|
|
26-08-2011, 10:11 PM
|
|
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 1: Truyá»n thuyết sÆ¡ hiện
Chương 6: Cứu Viện
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: aiemk46nhat2 - LSB
- Tốt! Cứ quyết định nhÆ° váºy Ä‘i, Khải Ân, ngÆ°Æ¡i hãy dẫn ngÆ°á»i Ä‘i trinh sát vị trà của quân phản loạn và vị trà của má»™t vạn quân địch.
Sau khi Ngả Lệ Ti thảo luáºn cùng các tÆ°á»›ng lÄ©nh, nà ng quyết định tiếp thu lá»i Ä‘á» nghị của Khang TÆ°, tiêu diệt Ä‘á»™i quân yếu hÆ¡n mình. Vì thế nhất định phải biết vị trà của cấm vệ quân phản bá»™i và vị trà của quân địch mục tiêu.
- Dạ.
Khải Ân tiếp nháºn mệnh lệnh vá»™i đứng Ä‘áºy hà nh lá»….
- Các tưởng lãnh còn lại chuẩn bị khai chiến! Giải tán.
Ngả Lệ Ti đứng dáºy ra lệnh.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng dáºy cung kÃnh nói:
- Dạ, cung tiễn bệ hạ!
Lúc Ngã Lệ Ti rá»i Ä‘i, khẽ liếc mắt nhìn Khang TÆ° Ä‘ang đứng trong góc, hắn cúi gầm đầu không nhìn thấy mặt. Nà ng thầm thở dà i, không dừng bÆ°á»›c theo đám vệ binh rá»i Ä‘i.
Lúc nà y nà ng có cảm giác nhÆ° Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nà ng và Khang TÆ° trải qua đã trở thà nh má»™t ká»· niệm. Hảo cảm lúc đầu của nà ng dà nh cho Khang TÆ°, sau khi nà ng tá»›i đại doanh nà y thì nó đã bị nà ng quên lãng. Không có gì đáng ngạc nhiên, chỉ vì nà ng đã từ Công chúa trở thà nh Nữ vÆ°Æ¡ng, còn Khang TÆ° chỉ là má»™t tên binh sÄ©.
Má»™t Công chúa sắp trở thà nh Nữ vÆ°Æ¡ng và má»™t tên binh sÄ© chẳng biết chết lúc nà o, thì hoà n toà n không thể có tình cảm. Nà ng quên Ä‘i hảo cảm thì không thể nảy sinh lòng yêu mến. Äây cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân vì sao Ngã Lệ Ti quên Ä‘i Ä‘oạn thá»i gian tốt đẹp đó. Äây cÅ©ng là má»™t loại tá»± cảnh giác của bản thân nà ng thôi.
Khang TÆ° hoà n toà n không quan tâm tá»›i Ngã Lệ Ti, cÅ©ng không thể biết Ngã Lệ Ti nghÄ© gì. Hắn chỉ biết mình là má»™t tên binh sÄ©, vÆ°Æ¡ng vị hay quân địch cÅ©ng không có nghÄ©a lý gì đối vá»›i hắn. Hắn không biết lý do vì sao mình được sinh ra trên Ä‘á»i, nếu tháºt sá»± biết thì đó chÃnh là sống cho đến lúc mình không thể tiếp tục sống nữa.
Sau khi Khang TÆ° rá»i khá»i soái trÆ°á»›ng, Ä‘i vòng vòng trong quân doanh không có chuyện gì là m, cuối cùng hắn vá» lại lá»u nghỉ ngÆ¡i. Vừa ngồi xuống thì Khải Ân tiến và o.
Khang Tư vội đứng lên chà o, Khải Ân mặt không chút tình cảm ra lệnh cho hắn:
- Khang TÆ° ngÆ°Æ¡i đã được chuyển và o quân Ä‘á»™i dÆ°á»›i trÆ°á»›ng ta rồi, ngÆ°Æ¡i láºp tức Ä‘i chấp hà nh nhiệm vụ trinh sát.
- Rõ.
Khang TÆ° biết đạo là là ăn cÆ¡m của ngÆ°á»i ta thì phải là m việc cho ngÆ°á»i ta, cho nên hắn hoà n toà n không nghÄ© tá»›i mình chÃnh là ngÆ°á»i có công lá»›n trong việc cứu thoát nữ vÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng lai, không được nghi ngại là điá»u không đúng, đêm hôm khuya khoác đã bị phái Ä‘i trinh sát tình hình của địch. Hắn cùng hoà n toà n không biết gã thô kệch Khải Ân nà y không ngá» vì Ngã Lệ Ti đặc biệt chiếu cố tá»›i hắn, mà đặc biệt quan tâm tá»›i hắn.
Äối vá»›i việc Ngã Lệ Ti gá»i Khang TÆ° tá»›i tham gia há»™i nghị của trưởng quan và cho Khang TÆ° lên tiếng là m Khải Ân hắn không được tá»± nhiên lắm. Äó cÅ©ng là tÆ° tưởng đã ăn sâu và o trong đầu óc của Khải Ân: "Ở giai cấp chế Ä‘á»™ nà y, hắn cho rằng binh sÄ© phải táºn tụy hết sức vì trưởng quan của há», đó là việc Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải là m. Hắn vẫn cho rằng Khang TÆ° cứu Ngã Lệ Ti là việc phải là m, mà vốn không cần phải khách sáo đối vá»›i Khang TÆ° nhÆ° váºy. Nói đến cùng cùng vì Khang TÆ° chỉ là má»™t tên binh sÄ©.
Khang TÆ° Ä‘i tá»›i chuồng ngá»±a, tùy ý chá»n má»™t con, cùng nháºn lấy vÅ© khÃ: trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng và mã Ä‘ao do má»™t tên kỵ binh Ä‘Æ°a tá»›i. Quân Ä‘á»™i của Khải Ân chia là m 100 tiểu Ä‘á»™i, má»—i Ä‘á»™i có l0 ngÆ°á»i. Những tiểu Ä‘á»™i nà y Ä‘á»u lần lượt rá»i khá»i quân doanh Ä‘i thám thÃnh hà nh tung của quân địch.
Quân hà m của Khang TÆ° là đội trưởng của tiểu Ä‘á»™i gồm 50 ngÆ°á»i, quân hà m nà y cÅ©ng chÆ°a hủy bá» dù Ä‘á»™i quân thứ chÃn bị diệt vong. Cho nên hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên trở thà nh trưởng quan của tiểu Ä‘á»™i 10 ngÆ°á»i kia. HÆ¡n nữa l0 tên kỵ binh kia là những tên dẫn Ä‘Æ°á»ng cho hắn và Ngã Lệ Ti lúc trÆ°á»›c. Äây có thể là lúc Khải Ân quan tâm đặc biệt tá»›i Khang TÆ°, lại biểu lá»™ ra là má»™t loại ngÆ°á»i thô kệch không có đẩu óc tinh tế. DÄ© nhiên Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là vì hắn muốn hoà n thà nh nhiệm vụ, nếu đổi lại má»™t và i kỵ binh không biết Khang TÆ°, tiểu Ä‘á»™i nà y cÅ©ng đừng nghÄ© đến việc hoà n thà nh nhiệm vụ rồi. Bởi vì không thể phối hợp được.
- Trưởng quan, xin há»i chúng ta nên Ä‘i vá» phÃa nà o lục soát đây?
Tên binh sÄ© há»i hắn mặc dù biết Khang TÆ° chỉ là tên Ä‘á»™i trưởng bá»™ binh nhÆ°ng hắn biết thuáºt cưỡi ngá»±a của Khang TÆ°, hÆ¡n nữa còn là đại công thần có công cứu bệ hạ, tin rằng không lâu nữa hắn sẽ trở thà nh Äại Ä‘á»™i trưởng kỵ binh. Cho nên hiện tại hắn đã coi Khang TÆ° trở thà nh Ä‘á»™i trưởng của mình rồi.
- Tháºt xin lá»—i, ta không quen vá»›i địa hình nÆ¡i nà y, ngÆ°Æ¡i nói xem chúng ta nên Ä‘i phÃa nà o lục soát đây?
Khang TÆ° lại há»i ngược lại, hắn nói thẳng là không biết, chÆ°a bao giá» hắn vì mặt mÅ©i của mình mà nói biết đối vá»›i chuyện mình không biết. Äặc biệt là trên phÆ°Æ¡ng diện đại sá»± tình hình quân Ä‘á»™i nà y.
- Kìa...
Vừa nghe Khang TÆ° há»i ngược lại- chẳng những tên kỵ binh nà y có chút sá»ng sốt mà chÃn tên binh sÄ© còn lại cÅ©ng sá»ng sá» nhìn Khang TÆ°. Bởi vì bá»n chúng cùng chÆ°a từng thấy qua có Trưởng quan nà o há»i ý kiến của binh sÄ©. Trưởng quan Ä‘á»u trá»±c tiếp hạ lệnh, binh sÄ© phải phục tùng theo.
Tên binh sÄ© kia thấy ánh mắt Khang TÆ° trong suốt, khóe miệng lá»™ ra má»™t Ãt ý cÆ°á»i thản nhiên đợi mình trả lá»i. Theo biểu cảm nà y của Khang TÆ° hắn biết đó không phải là vẻ mặt Ä‘ang cÆ°á»i nhạo mình, mà tháºt sá»± mong đợi mình trả lá»i.
Hắn trấn tÄ©nh lại cung kÃnh trả lá»i:
- Trưởng quan, thuá»™c hạ cho rằng, chúng ta nên Ä‘i tá»›i má»™t thị trấn nhá» cách đây hÆ¡n má»™t trăm dặm vá» phÃa tây nam để thăm dò, nếu nhÆ° quân địch đã Ä‘i qua nÆ¡i đó hay ở gần đó thì cÆ° dân của thị trấn nhất định biết chút Ä‘á»™ng tÄ©nh. Bởi vì lá»i đồn có khi nhanh hÆ¡n ngá»±a phi không biết bao nhiêu lần.
- Tốt, chúng ta hãy Ä‘i tá»›i đó thăm dò, phiá»n ngÆ°Æ¡i dẫn Ä‘Æ°á»ng được chứ?
Khang TÆ° láºp tức tiếp thu ý kiến của tên kỵ binh nà y, theo cách nói của tên kỵ binh, hắn Ä‘oán tên đó nhất định đã Ä‘á»c qua sách vở, Khang TÆ° rất tôn trá»ng những ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, đó là vì lúc còn nhá» hắn hâm má»™ nhất chÃnh là những thiếu niên có tiá»n Ä‘i há»c. HÆ¡n nữa tên kỵ binh nà y nói cÅ©ng có đạo lý.
-Kìa... Äược rồi, má»i Trưởng quan Ä‘i theo ta.
Tên kỵ binh nà y thoáng sá»ng sốt má»™t chút. Äối vá»›i binh sÄ© mà Trưởng quan còn dùng lá»i kÃnh trá»ng, hắn tháºt sá»± không biết Khang TÆ° rốt cuá»™c lả ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, sống ở xã há»™i rất phân biệt giai cấp nà y, đặc biệt là trong quân Ä‘á»™i, cho dù ngÆ°Æ¡i vốn là tên binh sÄ© bình dị dá»… gần nhÆ°ng sau khi ngÆ°Æ¡i trở thà nh Trưởng quan thì đối vá»›i binh sÄ© thông thÆ°á»ng bất giác sẽ nảy sinh ra cảm giác mình Æ°u việt hÆ¡n.
Äá»™i ngÅ© của Khang TÆ° Ä‘i theo tên kỵ binh kia, nhá» và o ánh trăng bất đầu vượt núi băng đèo, chạy vá» hÆ°á»›ng thị trấn nhá» không biết tên kia. Trên Ä‘Æ°á»ng Khang TÆ° theo sát tên kỵ binh phÃa trÆ°á»›c, sau khi trầm mặc má»™t hồi, hắn há»i:
- Ta tên là Khang Tư, còn ngươi?
Khang TÆ° chủ Ä‘á»™ng nói chuyện, là hắn muốn biết tên binh sÄ© nảy rốt cuá»™c có Ä‘á»c sách hay không.
Hắn cÅ©ng không dại Ä‘i há»i Công chúa có Ä‘á»c sách hay không, mà hắn cÅ©ng không muốn há»i, ở trong suy nghÄ© của hắn, Công chúa và hắn là ngÆ°á»i của hai thế giá»›i khác nhau. Còn nhÆ° há»i tên kỵ binh nà y, là vì hắn và Khang TÆ° Ä‘á»u là binh sÄ©, ngÆ°á»i cùng má»™t thế giá»›i. Äiá»u nà y cÅ©ng nói rõ ở táºn trong ná»™i tâm của Khang TÆ° vẫn còn tồn tại chế Ä‘á»™ giai cấp. Chẳng qua giai cấp của hắn chỉ chia là m hai loại quý tá»™c và bình dân mà thôi.
Sau khi Khang TÆ° tham gia quân Ä‘á»™i không phải hắn không nghÄ© đến chuyện há»c chữ, nhÆ°ng má»™t là chiến đấu suốt ngà y, căn bản không có thá»i gian. Hai là các huynh đệ trong quân doanh Ä‘á»u mù chữ giống nhÆ° hắn, muốn há»c cÅ©ng không há»c được,.
- Trưởng quan, thuộc hạ tên là Uy Nạp.
- Uy Nạp, ngÆ°Æ¡i hẳn là đá»c qua rất nhiá»u sách rồi chứ?
- Thuá»™c hạ chỉ Ä‘á»c qua và i cuốn nháºp môn mà thôi.
- A, tháºt hâm má»™ ngÆ°Æ¡i.
Nói xong Khang TÆ° ngẩng đầu nhìn vá» phÃa bầu trởi đêm Ä‘en nhÆ° má»±c, thở dà i tháºt sâu sau đó quay đầu nhìn Uy Nạp Ä‘ang lá»™ ra vẻ khó hiểu, cÆ°á»i nhà n nhạt:
- Từ khi ta hiểu chuyện đến giá» chỉ là má»™t cô nhi, hiện nay ta còn không biết má»™t chữ, cho nên ta rất hâm má»™ kẻ Ä‘á»c sách.
Có lẽ hắn bị ánh trăng và sao trên trá»i mê hoặc, báºt thốt ra thân pháºn cô nhi và chuyện mù chữ của mình.
Nghe nói nhÆ° thế, l0 tên kỵ binh kia Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng má»™t hồi, đại loại những chuyện nhÆ° thế không phải má»™t ngÆ°á»i trở thà nh Trưởng quan nà o cÅ©ng nói ra, thÆ°á»ng thÆ°á»ng há» Ä‘á»u giữ kÃn chuyện bà máºt nà y, giấu tháºt kỹ, ngay cả bạn thân cùng không hỠđể lá»™ ra, chứ đừng nói là thổ lá»™ vá»›i ngÆ°á»i má»›i quen biết có má»™t ngà y.
Khang TÆ° thấy dáng vẻ kinh ngạc của bá»n chúng, không khá»i cÆ°á»i nhạt, dừng ngá»±a lại. Hắn không cho rằng mình là má»™t cô nhi, hay mù chữ là chuyện đáng xấu hổ. CÅ©ng không nghÄ© là mình thuá»™c đẳng cấp thấp. Hắn cho rằng đây là quyết định của số mệnh, hắn căn bản không nghÄ© tá»›i phải phản kháng số mệnh, bởi vì số mệnh là không thể kháng cá»±.
Thấy Khang TÆ° dừng lại xuống ngá»±a, má»i ngÆ°á»i củng dừng lại. Bá»n chúng không biết Khang TÆ° vì sao Ä‘á»™t nhiên dừng lại, là vì lá»i hắn má»›i vừa nói sao? Chẳng qua rất nhanh chúng biết Khang TÆ° là m gì. Sau khi Khang TÆ° dừng lại, từ trên yên ngá»±a tìm được má»™t tấm vải bông, hắn bá»c chân ngá»±a lại.
Vốn hắn sợ tiếng vó ngá»±a sẽ khiến quân địch phát hiện, ban đêm ở nÆ¡i nà y yên tÄ©nh, tiếng vó ngá»±a có thể truyá»n tá»›i rất xa. Äến lúc đó muốn tìm quân địch, sợ rằng vẫn chÆ°a kịp phát hiện quân địch thì những ngÆ°á»i của mình có thể đã bị bắn thà nh tổ ong rồi. Những chuyện nà y, đám kỵ binh cÅ©ng biết, chúng cÅ©ng láºp tức bá»c móng ngá»±a lại.
Sau khi bá»c móng ngá»±a xong, má»i ngÆ°á»i lại lên ngá»±a chạy tiếp, Uy Nạp Ä‘á»™t nhiên tiến lại gần Khang TÆ° ở phÃa trÆ°á»›c, khẩn trÆ°Æ¡ng nói vá»›i Khang TÆ°:
- Trưởng quan, nếu nhÆ° ngà i không chê... Thuá»™c hạ có thể... dạy ngà i Ä‘á»c sách.
- Tháºt sao? Váºy là m phiá»n ngÆ°Æ¡i, cám Æ¡n.
Lần nà y nụ cÆ°á»i của Khang TÆ° lá»™ ra có chút cởi mở, không còn nhÆ° trÆ°á»›c kia cái gì cÅ©ng cÆ°á»i nhà n nhạt không quan tâm tá»›i.
Uy Nạp thấy nụ cÆ°á»i của Khang TÆ°, có chút cảm giác được thÆ°Æ¡ng mà lo, vá»™i và ng nói:
- Không dám, Trương quan ngà i khách sáo rồi.
Vừa rồi hắn mới đúng là nơm nớp lo sợ, sợ Khang Tư cự tuyệt còn trách mắng mình chứ.
Lúc nà y Khang TÆ° Ä‘á»™t nhiên ra dấu dừng lại, mặc dù đám kỵ binh thấy kỳ quái nhÆ°ng vẫn nghiêm chỉnh mán lệnh thúc ngá»±a dừng lại không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Sau khi dừng lại, bá»n chúng má»›i phát hiện trên con Ä‘Æ°á»ng tối Ä‘en dÆ°á»›i chân núi, có ánh lá»a.
Nhìn số lượng ánh lá»a kia và tốc Ä‘á»™ di Ä‘á»™ng, xem ra là má»™t Ä‘á»™i kỵ binh hÆ¡n 50 tên. HÆ¡n nữa nhìn Ä‘uốc của bá»n chúng tạo thà nh tráºn hình ná»a vòng tròn, có lẽ là đang bao vây để Ä‘uổi theo cái gi đó. Không lâu sau má»i ngÆ°á»i liá»n biết chúng truy Ä‘uổi cái gì: Ở trÆ°á»›c mặt bá»n há» có má»™t đám bóng Ä‘en Ä‘ang di Ä‘á»™ng, hÆ¡n nữa thỉnh thoảng truyá»n đến tiếng kêu thảm thiết.
Bá»n lÃnh cÅ©ng nhìn ra hÆ¡n 50 tên kỵ binh đó là kỵ binh trinh sát, đây lả khoảng cách thấy được từ cây Ä‘uốc và bóng Ä‘en phÃa trÆ°á»›c. NgÆ°á»i có thể giết chết mục tiêu cách xa mấy chục thÆ°á»›c, chỉ có thể là kỵ binh trinh sát được trang bị cung tên.
- Chúng ta có phái ngÆ°á»i trinh sát ở chá»— đó không? Khang TÆ° nhà n nhạt há»i.
- Trưởng quan, không có.
- Nói nhÆ° váºy đó là quân Ä‘á»™i của kẻ địch rồi.
- Äúng váºy, Trưởng quan, chúng ta phải láºp tức trở lại bẩm báo, quân địch rất nhanh sẽ tá»›i. Äây là đỠnghị của má»™t tên kỵ binh khác.
Khang TÆ° đứng lặng má»™t hồi, đối vá»›i tÄ©nh cảnh nà y, trÆ°á»›c đây hắn đã từng gặp qua, Khang TÆ° còn chÆ°a kịp nhá»› tá»›i chuyện xÆ°a, bá»—ng ở phÃa dÆ°á»›i truyá»n đến tiếng thét của bóng Ä‘en bị truy Ä‘uổi, đó là tiếng gà o phát ra từ má»™t tráng hán:
- Các huynh đệ! Chạy xuống thế nà y nhất định sẽ bị giết sạch! Dù sao cÅ©ng chết, chúng ta liá»u mạng vá»›i bá»n chúng Ä‘i! Hãy há»p sức lại liá»u mạng vá»›i chúng! Lên Ä‘i!
DÆ°á»›i sá»± kÃch Ä‘á»™ng của đại hán nà y, những ngÆ°á»i không cách nà o chạy trốn kia, Ä‘ang bắt đầu phản công- Nhất Thá»i má»™t hồi tiếng chém giết nhau dÆ°á»›i chân núi, chỉ trong chốc lát đám bóng Ä‘en ngã xuống hà ng loạt, nhÆ°ng mÆ°á»i mấy cây Ä‘uốc cÅ©ng bị dáºp tắc rÆ¡i trên mặt đất.
- Trưởng quan, có thể là ngÆ°á»i của chúng ta ở phÃa dÆ°á»›i, chúng ta nên Ä‘i xuống cứu bá»n há»! Uy Nạp vá»™i nói, không đợi Khang TÆ° trả lá»i liá»n nói tiếp:
- Quân địch còn lại hÆ¡n 40 ngÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên bị chúng ta táºp kÃch từ bên hông, trong bóng đêm, bá»n chúng căn bản không Ä‘oán được thá»±c lá»±c của chúng ta, nhất định sẽ sợ hãi bá» chạy.
Linh quang chợt lóe, Khang Tư vội và ng thét lớn:
- Quân Ä‘á»™i thứ bảy thuá»™c Khi Hồng Quốc nghe lệnh! Tiá»u Ä‘á»™i thứ nhất, thứ hai từ bên trái đánh bá»c sÆ°á»n! Tiểu Ä‘á»™i thứ ba, thứ bốn từ bên phải đánh bá»c sÆ°á»n! Xung phong!
Lúc lao xuồng núi, Khang Tu vô cùng bá»™i phục Uy Nạp, hắn biết đó cÅ©ng là kiến thức há»c từ trong sách. Bởi vì hắn không nghÄ© ra Ä‘iá»u nà y.
Lúc Khang TÆ° thét gá»i tên Ä‘á»™i ra, Uy Nạp vá»™i lá»›n tiếng đáp- lúc hô xung phong, những kỵ binh khác cÅ©ng biết ý đồ của Uy Nạp và Khang TÆ° nên đồng thanh reo hò, cùng theo Khang TÆ° phóng xuống chân núi.
Má»i ngÆ°á»i dÆ°á»›i chân núi nghe được tiếng gà o thét reo hò Ä‘á»™t nhiên truyá»n từ trên núi xuống, lặp tức ngừng chém giết. Tiếng reo hò của đám Khang TÆ° truyá»n xuống, vang vá»ng khắp đồi núi, khiến cho âm thanh trở nên mÆ¡ hồ, nghe không ra có bao nhiêu ngÆ°á»i thét lên. Chẳng qua câu mở đầu của Khang TÆ° kia lại mÆ¡ hồ có thể nghe rõ.
Sau khi đám bóng Ä‘en nghe rõ ná»™i dung, láºp tức reo hò lên, giá»ng nói lá»›n kia lại hô lên:
- Các huynh đệ! Quân cứu viện tá»›i rồi! Xông lên Ä‘i! Giết hết bá»n khốn kia!
Theo sự cỠđộng của hắn, sĩ khà tăng lên, tiếng chém giết lại một lần nữa vang dội.
HÆ¡n 40 gã trinh sát kia, vốn Ä‘ang nghi thần nghi quá»·, bán tÃn bán nghi. Bá»n chúng cÅ©ng không tin nÆ¡i nà y có quân địch mai phục, chúng không nghe tiếng bÆ°á»›c chân hoặc tiếng vó ngá»±a trên núi.
Khi một tên trinh sát cầm cây đuốc chiếu và o thân hình của Khang Tư, chợt la lên:
- Äịch táºp... A...
Hắn liá»n bị Khang TÆ° Ä‘á»™t ngá»™t đâm chết. Bất thình lình bá»n Trinh sát nghe tiếng thét dãy chết của tên nà y, bá»n chúng đã bắt đầu tin tháºt là chung quanh Ä‘á»u có quân địch, hÆ¡n nữa số lượng quân địch phải đông gấp mấy lần mình. DÆ°á»›i tình huống nhÆ° váºy, cho dù kẻ ngu đần cÅ©ng sẽ chá»n cách bá» chạy.
Những cây Ä‘uốc dồn dáºp bị vứt xuống, đám kỵ binh trinh sát bắt đầu chạy trốn. Lúc nà y bá»n chúng nghÄ© ánh sáng cây Ä‘uốc sẽ gá»i tá» thần đến. Äám kỵ binh của Khang TÆ° dÄ© nhiên sẽ không bá» qua cÆ¡ há»™i nhÆ° thế, cả đám Ä‘uổi theo phÃa sau truy giết má»™t tráºn, má»™t lúc sau má»›i buông tha chạy vá» chá»— cÅ©.
Lúc nà y, những ngÆ°á»i chiến đấu củng bá»n trinh sát kia, nhặt lấy cây Ä‘uốc chiếu sáng, bắt đầu thu dá»n chiến trÆ°á»ng. DÆ°á»›i ánh sáng có thể thấy được ngÆ°á»i của bá»n há» còn khoảng má»™t trăm ngÆ°á»i, nằm lại ngổn ngang trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng khoảng má»™t trăm ngÆ°á»i. Bá»n há» Ä‘á»u mặc y phục khinh bá»™ binh rách nát, tay cầm thanh kiếm sứt mẻ. Thảo nà o bị Ä‘á»™i trinh sát giết chết hÆ¡n phân ná»a.
Lúc nà y má»™t gã tráng hán cầm lấy cây Ä‘uốc tiến lên đón đám ngÆ°á»i Khang TÆ°. Lúc đó đám Khang TÆ° má»›i biết ngÆ°á»i nà y chÃnh là lá»›n tiếng thét to khÃch lệ má»i ngÆ°á»i:
- Binh sÄ© tiểu Ä‘á»™i thứ 3 quân Ä‘oà n bá»™ binh thứ 9 Thiên tÆ°á»›ng thứ 5, Äạt Y, tham kiến Trưởng quan.
Nói xong hắn chà o theo quân lễ.
Dá»±a và o ánh Ä‘uốc, Khang TÆ° nhìn thấy gã binh sÄ© tên là Äạt Y, có vóc ngÆ°á»i hùng tráng, bá»™ dáng cÅ©ng rất thô lô. Nhìn bá» ngoà i tháºt không nghÄ© tá»›i hắn còn là m được chuyện khÃch lệ sÄ© khà của binh sÄ©.
Khang Tư xuống ngựa đáp lễ nói:
- Ta là đội trưởng của tiểu đội thứ 20 quân đoà n bộ binh thứ 9 Thiên tướng thỠ9, Khang Tư. Hắn không ngỠở chỗ nà y mình có thể gặp gỡ binh sĩ chạy trốn từ biên giới quân doanh, hơn nữa cùng số hiệu với mình.
Lúc nà y bá»n binh sÄ© vây đến xì xà o vá»›i nhau náo Ä‘á»™ng cả lên, có lẽ bá»n chúng cÅ©ng không ngá», gã kỵ sÄ© trÆ°á»›c mắt nà y giống nhÆ° là thủ lÄ©nh của đám kỵ binh, váºy mà lại là đội trưởng của cánh bá»™ binh. Chẳng qua trong đám bá»n chúng láºp tức có mấy tên cùng nhau quay vá» phÃa Khang TÆ° hà nh lá»…, nói:
- Trưởng quan, thuộc hạ là binh sĩ tiểu đội thứ 7, 8 quà n đoà n bộ binh thứ 9 Thiên tướng thứ 9.
Bá»n chúng là ngÆ°á»i cùng quân doanh vá»›i Khang TÆ°, lúc Khang TÆ° lên là m Ä‘á»™i trưởng, chúng Ä‘á»u thấy được hình dáng của Khang TÆ°. Nên khi vừa nghe Khang TÆ° nói ra tên, chúng liá»n chạy tá»›i nháºn nhau. Mấy ngà y qua bá»n há» trốn đông trốn tây, chạy vá» phÃa lãnh thổ, có thể nói cả bá»n Ä‘á»u pháºp phồng lo sợ. Vừa rồi bị kỵ binh trinh sát phát hiện, bị Ä‘uổi giết mấy mÆ°Æ¡i dặm, vì thế sau khi bá»n chúng nháºn "bà con" vá»›i Khang TÆ° xong liá»n ngồi phệt xuống nghỉ ngÆ¡i. Còn những binh sÄ© may mắn còn sống kia đã sá»›m ngồi nghỉ rồi.
- Binh sĩ dưới trướng Thiên tướng thứ 9 còn ai ở nơi nà y không?
Khang TÆ° nhìn bá»n há» há»i.
Một gã binh sĩ vội và ng đứng lên, có chút khổ sở bẩm báo:
-Trưởng quan... binh sÄ© dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Thiên tÆ°á»›ng thứ 9 chỉ còn ba ngÆ°á»i chúng ta thôi.
Khang TÆ° không nói nên lá»i, tình huống nà y hắn cÅ©ng nghÄ© đến, dÆ°á»›i tình huống đó, những ngÆ°á»i nà y có thể chạy thoát đã coi nhÆ° may mắn lắm rồi.
- Kìa, Trưởng quan, các huynh đệ khác đâu?
Äạt Y nhìn chung quanh sau đó có chút không hiểu quay sang há»i Khang TÆ°.
Khang TÆ° biết hắn lấy là m lạ vì sao chỉ có 11 tên kỵ binh xuất hiện, còn những binh sÄ© khác đâu? Cho nên hắn cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Không còn ai khác, nÆ¡i nà y chỉ có 11 ngÆ°á»i chúng ta thôi. Vừa rồi chúng ta đánh lừa quân địch.
Má»i ngÆ°á»i vừa nghe xong Ä‘á»u ngÆ¡ ngác há hốc miệng, không nghÄ© tá»›i vừa rồi chỉ có 11 gã kỵ binh mà dám phát Ä‘á»™ng công kÃch vá»›i hÆ¡n 50 tên trinh sát. Chỉ có váºy mà cÅ©ng giúp nhiá»u cho bá»n há», chÃnh nhá» những ngÆ°á»i nà y bá»n há» má»›i tránh khá»i toà n quân bị tiêu diệt.
Thấy những ngÆ°á»i bên cạnh kinh ngạc sững sá», ba gã binh sÄ© cùng má»™t quân doanh vá»›i Khang TÆ° đắc ý nói:
- Có gì đáng kinh ngạc chứ? Quân địch mà đội trưởng Khang TÆ° giết có thể xếp bằng mấy Thiên tÆ°á»›ng, hÆ¡n 50 gã địch nhân thì tÃnh là m gì? Ông ấy chÃnh là Chiến Thần trong quân doanh của chúng ta đấy!
Nghe nói nhÆ° thế má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng tinh thần, má»™t tên binh sÄ© bên cạnh liá»n vá»™i và ng há»i:
- Ông ấy chÃnh là Chiến Thần được truyá»n khắp trong đại doanh?!
Khang TÆ° nháºn được cái danh hiệu nà y, đó là chiến tÃch lúc hắn tham gia quân Ä‘á»™i, lúc đầu thì lÆ°u truyá»n trong quân doanh, sau đó lão binh truyá»n cho tân binh. Tân binh lại truyá»n cho những tân binh của tráºn doanh khác, sau đó cứ từ từ truyá»n bá rá»™ng ra. Chẳng qua ngoại trừ những ngÆ°á»i trong tráºn doanh của Khang TÆ° biết thân pháºn của hắn là Chiến Thần, những ngÆ°á»i khác cÅ©ng không biết Chiến Thần là ai, chỉ biết trong quân Ä‘á»™i của mình có ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Äó cÅ©ng là là do vì sao Khang TÆ° không có Ä‘Æ°a lá»… váºt cho Trưởng quan, còn bị tên Thiên tÆ°á»›ng tham công bổ nhiệm là m Ä‘á»™i trưởng. Thà nh tháºt mà nói tên Thiên tÆ°á»›ng nà y chiếm lấy má»™t ná»a quân công giết địch của Khang TÆ°.
DÄ© nhiên trong quá trình loan truyá»n thì lá»i đồn sẽ biến thà nh thú vị. Bá»n lÃnh cÅ©ng hy vá»ng Thần chiến tranh ở cùng phe mình, có nhÆ° váºy má»›i mang đến may mắn cho há». Vì thế lúc truyá»n lại sá»± tÃch của Khang TÆ°, cÅ©ng vô tình thêm mắm thêm muối má»™t chút, khuyếch trÆ°Æ¡ng truyá»n thuyết Chiến Thần lên gấp mấy lần, mấy chục lần. Có lẽ chúng sợ không nói nhÆ° váºy, không thể bá»™c lá»™ phong thái của Chiến Thần. Những lá»i đồn đãi khoa trÆ°Æ¡ng nà y, cà ng truyá»n cà ng biến thà nh câu chuyện chân tháºt.
Äám binh sÄ© Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i cÅ©ng lá»™ ra vẻ sùng bái nhìn Khang TÆ°, không ngá» Chiến Thần trong truyá»n thuyết ở ngay trÆ°á»›c mặt mình. Lúc nà y bá»n há» cho rằng Khang TÆ° dùng l0 tên kỵ binh tá»›i đánh lén, là kế hoạch có dÅ©ng có mÆ°u. DÄ© nhiên nếu nhÆ° lần nà y Khang TÆ° đánh lén không thà nh công thì bá»n há» cÅ©ng sẽ không lá»™ ra ánh mất nhÆ° thế. Chiến trÆ°á»ng là thiên hạ của kẻ thắng, chỉ có kẻ thắng má»›i có thể được trá»i cao sủng ái, chỉ có kẻ thắng má»›i xứng là Chiến Thần.
Khang TÆ° hoà n toà n không biết tâm tÆ° của đám quân há»—n tạp nà y Ä‘á»u Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» mình. Hắn Ä‘ang há»i Äạt Y vá» quân tình của địch nhân.
- Äạt Y, các ngÆ°Æ¡i gặp phải quân trinh sát và o lúc nà o?
- Trưởng quan, lúc trá»i vừa cháºp tối thì chúng ta gặp chúng, Ä‘iên cuồng chạy mấy mÆ°Æ¡i dặm tá»›i đây.
Vẻ mặt của Äạt Y chán nản, má»™t Ä‘á»™i vốn hÆ¡n hai trăm ngÆ°á»i, lại bị hÆ¡n 50 ngÆ°á»i giết chỉ còn lại hÆ¡n 100 ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa Ä‘a số hÆ¡n 100 ngÆ°á»i còn lại cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng. Sá»± khác nhau giữa binh chủng và vÅ© khà tinh xảo mặc dù không thể quyết định cho thắng bại, nhÆ°ng vẫn có thể quyết định phần lá»›n tình hình chiến đấu.
- Trưởng quan, xem ra quân chủ lá»±c của địch nhân cách chúng ta chừng má»™t trăm dặm thôi. Uy Nạp tiếp lá»i, đó là suy Ä‘oán thông thÆ°á»ng theo khoảng cách giữa trinh sát và quân chủ lá»±c là 50 dặm.
- Ừ, mà không biết rốt cuá»™c phÃa sau bá»n khốn nà y có phải cấm vệ quân hay không?
Khang TÆ° gáºt đầu, nhiệm vụ của bá»n há» chÃnh là phải tìm ra cấm vệ quân, sau đó né tránh bá»n chúng, rồi giao thủ vá»›i nhóm địch nhân khác. DÄ© nhiên Ä‘iá»u cẩn yếu là hai nhóm địch nhân phải tách rá»i ra má»›i được.
-Trưởng quan, địch nhân kia không phải là cấm vệ quân, chúng là quân Ä‘á»™i bình thÆ°á»ng há»—n hợp khinh kỵ binh và khinh bá»™ binh, Äạt Y ở bên cạnh nói.
- NgÆ°Æ¡i chắc chắn chứ? Là m sao ngÆ°Æ¡i biết? Uy Nạp vừa nghe xong vá»™i và ng há»i.
Äạt Y kiên quyết nói:
- Lúc chúng ta phát hiện bá»n chúng, liá»n xoay ngÆ°á»i chạy trốn thì má»›i bị đám kỵ binh trinh sát Ä‘uổi giết.
- Váºy ngÆ°Æ¡i biết vị trà quân phản loạn không? Uy Nạp há»i.
- Quân phản loạn? A, cấm vệ quân à ? Cái nà y ta không biết, nhÆ°ng mà phá»ng chừng bá»n chúng phái tiến quân phÃa bên kia, hai Ä‘á»™i quân của chúng hẳn là cách nhau rất xa, Äạt Y suy nghÄ© má»™t lúc nói không xác định lắm.
- Ừ, bá»n chúng có thể vì Ä‘á»™i quân mở Ä‘Æ°á»ng phÃa sau, mà tạo thà nh tráºn hình Sừng Trâu sao? Uy Nạp lầm bầm trong miệng, nhÆ°ng vừa nói xong hắn láºp tức quay sang Khang TÆ° nói:
- Trưởng quan, chúng ta trở vê bẩm báo quân tình đi. Chúng ta đã biết vị trà của đội địch nhân nà y, hoà n thà nh nhiệm vụ rồi.
Sau đó hắn còn bồi thêm một câu:
- NhÆ° váºy quân ta có thể vượt lên trÆ°á»›c khi bá»n chúng há»™i há»p, tiêu diệt mục tiêu.
Khang TÆ° vô cùng bá»™i phục Uy Nạp, cho nên hắn rất nghe lá»i của Uy Nạp, vừa nghe xong liá»n vá»™i và ng đứng lên ra lệnh:
- Trở vỠquân doanh!
-0-0-0-
Cấm vệ quân của Ân Nặc Ä‘ang đóng quân nghỉ ngÆ¡i trên má»™t đồng bằng. Ưu thế của kỵ binh là có thể phát Ä‘á»™ng công kÃch trá»±c diện, mà cho phát huy được Æ°u thế của kỵ binh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là trên đồng bằng. Còn ở miá»n núi thì kỵ binh đúng là bá» chân bá» tay.
Ân Nặc rất giáºn dữ, mấy ngà y qua, chẳng những lÆ°Æ¡ng thảo cung ứng không kịp, hÆ¡n nữa đại ca hắn còn kêu hắn là m tiên phong dẫn ngÆ°á»i mở Ä‘Æ°á»ng! Chuyện tiến phÆ¡ng nà y còn không có gì, chẳng qua lại chỉ phái hai vạn quân cho mình, má»™t vạn là thiết kỵ của mình, má»™t vạn dÄ© nhiên là quân há»—n hợp! HÆ¡n nữa còn nói dùng cái tên đẹp gì đó tráºn hình Sừng Trâu, thì ra muốn cô láºp má»™t vạn quân thiết kỵ của mình lại.
- Rõ rà ng hắn muốn tiêu diệt quân lực của ta!
Ân Nặc vừa nghe Long Nạp ra lệnh thì hắn cÅ©ng biết vị VÆ°Æ¡ng huynh nà y có chủ ý gì. May là mấy ngà y qua cÅ©ng không gặp phải sá»± chống cá»± của địch nhân, cho nên tạm thá»i vẫn chÆ°a tổn thất, nhÆ°ng Ân Nặc biết phÃa trÆ°á»›c mình có quân kỵ binh thứ 7 vá»›i đại quân ba vạn của Khi Hồng Quốc! Má»™t khi đụng Ä‘á»™ má»™t vạn thiết kỵ của hắn có thể chỉ còn sống má»™t hai ngà n ngÆ°á»i.
- Lợi hại! Bằng lòng hy sinh má»™t nhóm chiến kỵ để tiêu diệt Khi Hồng Quốc. HÆ¡n nữa còn phái quân mình Ä‘i chịu chết, nhằm tiêu diệt lá»±c lượng của mình! Tháºt là độc ác, đại ca.
An Nặc nhìn bầu trởi đém vô táºn thở dà i nói.
MÆ°á»i vạn đại quân của Long Nạp trong đại doanh Ä‘ang chiếm đóng ở biên giá»›i, hÆ¡n nữa gần mÆ°á»i vạn viện quân trong nÆ°á»›c liên tục kéo tá»›i, nếu nhÆ° toà n quân tiến công. Khi Hồng Quốc sá»›m muá»™n cÅ©ng bị tiêu diệt, Ân Nặc cÅ©ng không cần rá» rà ở nÆ¡i nà y mà pháºp phồng lo sợ.
Ân Nặc lắc đầu, nếu nhÆ° hắn thay thế chá»— của Long Nạp, chắc chắn sẽ không là m ra quyết sách gây hại cho quân mình nhÆ° váºy. Lúc nà y má»™t gã kỵ binh giục ngá»±a chạy nhÆ° bay đến trÆ°á»›c mặt hắn, phóng xuống ngá»±a vá»™i và ng bẩm báo:
- Äiện hạ, tả quân lá»t và o ổ táºp kÃch của quân địch, thỉnh Ä‘iện hạ trợ giúp!
- Ừ, rốt cục cÅ©ng xuất hiện, toà n quân táºp há»p!
Ân Nặc gáºt đầu, lá»›n tiếng ra lệnh, hắn biết mục Ä‘Ãch của địch nhân, mặc dù hắn không muốn biến thà nh con cá» của Long Nạp, nhÆ°ng hắn biết chuyện môi hở răng lạnh, nếu Ä‘á»™i quân há»—n tạp kia bị tiêu diệt, Ä‘á»™i quân của mình sẽ đối mặt địch nhân gấp ba lần, vì thế hắn quyết định phải toà n lá»±c cứu viện má»›i được.
Khi cả quân doanh Ä‘ang lặng lẽ nháºn được mệnh lệnh láºp tức bắt đầu náo nhiệt cả lên. Ân Nặc cÅ©ng trở và o trong trÆ°á»›ng doanh của hắn, chỉnh trang phục lại. Má»›i vừa mặc khôi giáp Ä‘eo kiếm, má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên giống nhÆ° từ dÆ°á»›i đất chui lên, quỳ lạy ở trÆ°á»›c mặt Ân Nặc. Bá»n thân binh Ä‘ang giúp hắn chỉnh trang biết Ä‘iá»u lui xuống.
Hình như Ân Nặc biết tồn tại của cái bóng kia, cũng không lộ vẻ ngạc nhiên, không hỠđể ý tới hắn, tự mình tiếp tục chỉnh trang y phục.
- Äiện hạ, Long Nạp Ä‘iện hạ Ä‘á»™t nhiên quay vá» nÆ°á»›c rồi.
Cái bóng kia chá» bá»n thân binh lui ra hết má»›i mở miệng nói.
- À? Xây ra chuyện gì? Hắn có mang quân Ä‘á»™i vá» không? Ân Nặc chợt ngừng má»i hà nh Ä‘á»™ng, xoay ngÆ°á»i kinh hãi há»i.
- Không có, Ä‘iện hạ hắn giao quyá»n chỉ huy quân Ä‘á»™i lại cho Khải Lạp, chỉ dẫn theo mấy ngà n kỵ binh vá»™i vã chạy trở vá» nÆ°á»›c.
- Phát sinh chuyện gì?
An Nặc Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến cái gì vá»™i há»i:
- Viện quân trong nÆ°á»›c vẫn tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng tá»›i đây chứ?
- Viện quân trong nước đột nhiên ngừng hà nh quân, cũng có dấu hiệu quay trở vỠnước.
- Ừ... Trong nÆ°á»›c nhất định đã xảy ra chuyện lá»›n gì rồi, ngÆ°Æ¡i láºp tức trở vá» Ä‘iá»u tra!
- Dạ!
Theo thanh âm cái bóng biến mất.
Ân Nặc vừa choà ng áo khoác vừa trầm tÆ°, lúc nà y má»™t gã thân binh vén mà n cá»a lên, cung kÃnh bẩm báo:
- Äiện hạ, có sứ giả của TÆ°á»›ng quân Khải Lạp.
- Cho hắn và o.
- Dạ.
Tên thân binh lui xuống, chỉ chốc lát một gã binh sĩ đi và o quỳ xuống:
- Tham kiến điện hạ.
- Äứng lên Ä‘i, có chuyện gì?
- Äiện hạ, Thái Tá» Ä‘iện hạ có ý chỉ cho Ä‘iện hạ. Nói xong hai tay dâng lên má»™t quyển công văn.
Ân Nặc tiếp lấy nhìn thoáng qua rồi khép lại:
- Äại ca hắn kêu ta bảo vệ khu vá»±c chiếm đóng, hắn Ä‘i đâu rồi?
- Thuộc hạ không biết.
Nhìn vẻ mặt tên binh sÄ© kia, Ân Nặc cÅ©ng biết hắn là tâm phúc của Long Nạp, biết há»i cÅ©ng vô Ãch bèn phất tay cho hắn lui xuống. Ân Nặc vừa má»›i đứng ở mà n cá»a, má»™t gã tÆ°á»›ng lÄ©nh đã chạy tá»›i cung kÃnh nói:
- Äiện hạ, toà n quân đã táºp hợp xong.
- Ừ, trở vỠđại doanh ở biên giới.
- Hả... Dạ!
Mặc dù tên tưởng lĩnh kia rất lấy là m lạ với mệnh lệnh của Ân Nặc nhưng hắn vẫn chấp hà nh.
Ân Nặc phóng lên ngá»±a, thoáng nhìn vá» phÃa quốc ná»™i, thấp giá»ng nói:
- Xem ra sắp đại loạn đến nơi rồi.
Hắn biết trong nÆ°á»›c nhất định đã xảy ra chuyện lá»›n gì đó. Má»™t vạn quân thiết kỵ tâm phúc nà y có thể là tiá»n vốn của hắn, dÄ© nhiên không thể lãng phà ở nÆ¡i nà y. Cho nên hắn quyết định không Ä‘i cứu đám quân há»—n tạp kia.
-0-0-0-
Khang Tư trở lại quân doanh, tiểu đội của hắn có công lao lớn nhất trong một trăm tiểu đội được phái ra, chẳng những dò thám được vị trà của đội quân hỗn tạp của địch, hơn nữa còn cứu vỠhơn một trăm tên binh sĩ.
Khi Khải Ân nghe báo cáo của Khang TÆ°, hắn há hốc miệng, không nghÄ© tá»›i Khang TÆ° lại có thể hoà n thà nh nhiệm vụ, mà phải nói là xuất sắc hoà n thà nh nhiệm vụ. Chẳng qua hắn thoáng sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức vá»— vá»— vai Khang TÆ°:
-Tiểu tá» giá»i, có bản lÄ©nh nha! Ta giúp ngÆ°Æ¡i báo công!
Mặc dù hắn tÆ° tưởng phân biệt giai cấp rất nặng, nhÆ°ng đối vá»›i ngÆ°á»i có công lại cÆ° xá» rất công bằng. Äiá»u nà y có thể là từ tÃnh tình ngay thẳng của hắn mà ra.
Khải Ân đi và o soái trướng không lâu, thì bước ra với vẻ mặt ngượng ngùng. Hắn đi tới trước mặt Khang Tư, lúng túng gãi gãi đầu như muốn nói cái gì.
Má»i ngÆ°á»i vừa nhìn thấy biểu cảm trên mặt của hắn, thì biết rằng Khang TÆ° không có hi vá»ng thăng quan. MÆ°á»i tên kỵ binh kia Ä‘á»u nhìn Khang TÆ° vá»›i ánh mắt cảm thông, còn hÆ¡n 100 tên khinh bá»™ binh kia thì tức giáºn nhìn chòng chá»c và o Khải Ân. Äối vá»›i chuyện thăng quan Khang TÆ° cÅ©ng không thèm quan để ý tá»›i, hắn chỉ mÄ©m cÆ°á»i nhà n nhạt nhìn Khải Ân.
Sau má»™t lúc trầm mặc, Khải Ân rốt cục cÅ©ng nói chuyện, những lá»i nói của hắn lại là m cho má»i ngÆ°á»i nghe thấy Ä‘á»u ngây dại cả lên:
- Khang TÆ°, ta tá»›i truyá»n đạt ý chỉ của bệ hạ: "Khang TÆ° xuất sắc hoà n thà nh nhiệm vụ, và giải cứu hÆ¡n 100 tên binh sÄ©. Nay phong Khang TÆ° là m Ä‘á»™i trưởng Trung Ä‘á»™i há»—n hợp: 100 Kỵ binh và bố trà hÆ¡n 100 binh sÄ© bá»™ binh và o Trung Ä‘á»™i há»—n hợp.
Trung Ä‘á»™i há»—n há»p? Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chÆ°a từng nghe qua cái tên nà y, hÆ¡n nữa má»™t Äại Ä‘á»™i há»—n há»p có 500 ngÆ°á»i. Hiện tại má»›i có hÆ¡n 200 ngÆ°á»i, đây quả thá»±c là đội trưởng mà không giống Ä‘á»™i trưởng. Äại Ä‘á»™i trưởng mà không có quan hà m Äại Ä‘á»™i trưởng. Xem ra cái trung Ä‘á»™i má»›i nà y là m ra, lấy danh xÆ°ng Trung Ä‘á»™i trưởng là quân hà m thÃch hợp nhất.
Tháºt ra sinh ra cái quân hà m má»›i nà y, là vì sau khi đám tÆ°á»›ng lãnh biết được công lao của Khang TÆ°, liá»n phản đối việc phong hắn là m Äại Ä‘á»™i trưởng. Thá» nhất là bởi vì không có dÆ° quân, thứ hai lả tên binh sÄ© má»›i tá»›i nà y sao có thể là m Äại Ä‘á»™i trưởng chứ? NhÆ°ng công lao của Khang TÆ° quả tháºt không thể phủ nháºn, cÅ©ng không thể không thưởng cho ngÆ°á»i có công. Vì lẽ đó bá»n há» má»›i nghÄ© ra biện pháp nà y, chỉ cấp cho 100 tên kỵ binh thì giải quyết được vấn Ä‘á» rồi, vá» phần hÆ¡n 100 tên bá»™ binh, bá»n há» lại không muốn nháºn lấy, sợ vÆ°á»›ng tay vÆ°á»›ng chân vì thế tiện thể cấp cho Khang TÆ° luôn.
Tất cả bá»n há» Ä‘á»u cố ý quên chuyện Khang TÆ° là "đại công thần" có công cứu giá bệ hạ. Tháºt sá»± nếu ban thÆ°á»ng đúng theo công lao, thấp nhất củng là má»™t Thiên tÆ°á»›ng, nếu váºy thì trong bá»n há» có thể có ngÆ°á»i sẽ mất chức TÆ°á»›ng quân. Cho nên bá»n tÆ°á»›ng lÄ©nh đểu nói công lao lá»›n đó phải đợi khi trở vá» thủ đô má»›i ban thưởng sau, nhÆ°ng chúng không ngá» Khang TÆ° lại láºp công thêm lần nữa, không thưởng không được đây, không thể là m gì khác chúng đã nghÄ© ra biện pháp nà y.
Mặc dù Ngả Lệ Ti rất muốn phong quân hà m cao hÆ¡n cho Khang TÆ°, nhÆ°ng kiêng dè vì mình còn phải dá»±a và o các TÆ°á»›ng quân nà y giúp lên ngôi Nữ vÆ°Æ¡ng, vì lẽ đó Ä‘Ã nh phải tiếp nháºn ý kiến của há», đợi sau khi trở vá» thủ đô sẽ tưởng thưởng sau.
Sau khi Khang TÆ° nghe Khải Ân truyá»n đạt mệnh lệnh, hắn cÆ°á»i khốc, không nghÄ© tá»›i mình vừa má»›i là m Ä‘á»™i trưởng má»™t Ä‘á»™i 50 ngÆ°á»i không bao lâu, giá» lại được là m Trung Ä‘á»™i trưởng 200 ngÆ°á»i.
.
|
Äã có 29 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^), baovehoahong, blindsoul, cucuom2009, daotuannghia, GoodLuck, hanoinho, hatxi1234, hellboy, hieubh1307, hoainamvuong, hoc2k, hungbathien, huyquoc52_2005, kongcha, lequangt1, LOLA, lukrin140, meolac, myklovegp, nguyensiro, nguyentam, orpheus, phuquoc2010, quocviet11, saobuon198, saokyvayne, tieuquyvodanh, toptep
|
28-08-2011, 09:16 AM
|
|
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 1: Truyá»n thuyết sÆ¡ hiện
ChÆ°Æ¡ng 7: Luáºn công ban thưởng
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: aiemk46nhat2 - LSB
-Chúng tÆ°á»›ng sÄ©! Äây là cuá»™c chiến tiêu diệt địch nhân Ä‘uổi bá»n xâm lược ra khá»i đất nÆ°á»›c, chúng ta hãy anh dÅ©ng chiến đấu...
TÆ°á»›ng quân Cổ Lạp Ä‘ang khÃch lệ tinh thần binh sÄ©, Khang TÆ° Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa Cổ Lạp không có nghe chút nà o, hắn chẳng qua là nhìn đám bá»™ hạ trÆ°á»›c mặt mình.
Xếp hà ng phÃa trÆ°á»›c là hÆ¡n 100 tên kỵ binh thay khôi giáp bá»™ binh, tay cầm trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng, lÆ°ng Ä‘eo mã Ä‘ao, Äại doanh nà y Ä‘á»u là kỵ binh, cho nên trong kho vÅ© khà đá»u là vÅ© khà của kỵ binh, chẳng qua bá»n bá»™ binh tháºt giống nhÆ° Khang TÆ° đối vá»›i mã Ä‘ao trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng cÅ©ng rất hà i lòng.
Äứng ở bên cạnh bá»™ binh chÃnh lả Äạt Y, hắn được Khang TÆ° giao nhiệm vụ là m Phân Ä‘á»™i trÆ°Æ¡ng, phụ trách những tên bá»™ binh kia.
Mà đứng bên cạnh hà ng ngÅ© má»™t trăm tên khinh kỵ binh ở phÃa sau là Uy Nạp cÅ©ng được Khang TÆ° giao nhiệm vụ là m Phân Ä‘á»™i trưởng, phụ trách kỵ binh.
Vốn quân hà m bổ nhiệm phải là Thiên tÆ°á»›ng má»›i có quyá»n lá»±c. NhÆ°ng quân hà m của Khang TÆ° vốn lả không tồn tại, hÆ¡n ná»a quân hà m Phân Ä‘á»™i trưởng nà y cÅ©ng không tồn tại, vả lại trung Ä‘á»™i há»—n hợp của hắn cÅ©ng không có dÆ°á»›i quyển của ai. Cho nên Khang TÆ° tá»± chủ trÆ°Æ¡ng giao quyá»n cho thuá»™c hạ cÅ©ng không có ngÆ°á»i nà o có ý kiến. Xem ra Khang TÆ° mạo muá»™i Ä‘á» xuất ra há»—n há»p trung Ä‘á»™i má»›i nà y, ngược lại rất thuáºn tiện cho quyá»n bổ nhiệm của Khang TÆ°.
NhÆ°ng tháºt ra Khang TÆ° không có nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy, hắn chỉ vì tiện lợi cho việc chỉ huy. HÆ¡n nữa Äạt Y phụ trách bá»™ binh và Uy Nạp quản lý kỵ binh kia, cùng có thể phối hợp vá»›i nhau tạo thà nh lá»±c tác dụng rất tốt, bởi vì hai ngÆ°á»i nà y đối vá»›i bá»™ binh và kỵ binh mà nói Ä‘á»u là ngÆ°á»i của mình. Äiá»u nà y cÅ©ng do các tÆ°á»›ng lãnh kia phân biệt rút ra từ trong các Ä‘á»™i kỵ binh của mình má»™t hai ngÆ°á»i binh sÄ© bình thÆ°á»ng cấp cho Khang TÆ°. NhÆ° váºy má»›i không có tiểu Ä‘á»™i trÆ°Æ¡ng nà o tá»›i tranh quân vị vá»›i Uy Nạp. Bá»™ binh thì cà ng không cần lo lắng, tất cả bá»n há» Ä‘á»u là binh sÄ© chuyển tá»›i, không có má»™t trưởng quan nà o cùng Ä‘i theo.
Cuối cùng Ngả Lệ Ti lên tiếng nói lá»i chúc phúc cho toà n quân. Ãnh mắt của nà ng nhÆ° hữu ý nhÆ° vô tình nhìn Khang TÆ°, có Ä‘iá»u chỉ lÆ°á»›t mắt nhìn mà thôi.
- Nguyện Chiến Thần cùng tồn tại với các ngươi!
Lá»i chúc phúc chỉ là má»™t câu nói ngắn thế thôi. Äây là quy định bất thà nh văn của quân Ä‘á»™i, bá»n há» tin rằng: để cho ngÆ°á»i có thân pháºn cao nhất nói lá»i chúc phúc, nhÆ° váºy mình có thể đạt được thắng lợi.
"á»’..." Má»™t trà ng tiếng hoan hô vang lên, tiếng reo hò của đám bá»™ binh của Khang TÆ° kia lá»›n nhất. NhÆ°ng không phải bá»n chúng hoan hô Ngã Lệ Ti xinh đẹp, mà là hÆ°á»›ng vá» trung Ä‘á»™i trưởng Khang TÆ° của mình hoan hô. Bá»n chúng rất tin tưởng lúc nà y chÃnh là bản thân mình Ä‘i theo Chiến Thần cùng tồn tại vá»›i Chiến Thần.
- Lên Ä‘Æ°á»ng!
TÆ°á»›ng quân Cổ Lạp ra lệnh má»™t tiếng, láºp tức đại quân xuất Ä‘á»™ng. Hai vạn con ngá»±a đồng loạt chồm lên lao vá» phÃa phÃa, tình cảnh đó tháºt là m cho ngÆ°á»i ta nhiệt huyết sôi trà o. Cả bá»n Khang TÆ° không biết vì sao được bố trà và o trong má»™t vạn quân tiên phong, hÆ¡n nữa còn là tráºn tuyến đầu.
Äể không là m trở ngại cho tốc Ä‘á»™ của quân Ä‘á»™i phÃa sau, Khang TÆ° không thể là m gì khác hÆ¡n là dẫn theo hÆ¡n 100 bá»™ binh mệt nhá»c và 100 tên kỵ binh cố hết sức chạy ở phÃa trÆ°á»›c.
NhÆ°ng chÆ°a Ä‘i được bao xa, má»™t tên lÃnh liên lạc, cưỡi ngá»±a từ phÃa sau Ä‘uổi theo Khang TÆ°.
-Trưởng quan, Tướng quân Cổ Lạp ra lệnh Trưởng quan ngà i cùng toà n thể nhân viên quỹ bộ trở vỠdoanh.
Tên lÃnh liên lạc chà o xong nói.
-Ãi chà ... Rõ,
Khang TÆ° thoáng sá»ng sốt, mặc dù không hiểu vì sao, nhÆ°ng vẫn tuân lệnh.
Khang TÆ° mang theo bá»n lÃnh bị dáºp tắt hy vá»ng kiên công láºp nghiệp, cúi đầu ỉu xìu quay trở lại.
Trên Ä‘Æ°á»ng gặp được TÆ°á»›ng quân Cổ Lạp Ä‘ang chỉ huy háºu quân, Cổ Lạp gá»i hắn lại:
-Khang TÆ°, ngÆ°Æ¡i và hÆ¡n 100 tên bá»™ binh kia quá cá»±c khổ rồi. Tráºn chiến lần nà y chú trá»ng chÃnh là thần tốc, thế nên ngÆ°Æ¡i mang bá»n bá»™ binh trở vỠđại doanh nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, vá» phần kỵ binh thi cùng Ä‘i theo ta hà nh Ä‘á»™ng.
Khang TÆ° nhìn nét mặt không cam lòng nhÆ°ng lại mang đầy vẻ mệt má»i rã rá»i của đám bá»™ binh, lại nhìn vẻ mặt mừng rỡ của đám kỵ binh khi nghe được lá»i của Cổ Lạp, hắn thầm thở dà i:
-Thuộc hạ, tuân lệnh.
Hắn không thể để cho binh sÄ© mệt má»i Ä‘i chịu chết, cÅ©ng không thể ngăn cản ý nguyện hy vá»ng láºp công của binh sÄ©. Chỉ có thể tiếp nháºn lệnh.
Khang TÆ° cÅ©ng không biết, Cổ Lạp ra lệnh nà y nhÆ°ng tháºt ra là ý tứ của các tÆ°á»›ng lãnh. Bá»n há» cÅ©ng không muốn Khang TÆ° láºp công thăng quan thêm lần nữa. Cá» nhÆ° váºy, chẳng những thu hồi lại bá»n kỵ binh đã cấp cho hắn, hÆ¡n nữa còn nháºn được tiếng tốt trong đám đồng liêu là biết chăm sóc cho các binh sÄ©. Trá»ng yếu nhất chÃnh là chặt đứt cÆ¡ há»™i láºp công của Khang TÆ°. Tháºt là nhất cá» tam đắc. Còn nhÆ° những tên bá»™ binh kia bá»n há» không thèm để ý tá»›i.
Cổ Lạp tại sao lại đồng ý chuyện nhÆ° váºy, thứ nhất, hắn là quý tá»™c, các tÆ°á»›ng lãnh phần lá»›n cÅ©ng là quý tá»™c, vì thế dÄ© nhiên phải đứng vá» phÃa ngÆ°á»i của mình. Thứ hai, trên cÆ¡ sở Khang TÆ° có công lá»›n cứu giá. Nếu nhÆ° lần nữa láºp được nhiá»u chiến công, nhất định sẽ ngồi ngang hà ng vá»›i con cái, tháºm chà có thể ngồi ngang hà ng vá»›i chÃnh bá»n há». Äây là điá»u những tên quý tá»™c nà y không thể nà o chấp nháºn được. Bởi vì Khang TÆ° chỉ là má»™t thÆ°á»ng dân không có chút huyết thống cao quý nà o.
Ở dÆ°á»›i tình huống không thể vứt bá» không thể không thừa nháºn công lao của Khang TÆ°, chỉ có thể sá» dụng thủ Ä‘oạn để giải quyết để ngăn cản không cho hắn láºp công lần nữa. Ở trong lòng bá»n tÆ°á»›ng lãnh nà y Ä‘á»u cho rằng chỉ có huyết thống má»›i có thể tin tưởng. Äặc biệt là sau khi xảy ra chuyện An Nặc phản bá»™i. Sau nà y không có ngÆ°á»i có huyết thống quý tá»™c nà o muốn đảm nhiệm chức vị Thượng tÆ°á»›ng quân. Äây là quyết định của bá»n há» và trong lòng của bá»n TÆ°á»›ng quân nà y tá»± hiểu mà không có công bố ra.
Khang TÆ° mang theo bá»n bá»™ binh kia trở lại đại doanh chỉ có 5000 quân phòng thủ. Sau khi giải tán, hắn trở vá» phòng ngủ má»™t giấc.
Khang TÆ° bị má»™t tráºn tiếng huyên náo ầm Ä© là m tỉnh giấc, vừa mở mắt ra nhìn thấy trá»i đã sáng. Hắn đứng dáºy đẩy cá»a Ä‘i ra ngoà i, nhìn thấy cả đại doanh đầy ngÆ°á»i. Äá»u là bá»n kỵ binh xuất chinh tối hôm qua, bá»n chúng Ä‘ang hoan hô ầm Ä©, xem ra là thắng tráºn trở vá».
- Chúng ta thắng lợi rồi! Chẳng những tiêu diệt một vạn tên quân hỗn tạp kia, hơn nữa quân phản loạn cũng lui vỠbiên giới rồi. Bây giỠchúng ta cần phải tiến hà nh cuộc chiến thu hồi lãnh thổ rồi!
Uy Nạp thấy Khang Tư đi ra hưng phấn chạy tới nói.
- A, tháºt là tốt quá.
Lúc nà y Khang Tư cảm thấy như mình hoà n toà n không có thuộc vỠchỗ nà y, ngay cả những chuyện đại sự nà y cũng không ai tới báo cho hắn một tiếng.
- Bá»n Äạt Y đâu?
Khang TÆ° thấy trong đại doanh Ä‘á»u là kỵ binh, không khá»i thắc mắc những tên bá»™ binh bá»™ hạ của mình Ä‘ang ở đâu.
- A, hình như bị phái đi tuần tra rồi.
Chỉ những lá»i nà y, Khang TÆ° biết mình đã trở thà nh ngÆ°á»i bị cô láºp, ngay cả Ä‘iá»u Ä‘á»™ng bá»™ hạ trá»±c thuá»™c mình cÅ©ng không báo má»™t tiếng, xem ra chức Trung Ä‘á»™i trưởng của mình cÅ©ng chỉ là chức há» có danh mà không có thá»±c, Khang TÆ° vừa muốn nói cái gì, Ä‘á»™t nhiên má»™t tiếng kèn hiệu vang lên, Uy Nạp vá»™i và ng nói:
- Xin lỗi, ta có việc đi trước.
Khang TÆ° biết tiếng kèn kia táºp hợp những ngÆ°á»i có công, chuẩn bị tiến hà nh ban thưởng. Nhìn bóng lÆ°ng Uy Nạp chạy Ä‘i, Khang TÆ° Ä‘á»™t nhiên cảm thấy Uy Nạp có chút thay đổi, cảm giác nhÆ° hắn không còn hoan nghênh mình nữa. Là bởi vì hắn không có xÆ°ng hô Trưởng quan nhÆ° trÆ°á»›c! HÆ¡n nữa giá»ng nói của hắn lá»™ ra vẻ lãnh đạm thá» Æ¡!
Khang TÆ° cùng không biết rằng: Uy Nạp vừa láºp được công lá»›n trên chiến trÆ°á»ng, chém được thủ cấp của TÆ°á»›ng địch. Chiếu theo công trạng ban thưởng, hắn có thể từ má»™t binh sÄ© nhất cá» nháºn được quân hà m Äại Ä‘á»™i trưởng. Cái quan hà m nà y so vá»›i Trung Ä‘á»™i trưởng Khang TÆ° còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u. Vì thế Uy Nạp dÄ© nhiên không thể xÆ°ng hô vá»›i ngÆ°á»i quân hà m thấp hÆ¡n mình là Trưởng quan. Thế giá»›i nà y chÃnh là thá»±c tế nhÆ° váºy.
Khang Tư còn đang ngơ ngẩn, một gã kỵ binh cưỡi ngựa đi tới trước mặt Khang Tư, cũng không xuống ngựa cứ ở trên ngựa kêu:
- Trưởng quan Khang Tư, bệ hạ không lâu sẽ trở vỠthủ đô, xin chuẩn bị sẵn sà ng.
Nói xong không đợi Khang TÆ° trả lá»i, đã quay đầu giục ngá»±a chạy Ä‘i. Bá»n binh sÄ© ở chung quanh nghe được liếc mắt nhìn Khang TÆ°, rồi tụm năm tụm ba bà n tán xôn xao.
Khang TÆ° thở dà i nhìn lên bầu trởi quang đãng, hắn cảm nháºn được rõ rà ng dÆ°á»ng nhÆ° bá»n kỵ binh có phần không hoan nghênh hắn. Có lẽ nguyên nhân là mình có thể tháp tùng Công chúa Ngã Lệ Ti trở vá» thủ đô.
- A ha, xem ra mình cũng không được hoan nghênh đây.
Khang TÆ° có chút hối háºn tại sao để cho Công chúa Ngả Lệ Ti gặp mặt Thiên tÆ°á»›ng Khải Ân, sau đó sao mình không kiên quyết rá»i Ä‘i chứ? Là bởi vì mình ham muốn thưởng lá»™c sao? Lắc lắc đầu, Khang TÆ° biết khi đó mình quyết định lÆ°u lại là vì ánh mắt của Ngả Lệ Ti nhìn mình trong đó toát ra hy vá»ng mình ở lại.
Khang TÆ° mặc dù đối vá»›i những chuyện nà y rất lãnh đạm, nhÆ°ng má»™t mình chung đụng vá»›i Công chúa lâu nhÆ° váºy, tình cảm mÆ¡ hồ lâu dần cÅ©ng sẽ có.
Khang TÆ° và o nhà cầm lấy mã Ä‘ao đã đâm mình má»™t Ä‘ao, xong từ từ Ä‘eo lên hông, thuáºn tay sá» sá» bao tiá»n quan quân nhu Ä‘Æ°a cho lúc rá»i Ä‘i trong ngá»±c, cÆ°á»i cÆ°á»i bình thản:
- Ta đã không thiếu nợ Khi Hồng Quốc cái gì nữa rồi. Äi thôi.
Äáng tiếc Khang TÆ° cÅ©ng không có Ä‘i được. Hắn vừa ra khá»i cá»a đã thấy Công chúa Ngã Lệ Ti. Công chúa chẳng biết tại sao, sau khi báo tên lÃnh liên lạc báo tin cho Khang TÆ°, nhất thá»i chợt có linh cảm nên tá»± mình đến gá»i Khang TÆ°.
- Công chúa.
Khang Tư hướng Ngả Lệ Ti chà o theo quân lễ.
- A, ngÆ°Æ¡i nhanh nhÆ° váºy đã chuẩn bị xong.
Ngả Lệ Ti nhìn thấy trang phục của Khang Tư, lại hiểu lầm nói, tiếp theo không đợi Khang Tư nói gì, đã ra lệnh:
- Qua bên kia táºp hợp, láºp tức phải lên Ä‘Æ°á»ng ngay.
Nói xong liên xoay ngÆ°á»i giục ngá»±a rá»i Ä‘i. Là m cho ngÆ°á»i ta có má»™t loại cảm giác hết sức lãnh đạm vừa không cho phép phản kháng.
Khang TÆ° thoáng sá»ng sốt, mở miệng định nói, nhÆ°ng thấy máy tên kỵ binh bên cạnh vốn Ä‘i theo Công chúa tá»›i, nhÆ°ng lúc nà y ở lại Ä‘ang nhìn và o mình. Từ biểu lá»™ ánh mắt của bá»n chúng, Khang TÆ° biết nếu nhÆ° bây giá» mình nói không Ä‘i, có thể sẽ khiến cho ngÆ°á»i ta có ý nghÄ© rằng mình cố ý là m bá»™ là m tịch- HÆ¡n nữa còn có thể sẽ bị phán tá»™i, bởi vì không thể là m trái mệnh lệnh của công chúa. Cho nên hắn không thể là m gì khác hÆ¡n là nuốt lá»i và o bụng ngáºm tăm không nói gì, lẳng lặng Ä‘i tá»›i chá»— táºp hợp.
Ngả Lệ Ti trÆ°á»›c tiến hà nh nghi thức phong thưởng, tưởng thưởng cho các tÆ°á»›ng sÄ© tối hôm qua đã lặp được nhiêu công lá»›n. Quả nhiên, Uy Nạp trở thà nh Äại Ä‘á»™i trưởng. Tiếp theo khÃch lệ các tÆ°á»›ng sÄ© cố thu hồi lãnh thổ vùng biên giá»›i.
Sau đó mang theo 5000 tên kỵ binh- cùng các TÆ°á»›ng quân quan tÆ°á»›ng liên quan, và Khang TÆ° yên lặng không nói má»™t lá»i theo ở phÃa sau, cùng lên Ä‘Æ°á»ng trở vá» thủ đô.
Quân Ä‘á»™i còn lại, cÅ©ng không có tiến hà nh hà nh Ä‘á»™ng thu hồi lãnh thổ, mà sau khi nháºn được tin tình báo, chỉ để lại 5000 quân phòng thủ, còn lại toà n quân gần 2 vạn ngÆ°á»i, dÆ°á»›i sá»± chỉ huy của các TÆ°á»›ng quân còn lại, ngá»±a không ngừng vá»— chạy vá» thủ đô, kỳ vá»ng có thể trá» giúp công chúa đạt được vÆ°Æ¡ng vị.
Tin tình báo nà y chÃnh là : Quốc vÆ°Æ¡ng của Hắc Kham Quốc qua Ä‘á»i.
- Cái gì!? Phụ vÆ°Æ¡ng qua Ä‘á»i.
An Nặc khiếp sợ há»i lại lần nữa. Bởi vì mà n đêm phủ xuống, cho nên Ä‘á»™i quân của hắn ngaỵ khi cách đại doanh biên giá»›i ngoà i 100 dặm thì dừng lại đóng quân.
- Äúng váºy, Ä‘iện hạ.
Tên Ảnh Tá» kia trả lá»i má»™t cách khẳng định. Hắn má»›i từ trong nÆ°á»›c mang tá»›i đây cái tin tức kinh ngÆ°á»i nà y.
- Chuyện lá»›n nhÆ° váºy, thủ đô tháºm chà cÅ©ng không có thông báo cho ta! An Nặc hung hăng vá»— má»™t chưởng và o lÆ°ng ghế.
- Không, điện hạ, thủ đô cùng phái ra sứ giả thông báo chuyện nà y cho Từng Tướng lãnh và Vương tỠở bên ngoà i biết.
- Chuyện gì xảy ra? Ta không há» nháºn được tin báo.
ẢnhTỠthản nhiên nói:
- SỠgiả của Thái TỠđiện hạ là một con phi ưng, sứ giả của các Tướng quân là khoái mã, mà sứ giả của điện hạ lại là một đại thần vỠhưu đang ngồi xe ngựa tới. Ngà i sứ giả hiện giỠcó thể vẫn còn ở ngoà i xa ngà n dặm.
-... Hừ! à kiến hay nà y nhất định là chủ ý của Tam đệ.
An Nặc láºp tức hÆ°á»›ng ra ngoà i trÆ°á»›ng ra lệnh:
- Thay đổi mục tiêu! Láºp tức trở vá» nÆ°á»›c!
Bá»n thân binh ngoà i trÆ°á»›ng tuân lệnh láºp tức Ä‘i chuẩn bị.
- Äiện hạ, ngà i mang nhiá»u ngÆ°á»i trở vá» thủ đô nhÆ° váºy, có thể hay không...
Ảnh Tá» tế nhị há»i.
- Hừ! Nếu ta không mang theo nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, e rằng má»™t khi ta và o thà nh láºp tức sẽ bị giết chết! Tiếp tục Ä‘i thám thÃnh tin tức, Ä‘i xuống Ä‘i.
- Dạ.
Tên Ảnh TỠbiến mất dạng.
Bên ngoà i trÆ°á»›ng má»™t bóng ảnh lá» má» nhanh chóng chạy vá» hÆ°á»›ng vùng hoang dã, vệ binh cÅ©ng không phát hiện được. Bóng má» kia chÃnh là Ảnh Tá» từ trÆ°á»›ng doanh Ân Nặc rá»i Ä‘i. Hắn là má»™t viên tình báo phụ trách các công tác bà máºt, cÅ©ng không phải là bá»™ hạ của Ân Nặc, quan hệ giữa hắn và Ân Nặc chỉ là có liên quan tá»›i cố chủ mà thôi.
Lúc nà y hắn Ä‘ang lao vùn vụt trên cánh đồng trống, thở dà i thầm than: "Ôi, xem ra không thể nà o có thân tình giữa huynh đệ trong vÆ°Æ¡ng tá»™c Æ°.†Không lâu sau, hắn liá»n biến mất trong mà n đêm.
Khang TÆ° ở trong Ä‘á»™i ngÅ© trở vá» thủ đô, hoà n toà n không có ngÆ°á»i nà o nói chuyện vá»›i hắn, dÆ°á»ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cô láºp hắn. Äó có thể là thái Ä‘á»™ của các TÆ°á»›ng quân đã ảnh hưởng tá»›i bá»n lÃnh. Các TÆ°á»›ng quân có biểu hiện nà y cùng là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, Ä‘á»™t nhiên chạy ra má»™t tên binh sÄ© mình chÆ°a từng quen biết, tá»›i chia sá»›t công lao của mình, hÆ¡n nữa chắc chắn là ngÆ°á»i phải chiếm phần tưởng thÆ°á»ng lá»›n. Äối vá»›i ngÆ°á»i nhÆ° váºy sao có thể gần gÅ©i vui vẻ vá»›i hắn chứ?
Công chúa mặc dù cố ý không quan tâm tá»›i Khang TÆ°, nhÆ°ng má»—i ngà y Ä‘á»u không tá»± chủ Ä‘i tuần tra Ä‘á»™i ngÅ© má»™t lần. Nà ng là m ra vẻ tá»± nhiên nhìn Khang TÆ°, sau khi nhìn thấy Khang TÆ° má»›i trở vỠđại doanh, nếu nhÆ° không thấy thì nà ng lại tiếp tục Ä‘i tuần tra.
Äối vá»›i sá»± quan tâm của Công chúa vô tình để lá»™ ra, các tÆ°á»›ng lãnh chỉ có thể dấu sá»± đố kỵ vá»›i Khang TÆ° ở trong lòng. Kêu không phải Công chúa vô tình lá»™ ra biểu hiện chú ý tá»›i Khang TÆ°, sợ rằng những tên TÆ°á»›ng quân tâm địa nhá» nhen kia sá»›m đã giết chết Khang TÆ° từ lâu, xong gán cho dã thú trong khe núi ăn thịt thế là xong.
Mặc dù má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không để ý nhiá»u đến hắn, nhÆ°ng tên binh sÄ© trông nom cÆ¡m nÆ°á»›c, má»—i bữa ăn Ä‘á»u chừa phần cho Khang TÆ°. Vì thế Khang TÆ° dÆ° biết mình không được hoan nghênh, nhÆ°ng có cÆ¡m thì ăn, buồn ngủ thì ngủ. ThÆ°á»ng ngà y chỉ rèn luyện thân thể.
Dưới tình huống như thế Khang Tư vẫn đi theo đội ngũ hà nh quân hơn 20 ngà y sau, rốt cục cũng tới thủ đô của Khi Hồng Quốc.
Dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chỉ Ä‘á»™i ngÅ© nà y được dân chúng hoan nghênh nhiệt liệt, má»™t là Công chúa đánh thắng tráºn, hai là vì dung mạo xinh đẹp tuyệt sắc của Công chúa kia chăng? Mặc dù tâm lý của dân chúng rất Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng những ngÆ°á»i dân nà y lại là m cho Ä‘á»™i quân trú đống trông chỠở chung quanh thủ đô thức tỉnh.
Má»™t ngÆ°á»i thừa kế vÆ°Æ¡ng vị đánh bại quân xâm lược, được dân chúng yêu quý, nhÆ° thế nà o cÅ©ng hÆ¡n hẳn VÆ°Æ¡ng háºu chỉ biết sống ở trong thà nh, có thể nói bà ta không có tiếng tăm gì trong dân gian, còn có hy vá»ng lên ngôi sao? Vì thế những Ä‘á»™i quân thuá»™c phái trung láºp cÅ©ng tranh nhau tá»›i tuyên thệ thuần phục Ngã Lệ Ti.
Khi Ngã Lệ Ti tiến và o thủ đô, nà ng biết mình đã thắng lợi rồi: Bởi vì các đại thần và các tÆ°á»›ng lãnh vẫn luôn ủng há»™ kế mẫu cÅ©ng Ä‘á»u tá»± mình ra khá»i thà nh nghênh đón nà ng. Äiá»u nà y cÅ©ng cho thấy bá»n hỠđã thừa nháºn ngôi vị của mình.
Và o thà nh gần mÆ°á»i mấy ngà y, Khang TÆ° ngÆ¡ ngẩn sống trong má»™t gian phòng ở chá»— khác. Trừ ba bữa ăn hà ng ngà y có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tá»›i, hoà n toà n không có má»™t ngÆ°á»i nà o tá»›i gặp hắn. Hắn được tên Ä‘Æ°a cÆ¡m cho biết, mình hiện Ä‘ang ở má»™t chá»— héo lánh trong hoà ng cung. Không có ra lệnh không được bÆ°á»›c ra khá»i cá»a phòng ná»a bÆ°á»›c. Lúc nà y hắn cảm thấy hắn và má»™t tên tù không khác gì nhau.
(Äả tá»±: Theo dõi từ đầu chuyện tá»›i giá», có lẽ các bạn cÅ©ng giống tôi, hÆ¡i thất vá»ng vá» nhân váºt chÃnh của chúng ta má»™t chút rồi nhỉ!! Và cÅ©ng phần nà o bất bình cho hắn!! Có lẽ bạn đã nghÄ© tá»›i hai con Ä‘Æ°á»ng hắn có lẽ sẽ Ä‘i, má»™t là trốn thoát tá»± gầy dá»±ng giang sÆ¡n, hai là vẫn là má»™t thằng lÃnh quèn chá» má»™t kì tÃch? Thôi cùng xem tiếp nà o, hi hi!!)
Hắn ăn không ngồi rồi, không thể là m gì khác hÆ¡n là chịu tráºn ở bên trong phòng: luyện công. Nếu không hắn còn có thể là m gì?
- Khang Tư, công chúa điện hạ cho đòi.
Qua mÆ°á»i mấy ngà y má»™t tên vệ binh xuất hiện trÆ°á»›c mặt Khang TÆ°. Nghe cách xÆ°ng hô nà y xem ra công chúa còn chÆ°a lên ngôi Nữ vÆ°Æ¡ng.
-Rõ.
Khang TÆ° hÆ¡i sá»a sang lại y phục má»™t chút, Ä‘i theo tên vệ binh ra cá»a. Äây là lần đầu tiên hắn Ä‘i ra ngoà i từ khi hắn tá»›i thủ đô, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không có để ý nhiá»u tá»›i các kiến trúc tao nhã xinh đẹp ở xung quanh, chẳng qua hắn chỉ cúi đầu Ä‘i theo sau tên vệ binh.
Không lâu sau tá»›i trÆ°á»›c má»™t tòa kiến trúc khổng lồ, trÆ°á»›c mặt là báºc thang rá»™ng rãi và cao vút, trên má»—i má»™t báºc hai bên Ä‘á»u đứng bốn tên vệ binh võ trang từ đầu đến chân. Má»™t cái cá»a khổng lồ mở toang nhìn xuống Khang TÆ° ở dÆ°á»›i báºc thang. Nhìn khà thế đó, không cần nghÄ© củng biết đây chÃnh lả đại Ä‘iện nghị sá»± của hoà ng cung ở thủ đô.
- Má»i Khang TÆ° và o!
Má»™t tiêng hô to từ trong Ä‘iện truyá»n ra. Tên vệ binh dẫn Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng Khang TÆ° khoát tay xong liá»n lui xuống.
Khang TÆ° không thể là m gì khác hÆ¡n là thở dà i lặng lẽ cất bÆ°á»›c Ä‘i lên, vượt qua báºc thang cao vút, Ä‘i tá»›i cá»a chÃnh. Má»™t viên quan chỠở của chÃnh vá»™i và ng tiến lại thắp giá»ng nói:
- Äi và o quỳ xuống- báo lên tên của mình.
Cũng nội một chút quy củ của cung đình. Cái nà y có thể là vì hắn không hiểu lễ tiết nên đặc biệt sắp xếp viên quan nà y chỉ dẫn.
- Khang Tư tham kiến công chúa điện hạ. Khang Tư đi và o quỳ một gối hô lên.
-Miễn lễ, đứng lên đi.
Thanh âm của Công chúa từ xa truyá»n tá»›i, nghe tháºt mÆ¡ hồ, Khang TÆ° cách Công chúa hẳn là rất xa.
- Tạ ơn công chúa điện hạ.
Khang Tư từ từ đứng lên, sau đó mới từ từ ngẩng đầu lên. Hắn hoà n toà n là m theo chỉ dẫn của viên quan lại kia.
Lúc nà y Khang TÆ° má»›i phát hiện đại Ä‘iện nà y tháºm chà có tá»›i gần ngà n thÆ°á»›c vuông. Má»™t tấm thảm Ä‘á» trải từ cá»a đến táºn ngai và ng. Còn công chúa mặc y phục mà u trắng cao cao tại thượng ngồi ngay ngắn trên ngai và ng bằng và ng. Bá»™ dáng cao quý và trang nhã không nói nên lá»i.
(Äả tá»±: Ôi!! Chuyện tình yêu giữa má»™t chà ng lÃnh quèn và má»™t cô công chúa cao quý mỹ lệ, sẽ là bi kịch hay là má»™t kết thúc nhÆ° trong truyện cổ tÃch? Haizzz, bạn thÃch cái nà o hÆ¡n?)
Má»™t nữ nhân trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp ngồi trên chiếc ghế lá»›n phÃa dÆ°á»›i bên trái của Công chúa, chẳng qua Khang TÆ° láºp tức biết nà ng là ai, do nà ng Ä‘á»™i vÆ°Æ¡ng miện trên đầu nên hắn biết nà ng chÃnh là VÆ°Æ¡ng háºu. Còn nữ nhân ngồi bên tay phải của Công chúa thì toà n thân mặc trang phục thân quan mà u lam nhạt, cả mặt mà y cÅ©ng che bằng má»™t cái khăn che mặt đồng dạng mà u lam nhạt. NgÆ°á»i nà y là ai thì Khang TÆ° không biết.
Các Äại Thần TÆ°á»›ng quân thì đứng dà y đặc hai bên tấm thảm. Cha con Cổ Lạp mà Khang TÆ° nháºn biết Ä‘á»u ở đây, ngay cả vừa má»›i trở thà nh Äại Ä‘á»™i trưởng Uy Nạp lÆ°u lại canh giữ ở biên giá»›i cÅ©ng xếp hà ng trong nhóm nà y. Những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng hữu ý vô tình quan sát mình, còn trong mắt Uy Nạp nhìn Khang TÆ° lại lá»™ ra ánh mắt phức tạp.
VÆ°Æ¡ng háºu và các đại thần Ä‘á»u rất hứng thú nhìn Khang TÆ°, bá»n há» biết ngÆ°á»i trẻ tuổi trÆ°á»›c mắt kia đã láºp công lá»›n cứu thoát Ngã Lệ Ti. Äể tưởng thưởng cho hắn nhÆ° thế nà o, Ngã Lệ Ti đã thảo luáºn cùng các TÆ°á»›ng quân rất nhiá»u lần, vốn phải tưởng thÆ°á»ng cho hắn từ lâu, nhÆ°ng bởi vì những tên TÆ°á»›ng quân kia bà i xÃch hắn là má»™t tên binh sÄ© không có huyết thống quý tá»™c vì thế má»›i kéo dà i Ä‘en lúc nà y má»›i tiến hà nh tưởng thưởng.
VÆ°Æ¡ng háºu có chút hả hê liếc mắt nhìn Ngả Lệ Ti cao cao tại thượng thầm nghÄ©: "Thá» xem ngÆ°Æ¡i là m sao bây giá»! Là đắc tá»™i vá»›i các TÆ°á»›ng quân nà y? Hay là tưởng thưởng cho bá» tôi có công? Äừng tưởng rằng cái ngôi vị nà y dá»… ngồi!"
Tuy nhiên Ngả Lệ Ti nhìn thấy ánh mắt của VÆ°Æ¡ng háºu, nà ng liá»n biết VÆ°Æ¡ng háºu Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, nhà n nhạt cÆ°á»i, hÆ°á»›ng Khang TÆ° nói:
- Khang TÆ°, lúc ngÆ°Æ¡i đóng quân ở biên giá»›i láºp được vô số công lao hắn mã, hÆ¡n nữa, bổn cung cÅ©ng được ngÆ°Æ¡i cứu má»›i không rÆ¡i và o tay của phản đồ. Những công lao của ngÆ°Æ¡i hẳn là phải nháºn phần thưởng xứng đáng. Bổn cung quyết định phong ngÆ°Æ¡i là m kỵ sÄ© nhất đẳng, phong ngÆ°Æ¡i là TÆ°á»›ng quân, thống lÄ©nh má»™t vạn quân, đồng thá»i thưởng năm ngà n kim tệ!
Theo lá»i nói của Ngả Lệ Ti, má»i ngÆ°á»i trong đại sảnh láºp tức xôn xao bà n tán, các văn võ đại thần Ä‘á»u giáºt mình kinh ngạc vá»›i việc ban thưởng xÆ°a nay chÆ°a từng có nà y. Không nói ban thưởng kim tệ quá nhiá»u, chỉ riêng phong hiệu TÆ°á»›ng quân nhÆ° váºy, cho dù các quan quân anh dÅ©ng chiến đấu cả Ä‘á»i cÅ©ng không nhất định có thể đạt được. Äặc biệt là kỵ sÄ© nhất đẳng, có tÆ°á»›c hiệu nà y quả thá»±c chẳng khác nà o là Äại tÆ°á»›ng quân rồi. Bởi vì các quan quân trừ dùng quân hà m để phân biệt cao thấp, còn dùng tÆ°á»›c hiệu cấp báºc của kỵ sÄ© để phân biệt, nói cách khác, sau khi Khang TÆ° nháºn tÆ°á»›c hiệu nà y, tức là trong các TÆ°á»›ng quân có quân hà m cùng cấp báºc, địa vị của Khang TÆ° đúng là cao nhất.
Ai mà kháng chịu gá»i má»™t binh sÄ© vốn là bá»™ hạ mình là Trưởng quan chứ? Vì thế lá»i của Ngã Lệ Ti vừa dứt, Cổ Lạp đứng ở vị trà đầu bên võ quan, láºp tức đứng ra cung kÃnh nói:
- Äiện hạ, Khang TÆ° có công lá»›n cứu giá, má»i ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u biết, thần cÅ©ng rất đồng ý tiến hà nh tưởng thưởng đối vá»›i đại công thần Khang TÆ° nà y. NhÆ°ng mà ... Khang TÆ° láºp công ở biên giá»›i, đã phong quan ban thưởng cho hắn rồi. Thần cho là ...
Cổ Lạp mặc dù nói rất hà m súc, nhÆ°ng ý tứ của hắn, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết chÃnh là nói Khang TÆ° không thể nháºn ban thưởng cao nhÆ° váºy, nhiá»u nhất thì tưởng thưởng công lao cứu giá của hắn mà thôi.
Mấy TÆ°á»›ng quân Ä‘á» mặt tÃa tai vá»™i và ng lên tiếng nói ra ý nghÄ© của mình, Ä‘á»u không ngoà i ý bất mãn địa vị của Khang TÆ° thoáng cái được ban thưởng cao nhÆ° váºy. Uy Nạp vì chức vị thấp kém, không có quyá»n lên tiếng, hắn chỉ Ä‘Ã nh yên lặng nhìn Khang TÆ° Ä‘ang cúi thấp đầu, chẳng qua trong mắt của hắn lá»™ rõ thần sắc đố kỵ. Biểu hiện của hắn lá»™ liá»…u đến ná»—i đám quan văn cùng cấp không được quyá»n lên tiếng ở đối diện vá»›i hắn Ä‘á»u nhìn thấy rõ rà ng.
Ngả Lệ Ti quay sang cÆ°á»i vá»›i VÆ°Æ¡ng háºu Ä‘ang hả hê trên ná»—i Ä‘au của ngÆ°á»i khác, nà ng mÄ©m cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i khiến VÆ°Æ¡ng háºu ngây ngẩn cả ngÆ°á»i, bà không biết Ngả Lệ Ti có năng lá»±c gì để không chế các TÆ°á»›ng quân Ä‘ang giáºn Ä‘á» mặt tÃa tai nà y.
Ngả Lệ Ti giÆ¡ tay lên, bá»n TÆ°á»›ng quân kia láºp tức im bặt, cả bá»n không cam lòng lui vá» chá»— cÅ©, má»i ánh mắt Ä‘á»u chiếu và o Ngả Lệ Ti.
Ngả Lệ Ti cÅ©ng không có nói "bổn cung đã quyết định không được phép dị nghị". Mà chỉ cÆ°á»i quay sang viên quan lại bên cạnh khoát khoát tay, nói:
- Má»i các vị TÆ°á»›ng quân xem Ä‘i.
-Dạ.
Viên quan lại Ä‘ang nâng má»™t cái khay gá»—, trên khay đặt má»™t quyển sổ tháºt dà y, Ä‘i tá»›i hÆ°á»›ng Cổ Lạp.
Cổ Lạp nghi ngá» nhìn quyển sổ vừa liếc nhìn Ngả Lệ Ti Ä‘ang mÄ©m cÆ°á»i, lúc nà y Ngả Lệ Ti cÆ°á»i nói:
- Äây vốn là bản ghi chép chiến công của quân Ä‘oà n bá»™ binh thứ 9 ở biên giá»›i. Bên trong ghi lại tất cả công lao của binh sÄ© Ä‘á»™i quân thá» 7. Má»i TÆ°á»›ng quân Cổ Lạp cầm lấy xem.
Tiếng nói vừa dứt Cổ Lạp đã cầm lên, hắn mở ra lÆ°á»›t nhanh trang sách, sắc mặt chợt biến đổi tiếp theo láºp tức láºt láºt xem tiếp, má»™t lúc lâu hắn đặt quyá»n sổ lại trên khay, sắc mặt đã tái xanh.
Lúc nà y viên quan lại bÆ°ng cho các TÆ°á»›ng quân khác láºt xem, chỉ chốc lát sau, các TÆ°á»›ng quân xem xong mặt ai nấy Ä‘á»u trở nên không được tá»± nhiên. Quan văn và những Phó tÆ°á»›ng Thiên tÆ°á»›ng mặc dù tháºt tò mò, nhÆ°ng không có lệnh cho bá»n chúng xem, chúng chỉ Ä‘Ã nh nghi hoặc nhìn quyển sổ kia.
Ngả Lệ Ti đợi các TÆ°á»›ng quân Ä‘á»u xem xong, bèn lên tiếng:
- Các vị TÆ°á»›ng quân đã xem qua, ta tin rằng các ngà i Ä‘á»u phát hiện má»—i má»™t tá» bên trong Ä‘á» có tên má»™t ngÆ°á»i, số lượng quân địch hắn giết hẳn các ngải cÅ©ng có thể phá»ng Ä‘oán được rồi?
Cổ Lạp xanh mặt bÆ°á»›c ra cung kÃnh nói:
- Thần ngu muá»™i, Khang TÆ° ở biên giá»›i thá»i gian ngắn ngủn ba năm đã giết ba bốn ngà n tên địch, láºp nhiêu công lao quả tháºt xứng đáng đảm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm vụ nà y, thần xin thu hồi lá»i nói vô tri vừa rồi.
Nói xong cúi đầu lui vỠchỗ cũ.
Lúc nà y má»i ngÆ°á»i má»›i biết được vì sao sắc mặt các TÆ°á»›ng quân khó coi nhÆ° váºy, không khá»i Ä‘á»u khiếp sợ nhìn Khang TÆ° vẫn cúi đầu đứng nÆ¡i đó. Không ngá» ngÆ°á»i nà y giết tá»›i ba bốn ngà n tên địch quân? Tháºt khó có thể tin, rất nhiá»u Phó tÆ°á»›ng và Thiên tÆ°á»›ng ở đây đã nháºp ngÅ© nhiá»u năm cÅ©ng không có giết địch vá»›i số lượng cao nhÆ° váºy đâu. Nguyên các đại thần định có ý kiến cÅ©ng biết Ä‘iá»u ngáºm miệng không nói nữa, trong mắt hỠđã xuất hiện hình ảnh Khang TÆ° mang trên đâu vầng hà o quang của TÆ°á»›ng quân kỵ sÄ© nhất đẳng.
VÆ°Æ¡ng háºu nhìn thấy nét mặt không cam lòng của các TÆ°á»›ng quân, nà ng thầm cÆ°á»i vui mừng, vì nà ng biết Ngả Lệ Ti đã đắc tá»™i vá»›i bá»n TÆ°á»›ng quân nà y rồi. Thế nhÆ°ng khi nà ng nhìn vá» phÃa Ngả Lệ Ti, đúng lúc Công chúa cÅ©ng nhìn nà ng cÆ°á»i, có Ä‘iá»u nụ cÆ°á»i đó quả tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta khó mà hiểu thấu.
Vốn nghÄ© rằng Ngả Lệ Ti láºp tức sẽ tuyên bố bổ nhiệm Khang TÆ°, nhÆ°ng câu Ngã Lệ Ti nói ra lại khiến má»i ngÆ°á»i cho rằng đó là lá»i nói phà công vô Ãch, Ngả Lệ Ti nhìn Khang TÆ° Ä‘ang cúi đầu không biết suy nghÄ© cái gì há»i:
- Khang TÆ° ngà i nguyện ý tiếp nháºn chứ?
- Thuá»™c hạ nghÄ© rằng mình không thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng được nhiệm vụ quan trá»ng nà y, xin Ä‘iện hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
Những lá»i nà y là Khang TÆ° vắt hết óc nghÄ© ra những từ ngữ tÆ°Æ¡ng đối văn nhã, chẳng qua hắn vẫn còn quen cách tá»± xÆ°ng trong quân Ä‘á»™i, không có xÆ°ng thần nhÆ° những ngÆ°á»i khác.
Má»i ngÆ°á»i nghe Khang TÆ° nói, không khá»i sá»ng sốt, nhÆ°ng nhìn thấy sắc mặt của các TÆ°á»›ng quân đã trở lại bình thÆ°á»ng, má»i ngÆ°á»i bá»—ng nhiên chợt hiểu: Äúng rồi, đắc tá»™i vá»›i những tÆ°á»›ng quân nà y sao sống nổi. Chỉ có Ä‘iá»u bá»n há» không biết rằng: đây chÃnh là lá»i nói phát xuất táºn đáy lòng của Khang TÆ°.
Duy nhất chỉ có Ngả Lệ Ti biết những lá»i nà y phát ra từ ná»™i tâm của Khang TÆ°, nà ng cÆ°á»i cÆ°á»i há»i tiếp:
- Ngà i không chịu tiếp nháºn à ? Váºy ngà i có nguyện vá»ng gì không? Bất cứ Ä‘iá»u gì bổn cung nhất định thá»a mãn nguyện vá»ng của ngà i. Truyện "Cô Äá»™c Chiến Thần " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc ()
Nghe nói nhÆ° thế, chẳng những các TÆ°á»›ng quân mặt biến sắc, ngay cả đại thần và VÆ°Æ¡ng háºu sắc mặt cÅ©ng biến đổi: những lá»i nà y tá» rõ Khang TÆ° Ä‘Æ°a ra bất kỳ yêu cầu gì, cÅ©ng được đáp ứng, cho dù muốn cắt đất phong VÆ°Æ¡ng cÅ©ng được, VÆ°Æ¡ng háºu và Nữ thần quan che mặt lam y kia từ đầu đến giá» vẫn không lên tiếng cÅ©ng đứng lên, Ä‘ang định góp ý kiến vá»›i Ngã Lệ Ti, Khang TÆ° đã lên tiếng Ä‘Æ°a ra yêu cầu của hắn.
- Thuá»™c hạ là ngÆ°á»i mù chữ, thuá»™c hạ mong muốn được Ä‘i há»c để biết Ä‘á»c biết viết.
(Äả tá»±: Haizzz, không biết nên khen hay chê hắn nữa!! NhÆ°ng xem hắn cÅ©ng có phần dá»… thÆ°Æ¡ng)
Câu nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng nếu nhÆ° mình nói ra là điá»u vô cùng nhục nhã, nhÆ°ng Khang TÆ° vẫn bình thản nói ra.
Cả đại sảnh Ä‘á»™t nhiên trở nên hoà n toà n yên tÄ©nh, má»i ngÆ°á»i bao gồm Ngả Lệ Ti và Nữ thần quan che mặt kia Ä‘á»u sá»ng sốt lặng nhìn Khang TÆ°. Cho dù Khang TÆ° Ä‘Æ°a ra yêu cầu được phong đất phong VÆ°Æ¡ng, há» cÅ©ng sẽ không kinh ngạc đến sững sá» nhÆ° váºy. Äổi lại má»™t cÆ¡ há»™i có thể được vinh há»a phú quý, chỉ để yêu cầu được Ä‘i há»c? Sau khi có tiá»n và địa vị còn sợ không má»i lão sÆ° đến táºn nhà dạy há»c được sao? "Quả là ngu ngốc!" Bốn chữ nà y chÃnh là má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cảm thán và tiếc rẻ cho Khang TÆ°.
Ãnh mắt Ngả Lệ Ti lá»™ vè kỳ quái nhìn Khang TÆ° Ä‘ang cúi đầu ở xa xa, thầm thở dà i: "Nam nhân không có dã tâm.†NhÆ°ng thoáng cái nà ng lá»™ vẻ hòa hoãn, nhìn Khang TÆ° nói:
- Nguyện vá»ng của ngà i là há»c táºp kiến thức à ? Thấy Khang TÆ° gáºt đầu, nà ng nói tiếp:
- Äược, ta thá»a mãn nguyện vá»ng của ngà i, Äại thần quan Y Ti Na, chuyện nà y sẽ phải là m phiá»n ngà i, được không?
Câu sau Ngả Lệ Ti quay sang Nữ thần quan che mặt lam y nói, Äịa vị Thần quan nà y có thể rất cao, Ngã Lệ Ti còn phải hạ mình hÆ°á»›ng tá»›i nà ng dò há»i.
Nữ nhân gá»i là Thần quan Y Ti Na kia, mặc dù không nhìn thấy nét mặt của nà ng, có Ä‘iá»u má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết Ä‘á»u nghe nói vá» nà ng. Vừa nghe Công chúa nói nà ng thoáng sá»ng sốt má»™t chút, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể thấy được lúc nà y thân thể của nà ng dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i căng thẳng.
Nà ng láºp tức khôi phục nhÆ° cÅ©, hÆ°á»›ng Ngả Lệ Ti hà nh lá»… đáp:
- Rất hân hạnh được cống hiến công sức cho ngà i.
Thanh âm của nà ng vô cùng êm dịu ngá»t ngà o, dá»±a và o giá»ng nói của mỹ nữ, nà ng nhất định là má»™t mỹ nhân tuyệt thế. Lúc nà ng ngồi xuống, đôi mắt sau tấm sa má»ng che mặt thoáng liếc vá» phÃa Khang TÆ°.
Không biết vì sao Khang TÆ° Ä‘á»™t nhiên cảm giác bị nhiá»u tia mắt đầy căm háºn nhìn mình, hắn dùng khóe mắt quan sát, phát hiện là các đại Thần trẻ tuổi Ä‘ang phóng mắt nhìn. Bá»n ngÆ°á»i Ä‘ang căm háºn hắn bao gồm Uy Nạp và Khải Ân con trai của Cổ Lạp.
Khang TÆ° không biết bản thân hắn má»›i vừa để cho các TÆ°á»›ng quân buông tha căm ghét mình vì sao lúc nà y các đại thần trẻ bắt đầu căm háºn hắn. Tất cả nguyên nhân Ä‘á»u do Ngả Lệ Ti giao cho Y Ti Na đảm Ä‘Æ°Æ¡ng là m giáo sÆ° của Khang TÆ°, Äại thần quan Y Ti Na là Äại thần quan trẻ tuổi nhất của Khi Hồng Quốc. Mặc dù không có mấy ngÆ°á»i trông thấy dung mạo của nà ng nhÆ°ng từ khi có ngÆ°á»i nhìn thấy mặt của nà ng đã si ngốc mấy ngà y liên tiếp, vì thế há» Ä‘á»u cho rằng nà ng nhất định là má»™t mỹ nhân tuyệt thế, ở Khi Hồng Quốc được cho là má»™t mỹ nữ không thua sút Ngả Lệ Ti.
Mà những tên thanh niên căm háºn Khang TÆ° kia Ä‘á»u là bá»n quý tá»™c Ä‘á»™c thân, hÆ¡n nữa Ä‘á»u từng thấy qua dung mạo của nà ng cùng là những kẻ say mê nà ng. ThÆ°á»ng ngà y bá»n chúng cố tìm cÆ¡ há»™i đến gần nà ng Ä‘á»u không được toại nguyện, mà lúc nà y Khang TÆ° lại được nà ng dạy cho hắn Ä‘á»c chữ, váºy không phải là cả ngà y có thể gần gÅ©i bên cạnh Y Ti Na sao? Bá»n ngÆ°á»i thầm luyến ái Äại thần quan nà y dÄ© nhiên phải căm háºn Khang TÆ° rồi.
Lúc nà y Cổ Lạp bÆ°á»›c ra chắp tay cung kÃnh nói:
- Äiện hạ, thần cho là , Khang TÆ° láºp nhiá»u công lá»›n, không thể cứ ban thưởng nhÆ° váºy là xong, mà cần phải phong thưởng quan vị và tÆ°á»›c hiệu kỵ sÄ© thÃch hợp cho Khang TÆ°.
Chúng TÆ°á»›ng quân vừa nghe xong tức thì sá»ng sốt, có Ä‘iá»u rất nhanh đã kịp phản ứng, vì Khang TÆ° đã Ä‘em công lao của hắn đổi lấy cÆ¡ há»™i há»c táºp, không thể đổi lại tÆ°á»›c vị cao được nữa. Lúc nà y nếu tùy tiện tìm má»™t cái quân hà m phong cho hắn, đúng là má»™t cÆ¡ há»™i bán má»™t mối ân tình cho công chúa. Vì thế chúng TÆ°á»›ng quân cÅ©ng Ä‘i ra thinh cầu.
(Äả tá»±: Má»™t lÅ© ngu, đã từng có má»™t triết gia nói rằng: Kiến thức là sức mạnh vô địch!)
Công chúa dÆ°á»ng nhÆ° biết trÆ°á»›c sẽ có kết quả nhÆ° váºy, nà ng nhìn Cổ Lạp cÆ°á»i nói:
- NhÆ° váºy theo ý Cổ Lạp TÆ°á»›ng quân, phải phong thưởng cho Khang TÆ° thế nà o đây? Nà ng giao quyá»n quyết định cho Cổ Lạp, để chứng tá» vá»›i Cổ Lạp nà ng rất tÃn nhiệm hắn.
Quả nhiên, Cổ Lạp vừa nghe xong, trên mặt xuất hiện sắc mặt vui mừng, hÆ¡i trầm tÆ° má»™t chút xong cung kÃnh đáp:
- Khang TÆ° vốn là Trung Ä‘á»™i trưởng, vá»›i công lao của hắn, lần nà y hẳn là nên tấn thăng là m Thiên tÆ°á»›ng, tÆ°á»›c hiệu kỵ sÄ© thì nên phong là m kỵ sÄ© tam đẳng, dÄ© nhiên Khang TÆ° có công lao lá»›n nhÆ° váºy, ban thưởng hoà ng kim nên thưởng má»™t vạn kim tệ. Äây là ý của vi thần, không biết Ä‘iện hạ và các vị TÆ°á»›ng quân nghÄ© nhÆ° thế nà o?
Chúng TÆ°á»›ng quân vừa nghe xong vá»™i và ng biểu lá»™ vẻ đồng tình vá»›i Ä‘á» nghị của Cổ Lạp, rối rÃt gáºt đầu đồng ý, Ngả Lệ Ti vốn cÅ©ng muốn phong cho Khang TÆ° nhÆ°ng quan vị nà y. Biểu hiện của nà ng má»›i vừa rồi chẳng qua là bán má»™t mối nhân tình cho bá»n há», còn Khang TÆ° chẳng qua là công cụ để nà ng tiến má»™t bÆ°á»›c nháºn lấy lòng Trung thà nh của các TÆ°á»›ng quân.
(Äả tá»±: Bá»±c!!!)
- Äược, Khang TÆ°, bổ nhiệm ngÆ°Æ¡i là m Thiên tÆ°á»›ng quân Ä‘oà n thứ nhất, dÆ°á»›i trÆ°á»›ng má»™t ngà n quân, sách phong ngÆ°Æ¡i tÆ°á»›c hiệu kỵ sÄ© tam đẳng, cÅ©ng ban thưởng má»™t vạn kim tệ.
Ngả Lệ Ti lặp tức ra lệnh, giá»ng nói của nà ng nhÆ° không cho phép ngÆ°á»i khác phản đối, chẳng qua lúc nà y nà ng tin chắc rằng sẽ không có bất cứ kẻ nà o phản đối nữa.
Khang TÆ° vốn muốn từ chối, vừa định lên tiếng, Ä‘á»™t nhiên ngoà i cá»a đại sảnh truyá»n và o tiếng báo cáo của tên lÃnh gác:
- Giáo chủ Mục Nhĩ Mạc các hạ giá lâm!
Má»i ngÆ°á»i vừa nghe báo vá»™i và ng đứng báºt dáºy tại chá»—, Công chúa, VÆ°Æ¡ng háºu, Äại thần quan cÅ©ng đứng lên nhìn ra cá»a, Khang TÆ° thấy thế Ä‘Ã nh phải nén nhịn không nói ra. Äược má»™t viên quan lại nhắc nhở, hắn đứng xếp bên cạnh Uy Nạp, hiện tại hắn là võ quan đứng gần cá»a nhất trong đại sảnh.
.
|
Äã có 28 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^), baovehoahong, blindsoul, cucuom2009, daotuannghia, GoodLuck, hanoinho, hatxi1234, hellboy, hieubh1307, hoainamvuong, hoc2k, hungbathien, kongcha, lequangt1, LOLA, myklovegp, nguyensiro, nguyentam, orpheus, phuquoc2010, quocviet11, saobuon198, saokyvayne, tieuquyvodanh, toptep, trieuhac, yuanping
|
28-08-2011, 09:18 AM
|
|
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 1: Truyá»n thuyết sÆ¡ hiện
ChÆ°Æ¡ng 8: Äại Thần Quan
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: aiemk46nhat2 - LSB
Má»™t lão nhân mặc áo choà ng giáo sÄ© mà u và ng Ä‘á» có Ä‘Æ°á»ng viá»n mà u và ng, đầu Ä‘á»™i mÅ© cùng mà u, được mấy giáo sÄ© vây chung quanh Ä‘ang mÄ©m cÆ°á»i Ä‘i đến. Lão nhân không hổ là Giáo chủ, bất luáºn là vệ binh, quan lại, chÆ° hầu Ä‘á»u gáºt đầu mÄ©m cÆ°á»i chà o há»i bá»n há».
Những văn võ đại thần kia dÄ© nhiên thấy ông ta xuất hiện liá»n khom lÆ°ng hà nh lá»…, bao gồm cả Công chúa và VÆ°Æ¡ng háºu, Giáo chủ Mục NhÄ© Mạc lúc Ä‘i qua bên cạnh Khang TÆ°, hÆ¡i lÆ°u ý nhìn Khang TÆ° mấy lần. Giáo chủ Mục NhÄ© Mạc chú ý tá»›i Khang TÆ° cÅ©ng không vì cái gì, mà do ông nhìn thây Khang TÆ° tuyệt không có lá»™ ra bá»™ dáng siểm nịnh, cÅ©ng không có lá»™ ra vẻ cung kÃnh đặc biệt.
Hai loại biểu tình nà y, Giáo chủ các hạ đã thấy rất nhiá»u, bất luáºn là bình dân hay là quý tá»™c, khi gặp ông biểu tình không ngoà i hai vẻ mặt nà y. Lúc nà y lại thấy má»™t loại biểu tình khác, Giáo chủ dÄ© nhiên hÆ¡i lÆ°u ý má»™t chút, chẳng qua Giáo chủ không phải là ngÆ°á»i hẹp hòi, cÅ©ng sẽ không Ä‘i so Ä‘o những thứ nà y, cho nên sau khi nhìn Khang TÆ° hai cái, liá»n Ä‘i thẳng tá»›i hÆ°á»›ng Công chúa bá»n há».
Khang TÆ° không biết Giáo chủ Mục NhÄ© Mạc nà y vì sao lại lợi hại nhÆ° thế, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cung kÃnh vá»›i ông ta nhÆ° váºy. Khang TÆ° hiện tại đúng là không biết mình phải há»c táºp cái gì. Äây là nguyện vá»ng duy nhất suốt cả Ä‘á»i hắn, vì thế hắn là m nhÆ° vô ý nhìn lÆ°á»›t qua Äại thần quan Y Ti Na má»™t cái.
Y Ti Na Ä‘ang nghênh đón Giáo chủ, vừa lúc thấy ánh mắt của Khang TÆ° nhìn tá»›i, không khá»i nhÃu mà y, nà ng là má»™t tuyệt thế mỹ nữ, mà mỹ nữ thì Ä‘á»u nghÄ© rằng nam nhân đến gần mình là có ý đồ Ä‘en tối, đây cÅ©ng vì trong những năm gần đây nà ng gặp rất nhiá»u nam nhân Ä‘á»u viện đủ lý do để đến gần nà ng, cho nên nà ng cÅ©ng nghÄ© Khang TÆ° thuá»™c cùng má»™t loại. NhÆ°ng lần nà y nà ng không ngá» Khang TÆ° lại dùng công lao lá»›n đổi lấy cÆ¡ há»™i tiếp cáºn mình. Nà ng đã tiếp nháºn nhiệm vụ nà y, vì thế không thể là m gì khác hÆ¡n là gắng chịu Ä‘á»±ng tâm tình không thoải mái để hoà n thà nh.
Uy Nạp đứng bên Khang TÆ° cảm nháºn được ánh mắt của Y Ti Na nhìn vá» bên nà y, hắn hÆ¡i sá»ng sốt, nghiêng ngÆ°á»i nhìn, vừa lúc thấy Khang TÆ° quay đầu lại, Uy Nạp láºp tức sinh ra má»™t mối ghen tỵ nồng Ä‘áºm. Má»™t mặt là vì Y Ti Na, má»™t mặt là vì quân hà m của Khang TÆ° vÄ©nh viá»…n cao hÆ¡n hắn.
Uy Nạp đố kỵ Khang TÆ° vì Khang TÆ° là má»™t bình dân, còn hắn là má»™t quý tá»™c. TrÆ°á»›c kia hắn cung kÃnh vá»›i Khang TÆ° vì vá»›i thân pháºn quý tá»™c thấp kém của hắn, cÅ©ng không có lặp nhiá»u công lao, hÆ¡n nữa chỉ là má»™t kỵ binh. NhÆ°ng khi má»™t tên TÆ°á»›ng quân của quân địch chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt hắn chịu chết, hắn đã đổi Ä‘á»i. Khi các TÆ°á»›ng quân vừa nghe hắn có huyết thống quý tá»™c, láºp tức liá»n cá» hắn là m Äại Ä‘á»™i trưởng. Hắn cùng biết rõ bởi lẽ các TÆ°á»›ng quân quý tá»™c ngăn cản tên binh sÄ© không phải là quý tá»™c kia thăng quan, nếu không thì vá»›i địa vị thấp kém nhÆ° hắn, không biết đợi đến bao nhiêu năm má»›i có thể thăng quan.
Vốn hắn nghÄ© rằng cuối cùng mình không cần nghe lệnh từ Khang TÆ° là tên xuất thân bình dân, nhÆ°ng hắn có ngỠđâu Khang TÆ° láºp tức được phong quân hà m cao hÆ¡n hắn, hÆ¡n nữa còn nháºn ngÆ°á»i tình trong má»™ng của má»i ngÆ°á»i là m sÆ° phụ. Là m sao hắn không bị lá»a ganh tỵ thiêu đốt tâm can?
Uy Nạp căm háºn gục đầu xuống, Ä‘á»™t nhiên khóe mắt phát hiện đối diện có má»™t quan văn Ä‘ang quan sát mình. Hắn ngẩng đầu nhìn, thấy má»™t quan văn trung niên tÆ°á»›ng mạo rất bình thÆ°á»ng Ä‘ang cÆ°á»i cÆ°á»i vá»›i mình. Mặc dù không biết là ai, nhÆ°ng Uy Nạp cÅ©ng là gáºt đầu đáp lá»…. Hắn cÅ©ng không muốn tùy tiện gây thù chuốc oán.
Lúc nà y Công chúa, VÆ°Æ¡ng háºu Ä‘á»u ngồi xuống, còn Giáo chủ ngồi ở chá»— ngồi của Äại thần quan, Äại thần quan cùng những giáo sÄ© khác cung kÃnh đứng ở phÃa sau Giáo chủ.
- Công chúa, bổn tá»a lần nà y tá»›i quý quốc, là vì lá»i thinh cẩu của cÆ° dân trên mảnh đất 300 dặm đã trở thà nh bãi đất hoang.
Giáo chủ Mục Nhĩ Mạc nói với Công chúa Ngả Lệ Ti.
- Giáo chủ các hạ khách sáo rồi, có chuyện gì xin cứ phân phó.
Ngả Lệ Ti thoáng sá»ng sốt má»™t chút, vá»™i và ng mÄ©m cÆ°á»i nói.
- Váºy được, bổn tá»a thỉnh cầu Công chúa Ä‘iện hạ phát binh chiếm lại vùng đất của quốc gia, không nên để cho dân chúng trên mảnh đất đó không có chá»— nÆ°Æ¡ng tá»±a.
Giáo chủ nói giá»ng Ä‘au buồn.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, từ biên giá»›i và o sâu trong lãnh thổ 300 cây số, sau khi đại quân của Hắc Nham Quốc lui vá» biên giá»›i, và quân Ä‘á»™i của Khi Hồng Quốc cÅ©ng trở lại thủ đô. Vùng đất đó đã biến thà nh vùng đất trống giữa hai nÆ°á»›c hoà n toà n không có lá»±c lượng quân Ä‘á»™i nà o.
HÆ¡n nữa vệ binh trấn thủ các thà nh cÅ©ng bị quân Ä‘á»™i Hắc Nham Quốc xâm lấn tiêu diệt, các thà nh trấn hiện giá» quả thá»±c không có lá»±c lượng nà o phòng bị. Khi đại quân Hắc Nham Quốc tiến và o, vì nhanh chóng thâu tóm đất Ä‘ai, cho nên không cÆ°á»›p Ä‘oạt tà i váºt của các thà nh trấn, lúc lui binh lại cà ng không cần nói. Còn quân Ä‘á»™i Khi Hồng Quốc vì tranh Ä‘oạt vÆ°Æ¡ng vị, cÅ©ng không rảnh mang các phú há»™ Ä‘i. HÆ¡n nữa các phú há»™ Ä‘á»u là tà i chủ đất Ä‘ai, dá»±a và o đất phát tà i, đánh chết bá»n há» cÅ©ng sẽ không rá»i bỠđất Ä‘ai của mình. Vì thế của cải của các thà nh trấn nà y Ä‘á»u còn nguyên tại chá»—.
DÆ°á»›i tình huống nà y, những ngÆ°á»i dân nghèo không thể sống còn vá»›i tá»™i phạm, còn có tà n binh, còn có Ä‘Ã o binh sống sót sau chiến tranh. Khi thấy những thà nh trấn không ngÆ°á»i phòng bị, cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° thế sao có thể bá» qua, vì thế bá»n chúng láºp tức hợp thà nh đủ loại táºp Ä‘oà n cÆ°á»ng đạo thổ phỉ. Có Ä‘oà n nhá» khoáng và i ngÆ°á»i, lén lén lút lút chặn Ä‘Æ°á»ng đánh cÆ°á»›p. Có Ä‘oà n mấy trăm ngÆ°á»i công thà nh chiếm đất.
Thân thÃch của các quan lại không theo đại quân rá»i Ä‘i, cÅ©ng không thể trÆ¡ mắt nhìn tà i sản của mình bị cÆ°á»›p Ä‘oạt, vì váºy các thà nh trấn kết hợp lại, thuê má»i binh lÃnh tá»›i bà o vệ thà nh trấn. DÄ© nhiên bá»n binh lÃnh nà y cùng cÆ°á»ng đạo xuất thân nhÆ° nhau, chẳng qua bá»n há» mặc dù giống cÆ°á»ng đạo, nhÆ°ng may mắn còn có cố chủ thuê mình bảo vệ thà nh trấn. DÄ© nhiên để gia tăng tà i phú chÃnh là lại Ä‘i cÆ°á»›p bóc những thà nh trấn khác, đây chÃnh là thá» không ăn cá» gần hang.
Cứ nhÆ° váºy, trên vùng đất 300 cây số láºp túc biến thà nh giống thá»i kỳ chiến quốc, cả ngà y Ä‘á»u không ngừng chém giết, hÆ¡n nữa không ngừng hấp dẫn bá»n lÆ°u manh Ä‘Ã o phạm từ các nÆ°á»›c đến gia nháºp.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết nếu tiếp tục nhÆ° váºy, vùng đất 300 cây số nhất định sẽ tách khá»i Khi Hồng Quốc, cuối cùng nếu không bị Hắc Nham Quốc thâu tóm, thì cÅ©ng biến thà nh má»™t quốc gia Ä‘á»™c láºp.
Mặc dù ai cÅ©ng biết phải nhanh chóng phát binh thu hồi lãnh thổ, nhÆ°ng Công chúa vừa má»›i nắm thá»±c quyá»n không được mấy ngà y, rất nhiá»u chuyện cÅ©ng còn chÆ°a ổn định được. Không thể phái đại quân Ä‘i tiêu diệt, nhÆ°ng phái má»™t tiểu Ä‘á»™i nhân mã thì không có phần thắng nà o. Những chuyện nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết: Äó là lý do Công chúa nhÃu mà y.
Khang TÆ° hoà n toà n không có nghe bá»n há» nói cái gì, chỉ cúi đầu cÅ©ng không thèm suy nghÄ© cái gì. Hắn có thể thuá»™c vá» loại ngÆ°á»i chỉ biết nháºn lệnh má»›i có hà nh Ä‘á»™ng.
(Äả tá»±: Ghét nhất loại ngÆ°á»i nà y!!!)
Công chúa Ngã Lệ Ti trầm tÆ° má»™t hồi Ä‘á»™t nhiên ngang đầu nhìn Khang TÆ° đứng gần cá»a lá»›n, các võ quan thấy cá» Ä‘á»™ng của Công chúa, tất cả trái tim Ä‘á»u Ä‘áºp thình thịch, bá»n há» biết nếu phái má»™t Ä‘á»™i nhân mã Ä‘i bình định vùng đát 300 cây số đó. Quân số Ãt nhất phải 1000 ngÆ°á»i, tháºt ra lúc nà y Công chúa đúng là muốn phái Khang TÆ° Ä‘i.
Lấy năng lá»±c của Khang TÆ° được ghi trong công lao bá»™, nếu bình định bá»n ô hợp kia, có thể nói dá»… nhÆ° trở bản tay. Láºp công lá»›n nhÆ° váºy, đến lúc đó hắn quả tháºt phải vinh phong là m Äại tÆ°á»›ng quân. Các TÆ°á»›ng quân sao có thể để cho Khang TÆ° đạt được cÆ¡ há»™i nhÆ° váºy? Chẳng qua vá»›i thân pháºn của bá»n há» cùng vá»›i cả đống chuyện cần phải xá» lý vì thể không thể tá»± mình chỉ huy đại quân xuất binh, hÆ¡n nữa các quan tÆ°á»›ng quý tá»™c đó dù cùng quân hà m vá»›i Khang TÆ° nhÆ°ng nà o có ai có năng lá»±c nhÆ° hắn?
Äang lúc bá»n há» rầu rÄ©, Cổ Lạp nháy mắt vá»›i nhi tá» Khải Ân, Khải Ân láºp tức bÆ°á»›c ra quỳ má»™t chân xuống, thanh âm vang dá»™i hô:
- Thần nguyện mang binh quét sạch phỉ tặc, thu hồi lãnh thổ, xin Công chúa điện hạ ân chuẩn.
Lúc nà y cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘i ra quỳ xuống hô:
- Thần nguyện trợ giúp Khải Ân đại nhân thu hồi lãnh thổ.
NgÆ°á»i nà y chÃnh là Uy Nạp, hắn muốn táºn lá»±c nắm má»i cÆ¡ há»™i thăng quan.
Các võ quan vừa thấy hai ngÆ°á»i bá»n há» lÄ©nh mệnh trong lòng mừng rỡ, láºp tức cùng nhao nhao đồng ý cho rằng phái bá»n há» Ä‘i là tốt nhất.
Công chúa vốn không Ä‘Ã nh lòng để Khang TÆ° lại ra chiến trÆ°á»ng ngay, cho nên láºp tức ra lệnh:
- Äược, Khải Ân, Uy Nạp, bổn cung lệnh cho các ngÆ°Æ¡i chỉ huy 1500 quân dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Ä‘i thu hồi lãnh thổ biên giá»›i! Chúc các ngÆ°Æ¡i anh dÅ©ng giết địch sá»›m ngà y chiến thắng trở vá»!
- Tạ ơn Công chúa điện hạ.
Hai ngÆ°á»i hÆ°ng phấn cúi đầu cảm tạ, nếu nhÆ° chiến thắng, quan cao lá»™c lá»›n Ä‘ang chá» bá»n há».
Không lâu sau các đại thần cùng rá»i đại sảnh, chỉ còn lại Công chúa, Äại thần quan, Giáo chủ và các Giáo sÄ© bà n chuyện riêng.
Khang TÆ° sau khi ra khá»i đại sảnh, ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i. Từ đầu đến giá» không có ngÆ°á»i nà o nói chuyện vá»›i Khang TÆ°, võ quan thì chán ghét hắn, còn quan văn thì sợ dẫn tá»›i chuyện rắc rối, vì thế hắn Ä‘Ã nh chỉ má»™t mình Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c trở vá» chá»— ở của mình.
Khang TÆ° vừa má»›i và o nhà ngồi xuống còn chÆ°a kịp uống ngụm nÆ°á»›c trà , Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i gõ cá»a má»™t cách nhịp nhà ng... Khang TÆ° lẳng lặng ra mở cá»a, ngoà i cá»a đứng ba vị quan, má»™t ngÆ°á»i cầm bá»™ trang phục quan quân, hai ngÆ°á»i khiêng má»™t rÆ°Æ¡ng đồ.
Viên quan lại Ä‘ang cầm trang phục vừa thấy Khang TÆ° láºp tức cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i nói:
- Äại nhân, xin nháºn đồ ân thưởng.
- Äược, cám Æ¡n.
Khang Tư thâm thở dà i một tiếng, hai tay cầm lấy bộ y phục. Viên quan lại kia ra hiệu cho hai gã khiêng rương mang cái rương và o trong phòng. Sau đó hắn mở rương giới thiệu với Khang Tư:
- Äại nhân, ở đây là má»™t vạn kim tệ, xin ngÆ°á»i kiểm tra thu lấy.
Má»™t vạn kim tệ nhÆ° thế nà o kiểm tra thu lấy, Khang TÆ° biết mục Ä‘Ãch của chúng, vì thế rất biết Ä‘iá»u cầm mấy nắm kim tệ Ä‘Æ°a cho bá»n chúng. Cả hai tên lá»™ vẻ mặt vui mừng, bá»n chúng nghÄ© rằng nhiá»u nhất là được được thưởng cho mấy kim tệ, không ngá» lại tá»›i gần trăm đồng. Mặc dù trong lòng chúng rất muốn, nhÆ°ng còn là m bá»™ cá»± tuyệt, dÄ© nhiên sau và i câu từ chối lấy lệ, láºp tức không khách sáo cho và o bao. Nháºn tiá»n xong chúng vừa định rá»i Ä‘i.
- Chá» má»™t chút, lúc nà y ta có thể Ä‘i ra ngoà i không? Khang TÆ° há»i vị quan kia.
- Äại nhân, đã triệu kiến xong, dÄ© nhiên ngà i có thể Ä‘i ra ngoà i, có muốn ty chức giá»›i thiệu má»™t số nÆ¡i tốt cho ngà i không?
Nhìn nụ cÆ°á»i ám muá»™i của tên khốn nà y, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Khang TÆ° biết hắn muốn giá»›i thiệu cái gì, nên láºp tức từ chối khéo.
Khang TÆ° chá» sau khi bá»n há» rá»i Ä‘i má»›i mở bá»™ quan phục Thiên tÆ°á»›ng, vừa nhìn thấy liá»n cÆ°á»i khổ, y phục hoa lệ nhÆ° váºy, tháºt đúng là không được tá»± nhiên. Khang TÆ° đối vá»›i y phục nà y không cảm thấy hứng thú, tiện tay để lên bà n, lặng lẽ nhìn kim tệ trong rÆ°Æ¡ng.
- Ôi...
Khang TÆ° thở dà i má»™t tiếng đứng lên, và o phòng lấy ra má»™t cái bá»c, lấy hết kim tệ cho và o bá»c, sau khi cá»™t lại, hắn xách cái bao nặng chÃch Ä‘i ra ngoà i.
Lúc Khang TÆ° ra cá»a thà nh, bá»n thủ vệ kia vừa nghe hắn báo tên láºp tức hà nh lá»…. Äây là võ tÆ°á»›ng duy nhất cÆ° ngụ trong hoà ng cung mÆ°á»i mấy ngà y. Bá»n chúng cÅ©ng nghe qua đủ loại truyá»n thuyết vá» hắn, lá»i đồn đại còn nhanh hÆ¡n tốc Ä‘á»™ của khoái mã. Khang TÆ° không biết rằng hắn ở lại trong hoà ng cung, còn được Công chúa giúp hắn chuẩn bị má»i chuyện, đó cÅ©ng chÃnh là má»™t trong những nguyên nhân các võ tÆ°á»›ng đố kỵ vá»›i Khang TÆ°.
Khang TÆ° vừa ra khá»i cá»a thà nh, láºp tức bị dòng ngÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng là m cho rung Ä‘á»™ng. Trừ quân nhân ra, Khang TÆ° cÅ©ng chÆ°a từng tiếp xúc vá»›i nhiá»u bình dân nhÆ° váºy. DÄ© nhiên có chút không được tá»± nhiên.
Dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chỉ Ä‘á»™i ngÅ© nà y được dân chúng hoan nghênh nhiệt liệt, má»™t là Công chúa đánh thắng tráºn, hai là vì dung mạo xinh đẹp tuyệt sắc của Công chúa kia chăng? Mặc dù tâm lý của dân chúng rất Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng những ngÆ°á»i dân nà y lại là m cho Ä‘á»™i quân trú đống trông chỠở chung quanh thủ đô thức tỉnh.
Má»™t ngÆ°á»i thừa kế vÆ°Æ¡ng vị đánh bại quân xâm lược, được dân chúng yêu quý, nhÆ° thế nà o cÅ©ng hÆ¡n hẳn VÆ°Æ¡ng háºu chỉ biết sống ở trong thà nh, có thể nói bà ta không có tiếng tăm gì trong dân gian, còn có hy vá»ng lên ngôi sao? Vì thế những Ä‘á»™i quân thuá»™c phái trung láºp cÅ©ng tranh nhau tá»›i tuyên thệ thuần phục Ngã Lệ Ti.
Khi Ngã Lệ Ti tiến và o thủ đô, nà ng biết mình đã thắng lợi rồi: Bởi vì các đại thần và các tÆ°á»›ng lãnh vẫn luôn ủng há»™ kế mẫu cÅ©ng Ä‘á»u tá»± mình ra khá»i thà nh nghênh đón nà ng. Äiá»u nà y cÅ©ng cho thấy bá»n hỠđã thừa nháºn ngôi vị của mình.
Và o thà nh gần mÆ°á»i mấy ngà y, Khang TÆ° ngÆ¡ ngẩn sống trong má»™t gian phòng ở chá»— khác. Trừ ba bữa ăn hà ng ngà y có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tá»›i, hoà n toà n không có má»™t ngÆ°á»i nà o tá»›i gặp hắn. Hắn được tên Ä‘Æ°a cÆ¡m cho biết, mình hiện Ä‘ang ở má»™t chá»— héo lánh trong hoà ng cung. Không có ra lệnh không được bÆ°á»›c ra khá»i cá»a phòng ná»a bÆ°á»›c. Lúc nà y hắn cảm thấy hắn và má»™t tên tù không khác gì nhau.
(Äả tá»±: Theo dõi từ đầu chuyện tá»›i giá», có lẽ các bạn cÅ©ng giống tôi, hÆ¡i thất vá»ng vá» nhân váºt chÃnh của chúng ta má»™t chút rồi nhỉ!! Và cÅ©ng phần nà o bất bình cho hắn!! Có lẽ bạn đã nghÄ© tá»›i hai con Ä‘Æ°á»ng hắn có lẽ sẽ Ä‘i, má»™t là trốn thoát tá»± gầy dá»±ng giang sÆ¡n, hai là vẫn là má»™t thằng lÃnh quèn chá» má»™t kì tÃch? Thôi cùng xem tiếp nà o, hi hi!!)
Hắn ăn không ngồi rồi, không thể là m gì khác hÆ¡n là chịu tráºn ở bên trong phòng: luyện công. Nếu không hắn còn có thể là m gì?
- Khang Tư, công chúa điện hạ cho đòi.
Qua mÆ°á»i mấy ngà y má»™t tên vệ binh xuất hiện trÆ°á»›c mặt Khang TÆ°. Nghe cách xÆ°ng hô nà y xem ra công chúa còn chÆ°a lên ngôi Nữ vÆ°Æ¡ng.
-Rõ.
Khang TÆ° hÆ¡i sá»a sang lại y phục má»™t chút, Ä‘i theo tên vệ binh ra cá»a. Äây là lần đầu tiên hắn Ä‘i ra ngoà i từ khi hắn tá»›i thủ đô, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không có để ý nhiá»u tá»›i các kiến trúc tao nhã xinh đẹp ở xung quanh, chẳng qua hắn chỉ cúi đầu Ä‘i theo sau tên vệ binh.
Không lâu sau tá»›i trÆ°á»›c má»™t tòa kiến trúc khổng lồ, trÆ°á»›c mặt là báºc thang rá»™ng rãi và cao vút, trên má»—i má»™t báºc hai bên Ä‘á»u đứng bốn tên vệ binh võ trang từ đầu đến chân. Má»™t cái cá»a khổng lồ mở toang nhìn xuống Khang TÆ° ở dÆ°á»›i báºc thang. Nhìn khà thế đó, không cần nghÄ© củng biết đây chÃnh lả đại Ä‘iện nghị sá»± của hoà ng cung ở thủ đô.
- Má»i Khang TÆ° và o!
Má»™t tiêng hô to từ trong Ä‘iện truyá»n ra. Tên vệ binh dẫn Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng Khang TÆ° khoát tay xong liá»n lui xuống.
Khang TÆ° không thể là m gì khác hÆ¡n là thở dà i lặng lẽ cất bÆ°á»›c Ä‘i lên, vượt qua báºc thang cao vút, Ä‘i tá»›i cá»a chÃnh. Má»™t viên quan chỠở của chÃnh vá»™i và ng tiến lại thắp giá»ng nói:
- Äi và o quỳ xuống- báo lên tên của mình.
Cũng nội một chút quy củ của cung đình. Cái nà y có thể là vì hắn không hiểu lễ tiết nên đặc biệt sắp xếp viên quan nà y chỉ dẫn.
- Khang Tư tham kiến công chúa điện hạ. Khang Tư đi và o quỳ một gối hô lên.
-Miễn lễ, đứng lên đi.
Thanh âm của Công chúa từ xa truyá»n tá»›i, nghe tháºt mÆ¡ hồ, Khang TÆ° cách Công chúa hẳn là rất xa.
- Tạ ơn công chúa điện hạ.
Khang Tư từ từ đứng lên, sau đó mới từ từ ngẩng đầu lên. Hắn hoà n toà n là m theo chỉ dẫn của viên quan lại kia.
Lúc nà y Khang TÆ° má»›i phát hiện đại Ä‘iện nà y tháºm chà có tá»›i gần ngà n thÆ°á»›c vuông. Má»™t tấm thảm Ä‘á» trải từ cá»a đến táºn ngai và ng. Còn công chúa mặc y phục mà u trắng cao cao tại thượng ngồi ngay ngắn trên ngai và ng bằng và ng. Bá»™ dáng cao quý và trang nhã không nói nên lá»i.
(Äả tá»±: Ôi!! Chuyện tình yêu giữa má»™t chà ng lÃnh quèn và má»™t cô công chúa cao quý mỹ lệ, sẽ là bi kịch hay là má»™t kết thúc nhÆ° trong truyện cổ tÃch? Haizzz, bạn thÃch cái nà o hÆ¡n?)
Má»™t nữ nhân trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp ngồi trên chiếc ghế lá»›n phÃa dÆ°á»›i bên trái của Công chúa, chẳng qua Khang TÆ° láºp tức biết nà ng là ai, do nà ng Ä‘á»™i vÆ°Æ¡ng miện trên đầu nên hắn biết nà ng chÃnh là VÆ°Æ¡ng háºu. Còn nữ nhân ngồi bên tay phải của Công chúa thì toà n thân mặc trang phục thân quan mà u lam nhạt, cả mặt mà y cÅ©ng che bằng má»™t cái khăn che mặt đồng dạng mà u lam nhạt. NgÆ°á»i nà y là ai thì Khang TÆ° không biết.
Các Äại Thần TÆ°á»›ng quân thì đứng dà y đặc hai bên tấm thảm. Cha con Cổ Lạp mà Khang TÆ° nháºn biết Ä‘á»u ở đây, ngay cả vừa má»›i trở thà nh Äại Ä‘á»™i trưởng Uy Nạp lÆ°u lại canh giữ ở biên giá»›i cÅ©ng xếp hà ng trong nhóm nà y. Những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng hữu ý vô tình quan sát mình, còn trong mắt Uy Nạp nhìn Khang TÆ° lại lá»™ ra ánh mắt phức tạp.
VÆ°Æ¡ng háºu và các đại thần Ä‘á»u rất hứng thú nhìn Khang TÆ°, bá»n há» biết ngÆ°á»i trẻ tuổi trÆ°á»›c mắt kia đã láºp công lá»›n cứu thoát Ngã Lệ Ti. Äể tưởng thưởng cho hắn nhÆ° thế nà o, Ngã Lệ Ti đã thảo luáºn cùng các TÆ°á»›ng quân rất nhiá»u lần, vốn phải tưởng thÆ°á»ng cho hắn từ lâu, nhÆ°ng bởi vì những tên TÆ°á»›ng quân kia bà i xÃch hắn là má»™t tên binh sÄ© không có huyết thống quý tá»™c vì thế má»›i kéo dà i Ä‘en lúc nà y má»›i tiến hà nh tưởng thưởng.
VÆ°Æ¡ng háºu có chút hả hê liếc mắt nhìn Ngả Lệ Ti cao cao tại thượng thầm nghÄ©: "Thá» xem ngÆ°Æ¡i là m sao bây giá»! Là đắc tá»™i vá»›i các TÆ°á»›ng quân nà y? Hay là tưởng thưởng cho bá» tôi có công? Äừng tưởng rằng cái ngôi vị nà y dá»… ngồi!"
Tuy nhiên Ngả Lệ Ti nhìn thấy ánh mắt của VÆ°Æ¡ng háºu, nà ng liá»n biết VÆ°Æ¡ng háºu Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, nhà n nhạt cÆ°á»i, hÆ°á»›ng Khang TÆ° nói:
- Khang TÆ°, lúc ngÆ°Æ¡i đóng quân ở biên giá»›i láºp được vô số công lao hắn mã, hÆ¡n nữa, bổn cung cÅ©ng được ngÆ°Æ¡i cứu má»›i không rÆ¡i và o tay của phản đồ. Những công lao của ngÆ°Æ¡i hẳn là phải nháºn phần thưởng xứng đáng. Bổn cung quyết định phong ngÆ°Æ¡i là m kỵ sÄ© nhất đẳng, phong ngÆ°Æ¡i là TÆ°á»›ng quân, thống lÄ©nh má»™t vạn quân, đồng thá»i thưởng năm ngà n kim tệ!
Theo lá»i nói của Ngả Lệ Ti, má»i ngÆ°á»i trong đại sảnh láºp tức xôn xao bà n tán, các văn võ đại thần Ä‘á»u giáºt mình kinh ngạc vá»›i việc ban thưởng xÆ°a nay chÆ°a từng có nà y. Không nói ban thưởng kim tệ quá nhiá»u, chỉ riêng phong hiệu TÆ°á»›ng quân nhÆ° váºy, cho dù các quan quân anh dÅ©ng chiến đấu cả Ä‘á»i cÅ©ng không nhất định có thể đạt được. Äặc biệt là kỵ sÄ© nhất đẳng, có tÆ°á»›c hiệu nà y quả thá»±c chẳng khác nà o là Äại tÆ°á»›ng quân rồi. Bởi vì các quan quân trừ dùng quân hà m để phân biệt cao thấp, còn dùng tÆ°á»›c hiệu cấp báºc của kỵ sÄ© để phân biệt, nói cách khác, sau khi Khang TÆ° nháºn tÆ°á»›c hiệu nà y, tức là trong các TÆ°á»›ng quân có quân hà m cùng cấp báºc, địa vị của Khang TÆ° đúng là cao nhất.
Ai mà kháng chịu gá»i má»™t binh sÄ© vốn là bá»™ hạ mình là Trưởng quan chứ? Vì thế lá»i của Ngã Lệ Ti vừa dứt, Cổ Lạp đứng ở vị trà đầu bên võ quan, láºp tức đứng ra cung kÃnh nói:
- Äiện hạ, Khang TÆ° có công lá»›n cứu giá, má»i ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u biết, thần cÅ©ng rất đồng ý tiến hà nh tưởng thưởng đối vá»›i đại công thần Khang TÆ° nà y. NhÆ°ng mà ... Khang TÆ° láºp công ở biên giá»›i, đã phong quan ban thưởng cho hắn rồi. Thần cho là ...
Cổ Lạp mặc dù nói rất hà m súc, nhÆ°ng ý tứ của hắn, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết chÃnh là nói Khang TÆ° không thể nháºn ban thưởng cao nhÆ° váºy, nhiá»u nhất thì tưởng thưởng công lao cứu giá của hắn mà thôi.
Mấy TÆ°á»›ng quân Ä‘á» mặt tÃa tai vá»™i và ng lên tiếng nói ra ý nghÄ© của mình, Ä‘á»u không ngoà i ý bất mãn địa vị của Khang TÆ° thoáng cái được ban thưởng cao nhÆ° váºy. Uy Nạp vì chức vị thấp kém, không có quyá»n lên tiếng, hắn chỉ Ä‘Ã nh yên lặng nhìn Khang TÆ° Ä‘ang cúi thấp đầu, chẳng qua trong mắt của hắn lá»™ rõ thần sắc đố kỵ. Biểu hiện của hắn lá»™ liá»…u đến ná»—i đám quan văn cùng cấp không được quyá»n lên tiếng ở đối diện vá»›i hắn Ä‘á»u nhìn thấy rõ rà ng.
Ngả Lệ Ti quay sang cÆ°á»i vá»›i VÆ°Æ¡ng háºu Ä‘ang hả hê trên ná»—i Ä‘au của ngÆ°á»i khác, nà ng mÄ©m cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i khiến VÆ°Æ¡ng háºu ngây ngẩn cả ngÆ°á»i, bà không biết Ngả Lệ Ti có năng lá»±c gì để không chế các TÆ°á»›ng quân Ä‘ang giáºn Ä‘á» mặt tÃa tai nà y.
Ngả Lệ Ti giÆ¡ tay lên, bá»n TÆ°á»›ng quân kia láºp tức im bặt, cả bá»n không cam lòng lui vá» chá»— cÅ©, má»i ánh mắt Ä‘á»u chiếu và o Ngả Lệ Ti.
Ngả Lệ Ti cÅ©ng không có nói "bổn cung đã quyết định không được phép dị nghị". Mà chỉ cÆ°á»i quay sang viên quan lại bên cạnh khoát khoát tay, nói:
- Má»i các vị TÆ°á»›ng quân xem Ä‘i.
-Dạ.
Viên quan lại Ä‘ang nâng má»™t cái khay gá»—, trên khay đặt má»™t quyển sổ tháºt dà y, Ä‘i tá»›i hÆ°á»›ng Cổ Lạp.
Cổ Lạp nghi ngá» nhìn quyển sổ vừa liếc nhìn Ngả Lệ Ti Ä‘ang mÄ©m cÆ°á»i, lúc nà y Ngả Lệ Ti cÆ°á»i nói:
- Äây vốn là bản ghi chép chiến công của quân Ä‘oà n bá»™ binh thứ 9 ở biên giá»›i. Bên trong ghi lại tất cả công lao của binh sÄ© Ä‘á»™i quân thá» 7. Má»i TÆ°á»›ng quân Cổ Lạp cầm lấy xem.
Tiếng nói vừa dứt Cổ Lạp đã cầm lên, hắn mở ra lÆ°á»›t nhanh trang sách, sắc mặt chợt biến đổi tiếp theo láºp tức láºt láºt xem tiếp, má»™t lúc lâu hắn đặt quyá»n sổ lại trên khay, sắc mặt đã tái xanh.
Lúc nà y viên quan lại bÆ°ng cho các TÆ°á»›ng quân khác láºt xem, chỉ chốc lát sau, các TÆ°á»›ng quân xem xong mặt ai nấy Ä‘á»u trở nên không được tá»± nhiên. Quan văn và những Phó tÆ°á»›ng Thiên tÆ°á»›ng mặc dù tháºt tò mò, nhÆ°ng không có lệnh cho bá»n chúng xem, chúng chỉ Ä‘Ã nh nghi hoặc nhìn quyển sổ kia.
Ngả Lệ Ti đợi các TÆ°á»›ng quân Ä‘á»u xem xong, bèn lên tiếng:
- Các vị TÆ°á»›ng quân đã xem qua, ta tin rằng các ngà i Ä‘á»u phát hiện má»—i má»™t tá» bên trong Ä‘á» có tên má»™t ngÆ°á»i, số lượng quân địch hắn giết hẳn các ngải cÅ©ng có thể phá»ng Ä‘oán được rồi?
Cổ Lạp xanh mặt bÆ°á»›c ra cung kÃnh nói:
- Thần ngu muá»™i, Khang TÆ° ở biên giá»›i thá»i gian ngắn ngủn ba năm đã giết ba bốn ngà n tên địch, láºp nhiêu công lao quả tháºt xứng đáng đảm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm vụ nà y, thần xin thu hồi lá»i nói vô tri vừa rồi.
Nói xong cúi đầu lui vỠchỗ cũ.
Lúc nà y má»i ngÆ°á»i má»›i biết được vì sao sắc mặt các TÆ°á»›ng quân khó coi nhÆ° váºy, không khá»i Ä‘á»u khiếp sợ nhìn Khang TÆ° vẫn cúi đầu đứng nÆ¡i đó. Không ngá» ngÆ°á»i nà y giết tá»›i ba bốn ngà n tên địch quân? Tháºt khó có thể tin, rất nhiá»u Phó tÆ°á»›ng và Thiên tÆ°á»›ng ở đây đã nháºp ngÅ© nhiá»u năm cÅ©ng không có giết địch vá»›i số lượng cao nhÆ° váºy đâu. Nguyên các đại thần định có ý kiến cÅ©ng biết Ä‘iá»u ngáºm miệng không nói nữa, trong mắt hỠđã xuất hiện hình ảnh Khang TÆ° mang trên đâu vầng hà o quang của TÆ°á»›ng quân kỵ sÄ© nhất đẳng.
VÆ°Æ¡ng háºu nhìn thấy nét mặt không cam lòng của các TÆ°á»›ng quân, nà ng thầm cÆ°á»i vui mừng, vì nà ng biết Ngả Lệ Ti đã đắc tá»™i vá»›i bá»n TÆ°á»›ng quân nà y rồi. Thế nhÆ°ng khi nà ng nhìn vá» phÃa Ngả Lệ Ti, đúng lúc Công chúa cÅ©ng nhìn nà ng cÆ°á»i, có Ä‘iá»u nụ cÆ°á»i đó quả tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta khó mà hiểu thấu.
Vốn nghÄ© rằng Ngả Lệ Ti láºp tức sẽ tuyên bố bổ nhiệm Khang TÆ°, nhÆ°ng câu Ngã Lệ Ti nói ra lại khiến má»i ngÆ°á»i cho rằng đó là lá»i nói phà công vô Ãch, Ngả Lệ Ti nhìn Khang TÆ° Ä‘ang cúi đầu không biết suy nghÄ© cái gì há»i:
- Khang TÆ° ngà i nguyện ý tiếp nháºn chứ?
- Thuá»™c hạ nghÄ© rằng mình không thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng được nhiệm vụ quan trá»ng nà y, xin Ä‘iện hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
Những lá»i nà y là Khang TÆ° vắt hết óc nghÄ© ra những từ ngữ tÆ°Æ¡ng đối văn nhã, chẳng qua hắn vẫn còn quen cách tá»± xÆ°ng trong quân Ä‘á»™i, không có xÆ°ng thần nhÆ° những ngÆ°á»i khác.
Má»i ngÆ°á»i nghe Khang TÆ° nói, không khá»i sá»ng sốt, nhÆ°ng nhìn thấy sắc mặt của các TÆ°á»›ng quân đã trở lại bình thÆ°á»ng, má»i ngÆ°á»i bá»—ng nhiên chợt hiểu: Äúng rồi, đắc tá»™i vá»›i những tÆ°á»›ng quân nà y sao sống nổi. Chỉ có Ä‘iá»u bá»n há» không biết rằng: đây chÃnh là lá»i nói phát xuất táºn đáy lòng của Khang TÆ°.
Duy nhất chỉ có Ngả Lệ Ti biết những lá»i nà y phát ra từ ná»™i tâm của Khang TÆ°, nà ng cÆ°á»i cÆ°á»i há»i tiếp:
- Ngà i không chịu tiếp nháºn à ? Váºy ngà i có nguyện vá»ng gì không? Bất cứ Ä‘iá»u gì bổn cung nhất định thá»a mãn nguyện vá»ng của ngà i.
Nghe nói nhÆ° thế, chẳng những các TÆ°á»›ng quân mặt biến sắc, ngay cả đại thần và VÆ°Æ¡ng háºu sắc mặt cÅ©ng biến đổi: những lá»i nà y tá» rõ Khang TÆ° Ä‘Æ°a ra bất kỳ yêu cầu gì, cÅ©ng được đáp ứng, cho dù muốn cắt đất phong VÆ°Æ¡ng cÅ©ng được, VÆ°Æ¡ng háºu và Nữ thần quan che mặt lam y kia từ đầu đến giá» vẫn không lên tiếng cÅ©ng đứng lên, Ä‘ang định góp ý kiến vá»›i Ngã Lệ Ti, Khang TÆ° đã lên tiếng Ä‘Æ°a ra yêu cầu của hắn.
- Thuá»™c hạ là ngÆ°á»i mù chữ, thuá»™c hạ mong muốn được Ä‘i há»c để biết Ä‘á»c biết viết.
(Äả tá»±: Haizzz, không biết nên khen hay chê hắn nữa!! NhÆ°ng xem hắn cÅ©ng có phần dá»… thÆ°Æ¡ng)
Câu nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng nếu nhÆ° mình nói ra là điá»u vô cùng nhục nhã, nhÆ°ng Khang TÆ° vẫn bình thản nói ra.
Cả đại sảnh Ä‘á»™t nhiên trở nên hoà n toà n yên tÄ©nh, má»i ngÆ°á»i bao gồm Ngả Lệ Ti và Nữ thần quan che mặt kia Ä‘á»u sá»ng sốt lặng nhìn Khang TÆ°. Cho dù Khang TÆ° Ä‘Æ°a ra yêu cầu được phong đất phong VÆ°Æ¡ng, há» cÅ©ng sẽ không kinh ngạc đến sững sá» nhÆ° váºy. Äổi lại má»™t cÆ¡ há»™i có thể được vinh há»a phú quý, chỉ để yêu cầu được Ä‘i há»c? Sau khi có tiá»n và địa vị còn sợ không má»i lão sÆ° đến táºn nhà dạy há»c được sao? "Quả là ngu ngốc!" Bốn chữ nà y chÃnh là má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cảm thán và tiếc rẻ cho Khang TÆ°.
Ãnh mắt Ngả Lệ Ti lá»™ vè kỳ quái nhìn Khang TÆ° Ä‘ang cúi đầu ở xa xa, thầm thở dà i: "Nam nhân không có dã tâm.†NhÆ°ng thoáng cái nà ng lá»™ vẻ hòa hoãn, nhìn Khang TÆ° nói:
- Nguyện vá»ng của ngà i là há»c táºp kiến thức à ? Thấy Khang TÆ° gáºt đầu, nà ng nói tiếp:
- Äược, ta thá»a mãn nguyện vá»ng của ngà i, Äại thần quan Y Ti Na, chuyện nà y sẽ phải là m phiá»n ngà i, được không?
Câu sau Ngả Lệ Ti quay sang Nữ thần quan che mặt lam y nói, Äịa vị Thần quan nà y có thể rất cao, Ngã Lệ Ti còn phải hạ mình hÆ°á»›ng tá»›i nà ng dò há»i.
Nữ nhân gá»i là Thần quan Y Ti Na kia, mặc dù không nhìn thấy nét mặt của nà ng, có Ä‘iá»u má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết Ä‘á»u nghe nói vá» nà ng. Vừa nghe Công chúa nói nà ng thoáng sá»ng sốt má»™t chút, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể thấy được lúc nà y thân thể của nà ng dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i căng thẳng.
Nà ng láºp tức khôi phục nhÆ° cÅ©, hÆ°á»›ng Ngả Lệ Ti hà nh lá»… đáp:
- Rất hân hạnh được cống hiến công sức cho ngà i.
Thanh âm của nà ng vô cùng êm dịu ngá»t ngà o, dá»±a và o giá»ng nói của mỹ nữ, nà ng nhất định là má»™t mỹ nhân tuyệt thế. Lúc nà ng ngồi xuống, đôi mắt sau tấm sa má»ng che mặt thoáng liếc vá» phÃa Khang TÆ°.
Không biết vì sao Khang TÆ° Ä‘á»™t nhiên cảm giác bị nhiá»u tia mắt đầy căm háºn nhìn mình, hắn dùng khóe mắt quan sát, phát hiện là các đại Thần trẻ tuổi Ä‘ang phóng mắt nhìn. Bá»n ngÆ°á»i Ä‘ang căm háºn hắn bao gồm Uy Nạp và Khải Ân con trai của Cổ Lạp.
Khang TÆ° không biết bản thân hắn má»›i vừa để cho các TÆ°á»›ng quân buông tha căm ghét mình vì sao lúc nà y các đại thần trẻ bắt đầu căm háºn hắn. Tất cả nguyên nhân Ä‘á»u do Ngả Lệ Ti giao cho Y Ti Na đảm Ä‘Æ°Æ¡ng là m giáo sÆ° của Khang TÆ°, Äại thần quan Y Ti Na là Äại thần quan trẻ tuổi nhất của Khi Hồng Quốc. Mặc dù không có mấy ngÆ°á»i trông thấy dung mạo của nà ng nhÆ°ng từ khi có ngÆ°á»i nhìn thấy mặt của nà ng đã si ngốc mấy ngà y liên tiếp, vì thế há» Ä‘á»u cho rằng nà ng nhất định là má»™t mỹ nhân tuyệt thế, ở Khi Hồng Quốc được cho là má»™t mỹ nữ không thua sút Ngả Lệ Ti.
Mà những tên thanh niên căm háºn Khang TÆ° kia Ä‘á»u là bá»n quý tá»™c Ä‘á»™c thân, hÆ¡n nữa Ä‘á»u từng thấy qua dung mạo của nà ng cùng là những kẻ say mê nà ng. ThÆ°á»ng ngà y bá»n chúng cố tìm cÆ¡ há»™i đến gần nà ng Ä‘á»u không được toại nguyện, mà lúc nà y Khang TÆ° lại được nà ng dạy cho hắn Ä‘á»c chữ, váºy không phải là cả ngà y có thể gần gÅ©i bên cạnh Y Ti Na sao? Bá»n ngÆ°á»i thầm luyến ái Äại thần quan nà y dÄ© nhiên phải căm háºn Khang TÆ° rồi.
Lúc nà y Cổ Lạp bÆ°á»›c ra chắp tay cung kÃnh nói:
- Äiện hạ, thần cho là , Khang TÆ° láºp nhiá»u công lá»›n, không thể cứ ban thưởng nhÆ° váºy là xong, mà cần phải phong thưởng quan vị và tÆ°á»›c hiệu kỵ sÄ© thÃch hợp cho Khang TÆ°.
Chúng TÆ°á»›ng quân vừa nghe xong tức thì sá»ng sốt, có Ä‘iá»u rất nhanh đã kịp phản ứng, vì Khang TÆ° đã Ä‘em công lao của hắn đổi lấy cÆ¡ há»™i há»c táºp, không thể đổi lại tÆ°á»›c vị cao được nữa. Lúc nà y nếu tùy tiện tìm má»™t cái quân hà m phong cho hắn, đúng là má»™t cÆ¡ há»™i bán má»™t mối ân tình cho công chúa. Vì thế chúng TÆ°á»›ng quân cÅ©ng Ä‘i ra thinh cầu.
(Äả tá»±: Má»™t lÅ© ngu, đã từng có má»™t triết gia nói rằng: Kiến thức là sức mạnh vô địch!)
Công chúa dÆ°á»ng nhÆ° biết trÆ°á»›c sẽ có kết quả nhÆ° váºy, nà ng nhìn Cổ Lạp cÆ°á»i nói:
- NhÆ° váºy theo ý Cổ Lạp TÆ°á»›ng quân, phải phong thưởng cho Khang TÆ° thế nà o đây? Nà ng giao quyá»n quyết định cho Cổ Lạp, để chứng tá» vá»›i Cổ Lạp nà ng rất tÃn nhiệm hắn.
Quả nhiên, Cổ Lạp vừa nghe xong, trên mặt xuất hiện sắc mặt vui mừng, hÆ¡i trầm tÆ° má»™t chút xong cung kÃnh đáp:
- Khang TÆ° vốn là Trung Ä‘á»™i trưởng, vá»›i công lao của hắn, lần nà y hẳn là nên tấn thăng là m Thiên tÆ°á»›ng, tÆ°á»›c hiệu kỵ sÄ© thì nên phong là m kỵ sÄ© tam đẳng, dÄ© nhiên Khang TÆ° có công lao lá»›n nhÆ° váºy, ban thưởng hoà ng kim nên thưởng má»™t vạn kim tệ. Äây là ý của vi thần, không biết Ä‘iện hạ và các vị TÆ°á»›ng quân nghÄ© nhÆ° thế nà o?
Chúng TÆ°á»›ng quân vừa nghe xong vá»™i và ng biểu lá»™ vẻ đồng tình vá»›i Ä‘á» nghị của Cổ Lạp, rối rÃt gáºt đầu đồng ý, Ngả Lệ Ti vốn cÅ©ng muốn phong cho Khang TÆ° nhÆ°ng quan vị nà y. Biểu hiện của nà ng má»›i vừa rồi chẳng qua là bán má»™t mối nhân tình cho bá»n há», còn Khang TÆ° chẳng qua là công cụ để nà ng tiến má»™t bÆ°á»›c nháºn lấy lòng Trung thà nh của các TÆ°á»›ng quân.
(Äả tá»±: Bá»±c!!!)
- Äược, Khang TÆ°, bổ nhiệm ngÆ°Æ¡i là m Thiên tÆ°á»›ng quân Ä‘oà n thứ nhất, dÆ°á»›i trÆ°á»›ng má»™t ngà n quân, sách phong ngÆ°Æ¡i tÆ°á»›c hiệu kỵ sÄ© tam đẳng, cÅ©ng ban thưởng má»™t vạn kim tệ.
Ngả Lệ Ti lặp tức ra lệnh, giá»ng nói của nà ng nhÆ° không cho phép ngÆ°á»i khác phản đối, chẳng qua lúc nà y nà ng tin chắc rằng sẽ không có bất cứ kẻ nà o phản đối nữa.
Khang TÆ° vốn muốn từ chối, vừa định lên tiếng, Ä‘á»™t nhiên ngoà i cá»a đại sảnh truyá»n và o tiếng báo cáo của tên lÃnh gác:
- Giáo chủ Mục Nhĩ Mạc các hạ giá lâm!
Má»i ngÆ°á»i vừa nghe báo vá»™i và ng đứng báºt dáºy tại chá»—, Công chúa, VÆ°Æ¡ng háºu, Äại thần quan cÅ©ng đứng lên nhìn ra cá»a, Khang TÆ° thấy thế Ä‘Ã nh phải nén nhịn không nói ra. Äược má»™t viên quan lại nhắc nhở, hắn đứng xếp bên cạnh Uy Nạp, hiện tại hắn là võ quan đứng gần cá»a nhất trong đại sảnh.
.
|
Äã có 25 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^), baovehoahong, blindsoul, cucuom2009, GoodLuck, hanoinho, hellboy, hieubh1307, hoainamvuong, hoc2k, hungbathien, kongcha, lamcuong1958, lequangt1, LOLA, myklovegp, nguyensiro, nguyentam, orpheus, quocviet11, saobuon198, saokyvayne, toptep, trieuhac, yuanping
|
28-08-2011, 09:19 AM
|
|
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 1: Truyá»n thuyết sÆ¡ hiện
Chương 9: Bữa điểm tâm trầm mặc
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: aiemk46nhat2 - LSB
À…
Khang TÆ° má»›i vừa nghe nói tên của Y Ti Na, thoáng sá»ng sốt má»™t chút không kịp phản ứng, nhÆ°ng láºp tức hắn nghÄ© lại ngÆ°á»i nà y chÃnh là sÆ° phụ của mình. Mặc dù cảm thấy sÆ° phụ má»i đồ đệ ăn Ä‘iểm tâm thì rất kỳ quái, nhÆ°ng Khang TÆ° cÅ©ng không nói gì, chỉ sá»a sang sÆ¡ lại trang phục, xong cùng Ä‘i vá»›i Mạt Lồ.
Mạt Lồ mặc dù lấy là m lạ sao Khang TÆ° khi nghe Y Ti Na má»i lại không có lá»™ ra vẻ mừng rỡ nhÆ° ngÆ°á»i khác, ngược lại chỉ biểu hiện hÆ¡i sá»ng sốt má»™t chút, nhÆ°ng rồi hắn cÅ©ng không nghÄ© ngợi nhiá»u, chỉ là m tròn bổn pháºn dẫn Ä‘Æ°á»ng ở phÃa trÆ°á»›c.
Chỉ chốc lát sau Khang TÆ° Ä‘i tá»›i má»™t chá»— trang nghiêm trong đại Ä‘iện. Tiến và o trong đại Ä‘iện hắn nhìn thấy sách ở khắp nÆ¡i. Ãnh mắt của hắn láºp tức bị những quyển sách nà y thu hút, có Ä‘iá»u hắn cÅ©ng không có dừng chân lại, vì hắn biết chá»— nà y không phải là chá»— ăn Ä‘iểm tâm, Mạt Lồ nhìn thấy biểu tình của Khang TÆ° vá»™i và ng giá»›i thiệu:
- NÆ¡i nà y là tà ng thÆ° của Äại thần Ä‘iện, nghe nói đại nhân muốn theo Y Ti Na đại nhân há»c táºp, đến lúc đó sách ở đây, đại nhân Ä‘á»u có thể tùy tiện lấy xem.
Khang TÆ° gáºt đầu không nói gì, Mạt Lồ thấy Khang TÆ° dÆ°á»ng nhÆ° không thÃch nói chuyện, cÅ©ng biết Ä‘iá»u không nói nữa, chuyên tâm dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Xuyên qua kho sách bá»n há» Ä‘i tá»›i hoa viên bên ngoà i Äại thần Ä‘iện, Khang TÆ° nhìn thấy má»™t cái bà n tròn xinh xắn tao nhã đặt ở dÆ°á»›i bóng cây mát mẻ, hai nà ng cung nữ Ä‘ang bà y dá»n các món ăn tinh sảo trên đó. Các nà ng nhìn thấy hai ngÆ°á»i Khang TÆ° liá»n cung kÃnh chà o xong lui xuống.
Mạt Lồ vá»™i và ng kéo ghế cung kÃnh nói:
- Má»i Äại nhân ngồi, Y Ti Na đại nhân sẽ ra tá»›i ngay.
Khang Tư chần chỠmột chút lắc đầu, thản nhiên nói:
- Chá» Y Ti Na đại nhân tá»›i hãy tÃnh.
Vừa nói liá»n tản bá»™ Ä‘i quan sát cảnh váºt ở chung quanh.
Mạt Lồ hÆ¡i sá»ng sá», không nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i nà y lại biết rõ những thứ lá»… nghi nà y. Hắn buông ghế, xuôi tay đứng bất Ä‘á»™ng, nhÆ°ng ánh mắt vẫn không ngừng dõi theo bóng lÆ°ng của Khang TÆ°. Buổi sáng hôm nay khi hắn nháºn lệnh của Y Ti Na thì rất lấy là m lạ, vì Y Ti Na mặc dù thÆ°á»ng hay nháºn lá»i má»i của ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng củng rất Ãt khi má»i lại ngÆ°á»i ta. ThÆ°á»ng thÆ°á»ng ngÆ°á»i được má»i là Công chúa, VÆ°Æ¡ng háºu, Giáo chủ v,v... hÆ¡n nữa má»i má»™t lần là mấy ngÆ°á»i khách, còn nhÆ° má»i riêng má»™t khách nam nhân thì hoà n toà n chÆ°a từng có.
Mạt Lồ có má»™t thân pháºn khác, cho nên hắn cảm thấy rất hứng thú vá»›i nam nhân có thể được Y Ti Na má»i, nhÆ°ng khi biết ngÆ°á»i được má»i là Khang TÆ°, quả tháºt hắn bị dá»a cho hoảng sợ. Khang TÆ° là ai hắn rất rõ rà ng, sau khi biết có ngÆ°á»i cứu công chúa, hắn đã bắt đẩu Ä‘iá»u tra, vì thế hắn so sánh vá»›i những TÆ°á»›ng quân kia sá»›m đã biết sá»± lợi hại của Khang TÆ°. Hắn kỳ quái chÃnh lả Äại thần quan thÆ°á»ng ngà y chỉ lo nghiên cá»u há»c vấn tại sao lại cảm thấy có hứng thú vá»›i má»™t quân nhân chứ? Cho dù quân nhân nà y đúng là há»c sinh của nà ng cÅ©ng không cần phải đặc biệt má»i hắn ăn Ä‘iểm tâm chứ? HÆ¡n nữa còn là má»™t mình má»™t ngÆ°á»i, Mạt Lồ bằng trá»±c giác của minh cảm thấy có chút không ổn, không phải vì Khang TÆ° và Y Ti Na không ổn, mà vì cảm thấy chủ nhân của mình có Ä‘iá»u không ổn.
Mạt Lá»— còn Ä‘ang suy nghÄ© miên man thì má»™t cổ mùi thÆ¡m bay tá»›i, vừa nghe tá»›i mùi thÆ¡m quen thuá»™c kia, hắn biết ngay là ai tá»›i. Vá»™i vảng xoay ngÆ°á»i hà nh lá»… miệng hô:
- Chà o Äại thần quan đại nhân.
- Ừ, Khang Tư đại nhân vì sao đứng ở đó?
Y Ti Na chẳng qua là gáºt đầu xem nhÆ° đáp lá»… Mạt Lồ, mà chà o há»i Khang TÆ° vẫn quay lÆ°ng vá» phÃa bên nà y.
Khang TÆ° nghe tiếng nói quay đầu lại, nhìn thấy cô gái che mặt gặp qua ở Nghị sá»± Ä‘iện trà n đầy nhá»±a sống đẹp tuyệt trần Ä‘ang đứng dÆ°á»›i ánh ban mai. Lần nà y toà n thân nà ng mặc má»™t bá»™ trang phục Thần quan trắng toát, y phục mà u trắng mong manh kia dÆ°á»›i ánh mặt trá»i nhÆ° ẩn nhÆ° hiện lá»™ ra dáng vẻ tuyệt đẹp của nà ng, đặc biệt là khuôn mặt má» má» sau tấm khăn che mặt kia Ä‘iểm thêm đôi mắt xinh đẹp, cà ng Ä‘em đến cho ngÆ°á»i ta má»™t loại cảm giác mông lung huyá»n ảo.
Mạt Lá»— mặc dù đã thấy rất nhiá»u lần sắc đẹp mỠảo nà y, nhÆ°ng vẫn không tá»± chủ được lần nữa bị hấp dẫn, trong đôi mắt láºp tức lá»™ ra thần sắc si dại.
NhÆ°ng Khang TÆ° không phải là Mạt Lá»—, hắn chẳng qua chỉ thoáng sững sá» ngay láºp tức liá»n cung kÃnh thi lá»…, sau đó thản nhiên Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c bà n ăn, ánh mắt bình thản nhìn Y Ti Na.
Thấy Khang TÆ° bình tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng, Y Ti Na không khá»i hÆ¡i chấn Ä‘á»™ng, nà ng nhìn ra thần thái của Khang TÆ° không phải là ra vẻ trấn định, mà phát ra từ ná»™i tâm. Nà ng không khá»i dâng lên má»™t chút cảm giác mất mát, vì từ trÆ°á»›c tá»›i nay Khang TÆ° là nam nhân đầu tiên nhìn thấy thản hình gợi cảm của nà ng mà ánh mắt bình thản không có say đắm.
Hôm nay nà ng mặc bá»™ y phục nà y là dà nh riêng cho ngÆ°á»i khách trá»ng yếu trÆ°á»›c mặt, nhìn bá»™ dáng của Mạt Lồ ở bên cạnh nà ng đã biết mị lá»±c của chÃnh mình, nhÆ°ng vì sao Khang TÆ° vẫn bình thản nhÆ° thế chứ?
Y Ti Na cÅ©ng không phải là tá»± yêu mình, chỉ là từ khi còn bé nà ng đã khả ái đáng yêu, được ca ngợi là sắc đẹp tuyệt trần, lúc mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi thì phà m lả nam nhân nhìn thấy nà ng Ä‘á»u quấn lấy nà ng vá»›i ánh mắt nhÆ° si nhÆ° dại. Thá» há»i cuá»™c sống cứ trôi qua dÆ°á»›i tình huống đó, rồi Ä‘á»™t nhiên phát hiện có ngÆ°á»i không thèm để ý tá»›i minh, là m sao không cảm thấy tò mò và ngạc nhiên chứ?
Y Ti Na bị ánh mắt bình tÄ©nh nhÆ° nÆ°á»›c hồ thu của Khang TÆ° nhìn và o mình có chút không được tá»± nhiên, lần đầu tiên trong Ä‘á»i nà ng chủ Ä‘á»™ng tránh ánh mắt nhìn của nam nhân. Äang lúc không biết là m thế nà o cho phải, chợt cung nữ bÆ°ng bữa ăn Ä‘iểm tâm lên tá»›i, nà ng phục hồi tinh thần lại, thở phà o má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, vá»™i và ng má»i Khang TÆ° ngồi và o bà n.
Khang TÆ° ra dấu má»i Y Ti Na cùng ngồi sau đó không khách sáo ngồi xuống, Y Ti Na cúi đầu từ từ ăn thức ăn, ngay cả chÃnh nà ng cÅ©ng không biết trong lòng mình nghÄ© cái gì. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u nà ng xác định được: đó là nà ng hối háºn chỉ vì má»™t chút tò mò mà má»i má»™t mình Khang TÆ° cùng dùng bữa sáng vá»›i mình. Bởi vì trong nhÆ°ng ngÆ°á»i quen biết, địa vị của quân nhân trÆ°á»›c mặt nà y có thể nói là hèn má»n thấp kém, nhÆ°ng lại khiến nà ng có má»™t loại cảm giác bị gò bó không được tá»± nhiên, đây là điá»u xÆ°a nay chÆ°a từng có.
Thá»i gian từ từ trôi qua, Y Ti Na không nói gì, Khang TÆ° cÅ©ng không nói gì, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u từ từ ăn thức ăn. Các cung nữ hầu hạ cÅ©ng yên lặng đứng má»™t bên. Riêng Mạt Lồ thì cảm thấy hết sức hứng thú nhìn má»™t mà n nà y.
Các cung nữ nhìn Khang TÆ°, các nà ng cÅ©ng nảy sinh nhiá»u hứng thú vá»›i tên quân nhân nà y, bởi vì trÆ°á»›c kia khi các nà ng chiêu đãi các khách nam nhân của Y Ti Na thì hầu nhÆ° ai nấy Ä‘á»u miệng lưỡi lÆ°u loát không ngừng khoe khoang khoác lác, phát biểu Ä‘á» cao chÃnh mình. NhÆ°ng nam nhân nà y được vinh dá»± má»™t mình dùng bữa sáng vá»›i Y Ti Na thì lại không nói tiếng nà o, tháºt là kỳ quái.
Còn Mạt Lá»— thì nhìn Y Ti Na, hắn Ä‘ang quan sát từng chi tiết trên nét mặt Y Ti Na. Khi nhìn thấy ánh mắt Y Ti Na tháºt giống nhÆ° tâm thần không ổn định, hắn chợt lạnh trong lòng. Hắn biết yêu má»™t ngÆ°á»i là từ lúc bắt đâu cảm thấy hứng thú vá»›i ngÆ°á»i ná». Lúc nà y đây mặc dù không thể nói Y Ti Na đã yêu Khang TÆ°, nhÆ°ng nà ng đã bắt đầu cảm thấy hứng thú vá»›i Khang TÆ° rồi, nếu không phải váºy thì Y Ti Na đã tuyệt đối nắm quyá»n chủ Ä‘á»™ng khi giao tiếp vá»›i ngÆ°á»i ta, có đâu tâm thần không ổn định chứ? Hắn chỉ là má»™t Thiên tÆ°á»›ng nhá» nhoi trong quân Ä‘á»™i đấy!
"Chủ nhân, ngà i còn không hà nh động, có thể sẽ thất bại trong tay tên tiểu tỠnà y đó.†Mạt Lồ thở dà i thầm nghĩ.
Khang TÆ° sau khi ăn xong, tiếp lấy khăn tay cung nữ trao cho lau miệng, xong hắn từ từ uống Hồng Trà . Tháºt ra lúc nà y vừa ăn xong hắn định lấy tay lau miệng, may là nà ng cung nữ kịp thá»i Ä‘Æ°a khăn tay cho hắn, nếu không đã là m trò cÆ°á»i cho thiên hạ rồi.
Má»™t lúc lâu sau, hắn đã uống xong má»™t chung Hồng Trà , vừa thêm má»™t chung cùng uống xong, Y Ti Na vẫn Ä‘ang cúi đầu nhã nhặn ăn từng chút má»™t món Ä‘iểm tâm, Khang TÆ° thấy Y Ti Na không nói gì thêm, liá»n đứng lên nói:
- Cám ơn đại nhân chiêu đãi, hạ quan cáo lui.
- A... A... đừng khách khÃ, váºy... Mạt Lồ ngÆ°Æ¡i tiá»…n Khang TÆ° đại nhân ra ngoà i Ä‘i.
Y Ti Na chợt nghe Khang TÆ° lên tiếng không khá»i bị giáºt mình, vá»™i ngẩng đầu nhìn má»›i phát hiện Khang TÆ° chẳng nhÆ°ng đã ăn xong bữa ăn sáng tháºm chà còn uống Hồng Trà xong rồi. Nà ng thầm nghÄ© mình tháºm chà nhÆ° kẻ mất hồn không để tâm gì đến, không khá»i Ä‘á» mặt lên, nói lắp bắp má»™t hồi má»›i trấn định hà nh lá»… Ä‘Æ°a tiá»…n Khang TÆ°.
ChỠđến khi Khang Tư đi theo Mạt Lồ khuất dạng, nà ng mới vỗ lực ngồi phệt lên ghế, lẩm bẩm tự nói:
- Ta sao váºy nhỉ? Tại sao lại thất thố nhÆ° thế chứ? Sau nà y ta là m sao dạy hắn há»c táºp đây? Äá»™t nhiên nà ng ngồi thẳng lên:
- Äúng rồi! Quên mất gá»i hắn tá»›i để há»c táºp!
Thế nhưng rất nhanh nà ng lại vô lực ngã lưng và o ghế lẩm bẩm:
- Ôi, thôi, lúc nà y ta cùng không thể đối mặt vá»›i hắn, chỠổn định tâm tình rồi tÃnh sau.
Mạt Lồ tiá»…n Khang TÆ° ra đến cá»a đại Ä‘iện, thì Khang TÆ° kêu hẳn dừng bÆ°á»›c không cẩn Ä‘Æ°a xa, hắn cÅ©ng không từ chối, chá» Khang TÆ° Ä‘i khuất, hắn xoay ngÆ°á»i trở và o.
Khang TÆ° cÅ©ng không biết Mạt Lồ vừa và o đại Ä‘iện bèn láºp tức chạy vá» phòng của mình, lấy ra má»™t tá» giấy nhá» viết lên những hà ng chữ chi chÃt. Sau đó hắn cuá»™n tròn nhét và o má»™t ống trúc nhá». Tiếp theo hắn bắt ra má»™t con chim bồ câu trắng từ trong chá»— tối ở góc nhà , buá»™c chặt ống trúc lên chân con chim. Xong hắn mở cá»a sổ cẩn tháºn lắng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh, khi xác định bốn phÃa không ngÆ°á»i, hắn vung tay láºp tức con bồ câu trắng bay vút lên bầu trởi cao.
Khang TÆ° cÅ©ng không biết rằng con bồ câu nảy sẽ Ä‘em tá»›i cho hắn má»™t tráºn chiến không phải là công khai sát phạt và đánh giết địch nhân.
Khang TÆ° cÅ©ng không trở vá» chá»— ở mình, mà hắn ra khá»i hoà ng cung Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng cái lá»›n. Lúc nà y tâm tình của hắn cÅ©ng không thoải mái cho lắm, nguyên do vì Äại thần quan không nhắc má»™t chút gì vá» chuyện dạy hắn há»c, hÆ¡n nữa má»i má»™t bữa ăn sáng nói tháºt ra không đù nhét kẽ răng, hoà n toà n không lắp đầy cái bụng rá»—ng của hắn. Äúng váºy, những thứ cao lÆ°Æ¡ng mỹ vị của cung đình kia Ä‘á»u là để xem cho đẹp mắt không có chút phân lượng nà o, là m sao có thể lấp đầy cái bụng to tÆ°á»›ng của má»™t nam nhân chứ? Vì thế hắn quyết định ra ngoà i kiếm chút gì ăn thêm. Vá» phần tiá»n nong, trong túi của hắn vẫn còn bá»c tiá»n Quan quân nhu không biết tên kia đã Ä‘Æ°a cho hắn lúc rá»i khá»i quân doanh.
Khang TÆ° ăn no nê xong trở vá» chá»— ngụ, phát hiện có má»™t tên binh sÄ© Ä‘ang đứng ở cá»a. Tên lÃnh vừa nhìn thấy Khang TÆ° vá»™i và ng chà o theo quân lá»… cung kÃnh há»i:
- Äại nhân lả Thiên tÆ°á»›ng Khang TÆ°?
- Ta là Khang TÆ°. Khang TÆ° gáºt đầu đáp.
Tên binh sĩ vội và ng đứng nghiêm chà o lần nữa, tiếp theo cứ lúng ta lúng túng mấy mấy miệng nhưng không có phát ra âm thanh như không biét là m thế nà o để diễn đạt. Khang Tư vừa thấy bộ dáng của hắn củng biết hắn rất căng thẳng, cũng chỉ yên lặng chỠhắn bình tâm lại.
Má»™t lúc lâu, tên lÃnh má»›i ổn định lại tâm thần, hắn chà o Khang TÆ° lần nữa, đồng thá»i cung kÃnh nói:
- Tiểu Ä‘á»™i trưởng thân binh Y Äạt dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Thiên tÆ°á»›ng Khang TÆ° báo cáo vá»›i Trưởng quan!
Thanh âm rất có lực rất vang dội.
Khang TÆ° sá»ng sốt, thì ra là ngÆ°á»i nà y là đội trưởng thân binh của mình đây. Có Ä‘iá»u hắn rất lấy là m lạ, bổ nhiệm những Ä‘á»™i trưởng nà y không phải do mình quyết định sao? NhÆ°ng ngay cả quân Ä‘á»™i của mình hắn cÅ©ng chÆ°a há» thấy qua, bá»—ng dÆ°ng ở đâu nảy ra má»™t gã Ä‘á»™i trưỡng thân binh tá»›i đây? Mặc dù trong đầu Khang TÆ° nổi lên đầy nghi vấn, nhÆ°ng hắn vẫn không nói ra, chỉ giÆ¡ tay chà o xong nhản nhạt há»i:
- Có chuyện gì không?
- Báo cáo Trưởng quan, quân bá»™ má»i Trưởng quan Ä‘i kiểm tra Ä‘á»™i quân.
Y Äạt đáp không được tá»± nhiên lắm.
- Ồ, được, chúng ta đi thôi.
Khang TÆ° vừa nghe đã định xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i. Hắn nghÄ© rằng hôm nay có thể được há»c táºp vá»›i Y Ti Na, nhÆ°ng lúc nảy gặp Y Ti Na cÅ©ng không Ä‘á» cáºp gì tá»›i chuyện nà y, hắn vô cùng thất vá»ng. Lúc nà y hắn Ä‘ang chán nản vừa lúc mượn cÆ¡ há»™i nà y Ä‘i gặp gỡ và bố trà đội quân dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của mình cÅ©ng tốt.
- À... Äại nhân... Ngải cứ nhÆ° váºy Ä‘i Æ°?
Y Äạt có chút không được tá»± nhiên gá»i Khang TÆ° lại.
Khang TÆ° quay đầu thấy ánh mắt Y Äạt Ä‘ang đánh giá bá»™ quần áo thÆ°á»ng dân trên ngÆ°á»i mình. Không khá»i báºt cÆ°á»i, đúng rồi, ăn mặc nhÆ° váºy sao có thá» Ä‘i gặp gỡ bá»™ hạ của mình chứ?
- Xin chỠmột chút.
Khang TÆ° cÆ°á»i nói má»™t câu vá»›i Y Äạt, xong và o phòng.
Y Äạt cung kÃnh gáºt đầu, đứng ngay cá»a chá» Khang TÆ°. Hắn biết Khang TÆ° và o thay quần áo, vốn lả thân binh hắn có bổn pháºn phải theo và o giúp, nhÆ°ng có câu nói kia của Trưởng quan, hà n Ä‘Ã nh đứng lại ở bên ngoà i.
"Trưởng quan nà y là ai đáy? Từ trÆ°á»›c tá»›i nay chÆ°a từng nghe nói qua tên của hắn, Nghe nói mấy tháng trÆ°á»›c còn là má»™t gã bá»™ binh trong Ä‘á»™i quân ở biên giá»›i. Tháºt là may mắn, thoáng má»™t cái đã thăng là m Thiên tÆ°á»›ng. Từ giá»ng nói khách sáo nhÆ° váºy xem ra, Trưởng quan cÅ©ng là tân binh sao?" Y Äạt suy nghÄ© miên man, "A ha, vừa rồi Trưởng quan kia mặc bá»™ trang phục bình dân, ta quả tháºt không dám tin hắn là Trưởng quan của ta.†Y Äạt nghÄ© tá»›i đây không khá»i lá»™ ra vẻ mÄ©m cÆ°á»i.
Lá»i đồn đãi vá» Khang TÆ° cùng không có truyá»n ra ngoà i hoà ng cung, đây là kết quả của những TÆ°á»›ng quân kia đã thầm cảnh cáo những tên binh sÄ© biết chuyện của Khang TÆ°. Bá»n há» cÅ©ng không muốn cái tên nam nhân nhÆ° Chiến Thần nà y có được danh vá»ng to lá»›n trong giá»›i binh sÄ©. Mà những quan văn, vì không muốn bị cuốn và o vòng tranh đấu của giá»›i quân Ä‘á»™i, cÅ©ng không dám bép xép nhiá»u chuyện, hÆ¡n nữa cho dù bá»n há» lắm mồm cùng không truyá»n được và o trong quân Ä‘á»™i. Cho nên những binh sÄ© khác hoà n toà n không biết sá»± tồn tại của Khang TÆ°, mãi đến hôm nay khi bá»n binh sÄ© được phân phối đến dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của Khang TÆ° má»›i biết chủ tÆ°á»›ng là ai.
CÅ©ng vì quân bá»™ vốn không muốn sá»›m tụ há»p quân Ä‘á»™i cấp cho Khang TÆ°. NhÆ°ng dÆ°á»›i sá»± quan tâm của Công chúa Ngả Lệ Ti má»—i ngà y há»i tá»›i há»i lui mấy lần, khiến bá»n há» chẳng đặng đừng phải biên chế Ä‘á»™i quân cho Khang TÆ°. DÄ© nhiên ở phÆ°Æ¡ng diện bổ nhiệm các nhân viên và quan quân hạ táng bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân cà i ngÆ°á»i của mình và o.
"Kẹt" má»™t tiếng cánh cá»a mở ra, Y Äạt vá»™i và ng ổn định lại tâm tình, đứng nghiêm mắt nhìn thẳng.
- Äể ngÆ°Æ¡i đợi lâu, chúng ta Ä‘i thôi.
Nghe tiếng Khang TÆ°, Y Äạt vá»™i và ng nhìn lại, chỉ thấy Khang TÆ° thay má»™t bá»™ quân phục tiêu chuẩn Thiên tÆ°á»›ng, Lúc nà y Y Äạt chỉ cảm thấy Trưởng quan nghi biểu tháºt bất phà m, cùng toát ra má»™t khà thế rất uy nghiêm, củng vá»›i hình tượng bình dân quê mùa vừa rồi tháºt nhảy vá»t tá»›i mÆ°á»i vạn tám ngà n dặm. Xem ra tháºt đúng là nhìn ngÆ°á»i phải dá»±a và o cách ăn mặc.
- Chúng ta đi đâu?
Khang TÆ° thấy Y Äạt dần hắn ra ngoà i cá»a thảnh, Ä‘i tá»›i chuồng ngá»±a quân dụng dắt ra hai con ngá»±a, hắn không khá»i lấy là m lạ há»i, vì cách đó không xa thì có má»™t quân doanh. Bên trong các thà nh Ä‘á»u có chuồng ngá»±a quân dụng, ngoại trừ trÆ°á»ng hợp huấn luyện đặc biệt hoặc sá» dụng xe ngá»±a, hầu nhÆ° Ä‘á»u không cho phép cưỡi ngá»±a chạy loạn trong thà nh. Bởi vì những con ngá»±a đó mà chạy đầy Ä‘Æ°á»ng, chẳng những ô nhiá»…m không khà còn gây tai nạn trở ngại giao thông. DÄ© nhiên tình trạng khẩn cấp thì ngoại lệ.
- Báo cáo Trưởng quan, chúng ta đi doanh trại tân binh ở ngoại ô.
- Doanh trại tân binh?
Khang TÆ° có chút kỳ quái: "Chạy tá»›i doanh trại tân binh để là m chỉ? Chẳng lẽ tất cả bá»™ hạ của mình Ä‘á»u là tân binh? Cái nà y không được rồi, không có lão binh ká»m cặp huấn luyện tân binh thì phải lâu lắm má»›i có thể tạo thảnh lá»±c chiến đấu. Äiá»u nà y chÃnh là má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết mà , quân bá»™ là m cái gì đây?" Xem ra Khang TÆ° vẫn không biết hắn đã đắc tá»™i vá»›i không Ãt ngÆ°á»i mà ra.
Y Äạt láºp tức liá»n xác định nghi vấn của Khang TÆ°:
- Trưởng quan, chúng ta Ä‘á»u là tân binh má»›i được biên chế thà nh quân Ä‘á»™i, tạm thá»i còn chÆ°a có chá»— đóng quân, vì thế hiện giá» vẫn tạm đóng ở doanh trại tân binh.
-á»’.
Khang TÆ° gặt gáºt đầu không nói gì thêm, hắn cho rằng nếu là quyết định của quân bá»™ thì cứ phục tòng có sao, dù sao quân bá»™ nhất định có lý do của há». Hắn vừa tiếp lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a định nhảy lên, bén cạnh có ngÆ°á»i gá»i hắn lại.
- A ha, đây không phải là Khang Tư đại nhân sao?
Bẽn cạnh má»™t quân nhân cưỡi con ngá»±a cao lá»›n chắp tay nói vá»›i Khang TÆ°, hắn dùng má»™t giá»ng nói tháºt thân thiết chà o há»i.
- À, vị đại nhân nà y...
Khang TÆ° nhìn thấy ngÆ°á»i ná» cÅ©ng mặc trang phục Thiên tÆ°á»›ng, hÆ¡n nữa hÆ¡i quen quen, hắn nhá»› là nhìn thấy ở nghị sá»± đại Ä‘iện, nhÆ°ng lại không biết tên, chỉ Ä‘Ã nh chắp tay chà o đáp lá»… nói ra má»™t câu ngụ ý há»i thăm tên của hắn.
Vốn ngÆ°á»i nà o khi nghe nói nhÆ° thế, hầu nhÆ° cÅ©ng sẽ báo tên của mình, nhÆ°ng Thiên tÆ°á»›ng nà y vẫn không nói ra, mà chỉ dùng má»™t cách nói có vị chua chát:
- Ôi, đại công thần của chúng ta sao có thể nhớ tới tên của một tên bộ binh nho nhỠnà y chứ. Vốn ta định đặc biệt thông báo cho ngà i, nếu giỠđã gặp đây vừa lúc nói cho ngà i một tiếng.
Hắn nói tiếp vá»›i giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u trong cổ há»ng cứ giong nhÆ° há»c thuá»™c lòng:
- Bởi vì tất cả quân Ä‘á»™i Ä‘á»u Ä‘ang thi hà nh nhiệm vụ không thể ra sức phân phối binh sÄ© đến dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của Khang TÆ° đại nhân, không thẻ là m gì khác hÆ¡n là dùng tân binh biên chế thà nh Ä‘á»™i quân giao cho Khang TÆ° đại nhân chỉ huy, vạn mong Khang TÆ° đại nhân tăng cÆ°á»ng huấn luyện, để quý Ä‘á»™i quân láºp thêm công má»›i. HÆ¡n nữa vì Khang TÆ° đại nhân báºn bịu việc há»c nên quân bá»™ quyết định giúp thay Khang TÆ° đại nhân phân phối, trÆ°á»›c chá»n ngÆ°á»i bổ nhiệm là m Ä‘á»™i trưởng. Hy vá»ng Khang TÆ° đại nhân giữ tại trá»ng dụng.
Tháºt ra những lá»i nói đầy hách dịch nà y, chÃnh là trÆ°á»›c đó không lâu hắn đã bẩm báo vá»›i Công chúa. DÄ© nhiên Công chúa nghe xong cÅ©ng không có ý kiến gì, vì nà ng nghÄ© lúc nà y Khang TÆ° sẽ không ra chiến trÆ°á»ng, quân Ä‘á»™i có thể từ từ rèn luyện là được rồi, nói không chừng còn có thể tốt hÆ¡n những lão binh đã mang Ä‘i. Cho nên quân bá»™ nháºn lệnh của nà ng đã triệt để chấp hà nh cho biên chế thà nh đạo quân nà y.
Tên Thiên tÆ°á»›ng kia nói xong cÅ©ng chắp tay cáo từ rồi giục ngá»±a rá»i Ä‘i. Nghe nhÆ° thế dù có là ké ngu ngóc củng biết Khang TÆ° đã đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i của quân bá»™ rồi.
- Äại nhân... Ngà i và quân bá»™ có...
Vốn thân binh chÃnh là thân tÃn của Trưởng quan, nói chuyện không nên có thái Ä‘á»™ băn khoăn, nhÆ°ng Y Äạt lả lần đầu tiên gặp Khang TÆ°, cho nên nói cÅ©ng không dám nói thẳng ra.
Khang TÆ° biết Y Äạt muốn há»i Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng chÃnh hắn cÅ©ng không biết mình đắc tá»™i vá»›i quân bá»™ ở chá»— nà o. Hắn tá»›i đế đô lâu nhÆ° váºy cùng chỉ trình diện ra mắt bá»n há» có má»™t lần, căn bản không có cÆ¡ há»™i đắc tá»™i vá»›i bá»n há». Vì thế hắn cÅ©ng chỉ đảnh cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, lắc lắc đẩu không nói nên lá»i.
Y Äạt cho là Khang TÆ° không muốn nói, không thể lảm gì khác hÆ¡n là im lặng giữ ngá»±a giúp Khang TÆ° lên ngá»±a. Äá»™ng tác của Khang TÆ° tháºt lanh lợi nhẹ nhà ng khiến Y Äạt thoáng ngẩn ngÆ°á»i, không nghÄ© tá»›i trưởng quan xuất thân bá»™ binh nà y lại có kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a tốt nhÆ° váºy! Hắn là dân du mục cưỡi ngá»±a từ nhá», cÅ©ng nhá» váºy má»›i được quân bá»™ tuyển là m Ä‘á»™i trưởng thân binh. Bằng mắt nhìn hắn chỉ cần xem tÆ° thế lên ngá»±a của ngÆ°á»i ta thì có thể nháºn định thuáºt cưỡi ngá»±a ngÆ°á»i đó cao hay thấp. Nhìn tÆ° thế lên ngá»±a nhẹ nhà ng nhÆ° nÆ°á»›c chảy mây trôi của Khang TÆ° hắn thầm than mình không bằng.
CÅ©ng vì váºy hắn đối vá»›i Khang TÆ° cà ng cảm thấy tò mò, má»™t Thiên tÆ°á»›ng bá»™ binh nho nhá» lại có kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa quân bá»™ vẫn cố sức ép chế vị Thiên tÆ°á»›ng nà y. Äiá»u đó hắn dá»… dà ng nháºn thấy vì toà n bá»™ Ä‘á»™i quân Ä‘á»u là tân binh biên chế thà nh trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có. Thêm nữa má»›i vừa rồi Thiên tÆ°á»›ng kia nói cái gì đại công thần và há»c vụ, đến tá»™t cùng là chuyện gì xảy ra đây? Thân là đội trưởng thân binh, vì thế Y Äạt muốn biết lai lịch của vị Trưởng quan Khang TÆ° nà y.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Y Äạt giải thÃch vá»›i Khang TÆ° tình hình của quân doanh: Toà n doanh trại tân binh có năm ngà n ngÆ°á»i, trong đó má»™t ngà n ngÆ°á»i được phân phối đến dÆ°á»›i quyá»n chỉ huy của Khang TÆ°, Äông thá»i còn thêm má»™t câu: Tất cả Ä‘á»u là tân binh- cho nên có thể còn chÆ°a biết quy cÅ©, xin Khang TÆ° hiểu và bá» qua cho há».
Mãi trò chuyện má»™t lúc đã xuất hiện trÆ°á»›c mặt bá»n há» má»™t quân doanh rất rá»™ng rãi.
Khang TÆ° thấy cổng doanh trại không có thủ vệ, sá»ng sốt má»™t chút. Mặc dù bá»n há» là Tân binh nhÆ°ng cÅ©ng không thể không cắt cá» ngÆ°á»i canh cổng! Äến khi và o trong, Khang TÆ° cà ng thêm kinh hà i, tháºm chà có chút hoà i nghi mình có phải đến nhầm chá»— hay không. Bởi vì lá»™ ra trÆ°á»›c mát hắn chÃnh là : Trên sân huấn luyện phÆ¡i đầy quấn áo, bá»n lÃnh nếu không phải tụ lại từng đám đánh bạc, thì tụm năm tụm ba tán gẫu hoặc là nằm dà i phÆ¡i nắng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i. Cả má»™t đám yếu á»›t suy nhược, quả thá»±c trông giống nhÆ° các lão nhân ở viện dưỡng lão.
Y Äạt thấy Khang TÆ° cau mà y, biết có Ä‘iểm không tốt, vá»™i và ng giục ngá»±a vượt qua Khang TÆ°, hÆ°á»›ng vá» phÃa những tên binh sÄ© kia hô lá»›n:
- Thiên tÆ°á»›ng đại nhân Khang TÆ° tá»›i! Toà n thể binh sÄ© dÆ°á»›i trÆ°á»›ng láºp tức táºp hợp nghênh đón!
Những binh sÄ© kia phá»›t tỉnh nhìn Y Äạt và Khang TÆ°, cho đến khi Y Äạt hô lần thứ hai, mấy tên binh sÄ© trông giống nhÆ° đầu mục má»i lại vênh váo đứng lên kêu to:
- Äược rồi, được rồi, đứng lên, táºp hợp!
DÆ°á»›i sá»± hÆ°á»›ng dẫn của những binh sÄ© nà y, má»™t số tên binh sÄ© không cam lòng đứng lên vừa cháºm rãi xếp hà ng vừa ngáp dà i. NhÆ°ng trong quân doanh vẫn còn có hÆ¡n phân ná»a binh sÄ© vẫn bình thản là m chuyện của mình, dÆ°á»ng nhÆ° hoà n toà n không muốn Ä‘i tá»›i xếp hà ng.
Y Äạt sợ Khang TÆ° hiểu lầm, vá»™i và ng báo cáo:
- Trưởng quan, binh sÄ© dÆ°á»›i trÆ°á»›ng táºp hợp xong.
Nghe Y Äạt báo cáo, Khang TÆ° biết đám ngÆ°á»i kia không phải tà tân binh thuá»™c quyá»n mình. Má»™t ngà n tên trÆ°á»›c mắt nà y má»›i chÃnh là ngÆ°á»i quân bá»™ phân phối cho mình.
Má»™t ngà n ngÆ°á»i, Khang TÆ° không phải là chê Ãt, mà là hiá»m vì quá nhiá»u. Bởi vì từ trÆ°á»›c tá»›i giá» hắn chỉ phải chiếu cố sinh tá» của chÃnh mình, nhÆ°ng chỉ trong mấy tháng ngắn ngủn nà y, lại biến thà nh phải chiếu cố cho sinh tá» của má»™t ngà n ngÆ°á»i. Biến hóa nà y quả thá»±c trách nhiệm quá nặng.
Khang TÆ° nhà n nhạt cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, nếu đã nháºn lệnh bổ nhiệm cÅ©ng nên cùng bá»™ hạ sáºp mặt, trÆ°á»›c sau cÅ©ng phải gánh trách nhiệm nà y rồi, Khang TÆ° tiến lên má»™t bÆ°á»›c nhà n nhạt nói nhÆ°ng lại dùng âm lượng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe được:
- Chà o má»i ngÆ°á»i, ta là Khang TÆ°, xin được chỉ giáo nhiá»u hÆ¡n.
Cả ngà n ngÆ°á»i đêu sá»ng sốt, ai cÅ©ng không nghÄ© tá»›i Trưởng quan của mình lại nói xin được chỉ giáo nhiá»u hÆ¡n, bá»n há» thì ra vốn không phục cái tên Khang TÆ° không có tiếng tăm gì là m cấp trên của mình, bá»n tân binh nà y Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong thà nh, cÅ©ng không phải là những nông dân hoặc tá»™i phạm gì. CÅ©ng vì thế tầm nhìn của bá»n há» rất cao: Há» Ä‘á»u cho rằng phải là TÆ°á»›ng quân quý tá»™c má»›i có thể là m cấp trên mình, những ngÆ°á»i khác căn bản là há» xem thÆ°á»ng không để và o mắt.
CÅ©ng vì váºy những TÆ°á»›ng quân khác khi muốn nháºn bá»n há» cÅ©ng rất phiá»n toái, cuối cùng hết thảy Ä‘á»u trả bá»n há» vá» lại doanh trại tân binh. Mà các TÆ°á»›ng quân có danh tiếng thì không cần những binh sÄ© không có năng lá»±c chiến đấu nà y. Vì thế bá»n há» không thể là m gì khác hÆ¡n là tiếp tục sống ở doanh trại tân binh. Lúc nà y bá»—ng dÆ°ng xuất hiện tên Khang TÆ° vô danh tiểu tốt chÆ°a có ria mép nà y, thá» nghÄ© bá»n há» sẽ phản ứng nhÆ° thế nà o? Cho nên bá»n há» Ä‘á»u đổi lại bằng thái Ä‘á»™ bất hợp tác cÅ©ng không có gì là lạ, bởi vì bá»n há» Ä‘á»u nghÄ© rằng không bao lâu Khang TÆ° cÅ©ng sẽ trả bá»n há» vá» lại chốn nà y.
Khang TÆ° không biết những Ä‘iá»u ấy, hắn chỉ nhìn 20 Tiểu Ä‘á»™i trÆ°á»›ng kia Ä‘ang bÆ°á»›c ra báo lên tên của mình, Y Äạt cÅ©ng giá»›i thiệu 20 tên thân binh cho Khang TÆ°. Không có ngÆ°á»i lãnh đạo nà o từng nói nhÆ° Khang TÆ° xin chỉ giáo nhiá»u hÆ¡n. DÄ© nhiên biểu hiện nà y của Khang TÆ° khiến bá»n lÃnh có má»™t chút hảo cảm, nhÆ°ng vẫn không cho là Khang TÆ° có tÆ° cách lãnh đạo mình. Bởi vì hắn không phải là TÆ°á»›ng quân nổi danh.
Sau khi các Äá»™i trưởng tá»± giá»›i thiệu mình xong, thì cùng những binh sÄ© khác lẳng lặng nhìn Khang TÆ° chá» hắn giáo huấn. NhÆ°ng Khang TÆ° không biết phải giáo huấn cái gì, cứ nhÆ° váºy hÆ¡n má»™t ngà n ngÆ°á»i đứng yên lặng không lên tiếng. Qua mấy phút đồng hồ, Khang TÆ° biết nhÆ° váºy thì không được, Ä‘ang lúc khó khăn hắn chợt nhìn thấy các loại vÅ© khà trên sân huấn luyện, và biết mình cần nói gì:
- Chúng ta thân là quân nhân, có thể ở trên chiên trÆ°á»ng chết Ä‘i, có thể ở chiến trÆ°á»ng sống sót. Ai cÅ©ng không muốn chết Ä‘i, nhÆ° váºy phải là m sao để sống sót đây? Chỉ có rèn luyện cho tốt năng lá»±c giết địch và tá»± bảo vệ mình.
Những Ä‘á»™i trưởng kia vốn còn tưởng rằng Khang TÆ° sẽ nói gì, nghe được những lá»i nà y chúng Ä‘á»u khịt mÅ©i xem thÆ°á»ng, trong lòng không khá»i Ä‘á»u nghÄ©: "NhÆ°ng đạo lý nà y ai mà không hiểu chứ, tên Thiên tÆ°á»›ng vô danh tiểu tốt nhÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng xứng nói ra sao? Nhìn bá»™ dáng của ngÆ°Æ¡i có lẽ chÆ°a từng từng trãi vá»›i chiến trÆ°á»ng mấy lắm đâu, lại dám ở chá»— nà y ăn to nói lá»›n, Hừ!"
Khang TÆ° không biết ý nghÄ© trong lòng của chúng, vừa nói vừa Ä‘i tá»›i sân huấn luyện. Những quần áo phÆ¡i ở đó sá»›m đã được Y Äạt lanh chân lẹ mắt chỉ huy bá»n thân binh dá»n sạch rồi.
Khang TÆ° vuốt ve những dụng cụ rèn luyện thân thể, không khá»i cảm thấy hÆ¡i ngứa ngáy tay chân. Hắn mấy tháng nay cÅ©ng không có dùng công cụ rèn luyện thể năng. TrÆ°á»›c kia ở trong quân Ä‘á»™i lúc không có việc gì là m, hắn cả ngà y Ä‘á»u luyện táºp vá»›i nhÆ°ng công cụ nà y. Vì thế vô tình tay của Khang TÆ° nhấc lên má»™t dụng cụ cá» tạ rồi luyện táºp luôn.
Bởi vì khà trởi ban ngà y nóng bức, Khang TÆ° má»›i luyện táºp má»™t chút, mồ hôi đã tuôn đầy đầu, hắn tiện tay cởi bá»™ trang phục Thiên tÆ°á»›ng đẹp mắt kia ra vứt ở má»™t bên. HÆ¡n má»™t ngà n ngÆ°á»i vây xung quanh vốn Ä‘ang ngÆ¡ ngác lẳng lặng nhìn Khang TÆ° tất cả Ä‘á»u không khá»i hÃt mạnh má»™t hÆ¡i khà lạnh. Bởi vì trên tấm thân trần của Khang TÆ° dầy đặc những vết sẹo dá»a ngÆ°á»i: ở trên thân thể đó cÆ¡ hồ tìm không được má»™t chá»— da nguyên vẹn dù chỉ bằng bà n tay nhá». Từ những vết sẹo kia có thể thấy được Ä‘á»u do Ä‘ao, thÆ°Æ¡ng, kiếm, các loại vÅ© khà lÆ°u lại. Tất cả lá»›n nhá» mấy trăm vết sẹo trên toà n thân nà y phải trải qua bao nhiêu năm chiến tranh tà n khốc má»›i có thể lÆ°u lại đây?
Ãnh mắt của những tên binh sÄ© kia nhìn Khang TÆ° đã có chút thay đổi, trở nên có hÆ¡i hám sùng bái. Những chuyện tiếp theo đó cà ng khiến bá»n chúng giáºt mình kinh sợ ra mặt. Bởi vì Khang TÆ° Ä‘á»u cầm các loại vÅ© khà lên múa má»™t lần. Không ngá» lại biểu hiện ra năng lá»±c tinh thông mÆ°á»i tám ban võ nghệ các loại. Äặc biệt là kiếm, Ä‘ao, thÆ°Æ¡ng, cung, bốn loại vÅ© khà thông dụng nhất thÆ°á»ng phối trà cho quân Ä‘á»™i sá» dụng. HÆ¡n nữa hắn biểu hiện ra công lá»±c siêu phà m.
Khi Khang TÆ° đã cÆ¡n ghiá»n dừng lại lau mồ hôi, không ngá» phát hiện cả quân doanh tÄ©nh lặng nhÆ° tá», má»™t ngà n bá»™ hạ của hắn kia, còn có bốn ngà n binh sÄ© không phải bá»™ hạ của hắn. Tất cả Ä‘á»u ngẩn ngÆ¡ vây quanh ở bốn phÃa không chá»›p mắt nhìn và o hắn, Khang TÆ° không biết rằng biểu hiện của hắn má»›i rồi đã hấp dẫn cả đám bốn ngà n tân binh kia cÅ©ng kéo tá»›i.
Trong lúc cả doanh trại Ä‘ang rÆ¡i và o yên tÄ©nh, má»™t hồi tiếng vó ngá»±a dồn dáºp từ ngoà i quân doanh truyá»n và o. Má»i ngÆ°á»i lúc nà y má»›i chợt tỉnh lại, quay đầu nhìn ra ngoà i. Chì thấy má»™t kỵ sÄ© vá»™i vã giục ngá»±a chạy tá»›i, ngÆ°á»i vẫn ở trên ngá»±a đã hô to:
- Khang Tư đại nhân có ở đây không?
Khang Tư nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì, vội và ng bước ra ứng tiếng:
- Ta là Khang Tư.
Kỵ sÄ© kia nhìn thấy Khang TÆ° ở trần ná»a thân ngÆ°á»i không khá»i thoáng sá»ng sốt má»™t chút, không dám tin há»i lại:
- Ngà i là Thiên tướng Khang Tư đại nhân?
Khang TÆ° còn chÆ°a kịp lên tiếng, Y Äạt đã già nh trả lá»i:
- Ông ấy chÃnh là Khang TÆ° đại nhân, ngÆ°Æ¡i có chuyên gì? Hắn bắt đầu thi hà nh chức trách thân binh của mình.
Kỵ sÄ© kia thấy mấy ngà n ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không có ai phản đối, lúc nà y má»›i tin Khang TÆ° là Khang TÆ°. Chỉ có Ä‘iá»u từ hôm nay trong đầu hắn đã ghi lại má»™t hình dáng đặc biệt của Khang TÆ°, từ trÆ°á»›c tá»›i nay hắn chÆ°a từng thấy má»™t Trưởng quan nà o ở trần trÆ°á»›c mặt binh sÄ©.
Chỉnh lại suy nghÄ© trong đầu má»™t chút sau đó tên kỵ sÄ© cung kÃnh nói:
- Äại thần quan đại nhân má»i ngà i sau giá» ngá» cần phải đến Äại thần Ä‘iện, có chuyện cần bà n bạc vá»›i ngà i.
Khang TÆ° mặc dù trong đầu thầm nghÄ©: "Äại thần quan che mặt kia thì có chuyện gì để bà n bạc vá»›i mình chứ?" NhÆ°ng vẫn gáºt gáºt đầu nói vá»›i tên kỵ sÄ©:
- Cám ơn ngươi, ta biết rồi.
- Ty chức đã hoà n Thà nh nhiệm vụ, cho phép ty chức được cáo lui trước.
Kỵ sÄ© nói xong hÆ°á»›ng vá» Khang TÆ° chà o theo quân lá»… xong phóng mình lên lÆ°ng ngá»±a rá»i Ä‘i.
Cả quân doanh má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết Äại thần quan là chỉ Y Ti Xa, vì cả Khi Hồng Quốc chỉ có má»™t Äại thần quan. CÅ©ng biết Y Ti Na là má»™t nữ nhân nhÆ° thế nà o, Y Ti Na ở trong giá»›i nam nhân của đế đô có thể nói là má»™t Ä‘á» tà i mãi mãi không bao giá» nhà m chán. Bá»n tân binh nà y có thể cÅ©ng từng bà n luáºn vá» Y Ti Na. Há» biết rằng ngÆ°á»i có thể Ä‘Ã m luáºn bà n bạc vá»›i Äại thần quan Ä‘á»u là quý tá»™c quan cao chức trá»ng. Thế nhÆ°ng Khang TÆ° rốt cuá»™c có địa vị gì lại có thể khiến cho Y Ti Na phái ngÆ°á»i tìm Ä‘en hắn truyá»n tin?
Khang TÆ° vẫn ở lại quân doanh cùng binh sÄ© luyện võ. Cho đến khi Y Äạt nhắc nhở, hắn má»›i thấy mặt trá»i đã lên tá»›i Ä‘inh đầu, lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i lá»i nhắn của Y Ti Na. Mặc dù hắn không muốn Ä‘i, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta là do Công chúa Ä‘iện hạ sắp xếp là m sÆ° phụ cho hắn, hÆ¡n nữa tÆ°á»›c quan cÅ©ng cao hÆ¡n hắn tá»›i mấy cấp. Không thể là m gì khác hÆ¡n hắn buá»™c lòng cưỡi ngá»±a mang theo Y Äạt rá»i Ä‘i. Vốn bá»n thân binh cÅ©ng muốn Ä‘i theo, nhÆ°ng không có ngá»±a nên Ä‘Ã nh ở lại thôi, Khang TÆ° vốn định để Y Äạt nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, nhÆ°ng hắn má»›i nói ra vá»›i Y Äạt, đã bị Y Äạt tuôn ra mÆ°á»i câu chặn lại, nà o là nói chức trách của quân nhân v,v... Hắn vốn không thÃch nói chuyện nhiá»u cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh để Y Äạt Ä‘i theo.
.
|
Äã có 26 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^), baovehoahong, blindsoul, cucuom2009, daotuannghia, GoodLuck, hanoinho, hellboy, hoainamvuong, hoc2k, hungbathien, kongcha, LOLA, lukrin140, myklovegp, nguyensiro, nguyentam, orpheus, phuquoc2010, quocviet11, saobuon198, saokyvayne, tieuquyvodanh, toptep, trieuhac, yuanping
|
28-08-2011, 09:20 AM
|
|
Äệ nhất biến thái 4vn Trá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
|
|
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
|
|
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 1: Truyá»n thuyết sÆ¡ hiện
ChÆ°Æ¡ng 10: Ãm sát
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: bozece - LSB
Khang TÆ° quay và o thà nh đến trÆ°á»›c Äại thần Ä‘iện liá»n xuống ngá»±a Ä‘i và o, còn Y Äạt chỉ Ä‘i theo tá»›i cổng thần Ä‘iện rồi đứng chỠở bên ngoà i. Hắn biết mình tuy là thân binh nhÆ°ng cÅ©ng có những chá»— không thể tiến và o cùng Trưởng quan, Äại thần Ä‘iện chÃnh là má»™t trong những chá»— nhÆ° thế.
Vừa và o tá»›i cổng Khang TÆ° đã được Mạt Lồ nghênh đón ở chÃnh Ä‘iện, Mạt Lá»— vẫn luôn mang theo nụ cÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, Khang TÆ° vẫn nhÆ° cÅ© lặng lẽ Ä‘i theo phÃa sau, hắn là ngÆ°á»i không thÃch nói nhiá»u, cho nên hắn cÅ©ng không há»i Mạt Lồ lý do Äại thần quan tìm mình cần bà n bạc những chuyện gì. Dù sao trÆ°á»›c sau gì gặp rồi cÅ©ng biết.
Mạt Lồ Ä‘i tá»›i cổng chÃnh Ä‘iện, rồi quay vá» phÃa Khang TÆ° gáºt đầu, chắp tay khom lÆ°ng cung kÃnh nói:
- Äại nhân, Khang TÆ° đại nhân tá»›i.
Bên trong truyá»n ra tiếng nói ngá»t ngà o của Y Ti Na:
- Má»i Khang TÆ° đại nhân và o Ä‘i.
Mạt Lồ vá»™i và ng nâng tay lên má»i Khang TÆ° Ä‘i và o, có lẽ hắn đã sá»›m nháºn được mệnh lệnh nên hắn cÅ©ng không Ä‘i theo và o. Hắn nhìn bóng lÆ°ng thẳng đứng của Khang TÆ°, trên mặt lá»™ ra vẻ cÆ°á»i gian xảo khiến mà mắt hắn khẽ giá»±t giá»±t và lóe lên tia sáng khác thÆ°á»ng, ngay cả nụ cÆ°á»i nịnh hót kia cÅ©ng trở nên rất quái lạ.
Khang Tu vừa và o trong bất giác theo bản năng quan sát chung quanh má»™t vòng, đây là má»™t đại Ä‘iện rất rá»™ng, má»i thứ chung quanh Ä‘á»u là những tủ sách rất cao, chÃnh giữa được bố trà má»™t cái bà n rá»™ng lá»›n, trên bà n bà y đầy các loại sách khác nhau. Bởi váºy có thể thấy đại Ä‘iện nà y đã được chủ nhân là m thà nh thÆ° phòng của mình.
Khang TÆ° chợt trấn tÄ©nh lại liá»n phát hiện má»™t nữ nhân mặc bá»™ áo dà i thần quan mà u trắng Ä‘ang đứng bên góc tÆ°á»ng, lÆ°ng quay vá» phÃa mình Ä‘ang láºt xem thÆ° tịch. Cả đại Ä‘iện chỉ có hai ngÆ°á»i, không cần nghÄ© cÅ©ng biết cô gái kia chÃnh là Äại Thần quan Y Ti Na rồi.
Khang TÆ° vá»™i và ng chấp tay cung kÃnh nói:
- Ty chức Khang TÆ° tham kiến đại nhân. Xin há»i đại nhân triệu kiến ty chức có chuyện gì váºy? Lần nà y Khang TÆ° đã có kinh nghiệm, lá»±a lá»i nói má»™t cách rõ rà ng, nếu không lại giống nhÆ° buổi sáng nà ng gá»i mình tá»›i ăn má»™t hồi, rồi sau đó cÅ©ng không nói chuyện gì đã cho mình rá»i Ä‘i.
Y Ti Na vừa nghe tiếng của Khang TÆ°, Ä‘á»™ng tác láºt xem sách thoáng dừng lại, nhÆ°ng rồi sau đó lại tiếp tục láºt sách. Nà ng vẫn không xoay ngÆ°á»i mà nói:
- Khang TÆ° đại nhân, ngà i cÅ©ng biết ta được Công chúa ủy thác phải dạy đại nhân há»c táºp chứ? Buổi sáng ta quên há»i rốt cuá»™c đại nhân muốn há»c cái gì, cÅ©ng không biết đại nhân lúc nà o thì rãnh rá»—i, cho nên lần nà y ta má»i đại nhân tá»›i là muốn thÆ°Æ¡ng thảo những chuyện nà y vá»›i ngà i.
Vốn nà ng biết không đối mặt nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i là không lá»… phép, nhÆ°ng tâm tình của Y Ti Na bị Khang TÆ° kÃch Ä‘á»™ng vẫn chÆ°a khôi phục, nên là m sao nà ng dám đối mặt vá»›i nam nhân nà y chứ?
Nếu nhÆ° váºy vì sao Y Ti Na còn muốn gá»i Khang TÆ° tá»›i đây chứ? Kỳ thá»±c buổi sáng sau khi Khang TÆ° rá»i khá»i thần Ä‘iện để Ä‘i doanh trại tân binh, Công chúa Ngả Lệ Ti má»™t mình đến tìm YTi Na.
Mặc dù Y Ti Na rất lấy là m lạ vì sao Công chúa lại đến tìm nà ng sá»›m nhÆ° váºy, nhÆ°ng vẫn nén tâm tình bất định của mình xuòng, cùng Công chúa nói chuyện phiếm, Y Ti Na và Ngả Lệ Ti có thể nói là thanh mai trúc mã chÆ¡i vá»›i nhau từ nhỠđến lá»›n, là tri kỹ nên chuyện gì há» cùng nói vá»›i nhau.
Bất quá Y Ti Na nhanh chóng phát hiện hình nhÆ° hôm nay Công chúa có chút lo lắng cho ngÆ°á»i nà o đó má»›i tìm tá»›i thần Ä‘iện. Mặc dù kỳ quái, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không há»i tá»›i. Má»™t lúc lâu, Công chúa má»›i mạo muá»™i há»i má»™t câu vì sao Khang TÆ° không tá»›i đây há»c táºp.
ChÃnh nhÆ°ng lá»i nà y khiến Y Ti Na biết được tâm tình của ngÆ°á»i bạn thân. Mặc dù trÆ°á»›c đây không lâu nà ng cÅ©ng nháºn thấy có lẽ Công chúa có hứng thứ vá»›i Khang TÆ°, nhÆ°ng lúc nà y khi được chứng tháºt nà ng vẫn rất kinh ngạc. Ngẫm lại cÅ©ng phải, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t Nữ vÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng lai lại tá»± mình há»i tá»›i hà nh tung của má»™t gã Thiên tÆ°á»›ng thuá»™c hạ nhá» bé, ngoại trừ đối vá»›i ngÆ°á»i đó có tình cảm đặc biệt, còn lại không có giải thÃch nà o khác lại có thể khiến Nữ vÆ°Æ¡ng TÆ°Æ¡ng lai là m nhÆ° váºy.
Y Ti Na sao có thể nói vá»›i Công chúa là vì mình không dám đối mặt vá»›i Khang TÆ° mà cháºm trá»… dạy hắn há»c táºp chứ? Vì thế nà ng buá»™c lòng phải nói dối- nà ng nói xế chiá»u Khang TÆ° má»›i tá»›i đây. Và không còn biện pháp nà o khác nà ng chỉ Ä‘Ã nh biển lá»i nói dối thà nh sá»± tháºt.
Khang TÆ° nghe câu nói của Y Ti Na, trái tim hắn không khá»i Ä‘áºp nhanh má»™t hồi, hắn đã muốn nghe những lá»i nà y từ lâu rồi. Mặc dù hắn rất cao hứng vì rốt cục mình có thể há»c táºp, nhÆ°ng vẫn cố nén kÃch Ä‘á»™ng trong lòng, cố dùng giá»ng Ä‘iệu bình thản cung kÃnh nói:
- Lúc nà o ty chức cũng rãnh rỗi...
Nói đến đây, Ä‘á»™t nhiên Khang TÆ° nghÄ© đến đám binh sÄ© dÆ°á»›i trÆ°á»›ng mình, mình cÅ©ng không thể Ä‘em bá»n há» vứt bá» nhÆ° váºy. NghÄ© tá»›i đây hắn vá»™i và ng đổi lá»i:
- Tháºt xin lá»—i, đại nhân có thá» dạy ty chức há»c táºp và o buổi trÆ°a được không? Buổi sáng ty chức phải rèn luyện cùng vá»›i bá»™ hạ.
Nói đến đây, tay Khang TÆ° đầy mồ hôi. Äây là lần đầu tiên hắn đổi lá»i.
Y Ti Na nghe thấy trong giá»ng nói của Khang TÆ° có cảm giác bất an, không khá»i tò mò quay đầu nhìn Khang TÆ°. May mà Khang TÆ° cúi đầu nên nà ng không nhìn thấy cặp mắt đã khiến tim nà ng Ä‘áºp nhanh kia nên không khá»i thở phà o nhẹ nhõm. CÅ©ng chÆ°a xoay ngÆ°á»i lại, nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu thoải mái:
- Chuyện nà y không thà nh vấn Ä‘á», nhÆ° váºy Khang TÆ° đại nhân muốn há»c cái gì trÆ°á»›c?
Khang TÆ° ngẩng đầu lên đùng giá»ng bình thản nói:
- Ty chức là ngÆ°á»i mù chữ, cho nên ty chức muốn bắt đầu há»c chữ trÆ°á»›c.
Ãnh mắt trong suốt lại nhìn Y Ti Na, Khang TÆ° cÅ©ng không vì nói ra tình trạng mù chữ của mình mà cảm thấy mất tá»± nhiên gì.
Y Ti Na thấy ánh mắt kia, trong lòng ngá»±c tim lại Ä‘áºp thình thịch, loại cảm giác lúng túng khó hiểu nà y lại dâng lên, Y Ti Na muốn láºp tức xoay ngÆ°á»i Ä‘i, nhÆ°ng nhÆ° váºy thì quá lá»™ liá»…u, "Không phải tá» ra mình lại sợ hắn sao?" Y Ti Na cố nén xoay ngÆ°á»i, cố trấn tÄ©nh để đối mặt vá»›i Khang TÆ°.
Mặc dù nà ng cÅ©ng rất muốn dùng ánh mắt nhìn thẳng và o Khang TÆ°, nhÆ°ng sau nhiá»u lần cố gắng, nà ng vẫn không bỠđược loại cảm giác khó hiểu nà y, đôi mắt không tá»± chủ khép lại, táºp trung chú ý và o cuốn sách trong tay vốn chÃnh nà ng củng không nhá»› cầm lấy lúc nà o nữa. Ngầm hÃt mấy hÆ¡i dà i, để tim Ä‘ang Ä‘áºp nhanh ổn định lại, rồi má»›i nhẹ nhà ng nói ra má»™t chừ:
- Tốt!
Tiếp đó, Khang TÆ° đợi Y Ti Na lên tiếng, mà Y Ti Na lại chá» Khang TÆ° lên tiếng. Trong lúc nhất thá»i cả đại Ä‘iện yên lặng chỉ nghe tiếng hô hấp của hai ngÆ°á»i. Ở trong bầu không khà yên tÄ©nh nà y, tim Y Ti Na lại không chịu được lại tăng tốc lên. Y Ti Na nghe tiếng tim Ä‘áºp trong cÆ¡ thể mình cà ng ngà y cà ng lá»›n, nà ng hoà n toà n không biết phải là m sao, cà ng muốn nó nhá» má»™t chút, thì nó cà ng Ä‘áºp lá»›n tiếng hÆ¡n.
Äang lúc Y Ti Na Ä‘á» mặt sợ Khang TÆ° nghe được tiếng tim Ä‘áºp của mình, Khang TÆ° rốt cục cÅ©ng lên tiếng:
- Äại nhân, ty chức cáo lui.
Nói xong hắn xoay ngÆ°á»i định cất bÆ°á»›c.
Äá»™t nhiên Y Ti Na thở phà o nhẹ nhõm cố kiá»m chế bản thân tá»±a ngÆ°á»i và o tủ sách, nà ng gắng gượng dùng giá»ng Ä‘iệu bình thản hÆ°á»›ng vá» bóng lÆ°ng của Khang TÆ° nói:
- Khang TÆ° đại nhân, nhÆ° váºy buổi trÆ°a ngà y mai sau khi ngà i ăn xong thì tá»›i đây há»c nhá.
Khang TÆ° vốn cho rằng chuyến Ä‘i lần nà y của mình là uổng công, nhÆ°ng nghe câu nói của Y Ti Na, hắn không khá»i dừng chân lại, cất giá»ng cung kÃnh nói:
- Dạ!
Mặc dù hắn nói ra một câu rất đơn giản, bình thản, nhưng Y Ti Na vẫn có thể nghe được một loại tình cảm vui sướng từ trong đó.
Lúc Y Ti Na Ä‘Æ°a mắt nhìn theo thì bóng dáng Khang TÆ° đã biến mất ở cá»a Ä‘iện, cuối cùng nà ng vô lá»±c tá»±a và o tủ sách, hai tay ôm quyển sách sát và o ngá»±c. Má»™t lúc lâu sau tâm tình của nà ng má»›i ổn định lại.
"Là m sao bây giá»? Tại sao ta lại khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy khi đối mặt vá»›i hắn, đặc biệt là khi nhìn ánh mắt của hắn, tim ta láºp tức Ä‘áºp loạn lên, rốt cuá»™c tại sao ta lại nhÆ° váºy? Váºy ta là m sao có thể dạy hắn há»c đây?..."
Y Ti Na thấp giá»ng lẩm bẩm, Ä‘á»™t nhiên nà ng ngẩng đầu nhìn nhanh vá» phÃa cá»a thấp giá»ng kinh hô:
- Há»ng bét! Công chúa còn muốn ta cùng hắn bà n chuyện bái sÆ°, ta lại quên rồi... Ôi, ta nháºn lấy nhiệm vụ nảy có lẽ phải chết sá»›m mấy năm rồi...
Lắc lắc đầu, Y Ti Na đứng thăng lên rá»i Ä‘i má»™t cách vô lá»±c.
Y Ti Na Ä‘ang nói vá» Khang TÆ°, mà Khang TÆ° cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© đến vị giáo sÆ° của mình: '"Äại nhân dÆ°á»ng nhÆ° không vui khi nói chuyện vá»›i mình, hÆ¡n nữa ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, có phải tất cả thần quan cÅ©ng nhÆ° váºy hay không?"
Khang TÆ° lắc lắc đầu: "Không nghÄ© nữa! Ngà y mai ta có thể thá»±c hiện nguyện vá»ng rồi..." Khang TÆ° cố nén tâm tình vui mừng của mình rá»i khá»i thần Ä‘iện, nhÆ°ng má»™t Ãt ý cÆ°á»i thản nhiên trên khóe miệng của hắn còn giữ đến lúc Mạt Lồ và Y Äạt Ä‘ang đứng ở cá»a nhìn thấy.
DÄ© nhiên Mạt Lồ biết vì sao Khang TÆ° lại cao hứng, bởi vì hắn đã dùng má»™t phÆ°Æ¡ng pháp rất bà máºt để quan sát hiện trÆ°á»ng xem mà n biểu diá»…n của Khang TÆ° và Y Ti Na. Hắn rất giá»i vá» việc phân tÃch lòng ngÆ°á»i, hắn biết Khang Tu không có cảm giác gì đặc biệt đối vá»›i Y Ti Na, Khang TÆ° cao hứng là vì có thể há»c táºp. Lúc hắn nghe Khang TÆ° nói má»™t cách rất tá»± nhiên mình là ngÆ°á»i mù chữ thì Mạt Lồ đã rất thÃch chà ng trai thẳng thắng nà y. "Äáng tiếc, bởi vì thân pháºn của mình, lại phải ám toán hắn, ai kêu Y Ti Na lại thÃch hắn chứ? Mặc dù đây là vấn Ä‘á» vá» phÃa Y Ti Na, nhÆ°ng vá»›i tÃnh cách của chủ nhân mình thì nhất định hắn sẽ không bá» qua cho Khang TÆ°.â€
Mạt Lồ tháºt sá»± là kinh ngạc đối vá»›i biểu hiện của Y Ti Na, không nghÄ© tá»›i Y Ti Na nổi tiếng là lạnh lùng lại có biểu hiện nhÆ° váºy. Mặc dù hiện tại Y Ti Na vẫn hồn nhiên chÆ°a có cảm giác yêu thÆ°Æ¡ng vá»›i Khang TÆ°, nhÆ°ng nếu hai ngÆ°á»i cứ tiếp tục phát triển thì nhất định cảm giác đó sẽ rõ rà ng hÆ¡n. Mạt Lồ biết loại nữ nhân kiệt xuất nhÆ° Y Ti Na, chỉ cần má»™t khi trái tim nà ng lÆ°u lại hình bóng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o thì sẽ lÆ°u giữ suốt cuá»™c Ä‘á»i. Vì không để nà ng kịp khắc sâu hình bóng kia, chỉ có cách cần phải nhanh chóng hà nh Ä‘á»™ng.
"Chủ nhân, ngà i mau tá»›i đây, nếu không ta không dám tùy tiện hà nh Ä‘á»™ng! Ôi... Hy vá»ng ngà i có thể tá»›i kịp.†Mạt Lồ nhìn bóng lÆ°ng Khang TÆ° thở dà i trong lòng, bởi vì hắn biết không lâu nữa Khang TÆ° sẽ biên thà nh má»™t thi thể. Mặc dù hắn còn chÆ°a tiếp xúc gì nhiá»u vá»›i Khang TÆ°, nhÆ°ng trong lòng hắn chợt xuất hiện má»™t chút không Ä‘Ã nh lòng. Cảm giác nà y khiến hắn chấn Ä‘á»™ng trong lòng, mồ hôi lạnh từ trên trán luôn ra, hắn vá»™i và ng che dấu quay vá» phÃa Khang TÆ° cáo biệt. Sau đó hắn chạy vá»™i trở vá» phòng. Không lâu sau trên bầu trá»i lại xuất hiện má»™t con bồ câu trắng bay vá» phÆ°Æ¡ng xa.
Mà Y Äạt thì tháºt cao hứng vì Trưởng quan của hắn, Ä‘i sau Khang TÆ° suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng hắn cÆ°á»i ha hả. Bởi vì vừa trông thấy Khang TÆ° hắn liá»n há»i không ngừng, Khang TÆ° buá»™c lòng phải Ä‘em chuyện mình Ä‘i và o ra sao kể hết cho hắn nghe. Dẫu sao Y Äạt cÅ©ng là đội trưởng thân binh của mình.
Có lẽ Y Äạt không nghÄ© tá»›i Trưởng quan của mình lại được Äại thần quan tiếp kiến, hÆ¡n nữa Äại thần quan không ngá» còn là m giáo sÆ° của Trưởng quan. Hắn chÆ°a từng nghe qua có vị TÆ°á»›ng quân nà o có vinh dá»± đặc biệt nhÆ° váºy: "Ha ha, khi trở vá» ta có thể khoe khoang rồi.â€
Y Äạt tháºt lòng vì Khang TÆ° mà cao hứng.
Äây là vì vinh nhục cùng má»™t thể của thân binh và Trưởng quan. Khi Trưởng quan thăng quan, đại Ä‘a số đám thân binh nà y được đảm nhiệm má»™t số chức vụ, khi Trưởng quan có tiá»n thưởng, bá»n há» cÅ©ng có má»™t phần; dÄ© nhiên lúc Trưởng quan bị giáng chức, bá»n há» cùng bị xui xẻo theo. Thân pháºn của rất nhiá»u TÆ°á»›ng quân trÆ°á»›c kia cÅ©ng có má»™t số là thân binh của nguyên lão Äại TÆ°á»›ng quân, ở Khi Hồng Quốc thân binh của Äại TÆ°á»›ng quân Ä‘á»u được bảo đảm có thể là TÆ°á»›ng quân tÆ°Æ¡ng lai, cho nên có rất nhiá»u quý tá»™c Ä‘Æ°a con cháu của mình đến là m thân binh dÆ°á»›i trÆ°á»›ng TÆ°á»›ng quân có danh vá»ng. Giống nhÆ° con của Cổ Lạp Ä‘ang là m thân binh ở dÆ°á»›i TrÆ°á»›ng cha mình, không bao lâu đã được thăng quan. DÄ© nhiên đây là con cháu quý tá»™c phải có quyá»n có thế và có năng lá»±c má»›i được, nhÆ°ng đám quý tá»™c bình thÆ°á»ng khác chỉ Ä‘Ã nh biết Ä‘iá»u ẩn nhẫn chá» cÆ¡ há»™i đến.
NhÆ°ng cÅ©ng đừng tưởng rằng là m thân binh rất an toà n. Ở trong chiến tranh, thân binh Ä‘i ở tuyến đầu tiên vá»›i TÆ°á»›ng quân dÅ©ng mãnh và cÅ©ng là ngÆ°á»i dá»… bị chết nhất. Cho nên ngÆ°á»i được chá»n là m thân binh thì kỳ vá»ng Trưởng quan của mình không phải là má»™t gã dÅ©ng phu, và lại kỳ vá»ng Trưởng quan là má»™t gã TÆ°á»›ng quân thÆ°á»ng hay thắng tráºn. NhÆ° váºy mình má»›i có thể dá»… dà ng thăng quan. Không biết thân binh của Khang TÆ° có thể có váºn mệnh tốt nhÆ° váºy hay không đây?
- Äại nhân ngà i muốn Ä‘i đâu?
Y Äạt thấy Khang TÆ° không Ä‘i vá» phÃa hoà ng cung, trái lại hắn Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng cái, không khá»i rất lấy là m lạ há»i. Nhà đại nhân không phải ở hoà ng cung sao? HÆ¡n nữa phÃa bên nà y cÅ©ng không phải là đi vá» phÃa doanh trại tân binh?
- Quân bộ.
Khang TÆ° đã quen dùng câu nói ngắn gá»n để biểu đạt ý mình, cho dù hắn nói chuyện vá»›i thân binh của mình thì cÅ©ng nhÆ° nhau.
- À...
Y Äạt vẫn không nói gì, Khang TÆ° đã Ä‘i tá»›i quân bá»™ được phòng bị thâm nghiêm của Khi Hông Quốc. Kỳ tháºt quân bá»™ rất gần hoà ng cung, lúc sáng sá»›m khi Khang TÆ° nghe nói Ä‘i chuồng ngá»±a nên đã lÆ°u ý đến, vì thế lần nà y hắn không cần há»i cÅ©ng biết quân bá»™ ở đâu rồi.
Quân bá»™ cÅ©ng không phải ai có thể tùy tiện Ä‘i và o, cho nên Y Äạt buá»™c lòng phải dừng ở cá»a, nhìn theo Khang TÆ° Ä‘ang lên báºc thang, quay vá» phÃa hai gã vệ binh kia dò há»i cái gì, Y Äạt giáºt mình phát hiện, vốn là thấy Khang TÆ° trên ngÆ°á»i mặc y phục Thiên tÆ°á»›ng nên hai gã vệ binh kia chỉ là khẽ hà nh lá»…. Sau khi Khang TÆ° cùng bá»n há» nói chuyện, Ä‘á»™t nhiên bá»n há» trở nên vô cùng kÃnh cẩn, hÆ°á»›ng vá» phÃa Khang TÆ° cúi đầu khom lÆ°ng nói cái gì đó, tiếp theo lại Ä‘Æ°a mắt nhìn Khang TÆ° Ä‘i và o bên trong.
Thấy vệ binh Ä‘á»™t nhiên chuyển biên thái Ä‘á»™, Y Äạt không khá»i cảm thấy hết sức kỳ quái, rốt cuá»™c Trưởng quan nói vá»›i bá»n chúng cái gì chứ? Khiến cho nhÆ°ng gã vệ binh kiêu ngạo của quân bá»™ trở nên cung kÃnh nhÆ° váºy chứ? Äúng lúc đó hắn thấy hai gã vệ binh thầm thì nói chuyện vá»›i nhau, hắn không khá»i tò mò tiến lên mấy bÆ°á»›c dá»±ng lá»— tai lên lắng nghe.
- á»’, không nghÄ© tá»›i hắn chÃnh là Khang TÆ° đại nhân, tháºt là nhìn không ra nha!
- Äúng a, không nghÄ© tá»›i Chiến Thần trong truyá»n thuyết lại bình thÆ°á»ng nhÆ° váºy.
- á»’, tại sao Khang TÆ° đại nhân Ä‘á»™t nhiên có ngoại hiệu nà y? Hắn không phải là Tá» Thần chứ? Tên vệ binh kia cảm thấy kỳ quái há»i.
Tên vệ binh chỉ chỉ ngón tay và o bụng tên ngốc với vẻ không thể dạy nói:
- Äồ ngốc, Tá» Thần là cách nói của quân địch, bản thân chúng ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải gá»i là Chiến Thần chứ.
- Äúng đúng, danh hiệu Chiến Thẩn nà y cÅ©ng đúng. Bằng và o sức má»™t mình mà giết ba bốn ngà n tên địch, thá»±c không hổ vá»›i danh hiệu nà y.
- Xuỵt, nhá» giá»ng má»™t chút, các Trưởng quan dÆ°á»ng nhÆ° có ý chống lại Khang TÆ° đại nhân, há» không cho chúng ta nói lung tung ở đây.
- Hiếu rồi, bất quá Khang TÆ° đại nhân oai nhÆ° váºy tại sao chỉ là má»™t gã Thiên tÆ°á»›ng chứ?
- Ôi, không biết Khang TÆ° đại nhân muôn là m gi, lại dùng thân pháºn TÆ°á»›ng quân kỵ sÄ© nhất đẳng để đổi lấy cÆ¡ há»™i được há»c táºp.
- A... Không thể nà o! Ta tháºt không hiểu hắn...
Hai gã vệ binh nói đến đây thì cÅ©ng không nói thêm gì nữa bởi vì Khang TÆ° Ä‘i ra, Hai gã vệ binh bối rối hà nh lá»…, bá»n chúng rất sợ Khang TÆ° nghe được cuá»™c nói chuyện của chúng, đến lúc thấy Khang TÆ° cÅ©ng thi lá»… xong rá»i Ä‘i, chúng không khá»i thầm thở phà o nhẹ nhõm.
Y Äạt nghe xong ngây ngÆ°á»i nhìn Khang TÆ°, trên mặt không khá»i lá»™ ra vẻ sùng bái, hắn không nghÄ© tá»›i Trưởng quan của mình lại có lịch sá» uy phong đến nhÆ° váºy. Bất quá hắn cùng không dám nói gì, mà qua má»™t ngà y ở cùng nhau hắn cÅ©ng biết Khang TÆ° là má»™t ngÆ°á»i không thÃch khoe khoang.
.
|
Äã có 24 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Thinhbobo
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^), baovehoahong, blindsoul, cucuom2009, daotuannghia, GoodLuck, hanoinho, hellboy, hoainamvuong, hoc2k, hungbathien, kongcha, LOLA, lukrin140, myklovegp, nguyensiro, nguyentam, orpheus, quocviet11, saobuon198, saokyvayne, toptep, trieuhac, yuanping
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn ls qs, 4vn.eu co doc chien than, ãàðàíò, ãèíåêîëîãèÿ, Äá»™c cô chiến th, áðèòíè, ãðóçîâîçîôô, Ä‘á»c chiến thần, cô Ä‘á»™c chiến thà n, cô dá»c chiến thần, cô doc chien than, cô doc chien than 4vn, chiến thần.4vn, chien than co doc, chienthanthanhvut, chiien than co doc, co doc chiên than 4vn, co doc chie than - 4vn, co doc chien than, co doc chien than 2, co doc chien than 4eu, co doc chien than 4vn, co doc chien than 4vn.eu, co doc chien than epub, co doc chien than online, co doc chien than phan 2, co doc chin than, co doc chuyen than 4vn, co doc ckien tkan, co docchien than 4vn, co-doc-chien-than, covdoc chien than, doc chien xet, doc co chien than, doc co chien than 2, doc co chien than 4 vn, doc co chien than 4vn, doc co chien than 4vn.eu, doc co chjen than, doc co doc chien than, doc co than - 4vn.edu, doc co than chien 4vn, êàòîê, êîìñîìîëåö, ìàãèÿ, ïàòðèîò, îïåëü, îòå÷åñòâà, ïðèìåíåíèå, lsqs co doc chien tha, ôîòîïðèêîëû, ôîòîøîïà, ôóòáîëêè, pham nhan tu tien, tác giả huyá»n vÅ©, vco doc chien than, vu dong can khon, ýëüäîðàäî, æàëþçè |
| |