Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Lâm Nhược Diên có chút khó xử nói:
- Nhưng đây ... là nơi Phong Nhi ở. Nếu để Bạch sư muội ở đây thì....
- Vừa đúng lúc. Ta thấy hắn cũng không tệ, trong Thiên Tú hẳn là không có công pháp tu luyện thích hợp với nam nhân. Ta ở đây vừa hay có thể chỉ điểm cho hắn tu luyện, nhân tiện để hắn đưa ta du ngoạn cảnh đẹp của Thiên Tú.
Lâm Nhược Diên nghe vậy liền đại hỉ, nàng không phải sợ Đường Phong không tiện, mà là sợ Bạch Tiểu Lại không tiện, hiện tại đối phương đã không lo lắng thì mình cần gì phải ngại nữa? Nếu để Phong Nhi nhân cơ hội này bái Bạch Tiểu Lại làm sư phụ, thì việc tiến vào Bạch Đế thành ngày sau là chuyện chắc như đinh đóng cột.
nghĩ đến đây, Lâm Nhược Diên liền nói:
- Một khi Bạch sư muội đã thích thì cứ quyết định như vậy đi. Chỉ có điều Phong Nhi nghịch ngợm thành tính, nếu chọc giận bạch sư muội thì muội cũng đừng nương tay, xem như thay ta dạy bảo đứa nhỏ này một chút.
- Đó là đương nhiên... .Sẽ không thủ hạ lưu tình!
Bạch Tiểu Lại cười lạnh, thầm nghĩ xú tiểu tử, ngươi rốt cuộc cũng lọt vào tay ta.
Mộng Nhi và Bảo Nhi đều là người thông minh, nghe đến đó tự nhiên biết mình nên làm gì, vội nói:
- Chúng nô tỳ giúp Bạch sư thúc chuẩn bị một gian phòng.
- Bạch sư tỷ bận việc thì cứ đi trước, ta dạo một vòng xung quanh trước đã.
Bạch Tiểu Lại nói.
- Ân, có chuyện gì cần cứ sai bảo Phong Nhi và hai nha đầu kia giúp muội làm, ta vẫn còn vài việc cần làm, thứ lỗi không thể tiếp tục phụng bồi.
Lâm Nhược Diên nói xong liền đi tìm Đường Phong, cẩn thận dặn dò hắn nhất định phải hầu hạ vị Bạch sư thúc này thật tốt, nếu để mình biết được hắn có cử chỉ không thỏa đáng gì nhất định sẽ lột da của hắn.
Đường Phong đau khổ nhất nhất nhận lời, trong lòng thầm nghĩ, đợi lát nữa nhất định làm cho nữ nhân kia đẹp mặt.
Đợi Lâm Nhược Diên đi rồi, Đường Phong mới trở lại đại viện, Bạch Tiểu Lại ung dung ngồi ngay ngắn trên ghế thái sư, chẳng buồn liếc mắt nhìn hắn một cái, chỉ lo nhấm nháp trà thơm trên tay.
Đường Phong cũng không nói câu nào, im lặng nhìn Bạch Tiểu Lại, sau đó chậm rãi vòng quanh nàng ta mấy vòng, Bạch Tiểu Lại khí định thần nhàn, mặc kệ không hỏi.
Đến lúc Đường Phong vòng hơn mười vòng, Bạch Tiểu Lại cũng không bình tĩnh được nữa, lông mi cong dài run nhẹ, khẽ cắn môi dưới, sóng mắt lưu chuyển không ngừng. Từ xưa tới giờ nàng vẫn chưa từng bị một người nam nhân nhìn chăm chú trong thời gian lâu như vậy.
Đường Phong cười lớn, ngồi xuống một cái ghế bên cạnh nói:
- Ta thật sự có chút tò mò về thân phận của cô. Ta vốn cũng không muốn hỏi, mọi người đều như bèo nước gặp nhau, cô cứu ta, ta cứu cô, đợi sau khi giúp cô giải độc xong thì cô có thể rời đi, nhưng hiện tại cô không có gì muốn giải thích với ta sao?
Bạch Tiểu Lại lúc này mới nghiêng người nhìn Đường Phong, trong mắt đầy ý trào phúng:
- Đã nghe nói tới Bạch Đế thành hay chưa?
- Chưa!
Đường Phong lắc đầu, chủ nhân trước của thân thể này chỉ quan tâm đến nữ hài của Thiên Tú, làm gì còn tâm trí để ý đến Bạch Đế thành nào đó.
- Lý Đường đế quốc có ba thế lực lớn, một thành một cung một sơn trang! Một thành, chính là Bạch Đế thành của ta, một cung, là Đại Tuyết cung, một sơn trang, là Thiên công sơn trang. Đây mới là ba thế lực lớn hàng đầu của Lý Đường đế quốc! Thiên Tú của các người chỉ có thể coi là nhị lưu. Mà ta, chính là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, ngươi nói xem ta tới Thiên Tú, các nàng có thể rất hoan nghênh hay không.
- Hóa ra là vậy.
Đường Phong gật gật đầu, hắn vẫn chưa hiểu rõ thế giới này lắm.
- Theo như cô nói, địa vị Bạch Đế thành trong ba thế lực này cũng không thấp đúng không?
Bạch Tiểu Lại đắc ý cười:
- Đương nhiên rồi, một thành một cung một sơn trang, trong ba thế lực này thì Bạch Đế thành của ta là lớn nhất, nhiều cao thủ nhất.
- Hiểu rồi.
Đường Phong búng tay một cái.
- Nói cách khác, nếu tối hôm đó ta không đánh cô ngất xỉu, nói không chừng sau này ta có thể tới Bạch Đế thành kiếm một chức vị kha khá, ngày sau vinh hoa phú quý hưởng không hết đúng không?
Vừa nghe Đường Phong nhắc lại chuyện đêm đó, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của Bạch Tiểu Lại liền đỏ ửng xuống tận cổ, ngoài miệng lại hung tợn nói:
- ngươi còn dám nhắc lại chuyện đêm đó thì ta sẽ liều mạng với ngươi!
Chuyện đêm đó là sự sỉ nhục lớn nhất trong đời mình!
- Ha ha ....
Đường Phong dâm tiện cười một tiếng,
- Cô hiện tại đã mất hết thực lực, ta không biết cô lấy gì để liều mạng với ta!
Nói xong Đường Phong liền nghiệm mặt:
- Ta muốn giúp cô giải độc là vì trước đó cô đã cứu ta một mạng, cô có thể coi chuyện này như một màn giao dịch công bằng, tới lúc đó hai ta chẳng ai nợ ai. Nhưng cô đừng tưởng rằng có thể dùng cô cô của ta tới để áp chế ta, một khi lão tử mất hứng thì đừng nói cô là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, cho dù là tỷ tỷ của cô tự mình tới ta cũng không giải! rõ rồi chứ?
Bạch Tiểu Lại nghiến răng, mắt hạnh trừng lớn, lồng ngực căng tròn liên tục phập phồng, còn chưa có nam nhân nào dám xưng một tiếng lão tử trước mặt nàng, tên tiểu tử thối này nghĩ mình là ai chứ?
- ừm, hình dáng của cô đêm đó đẹp hơn bây giờ nhiều.
Đường Phong nói xong, không đợi Bạch Tiểu Lại kịp có phản ứng gì đã bỏ chạy.
Phổi của Bạch Tiểu Lại cũng sắp nổ tung. Bàn tay nhỏ run rẩy móc ra con búp bê vải kia từ trong tay áo, sau đó điên cuồng đâm mấy nhát. Hắn cho rằng mình muốn dùng cô cô của hắn để áp chế hắn sao? Mình cũng chỉ là muốn hắn đừng bắt nạt mình cả ngày, vốn tưởng rằng có cô cô của hắn ra mặt, thái độ của hắn đối với mình sẽ tốt hơn một chút, nhưng không ngĩ tới lại hoàn toàn tương phản.
Cầu cho gương mặt tuấn tú của ngươi bị đập cho nát bét, cả đời cũng không có nữ nhân nào thích ngươi!
Đường đường là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, Thiên giai cao thủ Bạch Tiểu Lại, suốt ba ngày nay không nói câu nào với Đường Phong, thậm chí ngay cả nhìn một cái cũng không, lúc ăn cơm cũng tránh trong phòng của mình, không muốn ngồi cùng bàn với tên xú nam nhân kia.
Đường Phong cũng không tiếp tục chọc tức nàng nữa, mấy hôm nay đã chọc đủ rồi, chỉ cần khiến nàng không có thời gian nghĩ đến chuyện tu vi của bản thân là Đường Phong đã đạt được mục đích rồi.
Nhưng vì Bạch Tiểu Lại đại giá Yên Liễu, khiến Đường Phong hưởng lợi không ít. Thiên Tú cao tầng thỉnh thoảng lại đưa đến vài loại sơn hào hải vị gì đó, Bạch Tiểu Lại không thích ăn mấy thứ này nên Đường Phong đều hưởng hết. Mười lăm tuổi là độ tuổi phát triển, hơn nữa ngày đêm tu luyện không ngừng như vậy, đương nhiên cần vài thứ tốt tới tẩm bổ.
Mấy hôm nay Đường Phong cũng phân phó Mộng Nhi và Bảo Nhi đến Tĩnh An thành tìm hiểu tin tức của Liễu gia, làm tốt bước chuẩn bị tiếp theo của mình.
Thành quả của nửa tháng khổ tu cũng rất khả quan. Đường Phong từ luyện Luyện Cương nhất phẩm đã lên đến Luyện Cương tứ phẩm đỉnh phong, tiến vào cấm khu Luyện Cương ngũ phẩm, chỉ thiếu một bước nữa là có thể tấn cấp.
Có thể đạt được thành tựu lớn như thế phải kể đến công lao của mười năm tu vi quỷ thần đã giúp Đường Phong đả thông kinh mạch, sự giúp đỡ của Vô Thường Quyết và Cương Tâm cũng là một trong những yếu tố quan trọng.
Bất quá điều khiến Đường Phong có chút thất vọng chính là Vô Thường Quyết của mình vẫn dừng lại ở tầng thứ nhất, chính là cương khí trong cơ thể đã nồng đậm hơn rất nhiều, cũng không biết phải tới Luyện Cương mấy phẩm mới có thể đột phá cảnh giới tầng thứ hai của Vô Thường Quyết...
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Đường Phong rất hiếu kỳ và mong chờ những thần thông ẩn trong Vô Thường Quyết.
Bạch Tiểu Lại đợi nửa tháng trong lòng đã sớm nóng như có lửa đốt, nếu không phải Đường Phong thỉnh thoảng lại chọc giận nàng, dám chắc là nàng mỗi giây mỗi khắc đều nghĩ đến chuyện tu vi của mình, một Thiên giai cường giả, đột nhiên lại biến thành một phế nhân, loại đả kích này cũng giống như đả kích Đường Phong gặp phải ở kiếp trước, loại tư vị này không phải ai cũng chịu được.
Sáng hôm nay Bạch Tiểu Lại đã được Đường Phong báo trước, cho nên cũng đã sớm chuẩn bị tốt.
Đêm khuya thanh vắng, trong phòng của Đường Phong, hai người khoanh chân ngồi trên giường, mặt đối mặt, khoảng cách không tới nửa thước. Nhìn ra được Bạch Tiểu Lại vừa tắm rửa xong, mái tóc đen nhánh vẫn còn ẩm ướt, tùy ý phi tán bên vai, eo thon nhỏ nhắn không chịu nổi, trên người tỏa ra một mùi hương nhàn nhạt, loại mùi hương này không phải mùi son phấn mà là mùi hương cơ thể tự nhiên của Bạch Tiểu Lại. Không quá nồng, hít vào liền khiến người khác cảm thấy thư thái tâm thần.
- Thả lỏng đi.
Đường Phong liếc nhẹ Bạch Tiểu Lại đang dùng đôi mắt vô cùng cảnh giác nhìn mình chằm chằm, không khỏi cảm thấy buồn cười.
- Cô nên biết ta không phải sắc lang gì cả, bằng không đêm đó....
- không được nói!
Bạch Tiểu Lại quát một tiếng.
- Được rồi, không nói thì không nói.
Đường Phong gật gật đầu.
- Có muốn ta kể chuyện cười cho cô nghe để dễ thư giãn hay không?
Bạch Tiểu Lại lạnh lùng nhìn Đường Phong, gương mặt vẫn lạnh lùng như trước, thanh âm giống như gió lạnh trên băng son thổi tới:
- Đừng nói những thứ vô bổ, rốt cuộc phải làm gì!
Đợi suốt nửa tháng chỉ vì chút hy vọng này mà thôi. Nếu tên đáng ghét trước mặt này dám gạt mình, Bạch Tiểu Lại quyết định sẽ dùng phương thức tàn khốc nhất tra tấn hắn đến chết!
- Tu vi của cô tuy rằng đã mất hết, nhưng căn cơ của cô vẫn còn lại.
Đường Phong cũng không tiếp tục cợt nhà nữa, trực tiếp tiến vào thẳng chủ đề.
- Ta tin là nửa tháng qua cô cũng tự dùng nội thị nhìn qua, Cương Tâm trong người của cô bị một khối năng lượng màu đen rất lớn bao lấy, cắt đứt sự liên kết giữa Cương Tâm của cô với bên ngoài, đây chính là nguyên nhân vì sao một thân cương khí của cô toàn bộ đều biến mất.
Bạch Tiểu Lại gật gật đầu, nàng biết những gì Đường Phong nói đều là thật.
Bạch Tiểu Lại nghĩ một hồi, vẻ mặt liền chấn động:
- Sao ngươi lại biết rõ như vậy?
-Hả?
Đường Phong ngẩn người, mở miệng nói:
- Tối hôm đó ta đã tự mình nhìn qua rồi.
Ánh mắt của Bạch Tiểu Lại trong nháy mắt gắt gao dán chặt lên mặt Đường Phong, trong mắt đầy vẻ rung động, ngữ khí có chút không xác định hỏi:
- Ý ngươi là hôm đó ngươi dùng tâm thần nội thị nhìn qua tình hình Cương Tâm của ta?
- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?
Đường Phong cực kỳ nghi hoặc, hắn không rõ Bạch Tiểu Lại lại lên cơn thần kinh gì.
Trên mặt Bạch Tiểu Lại đột nhiên hiện ra một màn đỏ ửng, cúi thấp đầu, ánh mắt mơ hồ bất định nói:
- Tối hôm đó ngươi mới chỉ là Luyện Cương nhất phẩm. Phàm là người tu luyện, chỉ sau khi trong cơ thể xuất hiện Cương Tâm mới có thể sinh ra tâm thần nội thị, nhìn thấu tình trạng bên trong cơ thể. Nói cách khác, tối hôm đó ngươi cũng đã có Cương Tâm đúng không?
Còn có cách nói này sao? Đường Phong cũng là lần đầu nghe được, vội ôm quyền nói:
- Xin thụ giáo. Bất quá... .Chuyện này thì liên quan gì đến việc cô đỏ mặt?
Bạch Tiểu Lại quýnh quáng, đầu càng cúi thấp hơn, ngữ khí yếu ớt nói:
- ngươi nói tiếp đi.
Thẳng tới lúc này đây Bạch Tiểu Lại rốt cục cũng hiểu được tại sao tốc độ tu luyện của nam nhân này lại nhanh như vậy! Luyện Cương nhất phẩm đã có Cương Tâm, nhìn khắp cả Thiên Cương đại lục, những người có tư chất thế này chỉ đếm được trên đầu ngón tay. những người này đều trở thành truyền thuyết, mấy mươi năm. thậm chí mấy trăm năm cũng không hiện thân một lần.
Bản thân Bạch Tiểu Lại thiên phú hơn người, Luyện Cương nhị phẩm đã có Cương Tâm. tuổi không lớn cũng đã tấn chức thành Thiên giai trung phẩm. Nhưng phần tư chất vẫn khiến nàng lấy làm kiêu ngạo này, so với nam nhân trước mặt nào có là cái gì.
Hiếm khi thấy được Bạch Tiểu Lại xấu hổ như thế, Đường Phong tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn nói tiếp:
- Cho nên, nếu muốn giải độc, phương pháp thứ nhất là dùng dược vật trung hòa thứ năng lượng đang bao bọc bên ngoài Cương Tâm. Nhưng mà mấy loại dược vật này chúng ta đều không có. Cho nên chỉ có thể dùng loại phương pháp thứ hai.
Tâm tình Bạch của Tiểu Lại lúc này đây cũng đã ổn định lại, chỉ là hai má vẫn còn ửng hồng, nhưng vẫn ngẩng đầu nhìn Đường Phong, cần thận nghe hắn nói.
- Đó chính là dời đi! Đem những năng lượng màu đen bên ngoài Cương Tâm chuyển tới trong cơ thể ta!
Đường Phong nói chắc nịch, đây là phương pháp hôm đó hắn phải thí nghiệm hơn nửa đêm mới ra được.
- Dời đi?
Đôi mi thanh tú của Bạch Tiểu Lại nhíu lại.
- Yên thảo chi độc, đối với cương khí mà nói thì chính là khắc tinh lớn nhất. Nếu chuyển vào trong người ngươi, ngươi cũng không trúng độc sao?
- Cô không cần lo lắng, một khi ta đã nói ra phương pháp này thì đương nhiên là ta không sợ độc tố của Yên thảo chi độc rồi.
Đường Phong cũng không rõ lắm. theo lý mà nói, Yên thảo chi độc quả thật chính là khắc tinh của cương khí, nhưng cương khí trong cơ thể mình lại không bị ảnh hưởng gì, lẽ nào là nói năng lượng mình tu luyện được không phải là cương khí? Vô Thường Quyết dù sao cũng không phải thứ thuộc về thế giới này, nếu nói năng lượng có được nhờ tu luyện Vô Thường Quyết không phải cương khí, thì cũng rất có thể.
- ngươi thật sự chắc chắn là không ảnh hưởng tới mình chứ?
Bạch Tiểu Lại hỏi :
- Ta không muốn vì mình mà liên lụy tới người khác.
Một kỳ tài mới Luyện Cương nhất phẩm đã có cương tâm. nếu vì trúng độc mà hủy đi tiền đồ của hắn thì rất đáng tiếc.
- Ta sẽ không đem chính mình ra đùa giỡn. những chuyện không nắm chắc ta sẽ không làm. mau đưa tay ra.
Phong đặt hai tay lên đầu gối rồi nói.
Bạch Tiểu Lại lưỡng lự một chút, sau đó duỗi tay ngọc của mình ra. nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay của Đường Phong.
Khoảng khắc da thịt chạm vào nhau. Đường Phong rõ ràng cảm nhận được Bạch Tiểu Lại có chút run rẩy.
Đôi tay nhỏ bé này chỉ lớn bằng một nửa tay Đường Phong, thoạt nhìn trắng nòn như ngọc, nhỏ nhắn đáng yêu. khiến người khác yêu thích. Đường Phong lấy việc công làm việc tư, nhẹ nhàng cầm lấy đôi bàn tay mềm mại này. Trong nháy mắt. cả người Đường Phong giống như bị điện giật, sảng khoái không thôi. Hai tay Bạch Tiểu Lại mềm mại như đậu hủ mới ra lò, trơn mịn bóng loáng, làm cho người khác không nhịn được muốn vuốt ve vài cái, Đường Phong khó khăn lắm mới khắc chế được rung động trong lòng.
Bạch Tiểu Lại hiện tại cũng khẩn trương không kém. lúc Đường Phong vừa cầm lấy tay nàng, cả người nàng liền căng thẳng, thân thể có chút cứng ngắc, nàng lớn như vậy cũng chưa từng thân cận với nam nhân nào như thế, hơn nữa nam nhân này còn nhỏ tuổi hơn nàng không ít. nhưng đôi tay kia cũng rất lớn. rất ấm áp, đưa mắt nhìn kỹ một chút. Bạch Tiểu Lại liền phát hiện tay của nam nhân này vô luận là màu da hay là độ láng mịn. cư nhiên so với mình cũng không khác nhau là mấy.
Đây... mà là tay của nam nhân sao?
Hắn nhất định là nữ nhi đầu thai nhầm chỗ! Bạch Tiểu Lại có chút ác độc phỏng đoán. Nghĩ như thế, tinh thần rối rắm và thân thể cứng ngắc cũng chậm rãi thả lỏng rất nhiều.
- Ta bắt đầu đây.
Đường Phong thu liễm tâm thần, hai mắt nhắm lại, vận khởi lên một thân cương khí, xuyên thấu qua huyệt Lao cung trên tay trái Bạch Tiểu Lại mà tiến vào trong cơ thể của nàng, tâm thần cũng theo đó cùng tiến vào.
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Tối hôm đó Đường Phong cũng đã làm qua như vậy, cho nên hiện tại làm lại cũng có chút quen thuộc hơn.
Cảm nhận được cương khí của Đường Phong tiến vào người mình, Bạch Tiểu Lại cũng trầm khí tĩnh thanh, khép lại song mâu.
Một cỗ cương khí không được xem là mạnh, mang theo tâm thần của Đường Phong lướt qua các yếu huyệt trong người Bạch Tiểu Lại, trong nháy mắt đã đi tới đan điền của Bạch Tiểu Lại.
Nhờ có sức mạnh của tâm thần, tình hình trong đan điền của Bạch Tiểu Lại liền vô cùng rõ ràng, cứ như thể nhìn bằng mắt thường.
vẫn giống đêm đó, môt khối năng lượng đen tuyền ở bên trong Khí hải của Bạch Tiểu Lại, bao trùm một phạm vi rất lớn, phía trong luồng khói đen đó giống như có một vật đang đấu đá lung tung, giống như một con thú đang bị vây hãm, nhưng thủy chung không thoát ra khỏi sự bao vây của luồng khói đen.
Đó chính là Cương Tâm của Bạch Tiểu Lại! chỉ có điều Đường Phong không thể nhìn xuyên qua hắc vụ, càng không biết Cương Tâm của Bạch Tiểu Lại rốt cuộc là cái gì.
Đáng lúc Đường Phong chuẩn bị điều động cương khí bọc lấy một phần hắc vụ chuyển đi, bỗng nhiên lại có cảm giác giống như mình đang bị theo dõi, bốn phương tám hướng tuy không có bất cứ thứ gì tồn tại, nhưng mà lại giống như có vô số ánh mắt đang chăm chú dõi theo từng hành động của mình.
- Bạch Tiểu Lại?
Đường Phong trong lòng khẽ giật.
-ừ.
Một ý niệm của người khác chứ không thuộc về mình đột nhiên truyền vào trong đầu mình, lại giống như Bạch Tiểu Lại đang đứng nói chuyện cạnh mình vậy.
- Trời của ta ơi! Đây là tình huống gì vậy?
Đường Phong hoảng sợ, không nhịn được phun ra một câu nói tục, lần trước hắn tiến vào Cương Tâm của Bạch Tiểu Lại cũng không gặp chuyện quỷ dị như thế này.
- Đây là sự trao đổi giữa tâm thần! Ngươi không biết sao?
Bạch Tiểu Lại hỏi với vẻ tò mò.
Đối với người tu luyện, Cương Tâm là bộ vị bí ẩn nhất, còn bí ẩn hơn những bộ vị nào đó trên cơ thể rất nhiều. Cho dù là người chí thân, cũng không có khả năng tùy ý du ngoạn thế này. Một khi có tâm thần của người ngoài tiến vào Cương Tâm của mình, như vậy cả hai người chẳng những có thể tùy ý trao đổi, hơn nữa tâm thần chi lực còn có thể giao hòa với nhau, khiến người thể nghiệm được một loại thoải mái vượt xa trải nghiệm thân thể.
Đây cũng là nguyên nhân Bạch Tiểu Lại sau khi nghe Đường Phong nói hắn đã từng tiến vào Cương Tâm của mình liền đỏ mặt. Lần trước là Bạch Tiểu Lại bị hôn mê, tự nhiên không có bất kỳ cảm giác gì, hiện tại nàng rất tỉnh táo, không thể tránh khỏi xảy ra vài việc khó xử.
Đường Phong hiện tại cũng có cảm giác là lạ, xung quanh tâm thần chi lực của mình tràn ngập một loại sức hấp dẫn ấm áp dào dạt khiến người ta không thể tự mềm chế được. Mặc dù không có thực thể gì cả, nhưng loại cảm giác tới từ tinh thần này, so với bất kỳ lúc nào cũng khiến người ta say mê.
- Ngươi cảm giác được... .có cái gì không thích hợp đúng không?
Bạch Tiểu Lại lắp bắp hỏi.
-ừ.
Đường Phong cảm thấy sắc mặt của mình hiện tại nhất định là rất không được tự nhiên.
Kiếp trước tuổi còn trẻ đã nằm liệt trên giường, không nói đến chuyện chưa hưởng qua nam nữ hoan ái, ngay cả tứ chi của nữ nhân cũng chưa từng đụng tới. Đêm đó tuy rằng bị Bạch Tiểu Lại đẩy ngã xuống giường, nhưng dù sao cũng chưa xảỵ ra chuyện gì. Hiện tại lại tới đột ngột như thế, muốn Đường Phong chịu đựng thế nào được?
- Không cần nói dối!
Thanh âm của Bạch Tiểu Lại truyền vào đầu Đường Phong cũng có điểm kiềm chế.
Khống chế tốt tâm thần của ngươi, đừng lộn xộn, càng động thì càng không khống chế được!
Cảm giác như vậy cũng giống như lọt vào vũng bùn, càng động mạnh thì bị vùi càng sâu.
- Ngươi khống chế tốt tâm thần của mình, ta cũng sẽ cố ép tâm thần chi lực xuống, chỉ cần không có giao hòa gì cả thì sẽ không có chuyện gì nữa.
Bạch Tiểu Lại một bên chỉ đạo Đường Phong, một bên cố gắng khống chế tâm thần của mình.
Sau nửa ngày, Đường Phong mới thoát ra khỏi cảm giác giao hòa kỳ diệu này, hắn hoàn toàn không ngờ tới, quá trình giải độc cư nhiên lại có nhiều hung hiểm và kích thích như thế.
- Cô không thể rút tâm thần của mình ra ngoài sao?
Đường Phong hỏi.
- Trừ khi ta ngất đi, bằng không thì không còn cách nào khác, cương khí của ngươi một khi tiến vào cơ thể ta, sẽ kéo theo cả tâm thần của ta.
Bạch Tiểu Lại giải thích.
- Quên đi vậy.
Đường Phong cũng biết việc này thật sự có chút khó khăn, cũng giống như ngươi đâm người khác một đao, còn muốn người nọ không cảm thấy đau đớn vậy. Dứt khoát mặc kệ nàng, đắm chìm tâm thần, chống lại loại hấp dẫn này, sau đó khống chế cương khí bản thân, bọc lấy một phần hắc vụ ở bên ngoài cương tâm của Bạch Tiểu Lại.
cũng không lường trước được chỉ mới động một chút, Bạch Tiểu Lại lại kêu lên một tiếng đau đớn, thanh âm yếu ớt truyền tới:
- Ngươi chậm một chút.
Cái cô này không biết những lời này còn có nghĩa khác hay sao? Đường Phong buông lỏng tâm thần, thiếu chút nữa đã thất bại trong gang tấc!
Phần năng lượng màu đen này được nhiều tầng cương khí của Đường Phong bao bọc, dọc theo kinh mạch của Bạch Tiểu Lại, một đường thông đến huyệt Lao cung trên tay phải, sau đó tiến nhập vào cơ thể Đường Phong.
Đường Phong cẩn thận đem phần năng lượng màu đen này áp chế tại kinh mạch, sau đó lại tiếp tục điều động cương khí tiến vào theo tay của Bạch Tiểu Lại.
Tay trái vào, tay phải ra, tạo thành một vòng tuần hoàn.
Từng có kinh nghiệm một lần, nên động tác của Đường Phong cũng nhanh hơn rất nhiều. Hai người cùng nỗ lực áp chế tâm thần, tránh không xảy ra va chạm gì với đối phương. Nhưng tu vi của Bạch Tiểu Lại gần như không còn, sẽ luôn có thời điểm buông lỏng, mỗi lần loại tình huống này xuất hiện, hai người lại bận rộn hồi lâu mới áp chế lại được.
Nếu muốn dễ mường tượng hơn, vậy thì cứ coi như có một đại mỹ nữ cởi sạch y phục đứng trước mặt Đường Phong, ra sức dụ dỗ hắn, nhưng Đường Phong cũng không thể làm gì được, khỏi nói cũng biết khó chịu đến mức nào.
Tuy rằng quá trình có chút trắc trở, nhưng giải độc vẫn tiến hành rất thuận lợi. Mỗi một vòng tuần hoàn, Đường Phong đều có thể đem một phần hắc vụ bao trùm cương tâm của Bạch Tiểu Lại chuyển sang người mình.
Cả quá trình giải độc kéo dài hơn hai canh giờ, loại năng lượng màu đen trong cơ thể Bạch Tiểu Lại mới mỏng hơn một chút.
Đường Phong sau khi điều động tâm thần rút ra khỏi người Bạch Tiểu Lại, cả người thiếu chút nữa đã bò ra đất, loại công tác đúng là không phải người có thể làm mà.
Mở mắt ra nhìn lại, vừa khéo lại bắt gặp ánh mắt của Bạch Tiểu Lại.
Bốn mắt nhìn nhau, Đường Phong và Bạch Tiểu Lại cùng lúc quay đầu đi chỗ khác, vô cùng khó xử. Đường Phong cảm thấy gương mặt của mình nóng như cái bánh nướng áp trên chảo vậy.
Trong phòng nhất thời một mảnh trầm mặc, ai cũng ngại không dám mở miệng nói chuyện.
- Buông ta ra.
Bạch Tiểu Lại đột nhiên nhẹ giọng nói.
Đường Phong cúi đầu nhìn lại, phát hiện mình vẫn đang nắm bàn tay nhỏ bé của nàng, tay cả hai đều ướt đẫm mồ hôi, vội cười lớn nói:
- Thực lực của ta hiện tại không cao, mất cả đêm mà chỉ dời được từng ấy độc tố. Nhiều thêm chút nữa ta cũng không kham nổi.
-ừ.
Bạch Tiểu Lại khẽ cắn môi dưới, cắn tới mức trắng bệch.
- Khụ, ta không biết tiến vào cương tâm của người khác sẽ phát sinh những chuyện như vậy.
Đường Phong cảm thấy nên vì sự trong sạch của bản thân mà giải thích một phen, bằng không nhất định sẽ bị Bạch Tiểu Lại xem là sắc ma.
Không nói thì thôi, vừa nói xong Bạch Tiểu Lại lập tức đứng dậy, vội vội vàng vàng bước xuống giường, ngay cả giày cũng không cần mang, chân không chạy thẳng ra ngoài.
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
- Ta thật sự không biết mà, cô nhất định phải tin tưởng ta.
Đường Phong ở phía sau cao giọng hô to.
Cúi đầu chăm chú nhìn bàn tay của mình, Đường Phong nắm lại vài lần, giống như vẫn có thể cảm nhận được sự ấm áp trong lòng bàn tay của Bạch Tiểu Lại, một mùi hương cơ thể nhàn nhạt pha lẫn mùi mồ hôi vấn vít nơi chóp mũi, khiến người khác hồi lâu không thể tự kềm chế được.
Xong rồi, nữ nhân này phỏng chừng vài ngày nữa cũng sẽ không nhìn mặt mình. Đường Phong thầm nghĩ trong lòng.
Hít sâu một hơi, xua hết tạp niệm trong lòng sang một bên, Đường Phong vỗ đùi nói:
- Cây ngay không sợ chết đứng, lão tử chính là một chính nhân quân tử!
Đường Phong xuống giường. lấy ra một cái lọ đã chuẩn bị từ trước, Đường Phong đặt ngón trỏ lên miệng bình, vận chuyển Vô Thường Quyết, kéo theo cương khí trong người, đem độc tố áp chế trong kinh mạch chậm rãi bức ra.
Độc tố này khá quỷ dị, Đường Phong không thể phân biệt được các thành phần trong đó, nếu như có sẵn Yên thảo chi độc, Đường Phong có thể sẽ nghiên cứu một chút.
Độc tố bị cương khí kéo đi, dọc theo kinh mạch hội tụ lại trên đầu ngón trỏ, sau đó lại ngưng tụ thành một giọt chất lòng màu đen, rơi vào trong bình.
không có mùi, hơn nữa độc tố rơi xuống giống như một viên hắc trân châu, không ngừng lăn qua lăn lại trong bình, nhưng không có bất cứ dấu vết tán loạn gì cả.
Đường Phong cẩn thận quan sát qua miệng bình một chút, loại chất độc này đối với người tu luyện mà nói thì chính là khắc tinh lớn nhất khắc tinh lớn nhất, nên rất khó có được, nếu tận dụng đúng cách, nhất định có thể tiêu diệt bất cứ loại địch nhân nào.
Liễu Nguyên tuy chết rồi, nhưng đầu sò đứng sau chuyện này vẫn nấp trong bóng tối âm thầm quan sát Đường Phong, mục tiêu kế tiếp của Đường Phong chính là tiêu diệt Liễu gia triệt để! Ngoài ra còn muốn biết rõ, rốt cuộc vì sao họ lại muốn giết mình.
Bất quá, hiện tại vẫn chưa tới lúc, mình mới chỉ là Luyện Cương tứ phẩm, căn cứ theo những tin tức Mộng Nhi và Bảo Nhi dò la được, cả Liễu gia cũng có không ít cao thủ, thực lực của gia chủ Liễu Phương Thiên là Huyền Giai thượng phẩm, thực lực của ba vị trường lão trong gia tộc đều là Huyền giai hạ phẩm, nếu cứ đánh bừa, Đường Phong căn bản không có cửa thắng.
Mà những độc chất này có thể giúp ích rất nhiều cho Đường Phong.
Đem cái lọ bỏ vào người, Đường Phong lại leo lên giường, nhắm mắt ngưng thần bắt đầu tu luyện Vô Thường Quyết, hắn hiện tại phải tranh thủ trong thời gian nhanh nhất gia tăng thực lực bản thân. Đêm nay giải độc hai canh giờ khiến tinh thần và thể lực của Đường Phong tiêu hao không ít, cương khí trong kinh mạch cũng mỏng hơn rất nhiều.
Tu luyện cả đêm, cương khí trong người chẳng những đã hồi phục như lúc đầu mà còn tăng thêm một chút, lúc Đường Phong mở mắt ra, sắc trời đã hửng sáng, trong sân truyền đến từng đợt thanh âm do chưởng phong phá không tạo thành, tiếng thở dốc hỗn loạn của nữ nhân.
Đường Phong bước xuống giường, mở cửa phòng ra nhìn, đập vào tầm mắt là thân ảnh của ba nữ nhân đang luyện công.
Bạch Tiểu Lại đứng phía trước, Mộng Nhi và Bảo Nhi song song đứng ở phía sau quan sát chiêu thức của Bạch Tiểu Lại, sau đó bắt chước làm theo.
Bạch Tiểu Lại xuất thân từ Bạch Đế thành, công pháp và chiêu thức tu luyện đương nhiên vô cùng tinh diệu, so với những võ điển của Thiên Tú thì còn cao hơn vài bậc, mấy ngày nay sống cùng nhau, ba nữ nhân ở cạnh nhau cũng rất hòa hợp, Bạch Tiểu Lại hiển nhiên cố ý chỉ điểm cho Mộng Nhi và Bảo Nhi, cho nên dù thấy hai nàng đứng cạnh học theo chiêu thức của mình cũng không tỏ bất kỳ vẻ không vui nào, ngược lại còn cố ý thi triển chiêu thức chậm một chút để hai nha đầu nhìn rõ hơn.
Đây là một bộ chưởng pháp không quá cao thâm, nhưng tiến thoái hợp lý, thủ bảy phần, công ba phần, dùng để ngăn cản cường địch công kích, trong chưởng ý không trọng tấn công, chỉ trọng hóa giải, Bạch Tiểu Lại một đôi diệu thủ đem toàn thân trên dưới bảo hộ cẩn thận, thủy tiết bất thông.
Đường Phong nhìn hơn nữa ngày đã nhớ kỹ toàn bộ chưởng pháp, cũng mơ hồ cảm giác bên trong đó có một sơ hở nhỏ.
Từng có kinh nghiệm của lần trước, Đường Phong bây giờ tuy cũng không chấn kinh như lúc đó, nhưng cũng khá ngạc nhiên. Vì sao tất cả võ học mình nhìn qua một lần chẳng những nhớ rõ, còn có thể phát hiện ra chỗ sơ hở trong đó?
Đây đúng là một chuyện kì lạ, lần trước mình không học qua Tú Thủy kiếm pháp, lần này càng không học qua bộ chưởng pháp này. Tuy vẫn chưa nghiệm chứng, nhưng Đường Phong biết những gì mình thấy nhất định không sai.
Bây giờ không phải lúc thích hợp để khoe khoang, trải qua chuyện tối hôm qua, Đường Phong mỗi lần đối mặt với Bạch Tiểu Lại luôn có loại cảm giác bất an là mình đã phi lễ với đối phương.
Lại đánh thêm một chưởng, Bạch Tiểu Lại mới thu công lại, lau mồ hôi trên trán, đúng lúc nhìn thấy Đường Phong đang đứng tại cửa nhìn mình chăm chú.
Mặt của Bạch Tiểu Lại liền đỏ lên, tuy trong nội tâm có chút xấu hổ nhưng trên mặt vẫn ra vẻ trấn định gật đầu chào hỏi Đường Phong.
- Xem ra cô đã khôi phục một chút thực lực rồi.
Đường Phong mỉm cười nói.
- ừ, thực lực bây giờ đại khái đã là Luyện Cương lục phẩm rồi.
Bạch Tiểu Lại nhẹ giọng nói, tuy rằng chỉ mới là Luyện Cương lục phẩm, nhưng đó cũng là hy vọng và tín hiệu có thể khôi phục, chỉ cần mỗi đêm bỏ ra hai canh giờ để giải độc nhất định sẽ có ngày khôi phục lại toàn bộ thực lực.
Chính là....nghĩ tới những chuyện khó xử phát sinh trong quá trình giải độc, cả người Bạch Tiểu Lại liền nóng lên.
- Cứ cái đà này, không tới một tháng thì cô có thể khôi phục hoàn toàn.
Đường Phong phỏng đoán, lấy tốc độ giải độc tối hôm qua làm tiêu chuẩn, quả thật không cần tới thời gian một tháng, huống chi, trong một tháng này, thực lực của mình cũng sẽ tăng lên, quá trình giải độc cũng sẽ nhanh hơn.
- Cám ơn ngươi!
Bạch Tiểu Lại nghiêng đầu, khẽ cắn môi nói.
- Cô có thể coi đây là một cuộc giao dịch nhân tình, nên cũng không cần phải nói cám ơn làm gì.
chỉ là giao dịch thôi sao? Thần sắc của Bạch Tiểu Lại tối sầm lại, nhưng rất nhanh lại bị che giấu. Từ trong ngực áo lấy ra một cái lọ, thuận tay ném cho Đường Phong.
Đường Phong một tay bắt được, mở miệng bình ra, một cỗ hương thơm nhàn nhạt lập tức phát ra từ trong bình. Nhìn kỹ bên trong một chút liền thấy vài chục viên thuốc hình tròn sáng loáng, màu vàng kim, đại khái chỉ to bằng hạt đậu lăn qua lăn lại bên trong.
- Đây là cái gì?
Đường Phong nghi hoặc hỏi, thân là chuyên gia về dược vật, hắn tự nhiên ngửi ra được đây không phải độc dược.
- Bách linh đan!
Bạch Tiểu Lại giải thích:
- Là đan dược do Bạch Đế thành của ta luyện chế.
- Dùng một viên có thể tăng vài chục năm tu vi?
Đường Phong đại hỉ, chân mày nhướng cao lên.
- Đừng có mơ hão!
Bạch Tiểu Lại ném cho hắn một ánh mắt khinh thường.
- Trong vòng mười hai canh giờ sau khi uống có thể khiến cương khí trong cơ thể chuyển động nhanh hơn, đây là một loại đan dược hỗ trợ tu luyện.
- Chỉ vậy thôi sao?
Đường Phong có chút thất vọng, gương mặt nhăn nhó như ăn phải mướp đắng.
- đang ở trong phúc mà không biết phúc!
Bạch Tiểu Lại tức giận.
- Tuy Bách linh đan không phải là đan dược nghịch thiên gì cả, nhưng cũng chỉ có Bạch Đế thành của ta mới có dược liệu luyện chế, người khác cầu còn không có!
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Đường Phong vội bày ra vẻ mặt chính nghĩa đường hoàng, nói oang oang:
- Sao có thể chứ? Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, cổ nhân có câu tiền tài chỉ là cặn bã, tình nghĩa đáng giá nghìn vàng, đây là đồ cô đã tặng ta, ta đương nhiên không thể bán rồi.
Đương nhiên hắn còn thòng thêm một câu nữa “Nếu tiền tài là cặn bã, ta tình nguyện biến thành hố rác!”
Bạch Tiểu Lại gắt giọng:
- Đừng có khua môi múa mép nữa, ta không tin ngươi, sau này mỗi lần ngươi dùng Bách linh đan, ta sẽ canh chừng ngươi tu luyện. Sau khi dùng Bách linh đan, tốc độ tu luyện của ngươi sẽ tăng lên gấp mấy lần, nếu ngươi buông lỏng một chút thì coi như uổng phí đan dược.
- Cô làm ta đau lòng quá.
Đường Phong lộ ra vẻ mặt vô cùng thương tâm.
-Hừ!
Bạch Tiểu Lại xoay người sang chỗ khác, ném lại bóng lưng nhỏ nhắn cho Đường Phong.
Nếu không phải tối qua giải độc thật sự có hiệu quả, Bạch Tiểu Lại căn bản cũng không thể nào đưa Bách linh đan cho Đường Phong. Chỉ khi nào thực lực của Đường Phong tăng lên, độc chất trong người nàng mới càng nhanh giải hết. Tuy rằng Bách linh đan thật sự không quý giá, nhưng luyện chế rất phức tạp, những dược liệu cần thiết cũng rất nhiều, trong đó có vài loại dược liệu chính chỉ riêng Bạch Đế thành mới có. Trong lọ vốn có năm mươi viên, bất quá đã bị Bạch Tiểu Lại dùng mất không ít, nên chỉ còn lại hơn hai mươi viên.
Trước kia mỗi lần tu luyện Đường Phong đều ngồi trong phòng, nhưng hôm nay vừa ăn xong điểm tâm đã bị Bạch Tiểu Lại lôi lên Khúc Đình sơn.
Thiên Tú lưng tựa vào Khúc Đình sơn, trước mặt là Dạ Vũ hồ, non xanh nước biếc, địa linh nhân kiệt.
Khúc Đình sơn kéo dài hơn vạn dặm, càng vào sâu càng không lường được nguy hiểm, cả Khúc Đình son trên cơ bản cũng có thể nói là bảo khố của Thiên Tú. Bên trong chứa vô số dược thảo quý hiếm cùng thiên tài địa bảo, Thiên Tú mỗi năm đều lập một toán nhân thủ tiến vào Khúc Đình sơn tìm kiếm. Vùng đất có nhiều bảo bối thì tự nhiên cũng có nguy hiểm.
Đường Phong trước đây có nghe nói qua, bên trong Khúc Đình sơn có không ít linh thú, mấy loại linh thú này có loại xinh đẹp động lòng người, có loại thô bạo hung tàn. cũng có loại linh thú rất cường đại, ngay cả cường giả cấp bậc Thiên giai như Thiên Tú tông chủ cùng Lâm Nhược Diên cũng vô pháp đối kháng.
Bất quá, bên ngoài Khúc Đình sơn vẫn rất an toàn, chỉ cần không đi vào quá sâu sẽ không có nguy hiểm gì, cho nên có không ít đệ tử Thiên Tú rỗi rãi không có việc gì làm đều tới Khúc Đình sơn tản bộ, thứ nhất là để thưởng thức cảnh đẹp, thứ hai là tìm kiếm bảo bối, thứ ba là có thể tu luyện tại chỗ này, linh khí trong núi bao giờ cũng nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều.
Đây cũng là lần đầu Đường Phong tới Khúc Đình sơn sau khi chuyển thế, một đường đi lên, chỉ cảm thấy gió xuân khiến vui vẻ vấn vít bên người, nơi nơi đều tràn ngập hương hoa, làm cho người ta say mê không thôi.
Bạch Tiểu Lại giận Đường Phong lúc trước có ý định đem bán Bách linh đan, hơn nữa thực lực đã khôi phục một chút, nên muốn khiến Đường Phong một phen xấu mặt, dù chỉ mới là Luyện Cương lục phẩm, nhưng nội tình lúc trước vẫn còn đó, hơn nữa sở học của Bạch Đế thành vốn tinh diệu, Bạch Tiểu Lại đứng dưới chân núi thi triển thân pháp, nhìn qua thì không nhanh không chậm, nhưng kì thật là vô cùng nhanh.
Xú tiểu tử, không cho ngươi biết mặt thì ngươi chẳng biết trời cao đất dày là gì, mấy ngày qua hắn cư nhiên chẳng thèm để Thiên giai cường giả như mình vào mắt! Trong lòng Bạch Tiểu Lại nảy sinh oán độc, dưới chân di chuyển không ngừng, một hơi đã chạy hơn mười dặm.
đến lúc quay lại nhìn, nụ cười trào phúng nguyên bản đang đọng trên khóe môi của Bạch Tiểu Lại cũng thu trở về.
Nàng vốn cho rằng Đường Phong đã sớm bị mình bỏ xa, bởi vì phía sau không có bất kỳ động tĩnh gì. Nhưng khi nàng nhìn lại, mới phát hiện Đường Phong chẳng buồn nói câu nào đang bám sát phía sau mình, chân tựa như du long, dùng một loại cước pháp huyền diệu vô cùng, một bên vừa quay đầu nhìn ngắm cảnh sắc xung quanh, một bên không nhanh không chậm đi tới.
Bạch Tiểu Lại dậm chân một cái, quay đầu lại nhắm phía trước mà chạy.
Tận khi đã lên tới đỉnh của một ngọn núi gần nhất, Bạch Tiểu Lại mới dừng lại. Từ chân núi lên tới đây ít nhất cũng hai mươi dặm, cho dù thực lực của Bạch Tiểu Lại đã hơi khôi phục lại một chút, nhưng vẫn thở dốc một chút.
Lại nhìn Đường Phong, mặt không đỏ tâm không nhảy, khí tức bình ổn, giống như đang tản bộ trong sân nhà mình vậy.
nam nhân này....Rốt cuộc là tu luyện công pháp gì? Bạch Tiểu Lại kinh ngạc vạn phần. Tại sao thực lực mới chỉ Luyện Cương tứ phẩm mà đã có căn cơ thâm hậu như vậy? Hơn nữa thân pháp của hắn cũng rất huyền diệu, cả đoạn đường không phát ra chút tiếng động nào, so với bộ pháp tinh túy của Bạch Đế thành còn muốn cao hơn một chút.
- Tiểu Lại, cô nghỉ ngơi một chút!
Đường Phong không chút khách khí nào, lên tiếng thông báo một câu xong liền quay đầu lại nhìn đường đã đi qua.
Kiếp trước nằm trên giường mười lăm năm, Đường Phong nào đã thấy qua cảnh đẹp như thế này! Đứng trên đỉnh núi nhìn xuống đã có thể thấy hết quang cảnh khắp Thiên Tú, không sót chỗ nào, đình vũ lầu các trông như các quân cờ được sắp xếp ngay ngắn, mà Thiên Tú chính là một bàn cờ. Nhìn xa hơn một chút, còn mơ hồ có thể thấy được Tĩnh An thành.
Hít một hơi thật sâu, Đường Phong cảm thấy thần thanh khí sảng, cương khí trong người cũng có chút rục rịch! Linh khí ở nơi này nồng đậm hơn trong viện tử của mình đâu chỉ vài lần chứ? Khó trách tại sao đệ tử Thiên Tú lại thích vào trong núi tu luyện, nếu không phải cố kỵ trong núi có linh thú tồn tại, Đường Phong phỏng chừng tất cả đệ tử Thiên Tú đều đã chạy vào đây.
Từ trên đỉnh núi nhìn xuống, giống như chỉ cần vươn tay là có thể nắm gọn cả Thiên Tú và Tĩnh An thành trong lòng bàn tay, Đường Phong lập tức nảy sinh hào khí, không kềm lòng nổi thốt lên:
- Trượng phu chí tứ hải, vạn lý do bỉ lân, nhất điểm hạo nhiên khí, bạt đao trợ bất bình!
Sau khi ngâm xong còn không biết xấu hổ mà khen một tiếng:
- Quả là thơ hay!
Ánh nắng buổi sớm mai không keo kiệt chút nào mà nhẹ nhàng chiếu xuống gương mặt của Đường Phong, Bạch Tiểu Lại nhìn một bên mặt của Đường Phong, chỉ cảm thấy dương quang màu vàng kim kia đã chiếu rọi nam nhân này phát sáng vạn trượng.
chỉ biết đùa giỡn là giỏi! Bạch Tiểu Lại bĩu môi, mặt đỏ rần quay sang chỗ khác.
- Ta mang ngươi tới đây không phải để cho ngươi sao chép thơ của tiền nhân.
Bạch Tiểu Lại chậm rãi mở miệng, trên mặt lại quay lại vẻ băng lãnh cố hữu, tuy rằng chưa từng nghe qua, nhưng Bạch Tiểu Lại tự hiểu, với tâm cảnh của người như Đường Phong không có khả năng sáng tác được mấy câu thơ đại khí thế này.
- Tu luyện chứ gì, ta biết mà!
Đường Phong gật gật đầu, cho dù hôm nay Bạch Tiểu Lại không đưa hắn tới, qua vài ngày nữa tự hắn cũng sẽ tới được.
Trên đỉnh núi vừa lúc có một tảng đã trơn bóng, dưới ánh nhìn chăm chú của Bạch Tiểu Lại, Đường Phong khoanh chân ngồi lên, lấy ra một viên Bách linh đan cho vào trong miệng.
Đan dược lúc vừa đưa vào miệng thì có chút chan chát, nhưng chỉ lát sau vị chát này lại biến thành vị ngọt.
cũng không phát sinh hiện tượng dược vừa vào miệng liền có tác dụng, tại đan điền sinh ra một dòng ôn thủy nhưng trong truyền thuyết.
Đây chỉ là một viên linh đan phụ trợ tu luyện, phải đợi lúc dược lực tan ra thì mới có hiệu quả. Đường Phong nhắm mắt ngưng thần, dứt bỏ hết thảy tạp niệm, vận chuyển Vô Thường Quyết, đầu tiên là dùng cương khí trong cơ thể trung hòa dược hiệu, kéo vào dược liệu tiến vào Khí hải Đan điền.