09-04-2013, 10:41 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 3
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 20: Äế vÆ°Æ¡ng tâm thuáºt.
Nhóm dịch: Lưu linh hội
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Kinh khá» chợt nói: “Anh muốn đến quán rượu!â€
Äối vá»›i Ä‘á» nghị của Kinh khá», má»i ngÆ°á»i không có ý kiến, nhÆ°ng tôi hÆ¡i băn khoăn: “NgÆ°á»i ta còn Ä‘ang ở quán Tiá»n Nhạc Äa chá» bá»n tôi đó sao?†Äể ngÆ°á»i khác chá» lâu là không tốt - tôi phát hiện ra từ khi tôi ở cùng bá»n há» thì trở nên thiện lÆ°Æ¡ng hÆ¡n trÆ°á»›c, quả thá»±c đúng là khiêu chiến lá»›n nhất đối vá»›i ngạn ngữ “Gần má»±c thì Ä‘en, gần đèn thà nh thằng nghiện!â€
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tôi rất nhanh đã phát hiện ra nguyên nhân: Trừ tôi ra, má»—i ngÆ°á»i trên xe Ä‘á»u là ngÆ°á»i giết ngÆ°á»i nhÆ° ngóe, Doanh ca không cần cÆ°á»i vá»›i vẻ vô tá»™i nhÆ° váºy, chÃnh anh là đứa giết nhiá»u nhất!
Xẹ chạy được má»™t ná»a Ä‘Æ°á»ng, Hoa Má»™c Lan vá»—ng ôm bụng nhăn mà y, tôi biết chị ấy lại tái phát bệnh cÅ©, bèn đạp hết tốc lá»±c tá»›i mục tiêu - quán rượu thứ hai của Lôi Lão Tứ.
Xem ra tạm thá»i nÆ¡i nà y còn chÆ°a bị bá»n tôi ảnh hưởng tá»›i, vẫn gió yên biển lặng nhÆ° trÆ°á»›c, bởi vì loại địa phÆ°Æ¡ng nhÆ° quán rượu không giống há»™p đêm, nÆ¡i nà y có nhiá»u chá»— bán thuốc, chẳng có lý do gì để biến nó thà nh má»™t cứ Ä‘iểm quân sá»± trá»ng Ä‘iểm phải đả kich, hÆ¡n nữa má»—i lần bá»n tôi Ä‘i đâu cÅ©ng nói mục tiêu kế tiếp cho ngÆ°á»i của Lôi Lão Tứ, cho nên nÆ¡i nà y còn không có bị kinh Ä‘á»™ng.
Phục vụ hÆ¡i cúi mình giÆ¡ tay lá»… phép há»i chúng tôi muốn gì, tôi gá»i cho Hoa Má»™c Lan má»™t ly BÃch Loa Xuân, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên trà trong quán rượu giống nhÆ° quán ăn vỉa hè, chúng tôi chủ yếu vì cho Má»™c Lan uống thuốc má»›i là m váºy.
NghÄ© thế nên lần đầu tôi cùng Ngô Tam Quế lần đầu uống rượu vá»›i nhau, tôi cố ý gá»i hai chai rượu vodka thuần khiết, tôi nghÄ© nÆ¡i nà y chỉ có loại rượu nà y má»›i hợp vá»›i tÃnh tình của lão Hán gian, phất tay Ä‘uổi Ä‘i phục vụ muốn rót rượu cho bá»n tôi, tôi rót cho Ngô Tam Quế má»™t bát lá»›n, bÆ°ng lên huých vá»›i lão già : “Uh... tâm lÄ©nh, he he, uống rượu.†Tôi thấy khó xá», không biết nên xÆ°ng hô vá»›i lão thế nà o. Vừa rồi lão cứu tôi má»™t mạng, lúc đó tôi cÅ©ng không nhịn được mà gá»i má»™t tiếng Tam ca, nhÆ°ng hiện tại sá»± cảm kÃch đó đã qua Ä‘i.
Ngô Tam Quế uống cạn, cÆ°á»i nói: “Ngay cả tiếng ca cÅ©ng không kêu sao?â€
Tôi cÆ°á»i khan: “Tam ca...â€
Ngô Tam Quế tá»± rót đầy cho mình, thở dà i: “Àì, các chú xem thÆ°á»ng anh anh cÅ©ng chịu, ai bảo chuyện đã rồi. NhÆ°ng mà Tiểu CÆ°á»ng, anh há»i chú, chú nói lúc đó anh nên là m gì? Thằng khốn Lý Tá»± Thà nh ngoà i miệng kêu anh đầu hà ng, lại bá chiếm phụ nữ của anh, hãm hại phụ thân anh, anh còn trở vá» là m nô tà i cho nó sao? Không phải anh không có tÆ° tưởng trung quân, nhÆ°ng có ngÆ°á»i nà o đáng để anh trung, Chu gia tá»± là m suy sụp giang sÆ¡n, anh mang binh tá»›i Bắc Kinh cứu nó. Má»›i Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng thì thằng nhóc Sùng Trinh đã treo cổ trên cây, lúc đó ý định đầu tiên của anh mặc kế thế nà o cÅ©ng không để cho Thanh binh nháºp quan, anh liá»n mang binh vá» trấn thủ SÆ¡n Hải Quan, sau đó thì tiến thoái lưỡng nan. Anh nếu tá» trung, thì mang binh tá» chiến vá»›i Lý Tá»± Thà nh, Thanh binh nháºp quan, anh nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, váºy há» Lý vẫn là Hán nhân, đầu hà ng thì đầu hà ng, nhÆ°ng hắn là m chuyện gì chú cÅ©ng biết, anh lúc đó Ä‘ang tá» chiến vá»›i Thanh quân tại SÆ¡n Hải Quan, ngÆ°á»i khác thì bó tay rồi, nhÆ°ng anh không thể chịu nhịn nổi thì là m sao? Nói tá»›i đó, Tam ca của chú không sợ chết, nhÆ°ng vì sao anh còn sống, để ngÆ°á»i Ä‘á»i chá»i mắng.†Nói tá»›i đây Ngô Tam Quế cà ng kÃch Ä‘á»™ng, uống má»™t há»›p rượu lá»›n.
Tôi vá»™i nói:: “Chuyện trÆ°á»›c kia không Ä‘á» cáºp tá»›i, hiện tại 56 dân tá»™c má»™t nhà . Anh không thấy bây giá» vô nghÄ©a sao.†Có thể thấy, Ngô lão đầu cÅ©ng không thản nhiên đối diện vá»›i những hà nh vi mình là m nhÆ° tôi nghÄ©, nếu là tôi thì tôi nên là m gì? Ngẫm lại xem, tôi Ä‘ang chuẩn bị đầu hà ng, Bánh Bao bị ngÆ°á»i bá chiếm, tôi trong hoà n cảnh đó là m gì? Nhịn nhục sao? Äợi chút, các bạn nói thằng Ä‘ui mù nà o bá chiếm Bánh Bao? Nói Ä‘i nói lại, câu “hồng nhan há»a thủy†vẫn có đạo lý nhất định.
Tần Thủy hoà ng cÅ©ng đã biết chuyện phát sinh vá»›i Ngô Tam Quế, anh ấy nâng chén nói: “Nệu đệ anh ná»i, Ä‘Æ°Æ¡ng thợi chụ nên láºp môn há»™.â€
Ngô Tam Quế nói: “Chẳng phải là lúc đó em cÅ©ng không có nÆ¡i dung thân sao, khi đó dân nghèo ủng há»™ Lý Tá»± Thà nh, phần lá»›n kẻ có tiá»n Ä‘á»u là thế lá»±c Minh triá»u sót lại, em mà đứng giữa có khi còn chết còn nhanh hÆ¡n.â€
Tần Thủy Hoà ng cÆ°á»i ha hả: “Thệ Chu gia kia cá» háºu nhân không? NgÆ°á»i nghèo có sợ Thanh binh không?â€
Ngô Tam Quế ngạc nhiên: “Là ý gì?â€
Hạng VÅ© vá»— bà n tán thưởng nói: “Doanh ca giá»i tháºt, quá chu đáo, anh ấy có ý là cho chú bồi dưỡng má»™t háºu nháºn của Chu gia, nêu chiêu bà i diệt Thanh, cÅ©ng tranh thủ sá»± ủng há»™ của dân nghèo, cuối cùng thiên hạ chẳng phải của chú sao?â€
Hoa Má»™c Lan hồn nhiên nói: “Không đúng, nếu nói váºy cuối cùng đánh được thiên hạ cÅ©ng là háºu nhân của Chu gia.â€
Chị ấy vừa nói váºy, Tần Thủy Hoà ng, Ngô Tam Quế, Hạng VÅ© Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i nhìn tiểu muá»™i muá»™i thiên chân thanh thuần. Kỳ tháºt không chỉ riêng mấy ngÆ°á»i đế vÆ°Æ¡ng kiêu hùng bá»n há», ngay cả tôi Ä‘á»u biết nên là m gì bây giá», lúc sắp chiếm cả giang sÆ¡n thì cÅ©ng đã có má»™t đống lá»›n bạn bè, ai có thể cam Ä‘oan vị Chu gia háºu nhân không mắc bệnh kỳ quái má»™t đêm bá» mạng? Loại chuyện nà y còn Ãt thấy trong lịch sá» sao? Tà o Tháo hiệp thiên tá» lấy lệnh chÆ° hầu, TÆ° Mã Chiêu chi tâm ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u biết, kỳ tháºt Tần Thủy Hoà ng vì chÃnh thức nắm giữ quyá»n bÃnh trong tay đã bức tá» Lã Bất Vi, Hạng VÅ© láºp nghiệp nắm lấy Sở Hoà i VÆ°Æ¡ng, đây cÅ©ng là giống nhau, má»™t chÃnh trị gia thà nh thục tá»± nhiên biết có chừng má»±c nắm lấy cùng đá văng hòn đá cản Ä‘Æ°á»ng.
Ngô Tam Quế cân nhắc má»™t lúc bá»—ng nói: “Váºy Trần Viên Viên thì sao?†Rồi quay sang chá»c Hạng VÅ©: “Hạng huynh đệ, nếu Ngu CÆ¡ của huynh đệ bị cÆ°á»›p Ä‘i, huynh đệ có thể nhịn xuống từ từ giải quyết sao??â€
Hạng VÅ© cứng ngÆ°á»i lại, lắc đầu cÆ°á»i khổ: “Nếu trÆ°á»›c kia có ngÆ°á»i há»i ta muốn giang sÆ¡n hay là muốn A Ngu, ta nhất định sẽ nói chắc nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t là ta muốn giang sÆ¡n, nhÆ°ng trải qua sinh ly tá» biệt, hiện tại ta không tiện nói.†Cuối cùng Hạng VÅ© nói: “Anh cùng Ngô đại ca Ä‘á»u là mãng phu hà nh Ä‘á»™ng theo cảm tÃnh, nói cái qué gì giang sÆ¡n bá nghiệp, Ä‘á»u khiến ngÆ°á»i cÆ°á»i chê.â€
Tần Thủy Hoà ng mỉm cÆ°á»i không nói đến chủ Ä‘á» nà y nữa.
Nói từ đầu tá»›i cuối, Hạng to con lòng mang thiên hạ nhÆ°ng nhi nữ tình trÆ°á»ng khiến anh hùng hụt hÆ¡i, lão Ngô lại không có dã tâm chỉ muốn sống oanh liệt má»™t Ä‘á»i, lão bị tình cảnh bức tá»›i bức lui, trong lòng luôn không muốn chủ Ä‘á»™ng là m gì, chỉ có ChÃnh béo thà nh công, thống nhất thất quốc, xây xong Vạn Lý TrÆ°á»ng Thà nh, nhÆ°ng cảm thấy cuá»™c sống buồn tẻ, hợp vá»›i câu ca: Äại nam nhân bất hảo tố tái tân khổ dã bất thuyết, nhi nữ tình trÆ°á»ng Ä‘o tà ng tại tâm oa...
Tôi nắm vai Kinh khá» nói: “Bá»n há» Ä‘á»u là ngÆ°á»i xấu, chỉ có hai ta thuần khiết, là m chén rượu.â€
Kinh khỠđẩy tôi ra, khinh bỉ: “Chú nói chuyện tháºt ấu trÄ©.â€
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i rá»™ lên, Hạng VÅ© hô: “Lại mang tá»›i hai chai vodka.â€
Tôi dần giãn mà y: “Tá»·, rảnh thì em mang chị tá»›i trÆ°á»ng Dục Tà i để Hoa Äà cùng Biển ThÆ°á»›c xem xem, ngÆ°á»i ta còn tưởng chị là Tây Thi cÆ¡.â€
Hoa Má»™c Lan cÆ°á»i nói: “Tây Thi hẳn là rất đẹp, mà chị tháºt đẹp váºy sao?â€
Tôi khinh thÆ°á»ng:: “Chị đẹp hÆ¡n Tây Thi, nói tháºt đó.†Sau đó tôi lại há»i ngÆ°á»i bên cạnh: “Các anh đã ai thấy Tây Thi chÆ°a?†Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lắc đầu.
Tôi nói: “Chá» sau nà y nà ng tá»›i rồi hai ngÆ°á»i so.â€
Nói tá»›i Dục Tà i, trong đầu tôi bá»—ng xuất hiện các hảo hán LÆ°Æ¡ng SÆ¡n cùng tứ đại thiên vÆ°Æ¡ng, đã má»™t thá»i gian dà i không gặp tôi cÅ©ng nhá»›. Tôi cầm Ä‘iện thoại bấm số, Singapore cùng Trung Quốc không có chênh lệch múi giá», hiện tại đã hÆ¡n 10h đêm, bá»n há» hẳn đã từ sân đấu trở vá», Äồng Viện nháºn Ä‘iện, đại khái ra hiệu má»i ngÆ°á»i chá»› lên tiếng, nói: “Way, là Tiểu CÆ°á»ng.†Cô bé nói chÆ°a dứt, bên kia đã loạn lên, mấy tiếng la hét ầm ầm: “Anh nói vá»›i nó, để anh nói vá»›i nó.â€
Cuối cùng Ä‘iện thoại rÆ¡i và o tay PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang, xem ra cáºu ta đứng gần Äồng Viện nhất – còn vì cái gì gần tôi không nói đâu.
PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang hô to: “Uy, Tiểu CÆ°á»ng hả! Sao giá» má»›i gá»i Ä‘iện cho bá»n tôi.â€
Tôi cÆ°á»i nói: “Má»™t bá»n vô lÆ°Æ¡ng tâm, còn nói nữa. Tôi mà không gá»i cho các anh chắc bá»n anh đã quên béng em hả?â€
Láºp tức bên kia trầm mặc, sau đó là tiếng binh binh bang bang, xem ra Ä‘ang cÆ°á»›p Ä‘oạt Ä‘iện thoại, TrÆ°Æ¡ng Thanh thở hổn hển: “Tiểu CÆ°á»ng, chú còn chÆ°a chết hả?â€
Tôi cÆ°á»i mắng: “Phủi phui cái mồm của anh, tráºn đấu thế nà o? Không bị ngÆ°á»i ta đánh cho răng rÆ¡i đầy đất chứ?â€
TrÆ°Æ¡ng Thanh vô cùng kiêu ngạo nói: “Chú không xem TV à ?â€
“Xem TV là m gì, các anh bị Interpol truy nã hả?â€
TrÆ°Æ¡ng Thanh nói: “He he, nói ra sợ dá»a chú thôi. Từ khi thi đấu tá»›i giá» tất cả các huy chÆ°Æ¡ng, dù là huy chÆ°Æ¡ng đồng cÅ©ng chÆ°a từng để bá»n khỉ ngoại quốc giáºt được má»™t cái.â€
Bên cạnh TrÆ°Æ¡ng Thanh vang lên giá»ng VÆ°Æ¡ng Dần chế nhạo: “Còn có thể diện nói thế cÆ¡ đấy, lúc mà y gặp ngÆ°á»i Nga chẳng phải bị dá»a cho nhÅ©n nhÆ° con chi chi đứng bất Ä‘á»™ng là gì?†Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i vang.
TrÆ°Æ¡ng Thanh ngượng ngùng: “He he, tháºt sá»± lão tá» má»›i gặp lông và ng mắt xanh lần đầu, anh còn tưởng là yêu tinh.â€
Tôi cÆ°á»i: “Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u khá»e cả chứ?â€
“Äá»u khá»e, à hôm qua PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang tham gia tráºn chung kết gặp vấn Ä‘á» ngoà i ý muốn, thiếu chút nữa thua.â€
“Sao váºy?â€
“Nó nói Ä‘ang đánh bá»—ng nhÆ° bị ngÆ°á»i phụ thân, ngÆ°á»i là nh lạnh. Khà lá»±c cÅ©ng không lá»›n nhÆ° bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng 10 phút sau lại ổn rồi.â€
Tôi đổ mồ hôi, hổ thẹn: “Nói vá»›i Trấn Giang, lúc vá» em má»i chú ấy ăn bánh bÃch quy cho đỡ sợ -- các anh khi nà o thi đấu xong?â€
“Nhanh thôi, chá» lúc bá»n anh vá» cho chú kinh ngạc, ở nhà vẫn tốt chứ?â€
Tôi vá»™i và ng nói: “Rất tốt, nhiá»u ngÆ°á»i má»›i tá»›i trÆ°á»ng, Quan nhị ca cÅ©ng tá»›i, đáng tiếc đã Ä‘i Hà Nam rồi.†Tôi cÅ©ng không dám nói vá»›i bá»n há» chúng tôi Ä‘ang Ä‘i Ä‘áºp phá địa bà n của ngÆ°á»i khác, theo bản tÃnh của bá»n thổ phỉ, biết có chá»— náo nhiệt chắc chắn sẽ gấp rút trở vá».
Sau khi tôi cùng Lư Tuấn Nghĩa và Phương Tịch hà n huyên và i câu thì cúp máy.
Ngô Tam Quế biết tôi Ä‘ang nói chuyện vá»›i các hảo hán LÆ°Æ¡ng SÆ¡n thì vô cùng say mê, cuối cùng cÅ©ng hÆ¡i lo lắng: “Chú nói xem bá»n há» mà biết chuyện của anh thì có xem thÆ°á»ng anh không?â€
Tôi vá»— vai Ngô Tam Quế: “Tam ca, sau nà y em không nói chuyện nà y, ná»—i khổ của anh em cÅ©ng rõ, thôi tùy cho háºu thế đánh giá Ä‘i.â€
Hạng VÅ© nói: “Hiện tại cÅ©ng đã là háºu thế rồiâ€
Tôi nhìn thoáng qua Hoa Má»™c Lan: “Kỳ tháºt ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi đây ngoại trừ Má»™c Lan tá»· thì chẳng ai đầu không Ä‘á»™i trá»i hoặc chân dẵm *** cả, đâu có thể nhất trà đánh giá?â€
Hôm đó bá»n tôi uống khá nhiá»u rượu, thế cho nên bá»n tôi cÆ¡ hồ quên mất Ä‘ang Ä‘i là m gì, tháºm chà khi phục vụ tìm tôi Ä‘ang ná»a say ná»a tỉnh, tÃnh tiá»n tôi cÅ©ng chẳng nhá»› tá»›i, theo thói quen gá»i tÃnh tiá»n, nhìn thoáng quá hóa Ä‘Æ¡n tôi thét lên: “Mẹ kiếp, 3k8?†Tôi đổ mồ hôi, cÅ©ng tỉnh rượu hÆ¡n nữa, nói vá»›i mấy ngÆ°á»i Hạng VÅ©: “Các vị, tá»›i lúc là m việc rồi.â€
NgÆ°á»i phản ứng đầu tiên là Kinh Kha, anh ấy quen việc nhảy lên vÅ© Ä‘Ã i, hét to: “Giết ngÆ°á»i rồi...†Mà tôi, trÆ°á»›c tiên bất chấp tất cả Ä‘oạt lấy hóa Ä‘Æ¡n xé tan.
Sáu ngÆ°á»i bá»n tôi nhÆ° cùng suy nghÄ©, phối hợp ăn ý, thanh trà ng thì thanh trà ng, chủ công thì chủ công, nháy mắt đánh gục bá»n bảo kê tá»›i duy trì tráºt tá»±, má»™t tên ra vẻ là chủ quản ở đây thấy tình huống bất thÆ°á»ng láºp tức giữ chặt tôi lại năn nỉ: “Giảm giá 40%, giảm giá 40% được không?â€
Tôi tức giáºn: “Mà y còn không biết vì sao bá»n tao muốn Ä‘áºp quán hả?â€
Má»™t thằng bảo kê vừa bị Ngô Tam Quế đánh thì cÅ©ng nghÄ© ra, chỉ và o bá»n tôi: “Bá»n mà y Ä‘áºp Phú Hà o hả?â€
Xem ra quản lý cÅ©ng nghe chuyện bá»n tôi, run rẩy há»i lại: “Chẳng phải các vị nói kế tiếp Ä‘i Tiá»n Nhạc Äa sao, sao lại chạy tá»›i chá»— của bá»n em?â€
Tôi Ä‘á» mặt, vá»™i nói: “Chỉ ngoà i ý muốn, ngoà i ý muốn thôi, vốn bá»n tao định đến uống chút rồi Ä‘i.†Äiá»u nà y là m tôi rất ngượng, kỳ tháºt nếu không vì quán rượu chém quá đẹp tôi cÅ©ng định trả tiá»n là xong, dù sao chúng tôi hà nh Ä‘á»™ng cÅ©ng không gióng trống khua chiêng. CÅ©ng không muốn khiến ngÆ°á»i ta coi rằng chúng tôi giÆ°Æ¡ng đông kÃch tây.
Quản lý hay tay vắt chéo giÆ¡ lên cao khua loạn: “Äừng đánh, đừng đánh nữa.â€
Lúc nà y chiến đấu đã sắp kết thúc, hắn vừa hô, còn lại rải rác và i tên bảo kê cÅ©ng chạy trốn, chủ quán cÆ°á»i nói vá»›i tôi: “Äã váºy, tôi không là m cháºm việc của các vị Ä‘i Tiá»n Nhạc Äa, các vị ra Ä‘i thong thả.â€
Chúng tôi: “...â€
Không thể không nói tên chủ quản biết co biết duá»—i, rất giá»i xem tình huống.
Nói tá»›i quán rượu tôi má»›i nhá»›: Hình nhÆ° tôi cÅ©ng kinh doanh má»™t cái, tôi cÅ©ng không phải Tiểu CÆ°á»ng khi xÆ°a, tôi đạp quán ngÆ°á»i khác mà quán của tôi bị Ä‘áºp thì quá chó chết rồi. Dù gì thì chÃnh mình cÅ©ng là hòa thượng có miếu, tôi vá»™i gá»i cho Tôn TÆ° Hân, câu đầu tiên là : “Nếu có ngÆ°á»i tá»›i quán bá»n ta gây sá»± cÅ©ng đừng nói gì, cÅ©ng đừng là m gì, mang ngÆ°á»i của bá»n ta rá»i Ä‘i là được.â€
Tôn TÆ° Hân đạt được mệnh lệnh cÅ©ng tá»± nhiên hiểu “Chiến há»a phân phiâ€. Nó nghe tôi nói váºy cÅ©ng láºp tức đáp lại: “Em biết nên là m thế nà o.†He he, quản lý của tôi cÅ©ng chẳng kém quản lý của Lá»—i Lão Tứ.
Chúng tôi được ngÆ°á»i của quán rượu khách khà đuổi ra, lái xe chạy thẳng tá»›i Tiá»n Nhạc Äa.
Trên xe Hoa Má»™c Lan nói: “Các vị nói đối phÆ°Æ¡ng sẽ nghÄ© chúng ta sợ bắt đầu ra tay đánh lén?â€
“Em cÅ©ng Ä‘ang lo chuyện nà y†tôi nghiêm mặt nói: “Hôm nay ai gá»i Bà u Äá?â€
Má»i ngÆ°á»i nhìn nhau, Kinh khá» cÆ°á»i he he, tôi biết chắc anh ấy nghe nói trên radio, hôm nay tá»± mình tá»›i thể nghiệm, tôi trừng mắt nói vá»›i anh ấy: “Em vẫn không hiểu sao lại đắt thế.â€
Hoa Má»™c Lan nói: “Không sao, dù sao rốt cục cÅ©ng không phải trả tiá»n?â€
Tôi tức giáºn: “Là vì chuyện tiá»n – cứ mải nói chuyện vá»›i má»i ngÆ°á»i. Quên không xem Ä‘Æ°á»ng.â€
...
Tiá»n Nhạc Äa rất dá»… tìm, vị trà cÅ©ng đẹp, trên thá»±c tế tôi nghe tá»›i Tiá»n Nhạc Äa còn nhiá»u hÆ¡n Phú Hà o, nhÆ°ng trÆ°á»›c kia không biết là trụ Ä‘iểm kinh doanh của Lôi lão tứ thôi, hiện tại chá»— nà y nhÆ° lâm phải đại địch, chỉ thiếu má»—i cái là không có bá»n côn đồ tá»›i giúp vui. NhÆ°ng mà từ cái cá»a lá»›n tiêu Ä‘iá»u cÅ©ng nhÆ° đóng chặt có thể biết bên trong đã bố trà tốt.
Bá»n tôi xuống xe nối Ä‘uôi Ä‘i và o, bên trong toà n bá»™ là đà n ông, má»™t ngÆ°á»i chắc là xuất thân chiêu đãi viên mở lá»i chà o há»i: “Các vị tá»›i ca hát hay là ...†Xem ra đối phÆ°Æ¡ng mặc dù chá» chúng tôi, nhÆ°ng cÅ©ng không ngừng chuyện kinh doanh, hiện tại phái má»™t tiểu đầu mục đứng trÆ°á»›c chiêu đãi, tên đó còn chÆ°a nói xong Hạng VÅ© đã và o. Thằng nà y liếc nhìn Hạng VÅ© đầy ngưỡng má»™, bá»—ng móc từ trong túi ra má»™t tá» giấy, liếc nhìn và o, thì thà o: “To con, phụ nữ, lão già ,... còn có má»™t tên máºp?â€
Tần Thủy Hoà ng và o cuối cùng cÆ°á»i ha hả: “Cái miệng gẹt tháºt.â€
Tôi lấy là m kỳ, thằng nà y tá»›i trÆ°á»›c mặt thấy bá»n tôi thì liá»n vui vẻ, nó lấy ra tá» giấy có vẽ sáu bức chân dung, giống nhÆ° lệnh truy nã thá»i cổ đại, chá»— khó là còn vẽ được thần thái của bá»n tôi, xem ra bên chá»— Lôi lão tứ nhân tà i đông đúc.
Thằng kia xem xong, thu hồi giấy cÆ°á»i nói: “Chúng tôi chá» các vị đã rất lâu, má»i Ä‘i theo tôi.â€
Tôi liếc nhìn mấy ngÆ°á»i Hạng VÅ©, giữ chặt thằng kia lại há»i: “Lôi Minh đâu?â€
Thằng kia vẫn cÆ°á»i tủm tỉm nói: “Xin má»i Ä‘i theo tôi.â€
Hạng VÅ© gáºt đầu, tá» vẻ không phải lo.
Äối phÆ°Æ¡ng thay đổi má»™t trÆ°Æ¡ng bà i, tháºt sá»± khiến tôi sá»ng sốt, nếu hiện tại hô to gá»i nhỠđánh nhau thì có vẻ bá»n tôi nhút nhát sợ sệt, lúc nà y chỉ có thể bình tÄ©nh xem kỳ biến, cÅ©ng không chừng chúng dẫn bá»n tôi tá»›i thao trÆ°á»ng, gặp mặt là mấy vạn ngÆ°á»i giÆ¡ ná» tiá»…n hô “Äại phong†chá» bá»n tôi.
Thằng kia dẫn chúng tôi tá»›i má»™t phòng há»™i nghị sáng sủa, hai bên bảy tám tên tiểu đệ mặc âu phục đứng coi, thằng tiếp đón bá»n tôi nói: “Má»i ngồi.â€
Xem ra không muốn đánh nhau vá»›i bá»n tôi, chúng tôi cÅ©ng không nghÄ© bá»n hỠấu trÄ© tá»›i mức chỉ có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i mà có tiá»n vốn để khai chiến vá»›i bá»n tôi?
Thằng tiếp đãi kêu ngÆ°á»i mang trà thuốc, tôi tháºt sá»± không có kiên nhẫn chỠđợi: “Mà y kêu Lôi Minh ra đây, bá»n tao cÅ©ng không ra tay.†Bởi vì có thể thấy đối phÆ°Æ¡ng muốn nói chyện, mà mục Ä‘Ãch của bá»n tôi cÅ©ng chẳng phải là là m gì thằng nhóc há» Lôi, tôi chỉ muốn nó xin lá»—i Bánh Bao, riêng cái táºt ăn hiếp phụ nữ không được. Nếu nhÆ° muốn tôi nói vá» tâm trạng của mình lúc nà y, hà o tâm vạn trượng chiến đấu trong tôi đã đã tán Ä‘i gần hết, Ä‘áºp tá»›i giá» cÅ©ng có cảm giác sảng khoái thoải mái, di chứng của việc ăn bánh bÃch quy PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang cÅ©ng đã tốt hÆ¡n nhiá»u, không còn Ä‘au lÆ°ng nữa, chân cÅ©ng chẳng Ä‘au nữa, má»™t mạch Ä‘áºp 5 chá»— cÅ©ng không uổng công.
Thằng tiếp đãi ân cần đặt gà n tà n thuốc tá»›i trÆ°á»›c mặt tôi, cÆ°á»i thân thiện: “Cái nà y... chá» tôi Ä‘i há»i, Lôi thiếu vì sao lại đắc tá»™i các vị?â€
Tôi gõ bà n nói: “Chuyện nà y đừng há»i tao, mà y kêu thằng nhóc đó tá»± nghÄ© Ä‘i.â€
Thằng kia cÆ°á»i he he: “Và i vị, tôi thấy chúng ta cứ nói thẳng Ä‘i, các vị rốt cục muốn cái gì, nói ra Ä‘i – chúng ta đã giao đạo nhiá»u, nhiá»u bằng hữu trong nghá» không phải không thể thÆ°Æ¡ng lượng, và i vị rất lạ mặt, có thể là ngÆ°á»i ngoà i hoặc là chiêu số của bằng hữu khác. HÆ¡n nữa Lôi lão bản của bá»n tôi xem nhÆ° cÅ©ng có số má, không phải không có cách xá» lý sáu vị, ông ấy lặp Ä‘i lặp lại nhiá»u lần nhÆ°á»ng nhịn cÅ©ng xuất phát từ ái tà i...â€
Lúc nà y tôi rốt cục hết nhịn nổi, nghiêm mặc ném thẳng cái gạt tà n và o tÆ°á»ng: “Không nói nữa, đánh.†thằng chó Lôi Lão Tứ ra vẻ đại nhân không chấp tiểu nhân, các bạn xem tôi dẫn má»™t đám Hoà ng đế, anh hùng tháºm chà cả hán gian mất cả đêm, rốt cục ngay cả con hắn cÅ©ng chÆ°a ra mặt nói má»™t lá»i, còn tưởng bá»n tôi sợ hắn? Cho dù không vì Bánh bao tôi cÅ©ng thấy mình khó mà chịu nổi.
Ngô Tam Quế lÆ°á»i nhác đứng dáºy, nắm lấy bá»n mặc âu phục, bá»n âu phục lại không muốn Ä‘á»™ng thủ, nhìn nhau, ngoan ngoãn đứng yên. Hạng VÅ© Ä‘Ã nh lấy ghế dá»±a Ä‘áºp vỡ bà n.
Thằng kia thấy việc không phát triển nhÆ° dá»± kiến, tranh ở bên gá»i Ä‘iện thoại, tôi Ä‘áºp nát cái TV ngay cạnh nó, nó Ä‘Æ°a tôi Ä‘iện thoại: “Lôi thiếu của chúng tôi...â€
Tôi nháºn Ä‘iện, bên kia má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi hét lên nhÆ° Ä‘iên: “Lão đại, em nghÄ© má»™t đêm rồi cÅ©ng không biết đắc tá»™i anh chá»— nà o.â€
Tôi lạnh lùng đáp lá»i: “Vợ tao vai còn Ä‘ang thâm tÃm kìa.â€
Äại khái bên cạnh Lôi Minh có ngÆ°á»i, chợt nghe tiểu tá» kia mê mang há»i lại: “Em đánh phụ nữ ? “ Có thanh âm đứt quãng vang lại: “Chúng ta... ban ngà y...â€
Lôi Minh áp tai và o Ä‘iện thoại nói: “Vâng, ban ngà y bá»n em có Ä‘áºp hai quán - có ngÆ°á»i ở đó là vợ anh ạ?â€
Quả nhiên không phải ngÆ°á»i tốt! Rảnh quá Ä‘i Ä‘áºp quán ngÆ°á»i khác chÆ¡i, ngoại trừ Bánh Bao xui xẻo Ä‘á»™ng phải, không biết còn ai xui xẻo trêu chá»c hắn.
Không chá» tôi nói, Lôi Minh há»i: “Tiếng gì ở bên kia váºy?â€
Tôi cÆ°á»i quái dị: “Tao Ä‘ang Ä‘áºp quán của mà y – mà y tốt nhất nên chá» tao ở má»™t câu lạc bá»™ đêm, bằng không nhà chúng mà y đừng có mở quán kinh doanh.â€
Lôi Minh cÅ©ng không thể nhịn được nữa rồi, rÃt gà o nhÆ° thần kinh: “NgÆ°á»i đâu! NgÆ°á»i đâu! Lão tá» mà không xỠđẹp bá»n mà y thì lão tá» là con mà y.â€
Tôi cúp Ä‘iện, búng tách nói: “VÅ© ca, Ä‘i.â€
Hạng VÅ© mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u há»i tôi: “Äi đâu?â€
Tôi nói: “Em má»›i thu đứa con nuôi.â€
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
09-04-2013, 10:41 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 3
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 21: Äà m phán.
Nhóm dịch: Lưu linh hội
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Xem ra Lôi Minh cÅ©ng nổi Ä‘iên, tôi biết mà , xã há»™i Ä‘en cÅ©ng có chút khà khái, ở Tiá»n Nhạc Äa không quyết chiến vá»›i bá»n tôi là vì thằng nhóc há» Lôi cÅ©ng không hiểu được lý do tại sao bá»n tôi là m váºy, kỳ tháºt tôi còn không hiểu nổi chứ riêng gì nó - chẳng lẽ ban ngà y bá»n nó không đẩy ngã Bánh Bao?
Mặc kệ nói thế nà o, thế cục đã định. Trên xe Hạng VÅ© cùng Ngô Tam Quế Ä‘á»u hÆ°ng phấn, Hoa Má»™c Lan lại cầm bản đồ cẩn tháºn nghiên cứu địa thế, cuối cùng ngẩng đầu lên nói: “Câu lạc bá»™ Richmond là má»™t địa Ä‘iểm vô cùng thÃch hợp quyết chiến, nÆ¡i nà y yên tÄ©nh, địa thế bằng phẳng, dù triệu táºp mấy trăm ngÆ°á»i cÅ©ng không khiến ngÆ°á»i khác chú ý.â€
Ngô Tam Quế nói: “…Richmond? Äây lại là cái gì, ngÆ°á»i Mãn Châu mở sao?â€
Tôi lẩm bẩm phát hiện kỳ tháºt Richmond phát âm giống nhÆ° “Richmanâ€, có ý là ngÆ°á»i có tiá»n. Phú Hà o, Tiá»n Nhạc Äa, giá» lại Richmond, Lôi Lão Tứ theo truy kim chủ nghÄ©a, vẫn là vẻ mặt muốn bá»™c phát há»™ địa chủ, tố chất của xã há»™i Ä‘en Trung Quốc tháºt sá»± quá thấp, xã há»™i Ä‘en ở những nÆ°á»›c phát triển đã khái hóa sản nghiệp, nghe nói má»™t và i đám mafia nổi tiếng cứ cách má»™t thá»i gian sẽ công khai thông báo tuyển dụng thà nh viên, ngoại trừ yêu cầu vá» tuổi tác và giá»›i tÃnh thì má»™t yêu cầu bắt buá»™c là có há»c vị thạc sÄ©. Lại xem lại Lôi Lão Tứ toà n dùng bá»n lÆ°u manh tiểu thủ công là m chủ, đúng là không có tiá»n đồ.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i Richmond tôi cÅ©ng lo sợ, tôi khác các vị trong xe là các cuá»™c há»—n chiến tôi tham gia chÆ°a vượt quá 20 ngÆ°á»i. TÃnh trÆ°á»›c tÃnh sau, tôi Ä‘á»— xe ở phÃa sau tòa nhà , kinh nghiệm lịch sá» giáo huấn cho chúng tôi biết: Là m ngÆ°á»i tốt nhất nên lÆ°u lại cho mình má»™t Ä‘Æ°á»ng lui.
Tôi nói: “VÅ© ca, anh xuống trÆ°á»›c.†Tôi rất sợ anh ấy lại chÆ¡i Ä‘áºp nổi dìm thuyá»n, ở trong cho má»™t mồi lá»a đốt xe thì bá» mẹ luôn?
Hạng VÅ© nhảy xuống xe, là m và i Ä‘á»™ng tác giãn cÆ¡ khởi Ä‘á»™ng, ý chà chiến đấu sục sôi. Chá» khi má»i ngÆ°á»i xuống, tôi nói vá»›i Tần Thủy Hoà ng: “Doanh ca, anh đừng xuống.â€
Tần Thủy Hoà ng bất mãn: “Phại xuá»™ng, chụ xem ạnh không giúp được gì hị?â€
Tôi nói: “Không phải váºy, xe nà y không thể tắt máy, anh là háºu thuẫn kiên cÆ°á»ng của bá»n em, hÆ¡n nữa lúc anh diệt lục quốc cÅ©ng tá»a trấn phÃa sau là gì?â€
Tần Thủy Hoà ng nghÄ© ngợi má»™t chút, biết tôi cÅ©ng không có khinh anh ấy, cÅ©ng gáºt đầu.
