Hỏa Báo đang đứng tại không trung, Vân Hỏa Báo độ Cửu Thiên Kiếp thất bại, bây giờ còn lại chỉ là bản thể.
Thiên kiếp qua đi, Hồng Quân bên trong đan điền rốt cục cũng xuất hiện một màu xám vô danh vật chất, vô danh vật chất này nhẹ nhàng bao trùm toàn bộ Kim đan mới hình thành, kim quang của Kim đan hoàn toàn bị vô danh vật chất che phủ, tại nơi giao tiếp với Kim đan màu sắc biến đổi thành kim ngân, tảo sắc thái vô cùng thần bí.
Vô danh vật chất một lần nữa lại xuất hiện, Phong Thần Bảng vốn ở trong đầu Hồng Quân, trong nháy mắt cũng xuất hiện tại đan điền, lần này Phong Thần Bảng không có hấp thụ vô danh vật chất mới này. Phong Thần Bảng tại đan điền khẽ rung lên nhẹ nhàng, Tần Sương linh hồn trong nháy mắt thoát ra khỏi Phong Thần Bảng, dung nhập vào bên trong ý thức hải của Hồng Quân.
Vân Hỏa Báo kỳ quái nhìn nhân loại này, người bình thường khi nhìn thấy hắn đã sớm cầu xin tha mạng, người này lẳng lẳng như đang ở nơi khác, trong ánh mắt lạnh lùng làm cho Vân Hỏa Báo có cảm giác không gió mà lạnh người.
Loại cảm giác này chỉ chợ léo qua trong nháy mắt, Vân Hỏa Báo bởi vì cảm giác như vậy mà cảm thấy sỉ nhục, đối mặt con người tu chân Kim Đan Kỳ bé nhỏ này, tuyệt đối không nên có loại... cảm giác này. Tức giận, Vân Hỏa Báo từ không trung phi thân hạ xuống, móng vuốt sắc bén lóe lên, từ từ trực tiếp phóng về phía Hồng Quân, muốn đem con người bé nhỏ này vì dám coi thương mình biến thành từng mảnh.
" ngươi có bao nhiêu sức mạnh mà cũng dám xuất móng vuốt về phía ta?" Hồng Quân trên người đột nhiên kim quang hiện lên, khí thế bao trùm thiên hạ, trên tay đột nhiên xuất hiện một thanh đao, một tia hàn quang bung phát tứ phía, thanh đao màu vàng mang theo vô hạn sát khí.
Vân Hỏa Báo với mống vuốt sắc bén chọp vào người Hồng Quân nhưng không có một chút tác dụng, còn đang kinh ngạc thì hàn quang xuất hiện, đàu và thân đã phân làm hai phần, Nguyên anh hóa thành chân linh sau đó bị hút vào trong Phong Thần Bảng.
"cái này...ngươi như thế nào có thể tiếp được?" đây là ý nghĩ cuối cùng của Vân Hảo Báo trước khi chết.
Thu hồi trường đao, Hồng Quân đột nhiên nhìn lên bầu trời ha ha cười to:" nguyên lại là như thế, nguyên lai là như thế, ta đã hiểu được rồi, ta rốt cục đã hiểu được rồi, ha ha ha ..."
Tần Sương linh hồn tại bên trong Phong Thần bảng, rốt cục cũng lĩnh ngộ được ý nghĩ của Hồng Quân Đạo, toàn bộ tầng thứ nhất của Hồng Quân Đạo cuối cùng cũng hoàn toàn lĩnh ngộ hết.
" Hủy rồi lại sáng tạo, không vào Hồng Quân, sao hiểu được Hồng Quân Đạo!" Hồng Quân trên tay khẽ động, một cổ hỏa màu xám xuất hiện tại phía trên, hỏa hoa nhẹ nhàng đánh ra, trên mặt đất lập tức hình thành một cái hố to hơn trăm thước, cái này chỉ là vô danh vật chất xuất ra một ngọn lửa nhỏ, cho dù là người tu chân đạt Nguyên anh Kỳ *****ng phải sợ là cũng sẽ biến thành mây khói.
Hồng Quân hài lòng nhìn kết quả mà hỏa hoa tạo thành, cười khẽ lẩm bẩm:" đây là Hồng Quân vật chất, không phá không lập, phá rồi sau đó lại lập, nguyên lai ta ngay từ bước khởi đầu đã sai, may mắn là có Phong Thần Bảng chỉ dẫn, tốt, từ hôm nay chở đi, Tần Sương ngày trước đã biến mất, mà chỉ có ta Hồng Quân!"
linh hồn sau khí quay lại, Tần Sương ý thức tự nhiên khôi phục lại, Hồng Quân lĩnh ngộ được Hồng Quân Đạo chính thức. cũng không có thèm để ý tới cảnh giới Kim Đan Kỳ, đối với hắn mà nói, cái mới này mới là thuộc về hắn, bắt đầu con đương của Hồng Quân cũng là của Tần Sương,
" phụ thân, mẫu thân, cám ơn các người!" khôi phục được trí nhớ, Hồng Quân mới hoàn toàn cảm nhận được sự lo lắng cùng với sự quan tâm của cha mẹ nagyf đó, loại cảm giác... hạnh phúc này, làm cho Hồng Quân hoài niệm không thôi.
" phụ thân, mẫu thân, các người hãy đợi, đợi ta Hồng Quân Đạo sau khi đại thành sẽ trở về gặp các người, để cho mọi người biết được tiểu nhi tử của hai người không phải là một phết vật, sẽ không làm các người mất mặt!" Hồng Quân âm thầm thề, từ Hồng Quân hành phủ xuất ra một hạ phẩm kiếm tiên, sau đó khởi hành phi kiếm, rời khỏi Vô Tận Hồng hoang.
Tân Thần giới, Tử Huyền phủ, Khương Lập đang cùng Tần Vũ đi khắp nơi, đột nhiên nói :" Vũ ca, huynh có ... hay không cảm giác tiểu Sương hình như đã trở lại?"
Tần Sương linh hồn trải qua sự cải tạo của vô danh vật chất, vì vậy so với trước kia cũng không có giống nhiều, cho dù là vậy, nhưng Khương Lập cũng mơ mơ hồ hồ có một ít cảm giác.
" tiểu Sương đúng là đã trở lại, hơn nữa còn thay đổi không giống như trước kia, Lập Nhi nàng hãy yên tâm!" Tần Vũ mỉm cười ôm lấy Khương Lập, tại Tử Huyền phủ Tần Vũ cũng thường hay quan sát Tần Sương, lúc này Tần Sương làm Tần Vũ có một cảm giác khác, một loại cảm giác không thể nói bằng lời.
Hồng Quân Hành Phủ tại tầng cuối cùng, cũng chính là Hồng Quân Đạo nơi tu luyện đưa ra pháp quyết, Hồng Quân đem đầy đủ tầng thứ nhất lưu lại trong đó, đồng thời lại kèm thêm một câu nói" vũ trụ vạn vật, một âm một dương, nếu có sanh tức có diệt, sanh diệt tương giao, âm dương bổ trợ, tất có đại thành."
Đông Lam Sơn, Cổ Bang tu luyện trong sơn động, Hồng Quân bay tới nơi này rồi đứng lại.
" trước tiên tới nơi này gặp lão bằng hữu trước!" Hồng Quân mỉm cười, xuyên qua trận pháp của CỔ Bàn bố trí, tiến vào trong cổ động.
" bằng hữu tự tiện đi vào, không biết là có ý gì?" Hồng Quân vừa mới tiến vào trong động, Cổ Bàn thanh âm không có mọt chút sắc thái nào truyền tới.
" ha ha, Bàn Cổ, hay gọi ngươi là CỔ Bàn, chúng ta quen biết không chỉ có ... một năm, hai năm, dù chưa có gặp qua ra mắt, cũng không cần phải như vậy a!" Hồng Quân cười cười nói, người cũng đã tới trước mặt Cổ Bàn.
" các hạ biết ta, xin hỏi các hạ là ai?" Cổ Bàn nhíu mày, Tử Huyền tinh chính là lần đầu tiên mình tới, trước mặt người này chỉ là Kim Đan tiền Kỳ tu chân giả, sao lại biết thân phận của hắn, như thế nào không làm hắn kinh ngạc.
" ta gọi là Hồng Quân, chính là Hồng Quân trên Địa Cầu!" Hồng Quân không có khách khí, đi lại bên cạnh Cổ Bàn ngồi xuống.
" Hồng Quân Đạo Nhân?" Cổ Bàn vô cùng kinh ngạc.
" không sai, chính là ta, a a rất ngạc nhiên có phải không!" Cổ Bàn tại nơi này ngoại trừ cái phi thuyền, cái gì cũng không có, Hồng Quân bắt đầu nhớ lại loại rượu Kê Vĩ tửu tại trên Địa Cầu, lấy hai bình Mao Thai Tửu đặc chế tại Địa Càu, đưa cho Cổ Bàn một bình.
Cổ Bang tiếp nhận Mao Thai tửu, mở lắp bình, tu một hơi thật dài, hưởng thụ hương thơm của Mao Thai Tửu :" ngon thật, ngươi như thế nào cũng đi tới nơi này?"
" ta là đi theo ngươi tới đây, bất quá, nơi này cũng chính là quê hương của cha ta!" Hồng Quân không có như Cổ Bàn, một hơi uống hết nửa bình, để rượu xuống mọt cái cách, khe khẽ mỉm cười.
"cha của ngươi?"
" đúng vậy, cha của ta chính là xuất sanh ở nơi này, bât quá ta và người nhà không có ở nơi này, nhưng nếu nói là nơi cha ta sống cũng không có sai a!"
" nguyên lai là như vậy, nhưng sao... ngươi bây giờ mới chỉ có..."
Cổ Bàn còn chưa có nói xong, Hồng Quân đã cắt đứt câu hắn noi:" chỉ là một Kim Đan Kỳ a, ta tu luyện chinh là công pháp đặc thù, nhất định trình độ cần phải trọng tu, mà vừa lúc lần này chính là lúc trọng tu!"
Cổ Bàn gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu giải thích tên Hồng Quân, Cổ Bàn trên Địa Cầu không có biết được, bất quá hôm nay mới biết được Hồng Quân cũng không phải là người Địa Cầu.
" như vậy ngươi đi tới nơi này là có ý gì? Cổ Bàn lại hỏi.
" nơi này chính là quê hương của cha ta, nhưng nơi này ta một người cũng không có quen biết, chỉ có ngươi một người có thể coi là quen biết một chút, không tới nơi này tìm ngươi vậy ta tới nơi nào ché?" Hồng Quân cười quỷ dị :" huống hồ ta bây giờ mới chỉ là Kim Đan Kỳ, vì vậy cần có một cao thủ bảo vệ, cũng chính là ngươi đó!"
" để cho ta đi bảo vệ ngươi?" Cổ Bàn có chút cười không được mà khóc không xong, tại trên Địa Cầu đường đường là Hồng Quân Đạo Nhân, tự nhiên chạy tới chỗ Cổ Bàn tìm người bảo vệ, nếu ở Địa Cầu mà nói sợ rằng đều khiến người tu chân cho rằng nói sạo a.
" A a, không cần cười như vậy, ta chỉ là nhàn chán một chút thôi, bất quá ta cũng muốn nói cho ngươi hay, không nên cứ như thế một mình ngồi tu luyện, như vậy còn gì hứng thú, nếu có thời gian thì đi tới con người giới du ngoạn một chút, cam đoạn ngươi có nhiều thu hoạch, trên Địa Cầu ngươi cũng như này, đi tới Tử Huyền tinh, cũng không có thấy ngươi đi ra ngoài lần nào a." Cổ Bàn đã mấy chục năm không có đi ra ngoài, Hồng Quân cũng chỉ nói Cổ Bàn tại Địa Cầu đã mất mấy ngàn năm ẩn cư dưới chân núi, phỏng chừng ở chỗ này vẫn ngốc như vậy.
" ta tu luyện chính là công pháp bất đồng, phải bế quan luyện công..."
" bế quan cái gì mà bế quan, không trách được ngươi cảnh giới tốc độ lại châm như vậy a, " không nhập thế vao có thể hiểu được thế", tu luyện không nên nhất thời nóng lòng, đi, ta mang ngươi đi du ngoạn quê hương của cha ta, có thể cấp cho mình một cái gì, trở về lại tu luyện." Hồng Quân không đợi Cổ Bàn nói xong, lôi kéo Cổ Bàn đi ra ngoài, Cổ Bàn cười cười, cũng không có cự tuyệt, đi theo Hồng Quân rời khỏi nơi này,... hơn nữa Hồng Quân nói cũng có lý, cũng biết được nhiều năm qua tiến triển vô cùng chậm chạp, là muốn tại thế tục tiếp tục tu luyện.
Vô số sự huynh hoàng chính là Viêm Kinh Thành, hôm nay tuy không còn có huy hoàng như ngày trước, nhưng cũng là một tòa thành lớn, Trấn Đông Vương phut của Tần Vũ năm xưa đã sớm không còn tồn tại, mấy trăm năm ngàn năm phong tranh vương quyền đã bị hủy bỏ, bây giờ tứ đại vương triều đều là con người thuần phác, sớm đã quên ngày xưa có một Tần gia địa vị hiển hách.
Viêm kinh thành, tại một tửu lầu, bây giờ mọi người đàm luận nhiều nhất chính là vẫn đề Tề Vân công chúa Tề vương triều, vài trục năm trước Tề Vân đột nhiên mất tích, vài chục năm sau lại xuất hiện tại Tề vương triều, hơn nữa lại là một Thượng tiên, tứ đại vương triều bởi vì nàng mà phát sinh chiến tranh, đều thành vấn đề cho dân chúng bàn tán sau khi ă xong.
Thời gian dài không có tiếp xúc với cuộc sống của con người, ban đầu Cổ Bàn còn có chút xa lạ, chỉ là đi cạnh Hồng Quân, từ từ cũng bắt đầu quen thuộc với thế giới con người.
Hồng Quân cũng là vừa mới tới Viêm kinh thành, Đông Lam Sơn cùng Viêm kinh thành chính là nơi trước kia cha sống, tuy không còn người, nhưng cũng làm cho Hồng Quân một loại cảm giác ấm áp. Viêm kinh thành bây giờ đang là mùa đônh, ngoài đường có rất nhiều tuyết, Hồng Quân cùng Cổ Bàn ngồi ở lầu hai của tửu lầu, nhìn bên ngoài cửa sổ là một mảnh màu trắng, nghe dân chúng ăn uống nói chuyện rất là thích thú.
Hai tháng thời gian, Hồng Quân mang theo Cổ bàn đi du lịch gần một nửa Tiềm Long Đại Lục, Cổ Bàn rốt cục khôi phục lại vẻ tiêu sái ngày trước, có thể chủ động cùng người khách nói chuyện, còn chủ động đưa ra nhiều câu hỏi.
trong khi đi du lịch hai người còn có một việc vô cùng buồn cười, đó là việc Hông Quân bắt cóc Tề Vân côn chúa mà chở thành tội phảm truy nã trên cả Đại lục, nơi nơi đều dán hình truy nã, làm cho Hồng Quân không thể không cải trang, Hôm nay Hồng Quân đã khôi phục lại trí nhớ như Tần Sương, nhớ lại mấy chục năm cuộc sống trước không khỏi lắc đầu cười khổ, hắn không có nghĩ được, có một ngày hắn làm một người mới đạt Kim Đan Kỳ tiểu cô nương chịu ủy khuất, lại còn bắt nàng phát thề.
Trên Tiềm Long Đại Lục đi du ngoạn, Hồng Quân rất nhanh không còn hứng thú,học theo cha năm đó, bất quá hắn không có đi xuyên rừng, mà trực tiếp mua một con thuyền lớn, xuất phát hải vực.
Mênh mông biển rộng, trên thuyền lớn Hồng Quân và Cổ Bàn hai người câu cá giải khuây, rất không thích chính là Cổ Bàn phong bế tâm tư cung bị Hồng Quan lôi kéo, cuối cùng cùng Hồng Quân tại đây hưởng ngoạn.
Dịch giả : NVL, Văn Cao, Sunflower.
Nguồn:Trường Tồn.net
Sau khi Hồng Quân đột phá Kim Đan Kỳ, tu luyện tốc độ cực nhanh, vô danh vật chất phát triển tốc độ so với trước kia còn nhanh hơn, ngắn ngủi có hơn một tháng gần như đã đạt đến Kim Đan trung Kỳ, Kim đan hoàn toàn bị vô danh vật chất bao phủ, nhìn Kim đan hiện giờ một màu xám, có thể gọi là Hôi Đan thì thích hợp hơn.
Hồng Quân để cho Cổ Bàn chèo thuyền, Cổ bàn hôm nay tu vị còn cao hơn hắn, Hồng Quân chỉ có thân thể khỏe mạnh, còn chính thức về công lực so với Cổ bàn còn thua kém nhiều, bất quá Hồng Quân bên trong giới chỉ có một đôi Tiên khí cùng Thần khí, cho dù là Thượng tiên tu chân giả hay yêu thú, nếu không cẩn thận cũng có thể bị hắn chém chết.
