Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 21-05-2008, 01:14 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
Chương 21. Mưa máu gió tanh

Phùng Phá Thạch nhìn Hội chủ Ngụy Khôn hét :
lão quỷ độc ác, ngươi đã cụt cánh tay còn sống làm chi nữa, hãy mau mau nạp mạng cho tiểu gia.
Phùng Phá Thạch lắc Ä‘á»™ng thanh Tàn Hồn huyết kiếm. Má»™t làn huyết quang nhanh nhÆ° chá»›p vạch tá»›i cổ há»ng Há»™i chủ Ngụy Khôn bá» thế chống đỡ.
Há»™i chủ Ngụy Khôn quá Ä‘á»—i kinh hoàng, hét má»™t tiếng bắn ngược thân mình vá» phía sau tránh khá»i làn huyết quang chỉ má»™t Ä‘Æ°á»ng tÆ¡.
Äại Ä‘iện chủ Bành Hoài lẫn Tổng lãnh cao thủ Ngô Phi kinh hoàng phi thân trở lại đứng hai bên há»™ vệ cho Há»™i chủ Ngụy Khôn, Ä‘á» phòng Phùng Phá Thạch tấn công tiếp.
Công hụt Hội chủ Ngụy Khôn một chiêu, Phùng Phá Thạch sôi giận cùng Tần Chung lướt tới.
Hội chủ Ngụy Khôn quát :
- Các ngươi tử chiến.
Dù đã khiếp mật tan hồn trÆ°á»›c thanh Tàn Hồn huyết kiếm của Phùng Phá Thạch nhÆ°ng được lệnh tá»­ chiến của Há»™i chủ Ngụy Khôn, trên má»™t trăm kiếm sÄ© không dám chần chừ, ào ào phóng trở lại đấu trÆ°á»ng bao vậy Phùng Phá Thạch và Tần Chung vào chính giữa.
Tức thì một rừng kiếm ảnh tua tủa tấn công vào Phùng Phá Thạch và Tần Chung như vũ bão.
Phùng Phá Thạch nổi giận hét lên một tiếng xé mây, rung thanh Tàn Hồn huyết kiếm ba cái, xuất chiêu Tàn Hồn nhất thức.
Từng cÆ¡n mÆ°a huyết ảnh chia ra làm tám hÆ°á»›ng dá»™i xuống đầu bá»n kiếm sÄ©.
Tần Chung đã nhặt thanh kiếm kiếm từ trước, vung lên vũ lộng thần oai xông xáo vào giữa rừng kiếm ảnh của trên một trăm kiếm thủ Long Hổ hội.
Hàng ngàn ánh kiếm quang chá»›p lóe hợp cùng từng trận mÆ°a máu của thanh Tàn Hồn huyết kiếm xối vào đầu bá»n kiếm thủ tám hÆ°á»›ng bốn bá».
Lập tức đấu trÆ°á»ng há»—n loạn, cát bụi đất cát tung má» chẳng khác nào nÆ¡i chốn sa trÆ°á»ng, ầm ầm thiên binh vạn mã.
Rồi thì từng tiếng rú thảm khốc, từng cây thịt bay ra, từng cụm máu bắn vãi lên không gian liên miên bất tận.
Trận há»—n chiến kéo dài trên ná»­a thá»i khắc thình lình im bặt, mặc dù không có lệnh của Há»™i chủ Ngụy Khôn.
Trên sân cỠrộng đã có ba mươi bảy tên kiếm thủ Long Hổ hội nằm la liệt, ngổn ngang khắp cả đó đây, máu tanh tràn lan qua tứ phía.
Chúng môn đồ Long Hổ hội còn sống sót có trên hai mươi tên bị thương, máu chảy đầm đìa, chẳng ai bảo ai tháo chạy ra ngoài, đứng nhìn Phùng Phá Thạch và Tần Chung run cầm cập.
Bá»n chúng bạt vía bay hồn, chẳng còn má»™t tên nào dám đứng trên đấu trÆ°á»ng nữa.
Phùng Phá Thạch và Tần Chung thu hồi hai thanh kiếm, đứng song song với nhau.
Thanh Tàn Hồn huyết kiếm nhuộm đầy máu tươi trông càng thêm ghê rợn.
Phùng Phá Thạch trá» trÆ°á»ng kiếm vào mặt Há»™i chủ Ngụy Khôn dõng dạc :
- Lão quá»· khiếp nhược, đê hèn, cam tâm xô đẩy chúng môn đồ vào chá»— chết, đứng ngoài tá»a hưởng kỳ thành. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đã sắp chết rồi.
Äại Ä‘iện chủ Bành Hoài trợn mắt quát :
- Tiểu quá»· không được vô lá»… vá»›i Há»™i chủ ta, bá»n ta quyết tá»­ chiến vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Lão cầm ngang cây búa đồng nặng ngót ba trăm cân thị uy với Phùng Phá Thạch.
Phùng Phá Thạch trá» kiếm vào mặt Äại Ä‘iện chủ Bành Hoài cÆ°á»i gằn :
- Lão cẩu trệ, ngươi chỉ là một tên ngu ngốc, cam phận làm thân khuyển mã cho lão quỷ Ngụy Khôn. Ta đã chặt cụt một tay ngươi vẫn chưa tĩnh ngộ, bây giỠta sẽ chặt đầu ngươi để làm gương cho những tên ngu xuẩn khác.
Chàng thi triển thân pháp “Di Hình Hoán Ảnh†tuyệt chiêu của Tàn Hồn Quái Nhân.
Äại Ä‘iện chủ Bành Hoài kinh hãi đứng nhìn dáo dác chung quanh, tìm bóng Phùng Phá Thạch.
Tổng lãnh cao thủ Ngô Phi biến sắc, vung cây quái đao vù vù đỠphòng Phùng Phá Thạch xuất hiện.
Hội chủ Ngụy Khôn kinh hoàng, sắc mặt tái mét, thân hình run run.
Chợt nghe tiếng hét xé mây :
- Nằm xuống!
Cùng theo tiếng hét, hai làn huyết quang má»™t nhằm Äại Ä‘iện chủ Bành Hoài, má»™t nhằm vào Tổng lãnh cao thủ Ngô Phi chá»›p tá»›i nhanh hÆ¡n sét giật lÆ°ng trá»i.
Soảng... soảng...
Phập... phập...
á»i... ối...
Cây quái đao và chiếc búa nặng ngót ba trăm cân bay vút ra ngoài.
Má»™t chiếc đầu rụng xuống, má»™t thân ngÆ°á»i đổ ập quằn quại trên mặt đất.
Phùng Phá Thạch hiện ra tay cầm thanh Tàn Hồn huyết kiếm, thân mình vấy máu kẻ thù, trông chẳng khác một vị huyết thần.
Chàng nhìn chiếc thủ cấo của Äại Ä‘iện chủ Bành Hoài nằm dÆ°á»›i đất rồi nhìn trưởng lão cao thủ Ngô Phi Ä‘ang quằn quại, rên siết, tay ôm lấy chân cụt bên phải.
Chúng môn đồ Long Hổ há»™i ngó thấy tán đởm kinh tâm, không cần chá» lệnh của Há»™i chủ Ngụy Khôn, phóng Ä‘i ào ào vượt qua tÆ°á»ng mất dạng.
Há»™i chủ Ngụy Khôn hồn phi phách tán, đứng trÆ¡ ra, hai mắt trợn trừng, chiếc mồm há hốc hết nhìn thủ cấo của Äại Ä‘iện chủ Bành Hoài đến nhìn thanh Tàn Hồn huyết kiếm nhuá»™m máu trong tay Phùng Phá Thạch.
Chỉ có một chiêu, nhân vật thần quái đã khiến cho hai đại cao thủ tuyệt hạng của Long Hổ hội một chết, một cụt chân, chưa từng xảy ra trên chốn giang hồ.
Äảo mắt nhìn quanh đấu trÆ°á»ng, không còn thấy má»™t tên môn đồ nào, luôn cả hai lão Äá»™c Trùng đạo sÄ© và Thiết Phiến chân nhân cÅ©ng đã chạy trốn từ bao giá», Há»™i chủ Ngụy Khôn càng thêm vỡ mật.
Thình lình, Há»™i chủ Ngụy Khôn hú lên má»™t tiếng nhÆ° ma tru, phóng mình lên lao Ä‘i vun vút vá» phía bức tÆ°á»ng bên phải Tổng đàn Long Hổ há»™i.
Thoáng thấy Hội chủ Ngụy Khôn chạy trốn, Phùng Phá Thạch hét to :
- NgÆ°Æ¡i chạy đâu cho khá»i.
Chàng thi triển ngay thân pháp “Thần Mã Äăng Vân†đuổi theo Há»™i chủ Ngụy Khôn nhÆ° mây giăng chá»›p giật.
Tần Chung ngó thấy sợ có sơ xuất cũng phi thân đuổi theo phía sau lưng.
Khi còn cách Hội chủ Ngụy Khôn chừng nửa trượng, Phùng Phá Thạch hét :
- Nằm xuống!
Chàng rung thanh Tàn Hồn huyết kiếm một cái.
Ãnh huyết quang chá»›p tá»›i Ä‘iểm vào cổ há»ng Há»™i chủ Ngụy Khôn.
Má»™t tiếng rú uất hận nghẹn ngang cổ há»ng.
Một tiếng huỵt khô khan.
Thân hình đang ở trên cao của Hội chủ Ngụy Khôn nhào trở xuống đất.
Chiếc thủ cấp của lão nằm trên mặt đất, cặp mắt hãy còn nhấp nháy nhìn bầu trá»i nhÆ° tiếc rẽ cảnh sống vinh hoa hoan lạc từ bấy lâu nay ở cõi trần.
Äấu trÆ°á»ng trở nên im bặt, khắp nÆ¡i không nghe má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá» nào.
Phùng Phá Thạch thu hồi thân thủ đáo trở xuống mặt đất.
Chàng đảo mắt nhìn qua không còn thấy hai lão đạo nhân Äá»™c Trùng đạo sÄ© và Thiết Phiến chân nhân nÆ¡i đâu nữa cả.
Luôn cả chúng môn đồ Long Hổ hội cũng biến mất từ bao giỠkhông rõ.
Nhìn tử thi chúng môn đồ Long Hổ hội nằm ngổn ngang, chồng chất trên mặt đất, máu ngập cả sân cỠrộng, bất giác Phùng Phá Thạch buông một tiếng thở dài, khe khẽ rùng mình mấy cái như ngao ngán trước cảnh máu đổ thịt rơi.
Tần Chung đã tới đứng bên cạnh Phùng Phá Thạch không nói năng gì.
Phùng Phá Thạch day qua Tần Chung :
- Tần đệ, chúng ta đi thôi.
Hai ngÆ°á»i dắt tay nhau rá»i khá»i đấu trÆ°á»ng, bÆ°á»›c ra ngoài cá»­a cổng, tá»›i cánh rừng tùng, leo lên lÆ°ng hai con tuấn mã phi nhanh giữa buổi hoàng hôn.
* * * * *
Chỉ vài ngày sau đó cái tin Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch huyết tẩy Long Hổ há»™i giết chết luôn Há»™i chủ Ngụy Khôn, hai Äại Ä‘iện chủ và Tổng lãnh cao thủ chấn Ä‘á»™ng nhÆ° sấm sét trên chốn giang hồ.
Quần hùng kể luôn hai đạo hắc, bạch thảy Ä‘á»u vỡ mật bay hồn, phập phồng lo sợ, không hiểu rồi tai há»a có tá»›i vá»›i bản thân mình hay không.
Bạch Kỳ bang của Bang chủ Thương Sư Ngươn khẩn cấp báo nguy.
NgÅ© đại môn phái Thiếu Lâm, Võ Äang, Nga Mi, Côn Luân, Thanh Thành báo Ä‘á»™ng.
Chỉ riêng có Thần Äạo giáo im lìm không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh chi cả.
Chẳng hiểu Giáo chủ Xích Phát Äại Ma Tôn và Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả Ä‘ang âm thầm lặng lẽ trù tính má»™t diệu kế gì đối phó vá»›i nhân vật thần quái khủng bố máu tanh Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch.
Luôn cả bá»n giáo đồ Thần Äạo giáo thÆ°á»ng xuất hiện trên mặt giang hồ cÅ©ng biến mất. Khắp cả đó đây chẳng còn má»™t chiếc bóng nào thấp thoáng.
Chỉ có các tửu điếm, trà lâu trong vùng đất Quảng Lăng vốn là Kinh Châu của nhà Hán năm xưa, ngày ngày, đêm đêm đông nghẹt cao thủ hai đạo hắc, bạch.
Bang há»™i tụ há»p vá»›i nhau bàn tán xôn xao dữ dá»™i vá» cái tin Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch sá»­ dụng thanh Tàn Hồn huyết kiếm chỉ trong vòng thá»i gian ngắn đã giết chết ba đại tuyệt thủ của Long Hổ há»™i và tàn sát gần má»™t trăm mạng chúng môn đồ, chÆ°a từng thấy trong lịch sá»­ võ lâm kim cổ.
Hầu hết các cao thủ hắc đạo Ä‘á»u cho Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch là má»™t tiểu huyết thần ghê gá»›m, phải lập liên minh diệt ma đầu giết Ä‘i, trừ đại há»a cho hàng ngÅ© hắc, bạch đạo võ lâm và cả má»i ngÆ°á»i.
NgÅ© đại môn phái Thiếu Lâm, Võ Äang, Nga Mi, Thanh Thành và Côn Luân cÅ©ng cho Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch là má»™t tiểu sát thần, hung bạo tàn ác, sát hại sinh linh, đã đắc tá»™i vá»›i nhà Phật, phải tảo trừ.
Năm vị chưởng môn nhân ngÅ© đại môn phái khẩn cấp tụ há»p tại chùa Thiếu Lâm bàn bạc kế hoạch đối phó vá»›i nhân vật tiểu sát thần trong những ngày sắp tá»›i.
Các đại cao tăng, trưởng lão, đạo trưởng ngày ngày luyện tập võ công cho thuần thục, chuẩn bị khai đấu cùng Phùng Phá Thạch.
Riêng vá» cao thủ bạch đạo chính thống lại bảo chỉ vì năm xÆ°a Phùng SÆ¡n bảo bị bá»n Xích Phát Äại Ma Tôn và sáu bang há»™i Thanh Vân bang, Bạch Kỳ bang, Long Hổ há»™i, Kỳ Môn há»™i, Quần ThÆ° há»™i, Hồng Loan cung đã cấu kết vá»›i nhau tàn sát trên bảy mÆ°Æ¡i nhân mạng và giết chết Phùng Phá SÆ¡n bảo chủ má»™t cách quá tàn khốc, nên Phùng Phá Thạch vì mối huyết hải thâm cừu chồng chất trong lòng nên thẳng tay tàn sát các bang há»™i đó là luật chí công, vay máu trả nợ bằng máu, chẳng có gì đáng gá»i là quan trá»ng.
Bá»n cao thủ chánh đạo này không dá»± vào chuyện lập liên minh diệt ma đầu của bá»n cao thủ hắc phái Ä‘á» xÆ°á»›ng.
HỠđứng ra ngoài vòng để nhìn trận mưa máu, gió tanh sắp diễn ra...
* * * * *
Ãnh nắng chiá»u vàng nhạt còn thoi thóp trên những tàn lá xanh hai hàng cổ thụ đứng bên Ä‘Æ°á»ng, chợt thấy có hai thá»›t ngá»±a từ xa phi nhanh tá»›i.
Chỉ trong nháy mắt, hai thớt ngựa đã tới gần. Nhìn kỹ lại đó là Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch và gã ăn mày Tần Chung.
Phùng Phá Thạch và Tần Chung tá»›i đây sau năm ngày đại ác chiến kinh hồn cùng Há»™i chủ Ngụy Khôn, Äại Ä‘iện chủ Bành Hoài, Tổng lãnh cao thủ Ngô Phi, Äá»™c Trùng đạo sÄ©, Thiết Phiến chân nhân và trên hai trăm môn đồ Long Hổ há»™i.
Sau khi rá»i khá»i Tổng đàn Long Hổ há»™i, Phùng Phá Thạch và Tần Chung tá»›i má»™t khách Ä‘iếm thuê hai gian phòng nghỉ ngÆ¡i trong ba ngày rồi má»›i lên Ä‘Æ°á»ng tá»›i đây.
Äôi ngá»±a giao ká» song song phi nhanh trên con quan đạo, hai bên là hai hàng cây cổ thụ ngàn năm vÆ°Æ¡n cao hÆ¡n mÆ°á»i trượng, cành lá rÆ°á»m rà.
Äang Ä‘i, chợt Tần Chung day qua há»i Phùng Phá Thạch :
- Phùng ca ca, bây giá» chúng ta Ä‘i đâu. tá»›i Bạch Kỳ bang hay tìm sào huyệt Thần Äạo giáo?
Phùng Phá Thạch đáp ngay như đã có quyết định từ trước :
Huynh định tá»›i Tổng đàn Bạch Kỳ bang gặp lão Bang chủ ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n há»i cái tá»™i của lão năm xÆ°a đã cùng năm bang há»™i vâng theo lệnh của lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn tá»›i Phùng SÆ¡n bảo tàn sát trên bảy mÆ°Æ¡i gia nhân và giết phụ thân của huynh, lại còn đốt phá sÆ¡n bảo cháy rụi. Huynh sẽ phanh thây lão huyết tẩy luôn cả Bạch Kỳ bang.
Chàng há»i Tần Chung :
- Tần đệ đệ có đi với huynh không?
Tần Chung gật mạnh đầu :
- Từ nay tiểu đệ sẽ Ä‘i theo Phùng ca ca mãi mãi không rá»i má»™t bÆ°á»›c nào. Lần phục hận này ca ca có gá»­i huyết hận thÆ° cho lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n không?
Phùng Phá Thạch lắc đầu :
- Lần này huynh không gá»­i huyết hận thÆ° nhÆ° hai lần đã gá»­i cho Thanh Vân bang và Long Hổ há»™i. Huynh sẽ tá»›i đó bất ngá».
Tần Chung ngạc nhiên :
- Tại sao vậy Phùng ca ca?
- Tại vì sau hai trận huyết tẩy Thanh Vân bang và Long Hổ há»™i vừa qua, hiện nay trên chốn giang hồ bá»n cao thủ hắc phái cho huynh là má»™t tiểu huyết thần, cần phải tảo trừ. Luôn cả ngÅ© đại môn phái Thiếu Lâm, Võ Äang, Nga Mi, Côn Luân và Thanh Thành cÅ©ng cho huynh là tiểu sát thần, phải trừ khá»­. Nếu hôm nay huynh gá»­i huyết hận cho lão Bang chủ ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n, chắc chắn lão sẽ Ä‘i cầu viện bá»n cao thủ hắc phái và ngÅ© đại môn phái cùng các chưởng môn nhân các đại tuyệt thủ võ công thuá»™c hàng thượng thặng, xuất quá»· nhập thần. Má»™t mình huynh cho dù có thanh Tàn Hồn huyết kiếm và võ công của sÆ° phụ truyá»n dạy cÅ©ng không thể nào Ä‘Æ°Æ¡ng đầu nổi vá»›i số ngÆ°á»i đông đảo nhÆ° thế. Vì vậy huynh theo kế sách “xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị†tá»›i đó thình lình, lão trở tay không kịp, giết lão sẽ dá»… dàng hÆ¡n. Tần đệ đệ thấy có đúng không?
Tần Chung khen ngợi :
- Phùng ca ca tuổi còn trẻ mà liệu việc nhÆ° thần, chẳng có má»™t chút nào sÆ¡ xuất. Cứ theo ngu ý của tiểu đệ, từ nay ca ca hãy sá»­ dụng chiến pháp thá»±c thá»±c, hÆ° hÆ°, vô tung vô ảnh, tránh né tcs những kẻ thù có oán hận hay không oán hận, thỉnh thoảng xuất hiện bất ngá» má»™t vị trí nào đó, giết những tên lão tặc đã từng cấu kết cùng lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn tàn sát ngÆ°á»i trong Phùng SÆ¡n bảo, giết chết Phùng tiá»n bối. NhÆ° vậy có lẽ an toàn hÆ¡n, chẳng hiểu ca ca có nghÄ© thế không?
Phùng Phá Thạch bật khen :
- Tần đệ đệ quả thật cao minh, phân tích tình hình rất chu đáo. Chính huynh cÅ©ng nghÄ© nhÆ° thế. Từ nay huynh sẽ áp dụng chiến pháp Ä‘á»™t xuất, Ä‘á»™t hiện, che giấu kỹ hành tung, tránh né bá»n hòa thượng, cao tăng trong ngÅ© đại môn phái, không lạm sát những kẻ không có tham dá»± vào trận tàn sát Phùng SÆ¡n bảo...
chàng nói thêm :
- NhÆ°ng nếu bá»n há» dù là hắc phái, dù là bạch đạo có cái tham vá»ng muốn chiếm Ä‘oạt pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục, a tòng theo lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn bức bách huynh thái quá, đẩy huynh vào con Ä‘Æ°á»ng cùng chắc hẳn huynh không thể nào nhượng bá»™ được. Tất nhiên trận đại sát kiếp sẽ diá»…n ra, hậu quả không sao Ä‘o lÆ°á»ng trÆ°á»›c nổi. Tần đệ đệ nghÄ© có đúng nhÆ° thế không?
Tần Chung tán đồng :
- Tất nhiên là nhÆ° vậy rồi. Phùng ca ca chỉ áp dụng chiến pháp bảo trá»ng lấy thân trên con Ä‘Æ°á»ng sứ mạng tìm thù tiết hận và tránh lạm sát những kẻ vô can. NhÆ°ng nếu có bá»n nào đó dù là ngÅ© đại môn phái chỉ vì tham vá»ng chiếm Ä‘oạt bí kíp thì ca ca hãy xem bá»n há» là phÆ°á»ng hắc đạo, cần phải diệt Ä‘i, ca ca đâu có thể trói tay cho bá»n há» giết mình được.
Gã há»i :
- Phùng ca ca có mang pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục theo trong mình đó không?
Phùng Phá Thạch thành thật :
- Huynh không có mang pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục trong mình. Pho bí kíp này đã thất lạc theo cái chết của phụ thân, hiện nay hài cốt không biết ở nÆ¡i nào, bởi Phùng SÆ¡n bảo đã bị tàn phá. Huynh Ä‘ang Ä‘i tìm nó bởi nó là món bảo vật di truyá»n của tổ phụ và có hai tuyệt chiêu vô địch. NhÆ°ng ngày trÆ°á»›c ná»™i tổ của huynh luôn cả phụ thân huynh chÆ°a luyện được hai chiêu này bởi vì hai ngÆ°á»i không đủ ná»™i lá»±c để luyện chiêu. Cứ nhÆ° phụ thân huynh cho huynh biết thì phải có ná»™i lá»±c từ má»™t trăm năm trở lên má»›i dám luyện, bằng không sẽ bị tẩu há»a nhập ma, dẫn đến tàn phế, hoặc chết liá»n tại trận khi Ä‘ang luyện chiêu. Dù vậy nếu tìm kiếm được pho bí kíp, huynh nhất định sẽ luyện hai chiêu đó.
- Hiện nay Phùng ca ca đã có được bao nhiêu thành công lực rồi?
- Hiện nay nội lực của huynh chưa tới một trăm năm, huynh sẽ tìm phương cách bồi nguyên cho nội lực gia tăng tới số đó.
Tần Chung khuyến khích :
- Tiểu đệ cÅ©ng nghe nói tá»›i hai chiêu vô địch trong pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục này quả là má»™t pho bí kíp vô tiá»n khoáng hậu. Phùng ca ca hãy tận lá»±c Ä‘i tìm pho bí kíp đó má»›i có thể Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn. Äệ nghe nói công lá»±c của lão cao thâm, quá»· thần vô lượng, và bốn lão đại ma đầu kia võ công cÅ©ng rất cao cÆ°á»ng. Nếu ca ca chÆ°a luyện được hai chiêu vô địch kia chỉ sợ e không thể nào Ä‘Æ°Æ¡ng đầu nổi vá»›i năm lão quá»· đó. NhÆ°ng chuyện Ä‘i tìm pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục đệ thấy rất khó khăn, vì nhÆ° huynh đã nói hài cốt của Phùng tiá»n bối đã thất lạc, không biết ở nÆ¡i nào, Ä‘i tìm bí kíp quả là má»™t chuyện mò trăng đáy bể.
Phùng Phá Thạch cương quyết :
- Huynh đã có quyết rồi, bằng bất cứ khó khăn lao khổ đến đâu, huynh vẫn phải Ä‘i tìm cho bằng được bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục. Bởi có bí kíp này huynh má»›i có thể giết lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn và bá»n lão quá»· Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả, Vạn Äá»™c Thánh SÆ°, Liệt Há»a Ma Quân, Lưỡng Diện Quái Nhân, báo thù cho phụ thân huynh, cho Tạ sÆ° bá và cho sÆ° phụ Tàn Hồn Quái Nhân được.
Tần Chung há»i :
- Từ trÆ°á»›c đến nay Phùng ca ca có lần nào gặp lão tặc Xích Phát Äại Ma Tôn và bốn lão quá»· kia không?
Phùng Phá Thạch đáp :
- Cách đây hÆ¡n hai năm, huynh đã gặp lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn má»™t lần, luôn cả bá»n lão quá»· Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả, Vạn Äá»™c Thánh SÆ°, Lưỡng Diện Quái Nhân và Liệt Há»a Ma Quân. Lúc đó năm lão quá»· này đánh nhau vá»›i sÆ° phụ của huynh, huynh Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, không trợ lá»±c cho sÆ° phụ được, huynh lén tá»›i gần đấu trÆ°á»ng, phóng má»™t kiếm vào lÆ°ng lão Liệt Há»a Ma Quân khiến cho lão bị trá»ng thÆ°Æ¡ng. Huynh toan bắn ra năm đạo chỉ vào lão Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả nhÆ°ng bị lão đánh má»™t chưởng trúng nhằm ngá»±c khiến huynh bất tỉnh...
Tần Chung há»i tiếp :
- Hình dạng lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn nhÆ° thế nào, Phùng ca ca có thấy rõ không?
- Hình dạng của lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn vô cùng cổ quái, thân hình to lá»›n nhÆ° Há»™ pháp, mặt mÅ©i hung tợn nhÆ° phán quan dÆ°á»›i địa ngục, tóc râu Ä‘á»u Ä‘á» hoe. Äầu giống hệt con sÆ° tá»­, giá»ng nói nhÆ° hổ gầm, bất cứ là ai trông thấy lão quá»· này cÅ©ng phải khiếp mật bay hồn, không má»™t ai dám tá»›i gần lão. Nếu Tần đệ đệ thấy lão cÅ©ng phải run.
- Còn lão Diêm Vương Tôn Giả thì sao?
- Mặt mÅ©i Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả trông nhÆ° ác quá»·, cặp mắt ná»­a Ä‘á» ná»­a xanh, giống nhÆ° đèn ma. Thân hình to lá»›n dị thÆ°á»ng, trông dữ dằn không kém lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn bao nhiêu.
Phùng Phá Thạch và Tần Chung nói chuyện tới đây thì sắp đến ngã ba quan đạo.
Má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tá»›i thị trấn Liá»…u Châu, má»™t Ä‘Æ°á»ng rẽ sang dãy núi NgÅ© Hành SÆ¡n.
Bỗng từ trước mặt Phùng Phá Thạch và Tần Chung xuất hiện ba thớt ngựa chạy tới như bay.
Trên lưng ba thớt ngựa chở ba tên kỵ mã trông qua có chuyện gì rất khẩn cấp.
Nháy mắt ba thá»›t ngá»±a chở ba tên kỵ mã đã tá»›i gần. Phùng Phá Thạch và Tần Chung chăm chú nhìn xem bá»n đó là ai mà phi ngá»±a gấp rút nhÆ° thế.
Phùng Phá Thạch nói :
- Tần đệ đệ, xem ra ba tên kỵ mã kia Ä‘ang có chuyện gì rất cấp bách nên má»›i phi ngá»±a nhanh nhÆ° vậy. Chúng ta hãy Ä‘á» phòng xem có phải là bá»n Thần Äạo giáo hay không.
Tần Chung nhìn kỹ ba tên kỵ mã ngồi trên lưng ngựa lúc đó chỉ còn cách chừng năm mươi trượng.
Chợt Tần Chung kêu lên :
- Phùng ca ca, ba ngÆ°á»i đó chính là ba vị Thủ tòa của bang hành khất. Không hiểu sao bá»n há» Ä‘i đâu trên con Ä‘Æ°á»ng này, chúng ta hãy dừng ngá»±a lại há»i há» xem có chuyện gì lại phi ngá»±a khẩn cấp nhÆ° thế.
Tần Chung và Phùng Phá Thạch liá»n gò ngá»±a hai bên Ä‘Æ°á»ng chá» ba thá»›t ngá»±a.
Nháy mắt ba thá»›t ngá»±a đã đến nÆ¡i, nhìn kỹ lại đó là ba gã trung niên vận phục theo lối hành khất trên ngá»±c Ä‘á»u có ba túi lÆ°ng Ä‘eo kiếm dài.
Vừa nhận ra Tần Chung, ba tên trung niên hành khất liá»n dừng phắt ngá»±a lại.
Ba gã nhảy xuống đất, hấp tấp chạy tới đứng trước đầu ngựa của Tần Chung.
Ba gã trung niên hành khất vòng tay thi lá»… trÆ°á»›c mặt, xem qua bá»n há» Ä‘á»u là thuá»™c cấp.
Phùng Phá Thạch rất ngạc nhiên vá» Ä‘iá»u này vì chàng đâu ngỠđịa vị của Tần Chung trong bang hành khất cao nhÆ° vậy.
Tần Chung ngồi trên lÆ°ng ngá»±a há»i :
- Ba vị Thủ tòa Ä‘i đâu trên con Ä‘Æ°á»ng này, trông qua có vẻ cấp bách nhÆ° thế?
Gã trung niên hành khất đứng giữa cung kính :
- ThÆ°a tiểu công tá»­, Quyá»n Bang chủ sai bá»n thuá»™c hạ Ä‘i tìm tiểu công tá»­ đã mấy ngày rồi, may sao đến đây gặp được tiểu công tá»­.
Tần Chung cau mày :
- Quyá»n Bang chủ sai phái ba vị thủ tá»a Ä‘i tìm ta có chuyện gì quan trá»ng hay không?
Gã trung niên hành khất đứng giữa đáp :
- ThÆ°a tiểu công tá»­, Quyá»n Bang chủ có chuyện vô cùng quan trá»ng, cần phải gặp tiểu công tá»­ thật gấp. Quyá»n Bang chủ bảo bá»n Thủ tòa khi gặp tiểu công tá»­ hãy thỉnh má»i tiểu công tá»­ trở vá» Tổng đàn lập tức.
Tần Chung gật đầu :
- Äược rồi, chÆ° vị Thủ tòa hãy chá» ta.
Tần Chung quay sang Phùng Phá Thạch bằng má»™t giá»ng nói buồn buồn :
- Phùng ca ca, bản bang Ä‘ang có chuyện rắc rối, bây giá» tiểu đệ phải trở vá» Tổng đàn ngay, không thể Ä‘i theo ca ca được nữa, nhÆ°ng chỉ chừng vài ngày má»i chuyện yên rồi tiểu đệ sẽ tìm gặp lại ca ca.
Phùng Phá Thạch nhìn qua sắc diện của tên trung niên hành khất nhÆ° muốn Ä‘oán biết chuyện gì xảy ra trong bang hành khất, rồi day lại Tần Chung giá»ng bâng khuâng.
- Tần đệ đệ hãy bảo trá»ng, có thể vá» chuyện Thần Äạo giáo tá»›i Tổng đàn gây khó khăn cho Bang chủ, đệ đệ hãy nên trở vá» Tổng đàn thật gấp kẻo Bang chủ trông chá».
Tần Chung nhìn Phùng Phá Thạch một lúc rất lâu, chưa nỡ vội chia tay.
Gã trung niên hành khất thúc giục Tần Chung :
- Xin tiểu công tá»­ theo bá»n thuá»™c hạ trở vá» Tổng đàn thật gấp, kẻo chẳng còn kịp nữa.
Tần Chung nhìn Phùng Phá Thạch nói mau :
- Phùng ca ca, tiểu đệ xin tạm biệt. Trên Ä‘Æ°á»ng huyết hận ca ca hãy bảo trá»ng.
Phùng Phá Thạch luyến lưu :
- Tần đệ đệ hãy bảo trá»ng.
Lại nhìn Phùng Phá Thạch một lần cuối cùng, Tần Chung phóng ngựa chạy nhanh theo ba gã trung niên hành khất.
Ngồi trên lÆ°ng ngá»±a nhìn theo ngÆ°á»i ngá»±a của Tần Chung cho đến khi hút má» giữa đám cát bụi tung mù trên quan đạo, Phùng Phá Thạch buông tiếng thở dài.
Tần Chung Ä‘i rồi lòng chàng cảm thấy má»™t ná»—i cô Ä‘Æ¡n, trông vắng lạ thÆ°á»ng.
Chỉ mới quen thân nhau rồi kết tình nghĩa huynh đệ sinh tử chi giao chẳng bao lâu, nhưng tình nghĩa giữa chàng và Tần Chung đậm đà, thắm thiết hơn cả tình yêu nam nữ.
Bây giá» Tần Chung đã cách xa rồi, làm sao trong lòng chàng khá»i phải buồn bã, bâng khuâng.
Tần ngần một lúc thật lâu, Phùng Phá Thạch thở dài, thúc ngựa chạy nhanh vỠhướng Tổng đàn Bạch Kỳ bang...
Tài sản của Memory

  #22  
Old 21-05-2008, 01:16 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
ChÆ°Æ¡ng 22. Cá»— quan tài sÆ¡n Ä‘á»

Dừng ngá»±a lại bên cánh rừng cây cối rÆ°á»m rà cách Tổng đàn Bạch Kỳ bang chừng năm dặm, Phùng Phá Thạch nhảy xuống đất đảo mắt nhìn quanh.
Trước sau đây đó không thấy một chiếc bóng môn đồ Bạch Kỳ bang nào cả.
Phùng Phá Thạch lẩm bẩm :
- Lão Thương Sư Ngươn không có bố trí canh gác nơi này hay sao?
Mặt trá»i đã lặn từ lâu, bóng hoàng hôn từ ngàn phÆ°Æ¡ng kéo vá» xóa nhòa cá» cây, vận vật, trông qua cảnh sắc ảm đạm thê lÆ°Æ¡ng.
Phùng Phá Thạch khẽ nhủ thầm :
- Bây giá» ta hãy giấu kín con tuấn mã trong rừng kẻo bá»n chúng phát giác biết trÆ°á»›c có ta tá»›i báo Ä‘á»™ng làm hÆ° cả má»i việc.
Phùng Phá Thạch dắt con tuấn mã vào trong rừng chừng năm mươi trượng cột lại một thân cây chung quanh lá cành rậm rạp khó nhìn ra.
Trở ra phía ngoài Ä‘Æ°á»ng, thân ảnh nhÆ° làn mây, Phùng Phá Thạch lÆ°á»›t Ä‘i nhanh theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» quanh lá»™ tiến thẳng vào Tổng đàn Bạch Kỳ bang.
Tới trạm canh gác đầu tiên, Phùng Phá Thạch thu hồi thân pháp, đáp trở xuống đất.
Chàng đưa mắt nhìn qua ngạc nhiên lẩm bẩm :
- Ồ, sao lão tặc Thương Sư Ngươn lại không cho võ sĩ canh gác trạm này.
Bâng khuâng một lúc, Phùng Phá Thạch lại trổ khinh công tới trạm canh thứ hai.
Trạm canh thứ hai cũng không thấy một tên môn đồ nào canh gác, bỠtrống như trạm canh trước khiến cho Phùng Phá Thạch càng ngạc nhiên hơn.
Phùng Phá Thạch tiến vào con Ä‘Æ°á»ng quanh co uốn lượn đến trạm canh thứ ba.
Chàng đảo mắt nhìn quanh, khắp tứ bá» vắng lặng nhÆ° tá», chỉ có tiếng gió thổi khua lá cành hai bên Ä‘Æ°á»ng xào xạc.
Phùng Phá Thạch kinh ngạc, trong lòng phát sinh nghi hoặc vì đây là má»™t chuyện lạ thÆ°á»ng.
Chàng nói một mình :
- Lạ thật, tại sao ta đã vượt qua ba trạm canh phòng con Ä‘Æ°á»ng vào Tổng đàn Bạch Kỳ bang mà lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n không cho má»™t tên môn đồ nào canh gác, cÅ©ng chẳng có má»™t tên nào Ä‘i tuần phòng nhÆ° Long Hổ há»™i, Thanh Vân bang. Lão Ä‘ang bày ra quá»· kế gì hãm hại ta đây.
Suy nghĩ phát giây, chàng tự đáp :
- Hay là lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n ra lệnh cho bá»n môn đồ ẩn nấp vào những chá»— kín, khi trông thấy ta xuất hiện thì bắn tin vào Tổng đàn báo Ä‘á»™ng cho lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n chuẩn bị trÆ°á»›c khi ta tá»›i.
Chần chừ một lúc, Phùng Phá Thạch trổ thuật khinh công tiến tới chạm thứ tư.
Trạm thứ tư cũng không thấy một chiếc bóng môn đồ nào thấp thoáng.
Phùng Phá Thạch nghi hoặc nghĩ thầm :
- “Chắc chắn lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n đã bày quá»· kế chứ chẳng còn nghi ngá» gì nữa. Có lẽ lão áp dụng kế “Dẫn hổ nhập lâm†suốt con Ä‘Æ°á»ng vào đây bá» trống bốn trạm canh gác, chẳng cho môn đồ nào Ä‘i tuần phòng, dẫn dụ ta Ä‘i vào phía trong lá»t vào những chá»— lão đã mai phục sẵn. Bá»n lão sẽ đổ ập ra, bất ngá» tấn công ta bốn mặt.â€
Phùng Phá Thạch băn khoăn đứng yên nghĩ ngợi chưa vội tiến vào trong.
Chàng tự vấn :
- “Tình hình nÆ¡i đây xảy ra lạ lùng, khó hiểu nhÆ° thế này, bây giá» không biết ta có nên vào trong Tổng đàn Bạch Kỳ bang hay không? Nếu ta thối lui sẽ phí mất thá»i gian trong sứ mạng Ä‘i tìm thù rá»­a hận, bằng nếu tiến vào chỉ sợ sẽ rÆ¡i vào cái bẩy của lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n. Cho dầu ta không gá»­i huyết hận thÆ° nhÆ°ng chắc chắn lão đã phòng bị cả rồi.â€
Suy tính một lúc, Phùng Phá Thạch sáng rực hai ánh mắt, cương quyết :
“Mặc cho lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n bày ra những quá»· kế hay cạm bẫy gì, lợi hại tá»›i đâu ta cÅ©ng không thể nào lui bÆ°á»›c được. Ta cứ vào trong xem tình thế ra sao rồi sẽ tùy theo đó mà ứng biếnâ€.
Nghĩ dứt, Phùng Phá Thạch vừa thi triển thân pháp nhanh lẹ ẩn hiện như loài quỷ mụi tiến thẳng vào Tổng đàn Bạch Kỳ bang, vừa đảo mắt nhìn quanh đỠphòng biến cố.
Còn cách Tổng đàn Bạch Kỳ bang khoảng Ä‘á»™ má»™t dặm, chợt bên tai Phùng Phá Thạch nghe có tiếng chiêng trống, tiếng tụng kinh gõ mõ vang rá»n.
Tiếng tụng kinh gõ mõ nghe thật thê lương buồn thảm.
Phùng Phá Thạch kinh ngạc :
“Quái lạ, trong Tổng đàn Bạch Kỳ bang Ä‘ang có chuyện gì lại có tiếng chiêng, trống gõ mõ tụng kinh nghe buồn thảm nhÆ° vậy. Ta hãy vào xem chuyện gìâ€.
Phùng Phá Thạch thi triển thân pháp lÆ°á»›t Ä‘i nhÆ° má»™t làn mây nhẹ, dá»c Ä‘Æ°á»ng vẫn không thấy má»™t chiếc bóng môn đồ nào thấp thoáng nÆ¡i đâu cả.
Chẳng mấy chốc Phùng Phá Thạch đã tới cánh cửa cổng vào Tổng đàn không thấy một tên môn đồ nào đứng canh gác như bên Long Hổ hội và Thanh Vân bang.
Hình như lão Bang chủ Thương Sư Ngươn đã ra lệnh cho chúng môn đồ Bạch Kỳ bang bỠngỠtừ lâu.
Tiếng chiêng, tiếng trống chợt chấm dứt, tiếng gõ mõ tụng kinh vang to hơn trước.
Phùng Phá Thạch phóng mắt nhìn vào phía trong bất giác đã phải giật mình.
Qua ánh sáng của hàng trăm cây bạch lạp to tÆ°á»›ng cắm khắp nÆ¡i phía dÆ°á»›i bậc thá»m trÆ°á»›c cánh cá»­a tòa đại Ä‘iện, mÆ°á»i hai tay trung niên hòa thượng vận cà sa vàng ngồi bên, tay gõ mõ, miệng tụng kinh vang dá»™i.
TrÆ°á»›c mặt mÆ°á»i hai vị trung niên hòa thượng vận cà sa có má»™t cá»— quan tài sÆ¡n đỠđặt trên linh sàng. Trên nắp cá»— quan tài cắm má»™t hàng cây bạch lạp to lá»›n, cháy bập bùng soi sáng cả những chiếc đầu bóng lá»™n của chÆ° tăng.
Trên bậc thá»m phía ngoài cánh cá»­a lá»›n vào tòa đại Ä‘iện, có hàng mấy mÆ°Æ¡i nam nữ vận tang phục trắng màu tang ma, vừa bái lá»… trÆ°á»›c cá»— quan tài theo tiếng kinh kệ, vừa khóc lóc nghe vô cùng thảm thiết.
Chuyện gì đã xảy ra cho Bạch Kỳ bang đây?
Rõ ràng đêm nay Bạch Kỳ bang Ä‘ang cá»­ hành má»™t đám tang ma nên má»›i có mÆ°á»i hai vị trung niên hòa thượng tá»›i đây tụng kinh niệm Phật và mấy mÆ°Æ¡i nam nữ vận tang phục quỳ lạy, khóc lóc trong thá»m đại Ä‘iện kia...
Nhưng nhân vật đang nằm trong cỗ quan tài sơn đỠkia chính là ai?
Trong lòng phát sinh nghi hoặc, Phùng Phá Thạch chưa vội bước vào phía trong cửa cổng...
Äứng lặng trầm ngâm suy nghÄ© má»™t lúc lâu, Phùng Phá Thạch lẩm bẩm má»™t mình :
- Chẳng lẽ lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n đã chết thật rồi nên má»›i cá»­ hành lá»… tang ma có cả mÆ°á»i vị hòa thượng, gia nhân khóc lóc thảm thiết nhÆ° thế. Ta thá»­ nhìn xem cánh cá»­a đại Ä‘iện viết những chữ gì.
Phùng Phá Thạch vận nhỡn lực tinh vi nhìn lên cánh cửa lớn vào tòa đại điện treo một mảnh vải trắng to lớn, viết bốn chữ đen :
“Tang trí kỳ ai...â€
Dưới bốn chữ đó lại có hàng chữ cũng màu đen :
“Bang chủ ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n quy tiênâ€
Phùng Phá Thạch bật thốt :
- Äúng rồi. Äám tang ma này là của lão quá»· Bang chủ ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n chứ chẳng còn nghi ngá» gì nữa. Có lẽ lão vừa má»›i chết vài hôm.
NhÆ°ng chợt nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u, Phùng Phá Thạch thắc mắc, tá»± vấn lấy mình :
- Nhưng tại sao lão quỷ Thương Sư Ngươn lại chết một cách bất đắc kỳ tử như vậy.
nhân vật nào thù oán lão tá»›i đây giết lão, hay lão mang trá»ng bệnh rồi chết bất ngá».
Phùng Phá Thạch vẫn nghi hoặc, ngầm nghĩ mãi chưa hiểu ra làm sao cả.
Bởi vì trên Ä‘Æ°á»ng từ thị trấn Liá»…u Châu tá»›i đây, chàng không nghe cái tin Bang chủ ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n chết, và hiện giá» cÅ©ng chẳng thấy má»™t ngÆ°á»i khách nào, má»™t bang há»™i nào tá»›i Tổng đàn Bạch Kỳ bang này Ä‘iếu tang.
Như vậy là sao?
Chợt lại nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u quan trá»ng, Phùng Phá Thạch cÆ°á»i nhạt :
- A! Lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n bày ra quá»· kế “Kim thiá»n thoát xácâ€, giả chết để phỉnh lừa ta khi đến đây nhìn thấy cá»— quan tài sÆ¡ Ä‘á» kia, cứ tưởng là lão đã chết thật, ta sẽ gác qua chuyện báo thù chứ không sai.
Chàng quyết định :
- Bây giỠta hãy tới cỗ quan tài sơn đỠkia xem hư thực thế nào, nếu đúng là lão giả tử hoặc không giả tử ta cũng giết lão luôn.
Thầm tính trong lòng đã xong, Phùng Phá Thạch đàng hoàng bÆ°á»›c qua cánh cổng Tổng đàn Bạch Kỳ bang, thẳng tá»›i chá»— mÆ°á»i hai vị trung niên hòa thượng tay vẫn gõ mõ lốc cốc, miệng Ä‘á»c kinh a di đà.
Còn cách cá»— quan tài sÆ¡n Ä‘á» chừng bảy tám trượng, Phùng Phá Thạch dừng lại, đảo mắt quan sát hai bên tÆ°á»ng Tổng đàn và phía trong tòa đại Ä‘iện.
MÆ°á»i hai vị trung niên hòa thượng dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a hay biết có ngÆ°á»i vào cổng, vẫn gõ mõ, tụng kinh Ä‘á»u Ä‘á»u, âm thanh nghe thật thảm buồn.
Phùng Phá Thạch vận nội kình, cất tiếng dõng dạc :
- Vị nào chủ tang hãy mau ra đây!
Tiếng nói của chàng tuy không to nhÆ°ng âm thanh nhÆ° những lưỡi kiếm bén nhá»n chá»c vào lá»— tai ngÆ°á»i, khiến ai nấy Ä‘á»u giật mình kinh hoảng.
MÆ°á»i hai vị hòa thượng trung niên nghe tiếng ngÆ°á»i từ ngoài cổng vá»ng vào, liá»n ngÆ°ng tụng niệm, cùng quay mặt lại nhìn ra.
Phùng Phá Thạch lại dõng dạc :
- Vị nào chủ tang hãy ra đây mau.
Bá»n ngÆ°á»i nam nữ vận tang phục nghe tiếng gá»i của Phùng Phá Thạch thảy Ä‘á»u ngẩng lên, thôi lạy, đứng lên Ä‘Æ°a mắt nhìn chàng.
Liá»n đó, từ phía trong tòa đại Ä‘iện má»™t vị lão nhân trạc ngÅ© tuần, thân hình lá»±c lưỡng, mình vận tang phục, từ từ bÆ°á»›c ra cánh cá»­a lá»›n, xuống thá»m tá»›i đứng trÆ°á»›c mặt Phùng Phá Thạch.
Lão nhân vòng tay cung kính :
- Chẳng hay thiếu hiệp cao danh là gì, tá»›i tệ trang có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
Phùng Phá Thạch nhìn thẳng vào mặt lão nhân vận tang phục, lạnh lùng há»i :
- Lão giữ chức vụ gì trong Bạch Kỳ bang?
Lão nhân vận tang phục chậm rãi đáp :
- Lão nô chỉ là ngÆ°á»i quản gia trong gia trang cho ThÆ°Æ¡ng đại nhân, không giữ chức vị nào trong Bạch Kỳ bang cả, xin thiếu hiệp chá»› hiểu lầm.
Nhìn thẳng vào ánh mắt lão nhân vận tang phục, nhÆ° muốn khám phá ý nghÄ© trong đầu lão, Phùng Phá Thạch gằn mạnh giá»ng :
- Lá»i nói của lão vừa rồi có đúng sá»± thật hay không? Ta không tha thứ cho bất kỳ ai nói dối vá»›i ta cả.
Lão nhân vận tang phục gật mạnh đầu, tá» ra sá»± quả quyết lá»i nói của mình là thành thật :
- Lão nô đâu dám vô lá»… nói dối vá»›i thiếu hiệp. Lão nô là quản gia của ThÆ°Æ¡ng đại nhân tính đến nay đã mÆ°á»i sáu năm qua rồi. Chỉ lo chuyện coi sóc gia nhân, kho lÆ°Æ¡ng thá»±c, chăn nuôi súc vật. Ngoài ra lão nô không biết chuyện gì khác.
Phùng Phá Thạch khẽ gật :
- Äược rồi. Ta tạm tin theo lá»i lão. Bây giá» lão hãy nghe ta há»i đây!
Lão nhân vận tang phục cung kính :
- Thiếu hiệp muốn há»i chuyện gì, xin nói ra cho lão nô nghe.
Phùng Phá Thạch há»i rõ từng tiếng :
- Lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n chết từ bao giá», tại sao lão lại đứng ra làm chủ tang lá»…?
Lão nhân vận tang phục vẫn cung kính :
- Thưa thiếu hiệp, đại nhân của lão nô qui tiên cách đây ba ngày, vào giỠsửu. Phu nhân sai bảo lão nô đứng ra cử hành tang lễ cho đại nhân.
Phùng Phá Thạch há»i tiếp :
- Thương phu nhân ở đâu, sao lại sai bảo lão đứng ra cử hành tang lễ?
Lão vận tang phục bùi ngùi :
- ThÆ°a thiếu hiệp, mấy ngày rồi phu nhân khóc mãi cả đêm lẫn ngày, không ăn uống, phát sanh trá»ng bệnh, Ä‘ang nằm dưỡng bệnh trong phòng.
Chợt Phùng Phá Thạch há»i bất ngá» :
- Ai giết lão Thương Sư Ngươn?
Lão nhân vận tang phục bằng má»™t giá»ng buồn rầu đáp :
- ThÆ°a thiếu hiệp, ThÆ°Æ¡ng đại nhân mắc chứng bệnh nan y, tính tá»›i nay đã ná»­a năm rồi. Phu nhân sai lão nô thỉnh má»i rất nhiá»u vị lÆ°Æ¡ng y nhÆ°ng không có vị nào trị nổi.
Bất ngỠđêm kia đại nhân trở bệnh rồi qui tiên.
Phùng Phá Thạch hừ lạnh :
- Lão đừng tìm lá»i quá»· quyệt, xảo trá phỉnh gạt ta. Ta không lầm lão đâu. Lão hãy vào trong thỉnh má»i ThÆ°Æ¡ng phu nhân ra đây cho ta há»i.
Lão nhân vận tang phục khúm núm :
- ThÆ°a thiếu hiệp, lão nôi dám xin được há»i thiếu hiệp là ai. Thiếu hiệp hãy cho lão nô được biết, lão nô má»›i có thể trình bẩm vá»›i ThÆ°Æ¡ng phu nhân.
Phùng Phá Thạch lạnh như băng :
- Ta là Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch đã từng tới đòi nợ máu hai bang hội Thanh Vân bang, Long Hổ hội rồi, nay tới đây đòi món nợ máu lão Bang chủ Thương Sư Ngươn đã vay tại Phùng Sơn bảo cách đây hai năm vỠtrước.
Lão nhân vận tang phục tháo lui vỠphía sau ba bốn bước, trố mắt nhìn Phùng Phá Thạch.
Trên hai mươi nam nữ vận tang phục như hốt hoảng, đứng lên, lui trở vào trong tòa đại điện.
Bầu không khí trong buổi tang lễ đột nhiên khẩn trương lên sau khi nghe tới cái tên Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.
Lão nhân vận tang phục cất giá»ng hÆ¡i run run :
- Thưa Phùng thiếu hiệp, nhưng hiện nay Thương đại nhân của lão nô đã qui tiên rồi.
Linh thể của ngài đang nằm trong cỗ quan tài đó.
Lão trỠvào cỗ quan tài đỠnằm trên linh sàng.
Phùng Phá Thạch trợn mắt; - Lão nói láo! Lão không phỉnh lừa nổi ta đâu. trong cổ quan tài kia không có Thương Sư Ngươn, chỉ là cỗ quan tài trống rỗng.
Chàng nói như hét :
- Lão Thương Sư Ngươn đang ở đâu, lão hãy nói mau, đừng nói láo với ta vô ích!
Lão nhân vận tang phục tuy run run nhưng vẫn khẳng định :
- Lão nô nói thật. Lão nô đâu dám nói dối với Phùng thiếu hiệp cho mang lấy cái tội bất kính. Linh thể của Thương đại nhân khâm liệm vào buổi sáng này.
Phùng Phá Thạch lắc đầu :
- Ta không tin lão đâu. Lão rất giảo hoạt. Ta muốn trông thấy mặt lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n ngay bây giá», lão đừng khẩn khoản chi nữa.
Gương mặt lão nhân vận tang phục hiện lên nét vô cùng đau khổ. Lão thở dài :
- Thiếu hiệp hãy lượng thứ cho. Linh thể của Thương đại nhân đã khâm liệm từ lâu rồi, làm sao lão nô cho thiếu hiệp trông thấy mặt đại nhân được.
Tài sản của Memory

  #23  
Old 21-05-2008, 01:18 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
ChÆ°Æ¡ng 23. Äá»™c kế vô song

Phùng Phá Thạch nổi giận hét :
- Äừng lảm nhảm! Lão hãy mau mau mở nắp quan tài sÆ¡n Ä‘á» kia cho ta nhìn xem có đúng lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n Ä‘ang nằm ở trong đó hay không.
Lão nhân vận tang phục nhăn nhó :
- Thưa Phùng thiếu hiệp, nắp quan tài đã đóng kín lại rồi. Lão nô đâu dám mở nắp ra, mang tội bất kính đối với Thương đại nhân.
Trá» cá»— quan tài sÆ¡n Ä‘á», Phùng Phá Thạch lá»›n tiếng :
- Nếu lão sợ mang tá»™i bất kính vá»›i lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n, không dám mở nắp quan tài thì ta sẽ mở xem có đúng nhÆ° lá»i lão vừa nói vá»›i ta hay không.
Dứt lá»i, Phùng Phá Thạch bÆ°á»›c tá»›i...
Lão nhân vận tang phục như kinh hoàng, đến ngay trước mặt Phùng Phá Thạch.
Lão quỳ thụp xuống đất, lạy Phùng Phá Thạch như tế sao.
Lão khóc lớn :
- Trăm lạy Phùng thiếu hiệp, ngàn lạy Phùng thiếu hiệp. NgÆ°á»i chết Ä‘i rồi thù hận đã tiêu tan, thân xác sẽ trở thành cát bụi. Lão nô xin Phùng thiếu hiệp hãy niệm đôi chút đức từ bi của Phật tổ, đừng Ä‘á»™ng tá»›i linh thể của ThÆ°Æ¡ng đại nhân. Lão nô xin ghi lấy ân đức lá»›n bằng trá»i của thiếu hiệp, kiếp sau nguyện là trâu ngá»±a đáp bồi.
Lão vận tang phục khóc rống lên, nước mắt chảy ròng ròng, vừa lạy Phùng Phá Thạch trông thật là thê thảm, bất cứ ai nhìn qua cũng phải động lòng trắc ẩn.
Bá»n nam nữ vận tang phục ở trong tòa đại Ä‘iện cÅ©ng khóc lên ầm Ä©.
Trông thấy lão nhân vận tang phục vừa lạy vừa khóc thảm thiết quá, bất giác Phùng Phá Thạch thấy động lòng.
Chàng nghĩ thầm :
- “Xem qua lão này có vẻ chân thành, không phải giả trá nhÆ° ta đã nghÄ©, có lẽ lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n đã chết rồi và Ä‘ang nằm trong cá»— quan tài kia chăng?â€
Nhưng chàng lại nghĩ :
- “Cho dù ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n có chết thật, ta cÅ©ng phải cạy nắp quan tài coi xem hÆ° thá»±c. Ta không nên tin vào nÆ°á»›c mắt của lão mà quên Ä‘i chuyện báo thù, tiết hận cho phụ thân ta má»™t cách dá»… dàng nhÆ° vậy.â€
Phùng Phá Thạch hét :
- Lão hãy dang ra ngoài, đừng ngăn cản ta sẽ gặp chuyện không hay. Ta cần trông thấy mặt lão Thương Sư Ngươn, đánh lão một chưởng báo thù cho thân phụ.
Phùng Phá Thạch phất tay tạo ra má»™t luồng tiá»m lá»±c đẩy bạt lão nhân vận tang phục ra ngoài.
Chàng bước tới đứng trước cỗ quan tài sơn đỠkhoảng chừng một trượng.
Lão nhân vận tang phục gượng gạo đứng lại, vừa khóc vừa lùi vá» phía mÆ°á»i hai têb trung niên hòa thượng.
Phía trong tòa đại điện, mấy mươi nam nữ vận tang phục bỠchạy tán loạn.
Phùng Phá Thạch nhìn cá»— quan tài sÆ¡n Ä‘á», hét lá»›n :
- Thương Sư Ngươn, có phải ngươi giả chết nằm trong quan tài đó hay không? Hãy nói cho mau, chậm trễ ta đánh một chưởng cho ngươi tan xác.
Chàng dá»a dẫm Ä‘á» phòng ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n giả chết sẽ phải hốt hoảng lên ngay.
Không nghe tiếng trả lá»i của Bang chủ ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n trong cá»— quan tài.
Trong lòng Phùng Phá Thạch vô cùng nghi hoặc, nửa tin Thương Sư Ngươn còn sống nằm trong cỗ quan tài, nửa lại ngỠlão đã chết thật.
Chàng nghĩ thầm :
- Bây giá» ta hãy thá»­ dá»a lão má»™t lần nữa xem sao.
Phùng Phá Thạch rút thanh Tàn Hồn huyết kiếm ra, điểm ngay cỗ quan tài hét lớn :
- Lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n, ngÆ°Æ¡i đã không chịu trả lá»i, ta sắp chẻ cá»— quan tài đây.
Im bặt.
Vẫn không nghe tiếng trả lá»i của ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n trong cá»— quan tài.
Phùng Phá Thạch ngÆ°ng trá»ng tinh thần nhìn cá»— quan tài không nháy mắt.
Phút giây chợt thấy Phùng Phá Thạch nở má»™t nụ cÆ°á»i bí mật, hét to :
- Äã thế, ta bật nắp quan tài đây.
Thanh Tàn Hồn huyết kiếm trong tay...
(thiếu 2 trang)
Tiếp theo má»™t giá»ng nói sang sảng :
- Ha ha... tên tiểu quá»· Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch đã chết rồi, chỉ tại ngÆ°Æ¡i ngu ngốc, lá»t vào diệu kế kim thiá»n thoát xác của bản tòa. Bản tòa sai lão Äại há»™ pháp giả đứng ra làm chủ tang, đánh lừa ngÆ°Æ¡i tá»›i cá»— quan tài. TrÆ°á»›c đó ta đã cho đặt má»™t quả lôi oanh, ngÆ°Æ¡i vá»ng Ä‘á»™ng cạy nắp quan tài nên phải tan xÆ°Æ¡ng nát cốt, đừng trách ta sao hạ Ä‘á»™c thủ chẳng lÆ°u tình... ha ha ha... ha ha...
Chấm dứt tràng cÆ°á»i thứ hai, chợt nghe má»™t giá»ng già dặn nổi lên :
- Các ngÆ°á»i đâu, hãy mau thắp đèn lên cho bản tòa.
Nhiá»u tiếng ứng thinh, phút chốc đèn Ä‘uốc thắp lên nhiá»u ngá»n sáng choang nhÆ° cÅ©.
Trên ba mÆ°Æ¡i tên môn đồ xuất hiện dá»n dẹp những mảnh vụn của chiếc quan tài sÆ¡n Ä‘á» và linh sàng vừa bị lôi oanh nổ tan nát, rải rác trên sân.
Từ trong tòa đại Ä‘iện má»™t vị lão nhân vận áo gấm tuổi trạc lục tuần, thân hình cao lá»›n, mặt xÆ°Æ¡ng âm hiểm, ánh mắt gian xảo, ung dung bÆ°á»›c ra đứng trÆ°á»›c thá»m phía ngoài cánh cá»­a tòa đại Ä‘iện.
Bây giỠvùng khói đen kịt khắp vùng đã theo từng trận gió tan đi. Bầu không gian nở lại quang đãng như xưa.
Lão nhân áo gấm vỗ ba tiếng sấm chưởng.
Tiếng sấm chưởng vừa dứt, từ bốn phía tÆ°á»ng ngoài Tổng đàn Bạch Kỳ bang, gần hai trăm tên môn đồ vận võ phục xanh, tay cầm Ä‘oản Ä‘ao, trÆ°á»ng kiếm rào rào phóng tá»›i sân cá» rá»™ng.
Bá»n chúng tung hô ầm Ä©.
- Bang chủ trÆ°á»ng thá»!
- Bang chủ thần cơ diệu đoán!
- Cung hỷ Bang chủ!
Tiếng tung hô của hàng trăm môn đồ Bạch Kỳ bang kéo dài thật lâu mới chấm dứt.
Lão nhân áo gấm chính là Bang chủ Bạch Kỳ bang nhìn chúng môn đồ cÆ°á»i đắc chí :
- Các ngÆ°Æ¡i đã thấy rồi chứ? Bản tòa chỉ cần bày ra má»™t kế nhá» má»n “Kim thiá»n thoát xác†không tốn má»™t giá»t máu, má»™t chút công, tên tiểu quá»· Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch đã phải tan thây nát cốt rồi...
Chúng môn đồ hô to :
- Cung nghênh Bang chủ!
Bang chủ Bạch Kỳ bang tiếp :
- NhÆ°ng cÅ©ng nhá» lão Äại há»™ pháp và mÆ°á»i hai vị đầu lãnh thi hành khổ nhục kế, phỉnh gạt tên tiểu quá»· hht Phùng Phá Thạch, dẫn dụ gã mở nắp quan tài nên quả lôi oanh đặt trÆ°á»›c trong đó má»›i nổ.
Hàng trăm môn đồ tung hô :
- Bang chủ liệu kế như thần!
Bang chủ Bạch Kỳ bang há»i lá»›n :
- Lão Äại há»™ pháp đâu rồi?
Có tiếng ứng thinh từ phía trong tòa đại điện.
Má»™t vị lão nhân vận võ phục, lÆ°ng Ä‘eo thanh trÆ°á»ng kiếm từ trong tòa đại Ä‘iện Ä‘i nhanh ra. Lão nhân chính là lão nhân vận tang phục chủ tang đã lạy van Phùng Phá Thạch nhÆ° thế sai lúc nãy.
Lão Äại há»™ pháp tá»›i trÆ°á»›c mặt Bang chủ Bạch Kỳ bang khom lÆ°ng cung kính :
- NhỠhồng đức của Bang chủ, ty chức mới phỉnh gạt được tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch tới mở nắp quan tài, nhận cái chết thảm.
Bang chủ Bạch Kỳ bang tÆ°Æ¡i hẳn sắc diện, nhìn Äại há»™ pháp nói :
- Bản tòa cÅ©ng nhá» Äại há»™ pháp dùng khổ nhục kế má»›i thành công mỹ mãn. Ta sẽ trá»ng thÆ°Æ¡ng cho ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i ngàn lạng vàng ròng, năm hạt minh châu, mÆ°á»i cây gấm vóc.
Lão Äại há»™ pháp cúi mình :
- Tạ ơn Bang chủ!
Nhìn sang mÆ°á»i hai tên trung niên đại hán đã hóa trang ra mÆ°á»i hai vị hòa thượng gõ mõ tụng kinh vừa rồi, Bang chủ Bạch Kỳ bang phủ dụ :
Còn các ngÆ°Æ¡i, bản tòa sẽ thưởng má»—i ngÆ°á»i má»™t ngàn lạng vàng ròng, xứng đáng vá»›i công lao của các ngÆ°Æ¡i.
MÆ°á»i hai tên đại hán trung niên rập nhau :
- Tạ ơn Bang chủ!
Quay lại lão Äại há»™ pháp, Bang chủ Bạch Kỳ bang phất cánh tay áo cẩm bào :
- Äại há»™ pháp hãy bảo bá»n há»a đầu nấu nÆ°á»›ng dá»n đại tiệc mau lên.
Lão Äại há»™ pháp vâng dạ Ä‘i nhanh.
Bang chủ Bạch Kỳ bang hướng ra chúng môn đồ :
- Các ngÆ°Æ¡i hãy dá»n bàn ghế ra mau, chúng ta sẽ ăn tiệc mừng ngay trên sân cá» này. Hôm nay bản tòa ban ân huệ cho các ngÆ°Æ¡i mặc tình thù tạc.
Chúng môn đồ ứng thinh, cùng chạy vào trong mang bàn ghế ra đặt dài trên sân cá».
Chẳng bao lâu đại tiệc dá»n ra, tất cả có trên năm mÆ°Æ¡i bàn, thức ăn bốc khói nghi ngút.
Gần hai trăm môn đồ Bạch Kỳ bang vừa ăn uống, vừa cÆ°á»i nói bàn tán ồn ào, tán thưởng tài trí phi thÆ°á»ng, thần thánh của Bang chủ Bạch Kỳ bang.
Bang chủ Bạch Kỳ bang và lão Äại há»™ pháp ngồi chiếc bàn đầu dÆ°á»›i bậc thá»m vào cánh cá»­a lá»›n tòa đại Ä‘iện. Cả hai lão nhân đắc thắng, chén thù chén tạc vá»›i nhau cÆ°á»i nói râm ran.
Uống hết hai vò rượu đã sừng sừng, lão Äại há»™ pháp lá»›n tiếng tâng bốc :
Bang chủ thật là cao minh, chỉ dùng má»™t kế nhỠđã khiến tên tiểu quá»· Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch tan thây nát cốt. Cứ nhÆ° ty chức nghÄ©, tài trí và võ công của Bang chủ phải là má»™t vị minh chủ võ lâm của Bang chủ phải là má»™t vị minh chủ võ lâm má»›i xứng đáng hÆ¡n cái chức Bang chủ Bạch Kỳ bang này. Chẳng hiểu Bang chủ thấy lá»i nói của ty chức có đúng không?
Bang chủ Bạch Kỳ bang nghe thuá»™c hạ khen, hào khí bốc cao, cất tiếng cÆ°á»i ha hả.
Lão nói :
- Lão Äại há»™ pháp nói đã trúng ngay kỳ vá»ng của bản tòa từ lâu rồi. đêm nay bản bang đã giết được tên tiểu quá»· Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch, tất nhiên bản bang đã là ngÆ°á»i đứng đầu các môn phái, các bang há»™i, đâu còn má»™t ai không thể không nể phục nữa.
Bang chủ Bạch Kỳ bang chá»›p rá»±c ánh mắt, vẽ vá»i :
- Bản tòa sẽ bành trÆ°á»›ng thế lá»±c của Bạch Kỳ bang khắp cả hai miá»n trung thổ, thiết lập nhiá»u phân đàn trên tất cả các thị trấn, qui tụ nhiá»u anh hùng hào kiệt tạo má»™t thế lá»±c hùng mạnh, trÆ°á»›c nhất khống chế tất cả các bang há»™i, bắt buá»™c bá»n há» phải quy thuận bản bang, kế đó tranh hùng vá»›i ngÅ© đại môn phái, chiếm lấy ngôi vị bắc đẩu của phái Thiếu Lâm, sau cùng tiêu diệt Thần Äạo giáo, chiếm ngôi minh chủ võ lâm. Muốn vậy phải có pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục, luyện hai chiêu vô địch má»›i có thể đối phó vá»›i lão Giáo chủ Xích Phát Äại Ma Tôn và bốn lão Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả, Vạn Äá»™c Thánh SÆ°, Liệt Há»a Ma Quân và Lưỡng Diện Quái Nhân.
Lão Äại há»™ pháp hăm hở :
- Bẩm Bang chủ, hiện nay pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục hiện ở trong tay ả Triệu Phi Tần, phu nhân của Phùng Phá Thạch. Nhưng chưa rõ kể từ cái đêm huyết tẩy Phùng Sơn bảo, ả chạy trốn tận nơi nào, biệt vô tung tích hơn hai năm qua.
- Chuyện cÆ¡ mật này bản tòa giao trách nhiệm cho Äại há»™ pháp Ä‘i lùng kiếm ả. Nếu Äại há»™ pháp gặp được ả, sau khi lấy được pho Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục hãy giết ả ngay lập tức, đừng cho ả sống, bí kíp sẽ tiết lá»™ ra chốn giang hồ. Bạch Kỳ bang sẽ trở thành cái đích cho bá»n há», bởi vì các bang há»™i, các môn phái sẽ vì tham vá»ng pho bí kíp đó mà tá»›i đây tranh giành vá»›i bản bang. Bá»n há» quá đông, chúng ta khó lòng Ä‘Æ°Æ¡ng cá»±. Má»i chuyện yên xong, ta sẽ trá»ng thưởng cho ngÆ°Æ¡i năm ngàn cân vàng ròng, mÆ°á»i hạt đại minh châu.
Lão Äại há»™ pháp khúm núm :
- Tạ ơn Bang chủ, ty chức sẽ tận tâm tận lực đi tìm ả Triệu Phi Tần, chiếm lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục mang vỠđây cho Bang chủ. Ty chức nhất quyết phải làm cho bằng được chuyện này.
Bang chủ Bạch Kỳ bang cầm vò rượu đưa lên nốc một hơi dài, khà ra mùi rượu sực nồng.
Lão đặt vò rượu xuống bàn, ngá»­a mặt cÆ°á»i khà :
- Ha ha ha... rồi đây chức vị minh chủ võ lâm sẽ thuộc vỠbản tòa, ha ha ha... ha ha...
- Ha ha... ha ha ha...
Äá»™t nhiên, má»™t giá»ng cÆ°á»i quái gở không hiểu từ phÆ°Æ¡ng nào vá»ng vào tai Bang chủ Bạch Kỳ bang và lão Äại há»™ pháp.
Âm thanh tiếng cÆ°á»i không to, nhÆ°ng nhÆ° có hàng trăm, hàng ngàn mÅ©i kiếm bén nhá»n thá»c vào tai Bang chủ Bạch Kỳ bang và lão nhân Äại há»™ pháp.
Bang chủ Bạch Kỳ bang luôn cả lão Äại há»™ pháp cùng giật mình má»™t lượt, cùng đảo mắt tìm kiếm ngÆ°á»i thần bí vừa phát ra giá»ng cÆ°á»i quái gở.
Hàng trăm môn đồ Bạch Kỳ bang đại Ä‘iện ăn uống, nghe tiếng cÆ°á»i chợt buông chén xuống, lặng ngắt.
Tất cả ánh mắt đảo quanh sân cá» tìm kẻ phát ra giá»ng cÆ°á»i.
Không thấy bóng ngÆ°á»i phát âm, bá»n chúng ngÆ¡ ngác Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau.
- Ha ha ha... ha ha...
Giá»ng cÆ°á»i quái gở đã sát bên tai Bang chủ Bạch Kỳ bang và lão Äại há»™ pháp.
Bang chủ Bạch Kỳ bang đứng phắt lên, quát lớn :
- Ngươi là ai?
Lão Äại há»™ pháp cÅ©ng đứng vụt dậy, rung thanh trÆ°á»ng kiếm cầm tay, đảo mắt tìm bóng ngÆ°á»i thần bí.
Bang chủ Bạch Kỳ bang lại quát :
- Nhân vật nào, mau xuất...
Há»±!
Chưa dứt tiếng, Bang chủ Bạch Kỳ bang đã kêu nghẹn một tiếng, rồi đứng trơ trơ như pho tượng.
Lão đã bị ai đó điểm bế huyệt đạo rồi.
Chợt một chiếc bóng lòa qua.
Má»™t ngÆ°á»i xuất hiện phía sau lÆ°ng Bang chủ Bạch Kỳ bang, tay cầm trÆ°á»ng kiếm Ä‘á» rá»±c tợ huyết châu chÄ©a vào yết hầu của lão.
Chúng môn đồ Bạch Kỳ bang xô ghế đứng dậy, rần rần náo loạn trong buổi đại tiệc ăn mừng.
Bá»n chúng hô to :
- Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch!
Tất cả thảy Ä‘á»u kinh hoàng trÆ°á»›c sá»± xuất hiện nhÆ° ma quá»· của Phùng Phá Thạch.
Tất cả Ä‘á»u ngẩn ngÆ¡ trÆ°á»›c hiện tượng chÆ°a từng thấy bao giá» trên chốn võ lâm.
Phùng Phá Thạch đã bị quả lôi oanh nổ tan thây nát cốt vừa rồi, bây giỠPhùng Phá Thạch nào lại xuất hiện khống chế Bang chủ Bạch Kỳ bang.
Gã đã trở thành quỷ vỠđây đòi mạng chăng?
Hàng trăm môn đồ Bạch Kỳ bang nghĩ như vậy.
Lão Äại há»™ pháp trợn trừng hai mắt nhìn Phùng Phá Thạch, bàn tay cầm trÆ°á»ng kiếm run run.
Lão không thể nào tưởng tượng nổi Phùng Phá Thạch lại còn sống, điểm huyệt Bang chủ của lão một cách thần quái như vậy.
Lão quát :
- Tiểu quỷ, ngươi không được phương hại Bang chủ của ta!
Phùng Phá Thạch nhìn lão Äại há»™ pháp cÆ°á»i khảy :
- Äừng lảm nhảm! Bang chủ của ngÆ°Æ¡i hiện Ä‘ang ở trong tay ta, chết sống do nÆ¡i ta quyết định, ngÆ°Æ¡i còn oang oang cái mồm làm chi nữa chứ.
Dí mũi thanh Tàn Hồn huyết kiếm vào cổ Bang chủ Bạch Kỳ bang, Phùng Phá Thạch hét :
- Tất cả hãy dang ra ngoài xa mÆ°á»i trượng, chậm trá»… ta đâm mấy kiếm vào cổ há»ng lão quá»· này.
Chúng môn đồ Bạch Kỳ bang hoảng sợ bỠbàn tiệc tháo lui ra đứng ngoài xa.
Phùng Phá Thạch trợn trừng mắt nhìn lão Äại há»™ pháp hét :
- Còn ngươi muốn chết chung với lão quỷ Thương Sư Ngươn, ta sẽ cho ngươi toại nguyện.
Lão Äại há»™ pháp quát :
- Tiểu quỷ, ngươi định làm gì Bang chủ của ta?
Phùng Phá Thạch nghiến răng :
- Lúc nãy ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi. Ta tá»›i đây đòi món nợ máu năm xÆ°a lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n đã cấu kết vá»›i Xích Phát Äại Ma Tôn tá»›i Phùng SÆ¡n bảo tàn sát trên bảy mÆ°Æ¡i gia nhân, giết phụ thân ta rồi đốt luôn sÆ¡n bảo. Nay ta phải đòi món nợ máu đó trên mình lão. NgÆ°Æ¡i nghe rõ rồi chứ?
Nhìn chúng môn đồ Bạch Kỳ bang, Phùng Phá Thạch cao giá»ng :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i là những kẻ vô tá»™i, đừng can dá»± vào chuyện này, bằng nếu các ngÆ°Æ¡i ngu ngốc vào đây ta sẽ giết sạch, chẳng chừa lấy má»™t tên.
Chúng môn đồ khiếp đảm đứng yên tại chỗ, không có một tên nào dám động đậy.
Lão Äại há»™ pháp hốt hoảng, tay cầm kiếm run run cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng tÄ©nh.
Lão há»i :
- Tiểu quỷ, do đâu ngươi còn sống để rồi bức bách Bang chủ của ta?
Phùng Phá Thạch khinh khỉnh :
- NgÆ°Æ¡i muốn hiểu tại sao Æ°? NgÆ°Æ¡i và lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n bày kế giả tá»­, đặt lôi oanh trong cá»— quan tài ám toán ta. Ta Ä‘oán biết cái quá»· kế ác Ä‘á»™c của hai ngÆ°Æ¡i, nên khi bật nắp quan tài, ta đã sá»­ dụng thân pháp “Di Hình Hoán Ảnh†phóng lên tàng cây cổ thụ kia, chá» khi hai ngÆ°Æ¡i bày tiệc huênh hoang cái mồm nói láo, ta xuất hiện phía sau lÆ°ng lão quá»· này Ä‘iểm huyệt lão. Mệnh trá»i chÆ°a dứt, làm thế nào các ngÆ°Æ¡i hại nổi ta.
Lão Äại há»™ pháp lẫn chúng môn đồ sá»­ng sốt nhìn Phùng Phá Thạch nhÆ° nhìn má»™t con quái vật.
Phùng Phá Thạch hét lớn :
- Các ngÆ°Æ¡i hãy dang ra, chừa con Ä‘Æ°á»ng ra cổng. Tên nào không tuân lệnh ta sẽ thá»c mÅ©i kiếm vào cổ há»ng lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n.
Chúng môn đồ Bạch Kỳ bang sợ hãi không dám chậm trá»… phóng ra xa, chừa con Ä‘Æ°á»ng giữa dẫn tá»›i cánh cổng Tổng đàn Bạch Kỳ bang.
Phùng Phá Thạch kẹp lấy thân hình bất động của Thương Sư Ngươn chầm chậm tiến ra cánh cổng Tổng đàn.
Thình lình lão Äại há»™ pháp lao tá»›i chém má»™t nhát kiếm vào đầu Phùng Phá Thạch.
Nghe tiếng gió rít, Phùng Phá Thạch dịch ngang ná»­a trượng tránh khá»i nhát kiếm của lão Äại há»™ pháp.
Chàng giận dữ hét :
- Nằm xuống!
Thanh Tàn Hồn huyết kiếm vạch ngang một cái.
Làn huyết quang xẹt tá»›i lão Äại há»™ pháp nhanh nhÆ° chá»›p.
Phập!
Chiếc thủ cấp của lão Äại há»™ pháp bay ra, thân hình từ từ đổ xuống.
Chúng môn đồ Bạch Kỳ bang quá đỗi kinh hoàng, phóng chạy tứ tán.
Lại một tiếng phập nổi lên.
Bang chủ Thương Sư Ngươn té quỵ xuống, giãy vài cái rồi im bặt.
Lão đã bị thanh Tàn Hồn huyết kiếm đâm suốt từ trước ngực ra tới sau lưng.
Phùng Phá Thạch đảo mắt sáng rực, nhìn qua chúng môn đồ đứng đằng xa, dõng dạc :
- Lão quá»· ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n đã Ä‘á»n xong nợ máu. Bạch Kỳ bang đã tan rã, các ngÆ°Æ¡i hãy trở vá» quê quán sinh sống cuá»™c Ä‘á»i lÆ°Æ¡ng thiện. Tên nào nghịch mạng còn ở lại nÆ¡i đây, ta trở lại gặp sẽ giết ngay tên đó.
Phùng Phá Thạch Ä‘Æ°á»ng bệ bÆ°á»›c ra ngoài cổng Tổng đàn Bạch Kỳ bang, phi thân tá»›i chá»— cánh rừng, leo lên con tuấn mã phi nhanh...
Tài sản của Memory

  #24  
Old 21-05-2008, 01:21 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
Chương 24. Bốn tên dâm tặc

Vượt qua dãy đồi thấp trước mặt Phùng Phá Thạch là một cánh rừng già.
Phùng Phá Thạch cho con hùng mã sắc lông tuyá»n màu hồng Ä‘i chậm lại, mắt nhìn mấy đóa hoa rừng Ä‘á» thắm to lá»›n dị thÆ°á»ng chen giữa đám lá xanh rá»±c rỡ dÆ°á»›i ánh nắng chiá»u tà.
Phùng Phá Thạch cảm thấy lòng mình cô đơn trống vắng từ buổi chia tay Tần Chung cho tới nay.
Chàng luôn tưởng nhá»› đến ngÆ°á»i bái đệ này không má»™t phút giây nào xao lãng.
Nhớ lại ba trận huyết tẩy Thanh Vân bang, Long Hổ hội và Bạch Kỳ bang vừa qua, Phùng Phá Thạch khe khẽ rùng mình ghê sợ trước cái cảnh máu đổ thịt rơi.
Chỉ vì ba mối huyết thù của phụ thân, của sư bá Tạ Chử Giang và của sư phụ Tàn Hồn Quái Nhân, chàng đã khai diễn những trận tàn sát kẻ thù đẫm máu chưa từng thấy trong lịch sử võ lâm kim cổ.
Bá»n cao thủ hắc phái xem chàng nhÆ° má»™t tiểu huyết thần, cần phải tiêu diệt.
Bá»n cao thủ bạch đạo coi chàng là má»™t nhân vật thần quái, khủng bố máu tanh, đáng khiếp.
Con Ä‘Æ°á»ng huyết hận của chàng vẫn còn dài thăm thẳm.
Ba bang há»™i Thanh Vân bang, Bạch Kỳ bang, Long Hổ há»™i kể nhÆ° đã xóa sổ, bây giá» còn bốn môn phái là Kỳ Môn bang của Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng, Quần ThÆ° há»™i của Ngá»c Äịch tiên nga, Hồng Loan cung của Bạch Cốt Ma CÆ¡ và Thần Äạo giáo của Xích Phát Äại Ma Tôn và bá»n lão đại ác ma Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả, Vạn Äá»™c Thánh SÆ°, Lưỡng Diện Quái Nhân và Liệt Há»a Ma Quân.
Hầu hết những môn phái này, những kẻ tá»­ thù Ä‘á»u là cao thủ công lá»±c cao thâm vô lượng, chuyện báo thù tiết hận quả là khó hÆ¡n cả lên trá»i.
Cho dù đã hiểu con Ä‘Æ°á»ng tiết hận vô cùng khó khăn, nguy hiểm, sinh mạng rồi chÆ°a biết sẽ ra sao, nhÆ°ng Phùng Phá Thạch nhất quyết không bao giá» lùi bÆ°á»›c.
Bất giác Phùng Phá Thạch buông tiếng thở dài.
Chàng thở dài không phải sợ hãi trước đám kẻ thù đông đảo, công lực tuyệt luân mà ngao ngán cho cái cảnh chàng phải nhúng tay vào, máu cứ chảy mãi không ngừng.
Äang nghÄ© ngợi miên man chợt bên tai Phùng Phá Thạch nghe có giá»ng cÆ°á»i khả ố từ cánh rừng bên phải vá»ng tá»›i lồng lá»™ng.
Giá»ng cÆ°á»i của sá»± khoái lạc vô biên.
Lẫn lá»™n trong giá»ng cÆ°á»i khả ố kia lại có tiếng thét của ngÆ°á»i con gái.
Tiếng thét cầu cứu, chống trả.
Phùng Phá Thạch giật mình lẩm bẩm :
- Chuyện gì ở trong cánh rừng kia, hình nhÆ° má»™t bá»n dâm tặc Ä‘ang cưỡng hiếp má»™t cô gái.
Phùng Phá Thạch lắng tai nghe kỹ, bật thốt :
- Äúng rồi, có ba bốn tên dâm tặc Ä‘ang cưỡng hiếp má»™t cô gái. Ta hãy mau vào đó xem sao.
Phùng Phá Thạch phóng ngá»±a tá»›i chá»— có tiếng cÆ°á»i khả ố vá»ng ra.
Tiếng thét kêu cứu cách quan đạo chừng hai trăm trượng.
Không chút chậm trễ, Phùng Phá Thạch rẽ ngựa vào cánh rừng phi nhanh tới chỗ có tiếng thét.
Nháy mắt Phùng Phá Thạch đã tới nơi.
Chàng ghìm con tuấn mã dừng lại, phóng mắt nhìn tá»›i chá»— phát ra tiếng cÆ°á»i khả ố.
Một cảnh tượng dâm ô hiện ra trước mắt chàng.
Má»™t tên đại hán thân hình vạm vỡ, mình trần nhÆ° nhá»™ng Ä‘ang chồm lên thân ngá»c của má»™t nữ nhân lõa lồ.
Ba tên đại hán đứng phía ngoài trên thân chẳng còn má»™t mảnh vải, trố sáu con mắt nhÆ° lục lạc ngá»±a nhìn cảnh dâm ô Ä‘ang diá»…n ra, cất tiếng cÆ°á»i hô hố.
Nhìn y phục của bá»n chúng vất bừa trên mặt đất, Phùng Phá Thạch nhận ra trên thân áo có phù hiệu của Thần Äạo giáo. máu trong tim sôi lên sùng sục.
Phùng Phá Thạch hét :
- Các ngươi phải chết.
Vèo!
Chàng rá»i khá»i lÆ°ng con tuấn mã vút tá»›i đứng cạnh tên đại hán trần nhÆ° nhá»™ng Ä‘ang cưỡng hiếp nữ nhân cách chừng hai trượng.
Tên đại hán trần nhÆ° nhá»™ng giật mình ngồi thẳng ngÆ°á»i lên, quay lại nhìn.
Ba tên trần truồng kia cÅ©ng giật mình má»™t lượt, nín cÆ°á»i quay ra nhìn Phùng Phá Thạch.
Ba tên này chưa biết Phùng Phá Thạch là ai. Một tên trợn cặp mắt cú vỠquát :
- Ngươi là ai?
Không đáp lá»i tên đại hán, Phùng Phá Thạch trá» tay vào mặt tên đại hán trần nhÆ° nhá»™ng.
Chàng hét :
- Cho ngươi chết trước làm gương rồi ta sẽ giết luôn ba tên dâm tặc kia.
Phùng Phá Thạch rút thanh Tàn Hồn huyết kiếm ra chớp ánh huyết quang sáng rực.
Cả bốn tên đại hán kinh hãi đồng thanh :
- Tàn Hồn huyết kiếm!
Ba tên đại hán tháo lui trở vỠphía sau năm, sáu bước, tới chỗ vất y phục, nhặt giới đao cầm tay.
Tên đại hán trần nhÆ° nhá»™ng rá»i khá»i thân ngá»c của nữ nhân định thò tay chá»™p lấy bá»™ y phục.
Vèo!
Vừa bắn ra một đạo chỉ cách không nhằm đầu tên đại hán trần như nhộng, Phùng Phá Thạch vừa hét :
- Äể yên đó, ngÆ°Æ¡i trần nhÆ° nhá»™ng chết má»›i thú vị, mặc y phục làm chi.
Tên đại hán trần nhÆ° nhá»™ng kinh hãi vá»t ra ngoài, đứng trố mắt nhìn Phùng Phá Thạch.
Phùng Phá Thạch lại hét :
- Ngươi hưởng lạc trước, ta cho ngươi chết trước. Còn ba tên quỷ kia sẽ chết sau.
Chàng lắc thanh Tàn Hồn huyết kiếm, đạo huyết quang chá»›p tá»›i cổ há»ng tên đại hán trần nhÆ° nhá»™ng.
Tên đại hán hốt hoảng vá»t trở lại ba tên trần truồng Ä‘ang cầm giá»›i Ä‘ao trong tay.
Hắn chụp lấy thanh giá»›i Ä‘ao dÆ°á»›i đất rồi cùng ba tên đại hán đồng bá»n dàn thành hàng ngang quát :
- Chư đệ hãy cùng ta mau mau giết tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch cho ta!
Bốn tên đại hán trụ bộ theo lối trung bình tấn, tay lăm lăm giới đao nhìn Phùng Phá Thạch, trông qua thật là dị kỳ, quái gở.
Phùng Phá Thạch nhìn bốn tên đại hán trần truồng thủ bá»™ bật cÆ°á»i khanh khách :
- Thủy tổ các ngươi không có y phục, các ngươi cần gì phải có y phục làm chi?
Chàng hét :
- Cho một tên chết trước.
Thanh Tàn Hồn huyết kiếm trong tay Phùng Phá Thạch lắc qua một cái.
Làn huyết quang nhằm tên đại hán cưỡng hiếp nữ nhân vừa rồi chớp tới nhanh hơn sét giật.
Bốn tên đại hán cùng quát to :
- Tiểu quỷ ác độc!
Bốn tên đại hán vung thanh giới đao lên phát ra hàng trăm ánh đao tua tủa, ngăn chặn làn huyết quang của thanh Tàn Hồn huyết kiếm.
Soảng, soảng...
Phập.
Nhưng đã chậm mất một ánh chớp, thanh Tàn Hồn huyết kiếm đánh bạt bốn thanh giới đao, chém phạt ngang qua đầu tên đại hán vừa cưỡng hiếp nữ nhân.
Hắn rú nửa tiếng thảm khốc, chiếc thủ cấp bay đi, thân mình ngã xuống.
Chiếc thân cụt đầu máu phún như tên bắn nhuộm đỠmột vùng trên mặt đất.
Ba tên đại hán còn lại bạt vía bay hồn, chôn chân tại chá»— nhìn chiếc thủ cấp của đồng bá»n.
Phùng Phá Thạch trỠthanh Tàn Hồn huyết kiếm vào mặt ba tên đại hán :
- Tên dâm tặc đó đã Ä‘á»n tá»™i cưỡng hiếp nữ nhân kia, các ngÆ°Æ¡i còn sống nữa làm chi?
Chàng rung thanh Tàn Hồn huyết kiếm, ánh sáng màu huyết châu lóe lên.
Ba tên đại hán khiếp đảm cùng rú lên như loài quỷ, cùng phóng đi như ba mũi tên bắn trở ra ngoài quan đạo, nháy mắt biến dạng.
Phùng Phá Thạch toan đuổi theo giết hết ba tên đại hán, nhưng chợt nhớ lại nữ nhân còn nằm bất tỉnh nên chàng dừng lại.
Chàng tra thanh Tàn Hồn huyết kiếm trở vào vá», bÆ°á»›c lại gần nữ nhân thân thể lõa lồ.
Bất giác Phùng Phá Thạch đã phải rúng Ä‘á»™ng cả trái tim khi nhận ra nữ nhân kia là má»™t trang tuyệt sắc mỹ nhân, da trắng nhÆ° ngá»c, hai quả đào nhô cao nhÆ° hai quả đồi.
Quả là tạo hóa đã nắn ra má»™t pho tượng tuyệt vá»i, bất cứ ai trông qua cÅ©ng phải rúng Ä‘á»™ng lòng tà dục.
Phùng Phá Thạch nhìn chết sững, toàn cơ thể nóng lên hừng hực, trái tim đập loạn liên hồi.
Chàng khẽ thầm :
- Quả là má»™t trang tuyệt thế mỹ nhân. NhÆ°ng nàng là ai, Ä‘i đâu tá»›i cánh rừng này cho bá»n Thần Äạo giáo bại hoại kia bắt mang vào đây, suýt đã phải chịu cảnh trầm châu đắm ngá»c.
Bây giỠta phải cứu nàng tỉnh lại, không thể để nàng nằm lõa lồ như thế này được.
Hít má»™t luồng chân khí trấn áp lòng tà, Phùng Phá Thạch ngồi xuống bên cạnh nữ nhân, đúng ra nàng là má»™t thiếu nữ tuổi chừng mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy.
Ngập ngừng, ái ngại phút giây, Phùng Phá Thạch đưa tay sỠvào mũi thiếu nữ.
Chàng nghe hơi thở thiếu nữ yếu ớt như sợi tơ mành, dĩ nhiên nàng hãy còn sống.
Phùng Phá Thạch đặt bàn tay lên đồi tuyết mát lạnh như sương khuya, làm chàng bắt phải rùng mình, suýt nữa dục tình lại bốc cháy.
Chàng nghe trái tim của thiếu nữ tuyệt sắc hãy còn đập nhè nhẹ.
Phùng Phá Thạch xem xét xong, lẩm bẩm :
Nàng không mang ná»™i thÆ°Æ¡ng, chỉ vì đánh nhau vá»›i bốn tên dâm tặc đến phải kiệt sức rồi lại phải trải qua má»™t cÆ¡n hoảng sợ nên bất tÄ©nh. TrÆ°á»ng hợp này không cần phải uống linh Ä‘an, ta chỉ cần vận chân khí chân nguyên truyá»n vào ngÆ°á»i nàng, tá»± khp1c nàng sẽ tỉnh lại.
Nhẩm tính xong, Phùng Phá Thạch ngồi sát lại bên cạnh thiếu nữ, một bàn tay đặt nơi Hoa Trung huyệt, tay kia đặt vào Thái Âm huyệt của nàng, nhắm hai mắt lại, vận chân khí chân nguyên tống mạnh vào hai yếu huyệt.
Äược má»™t lúc, má»™t sá»± nhu nhuyến kỳ diệu từ huyệt Thái Âm bài tiết khiến cho Phùng Phá Thạch kinh hãi, suýt đã thu hồi ngá»n chưởng.
NhÆ°ng chàng không dám thu hồi, bởi làm thế chân nguyên gián Ä‘oạn ná»­a chừng, nàng sẽ bị tẩu há»a nhập ma, cá»±c kỳ nguy hiểm đến tính mạng.
Phùng Phá Thạch mím mạnh vành môi dưới, thu toàn nghị lực trấn áp cơn xúc động mạnh trong lòng.
Chàng tiếp tục vận chân khí chân nguyên đẩy vào hai huyệt đạo Hoa Trung và Thái Âm của nàng.
Tài sản của Memory

  #25  
Old 21-05-2008, 01:24 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây




Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
ChÆ°Æ¡ng 25. Thiên duyên tiá»n định

Phùng Phá Thạch vận chân khí truyá»n sang thiếu nữ trong thá»i gian chừng uống cạn má»™t bình trà.
Chàng mở mắt ra nhìn thiếu nữ xem nàng có tỉnh lại hay chưa.
Thiếu nữ vẫn hôn mê trầm trầm, hơi thở yếu ớt, trái tim đập khẽ như chỉ mành.
Phùng Phá Thạch vô cùng kinh ngạc trước tình trạng lạ lùng này.
Chàng lẩm bẩm :
- Lạ thật, tại sao lại thế này? Ta đã truyá»n cho nàng rất nhiá»u chân khí chân nguyên, tại sao nàng chÆ°a tỉnh lại.
Ngẩm nghĩ phút giây, Phùng Phá Thạch gật gù :
- Äúng rồi, ta đã lầm rồi. Ta đừng vận chân khí chân nguyên truyá»n sang cho nàng nữa, hãy cho nàng uống má»™t viên linh Ä‘an có lẽ nàng sẽ hồi tỉnh lại.
Phùng Phá Thạch lấy một viên linh đan trong chiếc hộp nhỠra bỠvào miệng nhai nát, kỠvào đôi môi thiếu nữ mớm từ từ vào.
Chàng Ä‘iểm vào huyệt Linh Toàn cho linh Ä‘an chạy thẳng xuống vào Äan Ä‘iá»n.
Sau đó, chàng ngồi trên lớp lá khô đợi chỠthiếu nữ tuyệt sắc tỉnh lại.
Phùng Phá Thạch quay mặt đi nơi khác, không dám nhìn thân hình rực lửa tình của thiếu nữ, vì sợ tình dục phát tác lần này vô phương cứu vãn.
Thá»i gian chậm chạp trôi qua.
Nhìn ánh nắng chiá»u chỉ còn le lói trên tàng cao cổ thụ, Phùng Phá Thạch giật mình quay lại nhìn vẫn chÆ°a thấy thiếu nữ cá»­ Ä‘á»™ng.
Phùng Phá Thạch càng thêm kinh ngạc trước trạng thái kỳ lạ diễn ra trước mắt.
Chàng càu nhàu một mình :
- Quái thật, tại sao lại kỳ lạ nhÆ° thế này. Ta vận chân khí chân nguyên truyá»n vào hai huyệt Hòa Trung và Thái Âm, nàng không tỉnh, cho uống má»™t viên linh Ä‘an, nàng vẫn mãi hôn mê là do nguyên nhân nào? Ngoài hai phÆ°Æ¡ng cách đó đâu còn phÆ°Æ¡ng cách nào khác cứu nàng được nữa.
Rồi chàng thở dài :
- Bây giỠchẳng lẽ ta bỠmặc nàng chết trong cánh rừng này cho loài thú dữ xé thây?
Nhưng ta phải làm thế nào cứu nàng đây?
Phùng Phá Thạch cau cặp lông mày kiếm nghĩ ngợi tìm cách cứu thiếu nữ.
Ãnh nắng chiá»u tắt hẳn, hoàng hôn xuống dần.
Chợt nhá»› lại má»™t Ä‘iá»u, Phùng Phá Thạch vô cùng hoan hỉ bật thốt má»™t mình :
- A! Ta nhớ ra rồi, bây giỠcòn một phương cách cuối cùng là ta phải sử dụng bí pháp Nhập đạo dẫn dương, thử xem có cứu được nàng không, nếu không cam đành thúc thủ.
Phùng Phá Thạch nhìn thân thể lõa lồ của thiếu nữ tuyệt sắc, tự vấn :
- Xem qua nàng còn là con gái, ta có nên dùng bí pháp Nhập đạo dẫn dương không.
Bởi vì nếu dùng bí pháp này ta sẽ xâm phạm tiết trinh của nàng, má»™t Ä‘iá»u vô cùng cấm kỵ đối vá»›i nữ nhân.
Phùng Phá Thạch cứ đắn đo, do dự mãi, không biết có nên hành động hay không.
Nếu chàng hành động, khi nàng tỉnh lại nàng sẽ cho là chàng chiếm đoạt tiết trinh của nàng.
Thá»i gian ở trong Tàn Hồn Ä‘á»™ng, sÆ° phụ Tàn Hồn Quái Nhân đã chỉ dạy cho chàng bí pháp nhập đạo dẫn dÆ°Æ¡ng trong trÆ°á»ng hợp truyá»n chân khí chân nguyên và uống linh Ä‘an rồi mà nạn nhân không tỉnh lại.
Äây là lần đầu tiên chàng sắp sá»­ dụng bí pháp đó, nên trong lòng hoang mang, phập phồng khôn tả.
Ãnh mắt Phùng Phá Thạch chá»›p rá»±c, quyết định :
- Mặc cho sau đó ra sao thì ra, ta không thể nào nhẫn tâm để mặc nàng chết được.
Nhất định ta phải sử dụng bí pháp Nhập đạo dẫn dương cứu nàng.
Sột soạt...
Nháy mắt Phùng Phá Thạch trở vá» nguyên thủy của loài ngÆ°á»i. Thân hình chàng không còn vÆ°Æ¡n lấy má»™t chút bụi trần.
Nhìn dòng suối êm Ä‘á»m của thiếu nữ tuyệt sắc, Ä‘á»™t nhiên cÆ¡ thể của Phùng Phá Thạch rừng rá»±c cháy lên.
Bất giác chàng ôm lấy thiếu nữ xâm nhập vào vùng cấm địa.
Thân ảnh Phùng Phá Thạch nhÆ° con thuyá»n nhấp nhô trên muôn ngàn đợt sóng, trong mắt chàng đất trá»i Ä‘á»u đảo lá»™n, quay cuồng. Chàng lạc tá»›i má»™t thế giá»›i chÆ¡i vÆ¡i.
Thá»i khắc Ä‘i nhanh nhÆ° chá»›p, nháy mắt đã trải qua ná»­a thá»i thần. Phùng Phá Thạch mãi còn chèo thuyá»n chập chùng trên sóng trùng muôn lượn.
Chợt luồng chân nguyên ào ạt tống sang thiếu nữ tuyệt sắc, đúng lúc Phùng Phá Thạch ngưng lại...
Äá»™t ngá»™t, thiếu nữ tuyệt sắc buông tiếng thở phào mở bừng hai mắt ra.
Nhận ra có má»™t ngÆ°á»i ở trÆ°á»›c mặt thiếu nữ tuyệt sắc kinh hãi hét :
- Dâm tặc.
Nàng cất ngá»n chưởng toan vá»— vào ngá»±c Phùng Phá Thạch nhÆ°ng liá»n dừng lại khi nhận ra gÆ°Æ¡ng mặt cá»±c kỳ tuấn mỹ của chàng.
Không ngỠthiếu nữ tuyệt sắc tỉnh lại thình lình, bắt gặp cảnh tượng trước mắt, Phùng Phá Thạch kinh hoàng nhanh lẹ thu hồi thân thủ.
Gương mặt Phùng Phá Thạch đỠbừng bừng, tay chân thừa thải, không biết dắt nơi nào.
Thiếu nữ tuyệt sắc ngồi lên, nhìn Phùng Phá Thạch bỗng khóc òa :
Nàng nói :
- Ngươi làm như vậy được sao?
Phùng Phá Thạch ấp úng :
- Tiểu thư chớ nên hiểu lầm, không phải thế đâu, tại hạ không hỠcưỡng bức tiểu thư.
Thiếu nữ tuyệt sắc gắt lên :
- Nếu ngươi không cưỡng bức ta, tại sao ta lại thế này và ngươi nữa...
Phùng Phá Thạch bối rối :
- Chỉ vì tại hạ muốn cứu lấy sinh mạng của tiểu thư tại hạ phải xúc phạm đến tiểu thư, ngoài ra chẳng có tà tâm nào khác.
Thiếu nữ tuyệt sắc trừng mắt :
- Ngươi muốn cứu sinh mạng của ta tại sao ngươi không cho ta uống linh đan, hay thần đan, ngươi lại làm chuyện xâm phạm tiết trinh của ta?
Phùng Phá Thạch thầm kêu khổ :
- “Nguy rồi! Vừa rồi ta nghÄ© không sai. Bây giá» chuyện đã xảy ra ta biết phải ứng phó thế nào cho ổn.â€
Chàng giải bày :
- Lúc nãy, tại hạ tá»›i cánh rừng này nghe có tiếng cÆ°á»i khả ố và tiếng kêu cứu, tại hạ gấp rút vào đây, gặp bốn tên giáo đồ Thần Äạo giáo Ä‘ang làm Ä‘iá»u vô lá»… vá»›i tiểu thÆ°.
Tại hạ giết má»™t tên còn ba tên kia bá» chạy mất. Trông thấy tiểu thÆ° bất tỉnh, tại hạ vận chân khí truyá»n sang, tiểu thÆ° vẫn hôn mê, tại hạ lại cho tiểu thÆ° uống má»™t viên linh Ä‘an, tiểu thÆ° vẫn không tỉnh lại. Tại hạ thúc thủ không biết phải làm sao, nhÆ°ng tại hạ cÅ©ng không thể để mặc tiểu thÆ° chết trong cánh rừng này được. Chợt nhá»› lại lúc còn trong Ä‘á»™ng, sÆ° phụ chỉ dạy bí pháp Nhập đạo dẫn dÆ°Æ¡ng truyá»n chân dÆ°Æ¡ng cho tiểu thÆ° nên má»›i cam đành xúc phạm đến tiết hạnh của tiểu thÆ°. Xin tiểu thÆ° hiểu cho lòng chân thành của tại hạ.
Phùng Phá Thạch trỠtay vỠphía tử thi tên đại hán nằm đàng xa nói :
- Äó là bằng chứng rõ ràng những lá»i nói vừa rồi của tại hạ không há» có tà tâm cưỡng bức tiểu thÆ°.
Thiếu nữ tuyệt sắc nhìn sang cái tử thi tên đại hán, rồi day lại sụt sịt khóc :
- Dù ngươi đã có công ơn cứu ta, nhưng hiện giỠtrinh tiết của ta đã bị ngươi tước đoạt, ta còn đem gả cho ai được nữa.
Phùng Phá Thạch toát lạnh mồ hôi và mãi ấp úng không biết phải trả lá»i thế nào vá»›i thiếu nữ tuyệt sắc.
Thiếu nữ tuyệt sắc khóc má»™t lúc Ä‘Æ°a tay lau sạch giá»t lệ trên hai má anh đào, nghiến rằng :
- Ta không thể nào giết ngươi hay oán thù ngươi được. Ta phải tự sát để chứng tỠtấm lòng băng trinh của ta.
Nàng cất ngá»n chưởng lên cao vận công vá»— ngay đỉnh đầu của mình.
Phùng Phá Thạch ngó thấy kinh hoàng, lao tá»›i chụp lấy ngá»n chưởng của thiếu nữ tuyệt sắc chỉ còn cách đỉnh thiên linh Ä‘á»™ chừng ná»­a tấc.
Chàng run giá»ng :
- Tiểu thư đừng làm như thế, tại sao tiểu thư lại tự tử chết một cách oan uổng như vậy.
Thiếu nữ lại òa khóc :
- Chứ ta còn sống nữa làm chi chứ, ngươi hãy buông ta ra. Buông ta ra mau.
Nàng vận công lên toan đẩy Phùng Phá Thạch ra ngoài.
Phùng Phá Thạch kinh hãi ôm lấy thân mình thiếu nữ, khóa chặt nàng vào hai vòng tay.
Chàng nói mau :
- Tiểu thÆ° đừng quá ná»ng nảy, tại hạ sẽ giải quyết ổn thá»a chuyện này.
Thiếu nữ tuyệt sắc thôi vùng vẫy, ngước mắt nhòa lệ nhìn Phùng Phá Thạch.
- Ngươi giải quyết cách nào, hãy nói cho ta nghe.
Phùng Phá Thạch cúi hôn vào chiếc má anh đào đẫm lệ của thiếu nữ, khẽ giá»ng :
- Tại hạ sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm vá» cuá»™c Ä‘á»i của tiểu thÆ°. Kể từ giá» phút này tiểu thÆ° là vị hôn thê của tại hạ, tiểu thÆ° bằng lòng chứ.
Thiếu nữ sửng sốt rồi bật kêu :
- Ca ca!
Nàng ôm chặt lấy chàng, vùi đầu vào lồng ngá»±c của chàng giá»t lệ mừng vui trào ra.
Hai cÆ¡ thể cá» sát nhau, ngá»n lá»­a dục tình liá»n bốc cháy, Phùng Phá Thạch xoắn chặt lấy thân ngá»c của thiếu nữ tuyệt sắc, bàn tay Ä‘i tìm đỉnh thần tiên, lúc lâu đặt nàng trên lá»›p lá khô.
Tức thì má»™t trận tình bão tố diá»…n ra giữa đôi nam nữ tuyệt sắc, cả đất trá»i Ä‘á»u đảo lá»™n quay cuồng.
Má»™t giá» sau đó, sóng lặng, gió êm, má»i sá»± vật trở lại bình thÆ°á»ng.
Phùng Phá Thạch và thiếu nữ tuyệt sắc chỉnh lại y trang. Nàng ngồi tá»±a vào ngÆ°á»i chàng, đôi mắt mÆ¡ màng nhÆ° còn nuối tiếc giây phút thần tiên vừa trải qua.
Dư hương ái ân hãy còn thoang thoảng làm ngất ngây tâm hồn nam nữ thiếu niên.
Má»™t lúc sâu, Phùng Phá Thạch há»i thiếu nữ tuyệt sắc :
- Hiá»n muá»™i tên gá»i là gì?
Thiếu nữ tuyệt sắc đáp :
- Muội tên là Lâm Phùng Chân.
Nàng há»i lại chàng :
- Còn ca ca danh hiệu là gì?
Phùng Phá Thạch thành thật :
- Huynh tên là Phùng Phá Thạch, thÆ°á»ng gá»i là Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch.
Lâm Phùng Chân ngóc đầu lên, tròn xoe đôi mắt nhìn Phùng Phá Thạch.
Nàng tưởng mình Ä‘ang trong cÆ¡n mê vì không ngá» ngÆ°á»i yêu của mình lại là má»™t nhân vật thần quái tiếng tăm Ä‘ang hồi chấn Ä‘á»™ng trên chốn giang hồ.
Trông thấy Lâm Phùng Chân nhìn mình sửng sốt, Phùng Phá Thạch kinh ngạc :
- Lâm muội làm sao vậy? Lâm muội ngan vỠcái tên Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch phải không?
Chợt như tỉnh thần trở lại, Lâm Phùng Chân khe khẽ gật đầu một cái.
Nàng nói :
- Phùng ca ca nói đúng. Tiểu muá»™i không ngá» ca ca là Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch Ä‘ang gây khủng khiếp cho bá»n hắc phái và bạch đạo trên chốn giang hồ, muá»™i vô cùng hãnh diện được ca ca thÆ°Æ¡ng yêu...
Nàng dừng lại rồi tiếp :
- Nhưng muội chỉ sợ mình không xứng với Phùng ca ca nên muội rất băn khoăn lo ngại.
Phùng Phá Thạch siết chặt Lâm Phùng Chân vào lòng nhÆ° muốn truyá»n sang nàng má»™t niá»m tin.
Chàng nhẹ nhàng :
- Lâm muá»™i đừng nói thế. Muá»™i xinh đẹp nhÆ° má»™t nàng tiên giáng phàm, làm sao không xứng vá»›i huynh. Muá»™i hãy an tâm Ä‘iá»u đó, bao giá» huynh cÅ©ng thÆ°Æ¡ng yêu muá»™i vì chúng ta đã là phu thê của nhau rồi.
Lâm Phùng Chân xúc động :
- Phùng ca ca hãy giữ lấy lá»i. Muá»™i đã trao tất cả cuá»™c Ä‘á»i cho ca ca rồi, muá»™i tin ca ca không bao giá» phụ bạc muá»™i.
Phùng Phá Thạch khẽ gật :
- Huynh sẽ ghi khắc vào tâm lá»i Lâm muá»™i vừa nói. Huynh không bao giá» quên được muá»™i trong cả cuá»™c Ä‘á»i này.
Chàng há»i nàng :
- Lâm muội, tôn danh của thân phụ mẫu là gì, bảo trang của muội ở nơi đâu, muội hãy nói cho huynh được biết, sau này có dịp huynh sẽ tới bái kiến nhị vị đại nhân.
Lâm Phùng Chân lúng túng :
- Song thân của tiểu muá»™i đã biệt tích từ lúc muá»™i còn ở tuổi ấu thÆ¡. Muá»™i không biết danh hiệu của song thân là gì. Lá»›n lên muá»™i chỉ biết muá»™i sống vá»›i má»™t ngÆ°á»i dưỡng mẫu. Muá»™i cÅ©ng Ä‘ang tìm tung tích của hai đấng sinh thành.
Phùng Phá Thạch cảm khái :
- À, thì ra tình cảnh của Lâm muá»™i cÅ©ng gần giống nhÆ° cảnh ngá»™ của huynh. Phụ thân của huynh đã bị lão đại ác ma Xích Phát Äại Ma Tôn hợp cùng bốn lão Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả, Vạn Äá»™c Thánh SÆ°, Lưỡng Diện Quái Nhân, Liệt Há»a Ma Quân cấu kết cùng sáu bang há»™i ná»­a đêm kéo chúng môn đồ tá»›i đánh phá Phùng SÆ¡n bảo, tàn sát trên bảy mÆ°Æ¡i tên gia nhân, giết phụ thân huynh rồi đốt luôn sÆ¡n bảo cách nay đã trên hai năm. Mẫu thân huynh cÅ©ng biệt tích từ đó đến nay, chẳng hiểu còn sống hay đã chết, khiến cho huynh đã trở thành má»™t kẻ không cha, không mẹ, không cá»­a, không nhà, cô Ä‘á»™c trên chốn giang hồ gần giống nhÆ° muá»™i vậy...
Lâm Phùng Chân há»i :
- Sáu bang hội nào vậy Phùng ca ca?
Phùng Phá Thạch nói trong căm thù :
- Sáu bang há»™i đó là Thanh Vân bang của lão Mã Kỳ, Long Hổ há»™i của lão Ngụy Khôn, Bạch Kỳ bang của lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n, Kỳ Môn bang của lão tặc Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng, Quần ThÆ° há»™i của ả Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng, Hồng Loan cung của yêu phụ Bạch Cốt Ma CÆ¡ Tô Hàn Phi.
Lâm Phùng Chân há»i tiếp :
- Tiểu muá»™i nghe bá»n cao thủ giang hồ đồn đại vá»›i nhau là Phùng ca ca đã huyết tẩy ba bang há»™i Thanh Vân bang, Bạch Kỳ bang, Long Hổ há»™i từ tháng trÆ°á»›c đây rồi, có đúng nhÆ° thế không?
Phùng Phá Thạch gật đầu :
- Äúng, không sai, huynh phải huyết tẩy ba bang há»™i này vì ba lão Mã Kỳ, ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n và Ngụy Khôn đã từng tham dá»± vào trận thảm sát Phùng SÆ¡n bảo và sát hại phụ thân của huynh.
Ãnh mắt màu thu thủy của Lâm Phùng Chân chá»›p lên ánh sáng kỳ lạ :
- Phùng ca ca, còn ba bang hội Kỳ Môn bang, Quần Thư hội và Hồng Loan cung, ca ca có tới đó huyết tẩy báo thù cho nhị vị đại nhân nữa hay không?
Phùng Phá Thạch rít lên căm thù :
- Phụ cừu phải trả, đó là đạo lý làm con. Äâu có thể vì nguyên nhân gì dừng tay lại được. Trong những ngày sắp tá»›i, huynh sẽ huyết tẩy ba bang há»™i này.
Lâm Phùng Chân chớp mắt :
- Trong ba bang hội Kỳ Môn bang, Quần Thư hội và Hồng Loan cung, Phùng ca ca sẽ tới nơi nào trước?
Nhẩm tính phút giây, Phùng Phá Thạch đáp :
- Huynh chưa biết, huynh sẽ đi tìm ba Tổng đàn của ba bang hội đó. Gặp nơi nào trước huynh sẽ huyết tẩy nơi đó trước, rồi sau đó tới hai bang hội khác cho đến khi chấm dứt.
Lâm Phùng Chân chợt há»i :
- Phùng ca ca, nếu nhÆ° ca ca tá»›i huyết tẩy má»™t trong ba bang há»™i này, gặp trÆ°á»ng hợp có ngÆ°á»i thân yêu ngăn cản, ca ca sẽ ứng phó nhÆ° thế nào?
Phùng Phá Thạch cương quyết :
- Dù cho lúc đó có ngÆ°á»i thân yêu khẩn cầu, huynh vẫn phải giết cho bằng được những tên Bang chủ hay Há»™i chủ đó, không thể vì lý do nào không trả mối thù cho phụ thân huynh được.
Lâm Phùng Chân tiếp :
- Phùng ca ca, trong lúc đó giả nhÆ° có má»™t ngÆ°á»i thân yêu của ca ca chịu chết thay cho Bang chủ hoặc Há»™i chủ, ca ca sẽ ứng phó nhÆ° thế nào?
Phùng Phá Thạch nghe Lâm Phùng Chân há»i lạ lùng, nhìm chăm chú vào mặt nàng, trong lòng phát sinh mối ngá» vá»±c.
Chàng há»i nàng :
- Có phải Lâm muá»™i là ái nữ của má»™t trong ba bang há»™i huynh vừa kể hay không? Tại sao muá»™i lại há»i huynh nhÆ° vậy?
Lâm Phùng Chân lắc đầu :
- Tiểu muá»™i không phải là ái nữ của má»™t trong ba bang há»™i đó, muá»™i chỉ há»i ca ca để biết nhÆ° vậy thôi, ca ca chá»› nên nghi ngá» muá»™i.
Nhìn lên trông thấy trá»i đã tối, Phùng Phá Thạch giật mình nói mau :
- Lâm muá»™i, trá»i đã tối rồi. NÆ¡i đây rừng núi hiu quạnh, không thể lÆ°u lại được, chúng ta hãy tá»›i thị trấn trÆ°á»›c mặt kia thuê phòng nghỉ qua đêm rồi sáng mai sẽ lên Ä‘Æ°á»ng.
Lâm Phùng Chân gật đầu rá»i khá»i Phùng Phá Thạch đứng lên theo chàng.
Chàng dắt tay nàng tá»›i con tuấn mã há»i :
- Sáng mai huynh phải lên Ä‘Æ°á»ng, còn Lâm muá»™i phải Ä‘i đâu?
Lâm Phùng Chân thở nhẹ :
- Tiểu muá»™i trở vá» vá»›i dưỡng mẫu, Phùng ca ca lên Ä‘Æ°á»ng nhá»› bảo trá»ng lấy thân. Có lẽ chừng má»™t tháng nữa, muá»™i sẽ Ä‘i tìm ca ca.
Hai ngÆ°á»i lên lÆ°ng con tuấn mã rá»i khá»i cánh rừng già, nhắm thị trấn trÆ°á»›c mặt phi nhanh...
Tài sản của Memory

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèñêè, ëèòåðàòóðà, ïåðååçä, ìîñêâå, ìîñýíåðãîñáûò, trang bi


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™