Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1093: Kim Tiên lão Quy.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
"Mộ Dung thái tử, không ngờ Phong Duyên một mình chui đầu vào đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú, muốn bắt tướng, giết thủ lĩnh Kim Tiên trong đó, chúng ta theo sau hay là?"
Trông thấy Phương Hàn thét dài rồi tiến vào sâu trong đai quân địch, đệ tử hạt giống hạch tâm Ngụy Đông Thăng vội vàng nói, hắn vung kiếm, vô số kiếm khí bạo phát, tai nạn trường hà hiện ra, rất nhiều Thần Quy Thiên Vương Thú đều bị cuốn vào trong đó, có đầu nổ mạnh, lại có đầu bị trấn áp.
Hắn không có hung mãnh như Phương Hàn, luyện hóa, độ hóa tất cả dã thú, một tên cũng không lưu lại.
Nhưng mà đám Thần Quy Thiên Vương Thú kia cũng không thể gây tổn thương được hắn. Khiến hắn vĩnh viễn bất bại.
"Lá gan thật lớn! Nhưng mà trong đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú không chỉ có một đầu thống lĩnh Kim Tiên tọa trấn. Tại tầng tầng bảo vệ, muốn giết tướng há lại dễ dàng như vậy?" Phần Thần cười cười nói: "Chúng ta không nên theo hắn làm gì, ở bên ngoài đánh giết một hồi vẫn hơn. Phải biết rằng đây mới là đám yêu thú trên mặt biển, chúng ta tiến vào Loạn Thần Hải, yêu thú còn lợi hại hơn, lúc đó mới là chiến trường chính thức."
"Đúng vậy, không thể ở chỗ này lãng phí tinh lực vật lực, phải tiết kiệm Nguyên Thủy chi khí mới được."
Đột nhiên lúc này ngân y nam tử Tô Phi Dương cũng bay vọt tới: "Để hắn đi trước đánh giết, nếu như thành công, hắn tổn thất cũng không nhỏ, cho dù thành công, chúng ta cũng có thể thừa cơ trùng phá. Thoát khỏi vòng vây của đám Thần Quy Thiên Vương Thú."
"Tô Phi Dương, ngươi có bằng lòng đầu nhập vào thế lực của thái tử hay không? Ít ngày nữa thái tử chuẩn bị tu thành siêu việt Kim Tiên, lấy được nghĩa nữ của Vĩnh Hằng Thiên Quân, một bước lên trời, không có ai có thể che được phong mang của hắn, sau này nhất định sẽ chiếm vị trí lớn trong Thiên Đình." Ngụy Đông Thăng đột nhiên nói.
"Ta cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực!" Tô Phi Dương vội vàng cúi đầu nói, trong ánh mắt lóe ra một tia âm lãnh.
"Ha ha, rất tốt rất tốt! Lần này nếu như tiến nhập vào mộ địa của Quỷ Vũ Thánh Quân, nhận được một số bảo tàng khác, khẳng định ngươi cũng có một phần, mà phần thưởng của Thiên Đình cũng không thiếu cho ngươi." Mộ Dung Sĩ nở nụ cười.
Bốn nam nhân này tụ hội cùng một chỗ, cướp đoạt, diệt sát đám Thần Quy Thiên Vương Thú. Bích Ngư Nhi cùng Hư Mộ Vân lại liên hợp cùng nhau.
"Mộ Vân, tên Phong Duyên mà ngươi mời tới này có pháp lực thật cường đại, quá mạnh mẽ rồi, cư nhiên đơn thương độc mã tiến vào trung tâm của đám yêu thú để giết tướng. Cho dù có bổn sự lớn hơn nữa cũng không thể a!" Bích Ngư Nhi nhíu mày.
"Hắn làm như vậy khẳng định có tính toán của mình." Hư Mộ Vân nói: "Ngươi ngàn vạn không nên xem thường hắn, người này hữu dũng hữu mưu, rất nhiều người xem thường hắn liền bị hắn đánh bại. Đừng xem thân phận đặc thù của Mộ Dung Sĩ, là Ngọc Phủ thái tử Ngọc Phủ thái tử, thế nhưng kẻ này cũng không thể so được với hắn."
"A? Lợi hại vậy sao? Ngươi xem! Hắn vừa xâm nhập vào trong đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú, lại đột ngột biến mất, rốt cuộc là muốn làm gì?"
Giờ khắc này, sâu trong đáy biển!
Phương Hàn biến thành một đám thần quang vô ảnh vô hình, qua lại như con thoi, sau lưng là hai cánh lam sắc cự đại, không hề đếm xỉa gì tới lực cản không gian, cấp tốc phi hành, cơ hồ chỉ sát na đã vượt qua hàng tỉ dặm, đây chính là lực lượng của trung phẩm tiên khí Tự Do Chi Dực.
Thật ra khi vừa xông vào trong đại quân, Phương Hàn đã bắt đầu thi triển ra lực lượng của Tự Do Chi Dực, lập loè tiến nhập vào trong đáy biển, tránh đối diện với đại quân. Đám yêu thú kia không có khả năng đuổi kịp Tự Do Chi Dực.
Cho dù cấm pháp lợi hại hơn nữa cũng không ngăn cản được, trừ khi là siêu việt Kim Tiên tồn tại, đến cảnh giới Tổ Tiên mới có thể đặt cấm chế ngăn cản Tự Do Chi Dực.
"Hừ! Đám người Mộ Dung Sĩ tưởng ta thật sự xâm nhập vào trong đại quân, hao phí Nguyên Thủy chi khí chém giết Kim Tiên, khiến bọn chúng chiếm tiện nghi?" Phương Hàn vừa tiến nhập vào sâu trong nước liền bắt đầu tìm kiếm sào huyệt đối phương, nhưng trong lòng lại liên tục cười lạnh, pháp thuật cũng không chút đình trệ nào.
Thân thể lập loè liên tục, Tự Do Chi Dực vận dụng đến cực hạn, nhất nhất như con thoi xuyên qua trăm ngàn triệu quốc gia, không gian song song dưới đáy biển, tìm kiếm khí tức của linh mạch.
Ở sâu dưới đại dương cực kỳ vi diệu, vô số không gian bị phá vỡ đều ẩn chứa động phủ, một số yêu ma cường hoành ẩn nấp trong đó. Kim Tiên bình thường xâm nhập vào trong, cho dù có che dấu hoàn hảo, thế nhưng khí huyết, pháp tắc, sóng tinh thần cường đại cũng sẽ khiến đám yêu mà chú ý, cuối cùng bị vây công giết chết.
Thế nhưng Tự Do Chi Dực lại bất đồng.
Kiện pháp bảo này vô thanh vô tức qua lại như con thoi trên trăm triệu vạn không gian toái phiến, căn bản không ai có thể phát giác dấu vết nào, cho dù Kim Tiên đồng nhất cảnh giới như Phương Hàn cũng không thể.
Cũng không biết phi hành trong bao lâu, xuyên việt qua bao nhiêu tầng không gian, tâm tư Phương Hàn đột nhiên khẽ động, cảm thấy yêu khí mãnh liệt ba động, hắn liền chú mục nhìn xuống sâu dưới đáy biển.
Ầm ầm!
Vô số dãy núi kéo dài xuất hiện tại trước mặt hắn.
Từng tòa Cổ thành cự đại tạo thành dãy núi dưới đáy biển. Dưới này có vô số Thần Quy Thiên Vương Thú bơi qua bơi lại, hoàn toàn là thế giới của yêu, ma thú.
Phương Hàn lại không quá quan tâm, âm thầm dùng thần niệm quét qua, đã thấy trong dãy núi xa xôi có một tôn Hải Nhãn cự đại, phạm vi của Hải Nhãn rộng gần vạn dặm, trong đó là một khoảng không gian đen kịt, không thấy tầng đáy. Trong Hải Nhãn toát ra Nguyên Thủy chi khí thần thánh, thẩm thấu ra bên ngoài, cung cấp cho vô số Thần Quy Thiên Vương Thú hấp thu tu luyện.
Trong quốc gia của đám Thần Quy Thiên Vương Thú này, đẳng cấp phân chia vô cùng sâm nghiêm , từng tầng từng tầng rạch ròi, thật giống như vương giả đại phái của nhân loài quản lý đệ tử.
Cự đại Hải Nhãn hiển nhiên là linh mạch "Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn" để cả đàn Thần Quy Thiên Vương Thú dựa vào để sinh tồn.
"Động Thiên Nhãn!" Phương Hàn vận chuyển Động Thiên Nhãn trong Tam Thập Tam Thiên chí bảo quan sát, liền thấy Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn quả thật là hào hùng, tuy không bằng Vương Phẩm linh mạch của Vũ Hóa thiên quốc, thế nhưng cũng lớn gấp mười lần Sinh Mệnh Cổ Tuyền. Không biết đám đại năng trong đám Thần Quy Thiên Vương Thú cướp đoạt bao nhiêu linh mạch cấp một dung nhập vào trong đó mới tạo ra quy mô như ngày hôm nay.
Nếu vẻn vẹn một đạo linh mạch cấp một căn bản không cách nào cung cấp cho nhiều độc đàn tu luyện như vậy.
Thậm chí Phương Hàn còn phát hiện ra, trong Hải Nhãn có một số thứ cường đại tồn tại, thủ hộ linh mạch, một số cao thủ không ngừng đem một số linh mạch cấp bốn, năm, thậm chí cấp ba dung nhập vào trong đó, tăng cường cường độ cho linh mạch này.
Linh mạch này mỗi thời mỗi khắc đều không ngừng gia tăng.
"Tốt, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải thu Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn này." Trong lòng Phương Hàn âm thầm sợ hãi than.
"Phương Hàn, đây là một khối tài phú cự đại a! Linh mạch này quá lớn đi. Tuy không phải Vương cấp, nhưng mà được nuôi dưỡng lớn mạnh, quả thực là trước đây chưa từng gặp qua!" Diêm cũng điên cuồng hét lên, nhưng mà sau đó hắn lại nhụt chí, cẩn thận từng ly từng tí nói: "Cao thủ trong đây thập phần cường đại, chính là nơi tụ tập của đám tinh hoa Thần Quy Thiên Vương Thú a."
"Hừ! Không sao, nếu không có kẻ siêu việt hơn Kim Tiên tồn tại ta sẽ không quan tâm. Ở đây không có Vương cấp linh mạch, cho nên sẽ không có Tổ Tiên tồn tại. Hiện tại chiến lực của ta, cho dù không xứng là Kim Tiên đệ nhất nhân, thế nhưng căn bản cũng không sợ bất cứ kẻ nào cùng cảnh giới. Thu hết đại bản doanh của đám Thần Quy Thiên Vương Thú này, luyện hóa vài đầu quy thú Kim Tiên, càng làm cho Tam Thập Tam Thiên chí bảo trong cơ thể ta cường hoành hơn!"
Phương Hàn trầm mặc một hồi, sau đó liên tục thi triển ra Tự Do Cửu Biến! Tiến vào trong cổ thành, một đường chui vào sâu trong dãy núi, tiếp cận Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn.
Thật ra địa phương gần đại bản doanh Thần Quy Thiên Vương Thú đều có cấm pháp cường đại ẩn ẩn, thẩm thấu vào mỗi một không gian vi bụi, không ai có thể ẩn núp xuyên qua.
Đáng tiếc gặp Tự Do Chi Dực, còn có Thâu Thiên chi đạo của Phương Hàn, bất cứ loại cấm pháp gì đều không để vào mắt, thậm chí ngay cả quy tắc của Thiên giới hắn cũng có thể ăn cắp.
Roẹt!
Hắn vô thanh vô tức ẩn núp tiếp cận tiến vào tuyền nhãn, thân thể tại trong Thần quốc của Chu Thiên Nghi thôi toán, lập tức phía trên dụng cụ vô thượng thôi toán này hiện ra đồ hình cả đạo linh mạch này.
Trong linh mạch tuyền nhãn, Phương Hàn đã nhìn thấy khoảng chừng hơn mười đạo kim sắc quang điểm chìm nổi trong đó.
Mỗi một kim sắc quang điểm đều là một quốc gia, trong quốc gia là một đầu Kim Tiên Thần Quy Thiên Vương Thú đang tu luyện trong đó. Đều là lão ngoan đồng trong tộc, ở đây thủ hộ linh mạch.
"Hừ!"
Ánh mắt Phương Hàn lóe lên hàn quang, tiến nhập vào trong linh mạch, trực tiếp xâm nhập vào trong quốc gia của một đầu Kim Tiên.
Đầu Kim Tiên này là một lão quy hình người, chiếm giữ một quốc gia, ánh mắt toát ra vẻ hung hãn, đang không ngừng hấp thụ nguyên khí, mỗi một lần hấp thụ đều có vô số oan hồn cường đại trong đó tru lên, khóc lóc, phát ra oán niệm cực kỳ cường đại, đúng là đám tu sĩ loài người, tu sĩ yêu ma bị đám Thần Quy Thiên Vương Thú tàn sát.
Lão Quy hình người này là một đầu Kim Tiên cường hoành, nhưng mà Phương Hàn xem ra, trình độ của hắn cũng ngang với Môn chủ Thiên Tuyền Môn Môn chủ Thiên Tuyền Môn, Tôn Khôi Đấu của Phương Thốn sơn mà thôi.
Hắn vừa tiến vào quốc gia của vị lão Quy quốc gia kia, đầu lão Quy này tựa hồ như cảm thấy gì đó, thoáng cái mạnh mẽ ngẩng đầu lên, hai mắt kích xạ ra quang mang hung ác, trong miệng dày đặc răng nanh, tựa hồ muốn cắn nuốt sạch thế giới.
Khi hắn ngẩng đầu nhìn lên, trong quốc gia có vô số oan hồn đều gầm hét lên.
"Cao thủ nào? Cư nhiên dám xâm nhập vào trong quốc gia của ta!" Lão Quy phát ra thần niệm ba động rất mạnh mẽ.
Roẹt!
Phương Hàn trực tiếp xuất hiện tại trước mặt lão Quy này, Kỷ Nguyên Thần Quyền bạo kích mà ra. Ngay lập tức đầu lão Quy này còn chưa kịp phản ứng, toàn thân đã vỡ vụn.
Quốc gia bắt đầu sụp đổ.
Lão Quy bị một quyền giết chết, vô số trí nhớ, pháp tắc Kim Tiên, thần thông, thậm chí oan hồn tàn sát đều bị hút vào thân thể Phương Hàn, chuyển hóa thành long tức thuần khiết.
"Chỉ là một đầu Kim Tiên nhược tiểu bị ta ám sát giết chết, coi như là vinh quang rồi! Thiên hạ không có nhiều người thoát khỏi ta đánh lén đâu!" Phương Hàn nói thầm.
"Xảy ra chuyện gì? Sao thoáng cái quốc gia của Liệp Vương Lão Quy biến mất vậy?"
Trong Hải Nhãn linh mạch, một lão Quy Kim Tiên trong quốc gia gần đó cũng mở to mắt, cảm giác có một đạo khí tức không tầm thường đang tồn tại.
Đây cũng là môt đầu Kim Tiên đại quy hùng tráng, pháp tắc Kim Tiên toàn thân có đạo lớn bằng ngón tay cái, quấn giao cùng một chỗ, cự đại quy thân giống như một ngọn núi, diện mục là một trung niên nhân.
Thế nhưng khi hắn vừa mở to mắt.
Một nắm đấm cự đai đã đột phá vào trong quốc gia của hắn.
Địch tập kích!
Hắn phát ra một hét điên cuồng, thân hình trở mình, dùng mai rùa ngăn cản, thế nhưng cho dù mai rùa cứng rắn cũng bị một quyền này chấn nổ, thân hình đứt vỡ thành từng khúc, không thể ngăn cản được.
Thế nhưng một tiếng gào rít này lại khiến cho rất nhiều cao thủ cường đại đang tu luyện trong các quốc gia lân cận bừng tỉnh.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1094: Thu hoạch tương đối lớn.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
Ở bên trong Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn, quốc độ của một vị Kim Tiên cường đại lập lòe, cũng biết kẻ thù bên ngoài đã xâm lấn vào! Thế nhưng mỗi một người đều rất buồn bực, bọn họ đã bố trí vô số cấm pháp, căn bản khó có thể có người xâm nhập vào, cho dù người cường hoành gấp mấy lần bọn họ cũng chỉ có thể ở bên ngoài mà công kích, tuyệt đối không có khả năng ẩn núp tiến vào ám sát.
Thế nhưng hiện tại, lập tức có hai quốc độ Kim Tiên tan vỡ.
Đại biểu cho hai vị cao thủ đã vẫn lạc.
"Liệp Vương Lão Quy! Đấu Vương Lão Quy!"
Vài vị lão ngoan đồng Thần Quy Thiên Vương Thú đều đi ra khỏi quốc gia, tụ hợp cùng một chỗ, đã thấy một vị nam tử trẻ tuổi, sau lưng còn có đôi cánh chim vỗ nhẹ, chính là dùng một chưởng phá vỡ quốc gia của "Đấu Vương lão Quy", đánh tan tác mai rùa của vị trung niên kia, sau đó hấp thu tất cả.
Trông thấy đối phương hung mãnh như thế, tất cả lão ngoan đồng thần quy cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, từ tình cảnh trước mắt có thể nhìn ra, người và thú khác biệt. Nếu như tại một đại môn phái, Phương Hàn giết người như vậy, đám đệ tử còn lại khẳng định đều liều lĩnh tiến lên vây công.
Thế nhưng yêu thú lại bất đồng, căn bản không có cảm tình, mỗi kẻ đều tuân theo tôn chỉ cá lớn nuốt cá bé. Trơ mắt nhìn Phương Hàn giết hai đầu lão Quy, đều không tiến lên vây công, mà sừng sững bất động, xem xem Phương Hàn rốt cuộc cường đại đến cỡ nào.
"Ngươi là ai?"
"Tại sao phải xâm nhập vào trong ổ của Thần Quy Thiên Vương Thú chúng ta, ám toán chúng ta?"
Một đôi nam nữ lão Quy Kim Tiên trong ánh mắt lập loè hung quang, gắt gao nhìn chằm chằm Phương Hàn.
"Thần Quy Thiên Vương Thú chúng ta đã đầu phục Hải hoàng bệ hạ, ngươi là tu sĩ nơi nào cư nhiên dám ra tay đối với chúng ta, chẳng lẽ không sợ Thất Lạc Chi Kiếm của Hải hoàng bệ hạ chém chết? Nếu như Hải hoàng bệ hạ biết ngươi lớn mật như thế, vậy ngay cả sơn môn của ngươi cũng sẽ bị tiêu diệt đó!"
Một đầu lão Quy bạch sắc sừng sững đi ra.
Ở đây có tất cả bảy đầu lão Quy, mỗi người đều tu thành tuyệt đại Kim Tiên. Trong lúc nói chuyện cũng âm thầm bố trí đại trận, một cỗ sát khí không tầm thường giao động trong cả Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn.
"Hải hoàng bệ hạ? Thất Lạc Chi Kiếm?"
Khi nghe thấy hai cái tên này, Phương Hàn lại lắp bắp kinh hãi, hai cái tên này lập tức khơi lên trí nhớ xa xưa của hắn, ở thế tục, thời điểm đối phó với Vạn Quy Tiên Đảo, tu sĩ trên hòn đảo này tàn sát hơn trăm triệu sinh linh, tiến hành huyết tế, triệu hồi ra phân thân của Hải hoàng, còn có hư ảnh của Thất Lạc Chi Kiếm nữa.
Uy lực kia vẫn còn khắc sâu trong đầu của hắn.
Còn nữa, thời điểm khi hắn độ Hư Tiên lôi kiếp, hư ảnh của Thất Lạc Chi Kiếm cũng lại xuất hiện. Nhưng mà đã bị hình thể của Chung Kết Thánh Vương đánh tan.
Thất Lạc Chi Kiếm trong truyền thuyết là Vương Phẩm tiên khí, đối với loai chân thân tiên khí này, Phương Hàn biết bản thân mình khẳng định không phải là đối thủ. Bởi vì loại tiên khí này có thể so sánh với thánh nhân, nói cách khác, ít nhất là ngang với cấp bậc Thánh Tiên.
Có vương phẩm tiên khí cường đại thậm chí có thể so sánh với Chí Tiên.
Mà có thánh phẩm tiên khí có thể so sánh với Thiên Quân. Tự Do Chi Dực, Truyền Thuyết Chi Trượng chính thức có thể so sánh cùng Thiên Quân. Mà Tạo Hóa thần khí lại là thứ mà Thiên Quân cũng không thể tạo nên.
Nếu như hiện tại Vương Phẩm tiên khí tới giết mình, Phương Hàn cũng không có khả năng chạy trốn.
"Động thủ! Hải Hầu đại trận! Sóng to gió lớn!"
Bảy đầu Kim Tiên Thần Quy Thiên Vương Thú đột nhiên nhìn nhau, cảm giác thời khắc này Phương Hàn đang thất thần, cho nên đều thúc dục một môn đại trận tuyệt sát.
Sóng to gió lớn tự nhiên hình thành, hư không biến ảo. Đao thương kiếm kích, đỉnh chung tháp lô các loại thần khí đều hiện ra trong đại trận, theo đám thần khí xuất hiện, ở chố sâu nhất trong đại trận, một thanh cổ kiếm kỳ dị thong thả nổi lên, tựa hồ như là thứ cường đại gì đó bị bọn này triệu hoán đi ra.
"Triệu hoán Thất Lạc Chi Kiếm!"
Trái tim Phương Hàn chấn động, liếc mắt nhìn hình thể của cổ kiếm kỳ dị ở giữa đại trận, cũng biết mấy đầu rùa này đang triệu hoán Thất Lạc Chi Kiếm. Cổ kiếm này rất không giống với khi ở trong thế tục.
Ở thế tục, bởi vì bị quy tắc Thiên giới ngăn cách, lực lượng căn bản không thể truyền tới, chỉ có thể dùng một phần phân thân, thế nhưng cũng không phải thứ mà Phương Hàn có thể ngăn cản được.
Mà ở Thiên giới lại bất đồng. Bản thể Thất Lạc Chi Kiếm khi triệu hoán xuất hiện trên Thiên giới có uy lực vô cùng vô tận, cho dù một phần phân thân, cũng không phải thứ mà hiện tại Phương Hàn có thể ngăn cản được.
"Toàn bộ đi chết đi!"
Ầm ầm!
Tại thời khắc này Phương Hàn lập tức thúc dục ba mươi ba lần chiến lực, trực tiếp thiêu đốt một đạo linh mạch cấp hai, tiêu hao ngàn ức nguyên khí Nguyên Thủy đan, thân thể hắn thoáng cái biến thành ba mươi ba vị, mỗi một vị đều khống chế một kiện pháp bảo, một vị lớn nhất trong đó nắm giữ Chí Thiên Môn, đều tung ra một quyền công kích bảy lão Quy Kim Tiên, còn có cả Hải Hầu đạcoscarn, cổ kiếm kì dị.
Giờ khắc này, không ai có thể tưởng tượng được tràng cảnh cuồng bạo cỡ nào.
Nguyên bản một mình Phương Hàn cũng đã gần vô địch trong đám Kim Tiên, hiện tại đánh ra ba mươi ba lần chiến lực, chẳng khác nào ba mươi ba Phương Hàn đồng thời xuất thủ.
Rầm rầm rầm rầm rầm.....
Trên mặt bảy đầu lão Quy còn lưu lại nét đắc ý vì sắp thành công "ám toán" Phương Hàn, mỗi người đều âm trầm cười gằn. Thế nhưng tất cả đều đình trệ tại thời khắc này. Phương Hàn hóa thân thành ba mươi ba người, lực lượng cuồng bạo, một kích tung ra, hết thảy đều bị hủy diệt.
Thân thể của bọn hắn nổ tung, ngay cả linh hồn cũng vỡ vụn, ý chí đều bị đánh thành một mảnh hỗn độn, ý niệm trong đầu không thể vận chuyển được nữa.
Quyền kình của Phương Hàn đã hoàn toàn chấn nát bảy đầu lão Quy Kim Tiên, ngay cả cặn bã cũng không còn. Cùng lúc đó cả Hải Hầu đại trận cũng thoáng cái vỡ vụn.
Kiện cổ kiếm kỳ dị vừa xuất hiện, còn chưa ngưng tụ thành ý chí của mình đã bị một quyền của Phương Hàn đánh nổ tung!
Thế nhưng trong sát na cổ kiếm vỡ tan, vô số mảnh vỡ sắc bén bắn ra, cắt xé bốn phía, khiến cho rất nhiều tinh thể thần quốc trong cơ thể Phương Hàn bị đánh trúng mà hủy diệt.
"Thất lạc kiếm khí thật cường hoành! Nếu như thật sự xuất hiện, cho dù ta có ngăn cản được, nguyên khí cũng bị đại thương! Không thể tưởng được chỉ một bộ lạc Thần Quy Thiên Vương Thú cư nhiên có quan hệ với Hải hoàng? Chẳng phải ta nghe nói Hải Dương của Thiên giới vô biên vô hạn, trong đó tràn ngập yêu thú, thế nhưng cũng không có người thống trị cuối cùng sao? Tại sao lại mọc ra một tên Hải hoàng? Thiên Đình căn bản không cho phép có người thống trị Hải Dương xuất hiện."
Ba mươi ba đạo kim quang vừa thu lại, Phương Hàn lại biến thành một người.
Hắn lập tức bức bách mấy tia thất lạc kiếm khí trong cơ thể ra, tinh thể thần quốc một lần nữa khôi phục vận chuyển, mạnh mẽ hấp! Trong hư không, vô số đạo pháp tắc Kim Tiên tiến nhập vào thân thể, từng đầu, từng đầu hư ảnh lão Quy kêu thảm biến thành Chân Long!
Tròn bảy đầu lão Quy Kim Tiên, hơn nữa hai đầu lúc trước, hắn tổng cộng giết chết chín đầu đại Kim Tiên, hiện tại luyện hóa hết thảy. Dung nhập vào thân thể, đem pháp tắc Kim Tiên của chín đầu lão Quy ngưng tụ lại thành của mình.
Nguyên bản trong thân thể của hắn có năm vạn đạo pháp tắc Kim Tiên, hiện tại luyện hóa chín đầu lão Quy, trọn vẹn tăng lên sáu vạn đạo, hơn nữa mỗi một đạo đều lớn cỡ bắp đùi, to đến nỗi có thể hù chết người.
Lực lượng một lần nữa tăng trưởng, Kỷ Nguyên Thần Quyền càng cường hoành, tinh huyết, nguyên khí, thần thông của chín đầu thần quy Kim Tiên đều bị hắn hấp thu, khiến cho Kỷ Nguyên Thần Quyền của hắn thôi toán đến một loại cực hạn.
"Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn! Thu cho ta!"
Phương Hàn sừng sững ở trong đạo linh mạch này, không còn có người ngăn cản, hắn như thiên thần vung ra đại thủ, lập tức bầu trời bị che khuất.
Từng dãy núi dưới đáy biển run rẩy, đột nhiên sụp đổ, nát bấy.
Thủ chưởng của Phương Hàn khuếch trương ra khoảng chừng trên ức dặm. Thật sâu chộp vào trong dãy núi dưới đáy biển, đạo linh mạch này trực tiếp bị nhấc lên.
Hải Nhãn cự đại bị pháp lực mạnh mẽ của hắn áp súc, kim quang bắn ra ngoài, tạo thành một trường tai nạn trong doanh địa Thần Quy Thiên Vương Thú, vô số Thần Quy Thiên Vương Thú bị giết chết, hóa thành Chân Long bị Phương Hàn hấp thu.
Mà bên trong ổ của đám rùa này cũng có rất nhiều linh dược, đều bị Phương Hàn thu, nấu chảy trong đan lô. Thậm chí còn có một số tiên khí cũng bay lên, bị Phương Hàn đồng dạng hòa tan.
Phương Hàn giống như một cối xay thịt cự đại, thôn phệ cổ thú, lấy hắn làm trung tâm, phạm vi mấy trăm triệu dặm, vô số thời không, vô số thần quốc đều tan vỡ, cơ hồ là tất cả Thần Quy Thiên Vương Thú đều không tránh được bị hắn hấp thu.
Bát Bộ Phù Đồ giống như một đầu Hỗn Độn Long Thú vĩnh viễn cũng vô pháp no bụng, thôn phệ được càng nhiều càng khiến nhiều chân khí hóa thành Chân Long hơn, mà tấm phù đồ này càng cường đại hơn, trong đó thậm chí diễn sinh ra càng nhiều hư ảnh Chân Long. Mỗi một đầu Chân Long đều có vô tận thực lực.
Mỗi lần Phương Hàn thôn phệ một đầu yêu thú, yêu thú biến thành Chân Long, thực lực cũng đồng thời tăng lên.
Nói cách khác, sau này chỉ cần Phương Hàn thúc dục Bát Bộ Phù Đồ, trong đó liên tục không ngừng bay ra đại quân yêu thú, nhưng mà chỉ là đám yêu thú biến thành Long Thú mà thôi.
"Hải Hầu tuyền nhãn! Thu vào trong tay!" Một mặt dường như hóa thành Hỗn Độn Long Thú thôn phệ, Phương Hàn một mặt thu lấy Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn, biến thành một con mắt lam sắc cự đại thu tới tay.
Trong con mắt lam sắc này có vô số nguyên khí lam sắc lưu chuyển, Nguyên Thủy chi khí tinh khiết trộn lẫn với rất nhiều khí lưu hi hữu cổ xưa, lẳng lặng lưu chuyển, tối thiểu tương đương với ba mươi lăm ba mươi sáu đạo linh mạch cấp một!
"Ha ha, Phương Hàn, thu hoạch lần này thật lớn, thu hoạch lớn a, chúng ta phát tài rồi. Chính thức phát tài rồi! Sau này ngươi dứt khoát ở dưới đáy biển tầm bảo đi, rất nhiều bộ lạc yêu thú ở dưới đáy biển chiếm giữ linh mạch, thu lấy từng đạo một cũng sẽ không thiếu nguyên khí tu luyện nữa." Diêm trông thấy Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn biến thành con mắt, nó cao hứng đến nỗi cạc cạc cười lớn.