Thuyền khởi hành với tốc độ rất nhanh, không có tới một tháng tựa như đã đi được hơn một ngàn dặm đường, nếu không phải Thuyền tốc độ có hạn, sợ rằng một ức hải lý cũng có thể đạt được.
Tại trên biển dạo chơi, Hồng Quân rốt cục trong đầu cũng nghĩ tới việc xuống nước.
Hải vực yêu thú giới, còn có vô số hải thú, Hải vực yêu thú bây giờ có ba thế lực lớn , Tinh Thần Các chính là cường đại nhất, chiếm về phía Tiềm Long Đại Lục một ức hai ngàn hải lý phạm vi, mười một người, cùng độn phut Tinh Thần Các bản doanh chính là Xích Huyết động phủ trước kia đổi tên thành Tinh Thần Các.
Ngàn ngàn năm nay, bằng vào đại trận Khương lan lưu lại, Tinh Thần Các đã phát triển cực mạnh, tổng bộ sớm đã chuyển về Đằng Long Đại Lục, cũng chính là Đằng Long Đại Lục yêu tu giả đứng thứ ba.
Mà Hồng Quân cùng Cổ Bàn bay giờ đã ở ngay bên ngoài Tinh Thần Các, Khương Lan bỗ trí trận pháp tất nhiên là khó khắn, nhưng Hồng Quân cũng là một tiểu tông sư trận pháp, khẽ đảo vài cái mang theo Cổ Bàn xuyên qua trận pháp, tiến vào bên trong Tinh Thần Các.
Tinh Thần Các kết cấu vẫn như lúc Tần Vũ còn ở đây, ba vị các chủ. Hiện nay Các chủ là Sa Khởi, bản thể chính là chích hổ ngạc bạch sa, một loại cá duy nhất là hạ cấp thần thú, đạt cảnh giới Không Minh tiền Kỳ.
Hồng Quân cùng Cổ Bàn dễ dàng tiến vào bên trong Nhật Nguyệt đại điện, vẻ huynh hoàng của ngày xưa không có thay đổi, ở giữa đại điện là ba bức họa, bức ở giữa chính là cha Hồng Quân, Tinh Thần Các Các chủ Tần Vũ, hai bên hai bức họa chính là Hầu Phí cùng Hắc Vũ.
" người nào? dam cả gan tự tiện xông vào Nhật Nguyệt đại điện!" Hai người không có che dấu, nghênh nganh thưởng thức ba bức họa, tự nhiên là bị yêu thú đi tuần tra phát hiện, Tinh Thần Các nhất thời báo động, vô số hộ vệ phi tới cửa Nhật Nguyệt đại điện, không có sự đồng ý của Các chủ hay phó Các chủ, ai cũng không dược tự tiện xông vào Nhật Nguyệt đại điện.
Cảnh báo cũng làm kinh động tới Sa Khởi cùng hai vị phó Các chủ, ba người đang thượng nghị một việc, nhận được cảnh báo, đồng thời cùng nhau hướng tới Nhật Nguyệt đại điện bay đi. Sa Khởi là Các chủ mấy ngàn năm nay, đây cũng là lần đầu tiên có người không biết sống chết tự tiện xông vào Nhật Nguyệt đại điện.
Hồng Quân cùng Cổ Bàn coi như là không có việc gì, hai người thậm chí ngồi ở trên ghế trung ương đại điện. Sa Khởi vừa mới đi tới đã thấy hai người đang ngồi trên ghế uống rượu nói chuyện phiếm, nhất thời hảo khí bùng phát, trực tiếp vung tay xuất cực phẩm linh khí, nhằm hướng hai người.
Sa Khởi nhìn cái kia... tiểu tử mặc bạch y cũng chỉ là Kim Đan Trung Kỳ, còn người mặc bạch y hắn nhìn không thấu, bất quá Sa Khởi rất tự tin, Không Minh Tiền Kỳ Thần Thú so với các loại Không Minh Hậu Kỳ yêu thú bình thường tuyệt đối là mạnh hơn, Sa Khởi linh khí đánh tới cũng chính là hắc y nhân, cũng chính là Cổ Bàn.
Ở lại Tinh Thần Các tất cả hơn ba mươi vị Hộ pháp tất cả đều đã tới nơi, nhìn Sa Khởi đã động thụ cùng hai người, hai vị phó Các chủ đồng thời tiến vào trong đại điện, đều là nhằm vào Cổ Bàn mà đánh giết, Hồng Quân bị bọn họ bỏ qua một bên, một tiểu tử mới là Kim Đan Trung Kỳ, tùy tùy tiện tiện cũng có thể giết chết.
Cổ Bàn vũ khí trong tay, cũng là một kiên cực phẩm linh khí, tên là Khai Thiên Phu. Cổ Bàn nhẹ nhàng vung tay, cực phẩm linh khí của Sa Khởi bị ngăn trở, quay lại hướng vào trong tay Sa Khởi.
Hai vị phó Các chủ cùng hơn ba mươi vị Hộ pháp còn chưa kịp bay tới gần CỔ Bàn, tất cả đều bị một cỗ lực lượng không hiểu ở đâu ngăn trở, tất cả đều lui ra ngoài.
" hai vị là ai? vì sao xông vào trọng địa của Tinh Thần Các chúng ta?" Sa Khởi không phải kẻ ngốc, tất nhiên nhìn ra hắc y nhân kia tuyệt đối là khó đối phó, Tinh Thần Các hoàn toàn không có địch nhân như bọn họ, vậy như thế nào bọn họ có thể đi vào bên trong Tinh Thần Các. Sa Khởi bây giờ mới khiếp sợ, bọn họ như thế nào có thể xông qua đại trận của Tinh Thần Các, ngàn ngàn năm nay đây là lần đầu tiên có người xông vào.
Nghe đại danh Tinh Thần Các đã lâu, bây giờ xem ra bất quá cũng chỉ có như vậy mà thôi , ha ha " Hồng Quân khẽ cười khoa trương vài tiếng, thử cảm giác của cha.
" tiểu tử này" tại Tân Thần giới Tử Huyền Phủ chính là Tần Vũ lắc đầu nở nụ cười nhe, tiểu Sương trí nhớ sau khi khôi phục, tính cách cũng có chút thay đổi, trước kia tiểu Sương sẽ không có như vậy mà chêu người.
" tiểu tử ngươi muốn chết!" Hộ pháp Kim Vĩ tức giận mắng một tiếng, trong tay mang theo đại đao, bay về phía Hồng Quân xuất đao chém tới.
Đại đao chém vào người Hồng Quân, thân thể Hồng Quân khẽ rung nhẹ, còn Kim Vĩ lại bị đánh văng thật ca.
Hông Quân chỉ vào quần áo bị đại đao chém phải nói:" Ngươi làm hỏng quần áo ta, cần phải bồi thường cho ta một bộ , biết không?"
Sa Khởi cùng các vị Hộ pháp trong lòng cả kinh, thực lực của Kim Vĩ bọn họ đều biết, Kim Vĩ đã đạt Động Hư Trung Kỳ, trong tay đại đao cũng là một kiện trung phẩm linh khí, dưới một đao này, Kim Đan Kỳ tiểu tử kia một chú thương tổn cũng không có, mà Kim Vĩ lại bị phản chấn bay xa, bạch ya tiểu tử kia quả thực tuyệt đối khôn phải là Kim Đan Kỳ, nhất định là dùng bí pháp nào đó ngụy trang.
Lần này bọn họ đều đã đoán sai, Hồng Quân quả thật chỉ là Kim Đan Trung Kỳ, nhưng thân thể hắn lại vô cùng khỏe mạnh,có thể so sánh với trung phẩm thần nhân, Kim Vĩ nếu có thẻ chém vào mới là chuyện lạ.
" hai vị tiền bối tới Tinh Thần Các của ta tới cùng lafcos cao kiến gì?" nếu là bằng hữu, hai vị có thể nói một tiếng, để tránh khiến cho mọi người hiểu nhầm." Hai người có biểu hiện ngoài dự liệu của Sa Khởi, công lực tuyệt đối là cao hơn bọ họ rất nhiều, hiện tại chỉ có thể... trước tiên là giải quyết hòa bình, sau mới tính, Sa Khởi trong miệng ngữ khí cũng có phần xuống nước.
" hai huynh đệ ta chỉ là đi tới Tinh Thần Các, đã lâu nghe được đại danh của Tinh Thần Các, còn đâu không có dụng ý gì, các ngươi không cần bối rối!" Hồng Quân cười cười nhìn về phía bên dưới ba mươi mấy ngươi, vẫn như trước tiếp tục uống rượu.
Sa Khởi thật sự tức giận, theo như lời Hồng Quân nói, không nhẽ Tinh Thần Các là nơi du ngoạn ngắm cảnh, ai muốn tới xem là có thể tới xem. Nhưng nhìn tình thế trước mắt, mình không bằng người, chỉ có thể nuốt khí giận vào tròn, âm thầm đưa tin tới Đằng Long Đại Lục Tinh Thần Các tổng bộ, mời cao thủ tới trợ giúp.
"như vậy các hạ cũng đã nhìn, đã ngồi, có hay không có thể đi xuống được rồi?" Phó Các chủ Vạn Chung là người thẳng tính, nhìn về phía hai người tức giận mà nói.
" không vội, ta hỏi các ngươi, phía trên ba bức họa kia là ai?" Hồng Quân chỉ vào ba bức họa trên đầu, mỉm cười nhìn Sa Khởi nói.
Sa Khởi vẻ mặt biến đổi, cung kính nhìn bức họa khom người hành lễ, tự hào nói:" ba vị này chính là Tổ sư khai sáng Tinh Thần Các, ở giữa là Các chủ, Tần Vũ, Tần Các chủ, bên cạnh còn lại là Hầu Phí phó Các chủ cùng Hắc Vũ phó Các chủ!"
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ khai sáng Tinh Thần Các, cũng tự mình tại Hải vực tiêu diệt thế lực thứ ba tại Hải vực là Cửu Sát điện, cuối cùng trỏ thành thế lực lớn nhất, ngàn ngàn năm nay không có suy yếu. cùng với hắn các thế lực trải qua nhiều năm như vậy đã sớm hoán đổi nhiều người, chỉ có Tinh Thần Các là vẫn như xưa, Tinh Thần Các tại trong lòng các yêu thú đới với ba vị Tổ sư vô cùng sùng bái.
Nhật Nguyệt đại điện chỉ khi có đại sự mới có thể mở ra, bình thường ba vị Các chủ đều không có ở đây, bây giờ sự vinh diệu ngàn ngàn năm nay Tinh Thần Các bị hai người trước mắt tùy ý trà đạp, Tinh Thần Các từ Các chủ tới các hộ vệ đều căm tức tận xương tủy đối với Hông Quân và Cổ Bàn.
" nguyên lai là Tổ sư khai các của các ngươi, sự tôn nghiêm của khai các Tổ sư, chúng ta quả thật là không nên a!" Hồng Quân hì hì cười mang theo Cổ Bàn đi xuống bên dưới, trong lòng thầm nghĩ:" nếu các ngươi mà biết thân phận của ta, thật sự không biết xưng hô ta như thế nào? Nhi tử của Tổ sư khai Các, thân phận này cũng thật cao a.
" hai vị tiền bối xin mời tới thiên điện, chúng ta vì tiền bối đã chuẩn bị một chút yến tiệc, xin mời theo ta đi!" hai người đi xuống tới, Sa Khởi khẩu khí nói to, nếu bọn họ tùy ý ngồi trên đại điện, sợ rằng hắn là Các chủ cũng không có cách .
Hải vực yêu thú thế giới Tinh Thần Các tất cả đều nhẫn nhịn, ổn thỏa hai người. Đằng Long Đại Lục Tinh Thần Các đang rất là láo động, Đằng Long Đại Lục Tinh Thần Các Tổng Các chủ chính là mười một kiếp trung cấp Thần thú Hải Long, Hải Long lúc này đang ra lệnh cho ba kiếp tán tu đi tới Hải vực yêu thú, truy nã hai người cuồng vọng làm loạn kia.
Hồng Quân cùng Cổ Bàn vẫn an tâm đón nhận mỹ vị mà Sa Khởi cống hiến, cứ như vậy tại Tinh Thần Các hưởng thụ.
Cổ Bàn với Khai Thiên Phu đã tốt, Hồng Quân tiện tay lại cấp cho Cổ Bàn một kiện thượng phẩm Tiên khí, Thần khí thì hiện tại không thể cho hắn được, Thần khí tuy uy lực cực lớn, đối với Hồng Quân có khả năng gây thương tổn, một khi bị đối thủ đoạt mất, thì sẽ là một nguy cơ hiểm họa lớn, mà sau này Cổ Bàn cảnh giới tăng cao cho hắn cũng không muộn.
Bẩy ngày sau, Đằng Long Đại Lục phái ra cao thủ đi tới Hải vực yêu thú, Sa Khởi rốt cục cũng cảm nhận được đã tới lúc không cần nhẫn nhịn, bẩy ngày này hắn đã bị Hồng Quân sai bảo cùng luyện quyền với bọn họ, mỗi lần đều bị Cổ Bàn đánh cho thảm bại, chống lại Hồng Quân, nhưng với thân thể cứng rắng kia hắn đành bất đắc dĩ mà nhẫn nhịn, bày ngày Sa Khởi luôn nghĩ … chính là bảy ngày sỉ nhục nhất đời Sa Khởi.
Đằng Long Đại Lục sứ giả cuối cùng đã tới, Sa Khởi lập tức đãn ba vị sứ giả đi tơi nơi bọn Hồng Quân đang ở.
“ thú vị, còn kiếm người tới xuất thủ!” ba vị sứ giả vừ tới, Hồng Quân cũng biết được ba người này chính là cao thủ, âm thầm cười nói.
“ Sa Các chủ, ba người nay là ai? Tới đậy bồi tiếp chúng ta luyện quyền a?” Hồng Quân cười a a ngồi ở trên thạch ghế, nhìn về phía bốn người đang tới.
“ tiểu tử cuồng vọng, không biết sống chết, một người mới là Khôn Minh Hậu Kỳ, một người là Kim Đan Trung Kỳ, dám tới Tinh Thần Các của chúng ta mà giương oai, hôm nay chính là ngày chết của các ngươi!” Cổ Bao là một đại hán, đang bất mãn nhìn mắt Sa Khởi, hắn nghĩ rằng chỉ bằng hai người này mà cũng kinh động tới Tinh Thần Các tổng bộ, Sa Khởi thật không có tư cách làm Các chủ.
“ khẩu khí không nhỏ, không biết xưng hô với mấy vị như nào?” Cổ bàn khẩu khí học theo Hồng Quân,cao ngạo hỏi những người mới đến này.
“sứ giả đại nhân, tiểu tử bạch y kia tuyệt đối không phải là Kim Đan Kỳ, vài ngày nay ta đã cùng hắn so chiêu, nhưng mà không có lấy một lần thắng hắn!” Sa Khởi nghe ngữ khí của đặc sứ không vui, vội vàng giải thích.
“ không phải Kim Đan Kỳ, như thế nào ta nhìn không ra hắn có khả năng này!” đại hán Cổ Bao nói xong liền phóng tới trước mặt Hồng Quân, sau khi dung một tay nâng Hồng Quân, ha ha cười to nói: bất quá chỉ có như thế nàu, Sa Khởi ngươi chính là đang nói sạo a!”
Hồng Quân trong mắt khẽ lóe lên, một tiểu chủy thủ nháy mắt xuất hiện trong tay, trực tiếp đâm vào bụng Cổ Bao.
Cổ Bao vì nhất thời không có giết, không có nghĩ tới Hồng Quân tốc độ lại nhanh như vậy, nhah chóng vị đâm trúng bụng, kinh hãi nhìn Hồng Quân, từ từ đổ xuống, Nguyên anh hóa thành chân linh bị hút vào trong Phong Thần Bảng.
Cái chủy thù này chính là Tần Vũ tặng Tần Sương mừng sinh nhật, cũng là nhị lưu Hồng Mông linh bảo “ Vô Ảnh Đai”, chủy thủ bên trên có công năng gia tốc, Cổ bảo bất quá chỉ là tứ kiếp tán yêu, làm sao có thể chịu được công kích của nhị lưu Hồng Mông linh bảo.
“ngươi là người thứ nhất dám đối với ta như vậy!” Hồng Quân nhìn thi thể Cổ Bảo dưới chân lạnh lùng nói.
Dịch giả: Sunflower, Văn Cao.
Nguồn:blog.360.yahoo.com/blog-bK3x.0s_bZnINFuFZ8s-?cq=1
Cổ Bảo trong nháy mắt chết trong tay Hồng Quân, làm Sa Khởi cùng với hai vị sứ giả đều mở to mắt, không dám tin nhìn Hồng Quân.
Giết chết tứ kiếp tán yêu, Sa Khởi không có tức giận mà là kinh ngạc, có thể giết chết tứ kiếp tán yêu mà ngay cả Nguyên anh cũng không kịp chạy trốn, thực lực này thuộc loại gì.
Bọn người Sa Khởi không dám vọng động, hoảng sợ nhìn Hồng Quân, lo sợ kẻ tiếp theo sau Cổ Bảo có thể là chính mình.
Cổ Bàn nhìn về phía Hồng Quân suy tư, trong tay Hồng Quân không có thứ gì, " Vô Ảnh Đao: Hồng Quân đã sớm thu vào.
Hồng Quân đối với kết quả này rất chi là hài lòng, thu lại vẻ mặt lạnh lùng, mỉm cười hỏi:" các ngươi từ nơi nào tới?"
" Đại...đại nhân, chúng ta chính là từ Đằng Long Đại Lục tổng bộ Tinh Thần Các tới!" Hai người đồng thời nói, hoàn toàn bị Hồng Quân áp chế.
" Đằng Long Đại Lục? tốt, tốt lắm, các ngươi có thể đi được rồi."
" tuân lệnh, đại nhân!"
Cổ Bàn đợi ba người đang lóng ngóng rời đi, mới quay lại nhìn Hồng Quân cười nói:" Hồng Quân, ngươi vừa rồi sử dụng là vũ khí gì vậy?"|
"Tiểu Bàn, tiểu Bàn à, ta đã nói nhiều lần rồi, ta so với ngươi còn lớn hơn, ngươi nên gọi ta một tiếng Quân ca, hoặc là Hồng Quân đại ca cũng được!" Hồng Quân bất mãn nói, Vô Ảnh Đao lại xuất hiện trong tay.
" cái này là món quà sinh nhật của cha ta khi ta chòn mười sáu tuổi!" Nhớ tới cha, Hồng Quân có chút thương cảm, trong khi linh hồn mình bị Phong Thần Bảng hấp thụ, Hồng Quân cũng cảm nhận được sự quan tâm cùng bị thống của cha hắn.
" Cha ngươi cuối cùng là ai, như thế nào chỉ nghe ngươi nói tới, nhưng không có kể gì cả?" Cổ Bàn cười cười, tò mò hỏi.
Nhắc tới cha, Hồng Quân không tự giác được lộ ra vẻ tự hào:" Cha của ta chính là một anh hùng như thế nào cũng không tưởng tưởng được, cũng chính là ... thôi quên đi, có nói ngươi cũng không hiểu, tiểu Bàn, có hứng thú không chúng ta tới Đằng Long Đại Lục một chuyến.
" ta thì không có vấn đề, nếu ngươi muốn thì chúng ta đi." Cổ Bàn cười cười, Hồng Quân không muốn nói về cha hắn, Cổ Bàn cũng không có hỏi thêm.
" bây giờ chúng ta đi Đằng Long Đại Lục!" Hồng Quân đứng lên, chỉ tay về hướng Đằng Long Đại Lục sau đó nói:" Đở giữa Đằng Long Đại Lục và Tiềm Long Đại Lục còn có Bạo Loạn Tinh Hải, Tử Huyền Tinh cao thủ ở đó chiếm hơn phân nửa!"
"còn một nửa cao thủ kia, có đúng hay không chính là ở Vô Tận Hồng hoang?"
" tiểu Bàn, ngươi cũng không quá ngu ngốc a, ha ha, đi, chúng ta đi tới Đằng Long Đại Lục!" Hồng Quân đi trước bay ra ngoài.
Đằng Long Đại Lục bây giờ môn phái tu chân lớn nhất chính là Tử Dương Môn.
Ngày hôm nay cũng chính là ngày Tử Dương Môn cứ sau một trăm năm mở cửa thu nhận đồ đệ, trước cửa đã có vô số thanh niên đứng đợi, mà Hồng Quân và Cổ Bàn cũng đang ở trong số đó, nhưng cũng chỉ có thể đứng ở ... tận bên ngoài.
"Ai, vị tiểu ca này cho ta hỏi chút, như thế nào mà hôm nay nơi này lại có nhiều người như vậy?" Hồng Quân tiện tay giữ nấy một thiếu niên, cười cười hỏi.
" các ngươi không biết sao? vậy các ngươi tới nơi này làm gì?" người thiếu niên kia liếc mắt nhìn bọn họ một cái , rồi nói tiếp:" Hôm nay chính là ngày Tử Dương Môn mở cửa thu đồ đệ, trăm năm mới có một lần này, ngươi đừng có giữ ta, ta còn muốn tới phía trước đây, hy vọng có thể nọt vào mắt của Tử Dương Môn tiên nhân, thu ta làm đồ đệ!" Người thiếu niên mang theo hy vọng đi tới, bên trong thỉnh thoảng còn truyền đến một vài trận mắng.
Gần tới buổi trưa, cửa Tử Dương Môn mở ra, tại đại môn liên tục có hơn mười người tu chân phóng tới, trong đó có không ít người là tán tiên,Tại bên ngoài, trừ Hồng Quân và Cổ Bàn tơi đây tham quan ra thì tất cả đều là mong muốn được làm người của môn phái lớn nhất Đằng Long Đại Lục. Tử Dương Môn cũng không thể thu toàn bộ số người này được, chỉ có những thanh thiếu niên có phẩm chất tốt bọn họ mới thu nhận.
Hồng Quân cùng Cổ Bàn đứng lẫn trong đám người tới đây bái sư, cười cười nhìn nghi thức thu nhận đồ đệ của Tử Dương Môn. Tử Dương Môn mỗi lần mở cửa thu đồ đề hai bên đều đứng hơn một trăm đệ tử, phương thức thu đồ đệ cũng rất đơn giản, Tử Dương Môn có một loại pháp khí, có thể kiểm tra tử chất người nào tốt.
Tử Dương Môn pháp khí thu đồ đệ chính là một kiện tiên khí vòng tròn, tiên khí này có thể phát ra một loại quang ang đặc thù, trong lúc quang mang xuất hiện người nào đứng thẳng được nửa khắc chính là người có tư chất bình thường, nếu kiên trì được trong một khắc thì là người có tư chất tốt, còn nếu mà kien trì hơn nửa giờ thì chính là người có tư chất tuyệt đỉnh, thiên tài, đáng tiếc ngàn năm trước, Tử Dương Môn cũng có được hai người có tư chất thiên tài , nhưng mà bây giờ toàn bộ đều đã phi thăng tới Tiên Ma Yêu giới.
Tử Dương Môn, Chưởng môn Lam Tu chân nhân bay tới phía trước, ý muốn mọi người im lặng, sau đó cũng không có nói gì trực tiếp xuất ra kiện tiên khí kia, tiên khí bay lên không trung thì biến lớn, một cỗ quang mang bạch ngân như hòa phủ xuống mấy vạn người phía dưới.
Lúc ban đầu bị quang mang bạch ngân chiếu vào, những thiếu nên này đều cam giác quanh thân có một cái gì đó, nhưng nói không nên lời, thời gian chậm rãi chôi qua liền có ngươì ngã xuống co quắp trên mặt đất.
"cái gì nói là thần bí chứ, nguyên lai chỉ là kích phát ra tiềm lực bản thân!" Hồng Quân phẩy phẩy tay cười cười, quang mang bạch ngân cũng chiếu tới người hắn và Cổ Bàn. Hồng Quân phát hiện ra quang mang này chỉ là một loại quang mang kích quát ra tiềm lực bản thân, tiềm lực càng lớn, thời gian kiên trì cũng cang dài, nếu không sẽ giống như những người thiếu niên kia ngã xuống đất, cũng giống như người hết thể lực bị té.
Nửa khắc sau, số người còn có thể đứng cũng không quá hơn một trăm người. Tại trước sơn môn Tử Dương Môn đệ tử đều mỉm cười gật đầu, lần thu nhận đồ đệ này họ rất hài lòng.
Một khắc sau, còn có bảy người có thể đứng trụ được, trong đó có cả Hồng Quân và Cổ Bàn. Lam Tu chân nhân cũng đã chú ý tới hai người bọn họ, nhưng lại phát hiện bọn họ một người là Kim Đan Trung Kỳ, môt người đã đạt tới Không Minh Hậu Kỳ, nghi hoặc nhìn hai người. Bình thường có khă năng tu luyện tới Kim Đan Kỳ toàn bộ đều là người có sư môn, sẽ không có ở chỗ này mà bái sư, có thể là trong khi người khác thu nạp đồ đệ mà làm loạn, sự kiện này quả thật rất nghiêm trọng.
sau nửa canh giờ, cũng chỉ còn có Hồng Quân và Cổ Bàn là đứng ở đó, Tử Dương Môn cùng mấy môn phái nhỏ đến đây kiếm đồ đệ cũng đều nhìn tới hai người, nhưng hai người cứ như vậy đứng tại đó mà cũng không có rời đi, thỉnh thoảng lại nói với nhau vài câu.
Lam Tu chân nhân là người đâu tiên nhịn không được, sau khi thu lại kiên tiên khí, trực tiếp hỏi:" nhị vị đạo hữu vì sao đứng ở nơi chúng ta thu nhân đồ đệ?"
" Lam lão đầu, ngươi hỏi chúng ta đó a?" Hồng Quân cười cười chỉ vào Lam Tu chân nhân nói.
Lam Tu chân nhân bình thường rất kiêu ngạo, không có nghĩ tới lại bị một tên tiểu bối chỉ mới đạt tới cảnh giới Kim Đan Kỳ ngay trước mặt chúng nhân trực tiếp gọi hắn là” Lam lão đầu” nét mặt lão không khỏi co lại, mà người của Tử Dương Môn cũng đều bay xuống bao vậy lấy hai người, căm tức nhìn Hồng Quân.
Hồng Quân cũng không thèm để ý tới ánh mắt những người này, quay lại nhing Lam Tu chân nhân nói them:” Lam lão đầu, ngươi đừng có hiểu nhầm, huynh đệ chúng ta cũng chỉ là coi xem các ngươi thu đồ đệ như thế nào mà thôi, không có quấy rầy các ngươi nữa, chúng ta đi trước.” Nói xong liền mang theo Cổ bàn rời đi.
“ Khoan, các ngươi từ nơi nào tới? chính là đệ tử của ai?” Lam Tu chân nhân kìm lén giận hỏi, liên tục bị tiểu tử Kim Đan Trung Kỳ này châm chích, cho dù hàm dưỡng có cao đến mấy cũng khó mà chịu được, huống chi Lam Tu chân nhân hàm dưỡng cũng có hạn.
“ Chúng ta vô môn vô phái, chỉ là tò mò mà tới, bây giờ đã hết tò mò vì vậy chúng ta rời đi, Lam lão đầu, ngươi không phải có ý định mời chúng ta ở lại ăn cơm đó chứ?” Hồng Quân quay lại nhìn Lâm Tu chân nhân đang ở không trung, sau đó xoay người bỏ đi.
“ Vũ nhục chưởng môn chúng ta xong, ngươi còn muốn bỏ đi sao?” trong Tử Dương Môn lập tức xuất hiện một Không Minh Kỳ tu chân giả chặn trước mặt Hồng Quân và Cổ Bàn, không để cho bọn họ rời đi.
Bên cạnh hắn người tu chân đều bang quang đứng một bên, đối với hai tiểu tử có lá gan lớn này vô cùng hứng thú, dám chọc vào Lam Tu chân nhân.
“ Lam lão đầu, ngươi không cho chúng ta đi?” Hồng Quân dừng lại cước bộ, tiếp tục nhìn Lam Tu chân nhân hất hàm hỏi.
“ vị đạo hữu này, ta là Tử Dương chưởng môn Lam Tu chân nhân, không phải là Lam lão đầu, hai vị đạo hữu có thể rời đi, chúng ta tất nhiên là không co ngăn cản, Huệ Minh, để cho bọn họ đi!” Lam Tu chân nhân phất tay, bảo người của Tử Dương Môn không nên ngăn bọn họ lại, để cho bọn họ rời đi.
Nơi này có rất nhiều người, lại còn có người tu chân như hắn, nếu để cho họ thấy đường đường Đằng Long Đại Lục đệ nhất môn Tử Dương Môn lại làm khó hai kẻ hậu bối, mà trong đó một người mới là Kim Đan trung Kỳ, vậy không khác gì đánh mất mặt muic của Lam Tu chân nhân. Mà trong lòng Lam Tu chân nhân hoài nghi hai người này là được một người nào đó phái tới đây làm loạn, mặt ngoài thì thả họ đi, nhưng lại âm thầm phái một người nhị kiếp tán tiên theo dõi bọn họ.
Hồng Quân ngồi lên phi kiếm, Cổ Bàn trực tiếp phóng đi, hai người cứ như vậy nghênh ngang rời khỏi tử Dương Môn.
Tử Dương Môn cũng tuyển chọn được hơn một trăm đệ tử đạt yêu câu mang về môn phái, những người tu chân khác cũng từ những thiếu niên còn lại mà chọn lựu đệ tử của mình, phong ba cũng vì vậy mà qua đi.
Theo dõi hai người là tán tiên Phong Dương Tử, vẫn đi theo ở phía xa, Hồng Quân cùng Cổ Bàn cú như vậy mà đi, chưa từng dừng lại, du ngoạn khắp nơi, thật sự là mộ dạng đi du ngoạn điển hình.
Theo dõi năm ngày, Phong Dương Tử thật sự không còn nhẫn lại được nữa, dau khi đưa tin cho Lam Tu chân nhân, Lam Tu chân nhân đồng ý cho hắn thẳng tay bắt hai người tra hỏi.
Nhận được lệnh, Phong Dương Tử trực tiếp thuấn di tới trước mặt hai người.
“ Vị đạo hữu này, vì sao ngăn chúng ta lại?” Cổ Bàn liền hỏi.
Phong Dương tử thẽo dõi mấy ngày qua đã sớm nộ hỏa đầy bụng, nhìn chằm chằm Cổ Bàn tức giận nói:” Nói, các ngươi cuối cùng là ai? Tại sao tới Tử Dương Môn chúng ta sinh sự?” Phong Dương Tử cực kỳ tức giận nhìn về phía Cổ Bàn quát hỏi, đối với Hồng Quân, hắn không có coi trong mắt.
“ đạo hữu hiểu nhầm a, chúng ta không phải đã sớm giải thích rồi sao, chúng ta chỉ là đi du ngoạn qua, thật không có ý gì cả!” Cổ Bàn vẻ mặt kinh ngạcđối với thái độ của Phong Dương tử hắn cũng không thèm để ý, Hồng Quân cũng không có nói gì, lúc này cũng là một dịp để Cổ bàn học hỏi.
“ ngươi là cố tình không chịu khai phải không?” Phong Dương Tử sắc mặt nộ ra sát khí, cực phẩm linh khi cũng đã xuất ra, mũi kiếm ch** thẳng về phía Cổ bàn.
“ đạo hữu, ngươi như vậy là có ý gì?” Phong Dương Tử ch** kiếm về phía hắn, Cổ Bàn sắc mặt lập tức thay đổi, trong phú chốc hắn nhớ lại chuyện cũ khi còn ở Địa Cầu.
Chính là tại thời kỳ văn minh trên Địa Cầu, khi đó Cổ Bàn còn chưa có tu luyện đạo, hắn cũng chỉ là một người bình thường, cũng như thế này bị ngươi ta chỉ sung vào đâu hắn bắt đi, khi hăn tu đạo trở về, Địa Cầu thời kỳ văn minh đã tan biến, cái ngươi kia rốt cuộc cũng không còn sống.
Hồng Quân rất nhanh để ý tới biến hóa của Cổ Bàn, Cổ Bàn hai năm đấm nắm chặt, ánh mắt cũng chở lên sắc bén hơn, quanh thân phát ra một cỗ tử quang nhè nhẹ.
“ Không nói ta sẽ giết các ngươi sau đó tới tên tiểu tử Kim Đan Kỳ kia!” Phong Dương Tử nhìn Cổ Bàn dám chừng mắt với hắn, trong lòng càng tức giận, kiếm tiên trức tiếp đâm về phía trước, người mà dám khinh thường Tử Dương Môn, khinh thường Phong Dương Tử hắn, tất phải chết.
Quyển II: Hồng Quân.
Chương 6: Chém giết liên miên.
Dịch giả: Sunflower, Văn Cao, NVL.
Nguồn:blog.360.yahoo.com/blog-bK3x.0s_bZnINFuFZ8s-?cq=1
" Xem ngươi xuất phi kiếm như nào!" Hồng Quân vẻ mặt sau khi kích động đã tĩnh lặng lại, bất quá ánh mắt càng hung hiểm hơn,
Phong Dương Tử khinh thường mắt nhìn Cổ Bàn. phi kiếm trực tiếp phóng về phía trước, hàn quang nhằm hướng cổ của Cổ Bàn bay đi, Phong Dương Tử rất tự tin, đối phó với một Không Minh Hậu Kỳ tu chân giả, hắn rất chi năm chắc.
Phong Dương Tử phi kiếm xuất động cùng lúc đó Cổ Bàn cũng hành động, Cổ Bàn động tác rất nhanh, hàn quang phi kiếm xuyên qua tàn ảnh Cổ Bàn lưu lại, Phong Dương Tử đột nhiên xoay người, phi kiếm lại đâm ra, Phong Dương tử xuất kiếm rất chuẩn xác, Cổ Bàn lúc này chính là đang ở đằng sau hắn.
Hồng Quân tự giác thối lui, mỉm cười nhìn hai người đánh nhau. Hồng Quân hiểu rõ thực lực của Cổ Bàn, chỉ là nhị kiếp tán tiên Cổ Bàn thừa khả năng đối phó, huống chi Cổ Bàn còn được chính mình tăng hắn một kiện thượng phẩm kiếm tiên.
Cổ Bàn trên tay đột nhiên xuất hiện Khai Thiên Phủ, phi kiếm đánh vào Khai Thiên Phủ, hàn quang giao nhau, Khai Thiên Phủ va chạm với phi kiếm gây ra chấn động mạnh, Cổ Bàn Cùng Phong Dương Tử đều lui lại một bước.
" cực phẩm tiên khí!" Phong Dương Tử có chút kinh ngạc, tại Đằng Long Đại Lục, một kiện cực phẩm linh khí cũng rất là khó kiếm, còn về tiên khí thì đến các chưởng môn cùng các vị trưởng lão, cùng rất nhiều môn phái nhỏ, một kiện tiên khí cũng không có.
" Cho dù có cực phẩm linh khí ta vẫn có thể giết ngươi!" Phong Dương Tử tức giận quát to. lại lao mình về phía trước, trợ giúp phi kiếm thêm phần linh hoạt, cùng Cổ Bàn triển khai cận chiến.
Khai Thiên Phủ không có linh hoạt bằng phi kiếm, Cổ Bàn chỉ đành né tránh, thỉnh thoảng mới dùng Khai Thiên Phủ ngạnh tiếp .
Cổ Bàn thực lực tuy mới chỉ là Không Minh Hậu Kỳ, nhưng lại có thể so vơi tứ cấp thiên tiên, thực lực cũng tương tự như bảy cấp tán tiên. Phong Dương Tử không có biết thực lực chính thức của Cổ Bàn, đánh lâu như vậy mà vẫn không giết được một Không Minh Hậu Kyg tu chân giả đã sớm giận tới bốc khói, trên tay phi kiếm công kích ngày càng mạnh hoưn.
: Tiểu Bàn, không có ăn cơm à, nhanh lên một chút giải quyết hắn đi, chúng ta còn đi Bạo Loạn Tinh Hải!" Cổ Bàn chỉ là đang thử chiêu, Hồng Quân đã sớm nhìn ra, liền mở miệng nhắc nhở.
Cổ Bàn lúc này chính là đang thể hiện thân pháp đặc thù của công pháp Tử Hồng Tuyệt cùng Phong Dương Tử du đấu, thủ nhiều mà cong ít. Phong Dương Tử một mặt mở rộng phạm vi công kích, vài lần phi kiếm còn thiếu chút là chạm được đến thân thể Cổ Bàn.
Đánh hoài không thắng, Phong Dương tử trong lòng càng giận dữ, nếu như truyền tới Tử Dương Môn, việc đánh hoài mà không có chạm được vào tiểu tử Không Minh Hậu Kỳ, nhất định sẽ bị sư huynh đệ cười nhạo.
" Tử Dương Vạn Kiếm Quyết!" Phong Dương Tử rốt cục cũng xuất ra sát chiêu, Tử Dương Vạn Kiếm Quyết chính là một loại kiếm quyết tương đối cao thâm của Tử Dương Môn. chỉ có tán tiên mới có thể học và sử dụng được, tiên nguyên lực khống chế phi kiếm, có thể làm cho phi kiếm trong nháy mắt biến thành hai, hai biến thành bốn, bốn biến thành tam...
Với công lực hiện tại của Phong Dương Tử, cố gắng thì có thể xuất ra được sáu mươi tư thanh phi kiếm,phi kiếm biến sảo so với bản thể của phi kiếm tuy yếu hơn một chút, nhưng cũng có thể so với thượng phẩm linh khí, một chiêu này nếu là Lam Tu chân nhân sử dụng, có thể huyễn hóa ra trên vạn thanh phi kiếm, đúng là một khung cảnh " vạn kiếm tề phi".
Sáu mươi tư thanh phi kiếm, từ mọi phương hướng tấn công Cổ Bàn, Cổ Bàn cũng không có nhìn ra đâu là bản thể của phi kiếm, sáu mươi tư thanh phi kiếm tới người, áp lực đối với Cổ Bàn gia thăng thêm một chút.
Vạn Kiếm Quyết tiêu hao rất nhiều tiên nguyên lực, nhưng mà Phong Dương tử cũng không có lo lắng, sau khi giết Cổ Bàn, còn lại một chút tiên nguyên lực cũng đủ để thu thập tiểu tử Kim Đan Trung Kỳ kia.
Sáu mươi tư thanh phi kiếm, Khai Thiên Phủ cũng ngăn chặn không hết, nhìn Phong Dương Tử quá mức bức người, Cổ Bàn trong lòng cũng rất chi là bất mãn, phi kiếm biến sảo trong khi đang bay tới người Cổ Bàn, Cổ bàn trong tay đột nhiên xuất ra thượng phẩm kiếm tiên mà Hồng Quân tặng hắn, kiếm tiên bay vòng quanh thân, sáu mươi tư thanh phi kiếm trong nháy mắt đều biến mất, cực phẩm phi kiếm của Phong Dương Tử cũng bị cắt làm hai đoạn, từ từ rơi xuống đắt.
" tiên khí!" Phong Dương Tử ánh mắt cũng không tồi, liếc mắt một cái đã nhận ra kiếm trong tay Cổ Bàn chính là tiên khí.
" ngươi như thế nào lại có tiên khí?" Phong Dương tử kinh dị nhìn Cổ Bàn, Cổ Bàn có tiên khí, như vậy hôm nay muốn giết hắn tất nhiên không phải dễ dàng rồi, huống chi cực phẩm linh khí của mình cũng đã bị hủy.
" ta có tiên khí hình như cũng không phải báo cáo với ngươi a!" Cổ bàn ngữ khí rất bình tĩnh, không một chút nào giống người vừa mới hủy đi linh khí.
" có tiên khí ngươi cũng phải chết!" Phong Dương Tử thèm muốn nhìn kiếm tiên trên tay Cổ Bàn, Phong Dương Tử đã đưa tin bọn họ có tiên khí truyền về môn phái, không có bao lau sẽ có cao thủ tới trợ giúp hắn, đến lúc đó, không chỉ hai người bọn họ đều phải chết mà tiên khí cũng bị tử Dương Môn thu lấy.
" đạo hữu hay là để chúng ta đi a!" Cổ Bàn cười nhẹ, thu hồi kiếm tiên, nhằm hướng Hồng Quân bay đến.
" tiểu Bàn a, ngươi nghĩ bọn chúng để cho chúng ta đi sao?" Hồng Quân lắc đầu, nhìn về phía Cổ Bàn nói:" ngươi đã lâu không tiến vào thế tục, sớm đã không hiểu lòng người hiểm các như nào, ngươi xuất ra tiên khí, bọn họ sẽ không có buống ta húng ta!"
Hồng Quân nói không có sai, Tử Dương Môn nhận được tin tức của Phong Dương Tử gửi về, lập tức phái hai người lục kiếp tán tiên thuấn di tới, Hồng Quân vừa dứt lời, cũng đồng lúc hai tán tiên kia cugnx tới gần chỗ Phong Dương Tử.
" Dương Thiên sư thúc, Dương Nhật sư thúc!" Phong Dương Tử cung kính hành lễ với hi người.
" Phong Dương, ngươi nói bọn chúng có tiên khí?" Dương Thiên cau mày nhìn xuống Hồng Quân và Cổ Bàn, hai người này cảnh giới kém cỏi, nói có tiên khí cũng không thể hoàn toàn tin được.
" đúng vậy sư thúc, cực phẩm linh khí của ta chũng chính là bị hủy trong tay bọn chúng, mời ngài xem!" Phong Dương tử đem hai nửa phi kiếm cho Dương Thiên, đây là chứng cớ tốt nhất chứng minh bọn họ có tiên khí.
" hai tên tiểu tử cuồng vọng các ngươi... lúc trước nhục mạ Tử Dương Môn chúng ta... sau lại hủy linh khí sư điệt ta, hôm nay đừng mơ tưởng thoát khỏi nơi này!" Dương Thiên cũng có một kiện tiên khí, chính là hạ phẩm phi kiếm, trong những lục kiếp tán tiên tại Tử Dương Môn, chỉ có Dương Thiên bỏi vì lạp được đại công, mà được tặng kiện tiên khí.
Dương Thiên lời còn chưa dứt, kiếm tiên đã trực tiếp bay về phía đan điền Cổ Bàn, cũng giống như Phong Dương tử, Hồng Qân trong mắt bọ họ không có tồn tại, chỉ cần giải quyết được Cổ Bàn thì cũng như là giải quyết được hai người.
" bỉ ổi!"
Dương Thiên đánh lén, kiếm tiên tốc độ lại rất nhanh, Cổ Bàn miễn cưỡng né tránh, kiếm tiên xoẹt qua quần áo Cổ Bàn, rồi lại từ phía sau bay tới.
Cổ Bàn kiếm tiên một lần nữa lại xuất hiện trong tay, quay lại nhìn phi kiếm đang phi tới, mạnh mẽ bổ vào. Dương Thiên với hạ phẩm kiếm tiên, nhất thời bị một bổ vào tiểu khẩu, hốt hoảng bay trở về.
" tiểu bàn, bây giờ bọn họ sẽ không có buông th chung ta đâu, ngươi không giết bọn hắn, bọn hắn sẽ giết chúng ta!" Hồng Quân đối với Cổ bàn tuyệt đối tin tưởng, sở hữu thượng phẩm tin khí, đối với hai người lục kiếp tán tiên vẫn có khả năng đối phó.
Mà hành động của Hồng Quân cũng làm cho bọn Dương Thiên chấn động, tiểu tử Kim Đan Trung Kỳ này ngồi tại chỗ này mà tu luyện.
Cổ bàn trong nội tâm quả thật không muốn giết người, chỉ là bọn Dương Thiên không có ý định buông tha hắn. Dương Thiên kiếm tiên bị Cổ Bàn làm tổn thương, cũng xác định được trong tay Cổ bàn chính là tiên khí, hơn nữa tuyệt đối là kiện trung phẩm tiên khí , thậm chí có thể là thượng phẩm tiên khí, nghic đến thượng phẩm tiên khí, Dương Thiên ánh mắt càng thêm thèm khát. Lấy được kiến thượng phẩm tiên khí này cho Tử Dương Môn, chưởng môn chí ít cũng sẽ thưởng cho hắn một kiện trung phẩm tiên khí.
" các ngươi thật sự muốn giết ta?" Cổ Bàn cầm trong tay kiếm tiên, bình tĩnh nhìn ba địch nhân phía trước.
" ha ha ha , tiểu tử ngươi bây giờ mới biết sao!" Dương Nhật nhìn về phía Cổ Bàn xuất mười đạo quyền phong, Dương Thiên cùng Dương Nhật vừa xông lên đã nhằm ngay đan điền Cổ Bàn công tới.
" Bồng"
Dương Thiên công kích mặt trước chỉ là một hư chiêu, Cổ Bàn khẽ đỡ thì Dương Thiên đã biến chiêu xuất một quyền vào giữa ngực Cổ Bàn, trong khi Cổ Bàn té người trên đất, linh khí của Dương Nhật cũng xẹt qua eo Cổ bàn, tạo thành vết thương, máu tươi phun ra ngoài.
Cổ Bàn trọng thương rơi trên mặt đất, ba người liên thủ cũng đồng thời hướng tới mặt đất xuất hai thanh phi kiếm bay tới, vài đạo quyền phong tất cả đều công vào đan điền Cổ Bàn. Dương Thiên ngoài miệng lộ ra vẻ mỉm cười, Không Minh Hậu Kỳ, cho dù có thượng phẩm tiên khí, chống lại sự liên thủ của ba tán tiên, cũng phải chết không có nghi ngờ.
" cười khúc khích"
Cổ Bàn tự nhiên biến mất trước măt ba người, xuất hiện đột ngột sau lưng Phong Dương Tử, thượng phẩm tiên khí đâm vào đan điền Phong Dương tử, Nguyên anh đông thời nổ tung. Phong Dương Tử không cam lòng xoay người mắt nhìn Cổ Bàn, từ từ ngã xuống.
" Thuấn di, ngươi như thế nào có thể thuấn di!" Dương Thiên kinh ngạc kêu to, biểu hiện của Cổ Bàn bây giờ hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ, Không Minh Hậu Kỳ cũng có thể thuấn di, lại ngay trước mắt bọn họ từ dưới đất giết chết nhị kiếp tán tiên Phong Dương tử.
Vết thương bên hông Cổ Bàn đã ngừng chảy máu, trên mặt vẫn bình tĩnh, lại lộ ra vẻ tươi cười.
" Tiểu Quân nói không sai, ta nếu không giết các ngươi, các ngươi sẽ giết ta, không sợ các ngươi vừa rồi đưa tin, kêu càng nhiều người tới càng tốt a!"
Dương Thiên cùng Dương Nhật khẽ rùng mình, vừa rồi bọn họ quả thật trong lúc Phong Dương Tử chết đã truyền về môn phái, Cổ Bàn có thể thuấn di, vượt qua sự liệu của bọn họ, sợ rằng không phải mặt ngoài là Không Minh Hậu Kỳ mà đơn giản.
" Đúng như vậy, ngươi nghĩ các ngươi hôm nay có thể an toàn rời đi sao?" Dương Thiên ngưng tụ công lực, nhìn Cổ Bàn đề phòng, một lúc nữa sẽ có cao thủ trong môn phái tới, đến lúc đó Cổ bàn công lực có cao tới đâu cũng nhất định không thể trốn thoát.
"thật không?" Cổ Bàn khẽ lộ ra nụ cười.
" không tốt!" Dương Thiên cảm thấy một trận bất ổn.
Cổ Bàn tốc độ so với sự tưởng tưởng của hắn còn mạnh hơn nhiều lần, tàn ảnh vẫn còn ở chỗ cũ, người đã đến bên cạnh hắn, Dương Thiên chỉ có thể theo bản năng giơ kiếm tiên lên ngăn cản.
" bang"
Kiếm tiên ủa Dương Khiêm trức tiếp bị cát làm hai, Cổ Bàn cầm kiếm tiên bổ thẳng xuống đầu Dương Thiên, Dương Thiên thân thể nhất thời chia làm hai nửa, Nguyên anh cuống quít bay đến bên cạnh Dương Nhật, hoảng sợ nhìn Cổ Bàn.
"Dương Thiên!" Lam Phong chân nhân cũng vừa thuấn di tới, vừa kịp nhìn thân thể Dương Thiên bị cát đứt, nguyên anh trốn tới.
" lại tới thêm một người!" Hồng Quân thân thể khẽ đứng lên. bay đến bên cạnh Cổ Bàn, nhìn Cổ bàn mỉm cười.
" Sư tôn!" Dương Thiên nhìn thấy Lam Phong chân nhân, Nguyên anh nhất thời bay đến trước người Lam Phong, nhẹ nhàng khóc.
Dương Thiên chính là mọt đệ tử đắc ý của Lam Phong chân nhân, vốn định đối phó với một Không Minh Hậu Kỳ tu chân giả, chỉ cần Dương Nhật, Dương Thiên đi là đủ rồi, không có nghĩ tới, đầu tiên là Phong Dương tử bị giết, sau đó Dương Thiên lại bị hủy thân thể.
" mặc kệ các ngươi là đệ tử môn phái nào, ta đều muốn tiêu diệt các ngươi chả thù!" Lam Phong chân nhân trong lòng bi thống thu lại Nguyên anh của Dương Thiên, tức giận nhìn về Cổ Bàn nói.
" chúng ta không giết bọn hắn, chẳng lẽ đứng yên để cho bọn chúng tới giết ta, buồn cười thật!" Hồng Quân thanh âm lạnh như băng truyề tới, Dương Nhật lúc này mới phát hiện, vừa rồi tiểu tử này còn là Kim Đan Trung Kỳ mà giờ này đã là Kim Đan Hậu Kỳ.
*****
Lời tác giả: có một chút thất thố ở đây, Phong Dương tử là nhị kiếp tán tiên nên không thể thuấn di được, nhưng hơn tứ kiếp tán tiên thì có thể. đặc biệt bổ xung thêm một chút, Cổ Bàn thực lực có thể so sánh với thất kiếp tán tiên, cho nên có thẻ thuấn đi được.