Minh Hỏa Băng Tằm vốn đã đạt tới cấp tám, tuy Minh Hỏa nó phun ra thoạt nhìn còn nhỏ hơn rất nhiều so với Thái Dương Thần Hỏa, nhưng đó là do Minh Hỏa bị nén lại, phẩm chất còn cao hơn Minh Hỏa bình thường rất nhiều.
Loại năng lực nén ép hỏa diễm tinh thuần cần phải tu vi Nguyên Anh Kỳ mới có thể làm được, bao gồm cả các thuộc tính khác thì tu tiên giả chỉ khi đạt tới Nguyên Anh Kỳ thì mới có thể bước đầu nén ép tinh luyện được. Tuy thực lực của Long Tiêu Diêu trước mắt có thể so với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhưng hắn vẫn như trước không thể nắm giữ được loại thần thông nén ép này.
Bản thân minh Hỏa còn có hiệu quả khắc chế đối với dương hỏa, mà Thái Dương Thần Hỏa này lại còn chưa được nén ép tinh luyện, do đó khi so sánh thì Thái Dương Thần Hỏa của Long Tiêu Diêu lập tức gặp phải bất lợi. Sau khi giằng co một lát, Thái Dương Thần Hỏa hoàn toàn bị tan rã, còn Minh Hỏa thì bị suy yếu hơn phân nửa.
Lượng Minh Hỏa còn sót lại lao vụt tới phòng ngự của Long Tiêu Diêu, lốc xoáy đang xoay nhanh phải chịu khí tức băng hàn, dần chậm lại. Uy lực của thuộc tính Phong thể hiện ở tốc độ gió và độ ngưng thực, tốc độ gió càng nhanh, luồng gió càng ngưng thực thì năng lượng ẩn chứa trong đó càng nhiều. Theo tốc độ của luồng gió giảm xuống thì năng lượng trong lốc xoáy cũng không ngừng bị hao tổn.
Tuy nhiên, năng lượng của minh Hỏa trong quá trình giao chiến với Thái Dương Thần Hỏa cũng đã bị tiêu hao một lượng lớn, lúc này nó chỉ có thể làm chậm lại tốc độ của lốc xoáy. Một lát sau, Minh Hỏa do hao hết năng lượng nên biến mất.
Băng Tằm thấy vậy, lại tiếp tục phun ra một đạo Minh Hỏa nữa về phía Long Tiêu Diêu. Tuy nó là kỳ trùng hồng hoang nhưng vẫn là yêu thú thuộc loại yêu trùng, yêu lực bản thân không thể so được với yêu thú cùng cấp, điều này khiến nó không thể chịu được tiêu hao năng lượng phạm vi lớn và trong thời gian dài như vậy.
Mà lúc này, Băng Tằm vì chống đỡ công kích của Tinh Túc Kiếm Trận nên không thể không liên tục dùng yêu nguyên lực duy trì minh khí phòng ngự. Tuy minh khí có thể đông lại toàn bộ uy áp và kiếm khí của kiếm trận, nhưng để chống đỡ công kích không ngừng của kiếm trận nên nó không thể không liên tục tiêu hao yêu nguyên lực để duy trì trạng thái minh khí hộ thể.
Tuy yêu nguyên lực của Băng Tằm đã bị tiêu hao nghiêm trọng, nhưng bản thân nó lại không có linh trí, không hiểu được xem xét thời thế, lại há mồm tiếp tục phun ra một đạo Minh Hỏa nữa.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu không dám chậm trễ, lập tức phát ra một đạo Thái Dương Thần Hỏa. BỊ Thái Dương Thần Hỏa triệt tiêu, năng lượng Minh Hỏa còn sót lại đã không còn một nửa, tất nhiên bị lớp phòng ngự cường đại của Long Tiêu Diêu chặn lại giữa không trung. Tuy nhiên, trải qua hai đạo Minh Hỏa sót lại này thiêu đốt, rốt cuộc có hai tấm Phong Thuẫn Phù bị hao hết năng lượng, từ trên không rơi xuống, biến thành hai lá phù bị đóng băng.
Rốt cuộc yêu nguyên lực của Băng Tằm không đủ để duy trì tuyến phòng ngự bằng minh khí nữa. Sau thời gian một chén trà nhỏ giằng co, Tinh Túc Kiếm Trận cuối cùng cũng đột phá được phòng ngự minh khí này, đánh tan cánh của Băng Tằm. Đôi cánh không hoàn chỉnh của Băng Tằm hiển nhiên không thể duy trì trạng thái lơ lửng trên không trung của nó được, khiến nó lập tức rơi xuống đất.
Băng Tằm đã không có cánh, chỉ có thể nhích người di chuyển trên mặt đất, tốc độ còn chậm hơn cả trẻ con đi lại, đương nhiên không thể gây ra uy hiếp gì đối với Long Tiêu Diêu nữa, chỉ có thể giãy giụa, bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Long Tiêu Diêu thu thú hồn của Băng Tằm vào huyệt Thận Du, kết quả kế thừa được Minh Hỏa như ý muốn.
Thật ra thì kể cả thú hồn của Băng Tằm lẫn Phệ Linh Trùng đều chứa năng lượng ít hơn một chút so với yêu thú cùng cấp. Còn Vạn Thú Tiên Kinh mà Long Tiêu Diêu tu luyện lại dựa vào hấp thu thú hồn để tăng tu vi, năng lượng thú hồn càng lớn thì tu vi hắn tăng lên càng nhiều, do đó yêu trùng cũng không phải là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng điều thần kỳ nhất của Vạn Thú Tiên Kinh chính là tu tiên giả có thể thông qua hấp thu thú hồn vào chủ huyệt để kế thừa thần thông của yêu thú, Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không bỏ qua Minh Hỏa của Băng Tằm này.
Long Tiêu Diêu lại tiếp tục ở trong Băng Tuyết Hoang Sơn hai ngày nữa để cẩn thận tìm tài liệu luyện khí, sau đó mới hài lòng rời đi, bay về phía một ngọn núi hoang gần đó. Ngọn núi hoang này cũng không có một ngọn cỏ nào, hơn nữa, trên bầu trời còn ngưng tụ một đám mây đen dày đặc, lôi điện không ngừng đánh xuống ngọn núi này.
Long Tiêu Diêu đương nhiên tìm tài liệu thuộc tính lôi và hỏa tại đây. Trên bầu trời thỉnh thoảng lại có lôi điện đánh xuống. Tốc độ lôi điện vượt xa gió lốc, may mà đây chỉ là loại lôi điện bình thường, uy lực không thể so sánh được với Thần Lôi của Long tộc và thiên lôi khi độ kiếp. Ngay cả kiếp lôi cũng còn bị hắn hấp thu nên việc hấp thu loại lôi điện bình thường này cũng không có gì là lạ cả.
Trên ngọn núi hoang này cũng không có tung tích yêu thú nào cả. Nhưng khi Long Tiêu Diêu tới gần đỉnh núi vài dặm thì hắn phát hiện ra một con yêu thú Lôi Oa cấp tám.
Thông qua tình huống của hai ngọn núi hoang trước đó, Long Tiêu Diêu đã đoán được rằng trên ngọn núi hoang này tất nhiên sẽ có một con yêu thú sinh sống, hơn nữa còn là loại yêu thú thuộc tính lôi hoặc hỏa.
Trong mảnh không gian này, không những tài liệu phân bố vô cùng có quy luật, mà yêu thú cũng tuân theo quy luật này, chỉ là không biết loại quy luật này có từ khi không gian mới được tạo ra hay là trải qua hơn ngàn năm cạnh tranh đào thải mới tạo thành như vậy.
Con Lôi Oa này cao gần một trượng, có hình dạng không khác con ếch bình thường là mấy, chỉ là trên người nó lóe ra ánh điện, tựa vào núi cắn nuốt lôi điện trên không trung lao xuống. Mỗi khi có lôi điện hạ xuống, đầu lưỡi của nó lại bắn ra, nhẹ nhàng cuốn một cái, bắt được đạo lôi điện đưa vào miệng.
Yêu thú ở trong tự nhiên thì trời sinh đã sợ hãi lôi điện, vậy mà con Lôi Oa này chẳng những không sợ lôi điện chút nào, lại còn có thể thông qua cắn nuốt lôi điện để tăng lên thực lực. Từ đó có thể thấy được năng lực khống chế lôi điện của con Lôi Oa này tốt đến mức nào.
Lôi điện là loại thuộc tính có lực công kích mạnh nhất, Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không khinh thường chút nào. Hắn chuẩn bị đầy đủ trận bàn, sau đó mới từ không trung hạ xuống trước Lôi Oa khoảng ba mươi thước, nhanh chóng khởi động Cự Thạch Trận.
Lôi Oa nhìn có vẻ tùy tiện nhảy lên, nhưng lại hiện ra trước người Long Tiêu Diêu mấy thước, tiếp theo nó mở cái miệng rộng ra, một đạo lôi điện từ trong miệng của nó bắn nhanh về phía Cự Thạch Trận trước người Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu không dám khinh thường thực lực của Lôi Oa, hắn lập tức phát động Bạo Vũ Nùng Vụ Trận và Ngũ Hành Trận; sau đó hắn lấy ra tám tấm Băng Thuẫn Phù, dùng băng thuẫn dựng lên một tầng phòng ngự bằng băng cứng rắn; Tinh Túc Kiếm Trận thì từ trên không trung lao xuống; đồng thời, Lôi Điện Kiếm cũng lao thẳng vào Lôi Oa.
Lôi Oa phun lôi điện, hình thành một lôi cầu trông có vẻ vô cùng ngưng thực, rõ ràng là đã trải qua nén ép. Lôi cầu đánh vào trên tường băng, vì vốn thuộc tính lôi có tác dụng khắc chế nhất định đối với thuộc tính băng, nên khi lôi cầu lao xuống thì chỉ trong nửa khắc, phòng tuyến bằng băng này đã có dấu hiệu tan rã.
Phòng tuyến tạo bởi tám tấm băng thuẫn này dưới sự khống chế của Long Tiêu Diêu đã dung hợp hoàn mỹ với nhau, hình thành một bức tường băng vô cùng ngưng thực, lực phòng ngự của tường băng dung hợp này còn mạnh hơn mấy chục lần so với băng thuẫn đơn lẻ.
Tuy nhiên, khi lôi cầu đánh lên lớp phòng ngự này thì tường băng lại lập tức xuất hiện vết nứt, theo lôi cầu lóe lên, vết nứt trên tường băng dần dài và rộng ra.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Cùng lúc với lôi cầu lóe lên, năng lượng lôi điện cũng mạnh mẽ phóng ra, độ mạnh yếu của lôi điện có quan hệ trực tiếp với năng lượng của nó, lúc này lôi cầu đã được nén ép phóng ra lôi điện còn mạnh hơn vài phần so với lôi điện trên không trung lao xuống. Khi vết nứt trên tường băng càng lúc càng rộng ra thì cuối cùng lớp phòng ngự cũng sụp đổ, tuy nhiên đồng thời năng lượng trong lôi cầu cũng tiêu hao hết, biến mất trong không khí.
Mặc dù Lôi Oa là yêu thú cấp tám, nhưng vì không gian này có hiệu quả áp chế thăng cấp nên cấp bậc của nó không thể tăng lên. Tuy nhiên, do mỗi ngày nó đều cắn nuốt lôi điện nên chẳng những thân thể được toàn diện cải tạo mà năng lượng lôi điện của nó cũng càng thêm tinh thuần.
Lôi Oa căn bản không để ý tới công kích của Tinh Túc Kiếm Trận, lôi điện trên người nó chỉ sáng thêm vài phần. Lôi Oa vốn là yêu thú thuộc tính lôi, thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của nó đương nhiên là lôi điện. Mà con Lôi Oa này do đã tích lũy lôi điện cắn nuốt được trong mấy ngàn năm nên bên ngoài nó được bao bọc bởi năng lượng lôi điện dư thừa, hiện giờ lại có thêm yêu nguyên lực tăng phúc, khiến cho lực phòng ngự của nó đạt tới mức khiến người khác phải kinh hãi.
Uy áp và kiếm khí của Tinh Túc Kiếm Trận vừa mới tới gần Lôi Oa nửa thước, đã bị lôi điện phát ra trên người Lôi Oa đánh cho xơ xác, căn bản không thể tiếp cận thân thể của Lôi Oa.
Lúc này theo trận pháp khởi động, không gian lập tức tràn ngập mưa mù, còn Ngũ Hành Trận lập tức triển khai công kích thuộc tính thủy, từng cột nước bay vụt tới Lôi Oa.
Lôi điện trên người Lôi Oa đột nhiên tăng vọt, thân thể nó trở nên giống như một cái lôi cầu thật lớn. Tất cả các cột nước, mưa mù, bao gồm cả uy áp và kiếm khí của kiếm trận hễ tới gần nó ba thước thì nháy mắt đều bị tan vỡ, hóa thành hư ảo.
Lôi Oa khinh thường nhìn Long Tiêu Diêu, kêu lên một tiếng rồi lập tức phun ra một đạo lôi điện nữa. Tuy nhiên, lôi điện lần này có chút khác biệt so với lúc trước, ở phía sau lôi cầu to lớn này còn có thêm một luồng lôi điện to bằng cổ tay, nối giữa nó và miệng Lôi Oa, khiến nó có thể không ngừng bổ sung lôi điện cho lôi cầu.
Long Tiêu Diêu thấy vậy lập tức bay lên không trung né tránh, nháy mắt đã bay lên cao mười thước. Hắn phát hiện ra tuy tiếng kêu của Lôi Oa có kèm theo công kích sóng âm nhưng lại không ảnh hưởng mấy đến thần trí của hắn. Nếu khó có thể chống đỡ được công kích lôi điện của Lôi Oa thì hắn quyết định khi dễ con Lôi Oa không thể phi hành này bằng cách công kích nó từ xa.
Lôi điện của Lôi Oa đánh lên kết giới Cự Thạch Trận, trong nháy mắt lớp kết giới này liền vỡ tan, nhưng lôi cầu cũng rút nhỏ đi khoảng một nửa. Tuy nhiên, lôi điện từ miệng Lôi Oa được truyền vào trong luồng điện nối tiếp, chỉ một lát sau lôi cầu lại khôi phục lại hình dáng cũ.
Sau khi Lôi Oa phát hiện ra Long Tiêu Diêu bay lên không trung, nó lập tức khống chế lôi cầu đuổi theo. Lôi cầu được nối bằng một luồng điện nhỏ, trông giống như một quả chùy có dây xích, lao về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu lo rằng lôi cầu có thể làm hỏng kết giới trận pháp, liền lập tức lấy ra mười tấm Băng Thuẫn Phù tạo thành một phòng tuyến bằng băng thuẫn, ngăn cản công kích của lôi cầu; tiếp theo hắn lại phát động mười tấm Băng Lăng Phù, vô số miếng băng hiện ra, lao về phía Lôi Oa; đồng thời, hắn khẽ điểm ngón tay bổ sung năng lượng cho phi kiếm phía xa, tiếp tục tăng mạnh thế công.
Lôi cầu bị phòng tuyến bằng băng thuẫn ngăn cản, lập tức phóng ra luồng điện mạnh mẽ, trên lôi cầu phát ra ánh sáng chói mắt, khiến cho phòng tuyến băng thuẫn bắt đầu xuất hiện từng vết nứt vỡ. Các vết nứt vỡ này lớn dần lên, một lát sau phòng tuyến rốt cuộc cũng sụp đổ, bốn tấm phù lục vỡ nát từ trên không rơi xuống.
Vì năng lượng của lôi cầu đã bị tiêu hao quá nhiều nên thể tích nó dần nhỏ lại, ánh điện cũng dần dần ảm đạm xuống. Nhưng luồng điện nối với lôi cầu lại lóe lên. Lôi Oa tiếp tục thông qua nó để bổ sung năng lượng cho lôi cầu, khiến cho lôi cầu giống như quả bóng được bơm hơi, dần phình ra, ánh điện chói mắt cũng khôi phục lại.
Lúc này vô số miếng băng đã lao đến cách thân thể Lôi Oa khoảng hai thước, thế công của uy áp và kiếm khí kiếm trận cũng bùng phát mạnh mẽ, khiến cho lôi cầu bên ngoài thân thể Lôi Oa không ngừng co lại. Lôi Oa lại phát ra một tiếng kêu to, bụng hóp lại, ánh điện trên người đại thịnh, khiến thể tích lôi cầu đang bao phủ nó lập tức tăng lên hơn một thước.
Còn lôi cầu trên không trung sau khi được bổ sung thêm năng lượng thì lực công kích lập tức tăng mạnh. Phòng tuyến bằng băng thuẫn nứt ra chi chít các khe rãnh, chỉ một lát sau phòng tuyến này liền tan vỡ, hóa thành một tấm phù vỡ nát.
Long Tiêu Diêu thấy vậy liền vội vàng lấy ra mười tấm Băng Thuẫn Phù còn sót lại, tiếp tục tạo ra một phòng tuyến mới; đồng thời hắn bấm quyết thi triển ra Băng Hàn Diễm do Minh Hỏa và Băng Diễm dung hợp mà thành. Hiệu quả khắc chế của thuộc tính băng đối với thuộc tính lôi tuy không rõ ràng bằng hiệu quả khắc chế của thuộc tính thủy đối với thuộc tính hỏa, nhưng để đối phó với thuộc tính lôi thì thuộc tính băng còn mạnh hơn rất nhiều so với các thuộc tính khác.
Vô số miếng băng bay tới Lôi Oa, còn Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm thì không ngừng công kích, khiến cho lôi cầu phòng hộ bên ngoài thân thể Lôi Oa không ngừng vận vẹo, co lại. Khoảng thời gian một chén trà sau, năng lượng lôi cầu bị tiêu hao, ánh sáng cũng ảm đạm xuống, thể tích cũng co lại hơn phân nửa. Lôi Oa lại hóp bụng vào, lôi cầu trên người một lần nữa được khôi phục lại.
Long Tiêu Diêu có thể thoải mái hấp thu năng lượng lôi điện chủ yếu là do hắn đã hấp thu được tinh huyết bản mạng của Long tộc Bí Hí và Kim Xà, kế thừa được thiên phú Thần lôi của Long tộc, năng lực tương tác với lôi điện vượt xa các tu tiên giả khác.
Thiên phú Thần Lôi có cấp độ và phẩm chất vượt xa các lôi điện bình thường khác, cộng với việc Long Tiêu Diêu khi độ kiếp đã kích hoạt hoàn toàn bốn mươi năm huyệt đạo, đồng thời cũng kích hoạt thông đạo hấp thu lôi điện trong cơ thể, do đó tất nhiên hắn hấp thu lôi điện bình thường không có vấn đề gì.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không dám thử hấp thu lôi cầu của Lôi Oa, hắn chưa từng hấp thu năng lượng thuộc tính lôi khác trừ lôi điện tự nhiên bao giờ. Mà lôi điện của tu tiên giả hay yêu thú thì đều dùng linh lực bản thân chuyển hóa mà thành, tính chất khác với lôi điện do thiên nhiên ngưng kết.
Nếu là lúc bình thường, dù có thử nghiệm thất bại thì cũng không tạo ra uy hiếp gì đối với hắn, nhưng hiện tại thì đừng nói tới bị thương, cho dù chỉ thất thần trong giây lát thì hắn tuyệt đối có thể phải ngã xuống tại đây.
Long Tiêu Diêu không dám ngạnh kháng công kích của lôi cầu, nhưng Băng Thuẫn Phù mà hắn chuẩn bị đã tiêu hao không còn, thứ duy nhất mà hắn có thể dựa vào lúc này chính là phòng ngự của thuộc tính băng hỏa diễm.
Hỏa diễm do Băng Diễm và Minh Hỏa dung hợp phát ra khí tức băng hàn thấu xương, đón lấy lôi cầu của Lôi Oa. Khi tới gần hỏa diễm thì lôi điện trên lôi cầu đột nhiên cứng lại. Còn lôi điện do lôi cầu phát ra thậm chí còn bị đông cứng lại hoàn toàn, hóa thành từng miếng băng lôi rơi xuống đất.
Trong chớp mắt hỏa diễm va chạm với lôi cầu, lôi cầu liền bao phủ lấy hỏa diễm, từng đạo lôi điện bắn vào trong hỏa diễm. Nhưng dưới khí tức băng hàn của hỏa diễm thì từng đạo lôi điện trong lôi cầu không ngừng bị đóng băng, khiến cho lôi cầu mất dần tính linh động.
Nhưng năng lượng của hỏa diễm cũng không ngừng bị tiêu hao, chỉ một lát sau hỏa diễm liền tắt đi do năng lượng tiêu hao hết. Tuy lôi cầu cũng bị ảm đạm đi rất nhiều, nhưng do được truyền năng lượng qua dòng điện nối với Lôi Oa nên chỉ nháy mắt lôi cầu lại khôi phục được nguyên trạng.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thật ra thì cấp độ của hỏa diễm do Băng Diễm và Minh Hỏa dung hợp lại còn mạnh hơn lôi điện của Lôi Oa rất nhiều, lại còn có tác dụng khắc chế nhất định. Tuy nhiên, lôi cầu này lại được Lôi Oa nén ép mà thành, do đó phẩm chất nó đã được tăng lên rất nhiều.
Mà mấu chốt nhất chính là Lôi Oa lại có luồng điện nối với lôi cầu, khiến cho Lôi Oa khống chế lôi cầu rất thuận lợi, còn có thể bổ sung năng lượng cho lôi cầu bất cứ lúc nào; trong khi đó, hỏa diễm của Long Tiêu Diêu chỉ có thể dùng để chiến đấu mà thôi, khi năng lượng tiêu hao hết thì nó cũng biến mất. Do đó, kết quả cuối cùng vẫn là lôi cầu giành thắng lợi.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu phát hiện ra rằng hỏa diễm thuộc tính băng có tác dụng khắc chế lôi cầu khá tốt, do đó hắn liên tục phát ra hỏa diễm do Băng Diễm dung hợp với Minh Hỏa, không ngừng công kích thân thể của Lôi Oa.
Nhưng dù Long Tiêu Diêu có thể tìm ra biện pháp đối phó với Lôi Oa thì cũng chỉ có thể không ngừng tăng áp lực với nó, hắn lại không thể ngăn được được việc Lôi Oa không ngừng cung cấp năng lượng lôi điện cho lôi cầu. Do đó, hắn chỉ có thể cùng Lôi Oa hình thành trạng thái giằng co, tiến hành tiêu hao chiến.
Vì cấp độ của băng hỏa diễm vượt xa lôi điện của Lôi Oa nên khi giao chiến, chỉ hai phần hỏa diễm đã có thể triệt tiêu được ba phần lôi điện. Do đó trong quá trình tiêu hao thì Long Tiêu Diêu vẫn chiếm thế thượng Phong.
Nhưng Long Tiêu Diêu chỉ có cảnh giới Kim Đan Kỳ, còn Lôi Oa thì lại là yêu thú cấp tám đỉnh Phong, giữa hai bên có sự chênh lệch nhất định. Trong quá trình tiêu hao chiến thì hắn cũng không chiếm được ưu thế gì, thậm chí còn lâm vào tình trạng bất lợi.
Tuy nhiên, rốt cuộc thì Lôi Oa cũng chỉ là yêu thú cấp tám, không có năng lực phi hành, Long Tiêu Diêu cũng không có gì phải lo lắng, cùng lắm không đánh lại thì bay đi chạy trốn là được.
Long Tiêu Diêu cùng Lôi Oa giằng co khoảng nửa canh giờ thì chân khí của hắn đã tiêu hao gần như không còn. Tuy nhiên, là tu tiên giả nên hắn có ưu thế lớn so với yêu thú đó là hắn có thể dùng vật phẩm phụ trợ. Hắn lập tức lấy ra một viên Hoàn Phục Đan, khiến cho chân khí nhanh chóng khôi phục lại, làm cho hắn lại chiếm ưu thế một lần nữa.
Tuy Lôi Oa đã đạt tới cấp tám đỉnh Phong, nhưng nó lại cần tiêu hao đại lượng yêu nguyên lực để duy trì công kích và phòng ngự, ngoài ra hỏa diễm thuộc tính băng lại có tác dụng khắc chế đối với nó, khiến nó lại tiêu hao yêu nguyên lực gần năm thành nữa. Do đó, nó cũng không thể duy trì loại tiêu hao này trong thời gian dài được.
Sau nửa canh giờ giằng co, yêu nguyên lực của Lôi Oa đã tiêu hao hơn phân nửa, đột nhiên nó há mồm hút một cái, khiến cho lôi cầu trên không trung theo dòng điện tiếp nối chui vào trong miệng nó. Năng lượng lôi điện mà Lôi Oa phát ra lại được nó thu về dùng lại, chuyển hóa thành yêu nguyên lực cho nó sử dụng.
Tiếp theo, Lôi Oa đột nhiên mở cái miệng lớn của nó ra, bụng hóp lại, ra sức hút về phía đám mây đen trên trời. Ánh điện trong đám mây đen nhanh chóng tụ lại, hợp thành một tia chớp, đánh xuống phía dưới.
Do Lôi Oa đã cắn nuốt lôi điện để tu luyện trong thời gian dài nên lực tương tác và khống chế của nó đối với lôi điện đã đạt tới trình độ không tưởng. Lúc này yêu nguyên lực của nó đã tiêu hao nghiêm trọng, do đó nó tính toán hấp thu lôi điện trong đám mây đen để bổ sung yêu nguyên lực bị tiêu hao.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu không để cho nó như ý, tuy hắn không dám thử hấp thu lôi cầu do Lôi Oa phát ra, nhưng lại không ngại lôi điện tự nhiên này. Hắn đã nhiều lần hấp thu lôi điện trên trời đánh xuống rồi, chỉ là nó lại khiến cho thân thể hắn gần như chết lặng, quần áo thì tan nát mà thôi. Tuy nhiên nó lại không gây ra uy hiếp quá lớn đối với hắn, lại còn có thể bổ sung thêm chân khí cho hắn. Do đó, thân hình hắn lập tức di chuyển, nghênh đón lôi điện trên trời lao xuống.
Lôi điện bổ vào người Long Tiêu Diêu, khiến hắn có cảm giác như chết lặng, tuy nhiên hắn vẫn bình yên vô sự hấp thu năng lượng lôi điện chuyển hóa thành chân khí bản thân. Tổn thất duy nhất chính là quần áo trên người hắn đã bị phá hủy tan tành.
Lôi Oa nhìn thấy lôi điện mà mình cố sức tạo ra lại bị Long Tiêu Diêu cản lại, không khỏi tức giận gào thét. Nhưng nó lại không thể phi hành, nhìn Long Tiêu Diêu giữa không trung mà không có biện pháp nào cả. Còn yêu nguyên lực của nó vì phải chống đỡ công kích của phi kiếm và hỏa diễm nên không ngừng tiêu hao, khiến nó phải ngay lập tức tìm ra biện pháp bổ sung.
Lôi Oa lại tiếp tục phun ra một cái lôi cầu nữa, chỉ là lôi cầu lần này nhỏ hơn lúc trước rất nhiều, hơn nữa, mục tiêu của lôi cầu cũng không phải là Long Tiêu Diêu mà là tầng mây trên không trung. Nó dự định dùng lôi cầu trực tiếp hấp thu năng lượng lôi điện trong đám mây đen này, dùng luồng điện nối giữa nó và lôi cầu để hấp thu năng lượng lôi điện, bổ sung yêu nguyên lực của nó đã bị tiêu hao.
Lôi cầu lao lên liền bị kết giới trận pháp ngăn cản, tuy nhiên, dưới lực công kích cường đại của lôi cầu nên chỉ trong nháy mắt kết giới liền xuất hiện nhiều vết nứt, hai kết giới trận pháp này lần lượt vỡ tan và biến mất.
Do lôi cầu lần này không lao về phía Long Tiêu Diêu, hơn nữa tốc độ của nó rất nhanh, khiến hắn không kịp khống chế phòng tuyến băng thuẫn ngăn cản, do đó hai trận pháp này lập tức mất đi tác dụng.
Nhưng khi lôi cầu lao về phía đám mây đen trên trời thì Long Tiêu Diêu đã đoán được dụng ý của Lôi Oa, hắn dù không thể ngăn được lực hấp dẫn của lôi cầu đối với lôi điện, thì cũng phải ngăn cản không cho Lôi Oa bổ sung năng lượng. Do đó, hắn lập tức bấm quyết đánh ra ba đạo hỏa diễm lao thẳng về phía luồng điện tiếp nối giữa lôi cầu và Lôi Oa.
Tuy lôi cầu chứa lượng lớn năng lượng lôi điện đã được nén ép, khó có thể làm tan rã trong thời gian ngắn, nhưng luồng điện nối tiếp này lại chỉ to bằng cổ tay, dễ dàng cắt đứt được. Chỉ cần dùng kế rút củi đáy nồi, cắt đứt luồng điện tiếp nối này thì ý đồ hấp thu lôi điện của Lôi Oa cũng thất bại hoàn toàn.
Sau khi Long Tiêu Diêu xác định đúng biện pháp, hắn liền điều khiển ba đạo hỏa diễm bám lấy luồng điện tiếp nối này, khiến cho luồng điện nơi bị băng diễm tiếp xúc liền biến thành từng miếng băng rơi xuống. Mất đi luồng điện kết nối với lôi cầu, Lôi Oa cũng mất luôn khống chế với nó, khiến cho lôi cầu lập tức nổ tung ra.
Lôi Oa phẫn nộ kêu to, chẳng những nó không thể hấp thu năng lượng lôi điện trong đám mây mà còn vì lôi cầu tan biến mà tiêu hao không ít yêu nguyên lực, khiến cho nó trở nên họa vô đơn chí. Nhưng lúc này thì Lôi Oa cũng không có biện pháp gì khác, chỉ có thể tiếp tục cùng Long Tiêu Diêu so năng lượng tiêu hao.
Sau khi tiếp tục giằng co khoảng hai chén trà thì rốt cuộc yêu nguyên lực của Lôi Oa tiêu hao hết, lôi điện trên người càng ngày càng ảm đạm. Yêu thú mà tiêu hao yêu nguyên lực thì không có đan dược để khôi phục, tuy thể chất của Lôi Oa đã được lôi điện cải thiện, nhưng khi đã không còn yêu nguyên lực thì cũng không thể chống đỡ được công kích của phi kiếm, cuối cùng không thoát được cảnh bị mất mạng.
Sau khi Long Tiêu Diêu tu luyện để khôi phục thì bắt đầu hấp thu thú hồn của Lôi Oa. Tuy nhiên, thần thông của Lôi Oa lại không có cái nào khiến hắn động tâm, do đó hắn hấp thu nó vào trong huyệt đạo bình thường. Nhưng thú hồn Lôi Oa lại ẩn chứa năng lượng vô cùng lớn, có hiệu quả rất tốt đối với việc tăng lên thể chất của hắn.
Long Tiêu Diêu lại ở đây tìm kiếm hai ngày, thu được không ít tài liệu luyện khí, sau đó mới bay về phía một ngọn núi hoang khác. Đây là một ngọn núi hoang do đá tảng tạo thành, rất nhanh hắn liền cảm nhận được khí tức bảo vật, phát hiện ra tài liệu đỉnh cấp thuộc tính thạch: thạch tủy.
Long Tiêu Diêu lập tức biết được ngọn núi hoang này có thuộc tính thạch, hắn liền bắt đầu tìm kiếm từ chân núi trở lên. Nhưng khi hắn bay đến lưng chừng núi thì một tảng đá đang nằm im bỗng nhiên biến thành một con yêu thú, trong lúc hắn không kịp phòng bị nó liền há mồm phun về phía hắn ba viên đá to bằng nắm tay.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Khoảng cách giữa Long Tiêu Diêu và con yêu thú này chỉ có nửa thước. Do toàn thân con yêu thú này có màu vàng đất, trùng với màu nham thạch, trên người nó lại không có dao động sinh mạng, nên vừa rồi hắn căn bản không phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Con yêu thú này vừa mới hiện nguyên hình đã lao tới công kích. Nó là một con yêu thú loại chuột, cao khoảng một thước, vô cùng to béo, toàn thân không có sợi lông nào. Đây là một con Thạch Ban Thử yêu thú cấp tám hệ thạch, cũng là một loại yêu thú hồng hoang, giờ đã tuyệt chủng tại bên ngoài. Thần thông của con Thạch Ban Thử này chính là biến hóa thành tảng đá, thậm chí có thể đánh lừa được tu tiên giả đồng cấp.
Long Tiêu Diêu bị Thạch Ban Thử công kích khiến cho không kịp trở tay. Hắn vẫn tưởng rằng yêu thú trên ngọn núi hoang này còn nằm trên đỉnh núi, do đó hắn chỉ dùng thần thông giám bảo và thần thức để dò xét tìm kiếm tài liệu, vẫn chưa thi triển Chân Thực Nhãn, do đó hắn không thể phát hiện ra Thạch Ban Thử kịp thời được.
Ba viên đá mà Thạch Ban Thử phun ra cũng không phải là đá thật mà là do yêu nguyên lực ngưng tụ mà thành, uy lực vượt xa so với loại đá bình thường. Tuy thuộc tính thạch cũng giống như thuộc tính thổ ở chỗ nó có lực công kích yếu, nhưng thuộc tính biến dị cho dù lực công kích có yếu thì cũng mạnh không kém so với thuộc tính kim hay hỏa, đây chính là chỗ cường đại của thuộc tính biến dị.
Sự tình đột ngột phát sinh khiến cho Long Tiêu Diêu không kịp dùng phù lục để bố trí phòng tuyến, chỉ có thể gọi ra Hoàng Lân Thuẫn để đón đỡ viên đá này. Ba viên đá gần như cùng lúc va chạm với Hoàng Lân Thuẫn, phát ra tiếng nổ vang trời, ba viên đá ầm ầm vỡ tan ra.
Hoàng Lân Thuẫn cho dù là Pháp bảo thượng phẩm nhưng dưới lực nổ cường đại này thì nó cũng loáng thoáng xuất hiện vết rạn. Linh lực trong tấm chắn này lập tức từ trong vết rạn đó tiết ra ngoài, nháy mắt linh lực trong tấm chắn đã biến mất, khiến nó trở thành phế phẩm.
Thạch Ban Thử vừa bắt đầu đã thi triển ra thần thông mạnh nhất của nó là Thạch Bạo, dùng yêu nguyên lực bản thân nén ép ngưng kết, sau đó nháy mắt kích nổ. Năng lượng cường đại phóng ra trong nháy mắt, lực công kích còn lớn hơn công kích của Pháp bảo, thậm chí còn có cùng hiệu quả với việc tu tiên giả Kim Đan Kỳ tự bạo, nhưng lại không gây tổn thương tới bản thân. Thạch Ban Thử không tiếc dùng yêu nguyên lực để đồng thời phát ra ba cái Thạch Bạo chính là do nó có dự định dùng một kích chấm dứt chiến đấu.
Mà Long Tiêu Diêu do vội vã lấy ra Hoàng Lân Thuẫn, không kịp truyền nhiều chân khí vào nó, khiến năng lượng trong tấm thuẫn này căn bản không đủ dùng. Tuy Hoàng Lân Thuẫn đã đạt tới Pháp bảo thượng phẩm nhưng nếu mà thiếu năng lượng duy trì thì cho dù là Pháp bảo thượng phẩm phòng ngự nổi tiếng thuộc tính thổ thì cũng không đủ chắc chắn để chống đỡ được ba đợt công kích của Thạch Bạo.
Hoàng Lân Thuẫn chặn được tấn công của Thạch Bạo, nhưng nó phải trả giá bằng việc biến thành phế thải. Tuy rằng tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nhưng nó đã cứu được Long Tiêu Diêu một mạng, tuy hắn có chút đau lòng nhưng vẫn cảm thấy điều này tuyệt đối là đáng giá.
Long Tiêu Diêu không dám chậm trễ, lập tức bay lên không trung, kéo dài khoảng cách với Thạch Ban Thử, đồng thời lấy ra mười tấm Phong Thuẫn Phù dựng lên trước người một đạo phòng tuyến bằng Phong thuẫn. Do mộc khắc thổ, nên thuộc tính Phong cũng có tác dụng khắc chế nhất định đối với thuộc tính thạch, khi đối mặt với yêu thú thuộc tính thạch thì đương nhiên hắn ưu tiên lựa chọn phù lục thuộc tính Phong. Đồng thời, hắn điều khiển Tinh Túc Kiếm Trận từ trên không trung lao xuống tấn công Thạch Ban Thử.
Tuy Thạch Ban Thử không có nhiều kinh nghiệm thực chiến, nhưng do nó trời sinh tính cẩn thận, lại am hiểu ngụy trang đánh lén nên khứu giác nó vô cùng nhạy bén. Khi Long Tiêu Diêu vừa tới gần nó đã nhận ra khí tức Long tộc, khiến nó cảm thấy nguy hiểm, cho nên mới vừa bắt đầu nó đã dùng toàn lực để đánh lén hắn.
Ba khối đá do yêu nguyên lực biến ảo thành tuy chỉ lớn bằng nắm tay, có vẻ không là gì so với thân hình cao một thước của nó, nhưng cũng khiến nó tiêu hao gần một nửa yêu nguyên lực. Là một con yêu thú cấp tám có thể so với tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ thì mỗi viên đá nó ngưng tụ ra còn ẩn chứa năng lượng nhiều hơn Kim Đan của một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường rất nhiều.
Thạch Ban Thử thấy Long Tiêu Diêu vậy mà vẫn chưa chết, còn phát động tấn công về phía nó, toàn thân nó liền phát ra ánh sáng màu vàng đất, đồng thời trong miệng lại phun ra một viên đá nữa có kích thước bằng quả dưa tây, lao về phía Long Tiêu Diêu.
Thạch Ban Thử cũng không sợ hãi Tinh Túc Kiếm Trận, nhưng khí tức trên người Long Tiêu Diêu lại khiến nó vô cùng kiêng kị, do đó nó không tiếc trả giá lớn cũng phải nhanh chóng tiêu diệt hắn. Lần này nó gần như huy động toàn bộ yêu nguyên lực còn sót lại trong cơ thể, không thèm để ý đến yêu nguyên lực đã cạn kiệt, vì nó còn có một tuyệt chiêu chạy trốn khác.
Uy áp và kiếm khí của Tinh Túc Kiếm Trận khiến cho ánh sáng trên người Thạch Ban Thử ảm đạm vài phần, nhưng lại không thể công phá được phòng ngự của Thạch Ban Thử; mà lúc này, viên đá lớn do yêu nguyên lực biến thành đã lao tới cách Long Tiêu Diêu không đến ba thước, bị một đạo phòng tuyến bằng Phong thuẫn chặn lại giữa không trung.
Thạch Ban Thử không chút do dự kích nổ khối đá này, một cỗ khí tàn bạo nháy mắt phát ra, khiến cho phòng tuyến Phong thuẫn lập tức tán loạn. Phong thuẫn vốn là do lốc xoáy tạo nên, mà khi lốc xoáy này tán loạn thì vô số luồng gió cũng thoát ra bốn phía, khiến cho năng lượng của phòng tuyến Phong thuẫn bị tiêu hao rất nhiều.
Gần như trong nháy mắt, phòng tuyến Phong thuẫn giữa không trung dưới công kích cường đại của Thạch Bạo, đã tan ra thành vô số luồng gió bay khắp nơi, khiến cho phòng tuyến này lập tức tan nát.
Tuy nhiên phòng tuyến do mười tấm Phong Thuẫn Phù tạo ra có lực phòng ngự rất mạnh, cho dù cổ bảo bình thường thì chỉ e rằng cũng không thể phá vỡ bằng một kích được, huống chi thuộc tính Phong còn có tác dụng khắc chế nhất định đối với thuộc tính thạch.
Nhưng Thạch Bạo này lại ẩn chứa gần một nửa yêu nguyên lực của yêu thú cấp tám Thạch Ban Thử, uy lực tương đương với một tên tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ tự bạo. Tuy nhiên, sau khi đánh tan phòng tuyến phòng ngự của Long Tiêu Diêu thì năng lượng của Thạch Bạo cũng tiêu hao hơn phân nửa, chỉ còn phần năng lượng sót lại vẫn tiếp tục đánh về phía Long Tiêu Diêu.
Ngay trước khi viên đá này lao đến thì Long Tiêu Diêu đã đoán được rằng phòng tuyến của mình khó có thể chống được công kích của Thạch Bạo, do đó cùng lúc với vụ nổ xảy ra, hắn đã nhanh chóng tránh ra phía bên cạnh.
Tốc độ bùng nổ còn nhanh hơn một bậc tốc độ của lôi điện, nên cho dù Long Tiêu Diêu có phản ứng nhanh thì vẫn không thể hoàn toàn tránh thoát, vẫn bị dư lực của nó đánh trúng. Tuy chỉ là dư lực của Thạch Bạo nhưng uy lực của nó cũng không phải là nhỏ. Lực xung kích cường đại khiến hắn bay lên không trung hơn hai mươi thước, không kìm được phun ra một ngụm máu tươi.
Tuy hiện giờ thân thể Long Tiêu Diêu mạnh tới mức có thể so được với Pháp bảo nhưng hắn vẫn không thể chống đỡ được dư lực công kích của Thạch Bạo. Nhưng lúc này hắn chỉ phải chịu dư lực Thạch Bạo, lại có được thần thông Phệ Linh Chuyển Hóa hấp thu một phần năng lượng trong đó, do đó tuy nhìn hắn bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu, thậm chí kinh mạch cũng bị chấn động, nhưng tổn thương chân chính lại rất nhỏ, dưới thần thông tự lành của hắn thì nháy mắt đã khôi phục lại như cũ.
Thạch Ban Thử thấy một kích toàn lực của mình lại vẫn không thể đánh chết Long Tiêu Diêu, trong khi yêu nguyên lực của nó đã tiêu hao gần như không còn, biết rằng có đánh tiếp thì cũng không được gì, liền nhanh chóng quyết định chạy trốn. Thạch Ban Thử liền lập tức lao đầu vào một khối đá cứng rắn, nhưng thần kì chính là nó lại biến mất vào trong lòng núi, ngay cả khí tức cũng biến mất toàn bộ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Phương thức mà Thạch Ban Thử đang dùng chính là dùng thần thông chạy trốn của nó. Là một con yêu thú thuộc tính thạch, Thạch Ban Thử có thể dung nhập vào trong vật chất thuộc tính thạch, đồng thời cũng có thể dùng thần thông Đồng Hóa để biến mình thành một tảng đá. Đây cũng chính là lý do mà khi nãy nó có thể tránh được thần thức dò xét của Long Tiêu Diêu để đánh lén hắn.
Long Tiêu Diêu phát hiện ra Thạch Ban Thử biến mất, mà trên mặt đất lại không có dấu hiệu gì khác lạ, đến cả thông đạo chui vào trong lòng đất cũng không thấy. Hắn liền dùng thần thức tra xét phạm vi mười dặm nhưng lại không thể thu được kết quả gì.
Đương nhiên nếu nó trốn sâu hơn mười thước dưới lòng đất thì do có lòng đất ngăn cản, nên thần thức cũng không thể phát hiện được. Nhưng điều khiến Long Tiêu Diêu thấy kinh ngạc chính là chỉ trong nháy mắt Thạch Ban Thử trốn vào lòng đất thì hắn đã mất tung tích của nó, căn bản không phải là nó trốn ra khỏi phạm vi dò xét của hắn mà giống như nháy mắt biến mất trong hư không vậy.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu sẽ không dễ dàng để cho Thạch Ban Thử chạy trốn được, trong phiến không gian này cũng không có nhiều chủng loại yêu thú, hơn nữa hiện tại thạch linh căn của hắn chỉ có cấp hai, cần nhanh chóng hấp thu thú hồn yêu thú thuộc tính thạch để tăng lên. Hắn lập tức điều khiển Tinh Túc Kiếm đâm xuống mặt đất, giây lát đã đào ra được một hố to sâu ba thước, lộ ra một huyệt động giấu bên dưới.
Long Tiêu Diêu vẫn không phát hiện được tung tích của Thạch Ban Thử, nhưng hắn có thể xác định rằng Thạch Ban Thử hẳn là trốn trong huyệt động này. Hai mắt hắn lóe lên ánh sáng vàng, đây chính là thần thông Chân Thực Nhãn mà hắn kế thừa được từ Kim Nhãn Tuyết Điêu. Quả nhiên, dưới dưới Chân Thực Nhãn thì hắn thấy được Thạch Ban Thử biến thành một khối nham thạch tại vách tường huyệt động, hắn liền huy động Tinh Túc Kiếm Trận tấn công về phía tảng nham thạch do Thạch Ban Thử biến thành này.
Khi Thạch Ban Thử thi triển thần thông Đồng Hóa thì nó phải tự Phong bế tất cả dấu hiệu sinh mệnh, đương nhiên cũng thu liễm luôn cả yêu nguyên lực, tự nhiên là không thể dùng yêu nguyên lực tiến hành phòng ngự được, tuy nhiên cường độ thân thể của Thạch Ban Thử lúc này vẫn tương đương với tài liệu cao cấp thuộc tính thạch thông thường.
Tinh Túc Kiếm Trận đâm vào tảng đá do Thạch Ban Thử biến thành, bề mặt bên ngoài tảng đá này liền vỡ nát ra, thần thông Đồng Hóa lúc này cũng mất tác dụng, nó liền biến thành hình dáng Thạch Ban Thử. Một con yêu thú bị thương nặng, lại không còn yêu nguyên lực tất nhiên chỉ có một kết quả, thú hồn trở thành chiến lợi phẩm của hắn.
Mà việc thu nhập thú hồn vào huyệt đạo nào lại khiến Long Tiêu Diêu do dự một chút: thần thông Thạch Bạo và Đồng Hóa của Thạch Ban Thử đều rất thần kỳ, nhưng cuối cùng hắn quyết định không thu nó vào chủ huyệt nữa.
Long Tiêu Diêu có hỗn độn chân khí, có thể vận dụng chân khí của tất cả mọi hệ, mà thần thông Đồng Hóa của Thạch Ban Thử tuy có thần kỳ, nhưng cũng chỉ giới hạn trong thuộc tính thạch, có vẻ hơi yếu đối với hắn; còn thần thông Thạch Bạo thì có uy lực khá lớn nhưng lại tiêu hao chân khí quá nghiêm trọng, nếu không thể nhanh chóng có hiệu quả, hoặc là phải đối mặt với nhiều địch nhân thì thi triển loại thần thông này có vẻ mất nhiều hơn được.
Tuy Long Tiêu Diêu không thu nhập thú hồn Thạch Ban Thử vào chủ huyệt nhưng thuộc tính thạch tinh thuần của nó vẫn giúp thạch linh căn của hắn tăng lên tới cấp một, khiến cho hắn ngoài kiếm hồn ra thì toàn bộ chín hệ linh căn đều đạt tới viên mãn.
Long Tiêu Diêu tiếp tục tại ngọn núi này ba ngày tìm kiếm tài liệu, sau đó mới xuất phát đi tới ngọn núi hoang cuối cùng. Kiếm hồn là một loại linh căn biến dị của tu tiên giả, ở tự nhiên thì không có tài liệu tương ứng với nó. Kiếm hồn mà tu tiên giả điều khiển đều là pháp khí thuộc tính kim, còn kiếm hồn chính là do kiếm linh và kiếm khí dung hợp mà thành, nó là một loại tồn tại độc lập đặc biệt.
Khi Long Tiêu Diêu tìm kiếm tài liệu tại ngọn núi hoang này thì hắn cũng không dám lại sơ suất như trước, liên tục dùng Chân Thực Nhãn để quan sát xung quanh. Thực ra thi triển Chân Thực Nhãn chỉ tiêu hao một chút chân khí, chỉ là hai mắt sẽ lóe ra ánh sáng vàng, rất dễ bị người khác phát hiện, do đó hắn mới không muốn tùy tiện sử dụng. Tuy nhiên trong phiến không gian này lại không có một bóng người nào, hắn có thể thi triển mà không cần cố kỵ gì cả.
Long Tiêu Diêu vẫn chưa gặp phải đánh lén, mãi tới buổi chiều hôm sau, khi hắn tới gần đỉnh núi khoảng vài dặm thì mới phát hiện ra một con yêu thú đang chiếm cứ tại đây: đây là một con yêu thú cấp tám Kim Tí Đường Lang. Con bọ ngựa này dài hơn hai thước, trên người có màu vàng khô, hai chi trước có màu vàng sáng bóng.
Long Tiêu Diêu cũng có chút hiểu biết về yêu thú loại bọ ngựa, loại yêu thú này có tốc độ di chuyển vô cùng nhanh chóng, hơn nữa đôi chân trước giống như đao kiếm khiến nó có lực công kích tuyệt đối nổi bật trong các yêu thú cùng cấp. Hắn đầu tiên chuẩn bị đầy đủ trận bàn, sau đó mới vô cùng cẩn thận tới gần con bọ ngựa trên đỉnh núi.
Thị lực của yêu thú bọ ngựa tuyệt đối không kém so với yêu thú loại ưng, khi cách vài dặm thì nó đã phát hiện ra Long Tiêu Diêu đang tới gần. Đã mấy ngàn năm nó không được ăn thịt tươi rồi, hiện giờ lại phát hiện ra Long Tiêu Diêu xâm nhập vào phạm vi thế lực của nó, khiến nó hưng phấn lao nhanh về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu phát hiện ra bọ ngựa đang bay về phía mình, lập tức hạ xuống mặt đất, trên mặt đất không có ngọn cỏ nào, không cần lo lắng về địa hình địa thế làm gì. Ngay khi hạ xuống đất, hắn liền phát động Cự Thạch Trận, đứng yên chờ bọ ngựa chạy tới.
Với tốc độ của Kim Tí Đường Lang cấp tám thì khoảng cách vài dặm chỉ cần đảo mắt là tới. Sau khi bay đến bên trên Long Tiêu Diêu, nhìn thấy kết giới Cự Thạch Trận do hắn bố trí, nó liền xoay một vòng, lao nhanh xuống đánh về phía kết giới trận pháp.
Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không để cho Kim Tí Đường Lang trực tiếp công kích vào Cự Thạch Trận, hắn lập tức thúc dục mười tấm Lôi Thuẫn Phù, tạo thành một phòng tuyến lôi thuẫn, ngăn cản con bọ ngựa đang lao xuống.
Hỏa khắc kim, mà thuộc tính lôi biến dị lại càng uy hiếp trí mạng tới yêu thú thuộc tính kim. Kim Tí Đường Lang đang lao xuống nhìn thấy phòng tuyến lôi thuẫn, liền lập tức dừng lại, bay xung quanh cách phòng tuyến lôi thuẫn mấy thước. Nó vung chi trước lên, lập tức có một huyễn ảnh chi trước màu vàng giống như đao kiếm lao về phía phòng tuyến.
Đạo huyễn ảnh chi trước màu vàng này chính là thần thông của nó: Huyễn Ảnh Trảm, dùng yêu nguyên lực kích phát sát khí và linh tính trời sinh trong chi trước, ngưng tụ ra một huyễn ảnh chi trước để công kích Long Tiêu Diêu.
Nó cũng có hiệu quả giống như kiếm hồn của tu tiên giả, chỉ là kiếm tu thì cần phải thông qua chân khí và kiếm hồn linh căn để kích phát kiếm hồn, dùng phi kiếm bản mạng để dung hợp, tẩm bổ, đào tạo ra Kiếm Nguyên, là một loại linh hồn của phi kiếm, có lực công kích vượt xa kiếm khí.
Huyễn ảnh màu vàng chém lên phòng tuyến lôi thuẫn, khi nó chỉ cách phòng tuyến có một thước thì phòng tuyến này phát ra một lôi cầu nghênh đón huyễn ảnh này. Huyễn Ảnh Trảm đánh tới lôi cầu, giống như dùng dao bổ dưa hấu vậy, nháy mắt đã chém lôi cầu ra thành hai nửa.
Nhưng cùng lúc với lôi cầu vỡ nát, có một cỗ điện lưu cường đại bao phủ lấy bên ngoài của huyễn ảnh màu vàng, khiến cho ánh sáng của nó ảm đạm rất nhiều, thể tích cũng co nhỏ lại.
Huyễn ảnh màu vàng không dừng lại chút nào, bổ vào phòng tuyến lôi thuẫn, khiến cho phòng tuyến này lung lay, ánh điện lập tức yếu bớt đi vài phần. Tuy nhiên, lôi điện đông đảo trên phòng tuyến lập tức bao phủ lấy huyễn ảnh màu vàng này, khiến cho nó dần co rút lại, cuối cùng tan thành vô số hạt màu vàng trên không trung.
Nhưng Kim Tí Đường Lang không đơn giản chỉ phát ra một đạo huyễn ảnh màu vàng, chỉ thấy nó huy động chi trước, từng đạo huyễn ảnh liên tục đánh về phía phòng tuyến.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào