Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 20:Mộc Uyển Thanh(phần hai)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Rất xin lỗi các bạn vì mấy hôm nay bận quá nên bây giờ mới có chương mới!
Đệ nhị thập hồi:Mộc Uyển Thanh(phần 2)
Xử lý xong mọi việc,Vu Hư Vũ bước tới chỗ Mộc Uyển Thanh,bất giác trong mũi ngửi được một làn hương thơm,tựa mùi hoa lan nhưng không phải hoa lan,tựa mùi xạ hương nhưng chẳng phải xạ hương,khí tức không quá nồng đậm mà nhẹ nhàng sâu kín,thanh nhã khiến con tim không khỏi rung động
Mộc Uyển Thanh nhìn khuôn mặt tuấn tú của Vu Hư Vũ,thấy hắn vừa cao nhã vừa có khí khái,không khỏi có chút bối rối.Vu Hư Vũ mỉm cười cất giọng: “Mộc cô nương,chuyện hôn ước vừa rồi,không phải tại hạ hồ ngôn loạn ngữ”Mộc Uyển Thanh kinh ngạc nói: “Sao ngươi biết ta họ Mộc?Rồi sao lại biết nhiều chuyện của ta như vậy?Ngươi nói chuyện hôn ước đó là sao?Không lẽ ngươi đã bàn chuyện này với sư phụ ta ư?”
Vu Hư Vũ thấy nàng đội một miếng mũ trùm đầu màu đen che kín cả khuôn mặt,chỉ còn chừa lại đôi mắt sáng như sao đang hướng về hắn.tay nàng đeo một mảnh bao tay cũng màu đen,không lộ ra môt chút da thịt nào hết thì không khỏi bật cười nói: “Cô nương dung mạo xuất chúng,hà cớ gì mà cứ phải che giấu?”,lời còn chưa dứt,Mộc Uyển Thanh đã đua tay kéo tấm mạng che mặt xuống
Có cảm giác có ánh trăng non chiếu rọi vào mặt nàng,hé lộ dung nhan tuyệt lệ,làn da trắng mịn như tuyết,gương mặt kiều diễm,chỉ có điều vô cùng nhợt nhạt không có lấy một chút huyết sắt,đến nỗi cánh môi xinh của nàng trông chỉ như hai phiến bạc mỏng,cũng là nơi thiếu huyết khí nhất trên khuôn mặt đẹp,Vu Hư Vũ biết nàng đã bị thương,rồi chịu nhiều khổ sở,trong lòng dấy lên một niềm thương cảm yêu mến vô cùng
Mộc Uyển Thanh bỗng giật mình một cái,thì ra đã bị hắn nắm chặt lấy tay mình,nhè nhẹ lấy ra một chiếc khăn lau mồ hôi cho nàng,mũi nàng ngửi thấy mùi thơm từ chiếc khăn,khiến nàng không khỏi vừa thẹn thùng vừa xấu hổ,nói: “Ngươi..ngươi thật là không biết xấu hổ”
Vu Hư Vũ cười đáp: “Nàng là thê tử của ta,sao mà phải xấu hổ chú?”Mộc Uyển Thanh nói: “Ta lúc nào là thê tử của ngươi chứ?Ngươi..đúng là tên vô lại mà”Mộc Uyển Thanh tức giận vô cùng,quên luôn Vu Hư Vũ bây giờ danh tiếng lẫy lừng,võ công cái thế
Vu Hư Vũ nói: “Nàng từng lập lời độc thệ,nếu có nam tử nào thấy được dung nhan nàng,nàng nếu không giết hắn thì phải gả cho hắn.Ta nay đã thấy được dung mạo của nàng,nàng lại không giết nổi ta,đành không thể làm gì khác hơn là gả cho ta thôi!”,nói xong đác ý mỉm cười nhìn Mộc Uyển Thanh
Mộc Uyển Thanh vội la lên: “Ngươi làm sao biết ta độc thệ như thế?”Vu Hư Vũ thấy nàng nổi giận làm lộ ra vài phần huyết sắc,tiếp tục mặt dày nói: “Nàng sinh ra ở thế giới này,đã định là phải làm thê tử của ta,nếu nàng là thê tử của ta,tự nhiên ta sẽ quan tâm tời nàng,tìm hiểu tát cả mọi chuyện của nàng thôi,cho nên chuyện gì của nàng ta cũng đều biết hết đó!”
Mộc Uyển Thanh lúc này đã dần tỉnh táo lại,thấy Vu Hư Vũ phong lưu tiêu sái,võ công cái thế,lại vừa rồi chiếm được tiện nghi của nàng,khiến cho trái tim nhỏ bé bắt đầu lạc nhịp,lại thấy hắn mặt dạn mày dày,khiến nàng không khỏi bật cười khúc khích nói “Ngươi ở trên giang hồ danh tiếng vang dội,hôm nay nói muốn cưới ta,nếu ngươi có hai lòng ba ý thì ta không đâm ngươi một kiếm mới là lạ!”
Vu Hư Vũ thấy nàng đáp ứng rồi thì vô cùng mừng rỡ,tiến lên ôm thân thể mềm mại của nàng vào lòng,chỉ cảm tấm thân nàng nhu nhuyễn êm mượt như không xương,trong lòng liền chợt động,mũi lại ngửi thấy làn thanh hương tiết xuất từ thân thể thơm mát của nàng,khiến tâm hồn hắn không khỏi phiêu đãng.Moc Uyển Thanh thì xấu hổ,mặt ngọc đỏ bừng,yếu ớt đẩy hắn ra
Vu Hư Vũ vòng tay qua ôm lấy eo thon của nàng,cúi đầu xuống hôn lên môi nàng,đầu lưỡi hắn linh xảo tách hàm răng trắng đều của nàng ra đi sâu vào trong.Hai người triền miên luyến ái một hồi,Vu Hư Vũ si ngốc ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng,còn Mộc Uyển Thanh thì vừa trải qua nụ hôn đầu đời,tâm trí không ngừng xáo động,thẹn thùng vô hạn,khuôn mặt vốn không có chút máu thì giờ đỏ hồng càng tăng thêm phần diễm lệ của nàng
Vu Hư Vũ biết kinh nghiệm cuộc sống của Mộc Uyển Thanh hầu như không có.Tần Hồng Miên còn vướng mắc chuyện với Đoàn Chính Thuần nên cả đời không lập gia đình,ẩn cư nơi hoang tịch.Mộ người phụ nữ phải một mình mang theo một nữ hài nhi,tâm tình tất nhiên là không tốt,tính cách cũng ngày một khác thường.Mộc Uyển Thanh từ nhỏ đi theo Tần Hồng Miên nhưng Tần Hồng Miên lại không thừa nhận nàng là con gái của mình,khiến cho Mộc Uyển Thanh cho đến tận bây giờ vẫn chưa biết sư phụ chính là mẫu thân của nàng
Vu Hư Vũ ngắm nhìn nàng,không khỏi dấy lên niềm thuong tiếc,nói với nàng: “Những năm gần đây,sư phụ nàng cũng thật quá vô tình,không chịu nói cho nàng biết thân thế thật sự của mình.Kỳ thực cha mẹ nàng đều còn tại nhân thế,chỉ bất quá do nhiều nguyên nhân khúc mắc mà không thể sum hợp,khiến cho nàng phải chịu nhiều ủy khuất,trong lòng cũng không được vui”
Mộc Uyển Thanh từ nhỏ được sư phụ kể rằng nàng là một cô nhi,hôm nay nghe Vu Hư Vũ nói về thân thế làm bản năng nhi tử của nàng trỗi dậy,liền vội hỏi: “Phụ mẫu của ta là ai?Bọn họ ở đâu?Tại sao không đến gặp ta?”
Vu Hư Vũ đáp:” Nàng chớ gấp gáp,ta biết cũng cần phải nói rõ cho nàng.Sanh phụ của nàng là một vị vương gia,vốn cùng với mẫu thân nàng không tài nào kết hợp được,huống hồ việc nàng là con ruột của ông ta,hiện giờ chưa chắc ông ta đã biết?
Mộc Uyển Thanh lúc này tâm thần đại loạn,nắm chặt tay Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ hỏi: “ Sư phụ nàng đối đãi với nàng như thế nào?” Mộc Uyển Thanh đáp: “Người đối với ta tốt lắm,bất qua đôi khi tâm tình người bất hảo,suốt mấy ngày không them quan tâm tới ta!”Vu Hư Vũ đáp: “Sư phụ nàng là một người mệnh khổ,đã sinh hạ nhi tử nhưng lại không thể cùng người yêu kết duyên,ngẫm lại như thế thì tâm tình làm sao mà tốt được?”Mộc Uyển Thanh thấy kỳ quái bèn hỏi: “Su phụ ta thật sự có nhi tử sao?”Vu Hư Vũ đáp: “Nhi tử đó chính là nàng!”
Mộc Uyển Thanh vừa nghe xong,run giọng hỏi: “Tại sao người không thừa nhận ta?Tai sao người không thừa nhận ta?”Vu Hư Vũ đáp: “Người là nữ tử chưa lập gia đình,mang theo một nữ nhi,đối với thế nhân làm sao mà giải thích được đây?Nàng đừng trách tội mẫu thân,người đã chịu quá nhiều đau khổ rồi”
“Không sai,ta chính là mẫu thân của con!”Từ bên ngoài cóp ba nữ tử bước vào,ngoài mẹ con Cam Bảo Bảo ra còn có một thiếu phụ.Chỉ thấy nàng tướng mạo diễm mỹ,hai hàng long mày thon dài,trong ánh mắt có mấy phần anh khí quật cường
Vu Hư Vũ lúc đầu nghe cước bộ thì tưởng là mẹ con Cam Bảo Bảo,không nghĩ là Tần Hồng Miên cũng xuất hiện,không khỏi có chút lúng túng.Cũng may là Tần Hồng Miên không có so đo gì,ngược lại hướng Vu Hư Vũ thi lễ rồi nói: “Đa ta Vu công tử khai đạo cho con ta.Thanh nhi dần trưởng thành,ta cũng muốn nói rõ cho con biết thân thế mình.Nhưng như thế này nhiều năm đã thành thói quen,khiến ta không biết phải mở miệng như thế nào,nữ nhi của ta,mấy năm nay chắc con chịu khổ nhiều rồi!”
Tần Hồng Miên nói xong,ôn nhu nhìn Mộc Uyển Thanh.Mộc Uyển Thanh bây giở đã biết thân thế của mình,cũng biết Tẩn Hồng Mien bao năm qua không lập gia đình mànuôi dạy mình thành người,không biết đã trải qua bao nhiêu khổ cực.Nàng kêu lên nghẹn ngào: “Mẫu thân!” rồi nhào vào lòng Tần Hồng Miên khóc thất thanh.Tân Hồng Miên khổ khổ sở sở nuôi lớn nàng thành người,lại nàng gọi mình là mẹ,không khỏi xúc động,cảm thấy cực nhọc bao năm qua chẳng là gì cả,trong lòng phi thuờng hạnh phúc,rốt cuộc cũng đã có được báo đáp
Nguyên lai Tần Hồng Miên thấy cường địch đến truy bắt,liền trồn ở vùng phụ cận,sau đó tới Vạn Kiếm Cốc tìm sư muội để nhờ tương trợ,không ngờ chưa kịp đi thì đã thấy mẹ con Cam Bảo Bảo ở đây.Nàng thấy vừa rồi có người bước vào,lại nghe nói người này là trượng phu của Chung Linh, cũng là kẻ đang nổi danh như cồn-Vu Hư Vũ,nàng liền biết chuyện này có thể thu xếp được
Thấy đám nguời Thụy bà bà đi rồi,tam nữ chưa hiểu rõ nội tình,không dám manh động,lặng lẽ đi theo họ.Khi đã chắc chắn bọn họ quay trở về mới quay trở lại tìm Vu Hư Vũ và Mộc Uyển Thanh.Ba người vửa bước vào phòng thì đúng lúc nghe Vu Hư Vũ đang làm sáng tỏ thân thế cho Mộc Uyển Thanh.Hắn vì Tần Hồng Miên mà nói không ít lời tốt khiến nàng tự nhiên trong lòng sinh cảm động,đối với hắn có ấn tượng rất tốt
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của
Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 21:Mộc Uyển Thanh(phần ba)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Đệ nhị thập nhất hồi:Mộc Uyển Thanh(phần ba)
Vu Hư Vũ nắm bắt cơ hội này,liền ghé tai Cam Bảo Bảo dặn dò vài câu.Cam Bảo Bảo nghe xong,kéo Chung Linh ra ngoài sân,cùng Chung Linh thì thầm.Chung Linh vừa nói vừa nhìn Vu Hư Vũ đang ở trong phòng.Cuối cùng nàng gật đầu một cái,tựa hồ như đáp ứng chuyện gì đó
Vu Hư Vũ nhìn mẹ con Cam Bảo Bảo hai người,thấy Chung Linh gật đầu thì biết Cam Bảo Bảo đã hoàn thành nhiệm vụ,nguyên lai vừa rồi Vu Hư Vũ có đề cập tới chuyện muốn cưới Mộc Uyển Thanh nên hỏi trước ý kiến Cam Bảo Bảo và Chung Linh,để tránh khi cầu hôn thì phát sinh biến cố
Cam Bảo Bảo quay lại,gật đầu với Vu Hư Vũ,sau đó bước tới khuyên lơn mẹ con Tần Hồng Miên hai nàng.Mẹ con Cam Bảo Bảo đều có quan hệ ít nhiều với hai nàng nên đều nhanh chóng đồng ý.Chung Linh đi tới trước mắt Vu Hư Vũ,thè lưỡi thỏ thẻ: “Sắc quỷ”(dễ thương quá ^^)
Được Cam Bảo Bảo khuyên bảo nhưng mẹ con Tần Hồng Miên vẫn chỉ biết khóc.Vu Hư Vũ đợi tâm tình hai nàng ổn định rồi,mới bước tới trước mặt Tần Hồng Miên hành đại lễ,nói: “Nhạc mẫu tại thượng,xin nhận một lạt của tiểu tế”
Tần Hồng Miên biết võ công của Vu Hư Vũ cao cường,danh vọng lừng lẫy,lại tuổi trẻ tuấn lãng,không khỏi nghĩ Chung Linh quả thật có phúc khí,tìm được một vị lang quân như ý như vậy.Lúc này lại thấy Vu Hư Vũ hành lễ,trong lòng không khỏi mừng rỡ,quay đầu lại nhìn thấy Mộc Uyển Thanh đang lộ vẻ thẹn thùng,đột nhiên mới để ý tiểu nữ tử của mình đã tháo mạng che mặt ra,nàng liền nhớ tới độc thệ của Mộc Uyển Thanh,mới hiểu ra con gái mình đã quyết định chung thân với Vu Hư Vũ
Được một nhân vật đại danh đỉnh đỉnh như thế làm con rể,Tần Hồng Miên há có thể không hài lòng được sao?,liền bước lên nâng Vu Hư vũ dậy,nói: “Thanh nhi gả cho ngươi,ta cũng yên lòng.Ngươi nhất định phải đối đãi với nó thật tốt!” Vu Hư Vu liền trả lời: “Hư Vũ nhất định thật tâm đối đãi Thanh nhi,thỉnh nhạc mẫu yên lòng”
Vu Hư Vũ đứng lên,nói với Chung Linh: “Linh nhi,nàng mau gọi tỉ tỉ đi.Thanh nhi cùng nàng chính là tỉ muội ruột thịt”Chung Linh trước kia có từng nghe Vu Hư Vũ giảng giải đại khái chuyện này,nhưng Mộc Uyển Thanh lại chưa biết,nhìn Cam Bảo Bảo và Tần Hồng Miên hai người,nàng thẹn thùng không dám mở miệng.Vu Hư Vũ liền truyền âm giải thích cho nàng.Mộc Uyển Thanh giờ mới hiểu nàng và Chung Linh có cùng một người cha
Kết cuc thật hoan hỉ,mặc dù Mộc Uyển Thanh không được độc chiếm Vu Hư Vũ,nhưng nàng cùng Chung Linh vốn là thân tỉ muội,quan hệ từ trước tới giờ cũng tốt,cho nên nàng không cảm thấy có gì bất mãn
Vu Hư Vũ biết Tần Hồng Miên lần này sai Mộc Uyển Thanh ám sát Vương phu nhân và Đao Bạch Phụng,hành động lần này đã bại lộ,liền nói với Tần Hồng Miên: “Tiểu tế biết nhạc mẫu cùng Vương phu nhân,Đao Bạch Phụng hai người có cừu hận,nhưng tình thế lcu1 này đã khác,thỉnh mong nhạc mẫu không nên thương tổn họ nữa,về phần xung đột khi xưa,ta sẽ chọn ngày đứng ra xử lý,thực sự mọi người đều hiểu chuyện,đáng lý ra phải thông cảm cho nhau mới đúng”
Cam Bảo Bảo nghe Vu Hư Vũ nhắc tới chuyện này,ánh mắt không khỏi hướng về vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ thấy vậy cũng không tiện nhắc thêm về chuyện này nữa,nói: “Công phu của nhạc mẫu và Thanh nhi còn chưa thật tốt,hay là chúng ta trở lại Kiếm Hồ Cung,ta còn chút võ nghệ phòng thân có thể truyền thụ lại cho hai người,sau này cũng thuận tiên hơn khi hành tẩu giang hồ”
Mẹ con Tần Hồng Miên thấy Vu Hư Vũ tuổi còn trẻ mà tu vi đã cao như thế,biết chắc hắn có bí công hộ thân,đều là những tuyệt nghệ trên giang hồ khó gặp.Hai nàng vội vã thu thập hành trang,cùng trở về Kiếm Hồ Cung.
Sau khi trở lại Kiếm Hồ Cung,Vu Hư Vũ thân hành hướng dẫn tất cả các nàng luyện tập võ nghệ.Các đệ tử Vô Lượng kiếm rất cao hứng,chuyên cần rèn luyện,có điều Kiếm Hồ Cung diện tích nhỏ hẹp,không đủ chứa cùng lúc nhiều người như vậy,Vu Hư Vũ bèn phân phối chư nữ quay về động phủ.để Tả Tử mMục,Tân Song Thanh,Diệp nhị nương và Nhạc lão tam bọn họ ở lại Kiếm Hồ Cung truyền thụ võ công cho các đệ tử,lại chỉ dạy thêm cho Diệp nhị nương và Nhạc lão tam vài tuyệt chiêu
Còn lại chư nữ theo hắn trở về sơn động.Trong các nàng thì mẹ con Tần Hồng mien là võ nghệ kém cỏi nhất,Vu Hư Vũ để Thạch Thanh Lộ chỉ dẫn mẹ con Cam Bảo Bảo,còn chính mình thì huấn luyện cho mẹ con Tần Hồng Miên
Các nàng ở trong động tập luyện vài hôm,công phu căn bản cũng đã nắm được,nhưng về phần nội lực thì chưa thông.Thạch Thanh Lộ,Cam Bảo Bảo,Chung Linh cùng Vu Hư Vũ ở trong động vụng trộm mấy ngày,nội công trường tiến rất nhanh.Còn mẹ con Tần Hồng Miên thì không có phần “huấn luyện” đặc biệt này,càng ngày càng bị các nàng kia bỏ lại
Một hôm Mộc Uyển Thanh hỏi Vu Hư Vũ nguyên nhân,Vu Hư Vũ để Thạch Thanh Lộ canh giữ cửa động,sau đó lấy Tiêu Dao nội công tâm pháp ra để nàng luyện tập.Nội công tâm pháp này có đầy hình ảnh về các tư thế giao hoan nam nữ,lõa thể ôm ấp trong rất sống động,Mốc Uyển Thanh liền đẻ bừng mặt.Nàng biết công phu này là bí mật bất truyền,liền nén áp chế nỗi ngượng ngùng,từ từ vận công
Nhưng nàng vốn không biết cái thứ nội công quái quỷ này sẽ kích phát ham muốn dục tình trong cơ thể.Nàng chăm chú vận hành,sau mộ lúc bỗng thấy trong người có một vòng khí nóng tuần hoàn ,làm cho cả người nàng không khỏi nóng lên,mặt ngọc kiều diễm đỏ dần,nội tâm một cỗ tà hỏa xuất hiện,nàng len lén trộm nhìn Vu Hư Vũ.Hắn để Thạch Thanh Lộ canh giữ cửa động,vốn đã không có hảo ý,thấy Mộc Uyển Thanh lúc này đã động tình,lợi dụng bước tới ôm lấy thân thể mềm mịn của nàng,hôn lên bờ môi ngọt lịm
Vu Hư Vũ ôm thân hình đầy đặn của nàng,một mùi hương con gái xông thẳng vào mũi,làm cho hơi thở của hắn dồn dập hẳn lên.Mộc Uyển Thanh vốn vẫn là xử nữ,chưa hề biết qua việc hành sự của nam nữ,khiến lòng nàng không khỏi sợ hãi
Vu Hư Vũ nuốt một ngụm nước miếng,hai tay lần mò cởi dần y phục của Mộc Uyển Thanh.Nàng chỉ còn cách miễn cưỡng để mặc ý hắn hành động,chỉ trong chốc lát tòa thiên nhiên hé lộ,Vu Hư Vũ lúc này không còn nhẫn nhịn được nữa,cũng cởi bỏ quần áo của mình,cùng ngọc thể bóng loáng của nàng dính vào nhau,bàn tay hắn cũng bắt đầu hành động
Thân thể nàng không khỏi run lên,chỉ cảm thấy động tác của hắn nhẹ nhàng,mềm mại vuốt ve,làm cho nàng toàn thân như nổi da gà,lại có một cảm giác da thịt va chạm rất sung sướng,cả người nàng dần dần nóng thêm Lúc này Vu Hư Vũ chậm rãi đứng dậy,Mộc Uyển Thanh không cần chú ý cũng thấy được rõ ràng cái cự vật hung hăn giữa hai chân hắn,nàng ngượng chin người,buột miệng khẽ kêu “A!” một tiếng,hai amt81 nhắm tịt lại,trên mặt nóng như lửa đốt,tim thập thình thịch như trống
Vu Hư Vũ lúc này lửa dục cũng bừng bừng,hắn vươn tay xoa nắ trên thân thể nàng,chỉ thấy nhu nộn hoat lưu,mềm mịn hơn bông,khiến hắn yêu thích không nỡ buông tay.Mốc Uyển Thanh để mặc hắn tác quái,sờ soạng lung tung một trận,dần dần cũng cảm thấy thập phần thư sướng,bên trong nội thể bắt đầu thấy hoi ươn ướt
Vu Hư Vũ nhìn gương mặt đỏ hồng của Mộc Uyển Thanh,môi mọng hé mở,hơi thở nặng nhọc,ý loạn tình mê.Nàng ngượng ngùng vô hạn,vừa định quay mặt đi thì môi hắn đã dán chặt vào môi nàng
Vu Hư Vũ ôm chặt nàng,hai tay không ngừng lục lọi khắp nơi trên ngọc thể nàng không thiếu một tấc.Mộc Uyển Thanh vẩn còn là con gái,làm sao chịu nổi mấy độc chiêu của hắn,không khống chế được phát ra mấy tiếng rên rĩ động lòng người,câu hổn nhiếp phách,nội thân nàng tiết xuất thêm một chút ngọc lộ,cả người dễ chịu đê mê
Nàng không kìm được,khẽ đưa tay xuống hạ thể ma sát để làm giảm bớt dục tình đang thieu đốt.Lúc này cự vật thô dài của hẳn đã kề sát vùng phụ cận của nàng,chiếu theo thân hình đang khẽ vặn vẹo của nàng mà nhắm chính xác bộ vị chuẩn bị hành động
Hắn lựa chọn thời cơ thuận lợi,khe khẽ kéo hai chân nàng ra,tay cầm lấy đại vật hướng về sơn cốc mềm mượt,nhẹ nhẹ xâm nhập vào động phủ của nàng.Mộc Uyển Thanh lúc đầu cảm thấy vô cùng khoan khoái,nhưng chợt nghĩ đến việc hắn sẽ dùng cái vật to cứng đó mà xuyên phá tấm thân trinh khiết của mình,nàng không khỏi sợ hãi,yêu kiều kêu lên một tiếng
Một cảm giác lo sợ vô bờ ập vào,nàng cắn chặt môi,hô hấp bấn loạn,hai mắt năm nghiền,toàn thân nàng run run rồi nảy lên,trong lòng trăm luồng cảm xúc ngổn ngang.Nàng biết cái quý giá nhất của đời con gái hôm nay đến đây là hết,cũng may là đêm nay được dâng hiến cho người mình yêu
Vu Hư Vũ cảm thấy tựa hồ như tiến vào mộng cảnh,vừa chật chội,vừa gò bó,cảm giác ấm áp nơi hạ thân hấp dẫn hắn hành động tiếp,rồi không nghĩ gì đến thương hương tiếc ngọc nữa,dũng mãnh đâm vào
Mộc Uyển Thanh hét thảm một tiếng,cả người nàng cừng đờ.Châu lệ lăn dài trên gương mặt trắng như bạch ngọc.Vu Hư Vũ vừa nghe tiếng kêu đau đớn của nàng,nhất thời không dám hoạt động nữa,chỉ cảm thấy động phủ của nàng đang siết chặt hơn,hấp thụ lấy cự vật của hắn
Hắn cúi đầu,thương tiếc nhìn khóe mắt đang ứa lệ của nàng,có chút oán giận chính mình quá lỗ mãng.Hai tay hắn bắt đầu vuốt ve những phần da thịt mẫn cảm của nàng,nhằm khởi phát khoái cảm dục vọng của nàng để che bớt đau đớn
Thời gian khẽ trôi,cảm giác đau đớn dần dần giản bớt,trận trận thủy triều ẩm ướt lai láng,khiến cho nàng không khỏi vặn vẹo uốn éo eo thon
Vu Hư Vũ bắt đầu khe khẽ nhấp nhô,chỉ cẩm thấy sơn cốc của nàng không ngừng co rút lại,bóp chặt hơn cự vật của hắn.Khoái cảm của nàng ùa về như thác lũ,làm cho ý thức nàng dần dần lạc lõng mơ hồ
Động tác của hắn dần mạnh hơn,tiếng rên rỉ của nàng cũng ngảy càng gấp gáp,hạ thân hai người bắt đầu phối hợp từng cử động.Rồi một lần nọ khi hắn rút sâu vào người lần nàng,toàn thân nàng căng cứng lại,một âm thanh duyên dáng vút cao,nơi sâu nhất trong hạ thể nàng truyền đến một trận nhiệt khí ào ạt,hòa cùng cự vật của Vu Hư Vũ
Vu Hư Vũ lúc này cũng không chịu đựng được nữa,khoái cảm dâng trào,toàn thân run lên,một chất lỏng nóng như lửa cũng ồ ạt xuất phún,đì sâu vào hạ thể nàng.Hai cỗ chất lỏng nơi sâu kín của nàng hòa quyện lại với nhau
Vu Hư Vũ ôn nhu nhắc nhở nàng vận công.Mộc Uyển Thanh nghe lời,hít sâu một hơi.Hai người yên lặng vận hành tâm pháp,vừa hưởng thụ hoan ái,vừa hấp nạp khí tức của đối phương.Khí tức nguyên âm xử nữ của Mộc Uyển Thanh làm công lực của vu Hư vũ kích tăng,mà khí tức mãnh liệt của hắn cũng làm nàng nội lực bội thu
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của
Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 22:Đinh Xuân Thu nhất nhập Trung Nguyên(phần một)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Đệ nhị thập nhị hồi:Đinh Xuân Thu nhất nhập Trung Nguyên
Các sự kiện liên tiếp về Vu Hư Vũ khiến cho Đinh Xuân Thu chú ý.Thông qua những lời miêu tả trên giang hồ,lão biết được rất có thể Vu Hư vũ là truyền nhân Tiêu Dao phái.đinh Xuân Thu liền xuất lãnh môn hạ đệ tử tiến vào Trung Nguyên,truy tìm Vu Hư Vũ
Lão quái Đinh Xuân Thu này thực ra mà nói đúng là một kỳ tài võ học.làm môn hạ của Vô Nhai Tử chưa tới ba năm thì võ công đã có thể cùng sư huynh nhập môn trước mình ba năm là Tô Tinh Hà bất phân thắng bại.Tô Tinh Hà tư chất vốn cũng thuộc loại thượng thừa,đáng tiếc phân tâm quá nhiều,sở học kỳ tài,cầm kỳ thi họa,y bốc tinh thướng,công nghệ tạp học..không gì là không biết không thông.Lúc đầu y chỉ học mỗi môn đàn cầm,về sau lại học tiếp kinh dịch,thư pháp,y học,hội họa..Đinh Xuân Thu người này vốn tính sính cường hiếu thắng,cho rằng tạp học này chỉ làm quấy nhiễu tâm tư,cho nên chuyên tâm vào võ học.Dần dần nhiều năm trôi qua,võ công Tô Tinh Hà đã bị Đinh Xuân Thu bỏ xa
Đinh Xuân Thu sở dĩ ám toán Vô Nhai Tử cũng bởi vì hắn vô tình tìm được một quyển bí tịch tà phái,y theo bí tịch này mà luyện thành độc chưởng,lại thêm luyện xuất rất nhiều độc dược tà môn.Vô Nhai Tử,Tô Tinh Hà hai người khi đó chỉ chuyên môn nghiên cức tạp học,hy vọng không những có võ nghệ mà còn trở thành những người nắm giữ đệ nhất tạp học
Đinh Xuân Thu dựa theo bí tịch sở thuật,kết hợp chiêu thức Tiêu Dao phái,rồi lại tự sáng tạo ra tà chiêu có uy lực khá lớn.Lúc bấy giờ môn nhân Tiêu Dao phái tinh tán khắp nơi,các vị sư huynh đệ,sư tỉ muội của Vô Nhai Tử,người thì qua đời,người thì ẩn cư..cả Tiêu Dao phái chỉ còn có Vô Nhai Tử,Tô Tinh Hà,Đinh Xuân Thu là ba người có võ công cao nhất
Đinh Xuân Thu biết võ nghệ Tô Tinh Hà so với mình thì kém rất xa,mà Vô Nhai Tử những năm gần đây rất ít khi nào sử dụng công phu,khiến cho y tưởng rằng mình đã vượt qua cả sư phụ,một ngày nọ liền sanh tâm phản trắc,bất ngờ ám toán Vô Nhai Tử
Chẳng ngờ võ công Vô Nhai Tử lại cao siêu ngoài mức tưởng tượng của Đinh Xuân Thu,một thân mang tuyệt học kinh nhân,mặc dù bị Đinh Xuân Thu ám toán rất nặng nhưng vẫn kịp dùng tàn lực chạy đến chỗ Tô Tinh Hà để cầu cứu.Võ công Tô Tinh Hà vốn không bằng Đinh Xuân Thu,mà lúc đó bản thân Vô Nhai Tử lại đang thọ độc,dần dần phát tác.Tô Tinh Hà bị đánh trọng thương,còn Vô Nhai Tử thì tiến nhập thâm cốc,không biết sinh tử ra sao
Sở trường tạp học của Tô Tinh Hà,mặc dù khiến cho y chậm trễ đường tu luyện võ công,nhưng cũng chẳng phải hoàn toàn vô dụng.Trong lúc nguy nan,y nhờ vào ngũ môn hàn bát quái,kỳ môn độn giáp thuật,làm nhiễu loạn tai mắt Đinh Xuân Thu,nên có thể cùng hắn giằng co
Đinh Xuân Thu nhất thời không cách nào phá trận,Tô Tinh Hà mới nhân cơ hội bỏ chạy vào thâm cốc cứu Vô Nhai Tử,sau đó tìm nơi ẩn cư,chữa trị cho Vô Nhai Tử.vô Nhai Tử mặc dù võ công thượng thặng,nhưng nguyên khí lần này đã bị hao tổn trầm trọng,bao nhiêu tuyệt nghệ không cách nào tiến triển được nữa.Vì thế mới tìm người như Vu Hư Vũ rồi truyền tu vi cho hắn,lại cho hắn tới sơn động để học nghệ
Đinh Xuân Thu nóng lòng muốn giết Tô Tinh Hà,nhưng điều này quả là chuyện không dễ.Y cho rằng Tô Tinh Hà nhất định biết nơi cất giấu thần công của bổn môn,nên chỉ có thể từ từ bức bách Tô Tinh Hà thổ lộ.Vì vậy Đinh Xuân Thu cùng Tô Tinh Hà ước định,chỉ cần Tô Tinh Hà từ nay về sau không mở miệng nói câu nào,liền sẽ không đến gây khó dễ với họ tô nữa
Tô Tinh Hà những năm gần đây mặc dù có minh thệ cùng Đinh Xuân Thu,nhưng lão biết nhân phẩm họ Đinh bất hảo,lại vô cùng thâm độc,cho nên mới lén tìm chỗ yên tĩnh kín đáo mà hạ lạc,lại ra lệnh cho gia nhân tùy tùng cũng không được mở miệng nói chuyện nữa để tránh làm lộ tung tíchVì vậy những năm qua Đinh Xuân Thu mặc dù cố công tìm kiếm Tô Tinh Hà nhưng vẫn bặt vô âm tín
Đinh Xuân Thu biết cũng không dễ dàng thuyết phục được Tô Tinh Hà,mục đích chính của lão hiện giờ là xem xem Tiêu Dao phái có còn truyền nhân nào khác không,có luyện được tuyệt học bí truyền nào không.Cho nên lão mới quyết định hạ sơn tới Vô Lượng kiếm phái,nhược bằng Vu Hư Vũ đúng là môn nhân Tiêu Dao phái,có thể buộc Tô Tinh Hà phải ra mặt,như vậy có thể tung một mẻ lưới mà bắt sạch hết,tiêu trừ tâm phúc đại họa
Tô Tinh Hà mặc dù võ công không bằng Đinh Xuân Thu nhưng cũng có đệ tử thân tín ở Tinh Túc hải và Trung Nguyên,thông báo cho bọn họ động tĩnh của Đinh Xuân Thu.Lúc Đinh Xuân Thu vừa tiến nhập Trung Nguyên thì tin tức cũng đến tai Tô Tinh Hà
Tô Tinh Hà quá rõ Đinh Xuân Thu không có thiện ý,liền lập tức sai môn hạ tiến nhập Kiếm Hồ Cung,thông báo cho Vu Hư Vũ chuẩn bị.Vu Hư Vũ lúc này vẫn chưa rõ công lực của mình liệu đã đủ sức cùng Đinh Xuân Thu sống chết một trận,nhưng việc lão quái này am hiểu dụng độc mới là việc làm hắn đau đầu nhất
Vu Hư Vũ cùng bọn người Tả Tử Mục thương nghị,quyết định tạm thời sơ tán chúng đệ tử,bí mật chuyển nhập lực lượng nồng cốt về Vạn Kiếm Cốc,còn lại lực lượng tại Vô Lượng Sơn không nhiều,có thể mai phục,tùy cơ ứng biến
Hắn ở lại trong sơn động phong bế,cùng lúc Tô Tinh Hà cũng đem bí tịch phân tán,ẩn giấu kỹ càng,còn mình thì chuẩn bị nghênh đón Đinh Xuân Thu,cũng xem như là lần khảo nghiệm chân thật nhất thực lực bản thân
Đinh Xuân Thu lần này xuất kích,vốn có ý muốn tốc chiến tốc thắng nên chỉ mang theo vài đệ tử tinh anh nhanh nhẹn.Lúc Vô Lượng kiếm phái vừa an trí xong mọi việc thì cũng là lúc Đinh Xuân thu dẩn hơn mười đệ tử tiến nhập Kiếm Hồ Cung
Bên trong Kiếm Hồ Cung lại trống vắng rợn người.điều này làm Đin Xuân Thu cảm thấy rất bất ngờ.Lão mang theo đệ tử vào đại điện,chỉ thấy bên trong điện phủ có một thiếu niên đang ngồi.Thiếu niên này mi thanh mục tú,mặt trắng môi đỏ,cử chỉ phong nhã,y phục sạch sẽ tinh tươm,không giống người trong võ lâm
Sắc mặt Đinh lão quái này hồng nhuận,râu tóc bạc phơ,trường bào bay bay,cử chỉ nhẹ nhàng như hành vân lưu thủy,trông lại giống một bậc thế ngoại cao nhân.Nếu Vu Hư Vũ vốn không biết tiếng ác của lão,còn tửng lão là một bậctiền bối đúc cao vọng trọng
Đinh Xuân Thu cười hì hì nói: “Tiểu huynh đệ,tại sao chỉ có một mình ngươi ở Kiếm Hô Cung này?”Vu Hư Vũ đứng dậy nói: “Nghe đồn rằng có kẻ yêu ma quỷ quái nào đó đối với bổn phái có chút vô lễ,vì để tránh sát sinh,cho nên chỉ để lại mình ta khan thủ môn hộ”
Đinh Xuân Thu nói: “Ngươi có phải đại đệ tử Vô Lượng kiếm phái không?Chưởng môn nhân của ngươi đâu?”Vu Hư Vũ trả lời: “Ta bất quá tại Vô Lượng kiếm này chỉ là một gã vô danh tiểu tốt,chưởng môn nhân đi đậu ta cũng không rõ!”
Đinh Xuân Thu nói: “Lão nhị,ngươi cùng vị tiểu huynh đệ này giao đấu một chút,thỉnh giáo cao chiêu Vô Lượng kiếm phái”Từ trong đám đệ tử sau lưng lão nhảy ra một người,khoảng chừng bốn muôi tuổi,hai tai dài nhọn,mũi tẹt miệng rộng,tướng mạo có chút hung ác quỷ dị,hiển nhiên không phải người trung thổ
Người này bước lên thi lễ,nói: “Xin chỉ giáo”Vu Hư Vũ thấy bọn người Đinh Xuân Thu cử chỉ khiêm cung,nhìn không thấy có điểm nào tà ác,nên cũng vòng tay thi lễ,bước ra giữa sân nói: “Thỉnh mời”
Lão nhị song chưởng vung tới,đây là chưởng thức thứ nhất của Tiêu Dao phái,gọi là:”Hộ pháp khứ lưu”,chiêu thức bình phàm,nhưng sở hàm lực đạo thật hùng hồn.Vu Hư Vũ thân hình lưu chuyển,cũng xuất ra chưởng thức”Phong xuy vân tán” đánh về phía đối phương.Lão nhị lách người né tránh,Vu Hư Vũ sớm đoán được phương vị di chuyển của đối phương,một chưởng “Tùng chiết thức” ào ạt đánh ra nhắm hướng ngực hắn mà đánh tới
Vu Hư Vũ tâm tính nhân từ,vừa rồi thấy hắn hữu lễ,chưởng lực vừa tới liền triệt thoái,lão nhị lảo đảo lùi lại mấy bước,sắc mặc biến đồi,không còn cử chỉ hòa nhã vừa rồi mà lộ ra bộ dạng hung thần ác sát,hai tay vung lên,một cỗ âm hàn mang theo độc tính bay về phái Vu Hư Vũ
Vu Hư Vũ đối với lão nhị đang muốn thu tay lại,bỗng thấy y chẳng những không biết cảm kích,ngược lại nhân cơ hội sử dụng thủ đoạn,
Trong lòng không khỏi phát hỏa,liền lui về sau mấy bước tránh khỏi đòn công kích,đồng thời lại tung tiếp chiêu “Tùng chiết thức” đánh về phía lão nhị.Lão nhị vốn tường lần này đắc thắng,không ngờ cước bộ Vu Hư Vũ quá nhanh,lại một lần nữa bị chiêu thức này đánh tới trước ngực
Vu Hư Vũ lúc này tức giận lão nhị âm hiểm,cải kích phương vị,xoay người dụng thân che đi tầm mắt của Đinh Xuân Thu,xuất thủ Bắc Minh thần công,vung tay tới trước ngực lão nhị mà hấp thu công lực
Hắn sợ đêm dài lắm mộng,không dám chậm trễ,gia tăng nội lực,cuồn cuộn hút lấy công lực lão nhị.Lão nhị không kịp kêu lấy một tiếng,chỉ cảm thấy trước ngực như có một lỗ thủng,toàn bộ tinh lực từ đó thoát ra,trong phút chốc đã tiêu vong một mạng
Đinh Xuân Thu kinh hãi đờ người,theo quy củ Tiêu Dao phái luôn lấy kẻ mạnh làm chủ,lão nhị này là đệ nhị đệ tử của lão,võ công không thể nói là thấp được,vậy mà hắn lại nhanh chóng táng mạng trong tay Vu Hư Vũ,khiến lão không khỏi thất kinh
Lúc này Đinh xuân Thu bước lên,hét lớn một tiếng: “Ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào?Mau nói ra!”Vu Hư Vũ cười ha hả,nói: “Cho hỏi Đinh tiên sinh lần này vi hành Trung Nguyên,không biết là vì sao?”Đinh Xuân Thu cả giận đáp: “Để gặp chưởng môn của ngươi”.Vu Hư Vũ cười nói: “Ta chính là Vu Hư Vũ!”
Đinh Xuân Thu nghe vậy giận dữ,cười lạnh nói: “Tiểu tử ngươi niên kỷ không lớn,nhưng lá gan cũng không nhỏ,dám hý lộng lão phu!”Lời còn chưa dứt,Đinh Xuân Thu tung người vọt lên,song chưởng vẽ thành một đường từ trái qua phải,chiêu này gọi là “Trường hà nhập hải”,song chưởng này mang theo trận trận chân khí,như hồng thủy dâng trào,lực đạo hung hậu xô tới
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của
Xuyên việt Thiên Long Bát Bộ chi phong lưu Hư Vũ
Tác giả:Thiên Trụ Mặc Khách
Chương 23:Đinh Xuân Thu nhất nhập Trung Nguyên(phần hai)
Dịch:agent020(clarkie)
Biên tập:agent020
Nguồn:2T+4vn
Đệ nhị thập tam hồi:Đinh Xuân Thu nhất nhập Trung Nguyên(phần hai)
Vu Hư Vũ không dám nghênh tiếp,thực chất là vì không muốn để lộ công phu bổn môn “Lăng Ba Vi Bộ” cho Đinh Xuân Thu biết,nên đành dùng tới công pháp Thiếu Lâm là “Hư diệt bộ” lách người né tránh.Nhưng chẳng ngờ Đinh Xuân Thu võ nghệ quả thật bất phàm,thân pháp nhanh như gió,song chưởng phất lên,chưởng lực càng cường bạo hơn,.Vu Hư Vũ vội nghiêng người né nhưng đã không kịp nữa
Song chưởng họ Đinh cận kề,Vu Hư Vũ liền xuất hết toàn lực,thi triển tuyệt chiêu mình tự sáng tạo là “Hợp thân hóa nhất”,ngưng tụ công lực toàn thân tung chưởng lên định nghênh đón.Đinh Xuân Thu thấy Vu Hư Vũ chưởng phong lăng lệ,không nghênh tiếp mà nương theo chưởng lực lách người về bên trái,hai chân song hoành,tung chiêu hướng về phía ngực Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ luận về kinh nghiệm thực chiến thua kém Đinh Xuân Thu rất nhiều,không kịp thu hồi nội lực,vội vàng đề xuất thân pháp Lăng Ba Vi Bộ né tránh,tuy nhiên lực đạo vẫn còn vướng lại ở hai bàn tay làm cho chân khí không đủ,bị Đinh Xuân Thu tung một cước trúng sườn
Dù nội thể Vu Hư Vũ có thần công hộ thân,nhưng trúng đòn này quả thật không nhẹ,đau đớn đến tê dại,nội khí đề tụ ở bàn tay cũng vì thế mà tan đi.Hắn nếm qua đòn này,biết Vu Hư Vũ quả thật quái chiêu bất phàm,liền thi triển Lăng Ba Vi Bộ,một mặt né tránh,một mặt đề tụ nội lực,âm thầm chuẩn bị phản kích
Đinh Xuân Thu một chiêu đắc thủ,cười ha hả nói: “Tiểu tử.xem ra ngươi tới số rồi!”,một bên thi triển “Như ảnh tùy hình thân pháp” gắt gao truy kích,lại ngưng tụ nội lực,đề xuất liên hoàn thất thức,chân phải búng người truy đuổi,chân trái tung liền sáu cước,Vu Hư Vũ dù thân pháp khinh công trác tuyệt,nhưng cũng phải vất vả lắm mới quay người chạy đi được,sau lưng còn nghe tiếng gió kêu vù vù
Đinh Xuân Thu ý định một chiêu giết địch,xuất chiêu vừa chuẩn lại vừa ngoan độc,thối phong như ngàn cân trọng chùy,mãnh kích một chiêu,làm Vu Hư Vũ thấy cả người nóng như thiêu đốt,phun ra một ngụm máu tươi,liền dùng hết nội lực ly khai.Đinh Xuân Thu không cho hắn hồi sức,ngón tay bắn ra kịch độc,Vu Hư Vũ không kịp né tránh,bị chất độc bắn trúng
Đinh Xuân Thu thấy hắn thụ độc,tưởng rằng khó tránh khỏi cái chết,liền tâm sinh chủ quan,cố ý khoe mẽ,dù tiếp tục công kích nhưng chỉ thi triển chiêu thức hoa mỹ,chỉ thấy lão thân hình phiêu động,quyền đầu lả lướt,tư thái phiêu dật.Vu Hư Vũ nhờ vậy áp lực giảm một chút,biết mình nội công có thể sánh được với Đinh Xuân Thu,nhưng luận về chiêu thức kinh nghiệm thì còn thua kém rất xa
Vu Hư Vũ lúc này thân mang nội thương,dưới sự truy kích của Đinh Xuân Thu,liền tụ tập chân khí dưới chân,thi triển hết tuyệt thế thân pháp,khiến Đinh Xuân Thu dù hung hãn nhưng lần này không còn kích trúng hắn được nữa
Hắn mặc dù thổ huyết,nhưng thương thế không nặng,nội lực luân chuyển một vòng,công lực dần hồi phục.Lần này đúc rút kinh nghiệm,không đề thăng mười phần công lực để nghênh chưởng mà chỉ tập trung tám phần,hai phần còn lại chú trọng thi triền bộ pháp
Đinh Xuân Thu tung một quyền vào Vu Hư Vũ,nội lực hung hậu.Vu hư Vũ đột nhiên đưa tay nghênh kích.Đinh xuân Thu vốn đang có chút khinh địch,vừa nãy thấy Vu Hư Vũ không dám hoàn thủ,chỉ biết dựa vào thân pháp tinh diệu,luống cuống né tránh nên lão mới yên tâm tấn công.Không ngờ lần này Vu Hư Vũ đột nhiên phản kích,bất đắc dĩ cũng đưa chưởng ra đón đỡ
Đây mới là va chạm thật sự đầu tiên của hai người,chỉ nghe một tiếng nổ rền vang,một lớp khí tràng bao bọc xung quanh hai người.Đinh Xuân Thu lui lại hai bước,sắc mặt trắng bạch,hiển nhiên đã bị nội thương.vu Hư vũ cũng lui về phía sau một bước,cổ họng thấy nóng lên,phun ra một ngụm máu tươi
Vu Hư Vũ thấy công lực thật sự của Đinh Xuân Thu,so với mình gần như ngang bằng,chỉ bất quá lão chiêu thức tinh kỳ,lại am hiểu sử dụng chư bàn độc vật,trong tâm hắn đã nắm rõ năng lực của Đinh Xuân Thu,xem như mục đích đã đạt được,liền thừa dịp Đinh lão quái đang vận công,cũng đả tọa điều tức
Tam đệ tử của lão đang ở gần Vu Hư Vũ,nhân cơ hội muốn chiếm tiện nghi,liền một chưởng đánh về phía Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ lúc này đang lúc khẩn trương điều tức,không dám ngưng lại,liền vận xuất nội lực,đón đỡ công kích,chỉ nghe một tiếng kêu thảm vang lên,tên tam đệ tử bị văng ra ngoài,nguyên lai là bị hộ thân chân công của Vu Hư Vũ phản kích,mang theo kịch độc của Đinh Xuân Thu,trả lại cho gã đệ tử
Các đệ tử còn lại tiến lên trợ giúp,thấy sắc mặt gã đen như than,một mạng đã ô hô.Lúc này bỗng xuất hiện một nữ tử xinh đẹp,song nhãn đen tuyền,sóng mắt lưu chuyển không ngừng đầy lanh lợi,rút ra một cây chủy thủ màu xanh,hiển nhiên chứa đầy kịch độc,đến gần sau lưng Vu Hư Vũ đâm lén
Vu Hư Vũ tai lắng nghe tứ phương,biết lúc này hung hiểm vạn phần,không để ý tới nội thương nữa,vội vàng thúc đẩy khí tức,vào lúc độc chủy thủ của thiếu nữ đâm tới,khí tức của hắn cũng điều tức xong,liền vận khởi khinh công,phóng ra ngoài cửa.Chúng đệ tử chỉ thấy hắn tung người một cái đã biến mất vô ảnh vô tung
Lúc này Đinh Xuân Thu cũng điều tức xong,biết Vu Hư Vũ đã đào tẩu,tưởng rằng hắn trúng kịch độc chắc chắn không tránh khỏi cửa tử nên cũng không quan tâm nữa,liền thúc giục đệ tử trở về Tinh Túc hải,còn phần nữ tử xinh xắn kia thì gia quyến ở tại Trung Nguyên,nên liền hướng Đinh Xuân Thu thỉnh cầu được về thăm thân nhân
Vu Hư Vũ thân bị nội thương,lo sợ Đinh Xuân Thu truy kích nên không dám dừng lại để điều tức.Cũng may địa hình chổ này hắn rất quen thuộc,liền chọn một chỗ u linh sơn cốc,tìm một góc khuất để điều dưỡng
Đang lúc Vu Hư Vũ hành công đến lúc quyết định thì độc khí trong cơ thể tựa hồ dần phác tán1.Hắn vốn tưởng rằng lần trước qua việc hồng bảo xà thì thân mình đã bách độc bất xâm,thật không ngờ Đinh Xuân Thu vốn hay điều phối kịch tố,pha trộn các loại độc dược để điều chế,trong một lần nọ vô tình thu được một con băng tàm ngàn năm.Băng tàm này vốn mang chất kịch độc đệ nhất,cực hiếm trên thế gian,vì vậy bảo xà độc tính trong cơ thể Vu Hư Vũ dần dần không áp chế nổi nữa,lúc hắn đang vận công trị thương thì nội lực cũng bị phát độc
Vu Hư Vũ chỉ cảm thấy tứ chi cốt nhục dần dần đông cứng,trong nội tạng một cỗ băng hàn xông lên,biết kịch độc đang lan khắp thân thể,mắt mũi tối sầm nhưng thần trí vẫn còn minh mẫn.Hắn không khỏi hối hận mình thất sách,nếu hợp lực mọi người lại thì nhất định sẽ không chật vật như vậy,nhưng việc đã đến nước này thì hối hận cũng là vô dụng.Nội lực lúc này cũng đã điều tức xong,Vu Hư Vũ liền vận dụng nội lực khống chế lực lượng hàn độc
Lúc này chỉ nghe “oang oang” một tiếng rống to vang lên,từ trong bụi cỏ nhảy ra một sinh vật.Vu Hư Vũ vừa nhìn thấy liền biết đó là vạn đôc vương “Mãng cổ chu cáp”.Chu cáp(con cóc) dần dần tiến tới,thân nó dài chừng hai tấc,toàn thân màu huyết,hai con mắt lòe lòe phát ra kim quang.Chỉ thấy cái miệng nó hé ra,làn da dưới cổ họng rung mạnh,lại một tiếng kêu lớn vang lên,khó có thể sinh ngờ vật nhỏ thế này mà có thể phát ra âm thanh to như vậy
Trong bụi cỏ kế bên lại có âm thanh khác vang lên,một con ngô công(con rít) sặc sỡ dài chùng bảy tám tấc bò ra.Ngô công vừa thấy chu cáp liền dao động mạnh,quay đầu chạy trối chết,chu cáp đuổi một lúc rồi kêu phì phì vài cái,miệng chuẩn bị phun ra độc vụ.Con ngô công nọ chạy lại gần bên Vu Hư Vũ rồi thì hông biết trốn đi đâu nữa,liền nương theo thân thể hắn mà chui tọt vào miệng hắn!Từ cổ họng rơi thẳng một đường xuống dạ dày Vu Hư Vũ
Vu Hư Vũ thân đang mang nội thương,vào lúc ngô công nhảy vào thì độc tính cũng bắt đầu rót vào trong thể nội y.Tai bay vạ gió thế nào mà con mãng cổ chu cáp thấy vậy cũng nhảy vào trong miệng hắn!Vu Hư Vũ liền cảm thấy đầu lưỡi lạnh lẽo,chu cáp truy đuổi ngô công,cũng một đuờng đi thẳng xuống dạ dày hắn
Vu Hư Vũ thầm nghĩ lần này là hết đời rồi,thân mình đang thụ thương mà còn thêm hái quái vật này nhảy vào thì khó mà sống nổi nữa
Trong khoảnh khắc đó,hắn cảm thấy như trời đất quay cuồng,đau đớn không chịu nổi,bốn cỗ kịch độc trong cơ thể kịch liệt đấu đá.Đầu tiên là một cỗ nhiệt lưu cùng một cổ thanh lương,cỗ khí lạnh thanh lương dần tiâu tán Hư vũ phỏng chừng cỗ nhiệt lưu này là chu cáp đã thu thập xong ngô công.Sau đó hồng bảo xà cũng lao vào,hai cỗ độc kịch liệt tương tranh,dần dà cỗ xà độc cũng từ từ biến mất
Nhiệt lưu trong thể nội quay cuồng,một trận đau đớn truyền đến,Vu Hư Vũ cắn răng vận chuyển băng tàm chi độc mà mình trúng để đối kháng,quả nhiên đau đớn giảm bớt,mà nhiệt lượng trong bụng cũng giảm.Vu Hư Vũ biết lần này chu cáp đã gặp khắc tinh là băng tàm chi độc,liền tiếp tục thu hồi nội lực,chậm rãi đưa băng tàm chi độc ra,nhiệt lưu ngày một giảm đi.Hắn thu hồi nội lực lại,cơ thể liền bình thường lại không đau đớn nữa,chỉ có điều hai cỗ khí lạnh lẽo và nóng bức vẫn đang tranh đấu voi7a nhau
Nửa ngày trôi qua,tứ chi hắn dần dần khôi phục động tác.Vu Hư Vũ vừa mừng vừa sợ,biết cơ duyên xảo hợp,trong lúc vô ý đã kích thích các lọa độc tố trong cơ thể dung hợp,sau này thật sự là vạn độc bất xâm
Lúc này trong bụng lại sản sinh ra một luồng khí nóng như than,bừng bừng khắp trong người.Vu Hư Vũ nghĩ đây là chân khí do các loại kịch độc dung hợp mà ra,liền thử vận công hấp nạp,quả nhiên luồng noãn khí cũng vận chuyển theo chín kinh mạch,lưu vào trong thiên trung khí hải
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của
Đây lại là một chương sẽ có nhiều ý kiến nữa đây^^.Tuy nhiên mình xin được nhắc lại một lần nữa truyền này đơn thuần là giải trí,không có ý định bôi nhọ hay sỉ nhục nguyên tác,cho nên chỗ nào không thích các bạn vui lòng bỏ qua nha,đừng để nó trong lòng
Đệ nhị thập tứ hồi:Tu La đao
Vu Hư Vũ xuất thủ cùng Đinh Xuân Thu,trải qua một trường đại chiến,mặc dù thảm bại nhưng cũng nhân họa mà được phúc,thu được ‘bảo bối’ chu cáp,nhờ đó luyện thành thân thể vạn độc bất xâm.Ngoài ra về khả năng của Đinh Xuân Thu hắn cũng đã cơ bản nắm giử được,chỉ cần tiếp tục học tập chưởng pháp tinh diệu của bổn môn là tuyệt hoc“Thiên Sơn chiết mai thủ đẳng” thì đánh bại Đinh Xuân Thu nhất định không phải là chuyện khó khăn
Vu Hư Vũ quay về Vạn Kiếm Cốc thì thấy tất cả mọi người đều đang chờ đợi,thấy hắn bình yên trở về ai cũng hoan hỉ.Vu Hư Vũ giảng thuật lại cho chư nữ toàn bộ sự việc,các nàng đều lộ vẻ quan tâm sâu sắc khiến hắn rất cảm động
Vu Hư Vũ cùng chư nữ hoan hảo suốt thời gian qua,nhờ vậy mà các nàng cũng dung hợp được khả năng bách độc bất xâm.Cho nên các nữ tử đều hưng phấn vô cùng.duy chỉ có Tần Hồng Miên là tỏ vẻ sầu muộn không vui
Nàng cả đời mệnh khổ,làm người cao ngạo không chịu thua ai,hôm nay bỗng nhiên sư muội Cam Bảo Bảo công lực tăng mạnh,bỏ xa nàng ở phía sau.Thậm chí cả Chung Linh,Mộc Uyển Thanh hai tiểu bối đích thực cũng vượt qua mình
Tần Hồng Miên hỏi qua Cam Bảo Bảo vài lần nhưng Cam Bảo Bảo chỉ cười mà không đáp.Nàng cũng không muốn hỏi thêm,chỉ biết vùi đầu vào khổ luyện,ý muốn đuổi kịp bọn.Lúc bấy giờ ngoại trừ Tần Hồng Miên ra thì chư nữ đều cùng Vu Hư Vũ có chút không minh bạch.Thời gian trôi qua,Tần Hồng Miên cũng dần hiểu được sự tình,nhờ hỏi con gái của mình,mới biết được Cam Bảo Bảo cùng Vu Hư Vũ đã phát sinh quan hệ,nàng ta sở dĩ không trả lời mình,không phải là do có tư tâm mà thật sự có chút khó mở miệng
Tần Hồng Miên thấy Vu Hư Vũ tuấn lãng tiêu sái,nhất biểu nhân tài,âm thầm hâm mộ Cam Bảo Bảo có số mệnh tốt.Tâm tình hay ghen ghét của phụ nữ khiến nàng nảy sinh cảm giác muốn được như vậy nên thay đổi cử chỉ hành vi cho đến trang phục,điều này khiến Vu Hư Vũ chú ý
Tất nhiên nếu nàng cũng muốn như thế thì không thể để người khác mở miệng thay mình được.Hôm đó đi tìm Vu Hư Vũ hỏi: “Hư Vũ,ta ngày ngày khổ luyện võ công,nhưng tiến triển rất chậm chạp.Còn sư muội cùng ta vốn chung sở học ma giờ lại bỏ xa ta,nhất định do ngươi có ý riêng,chỉ truyền tuyệt kỹ cho nàng ấy mà không truyền cho ta”
Vu Hư Vũ thấy Tần Hồng mien quở trách,cuống quýt định giải thích,nhưng quả thật công lực Cam Bảo Bảo có sự tăng tiến mạnh,Tần Hồng Miên giờ đã không còn là đối thủ của nàng.Vu Hư Vũ bất đắc dĩ hạ giọng nói: “Cam nhạc mẫu sở dĩ võ nghệ tiến bộ là có bí quyết,nhưng nhạc mẫu người không nên học cái này…”
Tần Hồng Miên vừa nghe Vu Hư Vũ thừa nhận mấu chốt,liền đâu chịu bỏ qua,lên giọng nói: “Ta cùng với Bảo Bảo là sư tỉ muội đồng môn,nàng ta có thể học được thì ta cũng học được,bất quá là do ngươi mượn cớ không chịu truyền thụ cho ta mà thôi”Vu Hư Vũ chăm chú nhìn nàng nói: “Nhạc mẫu không hối hận chứ?”.Tần Hồng miên mục đích quan trọng đã đạt được,nhưng lại giả vờ làm như không có gì,tười cười đáp: “Tuyệt không hối hận!”Vu Hư Vũ lại nói: “Cam đoan không được tiết lộ chuyện này cho bất luận kẻ nào!”.Tần Hồng mien đáp: “Cam đoan!”
Vu Hư Vũ nhìn khuôn mặt kiều diễm của nàng,thấy hiện rõ nét tinh nghịch của nữ nhi,biết nàng tâm tình đại hảo,đâu còn thiếu phụ u buồn trước kia nữa.Đối với những chuyện như thế này hắn luôn không cự tuyệt,càng nhiều càng tốt.Chỉ chốc lát đã gọi Thạch Thanh Lộ đến,kề tai nàng nói vài câu.Thạch Thanh Lộ nhìn Vu Hư vũ,kề tai hắn nũng nịu nói một câu: “Sắc quỷ,mẫu ttử người ta cũng không tha!”
Thạch Thanh Lộ là thuộc hạ,cũng là người Vu Hư vũ tin cậy nhất.Vu Hư Vũ dẩn Tần Hồng Miên theo địa đạo tới phòng ngủ rồi bảo thạch Thanh Lộ đợi ở ngoài.Tần Hồng Miên trong lòng biết chuyện gì sẽ xảy ra,đi theo Vu Hư Vũ vào trong phòng,trái tim như chú nai con chạy loạn không ngừng đập 14 Hắn không để nàng kịp trở tay,một mặt dụng khẩu truyền thụ khấu quyết cho nàng,mặt khác ngón tay bắt đầu loạn động,điểm chỉ lung tung trên người nàng,ngay cả những bộ vị mẫn cảm nhất cũng không tha
Tần Hông Miên làm sao chịu được khiêu khích như vậy,khẩu quyết chưa tập xong thì cả người đã đổ mồ hôi đầm đìa,tiểu y trên người ướt đẫm,hiền lộ đường cong,mặt ngọc đỏ bừng,mị nhãn như tơ,vẻ yêu mị động lòng người
16 Trong tâm loạn động,tâm pháp chưa kịp vận hành thì Vu Hư Vũ đã thấy nàng đưa cánh tay ngọc vào giữa hai đùi,hiển nhiên là do bị kích thích quá độ,bộ võ phục lúc này vừa vặn bó sát lộ hết mọi đường nét mểm mại trên thân thể
Hắn kiềm chế không được,cuối xuống dùng môi khóa chặt đôi môi anh đào của nàng.Tần Hồng Miên ôm lấy cổ hắn,từ trong miệng đưa ra chiếc lưỡi thơm tho,mùi thơm trên người phụ nữ liên tục kích thích Vu Hư Vũ
Hai cái lưỡi thơm mềm quấn lấy nhau,Tần Hồng Miên nhẹ nhàng vòng tay qua khọng ngừng vuốt ve mái tóc Vu Hư Vũ,Vu Hư Vũ ôm chặt lấy nàng,bàn tay xuyên qua quần áo khe khẽ ve vuốt kiều đồn tuyết bạch của nàng
Khuôn mặt Tần Hồng mien càng thêm hồng,hô hấp ngầ một dồn dập,nắm chặt tóc Vu Hư vũ.Vu Hư Vũ biết nàng đã động tình,nhè nhẹ cởi quàn áo của nàng,hai bàn tay luồn hẳn vào trong ve vuốt kiều đồn trắng nõn săc chắc
Vu Hư Vũ tách khỏi đôi môi nàng,ngậm lấy tai nàng,đầu lưỡi liếm nhẹ lên vành tai khiến mơi đó trở nên ẩm ướt.Thân thể Tẩn Hồng Miên ngày một nhu mềm nhũn,hoàn toàn tựa trên người Vu Hư Vũ,ngửa đầu lên,mái tóc mượt dài tung bay tán loạn
Vu Hư Vũ biết thời cơ đã đến,ôm láy thân hình mềm mại của nàng bế lên giường,cúi nhìn Tần Hồng Miên đang lai láng xuân tình,nàng xấu hổ nhưng vẫn mở to mắt ngắm khuôn mặt anh tuấn của hắn
Bàn tay tiếp tục lần mò trút bỏ y phục Tần Hổng Miên với sự phối hợp của nàng,tay nàng cũng ôn nhu giải trừ quần áo của hắn.Lúc này ánh mắt Vu Hư Vũ hoàn toàn bị hấp dẫn bởi tuyệt cảnh trước mắt,bầu ngực căng tròn nhấp nhô không ngừng theo nhịp thở gấp,hai nhũ châu phúng phính như quả anh đào còn tươi mới từ trên cây hái xuống,hai má ửng sắc hồng,da bụng trắng như tuyết hòa khéo léo kết hợp cùng chiếc eo thon xinh xắn,hai hàng chân sáng mịn như bạch ngọc,gót chân trằng nõn sạch sẽ
Vu Hư Vũ há hốc ngắm nhìn mỹ nữ đầy đặn nõn nà trước mặt,hắn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt,hai ma trảo ve vuốt trên người nàng.Tần Hồng Miên xuân tình khó giấu được nữa,cái eo nhỏ vặn vão,mặt đỏ như rang chiều,thở dốc,hai mũi thở ra khí nóng
Hai tay hắn bắt đầu tiến vào bụi cỏ của nàng công kích.Cánh tay trắng nõn mảnh khảnh cảu nàng khe khẽ đưa xu;ống,năm ngón tay ngọc nắm lấy cự vật của hắn.Vu Hư Vũ chỉ cảm thấy người như căng cứng,cự vật nơi hạ thể không ngừng to ra.Hai mắt Tần Hồng Miên mơ màng,mi nhãn liếc hắn một cái,cúi đầu nhẹ nhàng dùng đội môi ngậm lấ đại vật của hắn
Vu Hư Vũ không cách nào chịu đựng được nữa,khe đẩy đầu nàng ra,cầm ngạnh vật cọ xát nơi hạ thân ướt át của nàng.Tần Hồng Miên cúi đầu né ánh mắt như lửa của hắn,nhưng ngọc thủ không kìm được ôm lấy eo hắn
Cự vật nóng rẫ đi thật sâu vào khe nước ẩm ướt.không bút mực nào tả xiết khoái cảm đang nhanh chóng truyền khắp thân Tần Hồng Miên.Tốc độ Vu Hư Vũ mặc dù thong thả,nhưng rất có tiết tấu,dụng sức cằm vào nơi sâu nhất trong thân thể tuyết ngọc đầy đặn của nàng
Thân hình Tần Hồng Miên run rẩy.đôi môi tham lam hấp thu lấy môi Vu Hư Vũ.Vu Hư vũ dưới sự trêu chọc khiêu khích của nàng bắt đầu nhịp mạnh hơn,làm ngọc lộ của nàng liên tục tiết xuất
Nàng thỏa mãn rên rỉ,thân hình uốn éo như theo nhịp nhạc.nàng dùng sức vẫy động cái eo nhỏ thon,tuyết đồn rung động cực độ kích tình
Vu Hư Vũ nhịp càng lúc càng nhanh,mà hạ thân của Tần Hồng Miên cũng bắt đầu điên cuồng sáo động,tấm thân ngà ngọc không ngừng lắc lư.Trước ngực hai gò núi tuyết đung đua khiêu khích,tóc dài bay tứ tán sang hai bên
Rốt cuộc dưới sự hùng dũng của Vu Hư Vũ cũng khiến nàng đi tới đỉnh.Tần Hồng Miên mặt hồng tươi như hoa nở,mị nhãn nhắm nghiền,khoái cảm bắt đầu tập trung lại.Cả người nàng co cứng lại,trong miệng truyền ra một tiếng kêu yêu kiều,cơ thể co rút lại,một cỗ khí lưu nóng bức xuất phún ra
Nhiệt tình của nàng tuôn trào,Vu Hư Vũ cũng cảm thấy phi thường sảng
khoái,trong tiếng rên rỉ kiều mị của nàng,hắn cũng xuất tiết dương cương khí nóng như lửa của mình.Miệng hắn thì thầm bên tai nàng ,nhắc nhở nàng vận hành nội kinh tâm pháp,đồng thời hấp thu khí tức trong cơ thể.Tần hồng Miên theo lời vận công,không lâu sau đã tiến vào cảnh giới vong ngã
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của