CUỐN 1: TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG
CHƯƠNG 16: CÔ GÁI MIÊU NHĨ VÀ THẾ GIỚI
NGƯỜI DỊCH: MAI KIẾM PHONG
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
Vương Duy luôn luôn dám làm dám chịu,hắn nhìn thẳng vào cô gái trước mặt.
Cô gái nhìn qua có bảy phần giống nam nhân, trên người mặc một bộ quần áo tập luyện rộng thùng thình, trên đầu quấn khăn trùm đầu rất dày, đem hết tóc che ở bên trong, hai mắt màu nâu thuần khiết không chút tạp sắc, khuôn mặt mang theo chút ửng hồng, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hô hấp mang theo mùi thơm thoang thoảng đưa đến trước mặt Vương Duy, một đôi tiểu răng nanh mỗi khi cái miệng nhỏ nhắn mở ra cũng như ẩn hiện.
“Mời tới đây !”
Cô gái bày ra tư thế mời.
“Lộ Na,không nên hồ đồ, vị này chính là khách nhân của ca ca !”
Vừa thấy cô gái muốn giao đấu với Vương Duy, Phí Nhĩ Nam Đa vội vàng hô to.
Cô gái tên là Lộ Na chu miệng, thế nhưng không chịu khuất phục hung hăng trừng mắt nhìn ca ca một cái. Kết quả kỵ sĩ của chúng ta phi thường bất đắc dĩ nhìn Vương Duy mang theo một nụ cười xin lỗi. Ở chỗ nhiều nam nhân thế này, muội muội chưa đến nhị giai của mình cùng đối chiến với Vương Duy hoàn toàn là chịu khi dễ.
“ Không có việc gì,cùng trẻ con chơi đùa một chút thôi mà.”
Vương Duy cười ha hả rất có phong cách nam nhân. Sau đó làm chút động tác làm nóng người, khởi động gân cốt, hướng tới tiểu cô nương đang rục rịch vẫy tay. Cảm giác bị người khác xem thường khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộ Na đỏ bừng, không nói hai lời, vọt đến trước mặt Vương Duy, một quyền trực tiếp đánh về bụng hắn, bởi vì vóc dáng nữ hài này hơi thấp, mà thân hình Vương Duy lại cao, cho nên nữ hài này một quyền nhắm ngay bụng là lựa chọn sáng suốt nhất.
Khi một quyền nháy mắt đến bên mình, Vương Duy mạnh mẽ hóp bụng, thừa dịp Lộ Na một quyền không đánh trúng, chưa kịp phản ứng, hai tay tóm lấy cổ tay nàng, phần eo dùng sức một cái, mang theo một một tiếng thét kinh hãi, thân thể nhỏ xinh của Lộ Na xẹt qua không trung vẽ ra một đường cong, đồng thời Vương Duy nhún mạnh người, đợi Lộ Na từ không trung rơi xuống liền chế trụ cổ nàng, thừa lúc nàng vừa rơi xuống đất một cước đá vào khuỷu chân, Lộ Na vừa mệt mỏi vừa bất lực, trực tiếp ngã sấp trên mặt đất. Vương Duy lập tức đè đầu gối lên lưng nàng,làm nàng vô pháp phát lực.
Toàn bộ qúa trình không quá năm giây thời gian.
Lộ Na bị Vương Duy chế trụ trên mặt đất kịch liệt giãy dụa, lực lượng của nàng to lớn đến ngay cả Vương Duy cũng có chút giật mình,nhìn thân hình nho nhỏ trong tay ngay cả Vương Duy cậy bản thân mạnh mẽ cũng có chút không duy trì được sức lực, phải biết rằng, Vương Duy khi ở địa cầu thuộc cái loại biến thái tay không phá sắt thép, cho dù hiện tại hắn chưa dùng đến lực lượng của hai nghìn hạt tử , cũng đủ để làm Vương Duy cảm thấy giật mình, vì nữ hài cũng không sử dụng đấu khí, dưới tình huống này mà còn giãy dụa được như thế, chả lẽ cô bé này so với mình còn biến thái hơn?
Bất quá nhớ đến đối phương là muội muội của Phỉ Nhĩ Nam Đa…., Vương Duy cảm thấy có chút hối hận, mấy động tác đều là bản năng thân thể,nếu là trước kia còn loạt động tác lúc sau,nếu mình ra tay không kiêng nể gì khẳng định là chặt cổ hoặc bẻ tay ra sau thắt lưng, lúc đó chỉ có nước đoạn tuyệt quan hệ.
Vừa nghĩ vậy, Vương Duy vội vàng buông tay, Lộ Na đang giãy dụa bên trong cảm thấy áp lực trên người buông lỏng, tức khắc rụt đầu lại, tránh ra ngoài. Kết quả đem cái khăn nàng đang quấn trên đầu rơi xuống đất, lộ ra bên trong một mái tóc màu nâu, cùng đôi tai dài có chút lông mềm mại.
Giống tai mèo.
Mắt thấy Vương Duy dồn hết chú ý vào hai tai mình, cô gái ' á ' lên một tiếng thét chói tai, xoay người chạy vào phòng trong. Để lại Phí Nhĩ Nam Đa khuôn mặt xấu hổ, cùng xấu hổ với hắn còn có Vương Duy .
“ Nói vậy vị này chính là Khải Ân tiên sinh, đã sớm nghe thiếu gia ta nhắc tới ngài, ngài khẳng khái trợ giúp Đế Na tiểu thư, lại thật không ngờ vũ kĩ của ngài còn lợi hại như vậy, ta lần đầu nhìn thấy người nhanh như vậy không dùng đấu khí mà chiến thắng Lộ Na tiểu thư .”
Người đầu tiên phá vỡ trầm mặc là vị lão giả kia, quản gia của gia tộc Phí Nhĩ Nam Đa, một lão nhân hòa ái.
" Ngài khen sai rồi, may mắn,chỉ may mắn thôi"
Vương Duy lập tức biểu hiện thái độ khiêm tốn, lão gia tử này có thể dễ dàng đánh ngã chính mình, Vương Duy phi thường rõ ràng điểm này.
“Mời ngài theo ta đến đây, lão gia đang chờ các người ở phòng khách.”
Trải qua vận động kịch liệt ban nãy, mà trên đầu không có chút mồ hôi, lão quản gia nói.
“Vừa rồi cái kia, Lộ Na, là thân muội muội của ta.”
Ở một bên hướng đại môn đi, Phí Nhĩ Nam Đa nói với Vương Duy.
“ Nàng là một linh hồn hành giả trăm năm mới xuất hiện của gia tộc bọn ta, khi sinh ra liền cùng với sinh vật kế ước của mình cộng sinh, trên thân thể nàng có linh hồn của huy hoàng sư tử, làm cho thân thể nàng có một chút đặc thù của sư tử.”
Phí Nhĩ Nam Đa giải thích, chuyện này ở thành sư tử thậm chí toàn bộ đại lục cũng không là cái gì bí mật.
“ Vô cùng đáng yêu !”
Vương Duy đưa ra một cái kết luận.
“Cảm ơn ngài khích lệ .”
Phí Nhĩ Nam Đa nói, hắn xem ra, Vương Duy hoàn toàn vì lễ phép mới nói như vậy, một nữ hài tử có tai như vậy, vô luận thế nào cũng vô cùng quái dị.
“ Không, không, không phải khích lệ, là thật, ta đã sớm nghe nói qua có cô gái miêu nhĩ ( tai mèo), thật không ngờ có bộ dáng đáng yêu như vậy.”
Vương Duy thật sự không phải nói dối, phải biết rằng, hắn trước kia ở trên địa cầu đã nhìn thấy nữ miêu nhĩ...... Đều là phi thường đáng yêu.
“Cám ơn, bất quá của Lộ Na là sư tử nhĩ....” ( sư tử nhĩ = tai sư tử)
Thấy Vương Duy thật sự không phải nói dối, Phí Nhĩ Nam Đa tự đáy lòng cảm tạ một tiếng, thuận tiện sửa lại một cái nhầm lẫn.
Thẳng qua cửa chính tiến vào phòng khách, Vương Duy liếc mắt một cái liền thấy ngay một vị nam tử trên đầu một mái tóc vàng chói mắt như bờm sư tử,hắn có thứ Vương Duy vô cùng hâm mộ đó là to cao, một thân trang trọng nhưng không xa xỉ, không có trang sức gì, hai mắt toát ra sự kiêu ngạo của kẻ đứng lâu ở vị trí cao hơn người khác, nhưng không có chút cảm giác ngạo mạn.
“ Phụ thân đại nhân,dưới ánh sáng của kim sắc sư tử vinh quang chiếu rọi, con thuận lợi hoàn thành sứ mệnh, mời được Khải Ân tiên sinh về đây.”
Phí Nhĩ Nam Đa hơi hơi khom người nói.
“ Làm tốt lắm, con trai ta.”
Lão Phí Nhĩ Nam Đa giọng nói vô cùng vang vọng, thậm chí còn mang theo một tia hơi thở của dã thú gầm rú. Nói xong câu đó, lão Phí Nhĩ Nam Đa cẩn thận nhìn chăm chú Vương Duy.
“ Không tồi, có thể nhanh chóng đánh bại Lộ Na, ngươi quả nhiên có lực lượng không giống người thường.”
Lão nhìn Vương Duy lớn tiếng tán thưởng.
“ Ngài khen không đúng rồi, chính là Lộ Na tiểu thư không hiểu rõ duyên cớ, chỉ là chút kỹ xảo mà thôi.”
Vương Duy khiêm tốn nói, hắn liếc mắt nhìn Phí Nhĩ Nam Đa đại công thấy hai mắt hữu thần đặc trưng của một vị cường giả, hắn biết nên nói chuyện thế nào với vị đại nhân này.
Sự thật chứng minh, một vị ở trên cao đã lâu, tóm lại nghệ thuật ăn nói rất cao siêu, ngồi trong phòng khách, Vương Duy dưới mấy lời hỏi han của vị đại công này, cơ hồ ngay cả tổ tông 18 đời cũng muốn khai ra.
May mắn Vương Duy từ trong rừng rậm đi ra đã tạo cho mình cái thân phận hoàn mĩ, cho dù ai muốn tra rõ ràng cũng không có cách nào.
Đó là vì bỏ qua một thời tuổi thơ!
Một người từ nhỏ đã bị mất đi thân nhân, hơn nữa Vương Duy đối với thế giới này cũng không hiểu biết gì, giọng nói hắn cũng rất gượng gạo. Căn bản Vương Duy cũng không nói dối.
Tất cả đều trên cơ sở sự thật.
Ngay hôm đó, Vương Duy được cấp một gian phòng trong khu khách nhân của sư tử bảo, trong sư tử bảo sách không ít, vì vốn phi thường thích đọc sách Vương Duy ngay lập tức liền đắm chìm trong biển sách vở.
Trong sư tử bảo, Vương Duy đã ở hơn một tháng , trong một tháng thời gian này Vương Duy hầu như đem tất cả sách nhìn qua một lần,điều này cũng làm cho hắn đối với thế giới này đại khái hiểu rõ.
Nơi này là một thế giới kì dị, một là nhân loại còn lại là sinh vật cộng sinh.
Nhân loại là sinh vật có lực lượng cường đại nhất trong các sinh vật, loại lực lượng này phải từ từ khai thác, không phải sinh ra đã có, nhưng nhân loại có thể thông qua phương thức khế ước để đạt được năng lực của sinh vật cùng mình khế ước, cũng giống như tình huống mình và đám hạt tử binh.
Khế ước sinh vật hoặc là ma hóa sinh vật, hay dị vị diện sinh vật, chúng đều có năng lực bất đồng, các loại năng lực này sau khi cùng nhân loại kí khế ước, như gặp chất xúc tác, có thể nháy mắt đề cao năng lực lên nhiều bậc.
Nơi này tất cả các sinh vật đều có khái niệm vị giai, từ nhất giai, đến nhân loại có thể đạt được cao nhất là thánh vực cửu giai, đây là mức cao nhất mà người bình thường có thể đạt được. Mà trên là thập giai chính là thuộc phạm trù siêu nhân loại .Nơi đó có thiên sứ, ác ma hay cao hơn nữa là thần.
Ở nơi này thiên sứ không phải ám chỉ các sứ giả của thần, các nàng có tín ngưỡng bất đồng, các nàng được gọi là thiên sứ nguyên nhân đơn giản vì tự các nàng xưng như vậy, thần chân chính chưa bao giờ trực tiếp can thiệp đến sự tình gì của họ,bọn họ mặc dù truyền xuống một vài thần dụ cũng không ảnh hưởng trực tiếp đến hướng đi của thế giới này. Trên thực tế thế giới này thần được coi là một ít siêu thoát thế ngoại cao nhân, lạnh lùng nhìn biến hóa của thế giới.
Với những tri thức trong này, Vương Duy rút cuộc cũng biết đàn hạt tử của chính mình có bao nhiêu biến thái, chả lẽ có thể kí khế ước vô hạn, tuy không rõ nhưng trước mắt Vương Duy cảm giác mình còn xa mới tới cực hạn.
Đã có 50 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
CUỐN 1: TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG
Chương 17: TRI THỨC, MỐI TÌNH ĐẦU CÙNG CÔ GÁI SƯ TỬ
NGƯỜI DỊCH: MAI KIẾM PHONG
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
Lộ Na mỗi ngày đều tìm Vương Duy để khiêu chiến vài lần, ban đầu đều bị Vương Duy giải quyết nhanh gọn, sau đó nàng lập tức rời đi, đến gặp vị lão quản gia kia để thỉnh giáo. Thế nhưng sau đó lại tới, lần này Lộ Na dứt khoát bám theo bên người hắn không chịu đi, dùng trăm phương ngàn kế nhằm đánh ngã Vương Duy. Mà tiểu nha đầu này cũng làm cho Vương Duy nhìn nàng với ánh mắt khác xưa, nàng tiến bộ vô cùng nhanh. Mãi cho đến cuối cùng, Vương Duy không thể không vận dụng một ít kỹ xảo phi thường nguy hiểm mới có thể đánh bại nàng.
Ban đầu Lộ Na còn lấy khăn quấn quanh đầu, tới sau này nàng trước mặt Vương Duy đều bỏ khăn ra, Vương Duy lúc nào cũng có thể ngắm nhìn, tiểu cô nương này đem tất cả tâm tình đều biểu hiện tại trên tai của nàng. Thời điểm cao hứng, hai tai nàng hơi hơi rung động, khi nhàm chán hai tai nàng đảo tới đảo lui, lúc khó chịu tai nàng cụp xuống..v..v..
Nàng vẫn không biết, một cô gái đối với một chàng trai trên mức cảm thấy hứng thú, chung quy cũng xảy ra vấn đề.
Hôm nay, Vương Duy đang cùng Lộ Na trên sân tập luyện đánh nhau kịch liệt, đột nhiên nghe nói có sứ giả từ đế đô đến, lại nói chính mình đi tiếp ý chỉ của quốc vương, tuy rằng Vương Duy cũng không biết mình cùng quốc vương có cái gì quan hệ, bất quá nếu là quốc vương tự mình tìm đến đây, mình vô luận thế nào cũng phải cấp cho ngài chút mặt mũi.
Ý chỉ của quốc vương làm Vương Duy chấn động.
Công dân Khải Ân, bởi vì cống hiến to lớn cho đất nước,được quốc vương khen ngợi, yêu cầu Khải Ân lập tức đến thủ đô Ngả Tát Khắc thành lĩnh thưởng.
Vương Duy nở nụ cười, quả nhiên đại khái giống như mình dự đoán, chỉ là thật không ngờ tiểu cô nương kia lại có liên quan đến hoàng thất. Vì thế hắn cũng không phản đối gì, lãnh chỉ tạ ơn. ( híc phản đối bằng niềm tin)
Đối với chuyện này, hiển nhiên Phi Nhĩ Nam Đa đã biết, hắn ngay từ đầu đã đứng ở chỗ này chính vì chờ ý chỉ, đối với chuyện này Vương Duy thật sự cảm kích, dù chỉ là một chuyện đơn giản, nhưng những kị sĩ còn tuân theo tinh thần kị sĩ thật sự là không nhiều lắm.
Ban đầu xuất phát chỉ có hai người, Vương Duy cùng Phí Nhĩ Nam Đa, nhưng lần này lại thêm một người.
Lộ Na.
Tiểu nha đầu này vô luận thế nào cũng đòi đi theo Vương Duy, tiểu nha đầu lớn lên trong nhà thế gia, làm chuyện gì cũng đều khăng khăng không đổi, làm Vương Duy dở khóc dở cười. Nhưng là Vương Duy không có lý do gì từ chối.
Nói trình độ Lộ Na không đủ?
Cái này không có khả năng,Lộ Na là linh hồn hành giả, cùng khế ước cộng sinh với thiên giới sinh vật, đồng thời có nhân loại lực lượng cũng khế ước với sinh vật lực lượng,đơn thuần chỉ là cận chiến kịch liệt kĩ xảo tuy không đủ, nhưng nếu thật sự chiến đấu, Vương Duy không nhất định có thể thắng được huy hoàng đấu khí cùng với lực lượng cơ thể phi nhân loại của Lộ Na, phải biết rằng, Lộ Na chính là có thể thiêu đốt đấu khí đem lực lượng cùng tốc độ tăng lên gấp đôi.
Mà quan trọng nhất , trời sinh là linh hồn hành giả, Lộ Na có thể đem chính mình tiến hành hư hóa, nhận được gấp hai lần pháp thuật công kích đổi lại không thể chịu được bất cứ công kích vật lý nào!
Bất luận pháp thuật gì Vương Duy cũng căn bản không phải đối thủ!
Hơn nữa Phí Nhĩ Nam Đa cũng không phản đối gì, cho nên Vương Duy cũng không ý kiến gì cả.
"Lão gia, cứ để bọn họ đi như vậy sẽ không có vấn đề gì chứ ?"
Nhìn mấy người rời khỏi đại môn,vị lão bộc bên cạnh Phí Nhĩ Nam Đa đại công hỏi.
"Một hơi có thể gọi về hai ngàn hạt tử, quốc vương sẽ không bỏ qua nhân tài này, thế cân bằng giữa các quốc gia sẽ bị phá vỡ, mà nam tử này chính là ngòi nổ. "
Phí Nhĩ Nam Đa đại công thản nhiên nói.
" Vậy còn Lộ Na tiểu thư? "
"Lộ Na không giống với chúng ta, một tâm hồn thuần khiết có thể hấp dẫn nhân tài như hắn, cái này cũng bởi vì nó thích như thế không phải ý của ta. "
Đại công mỉm cười với lão giả.
" Ngài cứ nói đùa, lão gia ngài cùng ta linh hồn tương thông, mà linh hồn ngài cũng cao quý tinh thuần, nếu không chúng ta bộ tộc sư tử huy hoàng cũng không có khả năng duy trì loại quan hệ khế ước với gia tộc ngài nhiều thế hệ như vậy. "
Lão giả khiêm tốn nói. Nguyên lai, vị lão giả này lại là huy hoàng sư tử biến thành! Một sinh vật khế ước hóa nhân hình! Ít nhất phải thực lực bát giai mới có thể!
" Nhưng những suy nghĩ của ta đã sớm bị thế giới này lấm bẩn. "
Đại công nói.
" Nàng đã mười tám tuổi, tuy rằng không thể kế thừa danh hào của Phí Nhĩ Nam Đa ngươi, nhưng nàng vẫn như cũ là thành viên duy nhất đáng kiêu ngạo của bộ tộc sư tử chúng ta, ta hi vọng nàng có được hạnh phúc, làm việc theo ý nàng, nghĩ những gì nàng muốn, đây là điều hi vọng duy nhất của ta, thanh niên Khải Ân này không tồi, tuy rằng thoạt nhìn có chút thô lỗ, nhưng là cũng đủ chu đáo. Nếu Lộ Na thích hắn, ta tất nhiên không phản đối. "
Đại công thở dài một hơi, quay vào trong phòng.
Truyền tống trận bên trong Sư Tử thành, đó là một ma pháp trận đơn hướng, mỗi lần nhiều nhất truyền tống năm người, đây là phương pháp đi từ thành Sư Tử đến Ngả Tát Khắc thành dễ dàng nhất, cũng là phương thức nhanh nhất. Bất quá loại ma pháp trận này rất xa xỉ, hơn nữa phải có giấy phép. Nếu không phải trước tiên đã thông báo, đến gần nơi này cũng là phạm pháp.
Hôm nay, Lộ Na thật sự làm cho Vương Duy hai mắt sáng ngời, Bởi vì nàng mặc một bộ áo giáp bó sát bằng da hải ma quái, mà loại giáp này thật sự rất gợi cảm.
Hải ma quái là một loại sinh vật kì dị sinh trưởng ở hải dương, toàn thân bẹt, chỉ dày khoảng một cm, mà thân hình to khoảng mười mét vuông, da của loại sinh vật này có khả năng kháng ma pháp, giảm được ba mươi phần trăm tổn thương do ma pháp mang lại. Sinh vật này số lượng rất ít, càng không cần phải nói đến việc bắt được một con hải ma quái trưởng thành chỉ có thể đủ làm thành một bộ áo giáp .
Một ít thợ thủ công đem sinh vật này khi còn sống làm thành hình dạng quần áo, khâu miệng vết cắt lại để khoảng thời gian hai ngày, vết cắt sẽ biến mất không lưu lại chút dấu vết, biến thành một kiện y phục không có đường may.
Tiếp đo ngâm kiện y phục này trong một dung dịch đặc biệt, nội tạng bên trong bị hòa tan, chỉ để lại một tầng da mỏng manh, loại da này giống như cao su rất co dãn, lại thông thoáng, hơn nữa rất xuất sắc ở phương diện kháng ma pháp, đích thật là loại tài liệu hoàn mĩ chế tạo nội giáp.
Lộ Na không thích mặc hộ giáp nặng nề, nàng thích cận chiến cho tới bây giờ nàng đều thích mặc loại này, cho nên hôm nay nàng mặc hải ma bì giáp xem như ngoại giáp.
Trước kia nàng thường mặc loại quần áo rộng thùng thình, Vương Duy cũng không nhìn đến, nhưng hôm nay mặc vào loại trang phục bó sát này, Vương Duy lập tức phát hiện trước nay mình vẫn xem thường cô bé này. Tuy thoạt nhìn còn nhỏ tuổi ,nhưng dáng người lại phát dục đầy đủ, bộ ngực no tròn tuy không thật lớn, vừa vặn tôn lên vẻ đẹp thân thể nàng, eo thon nhỏ nhắn, làm người ta không chút nghi ngờ sự co dãn kinh người của nó. Trường kì tu luyện làm cho da dẻ nàng săn chắc không chút tì vết, đường cong thướt tha làm cho Vương Duy vốn từ thế giới hiện đại, gặp qua vô số mĩ nữ cũng không thể không tán thưởng nhất phương khí hậu dưỡng dục nhất phương nhân.(1)
Nhìn đến ánh mắt Vương Duy có chút kinh diễm cùng tán thưởng, lại thấy tầm mắt dừng ngay trên ngực chính mình, Lộ Na trong lòng vô cùng đắc ý, đồng thời cũng có chút hơi hơi thẹn thùng. Bộ quần áo này chính là quà sinh nhật của phụ thân tặng nàng. Cái này giá trị mấy trăm kim tệ, hải ma bì giáp có thể tôn lên dáng người, một dải màu xanh nước biển được thiết kế dọc từ cổ áo đến gan bàn chân, phần eo có thêm một chiếc đai cũng làm bằng hải ma bì để ổn định quần áo. Khi mặc y phục đai lưng chia rõ hai phần cơ thể trên dưới, y phục kéo từ cổ đến dưới chân không chút khe hở, vô cùng co dãn, chất liệu như vậy không chút nghi ngờ sẽ làm bộc lộ hết cơ thể người mặc .
Bất quá khi được nam nhân kia ngắm nhìn, Lộ Na lại cảm thấy trong lòng ngọt ngào. Nàng biết Vương Duy không phải là người thích đem suy nghĩ để trong lòng, hắn luôn biểu đạt ra mặt suy nghĩ của chính mình. Như hiện tại, Vương Duy trên đường đều nhìn chăm chăm vào người Lộ Na, bị nhìn như vậy Lộ Na chẳng những không chút khó chịu, ngược lại còn cảm thấy Vương Duy đáng mặt nam nhân. Nhìn thì cứ nhìn, sao phải lén lút?
Khi còn ở Sư Tử bảo, hơn một tháng tiếp xúc làm song phương hiểu biết lẫn nhau, cùng nhau trao đổi. Đôi khi hoa lửa tình yêu chính là tới bất ngờ như vậy. Bởi thế mà, một nữ hài thuần khiết đã mở rộng tấm lòng.
Hạnh phúc là nhờ chính mình dành lấy, nàng thích hắn sẽ nói thích, chán ghét nàng nói chán ghét, nàng là người dám yêu dám hận.
Trong lòng Vương Duy, nữ hài này tuổi hơi nhỏ, nhưng nàng lại thiện lương, xinh đẹp, tri thức uyên bác, còn có thể nấu ăn ngon. Quả thực là người tốt nhất làm một hiền thê lương mẫu.
(1) Khí hậu địa phương nào tạo nên vẻ đẹp con người nơi ấy.
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
CUỐN 1: TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG
CHƯƠNG 18: ĐẾ ĐÔ, KIM CHÚC NGUYÊN TỐ CÙNG GIÁO DƯỠNG
NGƯỜI DỊCH: MAI KIẾM PHONG
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
Cho nên, mặc dù hai người chưa nói,nhưng trong lòng đều rõ ràng cảm nhận được tỉnh cảm của đối phương.
Truyền tống trận khiến mọi người trong nháy mắt đến Ngả Tát Khắc thành, địa điểm truyền tống đến là một đại sảnh ở ngoại thành, có trọng binh canh gác, việc này là vì đề phòng chiến tranh, cùng với trục trặc trong thiết kế.
Đi theo đoàn sứ giả, đoàn người ngồi xe ngựa đi đến hoàng cung dịch quán.
"Thỉnh nghỉ ngơi trong này một đêm, sáng mai quốc vương sẽ triệu kiến các vị."
Sứ giả cư xử rất đúng mực, thái độ ôn hòa, không mặn không nhạt.
May mắn Vương Duy cũng không phải không có việc gì làm,hắn còn muốn tìm cái lão bất tử trong lời của lão thợ rèn La Y kia. Bây giờ thời gian rất quý giá Vương Duy không thể lãng phí, hắn rất nhanh đến được chỗ hắn muốn, ma khí học viện Ngả Tát Khắc thành, một trong những học viện lớn nhất trên đại lục.
" Lão La Y đã nói là Phất Lạc Y Đức, nếu không có gì trùng hợp, hẳn là phó viện trưởng học viện, đại luyện kim sư, Phất Lạc Y Đức. "
Phí Nhĩ Nam Đa mang theo Lộ Na đang đứng cạnh Vương Duy nói.
Hoàng gia học viện không hổ là học viện số một cho giới quý tộc, bên trong phong cách kiến trúc hết sức xa hoa, diện tích khổng lồ, những học viện được coi là xa hoa mà Vương Duy biết, so với nơi này quả thực chỉ là thứ rác rưởi.
Tùy tiện hỏi thăm một đệ tử, Vương Duy nhanh chóng tìm được vị trí nơi ở của Phó Viện trưởng.
Một cái sơn động.
Vừa đến gần sơn động Vương Duy cảm thấy mặt đất mạnh mẽ chấn động một thoáng, ba người nhanh nhẹn tránh xa vị trí cửa, ngay sau đó một trận nổ mạnh đem cửa động cứng rắn nổ tung, khói bụi cuồn cuộn. Một lão giả râu tóc bạc trắng cả người bao phủ trong hộ thuẫn hùng hùng hổ hổ đi ra.
"Lão Ải Tử lăn ra đây cho ta! "
Lão giả dùng ánh mắt khiến kẻ khác sợ hãi quét về phía ba người.
"Tiểu sư tử, còn có tiểu mẫu sư tử ?"
Lời nói của lão giả không khiến cho hai huynh muội Lộ Na bất mãn, ngược lại, họ cung kính cúi người hành lễ vãn bối với lão giả.
Lão giả chuyển tầm mắt lên Vương Duy, cái nhẫn trên tay Vương Duy khiến lão giả chú ý.
"Nói như vậy ngươi là kẻ uống chén rượu kia? "
Lão giả nhìn Vương Duy từ đầu đến chân, khiến da đầu Vương Duy tê dại.
" Tốt lắm, hai ngàn một trăm bảy mươi lăm Tát Khắc hạt tử."
Không đợi Vương Duy trả lời, lão giả đầu tiên tuôn ra con bài chưa lật của Vương Duy.
"Theo ta vào đây. Chén rượu kia xem ra là chuẩn bị cho ngươi, quả nhiên cũng chỉ có kẻ tài giỏi như vậy mới chịu đựng được chén rượu mãnh liệt như vậy."
Lão nhân thở dài một hơi, xoay người đi vào trong động.
Trong sơn động khắp nơi đều có dấu vết nổ mạnh, một ít phong nguyên tố kỳ quái đang đem mùi thuốc hóa học nồng nặc trong động thổi ra ngoài. Một số thủy nguyên tố đang cọ rửa nhưng chỗ có vết nổ mạnh trên tường và mặt đất.
" Hoan nghênh các ngươi đến phòng thí nghiệm của ta, hài tử, ta chính là chủ nhân phòng thí nghiệm này, tứ cấp thuật sĩ, lục cấp ma dược sư, lục cấp nguyên tố pháp sư, thất cấp luyện kim thuật sư, Phất Lạc Y Đức, trước mắt các ngươi chính là người thông minh duy nhất của hoàng gia học viện. ''
Khúc dạo đầu của lão giả thật không gì sánh được.
" Ngài khỏe, lão tiên sinh, ta chính là người đã uống chén rượu kia, không có cấp bậc chiến sĩ,chủ nhân hai ngàn một trăm bảy mươi lăm hạt tử, ngàn dặm xa xôi tới xem ngài cho nổ phòng thí nghiệm ,là một người tốt."
Vương Duy dựa theo cách nói chuyện của lão giả tự giới thiệu.
" Ân , hảo tiểu tử! Có cá tính! Được rồi, hai tiểu bối này ta đã biết, vậy chúng ta vào vấn đề chính đi."
Lão giả dẫn Vương Duy vào một căn phòng nhỏ, tuy rằng là sơn động, nhưng không biết lão sử dụng thủ đoạn gì xử lý vách tường làm chúng vô cùng nhẵn bóng.
"Nghe đây, ta cùng với lão Ải tử đánh cuộc, kết quả ta thua trận, cho nên dựa theo đánh cuộc, hắn có thể tùy tiện lấy một vật mà ta chế tạo ra trong phòng này đem đi, hơn nữa bạo phong chi chùy hắn cũng có thể lấy đi, bất quá mấy hôm trước hắn nói, hắn đã tặng bạo phong chi chùy cho ngươi, vậy thì, bây giờ ngươi có thể lấy ở đây đi hai đồ vật, hai đồ vật không giống nhau."
"Ngài nói chuyện đó cũng không có vấn đề gì, ta chỉ kì quái, sao ngài lại biết rõ số lượng hạt tử của ta."
Vương Duy rất kì quái với chuyện này, chẳng lẽ ngươi liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra.
" Đương nhiên cái lão ải tử nghiện rượu kia nói cho ta biết, hắn thấy tiểu tử ngươi tự đại cùng đoàn dong binh chiến đấu, liền đứng đếm! "
Phất Lạc Y Đức nói rất tự nhiên.
'' Như vậy bây giờ ta cần làm gì đây ?"
Vương Duy rất vui với việc được tặng quà, nhưng việc đánh cuộc đó cũng là hợp lý hợp tình.
" Rất đơn giản !"
Lão giả đưa bọn họ vào trong một căn phòng kì quái. Nơi đó có đủ loại nguyên tố sinh vật thoạt nhìn không có gì khác với sinh vật tự nhiên.
Tỷ như lúc vừa đến nhìn thấy thủy nguyên tố, phong nguyên tố, còn hỏa nguyên tố.
" Ở nơi này tùy tiện ký khế ước với một sinh vật, đây đều là sinh vật do ta tạo ra, cho nên cùng chúng kí khế ước cũng không cần có quy tắc gì, đương nhiên, ngươi cũng thấy đấy ,mấy sinh vật này mặc dù có chút bổn sự bình thường khác nhau, nhưng nếu dùng để đánh nhau khẳng định là không có tiền đồ."
Lão giả chỉ vào trong phòng có những nguyên tố sinh vật hình thù kỳ quái nói.
Vương Duy mồ hôi lạnh đầy đầu. Hắn xem ra, mấy thứ sinh vật trong phòng này đều ngoài dự đoán của mọi người, đại đa số đều thiếu thẩm mĩ, cho dù rộng lượng như Vương Duy cũng khó chấp nhận, càng không nói đến vẻ chán ghét của Lộ Na.
Cho nên Vương Duy cuối cùng cũng theo đề nghị của Lộ Na, chọn sinh vật kì quái trong góc tường.
Một quả cầu kim chúc toàn thân màu đen.
" Nga, đồ vật này."
Lão giả rơi vào trầm tư.
" Kì thật sinh vật này ta cũng không nhớ ta thế nào lại chế tạo được ra, tuy rằng đây là một trong những tác phẩm ta đắc ý nhất, bất quá bởi thời gian đã quá lâu, có lẽ ngày xưa lão sư của ta chỉ đạo ta hoàn thành. Nó là một loại kim chúc nguyên tố sinh vật, toàn thân nó đều là kim chúc, có thể hấp thu kim chúc vào cơ thể để hợp thành tài liệu cấu thành thân thể chính nó, thậm chí ngay cả một số kim chúc được xưng là không thể luyện chế nó đều có thể cắn nuốt. Nó có thể bất động, thậm chí ngươi có thể bắt nó biến thành một khối kim chúc bình thường. "
Nghe Phất Lạc Y Đức giải thích, Vương Duy rút cuộc cũng tìm ra được chút gì đó thích thú từ thứ đồ hắn vừa chọn.
Dựa theo đúng trình tự,Vương Duy dùng một cây kim châm vào ngón tay mình, hiện tại hắn không hề nghĩ sẽ làm chuyện ngu xuẩn như đập đầu vào đá tảng.
Một giọt giọt máu đổ thẫm nhỏ vào kim chúc viên cầu đang bất động trong nháy mắt, một cái kí hiệu kì lạ lại xuất hiện, cũng không có thay đổi gì lớn, chỉ có kim chúc viên cầu kia lớn thêm một chút. Đồng thời có cảm giác một liên hệ tinh thần kì quái được thiết lập.
Đó là một loại cảm giác huyết nhục tương liên như chính tay chân mình vậy, cũng làm cho Vương Duy biết thứ này có tác dụng gì!
Nó có thể cắn nuốt kim chúc thông qua cắn nuốt làm cho mình lớn lên, cứ theo lý thuyết, thứ này có thể ăn vô hạn, chỉ cần ăn nó liền sinh trưởng!
Nó còn có thể không hạn chế phân tách, thông qua phân tách rồi phục chế có thể tạo một lỗ trống để tách linh hồn khỏi thân thể, cái lỗ này gọi là lỗ trống linh hồn, nói đúng ra nó là loại sinh vật có linh hồn nhưng chỉ có một tia ý thức, chỉ cần mệnh lệnh, là nó sẽ thực hiện. Là loại máy móc điển hình không có một hệ thống tự hoạt động nhuần nhuyễn linh hoạt!
Tách linh hồn ra khỏi thân thể, nhưng vẫn có thể cảm giác được lẫn nhau.
Vương duy không chế, kim chúc cầu biến dài ra lăn qua lăn lại trên mặt đất, hoặc biến ra bàn tay, ném cho nó một khối kim chúc nó liền ăn rồi lớn thêm một chút .
" Thật đáng yêu a! "
Ở một bên Lộ Na chạy ra ôm kim cầu trên mặt đất lên.
" A-- người nó thật mềm mại, còn rất ấm!
Lộ Na nhẹ nhàng dùng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình cọ cọ vào kim cầu, kim chúc cầu như cảm giác được thiện ý của Lộ Na, cũng vô cùng thân thiết cọ qua cọ lại mặt Lộ Na, đồng thời phát ra một loại âm thanh kim chúc vô cùng thân thiết.
"Lão nhân gia kia thật là một người tốt"
Vừa ra khỏi sơn động Vương Duy đột nhiên nói.
" Cái gì?"
Phí Nhĩ Nam Đa nghe không hiểu gì.
" Ý của ta là có thể ở thời điểm không có mặt người kia vẫn tuân thủ quy định đánh cuộc, lão nhân thật là một người tốt, chính là tấm gương cho người trẻ tuổi chúng ta a."
Vương Duy lấy ra phong bạo chi chùy, xem xét một phen Vương Duy trông nó giống như một cái thiết côn, đầu chùy nhỏ hơn bình thường trông như hình chai bia đúng là một vũ khí kì quái. Lộ Na trên vai là một kim chúc cầu đen bóng, được mệnh danh là cương đạn kim chúc nguyên tố sinh vật.
Một bộ quần áo bình thường, tay vác chiến chùy, khuôn mặt coi như là một nam tử anh tuấn, một người trông có vẻ cẩn thật tỉ mỉ, trên người đeo một cái gia huy kỵ sĩ hình sư tử, người còn lại là một cô gái trên vai có một con mèo nhỏ kim chúc nguyên tố đang làm nũng, áo giáp bó sát màu xanh nước biển, trên đầu có hai cái tai sư tử.
Tổ hợp ba người kì quái làm không ít học viên đệ tử phải dừng chân ghé mắt .
" Ta thấy sao lại quen mắt như vậy. Thật thất lễ đây không phải là kẻ đến từ nông thôn Lĩnh Nam chuyên ăn bám lão ba cùng thú nhân muội muội sao?"
Quý tộc tranh đấu vĩnh viễn xảy ra mọi thời khắc, trong một vương quốc, quý tộc chia làm mấy phe phái. Quý tộc như Phí Nhĩ Nam Đa đều được hưởng thụ giáo dục rất tốt, lịch sự, tự nhiên cũng không đi học không nghề nghiệp, chỉ là tên khốn kia mượn cớ châm biếm.
Trên đời lại tồn tại kẻ như vậy.
Quận Lĩnh Nam là hành tỉnh sản xuất nông sản lớn nhất cả nước, cho nên một ít người sinh hoạt tại đế đô khi nói đến, đều gọi những người đó thuần túy là nông dân.
Mà thú nhân, trên thế giới này không phải nói nhân loại có những đặc thù của dã thú, mà nói ở miền tây hoang dã cằn cỗi loại sinh vật có làn da xanh biếc, miệng đầy răng nhọn.
Như Lộ Na có khế ước sinh vật đặc thù, chỉ có số ít quý tộc được dị vị diện sinh vật cả đời phù hộ cho gia tộc họ mới có thể. Cho nên cái vinh quang gia tộc này luôn luôn trong vòng trăm năm mới xuất hiện một lần linh hồn hành giả có thể làm thú nhân, vậy mà hắn lấy cái đó để vũ nhục bọn họ, tự nâng cao bản thân.
"Bì Ái Nhĩ! Ngươi chẳng qua là một tên dựa vào liếm mông nữ nhân mới được làm cái chức vị chó má chỉ là một tên tiểu bạch kiểm mà thôi! Đừng có đem chính mình ra mà khoe khoang!"
Lộ Na giận dữ không chịu nổi, nhưng bị ca ca giữ chặt.
" Bọn họ thiếu giáo dục, chúng ta khác chúng."
Phí Nhĩ Nam Đa thản nhiên nói, đối với hắn, chính mình đến một con kiến cũng không chịu được thì mình cũng chẳng khác gì con kiến, hắn không lãng phí khí lực, người sẽ không cũng với con kiến so đo.
" Con điếm thối tha! Ta hôm nay tại đây liền đánh cho các ngươi tàn phế, tin tưởng cha của các ngươi cũng không dám ở nơi này làm ra cái gì. "
Bì Ái Nhĩ phận nộ lấy ra pháp trượng của mình,một dải hào quang màu đỏ hoa mĩ chiếu sáng khuôn mặt vài người xung quanh.
Bất quá, nơi này không phải ai cũng hàm dưỡng tốt.
Phanh!
Một viên gạch đập trúng đầu Bì Ai Nhĩ làm hắn ngã thẳng cẳng.
Tất cả mọi người ngây dại, nhưng Vương Duy thì không, bởi vì gạch chính từ tay hắn mà ra. Người chân chính có thực lực không để ý đến cái loại này, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, mà người có chân chính thực lực cũng không cùng với bọn phế vật ở chung một chỗ.
Vương Duy bước lên hai bước, đi đến chỗ đám người còn đang ngây người trước mặt.
" Lão tử có bảy chứng nhận học vị, lão tử có giáo dục, lão tử là người tốt."
Vương Duy vẻ mặt tươi cười nói, sau đó hắn chống chiến chùy trên mặt đất, điên cuồng dẫm đạp Bì Ai Nhĩ trên mặt đất.
"Cho ngươi biết một câu tục ngữ."
Vương Duy nói với Bì Ái Nhĩ đã sùi bọt mép trên mắt đất.
" Chớ thấy người không nói gì mà dồn ép .”
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
CUỐN 1: TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG
CHƯƠNG 19: NHÀ NGHÈO, NGƯỜI XẤU, HỘ KHẨU NÔNG THÔN.
NGƯỜI DỊCH: MAI KIẾM PHONG
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
" Ngươi làm vậy rất lỗ mãng, Bì Ai Nhĩ là con trai của nghị viên Ngả Sâm Bá Cách, tuy rằng chỉ là cái chức nghị viên, nhưng bên trong còn có nhiều quan hệ rắc rối phức tạp đối với ngươi rất bất lợi, ngày mai quốc vương triệu kiến ngươi bọn họ sẽ nhân cơ hội làm khó dễ !"
Trở lại hoàng gia dịch quán, Phí Nhĩ Nam Đa hướng Vương Duy đang lau chùi chiến chùy thong dong nói.
" Đúng vậy, Bì Ái Nhĩ tuy rằng nói thế, nhưng hắn không dám làm như vậy, hơn nữa, chuyện đồn đãi đố kị linh hồn hành giả này, tại đại lục cũng truyền bá rất nhiều, ta đã quen rồi."
Lộ Na bên ngoài nói vậy, chính là trên mặt không che dấu được có chút bất đắc dĩ.
"Nói bậy !"
Vương Duy ném chiến chùy sang một bên.
" Ta chính là như thế ! Nếu thấy một kẻ nói trực tiếp đập vỡ mồm hắn, hai kẻ nói đập cả hai! Đến khi nào không kẻ nào dám nói nữa mới thôi ! Lão tử là người tốt ! Lão tử không phải kẻ dễ bị chịu thiệt thòi ! Ghét cay ghét đắng cái loại kì thị chủng tộc này ! Miêu nhĩ đáng yêu thế này ! Sao lại có thể đặt cùng một chỗ với cái loại nước da xanh lè miệng đầy nước miếng cái lũ quái vật ấy."
Vương Duy ở một bên hung tợn nói, một bên vươn tay ra, nhẹ nhàng xoa đầu Lộ Na, đồng thời ngón tay khéo léo nhéo nhéo chút lông trên tai nàng, Lộ Na khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lan đến cổ, đỏ cả hai tai.
" Đa tạ, Khải Ân tiên sinh, nhưng mà, đây là sư tử nhĩ. "
Phí Nhĩ Nam Đa hảo tâm nhắc nhở.
Ban đêm, Vương Duy đã sớm ngủ, Phí Nhĩ Nam Đa cũng đã minh tưởng.
Lộ Na một mình ngồi trong phòng bên cửa sổ, trong lòng ôm cương đạn, loại kim chúc sinh vật này rất nặng, phỏng chừng cũng chỉ có Lộ Na trời sinh thần lực mới có thể coi nó là sủng vật ôm ấp.
"Hắn là người tốt nhất thế gian."
Lộ Na như tự nói với mình.
" Hắn là người tốt nhất, tuy rằng hắn thỉnh thoảng rất thô lỗ, đôi khi nói chuyện không lịch sự không khôn ngoan, nhưng là, trong mắt ta hắn là người rất tốt."
" Ta thích hắn."
Lộ Na nhìn trăng trên đỉnh đầu, tự nói với mình.
Mà trong một căn phòng khác, Vương Duy đang ngủ say gương mặt dường như có chút đỏ lên.
Ngày hôm sau, Vương Duy dậy sớm từ trên giường vươn vai, rất nhanh tắm giặt sạch sẽ, sau đó thay một thân lễ phục, đây là do Phí Nhĩ Nam Đa đã sớm chuẩn bị cho, ngay cả người luôn thích ngắn gọn là Lộ Na cũng thay một bộ váy đầm mà nàng ghét nhất.
Đi theo một tên người hầu vào thẳng phòng nghị sự của quốc vương, Vương Duy rốt cuộc cũng gặp được quốc vương bệ hạ trong truyền thuyết kia.
" Một gương mặt thoạt nhìn hòa ái, hơn nữa còn là một lão nhân thâm tàng bất lộ ."
Vương Duy đưa ra cái kết luận như vậy.
"Các ái khanh, vị này, hôm nay chúng ta được chứng kiến, dũng sĩ đã cứu quốc gia khỏi nguy nan! Khải Ân! "
Quốc vương đứng dậy, hai tay giơ lên. Toàn trường các đại thần vỗ tay nhiệt liệt. Vương Duy, Phí Nhĩ Nam Đa, Lộ Na đều quỳ một gối, hô to vạn tuế.
"Thật sự là nghi lễ làm cho người ta ghê tởm. "
Trừ phần mộ của cha mẹ mình, cho tới bây giờ Vương Duy cũng chưa quỳ gối trước người khác nhân không ai chú ý đầu gối Vương Duy vẫn cách mặt đất một khe hở nhỏ, không có thật sự quỳ.
" Các vị đã biết, không lâu trước, gián điệp của nước khác trà trộn vào cung hạ độc vào rượu của ta. "
Quốc vương ngồi trên vương vị, vẫn bộ dáng hòa ái dễ gần. Bất quá quốc vương nói đến đó mọi người như ngừng hô hấp, mọi người đều biết sau bộ dáng hòa ái kia, kì thực là bộ mặt của một thiết huyết quốc vương.
" Nữ nhân của ta, Đế Na công chúa, bông hoa của thành Ngả Tát Khắc, nàng cùng thủ vệ Lôi Nhã, hai thuộc hạ của tể tướng, khi ở quận Lĩnh Nam, thành chủ là Phí Nhĩ Nam Đa đại công được sự bảo hộ của sư tử huy hoàng, một đường xâm nhập vào rừng rậm Amazon, muốn tìm kiếm thuốc giải độc hải lạp long tích tinh hạch. Lúc đó trẫm không kịp ngăn cản hành động kích động của bảo bối nữ nhi, may mắn, chư thần bảo hộ, làm cho các nàng gặp vị chiến sĩ vĩ đại này, hắn vô tư cống hiến khỏa long tích tinh hạch vô giá kia, cứu tính mạng trẫm, cứu quốc gia này! "
Tiếng nói quốc vương vừa, một trang vỗ tay như sấm dậy nổ ra. Chẳng qua Vương Duy thấy rõ ràng ở đây chân chính vỗ tay chỉ có vài người, còn lại đều đối phó cho xong. Bất quá Vương Duy không lo lắng, hắn thật đã làm việc này, nếu được thưởng, vậy liền thành thành thật thật chờ người ta đem thưởng cho mình, sau đó phủi mông rời đi, nơi này xảy ra chuyện gì không can hệ đến mình.
Tiếng vỗ tay giảm xuống, một cô gái thướt tha như nước trên mặt không biểu tình gì sau lưng là một nữ hầu từ sau vương tọa đi ra.
" Đế Na công chúa! "
Toàn trường hành lễ.
Vị công chúa này cơ hồ kế thừa toàn bộ dáng vẻ của phụ thân nàng thản nhiên mỉm cười ý bảo mọi người bình thân, sau đó nàng từ trên bậc cao đi xuống, đến trước mặt Vương Duy.
" Khải Ân tiên sinh, ngài hẳn còn nhớ rõ ta. "
Vương Duy lập tức nhìn qua thấy cặp mắt màu lam xanh như hồ thu, sáng như thạch anh vô cùng thuần khiết.
" Đúng vậy, công chúa điện hạ, lúc đó tuy rằng có nghệ nhân mặt nạ bảo hộ tạm thời che mất khuôn mặt, nhưng không che được đôi mắt xinh đẹp như thạch anh của ngài, ta vừa nhìn đã nhận ra ngài. "
Vương Duy không kiêu ngạo không siểm nịnh nhẹ nhàng xoay người, nâng bàn tay nhỏ bé của công chúa, hôn phớt lên trên trên.
Nghệ nhân mặt nạ bảo hộ, là đặc sản của Tinh Linh Tộc, sử dụng giấy bạc bình thường có thêm tinh thiết bí ngân chế tạo ra một loại ma pháp đạo cụ, có thể bắt chước tướng mạo kẻ khác.
" Làm càn! "
Ngay lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên, cắt ngang ý nghĩ cho rằng mình biểu diễn vô cùng xuất sắc của Vương Duy. Một tiểu hồ nam tử bước ra. ( Chắc cũng linh hồn hành giả )
" Xin hỏi Khải Ân tiên sinh là hậu nhân của vị quý tộc nào?"
Người kia đứng trước mặt Vương Duy, ngẩng mặt cao ngạo hỏi. Đương nhiên, hắn không muốn ngẩng cũng không được bởi vì Vương Duy vóc dáng cao hơn hắn.
" Không phải quý tộc, nhà nghèo, người xấu, hộ khẩu nông thôn. "
Vương Duy trả lời, đúng thế, hắn cho dù xuyên việt cũng hộ khẩu nông thôn.
"Nói cách khác, ngươi chỉ là một bình dân? Hôn thủ lễ chỉ có quý tộc cao quý đối với những cô gái xinh đẹp mới có thể sử dụng, ngươi chỉ là một bình dân, như thế nào dám để thân thể nhơ bẩn của ngươi làm vấy bẩn sự cao quý của Đế Na công chúa, bông hoa thuần khiết của thành Ngả Tát Khắc."
Tên hồ tử kia hung dữ nói.
" À, nguyên lại là vậy."
Vương Duy suy nghĩ một chút, sau đó hắn buông tay vẫn đang nắm ngọc thủ của Đế Na ra.
" Được rồi, ta thật có lỗi. Bất quá, liên quan gì đến ngươi mà đánh rắm?"
Vương Duy cười tủm tỉm hỏi.
Toàn trường khiếp sợ.
Phí Nhĩ Nam Đa cùng Lộ Na càng khiếp sợ hơn. Bọn họ biết Vương Duy lớn gan, thế nhưng gan có lớn đến đâu cũng không dám đứng trước quốc vương trực tiếp mắng chửi kẻ khác, có lẽ gan có vấn đề, đây hoàn toàn là gan bị hỏng!
"Ngươi! Ngươi ! ! !"
Tiểu hồ tử ngây người cả nửa ngày, nhưng cũng chưa nghĩ được cái gì .
"Người này chỉ khế ước với Tát Khắc hạt tử phế vật ! Ta muốn cùng ngươi quyết đấu ! "
Người này còn chưa nghĩ xong , một giọng nói đã chen vào.
Vương Duy quay lại, hóa ra là người quen.
Là kẻ hôm qua Vương Duy đập cho bò ra trên mặt đất, kẻ đáng thương bị giẫm đạp.
" Các ngươi rốt cuộc xảy ra chuyện gì !"
Quốc vương có vẻ không giận gì, vẫn hòa ái dễ gần. Chỉ có những thần tử ở đây mới biết được, vị hòa ái quốc vương này một khi nổi giận lên, khủng bố đến đâu.
" Khởi bẩm bệ hạ, tên bình dân này ngày hôm qua vô cớ ở hoàng gia học viện đánh lén khuyển tử, làm cho khuyển tử của vi thần bị thương, lại bôi nhọ uy nghiêm của bệ hạ, vừa nhìn đến đã biết vị Khải Ân này không biết lễ nghĩa dám ở trong phòng nghị sự hoàng gia nói ẩu nói tả, lúc này mới không nhịn được phẫn nộ. Mong bệ hạ thành toàn. “
Nguyên lai là cha của tên ngu ngốc kia, Ngả Sâm Bá nghị viên.
Ngả Tát Khắc đế quốc từ quốc vương,đại thần, quan viên thảo luận quốc sự, quốc vương cao cao ở vương tọa ở phía trên, sau đó các đại thần ngồi ở xung quanh, bên ngoài là các nhóm nghị viên .
Hôm nay nhìn thấy, chính thị là nghị sự hàng ngày, cho nên nơi này đầy đủ trung tâm đầu não của quốc gia.
Nếu một viên hỏa tiễn bay vào đây, quốc gia này chắc chắn tê liệt.
Vương Duy tá ác nghĩ.
" Nga, thì ra là hiểu lầm của vãn bối, vậy mặc kệ bọn họ thôi. Ha ha. "
Quốc vương vẫn là vẫn duy trì cái loại trạng thái hòa ái, đúng là vô cùng không tầm thường, mỗi người đều nghiền ngẫm lời nói của vị quốc vương nhìn như hòa ái này, kì thực tâm tư khó dò của quốc vương là cái gì.
"Quyết đấu !? "
Vương Duy nhìn tên kêu gào kia, tựa như nhìn một kẻ ngu ngốc.
" Đúng vậy, thời gian địa điểm ngươi chọn! "
Bì Ai Nhĩ kiêu ngạo nói.
Phanh!
Một viên ngói ngang trời bay qua, trực tiếp đập trúng đầu Bì Ai Nhĩ, nhất thời huyết bay tung tóe, Bì Ái Nhĩ ngã trên mặt đất, chết ngất tại chỗ.
"Ta thắng. "
Vương Duy nói.
"Ngươi ! Ngươi không biết xấu hổ đánh lén ! "
Phụ thân Bì Ái Nhĩ tức giận cả người run rẩy, tiểu tử này rốt cuộc là ai? Tiến vào hoàng cung phòng nghị sự không được mang vũ khí, vậy mà người kia bên người mang theo một viên ngói! Trời mới biết hắn giấu tấm ngói ở nơi nào !
" Khuyển tử của ngài nói, thời gian địa điểm ta chọn, cho nên ta chọn, mà ta cũng đã thắng, cho tới bây giờ chưa thấy qua kẻ nào ngu ngốc đến thế, để cho kẻ khác tùy tiện chọn thời gian địa điểm, không phải là tìm chết sao ."
Vương Duy tự nhiên nói.
"Ngươi! Tên nông phu ! Ngươi không có giáo dục tên tạp chủng! Ngươi....."
Cốp!
Lại một tấm ngói bay ra, trực tiếp đem tên gia hỏa đang chửi rủa đập ngất.
" Cm ngươi mới là tạp chủng! Cả nhà các ngươi đều là tạp chủng !"
Vương Duy sắc mặt dữ tợn nói.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
CUỐN 1: TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG
CHƯƠNG 20: LÃNH ĐỊA, BỘ NGỰC LỘ NA.
NGƯỜI DỊCH: MAI KIẾM PHONG
NGUỒN : TU CHÂN GIỚI (TUCHANGIOI.COM)
Vương Duy vô cùng kính yêu mẫu thân mình, kẻ từ nhỏ đã mất đi phụ thân như hắn, hắn biết rõ mẫu thân mình vất vả thế nào để nuôi hắn lớn lên, hắn không cho phép bất luận kẻ nào,dùng bất cứ phương thức gì vũ nhục mẫu thân mình !
Vương Duy chuẩn bị tiến lên, kết quả bị Phí Nhĩ Nam Đa giữ chặt.
Quốc vương trên mặt ý cười càng đậm.
" Người trẻ tuổi thật dễ kích động a. "
Âm thanh quốc vương vang lên từ vương tọa phía trên, tuy rằng không lớn, nhưng lại làm mọi người ở đây tỉnh táo lại.
" Khải Ân, bởi vì ngươi cứu trẫm một mạng, cho nên trẫm vốn quyết định ban thưởng cho ngươi phong hào nam tước, hơn nữa tìm một vùng lãnh địa phì nhiêu thuộc Lĩnh Nam quận thưởng cho ngươi làm đất phong thần."
" Tuyệt đối không thể! Bệ hạ !"
Quốc vương lời còn chưa dứt, cơ hồ tất cả đại thần đều lớn tiếng khuyên can. Quốc vương khoát tay ý bảo mọi người an tâm chớ nóng vội.
" Bất quá hiện tại xem ra, nơi đó không gian quá nhỏ bé không thích hợp với ngươi. "
Quốc vương trên mặt mỉm cười không đổi, nhưng ngữ khí lại có chút biến hóa.
" Cho nên, trẫm quyết định, tìm một mảnh đất càng thích hợp hơn thưởng cho ngươi "
Quốc vương quay sang lão giả bên cạnh, lão giả đang không có động tác gì bỗng nhiên duỗi thủ, một bộ bản đồ hoàn chỉnh của quốc gia xuất hiện trước mặt mọi người.
" Hôi Long Bảo. "
Quốc vương chỉ vào Hôi Long sơn mạch trên bản đồ nói.
Toàn trường an tĩnh lại, thậm chí người vừa được cứu tỉnh là Bì Ái Nhĩ và phụ thân hắn đều có chút suy tư, nhưng cuối cùng lại lộ ra nụ cười, một số người còn dùng ánh mắt tràn ngập vui sướng khi người khác gặp họa để nhìn Vương Duy.
" Mặt khác, ta còn thưởng cho ngươi, một cơ hội thề nguyện trung thành với công chúa. "
Quốc vương nói lời này Vương Duy không hiểu, một cái cơ hội nguyện trung thành với người khác có gì mà phần thưởng ?
Vương Duy không hiểu, không có nghĩa là người khác không hiểu, một cơ hội thề nguyện trung thành với công chúa, đại biểu cơ hội Vương Duy thề nguyện trung thành với hoàng thất ! Đối với người trẻ tuổi như Vương Duy mà nói, cơ hội này có thể bớt đi hai mươi năm phấn đấu. Nhất là những người đã chịu qua giáo dục chính thống của quý tộc cùng kỵ sĩ như Phí Nhĩ Nam Đa thì cơ hội như vậy thật khó có được.
" Tạ ơn bệ hạ !"
Bên cạnh Phí Nhĩ Nam Đa quỳ xuống, Vương Duy lại không thể không một lần nữa làm bộ quỳ xuống đa tạ bệ hạ ' ưu ái '.
" Cái xã hội này thật sự không tồi, nắm tay nguyên lại so với pháp luật mạnh hơn nhiều. "
Đã đoán ra gì đó, Vương Duy bất động thanh sắc làm theo động tác của Phí Nhĩ Nam Đa, nhưng trong lòng thầm mắng quốc vương cáo già.
"Ngài Khải Ân nam tước ."
Trong lòng đang nguyền rủa lão hỗn đản quốc vương Vương Duy đột nhiên nghe được tiếng công chúa nói với mình.
" Vâng, công chúa điện hạ. "
Vương Duy lập tức dùng đôi mắt thuần khiết nhìn công chúa.
" Hôi Long bảo phi thường nguy hiểm, cho nên, sau khi ngài trở về nhờ Phí Nhĩ Nam Đa gia tộc một chút, ta sẽ cầu phụ vương đổi một chỗ khác cho ngài được không? "
Công chúa thiện lương cỡ nào a !
Nhìn ánh mắt trong suốt như pha lê của công chúa, Vương Duy cảm nhận được thành ý trong đó.
"Ta sẽ chiếu cố tốt cho mình, công chúa điện ha, thỉnh không cần lo lắng. "
Vương Duy thản nhiên nói ,cho dù thế nào hắn cũng không cầu một nữ nhân.
Một lúc sau khi hội nghị tan, thỉnh cầu của công chúa bị uyển chuyển cự tuyệt, quốc vương cùng vị hắc bào lão giả cùng nhau ở lại trong thư phòng, bố trí kết giới cách li âm thanh.
"Tất cả các điều kiện, Khải Ân là người thích hợp nhất, nhưng lại thiếu nhất một cái. "
Quốc vương ngồi uể oải trên ghế, trong mắt đã không còn cảm giác ôn hòa bình tĩnh, ngược lại, tràn ngập mỏi mệt.
"Đế Na không phải cần một người để giả, nàng cần một cuộc sống hạnh phúc, ngài cũng biết, nàng thiên phú trên lĩnh vực chính trị thậm chí ngay cả ta cũng thấy không bằng........, nhưng nàng lại không thích cuộc sống như vậy. "
Lão giả nói, thanh âm bên trong còn chứa một tia kim chúc hơi thở.
"Đặc Ba Tát, ngươi theo ta kí khế ước đã 50 năm, khi ta vừa sinh ra ngươi đã bảo hộ ta. "
Quốc vương tay nâng một ly rượu.
"Ta tất cả mọi việc không giấu ngươi, ngươi hẳn cũng biết, khi ta không đề cấp đến sự tức giận của cha con tên nghị viên, còn tể tướng. Bọn họ đều không đem thái độ gì biểu hiện trên mặt. Chúng ta cần quốc gia phát triển, không thể phát sinh nổi loạn, bọn họ không ngờ, Đế Na cũng hiểu được. Đế Na sẽ là một nữ vương tốt, nhưng nàng không có ai ủng hộ, ta cần một cây đao, một cây đao quét sạch phản loạn. "
" Mà ta chắc chắn, người kia chính là một bảo đao. "
Quốc vương uống một hơi cạn sạch chén rượu.
Trong khi đó, trong phủ tể tướng.
" Quốc vương bệ hạ của chúng ta thật giỏi tính kế !"
Uy Nhĩ Tư ngồi trên chiếc ghế xa hoa giống như đúc vương toạ của quốc vương. khuôn mặt sương gió không chút dao động.
"Hắn thật sự nghĩ tên người rừng kia sẽ là đấng cứu thế? Hắn thật sự nghĩ tiểu nha đầu kia sẽ là cứu tinh của Ngả Tát Khắc công quốc trong tương lai? Không, hắn sai lầm rồi, nha đầu tạp chủng kia chảy trong mình dòng máu đê tiện, là gà thì mãi mãi không có khả năng biến thành phượng hoàng !"
" Khải Ân! Hôi long sơn mạch ! Lão quốc vương nghĩ nơi đó vẫn còn là Hôi Long Bảo trước kia sao?! "
Vương Duy gặp phải hai lựa chọn, biết quốc vương muốn mình thuần phục, hắn có thể chạy sang quốc gia khác, dù sao cũng không có ai biết hắn, hoặc nhận phần thưởng của chính mình, sau đó làm một nắm đấm của quốc vương.
" Tìm phú quý trong nguy hiểm !"
Vương Duy nói với Phí Nhĩ Nam Đa.
Đối với việc Vương Duy suy nghĩ rõ ràng chính xác phán đoán tốt tình thế, Phí Nhĩ Nam Đa thấy có chút bất khả tư nghị, cũng không giống kẻ lớn lên trong rừng rậm không biết chuyện tình gì.
Vương Duy với mọi việc phán đoán rất đơn giản, trên thế giới này, muốn phát tài, đầu tiên cần tiếp xúc với một vài thế lực, một khi chọn cách thân cận quốc vương, như vậy ngươi nhất định phải từ thế cục rối rắm trong các thế lực tìm ra phương hướng đi cho chính mình.
Vương Duy không thích nam nhân.
Vương Duy thích nữ nhân.
Cho nên Vương Duy chọn công chúa.
Vương Duy thật sự rất đơn giản...........
Nếu đi vào vương đô, không thể không thưởng thức cái gọi là đô thị phồn hoa nhất đế quốc, có thể đạt được danh hiệu như thế tất có đạo lý. Trở về hoàng cung dịch quán Vương Duy thay bộ quần áo rườm rà vô cùng kia ra, một lần nữa mặc lại y phục đơn giản của chính mình, Lộ Na cũng một thân hộ giáp gợi cảm, để lại Phí Nhĩ Nam Đa giữ nhà, kéo Vương Duy ra ngoài đi dạo.
Hai bên đương hàng quán san sát, tiếng rao hàng ồn ã, tiếng truyền đạo xen kẽ trong đó rất náo nhiệt.
Lộ Nô kéo tay Vương Duy, đi về phía một tiểu quán phía trước, ở đó có đủ loại đồ chơi kì lạ, được treo lủng lẳng trên giá. Hải ma bì giáp bó sát người vô cùng, nhất là Lộ Na đường cong thân thể uốn lượn, chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm, cùng một đôi giày kéo cao lên gần đầu gối liền với hộ giáp(1) , cũng màu xanh biển trông rất hài hòa không chút trang sức dư thừa, nàng trở thành tiêu điểm chú ý trên đường đi.
Cảm thấy được ánh mắt từ bốn phương tám hướng, Lộ Na khuôn mặt nhỏ nhắn có chút phiếm hồng, tuy bộ dáng không thèm để ý, nhưng trong lòng vô cùng thẹn thùng, nhất là bộ ngực theo từng bước chân mà nhún nhảy lên xuống, cứ như lúc nào cũng hướng với mọi người khoe rằng nó to lớn nhường nào.
Ngay cả Vương Duy khi nói chuyện với Lộ Na, tầm mắt cũng có khi không tự chủ được mơ hồ liếc qua cái đỉnh núi tuyệt diệu mềm mại kia.
Cảm nhận được tầm mắt của Vương Duy hướng đến mình, trong lòng Lộ Na cảm thấy phi thường ngọt ngào, hiện tại bộ dạng nàng hoàn toàn là một cô gái đang yêu.
Vương Duy kiếp trước đều là sát thủ kim bài giết người để tiến lên phía trước, hơn nữa hắn vẫn sinh hoạt tuần hoàn theo thói quen, trừ việc thích uống rượu, không có tác phong ăn chơi gì. Càng không nói đến đàm tình thuyết ái oanh oanh liệt liệt.
Trên đường hai mắt Vương đại thiện nhân chỉ chăm chú vào người Lộ Na, kết quả không chú ý, đụng ngã một người.
" A, thực xin lỗi. "
Vương Duy quay nhanh đầu lại nói, bị hắn đụng ngã chính là một tiểu cô nương mặc y phục tu sĩ, dáng người nhỏ nhắn tự nhiên không chịu được thân hình cường tráng của Vương Duy đụng trúng, bị ngã xuống đất, nàng bị ngã đau đến mức bên trong hốc mắt đã đong đầy nước mắt, Vương Duy thấy vậy vội đỡ nàng dậy.
"Đừng chạm vào nàng !"
Một tiếng thét chói tai đột nhiên từ bên người truyền đến, ngay sau đó một nữ tu sĩ dáng người mập mạp vọt đến trước mặt Vương Duy. Lại nhìn đến Vương Duy đang lôi kéo cánh tay nhỏ bé của cô gái, vẻ mặt mờ mịt nhìn chính mình, mà cô gái tiểu tu sĩ kia vẻ mặt cũng mờ mịt nhìn tay của Vương Duy đang nắm tay mình.
(1): Giống bốt hiện nay của các chị em
Đã có 43 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba