|
|
19-07-2008, 08:04 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 16 giá»
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
|
|
Giấc Má»™ng Äắc ChÃ
(VÆ°Æ¡ng Tá» An)
VÆ°Æ¡ng Tá» An, danh sÄ© đất Äông XÆ°Æ¡ng, trầy tráºt hoà i trong sá»± lá»u chõng Khoa ấy, và o trÆ°á»ng thi hÆ°Æ¡ng xong rồi, VÆ°Æ¡ng rất má»±c tin tưởng. Gần đến ngà y treo bảng xÆ°á»›ng danh, uống rượu say mèm vá» nằm ở buồng trong.
Bá»—ng có ngÆ°á»i đến bẩm:
- Ngựa đã tới!
VÆ°Æ¡ng chồm dáºy bảo:
- Thưởng cho ngÆ°á»i báo mÆ°á»i nghìn!
NgÆ°á»i nhà biết là say, nói theo đà để cho VÆ°Æ¡ng yên:
- Xin ngủ cho! Thưởng rồi.
Vương nằm ngủ yên.
Lát sau có ngÆ°á»i và o bẩm:
- Ngà i đỗ tiến sĩ rồi!
VÆ°Æ¡ng nói rằng mình chÆ°a vá» Kinh thi Há»™i là m sao Ä‘á»— tiến sÄ©? NgÆ°á»i ấy nói:
- Ngà i quên rồi Æ°? Äã qua tam trÆ°á»ng rồi.
VÆ°Æ¡ng mừng quá, trá»—i dáºy gá»i:
- Thưởng ngÆ°á»i báo mÆ°á»i nghìn!
NgÆ°á»i nhà lại nói gạt:
- Xin cứ ngủ Ä‘i! Äã thưởng rồi.
Không lâu, má»™t ngÆ°á»i vá»™i vã và o bẩm:
- Ngà i được bổ và o viện Hà n Lâm, ông trưởng ban cũng đã đến.
Nhìn ra, quả có hai ngÆ°á»i, áo mÅ© chỉnh tá» Ä‘ang sụp lạy dÆ°á»›i giÆ°á»ng. VÆ°Æ¡ng gá»i dá»n rượu khoản đãi. NgÆ°á»i nhà lại nói lừa cho ngủ và cứ cÆ°á»i mãi sao ông ta say quá thể nhÆ° thế.
VÆ°Æ¡ng lại nghÄ© không thể không Ä‘i ra ngoà i cho vẻ vang là ng xóm, liá»n cất tiếng gá»i to trưởng ban. Gá»i đến hÆ¡n chục lần, không thấy ai thÆ°a. NgÆ°á»i nhà cÆ°á»i mà bảo:
- Xin tạm nằm đợi má»™t chút, đã sai ngÆ°á»i Ä‘i tìm ông ta rồi.
Rồi trưởng ban tá»›i tháºt. VÆ°Æ¡ng Ä‘áºp giÆ°á»ng giáºm cháºn mắng:
- Äồ rùa!
Trưởng ban nổi giáºn cãi lại:
- Thá»±c là đồ vô lại! Tôi chỉ muốn đùa ông má»™t chút mà ông mắng tháºt à ?
VÆ°Æ¡ng tức lắm vùng dáºy tát cho ông ta má»™t cái là m rÆ¡i cả mụ xuống đất. VÆ°Æ¡ng cÅ©ng ngã theo. Bà vợ đỡ dáºy bảo:
- Trá»i Æ¡i! Sao mà say thế nà y?
Vương lẩm bẩm:
- Tên trưởng ban ăn hại, tôi phải trị nó. Say đâu mà say!
Bà vợ cÆ°á»i:
- Trong nhà chỉ có bà lão giúp việc, ngà y thổi cơm, đêm đốt lò cho ông, là m gì có trưởng ban, trưởng biếc gì? Thôi, đến khi ông rạc xương ra.
Con cái trong nhà đá»u cÆ°á»i phá.
CÆ¡n say của VÆ°Æ¡ng rồi cÅ©ng dần phai Ä‘i. VÆ°Æ¡ng nhÆ° vừa tỉnh má»™ng má»›i biết những việc xảy ra vừa qua Ä‘á»u là ảo cả. Song ông ta vẫn nhá»› việc trưởng ban rÆ¡i mÅ©. Tìm ở sau cá»a thì thấy má»™t cái núm dải mÅ© to nhÆ° cái chén. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lấy là m lạ.
VÆ°Æ¡ng tá»± cÆ°á»i rằng:
- XÆ°a thì ngÆ°á»i bị quá»· trêu cợt, còn nay ta bị hồ báng bổ sỉ nhục.
LỜI BÀN CỦA TÃC GIẢ
Tú tà i của trÆ°á»ng thi có bảy cái “giống nhÆ°â€:
* Lúc má»›i và o trÆ°á»ng, chân trắng vác chõng giống nhÆ° ăn mà y.
* Lúc gá»i tên, quan thét lệ mắng giống nhÆ° tù nhân.
* Lúc vá» nhà trá», hốc vách rút đầu, buồng buồng thò cẳng, giống nhÆ° ong lạnh cuối thu.
* Lúc ra khá»i trÆ°á»ng thi, tâm thần thản thốt, trá»i đất đổi mà u giống nhÆ° chim ốm rá»i lồng.
* Lúc đợi yết bảng thì cây cá» Ä‘á»u kinh, má»™ng tưởng cÅ©ng ảo. Nếu Ä‘á»— Æ°, thì khoảnh khắc đã nà y lầu nà y gác! Nếu trượt Æ°, thì nháy mắt xÆ°Æ¡ng cốt mục ra. Lúc ấy thôi đứng ngồi không yên giống nhÆ° con khỉ bị bắt.
* Lúc xÆ°á»›ng danh không có tên thì tinh thần đổ sụp ngÆ°á»i chết lặng Ä‘i giống nhÆ° con nhặng nhả bả,có ai trêu đùa cÅ©ng thây kệ.
*Sau đó bất đắc chà mắng quan trÆ°á»ng mù, bút má»±c không thiêng. Má»i váºt dụng há»c hà nh Ä‘á»u Ä‘em đốt. Äốt không hết thì Ä‘áºp vỡ. Äáºp không hết thì Ä‘em ném xuống nÆ°á»›cbẩn. Từ đó xõa tóc và o núi tu tiên, úp mặt và o vách đá. Nếu có ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng tình bảo sẽ tiến cá», nhất định giÆ¡ dao dá»a Ä‘uổi. Rồi thánh ngà y qua mau, cÆ¡n uất háºn tạm lắng, tà i cÅ©ng dần mòn Ä‘i, chẳng khác gì con chim cÆ°u vỡ trứng, thôi thì Ä‘Ã nh lại cõng rác là m tổ, ôm ấp trứng mà thôi.
Tình cảnh đến nhÆ° váºy, ngÆ°á»i trong cuá»™c khóc thÆ°Æ¡ng tưởng chết mà ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c đứng nhìn chỉ thấy tháºt là đáng cÆ°á»i.
Tấc lòng VÆ°Æ¡ng Tá» An ngổn ngang muôn ná»—i, chắc rằng quá»·, hồ cÆ°á»i trá»™m đã lâu má»›i nhân bị say mà đùa trêu nhÆ° thế. Con ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng tỉnh rượu, há không phá lên mà tá»± cÆ°á»i mình sao? Thá» xem cái ý vị khoa bảng đắc chà chẳng qua trong má»™t lát, các ông nên danh nên giá chỉ trong đôi ba lát. Thế mà má»›i trong má»™t sá»›m VÆ°Æ¡ng Tá» An đã được nếm hết. Cái Æ¡n của hồ đáng là ơn báºc thầy váºy.
|
|
|
| |