18-10-2009, 08:54 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 11: Thần ca quỷ xướng tá hà o ngâm.
-----o0o-----
Chương 175: Tuệ kiếm tại tâm, hà cụ quỷ ảnh tùy hà nh.
Vòng xoáy u minh u u tiếng quá»· khóc, uy lá»±c không thể ngăn cản đó, cùng U minh quá»· phủ từ tay quá»· vÆ°Æ¡ng ném ra, phảng phất nhÆ° gom hết âm khà hắc ám trong thiên địa, thế nhÆ° thủy triá»u cuốn đến chá»— Tỉnh Ngôn, Quỳnh Dung. Trong khoảng khắc, tiểu Quỳnh Dung ngã trên đất đã nhìn thấy cái đầu lâu trên cán búa, từ hai hố mắt Ä‘e ngòm Ä‘ang xạ ra hai đạo Ä‘iện quang hắc sắc chuyển Ä‘á»™ng Ä‘an xen co duá»—i, thúc Ä‘á»™ng quá»· vụ thao thiên tiến tá»›i.
Thấy cảnh tượng khủng bố nhÆ° thế, tiểu nha đầu không sợ trá»i chẳng sợ đất sau khoảng khắc phát ngẩn thì cuối cùng đã thấy có chút sợ hãi, Ä‘Æ°a tay che mắt không dám nhìn tiếp. Mất Ä‘i sá»± Ä‘iá»u khiển của chủ nhân, đôi Chu tÆ°á»›c thần nháºn cÅ©ng co rút thân hình lại, biến thà nh hai con há»a tÆ°á»›c nhá» bay vòng quanh bảo vệ Quỳnh Dung.
Äối diện quá»· vụ hắc sắc lạnh lẽo đáng sợ, những ngÆ°á»i ngã trên đất Ä‘á»u lá»™ ra thần sắc tuyệt vá»ng, tiếng ai oán rên la của đám dân biết mình sắp chết xen lẫn trong tiếng quá»· gà o thê lệ. Lúc nà y, ngay cả TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn tâm tÃnh đạm định kiên nhẫn, trong âm thanh than khóc thê lÆ°Æ¡ng đó, cÅ©ng sinh ra mấy phần sợ hãi cái chết.
Lúc nguy nan nhÆ° thế, phản ứng thÆ°á»ng thấy của thế nhân có hai dạng: Má»™t là tâm thần hoảng loạn, kinh hoà ng thất thố, bản lÄ©nh bình thÆ°á»ng chỉ còn chừng má»™t ná»a, tháºm chà chỉ đợi ngÆ°á»i ta đến giết. Còn má»™t dạng khác, lúc đại nạn lâm đầu thì vô cùng trấn tÄ©nh, thần tÆ° sáng suốt, cá»±c lá»±c nghÄ© cách tá»± cứu bản thân, có thể phát xuất mÆ°á»i hai thà nh bản lÄ©nh.
May mắn đó là , Tỉnh Ngôn chÃnh thuá»™c dạng ngÆ°á»i thứ hai.
Khi yêu khà che trá»i phủ đất đến, hầu nhÆ° ai cÅ©ng cho là kiếp nạn khó Ä‘Ã o, thì bá»—ng thấy vị thiếu niên anh dÅ©ng đối đầu quá»· vÆ°Æ¡ng, Ä‘á»™t nhiên thoắt ngÆ°á»i nhÆ° thá» chạy, trÆ°á»ng kiếm chỉ lên không, sau đó từ khoảng không sinh ra hai đạo quang luân xán lạn, nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p chém và o vòng xoáy yêu khà đang bức đến.
Äối diện nguy cÆ¡ chÆ°a từng thấy, Tỉnh Ngôn lần nà y đã dùng hết toà n lá»±c. Hai đạo Phi nguyệt lÆ°u quang trảm đánh ra, quang hoa xán lạn, má»™t hồng má»™t bạch, má»™t nóng má»™t lạnh, má»™t âm má»™t dÆ°Æ¡ng nhanh nhÆ° chá»›p giáºt. Phi nguyệt lúc lÆ°u chuyển, phảng phất còn mang theo tiếng thần ca thánh xÆ°á»›ng, nhÆ° có nhÆ° không, khiến tâm thần ngÆ°á»i được trấn an.
Lúc nà y, thanh Phong thần kiếm trong tay Tỉnh Ngôn, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng lần đầu tiên cảm thấy áp lá»±c cÆ°á»ng đại nhÆ° thế, đã không còn kiểu đùa giỡn nhÆ° thÆ°á»ng ngà y, sau khi há»— trợ thiếu niên kÃch phát LÆ°u quang trảm, thân kiếm khẽ rung liên tục, phát ra tiếng kiếm ngâm ong ong. Hai đạo quang luân sau khi thoát khá»i thân kiếm, di chuyển tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, ngÆ°á»i quá»· tại trÆ°á»ng Ä‘á»u chỉ thấy tia sáng lóe lên, láºp tức nghe má»™t tiếng nổ vang trá»i, hệt nhÆ° băng lở đất sụp. Trong sát na, trong tiếng nổ kinh thiên Ä‘á»™ng địa đó, vô luáºn là ngÆ°á»i hay quá»· Ä‘á»u hồn phi phách tán.
"Liệu có cản được tà thuáºt của quá»· vÆ°Æ¡ng?"
Tá»™c trưởng trong trấn vô cùng hy vá»ng, nhÆ°ng khi lão có thể nhìn rõ thì phát hiện, vòng xoáy quá»· khà đó sau khi bị tấn công, uy thế vẫn nhÆ° triá»u cuồng, tá»±a nhÆ° chẳng bị ảnh hưởng, vẫn theo quỹ tÃch đã định di chuyển vá» phÃa ngÆ°á»i. Chỉ trong chá»›p mắt, quá»· khà hắc sắc đó đã nuốt lấy toà n bá»™ dân chúng.
Nhất thá»i, lão trang chủ Trấn âm trang chỉ cảm thấy má»™t tráºn lạnh đến thấu xÆ°Æ¡ng!
"Trấn âm trang xong rồi!"
Lão tá»™c trưởng cảm thụ cái lạnh xâm cốt đó, phảng phất nhÆ° đã thấy thảm trạng toà n thôn phÆ¡i thây, nhất thá»i lệ già tuôn chảy.
Thấy tình trạng quá»· vụ ngút trá»i đó, trong tất cả ngÆ°á»i, quá»· ở đây, chỉ có tên quá»· vÆ°Æ¡ng ném búa thi thuáºt là phát sinh nghi hoặc trong lòng:
"Vừa rồi...đó là cái gì?"
Thì ra, cá»± linh quá»· mục nhÆ° Ä‘iện, lúc lÆ°u quang nhÆ° chá»›p bay đến thì ẩn Æ°á»›c thấy trên hai quang luân má»™t hà n má»™t nhiệt đó, tá»±a nhÆ° có má»™t thân ảnh ngạo nghá»… đứng, y giáp thần dị, hệt nhÆ° Tinh túc thần linh trên trá»i hạ phà m, chân đạp chiến xa, tay nâng cao Ä‘ao chặt và o Trảm hồn phủ của hắn.
"Kì quái! thiếu niên nà y lại có thể triệu hoán thần binh sao? Hay chỉ là ta hoa mắt?"
Lần nà y đúng là khó mà tưởng tượng, ác linh quá»· vÆ°Æ¡ng đã lÆ°u lãng nhân gian mấy trăm năm, lại không dám tin và o mắt mình. Äang khi nghi hoặc thì thấy trong mà n hắc vụ, Ä‘á»™t nhiên vá»t ra má»™t thân ảnh kim sắc lao bổ và o hắn!
"Hảo tiểu tá», dám đến táºn đây!"
Thì ra đạo thân ảnh đó chÃnh là TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn. Lúc nà y trong lòng Tỉnh Ngôn vẫn hết sức sáng suốt, biết Phi nguyệt lÆ°u quang trảm của mình chÆ°a chắc có thể diệt được yêu khÃ, sá»›m đã chuẩn bị, định chủ ý thừa thế Ä‘á»™t kÃch. Thế là vừa cá»±c lá»±c thi triển tuyệt há»c sÆ° môn, dÆ°á»ng nhÆ° đồng thá»i, y láºp tức triệu hoán Thái hoa đạo lá»±c, ngá»± khà ngÆ°ng thần, dịch chuyển vá» phÃa thủ lãnh quần quá»·. Lúc nà y chủ ý của y chÃnh là xuất ra bản lÄ©nh giữ nhà , áp sát quá»· linh pháp lá»±c vô biên đó, xem xem có thể thi xuất chiêu "Luyện thần hóa hÆ°" chÆ°a từng thất bại hay không.
Nếu nhÆ° Quỳnh Dung, Tuyết Nghi lúc nà y có thể thấy diện dung của y, sẽ phát hiện vị Ä‘Æ°á»ng chủ luôn bình hòa của mình, nét mặt Ä‘anh lại, thế nhÆ° phong hổ, lao bổ và o tên quá»· vÆ°Æ¡ng sừng sững nhÆ° núi!
Khốn cảnh hôm nay đã kÃch Ä‘á»™ng lại tâm tÃnh liá»u mạng của thiếu niên khi lăn lá»™n kiếm sống ngà y xÆ°a, phảng phất nhÆ° y Ä‘ang đánh má»™t canh bạc trong đổ phÆ°á»ng ở Nhiêu Châu, có Ä‘iá»u, canh bạc lần nà y lại là sinh mạng của chÃnh y.
Tên quá»· vÆ°Æ¡ng đó thấy thiếu niên có chút pháp thuáºt hung hãn lao tá»›i, ban đầu thì giáºt mình, sau đó thì thấy thiếu niên vung quyá»n đánh tá»›i, dÆ°á»ng nhÆ° muốn đấu quyá»n vá»›i hắn. So thể hình của hai bên, quá»· vÆ°Æ¡ng láºp tức sinh ý mắc cÆ°á»i:
"Xú tiểu tá» nà y chắc bị ta dá»a phát Ä‘iên rồi! Äược, ngÆ°Æ¡i đã không tiếc mạng, váºy để ta chÆ¡i vá»›i ngÆ°Æ¡i!"
Trong lòng nghÄ© nhÆ° thế, quá»· vÆ°Æ¡ng cÅ©ng vung quyá»n đón thế đến của thiếu niên. Tức thì, tiếng "Bình bình" không ngá»›t vang lên.
Chỉ là , má»›i đánh mấy quyá»n, tên quá»· vÆ°Æ¡ng dần dần thu lại lòng khinh địch: Khi hai quyá»n chạm nhau, tên quá»· vÆ°Æ¡ng coi thÆ°á»ng đối thủ nhá» bé, lại bị thiếu niên đánh báºt lùi hai bÆ°á»›c!
Thì ra, đối diện quá»· vÆ°Æ¡ng to nhÆ° ngá»n đồi đó, Tỉnh Ngôn đã Ä‘iá»u Ä‘á»™ng toà n bá»™ sở há»c bình sinh, toà n bá»™ chiêu thuáºt đã há»c Ä‘á»u Ä‘em ra dùng. Thân pháp linh hoạt di chuyện vòng quanh quá»· vÆ°Æ¡ng, chÃnh là bắt chÆ°á»›c Phi Ä‘iểu trảm của tiểu Quỳnh Dung. Còn lúc lăng không, dÆ°á»›i chân nhÆ° có mây trắng nâng đỡ là do y thi xuất "Băng tâm kết', ngÆ°ng kết ra băng tinh vân khÃ, há»— trợ y ngá»± khà lăng không. Khi tá»›i, lui thì thi xuất thuáºt ẩn thân "Thủy vô ngân", khi ẩn khi hiện, thần xuất quá»· mạc tấn công đối phÆ°Æ¡ng. Quan trá»ng nhất, hai đầu quyá»n của y ẩn chứa Thái hoa đạo lá»±c, tÆ°Æ¡ng há»— cùng quang minh khà thuẫn, khiến quyá»n đầu của y uy lá»±c rất lá»›n, khi đánh ra lại có kim mang lấp lánh, nhìn từ xa hệt nhÆ° có hai vầng mặt trá»i nhá» Ä‘ang chiếu sáng thiên địa hôn ám.
Thấy tình cảnh đó, trong tiếng quỷ gà o thê lệ, bỗng phát xuất vô và n tiếng hoan hô:
"Thiên thần hạ phà m! Thiên thần hạ phà m!"
Thì ra đám dân chúng Trấn âm trang bị quá»· vụ bao phủ, sau khi đón nháºn cái lạnh thấu xÆ°Æ¡ng thì phát hiện bản thân Ä‘á»u vô sá»±!. Những chá»— hắc vụ trà n qua, hiện đã khôi phục sá»± sáng sủa. Chỉ có đôi chu tÆ°á»›c há»a diá»…m, cùng má»™t thanh cổ kiếm u quang là đang ác đấu cùng khô lâu cá»± phủ trên không.
Sau khi trở vá» từ quá»· môn quan, lúc nà y không Ãt ngÆ°á»i đã không còn để ý đến chuyện sinh tá», toà n tâm toà n ý quan sát tráºn chiến của thiếu niên. Còn tiểu Quỳnh Dung không chịu ở yên, sau khi khiến đôi chu tÆ°á»›c nháºn Ä‘i cản đại phủ thì an tâm nhảy nhót cổ vÅ© cho ca ca. Trong lúc cổ vÅ©, vẫn không quên giúp Tuyết Nghi tá»· ngăn cản các quá»· linh khác.
Tuy hiện ngoà i Quỳnh Dung, Tuyết Nghi, không ai có thể biết được kết cục tráºn đấu quyá»n sẽ là ai thắng ai bại. NhÆ°ng khiến ngÆ°á»i ta kinh sợ đó là , dần dần, đám đông không dám quá hy vá»ng lại phát hiện cá»± linh quá»· vÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i lá»±c đánh mãnh liệt của thiếu niên, thân hình Ä‘ang không ngừng chao đảo!
Thấy váºy, đám ngÆ°á»i quên cả hoan hô, cứ cố nhóng cổ, hoặc tá»±a và o tÆ°á»ng, hoặc tá»±a và o cá»™t, há há»ng quan sát hai thân ảnh so tà i ở đằng xa, khẩn trÆ°Æ¡ng đến mức không dám thở mạnh.
Äến lúc nà y, má»—i khi Tỉnh Ngôn lăng không phác kÃch, mây Ä‘en ùn Ä‘á»™ng che khuất mặt trá»i dần dần ngÆ°ng kết, biến chuyển thà nh má»™t vòng xoáy cá»±c đại trên không. Từ dÆ°á»›i đất nhìn lên, vòng xoáy mây nà y nhÆ° lấy thiếu niên là m trung tâm. Không biết liệu có phải là ảo giác hay không, hiện tại tên quá»· vÆ°Æ¡ng Ä‘ang bị thiếu niên tấn công, cảm giác mây Ä‘en che trá»i vốn do bản thân thi thuáºt tạo thà nh, lại giống nhÆ° Ä‘ang trợ lá»±c cho thiếu niên, giúp tăng lá»±c quyá»n của thiếu niên đánh và o hắn.
Äối diện tình hình nhÆ° thế, lại thấy thần sắc liá»u mạng của thiếu niên, tên quá»· vÆ°Æ¡ng diện tÆ°á»›ng hung ác đó, trong lòng không khá»i chùng xuống:
"Há»ng rồi! Có lẽ lâu không luyện quyá»n, hôm nay có chút không quen tay...Chẳng lẽ hôm nay ta lại bị thua?"
"...Chi bằng sá» chiêu 'Quá»· ảnh Ä‘á»™n hình', không Ä‘á» quyá»n vá»›i tiểu tá» Ä‘iên nà y nữa?"
Trong đầu nghÄ© nhÆ° thế, trên gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘en thui của quá»· vÆ°Æ¡ng bá»—ng hÆ¡i á»ng Ä‘á»:
Thì ra pháp kÄ© "Quá»· ảnh Ä‘á»™n hình" của quá»· tá»™c, có thể hÆ° hóa hình thể, tá»± nhiên có thể không cần đấu quyá»n vá»›i địch thủ. Chỉ bất quá...hiện dùng chiêu nà y ở đây, hiển nhiên tá»± nháºn bản thân kém thế. Hà nh vi nhÆ° thế, là m sao quá»· vÆ°Æ¡ng Tiêu Máng ta có thể là m?
"Äúng rồi! Còn có cây búa của ta!"
Và o lúc khẩn yếu quan đầu, tên quá»· linh Tiêu Máng đó cuối cùng cÅ©ng nhá»› đến cây búa của hắn. Chỉ là đến lúc nà y, Tiêu Máng Ä‘á»™t nhiên phát hiện, vô luáºn hắn triệu hoán thế nà o, cây búa yêu quý của hắn cÅ©ng chẳng hưởng ứng! Trong lúc khẩn cấp, hắn vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, xem xem rốt cuá»™c đã có chuyện gì. Chỉ là , vừa nhìn thì tên quá»· vÆ°Æ¡ng kiêu ngạo đó láºp tức giáºn đến bốc khói:
Cây thần binh quá»· phủ lừng lẫy của hắn hiện đã rÆ¡i xuống đất không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Còn bên trên nó là má»™t tiểu nha đầu Ä‘ang nhảy choi choi, vá»— tay hò hét không thôi!
"Hay cho tiểu nha đầu!"
Thấy tiểu nha đầu nhảy loi choi trên mặt búa, lại nhá»› lúc nãy nó nhìn lầm cái sừng của mình, Tiêu Máng láºp tức cảm thấy cả ngÆ°á»i phát run.
Äáng tiếc, phát sinh kế tiếp lại cà ng bất hạnh:
Khi bản thân bị tiểu nha đầu là m phân tâm thì bị thiếu niên vô cùng giảo hoạt nắm lấy cÆ¡ há»™i, thiếu niên liá»n nhÆ° rồng từ trá»i sà xuống, pháp lá»±c toà n thân táºp trung và o quyá»n, đấm trúng ngay thiên linh cái giữa hai sừng của hắn. Thế là , má»™t cổ kình khà kì dị từ đầu truyá»n và o.
Liá»n đó, Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ đã cá»±c lá»±c khổ chiến rất lâu vui mừng thấy, sau khi trúng má»™t quyá»n chứa pháp lá»±c "Luyện thần hóa hÆ°" của mình, cá»± linh quá»· vÆ°Æ¡ng gà o lên má»™t tiếng, ngã lăn xuống đất!
Thấy tình hình đó, toà n bá»™ dân chúng Trấn âm trang, còn có mấy thuáºt sÄ© bị lừa đến, đồng loạt cất tiếng hoan hô. Quỳnh Dung, Tuyết Nghi ở bên quan chiến cÅ©ng hoan hô:
"ÄÆ°á»ng chủ thắng rồi!"
Còn đám quỷ linh cùng Bà nh Mông khổ chiến với nữ tỠbạch y, lại có chút không dám tin và o mắt mình:
"Quỷ vương lão nhân gia...lại bị đánh ngã?"
Nhân lúc ngần ngừ đó, nữ tá» bạch y rung mạnh linh trượng, phát ra vô số hoa ảnh tung tóe đầy trá»i, sau đó, khi đám quá»· linh Ä‘ang trốn tránh thì phá không mà đi, cùng tiểu muá»™i muá»™i tâm ý tÆ°Æ¡ng thông, nhÆ° hai đạo lÆ°u tinh truy sát tên quá»· vÆ°Æ¡ng vừa ngã xuống!
Äối diện công kÃch Ä‘ang đến, tên ác linh quá»· vÆ°Æ¡ng kiêu ngạo cả Ä‘á»i, lúc nà y phảng phất nhÆ° trúng phải ma chú "Dạ yểm" của chÃnh hắn, vẫn giữ nguyên tÆ° thế không chút cá» Ä‘á»™ng, không há» nghÄ© đến chuyện phòng há»™ trÆ°á»›c công kÃch Ä‘ang đến. Mắt thấy quá»· sát hung thần uy phong lẫm lẫm đó sắp phải hồn phi phách tán dÆ°á»›i thần binh của hai thiếu nữ.
Chỉ là , và o lúc sinh tá» chỉ cách Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc, thiếu niên cách quá»· linh chỉ chừng má»™t thÆ°á»›c, trên mặt bá»—ng xuất hiện thần sắc ngá» vá»±c, phảng phất nhÆ° trong sát na y đã chứng kiến má»™t chuyện chÆ°a từng thấy qua. Tâm niệm chuyển nhanh, Tỉnh Ngôn thần tốc váºn chuyển pháp lá»±c, từ dÆ°á»›i đất vá»t lên, xuất thủ nhÆ° Ä‘iện, cản thế đến của hai cô gái, sau đó nắm lấy tay hai ngÆ°á»i cùng nhẹ nhà ng đáp xuống đất.
"Ca ca, chúng ta vì sao không..."
Tiểu Quỳnh Dung mê hoặc không hiểu, ngẩng cái mặt nhá» xinh lên há»i, bá»—ng nghe má»™t thanh âm rá»n rá»n nhÆ° sấm vang lên:
"Chủ nhân ở trên, Tiêu Máng nguyện là m nô bộc!"
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký của ToÌ€.TiÌ.Te [B][SIZE="4"][COLOR="Red"][FONT="Comic Sans MS"]A ToÌ€[/FONT][/COLOR][/SIZE][/B]
Last edited by ToÌ€.TiÌ.Te; 19-10-2009 at 03:56 PM .
19-10-2009, 03:56 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 11: Thần ca quỷ xướng tá hà o ngâm.
-----o0o-----
Chương 176: Du sơn phạp lữ, tiên lộ tằng truyện quỷ tung.
Trong tráºn tu la sát ở Trấn âm trang, khi quá»· vÆ°Æ¡ng bị má»™t quyá»n của thiếu niên đánh ngã, dÆ°á»ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng, ác linh lừng lẫy đó đã hoà n toà n bị đánh gục.
Chỉ là , khi Quỳnh Dung, Tuyết Nghi múa binh khà truy sát quá»· vÆ°Æ¡ng thì Tỉnh Ngôn lại nhìn thấy trong đôi mắt Ä‘á» nhÆ° đồng của quá»· vÆ°Æ¡ng, sá»± há»—n Ä‘á»™n và cuồng loạn dần mất Ä‘i, thay và o đó là sá»± ngây ngốc, cứ chăm chăm nhìn y. Còn khi linh trượng, thần nháºn đến sát ngÆ°á»i, thì trong đôi mắt ngây ngốc đó, lại phảng phất xuất hiện thần sắc bi ai. Thế là , trong sát na đó, Tỉnh Ngôn đã có má»™t quyết định mà sau nà y mang lại cho mình rất nhiá»u may mắn, đó là ngăn cản công kÃch của hai thiếu nữ và o quá»· vÆ°Æ¡ng.
Äợi khi y dắt hai cô gái đáp xuống đất thì nghe phÃa đối diện có tiếng ồm ồm cất lên:
"Chủ nhân ở trên, Tiêu Máng nguyện là m nô bộc!"
"Ãch?"
Tình thế quá Ä‘á»™t ngá»™t, Tỉnh Ngôn vừa nghe liá»n phát ngẩn ra.
Khi còn Ä‘ang ngá»› ra thì thấy quá»· vÆ°Æ¡ng vốn đã bị đánh ngã, hai chân bá»—ng cá» Ä‘á»™ng, chá»›p mắt đã đến trÆ°á»›c mặt ba ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn. Thấy thế, chúng nhân lẫn đám quá»· ở xa Ä‘á»u nháo nhà o lên. Quá»· vÆ°Æ¡ng Tiêu Máng cÅ©ng mặc kệ, cứ nhìn và o thiếu niên Ä‘ang lúng túng, cầu khẩn:
"Chủ nhân, ngà i còn do dá»± gì? Nhân loại các ngÆ°á»i không phải có táºp quán thu quá»· là m nô sao? Hôm nay ngà i đã đến thì thuáºn tiện thu nháºn ta Ä‘i!"
Äợi hắn nói xong, Tỉnh Ngôn cuối cùng cÅ©ng trấn tÄ©nh lại. Nhìn cá»± quá»· dù quỳ nhÆ°ng vẫn cao hÆ¡n mình cả thÆ°á»›c, Tỉnh Ngôn không khá»i phát rét, vá»™i thầm chuẩn bị, dá»± phòng quá»· linh bạo phát hung tÃnh. Äã có phòng bị, thiếu niên cất tiếng hồi đáp:
"Thu quá»· là m nô? Kì tháºt cha ta có nói, đó là táºp tục xấu..."
Nghe y nói nhÆ° thế, cá»± quá»· đó liá»n nôn nóng, hai mắt trợn tròn cãi:
"Cái gì mà xấu? Ta hiện chẳng thấy xấu gì hết. Cha ngà i không có táºp quán đó cÅ©ng chẳng sao, nhÆ°ng ngà i đã đến đây thì phải nháºp hÆ°Æ¡ng tùy tục!"
"Dù có nói thế nà o, hôm nay ngà i cÅ©ng phải chịu phiá»n thu nháºn lão Tiêu ta. Hiện tại ta chỉ muốn theo hầu lão nhân gia ngà i!"
Nghe nói thế, Tỉnh Ngôn không khá»i kinh ngạc. Nhìn dáng vẻ nôn nóng của cá»± quá»· thì hình nhÆ° không phải giả trá. NhÆ°ng vì sao má»™t cá»± quá»· hung hãn, bản lÄ©nh cao cÆ°á»ng, Ä‘á»™t nhiên lại muốn là m nô bá»™c? Chuyện nà y tháºt khó mà tưởng tượng, Tỉnh Ngôn nhất thá»i quên cả việc phòng bị, hết sức tò mò há»i quá»· linh:
"Quá»· vÆ°Æ¡ng ông bản lÄ©nh cÅ©ng không nhá», vì sao cÅ©ng há»c mấy quá»· linh khác, chịu khuất tất là m nô cho ngÆ°á»i ta?"
Nhìn tình thế thì quá»· linh Tiêu Máng nà y tháºt đúng là đang gấp tìm chủ. Nghe Tỉnh Ngôn há»i thế, Tiêu Máng liá»n đáp:
"Chủ nhân ngà i có chá»— không biết, ta nguyện là m nô, kì tháºt là vì để trị bệnh!"
"Trị bệnh?"
"Äúng thế, trị bệnh. Là thế nà y, Tiêu Máng ta nổi danh là 'Ãc linh quá»· vÆ°Æ¡ng', vốn bách tà bất xâm. NhÆ°ng không biết từ khi nà o, lão Tiêu ta cÅ©ng mắc má»™t quái bệnh. Hiện tại vô luáºn là ghi nhá»› thế nà o, nhÆ°ng rốt cuá»™c cÅ©ng quên sạch!"
"Ãch..."
Nghe lá»i đáp, Tỉnh Ngôn không khá»i cà ng thêm kì quái:
"Trị bệnh nà y có liên quan gì đến ta? Ta chẳng có nghiên cứu gì vá» bệnh táºt. Lại nói, quên chuyện cÅ©ng chẳng phải bệnh gì, khả năng chỉ là quá»· vÆ°Æ¡ng ông quá nhiá»u tuổi..."
Vừa nói đến đây thì bị quá»· vÆ°Æ¡ng Tiêu Máng ngắt lá»i:
"Khặc khặc! Ngà i lại không biết, bệnh nà y chẳng phải tầm thÆ°á»ng. Từ sau khi mắc bệnh, ta dần quên hết má»i chuyện trÆ°á»›c đây, bao gồm cả chuyện ta từ đâu đến, tại sao là m thế....Mấy trăm năm gần đây, bệnh cà ng ngà y cà ng nặng, hiện chỉ có thể nhá»› những chuyện khoảng bốn, năm trăm năm nay. Ta chỉ nhá»›, ta chẳng phải là quá»· thÆ°á»ng, pháp lá»±c rất cao cÆ°á»ng. NhÆ°ng hiện tại, không Ãt pháp lá»±c pháp chú vốn có thể dùng được, lại dần dần quên mất!"
"A, thì ra thế. Váºy thì nghiêm trá»ng rồi".
Nghe đến đây, Tỉnh Ngôn cất tiếng phụ há»a, trong lòng lại lẩm nhẩm:
"Nhớ bốn, năm trăm năm...Trà nhớ nà y so với ta thì quá cao rồi!"
Sau đó lại nhá»› đến câu cuối cùng của quá»· vÆ°Æ¡ng, không khá»i khiến y rùng mình. Liếc nhìn quá»· vÆ°Æ¡ng hung hãn phÃa trÆ°á»›c, Tỉnh Ngôn vá»™i tiếp lá»i, chuyển sá»± chú ý của hắn:
"Quá»· vÆ°Æ¡ng ông vì sao lại tìm ta? Ta tuy Ä‘á»c qua và i cuốn y thÆ°, biết được và i thảo dược, nhÆ°ng nghiêm túc mà nói, ta tháºt không thể trị bệnh!"
Nghe y nói nhÆ° thế, quá»· linh Tiêu Máng cÆ°á»i nói:
"NgÆ°á»i có thể trị được quái bệnh của ta chÃnh là chủ nhân ngà i. Gần đây ta quên chuyện nên cÅ©ng chẳng biết Ä‘i đâu, cứ lÆ°u lạc chốn nhân gian. Có lần gặp được má»™t vị cao nhân, ông ta nói vá»›i ta, muốn trị hết quái bệnh của ta, chỉ cần có linh khà chà thanh chà hòa trên thế gian, ngà y ngà y hun đúc, không cần quá lâu, đại khái chÆ°a đến hai trăm năm thì có thể trị hết!"
"Hai trăm năm..."
Quá»· vÆ°Æ¡ng không giấu bệnh táºt. lại không nhìn thấy biểu tình cổ quái trên mặt thiếu niên, cứ tiếp tục nói:
"Vị cao nhân đó lại nói vá»›i ta, trong khoảng thá»i gian đó, ta sẽ gặp được ngÆ°á»i có thể trị bệnh cho ta!"
Nói đến đây, từ trong đôi mắt to cá»™ phát ra sá»± nồng nhiệt, nhìn chăm chăm thiếu niên, lá»›n giá»ng tán thán:
"Cao nhân đó đúng là liệu việc nhÆ° thần! Tháºt là thiện có thiện báo, lão Tiêu ta hôm nay bất quá nhà n rá»—i chẳng có gì là m, tùy tiện đến giúp đám tiểu quá»·, nà o hay gặp được ngà i!"
Không đợi Tỉnh Ngôn lên tiếng, quỷ linh Tiêu Máng lại tiếp tục:
"Vừa rồi lúc đánh nhau vá»›i chủ nhân, khắp ngÆ°á»i ta Ä‘á»u hết sức thoải mái. Äặc biệt má»™t quyá»n cuối của ngà i, tháºt là nhÆ° dòng suối mát, giúp ta nhá»› lại không Ãt chuyện từ rất lâu!"
"Nếu chủ nhân ngà i không phiá»n, ta tháºt muốn ngà i đấm cho ta mấy cú nữa!"
Mãi đến lúc nà y, Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ má»›i biết đã phát sinh chuyện gì. Thì ra Thái hoa đạo lá»±c của y, công dụng tháºt bất phà m, không chỉ có thể luyện thần hóa hÆ°, còn có thể trị bệnh mất trà nhá»› giúp ngÆ°á»i. Bất quá lần nà y đúng là "Dẫn quá»· bên ngÆ°á»i".
Lại ngẫm nghÄ© mấy lá»i của quá»· vÆ°Æ¡ng, Tỉnh Ngôn trong lúc thầm hối háºn, không nhịn được lại há»i:
"Cho há»i vị cao nhân chỉ Ä‘iểm cho ông, danh tÃnh là gì?"
Thì thấy quỷ vương đưa bà n tay to như cái quạt lên gãi gãi đầu, sau đó có chút hổ thẹn đáp:
"Ta quên rồi..."
"Ãch!"
Quan sát tên cá»± linh cung cung kÃnh kÃnh trÆ°á»›c mặt, Tỉnh Ngôn trong lòng sinh trù trừ:
"Nếu theo pháp chỉ đạo môn ta, nếu thu phục ác quá»· thì cÅ©ng tránh tai há»a cho nhân gian. Chỉ là ...xem tình hình nà y, nếu nhÆ° dùng sức thu phục, cho dù dùng hết bản lÄ©nh thì chÆ°a chắc đã được. NhÆ°ng nếu tháºt nhÆ° lá»i hắn nói, thu hắn là m bá»™c, tuy không tốn sức, nhÆ°ng lại phải mang thứ quá»· quái nà y bên mình hà ng ngà y..."
NghÄ© đến chá»— nà y, lại thấy tên quá»· linh hung hãn đã hồi sức, Tỉnh Ngôn không khá»i cảm thấy lạnh ngÆ°á»i!
Sau má»™t lúc lưỡng lá»±c, tháºt cÅ©ng chẳng nghÄ© ra cách nà o khác, Tỉnh Ngôn trÆ°á»›c tiên Ä‘em danh tÃnh, thân pháºn của mình nói cho hắn nghe, nói bản thân Ä‘ang theo sÆ° mệnh Ä‘i rèn luyện, tháºt không thÃch hợp thu nháºn hắn.
Nghe Tỉnh Ngôn nói váºy, Quỳnh Dung ở bên cÅ©ng phản đối:
"Äúng váºy đúng váºy! Môn phái ca ca ta không có thu nháºn yêu quái..."
Äối vá»›i nó mà nói, đến giá» nà y vẫn nhá»› kỹ quy định đó. Chỉ bất quá, má»›i nói ra môn quy đó, trên gÆ°Æ¡ng mặt trắng trẻo của nó lại lá»™ ra thần tình mÆ¡ hồ:
"Tỉnh Ngôn ca ca, Tuyết Nghi tỷ, đại quỷ thế nà y có coi là yêu quái không?"
Nghe nó nói như thế, quỷ linh Tiêu Máng vội đáp:
"Không phải yêu quái!"
Vừa nghe nhÆ° thế, tiểu Quỳnh Dung vá»— tay cÆ°á»i nói:
"Váºy Ä‘Æ°á»ng chủ ca ca cứ thu nháºn ông ta Ä‘i!"
"Vì sao?"
"Bởi vì Quỳnh Dung đang muốn có một đám sư đệ, sư muội ngoan ngoãn để chiếu cố cho chúng! Muội"
Nghe đến đây, Ä‘Æ°á»ng chủ của nó dở khóc dở cÆ°á»i, vá»™i ngắt lá»i:
"Chuyện nà y, kì tháºt Quỳnh Dung tiểu muá»™i có chá»— không biết, chưởng môn không cho phép thu đệ tá» là quá»·..."
Vừa nghe lá»i nà y, quá»· vÆ°Æ¡ng Tiêu Máng láºp tức nổi giáºn, quát ầm lên:
"Là ai định ra quy củ vô lý như thế? Chủ nhân ngà i không cần lo lắng, để ta đi giết cái tên đặt ra quy củ đó là được!"
Thoại âm còn chÆ°a dứt đã thấy thân hình hắn chuyển Ä‘á»™ng, nhÆ° muốn láºp tức hà nh Ä‘á»™ng. Thấy hắn nóng nảy, Tỉnh Ngôn liá»n giáºt mình Ä‘ang định ngăn cản, thì thấy quá»· linh lại trấn tÄ©nh, vò đầu nói:
"Quy củ nà y tuy vô lý nhÆ°ng chẳng liên quan gì đến ta, chỉ cần ta ngà y ngà y theo ngà i là được, chẳng cần phải là m đệ tá» gì đó. Ta chẳng kiên nhẫn gia nháºp cái Thượng thanh cung vứt Ä‘i đó đâu!"
Tuy lá»i của hắn bất kÃnh vá»›i sÆ° môn, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn vẫn thầm thở phà o nhẹ nhõm. Lại nhìn diện dung hung ác của quá»· vÆ°Æ¡ng, thân hình khổng lồ của hắn, Tỉnh Ngôn lại cảm thấy tim Ä‘áºp chân run. Suy nghÄ© nhanh thì có má»™t kế, liá»n lui lại Ä‘Æ°a mắt quan sát quá»· vÆ°Æ¡ng. Tiêu Máng bị nhìn đến phát nhá»™t, Ä‘ang định há»i thì nghe thiếu niên lên tiếng:
"Kì tháºt quá»· vÆ°Æ¡ng ông không biết, ta hiện Ä‘ang dẫn theo hai cô gái, chủ yếu là đi du ngoạn. Những nÆ¡i xinh đẹp, trù phú chúng ta Ä‘á»u ghé và o, ông to lá»›n nhÆ° thế, lại là âm linh, là m sao có thể Ä‘i cùng được?"
Nghe nói váºy, cá»± linh Tiêu Máng vò đầu suy nghÄ©, sau đó há»i thiếu niên trÆ°á»›c mặt:
"Váºy chủ nhân ngà i có phải có ý, nếu lão Tiêu ta có cách Ä‘i theo thì có thể thu nháºn ta?"
Nghe được lá»i nà y, Tỉnh Ngôn nhìn nhìn thân hình cá»± đại của hắn, tùy tiện đáp:
"Äúng thế. Bất quá phải tiện má»›i được..."
Nà o ngá», thoại âm còn chÆ°a dứt, Tỉnh Ngôn đã nghe má»™t tiếng "Äang" trong trẻo. Thiếu niên vốn đứng trong bóng phủ của thân hình quá»· vÆ°Æ¡ng, Ä‘á»™t nhiên thấy trÆ°á»›c mắt trống không. Vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh thì phát hiện quá»· linh to nhÆ° ngá»n đồi vốn Ä‘ang quỳ đã biến mất, cả ngá»n búa lá»›n cÅ©ng đã không còn thấy, chá»— hắn quỳ xuất hiện má»™t váºt sáng lấp lánh. Lúc nà y, đám quá»· nãy giá» không dám gây ồn, Ä‘á»™t nhiên nháo nhà o lên, sau đó lại quay vá» yên lặng.
Thấy dị trạng đó, Tỉnh Ngôn vá»™i bÆ°á»›c tá»›i, phát hiện váºt lấp lánh đó chÃnh là má»™t chiếc nhẫn ngá»c Ä‘en tròn.
"Chẳng lẽ là quỷ vương hóa thà nh?"
Trong lòng nghi hoặc, Tỉnh Ngôn khom lÆ°ng nhặt nhẫn ngá»c lên, Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mắt quan sát. Chỉ thấy vòng nhẫn nhÆ° được là m bằng ô kim Ä‘en bóng, còn hắc sắc ngá»c thạch Ä‘Ãnh giữa tá»±a nhÆ° do khà đen ngÆ°ng kết thà nh, bên ngoà i chi chÃt những Ä‘Æ°á»ng vân nối nhau, phải tinh mắt lắm má»›i phát hiện những cụm mây Ä‘en nhá» xÃu chầm cháºm lÆ°u chuyển bên trong. Những đám mây đó cảm ứng được quang lượng bên ngoà i, thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng kì dị.
Viên ngá»c tán phát quá»· khà lạnh lẽo đó, phảng phất nhÆ° có má»™t ma lá»±c khó tả, nếu nhÆ° nhìn nó quá lâu thì phát hiện khó dá»i mắt khá»i nó, cứ muốn Ä‘em cả thân thể, linh hồn mình chui và o trong đó, hệt nhÆ° tế váºt hi sinh tá»± nguyện lên Ä‘Ã i tế...
"Quả nhiên là quá»· váºt hóa thà nh!"
Tỉnh Ngôn quan sát viên quá»· ngá»c có khả năng phệ hồn nà y, má»™t chút bất cẩn liá»n bị nó hút lấy ánh nhìn. Má»›i ngẩn ra thì láºp tức có má»™t cổ đạo lá»±c ấm áp sinh ra quét sạch quá»· khà lạnh lẽo tán xuất từ trong viên ngá»c Ä‘en đó.
Thấy thế, Tỉnh Ngôn thầm than một tiếng, nghĩ:
"Xem ra nhẫn ngá»c nà y, cÅ©ng chỉ có thể do ta mang theo..."
Trong đầu nghÄ© đến đây thì lấy hai ngón tay kẹp nhẫn ngá»c Ä‘Æ°a đến sát mắt, lúc nà y y má»›i thấy được, bên trong mặt ngá»c Ä‘en bóng, phảng phất nhÆ° có hai con rồng Ä‘en quấn lấy nhau tÆ°Æ¡ng đấu. Nhìn kỹ má»™t lúc lại phát hiện hai con rồng Ä‘en do khà đen uốn khúc tạo thà nh, Ä‘ang biến đổi thà nh hai chữ cổ:
"Ti U".
Trong sát na, phảng phất nhÆ° cảm ứng được má»™t dạng thần bà trong u minh, Thượng thanh Ä‘Æ°á»ng chủ TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn mỉm cÆ°á»i, chẳng chút do dá»± Ä‘em chiếc nhẫn Ä‘Ãnh ngá»c quá»· đó, Ä‘eo và o ngón giữa tay trái...
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
20-10-2009, 03:54 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 11: Thần ca quỷ xướng tá hà o ngâm.
-----o0o-----
Chương 177: Thanh kết u nhân mộng, hoa lạc ngũ canh đầu.
Và o sát na thiếu niên Ä‘em nhẫn ngá»c Ä‘eo và o tay, thiên địa vân quang thảm đạm trÆ°á»›c mặt, Ä‘á»™t nhiên má»™t tráºn cuồng phong ù lên, phảng phất còn có tiếng sấm rá»n. Sau đó, khi chúng nhân táºp trung lại tinh thần Ä‘ang phân tán, thì phát hiện bốn bá» yên tÄ©nh, dÆ°á»ng nhÆ° cuồng phong vừa rồi bất quá chỉ là ảo giác.
Lại nói Tỉnh Ngôn mang quá»· vÆ°Æ¡ng nhẫn, lúc quay ngÆ°á»i Ä‘i thì kinh ngạc phát hiện, quá»· ảnh trùng trùng vốn nhe nanh múa vuốt ở khắp lầu xá ngổn ngang, hiện đã biến đổi hình thế, toà n bá»™ Ä‘á»u quỳ xuống đất, không hẹn mà đồng loạt hÆ°á»›ng đầu vá» phÃa y.
Thấy tình cảnh đó, Tỉnh Ngôn nhất thá»i cÅ©ng không hiểu nguyên nhân. Ngẩn ra má»™t lúc y má»›i Ä‘á»™t nhiên đại ngá»™, có giải thÃch hợp lý trong lòng:
"Khà , xem ra mấy quá»· quái nà y, nhất định là thấy cÆ°á»ng viện thỉnh đến đã đầu hà ng ta thì không dám tranh đấu cùng ta nữa!"
Tứ hải Ä‘Æ°á»ng chủ cà ng nghÄ© cà ng thấy hợp lý, liá»n quyết định nhân cÆ¡ há»™i tốt, thuyết phục đám quá»· ma nà y, tránh ngà y sau lại xảy ra tình cảnh ngÆ°á»i, quá»· tÆ°Æ¡ng đấu. Thế là trong phút chốc, dân chúng Trấn âm trang té ngã nhếch nhác, thấy thiếu niên hệt nhÆ° thiên thần hóa thân đứng thẳng ngÆ°á»i, hắng giá»ng, lá»›n tiếng nói vá»›i đám quá»· Ä‘ang quỳ ở xa:
"Các vị quá»· linh, xin nghe ta nói má»™t lá»i: Ngà y thÆ°á»ng dân trang á»· và o phúc tổ, khi áp quá»· tá»™c các ngÆ°Æ¡i, đúng là bá»n há» không đúng. NhÆ°ng hôm nay các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng hại ngÆ°á»i phá nhà , hủy Ä‘i danh thắng mấy trăm năm của ngÆ°á»i ta, coi nhÆ° cÅ©ng đã giải oán háºn đã tÃch tụ lâu nay. Oan gia nên giải không nên kết, ta thấy chuyện nà y dừng ở đây là được rồi".
Khảng khái nói đến đây thì lén nhìn thỠđám quá»· linh hung hăn đó thì phát hiện bá»n chúng không dám cá» Ä‘á»™ng, thế là Tỉnh Ngôn nhÆ° được cổ vÅ©, nhiệt tình nói tiếp:
"Sau nà y Tây sÆ¡n quá»· tá»™c thì quay vá» nÆ¡i Tây sÆ¡n u minh. Dân chúng Trấn âm trang thì ở nÆ¡i thanh minh. NgÆ°á»i, quá»· hai Ä‘Æ°á»ng, chẳng bên nà o phạm bên nà o. Nếu vi phạm thì sẽ bị trá»i phạt, ý các ngÆ°Æ¡i thế nà o?"
Nói đến đây, Tỉnh Ngôn lại lén quan sát phản ứng của những quá»· ảnh ở xa. Phải biết tuy y vừa nói rất khảng khái, nhÆ°ng trong lòng thì canh cánh lo lắng, sợ má»™t chút không cẩn tháºn lại chá»c đám quá»· nổi loạn.
Chỉ bất quá, y đã lo lắng quá thừa. Tuy vị Tứ hải Ä‘Æ°á»ng chủ cảm thấy lá»i nói của mình vẫn bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng trong mắt đám quá»· linh thì mấy lá»i của y, lại có uy thế vô cùng.
Thế là khi Tỉnh Ngôn bất an đợi quần quỷ hồi đáp, thì đột nhiên thấy ở đằng xa vốn đen kịt quỷ ảnh, bỗng biến thà nh mơ hồ. Còn không kịp để y có phản ứng thì thấy quần quỷ đã hóa thà nh một vòng gió đen cự đại, không ngừng xoáy tròn trên đống mái ngã cột xiêu.
Vừa thấy tình hình đó, Tỉnh Ngôn vá»™i nắm chặt kiếm, toà n lá»±c giá»›i bị. Äang định quay đầu kêu Quỳnh Dung, Tuyết Nghi cẩn tháºn thì nghe từ trong vòng gió đó, Ä‘á»™t nhiên truyá»n ra má»™t thanh âm già nua:
"Tây sơn quỷ tộc, xin tuân theo ước định của quỷ vương".
Thoại âm chưa dứt thì thấy vòng gió bốc lên cao, cuốn theo bụi đất cuồn cuộn, sau đó nhằm thẳng hướng tây mà bay.
Thấy cảnh đó, thiếu niên đang toát mồ hôi đẫm lòng tay tức thì nhẹ nhõm. Mãi đến khi gió bụi hoà n toà n tan biến, y mới có phản ứng:
"A! NgÆ°á»i nói chắc là Bà nh lão, ta quên chà o tạm biệt ông ta rồi".
Äến lúc nà y, mây Ä‘en cuồn cuá»™n trên đầu cÅ©ng dần tan Ä‘i. Qua không bao lâu thì phần lá»›n mây Ä‘en đã không còn thấy tung ảnh. Thái dÆ°Æ¡ng bị che khuất lại thả ánh nắng gắt xuống mặt đất.
Äón ánh nắng nóng rát lên ngÆ°á»i, đám ngÆ°á»i vừa từ trong u ám thấy lại mặt trá»i, tuyệt không ai còn nghÄ© đến chuyện oán háºn. Những ngÆ°á»i còn có thể di chuyển được Ä‘á»u Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa ân nhân cứu mạng bá»n há». Nhìn những gÆ°Æ¡ng mặt trà n đầy cảm kÃch, sau má»™t hồi lóng ngóng, Tỉnh Ngôn Ä‘á»™t nhiên máy Ä‘á»™ng linh cÆ¡, cao giá»ng nói vá»›i những ngÆ°á»i xung quanh:
"Các vị hÆ°Æ¡ng thân phụ lão, không giấu các vị, tiểu tá» chÃnh là đệ tá» Thượng Thanh cung La Phù sÆ¡n, lần nà y..."
Nhân lúc lá»i nói của mình còn chÆ°a bị những lá»i cảm kÃch lấp Ä‘i, Tỉnh Ngôn vá»™i cao giá»ng báo ra gia môn của mình. Thì ra, lần nà y y cuối cùng cÅ©ng nhá»›, lúc hạ sÆ¡n chưởng môn Linh HÆ° từng trịnh trá»ng dặn dò:
"Tỉnh Ngôn, lần nà y hạ sÆ¡n, không khá»i phải đụng chuyện hà ng yêu trừ quái. Nếu là thuáºn lợi, công đức viên mãn, khi ngÆ°á»i khác há»i, ngÆ°Æ¡i bất tất phải che giấu sÆ° môn. Dù sao đó cÅ©ng là khuếch trÆ°Æ¡ng uy danh Thượng Thanh đạo gia. Chỉ là , nếu nhÆ° chuyện không thuáºn lợi thì...Khà khà !"
Buổi chiá»u hôm ấy, Tỉnh Ngôn cáo biệt Trấn âm trang, không đúng, lúc nà y phải gá»i là "TrÆ°Æ¡ng gia trang". Dân chúng Trấn âm trang vốn theo táºp quán tìm thần linh bảo há»™, sau khi trải qua kiếp nạn quá»· báo oán lần nà y, do tá»™c trưởng Ä‘á» nghị, Ä‘á»u đồng ý đổi tên trang thì theo há» của TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ. Bá»n há» tin nhÆ° thế thì Ä‘á»i Ä‘á»i thôn trang cÅ©ng không bị Tây sÆ¡n quá»· linh xâm nháºp.
Lại nói Tỉnh Ngôn, trong túi nặng trÄ©u hai mÆ°Æ¡i lượng bạc do dân chúng tặng, cao cao hứng hứng dẫn Quỳnh Dung, Tuyết Nghi theo hÆ°á»›ng tây bắc mà đi. Chỉ là , mấy thiếu niên nam nữ Ä‘ang vui vẻ nà y không há» biết, ở khung trá»i bên trên đỉnh đầu bá»n há», trong má»™t đám mây tÃm còn chÆ°a tan lại có má»™t ngÆ°á»i, hiện tâm tình chẳng chút vui vẻ. Ma nữ trong mây, mái tóc xõa nhÆ° dòng suối Ä‘á», lúc nà y Ä‘ang lầm bầm:
"Xú tiểu tá» tháºt đáng ghét, cÅ©ng không biết có váºn quá»· gì mà hà ng phục được má»™t tên quá»· vÆ°Æ¡ng hồ đồ, còn được má»™t chiếc nhẫn ngá»c nhìn cÅ©ng đẹp. Tên háo sắc dâm đồ sống dai đó, thế nà o cÅ©ng phải chịu sá»± báo cừu của ta!"
"Úy, vừa rồi hình nhÆ° nói đến...chiếc nhẫn! A, chiếc nhẫn đó cÅ©ng tháºt đẹp, âm phong buốt buốt, quá»· khà lạnh lẽo, Ä‘eo và o tay ta nhất định rất đẹp..."
Vừa nghĩ đến đây, ma nữ đó đột nhiên tỉnh táo, thầm tự trách:
"A...Lúc nà y còn nghĩ đến trang sức. Hiện việc gấp là phải nghĩ cách không để cho con tiểu long đó tiếp tục đắc ý!"
Nhá»› đến dáng vẻ đắc ý của Tứ Ä‘á»™c long nữ đêm hôm đó, tiểu ma nữ đến từ Ma phong láºp tức hoà n toà n tỉnh táo, ná»— lá»±c không nghÄ© đến món trang sức mỹ lệ đó nữa. Im lặng quan sát bên dÆ°á»›i má»™t hồi, nà ng ta Ä‘á»™t nhiên Ä‘á»™ng linh cÆ¡, dÆ°á»ng nhÆ° đã có gợi ý gì đấy. Thế là liá»n thấy nà ng ta váºn ma công, chá»›p mắt đã tạo nên má»™t vòng sáng tÃm nhà n nhạt, phóng nó từ trên mây xuống nháºp và o trong thân thể má»™t vị nữ tá» thanh nhã trên Ä‘Æ°á»ng. Nhất thá»i, vị nữ tá» thanh nhã nhÆ° mai tuyết đó chợt ngừng chân, sau đó má»›i tiếp tục Ä‘i.
Thấy như thế, vị ma nữ trong mây đắc ý:
"Hà ...lần nà y tên thiếu niên háo sắc đó nhất định sẽ bị biệt tình!"
Che miệng cÆ°á»i thầm má»™t tráºn, lại nhịn không được thở dà i, than thở:
"Ai, vì không để cho con tiểu long đó đắc ý, tháºt là m khó cho ta..."
Âm thầm tạo sóng gió, tiểu ma nữ chuyên hại ngÆ°á»i Ä‘iá»u Ä‘á»™ng vân giá, quay vá» ma cung.
Tất cả chuyện nà y, thiếu niên chẳng há» hay biết. Khi đóa mây tÃm đó bay Ä‘i, Tỉnh Ngôn Ä‘ang suy nghÄ© má»™t vấn Ä‘á»:
Chiếc nhẫn Ä‘eo trên tay, liệu có mang lại phiá»n phức gì hay không? Phải biết nó là do quá»· vÆ°Æ¡ng hóa thà nh, phải chăng sau nà y bản thân là m gì cÅ©ng bị quá»· vÆ°Æ¡ng biết hết? Nếu đúng là nhÆ° thế thì tháºt là phiá»n.
Chỉ bất quá, hiện tại nan Ä‘á» nà y cÅ©ng chẳng là m khó được y. Chỉ suy nghÄ© má»™t chút, Tỉnh Ngôn đã có kế, lên tiếng há»i vị tiểu muá»™i muá»™i Ä‘ang nhảy chân sáo phÃa trÆ°á»›c:
"Quỳnh Dung, huynh muốn há»i má»™t chuyện".
Thấy ca ca chủ Ä‘á»™ng tìm mình, tiểu Quỳnh Dung láºp tức chạy lui vá» bên cạnh y, vừa Ä‘i vừa ngẩng cái mặt nhá» nhắn lên há»i:
"Quỳnh Dung, muội nói vị đại quỷ thúc thúc đó, hai cái sừng trên đầu giống như cái gì?"
"Hai khúc cây!!"
Tỉnh Ngôn vừa dứt lá»i, tiểu nha đầu chẳng chút do dá»± lên tiếng đáp ngay. Chuyện nà y quả là quá Ä‘Æ¡n giản vá»›i nó.
"À..."
Sau khi nghe nó đáp, vị Ä‘Æ°á»ng chủ ca ca của nó lòng có toan tÃnh, hà m hồ đáp lại má»™t tiếng, sau đó cẩn tháºn quan sát chiếc nhẫn trên tay, xem có phản ứng gì.
Qua má»™t lúc, lại đối đáp vá»›i Quỳnh Dung thêm mấy câu, vẫn không phất hiện quá»· vÆ°Æ¡ng nhẫn có dị trạng gì, thế là TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ lúc nà y rốt cuá»™c cÅ©ng yên tâm:
Hì, xem ra đeo món trang sức miễn phà nà y cũng chẳng có gì bất tiện.
Má»™t phen đánh đấm hôm nay, tháºt khiến ngÆ°á»i ta má»i mệt. Äợi sau khi cÆ¡n hÆ°ng phấn vì có được hai mÆ°Æ¡i lượng bạc qua Ä‘i, Tỉnh Ngôn cuối cùng đã thấy uể oải, thế là khi đến má»™t đại trấn phồn hoa, liá»n chá»n má»™t tá»u lâu khao thưởng cho sá»± khổ nhá»c của chúng nhân Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng.
Lúc ở tá»u lâu dùng cÆ¡m, Tỉnh Ngôn nghe thá»±c khách xung quanh ồn à o nghị luáºn, nói buổi sáng hôm nay có má»™t chuyện lạ xảy ra:
Sáng hôm nay, phÃa đông nam mây Ä‘en dà y kịt, Ä‘en đến hãi ngÆ°á»i. Äặc biệt, khi mây Ä‘en tụ hợp ở đông nam thì phÃa tây bắc lại có hai ngôi sao Ä‘á»™t nhiên phóng quang, tinh quang lấp lánh, trong khoảng khắc nhÆ° muốn tranh sáng cùng thái dÆ°Æ¡ng!
Nhà n Ä‘Ã m đến chá»— nà y thì có ngÆ°á»i nói ngôi sao phóng quang ban ngà y đó, chÃnh là hai trong bắc đẩu thất diệu tinh. Sau đó tá»± nhiên có thá»±c khách tá»± cho nhãn lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i, cãi là nhìn thấy khác. Thế là nhÆ° thÆ°á»ng lệ nÆ¡i tá»u quán, má»™t tráºn tranh cãi náo loạn lại bắt đầu.
Tà i sản của huynhba
22-10-2009, 05:47 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 11: Thần ca quỷ xướng tá hà o ngâm.
-----o0o-----
Chương 177: Thanh kết u nhân mộng, hoa lạc ngũ canh đầu(II).
Nếu nhÆ° thÆ°á»ng lệ, thấy ồn à o váºy thế nà o Tỉnh Ngôn cÅ©ng hứng thú lắng nghe. NhÆ°ng tráºn quá»· báo oán sáng nay quả là kinh tâm Ä‘á»™ng phách, đến lúc nà y ngÆ°á»i đã quá mệt má»i chẳng còn hứng thú, thÃch hợp nhất lúc nà y có lẽ là kiếm chá»— nà o đó nghỉ ngÆ¡i.
Nhìn sang Ä‘Æ°á»ng có má»™t khách sạn treo biển "Duyệt lai", Tỉnh Ngôn liá»n và o thuê hai phòng ở háºu viện, sắp xếp ổn thá»a thì mà n đêm cÅ©ng vừa xuống tá»›i.
Sau khi tắm rá»a, Tuyết Nghi gom y phục của ba ngÆ°á»i lại Ä‘i tìm chá»— giặt dÅ©. Tỉnh Ngôn nhà n hạ lang thang trong tiểu viện, Quỳnh Dung Ä‘i bên cạnh nghe y kể những chuyện ngà y xÆ°a ở quê nhà . Äợi đến khi tháºt thoải mái trong lòng, thiếu niên giục tiểu muá»™i muá»™i quay vá» phòng Ä‘i ngủ.
ÄÆ°a Quỳnh Dung vá» phòng, trở lại phòng mình, sau khi váºn đạo lá»±c mấy vòng, thuáºn tiện Ä‘Æ°a quá»· vÆ°Æ¡ng nhẫn lên ngắm nghÃa má»™t chút, sau đó má»™t cÆ¡n buồn ngủ áºp đến. Ä‘Ã nh cởi áo khoác lên giÆ°á»ng ngủ.
Lúc nà y, trăng đã lên cao, ánh trăng tuồn qua song, phủ má»™t mà u và ng nhạt lên ngÆ°á»i thiếu niên Ä‘ang trên giÆ°á»ng trúc.
Ãnh trăng má»m mại, tá»±a nhÆ° ánh mắt ôn nhu của thiếu nữ, nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a thiếu niên chìm sâu và o má»™ng. Thoải mái nằm sãi trên giÆ°á»ng, Tỉnh Ngôn hệt nhÆ° lần đầu tiên cảm thấy nhẹ nhà ng nhÆ° thế, dần dần, ánh trăng trÆ°á»›c mắt trở nên cháºp chá»n nhÆ° sóng, khung cảnh nhòe dần Ä‘i...
Úy?Äây là nÆ¡i nà o? Xung quanh sao lại trắng xóa thế? Tuyết đã rÆ¡i à ? Sao ta lại nhá»› lúc nà y Ä‘ang là mùa hạ? Chẳng lẽ mấy ngà y nay quá mệt nên nhá»› sai?
Thì ra Tỉnh Ngôn phát hiện, bản thân đột nhiên ở một nơi sơn dã băng tuyết óng ánh, đưa mặt nhìn quanh, đâu đâu cũng một mà u trắng xóa.
"A, sớm biết hôm nay có tuyết thì không mặc phong phanh thế nà y".
Tỉnh Ngôn ngây ngô nghÄ©, phảng phất không cần cúi đầu, y cÅ©ng biết trên ngÆ°á»i chỉ mặc má»™t bá»™ đồ má»ng ngà y hè. Lại nhìn bốn phÃa, y không khá»i suy nghÄ©:
"Không sai, tuyết rÆ¡i rồi, khà trá»i chẳng còn nóng nữa".
Chỉ là , tuy mát mẻ hÆ¡n nhiá»u, nhÆ°ng khắp nÆ¡i toà n má»™t mà u trắng mênh mông, tá»±a hồ cảnh váºt có chút tiêu Ä‘iá»u.
Äang suy nghÄ© thì mÅ©i chợt nghe má»™t mùi hÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng thoảng tá»›i. Quay đầu nhìn thì phát hiện không xa có má»™t cá»™i mai, trên từng nhánh gầy guá»™c Ä‘á»u có vô số đóa, bóng hoa lung linh, mùi hÆ°Æ¡ng thanh nhã. Còn trÆ°á»›c cá»™i mai lại có má»™t nữ tỠđứng yên lặng, môi khẽ cÆ°á»i, y phục tha thÆ°á»›c, váy dà i chá»›m đất, thần thái thanh cao, hệt nhÆ° tiên tá».
"Nà ng ấy là ..."
Khi nhìn rõ gÆ°Æ¡ng mặt của vị Mai hoa tiên tỠđó, thiếu niên không khá»i quẫn bách, tá»± trách:
"A! Không ngỠta nằm mộng, lại mơ thấy Tuyết Nghi..."
Thì ra dÆ°á»›i ánh trăng nhìn thấy rất rõ, vị thiếu nữ yểu Ä‘iệu yên lặng đứng bên cá»™i mai, chÃnh là Khấu Tuyết Nghi tá»± coi mình là tì nữ trong Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng!
Äã có kinh nghiệm nằm má»™ng lần trÆ°á»›c, thiếu niên liá»n chuẩn bị thoát khá»i má»™ng. Chỉ là , khi nhìn đến vị nữ tá» thanh lãnh cô Ä‘á»™c nhÆ° cá»™i mai trong tuyết, y lại ngÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng. Lúc nà y trong mắt Tuyết Nghi có ba phần ai oán, ba phần hy vá»ng, Tỉnh Ngôn nhất thá»i không nỡ nhẫn tâm rá»i khá»i má»™ng. Thế là , bất tri bất giác, y đã nhấc chân Ä‘i vá» phÃa cá»™i mai...
Lúc y nhấc chân thì trên không trung bá»—ng có ngà n vạn đóa tuyết hoa phiêu phiêu rÆ¡i xuống, khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy có chút lạnh lẽo.
"ÄÆ°á»ng chủ..."
Thấy y đã đến trÆ°á»›c mặt, Mai hoa tiên tá» vốn lạnh lùng nhÆ° tuyết, mấp máy môi thốt ra hai tiếng "ÄÆ°á»ng chủ", sau đó xấu hổ khẽ cúi mặt, tay vân vê tà áo, ngượng ngùng lúng túng, không biết nên là m thế nà o.
Thấy vị Mai hoa tiên linh vẫn luôn tá»± nháºn mình là tì nữ, khi và o trong giấc má»™ng lại trở nên e thẹn nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn không khá»i nảy sinh tình cảm.
Chỉ là , Ä‘ang định lên tiếng phá vỡ không khà yên lặng thì thấy nữ tá» thanh lệ trÆ°á»›c mặt, giống nhÆ° được cổ vÅ©, thình lình ngẩng đầu lên, Ä‘Æ°a mắt nhìn thẳng và o mắt Ä‘Æ°á»ng chủ của nà ng, Thấy nà ng nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng dùng trà n đầy nhu tình nhìn đáp lại. Tuy thÆ°á»ng ngà y vẫn ở cạnh nhau, nhÆ°ng chỉ có trong má»™ng má»›i có thể nhìn nhau tình cảm thế nà y.
Cứ nhìn nhau nhÆ° thế rất lâu, thiếu niên bá»—ng nhiên nhoẻn miệng cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay ra nắm lấy bà n tay má»m mại của thiếu nữ, y phục phất phÆ¡ bay lên không trung. Vô số cánh hoa mai phiêu phiêu trong tuyết bên dÆ°á»›i bá»n há». PhÃa đông, má»™t vầng trăng tròn và nh vạch nhuá»™m lên tuyết má»™t mà u và ng nhạt. Vầng trăng tròn to lá»›n vô cùng, phảng phất nhÆ° ở bên cạnh, Ä‘Æ°a tay ra là có thể chạm tá»›i.
Má»›i bị Ä‘Æ°á»ng chủ nắm tay, Tuyết Nghi còn có chút ngượng ngùng. NhÆ°ng bay cùng nhau má»™t lúc, tâm tình cÅ©ng dần thoải mái, tÆ° thái uyển chuyển sánh bên thiếu niên, phảng phất nhÆ° cả thiên địa rá»™ng lá»›n chỉ có hai ngÆ°á»i bá»n há».
Ở trong mộng ngao du cùng thiên địa, vô câu vô thúc, Tuyết Nghi lòng đầy cảm xúc, tháo trâm thả mái tóc dà i của mình tự do bay lướt thướt trong gió.
Äang lúc tâm thần phiêu diêu thì Ä‘Æ°á»ng chủ của nà ng bá»—ng nhiên kéo nà ng dần hạ xuống đất. Tuyết Nghi Ä‘ang khó hiểu thì thấy trong vạn đóa mai và ng bên dÆ°á»›i bá»—ng xuất hiện má»™t cá»™i hồng mai đứng ngạo nghá»… trong tuyết. Äang quan sát thì bá»—ng thấy thiếu niên quay lại bên nà ng. Lúc nà y trong tay y Ä‘ang cầm má»™t nhánh hồng mai diá»…m lệ, nhẹ nhà ng cà i và o mái tóc xõa dà i nhÆ° suối của nà ng, thì thầm bên tai nà ng mấy lá»i ôn nhu. Thế là má»™t là n nhiệt khà tá»a Ä‘i khắp ngÆ°á»i, thân thể bủn rủn muốn quỵ xuống...
Và o lúc nhu tình lai láng nhÆ° thế, đối diện thiếu nữ yểu Ä‘iệu thần sắc e ấp, thiếu niên mÆ°á»i tám cÅ©ng chẳng còn biết mình Ä‘ang ở đâu. ÄÆ°a mắt nhìn thì thấy sá»± chỠđợi lá»™ rõ trong mắt thiếu nữ, thế là không kiá»m lòng được Ä‘Æ°a tay kéo thiếu nữ và o lòng, mai hoa tuyết hoa, trá»i trong trăng sáng, tất cả Ä‘á»u nhÆ° biến mất, cả ngÆ°á»i nhÆ° rÆ¡i và o trong hải dÆ°Æ¡ng sắc lam, đây đó lại chá»›p chá»›p quang mang hồng sắc.
Hai ngÆ°á»i nhẹ nhà ng tá»±a và o nhau, cùng rÆ¡i nhanh và o trong hÆ° không vô táºn, thân nhÆ° chiếc lá phiêu linh, xung quanh quang hoa đủ sắc lấp lánh, tá»±a nhÆ° quang luân Phi nguyệt lÆ°u quang trảm, lại tá»±a nhÆ° hoa ảnh của Thánh bÃch tuyá»n linh trượng, Ä‘ang không ngừng bay lượn quanh ngÆ°á»i...
Äang cảm thụ khoảng khắc tuyệt vá»i thì Ä‘á»™t nhiên ngÅ© sắc lÆ°u quang bay lượn xung quang bá»—ng há»™i tụ thà nh má»™t mà n máu tÆ°Æ¡i, ở trÆ°á»›c mặt thiếu niên thần tốc khoách đại, không bao lâu đã bà nh trÆ°á»›ng khắp không gian, má»i thứ trÆ°á»›c mắt thiếu niên lúc nà y chỉ còn là má»™t mà n máu tÆ°Æ¡i kinh hoà ng...
"A!"
Thiếu niên Ä‘ang rÆ¡i xuống Ä‘á»™t nhiên báºt ngồi dáºy trên giÆ°á»ng, hai tay vẫn ôm trÆ°á»›c ngá»±c, có Ä‘iá»u chẳng có gì giữa hai tay.
"..."
Má»™t lúc sau thiếu niên má»›i hoà n toà n tỉnh táo, khoác áo rá»i giÆ°á»ng đến bên cá»a sổ, trăng trên cao vẫn chiếu sáng rõ tiểu viện.
"Ài, vừa rồi chỉ là một giấc mộng".
Thấy tất cả vẫn nhÆ° cÅ©, Tỉnh Ngôn lại quay vá» giÆ°á»ng, ngã ngÆ°á»i định ngủ lại. Chỉ là , nằm má»™t lúc thì cảm thấy chiếu trúc lạnh băng, vô luáºn thế nà o cÅ©ng không thể ngủ được. Thế là lại trở dáºy quay ra cá»a sổ ngắm trăng. Trầm lặng má»™t lúc, hồi tưởng lại tình cảnh trong má»™ng thì đến trÆ°á»›c án, mà i má»±c, lấy má»™t tá» giấy trắng mà khách Ä‘iếm để sẵn cho khách dùng, viết:
"Mai nhị hảo, băng tuyết xuất yên trần. Niểu niểu cô phÆ°Æ¡ng trần ngoại sắc, doanh doanh nhất đóa chưởng trung xuân. ChÃch thiểu tá»± hoa nhân..."
Viết đến câu nà y, thiếu niên đang đầy cảm hứng đột nhiên dừng bút, lẩm nhẩm câu cuối cùng, ánh mắt ngớ ngẩn, hệt như trúng ma phong.
"ChÃch thiểu tá»± hoa nhân. ChÃch thiểu tá»± hoa nhân..."
Nhẩm qua nhẩm lại câu nà y, không biết vì sao Ä‘á»™t nhiên nhÆ° có má»™t cổ bi sầu mÆ¡ hồ dâng lên trong lòng y nhÆ° thủy triá»u.
Äang buồn bã không vui thì má»™t tráºn gió lạnh lùa và o, Tỉnh Ngôn giáºt mình kinh hãi, phảng phất nhÆ° có má»™t gợi ý thần bÃ, có má»™t câu thÆ¡, không đợi y suy nghÄ©, Ä‘á»™t nhiên xuất hiện trong đầu. Hệt nhÆ° bị quá»· thần dẫn dắt, y bất giác tá»± Ä‘á»™ng viết lên tá» giấy.
Äợi khi định thần, Tỉnh Ngôn nhìn mấy chữ Ä‘en múa lượn trên giấy, viết rằng:
"Nhất Ä‘iểm mai hoa phách tháºp vạn chu nhan huyết".
Nhìn câu văn nhÆ° lá»i sấm đó, thiếu niên giáºt mình sợ hãi, lòng bất giác lại cà ng phiá»n muá»™n.
Một lúc sau, nhỠgió lạnh ngoà i song lùa và o mới khiến y tỉnh thần lại. Lúc nà y, y phát hiện cây bút tre trong tay mình không hiểu vì sao đã bị gãy nát. Nghiên mực trên án cũng chẳng còn thấy. Lúc quay đầu tìm thì phát hiện nó đã vỡ thà nh đôi ở dưới đất.
"A, có lẽ đêm lạnh khiến tâm thần không yên...Tuyết Nghi?"
Äang tá»± khá»a lấp thì vô ý nhìn vá» cánh cá»a, phát hiện không biết từ lúc nà o, vị nữ tỠở cách vách nghe tiếng Ä‘á»™ng đã đến đứng trÆ°á»›c cá»a.
Thấy dung mạo xinh đẹp đó, ngẩn ra má»™t lúc Tỉnh Ngôn má»›i khôi phục lại sá»± linh Ä‘á»™ng thÆ°á»ng ngà y, vá»™i vã che tá» giấy trên bà n. Còn vị nữ tá» thanh nhã đứng ở trÆ°á»›c cá»a, phảng phất nhÆ° không thấy sá»± quẫn bách của y, chỉ ôn nhu xin lá»—i:
"ÄÆ°á»ng chủ, tháºt xin lá»—i. Vừa rồi Tuyết Nghi chỉ là muốn thá» tiên pháp "Nháºp má»™ng" vừa được thần nhân dạy, không ngá» quấy nhiá»…u giấc ngủ của Ä‘Æ°á»ng chủ...
"Thì ra...Váºy đúng là cô!"
Nghe nà ng nói nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn hết sức kinh ngạc. Bất quá, nếu chỉ là đến xin lá»—i, váºy thì cÅ©ng tốt. Chỉ là , khi y định lên tiếng đáp "Không sao" thì nghe má»™t trà ng thanh âm êm dịu truyá»n và o:
"Vừa rồi nghe Ä‘Æ°á»ng chủ ngâm thÆ¡, nhất Ä‘iểm mai hoa phách, tháºp vạn chu nhan huyết...Tuyết Nghi lại muốn há»a: 'Nhược đắc sÆ¡n hoa sáp mãn đầu, mạc vấn nô quy xá»'..."
Tỉnh Ngôn nghe nói buồn bã, Ä‘ang định đáp lá»i thì thấy nữ tá» bình thÆ°á»ng lạnh lùng đó, trong ánh trăng nhà n nhạt, thanh âm run rẩy nói:
"Tuyết Nghi ở cùng vá»›i Ä‘Æ°á»ng chủ, cảm thấy rất vui vẻ, bất cứ gì cÅ©ng không thể sánh bằng..."
Cùng thanh âm ôn nhu yếu Ä‘uối đó, ngá»n nến trong phòng cuối cùng đã tà n, khắp phòng chỉ còn lại ánh trăng là nh lạnh...
ChÃnh là :
Hà n nhị sao đầu xuân sắc lan. Phong mãn thiên sơn, tuyết mãn thiên sơn.
Äá»— quyên Ä‘á» huyết ngÅ© canh tà n. Hoa bất cấm hà n, nhân bất cấm hà n.
Li hợp bi hoan sự kỉ bà n? Li hữu bi hoan, hợp hữu bi hoan.
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
23-10-2009, 06:16 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 178: Phó phấn giai nhân, tÆ° á»· thiên chi tuyệt bÃch.
Phó phấn giai nhân, tÆ° á»· thiên chi tuyệt bÃch
Quyển thủ từ lăng ba bộ vãn
Vân hải ủng cao Ä‘Æ°á»ng,
Vụ tấn phong hoà n,
Ước lược sơ trang.
Tiên y quyển tẫn kiến vân lam,
Tà i giác cung yêu tiêm uyển.
Nhất chẩm mộng dư hương,
Vân ảnh bán phà m,
Vô tẫn giang sơn.
Kỉ Ä‘á»™ bằng lan thÃnh sÆ°Æ¡ng quản,
Thiá»m cung lá»™ lãnh hÆ°Æ¡ng hoà n
ChÆ°Æ¡ng 1: Phó phấn giai nhân, tÆ° á»· thiên chi tuyệt bÃch.
Má»™t đêm đầy cảm xúc cÅ©ng từ từ trôi qua, giữa khuya lại có má»™t cÆ¡n mÆ°a nhá» rắc xuống, tiếng lách tách cứ vang bên song, ru ngÆ°á»i và o giấc ngủ.
Sáng hôm sau khi Tỉnh Ngôn thức giấc, lúc bÆ°á»›c ra sân thì phát hiện sÆ°Æ¡ng mù đã tan, ánh nắng ngá»i sáng, ná»n đất trong sân chỉ còn hÆ¡i ẩm, khó mà phát hiện được đêm qua trá»i đã đổ mÆ°a, mấy bụi trúc trồng tá»±a theo tÆ°á»ng, có hÆ¡i nÆ°á»›c bá»—ng xanh lên mÆ¡n mởn.
Lúc nà y trá»i đã sáng rõ, bên ngoà i Ä‘iếm đã nghe có tiếng ngÆ°á»i rao hà ng, tiếng ngÆ°á»i chà o há»i trên Ä‘Æ°á»ng. HÃt sâu má»™t hÆ¡i thì nghe có mùi thức ăn thoảng thoảng từ nhà bếp truyá»n ra, má»i thứ xung quanh tá»±a nhÆ° vô cùng bình thÆ°á»ng thân thiết.
Chỉ là , tuy khung cảnh đó rất bình thÆ°á»ng vá»›i má»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng đối vá»›i thiếu niên vừa trải qua má»™t đêm ảo má»™ng, chợt nghe tiếng rao hà ng, tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i nói, mùi thức ăn quen thuá»™c, trong lòng sinh ra má»™t tình cảm bồi hồi khó tả.
Äang thong thả dạo quanh sân, Tỉnh Ngôn bá»—ng thấy tiểu cô nÆ°Æ¡ng vẫn thÆ°á»ng hay ngủ nÆ°á»›ng, lúc nà y lại ăn váºn chỉnh tá», Ä‘ang chÆ¡i đùa ở phÃa sau tảng đá ở góc sân.
"Úy? Hôm nay Quỳnh Dung dáºy sá»›m váºy. Má»›i sá»›m đã má»™t mình chÆ¡i trò gì rồi?"
Thấy Quỳnh Dung dáºy sá»›m, Tỉnh Ngôn cÅ©ng có chút ngạc nhiên liá»n Ä‘i qua xem thá». Chỉ là đợi khi y đến gần thì phát hiện có chút cổ quái. Thì ra tiểu nha đầu đó Ä‘ang lui cui bên tảng đá, lúc thì trừng mắt, lúc thì nhÃu mÅ©i, lúc thì chu môi, không biết là là m cái gì.
Thấy tình cảnh đó, Ä‘Æ°á»ng chủ ca ca của nó vá»™i Ä‘i tá»›i, quan tâm há»i:
"Quỳnh Dung muội muội, không phải là đau bụng chứ?"
Vừa nghe y há»i, tiểu nha đầu Ä‘ang nhÃu mà y trừng mắt liá»n dừng hà nh Ä‘á»™ng, suy nghÄ© má»™t tÃ, sau đó có chút kì quái há»i:
"Ca ca, muội không có đau bụng!"
"Ãch...váºy vì sao biểu tình trên mặt muá»™i giống nhÆ° là đang Ä‘au bụng thế?"
Nghe y nói nhÆ° thế, tiểu nha đầu biểu tình nghiêm túc láºp tức nhe răng cÆ°á»i, cất giá»ng nịnh ná»t ca ca:
"Không phải đâu ca ca, kì tháºt Quỳnh Dung Ä‘ang luyện táºp tức giáºn!"
"Luyện táºp tức giáºn?"
Nghe nó đáp cổ quái nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn rất kinh ngạc, vá»™i truy há»i nguyên ủy. Há»i ra má»›i biết căn nguyên chuyện nà y, lại đến từ bản thân y.
Thì ra, lần trÆ°á»›c tiểu Quỳnh Dung bị ngá»c diện tiên quái thi triển tà pháp, lại đúng vá»›i tâm nguyện của nó, trở thà nh má»™t đại cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp. Tuy trÆ°á»›c sau chỉ má»™t thá»i gian ngắn, chuyện trong đó lại kinh tâm Ä‘á»™ng phách, nhÆ°ng vá» sau, đây chÃnh là cố sá»± mà Quỳnh Dung thÃch nhất, hà ng ngà y Ä‘á»u nói vá»›i Tỉnh Ngôn và i lần.
Chỉ là , tuy nghe Tỉnh Ngôn ca ca kể rất sống Ä‘á»™ng khiến nó rất vui vẻ. NhÆ°ng chá»— duy nhất không vui đó là , má»—i khi Quỳnh Dung vui vẻ nói đại tá»· tá»· xinh đẹp đó là mình thì Ä‘Æ°á»ng chủ ca ca chứng kiến má»i chuyện lại phân tÃch cho nó nghe, nói đại tá»· tá»· đó chắc là thần linh trong núi biến thà nh.
Tuy Quỳnh Dung sá»›m đã quyết định má»i chuyện Ä‘á»u nghe theo ca ca, nhÆ°ng duy nhất Ä‘iểm nà y là khiến nó rất bất mãn.
Chỉ là , tuy không tán đồng quan Ä‘iểm ca ca, cảm thấy lúc đó nên tức giáºn. NhÆ°ng ná»— lá»±c thá» mấy lần, tiểu nha đầu buồn rầu phát hiện, bản thân không biết thế nà o mà không thể tức giáºn được vá»›i ca ca.
Thế là sá»›m hôm nay nó liá»n thức dáºy, trốn đến sau tảng đá nà y để ná»— lá»±c luyện táºp bá»™ dạng tức giáºn.
Nghe Quỳnh Dung giải thÃch, Tỉnh Ngôn cảm thấy dở khóc dở cÆ°á»i, vá»™i nói:
"Quỳnh Dung, đã là như thế, muội không cần phà sức diễn luyện. Ca ca sau nà y không nói là thần linh là được".
Nghe y đồng ý, tiểu nữ oa vẫn kêu lên:
"Không được ca ca! Váºy Quỳnh Dung uổng công luyện táºp sao?"
"..."
Khi thiếu niên không biết hồi đáp thế nà o thì má»™t nữ tá» yểu Ä‘iệu vừa ra khá»i phòng, nhìn thấy hai ngÆ°á»i nhÆ° thế thì không khá»i tá»±a cá»a mỉm cÆ°á»i.
Bất quá, vừa thấy Tuyết Nghi tá»· đã dáºy, Quỳnh Dung Ä‘á»™t nhiên kì quái há»i:
"Tuyết Nghi tá»· đêm qua Ä‘i đâu váºy?"