Tôi cÅ©ng xuống xe, Ä‘á»™t nhiên tôi có được cảm giác khác lạ, hiện tại đêm đã khuya, ánh đèn đèn Ä‘Æ°á»ng ảm đạm, bốn phÃa tÄ©nh lặng, tôi rốt cục thấy vô cùng quá»· dị.
Hạng VÅ© vẻ mặt chá» mong, Ä‘i ra khá»i ngõ nhá», đứng ở đầu phố ngây dại. Anh ấy nhìn vỠđằng trÆ°á»›c nói: “Con mẹ nó.†Tôi lo lắng, Ä‘iá»u gì có thể khiến cho Sở bá vÆ°Æ¡ng biến sắc?
Ngô Tam Quế theo sát sau đó dừng bÆ°á»›c bên Hạng VÅ©, cÅ©ng sá»ng sốt, lúng túng: “Mẹ...†Tôi lại cà ng lo lắng. Lão liá»u mạng nà y cÅ©ng là tên chẳng sợ trá»i đất mà .
Tôi chạy cháºm lao ra, rốt cục cÅ©ng bị cảnh tượng trÆ°á»›c mặt là m sợ ngây ngÆ°á»i, không tá»± chủ được mắng: “Con mịa nó.â€
… Xuất hiện trÆ°á»›c mặt chúng tôi là câu lạc bá»™ đêm Richmond tối Ä‘en không má»™t ánh đèn, ngay cả cá»a sổ cÅ©ng đóng chặt… bá»n hỠđóng mẹ nó quán rồi.
Nói tháºt chuyện nà y còn đáng khiếp sợ hÆ¡n việc xuất hiện trÆ°á»›c mặt bá»n tôi là mấy trăm ngÆ°á»i cầm Ä‘ao nháºt đầu cá»™t dây băng trắng, thằng chó Lôi Minh kêu loạn lên lại là m ra tráºn thế thế nà y, chẳng trách tên là Lôi Minh (tiếng sấm), tháºt sá»± là chẳng có chút mÆ°a gió gì.
Tôi hiện tại rốt cục biết vì sao có cảm giác quá»· dị: Tại nÆ¡i nhÆ° câu lạc bá»™ đêm trong vòng trăm mét căn bản không nên xuất hiện tình cảnh “kÃn cổng cao tÆ°á»›ngâ€
Hoa Má»™c Lan cùng Kinh Kha chạy đến cÅ©ng chẳng biết là m sao, quay sang nhìn nhau, chúng tôi hoà n toà n bị Lôi gia lôi tá»›i, bá»n nó thân là xã há»™i đên, sao có thể là m ra chuyện khiến cho ngÆ°á»i khác giáºn sôi gan thế chứ? HÆ¡n nữa còn nói trÆ°á»›c muốn quyết đấu mà .
Chúng tôi lÆ°u lại má»™t lúc, Hoa Má»™c Lan nói: “Hiện tại là m sao, nếu không chúng ta lại vá» Tiá»n Nhạc Äa hoặc Phú Hà o?â€
Hạng VÅ© lắc đầu: “Hai nÆ¡i đó hẳn đã Ä‘i sạch, hÆ¡n nữa chúng ta muốn giết bằng được thì có vẻ tá» ra tÃnh toán chi li.â€
Ngô Tam Quế nói: “Không sai, tà n sát hà ng thà nh cÅ©ng vô Ãch, đối phÆ°Æ¡ng vì chá»c giáºn chúng ta mà chạy cÅ©ng là vì bảo tồn thá»±c lá»±c, chúng ta chỉ có thể chá» há» thò ra lại đánh - vá» Ä‘i.â€
Lúc chúng tôi vừa muốn quay đầu Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên từ phÃa Ä‘Æ°á»ng đối diện có má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘i ra, Kinh Kha cảnh giác: “Có ngÆ°á»i.â€
NgÆ°á»i ná» giấu trong má»™t mảnh bóng tối cháºm rãi Ä‘i tá»›i, không thấy rõ mặt, bất quá xem bá»™ dáng hắn không gầy gò. Gió đêm thổi qua là m tóc hắn bay bay là m ngÆ°á»i nà y cà ng có vẻ cô Ä‘Æ¡n lẻ bóng, có má»™t cảm giác tịch mịch không nói nên lá»i.
Hạng VÅ© nhìn sÆ¡ qua cÆ°á»i lạnh: “Chẳng lẽ bá»n há» chỉ phải má»™t ngÆ°á»i đến chặn chúng ta?â€
Hoa Má»™c Lan chăm chú cẩn trá»ng: “Không được sÆ¡ ý, tất là cao thủ.â€
Ngô Tam Quế mặt không đổi sắc, cÅ©ng nói: “Uh, ngÆ°á»i nà y nện bÆ°á»›c tháºt sá»± có và i phần khà thế đế vÆ°Æ¡ng.â€
Mồ hôi lạnh theo cổ áo tôi chảy xuống, chẳng lẽ là Diệp Cô Thà nh? Lại nhìn vạt áo ngÆ°á»i nà y, quả nhiên có má»™t chuôi kiếm dà i chỉ thẳng xuống đất, hÆ¡n nữa cuối chuôi kiếm còn có má»™t cái lá»— tròn.
Là Diệp Cô Thà nh! Chỉ có kiếm khách nhÆ° váºy má»›i có thể sá» dụng má»™t thanh kiếm khác thÆ°á»ng nhÆ° váºy.
Lúc nà y, tôi chiến thắng sợ hãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, tôi không thể để bằng hữu hy sinh vô vị vì tôi, cÅ©ng may tôi biết nói và i câu thiết khẩu của tuyệt thế cao thủ -- tôi Ä‘i ra phÃa trÆ°á»›c, khuôn mặt lãnh tuấn, cháºm rãi nói: “NgÆ°á»i không nên tá»›i.â€
Äối phÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả nói: “Äói chệt anh rồi...â€
Khi ngÆ°á»i nà y rá»i khá»i bóng tối thì bá»n tôi Ä‘á»u chết lặng: ChÃnh béo tay cầm cái cá» lê sá»a xe vui vẻ Ä‘i tá»›i...
Tần Thủy Hoà ng vác cá» lê trên vai, Ä‘i tá»›i nói: “Äói quạ, tháºy các chụ Ä‘i lâu mạ chÆ°a vệ, đện xem xem.†Anh ấy cÅ©ng không ngốc, còn biết Ä‘i từ má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» khác vu hồi bao vây, hù dá»a tôi suýt chết.
Tôi ủ rÅ© cúi đầu: “Vá» thôi.â€
Cứ thế, hà nh Ä‘á»™ng của tổ 6 ngÆ°á»i chúng tôi mở đầu thì hổ báo kết thúc lại cáo chồn, vô công phản hồi cứ Ä‘iểm.
Trên xe, Ngô Tam Quế nói: “Tên Lôi Lão Tứ là ngÆ°á»i lợi hại, hẳn là còn có âm mÆ°u quá»· kế chá» chúng ta.â€
Hoa Má»™c Lan nói: “Chúng ta không có gì phải sợ, chỉ sợ bá»n há» xuống tay vá»›i Bánh Bao.â€
Hạng VÅ© gằn giá»ng: “Không sai, chúng ta gây chuyện rõ rà ng là vì Bánh Bao, vá» mặt chiến lược, chú cà ng nên để ý những thứ trở thà nh mục tiêu đả kÃch của đối phÆ°Æ¡ng.
Bá»n há» nói khiến tôi kinh sợ. Tôi vừa lái xe vừa nói vá»›i Kinh khá»: “Anh Kha, mấy ngà y tá»›i anh chịu khó vất vả má»™t chút, để ý Bánh Bao.â€
Ngô Tam Quế nói: “Còn nói cái gì, kêu nà ng Ä‘i là m chá»— khác.â€
Tôi nói: “Hiện tại cÅ©ng khó giải thÃch, chá» giải quyết xong việc nà y nói sau, cho dù nghỉ việc ở nhà thì anh bắt cô ấy không ra ngoà i được sao?â€
Vá» nhà , TV trong phòng ngủ vẫn báºt, giÆ°á»ng chiếu lá»™n xá»™n, không thấy Bánh Bao đâu.
Tôi hét lên: “Bánh bao.â€
Hạng VÅ© lao tá»›i bảo vệ cá»a sổ, Ngô Tam Quế đứng bên cá»a, Hoa Má»™c Lan cùng Kinh Kha theo sát bên ngÆ°á»i tôi, Bánh Bao nhô đầu ra từ má»™t gian phòng ngủ khác: “Anh vá» rồi à ?†Cô ấy nhìn qua bá»n tôi Ä‘ang cẩn trá»ng lo lắng nói: “Má»i ngÆ°á»i là m gì váºy?â€
Tôi thở dà i nói: “Em không sao chứ?â€
Bánh Bao tức giáºn: “Em thì có chuyện gì, đây là ...†Ban ngà y trong lúc giáºn dữ đại khái chÆ°a từng để ý tá»›i Ngô Tam Quế, giá» má»›i há»i.
“...Äây là lão Ngô. Em cứ gá»i là Tam ca được rồi.â€
“Ã.†Bánh Bao chà o há»i Ngô Tam Quế rồi nói vá»›i tôi: “Tiểu CÆ°á»ng, anh có nhá»› album ảnh của em ở chá»— nà o không?â€
Tôi nghÄ© lại lúc tôi cất khôi giáp của Hoa Má»™c Lan hình nhÆ° tiện tay nhét và o: “Em xem xem trong ngăn kéo của anh đó.â€
Chỉ chốc lát Bánh Bao mang theo má»™t quyển album Ä‘i ra: “Không biết ông chủ thần kinh hay sao nữa, bảo ngà y mai má»—i ngÆ°á»i ná»™p ảnh của mình, còn phải tá»± gá»i Ä‘iện thoại qua.â€
Tôi cÆ°á»i nói: “Có phải muốn Ä‘á» bạt em là m quản lý?†vừa nói tôi vừa ôm thắt lÆ°ng Bánh Bao và o phòng ngủ, sau đó quay lại phòng khách nháy mắt vá»›i má»i ngÆ°á»i. Bá»n há» Ä‘á»u tá» ra hiểu ý, là m bá»™ báºn việc, Hoa Má»™c Lan là m bá»™ tìm đồ váºt trong phòng, lúc ra ngoà i còn đóng cá»a lại.
Tôi ôm Bánh Bao Ä‘ang láºt tìm ảnh, há»i cô ấy: “Ban ngà y hỠđánh em thế nà o?â€
Bánh Bao cầm tấm ảnh nà ng thấy xấu nhất ném trên giÆ°á»ng nói: “Äừng nói nữa, bây giá» vẫn còn tức, mầy thằng đó gặp ai đánh ngÆ°á»i đó, quản lý của bá»n em cÅ©ng định đánh chảy máu miệng.â€
Tôi xoa vai cô ấy: “Cho anh em vết thÆ°Æ¡ng chút.â€
Bánh Báo cởi áo: “Äau.â€
Tôi thấy hõm vai cô ấy thâm lại, tôi nói: “Äẩy má»™t cái mà thế à ?â€
Bánh Bao hầm hừ: “Bá»n nó cầm gáºy Ä‘áºp.â€
Tôi lại tức Ä‘iên: “Bá»n chó nà y phải xá» lý, việc nà y không thể để nhÆ° váºy được.â€
Bánh Bao biết tÃnh tôi, sợ tôi tháºt sá»± Ä‘i đánh nhau vá»›i ngÆ°á»i ta nói: “Thôi Ä‘i, cÅ©ng chả có gì, nghe nói là thằng nhóc đầu lÄ©nh là dân xã há»™i Ä‘en, Ä‘áºp vô số quán rồi.â€
Tôi xoa vai cô ấy ôn nhu: “Anh xoa giúp em.†má»™t tay lại chạy trên ngÆ°á»i cô nà ng.
Bánh Bao Ä‘á» mặt liếc nhìn cá»a, đánh tay tôi: “Äừng sá» loạn – vằn thắn anh mua cho em đâu?â€
Tôi: “...â€
Ngà y thứ hai, Kinh Khá» cùng Bánh Bao vừa Ä‘i ra, mấy ngÆ°á»i bá»n tôi lại tụ táºp thÆ°Æ¡ng lượng, dá»±a theo kế hoạch bá»n tôi chuẩn bị đêm nay tiếp tục thăm các câu lạc bá»™ đêm của Lôi lão tứ, mặc dù chúng tôi không biết đối phÆ°Æ¡ng có âm mÆ°u gì, nhÆ°ng Ä‘i đá quán cÅ©ng đã là m rồi, không khác gì vả và o miệng hắn. Việc nà y tuyệt đối là má»™t biện pháp hiệu quả, song phÆ°Æ¡ng hiện tại đã không thu tay lại được, không giải quyết đối phÆ°Æ¡ng thì không thể ngủ yên giấc, tóm lại muốn chiến thì tôi cÅ©ng chả thèm đếm xỉa, Bánh Bao bị thÆ°Æ¡ng dấy lên lá»a giáºn trong lòng tôi, còn nữa - không cần phải nói, nghiện đá quán luôn rồi, tay chân tôi luôn ngứa ngáy.
Hoa Má»™c Lan khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c: “Bá»n há» sẽ không treo miá»…n chiến bà i nữa chứ?â€
Tôi châm Ä‘iếu thuốc nói: “Em há»i chút.†Tôi thông qua há»i đáp thắc mắc tra được Ä‘iện thoại quán bar Phú Hà o, kết quả không chá» tôi nói đối phÆ°Æ¡ng đã nói lại lạnh lùng: “Thá»±c xin lá»—i, chúng tôi Ä‘ang sá»a chữa, ngừng kinh doanh ba ngà y.â€
Tôi ngẩn ngÆ°á»i, Hoa Má»™c Lan há»i: “Sao váºy?â€
“...Miá»…n chiến bà i đã treo lên rồi.†Tôi lại gá»i cho Tiá»n Nhạc Äa, ngÆ°á»i ta trá»±c tiếp nói cho tôi: “Chúng tôi không mở cá»a 3 ngà y.â€
Tôi chẳng biết là m sao buông Ä‘iện thoại, Hạng VÅ© nhìn vẻ mặt tôi, lÆ°á»i nhác nói: “Chá» xem, bá»n há» tìm tá»›i chúng ta thì chúng ta đỡ tốn sức.â€
Ngô Tam Quế cùng Hoa Má»™c Lan nghiên cứu đối sách, tôi sá»ng sốt má»™t lúc rồi gá»i cho Tôn TÆ° Hân, biết quán bar Nghịch Thá»i Không vẫn bình an, buôn bán còn tốt hÆ¡n bình thÆ°á»ng – đúng mà , khách từ các quán khác Ä‘á»u đổ tá»›i Nghịch Thá»i Không rồi.
Äến trÆ°a tôi cÅ©ng không ngồi yên được nữa, cảm giác chá» ngÆ°á»i tá»›i trả thù không dá»… chịu chút nà o, hÆ¡n nữa còn biết rõ đối phÆ°Æ¡ng nếu ra tay thì sẽ xuất đại chiêu, cảm giác nà y tháºt sá»± rất khó chịu.
Äang lúc tôi chẳng biết bấu vÃu và o đâu, ngồi thu lu vắt chân trên ghế thì rốt cục tôi cÅ©ng nháºn được Ä‘iện thoại của Lôi Lão Tứ. Äối phÆ°Æ¡ng Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á», tá»± giá»›i thiệu mình, sau đó dở khóc dở cÆ°á»i nói : “Con tao nghÄ© suốt má»™t đêm đến cùng cÅ©ng ko nghÄ© ra đắc tá»™i ai, tao nghÄ© cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, suy nghÄ© má»™t đêm rốt cục tìm ra ai ra chiêu, tìm mà y khó tháºt, Tiểu CÆ°á»ng.â€
Tao nói: “Váºy mà y muốn tìm tao thế nà o?â€
Tiếng Lôi Lão Tứ hÆ¡i khà n khà n, nhÆ°ng rất rõ rà ng: “Hình nhÆ° không chỉ hôm qua mà y Ä‘áºp quán của tao, hôm trÆ°á»›c mà y Ä‘áºp quán Äại Phú Quý thì có ngÆ°á»i nháºn ra mà y.â€
Tôi tức bá»±c: “Thế sao muá»™n thế nà y mà y má»›i biết được là tao?â€
Lôi Lão Tứ nói: “Thiếu nợ thì trả tiá»n. Hôm trÆ°á»›c mà y Ä‘áºp quán của tao là có đầy đủ lý do, nhÆ°ng hôm qua bá»n mà y tá»›i tìm chuyện, trách là tao không có nghÄ© tá»›i sá»± liên quan mà thôi.â€
Tôi nói: “Ngà y hôm qua Ä‘áºp quán mà y cÅ©ng có đầy đủ lý do.â€
“Ừ, tao cÅ©ng nghe nói rồi, Lôi Minh tháºt sá»± phang vợ mà y?â€
“Tháºt.â€
“Váºy được, tao má»i và i vị nhân chứng tá»›i, còn có mấy vị tiá»n bối trong hắc đạo, chúng ta sẽ nói chuyện nà y, mà y đến Tiá»n Nhạc Äa Ä‘i, bá»n tao chá» mà y ở đó.â€
Tôi cúp Ä‘iện: “Äi thôi. NgÆ°á»i ta chịu nói chuyện rồi.â€
Hoa Má»™c Lan nói: “Nói chuyện? Hồng Môn Yến sao?†Sau đó chị ấy lại xua tay nói vá»›i Hạng VÅ©: “Tháºt xin lá»—i, không phải nói anh.â€
Hạng VÅ© nói: “Nói tháºt, nếu không tìm LÆ°u Bang vá» Ä‘i vá»›i chú?â€
Tôi nói: “Thôi Ä‘i, hai ngÆ°á»i Ä‘i thế thì chạy thoát thế nà o được?â€
Ngô Tam Quế cùng Hạng VÅ© hình nhÆ° đã có chủ ý giống nhau: “Dù sao chúng ta không thể cùng chú tá»›i bà n nói chuyện, hÆ¡n nữa chúng ta Ä‘i Ä‘áºp quán, nếu Ä‘i theo thì có chút ý thị uy, chúng ta không thể thua lý trÆ°á»›c.â€
Tôi nói: “Tá»›i đó rồi tÃnh.â€
Äến dÆ°á»›i quán Tiá»n Nhạc Äa, tôi quay đầu lại nói vá»›i há»: “Thế nà y Ä‘i, các anh ở trên xe chá» em, cứ cách 10 phút em sẽ nhắn cho VÅ© ca má»™t tin nhắn, nếu không thấy thì các anh giết và o, mạng em giao cho các ca ca – còn có tá»· tá»· nữa.â€
Tần Thủy Hoà ng nói: “Mau Ä‘i. ChÆ°a tá»±ng tháºy chụ thệ Ä‘áºy.â€
“Thấy việc phải láºp thế, không chuẩn bị sẵn sà ng lao vá» phÃa trÆ°á»›c là tá»± sát.â€
Xuống xe, tôi cầm miếng bánh bÃch quy đã chia sẻ vá»›i Hạng VÅ© đặt ở chá»— dá»… móc ra nhất trong túi áo, lại xác nháºn lại thá»i gian vá»›i há» -- biết tôi vì sao lấy hạn là 10 phút sao? Äi và o mà có nguy hiểm trong vòng 10 phút tôi là Hạng VÅ©, tôi Ä‘ang Ä‘i Ä‘Ã m phán vá»›i nhân váºt đệ nhất giá»›i xã há»™i Ä‘en. Tất yếu phải cẩn tháºn.
Thằng tiếp đãi vẫn là thằng hôm qua, phòng há»™i nghị cÅ©ng là phòng hôm qua, cái TV vỡ vẫn là cái TV hôm qua – thá»i gian dà i nhÆ° váºy cÅ©ng không thèm thu dá»n. Chẳng biết là cố ý muốn là m tôi khó chịu hay không, nhÆ°ng Ä‘iá»u nà y cà ng khiến tôi phải Ä‘á» phòng.
NhÆ°ng mà bá»n há» vừa tiến và o láºp tức tôi biết hôm nay khẳng định không đánh nhau - Má»™t ngÆ°á»i Ä‘i đầu bÆ°á»›c và o lại là Cổ Gia, sau ông ấy là lão Hổ, lão Hổ là m mặt quá»· vá»›i tôi, ra vẻ bá»™i phục tôi sát đất, hiển nhiên tôi chỉ dá»±a và o mấy ngÆ°á»i Ä‘áºp mấy chá»— của Lôi Lão Tứ, trong mắt hắn quả là công tÃch vÄ© đại. Mấy lão nhân Ä‘i sau vô cùng Ä‘iệu bá»™, nhÆ°ng có thể thấy bá»n há» Ä‘á»u Ä‘i theo Cổ gia. Mấy lão già ngồi và o chá»—, má»™t ngÆ°á»i mặt chỉnh trang cẩn tháºn sáng sủa, tên tiếp đãi vá»™i giá»›i thiệu: “Äây là “Lôi lão bản†của chúng tôi.†Nguyên lai hắn là Lôi Lão Tứ, Lôi Lão Tứ quét ánh mắt sắc lẻm nhìn tôi, rồi tá»›i nói chuyện vá»›i Cổ gia.
Bá»n há» ngồi xuống má»™t lúc thì má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi, ăn mặc rất sạch sẽ, trên tay còn Ä‘eo dây xÃch, xem ra chẳng phải tên đứng đắn gì. Mặt nó nhìn hao hao Lôi lão tứ, khóe mắt liếc ngang liếc dá»c, nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt Lôi Lão Tứ không dám là m gì, nhìn tôi rồi ngoan ngoãn ngồi xuống sát tÆ°á»ng, tên nà y hẳn là Lôi Minh.
PhÃa sau Lôi Minh có hai ngÆ°á»i, hai ngÆ°á»i nà y xem cá» chỉ cách ăn mặc không giống ngÆ°á»i trong giang hồ mà giống nhÆ° ngÆ°á»i an pháºn là m ăn, tuổi cÅ©ng khoảng 40, vẻ mặt khó coi, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn bá»n tôi, lại vá»™i và ng cúi đầu.
Từ lúc nháºp trÆ°á»ng, tôi liá»n cảm thấy buồn bá»±c, cÅ©ng chẳng biết Lôi Lão Tứ muốn là m gì, ngÆ°á»i chủ trì há»™i nghị là tên nhá» con tiếp đãi viên, hắn cao giá»ng bắt đầu giá»›i thiệu từ Cổ gia, hắn vừa muốn giá»›i thiệu lão già bên cạnh Cổ gia thì Lôi Lão tứ bá»—ng đứng lên cắt lá»i, Ä‘i tá»›i hai vị trung niên Ä‘i và o cuối cùng nói vô cùng hòa nhã: “Hai ông chủ không phải sợ hãi, tôi má»i hai vị tá»›i là nhá» các vị giúp má»™t việc nhá», hay là nói chÃnh xác hÆ¡n, là muốn nói lá»i xin lá»—i hai vị.â€
Hiển nhiên hai ngÆ°á»i biết xuất thân của Lôi Lão Tứ, sợ hãi xua tay liên tục: “Không dám, không dám, có việc gì ngà i cứ nói.â€
Lôi Lão Tứ cÆ°á»i ha hả, bá»—ng vá»— mạnh bà n nói: “ Äứng lên.â€
Tôi bất ngá» không kịp run run muốn đứng dáºy, Lão Hổ mặt không đổi sắc khẽ kéo tôi. Lôi Minh cháºm rãi đứng lên, tôi má»›i biết không phải gá»i tôi. Tôi lau mồ hôi, thầm nói, thiếu chút mất hết thể diện.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
11-04-2013, 03:23 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 3
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 22: Äặc lạc y.
Nhóm dịch: Lưu linh hội
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Còn có ngÆ°á»i bị dá»a sợ hÆ¡n cả tôi, hai ông chủ trá»±c tiếp sợ đái ra quần, vá»™i và ng khom lÆ°ng. Lôi Lão Tứ vá»™i nói: “Không phải nói hai vị, tháºt xin lá»—i.†Nói xong Lôi Lão Tứ lÆ¡ đãng nhìn tôi, bá»™ dáng cháºt váºt của tôi cÅ©ng bị hắn thấy là cái chắc.
Tôi thầm tá»± mắng mình, tôi biết tôi phải Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i má»™t vị lão đại của xã há»™i Ä‘en, hắn thÃch thị uy, nghe nhÆ° là đang quát con mình, kỳ thá»±c là muốn cho tôi mất thể diện, nếu nói tá»›i đánh nhau thì tôi không sợ, nhÆ°ng hắn lại dùng giá»ng Ä‘iệu lạnh lùng thì ai mà chịu nổi? Xem ra Lôi Lão Tứ cÅ©ng chẳng có bao nhiêu thà nh ý.
Lôi Minh đứng lên, Lôi Lão Tứ lại đổi vẻ mặt giả dối nói vá»›i hai ông chủ: “Sá»± tình là thế nà y, hôm qua thằng nhóc không nên thân của tôi chạy tá»›i quán hai vị giÆ°Æ¡ng oai, tạo thà nh tổn thất nhất định vá»›i hai vị, mà vị huynh đệ Tiểu CÆ°á»ng –†nói xong chỉ và o tôi “Nghe nói phu nhân của Tiêu huynh đệ là m việc dÆ°á»›i quyá»n hai vị, vì chuyện nà y, Tiêu huynh đệ dẫn ngÆ°á»i trong má»™t đêm Ä‘áºp phá liên tiếp 4 địa Ä‘iểm kinh doanh của tôi.†Hai ông chủ hoảng sợ ngẩng đầu nhìn tôi, vẻ mặt há» vừa lo sợ vừa bá»™i phục, sau đó cuống quÃt cúi đầu.
Lôi Lão Tứ nói tiếp: “Hôm nay tôi tìm và i vị tá»›i là ấn chứng lá»i nói của Tiêu huynh đệ, tôi bảo các vị mang ảnh chụp đến cả rồi chứ?â€
Thế tôi má»›i hiểu hóa ra hai vị lão bản là ngÆ°á»i chịu hại hôm qua, xem ra há» bị Lôi Lão tứ bức hiếp tá»›i đây, chẳng trách Bánh Bao nói rằng ông chủ ná»a đêm hôm qua tá»± mình gá»i Ä‘iện kêu má»i ngÆ°á»i ná»™p ảnh chụp cá nhân.
Hai ngÆ°á»i vá»™i và ng móc từ trong túi ra má»™t phong thÆ° đặt trên bà n, Lôi Lão Tứ má»›i muốn duá»—i tay ra, Cổ gia thong thả nói: “Lão Tứ, việc nà y không vá»™i. Ta há»i Tiểu Lôi trÆ°á»›c.â€
Lôi Lão Tứ cÆ°á»i giả lả nói: “Cổ gia cứ há»i.â€
Cổ gia từ lúc tá»›i đây vẫn chÆ°a từng liếc nhìn tôi, lúc nà y cÅ©ng không để ý tá»›i tôi nhÆ° trÆ°á»›c, chuyển qua Lôi Minh, nhắp nhắp chén trà rồi nói: “Tiểu Lôi, vì sao Ä‘áºp quán của ngÆ°á»i ta.â€
Lôi Minh đứng đó lúng túng: “Cháu...cÅ©ng không nói gì, ngà y hôm qua cháu vá»›i mấy huynh đệ uống say.â€
Cổ gia cÆ°á»i ha hả, lại nói vá»›i Lôi Lão Tứ: “TrÆ°á»›c tiên đừng nói việc khác, việc nà y Tiểu Lôi không đúng. Chú nói sao?â€
Lôi Lão Tứ nghiêm mặt: “Vâng vâng, trách em gia giáo không nghiêm, lúc vá» em sẽ giáo dục thằng nhóc nà y.â€
Cổ gia ừ, vẫn tiếp tục phẩm trà : “Hiện tại lại nói chuyện của chú, chú kêu Tiểu CÆ°á»ng Ä‘i nháºn ngÆ°á»i xem ngÆ°á»i nà o là vợ nó, nếu không có váºy là nó lấy cá»› Ä‘áºp quán, lúc đó lại là chuyện khác.â€
Lôi Lão Tứ nghiêm mặt cầm xấp ảnh từ phong thÆ° đầu tiên lên ném lên bà n. Ra hiệu má»i tôi xem.
Tôi cÅ©ng không biết ai là ông chủ của Bánh Bao, tôi cÅ©ng không ngá» lần đầu gặp thủ trưởng của vợ là trong hoà n cảnh nà y, tôi cầm ảnh chụp lên xem, lão Hổ cÅ©ng rất hiếu kỳ, nhìn qua giúp tôi xem ảnh, Lôi Minh cÅ©ng muốn biết ngÆ°á»i phụ nữ có thể gả cho má»™t “cÆ°á»ng nhân†nhÆ° tôi có bá»™ dạng gì, liá»n tiến tá»›i hai bÆ°á»›c đứng trÆ°á»›c bà n nhìn tôi xem ảnh.
Lão Hổ chá»n ra mấy cô gái thanh tú đặt trÆ°á»›c mặt tôi: “NgÆ°á»i nà o là chị dâu?â€
Tôi nhìn ảnh mấy lần, không có Bánh bao, Ä‘iá»u nà y nói rõ ngÆ°á»i mặc áo lục không phải ông chủ của Bánh Bao, tôi cầm má»™t cái phong thÆ° khác đổ tất ra, lão Hổ không tá»± tin nói nhá» và o tai tôi: “Chị dâu tháºt sá»± Ä‘i là m thuê cho ngÆ°á»i khác?†Có thể cáºu ta cho rằng tôi tùy tiện tìm cÆ¡ há»™i chÆ¡i khó Lôi Lão Tứ. Tôi cÅ©ng xem nhÆ° là má»™t nam nhân có chút thà nh tá»±u, lão bà sao lại là m công cho má»™t quán cÆ¡m nhá», loại ý nghÄ© nà y không chỉ mình hắn, ngay cả mấy lão già bên cạnh Cổ gia cÅ©ng dùng vẻ mặt không tin nhìn tôi, giống nhÆ° xem tôi diá»…n hà i. Tôi nhanh chóng tìm thấy ảnh chụp Bánh Bao trong táºp thứ 2 vứt lên bà n.
Lão Hổ nhìn qua ảnh chụp, vẻ mặt phức tạp: “...Anh biết ngÆ°á»i nà y?†Tôi có thể không biết sao, ảnh nà y là tôi tìm giúp cô ấy.
Lôi Lão Tứ nghe nói chÃnh chủ xuất hiện, vá»™i nháºn lấy ảnh chụp từ tay lão Hổ. Chỉ nhìn lÆ°á»›t qua nhanh chóng ném ảnh lên bà n, lấy tay ôm ngá»±c há»i tôi: “Không đùa chứ?†Xem ra Lôi Lão Tứ cÅ©ng có chá»— yếu má»m, bị tÆ°á»›ng mạo của Bánh Bao là m lá»™ ra.
Tôi đại nghÄ©a lẫm liệt nói: “Äùa cái gì mà đùa, đó chÃnh là vợ tao.â€
Lôi Lão Tứ suy sụp ngồi xuống ghế, vẫy vẫy ông chủ mặc sÆ¡ mi và ng nói: “Mà y tá»›i đây.â€
Ông chủ Bánh Bao vá»™i và ng Ä‘i tá»›i, Lôi Lão Tứ cẩn tháºn đặt ảnh trÆ°á»›c mặt ông ta há»i: “Äây là nhân viên của quán mà y?†ông chủ của Bánh Bao gáºt đầu. Lôi Lão Tứ nhìn ông ta đầy oán Ä‘á»™c, sau đó nói vá»›i tôi: “Váºy mà y nói má»™t chút... cô ta tên gì.â€
Tôi láºp tức nói má»™t hÆ¡i luôn: “Hạng Tá», năm nay 26 tuổi, chuyên nghênh đón khách – tháºt xin lá»—i. Ba vòng của nà ng ta mặc dù biết nhÆ°ng không tiện nói cho các vị.â€
Ông chủ của Bánh Bao cÅ©ng gáºt đầu: “Äúng, không sai chút nà o.â€
Lôi Lão Tứ ngồi phịch trên ghế, có muốn nói gì thì cÅ©ng không nói nên lá»i , má»i ngÆ°á»i cÅ©ng cảm thông cho hắn – vì má»™t phụ nữ nhÆ° váºy mà má»™t đêm tổn thất 4 quán, quá khó chịu. Kỳ tháºt từ xÆ°a tá»›i nay chiến tranh xảy ra vì phụ nữ không Ãt, gần nhất là Ngô Tam Quế trùng quan nhất ná»™ vi hồng nhan, chiến tranh thà nh Troy chẳng phải vì má»™t mỹ nữ tên Hellen đó sao, còn đánh liên tiếp 10 tráºn, liên quân Hy Lạp cùng thà nh Troy kịch chiến, vô số anh hùng hiện ra, hà ng vạn quân Ä‘á»™i ngã xuống, cuối cùng Ä‘oạt lại Hellen – may mắn là chỉ đánh má»™t năm, nếu mà đánh liên tục bốn năm mÆ°Æ¡i năm thì cuối cùng chỉ Ä‘oạt vá» má»™t lão thái bà , khi đó ngÆ°á»i Hy Lạp không thể không nháºn, nhÆ°ng mà cÅ©ng phải nói ngÆ°á»i ta là mỹ nữ, mà Bánh Bao thì sao?
Lôi Minh tháºt sá»± sốc, tò mò nhìn thoáng qua bức ảnh Bánh Bao trong tay ông chủ, nhất thá»i Ä‘au khổ nói: “Äại ca chÆ¡i khó em rồi, em sao nghÄ© tá»›i vợ anh lại bá»™ dáng đó?â€
Lôi Lão Tứ giáºn dữ: “Câm miệng! Hạn cho mà y chiá»u nay tá»›i xin lá»—i ngÆ°á»i ta, cả hai nÆ¡i Ä‘á»u phải Ä‘i, nhất là vị Hạng tiểu thÆ° nà y, nghe thấy không?â€
Lôi Minh bó tay gáºt đầu.
Ông chủ mặc áo lục cùng ông chủ Bánh Bao vá»™i nói: “Không cần, không cần...â€
Lôi Lão Tứ vung tay lên: “Không liên quan tá»›i bá»n mà y, trở vá» mà lo việc buôn bán Ä‘i, sau nà y chuyện nà y sẽ không xảy ra nữa.†Hai ông chủ vâng dạ lui ra.
Lôi Lão Tứ xoay mặt há»i tôi: “Tao là m thế mà y vừa lòng chÆ°a?â€
Hiện tại chuyện tình rốt cục hoà n toà n được là m rõ, quán của Bánh Bao bị Lôi Minh Ä‘áºp, nhÆ°ng không phải chuyên môn hÆ°á»›ng vá» phÃa Bánh Bao, còn tôi mang Quan Nhị Gia Ä‘áºp Äại Phú Quý, Lôi Lão Tứ sá»›m tÃnh nợ lên đầu lão Hách, dù sao đấy là ân oán cấp Boss.
Chỉ trách thằng khốn Lôi Minh, tôi lại phải ra mặt là m má»™t tráºn, bất quá tôi cÅ©ng không có hối háºn, Bánh Bao cÅ©ng đã bị đánh, quán tôi cÅ©ng Ä‘áºp rồi. Trong đó dù có hiểu lầm tôi cÅ©ng sẽ là m váºy. Hiện tại đã Lôi Lão Tứ tá» thái Ä‘á»™, tôi nói: “Không ý kiến.â€
Lôi Lão Tứ gáºt đầu nói vá»›i Lôi Minh: “Tiêu huynh đệ đã không có ý kiến thì mà y cÅ©ng cút Ä‘i.â€
Cổ gia cÆ°á»i ha hả: “Sá»± tình giải quyết nhÆ° váºy cÅ©ng rất tốt.â€
Tôi khoát tay thò tay và o túi nói: “Lôi lão bản đại nhân đại lượng, tôi cÅ©ng không thể không hiểu chuyện, đã là Lôi huynh đệ đã nháºn sai, váºy váºy những tổn thất tôi gây ra tôi cÅ©ng xin trả tiá»n thuốc men cho các huynh đệ, 10 vạn đủ chứ?†Nói xong tôi đẩy ra chi phiếu. Tôi nghÄ© chút tiá»n nà y hẳn là đủ, gá»i là đáºp quán chỉ là đánh bị thÆ°Æ¡ng mấy ngÆ°á»i thôi, cÅ©ng chÆ°a giết ngÆ°á»i phóng há»a. Mặc kệ là quá khứ hay hiện tại, chiến tranh là so tiá»n, đại quốc cùng nÆ°á»›c khác cắt đất bồi khoản, nhá» là tÆ° nhân ân oán, chỉ cần phù hợp lợi Ãch, hôm qua đánh nhau chết Ä‘i sống lại vị tất hôm nay không thể hà i hòa ở chung.
Lôi Lão Tứ xua tay: “Tiểu CÆ°á»ng nói sao váºy, việc nà y vốn là chúng ta sai trÆ°á»›c, có thá»i gian mang và i vị bằng hữu hôm qua tá»›i ăn má»™t bữa cÆ¡m. Ha ha, sáu ngÆ°á»i đã đánh bại gần 100 ngÆ°á»i của ta. Toà n bá»™ Ä‘á»u rất tuyệt! Äược rồi, sau nà y chúng ta còn gặp lại – Cổ gia, các vị, Lão Tứ Ä‘i trÆ°á»›c.â€
Cổ gia phất tay, xoay lại nói vá»›i tôi: “Tiểu CÆ°á»ng, mấy ngÆ°á»i Ä‘i theo cáºu đánh tráºn cÅ©ng rất giá»i. Bá»n nhóc con khốn kiếp kia cÅ©ng không Ä‘i thăm Cổ gia, có phải cho là ta chết rồi không?â€
Tôi vá»™i nói : “He he, không phải à , bá»n hỠđã xuất ngoại thi đấu.â€
Lôi Lão Tứ bá»—ng quay đầu lại há»i: “Má»i ngÆ°á»i quen nhau?â€
Cổ gia cÆ°á»i: “Quen biết đã lâu.â€
Lôi Lão Tứ cÆ°á»i khan, Ä‘i ra cá»a. Các vị lão nhân còn lại Ä‘á»u từ biệt Cổ gia rá»i Ä‘i.
Trong phòng chỉ còn lại ba ngÆ°á»i, tôi nói: “Cổ gia, Hổ ca, Ä‘i, tôi má»i má»i ngÆ°á»i bữa cÆ¡m.â€
Cổ gia nói: “Thôi Ä‘i, lão quan tà i nhÆ° ta thì thôi váºy. Thằng nhóc nà y giá»i, mang mấy ngÆ°á»i đánh cho Lôi Lão Tứ sá»ng sốt, nhóc con tìm đâu ra mấy tên không có đầu óc đó?â€
Tôi cÆ°á»i nói: “Rảnh rá»—i nhất định tá»›i thăm ngà i, má»™t thá»i gian dà i không nghe ngà i kéo Ä‘Ã n tam huyá»n rồi.â€
Cổ gia vừa Ä‘i, Lão Hổ vá»— tôi: “Em cÅ©ng không Ä‘i, anh cẩn tháºn, ngÆ°á»i nhÆ° Lôi Lão Tứ ngoà i mặt hà o sảng đại công vô tÆ°, trong tâm cÅ©ng không rá»™ng rãi đâu! Lão không thu tiá»n của anh thì là muốn chÆ¡i anh.â€
Tôi bắt tay Lão Hổ, hai vị nà y hôm nay giúp tôi, đầu tiên là Cổ gia sỉ nhục Lôi Minh, trước mặt Lôi Lão Tứ là m rõ quan hệ tôi và ông ấy khiến Lôi Lão Tứ có cố kỵ, lại tới Lão Hổ, tới nói và i câu tri âm, đây là nhân tình lớn.
Chá» hai ngÆ°á»i Ä‘i, tôi vừa định ra xe liá»n thấy má»™t ngÆ°á»i ở bên cạnh kéo tôi lại, tôi nhìn qua là ông chủ của Bánh bao.
Tôi nói rồi, đánh chết tôi cÅ©ng không thể tưởng tượng được lần đầu tiên gặp mặt lãnh đạo của vợ lại trong hoà n cảnh đó, lÆ°u lại ấn tượng không tốt cho ngÆ°á»i ta, cho nên tôi rất khó xá», sá»ng sốt và i giây má»›i bắt tay vá»›i ngÆ°á»i ta: “Xin há»i há» tên?â€
“Há» Hồ.†Xem ra Hồ lão bản cÅ©ng rất khó xá», bắt tay tôi lắc mạnh: “Trách tôi không hiểu rõ nhân viên, nhà hà ng nà y tháºt là đầm rồng hang hổ.â€
Tôi Ä‘á» mặt, các bạn coi xem tôi nên nói thế nà o, sau nà y Bánh Bao là m ăn thế nà o. Trong lòng ông chủ Hồ, tôi khẳng định đã thà nh má»™t đầu lÄ©nh lÆ°u manh, sao bá»n há» còn dám để Bánh Bao là m việc trong quán?
Kỳ tháºt tôi mặc dù không biết ông chủ của Bánh Bao há» gì, nhÆ°ng cô ấy bình thÆ°á»ng cÅ©ng không nói tá»›i há», chỉ nói “ông chủ bá»n emâ€, hÆ¡n nữa má»—i lần cô ấy nói váºy Ä‘á»u rất tá»± hà o, và dụ “Ông chủ bá»n em, dừng xe má»™t lần Ä‘Æ°a 10 đồng cÅ©ng chẳng cần tiá»n thối lạiâ€, tá»±a hồ cÅ©ng vinh quang, khiến tôi trong má»™t thá»i gian dà i cÅ©ng coi “ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘Æ°a 10 đồng không cần thối lại là tiêu chuẩn của sá»± thà nh côngâ€, trong lòng cÅ©ng thấy ê ẩm, dá»±a và o cái gì cùng là đà n ông mà ngÆ°á»i phụ nữ của tôi phải là m công cho ngÆ°á»i khác? Việc kinh doanh của công chủ Hồ tôi cÅ©ng hiểu rõ chút Ãt, ông ta có ba quán bánh bao, hÆ¡n nữa cÅ©ng chÆ¡i cổ phiếu. Hà ng tháng thu và o khoảng 10 vạn, ở chá»— bá»n tôi chắc chắn được liệt và o hạng có tiá»n, hÆ¡n nữa không có sở thÃch bất lÆ°Æ¡ng gì, là m ngÆ°á»i rất thà nh thá»±c, thuá»™c loại ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tân tiến.
Chẳng chỠông chủ Hồ nói, tôi nói thẳng: “Tôi hiểu rõ sá»± khó xá» của ông, trở vá» cho Hạng Tá» thôi việc Ä‘i, lấy cá»› dá»… chịu là được. Tôi không giáºn ông, dù sao tôi cÅ©ng không muốn cho cô ấy là m trong của hà ng bánh bao.â€
Ông chủ Hồ nghe ná»a câu đầu của tôi đã kinh sợ: “Là m sao dám, sao dám.†Tôi nói nốt câu cuối ông ta lại nói : “Hiểu, hiểuâ€. Cuối cùng hai tay nắm chặt tay tôi nói : “Tiêu lão đệ, thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i lão đệ chuyện nà y.â€
“Tôi đã đáp ứng ông khai trừ Bánh Bao rồi còn gì?â€
“Không phải váºy...tôi muốn chuyển nhượng của hà ng cho cáºu.â€
Tôi phì cÆ°á»i: “Vì sao? Ông sợ tôi dẫn ngÆ°á»i Ä‘áºp luôn quán của ông hả?â€
Nói tá»›i đó, Hạng VÅ© thò đầu ra há»i: “Còn Ä‘áºp nhà ai?†Ông chủ Hồ run sợ, tôi vá»™i kêu Hạng VÅ© trở vá», nói vá»›i ông chủ Hồ: “Kỳ tháºt tôi cÅ©ng không giống ông nghÄ© đâu.â€
Ông chủ Hồ nắm tay tôi cúi đầu lạy nói: “Tôi... biết mà ...váºy cáºu nói thế nà o?â€
Tôi không vui: “Tôi nói rồi còn gì. Tôi không muốn cá»a hà ng của ông.â€
“Tiêu lão đệ, cáºu giúp tôi má»™t cái Ä‘i.â€
Tôi xem ra lão có lá»i khó nói: “Có thể nói vì sao không?â€
Ông chủ Hồ vẫn sợ hãi: “Vừa rồi cáºu cÅ©ng thấy đó, Ä‘áºp quán của tôi là công tá» của ông chủ Lôi.â€
“Ấy da. Äây là chuyện giữa tôi và bá»n há», ông chỉ cần khai trừ Bánh Bao là xong, bá»n há» sẽ không xá» lý má»™t ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c.â€
Ông chủ Hồ hoảng sợ: “Không phải...cáºu không thấy ánh mắt ông chủ Lôi nhìn tôi, ông ấy háºn tôi thấu xÆ°Æ¡ng.â€
Tôi nghÄ© lại, cÆ°á»i, tháºt sá»± đúng nhÆ° váºy, ông chủ Hồ bị Lôi Lão Tứ trừng mắt, có thể là vì ông ta đã thu má»™t nhân công nhÆ° Bánh Bao, nhÆ°ng Lôi Lão Tứ dù sao cÅ©ng là trùm sò hắc đạo, sao lại tháºt sá»± cùng má»™t ông chủ quán bánh bao nhá» nhoi so đó, ông chủ Hồ cÅ©ng quá cẩn tháºn rồi.
Tôi cÆ°á»i nói: “Váºy ông muốn là m sao?â€
Ông chủ Hồ vừa nói vừa móc túi: “Tôi nghÄ© ra rồi, tôi hoà n toà n chuyển nhượng cá»a hà ng cho cáºu, nÆ¡i nà y chỉ có nhân tà i nhÆ° cáºu má»›i chÆ¡i được --- đừng hiểu lầm, tôi không phải nói cáºu là ngÆ°á»i xấu.â€
Tôi nói: “Váºy ông nói cái giá Ä‘i.†Tôi nghÄ© cÅ©ng chẳng có gì xấu, Lôi Lão Tứ cấp báºc đủ nặng. NhÆ°ng thằng nhóc Lôi Minh không chừng tháºt sá»± sẽ tìm ông chủ Hồ giở trò, hÆ¡n nữa sau khi kết hôn vá»›i Bánh Bao cô ấy cÅ©ng phải Ä‘i là m, tặng cô ấy má»™t nÆ¡i cô ấy từng là m công chẳng phải cÅ©ng rất tuyệt sao?
Ông chủ Hồ vá»™i nói: “Lúc nà y còn nói giá cả gì nữa, tùy tiện cho và i đồng là được.â€
Tôi sao có thể là m thế, tôi mà là m váºy thì lợi dụng lúc ngÆ°á»i gặp khó khăn rồi sao?
Rát nhanh tôi lại thấy vui, ông chủ Hồ vừa nói vừa móc ra má»™t tá» giấy biên nháºn, giấy chứng nháºn, chứng minh kinh doanh… không thiếu giấy tá» gì, giấy tá» bất Ä‘á»™ng sản cùng các loại biên nháºn đặt ở trên cùng, ý tứ của ông ấy tôi cÅ©ng hiểu được: Tôi nếu tháºt sá»± không muốn chiếm lợi thì cÅ©ng trả đủ cho ông ta. Bánh Bao là m việc thá»i gian dà i nhÆ° váºy cho vị Hồ lá»™t da nà y cÅ©ng tháºt là khó khăn cho cô ấy.
Tôi tÃnh qua, cá»a hà ng giá trị 40 vạn, sá»a chữa phần cứng mất 30 vạn, còn lại cÅ©ng chẳng mất nhiá»u, hà ng năm ná»™p má»™t phần phà cho liên minh là được.
Tôi vừa kiểm tra biên nháºn vừa nói: “Sao lại mang mấy thứ nà y tùy thân?â€
Ông chủ Hồ Ä‘au khổ nói: “Ông chủ Lôi kêu tôi đến phá»ng chừng chẳng có chuyện tốt đẹp gì, cÅ©ng sá»›m mang sẵn theo, chúng tôi nhát gan, tôi mà bị bắt lại thì sẽ mất sạch†Xem xem cái danh tiếng của Lôi Lão Tứ nà y.
Tôi viết chi phiếu 70 vạn Ä‘Æ°a cho ông ta: “Tôi không tÃnh hao mòn phà vá»›i ông, ông cầm Ä‘i, có thá»i gian chúng ta Ä‘i công chứng, thuáºn tiện chuyển giao quen hệ cho tôi.â€
Ông chủ Hồ không có ý kiến vá» giá tiá»n, Ä‘Æ°a giấy chứng nháºn bất Ä‘á»™ng sản cho tôi nói: “Váºy cáºu cầm trÆ°á»›c Ä‘i.â€
Toi thuáºn tay nhét giấy và o túi, kỳ tháºt có mua hay không cÅ©ng chẳng sao cả, tôi sợ gì mà không mua, nhÆ°ng mà giấy tá» cầm trong tay cÅ©ng có cảm giác khác: Từ giá» trở Ä‘i, tôi là ông chủ của Bánh bao.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
16-04-2013, 01:32 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 3
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 23: Thổ phỉ trở vá».
Nhóm dịch: Lưu linh hội
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Ông chủ vừa muốn rá»i Ä‘i, tôi giữ chặt tay ông ta lại nói: “Có chuyện nà y nhỠông, ông đừng nói gì cả, cái cá»a hà ng bánh bao nà y ông vẫn là m chủ nhé.â€
Ông chủ Hồ suy nghÄ© má»™t chút má»›i hiểu ý, cÆ°á»i nói: “Äược, coi nhÆ° tôi là m thuê cho cáºu.â€
Tôi nói: “Tôi nà o dám?†Nói thế nà o thì ông chủ Hồ cÅ©ng là thần tượng của tôi má»™t thá»i gian tÆ°Æ¡ng đối dà i, hôm nay tôi cÅ©ng phải thá» cảm giác trả 10 khối mà không cần tiá»n lẻ, nhÆ°ng mà …, được rồi, theo giá là 1 tiếng 2 đồng, giá» Ä‘i và o tắm rá»a gá»i thêm xoa bóp chân, Ä‘i ra sợ rằng 10 đồng không đủ trả à .
Tôi mở cá»a xe, Hạng VÅ© đã ngồi xuống ghế lái, tôi đẩy anh ấy qua bên cạnh: “Thá»i gian nà y anh không cần lái xe, nếu không lúc cưỡi con thá» thá»t lại quen và o số.â€
“Sao chú lại nói váºy?†Hoa Má»™c Lan há»i.
“Không có gì.â€
Hạng VÅ© thấy tôi cÆ°á»i tủm tỉm, há»i: “NgÆ°á»i vừa rồi là ai thế?â€
“Ông chủ của Bánh Bao, nhÆ°ng hiện tại đã không phải.†Tôi lấy giấy chứng nháºn bất Ä‘á»™ng sản (kiểu sổ đỠở Việt Nam) ra cho anh ấy xem, Hạng VÅ© nhìn qua há»i: “Mua lại hết bao nhiêu tiá»n ?â€
“70 vạn, em chÆ°a từng tÃnh tá»›i phà hao mòn.â€
Hạng VÅ© nói: “100 mét vuông má»›i có 70 vạn, không đắt.â€
Tôi nghÄ©, tháºt sá»± đúng váºy, 40 vạn là giá mấy năm trÆ°á»›c, bây giá» là khoảng 100 vạn, tôi chỉ nghÄ© mình không tÃnh phà hao mòn, ông chủ Hồ cÅ©ng quên tÃnh chuyện bất Ä‘á»™ng sản tăng giá, tÃnh tá»›i giá» tôi má»›i biết là mình chiếm được chút lợi, trá»±c tiếp vui mừng phi thẳng vá» nhà .
Buổi tối, Bánh Bao Ä‘i là m vá» vô cùng đắc ý: “Tên nhóc hôm qua Ä‘áºp phá của hà ng thì hôm nay mua mấy giá» hoa tá»›i xin lá»—i bá»n em, còn cố ý tặng em má»™t hồng bao, nghe nói địa Ä‘iểm kinh doanh của thằng nhóc kia hôm qua cÅ©ng bị ngÆ°á»i Ä‘áºp, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘oán là ông chủ của bá»n em thuê ngÆ°á»i là m. Ông chủ của bá»n em có bản lãnh chÆ°a?â€
Tôi nói: “Ông chủ của bá»n em có bản lãnh, tuyệt đối là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vÄ© đại nhất thế giá»›i.â€
Và i ngà y tiếp theo, Hạng VÅ© má»—i ngà y Ä‘i Dục Tà i ở chung vá»›i con thá» thá»t, tôi được và i ngà y rảnh rá»—i hiếm hoi, chuyện khẩn yếu nhất là tráºn chiến của Hạng VÅ© vá»›i Nhị béo.
Hôm nay tôi ngủ tháºt ngon, khuay tay múa chân Ä‘i xuống lầu, gặp Hoa Má»™c Lan cùng Ngô Tam Quế Ä‘ang nghiên cứu binh pháp trên bản đồ. Hạng VÅ© mấy ngà y nà y báºn bịu, Ngô Tam Quế thuáºn thế tiếp nháºn vị trà của anh ấy. Trên bản đồ đã bị hai ngÆ°á»i vẽ đầy, mặt trên những vòng tròn mÅ©i tên đại biểu quân Ä‘á»™i giao nhau tán loạn, má»™t thà nh phố hòa bình thế nà y bị bá»n há» cho lâm và o trạng thái chiến há»a liên miên.
Tôi cầm cốc nÆ°á»›c đứng bên cạnh, nhìn thoáng qua há»i: “CÆ°á»›p Ä‘oạt thế nà o rồi?â€
Hai ngÆ°á»i chẳng ai nói chuyện, Hoa Má»™c Lan tranh thủ thá»i gian chỉ bản đồ, tôi thiếu chút nữa phun nÆ°á»›c, Hoa Má»™c Lan Ä‘ang chỉ và o tòa nhà UBND thà nh phố.
Tôi vá»™i nói: “Các vị Ä‘oạt trÆ°á»ng há»c nhà xưởng thì thôi, chá»— đó không thể Ä‘oạt.â€
Hoa Má»™c Lan dùng binh vây lấy UBND: “NÆ¡i nà y là vùng binh gia tất phải tranh.â€
Tôi che bản đồ: “Không nên không nên, không thể Ä‘oạt chÃnh phủ nhân dân.â€
Giá»i nha, nếu nhÆ° muốn phản công Ä‘oạt lại thì phải sao, nếu để Phà Tam Khẩu thấy tấm bản đồ nà y thì chắc chắn tôi sẽ được má»i Ä‘i uống trà . Nghe nói những quốc gia mẫn cảm chịu sá»± tà n phá của chủ nghÄ©a khủng bố, ngÆ°á»i ta mua và i chai thuốc diệt trùng vá» cÅ©ng bị đặc công theo sau mông Ä‘iá»u tra. Bởi vì thứ đó có thể chế tạo bom.
Tôi chỉ và o cá»a hà ng của Bánh Bao trên bản đồ, há»i: “Hai ngÆ°á»i tranh Ä‘oạt nÆ¡i nà y, ai Ä‘oạt được có thưởng.â€
Tôi xuống lầu không được bao lâu thì có ba ngÆ°á»i tiến và o, Ä‘i đầu mà má»™t ngÆ°á»i mặc quần áo mà u Ä‘en, Ä‘eo kÃnh râm không thấy rõ mặt, thân thể rất tráng kiện, ngÆ°á»i nà y vừa tiến và o đã nhìn đánh giá tôi, dÆ°á»ng nhÆ° không quá thân thiện, tôi thầm kêu há»ng rồi. Lão Hổ kêu tôi Ä‘á» phòng Lôi Lão Tứ, nhÆ°ng không ngá» lại nhanh váºy.
NgÆ°á»i nỠđánh giá tôi má»™t lúc, Ä‘á»™t nhiên há»i: “Còn nháºn biết tôi không?â€
Tôi cầm túi gạch lên, lại thấy thanh âm của ngÆ°á»i nà y rất quen tai, tôi ngẩng đầu nhìn lại khuôn mặt, ngÆ°á»i nà y bá»—ng mỉm cÆ°á»i, giÆ¡ tay tháo kÃnh râm: “Tiêu đại ca.â€
Tôi đứng phắt dạy: “Ngụy Thiết Trụ, Trụ tá»â€.
Ngụy Thiết Trụ cÆ°á»i, lá»™ ra hà m răng trắng bóng, cáºu ta Ä‘i nhanh tá»›i ôm chặt lấy tôi, tôi đấm nó: “Thằng nhóc chết tiệt, dá»a CÆ°á»ng Ca nhảy dá»±ng lên.†Tôi lại nhìn lại hai ngÆ°á»i sau lÆ°ng nó, Ä‘á»u là những thằng nhóc khá»e mạnh, Ngụy Thiết Trụ giá»›i thiệu cho tôi: “Äây là bá»n nhóc cùng em mở công ty.†Ngụy Thiết Trụ cÆ°á»i ha hả chỉ tôi: “Äây là CÆ°á»ng ca mà tôi vẫn nói vá»›i các cáºu.†Hai thằng nhóc rất thà nh tháºt chà o tôi: “CÆ°á»ng ca.â€
Tôi nghe Từ Äắc Long nói rồi, Ngụy Thiết Trụ hợp tác vá»›i ngÆ°á»i mở má»™t công ty bảo an, lúc đầu chỉ có và i ngÆ°á»i, chỉ là trên Ä‘Æ°á»ng sắt bảo vệ hà ng hóa, sau đó ngà y cà ng chÃnh quy, hiện tại chÃnh thức đã thà nh láºp công ty, Ngụy Thiết Trụ cÅ©ng xem nhÆ° ngÆ°á»i sáng láºp, giá» Ngụy tổng cÅ©ng vang danh rồi, hai đứa Ä‘i theo nó hiển nhiên là “tiểu đệ†của nó.
Mặc dù Thiết Trụ hiện tại cÅ©ng là ngÆ°á»i có thân pháºn, nhÆ°ng vẫn là thằng khá» khi ở chung vá»›i tôi, ôm tôi má»™t cái lại cÆ°á»i khúc khÃch, tôi cảm thấy may mắn là nó không có hổ báo chỉ và o mặt tôi rồi bảo bá»n tiểu đệ: “Kêu đại ca.†Mặc dù nhÆ° váºy cÅ©ng chẳng có gì xấu, má»—i thà nh viên của Nhạc Phi quân Ä‘á»u bảo lÆ°u lại sá»± thuần chân, Ä‘iá»u nà y cà ng khiến tôi say mê.
Tôi há»i nó: “Chú sao lại trở lại, có tin tức của ngÆ°á»i khác không?â€
Ngụy Thiết Trụ nói: “Anh kết hôn sao em lại không vá», Lý TÄ©nh Thủy cÅ©ng Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng vá».â€
Tôi vá»— đầu: Chuyện của mình còn phải chá» cho ngÆ°á»i khác nhắc nhở, tôi lại chỉ nhá»› tiếp đãi khách cùng tráºn quyết đấu của Hạng VÅ©, chuyện kết hôn vá»›i Bánh Bao vẫn dừng lại, cho dù là tiểu gia tiểu há»™ cÅ©ng nên có chiêng trống, nhìn lại cÅ©ng không tá»›i mÆ°á»i ngà y nữa thôi.
Tôi liếc nhìn Ngụy Thiết Trụ, kéo nó qua bên há»i: “Có phải các chú tìm được Nhạc nguyên soái rồi không?†Bởi vì tôi biết, trong mắt 300 Nhạc Phi quân không có chuyện gì quan trá»ng hÆ¡n chuyện nà y, hiện tại còn cách thá»i Ä‘iểm tôi kết hôn còn 10 ngà y, nếu Nhạc Phi còn chÆ°a tìm được thì khẳng định há» sẽ không có thá»i gian trở vá».
Ngụy Thiết Trụ nhìn tôi đầy khó xá»: “Em còn không vá» Dục Tà i, trá»±c tiếp Ä‘i tá»›i chá»— anh...â€
Tôi thông cảm vá»— vai: “Äược rồi, đừng nói nữa, anh há»i Từ giáo úy.†Thiết quân luáºt của Nhạc Gia Quân không thể phá, 300 Nhạc Phi quân dù có tâm vá»›i tôi nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° luôn có lá»i khó nói, Ngụy Thiết Trụ trÆ°á»›c khi gặp Từ Äắc Long quyết không nói cho tôi biết.
Ngụy Thiết Trụ há»i: “Tiêu đại ca, chị dâu đâu?â€
Tôi nói: “Chị dâu hiện tại không có nhà , tối cô ấy má»›i vá».â€
“Em vá» Dục Tà i báo danh đã.â€
Tôi nói: “Anh Ä‘i cùng luôn, thuáºn tiện bà n bạc và i việc tÆ°.â€
Ngô Tam Quế cùng Hoa Má»™c Lan vừa nghe tôi muốn Ä‘i Dục Tà i cÅ©ng theo xuống. Tần Thủy Hoà ng cÅ©ng chạy nhanh tá»›i: “Chợ anh Ä‘i vợi.â€
Tôi cÆ°á»i nói: “Doanh ca không chÆ¡i game nữa à ?â€
“ChÆ¡i cạ ngà y chạn lặm.â€
Chúng tôi vừa má»›i ra cá»a, Kinh khá» thấy tôi kéo Ä‘á»™i ngÅ©, vá»™i và ng lon ta lon ton theo sát đằng sau, vừa Ä‘i vừa gá»i Triệu mặt trắng: “Lần nà y nó Ä‘i vá»›i anh.â€
Triệu mặt trắng nghe váºy lại dÃnh sát theo Kinh Kha, dÆ°á»ng nhÆ° sợ không để ý tá»›i sẽ mất tÃch.
Tôi hô: “Kha tá», lần nà y không phải Ä‘i đá quán đâu.â€
Kinh khá» mặc kệ, túm cá»a xe tôi, chá» tôi mở, tôi còn nói: “Thế Tiểu Triệu không phải Ä‘i đâu.†Tôi thấy nếu thêm ba ngÆ°á»i bá»n Ngụy Thiết Trụ thì không đủ chá»—.
Nà o biết Triệu mặt trắng lắc đầu, rất kiên định nói: “Tôi phải Ä‘i.â€
Ngụy Thiết Trụ nhìn ra sự băn khoăn của tôi, đi tới nói:
“Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘i cả Ä‘i, bá»n em cÅ©ng lái xe tá»›i.â€
Cáºu ấy nói tôi má»›i nhìn lại thấy cạnh chiếc xe nát của tôi có má»™t chiếc Land Rover má»›i cóng. Tôi báºt cÆ°á»i: “Äược đó nhóc, ai lái?â€
Ngụy Thiết Trụ cÆ°á»i ngượng ngùng: “Ai cÅ©ng lái được, em cÅ©ng có thể.â€
Tôi nghÄ© lại chuyện cấp cho cáºu ấy chứng minh thÆ° giả, cầm chứng minh thÆ° giả là m giấy phép lái xe tháºt. Phá»ng chừng cả nÆ°á»›c chỉ có cáºu ta nhÆ° váºy.
Chúng tôi chia là m hai nhóm lên xe, tôi Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, trên Ä‘Æ°á»ng tôi gá»i Ä‘iện thoại cho cha mẹ, nói cho há» tôi sắp kết hôn, chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi thân bằng, tất cả Ä‘á»u tổ chức tại Dục Tà i, cuối cùng tôi nói vá»›i mẹ: “Danh sách khách má»i bố mẹ nghÄ© Ä‘i, không cần vá»™i.â€
Bố tôi quát qua Ä‘iện thoại: “NghÄ© cái rắm à , tao đã sá»›m viết ra giấy rồi, chá» mà y phát ngán rồi.†Xem ra hai vị thúc dục lâu rồi, không thể chỠđược nữa, tháºt là ngượng, các vị lão nhân vất vả cả Ä‘á»i vì con cái, đến giá» cÅ©ng không được tiêu dao, từ lúc tôi có được quán rượu đã gá»i vá» trong nhà không Ãt tiá»n, tôi biết giai cấp vô sản thế hệ trÆ°á»›c khẳng định không có tâm tÆ° xuất ngoại, chỉ cần Ä‘i mấy chá»— Bắc Kinh, Äại Liên chÆ¡i là được. Tôi mua cho há» má»™t tour du lịch, nhÆ°ng hai vị lại má»™t là quen thói tiết kiệm, hai là con sắp kết hôn nên cÅ©ng nóng lòng, nói gì cÅ©ng không nghe. Tôi cÅ©ng chÆ°a dám là m váºy vá»›i cha mẹ Bánh Bao, không phải là bất công mà là vì muốn là m Bánh Bao bất ngá», lão kế toán thì tôi tÃn nhiệm tuyệt đối, nhÆ°ng mẹ của Bánh ao lại không phải ngÆ°á»i giữ bà máºt được, chắc chắn sẽ lá»™ tẩy. Dù sao cÅ©ng còn nhiá»u cÆ¡ há»™i để con rể hiếu kÃnh bố mẹ vợ.
Bố tôi xuất thân là công nhân, lúc trẻ tÃnh tình táo bạo, giá» hò hét ầm ầm: “Còn phần mà y, nhanh viết đám hồ bằng cẩu đảng của mà y ra, ông cÅ©ng viết thiếp má»i cho.â€
Tôi vá»™i cÆ°á»i là m là nh: “Ba đừng vá»™i, ba cứ gá»i danh sách tá»›i, con tìm ngÆ°á»i chuyên nghiệp viết.â€
Cha tôi thá»a hiệp: “Váºy thì được.â€
“NhÆ° váºy Ä‘i, bố không cần là m gì cả, thằng nhóc con chú hai dÆ°á»›i lầu mở cá»a hà ng photo in ấn còn gì, bố cứ viết danh sách ra giấy kêu nó là m giúp là được.â€
Chẳng chá» tôi nói hết, bố tôi lại hét lên: “Äược rồi, được rồi, ai là con ai hả...â€
Tôi: “....â€
Äến Dục Tà i thì đã có khoảng 200 ngÆ°á»i tá»›i, tôi thấy trÆ°á»ng há»c chiêng trống vang trá»i, pháo nổ ầm ầm, tôi Ä‘ang không hiểu chuyện gì, Tống Äan Äan muốn ký hợp đồng bán truyện vá»›i tôi sao? NgÆ°á»i xem trò chắn chúng tôi ở cá»a, tôi Ä‘Ã nh xuống xe chen qua đám ngÆ°á»i, ngÆ°á»i nháºn biết tôi Ä‘á»u nói: “Chúc mừng Tiêu chủ nhiệm.â€
Tôi cà ng mê hoặc, dẫn mấy ngÆ°á»i Ngụy Thiết Trụ Ä‘i và o, trong vÆ°á»n trÆ°á»ng có má»™t đám đông bị má»™t đám đông khác vây quanh, đám bên ngoà i cầm các loại bảng tên dà i ngắn, có ngÆ°á»i còn vác má»™t bó vÅ© khà có to có nhá», song phÆ°Æ¡ng ở thế giằng co – các hảo hán bị phóng viên vây lấy. Má»™t ngÆ°á»i ở trong trùng vây sợ hãi, kinh hô: “Nói chầm cháºm thôi, nói chầm cháºm thôi.†Äúng là TrÆ°Æ¡ng Thanh.
TrÆ°Æ¡ng Thanh hét lên khi thấy tôi tá»›i, vá»™i kêu lên: “Các vị phá»ng vấn anh ta, đó là phụ trách của chúng tôi, thủ lÄ©nh của Dục Tà i.â€
Mấy chục phóng viên nhìn qua, láºp tức nhÆ° cá máºp ngá»i thấy mùi máu vá»t tá»›i tôi, nhÆ° sét đánh không kịp bÆ°ng tai, thế nhÆ° chẻ tre vây lấy tôi, bá»n ná» cầm đủ thứ gáºy dà i ngắn bất đồng dà và o miệng tôi, Ä‘á»u há»i: “Xin há»i ngà i có vừa lòng vá»›i kết quả đánh tráºn vừa rồi không. Ngà i có cảm nghÄ© gì?â€
Ngô Tam Quế thấy nhiá»u ngÆ°á»i đánh tá»›i, vô cùng cảnh giác, nói nhá»: “Cái gì mà đánh tráºn, chuyện chúng ta Ä‘áºp quán há» cÅ©ng biết rồi à ?†Hoa Má»™c Lan dá»±a lÆ°ng và o anh ấy nói: “Xem ra không có địch ý.†Äám ChÃnh béo dù sao cÅ©ng ở đây thá»i gian dà i, đối vá»›i loại phá»ng vấn liá»u mạng của giá»›i truyá»n thông giỠđã nhìn cá»±c kỳ quen mắt.
Tôi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết các phóng viên Ä‘ang há»i chuyện thi đấu ở Singapore, nhÆ°ng tôi còn tháºt không biết nên trả lá»i há» thế nà o, bởi vì xem ra mức Ä‘á»™ hÆ°ng phấn không chỉ Ä‘Æ¡n giản là đoạt huy chÆ°Æ¡ng và ng, nhất là ở hạng mục tán thủ có thể gây chú ý lá»›n nhÆ° váºy, chẳng khác gì táºp thể váºn Ä‘á»™ng viên xà i Doping.
Tôi nhìn thoáng qua TrÆ°Æ¡ng Thanh ở xa xa, hi vá»ng có thể được thông tin hữu dụng, nhÆ°ng mà tên kia vừa được giải cứu căn bản chẳng thèm để ý tá»›i tôi, mang theo bao lá»›n bao nhá» chạy vá»™i và o ký túc xá, đám khác thấy tôi liá»u mạng trong đám ông liá»n cÆ°á»i hả hê bá» trốn.
Äối mặt vá»›i những máy ghi âm micro san sát, tôi rống lên, nghiêm trang: “Kết quả nhÆ° ngà y hôm nay không phải thà nh tá»±u, chúng tôi đã cố gắng. Xin tổ quốc cùng nhân dân yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ không phụ kỳ vá»ng của các vị, lấy được thà nh tÃch cà ng tốt hÆ¡n.†Sau đó mặc kệ phóng viên há»i tôi thế nà o, chen và o giữa các phóng phăm phăm Ä‘i và o trÆ°á»ng, các phóng viên dÆ°á»ng nhÆ° không có gì bất mãn, chỉ có má»™t nữ phóng viên khi thu micro lại tá»± nhủ: “Còn có thà nh tÃch nà o tốt hÆ¡n nữa sao?â€
Äuổi được đám phóng viên Ä‘i, tôi láºp tức Ä‘i tìm các hảo hán tÃnh sổ. Äi và o ký túc xá thấy cả đám đã rá»a mặt tắm rá»a xong, Ä‘ang phấn chấn Ä‘i ra tản bá»™. LÆ° Tuấn NghÄ©a, Lâm Xung, PhÆ°Æ¡ng Tịch, PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang, Trình Phong Thu, Äoà n Thiên Lang, cả đám ầm Ä© náo nhiệt bắt tay, ôm hôn nhau, tôi còn thiếu chút nữa ôm hôn Hổ Tam NÆ°Æ¡ng, bị nà ng ký đầu. Tôi không biết nên nói chuyện vá»›i ai trÆ°á»›c, Ä‘Ã nh phải bắt lấy tay TrÆ°Æ¡ng Thanh, mắng: “Lúc nãy anh chÆ¡i em, có anh em nà o nhÆ° mấy ngÆ°á»i không?â€
TrÆ°Æ¡ng Thanh cÆ°á»i ha hả: “Không phải là chuyện tốt sao, cÆ¡ há»™i lá»™ diện tuyệt vá»i hả?â€
“Sao má»i ngÆ°á»i vá» không nói vá»›i em má»™t tiếng?â€
Äổng Bình nói: “Không phải đã nói cho chú bất ngá» sao, bá»n anh vốn định hôm chú kết hôn Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, nhÆ°ng má»—i ngà y ở Singapore Ä‘á»u phải đối phó phóng viên các nÆ°á»›c, có những ngÆ°á»i tóc và ng mắt xanh, nhìn thấy quái quái nên quyết định trở lại.â€
Äoà n Cảnh Trụ Ä‘á»™t nhiên chui ra từ xó xỉnh bất mãn: “Tóc và ng thì sao, anh không thấy nhiá»u ngÆ°á»i cố ý nhuá»™m và ng sao?â€
Tôi há»i: “Nói tháºt, thà nh tÃch thi đấu của các anh thế nà o?â€
PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang cÆ°á»i nói: “Thà nh tÃch kém thì sao có nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i theo váºy, Viện Viện đâu, mau báo cáo vá»›i Tiểu CÆ°á»ng má»™t chút Ä‘i.â€
Tôi cùng Ngô Tam Quế trăm miệng má»™t lá»i há»i: “Viện Viện là ai?â€
Äồng Viện ngượng ngùng Ä‘i tá»›i, cầm trong tay má»™t cuốn sổ nhá» Ä‘Æ°a cho tôi: “Tá»± anh xem Ä‘i.â€
Không xem không sao, xem xong tôi sốc, lần nà y tá»›i Singapore thi đấu tổng cổng có xx quốc gia tham gia, phân 11 cấp báºc cùng Ä‘oà n chiến. Trung Quốc đại biểu già nh toà n bá»™ huy chÆ°Æ¡ng và ng, tá»›i lúc tôi gá»i Ä‘iện cho Äồng Viện, đúng nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Thanh nói chÆ°a từng cấp cho nÆ°á»›c ngoà i má»™t chiếc huy chÆ°Æ¡ng nà o kể cả huy chÆ°Æ¡ng đồng, sau đó vì phân tổ ngẫu nhiên má»›i có ba huy chÆ°Æ¡ng bạc cùng hai huy chÆ°Æ¡ng đồng tuá»™t mất, là do bá» mất mà không phải mất, không biết nên nói là kỳ tÃch hay là tai nạn lịch sá», má»™t Ä‘oà n ngoại quốc chạy tá»›i Singapore, kết quả ngà y ngà y xem cá» Trung Quốc kéo lên, ngà y ngà y nghe quốc ca Trung Quốc, cuối cùng “Hà nh khúc NghÄ©a dÅ©ng quân†thà nh hit.
Việc nà y oanh Ä‘á»™ng quốc tế, má»™t Ãt quốc gia không hứng thú vá»›i tán thủ cÅ©ng phái phóng viên tá»›i Singapore, hiệp há»™i tán thủ quốc tế dá»± định sắp xếp má»™t loạt quy định hạn chế địa vị bá chủ của tuyển thủ Trung Quốc, kể cả: Găng tay nhá» sá»a thà nh găng tay lá»›n, nghe nói nhÆ° váºy có thể là m giảm tốc Ä‘á»™ ra quyá»n, ngÆ°á»i xem cÅ©ng không bị hoa mắt, cải chế luáºt 3 lần gục loại khá»i vòng thi đấu, cứ thế gia tăng rất nhiá»u tÃnh tùy cÆ¡ vá»›i luáºt không xác định, khiến hai vị tuyển thủ thá»±c lá»±c cách xa cÅ©ng không Ä‘Æ¡n Ä‘iệu rÆ°á»m rà nữa.
Äá» nghị cuối cùng bị chịu phê bình lá»›n nên không chá»n dùng, ná»™i dung của nó là ngăn cản xuất chiêu: Từng tuyển thủ trÆ°á»›c khi công kÃch phải hô to thủ Ä‘oạn công kÃch cùng mục tiêu, và dụ: Tao muốn dùng nắm tay Ä‘áºp bể đầu mà y, tôi muốn giÆ¡ chân đá ngá»±c cáºu....
Lần thi đấu nà y không chỉ gây khiếp sợ cho thế giá»›i nhÆ° váºy, trong lúc má»™t vị phóng viên Singapore phá»ng vấn vô ý biết được: Äoà n tuyển thủ đại biểu Trung Quốc Ä‘á»u tá»›i từ má»™t trÆ°á»ng há»c.
Äây không Ä‘Æ¡n giản là mánh lá»›i mà mang theo sắc thái thần bÃ, nghe nói khi phát hiện nà y được công bố, bá»n há» láºp tức sinh ra hứng thú đối vá»›i Ä‘oà n, 24/24 giá» bám riết chụp ảnh quay phim. Vì chứng thá»±c Ä‘iểm nà y, cho nên khi chÃnh thức nói ra vấn Ä‘á» nà y, lÄ©nh Ä‘á»™i Äồng Viện chỉ nói Ä‘Æ¡n giản: “Äúng, chúng tôi Ä‘i ra từ má»™t trÆ°á»ng há»c, nhÆ°ng đó có gì đặc biệt?â€
Vì váºy cả thế giá»›i xôn xao, ngẫm lại xem, cÅ©ng giống nhÆ° chúng tôi biết Brazil đá rất tuyệt, nhÆ°ng má»™t ngà y Ä‘á»™t nhiên biết Pele trong quá khứ, Ronaldo hay là Ronaldinho Ä‘á»u tốt nghiệp má»™t trÆ°á»ng, chúng tôi sẽ nghÄ© sao?â€
Dục Tà i dùng lá»±c má»™t trÆ°á»ng đối kháng cao thủ toà n thế giá»›i, hÆ¡n nữa trÆ°á»ng ma pháp Howard khi so vá»›i bá»n tôi cÅ©ng đã mất Ä‘i sá»± huyá»n ảo sáng chói.
Äối mặt vá»›i từng khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, tôi ngất, tôi không biết thế có tÃnh là là m bừa không. Lúc trÆ°á»›c quên không nhắc nhở há» im hÆ¡i lặng tiếng má»™t chút, bất quá rất nhanh tôi lại thấy thản nhiên: Chuyện quan hệ tá»›i vinh dá»± quốc gia, hÆ¡n nữa huy chÆ°Æ¡ng và ng cÅ©ng là dùng thá»±c lá»±c chân tháºt kiếm vá», cÅ©ng không cùng đóng băng thá»i gian hay là các siêu năng lá»±c gì gì đó.
TrÆ°Æ¡ng Thanh ném má»™t huy chÆ°Æ¡ng và ng và o tay tôi: “Cho chú giữ lại là m ká»· niệm.â€
Tôi cúi đầu nhìn Tà o Xung. Nó Ä‘ang chăm chú xắp xếp má»™t đống gì gì đó, tôi ôm nó hôn lên mặt, huy chÆ°Æ¡ng và ng treo lủng lẳng trên cổ nó, trịnh trá»ng Ä‘eo huy chÆ°Æ¡ng lên cổ nó: “Con, ba ba tặng cho con, hy vá»ng khi con lá»›n lên, ba ba sẽ được táºn mắt nhìn con già nh được nó.â€
Tà o Xung cau mà y nói: “Ba ba, con không cần...†Sau đó nó kéo từ trên cổ ra một đống huy chương và ng bạc các loại: “Thêm cái nữa thì con đi không nổi.†Các hảo hán mặc kệ huy chương gì tiện tay cho Tiểu Xung là m đồ chơi.
Hổ Tam Nương duỗi tay với tôi: “Chú không cần cho chị, chị kiếm đủ và ng là m cái vòng tay bằng và ng.
Tôi: “...â€
Xem ra bá»n thổ phỉ toà n lá»±c kiếm huy chÆ°Æ¡ng vá» chỉ là biểu hiện tranh cÆ°á»ng háo thắng, bá»n há» căn bản không có chút vinh dá»± cÅ©ng nhÆ° tinh thần thể thao.
Ngô Tam Quế cùng Hoa Má»™c Lan Ä‘á»u Ä‘i tá»›i há»i tôi: “Con cáºu từ đâu ra thế?â€
Tôi nhìn quanh thấy không có ngÆ°á»i ngoà i. CÅ©ng nói tháºt vá»›i há», thuáºn tiện giá»›i thiệu: “Äây là các hảo hán LÆ°Æ¡ng SÆ¡n.†Ngô Tam Quế vá»™i ôm quyá»n: “Hạnh ngá»™, hạnh ngá»™.â€
Tôi lại giá»›i thiệu vá»›i các hảo hán: “Äây là Ngô Tam Quế, Tam ca cÅ©ng hay tạo phản, đây là Hoa Má»™c Lan.†Hổ Tam NÆ°Æ¡ng giữ chặt tay Hoa Má»™c Lan nói: “Má»™c Lan tá»·, chị là thần tượng của em.â€
Äổng Bình há»i tôi: “A, đúng rồi, mấy lão già viết chữ vẽ tranh trong trÆ°á»ng là ai thế?â€
Tôi còn chÆ°a kịp trả lá»i, Nhan Cảnh Sinh đã chạy tá»›i nói: “Tiêu chủ nhiệm, có việc cho anh nà y.â€
Ngụy Thiết Trụ vui mừng hô lên: “Nhan sÆ° phụ.â€
Nhan Cảnh Sinh nhìn lại, láºp tức nháºn ra: “Ai da, Thiết Trụ, đã vá» rồi hả?â€
Tôi đầu óc há»—n loạn, tìm LÆ° Tuấn NghÄ©a cùng PhÆ°Æ¡ng Tịch nói: “Mấy ngÆ°á»i Ä‘i thì có nhiá»u bạn má»›i tá»›i, chúng ta phải tổ chức há»™i há»p để là m quen, má»i ngÆ°á»i trÆ°á»›c lạ sau quen, có gì chiếu cố lẫn nhau.â€
Ngô Dụng liếc Trình Phong Thu cùng Äoà n Thiên Lang nói: “Váºy có cho bá»n há» tham gia không?â€
Tôi nói nhá»: “Chỉ có ngÆ°á»i của chúng ta thôi, Ngô quân sÆ° nghÄ© biện pháp lừa há» Ä‘i.â€
Ngô Dụng gáºt đầu, đám bá»n há» tại dị quốc tha hÆ°Æ¡ng, thÆ°á»ng Ä‘i vá»›i nhau nên quen biết. Äi đến chá»— nà o cÅ©ng là có ngÆ°Æ¡i có ta, cho dù Tứ Äại Thiên VÆ°Æ¡ng cùng các hảo hán hiện tại ra vẻ cãi nhau, nhÆ°ng nếu tháºt kêu há» liá»u mạng sống mái vá»›i nhau, có lẽ không hạ thủ được.
Tôi vá»— vai PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang: “Còn vá» Viện Viện nhà cáºu thì cáºu tá»± nghÄ© biện pháp Ä‘i.â€
PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang nói: “NghÄ© biện pháp gì, em đã nói hết vá»›i cô ấy rồi.â€
Tôi nhìn cáºu ta, cÆ°á»i nói: “Chú nói cô ấy tin hả?†Äồng Viện khác Tú Tú của Hoa Vinh, tôi thấy việc nà y phải tÃnh kế lâu dà i. PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang liá»n Ä‘i tìm Äồng Viện.
Tôi nói vá»›i LÆ° Tuấn NghÄ©a: “Chúng ta táºp hợp ở há»™i trÆ°á»ng lá»›n sau 5 phút nữa.â€
Sau đó tôi bắt đầu Ä‘i thu tháºp đám khách há»™, trÆ°á»›c tiên tá»›i đại lá»… Ä‘Æ°á»ng tìm Ngô Äạo Tá», Diêm Láºp Bản, TrÆ°Æ¡ng Trạch Äoan Ä‘ang vẽ, nhÆ°ng mà mấy lão không vẽ bÃch há»a, từ hôm đến trÆ°á»ng chỉ nhìn qua, xã há»™i hiện đại phồn hoa mang lại ấn tượng sâu sắc cho TrÆ°Æ¡ng Trạch Äoan, ông ấy dùng hÆ¡n mÆ°á»i trang giấy nối lại, dá»± tÃnh vẽ má»™t trÆ°á»ng quyển, tôi tùy tiện nhìn và i tá», liên tục gáºt đầu, mặc dù liếc mắt nhÆ°ng ngÆ°á»i xe nhÆ° nÆ°á»›c vô cùng sống Ä‘á»™ng, nhìn lại cây cầu thứ ba tôi thiếu chút nữa vã mồ hôi, trên trụ cầu còn viết: 135.
Sau đó tôi và o trong phòng y tế trÆ°á»ng tìm Biển ThÆ°á»›c, Hoa Äà , Ä‘iá»u kỳ quái là trà thánh Lục VÅ© cÅ©ng ở đây, sau đó há»i lại má»›i biết là lão Lục tá»›i cầu và i vị thuốc khá» tạp vị trong nÆ°á»›c, tôi há»i: “Anh tìm được chÆ°a?â€
Lục VÅ© Ä‘Æ°a chén trà duy nhất cho tôi: “Chú uống thá» xem.â€
Tôi uống má»™t ngụm, trà thÆ¡m mang chút mùi thuốc, nhÆ°ng cảm giác thấm lòng ngÆ°á»i không phải bất kỳ má»™t chuyên gia pha trà ở các quán trà có thể chế ra, thêm chút Ä‘Æ°á»ng hóa há»c rồi bán ra thị trÆ°á»ng tuyệt đối có nguồn tiêu thụ không kém cocacola tà nà o.
Tôi vừa uống vừa Ä‘i xung quanh, chuyện nà y tháºt mệt chết tôi, tôi thiếu chút nữa quên Tô Võ lão gia tá» thà nh phòng thÆ°á»ng trá»±c của má»i ngÆ°á»i, cÆ¡ hồ sai mấy ngÆ°á»i Ä‘i mở há»™i nghị, hiện tại tôi nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại xem đó có phải khách há»™ không, Ä‘iá»u kỳ quái là Hạng VÅ© má»i vừa xuống ngá»±a đã há»i tôi là m gì, tôi quả quyết không nhá»› gá»i anh ấy tham gia há»™i nghị -- trong tiá»m thức của tôi đã coi anh ấy là ngÆ°á»i hiện đại.
Cuối cùng tôi hao hết sức lá»±c má»›i táºp trung má»i ngÆ°á»i và o há»™i trÆ°á»ng, lúc nà y má»›i phát hiện Lý TÄ©nh Thủy cÅ©ng tá»›i, thà ng nhóc hiện giỠăn mặc nhÆ° má»™t công tỠđô thị hiện đại, mặc vest vô cùng đẹp trai, lúc Ä‘i đứng vô cùng chú ý tá»›i cà vạt. Tôi cùng cáºu ta và Ngụy Thiết Trụ có má»™t thá»i gian rất thân máºt: “Chúng ta trÆ°á»›c tiên khai mạc há»™i nghÄ©, lát nữa tôi và Từ giáo úy của các cáºu sẽ nói chuyện.â€
Lý TÄ©nh Thủy nói nhá» và o tai tôi: “Tiêu đại ca, Nhan sÆ° phụ không phải khách há»™ của anh mà ?â€
Tôi nhìn lại, thấy Nhan Cảnh Sinh Ä‘ang ngồi hà ng đầu tiên, tiếp đó bên trái là Ngô Tam Quế, bên phải là Nhan Chân Khanh. Tôi vã mồ hồi, thiếu chút nữa phạm sai lầm, Nhan Cảnh Sinh chắc là cho rằng tôi mở há»™i mừng công, cáºu ta rất có ý thức trách nhiệm tá»± nhiên sẽ tá»›i tham gia, hiện tại toà n bá»™ trÆ°á»ng Dục Tại, cÆ¡ bản cáºu ta xếp thứ hai, bất luáºn há»™i nghị gì cÅ©ng tá»›i tham gia rất tá»± nhiên.
Lý TÄ©nh Thủy tinh nghịch nháy mắt vá»›i tôi: “Giao cho em.†Cáºu ta Ä‘i qua nói và i câu và o tai Nhan Cảnh Sinh, hai ngÆ°á»i nhanh chóng trò chuyện rồi ra ngoà i lúc nà o không biết.
Tôi lau mồ hôi rồi lên Ä‘Ã i nói: “Không có ngÆ°á»i sau cách mạng Tân Hợi chứ?â€
PhÆ°Æ¡ng Tịch cùng Tứ Äại Thiên VÆ°Æ¡ng, PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang vá»›i Tú Tú đông loạt hô lên: “Có, cáºu cÅ©ng váºy.â€
Tà i sản của Lôi Äế
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Lôi Äế
19-04-2013, 10:14 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 3
-----oo0oo-----
Chương 24: Hội nghị nội bộ.
Nhóm dịch: Lưu linh hội
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ầm ỹ, tôi lần đầu tiên triệu táºp há»™i nghị quy mô lá»›n, các anh hùng danh sÄ© của các lÄ©nh vá»±c, các triá»u đại Ä‘á»u có mặt dá»± thÃnh, mặc dù vì nguyên nhân đặc thù LÆ°u Bang, Lý SÆ° SÆ°, Quan VÅ©, Lý Bạch cùng Liá»…u Hạ không thể có mặt, nhÆ°ng quy mô đã là lá»›n chÆ°a từng có. Còn vá» Tần Cối, mặc dù chỉ cách chúng tôi ná»a bÆ°á»›c thôi, nhÆ°ng lo lắng tá»›i vấn Ä‘á» hà i hòa nên tôi không dám thông tri lão - Từ Äắc Long cùng hai chiến sÄ© ngồi theo đúng tiêu chuẩn quân Ä‘á»™i ngay phÃa dÆ°á»›i.
TrÆ°á»›c lúc há»™i nghị bắt đầu, có rất nhiá»u ngÆ°á»i đã thông báo tÃnh danh, trong há»™i trÆ°á»ng khắp nÆ¡i vang lên “Ai da, nguyên lai là ngà i à â€, “A, tôi bình sinh ngưỡng má»™ ngà i†điển hình nhất là Thánh Thủ ThÆ° Sinh Tiêu Nhượng kéo tay VÆ°Æ¡ng Hi Chi không chịu bá», còn có An Äạo Toà n vô cùng cung kÃnh Ä‘uổi theo bên cạnh Biển ThÆ°á»›c, Hoa Äà .
Tôi gân cổ lên gà o, nhìn xem bên dÆ°á»›i ồn à o, tháºt không biết nên nói gì. Cuối cùng tôi cầm micro kêu “Ây, ây.†PhÃa dÆ°á»›i dần dần im lặng, nhìn các hà o kiệt trong há»™i trÆ°á»ng, tôi cảm thấy hÆ¡i khó xá»: “Váºy tôi nên nói theo triá»u đại hay là theo thứ tá»± tá»›i đây trÆ°á»›c sau?â€
TrÆ°Æ¡ng Thuáºn kêu lên: “Cái gì mà theo thú tá»±, cứ từ trÆ°á»›c tá»›i sau, má»i ngÆ°á»i tá»± giá»›i thiệu, Tiểu CÆ°á»ng bổ sung.†Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gáºt đầu phụ há»a: “Äúng, đúng, đúng, má»i ngÆ°á»i tụ há»™i má»™t chá»— không có gì mà trÆ°á»›c sau, cứ từ trÆ°á»›c tá»›i sau Ä‘i.â€
Tôi nghÄ© cÅ©ng phải: “Váºy lần lượt nhé, niên đại trÆ°á»›c sau má»i ngÆ°á»i không cần so Ä‘o.†Má»i ngÆ°á»i đồng loạt gáºt đầu ủng há»™.
Tôi nhìn lại ngồi đầu tiên, dở khóc dở cÆ°á»i - ngÆ°á»i thứ nhất là Triệu mặt trắng, kỳ tháºt tôi sá»›m đã thấy nó, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng muốn nó tránh Ä‘i, thứ nhất nó Ä‘i thì Kinh Kha cÅ©ng không ở. Thứ hai nó là má»™t thằng ngốc thì tiết lá»™ được cái gì?
Tôi chỉ Triệu mặt trắng rất mất tá»± nhiên nói: “Äây là ...vị nà y là hà ng xóm của tôi, nó không tÃnh, kế tiếp, anh Kha anh giá»›i thiệu Ä‘i.â€
Nà o biết Triệu mặt trắng bình thÆ°á»ng ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác, lúc nà y lại ngược lại hiểu chuyện, nó cháºm rãi đứng lên, xoay ngÆ°á»i qua nhìn lại, thản nhiên nói: “Các vị có thể gá»i tôi là Tiểu Triệu.†Sau đó cháºm rãi ngồi xuống, má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cảm thấy khó hiểu. Triệu mặt trắng bá»—ng cÆ°á»i hì hì, cùng Kinh khá» kÃch chưởng tá» vẻ chúc mừng, giống nhÆ° má»™t đôi trẻ nhá» tinh quái. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chết lặng...
Tôi chống tay xuống bà n bà n suy yếu nói: “Kha tá», đến lượt anh.â€
Kinh Kha nghe tôi gá»i, vá»™i tỠý bảo Triệu mặt trắng ngồi xuống, Ä‘iá»u chỉnh lại vẻ mặt đứng lên nói: “Tôi là Kinh Kha.†Toà n trÆ°á»ng Ä‘á»u vang lên tiếng hô nhỠ“Oa!â€, thân pháºn của Kinh Kha cÅ©ng chỉ có các hảo hán đã từng ở chung má»›i biết. Tứ đại thiên vÆ°Æ¡ng, PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang cùng các lão phu tá» còn chÆ°a biết. Vốn thấy anh ấy ná»a ngốc ná»a khá» nên má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© là má»™t tên vô danh tiểu tốt, không ngá» lại là thiên cổ đệ nhất sát thủ, tất cả Ä‘á»u cảm thấy tiếc nuối, Kinh khá» ngồi xuống lại kÃch chưởng ăn mừng vá»›i Triệu mặt trắng...
Nhan Chân Khanh cách ghế bắt tay vá»›i Kinh Kha: “Kinh tráng sÄ©, tam sinh hữu hạnh.†VÆ°Æ¡ng Hi Chi cùng Liá»…u Công Quyá»n cÅ©ng muốn chạy tá»›i nói chuyện vá»›i Kinh Kha, tôi vá»™i nói: “Chú ý tráºt tá»±, muốn trò chuyện riêng thì chá» tan há»p đã.†Các vị văn nhân tay trói gà không chặt, nhÆ°ng lúc nà o cÅ©ng viết không Ãt văn chÆ°Æ¡ng vá» các vị thÃch khách, sát thủ, từ TÆ° Mã Thiên tá»›i Lý Bạch, chÆ°a ai viết Ãt tác phẩm vá» loại ngÆ°á»i nà y, ngược lại, bá»n há» lại luôn tồn tại tâm tình bảy phần háºn ba phần yêu đối vá»›i các vị đế vÆ°Æ¡ng, tâm tình tháºt mẫu thuẫn.
Vốn tôi chỉ nói Ä‘Æ¡n giản hai câu, nhÆ°ng mà nói nữa sẽ nhắc tá»›i mâu thuẫn năm xÆ°a giữa anh ấy và ChÃnh béo, dù sao má»i ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»u biết anh ấy, vì thế tôi nói: “Vị tiếp theo.â€
Ngồi bên Kinh Kha là Hạng VÅ©, Hạng VÅ© đứng lên, giản ý mà sâu xa báo danh: “Hạng Tịch tá»± VÅ©.†NgÆ°á»i biết anh ấy cÅ©ng Ãt hÆ¡n, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhiệt tình vá»— tay, tá» vẻ kÃnh ý vá»›i Bá VÆ°Æ¡ng, chỉ có Tô Võ là hừ lạnh.
Kế tiếp chÃnh là Hoa Má»™c Lan, Má»™c Lan gá»n gà ng ôm quyá»n, nói giõng dạc: “Tôi tên Hoa Má»™c Lan, tháºt cao hứng nháºn biết má»i ngÆ°á»i.†Lại là má»™t loạt vá»— tay hoan nghênh nhiệt liệt, Hổ Tam NÆ°Æ¡ng cùng Tú Tú tháºt tình ngưỡng má»™, vá»— tay to nhất. Tôi mỉm cÆ°á»i nói: “Vị nà y xem ra má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, đại phụ nháºp ngÅ©. Vị tiếp theo...â€
Tôi chÆ°a dứt lá»i, Biển ThÆ°á»›c đã bất mãn: “Cái gì mà má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, sao tôi không biết? Còn có vừa rồi Kinh Kha cùng Hạng VÅ© là m gì? Äại phụ nháºt ngÅ© là mang theo cha tham quân sao?â€
Há»— Tam NÆ°Æ¡ng vừa nghe có ngÆ°á»i dám bất kÃnh vá»›i Hoa Má»™c Lan, láºp tức không vui: “NgÆ°á»i ta cõng bố Ä‘i há»c, lão thì có gì tốt, mang theo phụ thân Ä‘i tham quân – lão cÅ©ng muốn cảm Ä‘á»™ng Trung Quốc sao? Lão cÅ©ng giá»i tháºt khi nghÄ© ra thế đó.†Sáu đó nói vá»›i ngÆ°á»i bên cạnh: “Lão già kia là ai, đáng ghét.â€
Äiá»u nà y tháºt sá»± là nên trách tôi, tôi chỉ nghÄ© Hoa Má»™c Lan thay cha nháºp ngÅ© là thiên cổ mỹ Ä‘Ã m, nên đã xem nhẹ: Mấy vị khách của tôi có ai không thiên cổ lÆ°u danhâ€
HÆ¡n nữa tôi cÅ©ng biết, lão già Biển ThÆ°á»›c dù hÆ¡i cao ngạo, nhÆ°ng cÅ©ng không so Ä‘o ai coi trá»ng lão hay không, lão cÅ©ng chỉ Ä‘Æ¡n thuần là tò mò muốn biết, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng liên quan tá»›i tinh thần há»c há»i của má»™t thầy thuốc, là lo lắng tá»›i phÆ°Æ¡ng diện há»c thuáºt.
Tôi vá»™i tỉ mỉ kể lại Ä‘iển cố Hoa Má»™c Lan thay cha nháºp ngÅ©, cuối cùng kết thúc: “Má»™c Lan tá»· 12 năm chịu không Ãt khổ cá»±c, cuối cùng bị bệnh dạ dà y, má»™t lát nữa còn phải thỉnh Biển thần y xem qua.â€
Biển ThÆ°á»›c nghe sá»± tÃch Hoa Má»™c Lan có vẻ vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, đứng lên nói: “Nha đầu, ta mà không trị tốt cho mi thì không có mặt mÅ©i gặp ngÆ°á»i.†Hoa Äà phụ há»a: “Không được còn có thể giải phẫu mà .†An Äạo Toà n vá»™i nói: “Lưỡng vị tiá»n bối đừng trách tôi mạo muá»™i, tôi từng theo quân lâu năm, cÅ©ng có và i phần nắm chắc trị bệnh nà y.†Biển ThÆ°á»›c trầm ngâm: “Má»™t lát ba chúng ta nhìn bệnh cho nha đầu kia rồi tÃnh, tóm lại trị bệnh tốt là chủ.†Tam đại danh y cứ thế quyết định kế hoạch há»™i chuẩn cho Hoa Má»™c Lan.
Hoa Má»™c Lan cÆ°á»i thản nhiên: “Cảm Æ¡n.â€
Hổ Tam NÆ°Æ¡ng nhìn thoáng qua lẩm bẩm nói: “Không thể tưởng tượng được lão già kia là má»™t đại phu.â€
Biển ThÆ°á»›c ngồi sau Hổ Tam NÆ°Æ¡ng nói: “Cô nÆ°Æ¡ng, tỳ khà của cô không tốt.â€
Hổ Tam NÆ°Æ¡ng nói: “Tỳ khà của tôi vốn không tốt, cÅ©ng chẳng phải má»™t năm hai năm.â€
Biển ThÆ°á»›c nói: “Tôi nói là tỳ, khÃ, không phải là tỳ khÃ.â€
Hổ Tam NÆ°Æ¡ng: “...â€
Ngồi bên Hoa Má»™c Lan là ChÃnh béo, tôi cất cao giá»ng: “Vị tiếp theo, là đệ nhất đế trong lịch sá» Trung Quốc, Tần Thủy Hoà ng, Doanh ca.â€
Lại là má»™t loạt tiếng kinh hô, Tú Tú che miệng: “Tần Thủy Hoà ng là má»™t tên béo sao?â€
Hoa Vinh kéo lại: “Nhá» giá»ng thôi, đừng để ngÆ°á»i ta nghe thấy.â€
NhÆ°ng mà má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe thấy rồi, Doanh ca đứng lên nhìn đôi tiểu tình lữ, chỉ và o Hoa Vinh cùng Tú Tú cÆ°á»i ha hả nói: “Chá» ná» tá»›i tuá»™i anh lại xem cá»i, năm xÆ°a ạnh cÅ©ng đẹp trai ngợi ngợi hị.†Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i phá lên, Tú Tú Ä‘á» mặt dúi và o lòng Hoa Vinh.
Nhan Chân Khanh ngồi bên Tần Thủy Hoà ng cÅ©ng không ngá» tên béo nà y là thiên cổ nhất đế, vừa rồi còn hứng thú bắt tay vá»›i Kinh Kha, cho nên lão Nhan ngượng ngùng cÆ°á»i vá»›i Tần Thủy Hoà ng. ChÃnh béo căn bản chẳng để tâm, bắt tay vá»›i lão Nhan.
Sau đó tôi tiếp tục giá»›i thiệu, hết Nhan Chân Khanh tiếp đó là Ngô Tam Quế, tôi hÆ¡i khó xá», lão già nà y xú danh kinh thiên, mà hiện trÆ°á»ng không Ãt ngÆ°á»i hiểu rõ lịch sá», Lệ Thiên cùng Bà ng Vạn Xuân Ä‘á»u là phần tá» trà thức, cho dù VÆ°Æ¡ng Dần cùng Bảo Kim Ä‘á»u xuất thân công nhân sợ rằng cÅ©ng đã nghe qua tiếng xấu của đại hán gian Ngô Tam Quế. Tôi ở chung vá»›i lão Ngô và i ngà y, nghÄ© tá»›i lão cÅ©ng không tệ, nhÆ°ng đôi khi cÅ©ng cá»±c Ä‘oan, tÃnh cách hÆ¡i mâu thuẫn. Äối vá»›i chuyện lão đã là m, dù đứng trÆ°á»›c mặt trách lão lão cÅ©ng chẳng thá»a hiệp, nhÆ°ng nếu Ä‘á»™ lượng vá»›i lão thì lão lại rất hối háºn, cho nên tôi không muốn là m cho lão khó coi.
Tôi giá»›i thiệu qua loa: “Vị nà y là ...là Tam Ca của bá»n tôi, he he, vị nà y vì phụ nữ của mình dẫn hÆ¡n 10 vạn huynh đệ cùng má»™t tên há» Lý liá»u mạng.â€
Quả nhiên, quần tình rung Ä‘á»™ng, Tứ đại thiên vÆ°Æ¡ng góp lại nghi hoặc: “Äó có phải là Ngô Tam Quế không?â€
Ngô Tam Quế đứng phắt dáºy, nói lá»›n: “Lão phu chÃnh là Ngô Tam Quế. Vì Trần Viên Viên đầu Lý phản Lý, sau đó hà ng Thanh phản Thanh, hÆ¡n mÆ°á»i vạn ngÆ°á»i vì ta mà tá», Mãn nhân vì ta mà nháºp quan.â€
VÆ°Æ¡ng Dần lÆ°á»m lại: “Bá»n tao chÆ°a nói gì mà y, mà y hô to thế là m cái đệt gì?â€
Tôi vá»™i nói: “Äừng kÃch Ä‘á»™ng, tất cả má»i ngÆ°á»i đừng kÃch Ä‘á»™ng. Chuyện quá khứ không nói nữa, trong lịch sá» thiếu gì chÆ° vị ngồi đây đã là m váºy, nếu không thế sao có chúng ta hôm nay – tôi nói là và i vị sinh ở thế ká»· 20.â€
PhÆ°Æ¡ng Trấn Giang gáºt đầu: “Äúng, Äồng Viện cÅ©ng là ngÆ°á»i Mãn mà .â€
Hổ Tam NÆ°Æ¡ng nghe được say mê, đứng báºt Ä‘áºy reo lên: “Ngô lão ca, anh quá tuyệt, em ủng há»™ anh.†Ngô Tam Quế cÆ°á»i ha ha vá»›i cô ấy.
Tôi hết chá»— nói rồi, lão Ngô vì Trần Viên Viên dÆ°á»ng nhÆ° rất được phụ nữ thÃch, từ Hoa Má»™c Lan tá»›i Hổ Tam NÆ°Æ¡ng, cho dù từ nhỠđược giáo dục phẩm đức là Tú Tú cÅ©ng nhìn Ngô Tam Quế vá»›i ánh mắt nồng nhiệt. Phụ nữ là loại Ä‘á»™ng váºt hà nh Ä‘á»™ng theo cảm tÃnh, chỉ cần đối xá» tốt vá»›i cô ta, cô ta chẳng quan tâm bạn phản bá»™i ai, là m chuyện gì xấu.
Tiếp đó tôi giá»›i thiệu thuáºn lợi hÆ¡n, những ngÆ°á»i còn lại không đại nho cÅ©ng là hà o kiệt, chủ yếu là , không có nhân váºt nà o mẫn cảm, bất quá dù là váºy, há»™i trÆ°á»ng vẫn liên tục vang lên tiếng than sợ hãi cùng tiếng vá»— tay cắt đứt lá»i giá»›i thiệu, các tiá»n bối danh nhân luôn được các khách há»™ háºu nháºn truy phong, mà bá»n há» cÅ©ng nịnh ná»t bá»n tiểu bối, tôi cùng Tú Tú là đáng thÆ°Æ¡ng nhất, mấy ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi Ä‘á»u đã mấy ngà n tuổi, Ãt cÅ©ng mấy trăm, dù là và i vị sinh tháºp ká»· 70 cÅ©ng có thân pháºn khác.
Cuối cùng má»™t vị tá»± giá»›i thiệu là Tô Võ, lão nhân thá»±c tá»± giác ngồi ở cuối cùng trong góc, khoác áo lông, cầm cái gáºy, Tô hầu gia chẳng thÃch trao đổi vá»›i ngÆ°á»i, cÅ©ng có ngÆ°á»i tìm tá»›i nói chuyện nhÆ°ng Tô hầu gia tháºt chẳng thú vị, căn bản chẳng ai có thể ngồi nói chuyện vá»›i lão quá 5 phút, dù cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tá» ra kÃnh nể vá»›i khà tiết của lão.
Äại há»™i đứt quãng nhÆ°ng kéo dà i gần 3 giá», cuối cùng má»i ngÆ°á»i tiếc nuối, khó khăn lắm má»›i hợp lại, bá»n há» trong xã há»™i nà y cÅ©ng không có bằng hữu có thể nói chuyện thoải mái nhÆ° váºy, tôi nói: “Nếu không tôi phái và i đại biểu lên nói và i câu?â€
Má»i ngÆ°á»i quay sang nhìn nhau, Ä‘á»u ngượng ngáºp không muốn lên, cuối cùng Ä‘á»u cÆ°á»i hì hì. PhÆ°Æ¡ng Tịch nói: “Chú kêu bá»n há» nói là m gì?†Anh ấy dù khôi phục trà nhá»› kiếp trÆ°á»›c, nhÆ°ng vẫn tá»± coi mình là ngÆ°á»i hiện đại.
Tôi nói: “Nói gì cÅ©ng được, tốt nhất nói nhÆ° thế nà o để ở chung vá»›i ngÆ°á»i hiện đại, trong vòng má»™t năm má»i ngÆ°á»i không thể ở lì trong trÆ°á»ng được, cho dù ở trong trÆ°á»ng cÅ©ng phải quan hệ vá»›i ngÆ°á»i khác, nói tá»›i đây tôi phải nhắc nhở mấy vị má»i từ Singapore trở vá», từ ngà y mai bắt đầu phải tăng cÆ°á»ng dạy há»c bá»n nhá», dù sao đây là trÆ°á»ng há»c, còn có mấy lão gia tá» viết chữ vẽ tranh cÅ©ng đừng có chỉ lo việc mình, táºp trung dạy con cháu chúng ta, những thứ các vị truyá»n lại tá»›i Ä‘á»i nay Ä‘á»u mất hết, cứ tiếp tục nhÆ° thế thì không ai thưởng thức tác phẩm của các vị đâu.â€
Các lão nhân nghe váºy vã mồ hôi, liên tục gáºt đầu.
Tôi nhìn thoáng qua phÃa dÆ°á»›i, liá»n thấy Lý TÄ©nh Thủy, thằng nhóc nà y giỠăn mặc nhÆ° má»™t quan to ngồi vô cùng nghiêm chỉnh, tôi chỉ nó: “Lý TÄ©nh Thủy, lên nói và i câu.â€
Lý TÄ©nh Thủy ngạc nhiên: “Vì sao là em?â€
Tôi nói: “Thằng nhóc mi ăn má»±c còn thế ká»· 21 hÆ¡n cả anh mà y, không chá»n mà y chá»n ai?
Lý TÄ©nh Thủy cÅ©ng không từ chối, bÆ°á»›c lên Ä‘Ã i, lúc Ä‘i qua bên tôi, tôi căn dặn: “Nói chút nháºn thức tâm đắc, là m cho má»i ngÆ°á»i má»›i tá»›i thoải mái khoan khoái và o.â€
Lý TÄ©nh Thủy đứng trên Ä‘Ã i nhìn phÃa dÆ°á»›i, con mắt nóng chảy, cháºm rãi nói: “Lúc má»›i tá»›i, tôi cÅ©ng giống các vị, cảm thấy mê mang thất lạc, không thể hòa nháºp, trong mắt Ä‘á»u là những thứ quang mang rá»±c rõ, tôi nhÆ° bị ngÆ°á»i ta vứt bá», không phải tôi không rõ, nhÆ°ng thế giá»›i nà y biến hóa quá nhanh...â€
Tôi nghe ý nó cÅ©ng chÆ°a thể Ä‘á»™ng gì, ngồi dÆ°á»›i nhân cÆ¡ há»™i uống và i ngụm nÆ°á»›c, tôi tháºt chÆ°a từng nói nhiá»u nhÆ° váºy, vốn muốn để Lý SÆ° SÆ° lên nói nhÆ°ng không ngá» tôi lại phải là m trÆ°á»›c, tôi uống trà , quay lại nhìn thoáng qua các khách há»™ đầy ắp, má»™t loại cảm giác vui sÆ°á»›ng sinh ra trong lòng. XÆ°ng huynh gá»i đệ vá»›i các vị hoà ng đế cùng bá»n thổ phỉ cÅ©ng không có gì, Ä‘iá»u khó là m hÆ¡n là để Tần Thủy Hoà ng cùng Kinh Kha ngồi chung má»™t chá»—, để hảo hán LÆ°Æ¡ng SÆ¡n cùng Tứ đại thiên vÆ°Æ¡ng của PhÆ°Æ¡ng Tịch cùng ngồi chung phòng há»™i nghị, Ä‘iá»u cà ng khó là tôi còn ngồi ở hà ng ghế đầu...
Má»i ngÆ°á»i hiện tại nhìn nhau coi nhÆ° quen biết, mặc kệ trÆ°á»›c kia có nghe nói qua hay không, có phải cùng nghá» hay không cÅ©ng bắt đầu nói chuyện, Nhan Chân Khanh tìm cÆ¡ há»™i há»i Kinh khá» tình cảnh khi đó, Ngô Äạo Tá» cầm cái tá» giấy lại muốn vẽ, đại khái muốn trở lại khà khái xÆ°a kia ngồi vẽ tranh.
Bất quá đại bá»™ pháºn bị bà i diá»…n thuyết của Lý TÄ©nh Thủy hấp dẫn, vốn cáºu ấy cÅ©ng là khách há»™ tá»›i đây, rất nhiá»u kinh nghiệm cÅ©ng rất tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i các vị Ä‘ang ngồi đây, thÆ°á»ng thÆ°á»ng câu đầu tiên là khiến má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i hiểu ý, cuối cùng Lý TÄ©nh Thủy khẳng khái nói: “Cho nên, chúng ta tuyệt không nên buông bá», tuyệt không nản chÃ, đã là chúng ta tuyển chá»n, phải vượt lên phÃa trÆ°á»›c tiếp tục sáng tạo kỳ tÃch - thế giá»›i sẽ vì chúng ta mà thay đổi, cảm Æ¡n.â€
PhÃa dÆ°á»›i vá»— tay nhÆ° sấm, rất nhiá»u ngÆ°á»i hÆ°ng phấn đứng cả lên, ngay cả Hạng VÅ© cÅ©ng nói: “Thằng nhóc nà y nói hay lắm.â€
Tôi cÅ©ng “Ừ†rồi vá»— tay: “Chắc chắn lúc trÆ°á»›c thằng nhóc nà y từng bán hà ng Ä‘a cấp.â€
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
ãàäàíèÿ , áåçïëàòíî , aáîðò , àâòîêðåäèò , àâòîìîáèëÿ , ao da nam vessarc , baoconga loantac , do thi khoa hoc vn4 , êàòîê , èçäåëèÿ , êîëüöà , há»—n mang , há»—n mang 4vn , îäíîêëàññíèêè , ïåòåðáóðãà , îáðàçåö , ìàðêåòèíã , ìàøèí , ìóëüòèêè , nhac truo c75 , ñîáàê , õàêåð , öèôðîãðàä , õóíäàé , quá»· y ngốc háºu c75 , su thuong de nhat , su thuong de nhat loan , trÆ°Æ¡ng tiểu hoa , ùéÿéíáþðíï , ðàáî÷åãî