01-11-2011, 03:01 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 4 : Quỷ Tại Khốc(10)
Dịch giả : Tiểu hà i nhi
Biên dịch : Tiểu hà i nhi
Biên táºp :Tiểu hà i nhi
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Ká»· Nhu nói: “Cho dù ngươi không phải hoà n toà n vì tiá»n, nhưng ngươi có còn nhá»› tình cảm năm xưa chăng? Hai ngươi vốn không cha không mẹ, chỉ có hai ngưá»i nương tá»±a lẫn nhau, năm đó trong thôn cÅ©ng chẳng có ai chiếu cố hai đứa trẻ các ngươi được, chỉ còn lại hai cái bánh bao, ngươi ăn hết cái cá»§a mình rồi còn kêu đói, Quá»· Hổ thấy không đà nh lòng má»›i đưa cái cá»§a hắn cho ngươi ăn…â€
Chuyện nhá» nhặt như váºy thôi nhưng Ká»· Nhu nhắc tá»›i cÅ©ng thấy thổn thức không thôi…
Linh Ngá»c mặt đầy chÃnh khà nói: “Chuyện nà y ta cÅ©ng nhá»› rõ, cái bánh bao đó ta có ăn má»™t mình đâu, ta vẫn Ä‘á»n cho y má»™t ná»a còn gì!â€
Chuyện cũ tựa khói sương.
Nhiếp Phong ở trong đống xác rắn lắng nghe chuyện cÅ© cá»§a ngưá»i khác, chỉ cảm thấy lẽ nà o ân nghÄ©a thế gian lại khó trả đến thế sao? Chỉ có Ä‘iá»u, thấy Linh Ngá»c mặt đầy chÃnh khà như thế, trong lòng lại nghÄ© nếu là nó chắc không trả lại Quá»· Hổ má»™t ná»a cái bánh bao…Nó chắc chắn sẽ Ä‘á»n lại Quá»· Hổ tất cả! Sẽ Ä‘á»n đáp tất cả!
Nhưng Nhiếp Phong có thể hiểu rõ cái gá»i là đạo là đối nhân xá» thế, có thể trả được má»™t ná»a là đã xa xỉ lắm rồi!
Äá»™t nhiên Nhiếp Phong nghe thấy Quá»· Hổ bên cạnh phát ra má»™t tiếng “tách†tháºt nhẹ, nhẹ như tiếng nước mắt rÆ¡i trên da rắn.
Là má»™t giá»t nước mắt.
Äó có lẽ là má»™t chút tình cuối cùng vá»›i chuyện cÅ©, có thể thấy được năm đó Linh Ngá»c đối vá»›i mình còn má»™t chút chân tình.
Chỉ là , bỗng có một ngà y hắn lớn lên…
Hắn hoảng sợ, nhá»› lại năm đó mình cùng chia nhau má»™t cái bánh bao vá»›i Quá»· Hổ, má»™t ngưá»i nghÄ©a huynh bình thưá»ng xấu xÃ.
Hết thảy má»i chuyện, Ä‘á»u vì gương mặt ấy…
Ká»· Nhu cÅ©ng biết rằng năm đó quả thá»±c Linh Ngá»c đã là m đúng như váºy, nhưng cÅ©ng đã thà nh quá khứ, Linh Ngá»c trước mặt đã không còn như trước mà đã thà nh má»™t ngưá»i khác, nà ng khó chịu nói: “Cho dù ngươi nói vì đại nghÄ©a mà không niệm tình nghÄ©a khi xưa, nhưng ná»a tháng trước Quá»· Hổ còn cứu ngươi má»™t mạng trước miệng hổ, ngươi sao có thể vui vẻ đồng ý vá»›i Phong thị huynh đệ như váºy!â€
Linh Ngá»c vốn mồm mép đối đáp trÆ¡n như bôi mỡ, nhưng lá»i cá»§a Ká»· Nhu Ä‘iểm trúng và o chá»— yếu, việc nà y thì Ä‘uối lý, tá»± nhiên thẹn quá hóa giáºn, nói: “Uổng công ta bấy lâu nay tìm má»i cách che chở nà ng, hy vá»ng có má»™t ngà y nà ng đứng vá» phÃa ta, nhưng đến giá» nà ng vẫn luôn đứng vá» phÃa hắn, giúp hắn như xưa!â€
Ká»· Nhu nghe hắn nói xong, má phấn á»ng Ä‘á», nói: “Ngá»c, ngươi sao có thể nói những lá»i ấy? Trước giá» Quá»· Hổ lúc nà o cÅ©ng quan tâm lo lắng cho ngươi từng chút má»™t, tÃnh hắn trầm lặng, chỉ âm thầm dùng mãnh trảo trá»i sinh cá»§a mình để trừ thú dữ cho thôn dân, công lao thì Ä‘á»u do ngươi chiếm cả, danh tiếng lẫn ngợi khen Ä‘á»u chỉ dà nh cho ngươi, má»i ngưá»i coi trá»ng ngươi hÆ¡n, thá» há»i khi được thôn dân yêu mến, dương dương tá»± đắc, có bao giá» ngươi từng nghÄ© đến nghÄ©a huynh nà y chăng? Khi đó, chỉ có ta là vẫn ở bên cạnh hắn…â€
Linh Ngá»c nói: “Phải! Trong thôn ai cÅ©ng coi trá»ng ta, đáng tiếc, ta chỉ hy vá»ng cặp mắt kia coi trá»ng ta, nhưng trong đôi mắt ấy lại chỉ có nghÄ©a huynh ta, hừ, hắn dá»±a và o cái gì mà có thể có được chứ?â€
Ká»· Nhu bị hắn há»i, nhất thá»i cứng lưỡi, lắp bắp: “Hắn…hắn…â€
Linh Ngá»c gian manh nói tiếp: “Ngươi không trả lá»i được? Hắc, mỹ nữ thiên hạ Ä‘á»u chung tình vá»›i nam nhân xấu xÃ, tất cả Ä‘á»u vì cái là do cÅ© mèm là bá»i tâm địa hắn thiện lương, nhưng ngoà i thiện lương ra hắn có gì nữa? Má»™t ngưá»i không có đầu óc, không tiá»n bạc, thế thì vẫn mãi là thứ tiện dân thôi! Nà ng nhìn Quá»· Hổ Ä‘i, cho dù hắn trá»ng tình trá»ng nghÄ©a thế nà o, hôm nay không phải cÅ©ng rÆ¡i và o đưá»ng cùng sao? Nhìn ta Ä‘i, không phải là gương mặt mà thôn dân Ä‘á»u mến trá»ng sao?â€
Ká»· Nhu quả thá»±c không thể tin được Linh Ngá»c sẽ nói như váºy, đáp: “Ngá»c, ngươi nói váºy sai rồi, không có trái tim thì không có gì cả!â€
Linh Ngá»c giáºn dữ nói: “Không sai, ta không đủ nhân nghÄ©a! Ta vốn có thể có tất cả, nhưng lại không có được, ta không cam tâm!â€
Ká»· Nhu thấy hắn động khÃ, nói mãi không chịu dừng lại, bèn quay mặt nói: “Äừng nói nữa, chuyện đó…đã qua lâu lắm rồi.â€
Linh Ngá»c kéo ngưá»i nà ng lại, nói: “Không! Äối vá»›i ta thì má»›i chỉ như hôm qua mà thôi! Nếu Quá»· Hổ đẹp hÆ¡n ta, ta thua hắn cÅ©ng cam lòng, nhưng hắn từ nhỠđã xấu xÃ, vì sao nà ng lại cố tình chá»n hắn? Vì sao nà ng cố tình không chá»n ta?â€
Linh Ngá»c cà ng há»i cà ng ấu trÄ©, kÃch động, nhưng vừa há»i lại vừa lay mạnh thân thể Ká»· Nhu!
Ká»· Nhu bất đắc dÄ© yếu á»›t kêu lên: “Mỹ nữ trong thiên hạ đâu có thiếu, Ngá»c, ta há»i ngươi, vì sao ngươi khổ sở muốn lấy ta bằng được?â€
Tháºt là má»™t câu há»i hay! Linh Ngá»c nhất thá»i ngẩn ngÆ¡, tá»±a như lạc và o mê cung.
Äúng váºy, vì sao hắn lại nhất định muốn lấy Ká»· Nhu?
Hắn vốn là kẻ thông minh, đáng tiếc đối thá»§ hắn gặp không phải đấu trà vá»›i hắn mà là đấu tình! Tình, má»™t chữ khiến ngưá»i ta Ä‘iên đảo, chỉ cần có ở trong tim, đó là tình!
Nhưng mà đối vá»›i chữ Tình, thông minh tuyệt đỉnh như Linh Ngá»c cÅ©ng mÆ¡ hồ như lạc và o mê lộ…
Hắn không rõ vì sao hắn lại muốn có tình yêu cá»§a Ká»· Nhu? Vì sao mưá»i ba năm qua, nà ng lại không thể vì “mưa dầm thấm đất†mà yêu thương hắn?
Nhưng sao phải hiểu chứ?
Hắn tá»± há»i, má»™t lần cuối cùng, có lẽ cÅ©ng là m lòng mình chết má»™t lần!
Cuối cùng, Linh Ngá»c há»i: “Váºy là cho dù thế nà o, nà ng cÅ©ng sẽ không chá»n ta?â€
Ká»· Nhu thở dà i: “Ngá»c, Ä‘iá»u nà y ta đã trả lá»i ngươi không biết bao nhiêu lần từ mưá»i ba năm trước, không ngá» hôm nay ngươi lại ép ta trả lá»i lần nữa…â€
Nà ng chăm chú nhìn Linh Ngá»c, rồi bất đắc dÄ© nói tiếp: “Câu trả lá»i cá»§a ta cÅ©ng giống như mưá»i ba năm trước.â€
Thá»±c ra, chưa cần há»i thì trong lòng cÅ©ng đã có đáp án, Linh Ngá»c vẫn mong sẽ có kì tÃch, nhưng không ngá» lại như thế…
Hắn ngây ngốc má»™t lúc lâu, cuối cùng má»›i vô thức nói: “Nà ng tháºt là tà n nhẫn!â€
Ká»· Nhu đáp: “Không tà n nhẫn bằng ngươi đối vá»›i Quá»· Hổ!â€
Má»™t lá»i nói ra, ân Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt!
Tà n nhẫn?
Linh Ngá»c bá»—ng nhiên phát hiện ra hắn rất háºn nà ng, háºn đến thấu xương, vì yêu mà thà nh háºn!
Nếu cuối cùng cÅ©ng không chiếm được nà ng, váºy thì hắn không còn sợ nà ng biết…
Bằng bất cứ giá nà o.
Nếu muốn háºn nà ng thì sẽ háºn tất cả, hắn muốn nà ng biết hết tất cả, hắn muốn nà ng Ä‘au lòng, sợ hãi, rÆ¡i lệ…
Bá»—ng dưng, Linh Ngá»c như răng cưá»i, tà n nhẫn nói: “Hắc hắc, ta như thế là tà n nhẫn độc ác sao? Có nhiá»u chuyện nà ng còn chưa biết đâu!â€
Ngữ Ä‘iệu Linh Ngá»c hết sức lạnh lùng, Ká»· Nhu nghe thấy thì trong lòng cảm thấy sợ hãi, giống như hắn Ä‘ang muốn nói cho nà ng biết má»™t chuyện vô cùng đáng sợ!
Linh Ngá»c cưá»i nói: “Cả nhà lão Là không phải do Quá»· Hổ giết chết, ngưá»i ta gặp đêm đó là má»™t kẻ khác cÆ¡!â€
Ká»· Nhu kinh hoảng, nà ng sá»›m thấy chuyện nà y kì lạ, nhưng chưa bao giá» nghÄ© tá»›i việc hắn vu cáo hãm hại nghÄ©a huynh, tháºm chà cả nghÄ© cÅ©ng không dám. Linh Ngá»c cá»±c kỳ khoái chà nhìn vẻ mặt hoảng sợ cá»§a nà ng, hắn há» hững nói tiếp: “Việc đó thì đáng gì! Nà ng biết không, vì muốn có nà ng, mưá»i ba năm trước ta còn là m má»™t chuyện thú vị hÆ¡n nhiá»u!â€
Mưá»i ba năm trước? Trong lòng Ká»· Nhu chùng xuống, Quá»· Hổ đúng là mất tÃch và o năm đó, chẳng lẽ…â€
Linh Ngá»c nói tiếp: “Năm đó, ta cầu hôn nà ng nhưng không được, trong lòng vừa giáºn vừa ganh tị, nếu ta không có được nà ng thì Quá»· Hổ cà ng không xứng, nên đêm đó ta đã hạ độc trong rượu cá»§a hắn!â€
Ká»· Nhu chấn động toà n thân, nà ng cháºm rãi đứng lên, từng bước lùi vá» phÃa sau.
“Quá»· Hổ uống xong chén rượu kia liá»n ngã xuống đất quay cuồng rên rì, chỉ chống lát đã nằm im không động Ä‘áºy. Ta nghÄ© hắn đã chết nên má»›i Ä‘em hắn lên tuyết lÄ©nh nà y chôn, phòng khi xác bị ngưá»i khác phát hiện, ta bèn lấy lá»a thiêu há»§y dung mạo hắn, hắn vốn đã xấu xà nay cà ng không giống hình ngưá»i, cho dù bị phát hiện cÅ©ng đố ai nháºn ra hắn là ai, khà khà …â€
Tiếng cưá»i Linh Ngá»c thá»±c âm hiểm, như tiếng rắn độc quẫy Ä‘uôi, Nhiếp Phong nghe hết nguyên nhân má»i chuyện, không khá»i dá»±ng hết lông tóc!
Khó trách giá»ng nói Quá»· Hổ khó nghe như váºy, gã uống phải kịch độc mà chưa chết đã là vạn phước rồi!
Nhiếp Phong cÅ©ng nghe thấy ngá»±c cha bên cạnh pháºp phồng mạnh, thứ lấy oán trả ân nà y, tháºt là mất hết nhân tÃnh, dù ai nghe xong cÅ©ng khinh bỉ không thôi, huống hồ là Nhiếp Nhân Vương!
Quỷ Hổ lại bình tĩnh đến kì lạ.
Ká»· Nhu đã khóc không thà nh tiếng, không biết là khóc vì Quá»· Hổ, hay vì nháºn ra chÃnh mình là nguyên nhân má»i chuyện?
Nà ng Ä‘au đớn lẩm bẩm má»™t mình: “Là ta hại hắn…Là ta hại hắn…â€
Linh Ngá»c thấy nà ng Ä‘au lòng thì cà ng Ä‘iên cuồng hÆ¡n, đứng lên tiến sát nà ng nói: “Äúng là nà ng đã hại hắn! Bởi váºy, nà ng cÅ©ng phải chịu báo ứng, như lá»i Phong thị huynh đệ nói, hắn đã ẩn trốn trên tuyết lÄ©nh nà y tám năm trá»i, nhưng nà ng chá» mưá»i ba năm mà hắn không thèm trở lại gặp mặt nà ng má»™t lần, đây chÃnh là báo ứng cá»§a nà ng!â€
Ká»· Như nước mắt như mưa, khoát tay nói: “Không, hắn nhất định sẽ trở vá»!â€
Linh Ngá»c cưá»i lạnh: “Ta cÅ©ng nghÄ© váºy, chỉ có Ä‘iá»u hắn trở vá» là để tìm ta! Ta hại hắn đến váºy rồi, nhất định má»™t ngà y nà o đó hắn sẽ trở vá» tìm ra báo thù!â€
Ngay chÃnh lúc nà y, má»™t âm thanh như dạ quá»· lạnh lùng truyá»n đến sau lưng Linh Ngá»c: “Ngươi…sai…rồi!â€
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Chữ ký của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 03:05 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 5 : Tuyết Tại Khốc(1)
Dịch giả : Tiểu hà i nhi
Biên dịch : Tiểu hà i nhi
Biên táºp :Tiểu hà i nhi
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Linh Ngá»c quay đầu nhìn, chỉ thấy má»™t ngưá»i ở sau lưng hắn và Ká»· Nhu, đứng tại nÆ¡i tối nhất trong động.
Bóng dáng ngưá»i nà y như quá»· mị, Linh Ngá»c vừa nhìn thấy đã nhÅ©n hết cả chân, ngã phịch xuống đấy la to: “Là ngươi…Quá»· Hổ!â€
Quá»· Hổ vốn nấp trong đống rắn cùng cha con Nhiếp Phong, không ngá» bá»—ng nhiên lại hiện thân, Nhiếp Phong muốn ngăn lại nhưng không kịp, lúc nà y cả hai cha con nó cÅ©ng đã lá»™ ra trước mặt Linh Ngá»c và Ká»· Nhu, không thể trốn được nữa!
Không ai ngỠđược Quá»· Hổ hiện thân chỉ để nói vá»›i Linh Ngá»c ba chữ “ngươi sai rồiâ€â€¦
Linh Ngá»c không thể nà o ngỠđược là Quá»· Hổ lại ở trong động nà y, lại cà ng không ngá» còn có cả đứa bé tóc dà i cứu đầu hổ đêm đó, mà điá»u là m hắn kinh ngạc đến chấn động là bên cạnh đứa bé còn có gã Ä‘iên giết cả nhà lão LÃ, lúc nà y tròng mắt lá»™ hung quang Ä‘ang trừng trừng nhìn mình, thanh Ä‘ao lạnh lẽo bên cạnh y cÅ©ng như Ä‘ang lặng lẽ lãnh đạm nhìn ân oán thế gian…
Ká»· Nhu lại không há» sợ hãi, không nhìn cha con Nhiếp Phong mà lao đến chá»— Quá»· Hổ, nhưng Quá»· Hổ láºp tức quát lá»›n ngăn nà ng lại: “Äừng…qua…đây…â€
Ká»· Nhu ngạc nhiên dừng chân, tiếng hét thất thanh cá»§a hắn nghe vá»™i và ng như váºy, giống như rất sợ nà ng nhìn thấy cái gì đó, nà ng bá»—ng nhiên hiểu được nghi vấn bấy lâu nay mình vẫn canh cánh trong lòng, giáºt mình nói: “Muá»™i hiểu rồi! Há», tám năm nay huynh không chịu vá» gặp muá»™i lấy má»™t lần, chÃnh là không muốn muá»™i nhìn thấy…gương mặt nà y cá»§a huynh?â€
Quá»· Hổ lạnh lùng đáp: “Nà ng…hiểu được…là tốt…â€
Ká»· Nhu dịu dà ng nói: “Hổ, đừng có ngốc như thế! Từ trước đến nay muá»™i đối vá»›i huynh như váºy đâu phải vì gương mặt cá»§a huynh, cho dù huynh có xấu đến thế nà o Ä‘i nữa thì cÅ©ng vẫn thế, huynh chắc phải hiểu hÆ¡n muá»™i…â€
Quỷ Hổ chỉ lắc đầu không nói gì, xem ra không tin rằng nà ng sẽ không thay đổi khi nhìn thấy gương mặt xấu xà nà y.
Ngay lúc hai ngưá»i hết sức buồn bã, Linh Ngá»c thừa lúc Quá»· Hổ không để ý bèn rõn rén lẻn ra phÃa cá»a động, vừa định chuồn Ä‘i thì bá»—ng có má»™t thân ảnh bé nhá» như gió lao đến chặn lại, Linh Ngá»c ngẩng đầu nhìn, thì ra là đứa bé tóc dà i đêm đó!
Quá»· Hổ đột nhiên nói: “Äể…hắn…đi…đi…â€
Gã không quay đầu lại cÅ©ng đã biết chuyện gì xảy ra, lá»i vừa nói ra, không chỉ có Nhiếp Phong, Ká»· Nhu và Nhiếp Nhân Vương ngạc nhiên mà Linh Ngá»c lại cà ng ngạc nhiên hÆ¡n.
Ká»· Nhu vá»™i la lá»›n: “Hổ, Phong thị huynh đệ đã cùng hÆ¡n trăm môn hạ đóng dưới chân núi, Linh Ngá»c chắc chắn sẽ Ä‘i báo cho chúng, sao huynh có thể thả hắn Ä‘i như váºy?
Quá»· Hổ không phản ứng lại, chỉ lấy từ trong ngá»±c ra má»™t cái bá»c vải cÅ© ném cho Linh Ngá»c, y cuống quýt nháºn lấy mở ra, vừa thấy má»™t ná»a váºt mà u xám trắng, khô kiệt, xem ra đã được giữ rất lâu, nay đột nhiên gặp ánh mặt trá»i, theo gió tan ra, hóa thà nh má»™t mà n mưa bụi trắng xóa, tá»±a như má»™t Ä‘oạn ân tình đã tan biến, vÄ©nh viá»…n mất Ä‘i…
Nhưng trong khoảnh khắc đó, Linh Ngá»c đã kịp nháºn ra váºt đó là gì, sắc mặt y còn khó coi hÆ¡n so vá»›i bị ngưá»i ta đánh, phức tạp vô cùng, ngây ngốc má»™t lúc lâu, sau đó má»›i nói: “Hóa ra lúc trước ngươi cÅ©ng không ăn nó, được! Ngươi đã trả nó lại cho ta, từ nay vá» sau chúng ta hòa nhau, lần sau gặp mặt ngươi không cần niệm tình xưa nữa, ta cÅ©ng tuyệt đối không lưu tình vá»›i ngươi!â€
Dứt lá»i, hắn nhìn Quá»· Hổ, lại nhìn Ká»· Nhu rồi quay bước, giáºn dữ bước Ä‘i.
Dù không nhìn thấy váºt kia nhưng Nhiếp Phong cÅ©ng Ä‘oán được đôi chút, không cản trở Linh Ngá»c nữa mà trở lại bên cạnh Nhiếp Nhân Vương, nhưng thấy sắc mặt cha tái mét, hÆ¡i thở như sấm, vá»™i và ng giải à huyệt cho y, Nhiếp Nhân Vương láºp tức thét lá»›n: “Cầm thú!â€
Tiếng quát vang tá»›i trá»i xanh, cát đá trong động lại bay tán loạn.
Y liếc mắt nhìn Quá»· Hổ, giáºn dữ nói: “NghÄ©a đệ ngươi là đồ cầm thú, hôm nay ngươi không giết hắn mà còn thả hổ vá» rừng, háºu hoạn tháºt khó lưá»ng!â€
Quá»· Hổ nói đứt quãng: “Äây là …cÆ¡ há»™i…cuối cùng…cho hắn…Như lúc trước…ta…không giết…ngươi…cÅ©ng là …cho ngươi…má»™t cÆ¡ há»™i.†Quá»· Hổ nói xong quay mặt sang nhìn Nhiếp Nhân Vương, tròng mắt không động, từng chữ nói tiếp: “Hy vá»ng…hai ngưá»i…cÅ©ng không…là m ta…thất vá»ng…â€
Quá»· Hổ nói lá»i tâm huyết, Nhiếp Nhân Vương nghe xong đột nhiên biến sắc, nhất thá»i không biết nói sao, chỉ nhắm mắt là m bá»™ không nghe.
Nhiếp Phong chỉ cảm thấy cha mình sau khi được tiếng đà n cho Quá»· Hổ đến nay, vẻ Ä‘iên cuồng trong mắt cÅ©ng giảm bá»›t Ä‘i, nó chỉ mong mình không nhìn lầm, lúc nà y Ká»· Nhu lại nói: “Không! Linh Ngá»c chắc chắn sẽ là m huynh thất vá»ng! Muá»™i tin chắc hắn sẽ bán đứng huynh, Hổ, chúng ta Ä‘i mau!â€
Quá»· Hổ nói: “Äi? ÄÆ°á»£c, nà ng…tá»± mình…đi Ä‘i…â€
Ká»· Nhu ngẩn ra, đáp: “Muá»™i không Ä‘i! Nếu Ä‘i, muá»™i và huynh cùng Ä‘i!â€
Quá»· Hổ há»i: “Vì sao…nà ng…muốn Ä‘i…cùng ta?â€
Ká»· Nhu vá»™i nói lá»›n: “Hổ, giá» muá»™i đã hiểu, nếu huynh vì sợ ta bị gương mặt kia dá»a sợ mà không dám vá» gặp như đã nói, váºy thì…huynh trốn trong tuyết lÄ©nh nà y có phải vì nÆ¡i nà y gần vá»›i…†Nà ng vốn định nói nÆ¡i nà y gấn vá»›i nà ng, muốn nói lại thôi, sợ nói lá»i nà y ra Quá»· Hổ sẽ phá»§ nháºn…Nhưng lá»i cá»§a nà ng, đến cả cha con Nhiếp Phong cÅ©ng hiểu, huống hồ là Quá»· Hổ!
Quá»· Hổ cưá»i lạnh má»™t tiếng, lạnh chẳng giống gã chút nà o!
“Äừng…ảo tưởng! Chá»§ nhân…cứu ta…truyá»n võ công…cho ta, tình sâu…nghÄ©a nặng, ta…trở vỠđây…chỉ vì kỳ niệm…vá»›i ngưá»i…†Gã nói cÅ©ng rất có lÃ, Nhiếp Phong từng thấy gã nhá»› đến chá»§ nhân thế nà o rồi, nói gã vì chá»§ nhân mà ẩn thân trên tuyết lÄ©nh nà y cÅ©ng không phải sai!
Ká»· Nhu đương nhiên không tin, nói: “Cho dù thế nà o Ä‘i nữa, muá»™i đã chá» huynh mưá»i ba năm, chỉ cần huynh đồng ý, chúng ta vẫn có thể quay lại!â€
Quay lại?
Nà ng vẫn là nà ng như ngà y xưa, còn gã đã chẳng còn là gã khi xưa nữa, là m sao mà quay lại?
Bá»™ mặt xấu xà như quá»· cá»§a hắn chỉ khiến nà ng bị thế gian nhạo báng, chẳng lẽ tháºt sá»± muốn cùng gã sống trong tuyết địa cả Ä‘á»i?
Quá»· Hổ nói: “Ai…cần…nà ng…chá»? Nà ng…nên sá»›m…gả cho…Linh Ngá»c, để ta…khá»i…liên lụy…â€
“Không!†Ká»· Nhu bá»—ng nhiên lao tá»›i, từ sau lưng ôm chặt lấy Quá»· Hổ, kiên quyết nói: “Muá»™i không thÃch hắn, hắn tâm địa rất xấu xa! Muá»™i đối vá»›i huynh…chết cÅ©ng không thay đổi!†Thân hình Quá»· Hổ run lên.
Äến lúc nà y gã chỉ còn má»™t Ä‘iá»u để nói, gã không thể không nói, gã đã có quyết định!
Gã xoay mình ngá»a mặt lên trởi cưá»i cuồng dại, thê lương nói: “Hắc, nà ng…đối vá»›i ta…tháºt sự…đến chết…không…đổi?â€
Ká»· Nhu vùi mặt sau lưng Quá»· Hổ, dịu dà ng nói: “Huynh hiểu mà , cần gì phải há»i?â€
Quá»· Hổ cưá»i lại nói: “Tốt…†Nói xong gỡ vòng tay Ká»· Nhu ra, quay đầu chằm chằm nhìn nà ng!
Ká»· Nhu ngây ngốc đứng nhìn, gương mặt hắn gần trong gang tấc, nà ng có thể nhìn thấy hắn tháºt rõ rà ng! Quá rõ rà ng!
Dù là nam nay nữ, má»™t ngà y nhìn thấy ngưá»i mình yêu biến dạng, hÆ¡n nữa còn biến thà nh xấu xà vô cùng, rốt cuá»™c nên là m sao?
Nếu miá»…n cưỡng chấp nháºn, má»—i khi mở mắt giữa đêm sẽ nhìn thấy gương mặt xấu xà như ác quá»·, quả thá»±c cả Ä‘á»i khó thoát khá»i ác má»™ng, cuá»™c sống khó mà an ổn!
Nhưng nếu như chÃnh mình lại vừa má»›i nói lá»i thá» non hẹn biển, chẳng lẽ lại không phải biến thà nh lá»i đầu môi tan thà nh bá»t nước hay sao?
Rốt cuá»™c thì sẽ tiếp tục ở lại bên ngưá»i mình yêu, hay là …bá» chạy mất tăm?
Kỷ Nhu mở to đôi mắt, nhưng đồng tỠlại không ngừng co rút, trợn mắt há mồm!
Quá»· Hổ miệng cưá»i nhưng lòng lạnh băng, nói: “Hắn…lòng dạ…xấu, ta…dung mạo…xấu, nà ng…tháºt sự…theo ta?â€
Ká»· Nhu quả thá»±c không thể tin trên Ä‘á»i có gương mặt xấu xà như thế, bà n chân cứ lùi dần vá» phÃa sau…lùi…lùi mãi…lÅ©i mãi…
Cuối cùng nà ng cÅ©ng lùi tá»›i cá»a động, nước mặt thoáng như Hoà ng Hà vỡ đê, chảy trà n đôi gò má rÆ¡i xuống vạt áo, nà ng quay lưng…rốt cuá»™c bá» chạy!
Quỷ Hổ vẫn đứng yên như cũ, nhưng Nhiếp Phong thoáng thấy trong mắt gã cũng ngấn lệ, nhưng nước mắt không rơi xuống mà lại thấm ngược và o trong hốc mắt, bất đắc dĩ theo gió mà rơi ra một chút…
Không ai ngỠđược kết cục lại như váºy! Thế nhưng đúng là như váºy!
Trong động hoà n toà n yên lặng, yên lặng gần như chết, cái chết của một trái tim nữ tỠsi tình!
Vẫn là Nhiếp Nhân Vương phá vỡ sá»± yên lặng đầu tiên, y bá»—ng bùi ngùi thở dà i: “Cái gá»i là chết cÅ©ng không thay đổi, chim liá»n cánh, cây liá»n cà nh, kết quả là cÅ©ng không lại được vá»›i cái mặt xấu xÃ, chẳng gì thắng được…†Hắn đến lúc cảm xúc Ä‘iên cuồng nhất lại bình tÄ©nh vô cùng, giống như hoà n toà n biến thà nh má»™t ngưá»i khác! Không sai, đến cuối cùng, sông cạn đá mòn. Mãi không mòn có lẽ không phải chữ “Tình†mà là mặt, má»™t gương mặt xấu xÃ!
Quá»· Hổ nhìn lại Nhiếp Nhân Vương bên cạnh, phát hiện ngữ khà hắn không phải không thổn thức, sau lưng hắn còn có má»™t Ä‘oạn hồi ức Ä‘iên cuồng không muốn kể vá»›i ngưá»i ngoà i.
Gã không muốn nghÄ© tiếp, chỉ thấy khà huyết cuồn cuá»™n, vá»™i và ng ngồi xuống Ä‘iá»u tức.
Lúc nãy gã Ä‘ang lúc căng thẳng lại phải hiện thân, còn nói nhiá»u như váºy. May là vẫn còn chịu được, má»™t lúc sau đã khá hÆ¡n, cháºm rãi nói: “Ta còn cần…sáu canh giá» nữa…má»›i…hà nh công…xong, bây giá»â€¦không Ä‘i lại được…không thể…rá»i Ä‘i…hai ngưá»i…nên…đi Ä‘i…â€
Nhiếp Phong Ä‘i tá»›i trước mặt Quá»· Hổ, không nói ná»a câu mà lấy hà nh động thay lá»i nói. Nó ngồi xuống đất.
Thất vá»ng là má»™t thứ cảm giác tháºt đáng sợ.
Nếu má»™t ngưá»i đặt kỳ vá»ng và o ngưá»i khác, nếu không hà i lòng vá»›i kết quả thì sẽ cảm thấy mất mát vô cùng, tháºm chà là bi ai…
Vì váºy, có má»™t cách đả kÃch đối thá»§ đó là khiến hắn thất vá»ng.
Linh Ngá»c lại khiến cho Quá»· Hổ thất vá»ng hoà n toà n.
Tuyết lĩnh cô tịch.
Äêm trong tuyết lÄ©nh, tá»±a như đêm buông cà ng nhanh hÆ¡n, nháy mắt đã qua năm canh giá».
Äêm Ä‘en như má»±c.
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 03:07 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 5 : Tuyết Tại Khốc(2)
Dịch giả : Tiểu hà i nhi
Biên dịch : Tiểu hà i nhi
Biên táºp :Tiểu hà i nhi
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Linh Ngá»c quả nhiên không phụ “tuệ nhãn†cá»§a Ká»· Nhu, hắn sắp sá»a là m Quá»· Hổ hoà n toà n thất vá»ng! Giữa năm canh giá» Ãt á»i, hắn đã kịp xuống chân núi báo tin, còn dẫn Phong thị huynh đệ và hÆ¡n trăm tinh anh lên núi, hắn muốn phát huy hết tác dụng cá»§a năm canh giá» nà y!
Bởi vì má»™t mối háºn trong lòng không thể cho ai biết!
Vết trảo của Quỷ Hổ trên mình Phong Thanh Hòa đã đỡ hơn, tay phải Phong Thanh Ưng dù bị bẻ gãy nhưng sau khi nắn xương lại thì cũng đã không sao, huống hồ hắn đâu nhất thiết phải sỠkiếm bằng tay phải đâu, tay trái thi triển Phong Hoa kiếm pháp cũng chẳng kém tay phải một chút nà o.
Bây giá» má»i sá»± đã được chuẩn bị xong xuôi, chỉ còn tìm Quá»· Hổ, hắn há»i Linh Ngá»c: “Linh huynh đệ, còn xa nữa không?â€
Linh Ngá»c đáp: “Không còn xa nữa! Qua khá»i đỉnh núi nà y là tá»›i.â€
Hắn nói xong quay lại nhìn hÆ¡n trăm tinh anh, thấy ai nấy thần sắc dÅ©ng mãnh nhanh nhẹn, thầm nghÄ© cho dù Quá»· Hổ thương thế là nh lại, tháºm chà thêm cả thằng nhóc tóc dà i cùng tên Ä‘iên kia cÅ©ng khó mà thoát khá»i số kiếp!
Hắn rất hà i lòng, sớm đã quên sạch hình ảnh chiếc bánh tan thà nh bụi kia rồi!
Äiá»u duy nhất là m hắn bất mãn là Ká»· Nhu trước sau vẫn không muốn đứng cạnh hắn.
Phong Thanh Hòa bên cạnh trong lòng đã cá»±c kỳ chán ghét Linh Ngá»c, nếu không có Phong Thanh Ưng cố ý nhá» cáºy cả và o Linh Ngá»c thì có chết hắn cÅ©ng không thèm ká» vai sát cánh vá»›i loại ngưá»i nà y.
ChÃnh lúc nà y, cách không xa phÃa trước Ä‘ang có má»™t bóng ngưá»i xiêu vẹo Ä‘i tá»›i, má»m mại yêu kiá»u, đúng là …Ká»· Nhu!
Ká»· Nhu vừa thấy Linh Ngá»c, mặt lá»™ vẻ sung sướng, phất tay gá»i lá»›n: “Linh Ngá»c ca!†Rồi vá»™i lao thẳng tá»›i bên hắn.
Chuyện nà y nằm ngoà i tÃnh toán cá»§a Linh Ngá»c, Ká»· Nhu vừa tá»›i liá»n lao thẳng và o trong lòng hắn, nước mắt ròng ròng nói: “Ngá»c, muá»™i cuối cùng đã nhìn thấy hắn, hắn…tháºt sá»± là vô cùng xấu xÃ, muá»™i bị dá»a cho ngất Ä‘i đến giá» má»›i tỉnh, Ngá»c, muá»™i bây giá» toà n tâm toà n ý vá»›i huynh…â€
Linh Ngá»c nghe trong lòng ngá»t ngà o khôn tả, tâm tình lâng lâng táºn mây xanh, Ä‘ang lúc tâm hồn phiêu diêu táºn cõi nà o, chợt Ká»· Nhu rút trong ngá»±c ra má»™t thanh chá»§y thá»§ hung hăng đâm Linh Ngá»c, hắn thân thá»§ tầm thưá»ng sao có thể tránh được? Mắt thấy nhất định bị nà ng đâm trúng cổ há»ng…
Trong khoảnh khắc đó, một bà n tay bình tĩnh cản tay Kỷ Nhu lại, vẩy tay cái nữa, thanh chủy thủ rơi xuống!
Ngưá»i ra tay là Phong Thanh Ưng, hắn bá» tay Ká»· Nhu ra, lạnh lùng nói: “Ta mặc kệ hai ngưá»i ân oán ra sao, nhưng Linh huynh đệ tuyệt đối không thể chết!â€
Ká»· Nhu oán háºn nói: “Ta muốn hắn phải chết, chỉ cần như váºy thì các ngươi không bao giá» tìm được Quá»· Hổ!â€
Nà ng cao giá»ng quát, hiên ngang lẫm liệt, khó tưởng tượng được là má»™t cô gái yếu Ä‘uối dịu dà ng như thế cÅ©ng có lúc tháºt anh dÅ©ng.
Hóa ra Ká»· Nhu không há» bị Quá»· Hổ hù dá»a, nà ng chỉ vì háºn Linh Ngá»c sao lại vô nhân tÃnh như váºy, thiêu ngưá»i nghÄ©a huynh đồng cam cá»™ng khổ vá»›i mình thà nh không ra hình ngưá»i, nà ng tá»›i đây chỉ vì muốn hắn Ä‘á»n mạng!
Linh Ngá»c đại nạn không chết, lại nghe Ká»· Nhu chá»i mắng thì không khá»i giáºn tÃm mặt nói: “Hừ, tiện nhân! Muốn chết phải không?†Hắn nói xong nhà o tá»›i nhè Ká»· Nhu tay đấm chân đá không chịu thôi, tất cả ghen ghét vá»›i Quá»· Hổ Ä‘á»u phát tiết hết trên ngưá»i nà ng, từng quyá»n đấm và o, Ká»· Nhu láºp tức phun máu tươi, ngÅ© tạng quặn thắt, bay ra đằng sau.
Linh Ngá»c còn muốn lao tá»›i đánh nữa nhưng Phong Thanh Hòa không còn nhịn được nữa, đỡ má»™t quyá»n cá»§a hắn nói: “Nam tá» hán mà đi đánh Ä‘áºp má»™i ngưá»i con gái yếu Ä‘uối như váºy, không thấy nhục sao?â€
Linh Ngá»c thấy Phong Thanh Hòa ra tay bảo vệ Ká»· Nhu, hai ngưá»i vốn không ưa gì nhau, lại giáºn không kiá»m chế được, trừng mắt quát: “Hừ, đây là việc riêng hai chúng ta, ngươi liên quan gì mà xÃa vô?â€
Phong Thanh Ưng thấy hai ngưá»i cứ như váºy liá»n khuyên can: “Linh huynh đệ, lúc nà y phải lấy đại cục là m trá»ng, nếu như cháºm chân, Quá»· Hổ chạy mất thì không hay!â€
Linh Ngá»c cÅ©ng thấy có lý, bèn y lá»i thu tay lại, trừng mắt nhìn Ká»· Nhu nói: “Tiện nhân, bổn thiếu gia hôm nay sẽ cho ngươi xem kết cục cá»§a hắn!â€
Kỷ Nhu muốn ăn miếng trả miếng, nhưng đáng tiếc là nà ng chẳng còn lấy một chút khà lực…
Trong động, sau năm canh giá» Ä‘iá»u tức, Quá»· Hổ đã hà nh công gần xong, đỉnh đầu bốc khói trắng, giống như ngá»n lá»a bốc lên!
Nhiếp Phong ở bên nhìn thấy váºy, nét mặt lá»™ vẻ vui mừng, há»i: “Thúc thúc, thương thế cá»§a thúc tiến triển thế nà o rồi?â€
Quá»· Hổ cháºm rãi nói: “Ta…đã cố…hết sức, đáng tiếc…chỉ có thể…hồi phục…chÃn thà nh…công lá»±c…â€
Nhưng mà chin thà nh công lá»±c cÅ©ng chưa thể động Ä‘áºy được, Nhiếp Phong tháºt ra từng muốn giải huyệt cho cha, muốn mượn lá»±c Nhiếp Nhân Vương giúp Quá»· Hổ, nhưng lại sợ lão nổi cÆ¡n Ä‘iên Ä‘i giết chóc, có khi cuồng tÃnh bạo phát còn muốn xá» luôn cả Quá»· Hổ, ý nghÄ© nà y vừa lóe lên đã không dám nghÄ© nữa!
Ngay lúc Quá»· Hổ táºp trung toà n bá»™ tinh thần thì má»™t thân ảnh tiá»u tụy đột nhiên bị ném và o, cả ba ngưá»i hoảng hốt nhìn lại, rõ rà ng là Ká»· Nhu vừa má»›i bá» Ä‘i!
Quá»· Hổ nhìn thấy nà ng mình đầy thương tÃch, khóe miệng đầy máu, hÆ¡i thở đứt quãng cÅ©ng biết đã xảy ra chuyện gì, vá»™i và ng chạy tá»›i đỡ nà ng: “Nà ng…đi giết…Linh…Ngá»c?â€
Ká»· Nhu yếu á»›t gáºt đầu nhẹ, máu tươi bên khóe miệng vẫn không ngừng tuôn ra. Lòng cá»§a nà ng cÅ©ng như máu tuôn ra. Quá»· Hổ không còn lạnh lùng như trước, vẻ mặt xót xa, xúc động nói: “Nhu, sao nà ng…phải…khổ…như váºy?â€
Ká»· Nhu khó khăn mìm cưá»i đáp: “Muá»™i…muá»™i…chỉ muốn…là m má»™t viêc, Hổ, muá»™i…chỉ muốn…có thể cùng huynh…cả Ä‘á»i…ở trong sÆ¡n động nà y...đáng tiếc, bá»n há»â€¦Ä‘ã đến…â€
Nà ng còn chưa nói xong đã đau đớn đến ngất lịm đi.
Quá»· Hổ cháºm rãi đặt nà ng xuống, khuôn mặt thê lương vô hạn, Nhiếp Phong cÅ©ng rầu rÄ©, chỉ có Nhiếp Nhân Vương lại không lá»™ chút cảm xúc nà o, y lạnh lùng liếc nhìn nữ tá» kia, không biết có hối háºn vì đã từng nói nà ng thế kia hay không?
Äang lúc ba ngưá»i còn ngÆ¡ ngác, ngoà i động bá»—ng truyá»n đến tiếng cưá»i lá»›n, là tiếng cá»§a Linh Ngá»c: “Äại ca, ngươi mau ra đây má»™t chút! Ở đây có rất nhiá»u đại hiệp muốn xem gương mặt cá»§a ngươi để mở rá»™ng tầm mắt đó!â€
Ngữ Ä‘iệu Linh Ngá»c cá»±c kỳ phấn chấn, Quá»· Hổ biết hắn cố ý khÃch tướng, bèn trầm khà không phát. Má»™t lúc lâu sau lại nghe thấy Linh Ngá»c nói tiếp: “Äại ca, sao lại không ra? Nếu ngươi không ra, ta sẽ sai ngưá»i ném cây Ä‘uốc và o trong động, đến lúc đó chỉ sợ liên lụy Ká»· Nhu cô nương và hai gã bằng hữu cá»§a ngươi thôi!â€
Äây quả là sát chiêu cá»§a Linh Ngá»c! Hắn từng thấy Nhiếp Nhân Vương giết hại cả nhà lão Là lợi hại ra sao, cÅ©ng từng lÄ©nh giáo võ công Nhiếp Phong, huống hồ trong động âm u, địch tối ta sáng, bèn cố tình cùng đám ngưá»i Phong Nguyệt môn chỠở ngoà i rồi dụ Quá»· Hổ ra, thay vì khó khăn Ä‘i và o trong động!
Vì sợ Linh Ngá»c sẽ phóng há»a như hắn nói, Quá»· Hổ lại chần chừ, cho dù gần tá»›i chÃn thà nh công lá»±c cÅ©ng biết không thể ra ngoà i!
Hắn xoay mặt nhìn Nhiếp Phong nói: “Nhóc, cảm Æ¡n…ngươi…luôn…quan tâm…đến ta…â€
Gã nói xong tùy tiện quay đầu muốn Ä‘i, Nhiếp Phong vá»™i kéo vạt áo hắn lại, nói: “Thúc thúc, con Ä‘i vá»›i thúc!â€
Quá»· Hổ quay đầu chăm chú nhìn ánh mắt đứa trẻ kia, trong lòng không khá»i cảm động, vì thế hắn nắm tay Nhiếp Phong, đặt lên gương mặt xấu xà cá»§a mình, hòa nhã nói: “Nhóc, ngươi thá»±c…biết chuyện, váºy…chúng ta…cùng…đi…đi…â€
Chữ “đi†vừa thốt ra, Quá»· Hổ xoay mình Ä‘iểm nhẹ và o thắt lưng Nhiếp Phong, nó không ngá» là có chuyện nà y, nhưng lại thấy cả ngưá»i tê dại không cỠđộng được, vá»™i và ng kêu lên: “Thúc thúc là m gì váºy? Mau giải huyệt cho con!â€
Quá»· Hổ đáp: “Bá»n há»â€¦vì ta…mà đến. Hai ngưá»i…không cần…cùng Ä‘i…chết…vá»›i ta…â€
Lúc nà y, Nhiếp Nhân Vương vốn vẫn trầm mặc đột nhiên nói: “Giá»i! Nhiếp Nhân Vương ta kÃnh trá»ng ngươi là hảo hán, nhưng nếu ngươi để ta giết chết tên nghÄ©a đệ súc sinh kia thì ta cà ng kÃnh ngươi thêm má»™t phần!â€
Quỷ Hổ sao không rõ ý muốn giúp đỡ của hắn? Nhưng nghĩ tới Nhiếp Phong khó khăn thế nà o mới chế phục được cha nó chỉ vì muốn ngăn lão giết chóc, nếu mình giải huyệt cho lão, chỉ sợ khó mà chế phục được lần nữa, đến lúc đó chỉ sợ hắn điên lên lần nữa thì không dám nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra. Quỷ Hổ không đánh lòng, lắc đầu nói:
“Không…được, chỉ mòng…sau khi…Ká»· Nhu…tỉnh lại, hai ngưá»i…có thể…thay ta…chăm sóc nà ng…tháºt tốt, ta…đã…là m nà ng…thất vá»ng…â€
Dứt lá»i, hắn quay lại nhìn Ká»· Nhu Ä‘ang nằm trên đấy, buồn bã cưá»i, có lẽ đây là lần cuối hắn nhìn nà ng như thế…
Sau đó, hắn buồn bã xoay ngưá»i Ä‘i ra phÃa cá»a động, Nhiếp Phong cuống quýt gà o lá»›n: “Thúc thúc, đừng mà ! Äừng Ä‘i mà …â€
Nhưng dù Nhiếp Phong kêu đến khản giá»ng, hắn cÅ©ng không quay đầu!
Có lẽ, hắn vốn cÅ©ng muốn quay đầu nhìn những ngưá»i Ä‘ang nhìn hắn má»™t cái, đáng tiếc hắn không còn có thể quay đầu!
Quá»· Hổ vừa ra khá»i động đã thấy Linh Ngá»c đứng sau lưng Phong thị huynh đệ, sau lưng còn có hÆ¡n trăm ngưá»i cầm kiếm bảo vệ, rất an toà n! Rất uy phong!
Linh Ngá»c vừa thấy Quá»· Hổ, mặt mà y há»›n hở nói: “Äại ca, chúng ta lại gặp nhau.â€
Quá»· Hổ không thèm liếc mắt nhìn y lấy má»™t cái, chỉ đơn giản là coi y như ngưá»i đã chết, trên gương mặt không có vẻ thất vá»ng, cÅ©ng không có oán giáºn, gã chỉ trừng mắt nhìn Phong thị huynh đệ, nói: “Ta đến…rồi, các ngươi…muốn giết…thì…giết Ä‘i…â€
Phong Thanh Ưng không ngá» gã lại thẳng thắn như thế, cưá»i nói: “Quá»· Hổ huynh, huynh đệ chúng ta đến đây đâu phải muốn lấy tÃnh mạng huynh đâu, phải đến đây là m phiá»n là bất đắc dÄ© thôi, chỉ cần huynh nói ra vị trà huyệt má»™ cá»§a chá»§ nhân mình thì ta cam Ä‘oan không động đến má»™t sợi lông cá»§a huynh!â€
Linh Ngá»c vá»™i và ng xen và o: “Äúng thế! Äại ca, chỉ cần ngươi nói ra vị trà huyệt má»™, ta sẽ cho ngươi má»™t đưá»ng sống, thế nà o hả?â€
ÄÆ°á»ng sống? Linh Ngá»c sẽ cho hắn má»™t con đưá»ng sống? Quá»· Hổ cưá»i khổi nói: “Ta…quả tháºt…biết chá»§ nhân…mai táng…ở đâu, nhưng…tuyệt đối…không nói…cho các ngươi…â€
Phong Thanh Ưng thấy Quá»· Hổ kiên quyết như thế, hai mắt sáng như Ä‘uốc, nói: “Quá»· Hổ, nói thẳng nhé, hôm nay ta cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng, đừng có rượu má»i không uống lại muốn uống rượu phạt!â€
Linh Ngá»c ngang ngược, giáºt giây: “Äó nha! Ngươi mà là m Phong đại hiệp tức giáºn thì không có được dá»… chịu đâu!â€
Linh Ngá»c căn bản đâu có quan tâm đến việc Quá»· Hổ tiết lá»™ huyệt má»™ hay không, hắn chỉ muốn đổ thêm dầu và o lá»a, hy vá»ng hai bên đánh nhau, hắn muốn Quá»· Hổ phải chết!
Quá»· Hổ không há» sợ hãi nói: “Váºy…để xe…các ngươi…bắt ta…thế nà o…†Dứt lá»i thân hình chuyển gấp, hô lên má»™t tiếng nhưng vẫn cứ tiến thẳng vá» phÃa trước!
Phong Thanh Ưng sá»›m chú ý nhất cá» nhất động cá»§a Quá»· Hổ, hắn láºp tức di chuyển theo, Phong Thanh Hòa cÅ©ng động theo huynh trưởng, hÆ¡n trăm nhân mã thấy hai ngưá»i động cÅ©ng nhất tá» xông lên!
Trong giây lát, tất cả Ä‘á»u vung kiếm tấn công Quá»· Hổ, tiếng hô giết vang táºn trá»i xanh…
Nhiếp Phong và Nhiếp Nhân Vương dù ở ngoà i câu chuyện nhưng cÅ©ng nghe được câu chuyện má»i ngưá»i nói.
Nhưng nghe rõ thì để là m gì? Hai cha con Ä‘á»u bị phong tá»a huyệt đạo, chỉ đà nh mở to mắt chá» xem kết cục.
Chúng nhân giao đấu ở cá»a động má»™t hồi, tiếng chém giết cứ Ä‘i xa dần, Nhiếp Phong trong lòng cà ng như lá»a đốt!
Ngay lúc nó đang lo lắng thì Kỷ Nhu đang nằm trên đất bỗng rên rỉ mấy tiếng, dần dần tỉnh lại.
Nà ng cháºm rãi ngồi dáºy, đưa mắt nhìn bốn phÃa nhưng không thấy Quá»· Hổ đâu, hốt hoảng nói: “Ôi…Quá»· Hổ…Hắn…hắn ở đâu?â€
Nhiếp Phong vá»™i la lá»›n: “Quá»· Hổ thúc thúc đã Ä‘i rồi! Ká»· Nhu cô nương, cô mau giải huyệt cho con, có lẽ con còn có thể tá»›i giúp thúc ấy má»™t tay!â€
Ká»· Nhu kinh ngạc nghe má»™t đứa trẻ lại muốn Ä‘i giúp Quá»· Hổ, nó sao đủ sức chứ? Nhưng cÅ©ng không nghÄ© nữa, vừa định há»i Nhiếp Phong phải giải huyệt như thế nà o thì bất ngá», má»™t bóng ngưá»i nhanh như chá»›p tiến và o, Nhiếp Nhân Vương quát: “Cẩn tháºn!â€
Nhưng Ká»· Nhu má»›i tỉnh lại, tâm thần còn chưa định, mái tóc dà i như tÆ¡ đã bị kéo lại, ngưá»i tá»›i hóa ra là Linh Ngá»c!
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 03:11 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 5 : Tuyết Tại Khốc(3)
Dịch giả : Tiểu hà i nhi
Biên dịch : Tiểu hà i nhi
Biên táºp :Tiểu hà i nhi
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Thì ra Linh Ngá»c tá»± lượng sức mình không phải là đối thá»§ cá»§a Quá»· Hổ, xông và o vòng chiến chỉ có chết, chi bằng Ä‘i bắt Ká»· Nhu, lúc nguy cấp có thể dùng nà ng ta để uy hiếp Quá»· Hổ. Nhưng hắn rất kiêng kị cha con Nhiếp Phong, cố gắng tháºn trá»ng, không ngá» và o đây lại gặp hai cha con má»™t già má»™t trẻ Ä‘ang bị phong tá»a huyệt đạo, thấy Ká»· Nhu có ý đồ giải huyệt bèn láºp tức bước ra ngăn cản!
Linh Ngá»c ra sức giáºt mái tóc dà i cá»§a Ká»· Nhu, kéo mạnh nà ng vá» phÃa sau, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hắc, tiện nhân, ngươi luôn giúp đỡ ngưá»i ngoà i, khiến ngưá»i ta khó mà kiên nhẫn nổi!†Nói xong, hắn ném Ká»· Nhu xuống, rồi nhìn chằm chằm cha con Nhiếp Nhân Vương, nói: “Lại là má»™t già má»™t trẻ các ngươi, gặp ta là táºn số rồi!â€
Nhiếp Nhân Vương quát: “Nếu lão tá» còn chưa bị phong tá»a huyệt đạo, ngươi đã sá»›m bị băm thà nh vạn mà nh rồi!â€
Linh Ngá»c cưá»i ha hả nói: “Cuồng vá»ng chưa! Äể bổn thiếu gia giải quyết thằng nhãi nà y xong sẽ băm ngươi thà nh vạn mảnh!â€
Hắn quay sang Nhiếp Phong, âm hiểm nói: “Thằng nhóc ngươi tuổi còn nhá» nhưng võ công cÅ©ng không tồi đâu! Lần trước ngươi là m chân bổn thiếu gia bị thương, cho dù là ai từng động tá»›i ta, ta Ä‘á»u bắt hắn phải trả giá đắt!†Linh Ngá»c vì chuyện nhá» mà ghi háºn, khi nói chuyện đã vuung Ä‘ao dứ dứ vá» phÃa Nhiếp Phong nhưng Ä‘ao thế chưa Ä‘i, chân trái bị ôm chặt, hóa ra là Ká»· Nhu té nằm trên đất. Nà ng cầu xin: “Ngươi muốn giết thì cứ giết ta Ä‘i.â€
Linh Ngá»c “hừ†má»™t tiếng đá nà ng văng ra, “Tiện nhân! Không cần phải vá»™i, dù sao ngươi cÅ©ng không chá»n ta, lợi dụng ngươi xong ta sá»›m muá»™n gì cÅ©ng cho ngươi má»™t Ä‘ao ân huệ, đỡ phải lo ngươi vá» thôn kể hết má»i chuyện.†Hắn nói xong láºp tức lại vung Ä‘ao muốn chém Nhiếp Phong, nhưng Ká»· Nhu lại rất ngoan cưá»ng, lại sống chết ôm chặt chân hắn không buông. Linh Ngá»c lảo đảo má»™t cái, thân hình lao vá» phÃa trước, hai tay Ä‘áºp xuống phÃa trước quÆ¡ loạn, chuôi Ä‘ao vô tình đánh trúng yếu huyệt trên thắt lưng Nhiếp Phong, khà huyết toà n thân khởi phát, giải khai huyệt đạo.
Nhưng Linh Ngá»c cÅ©ng không nhẹ nhà ng gì, Nhiếp Phong đã được giải huyệt mà thân cÅ©ng bị đá bay đến chá»— Nhiếp Nhân Vương, hai cha con lăn lóc trên mặt đất!
Nhiếp Nhân Vương bị cả thân hình con trai đè lên, cÅ©ng chấn động toà n thân mà giải khai không Ãt huyệt đạo, nhưng Nhiếp Phong đã phong ấn những ba mươi sáu huyệt đạo, không phải va chạm cái là giải được hết!
Nhiếp Phong láºp tức báºt tá»›i tấn công Linh Ngá»c, Linh Ngá»c thấy nó có thể nhúc nhÃch thì không khá»i chấn động, nhưng cÅ©ng nhanh nhẹn ứng biến. Hắn biết võ công mình kém xa nên vá»™i và ng lao tá»›i ká» dao và o cổ Ká»· Nhu, quát: “Không được tá»›i đây!â€
Ká»· Nhu đã hấp hối, không thể phản kháng, Nhiếp Phong đà nh dừng lại, nói: “Ngươi tháºt sá»± là m Quá»· Hổ thúc thúc rất thất vá»ng!â€
Linh Ngá»c bị má»™t đứa bé nói như thế, mặt đỠlá»±ng, nhưng láºp tức mỉm cưá»i, nhe răn cưá»i.
“Hắc hắc, thất vá»ng? Ta sẽ Ä‘i là m cho hắn thất vá»ng ngay, ngươi đừng có theo ta, nếu không đừng trách ta đối vá»›i nà ng hạ thá»§ vô tình! Ha ha…â€
Äã đến nước nà y, ngay cả ngưá»i con gái mình từng yêu Linh Ngá»c cÅ©ng có thể giết, ngưá»i con gái nà y hắn từng rất yêu!
Nhiếp Phong không biết là m sao, chỉ đà nh đứng nhìn tên cầm thú kia đưa Kỷ Nhu nghênh ngang bước đi!
Trong lòng nó cÅ©ng biết Linh Ngá»c chỉ muốn dùng Ká»· Nhu để uy hiếp nên sẽ không giết nà ng, nhiệm vụ khẩn cấp trước mắt là đi giúp Quá»· Hổ má»™t tay, nhưng mà nó vừa Ä‘i, thì có lẽ…Không! Trước khi Ä‘i, nó cần phải là m má»™t chuyện!
Trong lòng đã quyết, Nhiếp Phong không khá»i quay lại nhìn Nhiếp Nhân Vương, chỉ thấy cha già đang nhắm mắt Ä‘iá»u tức. Nó không biết lúc nãy mình đã vô tình giải khai không Ãt huyệt đạo cá»§a Nhiếp Nhân Vương, nay y Ä‘ang váºn công toà n thân, muốn dùng ná»™i lá»±c giải hết huyệt đạo!
Nhiếp Phong bước tới trước mặt cha già , đột nhiên “phục†một tiếng, quỳ xuống trước mặt Nhiếp Nhân Vương!
Nhiếp Nhân Vương trợn hai con mắt, thấy con quỳ xuống trước mặt thì ngẩn ra nói: “Nhóc con! Ngươi không phải là muốn đánh bại ta, ngăn ta Ä‘iên cuồng giết chóc hay sao? Nay sao lại khúm núm như thế?â€
Nhiếp Phong rưng rưng nước mắt nói: “Cha, Phong nhi tuy còn nhá» tuổi nhưng cÅ©ng biết có má»™t số việc không là m không được, gá»i là …Có cái nên là m có cái không nên…â€
Nhiếp Nhân Vương ngạc nhiên, không đoán được con mình sắp nói cái gì.
Nhiếp Phong nói tiế: “Quá»· Hổ thúc thúc từng liá»u mình cứu con, nay ông ấy lâm và o hiểm cảnh, Phong nhi không thể đứng nhìn ông ấy chết được, con phải Ä‘i, chỉ sợ…sau nà y khó có cÆ¡ há»™i hầu hạ cha được nữa…â€
Nhiếp Phong nói xong ngẩng đầu lên nhìn Nhiếp Nhân Vương, nước mắt đã ròng ròng chảy đầy khuôn mặt nhá» nhắn, nó nói trong tiếng khóc: â€œÆ n sinh thà nh dưỡng dục không thể báo đáp! Cha, xin nháºn cá»§a Phong nhi má»™t lạy!â€
“Bá»™p†má»™t tiếng, Nhiếp Phong đã dáºp đầu má»™t cái tháºt mạnh trước mặt Nhiếp Nhân Vương, má»™t tiếng dáºp đầu nà y, Nhiếp Nhân Vương dù là lòng dạ sắt đá tá»›i đâu cÅ©ng muốn phá tan tất cả!
Nhiếp Nhân Vương quát: “Nam nhi không thể dễ dà ng rơi lệ! Thằng nhóc kia, ngươi khóc lóc…nói lung tung gì đó? Mau…mau đứng lên cho ta…†Mặc dù y ra lệnh cho con đừng khóc, ngữ khà cứng rắn nhưng khi nói xong, thanh âm cũng dần dần nghẹn ngà o, nước mắt cứ thế cũng chảy như mưa.
Nhiếp Nhân Vương quả thá»±c không tin được đứa nhá» trước mắt ngà y đó, trong năm năm mình Ä‘iên cuồng giết chóc, thì nó đã dần dần hiểu được con đưá»ng mình chá»n Ä‘i…Nhưng Nhiếp Nhân Vương ngu ngốc, thÃch giết ngưá»i vô cá»› thì sao lại có đứa con tốt như váºy?
Nhiếp Phong cháºm rãi đứng lên, thấy ngưá»i cha già điên loạn năm năm nay lần đầu tiên rÆ¡i lệ vì mình, từ đáy lòng vẫn không kiá»m chế được, cháºm rãi nói tiếp: “Cha, ngưá»i biết không? Từ sau khi mẹ…bá» chúng ta mà đi, Phong nhi luôn hy vá»ng rằng có má»™t ngà y…cha có thể hồi phục bản tình, cùng Phong nhi sống cuá»™c sống bình đạm như trước, ngay cả khi không có mẹ thì vẫn có thể sống bình yên…hạnh phúc, nhưng mà …†Nhưng mà sao? Nhưng mà nay nó muốn Ä‘i, mà là nh dữ chưa biết thế nà o.
Nhiếp Phong bất đắc dÄ© nói tiếp: “Cha, nếu như Phong nhi…không chết, hứa sẽ trở vá»â€¦cùng cha sống những ngà y như thế, nhưng…nếu Phong nhi chết, xin cha…ngưá»i…â€
Nói tá»›i đây, nước mắt Nhiếp Phong cứ chảy trà n và o trong cái miệng nhá» nhắn, nó đã khóc không thà nh tiếng, nhưng tình thế cấp bách, không thể ở lâu, nó cố nén nước mắt, cắn răng nói nốt má»™t câu cuối cùng: “Xin cha…hãy tá»± bảo trá»ng!â€
Dứt lá»i, Nhiếp Phong láºp tức quay đầu mà đi, chỉ sợ không cầm lòng được.
Bảo trá»ng? Nhiếp Nhân Vương nở nụ cưá»i, nước mắt chảy tá»›i khóe miệng, y rốt cuá»™c cÅ©ng cưá»i.
Năm năm trước, trước khi bá» y mà đi Nhan Doanh cÅ©ng bảo y phải tá»± bảo trá»ng, tối nay, con trai y cÅ©ng muốn rá»i bá» y, cÅ©ng nói má»™t tiếng bảo trá»ng! Nhưng nó có biết lòng cha già hay không? Tuy cha Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng, nhưng nếu con tháºt sá»± đã chết, y còn có thể tá»± bảo trá»ng hay sao?
Mắt thấy đứa con cùng má»™t dòng máu vá»›i mình Ä‘ang ra Ä‘i vì nghÄ©a, trong ngá»±c Nhiếp Nhân Vương tim Ä‘áºp kịch liệt, ná»™i lá»±c mạnh mẽ thoáng chốc cuá»™n khắp cÆ¡ thể, thúc giục, thúc giục y, thúc giục y…
Y muốn bùng nổ!
Nhiếp Phong nuốt nước mắt vừa má»›i chạy ra tá»›i cá»a động thì đột nhiên trong động truyá»n ra má»™t tiếng rống xé cả bầu trá»i, tiếng hô như sấm động bên tai, tháºm như phong tuyết cuồng ná»™, đánh thẳng lên trá»i…
Tiếng hô nà y tháºt lá»›n, tháºt giáºn dữ, tháºt mạnh mẽ, giống như má»™t ma thần ngá»§ say cuối cùng cÅ©ng thức giấc, sắp sá»a là m quan tòa cho những ân oán thế gian!
Nhiếp Phong vừa quay đầu nhìn, còn chưa thấy Nhiếp Nhân Vương đã thấy một luồng khà thế đoạt hồn từ trong động xông ra!
Má»™t luồng khà thế lạnh lẽo hÆ¡n băng tuyết, giống như má»™t thanh Ä‘ao rá»i khá»i vá».
Ngay lúc tiếng hét giáºn dữ vang trá»i nà y phát ra, Quá»· Hổ cÅ©ng Ä‘ang giao đấu vá»›i Phong thị huynh đệ và môn hạ ở cách đó ná»a dặm.
Phong thị huynh đệ lần trước thất thá»§ nên lần nà y xuất kiếm cá»±c kỳ cẩn tháºn, hÆ¡n nữa còn mang theo hÆ¡n trăn tinh anh có treo tiá»n thưởng, cùng vây đánh Quá»· Hổ, quả thá»±c mạnh yếu cách xa nhau!
Nhưng Quá»· Hổ lấy hổ trảo mà thá»§, mặc dù chưa đủ chÃn thà nh công lá»±c nhưng nhá» thân pháp quá»· dị, thỉnh thoảng dùng Chuyển Tá»± quyết tả xung hữu đột và o giữa hÆ¡n trăm ngưá»i, hổ trảo uy mãnh vừa đánh vừa lùi, vẫn chưa có dấu hiệu thất bại.
Nhưng gã ra tay vẫn còn lưu tình, chỉ đánh cho bị thương mà không giết chết, nên Phong Nguyệt môn lớp sau thay lớp trước, ùn ùn kéo đến.
Giữa tráºn chiến, Phong Thanh Hòa nhìn như không có lòng muốn đánh, ra chiêu qua loa, Phong Thanh Ưng liá»n tiến tá»›i nói: “Nhị đệ, sao ngươi không đánh nổi má»™t chiêu cho tá» tế váºy? Tên nà y ở gần chá»§ nhân mấy năm, mà có thể ứng chiến vá»›i hÆ¡n trăm ngưá»i Phong Nguyệt môn, tư chất cá»±c cao, phải cẩn tháºn ứng chiến!â€
Phong Thanh Hòa đáp: “Có lẽ không hẳn tư chất hắn cao mà do môn võ cá»§a chá»§ nhân hắn tu luyện quá lợi hại!â€
Phong Thanh Ưng cho rằng có lý, nói: “Nếu đã như váºy thì…được rồi! Cứ thế nà y Ä‘i!â€
Nói xong, láºp tức quay vá» phÃa môn chúng hô lá»›n: “Phong Nguyệt Trá»ng Trá»ng!â€
Cái thứ “Phong Nguyệt Trá»ng Trá»ng†nà y là má»™t đại tráºn bất bại cá»§a Phong Nguyệt môn! Tráºn nà y gồm bảy bảy bốn mươi chÃn môn hạ tu vi ngang bằng, bao vây lấy kẻ địch và o trong, nếu hang thứ nhất đánh lâu chưa thắng thì lá»›p thứ hai xông lên thay thế, tiếp theo là hang ba, hang bốn,…cho đến thứ bảy lại lặp lại, tuần hoà n mãi cho đến khi kẻ địch kiệt sức má»›i thôi.
Lá»i vừa dứt, bốn mươi chÃn trong số hÆ¡n trăm môn chúng bá»—ng nhiên bao vây lấy Quá»· Hổ và o trong tráºn!
Quá»· Hổ biết không ổn, láºp tức nhảy vá» phÃa trước, muốn thoát khá»i tráºn nhưng toà n bá»™ cÅ©ng nhảy theo hắn, cả Phong Nguyệt Trá»ng Trá»ng tráºn vây lấy Quá»· Hổ và o giữa nhảy lên rồi nhẹ nhà ng đáp đất, rất chỉnh tá» không lá»™n xá»™n! Ngưá»i đến tuần tá»±, tráºn tá»›i tuần tá»±, nhất thá»i gã không thể thoát thân!
Phong Thanh Ưng cÅ©ng theo tráºn mà lao đến, còn Phong Thanh Hòa vẫn không muốn đánh, chỉ ở ngoà i tráºn nên chỉ còn má»™t mình Phong Thanh Ưng dẫn tráºn mà thôi! Chỉ thấy hắn ngẫu nhiên đánh má»™t kiếm, ngẫy nhiên lấy tráºn thế che giấu, không đến má»™t tuần trà , Quá»· Hổ đã bị không biết bao nhiêu vết thương!
Má»i ngưá»i vừa đấu vừa tiến dần tá»›i bên vách núi, Phong Thanh Ưng không khá»i rùng mình nghÄ© thầm, Quá»· Hổ quả nhiên thông minh, y dẫn Phong Nguyệt Trá»ng Trá»ng tráºn và o vách đá, tráºn sẽ tá»± đổ, nếu không má»i ngưá»i sẽ bị rÆ¡i xuống vá»±c hết.
Cứ như thế thì bại mất! Phong Thanh Ưng do dá»± má»™ hồi, bá»—ng nhiên nghe thấy má»™t tiếng hô to ngoà i tráºn: “Äại ca, ngươi nhìn xem ai trong tay ta đây?â€
Quá»· Hổ ở trong tráºn thoáng nhìn qua, thấy Linh Ngá»c lôi Ká»· Nhu tá»›i, lại còn cưá»i nói: “Äại ca, nếu ngươi còn có chút quan tâm tá»›i sống chết cá»§a con tiện nhân nà y thì mau thúc thá»§ chịu trói!â€
Ká»· Nhu đã bị thương vô lá»±c, nhưng vẫn cố lấy má»™t hÆ¡i hét lá»›n: “Hổ! Äừng để ý muá»™i! Huynh chạy mau…!â€
Lá»i còn chưa dứt, bất ngá» má»™t mÅ©i dao sắc đâm và o ngá»±c nà ng, Ká»· Nhu kêu lá»›n má»™t tiếng, Ä‘au đến chết Ä‘i sống lại, hóa ra mÅ©i Ä‘ao vẫn còn nương lại, chưa đâm thẳng và o tim nà ng!
Linh Ngá»c bỉ ổi mắng: “Äại ca, ta nói là là m! Ngươi mau dừng tay, nếu không…â€
Hắn nói xong, siết chặt bà n tay cầm đao, thoáng chốc đã thấy Kỷ Nhu mồ hôi đầy mặt.
Phong Thanh Ưng cÅ©ng không dá»± liệu được là Linh Ngá»c sẽ là m thế, nhưng mà như thế cÅ©ng tốt, tá»±a hồ không sợ là m nhục cái tên chÃnh nghÄ©a Phong Nguyệt môn.
Phong Thanh Hòa thấy hắn dùng nữ tá» yếu Ä‘uối bức hiếp Quá»· Hổ thì không đà nh lòng, muốn ngăn Linh Ngá»c lại, nhưng ngay lúc đó Quá»· Hổ đột nhiên dừng lại, đôi hổ trảo buông xuống, láºp tức bảy thanh kiếm đặt lên cổ hắn!
Linh Ngá»c gian xảo cưá»i: “Tốt! Không hổ là nghÄ©a nặng tình sâu! Váºy ngươi mau nói cho Phong đại hiệp biết nÆ¡i ngươi mai táng chá»§ nhân Ä‘i!†Quá»· Hổ lạnh lùng nói: “Äừng…phÃ…công, ta…chết…cÅ©ng…không nói…â€
Linh Ngá»c sa sầm nét mặt, nói: “Vẫn còn ngoan cố sao? Hắc, cho dù ngươi đặt cược tÃnh mạng nhưng mà tháºt sá»± không sợ ta giết nà ng sao?†Hắn nói xong lại đâm mÅ©i Ä‘ao và o tim Ká»· Nhu thêm má»™t Ä‘oạn, nhưng nà ng đã cắn chặt hà m răng, quyết không hừ má»™t tiếng!
Phong Thanh Hòa đã không thể nhịn được nữa, Ä‘ang muốn ra tay thì Phong Thanh Ưng bên cạnh đã vươn tay cản lại, thấp giá»ng nói: “Nhị đệ, đừng có má»m yếu như đà n bà thế, ta tuyệt đối không để chuyện nà y sắp thà nh lại bại đâu!â€
Phong Thanh Hòa xoay mình ngẩn ra, không ngá» rằng anh trai mình lại cho phép thứ thá»§ Ä‘oạn đáng khinh ấy! Tuy rằng không phải do mình là m nhưng mượn tay ngưá»i khác thì có khác gì Linh Ngá»c?
Ká»· Nhu ở dưới Ä‘ao Linh Ngá»c mặt vẫn không đổi sắc, nà ng chăm chú nhìn Quá»· Hổ đầy yêu thương, yếu á»›t nói: “Hổ, huynh…dù có chết cÅ©ng không được nói…chá»— táng hà i cốt…chá»§ nhân…Nam tá» hán…vốn phải thế…Nếu như…đối vá»›i sống chết cá»§a muá»™i…huynh không biết…nên là m sao…â€
Quá»· Hổ buồn bã nói: “Nhu, nếu…nà ng…chết…, ta cà ng…không biết….nên là m sao…â€
Ká»· Nhu cảm động không thôi, nhưng trong lòng nà ng vẫn còn má»™t ná»—i băn khoăn không thể không há»i: “Váºy…huynh…là vì muá»™i…má»›i…trở vá»â€¦tuyết địa nà y?â€
Giá» phút sinh tá» cáºn ká», nà ng vẫn không quên được Ä‘iá»u nà y, chứng tá» lòng nà ng trước sau vẫn không đổi, Quá»· Hổ nhìn gương mặt tái nhợt cá»§a nà ng, nói: “Nhu…nà ng…hiểu…mà …â€
Äúng váºy! Tâm ý hắn nà ng sao có thể không hiểu?
Ká»· Nhu cưá»i khổ gáºt đầu, nói: “Tốt rồi, cÅ©ng…không…uổng…muá»™i chá» huynh…bấy nay…â€
Nà ng nói xong bất ngá» tá»± mình lao thẳng và o mÅ©i Ä‘ao cá»§a Linh Ngá»c, “xoát†má»™t tiếng, mÅ©i Ä‘ao đã xuyên qua tim, máu bắn tung tóe khắp nÆ¡i.
Quá»· Hổ kinh hãi kêu: “Nhu…â€
Chuyện xảy ra ká» cáºn, Linh Ngá»c cÅ©ng hoảng hốt, không thể ngá» nà ng nhu nhược như váºy mà lại ngoan cưá»ng đến váºy, khiếp đảm rút Ä‘ao ra, Ká»· Nhu tuy hÆ¡i thở mong manh nhưng vẫn nắm lấy tay hắn, trừng mắt nói vá»›i Linh Ngá»c: “Ngá»c, ngươi…có biết…vì sao…ta…chỉ yêu…Quá»· Hổ…?â€
Nà ng vừa nói, máu tươi từ trong miệng đã trà o ra, giống như muốn bảo nà ng đừng nói ná»a câu cuối nữa, nhưng cuối cùng nà ng cÅ©ng nói ra: “Bởi vì…thứ…hắn có, ngươi…vÄ©nh viá»…n…sẽ…không…có…â€
Dứt lá»i, nà ng quay lại dịu dà ng nhìn Quá»· Hổ, đôi môi đỠlá»™ má»™t nụ cưá»i bình thản, sau đó, bà n tay cầm lấy Linh Ngá»c cÅ©ng lÆ¡i dần, thân thể má»m mại cháºm rãi ngã xuống, cuối cùng nụ cưá»i cÅ©ng dần biến mất.
Tuyết đang khóc.
Phong Thanh Hòa thấy Ká»· Nhu nuốt háºn mà nhắm mắt như thế, không khá»i cúi đầu than nhẹ…
Quỷ Hổ không lao đến, không phải vì bảy thanh kiếm trên cổ.
Bởi vì gã Ä‘ang ngây ngốc rÆ¡i lệ, không thể tin đây là sá»± tháºt!
Nà ng đã chết?
Nà ng đã chết?
Nà ng đã chết?
Ngưá»i con gái si tình ấy, nà ng luôn đợi hắn trong Ä‘au khổ.
Má»™t năm, hai năm, ba năm, bốn năm…cho đến năm thứ mưá»i ba…
Nà ng vẫn một lòng đợi hắn!
Nhưng mà , chỉ mới gặp mặt thì nà ng lại muốn bỠhắn mà đi vỠbên kia thế giới.
Cuối cùng mới phát hiện, thì ra nà ng đang đợi – cái chết!
Là trá»i xanh trêu ngưá»i, hay bởi duyên pháºn khó Ä‘oán?
Có lẽ bởi vì số trá»i đã định.
Không cho ngưá»i có tình trong trá»i đất được đến vá»›i nhau.
Má»™ng đẹp phải chăng thưá»ng khó thà nh?
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 03:14 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 5 : Tuyết Tại Khốc(4)
Dịch giả : Tiểu hà i nhi
Biên dịch : Tiểu hà i nhi
Biên táºp :Tiểu hà i nhi
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Quá»· Hổ lạnh lùng trừng mắt nhìn Linh Ngá»c, nhưng Linh Ngá»c lại không thể nhìn ra má»™t chút biểu cảm nà o trên mặt gã, chỉ nghe được tiếng cặp hổ trảo Ä‘ang kêu “rắc rắcâ€!
Hắn chá»™t dạ, không cho Quá»· Hổ kịp động thá»§, hắn phải ra tay trước, bèn vung Ä‘ao lao tá»›i Quá»· Hổ, miệng vẫn nói: “Nà ng đã chết, ngươi nhất định sẽ giết ta, không bằng ta phải giết ngươi trước!â€
Hắn nhá» có đám môn hạ Phong Nguyệt môn kiá»m chế Quá»· Hổ nên ra tay tiên phát chế nhân, để tránh phức tạp, tâm kế cá»±c kì hiểm độc! Bá»—ng nhiên , kiếm quang bị chặn lại!
Phong Thanh Hòa rốt cuá»™c cÅ©ng ra tay, nhìn Linh Ngá»c nói: “Không được giết!â€
Linh Ngá»c nghe lá»i nói uy nghiêm như thế, nhất thá»i cứ đứng im, Phong Thanh Ưng lại nói: “Nhị đệ, ta đã sá»›m thanh minh vá»›i Quá»· Hổ, bảo hắn đừng ngoan cố nhưng hắn dù chết cÅ©ng không nói ra, cam tâm uống rượu phạt, ngươi cÅ©ng đừng phà lòng ngưá»i tốt!â€
Ngữ Ä‘iệu hắn cá»±c kỳ thoải mái tá»± nhiên, Phong Thanh Hòa nghe huynh trưởng nói chuyện lần nà y, trong lòng cà ng thêm băng giá, nói: “Äại ca, đến giá» phút nà y, đệ chỉ muốn há»i má»™t câu, hẳn huynh còn nhá»› rõ vì sao cha phải cùng cá»u đại phái vây đánh chá»§ nhân Quá»· Hổ không?â€
Phong Thanh Ưng không ngá» trong lúc căng thẳng nà y mà đệ đệ lại nhắc chuyện xưa, tức giáºn đáp: “Là cá»u đại phái ép buá»™c cha!â€
Phong Thanh Hòa nói: “Có thế chứ. Äệ còn nhá»› năm đó cha từng nói vá»›i chúng ta rằng chá»§ nhân Quá»· Hổ vá»›i chúng ta không thù không oán, bởi vì ngưá»i nà y nổi danh khiến cá»u đại phái ghen tị, nên ép Phong Nguyệt môn chúng ta cùng tham chiến. Cha biết mưá»i phái mà vây đánh má»™t ngưá»i thì chẳng anh hùng tà nà o, nhưng vì thế cô lá»±c yếu, nếu không tuân theo thì nhất định sẽ bị diệt môn, cuối cùng bị bá»n há» bắt phải Ä‘i…â€
Hắn nói nhưng vẫn liếc sang nhìn Quỷ Hổ đang đau buồn vô hạn ở bên cạnh, nguyên nhân ân oán lần nà y hắn không chỉ muốn nhắc lại với huynh trưởng mà còn muốn nói cho Quỷ Hổ nghe.
Quỷ Hổ cũng ngơ ngác.
Phong Thanh Hòa lại nói tiếp: “Sau khi tháºp đại phái bị táºn diệt, cha trở vá» cÅ©ng bị thương nặng khó chống đỡ nổi, lúc sắp lâm chung ngưá»i còn nói cho hai huynh đệ chúng ta biết, ngưá»i ná» lấy má»™t địch vạn mà mặt không đổi sắc, hà o khà sánh nháºt nguyệt, nhân tà i như váºy má»›i tháºt xứng là má»™t thế hệ anh hùng, còn cá»u đại phái chỉ là đám chuá»™t nhắt hoà nh hà nh mà thôi!â€
Phong Thanh Ưng không kiên nhẫn nghe hết, sẵng giá»ng quát: “Nhị đệ, ngươi muốn nói gì? Äừng có quanh co nữa!â€
Phong Thanh Hòa đáp: “Äại ca, ta chỉ muốn nói má»™t câu, đại trượng phu ân oán phải rõ rà ng, thù giết cha đương nhiên phải báo, nhưng cừu nhân đã chết, chúng ta đến đây ép há»i Quá»· Hổ đã là cá»±c chẳng đã rồi, còn mang hÆ¡n trăm đệ tá» tá»›i bao vây muốn giết hắn thì có khác gì cùng cá»u đại phái vây đánh chá»§ nhân hắn năm xưa? Nay huynh còn để tên súc sinh kia giết hắn, vá» là vá» tình Ä‘á»u không chấp nháºn được, đệ tin cha ở dưới hoà ng tuyá»n cÅ©ng không hy vá»ng chúng ta đến táºn đây, nếu huynh còn muốn tiếp tục, đệ…chỉ còn cách buông kiếm!â€
Phong Thanh Hòa má»™t lá»i nói ra, láºp tức cầm thanh kiếm trong tay cắm trên mặt đấy, quyết không đứng cùng đại ca.
Môn chúng nghe phó môn chá»§ khẳng khái tưá»ng thuáºt lại, bắt đầu do dá»±. Bảy tên cầm kiếm đặt trên cổ Quá»· Hổ cÅ©ng dần thả lá»ng cánh tay.
Phong Thanh Ưng thấy môn chúng bị tác động liá»n xoay chuyển ánh mắt, nói: “Nhị đệ, lẽ nà o đệ cho rằng vi huynh chỉ vì rá»a háºn báo thù hay sao? Thân là dõng dõi môn chá»§ Phong Nguyệt môn, thiết tưởng ta là m tất cả là vì môn phái mà thôi!â€
Hai chữ “thiết tưởng†không chỉ khiến môn chúng cảm thấy kì lạ mà ngay cả Phong Thanh Hòa cÅ©ng váºy.
Phong Thanh Ưng lại nói: “Thá»±c rat a sá»›m biết loại ngưá»i như Quá»· Hổ Ä‘á»i nà o lại tiết lá»™ huyệt má»™ chá»§ nhân chứ, hắn có chết cÅ©ng không nói thì cứ cho hắn chết là được. Nếu như chá»§ nhân hắn chưa chết thì thể nà o cÅ©ng sẽ tìm ta giải quyết hết ân oán, còn nếu y đã chết thì Quá»· Hổ cÅ©ng chẳng phải uổng mạng. Giết được Quá»· Hổ thì nhất định vang danh giang hồ, địa vị Phong Nguyệt môn sẽ lại tăng lên, ta có thể phục hưng môn phái!â€
Phong Thanh Hòa vừa nghe xong, trong lòng chùng hắn xuống, thở dà i nói: “Äại ca, phục hưng Phong Nguyệt môn cÅ©ng là tâm nguyện bao năm nay cá»§a đệ, nhưng mà …nếu như vì thế mà phải hy sinh bao nhiêu mạng ngưá»i vô tá»™i để mình bước lên, váºy thì…có đáng không?â€
“Cái nà y gá»i là Nhất tướng công thà nh vạn cốt khô, ngưá»i trong giang hồ muốn mưu nghiệp lá»›n thì kể gì đến hy sinh, huống hồ những kẻ phải hy sinh lần nà y đâu phải tinh anh cốt cán Phong Nguyệt môn đâu mà sợ! Má»i ngưá»i hãy nhá»› bao nhiêu năm nay Phong Nguyệt môn phải thần phục dưới chân Thiên Hạ há»™i Hùng Bá, chịu bao nhiêu nhục nhã. Hôm nay, để phục hưng Phong Nguyệt môn thì ngại gì mà không lang độc tà n nhẫn được?â€
Äám môn hạ vốn Ä‘ang do dá»± được cổ vÅ©, chiến ý trà o dâng, cùng giÆ¡ kiếm hô to: “Vì phục hưng Phong Nguyệt môn, ngại gì thá»§ Ä‘oạn tà n nhẫn?â€
“Vì phục hưng Phong Nguyệt môn, ngại gì thá»§ Ä‘oạn tà n nhẫn?â€
Tiếng hô cá»§a hÆ¡n trăm ngưá»i khà thế chấn thiên, bảy thanh kiếm trên cổ Quá»· Hổ ấn mạnh hÆ¡n.
Quá»· Hổ liếc mắt nhìn Phong Thanh Hòa má»™t cái, chỉ thấy hán tá» nhiệt tình nói giúp mình mang vẻ mặt thất vá»ng rõ rệt.
Phải chăng y Ä‘ang thất vá»ng vỠđại ca mình?
Hay là đang thất vá»ng vá» môn hạ Phong Nguyệt môn?
Hay hắn Ä‘ang thấy thất vá»ng vá»›i hết thảy ngưá»i trong giang hồ?
Hắn tuy bá» ngoà i béo phì buồn cưá»i nhưng hÆ¡n hẳn vị huynh trưởng lúc nà o cÅ©ng tá» vẻ đạo mạo, hÆ¡n cả nghÄ©a đệ anh tuấn phi phà m cá»§a Quá»· Hổ, bởi hắn có má»™t tấm lòng chân thá»±c ấm nóng!
Rất nhiá»u thá»i Ä‘iểm. thứ đẹp đẽ nhất lại là thứ đáng sợ nhất, độc ác nhất!
Phong Thanh Hòa cũng nhìn Quỷ Hổ, hai mắt tựa như đang nói với Quỷ Hổ rằng, xin lỗi, ta không cứu được ngươi…
Quá»· Hổ trong lòng cảm kÃch không thôi.
Chừng nà o trên Ä‘á»i còn có những hán tá» sôi trà o nhiệt huyết như hắn thì cuá»™c Ä‘á»i vẫn còn có hy vá»ng!
Phong Thanh Ưng quay sang Linh Ngá»c nói: “Linh huynh đệ, không còn ai nói gì nữa đâu, xin cứ yên tâm mà tá»± mình đâm Quá»· Hổ, Ä‘ao cá»§a ngươi cÅ©ng chÃnh là kiếm cá»§a chúng ta!â€
Linh Ngá»c nở nụ cưá»i, thông minh như hắn sao không hiểu ra chứ? ÄÆ°á»ng đưá»ng Môn chá»§ Phong Thanh Ưng dù muốn giết Quá»· Hổ nhưng là m sao mà có thể má»™t kiếm đâm chết Quá»· Hổ vốn không thể đánh trả trước mặt môn hạ cho được, là m như váºy thì uy danh còn đâu nữa, bởi thế y má»›i giục Linh Ngá»c ra tay, muốn mượn Ä‘ao giết ngưá»i. Äúng là lão cáo già , tâm kế so vá»›i Linh Ngá»c tuyệt đối không kém! Chỉ có Ä‘iá»u, Linh Ngá»c cÅ©ng rất vui vẻ nghe lá»i, bởi vì y cÅ©ng là má»™t thứ lang sói!
Linh Ngá»c bước tá»›i gần Quá»· Hổ, Phong Thanh Hòa Ä‘ang muốn ngăn lại nhưng má»™t thanh kiếm đã chặn đưá»ng hắn, đó là Phong Thanh Ưng!
Linh Ngá»c bước tá»›i trước mặt Quá»· Hổ, Ä‘ao trong tay đã giÆ¡ cao lên, hưng phấn nói: “Äại ca, má»™t Ä‘ao nà y chứng minh rằng chiến thắng chỉ dà nh cho ngưá»i thông minh anh tuấn mà thôi! Hạng ngưá»i phúc háºu mà ngu xuẩn thì kết cục cuối cùng sẽ như ngươi thôi! Ha ha…â€
Nghe Linh Ngá»c cưá»i Ä‘iên cuồng, Quá»· Hổ chỉ bình thản nói: “Ngá»c, ngươi…sẽ…phải…hối háºn…†Linh Ngá»c vẫn Ä‘ang cưá»i cuồng dại, đáp: “Hối háºn? Hắc, ta vốn chẳng biết cái gì gá»i là hối háºn cả!†Äao trong tay hắn đã váºn sức chuẩn bị chém xuống.
Nhưng ngay cả cÆ¡ há»™i bổ Ä‘ao nà y xuống hắn cÅ©ng không có, chá»›p mắt, cách đó không xa vang đến má»™t âm thanh – tiếng rống giáºn dữ muốn phá nát tim!
Tiếng rống muốn xé rách tim gan Linh Ngá»c!
Mà không chỉ Linh Ngá»c, tâm thần tất cả những ngưá»i ở đây Ä‘á»u bị chấn động cá»±c mạnh.
Má»i ngưá»i cùng hoảng sợ quay đầu lại nhìn, láºp tức cùng thấy kinh hoảng! Trước mắt, má»™t hán tá» Ä‘iên cuồng váºn Ä‘ao như sấm sét chém thẳng vá» phÃa bên nà y.
Äao tháºt cuồng!
Ngưá»i tháºt cuồng!
Con ngưá»i ấy như muốn diệt hết những việc bất nghÄ©a trên thế gian!
Thanh đao kia như muốn chém sạch đầu những kẻ bất nghĩa trong thiên hạ!
Ngưá»i cùng Ä‘ao, hôm nay quyết là m phán quan, xem tim ai Ä‘en tối nhất! Xem lòng ai tà n nhẫn nhất!
ChÃnh là Nhiếp Nhân Vương!
Là Bắc Ẩm Cuồng Äao – Nhiếp Nhân Vương Ä‘ang đến!
Nhiếp Nhân Vương từ xa nhìn thấy thi thể Ká»· Nhu trên mặt đất, thoáng liếc qua bảy thanh kiếm trên cổ Quá»· Hổ, lại nhìn thấy Linh Ngá»c Ä‘ang Ä‘iên cuồng vung Ä‘ao thì láºp tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Y đã phẫn ná»™ đến cá»±c Ä‘iểm! Y nghiến chặt đến độ vỡ răng chảy máu, từ xa hướng Linh Ngá»c mà hét lá»›n: “Cầm thú! Ta muốn mặt ngươi cÅ©ng xấu xà như tâm ngươi váºy!â€
Trong tiếng hét lá»›n, máu tươi từ hà m răng vỡ bắn ra, Nhiếp Nhân Vương lao qua gió tuyết, Ä‘iên cuồng chém tá»›i Linh Ngá»c!
Linh Ngá»c sợ tá»›i mức hồn vÃa bay lên chÃn tầng mây, không biết phải chạy hướng nà o! Phong Thanh Ưng và Phong Thanh Hòa dù chưa biết ngưá»i tá»›i là ai, nhưng gặp khà thế át nháºt nguyệt cá»§a Nhiếp Nhân Vương, để tránh thất bại ngay, Phong Thanh Ưng láºp tức hô to: “Phong Nguyệt trá»ng trá»ng!â€
Mưá»i chÃn môn hạ láºp tức vung kiếm lao lên bao vây lấy Nhiếp Nhân Vương và o giữa!
Äám môn hạ không thể theo sát vị trà di chuyển cá»§a Nhiếp Nhân Vương được, Nhiếp Nhân Vương lao vá»t lên, hắc hắc cưá»i nói: “Tráºn khá lắm! Äáng tiếc là trong thiên hạ không có tráºn nà o có thể vây khốn lão tá» hết! Phá!†Chữ ‘Phá’ như sấm sét vừa vang lên, Nhiếp Nhân Vương bất ngá» vung Tuyết Ẩm quét ngang, hà n quang lóe sáng, đây chÃnh là Băng Phong Tam XÃch trong Ngạo Hà n Lục Quyết!
Các tráºn pháp trong thiên hạ Ä‘á»u dùng cách di chuyển theo những vị trà khác biệt, nhiá»…u địch để vây địch, Phong Nguyệt Trá»ng Trá»ng cÅ©ng không ngoại lệ!
Äêm nay, đại tráºn bách chiến bách thắng gặp phải khắc tinh rồi!
Khắc tinh chân chÃnh!
Ngay trong khoảnh khắc hà n quang lóe lên, gã đứng đầu trong bảy đệ tỠđột nhiên cảm thấy toà n thân bị hà n khà xâm nháºp, không thể cỠđộng, tiếp theo lại thấy hà n quang lóe lên!
Máu tươi từ thắt lưng bảy ngưá»i bắn ra đầy trá»i, chỉ nghe má»™t tiếng kêu thảm thiết rồi bảy ngưá»i cùng ngã xuống, mất mạng tại chá»—!
Má»™t Ä‘ao nà y không chỉ là khắc tinh cá»§a tráºn mà cÅ©ng là khắc tinh cá»§a má»i ngưá»i!
Phong Thanh Ưng thấy ngưá»i tá»›i ra tay hung tà n như thế, tâm ý hoảng loạn vô cùng, chợt nghe trong đại tráºn sau lưng có tiếng binh khà soà n soạt truyá»n đến, vá»™i và ng quay đầu nhìn lại thì thấy má»™t bóng ngưá»i nhá» bé Ä‘ang chạy trong má»™t bá»™ pháp kỳ quái, trông giống như má»™t tráºn gió xoáy, chÃnh là đứa bé tóc dà i kia!
Hóa ra Nhiếp Nhân Vương vì quá phẫn ná»™ mà tá»± giải được huyệt đạo, Ä‘iên cuồng chạy xuống tuyết lÄ©nh. Nhiếp Phong đương nhiên là không thể chế ngá»± được y như trước nên chỉ có thể Ä‘uổi theo sát sau lưng, thừa lúc má»i ngưá»i phân tâm mà xông và o tráºn cứu Quá»· Hổ ra!
Phong Thanh Ưng thấy tình thế không ổn vá»™i kêu lên: “Mau bắt thằng nhóc kia lại!â€
Nhưng Nhiếp Phong bây giá» không còn là Nhiếp Phong lúc trước nữa, khinh công đã tiến bá»™ rất nhiá»u, nhanh đến khó tin, đám môn hạ trong thá»i gian ngắn khó mà bắt được nó!
Bảy tên đệ tá» Ä‘ang chế ngá»± Quá»· Hổ bá»—ng nhiên thấy hoa mắt, huyệt trên cổ tay bị Nhiếp Phong Ä‘iểm và o, Hổ khẩu tê buốt, bảy thay kiếm đồng thá»i rÆ¡i khá»i tay!
Nhiếp Phong vá»™i và ng nói: “Thúc thúc, Ä‘i mau!â€
Quá»· Hổ nhìn Nhiếp Phong mỉm cưá»i nói: “Cảm Æ¡n…cáºu nhóc, nhưng…ta…còn có…má»™t chuyện…chưa xong…â€
Gã nói xong cÅ©ng không để ý đến kiếm tráºn Ä‘ang cuốn tá»›i, kéo Nhiếp Phong ra rồi lao tá»›i chá»— thi thể Ká»· Nhu ngoà i tráºn.
Nhiếp Phong nhất thá»i hiểu được tâm ý Quá»· Hổ, dù là trong lúc nguy cấp thì gã vẫn luôn nhìn Ká»· Nhu, Nhiếp Phong chợt thấy khóe mắt ươn ướt, thầm nghÄ©: “Hóa ra Quá»· Hổ thúc thúc thÃch Ká»· Nhu cô nương đến váºy, cô ấy tháºt hạnh phúc hÆ¡n cha nhiá»u lắm! Nhưng vì sao Quá»· Hổ thúc thúc lại phá»§ nháºn mình quay vá» chá»— nà y là để ở gần nà ng? Vì sao không thẳng thắn nói ra? Ôi…â€
Nhiếp Phong mặc dù không còn là má»™t đứa bé cá»§a ngà y xưa nữa nhưng mà chuyện tình cảm rắc rối phức tạp như thế thì cÅ©ng khó mà hiểu ra được, huống hồ nó má»›i chỉ là má»™t đứa trẻ mưá»i má»™t tuổi đầu? Nó là m sao hiểu được nếu má»™t ngưá»i đã bị há»§y hoại gương mặt như thế, nếu thá»±c sá»± yêu nà ng thì…
Ngay lúc Nhiếp Phong và Quá»· Hổ sắp ra khá»i thì Phong Nguyệt Trá»ng Trá»ng lại lao đến mạnh mẽ vô cùng, bất ngá», Phong Thanh Ưng xông lên trước tráºn, kim kiếm vung lên đẩy hai ngưá»i và o lại trong tráºn, còn chÃnh hắn cÅ©ng đáp xuống tráºn, dẫn hai ngưá»i và o giữa vòng vây cá»§a bốn mươi chÃn ngưá»i, trong giây lát hai ngưá»i không thể nà o thoát ra được!
May mà đệ đệ hắn là Phong Thanh Hòa còn đang do dự, chưa biết là m sao vì những biến cố ấy xảy đến quá nhanh!
Nhanh tựa như thanh đao sát nhân của Nhiếp Nhân Vương!
Äang lúc má»i ngưá»i há»—n chiến, bá»—ng dưng lại có má»™t tiếng rống giáºn Ä‘inh tai nhức óc truyá»n đến, tiếp đó là những tiếng kêu thảm thiết liên tiếp!
Những tiếng kêu liên tiếp ấy là cá»§a hÆ¡n mưá»i ngưá»i cùng vang lên! Phong Thanh Ưng Ä‘ang kịch chiến vá»™i và ng liếc nhìn đại tráºn, thấy hÆ¡n mưá»i môn hạ bị Nhiếp Nhân Vương chém bay đầu, máu tươi bắn tung tóe đầy trá»i, giống như địa ngục nhân gian!
Nhiếp Nhân Vương giống như Diêm Vương chốn địa ngục, Ä‘ang lồng lá»™n gà o lá»›n: “Cầm thú! Ngươi má»›i rồi oai phong lắm mà , mau lăn ra đây cho ta!â€
Y hú lên má»™t tiếng Ä‘iên cuồng rồi lại vung Ä‘ao lên, hÆ¡n mưá»i tên nữa lại bị chém đứt đầu, tá»±a như y Ä‘ang bổ dưa thái rau, khà thế không gì cản nổi!
Cầm thú mà y gá»i đương nhiên là Linh Ngá»c rồi! Con cáo mượn oai hùm nà y, thứ súc sinh sợ ác khinh thiện nà y không biết đã sá»›m chui rúc chốn nà o rồi!
Phong Thanh Ưng vốn cho rằng có thể đối phó hai ngưá»i Nhiếp Phong xong xuôi, không thể nà o ngỠđược lại xông ra má»™t lão Nhiếp Nhân Vương Ä‘iên cuồng như dã thú, tháºt sá»± chuẩn bị không kịp! Trong lúc hắn còn kinh ngạc thì Nhiếp Nhân Vương lại Ä‘ang chém giết không ngừng, toà n bá»™ bốn mươi chÃn môn hạ trong Phong Nguyệt trá»ng Trá»ng đã sá»›m bị y giết sạch không còn má»™t mống!
Nhiếp Nhân Vương giết chóc xong, đột nhiên xoay ngưá»i vá»t lên, kÃch động lao tá»›i chá»— Nhiếp Phong, Quá»· Hổ và Phong Thanh Ưng trong tráºn, Ä‘iên cuồng gà o thét: “Cầm thú! Ngươi mau lăn ra đây cho ta! Ngươi mau lăn ra đây cho ta!â€
Nhưng thứ sợ chết như Linh Ngá»c Ä‘á»i nà o lại ở trong tráºn! Nhiếp Nhân Vương tìm không thấy Linh Ngá»c thì cà ng thêm Ä‘iên cuồng, vung Ä‘ao chém thêm và i tên môn hạ nữa!
Nhiếp Phong và Quá»· Hổ trong tráºn dù muốn ra nhưng thấy Nhiếp Nhân Vương giết chóc hung tà n quá cÅ©ng không chịu nổi, Nhiếp Phong vá»™i kêu lên: “Cha, bá» Ä‘i mà ! Chúng ta ra khá»i tráºn đã rồi nói sau!â€
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Từ khóa được google tìm thấy
ãàçïðîì , àíòèêâàðèàò , bat diet kiem the q2 , danthanhphongvan , dinh cap luu manh , doc truyen phong van q2 , êàëüÿíû , êðàñíîäàð , îòçûâû , kiếm hiệp phong vân , kiem hiep dan thanh , kinh the thieu nien , ñìàéëèê , òåíäåð , ôîêóñ , õîñòèíã , òðóäà , phon van Äan thanh , phong van , phong van - dan thanh , phong van 4vn , phong van 4vn.eu , phong van dan thanh , phong van di the 4vn , phong van quyen 2 , phong van suu than thien , phong vân , phong vân 4vn , phong vân 4vn.eu , phong vân Äan thà nh , phong vân Ä‘an thanh , phong vân dan thanh , phong vân quyển 2 , phong vân-truyenhixx , phongvan danthanh , phongvan-truyenkiemhiep , quyen 2 suu than thien , suu than ky. q2 , tien hiep phong van , truong sinh bat tu q2 , truyen phong van 4vn , truyen phong van q2 , truyenkiemhiepphongvan