Nghe nó há»i nhÆ° thế, hai ngÆ°á»i trong cuá»™c láºp tức nhá»› đến giấc má»™ng đêm qua, mặt ai cÅ©ng hiện vẻ xấu hổ. Äang lúng túng thì nghe tiểu nha đầu cổ quái lại nói tiếp:
"Ca ca, Tuyết Nghi tá»·, đêm qua muá»™i lại nằm thấy quái má»™ng. thấy núi cao phun lá»a, còn có con sông lá»›n rất sâu!"
Nghe nó kể, Tỉnh Ngôn Ä‘ang lúng túng, chỉ tùy tiện há»i:
"Quỳnh Dung, giấc má»™ng nà y không phải muá»™i đã thấy nhiá»u lần sao?"
"Nhưng lần nà y không giống!"
Nghe ca ca há»i, Quỳnh Dung nghiêng đầu cẩn tháºn nhá»› lại tình cảnh trong má»™ng, sau đó có chút hÆ°ng phấn nói:
"Trong giấc mộng đêm qua, Quỳnh Dung đã có thể bay rồi!"
"Muá»™i mÆ¡ thấy cõng ca ca bay qua sông lá»›n, bay qua núi lá»a, cứ bay hoà i...Chỉ là , đêm qua trong má»™ng chỉ thấy ca ca, không thấy Tuyết Nghi tá»·..."
Nếu nhÆ° là ngà y thÆ°á»ng, nghe Quỳnh Dung kể chuyện mÆ¡ má»™ng của nó, Tỉnh Ngôn thế nà o cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, còn chá»c ghẹo mấy câu. NhÆ°ng lần nà y, trong sá»± chỠđợi của tiểu muá»™i muá»™i, y chỉ miá»…n cưỡng mỉm cÆ°á»i.
Im lặng suy nghÄ©, Tỉnh Ngôn cảm thấy bản thân hình nhÆ° đã bị những thứ huyá»n ảo trong má»™ng mê hoặc. Tá»± cÆ°á»i nhạo mình, y quyết định cứ để má»i chuyện tá»± nhiên, chẳng cần phải nặng đầu suy nghÄ© đến.
Thế là TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ tâm tình thoải mái, dẫn hai cô gái Ä‘i dạo, thưởng thức món ngon, ngắm nghÃa, lá»±a chá»n những thứ đặc sắc ở đây.
Äi má»™t hồi lâu, Tỉnh Ngôn dừng trÆ°á»›c má»™t hà ng trang sức, để cho hai cô gái tùy ý lá»±a chá»n, nhìn bá»n há» thì thầm trao đổi ý kiến, Tỉnh Ngôn nhà n hạ tá»± nhiên suy nghÄ© đến nãy giá» Ä‘i chÆ¡i, phát hiện bản thân đối vá»›i chuyện trả giá dần dần chẳng còn hứng thú, nhất định tu vi đạo gia của bản thân đã tiến thêm má»™t bÆ°á»›c.
Thiếu niên cảm thấy có chút đắc đạo, tâm tình vui vẻ, bÆ°á»›c tá»›i xem hai cô gái chá»n trang sức. Khi đã chá»n xong má»™t đôi bông tai nhá» xinh, Ä‘ang định kêu hai cô gái Ä‘i tiếp thì chỉ cà m thấy trên má có má»™t cảm giác ẩm Æ°á»›t, má»m ấm truyá»n và o. Äợi khi y hồi thần thì phát hiện tiểu muá»™i muá»™i khả ái đã bất ngá» hôn má»™t cái lên má mình trÆ°á»›c mặt đám đông!
Tức thì, chúng nhân xung quanh láºp tức quay mặt, thần sắc rất cổ quái.
Phát giác ngÆ°á»i xung quanh có biểu hiện khác lạ, tiểu thiếu nữ quay đầu nói vá»›i vị đại thúc chủ tiệm thần sắc Ä‘ang cổ quái:
"Chưa thấy muội muội hôn ca ca à !"
Lá»i nà y vừa xuất, thiếu niên láºp tức quẫn bách, gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á» bừng chẳng nói được gì. Trong lúc tâm niệm chuyển Ä‘á»™ng, thiếu niên bối rối lên tiếng giải thÃch qua loa:
"Các vị chá»› trách, nha đầu nà y là con dâu do mẹ ta nháºn nuôi từ bé..."
Nói cho qua chuyện, Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ vá»™i kéo hai cô gái bá» Ä‘i nhÆ° bay.
Chiá»u hôm ấy, Tỉnh Ngôn dẫn theo hai thiếu nữ rá»i khá»i trấn, theo hÆ°á»›ng tây bắc mà đi. Bá»n há» nghe ngÆ°á»i trong trấn nói, trong Úc lâm quáºn ở phÃa tây bắc, ao hồ liên tiếp, sông ngòi chằng chịt. NÆ¡i sông nÆ°á»›c nhÆ° thế, nói không chừng chÃnh là chá»— ẩn thân của Thủy tinh.
ÄÆ°á»ng Ä‘i cà ng lúc cà ng vắng vẻ, xung quanh chỉ toà n cây cối xanh biếc. Vượt qua má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng len lá»i trong rừng cây thì có thể thấy xa xa núi non nhấp nhô liên miên.
Lai Ä‘i má»™t lúc, con Ä‘Æ°á»ng dÆ°á»›i chân dần cÅ©ng trở nên hẹp lại. Không bao lâu, má»™t Ä‘oà n ba ngÆ°á»i đã đến má»™t chá»— hiểm yếu, hai bên Ä‘á»u là vách núi lổm chổm kéo dà i, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i biến thà nh ngoằn ngoèo. Tỉnh Ngôn tháºy váºy liá»n cảnh giá»›i, dặn hai cô gái phải cẩn tháºn, những Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng thế nà y, chÃnh là nÆ¡i dá»… Ä‘á»™ng thủ nhất của bá»n cÆ°á»›p.
Cứ cảnh giới như thế mà đi, quả không ngoà i dự liệu, đi chừng mấy chục trượng thì nghe Quỳnh Dung kêu lên:
"Xem xem, bên kia có hai vị đại thúc vẽ mặt!"
Tỉnh Ngôn nghe váºy giáºt mình, vá»™i nhìn theo hÆ°á»›ng nó chỉ, phát hiện trong má»™t lùm cá» thấp bên Ä‘Æ°á»ng, có hai ngÆ°á»i lấy than vẽ mặt ngồi đó, má»—i tên Ä‘á»u cầm Ä‘ao, hà n quang lấp lánh. Nhìn bá»™ dạng cải trang của chúng, chỉ có tiểu Quỳnh Dung má»›i không biết bá»n chúng là cÆ°á»›p mà thôi. Chỉ bất quá, thấy chỉ có hai tặc phỉ, Tỉnh Ngôn cÅ©ng chẳng sợ hãi gì. Trong đầu y nghÄ©, vá»›i sá»± chuyên cần tu luyện của mình thá»i gian qua, mấy tặc phỉ nà y thì chẳng có gì phải ngại.
Khi y Ä‘ang suy xét thì hai tặc phỉ núp bên Ä‘Æ°á»ng, nghe có ngÆ°á»i phát hiện được hà nh tung của chúng thì chẳng núp nữa, chuyển thân đứng dáºy, vung Ä‘ao gằn giá»ng:
"Núi nà y là của ta, nếu muốn qua thì lÆ°u lại tiá»n..."
Nghe bá»n chúng Ä‘e dá»a, Tỉnh Ngôn chẳng chút kinh hoảng, vẫn còn suy nghÄ© lung tung trong đầu:
"Kì quái, sao bá»n phỉ nà y nói chuyện chẳng hung hăn gì hết váºy? Nói kiểu thế sao dá»a được ngÆ°á»i khác".
Äang suy nghÄ© thì nghe Quỳnh Dung già nh đáp trÆ°á»›c:
"Oa, hai vị đại thúc pháp lá»±c cao ghê! Con Ä‘Æ°á»ng giữa hai vách núi nà y chắc do hai vị khai phá hả?"
Lá»i nà y vừa xuất, hai tên phỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, không biết hồi đáp thế nà o. Äang trù trừ thì nữ hà i khả ái phÃa trÆ°á»›c lại vá»— tay hoan hô:
"Theo ca ca luyện chữ há»c văn, Quỳnh Dung gần đây cÅ©ng biết là m thÆ¡. Tuy không bằng Tuyết Nghi tá»·, nhÆ°ng tôi cÅ©ng có má»™t bà i thÆ¡ tả hai ngÆ°á»i!"
Nói đến đây, cÅ©ng không đợi đáp lá»i, Quỳnh Dung đã hắng hắng cái giá»ng còn con nÃt của nó, bắt đầu ngâm thÆ¡:
"Cây nà y là ta chặt, Ä‘Æ°á»ng nà y là ta là m, nếu muốn Ä‘i qua được, để lá»™ phà cho ta..."
Äợi Quỳnh Dung ngâm xong bà i thÆ¡ tán dÆ°Æ¡ng công sức của hai tên cÆ°á»›p, Tỉnh Ngôn liá»n lên tiếng khen ngợi để khuyến khÃch sau nà y nó tiếp tục phát huy. Sau đó Ä‘Æ°a mắt nhìn hai tên cÆ°á»›p thì bất ngá» thấy bá»n chúng cung tay, khách khà nói:
"Bá»n ta chẳng là m khó ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, kì tháºt huynh đệ bá»n ta chẳng phải sÆ¡n tặc, chỉ bất quá ở đây ngắm cảnh núi".
Nói xong liá»n thu Ä‘ao, nhà n nhã bá» Ä‘i. Thấy tình hình cổ quái, Tỉnh Ngôn nhất thá»i cÅ©ng không biết lá»i bá»n chúng là tháºt hay giả, chỉ Ä‘Ã nh dẫn hai cô gái Ä‘i qua hẻm núi, tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng. NghÄ© lại tình hình khi nãy, y cảm thấy có chút không đúng:
Mấy sÆ¡n tặc nà y Ä‘á»u là m chuyện giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p tiá»n, Ä‘á»u là dạng cùng hung cá»±c ác. Cái gì cÆ°á»›p phú tế bần, Ä‘á»u là lá»i gạt ngÆ°á»i, lần nà y sao lại không hạ thủ đám ngÆ°á»i "Äá»c sách" bá»n ta?
Lại nhá»› đến hà nh Ä‘á»™ng của bá»n chúng, tá»±a hồ nhÆ° lòng không yên, căn bản không có tâm tÆ° cÆ°á»›p bóc. NghÄ© đến đây, Tỉnh Ngôn đúng là đầy hồ nghi:
"Kì quái, thế gian sao lại có dạng cÆ°á»›p nhÆ° thế? Hay là bá»n chúng kinh nghiệm, nhìn thấy bên ta không phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng? Hay là bá»n chúng đói mấy ngà y rồi, nói không ra hÆ¡i, không còn sức để cÆ°á»›p?"
Khi y Ä‘ang nghÄ© linh tinh thì bá»—ng nghe có tiếng vó ngá»±a lá»™c cá»™c. Chỉ thoáng sau thì thấy má»™t thá»›t khoái mã Ä‘ang từ xa chạy lại, bên trên là má»™t tên lÃnh. Tỉnh Ngôn còn chÆ°a nghe hết câu "Quan gia có chuyện, mau tránh mau tránh" thì thá»›t ngá»±a đó đã lÆ°á»›t qua bá»n há» hÆ¡n mÆ°á»i trượng.
"Chuyện gì mà gấp như thế?"
Äang nghÄ© thì chợt nghe có tiếng ngá»±a hà thê thiết từ hẻm núi phÃa sau truyá»n đến!
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lÆ°u , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran