Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Truyện dịch - 4vn.eu >

Tàng Thư Lâu

> Truyện Tạm Dừng
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #11  
Old 28-02-2008, 05:50 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Đến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thời gian online: 2 ngày 16 giờ 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 11
Tử thiên động phủ


Ngay đúng lúc ấy, tiếng gõ cửa vang lên.
Trương Ngọc Oánh nói: “Vô lại, mau thu Tử Huyền kiếm lại, vô luận sau này có phát sinh chuyện gì, chàng cũng không thể nói cho người khác bí mật trên người chàng có Tử kiếm cùng Huyền Thiên thạch, nếu không chắc chắn sẽ gặp phải sự truy sát của người giang hồ, nhân tâm hiểm ác, chàng phải tùy lúc mà đề phòng người bên cạnh.”
Ngô Lai nói: “Oánh thư, ta hiểu rồi.” Nói xong nhìn Tử Huyền kiếm quát khẽ: “Quay về.” Tử Huyền kiếm lấp loáng tử hồng sắc quang mang, nhanh chóng cuộn lấy vòng lưng Ngô Lai.
Lúc đấy, Trương Ngọc Oánh nhìn người ngoài cửa nói: “Là Nguyệt Nhi đấy à? Vào đi!”
“Vâng tiểu thư.” Nguyệt Nhi nói xong liền bước vào phòng.
Chỉ thấy Nguyệt Nhi sắc mặt hồng nhuận, cúi thấp đầu, không dám nhìn hai người, đôi ngực căng tròn trước ngực tưa hồ so với đêm qua càng thêm đẫy đà dụ người.
Thấy Nguyệt Nhi cúi đầu không dám nhìn mình, Ngô Lai bởi vậy cười cợt hỏi: “Nguyệt Nhi, nàng sao lại không dám nhìn ta vậy, là sợ ta ăn thịt nàng phải không?”
Nguyệt Nhi ngẩng đầu, sắc mặt càng thêm hồng nhuận, thổi lên dũng khí nói: “Không phải sao? Người ta cứ nghĩ …” Nói chưa hết đã bị Ngô Lai tiếp lấy. Ngô Lai hỏi: “Cái gì? Không lẽ muốn để ta yêu nàng à!”
Lúc này gương mặt Nguyệt Nhi trông như trái hồng chín, nhìn càng thêm mĩ lệ động nhân, khiến Ngô Lai trong lòng rung động không thôi. Hắn thầm nghĩ: Nguyên lai khi Nguyệt Nhi xấu hổ không ngờ bộ dạng rung người thế.
Trương Ngọc Oánh thấy Ngô Lai gần như trêu chọc Nguyệt Nhi, liền nói: “Được rồi vô lại, không nên làm ồn.” Ngô Lai rất nghe lời liền không chọc ghẹo Nguyệt Ngi nữa.
Nguyệt Nhân lúc này mới nhớ mình tới đây kêu hai người ăn sáng, vội vàng nói: “Tiểu thư, cô gia, nên ăn sáng thôi.”
Trương Ngọc Oánh đáp: “Được, chúng ta đi thôi.” Nói xong liền dẫn Ngô Lai đi ăn sáng.

Đợi Ngô Lai mấy người dùng bữa xong Trương Ngọc Oánh liền dẫn hắn tới một sơn động kì quái, trong động là một mảng tối đen. Ngô Lai theo bước chân Trương Ngọc Oáng đi vào trong động, trong lòng thầm hỏi: Oánh thư dẫn ta tới cái loại địa phương quỷ quái nào thế này?
Ngay còn suy nghĩ, nghe Trương Ngọc Oánh hỏi: “Vô lại, chàng có phải đang thấy kì quái sao thiếp lại dẫn chàng tới loại địa phương này phải không?” Nàng ta liên tục gọi Ngô Lai là vô lại, không có tí thay đổi, hắn cảm thấy nàng gọi thế so với gọi tên Ngô Lai của hắn càng thêm thân thiết, bởi vậy cũng không để bụng.
Nghe thế cười lên, Ngô Lai nói: “Phải rồi, Oánh thư, nàng vì sao lại dẫn ta tới loại địa phương quỷ quái này, trong đây một mảng tăm tối, lạnh buốt, khiến người sợ hãi.”
Trương Ngọc Oánh: “Đi tới đây là được rồi, chàng không phải muốn học võ công sao? Thiếp dẫn chàng tới đây để học võ công.”
Vừa nói xong, chỉ thấy con đường trước mặt đột nhiên biến rộng ra, trước mặt có quang mang cường liệt phát ra, đâm vào mắt Ngô Lai có chút đau, để thích ứng phải mất một lúc, liền vội vàng kéo tay Trương Ngọc Oánh cùng nàng ta đi.
Khi Ngô Lai có thể mở mắt ra lại, thì kinh ngạc chạy tới trung tâm động, đập vào mắt Ngô Lai là tám viên dạ minh châu to bằng nắm tay, chúng phân biệt khảm tại 8 phương vị trong động.
Ngô Lai giật mình hỏi: “Oánh thư, đây là địa phương gì thế? Thế nào mà lại có dạ minh châu nhiều như thế to như thế được?” Trên miệng thì hỏi trong lòng lại nghĩ bản thân sao có thể lấy được tám viên minh châu to bằng nắm tay này.
Trương Ngọc Oánh thấy Ngô Lai liên tục trố mắt nhìn tám viên dạ minh châu to bằng quyền đầu, trên mặt lộ ra biểu tình quái dị, nói ra một câu, phá vỡ hết ảo tưởng của Ngô Lai.
Trương Ngọc Oánh hỏi: “Vô lại, chàng không phải đang chú ý tới dạ minh châu này chứ?”
Ngô Lai sắc mặt đỏ lên, nói: “Oánh thư, ta lại thế sao?”
Trương Ngọc Oánh nói: “Không phải là tốt, chàng thiên vạn cũng không thể động tới dạ minh châu ở đây, các dạ minh châu này là cơ quan chế trụ ở đây, nếu cạy các dạ minh châu ra, nơi đây có thể sập xuống, tất cả toàn bộ chỗ này sẽ chìm vào lòng đất.” Dừng lại rồi nói: “Vô lại, như quả chàng thiếu tiền, gia đình thiếp có nhiều, chàng tùy tiện lấy, nhưng chàng thiên vạn không được động tới dạ minh châu nơi đây.”
Nghe Trương Ngọc Oánh nói vậy, Ngô Lai tức thì dục niệm trong lòng tiêu biến, giật mình hỏi: “Oánh thư, thật sự nghiêm trọng thế sao?” Thấy Trương Ngọc gật đầu, Ngô Lai lại nói: “Oánh thư, đợi ta khi nào cần thì lại hướng nàng mà tới.”
Ngô Lai xem xét hết thảy trong động, đột nhiên phát hiện bên cạnh có một động khẩu rất lớn, chỉ thấy trên đấy viết bốn chữ to “Tử Thiên động phủ”, Ngô Lai nhận biết chữ tuy không nhiều, nhưng những này có thể biết được.
Ngô Lai hỏi: “Oánh thư, đây gọi là Tử Thiên động phủ sao?”
Trương Ngọc Oánh đáp: “Không sai, đây là Tử Thiên động phủ.”
Ngô Lai lại hỏi: “Oánh thư, nàng thế nào mà lại biết được có cái địa phương như vầy?”
Trương Ngọc Oánh đáp: “Thiếp hồi nhỏ cùng Nguyệt Nhi bọn nó chơi trốn tìm vô tình tìm ra, sau đó cùng với bọn Nguyệt Nhi chuyển vô đây, nhìn xem.”
Ngô Lai hỏi: “Oánh thư, ở đây tóm lại có thứ gì tốt không?”
Vừa nói xong, hai người đã tiến nhập Tử Thiên động phủ.
Trương Ngọc Oánh đáp: “Trong đây rất nhiều thứ, có linh dược khiến người giang hồ tăng gia công lực và võ công bí tịch mà người giang hồ nằm mơ cũng muốn có, võ công của thiếp cũng là học tại trong đây.”
Ngô Lai cao hứng hỏi: “Oánh thư, thật chứ? Võ công trong đây ta cũng có thể học sao?”
Thấy Ngô Lai cao hứng như thế, Trương Ngọc Oánh cười đáp: “Đương nhiên rồi, thiếp dẫn chàng tới là để học võ công.”
Hai người đã đi vào trong Tử Thiên động phủ, chỉ thấy bên trong động có vài tiểu môn xuất hiện trước mặt mọi người, trên cửa động phân biệt viết: dược phòng, thư phòng, luyện công phòng, vũ khí phòng, châu bảo phòng.
Trương Ngọc Oánh đưa Ngô Lai tới trước dược phòng, nói: “Đây là dược phòng, bên trong có rất nhiều linh dược có thể tăng gia công lực, linh dược giải bách độc cùng với các chủng linh dược trị thương.”
Chỉ thấy trong dược phòng bày ra các loại bình sứ lớn nhỏ khác nhau, trên bình sứ đều có ghi chú tên thuốc cùng dược tính.
Thấy Ngô Lai nhãn thần tò mò, Trương Ngọc Oánh nói: “Thuốc ở đây tuy trân quý, nhưng so sánh với Thiên niên tử liên còn kém rất xa.” Dẫn Ngô Lai di chuyển sang một bên dược phòng, lại đưa hắn tới thư phòng.
Trương Ngọc Oánh nói: “Vô lại, đây là thư phòng, bên trong có nhiều tuyệt thế võ công bí tịch cùng sách ghi chép về các vật kì trân dị bảo, như quả chàng muốn học võ công, bắt buột phải đọc qua thứ này.”
Ngô Lai thấy thư tịch đầy cả phòng, cuốn nào cũng to, cười khổ nói: “Oánh thư, ta rất muốn học, nhưng chữ ta biết không nhiều, nàng sao có thể để ta đọc chứ?”
Trương Ngọc Oánh đáp: “Không quan hệ, thiếp cùng Nguyệt Nhi, Xuân Nhi giúp chàng luyện võ, đọc cho chàng biết chữ.”
Ngô Lai cao hứng thốt: “Thật chứ? Oánh thư, cảm ơn các nàng rất nhiều.” Nói xong ôm lấy Trương Ngọc Oánh, trên không quay lấy mấy vòng, lại hôn lên trên mặt nàng ta mấy cái.
Trương Ngọc Oánh sắc mặt vui vẻ chỉ nhìn Ngô Lai, để hắn chiếm tiện nghi của mình.
Đợi cho Ngô Lai hạ mình xuống, Trương Ngọc Oáng mới nói: “Dưa ngốc, cảm ơn gì chứ, bọn thiếp đều đã là người của chàng, đây là việc mà bọn thiếp phải làm cho chàng.” Nói xong thâm tình nhìn lấy Ngô Lai.
Ngô Lai cũng sắc mặt si mê nhìn lấy dung nhan mĩ lệ của Trương Ngọc Oánh.
Trương Ngọc Oánh lại dẫn Ngô Lai phân biệt tới luyện công phòng, vũ khí phòng, châu bảo phòng nhìn qua.
Luyện công phòng chỉ là một thạch ốc rất to, bên trong có giường ngủ, Ngô Lai cũng không có cảm giác đặc thù nào. Mỗi món vũ khí trong vũ khí đều được Ngô Lai thử qua, bản thân tịnh không có cảm giác trên thân Tử Huyền kiếm. Nếu Ngô Lai biết mỗi món vũ khí trong vũ khí phòng đều là tuyệt thế hảo binh khí, nếu xuất hiện trên giang hồ đều có thể khiến giang hồ oanh động, hắn sẽ thích suy nghĩ này. Tử Huyền kiếm có năng lượng của thiên hạ lưỡng chủng kì vật, làm sao vũ khì nơi đây có thể sánh bằng.
Khi Ngô Lai đi tới châu bảo phòng, khiến hắn mắt trừng miệng ngây, chỉ thấy kì dị trân bảo kiểu dáng khác nhau lấp loáng quang mang đủ màu sắc, chất đống tại đấy, lại có vài hòm xiểng to lớn.
Ngô Lai cao hứng hét to: “Oánh thư, Oánh thư, chúng ta phát rồi!” Ôm lấy Trương Ngọc Oách khanh khách cười to.
Trương Ngọc Oánh đợi Ngô Lai cười xong, nói: “Được, được, chúng ta phát rồi, chàng cần để thiếp xuống trước đã! Chàng làm thiếp suýt thở không ra hơi.”
Ngô Lai lập tức hạ Trương Ngọc Oánh xuống, xin lỗi: “Oánh thư, xin lỗi, ta nhất thời cao hứng, quên đi mất.”
Trương Ngọc Oánh nói: “Đổ ngốc, không quan hệ, về sau không nên để thứ đắc ý này làm quên đi mọi thứ.”
Ngô Lai đáp: “Phải, Oánh thư, ta đã rõ rồi.”

Nói tới Tử Thiên động phủ này là 500 năm trước nhất đại kì hiệp Tử Thiên lão nhân kiến lập mà thành, đương thời Tử Thiên lão nhân như là thần tiên trong giới giang hồ, được người hiang hồ tôn kính, sau này Tử Thiên thoái ẩn giang hồ, đã truy tìm khắp các chốn, thu thập nhiều kì trân dị bảo, cất giữ ở đây.
Tử Thiên lão nhân nhất thân kì tài tập hợp võ học cùng y học, hơn nữa ông ta đối với phương diện khác cũng có thành tựu cao phi thường, ai có thể đạt được những thứ của Tử Thiên lão nhân, tất có thể dương danh trên giang hồ.
Như quả người giang hồ biết bảo tàng của Tử Thiên lão nhân ở Lâm Châu Trương phủ, Trương phủ sớm đã bị lật ngược lên. Từ sau lúc Tử Thiên lão nhân qua đời, một thân võ học liền bị thất truyền, mai một. Bất kì ai cũng không thể nghĩ tới ở tại Lâm Châu, Tử Thiên lão nhân sưu tập đủ bất kì loại vật nào hiện có trên giang hồ, tất cả đều có thể khiến người giang hồ liều mạng.
Trương Ngọc Oánh với Ngô Lai đương nhiên không rõ việc này, mà Trương Ngọc Oánh biết được bí mật quan hệ Tử kiếm cùng Huyền Thiên thạch cũng bởi đọc qua ghi chép trong thư phòng từ Tử Thiên động phủ.
Trương Ngọc Oánh lại dẫn Ngô Lai tới luyện công phòng, nói: “Vô lại, thời gian cũng không còn sớm, thiếp hiện tại bắt đầu dạy chàng võ công.”
Ngô Lai hưng phấn kêu lên: “Tốt lắm!”
Trương Ngọc Oánh từ trên mình lấy ra một quyển da dê cũ hư, nói: “Chàng trước tiên nhớ các thứ ở trên đây.”
Ngô Lai hỏi: “Oánh thư, đây là gì vậy?”
Tài sản của ZORO_NDK

Chữ ký của ZORO_NDK
Võ Lâm Chí Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ:00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong:00 (14):
Thập Bộ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hành
:33:
Thần Thú tọa kỵ:Hỏa Phượng Hoàng

Lúc bé , nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học...
Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ... ngủ
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngàn là dư,giờ cho 10 triệu cũng ko đủ!


Last edited by David; 13-04-2008 at 12:22 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #12  
Old 28-02-2008, 05:51 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Đến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thời gian online: 2 ngày 16 giờ 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 12
Thần kì công pháp


