Mà Dương Thiên Lôi thì đã vô thành vô tức trốn ra khỏi cung điện. Sau khi phi hành rất nhanh ra khỏi ngàn dặm, mới ẩn nấp mà xé rách hư không, lúc xuất hiện lần nữa, hắn đã đi tới Liệt Hỏa Thành.
Lúc đi vào tổng bộ của Tinh Diệu Thương Hội ở Liệt Hỏa Thành, thần niệm Dương Thiên Lôi khẽ động liền bắt được khí tức của Trần Thiến.
Dương Thiên Lôi cũng không làm kinh động Vũ Văn Tinh Diệu, trực tiếp vô thanh vô tức mà tiến nhập vào tầng cao nhất của phòng trọ, đi tới trước gian phòng của Trần Thiến.
- Dương công công, sao ngươi lại trở về? Không phải đi vài ngày sao?
Trần Thiến chỉ mặc một bộ đạo bào rộng thùng thình, ngay cả nội y cũng không mang, tóc ướt sũng, hiển nhiên là vừa mới tắm xong, khuôn mặt đỏ bừng mang theo một tia kinh hỉ và kỳ quái, đột nhiên mở cửa ra, nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
- Tiểu Thiên, bản công công có chuyện muốn nhờ người hỗ trợ. Đi vào rồi nói!
Dương Thiên Lôi nghiêm trang nói, bất quá ánh mắt lại nhịn không được liếc qua bộ ngực thoạt nhìn rất phong quang, mềm mại của Trần Thiến, nói.
- Muốn bản tiểu tỷ hỗ trợ? Ngươi không phải thật sự muốn đối phó với Thương Viêm Phái đấy chứ?
Trần Thiến đương nhiên cũng nghĩ đến Dương Thiên Lôi nhất định là muốn tới Thương Viêm Phái làm việc, cho nên nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, liền hỏi.
- Ân. Vốn một mình ta đã đủ giải quyết, nhưng chưởng giáo chí tôn Diêm Trung Thiên của Thương Viêm Phái và thánh nữ liên thủ có được lực lực Thần Đạo cửu cấp! Hơn nữa, ta muốn cứu người, rất nhiều người, cho nên. . .
- Muốn giúp thế nào, ngươi nói đi!
Trần Thiến trông thấy bộ dạng của Dương Thiên Lôi, cũng không nói đùa nữa, sảng khoái nói.
- Hai gã cao thủ Thần Đạo cửu cấp, trễ nhất trong bảy ngày đến Nhật Thần Giáo, có thể làm được không?
- Không có vấn đề, ba ngày có thể đến!
Trần Thiến nói xong, mi tâm trực tiếp tản mát ra một đạo quang mang, trong tay nàng xuất hiện một mặt lệnh bài tản mát ra khí tức bàng bạc, thần niệm lập tức sáp nhập vào trong, trong chốc lát từng đạo sóng vấn thần bí chậm rãi phát ra từ đó!
- Ngươi trốn qua bên kia trước đi!
Trần Thiến nói với Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi biết rõ, đệ tử của đại gia tốc tất nhiên có phương pháp liên hệ với gia tộc, chỉ là hắn chưa từng thấy qua thôi. Giờ này khắc này cũng có chút hiếu kỳ, nghe được lời nói của Trần Thiến... vội vàng thu liễm khí tức của mình, đứng ở một gó khuất đối diện Trần Thiến.
Đúng lúc này, theo sự thúc dục của Trần Thiến, đạo đạo sóng vân lập tức tạo thành một màn sáng hình tròn bạch sắc, Dương Thiên Lôi bỏi vì đứng đối diện Trần Thiến, cho nên không cách nào trông thấy chính diện màn sáng, nhưng thoạt nhìn từ mặt sau, chính là một cái bạch sắc viên bàn.
Đúng lúc này, Trần Thiến lại làm ra một tư thế hư thánh với Dương Thiên Lôi, khiến Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, Trần Thiến vậy mà lại làm tóc của mình rối bới cả lên.
- Tiểu Thiến, làm sao vậy?
Một đạo thanh âm phiêu miễu bỗng nhiên truyền ra từ trong viên bàn.
- Gia gia. . . Nhanh tới cứu người ta a. . .
Trần Thiến vậy mà lại vểnh cái miệng nhỏ lên, vẻ mặt ủy khuất nói. Tư thái tiểu nữ nhi kia, khiến Dương Thiên Lôi trông thấy mà có chút há hốc mồm. Thông qua ánh mắt của Trần Thiến, Dương Thiên Lôi đoán được phương hướng đối diện của Trần Thiến, trong viên bàn tất nhiên có ảnh tượng của gia gia nàng, giống như Thông Linh Kính của Thiên Đan Phong vậy, nhưng pháp bảo này của Trần Thiến hiển nhiên cao cấp hơn Thông Linh Kính nhiều. Cách vạn thiên tinh cầu cũng có thể liên lạc được.
- Làm sao vậy, cháu gái ngoan, tiểu tử kia khi dễ ngươi rồi sao? !
- À?
Nghe được lời của gia gia, Trần Thiến lập tức cả kinh, nói:
- Gia gia, ai nói cho ngươi? Ta không để yên cho hắn đâu!
- Tốt rồi tốt rồi, nói mau, chuyện gì? Nếu như là tiểu tử kia khi dễ ngươi, thì gia gia không quản được đâu, đó là chuyện riêng của ngươi. . .
Dương Thiên Lôi nghe được cũng á khẩu, tiểu tử kia là ai? Rõ ràng là đang nói bản suất ca a!
- Cái gì a, gia gia ngươi cũng đừng có làm loạn, người ta chỉ là theo hắn ra ngoài lịch lãm rèn luyện thôi. . . Không thèm thích hắn đâu. Gia gia, ngươi mau phái người đến a, tôn nữ bảo bối của ngươi bị người khi dễ đến chết rồi. . .
- Ai dám khi dễ tôn nữ bảo bối của ta? Nói! Muốn bao nhiêu người, tu vị gì?
- Ngươi xem rồi xử lý đi, người ta đang ở Thương Viêm Tinh, môn phái lớn nhất ở đây muốn khi dễ người ta! Bọn hắn có cao thủ Thần Đạo cửu cấp!
Trần Thiến nói.
- Tốt, một ngày liền đến! Tiểu Thiến, ngươi trước kiên nhẫn một chút a. . .
. . .
- Xong! Cảm tạ bản tiểu tỷ thế nào đây?
Sau khi Trần Thiến quyết đoán thu pháp bảo liên lạc, nhìn Dương Thiên Lôi vẻ mặt ngốc trệ, hỏi.
Dương Thiên Lôi trừng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ đắc ý của Trần Thiến, bỗng nhiên toàn thân như đang run rẩy, khoa trương đến tận cùng mà run rẩy một hồi, dùng một loại thanh âm khiến Trần Thiến trực tiếp phát điên nói ra:
- Thiến Thiến, người ta bị khi phụ sỉ nhục rồi, ngươi bảo người ta phải cảm tạ ngươi thế nào đây? Nếu không. . . Người ta lấy thân báo đáp được không. . . A... A.... . .
Dương Thiên Lôi nói xong toàn thân lại khẽ run rẩy.
- Dương - Thiên - Lôi! ! !
Trần Thiến lập tức giận dữ, giương nanh múa vuốt đánh về phía Dương Thiên Lôi, tay tạo thành trảo, quơ quơ đôi bàn tay trắng như phấn, trong miệng còn phẫn nộ kêu:
- Ngươi cái tên công công chết tiệt này, lại giễu cợt bổn tiểu thư!
Trần Thiến đương nhiên biết rõ Dương Thiên Lôi là giễu cợt nàng làm nũng với gia gia. Theo Trần Thiến nghĩ thì chuyện này cũng không có gì, dù sao nàng cũng là cháu gái mà gia gia thương yêu nhất, đã quen làm nũng rồi. Chỉ là, đối với Dương Thiên Lôi mà nói, cô nàng chính là loại "Tiểu la lị hung hãn" a, bộ dàng làm nũng này xuất hiện trên người Trần Thiến, quả thật khiến Dương Thiên Lôi toàn thân run rẩy, nổi cả da gà!
Bởi vì sự tương phản này thật sự quá lớn.
Bất quá nói lại thì lúc cô nàng này làm nũng, quả thật khiến xương cốt người khác mềm nhũn.
- Tốt rồi tốt rồi, bản công công không cười nữa, ngươi tới gần ta làm gì....
Lúc ly khai...
- Bộ ngực của ngươi, đang nhảy a, ca sắp nhịn không được nữa rồi...
Tên gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này, một bên trốn tránh công kích của Trần Thiến, một bên trừng mắt nhìn bộ ngực no tròn của Trần Thiến vì vận động kịch liệt mà nảy lên nảy xuống, nói ra.
- Ngươi... cái tên hỗn đản này!
Khuôn mặt của Trần Thiến lập tức đỏ bừng, che lấy ngực của mình chạy vào trong phòng tắm.
- Thật là một tên đại sắc lang! Lúc nào cũng đùa giỡn nữ nhân! Linh nhi, đừng nhìn, hắn chính là cái đức hạnh này! Ngươi thấy nhiều rồi sẽ qua!
Lăng Hi nói với Phong Linh Nhi chút ngẩn người.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
- Nha...
