Quyển 13 : Tà Nguyệt Tam Tinh Động
Chương 19 : Kẻ mang tội nghiệt lớn
Dịch giả: hungprods
Biên tập: hungprods
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Trên sông Ác Long, một chiếc thuyền lớn đang xuôi dòng thẳng xuống hạ lưu.
Trong khoang thuyền, hoàng tử Kỳ Như Phong và hai muội muội của hắn tụ lại một chỗ.
"Chuyện đã tới nước này, chỉ có thể tin tưởng vị Bắc Minh tiền bối này thôi." Kỳ Như Phong truyền âm nói.
"Hừ." Trong mắt tiểu công chúa áo tím Kỳ Như Huệ hiện rõ vẻ bất mãn. "Tiểu Vũ tuy chỉ là một tôi tớ của Hoàng tộc ta, nhưng cũng là người mang đại công đức, một vài Đại tông phái Địa Tiên Tán Tiên, cả đám bọn họ đều muốn thu nàng làm đệ tử. Vậy mà lại để cho Bắc Minh này dễ dàng như vậy, ngay cả lời thề Thiên đạo cũng không phát ra. Chúng ta bây giờ chán nản, còn hắn lại chiếm được đại tiện nghi, nếu như đang lúc Hoàng tộc ta cường thịnh, hắn dám trêu đùa hí lộng chúng ta như thế, Hoàng tộc ta đã giết hắn từ lâu rồi!"
"Tiểu muội." Thiếu nữ áo đen ngay lập tức truyền âm nói. "Trước khác nay khác, thực lực chúng ta bây giờ nhỏ yếu, lúc trước Bắc Minh tiền bối này còn xuất ra trăm kiện Thiên giai thượng phẩm phi kiếm để trao đổi, xem ra người này vẫn là một người hiểu đạo lý. Hiện giờ Tiểu Vũ đã bái hắn làm sư phó, hắn cũng không vứt bỏ chúng ta, mà lại tuân thủ hứa hẹn che chở chúng ta. Thực lực chúng ta nhỏ yếu, có thể có được lời hứa hẹn này, đã là may mắn lắm rồi."
"Tiểu muội, nhớ kỹ, ngươi đã không còn là công chúa trước kia nữa." Kỳ Như Phong cũng truyền âm quát.
Lúc còn nhỏ, Tiểu công chúa ở hoàng cung được nuông chiều, nên giờ đã trở thành tính xấu.
Tiểu công chúa còn chưa tới lúc trưởng thành để bồi dưỡng ma luyện, toàn bộ Kỳ quốc đã bị tiêu diệt, tất cả đều chạy trốn tứ tán, chả ai còn lo lắng dạy bảo bồi dưỡng nàng nữa. Hơn nữa, trải qua bao nhiêu năm hoảng sợ chạy trốn, lệ khí oán hận trong lòng tiểu công chúa quá nặng, thậm chí bởi vì trưởng bối trong tộc yêu thương Tiểu Vũ, nên nàng rất ghen ghét, cực kỳ không thích Tiểu Vũ kia.
Chẳng qua Kỳ Tiểu Vũ chính là người mang đại công đức, trong tộc đã sớm có lệnh không được làm tổn thương, nếu không tiểu công chúa đã giết chết Kỳ Tiểu Vũ này từ lâu rồi.
"Cộp, cộp, cộp." Bỗng nhiên bên ngoài hành lang có tiếng bước chân vang lên.
Ba người Hoàng tử công chúa nhìn xuyên qua cửa sổ lên phía trên, chỉ thấy một thiếu nữ áo trắng đang đi cầu thang xuống lầu một. Thiếu nữ áo trắng này lộ vẻ thanh thoát hơn người, pháp bào trên người cũng tản ra từng đợt chấn động.
"Kỳ Tiểu Vũ?"
Ba người Hoàng tử công chúa đều thất kinh.
Lúc trước vẫn là cách ăn mặc kiểu nô bộc, Kỳ Tiểu Vũ hiện tại đã hoàn toàn thay đổi. Pháp bào trên người hiển nhiên không tầm thường, trên cánh tay còn có một thủ trạc màu bạc, thủ trạc màu bạc kia càng làm làn da vốn đã trắng nay càng nõn nà hơn. Mà trên tóc nàng còn cắm một cây trâm ngọc bích, nó càng có một luồng chấn động thần bí và mạnh mẽ. Cái này gọi là người đẹp vì lụa, Kỳ Tiểu Vũ vốn là người mang đại công đức, khí chất vốn đã làm cho người ta cảm thấy vô cùng thân thiết, nàng lại là Tu Tiên giả nên làn da dáng người cũng rất đẹp. Khí chất, dung mạo đều là tốt nhất, giờ phút này sau khi thay đổi trang phục, trông nàng còn chói mắt hơn cả hai cô công chúa kia.
"Pháp bào, thủ trạc, chắc chắn đều là pháp bảo Nhân giai cực phẩm, cực hiếm thấy. Về phần ngọc trâm? Ta cũng không nhìn thấu!" Kỳ Như Phong mở miệng nói.
"Bắc Minh này ra tay thật sự là hào phóng, pháp bảo Nhân giai tuy rằng không quý trọng lắm, nhưng Nhân giai cực phẩm ... cũng rất hiếm thấy rồi." Thiếu nữ áo đen cũng sợ hãi thán phục. "Hơn nữa với sự quyết đoán khi Bắc Minh tiền bối kia xuất ra trăm thanh phi kiếm Thiên giai thượng phẩm, hẳn là do thực lực Tiểu Vũ còn yếu, chỉ có thể dùng pháp bảo Nhân giai, nếu không hắn chắc chắn còn có thể ban cho Tiểu Vũ bảo vật tốt hơn nhiều. Ngọc trâm, hẳn cũng là Nhân giai cực phẩm."
Thiếu nữ áo tím lại nói: "Cũng chỉ là pháp bảo Nhân giai mà thôi."
Kỳ Tiểu Vũ đi dọc theo cầu thang xuống lầu một, sau đó gõ cửa buồng nhỏ trên khoang thuyền.
"Mở cửa." Hoàng tử lập tức ra lệnh.
Một gã hộ vệ sau lưng tiến lên phía trước mở cửa ra.
Kỳ Tiểu Vũ bước vào liền nói: "Hoàng tử, sư phó gọi ngươi qua."
"Sau này không cần gọi ta là hoàng tử nữa, ngươi đã là cao đồ của Bắc Minh tiền bối, cứ gọi ta bằng tên thật là được." Hoàng tử Kỳ Như Phong nói.
Mà tiểu công chúa Kỳ Như Huệ lại nói: "Tiểu Vũ, cây trâm này của ngươi là pháp bảo gì, đại ca và Nhị tỷ của ta cũng không thể nhìn thấu."
"Sư phó nói đây là một bảo vật bảo vệ tính mạng, chỉ có thể sử dụng một lần, một khi được nguyên lực kích phát, nó có thể chèo chống cực hạn Tán Tiên công kích trong thời gian mười nhịp hơi thở." Kỳ Tiểu Vũ ngoan ngoãn trả lời.
"Cái gì!"
Đám người hoàng tử trong khoang thuyền kinh hãi.
Có thể ngăn cực hạn Tán Tiên công kích trong mười nhịp thở sao? Đây tuyệt đối là bảo vật bảo vệ tính mạng trân quý. Đây cũng là một món trong rất nhiều bảo vật còn sót lại của Thư Hoa Tiên Nhân năm đó. Kỷ Ninh cảm thấy lần đầu tiên mình thu đồ đệ, nếu chỉ cho vài món pháp bảo Nhân giai thì quá mất mặt, dầu gì cũng là đệ tử núi Phương Thốn. Vì vậy nên Kỷ Ninh đã cho Tiểu Vũ một bảo vật bảo vệ tính mạng.
"Ngăn cản cực hạn Tán Tiên ..." Thiếu nữ áo tím cắn răng, càng lúc càng ghen ghét. "Nô tì ti tiện này, thật là may mắn."
Loại bảo vật ngăn cản công kích này, bởi vì bọn chúng một đường chạy trốn nên thường xuyên sử dụng để bảo vệ tính mạng, sau mấy chục năm, đã hầu như tiêu hao hết rồi!
Kỳ Như Phong rời khỏi buồng nhỏ, đi dọc theo cầu thang lên tầng hai gặp Kỷ Ninh.
"Bái kiến Bắc Minh tiền bối." Kỳ Như Phong cung kính nói.
"Kỳ Như Phong, ta có việc muốn hỏi ngươi." Kỷ Ninh ngồi ở đó, chỉ vào một cái ghế bên cạnh. "Ngươi cũng ngồi xuống đi."
"Vâng." Kỳ Như Phong ngoan ngoãn ngồi xuống một bên.
Kỳ Như Phong cũng còn biết tiến thối đấy.
Thực lực song phương chênh lệch rất lớn, trước mặt Kỷ Ninh, hắn không hề có lực phản kháng. Kỷ Ninh tuân thủ hứa hẹn, hắn cũng hiểu được vị ‘ Bắc Minh tiền bối ’ này vẫn là người tốt. Nếu như gặp phải loại người ngang ngược có lòng dạ độc ác, chắc chắn sẽ có rất nhiều thủ đoạn ép buộc bọn hắn giao Kỳ Tiểu Vũ ra.
"Ta hỏi ngươi, Hỏa Dực Yêu Vương này đuổi giết các ngươi, vì sao nhiều năm như vậy, các ngươi vẫn không trốn thoát?" Kỷ Ninh nghi hoặc hỏi. "Tinh Châu rộng lớn như vậy, các ngươi tùy tiện chạy ra ngoài mấy trăm vạn dặm, Hỏa Dực Yêu Vương muốn tìm các ngươi quả thực là mò kim đáy biển. Thế nhưng các ngươi lại chật vật chạy trốn mấy chục năm, mà vẫn bị đuổi giết như trước."
Kỳ Như Phong lắc đầu thở dài: "Hỏa Dực Yêu Vương này chính là một ‘ Hỏa Dực trùng ’ tu luyện thành, lúc trước nó suất lĩnh đại quân Yêu Tộc đột nhiên tiến vào thủ đô Kỳ quốc ta, Hỏa Dực Yêu Vương này tự mình thi triển ra ‘ Hỏa Dực độc ’ đầy trời. Lúc ấy Hỏa Dực độc tràn ngập toàn bộ Hoàng cung, độc này một khi tiếp xúc với thân thể lập tức dung nhập vào trong, không có cách nào tách ra, thậm chí còn xâm nhập vào cả thần hồn, kể cả là Địa Tiên Tán Tiên cũng vô phương khu trừ loại độc này."
"Hả?" Kỷ Ninh kinh ngạc.
Hỏa Dực trùng?
Mình chưa từng nghe nói tới loại chất độc nào như vậy ở thế giới Đại Hạ.
"Hỏa Dực độc này không gây bất kỳ tổn thương nào tới thân thể hay thần hồn." Kỳ Như Phong lắc đầu thống khổ nói. "Thế nhưng, mặc kệ khoảng cách xa thế nào, tất cả Hỏa Dực trùng đều có thể cảm ứng được vị trí của ‘ Hỏa Dực độc ’.
Kể cả chúng ta chạy tới Vân Châu, Viêm Châu, Hỏa Dực trùng kia vẫn có thể cảm ứng được. Tán Tiên Địa Tiên dưới trướng Hỏa Dực Yêu Vương có thể tiến hành dịch chuyển, hoàn toàn có thể tiến tới Vân Châu, Viêm Châu ... Cho nên bất luận chúng ta có chạy tới đâu, cũng vẫn bị bọn chúng đuổi giết."
Kỷ Ninh giật mình.
Độc thủ thật là lợi hại.
Còn nhớ lúc trước mình lưu lạc ở ‘ Đông Sơn trạch ’, bị Thiết Mộc thị đuổi giết, trên người cũng dính Băng Hoa dịch, rõ ràng trốn xa như vậy mà vẫn bị bọn chúng tìm ra.
Chỉ có điều Hỏa Dực độc này lợi hại hơn nhiều, do chính tay Hỏa Dực Yêu Vương thi triển, ngay cả thần hồn cũng bị xâm nhập. Bên trong Tà Nguyệt Đại Thế Giới, cho dù có chạy tới đâu, vô số Hỏa Dực trùng dưới trướng hắn đều có thể cảm ứng được phương hướng.
"Hoàng tộc ta lúc ấy đã bị giết chết hơn một nửa, những người còn lại chia nhau ra mà trốn." Kỳ Như Phong nói. "Lúc ấy trong những người chạy trốn của Hoàng tộc ta còn có Tán Tiên, thế nhưng, mặc kệ chúng ta chạy trốn tới đâu, bọn hắn đều có thể đuổi giết. Vì vậy chúng ta vẫn không ngừng chạy trốn trong địa bàn của Kỳ quốc trước kia. Dù sao nơi này cũng là vùng đất mà Kỳ quốc chúng ta đã từng thống trị, chúng ta rất quen thuộc, hơn nữa còn có rất nhiều chỗ bí ẩn do Hoàng tộc xây dựng ..."
"Cho tới bây giờ, chỉ còn lại có ba người chúng ta."
Kỳ Như Phong nói bi thương mà vô lực.
Kỷ Ninh nghe đến đây đã hiểu hết mọi chuyện.
Quan trọng nhất là ‘ Hỏa Dực độc ’ rất khó khu trừ, khiến cho đám hoàng tử công chúa này luôn luôn bị đuổi giết, loại độc này có thể xâm nhập vào tận thần hồn, Kỷ Ninh cũng không có bất kỳ biện pháp hữu hiệu nào.
"Ta hỏi ngươi." Kỷ Ninh nói. "Tội nghiệt của Hỏa Dực Yêu Vương này như thế nào, hắn có huyết quang quấn thân hay không?"
"Hỏa Dực Yêu Vương chính là một trong mười hai Yêu Vương Đông lưu, hung danh vang xa, đương nhiên tội nghiệt ngập trời. Về phần huyết quang tội nghiệt ... Ta nghe nói mười hai Yêu Vương Đông lưu, mỗi tên đều có huyết quang tội nghiệt ngút trời. Nếu dùng thần thức dò xét, sẽ cảm thấy huyết quang vô tận giống như sóng biển mãnh liệt, Tán Tiên Địa Tiên đều sinh lòng sợ hãi." Kỳ Như Phong đáp.
Khảo nghiệm của “Bát Cửu Huyền Công” chính là thu đồ đệ và giết mười tên có tội nghiệt lớn. Đồ đệ đã thu, việc hiện tại cần phải làm là giết mười tên có tội nghiệt lớn. Trong mười hai Yêu Vương này, nói không chừng có thể tìm được mười tên có tội nghiệt lớn.
"Điều này là do ngươi nghe nói, không phải chỉ là lời đồn trong truyền thuyết đấy chứ?" Kỷ Ninh hỏi.
"Có lẽ lời đồn có chút phóng đại, nhưng chắc chắn sự thật sẽ không kém bao nhiêu. Hung danh của mười hai Yêu Vương Đông lưu, cả Tinh Châu đều biết rõ đấy. Thậm chí tại Vân Châu, Viêm Châu, cũng biết đến uy danh của mười hai Yêu Vương Đông lưu này. Mặc dù là thế lực cao cấp nhất có Thiên Tiên lão tổ, cũng không muốn sống mái cùng mười hai Yêu Vương này." Kỳ Như Phong nói. "Cho nên lúc trước Hoàng tộc Kỳ quốc ta đã từng chạy trốn tới Vân Châu, nhưng lại không quen cuộc sống ở đây, thanh danh mười hai Yêu Vương Đông lưu lớn hơn nên không một ai dám giúp đỡ chúng ta, cuối cùng chúng ta bị đuổi giết phải trốn về quê cũ. Ở vùng đất Kỳ quốc ta từng thống trị, chúng ta còn có thể chèo chống thêm một thời gian ngắn."
Trong lòng Kỷ Ninh cả kinh.
Ngay cả thế lực có Thiên Tiên lão tổ, cũng không muốn đối đầu với bọn chúng sao?
"Thực lực mười hai Yêu Vương này ra sao?" Kỷ Ninh hỏi thăm. "Thực lực Hỏa Dực Yêu Vương như thế nào?"
"Mỗi một tên trong mười hai Yêu Vương đều có hung uy ngập trời, tính cách hợp nhau nên mới kết bái làm huynh đệ, thực lực từng tên Yêu Vương đều rất mạnh. Đương nhiên cũng có mạnh có yếu, Hỏa Dực Yêu Vương cũng xem như một tên lợi hại trong số đó. Dưới trướng hắn phải có gần trăm tên Địa Tiên Tán Tiên. Với thực lực của Hỏa Dực Yêu Vương, hắn giết Địa Tiên Tán Tiên bình thường như giết gà vậy." Kỳ Như Phong nói. "Tên mạnh nhất trong đám bọn chúng là Kim Mao Bi Yêu Vương, nghe nói Kim Mao Bi Yêu Vương này đã từng đánh một trận cùng Thiên Tiên lão tổ. Thiên Tiên cũng không làm gì được hắn, cuối cùng vị Thiên Tiên kia phải chủ động thối lui, ngươi nói hắn có lợi hại hay không? Mười hai Yêu Vương này liên thủ, cùng tiến cùng thối, chính là bá chủ tuyệt đối của toàn bộ khu vực Đông lưu. Lúc trước Kỳ quốc ta tuy rằng chiếm được địa bàn rộng trăm vạn dặm, nhưng thực sự không dám xâm phạm đến địa bàn của mười hai Yêu Vương, ai ngờ Hỏa Dực Yêu Vương lại trực tiếp ra tay tiêu diệt Kỳ quốc ta."
Kỷ Ninh thất kinh.
Thiên Tiên cũng không làm gì được? Chủ động thối lui sao?
Vốn dĩ Kỷ Ninh muốn tìm đủ mười tên có tội nghiệt lớn trong mười hai Yêu Vương này, nhưng lúc này xem ra muốn giết chết bọn hắn cũng không dễ dàng a!
"Không dễ dàng mới hay, ta tu luyện hơn ba mươi năm trên núi Phương Thốn, chưa từng có trận chiến nào đã tay. Mười hai Yêu Vương Đông lưu, đối thủ tốt, đối thủ tốt!" Kỷ Ninh cảm thấy máu của mình bắt đầu sôi sục, chiến ý trong lồng ngực đang không ngừng dâng lên.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 13 : Tà Nguyệt Tam Tinh Động
Chương 20: Giết chóc trên Ác Long giang
Dịch giả: bin7121
Biên tập: bin7121
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Kỷ Ninh một thân một mình đứng bên mạn thuyền, nhìn sóng nước chảy cuồn cuộn, tâm tình của hắn đang rất tốt.
Đồ đệ đã thu, trong mười hai Yêu Vương Đông Lưu có lẽ sẽ kiếm được mười tên có tội nghiệt lớn. Nan giải nhất chính là trong đó có một vài Yêu Vương rất khó đối phó.
“Hả?”
Bỗng Kỷ Ninh nhìn ra phía xa xa.
Chỉ thấy phía xa mơ hồ, hình như có một đám thân ảnh đang nhanh chóng tới đây. Bọn hắn lao tới với tốc độ quá nhanh, bằng mắt thường Kỷ Ninh cũng thấy được trên Đạo Binh Giáp Khải của bọn hắn đều có khắc đồ án “Hỏa Dực”.
“Hỏa Dực Vệ ư?” Kỷ Ninh kinh ngạc cười nói: “Lại còn có tới mấy trăm tên nữa.”
Đám hoàng tử Kỳ Như Phong ở trong khoang thuyền đang quan sát Ác Long giang thông qua cửa sổ trên thuyền. Bọn họ đã tìm được cho mình một chỗ ẩn nấp thích hợp.
“Kia là…” Sắc mặt bọn hoàng tử, công chúa đều đại biến.
“Mấy trăm Hỏa Dực Vệ sao?” Sắc mặt thiếu nữ áo tím Kỳ Như Huệ càng trắng bệch hơn. Lúc trước chỉ có mười hai tên Hỏa Dực Vệ đã làm bọn họ sợ hãi không thôi, hiện tại có đến mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ… Ngay cả Địa Tiên Tán Tiên cũng phải chết đấy!
“Hỏng rồi!” Sắc mặt Kỳ Như Phong trắng bệch, hắn vội vàng truyền âm: “Chắc chắn là do lúc trước mười hai tên Hỏa Dực Vệ đều chết hết không ai có thể đào thoát, cho nên lần này bọn hắn mới phái tới đây nhiều Hỏa Dực Vệ như vậy.”
Lúc trước chạy trối chết, bọn Hỏa Dực Vệ vẫn luôn chiếm thượng phong.
Hoàng tộc bọn hắn luôn luôn phải trốn tránh. Cho tới bây giờ Hỏa Dực Vệ chưa xuất hiện việc toàn quân bị diệt, cộng thêm hoàng tử Kỳ Như Phong cũng vừa mới lãnh đạo đội ngũ. Lúc trước trong đội ngũ Hoàng tộc vẫn có Nguyên Thần đạo nhân, bình thường muốn đưa ra quyết định chính là các trưởng bối kia, bọn họ sẽ đưa ra quyết định. Nhưng bây giờ Nguyên Thần đạo nhân đều đã chết hết, chính Kỳ Như Phong trở thành người đưa ra quyết định!
Kỳ Như Phong không có chút kinh nghiệm nào, lại thêm tới tận bây giờ chưa từng gặp qua việc Hỏa Dực Vệ toàn quân bị diệt. Cho nên căn bản là hắn cũng không nghĩ đến việc tiêu diệt hoàn toàn một chi Hỏa Dực Vệ sẽ mang đến hậu quả đáng sợ như nào.
“Tổng cộng có ba chi đội, mỗi chi đội đều do một tên Địa Tiên Tán Tiên suất lĩnh mười một gã Đại Yêu Nguyên Thần cùng với hơn trăm tên Đại Yêu Vạn Tượng.” Thiếu nữ áo đen trịnh trọng truyền âm tới: “Có nhiều Hỏa Dực Vệ liên thủ như vậy, chỉ sợ dù là Tán Tiên cực hạn cũng phải chết.”
“Chúng ta còn không mau chạy trốn?” Thiếu nữ áo tím vội vàng truyền âm: “Tên Bắc Minh kia mới là Nguyên Thần đạo nhân mà thôi, cho dù cảnh giới Đạo của hắn có cao hơn, có thể khiêu chiến vượt cấp với Tán Tiên cực hạn cũng đã là khủng khiếp lắm rồi. Gặp phải nhiều Hỏa Dực Vệ như vậy, trong đó lại còn có chừng ba Lão Yêu Tán Tiên Địa Tiên, chắc chắn hắn cũng không ngăn cản được.”
Lúc Kỷ Ninh đang biểu lộ dáng vẻ tươi cười thì Hoàng tộc Kỳ quốc lại đang chịu đựng khoảng thời gian kinh hoàng nhất.
Mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ phía xa đã thi triển đại trận Đạo Binh, ba chi đội này đều do Lão Yêu Tán Tiên suất lĩnh. Giờ phút này, mỗi một Lão Yêu Tán Tiên đều thống lĩnh mười một gã Đại Yêu Nguyên Thần, mỗi gã Đại Yêu Nguyên Thận lại thống lĩnh mười một Đại Yêu Vạn Tượng. Lập tức cạnh bờ sông liền xuất hiện ba đầu Hỏa Dực Trùng cực lớn khoảng ngàn trượng.
Đôi cánh bốc lửa, thân thể giống Ngô Công.
Ba đầu Hỏa Dực Trùng cực lớn, hung uy ngập trời, khí tức mạnh đủ để nước sông cuồn cuộn xung quanh lập tức bị áp thành yên tĩnh.
"Oanh!"
"Oanh!"
"Oanh!"
Ba đầu Hỏa Dực Trùng ngàn trượng đều lướt qua mặt sông, đạp trên ngọn sóng, bay nhào về phía chiếc thuyền lớn của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh đứng bên mạn thuyền quát: “Các ngươi mau lui lại thì còn có thể giữ lại một mạng.”
“Thì ra là ngươi đang ở đây bảo hộ đám Hoàng tộc Kỳ quốc kia.” Một trong ba đầu Hỏa Dực Trùng ngàn trượng phát ra tiếng gào to: “Nhân tộc kia, đây là địa bàn của Hỏa Dực Yêu Vương, ngươi dám làm càn sao?”
“Không cần nói nhảm với hắn, giết hắn đi.”
“Giết tên Nhân tộc này.”
Yêu tộc đối lập với Nhân tộc, hầu như trong Tam giới nơi đâu cũng vậy.
Dù sao hiện nay hai đại tộc cường thịnh nhất trong Tam giới, chính là Nhân tộc cùng Yêu tộc.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng lắc đầu.
Ba Lão Yêu Tán Tiên ư? Xem ra thực lực bọn chúng cũng không kém bao nhiêu so với Tán Tiên Phù Vân ám sát mình lúc trước. Năm đó chính mình còn có thể đối kháng với Tán Tiên Phù Vân, hiện tại chỉ cần đệ nhị Nguyên Thần thì cảnh giới của mình cũng đã tăng lên một khoảng cách lớn. Về phần cảm ngộ ‘Kiếm Đạo’ thì càng không biết đã cao đến mức nào. Giết mấy tên Tán Tiên này chẳng khác giết gà la bao.
Nương theo ba ngọn sóng, ba đầu Hỏa Dực Trùng ngàn trượng kia đã bay nhào đến. Bọn chúng muốn vây công Kỷ Ninh, chuẩn bị liên tục đánh giết Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vẫn vô cùng bình tĩnh.
Đối phó với mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ này, chỉ dựa vào ‘Đạo Vực’ vẫn chưa đủ, có lẽ phải tự mình ra tay! Đương nhiên, hắn ra tay vẫn dễ dàng như lúc trước mà thôi.
"Nhanh."
"Chúng ta đi mau.”
“Để muộn chút nữa sẽ không thoát được đâu.”
Hoàng tộc Kỳ quốc cũng không dám chần chờ chút nào, nếu chần chờ chỉ sợ bọn họ sẽ phải bỏ mạng ở đây.
Dưới ánh mắt bọn họ, cảnh giới của Kỷ Ninh có cao cũng chỉ là Nguyên Thân đạo nhân mà thôi. Đối mặt với ba Lão Yêu Tán Tiên dẫn theo mấy trăm Hỏa Dực Vệ thì hắn có thể ngăn cản được một chút cũng coi như khủng khiếp lắm rồi.
"Đi."
Hoàng tử Kỳ Như Phong vung tay lên, lập tức bên cạnh thuyền lớn xuất hiện một con thoi dài.
Vèo! Vèo! Vèo! Hoàng tử, công chúa và năm nữ bộc hộ vệ, tất cả đều nhảy vào trong đó.
“Đi!” Thiếu nữ áo tím khẽ đảo tay, mạnh mẽ vung lên, lập tức từng đám Trúc Xanh từ trên trời giáng xuống, cắm vào giữa những ngọn sóng.
Vèo!
Trường toa đã phá sóng lao đi, nhanh như điện xẹt.
Mấy trăm cây Trúc Xanh kia lại phân ra cắm xuống, hoàn toàn bao phủ Kỷ Ninh cùng ba đầu Hỏa Dực Trùng ngàn trượng ở bên trong. Trên những cây Trúc Xanh này còn có lá trúc, lá trúc phiêu phù lay động, trong nháy mắt một mảnh không gian xung quanh hóa thành hư vô, sóng biển xung quanh đều biến mất không thấy đâu nữa.
“Tiểu muội, ngươi, ngươi…” Trong trường toa đang chạy thục mạng, hoàng tử Kỳ Như Phong lắp bắp kinh hãi.
Thiếu nữ áo tím chỉ quay đầu lại nhìn đám Trúc Xanh cao lớn phía sau, nàng không quan tâm, cười nhạo: “Làm sao vậy? Tên Bắc Minh đạo nhân kia cũng chỉ có cấp độ Nguyên Thần, có thực lực tương đương với Tán Tiên cực hạn cũng đã là không tệ rồi. Cho dù là như thế, chỉ sợ hắn cũng không phải đối thủ của Hỏa Dực Vệ. Đã như vậy, chúng ta nên cố hết sức mà lợi dụng hắn thôi, để hắn cống hiến một chút sức lực cho Hoàng tộc chúng ta. Coi như là cái giá phải trả của việc hắn thu Tiểu Vũ làm đồ đệ ah.”
“Ngươi thật là, ngu xuẩn!” Kỳ Như Phong tức giận, im lặng: “Bắc Minh đạo nhân này lợi hại như thế, nếu sau lưng hắn có sư môn, vậy thì sư môn kia sẽ cao minh đến mức nào chứ?”
“Thì sao? Ai có thể biết đây?” Thiếu nữ áo tím khinh thường.
Thiếu nữ áo đen vội vàng nói: “Tiểu muội, với thực lực của Bắc Minh đạo nhân này, chỉ sợ sau lưng hắn có lão tổ Thiên Tiên đấy. Lão tổ Thiên Tiên là đã đủ để có thể tra xét những chuyện phát sinh ở đây rồi. Đến lúc đó mà bị tra ra…”
“Yên tâm đi, tra được thì sao chứ? Cho dù sau lưng tên Bắc Minh đạo nhân này thật sự có lão tổ Thiên Tiên, thì lão tổ Thiên Tiên kia vẫn có thể không tìm ra chúng ta được. Nhưng chắc chắn lão tổ Thiên Tiên kia sẽ biết rõ là tên Bắc Minh đạo nhân này chết trong tay của Hỏa Dực Vệ đấy. Nói không chừng lại khiến tông môn của Bắc Minh đạo nhân đi đối phó với Hỏa Dực Yêu Vương nữa!” Thiếu nữ áo tím trong mắt hiện vẻ điên cuồng: “Hừ hừ, nói không chừng Hỏa Dực Yêu Vương cũng bị giết chết luôn, vậy cũng đáng giá!”
Kỷ Ninh phất tay một cái, thuyền lớn liền bị thu hồi, đệ tử ‘Kỳ Tiểu Vũ’ trong thuyền lớn cũng được thu vào trong Tiên Phủ tùy thân.
"Hừ."
Kỷ Ninh nhìn thấy Hoàng tộc Kỳ quốc chạy thục mạng, tiểu công chúa kia lại còn ném ra bảo vật, Trúc Xanh giáng xuống, bố trí thành một trận pháp. Đương nhiên hắn hiểu rõ ý định của đối phương, chính là muốn vây khốn hắn cùng với những tên Hỏa Dực Vệ kia. Nếu không, ba đầu Hỏa Dực độc trùng cực lớn chỉ cần phân ra một đầu tới đối phó với bọn hắn, chắc chắn bọn hắn sẽ gặp phải phiền toái lớn.
Bây giờ tất cả đều bị vây trong trận pháp, ba đầu Hỏa Dực độc trùng chắc chắn sẽ muốn liên thủ với nhau giết Kỷ Ninh trước, sau đó mới phá trận ra ngoài. Điều này làm cho Kỷ Ninh nhất định phải toàn lực ứng phó.
Nếu thực lực của Kỷ Ninh đúng như suy đoán của Hoàng tộc Kỳ quốc, chỉ sợ kết cục của hắn chắc chắn sẽ như tiểu công chúa vừa đoán lúc nãy, hắn sẽ chỉ kéo dài được một thời gian ngắn rồi chết mà thôi!
Đáng tiếc, bọn hắn đã đoán sai rồi!
Sư môn Kỷ Ninh đúng thật cường đại, hơn nữa còn vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ. Sư phó của Kỷ Ninh chính là Bồ Đề lão tổ, nguyên cái Đại Thế Giới này chính do một tay ông sáng tạo ra!
Thực lực của Kỷ Ninh cũng như vậy, vượt quá sức tưởng tượng của bọn hắn!
“Giết hắn đi, rồi chúng ta phá trận.”
"Giết."
Ba đầu Hỏa Dực Trùng ngàn trượng không hoảng hốt chút nào, bọn hắn tự tin tuyệt đối có thể giết chết tên Nhân tộc này, rồi sau đó sẽ phá trận pháp ra ngoài. Nhiều lắm thì tốn chút thời gian mà thôi, dù sao mấy tên Hoàng tộc Kỳ quốc kia cũng đã dính Hỏa Dực độc rồi, liệu có thể chạy đi đâu được đây.
“Chết ư?” Sắc mặt Kỷ Ninh khó coi. Chính bản thân mình che chở bọn họ, nhưng lại bị bọn họ đâm dao sau lưng, làm sao không giận cho được?
Kỷ Ninh tức giận, cũng không rảnh rỗi lãng phí thời gian, hắn muốn tìm Hoàng tộc Kỳ quốc kia để tính sổ cho thật tốt.
"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!"
Kỷ Ninh đứng trên mặt nước, trong tay xuất hiện Bắc Minh kiếm, hắn trực tiếp đánh ra ba đạo kiếm quang!
Ba đạo kiếm quang chói mắt biến thành ba đầu Hắc Long cực lớn, Hắc Long uy năng ngập trời. Tư thái dễ dàng như trở bàn tay, trực tiếp trùng kích về phía ba đầu Hỏa Dực Trùng ngàn trượng đằng kia.
“Chuyện gì vậy?”
"Làm sao có thể!"
"Không… "
Ba đầu Hỏa Dực Trùng ngàn trượng, toàn bộ Lão Yêu Tán Tiên, Đại Yêu Nguyên Thần, Đại Yêu Vạn Tượng đều trở nên mơ hồ, bọn hắn bị dọa thành ngớ ngẩn.
Ba đầu Hắc Long kia phân biệt đánh tới ba phía. Nhìn như Hắc Long nhưng thật ra đó chính là một kiếm quang đáng sợ ẩn chứa Đạo bên trong. Trực tiếp phá hủy Hỏa Dực Trùng ngàn trượng, bành bành bành —— mấy trăm tên yêu quái, kể cả lão yêu Tán Tiên, tất cả đều đã chết!
Thần câu hồn diệt!
Dưới kiếm pháp thị uy nổi giận của Kỷ Ninh, tất cả thân thể cùng thần hồn đều bị tiêu diệt, thậm chí ngay cả những Đạo Binh Giáp Khải trên người Đại Yêu Vạn Tượng cũng trực tiếp nát bấy, không ít pháp bảo đều vỡ vụn.
“PHÁ…!” Kỷ Ninh lại đánh ra một đạo kiếm quang nữa.
Loại pháp trận dùng một lần này, bản thân nó có chứa nguyên lực ở trong, chủ yếu chính là dùng để vây khốn địch nhân.
Dẫu vậy Kỷ Ninh cũng chẳng muốn dùng phương pháp khác, hắn trực tiếp dùng lực lượng phá trận pháp. Một đạo kiếm quang gào thét bắn qua, những cây Trúc Xanh kia trực tiếp bị chấn thành nát vụn.
“Vèo.” Kỷ Ninh vừa cất bước đã đuổi tới nơi.
Bên trong trường toa đang cấp tốc chạy trốn như tia chớp đằng kia, thiếu nữ áo tím ánh mắt điên cuồng: “Hừ hừ, nói không chừng Hỏa Dực Yêu Vương cũng sẽ bị giết chết, như vậy cũng đáng giá. Hặc hặc ha ha, ta quá thông minh. Lúc trước ta chỉ muốn để tên Bắc Minh kia khi ngã xuống có ích một chút, giúp chúng ta kéo dài thời gian. Hiện tại xem ra có lẽ đó đúng là diệu thủ khó gặp của Kỳ Như Huệ ta ah!”
“Đúng thế, đúng là diệu thủ.” Một thanh âm lạnh như băng vang lên.
Hoàng tử, công chúa trong trường toa đều run rẩy kịch liệt, từng người quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy ở phía đuôi trường toa có một gã thiếu niên đang đứng.
Kỷ Ninh lạnh lùng nhìn ba người hoàng tử, công chúa.
"Làm sao có thể..."
Tất cả đều mơ màng, bọn hắn vừa mới chạy thục mạng, mới trải qua thời gian nói mấy câu, thời gian rất ngắn đấy. Bọn hắn đâu biết, Kỷ Ninh căn bản chỉ cần một chiêu đã giết chết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, trực tiếp cưỡng ép phá bỏ trận pháp, trực tiếp đuổi theo, đương nhiên là rất nhanh rồi.
"Bắc Minh tiền bối." Kỳ Như Phong liền đứng lên.
"Bành."
Ánh mắt Kỷ Ninh hướng về chỗ thiếu nữ áo tím, lập tức một đạo kiếm khí bắn thẳng qua. Thiếu nữ áo tím trực tiếp bị chém giết thành tro bụi, phiêu tán trong không trung. Đến cảnh giới hôm nay của Kỷ Ninh, với uy thế của kiếm khí, chỉ cần hơi đụng phải chính là kết cục hồn phi phách tán.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Dịch giả: hungprods
Biên tập: hungprods
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Hoàng tử, nhị công chúa và đám tôi tớ bọn hộ vệ trên trường toa, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch.
Ai nấy đều thấy được Bắc Minh tiền bối này đang thật sự nổi giận!
Bọn hắn đều là Tu Tiên giả, đương nhiên không ngu ngốc, tất cả hiểu rõ vừa rồi tiểu công chúa đã ám toán vị Bắc Minh tiền bối này. Bắc Minh tiền bối rõ ràng trợ giúp bọn hắn ngăn cản Hỏa Dực Vệ, vậy mà tiểu công chúa lại đâm dao sau lưng ... Loại chuyện này bất kể ở trong thế giới phàm nhân, hay trong Tu tiên giới, đều bị người ta khinh thường!
Đương nhiên nếu như Kỷ Ninh đã chết, việc này cũng coi như xong.
Tuy nhiên Kỷ Ninh không những không chết, mà còn giết chết Hỏa Dực Vệ. Lúc này đối mặt với Kỷ Ninh, bọn hắn không còn điều gì để nói! Hơn nữa còn vô cùng sợ hãi! Với cách thức làm việc của Tu tiên giả, lúc này Kỷ Ninh có giết hết tất cả bọn hắn cũng là chuyện rất bình thường.
"Bắc Minh tiền bối ..."
"Bắc Minh ..."
Hoàng tử và nhị công chúa lập tức mở miệng, trong lòng hai người vô cùng lo lắng sợ hãi.
Bọn hắn oan ức a.
Vừa rồi thuần túy là tiểu công chúa chủ động gây chuyện, bọn hắn không hề sai khiến! Về phần tiểu công chúa chết, hoàng tử, nhị công chúa, hai người bọn họ chỉ có vẻ bất đắc dĩ, mà không có chút đau khổ nào. Bởi vì trên đường chạy trốn, rất nhiều huynh đệ tỷ muội của bọn họ đã ngã xuống ... Tất cả Trưởng bối trong Hoàng tộc cũng chết hết rồi, bọn hắn đã sớm có tâm lý thừa nhận cái chết. Hơn nữa về phần tình cảm, hoàng tử và nhị công chúa còn yêu thương nhau hơn là với tiểu công chúa.
"Vù vù ..." Khóe mắt Kỷ Ninh khẽ động, một thiếu nữ áo trắng bỗng xuất hiện bên cạnh, đúng là Kỳ Tiểu Vũ.
"Sư phụ." Kỳ Tiểu Vũ nói. "Ta nhìn thấy tiểu công chúa, nàng ..."
Mới nói được một nửa, Kỳ Tiểu Vũ đã phát hiện mình đang ở bên trong trường toa, quay đầu nhìn tình cảnh chung quanh với vẻ nghi hoặc.
"Đồ nhi, hãy nhìn cho kỹ." Kỷ Ninh lãnh đạm nói.
"Vâng." Kỳ Tiểu Vũ cung kính đáp.
"Bắc Minh tiền bối, lúc trước thật sự là Như Huệ tự mình hành động, nàng muốn tiền bối có thể cầm chân những tên Hỏa Dực Vệ kia thêm một chút thời gian." Kỳ Như Phong nói.
"Đây hoàn toàn do một mình tiểu muội hành động." Thiếu nữ áo đen nói.
Kỳ Tiểu Vũ một bên yên lặng nhìn, lúc trước khi Hỏa Dực Vệ đến, một mình Sư phụ nghênh chiến, trong khi đó Hoàng tộc Kỳ quốc lại bỏ chạy thục mạng, hơn nữa lúc đó Kỳ Tiểu Vũ còn tận mắt nhìn thấy tiểu công chúa ném ra một trận pháp. Kỳ Tiểu Vũ đi theo bọn hắn nhiều năm như vậy, hiểu rõ lòng dạ của tiểu công chúa độc ác như thế nào, cho nên cũng có thể đoán được đại khái chân tướng sự việc vừa rồi!
Kỷ Ninh nhìn hoàng tử và nhị công chúa, lạnh nhạt nói: "Ta không điếc, các ngươi còn nói để Thiên Tiên lão tổ sau lưng ta báo thù, đi giết Hỏa Dực Yêu Vương ư? Hừ ... Ta không muốn giết người, nhưng các ngươi rất đáng chết!"
Hoàng tử, nhị công chúa run lên.
"Nếu như các ngươi đúng là ở sau lưng sai khiến, các ngươi nhất định phải chết. Nếu như không phải, ta còn không đến mức không biết phân biệt." Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn thẳng về phía thiếu nữ áo đen, trực tiếp thi triển thần thông ‘ Mê Thần Thuật ’.
Ngay lập tức, ánh mắt thiếu nữ áo đen trở nên ngây ngốc.
"Nói, tiểu công chúa âm mưu ám toán ta, có quan hệ với ngươi hay không?" Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
Giọng nói đờ đẫn của của thiếu nữ áo đen truyền tới: "Không liên quan đến ta. Như Huệ tự ý hành động, tuy rằng có thể làm cho Bắc Minh tiền bối trì hoãn thêm một chút thời gian. Thế nhưng Hoàng tộc Kỳ quốc ta cũng có khả năng rước lấy đại địch, nếu như tương lai sư môn sau lưng Bắc Minh tiền bối kia trả thù, chỉ sợ Hoàng tộc Kỳ quốc ta sẽ càng thêm bi thảm. Như Huệ quá mức nông cạn ..."
"Ta làm sao vậy?" Thiếu nữ áo đen khôi phục lại vẻ tỉnh táo, kinh ngạc nhìn bốn phía xung quanh, đồng thời nghĩ đến những việc phát sinh trong lúc bị mê thần, không khỏi hoảng sợ nhìn Kỷ Ninh.
Sắc mặt Hoàng tử một bên càng ngày càng trắng bệch.
"Ngươi." Kỷ Ninh nhìn về phía hoàng tử.
Hoàng tử lại cắn răng nói: "Ta tuyệt không có lòng hại tiền bối." Vừa dứt lời, ánh mắt hoàng tử Kỳ Như Phong cũng trở nên ngây ngốc.
Hắn cũng ngây dại nói ra hết từ đầu đến đuôi, việc xảy ra vừa rồi hoàn toàn không do hắn sai khiến.
Kỳ Tiểu Vũ một bên thở phào một hơi, nàng vẫn có hảo cảm với hoàng tử và nhị công chúa.
"Ta hỏi ngươi." Kỷ Ninh bỗng nhiên nói. "Bộ tộc của Kỳ Tiểu Vũ năm đó bị diệt, có phải do Hoàng tộc Kỳ quốc ngươi an bài không?"
Sắc mặt thiếu nữ áo đen lập tức đại biến.
Toàn thân Kỳ Tiểu Vũ cũng run lên, trong mắt lộ rõ sự hoảng sợ bất an.
Hoàng tử vẫn ngây dại, nói một cách máy móc: "Vì muốn Kỳ Tiểu Vũ tuyệt đối trung thành với Hoàng tộc ta, nhất định phải làm cho nàng không còn chỗ dựa là bộ tộc của mình nữa. Nếu không điều quan trọng nhất trong lòng nàng khẳng định vẫn là bộ tộc của nàng ... Cho nên Trưởng bối trong tộc đã ép buộc ba gã Tiên Thiên Đại Yêu đi tập kích bộ tộc của nàng. Về phần hai gã cao thủ Tiên Thiên trong bộ lạc cũng bị trưởng bối của ta tính toán, đương nhiên không thể ngăn cản nổi, toàn bộ bộ lạc tán loạn, tất cả thân nhân của Kỳ Tiểu Vũ đều chết, nàng không còn chỗ dựa nào nữa. Lúc này trưởng bối của ta hiện thân bảo hộ nàng, nàng tự nhiên sẽ cảm kích không muốn xa rời.
Tất cả đều đúng như kế hoạch, Kỳ Tiểu Vũ vô cùng trung thành với Hoàng tộc Kỳ quốc ta. Mà từ khi Kỳ Tiểu Vũ trở thành một thành viên của Hoàng tộc Kỳ quốc ta, vận khí của chúng ta rõ ràng chuyển biến rất tốt, số lần bị đuổi giết trở nên ít hơn, trưởng bối ngã xuống cũng ít hơn ..."
"Không, không ..." Mặt Kỳ Tiểu Vũ đầy nước mắt, không ngừng lắc đầu.
Kỷ Ninh thở dài trong lòng.
Hắn thi triển Mê Thần Thuật, chủ yếu muốn tra xét sự tình vừa phát sinh. Với kinh nghiệm của Kỷ Ninh, hắn đương nhiên phát hiện việc bộ lạc của Tiểu Vũ sinh sống lúc nhỏ bị diệt có điểm kỳ quái. Loại bộ lạc lớn cỡ này sẽ không dễ dàng bị Đại Yêu tập kích.
"Quả nhiên." Kỷ Ninh thầm gật đầu, cảm tình của Kỳ Tiểu Vũ với Hoàng tộc Kỳ quốc này quá sâu, Kỷ Ninh lo lắng về sau sẽ xuất hiện phiền toái, cho nên muốn nhanh chóng biết rõ việc này.
"Các ngươi một mực âm mưu ta, âm mưu ta." Kỳ Tiểu Vũ nhìn về phía hoàng tử, sắc mặt tái nhợt. "Sư phụ ta thì sao, sư phụ ta cũng âm mưu với ta sao?"
"Sư thúc Lâu Hà là người phản đối kế hoạch lúc trước, sư thúc muốn chủ động tới bộ lạc của ngươi thu ngươi làm đồ đệ, nhưng lúc đó Hoang tộc ta đang chạy trốn, tất cả phải có lợi nhất cho Hoàng tộc ta." Hoàng tử Kỳ Như Phong tiếp tục ngây ngốc nói tiếp. "Sư thúc Lâu Hà đau lòng thay cho ngươi, cho nên mới thu ngươi làm đồ đệ, dạy bảo, bồi dưỡng ngươi, yêu thương ngươi. Thậm chí còn khiến cho một vài hoàng tử công chúa phải ghen ghét."
Trong lòng Kỳ Tiểu Vũ buông lỏng.
Trong toàn bộ hoàng tộc Kỳ quốc, người làm nàng cảm kích nhất đúng là sư phụ Lâu Hà, dường như là tình cảm giữa mẹ và con gái vậy.
Che chở nàng, yêu thương nàng.
Kỳ Tiểu Vũ có thể cảm nhận được tình cảm sâu đậm mà sư phụ dành cho mình. Nàng được sư phụ dạy dỗ từ lúc còn nhỏ, nên không nhớ được nhiều về bộ lạc Thanh Nhai, ngay cả kí ức về cha mẹ đẻ của nàng cũng rất mơ hồ. Tình cảm với sư phụ Lâu Hà mới là sâu sắc nhất, dù sao thời gian hai thấy trò ở chung cũng là dài nhất.
Kỳ Tiểu Vũ cảm giác rất chuẩn những thiện ý, ác ý, quan tâm của người khác dành cho mình, nàng luôn luôn cảm giác được lòng yêu thương của sư phụ Lâu Hà, cho nên nàng mới cảm kích Hoàng tộc Kỳ quốc như vậy, thậm chí người lãnh đạo Hoàng tộc Kỳ quốc lúc trước bảo nàng phát ra lời thề Thiên Đạo, nàng cũng không chần chờ chút nào.
"Làm sao vậy?" Hoàng tử Kỳ Như Phong tỉnh táo lại, rất nhanh đã nhớ lại, sắc mặt ngày càng tái nhợt.
Hắn hoảng sợ nhìn về phía Kỷ Ninh, sau đó nhìn về phía Kỳ Tiểu Vũ.
"Sư thúc Lâu Hà ... Ta có thể hiểu cảm giác của người, ta không trách người, không trách người." Nước mắt Kỳ Tiểu Vũ chảy dài, nàng nhìn chằm chằm vào thiếu nữ áo đen, hoàng tử, cắn răng nói. "Hoàng tộc Kỳ quốc các ngươi phá hủy bộ lạc của ta, quê hương ta, hại chết người thân của ta. Cho dù sư phụ Lâu Hà đối với ta ân trọng như núi, nhưng từ nay về sau, Kỳ Tiểu Vũ ta không còn bất kỳ liên quan gì với Kỳ thị các ngươi nữa. Từ nay về sau tên ta là Thanh Nhai Tiểu Vũ!"
"Sư phụ." Thanh Nhai Tiểu Vũ nhìn về phía Kỷ Ninh, trong mắt vẫn đọng lại nước mắt. "Cám ơn sư phụ đã giúp ta tỉnh ngộ, nếu không đệ tử vẫn một mực mơ mơ màng màng. Hiện giờ đệ tử muốn ở một mình."
"Được rồi." Kỷ Ninh gật đầu, trong lòng khẽ động.
Xoạt.
Kỳ Tiểu Vũ đã được Kỷ Ninh thu vào trong Tiên Phủ tùy thân.
Ánh mắt Kỷ Ninh rơi trên người hoàng tử, công chúa.
Hai người Hoàng tử, công chúa cũng không có cách nào, vừa rồi hai người bị mê thần, còn tưởng rằng chỉ là tra xét việc tiểu công chúa ám toán. Thật không ngờ vị Bắc Minh tiền bối này vậy mà lại vạch trần chuyện bộ lạc Thanh Nhai bị diệt năm đó. Tuy nhiên chuyện đã đến nước này, bọn hắn cũng không muốn gì khác, chỉ mong có thể được sống.
"Nếu các người không có lòng hại ta, đương nhiên ta sẽ không động tới các ngươi. Ta vẫn sẽ tuân thủ hứa hẹn như trước." Kỷ Ninh nói. "Tuy nhiên, bây giờ các ngươi hãy theo ta tới một nơi."
Kỷ Ninh vừa nói xong lập tức vung tay lên, thu tất cả Hoàng tộc Kỳ quốc và con thoi kia vào trong Tiên Phủ tùy thân.
Sau đó con thuyền dưới chân Kỷ Ninh lập tức đạp sóng nước sông Ác Long, nhanh chóng rời đi.
Sau thời gian dùng cạn một chén trà nhỏ.
Một ngọn núi cao vút, đỉnh núi chui trong mây xuất hiên trước mắt. Trên không trung ngọn núi bỗng nhiên rung động, một thiếu niên mặc da thú xuất hiện từ hư không, lập tức hạ xuống.
"Ở nơi này đi." Thiếu niên mặc da thú gật đầu, sau đó vung tay lên, một tòa Tiên Phủ xuất hiện ngay bên cạnh.
Bên trong Tiên Phủ.
Hoàng tử, nhị công chúa cung kính hành lễ, hoàng tử mở miệng trước: "Tiền bối, nơi này là … ?"
"Các ngươi có thể ra ngoài, nhưng tốt nhất đừng đi quá xa. Khoảng cách quá xa, ta không thể bảo vệ được tính mạng của các ngươi." Kỷ Ninh lạnh nhạt nói. "Nơi này cách địa điểm vừa rồi chỉ khoảng ngàn vạn dặm. Chắc chắn Hỏa Dực Yêu Vương lần theo các ngươi cũng phải cần một khoảng thời gian mới có thể đến đây được. Trong khoảng thời gian này, các ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt đi, chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo."
"Chuẩn bị trận chiến tiếp theo ư?" Hoàng tử, công chúa cả kinh.
"Ta đã giết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, trong đó còn có ba Tán Tiên Lão Yêu. Ngươi cho rằng Hỏa Dực Yêu Vương sẽ bỏ qua như vậy sao?" Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
Hoàng tử công chúa đều lắc đầu.
Làm sao có thể?
Khu vực Đông Lưu này chính là thiên hạ của mười hai Yêu Vương, vị Bắc Minh tiền bối này dám can đảm giết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, Hỏa Dực Yêu Vương làm sao có thể không giận dữ? Phải biết rằng Hỏa Dực Vệ này chính là đội ngũ trung thành nhất của Hỏa Dực Yêu Vương, lần này chết nhiều người như vậy, chỉ sợ Hỏa Dực Yêu Vương sẽ tự thân xuất mã đuổi giết đến đây.
"Hỏa Dực Yêu Vương tự mình tới đây." Trong lòng hai người Hoàng tử, nhị công chúa đều thấp thỏm bất an. "Vị Bắc Minh tiền bối này còn muốn chiến một trận sao?"
"Rút cuộc hắn mạnh đến thế nào, chẳng lẽ lúc trước ta dùng bí thuật dò xét là sai, hắn không phải là Nguyên Thần viên mãn sao?"
Trong lòng Hoàng tử công chúa đang rất bối rối.
Lúc trước Hỏa Dực Vệ chỉ trong một thời gian rất ngắn đã lần theo đuổi giết Kỷ Ninh, theo lý mà nói thì bọn chúng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Kỷ Ninh. Như vậy chỉ e đúng như lời hắn nói ... mấy trăm Hỏa Dực Vệ đã chết rồi.
"Chỉ trong tích tắc giết chết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, phá khốn trận, đuổi theo chúng ta. Rút cuộc thực lực Kỷ Ninh này mạnh như thế nào. Chẳng lẽ thật có thể chiến một trận với Hỏa Dực Yêu Vương sao?" Tâm tư của Hoàng tử, công chúa hỗn loạn vô cùng.
Song Kỷ Ninh lại không hơi đâu đi quản bọn hắn nghĩ cái khỉ gió gì, mà hắn tiến vào một gian mật thất trong Tiên Phủ. Một góc gian mật thất bỗng nhiên rung động, Kỷ Ninh bước từng bước vào trong Thủy Phủ.
"Không thể coi thường thực lực của Hỏa Dực Yêu Vương được, thậm chí ta còn muốn đối phó những tên Yêu Vương khác. Trước tiên, thực lực của ta nên tăng thêm một chút." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Bản thể của ta thi triển Ba Đầu Sáu Tay cần sáu thanh Tiên kiếm. Trong đó ba thanh là Bắc Minh kiếm, tốt nhất ba thanh khác nên là Tiên giai phi kiếm."
Mình còn có ‘ Thiên Ngưu kiếm ’ là pháp bảo Tiên giai cực phẩm trong cực phẩm, lần trước ở Tiên Duyên đại hội, Đại Hạ Hoàng Đế đã ban cho mình một thanh phi kiếm Tiên giai hạ phẩm.
Vừa rồi mình chém giết ba Tán Tiên Lão Yêu, cũng thu được hai kiện pháp bảo Tiên giai hạ phẩm, trong đó có một thanh phi kiếm Tiên giai hạ phẩm.
"Bản thể của ta, tranh thủ thời gian đột phá lên Phản Hư tiền kỳ. Như vậy mới có thể phát ra uy lực cao nhất của pháp bảo Tiên giai." Kỷ Ninh thầm nghĩ, uy năng của hai kiện Tiên giai hạ phẩm phi kiếm tương đương với Bắc Minh kiếm, Thiên Ngưu kiếm mới được Kỷ Ninh coi trọng nhất! Uy năng của nó gần đạt tới cấp bậc pháp bảo Thuần Dương rồi.
Lúc này, Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi giữa tĩnh thất trong Thủy Phủ.
Bắt đầu sử dụng Nguyên dịch thể tu luyện ...
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 13 : Tà Nguyệt Tam Tinh Động
Chương 22 : Mười hai Yêu Vương Đông lưu
Dịch giả: hungprods
Biên tập: hungprods
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Cách Kỷ Ninh ngàn vạn dặm, Đô thành Kỳ quốc, trong Hoàng Cung.
Trong một Đại Điện vàng son lộng lẫy, một đám thị nữ xinh đẹp đang bưng các loại mỹ thực quý hiếm, Tiên nhưỡng, tất cả đều được đưa vào trong Đại Điện. Phía trên Đại Điện, có mười hai cái bàn dài.
"Nào, uống."
"Đại ca, ta mời ngươi."
"Cửu đệ, chúng ta đã hơn một ngàn năm chưa gặp mặt rồi đấy. Đến đây, huynh đệ chúng ta cụng một ly."
Những tiếng cười hoặc là hào sảng, hoặc là cao vút, hoặc là trầm thấp, hoặc là sắc lạnh, mỗi thanh âm đều bá đạo, sảng khoái vô cùng.
Trong lòng mỗi thị nữ do Yêu Tộc biến thành kia đều run sợ, cẩn thận từng li từng tí, lo lắng mình sẽ chọc giận vị Yêu Vương nào. Các nàng đều biết những kẻ trong Đại Điện này chính là mười hai Yêu Vương Đông Lưu. Bất kỳ một Yêu Vương nào cũng không phải hạng các nàng có khả năng đắc tội đấy, nếu chẳng may trong lúc vô tình mạo phạm Yêu Vương, kết cục sẽ cực kỳ bi thảm.
Đã từng có một thị nữ, cũng bởi vì khẩn trương mà rơi một chút nước trên mâm xuống người Ngọc Thiềm Yêu Vương trong mười hai Yêu Vương. Ngọc Thiềm Yêu Vương đảo mắt một vòng, sau đó liền mở rộng miệng trực tiếp nuốt thị nữ kia vào trong bụng.
Bên dưới trung tâm Đại Điện còn có một đám Yêu Tộc, mỹ nữ Nhân tộc đang nhảy múa.
Phía bên cạnh Đại Điện đương nhiên có các nhạc công thổi gõ nhạc khí.
"Tốt rồi, các ngươi lui ra cả đi."
Một lúc lâu sau, Hỏa Dực Yêu Vương ngồi trên Đại Điện mở miệng nói.
"Vâng, Đại Vương."
Lập tức tất cả thị nữ, vũ nữ, nhạc công đều thối lui, lúc này trong Đại Điện chỉ còn lại mười hai tên Yêu Vương.
"Lão Tam, ngươi mời tất cả huynh đệ chúng ta tới đây, có chuyện gì mau nói ra đi." Giọng nói hùng hồn của một tên Yêu Vương có bộ lông màu vàng, mang một cái đầu gấu khôi ngô truyền tới, đúng là lão đại Kim Mao Bi Yêu Vương trong mười hai Yêu Vương.
"Đại ca." Hỏa Dực Yêu Vương cao gầy mặc áo đen cười nói. "Hặc hặc, ta mời tất cả huynh đệ tơi đây đương nhiên là có chuyện vui. Thất đệ đến sớm nhất, lúc trước ta cũng đã nói với hắn, các ngươi không tin có thể hỏi Thất đệ một chút."
Những Yêu Vương khác đều nhìn sang.
Phi Thiên Yêu Vương mặc giáp xanh có đôi mắt ưng gật đầu nói: "Đúng thật là một chuyện tốt."
"Hả?"
Mấy tên Yêu Vương khác đều hiếu kỳ nhìn Hỏa Dực Yêu Vương, tính tình bọn hắn đều nóng nảy giống nhau, bình thường gặp được chỗ tốt đều một mình độc chiếm, làm sao có chuyện chia sẻ cùng các huynh đệ khác được?
Hỏa Dực Yêu Vương thấy thế cười cười, hắn khẽ đảo tay lấy ra một cuốn da thú màu đen, cuốn da thú này trực tiếp bay lên lơ lửng giữa không trung rồi từ từ mở ra. Bên trên cuốn Da thú có một đồ án phức tạp, tựa như một địa đồ.
"Đây là … ?" Những Yêu Vương khác đều nghi hoặc.
"Đây là địa đồ bảo tàng!" Hỏa Dực Yêu Vương mở miệng.
"Bảo tàng?"
"Địa đồ bảo tàng?"
"Ngươi nói đùa gì vậy, bảo tàng gì chứ! Đối với huynh đệ chúng ta mà nói, ngay đến bảo vật của Thiên Tiên cũng chẳng tính là gì, bảo vật của đám Chân Tiên Thiên Thần còn miễn cưỡng xem như bảo tàng."
Trong lúc nhất thời, phần lớn Yêu Vương đều mở miệng.
Bọn hắn đường đường là mười hai Yêu Vương Đông Lưu, ngay cả lão tổ Thiên Tiên cũng không nguyện ý đối địch với bọn hắn. Để bọn hắn gọi một tiếng là ‘bảo tàng’ quá khó khăn.
Phi Thiên Yêu Vương mở miệng nói: "Các vị huynh đệ, Tam ca không hề lừa gạt mọi người. Bảo tàng mà địa đồ này chỉ dẫn ... đích xác là một bảo tàng cực lớn."
"Hả?"
"Bảo tàng lớn sao?" Trong lúc nhất thời, trong lòng những tên Yêu Vương khác đều suy nghĩ, đến cả lão Thất Phi Thiên Yêu Vương cũng thừa nhận, chỉ e chuyện này không đơn giản.
"Tam ca, chẳng lẽ có quan hệ cùng Kỳ quốc?" Giọng nói trầm thấp của Ngọc Thiềm Yêu Vương béo lùn, làn da có màu xanh lá truyền tới.
Hỏa Dực Yêu Vương trên Đại Điện gật đầu: "Hoàn toàn chính xác có quan hệ cùng Kỳ quốc. Sở dĩ lúc trước ta tiêu diệt Kỳ quốc cũng bởi vì nghe nói một ít tin tức về bảo tàng này. Ta đột ngột ra tay, bắt được rất nhiều nhân vật trọng yếu của Hoàng tộc Kỳ quốc. Bằng vào sưu hồn và các thủ đoạn khác, ta đã biết tin tức chi tiết về bảo tàng, hơn nữa cũng tìm được phần địa đồ bảo tàng này từ tay Hoàng tộc Kỳ quốc."
"Địa đồ bảo tàng đã nắm trong tay, Tam ca hoàn toàn có thể đi một mình a."
"Ta cũng không tin Tam ca ngươi lại hảo tâm như vậy."
"Hắc hắc, Tam ca, ngươi nghĩ gì thế? Mấy huynh đệ chúng ta đều hiểu rõ tính nết của ngươi mà."
Hỏa Dực Yêu Vương cười hắc hắc.
Phi Thiên Yêu Vương một bên thì nói: "Tam ca đã tới địa phương đó hai lần, lần thứ nhất không công mà lui, căn bản không cách nào xâm nhập. Lần thứ hai Tam ca chuẩn bị đầy đủ, dễ dàng xâm nhập vào trong, nhưng lại bị vây khốn trong đó hơn hai mươi năm, thiếu chút nữa thì chết. Gần đây mới chạy trốn ra ngoài."
"Cái gì? Bị vây khốn hơn hai mươi năm sao?"
"Tam đệ, chẳng lẽ không thể trốn thoát bằng Đại Na Di đạo phù?"
"Nguy hiểm như vậy sao?"
Cả đám Yêu Vương đều kinh hãi.
Hỏa Dực Yêu Vương nói ngay: "Nghe ta nói cẩn thận đây, bảo tàng này ..."
Hỏa Dực Yêu Vương không ngừng kể lại kinh nghiệm hắn xâm nhập bảo tàng lúc trước, hắn biết rõ, chỉ dựa vào một mình hắn căn bản không cách nào xâm nhập. Phải mười hai Yêu Vương liên thủ mới có hy vọng.
Theo lời kể lại của Hỏa Dực Yêu Vương, biểu lộ của những Yêu Vương khác đều ngưng trọng dần, chỗ đó đúng là nguy hiểm ... Theo miêu tả của Hỏa Dực Yêu Vương, xem ra nơi thần bí này rất đáng sợ, chỉ sợ Thiên Tiên đi vào cũng phải chết.
"Mười hai Yêu Vương chúng ta liên thủ mới có hy vọng." Hỏa Dực Yêu Vương trịnh trọng nói.
"Rút cuộc bảo tàng này có bảo vật gì?"
"Thật sự động tâm a."
Cả đám đều mong chờ khát vọng.
Đại Đế khai lập Kỳ quốc chỉ tới ngoài rìa của bảo tàng này đã thu được một ít pháp môn tu luyện, thần thông, bí thuật … Hơn nữa còn là pháp môn cực hạn, nếu không Kỳ quốc cũng sẽ không khuếch trương nhanh như vậy. Mới chỉ ngoài rìa đã như thế, vậy thì chỗ sâu trong bảo tàng …
"Chúng ta phải lên một kế hoạch kỹ lưỡng." Lão đại Kim Mao Bi Yêu Vương nghiêm túc nói. "Không được lỗ mãng."
"Đúng, phải lên kế hoạch thật tốt."
"Đúng vậy."
Ngay lúc chúng Yêu Vương thương nghị kế hoạch, một lão giả cổ dài xuất hiện bên ngoài Đại Điện.
"Đại vương, đại vương." Lão giả cổ dài cao giọng nói.
"Vào đi." Hỏa Dực Yêu Vương cau mày nói.
Lão giả cổ dài vừa bước tới, vừa cung kính nói: "Bẩm đại vương, ba chi Hỏa Dực vệ do ba gã Tán Tiên suất lĩnh vừa phái đi, toàn bộ đã chết, không tên nào có thể trốn về được."
"Toàn bộ đã chết sao?" Hỏa Dực Yêu Vương đứng bật dậy.
"Đúng, toàn bộ." Lão giả cổ dài liên tục gật đầu, trong mắt lộ vẻ lo lắng.
Sắc mặt Hỏa Dực Yêu Vương không còn giữ được vẻ bình tĩnh.
Mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ, mà lại do ba gã Tán Tiên suất lĩnh ... Muốn giết sạch toàn bộ, không tên nào có thể trốn thoát, địch nhân mạnh tới mức nào đây?
"Sao vậy, lão Tam?"
"Tam ca, chuyện gì xảy ra vậy?"
Những tên Yêu Vương khác dò hỏi.
Hỏa Dực Yêu Vương nghiêm mặt nói: "Không gạt các vị huynh đệ, chút dư nghiệt Hoàng tộc Kỳ quốc còn sót lại đang chạy trốn, song kẻ mạnh nhất trong dư nghiệt Kỳ quốc cũng chỉ đạt cấp độ Vạn Tượng chân nhân. Lúc trước một tiểu đội Hỏa Dực Vệ dưới trướng ta đuổi giết bọn chúng, thế nhưng tất cả đều bị diệt. Ta cảm thấy kỳ quái, vì vậy vừa rồi đã phái ba đại đội lần theo đám dư nghiệt Kỳ quốc, nhưng tất cả vẫn chết sạch, ngay cả một tên cũng không chạy thoát được."
"Ba đại đội ư? Mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ kết thành đại trận đạo binh ... Kể cả là cực hạn Tán Tiên cũng có khả năng diệt sát."
"Giết chết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, không tên nào có thể chạy thoát, rất khó."
"Không phải là địch nhân bình thường."
Chúng Yêu Vương rất quen thuộc lẫn nhau, đương nhiên hiểu rõ Hỏa Dực Vệ dưới trướng Hỏa Dực Yêu Vương.
"Hắc hắc, không cần phiền não? Hôm nay tất cả huynh đệ chúng ta khó khăn lắm mới tập trung tại đây, cũng nên cùng nhau đi xem rút cuộc đám dư nghiệt Kỳ quốc có thủ đoạn gì." Kim Mao Bi Yêu Vương cười ha ha nói. "Huynh đệ chúng ta liên thủ, trên toàn bộ Tinh Châu, thật đúng là không có địch thủ."
Thế lực lớn nhất Tinh Châu cũng chỉ tồn tại Thiên Tiên lão tổ mà thôi.
Một khi bọn hắn liên thủ, ngay cả Thiên Tiên cũng không sợ.
"Cùng đi."
"Tam ca, chúng ta cùng đi xem một phen, rút cuộc là kẻ nào dám trêu chọc mười hai Yêu Vương Đông Lưu chúng ta."
"Dám diệt Hỏa Dực Vệ, chính là không nể mặt mũi Tam ca. Không nể mặt mũi Tam ca, chính là không nể mặt mũi huynh đệ chúng ta."
"Cùng đi xem một phen."
Hỏa Dực Yêu Vương lập tức nở nụ cười: "Hặc hặc ha ha, tốt, có chúng huynh đệ ở đây, mặc kệ là ai giúp đỡ sau lưng Hoàng tộc Kỳ quốc, tất cả chỉ có một chữ chết mà thôi!"
"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta đã cơm nước no nê, bây giờ trực tiếp đi giết chóc một phen."
“Giết chóc một phen, ha ha."
Mười hai Yêu Vương Đông Lưu nói là làm ngay, lúc này chúng Yêu Vương dẫn đầu ngàn vạn yêu quái, trùng trùng điệp điệp rời khỏi Đô thành Kỳ quốc.
******
Đỉnh núi.
Kỷ Ninh đang cầm một bầu rượu ngồi trên vách đá, nhàn nhã uống, ngắm cảnh sắc biển mây mênh mông.
Lúc trước sau khi hao phí một trăm hai mươi vạn cân Nguyên dịch thể, phương diện Luyện Khí của bản thể Kỷ Ninh đã tăng từ Nguyên Thần viên mãn lên tới Phản Hư tiền kỳ! Bởi như vậy, hắn có thể sử dụng Tiên giai pháp bảo một cách tốt hơn.
"Bản thể sử dụng Thiên Ngưu kiếm, Bắc Minh kiếm, đệ Nhị Nguyên Thần sử dụng Lê Thiên kiếm trận." Kỷ Ninh yên lặng gật đầu, hiện giờ, thực lực của mình đã thay đổi rất lớn rồi.
"Hỏa Dực Yêu Vương, ta giết mấy trăm Hỏa Dực Vệ dưới trướng của ngươi ... Ngươi nhất định phải tự mình đến đây xem xét một chút.”
Kỷ Ninh đang mong đợi.
Hoàng tộc Kỳ quốc được sự che chở của mình, vừa vặn có thể hấp dẫn Hỏa Dực Yêu Vương kia đến đây!
"Mười tên có tội nghiệt lớn, ta sẽ giết Hỏa Dực Yêu Vương trước tiên, sau đó tới lượt đám còn lại." Kỷ Ninh thầm suy nghĩ, với thực lực của mình, bản thể và đệ Nhị Nguyên Thần liên thủ, giết một tên Yêu Vương chắc chắn không phải chuyện gì khó khăn lắm.
Trong lúc Kỷ Ninh đang nhàn nhã ngồi uống rượu trên vách đá ...
"Hả?" Kỷ Ninh bỗng nhiên nhìn phía xa xa.
Chỉ thấy chỗ xa xa có một đám mây mù cực lớn nhanh chóng bay tới đây, phía trên đám mây mù có vô số bóng người, chính xác là một số lượng lớn yêu quái đang ở bên trên đám mây mù. Dẫn đầu đám yêu quái là mười hai bóng người, khí tức mỗi cái ngập trời, khiến Kỷ Ninh mơ hồ cảm thấy một loại áp lực.
"Mười hai?" Kỷ Ninh nhìn kỹ mười hai bóng người cầm đầu vô số yêu quái đằng vân giá vũ, sắc mặt không khỏi biến sắc.
Những kẻ này có khí tức mạnh mẽ như thế tuyệt đối không phải Tán Tiên bình thường, lực lượng Thiên Địa vô hình được những kẻ kia dẫn động đều khiến Kỷ Ninh kinh hãi. Hơn nữa mười hai bóng người cầm đầu đám yêu quái kia, khí tức đều ngang hàng nhau, hiển nhiên không thể phân biệt được cao thấp.
"Vậy mà lại là mười hai Yêu Vương Đông Lưu?" Kỷ Ninh cao giọng mở miệng nói, thanh âm trùng trùng điệp điệp, vang vọng cả Trời Đất.
"Tiểu oa nhi ngươi là ai, sư phụ của ngươi che chở Hoàng tộc Kỳ quốc kia sao?" Hỏa Dực Yêu Vương cao gầy mặc áo đen trong mười hai Yêu Vương kia cao giọng nói. " Gọi sư phụ ngươi ra đây, mười hai huynh đệ chúng ta muốn xem xem là kẻ nào có lá gan lớn như vậy, dám một hơi diệt sạch mấy trăm Hỏa Dực Vệ của ta."
Trong nội tâm Kỷ Ninh bất đắc dĩ, thầm mắng: "Ta vốn định một mình đối phó Hỏa Dực Yêu Vương, làm sao mà thoáng cái tận mười hai tên đến đây vậy! Mười hai Yêu Vương Đông lưu không phải có địa bàn riêng của mình hay sao, vì lý do gì mà tập trung lại một chỗ?"
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Âm thanh của Kỷ Ninh và Hỏa Dực Yêu Vương đều rất lớn.
"Đúng là Mười hai Yêu Vương Đông lưu?"
" … Bảo sư phụ của ngươi mau ra đây … “
Giọng nói song phương vang vọng Thiên Địa khiến bọn người Hoàng tộc Kỳ quốc trong Tiên Phủ lắp bắp kinh hãi, lo lắng đi tới cửa ra vào Tiên Phủ.
Hoàng tử Kỳ Như Phong, nhị công chúa Kỳ Như Ngọc, còn có đồ đệ của Kỷ Ninh là Thanh Nhai Tiểu Vũ cùng đám tôi tớ hộ vệ Hoàng tộc đều đứng trước cửa Tiên Phủ nhìn về phía xa xa ... Chỉ thấy Kỷ Ninh đang cầm bầu rượu đứng trên vách đá, mà trong không trung đằng xa chính là vô số Yêu tộc đang cưỡi mây đạp gió bay đến.
"Đó là Hỏa Dực Yêu Vương?" Sắc mặt Kỳ Như Phong đại biến, cả đời hắn không thể quên được bóng dáng đó, đó vĩnh viễn là ác mộng của hắn.
Mà Hỏa Dực Yêu Vương chính là kẻ cầm đầu mười hai Yêu Vương.
"Kim Mao Bi Yêu Vương, Tuyết Hồ Yêu Vương... Không sai, không sai, những kẻ này đều giống mười hai Yêu Vương Đông Lưu trong thủy ấn đồ của Hoàng tộc chúng ta như đúc." Sắc mặt Kỳ Như Phong trắng bệch. "Toàn bộ mười hai Yêu Vương Đông lưu đều đến rồi."
"Đến cả sao? Cho dù Bắc Minh tiền bối có giết mấy trăm tên Hỏa Dực Vệ, làm sao toàn bộ mười hai Yêu Vương Đông lưu lại đến đây chứ?" Thiếu nữ áo đen cũng tuyệt vọng.
Bọn họ dù có Đại Na Di phù nhưng dù có dùng được cũng như không, bằng thực lực của Yêu Vương hoàn toàn có thể thi triển Hư Không Na Di đuổi theo.
Những năm qua, Hoàng tộc Kỳ quốc có thể lẩn trốn cũng bởi vì Hỏa Dực Yêu Vương không thực sự muốn đuổi giết, sau khi hắn có được địa đồ bảo tàng, mọi tâm tư đều đặt vào bảo tàng đó. Đối với Hoàng tộc Kỳ quốc cũng chỉ để một ít Hỏa Dực Vệ đuổi giết mà thôi.
"Mười hai Yêu Vương Đông lưu?" Thanh Nhai Tiểu Vũ đứng ở một bên nghe hoàng tử công chúa nói chuyện với nhau, sắc mặt cũng thay đổi.
"Mười hai tên kia chính là Mười hai Yêu Vương sao?"
Thanh Nhai Tiểu Vũ nhìn mười hai bóng người phía xa xa đang thống lĩnh vô số yêu tộc, mặc dù khoảng cách xa như thế nhưng uy áp vô tận cũng làm cho nàng run sợ, đồng thời nàng cũng lo lắng: "Sư phụ, ta vừa có sư phụ, người ngàn vạn lần đừng chết, ngàn vạn đừng chết a."
Sau khi Hoàng tộc Kỳ quốc tan vỡ, nàng đã không còn người thân trên đời này, Kỷ Ninh là sư phụ của nàng, cũng là người thân nhất hiện tại của nàng. Nàng có thể cảm nhận được Kỷ Ninh có thiện ý với nàng.
"Ta không muốn sư phụ chết, không muốn....." Trong nội tâm Thanh Nhai Tiểu Vũ lo sợ.
Nếu như sư phụ chết đi, nàng sẽ lại cô đơn một mình.
"Xong rồi." Sắc mặt Kỳ Như Phong tái nhợt, tuyệt vọng lắc đầu.
"Mười hai Yêu Vương đều tới, cho dù Kỳ quốc ta vào lúc cường thịnh nhất cũng sẽ lập tức bị diệt." Thiếu nữ áo đen cũng lắc đầu. " Bắc Minh tiền bối không ngăn được, không ngăn được thật rồi."
Mười hai Yêu Vương Đông lưu là truyền thuyết!
Tại Tinh Châu, tại Vân Châu, tại Viêm Châu...
Tóm lại là ở bên trong Tà Nguyệt Đại Thế Giới, Mười hai Yêu Vương Đông lưu rất có uy danh, một khi mười hai người bọn hắn liên thủ, chỉ e chỉ có Thiên Tiên lão tổ mới có khả năng chạy thoát được!
"Bằng thủ đoạn của Mười hai Yêu Vương, cho dù Bắc Minh tiền bối sử dụng Đại Na Di phù cũng khó có thể thoát được." Kỳ Như Phong tuyệt vọng run rẩy.
Dùng đạo phù phải có thời gian.
Mà trong tích tắc, cấp độ Thiên Tiên đã có thể ra chiêu mấy lần rồi.
******
Hoàng tộc Kỳ quốc ở phía sau tuyệt vọng hoảng sợ, Thanh Nhai Tiểu Vũ thầm cầu nguyện.
Kỷ Ninh đứng trên vách đá, gấp rút suy nghĩ xem rút cuộc mình phải làm thế nào mới đối phó nổi mười hai tên Yêu Vương này, đồng thời phóng thần thức ra.
"Khá lắm!"
Sau khi xem xét, Kỷ Ninh lập tức kinh hãi.
Khu vực mười hai Yêu Vương Đông lưu phía xa đã tràn ngập huyết quang, huyết quang cuồn cuộn, bành trướng mãnh liệt, thậm chí những huyết quang kia đã bắt đầu vặn vẹo mơ hồ hiện ra hư ảnh của oán hồn.
"Không đúng, không phải người nào cũng như thế" Kỷ Ninh phân biệt kỹ càng. "Trong mười hai Yêu Vương Đông lưu này chỉ có mười một tên có huyết quang tội nghiệt quấn thân, phải rộng đến mấy trăm trượng. Chỉ có Kim Mao Bi Yêu Vương là có khí đen quấn thân?"
Đúng vậy.
Chỉ có một tên không có huyết quang tội nghiệt quấn thân chính là kẻ đứng đầu Mười hai Yêu Vương Đông lưu ‘Kim Mao Bi Yêu Vương’, chuyện này làm cho Kỷ Ninh rất kinh ngạc, đồng thời cũng càng thêm cảnh giác. Kim Mao Bi Yêu Vương này có thể được Mười hai Yêu Vương công nhận là lão đại, mà lại có tội nghiệp thấp nhất trong Mười hai Yêu Vương, nhất định phải cẩn thận với hắn.
"Mười hai Yêu Vương Đông lưu."
Kỷ Ninh cao giọng nói, "Ta phụng mệnh sư phụ bảo vệ Hoàng tộc Kỳ quốc. Các ngươi nếu như biết điều, nên nhanh chóng rút lui. Nếu không đến lúc sư phụ ta trở về, các ngươi nhất định sẽ chết!"
"Sư phụ của ngươi là người phương nào, hãy xưng tên ra?" Hỏa Dực Yêu Vương trong Mười hai Yêu Vương quát lớn.
"Dám hung hăng càng quấy như vậy, sư phụ của tên Nguyên Thần đạo nhân này chỉ sợ là nhân vật lợi hại a."
"Chúng huynh đệ ta ở đây, cho dù là Thiên Tiên lão tổ cũng không sợ."
Đám Yêu Vương lặng lẽ truyền âm, đang suy đoán xem sư phụ sau lưng của Kỷ Ninh rút cuộc là ai, bọn hắn căn bản không có để mắt đến Kỷ Ninh, bằng thực lực của bọn hắn đương nhiên nhận ra Kỷ Ninh chỉ là một Nguyên Thần đạo nhân mà thôi. Tuy lúc trước dùng thần thức dò xét, thần hồn tương đối mạnh nhưng cũng chỉ là Nguyên Thần đạo nhân!
Mà bọn hắn nghĩ một gã Nguyên Thần đạo nhân không có khả năng giết chết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, mà lại không cho một tên Hỏa Dực Vệ nào trốn thoát!
"Các huynh đệ cứ ở một bên nhìn." Hỏa Dực Yêu Vương nói.
"Tam ca yên tâm, nếu thực có Thiên Tiên lão tổ, chúng ta sẽ ra tay."
"Tam ca, đi bắt Hoàng tộc Kỳ quốc."
Mấy tên Yêu Vương khác đều mở miệng.
Đi bắt mấy tên Hoàng tộc Kỳ quốc này chỉ là chuyện nhỏ nhặt, hoàn toàn không đáng để Mười hai Yêu Vương Đông lưu cùng ra tay.
......
"Tiểu oa nhi, nhanh chóng cút ngay." Hỏa Dực Yêu Vương lạnh nhạt quát đồng thời khẽ vươn tay, lập tức trên ngọn núi xuất hiện một bàn tay lửa cực lớn, bàn tay lửa này bay thẳng tới Tiên Phủ, làm cho đám Hoàng tộc Kỳ quốc và Thanh Nhai Tiểu Vũ hoảng sợ trốn vào trong Tiên Phủ.
"Thu." Lòng Kỷ Ninh khẽ động, trực tiếp thu Tiên Phủ vào.
"Ngươi dám quản chuyện của ta?" Hỏa Dực Yêu Vương giận dữ nói, bàn tay lửa cực lớn trên bầu trời lập tức đánh về phía Kỷ Ninh. "Sư phụ của ngươi đã không ra thì ta bắt ngươi trước."
"Tên yêu quái này."
Kỷ Ninh tỏ ra giận dữ, thân thể nhoáng một cái đã biến thành một trăm trượng, thi triển thần thông Ba Đầu Sáu Tay.
Trong tay xuất hiện ba thanh Bắc Minh kiếm và ba thanh phi kiếm Thiên giai.
"Trảm."
Kiếm quang của Kỷ Ninh như tơ, điên cuồng bổ về phía bàn tay lửa cực lớn, kiếm pháp của Kỷ Ninh thi triển ra lúc này chỉ là cấp độ ở Tiên Duyên đại hội năm đó mà thôi, nhưng vẫn có thể so sánh với trình độ Tán tiên.
"Bành bành bành ~~~" một loạt tiếng nổ vang, bàn tay lửa cực lớn kia hoàn toàn vỡ vụn, ngọn núi này cũng bị gọt một lớp, Kỷ Ninh Ba Đầu Sáu Tay rất tức giận: "Tên yêu quái này vậy mà dám khi dễ ông nội ngươi, nếu có sư phụ ta ở đây thì ngươi đã mất mạng từ lâu rồi.”
"Ha ha ha. . ."
"Tên nhân tộc Nguyên Thần đạo nhân này, ngươi sắp chết rồi mà vẫn còn hung hăng càn quấy như vậy sao."
"Thực lực tên nhân tộc này không tệ, Thần Ma Luyện Thể, thi triển ra Pháp Thiên Tượng Địa, Ba Đầu Sáu Tay, thực lực hoàn toàn có thể so sánh với Tán Tiên. Kiếm pháp này cũng là trình độ Tán Tiên cực hạn ... Xem ra hắn cũng có thực lực của Tán Tiên cực hạn rồi. "
"Ừ, tên nhân tộc này tuy là Nguyên Thần đạo nhân, nhưng thực lực đã đạt tới trình độ Tán Tiên."
"Lão Tam, muốn điều khiển lực lượng Thiên Địa tiêu diệt một Tán Tiên cực hạn ở khoảng cách xa thì ngươi vẫn cần phải luyện tập nhiều a." Mấy tên Yêu Vương khác trêu ghẹo.
Hoàn toàn chính xác.
Nếu như Hỏa Dực Yêu Vương thi triển ra pháp bảo, giết Tán Tiên cực hạn rất nhẹ nhõm, nhưng muốn điều khiển lực lượng Thiên Địa tạo thành bàn tay lửa tiêu diệt Tán Tiên cực hạn thì còn kém không ít.
"Hừ."
Sắc mặt Hỏa Dực Yêu Vương trầm xuống, lập tức bay về phía Kỷ Ninh, đồng thời sáu lưỡi đao hình cung màu đỏ đang bỗng xuất hiện lơ lửng trên không, mỗi một lưỡi đao đều tản ra uy áp cường đại, rõ ràng đều là pháp bảo Tiên giai.
"Tiểu tử, nhận lấy cái chết."
Hỏa Dực Yêu Vương đã xuất ra thủ đoạn chính thức.
"Tên yêu quái này!" Kỷ Ninh nổi giận gầm lên một tiếng, hóa thành một trận gió giống như một con chim đại bàng nhanh chóng bay về phía Hỏa Dực Yêu Vương, mong muốn cận chiến.
"Nhân tộc này rất lợi hại a, chỉ cần một môn thân pháp này, ở trong đám Tán Tiên Đại Yêu cũng khó tìm được." Phi Thiên Yêu Vương ở một bên đánh giá.
"Đúng là tiềm lực rất cao, chờ hắn tu luyện đến Phản Hư hậu kỳ, chỉ sợ có thể sánh ngang với chúng ta rồi."
"Nhưng đáng tiếc hiện tại hắn đã phải chết rồi."
"Nhưng chúng ta cũng phải cẩn thận, coi chừng sư phụ hắn xuất hiện."
Đám Yêu Vương cùng trò chuyện với nhau, mãn nguyện xem cuộc chiến.
Hỏa Dực Yêu Vương thi triển ra sáu lưỡi đao hình cung ở giữa trong không trung, đã tạo thành một con rắn màu đỏ lửa cực lớn. Hung uy con rắn màu đỏ lửa này ngập trời, nó lao thẳng về phía Kỷ Ninh. Kỷ Ninh Ba Đầu Sáu Tay cao trăm trượng cũng bay nhào về phía trước.
"Xoát xoát xoát." Kiếm trong tay Kỷ Ninh đột nhiên thay đổi.
Trước kia là ba thanh Bắc Minh kiếm và ba thanh phi kiếm Thiên giai.
Nhưng giờ phút này ba thanh phi kiếm Thiên giai lập tức được thu vào, đồng thời Thiên Ngưu Kiếm và hai thanh phi kiếm Tiên giai xuất hiện trong tay Kỷ Ninh.
“Híiiiiiiiiiiiiiii … “ Ánh mắt con rắn lớn màu đỏ lửa đều lóe ra hung quang, trực tiếp bay nhào tới phía trước.
Nghênh đón nó là một kiếm đáng sợ!
Kiếm quang hóa thành một con Thần Long màu đen, kiếm quang hóa thành Thần Long màu đen đáng sợ này đánh tan con con rắn lớn màu đỏ lửa kia dễ như trở bàn tay, khiến sáu lưỡi đao hình cung văng ra xa.
"Cái gì!" Hỏa Dực Yêu Vương lập tức kinh hãi.
"Chết đi."
Kỷ Ninh vốn còn phẫn nộ, trong mắt hiện sát khí, trực tiếp bay tới.
Sáu đạo kiếm quang đồng thời hóa thành sáu đầu Thần Long màu đen, uy năng ngập trời.
"Mau cứu Tam đệ." Sắc mặt Kim Mao Bi Yêu Vương lập tức đại biến.
"Không tốt." Phi Thiên Yêu Vương cũng cả kinh.
"Làm sao có thể ..."
"Thực lực của hắn ..."
"Tên nhân tộc này ..."
Chúng Yêu Vương đang ở xa xa xem cuộc chiến một mực canh chừng có Thiên Tiên âm thầm xuất hiện, nhưng nào ngờ một Nguyên Thần đạo nhân vốn yếu ớt lại đột nhiên bộc phát ra thực lực đáng sợ như vậy! Khí tức của Kỷ Ninh bỗng nhiên tăng vọt, kiếm pháp cũng tăng lên một cảnh giới cực kỳ cao minh.
Khoảng cách rất gần nên Hỏa Dực Yêu Vương không có bất kỳ cơ hội chạy trốn nào, chỉ trong nháy mắt, sáu đạo kiếm quang của Kỷ Ninh đã bao phủ Hỏa Dực Yêu Vương, diệt sát!
Tất cả đều yên tĩnh.
Không gian cũng trở lại bình thường, vô số yêu tộc ở xa xa vẫn còn kinh ngạc, mà sắc mặt mười một Yêu Vương còn lại đều trở nên nghiêm túc.
Giờ phút này, Kỷ Ninh đứng giữa không trung vung tay thu lấy số pháp bảo còn lại của Hỏa Dực Yêu Vương, trên mặt vui vẻ nói: "Rất hổ thẹn, vừa rồi là ta lừa chư vị. Thật sự ta không có biện pháp nào khác, ai bảo danh khí mười hai Yêu Vương Đông lưu của các ngươi lớn như vậy. Hơn nữa ta đoán các ngươi tung hoành Tinh Châu nhiều năm như vậy, chắc là có một đại trận thích hợp cho Mười hai Yêu Vương các ngươi liên thủ với nhau, cho nên ta chỉ có thể giết trước một tên.”
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden