“Nhanh! Nhanh kêu người cứu thương!” Mộc Y Linh phục hồi lại tinh thần, hét với người phục vụ, bất quá lúc này người phục vụ bởi vì bị áp lực ép tới không cách nào nhúc nhích được, miệng đã phun ra máu tươi.
Trong lòng rùng mình, Mộc Y Linh chống cự áp lực, khó khăn đi tới phía sau ta, ổn định tâm thần đặt một tay lên sau lưng ta.
Chân khí của nàng vừa mới tiến vào cơ thể ta, chợt nhiên từ trong cơ thể một đạo ánh sáng đỏ như máu bộc phát ra, xâm nhập vào trong kinh mạch của nàng, Mộc Y Linh ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp, liền như đạn pháo bắn ra ngoài, làm cho vách tường làm bằng hợp kim đều bị lõm một vết sâu.!
Mộc Y Linh bị dính vào trong vách tường không thể nhúc nhích, sắc mặt ửng đỏ, sau khi liên tục phun ba đại khẩu huyết, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Ba đại khẩu huyết kia phun khắp sàn nhà, làm bốc lên cổ nhiệt khí, trong nháy mắt bốc cháy, sàn nhà được chế từ siêu cường hợp kim đã không chịu được nhiệt độ cao như vậy, giống như nến mà gặp hỏa nhanh chóng tan ra! Mà ba đại khẩu huyết kia tan xuyên qua sàn nhà hợp kim mà rơi xuống.
Mặc dù bị nội thương rất nặng nhưng Mộc Y Linh không quan tâm tới thương thế mà chỉ là hoảng sợ lại lo lắng nhìn ta ôm ngực rên rỉ .
Trong căn phòng nhiệt độ không thể tưởng tượng mà bắt đầu tăng cao, đảo mắt nhìn là có một số vật thể không chịu được sức nóng mà bị thiêu cháy, thoáng chốc bên trong căn phòng chìm trong ngọn lửa! Hệ thống chống cháy bắt đầu khởi động, những hạt như sương trắng từ nóc nhà trút xuống như mưa, nhiệt độ trong phòng nhất thời không tăng cao như vậy nữa, nhưng vẫn tăng lên một cách từ từ!
“Rẹt” Thân là ngọn nguồn của sức nóng, quần áo trên người ta lập tức đốt thành tro bụi, thân thể ta bị bao trong huyết sắc hỏa diễm! Mà hỏa diễm này là từ trong thân thể ta phát ra.!
“A!” Ta ngửa đầu lên điên cuồng hét to một tiếng, dưới sàn dậm một phát, lấy ta làm trung tâm, toàn bộ sàn nhà hợp kim của căn phòng đều phát ra những tiếng khó nghe rắc rắc, lõm xuống thật sâu, hỏa diễm trên người càng thịnh, chỗ hai chân đạp sàn nhà đã biến thành chất lỏng đỏ choét, không ngừng rơi xuống.
Một tiếng nổ, đã hòa tan vách tường cùng cánh cửa thành một thể, bị cường đại kình khí bắn ra ngoài. Trong nháy mắt, thần trí ta có chút mơ hồ, mang theo ngọn lửa tiến lên vách tường. Còn chưa có đụng vào vách thì hỏa diễm trên người ta đã đem vách tường đốt thành một cái lỗ thật lớn, cả người đều bay ra ngoài.!
Sự tình nói ra thì phức tạp nhưng hết thảy đều chỉ phát sinh trong vài giây ngắn ngủi.
Ngay cả tóc đều phát một ngọn lửa thật dài, không biết vì sao ta có năng lực phi hành, mà bản thân ta lại không có một chút cảm giác ngoài ý muốn, phảng phất cái đó rất lạ tự nhiên. Chớp mắt trong lúc đó bay ra khỏi bảo tháp, sau đó dùng một tốc độ làm cho người ta phải sợ hãi không ngừng bay về phía trước, bay như vậy mới đủ làm cho thân thể ta thoải mái một ít. Mà ở phía sau ta có một vệt dài những hạt màu đỏ, trong không gian hạt màu đỏ bao trùm toàn thân ta, làm cho người ta không thấy rõ được thân thể ta, chứng kiến nhiều cảnh tượng quái dị như vậy, những người bay cùng ở trên xe trố mắt mà đứng nhìn, trong nháy mắt đã bị kẹt đường. Sau khi ta đi, nguyên khí thiên địa đang tụ tập ở Phiêu Hương Các cũng theo đó tán đi, áp lực biến mất.
Bay vào căn phòng có ba người, bọn họ gồm hai nam một nữ. Hai nam nhân nhìn qua khoảng bốn mươi tuổi, ánh mắt của mỗi người đều lấp lánh, có vẻ tu vi bất phàm. Mà nữ kia tựa hồ chỉ có bộ dáng khoảng hai mươi, tướng mạo thanh lệ, giống như Mộc Y Linh đều là những mỹ nữ hiếm thấy, so với Mộc Y Linh càng có vài phần trầm tĩnh.
Ba người thấy trong căn phòng như phát sinh một trận hỏa hoạn lớn, thấy sóng nhiệt ở trước mặt, sắc mặc đều biến đổi.
Cô gái đảo mắt nhìn quanh thì thấy Mộc Y Linh trong vách tường, nhất thời kinh hãi, la lên một tiếng:”Y Linh ty!” Thân hình chợt lóe, tiến tới trước mặt Mộc Y Linh, vận kình trên tay, sử dụng yếu quyết hấp, liền hút Mộc Y Linh ra khỏi vách tường.
Mộc Y Linh đã không thể nhúc nhích, mền nhũn ngã xuống trên người cô gái, phần lớn da tay đều bị phỏng, nhìn sơ qua mà thấy giật mình! Mà thân thể nàng nóng như lửa đốt.
“Cứu….. hắn….cứu…..”Thần trí Mộc Y Linh đã mơ hồ, vừa mới nói vài câu liền hôn mê đi.
“Hắn” Là ai? Cô gái nhìn thoáng qua bốn phía, không có thấy một ai nữa, ánh mắt tập trung tại cái lỗ trên vách tường, một giọt chất lỏng kim loại còn đang từ từ nhỏ giọt.
Thấy tình huống Mộc Y Linh có vẻ không khả quan, có thể nói đến gần quỷ môn quan, cô gái cắn răng, liền bỏ qua tên “Hắn” mà Mộc Y Linh nói, sai một tên nam nhân:”Đi tìm thái gia gia!”
“Vâng”
Vừa nói, ba người liền mang theo Mộc Y Linh bay ra căn phòng bằng cái lỗ trên vách tường, vừa gặp phải hai cao thủ bay tới.
“Uyển Nhi? Nơi này đã phát sinh chuyện gì thế?” Một trung niên thần sắc bình tĩnh hỏi.
Cô gái tên là Uyển Nhi vội nói :”Con cũng không biết xảy ra chuyện gì, hẳn là có liên quan đến Y Linh tỷ, bây giờ nàng đang bị trọng thương, trước mang nàng đi trị liệu, tình huống rõ ràng thì sau này hãy hỏi.”
Hai người mới tới không có dị nghị gì, đoàn người rất nhanh bay đi.
Bây giờ ta cái gì cũng không muốn nghĩ, chỉ là cảm giác cuồng bạo nhiệt khí ở ngực càng ngày càng nhiều, ngọn lửa trên người càng ngày càng lớn, tốc độ phi hành cũng càng ngày càng nhanh.
Bay!! Bay!! Bay!!!
Chỉ có bay càng nhanh thì ta mới có thể thoải mái một chút! Mặc sức mà phát tiết ra lực lượng, mới có thể làm chậm lại cảm giác bạo thể.
Cảnh vật trước mắt chưa từng có rõ ràng như vậy, nhưng trong mắt ta lại phủ một tầng màu đỏ nhạt! Mà ta không có thấy đồng tử nguyên bổn có chút tinh hồng mà bây giờ phạm vi của điểm tinh hồng kia lại càng lúc càng lớn, giống như hai đạo lazer màu đỏ không ngừng bắn ra! Ánh mắt liếc qua chỗ nào, không khí bởi vì sứ nóng mà kịch liệt bành trướng, làm cho tầm mắt trở nên vặn vẹo.
Không biết bay qua bao lâu, đột nhiên nghe được một tiếng la hét già nua mà chứa đầy hưng phấn:”Woa ha ha! Hỏa Vân lão quỷ! Ta biết ngươi sẽ không chết, ta rốt cục tìm được ngươi rồi! Không nên chạy!”
Bỗng dưng, một cổ lực lượng mạnh mẽ từ phía dưới phát ra, trong nháy mắt đánh tới trên người ta! Cỗ lực lượng này hết sức cường đại, trực tiếp xé rách hỏa diễm, mạnh mẽ đánh tới trước ngực ta.
Nếu đúng là những người khác, có thể bị cỗ lực lượng này oanh phá tới chật vật không chịu nổi, nhưng thể chất ta lại quái dị cho nên quyết định chuyện này sẽ không có phát sinh trên người của ta, ở trên không trung bay lui lại ba trăm dặm, ta ổn định thân hình, trên người không có nửa điểm thương tổn.
“Áck….” Một tiếng rên rỉ sảng khoái tới cực điểm từ trong miệng ta phát ra, từ lúc luồng lạnh như băng tiến vào trong thân thể, làm chân khí trong đan điền sắp bạo thể thì lập tức đã trung hòa nhiệt độ không ít, biến thành một cổ năng lượng điện quang chớp động chuyển về đan điền, không có động đậy nữa. Mà cảm giác mát lạnh sảng khoái kia làm cho ta cảm động cơ hồ muốn rơi nước mắt.
Nhưng, vận xấu của ta chưa có đi qua, lão Thiên nhất định không có cho ta thống khoái bao lâu, cỗ lực lượng oanh kích kia rất nhanh bị trung hòa sạch sẽ, hỏa nhiệt ở ngực lại bắt đầu nóng lên! Phát ra một tiếng hô, hỏa diễm bị ép còn nửa mét lại bắt đầu phình ra hơn một thước.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hung bo
“Ha ha ha! Hỏa Vân lão quỷ, trăm năm đã không gặp, xem ra tu vi của ngươi lùi bước không ít à! Lại bị một chương năm tầng công lực ta đánh bay xa như vậy! Ha ha ha ha….” Ở ngoài ngàn mét, một tao lão đầu có đầu tóc rối bời, một đôi mắt hữu thần, mặc bộ quần áo vải bố hiếm thấy ở thế giới này, vẻ mặt đang vô cùng đắc ý.
Hỏa Vân lão quỷ? Cảm giác thứ nhất của ta lão nhân phía trước đã nhận làm người. Bất quá, ta bây giờ mặc kệ hắn có nhận lầm người hay không, ta chỉ biết là chân khí của hắn có thể làm ta thấy dễ chịu, cho nên việc quan trọng hơn chính là đánh nhau với hắn! Không đúng, hẳn là bị hắn đánh.
Dục vọng muốn chiến bắt đầu, khí tức nhiệt khí ở ngực ta nhanh chóng chuyển động, trong nháy mắt tăng vọt hơn một nửa, đồng tử hoàn toàn chuyển thành màu đỏ, ta chịu không nổi nữa, thân thể chấn động mãnh liệt, cuồn cuộn hỏa diễm ngất trời lập tức nuốt chửng không gian ba mét ở xung quanh người ta.
Tiếp theo trợn trừng to mắt, hai tay giương ra, ngửa mặt lên trời hống một tiếng rung trời tràn ngập chiến ý.
“Oanh!”
Một cột lửa dài hơn mười mét từ trong miệng ta phun ra, hai đạo ánh sáng đỏ chói chang từ trong mắt xuyên thấu tận chân trời!
“Ngươi ***! Hỏa Vân lão quỷ, lúc nào ngươi luyện thành mấy cái trò ảo thuật phun ra lửa rồi phóng ra ánh sáng thế?”
Lời nói như vậy nhưng thần sắc của tao lão đầu ung dung như vậy, càng thêm hưng phấn khi gặp phải địch thủ, :”Bất quá chiêu này của ngươi thật sự quá cũ rích! Nhưng có nhiều tính khiêu chiến à! Ta nhịn không được rồi! Đánh đi! Tiếp một tuyệt chiêu mới của ta – Tam Thủy Hóa Thanh!”
Một tiếng gào thét hưng phấn tới chí cực, tay phải của tao lão đầu xuất ra một đạo ánh sáng màu lam, một chưởng đánh tới ta.!
Chưởng kình hóa thành một đại thủ ấn, trong nháy mắt từ giữa phân ra hai cổ chân khi, tốc độ ở bên trái và phải nhanh hơn, chia làm hai bên mà bay đi.
Ta căn bản không có tránh né. Ta cảm ứng được, hai cổ chân khí kia phân chia bay ra ngoài, đang rất nhanh ngưng tụ năng lượng cùng thuộc tính trong không khí, ngay lập tức, phát chưởng một lớn một nhỏ mà tao lão đầu đánh ra ngoài đồng dạng hóa thành hình bàn tay, trái phải mà oanh kích ta, mà cùng thời đạo chưởng kình ở giữa đã tiến đến, hình thành tình thế bị đánh cả ba mặt.
“Oanh!”
Tao lão đầu đánh ra chiêu này có thể nói vô cùng chuẩn xác, ba đạo đại thủ ấn đồng thời oanh kích trên người ta.
Cả người ta đều bị oanh kích bay rất xa. Ở trên không trung, ta nhắm mặt hưởng thụ hai cổ chân khí hoàn toàn bất đồng tính chất giống như phản ứng hóa học trung hòa, phát ra một tiếng rên rỉ thoải mát tới chí cực.
Bây giờ ta phảng phất như ở trong biển rộng, cảm giác mát lạnh thẩm thấu từng tế bào của ta, mỗi dây thần kinh dường như có vô số mỹ nữ vóc người nóng bỏng mặc bikini đang nhẹ nhàng vuốt ve. Trước đó chưa từng có cảm giác thoải mái như vậy, làm cho ta thật sự rất cảm động, giống như học sinh Chu Tinh Tinh ăn một bữa mất hồn trong truyền thuyết, có cảm giác hạnh phúc! Nó làm cho ta hiểu, nguyên lại hạnh phúc thật sự lại đơn giản như vậy, thuần túy như vậy! Chỉ là một chút mát lạnh nhưng cùng là toàn bộ! Ta mê mẩn, ta đang bay lượn, loại cảm giác này giống như xạ tinh, làm cho người ta thống khoái đầm đìa………..
Tao lão đầu rất buồn bực nhìn ta bị oanh kích bay càng ngày càng xa, hỏa diễm trên người “ Hỏa Vân lão quỷ” càng ngày càng yếu, trong lòng tràn đầy kinh ngạc: Lão quỷ này sẽ không bị đánh vài phát mà tiêu đời đấy chứ? Không lẽ thần công của ta lợi hại đến trình độ đó sao?
Thấy ‘Hỏa Vân lão quỷ’ đã dừng bay về phía sau rồi giống như vật thể rơi tự do xuống, tao lão đầu nhất thời có điểm nóng nảy, mặc dù hắn thích đánh nhau nhưng không muốn đánh chết người, giữa không trung thân hình lóe lên một cái, bay nhanh tới Hỏa Vân.
Tốc độ của tao lão đầu cực nhanh, trong hai lần hô hấp đã đuổi kịp ‘Hỏa Vân lão quỷ’. Mà lúc này hỏa diễm trên người Hỏa Vân lão quỷ đã nhợt nhạt đến cơ hồ không thấy nữa, hắn bay đến, tiệp được thân thể ‘Hỏa Vân lão quỷ’ đang rơi xuống.
Vừa nhìn, tao lão đầu thiếu chút nữa đã trừng mắt rớt cả ra ngoài.
“Hỏa Vân lão quỷ, ta nói nhiều năm không thấy được lão, không nghĩ tới lão đi luyện công phu cải lão hoàn đồng?”
Từ khi ta tỉnh từ trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, không tự chủ được nhớ tới những lời này trên mạng internet. Bây giờ có thể nói là tỉnh dậy như bình thường, bởi vì ta đúng là ngủ ở trên giường, không có nằm trong túi ngủ. Thật sự mà nói, đây là lần đầu tiên ngủ ở giường từ khi ta mạc danh kì diệu đi tới thế giới tương lai này.
Thế giới tương lai? Trong đầu ta lại xuất hiện cái từ này, ta không khỏi đau khổ mà thở dài, nhưng không có lâm vào trạng thái hỗn loạn và bi thống như lúc trước. Đầu óc tỉnh táo lại, ta lập tức tìm được điểm mấu chốt, nếu đúng là quả cầu ánh sáng kia đem ta tới thế giới tương lai thì chỉ cần tìm được nó. Thì nó có thể đem ta trở về! Nghĩ tới đây, ta không khỏi tin tưởng nhiều hơn, tinh thần cũng phấn chấn hơn rất nhiều.
Bắt đầu hồi tưởng tình cảnh lúc trước phát sinh, sắc mặt ta biến đổi, tinh thần trầm xuống vực sâu. Mặc dù lúc ấy ta bị khí lưu hỏa nhiệt khiến có chút hỗn loạn nhưng cái cảnh Mộc Y Linh bị bắn lùi đụng vào vách tường, cùng với ánh mắt vừa lo lắng vừa hoảng sợ lại khắc sâu vào trong đầu, ngay cả kim loại mà còn có thể tan chảy bởi nhiệt độ cao…… Đáng chết, tại sao lại biến thành như vậy? Trong lòng ta vô cùng ảo não cùng lo lắng, nếu như Y Linh tỷ bởi vì vậy mà xảy ra cái gì đó ngoài ý muốn, ta thật sự chỉ có chết mới có thể tạ ơn cùng đền tội!
Đột nhiên, trong lòng ta vừa động, quát:”Là ai?”
Cửa phòng bị đẩy ra, một cô gái cười không ngớt tiến đến, nhìn qua khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng thật ra bộ dáng lớn như ta, trong tay bưng một khay kim loại, trên đó có chén chất lỏng màu đen, nàng bị ta quát một tiếng làm sửng sốt một chút, thấy ta đã tỉnh lại, vừa mừng vừa sợ nói:”Tiên sinh, ngài tỉnh dậy rồi? Lão tổ tông còn nói hơn một canh giờ nữa mới tỉnh dậy!”
Ta đột nhiên phát hiện nàng mặc không phải quần áo công nghệ cao mà là thuộc chất liệu vải vóc quen thuộc, chỉ là kiểu dáng có chút kỳ quái, nhưng nhìn rất vừa mắt. Đánh giá mọi nơi, nếu không biết mình đang ở thế giới tương lai thì ta còn tưởng rằng mình đã trở về thế giới cũ rồi. Giường và các loại đồ vật đều làm từ gỗ, kể cả cánh cửa cũng vậy, phong cách cổ xưa, thậm chí ở trên vách tường còn có vài bức thư họa, đồng hồ quả lắc. Chứng kiến những vật như vậy, không biết vì sao trong lòng có chút ấm áp, tất cả là những đồ vật mà ta quen thuộc nhất.
“Lão tổ tông nói, nếu như tiên sinh tỉnh dậy, thì cho tiên sinh uống thuốc giảm trừ độ nóng, sau đó kêu Liên nhi mang tiên sinh tới.” Cô gái đặt chén thuốc ở đầu giường, mỉm cười nói.
Ở một chỗ xa lạ, ta cũng không dám tùy tiện ăn cái gì, huống chi ta cảm giác ngực không còn khó chịu và cũng không có nóng. Ta nghĩ thầm lão tổ tông mà nàng nói chính là tao lão đầu đã giúp ta trung hòa hỏa diễm trong cơ thể, đối với lão nhân này ta rất cảm kích, nhân tiện nói:”Không cần nữa, chúng ta cũng nên đi thôi.”
Cô gái gọi là Liên nhi không có miễn cưỡng ta uống thuốc, nói:”Xin mời tiên sinh theo ta.”
Ta xuống giường mang giày, phát hiện trên người đã có bộ quần áo mới, bên trong còn có nội y, bên ngoài là áo khoát màu đen, ta nhớ kỹ lúc đầu quần áo trên người đã bị thiêu thành tro bụi, thuận miệng nói:”Là ai giúp ta mặc quần áo vậy?”
Liên nhi đỏ mặt một hồi, không dám nhìn ta, thấp giọng nói:”Là Liên nhi giúp tiên sinh thay quần áo.”
Mặt ta cũng đỏ lên, âm thầm tự trách mình lắm miệng, hỏi những vấn đề không nên hỏi, cười khan hắc hắc hai tiếng, giả bộ mà đi tới.
Liên nhi thật ra không có để ý lắm, mỉm cười nói:”Xin mời tiên sinh theo ta.”
__________________
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hung bo
Chương 17: Thái Cực- Ta Ngất
Dịch Thuật: VirusLove
Nguồn: HNTD
Liên nhi đi ở phía trước, ta đi ở phía sau ngắm phong cảnh.
Lúc này ở bên ngoài trời đang mưa nhỏ, ta phát hiện mình ở trong một trang viện rất lớn, cách bố trí căn phòng đơn lẻ, nhiều nhất không quá ba tầng, nhìn kỹ lại là một thể thống nhất. Đi ra khỏi phòng là tới vườn hoa. Trong vườn hoa có một số loài hoa cỏ, còn có một ít loài cây mà ta không biết tên. Ngay cả người ngoài như ta mà cũng nhìn ra cây cối ở đây được bố trí rất tỉ mỉ, ở trong cơn mưa nhỏ rơi tí tách, cả khu trang viện chìm trong sự yên lặng tao nhã.
Ta ngẩng đầu lên nhìn lại, chỉ thấy xa xa có vài ngọn đồi xanh lá, cây cối xanh biếc tươi tốt bao trùm xung quanh trang viện, ta không khỏi trong lòng rùng mình, biết gia đình này có bối cảnh không bình thường.
Ở thế giới tương lai sống vài ngày, ta cũng có biết một chút tình huống trên trái đất, ở nơi nào có núi có cây cối thì được Tân Liên Bang quy vào khu đặc biệt cần bảo vệ, không cho phép săn bắn thú, ở trong trăm cây số bên trong không cho bất luận kẻ nào xây dựng công trình, nếu không chính là tội chết. Mà những người này lại có thể ở nơi hẻo lánh này mà kiến tạo ra một khu trang viện lớn như vậy, hơn nữa bốn phía đều sử dụng gỗ, có thể thấy được gia đình này không phải bình thường.
Đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, ta cẩn thận suy nghĩ lại, chợt nhiên tỉnh ngộ, mới vừa nãy nhìn ngọn núi kia cách đây khoảng một trăm kilomet, nhưng ta lại có thể thấy cây cối ở trên ngọn núi này vô cùng rõ ràng, thậm chí ngay cả bộ dáng và màu sắc con chim đang đậu trên nhánh cây kia đều thấy rất rõ! Thị lực như vậy, không thể nghi ngờ đã vượt qua cực hạn của loài người.
Lúc tỉnh ngộ ta nhất thời kinh hãi, ngưng trụ tâm thần, nhìn ngọn núi kia một lần nữa, lần này tự nhiên ngay cả đường gân trên lá cây đều thấy rõ ràng, phảng phất như dùng kính hiển vi phóng đại để quan sát.
Chẳng lẽ cái lúc cùng tao lão đầu kia đánh nhau lại được chỗ tốt như vậy? Ta chỉ có thể giải thích như vậy. Lập tức ngưng thần cảm giác tình huống trong cơ thể.
Ta lâp tức cảm giác được, vị trí đan điền xuất hiện một hạt màu trắng phát ra tia điện li ti, mà những tia điện quang đó vặn xẹo xoay tròn quanh chân khí, từ đó mà bắt đầu di chuyển khắp kinh mạch. Khó trách vừa nhìn giống như một bánh quẩy số tám thật dài. Mà chân khí trong cơ thể vận hành một loại quỹ tích cố định rồi trở về đan điền mà cái bánh quẩy điện quang kia cũng lớn hơn một chút.
Ta mở to hai mắt mà nhìn, nghĩ thầm khó khăn lắm mới luyện ra thần công quái lạ như vậy? Mà hạt màu trắng sữa kia không biết có phải là nội đan trong truyền thuyết không nữa? Mẹ nó, vận khí cũng thật sự tốt như vậy sao?
Cảm thấy luồng không khí yếu ớt đang lưu động phía trước tắc lại, ta đang vô cùng hưng phấn và rung động thì giật mình tỉnh lại, thấy Liên nhi ở phía trước đột nhiên dừng lại, vội vàng dừng chân, lúc này mới phát hiện không biết lúc nào ta theo Liên nhi đi qua bao nhiêu căn phòng, hơn nữa đã đi xuyên qua đại sảnh, đi tới bên trong một cái luyện võ trường ngoài trời.
Luyện võ trường này rộng bằng nửa sân bóng đá, toàn bộ mặt sàn đều là từ một kim loại nào đó, mà tao lão đầu kia vẫn mặc một bộ quần áo cũ, đứng trung tâm luyện võ trường, nét mặt bình tĩnh, hai tay , chầm chậm ổn định đẩy tay, nhìn qua có chút giống chiêu thức Thái Cực. Mà nước mưa hoàn toàn không thể rơi xuống người hắn, cách hắn khoảng năm tấc rồi từ đó tản ra ngoài.
Lúc ta còn chưa đi đến thế giới này, vừa mới lên được trung học, bởi vì thường xuyên tới trễ cho nên rất thân thích với lão đầu canh gác cổng. Lão nhân kia đúng là cao thủ đánh Thái Cực, mà lúc ấy phim trên TV những cao thủ Thái Cực quyền rất oai phong lẫm liệt, cho nên trong lòng muốn trở thành cao thủ nổi danh tứ phương cho nên ta theo lão nhân kia học Thái Cực quyền một năm, cho đến lúc thôi học thì vẫn còn luyện. Mặc dù chiêu thức không giống như lão đầu gác cửa luyện nước chảy mây bay như vậy, nhưng ít nhất đi biểu diễn thì vẫn còn tạm được.
Bộ Thái Cực quyền kia ta đánh không dưới hai ngàn lần, một chiêu một thức đều hiểu rõ như lòng bàn tay, cho nên lúc xem tao lão đầu luyện võ, hoàn toàn không có giống như vậy, càng xem lại càng khó chịu, rất nhiều chỗ không đúng đạo lý, chiêu thức rất nhiều chỗ không đúng chuẩn mực, hoàn toàn không có có giống cảnh giới phản phác quy chân hóa phức tạp thành đơn giản, nghĩ thầm đúng là tao lão đầu căn bản không phải luyện Thái Cực quyền.
Liên nhi đưa một ngón tay bên miệng, ý bảo ta im lặng không nên nói gì. Ta gật đầu, chuyển ánh mắt qua, thấy cách tao lão đầu không xa có một cô gái xinh đẹp mặc một bộ quần áo màu trắng đang chăm chú nhìn nhất cử nhất động của tao lão đầu.
Ngay cái nhìn đầu tiên về cô gái, tâm thần ta chấn động mạnh, “Muội muội” hai chữ thiếu chút nữa thì bật thốt ra, nhìn kỹ lại thì mới phát hiện nàng không phải muội muội, tối thiểu nàng so với muội muội còn đẹp hơn rất nhiều, vẻ đẹp có thể so sánh với Mộc Y Linh, chỉ là luồng khí chất điềm tĩnh thanh nhã kia lại vô cùng giống với muội muội, trong khoảng thời gian ngắn đó mới khiến ta nhận sai thành muội muội.
Ta thất thần nhìn cô gái này, trong lòng thở dài, nếu như muội muội ở chỗ này, hẳn là sẽ rất dễ dàng cùng nàng trở thành một đôi bạn tốt…..
Trong lòng cảm giác được cái gì đó, cô gái đang chuyên tâm nhìn tao lão đầu luyện Thái Cực một cách cổ quái kia đột nhiên hướng về phía ta nhìn lại, đối diện với ánh mắt ta, thấy bộ dáng ta thất thần khi nhìn nàng, lông mày có chút nhíu lại. Bất quá nàng đã gặp qua vô số nam nhân đối với nàng thần hồn điên đảo cho nên cũng không có để ý quá, quay đầu tiếp tục nhìn tao lão đầu luyện quyền, bất quá trong lòng nàng cảm giác có chút kỳ quái, cảm giác ánh mắt tên thiếu niên kia nhìn nàng rất kỳ lạ, hình như đã nhận biết nàng rồi, nhưng trong ấn tượng của nàng lại không có người này.
Phục hồi lại tinh thần, ta lại nhìn tao lão đầu luyện hơn mười thức, càng xem càng thấy khó chịu, còn có chút muốn cười ra nước mắt, bây giờ ta đã khẳng định rồi, này không phải là Thái Cực quyền gì, nói thẳng ra là chẳng đâu vào đâu, trong lòng càng đoan chắc bộ quyền pháp quá nhiều hoa mỹ này tuyệt đối không bác đại uyên thâm như Thái Cực Quyền, uổng công cho tao lão đầu này đánh cho khí định thần nhàn như vậy, một bộ dáng nghiêm túc. Liên tưởng cái lúc trước hắn gọi ta là “Hỏa Vân lảo quỷ” , bộ dáng rất giống con khỉ đột, hưng phấn la hét liều mạng xông lên. Càng xem lại càng cảm giác lão nhân này như con khỉ luyện quyền, rốt cục ta không thể nhịn được nữa, phát ra tiếng cười khúc khích.
Cái tiếng cười này khá lớn, mà cô gãi đang nhìn mê mẩn tao lão đầu đang luyện quyền một cách nhập tâm, thì đột nhiên quay lại nhìn ta.
Cô gái phát hiện người phát ra tiếng cười là ta, nhịn không được nhíu mày lại, nghĩ thầm người này sao không có lễ phép gì hết? Đánh giá ta lại càng thấp thêm vài phần.
Mà tao lão đầu quay lại trừng mắt ta một cái rồi tiếp tục luyện quyền. Bất quá lúc này tốc độ hắn ra quyền nhanh hơn rất nhiều, trong chốc lát đã đánh xong mấy thức, quay lại nói với cô gái kia:”Vân nhi, thấy rõ rồi chứ?”
Cô gái gọi là Vân nhi gật đầu, nghi hoặc hỏi:”Thái gia gia, bộ quyền này ngài đánh rất chậm, trên tay lại không cảm thấy kình lực gì hết, tại sao ngài lại nói là tuyệt học có một không hai mới sáng tạo ra?”
Lúc này ta mới chợt hiểu, nguyên lại bộ Thái Cực quyền quái dị này là do tao lão đầu sáng tạo ra, khó trách kém cõi như vậy. Đồng thời lại có chút nhiều kỳ quái, Thái Cực quyền còn phải sáng tạo ra sao? Học trực tiếp không được hay sao?
“Hừ! Chẳng lẻ ngươi không tin thái gia gia sao? “ Tao lão đầu thấy cháu gái không tin mình, râu mép nhất thời dựng lên, có chút nổi giận lại có chút nhiều đắc ý nói:”Đây chính là do thái gia gia ngươi căn cứ theo đạo lý chí cương tắc nhu, phối hơp thêm Ngưng Thủy chân khí độc môn của Thủy gia chúng ta, nghiên cứu hơn mười năm mới sáng tạo ra tuyệt thế thần công này, ngươi không thể lĩnh ngộ thì chỉ có thể nói cảnh giới ngươi không đủ! Bây giờ ngươi chỉ cần nhớ kỹ là tốt rồi, nghiền ngẫm thật kỹ, chỉ cần ngươi lĩnh ngộ ba bốn phần trong đó là có thể được lợi rất nhiều.
Vân nhi chợt hiểu ra, chăm chú gật đầu nói:”Thái gia gia, ta tuyệt đối không để ngài thất vọng đâu.”
“Ừh!” Tao lão đầu không nói gì thêm, đôi mắt nhỏ linh hoạt chuyển động, nghênh ngang đi tới trước mặt ta, ngẩng đầu ưởn ngực nhìn ta, nói một cách rất đắc ý:”Hỏa Vân lão quỷ, ngươi thấy bộ quyền pháp mà ta vừa sáng tạo ra thế nào?”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hung bo
Lời vừa phát ra, Liên Nhi và Vân Nhi đều trợn tròn hai mắt, người khác không biết chứ các nàng lại rõ ràng nhất Hỏa Vân lão quỷ mà tao lão đầu lẩm bẩm cả ngày là nhân vật nào, đó chính là siêu cấp quái vật của Hỏa Vân gia - một trong năm đại gia tộc, cùng thế hệ với tao lão đầu, ít nhất đã hơn bốn trăm tuổi rồi. Vậy mà lúc này tao lão đầu lại gọi một thiếu niên nhìn sơ qua chỉ hơn mười tuổi là Hỏa Vân lão quỷ, chuyện như thế không làm các nàng giật mình sửng sốt sao được?
Trong lòng hai người không kiềm được ý nghĩ: “Lão tổ tông (thái gia gia) chẳng lẽ là luyện công tới mức bị tẩu hỏa nhập ma, bị điên rồi sao?” Nghĩ như vậy, Vân Nhi không khỏi một lần nữa hoài nghi tuyệt thế thần công mà thái gia gia đã nói, thứ mà nàng thấy là một môn võ công chẳng có chút uy lực gì.
Đối với việc này ta chỉ có thể cười khổ:
- Lão tiền bối, ngài nhận lầm người rồi, ta gọi là Dương Đào, không phải là Hỏa Vân lão quỷ gì đó.
- Không thể nào! Ngươi chắc chắn là Hỏa Vân lão quỷ! Ngươi cho rằng ngươi biến thành trẻ là ta không nhận ra ngươi sao chứ? Hừ, cho dù ngươi biến thành đàn bà cũng không qua khỏi mắt ta đâu!
Tao lão đầu dứt khoát phủ nhận, dùng một ánh mắt như đang nhìn xuyên qua quỷ kế của ta, nói tiếp:
- Trên thế giới này, trừ ngươi ra thì ai có thể đem Li Hỏa Chân Khí luyện đến mức thuần nhất như vậy? Ngươi đừng hòng gạt ta, Li Hỏa Chân Khí của ngươi giống như con đom đóm trong đêm tối, rực rỡ như vậy, chói mắt như vậy, trước mắt ta bất cứ sự che đậy nào cũng chỉ là một cái cớ vớ vẩn không chịu nổi một kích của ta mà thôi! Hắc hắc, lúc trẻ ngươi không anh tuấn bằng ta, hiện giờ nhìn bộ dạng quỷ này của ngươi, mắt híp mũi tịt, tại sao ngươi cải lão hoàn đồng lại càng gớm vậy? Bây giờ ngươi không có được một nửa anh tuấn lúc ta còn trẻ? Ha ha ha ha…..
Càng nói càng đắc ý, Tao lão đầu kiêu ngạo cười ha hả, cái bộ dáng tiểu nhân đắc chí kia, ngay cả người vừa mới gặp mặt lần đầu như ta cũng không nhịn được ý muốn đấm cho hắn một quyền, nhất là hắn nói ta không anh tuấn – ack, mặc dù khuôn mặt ta quả thật chưa đạt tới hai chữ anh tuấn, nhưng nhìn bộ dáng tao lão đầu hiện nay, nói lúc hắn còn trẻ mà anh tuấn hơn ta, vậy ta tuyệt đối không chấp nhận!
- Ngài thật sự nhận lầm người rồi, ta thật không phải là người mà ngài nói!
Ta chỉ có thể giải thích một lần nữa.
Tao lão đầu ngạc nhiên, nhìn ta có vẻ hoài nghi, hỏi lại:
- Thật sự không phải?
- Thật sự không phải! - Ta nói như chém đinh chặt sắt.
- Có lẽ vậy!
Tao lão đầu vuốt chòm râu bạc trắng, như tự nhủ:
- Ta nói Hỏa Vân Lão quỷ lúc còn trẻ mặc dù không có anh tuấn như ta, nhưng cũng không có khả năng biến thành bộ dáng như vậy…
Đối với điều này, ta trừ việc nhăn nhở gượng cười, cũng không còn biện pháp gì khác.
Tao lão đầu nói tiếp:
- Nếu ngươi không phải là Hỏa Vân lão quỷ, vậy ngươi rốt cục là ai?
- Ta đã nói rồi, ta gọi là Dương Đạo, ta cũng không có loại Li Hỏa Chân Khí mà ngài nói, cho dù có thì cũng chỉ giống mà thôi, có được loại chân khí đó chỉ có thể nói là một việc ngoài ý muốn, rất có thể bởi vì tẩu hỏa nhập ma mà sinh ra, bây giờ loại chân khí đó đã không còn nữa.
Quả thật không còn, bởi vì chân khí hệ hỏa kia đã bị trung hòa bởi chân khí của Tao lão đầu, biến thành một loại chân khí khác.
- Không có? Li Hỏa Chân Khí đang yên đang lành tại sao lại có thể biến mất được chứ? Để ta thử ngươi một lần xem sao!
Vừa nói Tao lão đầu vừa tung một chưởng về phía ta.
Bị một chưởng đột ngột của Tao lão đầu dọa cho phát hoảng, không nghĩ tới nói đánh là đánh, cũng không biết chưởng này của lão có bao nhiêu lực đạo, ta vội vàng vận chừng tám thành công lực lên tay, nghênh đón một chưởng đang phách tới của Tao lão đầu.
- Rầm!
Một âm thanh vang rền như Thiên Lôi nổi cơn thịnh nộ, Tao lão đầu kinh hãi la lên một tiếng “Aaaaaa...”, cả người bay về phía sau hơn ba mươi mét, lúc rơi xuống đất còn phải lùi về sau hơn bảy tám bước mới trụ lại được, sàn kim loại dưới chân đã in một dấu giày thật sâu. Mà ta chỉ có lui lại ba bước, liền dừng lại.
Vân Nhi và Liên Nhi ở bên cạnh đều kinh hãi biến sắc, Tao lão đầu có bao nhiêu lợi hại thì các nàng là người hiểu rõ nhất, không ngờ người đang ở trước mặt, ước chừng cũng chỉ bằng tuổi với các nàng, lại có thể một chưởng đánh bay Tao lão đầu, hơn nữa lúc giao đấu lại chiếm được thượng phong, thật sự làm cho các nàng cảm thấy khó có thể tưởng tượng được, các nàng đều hoài nghi bản thân có phải đang nằm mơ hay không.
- Ngươi @%#*#! Không phải ta nói chỉ thử thôi sao! Tại sao ngươi lại dùng hết sức mà đánh thể? Nếu lão đầu ta không phản ứng nhanh, dùng kỹ xảo phân tán lực, chỉ sợ là bị thương rồi!
Tao lão đầu tức giận hét lên, chỉa mạnh cánh tay vào ta, nói:
- Ngươi ****. Tiểu tử ngươi rốt cục đã luyện công phu gì thế, tự nhiên lại phóng điện, toàn bộ tay ta đều tê rần cả lên! Không được, chúng ta so tài lại! Lần này ta sẽ không nhường ngươi nữa!
Trước mặt cháu gái cùng người hầu mà bị một người có thể gọi là hậu sinh tiểu bối đánh cho bay ngược lại, mà đối phương chỉ có lùi lại hơn ba bước, cái này làm cho Tao lão đầu cảm thấy rất mất mặt, quyết tâm phải lấy lại thể diện.
Đối với uy lực của một chưởng vừa rồi, chính ta cũng giật mình kinh hãi, nghe Tao lão đầu nói một hồi, trong lòng vô cùng hối hận và xấu hổ, nhưng nghe câu cuối cùng, thật kỳ quái chân khí của ta tại sao lại đồng thời phóng điện được, sắc mặt ta đại biến, bất quá đã không còn kịp rồi, Tao lão đầu quát to một tiếng liền chân không chạm đất bay tới!
Nghĩ lại, Dương Đạo ta mặc dù lăn lộn trong xã hội đã vài năm, phương diện đánh nhau cũng có vài chỗ tâm đắc, nhưng làm sao có thể là đối thủ của Tao lão đầu, cái loại cao thủ trong người mang vô số kỳ chiêu dị thức được? Tao lão đầu thi triển ra đủ loại chiêu chức, xuất chiêu lại nhanh. Mặc dù bây giờ bất luận nhãn lực, cảm giác hay phản xạ thần kinh của ta đều tăng lên bội phần, tay chân trở nên linh hoạt hơn, nhưng hoàn toàn không thể theo kịp tốc độ của Tao lão đầu, đối với động tác của Tao lão đầu chỉ có mơ hồ thấy được mà thôi, nhưng căn bản không phản ứng nhanh bằng, không thể làm gì khác hơn là thấy chiêu đối chiêu, dùng nhanh đối nhanh, thấy bóng thì xuất chưởng.
Kết quả là ta không ngừng bị trúng chiêu, hoặc chưởng hoặc quyền, hoặc chân của Tao lão đầu, giống như được xoa bóp toàn thân không ngừng đánh trên thân người của ta, phát ra những tiếng bịch bịch.
Ngắn ngủi trong vòng hai ba phút đồng hồ, ta đã bị trúng hơn ba mươi chiêu. Lúc này, thể chất quái dị của ta đã phát huy công năng của nó, chân khí của Tao lão đầu đánh vào thân người của ta, ngoại trừ một số ít gây chấn động với thân thể thì đại bộ phận chân khí còn lại đều bị ta không chút khách khí hút vào trong người. Mà luồng chân khí mát lạnh tiến vào trong người ta, thật sự giống như ăn một cây kem, cực kỳ sảng khoái, một cách vô thức ta buông lỏng chống cự với Tao lão đầu, nhất thời tần suất trúng chiêu tăng lên rất nhiều.
Nhìn qua Tao lão đầu chiếm được thượng phong nhưng trên thực tế lại không hề tốt chút nào, tiểu tử trước mắt này mặc dù nhìn qua chiêu thức loạn xạ, nhưng công lực không tầm thường, tuổi còn nhỏ như vậy mà đã đạt tới một phần ba công lực của hắn. Mà chân khí của tiểu tử này thật sự quá mức cổ quái, tự nhiên lại phóng điện, hắn chưa nghe nói chân khí của nhà ai lại có thể phóng điện.
Không may là chân khí hắn thuộc hệ thủy, đối với việc chân khí có thể phóng điện của tiểu tử này thật sự không thể kháng cự, ở đây đặc tính nước dẫn điện được thể hiện triệt để, hơn nữa chân khí hai bên chạm vào nhau, chân khí mang điện kia tự động hút lấy chân khí của hắn, khiến chân khí mang điện càng cường đại thêm, sau đó lại liên hợp với chân khí hệ thủy bắt đầu công kích mãnh liệt hắn. Trận đánh này bắt đầu, giống như dâm phụ gặp thái hoa tặc, đó là củi khô gặp liệt hỏa, giống như keo với sơn. Cứ như vậy đánh được trăm chiêu thì hai cánh tay của tao lão đầu đều đã tê rần, hơn nữa phạm vi tê liệt đang từ dưới hướng lên trên. Bây giờ hắn rõ ràng rồi, tại sao lúc đầu hắn bị đánh bay lui xa như vậy, mặc dù công lực tiểu tử này kém xa so với hắn, nhưng rõ ràng là khắc tinh chân khí hệ thủy mà thôi!
Chính là như vậy, càng đánh thì càng buồn bực, càng đánh lại càng khó tin hơn, nhưng vì thể diện cho nên sống chết gì Tao lão đầu cũng chống đỡ tới cùng, nhưng vấn đề trước mắt là tiểu tử này bị trúng chiêu nhiều như vậy, nhìn qua thì không có chút thương tổn nào, ngược lại càng đánh càng hưng phấn hơn, ánh mắt tiểu tử này nhìn hắn càng trở nên dâm đãng hơn, thật không biết tiếng rên rỉ kia là thống khổ hay chính là vui sướng nữa, giống như có mỹ nữ đang nói, khách quan, mau tới đây ! Dùng hết sức nha! A….a….
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hung bo
Rùng mình một phát, khóe miệng tao lão đầu co quắp một chút, biểu hiện quỷ dị của ta làm cho tao lão đầu càng ngày càng không tự tin, mặc dù còn có tuyệt chiêu chưa xuất ra, nhưng lúc này không phải là đánh nhau sinh tử, không vì chút thể diện mà đánh cho ngươi chết ta sống, hơn nữa, vạn nhất tuyệt chiêu xuất ra rồi mà tiểu tử kia không có bị gì, vậy thị lại càng mất thể diện hơn nữa.
Liền không có do dự nữa, tao lão đầu bay lui lại về phía sau với tốc độ nhanh nhất, trong nháy mắt lui cách ta hơn mười mét, hai tay chập về phía sau, cố tình làm bộ dáng nhàn nhã, cao nhân phong phạm, mặt lộ ra vẻ thưởng thức nói với ta:” Không tệ! Không tệ, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, công lực tiểu tử ngươi bất phàm, trong người lại mang kỳ công, có thể tiếp ta nhiều chiêu như vậy mà không có bại, có thể xem là lợi hại nhất trong những người trẻ tuổi mà ta đã từng thấy qua! Tuổi như thế mà có tu vi như vậy, ngoại trừ những người trong cuộc chiến đại diệt tuyệt ra thì đây là lần đầu tiên ta thấy!” Nói thì nói như vậy nhưng hai tay chập ở phía sau đang nắm chặt, không ngừng run rẩy, không có biện pháp nữa, tê, quá tê rần rồi.
Ta thấy tao lão đầu không đánh nhanh như vậy thì cảm giác có chút tiếc nuối, nghe tao lão đầu nói như vậy, trong bụng cũng rất vui mừng, nghĩ thầm lão tử cuối cùng đã trở thành cao thủ rồi, mặc dù trở thành cao thu có chút quái lạ, vội vàng khiêm tốn nói:” Lão tiền bối quá khen, đều do lão tiền bối hạ thủ lưu tình.” Bây giờ ta mới suy nghĩ cẩn thận tại sao mà tao lão đầu lại đánh mãnh liệt với ta, đều là vì mặt mũi hết, cho nên phải cấp tao lão đầu một lối thoát, chừa cho hắn ít mặt mũi trước mặt hậu bối.
- Không tệ, không tệ! Rất ít người trẻ tuổi khiêm nhường giống như ngươi vậy!” Tao lão đầu thấy ta thức thời như vậy, cười đến mức nếp nhăn bắt đầu nổi lên, đột nhiên nhớ tới bản thân mình mang tuyệt thế tu vi lại không thể làm gì được một thiếu niên, lại không khỏi có chút đã già rồi, cảm thán nói:”Ta vốn tưởng rằng đã hiểu hết không tới bảy tám thì cũng năm sáu trong mười phần của võ học trong thiên hạ, lại không nghĩ rằng kỳ nhân thế gian này đông đảo, thần công vô số, ta như ếch ngồi đáy giếng….. Ta thấy chân khí của ngươi có chút cổ quái, không biết là do vị cao nhân nào truyền thụ? Nếu có cơ hội, nhất định ta cùng tôn sư tham khảo một hồi.
Hắn là muốn truy xét, chân khí của tiểu tử này là khắc tinh của Ngưng Thủy Chân Khí, không biết có phải là cừu gia sáng tạo hay không, chuyên môn dùng đối phó Thủy gia hắn.
Mà hai người Liên Nhi cùng Vân Nhi, toàn bộ đều ngây dại, mặc dù không có nhãn lực như bọn họ, lúc ta cùng tao lão đầu đánh nhau thì bóng người lẫn lộn, lúc tách ra thì các nàng không rõ rốt cục ai thua ai thắng. Vừa nghe tao lão đầu nói một hồi, vừa lại nhìn thấy bộ dáng hồn nhiên vô sự của ta, phán đoán ít nhất ta không có bị thua. Có thể cùng tao lão đầu đánh nhau lâu như vậy mà không rơi xuống hạ phong, trong mắt các nàng là chuyện khó có thể tưởng tượng được rồi, thậm chí hoài nghi mình có phải đang nằm mơ hay không.
Nếu lúc trước có người nói với các nàng, một thiếu niên hơn mười tuổi có thể cùng một vị cao thủ mấy trăm năm tu vi, thân là một trong năm vị tuyệt thế cao thủ trong thiên hạ đánh ngang tay với nhau, các nàng chỉ biết đó là một chuyện đùa không thể thực hiện được, thậm chí cười nhạo đối phương cuồng vọng không hiểu biết, song sự thật xảy ra trước mắt các nàng, làm cho các nàng không thể không tin, ánh mắt nhìn ta bắt đầu giống như một quái vật thời tiền sử! Mà Vân Nhi cũng thu hồi ánh mắt khinh thị lúc trước, trong mắt phát ra một tia sáng kỳ dị.
Ta không chú ý tới ánh mắt khác thường của các nàng, nghe tao lão đầu nói thì ý niệm liền xoay chuyển, nghĩ thầm làm gì có sư phụ nào, nói là ta tự nghĩ ra thì tao lão đầu này khẳng định không tin, không thể làm gì khác hơn là cẩn thận bịa chuyện một hồi:”Ta cũng không biết tên sư phụ, sư phụ từng nói lúc ngài còn trẻ chỉ là một cao thủ tam lưu, sau lại cùng người luận bàn thì không cẩn thận bị người ta phế đi võ công, tâm tro ý lạnh không có tập võ nữa, chỉ đi nghiên cứu võ học, một hồi lâu sau mới có chút khám phá, hơn mười năm sau thì rốt cục đã sáng tạo ra một môn công pháp nội tâm, cũng chính là tâm pháp mà bây giờ ta đang tu luyện, tên là :”Thiên Lôi Quyết!” Sư phụ thu ta làm đệ tử, truyền thụ cho ta phương pháp tu luyện “Thiên Lôi Quyết” thì không bao lâu sau đó qua đời, sau đó bản thân ta tự mình tìm tòi… Ta đoán lúc trên người ta sinh ra chân khí hệ hỏa thì rất có thể là do bản thân luyện công sai lầm, thay đổi thuộc tính chân khí, mới làm cho tiền bối đoán nhầm ta là người kia.”
Tao lão đầu suy tư một hồi, nói:”Không sai, ngươi nói rất có đạo lý, chân khí của ngươi có thuộc tính điện mà ta chưa từng gặp qua, lôi điện liên hệ với nhau, lôi thuộc tính chuyển hóa thành hỏa thuộc tính không phải là không có khả năng, thật sự là ta nhận lầm rồi….” Hắn buồn bả thở dài, “Sư phụ ngươi mặc dù không có luyện thành tuyệt thế thần công, nhưng cũng là tuyệt thế kỳ tài, đáng tiếc, đáng tiếc là…”
Luyện công sai lầm vốn chỉ là dưới tình thế cấp bách ta mới nói hưu nói vượn, lại không nghĩ rằng tao lão đầu lại nhận định như vậy, mừng rỡ tìm được một lối thoát, theo tình tiết câu chuyện mà làm vẻ buồn bả tang thương.
“Người đã mất rồi, huynh đệ cũng không nên quá thương tâm, không biết sau này ngươi có tính toán gì không?” Tao lão đầu hỏi.
Ta nhớ tới Mộc Y Linh, trong lòng lo lắng tới thương thế của nàng, nói:”Ta muốn trở về thành phố Thanh Lan, ta có một người bạn ở đó.”
“Thành phố Thanh Lan? Nơi đó cách chỗ này khá xa…” Nhãn hạt châu của tao lão đầu liền chuyển, không biết lại có chủ ý gì nữa, “Bay tới thì quá phiền toái, huống hồ vòng thân phận của ngươi đã bị hủy, tới đó sẽ gặp nhiều phiền toái. Ta thấy thế này, không bằng ngươi ở đây nghỉ ngơi một ngày, làm cho ngươi một vòng thân phận mới rồi sau đó gọi một tao phi tới đây tiễn ngươi trở về, thấy thế nào?”
Ta xem cổ bàn tay trái trống rỗng, lúc này mới nhớ tới, lúc đó vòng thân phận đã bị liệt hỏa đốt cháy không còn một mảnh, sau đó ý niệm đầu tiên trong đầu ta chính là:”Đáng thương một ngàn đồng tiền của ta, còn chưa trả lại cho Y Linh tỷ nữa! Còn phần cái gì đó bay mà tao lão đầu nói, ta phỏng chừng một loại máy bay gì đó, trong lòng mặc dù kỳ quái tao lão đầu tại sao lại chiếu cố ta như vậy, nhưng nhìn bộ dáng hắn không có ác ý, cũng liền gật đầu đồng ý.
Thấy ta đồng ý lưu lại, tao lão đầu có vẻ thật cao hứng, nói:”Như vậy rất tốt, vẫn quên chưa giới thiệu cho ngươi, lão đầu ta gọi là Thủy Thanh Hoa, ta và ngươi vừa gặp mà như cố nhân, không bằng kết bái huynh đệ thế nào?”
Ta ngây người, Thủy Thanh Hoa? Thế thì ra còn là Dương ‘Bắc Đại’! Hơn nữa lúc nào ta cùng ngươi vừa thấy như đã là cố nhân? Còn muốn kết bái làm huynh đệ, mẹ nó, ngươi không phải là Chu Bá Thông, ta cũng không phải là Quách Tĩnh.
-Thái gia gia!.
Vân Nhi thấy tao lão đầu nói vậy, sẳng giọng nói:
- Ngài đừng hù dọa hắn nữa!
Thủy Thanh Hoa cười gian nói:
- Thế nào? Vừa mới gặp mặt thì ngươi đã bảo vệ cho tiểu tử này. Cùng đối nghịch với thái gia gia, ngươi có phải thấy hắn vừa mắt rồi hay không?
Ta vội vàng ho khan, len lén ngắm Vân Nhi một cái, thấy nàng xấu hổ đỏ mặt, nhìn thấy bộ dáng kiều diễm xấu hổ mang theo chút tức giận, làm cho ta kìm không được tâm thần rung động, nhanh chóng thu hồi ánh mắt.
-Ha ha ha ha!. Thủy Thanh Hoa cười ha hả.
-Thái gia gia, ngài lại không nghiêm chỉnh rồi! Vân Nhi trách móc.
Bất thình lình Thủy Thanh Hoa vỗ bả vai ta, tán dương:
-Tiểu tử ngươi được lắm, nghe thấy tên của ta mà không có kinh ngạc, cũng quả nhiên không giống với tên ngu ngốc mà ta thường thấy, như vậy, chúng ta không kết bái huynh đệ nữa, miễn cho Vân Nhi nói ta già rồi mà không nghiêm túc, chúng ta kết giao ngang hàng, ngươi gọi ta một tiếng Thủy đại ca, ta gọi ngươi là Dương huynh đệ, như vậy không thoải mái sao?
Kết giao ngang hàng mà không gọi là già mà không đứng đắn sao? Trong tâm ta khinh thường hắn, hơn nữa ta tới thế giới tương lai mới có vài ngày, ai biết Thủy Thanh Hoa là ai? Huống hồ chi ta cũng không phải ngươi ở cái thế giới này. Cho dù danh tiếng ngươi có lớn tới đâu thì ta cũng không dọa tới mức sợ hãi, nếu như ta đem lai lịch nói ra thì mới thật sự hù chết người. Nhưng ta cũng bị lời nói của Thủy Thanh Hoa mà tâm động, theo lý luận mà nói, ta thuộc về người của mấy ngàn năm trước, theo bối phận không biết cao hơn Thủy Thanh Hoa bao nhiêu lần, cùng hắn kết giao ngang hành cũng không có quá đáng, ngược lại để cho hắn chiếm tiện nghi rồi.
Chú Thích:
Thanh Hoa và Bắc Đại là hai trường đại học lớn ở Trung Quốc. Hai trường có quan hệ gắn bó, và hiệu trưởng đầu tiên của Thanh Hoa là sinh viên trường Bắc Đại.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hung bo