Ngô Lai hỏi: “Oánh thư, đây là gì vậy?” Nói rồi duỗi tay tiếp lấy quyển da dê cũ rách từ trong tay của Trương Ngọc Oánh, chỉ thấy trên mặt vẽ hình một người ngồi xếp hai chân, hai tay để bẳng trên đùi, trên thân có rất nhiều đường xanh cùng dày đặc các điểm đỏ, ở dưới có rất nhiều chữ chú giải, khiến Ngô Lai nhìn cả đầu mù mờ.
Trương Ngọc Oánh nói: “Chàng như quả muốn học võ công, phải toàn bộ nhớ hết các thứ trên đây, học theo nó.”
Ngô Lai cầm quyển da dê nhìn một lúc lâu, thực sự xét cho cùng thế nào cũng không hiểu được bất cứ gì trên đấy. Hắn nói: “Oánh thư, những đường xanh cùng các điểm đỏ dày đặc trên đây tất cả là cái gì thế, ta thế nào một điểm cũng không rõ.”
Trương Ngọc Oánh giải thích: “Những đường màu xanh trên đấy là các đại kinh mạch trên người, những điểm đỏ đều là các vị trí huyệt đạo trên cơ thể người, nếu chàng muốn luyện võ, phải hiểu được những thứ trên đây, và phải nhớ kĩ nó trong lòng, khi đó mới học nó tốt được.”
Ngô Lai hỏi: “Oánh thư, sao mà học võ khó như vậy?”
Trương Ngọc Oánh cười nói: “Như quả dễ học, trên giang hồ ở đâu cũng là võ công cao thủ còn gì? Chóng đòi võ công làm chi!”
Ngô Lai nói: “Nhưng các chữ trên đây vài cái ta không biết, thế nào mà nhớ nó được chứ?”
Trương Ngọc đáp: “Không quang hệ, thiếp dạy chàng.” Nói xong chỉ danh xưng các kinh mạch, huyệt đạo trên mặt quyển da dê, nhất nhất dạy lại cho Ngô Lai.
Nội công tâm pháp Trương Ngọc Oánh dạy cho Ngô Lai chính là Tử Thiên tâm pháp của động phủ chủ nhân Tử Thiên lão nhân, Tử Thiên lão nhân là nhất đại kì hiệp, võ công tự nhiên không cần nói, nội công tâm pháp cũng là nhất tuyệt.
Ngô Lai dựa theo phương pháp Trương Ngọc Oánh dạy mình, từ từ thử vận khí. Quả nhiên, chưa đến một khắc, Ngô Lai cảm giác ở đan điền có khí thể lưu động, sau đó dần dần tụ lại. Ngô Lai cực vui, lập tức dừng lại, mở mắt nhìn về Trương Ngọc Oánh.
Ngô Lai nói: “Oánh thư, ta cảm giác được ở đan điền có khối khí nàng đã nói, ta có phải đã luyện thành nội công không?”
Trương Ngọc Oánh âu yếm liếc Ngô Lai, đáp: “Chàng nghĩ hay thật, đây mới chỉ là vừa bắt đầu, cách luyện thành còn xa, chàng trước tiên phải thử để khối khí phát triển, hôm nay cùng chàng luyện như thế đã, ngày mai thiếp sẽ kiếm một ít linh dược tăng gia công lực cho chàng, tăng gia nội lực của chàng.”
Ngô Lai thấy lạ hỏi: “Oánh thư, không lẽ ta hiện tại không thể ăn một tí linh dược tăng gia công lực này sao?”
Trương Ngọc Oánh đáp: “Đương nhiên có thể, nhưng chắn chắn đối với chàng không có lợi gì cả, chỉ có thể tăng thêm thể lực chàng, nhưng không thể gia tăng công lực của chàng được, hơn nữa đối với việc luyện võ sau này của chàng bất lợi phi thường.”
Ngô Lai hỏi: “Tại sao lại như vậy?”
Trương Ngọc Oánh đáp: “Đây nguyên nhân là chàng mới luyện võ công, cơ sở chưa được vững, đột nhiên cho chàng ăn những linh dược gia tăng công lực này, trái lại còn hạn chế tiến trình nội công của chàng, vì thế chàng hiện tại không thể ăn những linh dược gia tăng công lực này.”
Thấy Ngô Lai còn muốn truy vấn tiếp, Trương Ngọc Oánh liền nói: “Được rồi, không cần hỏi nữa, chàng hiện tại án theo phương pháp thiếp đã dạy chàng, tiếp tục luyện nội công.”
Ngô Lai lập tức dựa thep phương pháp mà Trương Ngọc Oánh đã dạy mình, tiếp tục tu luyện nội công.
Vừa mới bắt đầu, Ngô Lai chỉ cảm thấy nơi đan điền trống không, một chút cũng không có, khối khí khi nãy vừa mới luyện thành đã tiêu tán không thấy.
Ngô Lai rất hoảng hốt, thầm nghĩ: Khi nãy rõ ràng xuất hiện khí thể, hiện tại thế nào đột nhiên không có gì thế này? Vừa tính đứng lên hỏi, đột nhiên cảm giác trong đan điền có khối khí thể lưu động yếu ớt, hơn nữa còn đang bành trướng, Ngô Lai lập tức tập trung tinh thần khởi luyện nội công.
Nguyên là Ngô Lai khi nãy vừa luyện ra khí thể, lại nhất thời cao hứng, không có để cho nó tiếp tục phát triển bảo lưu, chỉ tức thời ngừng lại, do thế khí thể vừa ngưng tụ liền tản mác ra các kinh mạch trên thân, như giờ Ngô Lai lại vận khí tâm pháp, một lúc là nội khí vừa tán khứ khi nãy lại tích tụ lại.
Theo sự nỗ lực không ngừng của Ngô Lai, khí thể nơi đan điền dần dần phát triển. Nhưng lần này Ngô Lai toàn thân mồ hôi tuôn chảy, như đang dìm trong nước. Đồng thời, trên đầu phủ trùm sương mù trắng xóa.
Trương Ngọc Oáng đang đứng bên cạnh quan sát Ngô Lai giật mình không ít, nghĩ thầm: Không nghĩ được Ngô Lai là một kì tài luyện võ, chưa được một lúc mà đã luyện được Tử Thiên tâm quyết tới trình độ như thế, năm ấy mình phải dùng thời gian mấy tháng mới luyện được trình độ như chàng hiện giờ.
Kì thật cả hai người đều là tuyệt thế kì tài luyện võ, chỉ là Ngô Lai so với Trương Ngọc Oánh thì may mắn hơn, có được năng lượng của Tử kiếm cùng Huyền Thiên thạch, cải biến thân thể hắn, nên mới có hiệu quả thần kì như vậy.
Trương Ngọc Oánh nhìn khuôn mặt thân quen của Ngô Lai, thực sự càng nhìn càng yêu thích, trên mặt không thể tự chủ nở ra nụ cười.
Đột nhiên, Ngô Lai gương mặt vốn đang yên ổn, nháy mắt co dúm lại, rõ ràng quỷ dị phi thường, khuôn mặt hắn xuất hiện biểu tình thống khổ.
Trương Ngọc Oánh vốn đang quan sát Ngô Lai luyện võ, đột nhiên thấy mặt hắn nhăn nhúm, lộ ra thần sắc thống khổ phi thường, trong lòng rất sợ, không rõ nguyên nhân thế nào, lại có thể khiến hắn xuất hiện tình trạng như vậy.
Thấy mặt Ngô Lai nháy mắt co dúm lại, Trương Ngọc Oáng trong lòng nóng như lửa đốt. Thực sự không biết làm thế nào mới phải. Bởi nàng biết, hiện tại Ngô Lai đang luyện võ, bản thân căn bản không thể làm phiền, nóng nảy không thể giúp được gì, chỉ còn khẩn cầu lão thiên tương trợ.
Trương Ngọc Oánh ở trước mặt Ngô Lai đi lại không ngừng, thấy khuôn mặt nhăn nhúm của hắn co giật, lòng đau không dứt, nghĩ bụng: Vô lại, vô lại, chàng ngàn vạn không được có chuyện gì, nếu không chàng bảo thiếp như thế đây. Đồng thời cũng nghĩ phải chăng Tử Thiên tâm quyết xuất hiện vấn đề gì đó, mới khiến cho Ngô Lai xuấn hiện tình trạng như thế.
Nguyên là Ngô Lai vốn đang toàn tâm toàn ý tu luyện võ công, phát triển khí thể ở đan điền bản thân, theo sự nỗ lực của hắn, giống như sự tưởng tượng, khí thể không ngừng bành trướng, hắn trong lòng thầm vui.
Ngay khi Ngô Lai còn đang mừng thầm, đột nhiên từ đan điền phát ra hai khí thể nhỏ bẻ phát tán quang mang yếu ớt, và nhanh chóng tiếp cận khí thể cường đại nơi đan điền. Hai khí thể này phân biệt phát tán tử sắc cùng bạch sắc quang mang.
Tử sắc quang mang và bạch sắc quang mang dựa vào khí thể nơi đan điền, nhanh chóng nuốt chửng khí thể to lớn nơi đan điền. Chưa tới một lúc, khí thể vừa được Ngô Lai luyện thành đã bị hai khí thể tử sắc và bạch sắc nuốt gọn hoàn toàn.
Hai khí thể sau khi thôn tính khí thể Ngô Lai luyện ra, nhanh chóng bành trướng, phát xuất tử sắc quang mang cùng bạch sắc quang mang cường đại.
Khi tử sắc quang mang với bạch sắc quang mang tiếp cận nơi đan điền của Ngô Lai, khiến hắn cả tâm thần đều rung động. Khi hai khí thể nuốt chửng khối khí to nơi đan điền hắn, thì khiến cho hắn trong lòng giống như đao cắt, lửa đốt, khiến hắn đau đớn khó chịu, trên mặt xuất hiện biểu tình co giúm, thống khổ.
Theo hai luồng khí thể một tím một trắng dần dần phát triển, thân thể Ngô Lai xuất hiện tình cảnh quái dị. Chỉ thấy nửa thân bên trái hắn biến thành màu trắng trong suốt, nửa thân bên phải biến thành màu tím xuyên suốt lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều có thể trông thấy rõ ràng.
Vừa mới bắt đầu, hai luồng khí thể to lớn tương hỗ xung đột, tranh đấu, khiến Ngô Lai càng thêm thống khổ, trên mặt biểu tình nhăn nhúm càng đậm, không trông rõ được bổn lai diện mục, đáng sợ vô cùng.
Trương Ngọc Oánh thấy biến hóa không ngừng trên thân Ngô Lai, thầm hận bản thân không nên để cho hắn học Tử Thiên tâm quyết, đồng thời thầm nghĩ: Vô lại, chàng ngàn vạn không được có chuyện gì, như quả chàng có tam trường lưỡng đoạn, thiếp sẽ bồi táng theo chàng.
Trương Ngọc Oánh nhân vì yêu thương Ngô Lai, cảm thấy hổ thẹn, trong lòng nhen nhúm ý chết.
Đột nhiên, dị biến tái khởi, Tử Huyền kiếm được cuốn trên thân Ngô Lai, bất ngờ phát xuất tử hồng sắc quang mang cường đại, bay khỏi eo lưng hắn, nhanh chóng vây quanh Ngô Lai quay tròn bốn vòng, tốc độ càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng chỉ có thể thấy một khối tròn tử hồng sắc quang mang kì lạ. Đồng thời, tử sắc khí thể cùng bạch sắc khí thân cùng phát xuất quang mang càng thêm cường liệt, cùng tử hổng sắc quang mang phát xuất từ Tử Huyền kiếm kết hợp.
Qua một lúc tranh đấu, ba thứ từ từ dung hợp nhanh chóng, biến thành một khối khí thể năm màu rực rỡ, từ từ nhàn nhã đi khắp các đại kinh mạch cùng huyệt đạo trên người Ngô Lai, cuối cùng tiến nhập nơi đan điền hắn, Tử Huyền kiếm cũng nhanh chóng cuộn quanh eo lưng hắn.
Ngô Lai lần này, biểu tình từ nhăn nhúm, thống khổ vừa rồi biến thành sắc mặt bình tĩnh hiện tại, nhưng cũng có biểu tình thư thái phi thường xuất hiện trên mặt hắn.
Theo luồng khí thể năm màu rực rỡ tiến nhập vào trong đan điền Ngô Lai, trên thân thể hắn lại phát sinh dị biến, chỉ thấy thân thể hắn nhẹ nhàng bay lên trên giữa không trung, cơ thể vẫn bảo toàn tư thế bàn tọa, trên không nhanh chóng quay tròn.
Trương Ngọc Oánh đang tiếp tục chằm chằm nhìn biến hóa của Ngô Lai, thấy mặt hắn không còn sắc thái thống khổ, hơn nữa cơ thể lại nhẹ nhàng bay lên không. Nàng từ bi thành hỉ, bởi vì biểu hiện hiện tại của Ngô Lai là cảnh tượng võ công đại thành.
Khi Ngô Lai hạ xuống đất mở ro hai mắt, thấy được mục quang quan thiết của Trương Ngọc Oánh hơn nữa trong mục quang vẫn còn lưu lại giọt lệ trong suốt. Hắn liền đứng lên ôm nàng vào lòng, thâm tình nói: “Oánh thư, xin lỗi, đã khiến nàng lo lắng.”
Nghe thế, Trương Ngọc Oánh khóc nói: “Vô lại, đều là thiếp không phải, đáng lẽ không nên để chàng luyện võ công, như quả chàng có tam trường lưỡng đoạn, thiếp phải làm sao đây?”
Ngô Lai an ủi: “Oánh thư, đừng khóc, đừng khóc mà, ta không phải đã không việc gì sao? Ngô Lai ta phúc to mệnh lớn, địa ngục không dám lưu, yêu ma không dám giữ, thế nào lại có chuyện được chứ?”
Tài sản của ZORO_NDK


Last edited by David; 13-04-2008 at 12:23 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #13  
Old 28-02-2008, 05:52 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Đến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thời gian online: 2 ngày 16 giờ 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Trương Ngọc Oánh khanh khách cười lên một tiếng.
Ngô Lai thấy Trương Ngọc Oánh cười, mới nói: “Được rồi, không chuyện gì hết.”
Trương Ngọc Oánh từ trong lòng Ngô Lai thoát ra, hỏi: “Vô lại, vừa rồi cho cùng đã phát sinh chuyện gì thế? Sao chàng lại xuất hiện biến hóa đáng sợ vậy?”

Chương 13: Huyền Linh Thiên Quyết

Trương Ngọc Oánh thoát ra khỏi vòng tay của Ngô Lai hỏi :” Vô Lại, mới vừa phát sinh sự việc gì vậy ? Chàng có thể nào xuất hiện biến hóa dể sợ như vậy ?
Trương Ngọc Oánh nhớ lại biến hóa của Ngô lai vưa rồi mà phát sợ .
Ngô Lai đáp :”Đệ cũng không rỏ, lúc đó chỉ cảm giác được 2 luồng năng lượng kỳ quái trong nội thể, nuốt lấy khí cầu mà đệ luyện thành, 2 luồng khí quái dị này trong nội thể phát lớn không ngừng, sau cùng 2 lực lượng này bắt đầu đối kháng nhau.” Hắn ngừng lại rồi nói tiếp :”lúc đó trong người như đao cắt, như hỏa thiêu, cực không chịu nổi .”
Trương Ngọc Oánh nghe kể lại thấy, lấy làm kỳ quái hỏi :”thế là thế nào ? trong nội thể của chàng có 2 luồng lực lượng kỳ quái ? lúc chàng luyện công thì xuất hiện, nuốt lấy luồng nội lực mới luyện được, đúng là chuyện kỳ quái .”
Ngô Lai đáp :”Đệ cũng không biết, đệ chỉ cảm giác là hai lực lượng thần bí tương tự như lực lượng phi thường của tử huyền kiếm, nhưng so sánh với lực lượng của Tử huyền kiếm thì lực lượng này lệ hại hơn, hên là tử huyền kiếm kip thời xuất hiện, cứu mạng đệ, nếu không thì hậu quã không thể tưởng tượng .”
Trương Ngọc Oánh nghe xong, nhớ lại những biến hóa trên thân Ngô Lai, đột nhiên thất kinh hô lên :”Thiếp hiểu rồi, vô lại, thiếp hiểu rồi .” Nói xong cao hứng quá nhẩy tung lên .
Ngô Lai trước biểu tình cao hứng của Trương Ngọc Oánh, hỏi :”Oánh tỹ, tỹ hiểu được gì ?”
Trương Ngọc Oánh đáp :”Vô lại, thiếp hiểu được trên người chàng 2 lực lượng thần bí là gì rồi .”
Ngô Lai hỏi lại :”Oánh tỹ, là cái gì ?”
Trương Ngọc Oánh đáp :”là lực lượng của huyền thiên thạch và tử kiếm .”
Ngô Lai lấy làm kỳ là liền hỏi :”lực lượng của huyền thiên thạch và tử kiếm ?”
Trương Ngọc Oánh đáp :”đúng là lực lượng của huyền thiên thạch và tử kiếm, chỉ có lực lương của 2 thần vật này mới có tài năng nuốt những lực lượng khác được, tài năng chung hòa với nhau, hơn nửa lúc đó thiếp thấy trong người chàng 2 lực lượng phân biệt nhau phát ra tử sắc và bạch sắc quang mang, chỉ có tử kiếm và huyền thiên thạch mới có tài năng phát ra tử sắc và bạch sắc quang mang như vậy, chính chàng đà hấp thụ năng lượng của tử kiếm cùng huyền thiên thạch, vì vậy thiếp mới nói là 2 lực lượng thần bí nhất định là lực lượng của tử kiếm và huyền thiên thạch lưu lại trong nội thể của chàng .”

Đúng như Trương Ngọc Ánh phân tích, trong nội thể của Ngô Lai đúng là 2 lực lượng thần bí của Tử kiếm à huyền thiên thạch lưu lại, năng lượng của huyền thiên thạch bị Ngô Lai vô ý đã khai, nên tiếp thu năng lượng của huyền thiên thạch, tử kiếm thì tự tuyển lấy chủ nhân, nên chủ động lưu lại năng lượng .
Tử thiên tâm quyết cũng là khoáng thế tuyệt học, tự nhiên phải có chổ hay của nó, khi Ngô Lai luyện Tử thiên tâm quyết, cơ thể đã được năng lượng của tử kiếm và huyền thiên thạch cải tạo, nên khi luyện tăng tiến phi thường, không quá khoảng khắc đã vượt qua chổ của Trương Ngọc Oánh phải nhiều tháng mới thành tựu .
Khi Ngô Lai luyện thành Tử thiên tâm quyết từ từ có sức lớn lên, năng lượng của tử kiếm và huyền thiên thạch cảm thấy Tử thiên tâm quyết tồn tại, liền xuất hiên ra tác quái, nuốt lấy nội lực Ngô Lai mới luyện thành, đám khí này đương nhiên không nguyện ý bị kẻ khác nuốt đi, nên sinh ra tranh đấu . Tuyệt thế vũ công tự bị phá đi, không địch lại hai thần vật huyền thiên thạch và tử kiếm, phút chốc không thoát được, bị 2 cổ lực lượng cường đại nuốt lấy . Sau khi nuốt lấy xong 2 lực lượng thần bí huyền thiên thạch và tử kiếm nhanh chóng tăng lên lực lượng chính mình, sau đó hai bên công kích đối phương, hy vọng nuốt lấy lực lượng của đối phương, để làm tăng lên lực lượng của chính mình, thần vật như thế huống chi con người .
Vì vậy trong nội thể Ngô Lai song phương khai triễn một trường đấu tranh quyết liệt, hy vong tiêu diệt được đối phương, cả hai trong nội thể Ngô Lai tác quái, chỉ làm khổ Ngô Lai .
Cả 2 tranh đấu làm Ngô Lai khổ không thể tã được, đúng lúc đó, trên thân thể xuất hiện tử huyền kiếm, xuất hiện kịp thời cứu mạng Ngô Lai vào lúc quan trọng nhất . Nếu không Ngô Lai khi bị hai lực lượng xung đột tất sẻ phát nổ ra .
Tử huyền kiếm là bổn nguyên (gốc) của 2 lực lượng thần bí tử kiếm và huyền thiên thạch trong nội thể của Ngô Lai, 2 lực lượng thần bí cảm thụ thấy năng lượng khí tức trên tử huyền kiếm giống mình, nên từ từ biến thành an tĩnh, tối hậu bị tử huyền kiếm cưởng bách dung hợp, vi vậy Ngô Lai mới xuất hiện biến hóa kinh nhân như thế .
Ngô Lai nghe Trương Ngọc Oánh phân tích, vừa nghĩ vừa nói :”có lẻ giống như tỹ nói không sai.”
Trương Ngọc Oánh nói :”Vô lại, chàng vận toàn thân công lực hướng vào tảng đá lớn đánh thử một chưởng xem.” Nói xong chỉ một tảng đá lớn ở ngoài xa.
Ngô Lai thấ kỳ lạ hỏi :”Oánh tỹ, tỹ khiến ta công kích tảng đá làm cái gì ?”
Trương Ngọc Oánh giận dổi nói :”nói chàng công kích, chàng cứ công kích, đừng có nhiều lời .”
Thấy Trương Ngọc Oánh nổi giận lên, Ngô Lai vội vàng nói :”được, được, đệ đánh đây .” nói xong vận nội lực lên .
Khi Ngô Lai không ngừng vận công, chưởng tâm xuất hiện một cầu khí ngũ sắc, từ từ biến lớn .
Trương Ngọc Oánh nhìn thấy chưởng tâm của Ngô Lai khí cầu ngũ sắc đã khuyếch đại vô hạn , vội nói :”đừng ngừng lại, dùng lực tống hướng về tảng đá là được .”
Ngô Lai nghe nói tống chưởng ra, chỉ thấy một quả cầu ngũ sắc quang mang đại thịnh phóng về phía tảng đá, kích trúng Ngô Nhai liền nhắm mắt lại .
Đạo ngũ sắc quang mang cường đại tăng tốc chụp tới tảng đá, khi ngũ sắc quang mang tiêu mất, thì tảng đá trước 2 người nhanh chóng tiêu tán trong không khí như một cơn gió.
Khi Ngô Lai mở mắt ra, thấy trước mặt khối đá biến mất, cảm thấy kỳ quái hỏi :”Oánh tỹ, khối đá sao không thấy đâu ?” Đột nhiên thấy dung mạo Trương Ngọc Oánh trắng xanh ra, liền đở lấy Trương Ngọc Oánh gấp gáp hỏi :”Oánh tỹ, tỹ thế nào, có sao không ?”
Trương Ngọc Oánh không trả lời câu hỏi của Ngô Lai, lắp bắp tự nói với mình :”đây là năng lượng của thần vật, có thể hủy diệt tất cả ?” Trương Ngọc Oánh đã quá sững sờ, không ngờ được là một chưởng của Ngô Lai quá kinh nhân, làm tảng đá biến mất ngay trước mắt, dù là Trương Ngọc Oánh đã biết trước lực lượng của thần vật rất kinh nhân, trong lòng đã đo lường rất lớn sức chưởng lực của Ngô Lai, nhưng khi Ngô Lai biểu hiện ra vũ công vẫn bị chấn kinh .
Trương Ngọc Ánh tỉnh lai từ cơn chấn kinh nói :”thiếp không sao.”
Ngô Lai an tâm nói :”không có chuyện gì, không có chuyện gì . Thế thì tốt, Oánh tỹ, mới đây khối đá đó ?”
Trương Ngọc Oánh kỳ quái nhìn Ngô Lai trã lời :”đã tiêu tán thành không khí rồi .”
Ngô Lai kinh hoảng hỏi :”tiêu tán thành không khí ? Sao có khả năng đó ?”
Trương Ngọc Oánh lat sau giảng cho Ngô Lai nghe, Ngô Lai cũng kinh hoảng vô cùng, không nghĩ nổi mình có vỏ công cường bạo như vậy, đồng thời trong lòng cảm thấy hoan hĩ .
Trương Ngọc Oánh khuyên :”Vỏ công của chàng quá kinh nhân, sau này không thể sử dụng bừa bải .”
Ngô Lai đáp :”Óanh tỹ, đệ hiểu rồi .”
Trương Ngọc Óanh lại nói :”Vô lại, cái chàng học chỉ bất quá là nội công, chàng phải học thêm vỏ công chiêu thức, lúc đó mới tình là học được vỏ công .”
Ngô Lai sắc mặt khổ sở hỏi :”cái gì ? phải học vỏ công chiêu thức ?”
Trương Ngọc Óanh đáp :”đúng .”
Ngô Lai hỏi :”Oánh tỹ, đệ có thể không học được không ?”
Trương Ngọc Óanh trả lời :”không thể như vậy, chàng quyết phải học được vỏ công chiêu thức để bôn tẩu giang hồ .”
Ngô Lại không ngại nói :”tốt quá .” đột nhiên hỏi tiếp :”Óanh tỹ, vỏ công tỹ mới dạy đệ là gì vậy ?”
Trương Ngọc Óanh đáp :” đó là tử thiên tâm quyết của Động chủ nhân Tử thiên lảo nhân.” Thấy Ngô lai gật đầu, Trương Ngọc Ánh nói tiếp :”Vô lại, hiện tại vỏ công chàng không còn là thuần túy tử thiên tâm quyết nửa, trong đó còn có huyền thiên thạch và tữ kiếm năng lượng, ứng theo đó mà đặt một cái danh tự mới .”
Ngô Lai nói :”đặt một cái tên ?”
Trương Ngọc Óanh nói :”đúng .” nói xong trầm tư suy nghĩ .
Giây lát, Trương Ngọc Óanh cao hứng nói :”có rồi, sẻ gọi là huyền linh thiên quyết!” Thấy Ngô Lai nhãn thần nghi hoặc, Trương Ngọc Óanh giải thích :”Nội công của chàng không phải chỉ có năng lượng của huyền thiên thạch và tử kiếm, mà còn có tử thiên tâm quyết của Tử thiên lảo nhân. Như tử kiếm gọi là Tử thiên kiếm vậy thì đặt tên cho vỏ công là Huyền linh thiên quyết . Vô lại, chàng thấy thế nào ?”
Ngô Lai không biết nói gì chỉ muốn cho Trương Ngọc Ánh vui lòng cho nên cáo hứng đáp lại :”tốt, hảo danh tự, cứ gọi là Huyền linh thiên quyết !”
Trương Ngọc Óanh thấy Ngô Lai đáp ứng, lấy làm cao hứng phi thường nói:”thời gian không còn sớm, chàng chắc mệt mỏi rồi, chúng ta đi về!” Thời gian dài đã qua vì những lộn xộn vừa rồi, giờ đã chiều rồi .
Ngô Lai gật đầu rồi nắm tay Trương Ngọc Óanh bước ra khỏi động .
Bên ngoài động khẩu, Nguyệt Nhân, Xuân Nhân 2 nữ nhân đã đợi, thấy 2 người bước ra, Nguyệt Nhân liền hỏi :”Tiểu thư, cô gia các người thế nào mà giờ mới ra, làm chúng tôi sốt ruột chết người .”
Ngô Lai chọc ghẹo :”có phải Nguyệt Nhân nhớ ta .”Nguyệt Nhân mặt đỏ bừng lên, nhưng nàng không nói gì vì nàng sợ nếu mình nói chuyện, sẻ bị vị vô lại cô gia chiếm tiện nghi .
Trương Ngọc Óanh nói :”tốt rồi, chúng ta đi về!”
Tài sản của ZORO_NDK


Last edited by David; 13-04-2008 at 12:24 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #14  
Old 28-02-2008, 05:52 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Đến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thời gian online: 2 ngày 16 giờ 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 14
Thâm tình thệ ngôn

Ngảy thứ hai, Lâm Phong, Trương Ngọc Oánh cũng có Nguyệt Nhi, Xuân Nhi các người lại tới Tử Thiên động phủ.
Tới luyện công phòng, Trương Ngọc Oánh nhìn Nguyệt Nhi, Xuân Nhi hai nữ nhân nói: “Nguyệt Nhi, Xuân Nhi, các người từ hôm nay cũng phải với chúng ta luyện võ tại đây.” Dừng lại rồi nói: “Các người trước tiên dựa theo phương pháp ta đã dạy cho các người, đưa nội lực trong cơ thể vận hành một vòng.”
Ba người theo lời Trương Ngọc Oánh khoanh chân ngồi xuống, theo nội công tâm pháp nàng đã dạy bọn họ tại thể nội vận hành một vòng.
Ngô Lai dựa theo phương pháp Trương Ngọc Oánh đã dạy bản thân tại thể nội du tẩu một vòng. Sau một lúc, Ngô Lai mở mắt ra, chỉ cảm thấy toàn thân bó lại thư thái cực kì, khí trong cơ thể đang xáo động lên.
Trương Ngọc Oánh thấy ba người đều đã đưa nội công vận hành một vòng, từ trên thân lấy ra bốn hạt nhỏ lấp loáng tử sắc quang mang, chính là Thiên niên tử liên Ngô Lai lấy được trong thủy trì ở hậu viện.
Nguyệt Nhi, Xuân Nhi chỉ đầy mặt kinh ngạc nhìn Tử liên trong tay Trương Ngọc Oánh. Nguyệt Nhi bèn hỏi: “Tiểu thư, đây là gì thế?”
Trương Ngọc Oánh đáp: “Đây là Thiên niên tử liên, phục dụng chúng có thể tăng gia chí ít là 50 năm công lực.”
Nguyệt Nhi kinh hỉ hỏi: “Thật vậy chứ? Như thế chúng ta không phải biến thành tuyệt thế cao thủ trên giang hồ sao?”
Trương Ngọc Oánh đáp: “Không sai, các người hãy nhanh chóng ăn chúng, dựa theo nội công tâm pháp ta dạy các người, dung hóa hấp thu năng lượng của Thiên niên tử liên.”
Nguyệt Nhi, Xuân Nhi nhị nữ từ nhỏ đã theo Trương Ngọc Oánh tập võ, tuy không có cái dạng thiên phú của Trương Ngọc Oánh, nhưng qua sự giúp đỡ của Trương Ngọc Oánh hai người bọn họ truy tìm linh dược tư bổ, cũng bù đắp được khiếm khuyết của hai người, hiện tại hai người đã là cao thủ trên giang hồ.
Nghe xong, ba người lập tức tự tiếp lấy Tử liên trong tay Trương Ngọc Oánh, bỏ vào trong miệng, án theo phương pháp Trương Ngọc Oánh đã dạy bản thân, hấp thu tinh hoa của Thiên niên tử liên.
Trương Ngọc Oánh thấy ba người tiến nhập nhập định, bản thân cũng nuốt lấy một hạt Thiên niên tử liên, khoanh gối ngồi xuống tiến vào nhập định. Trương Ngọc Oánh cũng hi vọng võ công bản thân tăng cao, bởi vì nàng minh bạch Ngô Lai nhất định không phải là một người bình phàm, do đó lão thiên mới để Ngô Lai có được Huyền Thiên thạch cùng Tử kiếm hai loại khoáng thế kì bảo này, cũng chú định chàng ta không phải là một con người thông thường. Vỉ thế Trương Ngọc Oánh cũng hi vọng võ công bản thân biến thành cao hơn, khả dĩ tương trợ cho Ngô Lai.
Sau khi Ngô Lai nuốt vào Tử liên, cảm thấy một vị thơm ngọt tiến vào trong miệng, đồn thời cũng mang theo một cỗ lực lượng kì dị, cỗ lực lượng này sau đấy đi vào trong cơ thể hắn, nhanh chóng chảy về hướng nơi đan điền, xung kích với thải sắc khí thể nơi đan điền Ngô Lai.
Vừa lúc bắt đầu Ngô Lai tịnh không để tâm, mặc kệ cỗ lực lượng kì dị này xung kích với thải sắc khí thể, đột nhiên thải sắc khí thể không ngờ bị cỗ lực lượng kì dị này đánh lùi, hóa làm nghìn vạn các khí thể nhỏ bé, hơn nữa cổ lực lượng kì dị này không ngừng nuốt chửng các khí thể bé nhỏ.
Ngô Lai kinh sợ vô cùng, lập tức tập trung tinh thần vận khởi Huyền Linh Thiên quyết của bản thân, lần nữa ngưng tụ các tiểu khí thể đã tán khai. Trải qua sự nỗ lực không ngừng của Ngô Lai, các tiểu khí thể này dần dần bắt đầu tụ lại, đồng thời bao vây cỗ khí thể kì dị đang nuốt lấy thải sắc khí thể, từ từ dung hóa nó, biến thành một bộ phận của thải sắc khí thể trong cơ thể mình.

Khi Ngô Lai tỉnh lại thì thấy tam nữ đều cũng đang nhập định, hơn nữa Nguyệt Nhi, Xuân Nhi hai người cơ thể đều tán phát quang mang nhàn nhạt. Trương Ngọc Oánh trên thân phát xuất quang mang cường đại hơn nhiều so với nhị nữ. Nàng ta biểu tình trên mặt nghiêm túc, phảng phất như thiên nữ hạ phàm, đoan trang mĩ lệ vô cùng.
Ngô Lai lăng lăng nhìn lấy dung nhan mĩ lệ của Trương Ngọc Oánh, không khỏi nhìn đến mê mẩn, thầm nghĩ: Có được thê tử như vậy, ta còn có mong muốn gì nữa?
Đang lúc Ngô Lai nghĩ tới đấy, Trương Ngọc Oánh cũng đã tỉnh lại.
Trương Ngọc Oánh tỉnh lại thấy Ngô Lai dùng nhãn thần lăng lăng đang chăm chú nhìn mình, tinh nghịch khươ tay trước mắt Ngô Lai.
Ngô Lai bị kinh động tỉnh lại, thấy Trương Ngọc Oánh, vội vàng hỏi: “Oánh thư, nàng tỉnh lại khi nào thế?”
Trương Ngọc Oánh làm nũng đáp: “Vừa tỉnh, nhìn thấy chàng lăng lăng chăm chăm nhìn người ta, lẽ nào chàng nhìn còn chưa đủ à?”
Ngô Lai đáp: “Oánh thư, nàng mĩ lệ thế này, đương nhiên ta nhìn chưa đủ rồi, đời này ngày ngày thấy nàng, ta ban đêm nhìn cũng không đủ.”
Trương Ngọc Oánh thấy Ngô Lai nói với mình thâm tình như thế, trong lòng cao hứng vô cùng, hỏi: “Vô lại, chàng thực sự ngày ngày nhìn thấy thiếp, ngày ngày đối diện thiếp sao?”
Ngô Lai đáp: “Đương nhiên rồi, nàng như một tiên nữ thế này, khiến ta vĩnh vĩnh nhìn không thấy đủ, khiến ta không lúc nào là không vì nàng mà mê loạn.”
Trương Ngọc Oánh cao hứng hỏi: “Thật chứ?” Đột nhiên nhãn thần u ám, nói: “Có lẽ sau này khi thiếp già đi, chàng chắn chắn sẽ không còn thích thiếp nữa.”
Ngô Lai nói: “Sao thế được? Oánh thư.”
Trương Ngọc Oánh hờn dỗi: “Ai nói không thể chứ, đợi chàng gặp được một nữ nhân mĩ lệ hơn Oánh thư, chàng có thể quên đi Oánh thư.”
Ngô Lai vội thề thốt: “Oánh thư, không thể thế, bất quản sau này nàng có biến thành như ra sao, ta có gặp được nữ nhân mĩ lệ thế nào, ta đều không thể quên đi Oánh thư. Ngô Lai ta tại đây phát thệ, như quả ta Ngô Lai có quên đi Oánh thư, hãy để ta thiên đả lôi phách …”
Trương Ngọc Oánh tức thời say đắm dừng Ngô Lai lại, thâm tình nói: “Vô lại, có câu này của chàng, Oánh thư đã yên lòng rồi, thiếp không cần chàng phát thệ, ta chỉ muốn trong lòng chàng vĩnh viễn có ta là được rồi, bất quản sau này có phát sinh chuyện như thế nào, ta đều luôn luôn yêu chàng. Hai người tay trong tay, ôn tồn một lúc, Trương Ngọc Oánh nói tiếp: “Vô lại, chúng ta ra ngoài đi, không nên ở tại đây quấy nhiễu Nguyệt Nhi, Xuân Nhi bọn chúng luyện võ.”
Ngô Lai gật gật đầu, theo Trương Ngọc Oánh ra bên ngoài luyện công phòng.
Trương Ngọc Oánh nói: “Vô lại, thiếp hiện tại dạy chàng làm thế nào vận dụng nội công trong người chàng, chàng phải học tập thật tốt.”
Ngô Lai gật đầu nói: “Oánh thư, nàng yên tâm, ta nhất định có thể học tốt.”
Sau đấy Trương Ngọc Oánh biểu diễn thu phát nội lực thế nào, thế nào không thể vận dụng nội lực đả thương người.
Ngô Lai quả nhiên là một kì tài luyện võ, không quá một lúc hắn đã có thể học được các thứ Trương Ngọc Oánh dạy cho hắn.
Trương Ngọc Oánh cũng kinh ngạc bởi thiên phú luyện võ của Ngô Lai, không nghĩ được không cần qua một lúc đã có học được các thứ khó khăn này.
Trương Ngọc Oánh bởi thế đem một ít khinh công, kiếm pháp, chưởng pháp của Tử Thiên lão nhân dạy cho Ngô Lai.
Ngô Lai chỉ cần nhìn qua một lượt, hơn nữa còn vượt qua thế của Trương Ngọc Oánh.
Trương Ngọc Oánh thấy lang quân yêu quý của mình có thiên phú như thế, trong lòng cũng cao hứng phi thường, bản thân hiểu rõ phải đẩy mạnh việc truyền thụ. Ngô Lai cũng nhất nhất tiếp thụ, qua một lúc toàn bộ học hỏi các thứ Trương Ngọc Oánh dạy cho.
Trương Ngọc Oánh thấy bản thân không còn gì dạy lại cho Ngô Lai, bởi thế liền nói: “Vô lại, thiếp đã không còn gì dạy lại cho chàng, như quả chàng còn muốn học võ công thế nào, thì tự mình tới thư phòng tìm kiếm vậy.”
Ngô Lai cười khổ nói: “Oánh thư, nàng không phải không biết ta nhận biết chữ không có nhiều.”
Trương Ngọc Oánh nói: “Không quan hệ, chàng có thể để Nguyệt Nhi, Xuân Nhi giúp đỡ chàng, chàng có không nhận biết chữ nào, để bọn chúng nói lại cho chàng.”
Vừa nói xong, Nguyệt Nhi cùng Xuân Nhi đã từ luyện công phòng bước ra.
Nguyệt Nhi sắc mặt cao hứng nói: “Tiểu thư, hạt tử liên này quả nhiên là tuyệt thế linh dược, hấp thu năng lượng của nó rồi, tiểu tì cảm giác nội lực bản thân đột nhiên tăng gia rất nhiều, hơn nữa toàn thân thư thái.”
Xuân Nhi cũng ở bên cạnh gật đầu.
Trương Ngọc Oánh nói: “Thật sao? Thế các ngươi về sau phải nỗ lực luyện công nhiều vào, từ bắt đầu ngày mai, các ngươi tới thư phòng bồi cô gia luyện võ.”
“Vâng, tiểu thư.” Hai người đáp lại. Đột nhiên Nguyệt Nhi phát hiện Ngô Lai sắc mặt mê mê đang chăm chú nhìn mình cùng Xuân Nhi, lập tức nhìn lại bản thân, mới phát hiện ra y phục của mình toàn bộ đã ướt đẫm mồ hôi, dán chặt ở trên người, hột đậu (đỗ đâu) màu sắc rực rỡ trước ngực cùng váy nhỏ dưới thân có thể nhìn thấy rõ ràng, lập tức dùng hai tay che lấy bộ ngực bản thân, Xuân Nhi cũng như thế.
Nguyên lai, do bởi vì nhị nữ võ công còn thấp, lúc hấp thụ Thiên niên tử liên, y phục toàn thân bị mồ hôi thẫm thấu, đỗ đâu trước ngực cùng tiểu khố hạ thể đều có thể trông thấy rõ, hơn nữa Nguyệt Nhi một đôi ngọc nhũ cực to trước ngực, đã bạo xuất làm hiện ra đỗ đâu cực nhỏ.
Thấy cảnh hương diễm này khiến người phún huyết, sao có thể không khiến Ngô Lai dâm dật chăm chú nhìn lấy nhị nữ?
Trương Ngọc Oánh vui vẻ nhìn vào ba người, nói: “Được rồi, thời gian đã không còn sớm, chúng ta quay về thôi!”
Tài sản của ZORO_NDK


Last edited by David; 13-04-2008 at 12:25 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #15  
Old 28-02-2008, 05:53 PM
ZORO_NDK ZORO_NDK is offline
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
 
Tham gia: Feb 2008
Đến từ: U Minh Hồng Hoang
Bài gởi: 1,281
Thời gian online: 2 ngày 16 giờ 45 phút
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 15: Thánh Ma Bảo Điển

Trương Ngọc Oánh cười tươi tắn trước 3 người nói :”Thời gian không còn sớm, đi về thôi .”
Nhìn 3 người gật đầu, Trương Ngọc Oánh nói :”liên lụy cả ngày, toàn thân hôi như cú, chúng ta về đi tắm một phát .”
Ngô Lai hớn hở đáp lời :”Tốt quá, Oánh tỹ, Nguyệt Nhân, Xuân Nhân, chúng ta về cùng tắm, các nàng nghĩ có giống uyên ương cùng tắm không ?” thấy không có ai phản ánh gì, Ngô Lai dùng ngay môn khing công mới học, ôm lấy tam nữ, nháy mắt bay ra khỏi động phủ , đồng thời trong lòng tưởng tới một trường hương diễm cùng 3 người đẹp tắm chung.
3 nữ nhân nghe Ngô Lai nói, tâm lý e thẹn, đồng thời cảnh 4 người cùng tắm cũng xuất hiên trong đầu 3 người, vì 3 nữ nhân đã nếm chuyện nam nữ chung đụng, trong lòng đã bị chiếm cứ bởi khoái cảm và hạnh phúc từ việc nam nử chung đụng, tâm lý hơi e thẹn , cao hứng chờ đợi .
3 nữ nhân cảm thấy thân mình nhẹ nhàng, bị Ngô Lai ôm lại, chớp mắt bay ra khỏi Tử thiên động phủ, tam nữ lấy làm ngạc nhiên với vỏ công của Ngô Lai .
Chuyện là, Ngô Lai vốn có năng lưc của huyền thiên thạch và tử kiếm, thân thể tự mình cũng không biết là đã được hai cổ lực lượng thần kỳ này tái tạo lại, biến thành một tuyệt thế kỳ tài để luyện vỏ công , tốc độ luyện vỏ công mới nhanh như vậy .
4 người đang tắm uyên ương nhưng thật sự không phải tắm, mà bị Ngô Lai chiếm không ít tiện nghi, tối tới, 4 người đương nhiên quấn quít lấy nhau triền miên .
Ngày kế tiếp, Ngô Lai trở lại Tử thiên động phủ, bắt đầu luyện vỏ công, bên cạnh không thiếu Nguyệt Nhân và Xuân Nhân nhị nữ, nhưng không thấy Trương Ngọc Oánh .
Ngô Lai cùng nhị nữ tới thư phòng, thấy trong phòng toàn là sách, Ngô Lai đầu như muốn phình lên, không biết luyện môn nào bây giờ, vì vậy cứ lật hết cuốn sách này tới cuốn sách kia, vẫn không nghĩ ra học môn nào .
Đột nhiên Ngô Lai bị hấp dẫn bởi một cái hộp củ kỹ nằm sau một giá sách không xa, Ngô Lai đẩy mấy cuốn sách trên mặt hộp đi, dùng tay quét sạch bụi trên hộp, từ từ mở hộp ra, chỉ thấy 2 cuốn sách củ .
Ngô Lai lấy làm hiếu kỳ lấy 2 cuốn sách ra xem, thấy trên mặt có mấy chử lớn Tình tha’nh bảo điển và Tình ma bảo điển, nhưng Ngô Lai không nhận biết hết toàn bộ mấy chử này .
Ngô Lai lấy mấy ngón tay mở Tình thánh bảo điển, chỉ thấy hình vẻ sống động như thật của nam nữ lỏa thể, thân thể các chổ đều rỏ ràng, trên thân thể nam nữ phân biệt viết rỏ chú thích luyện công tâm pháp khác nhau, vẻ tư thế của nam nữ mặt đối mặt giao hòa .
Ngô Lai trong lòng rất lấy làm quái lạ, không biết là sách gì . Ngô Lai lại mở Tình ma bảo điển, cũng chỉ thấy hình vẻ sinh động như thực của nam nữ lỏa thể, trên thân thể chổ nào cũng rỏ ràng, nhưng lại vẻ các tư thế kỳ dị của nam nữ giao hợp, hơn nửa Ngô Lai cùng Trương Ngọc Oánh tam nữ chưa thử qua, mà cũng chưa thấy mấy tư thế quái dị như vậy, thấy trong sách đủ thứ tư thế nam nữ phòng sự (làm thịt nhau) làm cho tâm thần Ngô Lai kích động, trong lòng vui mừng . Đây là tâm ý của nam nhân háo sắc .
Ngô Lai hướng về phía sau hai nữ nhân nói :”Tốt quá, ta kiếm được 2 cuốn sách rất tốt, là hai cuốn sách này, các nàng xem trước, sau này dạy lại cho ta .
2 nàng thấy Ngô Lai lật qua lật lại hết nửa ngày, hên là tìm được cuốn sách mà 2 nàng cũng chưa lật qua, trong lòng thấy kỳ lạ, lại thấy Ngô Lai dung mạo cổ quái cười cười, nhưng vẫn chưa biết trong sách có cái gì .
Nguyệt Nhân, Xuân Nhân phân ra tiếp từ tay Ngô Lai cuốn Tình thánh và Tình ma bảo điển .
Nguyệt Nhân mở cuốn Tình thánh bảo điển, chỉ thấy vài hình nam nử lỏa thể đối mặt, nhưng lại là tư thế giao hợp . Nguyệt Nhân liền gập Tình thánh bảo điển lại, mặt đỏ bừng.
Xuân Nhân vừa mới mở cuốn Tình ma bảo điển, nhìn vào ngạc nhiên thấy nhiều hình nam nử lỏa thể với tư thế phòng sự, lại toàn là tư thế ghê gớm không hợp mắt, gập ngay cuốn Tình ma bảo điển lại rồi trừng mắt hờn giận nhìn Ngô Lai.
Nguyệt nhân còn đở hơn, vì thấy trước mặt chỉ là song tu chi thuật giửa phu thê với nhau, Nguyệt Nhân nói :”Cô gia, chàng đúng là vô lại, chàng sao có thể học ba cái thứ này ?”
Xuân Nhân không nói cũng không dám nhìn Ngô lai vì ba cái thứ trong Tình ma bảo điển làm nàng quá xấu hổ . Nghĩ tới ba thứ bậy bạ đó, Xuân Nhân đỏ mặt tim đập nhanh lên .
Ngô Lai nhìn thấy khí sắc 2 nàng, liền nhanh tay ôm ngạy Vừa hôn vừa sờ mó âu yếm nói :”Nguyệt Nhân, Xuân Nhân các nàng đã biết vỏ công của ta đã quá cao, không có gì để học được nửa .”
2 nữ nhân không nói, chỉ trừng mắt hờn giận nhìn Ngô Lai .
Cuối cùng 2 nàng không thoát được sự quấn quít của Ngô Lai, đáp ứng yêu cầu của hắn .
Thật ra yêu cầu của Ngô lai, 2 nữ nhân đã mong đợi, chỉ bất quá kiên trì không buông thả, nửa muốn đẩy và nửa muốn đưa. Từ sau khi 2 người bị Ngô Lai phá trinh, được Ngô Lai đem cho khoái cảm đê mê hạnh phúc, tự hy vọng mổi ngày Ngô Lai đều có thể yêu thương họ, được vậy là cảm thấy hạnh phúc, vì vậy nên cuối cùng nửa muốn nửa không đáp ứng yêu cầu của Ngô Lai .
Thấy 2 nàng đáp ứng, Ngô Lai hoan hô lên một tiếng, ôm ấp hai nàng thương yêu, 2 nàng tức thời mặt đỏ lên e thẹn, ép sát người vào vòng tay Ngô Lai .
Phải nói rằng Tình thánh baỏ điển và Tình ma bảo điển trăm năm trước là của một vị tình trung cao thủ soạn ra, trong Tình thánh bảo điển ghi lại song tu chi thuật cho nam nữ, giửa phu thê cùng nhau sử dụng, thật ra song tu cũng là một phương thức luyện vỏ công,
Trong Tình Ma bảo điển ghi lại những tư thế giửa phu thê nam nử để tìm đến khoái lạc, tuy ghê gớm và không hợp mắt, nhưng có thể đem đến cho đối phương khoái cả rất lớn, thỏa mãn cho đòi hỏi của đối phương, cho 2 bên đạt được điểm tối cao, cho đối phương khoái cảm và hạnh phúc lớn nhất .
2 cuốn sách vốn bị thất truyền, không tưởng là Tử thiên lảo nhân sưu tập được, bỏ trong Tử thiên động phủ, Ngô Lai học được ba thứ này, mai sau trong giang hồ phong lưu qua lại đã có cơ sở .
Kỳ thật trong 2 cuốn sách này có nhiều thứ, Ngô Lai sau này qua lại giang hồ sẻ hiện lên nhiều tác dụng lớn .
Nguyệt Nhân và Xuân Nhân nửa muốn nửa không dạy cho Ngô Lai, Ngô Lai chỉ phút chốc là học xong ba cái thứ đó, ngay tại chổ cùng 2 nàng thí nghiệm một phen .
2 nàng không chịu đồng ý, nhưng sao qua được sự quấn quít của Ngô Lai ? Cuối cùng đồng ý theo yêu cầu của hắn .
Ngô Lai ôm 2 người lên, đưa vào phòng luyện công, vì phòng luyện công có giường mền
Ngô Lai nhẹ nhàng đặt 2 nàng xuống, nhè nhẹ cởi bỏ y phục của 2 nàng, 2 tay liên tục nắn bóp đôi gò hồng bảo phong mãn của cả hai, khích lên tình dục của hai nàng . Với sự kích thích, 2 nàng sướng quá hai mắt như tơ, tình dục trào lên .
Nhìn thấy thân hình 2 nàng uốn éo, nghe được được tiếng 2 nàng rên rỉ khoái lạc, Ngô Lai cuối cùng không trụ lại được cảm giác tình dục của chính mình, đầu tiên ôm lấy Nguyệt Nhân, sau khi cơ thể chạm nhau ơ phía dưới liền đâm vào người nàng .
Lúc Ngô Lai không ngừng xung kích, Nguyệt Nhân lien tục hạnh phúc rên rỉ, khi 2 người tới điểm cao trào, Ngô Lai thấy Nguyệt Nhân đang chìm đắm trong sung sướng, liền quát lên :”Nguyệt Nhân, ngưng thần lại, theo phương pháp trong sách vận công, phối hợp với ta.”
Nguyệt Nhân thân thể theo lời, liền ngưng thần theo phương pháp trong sách phối hợp với Ngô Lai luyện song tu chi thuật . Xuân Nhân lúc này bị dục hỏa kích thích không nhẫn nại được nửa, không tự chủ bò tới ôm lấy vai Ngô Lai, dùng hai dùng song nhũ phong mãn của mình không ngừng cọ vào lưng Ngô Lai để dảm đi dục hỏa trong người . Đồng thời khoan khoái rên lên, cùng uốn éo thân mình theo động tác không ngừng của Ngô Lai và Nguyệt Nhân .
Phút chốc sau đó Nguyệt Nhân đạt được cao trào, chỉ thấy Nguyệt Nhân rên lớn lên 1 tiếng khoan khoái, phóng xuất ra tinh hoa nội thể, thỏa mãn hôn lên Ngô Lai đang nằm thẳng cẳng kế bên mổi phân trên thân thể .
Lúc này Xuân Nhân dâm thủy đã tuôn ra ào ạt, thấy Nguyệt Nhân bại trận, không cần Ngô Lai có động tác, tự mình bắt đầu cởi lên người Ngô Lai, chủ động đưa bảo bối của Ngô Lai đâm vào thân thể mình, đồng thời không nghe tiếng rên hoan lạc .
Ngô Lai không thể nghĩ là người thường ngày mặt lạnh Xuân Nhận lại đột nhiên chủ động như vậy, ôm lấy vai nàng rồi mãnh liệt xung kích cơ thể Xuân Nhân, Xuân Nhân nhiệt liệt phãn ứng lại, đồng thời miệng phát ra những âm thanh rên rĩ mê mẫn tiêu hồn .
Lát sau Ngô Lai đưa Xuân Nhân đến cao trào .
Sau màn ân ái, 3 người đều không cảm thấy mệt mỏi như những lần trước, mà cảm thấy tinh thần sung mãn . Đồng thời 3 người đều cảm giác rằng vỏ công mình đã tăng tiến them một tầng , đó chính là công năng của song tu .
Hai tay Ngô Lai tiến lên trên 2 ngọn đồi phong mãn của 2 nàng, kích thích tình dục 2 nàng, để 2 nàng tự làm theo tư thế thấy trong Tình ma bảo điển, Ngô lai thường rất cường mạnh, bị 2 nàng học theo tư thế quái dị trong sách kích thích đưa tinh hoa bản thân phóng ra như nội thể 2 nàng, để 2 nàng nếm được khoái cảm khôn cùng .

Trong phòng Trương Ngọc Oánh, Ngô Lai dạy cho Trương Ngọc Oánh song tu chi thuật, đồng thời đưa Tình ma bảo điễn cho Trương ngọc ánh xem làm Trương Ngọc Oánh thẹn đỏ mặt lên, dưới sự quấn quít của Ngô Lai, Trương Ngọc Oánh cũng nửa muốn nửa không đáp ứng Ngô Lai, cùng Ngô Lai làm theo tư thế xem trong Tình ma bảo điển .
Nhưng cảm giác thỏa mãn lúc cùng với Trương Ngọc Oánh so với cảm giác lúc cùng với Nguyệt Nhân và Xuân Nhân thì lớn hơn nhiều, cho Ngô Lai nếm được khoái cảm chưa bao giờ thấy được, Trương Ngọc Oánh cũng cảm thấy hạnh phúc do khoái cảm đem đến lớn hơn .
Thời gian sau này, Ngô Lai cùng 3 nàng nguyên ngày cùng chổ luyện song tu, làm theo tư thế trong Tình ma bảo điển, làm nhiều người hàng ngày trông chờ .
Trương Ngọc Oánh 3 người dưới ái tình của Ngô Lai thắm nhuần ra, tới đầu năm thì thêm mỹ lệ động nhân, thân thể phong mãn hơn, làm Ngô Lai rất hoan hỉ .
Võ công tuyệt học trong Tử thiên động phủ, đã được Ngô Lai học gần hết, công lực tăng tiến với tốc độ kinh nhân, 3 nữ nhân với song tu, công lực cũng tăng trưởng kinh nhân, trong giang hổ có thể liệt vào hàng tuyệt đỉnh cao thủ .
Ngô Lai tự luyện thành vủ công trong thánh ma bảo điển, thân thể khí chất phát sinh biến hóa cực lớn, làm cho người khác có cảm giác thích tiếp cận .
Tài sản của ZORO_NDK


Last edited by David; 13-04-2008 at 12:25 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Từ khóa được google tìm thấy
ai dich hon hon tieu tu, chua tieu chayhảy, diem ngo chi lu, giang hồ hành 4vn, giang ho hphong luu, giang ho phong luu, giang ho tieu tu dich va, giang ho tieu tu tap 37, giang ho tieu tu tap 387, hỗn hỗn, hỗn hỗn, hỗn hỗn tiểu tử, hỗn hỗn tiểu tư, hiep khach giang ho, hoh hon tieu tu, hon dang tieu tu 4vn, hon hon phong luu hanh, hon hon tiêu tu, hon hon tieu tu, hon hon tieu tu 450, hon hon tieu tu 4vn.eu, hon hon tieu tu chuong 7, hon hon tieu tu full, hon hon tieu tu giang ho, hon hon tieu tu ngo lai, hon hon tieu tu phong, hon hon tieu tu phong lu, hon hon tieu tu tap cuoi, hon hon tieu tu trang 17, hon hon tieu tu.yy, hon hon tieu yu, hon hon tiu tu phong luu, hon thon tieu tu, hon tieu tu, hon tieu tu phong luu, honhon tjeu tu phong luu, honhontieutu, honhontieutugianhohanh, honhontiieuyu, huyen phong tieu tu, , lam tinh photo, liep diem giang ho hanh, mộc dịch, phim tieutugianho, phong luu giang ho, phong luu giang ho hanh, phong luu gianh ho hanh, phong lưu giang ho, phung hoang, tieu tu phong lang, tieu tu phong luu, truyen hon hon tieu tu, truyen phong luu tieu tu, truyenhixx giang ho hanh, www.hon hon tieu tu

Ðiều Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™