Phong Linh Nhi lên tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Bất quá cũng không có chút phản cảm nào, dù sao Dương Thiên Lôi có bao nhiêu nữ nhân, Phong Linh Nhi đại khái cũng rõ. Hơn nữa Trần Thiến một mình đuổi theo Dương Thiên Lôi đến đây, tuy rằng ngoài mặt là nói muốn báo thủ, nhưng ai cũng nhìn ra được, Trần Thiến có hảo cảm với Dương Thiên Lôi, nếu không sao có thể cùng tới đây được?
Hơn nữa, cuộc đối thoại vừa rồi của Trần Thiến và gia gia của nàng, tâm tình đang căng thẳng của Phong Linh Nhi cũng được htar lỏng, cao thủ của Trần gia Vô Cực Tinh Vực muốn dọn dẹp Thương Viêm Phái của Thương Viêm Tinh còn không phải dễ dàng sao?
- Lăng Hi tỷ, ngươi nói vì sao sư đệ lại không cho ta tu luyện môn công pháp kia?
Phong Linh Nhi cũng thu hồi thần niệm của mình, nói với Lăng Hi.
- Việc này còn không đơn giản sao? Ngươi ngẫm lại đi, tên đại sắc lang như hắn có ý tốt với ngươi sao? Đã sớm muốn ăn ngươi rồi. Về phần Phạm Linh Nhi kia, bởi vì có quan hệ với ngươi, nên hắn tự nhiên muốn thuận tiện thu luôn. Công pháp kia của ngươi... Hắn không cho ngươi tu luyện, khẳng định là không muốn các ngươi làm những chuyện kia. Bằng không thì các ngươi làm rồi thì hắn còn làm được gì nữa?
Lăng Hi nói:
- Bất quá... Linh nhi, ngươi có nhớ rõ không?
- Đương nhiên nhớ rõ, chỉ là không đến Thần Đạo lục cấp thì không thể tu luyện thôi.
- Vậy là tốt rồi. Chờ khi ngươi tấn thăng đến Thần Đạo lục cấp, chúng ta nhìn thấy Tử Hàm các nàng, mọi người chúng ta đều học! Ân... Linh nhi, trước tiên ngươi truyền cho ta đi!
Lăng Hi thánh khiết, khóe miệng lại lộ ra một tia cười xấu xa, nói ra.
- Ân.
- Hỗn đãn, ngươi ở trên giường của ta làm gì?
Sau khi Trần Thiến mặc quần áo tử tế, che phủ cực kỳ chặt chẽ đi ra thì trông thấy Dương Thiên Lôi, vậy mà lại nằm trên giường nàng, còn quấn nệm quanh người thì lập tức giận dữ hét.
- Nghỉ ngơi a, nơi ca vừa vụng trộm rời khỏi, không có gian phòng, chỉ có thể nghỉ ngơi ở chỗ của ngươi, mệt mỏi a... A, ngươi muốn ngủ sao? Một nửa này tặng cho ngươi này...
- Phi! Ngươi chớ ép bổn tiểu thư, coi chừng phá thần công của ngươi!
- Ách, thôi được, ca sợ nhất là nữ lưu mạnh, Tiểu Thiến, ca đi đây! Lúc bọn hắn đến, ngươi mang theo bọn hắn đến phụ cận Nhật Thần Giáo chờ tin tức của ta là được rồi. Còn có, tu luyện giả của Thủy Nguyên Tinh cũng sẽ chạy đến, đến lúc đó đừng phát sinh xung đột với bọn họ!
- Đợi một chút, cầm cái này đi!
Thấy Dương Thiên Lôi phải đi, Trần Thiến lập tức lấy ra một vật hình tròn cùng loại với Thông Linh Kính đưa cho Dương Thiên Lôi, nói:
- Sau khi thối luyện, trong vòng ngàn dặm liền có thể dùng thần niêm liên hệ với ta.
- Thứ tốt...
Dương Thiên Lôi vội vàng nhận lấy, vừa cười vừa nói:
- Vẫn là tiểu Thiến xinh đẹp chu đáo.
- Đừng khiến bổn tiểu thư buồn nôn! Đến cùng là xảy ra chuyện gì, ngươi cũng nên nói cho bổn tiểu thư biết đi chứ?
Trần Thiến có chút oán hận nói. Muốn mình hỗ trợ, mình đã giúp, nhưng đến giờ ngay cả chuyện gì cũng không biết, mà Dương Thiên Lôi hiển nhiên cũng không có ý tứ muốn nói, sao lại khiến nàng không phiền muộn cho được?
- Việc này...
Nghe thấy Trần Thiến nói thế, Dương Thiên Lôi ngược lại là có chút xoắn xuýt. Bản thân mình trong lòng nàng chính là công công "Không thể làm tình" a, nên nói thế nào đây? Hơn nữa Dương Thiên Lôi đương nhiên biết rõ Trần Thiến đối với mình có ý tứ:
- Tiểu Thiến, đợi đến khi mọi chuyện xong xuôi, ta nói cho ngươi, được không?
- Vì sao giờ không nói luôn?
- Nếu giờ mà nói, ta chỉ có thể nói lời lừa dối ngươi, nhưng ta lại không muốn thế. Nếu sau này nói thì ta có thế nói cho ngươi hai bí mất. Sao hả?
Dương Thiên Lôi nghĩ nghĩ nói ra.
- Lại lừa gạt ta? Ngươi có phải đã lừa gạt ta hay không?
- Ách... Lừa gạt thiện ý, gặp lại!
Dương Thiên Lôi trông thấy Trần Thiến muốn nổi đóa, lập tức chạy ra ngoài nhanh như chớp, thoáng cái đã biến mất khỏi phòng khách.
Không lâu sau, Dương Thiên Lôi liền lần nữa về lại Nhật Thần Giáo, hơn nữa dựa vào năng lực ẩn nấp cường hãn, hắn vô thanh vô tức tiềm ẩn đến phụ cận của cung điện, chờ đợi cơ hội lẻn vào tiếp theo
Trọn vẹn đợi cả buổi, rốt cục cũng có một tên quỷ không may chạy về, bị dẫn vào trong cung điện, mà Dương Thiên Lôi lại lần nữa vô thanh vô tức đi theo. Vô thanh vô tức về đến bên ảo ảnh do hắn năng lượng cấm chế của hắn ngưng tụ thành.
Chậm rãi mở mắt.
Khi tên tu luyện giả mới về đến kia còn sợ hãi đến mặt mũi trắng bệch không rõ đã xảy ra chuyện gì, ánh mắt của Phạm Quang Nhật nhìn thật sâu về phía Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên truyền âm nói:
- Sao ngươi lại trở về hả?
- Ồ, Phạm gia gia, sao ngươi biết ta rời đi?
- Đoán được.
- Đoán được?
Ngươi thấy có người nào đang chờ chết mà lại ngồi tu luyện hơn nửa ngày không? Bất quá, ngươi không nên trở về. Nếu có thể ly khai thì cứ ly khai đi, cơ hội đã không còn nhiều nữa rồi...
- Yên tâm. Lời mà ta đã nói... tất nhiên sẽ làm được Phạm gia gia, ngươi nói cho ta một chút chi tiết cụ thể tỉ mĩ, cần cần phải lựa chọn thời cơ thích hợp để ra tay.
- Ngươi đi mời người giúp đỡ sao?
Phạm Quang Nhật nghe thanh âm của Dương Thiên Lôi tự tin như thế, hai con ngươi sáng ngời, nói:
- Ngươi còn chưa nói cho ta biết tên và gia thế của ngươi.
Giờ khắc này Phạm Quang Nhật đã chính thức nhìn thấy được hy vọng. Nguyên lai sở dĩ không hỏi Dương Thiên Lôi, là vì lúc trước hắn căn bản không nghĩ đến lực lượng sau lưng Dương Thiên Lôi. Dù sao, nếu như bối cảnh của Dương Thiên Lôi mà cường đại thì... đã tới cứu Phạm Linh Nhi từ sớm rồi, tuyệt sẽ không để nàng chịu khổ lâu như vậy, đúng lúc này mới chạy đến. Cho nên, suy nghĩ của hắn lúc ấy chính là, Dương Thiên Lôi chỉ là một thiêu niên yêu cháu gái mình. Cho nên, trong khi mọi người mang theo ánh mắt phẫn nộ mà nhìn Dương Thiên Lôi, trong mắt hắn cũng không có sự thù hận, ngược lại còn bảo Dương Thiên Lôi dùng năng lực lớn nhất của mình đào tẩu đi. Mà thực lực của Dương Thiên Lôi quả thật cũng khiến hắn khiếp sợ. Nếu như không phải dựa vào kinh nghiệm mà suy đoán ra Dương Thiên Lôi đã ly khai, thì ngay cả hắn cũng không nghìn ra ảo ánh do năng lượng cấm chế ngưng tụ thành của Dương Thiên Lôi là giả dối. Bởi vì, thân ảnh kia tuy rằng thu liễm tất cả khí tức, nhưng lại tràn ngập tánh mạng tinh nguyên bàng bạc lưu động.
Mà bây giờ, khi Dương Thiên Lôi đi mà quay lại, hơn nữa còn tự tin nói hắn sẽ thực hiện lời nói của mình Phạm Quang Nhật liền minh bạch, bối cảnh của Dương Thiên Lôi cũng không phải đơn giản như vậy, bất quá, trong lòng Phạm Quang Nhật vẫn mãi không rõ, Dương Thiên Lôi vì sao lại đúng lúc này mới tới cứu Phạm Linh Nhi.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
- Dương Thiên Lôi, Thủy Nguyên Tinh. Không có gia thế gì cả, bất quá ta vừa mới kết bạn được với rất nhiều bằng hữu lợi hại, ngươi yên tâm đi.
Dương Thiên Lôi nói ra.
- Dương Thiên Lôi? Thủy Nguyên Tinh?
Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi..., Phạm Quang Nhật vậy mà lộ ra ánh mắt khiếp sợ:
- Nguyên lai là ngươi?
- Ách... Ngươi biết ta?
- Đương nhiên biết rõ! Đệ nhất thiên tài của Thủy Nguyên Tinh!
Ánh mắt Phạm Quang Nhật nhìn về phía Dương Thiên Lôi tràn đầy tán thưởng, nói:
- Trách không Linh Nhi vốn tâm tĩnh như nước lại... ... Tốt rồi, không nói những chuyện này nữa, nói tới chính sự trước!
- Cái gì? Ta lập tức tuyên bố môn phái triệu hoán lệnh! Tốt, ba ngày sau có thể tới nhiều bao nhiêu thì hay bấy nhiêu
Vu Gia Bảo, sau khi Vu Nhân Kiệt nhận được tin tức của Phong Vô Kỵ, lập tức giận dữ, không chút do dự, trực tiếp phát động triệu hoán lệnh của, tất cả cao thủ trên Thần Đạo ngũ cấp của Vu Gia Bảo, lập tức nhao nhao phản hồi từ các hành tinh.
Cùng lúc đó, Tạo Hóa Môn đã hoàn toàn cải biến phong mạo, lại giao hảo tâm đầu ý hợp với Trảm Không Kiếm Phái, cùng với Bồng Lai Thương Hội Long Vô Kị Long Tượng Cốc, Thiên Vũ Môn, Xạ Thương Tông, bát đại môn phái, cùng với Tinh Diệu Thương Hội, nhao nhao nhận được lời cầu viện của Phong Vô Kỵ, chỉ trong ba ngày thời gian, toàn bộ cao thủ đã ngoài Thần Đạo của tu luyện giới Thiên Huyền Đại Lục Thủy Nguyên Tinh liền tề tụ tại Thiên Tịch Phong.
Thiên Tịch Phong lúc này đã to hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, hơn nữa còn lập nên tinh không toại đạo của riêng mình.
Gần ngàn tên cao thủ ngoài Thần Đạo ngũ cấp, từng nhóm khởi động tinh không toại đạo, trực tiếp đạp hướng Thương Viêm Tinh!
Chưởng giáo của các đại môn phái, hội trưởng của tất cả đại thương hội, ngoại trừ Vũ Văn Tinh Diệu đã ở Thương Viêm Tinh, toàn bộ đều đông đủ. Dù là Phong Vô Kỵ cũng không nghĩ đến lực hiệu triệu của mình lại cường đại như vậy. Hơn nữa nhìn người đã đến của các môn phái, hiển nhiên, mỗi một môn phái đều đã dốc hết sức lực của mình.
Không thể không nói, Thiên địa dị biến ở Trảm Không Kiếm Phái và Vu Gia Bảo, cùng với Dương Thiên Lôi chính thức quật khởi, hơn nữa trở thành nhân vật truyền kì của cả tu luyện giới, sớm đã khiến cho tất cả tu luyện giả, dù là Tạo Hóa Môn cũng không ngoại lệ, đều đã xem Trảm Không Kiếm Phái vốn thực lực cũng cường đại lắm như long đầu. Đương nhiên, chỉ riêng cái này thì cũng không thể khiến tất cả mọi người dốc sức như thế được, mấu chốt nhất chính là, lúc Phong Vô Kỵ cầu viện, đã nói rõ Dương Thiên Lôi ở Thương Viêm Tinh, muốn cứu người. Cần được trợ giúp!
Danh tự của Dương Thiên Lôi chính là cờ xí, là truyền thuyết, là thần thoại! Là đối tượng bọn họ không thể không nịnh bợ và tỏ thành ý!
Mà lúc Vũ Văn Tinh Diệu nhận được tin tức đến từ thương hội, cũng phi thường kinh ngạc, bất quá cũng không có chút do dự, khởi động triệu tập lệnh của Tinh Diệu Thương Hội.
Hơn ngàn tên cao thủ ngoài Thần Đạo ngũ cấp, thông qua tinh không toái đạo của Tinh Diệu Thương Hội, lặng yên không một tiếng động mà xuất hiện ở Thương Viêm Tinh.
Đây là cỗ lực lượng khổng lồ cỡ nào? Loại lực lượng này ngưng tụ cùng một chỗ, khiến nội tâm của tất cả mọi người đến đây hưng phấn, mỗi một người bọn hắn đều cảm thấy, nếu như có thể đoàn kết nhất trí lời mà nói... dù có là chinh phục toàn bộ Thương Viêm Tinh thì cũng không cần tốn quá nhiều công sức.
Chỉ là, khi bọn hắn đi vào đại sảnh chuyên dùng để tiếp khách quý của Tinh Diệu Thương Hội, chứng kiến tràng cảnh trước mắt, lại lập tức mở to mắt mà nhìn!
Vẻ mặt của Phong Vô Kỵ cũng ngốc trệ, đây là con mẹ nó khái niệm gì?
Trong đại sảnh vậy mà có chừng hơn ngàn ngươi, nhân số tương đương với bọn họ, nhưng thực lực chỉnh thể. . .
Chúng cao thủ Phong Vô Kỵ, Vu Nhân Kiệt, Lâm Vô Kị, Cổ Đức Nhân, v... v, cơ hồ liếc mắt liền có thể khẳng định được, hơn ngàn người này của người ta, chỉ cần rút ra 100 người cũng đủ để tiêu diệt tất cả bọn họ rồi! Hơn nữa ngay cả chạy cũng chạy không thoát!
Thần Đạo bát cấp!
Trong đội ngũ hơn ngàn người kia, vậy mà lại không có người nào thấp hơn Thần Đạo bát cấp, không, theo đám người Phong Vô Kỵ thấy thì người ta bất kỳ ai cũng có tu vi cao hơn bọn hắn! Hơn nữa, kinh khủng hơn chính là, khoảng chừng hơn trăm tên cao thủ trong đó, thoạt nhìn thì tuổi còn rất trẻ, nhưng tu vị lại khiến bọn hắn nhìn không thấu. Đó là khái niệm gì?
Thần Đạo cửu cấp!
Ít nhất cũng phải Thần Đạo cửu cấp, bọn người Phong Vô Kỵ mới có thể hoàn toàn nhìn không thấu!
- Tất cả mọi người tìm vị trí ngồi đi, đều là người một nhà cả!
Đúng lúc này, Vũ Văn Tinh Diệu mặt mũi tràn đầy tâm thần bất định mà nói với gần ngàn tên cao thủ đến từ Thủy Nguyên Tinh. Nói xong, liền dẫn một nữ hài xinh đẹp, đi tới trước mặt Phong Vô Kỵ gần như ngốc trệ nói:
- Đây cũng là chưởng giáo của Trảm Không Kiếm Phái, Phong Vô Kỵ, Phong chưởng giáo! Phong huynh, vị này chính là... bằng hữu của Thiên Lôi - Trần Thiến, đại tiểu thư của Trần gia Vô Cực Tinh Vực .
Những cao thủ này. . . Đều là đệ tử Trần gia. . .
- Phong chưởng giáo, ngươi hảo. Thiên Lôi muốn toàn bộ chúng ta chờ ở đây, chờ khi nào tin tức của hắn đến, chúng ta liền cùng nhau xuất phát!
Trần Thiến nhẹ nhàng nói với Phong Vô Kỵ, không kiêu ngạo không siểm nịnh, thể hiện ra đầy đủ phong phạm của một tiểu thư khuê các. Nhưng dù vậy, Phong Vô Kỵ và các vị nhân vật phong vân một cõi ở Thủy Nguyên Tinh đều tâm thần bất định dị thường, vội vàng nói:
- Hảo hảo, hết thảy đều nghe theo Trần tiểu thư an bài.
Kỳ thật Trần Thiến cũng tương đối im lặng, chỉ một câu nói tùy tiện của nàng, kết quả là gia gia của nàng liền vì nàng mà gọi tới một ngàn tên cao thủ ngoài Thần Đạo bát cấp. Trong đó Thần Đạo cửu cấp cũng có cả trăm tên
Đương nhiên, đây cũng là do lão gia tử cố ý gây nên. Dù sao, lão nhân gia hắn dù sao cũng biết được Trần Thiến hiện giờ đang ở cùng một chỗ với ai, nếu Trần Thiến đã xin giúp đỡ, vậy khẳng định là gặp phải chuyện cả hai người cũng không giải quyết được. Vừa vặn thừa dịp cơ hội này, ở trước mặt Dương Thiên Lôi biểu hiện ra thực lực của Trần gia bọn hắn, ít nhất cũng khiến tiểu tử này không dám khi dễ cháu gái bảo bối của mình a?
Nhìn tràng diện kinh người này, khi biết được những người này đến cùng là vì trợ giúp Dương Thiên Lôi, tâm tình của tất cả tu luyện giả đến từ Thủy Nguyên Tinh đã không biết hình dung thế nào nữa. Nhất là chưởng giáo chí tôn của mấy thế lực lớn, càng may mắn vì mình cơ trí, xuất động toàn bộ lực lượng của bản thân.
Vũ Văn Tinh Diệu đã kiên trì muốn làm một lần coi tiền như rác, hảo tửu được cung cấp không ngừng. Bất quá đây tuy là rượu tốt nhất của Tinh Diệu Thương Hội ở Thương Viêm Tinh nhưng đối với người Trần gia mà nói, cũng chỉ là loại rượu mà bình thường bọn hắn đến liếc mắt cũng chả thèm mà thôi. Nhưng khiến Vũ Văn Tinh Diệu không nghĩ tới chính là, người của Trần gia chi vậy mà lại rượu để tùy ngươi mang lên, sau khi mang lên liền trực tiếp trả đan dược theo giá thị trường, hơn nữa không thu cũng không được. Mà đa số người của Thủy Nguyên Tinh đều là hạng người quê mùa, thấy số lượng đan dược mà người ta trả, nguyên một đám chỉ dám nuốt nước miệng nhưng lại không dám uống. Ta kháo, rượu trân quý như vậy, đối với bọn họ mà nói thật sự quá xa xỉ. . .
- Phong chưởng giáo, bảo người của các ngươi đừng câu thúc nữa, đều uống đi. Còn phải đợi thêm vài ngày nữa cơ mà, tất cả phí tổn. Ta trả
Trần Thiến sảng khoái nói.
- Như vậy sao được? Trần tiểu thư, bảo người của ngươi đừng trả tiền nữa, trên địa bàn của ta thì cứ để ta làm chủ đi! Huống chi, thương hội chúng ta còn thiếu nợ Dương huynh đệ một số rất lớn đấy. Vậy là đủ rồi! Uống, đều uống đi!
- Coi như xong, sao ta có thể tham tài thế được, cứ để ta trả đi!
Dương Thiên Lôi vốn là người khởi xướng giờ vẫn còn tính toán tỉ mỉ, phải làm sao mới có thể không chút sơ hơ, xuất kích lúc nào mới có thể giảm thiểu tổn thương đến mức nhỏ nhất thật tình không biết, giờ khắc này, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, cho dù có là dẹp yên toàn bộ Thương Viêm Tinh cũng không nói chơi, chứ đừng nói chi đến một cái Thương Viêm Phái nho nhỏ
Đương nhiên, Trần Thiến căn bản cũng không muốn nói cho Dương Thiên Lôi. Nếu gia gia đã phái đến nhiều người như vậy. Trần Thiến đương nhiên phải uy hiếp tên giả hỏa vô sỉ kia một chút. Xem hắn còn dám nhéo mimi của bổn tiểu thư nữa không!
Thời gian từng ngày trôi qua.
Cuối cùng đã tới ngày hành hương của Thương Viêm Phái.
Bầu trời phủ kín hồng vân, bên rìa của mỗi một đạo hồng quang đều tản ra bạch quang sáng chói, nhiệt độ cao hơn bình thường đến mấy lần. Năng lượng hỏa thuộc tính và quang thuộc tính tràn ngập trong không khí, ngày hành hướng, chính là ngày mà thiên địa linh khí của Thương Viêm Tinh ngưng tụ nhất .
Nhật Thần Giáo, trên cung điện.
Bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động lớn. Trong chốc lát, bầu trời trong vòng ngàn dặm lập tức bày ra một đạo kết giới vô cùng cường đại, từng đạo hào quang nhũ bạch sắc bàng bạc lập tức bao phủ cả Nhật Thần Giáo.
Đúng lúc này, đệ tử khống chết Nhật Thần Giáo hiện giờ, vô luận đang ở đâu, làm gì, cũng lập tức quỳ rạp xuống đất, cung kính thành kính mà hô:
Theo bạch sắc quang mang kia, không gian bỗng nhiên vỡ ra ra, hai đạo thân ảnh sóng vai xuất hiện trong hư không. Một gã cao thủ tuổi trung niên, tản mát ra khí tức vương giả không gì bị kịp, mà bên cạnh của hắn. Chính là một nữ tử một thân như tuyết. váy dài, phiêu dật như tiên, quanh thân nử tử tản ra khí tức thánh khiết, trong nháy mắt lúc nàng xuất hiện. Hào quang nhũ bạch sắc trên bầu trời trong chốc lát liền đậm đặc hơn gấp mấy lần!
Sau đó, trọn vẹn trăm tên cường giả Thần Đạo trẻ tuổi, cung kính theo đuôi hai người chậm rãi hạ xuống.
- Mang Phạm Linh Nhi, Phạm Quang Nhật cùng với tất cả cường giả Thần Đạo của Nhật Thần Giáo đến đây.
Trung niên nhân kia lạnh giọng nói ra, tản ra sát khí đầm đặc và tức giận. Trung niên nhân này chính là chưởng giáo chí tôn của Thương Viêm Phái - Diêm Trung Thiên! Nghe được lời nói của Diêm Trung Thiên, Thánh nữ bên cạnh hắn trên mặt không có bất kỳ biến hóa nào, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng thủy chung không chút biến hóa.
- Vâng!
Trăm người cùng đáp lại. Một trăm người này chính là Thánh Quang chấp pháp đoàn khống chế toàn bộ cung điện. Sau một lát. từng đạo nhân ảnh dưới sự bao vậy cả cả trăm đạo thần niệm, bị dẫn tới diễn võ trường cực lớn. Thân ảnh của Dương Thiên Lôi thình lình xuất hiện trong đó.
- Giờ động thủ luôn hay sao?
Đúng lúc này, Thánh nữ bên cạnh Diêm Trung Thiên đột nhiên hỏi. Thanh âm của nàng phảng phất như không có bất kỳ chấn động nào, không ẩn chứa chút tình cảm nhân loại
- Đợi một chút! Cuối cùng dùng máu tươi của những người này để thử xem Phạm Linh Nhi có thú nhận người nọ là ai không! Hắn một ngày không chết, đối với chúng ta chính là uy hiếp.
Trong đám người, Dương Thiên Lôi ánh mắt sáng ngời nhìn Diêm Trung Thiên và Thánh nữ, truyền âm nói với Phạm Quang Nhật bên người:
- Quả nhiên không có nhân tính. . . Phạm gia gia. Sao lúc trước ngươi lại nhẫn tâm để Linh Nhi làm Thánh nữ chứ?
- Ta không đáp ứng có được không? Ta không đáp ứng, cả nhà ta sẽ trực tiếp bị diệt, Linh Nhi cũng phải bị bọn hắn cướp đi, đáp ứng thì còn có thể cứu vớt được toàn bộ gia tộc. Vô luận thế nào, Linh Nhi cũng phải hy sinh cả! Ngươi. . . chuẩn bị sao rồi?
- Mọi sự đã chuẩn bị, khi nào Linh Nhi đến chính là lúc ra tay! Bất quá, ngươi ổn định người của các ngươi, ta muốn kiến thức Thánh Quang Phổ Chiếu của Thánh nữ!
- Ngươi điên rồi sao? Thánh Quang Phổ Chiếu có thể giúp môn hạ đệ tử của bọn hắn tu luyện, nhưng nếu thi triển với ngươi lại có thể hoàn toàn luyện hóa ngươi, nguyên thần, thân thể, thậm chí là tánh mạng lạc ấn cũng sẽ đều bị luyện hóa, hóa thành thiên địa pháp tắc tinh khiết, tánh mạng tinh nguyên và pháp lực. Bị bọn hắn hấp thu. . .
- Yên tâm, ta có nắm chắc!
Dương Thiên Lôi tự tin nói.
Ngay khi Dương Thiên Lôi và Phạm Quang Nhật trao đổi với nhau, thanh âm ầm ầm vang lên, một cây trụ lớn vậy mà lại phá tan cung điện, lăng không chậm rãi bay tới diễn võ trường.
Mà trên cây cột cực lớn kia, Phạm Linh Nhi người đầy vết roi và máu đen, đang bị một cái xiềng xích cực lớn trói lên người, kinh khủng hơn chính là, hai cái xiềng xích đen nhánh vậy mà lại xuyên qua xương tỳ bà của nàng...
- Linh Nhi. . . . . Lúc trông thấy một màn như vậy, dù Phạm Quang Nhật biết Phạm Linh Nhi đã nhận lấy thống khổ cực lớn, nhưng thanh âm vẫn run rẩy mà hô lên, mà cha mẹ của Phạm Linh Nhi trong đám người càng đau nhức hô ra tiếng!
- Ha ha ha, Phạm Linh Nhi, thấy không? Những tên này đều là người của Nhật Thần Giáo các ngươi, có sư huynh i, sư tỷ, có gia gia của ngươi, cha mẹ, đều là tinh anh của Nhật Thần Giáo các ngươi a, đương nhiên, đệ tử cấp thấp của Nhật Thần Giáo các người đều đã hồn phi phách tán. Đều vì ngươi, vì ngươi mà chết!
Diêm Trung Thiên dừng ở Phạm Linh Nhi trên cây trụ, cười lớn nói, ánh mắt tràn đầy tàn nhẫn và ngoan độc.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tienluan
Nhưng Phạm Linh Nhi lại giống như không hề nghe thấy, ánh mắt vẫn trong suốt như trước chậm rãi đảo qua những gương mặt quen thuộc đang bị nhốt ở trung ướng, giống như là đang muốn tìm kiếm người nào đó vậy..
Lúc nàng trông thấy Dương Thiên Lôi bên người Phạm Quang Nhật thì hơi dừng lại, liền chậm rãi thu hồi ánh mắt. Làm rất kin kẽ, dù làDiêm Trung Thiên cũng không nhìn ra gì khác thường.
- Là hắn sao?
- Linh Nhi, đúng vậy, ta đang ở trên người sư đệ, hắn chính là sưđệ ta!
- Phạm Linh Nhi, từ giờ trở đi, chỉ cần ngươi thú nhận người nọ làai, ta có thể buông tha bọn hắn, nếu như ngươi không khai, ta sẽ ở trước mặt mọi người, chém giết nguyên một đám bọn chúng, khiến chúng thần hồn câu diệt! Thẳng đến ngươi chịu khai mới thôi.
Diêm Trung Thiên lạnh giọng nói.
- Chiêu! Sư tỷ, bảo nàng khai đi, cứ nói là ta!
Dương Thiên Lôi trong đầu nói với Phong Linh Nhi. Giờ này khắc này, Dương Thiên Lôi và mọi người dĩ nhiên bị nhốt trong tầng tầng kết giới được bày ra bởi thần niệm của trăm tên cao thủ, Dương Thiên Lôi tuy rằng có thể phá tan được, nhưng làm vậy sẽ khiến bọn hắn chú ý, chỉ có thể thông qua cảm ứng đặc thủ của hai người Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi để liên hệ Phạm Linh Nhi thôi.
- Sư đệ. . . Ngươi thật muốn thử?
- Yên tâm đi. . . Dương Thiên Lôi cực kỳ khẳng định nói. Dương Thiên Lôi tự tin mười phần như vậy là vì đã nhận được sự khẳng định của nhị lão
Bởi vì bọn hắn nói một câu:
- Chỉ bằng vào hai người bọn họ, cho dù có thi triển ra thần thông của Chân Thần Cảnh cũng mơ tưởng có thể luyện hóa được ngươi. Xem hai người chúng ta như không tồn tại sao?
- Nói đi. Không có chuyện gì đâu
Lăng Hi cũng nói.
- Ta khai!
- À? Tốt! Vậy mới đúng mà, nói, là ai?
- Ngươi thả ta xuống trước đã!
Phạm Linh Nhi nói.
- Không có vấn đề.
Diêm Trung Thiên vung tay lên, thần niệm lập tức sáp nhập vào trong xiềng xích, trong chốc lát xiềng xích hắc sáng lóng lánh móc vào trong xương bả vai của Phạm Linh Nhi tức biến mất, mà thân thể Phạm Linh Nhi thì chậm rãi tụt xuống cây trụ lớn.
Ánh mắt của Phạm Linh Nhi chậm rãi quét qua đám người bị trăm tên cao thủ vây quanh.
Cùng lúc đó, ánh mắt của đám người Diêm Trung Thiên cũng theo Phạm Linh Nhi nhìn sang, đúng lúc này, căn bản không cần Phạm Linh Nhi nói, Diêm Trung Thiên liền nhìn ra mánh khóe. Bởi vì đệ tửcủa Nhật Thần Giáo ở đây, đã sớm biết rõ người nọ là Dương Thiên Lôi. Chỉ là, trước khi Phạm Linh Nhi không muốn nói, bọn cũng sẽ không lộ ra mà thôi, dù sao, tất cả mọi người đều rõ, vô luận Phạm Linh Nhi khai hay không khai, bọn họ đều chỉ có con đường chết. Trước khi chết, việc gì phải làm "Tiểu nhân" chứ?
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt của mọi người tuy nhiên cũng hữu ývô ý mà nhìn về phía Dương Thiên Lôi.
- Là hắn? Vậy mà ở chỗ này? Phạm Quang Nhật a Phạm Quang Nhật, thật không nghĩ đến ngươi lại chỉ dạy đệ tử lợi hại như vậy, thời gian vài năm cũng không lộ ra chút phong thanh nào. . .
Diêm Trung Thiên nói ra.
- Bẩm chưởng giáo, tiểu tử này chính là người vừa mới phản hồi Nhật Thần Giáo mấy hôm trước!
Thủ lĩnh của Thánh Quang chấp pháp đoàn, vội vàng cung kính nói.
- A?
Diêm Trung Thiên có chút ngoài ý muốn, nói:
- Nói như vậy, bọn hắn cũng là vừa mới biết được? Rất tốt! Dẫn tiểu tử này ra đây cho ta!
- Vâng, chưởng giáo!
Hai gã cao thủ Thần Đạo lục cấp, trực tiếp thần sắc âm hung ác đi về phía Dương Thiên Lôi, một trái một phải, dẫn Dương Thiên Lôi tới cạnh Phạm Linh Nhi.
Ánh mắt của Dương Thiên Lôi sáng ngời đối mặt với Phạm Linh Nhi cũng đang đánh giá hắn, tuy rằng đây là lần đâu tiền gặp được Phạm Linh Nhi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt thanh tịnh tinh khiết và vết thương đầy người của Phạm Linh Nh, nhất là xương tỳ bà lộ cả ra ngoài kia, khiến Dương Thiên Lôi trông thấy mà giật cả mình.
- Quỳ xuống!
Hai gã cao thủ Thần Đạo lục cấp, đột nhiên phát ra pháp lực bàng bạc, nói.
Nhưng khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc chính là, trên người Dương Thiên Lôi bỗng nhiên phát ra hai đạo năng lượng càng thêm cường đại, quỳ xuống, đích thật là quỳ xuống, nhưng lại không phải là Dương Thiên Lôi, mà là hai gã cường giả Thần Đạo cạnh hắn, không chút ngập ngừng liền phù phù hai tiếng, quỳ xuống với Phạm Linh Nhi.
- Muốn chết!
Trăm tên cao thủ gầm lên một tiếng, muốn đánh về phía Dương Thiên Lôi.
- Dừng tay! Thần Đạo lục cấp, lợi hại, thậm chí ngay cả ta cũng cóthể dấu diếm! Thánh nữ, vây khốn hắn! Ta cũng không muốn đểhắn chết dễ dàng như vậy!
Diêm Trung Thiên phát tay quát bảo ngừng tay, ánh mắt âm tàng dừng ở Dương Thiên Lôi nói ra.
Theo thanh âm của Diêm Trung Thiên, Thánh nữ mặt không chút biểu lộ của nhân loại, bỗng nhiên phát ra pháp lực và thần niệm như núi như biển, áp về phía Dương Thiên Lôi, từng đạo hào quang nhũ bạch sắc bàng bạc trực tiếp hoàn toàn bao phủ Dương Thiên Lôi!
Diêm Trung Thiên cũng không muốn Dương Thiên Lôi có một cái chết thống khoái, huống chi đã biết được Dương Thiên Lôi vừa mới trở lại Nhật Thần Giáo thì hắn phải hỏi cho ra bí mật này có bị bạo lộ hay không thì mới có thể chém giết Dương Thiên Lôi được.
- Chỉ một chút lực lượng này cũng muốn vây khốn ta? Thi triển ra Thánh Quang Phổ Chiếu của các ngươi đi, nói không chừng còn cóchút hy vọng!
Dương Thiên Lôi ngang nhiên mà đứng, tản mát ra pháp lực vôcùng bàng bạc, vậy mà lại hoàn toàn chống cự lại lực lượng của thánh nữ, cuồng ngạo nói.
- Hừ!
Thánh nữ phảng phất như không có bất kỳ tình cảm nào kia, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, trong chốc lát vô số quang điểm sáng chói, theo đỉnh đầu Dương Thiên Lôi phiêu xuống, bên trong sáp nhập vào hào quang nhũ bạch sắc, trong nháy mắt, áp lực phảng phất bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ hơn gấp 10, gấp trăm lần, mặc dù thân thể của Dương Thiên Lôi vẫn đứng thắng, nhưng mặt đất dưới chân lại "Ầm ầm" một tiếng sụp đổ xuống.
- Chỉ chút uy lực thế thôi sao?
Chỉ trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền từ từ bay lên, dừng ở Diêm Trung Thiên và Thánh nữ khinh thường nói:
- Trực tiếp cho ta thống khoái đi, yên tâm, ta còn chưa nói bí mật này có bất luận kẻ nào khác, các người dù có luyện hóa ta cũng không việc gì, trước khi chết, còn có thể kiến thức Thánh Quang Phổ Chiếu rắm chó của các người, cũng biết rõ các ngươi xem mạng người như cỏ rác thế nào!
Giờ này khắc này, Dương Thiên Lôi đã làm tốt chuẩn bị, cho dù cóbất cứ dị biến nào, cũng có thể cam đoan người của Nhật Thần Giáo sẽ tuyệt không có chút nguy hiểm nào, mà người của Diêm Trung Thiên chỉ sợ còn chết nhanh hơn.
Bởi vì Trần Thiến đã truyền đến tin tức, Trần gia cao thủ, đã vôthanh vô tức tiềm nhập vào đây khi bọn người Diêm Trung Thiên còn chưa đến. Về phần lẻn vào bao nhiêu, Dương Thiên Lôi cũng không rõ ràng lắm, nhưng Trần Thiến cam đoan người của Nhật Thần Giáo có thể an toàn..
- Nếu ngươi đã muốn chết như vậy, vậy thì hôm nay liền mượn người làm người hành hương thứ nhất! Luyện!
Diêm Trung Thiên lập tức phất tay.
Thánh nữ không có bất kỳ biểu lộ, bỗng nhiên kết xuất từng đạo nhũ bạch sắc phù văn huyền ảo, như thiểm điện đánh vào trong nhũ bạch sắc năng lượng vây quanh Dương Thiên Lôi!
Thân thể Dương Thiên Lôi lập tức bắt đầu vặn vẹo biến hình. . .
Phạm Linh Nhi, Phạm Quang Nhật cùng với Lăng Hi, Phong Linh Nhi đều mang theo một chút khẩn trương dừng ở thân ảnh Dương Thiên Lôi.
Một phút đồng hồ, hai phút. . . Năm phút đồng hồ. . .
- Giết --!
Lúc tiến hành trọn vẹn đến 10' đồng hồ, ánh mắt của thánh nữ trở nên càng ngày càng sáng, thủ ấn trở nên càng lúc càng nhanh, nhưng rốt cục cũng nhịn không được mà gầm lên. Diêm Trung Thiên sớm đã mở to hai mắt nhìn cơ hồ đồng thời với khi khi thánh nữ hét lên, đột nhiên xuất thủ!
Vô luận như thế nào hắn cũng không nghĩ tới, Dương Thiên Lôi chỉcó Thần Đạo lục cấp, vậy mà thánh nữ không cách nào luyện hóa hắn. Cho nên, trong chốc lát hai người liền hợp hai làm một.
- Giết!
Nhưng lập tức ngay khi thánh nữ phát ra tiếng "Giết" Dương Thiên Lôi cũng quát lớn một tiếng!
- Rầm rập ầm ầm. . .
Trong chốc lát trăm đạo khí tức vô cùng cường hãn, trực tiếp bao phủ phạm vi vài dặm, tất cả mọi người, ngoại trừ Dương Thiên Lôi ra, trong nháy mắt liền bị một cổ thần niệm khủng bố như Thái Sơnáp đỉnh bao phủ, kể cả Diêm Trung Thiên cũng khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.
- Răng rắc răng rắc rầm rập --!
- Giết --!
- Giết --!
Cùng lúc đó, kết giới do Diêm Trung Thiên và thánh nữ bố trí ở Nhật Thần Giáo liền bị vô số đạo năng lượng vô cùng khủng bố oanh phá, từng tiếng "giết" vang vọng Thiên địa, phôthiên cái địa truyền đến!
Ngay cả Dương Thiên Lôi cũng sợ đến mức chân mềm nhũn, đột nhiên nhìn về phía bầu trời, ta kháo. . . Cái này là con mẹ nó khái niệm gì?
Liếc mắt, Dương Thiên Lôi liền thấy được trọn vẹn 2000 cao thủ giáng từ trên trời xuống như một đàn châu chấu, mỗi một đạo khítức. . .
Tất cả mọi người sợ ngây người.
Cơ hồ trong nháy mắt, kể cả Diêm Trung Thiên và thánh nữ, toàn bộ cao thủ của Thương Viêm Phái đều bị cao thủ siêu việt hơn xa bọn hắn khống chế!
- Điên rồi. . .
Dương Thiên Lôi trong thấy Phong Vô Kỵ, Vu Nhân Kiệt, Lâm Vô Kị, Vũ Văn Tinh Diệu v... v vô số tu luyện giả đên từ Thủy Nguyên Tinh cùng với nguyên một đám đệ tử Trần gia cường đại đến không có giới hạn mang theo Trần gia huy chương, Dương Thiên Lôi cómột loại xúc động muốn thổ huyết, ta kháo, có điên cuồng như vậy sao? Ca nói với Phong lão đầu là chỉ cần mang đến trăm tên cao thủ ngoài Thần Đạo ngũ cấp là đã đủ để đối phó với Thánh Quang chấp pháp đoàn rồi. Mà bên phía Trần Thiến, hắn lúc ấy chỉ muốn hai gã Thần Đạo cửu cấp. . .
Sau khi khiếp sợ ngắn ngủi, Trần Thiến và Phong Vô Kỵ đã chậm rãi rơi xuống bên người Dương Thiên Lôi.
Trần Thiến nhìn nhìn Phạm Linh Nhi đã ngã xuống đất, lại nhìn Dương Thiên Lôi một chút, nhếch miệng, nói:
- Những người này làm sao bây giờ?
- Để sau hãy nói!
Dương Thiên Lôi dùng sức nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Trần Thiến, cũng không nói thêm gì liền đi về phíaPhạm Linh Nhi. Hắn đương nhiên nhìn ra sự khác thường trong mắt lúc Trần Thiến nhìn về phía Phạm Linh Nhi.
Phạm Linh Nhi kinh ngạc nhìn Dương Thiên Lôi đi đến cạnh nàng. Dương Thiên Lôi không nói gì, chỉcau mày, nhìn xương tỳ bà bị lộ cả ra ngoài của nàng, bỗng nhiên duỗi bàn tay lớn ra, trực tiếp đặt ở đỉnh đầu Phạm Linh Nhi, nói:
- Nhắm mắt lại, buông lỏng bản thân!
Theo thanh âm của Dương Thiên Lôi trong chốc lát, năng lượng thần bí trong cơ thể hắn liền chậm rãi chảy ra, trào vào trong cơ thểPhạm Linh Nhi!
Lúc này, toàn bộ diễn võ trường, ánh mắt của mọi người đều đang ngó chừng Dương Thiên Lôi. Cao thủ của Thủy Nguyên Tinh đương nhiên là thần sắc kích động dị thường, nhìn tuyệt thế thiên tài đến từ Thủy Nguyên Tinh đã hoàn toàn vượt ngoài sự tưởng tượng của bọn hắn. Mà đệ tử Trần gia cũng ánh mắt nhìn thiếu niến khiến Trần đại tiểu tỷ của bọn hắn động tâm.
Đẹp trai, đây là ấn tượng đầu tiên của mọi người đối với Dương Thiên Lôi. Yếu, đây là ấn tượng thứ hai của tất cả mọi người đối với Dương Thiên Lôi. Bởi vì Dương Thiên Lôi chỉ là Thần Đạo lục cấp mà thôi. Mạnh, đây là ấn tượng thứ ba của tất cả mọi người đối với Dương Thiên Lôi. Bởi vì Dương Thiên Lôi mới chỉ có Thần Đạo lục cấp, lại trẻ tuổi đến đáng sợ, khí tức cũng cường đại đến nổi Thần Đạo lục cấp hoàn toàn không thể nào so sánh nổi
Kinh!
Nhưng đây lại là ấn tượng thứ tư của tất cả mọi người với Dương Thiên Lôi.
Vì sao kinh?
Bởi vì cánh tay đặt trên đầu Phạm Linh Nhi kia của Dương Thiên Lôi, vậy mà lại phát ra một cổ năng lượng khiến ngay cả trăm tên Thần Đạo cửu cấp cường giả cũng cảm thấy khủng bố khiếp sợ, cũng không phải cổ năng lượng này mạnh đến bao nhiêu, mà làthuộc tính của nó, đã hoàn toàn vượt ngoài nhận thức của bọn hắn!
Càng kinh người là, huyết nhục bị trong thương trên người Phạm Linh Nhi, vậy mà lại dùng một tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được khôi phục lại. . .
- Linh Nhi!
Ngay khi vết thương trên người Phạm Linh Nhi hoàn toàn khôi phục lại, một đạo bạch quang bỗng nhiên phát ra từ mi tâm Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi trực tiếp xuất hiện trước mặt mọi người!
- Linh nhi. . .
Phong Linh Nhi lập tức cùng Phạm Linh Nhi ôm lại với nhau. Nhìn bộ dáng thân mật kia của hai người, Dương Thiên Lôi một hồi xoắn xuýt, bất quá cũng không chút nào phản cảm, nói:
- Sư tỷ, trước tiên xử lý bọn rác rưởi này rồi các ngươi lại thân mật cũng không muộn. . .
- Cảm ơn, cám ơn các vị!
Đúng lúc này, Phạm Quang Nhật vừa tỉnh lại từ trong khiếp sợ lại quỳ hai đầu gối xuống, gởi lời cảm ớn tới vô số cao thủ xung quanh. Đồng thời, nhưng cao thủ Thần Đạo khác của Nhật Thần Giáo cũng vui đến phát khóc mà theo Phạm Quang Nhật quỳ lạy với mọi người.
Dương Thiên Lôi vội vàng nhoáng thân hình một cái liền tới bên người Phạm Quang Nhật, đưa nâng hắn dậy:
- Phạm gia gia, ngươi không cần khách khí, đây là ta vì Linh Nhi làm, bọn hắn đều là bằng hữu của ta! Cũng không thể nhận đại lễnày của ngươi được, tốt rồi, hiện giờ xử lý bọn hắn trước đã! Phạm gia gia, ngươi muốn xử trí bọn hắn như thế nào?
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tienluan
Dương Thiên Lôi nói đến chỗ này, ánh mắt bỗng nhiên tản mát ra hai đạo hào quang lạnh lùng, nhìn về phía Diêm Trung Thiên đã bịhoàn toàn khống chế mà lại tràn ngập hoảng sợ và ngốc trệ.
- Ngươi. . . Ngươi muốn làm gì?
Diêm Trung Thiên hoảng sợ nói.
Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi..., Phạm Quang Nhật lập tức tràn đầy hận ý ngập trời, Nhật Thần Giáo, tuy rằng thành viên chủ yếu và cao thủ ở đây đều đã được cứu, nhưng trặm vạn đệ tử bình thường của hắn, đã sớm bị chém giết đến gà chó không lưu, những thứ này đều là do Diêm Trung Thiên ban tặng!
- Tất cả bọn hắn đều dính đầy máu tươi của đệ tử Nhật Thần Giáo chúng ta! Trăm vạn đệ tử. . . Cả trăm vạn đệ tử, đều bị bọn hắn chém giết, ngay cả thần hồn cũng bị bọn hắn luyện hóa! Ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu!
- Thiên Lôi!
Đúng lúc này, Trần Thiến bỗng nhiên đi tới bên người Dương Thiên Lôi bên nhìn nhìn cao thủ Thần Đạo cửu cấp đang khống chế Diêm Trung Thiên nói:
- Những chuyện này giao cho Trần hạo huynh đi, hắn sẽ xử lý tốt!
- Cũng tốt!
Dương Thiên Lôi lên tiếng.
Trần Hạo nhẹ gật đầu với Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên trầm giọng quát:
- Trần gia đệ tử nghe lệnh, bố ‘ Thiên Cương Luyện Thần Trận ’! Đệ tử Nhật Thần Giáo, thỉnh tụ lại cùng một chỗ!
- Thiên Cương Luyện Thần Trận?
Dương Thiên Lôi nhìn Trần Thiến hỏi.
- Ân. Trần gia đệ tử, chỉ khi nào gặp phải người có tội ác tày trời, mới sử dụng loại trận pháp này. Cái này sẽ trực tiếp luyện hóa bọn chúng thành năng lượng Thiên địa tinh khiết, ngay cả tính mạng lạc ấn cũng sẽ biến mất. Mà năng lượng luyện hóa ra thì có thể bị tu luyện giả hấp thu, có thể hấp thu bao nhiêu thì có quan hệ với tu vịbản thân của tu luyện giả. Nhưng thiên địa pháp tắc và thần niệm ẩn chứa trong đó thì không thể bị hấp thu được. Tựa như người khác thối luyện nguyên thần vậy, tuy rằng có thể tăng lên cảnh giới trong thời gian ngắn, nhưng cơ hồ đều bị các đại gia tộc cấm. Bởi vìdựa vào việc này để tăng lên cảnh giới, khi nào từ Thần Đạo bước vào Chân Thần Cảnh, muốn vượt qua ‘ Thần kiếp ’ thì càng xa vời!
Trần Thiến nói ra.
- Tiểu Thiến, ngươi biết không ít. . .
Trần Thiến trợn trắng mắt liếc Dương Thiên Lôi:
- Thương Viêm Phái tuy rằng bị diệt, nhưng Nhật Thần Giáo chỉ còn lại những người này. . . Ngươi định làm thế nào?
- Cái này đơn giản, đợi chút nữa bưng luôn cả hang ổ của Thương Viêm Phái trở thành tổng bộ của Nhật Thần Giáo, mấy người chúng ta ngây ngốc ở đây thêm hai này nữa, bảo Phạm Quang Nhật thông tri toàn bộ các môn phái ở Thương Viêm Tinh tới xem lễ một chuyến, tin rằng sẽ không còn người nào dám ý kiến nữa.
Dương Thiên Lôi nói ra.
Trần Thiến nhẹ gật đầu.
Đúng lúc này, Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi nắm tay đi tới bên người Dương Thiên Lôi và Trần Thiến, Phạm Linh Nhi sắc mặt ửng đỏ, nhìn xem Dương Thiên Lôi nói ra:
- Sư đệ, cám ơn ngươi!
- Không cần khách khí. Chuyện của sư tỷ, cũng là chuyện của ta.
Dương Thiên Lôi khẽ mĩm cười nói.
. . .
Sau nửa canh giờ, từng tiếng kêu thảm thiết trước sau vang lên, đệnhất thế lực của Thương Viêm Tinh, trong chốc lát tất cả tinh nhuệđều bị hủy hết, hóa thành năng lượng Thiên địa tinh khiết, màcường giả Thần Đạo còn sót lại của Nhật Thần Giáo thì nguyên một đám tiến nhập vào trạng thái tu luyện, hấp thu những tinh nguyên bàng bạc kia và lực lượng thiên địa .
Sau khi hoàn thành xong hết thảy, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái liền đi vào trong trận pháp, xuyên thẳng qua vô số pháp bảo còn lưu lại, bất quá hắn cũng không nhặt một kiện pháp bảo nào cả, chỉ là thu hồi một khối thạch đầu lóng lánh bạch sắc tinh quang, liền đi ra.
Ba ngày sau đó, Nhật Thần Giáo oanh động toàn bộ tu luyện giới Thương Viêm Tinh, hang ổ của Thương Viêm Phái dưới sự trợ giúp của Trần gia đệ tử và tu luyện giả Thủy Nguyên Tinh trở thành tổng bộ của Nhật Thần Giáo. Cũng chiếu cáo toàn bộ tu luyện giới, cử hành một hồi nghi thức long trọng. 2000 tên cao thủ ngoài Thần Đạo ngũ cấp trực tiếp uy hiếp toàn bộ tu luyện giới.
Sau khi Dương Thiên Lôi lại chúc mừng một hồi với tu luyện giảThủy Nguyên Tinh cùng với Trần gia đệ tử liền dẫn theo Trần Thiến, Phong Linh Nhi cùng với Phạm Linh Nhi rời khỏi Nhật Thần Giáo.
Tất cả cao thủ cũng ly khai vào hôm sau
. . .
- Người của Trần gia, ngoại trừ Trần Thiến vẫn đi cùng với hắn ra, những người khác đều rời đi cả rồi!
Trên đỉnh một ngọn núi lửa đỏ thẫm ngoài Liệt Hỏa thành ngàn dặm, mấy tên tu luyện gia thu liễm tất cả khí tức, đứng trên đỉnh núi, một vị ở chính giữa, thu hồi thông tấn pháp bảo trong tay, cung kính nói với tu luyện giả đứng bên bờ vực, phảng phất đang dõi mắt nhìn về phía xa.
- Hắn không ly khai Thương Viêm Tinh?
Người rõ ràng là người cầm đầu của đám người, chậm rãi thu hồiánh mắt, thanh âm lạnh lùng hỏi thăm.
- Không có, Hắn mang theo Trần Thiến, còn có sư tỷ của hắn Phong Linh Nhi cùng với người được gọi là Phạm Linh Nhi được bọn hắn cứu ra kia, đi về phương hướng‘ Tử Vong Hỏa Hải ’, xem ra hẳn là muốn đi vào trong đó lịch lãm rèn luyện. . . Trần Thiến không rời khỏi. . . Sư huynh, chúng ta sợ là không cách nào động thủ được!
- Hừ, Nhất Lang bị hắn phế bỏ bên ngoài trận đấu, có gì không dám? Chỉ cần không làm bị thương Trần Thiến là được. Huống chi, bọn hắn nếu là lịch lãm rèn luyện, thì không có khả năng lúc nào cũng ở cùng một chỗ được, tiếp tục theo dõi!
- Sư huynh, tên tiểu tử này rất có thể là người của Kỷ gia, hơn nữa còn có quan hệ với Trần Thiến. . . Chúng ta phải làm thật cận thận, tuyệt không thể để cho Trần Thiến phát giác mới được h. . . Nếu không chúng ta. . .
- Yên tâm, hết thảy hậu quả do ta gánh chịu, các ngươi chỉ cần để ýnghe mệnh lệch của ta là đủ.
- Được rồi.
. . .
- Tử Vong Hỏa Hải, là cửa vào đi thông vào Dung Nham Hỏa Vực dưới lòng đất, năm đó, sư tỷ vì muốn lĩnh ngộ ảo diệu của Thiên Hỏa nên mới đến nơi đây du lịch, trùng hợp ở trong Hỏa Vực gặp được đại cơ duyên với Linh Nhi, bị kéo vào trong di tích. . .
Quay mắt về phía Tử Vong Hỏa Hải đỏ thẫm giống như hỏa diễm, Phong Linh Nhi nhẹ giọng nói.
Nàng vốn là dùng luyện khí nhập đạo, nếu như có thể lĩnh ngộ ảo diệu của Thiên Hỏa, đối với nàng không thể nghi ngờ là có lợi íchcực lớn. Bất quá, đến bây giờ Phong Linh Nhi cũng không thể nào lĩnh ngộ được ảo diệu của Thiên Hỏa. Thiên Hỏa, là một loại hỏa diễm so Tam Muội Chân Hỏa còn cường đại hơn, có thể đốt cháy thiên hạ vạn vật, một khi khống chế, không chỉ có trợ giúp cực lớn với luyện khí, mà còn có thể ngưng tụ thành công kích vô cùng cường đại.
Phạm Linh Nhi ôm cánh tay Phong Linh Nhi, từ khi bốn người cùng rời đi, nàng liền không nói một tiếng, tựa hồ như đang thẹn thùng vậy. Dương Thiên Lôi tuy rằng biết rõ nàng và Phong Linh Nhi cũng không có phân chia "Công thụ", sở dĩ phá vỡ nguyên âm chi thân, hoàn toàn là do môn song tu công pháp kì lạ kia, nhưng Phạm Linh Nhi tương đối gầy yếu một chút kia nhìn thể nào cũng bị Dương Thiên Lôi cảm thấy cô gái ngốc Phong Linh Nhi là tiểu công, mà Phạm Linh Nhi chính là tiểu thụ..
Thông qua sự giải thích của Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi vàTrần Thiến cũng đã sự nhận thức kha khá với Dung Nham Hỏa Vực.
Dung Nham Hỏa Vực, càng sâu nhập độ ấm liền càng cao. Ở bên trong hỏa vực giống như là nham thạch nóng chảy, tràn ngập vô số yêu thú hỏa thuộc tính cường đại và đại cơ duyên, đại khí vận, cũng là nơi lịch lãm rèn luyện tốt nhất của tu luyện giả Thương Viêm Tinh, rất nhiều thương hội cũng mở ra khu vực rèn luyện thích hợp với từng tu luyện giả đẳng cấp khác nhau lịch lãm rèn
Dương Thiên Lôi sở dĩ đến đây, hoàn toàn là vì hai lão già trong cơthể này.
Khống chế Thương Viêm Tinh!
Dương Thiên Lôi lúc này đương nhiên không có loại thực lực này, càng không biết phải làm thế nào mới có thể khống chế một tinh cầu, nhưng hai lão già này, lại có được năng lực như vậy. Nhất làsau khi Dương Thiên Lôi hấp thu thạch đầu quang thuộc tính, thực lực của lão đầu thần bí kia càng cường hãn hơn rất nhiều, bởi vìHiên Viên kiếm hồn rõ ràng không có khoa trương như trước kia
Hơn nữa Dương Thiên Lôi cũng từ chỗ của lão đầu thần bí kia nhận được một chút tin tức.
Mười một khối thạch đầu các loại thuộc tính năng lượng, trên thực tế cũng không phải là tinh hạch gì cả, mà là bản thể của lão đầu thần bí kia bị phân liệt thành mười một khối tàn phiến, lưu lạc trong Nguyên Thủy Tinh Vực, nhưng cụ thể ở hành tinh nào, dù là hắn cũng không biết, chỉ khi nào ở khoảng cách không xa thì hắn mới cảm ứng được.
Mà muốn khống chế Thương Viêm Tinh, chỉ có thể tiếp xúc với tinh hạch của Thương Viêm Tinh, xóa tinh thần ấn ký trong tinh cầu đi.
Dương Thiên Lôi không biết là việc đó Hiên Viên kiếm hồn có thểđơn giản làm được. Nếu không Thủy Nguyên Tinh cũng sẽ không bịDương Thiên Lôi khống chế rồi. Chỉ là, lão đầu thần bí kia không cho Hiên Viên kiếm hồn xử lý mà thôi.
Bởi vì lão đầu thần bí hiểu rõ, quỹ tích phát triển của Dương Thiên Lôi đã thoát ly khỏi sự khống chế của tất cả mọi người bọn hắn. Cho nên, hắn mới một lần tiếp một lần, liên tiếp ba lần ngăn cản lão gia hỏa não tàn Hiên Viên kiếm hồn.
. . .
Phù phù. . .
Bốn người Dương Thiên Lôi trực tiếp nhảy vào trong Tử Vong Hỏa Hải, rất nhanh đi xuống phía dưới.
Tử Vong Hỏa Hải, tuy rằng là trạng thái lỏng, nhưng vẫn là hỏa diễm ở trạng thái dịch, lập tức khi vừa tiến vào, Dương Thiên Lôi vàTrần Thiến vốn là lần đầu tiên bước vào trong nội tâm hơi chút kinh hãi, chỉ là nhiệt độ ở mặt ngoài thì Tinh Giả bình thường liền tuyệt đối không thể nào thừa nhận được rồi, hơn nữa theo của bọn hắn không ngừng xâm nhập, nhiệt độ cũng tăng lên một cách nhanh chóng
Phong Linh Nhi bản thân vốn chủ tu hỏa thuộc tính ngược lại không hề có cảm giác, Phạm Linh Nhi là thân thể quang thuộc tính tinh khiết đối với hỏa diễm cũng có kháng tính trời sinh. Mà tu vị của Trần Thiến so với nhị nữ cao hơn rất nhiều, tuy rằng có chút kinh ngạc hỏa hải thần kỳ này, bất quá đối với nàng cũng không ảnh hưởng chút nào. Về phần tên biến thái Dương Thiên Lôi thì không cần phải nói nữa.
Cho nên bốn người sau khi tiến vào liền không dừng lại chút nào, rất nhanh lặn xuống phía dưới. Một ít yếu thú hỏa thuộc tính cấp thấp căn bản không thể ngăn cản bọn hắn chút mảy may.
Bất quá, theo không ngừng xâm nhập, tốc độ của bốn người cũng trở nên càng ngày càng chậm, thứ bọn hắn phải chống cự không phải chỉ là nhiệt độ ngày càng cao, mà còn có cả áp lực ngày càng khủng bố nữa.
Hơn nữa, đã bắt đầu xuất hiện một ít sinh vật hỏa thuộc tính cấp bậc thần thú.
Phạm Linh Nhi là người đầu tiên nhịn không được, mặc vào nhuyễn giáp, sau đó Phong Linh Nhi cũng bắt đầu không chịu nổi mặc nhuyễn giáp vào, tăng cường năng lực kháng áp của bản thân. MàTrần Thiến và Dương Thiên Lôi vẫn trải rộng pháp lực quanh thân như trước, chỉ mặc đạo bào, chém giết những sinh vật quả ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Hai canh giờ sau.
- Sư đệ. . . Linh Nhi không được rồi, không thể vào sâu hơn. Nếu không. . . Ta và Linh Nhi liền lịch lãm rèn luyện ở độ sâu này, các ngươi tiếp tục lặn xuống, được không?
Sau khi bốn người lại chém giết một đầu thần thú cường hãn, Phong Linh Nhi truyền âm nói.
- Cũng tốt, ta và tiểu Thiến tiếp tục xâm nhập, hai người các ngươi cẩn thận một chút. Tùy thời giữ liên lạc!
Linh nhi lên tiếng, liền cùng ngừng lại với Phạm Linh Nhi.
Mà Dương Thiên Lôi và Trần Thiến tiếp tục lặn sâu xuống dưới.
. . .
- Sư huynh, có bắt các nàng không?
- Bắt! Làm việc cẩn thận, tuyệt không thể đánh rắn động cỏ!
- Yên tâm đi sư huynh! Phong Linh Nhi chẳng qua chỉ là Thần Đạo tứ cấp thôi, còn Phạm Linh Nhi kia cũng chỉ là Thần Đạo nhị cấp!
Tên kia tu luyện giả nói xong, liền rời đi như tia chớp.
Mà những người còn lại, thì dưới sự dẫn dắt của người cầm đầu tiếp tục ẩn nặc khí tức của mình, xa xa dán ở sau lưng Dương Thiên Lôi và Trần Thiến, chờ cơ hội.
Dương Thiên Lôi và Trần Thiến căn bản không nghĩ đến mình đã bịtheo dõi. Mà đám người này, tổng cộng có mười một tên, tu vị thấp nhất cũng là Thần Đạo bát cấp, người cầm đầu kia lại là cường giảThần Đạo cửu cấp. Người này không phải ai khác, chính là phụ thân của Kẻ đa mưu Khương Nhất Lang, Khương Thiển Khâu.
Đến Vô Cực Tinh Vực một chuyến, Khương Nhất Lang bị Dương Thiên Lôi không chế năng lượng mới đả thương tâm thần nặng nề, gần như trở nên ngu ngốc rời đi Hỗn Loạn Tinh Vực. Đã từng là Kẻ đa mưu giờ không còn tồn tại nữa, hơn nữa khi được người của Mạnh gia, Long gia mang về Vô Cực Tinh Vực, vậy mà lại thúc thủ vô sách, đến giờ còn không thể khôi phục.
Nhìn nhi tử mình thương yêu nhất, hơn nữa ở Lưu Vân Điện còn rất được coi trọng biến thành bộ dạng như vậy, Khương Thiển Khâu hácó thể không giận? Thân phận của Dương Thiên Lôi thần bí, Lưu Vân Điện không dám hành động thiếu suy nghĩ, cũng không cónghĩa là Khương Thiển Khâu đang tức giận không dám. Bởi vì, giải linh còn cần người hệ linh, Khương Thiển Khâu biết rõ, nếu muốn cứu trị cho con hắn, có lẽ chỉ có bắt lấy Dương Thiên Lôi mới cómột đường khả năng.
Nếu như, Dương Thiên Lôi ngoan ngoãn cứu chữa cho Khương Nhất Lang thì cũng thôi đi, nhưng nếu không thể, thì cho dù có liều chết, cũng phải vì nhi tử mà báo thù.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tienluan