Quyển 2: Dũng khí...
(Sợ hãi không có nghĩa là cam chịu. Cầm kiếm lên ta vẫn đủ dũng khí, dũng khí để bảo vệ những người thân yêu).
Chương 5: Bến tàu - Đường thoát..?
Mặt trời đã lặn báo hiệu một ngày dài đã qua. Những tia sáng hắt lên từ dưới đường chân trời, nhuộm đỏ cả một vùng thiên không. Bầu trời đỏ quạnh một màu máu tươi, tàn khốc như chính cái ngày hôm nay vậy. Dưới đất, từ lỗ thủng khổng lồ trên bức tường Maria, bọn Titan vẫn đang liên tục tràn vào. Chúng đi lại khắp nơi, phá hủy công trình, tàn sát người dân. Bất cứ một người xấu số nào vô tình chạm trán Titan, thì kết cục thường thấy là yên vị trong bụng chúng.
Trong một con hẻm chật hẹp. Một con Titan cỡ nhỏ đang phá tường của ngôi nhà cạnh đó, có vẻ như trong ngôi nhà có thứ gì đó làm nó cảm thấy hứng thú. Minh đứng cuối đường nhìn lướt qua con Titan rồi dẫn mọi người chạy qua một con hẻm khác. Bình thường, khi gặp một con Titan loại nhỏ, mà lại đi lẻ thế này, nó sẽ không bỏ qua, cả một đống tiểm tích lũy di động chứ chẳng chơi. Nó sẽ lao vào tiêu diệt một cách không do dự. Nếu không, nó cũng để cho mấy tân nhân làm quen với chiến đấu.
Đè cảm giác tiếc nuối trong lòng xuống, không có thời gian để lãng phí.
Nó vội.
Lại một lần nữa thúc giục mọi người, đẩy cao tốc độ đội hình. Nó phải đến tháp đồng hồ cách chỗ này hai con phố trong thời gian ngắn nhất. Hai phút trước, nó đã nhận được tin nhắn của thằng Thi. Nhóm của thằng Thi bị tấn công ở đó.
Khi gần đến tháp đồng hồ. Minh đột ngột tăng tốc, bỏ đám tân nhân lại.
Nó đã nghe thấy tiếng đánh nhau.
Chạy nhanh qua ngã rẽ, nhìn về phía chân tháp đồng hồ. Thứ đầu tiên hấp dẫn ánh mắt của nó là hai con Titan loại trung bình và một con Titan cỡ nhỏ, đang dồn một nhóm người vào sát góc tường. Hai tay rung lên, đôi tonga đã xuất hiện nơi tay. Mở hết tốc độ, lao về phía đó một cách không do dự.
...
Nhóm của Thi di chuyển dù đã rất cẩn thận. Nhưng do mang theo cả trẻ con và người bị thương nên khi đến chân tháp đồng hồ, bọn nó vẫn bị lũ Titan bắt được. Theo lời Lan nói, đây đã là con đường có ít cánh bướm nhất rồi.
Ở đây, bọn nó chạm trán với ba con Titan loại vừa và hai con Titan loại nhỏ. Thằng Thi, lợi dụng lúc bọn Titan chưa nhận ra sự xuất hiện của nhóm người, nó lao tới, một cây thương dài xuất hiện trong tay.
Cắm cây thương vào đầu gối một con Titan cao hơn 5m, hai tay vặn mạnh trong khi đang rung động kịch liệt. Chấn động và lực xoáy từ cây thương làm cái đầu gối to lớn vỡ nát. Con Titan mất thăng bằng ngã xuống.
Dứt khoát buông cây thương trong tay ra, cây thương này có vẻ tốt hơn những món vũ khí trước, nên không bị biến dạng ngay sau cú tấn công đầu tiên. Nhưng nhiệt độ cao đã làm cơ tính của nó giảm xuống thảm bại, không còn sắc bén và chắc chắn như xưa.
Dùng móng vuốt ngắn trên mũi giầy, khoan một lỗ sau gáy con Titan đó. Qua vết thương, "Máu độc" hoàn thành nốt công việc còn lại. Trong lúc đó, dưới sự trợ giúp của Hannes, bé Lan cũng tiêu diệt được một con Titan loại nhỏ.
Ba con Titan còn lại đã kịp phản ứng, quay lại đối mặt với nhóm người. Không còn yếu tố bất ngờ, việc đối phó với mấy con quái vật còn lại rắc rối hơn hẳn.
Thi đành dẫn nhóm người lùi về một góc để tránh bị bao vây. Nó rút ra một khẩu Sougun XM1014, lợi dụng vũ khí tầm xa để cản bọn Titan tiến tới. Trong việc này, bé Lan có vẻ có tác dụng hơn nó. Đạn ma pháp có uy lực mạnh hơn đạn thường nhiều. Mặc dù, liên tục phải sử dụng yêu lực, nhưng kĩ năng "Phệ quang" kết hợp hoàn mĩ với huyết thống "Nguyệt Quang Hồ" giúp em liên tục cắn nuốt ánh sáng xung quanh, chuyển hóa thành yêu lực kịp thời bổ xung vào phần đã hao hụt.
Cố gắng kéo dài thời gian, đợi nhóm thằng Minh đến tiếp viện. Ban nãy Thi đã báo cho nó rồi, thằng Minh cũng bảo nó ở gần đây lắm.
...
Khẽ nhếc miệng cười khi thấy thằng bạn hiện ra ở cuối con đường. Thi biết bình thường thằng Minh bựa không đỡ được nhưng lúc quan trọng thì hoàn toàn có thể an tâm tin tưởng.
Thấy thằng Minh đang lao tới. Thi ngừng nổ súng, rút ra một cây thương khác, nó không như bé Lan tự tin vào khả năng bắn súng của mình. Cứ dứ dứ cây súng trong tay, không may đạn lạc vào thằng bạn thì khổ.
Tuân thủ tuyệt đối điều luật tấn công vào điểm yếu nhất. Thằng Minh lao đến phát động công kích với con Titan loại nhỏ. Con Titan này đã được Lan trọng điểm chiếu cố bằng hàng chục viên kẹo đồng vào đầu nên tốc độ chậm đi trông thấy. Minh giậm chân nhảy lên cao 2 mét, xoay người vung tay. Một đoạn gáy của con Titan đã bị lưỡi dao chém trên hai cây tonga cắt xuống. Con Titan phải chết không thể nghi ngờ.
Không đợi con Titan ngã hẳn xuống, thằng Minh đã đạp mạnh vào người nó, mượn lực lao đến mục tiêu tiếp theo. Cùng lúc đó, thằng Thi cũng phát động tấn công.
Mục tiêu của hai đứa đều là một. Lan hiểu ý chuyển sang tấn công vào con Titan còn lại.
Nhảy sang một bên, né cũ vỗ xuống của con Titan loại trung bình, Thi đâm mạnh cây thương, ghim bàn tay to lớn của con quái vật xuống mặt đường. Tay bị ghim chặt làm con Titan không thể đứng dậy.
Dùng cây thương như một điểm tựa, Thi lộn một vòng trên không trung. Gót chân nó vẽ lên một nửa vòng tròn hoàn mĩ, chẻ vào khuôn mặt đang cúi xuống của con Titan. Móng vuốt sắc bén rạch ra một đường dài trên khuôn mặt đó. Máu nóng phụt ra, bắn cả vào người Thi. Chỗ nào bị máu Titan dính vào, chỗ đó liền chuyền tới cảm giác nóng rát như bị phỏng.
Hoàn thành vòng tròn, nó buông hai tay đang nắm lấy cây thương ra, ngồi thụp xuống. Rồi cả cơ thể bung ra như một chiếc lò xo, bật ngửa về phía sau. Trong lúc bay, hai ngón tay trỏ nhanh chóng biến thành nòng súng. Vung tay, hai tiếng nổ đồng thời vang lên, đôi mắt con Titan đã bị đạn bắn trúng. Những ngôi sao màu đỏ nhanh chóng lan ra từ miệng vết thương, bao phủ toàn bộ khuôn mặt. Khuôn mặt con Titan vỡ ra, biến dạng.
Ngay khi Thi bật ra, thằng Minh đã chạy đến sát người con Titan đó. Con Titan vốn cao hơn bảy mét bây giờ đã bị thằng Thi dùng thương ghim chặt bàn tay xuống mặt đường. Tay bị ghim chặt, không thể đứng dậy nên phần gáy của con quái vật hoàn toàn nằm trong phạm vi công kích của thằng Minh.
Đạp vào bờ tường đối diện, Minh nhảy lên, lướt ngang qua người con Titan. Khi đến tầm cổ, nó vặn người xoay một vòng rưỡi trên không trung, vung mạnh lưỡi chém của hai cây Tonga vào gáy con quái vật. Kết thúc đòn đánh, nó hạ xuống lưng con Titan. Dường như lưỡi dao quá ngắn, vết thương không đủ sâu nên con Titan chưa chết. Minh liền cúi người đấm liên tiếp vào vết thương vừa tạo ra, kỹ năng "Liên kích" cộng dồn lên liên tục. Gáy con Titan nhanh chóng nát ra, cơ thể gục xuống tan dần vào không khí.
Sau khi giết xong con Titan đó. Minh và Thi nhanh chóng kết thúc con Titan còn lại. Con Titan này đã bị Lan bắn cho đầu không còn hình dáng. Lúc bấy giờ nhóm tân nhân mới kịp tới nơi, trố mắt nhìn những xác chết khổng lồ đang bốc hơi. Nhóm người vội vã tiến lại chỗ hai thằng.
- Mầy làm con lợn gì mà lâu đến thế? Có biết bố sắp chết rồi không? Mầy muốn ân hận cả đời à?
- Thế sao mày đéo chết luôn đi? Sống làm gì cho chật đất?
- Tau cũng muốn lắm nhưng lại sợ nhân loại mất đi một con người đẹp trai...
- Phụt...!!! Nhan sắc của mày đang “Hiếp dâm thị giác” của tất cả mọi người ở đây.
- ...
Nguy hiểm vừa qua đi, hai thằng đã trở về với bẩn tính của mình, uế ngữ bắt đầu phóng ra.
Mấy người Eren trợn mắt nhìn hai thằng cãi lộn, chẳng lẽ cao thủ nào cũng lập dị như vậy. May mắn, chỉ có hai thằng như vậy, còn những người khác có vẻ như vẫn bình thường.
Nhóm tân nhân tới nơi thì thi nhau gục xuống. Vừa chạy suốt một quãng đường dài, thể lực của người bình thường đã sớm không chịu được. Nhưng sự tham sống và nỗi sợ hãi đã giúp mấy người tân nhân chống chọi được đến bây giờ.
Hai thằng ra hiệu cho mọi người lùi vào trong tòa tháp đồng hồ tạm thời nghỉ ngơi. Dù đã được cường hóa nhiều, nhưng liên tục phải chiến đấu với cường độ cao nên bọn nó đã xuống sức nghiêm trọng. Nếu cứ tiếp tục hoạt động với cơ thể quá tải này thì khi gặp bọn Titan hậu quả sẽ cực kì nghiêm trọng. Huống chi, nhóm tân nhân cũng đã mệt mỏi rã rời.
Tiến vào căn phòng trong tháp đồng hồ, hai thằng liền nằm lăn ra đất. Dù có cắn thuốc hồi phục thì cũng cần một ít thời gian tiêu hóa. Chưa kể đến việc mấy viên thuốc “Hạ phẩm” của hai thằng nếu dùng liên tục trong thời gian ngắn thì hiệu quả sẽ giảm dần đi, còn có thể còn gây tác dụng phụ nữa chứ.
