- Vân Chiến thiếu gia, tiểu nhân nhận được tin tức. Tiêu Vân Thiên vừa đến bảo khố của gia tộc. Nhưng không biết có lấy được thứ gì hay không. Hiện giờ đang đến Tàng Thư Các.
- Thật không hiểu Tiêu Vân Thiên tiểu tử đó cống hiến cho gia tộc bảo vật gì. Vì sao có thể khiến các vị thúc bá và lão tổ cho tiểu tử đó Ngưng Mạch Đan, lại cho tiểu tử đó tự do ra vào Tàng Thư Các 2 tầng đầu. Ngay cả ta, cũng bị giới hạn 3 tháng 1 lần mới có thể tiến vào 2 tầng đầu.
- Thiếu gia, phụ thân người không nói cho người biết sao?
- Nếu nói thì ta còn thắc mắc cái gì nữa. Việc ta giao cho ngươi đến đâu rồi?
- Bẩm, hiện giờ cả Lạt Thành đều biết Tiêu Gia Tam Thiếu sau khi bị Trương gia đánh cho gãy chân, bị dọa sợ hãi mà lúc tỉnh lúc mê, thần trí không bình thường.
- Hay, hay cho câu lúc tỉnh lúc mê. Nếu lúc nào cũng điên thì ngược lại không thể giải thích những lúc hắn hành động bình thường. Nhưng chỉ cần có những lúc hắn lên cơn, cho dù rất hiếm thì ai sẽ yên tâm với hắn, còn ai sẽ là bằng hữu của hắn. Việc này ngươi làm rất tốt, cũng rất sáng tạo. Sau này ta sẽ không bạc đãi ngươi.
“Vị thiếu gia này, làm người thật thâm độc, lại bụng dạ nhỏ hẹp. Tiêu lão gia chủ mặc dù có chút tính toán chi ly, nhưng lại toàn tâm toàn ý vì gia tộc. Còn con của hắn, chỉ vì Tiêu Vân Thiên có linh căn, khiến ngươi trở nên ít nổi bật một tí, ngươi lại hại người ta như vậy. Thân nhân còn như thế, đối xử với người ngoài sẽ như thế nào? Chẳng lẽ, ta chọn sai chủ nhân rồi sao? Nếu não hải của Vân Thiên thiếu gia không bị thương, vẫn có thể tu tiên thì tốt biết mấy. Một người sẵn sàng đổi một bảo vật để cứu người thân, rõ ràng là trọng tình trọng nghĩa hơn thiếu gia trước mặt này.”
----------
Tiêu Vân Thiên đến Đan Các. Vị mỹ nữ tỷ tỷ kia cũng đã có chút sốt ruột vì chờ hắn.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, ngươi đang nhớ ta?
- Đúng, mới có 3 ngày không gặp, ta lại sợ mình không gặp lại được ngươi nữa.
Long Nghiên thấy hắn tới, trong lòng cũng có chút vui vẻ, liền mở miệng trêu đùa.
- Hì hì, mọi việc thuận lợi. Ta đã lấy được dược dịch tinh chế từ Liệt Hỏa Thảo rồi đây.
- Ồ, vất vả cho ngươi rồi. Như vậy ta lại càng đỡ mất thời gian.
- Đây. Tỷ tỷ cứ thoải mái kiểm tra.
Tiêu Vân Thiên lúc tới đây đã lấy nó ra trước. Đây chỉ là đề phòng mà thôi. Mặc dù vị tỷ tỷ ngũ phẩm Luyện Dược Sư này chắc chắn sẽ không động tâm.
“Ồ, dược dịch này, chắc chắn mới được tinh chế gần đây. Thật kì lạ. Là ai? Làm cách nào hắn ta có thể loại bỏ gần như hoàn toàn sự cuồng bạo trong Liệt Hỏa Thảo 200 năm tuổi. Phương pháp này… nó hình như làm dược tính giảm đi chút ít nhưng cái này không quan trọng lắm. Độ tinh khiết đạt đến 96%, thật đáng kinh ngạc.”
- Xem ra sau lưng đệ đệ có một cao nhân.
- Chuyện này, xin tỷ tỷ thứ lỗi. Ta không thể tiết lộ được.
“Đúng rồi, cứ nghĩ vậy đi, chứ đừng giống tên Hoắc Vĩ nghĩ ta là đại năng chuyển thế”
- Cũng không phải chuyện gì to tát. Chúng ta trao đổi sòng phẳng. Nói ra bí mật của mình lại khiến ta thành ra mắc nợ ngươi.
Long Nghiên lấy từ trong người ra một cái lọ nhỏ.
- Bên trong chứa 7 viên Quy Nguyên Đan trung phẩm, và 10 viên Quy Nguyên Đan hạ phẩm. Dư sức cho ngươi sử dụng 3 tháng. Ngoài ra, dược dịch này thật sự vượt ngoài mong đợi của ta. Ta sẽ tặng thêm cho ngươi 1 viên Ngưng Mạch Đan thượng phẩm. Nếu đột phá đến Đại Võ Sư ngươi có thể phục dụng, mặc dù hiệu quả không tốt như đến khi đạt Tiên Thiên Võ Sư, nhưng cũng vô cùng tốt. Đan Dược này, chỉ có trong đấu giá đôi khi mới có, Đan Các cũng không luyện chế số lượng lớn được đâu. Ngươi cũng đừng để lộ ra ngoài.
Thật ra Long Nghiên nàng biết, cái giá mà mình đưa ra có chút lớn. Người sau lưng Tiêu Vân Thiên có lẽ không phải là Luyện Dược Sư, nếu không đã tự mình luyện chế đan dược cho Tiêu Vân Thiên. Nhưng một kỳ tài không phải Luyện Dược Sư lại có thể làm ra loại dược dịch kia, thật sự đáng giá để nàng kết giao.
- Ta sẽ ở đây trong khoảng 1 tháng tới. Và sẽ thường xuyên đến Đan Các. Nếu ngươi có thể tìm thêm Liệt Hỏa Thảo 200 năm, cứ đến trao đổi với ta. Nhưng sẽ không có thêm Ngưng Mạch Đan cho ngươi đâu.
“Ôi, tuyệt vời…không ngờ lại có đồ trên trời rơi xuống thế này. Đúng là thứ ta đang cần. 1 viên thôi cũng được, tham lam quá sẽ bị trời phạt đấy.”
- Nhân tiện, 10 ngày sau nơi này sẽ bán đấu giá, ngươi có tham gia không?
Nàng hỏi như thế, rõ ràng ý là 10 ngày sau có thể gặp được người kia hay không. Chứ 1 tên nhóc Võ Sư Nhị Trọng, không phải là Luyện Dược Sư thì lấy tư cách gì để tham gia?
- Ta cũng không biết nữa. Có lẽ là ta sẽ không tham gia.
- Thật là đáng tiếc. Thôi được rồi, ta còn có đan dược cần luyện chế. Tạm biệt.
- Tạm biệt, mỹ nữ tỷ tỷ.
- Thật là dẻo mồm.
----------
Tiêu Vân Thiên lập tức trở về Tiêu gia. Hắn không quan tâm đến tất cả, chỉ bảo hạ nhân đun một thùng nước thật lớn mang vào phòng mình. Bảo là sẽ tắm rửa trong phòng. Lại còn bảo “không được nhìn trộm”.
“Tắm rửa trong phòng ư? Chuyện này… mới à nha. Lại học theo các tiểu thư cành vàng lá ngọc ư?”
Thùng nước rất nhanh đã được mang đến. Tiêu Vân Thiên đuổi hạ nhân ra ngoài. Hắn lấy ra 4 lọ nhỏ, trút mỗi lọ 1 giọt dược thủy, cởi y phục rồi leo vào. Nuốt vào 1 viên Quy Nguyên Đan hạ phẩm và 1 viên Bạch Linh Đan. Cơ thể hắn lập tức có cảm giác biến thành 1 tụ linh trận cỡ nhỏ.
- Ôi sướng… cảm giác thật là thư thái.
“Tăng thêm một ít bột Hỏa Nham Thạch để giữ ấm nước nữa.”
Nhưng rất nhanh cảm giác thư thái biến mất, thay thế là cảm giác như bị kim chích trên toàn bộ thân thể.
“Khốn kiếp, ngứa thật. Lại không được gãi. Ngứa nhất lại là tiểu đệ đệ nữa kia chứ. Những bộ phận khác có thể dựa theo công pháp hấp thu dược tính, giảm bớt cảm giác ngứa. Riêng tên tiểu đệ đệ này lại không có công pháp, thật là khó chịu a. Sau này phải đi Hợp Hoan Cốc một chuyến trộm một môn công pháp cường hóa tiểu đệ đệ mới được. Oa, ngứa…”
Tiếng rên khoan khoái, sau đó là tiếng rên hừ hừ của hắn đều vang ra ngoài. Bọn hạ nhân cũng đã quen thuộc với biểu hiện này của Tam thiếu gia. Chỉ có điều, tiếng rên làm người sởn gai óc này lại kéo dài tận 4 giờ đồng hồ.
Toàn bộ nước đã chuyển trở lại thành trong suốt. Chỉ có chút đục, hoàn toàn không khác biệt với nước người thường vừa tắm xong.
- Nghỉ, nghỉ, tam trọng rồi, ngừng thôi. Phải ăn cái đã, đói quá rồi.
Cái lợi của loại dược thủy vô danh này, là nó khiến cho cơ bắp, da, gân bị kích thích. Khiến chúng nó luôn rơi vào trạng thái căng thẳng như vừa mới hoạt động mạnh. Từ đó, giảm bớt thời gian mỗi lần Tiêu Vân Thiên phải ngưng tu luyện vì cơ bắp bị căng cứng thiên địa linh khí, bỏ qua được bước chạy bộ mang theo phụ trọng. Bù lại hắn phải thừa nhận cơn ngứa khủng khiếp.
“Thà chịu đau, còn ngứa thế này, lại không thể gãi mà phải tập trung tu luyện. Thật là quá khó chịu.” Đây là kết luận của hắn.
“Quái, Quy Nguyên Đan hạ phẩm không phải dùng được 3 ngày sao, sao ta lại có cảm giác hết tác dụng rồi? Chẳng lẽ là do Ám Kim thể chất hội tụ đủ ngũ hành, tiêu tốn quá nhiều dược hiệu của Quy Nguyên Đan?”
Còn phải nghĩ sao? Quy Nguyên Đan hạ phẩm có công dụng 3 ngày là do nó sử dụng trên người thường, tư chất Bạch Ngân trở xuống. Nếu là tư chất Hoàng Kim cấp thì chỉ cần 1 ngày là đã hết công dụng. Tất cả đều do tốc độ hấp thụ linh khí của cơ thể.
Hạ nhân mang theo thức ăn dành cho 3 người thường đưa vào phòng. Tiêu Vân Thiên lại dặn dò bọn người này thay một thùng nước khác.
Từ đó về sau, Tam thiếu gia lại có truyền thuyết mới. “Chỉ ăn, ngủ và tắm trong 10 ngày liền, mỗi lần tắm 4 tiếng đồng hồ. Mỗi ngày tắm đến 4 lần. Khi tắm thì luôn rên hừ hừ như bị trúng gió. Khi thì cười ha hả, có lẽ là lên cơn. Điều kì lạ nữa là nước Tam thiếu gia tắm xong thường nóng rất lâu, rất quái dị. Phải biết Tam thiếu gia đã tắm 4 giờ rồi đó, sau đó nước còn nóng thêm 2 giờ nữa.”
Trong mắt cao tầng Tiêu gia. Rõ ràng Tiêu Vân Thiên không phải bị điên, mà là việc tắm của hắn rất không bình thường.
Ngay ngày đầu tiên hắn bắt đầu tắm, họ cũng liên tưởng đến dược thủy, cũng đoán vị cao nhân Tiêu Vân Thiên gặp trong Đan Các đã chỉ điểm cho hắn.
Điều này, khiến trong lòng họ ngứa ngáy muốn tìm hiểu sự thật. Nhưng toàn Tiêu gia đã được Tiêu Kiên thái thượng trưởng lão hạ lệnh không được làm phiền đến Tiêu Vân Thiên. Ngay cả tiểu tử Tiêu Vân Chiến cũng bị Tiêu Càn cảnh cáo, không được điều tra thêm nữa. Sự việc của Tiêu Vân Thiên cuối cùng cũng tạm gọi là giữ được bí mật.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night
Tiêu Vân Thiên định để dành phần Ngưng Mạch Dịch của mình chờ khi đạt bát trọng, sẽ cùng lúc vừa phục dụng vừa đột phá kinh mạch. Không còn cách nào khác, hắn chỉ có 1 phần này thôi, không thể sử dụng bây giờ. Nhưng khi nhận được viên Ngưng Mạch Đan thượng phẩm trong tay “mỹ nữ tỷ tỷ” hắn đã lập tức có 5 phần Ngưng Mạch Dịch. Đáng tiếc Tiêu Hạ Ngưng chỉ có thể phục dụng 2 lần. Nếu không hắn sẽ để toàn bộ cho nàng.
Kế hoạch thay đổi, Tiêu Vân Thiên lập tức sử dụng 1 phần Ngưng Mạch Dịch. Thêm 1 phần khác, hắn quyết định trước khi khởi hành 3 ngày sẽ sử dụng. Tuy nói Ngưng Mạch Dịch 3 tháng sử dụng một lần mới có hiệu quả cao nhất. Nhưng hiện nay hăn cần tăng tu vi lên bằng mọi cách nên hắn chấp nhận lãng phí. Tiêu Vân Thiên cũng đưa thêm 1 phần dược dịch của mình cho Hoắc Vĩ, khiến thương thế của hắn hoàn toàn lành lặn.
Những cố gắng của hắn, đã cho một kết quả rất khả quan, nếu không muốn nói là biến thái.
“10 ngày, tứ trọng đỉnh phong. Hơi chậm. Có lẽ hôm nay nên ngừng lại một chút, đi đấu giá hội Đan Các xem thử.”
Hắn chỉ mới tu luyện được 2 tuần mà thôi. Nhưng ngày đầu tiên đã đến thẳng nhị trọng, khiến hắn có chút ám ảnh rằng tốc độ từ nhị trọng đến tứ trọng đỉnh phong là chậm…
Hoắc Vĩ đã hoạt huyết cho Tiêu Hạ Ngưng được 5 lần rồi. Việc này cũng không phải bí mật gì trong Tiêu gia.
----------
Không thể nói Hoắc Vĩ hiện giờ rất nổi tiếng. Vì ngày 10 ngày trước, cùng lúc với Tiêu Vân Thiên bắt đầu sử dụng dược thủy cường hóa cơ thể, hắn đã công bố có thể dùng dược liệu dưới 1 năm luyện chế ra Bạch Linh Đan có tỉ lệ ra trung phẩm lớn hơn bình thường nhiều lần. Nhưng phương pháp lại giữ bí mật.
Cụ thể, ngươi đưa một Luyện Đan Sư nhất phẩm bình thường đủ dược liệu. Tỉ lệ luyện chế thành công của hắn vào khoảng 25% đến 30%. Mà trong lô luyện chế thành công, tỉ lệ ra trung phẩm thường là 1 lô 1 viên, tức là 1 viên trung phẩm kèm theo 8 đến 10 viên hạ phẩm. Đôi khi không có viên trung phẩm nào.
Như vậy người thường phải đưa ra 10 phần tài liệu mới chắc chắn luyện ra được 2 hoặc 3 viên trung phẩm. Phải biết, cho dù linh khí trong 10 viên hạ phẩm Bạch Linh Đan thì hơn nhiều nhưng giá trị cũng chỉ bằng 1 viên trung phẩm mà thôi. Cộng cả 10 lần luyện, với tỉ lệ thành công chỉ 25% đến 30% thì chỉ luyện ra hơn 30 viên hạ phẩm, thêm 1 hoặc 2 viên trung phẩm, chỉ bằng cao nhất 5 viên trung phẩm.
Nhưng nếu đưa cho “Hoắc Vĩ đại sư” thì tỉ lệ thành công đến 60%, và thường có 4 hoặc 5 viên đan dược trung phẩm trong 1 lần luyện, thời gian luyện cũng giảm xuống từ nửa giờ xuống còn 10 phút, nếu tính cả thời gian tinh luyện dược liệu, cũng là 1 giờ giảm xuống còn 40 phút. Có 10 phần dược liệu, hắn sẽ luyện chế cho ngươi trên 24 đến 30 viên Bạch Linh Đan trung phẩm. Bù lại phương pháp này sẽ không luyện chế ra Bạch Linh Đan hạ phẩm. Cũng đúng thôi, tất cả tinh hoa đã bị Bạch Linh Đan trung phẩm hấp thu hết rồi, làm sao dư thừa mà ra hạ phẩm.
Đây còn là Tiêu Vân Thiên dặn dò Hoắc Vĩ giấu bớt tài nghệ. Nếu để người khác biết được Hoắc Vĩ có 90% tỉ lệ thành công, lại ra được 2 hoặc 3 viên trung phẩm và 2 viên thượng phẩm. Chắc chắn Hoắc Vĩ đại sư sẽ bị bắt đi mất.
Ngày thứ 3, Hoắc Vĩ càng công bố 1 tin tức càng động trời với Tiêu gia. Hắn đã tấn cấp Tiên Thiên Võ Sư. Mặc dù vẫn chỉ là nhị cấp Luyện Dược Sư, nhưng với thành tích luyện chế trung phẩm Bạch Linh Đan, hắn đã nghiễm nhiên ngồi ngang hàng với Nhị trưởng lão, tam phẩm Luyện Dược Sư duy nhất của Tiêu gia. Mà hắn cũng thật sự bắt đầu nghiên cứu những đan thư tam cấp. Hứa hẹn trong tương lại, Tiêu gia sẽ có thêm 1 vị tam phẩm luyện dược sư xuất sắc. Chính hắn cũng đồng ý trở thành một ngoại trưởng lão Tiêu gia, hưởng cung phụng ngang với các trưởng lão khác.
Ngày tiếp theo, Hoắc Vĩ đến Đan Các công bố thêm một nghiên cứu về cách giúp Vân Miên hỏa cháy dưới nước, không bị dập tắt khi trời mưa. Đây tuyệt đối là một phát hiện có giá trị to lớn trong việc chiếu sáng. Nó giúp Vân Miên kì hỏa trở thành công cụ chiếu sáng đường phố ban đêm cả Đại Việt Quốc.
Ngay cả Hoàng Gia cũng đang đau đầu nghiên cứu vấn đề này. Họ đã tìm ra được thiết bị tự động, có thể mỗi khi trời tối nhỏ 1 giọt Liệt Hỏa Dịch lên Vân Miên Mộc, 1 giọt này vừa đủ để Vân Miên Mộc cháy 1 đêm. Nhưng mãi vẫn không thể tìm được cách để Liệt Hỏa Dịch không bị hòa tan trong nước hay tìm được dung dịch nào thay thế Liệt Hỏa Dịch. Chẳng lẽ cứ mỗi lần trời mưa đêm là đường phố lại tối đen? Mà sau mỗi lần mưa là phải đi thay Liệt Hỏa Dịch trong từng ngọn đèn?
Thế nên Hoắc Vĩ vừa công bố nghiên cứu của mình lập tức được Hoàng Đế đích thân gửi một chiếu chỉ tuyên dương, và có ý mời hắn đến đế đô nhận chức nào đó.
Ngay khi chiếu chỉ còn chưa đến nơi, Đan Các đã lập tức nhận được tin tức. Cũng ngay lập tức có phản ứng, không thể để một thiên tài này bị Hoàng gia cướp mất. Hoắc Vĩ lập tức trở thành trưởng lão của Luyện Dược Sư công hội Lạt Thành. Điều này cũng hơi trái quy định vì hiện tại Hoắc Vĩ chỉ là nhị phẩm Luyện Dược Sư. Trong khi các trưởng lão khác đều là tam phẩm, lại phải được Luyện Dược Sư công hội bồi dưỡng từ khi còn là Luyện Dược học đồ. Nếu không chỉ có thể làm ngoại môn trưởng lão, địa vị kém xa.
Vừa lên chức trưởng lão, Hoắc Vĩ đại sư lại có hành động mới. Hắn đã thông qua bảng thông tin ở tầng 8 Đan Các thông báo đổi 2 phần dược liệu đã tinh luyện hoàn tất lấy 3 viên Bạch Linh Đan trung phẩm, số lượng không hạn chế,
Mục đích là tìm cách tăng cường phương pháp luyện Bạch Linh Đan, hy vọng một ngày nào đó có thể sử dụng dược liệu dưới 1 năm luyện chế ra Bạch Linh Đan thượng phẩm. Sự kiện này đối với đám Luyện Dược Học Đồ thì quả là món quà từ trên trời rơi xuống. Chỉ cần cố gắng 1 chút xíu, vừa có thể nâng cao độ thành thục khi liên tục tinh luyện dược liệu, vừa có nhiều Bạch Linh Đan để sử dụng. Ngay cả một số Luyện Dược Sư nhất nhị phẩm cũng tham gia.
Hoắc Vĩ đại sư rất đều đặn 1 ngày luyện chế 8 giờ đồng hồ, mỗi giờ 4 lần luyện. Có khi hứng chí còn luyện suốt 10 giờ liền. Điều này làm cho các “cao nhân” trong Đan Các hổ thẹn. Bạch Linh Đan trong mắt họ chỉ là đan dược cấp 1 cho luyện dược học đồ luyện tập thôi. Mà Hoắc Vĩ đại sư lại “liều mình”, “không ngại gian khó” nghiên cứu, mong cải thiện nó. Những người cung cấp dược thủy sau khi tinh chế dược liệu cho Hoắc đại sư lại mong chuyện này kéo dài để họ có nguồn Bạch Linh Đan trung phẩm ổn dịnh. Mà Hoắc đại sư có lẽ sẽ “không bao giờ” tìm ra cách luyện chế Bạch Linh Đan thượng phẩm từ dược liệu dưới 1 năm.
Ngày hôm qua, tin tức đáng vui mừng lại xuất hiện. Hoắc Vĩ đại sư đã có thể luyện chế 1 lúc 3 phần nguyên liệu. thành phẩm mặc dù giảm xuống chỉ còn 10 viên trung phẩm. So với trước đây 3 lần luyện được ít nhất 12 viên. Nhưng thời gian vẫn chỉ là 10 phút.
Đáng tiếc là Hoắc Vĩ đại sư lại không thu nhận bất cứ Luyện Dược Học Đồ nào. Mà nghe đồn hắn chỉ thu nhận một kẻ không thể bước vào Đan đạo là Tam thiếu gia Tiêu gia, chắc là để làm việc vặt.
Thành tích của Hoắc Vĩ càng nổi bật thì Tiêu gia cao tầng lại càng lúng túng. Họ đang suy đoán quan hệ giữa 3 người Hoắc Vĩ, Tiêu Vân Thiên và thần bí nhân Tiêu Vân Thiên gặp tại Đan Các rốt cuộc là như thế nào.
----------
Hoắc Vĩ giờ đã có biệt viện riêng trong Tiêu gia, hắn cũng chọn một tiểu viện còn trống nằm rất gần với tiểu viện của Tiêu Vân Thiên. Vì vậy, chỉ một lát Tiêu Vân Thiên đã đến nơi ở của Hoắc Vĩ. Sư đồ 2 người thu thập đa số đan dược luyện chế được trong hơn 10 ngày này, lập tức khởi hành đến Đan Các.
Last edited by Mid_Night; 21-11-2016 at 02:30 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night
Hai người đến Đan Các dạo một vòng, Tiêu Vân Thiên thì chú ý xung quanh. Ngay khi Long Nghiên xuất hiện. Hắn đã tới bắt chuyện.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chúng ta lại gặp mặt. Để ta giới thiệu với tỷ tỷ một chút. Vị này là Hoắc Vĩ đại sự nổi tiếng gần đây. Còn vị này là… một luyện dược sư ngũ phẩm. Ta cũng chưa biết danh tính của nàng.
Hoắc Vĩ thất kinh. Ngũ phẩm cơ à? Không phải còn cao hơn cả hội trưởng sao?
- Ngưỡng mộ đã lâu… ngưỡng mộ đã lâu…
Hoắc Vĩ nào biết đối phương là ai, nhưng hắn hơi bối rối vì đối phương quả thật cách hắn rất xa, cơ bản là muốn gặp cũng không được. Nên giờ phút này hắn cũng không biết nói gì cho phải, chỉ có thể khách sáo vài câu.
Long Nghiên cũng không so đo, nàng đoán cao nhân phía sau Tiêu Vân Thiên có lẽ chính là Hoắc Vĩ. Nên khi gặp Hoắc Vĩ dẫn theo Tiêu Vân Thiên, mà thật ra là Tiêu Vân Thiên dẫn theo Hoắc Vĩ, đi đến Đan Các gặp nàng thì nàng cũng không ngạc nhiên lắm.
Hành động những ngày qua của Hoắc Vĩ, thật sự là rất rầm rộ.
Cũng chính nhờ Hoắc Vĩ nổi tiếng, thu hút toàn bộ chú ý của nàng nên nàng dù cảm nhận Tiêu Vân Thiên đã sắp đạt ngũ trọng nhưng lại quên mất thời gian chỉ vừa 7 ngày. Trong mắt nàng, con kiến nhỏ và con kiến to hơn một tí, cũng chẳng khác gì nhau. Có điều tốc độ tấn cấp của Tiêu Vân Thiên là quá nhanh rồi.
- Hoắc đại sư gần đây danh tiếng lan xa, quả thật khiến người ta hâm mộ.
- Nào có nào có. Ngài là ngũ phẩm luyện dược sư, ta sao có thể so với ngài.
- Đại sư đến đây là vì đấu giá hội?
- Chính là như vậy, ta cùng với tam thiếu tới đây xem có thể thu hoạch được gì hay không. Ngài cũng vậy chứ?
- Chính là vậy. Ta cũng không vòng vo với đại sư. Không biết đại sư còn Liệt Hỏa Thảo 200 năm nữa hay không, ta sẽ mua với giá cao hơn. Hoặc sẽ cố thỏa mãn với những yêu cầu của đại sư trong khả năng của ta.
- Thật ra ta đang muốn bàn chuyện này với ngài, chúng ta có rất nhiều dược dịch. Sư phụ của ta cũng muốn tìm một người có thể mua được với số lượng lớn. Không chỉ có Liệt Hỏa Thảo mà còn những loại dược dịch khác. Tất cả đều là loại hiếm có không thể tìm thấy ở nơi khác.
Liệt Hỏa thảo 200 năm, đã không còn là “thảo”, có thể nói nó là “thụ” rồi. Vì vậy mỗi 3 năm 1 lần thu hoạch người ta chỉ cần rạch một vết và giữ vết thương này liên tục trong 3 tháng. Sau khi tinh chế thì lần thu hoạch này đủ để luyện khoảng 70 đến 100 lần Bạo Nguyên Đan. Nên việc Hoắc Vĩ có thể xuất ra nhiều dược dịch Liệt Hỏa thảo hơn nữa cũng không có gì lạ.
Ngược lại trong lời nói của Hoắc Vĩ có thứ gì đó khiến Long Nghiên như lạc trong sương mù, cái hiểu cái không. Nàng có thể nghe ra Hoắc Vĩ có thể bán hoặc trao đổi gì đó thêm với nàng. Nhưng lại hiểu nhầm sau lưng Hoắc Vĩ còn có cao nhân, rất có thể cũng là cao nhân sau lưng Tiêu Vân Thiên. Như vậy Hoắc Vĩ và Tiêu Vân Thiên có lẽ là đồng môn.
- Thứ chúng ta muốn là Quy Nguyên Đan số lượng lớn, cả tam phẩm đến ngũ phẩm, cộng thêm Ngưng Mạch Đan thượng phẩm. Vẫn mức giá cũ. Liệt Hỏa Thảo 200 năm đủ để luyện chế 4 lần Bạo Nguyên Đan, đổi lấy Quy Nguyên Đan đủ dùng cho 3 tháng. Ngoài ra ta còn mong muốn ngài trợ giúp tìm kiếm đan dược chữa trị tổn thương não hải.
Hoắc Vĩ chỉ là Luyện Dược Sư nhị phẩm, chưa thể luyện chế Quy Nguyên Đan tam phẩm được.
Điều này làm cho Long Nghiên tiếp tục hiểu lầm. Rõ ràng là sau lưng 2 người kia có cả 1 môn phái nào đó, vị cao nhân kia vì có quá nhiều người cần trông nom nên không thể luyện chế đầy đủ đan dược cho tất cả môn nhân. Cũng đúng thôi, tinh luyện một chút dược dịch từ Liệt Hỏa Thảo 200 năm, chắc chắn là nhanh hơn rất nhiều so với luyện chế Quy Nguyên Đan đủ dùng cho 3 tháng, càng không nói đến luyện chế cho nhiều người sử dụng.
Phản ứng của Long Nghiên, tất cả đều nằm trong dự liệu của Tiêu Vân Thiên. Hắn muốn chính là hiểu lầm này. Hắn cũng khẳng định, sau lưng một vị ngũ phẩm Luyện Dược Sư như nàng có một thế lực lớn. Trong thế lực này chắc chắn không thiếu người luyện chế được Quy Nguyên Đan tam phẩm, tứ phẩm, hoặc có thể trao đổi với thế lực khác. Quy nguyên đan ngũ phẩm, chỉ là thử xem nàng có lấy ra được hay không mà thôi.
Điều không ngờ là Long Nghiên cũng rất sảng khoái đáp ứng.
“Thế lực phía sau nữ nhân giấu mặt này, cực kì cực kì hùng hậu.” Đây là kết luận chung của 2 sư đồ.
- Hoắc đại sư, hiện tại ta vẫn còn một số Quy Nguyên Đan, không biết đại sư có thể ngay lập tức trao đổi với ta một ít dược dịch Liệt Hỏa Thảo 200 năm được hay không?
- Ta cũng có ý đó. Các hạ, ta có mang theo 20 phần dược dịch Liệt Hỏa Thảo 200 năm đây.
Hoắc Vĩ vừa định lấy dược dịch ra thì một âm thanh thông báo đã cắt ngang:
- Buổi đấu giá đã bắt đầu, xin mời mọi người đến phòng của mình. Vật phẩm đấu giá đầu tiên sẽ được đưa lên ngay sau đây.
- Thế nào, Hoắc đại sư. Chúng ta sẽ cùng nhau sử dụng phòng đấu giá chứ? Như vậy cũng tiện cho việc hợp tác của chúng ta hơn.
- Cầu còn không được, mời các hạ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night
Lần này 2 sư đồ cũng không sử dụng phòng của Tiêu gia, ngay cả nếu Long Nghiên không mời, bọn họ cũng sẽ vào phòng đấu giá riêng nào đó. Nhưng nàng đã mời, 2 người cũng không từ chối.
Đấu giá sư đang thao thao bất tuyệt:
- Đấu giá lần này, chúng ta sẽ công khai danh sách vật phẩm. Vì sự xuất hiện của một số vật phẩm đặc biệt giá trị, xin quý vị chuẩn bị kĩ càng.
Tiêu Vân Thiên nhíu mày.
“Thật lạ, bình thường danh sách vật phẩm đều chỉ có những đầu não cao cấp nhất đấu giá hội mới có. Lần này lại công khai, xem ra sẽ có thứ gì rất thú vị.”
Rất nhanh danh sách vật phẩm đấu giá đều được mang đến các phòng, ngay cả đại sảnh mỗi người cũng nhận được danh sách.
Lập tức, một số người liền rời khỏi phòng đấu giá. Hiển nhiên họ cần chuẩn bị thêm tài lực.
- Đầu tiên là 4 lô Mộc Khí Đan nhị cấp thượng phẩm. Mỗi lô có 13 viên. Mộc khí Đan mặc dù bình thường, nhưng tỉ lệ xuất hiện thượng phẩm là cực kì hiếm có. Giá khởi điểm mỗi lô là 700 hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng không thể ít hơn 10.
Lần này đấu giá, rất nhiều vật phẩm chất lượng tương đối cao được dưa ra. Nhưng dường như chúng nó chỉ là để kéo dài thời gian.
Tiêu Vân Thiên cũng đã xem qua bảng danh sách. Danh sách này có vẻ khá dài. Những vật phẩm đáng chú ý bao gồm 2 giọt Thiên Âm Dị Thủy, 1 khối Băng Di Thạch bằng nắm tay, 1 viên ngũ phẩm Uẩn Thần Đan, 1 quả trứng yêu thú, 2 phần hỏa chủng của nhị phẩm Thú Hỏa và cuối cùng là một Đan lô thượng phẩm linh khí.
Vừa nhìn thấy vật phẩm cuối cùng, trái tim Tiêu Vân Thiên đột nhiên nhảy lên. “Không phải chứ, đừng nói là mấy lão già kia kẹt tiền quá nên bán Vô Danh đỉnh ta vừa cống hiến ra à nha.”
Những vật phẩm này, nhất là 3 loại cuối cùng, thứ nào cũng là giá trên trời. Mọi người chuẩn bị thêm tài chính cũng là lẽ tất nhiên.
Đấu giá tẻ nhạt khúc dạo đầu kéo dài hơn 4 giờ đồng hồ. Những người trước đó rời đi cũng đã quay trở lại từ lâu.
Tiêu Vân Thiên tâm trạng lúc này đang rất phập phồng, hắn cũng không chú ý đến những đan dược khác. Thế nhưng bản thân Hoắc Vĩ biết những loại đan dược Tiêu Vân Thiên đang tìm kiếm nên cũng đấu giá cho hắn được 2 viên Tôi Thể Đan cực phẩm. Long Nghiên cũng 4 lần tham gia đấu giá, toàn bộ đều là dược liệu. Ngay cả 2 giọt Thiên Âm Trọng Thủy nàng cũng đấu giá được 1 giọt, có giá 11.000 hạ phẩm linh thạch, giọt kia rẻ hơn, chỉ 9.700 mà thôi.
Nhưng ngay khi khối Băng Di Thạch xuất hiện thì nó đã thu hút được sự chú ý của Tiêu Vân Thiên. Cái này, đâu phải Băng Di Thạch, nó là 1 khối Hàn Phách Thần Thạch đã qua sử dụng. Đa số tinh hoa đều bị cường giả băng hệ ít nhất ngang với Hóa Thần kỳ, Võ Vương hấp thu hết.
Chân Băng, một loại huyền băng không tan chảy ở nhiệt độ bình thường. Chân Băng rất dễ tìm kiếm, cũng rất phổ biến.
Khi vừa được khai thác, Chân Băng sẽ bắt đầu hấp thu nhiệt xung quanh. Nó được sử dụng như một công cụ điều hòa nhiệt độ, bảo quản thức ăn của Đại Việt Quốc. Sau thời gian dài sử dụng, Chân Băng đã hấp thu đủ nhiệt độ, mất đi cái lạnh thì nó sẽ có 2 phương án xử lý. Một là sử dụng như thủy tinh, hai là lại được đưa về nơi khai thác, một kiểu “nạp lại độ lạnh”.
Băng Phách, là Chân Băng chi tâm. Cũng đã thuộc vào loại quý hiếm. Băng Phách Quan thật sự là một khối Chân Băng lớn, bao bọc lấy một khối Băng Phách. Người ta chế tạo Băng Phách Quan bằng cách khoét Chân Băng đủ cho một hoặc một vài người nằm, nhưng không được khoét đến Chân Băng chi tâm.
Cái lạnh của Băng Phách sẽ thấm từng chút một qua Chân Băng vào cơ thể người bên trong Băng Phách Quan, giữ cho cơ thể ở trạng thái ngủ đông mà không đóng băng hoàn toàn cơ thể.
Băng Di Thạch cũng là một loại huyền băng. Nó quý hơn Chân Băng rất nhiều, mặc dù không bằng Băng Phách. Được sử dụng trong cả luyện đan, luyện khí. Nhưng không thể trực tiếp hấp thu.
Hàn Phách Thần Thạch, tính hàn yếu hơn Băng Phách nhưng có thể để cường giả Băng thuộc tính trực tiếp hấp thu tinh hoa.
Đúng là công dụng lúc này của khối Hàn Phách Thần Thạch kia, nếu rơi vào tay người khác thì không khác gì Băng Di Thạch cả. Đơn giản vì nó chính là Băng Di Thạch chi tâm vạn năm đã mất đi tinh hoa.
Nhưng với Tiêu Vân Thiên thì nó có một công dụng khác. Đó là chế tạo một cái Băng Phách Quan chi tâm. Thêm Chân Băng, hắn sẽ có một Băng Phách Quan hoàn chỉnh. Chính là thứ hắn đang cần cho Tiêu Hạ Ngưng.
- Lão Hoắc, đấu giá nó. Bằng mọi giá phải mua được khối Băng Di Thạch này. Là mọi giá …
- Cứ giao cho ta là được.
- Giá khởi điểm của Băng Di Thạch này là 7.000 hạ phẩm linh thạch.
- 7.400 …
- 7.700 …
- 8.000 …
- 8.600 …
Rất nhanh giá của Băng Di thạch liền vượt qua 12.000 hạ phẩm linh thạch. Đây cũng đã là giá khá cao rồi.
Lúc này Hoắc Vĩ mới ra giá.
- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan.
Cái giá của Hoắc Vĩ có chút khiến tất cả mọi người phản ứng không kịp. Thứ nhất 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan ít ra cũng phải bằng 180 viên trung phẩm linh thạch hoặc 18.000 hạ phẩm linh thạch. Thứ hai, luyện chế ra Bạch Linh Đan thượng phẩm số lượng lớn, chỉ có các đại giáo, đại phái. Từ khi nào người của những giáo phái kia đến Lạt Thành rồi, sao lại không nhận được tin tức gì?
Long Nghiên bên cạnh cũng bất ngờ với hành động của Hoắc Vĩ. Nàng cũng có thể xuất ra linh thạch hoặc hạ phẩm Bạch Linh Đan tương đương. Thế lực sau lưng nàng càng có thể luyện chế ra lượng lớn thượng phẩm Bạch Linh Đan, 60 kia không coi là gì. Nhưng ở đây? Mua Băng Di Thạch? Là khoe khoang? Hay dọa nạt? Và thế lực sau lưng 2 người này cũng là 1 đại giáo?
Hoắc Vĩ đúng là có chút muốn dọa những thế lực đang đấu giá này. Cố ý cho họ hiểu lầm người đang đấu giá là đại nhân vật đến từ đại tông phái nào đó. Như vậy người tranh giành cũng ít đi.
- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan. Lần 1…
- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan. Lần 2…
- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan. Lần 3. Thành giao…
Những người đang cạnh tranh cũng không tiếc nuối gì. Thứ nhất Băng Di Thạch chỉ đáng giá khoảng 10.000 hạ phẩm linh thạch, người ta đã trả gấp đôi chứng tỏ người ta đang rất bức thiết rồi. Thứ 2, không đáng vì một khối Băng Di Thạch lại đắc tội một cường giả hay cả một thế lực.
Tiêu Vân Thiên thở phào nhẹ nhõm. Tâm tình cũng vui hơn không ít.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night
Uẩn thần đan dành cho Võ Vương hoặc Hóa Thần cao thủ cũng rất nhanh bị mua với giá cao khủng khiếp 40.000 hạ phẩm linh thạch, và trả bằng 400 viên trung phẩm linh thạch. Là người Phủ Thành Chủ ra tay.
- Xin các vị chú ý, sau đây chúng ta sẽ đấu giá một quả trứng của yêu thú vô danh. Tuy không biết đây là loại yêu thú nào nhưng từ giao động của quả trứng cho thấy, yêu thú này trưởng thành sẽ đạt khoảng tứ, ngũ cấp.
“Đây nào phải trứng yêu thú vô danh gì, là trứng cổ trùng đấy. Không có điều kiện thích hợp thì trứng không nở. Cho dù nở ra mà không có khống cổ thuật thì cũng chỉ có hại mà không có lợi. Lúc mới nở cổ trùng rất yếu ớt, không có vật ký sinh thì chỉ thời gian ngắn vài ngày là chết.”
Tiêu Vân Thiên mặc dù nhận ra nhưng hắn cũng không lên tiếng.
“À, nhắc đến cổ trùng mới nhớ, giờ này chắc tên Cổ U kia vẫn đang hoành hành nhỉ”
- Tiếp theo đây chúng ta sẽ đấu giá 2 viên hỏa chủng của một cặp Huyền Viêm Liệt Điểu nhị phẩm. Điều đặc biệt là Huyền Viêm Liệt Điểu trưởng thành là ngũ giai yêu thú. Đáng tiếc là cặp thú non này không thể sống đến lúc đó. Như vậy hỏa chủng của chúng nó mặc dù chỉ đạt nhị phẩm, nhưng nếu có thời gian dài bồi dưỡng, hấp thu hỏa lực thì có thể tấn cấp đến ngũ phẩm. Giá khởi điểm, là 8000 hạ phẩm linh thạch.
“Nghe thì ngon ăn đấy, nhưng làm gì dễ vậy. Nếu không người ta cũng chẳng bán. Để tấn cấp đến ngũ phẩm tài nguyên bồi dưỡng hỏa chủng này, chắc phải bằng 3 lần tài sản mua trực tiếp hỏa chủng ngũ phẩm. Có điều, nó đúng là thứ Hoắc Vĩ đang cần, có lẽ ta sau này cũng cần”
- Lão Hoắc, chúng ta cũng thử xem sao. Thứ này cũng là thứ tốt.
Long Nghiên vừa tỉnh táo lại, nàng nhận ra 2 người trước mặt có giá trị cao hơn mình nghĩ khá nhiều. Và không hiểu sao, từ xưng hô lão Hoắc của Tiêu Vân Thiên nàng cảm thấy địa vị Tiêu Vân Thiên còn mơ hồ cao hơn Hoắc Vĩ một ít.
“Chẳng lẽ bởi vì Hoắc Vĩ hắn không phải dòng chính Tiêu gia, hay bởi cao nhân sau lưng 2 người này coi trọng Tiêu Vân Thiên hơn? Hắn cũng chỉ là Võ Sư Tứ Trọng thôi mà. Hả, Võ Sư Tứ trọng, 10 ngày trước không phải là Võ Sư Nhị Trọng sao? Là dùng lượng lớn đan dược xung cấp? Như vậy còn gì là tiền đồ?”
Long Nghiên càng nghĩ càng khó hiểu, đánh giá Tiêu Vân Thiên cũng đã thấp xuống rất nhiều. Nhưng cũng không đặt câu hỏi. Người ta với mình chỉ là quan hệ hợp tác, bí mật của người ta, mình hỏi thì quá bất lịch sự.
Lần này Hoắc Vĩ ngay lập tức ra giá:
- 60 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan.
Lần đầu nâng giá đã nâng lên hơn gấp đôi giá khởi điểm. Lại tiếp tục là 60 viên, giống như đúc lần trước. Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía gian phòng của 3 người, tuy không thể nhìn thấy ai bên trong. Đặc biệt còn có một luồng tinh thần lực mạnh mẽ quét qua.
Long Nghiên nhíu mày, “Luyện Hư kỳ khí tức, rất mạnh”. Nàng cũng tỏa ra khí thế của mình hướng về phía luồng tinh thần lực này.
Ở trong một căn phòng khác:
- Hừ, là một Võ Hoàng…
Cả 2 cùng thu khí thế và tinh thần lực của mình về.
Những người khác cũng cảm nhận mơ hồ khí thế vừa tỏa ra từ gian phòng, mặc dù không trực tiếp.
Tiêu Vân Thiên và Hoắc Vĩ lại không cảm thấy được cái gì. Nhưng ánh mắt của Tiêu Vân Thiên cũng không phải người thường có thể bằng được. Hắn biết vừa có một cuộc giao đấu nho nhỏ xảy ra trong nháy mắt. Nhưng hắn cũng không để tâm lắm. “Bản thân có chút cáo mượn oai hùm rồi, cứ để những người kia hiểu lầm đi thôi. Như vậy lại đỡ phiền phức.”
Mọi người im lặng không ai đấu giá. Tất nhiên cặp hỏa chủng kia đã lọt vào túi Tiêu Vân Thiên. Việc này làm đấu giá sư có chút tiếc nuối. Đôi hỏa chủng có tiềm năng lại chỉ bán được giá này, thật sự có chút quá thấp.
- Và bây giờ là vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá hôm nay. Một Đan Lô Linh Khí thượng phẩm. Giá khởi điểm 0 hạ phẩm linh thạch và nâng giá tự do.
Tâm trạng Tiêu Vân Thiên rất phập phồng. “Nếu là Vô Danh đỉnh thì phải làm thế nào bây giờ. Cho dù bán hết tài sản hiện có của mình cũng không đủ.”
Rất nhanh chiếc Đan Lô đã được mang lên. Tiêu Vân Thiên vừa thấy cũng thở phào nhẹ nhõm. “Không phải.”
- Hoắc Vĩ, cách đây nửa tháng ta có cống hiến 1 Đan Lô thượng phẩm linh khí cho gia tộc. Nhưng đó là vật của phụ thân ta, bất đắc dĩ mới phải làm thế. Lần này, ta nghĩ chúng ta sẽ cố đấu giá cái Đan Lô này, sau đó về trao đổi cái kia với gia tộc.
- Tam thiếu, theo ta thì tài chính của chúng ta sẽ không đủ. Hiện nay trong túi của ta còn 190 viên Bạch Linh Đan Thượng phẩm. và khoảng 800 viên Bạch Linh Đan trung phẩm tương đương 80 viên thượng phẩm nữa. Tất cả là 270 viên. Thêm cả linh thạch có lẽ chỉ tương đương với 300 viên mà thôi.
- Xem ra phải bỏ qua rồi. Nếu bình thường, một Đan Đỉnh như vậy có giá khoảng 500 Bạch Linh Đan thượng phẩm. Nhưng nếu là đấu giá, ít ra nó cũng là 600 đến 800. Ngay cả 500 chúng ta còn không đủ, nói gì đến 800.
Long Nghiên hứng thú nhìn đôi thầy trò này tự biên tự diễn, kẻ xướng người họa. Nhưng nàng cũng thật sự có hứng thú với “cao nhân” phía sau 2 người. Nếu 2 người này mở miệng hỏi mượn nàng linh thạch, chắc chắn nàng sẽ đồng ý.
Quả nhiên nàng đoán không sai, sau một lúc “giả vờ khó xử”. Tiêu Vân Thiên cũng quay sang nói với nàng:
- Mỹ nữ tỷ tỷ. Tỷ có thể cho chúng ta ứng trước một ít linh thạch được hay không? Ta bảo đảm với tỷ, sau này giao dịch của chúng ta sẽ tiếp diễn rất lâu. Chúng ta sẽ có nhiều thứ rất quý hiếm trao đổi với tỷ và giá cả ta đưa ra cũng sẽ tốt hơn vừa rồi rất nhiều.
Nàng cũng “ giả vờ khó xử”. Thật ra thì cũng không phải là vì muốn ép giá cho những giao dịch sau này. Mà vì nàng muốn xem bộ mặt “giả làm người lớn” của Tiêu Vân Thiên. Vì hắn mới 12 tuổi mà thôi. Khía cạnh khác thì nàng chỉ ở đây thêm khoảng 1 tháng nữa, không cần đến cái gì giao dịch lâu dài.
Khi thấy Tiêu Vân Thiên có vẻ quýnh lên, nàng bật cười rồi nói:
- Tiểu sắc quỷ duyệt qua vô số nữ nhân kia, ngươi thật là biết giả vờ đó. Được rồi. Đan Lô Linh khí thượng phẩm mà thôi. Ta có thể cho ngươi ứng trước 1500 trung phẩm linh thạch tương đương với 500 Bạch Linh Đan thượng phẩm. Thêm của ngươi cũng được 800. Đó cũng là cái giá cao nhất cho Đan Lô kia rồi. Nếu cao hơn thì không đáng.
Tiêu Vân Thiên vui mừng:
- Đa tạ, sau này tất có hậu báo.
- Lời này, để người sau lưng ngươi nói thì được…
Tiêu Vân Thiên giả vờ như không nghe câu nói của nàng. Sau lưng của hắn làm gì có ai. Hắn lập tức ra giá:
- 200 Bạch Linh Đan thượng phẩm.
Một âm thanh khác lập tức ra giá:
- 650 trung phẩm linh thạch.
- 700.000 hạ phẩm linh thạch.
- 720 trung phẩm linh thạch.
- 250 Bạch Linh Đan thượng phẩm.
- 80.000 hạ phẩm linh thạch.
Tổng cộng hiện nay chỉ còn 3 người ra giá. Có lẽ là ngoài Tiêu Vân Thiên ra thì chỉ còn Phủ Thành chủ trả bằng trung phẩm linh thạch, và một nhà nào đó trong tam đại gia tộc đang đấu giá. Nhưng tỉ lệ là Tiêu gia rất nhỏ, vì Tiêu gia cũng vừa có một Đan Lô thượng phẩm linh khí nửa tháng trước.
- 300 Bạch Linh Đan thượng phẩm.
2 người kia lập tức ý thức được người đang cạnh tranh với mình đã cạn kiệt tài chính nên mới chuyển từ Bạch Linh Đan thượng phẩm sang trung phẩm linh thạch.
Tới đây thì Tiêu Vân Thiên cũng đã bỏ cuộc. Nữ tử bên cạnh cũng đã nói có thể cho mình mượn 500 trung phẩm linh thạch, không thể hơn. Hắn cũng không thể mặt quá dày để đòi nàng thêm.
- 2800 trung phẩm linh thạch.
- 2800 trung phẩm linh thạch. Lần 2.
- 2800 trung phẩm linh thạch. Lần 3. Thành giao… Buổi đấu giá của chúng ta hôm nay cũng chính thức tuyên bố kết thúc. Xin các vị đã đấu giá thành công ngồi chờ trong giây lát, các vật đã đấu giá sẽ được mang trực tiếp đến phòng của quý vị.
Tiêu Vân Thiên cũng chỉ có lắc đầu than đáng tiếc.
Nhân lúc vật phẩm còn chưa đưa đến, Long Nghiên cũng lấy ra Quy Nguyên Đan của mình, số lượng còn lớn hơn một ít so với giá cả thỏa thuận, thừa sức mua 20 phần dược dịch Hỏa Liệt Thảo 200 năm. Lại tặng cho Tiêu Vân Thiên một lọ Tôi Thể Đan thượng phẩm.
Sau khi Hoắc Vĩ và Long Nghiên nhận được những vật phẩm đã đấu giá thì 3 người lập tức rời tầng 6 Đan Các.
Chia tay với nữ tử Luyện Dược Sư ngũ phẩm thần bí kia, Tiêu Vân Thiên mới phân phó Hoắc Vĩ:
- Đấu giá không được Đan Lô kia cũng không có gì là to tát. Dù sao thứ quan trọng nhất đối với ta trong buổi đấu giá hôm nay là Băng Di Thạch cũng đã tới tay. Được rồi, ngươi đưa Băng Di Thạch và 1 viên hỏa chủng cho ta. Còn đây là một bảng danh sách những vật phẩm ta cần. Ngươi giúp ta đến cửa hàng Luyện Khí hay Chú Tạo nào đó thu thập.
- Tam thiếu, ngươi cứ yên tâm.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night