"Đúng vậy, lần này thu hoạch thật lớn." Phương Hàn gật gật đầu, bàn tay khẽ lật, liền nhồi đạo linh mạch được áp súc thành con mắt vào trong cơ thể, đại khẩu hé ra mãnh liệt hút, trong hang ổ của đám Thần Quy Thiên Vương Thú, thậm chí từng tòa cổ thành đều bay lên, bị ngưng luyện thu nhỏ lại, bị hắn hút vào trong cơ thể, toàn bộ đều hấp thu tiến vào trong Bát Bộ Dong Lô, còn có Bổ Thiên Lô của Tam Thập Tam Thiên chí bảo nữa, dùng chân hỏa Kim Tiên hừng hực thiêu đốt, biến thành nguyên khí tinh khiết, củng cố thần quốc của bản thân.
Những thành trì này đều đươc rèn luyện rất tỉ mỉ, đúng là thiên tài địa bảo.
Cơ hồ là qua mười lần hô hấp, tất cả hang ổ của Thần Quy Thiên Vương Thú đều biến mất, cảnh vật trở nên hoang tàn, quả thật đã bị Phương Hàn hoàn toàn quét sạch.
Mà ở bên trong Bát Bộ Phù Đồ, vô số nguyên khí ngưng kết thành hư ảnh, là rất nhiều Thần Quy Thiên Vương Thú hóa thành Long Thú, nguyên khí của bản thân dung nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ, trở thành thần linh, thế nhưng chỉ cần thúc dục, những đạo nguyên khí này sẽ ngưng kết thành Long thú, giống như đại quân trên mặt biển, cuồn cuộn như nước thủy triều.
"Có thể đi rồi!"
Cơ hồ quét sạch sẽ cả sào huyệt của đám yêu thú, ngay cả thành trì cũng bị thu, cảm thấy mĩ mãn, cuối cùng Phương Hàn mới phi lên trên mặt biển.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1095: Trao đổi kiếm khí.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
Trong sào huyệt của đám Thần Quy Thiên Vương Thú có vô số bảo bối, hạ phẩm tiên khí cũng có vài chục kiện, linh dược càng có một mảnh lớn, nhưng mà thứ đặc biệt chân quý lại không hề thấy.
Những thứ này Phương Hàn đều không để ý, toàn bộ đều ném hết vào trong Bát Bộ Dong Lô cùng Bổ Thiên Lô luyện hóa thành một đoàn chân khí vô danh, sau khi rèn luyện đến cực điểm liền đem tẩm bổ cho Kỷ Nguyên Thần Quyền.
Trải qua một cuộc chiến như vậy, hủy diệt sào huyệt của Thần Quy Thiên Vương Thú, Kỷ Nguyên Thần Quyền của hắn một lần nữa được tôi luyện. Nhất là khi giết chín đầu lão Quy cấp bậc Kim Tiên, đồng thời hủy diệt đại trận Thất Lạc Chi Kiếm. Trải qua lần này tu vi của Kỷ Nguyên Thần Quyền càng trở nên phong phú.
Một đoàn nhãn cầu lam sắc Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn chứa đựng trong thân thể, Phương Hàn cảm giác được nguyên khí cuồn cuộn mà đến, thần quốc quanh thân đều bắt đầu cuồng bạo, không còn có cảm giác thiếu khuyết Nguyên Thủy chi khí nữa.
Kế tiếp phải đi Loạn Thần Hải, thám hiểm mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân, có đủ Nguyên Thủy chi khí có thể đại triển thân thủ, không phải sợ hãi bất cứ thứ gì.
Nhất là thời điểm Phương Hàn hủy diệt Hải Hầu đại trận, đánh bại đại trận Thất Lạc Chi Kiếm, chiếm được một phần kiếm khí chính thức của Thất Lạc Chi Kiếm, hiện tại đoàn kiếm khí kia đang được trấn áp trong thân thể, dần dần bị khí tức của Tạo Hóa thần khí áp chế, phục tùng.
Đạo kiếm khí này cực kỳ sắc bén, quả thực siêu việt hơn cả thượng phẩm tiên khí.
Phương Hàn cảm thấy sau này phi thường hữu dụng khi dùng để đánh lén địch nhân.
Trên mặt biển, Hắc Ngục Phong Bạo càng ngày càng mãnh liệt.
Đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú đông nghịt vây khốn tới, còn có các loại yêu ma khác đều vây quanh bốn phía đám người Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ, Hư Mộ Vân.
Nhưng mà đám tuyệt đại Kim Tiên này mỗi người đều rất cường hoành, căn bản không sợ, chính là đang yên lặng theo dõi kỳ biến, chờ đợi Hắc Ngục Phong Bạo đi qua sẽ triển khai phản kích.
Bởi vì trong gió lốc, thần thông của đám yêu ma sẽ gia tăng rất nhiều, phong bạo đi qua, yêu ma lập tức suy yếu.
"Phong Duyên tiến vào trong đại quân yêu ma, nói là muốn giết tướng? Tại sao hiện tại cũng không thấy có động tĩnh gì?" Tô Phi Dương đứng cạnh Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ, kiếm khí cuốn lên, liền giết được hơn trăm đầu Thần Quy Thiên Vương Thú xông tới, còn có một số đầu Hắc Thủy Vương Xà nữa.
Trong cũng có Hắc Thủy Vương Xà tồn tại, hơn nữa đám này ở trong nước thần thông lại không hề yếu, nhưng mà hiển nhiên là phụ thuộc vào đám Thần Quy Thiên Vương Thú. Trong đại quân, mỗi một đầu Thiên vương thú đều nuôi dưỡng không ít Hắc Thủy Vương Xà cấp bậc Thiên Tiên, Thần Tiên, thậm chí Huyền Tiên, lúc đối chiến được phóng thích ra, càng tăng thêm khí thế.
"Hừ! Không biết lượng sức, có lẽ đã bị vây hãm trong đó, trong đám yêu thú cũng có kẻ có đại thần thông, hơn nữa còn nghe đồn hoàng giả trên biển đã thức tỉnh, truyền lai ý chí kinh người, Thiên Đình sớm đã có tin tức bí mật, Vương Phẩm tiên khí Thất Lạc Chi Kiếm đang ngủ say qua vô số thời đại, cũng đã từ trong bụi đi ra, pháp lực càng thêm mạnh mẽ! Đã loáng thoáng sắp tu luyện thành thánh phẩm tiên khí, đến lúc đó không sai biệt lắm có thể so sánh với Thiên Quân. Đối với chuyện này, Thiên Đình đã sớm thông tri cho mấy vị chấp chính Thiên Quân, hiện tại đang thương lượng đối sách. Rất nhiều bộ lạc yêu thú cường đại trong biển cũng đã rục rịch, tựa hồ chiếm được truyền của sứ giả hoàng giả."
Mộ Dung Sĩ nói ra một đoạn bí mật: "Nếu quả thật là như vậy, Thần Quy Thiên Vương Thú trên biển là một cỗ thế lực cường đại, nhất định sẽ bị sứ giả Hải hoàng thu phục, nói không chừng còn nắm giữ đòn sát thủ nào đó. Vì sao ta lại chậm trễ không xuất thủ? Chính là vì đang thôi toán một chuyện, nếu không ta xuất thần thông ra cũng có thể quét ngang đại quân này."
"Còn có chuyện bí ẩn bực này? Hoàng giả trong Hải tộc?" Bọn người Ngụy Đông Thăng đều thất kinh.
"Tên Phong Duyên kia đi vào, không may mà gặp một số đòn sát thủ, chỉ sợ lành ít dữ nhiều." Phần Thần nở nụ cười: "Chúng ta còn trông cậy hắn làm tấm chắn tiến vào trong Loạn Thần Hải nữa mà."
Ầm ầm!
Lúc hắn vừa dứt lời, trong đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú, một đoàn tinh quang giống như mặt trời dâng lên, thân thể cao lớn của Phương Hàn như bá chủ trên biển, toàn thân đều tách ra từng đạo cầu vồng màu vàng.
Đại thủ chộp tới, hơn vạn Thần Quy Thiên Vương Thú liền tiến vào trong thân thể của hắn.
Thân hình chấn động, lại có hơn vạn yêu thú nổ tung, hóa thành huyết khí long hình, bị hắn hấp thu, cả đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú lập tức tan rã.
Ngao ngao ngao, ngao ngao ngao!
Ở chỗ sâu trong đại quân, có khoảng chừng ba đầu thần quy Kim Tiên cường đại phá không mà ra, đều tự thi triển một cỗ hư ảnh cổ kiếm kỳ dị, chém về phía Phương Hàn.
"Kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm!"
Hư Mộ Vân kêu lên.
"Quả nhiên trong bộ lạc Thần Quy Thiên Vương Thú này có đòn sát thủ, một tia kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm uy lực đều siêu việt hơn cả thượng phẩm tiên khí, tru tiên trảm thần, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, nếu như ta lọt vào ám toán, kiếm khí nhập vào cơ thể cũng khó có thể chịu được, tối thiểu là bị thương nặng." Mộ Dung Sĩ cũng biến sắc lẩm bẩm.
Thế nhưng dưới sự vây công như thế, Phương Hàn lại không hề kiêng kị, vung tay lên, trên tay đồng thời xuất hiện kiếm khí Thất Lạc Chi Kiếm, uốn lượn vặn vẹo giống như long xà nhảy múa, cư nhiên thu lấy ba đạo kiếm khí kia.
Rầm rầm rầm!
Ba đầu Kim Tiên lão Quy cầm kiếm ngẩn ra, lập tức bị một quyền của Phương Hàn đánh nát đầu, biến thành bụi phấn, toàn bộ đều bị hấp thu, không lãng phí một điểm.
"Tốt, rất tốt! Pháp tắc Kim Tiên trong cơ thể ta một lần nữa tăng thêm ba ngàn đạo!" Hấp thu tất cả tinh huyết nguyên khí pháp tắc của ba đầu thần quy Kim Tiên, lực lượng của Phương Hàn một lần nữa cường đại thêm một chút.
"Chém chết toàn bộ!"
Thân hình hắn xông lên, vô số vòng xoáy xuất hiện quanh thân, cơ hồ cuốn một nửa số lượng đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú vào bên trong.
Đám yêu thú còn lại phân phân tán tán, tán loạn trong gió lốc.
"Ha ha, ha ha!" Đánh tan đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú, lại chém giết ba đầu thần quy Kim Tiên, chiếm được không ít nguyên khí tinh huyết, còn có ba đạo kiếm khí Thất Lạc Chi Kiếm dung nhập vào thân thể, Phương Hàn rất đắc ý vừa lòng.
Thu hoạch lúc này không hề nhỏ.
Roẹt!
Hắn hạ xuống trước mặt Hư Mộ Vân.
"Phong Duyên! Ngươi!"
Hư Mộ Vân đang muốn đặt câu hỏi, Phương Hàn đã nói trước: "Vừa rồi ta nhảy vào trong đại trận, cũng không vội vàng chém giết, mà là đi xuống tìm kiếm, tiến vào sâu trong nước phá hủy sào huyệt của Thần Quy Thiên Vương Thú, thu lấy linh mạch Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn của bọn chúng. Giết sạch cả bộ lạc bọn chúng, lúc này mới đi lên đánh tan đại quân."
"Hả? Trong thời gian ngắn như vậy ngươi có thể phá hủy sào huyệt của Thần Quy Thiên Vương Thú?"
Ánh mắt Bích Ngư Nhi chấn động, quả thực không thể tin được nói: "Trong sào huyệt của Thần Quy Thiên Vương Thú có chín nguyên lão đại thần quy, đều là tuyệt đại Kim Tiên, trấn thủ Hải Nhãn, thực lực vô cùng cường hoành, đã từng ở bên ngoài kinh doanh hơn trăm vạn năm Thiên giới, mà cấm pháp trong đó cũng rất mạnh. Ta đã từng ẩn núp tiến vào trong đó, thế nhưng không tìm được chút sơ hở gì."
"Ngươi không tin?"
Phương Hàn mỉm cười, trong lòng bàn tay xuất hiện một con mắt lam sắc cự đại, lưu chuyển một hồi, cũng không tiến vào trong thân thể.
"Quả nhiên là Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn!"
Mộ Dung Sĩ, Tô Phi Dương, thậm chí ngay cả Ngụy Đông Thăng đều bay tới, trong ánh mắt hiện ra vẻ hâm mộ, mà ngay cả Mộ Dung Sĩ cũng thập phần động tâm đối với đạo linh mạch tương đương với hơn ba mươi đạo linh mạch nhất giai này, hắn mặc dù là Ngọc Phủ thái tử Thiên Đình, thế nhưng nói thẳng ra, Ngọc phủ Thiên Đình cũng chỉ là một cơ cấu nho nhỏ, cơ cấu như vậy Thiên Đình có ngàn vạn cái. Uy danh cũng không lớn, đương nhiên vẫn lớn hơn rất nhiều so với các đại môn phái.
"Phong Duyên, ngươi kiếm được số lượng tài phú lớn rồi!"
Ánh mắt Mộ Dung Sĩ trấn định, nói: "Nhưng mà làm ta không thể tưởng nối chính là, ngươi cư nhiên có thể hàng phục được kiếm khí Thất Lạc Chi Kiếm."
"Quả thực kiếm khí này thập phần hung hãn, bất quá ta miễn cưỡng vẫn có thể trấn áp!" Phương Hàn lạnh nhạt nói, bàn tay một lần nữa lật lên, trên đó xuất hiện bốn đạo kiếm khí, trong đó có một đạo kiếm khí làm chủ, rất ngoan ngoãn, thế nhưng ba đạo kiếm khí còn lại rất bá đạo, hung ác giống như vạn cổ Nghiệt Long, tỏa ra sát khí dày đặc.
Đạo kiếm khí ngoan ngoãn kia là bị Phương Hàn cướp được từ trong hang ổ của đám Thần Quy Thiên Vương Thú. Ba đạo còn lại là vừa rồi giết ba thống lĩnh thần quy trong đại quân yêu thú.
Ba đầu thống lĩnh thần quy nguyên bản là hạng người có thực lực cường hoành, đáng tiếc gặp phải Phương Hàn, thoáng cái bị đánh bại, thôn phệ, luyện hóa.
"Quả nhiên là kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm!"
Ánh mắt của Mộ Dung Sĩ toát ra kỳ quang, đột nhiên mở miệng nói: "Không biết Phong huynh có thể nhượng bốn đạo kiếm khí này cho ta hay không? Muốn điều kiện gì cứ việc ra giá."
"A?" Phương Hàn nhìn nhìn Mộ Dung Sĩ, âm thầm vận dụng Động Thiên Nhãn, lại phát hiện trong cơ thể người này tựa hồ có một mặt gương cổ bảo gì đó đang phản xạ ra quang hoa, căn bản không nhìn thấy rõ tu vi của hắn.
Kính tử giống cổ bảo này hiển nhiên là một kiện thượng phẩm tiên khí.
Nhưng mà Phương Hàn đã nhìn qua Mộ Dung Sĩ xuất thủ mấy lần, cảm thấy hắn tu luyện một môn kiếm đạo phi thường huyền diệu. Nếu như có thể dung hợp kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm, nhất định sẽ đạt được lợi ích rất lớn.
Thế nhưng chuyện này hắn cũng không coi vào đâu, hắn đã hòa tan tàn phiến của Tạo Hóa thần khí, trừ phi là chính thức là Thất Lạc Chi Kiếm tiến tới, nếu không cũng chẳng làm gì được hắn.
"Thế nào? Phong Duyên huynh ra giá đi." Mộ Dung Sĩ một lần nữa nói.
"Ừm..." Phương Hàn trầm mặc một hồi, cuối cùng nói: "Bốn đạo kiếm khí này vô cùng trân quý, ta muốn tu luyện một môn huyền công, cũng rất cần. Nhưng mà Mộ Dung thái tử đã muốn, ta nào dám cự tuyệt, ta sẽ nhượng cho ngươi hai đạo, hiện tại ta đang thiếu khuyết pháp tắc Kim Tiên, còn có linh mạch Nguyên Thủy chi khí nữa, vậy đi, mỗi một đạo kiếm khí, ngươi hãy cấp cho ta mười viên Vương Phẩm Tiên đan, còn một đạo linh mạch cấp hai nữa, thế nào?"
"Hả? Cái giá này..." Mộ Dung Sĩ nhíu mày: "Cái giá này cũng có thể mua được một kiện thượng phẩm tiên khí. Linh mạch cấp hai không hề nhỏ đâu."
Một đạo linh mạch cấp một có thể thành lập lên một tông môn lớn như Thiên Tuyền Môn.
Phương Hàn hét cái giá này có thể nói là lấy đao cắt thịt người ta. Nhưng mà nhìn kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm, sắc mặt Mộ Dung Sĩ trở nên âm trầm hồi lâu, cuối cùng nhịn không được vẫn đồng ý.
Nhìn bộ dáng của Mộ Dung Sĩ, Phương Hàn biết chính mình nếu như không đủ vũ lực, đối phương nhất định sẽ cưỡng chế cướp đoạt.
"Nơi này là hai đạo linh mạch cấp một, còn có hai mươi viên Vương Phẩm Tiên đan, ngươi cầm cho chắc đó." Trong tay áo của Mộ Dung Sĩ bay ra một cái túi gấm, thần niệm của Phương Hàn thẩm thấu tiến vào trong đó, quả nhiên liền phát hiện hai đạo linh mạch cấp một, còn có Vương Phẩm đan dược, Vương Phẩm đan dược cũng rất cường đại, ẩn chứa hơn một ngàn đạo pháp tắc Kim Tiên, tuy không bằng Chiến Thế Thần Đan, thế nhưng cũng không khác biệt lắm so với Vạn Tâm Dạ Đế Đan.
Nhưng mà Phương Hàn lại loáng thoáng chứng kiến, ở sâu trong túi gấm có một tia khí tức không tầm thường, tựa hồ như là cấm chế...
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1096: Tâm Ma Thâu Thiên.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
"Tên Mộ Dung Sĩ này quả nhiên hạ cấm pháp trong đó, nếu không phải là ta, căn bản không thể phát hiện được!" Trong lòng Phương Hàn âm hiểm cười lạnh, hắn đã biết tên Mộ Dung Sĩ này không hề thành thật tốn hao tâm huyết đem linh mạch cùng đan dược giao cho mình.
Túi gấm linh mạch mà hắn đưa tới, thậm chí trong linh mạch, đan dược còn ẩn dấu bí pháp, Kim Tiên bình thường căn bản không phát hiện được.
Nhưng mà Phương Hàn là ai? Chu Thiên Nghi trong Tam Thập Tam Thiên chí bảo cực kỳ thần diệu, thôi toán một chút, bất cứ cấm pháp vi diệu gì cũng có thể phát hiện được.
Căn cứ vào thôi toán, Phương Hàn phát hiện đây là một loại cấm pháp cực kỳ ác độc, chỉ cần mình nuốt đan dược xuống, hoặc là hấp thu nguyên khí linh mạch, cấm pháp này sẽ tiềm phục tại thân thể mình, tùy thời đều có thể phát tác, âm thầm tích súc nguyên khí, trở thành hạt giống độc ác.
Từ chuyện này có thể thấy dụng tâm ác độc của tên Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ này.
"Không đáp lễ không được! Ngươi cùng ta giao dịch linh mạch, không ngờ trong đó lại bố trí thứ ác độc này, ta cũng tuyệt không khách khí, Đại Tâm Ma Thuật! Nguyên Thủy Tâm Ma Kinh! Tâm Ma vô hình, Tâm Ma vô ảnh, ký thác hư không, tán lạc vào nguyên thần, rót vào kiếm khí."
Trong lòng Phương Hàn hơi động, thần thông Đại Tâm Ma Thuật vận chuyển, môn thần thông này bài danh cực kỳ gần trong ba nghìn đại đạo, có thể nói là sinh linh bất diệt thì Tâm Ma bất diệt.
Tu luyện tới cảnh giới Kim Tiên, Phương Hàn tham ngộ đối với Đại Tâm Ma Thuật cũng đã đạt tới một loại cực hạn, có thể hóa ra Nguyên Thủy Tâm Ma, thao túng vạn vật, vô ảnh vô hình, xâm lấn tâm linh Kim Tiên, khi đối phương tu luyện tới lúc trọng yếu, ảo giác sẽ sinh ra.
Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ dùng cấm pháp ác độc ám toán mình, bản thân mình sẽ dùng Đại Tâm Ma Thuật phản kích.
"Mộ Dung thái tử, đây là hai đạo kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm, ngươi phải hàng phục trấn áp, tránh để chúng nó phá không bay đi."
Phương Hàn liền vẫy tay để hai đạo kiếm khí bay ra.
"Ngươi yên tâm đi, ngươi có thể trấn áp được kiếm khí, ước chừng thứ này cũng không thể làm khó được ta." Ánh mắt của Mộ Dung Sĩ lóe lên vài phần đắc ý, là tư vị do âm mưu đã thực hiện được, trên tay của hắn xuất hiện tinh mang phù văn kích xạ ra, không ngờ cứng rắn áp chế kiếm khí xuống, sau đó thu vào thể nội.
Ông!
Trong nháy mắt kiếm khí nhập vào cơ thể, Phương Hàn liền xác minh các loại tình huống trong cơ thể Mộ Dung Sĩ.
Đại Tâm Ma Thuật che dấu trong kiếm khí, giống như một pho tượng ác ma hư không, Nguyên Thủy chi ma, tinh tế quan sát đến mỗi một cử động trong thân thể hắn, bất kì thần thông, nguyên khí, pháp tắc Kim Tiên pháp tắc Kim Tiên gì đều rõ mồn một.
Hơn nữa Mộ Dung Sĩ lại không hề phát hiện.
Đại Tâm Ma Thuật vô cùng huyền ảo thâm sâu, hơn nữa trong thiên địa không nhiều người biết. Ít nhất Phương Hàn nhìn thấy ngoại trừ Tâm Ma lão nhân ra, cho dù tại Thiên giới cũng chưa thấy mội vi cao thủ nào thi triển ra.
Càng lợi hại hơn chính là Phương Hàn kết hợp Đại Tâm Ma Thuật cùng Thâu Thiên chi đạo, không ai có thể nhìn ra mánh khóe trong đó.
"Pháp tắc Kim Tiên của người này thật cường đại!"
Phương Hàn thẩm thấu tiến vào vào trong cơ thể đối phương quan sát, liền thấy được pháp tắc Kim Tiên toàn thân của Mộ Dung Sĩ, vô cùng cường đại, thậm chí có thể vượt qua chính mình, cũng lớn cỡ đùi người, hơn nữa màu sắc cũng không phải kim sắc như bình thường, mà là mội loại màu kim thạch, thoáng nhìn ngưng luyện còn chắc chắn hơn cả mình...
Thậm chí trong pháp tắc Kim Tiên còn có linh khí tổ linh cường hoành không gì sánh kịp, đây là khí tức tham ngộ Tổ Tiên chi đạo. Nhưng mà rất rõ ràng Mộ Dung Sĩ cũng chưa tham ngộ được Tổ Tiên chi đạo, chẳng qua là được cao thủ cấp bậc Tổ Tiên rót khí tức thần thông vào mà thôi.
"Ta thử xem hắn rốt cuộc tu luyện bao nhiêu loại thần thông? Trong cơ thể có những loại pháp bảo cường hoành gì?"
Đại Tâm Ma Thuật vận chuyển, Phương Hàn liền loáng thoáng phát hiện, tại trong thân thể Mộ Dung Sĩ, ở sâu trong vô số không gian có một số khí tức cường đại đang ngủ đông.
Là khí tức của thượng phẩm tiên khí.
Tại trong thân thể của hắn cũng không chỉ có khí tức của một kiện thượng phẩm tiên khí.
Hơn nữa lợi hại nhất chính là, ở sâu trong trái tim đối phương truyền tới khí tức mạnh nhất, quả thực là tinh quang vạn trượng chiếu xạ trải rộng tới các tầng không gian, Phương Hàn miễn cưỡng mới nhìn rõ, đó là một chiếc cổ kính dị thường bị tàn phá phát ra.
Cổ kính bị tàn phá này phi thường lợi hại, tuy chỉ là một mảnh, thế nhưng phát ra tinh quang quả thực là chói mắt, có thể làm tan rã bất cứ pháp tắc Kim Tiên gì.
"Cổ kính bị tàn phá này là thứ gì vậy?" Phương Hàn giật mình hoảng sợ: "Cư nhiên cường hoành như thế? Rõ ràng siêu việt hơn thượng phẩm tiên khí, chẳng lẽ, chẳng lẽ là một phần của tuyệt phẩm tiên khí?"
Trên thượng phẩm tiên khí chính là tuyệt phẩm tiên khí. Sau đó mới là Vương Phẩm tiên khí.
Tuyệt phẩm tiên khí cũng đã là bảo bối kinh thiên động địa lắm rồi, là đại bảo bối có thể trấn áp thái cổ, cướp đoạt một phương. Cho dù chỉ là một khối tàn phiến cũng phi thường khó lường.
Thứ này phải có cao thủ Nguyên Tiên hoặc là Thánh nhân liên thủ cùng nhau luyện chế mới có thể thành công.
Thánh nhân là "Thánh Tiên" lĩnh ngộ thánh đạo chí cao.
Ô ô ô, ô ô ô! Hai đạo kiếm khí Thất Lạc Chi Kiếm kiệt lực giãy dụa, cuối cùng bị Mộ Dung Sĩ dung nhập vào chỗ sâu trong trái tim, cùng với khối tàn phiến cổ kính.
Lập tức bị tinh quang kích xạ lên phía trên, chậm rãi bị trấn áp.
Phương Hàn lập tức cảm thấy Đại Tâm Ma Thuật của mình có dấu hiệu bị tiêu diệt, thế cho nên hắn lập tức chặt đứt liên lạc với Tâm Ma, trong lòng lại liên tục cười lạnh: "Đại Tâm Ma Thuật dung hợp với Thâu Thiên chi đạo, trừ phi cảnh giới cao hơn ta mới có thể hoàn toàn tiêu diệt, nếu không thì đừng hòng.
Sắc mặt Mộ Dung Sĩ biến hóa, hiển nhiên đang luyện hóa kiếm khí Thất Lạc Chi Kiếm.
Đột nhiên một cỗ kiếm ý khổng lồ trong thân thể hắn không áp chế được mà bạo phát ra ngút trời. Bầu trời cũng bị cắt mà phân liệt ra.
"Ha ha ha ha ha... Kiếm khí của Vương Phẩm tiên khí chính là thứ vô cùng có lợi để ta tu luyện vô thượng kiếm thuật, Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết! Hiện tại kiếm khí của ta rốt cục đã đại thành!"
Mộ Dung Sĩ gào to một tiếng, ánh mắt nhìn chung quanh, thần thái sáng láng.
"Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết!"
Hư Mộ Vân, Bích Ngư Nhi tất cả đều giật mình, hai người đồng thời truyền thần niệm tới cho Phương Hàn: "Lần này ngươi tính sai rồi, vì vài viên Vương Phẩm, hai đạo linh mạch cấp một, đã khiến cho Mộ Dung Sĩ luyện thành môn kiếm quyết trong truyền thuyết, tuyệt học của Viễn cổ Thiên Đình a!"
"Hả?"
Thần sắc của Phương Hàn vẫn bất động, nhìn Mộ Dung Sĩ biến hóa, nhưng trong lòng vẫn âm thầm vận dụng Nguyên Thủy Tâm Ma Kinh, giờ khắc này hắn dùng Đại Tâm Ma Thuật phối hợp với Thâu Thiên chi đạo đã theo kiếm khí thẩm thấu tiến nhập vào sâu trong tâm linh của Mộ Dung Sĩ.
Nhưng mà hiện tại bị mảnh cổ kính vỡ của Mộ Dung Sĩ áp chế.
Chỉ cần Mộ Dung Sĩ lộ ra chút sơ hở, Phương Hàn có thể thừa cơ mà vào, thậm chí khống chế toàn bộ thể xác và tinh thần kẻ này, tiến hành một kích hủy diệt.
Đây chẳng khác nào Phương Hàn mai phục đòn sát thủ trong thân thể hắn.
Nếu như chỉ có một mình Đại Tâm Ma Thuật, rất có thể sẽ bị tiêu diệt, thế nhưng phối hợp với Thâu Thiên chi đạo, trừ phi là Mộ Dung Sĩ tấn chức Tổ Tiên mới có thể phát hiện ra.
"Phong Duyên, môn kiếm quyết này có ẩn chứa huyền diệu quỷ thần khó lường, là kiếm thuật trong "Chư Hoàng Vũ Kinh" do Thiên Đình lưu truyền xuống, viễn cổ tuyệt học của Thiên Đình, mỗi một môn đều rất siêu việt, nhất là nghe đồn tổng cương trong "Chư Hoàng Vũ Kinh", Chí Thiên Chí Thánh Cao Hoàng Thượng Đế Thống Ngự Chân Pháp, là tổng cương là tất cả võ học của Thiên Đình. Nhưng mà cũng sớm đã thất truyền. Bị một vị Thiên Quân viễn cổ mang đi rồi."
Hư Mộ Vân nói: "Hiện tại ngươi đem kiếm khí Thất Lạc Chi Kiếm bán cho Mộ Dung Sĩ, hắn tu thành môn kiếm quyết này, chỉ sợ sau này sẽ tạo thành phiền toái rất lớn đối với chúng ta, người này có dã tâm vô cùng lớn."
"Không sao!" Phương Hàn cười cười, đột nhiên phát ra một tiếng trường khiếu: "Chúc mừng Mộ Dung thái tử luyện thành Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết, xem ra quả thật là tuyệt thế vô song, chúng ta sẽ có phần nắm chắc hơn tìm được mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân. Cũng không nên phí thời gian chiến đấu với đám Thần Quy Thiên Vương Thú này nữa, mau chóng đi tới Loạn Thần Hải thôi."
Kiếm khí từng đợt từng đợt như nước thủy triều, kiếm khí khổng lồ ngưng kết thành một hư ảnh giống như hoàng giả.
Mộ Dung Sĩ chậm rãi thu nạp kiếm khí, lông mi nhướng lên, nghe lời của Phương Hàn nói, hắn lại hiện ra một tia sát khí, tựa hồ chuẩn bị xuất thủ đối với Phương Hàn, giết đối phương, thu lại hai đạo linh mạch cấp một. Thậm chí còn muốn luyện hóa cả người Phương Hàn, thua lấy hai đạo kiếm khí Thất Lạc Chi Kiếm trên người hắn.
Nhưng mà ý niệm trong đầu vừa chuyển, hắn lại nhẫn nại xuống, trên mặt hiện ra nụ cười tỉnh táo: "Phong Duyên huynh, nói cho cùng chúng ta cũng không thể quên chính sự, đi tới Loạn Thần Hải tìm kiếm mộ huyệt của Loạn Thần Hải hoàn thành nhiệm vụ của Thiên Đình mới là vương đạo."
"Đi thôi!"
Phương Hàn dẫn đầu bay lên.
Mọi người cũng lập tức bay theo sau hắn, roẹt một tiếng đều tiến nhập vào chỗ sâu trong Hắc Ngục Phong Bạo.
Kế tiếp mọi người qua lại như con thoi trong Hắc Ngục Phong Bạo, trên đường đi cũng gặp vô số yêu thú cường hoành, thậm chí cùng cấp bậc với Thần Quy Thiên Vương Thú, như "Thất Sắc Huyền Vũ Linh" "Thiết Giáp Đại Ma Sa" "Âm Dương Quỷ Ngư"... Nhưng mà Phương Hàn cũng không cùng đám này dây dưa quá nhiều, một đường chém giết, không lãng phí thêm Nguyên Thủy chi khí.
Tuy là như vậy nhưng Phương Hàn vẫn thu được rất nhiều chỗ tốt.
Phù lục của Kỷ Nguyên Thần Quyền càng ngày càng tinh thuần, lĩnh ngộ đối với hạch tâm kỷ nguyên chi đạo cũng càng ngày càng sâu.
Đồng thời Phương Hàn coi như đã được kiểm chứng sự nguy hiểm trên biển, vô số yêu ma kết thành đại quân, từng mảng từng mảng đông nghịt lên tới trăm vạn, ngàn vạn, thậm chí hơn trăm triệu đầu.
Đám đại quân yêu ma kia, trong đó đều có Thiên Tiên, Thần Tiên, Huyền Tiên, bán Kim Tiên đại năng. Nhưng mà phàm là yêu thú Kim Tiên đều là kẻ thống trị cả.
Trên đường bay vút đi, Phương Hàn phát hiện không ít yêu thú Kim Tiên cường đại, khí tức mênh mông như biển. Nhưng cũng không phát hiện ra yêu thú cường đại hơn Kim Tiên, cũng không phát hiện ra Vương cấp linh mạch gì đó.
Vương cấp linh mạch trân quý không thể tưởng tượng, Phương Hàn cũng không có năng lực đi thu, nếu có loại linh mạch như vậy, nhất định sẽ bị đại năng vô địch lấy đi, cũng không đến phiên Phương Hàn hắn.
Phi hành trên biển quả thật là rất dễ bị yêu ma vây công, chém chết.
"Hắc Ngục Phong Bạo dừng lại rồi!"
Đột nhiên, Mộ Dung Sĩ lên tiếng.
Quả nhiên phong bạo phía trước đã ngừng lại, đại quân yêu ma trong gió lốc cũng đều biến mất. Phương Hàn chỉ cảm thấy hai mắt sáng lên, Thái dương của Thiên giới nổi lên trên bầu trời xanh thẳm.
Một phen chém giết này, hắn cũng không biết hắn đã giết bao nhiêu yêu ma bán Kim Tiên đại năng, toàn bộ đều luyện hóa, pháp tắc Kim Tiên trong cơ thể trọn vẹn gia tăng thành bảy vạn đạo.
"Đến Loạn Thần Hải rồi." Hư Mộ Vân phóng mắt nhìn mặt biển xa xăm.
Phương Hàn lại khẽ rùng mình, cũng cảm giác được trên mặt biển phía xa truyền tới vô số khí tức thiết huyết chinh chiến, Thần Ma vẫn lạc.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1097: Bạch Cốt Trường Hà.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
Cuối cùng đã tới Loạn Thần Hải.
Đoàn người Phương Hàn qua lại như con thoi trên biển, không sai biệt lắm trải qua mấy ngày mấy đêm mới tới chiến trường thái cổ trên Loạn Thần Hải.
Liếc mắt nhìn qua Loạn Thần Hải, chính là tầng tầng đen kịt, luôn luôn có một cỗ vụ khí bao phủ, đoàn vụ khí này tụ mà không tán, phiêu đãng bốn phía, có điểm cùng loại với tà vụ trong Vẫn Lạc Tà Cốc tại Tuyền Châu.
Nói đây là một phiến hải dương, thật ra cũng không phải hoàn toàn là biển rộng mênh mông, mà là một số đại lục trôi nổi. Rất nhiều hòn đảo phạm vi mấy trăm triệu dặm, thậm chí hơn mười ức dặm phiêu phù trong vô tận hắc vụ.
Cuồng phong gào thét thổi qua hải dương, vụ khí bên trong cuốn, tán, nhưng thủy chung không có tan đi.
Phiến chiến trường thượng cổ này vĩnh viễn bao phủ trong màn sương mù thần bí.
Thái cổ anh linh du đãng trong đó, hồn phách viễn cổ rít gào trong đó. Thần bí mà nguy hiểm, Phương Hàn thoáng liếc mắt nhìn qua, liền phát hiện trên một số đại lục, Bạch Cốt hiu hiu chồng chất như núi, thần niệm thần bí mà khủng bố lưu chuyển trong đó, tựa hồ như có một vị bá chủ nào đó ẩn núp bên trong, tùy thời tung ra một kích trí mạng.
"Trong Loạn Thần Hải càng thêm nguy hiểm, có rất nhiều yêu ma cường đại ẩn núp trong đó, càng có một số thái cổ Tử Linh phiêu đãng trong đó, tùy thời có thể bóp chết Kim Tiên. Chúng ta nhất định phải cẩn thận. Hơn nữa nghe đồn đại quân Thần tộc cũng đã tiến nhập ẩn núp trong Loạn Thần Hải, đồng thời tìm kiếm mộ địa Quỷ Vũ Thánh Quân..."
Sắc mặt Mộ Dung Sĩ hoàn toàn trở nên ngưng trọng, trên thân thể xuất hiện một đạo kiếm quang thuần thanh trong suốt như ngọc, hiện ra năng lực phòng hộ cùng lực sát thương cường hoành.
"Mộ Dung thái tử, ngươi là người của Thiên Đình Ngọc phủ, lần này mời chúng ta tới, khẳng định trên người có địa đồ huyệt mộ Quỷ Vũ Thánh Quân đúng không. Bằng không lần này chúng ta tới tìm kiếm loạn trong Loạn Thần Hải, gặp đại quân Thần tộc, còn có các loại yêu ma, thái cổ Tử Linh, như vậy cực kỳ nguy hiểm đấy."
Phương Hàn trực tiếp mở miệng nói: "Không bằng lấy địa đồ ra, chúng ta cẩn thân tham khảo. Trước tiên hãy tìm mộ địa Quỷ Vũ Thánh Quân, xâm nhập vào trong đó, thu lấy các loại bảo tàng, tàn phiến Quỷ Vũ Thánh Đồ rồi tính tiếp."
Phương Hàn đã sớm nhìn ra, Loạn Thần Hải này quả thật vô cùng hung hiểm, Kim Tiên tiến vào trong đó tuyệt đối là lành ít dữ nhiều. Hắn lại không muốn tốn nhiều thời gian ở nơi này.
"Hử?" Nghe Phương Hàn muốn mình xuất ra địa đồ của mộ địa Quỷ Vũ Thánh Quân, trên mặt Mộ Dung Sĩ xuất hiện vài phần sát khí, nhưng cũng chỉ thoáng lóe lên mà thôi.
"Lớn mật!"
Tô Phi Dương lập tức lên tiếng: "Phong Duyên, lời của ngươi quả thật là đại nghịch bất đạo. Lần này Mộ Dung thái tử là người dẫn đầu để chúng ta hoàn thành nhiệm vụ của Thiên Đình, mọi chuyện đều do thái tử an bài. Ngươi không nên khoa tay múa chân. Lúc chiến đấu với đám Thần Quy Thiên Vương Thú, ngươi gặp được kỳ ngộ, thu được bốn đạo kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm, nên dùng hai tay dâng lên cho Mộ Dung thái tử, sau đó để hắn phân phối, nhưng không ngờ ngươi lại không biết phận, đòi hỏi tài bảo của hắn, dụng tâm này của ngươi sẽ bị trời tru đất diệt a! Hiện tại lại còn dám bức bách Mộ Dung thái tử xuất ra địa đồ của Quỷ Vũ Thánh Quân Quỷ Vũ Thánh Quân? Rốt cuộc là muốn làm gì?"
Ngôn từ của Tô Phi Dương cực kỳ sắc bén, những câu nói này cũng là vì suy nghĩ cho Mộ Dung Sĩ, nhưng mà cũng tràn đầy tính châm ngòi.
"Nơi này có phần cho ngươi lên tiếng sao?" Phương Hàn tiến lên một bước: "Cút ngay cho ta! Nếu không hiện tại ta sẽ đập chết ngươi!"
"Ngươi!" Tô Phi Dương âm trầm cười lạnh: "Phong Duyên, chung quy có một ngày ta sẽ cho ngươi biết Vạn Thủy Kiếm Tông lợi hại cỡ nào!"
"Hiện tại ta đang muốn biết Vạn Thủy Kiếm Tông lợi hại cỡ nào đây." Phương Hàn duỗi đại thủ ra, bắn nhiếp về phía Tô Phi Dương: "Ta chẳng qua là nói ra đề nghị mà thôi, ngươi lại dám châm ngòi như thế, rắp tâm bất lương, xem ra ta phải giết chết ngươi, ngươi mới có thể yên tĩnh được."
Phanh!
Lúc này Mộ Dung Sĩ xuất thủ.
Hai ngón tay hắn kẹp lại, kích xạ ra một đạo kiếm quang, chém về phía đại thủ của Phương Hàn, kim quang lập tức tứ tán, bàn tay Phương Hàn như thiểm điện rụt lại. Giả bộ bộ dáng bị thiệt.
"Mộ Dung thái tử, ngươi!"
Vừa rồi Phương Hàn đã biết trước Mộ Dung Sĩ sẽ xuất thủ, nhưng hắn cũng thật sự không muốn giết chết Tô Phi Dương, chỉ là muốn thử xem "Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết" của Mộ Dung Sĩ rốt cuộc lợi hại cỡ nào.
Vừa va chạm, hắn cũng cảm giác được pháp tắc Kim Tiên trong thân thể của mình lâm vào nguy hiểm như bị đâm thủng. Tuy hắn có thể hóa giải, thế nhưng lại cố ý lùi về phía sau, lừa gạt Mộ Dung Sĩ.
"Được rồi! Chuyện này để ta làm chủ." Mộ Dung Sĩ nhìn phản ứng của Phương Hàn, thậm chí cũng thu cả vẻ mặt kinh ngạc của Phương Hàn vào trong mắt, hắn cảm thấy rất thỏa mãn, nói: "Không sai, trên người của ta quả thực có địa đồ của mộ địa Quỷ Vũ Thánh Quân, đây là nguyên nhân mà lần này ta triệu tập các ngươi, nhưng cũng không thể đem cho các ngươi quan sát, bởi vì đây là cơ mật của Thiên Đình, một khi tiết lộ sẽ bị trừng phạt. Các ngươi theo ta là tốt rồi, tuyệt đối sẽ không làm hại các ngươi đâu."
"Ta nguyện ý đi theo."
"Ta cũng nguyện ý."
Ngụy Đông Thăng, Phần Thần vội vàng phụ hoạ theo đuôi.
"Hừ! Mộ Dung thái tử, Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết của ngươi không ngờ lại thần diệu như thế, xem ra ta đem hai đạo kiếm khí Thất Lạc Chi Kiếm bán cho ngươi quả thật là một lựa chọn sai lầm. Được rồi, để ngươi chỉ huy, chúng ta tới mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân thôi!"
Phương Hàn giả bộ bộ dánh thập phần khó chịu.
"Ha ha ha ha!" Mộ Dung Sĩ cười nói: "Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết của ta một khi luyện thành, cơ hồ là vô địch trong đám Kim Tiên. Phong Duyên, ngươi rất không tồi, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, nếu như ngươi tiếp tục tức giận mất khôn, ngạnh kháng cùng ta, ta đây phát huy kiếm quyết đến cực hạn, nhất định có thể chém chết ngươi."
"Hừ hừ!" Phương Hàn hừ hừ hai tiếng, tựa hồ như thập phần không cam lòng, lui xuống. Nhưng hắn lại âm thầm vận khởi Đại Tâm Ma Thuật, còn có Thâu Thiên chi đạo thăm dò huyền bí Mộ Dung Sĩ Mộ Dung Sĩ, nhìn địa đồ của mộ huyệt Quỷ Vũ Thánh Quân xem rốt cuộc đối phương để ở nơi nào.
"Phong Duyên. Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết của hắn rất lợi hại, có thể chém chết pháp tắc Kim Tiên. Ngươi tốt nhất hãy tạm lánh khỏi đối kháng trực diện với hắn là hơn." Hư Mộ Vân trông thấy Phương Hàn tựa hồ như ăn phải thiệt thòi nho nhỏ, vì vậy nàng vội vàng truyền thần niệm tới.
"Không sao, hắn muốn đối phó với ta, vậy cũng phải trả một cái giá đắt. Ở trong này, hắn cũng không dám tùy tiện xuất thủ đâu, nếu không ta liều mạng cũng khiến hắn trọng thương. Đến lúc đó sẽ bị đám yêu ma ở đây áp chế."
"Ngươi phải cẩn thận..." Bích Ngư Nhi truyền âm một câu: "Tốt nhất là đừng nên dùng đạo linh mạch cùng Vương Phẩm Tiên đan vừa giao dịch..."
"Ừm?" Phương Hàn liếc mắt nhìn Bích Ngư Nhi: "Nữ tử này không đơn giản, cư nhiên cũng đã nhìn ra trong linh mạch có ẩn dấu cấm pháp."
"Mộ Dung thái tử, kiếm khí của ngươi đã đại thành, có oai nghiêm của Ngọc hoàng, không bằng dứt khoát diệt tên Phong Duyên kia đi." Cũng tại lúc này Ngụy Đông Thăng âm thầm truyền lại thần niệm cho Mộ Dung Sĩ: "Hơn nữa, rất có thể sau này hắn sẽ cướp đoạt tàn đồ của Quỷ Vũ Thánh Quân đấy."
"Hừ! Hắn không đến được mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân đâu, hơn nữa ta muốn giết hắn, cũng không thể công khai như vậy." Mộ Dung Sĩ nói: "Dù sao hắn cũng là người của Vũ Hóa Môn, có Hư Mộ Vân thủ hộ. Tuy Hư Mộ Vân cũng không là gì, thế nhưng nàng là người của Hư gia. Thế lực Hư gia rất lớn. Nhưng mà các ngươi yên tâm, bọn họ không đến được mộ địa của Quỷ Vũ Thánh Quân đâu, ta sẽ dẫn bọn họ tới tuyệt địa, sau đó kiếm cớ giết chết! Bích Ngư Nhi, Hư Mộ Vân có thể buông tha, thế nhưng tên Phong Duyên kia nhất định phải giết chết, thần thông của hắn cực kỳ cường hoành, ta muốn nhốt hắn lại rồi chậm rãi luyện hóa, để hắn sống không bằng chết, cư nhiên dám bắt chẹt ta. Làm ta mất toi hai đạo linh mạch cấp một."
"Mộ Dung thái tử anh minh!"
"Quả thật là anh minh!" Tên Phong Duyên này có thủ đoạn rất mạnh, nhưng mà cũng chỉ dừng lại tại đây thôi, lần này hoàn toàn chôn vùi hắn đi."
"Pháp tắc Kim Tiên trên người hắn rất thô to, ta muốn dùng thân thể hắn để luyện chế đan dược! Vương Phẩm Tiên đan."
"Không thành vấn đề, hắn đã thành người chết, từ sau khi ta luyện thành Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết, hắn đã chết rồi." Mộ Dung Sĩ một lần nữa liếc mắt nhìn thật sâu Phương Hàn: "Đi, tiến vào Loạn Thần Hải!"
Mọi người qua lại như con thoi, thiểm điện xé thương khung, tiến nhập vào trong sương mù nồng đậm, phi hành qua từng khối đại lục.
Vừa tiến vào Loạn Thần Hải, Phương Hàn lập tức đã cảm thấy trời đất quay cuồng. Thân thể không tự chủ được mà run rẩy, bởi vì thời không loạn lưu bên trong Loạn Thần Hải quá mạnh mẽ, hoàn toàn không như cảnh tượng từ bên ngoài nhìn vào.
Thời không bên trong dày đặc tầng tầng lớp lớp, căn bản không thể nhìn xem bên trong rốt cuộc có những thứ gì. Tử Linh cường đại phát ra tiếng cười quái dị, tùy thời tùy khắc lưu chuyển bên tai mọi người, không thể xua đuổi được.
Đám người Phương Hàn cảm giác được trong một số khoảng tối cự đai sau lưng, tùy tời đều có thứ gì đó đột ngột phát động công kích, thế nhưng khi nhìn lại đều không có thứ gì cả.
Rắc...rắc...!
Thời không vặn vẹo càng ngày càng lợi hại, không còn cách nào khác, mọi người chỉ có thể đáp xuống phi hành dưới thời không thấp hơn, không tiến hành "xuyên qua không gian" nữa, dần dần tiến vào sâu trong Loạn Thần Hải, giữa các đại lục đột nhiên xuất hiện một đạo bạch sắc trường hà, trực tiếp chảy xuôi.
"Đó là!"
Hư Mộ Vân cũng chấn kinh, chỉ vào dòng sông trắng tinh vô cùng rộng lớn, dài không biết bao nhiêu tỉ dặm trước mắt. Lưu chuyển bên trong cư nhiên toàn bộ không phải là nước, mà là vô số, không biết bao nhiêu tỉ "triệu" bạch cốt, bạch sắc đầu lâu.
Vô số bạch sắc đầu lâu, bạch cốt hóa thành trường hà ngăn cản trước mắt mọi người.
Loại tình cảnh này thập phần quỷ dị.
Cũng không biết tại sao lại có nhiều bạch cốt lưu chuyển như vậy.
"Chú ý! Nơi này chính là cốt hà, vô cùng mênh mông, nghe đồn là các loại hài cốt còn sót lại qua cuộc chiến giữa Thiên Đình cùng Thần tộc, còn có Ma tộc nữa, trải qua âm sát chi khí hun đúc, tạo thành dòng sông vô biên vô hạn này. Trong cốt hà này tựa hồ ẩn tàng mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân." Mộ Dung Sĩ quát to một tiếng để mọi người ngừng lại, đứng bên cạnh bờ, nhìn Bạch Cốt Trường Hà dưới chân cuồn cuộn lưu chuyển, đầu lâu trong đó quay cuồng lưu chuyển về phương xa, không biết đi tới đâu.
Âm phong nức nở, thổi vào bên trong Bạch Cốt Trường Hà, phát ra tiếng quỷ kêu rợn người, khắp nơi đều là thanh âm quỷ khóc sói tru.
Cũng không ai dám xâm nhập vào trong Bạch Cốt Trường Hà.
Cốt hà này thật quỷ dị, Phương Hàn dùng thần niệm thăm dò, căn bản không thấy giới hạn, cũng không biết dài bao nhiêu.
Răng rắc!
Đột nhiên trong Bạch Cốt hồng lưu, một khối đầu lâu bên cạnh bờ đột nhiên từ trong lòng sông bay lên, há miệng đớp về phía Mộ Dung Sĩ.