Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1546-1547: Lửa giận ngập trời.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Tiếu nhi, không nên hấp tấp!.
Tại một phương hướng khác, Tàn Báo đồng dạng thấy trong tay Âu Dương Chấn xách đầu lâu Phong Nha, một cơn căm uất cứ thế mà sinh ra.
- Ta giết ngươi, lão Vương Bát này!
Tàn Báo mắng to một tiếng, tức tối đến hai mắt đỏ kè. Hắn cầm Phệ Huyết Ma đao trong tay xông về hướng tới Âu Dương Chấn.
Hắn cùng với Phong Nha tình như chân tay, mà nay Phong Nha bị giết, hắn không nổi giận mới là chuyện lạ.
Lực lượng của Tàn Báo tập trung đến trình độ cao nhất, vô số linh lực mãnh liệt hướng tới thân hình hắn. Hắn muốn vào giờ khắc này mạnh mẽ đột phá bậc Huyền Đế đỉnh cao để có thể chém đứt đôi Âu Dương Chấn dưới đao.
- Ánh sáng đom đóm cũng dám sánh ánh mặt trời!
Âu Dương Chấn thập phần khinh thường thốt lên.
Liền vào lúc Tàn Báo vừa tới một nửa đường, Hàn Khai bị trọng thương đang trở về liền lướt tới, đưa tay một chưởng đánh cho Tàn Báo bị hôn mê, rồi lui trở về đứng bên cạnh Lăng Tiếu.
- Sư huynh ngươi thế nào?
Lăng Tiếu nhìn Hàn Khai thần sắc vô cùng nhợt nhạt, trên người có nhiều chỗ xuất hiện vết thương mà hỏi.
Hàn Khai lắc đầu khó nhọc nói
- Vẫn còn không chết được!.
Tiếp theo, lão móc ra Sinh Mệnh Tuyền Dịch lập tức nuốt xuống.
Dùng nhiều Sinh Mệnh Tuyền Dịch không có hiệu quả tốt với tuổi thọ, nhưng mà cái đó có hiệu quả chữa thương hồi khí vẫn dị thường rõ rệ. Nên đối với Thánh Giả mà nói thì đó là thứ tốt nhất để bảo vệ tính mạng. Tất nhiên đan dược chữa thương dưới Bát Phẩm đối với bậc như lão mà nói thì có hiệu quả không lớn.
Kỳ thật vết thương của Hàn Khai cũng không đơn giản giống như nhìn bề ngoài vậy. Lục phủ ngũ tạng của lão đã bị thương tổn rất lớn , Sinh Mệnh Tuyền Dịch có thể làm cho lão khôi phục không ít sức sống, nhưng mà tuổi thọ của lão chỉ sợ lại sẽ phải giảm bớt.
Vốn đã không còn sống được bao nhiêu thời gian , nếu mà không thể đột phá hoặc có thánh vật Duyên Thọ cao nhất, chỉ sợ không được bao lâu thì lão cũng phải bỏ mạng.
Một bằng hữu Đê Giai Thánh Giả khác của Hàn Khai cũng đã quay trở về. Một cánh tay của lão cơ hồ bị phế bỏ , khí tức cực kỳ bừa bộn không chịu nổi. Hiển nhiên vừa rồi cũng là bị tổn thất nặng.
Bọn họ là những Võ Giả thuộc về tán tu, mặc dù đạt tới thực lực Thánh Giả. Nhưng so cùng Thánh Giả thế lực lớn có rất nhiều Cao Giai tài nguyên bồi dưỡng , thì về các phương diện khẳng định là kém hơn một chút.
Lăng Tiếu không nhận ra người này , nhưng nhìn ra được lão chiến đấu vì cung Tiếu Ngạo của hắn. Hắn liền không nói hai lời liền đưa một giọt Sinh Mệnh Tuyền Dịch vào trong tay vị Đê Giai Thánh Giả kia.
Đê Giai Thánh Giả kia quay sang nhìn Hàn Khai , thấy Hàn Khai gật đầu liền mới tiếp nhận rồi uống.
Bỗng nhiên, lão chỉ cảm thấy một cỗ sức sống thuần khiết bắt đầu nhanh chóng làm dịu tứ chi bách huyệt, lục phủ ngũ tạng của mình. Một loại cảm giác sảng khoái thư thái như vừa tái sinh tràn ngập. Cánh tay sắp đứt đoạn của lão cũng lại có cảm ứng, tin tưởng không ra bao lâu khẳng định có thể khôi phục lại. Điều này làm cho lão cực kỳ kích động.
Rất nhiều Thánh Giả, trừ Phong Nha đã ngã xuống ra, bên phía Hắc Ma Môn cũng bị Long Quy giết chết một con Bát Giai Cao Giai hắc xà, cùng với Trung Giai Thánh Giả và Linh Thú hộ thân vốn vây công nó.
Mặt khác bằng hữu Mạc Lâm của Hàn Khai cũng bị Cổ Lôi đuổi theo giết chết , Phong Thanh Duyến thì loại bỏ một người Đê Giai Thánh Giả của Quỷ U Tông.
Một trận chiến này tổng cộng liền ngã xuống ba vị Trung Giai Thánh Giả và một người Đê Giai Thánh Giả, những người còn lại hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương. Có thể nói là khá thảm thiết.
Phù Chân muốn trừ khử Phong Thanh Duyến, nhưng chính là không cách nào đuổi kịp và vượt tốc độ của Phong Thanh Duyến. Nhưng lão cũng chuẩn bị tập họp hai người sư đệ khác của mình để sẵn sàng ra tay đối phó Phong Thanh Duyến và một vị Đê Giai Thánh Giả khác.
Hiện nay ở bên cạnh Lăng Tiếu có Hàn Khai cùng một người bằng hữu của lão, bốn đại thánh giả Đông Phương gia, hai đại Thánh Giả Phong gia, Viên Chiến Thiên mang đến lão hầu cùng tứ đại Viên Vương chính là đứng ở một phía bên cạnh khác, Tam lão của Linh Vũ Các cũng là lui ra sau.
Bên phía Âu Dương gia, Âu Dương Tiêu chỉ còn lại có nửa cái mạng. Mà Âu Dương Chấn cũng đồng dạng bị trọng thương không nhẹ, một vị Đê Giai Thánh Giả cũng không bị ngã xuống, xem như vẫn duy trì thành đội hình tương đối hoàn hảo.
Thánh Giả Hắc Ma Môn, Cổ gia, Quỷ U Tông cùng với tổ chức Sát Thiên cũng không chịu rút đi.
Nếu đã đối lập khai chiến , nhưng ba người Linh Vũ Các lại chỉ là khách qua đường mà thôi, thì thực lực bên phía cung Tiếu Ngạo nếu so với bên phía Âu Dương gia rõ ràng yếu hơn một bậc. Vậy trận này cần phải quyết định được thắng bại sinh tử.
- Lăng Tiếu ngươi tiểu tạp chủng này , ngươi vẫn còn biết xuất hiện. Hôm nay ta nhất định phải báo thù thay hai vị huynh đệ của ta!
Âu Dương Chấn nghiến răng nghiến lợi mà nói, tiếp theo hắn quay sang Thánh Giả chung quanh quát to
- Các vị cùng tiến lên giết chết hắn, tiểu tạp chủng này có Thần Khí trong truyền thuyết. Hắn đúng là dựa vào Thần Khí kia mới có thể giết chết hai vị huynh đệ kia của ta!
Chính lúc lời này vừa nói ra, tất cả Thánh Giả đều bắt đầu phát thèm.
Vốn bọn họ một mực không hiểu hai đại Thánh Giả Âu Dương gia làm thế nào đột nhiên lại bị hậu bối như Lăng Tiếu này giết chết. Coi như hắn có bản lĩnh cực lớn thì cũng không có khả năng đột nhiên đột phá vượt cấp lên đến thực lực Cao Giai Thánh Giả để giết người.
Bọn họ một dạo đã hoài nghi liệu có đúng là Tà Đế trở về, nên mới có thể làm ra chuyện điên cuồng như vậy.
Chính là, cẩn thận nghĩ kĩ thì cuối cùng lại cảm giác là không có khả năng.
Nếu mà Tà Đế làm, chỉ sợ Âu Dương gia cũng không dám gióng trống khua chiêng báo thù như thế, mà càng có khả năng lớn hơn là bị Tà Đế một tay nhanh chóng diệt tộc. Vậy tất nhiên đây chính là lão đã đi tới Thiên Vực trong truyền thuyết.
Đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến bọn họ quyết định lội vào chỗ nước đục này.
Hiện tại nghe Âu Dương Chấn nói ra Lăng Tiếu lại là người mang Thần Khí, vậy cũng biết rõ ràng vì sao Lăng Tiếu chỉ là Huyền Đế lại có thể vượt vài bậc mà giết chết Âu Dương Hưng cùng Âu Dương Hoa.
- Cho dù hắn có cái gì, Lôi huynh hôm nay, ngươi trước hết trợ giúp diệt trừ nữ nhân Phong Thanh Duyến này !
Phù Chân tạm thời không có tâm tư để ý tới Thần Khí. Lão nhất định phải báo thù vì sư đệ đã chết đi của mình.
Trong lúc nói chuyện, búa tạ của Phù Chân đã nện về hướng tới Phong Thanh Duyến.
Cùng lúc đó, hai tên Thánh Giả ở phía sau lão cũng hướng tới một vị Thánh Giả khác của Phong gia để tấn công.
Cổ Lôi do dự một chút, rồi khẽ gật đầu với đồng bạn của mình. Hai người cũng trợ giúp Phù Chân đi vây sát Phong Thanh Duyến. Tất nhiên Quỷ U Tông có thể tới trợ trận chính là do lão ra mặt mời mọc nên mới đến. Lúc này lão không ra tay giúp đỡ thì thật sự là không thể nào
- Bà ngoại trước giúp sư nương đối đầu bọn họ, đợi cho cháu trước hết giải quyết xong ân oán cùng Âu Dương gia rồi trở lại giúp mọi người.
Lăng Tiếu vội vàng nói với Đông Phương Mỗ Mỗ.
Đông Phương Mỗ Mỗ khẽ gật đầu lập tức hạ lệnh cho người bên cạnh mình đến trợ giúp Phong Thanh Duyến.
Còn bà chính là đứng ở bên cạnh Lăng Tiếu một bước không rời.
La Mỹ Anh cũng bố trí Long Quy ở bên cạnh Lăng Tiếu để đề phòng bất trắc, mà Lăng Tiếu cũng là căn dặn Tiểu Kim cùng Mãnh Nam đứng ở bên người nữ nhân của hắn, bảo vệ an toàn cho bọn họ.
- Các ngươi đều muốn Thần Khí của ta phải không? Vậy các ngươi tiến tới đoạt đi!
Lăng Tiếu phát ra âm thanh gào thét, chiến lực đã tăng lên gấp ba mươi lăm lần triển khai toàn bộ. Cả người hóa thành là long thân, một con Chân Long tuyệt thế gầm lên vang xa vạn dặm, làm kinh ngạc tứ phương.
Ở bên cạnh Lăng Tiếu, Đông Phương Mỗ Mỗ bỗng nhiên vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên là bị biến hóa này của Lăng Tiếu dọa cho hoảng sợ.
Thánh Giả ở đây cũng đồng dạng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Âu Dương Chấn chính là kinh hoảng nói với Thánh Giả bốn phía
- Mau... mau giết chết hắn, đừng để hắn lấy ra Thần Khí!.
Cùng lúc đó, trong tay của hắn xuất ra một thanh Cao Giai linh khí rồi cứ thế quăng về hướng tới Lăng Tiếu. Linh khí đâm thẳng vào mi tâm Lăng Tiếu, muốn ngăn cản động tác tiếp theo của Lăng Tiếu.
Đáng tiếc là, Đông Phương Mỗ Mỗ tung ra một chưởng đánh bay linh khí kia làm nó chệch hướng.
- Động thủ!
Mị Sát trái lại thập phần quả quyết, lập tức sai người bên cạnh nàng ra tay xông về hướng tới Lăng Tiếu.
Người của tổ chức Sát Thiên cũng đồng thời hành động, cũng tính toán không để cho Lăng Tiếu chút xíu cơ hội.
Đúng lúc này , trên trời cao đột nhiên rắc tơ bông đầy trời, những chấm đỏ tươi giống như bông tuyết bay lơ lửng có vẻ vô cùng đẹp đẽ.
Vào lúc những tơ bông này bay rải rác , tất cả mọi người hơi bị ngừng lại.
Lúc này có người dẫn đầu thở nhẹ nói
- Hoa bay vạn dặm, là người của Vạn Hoa Tông !
Quả nhiên, cùng với âm thanh này vừa dứt, có ba bóng người từ phương xa chạy như bay lại đây.
Người mới tới đúng là Hoa Bách Hợp, Bích bà bà cùng với một vị nữ nhân trung niên khác của Vạn Hoa Tông. Bọn họ phân biệt là hai đại Trung Giai Thánh Giả cùng với một người Đê Giai Thánh Giả.
Bích bà bà càng là Trung Giai Thánh Giả đỉnh cao, thực lực gần đến vô hạn Cao Giai Thánh Giả.
- Hẳn là tới không muộn chứ!
Hoa Bách Hợp thản nhiên mở miệng hỏi.
Mọi người không biết Vạn Hoa Tông này rốt cuộc là tương trợ phương nào, nên đều có điểm không rõ là chuyện gì xảy ra. Bọn họ rốt cuộc là tới làm gì.
Nhưng mà Âu Dương gia cùng Vạn Hoa Tông đều là thế lực lớn ở Nam Uyên , nên ít nhiều cũng có chút quen biết.
Âu Dương Chấn hỏi
- Hoa tiên tử, chính là đến đây trợ giúp Âu Dương gia chúng ta?.
Lão cho rằng thế lực lớn ở Nam Uyên hẳn là thân hơn anh em, Thánh Giả Vạn Hoa Tông xuất hiện ở nơi này, không có đạo lý không phải để trợ giúp bọn họ.
- Ha hả, hôm nay chúng ta đến đây để tương trợ Lăng Thánh Sư. Cái mạng già của ta đây chính là hắn cứu giúp mới có thể giữ lại mạng sống a!
Hoa Bách Hợp cười như chuông bạc mà nói với âm thanh dễ nghe.
Lời vừa nói ra , vẻ mặt ba người Âu Dương gia đều biến đổi.
Âu Dương Chấn có hơi không cam lòng hỏi thêm
- Vị nào là Lăng Thánh Sư?.
- Nếu như bà ấy nói không sai , hẳn là chính là ta !
Lăng Tiếu nhẹ nhàng đáp.
Lúc này, trong tay của hắn đã lấy ra một chiếc trống đặc biệt lớn bề ngoài bị hư hại. Một tay trong nháy mắt đã bắt đầu giơ lên, rồi hướng tới mặt trống mà vỗ xuống.
Âu Dương Chấn đồng tử thu nhỏ lại
- Mau... Mau ngăn cản hắn, cái kia... Đó chính là Thần Khí!.
Âu Dương Chấn nói xong, lại quay đầu vội vàng bỏ chạy.
Đáng tiếc, Lăng Tiếu đã nện khiến cho tiếng trống vang lên liên tiếp.
- Thùng thùng!
Một cỗ khí tức hồng hoang đột ngột xuất hiện giữa trời cao, một người mặt đỏ hung ác ôm một chiếc trống đặc biệt lớn trong nháy mắt xuất hiện ở phía trước mọi người. Hắn cầm trong tay dùi trống nhằm hướng tới mặt trống mà gõ xuống.
Âm thanh ầm ầm giống như Cổ Mộ Thần Chung, như từ cõi tĩnh mịch xa xăm, âm thanh nặng nề lại như tiếng tù và cùng tiếng trống trên chiến trường cổ xưa. Nó thúc dục khí thế Sát Phạt thiên hạ của ngàn vạn quân mã.
Âu Dương Chấn đã chạy xa đến hơn mấy ngàn thước, chính là tiếng trống kia cũng không sao trừ được. Một cỗ lực lượng không sao diễn tả nổi giống như tức thì nổ mạnh từ trong cơ thể lão rồi lan ra.
Lão kiệt lực áp chế nó, phải mau chóng hóa giải cỗ lực lượng này.
Đáng tiếc, cố gắng này chỉ là mất công vô ích. Tất nhiên do lão đã bị trọng thương từ trước, thực lực không ở trạng thái đỉnh cao. Bằng không còn có thể gắng sức một phen. Nhưng hiện tại hoàn toàn không còn có năng lực như thế.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Thân thể Âu Dương Chấn trong nháy mắt giống như khối thuốc nổ bị châm lửa liền nổ mạnh , vô số máu tươi tung bay đầy trời.
Rất nhiều Thánh Giả thấy một màn như vậy, đều là há to miệng , ánh mắt trợn thật lớn, dáng vẻ khó có thể tin nổi.
Vẻn vẹn là một tiếng trống liền khiến cho một người Trung Giai Thánh Giả nổ tan xác mà chết, đây là khái niệm gì.
Mọi người có khả năng khẳng định đây tuyệt đối là Thần Khí không nghi ngờ.
Phải biết rằng đây chính là tiếng trống do một người Cao Giai Huyền Đế gõ lên. Nếu như đổi làm bọn hắn sử dụng mặt trống đồng kia thì uy lực sẽ phải như thế nào ?
Không cần phải nói, uy lực kia tự nhiên thập phần khủng bố.
- Tiểu tạp chủng chết tiệt, ta diệt ngươi!
Âu Dương Tiêu tựa như nổi giận gầm rống một tiếng. Trường kiếm trong tay phát ra âm thanh "Tranh tranh" , vô số linh khí bắn mãnh liệt về phía Lăng Tiếu.
Một cỗ lực lượng vô cùng chèn ép làm cho người ta cảm giác không thể thở nổi lan đến.
Đây chính là sát chiêu cường đại nhất do Cao Giai Thánh Giả ngưng tụ giáng xuống.
Nhìn ra được Âu Dương Tiêu là tính toán dẫu liều mạng cũng muốn tiêu diệt Lăng Tiếu.
- Tiếu nhi, ngươi lui ra phía sau, để ta đến đối phó hắn!
Vẻ mặt Đông Phương Mỗ Mỗ vô cùng nghiêm trọng liền vội vàng nói.
Âu Dương Tiêu tiến vào Cao Giai Huyền Đế, thời gian thăng bậc tiến Giai so sánh với bà sớm hơn đến mấy ngàn năm. Bà cũng không có tin tưởng sẽ đỡ được một chiêu liều mạng này của Âu Dương Tiêu.
Một bên Hàn Khai cũng tiến vào trạng thái đề phòng.
Lão cùng với Âu Dương Tiêu đều bị trọng thương, mặc dù đã dùng Sinh Mệnh Tuyền Dịch khôi phục, chính là trạng thái cũng không phải lập tức là có thể trở về đỉnh cao.
Huống chi hiện tại Âu Dương Tiêu liều mạng, trừ phi lão cũng cùng hắn đấu với bất cứ giá nào, bằng không đừng hòng có thể ngăn được một chiêu này.
Lăng Tiếu không nói lời nào, lại một lần nữa toàn lực vỗ mạnh vào mặt Trấn Thiên Cổ.
- Tùng!
Lần này mục tiêu Lăng Tiếu lựa chọn đúng là Âu Dương Tiêu, cần phải giết chết lão gia hỏa này trước khi lão ta xuất chiêu.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1548-1549: Con bài cuối cùng chưa lật.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Thể nội của Âu Dương Tiêu lập tức đã bị tiếng trống ảnh hưởng, huyết dịch đều bắt đầu bốc lên không ngớt.
Nhưng mà, lão tất nhiên là Cao Giai Thánh Giả, tất cả mọi thứ kinh mạch lục phủ ngũ tạng đều cường hóa mà đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi, cũng không phải một kích liền không chịu đựng nổi.
- Tạp chủng, chịu chết đi, Tịch Diệt Lãng Đào!
Âu Dương Tiêu cắn răng quát lớn một tiếng, thánh kiếm bắt đầu vung lên xoay tít.
Bỗng nhiên , ở chung quanh Âu Dương Tiêu giống như hình thành một mảnh đại dương mênh mông. Mà phiến đại dương mênh mông này lại như là miễn cưỡng bị lật nhào bắt đầu nện ầm ầm hướng tới Lăng Tiếu.
Vô số sóng biển hóa thành ngàn vạn lưỡi Thủy Nhận ( đao nước), lại giống như cơn sóng đại thiên tai ập đến làm khắp chốn thiên địa này đều bị khuấy động đến biến sắc hỗn loạn không thể chịu nổi.
Những lực lượng này đều tập trung tại một chỗ, toàn bộ nện ầm ầm đánh về hướng tới Lăng Tiếu.
Đông Phương Mỗ Mỗ cùng Hàn Khai đồng thời ra tay, hai người đều là Cao Giai Thánh Giả, cùng nhau ngăn cản được thì không phải là vấn đề.
Cũng đúng lúc này, Vạn Độc Xà kia của Hắc Ma Môn cũng liền nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng. Song chưởng của lão đánh ra những đám khói độc. Khói độc giống như mãng xà khổng lồ lao về hướng tới Lăng Tiếu định cắn xé.
Độc xà này đến chỗ nào, không khí chung quanh đều bị ăn mòn hủ thực tạo thành nám đen tanh hôi không thôi.
Thân thể Lăng Tiếu đã có thể so với Thánh Khí, đạt tới cảnh giới bách độc bất xâm, lại thêm hắn có long lân phòng ngự của lão Long vương. Tin tưởng cho dù là cường chiêu của Vạn Độc Xà này thì cũng không làm gì được hắn.
Nhưng mà người khác lại không biết tình huống của hắn, Hoa Bách Hợp cùng Bích bà bà đồng thời ra tay tính toán đánh bay khói độc kia, không cho nó làm Lăng Tiếu bị trúng thương.
Chỉ là lực lượng hai người bọn họ so sánh với Vạn Độc Xà thì còn kém khá xa, coi như là hợp lực cũng không cách nào hoàn toàn bắn tan đi hết hai luồng khói của độc xà.
Cuối cùng lực lượng còn thừa lại của hai luồng khói độc trực tiếp nện trên người Lăng Tiếu.
- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
- Phu quân ( lão đại )!
Nữ nhân của Lăng Tiếu cùng với huynh đệ thấy một màn như vậy đều là kinh sợ rống lên.
Lực lượng của một kích kia khủng bố ra sao, cho dù là một tòa thành trì đều phải bị hoàn toàn hủy diệt. Bọn họ thật sự không cho rằng Lăng Tiếu có thể chắn được nó.
Chính là đến khi lực lượng kia tiêu tan , Lăng Tiếu chỉ là bị đánh bay ra xa hơn ngàn thước. Thân hình vẫn đứng vững ở giữa không trung , Trấn Thiên Cổ trong tay cũng không hề rời khỏi tay.
Một khi Lăng Tiếu không chịu nổi công kích, long lân phòng ngự do lão Long vương ban tặng sẽ lập tức mở ra ngăn cản, bảo vệ Lăng Tiếu.
Cùng lúc đó, yêu quái Thiên Hỏa Châu trong Thức Hải của Lăng Tiếu cũng đốt cháy những hơi độc muốn xâm lấn này, loại trừ chúng hoàn toàn sạch sẽ.
- Làm sao có thể, hắn chỉ là thực lực Cao Giai Huyền Đế, làm thế nào có thể ngăn được công kích của ta!
Vạn Độc Xà lộ ra vẻ khó có thể tin mà sợ hãi rống to.
Các Thánh Giả khác cũng là đều lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Bất ngờ Lăng Tiếu tạo ra cho bọn họ thật sự là nhiều lắm.
Không chỉ có Thần Khí trong tay, mà phòng ngự lại có thể đỡ một kích của Cao Giai Thánh Giả. Điều này chỉ có thể nói , e rằng Lăng Tiếu còn có con bài chưa lật khác có khả năng dựa vào.
- Mau mau giết hắn đi , tránh để đêm dài lắm mộng!
Mị Sát bắt đầu hạ lệnh.
Coi như không có chiến dịch lần này do Âu Dương gia khơi mào cùng cung Tiếu Ngạo , Hắc Ma Môn bọn họ sớm muộn gì thì cũng có một lần quyết đấu thư hùng cùng cung Tiếu Ngạo.
Cuộc chiến giữa các Thánh Giả lại một lần nữa bùng nổ, năng lượng ngập trời của mọi người bùng phát ra.
Người của Hắc Ma Môn, tổ chức Sát Thiên đều là đánh về hướng tới Lăng Tiếu. Mục tiêu của bọn họ đã không chỉ là đơn giản muốn ám sát Lăng Tiếu như vậy , mà là phải đoạt được trống thần trong tay của hắn.
- Mỹ Anh, ngươi vẫn còn lo lắng làm gì, mau để cho Long Quy xuất thủ a!
Phượng Tiêm Vận phục hồi tinh thần lại liền nổi cơn thịnh nộ điên cuồng quát lớn với La Mỹ Anh đang đứng ngẩn người ở một bên.
Mới vừa rồi La Mỹ Anh để cho Long Quy canh giữ ở bên cạnh Lăng Tiếu , chính là trong thời gian Âu Dương Tiêu cùng Vạn Độc Xà xuất thủ thì lại quên sai khiến cho Long Quy ra tay, mới khiến cho Lăng Tiếu trúng chiêu.
La Mỹ Anh cuống quít tỉnh ngộ lại , vội vàng khiến cho Long Quy xuất thủ ngăn cản những Thánh Giả định chặn đánh giết chết Lăng Tiếu.
Long Quy giống như ác ma sống lại, nó gầm rống một tiếng, thân hình giống như núi cao trong nháy mắt chắn trước Vạn Độc Xà cùng hai đại Thánh Giả khác của Hắc Ma Môn. Vô số sóng nước càng không ngừng tuôn ra cuồn cuộn, ngăn cản bước chân của bọn họ.
Bọn họ không muốn dây dưa cùng Long Quy, đều là mệnh lệnh cho Linh Thú của mình đi đối phó Long Quy. Còn bọn họ chính là đi vòng qua định tấn công Lăng Tiếu.
- Đến hay lắm, thật sự cho là Bổn cung dễ bắt nạt sao. Hôm nay các ngươi ai cũng đều đừng nghĩ chạy thoát!
Lăng Tiếu nhẹ nhàng nói một tiếng, linh khí lại một lần nữa tập trung vào tay rồi hướng tới cái trống đặc biệt lớn mà vỗ xuống.
- Tùng!
Một sát thủ cấp Ngọc Sát của Sát Thiên tới nhanh nhất, tức thì phải đối diện một tiếng trống này của Lăng Tiếu.
Trong nháy mắt, hắn kêu thảm một tiếng toàn thân bắt đầu vỡ toang. Vô số đồ huyết dịch phụt ra từ lớp da , trông có vẻ vô cùng khủng bố.
Đến khi Lăng Tiếu vỗ được tiếng trống thứ hai , hắn cũng giống như Âu Dương Chấn , trực tiếp bị nổ thành những mảnh thịt vụn.
Mà lúc này, hai tên Ngọc Sát khác đã qua từ hai phương hướng khác nhau đâm về phía Lăng Tiếu.
Một người đâm tới phía sau lưng Lăng Tiếu, một người là đâm tới hướng cánh tay Lăng Tiếu, muốn làm Trấn Thiên Cổ trong tay hắn bị đánh rơi.
Lăng Tiếu dốc toàn lực bùng phát dữ dội. Có điều chỉ có thể đấu cùng một Đê Giai Thánh Giả , nhưng mà đối mặt bao vây kề bên, hắn chỉ có thể né tránh được một chỗ công kích mà thôi.
Cả thân hình Lăng Tiếu biến thành hình cánh cung, đồng thời nhanh chóng thu lại Trấn Thiên Cổ. Còn sau lưng gắng gượng chống đỡ một kích của Đê Giai Thánh Giả kia.
Người bình thường bị Đê Giai Thánh Giả đâm tới một kiếm tuyệt đối là xuyên thấu ngực mà chết.
Chính là thân thể Lăng Tiếu quá dũng mãnh, lại có những tầng long lân bao vây. Vì thế kiếm của Đê Giai Thánh Giả kia cũng không thể đâm thủng người Lăng Tiếu , chỉ là đánh trúng làm hắn bay ra thật xa mà thôi.
Mặc dù như thế, hai tên Đê Giai Thánh Giả kia cũng không hè chậm trễ, tốc độ càng không ngừng biến ảo, muốn nhân cơ hội để nhanh chóng chém chết Lăng Tiếu.
Nhưng mà đối thủ của bọn hắn là tứ đại Viên Vương nhận được mệnh lệnh của Viên Chiến Thiên, lại một lần nữa nhằm hướng tới bọn họ mà ra tay.
Trung Giai Thánh Giả cường đại nhất của tổ chức Sát Thiên đã ngã xuống , hai tên Đê Giai Thánh Giả khác cùng hai con Linh Thú của bọn họ với những vết thương toác hoác căn bản rất khó chống đỡ được công kích của bốn con Viên Vương có thực lực gần đến vô hạn Bát Giai Trung Giai.
Lăng Tiếu lại được cơ hội thở dốc , hắn lập tức móc ra đan dược muốn ăn vào.
Chính là, một đạo năng lượng đáng sợ đột nhiên nện ầm ầm nhằm hướng tới hắn. Hắn không còn kịp đề phòng nữa lại thêm một lần bị nện ầm ầm bay ngược đi hơn ngàn thước , tất cả đan dược trong tay của hắn cũng bị hủy diệt.
- Mụ nội nó, thực sự là ác!
Lăng Tiếu thầm mắng ở trong lòng.
Nếu mà ngày đó không có long lân do lão Long vương đưa cho, chỉ sợ hắn đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.
Lăng Tiếu ổn định thân hình, mới nhìn rõ kẻ đánh lén hắn chính là Mị Sát của Hắc Ma Môn.
Hắn cũng không biết nàng là thê tử của Hắc Ma, chỉ biết là kẻ địch nhân của mình, như vậy đủ rồi.
Mị Sát tốc độ như gió như chớp, không kém chút nào so với Võ Giả Phong thuộc tính thông thường. Lại một lần nữa nàng nhằm hướng tới hắn mà truy theo.
Hoa Bách Hợp cùng Bích bà bà đuổi theo từ phía sau. Nhưng mà Mị Sát cũng kịp khiến cho Bát Giai Cao Giai Linh Thú xông ra ngăn cản , khiến cho bọn họ khó có thể sớm đi trợ giúp Lăng Tiếu.
Mị Sát ra tay cũng là cực kỳ quyết đoán, xuất một chiêu đều là ẩn chứa khí thế hủy thiên diệt địa , muốn trong thời gian ngắn đánh cho Lăng Tiếu thành phấn vụn.
Lăng Tiếu căn bản ngay cả năng lực chống đỡ cũng không có, bị loại công kích như gió táp mưa sa này đánh cho đầu óc choáng váng.
- Là ngươi bức Bổn cung xuất ra con bài chưa lật, ngươi đi tìm chết cho ta!
Lăng Tiếu chịu đựng vô số năng lượng công kích, hắn mắng to một tiếng, Không Gian Giới Chỉ trên tay đột nhiên xuất hiện biến hóa rất lớn.
Lăng Tiếu bị Mị Sát đánh cho không còn lực để đánh lại chút nào. Dẫu cho hắn vẫn kiêu ngạo với tốc độ thì căn bản cũng không có tác dụng.
Lâm vào cảnh không biết làm sao, hắn chỉ có thể làm ra hành động trước nay chưa từng có.
Chỉ thấy Không Gian Giới Chỉ biến hóa thành một chiếc Dược Đỉnh, hơn nữa chiếc Dược Đỉnh này trong nháy mắt trở nên to lớn. Từ kích cỡ cao không được một thước biến thành to lớn như một tòa nhà, nhưng mà vẫn không hề dừng lại , chỉ mấy lần nháy mắt lại đã to ra giống như một quả núi cao trăm thước trôi nổi ở trước người Lăng Tiếu. Từng đợt ánh sáng dày đặc càng không ngừng tản ra, làm cho lực lượng Mị Sát ầm ầm đánh tới đều bị ngăn cản , khiến cho Lăng Tiếu thu được cơ hội thở dốc.
Mị Sát nhìn chiếc Dược Đỉnh trước mắt này, trong mắt nhung lộ rõ vẻ kinh ngạc. Nàng âm thầm tự nhủ ở trong lòng
- Không được rồi... Đây là thần đỉnh trong truyền thuyết sao ?
Lăng Tiếu lại lần nữa lấy ra đan dược từ trong Dược Đỉnh cùng với Trấn Thiên Cổ. Sau khi hắn nhanh chóng ăn vào đan dược , không chút do dự hướng tới Trấn Thiên Cổ liền vỗ xuống.
- Không tốt, toàn bộ rút lui!
Mị Sát liền hô một tiếng, không chút suy nghĩ lập tức bắt đầu trốn chạy.
Đến khi tiếng trống của Lăng Tiếu vang lên, Mị Sát đã chạy đến xa hơn vạn thước , cho nên đối với nàng không tạo thành bao nhiêu thương tổn.
Lăng Tiếu không có sức lực đuổi bắt. Kỳ thật hắn mới ăn vào đan dược, lực lượng chỉ khôi phục được sáu thành như cũ , không có khả năng truy theo được Mị Sát có cấp bậc trên Trung Giai Thánh Giả , cũng không có khả năng đánh giết được nàng.
Mị Sát trốn chạy, người còn lại của Hắc Ma Môn cũng không hề ham chiến, trong nháy mắt cũng đều thoát khỏi đối thủ của mình, lập tức rút lui.
- Các ngươi không phải muốn Thần Khí sao? Đến a, Bổn cung có hai kiện Thần Khí, xem các ngươi muốn một kiện nào!
Lăng Tiếu nổi giận đùng đùng, ánh mắt dừng lại ở trên người hai tên Ngọc Sát của tổ chức Sát Thiên mà quát lớn một tiếng, sau đó hắn dốc toàn lực nện Dược Đỉnh đi ra ngoài.
Dược Đỉnh giống như quả núi cao nện xuống, uy thế vô biên vô tận, bá đạo dị thường.
Ngay vào lúc Dược Đỉnh sắp đến trước mặt hai tên Ngọc Sát , tứ đại Viên Vương kia vội vàng bứt ra lách mình tránh xa.
Hai tên Ngọc Sát vội quay người chống đỡ Dược Đỉnh kia.
- Bang bang!
Hắc Diệu Đỉnh thực sự không phải là Thần Khí có hình dáng công kích, chính là dùng nó để công kích thì uy lực của nó tự nhiên cũng không phải thứ tầm thường có thể so sánh.
Dược Đỉnh giống như hơn mười quả núi lớn đồng thời hạ xuống, hai đại Thánh Giả Sát Thiên vội vàng ngăn cản.
Chính là, nó lại vô cùng nặng, với lực lượng Thánh Giả của bọn họ mà cũng khó lòng ngăn cản, tức thì bị nện đến bay ngược mà thổ huyết.
Tất nhiên Dược Đỉnh chỉ nghe lời của Lăng Tiếu , người khác muốn bắt lấy đại Dược Đỉnh giống như quả núi cao kia thì tuyệt đối không phải là chuyện dễ.
Huống hồ Lăng Tiếu đã có lực lượng Thánh Giả thông thường , nay hắn toàn lực nện tới thì uy lực tự nhiên khá đáng sợ.
Hai người bọn họ không chút suy nghĩ, lập tức mang thương trốn chạy, không dám tạm ở lại chỉ chốc lát.
Lăng Tiếu cũng không còn sức lực đuổi theo chém giết, hắn vội vàng biến Dược Đỉnh trở về Không Gian Giới Chỉ rồi lại lồng ở trên ngón tay.
Hắn thở phì phò từng ngụm từng ngụm, lực tiêu hao tương đối lớn.
Lúc này, Đông Phương Mỗ Mỗ cùng Hàn Khai đã hoàn toàn giết chết Âu Dương Tiêu.
Hai đại Cao Giai Thánh Giả hợp lực nếu không bắt được Âu Dương Tiêu, thì quả thật không biết nên nói cái gì.
Về phần một Thánh Giả khác của Âu Dương gia đã là bỏ trốn mất dạng.
Bên kia Phong Thanh Duyến cùng một Đê Giai Thánh Giả khác nhà bà bị ba người Quỷ U Tông cùng với hai người Cổ gia vây đánh. May là có Thánh Giả Đông Phương gia cùng tham gia vào, lúc này mới khiến cho hai người Phong Thanh Duyến có thể chia sẻ không ít áp lực, không có bị giết chết.
- Mỹ Anh, sai Long Quy đi trợ giúp sư nương bọn họ!
Lăng Tiếu quát với La Mỹ Anh ở phía dưới.
La Mỹ Anh không nói hai lời, lập tức gấp rút đưa tin cho Long Quy, khiến cho nó nhanh chóng đi đối phó Thánh Giả Quỷ U Tông cùng với Cổ gia.
Lăng Tiếu chính là nhân cơ hội uống đan dược, rồi hét lớn với người cung môn bản thân
- Lão quỷ Âu Dương gia đã chết toàn bộ , tất cả lão gia hỏa Hắc Ma Môn cũng chạy trốn, mau giết sạch người của bọn họ cho Bổn cung!.
Lăng Tiếu nói ra lời này không nghi ngờ khơi dậy ý chí chiến đấu và lòng tin của mọi người cung Tiếu Ngạo , mà mọi người Âu Dương gia cùng với người của Hắc Ma môn còn không rõ nguyên cớ thì đều có vẻ bắt đầu kinh hoảng sợ hãi.
- Lão... Lão Tổ tông đã chết, vậy... Vậy phải làm sao bây giờ mới phải a!.
- Lão Tổ tông bại, chúng ta còn lấy cái gì với đấu với nhà người khác.Ngay cả cao thủ tuyệt thế Hắc Ma Môn đều chạy hết, chúng ta còn giữ làm gì. Mọi người chạy mau, có thể trốn bao nhiêu thì chạy bấy nhiêu.
- Không sai, chạy mau a, đợi đến ngày khác lại báo thù rửa hận !.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1550: Chiến dịch kết thúc.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Ta phì... hừ, cho dù chết trận, Âu Dương Thu cũng tuyệt đối không thể làm mất mặt Âu Dương gia , lưu lại tử chiến cho ta!.
...
Đại bộ phận người của Âu Dương gia chạy tán loạn, cũng có không ít kẻ thuộc hạng người tính cách cứng cỏi ở lại đánh tiếp.
Người của Hắc Ma môn mất đi trụ cột, căn bản không có ham chiến. Lập tức giống như thủy triều dùng tốc độ cao nhất rút lui khỏi chiến trường.
Bên phía Cung Tiếu Ngạo số người mặc dù đã chết hơn phân nửa, chính là hiện tại khí thế cao ngất, lại có Mãnh Nam là Bát Giai Đê Giai Linh Thú hóa hình trợ giúp, đuổi giết theo đám quân lính tan rã của Âu Dương gia.
Âu Dương gia còn lại khoảng một vạn người, chạy trốn hơn phân nửa. Những người còn lại chính là bị giết toàn bộ hoàn toàn sạch sẽ.
Trên trời cao, Lăng Tiếu lại lần nữa nuốt đan dược hồi khí.
Hắn quay sang nhìn về phía mấy kẻ của Quỷ U Tông cùng Cổ gia kia ở phương xa.
Phù Chân cùng mấy người Cổ Lôi đã cảm ứng được tình huống không ổn, nội tâm đã có ý khiếp sợ.
- Phù huynh, hiện tại không nên tiếp tục giao đấu giằng co, mấy lão gia hỏa kia của Âu Dương gia chết thì chết rồi, trốn cũng trốn rồi. Hắc Ma Môn cũng rút lui , chúng ta nhất định phải mau rút lui. Bằng không bị bọn họ vây quanh liền khó chạy thoát!
Cổ Lôi kêu lớn với Phù Chân.
Phù Chân cắn răng nhìn Phong Thanh Duyến mà mắng
- Xú bà nương, hôm nay mối thù ngươi giết sư đệ của ta , ta sẽ nhớ kỹ. Ngày sau nhất định phải bắt Phong gia các ngươi nợ máu trả bằng máu.
Tiếp theo lão nói với đồng môn của mình
- Chúng ta đi!.
Người của hai nhà lập tức lựa chọn nhanh chóng rút lui.
Long Quy chính là mạnh mẽ giữ lại hai con Bát Giai Đê Giai Linh Thú, rồi cắn chết tươi bọn chúng.
Còn Lăng Tiếu chính là nhanh chóng chạy tới liền nổi cơn thịnh nộ điên cuồng quát lớn
- Dám vô lễ đối với sư nương của ta, nếu không cho chút giáo huấn thì làm thế nào mà nghe cho được!.
Trấn Thiên Cổ ở trong tay Lăng Tiếu lại liên tiếp vang lên một lần nữa.
- Tùng! Tùng! Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!
Một người Đê Giai Thánh Giả của Quỷ U Tông trở thành mục tiêu lần này của Lăng Tiếu, thân thể trực tiếp bị chấn thành một bãi máu.
- Tiểu tạp chủng chết tiệt, món nợ này Quỷ U Tông chúng ta nhớ kỹ.
Phù Chân ánh mắt đỏ hồng mà điên cuồng quát.
Bọn họ vốn định đến đục nước béo cò để nhặt lợi lộc, chính là hiện tại lại bị mất hai tên Thánh Giả. Tổn thất này thật sự là quá lớn, hơn nữa bọn họ một chút lợi lộc cũng không nhặt được, thật sự là làm cho người ta phát cuồng.
Lăng Tiếu ôm trống mà thở phì phò , hắn không có năng lực lại đuổi theo.
Mỗi một lần nuốt đan dược khôi phục lực lượng như cũ vẻn vẹn cũng đủ hắn tiếng trống một lần mà thôi.
Trấn Thiên Cổ này cần tiêu hao năng lượng xác thực là quá lớn, thật không phải người bình thường có thể dùng được. Cũng chỉ có người như Lăng Tiếu vào thời khắc nào cũng sung túc đan dược thì mới có thể sử dụng được.
Bốn vị Thánh Giả của Quỷ U Tông cùng Cổ gia chạy thoát, những người khác cũng không hề truy kích theo.
Trong điều kiện tiên quyết không hoàn toàn nắm chắc giết được đối phương , không ai muốn mạo hiểm đánh giết cùng đối phương.
Sau khi trận này kết thúc, cung Tiếu Ngạo giành thắng lợi , nhưng cũng chỉ là thắng thảm.
Tổng cộng huy động hơn hai vạn nhân mã, còn sống không đến năm nghìn người. Mà những người này hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương, có thể thấy được một trận chiến này thảm thiết đến cỡ nào.
Âu Dương gia tổng cộng đến đây hơn ba vạn người, cũng chỉ có mấy ngàn người chạy trốn đươc. Mà ba đại thánh giả liền bỏ mạng hai đại thánh, có thể nói là động đến căn cơ của bọn họ, làm cho thực lực của bọn họ nhanh chóng rơi xuống, e rằng phải rơi xuống đằng sau rất nhiều thế lực lớn.
Hắc Ma Môn tổn thất cũng không nhỏ, mất một người Trung Giai Thánh Giả cùng với hai con Bát Giai Linh Thú, Võ Giả thấp hơn Thánh Giả cũng hao tổn ba bốn ngàn người.
Cổ gia bên này tung ra mấy trăm tinh nhuệ thì toàn bộ bị diệt, phỏng đoán trong một đoạn thời gian dài tương lai sẽ xuất hiện hiện tượng đứt đoạn lực lượng kế tiếp..
- Sư nương, người không sao chớ!
Lăng Tiếu đến bên cạnh Phong Thanh Duyến vừa hỏi.
Trong lúc sinh tử tồn vong mà có thể đến đây tương trợ cung Tiếu Ngạo bọn họ, đó đều là khảo nghiệm cơ bản về tình nghĩa kiên định.
Từ đó cũng nhìn ra Phong Thanh Duyến đối với đồ đệ như hắn là quan tâm tuyệt đối, không có làm bộ chút nào.
Phong Thanh Duyến bị thương, nhưng tịnh không nguy hiểm đến tánh mạng. Bà lắc đầu nói
- Vẫn còn không chết được
Tiếp theo bà trợn mắt nhìn Lăng Tiếu nói
- Tiểu tử nhà ngươi này rốt cuộc làm thế nào lại chọc vào Âu Dương gia, khiến cho bọn họ nổi giận mà đánh như vậy. Thật là giống hệt sự phụ của ngươi , là một người không sợ trời không sợ đất a!.
Phong Thanh Duyến mặc dù quát mắng Lăng Tiếu, nhưng mà không có ý trách cứ hắn ở bên trong.
Trên đời này vốn chính là mạnh ăn thịt yếu. Bà tin tưởng Lăng Tiếu tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đi tìm Âu Dương gia gây chuyện, trong đó khẳng định đã phát sinh những chuyện không có ai biết.
Cũng mặc kệ Lăng Tiếu là đúng hay sai, bà làm sư nương chính là đều sẽ lựa chọn đứng ở bên cạnh Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đáp
- Đệ tử không phải người hay gây chuyện. Nhưng mà có mấy người luôn ngược lại coi đệ tử là dễ bắt nạt. Vậy chỉ có thể cho bọn họ phải nhớ thật lâu. Nhưng vẫn còn có đôi người xem ra chưa thấy quan tài chưa rơi lệ.
- Cho dù nói như thế nào, ngươi đều rất liều lĩnh. Ngươi phải nhớ kỹ, hiện tại ngươi không phải đại biểu cho riêng cá nhân mình, mà là đại biểu cho cả cung môn. Hôm nay nếu không có được mấy vị này ra tay tương trợ, chỉ sợ... Hậu quả thiết tưởng không chịu nổi
Phong Thanh Duyến lấy thân phận một vị trưởng bối mà cảnh cáo.
- Được rồi, hiện tại cũng không phải lúc nói những việc lặt vặt này. Sau này tin tưởng Tiếu nhi sau khi trải qua lần này đây , lần sau sẽ biết có chừng mực.
Đông Phương Mỗ Mỗ đứng ở một bên nói.
Lăng Tiếu đang nghĩ muốn nói cái gì nữa, lại nghe thấy một âm thanh thương xót
- Phong Nha huynh đệ của ta, ta không tin ngươi lại chết, ta không tin. Âu Dương gia hỗn đản, ta nhất định phải diệt sạch sẽ bọn ngươi!.
Đây là âm thanh của Tàn Báo, hắn đã tỉnh lại từ trong hôn mê.
Hắn không thể đón nhận sự thật huynh đệ của mình đã ngã xuống , đang không ngừng điên cuồng hét lên.
Lăng Tiếu liên tiếp thở dài một hơi, hắn bay vút đến bên người Tàn Báo quát to
- Ngươi tỉnh táo lại cho ta!.
Tàn Báo nhìn Lăng Tiếu cầu khẩn
- Cung Chủ, ngươi nhất định có biện pháp cứu Phong Nha có được không, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp cứu hắn.
Một người võ giả cứng rắn như sắt thép lại trở nên khổ sở như vậy, nó thực sự cho thấy tình nghĩa sâu đậm nhiều năm giữa hai người.
Lăng Tiếu vỗ vỗ bả vai Tàn Báo mà nói
- Lúc này không nên kích động, ngày đó ngươi chỉ là tu vi Huyền Đế đỉnh cao đều có thể sống lại, huống chi Phong Nha đã là tu vi Trung Giai Thánh Giả. Chỉ cần linh hồn của hắn vẫn còn, Bổn cung liền có thể làm cho hắn mượn được thân xác!.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1551-1552: Kết cục.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lăng Tiếu lời này có bao nhiêu phần mang một chút ý tứ an ủi Tàn Báo ở bên trong.
Tuy nói sau khi đạt tới Thánh Giả , linh hồn cũng có thể Xuất Khiếu.Nhưng không phải ai cũng đều có thể bảo toàn linh hồn không tiêu tan mà sống được.
Có điều, chỉ cần trước khi chết mà linh hồn thoát khỏi thân thể, đây cũng thật là có cơ hội nhất định để sống lại.
Tàn Báo bỗng nhiên tỉnh ngộ lại , vội vàng nói
- Đúng đúng, Phong Nha sẽ không dễ dàng sẽ chết. Hắn nhất định còn có linh hồn tại đây, chỉ phải tìm được linh hồn của hắn là vẫn còn có cơ hội sống lại.
- Được rồi, ngươi trước hết bay xuống phía dưới đi, Bổn cung muốn cảm ứng một phen thật tốt!
Lăng Tiếu khuyên.
- Vậy liền nhờ vả thiếu gia.
Tàn Báo gật đầu, lập tức bay xuống giữa những người cung Tiếu Ngạo ở phía dưới, để cho Lăng Tiếu im lặng cảm ứng.
Các Thánh Giả khác cũng là đều hạ xuống từ trên trời cao , đều tự ăn vào đan dược để bắt đầu chữa thương.
Lăng Tiếu hít sâu một hơi, trực tiếp ngồi xuống trên trời cao.
Nói về tinh thần lực, bất luận kẻ nào ở đây cũng không có một người uyên bác và hùng hậu hơn so với hắn.
Thực lực của hắn liên tục phóng đại, Tinh Thần Thức Hải lại được khuếch tán rất lớn, hoàn toàn có khả năng lại hòa tan vào rất nhiều tinh thần dịch.
《 Khống Thần Quyết 》 của Lăng Tiếu ngoại trừ có thể khống chế linh hồn người khác ra, càng là khắc tinh của rất nhiều tàn hồn. Hắn có khả năng hấp thu lực lượng của những tàn hồn này để tu luyện thành tinh thần dịch, có khả năng làm lớn mạnh linh hồn của bàn thân, đồng thời cũng tiếp thu trí nhớ của tàn hồn kia.
Đó cũng là một chỗ ảo diệu khác của《 Khống Thần Quyết 》.
Hiện nay chốn thiên địa này vừa mới xảy ra sự giết chóc đại quy mô , tử thương mấy vạn người, khẳng định lưu lại rất nhiều linh hồn ở trong thiên địa này.
Những tàn hồn này đúng là thuốc bổ tốt nhất cho tinh thần lực của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu có thể tụ lại bọn họ để hấp thu, cũng có thể phân biệt bọn chúng rốt cuộc một đám tàn hồn nào thuộc về Phong Nha.
Điều kiện tiên quyết là linh hồn Phong Nha không bị Âu Dương Chấn hoàn toàn hủy diệt.
Khống Thần Quyết bắt đầu vận động, rất nhiều tàn hồn pha tạp ở chung quanh vẫn chưa bị tiêu tan đang không ngừng bị hấp thu lại đây.
Lăng Tiếu có thể cảm ứng được một loạt tâm tình tiêu cực như sự sợ hãi, kinh hoảng, tuyệt vọng của bọn họ....
Lực lượng của những tàn hồn này mặc dù không ít, chính là Lăng Tiếu cũng không hề thu nạp. Bởi vì lực lượng bọn họ quá yếu, đối với hắn hiện tại mà nói thì không có nhiều tác dụng hơn, lại chỉ làm gia tăng tạp chất trong Thức Hải của hắn mà thôi.
Lăng Tiếu chỉ là thu tàn hồn có thể đạt tới Huyền Đế trở lên để tiến tới thu hoạch hấp thụ.
Bỗng đột nhiên, hắn bắt được một tàn hồn cấp bậc Bán Thánh. Tàn hồn này so với tàn hồn khác thì cường đại hơn rất nhiều. Nó đang ở vào trạng thái suy yếu, đang bám vào trên nguyên thi thể. Hẳn là nó muốn khôi phục một chút lực lượng, rồi lại tìm kiếm thân thể thích hợp để trọng sinh.
Lăng Tiếu căn bản không khách khí, trực tiếp thu hút nó , nhanh chóng luyện hóa nó.
Hiện nay Thức Hải của Lăng Tiếu đã phát triển đến tình trạng người khác khó có thể tưởng tượng nổi. Lực lượng tàn hồn bình thường thật đúng là không đáng để ý.
Trái lại loại tàn hồn cấp bậc Bán Thánh vẫn có thể làm cho tinh thần lực của hắn tăng trưởng không ít.
Lăng Tiếu không có tâm tư cảm thụ sự vui sướng tràn trề kia, hắn lập tức không ngừng điên cuồng hấp thu lực lượng của rất nhiều tàn hồn này.
Sau một hồi tìm kiếm loanh quanh, nhưng lại không hề phát hiện sự tồn tại của tàn hồn Phong Nha , điều này làm cho Lăng Tiếu có hơi lo lắng.
- Chẳng lẽ linh hồn của Phong Nha cũng đã bị hủy diệt rồi sao?
Lăng Tiếu nghi hoặc tự nhủ.
Không phải mỗi một Võ Giả sau khi chết đều có thể giữ lại được lực lượng tàn hồn. Có không ít Võ Giả trước khi chết ngay cả linh hồn cũng đã lâm vào tình trạng bị thương nặng, do đó rất có khả năng không còn tàn hồn để lại.
Lăng Tiếu dằn lòng kìm nén tính khí, tiếp tục càng không ngừng khuếch tán tinh thần lực đi ra ngoài.
Tinh thần lực của Lăng Tiếu giống như một cái lưới lớn , đan xen tung hoành, dày đặc như tơ.
Rốt cục, hắn phát hiện một chỗ đang có hồn lực dao động cực kì kịch liệt.
Tàn hồn kia dần dần hội tụ thành một hình người , mặc dù cực kỳ suy yếu, nhưng đây là tàn hồn cường đại nhất mà Lăng Tiếu cảm ứng được.
- Thì ra là lão gia hỏa này lại vẫn chưa chết!
Lăng Tiếu phát hiện tàn hồn này thực sự không phải là Phong Nha, mà là của Âu Dương Tiêu bị Đông Phương Mỗ Mỗ cùng Hàn Khai giết chết.
Sau khi tàn hồn của Âu Dương Tiêu vừa mới Ngưng Hình , liền hướng tới một phương hướng bay vút đi , muốn rời khỏi nơi này.
Lăng Tiếu cũng không thể để cho lão chạy thoát, một khi để cho hồn lực của lão khôi phục được, vậy nó tuyệt đối có thể lại lần nữa sống lại trưởng thành. Nói không chừng sau này còn có thể tìm cung Tiếu Ngạo của hắn để báo thù.
Thừa dịp hiện tại là lúc lão suy yếu nhất, nhất định phải lập tức hấp thu luyện hóa bằng sạch tàn hồn.
Hiện nay linh hồn Lăng Tiếu đã tu luyện tới cảnh giới Xuất Khiếu, nhưng lại còn có thể Xuất Khiếu để đánh nhau, so với chân thân của hắn thì không kém hơn bao nhiêu.
Để đối phó với tàn hồn cường đại như vậy, Lăng Tiếu khó lòng lập tức thu hút hấp thị được nó, nhất định phải để cho linh hồn của chính mình tự thân đi ra ngoài bắt lấy nó.
Lăng Tiếu tuyệt không lo lắng sẽ bị tàn hồn của Âu Dương Tiêu cắn trả, ngượi lại hiện tại là lúc nó suy yếu nhất nên phải tranh thủ.
Lăng Tiếu cũng không phí quá nhiều công phu, liền đã bắt được nó lại đây.
- Lăng Tiếu, lão phu đã đến như vậy, vẫn còn không thể buông tha ta sao?
Âu Dương Tiêu thập phần kinh hoảng mà nói.
Lão vẫn còn thật không nghĩ tới chính mình chỉ còn lại có tàn hồn mà cũng bị người ta bắt lấy, đối với Lăng Tiếu là càng tỏ ra kiêng kỵ sợ hãi. Một khi tàn hồn của lão lại bị thương, vậy ngay cả một chút hy vọng cuối cùng cũng không có.
- Nhổ cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi đến lại sinh. Vào lúc các ngươi đến diệt cung Tiếu Ngạo chúng ta , liệu có ai lại không nghĩ đến buông tha chúng ta. Hiện tại mới cầu xin tha thứ thì còn hữu dụng sao?
Lăng Tiếu khinh thường nói thêm một tiếng, lập tức nhanh chóng hút tàn hồn của Âu Dương Tiêu vào trong Thức Hải của mình.
Cho dù tàn hồn của Âu Dương Tiêu giãy dụa như thế nào đều khó có thể thay đổi sự thật bị luyện hóa.
Lăng Tiếu tịnh không có thời gian để tiêu hóa trí nhớ của Âu Dương Tiêu, lại một lần nữa bắt đầu tìm tòi.
Cuối cùng rốt cục tại một đoạn Vạn Niên Hàn Thiết bị gãy, hắn đã phát hiện ra tàn hồn của Phong Nha.
Trạng thái của nó cũng đồng dạng thập phần suy yếu, so sánh với tàn hồn vừa rồi của Âu Dương Tiêu càng suy yếu hơn vài phần.
- Phong Nha Bổn cung đến trợ giúp ngươi !
Linh hồn của Lăng Tiếu trao đổi cùng tàn hồn của Phong Nha.
- Cũng đừng nói gì nữa, trước hết cứ vào trong Thức Hải của ta ở lại tạm. Ta sẽ mau chóng thay ngươi tìm được một khối thân thể phù hợp thể chất , đến lúc đó ngươi lại có khả năng cùng chúng ta chinh chiến thiên hạ!
Lăng Tiếu lên tiếng an ủi.
Ngay sau đó, Lăng Tiếu liền dẫn tàn hồn của Phong Nha tới trong Thức Hải , để nó nuôi dưỡng tại đó.
Lăng Tiếu cũng không lo lắng Phong Nha sẽ gây bất lợi đối với hắn. Phải biết rằng ở trong Thức Hải của hắn vẫn còn có yêu quái Thiên Hỏa Châu , huống hồ hắn cũng tín nhiệm Phong Nha trung thành đối với hắn.
Tàn Báo vừa nhìn thấy Lăng Tiếu bắt đầu hạ xuống, lập tức bay tới hỏi
- Cung Chủ thế nào?.
Trong ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ chờ đợi , hắn rất sợ nghe được sự thật khó có thể đón nhận.
- Tìm được rồi, hãy tìm cho hắn một khối thân thể hoàn mỹ, dù sao khối nhục thân trước của hắn tất cả cũng đã biến chất. Đến lúc đó ngươi cùng hắn lại xưng huynh gọi đệ liền không có có vẻ không được tự nhiên như vậy.
Lăng Tiếu cười cười nói giỡn.
Tàn Báo vui mừng, lập tức quỳ xuống trước mặt Lăng Tiếu mà nói
- Đa tạ Cung Chủ!.
Nếu đổi làm người bình thường thật đúng là khó tìm ra những tàn hồn đã tiêu tan trong thiên địa này. Còn may Lăng Tiếu lại có được năng lực như vậy.
Hiện tại, Tàn Báo đối với Lăng Tiếu quả nhiên là trung thành không hai lòng, là không có một chút ít ý tưởng phản bội.
Khi Lăng Tiếu trở lại bên cạnh nữ nhân của mình , mới nhìn thấy Diệp Vân Phong được bảo vệ ở trong đó. Chỉ thấy hắn vẻ mặt tái nhợt, trước ngực càng dính đầy vết máu, khí tức thập phần yếu ớt.
- Là ai làm?
Lửa giận của Lăng Tiếu trong nháy mắt lại lần nữa bắt đầu bốc lên cao.
Diệp Vân Phong là tiểu đệ của hắn, lại bị người ta gây tổn thương thành như vậy, quả nhiên là khiến cho lửa giận của hắn khó lòng dập đi.
Huyền Diệu chỉ chỉ vào Lưu Húc giống như con chó chết mà nói
- Chính là kẻ phản bội này!.
Lăng Tiếu quay sang nhìn tới Lưu Húc , chỉ thấy khí tức toàn thân của hắn đã không còn, hiển nhiên là bị người ta phế đi đan điền.
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Lăng Tiếu hỏi với sắc mặt bình tĩnh.
Huyền Diệu lúc này mới nói qua một lần với Lăng Tiếu chuyện đã xảy ra trước đây.
Lưu Húc ngẩng đầu nhìn về hướng Lăng Tiếu cười nói
- Thật sự là đáng tiếc không có hoàn toàn giết chết quân sư quạt mo này của ngươi và Diệp Vân Phong , bằng không ta cũng có hai kẻ chôn cùng, ha ha!.
- Ta tự hỏi đối đãi ngươi không tệ, phản bội còn chưa tính, vì sao phải hại Vân Phong. Bình thường hắn đối đãi với ngươi như anh em a!
Lăng Tiếu thần sắc lạnh lùng nhìn Lưu Húc mà hỏi.
- Hừ, Lưu Húc ta kế thừa Cửu Dương Phần Thiên thần công, tương lai phải đi trên một con đường rực rỡ tươi đẹp, sáng tạo cơ nghiệp phi phàm. Vậy mà mở đầu lại đành phải làm hạng người ở bên dưới kẻ khác. Vào một khắc ngươi thu hoạch Lưu Dương Tông của ta, ta liền thề một ngày nào đó muốn thay thế ngươi !
Lưu Húc nói với vẻ thập phần kiên cường.
- Ha hả, thật vậy sao? Vậy kiếp sau ngươi lại làm mộng đẹp nhé!
Lăng Tiếu đưa một tay túm lấy đầu Lưu Húc , một đám Hỏa Diễm trong nháy mắt tuôn ra, lập tức đốt Lưu Húc thành tro bụi.
- Đây chính là kết cục của kẻ phản đồ !
Lăng Tiếu nhìn chung quanh mọi người chung quanh mà nói khe khẽ.
Hắn tự hỏi đối đãi với người bên cạnh không tệ, chính là hiện tại lại xuất hiện phản đồ, lại còn thiếu chút nữa hại chết huynh đệ của mình. Hắn không lập uy làm những người khác kinh sợ một phen là không được.
Những người khác Cung Tiếu Ngạo đều là quì trên đầu gối nhất tề thề với Lăng Tiếu
- Bọn ta thề đi theo bên cạnh Cung Chủ , tuyệt đối không phản bội Cung Chủ!.
Lăng Tiếu không có nói gì thêm , lập tức hạ lệnh cho mọi người phản hồi trở về cung Tiếu Ngạo.
Ngay sau đó, hắn mặt mày rạng rỡ đi tới chỗ Hoa Hiểu Quế cùng Đường Cương Lĩnh.
- Lão đại!
Hai người đều là mang theo một vẻ áy náy mà kêu lớn.
Bọn họ đối với việc vừa rồi không thể trợ giúp cung Tiếu Ngạo thì có cảm giác áy náy. Nếu như mà có năng lực , hận không thể lập tức ngược đãi lão đầu Thiên Thông này trăm ngàn lần.
Lăng Tiếu nhìn qua bọn họ, lại quay sang nhìn ba vị Thánh Giả cách đó không xa, rồi chỉ là liên tiếp vỗ vỗ lên vai hai người bọn họ mà nói
- Tâm ý các ngươi ta cũng biết, trước cứ về chỗ ta uống say sưa một phen rồi tâm sự một trận đi!.
Hiện ở chỗ này cũng không phải là nơi nói chuyện phiếm. Ở đây vẫn còn có rất nhiều người bị thương, nhất định phải mau chóng hộ tống bọn họ phản hồi về cung môn để chữa thương.
Hoa Hiểu Quế cùng Đường Cương Lĩnh đều gật đầu, cùng với Lăng Tiếu nhất loạt quay về cung Tiếu Ngạo.
Lăng Tiếu không hề trách bọn họ, trong lòng bọn họ càng khó chịu hơn.
...
Âu Dương gia đi ngàn dặm xa xôi đến diệt cung Tiếu Ngạo. Mặc dù khiến cho cung Tiếu Ngạo tổn thất nặng nề, nhưng mà đại bộ phận nhân mã của bọn họ tất cả cũng bị chết ở tại địa giới Tam Trại Bang.
Sau chuyện này không ít người của các thế lực đã tới trên chiến trường kia để quan sát, lập tức đều bị kinh ngạc.
Tất cả thi thể lưu lại ở đó đều là người của Âu Dương gia cùng Hắc Ma Môn , càng có vô số thi thể Linh Thú. Còn người chết của cung Tiếu Ngạo chính là một người cũng không thấy.
Nhìn thi thể khắp nơi kia , đỏ tươi một mảnh huyết , có vẻ vô cùng buồn nôn.
- Người chết thật nhiều, thật không hổ là cuộc đấu giữa các thế lực lớn. Âu Dương gia lần này xong, cung Tiếu Ngạo lại có thể đối kháng được toàn tộc bọn họ xuất kích, càng làm cho Hắc Ma Môn rụt tay thu về, phần thực lực này thật là đáng sợ.
- Cái này hay rồi. Cung Tiếu Ngạo sau trận này chỉ sợ một lượt sẽ vượt qua Hắc Ma Môn, trở thành thế lực cường đại nhất dưới Linh Vũ Các , có lẽ so sánh Dược Môn cũng không yếu hơn bao nhiêu.
- Sau trận này , cung Tiếu Ngạo nói vậy sẽ không chịu để yên. Âu Dương gia chỉ sợ phải bị xoá tên trong Trung Vực a!.
- Mẹ ôi, tất cả Không Gian Giới Chỉ và linh khí đều bị lấy đi , chỉ còn lại có một chút cục sắt vụn. Người cung Tiếu Ngạo thật là dữ tợn!.
...
Âu Dương gia xâm phạm quy mô đến cung Tiếu Ngạo không được, ngược lại bị đại bại mà về. Tin tức này trong nháy mắt giống như ôn dịch truyền khắp các góc Trung Vực.
Uy danh của Cung Tiếu Ngạo ở chiến dịch lần này đã được thúc đẩy lên đến đỉnh.
Có người nói là có Đông Phương gia cùng với Phong gia trợ giúp, cung Tiếu Ngạo mới có thể đẩy lui địch; còn có lời đồn đại, Cung Chủ cung Tiếu Ngạo có một kiện Thần Khí, xuất một chiêu là có thể giết chết một vị Thánh Giả, đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến cho Âu Dương gia bại trận; cũng có người nói là bởi vì Lăng Tiếu trở thành Thánh Dược Sư, mời chào được Thánh Giả Vạn Hoa Tông và không ít Thánh Giả đi theo mới có thể chuyển bại thành thắng...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1553-1554: Huynh đệ nói chuyện cũ.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Tóm lại đủ loại đồn đại, đều là truyền đi đến nơi đến chốn, như thể muốn làm cho người ta bị lạc vào cảnh giới kỳ lạ vậy.
Nhưng mà trên người Lăng Tiếu có mang thần khí, tin tức này đã lại được nhiều người còn sống trên chiến trường chứng thực.
Trong lúc nhất thời, trong mỗi thế lực lớn cũng có tâm tư nào đó.
...
Người của Hắc Ma môn sau khi phản hồi về đến tông môn , lập tức cho người canh gác thật kĩ, phòng ngừa người cung Tiếu Ngạo đột kích.
Bên trong trọng địa Hắc Ma Môn , tâm tình Mị Sát trở nên xấu dị thường. Lần đầu tiên nàng dẫn người xuất chinh, vốn tưởng rằng nắm chắc thắng lợi trong tay , nhưng lại vẫn bại trận chịu thiệt hại, khiến cho nàng rất không cam lòng a!
- Thần Khí a, nếu có thể đoạt được nó, nhất định có khả năng trợ giúp Ma Môn của ta đại sát tứ phương!
Mị Sát lộ ra vẻ cực kỳ không cam lòng mà thì thào nói.
Nàng đang tính toán, xem nên như thế nào mới có thể nhanh chóng đoạt được Thần Khí kia từ trong tay Lăng Tiếu.
- Xem ra chỉ có thể mau chóng triệu hoán phu quân trở về!
Mị Sát sau nhiều lần do dự, cuối cùng cũng đưa ra một quyết định.
...
Tại tổng bộ tổ chức Sát Thiên, Sát Thiên mang theo mặt nạ hung ác đang nghe hai tên thủ hạ bị thương mà về báo lại kết quả hành động lần này.
Từ trên mặt nạ của hắn lộ ra hai đạo ánh sáng khiếp người thập phần áp bức.
- Xin Cung Chủ giáng tội, là chúng thuộc hạ vô năng!
Hai tên Đê Giai Thánh Giả quì trên đầu gối cao giọng nói.
Sát Thiên khẽ khoát tay mà nói
- Đứng lên cả đi , cái này cũng không có thể trách các ngươi. Không nghĩ tới tiểu tử kia thật sự có thể vượt qua được cơn sóng gió này, ngay cả vài đại thánh Âu Dương gia đều bỏ mạng. Xem ra còn là ta xem thường hắn.
- Cung Chủ, thân thể tiểu tử kia rất kì dị cổ quái. Rõ ràng bị thuộc hạ đâm trúng nhưng lại một chút cũng không có bị gì. Thuộc hạ hoài nghi không chỉ là hai kiện Thần Khí, có khả năng hắn vẫn còn có một kiện Thần Khí phòng ngự.
Một người Đê Giai Thánh Giả nói.
Sau khi nghe xong , Sát Thiên híp mắt mà âm thầm tự nhủ ở trong lòng
- Chẳng lẽ những điều này là do tên Tà Đế kia lấy được từ Thiên Vực rồi cấp cho tiểu tử này sao?.
Cung Tiếu Ngạo chiến thắng Âu Dương gia, nhưng mà ở chỗ bọn hắn không có lấy nửa phần tâm tình vui sướng.
Cho dù là bên trong cung Tiếu Ngạo hoặc bên ngoài thành Phong Vân, tất cả mọi người là mặc đồ trắng, đầu quấn khăn trắng, hoàn toàn bầu không khí buồn đau khi cử hành tang lễ.
Tổng cộng huy động hơn hai vạn người, lại đã chết gần hai vạn người, còn sống trở về mới hơn bốn ngàn người.
Đây là tuyệt đối thắng thảm, căn bản không đáng có bất cứ chỗ nào để vui mừng.
Lăng Tiếu dẫn đầu cử hành tang lễ long trọng ở bên trong cung, hiến tế cho tất cả những ai đã chết đi.
Hắn đích thân làm người điều khiển cử hành buổi lể cực kì long trọng này.
Lăng Tiếu vẫn còn tự mình khom mình hành lễ đối với rất nhiều những người đã chết đi , dùng cái đó thể hiện sự tôn trọng và thương tiếc đối với bọn họ, những người vì cung môn mà đã hy sinh tráng liệt bỏ mình.
Lăng Tiếu lại thông báo cho Huyền Diệu nhất định phải thu xếp thật tốt cho người già hoặc thân nhân của những kẻ đã bị chết đi này , khiến cho nửa đời tiếp theo của bọn họ không phải lo áo cơm , nếu muốn tu luyện cũng có thể trực tiếp trở thành đệ tử Ngoại Môn bên trong cung, có tài năng bẩm sinh có khả năng trở thành đệ tử Nội Môn.
Vậy cũng là một loại trấn an đối với những người hy sinh.
Đồng thời coi như là một loại thủ đoạn lung lạc lòng người. Nếu không sau này ai còn sẽ thay cung Tiếu Ngạo của hắn mà bỏ hết sức lực.
Tang lễ cử hành ba ngày ba đêm mới kết thúc.
Mà mọi người nhất định phải thắt khăn trắng để tang ba tháng, hơn nữa đến lúc đó Lăng Tiếu sẽ tự mình đi tới tiêu diệt Âu Dương gia.
Đồng thời, hắn lại cho người công bố rộng rãi chuyện thân phận hắn trở thành Thánh Dược Sư, những ai muốn gia nhập vào cung Tiếu Ngạo bọn họ, đều có thể đến đây gia nhập, điều kiện tiên quyết là đủ trung thành.
Lần này đã chết nhiều người như vậy, nhất định phải nhanh một chút mời chào cao thủ làm phong phú lực lượng, lại có thể ngăn chặn thế lực khác gây áp lực.
Mặt khác, Lăng Tiếu đã để cho Tàn Báo dẫn người đi tới Lưu Dương Tông cùng với rất nhiều thế lực đã tuyên bố thoát li cung Tiếu Ngạo , tẩy huyết hết thảy bọn họ , lấy đó làm gương.
Cái này chính là kết quả của việc lựa chọn phản bội, không có bất cứ điểm nhân từ tình cảm gì đáng nói.
...
Bên trong cung Tiếu Ngạo, Lăng Tiếu mặc một bộ áo bào trắng, tay xách một bình rượu ngon trăm năm ngồi đối ẩm cùng với hai vị huynh đệ Hoa Hiểu Quế và Đường Cương Lĩnh ở trước mặt.
Hơn mười năm không gặp , ba người xác thực không biết nên bắt đầu nói từ đâu , chỉ là đều tự uống rượu giải sầu.
Cuối cùng, Hoa Hiểu Quế thập phần khó chịu sau khi tợp một ngụm rượu liền nói với Lăng Tiếu
- Lão đại, ta mặc kệ , ta muốn ở lại bên cạnh ngươi, cùng ngươi chung sinh tử!.
- Cái gì mà chung sinh tử, ngươi đây là muốn lão đại chết sớm một chút, có đúng thế không?
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói.
Không biết vì sao, sau khi mới xa cách mười năm hắn liền cảm giác đã sinh ra một chút ngăn cách cùng hai người.
Nhưng là cùng với những lời của Hoa Hiểu Quế nói ra, trở ngại này trong nháy mắt dã giảm đi không ít, ít nhất là tính tình của Hoa Hiểu Quế cũng vẫn như trước.
Hoa Hiểu Quế lúng túng nói
- Lão đại, ta đây không phải có ý tứ này. Ta là muốn ở lại cùng lão đại chung tay xây nghiệp bá, không muốn lại quay về Linh Vũ Các.
Đường Cương Lĩnh cũng mở miệng nói
- Đúng , để cho chúng ta lưu lại trợ giúp ngươi một tay đi.
Lăng Tiếu uống một hớp rượu lắc đầu mà nói
- Ngày đó Thần Côn cho các ngươi đi vào Linh Vũ Các, chính là biết các ngươi sẽ có tiền đồ, khẳng định sẽ đi trên con đường thuộc về các ngươi. Lần này các ngươi có thể chạy tới là ta đã rất cảm kích , ít nhất trong lòng các ngươi có lão đại ta đây. Hiện nay không phải lão đại không muốn giữ các ngươi lại, mà là còn không phải lúc. Các ngươi hiện tại đang lúc ở vào giai đoạn học tập tấn chức, có lẽ ở lại bên trong Linh Vũ Các còn có tiền đồ.
- Chính là lão gia hỏa này rất đáng giận. Bảo bọn hắn giúp vài chuyện nhỏ cũng không vội vàng. Nếu mà bọn hắn chịu ra tay, tuyệt đối có thể làm cho những kẻ đó phải trả giá không nhỏ !
Hoa Hiểu Quế nói với vẻ khá không cam lòng.
- Cương Lĩnh ngươi nghĩ như thế nào?
Lăng Tiếu không đáp, mà là quay mặt nhìn sang Đường Cương Lĩnh ở bên cạnh rồi hỏi.
Về mặt tâm lý , Đường Cương Lĩnh so với Hoa Hiểu Quế thì chín chắn thận trọng hơn một chút.
Đường Cương Lĩnh do dự một chút rồi nói
- Bọn họ có băn khoăn của bọn họ. Nếu như bọn họ thật sự mạnh mẽ tham gia, vậy thì liền không chỉ có là chuyện của bọn họ mà thôi , mà là chuyện của cả Linh Vũ Các , bên trong sẽ liên lụy đến rất nhiều thứ.
Lăng Tiếu khẽ gật đầu thở dài nói.
Không sai, tất nhiên các ngươi mới vừa vào Linh Vũ Các không lâu. Nếu là sau này , các ngươi có thể trở thành Thánh Sư không thể thiếu của Linh Vũ Các , vậy thì cũng sẽ không phát sinh chuyện ngày đó. Cho nên dựa vào người không bằng dựa vào chính mình!.
Lời này cũng là Lăng Tiếu tổng kết kinh nghiệm nhiều năm cuộc sống.
Cùng với việc Bại Gia Tử và Long Nữ liên tục rời đi, bên cạnh Lăng Tiếu thiếu hụt trợ thủ nghiêm trọng. Không có bọn họ tương trợ, nếu muốn sinh tồn khó khăn xác thật lớn hơn rất nhiều.
Nếu không có long lân cùng với Trấn Thiên Cổ mà lão Long vương ban cho, chỉ sợ hắn đã sớm bị Thánh Giả diệt thành mảnh vụn.
Càng đừng hy vọng vào lúc nguy hiểm sau này sẽ có ai đó đến cứu được hắn.
Cho nên, hắn mới có cảm mà nói ra như vậy.
Hắn cũng rất muốn để cho Hoa Hiểu Quế cùng Đường Cương Lĩnh lưu lại, nhưng mà như vậy ngược lại sẽ cản trở sự tiến bộ của bọn họ.
Đối với rất nhiều chuyện Lăng Tiếu thật là ích kỷ, nhưng là đối với chuyện về phương diện này thì lại cởi mở.
Ngày đó, hắn dẫn bọn hắn đến Trung Vực đúng là nghĩ cho tất cả mọi người có thể trưởng thành hơn, thực sự không phải là chỉ lo cho chính hắn có thể cường đại, mà khiến cho bọn họ không thể được phát triển tốt.
- Chính là, nếu là lại phát sinh đại sự gì , chúng ta lại không thể đến giúp lão đại. Điều này làm cho chúng ta băn khoăn, trong lòng khó chịu quá mức!
Hoa Hiểu Quế nói.
- Tâm ý các ngươi ta cũng biết , cho nên, các ngươi phải nhanh chóng cường đại lên một chút. Chờ các ngươi đạt đến trình tự cao hơn, cho dù là người bên trong Các cũng không ngăn nổi các ngươi.Đến lúc đó các ngươi muốn làm gì thì không phải chỉ là do các ngươi sao.
Lăng Tiếu đáp, tiếp theo hắn còn nói
- Cho dù các ngươi ở nơi nào, chỉ cần các ngươi còn nhớ đến lão đại ta đây, các ngươi liền là huynh đệ của ta. Lúc nào cần đến lão đại hỗ trợ , lão đại khẳng định không thể thoái thác.
- Lão đại nói đúng, ta nhất định phải sớm trở thành Thất Giai, không, Bát Giai Luyện khí sư. Đến lúc đó tài nguyên bên trong Các còn không phải đều là do tự chúng ta chi phối.
Đường Cương Lĩnh tự tin đáp.
- Ta chỉ muốn ở lại bên cạnh lão đại. Huống chi lão đại hiện tại đã là Bát Phẩm Luyện Dược Sư , hắn khẳng định dạy còn tốt hơn so với lão quỷ sư phụ kia của ta.
Hoa Hiểu Quế có hơi giận dữ.
- Thôi đừng nói gì nữa, hôm nay chúng ta không say không về.
Lăng Tiếu không muốn lại cứ tiếp tục như thế, hắn cầm lấy bầu rượu rót ra rồi cùng nhau chạm cốc bắt đầu uống thả cửa.
- Đúng, chúng ta không say không về. Ngày mai chúng ta nhất định phải phản hồi về Vũ Các , cũng không biết khi nào mới có thể gặp lại. Chỉ mong huynh đệ chúng ta đều có thể danh chấn Trung Vực!
Đường Cương Lĩnh dẫn đầu nhắc lên bầu rượu chạm cốc cùng Lăng Tiếu rồi nói.
Hoa Hiểu Quế khẽ thở dài một hơi, nhưng cũng không lại nói thêm câu gì, chỉ ngửa cổ liền bắt đầu uống say sưa.
Trong lòng hắn chỉ là hạ quyết tâm, nhất định phải mau chóng đuổi kịp và vượt bước tiến của lão đại , sau này cũng có thể trợ giúp lão đại một tay.
Ba người cũng không biết uống đến lúc nào, cuối cùng tất cả phóng túng kệ cho chính mình say đến nằm gục xuống.
Sau khi tỉnh lại, hai người không thể không rời đi.
Trước khi rời đi, Hoa Hiểu Quế vẫn chuẩn bị dẫn Võ Tư Tuyết tới Linh Vũ Các.
Chính là, lần này cũng lại bị Lăng Tiếu ngăn cản.
- Lão đại, tại sao?
Hoa Hiểu Quế không giải thích được liền hỏi.
Một bên Võ Tư Tuyết cũng căng thẳng nhìn Lăng Tiếu, không hiểu vì sao hắn phải ngăn cản.
Ngày đó , hắn dẫn nàng đến Trung Vực chính là vì có thể để cùng Hoa Hiểu Quế ở chung một chỗ sao?
Lăng Tiếu lắc đầu nói với Hoa Hiểu Quế
- Hiện nay ngươi đã được phong làm đệ tử chân truyền của Thánh Sư, thân phận đã hoàn toàn không giống. Hôn nhân của ngươi chỉ sợ cũng không phải do ngươi tùy tiện quyết định, huống hồ hiện tại thực lực của Tiểu Tuyết vẫn còn quá kém. Nếu trở về với ngươi, chỉ sợ sẽ không được yêu thích, cái này ngươi đã nghĩ tới sao?.
Càng là thế lực lớn càng thịnh hành hôn nhân bằng vai phải lứa, hoặc là nhìn trúng tiền đồ phát triển của người đó.
Hoa Hiểu Quế đã là thực lực Đê Giai Thiên Tôn , lại là Lục Phẩm Luyện Dược Sư. Thân phận này đủ để khinh thường rất nhiều người cùng thế hệ.
Hiện nay thực lực của Võ Tư Tuyết mới chỉ là Trung Giai Vương bậc, ở trong Trung Vực xem như Võ Giả thực lực thông thường mà thôi. Nếu muốn để cho nàng lọt vào mắt những lão gia hỏa Linh Vũ Các này, thì đơn giản là nói chuyện nằm mơ.
Hoa Hiểu Quế nhìn thoáng qua Võ Tư Tuyết rồi đáp
- Lão đại, điểm ấy ngươi có khả năng yên tâm. Lão quỷ sư phụ kia của ta hẳn là sẽ không quản chuyện của ta đây.
Lăng Tiếu đáp
- Tiểu Quy, ý nghĩ của ngươi có lẽ hơi ngây thơ một chút. Có lẽ ông ta sẽ cho Tiểu Tuyết ở lại Linh Vũ Các được, nhưng tuyệt đối sẽ không cho các ngươi thật sự ở chung một chỗ. Nói không chừng sẽ còn hại đến Tiểu Tuyết!.
Võ Tư Tuyết là thiếu nữ thông minh , trong nháy mắt đã hiểu ý tứ của Lăng Tiếu, thần sắc trở nên trắng bệch.
Chẳng lẽ duyên phận của nàng cùng Hoa Hiểu Quế liền dừng ở đây sao?
- Lão đại, vậy ngươi nói nên làm gì bây giờ? Ta không có khả năng sẽ vứt bỏ Tiểu Tuyết!
Hoa Hiểu Quế nói.
Vừa nói đồng thời, hắn vẫn cố lấy dũng khí cầm tay Võ Tư Tuyết để an ủi nàng.
- Ừ, ban đầu ta chính là biết ngươi là một người trọng tình trọng nghĩa , bằng không ta cũng sẽ không mang Tiểu Tuyết đến Trung Vực.
Lăng Tiếu rất là vui mừng khi nghe được Hoa Hiểu Quế nói như vậy. Dừng một phen hắn mới nói
- Tiểu Tuyết hiện tại xác thật không thể đi theo ngươi về Linh Vũ Các, nhưng không có nghĩa là tương lai ngươi không thể cưới nàng. Ta quyết định từ hôm nay trở đi sẽ thu Tiểu Tuyết làm em nuôi, ta sẽ toàn lực trợ giúp nàng sớm ngày tăng thực lực lên. Hẳn là không đến mười năm, đến lúc đó ngươi tới cưới nàng làm vợ , thì Linh Vũ Các hẳn là không có gì có thể nói. Tất nhiên lão đại ngươi cũng là bá chủ một chốn, thân phận em nuôi của ta tự nhiên sẽ khác. Huống hồ hiện tại ta cũng là Thánh Dược Sư, coi như ta gặp sư phó của ngươi thì ta cũng có cơ hội ngang vai ngang vế cùng ông ta.
- Cái này... cái này thật có thể sao?
Không đợi Hoa Hiểu Quế mở miệng, Võ Tư Tuyết lại đầu tiên là giật mình la lên.
Tại tây bắc, tài năng tu luyện bẩm sinh của nàng coi như không tồi, chính là sau khi đi tới Trung Vực mới phát hiện chính mình giống như ếch ngồi đáy giếng. Một chút tài năng bẩm sinh và thực lực của mình căn bản không đáng nhắc tới.
Nếu không có đan dược của Lăng Tiếu trợ giúp, nàng cũng không thể chỉ trong ba năm từ Cao Giai Linh Sư đạt tới cảnh giới Trung Giai Vương Giai.
Đến khi gặp lại Hoa Hiểu Quế , trong lòng nàng thật sự là tự ti.
Lúc ban đầu nàng vẫn còn từng ghét bỏ Hoa Hiểu Quế. Hiện nay thì tốt rồi, là nàng không xứng với người ta.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555