Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 14: BA ĐIẾU NGƯ
Dịch giả: ttdv
Tàng Thư Viện
Chớp mắt đã qua ba năm, trong mấy năm này bần đạo thật sự là thoải mái a, luyện kim thuật kết hợp với luyện khí của đạo gia về cơ bản đã đại thành, cũng đã kiểm nghiệm trong thực chiến không ít, nhưng hiệu quả cũng chỉ miễn cưỡng chấp nhận được! Qua mấy ngày nữa bần đạo phải đi học tiểu học, không có biện pháp gì, mọi con em quý tộc đến sáu tuổi đều phải vào ‘Ma vũ sơ cấp học giáo’ để học. Hôm nay ta thật không muốn làm gì nên dẫn theo hai hoàng kim chiến sĩ mà gia gia phái cho ta ra ngoài dạo chơi.
Bần đạo cưỡi Cái Thứ, đi tới đi lui một phen, liền đến dong binh tửu ba (quán rượu), đó là chỗ dong binh môn tiếp nhận nhiệm vụ và nghỉ ngơi, ta thường hay đến để nghe một ít cố sự của dong binh, có khi cũng ra tay giúp đỡ bọn hắn một chút. Thuần thục nói chuyện với những người quen, ta kiếm vị trí tốt ngồi xuống nghe chuyện.
“Lão huynh, nơi này sao lại tiếp đãi cả một tiểu thí hài !” Một dong binh mới đến nơi này nhìn sang người bên cạnh hỏi.
“Câm miệng, ở đây không ai dám nói xấu Ngũ công tử, ngươi không muốn sống cũng đừng làm liên lụy ta !”
“Sợ cái gì? Không phải chỉ là một tiểu quý tộc à, nhìn không ra là dọa người chỗ nào, thoạt nhìn chỉ là có tiền thôi mà! Đánh người chắc đều dùng đến ngân tệ.”
“Nói xàm, đây là Ngũ công tử của Long nguyên soái, mẫu thân hắn thì trông coi sinh ý của Long gia thương hội, hắn là hài tử bảo bối nhất đó, ta chỉ thấy khi hắn ra tay là trên vạn kim tệ.”
“Lão huynh có nói xạo không đó, dù nhà hắn có tiền cũng không thể cho một hài tử mới mấy tuổi trên vạn kim tệ được?”
“Ngu ngốc, thật không hổ là ở quê lên, Ngũ thiếu gia của Long gia này mua đồ trên vạn kim tệ không dưới mười kiện, những người của chúng ta có đồ gì tốt thì đều tìm hắn trước, hắn báo giá so với người khác đều cao hơn 2 thành. Đều là giao dịch bằng hiện kim. Ngươi không thấy có người theo đến Long gia rồi trở về à. Hiển nhiên là đã được Long gia đồng ý!”
“Vậy tiểu hài tử này mang theo nhiều tiền vậy không sợ bị lừa gạt hay cướp đoạt à?”
“Ha ha, vậy là ngươi không biết, Ngũ công tử chính là ma pháp sư thiên tài, muốn lừa gạt hắn cũng không có dễ dàng, còn như muốn cướp đoạt thì càng không có khả năng, ngươi biết bọn quý tộc gọi hắn là gì không?”
“Là gì vậy?”
“Là tiểu ác ma, công tử là người trượng nghĩa, luôn giúp dân chúng đối kháng lũ quý tộc ghê tởm này cho nên dân chúng đều cung kính gọi hắn là Ngũ công tử. Ngũ công tử tuổi còn nhỏ nhưng lại có bản lãnh rất lớn, hắn xung đột với quý tộc mà cho tới giờ thì cũng chỉ có đối phương là ôm đầu mà trốn chui trốn nhủi như chuột!”
“Không thể nào? Hắn được bao nhiêu tuổi rồi ?”
“Công tử năm nay được sáu tuổi, ngươi biết không, sinh nhật của hắn lễ vật của dân chúng tặng chất đầy con đường trước cửa Công tước phủ! Nếu có kẻ dám cướp đồ của hắn, bảo đảm chưa chạy hết con đường thì đã bị dân chúng đánh chết rồi, hơn nữa bản thân công tử cũng rất lợi hại.”
“Nói đi, lợi hại thế nào?”
“Công tử có thể thuấn phát tam cấp pháp thuật, hơn nữa trên người công tử còn có nhiều thứ phòng thân! Hắn đánh nhau không cần người khác giúp đỡ, đều tự mình giải quyết, chiến tích lợi hại nhất của hắn là xung đột với Thạch Nguyên gia, một mình đấu với mười tám.”
“Nói nhanh lên!”
“A a, Thạch Nguyên gia ở tại vương đô là bị hại nặng nhất, con thứ tư bị Ngũ công tử giết chết, có điều là do tiểu tử kia động thủ trước cho nên Ngũ công tử đến giờ vẫn vô sự, Thạch Nguyên gia thế lớn như vậy làm sao cam tâm. Tam tử Thạch Nguyên ‘Tam Lang’ là một tên tiểu súc sinh, năm nay mới mười hai tuổi mà chỉ biết khi nam phách nữ, luôn tìm Ngũ công tử làm phiền nhưng đều bị Ngũ công tử thu thập, tay chân bên cạnh hắn cũng bị Ngũ công tử phế đi mấy chục tên, trong lòng anh ách, liền điều 4 ngân bào chiến sĩ và 12 thanh đồng chiến sĩ, lại còn hắn và nhị ca của hắn, tổng cộng mười tám người, mò đến nơi Ngũ công tử ở muốn đánh hội đồng một hồi.”
“Vậy Ngũ công tử có đánh lại bọn chúng không?”
“Ha ha ha ha …… kết quả là Ngũ công tử bình an vô sự, trên người cũng không có chút mồ hôi! Mười tám người kia thì chết hết mười một, còn lại đều trọng thương, hai tên súc sanh của Thạch Nguyên gia thì nằm liệt giường ba tháng. Từ đó bọn chúng thấy Ngũ công tử từ xa là trốn liền, thật sự là rất khoái chí a!”
“Làm sao lại có thể, ngay cả hoàng kim chiến sĩ cũng không có bản lãnh này?”
“A a, nghe nói Ngũ công tử căn bản là động thủ chỉ dùng ma pháp quyển trục, một hơi lấy ra hơn mười cuốn, tất cả đều là ngũ cấp trở lên, đáng giá ít nhất cũng hơn trăm vạn! Ngũ công tử đánh xong đám người đó lại còn nói, muốn Thạch Nguyên gia thêm kiến thức cái gì gọi là có tiền! Ha ha ha ha!”
“Ặc, Thạch Nguyên gia mà nghèo? Bọn họ chính là quản lý tài chánh của vương quốc mà!”
“Ha ha, đó là Ngũ công tử cố ý chọc tức bọn họ, nghe nói tộc trưởng Thạch Nguyên gia sau khi nghe thấy đã hộc máu tại chỗ, việc này huyên náo quá lớn, chiến sĩ bị chết đều là quan quân cao cấp trong Huyền Vũ quân đoàn do Thạch Nguyên gia tộc khống chế, bốn kẻ bạch ngân cấp đều là Vạn phu trưởng, toàn bộ đều chết! Kiện cáo lên tới quốc vương nhưng cuối cùng vẫn không được gì.”
“Nhiều quan quân cao cấp chết như vậy sao lại không có việc gì?”
“Long gia kiện lại Thach Nguyên gia, nhiều người lớn như vậy lại đi khi dễ một tiểu hài tử! Thạch Nguyên gia cuối cùng đành phải giả câm giả điếc!”
~~~ ~~~
Nơi này mặc dù là dong binh tửu ba nhưng cũng có không ít bách tính ra vào. Ta ngoài mục đích khuây khỏa, còn có mục đích là thu mua vật phẩm ma pháp trong tay dong binh, dong binh môn trên đường hành tẩu có không ít cơ hội tiêu diệt ma thú, bọn họ còn sưu tầm được nhiều đồ cổ. Ta ở chỗ này thu được không ít đồ tốt. Ta còn chú ý đến một kẻ cổ quái. Ta biết hắn là đầu bếp của Thạch Nguyên gia, địa vị thấp nhưng hay khoác lác. Hắn khiến cho ta chú ý là vì trên tay phải của hắn có ma pháp ba động, chỉ có trên tay phải chứ trên người không có, hơn nữa ta dám chắc hắn không phải là ma pháp sư, chuyện gì xảy ra chứ? Ta nghĩ hoài vẫn không ra. Lúc này, tên đó vừa uống rượu vừa ba hoa khoác lác: “Ta …… nói cho ngươi biết một bí mật.”
“Ngươi mà có bí mật gì? Chỉ biết khoác lác!” Đồng bọn của hắn lên tiếng.
“Ta có một cây thiêu hỏa côn đốt cũng không cháy!”
“Là thiết côn hả? Ha ha” Tên đồng bọn cười nhạo.
“Không! Là mộc côn! Ta thể!”
“Ta chưa từng thấy qua đầu gỗ mà đốt không cháy!”
“Thật đó, ta dùng nó đã nhiều năm, phát hiện dùng lửa đốt nó cũng không cháy!”
“Ngươi xạo ……”
Chờ chút, bần đạo có ý nghĩ, cây côn tử này khó đốt vậy chắc có gì đặc biệt? Đáng tiếc là ta hết lần này đến lần khác đều đụng Thạch Nguyên gia, trực tiếp ra mặt hỏi thì không tốt, làm thế nào cho phải đây? Nghĩ tới nghĩ lui thì nảy ra một chủ ý!
Ta quay đầu lại thì thấy một dong binh đang cầm cái huy chương chơi đùa trong tay, ta liếc mắt là nhìn ra tấm huy chương trong tay hắn chỉ là thứ phế phẩm, nhìn hắn nói: “Vị tiên sinh này, ta có thể xem huy chương trong tay ngươi một chút được không?”
“Đương nhiên, Ngũ công tử thích thì cứ cầm đi.” Xem ra hắn nhận ra ta.
“Ta xem chút, ân …… không sai, đúng là cổ quái kỳ lạ, ta thích nhất là đồ cổ quái kỳ lạ, nhưng ta cũng không thể cầm không của ngươi. Thạch thúc thúc đưa cho hắn một kim tệ!” Ta nói.
“Thiếu gia cái vật này chỉ mấy đồng tệ thôi ạ?” Thạch hộ vệ vội nói.
Hắn và Mộc hộ vệ kia là gia gia phái cho ta sau khi biết Thạch Nguyên gia vì ta mà đã chết mười một chiến sĩ.
“Đúng đó thiếu gia, 1 kim tệ có thể mua được mấy ngàn cái như vậy!” Mộc hộ vệ cũng nói theo.
“Đưa tiền!” Ta trừng mắt nhìn bọn họ nói: “Ta thích đồ kỳ lạ cổ quái, chỉ cần cổ quái là mua, không sợ quỷ quái, mau đưa tiền!”
“Dạ!” Thạch hộ vệ bất đắc dĩ đành phải đưa tiền.
Không khí trong tửu ba như muốn nổ ra. Một kim tệ là khái niệm gì? Là 100 ngân tệ, 10000 đồng tệ. Đủ cho một nhà ăn trong một năm, Binh lính trong bộ đội chủ lực lương một năm cũng chỉ có một kim tệ a! Còn dong binh thì một năm có được mấy người có thể kiếm được một kim tệ chứ. Vì vậy mà đa số mọi người đều nhanh chóng đưa đến cho ta vô số đồ cổ quái kỳ lạ, gì mà mộc đầu mã nha, bố oa oa …… ta đều không từ chối, chỉ một lúc đã bỏ ra hơn trăm kim tệ, hơn nữa ta tính tiền đều dùng kim tệ. Tiểu tử kia rốt cuộc cũng không ngồi yên được nữa!
“Thiếu gia, ta có cây côn có điểm đặc biệt. Rất là thần kỳ đó!”
“Ngươi không phải đang nói xạo chứ?” Ta nói.
“Tiểu nhân xin thề, tuyệt đối là thật đó!”
“Vậy đưa ta xem, nếu là thật ta sẽ cho ngươi mười kim tệ!”
“Dạ, thiếu gia chờ một chút, tiểu nhân sẽ lập tức quay lại.” Nói xong liền chạy đi.
Bần đạo xem ra cá đã cắn câu, còn hai hộ vệ xem ra rất khổ sở, bọn họ bỏ tiền ra mà mặt mày tái xanh lại, không phải chứ? Không phải tiền của các ngươi, đều là do ta tự mình buôn bán được! Các ngươi còn đáng tiếc cái gì?
Lúc này có một tiểu cô nương chen qua mọi người đến cạnh nói với ta: “Thiếu gia, ngài có thể mua giúp ta khối thiết bài này không?”
Ta đánh giá nàng tinh tế một chút, thật sự là một mỹ nhân, tóc vàng mắt vàng, trên da tay trắng nõn vẫn còn không ít mồ hôi. Bần đạo vừa thấy còn tưởng là Nhã Điển Na chuyển thế nữa chứ, bất quá nàng không có thần vận và khí tức đặc hữu của nữ thần, chỉ là dung mạo tương tự làm bần đạo nhìn đến ngây dại, bất tri bất giác vẻ mặt trở nên tươi cười!
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 15: TRIỆU HOÁN PHÁP BÀI
Dịch giả: ttdv
Tàng Thư Viện
Khối bài tử của tiểu cô nương có lai lịch rất lớn, bài tử hình chữ nhật lớn cỡ bàn tay. Mặt trước có hình một con hỏa phượng hoàng giương cánh như muốn bay ra, mặt sau là thượng cổ thần văn. Hình dáng giống như là ma đạo cụ truyền lại từ thời thượng cổ ‘Triệu hoán bài’, ta đã thấy qua hình ảnh trong cổ thư ở nhà, nhưng chưa từng thấy vật thật, vật này có thể thông qua tụng niệm thần văn chú ngữ ở mặt sau, gọi ma thú phong ấn trong bài tử ra tác chiến, sử dụng cực kỳ thuận tiện. Nhưng vật này sớm đã thất truyền từ lâu, trong đó còn có Hỏa phượng hoàng là cửu cấp thượng vị ma thú, quả thật là bảo vật vô giá a. Ta dùng thần thức tiến vào trong thiết bài, bên trong là một không gian vô tận, khắp nơi đều là liệt hỏa hồng sắc, bên trong ẩn ước có một sinh vật hình chim rất lớn không ngừng bay lượn. Bần đạo thu hồi cổ thần niệm này, đã có thể khẳng định đây chính là đồ thật.
“Tiểu muội muội, ngươi định bán bao nhiêu tiền?” Ta sắc mặt vui vẻ hỏi.
“Thiếu gia, ngài xem có thể được 100 kim tệ không? Đó là bảo vật tổ truyền của nhà ta, nếu mẫu thân không bị bệnh, phải cần tiền trị liệu thì ta tuyệt đối sẽ không bán.”
Mọi người xung quanh đều trách tiểu cô nương tham lam, bọn họ cho rằng vật này không đáng giá đến 100 kim tệ!
Tiểu cô nương không ngừng cãi cọ với bọn họ, nhưng hiển nhiên không phải là đối thủ của nhiều người như vậy, trong nháy mắt, nước mắt đã đọng lại trong hốc mắt vì ủy khuất nhưng lại không chảy xuống. Thần sắc cực kỳ giống với Nhã Điễn Na đã xa cách. Bần đạo rốt cuộc nhịn không được nữa giận dữ hét: “Câm miệng hết! 100 vạn, ta mua!”
Yên lặng, mọi người trong tửu ba đều bị con số này hù dọa đến muốn ngất xỉu, sau đó đều ồn ào nghị luận.
Tiểu cô nương cũng ngây dại mà nói với ta: “Thiếu gia, ngày nói là 100 ‘vạn’ à ?”
“Đúng vậy, một lát nữa ta muốn gặp mẫu thân của ngươi, trước mặt người mà giao dịch với ngươi được không?” Ta ôn nhu hỏi.
“Dạ, thiếu gia, mặc dù là ta lén trộm đem đi bán, nhưng với số tiền này thì ta nghĩ mẫu thân cũng sẽ đồng ý!”
Lúc này, một người chạy đến trước mặt ta mà thở hỗn hễn, trên tay cầm một cái côn tử, hắn đưa hắn mộc côn cho ta nói: “Chính nó. Ngài xem thử một chút đi!”
Ta cầm lấy trong tay, lập tức cảm giác được ma pháp nguyên tố bên trong không ngừng phóng xuất, ma pháp nguyên tố do nó phát ra không có quy tắc, cũng không theo quy luật ma pháp ba động, nếu không phải bản thân cầm nó thì cho dù bên cạnh có ma pháp sư cũng không thấy nó có đặc thù gì, ta tiện tay phóng xuất ra một hỏa cầu, hỏa cầu khi còn cách nó một tấc thì tự nhiên biến mất, ta cảm giác được rõ ràng hỏa cầu đã bị nó hấp thu. Không nghi ngờ gì nữa, mộc đầu nhìn không ra gì này chính là thần khí ‘Ma pháp thần chúc phúc’ mà mẫu thân đang khổ công tìm kiếm. Bần đạo vội vàng nói: “Thật đúng là đồ kỳ quái, đưa cho hắn mười kim tệ.” Nói xong tiện tay cất vào trong không gian giới chỉ. “Thạch thúc thúc cầm đồ theo, chúng ta đi đến nhà tiểu cô nương này xem mẫu thân của nàng một chút.”
Trên đường đi ta cơ bản đã hiểu rõ hoàn cảnh của gia đình nàng, tên nàng là Tiên Nhã - Tạp Trát Phỉ, phụ thân mất sớm, cùng với mẫu thân nương tựa nhau mà sống, bởi vì mẫu thân vất vả quá độ nên hiện tại bệnh rất nặng, lại không có tiền để đi trị liệu, mắt thấy không được. Nàng đã lén lấy bảo vật tổ truyền trong nhà để đem ra ngoài bán, từ mẫu thân mà nàng biết được vật này có giá trị liên thành, vì vậy đã nghĩ sẽ bán được với giá cao, nhưng đến đâu cũng bị lừa gạt, hôm nay đi ngang qua tửu ba, thấy một màn người người tranh nhau bán đồ cho ta, liền nghĩ muốn thử vận khí một chút, không nghĩ tới lại kinh hỉ như vậy, 100 vạn a, nàng và mẫu thân có thể sống như quý tộc cả đời.
Bần đạo theo nàng đi vào khu dân nghèo. Trời đất! Nơi này cũng là vương đô? Dơ bẩn không nói, khắp nơi đều là những khuôn mặt khổ cực xanh xao vàng vọt, ba người chúng ta thoạt nhìn là biết người có tiền, ở chỗ này thập phần chói mắt. Trong thời gian không đến năm phút, đã đuổi ba nhóm ăn trộm, hai bầy ăn cướp, còn có mười mấy kỹ nữ gạ gẫm. Ặc, bần đạo hinh dáng chánh nghĩa lẫm nhiên, như thế nào lại bị xem như là khách làng chơi? Tại sao đa số kỹ nữ đều tới lôi kéo ta chứ? Thật là không hiểu ra sao cả? Thật vất vả mới thoát khỏi, đi tới một tiểu viện.
Tiên Nhã đẩy cửa ra nói: “Mẫu thân, con về rồi đây!” Nàng đi vào trong phòng, đột nhiên tê thanh liệt phế mà hét lên: “Mẫu thân! Người sao rồi? Mẫu thân!”
Chúng ta vội vàng đi vào, phát hiện một phụ nữ trung niên đang nằm trên mặt đất, trước mặt là một vũng máu đã ói ra, Tiên Nhã đã ngất đi. Bần đạo đưa tay xem mạch của phụ nhân, phát hiện thân thể của người đã cứng lạnh. Thạch hộ vệ nói: “Thiếu gia, làm sao bây giờ?”
“Đưa Tiên Nhã về, phái người hậu táng mẫu thân của nàng.” Nói xong, bần đạo dẫn bọn hắn về nhà. Thật không đành lòng nhìn xem tràng diện thê thảm như vậy!
Về đến nhà, bần đạo sai người đem Tiên Nhã an trí trong viện của ta, nàng đã tỉnh dậy, ngồi ở trên giường khe khẽ khóc, bần đạo ngồi xuống bên cạnh nàng an ủi: “Đừng khóc nữa, khóc nhìn xấu lắm, mẫu thân ngươi ở trên trời đang nhìn ngươi mà! Bà ấy hy vọng ngươi có thể sống tốt, ngươi muốn cho bà ấy thương tâm hay sao?”
“Nhưng mà …… ta đến một thân nhân cũng không còn, còn có thể đi đâu nữa chứ?” Tiên Nhã khóc nói.
“Không, ta sau này là thân nhân của ngươi, từ giờ trở đi ta là ca ca của ngươi, được chứ?”
“Ngài sao lại đối xử tốt với ta như vậy chứ?”
“Từng có vị nữ thần muốn ta thủ hộ, nhưng do ta vô năng không thể làm thành công, chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ thần chết đi. Hiện tại, từ trên người ngươi ta thấy được bóng dáng của nàng ta, ta thật tình hy vọng có thể thông qua che chở cho ngươi, hoàn thành được chức trách mà ta làm chưa xong, bù đắp hối hận do ta không làm tròn bổn phận tạo nên. Ngươi có thể cho ta một cơ hội như vậy không?”
“Thiếu gia, mặc dù ngài nói ta nghe không hiểu, nhưng ta biết ngài đối xử tốt với ta là thật tâm. Tiên Nhã cảm kích vô cùng! Nhưng ta biết đi đâu bây giờ?”
“Vậy ngươi đừng đi, sau này ngươi ở lại đây, ta nhận ngươi làm muội muội!”
“Nhưng ta là bình dân mà? Còn ngài là quý tộc, hơn nữa còn là đại quý tộc, ta làm sao lại có thể làm muội muội của ngài chứ? Ta có thể làm được thị nữ của ngài cũng rất thỏa mãn rồi.”
“A a, địa bàn của ta thì ta làm chủ. Ngươi yên tâm đi, không ai dám quản đâu, cả phụ mẫu của ta cũng không quản được.”
“Chẳng lẽ cha mẹ của ngài không quản được ngài sao?”
“A a, mẫu thân ta muốn ta dùng luyện kim thuật cho người kiếm kim tệ, còn cần ta thì tự nhiên sẽ không muốn chọc ta tức giận. Còn phụ thân ta? Hình như có chút ý tứ?”
“Ông ấy làm sao?”
“Hàng năm vào sinh nhật của ta thì ta và phụ thân đều có một lần quân kỳ thôi diễn, có gia gia làm chứng, chúng ta đã ước định, nếu như phụ thân ta thắng thì người có tư cách giáo dục ta, ta sẽ hoàn toàn tuân theo an bài của phụ thân trong một năm nhưng chính yếu là người luôn thua ta, a a, vậy là người mất đi quyền lợi giáo dục ta một năm, trong một năm này người hoàn toàn không có quyền quản giáo ta, mà lão nhân gia còn chưa thắng được ta một lần nào!” Bần đạo đắc ý nói.
“Thật ư? Ngài có thể đánh bại Đại nguyên soái sao! Thật là lợi hại!” Tiên Nhã ngạc nhiên nói.
“Được rồi, cũng không có gì, ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta an bài người lo tang lễ lệnh đường, ngày mai ngươi phải có mặt đó.”
“Dạ, biết rồi, cảm ơn ngài, thiếu gia!”
“Không đúng, phải kêu là ca ca. Mau gọi đi!”
“Ca ….. ca” Tiên Nhã thẹn thùng thấp giọng nói.
Sau khi trấn an Tiểu Nhã, bần đạo vội vàng đến chỗ gia gia, vừa lúc mẫu thân cũng đang ở tại đó. Bọn họ đang nghe hai vị thúc thúc kể lại chuyện của ta. Ta lên tiếng gọi rồi đến ngồi bên cạnh mẫu thân, nói: “Hai vị thúc thúc khổ cực rồi, đem đống phế phẩm này đi xử lý đi!”
“Tiểu hỗn đàn, biết là phế phẩm mà còn bỏ tiền ra mua? Hơn trăm kim tệ a, cứ phá hoại như thế này, ngươi muốn ta tức chết à? Ta còn nghe nói ngươi cầm 100 vạn để mua cái bài tử nát à, ngươi rõ ràng là muốn lấy mạng ta mà!” Mẫu thân nhéo lỗ tai của ta mà quát.
“Mẫu thân nhẹ nhẹ thôi, con té xuống giờ! Gia gia!” Ta đưa mắt sang gia gia ra hiệu.
“Các ngươi lui xuống đi.” Gia gia chờ bọn hắn rời khỏi đây nói: “Được rồi, bây giờ có thể nói rồi chứ?”
“Mau giải thích cho ta, nếu không ta thu kim tệ của ngươi lại hết!” Mẫu thân cả giận nói.
“Người xem đây.” Ta lấy ra ‘triệu hoán bài’ đưa cho mẫu thân.
“Vật gì vậy? Sao lại cổ quái thế này? Loại thần văn chú ngữ này đúng là khó khăn.” Mẫu thân nói.
“Triệu hoán bài” Gia gia nói ra trước.
“Phụ thân người không biết ma pháp mà làm sao cũng nhận biết được a?” Mẫu thân đưa bài tử cho gia gia hỏi.
“A a, ta chỉ nhận biết khối bài tử này, trong tộc phổ có ghi lại.” Gia gia nói.
“Gạt người, tộc phổ cũng không phải là ma pháp thư, hơn nữa trừ con và mẫu thân ra, còn lại đều là thanh sắc chiến sĩ, có người không có việc gì trong tộc phổ ghi lại một kiện ma pháp vật phẩm làm gì?” Ta hỏi.
“A a, gia gia không gạt ngươi. Ngươi không phát hiện Hỏa phượng hoàng trên bài tử và đồ án trên đoàn kỳ của Hỏa chu tước quân đoàn giống nhau sao?”
“Hình như đúng là giống nhau a!” Mẫu thân nói
“Khối bài tử này là tín vật của tộc trưởng gia tộc sáng lập Chu Tước quân đoàn, Tạp Trát Phỉ gia tộc, gia tộc họ và gia tộc chúng ta hơn 800 năm trước cùng nhau sáng lập hai đại quân đoàn, sau này Bạch Hổ và Huyền Vũ mới gia nhập. Nhưng 200 trăm năm trước Tạp Trát Phỉ gia tộc đứng giữa cung đình đã phạm phải sai lầm rất lớn nên dẫn đến diệt tộc, mà Long gia chúng ta lúc đấy lại có hai tuyệt đại danh tướng, vì vậy người đệ đệ đã tiếp nhận Chu Tước quân đoàn, về sau Long gia chúng ta chia làm hai chi. Một giữ Thanh Long, một quản Chu Tước. Khối triệu hoán bài này đã mất trong khi diệt tộc, trong tộc phổ có ghi lại nó có thể triệu hoán Hỏa phượng hoàng tác chiến, thân là cửu cấp thượng vị ma thú, Hỏa phượng hoàng có thực lực ngang với mười vạn đại quân, nhưng nghe nói muốn gọi về cần phải hao phí sanh mệnh lực, hơn nữa thời gian cũng chỉ có ba mươi phút, cho nên cũng không được dùng lắm.” Gia gia đem đoạn bí sử chậm rãi nói ra.
“Oa …… nói vậy thì vật này có thể bán được rất nhiều tiền?”
“Không thể bán!” Ta và gia gia đồng thời hô lên.
“Vì sao?” Mẫu thân không biết hỏi.
Bần đạo đành phải kiên nhẫn giải thích: “Người không phải muốn thấy phụ thân đại nhân đang ở trên chiến trường lại đối mặt với Hỏa phượng hoàng trong bài tử này chứ?”
“Úc, được rồi! Đợi chút, ngươi còn chưa nói cái đó với cái đống phế phẩm ngươi thu về có quan hệ gì? Ngươi tưởng vậy là lừa gạt được ta sao!” Mẫu thân tỉnh ngộ chạy lại giận dữ hét.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 16: TINH LINH BÍ MẬT
Dịch giả: ttdv
Tàng Thư Viện
Bần đạo bất đắc dĩ đành phải giảng giải cho bọn họ chút đạo lý câu cá, trước tiên phải giả bộ ngu ngơ chịu chút thiệt thòi, người khác đều tưởng rằng có thể chiếm tiện nghi của ngươi trong khi ngươi lại là người chiếm tiện nghi lớn hơn.
Mẫu thân gật đầu hỏi: “Tựa hồ lúc nãy ngươi mua bán chính là đạo lý như vậy, nhưng đó chỉ là ngươi dự đoán, lỡ như không có đồ tốt thì sao?”
“A a, kỳ thật là hài tử còn có mục tiêu khác, đây chỉ là thu hoạch ngoài ý muốn!”
“Vậy ngươi còn có cái gì tốt hơn nữa à?”
“Không sai!”
“Mau cho mẫu thân xem một chút đi!”
“Điều kiện là … người phải nhận tiểu cô nương con mang về làm con gái nuôi!”
“Được rồi tiểu tử, mới có tí tuổi đã biết mang nữ nhân về nhà rồi! Nói đi, có chuyện gì vậy?” Mẫu thân nói đùa.
“Mẫu thân đừng nói bậy, nàng tên là Tiên Nhã - Tạp Trát Phỉ, là hậu nhân của Tạp Trát Phỉ gia tộc. Hiện tại thì cha mẹ nàng đều đã mất, thực sự là một tiểu cô nương vừa đáng yêu lại vừa đáng thương, mẫu thân nhất định sẽ rất thích nàng ta. Con cam đoan!”
“Vậy à, Tạp Trát Phỉ gia tộc và gia tộc chúng ta quả thật là vẫn còn môt chút tình hương hỏa, lúc trước trong hai đại gia tộc cũng có một số người kết hôn với nhau, bởi vì có quan hệ với chúng ta nên mới không gặp độc thủ. Ta thấy có thể thu làm nữ nhi được!” Gia gia nói.
“Được rồi, dù sao mẫu thân sinh năm người các ngươi đều là xú tiểu tử, không có lấy một nữ nhi thật là tiếc nuối! Bây giờ phải hỏi tới ngươi muốn nói là vật gì đây? Nếu làm mẫu thân không hài lòng? Hắc hắc, ngươi cứ chờ coi đi!”
“Ha ha, con thay nàng cảm ơn mẫu thân. Còn về vật đó? Con dám chắc là mẫu thân sẽ rất hài lòng, mẫu thân xem đây!”
Ta đem cái côn tử ra. Mẫu thân đầu tiên là sửng sốt, sau đó cầm lấy quan sát cẩn thận. Thần sắc trên mặt vừa mừng vừa sợ, cuối cùng cao hứng từ trên ghế nhảy dựng lên cao giọng hô: “Trời ạ! Thật là nó! Nó thật sự tồn tại! Thật tốt quá! Lần này chúng ta thật sự đã trúng lớn!” Sau đó lại thấp giọng tự nhủ: “Để ta ngẫm lại xem, được thưởng một ngàn vạn kim tệ, quyền sử dụng một vạn tinh linh chiến sĩ mười năm, còn có ba điều kiện của tinh linh nữ hoàng, trời ạ, nếu đổi sang kim tệ thì được bao nhiêu nhỉ?”
Gia gia cũng bị mẫu thân thất thố làm cho hoảng sợ, “Cháu ngoan a! Mẫu thân cháu sao vậy? Sao lại vì cái côn tử nát này mà đến nỗi đó chứ?”
Bần đạo chỉ nói: “Ma pháp thần chúc phúc”
Gia gia lúc ấy cũng ngẩn cả người. Qua một lúc lâu mới nói: “Đó chính là vũ khí của tinh linh nữ thần trong truyền thuyết? Là nhiệm vụ vật phẩm khó nhất của Dong binh công hội trong 200 năm qua, phần thưởng là một ngàn vạn kim tệ?”
“Đúng vậy, trên thực tế phần thưởng có ba cái, trong đó kém cỏi nhất chính là kim tệ này!”
“Ồ, còn có cái gì nữa?”
“1 vạn tinh linh chiến sĩ phục vụ mười năm, ba điều kiện của tinh linh nữ hoàng. Mỗi cái đều là thứ không phải có thể dùng tiền mà có.”
“Ồ, 1 vạn tinh linh chiến sĩ chính là 1 vạn bộ đội cao cấp pháp sư a, có thể so với trăm vạn đại quân nhân tộc. Mà nguyên tố tinh linh nữ hoàng cơ hồ giống như là tồn tại của thần, người có thể dễ dàng hủy diệt cả một quốc gia. Tinh linh môn sao lại xem trọng cây pháp trượng này vậy chứ?”
“Con cũng không biết, phụ thân đại nhân, con hy vọng ngày mai có thể quay về Tinh Linh Chi Đô để đưa “Ma pháp thần chúc phúc’ cho mẫu thân có được không?” Mẫu thân tiếp lời nói.
“Đương nhiên là có thể, nhưng mà, nếu là đồ của Tiểu Ngũ tìm được, ta hy vọng là hắn có thể có được hai quyền lợi sau.”
“Dạ, con nghĩ chuyện này không thành vấn đề. Bây giờ chúng ta nghe thử làm sao hắn lại biết tin tức của ‘Ma pháp thần chúc phúc’ ?”
Bần đạo đem ngọn nguồn sự việc kể lại cho bọn họ.
“Ngươi tại sao không trực tiếp tìm hắn mà mua? Lại phí nhiều khí lực như vậy làm chi?” Mẫu thân bất mãn nói.
“A a, việc này ta biết, nếu nói thẳng, rất có thể sẽ khiến cho tên kia cảnh giác, giá cả cao một chút chỉ là chuyện nhỏ, lỡ như hắn nói cho người của Thạch Nguyên gia thì mới phiền phức. Hơn nữa nếu đưa vào trong danh mục mua bán, làm Thạch Nguyên gia biết, tổng hội sẽ có thể gặp chuyện không may, dù sao đồ này cũng là tang vật do hắn lén trộm từ Thạch Nguyên gia. Ha ha, cháu ta thật sự là thông minh hơn người a! Thạc Nguyên gia lại thiệt thòi lần nữa rồi!” Gia gia cao hứng nói: “Ngày mai các ngươi lập tức khởi trình đi, cháu ngoan, cháu có thể thu tiền, còn hai phần thưởng kia ở trên người bà ngoại cháu thì đề cập đến trong khi nói, biết không?”
“Dạ! Mẫu thân, sau khi người trở về sẽ thu Tiên Nhã làm nữ nhi, phải làm cho mọi người ở Vương Đô đều biết."
“Được rồi, ngươi cũng đi chuẩn bị đi!”
Bần đạo cáo từ trở về, phát hiện Tiên Nhã vẫn còn đang đợi ta, bần đạo nói với nàng: “Ngày mai ta có chuyện rất trọng yếu, cần phải ra ngoài. Không thể tham dự được tang lễ của mẫu thân ngươi. Ngươi sẽ không trách ta chứ?”
“Úc! Ta không trách ngài đâu.” Tuy vậy ánh mắt vẫn ánh lên vẻ cô đơn.
“Đừng như vậy mà, ta thật là có việc gấp phi thường trọng yếu, ta và mẫu thân phải đi Tinh Linh Chi Đô, có thể đến 1 tháng mới trở về, ngươi chờ ta. Mẫu thân đã đáp ứng nhận ngươi làm nữ nhi. Sau khi quay về sẽ chính thức cử hành nghi thức, lúc đó ngươi sẽ là muội muội của ta thật!”
“Thật ư?” Nàng không thể không nghi vấn mà hỏi.
“Đương nhiên, trước tiên ngươi cứ ở đây vài ngày, ta đã phân phố hạ nhân hầu hạ ngươi, ngươi muốn gì cứ nói với bọn họ, nếu có người khi dễ ngươi, chờ ta trở về sẽ thu thập hắn. Biết chưa?” Ta hỏi.
“Biết, ta đợi ngài trở về.”
Buổi sáng ngày thứ hai, ta gọi hạ nhân trong viện tới, dặn dò một phen, bọn họ đều là người không tệ nên ta cũng rất yên tâm. Cùng mẫu thân dẫn người lên đường. Trên đường không nói lời nào, hơn mười ngày sau cũng tới Tinh Linh Chi Đô.
Lần này càng khoa trương hơn, bà ngoại tự mình tới đón mẫu thân, bà sớm đã biết được tin tức. Vào đến phòng hội nghị của Vương Cung, bà ngoại vừa ngồi xuống ngay cả lời khách sáo cũng bỏ qua, trực tiếp hỏi: “Ở đâu, mau đưa ta xem?”
Bà ngoại cầm lấy, đứng lên cẩn thận kiểm tra. “Đúng vậy! Chính là nó! Cảm tạ tinh linh nữ thần, cuối cùng chúng ta được cứu rồi!” Bà ngoại kích động cơ hồ khóc thành tiếng.
“Mẫu thân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tinh linh tộc không phải đang tốt sao?” Mẫu thân và mấy vị trưởng lão đều cảm thấy rất kỳ quái.
“Sự tình này đến bây giờ, ta cũng đã có thể nói cho các ngươi, bí mật này ta đã một mình giữ hơn 200 năm, thật là mệt mỏi rồi.”
“Bí mật gì vậy?” Mẫu thân hỏi.
“Chỗ nguyên tố tinh linh xuất hiện tình trạng khẩn cấp, sự tình là như thế này. Nguyên tố tinh linh được sinh ra tại Nguyệt Lượng Tĩnh (giếng ánh trăng) trong Tinh linh Thánh địa, Nguyệt Lượng Tĩnh là thánh vật của nguyên tố tinh linh nữ thần ban cho, nó có thể không ngừng tụ tập cũng như sinh ra ma pháp nguyên tố, độ đậm đặc của ma pháp nguyên tố tại Nguyệt Lượng Tĩnh có tác dụng thai nghén ra sinh mạng, có thể sinh ra nguyên tố tinh linh. Bình thường nguyên tố tinh linh đều là đơn hệ, mỗi khi sinh ra một người đều hao phí năng lượng rất lớn, cần một thời gian rất lâu để bổ sung, nhưng tóm lại tổng năng lượng trong Nguyệt Lượng Tĩnh vẫn không ngừng súc tích, mỗi năm ngàn năm súc tích, Nguyệt Lượng Tĩnh sẽ sinh ra một ma pháp tinh linh toàn hệ, chính là tinh linh nữ hoàng, tinh linh nữ hoàng khi được sinh ra phải hao phí năm ngàn năm tích súc của Nguyệt Lượng Tĩnh. 200 năm trước chính là thời gian tân tinh linh nữ hoàng sẽ được sinh ra, nhưng không biết tại sao lại xuất hiện đến hai vị nữ hoàng! Kết quả là một tai nạn xảy ra, Nguyệt Lượng Tĩnh nguyên khí đại thương, năng lượng tích súc trở nên cực kỳ chậm, đến bây giờ cũng đã 200 năm mà chưa sinh ra được một nguyên tố tinh linh nào. Trước kia thì chỉ cần mấy tháng là có thể có tân tinh linh được sinh ra! Nữ hoàng bệ hạ nói chỉ có ‘Ma pháp thần chúc phúc’ mới có thể cứu Nguyệt Lượng Tĩnh, bởi vì ‘Ma pháp thần chúc phúc’ có thể tự sinh ra ma pháp nguyên tố. Cho nên chúng ta mới gấp như thế này nhưng lại không dám lộ ra, ngay cả các ngươi cũng phải gạt. Đây chính là đại sự quan hệ đến sanh tử tồn vong của tinh tinh tộc a!” Bà ngoại kích động nói: “Bây giờ thì tốt rồi, chúng ta đã được cứu rồi, được rồi, quả thật là cháu ngoại của ta tìm được à?”
“Đúng vậy mẫu thân!” Mẫu thân đem sự tình ta tìm được nói cho bà ngoại.
Bà ngoại sau khi nghe xong nói: “Nếu đã như vậy, xem như Thạch Nguyên gia ngu ngốc đi, ta chính thức xác nhận cháu ngoại ta đã hoàn thành ủy thác của chúng ta, mọi người nghĩ được chứ?”
Mấy vị trưởng lão đều gật đầu đồng ý, hướng về bần đạo cảm tạ.
Bà ngoại nói tiếp: “A a, phải biết rằng, bà ngoại mặc dù có tiền, nhưng một ngàn vạn kim tệ thật sự là đem đi không được, hên là cháu đã hoàn thành nhiệm vụ, cháu không đến nỗi buộc bà ngoại phải đưa tiền chứ?”
“Ặc ặc, xĩu, vậy nếu là người khác hoàn thành thì bà ngoại làm sao?” Ta hỏi.
“Ta đành phải bán mọi vật phẩm ma pháp trong Tinh Linh Chi Đô thôi, tất nhiên là sẽ gom đủ. Cháu không phải muốn ta phải gom đồ lại bán chứ?”
“Ôi, thôi quên đi, bà tự xử lý đi, dù sao cháu cũng không thiếu tiền.” Bần đạo bất đắc dĩ nói.
Bà ngoại nhìn ta thật lâu, sao đó thở dài nói: “Tiện nghi cho tiểu tử ngươi đi, ta dùng một vật tương đương một ngàn vạn đổi cho ngươi nhé!”
Mẫu thân đột nhiên ngạc nhiên nói: “Mẫu thân, chẳng lẽ người muốn đem vật kia cho hắn?”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 17: TINH LINH HOÀNG TỘC
Dịch giả: ttdv
Tàng Thư Viện
Bà ngoại gật đầu, từ trong không gian giới chỉ của bà lấy ra một cái cự nỏ hắc sắc, dây nỏ thì hoàng sắc, lóe ánh kim quang; thân nỏ dài 1 thước 5, bộ dáng cũng rất giống với thời hiện đại, cũng có lẫy cò. Trên thân có khắc hình dáng một con hắc long, long sí là cánh nỏ, long vĩ là chỗ cầm tay, chỉnh thể được tạo hình vô cùng tinh mỹ. Bần đạo vừa thấy đã cực kỳ thích, từ chất liệu nhìn thấy, không phải là do kim chúc tạo thành.
Bà ngoại nói với ta: “Nếu không phải cháu là cháu ngoại của ta thì cho dù có tán gia bại sản ta cũng không giao nó cho cháu!” Nói xong đưa cho ta.
“Cảm ơn bà ngoại, nó có phải trong truyền thuyết được xưng ‘Vô Sở Bất Phá’ là nõ tiễn cấp thần khí - Nộ Long Chi Bào Hao không?” Sau khi bần đạo nhận lấy, tự tin hỏi ngược lại.
“Di? Không thể tưởng được là cháu còn có kiến thức cao thế này!” Bà ngoại ngạc nhiên nói.
“Cháu xin bà! Bà ngoại, cháu chính là làm luyện kim, sao lại có thể không biết siêu cấp thần khí cung nỏ chi vương này chứ? Đặc biệt là nó có hình dáng độc đáo như vậy!”
“Không sai, chính là nó, cháu sẽ sử dụng chứ?”
“Không, cái này thuộc về bí mật người sử dụng.”
“Cái nỏ này cần một lực lượng rất lớn, đừng nói nhân tộc, ngay cả long tộc cũng rất khó mà kéo dây nỏ ra.”
“A? Vậy làm sao mà dùng? Mặt trên cũng không có cơ quan à?”
“Trên tay cầm của nó có một khối long tinh, thấy không? Đưa ma lực vào bên trong là nó có thể tự động mở ra, đưa vào nhanh thì mở ra cũng nhanh, đại khái là cần phải phóng thích ma lực tương đương cửu cấp ma pháp là có thể sử dụng tốt. Lực lượng của nó quá lớn, mũi tên bình thường không có cách nào dùng, nếu dùng thì sẽ bị gãy liền. Mũi tên ít nhất một nửa làm từ hắc thiết mới có thể dùng, tốt nhất thì tất cả đều là hắc thiết.”
“Bà ngoại, tinh linh đều am hiểu cung tiễn, sao bà không lưu lại?”
“Ai, kỳ thật nó không thích hợp cho chúng ta phát huy tiễn kỹ, chúng ta am hiểu xuất tiễn khoái tốc, dựa vào ma pháp hỗ trợ gia tăng lực công kích. Bản thân nó đã có pháp thuật hỗ trợ, chúng ta thêm nữa không được, hơn nữa tốc độ của nó thật sự chậm, ngay cả ta muốn bắn một tên cũng phải mất năm giây mới kéo được dây nỏ, với thời gian này thì ta đã có thể bắn mấy chục phát, hơn nữa lại cần ma lực cửu cấp. Ma pháp cửu cấp có thể giết mấy trăm người, tầm bắn xa nhất của nó có thể đoạt mạng tướng lĩnh địch. Đáng tiếc là mấy trăm năm nay không có ai chọc đến chúng ta!” Bà ngoại nói.
“Được rồi, bà biết nó được làm từ gì không?”
“Thi thể của hắc long vương, độc giác làm thân nỏ, tủy làm cung nỏ, gân tứ chi làm dây, long tinh làm cơ quan bắn cung. Theo truyền thuyết thì là do Quang Minh thần chế tạo. Được rồi, chỉ có như vậy thôi, còn có hai phần thưởng nữa, bây giờ cháu muốn sao?”
“Không, cháu nghĩ khi nào cần sẽ tìm bà. Có được không?”
“Đương nhiên, lúc nào cũng được, bây giờ đi theo ta, chúng ta đưa vật đó đến nguyên tố tinh linh.”
Bà ngoại dẫn bần đạo đi đến một mật thất ở dưới đất, nơi này không có thứ gì cả, chỉ có khắc họa một cự hình ma pháp trận trên mặt đất. Chúng ta đứng trên nó, bà ngoại khởi động trận pháp, trong nháy mắt, chúng ta đã đi tới một thế giới kỳ dị. Nơi này hoa cỏ như người, đại thụ che trời, một tầng bạch vụ mờ ảo bao phủ trong đó, bạch vụ này nồng đậm như ma pháp nguyên tố thật chất. Có rất nhiều tiểu nhân cao hơn thước huy vũ hai cánh bay đi bay lại trong rừng. Thấy chúng ta đến, đều tò mò đi lại, bà ngoại với bọn họ rất quen thuộc, không ngừng chào hỏi. Bà ngoại nói với ta: “Cháu ở đây chơi với bọn họ một lát, bà đi nói chuyện với tinh linh nữ hoàng một chút rồi trở lại đón cháu.”
“Dạ, biết rồi!”
Bà ngoại đi rồi, ta lập tức được mấy tiểu gia hỏa kia nhiệt tình vây lấy, bọn họ cứ hỏi này hỏi nọ luôn làm bần đạo có cảm giác sứt đầu mẻ trán a!
Trong đó có một tinh linh đặc biệt tinh nghịch, da tay người khác đều chỉ có một màu, chỉ duy nhất nàng là đủ loại màu sắc, giống như một con bướm bảy màu.
“Bên ngoài có gì vui không?” Nàng nắm lấy ngực áo của ta mà hỏi.
“Đương nhiên là có rất nhiều, giống như cái này.” Ta lấy ra một thanh mật đường từ trong không gian giới chỉ, là ta dựa theo đồ ăn ưa thích nhất của Nhã Điển Na mà làm, khi ở cùng với Nhã Điển Na ta cũng bị lây tật xấu thích ăn mật đường, nhưng công nghệ tại thế giới này rất là kém cỏi, làm ta đành phải tự mình động thủ giải quyết. Ta đối với tay nghề của mình cũng rất tự tin, dù là cũng là một sáng tạo độc đáo của Nhã Điển Na sau khi góp nhặt các thủ pháp chế đường trên các thế giới. Bần đạo từng rất là hiếu thuận đưa cho mẫu thân đại nhân một ít, khi ăn xong bà lập tức bị chinh phục, vì ‘thưởng cho’ cực khổ của ta, bà ‘khẳng khái’ lấy kim tệ dựa vào giá cả của ta mà mua!
“Đây là cái gì?”
“Dùng để ăn.” Ta cầm lấy một khối bỏ vào trong miệng. Nói giống như vậy.
Nàng lấy một khối trong tay ta, sau khi liếm thử liền lập tức bỏ vào trong miệng, hung hăng nhai mạnh, sau đó dùng tốc độ không thể tưởng tượng lấy hết các thanh mật đường trong tay ta ôm vào trong ngực, liền bay lên trên hô: “Quá ngon, tất cả đều là của ta!”
Đáng tiếc người nàng quá nhỏ, mật đường không ngừng từ trong tay nàng rớt ra ngoài, sau đó bị các tinh linh khác lấy mất, nàng cuống cuồng đuổi theo, kết quả không những không đuổi kịp mà ngược lại càng rớt nhiều, cuối cùng chỉ còn lại hai khối ở trong tay liền vội vàng nhét vào miệng. Nhưng mà thèm quá, đành phải tìm tới ta: “Ngươi còn không? Cho ta vài khối nữa được không?”
“Được rồi.” Nhìn nàng tinh linh với bộ dáng đáng yêu, bần đạo làm sao nhẫn tâm từ chối chứ? Chỉ là ta vừa xuất ra một thanh, lập tức đã bị một đống tinh linh bu lại đoạt lấy. Nhìn lòng bàn tay trống trơn, bần đạo hết biết nói gì – đây được xưng là thế giới tinh linh không có tranh đấu sao, cướp đoạt đồ vật so với cường đạo còn chuyên nghiệp hơn!
“Ô …… thật đáng ghét! Ngươi cẩn thận một chút cho ta?”
Vì thèm nhỏ dãi mà sát thương lực của tiểu tinh linh quá lớn, làm bần đạo vô luận thế nào cũng không nói ra được chữ ‘không’. Vừa mới làm động tác cầm lấy, đã bị một đống tinh linh xúm lại như muốn chôn sống.
“Các ngươi làm gì đó? Còn không đứng lên? Đối đãi với khách nhân như vậy sao?” Một âm thanh uy nghiêm truyền đến.
Lập tức tất cả tinh linh đều bay đi, chỉ có nàng tinh linh rực rỡ kia còn ở lại. Ta nhân cơ hội này đưa cho nàng một thanh mật đường. Nàng cao hứng tiếp lấy. Sau đó, bần đạo bắt đầu đánh giá tân tinh linh mới tới, cũng là thất thải (bảy màu), giống như nàng tinh linh bên cạnh ta.
“Xin mời theo ta.” Nàng nói với ta.
“Được!”
Ta đi theo nàng đến dưới một gốc đại thụ, nhìn thấy bà ngoại cùng với một thất thải tinh linh đứng chung một chỗ. Tinh linh cầm mật đường cũng tới, ngồi trên vai ta không ngừng ăn.
“Vị này là nữ hoàng bệ hạ!” Bà ngoại nói với ta.
“Chào nữ hoàng bệ hạ!” Ta vội đến hành lễ.
“Khách nhân tôn quý, ngươi đã cứu tinh linh nhất tộc chúng ta, ta cũng không biết phải cảm ơn ngươi như thế nào!” Nữ hoàng nhìn tinh linh trên vao ta nói: “Uy Na, xuống đây, ngươi đang làm gì vậy? Thật là quá thất lễ!”
“Không sao, để nàng ăn đi, ta không ngại đâu.” Ta vội nói.
“Mẫu thân, thật sự rất ngon, người nếm thử đi!” Nàng bay đến bên cạnh nữ hoàng, đưa vào trong miệng nữ hoàng một khối, sau đó đưa cho bà ngoại một khối: “Người cũng nếm thử đi.”
“Thật không sai, đồ ngon thế này cũng là lần đầu ta ăn!” Nữ hoàng nói: “Được rồi! Vào chính sự đi, ngươi tùy lúc đều có thể tìm ta đưa ra ba điều kiện, nếu như ngươi chết, điều kiện sẽ bị hủy, được chứ?”
“Được rồi, dù sao ta cũng còn có nhiều thời gian.”
“Còn nữa, bởi vì thân thể ngươi bị phong ấn, lần trước ta đã đáp ứng bà ngoại ngươi, chấp thuận ngươi tìm một tinh linh thiêm định khế ước, bây giờ ngươi có thể tìm, nhưng mà ngươi phải để bọn họ tự nguyện mới được!”
“Tất cả đều có thể?” Ta nghiêng đầu nhìn về Uy Na.
“Uy Na là hoàng tộc, nàng có thể không làm được!” Bà ngoại giành nói.
“Thiêm định khế ước có thể đi ra ngoài chơi sao? Mẫu thân?” Uy Na hỏi.
“Đúng vậy, hài tử. Ngươi muốn đi với hắn?” Nữ hoàng kinh ngạc hỏi.
“Ân, con muốn ra ngoài chơi, còn muốn mỗi ngày được ăn cái này!”
“Ta nghĩ có thể được!” Nữ hoàng nói: “Uy Na không thích hợp với nơi này, hơn nữa tỷ tỷ nó lại thích hợp kế thừa hoàng vị, ta cũng không hy vọng trong tương lai lại xuất hiện hai nữ hoàng! Uy Na con quyết định chưa?”
“Ngươi có thể bảo vệ ta hay không, rồi mỗi ngày cho ta ăn mật đường nữa?” Uy Na hỏi ta.
“Đương nhiên, ngoài mật đường đủ để nàng ăn, còn có rất nhiều thức ăn ngon khác mà!” Bần đạo vội đáp ứng.
Tiếp theo là tốt rồi, chúng ta thiêm định tinh linh khế ước, loại khế ước này có thể cho chúng ta cùng hưởng ma lực lẫn nhau, nàng cũng có thể bay vào bên trong thân thể của ta. Cuối cùng nữ hoàng nói: “Vì để ngươi có thể bảo vệ nữ nhi của ta cho tốt, ta cho ngươi một kiện lễ vật bảo vệ tính mạng. Giúp ngươi vĩnh viễn có siêu cấp cấm chú thập tứ cấp - Đại Phong Ma Thuật.”
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 18: ẢI NHÂN THÀNH BẢO
Dịch giả: ttdv
Tàng Thư Viện
Mỗi sinh vật có trí tuệ cao đẳng đều có một pháp thuật đặc thù của mình, giống như Long tộc là ‘Thổ Tức’, Đại địa chi hùng là ‘Thú Vương Bào Hao Đạn’. Mà trong Tinh linh tộc chỉ có Tinh linh nữ hoàng mới có pháp thuật đặc thù, đó chính là – Đại Phong Ma Chú. Bình thường Phong Ma Chú là pháp thuật cửu cấp, có thể làm cho địch nhân trong khoảng thời gian nhất định không thể sử dụng ma pháp hoặc đấu khí, nhưng đối với kẻ có ma lực hay đấu khí cao hơn bản thân người thi triển thì lại vô hiệu. Đại Phong Ma Chú lợi hại hơn, tạo ra một lĩnh vực, trong lĩnh vực đó ai cũng không thể dùng ma pháp hoặc đấu khí, ngay cả ma pháp đạo cụ cũng không thể dùng, trừ khi ma lực cao hơn so với Tinh linh nữ hoàng, đương nhiên điều này cơ hồ không có khả năng. Ngay cả trưởng lão Long tộc cũng không thể! Chỉ có Thần Vương và Ma Vương trong truyền thuyết thì mới có thể! Tồn tại vĩnh viễn trên người được khắc ma pháp trận, được truyền thụ vĩnh viễn một loại ma pháp. Bần đạo nghe xong tin này, thật là có vui có buồn mà!
“Nhưng thưa Nữ hoàng bệ hạ, ta không muốn bị khắc loạn lên trên người đâu ạ!”
“Không sao đâu, ta không phải là dùng loại nhị lưu đâu. Pháp thuật này chỉ lưu lại trên trán ngươi một hoa văn kim sắc xinh đẹp thôi, rất là nhỏ, nếu không thích thì có thể dùng tóc che lại mà.”
“Thật à, vậy thì tốt quá! Ngài bắt đầu đi!” Nghe nói vậy bần đạo rất vui mừng.
Nữ hoàng huy động hai tay, ta chỉ cảm thấy một cổ lực lượng cường đại chui vào trong cơ thể, cuối cùng tập trung lại trên trán.
“Pháp thuật này là do ta thi triển, cho nên trừ khi gặp kẻ mạnh hơn ta còn không thì đều bị phong trụ. Nhưng mà năng lượng hoạt động phải do các ngươi tự cung cấp, nó cần có ma pháp nguyên tố toàn hệ, chỉ có Uy Na là có thể, đáng tiếc cấp bậc nó chỉ là tiểu tinh linh nên chỉ có thể sử dụng trong khoảng thời gian rất ngắn, hơn nữa phạm vi cũng chỉ có mười thước xung quanh. Ngươi phải nhớ kỹ đó!” Nữ hoàng lo lắng mà dặn dò.
Cáo biệt nữ hoàng, chúng ta quay về Vương cung, giới thiệu Uy Na với mẫu thân làm mẫu thân cực kỳ hưng phấn, nhìn mẫu thân cao hứng làm bần đạo không khỏi cảm động. Ở lại Vương cung hai ngày rồi cáo từ về nhà. Nhưng mà lúc này chúng ta đang trên đường đi đến lãnh địa của ải nhân, mẫu thân muốn đem một ít tài liệu cho bọn họ xử lý, còn muốn thu mua một ít tinh phẩm, thuận tiện làm cho ta một số tên nỏ đặc thù.
Ải nhân sống bên bờ giải đất Tinh Linh Chi Sâm, bình thường bọn họ ở trong địa huyệt, chỉ trồng trọt một ít lương thực trên mặt đất để duy trì sinh kế, nhưng mà đại đa số thu nhập của bọn họ đều là từ làm sắt mang lại. Lần này chúng ta đi đến tòa thành lớn nhất của bọn họ là Uy Tô Nhĩ, mẫu thân để mọi người lưu lại trên mặt đất, chỉ đem theo hơn mười hộ vệ đi vào. Ải nhân hướng dẫn dẫn chúng ta tiến vào trong một sơn động, động khẩu này cao mười thước, đường trong động hướng xuống dưới, rất bằng phẳng, đi đại khái được khoảng hai giờ, mới nhìn thấy được một không gian cự đại, chiều cao gần ngàn thước, chu vi rộng đến vài dặm, ở giữa là tòa thành của ải nhân, tường thành cao năm thước. Nơi này có vài con đường đi sâu xuống đất, thỉnh thoảng có ải nhân đẩy xe chở quáng thạch đi qua. Trước cửa có một nhóm người đang chờ chúng ta. Bần đạo thật sự nhìn không ra bọn họ dựa vào cái gì để phân biệt, y phục trên thân đều dùng á ma bố (vải làm từ sợi đay), râu mép dài hơn một thước, thân cao chừng một thước hai, nếp nhăn đầy trên mặt. Mẫu thân đều biết hết mọi người ở đó, một cái tên cũng không gọi sai, thật không biết làm sao bà lại nhận ra được! Khi mẫu thân giới thiệu, ta được biết đó là tộc trưởng Mạc Hãn và mấy vị trưởng lão, xem ra thân phận Công chúa Tinh linh nhân của mẫu thân đúng là được mọi người tôn kính mà! Hàn huyện được một lúc, mọi người tiến vào trong thành, trong thành xem ra cũng gọi là sạch sẽ, không có rác rưởi cũng như mùi vị lạ thường, bất quá khắp nơi đều là cặn được lọc ra từ thiết. Trong một tòa kiến trúc rất lớn, chúng ta được ải nhân chiêu đãi bằng mạch tửu và thịt nướng, bần đạo sao lại có cảm giác mạch tửu này giống như là bia chứ? Kỳ quái? Sau khi ăn xong, mọi người bắt đầu nói chuyện chính sự, đuổi ta và con tộc trưởng là Hàn Mặc ra ngoài. Bởi vì bần đạo muốn kiến thức một chút tinh phẩm trân quý của ải nhân tộc. Hàn Mặc là một tiểu tử hoạt bát, mới hơn 100 tuổi, tương đương với mười tuổi của nhân loại. Gia hỏa này dẫn ta đến khố phòng của ải nhân có tay nghề vĩ đại. Khố phòng rộng chừng mấy ngàn thước, bên trong đủ loại vũ khí khải giáp, đa số đều tản ra đủ loại màu sắc, rõ ràng chính là ma pháp vật phẩm. Kỳ quái là sao lại nhiều như thế chứ? Nhiều thì không tốt, hiển nhiên điều này cũng không trách được!
“Hàn Mặc! Ải nhân các ngươi không có ma pháp sư à?” Ta hỏi.
“Không có!”
“Vậy các ngươi làm sao dùng vũ khí ma pháp và khải giáp kia?”
“Quyển trục, chúng ta có thể dùng quyển trục ma pháp cấp thấp, còn ma pháp cao cấp thì mời pháp sư Tinh linh nhân tộc hỗ trợ, vì vậy chỗ chúng ta thường xuyên có tinh linh pháp sư ghé đến!”
“Vậy à! Thì ra quyển trục còn có thể dùng như thế này sao? Tại sao không cần quyển trục cao cấp chứ?”
“Trời ạ! Thiếu gia, quyển trục ngũ cấp đã có giá một vạn kim tệ, nếu làm khải giáp ít nhất cũng được mười bộ! Chúng ta cũng không dùng nổi, ngươi dùng quyển trục làm sao? Không dùng vào luyện kim chứ?”
“Không, bình thường ta chỉ dùng khi đánh nhau!”
“Ặc! Trời ạ! Không phải ngươi tự mình có thể thuấn phát ma pháp tam cấp sao? Sao lại còn lãng phí quyển trục chứ? Dù là nhất cấp cũng là mười kim tệ mà?”
“Ta chỉ dùng một ít nhấp cấp thôi, bình thường đều là ngũ cấp!”
“Ân! Ta nghĩ ngươi và người khác mới đánh một lần hả?”
“Ân, vài tháng một lần, có lần vì đánh mười tám chiến sĩ mà ta lãng phí hơn mười quyển trục ngũ cấp! Nhưng mà sau đó thì khỏe, ít nhất nửa năm sau cũng không cần đánh nhau nữa!”
“Không thể nào! Nhất định là ngươi khoác lác rồi, ải nhân chúng ta không thích bằng hữu khoác lác!” Hàn Mặc rất mất hứng, rõ ràng là bần đạo nói thật mà! Bất đắc dĩ đành phải lấy mấy quyển trục từ trong không gian giới chỉ ra cho hắn xem.
“ ‘Cự Bạo Viêm’, ‘Lãnh Đống’, ‘Thiên Lôi Liên Kích’, ‘Thiên Vũ Phong Nhận’! Tất cả đều là quyển trục thất cấp! Ngươi tìm ở đâu vậy? Thứ này có muốn mua cũng không mua được mà?” Hàn Mặc hoàn toàn bị thuyết phục.
“Từ bà ngoại của ta!” Ta bình tĩnh nói.
“Không sai, chắc chắn đúng vậy! Cũng chỉ có Tinh linh nữ vương bệ hạ mới không cần các quyển trục quan trọng này! Xin lỗi! Ta đã hiểu lầm ngươi!”
“Không sao, ta thích người thẳng thắn! Nhưng mà, ngươi xem những thứ kia tựa hồ không phải tốt lắm chứ? Chẳng lẽ ải nhân tộc cất dấu đồ thế này … ồ … nói thế nào nhỉ? Món gì cũng bày lên trên bàn hết à?” Bần đạo hiển lộ vẻ kiêu ngạo trước mặt hắn, đơn giản là muốn kích khởi tính kiêu ngạo của tiểu hài tử thôi! Nếu không làm sao nhìn thấy được đồ tốt chứ!
“Đương nhiên không phải rồi!” Hàn Mặc vừa nói xong thì hối hận, hai mắt không ngừng nhìn ta.
“À … vậy sao! Hàn Mặc, bây giờ ta muốn biết ải nhân các ngươi kết giao bằng hữu như thế nào?”
“Cái này … được rồi, ngươi đi theo ta!” Hàn Mặc dẫn ta vào sâu trong khố phòng, mở ra một cánh cửa ngầm, đi vào trong một mật đạo, khắp nơi bên trong đều có cơ quan, Hàn Mặc đi được hai bước lại mở một cơ quan, đi hơn mười phút mới tới một căn phòng, bên trong đại khái rộng mấy trăm thước. Nơi này chỉ có mấy chục kiện đồ vật, hắn tiện tay cầm một thanh kiếm đưa cho ta xem.
Thanh kiếm này là kiếm của kỵ sĩ dùng song thủ, dài một thước năm, rộng ba chỉ, dày một chỉ. Không có ma pháp ba động gì, thậm chí mũi kiếm có hình tròn, được làm hoàn toàn từ hắc thiết, thân kiếm được rèn qua hàng trăm lần không hề có ánh sáng, lại có loại sát khí đã trải qua trăm trận trên chiến trường đập vào mặt.
“Kiếm tốt, cái này mới đúng là kiếm tốt, không có thượng đẳng hắc thiết, mười năm thời gian, công tượng cấp đại sư quyết không làm ra được thanh kiếm này!”
“Tiểu gia hỏa, nhìn không ra ngươi thật là có bản lĩnh!”. Một âm thanh già nua từ phía sau truyền tới.
Ta quay đầu lại nhìn, một lão ải nhân đang bước đến, cặp mắt nheo lại cười cười nhìn chúng ta.
“Kỳ Ngõa gia gia!” Hàn Mặc bất an nói.
“Là đệ nhất đại sư đúc kiếm hiện tại của đại lục Kỳ Ngõa - Mạc Vệ Tư đại sư?” Ta hỏi.
“Ha ha, không sai, ngươi biết ta à!” Quay đầu nhìn sang Hàn Mặc nói: “Ngươi dẫn người lạ vào bảo khố trọng địa thì tội danh cũng không nhỏ à?”
Hàn Mặc lúc ấy sợ đến choáng váng, đứng đơ người ra chẳng biết làm sao. Bần đạo không đành lòng làm liên lụy đến hắn.
“Đại sư chớ trách!” Là ta nói hắn dẫn tới! Ngài muốn trách thì trách ta đi!”
“Ha ha, ngươi đúng là có nghĩa khí. Như vậy đi, ngươi có thể nói thanh kiếm này dùng thế nào cho tốt, xem như là ta dẫn ngươi tới, lại còn đem thay kiếm này tặng cho ngươi! Thế nào hả?”
“Được!” Ha ha, bần đạo dùng kiếm cả đời, đem vấn đề này hỏi ta? Thật là không biết chết sống mà! “Kiếm xấu thì xem nó khi sử dụng có đạt được mục đích yêu cầu khi thiết kế hay không, thanh kiếm này là kiếm kỵ sĩ dùng song thủ, công dụng của nó là sau khi kỵ sĩ mất đi động lực, đánh vào địch nhân ở gần. Lúc này động tác chủ yếu là chém, hơn nữa có thể chém được loại khải giáp hoặc thuẫn bài kiên cố nhất, cho nên độ sắc bén của kiếm rất dễ dàng tạo ra vết thương. Lưỡi của thanh kiếm này hình tròn, so với thanh kiếm đồng dạng bình thường khác thì vừa dày vừa nặng hơn rất nhiều, có thể dễ dàng làm nát bì giáp, nếu quán chú đấu khí vào thì ngay cả thiết giáp cũng có thể nát tan. Trọng tâm của nó không phải ở giữa giống như những thanh kiếm khác, mà là ở gần mũi kiếm, càng lợi cho việc bổ chém, phương pháp rèn hàng trăm lần càng làm nó thêm bền chắc, tuyệt đối là lợi khí giết địch trên chiến trường!”
“Tốt, tốt! Không ngờ ngươi có kiến thức như thế này, cầm đi, nó là của ngươi rồi!”
“Cảm ơn đại sư!” Ta không khách khí, vội vàng bỏ nó vào trong giới chỉ.
“Ô? Ngươi là một tiểu gia hỏa mà cũng có không gian giới chỉ à?”
“À à, ngẫu nhiên mà có được, cũng không tính là gì!”
“Không tính là gì? Toàn tộc chúng ta cũng chỉ có tộc trưởng là có một cái, toàn tộc tinh linh cũng chỉ có hai người có, trong đó một cái của mẫu thân ngươi! Ngươi thật đúng là tốt số mà!”
“À … cái này …” ta vội vàng lảng sang chuyện khác: “Đại sư à! Tại sao ta cảm giác những thứ kia mặc dù không tệ, nhưng bất quá cũng chỉ là hàng nhị lưu mà?”
“Cái gì? Hàng nhị lưu? Nhãn giới của tiểu tử ngươi cũng cao quá đi, thứ đó mặc dù không phải tốt nhất, nhưng cũng là tinh phẩm khá trong tộc chúng ta đó!”
“Vậy có thứ tốt hơn nữa hay sao? Có thể đem ra cho ta thêm kiến thức được không?”
“Chúng ta tuy có đồ tốt hơn, nhưng không phải tùy tiện là có thể cho người khác xem! Những thứ kia vốn đều là thứ không thể cho ngươi xem được!”
“Sợ là các người chỉ có nhiêu đó đồ vật thôi chứ?”
“Nói bậy!” Đại sư đầu tiên cả giận, sau lại vừa cười vừa nói: “Ngươi sợ rằng không nhìn thấy đồ ấy sau khi trở về à?”
Người ta đều nói ải nhân có nhiều bảo bối, lần này đã tới đây thì không thể bỏ qua được. Ôi! Bần đạo chắc là khi còn cùng ở với Tôn Ngộ Không, Nhã Điển Na làm ‘Tam Hại’ lâu quá, đã nhiễm tật xấu yêu thích bảo bối rồi, nghe có bảo bối liền nghĩ muốn nhìn thấy, gặp được liền nghĩ muốn lấy được. Lão gia này, do ngươi không may, ai bảo ngươi để lộ ý tứ, đã biết ngươi có bảo bối mà nếu ta không cầm đi, không phải là làm hổ thẹn danh tiếng ‘Tam Hại’ của chúng ta sao!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng