Nhưng cả hai người mộ dung long và mụ phù thuỷ mang tên thuỷ di nạp kia không ngừng biểu lộ cảm giác kinh hãi. Một số cao thủ quan chiến ở đó cũng cảm thấy có điểm kì lạ, khí tức của long chấn thiên không hề biến mất, vẫn còn ở đó mà dường như càng ngày càng mạnh lên.
Khói bụi tan dần, để lộ ra bóng hình của long chấn thiên. Hắn thân người quần áo rách bươm, khoé miệng vẫn còn rỉ ra một vệt máu, nhưng khí thế trên người đang không ngừng tăng lên chân khí tử kim hộ thể mạnh lên không ngừng trên trán hắn phát ra quang mang màu vàng vạn trượng.
Đó là hình ấn tự của một chiếc đầu rồng đã được cách điệu, gồm hai vạch thẳng đứng như hai chiếc sừng, bốn vạch chéo với mỗi bên hai cái như hai cái tai, ấn kí ở giữa thì giống như khuôn mặt rồng.
“Long ấn, ngươi là kị sỹ rồng”
Mộ dung long và mụ phù thuỷ cưỡi chổi thuỷ di nạp kinh hãi đồng thanh kêu lên. Sắc mặt hai người cực kì hoảng hốt.
Nên biết những kị sỹ rồng luôn rất cao ngạo về thân phận và nguồn gốc của mình, rất ít khi họ để lộ hết khả năng và hình dạng trước mắt người khác, Nhưng hôm nay long chấn thiên quả thực đã gặp phải đại địch thủ, nếu không biến thân để đạt đến sức mạnh tối đa thì có lẽ không thể sống trước một đòn khi nãy.
“Khá khen cho các ngươi tinh tường, nếu đã nhận ra ta là kị sỹ rồng rồi thì các ngươi cũng nên chuẩn bị tinh thần để chết đi là vừa” long chấn thiên cuồng ngạo thốt lên. Từng lời từng lời như ngũ lôi oanh đỉnh đánh thẳng vào màng nhĩ từng người đứng đó.
“Là một kị sỹ rồng” Quang trung và hiếu thiên kinh hãi thốt lên, quả thật thực lực của một kị sỹ rồng quá kinh hãi.
Chỉ thấy Long chấn thiên tay trái nắm chặt vào, những ngón tay đâm suyên vào trong gan bàn tay. Từng dòng máu đỏ tươi nhanh chóng nhỏ xuống nhưng đến nửa đường thì những dòng máu đỏ tươi đó đã biến thành màu xanh, đây chính là máu của ma tộc. Long chấn thiên đã kích động dòng máu của yêu ma cùng long huyết trong người , hắn bắt đầu biến thân.
Long ấn trên trán càng ngày càng toả sáng rực rỡ và phình to ra, trên lưng long chấn thiên bắt đầu mọc ra một đôi cánh trông như cánh dơi, móng vuốt bắt đầu mọc ra tại khuỷu tay, vai, đầu gối, eo hông, các ngón tay, ngón chân cũng dần biến thành long trảo, trên mu hai bàn tay mọc lên hai đầu rồng. Các đốt xương sống nhô cao ra khỏi các thớ thịt biến thành những ngọn đao sắc lẻm, cả người bao phủ bằng tử kim long giáp.
Từng chiếc vảy rồng phát ra quang mang sáng chói, như thần long xuất thế.
Long chấn thiên lúc này đứng ở giữa diễn võ trường toả ra thần long khí tức áp đảo quần hùng quan chiến, khí thế mạnh mẽ ba động như sóng bể khiến những người quan chiến như những chiếc lá nhỏ trôi dạt theo từng con sóng lớn, những mảnh đá vụn ở quanh long chấn thiên đã vỡ vụn biến thành bụi phấn. Mặt đất nơi long chấn thiên đứng đã bị chân khí hộ thể của hắn khoét thành một hố lớn hình bán cầu.
“Tu vị của tên kị sỹ rồng này mạnh quá”
Quang trung và hiếu thiên bất giác lùi lại năm bước, lắc đầu lè lưỡi.
Long chấn thiên gầm lên một tiếng như tiếng long gầm chấn động cửu thiên, màng nhĩ ong ong nhưng những người tu vị cao cường vẫn có thể nghe thấy:
“Mộ dung long, và cả mụ phù thuỷ đáng ghét kia các ngươi chết được rồi đó”
Long chấn thiên tuỳ tiện bổ ra một quyền về hướng Mộ dung long, quyền kình như sấm sét trực phá về phía mộ dung long. Mộ dung long đâu dám chậm trễ hai tay tả hữu khai cung sử ra:
“Kháng long hữu hối”
Chỉ thấy quyền kình và mãnh chưởng nhanh chóng gặp nhau, chuởng thế dời non lấp bể của mộ dung long khi gặp phải quyền thế của long chấn thiên thì chẳng khác nào “châu chấu đá xe”. Quyền thế mãnh như sao băng trực thẳng vào mộ dung long, một đòn tất trúng. Mộ dung long không còn đường tránh né chỉ có thể vận hết tu vị vào đôi tay đưa chưởng lên nghênh kháng.
“Aaaaa...”
Hai cánh tay của mộ dung long tan nát, máu thịt be bét vương đầy đất, xương trắng gãy đoạn lộ hẳn ra ngoài.
Long chấn thiên xoè đôi cánh của mình ra từ từ bay lên không trung, hắn ngạo nghễ nhìn mộ dung long ở dưới mặt đất đang không ngừng kinh hãi
“Liên hoàn nhất kiếm trong liên hoàn kiếm quyết – mộ dung long để ta tiễn ngươi một đoạn” ngữ khí long chấn thiên băng lạnh bao hàm vô tận sát ý.
Trên người long chấn thiên toả ra vạn đạo tử quang, cuồng phong đại tố vân khí sục sôi. Tử quang bắn vọt lên tận trời khí thế vô cùng kinh thế hãi tục. Đột nhiên vạn đạo tử quang hợp lại làm một đạo tủ quang trụ đánh mạnh xuống Mộ dung long khí thế khai sơn trảm hải như muốn xẻ cả thánh nhật thành làm hai nửa.
Mộ dung long la thảm một tiếng cả người đã bị xả làm hai nửa từ trên xuống dưới máu me vương vãi đầy trên diễn võ trường. Một trong thập đại thanh niên tuyệt thế cao thủ đã chết mà không thể hồi lại một đòn. Một đạo ánh sáng từ người mộ dung long xuất ra đó chính là linh hồn của hắn đã bị long chấn thiên dùng hấp linh đại pháp của mình hấp thu lấy, khiến hắn mãi mãi không thể đầu thai chuyển thế.
Mụ phù thuỷ đang cưỡi chỗi trên không kinh hãi không thôi nhanh chóng cưõi chổi vọt đi nhanh như một tia chớp. Nhưng mụ ta có thể chạy thoát sao.
Long chấn thiên cười khẩy một tiếng, cả người hoá thành một đạo ánh sáng tím nhanh chóng đuổi theo, trong phút chốc đã chặn ngang đầu của mụ phù thuỷ kia.
“ Để xem ngươi chạy đi đâu”
Mụ phù thuỷ quả thật quá kinh hãi không còn ý niệm trả đòn trong đầu, chỉ nhanh chóng quay đầu ngự “chổi” phi hành về hướng khác;
“Liên hoàn nhị kiếm trong liên hoàn kiếm quyết, để xem ngươi chạy đi đâu”
Long chấn thiên dùng tay thay kiếm huy động phát ra một lúc hai chiêu liên hoàn nhất kiếm vuông góc với nhau như hình dấu cộng hướng về phía mụ phù thuỷ đang chạy chốn. Dưới góc độ này cùng với hai kiếm xuất ra gần như cùng một lúc với lực đạo như nhau thì uy lực sẽ không chỉ như một chiêu “liên hoàn nhất kiếm” khi nãy mà sẽ mạnh hơn gấp mười lần khi nãy do có lực cộng hưởng tạo ra.
Chỉ trong phút chốc ánh kiếm như sao băng đã kích gẫy cái chổi mà mụ đang bay, cả người mụ phù thuỷ thuỷ nạp di đã bị phân thành bốn mảnh, máu tươi vương vãi khắp thiên không. Linh hồn của mụ cũng giống như mộ dung long đã bị hấp linh đại pháp hấp thụ.
“Ha Ha Ha, ta là kị sỹ rồng cao quý là giống nòi ưu tú nhất trong thiên địa ai dám tranh phong với ta”
Lời nói âm vang toàn thánh nhật thành khiến cho mọi ngưòi trong thành tai như muốn nổ tung.
Đúng lúc đó có một áp lực vô cùng mạnh mẽ từ thiên không ập suống khoá chặt người của long chấn thiên khiến hắn không thể cử động trên mặt lộ ra vẻ khinh hãi không thôi, phải biết long chấn thiên đã biến hình hiển lộ hết sức mạnh của một kị sỹ rồng .Một lời nói như từ trên trời phát ra
“Hừ, khá khen cho ngươi dám ở trong địa phận thánh viện mà giết người gây loạn. Ngươi xem nguơi đã phạm phải tội gì?”
Lời nói như tiếng sấm nổi lên, so với những lời này thì những lời nói trước kia của long chấn thiên chỉ là tiếng muỗi vo ve không đáng nhắc đến.
Nhưng lúc này lại có một đạo khí lực mạnh mẽ tràn đến chỗ của long chấn thiên giúp hắn có thể cử động lại được. Một bóng người từ hư không hiện ra đứng cạnh long chấn thiên ôm quyền nói:
“Các vị, tại hạ là Long Uy cha của đứa nghịch tử này, do tại hạ không biết cách dạy con nên đã để nó chạy ra ngoài gây rối loạn. Xin các vị lượng thứ cho lần này ta về sẽ dạy bảo lại nó cho cẩn thận không để nó ra ngoài gây loạn nữa”
Đúng lúc này giọng nói lúc nãy lại từ thiên không phát ra:
“Ngươi chính là Long Uy phó tộc trưởng của gia tộc kị sỹ rồng?”
“Phải, chính tại hạ” Long Uy vẫn ôm quyền khiêm nhường nói.
Quang trung và hiếu thiên lại tiếp tục bàn tán: “lại một gã kị sỹ rồng nữa , nhưng ta cảm thấy tu vị của tên long uy này rất khủng bố hơn tên long chấn thiên kia rất nhiều”
Lúc này giọng nói kia lại từ thiên không vọng xuống:
“Thôi, ngươi hãy đưa hắn đi đi, lần này chúng ta bỏ qua, nhưng sẽ không có lần sau đâu”
Áp lực khủng khiếp trên thiên không rút đi nhanh chóng.
Long Uy vẫn ôm quyền lễ phép nói:
“Cảm ơn chư vị đã bỏ qua, long mỗ từ nay sẽ dạy bảo đứa nghịch tử này tốt hơn”
Long chấn thiên mở miệng : “cha, con......”
Nhưng không chờ long chấn thiên nói song long uy đã mang hắn tiêu thất giữa thiên không của thánh nhật thành.
Thánh nhật thành nằm dưới quyền bảo hộ của thánh viện nên hàng trăm ngàn năm nay rất yên bình không bao giờ có việc giết người, nếu có cãi nhau đánh nhau thì đó chỉ là của một số người dân thường hoặc những trận tỷ thí của những tu luyện giả chính vì vậy mới có diễn võ trường nhưng cũng không dám giết người. Ngay cả những phù thuỷ cưỡi chổi tà ác, những đại pháp sư pháp thuật vô cùng thần bí hay kể cả những kị sỹ rồng cũng không dám làm loạn ở đây. Vậy mà chỉ trong một ngày hôm nay đã có hai người đã bị giết, bất kể đó là ai thì như vậy cũng không thể được. Nếu không phải long chấn thiên là con trai của long uy phó tộc trưởng của tộc kị sỹ rồng thì có lẽ hắn cũng bị bắt giam lại rồi.
Ngày đầu tiên đến Thánh Nhật Thành Quang trung và hiếu thiên đã được quan chiến một trận sướng mắt giữa một bên là kị sỹ rồng thần bí với một bên là một phù thuỷ hết sức tà dị và một trong thanh niên thập đại cao thủ.
Ngày trước quang trung thánh vương đã từng gặp qua lục thanh hải cũng là một trong những thanh niên thập đại cao thủ, hắn đang ngấm ngầm so sánh thực lực giữa hai bên. Quả thật không hổ danh thanh niên thập đại cao thủ thực lực rất mạnh, nhưng tên kị sỹ rồng kia còn khủng bố hơn không những tu vị thâm hậu mà hắn còn có thể biến hình triển hoá ra một sức mạnh kinh người có lẽ ít nhất thực lực cũng phải gấp đôi lúc còn đang ở nhân hình.
Gia tộc Mộ dung thế gia cũng là một danh gia vọng tộc lại có người làm bang chủ hắc long bang danh chấn thiên hạ vậy mà con cháu của họ là Mộ dung long một trong những đương thế kì tài của gia tộc lại bị sát hại như vậy, gia tộc này như bị chạm phải thể diện phát cuồng lên quyết đem long chấn thiên ra báo thù. Nhưng để có thể thẳng thắn đụng độ với tộc kị sỹ rồng thì họ không đủ khả năng, chính vì vậy tuy Mộ dung kiếm nam tuy tu vị cực cao thân là bang chủ hắc long bang đang phát cuồng vì con cũng không dám vong động chỉ có thể gọi trở lại người con thứ là nhân tài nhất tuyệt của gia tộc đang tu luyện tại Cô Tô thánh địa Mộ dung gia tộc là Mộ dung Phụng đường đường chính chính một trận quyết chiến với long chấn thiên giành lại thể diện gia tộc.
Có thể nói Mộ dung phụng này là một nhân tài nhất tuyệt văn võ toàn tài, lại tu luyện “nhân quả đại pháp”. Đây là một đại pháp quyết được tiền bối tuyệt đỉnh cao thủ của gia tộc này lĩnh ngộ ra từ phật pháp và đạo pháp, đó chính là gieo nhân nào gặt quả ấy của phật pháp và một phân công đức một phân tu hành của đạo gia. Người tu luyện bộ đại pháp này công lực gia tăng theo số lầm làm việc thiện, làm việc đại thiện thì công lực đại tiến còn nếu làm việc ác thì công lực sẽ sút giảm.
Tuy lời khiêu chiến đã được đưa ra đã ba ngày nhưng không hề thấy long chấn thiên hồi đáp cũng không thấy một người nào ở trong tộc kị sỹ rồng đả động đến.
Những người ở trong thánh nhật thành đang bàn tán xôn xao.
“Theo ngươi có phải là tên kị sỹ rồng long chấn thiên sợ chết không dám ra nghênh chiến không?”
“Ta nghĩ không phải như vậy, mấy ngày trước hắn đã thể hiện tu vị kinh thế hãi tục nên hắn không việc gì phải sợ lần tỉ thí này”
“Vậy thì lý do gì khiến hắn không ra ứng chiến, khiến ta mất đi một trò vui để xem” hiếu thiên nói.
Quang trung đang nhìn ra ngoài của không hề quay lại trả lời : “Theo ta thì đúng là lần trước tuy hắn đã bộc lộ ra tu vị rất khá nhưng ngươi cũng thấy đấy có một lão nhân thần bí chỉ dùng có khí thể đã có thể áp bức hắn rồi lão nhân thần bí ấy đã triển lộ một tu vị siêu phàm nhập thánh nếu không có lão phụ thân hắn đến kịp ta thấy hắn không thể rời khỏi đây rồi”
Ngoài cửa có mấy người bứơc vào y phục trắng toát người đi giữa đang cầm một chiếc hộp nhỏ, do khoảng cách quá xa bọn họ lại chỉ nói qua loáng thoáng nên quang trung chỉ có thể nghe được: nào là “đại pháp sư”, nào là “ ngọn giáo sinh mệnh”, còn lá bài ma pháp gì gì nữa.
Quang trung thấy bọn họ có vẻ khép nép nhìn ngang ngó dọc dáng vẻ khả nghi, quang trung thánh vương liền gẩy nhẹ tay hiếu thiên ra hiệu rồi đứng dậy rời đi, hiếu thiên tuy đang bận ngắm gái đẹp (vì từ trước tới giờ ỏ phục long cốc đâu có gái đẹp cho hắn ngắm ) cũng hiểu ý đứng đậy dời đi.
“Cái gì vậy, ta đang ngắm “em” kia mà trông xinh quá”
“Ta thấy mấy tên kia có hành tung rất đáng ngờ, dường như bọn chúng có món bảo vật nào đó chúng ta đi theo xem có trò vui nào không.”
“Ồ hay đấy, nếu thuận tiện ta nghĩ ta sẽ cất hộ bọn chúng món bảo vật đó luôn ,hè hè hè “
“Vậy thì đi nhanh lên” Hai người nhanh chóng bám theo mấy người kia.
Thánh nhật thành này thật quá náo nhiệt đúng là vùng đất thánh địa của những tu luyện giả và tu chân giả. Nhóm người mặc áo trắng kia tu vị cũng không tệ nhưng quang trung thánh vương thấy họ hình như trên người phát ra năng lượng pháp thuật tuy không tà ác như mụ phù thuỷ trước đó ba ngày nhưng cũng có điểm tương đồng, có lẽ những người tu luyện pháp thuật đều có dạng dao động này. Chỉ thấy bọn họ đọc nhanh một câu chú ngữ gì đó nhanh chóng bay lên trên trời.
“không tường thuật, đây chính là không tường thuật mà sư phụ đã nói đến” hiếu thiên thốt lên.
Nhưng không để cho hắn kịp dứt mạch cảm xúc trên không phía tây thành cũng thấy khoảng gần chục cái bóng áo trắng nhoáng lên bay về phía những người kia, pháp thuật năng lượng lan toả mãnh liệt từng đạo quang mang sáng dực điên cuồng bổ vào nhau, sấm sét liệt hoả đầy trời thân ảnh của cả hai chục người này nhanh như thiểm điện.
“Các ngươi dám thông đồng với kẻ gian lấy cắp thánh vật của giáo hội đến đầy?”
Mấy người đến sau giận dữ thốt lên rồi điên cuồng tấn công, có lẽ những người này đã phải theo sau truy tung mấy kẻ mà nghe họ nói là ăn trộm thánh vật rất lâu rồi lên hết sức giận dữ đòn thế mãnh liệt năng lượng pháp thuật lan toả khắp thiên không.
Những người ban đầu mà Quang Trung nhìn thấy tuy pháp thuật lực không kém nhưng đấu được một thời thần thì cũng đã dần dần rơi vào bại cục.
“Chúng ta không dễ gì bại đâu, vật ở trong tay ta là của ta không ai có thể thấy được.”
“Ngươi đã muốn lấy lại chúng thì ta cũng sẽ cho ngươi được thưởng thức một chút. Nào thưởng thức đi!”
Kẻ nói là một trung niên nhân cao lớn, hình như còn cao hơn người bình thường đến cả cái đầu. Hắn nhanh chóng lấy ở trong người ra hai lá bài rồi bắt đầu lầm rầm niệm chú:
“Ác ma trong truyền thuyết, thần thú từ viễn cổ hãy nghe ta hiệu lệnh”
“............”
Hai lá bài trong tay hắn lập tức phát ra quang mang rực rỡ ma khí cùng yêu khí ngút trời bắt đầu bành trướng.
Tuy nhưng người ở dưới đang trợn mắt há mồm nhìn những pháp sư này đang đấu phép nhưng đối với một người thì đó chẳng qua chỉ là những con ruồi đang vo ve bay qua bay lại- đó chính là lão nhân mấy hôm trước tuy chưa xuất hiện đã khiến phó tộc trưởng tộc kị sỹ rồng Long uy phải lộ diện cứu con.
“Mấy con ruồi các ngươi coi thánh nhật thành này là nơi đầu mà bay loạn lên đánh giết nhau thế này, ta phải cho các ngươi phải trả một cái giá gì đó tương xứng”
Chỉ thấy trên đầu hai chục pháp sư kia bỗng hiện lên một vũng xoáy từ hư không hiện lên hút lấy tất cả vào bên trong rồi nó lại biến mất như khi nó hiện ra.
“Ài, hình như lại là người thần bí hôm trứơc tu vị thật kinh nhân” Hiếu thiên thốt lên.
“Tiếc thật không được xem tiếp kịch hay”
Rồi thánh nhật thành sáu ngày sau cũng trôi qua một cách êm đềm mà không sảy ra một sự kiện gì đáng chú ý, quang trung thánh vương thì vẫn đang như mọi khi chăm chú nghiên cứu các tài liệu sách vở mà ở phục long cốc hắn không có cơ hội để xem có thể nói đây chính là một trong những sở thích của hắn không hiểu vì sao hắn lại rất thích đọc các loại sách về lịch sử, binh pháp, rồi sách nói về đại đồng an dân của khổng tử...Còn Hiếu thiên thì vẫn vậy hắn cũng đang tận hưởng cái thứ mà ở phục long cốc không có đó chính là “gái đẹp” hắn ở nơi này liên tục được gặp những tuyệt sắc giai nhân, hắn sao có thể bỏ qua cơ hội này đã ngay lập tức làm quen với những cô gái đó với một lý do hắn đưa ra với quang trung là làm quen để hỏi cho rõ thêm về sự tình bên ngoài mà trước đó hắn không biết.
Hôm nay, chính là ngày mà quang trung thánh viện tuyển chọn đệ tử năm năm một lần. Quang trung đã chuẩn bị rất kĩ cho lần tuyển chọn này, hắn cũng tự ý thức được là dưới bất kì trong trường hợp nào cũng không được để lộ tu vị bản thân, còn hiếu thiên thì hắn trước khi đi có rất nhiều cô nương mà hắn làm quen mà theo hắn là để hỏi thăm tình hình chúc phụng như thế gia công tử vậy.
Quang trung thánh vương và hiếu thiên trên đường đi nhẩm tính cũng phải hơn một nghìn người đi tham gia cuộc sơ khảo lần này. Đường đi đến quang trung thánh viện thật đông đúcnhưng cũng không kém phần uy nghi ai cũng mong muốn mình được nhận làm đệ tử của thiên địa đệ nhất đại phái này.
Tại quảng trường Lễ Tân trong thánh viện quả thật rất náo nhiệt tiếng người cười nói xôn xao, có những người mới chục tuổi đầu nhưng cũng có những người đã năm sáu chục tuổi đến xin gia nhập.
Bỗng một luồng khí thế hùng mạnh tràn đến phía quảng trường làm cho những tiếng ồn ào cười nói không ngớt lúc nãy bây giờ đã im bặt. Phía trên quảng trường chỗ nối liền với đại điện của quang trung thánh viện thấy có một lão nhân râu tóc bạc phơ đi tới bắt đầu nói:
Các vị, quang trung thánh viện chúng ta ngày hôm nay mở cuộc tuyển chọn đệ tử năm năm một lần ta rất cảm ơn mọi người đã chiếu cố quan tâm đến thánh viện chúng ta mà đến đây. Ta là Huyền phong phụ trách việc thu nhận và dạy dỗ đệ tử mới nhập môn. Chắc hẳn mọi người cũng đã nhìn thấy ở đây không chỉ có những người mới chục tuổi đầu cho đến những người đã năm sáu chục tuổi đầu thánh viện chúng ta không giới hạn tuổi tác nhưng ta cũng xin nói trước cũng như bao lần khác lần tuyển chọn này cũng vậy thánh viện chúng ta ngoài tư chất còn đặt sức khoẻ và sự dẻo dai của những đệ tử mới lên hàng đầu bởi vì chỉ có như vậy thì những tân đệ tử mới có thể lĩnh giáo tốt những gì mà bao đời tổ sư của thánh viện đã để lại .
Giọng nói tuy rất trầm ấm nhưng cũng rất vang người nghe không hề cảm thấy một áp lực ghê gớm nhưng cũng không hề dám có ý mảy may coi thường người này ,ẩn hàm người này chắc hẳn có một thân tu vị cao cường.
Lão giả tiên phong đạo cốt kia lại tiếp tục :
“Ta cũng xin nói luôn, đợt tuyển chọn này cũng sẽ rất gian khổ có thể nói là đợt kiểm tra cực hạn để cho những người nào thật sự có ý chí và nghị lực sắt đá mới xứng đáng đầu nhập thánh viện, mọi người trong lúc kiểm tra không được sử dụng tu vi võ công hay bất cứ pháp thuật gì nếu vi phạm thì coi như bị loại. Những người nào cảm thấy không thể theo được trong cuộc tuyển lựa cực hạn này thì hãy bước ra ngoài, thánh viện chúng ta sẽ phát cho mỗi người một quyển sách hướng dẫn về dưỡng sức an thần để mọi người về luyện tập.
Hơn một trăm người chủ yếu toàn cụ già và trẻ em bước ra khỏi hàng đi lên nhận sách, số còn lại quyết tâm ai ai cũng muốn được làm môn hạ của thiên địa đệ nhất môn phái.
Có thể nói có thể làm đệ tử của quang trung thánh viện là niềm tự hào cũng như niềm mong ước của tất cả bọn họ, ai ai cũng hào khí sục sôi. Ngay cả quang trung thánh vương và hiếu thiên cũng đồng cảm cùng bọn họ hào khí dâng lên ngut trời.
“Các vị vòng thi đầu tiên của chúng ta chính là việc giúp cho bà con trong thánh nhật thành này làm ruộng cấy lúa, làm cho nhân dân được no ấm đó là đạo của thánh nhân khiến cho nhân được tận dụng tài, địa được tận dụng lợi đó là trách nhiệm của chúng ta. Hễ là đệ tử của thánh viện thì không được quên điều này. Các ngươi mỗi người hãy dùng tay không đào xới cầy bừa cho ta hai hecta đất, khi đã làm song thì lại tiếp tục gieo mạ xuống giống. Khi làm song vòng thi đầu tiên này đến vòng thi tiếp theo là về vấn đề thuỷ lợi ta nghe nói ở bát đức trấn cách đây sáu trăm cây số sảy ra thiên tai mưa lớn nước lũ dâng cao làm vỡ đê, các ngươi hãy đến đó, con tận hiếu cha tận trách nhân tận nghĩa .....là những gốc của đạo lý làm người, mọi người hãy giúp họ đắp lại đê bị vỡ dựng lại nhà cho những người mất nhà cửa do thiên tai bão lũ, sau đó các ngươi quá về phía tây một ngàn hai trăm cây số nữa ở đấy nhân dân đang bị khô hạn mùa màng thất bát các ngươi hãy giúp họ tìm nguồn nước. Nhưng trước khi đi các ngươi hãy đến đây ghi tên, nhận áo giáp, các ngươi lên biết những bộ áo giáp này mỗi bộ cũng phải tám mươi cân. Mọi người trong cuộc thi bắt buộc phải mặc áo giáp này. Mười người đầu tiên về đến thánh viện đầu tiên mà không phạm quy thì sẽ được nhận vào trong quang trung thánh viện do đích thân ta hướng đẫn. Ai bây giờ thấy không thể chịu nổi vẫn có thể bỏ cuộc nhưng khi đã vào sơ tuyển thì tuyệt đối không thể bỏ cuộc không được phụ lòng tin của lê dân bá tánh, những người ở giữa đường không thể tri trì mà gục ngã sẽ được đệ tử trong thánh viện đưa về, tất nhiên là sẽ bị loại.
Khi lão nhân tóc bạc vừa dứt lời không ít nguời lắc đầu lè lưỡi nhưng vẫn đùn đẩy nhau không ai tuyệt nhiên bước ra khỏi hàng, không ai muốn bị chê cười là người không có nghĩa khí không chịu được gian khổ.
“Các vị!” lão giả tóc bạc Huyền phong lại tiếp tục:
“Nếu không ai có ý định rút lui thì đợt tuyển lựa đệ tử lần này của thánh viện sẽ được bắt đầu ngay bây giờ, ta xin nhắc lại là không được dùng thủ đoạn nếu các ngươi dùng thủ đoạn thì các ngươi cũng nên nghĩ là có qua được mắt người trong thánh viện không? mười người đầu tiên về đến đây trước tiên sẽ là người được lựa chọn.”
Lão giả Huyền Phong nói song người lão cuộn lên một luồng gió mạnh hàn kình toả khắp nơi, thân ảnh lão tiêu thất không chút dấu tích, ngay cả quang trung thánh vương và hiếu thiên cũng không nhìn ra lão đã ra đi kiểu gì.
Toàn thể những người ở đó nhanh chóng đến địa điểm ghi tên nhận giáp rồi lại gấp rút chạy đi.
“Úi cha! bộ áo giáp này nặng quá chết bổn thiếu gia mất thôi, nó còn nặng hơn cả cân nặng của ta” Một tên trông có vẻ công tử con nhà giàu mặt mày méo xẹo không nhấc nổi cái áo giáp lên.
Lại có:
“Ôi, mấy lão ở trong thánh viện muốn giết người sao ta mặc bộ giáp khốn khiếp này đã đủ chết rồi chứ đừng nói ta dùng bàn tay cao quý này cầy ruộng cho bọn nông dân kia”
“Lại còn bắt chúng ta chạy bộ gần hai ngàn cây số trong cái bộ dạng này, đúng là muốn giết người mà”
Hai gã trông có vẻ cao to, mặt mũi bặm trợn vừa lết vừa than, có thể thấy chúng cũng có một chút sức khoẻ lên đã mặc được bộ giáp lên người mà vẫn còn có sức than vãn
Chỉ trong khoảng một canh giờ thì đã có đến mấy trăm người lúc nãy còn lo cho cái sĩ diện hão của mình mà đứng lên ghi tên nhận giáp bây giờ đã sẵn sàng vứt bỏ cái sỹ diện chết tiệt đó mà xin rút lui.
“ “Bác” cho “em” rút chứ “em” không chịu được nữa đâu ạ” mấy gã lúc nãy còn hào hứng khí thế ngút trời bây giờ mặt dầy mày dạn xin rút lui.
Thế là chỉ còn vẻn vẹn hơn trăm người vẫn tiếp tục đăng kí tham gia vào đợt tuyển trạch này
Quang trung thánh vương và hiếu thiên cũng đứng lên ghi tên nhận giáp. Hai người mặc bộ giáp trụ nặng đến tám chục cân này vào người có thể nói là vẫn có thể đi lại thoải mái, có thể nói những ngày tháng tập luyện cực hạn trước kia bây giờ đã phát huy tác dụng. Tất cả những sự việc này không qua mắt đựơc lão nhân đang đứng ở đằng xa, chỉ thấy lão gật đầu mỉm cười. Có thể nói chỉ riêng việc phải mặc bộ giáp trụ nặng đến tám mươi cân này mà không được vận nội lực chống đỡ chỉ được phép sử dụng sức mạnh cơ nhục đã loại được vô số kẻ a dua
Hơn một trăm người cũng đã lần lượt dời khỏi quảng trường của quang trung thánh viện bắt đầu thi tài.
Quang trung thánh vương cùng hiếu thiên cũng như hơn một trăm người kia đi đến cánh đồng canh tác trồng trọt của những cư dân trong thánh nhật thành bắt đầu giúp họ cầy xới đất đai bằng...tay không.
“hic hic, hai hecta chứ có ít đâu, ta phải dùng đôi tay này thay quốc thuổng ư?” một người nặc lè lết đến trong bộ giáp trụ nặng nề.
Cũng chính nhờ trước đó quang trung thánh vương và hiếu thiên đã từng luyện tập chỉ lực, tấn bộ, thân pháp nên đã rất nhanh chóng trong vòng năm tiếng đồng hồ cả hai đã làm song phần việc của mình bốn hecta đất giờ đây đã được cày sới một cách cẩn thận đất đai tơi xốp, mười đầu ngón tay cứng rắn như kim thiết liên tục đâm ngập sâu xuống đất.Quang trung thánh vương quay sang hiếu thiên:
“Hiếu thiên ta làm song rồi, ngươi làm song chưa?”
“Ta song rồi, chúng ta đi tiếp thôi” hiếu thiên đáp.
Hai người lại tiếp tục chạy “maratong” sáu trăm cây số với giáp trụ trên người đến bát đức trấn. Lúc này cũng đã có khoảng chục người làm song bắt đầu chạy.
Bát đức trấn nằm ở phía trong của con sông trường giang quan phụ mẫu ở đây không hề chăm lo tới đời sống dân chúng chỉ biết hưởng thụ cho bản thân bỏ mặc cho lê dân trăm họ lầm than dưới cơn bão lũ, vỡ đê lụt lội không biết bao người đã chết.
Cơn lũ thật kinh hoàng, gần như tất cả cây cối nhà cửa đã bị nước lũ tràn qua, một mảng đê lớn đến vài ki lo mét bị vỡ và nứt toác.
Quang trung thánh vương và hiếu thiên là những người đầu tiên đến đó nhìn thấy những tình cảnh ấy thì cảm thán không ngớt, hợp lực cùng với một số người khác mới chạy đến nhanh chóng đắp đất chặt cây ngăn lũ.
Nhưng....sức người làm sao có thể đọ được với sự tàn khốc của trời đất “Uynhh, một tiếng” mảnh đê lại vỡ toác ra hàng chục, hàng trăm người; già có trẻ có trai có gái có kể cả những người trong cuộc tuyển chọn của thánh viện lần này tới thân mang giáp trụ nặng gần trăm cân cũng bị ngọn sóng cao gần trăm trượng đổ ập lấy cuốn đi mất tiêu không thấy bóng dáng, tiếng kêu gào, tiếng khóc tiếng hò hét hoà cùng tiếng mưa rơi như trút, tiếng sấm nổ inh tai tạo thành một vùng không gian thật hỗn loạn.
Nhìn thấy tình cảnh thương tâm trước mắt, hàng trăm không hàng ngàn người đang cố giữ lấy mảnh đê này cố gắng giữ lấy những gì còn sót lại, trẻ em người già lịm đi vì đói. Từ khi đến đây hiếu thiên và quang trung thánh vương đã chứng kiến không dưới trăm người già có trẻ con có đã không chịu nổi sự khắc nghiệt của thiên tai, của cái đói hành hạ đã từ bỏ cõi đời, họ ra đi để tìm một vùng đất tốt đẹp hơn để có thể gặp lại bà con họ hàng của họ đã bị cơn nước lũ ghê gớm này cuốn đi mất. Vậy mà quan phụ mẫu lại không hề đoái hoài gì đến những con dân
“Hừ, để ta đi xem những tên cẩu quan đó tim chúng màu gì có phải chúng đều là ác ma hết không?” Hiếu thiên tức giận hét lên rồi chạy lại phía một khu thành cao ráo vững chắc.
“Ta đi cùng ngươi, mọi người hãy cố bám trụ để ta cùng hắn đi kiếm chút gì cho mọi người ăn tạm” quang trung thánh vương nói rồi nhanh chóng theo sát hiếu thiên.
Hai người dùng sức ẩy mạnh cánh cổng thành được làm từ những thứ gỗ vững chắc nhất, bọn thị vệ lính canh ở trong ra sức thủ hộ. Nhưng .....sức bọn chúng có thể thủ được sao, quang trung thánh vương và hiếu thiên hận không thể dùng tu vị của mình một chưởng đánh chết tươi bọn cẩu quan này, trọng quyền mãnh chưởng bổ ra như sao băng giáng vào cánh cửa thành lại thêm sức nặng của bộ giáp trụ làm cho sức đánh suống lại càng mạnh chỉ trong chốc lát cánh cửa đã vỡ tan tành.
Thật khó mà tưởng tượng với sức mạnh cơ nhục mà lại có thể đánh vỡ cánh cửa rắn chắc như tinh cương dao chém vào không tì vết dầy đến cả mười phân, quả thật quá ghê gớm có thể tưởng tượng nổi một quyền đó mà đánh vào thân thể xác thịt của con người thì sẽ như thế nào.
“Bọn khốn khiếp, chết đi” Hiếu thiên giơ tay định đánh chết những binh lính giữ thành, nhưng quang trung thánh vương đã kịp ngăn lại.
“Khoan đã, đừng giết bọn họ. Ta cảm giác thấy họ cũng có chỗ khó sử tất cả chỉ là chấp hành mệnh lệnh của cấp trên” Rồi quay người lại chỗ những binh sỹ giữ thành nói:
“Ta không giết các ngươi nhưng các ngươi cũng đừng vội mừng, các ngươi muốn giữ cái tiểu mạng của mình thì hãy nhanh chóng tìm thêm người ra giữ cho bằng được mảng đê sắp vỡ ngoài kia, nếu nó mà vỡ thì lúc đó không cần đến hắn chính ta sẽ lấy mạng các ngươi, ngoài ra các ngươi hãy mau chóng mang lương thực đến cho những người ở ngoài kia.”
“bọn tiểu nhân biết tội rội, chúng tiểu nhân sẽ thực hiện ngay” chúng đã bị khí độ trên người của quang trung thánh vương toả ra chấn nhiếp tinh thần, một khí độ vương giả mà ít người có thể có.
Quang trung thánh vương và hiếu thiên nhanh chóng lướt đến hậu viện của toà thành này, chỉ thấy nơi đây tiếng cười tiếng nói, tiếng đàn vang vọng khắp nơi.
Hiếu thiên tức đến lộn ruột:
“hừ, còn dám ở nơi đây ăn chơi phè phỡn ư?” Hắn đạp mạnh cánh cửa đi vào.
Mấy vị quan phụ mẫu đang ngồi trên trướng hưởng thụ thì có kẻ dám vô lễ đạp cửa sông vào thì tức giận hò lính đến :
“Chúng mày đâu, gô cổ cái thằng nhóc vô lẽ kia lại cho ta”
Mấy kĩ nữ ngừng hát múa, khúc khích cười rõ ràng là đang chuẩn bị chứng kiến trò vui. Hiếu thiên thấy vậy thì máu nóng sôi lên một chưởng đánh mạnh vào tên lính chạy tới đầu tiên khiến ở trên ngực hắn để lộ ra một cái lỗ hình bàn tay máu me be bét tên lính đó gục suống tại chỗ hai mắt trợn trừng không tin. Thấy vậy bọn lính còn lại ùa lên bao vây quyết giết chết tên hỗn đản kia.
Mấy cô gái lúc nãy vẫn khúc khích cười, dường như việc nhìn thấy cảnh chém giết này là thú vui của mấy cô ta- quả thật là giống với ma nữ .
Hiếu thiên nộ hoả bốc lên ngùn ngụt một cước đá bay đầu một tên thị vệ chạy tới, chiếc đầu đó như đạn tạc bay về phía sau đập vào đầu một tên thị vệ khác đang chạy tới hai chiếc đầu nổ tung óc trắng bắn tung toé khiến cho bọn thị vệ đang ùa tới kia sợ hãi dừng hẳn lại không dám tiến tới. Hiếu thiên cũng không đoái hoài gì tới bọn chúng từng bước từng bước đi tới chỗ bọn hôn quan và mấy ma nữ kia sát ý càng ngày càng mãnh liệt.
“Các ngươi mau giết hắn cho ta, ai giết được hắn sẽ được trọng thưởng ba ngàn lạng bạc” mấy tên hôn quan mặt mày béo ị cái bụng thì chửa to như cái trống la hét om sòm, đoạn lại nhanh chóng dắt tay mấy ma nữ bây giờ cũng đã thất sắc nụ cười tà ác cũng đã biến mất nhanh chóng chạy ra phòng khác.
Bọn lính hộ vệ có vẻ như bị đồng tiền làm mờ mắt không còn biết sợ đều ồ ạt sông lên giết chết cái tên “ba ngàn lạng” kia. Hiếu thiên “hừ” lạnh một tiếng “thiên đường rộng mở các ngươi không bước, địa ngục vô lối lại bước vào. Các ngươi đã muốn chết ta cũng thành toàn cho các ngươi”
Hiếu thiên thân ảnh nhanh như chớp, dùng sức mạnh cơ nhục tay đấm chân đá chỉ một loáng đã khiến cho những kẻ hám tiền kia hồn lìa khỏi xác.
Bỗng.....
Một thanh trường kích từ tay một gã hộ vệ thẳng hướng hậu tâm của hiếu thiên đâm mạnh vào, mũi kích chếch chếch như một mũi tên lao về phía hiếu thiên. Quả thực kẻ ra đòn tu vị thật không cạn, chỉ thấy hiếu thiên nhanh như cắt quay người lại một cứơc đá bay thanh trường kích lên trên không, tay trái huy động một quyền bổ thẳng vào giữa mặt người này, lực quán đầu quyền ngàn cân không kém nhanh như ánh chớp bổ thẳng vào mặt người này chỉ trong phút chốc chiếc đầu của gã như quả dưa bở bị đánh cho nát bét, cái thân người không đầu bay ra giữa cổng thành. Hiếu thiên tiện đà mũi kích đang lao xuống thuận tay hất mạnh một cái khiến mũi kích nhanh như sao băng đâm xuyên qua thân thể của hai tên cẩu quan khiến chúng găm mạnh lên trên tường thành. Mấy ma nữ nhìn thấy thì đồng loạt ngất xỉu dường như bọn chúng không thể nghĩ rằng thần chết lại ở ngay đây rồi.
Còn một tên cẩu quan cố sống cố chết chạy ra ngoài, thì bắt gặp ngay quang trung thánh vương đang đứng ngoài đó.
Trước khí độ vương giả toả ra từ người quang trung thánh vương thì tên cẩu quan đó như “chuột gặp mèo” quỳ rạp xuống lắp ba lắp bắp
“xin cứu mạng, xin cứu mạng..”
Quang trung thánh vương lạnh lẽo nói:
“Ngươi bổn tâm bất minh, làm phụ mẫu của dân mà lại có tà niệm không lo lắng gì đến an nguy hạnh phúc của dân chúng, gia tăng bóc lột tham vét của cải ngồi đây hưởng thụ mà không hề quan tâm đến hàng ngàn con dân đang nheo nhóc ngoài kia, đi ngược lại đạo của thánh nhân. Ngươi có biết tội không?”
Tên tri huyện kia nào dám phản bác:
“Dạ....tiểu quan biết lỗi, tiểu quan biết lỗi”
“Muốn nước mạnh thì dân phải giàu, nhân dân phải có một cuộc sống no đủ, dân là cái gốc của đất nước, kẻ làm quan phải chăm lo cho nhân dân là đầy tớ của nhân dân. Ta nói vậy ngươi có phục không?” Quang trung thánh vương vẫn lạnh lùng tiếp tục nói.
Tên quan kia lắp bắp:
“Tiểu quan bất tài, đã phục rồi”
Thánh vương nhẹ nhàng đặt một bàn tay lên phía sau chiếc đầu đang cúi rạp của tên cẩu quan tiếp tục nói:
“Sáng nghe đạo, chiều xuôi tay. Nếu ngươi đã hiểu cái đạo của thánh nhân, vậy ngươi cam tâm rồi chứ”
Chữ “chứ” vừa thoát ra khỏi miệng cánh tay của quang trung thánh vương dụng lực đẩy mạnh cái đầu của tên cẩu quan xuống phía dưới khiến đầu hắn đứt lìa. Tên cẩu quan đã đền tội rồi.
Quang trung thánh vương và hiếu thiên tận lực chỉ huy cả thành này chống lại cơn lũ khủng khiếp giữ yên cho khúc đê khỏi bị vỡ ra và đã đắp lại một số chỗ bị vỡ, dựng lại nhà cửa cho những người bị mất nhà cửa.
Hai người lại tiếp tục chạy một ngàn hai trăm cây số nữa đến Hoả sa thành nơi này đúng như tên gọi nóng như đổ lửa, đất đai cằn cỗi nứt tóac không thể trồng trọt được gì, nguồn nước cạn kiệt. Ở đây nước uống cũng đã là sa xỉ rồi chứ nói gì đến nước sinh hoạt, tuới tắm ruộng vườn có một số người đã phải uống nước tiểu ngựa. Hai ngươi mang trên mình bộ giáp trụ to lớn vướng víu thì như ở trong lò nung vậy.
Một số công việc lại được diễn ra, nào là tìm nguồn nước, ghánh nứoc từ nơi xa về, dùng tay đào hàng chục cái giếng đến tận lớp đá sỏi phía dưới. Rồi lại cùng một số người trong đợt tuyển chọn đã đến được đây giúp nhân dân trồng trọt canh tác gieo trồng.