Nhóm tân nhân cũng không thể chịu được thêm nữa, nằm gục la liệt xuống nền nhà.
Du đã tỉnh lại từ nãy, nhưng do tác dụng phụ khi lần đầu sử dụng năng lực nên ánh mắt vẫn còn mơ màng, chỉ khi nhìn về phía hai thằng mới ngẫu nhiên lóe lên một tia cuồng nhiệt.
Nhóm người Eren cũng ngồi xuống bên cạnh hai thằng.
Có vẻ như là chỉ có Lan là khá nhất, di chuyển đường dài thì được Thi cõng. Chiến đấu thì dùng "Yêu lực" nhưng kỹ năng "Phệ quang" cũng nhanh chóng hấp thụ ánh sánh chuyển hóa bù vào. Em đi khắp nơi băng bó cho những người bị thương, đương nhiên hai thằng sẽ được ưu tiên trước.
Đang nằm lăn lóc ở một góc nhà thì thằng Thi tự nhiên cảm thấy đói dữ dội. Kỹ năng "Soul Gun" viên đạn bắn đi là một phần cơ thể. Chẳng biết là phần cơ thể nào mà bây giờ nó cảm thấy đói nghiêm trọng. Nó lén lút quay mặt vào một góc tường bắt đầu hì hục...
Không có tiếng nói lảm nhảm của thằng Thi nữa, Minh bỗng nhiên cảm thấy không gian yên tĩnh lạ thường, cái sự yên tĩnh này không giống với sự yên tĩnh trước khi nguy hiểm ập đến. Tập trung tinh thần lắng nghe động tĩnh xung quanh, trong không gian vắng lặng chỉ có tiếng thở dốc của mọi người, thỉnh thoảng có một vài tiếng "Nhóp, nhép..." vang lên lạc lõng.
Đảo mắt nhìn quanh, Minh nhanh chóng tìm thấy nguồn phát ra tạp âm. Thằng Thi đang ngồi quay mặt vào tường, tay cầm một cái đùi nướng lớn đang ra sức gặm.
Đang ăn đến quên trời thì bỗng nhiên, Thi cảm thấy lạnh hết cả sống lưng, nổi hết cả da gà. Cảm giác đã được trui rèn qua vô số trận chiến nói cho nó biết, có cái gì đó rất không hay đang ập đến. Chưa kịp phòng bị, một bàn tay đã nhẹ nhàng đặt nên trên vai nó. Giật thót mình cố gắng giấu cái đùi đang cầm trong tay đi (Chả biết là đùi con gì nhưng to lắm).
- Vui hén? Mày ăn ngon nhể? - Minh hỏi với gương mặt nổi đầy gân xanh.
- Minh hả? Có làm miếng cho vui mồm?
- Vui cái mông mày đấy, còn bao nhiêu lè nốt ra đây, để bố còn "Ngự dụng".
Tình thế bắt buộc, Thi đành phải lôi hết đống thịt lớn mà nó lén lút giấu đi từ tối qua, lúc còn trong "Khu lưu trữ" ra. Chia hết ra cho thằng Minh, tiện thể chia luôn cho những người khác. "Có thể ai cũng đói cả rồi".
Bé Lan nghe lời Thi, lấy ba viên thuốc hồi phục thể lực hòa vào nước, chia đều cho những người khác. Dù thuốc có phầm chất thấp, hòa ra nên tỉ lệ cũng nhỏ nhưng những tân nhân thể lực không bằng hai thằng nên hồi phục cũng rất nhanh.
Nhiệm vụ chính của bản đồ lần này là bảo vệ Eren Jaeger tiến vào trong bức tường Rose. Một khi chưa đưa được Eren tới nơi, thì nhiệm vụ vẫn chưa được hoàn thành. Nhiệm vụ không giới hạn thời gian nhưng hai thằng cũng không dám kéo dài. Lỗ thủng trên bức tường Maria vẫn còn, Titan vẫn liên tục tràn vào. Cứ "chày cối" ở lại, đợi đến lúc Titan tràn ngập khắp nơi thì chỉ có chết.
Nghỉ ngơi một chút, sau khi hồi phục đủ thể lực, hai thằng lại giục cả nhóm tiếp tục di chuyển. Thằng Minh nhớ, muốn vào trong bức tường Rose phải đi bằng đường thủy qua bến tàu. Nhưng khổ nỗi nó chẳng biết mình đang đứng ở đâu và bến tàu ở chỗ nào. Lo lắng nhìn qua tổ đội của mình. Nó vỗ đầu như chợt như nhớ ra điều gì đó:
- Đệt... Mình ngu vãi, có thổ địa ở đây còn lo chạy lung tung làm gì. - Nhìn qua nhóm người Eren, tiến lại gần chỗ Hannes. Nó nói:
- Anh giai, có biết đường nào vào thành phố bên trong không?. Chúng ta phải nhanh chóng tiến vào mới được, không chết cả lũ bây giờ.
- Có. Cách đây khoảng 500 mét, có một đường thủy dẫn đến thành phố bên trong. Để tôi dẫn mọi người đến đó.
- Được. Trông cậy tất cả vào anh đấy anh giai.
Có Hannes dẫn đường, lại thêm có Lan dự báo nguy hiểm, cả nhóm nhanh chóng di chuyển. Dọc đường đi, thỉnh thoảng mới gặp một con Titan loại nhỏ nhưng chúng liền bị hai thằng nhanh chóng tiêu diệt. Sự dũng cảm của hai thằng đã cảm nhiễm Hannes, anh lấy lại được sự tự tin của mình và cũng diệt được một con Titan. Eren cũng hổ báo đòi lên, nhưng bị mọi người ngăn cản. Nó xụ mặt nhìn cánh tay đang bị Mikasa giữ chặt, ấm ức đi theo.
Khoảng 20 phút sau, cánh cổng dẫn vào bến tàu đã hiện ra trước mắt mọi người. Theo cốt truyện, chỉ cần đến đây là có thể trực tiếp đi vào sau bức tường Rose bằng đường thủy. Hai thằng tỏ ra vui mừng ra mặt vì nhiệm vụ chính chỉ là hộ tống Eren vào sau bức tường Rose. Đến lúc đó bọn nó sẽ hoàn thành nhiệm vụ và được chuyển về "Khu lưu trữ" trong "Kho dữ liệu".
Đang nghĩ rằng nhiệm vụ lần này đơn giản. Ngoài vài vết phỏng nặng không thể khỏi được ngay ra thì bọn nó không trúng vết thương nghiêm trọng nào khác. Chẳng bù cho bản đồ trước, tí nữa thì toi cả hai thằng. Nhẩm tính số điểm hai thằng đạt được, thoải mái để hồi sinh Thủy và chắc cũng đủ để đổi vài thứ linh tinh khác. Minh nở nụ cười tươi rói.
Càng đến gần bến tàu, Hannes càng cảm thấy kì lạ. Mọi thứ có vẻ yên tĩnh quá. Bến tàu là nơi sơ tán người dân mà sao lại yên tĩnh thế này, cũng chẳng có thành vệ quân canh giữ bên ngoài.
Bầu trời nhá nhem tối, trong không gian yên tĩnh chỉ có ánh lửa bập bùng chiếu lên đống đổ nát. Vài chiếc xe chở hàng hư hỏng đổ bóng lên mặt đường. Những chiếc bóng kéo dài leo lét, nhảy múa theo ánh lửa tạo ra những hình thù kì lạ.
Bước chân của Hannes chậm dần, đoàn người cũng bất giác chậm theo. Nhìn dấu vết đổ vỡ của cánh cổng, hai thằng đã cảm thấy không ổn. Sự bất an của hai thằng lan ra xung quanh, đoàn người trao cho nhau những ánh mắt lo lắng.
Cuối cùng cũng tới nơi, tiến vào trong cánh cổng, nhìn nơi mà trước đó còn là "Bến tàu". Sự thất vọng và lo sợ hiện lên trong mắt của tất cả mọi người. Điều tồi tệ nhất đã xảy ra. "Bến tàu" đã bị công chiếm.
Không có bất kì một người dân nào mà chỉ có xác chết. Xác chết vương vãi khắp nơi. Nhà cửa bị tàn phá. Vài con Titan loại vừa và nhỏ lang thang. Xác tàu vỡ nát, bốc cháy trên bến. Đằng xa, một con Titan loại trung bình và vài con Titan loại nhỏ đang đập phá nốt con tàu cuối cùng, phá đi cơ hội vào thành phố bên trong, phá đi hi vọng hoàn thành nhiệm vụ.
**********************************************
Thế giới tàn...
Bình minh không giọi nắng…
(Sói lạc lối – Ngày tàn)
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão
Viết chính: Lan_Thi
Phụ tá : Minh_Thần
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tukimlong93
Quyển 2: Dũng khí...
(Sợ hãi không có nghĩa là cam chịu. Cầm kiếm lên ta vẫn đủ dũng khí, dũng khí để bảo vệ những người thân yêu).
Chương 6: Ít nhất, chúng ta vẫn còn sống…
[SIZE="zô"]
- Chết tiệt...! - Đấm vào bờ tường bên cạnh, thằng Minh tức tối nói.
- Định Mệnh thằng "Quản lý"! Thế này thì khác gì troll nhau!? - Ở bên cạnh, thằng Thi vừa nhổ bậy vừa chửi bới. Chiến thắng đã nằm trong tầm tay, lại tự nhiên vụt mất mà chẳng vì một lý do gì cả.
"Hệ thống" lại đột ngột tăng độ khó, tình tiết thay đổi. Bản đồ trước là con Witch bỗng dưng phát điên đi săn người, bản đồ này chẳng lẽ là đây. Những người khác không biết còn đỡ chứ hai thằng biết nội dung cốt truyện thì cảm thấy cực kì khó chịu. Cảm giác như mình trúng con đề mấy trăm nghìn, lúc ra lĩnh tiền thì người ta lại bảo đó là kết quả của ngày hôm xưa.
Cảm giác thất vọng lan tràn. Tuyệt vọng khi nhìn thấy bọn Titan chiếm giữ toàn bộ bến tàu, đặc biệt là không tìm được con tàu nào còn nguyên vẹn cả.
- Đây lối thoát của các cậu ư...!? Đây là hi vọng của các cậu ư...!? - Nghĩa, một trong hai ông trung niên như phát điên túm lấy cổ áo của thằng Minh mà gào vào mặt nó. – Đâu? Chỉ cho tôi xem nào? Trong bụng mấy con quái vật kia ư...!!?
Thằng Minh chỉ quay mặt sang một bên mà không hề phản kháng. Cốt truyện thay đổi làm nó cảm thấy hoang mang và mất phương hướng. Nó không biết phải làm gì tiếp theo.
- Bình tĩnh... - Quyền, người công nhân còn lại vội ôm lấy bạn của mình. Cố gắng tách Nghĩa ra khỏi thằng Minh - Ông làm thế thì được cái gì? Nên nhớ cậu ấy đã mấy lần cứu chúng ta đó.
Hà, cô nàng sinh viên cũng không khá hơn, gục xuống, cả người run rẩy, miệng lẩm bẩm:
- Hết rồi... Hết thật rồi... Chúng ta sẽ chết hết...
Cỏ May, cô nhân viên bán hàng tâm lý có vẻ tốt hơn nhưng sự khủng hoảng cũng hiện lên trên khuôn mặt. Co người xiết chặt lại chiếc áo choàng mà thằng Thi đưa cho. Đôi mắt to ậng nước ngước về phía thằng Thi, miệng khẽ hỏi:
- Chúng ta sẽ chết thật chứ? Tôi sẽ chết phải không...!?
Ánh mắt của thằng Thi chạm vào ánh mắt của cô gái, nó lúng túng quay mặt đi. Nó đã biết sự tàn khốc của "Kho dữ liệu". Sau thảm trạng của Thủy, nó không còn nông nổi như lần đầu tiến vào "Kho dữ liệu" nữa.
Nó không dám hứa chắc một điều gì hết.
Bản đồ này quá nguy hiểm, mới gặp bọn Titan cỡ trung bình và cỡ nhỏ, bọn nó đã chật vật thế này chứ đừng nói đến Titan cỡ lớn, càng không phải nhắc đến con "Siêu cấp khổng lồ" huyền thoại. Đến mạng sống của nó còn khó bảo toàn chứ nói chi đến người khác. Nó chỉ có thể đảm bảo sẽ cố gắng hết sức mình mà thôi.
Mấy người Eren cũng hết sức tuyệt vọng. Lối thoát duy nhất bị chặn lại. Cả ba mẹ con ôm nhau khóc.
Hannes tách ra đứng riêng một chỗ. Hắn vung tay đấm thùm thụp vào bức tường bên cạnh, nghiến răng kèn kẹt. Hắn cảm thấy bất lực. Hắn cảm thấy nhục nhã. Nhục nhã về sự yếu đuối của mình, nhục nhã về sự yếu đuối của "Thành vệ quân - Những kẻ đáng ra phải chiến đấu để bảo vệ người dân" thì lại sợ hãi bỏ chạy. Từ lúc bọn Titan tấn công đến giờ, hầu như chẳng có sự phản kháng nào đáng kể.
Nhóm người phủ trong bầu không khí tuyệt vọng. Mất đi hi vọng con người sẽ mất đi tất cả. Người chưa chết nhưng tâm đã chết.
Thi ngơ ngác nhìn xung quanh, ngoài "Cơ khí - niềm đam mê từ nhỏ" ra thì trong những vấn đề khác, nó cũng đều có vẻ hơi ngốc. Nhưng, nó cũng là người lạc quan nhất. Dù hoàn cảnh nào, nó cũng có thể nở nụ cười. Dù hoàn cảnh nào, nó cũng tìm được ra mặt tốt của vấn đề.
Dựng thằng Minh đang nằm suy sụp dậy, co chân sút vào đít làm nó ngã dúi dụi vào đám người. Chưa để mọi người hết ngạc nhiên Thi mở miệng quát lớn:
- Mầy làm sao thế...? Ít ra chúng ta vẫn còn sống mà!
Dường như bừng tỉnh trước câu nói của thằng Thi. Minh cũng vùng mình dậy đáp trả:
- Ờ phải. Tao đã chết đéo đâu! Còn sống thì còn phải chiến đấu chứ...!? - Từ bỏ sự u ám, nụ cười nham nhở lại nở trên môi.
- Nhìn mầy chán đời vãi. Mầy làm thế không hợp với phong cách của tau...
- Tao thì liên quan éo gì đến cái phong cách bẩn bựa của mày?
- ...
Bừng tỉnh không chỉ có Minh mà còn có cả những người còn lại "Đúng. Chúng ta vẫn còn sống mà..."
- Đây là một thành phố lớn, chắc chắn không chỉ vận chuyển toàn bằng đường thủy, thế nào chẳng có đường bộ. - Thi lớn tiếng nói với mọi người.
- "Quản lý" sẽ không bao giờ tuyệt hết đường sống của mọi người. - Thằng Minh cũng tham gia. Vốn sợ chết, nên lúc còn ở trong "Khu lưu trữ" nó đã hỏi cặn kẽ "Cánh cửa chân lý" rồi.
Hi vọng lại được thắp lên, con người lại có động lực để bước tiếp. Bầu không khí thay đổi, không còn sự ngột ngạt, u ám như lúc trước. Mặc dù vẫn còn sợ hãi và lo lắng, nhưng nhóm người đã trở lên có sức sống hơn hẳn.
- Ngoài bốn con kênh đào thông vào trong bức tường Rose ra thì còn có bốn cổng thành lớn. Nhưng tôi sợ bây giờ có lẽ đã bị đóng rồi. - Hannes cho ý kiến.
- Kệ. Cứ tới. Người đến khắc có đường đi. - Minh đứng dậy nói to với mọi người. - Ít ra chúng ta còn có mục đích để hướng đến, còn hơn ngồi đây mà chờ chết.
- Đúng. Cứ theo tôi. Đảm bảo là, cứ đi đến đâu là cầu sẽ thẳng. - Thi cũng ở bên cạnh phụ họa.
- Đại ca... Em theo các anh. Chúng mình sống chết có nhau. - Du cố bò tới, ôm lấy chân thằng Minh. Mặc dù đã tỉnh nhưng hắn vẫn còn yếu lắm. Tinh thần lực bị hao tổn quá độ, thuốc hồi phục thể lực của hai thằng không giúp được gì, cái cảm giác ong ong cứ còn mãi trong đầu không sao dứt được.
Minh cố gắng đẩy chân, hất Du ra ngoài:
- Cút. Bố không có gay...
Xiết chặt cái áo choàng vào người, cô nhân viên bán hàng đồng ý không do dự:
Hai ông trung niên không nói gì, chỉ gật đầu đồng ý. Cô sinh viên tên Hà dường như cũng lấy lại được bình tĩnh, đứng dậy đi về phía hai thằng. Mặc dù không nói gì nhưng cũng tỏ ý muốn đi theo. Nhóm của Eren đương nhiên là không có ý kiến.
Xốc lại tinh thần, tiếp tục cất bước. Cả nhóm quay đầu bước ra khỏi bến tàu.
Chưa đi được ba bước thì một tiếng hét chói tai vang lên giữa không gian nhập nhoạng. Giật mình, đây là tiếng hét của con người. Ở đây vẫn còn người sống. Cả nhóm quay lại nhìn về phía phát ra tiếng hét. Bọn nó nhận ra âm thanh phát ra từ một tòa nhà lớn có hình dáng giống nhà thờ thiên chúa giáo.
Bên ngoài tòa nhà, vài con Titan tụ tập. Chúng thọc tay qua ô cửa sổ, như cố gắng tìm kiếm cái gì đó bên trong. May mắn là công trình tương đối lớn và kiên cố nên không hề có dấu hiệu sẽ đổ sập.
Trên một tòa tháp cao của nhà thờ, dưới ánh sáng lờ mờ của những ngọn lửa đang cháy bập bùng, vài thân ảnh của con người đang di chuyển.
Khi nghe thấy tiếng hét, Eren và Mikasa sững người quay lại. Không để ý đến bọn Titan vẫn rình rập xung quanh, cậu bé hét lớn:
- ARMIN...! - Sau đó, Eren cắm đầu chạy về hướng phát tiếng hét. Mikasa bám sát theo sau.
Nhìn thấy hai đứa trẻ như phát cuồng chạy vào nơi nguy hiểm. Minh và Thi vội vã đuổi theo.
Chưa chạy được vài bước Eren và Mikasa đã bị bắt lại. Chúng bị hai thằng túm áo, đáp ngược về phía sau:
- Điên à. Chán sống rồi sao?
Dường như, hành động nông nổi của hai đưa trẻ làm Minh tức giận. Nó hét lên với hai đứa trẻ mà không để ý đến bọn Titan. Nó muốn cẩn thận cũng không được nữa rồi vì có hai con Titan loại nhỏ đang tiến về phía này.
- Armin... - Không để Eren kịp nói hết câu thằng Thi đã ngắt lời:
- Rút khỏi đây, nhanh. Titan sắp đến nơi rồi - Vừa nói thằng Thi vừa nhìn về hướng hai con Titan loại nhỏ đang hướng đến đây. Diệt hai con này không khó nhưng trong lúc dây dưa sẽ có thể hấp dẫn những con Titan khác đến nơi này.
- Nhưng Armin...
- "Ass min" là cái gì? Có quan trọng bằng mạng sống không? - Minh vừa nói vừa giục mọi người tiếp tục di chuyển.
Nhìn theo bóng lưng của thằng Minh và của mọi người. Eren cắn môi, nước mắt chảy ra. Đầu liên tục quay qua quay lại giữa hai hướng trái chiều nhau, một hướng là hướng của thằng Minh, một hướng là hướng bến cảng. Đôi môi cắn chặt đến bật máu, gian nan quay về hướng ngược lại với hướng của thằng Minh và cả nhóm. Nó nói:
- Nhưng nó là bạn tôi...
Hai thằng bỗng sững lại. Thằng Minh phía trước, thằng Thi phía sau, cả hai đứa đều giật mình quay ra nhìn cậu bé. Nhìn những bước chân run rẩy nhưng kiên định của Eren, hai thằng chợt nhớ tới mình ngày xưa, lúc còn chưa hề học võ.
Bạn. Còn cần lí do gì hơn thế nữa. (Mr.2 - Bon Kurei - One Piece).
Một bàn tay túm lấy cổ áo Eren kéo cậu lại. Hai thằng đã xuất hiện ngay sau lưng cậu, mỗi thằng vỗ một tay lên vai cậu bé. Khẽ xiết lấy bờ vai nhỏ bé. Minh lên tiếng:
- Bạn cậu ở đó à?
- Ừ...
- Cậu có dám liều cả tính mạng của mình để cứu nó không ? - Thi lên tiếng.
- Có. - Eren gật đầu một cách không do dự.
- Tốt, chúng tôi sẽ giúp cậu. - Minh vừa nói vừa móc ra một khẩu súng lục đưa cho Eren.
- Bây giờ thế này nhé. Cậu giữ cái này bảo vệ mấy người này hộ tôi. Bọn tôi sẽ cứu bạn cho cậu.
Eren hơi do dự rồi nhận khẩu súng. Cậu cảm thấy hai người này mạnh như vậy chắc sẽ cứu được bạn mình. Thấy thế, Thi mỉm cười nói nhỏ vào tai cậu bé:
- Cố gắng lên, tôi tin tưởng cậu. Cô gái của tôi cũng ở trong đám này đấy.
Mặc dù cố gắng giảm âm thanh xuống nhỏ nhất nhưng không hiểu sao tất cả mọi người đều nghe thấy (Có lẽ trừ thằng Minh ra). Mặt bé Lan hồng lên, đôi tai cụp xuống, ngượng ngùng quay mặt ra chỗ khác.
- Mày vừa nói cái gì đấy? Nói to lên tao nghe với. - Thằng Minh rướn người ghé tai vào, cố gắng nghe xem Thi nói cái gì.
- Tau nói là: Không hiểu sao tau tự nhiên thấy mình đập chai quá.
- Shit. Hỏng hết cả lỗ tai tao rồi.
- ...
Bảo mọi người trốn vào một tòa nhà trông có vẻ kiên cố gần đó. Hai thằng rút từ trong "Hộp không gian" ra mỗi thằng một cây dao quắm.
Cây dao quắm có vẻ lớn hơn bình thường, tổng chiều dài lớn hơn 40 cm. Lưỡi đao ánh lên một màu xanh kì dị. Hai cây dao được rèn bằng kim loại đặc biệt "AI - 14" (Ageless Ice), đường vân hình thành tự nhiên có khả năng hấp thụ nhiệt làm kim loại luôn có nhiệt độ thấp hơn nhiệt độ môi trường nhiều lần.
Mất hơn 100 điểm mới đổi được 7 kg từ "Cánh cửa chân lý". Quá đắt đỏ nên hai thằng chỉ dám đổi một ít về nghiên cứu, thử chế tạo vài thanh vũ khí. Đắt, nhưng mà hoàn toàn xứng đáng với cái giá phải bỏ ra.
Ngoại trừ có khả năng hấp thụ nhiệt kì lạ, nó còn có cơ tính không thua gì thép chất lượng cao. Lại còn có khả năng nhiệt luyện được tiếp. Mỗi tội rất khó rèn nên hai thằng mới rèn được có vài thanh vũ khí.
Lúc trước không dám lấy ra dùng, nhưng lần này "Chơi lớn" nên hai thằng đành phải lấy ra. Cây của thằng Minh có tên là "Én nhỏ số 1", của thằng Thi là "Én nhỏ số 3". Vì sao lại là "Én nhỏ số 3" mà không phải là số 2? Đơn giản vì nó không thích số 2. Đúng ra nó muốn là số 1, nhưng do oẳn tù tì thua nên nó đành chấp nhận đặt tên cho "Cây hàng" là số 3.
Cầm vũ khí lên tay, hai thằng lao nhanh về phía hai con Titan đang tiến tới. Hannes đi sát theo sau. Bé Lan cứ đòi đi theo nhưng thằng Thi không cho. Nó bảo em phải ở lại bảo vệ những người khác. Nó cần một "Hậu phương vững chắc" để yên tâm chiến đấu. Nghe vậy nên bé Lan ngoan ngoãn ở lại. Em hứa rằng sẽ cố gắng yểm trợ từ xa cho hai thằng.
Đơn giản xử lí hai con Titan loại nhỏ. Hai thằng tiếp tục tiến về phía nhà thờ, nơi Armin - bạn của Eren đang bị vây khốn. Vài con Titan đã nhận ra sự hiện diện của hai thằng.
Một trận chiến lớn sắp bắt đầu.
**********************************
Bạn... Còn cần lí do gì hơn thế nữa.
(Mr.2 - Bon Kurei - One Piece).
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết : Hoa Bão
Viết chính: Lan_Thi
Phụ tá: Minh_Thần
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi[/SIZE]
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tukimlong93
Quyển 2: Dũng khí...
(Sợ hãi không có nghĩa là cam chịu. Cầm kiếm lên ta vẫn đủ dũng khí, dũng khí để bảo vệ những người thân yêu).
Chương 7: Nhạn - Hợp kích thuật
Ngôi nhà to lớn với mái vòm, tháp chuông và những ô cửa sổ kéo dài, nơi bạn Eren đang trốn trông có vẻ giống nhà thờ ( Từ bây giờ, chúng ta cứ gọi nó là nhà thờ ).
Bên ngoài nhà thờ là ba con Titan loại nhỏ và một con loại trung bình đang cố gắng tìm cách bắt được những người bên trong.
Sát bến tàu, nơi bến nước, chỗ mà lúc trước còn đậu đầy tàu vận chuyển sơ tán người dân bây giờ đang bị hai con Titan loại trung bình và một con Titan loại nhỏ chiếm giữ. Vừa hoàn thành công việc đập phá thuyền bè của mình, bây giờ chúng đang đi lại không mục đích.
Ở giữa bến, một con Titan loại lớn cao hơn 13m đứng lặng yên ở đó, thỉnh thoảng đưa mắt quét khắp bến tàu. Có vẻ như nó là đại ca chỗ này.
Vậy là ngoài hai con Titan vừa bị tiêu diệt ra, trên bến tàu còn tám con Titan với đủ mọi thể loại nữa. Một khi chiến đấu nổ ra việc phải đối phó với cả tám con Titan này là điều không thể tránh khỏi.
"Đánh trước làm bố" bí quyết đánh nhau mà bất kỳ thằng con trai nào cũng phải biết ngay từ khi còn đi học mẫu giáo, Minh và Thi cũng không ngoại lệ. Lao thẳng về phía nhà thờ, Minh khẽ nói:
- "Nhạn" - Âm thanh vừa kết thúc, hai thằng liền đồng thời giậm mạnh chân bật sang bên cạnh, quỹ đạo di chuyển đường thẳng trở thành đường zích zắc.
Mặc dù không theo đường thẳng nhưng tốc độ vẫn không hề chậm hơn mà còn thêm một phần vô định. Hannes theo phía sau, phải hoàn toàn dựa vào sự trợ giúp của động cơ 3D mới bắt kịp được hai thằng.
"Nhạn" là một trong những kĩ thuật hợp kích của hai thằng. Chúng sử dụng quỹ đạo di chuyển zích zắc, kiểu tấn công vắt chéo liên tục đảo chỗ, thay phiên nhau tấn công kẻ địch một cách liên hoàn. Kẻ địch nào đã bị cuốn vào lối tấn công này sẽ chỉ có thể phòng thủ cho đến khi bị tấn công đến chết, rất khó có thể dứt ra được.
Nhanh chóng áp sát ba con Titan loại nhỏ đang chạy tới, thằng Minh bên trái thằng Thi bên phải. Hai đứa đồng thời bẻ một góc bốn mươi năm độ, lao chéo về phía bọn Titan
- Vút... - Hai thằng lướt chéo qua nhau, hai cái đầu bay lên. Đầu của hai con Titan hai bên cạnh. "Én nhỏ" lần đầu được nếm máu tươi, máu của loài quái vật.
Nhanh chóng vượt qua con Titan còn lại, hai thằng không phải lo lắng vì Hannes đã bắn mũi nhọn vào đầu con Titan đó. Chúng tin anh có thể giải quyết được con Titan này. Không phải chúng vô tình không muốn trợ giúp mà đây là Sự tin tưởng". Sự tin tưởng giữa những người đàn ông.
Hai thằng tiếp tục di chuyển vắt chéo qua nhau theo quỹ đạo hình zích zắc. Tiến về phía nhà thờ, tiến về phía con Titan loại trung bình còn lại. Con Titan cũng bắt đầu di chuyển nhưng tốc độ của hai thằng quá nhanh. Con Titan dường như chưa kịp phản ứng đã bị hai thằng áp sát.
Lao chéo qua người con Titan, khi vượt quá chân phải con quái vật gần 2m, Thi bất ngờ đạp mạnh vào bức tường đá trước mặt. Cả người giật chéo lại, hợp với hướng di chuyển cũ một góc ba mươi độ , chuyển hướng một cách hoàn hảo. Nó nương theo lực phản chấn của bức tường đá vừa rồi vặn mình xoay người, giáng một cú đá cực mạnh vào đầu gối phải của con Titan.
- Rầm... - Một âm thanh trầm muộn vang lên kèm theo cả tiếng xương vỡ lắc rắc.
Ngay khi thằng Thi chuyển hướng, Minh cũng chuyển hướng theo. Nhưng, quỹ đạo của nó lệch hơn so với thằng Thi. Nó lướt qua phía sau đầu gối của con Titan. Ánh dao lóe lên, dây chằng sau hai đầu gối con Titan đứt lìa.
Bị trọng thương ở chân, con Titan quỳ sụp xuống. Bên chân bị thằng Thi đá trúng có vẻ như bị tàn phá nghiêm trọng, cả người con Titan nghiêng hẳn về phía bên đó, từ từ gục ngã.
Sau khi thực hiện cú chém, thằng Minh cũng đạp vào bức tường mà lúc nãy thằng Thi đã mượn lực. Bức tường vốn bị thằng Thi đá cho lung lay bây giờ thì sập hẳn. Minh mượn lực phóng về phía thằng Thi, hai tay đan lại, xuống tấn.
Không do dự, thằng Thi đạp lên tay thằng Minh, cả người bật lên cao. Lộn ngược về phía sau một nửa vòng tròn, chân phải vung mạnh lên, giáng một cú đá thẳng vào cằm con Titan.
Tuyệt chiêu [Rìu – Diệt thức]
Lúc bấy giờ, con Titan vẫn đang đổ xuống. Lực bật lên của thằng Thi cộng với lực đẩy của thằng Minh, lại thêm trọng lực khi con Titan ngã xuống, còn cả "Hồn lực" gia trì. Gót chân thằng Thi xẻ ra một đường trên cằm con Titan, dùi sâu vào trong xương. Kỹ năng "Máu độc" lại bắt đầu thực hiện công việc của mình, trang điểm lên khuôn mặt con Titan bằng những ngôi sao xinh đẹp.
Cơ thể con Titan hơi chững lại còn thằng Thi thì bắn thẳng xuống đất. Nhưng nó nhanh chóng co người, lộn ngược lại nửa vòng rồi vững vàng tiếp đất.
Hai thằng vội vàng lùi lại, tránh khỏi phần che phủ của cơ thể con Titan đang ầm ầm đổ xuống. Cơ thể quái vật to lớn vừa chạm đất, hai thằng liền lướt chéo qua đầu con Titan. Gáy con quái vật liền bị cắt ra một mảng.
Phía bên kia, lợi dụng sự linh hoạt của động cơ 3D, Hannes né qua cú vồ chí mạng của con Titan loại nhỏ và thành công cắt được gáy của nó. Đây là con Titan thứ hai anh tiêu diệt được. Không giống với con thứ nhất được hai thằng hỗ trợ, con này anh tự tiêu diệt bằng chính sức mạnh của mình. Lòng tin bành trướng, sự sợ hãi của anh với bọn Titan giảm xuống thấp nhất, chưa khi nào anh cảm thấy tự tin như thế này.
Âm thanh chiến đấu hấp dẫn tất cả những con Titan còn lại ở bến tàu đến. Ba con Titan ban nãy còn đập phá tàu bè không cho bọn nó có thời gian giải cứu những người trong nhà thờ. Ba con quái vật hùng hục lao tới.
Bỏ chuyện giải cứu sang một bên, phải xử lý nốt lũ Titan này đã. Hai thằng tiếp tục với thuật hợp kích của mình. "Nhạn" được hai thằng sử dụng hoàn mĩ, phối hợp một cách nhịp nhàng, chặt chẽ. Thực hiện những bước di chuyển vắt chéo nhau, nhanh chóng tiến về phía con Titan loại trung bình gần nhất.
Bên kia, Hannes cũng bắt đầu di chuyển. Vòng một vòng lớn ra đằng sau lũ Titan, anh tự lượng sức mình mà chọn lấy một đối thủ phù hợp: Con Titan loại nhỏ còn lại.
Đối phó với hai con Titan loại trung bình một lúc, hai thằng không thể xử lý được ngay. Chúng đành phải lợi dụng sự linh hoạt của mình yểm trợ nhau né tránh xung quanh, thỉnh thoảng mới phản kích được một đòn. Nhưng dù có bị chặt tay hay rạch bụng, bọn Titan liền nhanh chóng hồi phục lại.
"Viêm hỏa chiến văn" của thằng Minh chẳng có tác dụng gì nhiều với bọn Titan nên nó chỉ dùng để bảo vệ cơ thể khỏi bị bỏng khi tiếp xúc va chạm. Hồn lực của thằng Thi thì đã hao gần hết trong chiến đấu, nó chỉ dám dùng gia trì lên cơ thể để tăng sát thương chứ không dám dùng "Soul Gun" nữa.
Bật ra ngoài sau một pha tấn công, để lại đằng sau là con Titan với một cánh tay gần như bị cắt rời ra, hai thằng đồng loạt nghiêng người, bẻ hướng bắt đầu đợt tấn công tiếp theo. Trong lúc nghiêng người, hai thằng cũng nhìn thấy ở cách đó không xa, con Titan nhỏ đã bắt được Hannes.
.....
Lợi dụng sự linh hoạt của động cơ 3D, dưới sự hỗ trợ của dây đu và móc sắt, Hannes liên tục chao vòng quanh người con Titan. Đã có kinh nhiệm từ những trận đánh trước, anh tỏ ra bình tĩnh hơn hẳn. Kiên nhẫn chờ cơ hội.
Ngay khi động tác của con Titan dường như hơi chững lại vì không bắt kịp động tác của Hannes, anh liền chớp đúng thời cơ lao vào. Khoảng cách ngày càng gần, con Titan vẫn không theo kịp tốc độ của anh. Hannes dường như đã nhìn thấy lưỡi kiếm của mình liếm vào da thịt cùng với âm thanh khi con quái vật ngã xuống.
- Xoẹt... xoẹt... xoẹt... - Biến dị xảy ra, động cơ 3D bỗng nhiên tắt ngấm khi Hannes vẫn còn trên không trung và chỉ cách con Titan không đầy một mét. Bình ga - nhiên liệu cho động cơ 3D - sau thời gian dài sử dụng đã cạn sạch không còn. Lại đúng vào lúc quan trọng nhất nữa chứ. Một cánh tay to lớn bắt được Hannes trước khi anh kịp rơi xuống đất.
- Ặc... !!! - Nhiệt độ cao thiêu đốt, lại thêm lực bóp tay kinh hoàng của con Titan làm cho Hanes cảm thấy như cơ thể mình sắp đứt ra làm đôi, nội tạng như bị ép cho vỡ vụn. Nhìn hàm răng lởm chởm của con quái vật đang lại gần. Nó muốn nuốt sống. Lần này thì chết chắc rồi.
Nghiến răng, nắm chặt hai thanh kiếm trong tay, anh muốn trước khi chết cũng phải cho con Titan một món quà kỉ niệm, cho nó biết sự trả thù của nhân loại là như thế nào. Mục tiêu nhắm đến là đôi mắt. Khi tâm lí đã chuẩn bị sẵn sàng để chết, khi đòn tấn công cuối cùng sắp được tung ra thì:
- Phập… ! Phâp... ! - Hai âm thanh bén ngọt như dao sắc cắt vào da thịt vang lên gần như cùng một lúc. Đầu và cánh tay đang giữ Hannes của con Titan bị hai con dao quắm cắm vào ngập cán. Đặc biệt, con dao ở tay còn tạo ra một vết thương dài, làm cánh tay con Titan bị đứt mất gần một nửa. Thì ra, Minh và Thi thấy Hannes bị bắt thì liền vội vàng ném con dao trong tay đi. Mục tiêu là con Titan loại nhỏ đang tấn công Hannes. Con dao dù quý thật nhưng mạng người vẫn quan trọng hơn.
Rơi xuống mặt đất, không từ bỏ thời cơ khi con quái vật hơi chững lại khi bị thương nghiêm trọng. Hannes lấy đà bật lên, hai lưỡi kiếm dễ dàng liếm qua gáy con Titan. Con Titan này chỉ cao có hơn 2m lên đương nhiên là không có cơ hội nào cho nó. Cơ thể dần đổ xuống, sinh mạng dần trôi đi.
.....
Minh và Thi đều hơi dừng lại để đảm bảo sự chuẩn xác khi ném dao. Bọn Titan đương nhiên không bỏ qua cơ hội như thế, một bàn chân to lớn nhanh chóng quét về phía hai thằng, cày cả đá lát đường lên.
Minh bỗng nhiên cảm thấy một áp lực lớn đẩy mạnh lên lưng nó. Nó bị thằng Thi đá văng ra ngoài. Loạng choạng đứng dậy, chưa kịp nhận ra điều gì, nó đã cảm thấy một luồng gió mạnh ập vào mặt. Một đạo tàn ảnh lướt qua, đúng vào vị trí lúc trước là nó, bây giờ là thằng Thi đang đứng.
- Rầm... !!! - Như một quả bóng, thằng Thi bị đá văng đi, đập vào bờ tường của ngôi nhà đối diện. Cú va chạm làm cả ngôi nhà sập xuống.
Được thằng bạn đạp văng ra ngoài tránh thoát cú đá của con Titan nhưng thằng Minh cũng không hơn gì bởi vì con Titan còn lại tấn công ngay sau đó. Chật vật né tránh những cú giậm chân, nó muốn tách ra khỏi chiến đấu, nhanh chóng xem thằng bạn như thế nào. Vì cứu nó thằng Thi mới bị đá đi như vậy.
Đồng tử thằng Minh co rút lại khi thấy một con Titan lao về phía ngôi nhà đổ nát, chỗ thằng Thi vừa bắn vào. Có lẽ con Titan muốn chắc rằng thằng Thi đã chết hẳn.
Minh gầm lên một tiếng, hai tay vắt chéo thành hình chữ thập chắn trước ngực, ngạnh kháng một cú đá trực diện của con Titan đang đánh nhau với nó. Cú đá của con Titan làm nó bay ra ngoài, hai tay tê rần nhưng nó không để ý. Hít sâu một hơi, trong mắt đã vướng đầy tơ máu. Minh mở ra "Cấm thuật", phóng đến chỗ mà nó cho rằng thằng Thi đang nằm ở đó.
Tốc độ vốn đã nhanh nay mở thêm "Cấm thuật" thì càng thêm đáng sợ. Vừa kịp tới ngay khi con Titan giơ chân lên chuẩn bị đạp vào đống đổ nát nơi thằng Thi nằm.
.....
Thi lóc ngóc bò ra khỏi đống đổ nát. Mặc dù nó biết nó cực kì bá hết cả đạo và bất vãi cả tử rồi, nhưng chấn động vẫn làm cho nó choáng mất vài giây. Cả cơ thể đau đớn dữ dội. Đó là nó đã dùng "Sóng chấn động" và tiếp xúc bằng chân khi bị đá và khi va vào bờ tường để triệt tiêu bớt lực rồi đó.
"Sóng chấn động" không phải "Tuyệt chiêu" mà là "Tuyệt học", không chỉ thằng Minh biết dùng mà nó cũng biết. Chỉ là nó dùng "Cước", quá khó để kết hợp lúc tấn công thôi chứ dùng để phòng thủ thì nó không thua gì thằng Minh cả.
Ý thức mới lờ mờ trở lại, chưa cảm giác được cơ thể đâu thì một bàn chân to lớn đã xuất hiện trên đầu và nhanh chóng hạ xuống. Nó muốn tránh né nhưng cơ thể không nghe lời. Không biết làm gì hơn ngoài việc trơ mắt ra nhìn con Titan sắp đạp chân xuống.
Bỗng nhiên, một bóng người hiện ra trước mặt nó, giơ hai tay lên như muốn đỡ lấy bàn chân khổng lồ...
...
Minh xuống tấn, hai tay chấn động kịch liệt, tuyệt học "Sóng chấn động" được nó toàn lực phát động. Rung động truyền xuống cả cơ thể làm đường nét cơ thể nó mờ dần đi, cả một mảng không gian quanh hai cánh tay trở thành một mảng sóng sánh không thể nhìn rõ. Đưa tay lên cao quá đầu, tiếp lấy bàn chân khổng lồ...
[Tứ linh thức – Thức thứ tư : Huyền Vũ thủ hộ]
- Rầm... ! - Cả người nó khuỵu xuống, hai đầu gối giáng mạnh xuống nền đường. Mặt đất nứt toác ra, lớp da ở hai đầu gối chân dập nát. Máu tươi ứa ra, tràn vào đầy các vết nứt. Trông nó như kiểu sắp bị đạp bẹp tới nơi rồi. Mặc dù chấn động liên tiếp đã hóa giải một phần lực lượng nhưng cú đạp mang theo cả thể trọng khổng lồ của con Titan. Cơ thể Minh gần như không chịu nổi.
Bàn chân con Titan chậm lại, gần như dừng hẳn.
Nằm dưới nền đường, Thi trợn mắt nhìn thằng bạn đang chắn phía trên mình. Điên cuồng giãy dụa nhưng cơ thể cứ trơ ra như không phải là của mình. Bất chấp tất cả, nó cưỡng chế vào "Cấm thuật". Hít sâu một hơi, tròng mắt đã vương tơ máu, đây là lần đầu tiên nó sử dụng "Cấm thuật" trong tình trạng vô lực như thế này. Cả cơ thể giật mạnh, nó đang dùng ý chí cường đại để cưỡng chế đánh thức cơ bắp.
- Hự… !!!
Nó đã cảm nhận được lại cơ thể của mình nhưng. Đau. Cả cơ thể đau đớn một cách kịch liệt. Những sợi cơ như thể bị giựt đứt hết ra. Nơi ngực phải đau nhói, cảm giác như có thứ gì đó đâm xuyên vào trong phổi. Có lẽ, một hai cái xương sườn đã đi tong. Khuôn mặt nó trở lên vặn vẹo, điên cuồng.
Bỗng nhiên đầu nó như nổ uỳnh một tiếng. Cả thế giới như chậm đi trong mắt. Nó còn có thể nhìn rõ một giọt máu từ cánh tay thằng Minh bắn ra rồi như lơ lửng giữa không trung.
Cơ thể nó lại trở về với sự điều khiển của trí não. Nó cảm thấy mình có thể điều khiển các bộ phận trên cơ thể một cách dễ dàng, không còn đau đớn, không còn mệt mỏi. Nó đang ở trong một trạng thái kì lạ mà trước giờ nó chưa từng trải qua.
- Mở khóa gen lần thứ nhất, thành công kích hoạt 31% não vực. Thưởng 1000 điểm tích lũy và 1 huy chương vận mệnh cấp 3 sao.
Bật người lên, nó muốn phối hợp với thằng Minh tiêu diệt hết lũ Titan khốn kiếp này. Nếu không, ít nhất bọn nó cũng phải có thể an toàn rời khỏi đây.
Ồ? Ngạc nhiên khi cảm thấy cơ thể mình cũng hoạt động chậm đi như mọi thứ xung quanh. Cảm giác như đang vung quyền dưới nước vậy. Cảm giác hơi khó chịu nhưng không sao, so với cơ thể không hoạt động được thì như vậy đã là tốt lắm rồi. Nó sẽ quen ngay thôi.
Chống hai tay xuống đất, cả cơ thể co lại rồi đột ngột phát lực bật lên như một cái lò xo. Hai tay chống xuống đất làm trụ, hai chân hướng thẳng lên trên đạp vào bàn chân con Titan, hợp với lực đẩy của thằng Minh đẩy bật cả bàn chân khổng lồ ra. Không quên khoan thêm một lỗ sâu hoắm trên đó. Khuyến mại thêm một ít "Máu độc".
Con Titan bị đẩy bật ra, cơ thể loạng choạng lùi về sau vài bước. Những ngôi sao đỏ xuất hiện. Nửa bàn chân tan đi theo gió.
Con Titan chưa kịp đứng vững thì thằng Thi đã lao vào.
"Cấm thuật" trong trạng thái kì lạ.
Sức mạnh của "Cấm thuật", đầu óc vẫn tỉnh táo như trong lúc bình thường. Thậm chí, não bộ còn hoạt động nhanh hơn cơ thể gấp nhiều lần. Thế nên, đòn tấn công của nó có sự mạnh mẽ và độ chuẩn xác đến đáng sợ.
Giáng một cú đá vào đầu gối con Titan, vào giữa xương bánh chè (Đoạn tiếp giáp giữa hai phần xương ống) làm đầu gối con Titan gẫy ra.
Bị mất trụ, con Titan ầm ầm đổ xuống. Mặc dù đã ngã xuống đất nhưng nó vẫn liên tục quơ tay, tấn công hai thằng
Đứng dậy sau cú đỡ đòn, hai đầu gối đã rách hết da làm Minh di chuyển hơi khó khăn. Nhưng, trong trạng thái "Cấm thuật" nó mặc kệ hết thảy. Bước hai bước qua bên trái né cú vỗ tay phải của con Titan. Không đợi con Titan thu tay về, thằng Minh đã xuống tấn. Tay phải chạm nhẹ vào mu bàn tay con Titan, bước chân phải lên phía trước, giậm mạnh. Tuyệt chiêu " Chu tước - Bộc phá linh hồn" giáng ngang vào mu bàn tay con quái vật làm cho cả cánh tay văng mạnh về bên trái. Con Titan mất đà, ngã dập mặt xuống đất.
Không bỏ lỡ cơ hội, Thi tung người lao đến. Cả cơ thể co lại, đạp mạnh vào gáy con Titan. Khi mũi chân vừa tiếp xúc với da thịt, nó bất ngờ vặn người, xoay mạnh mũi chân, mấy móng vuốt trên giầy như một mũi khoan, khoan sâu vào gáy con quái vật.
Gầm lên một tiếng, con quái vật muốn vùng mình dậy. Nhưng "Máu độc" nhanh chóng thấm vào, cả phần gáy con Titan đã bị phá hủy hoàn toàn. Sinh mạng vụt tắt, cơ thể cũng lụi tàn.
Không để cho hai thằng có thời gian cắn thuốc (Thuốc khôi phục thể lực). Con Titan trung bình còn lại đã tới nơi và... Cái gì thế này? Con Titan loại lớn cũng đi sát theo sau. Đối phó với con Titan trung bình đã vật vã thế này rồi, Titan loại lớn thì đánh làm sao. Không cho hai thằng có thời gian suy nghĩ, bọn Titan bắt đầu tấn công.
- Rầm...
*******************************************
Nếu một mai, mặt trời không ló rạng…
… em sẽ là gì giữa muôn vạn đau thương ?
(Lan_Thi – Ngày tàn)
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết : Hoa Bão
Viết chính: Lan_Thi
Phụ tá: Minh_Thần
Sói lạc lối
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tukimlong93
Quyển 2: Dũng khí...
(Sợ hãi không có nghĩa là cam chịu. Cầm kiếm lên ta vẫn đủ dũng khí, dũng khí để bảo vệ những người thân yêu).
Chương 8: Không hèn nhát - Những người lính cuối cùng
"Mình vẫn sống...". Thở hắt ra một hơi, dựa lưng vào một bức tường đổ nát của một ngôi nhà cạnh đường, tránh khỏi tầm nhìn của hai con quái vật to lớn bên ngoài, Hannes ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc. Mệt. Chưa bao giờ anh cảm thấy mệt như thế này. Đã bao nhiêu năm rồi không phải chiến đấu. Lại sống trong yên bình nên cũng đã bỏ bê luyện tập.
Từ lúc bọn Titan tấn công đến giờ, anh phải liên tục chạy, lại còn đánh nhau với Titan nữa. Dù chỉ là loại nhỏ thôi nhưng chúng cũng to lớn và mạnh hơn con người nhiều (Trừ hai thằng Minh và Thi ra, một thằng là vũ khí sinh học chống lại loài người - Akuma, một thằng là Minh yêu trùng - yêu thú Minh giới, hệ côn trùng).
Có động cơ 3D hỗ trợ, được cả hai thằng Minh và Thi giúp đỡ nhưng mọi việc không hề nhẹ nhàng. Là chiến đấu sinh tử đấy, thần kinh lúc nào cũng căng ra, cơ thể lúc nào cũng hoạt động quá công suất. Hơi lơ là hay một sai lầm nhỏ cũng có thể dẫn đến cái chết. Lúc vừa rồi chiến đấu tập trung cao độ, còn hăng nên không cảm thấy gì nhưng bây giờ...
Vừa thả lỏng cơ thể, sự mệt mỏi đã ập đến. Hai mắt nặng trĩu chỉ muốn khép lại “Bây giờ mà được ngủ một giấc thì thật là sướng…”. Giật mình lắc mạnh đầu, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo “Bây giờ chưa phải lúc nghỉ ngơi. Ngoài kia, hai cậu bé vẫn còn đang chiến đấu. Phải thật tỉnh táo, biết đâu còn có thể giúp được gì…”.
Ban nãy, sau khi tiêu diệt con Titan nhỏ xong, do hết ga (Nhiên liệu cho động cơ 3D) Hannes đã vội chạy vào một ngôi nhà đổ nát gần đó. Động cơ 3D không dùng được, sự linh hoạt cũng biến mất. Ở lại cũng không giúp được gì mà có thể còn làm vướng tay vướng chân nên anh dứt khoát rút khỏi chiến trường, tranh thủ nghỉ ngơi lấy sức.
- Ầm…! Ầm...! - Những âm thanh va đập to lớn vang lên. Hannes cẩn thận ló đầu ra khỏi bức tường nát che chắn cho mình. Nhìn về phía chiến trường, một phần là lo lắng, một phần là tò mò "Không dùng động cơ 3D, làm sao hai cậu ấy có thể đối phó với bọn Titan...?". Đầu mới hơi nhô ra ngoài, chưa kịp quan sát được gì thì Hannes đã vội vã rụt cổ, nằm sấp xuống mặt đường, hai tay ôm lấy đầu. Một mảng tường vỡ lớn bay lướt qua, đập vào bức tường đối diện Hannes rồi cùng đổ vỡ tan tành.
- May...!!! - Từ chiều đến giờ luôn sống trong nguy hiểm, lại hai lần đánh nhau với Titan làm cho phản ứng thần kinh của anh đã tăng lên cao hơn bình thường vài lần nên mới có thể may mắn tránh được.
Nằm im một lúc, không thấy có gì bay về phía mình nữa. Hannes lại lấy dũng khí nhô đầu ra khỏi bức tường xem tình hình chiến đấu.
Ánh sáng của những đám cháy bập bùng hắt lên, leo lét cả chiến trường.
...
Trong đống đổ nát, Minh và Thi vừa đứng dậy từ xác con Titan loại trung bình, con Titan đã sút thằng Thi vào tường và giẫm lên đầu thằng Minh. Chưa kịp ổn định thân hình, chưa kịp cắn thuốc hồi phục thể lực thì một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt đã ập đến. Nhún người bật ra khỏi vị trí vừa đứng, trợn mắt khi thấy một cái bóng khổng lồ lưới qua, cày nát cả mặt đất tạo ra một rãnh dài.
Trong lúc hai thằng giết con Titan vừa chết thì con Titan loại trung bình còn lại cũng đã lao tới. Con Titan loại lớn cũng đã sắp đến nơi. Mục tiêu nhỏ bé như hai con côn trùng dưới mặt đất nên con Titan loại trung bình thuận đà lao tới, sút ngay một cú.
Thoát chết trong gang tấc nhưng khí lưu sinh ra từ cú đá của con Titan cũng hất văng hai thằng ra ngoài. Cố gắng xoay người điều chỉnh trọng tâm, chọn tư thế tiếp đất tốt nhất nhưng hai thằng cũng bị ngã lăn lông lốc.
Vừa cày lên một rãnh dài trên mặt đất. Con Titan không để cho khói bụi kịp tan hết. Khi chân lên đến điểm cao nhất của cú đá vừa rồi, nó lại gồng mình, tiếp tục giậm bàn chân khổng lồ xuống đất. Không cần biết có trúng mục tiêu hay không, thứ nó cần chỉ là "Hủy diệt".
Dù không bị giẫm trúng nhưng mặt đất rung động và gạch đá bắn ra cũng khiến cho hai thằng chật vật. Đang ngã dưới đất nên không thể né tránh, hai thằng chỉ biết cuộn mình lại, hai tay ôm chặt lấy đầu, cơ bắp gồng lên. Cố gắng sử dụng "Vi khống" để tăng cường mật độ cơ bắp, ngạnh kháng với những mảnh đất đá bắn đến đập vào người.
May mắn, đám gạch đá bắn đi không nhiều, không đến một giây sau đã kết thúc. Tiết diện cơ thể bị thu nhỏ đến mức tối thiểu, lại còn toàn lực vận dụng "Vi khống" nên sau đợt tấn công, hai thằng không dính vết thương nào chí mạng. Vài viên đá đập vào người cũng chỉ để lại những vết bầm chứ không thể xé rách da tạo thành vết thương hở.
Đám gạch đá vừa chấm dứt, hai thằng liền vội vàng bật dậy. Dù bị thương đến đâu cũng phải đứng lên, khôi phục khả năng di chuyển của mình. Còn di chuyển được thì còn có hi vọng. Đứng yên đấu sức với bọn Titan...? Hai thằng vẫn chưa đủ bá đạo để có thể tự tin làm việc đó.
Vừa mới bật dậy, còn chưa kịp di chuyển, con Titan loại lớn đã tới nơi. Con quái thực sự khổng lồ với chiều cao lên đến trên mười ba mét. Con Titan loại lớn vung bàn tay to lớn của mình vỗ vào một nóc nhà cạnh đó. Những viên ngói, những mảng gạch đá vỡ bắn đi như một cơn mưa đạn về phía hai thằng vốn dĩ đã đứng ngay bên dưới chân tường của ngôi nhà đó.
Không có thời gian chạy trốn, sự lựa chọn duy nhất là đón đỡ. Cơ thể hai thằng bắt đầu rung động với biên độ cực nhỏ. Hai tay đưa ra trước người, lòng bàn tay hơi xòe ra nâng cao quá đầu một chút. Chân bắt đầu di chuyển, cả cơ thể nhẹ nhàng xoay tròn tại chỗ. Động tác hai thằng lúc này như chuẩn bị bắt đầu một điệu múa nào đó.
Chuẩn bị tư thế không đến một giây, viên ngói đầu tiên đã bắn tới.
- Phập phập phập phập... - Trong cơn mưa gạch đá, hai thằng nhẹ nhàng chuyển động. Động tác mềm mại như một điệu múa. Điệu múa giữa chiến trường.
Nhìn hai thằng chuyển động có vẻ chậm chạp nhưng lại né được rất nhiều gạch đá bắn về phía mình. Thứ hai thằng đang dùng không chỉ đơn giản là "Múa" mà là "Lưu thủy" tuyệt học thành danh của Ngũ sư phụ.
Ngũ sư phụ, phong hào Hồng Thủy (Đại hồng thủy), người duy nhất là nữ trong Thất Đại Hạn. Sở trường bộ pháp - Phương pháp di chuyển và điểm huyệt - Tấn công huyệt đạo.
"Lưu thủy" là phương pháp tránh né ngũ sư phụ truyền cho hai thằng. Mỗi một vật thể di chuyển đều tạo ra một dòng khí lưu bao quanh nó. "Lưu thủy" là phương pháp cảm nhận dòng khí lưu của vật thể khi chuyển động, nương theo dòng khí lưu đó mà trượt qua vật thể đó. Như nước chảy vậy, đá cản nước, nước sẽ vòng qua.
Hồi xưa, để tập bộ pháp này, hai thằng bị ném xuống sông suốt. "Cô giáo Thủy" bảo rằng: Loại bộ pháp này sẽ dễ lĩnh ngộ hơn khi tập dưới nước vì dòng nước sẽ dễ cảm nhận hơn dòng khí. Sau gần một tháng lặn ngụp, khả năng bơi lội từ "Bơi chó" lên đến không thua kém gì vận động viên bơi tự do, khả năng lặn hơn cả ngư dân xuất sắc, hai thằng mới tạm đáp ứng được yêu cầu.
Phương pháp cảm nhận dòng khí lưu để né tránh của bộ pháp "Lưu thủy" thì hai thằng dùng suốt nhưng phát động hoàn toàn như thế này thì chẳng mấy khi dùng. Vì mỗi lần phát động hoàn toàn trông cứ như là múa vậy. Hai thằng con trai cao to vạm vỡ (Tự nhận) lại có những động tác mềm mại đến không ngờ như thế này thì "Gay" lắm, "Gay" không chịu được.
Cảm nhận dòng khí lưu, sử dụng những động tác nhỏ nhất để đối phó với tốc độ nhanh nhất, hai thằng né được rất nhiều mảnh vụn của mái nhà bắn về phía mình. Vật thể càng to, dòng khí lưu càng lớn thì né tránh càng dễ dàng. Những mảnh vụn nhỏ bắn vào cũng bị "Sóng chấn động" làm cho trượt đi, không thể va chạm trực tiếp vào cơ thể.
Kết hợp hoàn hảo "Sóng chấn động" và "Lưu thủy", hai thằng né đỡ được hầu hết những mảnh vụn gạch đá. Nhưng do bị thương từ trước, những mảnh vụn quá nhiều không thể né tránh hết, cơ thể không chịu nổi. "Vi khống" không thể khống chế hoàn toàn làm cho vài vết thương cũ bung ra. Mảnh vụn đầu tiên cắm vào cơ thể, rồi mảnh thứ hai, thứ ba, thứ tư... Càng ngày càng có nhiều mảnh vụn đập vào người hai thằng, găm lại hay bật ra.
Sau khi cơn mưa gạch đá đi qua, Minh và Thi đã trở thành hai huyết nhân đứng giữa đống đổ nát. Các vết thương không sâu, chỉ ngoài da thôi nhưng cực kì mất máu.
Vi khống…
Cố gắng khống chế cơ bắp cưỡng chế khép lại miệng vết thương, Minh và Thi vội vã bật ra ngoài, kéo dài khoảng cách với hai con Titan, sẵn sàng bỏ chạy.
Cấm thuật còn 15 giây.
...
Ló đầu ra khỏi bức tường nhà rách nát, cảnh mà Hannes nhìn thấy không phải là hai thằng tiêu diệt Titan như mọi khi mà là một con Titan loại trung cao gần tám mét đang dậm chân xuống chỗ hai thằng. Cách đó vài mét, một con Titan khổng lồ cao hơn 13 mét đang tiến lại gần.
- Rầm. - Khói bụi bốc lên. Chẳng biết Minh và Thi có né được không nhưng trước đó anh đã thấy hai thằng có vẻ như trọng thương rồi, bộ dạng nhếch nhác, người đầy máu tươi.
- Không, không thể nào. Các cậu ấy sẽ né được thôi. Những con người kỳ diệu như vậy thì làm sao có thể chết được. Lũ súc sinh, chúng mày làm sao có thể giết được họ.
A...
Lũ súc sinh...
Tao sẽ giết chúng mày...
Sẽ giết chúng mày.....
Nhảy ra khỏi chỗ nấp, Hannes như hóa điên lao tới chỗ lũ Titan. Mặc kệ động cơ 3D đã không còn hoạt động, mặc kệ lí trí luôn bảo anh dừng lại, có lao đến cũng không làm được cái gì. Nếu Minh và Thi chết rồi, một mình anh giữa thành phố đầy Titan thế này cũng chẳng sống được, chẳng bảo vệ được cho ai. Cứ coi như là điên cuồng lần cuối, cho lũ quái vật thấy con người là không hề hèn nhát. Còn nếu hai thằng chưa chết, anh cũng không hi vọng giúp được gì nhiều, chỉ cần thu hút sự chú ý của bọn Titan trong một khoảng thời gian ngắn thôi cũng được. Lúc đó hai cậu bé sẽ có thời gian trốn đi. Chỉ có hai cậu ấy mới có thể tìm được đường vào trong thành Rose. Chỉ hai cậu ấy mới có thể bảo vệ được mấy mẹ con nhà Jaeger (Họ của Eren).
- AAAA....... !!! - Điên cuồng la hét lao đến. Lúc đó, con Titan loại lớn đã đến nơi và đang tạt nóc nhà xuống đầu hai thằng. Sự sợ hãi không còn, mệt mỏi dường như cũng biến mất. Trong đầu Hannes bây giờ chỉ còn lại một ý nghĩ: "Mình sẽ chết. Sẽ chết để dành cơ hội cho hai cậu bé".
- Vù...Phập... ! - Đang chạy, một âm thanh quen thuộc vọng vào trong tai Hannes.
- Ro..ro...ro.... - "Động cơ 3D. Đúng rồi, chính là nó...". Ngẩng đầu lên nhìn, ngỡ ngàng và vui mừng khi thấy một mũi móc nhọn mang theo dây cáp của động cơ 3D căng ngang qua đầu mình, cắm phập vào gáy con Ttan loại trung bình đằng kia và kéo ngược nó về.
- Phập... Phập... Phập… Phập... - Không dừng lại ở mũi nhọn đầu tiên, bốn mũi nhọn khác bắn ra ngay sau đó. Một ở hướng nhà thờ, bốn mũi khác ở các hướng phía bên ngoài bến tàu vào. Năm mũi nhọn bắn tới, găm vào người hai con Titan, găm cả vào những nóc nhà gần đó. Năm bóng người mặc đồng phục thành vệ quân chao qua, hướng về phía chiến trường.
- Anh Hannes! Trốn đi, để lũ khốn này cho tụi em ! - Một bóng người hét to với Hannes lúc đang chao qua đầu anh.
- Lucas, là cậu à? - Ngạc nhiên nhận ra cậu bạn thân của mình.
- Vâng. Xin lỗi! Ban nãy em sợ quá. Nhưng bây giờ em sẽ giết lũ này. - Bóng người hơi chậm lại để trả lời Hannes rồi lại nhanh chóng lao đi. Đó là một chàng trai da trắng, tuổi tầm hai sáu hai bảy với mái tóc ngắn màu vàng và khuôn mặt có vẻ điển trai.
Năm người cùng tấn công một lúc, giành đủ yếu tố bất ngờ nhưng mục tiêu không thống nhất, tấn công quá phân tán nên không làm gì được bọn Titan. Đợt tấn công đầu tiên thất bại, chỉ lưu lại trên người hai con Titan vài vết thương nhẹ và làm chúng hơi chững lại một chút thôi.
Đợt tấn công thứ hai nhanh chóng được phát động. Mất yếu tố bất ngờ, lại thêm thiếu sót về kinh nhiệm chiến đấu, mấy người lính chẳng thể làm gì được bọn Titan. Thương vong đầu tiên nhanh chóng xuất hiện.
Một người lính có lẽ do chưa có kinh nghiệm chiến đấu nên di chuyển vào giữa hai con Titan. Lúc nhận ra thì vội vàng chuyển hướng. Do quá lúng túng nên chững lại một giây trên không. Con Titan khổng lồ không bỏ qua cơ hội đó. Cái miệng gớm ghiếc đã tợp tới. Bọn Titan lúc bình thường nhìn có vẻ chậm chạp nhưng không hiểu sao, trong khoảng khắc tấn công lại trở nên nhanh đến bất ngờ.
- Phập. - Không hề có một phép màu nào xảy ra cứu anh lính. Một nửa cơ thể đã nằm trong miệng con Titan. Nửa còn lại rơi xuống đất. Máu tươi bắn ra, như những bông hồng tàn khốc nở rộ giữa không trung.
Chứng kiến thảm kịch của đồng đội mình, Lucas gào lên điên cuồng, hai tròng mắt hằn đầy tơ máu. Hắn lao nhanh về phía con quái vật khổng lồ khốn nạn đó. Hắn muốn giết ngay con quái vật kinh tởm này trả thù cho đồng đội của mình. Hắn hận loài quái vật này vô cùng. Mới đây thôi, chính bọn khốn này đã cướp đi mất người vợ thân yêu của hắn. Bây giờ, là đồng đội của hắn.
- Dừng lại...!! Lucas....!!! - Hình như có tiếng gì đó vọng vào trong tai hắn. Nhưng hắn không quan tâm. Trong mắt hắn bây giờ chỉ còn lại là sự thù hận và điên cuồng.
Né qua một cú vồ của con Titan trung bình. Lucas bắn mũi nhọn từ động cơ 3D ghim vào cổ con Titan loại lớn. Thu dây để bay đến gần con quái vật. Vị trí gáy của con Titan lộ ra, chỉ một chút nữa thôi là vào trong tầm tấn công. Hắn sẽ giết con quái vật. Hắn sẽ trả được thù.
Tưởng rằng sẽ có kỳ tích nhưng… Hiện thực tàn khốc.
Một bàn tay khổng lồ lướt qua. Con Titan loại lớn đã kịp quay người, vung tay vỗ vào Lucas đang điên cuồng lao đến. Đơn giản như vỗ một con ruồi chậm chạp.
- Rầm… ! - Lucas bị vỗ bay đi. Cơ thể đập vào một bức tường cao cạnh đó rồi rơi xuống một mái nhà thấp và lăn xuống đất. Hắn nằm im không nhúc nhích, máu chảy dài dọc theo đường ngã, không rõ sống chết.
Quyển 2: Dũng khí...
(Sợ hãi không có nghĩa là cam chịu. Cầm kiếm lên ta vẫn đủ dũng khí, dũng khí để bảo vệ những người thân yêu).
Chương 9: Hợp kích thuật - Cấm thuật, 15 giây cuối cùng…
Những người lính bất ngờ xuất hiện. Dù chẳng biết họ là ai nhưng hai thằng cũng thực sự cảm ơn. Nhờ có "Họ" mà hai thằng cũng tranh thủ được hai giây cắn thuốc.
Nghiến răng cắn nát viên thuốc trong miệng. Viên thuốc sau khi nát ra nhanh chóng hòa vào nước bọt rồi trực tiếp biến mất ở khoang miệng. Dù bên trong chỉ định đã ghi rõ ràng rằng dùng nhiều trong một thời gian ngắn sẽ rất có hại cho cơ thể nhưng hai thằng không quan tâm. Chỉ cần qua được bản đồ này, trở về "Khu lưu trữ" sẽ chữa trị hoàn toàn. Mất ít điểm mà đảm bảo không để lại bất kì di chứng nào.
Dược lực bắt đầu phát huy tác dụng.
Nhìn mấy người lính vất vả với hai con Titan. Mới có vài giây mà đã mất hai người. Nếu cứ như vậy thì chắc chắn sẽ đoàn diệt, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
"Họ vừa tranh thủ thời gian cho mình..." Nhìn vào mắt nhau, hai thằng nhanh chóng đưa ra quyết định: Tiếp tục chiến đấu.
Thi đưa tay phải về phía thằng bạn. Cả bàn tay nó nắm lại, chỉ có ngón trỏ duỗi ra. Rồi nó chỉ xuống dưới chân mình.
Theo tay thằng Thi chỉ, Minh thấy hai bàn chân nó đã nhón lên, toàn bộ cơ thể được chống đỡ bằng các ngón chân. "Chẳng lẽ, nó muốn dùng...". Nhìn vào ánh mắt kiên định của thằng bạn, Minh kẽ gật đầu.
Bước chân phải lên phía trước xuống tấn, tay phải cũng nâng lên. Cùng lúc đó, Thằng Thi đã tung người lên không trung, hai chân co lại hướng về phía thằng Minh, đầu hướng về phía con Titan loại trung bình.
Chạm khẽ tay phải vào lòng bàn chân thằng Thi. - Bùng....!!! – [Chu Tước - Bộc phá linh hồn] mục tiêu là thằng bạn đằng trước.
Cùng lúc đó, Thi cũng đạp mạnh chân về phía sau. Cả cơ thể mang theo lực đẩy của "Bộc phá linh hồn" và lực đạp của mình phóng về phía trước.
[Hợp kích thuật - Đột]
Thằng Minh bị lực phản chấn đẩy bật về phía sau, cánh tay tê dại. Thằng Thi thì phóng đi như một mũi tên. Được vài mét, nó bắt đầu tiếp đất.
[Quỷ bộ]
Cả cơ thể nó nghiêng hẳn đi, hợp với mặt đất một góc không đến bốn mươi độ, trọng tâm lệch xa khỏi chân trụ. Với tư thế này, nó phải liên tục tăng tốc, nếu không, nó sẽ ngã cắm đầu xuống mặt đường ngay lập tức.
Thời gian "Cấm thuật" còn 13 giây.
Liên tục đạp chân, tốc độ của Thi ngày càng nhanh. Con Titan đã ở ngay trước mắt.
Thằng Thi như hóa thành một bóng đen lao thẳng vào chân con Titan loại trung bình.
- Bùng...!!!
Một âm thanh trầm muộn vang lên, một chân con Titan đã gập hẳn lại. Đầu gối, nơi bóng đen va vào lõm hẳn xuống, một vài mảnh vỡ ra như đồ sứ. Những ngôi sao đen nhanh chóng xuất hiện, thực hiện nhiệm vụ của mình.
[Hợp kích thuật - Đột] một trong những chiêu hợp kích thuật của hai thằng. Trong chiêu thức này, thằng Minh có tác dụng như một bệ phóng. Nó dùng [Chu Tước - Bộc phá linh hồn] tạo ra một lực đẩy vô cùng lớn để đẩy thằng Thi đi như một viên đạn. Nhưng đáng sợ ở chỗ, viên đạn này càng đi càng nhanh và còn biết tấn công chính xác vào điểm yếu nhất của mục tiêu.
Sau khi bị đẩy đi, thằng Thi sẽ dùng [Quỷ bộ], phương pháp di chuyển cưỡng chế tăng tốc bằng cách đẩy trọng tâm về phía trước. Khi người bình thường di chuyển thì chỉ dùng cơ bắp ở đùi và bắp chân là chủ yếu nhưng thằng Thi lại vận dụng tất cả các bó cơ trên chân một cách triệt để, đùi, bắp chân, cổ chân, bàn chân đến cả những ngón chân.
Sử dụng [Quỷ bộ] có thể đạt được tốc độ đáng sợ trong một thời gian ngắn nhưng gánh nặng hai chân phải chịu cũng tăng lên nhiều lần, ám thương sẽ lưu lại trong cơ thể. Lạm dụng có thể trở thành tàn phế, mất đi khả năng đứng trên đôi chân của mình.
[… - Đột] có thể được coi là chiêu mạnh nhất của lối chiến đấu hợp kích thuật, nhưng cũng có rất nhiều hạn chế. Ví dụ như khi dùng chiêu này hai thằng đều phải ở trong trạng thái [Cấm thuật]. Dùng chiêu này, cơ thể thằng Thi sẽ không chịu được mà thụ thương. Thời gian phát động càng lâu, càng nhiều đợt tấn công thì thương tích của thằng Thi càng nặng. Dù với cơ thể đã được cường hóa thì nó cũng chỉ chịu được tối đa ba đợt tấn công mà thôi.
Sau khi đã dùng tốc độ đáng sợ của mình đạp gãy chân con Titan, thằng Thi lại bắn ra ngoài với tốc độ nhanh không kém lúc lao vào.
Bên ngoài, thằng Minh đã xuống tấn, đứng chắn ngang quỹ đạo di chuyển của [Quỷ bộ]. Lại một chiêu [Bộc phá linh hồn] nữa. Thằng Thi lại lao vào.
Thời gian [Cấm thuật] còn 11 giây.
- Bùng… !!! - Lần này vị trí va chạm là bả vai trái con Titan. Con quái vật bị đá đập vào bờ tường, bả vai lõm vào thành một lỗ lớn bầy nhầy máu thịt, cánh tay trái gần như đứt lìa.
Thằng Thi bắn về với tốc độ không hề giảm bớt. Nó phất tay về phía thằng Minh, bàn tay xòe ra ba ngón. Nó muốn thực hiện đợt tấn công thứ ba.
Lại một lần nữa đón đầu rồi đẩy ngược thằng Thi lại. "Cố gắng lên, nốt lần này nữa thôi, con Titan đã sắp chết rồi". Liên tục sử dụng [Bộc phá linh hồn], cánh tay của thằng Minh cũng đã mất hết cảm giác, run lên bần bật.
Thời gian cấm thuật còn 9 giây.
- Bùng…!!! - Cổ con Titan khuyết mất một nửa, nửa còn lại bị phủ kín bởi những ngôi sao. Cần cổ nhanh chóng vỡ ra, con Titan mất mạng.
Thằng Thi quay lại, tốc độ vẫn nhanh như thế. Phất tay, lần này là bốn ngón. "Cái gì? Lần tấn công thứ tư? Ba đã là giới hạn cao nhất mà cơ thể nó có thể chịu đựng". Bây giờ, các vết thương trên người Thi đã vỡ hết ra. Đặc biệt là hai chân, nhiều mạch máu và khối cơ không chịu được mà vỡ tung. Mỗi bước di chuyển là lại có một vết chân máu in lại trên mặt đất.
Nhìn con Titan khổng lồ còn lại, tin tưởng vào thằng bạn mình, Minh lại chuẩn bị cho đợt tấn công thứ tư, mặc kệ cánh tay vẫn đang run lên bần bật.
Thời gian cấm thuật còn 6 giây.
Khi hai thằng tấn công con Titan trung bình thì ba người lính còn lại cũng quay sang tấn công con Titan loại lớn. Không cần tiêu diệt, chỉ cần giữ chân. Tin tưởng vào hai cậu bé thần kì, bọn họ đã quan sát hai thằng chiến đấu từ đầu trận chiến.
Không cần phải tấn công mà chỉ phải cầm chân nên ba người lính rất thông minh không tiếp cận con quái vật. Lợi dụng mũi nhọn móc sắt và dây cáp, ba người chao vòng quanh con Titan. Bắn móc sắt vào người nó, lấy dây cáp quấn lấy nó. Dù không gây thương tích nhưng cũng cản trở hành động của con Titan rất nhiều.
Không cho con Titan có thời gian thoát ra, thằng Thi đã phát động đợt tấn công thứ tư. Vẫn là [… - Đột], vẫn là [Quỷ bộ]. Lợi dụng tốc độ cực cao, nó chạy thẳng lên bức tường gần như dựng đứng của ngôi nhà cạnh đó. Lấy ống khói làm điểm mượn lực sau cùng, nó dậm chân bắn người lên cao, phi thẳng vào gáy con Titan. Ống khói dưới chân nó ầm ầm sụp đổ.
Bấm móng vuốt mũi giày vào gáy con quái vật. Toàn bộ tốc độ chuyển thành lực đá, lại thêm [Hồn lực] gia trì, gáy con Titan bị khoét thành một lỗ. Những ngôi sao màu đen nhanh chóng lan ra.
- Gàoooo...!!! - Bị thương tại vị trí yếu hại, con Titan loại lớn ngửa mặt lên trời cuồng hống. Những ngôi sao đen lan ra một chút rồi không thể tiến thêm được nữa. Sinh mệnh lực của con quái vật quá lớn, kỹ năng [Máu độc] gần như không còn tác dụng gì, vết thương nơi gáy đã bắt đầu hồi phục.
Trạng thái [Cấm thuật] kì lạ vẫn còn, Thi đã nhìn thấy con Titan bắt đầu hồi phục từ lúc đang rơi. Vừa chạm chân xuống đất, nó đã thấy thằng Minh bật người, co chân, treo lơ lửng ngang đầu mình, bàn tay xòe hết ra hướng về phía nó. Đợt tấn công thứ năm. Ngả người về đằng sau một cách không do dự, dùng chân phải làm trụ, chân trái vung lên tung một cú đá toàn lực vào chân thằng bạn. Lúc con Titan đang khôi phục thương thế cũng là lúc dễ tiêu diệt nhất. Đây là cơ hội cuối cùng, nó đã kiệt sức rồi.
Thời gian [Cấm thuật] còn 3 giây.
Đạp mạnh chân xuống dưới, cả người phóng lên cao. Vẫn là [Hợp kích thuật - Đột]. Mất đi một phần tốc độ nhưng lại nhiều hơn một phần linh hoạt biến hóa. Minh phóng người lên cao, ngang tầm đầu con Titan loại lớn. Con dao quắm [Én nhỏ] đã ném đi để cứu Hannse từ nãy, nên trên tay Minh bây giờ lại là đôi Tonga.
Hất ngược đầu dài có gắn lưỡi dao chém về phía trước, nó bắt đầu xoay tròn cơ thể, bổ những nhát chém liên tiếp vào vết thương khi nãy thằng Thi đã tạo ra. Kỹ năng [Liên kích] cộng dồn lên liên tục, từng mảng thịt bị cắt ra. Sau vài vòng, gáy con Titan đã trơ xương, không có khả năng phục hồi. Thông báo điểm thưởng vang lên trong đầu....
Thằng Thi đã gục ngay sau khi thực hiện cú đá cuối cùng. Ngất trước cả khi kịp cắn thuốc.
Rơi xuống từ độ cao mười ba mét, Thằng Minh cũng chẳng còn sức mà tiếp đất nữa rồi. Một bóng người chao qua, nó đã được một người lính tiếp được. "Ôi! Lồng ngực mềm mại này, sự ấm áp này, hương thơm này, hình như người vừa cứu mình là nữ". Nó mệt quá, chẳng mở nổi mắt ra nữa rồi. "Nếu xinh thì tốt quá. Mà thôi, chẳng cần biết có xinh đẹp hay không, còn sống là tốt rồi..." Run rẩy đút một viên thuốc hồi phục thể lực vào mồm, nó ngất đi mặc kệ thông báo điểm thưởng vẫn còn lảm nhảm bên tai.
****************************************
Tổ quốc mình… bão giông từ biển…
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết : Hoa Bão
Viết chính : Lan_Thi
Phụ tá : Minh_Thần
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Sao Na
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tukimlong93